Quyển 7: Anh Hùng Tranh Bá
Chương 30: Đại Nhiệt VS Tùng Hạ Nhất Kê
Dịch & Biên:†Ares†
Nguồn: 4vn.eu
oOo
Đại bàng tung cánh, kêu vang một tiếng, sau đó dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người mà bay thẳng tới Tùng Hạ Nhất Kê.
Tiếu Kiếm Cuồng Sinh cùng Drift Thêm Nữa đưa mắt nhìn nhau, nghĩ thầm gã này có phải điên rồi hay không, có hai mâm tiệc lớn trước mắt không chọn, đi chọn một tảng đá?
Kỳ thật, khi thấy mục tiêu khiêu chiến là giống nhau, bọn hắn đã nhận ra cả hai là cùng mục đích, khiến bọn hắn vô cùng hối hận: sớm biết như thế, còn không bằng khiêu chiến lẫn nhau, để cho Đại Nhiệt tự đi mà tìm chết chỗ Tùng Hạ Nhất Kê đi.
Nhưng thư khiêu chiến đã phát ra như bát nước bị đổ đi, không cách nào lấy lại.
Nói cách khác, quyền chủ động giờ nằm trong tay Đại Nhiệt, bất kể hắn chọn người nào thì người còn lại chỉ có thể đánh với Tùng Hạ Nhất Kê, mặc cho số phận.
Nhưng mà sự tình phát triển ngoài dự đoán của mọi người, Đại Nhiệt lại không tiếp nhận lời khiêu chiến nào cả, ngược lại tự mình tung ra đại bàng đi khiêu chiến Tùng Hạ Nhất Kê!
Kết quả này đương nhiên là tốt nhất đối với Tiếu Kiếm Cuồng Sinh cùng Drift Thêm Nữa, nhưng bọn hắn không thể ngừng nghi hoặc: chẳng lẽ gã thần thần bí bí toàn thân đen kịt này còn trâu hơn cả Tùng Hạ Nhất Kê?
- Không thể nào! Đồng chí Đại Nhiệt của tôi, tôi biết cậu rất thích nghịch lửa, nhưng đây cũng không phải lúc để đùa giỡn, đừng có đem Long Chi Giác ra tung hứng như vậy chứ!
Thiên Hạ Nhất Thủ đang ngồi cùng một chỗ với đội ngũ lãnh đạo Thiên Hạ Hội, tập trung tinh thần theo dõi nhất cử nhất động trong đấu trường Anh Hùng Quyết Chiến. Hắn thấy Đại Nhiệt đột nhiên không biết sống chết là gì đi khiêu chiến Tùng Hạ Nhất Kê thì lo lắng đến đứng bật dậy kêu lớn.
- Hay lắm hiền đệ! Đã biết cô ả kia là cọp rồi mà vẫn muốn đi làm Võ Tòng, quá khí khái rồi!
Yến Cuồng Đồ lại hoàn toàn trái ngược, nắm chặt nắm tay, hét to cổ vũ.
- Quả nhiên hắn nói là làm, hì hì, chẳng lẽ hắn thực sự có bản lĩnh đánh bại Tùng Hạ Nhất Kê?
Bên trong Cao Lão Trang, Hồ Ly dùng hai tay chống cằm, nghiêm túc suy nghĩ.
***
Nhận được thư khiêu chiến của Đại Nhiệt, Tùng Hạ Nhất Kê cũng cảm thấy ngoài ý muốn. Cô nàng đã sớm luyện pháp thuật chiến đấu lên đỉnh cấp, hơn nữa ở trong một lần tu luyện nơi hoang vắng lại vô ý mở ra cánh cửa thông tới Tây Thiên, tiến vào thế giới Tây Thiên cực lạc trong truyền thuyết!
Đó là một thế giới mà Phật Tổ, Bồ Tát, La Hán v.v... tu luyện, số lượng quái vật tuy không nhiều lắm, nhưng mỗi một cái đều là siêu cấp Boss.
Lấy tu vi thân thủ của Tùng Hạ Nhất Kê lúc ấy, ngay cả Boss xếp hạng cuối là mười tám vị La Hán cũng không chọi nổi, thế nhưng cô nàng lại có vận khí tốt, chạy bậy chạy bạ trốn tránh thế nào lại đến đúng Tàng Kinh Bảo Các trong Đại Lôi Âm Tự.
Lại nói ở Tàng Kinh Bảo Các có một vị Boss chuẩn Thánh Nhân: Nhiên Đăng Cổ Phật, thế nhưng trùng hợp là vị này đã đi Đại Hùng bảo điện nghe Như Lai Phật Tổ giảng kinh.
Tàng Kinh Bảo Các không người trông coi, bởi vậy bị Tùng Hạ Nhất Kê chui vào chỗ trống, trộm được một món pháp bảo Tiên Thiên.
Dù rằng nàng ta vừa cầm nó lên đã bị Nhiên Đăng Cổ Phật phát hiện, cưỡi mây trở về giết chết, cả trang bị cũng rơi đầy đất, thế nhưng món pháp bảo Tiên Thiên kia lại không có rơi ra, bị Tùng Hạ Nhất Kê mang theo về phàm nhân giới.
Có được pháp bảo Tiên Thiên này, Tùng Hạ Nhất Kê mừng rỡ như điên, nghĩ thầm từ nay về sau có thể thiên hạ vô địch.
Cô nàng không chút che giấu đắc ý, mang theo thủ hạ diễu võ dương oai tại server Tây Ngưu Hạ Châu, tự cho mình là lão đại của server, cũng bắt tay thành lập một đội ngũ viễn chinh vạn người xưng là "Thần Ngưu Quân", chuẩn bị sau khi cô nàng đại xuất danh tiếng ở Anh Hùng Quyết Chiến sẽ xuất binh tiến đánh cả ba server còn lại, sáng tạo một phen đại nghiệp.
Đối với Anh Hùng Quyết Chiến đang tiến hành, Tùng Hạ Nhất Kê tràn đầy tự tin. Duy chỉ có một điều cô nàng không thỏa mãn là giải đấu này lại khác hẳn các game online khác, căn bản không chú trọng thứ tự nhất nhì mà chỉ cần không nhất ngược là đủ.
Xếp đặt như vậy làm Tùng Hạ Nhất Kê cảm thấy khó chịu, nghĩ thầm vốn tưởng đây là cơ hội tốt nhất để dương danh tạo thế, nhưng lại bị nhà phát hành phá hỏng.
Trên thực tế giải đấu Anh Hùng Tranh Bá lần thứ nhất này an bài như thế cũng có lý do của mình: nhà phát hành cảm thấy hiện giờ còn quá sớm để tranh "Đệ nhất thiên hạ".
Trò chơi mới mở ra mấy tháng, rất nhiều đồ vật vẫn chưa có cơ hội xuất hiện, thậm chí người chơi còn chưa biết hết các bản đồ của trò chơi, vậy tranh đệ nhất thiên hạ khác gì con ếch ngồi trong đáy giếng tả bầu trời? Còn không bằng hợp thời đẩy ra phần thưởng "Long Chi Giác", để người có thực lực xây dựng lên giáo phái.
Phải biết rằng, ở trong các hình thái đoàn thể game thủ, xây dựng giáo phái mới được tính là đoàn thể có tổ chức nhất. Điều này cũng càng có ảnh hưởng thôi thúc mâu thuẫn giữa các người chơi, từ đó làm trò chơi càng trở nên máu lửa.
Về phần muốn bốn quán quân tranh ba Long Chi Giác, tự nhiên là vì đề cao tính cạnh tranh, nếu mỗi người đều có phần thì còn đánh cái rắm! Ngoan ngoãn ngồi im trên ghế, chờ đợi được kêu tên lên nhận quà là được.
***
Đối mặt với khiêu chiến của Đại Nhiệt, Tùng Hạ Nhất Kê không chút do dự, lập tức đồng ý. Nàng vốn tưởng rằng ở đây không người nào dám hướng nàng khiêu chiến, hiện tại Đại Nhiệt không biết tự lượng sức mình nhảy ra chính là gãi đúng chỗ ngứa.
Như vậy, tình thế đã rõ ràng:
Đại Nhiệt đánh với Tùng Hạ Nhất Kê; Tiếu Kiếm Cuồng Sinh đánh với Drift Thêm Nữa.
Phóng viên Gia Quả Khí Thủy cưỡi rồng bay lượn một vòng trên không, lớn tiếng tuyên bố:
- Hiện tại, hình thức giao đấu trong vòng Anh Hùng Quyết Chiến đã hình thành, quán quân Đông Thắng Thần Châu Đại Nhiệt giao đấu quán quân Tây Ngưu Hạ Châu Tùng Hạ Nhất Kê; và quán quân Nam Chiêm Bộ Châu Tiếu Kiếm Cuồng Sinh giao đấu quán quân Bắc Câu Lô Châu Drift Thêm Nữa! Thời gian còn lại năm phút nữa, hai trận đấu sẽ chính thức bắt đầu!
Bốn người Đại Nhiệt đồng loạt được hệ thống hóa thành luồng sáng, tiến vào lôi đài của mình.
Lúc này menu video của khán giả cũng mở thêm hai lựa chọn, là trận đấu ở hai lôi đài riêng biệt để người chơi tùy chọn quan sát tuyển thủ yêu thích.
Trong đó, căn cứ số liệu thông báo: trận đấu giữa Đại Nhiệt với Tùng Hạ Nhất Kê chiếm tới 76% lượng người xem.
Đây tuyệt đối là cuộc chiến tiêu điểm của Anh Hùng Quyết Chiến lần này!
Như vậy thì:
Tùng Hạ Nhất Kê tới cùng là sở hữu loại pháp bảo Tiên Thiên nào? Uy lực ra sao?
Đại Nhiệt có bản lĩnh thế nào lại dám đối kháng cùng pháp bảo Tiên Thiên?
Một nam một nữ này như sao Hỏa đụng trái đất, sẽ tạo thành tràng cảnh như thế nào?
Quả thật mỗi điều này đều đáng được trông chờ cùng bàn tán.
Lôi đài tại vòng Anh Hùng Quyết Chiến khác với lôi đài tại Vòng Chung Kết, hư vô mờ mịt, diện tích vô hạn, cũng không có kiến trúc tường vây gì cả.
Lôi đài lần này được dựng trên tận trời xanh, lấy mây trắng làm mặt đất, người đứng trên đó như ngự không mà đứng — đó cũng không phải người chơi sử dụng thuật ngự không, mà là hệ thống biến hóa hư không thành đất bằng, chẳng qua là nhìn không thấy mặt đất mà thôi.
Tùng Hạ Nhất Kê khoanh tay trước ngực, toàn thân trọng giáp, gió không thể lay, đôi mắt lạnh lùng đánh giá Đại Nhiệt đứng ở đối diện, hi vọng có thể xuyên qua lớp áo choàng đen để thấy thuộc tính trạng thái của hắn.
Người này đã biết cô nàng có pháp bảo Tiên Thiên mà còn cả gan khiêu chiến tới cửa, nguyên nhân quyết không phải đơn giản, chẳng lẽ có đòn sát thủ gì đó?
Gió thổi tung bay Lục Nhĩ Phi Phong, tiếng phần phật phần phật — hệ thống tạo hiệu quả hình ảnh thật tốt. Nếu có thể tung thêm mấy con chim sẻ quạ đen gì đó bay ra từ sau lưng hoặc trên đầu thì càng hoàn mỹ.
- Oaaaaaa…
Dường như nghe được ý tưởng trong lòng Đại Nhiệt, một con hạc trắng giương cánh bay tới, xuyên qua mây, lượn một vòng tuyệt đẹp rồi dừng lại bên cạnh Đại Nhiệt. Nó co duỗi cái cổ dài, đôi mắt nhỏ tò mò nhìn hai con người trước mặt.
Thấy con hạc trắng này, Đại Nhiệt còn ngồi xổm xuống, vươn tay khẽ vuốt cái cổ trắng muốt của nó.
Con hạc kia lại không hề sợ hãi, cũng không có chạy trốn, tùy ý hắn vuốt ve.
Tùng Hạ Nhất Kê khẽ cười nói:
- Anh có tâm tình thật tốt đó nhỉ!
Bởi vì giữa các server có khác biệt về văn hóa cùng bất đồng ngôn ngữ, cho nên hệ thống sẽ tự động phiên dịch trên bảng thao tác của mỗi người chơi, như vậy người chơi từ server khác nhau có thể tùy ý tiến hành trao đổi mà không có ngăn cách về ngôn ngữ.
Đại Nhiệt cười nói:
- Tôi luôn như vậy, đối thủ càng mạnh, tâm tình càng tốt!
Tùng Hạ Nhất Kê hừ lạnh:
- Một khi đã như thế, vậy xin mời ra tay!
Cô nàng lấy ra một thanh Hàng Ma Trượng dài chừng hai mét, kim quang lóe ra.
[Phương Thốn Hàng Ma Trượng]! Pháp bảo tứ phẩm, là dụng cụ chuyên dụng để Đại Lực Kim Cương Phật thủ hộ sơn môn. Phật lực gia tăng 74%, cộng thêm 2% hiệu quả sát thương đóng băng hệ Thủy!
Class cô ả chọn là Đường Tăng, tu luyện con đường Phật môn.
Nên ra tay rồi…
Đại Nhiệt đứng lên, chậm rãi lấy ra từ trong hành trang một cái hồ lô trong suốt…
oOo
Hồ lô nơi tay, Đại Nhiệt cảm thấy bình tâm hơn nhiều — có thể nói Ngưu Ma Vương Nhái là chỗ dựa lớn nhất của hắn trong trận này.
Chỉ tiếc là Ngưu Ma Vương Nhái có vẻ vẫn còn chưa hoàn thiện, bởi vậy không có khả năng trao đổi. Mà vậy cũng tức là việc được cứu nguy lúc nguy cấp hay không cũng trở thành rất hên xui.
Có thể nói Đại Nhiệt chủ động khiêu chiến Tùng Hạ Nhất Kê hoàn toàn là đang đặt cược, hắn cược hồ lô trong tay mình sẽ xoay chuyển càn khôn ở thời khắc mấu chốt.
Hiển nhiên là đánh bạc tất có thắng thua.
Đại Nhiệt cũng từng nghĩ tới một khi mình thất bại thì hậu quả sẽ kinh khủng thế nào: chỉ sợ mỗi một người chơi phun một ngụm nước miếng cũng đủ dìm chết hắn.
Cho nên việc đã là tìm đường sống trong cái chết, vì thế Đại Nhiệt tận lực chủ động để hi vọng có thể chiếm tiên cơ.
Tùng Hạ Nhất Kê đánh giá hồ lô trong tay Đại Nhiệt, nghi ngờ: hồ lô này nhất định không phải vật phàm, thế nhưng tại sao không hề có một chút hào quang nào tỏa ra cả?
Điểm này không phù hợp quan niệm về pháp bảo trong Tây Du Nhất Mộng.
Hễ là pháp bảo nhất định sẽ có hào quang chiếu xạ, pháp bảo càng lợi hại thì hào quang cũng càng sáng, càng mạnh.
- Chẳng lẽ còn chưa khai quang (chưa mở ra ánh hào quang)? Bảo bối này cũng là pháp bảo Tiên Thiên giống của mình ư?
Tùng Hạ Nhất Kê nghĩ đến khả năng này, tim không khỏi đập mạnh.
***
Khai quang là một nội dung cơ bản nhất trong hoạt động của các tôn giáo, tức là cấp "linh khí" cho cho các vật phẩm như tượng Thần, tượng Phật, linh vật v.v…
Việc này cần những người tu hành có thành tựu gia trì thêm nguyền rủa hoặc linh lực cho các vật phẩm, khiến vật phẩm đó trở thành vật phẩm phong thủy hoặc là bùa hộ mệnh của người sử dụng.
Trong Tây Du Nhất Mộng cũng có khái niệm này, là nhằm vào pháp bảo Tiên Thiên.
Quy tắc trong trò chơi này: chỉ cần là pháp bảo Tiên Thiên thì mặc kệ là thu được bằng cách nào, khi người chơi mới sở hữu nó, nó đều nhất định bị vây ở trạng thái chưa khai quang.
Chưa khai quang ở đây nói đơn giản giống như là bị phong ấn vậy, chẳng qua Tây Du Nhất Mộng dùng từ khai quang cho sát với văn hóa tôn giáo mà thôi.
Người chơi có thể mang pháp bảo Tiên Thiên chưa khai quang đi tìm NPC phục vụ riêng cho việc khai quang. Những NPC này thường sẽ có quan hệ với pháp bảo đó, ví dụ pháp bảo Tiên Thiên của Tùng Hạ Nhất Kê lấy từ Tây Thiên sẽ phải tới thế giới Tây Thiên tìm Nhiên Đăng Cổ Phật để khai quang.
Không cần phải nói, khó khăn trong quá trình này quả thực là không phải người bình thường có khả năng hoàn thành.
Hệ thống an bài như thế ở mặt ngoài nói là vì gia tăng tính giải trí phong phú của trò chơi, thế nhưng sự thật là muốn hạn chế uy lực của pháp bảo Tiên Thiên.
Pháp bảo Tiên Thiên chưa khai quang thì uy lực giảm nửa, cộng với một số công năng không thể sử dụng, thế nhưng vẫn lợi hại hơn pháp bảo Hậu Thiên nhiều lắm.
***
Nghĩ vậy, Tùng Hạ Nhất Kê không dám khinh thường, lập tức triệu hồi ra Ma thú kỵ của mình — một con Kỳ Lân thật lớn màu xanh đậm.
Con Kỳ Lân này rất uy mãnh, toàn thân phủ kín lân giáp, có chút giống với Thủy Kỳ Lân từng bị Đại Nhiệt “vô lễ” tại Quán Giang Khẩu. Nó phụt ra từng luồng sương trắng từ mũi, hung ác trừng mắt nhìn Đại Nhiệt, chỉ đợi chủ nhân ra lệnh một tiếng sẽ lập tức bổ nhào qua cắn xé Đại Nhiệt thành mảnh nhỏ.
Đại Nhiệt không cam lòng yếu thế triệu hồi Quỷ Mã. Trải qua một đoạn thời gian tu luyện, Văn Vũ Hư Hỏa của Quỷ Mã đã tăng lên một cấp bậc, không cần hành động gì mà cả người cũng toát ra một luồng hơi nóng mỏng bao quanh, tựa như một cái lồng khí màu đỏ nhạt.
Đại Nhiệt tung người lên ngựa, thu lại hồ lô rồi xuất ra vũ khí đường phố quen thuộc — viên gạch màu xanh đã qua bao phen chung hoạn nạn.
Cử động của hắn lại làm cho Tùng Hạ Nhất Kê sinh nghi: vì sao người này lại cất hồ lô đi? Lẽ nào trong đó có cái gì mê hoặc? Hừ, một khi đã như vậy ta sẽ dùng cách bất biến đối vạn biến xem ngươi đùa giỡn ra hoa chiêu gì!
Tùng Hạ Nhất Kê không chút hoang mang cũng cưỡi lên Kỳ Lân, giơ cao Phương Thốn Hàng Ma Trượng, chỉ chờ thời gian đến sẽ lập tức tiến lên đấu võ.
Boong boong boong…! ! ! ! ! !
Tiếng chuông du dương vang lên, chính là tín hiệu cho trận thi đấu chính thức được bắt đầu.
Gràoooooo…
Kỳ Lâm gầm một tiếng kinh thiên động địa, bốn vó ầm vang chạy tới. Trên lưng nó, Tùng Hạ Nhất Kê không chút nương tay vung lên Phương Thốn Hàng Ma Trượng, đâm thẳng hướng lồng ngực Đại Nhiệt.
Quỷ Mã cùng Đại Nhiệt tâm thần tương thông, căn bản không cần chủ nhân ra hiệu đã tự biết hí dài rồi bốn chân đạp mây bay cao lên mười mét, tránh công kích của Tùng Hạ Nhất Kê
Tùng Hạ Nhất Kê được thế không buông tha người, tay chụm lại đánh ra một trảo. Đây chính là pháp thuật đỉnh cấp cô nàng sáng lập: Cửu Âm Đoạn Tôn Trảo!
Cái tên này chẳng những âm độc: đoạn tử tuyệt tôn đối thủ, hơn nữa hiệu quả cũng không hề kém.
Chỉ thấy một trảo lớn chừng cái đấu, như thật như ảo hiện lên trong không khí, còn mang theo màu xanh biển, đúng là hiệu quả đóng băng của Ngũ Hành Chi Thủy — người nếu dính vào sẽ bị đóng băng toàn thân không thể cử động.
Quỷ Mã nhanh chóng cúi đầu phun ra một ngọn lửa nóng hừng hực đón đỡ một trảo kia.
Uỳnh!
Một lửa một băng gặp nhau, phát ra một tiếng nổ vang trời.
Chỉ thấy Văn Vũ Hư Hỏa của Quỷ Mã bị Cửu Âm Đoạn Tôn Trảo áp chế, trong nháy mắt đông cứng thành một khối băng có hình dạng ngọn lửa.
Quỷ Mã bị phản phệ kêu lên một tiếng đau đớn, nhưng vẫn lập tức chúi người rồi chơi đòn cảm tử, cứng rắn lao thẳng thân tới va chạm với Kỳ Lân của Tùng Hạ Nhất Kê.
Gràooo….
Kỳ Lân bị đụng mạnh kêu lên đau đớn, thân thể cũng loạng choạng.
Cùng lúc đó lập tức Đại Nhiệt phối hợp nâng viên gạch đập tới Tùng Hạ Nhất Kê, lại bị cô ả nghiêng đầu tránh được rồi vung Phương Thốn Hàng Ma lên đâm tới mạng sườn hắn.
Phương Thốn Hàng Ma Trượng vừa đánh trúng mục tiêu thì đầu trượng tức thì toát ra một luồng kim quang, hình thành một quả đấm khổng lồ.
Quả đấm tung ra kèm theo một câu niệm Phật rõ to: Ngã phật từ bi pháp lực thành quyền; hàng phục ma chướng yêu nghiệt!
Đại Nhiệt bị đấm đến quay cuồng đầu óc, suýt nữa ngã xuống từ trên lưng ngựa.
Răng rắc răng rắc!
Một loạt tiếng gãy giòn vang lên, Cửu Kiếm Thành Lưu hộ thể của Đại Nhiệt lại bị đánh đến xuất hiện những vết rạn rõ ràng.
Ở hiệp đấu đầu tiên, Đại Nhiệt ăn không ít thiệt thòi, nghĩ thầm phải thay đổi sách lược. Hắn lập tức thúc Quỷ Mã bay vọt lên trời cao.
- Muốn chạy trốn? Không dễ dàng như vậy đâu!
Tùng Hạ Nhất Kê lập tức chỉ huy Kỳ Lân đuổi sát theo sau…
Quyển 7: Anh Hùng Tranh Bá
Chương 32: Ngưu Ma Vương Nhái tiến hóa
Dịch & Biên:†Ares†
Nguồn: 4vn.eu
Tối còn 4 chap nữa!!
oOo
Ở phương diện tốc độ, Kỳ Lân không bì được với Quỷ Mã. Quỷ Mã dẫm lên bốn đám mây, bởi vì di chuyển quá nhanh thậm chí còn tạo thành những ảo ảnh, như là có thuật phân thân vậy.
Kỳ Lân truy cản không nổi, Tùng Hạ Nhất Kê có chút căm tức, không ngừng phát ra Cửu Âm Đoạn Tôn Trảo. Nhưng cho dù là pháp thuật chiến đấu đỉnh cấp thì khoảng cách công kích cũng chỉ có 10 mét, căn bản không tới Đại Nhiệt.
Tùng Hạ Nhất Kê tức giận chửi ầm lên:
- Đại Nhiệt, anh có phải là đàn ông hay không, đứng lại đánh một trận tử tế đi, chạy quanh tính gì là anh hùng hảo hán!
Đại Nhiệt không để ý tới cô nàng, nhàn nhã cưỡi trên lưng Quỷ Mã như là đang cưỡi ngựa xem hoa vậy, miệng còn thầm thì một khúc hát, hình như là Thập Bát Mô.
Tùng Hạ Nhất Kê nổi trận lôi đình — thật không nghĩ tới ở đại bối cảnh "trực tiếp toàn dân", gã này lại dám làm lính đào ngũ? Chẳng lẽ không sợ bị ngàn vạn người chơi chửi mắng?
Mà người chơi server Đông Thắng Thần Châu quả thật cũng đã bắt đầu ồn ào:
- Cái đệch gì thế này? Chạy trốn không thèm động thủ sao? Fuc.k you, Đại Nhiệt!
- Không đánh nổi thì đừng có khiêu chiến, bà nó chứ, làm mất mặt chúng ta!
- Đánh đi! Dừng lại đánh đi! Đứa nào chạy làm chó!
- Đánh! Đánh! Đánh…
Trường An, thành Ngạo Lai, thành Ô Kê v.v… toàn bộ người chơi Đông Thắng Thần Châu không hẹn mà cùng vung tay hô to, thanh thế kinh người.
Trong phòng VIP tại Khách Vân Lai, thành Trường An.
Thiên Hạ Nhất Thủ nhíu mày, khó hiểu nhìn trận đấu một bên chạy một bên đuổi, nghĩ thầm:
- Hắn đang tính làm cái gì vậy?
Trong Cao Lão Trang, những thành viên chủ chốt của Cuồng Nhiệt Trại đều có mặt để hò hét trợ uy cho Đại Nhiệt.
Yến Cuồng Đồ cũng thầm sốt ruột, nhưng ngoài miệng lại giải vây cho Đại Nhiệt:
- Đánh du kích! Hiền đệ khẳng định muốn sử dụng cách đánh du kích. Đây là tri thức quý báu các bậc tiền nhân đã lưu lại cho chúng ta, đáng để phát dương quang đại!
Trong một căn phòng riêng biệt, Hồ Ly chớp chớp con mắt: Trư Bát Giới chết tiệt này quỷ kế đa đoan, khẳng định lại muốn sử xuất thủ đoạn hạ lưu nào đây, Tùng Hạ Nhất Kê không cẩn thận sẽ biến thành Tùng Hạ Tử Kê…
Tùng Hạ Nhất Kê có thể bị Đại Nhiệt xử lý hay không chưa biết, nhưng hiện giờ cô nàng đã bị chọc giận đến muốn tức chết rồi — bởi vì tầm quan trọng cùng tính vinh dự của vòng đấu này, hệ thống cho phép tuyển thủ có thể không bị hạn chế nào về không gian mà thoải mái thi đấu, đem chiến trường mở rộng ra vô tận, không giống Vòng Sơ Tuyển cùng Vòng Chung Kết bị thiết kế cấm chế phong bế xung quanh.
Điều này vốn rất hợp lý, bởi dưới vạn con mắt nhìn chằm chằm, làm một kẻ đào ngũ không đánh mà chạy thì còn dọa người hơn chết trận sa trường nhiều.
Một khi làm lính đào ngũ, vậy sau khi đi ra đừng nghĩ gặp ai nữa, so với bị “đội nón xanh” còn đáng xấu hổ hơn. Bỏ mình bại trận, còn có thể dùng "thà chết chứ không chịu khuất phục" để hình dung; chứ nếu là chạy trốn, cả dũng khí đánh một hồi cũng không có, vậy đợi ở ngoài chính là “mưa nước miếng”.
Tùng Hạ Nhất Kê rất muốn phun một ngụm nước miếng tới Đại Nhiệt thể hiện sự khinh bỉ, đáng tiếc là quá xa, đành phải tạm thôi. Cô nàng âm thầm dùng tay phải đưa vào hành trang, nhiều lần định lấy bảo bối kia ra, sau đó miểu sát Đại Nhiệt cho xong chuyện.
Có điều nghĩ đến tính trân quý của bảo bối này, cô nàng lại thấy luyến tiếc, nghĩ thầm Đại Nhiệt tuy rằng hành vi cổ quái, nhưng vốn không phải là đối thủ của mình, chỉ cần đuổi kịp hắn thì không cần bảo bối này cũng có thể làm thịt, một khi đã như vậy cần gì phải lãng phí.
Nghĩ tới những thứ này, tay ả lại rụt trở về.
Quả nhiên, sau khi tản bộ một vòng, Đại Nhiệt đột nhiên thả chậm tốc độ — chạy trốn cũng rất hao phí tâm thần pháp lực, có đôi khi cắn thuốc cũng không hồi kịp.
Tùng Hạ Nhất Kê mừng rỡ, lập tức đuổi tới, chuẩn bị đại khai sát giới.
Đúng lúc này, Đại Nhiệt bỗng nhiên từ trên lưng Quỷ Mã nhỏm dậy, theo mỗi lần xóc nảy của bước chân ngựa mà nhấc người lên, tư thế cực kỳ cổ quái, hơn nữa còn phóng ra sát khí.
Các người xem ở bên ngoài cho rằng hắn rốt cuộc muốn xuất ra tuyệt chiêu "hồi mã thương", nhao nhao hét "hay lắm"!
Tùng Hạ Nhất Kê đuổi theo ở phía sau, không bỏ qua cảnh giác, cũng cho là hắn muốn dùng ám chiêu, vội vàng khom người nằm sát lên lưng Kỳ Lân — bất kể là cái gì, tránh thoát ám chiêu nói sau!
- Hê hê! Ngại quá, Tiểu Kê, cô đừng khẩn trương, ca chỉ đánh rắm một cái thôi mà!
Đại Nhiệt thấy Tùng Hạ Nhất Kê né tránh, tâm tình thật tốt, không khỏi trêu chọc, đồng thời ném một viên Đại Hoàn Đan vào miệng, tiếp tục chạy trốn.
Tùng Hạ Nhất Kê giận tím mặt, hung hăng quật một trượng lên mông Kỳ Lân, muốn thúc nó chạy nhanh hơn. Đáng thương là súc sinh này tuy da dày phòng ngự cao nhưng tốc độ lại thiếu hụt, thật sự không có biện pháp, bị quật đau, chỉ có thể gầm lên với Quỷ Mã đằng trước, ra điều nói:
- Đại ca! Đừng chạy nhanh như vậy mà! Ta là Kỳ Lân cái chứ có phải cọp cái đâu!
Kỳ thật Quỷ Mã cũng không chịu được mấy nữa, đã bắt đầu thở dốc, tốc độ cũng giảm dần.
Lúc này đây, Tùng Hạ Nhất Kê không có lãng phí cơ hội, một đòn Cửu Âm Đoạn Tôn Trảo hung hăng chộp tới Cửu Kiếm Thành Lưu của Đại Nhiệt…
- Phụtttt…
Đại Nhiệt phun ra mấy chục miliLit "nước ép cà chua". Hắn bị thương, nằm sấp trên người Quỷ Mã, lẩm bẩm nói:
- Ngưu Ma Vương Nhái à, anh đã ăn đủ khổ nhục, chú còn không mau hiện thân…
Ở bên ngoài, Đông Thắng Thần Châu một mảnh im lặng — người mù cũng nhìn ra được, luận đấu pháp thuật, Đại Nhiệt căn bản không phải là đối thủ của Tùng Hạ Nhất Kê.
Quả Thật, Thái Cực Đạo của Đại Nhiệt ở giai đoạn "Điểm Thiết Thành Kim, Hóa Hủ Hủ Vi Thần Kỳ" tồn tại rất nhiều nhân tố bất lợi cùng khuyết điểm, một khi gặp phải cao thủ chân chính căn bản là không thể so.
Giống như trận với Muỗi Tai To, 90% công lao quy ở Khạp Thụy Trùng.
Tùng Hạ Nhất Kê một chiêu đắc thủ, lòng phấn khởi, nghĩ rèn sắt khi còn nóng, sớm một chút giải quyết Đại Nhiệt, vì thế trực tiếp bật người đứng lên trên lưng Kỳ Lân, chuẩn bị hạ đòn sát thủ.
Mà Đại Nhiệt, chỉ có thể ôm chặt Quỷ Mã, cố nép thân mình để né tránh thêm chút thời gian.
Tùng Hạ Nhất Kê thấy thế cười lạnh, năm ngón tay giơ lên, hào quang xanh lam bắt đầu từ ngón giữa xoay tròn lan ra cả bàn…
- Con mụ xấu xí kia! Định làm gì lão đại của ta thế hả?
Đột nhiên một tiếng hét lớn như sét đánh vang lên, khiến Tùng Hạ Nhất Kê giật mình thiếu chút nữa sẩy chân rớt xuống Kỳ Lân. Cô nàng cũng không còn tâm trí mà phát đòn, vội ngồi ổn định xuống.
Chỉ thấy một làn khói xanh đen từ trên người Đại Nhiệt phóng lên cao, dần dần tụ tập lại thành một bóng hình thật lớn, toàn thân mặc khải giáp huyền thiết màu đen.
Không sai, bóng hình trước mắt chính là Ngưu Ma Vương Nhái, nhưng đã không còn là vẻ mờ ảo như muốn tan biến lúc trước nữa, mà là tiến hóa tới cảnh giới mới.
Hình thể của hắn đã gần như hóa thực chất, hai sừng, tóc dài, mắt to như chuông đồng, tay nắm chặt một thanh bồ cào thật lớn, tất cả đều có cảm giác hết sức chân thật.
Càng quan trọng hơn là hắn đã có được năng lực trò chuyện, cũng tức là từ nay về sau Đại Nhiệt có thể trao đổi câu thông với hắn.
- Trời ạ! Đây… đây là vật gì??
Tất cả những người chơi đang xem video đều kinh hô lên như vậy. Mà nghe thấy tiếng, những người đang chú ý tới trận tranh tài còn lại cũng ào ào đổi màn hình sang xem bên này rốt cuộc là có chuyện gì.
- Đây, đây… đây là vật gì?
Trong sân, Tùng Hạ Nhất Kê lắp bắp mãi mới thốt ra một câu, hiển nhiên cũng rất muốn biết chân tướng.
Nhưng bóng hình như thần ma kia lại không thèm đáp lời, ầm ầm lao tới, cái bồ cao to lớn quét ngang đánh bay Kỳ Lân, sau đó không chút thương hương tiếc ngọc nào mà vươn bàn tay to tóm lấy Tùng Hạ Nhất Kê.
Tất cả chuyện này phát sinh quá nhanh, làm cho người ta không kịp chuẩn bị, đến khi mọi người hoàn hồn lại thì Ngưu Ma Vương Nhái đã bóp chặt tay, giết chết Tùng Hạ Nhất Kê, cái pháp bảo Tiên Thiên kia cũng chỉ có thể đợi lần sau xuất hiện.
Sự tình chấm dứt như phim hài, khiến cả nam nhân vật chính của chúng ta cũng ngơ ngẩn đương trường, một hồi lâu sau mới tỉnh lại, trầm ngâm một lát rồi lên tiếng:
- Lần này, tất cả mọi người đều thỏa mãn rồi chứ?
Quyển 8: Lục Đạo Luân Hồi
Chương 1: Ca không phải là người tùy tiện
Dịch & Biên:†Ares†
Nguồn: 4vn.eu
oOo
- Tiểu ca, tiểu caaaaa… Mau dậy đi! Mặt trời đã chiếu đến mông rồi mà anh còn chưa chịu dậy nữa! Từ khi nào mà anh thành con heo đại lười thế này hả?
Yêu Yêu mở cửa tiến vào, thấy Đại Nhiệt vẫn còn không nhúc nhích nằm ườn trên giường thì rất bất mãn mà bước tới kéo chăn của hắn ra.
Kết quả điều này là sao? Nàng cũng quá không kiêng kỵ rồi.
Bởi vì ai hiểu vấn đề của nam giới đều biết, tối hôm qua Đại Nhiệt thực hưng phấn mà tiến hành "nghiên cứu truyện tranh cho người lớn tuổi" một phen, tiện tay ném cả quần lót đi ra, cho nên hiện tại hạ thân hoàn toàn chỉ có mỗi lớp chăn che chắn.
Đại Nhiệt vội vàng nắm chặt lấy đầu chăn, che hạ thể, lớn tiếng nói:
- Này này, Yêu Yêu, em định làm gì thế hả? Anh không phải người tùy tiện!
Yêu Yêu cười khúc khích lườm hắn một cái:
- Nghĩ hay quá nhỉ, em chẳng qua là muốn đuổi anh xuống giường mà thôi.
- Xin em, giờ trời đang nắng đẹp thế này, đúng là thời gian tốt nhất để ngủ, em bắt anh xuống giường làm gì?
Đại Nhiệt cảm thấy có chút ấm ức. Hiếm khi hắn cảm thấy thư giãn thế này, ngay cả Thái Cực Quyền tổ truyền cũng không thèm luyện, chỉ muốn an tĩnh mà ngủ một giấc thật đã, đợi chút mộng đẹp, đặc biệt là mấy giấc mộng có tí sắc!
Yêu Yêu chống nạnh nói:
- Tiểu ca, từ khi anh chiến thắng ở Anh Hùng Quyết Chiến thì đã hai ngày không thèm online rồi. Anh có biết là hiện tại anh đã trở thành đại anh hùng của Đông Thắng Thần Châu không. Vô số người chơi đang vây kín ngoài động phủ của anh, nói là nhất định phải đợi để được xem phong thái đại đương gia Cuồng Nhiệt Trại đó!
- Chẹp!
Đại Nhiệt không cho là đúng, chép miệng nói:
- Anh không phải khỉ, cũng chẳng phải quái vật, làm gì có chuyện vạn người đòi xem? Nếu mà thế thật thì phải chạy ra chạy vào biểu diễn đến mệt chết à.
Yêu Yêu không hiểu, nói:
- Tiểu ca, đây là vinh quanh anh nên được, cũng là điều bao người tha thiết ước mơ cũng không có mà. Anh nghĩ lại đi, nhận vạn người hoan hô cùng vỗ tay như bản thân mình là một đại minh tinh thì oai phong đến cỡ nào chứ!
Đại Nhiệt không chút để ý, bộ dạng uể oải nói:
- Dù sao thì anh cũng không thích! Game thôi mà, kiêu ngạo thế để làm gì. Hơn nữa càng bị nhiều người soi thì càng mệt thôi.
Tây Du Nhất Mộng đã chú định sẽ không đánh đồng cùng hiện thực, ngược lại giống với thế giới giang hồ trong các tiểu thuyết võ hiệp.
Nhân tại giang hồ thân bất do kỷ!
Dù hiện tại phong quang như thế nào chăng nữa thì chẳng qua cũng là phù dung sớm nở tối tàn, đừng mong các người chơi sẽ quỳ bái cung kính với bạn. Đối với bọn họ, những nhân vật nổi danh trong trò chơi chẳng qua là chong chóng chỉ hướng gió hay một đòn bẩy đang đợi để bật bọn họ lên mà thôi.
Bạn vừa có trang bị tốt, người khác đã nghĩ giết bạn để trang bị đó rơi ra — chỉ cần có cơ hội, các người chơi tuyệt đối sẽ không bỏ qua thời cơ, cũng sẽ không bởi bạn là "anh hùng" gì đó mà mang lòng tôn kính không dám xuống tay. Hoàn toàn tương phản, mọi người sẽ lấy giết "anh hùng" làm vẻ vang cùng "cướp của anh hùng" làm mục tiêu.
Bởi vì tại thế giới ảo, dã tâm của mỗi người đều bị mở rộng ra vô hạn. Mỗi người đều muốn chính mình được làm nhân vật chính, cho nên cái gì mà "vung tay một cái vạn người quỳ bái" tuyệt đối không tồn tại ở trong trò chơi.
Đại Nhiệt rất rõ ràng đạo lý này cho nên hắn sau khi hắn chiến thắng Tùng Hạ Nhất Kê, thu được phần thưởng Long Chi Giác thì chỉ lẳng lặng gửi nó qua hệ thống thư tín cho Yến Cuồng Đồ rồi offline.
Một lần off chính là hai ngày.
Đây cũng không phải là trốn tránh, cũng chẳng phải "công thành lui thân". Đây chỉ là một loại thả lỏng.
Game vốn là một cách để giải trí, thế nhưng cũng có thể trở thành một loại gánh nặng khiến người ta mệt mỏi. Mà đúng lúc nghỉ game để ngủ nướng thì gọi là thả lỏng thư giãn.
Đại Nhiệt cho rằng mình cần phải thả lỏng.
Nhưng Yêu Yêu thì mãi vẫn không rõ — nếu tiểu ca đã khăng khăng chủ động đi khiêu chiến Tùng Hạ Nhất Kê dưới tình huống không được coi trọng, sau đó lại tiến hành một trận đấu khiến người xem phải nhôn nhao toát mồ hôi hột thì tại sao tiểu ca lại không thích sự tung hô mà mình nên được khi đã giành chiến thắng?
Chỉ là nàng cũng lười nghĩ nhiều, la lớn:
- Tiểu ca, dù anh tạm thời không muốn online thì cũng phải rời giường đi ăn chứ! Anh xem, hơn mười giờ rồi này.
Đối với người có thói quen dậy sớm ăn sớm như Đại Nhiệt thì lúc này đúng là đã hơi trễ. Vấn đề là hắn hiện tại thật sự không muốn ăn, bởi vì vừa tỉnh, việc đầu tiên hắn nghĩ đến là muốn vào game.
Tạm thời bỏ qua những chuyện khác, trong lòng hắn vẫn lăn tăn về cửa cuối cùng của nhiệm vụ Tam giới. Nhưng có lẽ vì đã đại xuất danh tiếng qua trận Anh Hùng Quyết Chiến, mục tiêu lớn cũng đã hoàn thành, hắn cũng không có bức thiết phải làm nhiệm vụ này như trước nữa, tất cả tùy cơ duyên đi.
Hắn đảo mắt mấy cái, muốn nghĩ cách đuổi Yêu Yêu đi để lên mạng, vì thế hỏi:
- Em nhất định muốn đánh thức anh dậy là có tiết mục gì hot sao?
Yêu Yêu sửng sốt, chớp chớp đôi mắt to:
- Vậy anh muốn tiết mục gì?
Đại Nhiệt nhún vai:
- Anh cũng không biết, nhưng anh tuyên bố trước, anh không phải người tùy tiện, cho nên…
Hắn còn chưa nói hết câu, đôi môi đỏ mọng của Yêu Yêu đã đưa tới, đột nhiên hôn lên mặt hắn…
Trái với Long Hải Thanh ma mãnh khó hiểu, Yêu Yêu là một cô gái dám yêu dám hận. Từ sau khi thổ lộ trước mặt Đại Nhiệt, nàng chưa bao giờ che giấu việc mình thích hắn.
Đại Nhiệt lần nữa bị gái tập kích, lập tức mặt nghiêm trang bật thốt mấy lời chính nghĩa:
- Anh đã nói anh không phải là người tùy tiện… Ớ!
Lúc này đây, Yêu Yêu lại hôn tới, đích đến là miệng của hắn.
Lần này cũng làm cho vị “người không tùy tiện” kia tìm được một cái lý do thích hợp để "phòng thủ phản kích": là em bịt miệng anh không cho anh tuyên thệ, kế tiếp nếu có hành vi nào tùy tiện thì không phải tại anh…
Cảm nhận được cảm giác ướt át mềm mại trên môi, Đại Nhiệt có chút ý loạn tình mê, kìm không được dùng miệng nút chặt lấy hai mảnh ngọt lịm kia, biến bị động thành chủ động.
Đang lúc hắn tập trung tinh thần vào, Yêu Yêu lại đột nhiên tránh ra, mặt ửng đỏ nói:
- Tiểu ca, anh chẳng đứng đắn chút nào cả!
Đại Nhiệt lưu luyến lè lưỡi liếm môi, cười nói:
- Kỳ thật làm người mà đứng đắn quá thì không tốt!
Yêu Yêu lè lưỡi một cái, cắn môi, thấp giọng nói:
- Vậy giờ anh muốn làm tiết mục gì?
Đại Nhiệt vươn tay ôm lấy nàng rồi kéo cho nàng ngồi trên giường, ghé miệng sát tai nàng nói thầm:
- Bây giờ vẫn còn sớm, chúng ta tập thể dục buổi sáng một chút đi!
Cho tới tận lúc này, hắn luôn là người bị động trong "chiến tranh nam nữ", giờ quyết định muốn chủ động một phen, hảo hảo biểu hiện ra hành vi mà một người nam nhân nên làm…
Quyển 8: Lục Đạo Luân Hồi
Chương 2: Vấn đề khó khăn
Dịch & Biên:†Ares†
Nguồn: 4vn.eu
oOo
"Thể dục buổi sáng" đều rất tiêu hao tinh thần cùng thể lực, cho nên khi Đại Nhiệt bước xuống giường thì cả người đầy mồ hôi, hai chân mềm nhũn ra, đứng trên mặt đất cũng muốn xiêu vẹo.
Đừng hiểu lầm, bởi vì một nguyên nhân đặc thù mà hắn và Yêu Yêu cũng không có chân chính tiêu hồn — xin chú ý, đừng hiểu sai nam nhân vật chính của chúng ta, chuyện này không quan hệ tới cái chân nhỏ thứ ba của hắn, mọi người đều biết thứ đó luôn “tăng như giá điện”; muốn trách cũng chỉ có thể trách Yêu Yêu.
Ở thời khắc mấu chốt, nàng lại thanh tỉnh lại, ngoan cường thủ vững trước “cầu môn” không cho Đại Nhiệt “sút tung lưới”.
Nàng nói:
- Tiểu ca, hôm nay không thể, cái kia của em đến…
Nghe được câu này, Đại Nhiệt hận không thể cào nát ga trải giường, đục thủng ván giường…
Đương nhiên, cho dù hai người không có lên đỉnh Vu Sơn, cùng ‘làm mưa làm mây’, thế nhưng một chút động tác ‘thể dục thân mật’ vẫn có, khiến Đại Nhiệt cảm thấy vừa thỏa mãn vừa mệt mỏi.
Hắn mặc quần áo tử tế rồi vào toilet làm vệ sinh cá nhân. Sau khi hắn trở ra thì Yêu Yêu đã dọn xong đồ ăn, còn ngồi gọt cả hoa quả.
Kích tình rút đi, lý tính khôi phục. Đại Nhiệt vừa ăn vừa có chút áy náy nói:
- Yêu Yêu, xin lỗi em nhé, vừa rồi hình như anh hơi lỗ mãng.
Yêu Yêu với gương mặt còn nguyên màu đỏ ửng lại không ngại ngần nói:
- Tiểu ca, không sao, đó là bản sắc nam nhân thôi mà. Nam nhân vốn là háo sắc.
- Ặc ặc! Sao anh cảm thấy lời của em toàn là gai vậy!
Yêu Yêu cười hắc hắc:
- Có gai thì làm sao? Hoa hồng đẹp là phải có gai! Mọi người thích là được.
Đại Nhiệt biện bạch:
- Anh cũng không háo sắc mà. Mỹ nữ như mây, mà mây thì ở trên trời, anh chưa bao giờ tận lực theo đuổi thứ đó, no bụng quan trọng hơn.
Yêu Yêu lẩm bẩm:
- Có thể là anh tốt số, anh không đi kiếm nhưng cứ có mỹ nữ chủ động tìm anh, như em với chị Hải Thanh vậy.
Đại Nhiệt liên tục xua tay:
- Yêu Yêu, em hiểu lầm rồi, anh với Long Hải Thanh thật sự không có gì!
Yêu Yêu nhìn hắn thật kỹ, nghiêm túc nói:
- Tiểu ca, anh nhìn vào mắt em mà trả lời, anh thật sự không có ý gì với chị ấy sao?
- Hai chuyện này khác nhau!
Đại Nhiệt thành thật nói:
- Anh tin chắc là không có mấy nam nhân không hứng thú với Tiểu Long Nữ đâu. Chỉ là anh cùng cô ấy là người của hai thế giới cho nên anh không có tự tìm phiền não.
- Vấn đề là nếu chị ấy chủ động ghép thế giới của mình vào thế giới của anh thì anh nghĩ gì?
Đại Nhiệt cười cười:
- Chuyện này không thể có từ nếu được…
Yêu Yêu không đồng ý:
- Tiểu ca, anh thật là ngốc! Anh cho rằng đủ loại hành động của chị Hải Thanh đều không có ý tứ gì sao? Đến chỗ của anh ngủ, về nhà thăm bố mẹ anh, còn có trong trò chơi…
Nói đến chỗ này, nàng đột nhiên nhớ Long Hải Thanh đã dặn dò, vội vàng im miệng.
Đại Nhiệt thực mẫn cảm bắt được sơ hở trong lời của nàng, truy hỏi:
- Cô ấy ở trong trò chơi làm sao cơ?
Yêu Yêu phản ứng rất nhanh:
- Em nói là chị ấy ở trong trò chơi cũng rất ngưỡng mộ anh. Mặc dù chị ấy không chủ động liên hệ với anh trong đó nhưng luôn chú ý tới mọi hành động của anh.
Đại Nhiệt “à” một tiếng:
- Cô nàng này quái thật, mọi người đều là bạn, nếu đã cùng chơi game Tây Du Nhất Mộng thì sao không tụ tập lại cho vui, cứ trốn trốn tránh tránh… Anh biết rồi, nhất định là anh chơi pro quá, đả kích tự ái của cô ấy, cho nên cô ấy mới không muốn chạm mặt anh. Nhất định thế rồi, Tiểu Long Nữ luôn tranh cường háo thắng trong game online mà.
Yêu Yêu thầm cười trộm, mặt ngoài lại tỉnh bơ phụ họa nói:
- Chắc là nguyên nhân ấy đó.
Đại Nhiệt đột nhiên vỗ đùi, rất kỳ quái nhìn nàng:
- Yêu Yêu, chúng ta sao cứ nói về Long Hải Thanh vậy nhỉ? Em sẽ không ăn giấm chua chứ?
Yêu Yêu không thèm để ý, cười nói:
- Ăn giấm có thể giết vi khuẩn, có lợi cho cả thể xác lẫn tinh thần, ăn nhiều một chút cũng không sao cả.
Đại Nhiệt chép miệng nói:
- Không đúng, giữa em và Long Hải Thanh nhất định là có chuyện gì gạt anh! Nói mau!
Mắt hắn cũng trừng lớn lên.
Có điều Yêu Yêu một chút cũng không sợ, ngược lại cười dài:
- Không sai. Em và chị Hải Thanh xác thực đã lập một hiệp nghị về anh. Nhưng nội dung hiệp nghị thì giờ chưa phải thời điểm nói cho anh đâu.
Hiệp nghị? Oh my god, bị hai nữ nhân đánh chủ ý mà chính mình lại hồn nhiên không biết.
Đại Nhiệt hiện tại cảm giác thật sự là rất cao hứng!
Đúng, chính là cao hứng! Có hai mỹ nữ nhìn chằm chằm sao không cao hứng đây?
Một khi đã như vậy Đại Nhiệt cũng lười truy hỏi, an tâm ăn uống bổ sung dinh dưỡng thể lực.
Ăn xong, Đại Nhiệt lại ngồi ba hoa tán phét với Yêu Yêu thêm một lát, sau đó đương nhiên là đội thiết bị online vào, bắt đầu một hành trình "đại náo" mới. Không cần phải nói, việc quan trọng nhất chính là hoàn thành một cửa cuối cùng của nhiệm vụ Tam giới.
Theo tình huống trước mắt, nhiệm vụ Tam giới cửa thứ ba "Phá Tây Thiên" cơ hồ là động lực lớn nhất của Đại Nhiệt ở hiện tại — một cửa này tên "Phá Tây Thiên" tự nhiên là có quan hệ với bản đồ Tây Thiên.
Trong Tây Du Nhất Mộng, Tây Thiên hư vô mờ mịt, thuộc loại bản đồ ẩn tàng chờ được mở, cần người chơi chạm tới một vài bí quyết mới có thể đi vào. Bản đồ này không cố định vị trí, người chơi có thể tiến vào từ bất kỳ đâu, chỉ cần thôi động được bí quyết.
Hơn nữa khi Đại Nhiệt nhận nhiệm vụ này hệ thống cũng đã chú thích rõ: muốn người chơi chủ động đi phát động, không nói rõ trình tự, cũng không có xếp đặt chi tiết, chỉ có thể ở trong trò chơi rộng lớn này làm thầy bói xem voi.
Đây là một đề bài khó khăn dành cho Đại Nhiệt.
Đại Nhiệt ưa thích những đề bài khó khăn, có khiêu chiến mới có hứng thú, tuy nhiên hắn lại chưa bao giờ tận lực đi làm việc gì cho ra hồn. Nhưng chính loại tính cách này mới khiến hắn làm ra đủ chuyện kinh thiên động địa trong trò chơi. Về phần những việc cơ bản của game online như giết quái cày ngộ tính, hắn cơ hồ không có chạm qua.
Hắn chính là như thế, lấy một hình thức không thể phục chế mà một đường chơi đùa đến tận chỗ này — không thể làm duy nhất thì phải làm đệ nhất, hắn luôn hướng theo phương hướng này mà nỗ lực.