Kiếm Đạo Độc Tôn Tác giả: Kiếm Du Thái Hư -----oo0oo-----
Chương 655: Tử đấu cận thân.
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
- Sao có thể một lúc phát xuất nhiều như vậy.
Hạ Hầu Tôn không khỏi biến sắc, Lưu tinh chỉ đã đủ nhanh, kiếm khí kích phát từ tay đối phương còn nhanh hơn, nhiều hơn, hình như căn bản không cần chuẩn bị.
Không sai.
Liên tâm kiếm khí của Diệp Trần đúng là không cần chuẩn bị, Liên tâm kiếm khí vốn đã tồn tại trong đan điền hắn, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, thanh liên cự đại như một xưởng gia công kiếm khí, hiệu suất cao đến không thể tưởng tượng, đợt kiếm khí đầu tiên vẫn chưa phát xong, Liên tâm kiếm khí mới đã sản sinh.
- Tuệ tinh chỉ!
Chỉ pháp vừa biến, lực đạo do Hạ Hầu Tôn thi triển càng tập trung hơn, tuệ tinh chỉ như một ngôi sao chổi khổng lồ, phạm vi đả kích thập phần lớn, Diệp Trần và không gian xung quanh cũng nằm trong phạm vi đả kích, nóng rực không gì sánh được.
- Kim chi liên y, phá!
Bàn chân chạm đất, Diệp Trần hai đùi phát lực, bắn bật ra ngoài, Lôi kiếp kiếm trong tay gọt ngang, gợn sóng kim sắc lỗng lẫy khuếch tán, biến tinh chỉ kình thành hai nửa, gợn sóng kim sắc dư thế không tiêu, khuếch tán về phía Hạ Hầu Tôn, thời gian dường như đang trở nên chậm lại.
- Thực lực của hắn sao lại tiến bộ nhanh như vậy.
Hạ Hầu Tôn giật mình, thực lực Lam Tà Tình hắn biết, căn bản không cần lo lắng, Diệp Trần mười chiêu đánh bại đối phương, đối với hắn chẳng là gì, cho dù mạnh hơn gấp đôi, cũng chẳng thấm vào đâu, nhưng không ngờ, thực lực Diệp Trần không chỉ tăng gấp đôi, mà còn tăng lên rất nhiều lần.
- Chỉ thiên hoạ địa!
Chỉ kình kích phát, Hạ Hầu Tôn vẽ một vòng tròn trước người, một tầng bình phong không gian xuất hiện, chặn trước gợn sóng kim sắc.
Xích lạp!
Lực phá hoại của gợn sóng kim sắc không phải tầm thường, bình phong không gian vừa hình thành, lập tức gặp phải đả kích mang tính huỷ diệt, từ trong phân thành hai, chỗ nứt trơn bóng mề mại, như được mài dũa cẩn thận, không hề có lấy một tia mơ hồ không bằng phẳng.
- Phá!
Một chỉ đánh tan hết gợn sóng kim sắc, Hạ Hầu Tôn thần sắc cực kì âm trầm.
- Được, có chút bản lĩnh, nhưng đừng mừng vội, chiêu tiếp theo sẽ miểu sát ngươi.
Hạ Hầu Tôn hít một hơi thật sâu, chân nguyên trong cơ thể như hồng thuỷ, cuộn trào mãnh liệt, đợt này cao hơn đợt khác, ngón trỏ trên bàn tay phải tán phát ra tinh quang u ám, tinh quang cực kì nội liễm, có quang huy nhàn nhạt khuếch tán, tựa hồ như một ngọn nến.
- Tinh hạch chỉ.
Trước đó, trong lúc Hạ Hầu Tôn và Mộ Dung Khuynh Thành tranh đấu, hắn chỉ là tiện tay phát Tinh hạch chỉ, dù sao Mộ Dung Khuynh Thành không phải Bạch Vô Tuyết, nhưng không thể khiến hắn dễ dàng động dụng toàn bộ thực lực, một chỉ này, Hạ Hầu Tôn đã sử dụng mười phần lực đạo, lực hút đáng sợ của tinh hạch sinh ra từ giữa hư không, tựa hồ như có vô số ti tuyến quấn lấy Diệp Trần, kéo hắn lại.
- Ngươi không biết, ta là kiếm khách sao?
Diệp Trần mặt ánh lên thần sắc chế giễu, coi thường tác dụng của lực hút tinh hạch lên thân thể và chân nguyên, một kiếm vung ra.
Một kiếm của Diệp Trần vừa vung, phần chân nguyên khác trong cơ thể bị kéo ra, hình thành nên một khối quang cầu tinh sắc cách ngón tay Hạ Hầu Tôn đúng ba thước, nhưng cũng có một bộ phận chân nguyên cường đại quán chú lên Lôi kiếp kiếm, ngưng kết thành kiếm khí chém ra, phụt một tiếng, quang cầu thanh sắc bao hàm lực hút tinh hạch giống như quả bóng xì hơi, từng tia từng sợi kiếm khí tiết ra ngoài.
- Sao lại có thể, Tinh hạch chỉ của ta bị phá dễ dàng vậy sao.
Biểu hiện trước đó của Diệp Trần đúng là vượt qua tầm dự đoán của Hạ Hầu Tôn, nhưng vẫn chưa thể khiến hắn động, dung, việc Tinh hạch chỉ bị phá, cuối cùng cũng khiến hắn biến sắc.
Hắn đâu biết, kiếm ý của Diệp Trần còn cường đại hơn kiếm chi tông Lục Tiểu Du của thanh niên ngũ cự đầu, Lục Thiếu Du về lý mà nói có lẽ không sợ Tinh hạch chỉ của Hạ Hầu Tôn, Diệp Trần càng không cần kiêng kị, phải biết sở dĩ kiếm ý có thể tăng cường công kích, là vì nó khiến kiếm khí ngưng luyện hơn, nếu như nói kiếm khí người khác là kim loại, vậy thì kiếm khí Diệp Trần là kim cương, không thể so sánh với nhau.
Cho nên lực hút tinh hạch cho dù mạnh cũng không thể làm được gì được kiếm khí, bị đâm trong nháy mắt, biến thành quả bóng xì hơi.
Đương nhiên, lực hút tinh hạch không phải không có một chút tác dụng nào, chí ít lúc Diệp Trần thôi động chân nguyên, bị hút đi không ít, quang cầu thanh sắc sở dĩ hình thành được, bởi vì Diệp Trần có kiếm ý hộ thể, nếu không uy lực của một kiếm này còn lớn hơn nữa, chắc chắn khiến Hạ Hầu Tôn phải chật vật.
Nói tóm lại, Tinh hạch chỉ của Hạ Hầu Tôn căn bản không thể chịu tải được, cũng không thể triệt để chuyển hoá kiếm ý thành năng lượng thuần tuý.
Lực hút tinh hạch bị phá, Hạ Hầu Tôn lùi vội ra sau, tháo bỏ một phần kiếm khí cận thân, sắc mặt vô cùng khó coi.
Ở xa, Mộ Dung Khuynh Thành thấy Diệp Trần đấu ngang tài ngang sức, không khỏi động dung, nàng chỉ là đoán thực lực Diệp Trần đã trưởng thành đến mức thâm bất khả trắc, chỉ sợ đã có thực lực thanh niên ngũ cự đầu, nhưng nghĩ là nghĩ, khi nó trở thành hiện thực, thực sự khá chấn động, nàng đã chuẩn bị, chỉ cần Diệp Trần rơi vào thế hạ phong, dù vết thương có ác hoá đến mức độ cực kì nghiêm trọng, không thể điều hoà thì cũng phải liên thủ với Diệp Trần, đánh lui đối phương.
Nhưng rõ ràng, thực lực Diệp Trần thực sự khiến người ta ngưỡng mộ.
Chiu!
Hạ Hầu Tôn không hổ là một trong thanh niên ngũ cự đầu, thực lực Diệp Trần dù mạnh, nhưng cũng không thể làm gì được hắn, mắt ánh lên một tia lãnh quang, Hạ Hầu Tôn dậm chân xuống đất, kim quang dâng trào, tiếp cận Diệp Trần với tốc độ siêu cao.
Thịch thịch thịch thịch thịch....
Khoảnh khắc hai người giao phong, biến thành tử đấu cận thân.
- Phá hư chỉ!
Thân thể hơi nghiêng, Hạ Hầu Tôn đột nhiên một chỉ điểm xuất, chính là Phá hư chỉ cường đại nhất, cho dù là Bạch Vô Tuyết cũng không thể rút lui an toàn.
Trong hoàn cảnh này, công kích bình thường cũng phải điều chỉnh lực phản ứng lên cao nhất, nếu không sẽ không thể đỡ được, đừng nói Phá hư chỉ ẩn hàm không gian áo nghĩa.
Binh!
Kim sắc chỉ lực đánh trúng chân nguyên hộ thể của Diệp Trần.
Hạ Hầu Tôn mặt ánh lên một tia lạnh lẽo, nửa năm qua, Phá hư chỉ của hắn đã có tiến bộ vượt bậc, đạt đến chín phần hoả hậu, tiếp cận viên mãn, lực phá hoại so với đợt đấu với Bạch Vô Tuyết, hắn không tin Diệp Trần có thể chống đỡ được.
- Linh tê nhất kiếm!
Diệp Trần hoàn toàn bất chấp chân nguyên hộ thể bị Phá hư chỉ đánh trúng, một kiếm vung nghiêng, kiếm phong nhu hoà chạm vào Hạ Hầu Tôn trong nháy mắt.
Binh!
Xích!
Hai thanh âm hưởng khác nhau bạo phát, Diệp Trần và Hạ Hầu Tôn cùng bay ngược ra ngoài, sóng trùng kích cường hãn phóng ra, làm nát vụn thông đạo, khói bụi lan tràn.
Đã có 42 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Kiếm Đạo Độc Tôn Tác giả: Kiếm Du Thái Hư -----oo0oo-----
Chương 656: Xem ai chịu được đến cùng.
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
Khoé miệng rỉ máu, Diệp Trần ho nhẹ, có Hỗn thiên khải tăng cường chân nguyên hộ thể cũng không chặn nổi Phá hư chỉ của đối phương, không chỉ vậy, chỉ lực tàn dư thậm chí còn xuyên qua Hỗn thiên khải, truyền lên thân thể hắn, sau khi bị tầng phòng ngự long cốt triệt tiêu một bộ phận, tác dụng lên lục phủ ngũ tạng hắn, khiến hắn bị thương nhẹ.
Nếu như không có Hỗn thiên khải, một chỉ này chí ít có thể khiến thương thể của mình thêm nghiêm trọng, thậm chí trọng thương.
Diệp Trần bây giờ đã biết Phá hư chỉ của Hạ Hầu Tôn cường đại cỡ nào, đến Bạch Vô Tuyết cũng phải dốc toàn lực, mới ngăn cản thành công.
Hạ Hầu Tôn, thương thế nghiêm trọng hơn Diệp Trần, một kiếm này của Diệp Trần, nhanh đến không thể tưởng tượng, mở tung bình phong không gian, chân nguyên hộ thể trong nháy mắt, cuối cùng chém lên thượng phẩm khải giáp, kiếm khí dày đặc thuận theo khải giáp, đả thương lục phủ ngũ tạng và kinh mạch, dưới kiếm ý ngưng kết, thậm chí sản sinh kiếm khí mắt thường không nhìn thấy bên trong cơ thể Hạ Hầu Tôn, giống như con dao nhỏ, cắt vào máu thịt và nội phủ hắn.
Oa!
Há miệng phun ra một lượng lớn máu tươi, Hạ Hầu Tôn rõ ràng rất mệt, không còn tự tin và thong dong như trước nữa, bá khí mặc dù vẫn tồn tại nhưng vì tự tin bị tổn thương, trở nên có chút cuồng loạn và điên rồ.
Nhìn Diệp Trần với con mắt đầy sát ý, thân thể Hạ Hầu Tôn hơi rung, rống lên một tiếng giận dữ,
- Cút ra ngoài cho ta.
Tựa như nước lũ bạo phát, một lượng lớn kim quang từ trong cơ thể Hạ Hầu Tôn bạo phát ra ngoài, chỉ nghe thấy những tiếng xì xì vang lên không dứt, trên tường thông đạo xuất hiện những vết nứt nho nhỏ, là hiện tượng do kiếm khí bên trong cơ thể Hạ Hầu Tôn bị chân nguyên đánh ra ngoài tạo thành.
Vù!
Diệp Trần không để cho Hạ Hầu Tôn có cơ hội nghỉ ngơi, trường kiếm vung lên, kiếm phong nhu hoà một lần nữa tác động lên Hạ Hầu Tôn, muốn tránh cũng không tránh được.
- Đồ khốn!
Ngực bắn ra một đoá hoả hoa rực rỡ, Hạ Hầu Tôn chỉ cảm thấy ngực như bị đánh nát, hai chân rời đất, bay ngược ra ngoài như mũi tên, cuối cùng đập mạnh lên góc tường, tạo thành một hình người mờ mờ, phấn vụn rào rào rơi xuống.
- Kim chi liên y!
Như bóng với hình, Diệp Trần đuổi sát sau lưng Hạ Hầu Tôn, rồi lại thi triển ra một đòn sát chiêu, gợn sóng kim sắc lộng lẫy giống như sóng nước trong hồ, khuếch tán lúc nhanh lúc chậm.
Kẹt!
Khải giáp vặn vẹo, Hạ Hầu Tôn thất khiếu chảy máu, da dẻ bắt đầu tiết ra những sợi máu tươi, cả người bị nhuộm thành màu máu.
- Là ngươi ép ta, Huyết hoàng phá sát chỉ!
Giống như vạn lưu quy tông, máu tươi bên ngoài cơ thể Hạ Hầu Tôn ngưng tụ lên đầu ngón tay, phần da chỗ đó nứt ra, quang mang hồng sắc mang theo khí tức huỷ diệt, bắn nhanh ra ngoài, sức mạnh bí mật giấu trong máu cũng bị hút sạch.
Một chỉ này, là bí pháp cực kì cường đại, đả thương địch thủ một ngàn thì cũng chịu tổn hại tám trăm.
Chiu!
Chỉ lực như hồng sắc quang tuyến bắn ra như điện xẹt, trong nháy mắt đã đến trước mặt Diệp Trần.
- Phá!
Linh tê nhất kiếm thi triển, Diệp Trần một kiếm đánh lên chỉ lực hồng sắc.
Ngâm!
Một cảnh tượng đáng sợ phát sinh, Lôi kiếp kiếm rắn chắc đột nhiên uốn lượn, tựa hồ như một chiếc cung đang được kéo giãn, một khắc sau, một luồng sức mạnh bá đạo thuận theo thân Lôi kiếp kiếm, trùng kích lên tay Diệp Trần, ăn mòn tầng phòng ngự long cốt.
- Bí pháp bá đạo quá.
Một sợi máu tươi rỉ ra từ khoé miệng Diệp Trần, ngoằn ngoèo như rắn, sưu một tiếng, Diệp Trần mượn luồng sức mạnh này, bay ra ngoài, lảo đảo đáp xuống, bước lùi mấy bước, mỗi bước đều tạo thành một vết chân mờ mờ trên đất.
- Diệp Trần!
Mộ Dung Khuynh Thành kêu khẽ một tiếng.
Diệp Trần khoát khoát tay,
- Ta không sao!
Nói xong, lại chăm chú nhìn Hạ Hầu Tôn, lòng thầm nghĩ: Xem ra mình vẫn xem nhẹ thanh niên ngũ cự đầu, cho dù bị ép đến đường cùng mà vẫn còn con át chủ bài để thay đổi tình thế, mặc dù nói cái giá phải trả quá lớn, nhưng đến thời khắc sinh tử, chẳng ai nghĩ nhiều như vậy, suy rộng ra, bốn người còn lại nói không chừng cũng có những con át chủ bài bảo mệnh.
- Vẫn không đả thương được hắn?
Hạ Hầu Tôn da dẻ khô đi không ít, nhãn thần đông cứng nhìn về phía Diệp Trần, Huyết hoàng phá sát chỉ này, là bí thuật do Huyết hoàng đời thứ nhất tự sáng mấy ngàn năm trước, một lần thi triển, năm phần huyết dịch trong cơ thể sẽ bị đun sôi, để lấy ra năng lượng che giấu trong đó hình thành chỉ lực vô địch, không gì có thể phá nổi, mặc dù nói năm phần huyết dịch thập phần đáng sợ, kì thực Hạ Hầu Tôn chỉ mất một phần mười mà thôi, không phải hắn có kĩ xảo gì giảm bớt yêu cầu mà là một kiếm cuối cùng của Diệp Trần, khiến máu tươi trong người hắn đều bị chảy hết ra ngoài, máu tươi rời khỏi cơ thể, một chốc một lát không thể mất đi năng lượng bên trong, vừa hay dùng để thi triển huyết hoàng phá sát chỉ.
- Là khải giáp, bán cực phẩm khải giáp!
Hạ Hầu Tôn đảo mắt, phán đoán chân nguyên hộ thể trên người Diệp Trần, chân nguyên hộ thể bình thường là một tầng khí tráo mỏng như vỏ trứng, chỉ có bán cực phẩm khải giáp mới in kí hiệu có hình trạng khác nhau trên chân nguyên hộ thể, nhìn thấy cảnh tượng này, cuối cùng hắn cũng hiểu, tại sao phòng ngự của Diệp Trần lại mạnh đến vậy, có bán cực phẩm bảo khí, phòng ngự chí ít tăng lên gấp đôi.
Khoé miệng vén lên một nụ cười trào phùng, Hạ Hầu Tôn khàn giọng nói:
- Thì ra dựa vào bán cực phẩm khải giáp, không có khải giáp, người tuyệt đối không chống đỡ nổi.
Diệp Trần bất đắc dĩ lắc đầu,
- Nói thực, là một trong thanh niên ngũ cự đầu, thực lực ngươi có, nhưng nhân phẩm, chẳng ra làm sao, thua, thì tìm lý do, nếu không chấp nhận được thì đừng ra khỏi cửa nhà, nếu ngươi cảm thấy cầm vũ khí chiến đấu không phải võ giả thì cởi thượng phẩm khải giáp trên người ra, tháo bỏ găng tay trên tay ra, tốt nhất cũng đừng thi triển bí pháp nữa bởi vì người khác chưa chắc đã có bí pháp, dựa vào bí pháp, cũng không được coi là võ giả chân chính, Hạ Hầu Tôn, ngươi dám làm vậy không?
- Ngươi!
Hạ Hầu Tôn không biết nói gì, mặt sắt lại.
- Nói nghe hay lắm, nhưng Hạ Hầu Tôn ta vẫn chưa thua, xem ai chịu được đến cùng.
Thương thế trên người khiến cho Hạ Hầu Tôn mất đi sáu bảy phần chiến lực, Huyết hoàng phá sát chỉ cuối cùng càng vết thương của hắn nặng hơn, da dẻ khô héo, nếu như không phải sinh mệnh lực của Linh Hải Cảnh đại năng ngoan cường, e rằng đến lực khí để đứng hắn cũng không có.
Ong!
Lấy từ linh giới trữ vật ra một viên đơn dược kim sắc, Hạ Hầu Tôn nuốt luôn không hề do dự.
- Ồ! Khí tức đang tăng lên!
Diệp Trần nhíu mày, cảm nhận khí tức sa sút trên người Hạ Hầu Tôn đang tăng với tốc độ chóng mặt, rất nhanh đạt đến trạng thái đỉnh phong, thậm chí vượt qua đỉnh phong, cường đại hơn, bá đạo hơn cả thời điểm trước khi bị thương, như thần linh phụ thể.
Đã có 34 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Kiếm Đạo Độc Tôn Tác giả: Kiếm Du Thái Hư -----oo0oo-----
Chương 657: Huyết hoàng đấu linh đơn.
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
- Không lẽ là bán cực phẩm đơn dược?
Diệp Trần thầm suy đoán, tay nắm chặt Lôi kiếp kiếm, lúc nãy hắn bị thương nhẹ nhưng vì có bất tử chi thân nên sớm đã hồi phục, không ảnh hưởng đến chiến lực.
Ầm!
Khí tức bá đạo khuếch tán, không gian bên ngoài cơ thể Hạ Hầu Tôn hơi vặn vẹo, kim sắc một phiến, hắn ngước mắt, hung hăng nhìn Diệp Trần,
- Ngươi có bán cực phẩm khải giáp, ta cũng có Huyết hoàng đấu linh đơn, thắng lợi, sẽ thuộc về Hạ Hầu Tôn ta.
Huyết hoàng đấu linh đơn không phải bán cực phẩm đơn dược mà Diệp Trần đoán, đó là một viên cực phẩm đơn dược mất đi một bộ phận dược hiệu, giá trị tương đương một món bán cực phẩm phòng ngự khải giáp, luận tác dụng, còn vượt xa bán cực phẩm khải giáp, dù sao đơn dược cũng là vật phẩm tiêu hao, không thể sử dụng lâu dài.
Xuy xuy xuy xuy...
Bên ngoài cơ thể Hạ Hầu Tôn xuất hiện khí lưu màu đỏ, khí lưu ngưng kết lại với nhau, cuối cùng hình thành huyết sắc năng lượng khải giáp phủ khắp toàn thân, trên năng lượng khải giáp, kim tơ lan tràn, xuyên toàn cơ thể, khiến Hạ Hầu Tôn nhìn chẳng khác gì một cỗ máy giết chóc.
Binh!
Một cước đạp lên bức tường phía sau, Hạ Hầu Tôn hoá thành một tia sét màu đỏ máu, lao thẳng về phía Diệp Trần, một chỉ lăng không đánh ra.
Diệp Trần giơ Lôi kiếp kiếm, giao chiến với Hạ Hầu Tôn.
- Huyết hoàng đấu linh đơn tốt quá, không chỉ tăng cường phòng ngự mà còn khiến thương thế của hắn hồi phục hoàn toàn, chiến lực có tăng không giảm.
Diệp Trần giật mình, hắn bắt đầu hoài nghi, huyết hòang đấu linh đơn có phải bán cực phẩm đơn dược hay không, bán cực phẩm đơn dược trong truyền thuyết có lẽ không có công hiệu cường đại đến như vậy, hồi phục nội thương nghiêm trọng trong một thời gian ngắn, lại còn gia tăng phòng ngự.
Trong thông đạo, hai người chiến đấu không biết mệt mỏi, tử chiến cận thân.
Phá hư chỉ của Hạ Hầu Tôn trong cận chiến căn bản không thể chống đỡ, tốc độ quá nhanh, Linh tê nhất kiếm của Diệp Trần cũng không chịu thua kém, nhanh đến vô ảnh, làm cho hai người thỉnh thoảng lại bị đối phương đánh trúng, thân hình bật ra sau.
Trong lúc cận chiến, hai người chẳng suy nghĩ điều gì ngoài việc triệt để đánh bại đối phương, có cơ hội thì giết chết luôn.
- Để xem ngươi chịu được đến lúc nào.
Có năng lượng khải giáp huyết sắc bảo vệ, Hạ Hầu Tôn chỉ công không phòng, đến tuyệt chiêu phòng ngự Chỉ thiên hoạ địa cũng không dùng, liên tiếp thi triển ra Tinh hạch chỉ và Phá hư chỉ, Lưu tinh chỉ và Tuệ tinh chỉ cũng sử dụng rất nhiều, định tiêu hao chân nguyên Diệp Trần.
- Yên tâm, người không chịu được không phải là ta.
Kiếm khí bị năng lượng khải giáp huyết sắc cách ly bên ngoài, Diệp Trần trừ biểu tình ngỡ ngàng ban đầu, thần sắc dần trở nên bình thản, mỗi kiếm đều cố gắng đánh lên cùng một điểm, lấy điểm phá diện, hắn không tin năng lượng khải giáp huyết sắc có thể kiên trì đến cùng.
Phụt!
Phun ra một ngụm máu tươi, Diệp Trần dường như chẳng quan tâm, tiếp tục liều chết với Hạ Hầu Tôn, có bất tử chi thân, hắn không cần lo lắng.
Dần dần, Hạ Hầu Tôn nhận ra điều bất ổn, mặc dù mỗi lần hắn chỉ khiến Diệp Trần bị thương nhẹ, nhưng nếu tiếp tục tích luỹ thì phải biến thành trọng thương, nhưng nhìn trạng thái Diệp Trần, rõ ràng không bị ảnh hưởng, mà càng chiến càng dũng, sát ý tràn ngập.
Còn hắn mặc dù có huyết sắc năng lượng khải giáp hộ thể, có thể triệt tiêu phần lớn lực đạo, chỉ là kéo dài, cũng bị rung chết, phải biết Huyết hoàng đấu linh đơn chỉ khiến hắn hồi phục triệt để, lượng máu đã mất không thể bổ sung ngay tức khắc, mà cần một quá trình.
- Huyết hoàng phá sát chỉ!
Hạ Hầu Tôn thần sắc hung dữ, tiêu hao một phần tư lượng máu còn lại, một chỉ điểm lên trán Diệp Trần.
- Lôi phệ!
Hai kiếm giao nhau, Diệp Trần đánh ra một khối lôi cầu, khối lôi cầu này dần dần chuyển sang màu trắng bạc, rõ ràng là hiện tượng đại tiến của lôi chi áo nghĩa.
Võ học không cùng thuộc tính có quan hệ tương sinh tương khắc với nhau, Huyết hoàng phá sát chỉ xét cho cùng là một loại thủ đoạn kích phát năng lượng huyết dịch, đại diện bản thân chính là thuộc tính huyết, mà thuộc tính huyết có liên quan đến thuộc tính thuỷ, thường bị thuộc tính hoả hay thuộc tính lôi khắc chế, cho nên uy lực Lôi phệ mặc dù không bằng Kim chi liên y hay Linh tê nhất kiếm, nhưng bởi vì là thuộc tính lôi, hiệu quả còn có thể lớn hơn.
Ầm!
Tiếng nổ kịch liệt vang lên, một vòng khói trắng khuếch tán ra bốn phương tám hướng, đánh lên tường phát ra những tiếng xì xì, giống như tiếng dội nước sôi xuống đất.
Rõ ràng là nước bị bốc hơi thành khí thể.
Trung tâm vụ nổ, chỉ lực huyết sắc thế như chẻ tre, uy lực vô song, lôi cầu ngân sắc mặt dù làm bốc hơi một bộ phận chỉ lực nhưng cũng bị một đòn huỷ diệt.
- Khoảng cách là quá lớn, cho dù thuộc tính lôi có thể khắc chế thuộc tính huyết nhưng khoảng cách quá lớn cũng sẽ bị đánh vỡ.
Diệp Trần không ngạc nhiên vì kết quả này, hắn vốn không kì vọng Lôi phệ có thể ngăn cản Huyết hoàng phá sát chỉ, nếu như ngăn cản được, mới gọi là ngạc nhiên, dù sao loại bí pháp lấy việc tiêu hao huyết dịch làm cái giá phải trả này quá cường đại, trung giai áo nghĩa võ học cũng khó lòng đối kháng, cho nên, mục tiêu của hắn chỉ là tiêu hao một phần kinh đạo của Huyết hoàng phá sát chỉ, có Lôi phệ trung hoà, chỉ lực tiếp theo không thể đánh phá phòng ngự của hắn.
Quả nhiên, chỉ lực huyết sắc sau khi đánh phá lôi cầu, đập mạnh lên chân nguyên hộ thể, định đánh vỡ nó, đợi phá vỡ được nó, màu sắc đã lại nhạt thêm vài phần, cuối cùng đánh lên bản thể Hỗn thiên khải, đã không còn bao nhiêu lực đạo, dễ dàng bị loại bỏ.
- Không được, Huyết hoàng phá sát chỉ không thể tiếp tục thi triển!
Hạ Hầu Tôn sầm nét mặt, hai lần Huyết hoàng phá sát chỉ tiêu hao của hắn hai phần năm huyết dịch, cho dù hắn là Linh Hải Cảnh đại năng, mất đi hai phần năm huyết dịch cũng không phải chuyện gì dễ chịu, bản thân hắn trước đó đã có chút mệt nhọc, tinh thần cũng hoảng hốt, đây là hiện tượng khí huyết tổn thất nghiêm trọng, nếu như không có Huyết hoàng đấu linh đơn giúp hắn bổ sung dinh dưỡng, lúc này hắn chẳng còn sức để chiến nữa.
- Phá hư chỉ!
Hoàn toàn từ bỏ phòng thủ, Hạ Hầu Tôn lại tung thêm một đòn Phá hư chỉ đánh lên chân nguyên hộ thể của Diệp Trần.
- Kim chi liên y!
Diệp Trần cũng từ bỏ phòng ngự, gợn sóng kim sắc thuận theo mũi kiếm khuếch tán ra ngoài, không ngừng trùng kích năng lượng khải giáp huyết sắc.
Phụt!
Rắc!
Diệp Trần thổ ra một ngụm máu tươi.
Năng lượng khải giáp huyết sắc trên người Hạ Hầu Tôn xuất hiện vết nứt như hình mai rùa.
- Linh tê nhất kiếm, Tam liên trảm!
Đúng lúc này, Diệp Trần tiến lên một bước, Lôi kiếp kiếm trong tay quét ngang, bổ chéo, đâm mạnh, liền ba kiếm trảm lên vị trí bị thương của năng lượng khải giáp huyết sắc, ba kiếm này mặc dù không nhanh bằng Linh tê nhất kiếm đơn thuần, nhưng cũng chẳng chậm hơn là mấy, Hạ Hầu Tôn căn bản không kịp phản ứng, giơ người hứng chịu uy lực chất chồng của ba kiếm.
Đã có 36 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Kiếm Đạo Độc Tôn Tác giả: Kiếm Du Thái Hư -----oo0oo-----
Chương 658: Tác dụng của Bất Tử Chi Thân.
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
Rắc!
Cuối cùng, năng lượng khải giáp huyết sắc cũng vỡ, kiếm khí siêu nhỏ thuận theo vết nứt trùng kích vào trong, phá hoại cơ thể Hạ Hầu Tôn.
Đi!
Hạ Hầu Tôn thấy da đầu tê rần, mỗi lần tấn công Diệp Trần rõ ràng bị thương nặng hơn hắn, nhưng đối phương giống như chẳng hề hấn gì, hắn mặc dù không biết trên người đối phương có hư huyễn gì, nhưng hắn không muốn tiếp tục, năng lượng Huyết hoàng đấu linh đơn có hạn, đợi Huyết hoàng đấu linh đơn mất đi hiệu lực, hắn muốn đi cũng khó.
Mượn sức mạnh trảm kích, thân thể Hạ Hầu Tôn lăng không chuyển hướng, hoá thành một đường lưu quang huyết sắc bắn ra ngoài, miệng nói:
- Diệp Trần, lần sau gặp lại, ta sẽ trả gấp đôi.
Chịu thua dưới tay Diệp Trần, đối với Hạ Hầu Tôn mà nói là nỗi nhục không dễ gì xoá bỏ, lúc này vết thương trên người không quan trọng, tinh thần hắn đang bị giày vò, hắn rất khó tưởng tượng nếu người khác biết rằng hắn bại dưới tay Diệp Trần, sẽ là cục diện khó xử như thế nào, hắn dường như đã nhìn thấy vô số người đang cười hắn, chế nhạo hắn, nghĩ rằng hắn không xứng với xưng danh thanh niên ngũ cự đầu.
- Diệp Trần!
Cắn môi, Hạ Hầu Tôn mặt đầy vẻ phẫn hận.
Tâm trạng bất cam khiến tốc độ phi độn của Hạ Hầu Tôn nhanh cực độ, hắn hiểu rất rõ đạo lý giữ lại thanh sơn thì không sợ không có củi đốt.
- Nhanh quá!
Bên ngoài cơ thể phù hiện năm đường kiếm quang, Diệp Trần đuổi sát sau lưng Hạ Hầu Tôn.
Hắn không phải chưa từng nghĩ đến chuyện cho Thực Mộng Lang ra ngoài trợ trận, nhưng ngẫm lại, không để Thực Mộng Lang ra ngoài nữa, trong trận chiến một đối một giữa các thiên tài, hắn không muốn dựa vào Thực Mộng Lang chiến thắng đối phương, như vậy còn có ý nghĩa gì, hơn nữa, năng lực chế tạo mộng cảnh của Thực Mộng Lang cũng không phải vô hạn, đối phó với Lâm Thiên, Lam Tà Tình còn đỡ, đối phó với cấp bậc thiên tài như Bắc Minh Huy, Độc Cô Tuyệt, thì có chút khó khăn, mà đối phó với thanh niên ngũ cự đầu, hiệu quả cực kì ít ỏi, cùng lắm giúp hắn chiếm thêm chút thượng phong.
Xích!
Một đường Phá hư chỉ lăng không bắn tới, Diệp Trần vung kiếm đỡ, thân thể không khỏi bay ngược ra sau, kéo dài khoảng cách với Hạ Hầu Tôn.
Không tiếp tục truy kích, Diệp Trần thu kiếm vào vỏ.
- Huyết hoàng đấu linh đơn đó có lẽ chỉ có một viên, lần này tiêu hao át chủ bài của hắn thế là đủ rồi, nhưng Huyết hoàng đấu linh đơn đúng là lợi hại, không chỉ khiến thương thế của Hạ Hầu Tôn triệt để hồi phục mà còn ngưng kết ra một chiếc năng lượng khải giáp vô cùng chắc chắn.
Uy lực của Linh tê nhất kiếm thế nào Diệp Trần rõ hơn ai hết, lấy Linh tê nhất kiếm làm cơ sở, tam liên trảm chỉ có thể tạo thành một vết nứt trên bề mặt năng lượng khải giáp huyết sắc, không cần nghĩ cũng biết, năng lượng khải giáp huyết sắc này phòng ngự cao đến thế nào, tuyệt đối vượt qua bán cực phẩm phòng ngự bảo khí.
Chăm chú nhìn về nơi Hạ Hầu Tôn vừa biến mất, Diệp Trần quay trở về đường cũ.
...
Trong mê cung thông đạo cách đó vài ngàn mét, Hạ Hầu Tôn sắc mặt tái nhợt dừng thân hình.
Hô hô hô hô!
Nặng nhọc thở, Hạ Hầu Tôn cảm thấy mắt hoa đầu váng, Tam liên trảm cuối cùng của Diệp Trần không cho mang đến cho hắn quá nhiều thương tổn, phần lớn lực đạo đều bị năng lượng khải giáp triệt tiêu, vết thương trước đó dưới sự điều dưỡng của Huyết hoàng đấu linh đơn, triệt để hồi phục, vấn đề duy nhất là, hai phần năm lượng máu mất đi không thể bổ sung trong một thời gian ngắn, chỉ có thể dựa vào cơ thể chế tạo huyết dịch mới.
- Đáng ghét, ta mà lại thua hắn.
Hạ Hầu Tôn vẫn không dám tin mình thua Diệp Trần, đả kích này thực sự quá lớn.
- Không được, cách tông sư bảng khoá sau vẫn còn bảy tháng thời gian, trong khoảng thời gian này, nhất định phải nghĩ cách nâng cao thực lực, nếu không...
Hạ Hầu Tôn muốn nói, nếu không vị trí của mình trong thanh niên ngũ cự đầu sẽ không còn, một khi thân phận thanh niên ngũ cự đầu của hắn bị đoạt, hắn sẽ trở thành trò cười cho cả thiên hạ, bản thân cũng sẽ biến thành hòn đá cho cả thiên hạ dẫm lên, hắn không cho phép tình huống ấy phát sinh.
- Bảy tháng, đủ.
Hạ Hầu Tôn rất muốn lập tức nâng cao thực lực, thân phận thanh niên ngũ cự đầu trước đây thực sự khiến hắn có chút lơi lỏng, bây giờ nghĩ lại không khỏi hối hận.
Trong vòng bảy tháng, hắn nhất định tìm được một món bán cực phẩm phòng ngự bảo khí, dù sao huyết hoàng đơn linh đơn hắn chỉ có một viên, không còn viên thứ hai, ngoài ra, áo nghĩa võ học cũng phải nâng lên cảnh giới mới, nhất là Phá hư chỉ.
- Hừ, chín phần hoả hầu Phá hư chỉ và viên mãn Phá hư chỉ khác nhau như trời với đất, uy lực có lẽ chỉ bằng một nửa, chỉ cần mình đem chiêu Phá hư chỉ này tham ngộ đến cảnh giới viên mãn, cho dù là Bạch Vô Tuyết cũng phải bại trên tay mình, một Diệp Trần nhỏ bé, căn bản không thành vấn đề.
Nghĩ đến đây, tâm trạng Hạ Hầu Tôn nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Chút thất thái trước đó, là vì hắn không ngờ mình sẽ bại dưới tay Diệp Trần, cho nên chỉ muốn lập tức đánh bại, biến Diệp Trần thành kẻ thù số một của mình, bây giờ cảm thấy có chút nực cười, Diệp Trần đúng là phải đánh bại, nhưng kẻ thù số một của hắn, không phải đối phương, mà vẫn là bọn Bạch Vô Tuyết.
...
Trở lại bên cạnh Mộ Dung Khuynh Thành, Diệp Trần tiếc rẻ nói:
- Để hắn chạy mất rồi.
- Chúng ta không sao là được.
Sắc mặt Mộ Dung Khuynh Thành rất trắng, giống như gốm trắng dễ vỡ, nàng nhìn thấy Diệp Trần, thở phào nhẹ nhõm, Hạ Hầu Tôn thực lực quá mạnh, át chủ bài nhiều vô số kể, mặc dù Diệp Trần có thể trấn áp hắn, nhưng nếu như dồn Hạ Hầu Tôn vào đường cùng, nói không chừng đối phương sẽ cùng Diệp Trần đến chỗ chết.
- Nàng cảm thấy thế nào?
Diệp Trần nắm lấy tay Mộ Dung Khuynh Thành, bàn tay đối phương mềm mại mịn màng, chỉ là trước đó có chút ấm áp, còn bây giờ mang đến cho người ta cảm giác băng lạnh, thâm nhập linh hồn lực, Diệp Trần phát hiện, kinh mạch Mộ Dung Khuynh Thành thập phần hỗn loạn, có nhưng kinh mạch thậm chí còn đứt thành từng đoạn, nhìn mà giật mình.
Mộ Dung Khuynh Thành rút tay, lấy khăn tay lau vết máu trên miệng Diệp Trần,
- Chàng không cần lo lắng cho ta, tinh hoa ma lực mặc dù rất cường đại, nhưng có cùng nguồn gốc với ma lực của ta, sẽ không sản sinh nội thương căn trừ đâu, dành chút thời gian có lẽ có thể hồi phục, còn chàng, chịu không biết bao nhiêu đòn Phá hư chỉ của Hạ Hầu Tôn.
Diệp Trần cười nói:
- Quên không nói với nàng, trước đó ta đã tu luyện Bất tử chi thân, cho nên chút thương này rất nhanh hồi phục.
- Bất tử chi thân?
Mộ Dung Khuynh Thành vô cùng kinh ngạc, nàng biết Diệp Trần có được Bất tử chi thân bí pháp, nhưng không ngờ Diệp Trần đã tu luyện thành công, phải biết Bất tử chi thân là lĩnh vực Sinh Tử Cảnh vương giả mới có thể chạm đến, cho nên rất khó tu luyện, gần như chỉ thua mỗi tấn nhập Sinh Tử Cảnh.
Đã có 36 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Kiếm Đạo Độc Tôn Tác giả: Kiếm Du Thái Hư -----oo0oo-----
Chương 659: Địa vị là do mình.
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
- Tu thành Bất tử chi thân đối với Sinh Tử Cảnh mà nói có tác dụng rất lớn, nàng có tiến triển gì không?
Thời gian trước, Diệp Trần đã đem Bất tử chi thân bí pháp giao cho Mộ Dung Khuynh Thành, hi vọng nàng có thể giống như mình, tu thành Bất tử chi thân, như vậy, quyết đấu với người khác, sẽ an toàn hơn nhiều, sau này trùng kích Sinh Tử Cảnh, nói không chừng giúp ích được gì.
Mộ Dung Khuynh Thành lắc lắc đầu,
- Có thể là ta không phù hợp tu luyện Bất tử chi thân bí pháp, ma tộc và nhân tộc không giống nhau, con đường tu luyện Bất tử chi thân chắc cũng khác nhau.
- Nói vậy cũng đúng.
Diệp Trần có chút tiếc nuối.
Mộ Dung Khuynh Thành có thể cảm nhận được sự quan tâm của Diệp Trần, nắm chặt tay đối phương, dựa đầu lên vai hắn, hai người kết hợp nhìn thì có vẻ đột ngột, nhưng chỉ có họ biết, đây là kết quả của việc nước chảy thành dòng, bên trong hình như có một sợi hồng tuyến, gắn kết họ với nhau.
Trong thông đạo, thanh sắc hoả tuyến nhấp nháy liên hồi, đợi phát hiện phía trước có người, thanh sắc hoả tuyến đột nhiên rơi xuống, ngưng kết thành một đường nhân ảnh.
Là Yến Phượng Phượng.
- Là hai người sao!
Yến Phượng Phượng cười cười.
Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành vội vàng tách nhau ra, nhưng tay thì vẫn nắm chặt,
- Yên sư tỷ, có lấy được bảo vật gì không?
Yến Phượng Phượng khoát khoát tay,
- Bảo vậy đâu có dễ kiếm như vậy, nhưng ta cũng chẳng ôm hi vọng gì, vì đã tìm được một món bán cực phẩm khải giáp bên ngoài, hai người thì thoải mái rồi, trốn trong này tình chàng ý thiếp, ta không làm phiền hai người chứ?
Diệp Trần chịu thua nói:
- Bọn đệ đâu có được rỗi rãi như vậy, vừa đánh đuổi Hạ Hầu Tôn, Mộ Dung cũng bị trọng thương.
- Đánh đuổi Hạ Hầu Tôn?
Yến Phượng Phượng lúc này mới phát hiện, bốn phía thông đạo như bị thiên thạch đập trúng, lồi lồi lõm lõm, lộn xộn vô cùng, Mộ Dung Khuynh Thành sắc mặt cũng tái nhợt, không có chút huyết sắc, đúng là cảnh tượng sau một trận đại chiến.
Trong lòng không khỏi kinh than chiến lực Diệp Trần, Yến Phượng Phượng không phải không biết thực lực Hạ Hầu Tôn, trong sơn cốc, mặc dù không bị làm sao nhưng nếu lúc đó Hạ Hầu Tôn vẫn chưa toàn lực ứng phó, nếu hắn toàn lực chiến đấu, Yến Phượng Phượng cũng chẳng thể rút lui an toàn, vậy mà Diệp Trần có thể đánh lùi Hạ Hầu Tôn, rõ ràng Hạ Hầu Tôn đã trọng thương, nếu không với thái độ cao ngạo của hắn, tuyệt đối không thể bỏ chạy.
- Bảo điện chỉ tồn tại ba ngày, vậy ta không làm phiền hai người nữa!
Trong mê cung thông đạo, người đông không phải chuyện tốt, gặp phải bảo vật, chẳng biết xử lý thế nào, dù sao không thể vừa hay có ba món bảo vật, tìm được một món đã là may mắn lắm rồi.
- Được, đệ cẩn thận chút!
Diệp Trần gật gật đầu.
Sau khi chia tay, Diệp Trần không vội đi tìm bảo vật, sự thật, có được Hỗn thiên khải, hắn chẳng mong gì nữa.
...
Ba ngày qua đi rất nhanh, chúng nhân bị truyền tống ra ngoài bảo điện, sau đó, bảo điện khổng lồ từ từ biến mất trong thị tuyến.
Từ biểu tình nuối tiếc trong mắt chúng nhân có thể nhìn ra, phân nửa đi ra tay không, chỉ có một số ít người kiếm được một số bảo vật, còn việc có phải là bán cực phẩm bảo khí hay không thì không biết, chẳng ai lại đi khoe khoang hay cố tình để lộ ra việc mình có bán cực phẩm bảo khí, như vậy chẳng khác gì nói với mọi người, mình là một miếng thịt mỡ!
- Hừ!
Hạ Hầu Tôn lạnh lùng liếc nhìn Diệp Trần, hừ lạnh một tiếng, hoá thành kim quang phi độn ra xa, khiến mọi người có chút không hiểu.
Trong thanh niên ngũ cự đầu, Bạch Vô Tuyết và Lục Thiếu Du hình như phát hiện ra điều gì, lúc nãy họ liếc nhìn Hạ Hầu Tôn, đối phương mặc dù không bị thương, nhưng khí tức trên người nhạt đi rất nhiều, thập phần kì lạ, kì lạ hơn là Hạ Hầu Tôn hình như rất căm thù Diệp Trần.
Thu hồi thị tuyến, Bạch Vô Tuyết nói khẽ:
- Địa vị của chúng ta trong thanh niên ngũ cự đầu bắt đầu lung lay rồi, ta có dự cảm rất cường liệt.
Lục Thiếu Du xoa xoa chuôi kiếm, lạnh nhạt nói:
- Địa vị là do mình, chẳng ai cướp được, Bạch Vô Tuyết ngươi bắt đầu thích nói chuyện xui xẻo từ bao giờ vậy.
- Ha ha.
Bạch Vô Tuyết cười cười, không nói gì nữa.
Bên kia, Diệp Trần không quan tâm đến cái hừ lạnh của Hạ Hầu Tôn, đối với hắn mà nói, ánh mắt thù địch này chẳng có ý nghĩa gì, đối phương đến một lần thì hắn đánh bại một lần, đánh đến khi nào đối phương từ bỏ mới thôi, mặc dù rất tàn nhẫn, nhưng cũng chẳng biết làm thế nào, muốn không bị đánh bại, chỉ có thể đánh bại đối phương.
- Chúng ta đi thôi!
Diệp Trần quay sang chào Yến Phượng Phượng rồi cùng Mộ Dung Khuynh Thành bay về phía Đông.
...
Nửa tháng tiếp theo, trừ Hạ Hầu Tôn là người đầu tiên rời khỏi tầng thế giới thứ tư, những người còn lại đều đang nỗ lực tìm kiếm bảo vật, phải biết, cơ hội kiểu này không nhiều, mỗi năm chỉ có một lần, qua đợt này, phải đợi thêm bốn năm nữa.
Ầm ầm ầm ầm ầm...
Trong bồn địa cự đại, Diệp Trần đang cùng sinh mệnh bảo khí chiến đấu, sinh mệnh bảo khí này chỉ cao khoảng mét bảy, thân thể như kim cương hoàn mỹ, không hề có một vết xước, giơ tay nhấc chân, bảo khí cuồn cuộn hoá thành quang trụ xé trời, ầm ầm tiến về phía Diệp Trần.
- Lôi phệ!
Diệp Trần một tay vung, thiểm điện ngân sắc loé lên trên Lôi kiếp kiếm, thiểm điểm tụm lại với nhau, chứ không tán ra xung quanh, ẩn hiện có xu thế phát triển thành hình cầu.
Chiến đấu với Hạ Hầu Tôn, Diệp Trần hình như có chút cảm ngộ trên lôi chi áo nghĩa, bắt đầu dùng một thanh kiếm phát huy Lôi phệ, nhưng rõ ràng, một thanh không bằng hai thanh, hai thanh có thể dễ dàng thi triển Lôi phệ, một thanh thì khó hơn, mười lần thì chỉ có một lần ngưng tụ được nửa lôi cầu, nhưng khiến Diệp Trần kinh hỉ là, mới chỉ có nửa lôi cầu nhưng uy lực đã tương đương Lôi phệ do hai thanh kiếm thi triển, không cần nghĩ cũng biết, nếu thi triển ra Lôi phệ hoàn mỹ, uy lực nhất định vượt song kiếm lôi phệ.
Sinh mệnh bảo khí một mét bảy thập phần cường hãn, chỉ sợ tương đương Hạ Hầu Tôn khi sử dụng át chủ bài, vừa hay có thể làm đối tượng tập luyện.
Đương nhiên, cũng chỉ có Diệp Trần dám biến sinh mệnh bảo khí thành đối tượng luyện tập, đổi thành người khác, cho dù là thanh niên ngũ cự đầu, cũng không dám, bởi vì họ không có Bất tử chi thân, chiến đấu trong một thời gian dài, ít nhiều cũng bị thương nhẹ, tích luỹ lâu ngày, sẽ biến thành trọng thương, trọng thương nếu lại tích luỹ, thì đó sẽ là con đường chết, sinh mệnh bảo khí trừ phi bị tấn công chí mạng, bằng không tồn tại mãi mãi, nó có thể luyện hoá bảo khí trong thiên địa để bổ sung cho cơ thể bất cứ lúc nào.
Đã có 33 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế