Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #6  
Old 13-04-2008, 04:06 PM
XuyVuu's Avatar
XuyVuu XuyVuu is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 451
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngày 16 giá»
Xu: 0
Thanks: 453
Thanked 24 Times in 13 Posts
Hồi 6

Mô Cốt thần tướng


TÆ° Mã Ngạn nhận thấy xem tÆ°á»›ng chả cần phải nhÆ°á»ng nhịn khách sáo làm chi bèn gật đầu rồi giÆ¡ tay trái ra trÆ°á»›c .
TrÆ°á»›c hết Nhất Thu rá» mó năm ngón tay chàng rồi rá» mó đến gang bàn tay. MÓ xong tay trái lại mó đến tay phải, cuối cùng má»›i bảo TÆ° Mã Ngạn quay ngÆ°á»i lại để cho y rá» mó miếng xÆ°Æ¡ng ở sau ót.
Lúc này TÆ° Mã Ngạn má»›i nhá»› ra trên đầu mình có Ä‘eo bá»™ mặt nạ da ngÆ°á»i của Gia Cát Nhàn tặng cho, không biết có bị Nhất Thu mó thấy hay không?
Chàng vừa nghĩ tới đó thì Nhất Thu đã rỠvào miếng xương ở sau ót của chàng rồi chàng đành phải để yên cho y mó.
Nhất Thu rất cẩn thận rá» mó hồi lâu má»›i ngừng tay suy nghÄ©. TÆ° Mã Ngạn thấy thế liá»n nói :
- Bành huynh khá»i cần phải do dá»±, quân tá»­ vấn há»a bất vấn phúc, có thế nào huynh cứ việc nói thẳng ra.
Nhất Thu liá»n mỉm cÆ°á»i, nói :
- xÆ°Æ¡ng của Cảnh huynh quả thá»±c là xÆ°Æ¡ng của ngÆ°á»i hiệp nghÄ©a và cÅ©ng là má»™t ngÆ°á»i rất hiếm có ở trên Ä‘á»i này! Cứ so sánh huynh vá»›i năm ngÆ°á»i mà đệ đã xem thì huynh còn hÆ¡n năm ngÆ°á»i đó rất nhiá»u.
TÆ° Mã Ngạn thất cÆ°á»i đỡ lá»i:
- Xin Bành huynh chớ nên tâng bốc đệ quá đỗi như thế.
Nhất Thu nghiêm nghị đáp:
- Nhất Thu tôi bình sinh không bao giá» biết tâng bốc ai ná»­a lá»i dù Thôi huynh vá»›i Cảnh huynh đã có Æ¡n cứu đệ thoát chết cÅ©ng vậy. Theo sá»± hiểu biết của đệ thấy công lá»±c của Cảnh huynh thá»±c là phi phàm tuyệt thế, tâm địa lại rất quang minh, mặt mÅ©i lại rất anh tuấn, thật đúng là má»™t vị mỹ nam tá»­ anh hùng trên Ä‘á»i này.
Minh Quế ngồi cạnh liá»n vá»— tay và vừa cÆ°á»i vừa xen lá»i nói :
- MÓ xÆ°Æ¡ng mà biết được mặt ngÆ°á»i nhÆ° vậy tài ba của Bành huynh quả thá»±c tuyệt diệu Vô song!
Nhất Thu mỉm cÆ°á»i rồi lại nói tiếp:
- Theo trong tÆ°á»›ng số của Cảnh huynh thì hình nhÆ° huynh đã trải qua má»™t việc rất thÆ°Æ¡ng tâm và má»™t tai há»a rất lá»›n?
Tư Mã Ngạn gật đầu đáp:
- Bành huynh đáng là Thần tướng chứ không sai tý nào! Thế còn sau này thì sao?
Nhất Thu nghiêm nghị nói tiếp:
- Sau này hình như Cảnh huynh vẫn còn phải trải qua một việc rất thương tâm và một tai ách rất lớn nữa!
Tư Mã Ngạn nghe nói kêu "ồ" một tiếng cau mày lại nghĩ bụng:
"Ta du hiệp giang hồ thì lẽ dĩ nhiên phải ngộ hiểm luôn luôn rồi. Y bảo ta sẽ gặp thêm một lần tai ách nữa, việc đó có thể lắm. Nhưng tại sa lại còn phải trải qua một việc rất thương âm nữa là thế nào?" Tuy Nhất Thu không trông thấy vẻ mặt của Tư Mã Ngạn nhưng y thân chàng trầm ngâm không nói gì như vậy cũng có thể đoán biết được đại khái nên y lại nói tiếp:
- Cảnh huynh khá»i cần phải để tâm đến vấn đỠđó. TÆ°á»›ng số của huynh tuy nhÆ° vậy thá»±c nhÆ°ng theo sách dậy thì dù có bị kinh hiểm đến đâu huynh vẫn thoát chết nhÆ° thÆ°á»ng và sau nay lại còn được hạnh phúc dị thÆ°á»ng nữa.
TÆ° Mã Ngạn gượng cÆ°á»i đỡ lá»i :
- Chắc Bành huynh nói nhÆ° thế là để an ủi đệ đấy thôi, chứ đệ thì làm gì mà có hạnh phúc dị thÆ°á»ng nhÆ° vậy?Nhất Thu vá»™i nói tiếp:
- Cảnh huynh cứ yên tâm, những lá»i của Nhất Thu tôi đã xét Ä‘oán cho ngÆ°á»i từ trÆ°á»›c đến nay Ä‘á»u linh nghiệm cả. Sở dÄ© Cảnh huynh được chuyển há»a thành phúc, hóa nguy thành yên là nhỠở nhÆ° tâm địa quang minh vá»›i bình sinh hành hiệp trượng nghÄ©a tích đức của huynh.
Nói xong, y lại dùng gậy viết mÆ°á»i sáu chữ lên trên mặt đất nhÆ° sau :
phúc tại tri âm, Há»a tại cốt nhục.
phùng thúy tu phòng, Ngá»™ nhai mạc Ä‘á»™c. " (Phúc những ngÆ°á»i tri âm gây cho, Há»a do anh em cốt nhục tạo nên.
Há»… gặp Thúy (xanh biếc) phải Ä‘á» phòng, Qua sÆ°á»n núi chá»› nên Ä‘i má»™t mình.) Viết xong, Nhất Thu lại dặn bảo TÆ° Mã Ngạn tiếp:
- Xin Cảnh huynh hãy nhớ lấy bốn câu đó, sau này thế nào cũng linh nghiệm !
TÆ° Mã Ngạn nghe xong mÆ°á»i sáu chữ đó trong lòng bán tín bán nghi. Chàng nghi câu "Há»a tại cốt nhục" mà tin ở câu "Phùng thúy tu phòng" vì bây giá» chàng Ä‘ang ở má»™t thân mình, cha mẹ đã mất, anh em không có, chÆ°a cÆ°á»›i vợ. NhÆ° vậy hai chữ cốt nhục ấy là chỉ gì? Vì vậy chàng má»›i hoài nghi mà không tin vào câu đó là thế, còn câu "Phùng thúy tu phòng" thì khiến chàng rất tin tưởng vì lá thÆ° của nữ chủ nhân ở hang Ä‘á»™ng bí mật đó nhắc nhở đến Thúy Mi Yêu Nữ mà cả Minh Quế kể chuyện TÆ° Äồ Lá»™ trong đó cÅ©ng có má»™t thiếu phụ lông mày xanh biếc. Hai ngÆ°á»i đó thá»±c sá»± là má»™t và chắc y thị thế nào cÅ©ng Ä‘i dá»± đại há»™i Tranh Kỳ ở Vân Má»™ng.
Nhất Thu nói với Minh Quế rằng:
- Xin má»i Thôi huynh giÆ¡ tay ra cho đệ coi .
Minh Quết từ chìa tay ra. Nhất Thu rá» mó má»™t hồi rồi cả kinh thất sắc và khẽ há»i:
- CÓ phải Thôi huynh đã phát hiện tung tích của kẻ địch đấy không? Sao trong thất huyệt của huynh lại bố phòng đầy nội lực như thế?
Thì ra vì Minh Quế thấy miếng xÆ°Æ¡ng ở sau ót là nÆ¡i yếu hiểm của thân ngÆ°á»i, chỉ khẽ gõ má»™t cái là chết tức khắc. Nay Nhất Thu rá» tá»›i chàng má»›i tụ chân khí lên Ä‘á» phòng trÆ°á»›c . NhÆ°ng đối phÆ°Æ¡ng má»›i rá» tay mình đã biết rõ ngay nhÆ° vậy chàng đành phải thâu hÆ¡i sức lại rồi mỉm cÆ°á»i, đáp:
- Phải, vừa rồi đệ tưởng tượng có tiếng chân ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i nhÆ°ng sau nghe kỹ má»›i biết đó là tiếng gió.
Nhất Thu kêu "ồ" má»™t tiếng rồi lại tiếp tục rá» hết tay trái lại rá» sang tay phải của Minh Quế mồm thì khẽ nói: "Lạ thá»±c!" Minh Quế thấy vậy vá»™i há»i:
- Sao Bành huynh lại nói chữ "lạ thực" như thế?
Nhất Thu chỉ lắc đầu chứ không trả lá»i và cẩn thận rá» mó bàn tay phải của Minh Quế thôi.
Tư Mã Ngạn ngồi cạnh đó xem thấy Nhất Thu rỠmó xong tay trái đến tay phải của Minh Quế mặt lộ vẻ kinh ngạc một cách thất thần, mồm thì khẽ nói:
- Lạ thực! Lạ thực! Sao lại đến cực điểm như thế này?
Minh Quế không hiểu tại sao Nhất Thu lại nói nhÆ° thế liá»n cau mày lại há»i :
- Vì việc gì mà Bành huynh cứ kêu lạ hoài nhÆ° thế? Chả lẽ đệ vốn dÄ© là yêu ma quá»· quái mà biến thành ngÆ°á»i nên xÆ°Æ¡ng cốt của đệ khác xÆ°Æ¡ng cốt ngÆ°á»i chăng?
Nhất Thu lắc đầu gượng cÆ°á»i rồi bá»—ng há»i cả Minh Quế lẫn TÆ° Mã Ngạn rằng:
- Thôi huynh vá»›i Cảnh huynh chẳng hay hai ngÆ°á»i là anh em kết nghÄ©a hay anh em ruá»™t?
TÆ° Mã Ngạn lại đỡ lá»i:
- Tôi với Thôi huynh là anh em kết nghĩa, hình như việc này đã nói cho Bành huynh nghe rồi.
Nhất Thu tắc lưỡi nói tiếp:
- Hai vị nên kết nghĩa Kim Lan lắm, vì xương bàn tay của hai vị giống hệt nhau không sai một tý nào!
TÆ° Mã Ngạn lại xen lá»i vừa cÆ°á»i vừa nói :
- XÆ°Æ¡ng cốt của ngÆ°á»i ta mà chẳng giống nhÆ° ai, chỉ khác là ở chá»— to nhá» thôi . . .
Nhất Thu không đợi chá» chàng nói dứt đã vá»™i xua tay và cÆ°á»›p lá»i :
- Cảnh huynh nói sai rồi, chỉ có anh em sinh đôi là má»›i giống nhau thôi . Còn gì trong trăm vạn ngÆ°á»i chÆ°a chắc đã kiếm ra được ngÆ°á»i có xÆ°Æ¡ng cốt giống nhau .
Minh Quế cÅ©ng vừa cÆ°á»i vừa há»i :
- Nếu vậy chắc Thôi má»— cÅ©ng nhÆ° Cảnh hiá»n đệ là ngÆ°á»i có công lá»±c tuyệt thế, tâm địa quang minh, mỹ nam tá»­ và tiểu anh hùng phải không?
Tư Mã Ngạn nghe nói nghĩ bụng:
- Sao Thôi đại ca lại hẹp lượng đến nhÆ° thế? Lá»i nói của anh ấy hình nhÆ° có chút ghen tức vá»›i mình?
Nhất Thu thấy Minh Quế há»i nhÆ° vậy liá»n gật đầu vừa cÆ°á»i vừa đáp:
- Trước khi chưa rỠđến cái xương ở sau ót quả thực đệ dám quyết đoán như vậy đấy!
Minh Quế vừa quay ngÆ°á»i lại vừa há»i:
- Vậy Bành huynh rá» nốt miếng xÆ°Æ¡ng sau ót của đệ xem có giống Cảnh hiá»n đệ không?
Nhất Thu liá»n rá» vào miếng xÆ°Æ¡ng ở sau ót của Minh Quế, rá» xong bá»—ng thất thanh nói:
- à! Ra hai ngÆ°á»i khác nhau ở Ä‘iểm này!
Hai mắt của Minh Quế đã tia ra hai luồng ánh sáng lạnh lùng nhÆ°ng mặt chàng vẫn tÆ°Æ¡i cÆ°á»i và há»i:
- Phân biệt nhÆ° thế nào? Xin Bành huynh cho biết số của đệ vá»›i của Cảnh hiá»n đệ ai tốt hÆ¡n?
TÆ° Mã Ngạn đã biết Minh Quế là ngÆ°á»i hẹp lượng không thích những lá»i trung ngôn nghịch nhÄ© nên chàng má»›i định ngấm ngầm dặn Nhất Thu nên khen ngợi chàng ná» vào câu NhÆ°ng tiếc thay Nhất Thu lại Ä‘ui mù chàng muốn dùng mắt ra hiệu cÅ©ng không được, mà muốn rỉ tai khẽ nói cÅ©ng không tiện nên chàng má»›i để mặc Nhất Thu muốn nói gì thì nói không quan tâm đến việc ấy nữa.
Lúc ấy Nhất Thu đã mỉm cÆ°á»i nói:
- Thôi huynh! Äệ là ngÆ°á»i xÆ°a nay không há» biết tâng bốc ai cả. Vừa rồi Cảnh huynh nói đúng quân tá»­ vấn há»a bất vấn phúc . . .
Minh Quế đã tá» vẻ lạnh lùng, gượng cÆ°á»i, đáp:
- Vâng vâng! Xin Bành huynh cứ nói thẳng ra.
Nhất Thu vừa cÆ°á»i vừa nói tiếp:
- Nếu nói vỠgân cốt lẫn tư chất thì Thôi huynh lại còn hơn Cảnh huynh nửa mức .
TÆ° Mã Ngạn thấy y nói nhÆ° thế má»›i yên tâm, Minh Quế cÅ©ng lá»™ vẻ cÆ°á»i đắc chí ngay. Nhất Thu lại nói tiếp:
- NhÆ°ng trong mệnh cung của Thôi huynh lại ẩn phục ba mối đại há»a! Nói tóm lại huynh nhiá»u hÆ¡n Cảnh huynh ba chữ.
Minh Quế liếc nhìn TÆ° Mã Ngạn má»™t cái rồi cau mày lại há»i:
- Xin Bành huynh cứ nói tôi hÆ¡n Cảnh hiá»n đệ ba chữ gì?
Nhất Thu nghiêm nghị đáp:
- Thủ Ä‘oạn của huynh hÆ¡n Cảnh huynh chữ ác, trong đầu óc huynh hÆ¡n Cảnh huynh chữ Nghi và trong trái tim của huynh hÆ¡n Cảnh huynh chữ Äá»™c!
Tư Mã Ngạn nghe thấy Nhất Thu nói như thế biết Minh Quế thế nào cũng nổi giận nên trong lòng vừa lo âu vừa rầu rĩ.
Quả nhiên Minh Quế đã trợn ngược đôi lông mày lên cÆ°á»i nhÆ° Ä‘iên nhÆ° khùng nói tiếp:
- Nếu vậy Cảnh Thiên Tâm là ngÆ°á»i có công lá»±c tuyệt thế, có tâm địa quang minh, mặt mÅ©i anh tuấn nên má»›i được gá»i là Mỹ hiệp sÄ© Tiểu anh hùng? Còn Thôi Minh Quế tôi thì thuá»™c hạng chuá»™t nhắt Ä‘a nghi cùng ác Ä‘á»™c phải không?
Nhất Thu vá»™i đứng dậy vái má»™t lạy gượng cÆ°á»i đáp:
- xin Thôi huynh chá»› nên trách cứ nhÆ° thế. Nhất Thu tôi chỉ biết theo sách tÆ°á»›ng mà nói . Vả rồi tôi đã nói cho hai vị hay rồi, tÆ°á»›ng số tuy tiá»n định nhÆ°ng vẫn có thể do lòng ngÆ°á»i mà thay đổi. Quý hồ Thôi huynh làm việc thiện tích nhiá»u công đức nhÆ° vậy thì vẫn có thể chuyển há»a thành phúc, tránh ác ty hung. . .
Minh Quế bá»—ng lá»™ sát khí cÆ°á»i nhạt, đỡ lá»i:
- TÆ°á»›ng pháp của Bành huynh quả thá»±c thông thần, bình sinh má»— là ngÆ°á»i tâm Ä‘á»™c tay ác nhÆ° vậy thì tích sao nổi công đức vá»›i thiện quả. CÅ©ng may Thiên ÄÆ°á»ng tuy không có lối nhÆ°ng Äịa Ngục thể nào cÅ©ng có cá»­a, Minh Quế này thị võ công của mình dù có sống xuống chín suối Ä‘á»™t nhập địa phủ đấu vá»›i vua Diêm VÆ°Æ¡ng của NgÅ© Äiện má»— cÅ©ng không sợ.
Chàng vừa nói vừa ngấm ngầm vận công lực vào tay phải định giết chết Nhất Thu để tiết hận. Tư Mã Ngạn thấy thế vội xua tay ra hiệu bảo chàng không nên.
Nhất Thu biết không thể Ä‘i cùng vá»›i Minh Quế bèn cáo biệt hai ngÆ°á»i ngay.
Vì có TÆ° Mã Ngạn cản trở nên Minh Quế đành phải nén lá»­a giận buông tay xuống, cÆ°á»i nhạt, há»i vòi:
- Chẳng hay Bành huynh có vui lòng tặng Thôi má»— mÆ°á»i sáu chữ không?
Nhất Thu ngẫm nghĩ giây lát rồi gật đầu đáp:
- Quý hồ Thôi huynh đừng tức giận thì đệ xin tặng huynh bốn câu ngay. Huynh cứ Căn Cứ bốn câu đó xem sau này có ứng nghiệm hay không?
Nói xong y viết luôn mấy hàng chữ xuống mặt đất rồi chống gậy đi luôn.
Những chữ đó là:
Thiên lý Vô khuy Cát hung tảo định ẩn cừu hiếu xú Nhất kiếm xuyên tâm " (Lý trá»i không bao giá» thiếu khuyết Má»™t mÅ©i kiếm xuyên qua trái tim Việc lành việc dữ đã có định từ trÆ°á»›c Khi ân thù ân oán đã kết liá»…u) Cuối cùng y còn viết thêm mấy chữ:
"Cẩn thận giá»›i Nghi Äá»™c ác ba chữ. Tích công đức luôn luôn má»›i mong giải thoát được ! ,, Minh Quế Ä‘á»c xong cÆ°á»i nhÆ° Ä‘iên nhÆ° khùng, dùng tay áo phất má»™t cái, má»™t luồng cuồng phong thổi qua những chữ của Nhất Thu viết trên mặt đất Ä‘á»u bị mất hết.
TÆ° Mã Ngạn thấy thế định an ủi chàng mấy câu, liá»n chắp tay mỉm cÆ°á»i và nói :
- Äại Ca. . .
NhÆ°ng chàng má»›i nói tá»›i đó thì Minh Quế bá»—ng quay ngÆ°á»i lại dùng tay trái cầm vạt áo lên rồi giÆ¡ hữu chưởng lên chém xuống. Chàng thấy thế vá»™i giÆ¡ tay ngăn cản và thất thanh há»i:
- Äại ca làm nhÆ° thế làm chi?
Minh Quế lạnh lùng đáp:
- Hiá»n đệ là mỹ hiệp sÄ© tiểu anh hùng, chính nhân quân tá»­ hà tất nhận loại chuá»™t nhắt xấu xa Ä‘a nghi này làm đại ca làm chi? Má»– tá»± nhận thấy mình xấu xí nhÆ¡ bẩn không dám vòi cao nên má»›i định cắt bào Ä‘oạn nghÄ©a vá»›i hiá»n đệ .
Tư Mã Ngạn cau mày lại lắc đầu đáp:
- Äại ca nói nhÆ° thế chẳng ta đã kết nghÄ©a vá»›i nhau có khác gì là anh em ruá»™t thịt, dù bể cạn đá mòn tình nghÄ©a chúng ta vẫn không bao giá» dứt. Äừng nói mấy lá»i nói của má»™t ngÆ°á»i thuật sÄ© vu vÆ¡ không đáng tin cậy, mà dù đại ca có tai ác nguy hiểm gì Ä‘i chăng nữa, tiểu đệ cÅ©ng xin hết sức giúp đại ca. Chúng ta đã là anh em thì há»a phúc có nhau.
Minh Quế thấy TÆ° Mã Ngạn ăn nói thành thá»±c nhÆ° vậy má»›i nguôi giận, vừa cÆ°á»i vừa đáp:
- Thế ra hiá»n đệ vẫn không khinh rẻ ngÆ°á»i anh kết nghÄ©a này và cÅ©ng không chịu bối minh tuyệt nghÄ©a đấy?
TÆ° Mã Ngạn biết Minh Quế là má»™t ngÆ°á»i kiêu ngạo tuyệt đỉnh, lúc này trong lòng thế nào cÅ©ng rầu rÄ© lắm nên chàng lại mỉm cÆ°á»i nói tiếp:
- Tiểu đệ còn sống ngày nào thì không bao giỠdám quên cuộc kết nghĩa ở Lư Sơn của chúng ta!
Minh Quế lại lá»›n tiếng cÆ°á»i và nói tiếp:
- Hiá»n đệ nhắc nhở tá»›i chuyện đó khiến ngu huynh lại sá»±c nhá»› Thánh Thủ Nhân Äồ Ha Thiếu Kỳ mà còn chết ở trong tay ta, chả lẽ ta lại giết không nổi má»™t tên mù mắt Bành Nhất Thu hay sao?
Tư Mã Ngạn lại cau mày lại, Minh Quế vẫn hậm hực nói tiếp:
- Trừ phi từ nay trở Ä‘i Nhất Thu cao chạy xa bay không bao giá» tái ngá»™ lại. Bằng không để cho Minh Quế này bắt gặp thì tên mù ấy sẽ tan xÆ°Æ¡ng nát thịt liá»n.
Thấy Minh Quế nói như thế, Tư Mã Ngạn nghĩ bụng:
"Nhất Thu cÅ©ng là ngÆ°á»i Ä‘i dá»± đại há»™i Vân Má»™ng nhÆ° vậy khi nào lại chả gặp nhau?" NghÄ© tá»›i đó chàng vá»™i khuyên Minh Quế tiếp:
- Xin đại ca không nên quan tâm đến vấn đỠấy làm chi. Bành Nhất Thu . . .
Không đợi chá» chàng nói dứt, Minh Quế đã cÆ°á»i nhạt và xua tay cÆ°á»›p lá»i:
- Hiá»n đệ khuyên ngu huynh việc gì ngu huynh cÅ©ng nghe theo hết nhÆ°ng riêng việc giết Nhất Thu thì ngu huynh đã quả quyết rồi.
Tư Mã Ngạn còn muốn khuyên giải nữa thì Minh Quế đã giơ chưởng lên đánh vào một tảng đá lớn ở cạnh đó vụn thành cám và nghiến răng mím môi nói tiếp:
- Hiá»n đệ nên nhá»› Thôi Minh Quế này lòng cứng rắn nhÆ° sắt đá, đã nói gì không bao giá» thay đổi hết. Nếu hiá»n đệ còn khuyên giải ngu huynh vá» việc Bành Nhất Thu thì tình nghÄ©a của chúng ta sẽ tan vỡ nhÆ° tảng đá này!
TÆ° Mã Ngạn Ä‘Æ°a mắt a hin đống đá vụn chỉ biết lẳng lặng thôi chứ không nói năng gì nữa. Minh Quế biết chàng không vui liá»n gượng cÆ°á»i nói tiếp:
- Xin hiá»n đệ đừng có trách cứ đại ca, quả thá»±c tên giặc mù ấy đã làm cho ngu huynh tức lá»™n ruá»™t!
TÆ° Mã Ngạn gượng cÆ°á»i và lắc đầu thì bá»—ng nghe thấy ngoài rừng thông lại có tiếng chân ngÆ°á»i, thân pháp của ngÆ°á»i đó rất nhanh. Vừa nghe thấy tiếng chân ở ngoài xa mÆ°á»i mấy trượng, Minh Quế vá»›i TÆ° Mã Ngạn cÅ©ng vừa quay mặt vá» phía đó thì thấy chá»— cá»­a rừng có tà áo xám bay phất phá»›i rồi. TÆ° Mã Ngạn vá»™i dùng nhÄ© ngữ truyá»n thanh khẽ bảo Minh Quế rằng:
- Äại ca, khinh công và thân pháp của ngÆ°á»i này cao siêu lắm. CÓ lẽ y là Hoàng SÆ¡n Dật Tú Sài Thiên Tảo và Ä‘ang xá»­ dụng pho khinh công tuyệt thế VÔ ảnh Thập Tam Phiêu cÅ©ng nên.
Minh Quế thấy chàng nhắc nhở nhÆ° vậy cÅ©ng dùng nhÄ© ngữ truyá»n thanh trả lá»i:
- Hiá»n đệ hãy núp sang má»™t bên để ngu huynh gặp Hoàng SÆ¡n Dật Tú, ngÆ°á»i mà ngu huynh hâm má»™ từ lâu xem sao.
Minh Quế vừa nói vừa móc túi lấy khăn lụa đen ra bịt mặt.
Tư Mã Ngạn thấy thế rất hối hận cho là mình quá nhiễu sự, nói rõ cho Minh Quế hay biết như vậy. Lúc ấy Minh Quế đã tung mình nhẩy vỠphía trước mồm thì ca hát:
- Hoàng SÆ¡n, Hoàng SÆ¡n bất túc kỳ. Má»›i tin những kẻ ngu xuẩn coi trá»i thấp . . .
Lúc ấy ngÆ°á»i áo xám đáng lẽ định Ä‘i vượt qua rừng thông bá»—ng nghe thấy trong rừng có tiếng ngÆ°á»i ca hát nhÆ° vậy y liá»n quay trở lại.
Tư Mã Ngạn trốn vào sau một tảng đá nhặt một tầu lá dùng móng tay viết mấy chữ như sau:
"Bành Nhất Thu sẽ ngộ hiểm, khuyên y chớ nên dự đại hội Vân Mộng!" Viết xong chàng cầm sẵn ở trong tay để chuẩn bị xử dụng.
NgÆ°á»i áo xám vừa xuất hiện Minh Quế vá»›i TÆ° Mã Ngạn má»›i hay đó là má»™t ông già râu dài mặt mÅ©i rất thanh kỳ.
Minh Quế đứng tá»±a gốc cây thông dùng khăn Ä‘en che mặt chỉ để lá»™ đôi mắt, đôi ngÆ°Æ¡i sáng nhÆ° hai ngá»n đèn ló vểnh mặt lên nhìn ông già kia tá» vẻ rất kiêu ngạo.
ông già áo xám hình nhÆ° rất lão luyện vá» kinh nghiệm giang hồ, chỉ nhìn đôi mắt của Minh Quế đã Ä‘oán biết tuổi của đối phÆ°Æ¡ng nhÆ° thế nào ngay nên y mỉm cÆ°á»i há»i:
- CÓ phải lão đệ vừa ca hát đấy không?
Minh Quế lạnh lùng đáp:
- Äúng má»—! NgÆ°á»i há»i làm chi? CÓ phải ngÆ°á»i cho má»— hát không hay đấy không?
ông già áo xám rất tốt nhịn nên thấy thái Ä‘á»™ của Minh Quế kiêu ngạo nhÆ° vậy mà vẫn tủm tỉm cÆ°á»i và há»i tiếp:
- Giá»ng ca của lão đệ hay lắm nhÆ°ng lá»i ca thì sai bét hết!
Minh Quế định tâm chá»c tức đối phÆ°Æ¡ng và muốn trÆ°á»›c khi dá»± đại há»™i Vân Má»™ng hãy thá»­ xem khinh công đối phÆ°Æ¡ng có hÆ¡n được mình không? Nên chàng làm ra vẻ kiêu ngạo nhÆ° thế đồng thá»i còn há»i lại ông già áo xám kia rằng:
- Chẳng hay lá»i má»— vừa ca đó có chá»— nào gá»i là không nên không phải?
- Vừa rồi hai câu của lão đệ vừa ca đó hình nhÆ° là Hoàng SÆ¡n, Hoàng SÆ¡n bất túc kỳ má»›i tin những kẻ ngu xuẩn coi trá»i thấp phải không?
- Phải! Vậy có cái gì là không đúng nào?
- Theo sá»± nhận xét của lão thì trên Hoàng SÆ¡n có nhiá»u cảnh kỳ lạ lắm nhÆ°: Văn kỳ, phong kỳ, thạch kỳ, tùng kỳ. . . Nhất là Thủy Tín Phong lại được tiếng là đệ nhất kỳ phong của thiên hạ và cả Thiên ÄÔ NgÅ© Phong cùng nổi tiếng lắm .
Minh Quế cÆ°á»i nhạt nói tiếp:
- Thá»±c là ngồi dÆ°á»›i đáy giếng nhìn trá»i, tưởng trá»i chỉ to bằng cái vung có khác! CÓ lẽ lão già này chỉ Ä‘i qua Hoàng SÆ¡n thôi chứ chÆ°a Ä‘i qua những nÆ¡i khác bao giá», nên má»›i cho Thiên ÄÔ Phong là đệ nhất kỳ phong nhÆ° thế! Thá»­ há»i Thiên ÄÔ Phong có cao bằng tuyệt đỉnh của núi Côn Luân không?
ông già áo xám thấy chàng nói bÆ°á»›ng nhÆ° vậy, liá»n cau mày lại, vừa cÆ°á»i vừa há»i tiếp:
- Hình như lão đệ có thành kiến với Hoàng Sơn thì phải?
Minh Quếgật đầu đáp:
- ông đoán đúng đấy! Quả thực tôi có thành kiến với Hoàng Sơn. ông cho Hoàng Sơn có những kỳ cảnh như: Vân kỳ, phong kỳ, thạch kỳ, tòng kỳ, trái lại tôi cho Hoàng Sơn rất tục, như: Sơn tục, nhân tục . . .
ông già lại há»i tiếp:
- Xin há»i lão đệ, dù cho Hoàng SÆ¡n là sÆ¡n tục Ä‘i chăng nữa cùng được, nhÆ°ng còn lão đệ bảo nhân tục thì ngÆ°á»i đó là ai?
- Tôi cÅ©ng xin há»i lại ông già má»™t câu: Sao ông lại nhận thấy ngÆ°á»i của Hoàng SÆ¡n không tục?
- Lão là ngÆ°á»i của Hoàng SÆ¡n đây, tá»± nhận không thấy có Ä‘iểm nào là tục cả.
Minh Quế liếc nhìn ông già ấy một cái, rồi lắc đầu từ từ đáp:
- Trong Hoàng Sơn có lẽ chỉ có một mình Hoàng Sơn Dật Tú Sài Thiên Tảo thì còn có thể nói là không tục thôi.
ông già nghe thấy chàng ta nói nhÆ° vậy liá»n cÆ°á»i ha hả và nói tiếp:
- Cám ơn lão đệ đã quá khen như vậy! Chính lão là Sài Thiên Tảo đây!
Minh Quế cố ý nhìn ông già mấy cái rồi lắc đầu há»i :
- Tôi không tin ông là Hoàng Sơn Dật Tú! Vậy ông có biết môn VÔ ảnh Thập Tam Phiêu không?
Sài Thiên Tảo liá»n vuốt râu lên cÆ°á»i ha hả, Minh Quế thấy ông ta cÆ°á»i kỳ lạ nhÆ° vậy cÅ©ng phải ngạc nhiên Vô cùng, vá»™i há»i tiếp:
- Tại sao ông lại cÆ°á»i nhÆ° thế?
Thiên Tảo lắc đầu, vừa cÆ°á»i vừa đáp:
- Lão cÆ°á»i lão đệ đã uổng công má»™t cách Vô ích!
-Tôi đã làm gì đâu mà uổng công cơ chứ?
- Lão đệ giả bá»™ nhÆ° thế làm chi nữa? Lão đệ cứ nói quanh nói quẩn nhÆ° vậy, chẳng qua chỉ muốn được xem pho võ VÔ ảnh Thập Tam Phiêu mà lão vẫn tá»± cho là rất quý trá»ng, phải không?
Minh Quế thấy đối phÆ°Æ¡ng đã biết mÆ°u kế của mình, cÅ©ng phải kính phục thầm vá» kinh nghiệm giang hô của Dật Tú quả thá»±c rất lão luyện, nên chàng cÆ°á»i khì má»™t tiếng, há»i tiếp:
- ông đừng có tự phụ như thế! Tôi muốn xem pho VÔ ảnh Thập Tam Phiêu của ông làm chi?
- Tuy lão chÆ°a biết tên há» và lai lịch của lão đệ, nhÆ°ng cứ xem thần sắc và thái Ä‘á»™ của lão đệ, lão cÅ©ng đủ biết lão đệ là ngÆ°á»i có võ công rất cao siêu, và cÅ©ng là má»™t nhân vật tá»›i dá»± đại há»™i Vân Má»™ng rồi. Sài Thiên Tảo này không có tài ba gì cả, ngoài VÔ ảnh Thập Tam Phiêu vừa nói đó ra, nhÆ°ng tá»± tin tiểu danh cÅ©ng không đến ná»—i kém cá»i nhÆ° ai. CÓ lẽ lão đệ muốn đấu vá»›i lão, nhÆ°ng lại sợ lão, nên má»›i nói thá»±c nhÆ° thế, để lão biểu diá»…n pho võ công kia cho mình xem để biết thá»±c hÆ° trÆ°á»›c, phải không?
Minh Quế vừa hổ thẹn vừa kinh ngạc, nhưng vẫn gật đầu đáp:
- Sài Thiên Tảo, bạn đoán đúng lắm! Phen này mỗ tới dự đại hội Vân Mộng Tranh Kỳ, mục đích trước tiên là ngoài việc thi đua khinh công với bạn ra, còn muốn đấu kiếm với Nhiếp Tiểu Băng, tỉ thí ám khí với Liễu Văn Tôn, và thi đua nội lực với Tư Mã Ngạn .
Thiên Tảo nhìn Minh Quế cả cÆ°á»i, nói tiếp:
- Lão đệ hăng hái lắm, coi thÆ°á»ng anh hùng của bát hoang, tráng chí hào tình của lão đệ quả thá»±c đáng kính lắm, nhÆ°ng lão xin khuyên lão đệ má»™t lá»i này!
- Lá»i gì?
- Lão là ngÆ°á»i rất khoáng đạt, TÆ° Mã Ngạn là má»™t quân tá»­, nếu lão đệ muốn đấu vá»›i lão và TÆ° Mã Ngạn thì không sao, nhÆ°ng còn muốn đấu và thi Ä‘ua vá»›i Nhiếp Tiểu Băng cùng Liá»…u Văn Tôn thì khuyên lão đệ không nên.
- Tại sao không nên?
- Xem thần thái của lão đệ thì hình nhÆ° kinh nghiệm giang hồ của lão đệ phong phú lắm . NhÆ°ng chả lẽ lão đệ lại không biết Nhiếp Tiểu Băng đã có tiếng là kiếm hạ Vô tình, và Liá»…u Văn Tôn khắp mình mẩy Ä‘á»u có Ä‘á»™c hay sao?
- Trên giang hồ có lÆ°u truyá»n hai câu ấy thá»±c, nhÆ°ng có lẽ tại hạ lại còn Vô tình hÆ¡n cả Tiểu Băng và Ä‘á»™c hÆ¡n cả Liá»…u Văn Tôn. Thôi chúng ta đừng nói đến chuyện của ngÆ°á»i khác làm chi vá»™i, mà nay ta hãy so tài khinh công má»™t phen, xem ai được ai thua có hÆ¡n không?
- Nếu lão đệ muốn thi Ä‘ua xin tá»›i đấu trÆ°á»ng của đại há»™i ở trong hồ LÆ°Æ¡ng Tá»­, chứ đấu vá»›i nhau ở đây có khác gì xuất quân Vô danh không? Vậy xin thứ lá»—i cho Thiên Tảo không sao tiếp lão đệ ở nÆ¡i đây được .
Minh Quế cả giận nói tiếp:
- Ngươi không muốn cũng không được !
Nói xong chàng dùng ngay thế "Bế Môn Thôi Nguyệt" (đóng cửa đẩy trăng ra) nhằm ngực của Thiên Tảo tấn công luôn.
TÆ° Mã Ngạn thấy thế liá»n cau mày lại . Chàng không hiểu tại sao sau khi bị Nhất Thu nói mấy câu nhÆ° vậy mà Minh Quế lại thay tâm đổi tính má»™t cách nhanh chóng đến nhÆ° thế?
Phần vì thấy võ công của Minh Quế tuyệt cao, phần nữa không muốn so tài ở nÆ¡i đây, Thiên Tảo khẽ vận chân khí má»™t cái, ngÆ°á»i đã nhẩy lên trên không, tá»±a nhÆ° má»™t cái lá khô để mặc cho chưởng phong của Minh Quế đẩy bắn ra ngoài xa hÆ¡n hai trượng.
Minh Quế thấy thế liá»n vá»— tay khen ngợi :
- Khinh công cao siêu thá»±c. ÄÓ có phải là pho VÔ ảnh Thập Tam Phiêu không?
Nhưng vỠđiểm "Phiên thì có thừa, còn điểm "Vô ảnh" thì hơi nói khoác một chút!
Chàng vừa nói vừa giở Di ảnh Hoán Hình định tấn công tiếp để bắt ép đối phÆ°Æ¡ng phải ra tay đấu vá»›i mình. NhÆ°ng thân hình của Thiên Tảo vẫn cứ bay Ä‘i hoài, mồm thì cÆ°á»i ha hả, khi chân vừa hạ xuống mặt đất y lại tiếp tục nhẩy lên trên cao bay hoài. Chá» tá»›i khi Minh Quế Ä‘uổi theo tá»›i chá»— đối phÆ°Æ¡ng vừa hạ chân xuống đất lần thứ nhất, thì thân hình của đối thủ đã khuất dạng ở trong rừng gần đó rồi. Vì phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng của Thiên Tảo bay Ä‘i trái hẳn vá»›i phía ẩn thân của TÆ° Mã Ngạn, cho nên TÆ° Mã Ngạn dùng móng tay viết vào lá để định báo Ä‘á»™ng cho Thiên Tảo hay rồi, nhÆ°ng nay thấy Dật Tú lại Ä‘i vá» phía trái hÆ°á»›ng nhÆ° thế, chàng đành phải vứt cái lá ấy Ä‘i thôi .
Minh Quế dậm chân xuống đất, thở dài má»™t tiếng, rồi quay đầu lại, vừa cÆ°á»i vừa nói vá»›i TÆ° Mã Ngạn rằng:
- Hiá»n đệ, ngu huynh quá đần Ä‘á»™n, mà Thiên Tảo lại quá giảo hoạt, nên dù mình đã tấn công nói khích y má»™t phen nhÆ° vậy mà vẫn không khiến y giở cho thân pháp VÔ ảnh Thập Tam Phiêu ra.
Chàng ta vừa nói xong, thấy TÆ° Mã Ngạn tay cầm cái lá, liá»n ngạc nhiên há»i :
- Hiá»n đệ cầm cái lá làm chi? CÓ phải muốn cho Thiên Tảo nếm mùi thủ Ä‘oạn "Trích Diệp Phi Hoa" của lão đệ đấy không?
TÆ° Mã Ngạn không muốn để cho Minh Quế trông thấy những chữ ở trên lá, liá»n vận thần công vào tay ném luôn cái lá ấy vào má»™t cành thông ở gần đó, và mỉm cÆ°á»i gật đầu, rồi lại dá»±a theo câu há»i của Minh Quế mà trả lá»i rằng:
- Äại ca nói đúng đấy! Tiểu đệ muốn ném cái lá ấy vào ngÆ°á»i Thiên Tảo để thá»­ xem công lá»±c của y cao siêu tá»›i mức Ä‘á»™ nào? NgỠđâu y lại chạy nhanh đến thế, và chạy trái hÆ°á»›ng nhÆ° vậy, đành phải đợi đến ngày đại há»™i Tranh Kỳ so tài vá»›i y vậy!
Tư Mã Ngạn vừa nói dứt thì cái lá của chàng ném gầy cành thông, và lá ấy cũng vụn như cám, theo gió mà bay phất phới.
Minh Quế thấy thế giật mình kinh hãi, nhưng vẫn khen ngợi rằng:
- Cành ngang của những cây thông già cứng rắn Vô cùng, khác hẳn những cành cây thÆ°á»ng. Nay hiá»n đệ ném má»™t cái lá mà gấy được cành thông nhÆ° thế, đủ thấy chân khí và ná»™i lá»±c của hiá»n đệ còn thâm hậu hÆ¡n ngu huynh nhiá»u .
TÆ° Mã Ngạn cÅ©ng biết tính của Minh Quế hay Ä‘a nghi, nên Ä‘ang định dùng lá»i lẽ để giải thích cho y đỡ nghi ngá», nhÆ°ng Minh Quế lại đảo ngược đôi ngÆ°Æ¡i má»™t vòng, cÆ°á»i giá»ng quái dị và nói :
- NhÆ°ng đáng lẽ ném lá chặt gấy cành cây nhÆ° thế, lá phải không nát vụn má»›i đúng, nay lá ấy lại vụn ra nhÆ° cám, chắc lúc ra tay hiá»n đệ thế nào cÅ©ng tăng thêm công lá»±c thì chiếc lá đó má»›i bị vụn ra nhÆ° thế? Chả lẽ trên lá còn có Ä‘iá»u bí mật gì mà hiá»n đệ không muốn cho ngu huynh biết hay sao?
Tư Mã Ngạn nghe nói cũng kinh hãi thầm và nghĩ bụng:
"Vị nghĩa huynh này thông minh thực, chỉ hơi cau mày lại suy nghĩ đã biết rõ hết tâm sự của ta ngay!
Tất nhiên không khi nào chàng lại chịu nhìn nhận, nên chỉ lắc đầu, vừa cÆ°á»i vừa đáp:
- Äại ca không nên Ä‘a nghi nhÆ° thế! Tiểu đệ có việc gì mà phải giấu đại ca . . .
Chàng chÆ°a nói dứt, đằng xa có tiếng hát của má»™t thiếu nữ vá»ng tá»›i. Lắng tai nghe tiếng hát đó má»™t hồi, Minh Quế cau mày lại, há»i TÆ° Mã Ngạn rằng:
- Hiá»n đệ, còn mấy ngày nữa má»›i tá»›i ngày Tranh Kỳ?
- Hôm nay là hai mươi sáu tháng chạp, như vậy còn ba ngày nữa mới tới ngày đại hội .
- Ngu huynh muốn tạm biệt hiá»n đệ ba ngày.
- Äại ca định Ä‘i đâu?
- Dự đại hội ấy cần phải có một vật báu hãn thế mới được tham dự. Bây giỠngu huynh hãy còn tay không, nên phải đi kiếm được vật báu ấy mới mong dự đại hội được .
Hiá»n đệ hãy Ä‘i trÆ°á»›c má»™t mình, chúng ta sẽ tái kiến ở trên Tam Kỳ Tiểu ông (cù lao Tam Kỳ ở giữa hồ) trên hồ LÆ°Æ¡ng Tá»­.
Nói xong, y liá»n Ä‘i ngay, TÆ° Mã Ngạn đành phải Ä‘Æ°a tay lên chào từ biệt. Lúc ấy tiếng ca hát ở đằng xa vẫn còn vá»ng tá»›i tai chàng nhÆ° lúc đầu.
Tài sản của XuyVuu

Chữ ký của XuyVuu
[CENTER][SIZE="3"]Vợ là địch, bồ là ta
Chiến sự xảy ra,Ta vỠvới địch
Nằm trong lòng địch,Vẫn hướng vỠta
[/SIZE][/CENTER]
[CENTER][URL="http://4vn.eu/forum/showthread.php?t=4790"]Thông báo link die[/URL][/CENTER]
Viện Chủ Lạc Hương Viện
[CENTER][IMG]http://www.upanh.com/images/ydir029ew97ax0ih43sy.gif[/IMG][/CENTER]
  #7  
Old 13-04-2008, 04:07 PM
XuyVuu's Avatar
XuyVuu XuyVuu is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 451
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngày 16 giá»
Xu: 0
Thanks: 453
Thanked 24 Times in 13 Posts
Hồi 7

NgỠđâu sanh tử giao Lại hóa thành cừu địch


TÆ° Mã Ngạn nhận thấy ngÆ°á»i nghÄ©a huynh của mình, bất cứ việc gì cÅ©ng Ä‘á»™c Ä‘oán Ä‘á»™c hành, nên chàng khẽ lắc đầu thở dài và nghÄ© thầm :
"Theo sá»± quan sát của ta ở dá»c Ä‘Æ°á»ng thì tài ba và sở trÆ°á»ng của cao siêu thế, ý có thể gá»i là má»™t kỳ tài của võ lâm được, nhÆ°ng tính tình của y quá kiêu ngạo và nóng nẩy, không biết ta dùng tình bạn hữu chí thành, liệu có thể khuyên nổi y không?" Chàng vừa nghÄ© vừa thủng thẳng bÆ°á»›c ra khá»i khu rừng thông, tiến thẳng vá» phía hồ LÆ°Æ¡ng Tá»­, nÆ¡i tổ chức Äại Há»™i Tranh Kỳ.
Minh Quế Ä‘i ra khá»i rừng thông, nhÆ°ng sá»± thá»±c y không Ä‘i đâu hết mà chỉ ngấm ngầm theo TÆ° Mã Ngạn để dò xét hành Ä‘á»™ng của chàng. NhÆ°ng chá» tá»›i khi TÆ° Mã Ngạn Ä‘i khá»i, chàng ta thấy ngÆ°á»i nghÄ©a đệ của mình không có hành Ä‘á»™ng gì khác lạ hết, má»›i cÆ°á»i khì má»™t tiếng, quay đầu Ä‘i vá» phía có tiếng hát luôn.
Äi được bẩy tám trượng, chàng đã phát hiện tiếng ca ấy là của má»™t nàng thiếu nữ áo xanh, thân hình rất yểu Ä‘iệu.
Thiếu nữ áo xanh Ä‘ang ngồi ở trên má»™t tảng đá, lÆ°ng dá»±a gốc cây thông, mà nghêu ngao hát. Thấy Minh Quế hấp tấp Ä‘i tá»›i, nàng liá»n trợn ngược đôi lông mày xanh biếc rất khác ngÆ°á»i lên, mỉm cÆ°á»i há»i :
- Quần đại ca, vì đối phó vá»›i Liá»…u Tôn Văn, đặc biệt Ä‘i tìm kiếm Vạn Hối Triá»u Tôn ÄỘ ách Trang nhÆ°ng chẳng hay đại ca đã thành công chÆ°a?
Thì ra Thôi Minh Quế tên thá»±c là Mã Không Quần, và chính là kẻ đã phụ bạc vá»›i chủ nhân của hang Ä‘á»™ng bí mật ở trên núi Thiên Mụ và cÅ©ng là ngÆ°á»i TÆ° Mã Ngạn Ä‘ang khổ công tìm kiếm.
Không Quần lắc đầu, gượng cÆ°á»i đáp:
- Ỷ muá»™i đừng nói tá»›i chuyện ấy nữa! Lần này ngu huynh không những tìm thấy Vạn Hối Triá»u Tôn ÄỘ ách Trang, mà còn được trông thấy má»™t vật oai lá»±c không kém gì, đã được mệnh danh vào bẩy đại hung khí, tức là hai cái ống đồng Tam Tinh Sáo Nguyệt.
NhÆ°ng chỉ khi sắp lấy được thì bị ngÆ°á»i khác hủy mất, thá»±c là đáng tiếc quá!
Thiếu nữ mắt xanh rất tuyệt sắc kia há» CÆ¡, tên là Lục á»·, mà cÅ©ng chính là Thúy Mi Yêu Nữ có ghi ở trong lá thÆ¡ của nữ chủ nhân trong hang Ä‘á»™ng bí mật để lại cho TÆ° Mã Ngạn. Lục Ỷ nghe Không Quần nói xong, phì cÆ°á»i há»i tiếp:
- Quần đại ca nói như vậy có khác gì là nhất sự Vô thành không?
Không Quần cÆ°á»i nhạt đáp:
- Tuy việc tìm kiếm ám khí độc hơn và kỳ diệu hơn ám khí Liễu Tôn Văn đã thất bại nhưng ngu huynh lại thâu hoạch được một thứ khác.
- Äại ca đã thâu hoạch được cái gì?
Không Quần đắc chí cÆ°á»i the thé, nói:
- Ngu huynh đã tới được Bắc Mang Quỷ Phủ một phen!
- Äại ca đã giết chết TÆ° Äồ Lá»™ rồi chăng?
- TÆ° Äồ Lá»™ không những võ công khá cao, mà trong Quá»· Phủ lại có rất nhiá»u hảo thủ. Nếu lúc ấy ngu huynh mà giết y thì thể nào cÅ©ng há»ng việc. Cho nên ngu huynh chỉ nói cho y thị biết trong Äại Há»™i Tranh Kỳ có má»™t viên thuốc Vạn Diệu Trú Nhan ÄÆ¡n vá»›i ngÆ°á»i bạn cÅ© ở Long Tá»±u của nàng ta thể nào cÅ©ng có mặt ở đại há»™i thôi.
- Liệu TÆ° Äồ Lá»™ hay tin ấy có chịu rá»i Quá»· Phủ mà đến dá»± há»™i Tranh Kỳ không?
- Nếu TÆ° Äồ Lá»™ tá»›i dá»± thì chúng ta giết y thị ở đó, còn nếu y thị không tá»›i thì cÅ©ng sẽ chết trong Bắc Mang Quá»· Phủ thôi .
Lục Ỷ liếc nhìn chàng ta má»™t cái rất dâm đãng và há»i tiếp:
- Quần đại ca nói như vậy, chắc đại ca đã giở thủ đoạn gì ở trong Quỷ Phủ rồi phải không?
- Ngu huynh đã giải rắc hết gói ôn Hoàng Tán ở trong Quỷ Phủ rồi. CÓ lẽ bây giỠtrong đó đang bị ôn dịch, và tên nào tên nấy sẽ hóa thành ma cả cũng nên.
Không Quần nói nhÆ° ấy rồi cÆ°á»i vẻ rất đắc chí, tưởng Lục Ỷ thế nào cÅ©ng khen ngợi.
NgỠđâu nàng ná» cau mày lại, tá» vẻ không vui, nên y liá»n ngạc nhiên há»i :
- Sao Ỷ muội lại có vẻ không vui như thế? Chẳng lẽ ngu huynh làm như thế là sai lầm chăng?
Lục Ỷ lắc đầu, đáp:
- Việc làm ấy của đại ca thiếu suy nghÄ© thá»±c! Vì gói ôn Hoàng Tán đó của mẹ em để lại là gói bá»™t duy nhất còn lại thôi. Äại ca Ä‘em rắc hết trong Quá»· Phủ, giá»i lắm chỉ diệt được má»™t phái Cá»­u U thôi, chứ còn ở trên Äại Há»™i Tranh Kỳ này má»›i thá»±c là giết chết hết thiên hạ anh hùng.
Thấy Lục Ỷ nói nhÆ° thế, Không Quần má»›i biết là mình cÅ©ng dại dá»™t thá»±c, liá»n dậm chân nói tiếp:
- Ỷ muội nói rất đúng! Thực đáng tiếc !
- Äã lỡ rồi còn tiếc làm chi nữa! NhÆ°ng chỉ tá»™i nghiệp cho TÆ° Äồ Lá»™, đến giá» vẫn không biết ngÆ°á»i bạn cÅ© ở Long Tá»±u đã hại y thị lại là em !
- Năm xÆ°a hiá»n muá»™i cÅ©ng khuyết đức thá»±c, giả trai để đánh lừa TÆ° Äồ Lá»™! Cứ xem thái Ä‘á»™ của nàng ta, thì hình nhÆ° vẫn chÆ°a quên hết mối tình xÆ°a đâu .
- Tình yêu bị lừa, Äại Hoàn ÄÆ¡n bị cÆ°á»›p, sắc đẹp bị hủy, nhÆ° vậy TÆ° Äồ Lá»™ trông thấy tôi có lẽ y thị muốn lá»™t da, ăn thịt tôi thì có chứ khi nào y thị lại còn nhá»› nhÆ° lá»i đại Ca vừa nói?
- NgÆ°á»i muốn lá»™t da ăn thịt em có lẽ không riêng gì TÆ° Äồ Lá»™ mà còn cả VÔ Vi Tiên Tá»­ âu DÆ°Æ¡ng Thúy nữa.
- VÔ Vi Chân Kinh của VÔ Vi Tiên Tá»­ đã bị em cÆ°á»›p mất, đại há»™i Tranh Kỳ kế thúc rồi, em sẽ kiếm má»™t nÆ¡i tÄ©nh mịch để nghiên cứu, và có lẽ em sẽ giở trò cÅ© giả trai Ä‘i đấu vá»›i VÔ Vi Tiên Tá»­, ngÆ°á»i yêu cÅ© của đại ca má»™t phen.
Thì ra đêm Trung thu, TÆ° Mã Ngạn đã tá»›i sá»›m hÆ¡n, còn Mã Không Quần vá»›i Lục Ỷ hai ngÆ°á»i đến sau nhÆ°ng chÆ°a vào trong căn nhà đá, nên không biết VÔ Vi Tiên Tá»­ đã uống thuốc Ä‘á»™c, mà vẫn tưởng còn sống ở trên Ä‘á»i này.
Không Quần nghe thấy Lục Ỷ nói, liá»n lắc đầu, vừa cÆ°á»i vừa nói tiếp:
- âu DÆ°Æ¡ng Thúy khác hẳn TÆ° Äồ Lá»™. Nếu em muốn giở trò cÅ© giả trai để đùa giỡn nàng ta, ngu huynh chắc không ăn thua gì đâu. Chi bằng hãy khổ công luyện thành VÔ Vi Chân Kinh rồi so tài cao thấp vá»›i nàng ta thì hÆ¡n.
- Quần đại ca đừng có khoe khoang ngÆ°á»i yêu cÅ© nhÆ° vậy! Theo nhận xét của em thì chÆ°a chắc VÔ Vi Tiên Tá»­ âu DÆ°Æ¡ng Thúy lại là ngÆ°á»i tam trinh quý liệt nhÆ° đại ca tưởng tượng đâu !
- Ỷ muá»™i đừng có nghi ngá» ngu huynh binh vá»±c âu DÆ°Æ¡ng Thúy, quả thá»±c tính nếu nàng ta trinh liệt hÆ¡n ngÆ°á»i thÆ°á»ng nhiá»u! Hiá»n muá»™i thá»­ nghÄ© xem, nàng ta kết giao vá»›i ngu huynh lâu nhÆ° vậy mà vẫn giữ được nguyên vẹn, nhất định không chịu cùng ngu huynh...
Lục Ỷ nghe nói cÆ°á»i khanh khách, đỡ lá»i:
- CÓ lẽ là đại ca đã bất tài, hay là âu Dương Thúy không thực tâm yêu đại ca đấy thôi .
Nói tới đó, Lục Ỷ tít mắt lại, liếc nhìn chàng ta một cái rất tình tứ, rồi cụng đầu vào vai chàng, khẽ nói:
- Äại ca không nhá»› hay sao? Lúc chúng ta má»›i gặp nhau, em má»›i thấy đại ca đã yêu liá»n, nên má»›i hiến thân cho đại ca ngay. Những sá»± vui vầy đó chả thú hÆ¡n là âu DÆ°Æ¡ng Thúy đối xá»­ vá»›i đại ca nhiá»u hay sao?
Không Quần ôm nàng vào lòng, hôn má nàng má»™t cái, rồi mỉm cÆ°á»i nói:
- Tất nhiên ngu huynh yêu Ỷ muá»™i hÆ¡n ai hết! Bằng không, khi nào lại Ä‘ang tâm bỠâu DÆ°Æ¡ng Thúy cùng các ngÆ°á»i khác, mà lại chỉ yêu má»™t mình hiá»n muá»™i nhÆ° thế, và việc gì cÅ©ng Ä‘á»u nghe theo hiá»n muá»™i sai bảo cả?
- Äại ca cứ khen ngợi âu DÆ°Æ¡ng Thúy trinh liệt hoài! Thếtại sao y thị hẹn Æ°á»›c vá»›i TÆ° Mã Ngạn đến hang VÔ Vi làm chi? Và còn tặng cho TÆ° Mã Ngạn má»™t thanh cổ kiếm hãn thế?
Tuy đàn bà rất hay ghen, nhÆ°ng đàn ông cÅ©ng không hÆ¡n gì. Ngày ná» Mã Không Quần đánh chết con Hốt Hốt núp ở trong rừng quế, rõ ràng trông thấy TÆ° Mã Ngạn từ trong khuê phòng mật thất của âu DÆ°Æ¡ng Thúy, mà từ trÆ°á»›c tá»›i nay nàng vẫn cấm không cho ngÆ°á»i đàn ông nào bÆ°á»›c vào, rút lui ra. NhÆ° vậy, đủ thấy tình cảm của hai ngÆ°á»i phải thân mật nhÆ° thế nào? NhÆ°ng bây giá» y nghe thấy Lục Ỷ nói nhÆ° thế, y vẫn lắc đầu, gượng cÆ°á»i đáp:
- âu Dương Thúy hẹn gặp Tư Mã Ngạn, nhưng chưa chắc nàng đã có tình ý gì với Tư Mã Ngạn. CÓ lẽ vì nàng thấy Tư Mã Ngạn mặt hao hao giống ngu huynh, cho nên mới hẹn y tới để được nhìn mặt cho đỡ khao khát mối tương tư kia đấy thôi .
Lục Ỷ bÄ©u môi, phì cÆ°á»i, nói tiếp:
- Quần đại ca đừng có biện há»™ ngÆ°á»i yêu cÅ© nữa Ä‘i. Nếu âu DÆ°Æ¡ng Thúy muốn được trông thấy TÆ° Mã Ngạn để cho đỡ khao khát vì tÆ°Æ¡ng tÆ° đại ca, thì sao y thị lại không hẹn Æ°á»›c gặp gỡ TÆ° Mã Ngạn ở Tiá»n Äá»™ng mà lại hẹn gặp nhau ở trong khuê phòng mật thất nhÆ° thế? Äồng thá»i, lại còn tặng cho cả thanh trÆ°á»ng kiếm tiá»n cổ nhÆ° vậy?
Không Quần không sao trả lá»i được, chỉ hổ thẹn đến Ä‘á» bừng, và gượng cÆ°á»i hoài thôi, Lục Ỷ thấy thế, mỉm cÆ°á»i:
- Äàn ông các ngÆ°á»i Ä‘a số là Vô lý, rõ ràng đại ca đã bỠâu DÆ°Æ¡ng Thúy rồi, mà vẫn không muốn cho ngÆ°á»i đó yêu ngÆ°á»i đàn ông khác!
Không Quần thấy nàng ta nói thế càng ngượng nghịu thêm, Ä‘ang định dùng lá»i lẽ khác để Lục Ỷ khá»i nhắc nhở đến chuyện ấy nữa, nhÆ°ng Lục Ỷ đã cÆ°á»i và nói tiếp:
- Quần đại ca khá»i cần phải ghen tuông nhÆ° thế nữa! Em chả đã giết chết TÆ° Mã Ngạn cho đại ca rồi là gì?
Không Quần nghe thấy nàng nói tá»›i câu đó, liá»n cau mày há»i lại rằng:
- Ỷ muội, có thực Tư Mã Ngạn đã chết rồi không? Hiện y có thể sống sót được không?
Lục Ỷ lắc đầu đáp:
- Diêm VÆ°Æ¡ng Trích của mẹ em lại còn được gá»i là Câu Hồn Lệnh, nếu ngÆ°á»i nào bị ném trúng thì chỉ có chá» chết thôi chứ không còn cách gì cứu chữa được nữa. Chính hôm ấy đại ca đã đích mắt trông thấy TÆ° Mã Ngạn bị em dùng Diêm VÆ°Æ¡ng Trích ném trúng rồi lại còn bị rá»›t xuống vá»±c thẳm. CÓ lẽ lúc này y đã biến thành má»™ đống xÆ°Æ¡ng tàn rồi thì còn hy vá»ng sống sót sao nổi?
Mã Không Quần vẫn cau mày lại nhÆ° thÆ°á»ng, chỉ khẽ kêu "ồ" má»™t tiếng thôi .
Lục Ỷ lại há»i chàng tiếp:
- Sao bỗng dưng đại ca lại hoài nghi Tư Mã Ngạn chưa chết như thế?
- Gần đây ngu huynh má»›i kết giao huynh đệ vá»›i má»™t ngÆ°á»i, thái Ä‘á»™ và hành Ä‘á»™ng của y huyá»n bí lắm, nên ngu huynh rất nghi ngá» y chính là TÆ° Mã Ngạn.
- Tên hỠcủa y là chi?
- Tên hỠthì có thể đặt bừa được. Y bảo tên hỠcủa y là Cảnh Thiên Tâm.
- Mặt mũi của Cảnh Thiên Tâm như thế nào? Chẳng lẽ giống hệt đại ca hay sao?
- Trông y tuy chỉ hăm mốt hăm hai thôi, nhÆ°ng ngu huynh nghi ngá» y cÅ©ng Ä‘eo má»™t mặt nạ da ngÆ°á»i, chế tạo rất tinh vi, nhÆ° của ngu huynh vậy.
- TÆ° Mã Ngạn đã bị Diêm VÆ°Æ¡ng Trích bắn trúng, lại rá»›t xuống dÆ°á»›i vá»±c thẳm, nhÆ° vậy thì còn sống sót làm sao được? Äại ca đừng có nghi ngá» gì nữa!
- Không phải là ngu huynh đa nghi đâu nhưng vì gần Thiên Tâm, ngu huynh cứ cảm thấy nơm nớp không yên.
- Nếu đại ca có cảm giác như vậy, thì chi bằng hãy giết quách y đi cho xong!
- Ngu huynh đã nghi ngá» rồi thì phải tìm cho ra manh mối, nếu y là TÆ° Mã Ngạn thá»±c thì thể nào ngu huynh cÅ©ng phải giết chết y ngay để khá»i hậu há»a.
- Sao đại ca lại nghi y là Tư Mã Ngạn giả dạng?
- Vì thân hình của y có vẻ quen thuá»™c lắm, và cả giá»ng nói cÅ©ng thế, hình nhÆ° ngu huynh đã nghe thấy má»™t đôi lần rồi.
- Chúng ta bôn ba trên giang hồ gặp rất nhiá»u ngÆ°á»i, những ngÆ°á»i có hình dáng và giá»ng nói tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° thế thì nhiá»u lắm, nên Ä‘iểm này không đáng quan tâm !
- HÆ¡n nữa, Thiên Tâm có ý giấu diá»m công lá»±c của y rất mạnh, thỉnh thoảng y ngẫu nhiên để lá»™ liá»…u, nên ngu huynh thấy kình lá»±c của y rất mạnh. RÕ ràng y có ná»™i gia tuyệt kỹ rất thâm hậu, giống hệt Tam DÆ°Æ¡ng Thần Công của TÆ° Mã Ngạn vậy.
- Äiểm này đại ca nghi ngá» thì còn có lý.
- Ngoài hai Ä‘iểm ấy ra, còn má»™t Ä‘iểm nữa khiến ngu huynh rất nghi ngá».
- TÆ° Mã Ngạn đã không có Äại Hoàn ÄÆ¡n thì hồi sinh sao được? Em nhận thấy đại ca cứ quá Ä‘a nghi đấy thôi.
- Äể ngu huynh nói cho hiá»n muá»™i nghe má»™t câu chuyện này, thì lúc ấy hiá»n muá»™i sẽ cÅ©ng nghi ngá» nhÆ° ngu huynh liá»n.
- Việc gì thế?
- Ngu huynh vá»›i Thiên Tâm ngẫu nhiên gặp Bành Nhất Thu, rồi hai ngÆ°á»i nhá» Nhất Thu mó xÆ°Æ¡ng xem tÆ°á»›ng há»™.
- Môn mó xương xem tướng của Nhất Thu nổi tiếng lắm, nhưng y không chịu xem cho ai đâu !
Không Quần bèn kể chuyện cứu Nhất Thu thoát chết như thế nào cho Lục Ỷ nghe, rồi nói tiếp:
- Nhất Thu rá» mó xÆ°Æ¡ng ngu huynh xong, y nhận định ngu huynh vá»›i Thiên Tâm có lẽ là anh em sinh đôi, vì trong trăm vạn nghìn vạn ngÆ°á»i cÅ©ng không sao có thể tìm ra được xÆ°Æ¡ng cốt của hai ngÆ°á»i mà lại giống nhau nhÆ° vậy.
Lục Ỷ nghe xong kêu "ồ" lên má»™t tiếng, rồi vừa cÆ°á»i vừa nói tiếp:
- CÓ phải đại ca thấy Nhất Thu nói xương cốt giống nhau, nên mới nhận định mặt mũi cũng giống nhau, vì vậy mà nghi ngỠThiên Tâm là Tư Mã Ngạn chứ gì?
- Vì ngu huynh tung hợp ba nghi vấn trên nên mới đoán chắc y là Tư Mã Ngạn là thế.
- Theo ý em, nếu muốn biết Thiên Tâm có phải là Tư Mã Ngạn hay không thì không khó khăn gì hết.
- Hiá»n muá»™i có cách gì?
- CÓ hai cách. Má»™t, là khi ở trong Äại Há»™i Tranh Kỳ, chúng ta Ä‘á»™t nhiên mạo nhận tên y, kêu lên má»™t tiếng xem y có phản ứng gì không? Äiá»u thứ hai, là đại ca Ä‘á»™t nhiên cho y trông thấy bá»™ mặt thá»±c, xem y có lá»™ kinh ngạc gì không?
Không Quần lắc đầu đáp:
- Hai cách của Ỷ muá»™i Ä‘á»u không ăn thua gì cả!
Lục Ỷ thấy chàng ta nói nhÆ° thế, thắc mắc không hiểu, liá»n há»i lại :
- Sao lại không dùng được?
- Viên thuốc Trú Nhan ÄÆ¡n của Ká»· Tây Bình rất quyến rÅ© các thiếu nữ tá»± cho mình là tuyệt sắc, cho nên âu DÆ°Æ¡ng Thúy thể nào cÅ©ng tá»›i tham dá»±. Chúng ta má»›i lấy được cuốn VÔ Vi Chân Kinh chÆ°a nghiên cứu, nhÆ° vậy thì địch sao nổi nàng ta? NhÆ° thế chúng ta còn để lá»™ mặt thá»±c ra cho Cảnh Thiên Tâm trông thấy làm chi?
Lục Ỷ kêu "ủa" một tiếng rồi gật đầu đáp:
- Äại ca nói rất đúng! Trong lòng âu DÆ°Æ¡ng Thúy rất tức giận Thúy Mi Yêu Nữ này, không những đại ca không nên để lá»™ bá»™ mặt thá»±c ra, mà ngay cả em cÅ©ng phải cải trang má»›i đượ!
- Tốt hÆ¡n hết là Ỷ muá»™i vẫn cứ giả dạng nam trang, và đôi lông mày xanh này hãy tạm thá»i vẽ thành Ä‘en.
- Nếu em giả trai, tuy không sợ âu DÆ°Æ¡ng Thúy, nhÆ°ng TÆ° Äồ Lá»™ bá»—ng thấy ngÆ°á»i bạn cÅ© ở Long Tá»±u của y xuất hiện, thì thể nào y thị cÅ©ng nổi giận nhÆ° Ä‘iên nhÆ° khùng mà đấu chí mạng vá»›i tôi má»™t phen chứ không sai .
- Ỷ muá»™i, vá»›i tài ba của chúng ta hiện thá»i, trên Ä‘á»i này, ngoài VÔ Vi Tiên Tá»­ âu DÆ°Æ¡ng Thúy ra, thì chúng ta còn sợ hãi ai nữa? Ngu huynh Ä‘i Bắc Mang Quá»· Phủ là có ý muốn dụ TÆ° Äồ Lá»™ tá»›i đây để hiá»n muá»™i được dứt khoát mối ẩn há»a đó.
Lục Ỷ nghe thấy Không Quần nói nhÆ° vậy, liá»n cải dạng nam trang, kẻ lông mày Ä‘en, rồi má»›i cùng nhau Ä‘i cù lao Tam Kỳ ở giữa hồ LÆ°Æ¡ng Tá»­ để dá»± Äại Há»™i Tranh Kỳ.
Không Quần vừa đi vừa nói :
- Ỷ muội đã cải trang rồi, chúng ta không nên đi chung với nhau như thế này nữa.
Chúng ta phải Ä‘i kẻ trÆ°á»›c ngÆ°á»i sau mà vào trong há»™i trÆ°á»ng, và làm nhÆ° không quen biết nhau, vậy má»›i được.
Lục Ỷ mỉm cÆ°á»i gật đầu, rồi hai ngÆ°á»i trà trá»™n vào trong đám quần hào, lần lượt tiến vào trong cù lao Tam Kỳ.
Lúc ấy Ä‘ang là buổi chiá»u của đêm trừ tịch, trong cù lao Tam Kỳ có bày bảy tám cái bàn yến tiệc, và có dá»±ng má»™t cái lâu đài vừa cao vừa lá»›n rá»™ng, định để cho quần hùng đến dá»± há»™i vừa vui vẻ nhậu nhẹt để từ giã năm cÅ© đón mừng năm má»›i, vừa lên trên lôi đài tranh kỳ so tài. NhÆ°ng đã nói quần hùng của cả thiên hạ, tại so lại chỉ sá»­a soạn có bảy tám mâm tiệc nhÆ° thế? Vì tiếng tăm của Vân Má»™ng Tam Kỳ rất lá»›n, ngÆ°á»i nào ngÆ°á»i ấy phải có tuyệt há»c thượng thừa. HÆ¡n nữa, ngÆ°á»i dá»± há»™i phải có má»™t vật kỳ báu hãn thế má»›i được ghi tên lấy số và rút thăm, cho nên những ngÆ°á»i tá»›i dá»± Ä‘á»u là cao thủ tuyệt đỉnh. Má»—i mâm chỉ có sáu bảy ngÆ°á»i ngồi thôi, chứ không có má»™t mâm nào ngồi đủ mÆ°á»i ngÆ°á»i cả.
Lục Ỷ vào ngồi bàn toàn những ngÆ°á»i lạ mặt cả, tất nhiên Không Quần cÅ©ng ngồi chung vá»›i TÆ° Mã Ngạn .
Quần hùng đã tá»›i đông đủ, thịnh há»™i sắp khai mạc đến nÆ¡i. Không Quần, Lục Ỷ và TÆ° Mã Ngạn, sáu con mắt Ä‘á»u nhìn má»i ngÆ°á»i để tìm kiếm, nhÆ°ng mục đích của má»—i ngÆ°á»i khác nhau . Không Quần vá»›i Lục Ỷ thì tìm kiếm xem âu DÆ°Æ¡ng Thúy vá»›i TÆ° Äồ Lá»™ có đến hay không? Còn TÆ° Mã Ngạn thì tìm kiếm ngÆ°á»i có mặt mÅ©i giống mình vá»›i mỹ nữ lông mày xanh. Lúc ấy, ngoài Ká»· Tây Bình, ngÆ°á»i trong nhóm Vân Má»™ng Tam Kỳ ra, còn có ba ngÆ°á»i đàn bà nữa, nhÆ°ng cả ba Ä‘á»u mặc áo bằng Ä‘en rá»™ng lá»›n, dùng khăn Ä‘en che mặt để cho ngÆ°á»i khác không thể thấy được thân hình và mặt mÅ©i há».
Không Quần vá»›i Lục Ỷ đã Ä‘oán chắc trong ba ngÆ°á»i đó thể nào cÅ©ng có âu DÆ°Æ¡ng Thúy và TÆ° Äồ Lá»™.
TÆ° Mã Ngạn thì Ä‘oán chắc trong đó thể nào cÅ©ng có TÆ° Äồ Lá»™ vá»›i yêu nữ lông mày xanh.
Không Quần bỗng nghĩ ra được một kế, khẽ nói với Tư Mã Ngạn rằng:
- Hiá»n đệ thá»­ Ä‘oán xem trong ba thiếu nữ bịt mặt kia liệu có âu DÆ°Æ¡ng Thúy không?
TÆ° Mã Ngạn ngạc nhiên há»i:
- Äại ca nói âu DÆ°Æ¡ng Thúy đó là ai?
Sá»± thật chàng không biết âu DÆ°Æ¡ng Thúy chính là giai nhân tuyệt sắc đã hẹn Æ°á»›c vá»›i mình ở trong hang Ä‘á»™ng bí mật, cho nên chàng trả lá»i má»™t cách thẳng thắn và tá»± nhiên. Vì vậy Mã Không Quần để ý dò xét mà không thấy có Ä‘iá»u gì đáng nghi ngá» hết.
Y thấy TÆ° Mã Ngạn không biết âu DÆ°Æ¡ng Thúy là ai, lại cho là mình Ä‘a nghi quá ná»—i, Chứ sá»± thá»±c Cảnh Thiên Tâm, ngÆ°á»i em má»›i kết nghÄ©a này, không phải TÆ° Mã Ngạn .
Lúc ấy chủ nhân đã cho ngÆ°á»i hầu bÆ°ng món ăn thứ nhất ra. Miá»…u Mục Tiên ông Sầm Äại Hóa, lão Äại của nhóm Vân Má»™ng Tam Kỳ, đã phi thân nhảy lên trên đài, rồi chắp ta chào quần hùng ở bên dÆ°á»›i má»™t vòng vừa cÆ°á»i vừa nói :
- Äại há»™i Vân Má»™ng Tranh Kỳ sắp khai mạc đến nÆ¡i, Sầm Äại Hóa hãy lược thuật cách đấu nhÆ° thế nào, và đồng thá»i má»›i quý vị hãy chú ý vào giá gá»— ở trên đài này!
Má»i ngÆ°á»i nghe nói Ä‘á»u chăm chú nhìn vào cái giá gá»— hình cái thang để ở phía bên phải lôi đài. Trên đó có bày la liệt những vật báu để tranh kỳ, vật nào cÅ©ng có Ä‘eo má»™t cái thẻ con số thứ tá»±, và trên đó lại còn có hai cái ống rút thăm thật lá»›n.
Äại Hóa lại Ä‘Æ°a mắt liếc nhìn quần hùng má»™t lượt, rồi mỉm cÆ°á»i há»i:
- Vừa rồi quý vị trao cho Äại Hóa má»— những vật báu để ghi số thứ tá»±, chẳng hay các vị có còn nhá»› vật báu của mình là số mấy không và có vị nào thiếu sót không?
Thấy quần hùng yên lặng, Äại Hóa lại nói tiếp:
- Nếu không thiếu sót thì Äại Hóa má»— bắt đầu rút thăm so tài. Nếu rút trúng số của ngÆ°á»i nào thì má»i ngÆ°á»i ấy lên đài ngay. Äồng thá»i, má»— sẽ Ä‘em hai món vật kỳbáu của hai vị ấy ra để ở trÆ°á»›c đài, chá» trận đấu kết thúc . . .
Y vừa nói tá»›i đó, bá»—ng có ngÆ°á»i ở bên dÆ°á»›i lên tiếng há»i :
- Äôi bên so tài, má»—i ngÆ°á»i thế nào cÅ©ng có sở trÆ°á»ng má»™t môn võ công khác nhau, chẳng hay Äại Há»™i đã nghÄ© ra được cách gì để cho đôi bên so tài vá»›i nhau mà không ai kêu ca là không công bằng không?
Äại Hóa vá»™i đáp:
- Äại Hóa đã nghÄ© tá»›i vấn đỠđó rồi, nên trên giá kia má»›i có thêm má»™t cái ống rút thăm nữa là thế. Trong ống ấy có tất cả sáu cái thẻ Ä‘á» những môn võ công nhÆ° sau:
huyá»n công, ná»™i lá»±c, quyá»n chưởng, khí giá»›i, ám khí và khinh công. NgÆ°á»i dá»± thi sẽ tá»± rút thăm lấy, rút được môn võ công nào, hai ngÆ°á»i sẽ theo võ công ghi trên cái thẻ ấy mà đấu vá»›i nhau .
DÆ°á»›i lại có ngÆ°á»i lên tiếng há»i:
- NgÆ°á»i nào đã dá»± Ä‘ua má»™t trận rồi, có quyá»n thi Ä‘ua thêm nữa không?
Äại Hóa gật đầu đáp:
- Bất cứ ngÆ°á»i thắng hay bại cÅ©ng có quyá»n dá»± trận đấu khác nhÆ°ng ngÆ°á»i đó phải Ä‘em vật báu khác ra ghi tên và lấy số, để đợi chá» rút thăm xem được đấu vá»›i ai .
Bên dÆ°á»›i lại có ngÆ°á»i cất giá»ng lạnh lùng há»i:
- Sầm tiên ông, ngoài việc tranh kỳ, nếu gặp phải kẻ thù cÅ©, vậy có thể mượn há»™i trÆ°á»ng này để trả thù tuyệt hận được không?
Äại Hóa thấy ngÆ°á»i lên tiếng há»i ấy là má»™t ngÆ°á»i trong ba thiếu nữ mặc áo Ä‘en lá»›n rá»™ng và bịt mặt kia, liá»n cau mày lại suy nghÄ© giây lát rồi đáp:
- Theo tôn chỉ của Ä‘ai há»™i này thì chỉ tranh kỳ thôi, chứ không muốn có chuyện ân oán dây dÆ°a vào. NhÆ°ng Äại Hóa má»— là chủ nhân cÅ©ng không muốn quá phật ý khách, nên má»— thiết nghÄ© việc đó phải tùy theo duyên phận, ví dụ rút thăm phải hai ngÆ°á»i đó Ä‘á»u là kẻ thù cÅ©, thì nhân đây có thể nói rõ mối thù hằn ấy ra cho nhau biết trÆ°á»›c cÅ©ng được Chứ còn chỉ danh khiêu chiến thì xin quý vị cho miá»…n. Hoặc xin quý vị hãy đợi chỠđại há»™i bế mạc đã, rồi hãy trả thù huyết hận sau !
Thiếu nữ ấy nghe xong liá»n Ä‘Æ°a mắt liếc nhìn Mã Không Quần, TÆ° Mã Ngạn và Lục Ỷ má»™t cái nhÆ°ng nàng không nói năng gì cả.
Ba ngÆ°á»i nghe giá»ng nói của thiếu nữ ấy đã nhận ra nàng ta chính là TÆ° Äồ Lá»™ liá»n, nhất là Mã Không Quần, y cau mày lại nghÄ© bụng:
- Tại sao TÆ° Äồ Lá»™ lại tá»›i dá»± đại há»™i được? Chả lẽ gói bá»™t ôn Hoàng mà ta đã rắc không công hiệu chăng?
Äại Hóa nói xong, liá»n bÆ°á»›c tá»›i trÆ°á»›c cái giá gá»— cầm má»™t cái ống thăm lên xóc má»™t hồi, rồi thuận tay rút luôn cái thẻ ra, trố mắt lên nhìn kỹ con số ghi ở trong thẻ, rồi lắc đầu, cÆ°á»i nói:
- Sao thiên hạ lại có chuyện may mắn nhÆ° thế này? Cái thẻ thứ nhất lại rút đúng số má»™t, mà ngÆ°á»i mang số má»™t đó là má»—.
vật kỳ báu của y dùng để ghi tên lại là cái áo Nhuyễn Giáp Thiên Tằm, nên đệ tử luân phiên hầu hạ ở trên đài của y vội lấy cái áo giáp ấy ở trên giá xuống, rồi để vào một cái kỳ trà nho nhỠkhác .
Äại Hóa lại xóc cái ống thẻ má»™t hồi rồi rút ra má»™t cái thẻ nữa. Y xem rõ con số ghi ở trên thẻ ấy, rồi mỉm cÆ°á»i nói tiếp:
- Sá» mÆ°á»i bốn .
DÆ°á»›i đài đã có má»™t ông già áo xanh nhảy ngay lên trên đài, Äại Hóa thấy ngÆ°á»i này rất lạ mặt, liá»n chắp tay chào và há»i :
- Tôn khách cho biết quý danh?
ông già áo xanh vừa cÆ°á»i vừa đáp:
- Tiểu đệ là Mạch Vạn Sâm!
Äại Hóa kêu "ồ" rồi mỉm cÆ°á»i há»i tiếp:
- ở Äà Tiểu LÆ°, biên giá»›i tỉnh Tứ Xuyên, có má»™t vị tên là Thôi SÆ¡n Thần Tú, tiếng tăm đã lừng lẫy miá»n Tây Nam, vị ấy có phải là Mạnh huynh không?
Mạnh Sâm liá»n gật đầu, vừa cÆ°á»i vừa đáp:
- Tiểu hiệu có nghÄ©a lý gì đâu mà Sầm huynh nhắc nhở tá»›i làm chi? Vật má»n của đệ dùng để ghi tên, so sánh vá»›i Thiên Tằm Nhuyá»…n Giáp, vật báu của Sầm tiên ông, thì thá»±c là má»™t trá»i má»™t vá»±c, tiểu đệ rất lấy làm hổ thẹn!
Lúc ấy đệ tá»­ trá»±c đài, thủ hạ của Vân Má»™ng Tam Kỳ, đã kiểm vật báu của Vạn Sâm dùng để gá»i tên ra, và để lên mặt kỳ trà rồi. Äại Hóa Ä‘Æ°a mắt liếc nhìn má»›i hay đó là má»™t con ngá»±a bằng phỉ thúy cao chừng ná»­a thÆ°á»›c, màu sắc xanh biếc . Tuy không phải là dị báu của võ lâm, nhÆ°ng cÅ©ng quý giá và hiếm có lắm .
Tài sản của XuyVuu

  #8  
Old 13-04-2008, 04:07 PM
XuyVuu's Avatar
XuyVuu XuyVuu is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 451
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngày 16 giá»
Xu: 0
Thanks: 453
Thanked 24 Times in 13 Posts
Hồi 8

Vân mộng tranh kỳ


Äại Hóa mỉm cÆ°á»i, giÆ¡ tay ra nói tiếp:
- Mạnh huynh quá khiêm tốn! Má»i huynh ra rút thăm để quyết định xem trận đấu của chúng ta đấu bằng võ công gì? Theo sá»± nhận xét của Sầm má»—, Mạnh huynh đã có biệt hiệu là Thôi SÆ¡n Thần Tú, tất nhiên chân lá»±c rất mạnh, nếu rút trúng được thẻ thi thố ná»™i lá»±c thì rất là lý tưởng.
Vạn Sâm liá»n Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c cái ống Ä‘á»±ng thẻ, giÆ¡ tay ra muốn rút má»™t cái thẻ, rồi mỉm cÆ°á»i nói:
- Trên Ä‘á»i làm gì có sá»± may mắn đến nhÆ° thế? Äệ bình sinh không sở trÆ°á»ng vỠám khí, chỉ mong đừng rút phải cái thẻ ám khí là đã hân hạnh lắm rồi .
Nói xong y liá»n cầm thẻ vừa rút ra lên xem, thấy trên đó có khắc hai chữ "khí giá»›i" .
Äại Hóa cÅ©ng đã trông thấy hai chữ đó rồi, liá»n mỉm cÆ°á»i nói tiếp:
- Má»i Mạnh huynh rút khí giá»›i ra! Trận đấu của chúng ta chỉ đấu tá»›i khi nào phân hÆ¡n thua thì thôi!
Vạn Sâm bá» cái thẻ vào trong ống, rút đôi phán quan bút giắt ở lÆ°ng ra, rồi mỉm cÆ°á»i đáp:
- Sầm tiên ông nói rất phải, chúng ta xÆ°a nay không có thù oán gì vá»›i nhau, tất nhiên trận đấu của chúng ta chỉ đấu tá»›i lúc hÆ¡n thua thì thôi, chứ không vì vật báu nhá» má»n kia mà phải phÆ¡i xác tại chá»—, hay là đấu đến máu chảy lai láng má»›i thôi .
Äại Hóa liá»n bảo đệ tá»­ của mình lấy cây trượng Chu Äằng (gậy màu Ä‘á») ra rồi mỉm cÆ°á»i đứng lấy thế.
Vạn Sâm không khách sáo gì hết, múa đôi phán quan bút, tay trái dùng thế "Phù Vân Thiên Ngoại" (Mây lÆ¡ lá»­ng ở ngoài trá»i) tay phải sá»­ dụng thế "Lãng Quyá»n Giang Tâm" (sóng cuốn ở giữa lòng sông) hai thế lợi hại ấy cùng nhằm ngÆ°á»i đối thủ tấn công luôn má»™t lúc.
Äại Hóa tay cầm giữa cây trượng mây Ä‘á», dùng thế "Khu Trần Nghênh Khách" (quét bụi đón khách) dùng đầu gậy để gạt cây bút phán quan ở bên tay phải của đối phÆ°Æ¡ng, còn Ä‘uôi gậy thì lại nhằm yếu huyệt ở cổ tay trái của Vạn Sâm Ä‘iểm tá»›i .
Vạn Sâm thấy thế liá»n la lá»›n:
- Thủ pháp cao siêu lắm!
Y vá»™i thâu song bút lại, nhanh nhẹn nhảy ra ngoài vòng, rồi lại sá»­ dụng thế "Hoài Trung bảo Nguyệt" (ôm trăng vào lòng), nhằm hai bên hông của Äại Hóa Ä‘iểm luôn.
Äại Hóa vá»™i cầm Ä‘uôi gậy chống xuống đất rồi tung mình nhảy lên trên cao bốn trượng và thuận tay quật luôn chiếc gậy mây ấy xuống đầu đối thủ, không khác gì má»™t cái cầu vồng ở trên trá»i vòng xuống vậy.
Vạn Sâm thấy thế công của đối phương rất mạnh, không dám khinh địch, vội lui ngay vỠphía sau tám thước để tránh né.
Tiếp theo đó, hai ngÆ°á»i lại xông vào đấu vá»›i nhau, trận đấu càng lúc càng kịch liệt, chỉ trong nháy mắt đã thấy gió trượng nhÆ° cuồng phong bão vÅ©, còn lông bút nhÆ° má»™t khoảng núi, kịch liệt khôn tả.
Quần hùng ngồi ở bên dÆ°á»›i vừa nhậu nhoẹt vừa xem trận đấu, nhÆ°ng Ä‘a số Ä‘á»u cảm thấy tài nghệ của Vạn Sâm hình nhÆ° cao hÆ¡n má»™t má»±c và có má»™t số ngÆ°á»i lại cho là rất may mắn. Vì con ngá»±a phỉ thúy của y trông bá» ngoài ai cÅ©ng tưởng là quý giá hÆ¡n Nhuyá»…n Giáp Thiên Tằm nhÆ°ng vá»›i ngÆ°á»i trong võ lâm thì thà dùng mÆ°á»i con ngá»±a phỉ thúy ấy đổi lấy má»™t cái Nhuyá»…n Giáp, vì ngá»±a phỉ thúy chỉ dùng để chÆ¡i thôi chứ Nhuyá»…n Giáp có thể bảo tồn được tính mạng, chưởng lá»±c không sao đả thÆ°Æ¡ng nổi và Ä‘ao kiếm cÅ©ng không sao chém lá»t.
Hai ngÆ°á»i đã đấu được năm mÆ°Æ¡i hiệp, má»i ngÆ°á»i bá»—ng thấy trượng phong và bút ảnh bá»—ng thâu liệm, Äại Hóa mặt hÆ¡i Ä‘á», Vạn Sâm thì chắp tay chào nhảy xuống đài .
Vì hai ngÆ°á»i ra tay quá nhanh nên má»i ngÆ°á»i không trông thấy rõ được thua ra sao, nhÆ°ng há» thấy Vạn Sâm đã nhảy xuống đài trÆ°á»›c, nhÆ° vậy không cần nói rõ cÅ©ng biết là y đã chịu thua rồi.
Äại Hóa sai ngÆ°á»i cất con ngá»±a phỉ thúy Ä‘i, bá» cái thẻ số má»™t của mình vào trong ống và lại treo Nhuyá»…n Giáp lên trên giá gá»— nhÆ° cÅ©. Äá»™ng tác ấy đủ tá» thấy Äại Hóa vẫn muốn tiếp tục dá»± trận đấu khác.
Lần thứ hai ý lại rút hai cái thẻ số năm và số mÆ°á»i ba ra. Sá» mÆ°á»i ba là má»™t đại hán trung niên trông mặt xấu xí bất chính, và cÅ©ng là ngÆ°á»i ngồi cạnh Lục á»·, còn số thứ năm chính là TÆ° Mã Ngạn.
Không Quần tức cÆ°á»i, nói:
- Hiá»n đệ may mắn thá»±c, gặp tay đối thủ không có tên tuổi gì cả! Trông mặt y tầm thÆ°á»ng nhÆ° thế kia cÅ©ng đủ biết võ công của y rất kém cá»i rồi !
Tư Mã Ngạn lắc đầu đáp:
- Äại ca không nên nói thế! Cá»” nhân đã dạy: "Nhân bất khả diện tÆ°á»›ng, hài thủy bất khả dụng đấu lượng" (ngÆ°á»i ta không thể căn cứ ở bá»™ mặt mà xét Ä‘oán được bao giá», nÆ°á»›c bể dùng đấu làm sao mà lượng nổi). Tuy thần thái của đối phÆ°Æ¡ng rất tầm thÆ°á»ng, nhÆ°ng biết đâu lại là ngÆ°á»i có nhân tài thá»±c há»c?
Không Quần cÆ°á»i nhạt, nói tiếp:
- Hiá»n đệ không nên coi đối thủ quá cao nhÆ° thế! Theo sá»± nhận xét của ngu huynh thì tài ba của y giá»i lắm chỉ có vá» mặt khinh công là còn có thể so sánh được phần nào vá»›i hiá»n đệ thôi. Chứ còn các môn võ há»c khác thì y địch sao nổi hiá»n đệ? Không biết y sẽ thua cho hiá»n đệ vật báu gì thế?
TÆ° Mã Ngạn mỉm cÆ°á»i, từ từ tiến lên trên đài .
Lúc ấy đệ tá»­ của Vân Má»™ng Tam Kỳ đã lấy vật báu của hai ngÆ°á»i để trên giá xuống.
Vật của TÆ° Mã Ngạn là cây Hà Thủ Ô đã mất hết linh khí của Gia Cát Nhân tặng cho, còn vật của đại hán trung niên kia là má»™t cái há»™p ngá»c nho nhá», dài chừng ba tấc, cao hÆ¡n tấc.
Vì không tham lam nên TÆ° Mã Ngạn không chú ý gì đến vật báu của đối phÆ°Æ¡ng mà chỉ chắp tay chào đại hán ấy má»™t vái, mỉm cÆ°á»i há»i :
- Tiểu đệ Cảnh Thiên Tâm, biệt hiệu là Tiêu Hồn Khách. Xin huynh đài cho biết quý danh tính?
Äại hán trung niên kia khẽ cÆ°á»i đáp:
- MỖ là Lạc Thiên Du, ngoại hiệu của mỗ vì khó nghe và cũng ít ai nói tới, nên xin tôn huynh cho miễn nhắc nhở đến nữa!
TÆ° Mã Ngạn lại há»i:
- Má»i Lạc huynh rút thăm xem chúng ta đấu vá»›i nhau bằng môn võ công nào?
Thiên Du nhún vai má»™t cái, cÆ°á»i giá»ng quái dị đáp:
- Cảnh huynh, đệ có một thỉnh cầu này hơi quá đáng một chút, không biết Cảnh huynh có vuilòngnhận cho không?
- Lạc huynh cứ nói đi! Nếu huynh nhất định muốn so tài bằng môn công lực nào, đệ cũng xin tiếp tay luôn!
- Cảnh huynh cứ yên tâm, Thiên Du má»— tuy tài hèn sức má»n nhÆ°ng đâu dám làm trái vá»›i luật lệ của đại há»™i nhÆ° thế? Äệ chỉ muốn trÆ°á»›c khi rút thăm xem đấu môn võ nào, chúng ta hãy cùng xem vật báu ghi tên của nhau là vật gì trÆ°á»›c đã. Chẳng hay Cảnh huynh có bằng lòng cho phép đệ được xem nhÆ° thế không?
TÆ° Mã Ngạn giÆ¡ tay ra chỉ vào cái há»™p Ä‘á»±ng Hà Thủ Ô nghìn năm của mình, vừa cÆ°á»i vừa đáp:
- Má»i Lạc huynh cứ việc xem !
NhÆ°ng Lạc Thiên Du lại Ä‘i tá»›i gần cái ká»· trà, cầm cái há»™p ngá»c nho nhá» của mình lên trÆ°á»›c mở nắp ra Ä‘Æ°a cho TÆ° Mã Ngạn xem và nói tiếp:
- CÓ lẽ Cảnh huynh thấy vật ghi tên của tiểu đệ rất tầm thÆ°á»ng này chắc trong lòng thế nào cÅ©ng hÆ¡i thất vá»ng?
TÆ° Mã Ngạn liếc nhìn cái há»™p ngá»c ấy, thấy bên trong Ä‘á»±ng toàn là đất Ä‘á», liá»n mỉm cÆ°á»i đáp:
- Lạc huynh chá»› nên khiêm tốn nhÆ° thế! Cảnh Thiên Tâm má»— tuy là ngÆ°á»i rất kém hiểu biết nên không biết lai lịch của đất đỠđể ở trong há»™p ngá»c này, nhÆ°ng má»— cÅ©ng Ä‘oán chắc không phải là vật thÆ°á»ng. Má»i Lạc huynh hãy xem vật ghi tên của . . .
Thiên Du đã lắc đầu, vừa cÆ°á»i vừa nói tiếp:
- Không phải đệ có ý muốn xem vật báu của Cảnh huynh đâu, mà đệ chỉ muốn giải thích cho Cảnh huynh biết thứ đất Ä‘á» trong há»™p này không phải là đất thÆ°á»ng. Bằng không, khi huynh thắng trận, lấy được cái há»™p đất này lại coi thÆ°á»ng mà rẻ rúng nó, và cho đệ là kẻ lừa bịp xảo trá là khác .
Nói tới đó, y từ từ đậy nắp hộp lại và khẽ nói :
- Äất Ä‘á» trong há»™p này gá»i là Bát Bá»­u Thần Nê, nghe nói nó có tám thứ hiệu dụng, nhÆ°ng Thiên Du má»— nghiên cứu mãi mà cÅ©ng không sao nghiên cứu ra được nó có diệu dụng gì? Nếu Cảnh huynh đắc thắng được cái há»™p đất Ä‘á» này, vá»›i ngÆ°á»i thông minh nhÆ° huynh, đệ chắc huynh thế nào cÅ©ng thâu hoạch lá»›n.
TÆ° Mã Ngạn nghe giá»ng nói đối phÆ°Æ¡ng thì hình nhÆ° chÆ°a đấu mà đã nhận thua rồi, liá»n ngạc nhiên há»i :
- Sao Lạc huynh lại nói nhÆ° thế? Biết đâu ngÆ°á»i thua lại chả là Cảnh Thiên Tâm này?
Thiên Du xua tay lia lịa, cả cÆ°á»i đáp:
- Trừ phi rút được cái thẻ ghi "khinh công" thì may ra má»— còn có má»™t hai thành hy vá»ng, còn các môn võ há»c khác, má»— tá»± biết thế nào cÅ©ng bị thua, nhất là ná»™i lá»±c thì má»— lại càng yếu á»›t, chịu Ä‘á»±ng không nổi má»™t các đánh. NhÆ° vậy còn hy vá»ng thắng sao được?
Y vừa nói vừa thò tay vào cái ống rút má»™t cái thẻ lên nhÆ°ng vừa lên tá»›i miệng ống, y đã lại vứt ngay xuống. TÆ° Mã Ngạn nhanh mắt đã trông thấy trên thẻ có ghi hai chữ "khinh công" . Chàng thấy đối phÆ°Æ¡ng vừa tá»± khoe giá»i vá» môn khinh công, nay lại rút trúng cái thẻ ấy, chàng Ä‘ang định nói vài câu để mừng cho y. NgỠđâu Thiên Du lại lá»›n tiếng nói:
- Cảnh huynh, số của đệ xui thực. Bình sinh đệ kém nhất vỠmôn nội lực mà nay lại rút phải cái thẻ "nội lực" !
TÆ° Mã Ngạn nghe thấy đối phÆ°Æ¡ng nói thế, ngạc nhiên Vô cùng và không hiểu tại sao Thiên Du lại nói dối nhÆ° vậy? Chàng liá»n mỉm cÆ°á»i, và hạ thấp giá»ng xuống há»i :
- Lạc huynh, cái thẻ vừa rồi hình như ghi hai chữ "khinh công" thì phải?
Thiên Du cÆ°á»i ha hả, đáp:
- Cảnh huynh nhìn lầm đấy chứ? CÓ khi nào Thiên Du mỗ đã rút được cái thẻ "khinh công" mà lại bảo là nội lực như vậy? Nếu huynh không tin, chúng ta lại rút lại một lần nữa!
Nói xong, y rút luôn một chiếc thẻ khác đưa cho Tư Mã Ngạn xem, trên thẻ quả có khắc hai chữ "nội lực" thực.
Tuy TÆ° Mã Ngạn rất nghi ngá», và biết Thiên Du định tâm làm ra nhÆ° thế, nhÆ°ng vì không có chứng cá»› gì cả, nên chàng đành phải cẩn thận Ä‘á» phòng và gật đầu đáp:
- Lạc huynh thích tỉ thí nội lực thì chúng ta bắt đầu ngay nhé?
- Vân Má»™ng tụ quần anh, VÕ lâm long hổ đấu ! ChÆ°Æ¡ng trình của đại há»™i này thế nào cÅ©ng còn có nhiá»u màn rất vui mắt. Phen này Thiên Du tá»›i đây tá»± biết mình là kẻ hậu sinh mạt há»c trong giang hồ, nên chỉ muốn tá»›i đây để được xem những võ công cao siêu của các vị tiá»n bối khác mà thôi. Vì vậy Thiên Du má»— chỉ muốn bị đánh bại mà xuống dÆ°á»›i đài ngồi yên xem các ngÆ°á»i khác đấu thôi.
Y vừa nói vừa đi tới gần Tư Mã Ngạn, giơ song chưởng lên trước ngực rồi từ từ đẩy ra.
TÆ° Mã Ngạn thấy đối phÆ°Æ¡ng giở thủ Ä‘oạn đánh tráo ấy, lại tưởng là ná»™i lá»±c của đối phÆ°Æ¡ng thế nào cÅ©ng đặc biệt hÆ¡n ngÆ°á»i. Cho nên chàng không dám khinh địch, vá»™i nghênh tụ mÆ°á»i thành Tam DÆ°Æ¡ng Thần Công, rồi vá»™i giÆ¡ chưởng lên chống đỡ. NgỠđâu ná»™i lá»±c của Thiên Du quả nhiên tầm thÆ°á»ng thá»±c, bốn chưởng của hai ngÆ°á»i vừa va đụng nhau y đã cau mày cau mặt, hình nhÆ° Ä‘au khổ chịu Ä‘á»±ng không nổi rồi?
TÆ° Mã Ngạn biết Tam DÆ°Æ¡ng Thần Công của mình rất lợi hại, vá»™i thâu liá»n kình lá»±c lại và khẽ há»i :
- Lạc huynh có cảm thấy gì không? Trong tạng phế có bị thương không?
Thiên Du gượng cÆ°á»i, không trả lá»i, nhÆ°ng mồ hôi ở trên trán cứ nhá» ròng xuống hoài, đủ thấy y đã chịu Ä‘á»±ng không nổi sá»± Ä‘au Ä‘á»›n nên má»›i đổ mồ hôi ra nhÆ° thế. Vì lúc này Ä‘ang là lúc tháng chạp, TÆ° Mã Ngạn vá»™i lấy má»™t viên linh Ä‘Æ¡n ra Ä‘Æ°a cho y và khẽ nói tiếp:
- Lạc huynh, tiểu đệ nghÄ© lầm quân tá»­ nên ra tay quá nặng, trong lòng quả thật áy náy không yên! Xin huynh đừng có khiển trách và mau mau uống viên thuốc này Ä‘i sẽ thấy khá»i ngay!
Thiên Du cầm lấy viên thuốc uống luôn, liá»n cảm thấy hết Ä‘au Ä‘á»›n tức thì. Y vá»™i chắp tay vái lạy TÆ° Mã Ngạn và khẽ đáp:
- Cảnh huynh nhân nghÄ©a nhÆ° vậy, phen này đệ có thua há»™p Bát Bá»­u Thần Nê cho huynh cÅ©ng rất vui lòng, và mong huynh nên giữ lấy nó, đừng có coi thÆ°á»ng, sau này thể nào cÅ©ng có lúc đắc dụng!
Nói xong y liá»n nhảy xuống đài, quay vá» chá»— ngồi luôn.
TÆ° Mã Ngạn thấy y tuy đã bị thÆ°Æ¡ng mà còn nhanh nhÆ° vậy đã biết khinh công của ngÆ°á»i này quả luyện tá»›i mức thượng thừa. NhÆ°ng chàng không hiểu tại sao đối phÆ°Æ¡ng lại định tâm tặng mình há»™p Bát Bá»­u Thần Nê ấy để làm chi?
Trong lúc TÆ° Mã Ngạn Ä‘ang đứng ngẩn ngÆ°á»i ra, thắc mắc Vô cùng, thì Äại Hóa thấy thế liá»n mỉm cÆ°á»i há»i :
- Cảnh huynh đã thắng rồi, chẳng hay huynh định cầm cả hai vật báu đi, hay là gửi lại một vật để tiếp tục đấu trận khác?
TÆ° Mã Ngạn nghÄ© tá»›i lá»i dặn bảo của Thiên Du, liá»n đáp:
- Äệ xin lấy vật đã đắc thắng, còn cây Hà Thủ Ô thì vẫn gá»­i lại ở đây đấu tiếp trận khác Äại Hóa nghe theo lá»i dặn của chàng, liá»n Ä‘Æ°a há»™p Bát Bá»­u Thần Nê cho TÆ° Mã Ngạn, và để há»™p Hà Thủ Ô lên trên giá nhÆ° cÅ© .
Vá» tá»›i chá»— ngồi, TÆ° Mã Ngạn Ä‘Æ°a cái há»™p Bát Bá»­u Thần Nê cho Không Quần xem và mỉm cÆ°á»i há»i :
- Äại ca là ngÆ°á»i rất rá»™ng kiến thức, chẳng hay đại ca biết há»™p đất này dùng làm việc gì không?
Không Quần mở há»™p ra xem má»™t hồi, Ä‘Æ°a lên mÅ©i ngá»­i rồi thuận tay trao trả cho TÆ° Mã Ngạn, cÆ°á»i nhạt đáp:
- Äất này là thứ đất đỠở trong những lò nung gạch, chứ có diệu dụng gì đâu? Ngu huynh má»›i trông thấy tên Lạc Thiên Du ấy, đã biết ngay y chỉ là má»™t tên lừa bịp, tá»›i đây để lừa ăn uống thôi, chứ y làm gì có vật báu mà cÅ©ng đòi dá»± đại há»™i tranh kỳ?
TÆ° Mã Ngạn cÅ©ng nhận thấy đất đỠở trong cái há»™p ngá»c ấy không quý báu chút nào, nhÆ°ng chàng lại nghÄ© bụng:
"NgÆ°á»i nào tá»›i dá»± đại há»™i phải Ä‘Æ°a vật báu của mình cho Vân Má»™ng Tam Kỳ xem xét trÆ°á»›c nếu không phải là vật báu hãn hữu, thì Vân Má»™ng Tam Kỳ đã từ chối không cho dá»± rồi. Nay nghÄ©a huynh của mình nói đất Ä‘á» này là đất Ä‘á» tầm thÆ°á»ng ở trong lò gạch, chứ không quý báu gì hết . NhÆ° vậy chả lẽ Vân Má»™ng Tam Kỳ lại mù quáng cả hay sao?" NghÄ© nhÆ° vậy, chàng không dám coi thÆ°á»ng há»™p đất ấy nữa, mà vá»™i bá» ngay vào trong túi.
Không Quần thấy thế, cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng, rồi phi thân lên trên đài ngay. Thì ra lúc ấy trên đài đã rút thẻ số ba mÆ°Æ¡i chín Không Quần ra. Còn cái thẻ thứ hai là số hai mÆ°Æ¡i bảy. Thá»±c là không phải oan gia không tụ đầu có khác? Cái thẻ ấy lại là của Hoàng SÆ¡n Dật Tú Sài Thiên Tảo.
Vật báu dùng để dá»± thi của hai ngÆ°á»i cÅ©ng rất kỳ lạ. Vật báu của Không Quần là mÆ°á»i hai miếng đồng má»ng dùng để bảo vệ yết huyệt, tên là Phong Ma Äồng HỘ Huyệt Kính. Còn vật báu của Thiên Tảo là má»™t bức há»a: Hoa Äà NgÅ© Cầm Äồ.
Thiên Tảo thấy đối thủ lại là Mã Không Quần, liá»n mỉm cÆ°á»i há»i :
- Thôi huynh, cổ nhân đã dạy: "Thá» sá»± tiá»n duyên giai hữu địch, Nhân sinh hà sá»­ bất tÆ°Æ¡ng phùng" quả thá»±c không sai tí nào. Chúng ta má»›i chia tay ở núi Äại Biệt nay lại gặp nhau ở nÆ¡i đây rồi !
Không Quần cÆ°á»i nhạt đáp:
- Khi ở trên núi Äại Biệt bạn không chịu chỉ giáo cho. Äến giá» bạn thể nào cÅ©ng phải cho Thôi má»— được kiến thức pho "Vô ảnh Thập Tam Phiên đấy chứ?
Thiên Tảo nhìn vào cái ống thẻ, mỉm cÆ°á»i đáp:
- Tại hạ cũng mong như vậy, nhưng không biết có được gặp may như thế không?
Không Quần giÆ¡ tay ra cầm cái ống Ä‘á»±ng thẻ trong lòng vừa mừng vừa lo, mừng là nếu rút được cái thẻ "khinh công" thì phen này có thể được toại nguyện bấy lâu nay, được so tài vá»›i đệ nhất khinh công năng thủ Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i. Lo là Sài Thiên Tảo tiếng tăm lừng lẫy lắm, nếu mình địch không nổi pho khinh công lừng danh ấy của đối phÆ°Æ¡ng thì không những không cầu được vinh mà còn mang nhục là khác .
Vì vậy trong bụng y má»›i có sá»± mâu thuẫn nhÆ° thế. Äồng thá»i, y còn lo âu ba thiếu nữ bịt mặt ngồi ở bên dÆ°á»›i kia có âu DÆ°Æ¡ng Thúy trong đó, nên y cần phải cố hết sức giấu giếm công lá»±c, không để cho nàng biết rõ lai lịch.
Không Quần vừa lo âu vừa thò tay vào rút má»™t cái thẻ ra. NgỠđâu tấm thẻ ấy lại ghi hai chữ "quyá»n chưởng".
Thiên Tảo trông thấy hai chữ đó hÆ¡i cau mày lại, nhÆ°ng vẫn tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, đứng yên lấy thế, rồi mỉm cÆ°á»i thúc giục Không Quần rằng:
- Má»i Thôi huynh ra tay Ä‘i! Nếu Thôi huynh muốn Ä‘ua khinh công vá»›i Sài má»— thì để Chá» má»™t ngày khác cÅ©ng chÆ°a muá»™n mà!
Không Quần vừa thất vá»ng vừa yên tâm, liá»n giở thế "Kim Báo Phiên Trào" ra (beo vàng lật ngá»­a móng vuốt), nhằm ngá»±c Thiên Tảo tấn công luôn.
Thấy đối phương vừa ra tay đã giở thế võ ác độc như vậy, Thiên Tảo vội giở một trăm hai mươi tầm thức "Tiên Viên chưởng pháp" của mình đã khổ tâm nghiên cứu mấy chục năm ra đối phó.
Thiên Tảo trÆ°á»›c sau vẫn dùng pho "Tiên Viên chưởng" của mình sáng tạo ra, còn Không Quần thì sợ âu DÆ°Æ¡ng Thúy biết rõ lai lịch của mình, nên lúc thì y sá»­ dụng võ công của phái VÕ Äang, lúc thì dùng chưởng của Thiếu Lâm, rồi lại dùng cả quyá»n của Côn Luân và Nga Mi, phức tạp Vô cùng.
Trận đấu này rất đẹp mắt. Má»™t bên là má»™t ông già mặc áo xám, thân hình lẹ làng nhÆ° má»™t con vượn, má»™t bên là thiếu niên anh hùng quyá»n chưởng bách biến, trận đấu càng lúc càng tăng, khiến quần hùng ngồi ở bên dÆ°á»›i xem chỉ thấy hai cái bóng chạy quanh đấu trÆ°á»ng thôi, chứ không sao trông thấy rõ ai là ông già, ai là thiếu niên nữa?
TÆ° Mã Ngạn chăm chú xem má»™t hồi, thấy công lá»±c của nghÄ©a huynh mình mạnh hÆ¡n của Thiên Tảo, nên chàng má»›i đỡ lo, liá»n Ä‘Æ°a mắt nhìn quần hào ngồi ở mấy mâm tiệc quanh đó. Vì chàng trông thấy Sài Thiên Tảo rồi, liá»n nhá»› ngay tá»›i Bành Nhất Thu ngÆ°á»i mù đã sở trÆ°á»ng vá» môn mó xÆ°Æ¡ng xem tÆ°á»›ng. Vì Nhất Thu nói thẳng, nên bị nghÄ©a huynh mình tức hận Vô cùng.
Chàng muốn nhân lúc này báo Ä‘á»™ng cho Nhất Thu hay, để y mua tránh khá»i ná»›i đây.
Khá»i bị mang há»a diệt thân. NgỠđâu chàng nhìn hết các bàn mà không thấy tung tích của ngÆ°á»i mù ấy đâu cả, trong lòng má»›i hÆ¡i yên tâm, thì lúc ấy trận đấu ở trên võ đài cÅ©ng vừa kết thúc .
Thì ra Không Quần vá»›i Thiên Tảo hai ngÆ°á»i đấu vá»›i nhau rất lâu vẫn chÆ°a phân thắng bại, nên Äại Hóa đứng ra tuyên bố trận đấu này coi nhÆ° là huá». Vì vậy cả Thiên Tảo lẫn Không Quần Ä‘á»u gởi lại vật báu để chỠđấu tiếp.
Chá» Không Quần vá» chá»— ngồi rồi, TÆ° Mã Ngạn liá»n mỉm cÆ°á»i há»i :
- Äại ca, rõ dàng công lá»±c của đại ca còn hÆ¡n Thiên Tảo nhiá»u, tại sao đại ca lại cố ý giữ sức, chỉ dùng các thế võ của môn phái khác mà không giở tài ba thá»±c sá»± ra để thắng được tranh NgÅ© Cầm Äồ ấy?
Không Quần không tiện nói rõ tâm sự của mình cho Tư Mã Ngạn hay, chỉ giả bộ làm ra vẻ ngông cuồng và kiêu ngạo đáp:
- Chẳng lẽ hiá»n đệ không nghe ta nói câu: "Kéo cung phái kéo cái thật mạnh, dùng tên phải sung mÅ©i thật dài" hay sao? Ngoài môn khinh công ra, ngu huynh không muốn dùng võ công khác thắng Sài Thiên Tảo.
Lúc ấy trên cù lao Tam Kỳ đèn đuốc đã thắp sáng như ban ngày.
Äại Hóa Ä‘ang định rút thăm tiếp, thì bá»—ng trố mắt lên nhìn vá» phía lối vào của Há»™i TrÆ°á»ng.
Quần hùng thấy thế ngạc nhiên Vô cùng, Ä‘á»u quay ngÆ°á»i lại nhìn vá» phía đó, má»›i hay Ä‘ang có ba ngÆ°á»i ăm mặc và hình dành rất kỳ lạ bÆ°á»›c vào. NgÆ°á»i Ä‘i giữa là má»™t Phiên tăng mặc áo Ä‘á», đầu nhá»n, gò má cao, mắt cú, má hóp, cổ Ä‘eo má»™t chuá»—i hạt châu rất dài.
NgÆ°á»i Ä‘i bên phải là má»™t ngÆ°á»i Mèo, vừa gầy vừa cao, tay nhÆ° chân chim, hay cánh tay Ä‘eo đầy vòng vàng, mặc váy ngắn và chân đất.
NgÆ°á»i Ä‘i bên trái lại còn kỳ dị hÆ¡n, béo lùn, cao không đầy năm thÆ°á»›c, nhÆ°ng bá» ngang rá»™ng hàng ba thÆ°á»›c, trông không khác gì má»™t trái cầu bằng thịt, mặc má»™t cái áo bằng vàng, lông áo hàng hay tấc, nên y Ä‘i tá»›i đâu cÅ©ng có ánh sáng lấp lóe tá»›i đó ngay.
TÆ° Mã Ngạn thấy thế liá»n há»i :
- Äại ca, quái nhân mặc áo lông vàng nhÆ° trái cầu thịt kia có phải là Nam Hoang Äá»™c Vy Liá»…u Văn Tôn, ngÆ°á»i đã khét tiếng thiên hạ vá» môn ám khí Ä‘á»™c ấy không? Còn ngÆ°á»i Mèo vừa gầy vừa cao và Phiên tăng mặc áo Ä‘á» trông hung ác lắm, vậy hai ngÆ°á»i đó lại là ai?
Không Quần lắc đầu, đáp:
- Hai ngÆ°á»i này lạ mặt lắm, ngu huynh chÆ°a nghe thấy ngÆ°á»i ta nói qua, mà cÅ©ng không biết lai lịch chúng ra sao?
Hai ngÆ°á»i Ä‘ang chuyện trò, bá»—ng nghe thấy Äại Hóa đứng ở trên đài lá»›n tiếng kêu gá»i :
- Sốnăm!
Không Quần liá»n cÆ°á»i và nói vá»›i TÆ° Mã Ngạn rằng:
- Sá» hiá»n đệ hên thật! Lại được ra đấu trận nữa! NhÆ°ng lần này hiá»n đệ thể nào cÅ©ng phải thắng những vật báu thật sá»±, chá»› đừng có được cái há»™p đất Ä‘á» lò gạch mà lại có tên rất đẹp là "Bát Bá»­u Thần Nê" nhÆ° vừa rồi đấy nhé?
NghÄ© đến chuyện đó, TÆ° Mã Ngạn cÅ©ng phải bật cÆ°á»i. Chàng vá»™i đứng dậy, bÆ°á»›c ra, và nhảy ngay trên võ đài .
Äại Hóa tiếp tục rút thăm. Rút cái thăm đó lên rồi y liá»n lá»›n tiếng Ä‘á»c:
- Sá» ba!
Má»i ngÆ°á»i vừa nghe thấy con số ba ấy đã xôn xao bàn tán liá»n, nhất là ba thiếu nữ mặc áo Ä‘en bịt mặt ngồi chung má»™t bàn, Ä‘á»u quay ngÆ°á»i lại. Sáu con mắt cùng nhìn cả lên trên võ đài.
Thì ra ngÆ°á»i số ba đó chính là Äại Äầu Tiên Tá»­ Ká»· Tây Bình, chủ nhân thứ ba của Äại Há»™i Vân Má»™ng Tranh Kỳ này, vật báu của y thị là Vạn Diệu Trú Nhan ÄÆ¡n, mà các thiếu nữ xinh đẹp trên thiên hạ Ä‘á»u coi vật đó là vật báu quý nhất .
Lục Ỷ thấy Ká»· Tây Bình đã lên đài, liá»n đứng dậy, Ä‘i tá»›i cạnh Không Quần, rỉ tai khẽ nói:
- Quần đại ca, nếu ngÆ°á»i em kết nghÄ©a của đại ca thắng được viên thuốc Trú Nhan ÄÆ¡n, thể nào đại ca cÅ©ng phải nghÄ© cách lấy cho được để tặng em đấy nhé?
Không Quần gật đầu, vừa cÆ°á»i vừa đáp:
- Ỷ muội cứ yên tâm. Việc gì chứ việc này thế nào ngu huynh cũng làm được. Nhưng Thiên Tâm hình như không phải là Tư Mã Ngạn mà ngu huynh đã nghi ngỠđâu .
Lục Ỷ vừa cÆ°á»i vừa há»i tiếp:
- Sao Quần đại ca lại chắc chắn như thế?
Không Quần vừa cÆ°á»i vừa đáp:
- Vừa rồi ngu huynh nói đến chuyện ba thiếu nữ mặc áo đen bịt mặt kia thế nào cũng có VÔ Vi Tiên Tử âu Dương Thúy ở trong đó . . .
Lục Ỷ vá»™i há»i tiếp:
- Thế Thiên Tâm trả lá»i nhÆ° thế nào?
- Hình như y chưa nghe thấy ai nói đến cái tên âu Dương Thúy bao giỠvậy. Trông vẻ mặt của y rất ngơ ngác một cách thành thật, chớ không có vẻ gì là giả dối cả.
- Quần đại ca, em đã bảo việc này anh chỉ quá đa nghi đấy thôi, chứ Tư Mã Ngạn đã bị Diêm Vương Trích của em bắn trúng thì còn sống làm sao được nữa? Hôm nỠtiểu muội nói, đại ca cứ không tin.
Không Quần mỉm cÆ°á»i, Ä‘Æ°a mắt nhìn lên võ đài, trợn ngược đôi lông mày lên nói tiếp:
- Trận đấu này của há» là thi Ä‘ua huyá»n công, chỉ mong Thiên Tâm thắng nổi viên Trú Nhan ÄÆ¡n thì chúng ta đỡ mệt rất nhiá»u.
Lục Ỷ nóng lòng muốn cÆ°á»›p được viên Trú Nhan ÄÆ¡n, nên nàng ta không nói năng gì hết cứ chăm chú nhìn lên trên võ đài thôi .
Sá»± thật mặt mÅ©i của Ká»· Tây Bình cÅ©ng không đến ná»—i xấu xí, nhÆ°ng phải ná»—i cái đầu của y thị quá lá»›n, nên ai trông thấy cÅ©ng phải tức cÆ°á»i .
Thấy hình dáng và mặt mÅ©i của Ká»· Tây Bình, TÆ° Mã Ngạn má»›i vỡ nhẽ tại sao y thị lại chịu Ä‘em viên thuốc Trú Nhan ÄÆ¡n ấy ra làm vật báu để dá»± cuá»™c .
Ká»· Tây Bình thấy TÆ° Mã Ngạn rút cái thẻ khắc hai chữ "Huyá»n công" liá»n lắc lÆ° cái đầu to không cân đối vá»›i ngÆ°á»i y thị chút nào, mỉm cÆ°á»i há»i :
- Bạn há» Cảnh, trận đấu này là Ä‘ua Huyá»n công, muốn đấu nhÆ° thế nào xin bạn cứ cho biết đầu đê?
Tư Mã Ngạn xua tay đáp:
- Cảnh Thiên Tâm tôi đã được quyá»n Æ°u tiên rút thăm, nhÆ° vậy cách tỉ thí nhÆ° thế nào, lẽ dÄ© nhiên là phải thuá»™c quyá»n của tiên tá»­ quyết định.
Tây Bình nghe nói vừa cÆ°á»i vừa đỡ lá»i :
- Nếu bạn nói như vậy, tôi không khách sáo nữa!
TÆ° Mã Ngạn chắp tay chào Ká»· Tây Bình, rồi vừa cÆ°á»i vừa nói tiếp:
- Xin Kỷ tiên tử cứ ra đầu đỠđi! Cảnh Thiên Tâm tôi thể nào cũng miễn cưỡng theo đòi được!
Tây Bình quay đầu lại, bảo một tên đệ tử đứng hầu cạnh cô rằng:
- NgÆ°Æ¡i bảo các ngÆ°á»i Ä‘un nÆ°á»›c pha trà ngay Ä‘i ! Trà phải dùng thứ trà thượng đẳng Phổ Nhị của tỉnh Vân Nam nhé?
Tất cả quần hùng ở dÆ°á»›i đài và TÆ° Mã Ngạn đứng ở trÆ°á»›c mặt y thị cÅ©ng không hiểu y thị sai ngÆ°á»i Ä‘un nÆ°á»›c nhÆ° thế làm chi? Không biết có liên quan gì đến cuá»™c đấu Huyá»n Công không?
Vân Má»™ng Tam Kỳ đã là chủ nhân của Äại Há»™i thì tất nhiên đồ dùng gì cÅ©ng phải chuẩn bị sẵn hết, nên tên đệ tá»­ nỠđã bÆ°ng lò Ä‘ua nÆ°á»›c vá»›i ấm tách pha nÆ°á»›c rất kỳ lạ ra liá»n.
Thì ra lò và ấm Ä‘un nÆ°á»›c làm bằng thứ đồng tía thật má»ng, ở giữa để than hồng, trên lò CỎ để má»™t cái ấm đồng, nhÆ°ng ấm đồng này lại liá»n chặt vá»›i lò, trong ấm có nÆ°á»›c trà Ä‘en nhÆ° sÆ¡n và Ä‘ang sôi sùng sục . . .
Ká»· Tây Bình cÅ©ng còn sai ngÆ°á»i cho thêm than vào, Ä‘un đến Ä‘á»™ cả lò lẫn ấm Ä‘á»u Ä‘á» hồng hết, và nÆ°á»›c trà ở bên trong sôi sùng sục, y thị má»›i mỉm cÆ°á»i và nói vá»›i TÆ° Mã Ngạn rằng:
- Trà Phổ Nhị ở Vân Nam nếu đặc nhÆ° thế này, không những uống rất ngon, mà nó còn có thể tiêu đàm, hoa thá»±c, rá»­a tì, ngá»t giá»ng nữa, Tây Bình tôi xin má»i khách dùng trà! Äây, có hai ấm tất cả, tùy bạn há» Cảnh muốn uống ấm nào cÅ©ng được. Chúng ta cùnguốngmá»™tlúc.
Lục Ỷ nghe thấy Ká»· Tây Bình nói thÆ° thế, liá»n kinh hãi mà nói vá»›i Không Quần rằng, - Quần đại ca, Tây Bình võ há»c rất cao siêu, bây giá» y thị lại ra đầu Ä‘á» rất khó nhÆ° thế này, nếu ngÆ°á»i nào Ná»™i NgÅ© Hành Công Lá»±c và Ngoại NgÅ© Hành Công Lá»±c chÆ°a luyện đến mức trên mÆ°á»i má»™t thành thì không sao uống được nÆ°á»›c trà ở trong ấm này!
Không Quần gật đầu, vừa cÆ°á»i vừa đỡ lá»i :
- Ỷ muội nói rất đúng, cách so tài này ai cũng không thể giấu ngón được nữa. Nhân lúc này chúng ta hãy để ý xem nghĩa đệ Cảnh Thiên Tâm có công lực cao siêu tới mức độ nào?
Lúc ấy khắp há»™i trÆ°á»ng Ä‘á»u yên lặng nhÆ° tá», vì trận đấu này rất kỳ lạ, và má»i ngÆ°á»i chú ý đến vật báu đánh cá là viên thuốc Vạn Diệu Trú Nhan ÄÆ¡n nữa, nên ai nấy má»›i lẳng lặng để ý xem là thế.
TÆ° Mã Ngạn thấy Ká»· Tây Bình bảo mình muốn lá»±a ấm nÆ°á»›c nào cÅ©ng được. Chàng biết rõ hai ấm nÆ°á»›c này nhÆ° nhau hết, nên chàng làm ra vẻ rất Ä‘Æ°á»ng hoàng, lắc đầu vừa cÆ°á»i vừa đáp:
- Hà tất phải lá»±a chá»n gì hết! Chúng ta má»—i ngÆ°á»i cứ cầm má»™t ấm lên uống là xong!
Má»i Ká»· tiên tá»­ cầm trên trÆ°á»›c!
Ká»· Tây Bình mỉm cÆ°á»i, Ä‘i tá»›i phía bên trái giÆ¡ bàn tay trắng nõn nà nhá» nhÆ° búp măng ra cầm lấy cái ấm hồng đứng đầu nÆ°á»›c trà đã đốt đến Ä‘á» hồng lên. ấm này, bất cứ cầm chá»— nào cÅ©ng bị bá»ng hết .
TÆ° Mã Ngạn biết đấy là môn "Xích Thủ Lạc Thiết" (tay không cầm vào sắt nung Ä‘á») thuá»™c Ná»™i NgÅ© Hành Công Lá»±c, ai cầm được cái ấm đồng ấy lâu hÆ¡n là sẽ thắng cuá»™c.
Cho nên chàng thấy Kỷ Tây Bình từ từ giơ tay ra thì chàng đã nhanh tay cầm luôn cái ấm phía bên phải lên trước .
Ká»· Tây Bình đã gặp kình địch, cÅ©ng cầm cái ấm nÆ°á»›c đó lên, tủm tỉm cÆ°á»i nói vá»›i TÆ° Mã Ngạn rằng:
- Bạn há» Cảnh, nÆ°á»›c Trà Phổ NhÄ© này, má»›i uống vào miệng hÆ¡i có mùi thuốc, không thấy ngon gì hết, nhÆ°ng càng uống lại càng thấy ngon miệng hÆ¡n. Chúng ta cứ thÆ° thả mà uống, sẽ nhận thức được trà này ngon nhÆ° thế nào liá»n.
TÆ° Mã Ngạn biết nÆ°á»›c trà Ä‘ang sôi sùng sục nhÆ° vậy, càng uống chậm bao nhiêu càng khó khăn bấy nhiêu, nên chàng gật đầu, mỉm cÆ°á»i Ä‘Æ°a ấm nÆ°á»›c lên mồm từ từ uống luôn.
Không Quần thấy vậy thất thanh nói:
- NÆ°á»›c trà sôi mà uống từ từ nhÆ° vậy là thuá»™c Ná»™i NgÅ© Hành Công Lá»±c. Uống nhÆ° thế còn khó gấp mÆ°á»i lần tay không cầm ấm trà Ä‘á» hồng kia. Ká»· Tây Bình là chủ nhân, chắc đã chuẩn bị từ lâu, phải khổ luyện trÆ°á»›c má»›i dám giở trò này ra đánh cuá»™c. Còn Thiên Tâm thì lâm trận má»›i mài dao, nếu y nín hÆ¡i lấy sức mà không giữ được hÆ¡i sức ấy chịu lâu, gan ruá»™t thể nào cÅ©ng bị phá»ng nát chứ không sai. Nay y chịu Ä‘á»±ng được nhÆ° vậy, đủ thấy công lá»±c của y không kém Mã Không Quần này chút nào!
Lục Ỷ kêu "ủa" rồi vừa cÆ°á»i vừa đỡ lá»i:
- Quần đại ca xÆ°a nay vẫn tá»± kiêu lắm, coi trá»i bằng vung. Không ngá» hôm nay đại ca cÅ©ng phải chịu phục ngÆ°á»i.
Không Quần trợn ngược đôi lông mày lên, kiêu ngạo đáp:
- Ai bảo là mỗ chịu phục y nào? ChỠđại hội này kết liễu xong, ngu huynh thể nào cũng phải so tài thử với Thiên Tâm vỠcả nội, ngoại công, khinh công và khí giới, xem ai hơn ai kém.
Lục Ỷ chỉ cÆ°á»i thôi chứ không nói năng gì hết, mà cứ chăm chú xem Thiên Tâm vá»›i Ká»· Tây Bình so tài thôi .
TÆ° Mã Ngạn vá»›i Ká»· Tây Bình đã từ từ uống hết hai ấm nÆ°á»›c ấy mà than trong lò vẫn chÆ°a tắt. Quần hùng ở bên dÆ°á»›i Ä‘á»u khen ngợi, vá»— tay nhÆ° sấm Ä‘á»™ng. Äại Hóa bá»—ng mỉm cÆ°á»i, lá»›n tiếng tuyên bố.
- Trận đấu Huyá»n công của bạn há» Cảnh vá»›i Ká»· tam muá»™i ngang tài nhau, nên Sầm Äại Hóa này phải coi là trận đấu đó hòa cuá»™c.
TÆ° Mã Ngạn nghe nói mỉm cÆ°á»i, muốn lên tiếng nói nhÆ°ng lại thôi. Còn Tây Bình mặt hÆ¡i Ä‘á», có vẻ hổ thẹn.
NgỠđâu dÆ°á»›i đài đã có ngÆ°á»i lên tiếng nói:
- Sầm tiên ông là chủ nhân, sao lại phê phán một cách không công bằng như vậy?
Nói xong liá»n có má»™t bóng Ä‘en nhẹ nhàng tung mình nhẩy lên trên đài .
Äại Hóa đã nhận ra ngÆ°á»i đó chính là ngÆ°á»i đã thua cái há»™p Bát Bá»­u Thần Nê cho TÆ° Mã Ngạn tên Lạc Thiên Du, liá»n tá» vẻ không vui, há»i lại :
- Sao bạn há» Lạc lại cho là Sầm má»— phê phán nhÆ° vậy là không công bằng? Thá»­ há»i bạn há» Cảnh vá»›i Ká»· tam muá»™i đấu vá»›i nhau nhÆ° thế, ai thắng ai bại chá»— nào? Bạn cứ nói thẳng ra Ä‘i!
Thiên Du vừa cÆ°á»i vừa đáp:
- Tất nhiên trận đấu vừa rồi, là đã phân thắng bại, kể cả Ná»™i NgÅ© Hành Công lá»±c và Ngoại NgÅ© Hành công lá»±c của Cảnh Thiên Tâm huynh Ä‘á»u thắng Ká»· Tiên Tá»­ má»™t chút xíu Nếu Sầm tiên ông là ngÆ°á»i Vô tÆ° phải nên trao tặng viên thuốc Vạn Diệu Trú Nhan ấy cho Cảnh Thiên Tâm má»›i đúng.
Äại Hóa mặt Ä‘á» bừng, Ä‘ang định nổi khùng, nhÆ°ng nghÄ© đến mình là chủ nhân, y đành phải cố nén giận mà há»i lại Thiên Du rằng:
- Bạn hỠLạc hãy nói rõ Nội Ngũ Hành công lực của Cảnh Thiên Tâm thắng ở chỗ nào, và Ngoại Ngũ Hành công lực của bạn ấy cũng thắng ở chỗ nào, thì Sầm mỗ sẽ phán quyết viên thuốc ấy, thuộc vỠbạn hỠCảnh ngay!
Lúc ấy hai ngÆ°á»i đã để hai cái ấm đồng xuống rồi, Thiên Du liá»n há»i TÆ° Mã Ngạn rằng:
- Vừa rồi Cảnh huynh cầm cái ấm nào?
TÆ° Mã Ngạn liá»n chỉ vào cái ấm bên phải.
Lạc Thiên Du vá»™i cầm cái ấm đó lên, giá»ng cÆ°á»i quái dị mà nói vá»›i Äại Hóa tiếp:
- Sầm tiên ông, Lạc má»— không có môn nào là sở trÆ°á»ng cả nhÆ°ng được đôi mắt sáng hÆ¡n ngÆ°á»i má»™t chút. Má»– đã dám lên trên đài thì tất nhiên má»— phải nhận ra được phải trái má»›i dám nói nhÆ° thế.
Tài sản của XuyVuu

  #9  
Old 13-04-2008, 04:08 PM
XuyVuu's Avatar
XuyVuu XuyVuu is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 451
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngày 16 giá»
Xu: 0
Thanks: 453
Thanked 24 Times in 13 Posts
Hồi 9

Nam hoang ác khẩu


Thiên Du nói tá»›i đó liá»n quay ngÆ°á»i lại nhìn TÆ° Mã Ngạn vá»›i Ká»· Tây Bình và nói tiếp:
- Xin Cảnh huynh và Kỷ Tiên Tử hãy giơ hai bàn tay ra, và gan bàn tay chĩa lên phía trên.
TÆ° Mã Ngạn vá»›i Ká»· Tây Bình liá»n làm theo lá»i nói của Thiên Du ngay. Lúc ấy Thiên Du má»›i chỉ vào bốn bàn tay của hai ngÆ°á»i, rồi mỉm cÆ°á»i nói tiếp:
- Má»i Sầm tiên ông hãy xem đầu mÆ°á»i ngón tay của hai ngÆ°á»i. Bàn tay của Cảnh Thiên Tâm huynh vẫn nhÆ° thÆ°á»ng, còn bàn tay của Ká»· Tiên Tá»­ đã bị lá»­a đốt phá»ng, nên đã có nhiá»u chá»— hÆ¡i vàng. NhÆ° vậy đủ thấy Ngoại NgÅ© Hành công lá»±c của Cảnh huynh đã thắng Ká»· Tiên Tá»­ rồi không?
Äại Hóa vá»›i Tây Bình nghe thấy Thiên Du nói nhÆ° vậy, ngượng Vô cùng và cÅ©ng kinh ngạc nữa, vì Ä‘iá»u này hay ngÆ°á»i quả thá»±c không hay biết má»™t tí gì, không hiểu tại sao Thiên Du ngồi ở tận dÆ°á»›i đài mà lại trông thấy rõ nhÆ° thế?
Äại Hóa gượng cÆ°á»i đáp:
- Bạn há» Lạc có đôi mắt sành sá»i thá»±c! Sầm má»— tá»± nhận đã sÆ¡ suất vá» Ä‘iá»u đó, nhÆ°ng Còn xin thỉnh giáo bạn vá» mặt Ná»™i NgÅ© Hành công lá»±c của há» Cảnh hÆ¡n Ká»· tam muá»™i ở chá»— nào?
Thiên Du lại chỉ vào hai cái ấm, rồi mỉm cÆ°á»i đáp:
- Sầm tiên ông hãy xem thá»­ những lá trà ở trong hai cái ấm thì sẽ biết rõ liá»n.
Äại Hóa và Tây Bình song song nhìn vào trong cái ấm trà, rồi cùng giật mình kinh hãi .
Thì ra ấm nước của Kỷ Tây Bình uống, tuy nước đã cạn hết, nhưng những lá trà ở bên trong hãy còn ướt, còn ấm của Tư Mã Ngạn uống thì bên trong rất khô.
Thiên Du đắc chí, lớn tiếng nói tiếp:
- Lá chè ở trong hai cái ấm này má»™t cái còn Æ°á»›t, má»™t cái đã khô ráo. NhÆ° vậy đủ thấy thần kỳ công lá»±c của Cảnh huynh không những đã khiến ruá»™t gan cứng nhÆ° sắt uống xong nÆ°á»›c chè sôi nhÆ° vậy mà còn dùng Tam Muá»™i chân há»a ở đầu lưỡi ra hÆ¡ khô hết những lá trà ở trong ấm. Thần công tuyệt kỹ này quả thá»±c kinh ngÆ°á»i. Vậy xin Sầm tiên ông nên phê phán lại trận đấu .
Lục Ỷ nghe tá»›i đây liá»n rỉ tai khẽ bảo Không Quần rằng:
- Quần đại ca, ngÆ°á»i em kết nghÄ©a của đại ca cao minh lắm! Nếu bảo đại ca làm nhÆ° thế, liệu đại ca có làm nổi không?
Không Quần lắc đầu đáp:
- Nghênh tụ Ná»™i NgÅ© Hành công lá»±c làm cho ruá»™t gan cứng nhÆ° sắt để uống nÆ°á»›c trà sôi nhÆ° thế, ngu huynh có thể làm được và dùng Tam Muá»™i chân há»a dồn ở đầu lưỡi kia ra để làm khô những lá chè nhÆ° thế, ngu huynh cÅ©ng làm được, nhÆ°ng hai môn công lá»±c cùng thi thố má»™t lúc nhÆ° thế thì Ä‘iá»u này hÆ¡i khó khăn đấy!
Trong khi hai ngÆ°á»i thì thầm vá»›i nhau thì Ká»· Tây Bình ở trên đài đã hổ thẹn Vô cùng, gượng cÆ°á»i nói :
- Công lá»±c của bạn há» Cảnh cao siêu thật! Tôi xin nhìn nhận đã thua bạn, và xin bạn nhận lấyviêntrúnhan ÄÆ¡n cho!
Tây Bình đã nói nhÆ° vậy, Äại Hóa đành phải làm thinh.
Thiên Du nhẩy lại trÆ°á»›c cái giá, cầm lấy viên thuốc Vạn Diệu Trú Nhan ÄÆ¡n Ä‘Æ°a cho TÆ° Mã Ngạn, mồm thì cÆ°á»i ha hả và nói:
- Cảnh huynh, viên thuốc Trú Nhan ÄÆ¡n này là linh Ä‘Æ¡n dị dược Ä‘á»™c nhất Vô song của hoàn vÅ©, có thể làm cho mình trÆ°á»ng sinh bất lão, lúc nào cÅ©ng tÆ°Æ¡i đẹp và trẻ trung, tiểu đệ xin kính mừng Cảnh huynh!
Tư Mã Ngạn đang định lên tiếng thì Thiên Du đã nhét viên thuốc vào trong tay chàng và nói tiếp:
- Cảnh huynh đã lấy được giải thưởng rồi còn đứng ở trên đài làm gì nữa? Huynh còn phải để cho Sầm tiên ông rút thăm, và để cho các vị anh hùng khác đấu tiếp chứ?
Nói xong, chàng ta kéo TÆ° Mã Ngạn cùng nhảy xuống dÆ°á»›i đài, rồi ngÆ°á»i nào trở vá» chá»— ngồi của ngÆ°á»i ấy, TÆ° Mã Ngạn cau mày lại, vừa ngồi xuống ghế thì Không Quần đã giá»›i thiệu Lục Ỷ cho chàng và nói :
- Vị này là Y Bích Kỳ huynh, và cÅ©ng là bạn thân của ngu huynh, Y huynh rất hôm má»™ tuyệt nghệ thần công của hiá»n đệ.
TÆ° Mã Ngạn chắp tay vái má»™t lạy, mặt lá»™ vẻ thẹn thùng, lắc đầu vừa cÆ°á»i vừa đáp:
- Xin Y huynh chá»› có chê cÆ°á»i! Sá»± thật trận đấu này đệ thắng má»™t cách rất hồ đồ và không được quang minh chút nào!
Lục Ỷ ngạc nhiên há»i:
- Sao Cảnh huynh lại nói như thế?
TÆ° Mã Ngạn gượng cÆ°á»i khẽ đáp:
- Sá»± thật đệ có dùng Tam Muá»™i Chân Há»a làm khô lá trà đâu? CÓ lẽ Lạc Thiên Du đã có ý giúp đệ đấy!
Lục Ỷ cÆ°á»i nói tiếp:
- Bất cứ Thiên Du có giúp huynh hay không, nhÆ°ng dù sao huynh cÅ©ng đã được vật báu hiếm có này rồi. Huynh thá»­ nhìn xem, có biết bao nhiêu ngÆ°á»i Ä‘ang nhìn huynh vá»›i vẻ mặt ghen tuông hâm má»™ đấy.
Nàng vừa nói tá»›i đó thì Äại Hóa ở trên đài lá»›n tiếng gá»i :
- số ba mươi tám.
Nàng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói tiếp:
- Äến lượt đệ rồi. Äệ chỉ mong đối thủ của mình không phải là Cá»­u U Minh Hậu TÆ° Äồ Lá»™.
Nói xong, nàng định phi thân lên đài, thì Ä‘á»™t nhiên nghe thấy có ngÆ°á»i quát lá»›n:
- Hãy khoan đã!
Tiếng quát ấy vừa dứt, má»™t cái bóng ngÆ°á»i màu vàng đã phi thân lên trên đài trÆ°á»›c.
Thì ra ngÆ°á»i đó là Nam Hoang Äá»™c Vy Liá»…u Văn Tôn. Y không đợi chủ nhân má»i, đã nhảy ngay lên trên đài nhÆ° thế, Äại Hóa trông thấy hình dáng của Văn Tôn kỳ dị nhÆ° vậy, đã biết ngay thân phận của đối phÆ°Æ¡ng liá»n. Y cau mày lại, mỉm cÆ°á»i nói:
- Xin Liễu huynh nên theo quy củ và luật lệ, chỠkhi nào mỗ rút đến thăm của huynh, lúc ấy huynh hãy lên đài cũng chưa muộn!
Văn Tôn trợn tròn xoe đôi mắt lên, cÆ°á»i giá»ng quái dị đáp:
- Các ngÆ°á»i làm chủ nhân mà còn không chịu phê phán má»™t cách công bằng. NhÆ° vậy chúng tôi làm khách, việc gì còn phải tuân theo quy củ nhÆ° thế nữa!
Thấy Văn Tôn nói vậy, Äại Hóa không biết trả lá»i nhÆ° thế nào cho phải. Văn Tôn đứng ở trên đài rú lên má»™t tiếng thá»±c lá»›n. NgỠđâu trên đài lại có hai tiếng rú nhÆ° vậy há»a luôn.
Nghe thấy hai tiếng rú sau, quần hùng má»›i hay tên Phiên tăng áo Ä‘á» và ngÆ°á»i Mèo vừa gầy vừa cao Ä‘i cùng vá»›i Văn Tôn đã rá»i khá»i chá»— ngồi và nhảy lên trên đài rồi, má»—i tên đứng má»™t bên, vá»›i Văn Tôn đứng thành hình chữ "Phẩm" .
TÆ° Mã Ngạn thấy thế vá»™i há»i Không Quần :
- Äại ca thá»­ Ä‘oán xem Văn Tôn nhảy lên trên đài nhÆ° thế muốn gì . . .
Chàng chÆ°a nói dứt, Văn Tôn lại rú má»™t tiếng thứ hai. NgÆ°á»i Mèo vừa gầy vừa cao giÆ¡ hai cánh tay lên rung Ä‘á»™ng má»™t cái, Vô số vòng vàng ở trên cánh tay của y Ä‘á»u bay cả lên trên không.
Phiên tăng áo Ä‘á» cÅ©ng dứt đứt chuá»—i hạt Ä‘eo ở cổ xuống, dùng htủ pháp "Mãn Thiên Hoa VƯõ tung ngay ra bốn bên. Văn Tôn ngÆ°á»i tròn trÄ©nh nhÆ° má»™t khối cầu thịt, chỉ rung Ä‘á»™ng và lắc lÆ° thân hình má»™t cái, trong ngÆ°á»i y đã có hÆ¡n trăm mÅ©i gai vàng nhÆ° lông nhím bắn ra tứ phía tức thì .
Mấy món ám khí bá»n chúng số lượng rất nhiá»u, nên chỉ trong nháy mắt, khắp há»™i trÆ°á»ng hầu nhÆ° bị vòng vàng, gai vàng và hạt niệm châu bay rung và bao chùm hết.
NhÆ°ng mục tiêu của kim hoàn và niệm châu thì nhắm đèn mà tấn công, chứ không phải là nhắm ngÆ°á»i, còn những gai nhÆ° lông nhím ở trên cái áo quái dị màu vàng của Văn Tôn bắn ra là nhắm Sầm Äại Hóa vá»›i các đệ tá»­ trá»±c cần Ä‘ang có mặt trên đài. Bá»n Chúng ba ngÆ°á»i đã chuẩn bị trÆ°á»›c hết má»›i ra tay, nên chúng vừa ra tay, đèn đóm ở quanh đó đã bị tắt hết. Lúc ấy là đêm trừ tịch, trên trá»i không có trăng, nên đèm đóm tắt ngá»m rồi, bốn bên Ä‘á»u tối om nhÆ° má»±c ngay.
Äèn lá»­a vừa tắt ngá»m, má»i ngÆ°á»i đã nghe thấy trên võ đài có mấy tiếng kêu la thảm khốc nổi lên, và có tiếng ồn ào loạn xạ nổi lên nữa.
Lúc ấy TÆ° Mã Ngạn má»›i vỡ nhẽ, liá»n thất thanh lá»›n tiếng nói :
- Äại ca, Liá»…u Văn Tôn vá»›i hung tăng và ngÆ°á»i Mèo đã định kế trÆ°á»›c đâu. Chúng muốn cÆ°á»›p tất cả những vật báu để ở trên giá kia Ä‘i đấy!
Chàng vừa nói dứt, đã có má»™t luồng chưởng phong rất mạnh nhắm mình tấn công tá»›i TÆ° Mã Ngạn có biết đâu Không Quần hạ Ä‘á»™c thủ, muốn thừa cÆ¡ kìm chế mình để cÆ°á»›p viên Trú Nhan ÄÆ¡n cho Lục Ỷ uống, nên chàng vừa tránh chưởng phong, vừa còn lá»›n tiếng bảo Không Quần:
- Äại ca cẩn thận Ä‘á» phòng, có ngÆ°á»i đã Vô sỉ tấn công lén tiểu đệ đấy!
Chàng không kêu còn không sao, vừa kêu xong đã có má»™t luồng kình phong nhá» nhÆ° sợi chỉ nhắm ngang lÆ°ng mình Ä‘iểm tá»›i. ÄÓ là Lục Ỷ Hóa chưởng thành chỉ, ra tay tấn công lén để chàng không ngá», nhÆ°ng chàng có phải là ngÆ°á»i thÆ°á»ng đâu, kình phong ấy chÆ°a tá»›i cạnh ngÆ°á»i, chàng đã lẹ làng tránh ra ngoài xa mấy thÆ°á»›c .
Tư Mã Ngạn bị tấn công luôn hai thế, không dám lên tiếng nói nữa, trong lòng chỉ kinh hãi và nghĩ bụng:
"Ai lại Vô sỉ ra tay tấn công lén ta nhÆ° thế?" Lúc ấy TrÆ°á»ng CÆ°á»›c Tiên Nhân Khanh Túy Thiên vá»›i Äại Äầu Tiên Tá»­ Ká»· Tây Bình, ngÆ°á»i trong nhóm Vân Má»™ng Tam Kỳ, Ä‘á»u tức giận khôn tả, vá»™i quát bảo:
- Thắp đèn lên!
Hai đệ tá»­ vá»™i đánh lá»­a thắp đèn, nhÆ°ng chúng chÆ°a kịp thấy đèn đã có hai cái vòng vàng bay tá»›i, nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p, hai tên đệ tá»­ bị đánh vỡ sá», ngã lăn ra mà chết. Vì vậy không ai dám mang cái chết vào ngÆ°á»i mà đốt lá»­a thắp đèn nữa.
Khắp há»™i trÆ°á»ng Ä‘á»u im lặng nhu tá». Ká»· Tây Bình không sao nhịn được, má»™t mặt vận công bách huyệt Ä‘á» phòng kẻ địch tấn công lén, má»™t mặt đánh lá»­a thắp đèn, nhÆ°ng lần này không có chuyện gì xảy ra hết. Y thị chỉ thấy ba cái bóng ngÆ°á»i Ä‘ang phi thân ra ngoài Tam Kỳ Thủyô thôi.
Khang Túy Thiên thấy bá»n Văn Tôn đã đào tẩu, lại ra lệnh thắp đèn để xem trên đài có việc gì xảy ra không? Sau khi đèn lá»­a đã thắp sáng hết, quần hùng phó há»™i Ä‘á»u kinh hãi và tức giận không tả. Thì ra Äại Hóa không kịp Ä‘á» phòng, đã bị mÆ°á»i mấy mÅ©i gai Ä‘á»™c bằng vàng của Văn Tôn bắn trúng, và hai tên đệ tá»­ trá»±c cần nữa cÅ©ng bị nhÆ° vậy, cả ba Ä‘á»u nằm chết trên đài. Những vật báu rất quý giá để trên giá gá»— Ä‘á»u bị bá»n Văn Tôn lấy Ä‘i hết, không còn má»™t vật nào cả.
Túy Thiên vá»›i Tây Bình mặt Ä‘á»u xanh xám và cùng nhảy lên trên đài xem sao. Tây Bình bèn sai hai đệ tá»­ khiêng xác của Äại Hóa vá»›i hai tên đệ tá»­ kia Ä‘i, còn Túy Thiên thì chắp tay vái chào quần hùng, gượng cÆ°á»i nói :
- Liệt vị cao minh, bá»n Văn Tôn Ä‘á»™t nhiên ra tay cÆ°á»›p bóc và giết hại! NhÆ° vậy, không những đại ca chúng tôi bị chúng giết chết, mà còn làm các vị cao minh bị mất lấy Vô số vật châu báu . Túy Thiên vá»›i Tây Bình chúng tôi rất không yên và ân hận Vô cùng!
Quần hùng ở dưới đài chỉ ngơ ngác nhìn nhau chứ không ai nói năng gì cả, Túy Thiên lại nói tiếp:
- Xin quý vị cho phép Túy Thiên vá»›i Tây Bình kỳ hẹn má»™t năm, dù phải Ä‘i đến chân trá»i góc biển, chúng tôi cÅ©ng phải giết chết bá»n Văn Tôn để trả thù cho Sầm đại ca chúng tôi, và lấy lại những vật kỳ báu ấy trao trả cho quý vị !
Tuy quần hùng mất khá nhiá»u châu báu, nhÆ°ng thấy nhóm Vân Má»™ng Tam Kỳ không những bị mất vật báu, mà Sầm Äại Hóa vá»›i mấy tên đệ tá»­ còn bị giết chết, nên ai nấy đành phải gật đầu chấp nhận lá»i, và có ngÆ°á»i còn tá» vẻ nguyện cùng chủ nhân hiệp sức Ä‘i Ä‘uổi bắt bá»n Văn Tôn.
Thế là Äại Há»™i Vân Má»™ng Tranh Kỳ bị giải tán má»™t cách rầu rÄ© và yên lặng.
Má»™t trong ba vị thiếu nữ bịt mặt áo Ä‘en Ä‘á»™t nhiên ném má»™t chiếc Ä‘Å©a ngà vào ngÆ°á»i Lục á»·. Lục Ỷ vá»™i giÆ¡ tay ra bắt luôn, thấy trên cái Ä‘Å©a có khắc má»™t bài thÆ¡:
Long Tu vãng sụ thập má»n quá Trân nhật thuổng hoài cảm thệ ba Thủ khắc tÆ°Æ¡ng phùng nhu nhất má»™ng ~iá»™ng trung cụủ hũủ cánh nhu hà " (Chuyện cÅ© ở Long Tá»­u đã qua mÆ°á»i năm Hàng ngày rầu rÄ© nghÄ© lại những làn sóng đã biến mất Lúc này gặp nhau không khác gì má»™t giấc mÆ¡ Bạn cÅ© trong má»™ng bấy lâu nay ra sao?) Lục Ỷ xem xong bài thÆ¡ ấy liá»n nhìn Không Quần, mặt lá»™ vẻ ngạc nhiên, vừa cÆ°á»i vá»±a nói:
- Quần đại ca, thiếu nữ áo Ä‘en bịt mặt kia chính là TÆ° Äồ Lá»™ thá»±c, nhÆ°ng bài thÆ¡ của nàng gởi cho tôi đây chỉ thấy nàng nhắc nhở đến mối tình cÅ© thôi, chứ không thấy nàng nói đến mối hận xÆ°a.
Không Quần khẽ cÆ°á»i kháy và đáp:
- Tình cÅ© cÅ©ng thế hận xÆ°a cÅ©ng vậy. Nếu không nhân lúc này diệt trừ TÆ° Äồ Lá»™ Ä‘i, thì sau này hậu há»a sẽ không sao Ä‘á» phòng được.
Lục Ỷ liếc nhìn Tư Mã Ngạn một cái, rồi khẽ nói tiếp:
- Việc chúng ta tiêu diệt TÆ° Äồ Lá»™ nhÆ° vậy có hổ thẹn vá»›i lÆ°Æ¡ng tâm. Theo ý tôi thì không nên để cho ngÆ°á»i em má»›i kết nghÄ©a của đại ca trông thấy.
Không Quần gật đầu đáp:
- Ỷ muá»™i cứ yên tâm. Chúng ta hãy tạm thá»i chia tay vá»›i Cảnh Thiên Tâm, hẹn gặp y ở má»™t địa Ä‘iểm khác . NhÆ° vậy có phải là y không hay biết má»™t tí gì không?
Lục Ỷ lại khẽ dặn bảo tiếp:
- Quần đại ca đừng có quên viên thuốc Trú Nhan ÄÆ¡n đấy nhé?
Không Quần gật đầu, Ä‘i tá»›i cạnh TÆ° Mã Ngạn mỉm cÆ°á»i nói:
- Hiá»n đệ, ngu huynh có việc cần đành phải tạm thá»i chia tay vá»›i hiá»n đệ .
TÆ° Mã Ngạn ngạc nhiên há»i lại:
- Äại ca định tạm chia tay nhÆ° thế, vậy đến bao giá» chúng ta má»›i gặp lại nhau?
Không Quần nghÄ© ngợi giây lát, rồi vừa cÆ°á»i vừa đáp:
- Ba ngày sau chúng ta sẽ gặp lại trên lầu Hoàng Hạc vào lúc hoàng hôn.
TÆ° Mã Ngạn nghe nói chỉ cách biệt có ba ngày thôi, liá»n gật đầu, rồi mỉm cÆ°á»i chia tay vá»›i Không Quần và Lục Ỷ hai ngÆ°á»i.
Không Quần và Lục Ỷ ngồi trên má»™t chiếc thuyá»n nhá», vừa ra khá»i Tam Kỳ thủy Ô thì TÆ° Äồ Lá»™ đã Ä‘uổi theo tá»›i.
Lục Ỷ ngầm vận công lá»±c vào hai tay để Ä‘á» phòng, rồi đứng ở chá»— mÅ©i thuyá»n chấp tay vài chào, vừa cÆ°á»i vừa nói :
- TÆ° Äồ cô nÆ°Æ¡ng, từ khi ở Long Tá»±u cách biệt tá»›i giá» thấm thoát đã được mÆ°á»i năm, mà cô nÆ°Æ¡ng vẫn chÆ°a quên tại hạ.
TÆ° Äồ Lá»™ cÆ°á»i nhạt, nói:
- Hận cÅ© chÆ°a dứt lại kết thù má»›i. Dù ta có muốn quên ngÆ°á»i cÅ©ng không sao quên được !
Lục Ỷ kinh ngạc há»i:
- Tuy có hận cũ thực, chứ làm gì có thù mới?
TÆ° Äồ Lá»™ lật cái khăn che mặt ra, chỉ tay vào những vết sẹo trên mặt, nhìn Lục Ỷ rồi gượng cÆ°á»i nói tiếp:
- Bạn cũ Long Tựu kia, chả lẽ những vết sẹo này là hận cũ hay sao?
NghÄ© lại việc làm năm xÆ°a, Lục Ỷ hổ thẹn Vô cùng, liá»n cúi đầu xuống. TÆ° Äồ Lá»™ lại nhìn Không Quần, cÆ°á»i nhạt nói tiếp:
- Từ khi bạn há» Thôi vá»›i bạn há» Cảnh giáng lâm Bắc Mang Quá»· Phủ rồi, trong phủ liá»n có bệnh ôn dịch nổi lên luôn, khiến ngÆ°á»i của phái Cá»­u U bị chết tất cả là tám nhân mạng. NhÆ° vậy có phải là thù má»›i không?
Không Quần bá»—ng nghÄ© ra má»™t Ä‘á»™c kế, liá»n hậm há»±c nói :
- NgÆ°á»i ấy đáng giết lắm!
TÆ° Äồ Lá»™ vá»™i há»i lại:
- Ngươi bảo ai đáng giết?
Không Quần đáp:
- Cảnh Thiên Tâm chứ còn ai vào đó nữa! Y có biệt hiệu là ôn Dịch sứ giả. NhÆ°ng tại hạ không ngá» y lại ngấm ngầm phóng ôn dịch ở trong Bắc Mang Quá»· Phủ của TÆ° Äồ Minh Hậu nhÆ° vậy!
TÆ° Äồ Lá»™ tưởng là thá»±c liá»n cau mày lại ngay, nhÆ°ng chỉ thoáng cái thôi, nàng đã ôn tồn, mỉm cÆ°á»i nói tiếp:
- Bạn cÅ© Long Tá»±u vá»›i bạn há» Thôi hãy nghe đây, hận cÅ© mÆ°á»i năm vá»›i thù má»›i tám mạng, TÆ° Äồ Lá»™ này vẫn có thể xí xóa, quyết không nhá»› đến nữa!
Lục Ỷ nghe thấy nàng ta nói nhÆ° vậy cÅ©ng vẫn chÆ°a tin, vá»™i cau mày lại há»i :
- Sao TÆ° Äồ cô nÆ°Æ¡ng lại khoan hồng đến nhÆ° thế, quên cả hận cÅ© lẫn thù má»›i nhÆ° vậy? Chả lẽ cô nÆ°Æ¡ng còn muốn nối lại tình cÅ© vá»›i tại hạ hay sao?
TÆ° Äồ Lá»™ gượng cÆ°á»i, lắc đầu đáp:
- TÆ° Äồ Lá»™ đã bị rắn cắn qua, suốt Ä‘á»i há»… thấy dây thừng cÅ©ng đã hoảng sợ rồi, nên lòng của tôi lúc này đã lắng nhÆ° nÆ°á»›c không bao giá» còn nổi nóng nữa. NhÆ° vậy có khi nào nghÄ© ngợi đến chuyện tiếp tục tình cÅ© làm chi? Tôi chỉ muốn xí xóa hận cÅ© thù má»›i nhÆ° thế, là muốn trao đổi má»™t vật cÅ© năm xÆ°a vá»›i bạn đấy thôi.
Lục Ỷ kêu "ồ", mỉm cÆ°á»i há»i lại:
- CÓ phải cô nÆ°Æ¡ng muốn lấy lại viên Äại Hoàn ÄÆ¡n không?
TÆ° Äồ Lá»™ gật đầu đáp:
- Bây giá» tôi Ä‘ang cần viên linh dược ấy để giải cứu tính mạng của má»™t ngÆ°á»i bạn chí giao.
Lục Ỷ nghe thấy TÆ° Äồ Lá»™ đòi viên Äại Hoàn ÄÆ¡n, liá»n thò tay vào túi rò mó. Không phải là nàng muốn trả lại cho TÆ° Äồ Lá»™ đâu, mà đó chỉ là Ä‘á»™ng tác rất thông thÆ°á»ng thôi. NhÆ°ng khi nàng vừa rá» tay vào trong túi bá»—ng nhÆ° bị ma ám, giật mình kinh hãi, thì ra viên thuốc Äại Hoàn ÄÆ¡n chí báu của võ lâm lúc nào nàng cÅ©ng mang theo trong ngÆ°á»i, mà bây giá» bá»—ng dÆ°ng lại biến mất .
Không Quần thấy sắc mặt của Lục Ỷ hÆ¡i khác, liá»n ngạc nhiên há»i:
- Ỷ Ỷ huynh, đã có chuyện gì xây ra mà sắc mặc của huynh lại biến đổi như thế?
Lục Ỷ gượng cÆ°á»i đáp:
- Äại Hoàn ÄÆ¡n trong túi tôi bị ngÆ°á»i ta lấy trá»™m mất rồi!
Không Quần nghe nói cÅ©ng kinh hãi Vô cùng, Lục Ỷ liá»n gượng cÆ°á»i và trả lá»i TÆ° Äồ Lá»™ rằng:
- TÆ° Äồ cô nÆ°Æ¡ng cứ việc ra tay báo thù má»›i trả hận cÅ© Ä‘i, vì nếu tại hạ có nói ra thì chắc bạn cÅ©ng không tin. Không hiểu tại sao viên Äại Hoàn ÄÆ¡n tại hạ vẫn để trong túi lại bị ngÆ°á»i nào lấy trá»™m mất?
TÆ° Äồ Lá»™ nghe Lục Ỷ nói xong, không ngá» nàng ta lại chỉ khẽ gật đầu mà nói tiếp:
- Tôi tin là viên Äại Hoàn ÄÆ¡n của bạn bị ngÆ°á»i lấy trá»™m mất rồi.
Lục Ỷ không hiểu tại sao TÆ° Äồ Lá»™ lại tin lá»i nói hoang Ä‘Æ°á»ng quái đản nhÆ° thế, nên nàng ngạc nhiên thêm, cứ trố mắt lên nhìn nàng ta hoài.
TÆ° Äồ Lá»™ thấy thế bá»—ng cÆ°á»i nhạt nói tiếp:
- Bạn cÅ© ở Long Tá»±u ! Bạn là ngÆ°á»i thông minh tuyệt đỉnh, chẳng lẽ bạn lại không biết là mình đã ngồi chung vá»›i má»™t vị Thần Thâu hay sao?
Lục Ỷ thất thanh kêu lên "ối chà" rồi há»i lại:
- Chẳng lẽ Lạc Thiên Du lại là Cái Thế thần Thâu hay sao?
TÆ° Äồ Lá»™ gật đầu cÆ°á»i nhạt đáp:
- Tên y không phải là Lạc Thiên Du, và y cũng không phải là một đại hán trung niên mặt mũi sùi lùi như thế.
Lục Ỷ lại nghiến răng mím môi nói :
- Thế ra y đã cải trang và hóa danh tới đây dự đại hội ư?
- Y là má»™t thiếu niên rất phong lÆ°u anh tuấn, tính nết lại rất khoáng đạt mà ngÆ°á»i ta thÆ°á»ng gá»i là Diệu Thủ Lang Quân. Còn tên của y thì không thay đổi má»™t chữ nào chỉ đảo lá»™n thôi. Tên thá»±c của y là Du Thiên Lạc.
Lục Ỷ tức giận khôn tả, nghiến răng nghiến lợi nói tiếp:
- Tôi thể nào cũng phải tìm cho được Du Thiên Lạc mà xé xác y ra làm muôn mảnh mới thôi!
- Tôi cÅ©ng muốn kiếm y, nhÆ°ng khi tôi thấy y, tôi sẽ không hung ác nhÆ° bạn, mà tôi chỉ mong cÆ°á»›p lại được viên Äại Hoàn ÄÆ¡n để cứu ngÆ°á»i bạn chí giao của tôi thoát chết là tôi hài lòng lắm rồi .
Nói xong nàng chèo thuyá»n Ä‘i nhÆ° bay, lẩn khuất ở trong lòng đêm tức thì .
Không Quần không ngá» TÆ° Äồ Lá»™ lại bá» Ä‘i nhanh nhÆ° thế, vì ở trên mặt hồ muốn Ä‘uổi đánh cÅ©ng không kịp. Y liá»n cau mày há»i Lục á»·:
- Ỷ muá»™i, tôi tốn bao nhiêu công phu má»›i tá»›i được Quá»· Phủ dụ TÆ° Äồ Lá»™ ra đây, sao em lại để cho y thị Ä‘i má»™t cách dá»… dàng nhÆ° thế? Sau này thể nào cÅ©ng mang há»a chứ không sai !
Lục Ỷ kêu "ối chà" rồi đỡ lá»i:
- Sao Quần đại ca lại còn ác Ä‘á»™c hÆ¡n cả con cái của Hồng Phấn Diêm VÆ°Æ¡ng nhÆ° vậy? Vừa rồi phần vì tiểu muá»™i thấy TÆ° Äồ Lá»™ nói là đã xí xóa hận cÅ© thù má»›i của chúng ta rồi, hÆ¡n nữa hiện giá» chúng ta Ä‘ang cần Ä‘uổi theo và tìm kiếm Diệu Thủ Lang Quân Du Thiên Lạc để cÆ°á»›p lại viên Äại Hoàn ÄÆ¡n, thì mình còn thì giỠđâu mà gây thêm nhiá»u cÆ°á»ng địch nhÆ° thế?
Không Quần bị nàng ta nói nhÆ° vậy, hổ thẹn đến mặt Ä‘á» bừng, và cau mày há»i tiếp:
- Trá»i đất bao la nhÆ° vậy, chúng ta lại không biết Du Thiên Lạc hiện giỠở đâu, vậy biết Ä‘i vá» phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng nào mà tìm kiếm y?
Lục Ỷ vừa cÆ°á»i vừa đáp:
- Chuyện Ä‘á»i lạ lùng lắm, có khi mình tìm kiếm mãi cÅ©ng không thấy y đâu hết nhÆ°ng có lúc lại ngẫu nhiên gặp gỡ liá»n. Vậy bây giá» chúng ta không cần để ý đến việc tìm kiếm Du Thiên Lạc trÆ°á»›c, mà đến lầu Hoàng Hạc gặp Cảnh Thiên Tâm để lấy viên Trú Nhan ÄÆ¡n của y trÆ°á»›c đã.
Không Quần biết Lục Ỷ coi viên Trú Nhan ÄÆ¡n còn trá»ng hÆ¡n Äại Hoàn ÄÆ¡n nhiá»u, liá»n gật đầu đồng ý. Thế rồi cả hai cùng Ä‘i Hoàng Hạc lâu ngay để tìm kiếm TÆ° Mã Ngạn mà Ä‘oạt viên thuốc Trú Nhan ÄÆ¡n, nhÆ°ng há» có ngỠđâu TÆ° Mã Ngạn Ä‘ang khốn khổ vì viên thuốc ấy.
Thì ra TÆ° Mã Ngạn ngồi trên chiếc thuyá»n nhá», vừa ra khá»i Tam Kỳ Thủy Ô và má»›i tá»›i giữa LÆ°Æ¡ng Tá»­, liá»n thấy má»™t chiếc thuyá»n lá»›n Ä‘ang theo dõi, chàng bèn đậu thuyá»n lại để chỠđợi. Khi thuyá»n đó tá»›i gần, chàng thấy có ba ngÆ°á»i ở đằng sau mÅ©i thuyá»n, trong đó có hai ngÆ°á»i là Khang Túy Thiên vá»›i Ká»· Tây Bình, ngÆ°á»i trong Vân Má»™ng Tam Kỳ. Chàng rất ngạc nhiên, nghÄ© bụng:
"Túy Thiên vá»›i Tây Bình không ở trong Thủy Ô để làm ma chay cho Sầm Äại Hóa và mấy tên môn hạ mà lại Ä‘i thuyá»n Ä‘uổi theo ta làm chi?" Chàng vừa nghÄ© tá»›i đó, thì hai thuyá»n đã chỉ còn cách nhau có hÆ¡n trượng thôi, Túy Thiên chắp tay vái chào, vừa cÆ°á»i vừa nói :
- Cảnh huynh, xin thứ lá»—i anh em má»— quấy nhiá»…u huynh nhÆ° thế! TÆ° Mã Ngạn chắp tay đáp lá»… và há»i lại :
- Hai vị định kiếm Cảnh mỗ đấy à?
Túy thiên gật đầu đáp:
- Phải ! CÓ một việc muốn thương lượng với Cảnh huynh.
TÆ° Mã Ngạn mỉm cÆ°á»i nói tiếp:
- Hai vị có việc gì xin cứ nói .
Túy thiên đáp:
- Ká»· tam muá»™i chúng tôi muốn dùng vật báu khác để đổi lại viên thuốc Trú Nhan ÄÆ¡n mà Cảnh huynh thắng được.
TÆ° Mã Ngạn nghe nói có vẻ khinh thị Vân Má»™ng Song Kỳ liá»n trợn ngược đôi lông mày lên nhìn Ká»· Tây Bình, lạnh lùng há»i tiếp:
- Ká»· Tiên Tá»­ đã tiếc viên Trú Nhan ÄÆ¡n nhÆ° vậy, tại sao lại còn Ä‘em nó ra làm giải thưởng để Tranh Kỳ nhÆ° thế! Chả lẽ chỉ muốn dùng nó để dụ ngÆ°á»i khác tá»›i dá»± phải không?
Kỷ Tây Bình mặt đỠbừng, khẽ quát:
- Cảnh Thiên Tâm, bạn có chịu hay không, hãy mau trả lá»i ngay, đừng có lôi thôi nhÆ° thế nữa !
TÆ° Mã Ngạn thấy đối phÆ°Æ¡ng giở mặt nhÆ° vậy thì càng khinh thị thêm, nhÆ°ng chàng vẫn thủng thẳng há»i lại:
- Chịu thì sao, mà không chịu thì sao?
- Chịu thì xin biếu lại bạn má»™t vật rất quý báu để bạn khá»i tay không rá»i khá»i Vân Má»™ng.
- Nếu mỗ không chịu thì sao?
Kỷ Tây Bình mắt lộ hung quang, hậm hực đáp:
- Nếu bạn không chịu thì cả ngÆ°á»i lẫn thuốc Ä‘á»u bị giữ lại ở trong hồ LÆ°Æ¡ng Tá»­ này để xem bạn chịu uống rượu má»i hay là uống rượu phạt?
TÆ° Mã Ngạn thấy đối phÆ°Æ¡ng đã giở bá»™ mặt hung ác ra liá»n cÆ°á»i nhÆ° Ä‘iên nhÆ° khùng đáp:
- Kỷ Tây Bình! Ngươi nên nhớ ngươi là bại tướng của ta!
Ká»· Tây Bình mặt càng Ä‘á» thêm, thần sắc càng hung ác thêm, hằn há»c nói tiếp:
- Công lực của hai ta tương đương nhau, ta lại có thêm Khang nhị ca trợ trận. Vả lại ở trên hồ nước mênh mông này, muốn đối phó với ngươi thật là dễ như trở bàn tay.
Y thị chưa nói dứt, thì bỗng có tiếng nói rất dõng dạc vang tới:
- Thá»±c không ngá» Vân Má»™ng Tam Kỳ lại Vô sỉ đến nhÆ° thế! Tiếng nói đó vừa dứt đã có má»™t chiếc thuyá»n nhá» Ä‘ang lù lù Ä‘i tá»›i, và má»™t thiếu nữ áo Ä‘en bịt mặt Ä‘ang ngồi trên đó.
Tuy Tây Bình biết thiếu nữ này là má»™t trong ba thiếu nữ bịt mặt mặc áo Ä‘en, nhÆ°ng vì chÆ°a biết rõ thân phận của đối phÆ°Æ¡ng nên vá»™i lạnh lùng quát há»i:
- NgÆ°á»i tá»›i kia là ai thế?
Thiếu nữ áo Ä‘en bịt mặt cÆ°á»i nhạt đáp:
- NgÆ°á»i trên giang hồ nhận thức ba chúng ta rất ít, thá»­ xem đôi ngÆ°Æ¡i của ngÆ°Æ¡i có sáng hay không?
Nói xong, nàng cởi liá»n khăn bịt mặt ra, liá»n để lá»™ má»™t bá»™ mặt tuyệt đẹp, nhÆ°ng bá»™ mặt này có Æ°u Ä‘iểm rất lá»›n và yếu Ä‘iểm cÅ©ng rất lá»›n. Ưu Ä‘iểm của bá»™ mặt ấy là da trắng nhÆ° ngá»c, khuyết Ä‘iểm là anh khí quá nồng, không có vẻ gì là má»™t thiếu nữ hết .
Tây Bình thấy ngÆ°á»i đó lạ mặt lắm, không quen biết bao giá», còn Khang Túy Thiên chỉ xem da mặt trắng nõn của ngÆ°á»i đó đã Ä‘oán biết được lai lịch của nàng ta. Y kinh hãi thầm và cau mày lại há»i :
- CÔ nÆ°Æ¡ng có phải là Ngá»c Trát Hằng Nga Nhiếp Tiểu Băng tiếng tăm đã lừng lẫy khắp càn khôn đây không?
Thiếu nữ ấy rú lên má»™t tiếng rất thánh thót, và rút ngay thanh trÆ°á»ng kiếm lóe mắt ra, giÆ¡ lên trÆ°á»›c ngá»±c, cÆ°á»i vẻ rất kiêu ngạo rồi gật đầu đáp:
- Ta chính là Ngá»c Trác Hằng Nga Nhiếp Tiểu Băng đây! Nếu các ngÆ°á»i muốn thị mình ngÆ°á»i nhiá»u sức mạnh và giá»i vá» bÆ¡i lá»™i để hà hiếp bạn há» Cảnh, thì hãy nếm mùi Long Hổ Phong Vân kiếm pháp của thanh Trạm LÆ° kiếm ở trong tay Nhiếp Tiểu Băng này trÆ°á»›c!
Túy Thiên và Tây Bình biết Long Hổ Phong Vân kiếm pháp của Nhiếp Tiểu Băng đã có tiếng Vô địch thiên hạ, và thanh kiếm Trạm LÆ° của nàng lại là má»™t thanh kiếm rất sắc bén. Nàng sinh trưởng ở sông Tháp Lý Má»™c, rất giá»i bÆ¡i lá»™i, quả thá»±c là má»™t kình địch khó đối phó. Lại thêm võ công của Thiên Tâm cÅ©ng lợi hại lắm, nếu đấu nhau thá»±c sá»± chÆ°a chắc mình đã nắm chắc phần thắng.
Túy Thiên dù sao cÅ©ng giảo hoạt hÆ¡n, thấy tình thế bất lợi nhÆ° vậy, liá»n mỉm cÆ°á»i xen lá»i nói:
- Xin Nhiếp cô nÆ°Æ¡ng chá»› có hiểu lầm! Vì hồi nãy Ká»· tam muá»™i so tài huyá»n công vá»›i bạn há» Cảnh đây thua nhau có má»™t chút ít thôi, nên cô ta vẫn chÆ°a phục, muốn Ä‘uổi theo để lãnh giáo vài thế võ cao siêu của bạn há» Cảnh xem sao đấy thôi !
Tiểu Băng biết Túy Thiên đặt Ä‘iá»u nói tránh ra nhÆ° thế, liá»n cÆ°á»i nhạt nói tiếp:
- Nếu Kỷ Tiên Tử muốn như vậy cũng không sao, đôi bên hẹn nhau một ngày khác sẽ đấu lại với nhau một trận . Tôi thiết nghĩ bạn hỠCảnh cũng không từ chối đâu !
Túy Thiên ngẫm nghÄ© giây lát liá»n nói tiếp:
- Äến mÆ°á»i lăm tháng năm xin má»i bạn há» Cảnh khuất giá đến Hắc Sảnh Cốc trên núi VÔ Lượng ở tỉnh Vân Nam để há»™i ngá»™ má»™t phen!
TÆ° Mã Ngạn mỉm cÆ°á»i gật đầu .
Túy Thiên lại há»i lại Tiểu Băng:
- Chẳng hay Nhiếp cô nương có tới dự cuộc vui ấy không?
Tiểu Băng cắm bảo kiếm vào bao, vẻ mặt rất kiêu ngạo đáp:
- Ngày hôm nay trồng nhân, ngày mai má»›i được quả, việc này đã có tôi ở bên trong thì đến ngày hôm mÆ°á»i lăm tháng năm, tôi thể nào cÅ©ng phải đến Hắc Sảnh Cốc má»™t phen.
Tài sản của XuyVuu

  #10  
Old 13-04-2008, 04:08 PM
XuyVuu's Avatar
XuyVuu XuyVuu is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 451
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngày 16 giá»
Xu: 0
Thanks: 453
Thanked 24 Times in 13 Posts
Hồi 10

Thoát thù linh đơn tặng mỹ nhân


Túy Thiên, Tây Bình nhìn Tiểu Băng vá»›i TÆ° Mã Ngạn má»™t hồi, rồi hậm há»±c quay thuyá»n trở vá» Thủy Ô liá»n.
TÆ° Mã Ngạn chắp tay chào Tiểu Băng, mỉm cÆ°á»i nói :
- Cảnh Thiên Tâm cảm ơn Nhiếp cô nương đã tới giải vây cho vừa rồi !
Tiểu Băng mỉm cÆ°á»i đáp:
- Äôi mắt của Tiểu Băng tôi vẫn chÆ°a mù, nên hãy còn nhận thức được anh hùng. Dù tôi không tá»›i, Cảnh huynh cÅ©ng không bao giá» sợ hãi hai tên chuá»™t nhắt Vô sỉ có hành Ä‘á»™ng lén lút ấy đâu !
TÆ° Mã Ngạn ngạc nhiên há»i:
- Vâng! Vân Mộng Song Kỳ quả thực Vô sỉ, nhưng Nhiếp cô nương bảo chúng xảo quyệt ở điểm nào?
Tiểu Băng đáp:
- Thế ra Cảnh huynh là ngÆ°á»i trung hậu, nên má»›i không để ý đến Ä‘iểm đó. Huynh thá»­ nghÄ© xem, chá»— ở của chúng là Tam Kỳ Thủy Ô mà chúng lại hẹn chúng ta gặp nhau ở trong Hắc Sảnh Cốc trên núi VÔ Lượng. NhÆ° vậy chúng chẳng có thâm mÆ°u Ä‘á»™c kế là gì?
TÆ° Mã Ngạn má»›i vỡ nhẽ, kêu "ồ" má»™t tiếng. Chán bá»—ng móc lấy viên Trú Nhan ÄÆ¡n ra Ä‘Æ°a cho Tiểu Băng, vừa cÆ°á»i vừa nói :
- Thiên Tâm này ngưỡng má»™ hiệp danh Nhiếp cô nÆ°Æ¡ng đã lâu, hôm nay má»›i hân hạnh được gặp gỡ, xin tặng cô nÆ°Æ¡ng viên thuốc Trú Nhan ÄÆ¡n này để làm ká»· niệm !
Tiểu Băng vá»™i rụt tay lại không dám nhận, và ngạc nhiên há»i :
- Vạn Diệu Trú Nhan ÄÆ¡n là má»™t dị báu hãn thế, sao Cảnh huynh lại tùy tiện tặng cho tôi nhÆ° thế?
- Cá»” nhân vẫn thÆ°á»ng dạy: "Bảo kiếm tặng hiệp sÄ©, hồng phấn tặng giai nhân" . Thiên Tâm tôi là má»™t ngÆ°á»i đàn ông thô tục thì việc gì mà phải dùng thuốc Trú Nhan ÄÆ¡n nữa?
- Tuy ngÆ°á»i đàn ông không dùng đến viên thuốc Trú Nhan ÄÆ¡n này thá»±c, nhÆ°ng Cảnh huynh là ngÆ°á»i phong lÆ°u anh tuấn nhÆ° thế, thế nào mà chẳng có hồng nhan tri ká»·?
TÆ° Mã Ngạn nghe thấy nàng nói nhÆ° vậy, lại gợi tá»›i mối sầu cÅ©, liá»n cÆ°á»i má»™t tràng dài rất não nùng và lắc đầu thở dài :
- con tằm đến thác vẫn còn vÆ°Æ¡ng tÆ¡. Cảnh Thiên Tâm tôi tuy có má»™t vị hồng nhan tri ká»· thá»±c, nhÆ°ng nàng đã sang thế giá»›i bên kia rồi! Nếu cô nÆ°Æ¡ng không nhận viên thuốc Trú Nhan ÄÆ¡n này thì để tôi vứt xuống hồ LÆ°Æ¡ng Tá»­ vậy.
Nói xong, chàng liá»n ném viên thuốc Trú Nhan ÄÆ¡n lên cao rồi bÆ¡i thuyá»n bá» Ä‘i ngay.
Khi nào Tiểu Băng nỡ để cho viên thuốc quý báu ấy rá»›t xuống nÆ°á»›c, nàng vá»™i tung mình nhảy lên bắt luôn, rồi bÆ¡i thuyá»n Ä‘uổi theo và nói tiếp:
- Tiểu Băng tôi rất cám Æ¡n thịnh tình này của Cảnh huynh! Äến ngày rằm tháng năm, ngoài việc nhận lá»i phó Æ°á»›c núi VÔ Lượng, tôi cÅ©ng có má»™t chút vật má»n tặng lại bạn .
Nói xong, nàng giÆ¡ tay lên ném má»™t vật gì trăng trắng, TÆ° Mã Ngạn liá»n giÆ¡ tay vÆ°Æ¡n ra bắt lấy, má»›i hay đó là má»™t cuốn sách nho nhá», chàng cúi đầu nhìn thấy bìa sách Ä‘á» "Long Hổ Phong Vân kiếm quyết". Khi chàng ngá»­ng đầu lên thì Tiểu Băng vá»›i chiếc thuyá»n đã mất dạng rồi. Chàng cảm khái Vô cùng, vì Long Hổ Phong Vân kiếm pháp là má»™t tuyệt há»c bí truyá»n trong võ lâm, không ngá» Tiểu Băng lại tặng cho mình nhÆ° vậy.
TÆ° Mã Ngạn khẽ thở dài má»™t tiếng, thủng thẳng bÆ¡i thuyá»n Ä‘i nhÆ°ng trong lòng bứt rứt khôn tả. Vì chàng nhận thấy chuyến Ä‘i này không những không nhận được ngÆ°á»i có bá»™ mặt giống mình, mà cả yêu nữ lông mày xanh cÅ©ng không thấy nốt. Thậm chí ngÆ°á»i bạn ở Long Tá»±u của TÆ° Äồ Lá»™ ra sao cÅ©ng chàng cÅ©ng không biết mặt!
Lúc ấy trá»i đã sáng, bá»—ng nghe thấy phía sau có tiếng mái chèo đập vào mặt nÆ°á»›c kêu "lá»™p bá»™p", TÆ° Mã Ngạn vá»™i quay đầu lại nhìn, thấy má»™t thiếu nữ áo Ä‘en bịt mặt Ä‘ang bÆ¡i má»™t chiếc thuyá»n nhá» Ä‘uổi theo tá»›i. Thoạt tiên chàng lại tưởng là Tiểu Băng còn có lá»i gì muốn nói vá»›i mình, nhÆ°ng khi thuyá»n đó tá»›i gần, chàng má»›i biết là ngÆ°á»i khác, liá»n nghÄ© bụng:
"Trong đại há»™i Tranh Kỳ có ba ngÆ°á»i áo Ä‘en bịt mặt, má»™t là TÆ° Äồ Lá»™, má»™t là Nhiếp Tiểu Băng và còn má»™t vị nữa thì không biết là ai?" Chàng vừa nghÄ© tá»›i đó thì chiếc thuyá»n kia đã tá»›i gần. Nàng đã vừa cÆ°á»i vừa lên tiếng nói:
- Cảnh huynh ở trong đại há»™i biểu diá»…n huyá»n công thật tinh diệu, tay cầm ấm nÆ°á»›c Ä‘á» hồng, uống nÆ°á»›c sôi vào bụng nhÆ° thế thật là cao minh đáng kính!
Nghe thấy đối phÆ°Æ¡ng gá»i mình là Cảnh huynh, chàng biết ngay cô này thể nào cÅ©ng là má»™t vị hồng nhan nữ hiệp, nên không câu nệ thủ tục, liá»n chắp tay chào và há»i :
- Tài ba hèn má»n của Thiên Tâm tôi không dám qua mặt những vị cao minh! Xin há»i cô nÆ°Æ¡ng quý tánh đại danh là gì?
Thiếu nữ áo Ä‘en cÆ°á»i đáp:
- Tôi là Ngải Tá»· Quân, biệt hiệu là Äông Hải Long Nữ. Cái tên của tôi chỉ có những ngÆ°á»i ở duyên hải miá»n Äông Nam là còn biết đến thôi, chứ còn các nhân vật ở Tây Bắc và Tây Nam võ lâm của Trung nguyên thì ít ngÆ°á»i biết tá»›i lắm.
TÆ° Mã Ngạn bá»—ng nghÄ© ra má»™t việc liá»n há»i tiếp:
- ThÆ°a cô nÆ°Æ¡ng, trÆ°á»›c kia có má»™t vị tiá»n bối kỳ hiệp tên là Äông Hải Thần Long Ngải Cá»­u Tiêu, hành tung chỉ thÆ°á»ng xuất hiện ở trên mặt biển, và đã oai trấn miá»n Äông Nam mấy chục năm. Không biết ông ta vá»›i cô nÆ°Æ¡ng có sá»± liên quan gì không?
Tỷ Quân nghiêm nghị đáp:
- Äông Hải Thần Long chính là tiên phụ. Nếu tiên phụ vá»›i Cảnh huynh có mối liên quan gì, thì Tá»· Quân tôi lại là hậu bối, vậy xin cho hay rõ để tôi biết mà tiện xÆ°ng hô?
- Xin Ngải cô nÆ°Æ¡ng chá»› có hiểu lầm! Tôi ngưỡng má»™ đại danh của Ngải lão tiá»n bối đã lâu, thấy cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng há» Ngải nên má»›i há»i thăm nhÆ° thế thôi .
- Cảnh huynh, trong ngÆ°á»i có dị báu tuyệt thế mà còn ngao du ở trong hồ LÆ°Æ¡ng Tá»­ này? Chả lẽ huynh không sợ vì vật báu ấy mà mang tai há»a vào thân hay sao?
- Ngải cô nÆ°Æ¡ng nói trong ngÆ°á»i tôi mang theo dị báu, vậy có phải ám chỉ viên Vạn Diệu Trú Nhan ÄÆ¡n đấy không?
Tá»· Quân gật đầu và từ từ cởi cái khăn che mặt ra, TÆ° Mã Ngạn lại thấy má»™t nàng đẹp nhÆ° Hằng Nga giáng phàm, liá»n nghÄ© bụng:
"Gần đây mình đã gặp được ba vị giai nhân khuynh nÆ°á»›c khuynh thành, má»™t vị là Chủ nhân ở trong bí Ä‘á»™ng trên núi Thiên Mụ, má»™t vị là Nhiếp Tiểu Băng đã gặp hồi nãy, và má»™t vị là Äông Hải Long Nữ Ä‘ang đứng ở trÆ°á»›c mặt ta đây. Muốn so sánh ba nàng ai đẹp hÆ¡n ai thì quả thá»±c không sao phân biệt nổi . Chủ nhân trong bí Ä‘á»™ng bình nhÆ° chiếm chữ Thanh, Äông Hải Long Nữ đây hình nhÆ° chiếm chữ Dật, còn Nhiếp Tiểu Băng thì hÆ¡i cÆ°Æ¡ng má»™t chút".
Tá»· Quân thấy TÆ° Mã Ngạn cứ ngắm nhìn mình hoài, hổ thẹn đến mặt Ä‘á» bừng, liá»n tủm tỉm cÆ°á»i và há»i:
- Sao Cảnh huynh lại nhìn tôi như thế? Huynh . . .
Lúc này TÆ° Mã Ngạn má»›i biết mình đã có thái Ä‘á»™ quá lố, chàng hổ thẹn Vô cùng, vá»™i đỡ lá»i:
- Vì tôi thấy nhan sắc của Ngải cô nÆ°Æ¡ng rất tuyệt Ä‘á»i nên bá»—ng sinh ra má»™t cảm xúc khác, vì vậy má»›i thất lá»… nhÆ° thế, mong cô nÆ°Æ¡ng lượng thứ cho!
Tỷ Quân u oán thở dài một tiếng rồi lắc đầu đáp:
- Nhan sắc tuyệt Ä‘á»i thì có nghÄ©a lý gì! Ngày tháng cứ trôi chảy luôn luôn, chỉ thoáng cái đã biến tuổi xuân, tóc Ä‘en thành bạc, da trắng hóa mồi. Khi đã chết chỉ còn lại má»™t đống xÆ°Æ¡ng tàn, thì VÔ Diệm cÅ©ng thế mà Tây Thi cÅ©ng vậy, có khác gì nhau đâu?
TÆ° Mã Ngạn nghe thấy Tá»· Quân nói nhÆ° vậy đã hiểu ý ngay, liá»n nói tiếp:
- Äáng tiếc thá»±c! Äáng tiếc thá»±c!
- Cảnh huynh nói đáng tiếc như vậy là ám chỉ vấn đỠgì thế?
- Tôi nói đáng tiếc là bảo cô nÆ°Æ¡ng đã đến chậm má»™t bÆ°á»›c, bằng không tôi xin tặng viên thuốc Trú Nhan ÄÆ¡n cho cô nÆ°Æ¡ng ngay.
Tá»· Quân vẫn chÆ°a hiểu lá»i nói của chàng, lại há»i tiếp:
- Cảnh huynh nói đến chậm một bước . . .
- TrÆ°á»›c khi gặp cô nÆ°Æ¡ng, tôi đã tặng viên thuốc Trú Nhan ÄÆ¡n cho má»™t ngÆ°á»i rồi!
Thoạt tiên Tá»· Quân hÆ¡i kinh ngạc, nhÆ°ng chỉ thoáng cái thôi, nàng lại thản nhiên, tủm tỉm cÆ°á»i và nói tiếp:
- Câu chuyện đó có gì là lạ? Lẽ dĩ nhiên Cảnh huynh phải tặng viên thuốc tuyệt thế ấy cho hồng phấn tri kỷ của mình chứ?
- Thiên Tâm tôi đã là ngÆ°á»i từng trải, tôi đã chán nản Vô cùng. Lúc này tôi nhÆ° má»™t cây gá»— khô, trái tim tôi hầu nhÆ° khô héo hết. NhÆ° vậy thì làm gì còn hồng phấn tri ká»· nữa?
- Cảnh huynh không có hồng phấn tri kỷ vậy huynh tặng viên thuốc ấy cho ai?
- Tôi biếu cho má»™t ngÆ°á»i không quen biết bao giá», ngÆ°á»i đó là Ngá»c Trác Hằng Nga Nhiếp Tiểu Băng.
Tỷ Quân thất thanh la lớn:
- Ngá»c Trác Hằng Nga Nhiếp Tiểu Băng Æ°?
TÆ° Mã Ngạn bèn kể lại câu chuyện vừa rồi cho Tá»· Quân nghe, và nói mình đã tặng Trú Nhan ÄÆ¡n cho Tiểu Băng mà Tiểu Băng cÅ©ng khẳng khái tặng lại Long Hổ Phong Vân kiếm quyết cho mình . . .
Tá»· Quân lẳng lặng nghe xong liá»n Ä‘Æ°a mắt ngắm nhìn TÆ° Mã Ngạn má»™t hồi, rồi lại gật đầu mỉm cÆ°á»i nói tiếp:
- Cảnh huynh hiệp nghÄ©a và rá»™ng lượng nhÆ° vậy, nên má»›i khác ngÆ°á»i thÆ°á»ng tục.
Câu chuyện của huynh vừa nói, sau này cũng thành giai thoại của võ lâm chứ không sai .
TÆ° Mã Ngạn ngạc nhiên há»i:
- Ngải cô nương nói như thế là có ý nghĩa gì?
Tá»· Quân mỉm cÆ°á»i, ngâm nga rằng:
Thoát thủ hình Ä‘Æ¡n tặng mỹ nhân phong bình ngẫu tụủ hũủ tiên duyên Äịnh tuồng vÄ©nh trú thanh xuân lạc Hoán đắc vân anh vị giá thân. " (Tung linh Ä‘Æ¡n tặng ngÆ°á»i đẹp Ngẫu nhiên gặp gỡ phải có tiá»n duyên viên thuốc thể nào cÅ©ng làm cho nàng sung sÆ°á»›ng vì trẻ mãi mãi Nhá» vậy chàng đổi lấy được tấm thân trinh bạch của nàng.) TÆ° Mã Ngạn vá»™i xua tay và gượng cÆ°á»i đáp:
- Xin Ngải cô nÆ°Æ¡ng không nên nói nhÆ° vậy! Hiện giá» tôi đã chán nản sá»± Ä‘á»i, trái tim của tôi bây giỠđã khô héo nhÆ° vậy, khi nào còn . . .
Không đợi chàng nói dứt, Tá»· Quân đã chèo thuyá»n Ä‘i luôn, vừa Ä‘i vừa nói tiếp:
- Cây khô héo còn có ngày sống lại, huống hồ là tim con ngÆ°á»i. Chúng ta gặp nhau trên hồ LÆ°Æ¡ng Tá»­ này kể cÅ©ng có má»™t chút duyên nho nhỠđấy, khi nào Cảnh huynh gây dá»±ng gia đình vá»›i Nhiếp Tiểu Băng, xin chá»› có quên má»i Ngải Tá»· Quân uống chén rượu mừng đấy nhé .
Tiếng nói của nàng vừa dứt, thuyá»n và hình bóng của nàng đã mất dạng trong bóng tối ngay, TÆ° Mã Ngạn có má»™t cảm tưởng rất kỳ dị, không sao tả xiết được .
TÆ° Mã Ngạn Ä‘ang ngẩn ngÆ°á»i ra suy nghÄ©, thì sá»±c nhá»› ân nhân của mình là Gia Cát Nhân không hiểu ông ta bận việc gì mà không thấy đến dá»± đại há»™i tranh kỳ nhÆ° vậy?
Chàng vá»™i bÆ¡i thuyá»n vào bá», lên bá»™ Ä‘i vá» phía Hoàng Hạc lâu, ngày Mã Không Quần hẹn chàng chiá»u ba ngày sau, nhÆ°ng chiá»u ngày thứ hai chàng đã tá»›i Hoàng Hạc lâu rồi.
Vì đến sá»›m má»™t ngày, nên Mã Không Quần vá»›i Lục Ỷ chÆ°a tá»›i nÆ¡i, TÆ° Mã Ngạn đã Ä‘i Ä‘i lại lại ở trên lầu má»™t mình để thưởng thức cảnh đẹp. Phong cảnh ở Hoàng Hạc lâu tuyệt đẹp, chàng cứ ngẩn ngÆ°á»i ra ngắm nhìn, rồi thuận miệng ngâm nga má»™t vài bài ÄÆ°á»ng thi, nhÆ°ng chàng chÆ°a ngâm dứt thì đã nghe thấy có ba tiếng mõ kêu "cốc cốc cốc,, Ba tiếng mõ ấy tuy không lạ lùng gì cả, nhÆ°ng TÆ° Mã Ngạn nghe thấy liá»n giật mình đến thót má»™t cái. Chàng cảm thấy tiếng mõ ấy nhÆ° gõ vào trong đáy lòng mình vậy Công lá»±c của chàng rất thâm hậu, và lại là ná»™i gia cao thủ số má»™t của võ lâm Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i, có thể nói là chàng bình tÄ©nh đến ná»—i Thái SÆ¡n lở trÆ°á»›c mặt cÅ©ng không kinh hoảng, mà không hiểu tại sao mấy tiếng mõ này lại làm cho trái tim chàng phải rung Ä‘á»™ng đến nhÆ° vậy? Chàng vá»™i cúi đầu nhìn xuống dÆ°á»›i lầu, thấy má»™t hòa thượng mặc áo xám Ä‘ang thủng thẳng Ä‘i lên, hình nhÆ° ông ta cÅ©ng định Ä‘i lên trên lầu để ngắm cảnh. Chàng liá»n nghÄ© bụng:
"Dù ai làm môn ná»™i công SÆ° Tá»­ Hống mà thét ở trÆ°á»›c mặt ta cÅ©ng không làm cho ta kinh hoảng được, nhÆ°ng mấy tiếng mõ của hòa thượng này lại làm cho trái tim của mình chấn Ä‘á»™ng nhÆ° vậy, đủ thấy lão tăng này không phải là ngÆ°á»i thÆ°á»ng. Lát nữa ông ta lên đây, ta phải xin lãnh giáo ông ta má»›i được." Chàng đã quyết định nhÆ° vậy, liá»n đợi chá» lão hòa thượng, nhÆ°ng lão hòa thượng lại cứ thủng thẳng bÆ°á»›c lên. Äúng lúc ấy, chàng bá»—ng trông thấy má»™t thiếu niên mặc áo xanh Ä‘ang đứng thưởng thức những đôi liá»…n viết trên cá»™t. TÆ° Mã Ngạn xem má»™t đôi Câu đối tả Cảnh Hoàng Hạc Lâu liá»n khen ngợi, lẩm bẩm nói :
- Äôi câu đối này viết hay thật! Yù nghÄ©a cao siêu, bút pháp hào phóng, nhÆ°ng tiếc thay lúc này chỉ thiếu có má»™t tiếng sáo véo von vá»›i tiếng hạc bay phấp phá»›i thôi .
Thiếu niên áo xanh nghe thấy Tư Mã Ngạn nói như thế, vội quay đầu lại nhìn Tư Mã Ngạn.
TÆ° Mã Ngạn thấy thiếu niên ấy rất anh tuấn, tuổi trạc hăm bảy, hăm tám, vẻ mặt hào hiệp, nên chàng cÅ©ng có ý muốn kết giao, liá»n mỉm cÆ°á»i:
- Theo ý kiến của nhân huynh thì đôi câu đối này có hay không?
Thiếu niên ná» mỉm cÆ°á»i đáp:
- Äôi câu đối này kể cÅ©ng công chỉnh đấy, nhÆ°ng đệ hiá»m trong đó có hai câu hÆ¡i tiêu cá»±c, và không được phóng đãng, chứ nếu Cảnh huynh mà làm má»™t đôi thì chắc còn hay hÆ¡n đôi này nữa.
TÆ° Mã Ngạn nghe nói ngạc nhiên Vô cùng, vá»™i há»i :
- Sao nhân huynh lại biết đệ hỠCảnh như thế?
Thiếu niên lá»›n tiếng cÆ°á»i đáp:
- "Äừng lo tÆ°Æ¡ng lai không có tri ká»·, thiên hạ ai ai cÅ©ng biết chàng" . Cảnh huynh biểu diá»…n thần công tuyệt nghệ ở trên đại há»™i tranh kỳ, thắng Ká»· Tây Bình, chiếm được viên thuốc Trú Nhan ÄÆ¡n, tiếng tăm đã lừng lẫy khắp Kinh Châu và TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng rồi .
TÆ° Mã Ngạn nghe nói liá»n nghÄ© bụng:
"Äại há»™i tranh kỳ vừa kết thúc, sao tin tức đã lan truyá»n Ä‘i nhanh nhÆ° thế? Chả lẽ thiếu niên áo xanh này cÅ©ng là ngÆ°á»i dá»± đại há»™i chăng?" NghÄ© tá»›i đó, chàng liá»n mỉm cÆ°á»i há»i :
- Xin há»i nhân huynh quý tánh đại danh là gì?
Thiếu niên áo xanh Ä‘ang định trả lá»i, thì ở dÆ°á»›i lầu lại có ba tiếng mõ nổi lên. Nghe thấy những tiếng mõ ấy, thiếu niên áo xanh liá»n cau mày lại, gượng cÆ°á»i nói :
- Äệ không thể gặp lão hòa thượng này được, phải tạm cáo lui trÆ°á»›c. Nếu tối hôn nay có rảnh, má»i Cảnh huynh khuất giá đến chá»— cuối Ä‘Æ°á»ng phố lá»›n trong ná»™i thành, tiểu đệ sẽ đợi chá» huynh ở trên Tiểu Hồng Lâu trong má»™t vÆ°á»n hoa. Lúc ấy chúng ta sẽ vừa nhậu nhẹt vừa luận giao.
Tiếng nói của chàng vừa dứt, thì chàng đã giở khinh công tuyệt diệu đi luôn. Tư Mã Ngạn nhận thấy thiếu niên này khá lý thú nên đã quyết định tối hôm nay đi Tiểu Hồng Lâu phó ước.
Lúc ấy lão hòa thượng áo xám đã lên tá»›i trên lầu. Chỉ xem đôi mắt rất từ bi của ông ta, TÆ° Mã Ngạn cÅ©ng biết ông ta không phải là ngÆ°á»i thÆ°á»ng. Huống hồ vừa rồi mấy tiếng mõ của ông ta đã làm cho trái tim của chàng rung Ä‘á»™ng, nên chàng càng tín ngưỡng thêm.
Lão hòa thượng vừa lên tá»›i trên lầu đã Ä‘Æ°a mắt nhìn bốn phía xung quanh. TÆ° Mã Ngạn nghÄ© đến lá»i nói của thiếu niên ná», liá»n tiến lên cung kính vái chào và há»i :
- CÓ phải lão thiá»n sÆ° muốn tìm kiếm má»™t vị thiếu niên mặc áo xanh đấy không?
Thấy chàng há»i thế, lão tăng mỉm cÆ°á»i há»i lại :
- Tiểu thí chủ đã trông thấy y rồi à?
- Chàng ta bảo không dám gặp mặt lão thiá»n sÆ° nên đã bá» Ä‘i rồi .
Lão hòa thượng thở dài một tiếng và nói tiếp:
- "Sắc giá»›i nan không chung hữu ngá»™, ÄỘ tha thiên biến tất hồi đầu." (Giá»›i sắc khó lòng vượt qua được, nhÆ°ng rốt cuá»™c vẫn có ngày giác ngá»™, dẫn Ä‘á»™ y ngàn lần, thế nào y cÅ©ng biết hối cải.) TÆ° Mã Ngạn nghe lá»i nói của lão hòa thượng, Ä‘oán chắc bên trong thể nào cÅ©ng có nguyên nhân gì, nên chàng lại vái cho má»™t lạy và há»i tiếp:
- Xin lão thiá»n sÆ° cho biết pháp hiệu xÆ°ng hô ra sao?
- Lão tăng là Äại Trí, còn tiểu thí chủ?
TÆ° Mã Ngạn định nói cái tên Cảnh Thiên Tâm ra, nhÆ°ng hình nhÆ° lão hòa thượng đã biết rõ, tâm ý của chàng, liá»n mỉm cÆ°á»i nói tiếp:
- Tuy tên tuổi không quan trá»ng cho lắm, nhÆ°ng đối vá»›i ngÆ°á»i Ä‘i tu thì không nên nói dối!
TÆ° Mã Ngạn nghe nói giật mình đến thót má»™t cái, mặt Ä‘á» bừng, đành phải nói thật liá»n cung kính đáp:
- Tiểu bối hỠTư Mã tên là Ngạn .
Äại Trí thiá»n sÆ° kêu "ồ" má»™t tiếng, rồi mỉm cÆ°á»i nói tiếp:
- Tưởng là ai, ra là Tư Mã thí chủ! Tam Dương Thần Công của thí chủ đã lừng lẫy khắp giang hồ, cái tên Ly Cấu Thư Sinh không ai là không biết tới !
TÆ° Mã Ngạn bèn lẻn, vừa cÆ°á»i vừa đáp:
- Tên hèn má»n của TÆ° Mã Ngạn không dám được lão thiá»n sÆ° khen ngợi nhÆ° vậy!
Äại Trí thiá»n sÆ° mỉm cÆ°á»i nói tiếp:
- Tư Mã thí chủ có biết tại sao thiếu niên áo xanh lại lánh mặt không dám gặp mặt lão tăng không?
TÆ° Mã Ngạn lắc đầu, vừa cÆ°á»i vừa đáp:
- Tiểu bối má»›i gặp y, còn chÆ°a biết tên há», nên Ä‘ang định thỉnh giáo lão Thiá»n sÆ°!
Äại Trí thiá»n sÆ° niệm má»™t câu : "A Di Äà Phật ", rồi vừa cÆ°á»i vừa nói tiếp:
- Lão tăng thấy y là ngÆ°á»i trong cá»­a Phật, muốn Ä‘á»™ hóa y, ngỠđâu nhân duyên chÆ°a tá»›i, y lại không xa lánh được sắc giá»›i, lúc nào cÅ©ng thích sống trong chốn phấn son, nên há»… gặp lão tăng y cứ lánh mặt là thế.
TÆ° Mã Ngạn bá»—ng cảm thấy mình phiá»n não nhÆ° vậy, chi bằng quy y tam bảo, gia nhập cá»­a Phật có hÆ¡n không? Vì vậy chàng chắp tay vái chào, mỉm cÆ°á»i nói tiếp:
- ThÆ°a lão thiá»n sÆ°, TÆ° Mã Ngạn tá»™i mình đấy nghiệp lụy, nên rất muốn được vào cá»­a Phật, nếu lão thiá»n sÆ° Ä‘á»™ hóa y không xong, thì chi bằng Ä‘á»™ hóa cho tiểu bối có hÆ¡n không?
Äại Trí thiá»n sÆ° ngắm nhìn chàng má»™t hồi rồi lắc đầu đáp:
- CÓ phÆ°á»›c má»›i lên được Ä‘iện Tam Bảo. VÔ duyên khó mà vào được cá»­a đại thừa, cho nên má»›i có câu: "Thuốc chỉ chữa được bệnh không chết, Phật chỉ Ä‘á»™ ngÆ°á»i có duyên thôi" . TÆ° Mã thí chủ không có duyên vá»›i cá»­a Phật, lão tăng Ä‘á»™ hóa sao được?
Huống hồ thí chủ là ngÆ°á»i hiệp cốt nhân tâm, mặt mÅ©i tÆ°á»ng hòa nhÆ° vậy thì làm gì có nghiệplụycÆ¡ chứ?
- TÆ° Mã Ngạn tôi rất khát vá»ng được lãnh tôn chỉ thanh tịnh của cá»­a Phật để hóa giải những sá»± phiá»n não ở trong lòng. NgÆ°á»i ta vẫn thÆ°á»ng nói: "Cá»­a Phật quảng đại, ai cÅ©ng được Phật dẫn Ä‘á»™", sao lão thiá»n sÆ° lại không chịu mở lòng từ bi hỉ xả để dẫn Ä‘á»™ cho tiểu bối?
- Muốn giải trừ phiá»n não phải đứng có coi ta là ta, ngÆ°á»i nào có nhân duyên của ngÆ°á»i ấy, không nên ham muốn số phận của ngÆ°á»i khác, TÆ° Mã thí chủ chá»› nên mong muốn Ä‘i tu nhÆ° thế, phải nên nhá»› kỹ câu: "NgÆ°á»i nào có nhân duyên của ngÆ°á»i ấy thì hÆ¡n!" TÆ° Mã Ngạn nghe nói kêu "ồ" má»™t tiếng, rồi khẽ lấy lại câu nói của lão hòa thượng:
"Muốn giải trừ phiá»n não, phải đừng coi ta là ta, ngÆ°á»i nào có số phận của ngÆ°á»i ấy, không nên ham mu ổn số phận củ a ngÆ°á»i khác . . . " Äại Trí thiá»n sÆ° liá»n niệm câu "A Di Äà Phật", chắp tay nhắm mắt, vừa cÆ°á»i vừa nói tiếp:
- Tuy TÆ° Mã thí chủ không phải là ngÆ°á»i của cá»­a Phật, nhÆ°ng lại là bạn của cá»­a Phật, phen này may mắn gặp gỡ nhau trên lầu Hoàng Hạc, xin thí chủ để lại má»™t chút vết tích làm ká»· niệm!
- Chả lẽ nào thiá»n sÆ° muốn hóa chút thiện duyên của tiá»n bối chăng?
- Hãy trồng nhân ngày nay để chứng quả tương lai. Nếu thí chủ kết được một chút thiện duyên với lão tăng thì càng hay.
Äối vá»›i những vị cao tăng thế ngoại này TÆ° Mã Ngạn biết không thể bố thì vàng bạc được, liá»n thò tay vào túi lục soát mãi. Vừa rá»› phải cái há»™p Bát Bảo Thần Nê đã thắng của Lạc Thiên Du, chàng vá»™i lấy ra cung kính Ä‘Æ°a cho Äại Trí thiá»n sÆ°, mỉm cÆ°á»i nói tiếp:
- vật này là của TÆ° Mã Ngạn má»›i thắng được ở trên Äại Há»™i Tranh Kỳ. Tên nó là Bát Bá»­u Thần Nê, nghe nói nó rất diệu dụng, nhÆ°ng vì tiá»n bối kém kiến thức, không biết cách dùng, vậy xin chuyển tặng lão thiá»n sÆ° để làm ká»· niệm .
Äại Trí thiá»n sÆ° cầm lấy cái há»™p đất bát bá»­u ấy lên xem xét má»™t hồi, rồi cÆ°á»i ha hả đáp:
- TÆ° Mã thí chủ, há»™p Bát Bá»­u Thần Nê này dù có vạn kim cÅ©ng không mua được, là má»™t dị báu Ä‘á»™c nhất Vô song trong võ lâm Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i, thí chủ là ngÆ°á»i nhân đức và hiệp nghÄ©a nhÆ° thế, lại khẳng khái tuyệt luân nữa, mối thiện duyên này thật lá»›n lao quá!
TÆ° Mã Ngạn ngạc nhiên Ä‘ang định thỉnh giáo lão hòa thượng xem há»™p đất Ä‘á» này có diệu dụng gì, thì lão hòa thượng đã bá» vào trong tay áo, vái má»™t lạy, quay ngÆ°á»i gõ mõ thủng thẳng Ä‘i luôn. Không thấy ông ta nhảy và cÅ©ng không thấy ông ta chạy, mà chỉ thấy chân của ông ta nhÆ° lÆ°á»›t trên mặt nÆ°á»›c nhÆ° Ä‘i ở trên mây, tiếng mõ thứ hai vừa nổi lên, thân hình của ông ta đã Ä‘i ngoài xa hÆ¡n mÆ°á»i trượng rồi, nhÆ° Ä‘i ở trên không mà xuống dÆ°á»›i lầu .
TÆ° Mã Ngạn thấy Äại Trí thiá»n sÆ° đã giở môn thần công tuyệt đỉnh của cá»­a Phật là VÔ TÆ°á»›ng Chỉ Äàn thân pháp ra, đồng thá»i chàng lại nghe thấy tiếng ca hát rất tÆ°á»ng hòa vá»›i tiếng mõ kêu lốc cốc cùng má»™t lúc. Thì ra lão hòa thượng đã ca mấy câu trong má»™t bài thÆ¡ của TÔ Äông Phá. Chàng biết ngay lão hòa thượng định dùng mấy câu thÆ¡ đó để ám chỉ cho mình hay:
Nhân sinh đảo xú tri hà sụ ứng tụ phi hông ân tuyệt Nê thượng ngẫu nhiên luủ chỉ tráo.
Hông phi nãy phục cập Äông Tây Giai nhân bán tủ tôn khu xác Thủ nhật Vô Ä‘oan đắc diệu cÆ¡ Cát hũủ nhân duyên chung hảo hợp Giang hô đàn kiếm thiện song thê. " (Ta sống ở trên Ä‘á»i gặp đâu hay đấy, Nên nhÆ° chim hồng nhạn bay tá»›i đâu để lại dấu vết ở trên tuyết tá»›i đó thôi Ngẫu nhiên để lại dấu vết móng tay ở trên mặt đất nhạn bay sao được cả đông lẫn tây má»™t lúc NgÆ°á»i đẹp chết há» còn tồn thân thể xác thịt Ngày nay bá»—ng dÆ°ng hay biết cÆ¡ mÆ°u ấy NgÆ°á»i nào có nhân duyên của ngÆ°á»i ấy nhÆ°ng rút cục vẫn được kết hợp vá»›i nhau Lúc ấy song song vung kiếm trên giang hồ khiến ngÆ°á»i Ä‘á»i hâm má»™ biết bao!) Vì vậy chàng liá»n nghÄ© thầm :
"Câu "Giai nhân bán tá»­ tồn khu xác", chắc ông ta ám chỉ nữ chủ nhân trong hang Ä‘á»™ng bí mật đã uống Äồng Tâm Cá»­u Äá»™c Thảo, ôm hận ngủ má»™t giấc thá»±c dài. NhÆ°ng bây giỠđã qua kỳ hạn trăm ngày rồi, dù ta có kiếm được Äại Hoàn ÄÆ¡n Ä‘i chăng nữa CÅ©ng Vô ích, vì tấm thân khuynh nÆ°á»›c khuynh thành của nàng đã hóa ra bá»™ xÆ°Æ¡ng tàn rồi . NhÆ° vậy sao ông ta còn bảo là nàng chết hỠđược? Còn câu "Thá»­ nhật Vô Ä‘oan đắc diệu cÆ¡" chắc ám chỉ ta khẳng khái tặng há»™p Bát Bá»­u Thần Nê cho ông ta, và nhá» có há»™p đất đỠấy mà giai nhân bán tá»­ kia có thể sống lại được chăng? Hai câu cuối cùng chắc bảo cho biết sau này ta thể nào cÅ©ng còn má»™t cuá»™c nhân duyên rất mỹ mãn nữa.
NhÆ°ng ta sẽ kết duyên vá»›i ai? Nữ chủ nhân trong hang Ä‘á»™ng chăng? Hay là Nhiếp Tiểu Băng hoặc Ngải Tá»· Quân má»›i quen biết sau này? Chủ nhân của hang Ä‘á»™ng bí mật đã sang thế giá»›i khác rồi còn đâu nữa? Ngải Tá»· Quân thì ta má»›i làm quen và chỉ sÆ¡ giao thôi. CÓ lẽ là Nhiếp Tiểu Băng cÅ©ng nên? Vì ta đã tặng viên thuốc Trú Nhan ÄÆ¡n cho nàng, và nàng cÅ©ng tặng lại cuốn kiếm quyết. Phải rồi, có lẽ nàng ta chứ không còn ai vào đó nữa? NhÆ°ng từ khi ta không cứu nổi chủ nhân của hang Ä‘á»™ng bí mật, ta đã nhất quyết không yêu ai nữa. NhÆ° vậy khi nào ta còn yêu ngÆ°á»i khác?
Vậy tại sao lão hòa thượng còn có hai câu nhÆ° thế? / Chàng càng nghÄ© càng thắc mắc thêm. Lúc ấy mặt trá»i đã bắt đầu lặn, nghÄ© tá»›i cuá»™c hẹn Æ°á»›c vá»›i thiếu niên áo xanh, chàng bèn rú lên má»™t tiếng thật dài để tạm bá» hết má»i sá»± phiá»n não Ä‘ang làm bận óc mình, rồi chàng thủng thẳng Ä‘i xuống dÆ°á»›i lầu luôn.
Tài sản của XuyVuu

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
ãëîáóñ, êðàñíîÿðñê, tram lu bao kiem, tram lu bao kiem 4vn.eu, tram lu bao kiem vntq, tramlu baokiem, trãm lÆ° bảo kiếm, vnthuquan tu khanh phung



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™