Chu vũ nhìn chằm chằm, trong mắt xuất hiện vài nét thất vọng: “Điều này thực rất đáng chê cười, bất quá, ta cũng rất muốn nghe”.
Hoa sen ánh mắt nhìn biển rộng mênh mông, âm thanh phảng phất như từ xa xôi truyền đến: “Đó là vào hôm ba ngày trước khi ta tròn mười tám tuổi, Ma thần đi tới Hoa sen điện, đối với Đế quốc có nhiều nhân vật có sắc thái truyền kỳ, ta cảm thấy rất phấn chấn, ta cũng biết con đường tiếp nhận Vương vị phải do hắn chủ đạo, bởi vì Ma pháp sư của cả nước cơ bản đều là môn đồ của hắn, hắn cao cao tại thượng, đối với cái Vương vị của ta còn cao hơn, …Vì vậy, khi ta tiếp hắn, thần tình có vài điểm càng khẩn trương, hắn nói cho ta biết: “Mẫu thân ngươi đã nói cho ta biết, chúc mừng ngươi, ba ngày sau chính là ngày ngươi đăng cơ!” Ta hướng đến hắn nói lời cảm tạ chân thành, và thỉnh giáo hắn về vài sách lược trị quốc! Không nghĩ tới, chính việc thỉnh giáo này lại là tai hoạ, dẫn đến sự tình như bây giờ, …!
Thản nhiên nhìn mặt biển mênh mông một hồi, Hoa sen vẻ mặt bình tĩnh như nước, phảng phất nói tới chuyện xưa: “Đầu tiên hắn hỏi ta về cách nhìn nhận Quốc sự trước mắt, việc này đối với Đế quốc mà nói phải là người có bản lãnh, ta không giấu giếm mà nói ra quan điểm của mình, ta nói cho hắn: Bình thường dân chúng sinh sống đã rất khổ cực, tất cả mọi phương diện đều như vậy, khi ta đăng cơ, ta sẽ cho ra một số quy định ước thúc hành vi của một số nhân sĩ, làm cho cuộc sống của cả nước an tĩnh, hoà bình!, bởi vì dân chúng bình thường mới là chủ của Quốc gia, bọn họ chính là con dân của Quốc gia!” Nói tới đây, nàng lâm vào hoàn cảnh của chuyện cũ, một lúc lâu không hề lên tiếng nói chuyện.
Chu Vũ trong lòng vừa động, đúng vậy, đây đúng là biện pháp giải quyết vấn đề tốt nhất cho thế giới này. Vấn đề lớn nhất của thế giới này chính là dục vọng của con người quá nặng, kỳ thật cũng không chỉ có thế giới này mới tồn tại dục vọng như vậy, bất kỳ nơi nào có cuộc sống của con người thì sẽ đều có dục vọng, bởi vì dục vọng vốn là căn tính của con người, bất quá. Tại một số địa phương thì dục vọng của con người bị luật pháp kìm chế, không có khả năng muốn làm gì thì làm, dân chúng bình thường cũng không phải chịu nguy hiểm gì nếu Đế vương có những biện pháp khống chế đặc quyền của giai cấp thượng lưu lại, đây chính là biện pháp tốt nhất để giải quyết vấn đề này, cần phải có quy phạm, nàng đang tính toán chính là thành lập quy phạm pháp luật.
Cao minh a! Quả thật cùng với tư tương của mình hoàn toàn giống nhau!
Ngẩng đầu thờ dài một tiếng: “Cái biện pháp này của ngươi đúng là biện pháp xử lý tốt nhất, ngươi nói tiếp đi!”
Hoa sen Công chúa đột nhiên quay đầu lại hỏi: “Ngươi cũng cho rằng như vậy là đúng?”
“Đúng vậy” Một Đế vương nếu có lòng vì dân chúng thiên hạ mới là minh Quân a!, Lấy thiên hạ làm trọng, thì luật pháp là mấu chốt! Có các loại ước chế thực thi thì mới có thể đàm bảo an toàn về tính mạng và tài sản cho dân chúng, làm cho dân chúng cả nước được hưởng cuộc sống ấm no, hạnh phúc!.
Hoa sen ánh mắt loé ra: “Hai năm nay, ta vẫn đang tự hỏi mình rằng: Chẳng lẽ ta sai rồi sao? Ta không nên như vậy sao? Nhưng không ai cho ta một câu trả lời nào cả!”
Chu Vũ nhẹ nhàng cười nói: “Ta có thể cho ngươi câu trả lời, ở cái thế giới này, ngươi có loại ý nghĩ như vậy thì người thừa kế Vương vị tuyệt đối không dậy nổi! Ta chân thành bội phục” Hắn nhìn ra điểm này chỉ vì ở thế giới của hắn Pháp luật đã đi đến từng gia đình, mọi người đều tuân thủ luật pháp. Ở thế giới này mặc dù khắp nơi là ma pháp sư, võ sĩ nhưng trình độ văn minh nhân loại thua xa thế giới của hắn, Đế vương vốn là người chủ trì đại cục, là người có lời nói cao nhất, mà nàng là người tự tìm ra con đường trị quốc như vậy, quả đúng là không ai có thể dạy được.
“Bất kể lời nói của ngươi có phải để an ủi ta hay không, ta đều cảm tạ ngươi” Hoa sen chân thành nhìn hắn, giống như một bằng hữu tri kỷ.
Chu Vũ mỉm cười: “Nói tiếp đi, ta đoán rằng Ma Thần cũng không tiếp nhận cái quan điểm này của ngươi”.
Hoa sen thở dài: “Hắn ngày hôm đó không nói gì cả, nhưng ngày thứ hai đột nhiên công khai tuyên bố: Ủng hộ tỷ tỷ của ta”.
Tỷ tỷ của nàng? Hiện tại Đế vương là một người con gái? Chu vũ có chút cau mày “Cái vương quốc này đúng là có truyền thống kế thừa Vương vị cho nữ nhân a?”
Hoa sen kinh ngạc nói: “Vương quốc này luôn luôn là nữ nhân làm chủ, ngươi không biết sao?”
Chu Vũ gật đầu nói: “Ta đối với quốc gia đại sự luôn luôn không hứng thú …. Ma thần loại trừ ngươi, ngươi không có biện pháp nào sao?
Hoa sen chậm rãi gật đầu: “Mặc dù hắn không muốn làm quan, nhưng tất cả các quan lại hầu hết đều là người của hắn, hơn nữa, Thành Chủ các nơi đến tám chín phần mười cũng là người của hắn, khi hắn chuyển hướng sang tỷ tỷ của ta thì tất cả các quan viên cũng đồng thời chuyển hướng, trong một đêm, ta chúng bạn phân ly, bên người chỉ còn ba gã võ sĩ hộ thân! Còn có một người…. chính là sư phụ của ta! Lễ đăng cơ vẫn không huỷ bỏ, vẫn như cũ, ba ngày sau tiến hành tân Vương tựu vị, chỉ bất quá, chủ vị là tỷ tỷ của ta, Mẫu thân ta bị áp lực của các quan lại cũng phải đồng ý!” Nói tới đây có vài phần buồn bã.
Chu Vũ gật đầu nói: “Người đi thuận gió, thuyền trôi thuận nước, đó chính là tính khí của con người …. Ngươi cũng không nên lấy làm thương tâm làm gì!” Qua cách nhìn của hắn, việc này tựu trung đã thành đại cục, nàng nói chính là ba ngày sau đăng cơ, bây giờ nàng đã ở bên ngoài lưu lãng hai năm, Vua mới sớm đã đang cơ trở thành Vua cũ rồi, tất cả các nơi đều được chủ trì bởi vị Nữ Vương này, nàng là một người lưu lãng, tuyệt đối không có thế lực để đăng cơ lần nữa, nếu đã không thể thì việc gì phải lãng phí khí lực làm gì?
Hoa sen gật đầu: “Đăng cơ thì ta sớm đã không còn hy vọng, cũng không mộng tưởng trở thành Nữ Vương lần nữa, chỉ là … Ta không thể quên được cừu hận! …Khi đại sự đã thành, ta đoán tỷ tỷ của ta cũng không có buông tha ta, trong đêm ta liền bỏ trốn, quả nhiên khi chúng ta vừa ra khỏi thành thì tỷ tỷ ta đã cho truy binh đuổi tới, ba tên võ sĩ hộ vệ hoàn toàn chết hết, sư phụ ta hộ tống ta trốn vào thâm sơn, nhưng địch nhân vẫn truy đuổi vào tận thâm sơn cùng cốc, tại trong ngọn núi đã nổ ra một trận chiến, Sư phụ ta là Đại kiếm thánh của đế quốc cũng không tránh khỏi vận mệnh tử vong! Hơn nữa sau này ta mới biết, Mẫu thân ta cũng bị con ruột của mình là tỷ tỷ của ta giết chết chỉ vì ba không đồng ý cho tỷ tỷ truy đuổi giết ta.
Chu Vũ vẻ mặt trở lên kinh ngạc, Con gái ruột giết chết Mẫu thân của mình, còn muốn giết chết nốt em gái ruột của mình chỉ vì muốn đăng cơ thuận lợi, chính thị là một kẻ tâm như rắn rết, độc ác phi thường.
Trên gò má như ngọc của Hoa sen chậm rãi chảy xuống hai hàng lệ, thanh âm của nàng cũng mang theo vô vàn thương cảm: “Sư phụ với ta trên danh nghĩa là thầy trò nhưng tình như Phụ tử, Cha ta rời bỏ (Chết) khi ta chỉ mới ba tuổi, hắn vẫn thường ở bên cạnh ta, truyền thụ võ nghệ cho ta, cũng dạy ta đạo lý làm người, nhưng chỉ trong vòng có một ngày hai người thân duy nhất của ta lần lượt ra đi, ta ... Ta không thể buông tha cho nàng!”
Chu Vũ chậm rãi gật đầu: “con người độc ác như vậy, quả thật đáng chết, cho nên ngươi thành lập Nghĩa Khi Đoàn, đợi khi hùng mạnh sẽ cùng nàng đối kháng?”
Hoa sen tay áo xẹt qua, nước mắt trên mặt biến mất, ánh mắt cũng trở lên trong trẻo lạnh lùng như nước, thanh âm cũng không có nửa điểm ưu thương; “Bằng vào thực lực của ta thì cho dù có lớn mạnh đến thế nào cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của nàng, cho nên ta phải tìm một người, một người duy nhất có thể giúp ta!”
Chu Vũ động lòng, tìm người? Tìm ai? Chẳng lẽ tìm người mạnh nhất của thế giới này?
Hoa sen nhìn sắc mặt của hắn thản nhiên nói: “Ngươi như vậy cũng đã đoán được…… Người ta muốn tìm chính là Kiếm Thần! Chỉ có hắn mới có thể cùng Ma Thần đối kháng, cũng chỉ có hắn trong tay có lệnh bài có thể hiệu lệnh cho võ sĩ trong thiên hạ, quan trọng hơn nữa chính là, Sư phụ ta chính là đệ tử yêu của hắn! Chỉ cần tìm được hắn thì ta sẽ có cơ hội báo thù, hắn cũng sẽ vì đệ tử của mình mà báo thù!”
Chu Vũ bình tĩnh nói: “Nhưng ngươi vẫn chưa tìm được hắn, đúng không?”
“Đúng vậy” Hoa sen nói: “Hắn bế quan đã nhiều năm, ta biết được vị trí bế quan của hắn nhưng không cánh nào gặp được bởi vì đường đến đó vô cùng nguy hiểm, có rất nhiều loại Ma Thú cao cấp canh giữ, chỉ có thực lực cường đại mới có thể đến được gần nơi động phủ của hắn, đây cũng chính là nguyên nhân ta liều mạng tăng cường thực lực của mình, liều mạng thu dụng nhân tài, bởi vì họ có thể giúp ta hoàn thành giấc mộng, đây là giấc mộng duy nhất trong cuộc đời của ta mà lần trước ta đã có ý giấu ngươi!”
Chu Vũ nhìn lên trời cao, rốt cục cũng nhìn xuống, ánh mắt loé lên tinh quang kiên định, chậm rãi nói: “Ta sẽ giúp ngươi có cơ hội thực hiện giấc mộng của mình”.
Hoa sen chậm rãi lắc đầu: “Ngươi như thế nào giúp ta?”
Chu Vũ nằm xuống nói: “Để ta suy nghĩ thêm đã!”
Với công lực của hắn mà nói có thể trực tiếp đem nàng đến nơi tu luyện của Kiếm thần không phải là vấn đề gì, nhưng thế lực của định nhân to lớn như vậy hắn cũng không biết trước được, bình thường Ma pháp sư mà nói hắn không thèm để trong mắt nhưng Cao cấp ma pháp sư thì thực sự có thực lực, quyết không thể khinh thị, một Ma đạo sư đã không phải chuyện đùa rồi, trên nữa còn có Ma Thần, Ma pháp chi thần! Quyết không phải là loại hư danh, vấn đề lớn chính là nhân số của địch nhân quá nhiều, nếu hắn cùng Ma thần đối kháng cũng không ngại nhưng bên cạnh hắn còn có Ma pháp sư, võ sĩ, Khi chưa gặp được Kiếm thần thì đối với các võ sĩ này quyết không thể là địch nhân được, hắn cũng đã biết sự lợi hại về kiếm pháp của Sử Đại Phu, một võ sĩ đồng dạng, hắn không dám khinh thị, một đối một hắn nhất định không e ngại bất cứ kẻ nào, nhưng một đấu với một trăm thì không thể cuồng vọng được, một đối với một vạn, thậm chí mười vạn thì sẽ như thế nào?
Đã biết địch nhân rất cường đại, hắn lại càng có nguỵên vọng tăng cường thực lực cho bản thân mình! Như thế nào tăng lên? Đây là thế giới Ma Pháp, tăng thực lực của ma pháp lên chính là phương pháp trực tiếp nhất, Hoả ma pháp đã đến đỉnh điểm, Thổ ma pháp nguyên tố hiển nhiên là tồn tại rất nhiều trong đất nhưng làm cách nào để hấp thu đây, thực sự là một vấn đề khó khăn a? Tại trong đất thì hắn cái gì cũng không nhìn thấy. Phong nguyên tố thì ở nơi nào đây, tất nhiên là trong không khí cũng có nhưng là quá đơn bạc, phải đạt được như hoả nguyên tố thì mới gọi là uy lực, thật không biết đến ngày nào mới xong, Quang minh nguyên tố cùng với Hắc ám nguyên tố đều giống nhau, hắn nửa điểm cũng không cảm nhận được, Ma Thần nghe nói cũng là tinh thông lục hệ ma pháp, bất kể tinh thông đến trình độ nào thì so với mình cũng giống nhau (tức là cực hạn giống như Hoả ma pháp), có lẽ tự mình cũng không phải là đối thủ của hắn.
Trước mắt giống nhau chỉ có thể thử một lần chính là Thuỷ nguyên tố, Nơi này là biển rộng, mặc dù trên mặt nước nhìn không thấy có bao nhiêu nhưng không chừng ở dưới đáy biển sẽ có, có thể trước tiên thử xem đã! hắn nằm xuống cánh tay rất tự nhiên từ đình đầu đưa lại phía sau, từ trên thuyền cắm vào trong nước, con mắt có chút loé sáng, lục mang tinh trong đan điền chậm rãi xoay tròn, bên tay phải, một cỗ năng lượng thanh lương truyền đến, đúng là Thuỷ nguyên tố nhưng số lượng rõ ràng không quá phong phú, đây cũng không phải là trạng thái lý tưởng.
Đột nhiên mở mắt: “Hoa sen, ngươi không muốn tắm sao?”
Hoa sen sửng sốt, nàng như thế nào lại không muốn? Tại miệng núi lửa tập luyện mười ngày, thân thể sớm đã xú liễu, (eo ui, 10 ngày kô tắm^^..) chỉ là sau nhiều năm phiêu bạt giang hồ, sự sạch sẽ cũng không phải là nhu cầu của nàng nữa, cũng không nguyện ý trước mặt hắn bại lộ da thịt của mình, lúc này nghe hắn nói thì cảm thấy có phần kỳ quái: “hắn tại thời điểm này có ý nghĩ kỳ qoái gì trong đầu vây?”
Chu Vũ cười hì hì: “Nếu người không có ý định tắm thì ta tắm trước đây”, thân thể hắn co lại trực tiếp nhảy vào trong nước, kêu to: “thật thoải mái, không khí thật thoải mái”, Xích địa một tiếng, hắn hướng đáy biển trực tiếp đi vào.
Dưới đáy biển hắc ám âm u nhưng hắn mở ra thiên nhãn nên vẫn nhìn sự việc rõ ràng, có vô số cá tự do bơi lượn tung tăng, trên người chúng có những điểm sáng màu lam, không nghi ngờ gì nữa, đây chính là Thuỷ nguyên tố, càng xuống sâu thì Thuỷ nguyên tố càng nhiều, đến gần đáy biển, phía trước lam quang mơ hồ, Chu Vũ mừng rỡ xuyên thẳng đến nơi này, xuyên qua hơn mười trượng, ở dưới nước Chu Vũ đột nhiên bị té ngã, rơi vào một cái hố sâu không thấy đáy, tại đây màu lam quang tràn ngập không biết bao nhiêu mà kể, Chu Vũ đưa tay, Cửu chuyển Thẩn Công nghịch hướng vận công pháp!
Công lực vận lên, hắn rõ ràng nhìn thấy nước biển hình thành một cỗ ám lưu, lam quang phía trước mặt trong phút chốc chui vào cơ thể của hắn. Thanh lương chí cực, tinh khiết vô cùng, Chu Vũ nhắm mắt lại, Thuỷ nguyên tố vừa vào cơ thể hắn chậm rãi tiến tới đan điền, nén ép lại rồi lại nén ép lại, dưới đáy biển hình thành một cảnh quan mới. Một người lẳng lặng đứng trong nước biển, lăng không mà đứng, trên hai tay hắn một dòng lam quang xinh đẹp bị hút vào.
Lục mang tinh chuyển động nhưng thời gian dường như ngừng trôi, Chu Vũ hoàn toàn quên mất thời gian hiện tại, hắn tâm thần chìm vào mi tâm, cùng biển rộng xung quanh hoà thành một thể.
Hoa sen một mình ngồi trên mặt thuyền, sóng gió nổi lên, có lẽ tại lúc hắn rời đi đúng thời điểm sóng lớn bạo phát, cứ như vậy thì thuyền sẽ không thể tiến vào lục địa được, Quần áo của nàng ướt át hết thảy, Hoa sen không thể nào kìm chế dục vọng muốn tắm nữa, nàng chậm rãi chìm vào trong nước, dòng nước thanh mát như những bàn tay nhỏ bé, nhẹ nhàng vuốt ve da thịt nhu mượt của nàng, Hoa sen nhắm mắt lại, thân thể trong nước biển phập phồng, một tay nàng nắm vào thành Thuyền, thời gian đối với nàng cũng không tồn tại.
Không biết trải qua bao lâu, lục mang tinh rốt cục cũng ngừng dịch chuyển, Chu Vũ cũng tỉnh táo trở lại vừa dậy đã mừng rỡ, sáu vùng của lục mang tinh hoàn toàn bất đồng, Hoả nguyên tố tập trung tại một vùng màu đỏ tươi, sắc hồng kiều diễm, bên cạnh nó là một vùng màu lam, lam sắc trong suốt có thể nhìn xuyên thấu được.
Thuỷ nguyên tố đã hấp thu thành công, đạt đến trạng thái bão hoà nguyên tố!
Thuỷ nguyên tố tiến vào trong cơ thể liền cảm giác có một cỗ khí thanh mát, gặp hoả nguyên tố thì cảm giác lửa nóng liền triệt tiêu, mặc dù hai nguyên tố đều chuyển động theo cùng một phương hướng nhưng đối với Chu Vũ thì không thấy có cảm giác gì không thoải mái, từ trên xuống dưới, cảm giác thư sướng, mặc dù người đang ở trong nước nhưng cũng không khác gì đang ở trên mây trắng, cảm giác hoàn toàn giống nhau tự do tự tại, loại cảm giác này thực sự là kỳ diệu, đến nỗi hắn muốn mở miệng ca xướng một phen, thân thể vừa động liền rời đáy sâu biển cả tiến lên không có chút lực cản nào, nước biển đối với hắn đã hoàn toàn tiếp nhận, xung quanh nước biển phảng phất như cô nương đa tình, dùng ánh mắt ôn nhu đưa tiễn hắn, Chu Vũ tiện tay đưa ra, hai con cá lớn liền chui vào Vô sanh giới, người vẫn không ngừng lại trừng chỉ mặt nước tiến đến, hắn nhìn mặt biển đang ầm ầm nổi sóng nhưng cũng không ngăn cản hắn bay lên, nước biển ngược lại đang quay cuồng trở lên yên tĩnh.
Hắn nhô đầu lên mặt biển thấy Thuyền đang cánh đó mấy trượng, trên thuyền một thanh âm truyền đến: “Ngươi không có chết, thực sự là một kỳ tích rất lớn”, đương nhiên lời nói này là của Hoa sen Công chúa, nàng đang ngồi ở mạn thuyền, mái tóc ướt, quần áo cũng ướt, thậm chí đôi mắt cũng ướt, làn da không tì vết, lấp lãnh tinh quang thập phần xinh đẹp, ánh mắt lo lắng nhìn Chu Vũ không chớp, âm thanh vẫn bình thản như cũ!
Chu Vũ ha ha cười lớn: “Nếu ta chết được mới là kỳ tích a”.
Rất nhanh tiến đến gần thuyền, thân thể vừa lộn một cái đã ngồi vững vàng trên sàn thuyền, nhịp nhịp hai chân, ánh mắt nhìn Hoa sen không chớp!
Tiếp xúc với ánh mắt của hắn, Hoa sen có vẻ bối rối: “Ngươi nhìn cái gì vây?”
Chu Vũ cười hi hi nói: “Ta phát hiện ra rằng đàn bà thường hay sạch sẽ. Thói quen trước kia của ngươi phải sửa đổi lại rồi!”
Hoa sen có chút đỏ mặt nói: “Việc này có quan hệ tới người a?”
Chu Vũ gật đầu nói: “Đương nhiên, ta vốn phát hiện được hai loại người là: Thứ nhất, nhìn không sạch sẽ chính là nam nhân, thứ hai nhìn sạch sẽ chính là đàn bà”.
Hoa sen thản nhiên nói: “Ai nói với ngươi ta là nữ nhân?”
Chu Vũ sửng sốt: “Ngươi không phải sao?”
Hoa sen không hề nhìn hắn, chạy ra giữa thuyền nói: “Từ ngày lưu lạc giang hồ, ta đã không còn khí chất của đàn bà mà chỉ tồn tại duy nhất một loại khí chất của thiên địa, đó chính là sát khí!”
Chu Vũ lắc đầu: “Nếu cỗ khí chất này được tiêu trừ thì ngươi một lần nữa sẽ trở thành đàn bà!”
Hoa sen lắc đầu: “Cỗ sát khí này không có biện pháp tiêu trừ, bởi vì ta biết, mục tiêu cuối cùng không cách nào hoàn thành được, Kiếm Thần cùng Ma Thần công lực chỉ tương đương nhau, trong khi đó, hắn bế quan đã nhiều năm, bây giờ thế lực vĩnh viễn không thể bằng Ma Thần được, cho dù ta có còn sống đến gặp được hắn và hắn cho dù có đồng ý giúp ta thì phần thắng của chúng ta cũng không được một thành!”
Chu Vũ nhìn vào mặt nàng nói: “Ngươi hình như quên mất một người?”
Hoa sen ngửng đầu nhìn hắn, vẻ mặt tươi cười, chậm rãi nói: “Đừng nói với ta rằng ngươi rất lợi hại, có thể địch nổi Ma thần đấy nhé?”
Chu Vũ cười tươi: “Nếu hắn đích thị là thần! Thì ta cam bái hạ phong, nhưng đáng tiếc là bản thân ta cũng không mấy tin tưởng vào những lời đồn đại của người khác!”
Hoa sen nhẹ nhàng lắc đầu: “Ta cũng ấn tượng rằng, ngươi chắc chắn không phải là người không biết suy nghĩ, hôm nay tại sao ngươi nói như vậy?” Nàng đương nhiên không tin lời hắn nói, mặc dù hắn rất khiêm nhường tự nhận không đạt đến tiêu chuẩn của “Thần” nhưng cũng giống nhau đều là không thể có năng lực như thế.
Chu Vũ vẫn không ngừng cười: “Bởi vì ta không thích một người đàn bà xinh đẹp trở thành một cỗ sát khí” (theo ta hiểu thì là người đàn bà đẹp nhưng mang theo sát khí thui, ^^….).
“Ngươi có ý tưởng giúp ta, ta biết” Hoa sen chân thành nói: “Nhưng ngươi …”.
Chu Vũ cắt lời của nàng nói: “Ta đã từng nói sẽ giúp ngươi sao? Không có! Ta chỉ nguyện ý cùng ngươi đi một đoạn đường, để học hỏi thêm kiến thức mà thôi!”
Hoa sen thản nhiên nói: “Tốt lắm, ta dường như đánh giá thấp ngươi rồi, chuẩn bị đi nhé, nếu chết dọc đường thì cũng đừng hối hận!”
Chu Vũ đắc ý cười lớn: “Trên đường đi đến Hoàng tuyền có mỹ nữ đi cùng cũng hãnh diện lắm a?”
Lời nói của hắn bị cắt đứt giữa chừng: “Nói cho ngươi biết, ta không phải là…Mỹ nữ!”
Chu Vũ cười hi hi nhìn nàng: “Ta vốn có thể chứng minh lời ngươi nói là sai, nhưng ta thích để như vậy!”
Hoa sen cau mày liếc mắt nhìn hắn, “thật đắc ý a, nam nhân trước mặt này dường như thay đổi trở thành một người vô lại a!” Nhưng cái vô lại ấy lại thoáng chốc thay đổi trở lên mềm mại, ngơ ngác nhìn về phía chân trời, một câu cũng không nói thêm nữa, đợi một hồi lâu, Hoa sen rốt cuộc nhịn không được mở miệng: “Ngươi đang suy nghĩ gì vậy? Bây giờ hối hận vẫn còn kịp đấy!”
Chu Vũ tinh quang loé lên lô ra nét đặc biệt tươi cười, “Sao có thể dừng lại như vậy chứ? Có hối hận thì ít nhất cũng đợi cho đến hừng đông chứ! Ta chỉ đang nghĩ, chúng ta đồng thời tiêu sái đi du lịch thiên hạ mặc dù có hứng thú, nhưng phía sau luôn bám theo một đám người không có ý tứ gì!”
Hoa sen gật đầu: “Thật thông minh, cuối cùng cũng biết được nguy hiểm!” Hành tung của nàng đã bại lộ, nếu lên cạn thì lập tức sẽ bị đuổi giết, vấn đề như vậy hắn cũng đơn giản nghĩ ra, thật thông minh, so với những kẻ khác thì hoàn toàn thông minh hơn ba phần.
Chu Vũ tràn ngập cảm kích nói: “Cảm ơn ngươi đã khích lệ, vì cảm tạ sự khích lệ của ngươi, ta sẽ tấu lên một khúc sáo”, cánh tay co lại, sáo ngọc không biết từ lúc nào đã nằm trong tay, chiếc sáo ngọc trong suốt, mái tóc dài tung bay thoáng nhìn rất giống một thi nhân, vô cùng tiêu sái.
Hoa sen thoáng chút mê ly, tiếng sáo của hắn thực sự có thể ảnh hưởng đến tâm thần của nàng, một khúc “Thập diện mai phục” làm cho nàng hào khí bừng bừng, cũng cho nàng ý chí kiên định, khi hắn tấu lên khúc nhạc này thì mọi người chính thức trở thành nam nhân, thành những trang hảo hán đỉnh thiên lập địa, làm cho người ta quên hẳn thân phận cùng địa vị chỉ tồn tại hào khí bừng bừng mà thôi.
Tiếng sáo vang lên, vừa nhu hoà, vừa ôn tình. Con người, chim muông, cây cối đều yên lặng, gió nhẹ thổi qua, xuân quang tràn ngập đáy mắt……
Cừu hận trong lòng Hoa sen cũng chậm rãi tiêu tán, con mắt trở lên bình thản, nàng như phảng phất như vừa gặp lại được Cha mình, cùng Mẫu thân tại Vương cung sống trong cảnh êm đềm hạnh phúc, không biết từ khi nào, ánh mắt của nàng phảng phất nhìn được nơi này qua cây sáo ngọc, không gian cô đọng lại, cảnh hạnh phúc êm đềm vĩnh viễn tồn tại trong trí nhớ của nàng…….
Đột nhiên, âm thanh cao vút, ảo cảnh biến mất, xuân quang cũng không thấy nữa, chỉ còn lại tiếng cười âm trầm, đắc ý!
Tiếng sáo ngừng lại! Hoa sen phảng phất như tỉnh lại từ trong mộng, mộng đẹp tỉnh lại trở thành ác mộng! Bây giờ đã là rạng sáng, một vòng mặt trời đỏ rực không biết đã từ lúc nào ở phía chân trời bay lên, biển rộng mênh mông một màu hồng, khung cảnh hạnh phúc, xinh đẹp này vốn như là mộng ảo, như thi như hoạ, nhưng bị cảnh trí hoàn toàn hoà tan, một chiếc thuyền lớn đang tiến về phía trước, khoảng cách không đủ năm trượng, trên đầu thuyền đứng chen chúc một nhóm người, từ tiếng cười, nàng nhận ra chính là Sử Đại Phu, hắn đã đuổi tới!
Sử so với phu cất tiếng cười lạnh: “Tiểu tử, ta quá coi thường ngươi, thật sự không hiểu ngươi a?”
Chu vũ cánh tay vừa động, cây sáo ngọc biến mất vô ảnh vô tung, ngẩng đầu hỏi: “Đây là nơi nào? Ta thực sự không biết! Có thể lãnh giáo ngươi a?”
Sử so với phu cất tiếng ha ha cười lớn: “ Ta phải cảm ơn ngươi, tại biển rộng, âm thanh có thể truyền đi rất xa nếu không có tiếng sáo của ngươi dẫn đường mặc dù các ngươi không cách gì chạy thoát nhưng các ngươi cũng không dễ dàng bị bắt, rõ ràng là các ngươi cố ý tự sát a?”
Hoa sen sớm đã âm thầm hối hận, tại sao hắn lại xuất ra sáo ngọc? Nhưng tự mình cũng hồ đồ, đồng ý để hắn tấu lên quỷ khúc này, cái này cũng tốt, không phải phiền tới lão! Ta tự mình đi tới phòng giam!
Chu Vũ gãi gãi đầu: “Mỹ nữ bên cạnh ta muốn nghe khúc nhạc này, không nghĩ rằng các ngươi cũng nghe thấy, cũng được, những nỗ lực của ta cũng có chút thành tựu”.
Sử Đại phu tò mò hỏi: “Dụng ý của ngươi là gì?”
Chu vũ thản nhiên nói: “Không có gì…. chỉ là cái ta cần chính là tính mạng của các ngươi!”
Âm thanh thản nhiên vừa ra, giống như một tiếng sét giữa trời, Hoa sen cũng hoắc nhiên quay đầu lại, trên thuyền tiếng cười trong phút chốc cũng im lặng!
Tiếng cười lại cất lên! Đích thị tát bố, hắn bước lên phía trước: “Ngày đó không có phân ra thắng bại, hôm nay ta sẽ cùng ngươi tái chiến một hồi”, Bá địa một tiếng, trong tay trường kiếm phát xuất, kiếm quang lưu chuyển, mặc dù còn chưa tới nhưng đã làm cho người ta không thể mở mắt ra được, khí thế phi phàm!
Chu Vũ lạnh lùng nhìn hắn: “Nếu lấy tính mạng mà nói thì ngày đó đích xác là không phân thắng bại, cũng tốt, mời theo ta!” Trong tay hắn đột nhiên xuất hiện thêm một cây sáo ngọc chỉ xéo lên phía trước!
Hô địa một tiếng, không trung liền xuất hiện thêm một người, nhân thủ vừa tại không trung, trường kiếm đã nhoáng lên hình thành một vầng sáng như một chiếc mặt trời nhỏ hay một viên tinh mang rực rỡ, hướng chiếc thuyền lớn quét đến, Sử đại phu không ngăn cản Tát Bố, vì hắn vốn rất tin tưởng vào năng lực của người này, thất bại ngày đó hắn cũng thấy rõ ràng nhưng qua phân tích lại thấy rằng, nguyên nhân là do người trẻ tuổi kia tốc độ quá nhanh, đích thị là một bộ pháp vô cùng ảo diệu, nhưng tại trên mặt biển rộng thì ưu thế nay không tài nào có thể phát huy được, nguyên lại hắn không giám sát việc này một phần cũng là vì e ngại người trẻ tuổi kia là đệ tử của cao nhân, nhưng hoàn cảnh bây giờ hoàn toàn bất đồng, người trẻ tuổi kia đã cứu Công chúa, hành động này chính là cùng Ma thần đối nghịch, bất kể kẻ đứng sau lưng hắn là ai cũng không phải sợ hãi nữa, bởi vì Ma thần tự thân chủ trì việc này, có Ma thần chống lưng cho hắn thì trên thế giới này có ai mà giết không được nữa đây?
Hoa sen nhắm mắt lại, trong lòng hy vọng cũng biến mất, đường đến hoàng tuyền đang ngoắc gọi nàng, trên đường đến hoàng tuyền cũng có người làm bạn đồng hành đích thị cũng là một hành trình kỳ qoái, hắn vì nàng mà thổi sáo dẫn đến hoạ sát thân, nhưng kỳ qoái là đến giờ phút này nàng cũng không có một chút hận hắn, khúc nhạc vừa xong thật thần kỳ, nàng rất thoả mãn!.
Trên không trung một bóng người rất nhanh bay đến gần, mang theo một cỗ kình phong dữ dội. Chu Vũ đột nhiên nhẹ nhàng phất tay giống như tạm biệt người thân!
Theo cái phất tay của hắn, mặt trời đang sáng chói chang giống như bị che khuất lại, một tiếng vang nhỏ trôi qua, máu phun đầy trời, nước biển nổi sóng chia làm hai nửa. Một cỗ thi thể rơi vào trong biển nói lời cáo biệt, cùng Tát Bố cáo biệt!
Mọi người trong phút chốc không dám tin vào mắt mình, kể cả Hoa sen cũng vậy! Trời ạ!, một Đại kiếm sư sắp bước vào hàng ngũ kiếm thánh ngay trong lúc tấn công địch nhân bị người ta một luồng kiếm quang cắt làm hai nửa! Hắn là kiếm thánh sao? Điều này sao có thể, Kiếm thánh ở đại lục nàng đều biết, một người trẻ tuổi chưa đến hai m ư ơi thì không thể nào có thể đạt đến trình độ Kiếm Thánh được, nhưng một cái phất tay nhẹ nhàng như không giết chết ngay một Đại Kiếm Sư thì tính sao đây? Mặc dù nàng cũng chưa kịp nhìn thấy màn kiếm quang của hắn nhưng cũng chỉ có giải thích bằng cách này!
Chu Vũ thản nhiên nói: “Bây giờ Tát Bố đã chịu thua, Sử Đ ại Phu, Ngươi có phục không? Ngươi có can đảm nói rằng công phu của người nào cao người nào thấp?”
Đây chính là một lời khiêu chiến, cùng Kiếm Thánh khiêu chiến!
Sử Đ ại Phu cũng có vài phần kinh hãi, trong lòng cũng dâng lên một cảm giác ớn lạnh! Một cái phất tay giết đi Tát Bố, nhẹ nhàng như người ta đuổi một con ruồi đi vậy. Loại thủ pháp này chính bản thân hắn cũng không hiểu, cũng làm cho người ta khó mà tin được, nhưng sự thật đã xảy ra trước mắt, trên biển máu tươi vẫn còn tràn ngập, hết thảy những sự việc xảy ra trước mắt cũng làm cho thâm tâm hắn co rút lại, lông mi run rẩy!
Hít sâu vào một hơi: “Hảo”, hắn chậm rãi rút ra trường kiếm, mắt nhìn chằm chằm vào bàn tay cầm sáo ngọc của Chu Vũ, thần sắc tràn đầy sự thận trọng, trong lòng hắn không có nửa điểm khinh thị Chu Vũ, mà hắn coi người trẻ tuổi trước mặt là một đối thủ lợi hại nhất mà bình sinh đến giờ hắn mới gặp lần đầu!
Bên cạnh có người thấp giọng nói: “Thủ lĩnh, chúng ta năm người liên thủ nhất định có thể lấy mạng chó của tiểu tử đó!” người nói là một Ma pháp sư mặc trường bào.
Sử Đ ại Phu lắc đầu: “Đây là trận quyết đấu của Kiếm Thánh! Cũng là sự vinh dự của Kiếm thánh” Kiếm thánh không cần người khác trợ giúp, mặc dù không có quy định nào về điều này nhưng mọi người trên thế giới này đều hiểu như thế, mặt khác trong lúc quyết đấu Kiếm Thánh cũng không mang kiếm thường bởi vì với công lực của bọn họ kiếm thường nhất định không chịu được vả lại đối với đế quốc thì địa vị của Kiếm Thánh rất cao, là những nhân vật trọng yếu, căn bản không cần sử dụng những loại kiếm bình thường. Rất nhiều vấn đề bọn họ cũng không cần phải đích thân ra mặt giải quyết!
Hai người thấp giọng trao đổi đều không qua khỏi ánh mắt và thính giác của Chu Vũ nhưng hắn bình thản nói: “Ta cảm giác hẳn là ngươi đã tiếp nhận đề nghị của hắn!”
Một tiếng huýt sáo vang lên, trên không trung xuất hiện một thân ảnh, không giống với Tát Bố, vừa xuất hiện đã có khí thế đoạt nhân, thân ảnh này chỉ có chút hồng quang mơ hồ, nếu nói rằng Tát Bố xuất thủ giống như mặt trời l àm cho người ta loá mắt thì Sử Đ ại Phu lại giống như một toà núi lửa, mặc dù không có hào quang chói mắt nhưng lại cho người ta cảm giác có một lực lượng rất lớn âm ỉ không phát tiết ra ngoài, khi phát xuất ra thì lực lượng vô cùng lớn. Cái bóng tại không trung quay cuồng một hồi! Không theo một quỹ tích nào cả, Chu Vũ vẫn không có động tĩnh gì, chỉ là bình tình nhìn bầu trời, từng dòng mây trắng đang lững lờ trôi.
Mây bay rất thấp, mặt thuyền cơ bản không thoát khỏi dòng lực lượng này của Sử Đ ại Phu, đây là loại áp lực rất lớn, Hoa sen cảm thấy thấp thỏm không yên, giờ khắc này nàng đối với Chu Vũ cũng đã minh bạch phần nào, hắn bị vây giữa áp lực lớn như vậy mà vẻ mặt vẫn thản nhiên tươi cười! Kiếm thánh toàn lực công kích mà hắn lại thản nhiên cười, không coi vào mắt! Đây là ý nghĩa gì?
Thủ vửa xuất, sáo ngọc xẹt qua! Tuyệt diệu mà lại có quy luật, thậm trí không trung còn phát lên một tiếng sáo du dương truyền đến cái xẹt qua đi, nhìn vào Thiên Kiếm, Sử Đ ại Phu vẻ mặt thay đổi, trở lên rất kỳ quái, oanh !!! một tiếng vang lớn, huyết nhục bay tung!
Tiếng nổ này rất lớn, giống như trên mặt bi ển đột nhiên bị người ta từ không trung ném vào một quả đạn pháo, Chu Vũ cũng có điểm ngoài ý, thân thủ nhất động, Hoa Sen công chúa nhất thời căng thẳng bị hắn ôm lấy, dưới chân chợt động, nàng cúi mặt nhìn xuống chỉ thấy mình từ mặt thuyền bay lên! Máu thịt đầy trời, Hoa sen cảm thấy kinh tâm … thực đáng sợ, thực lực đấu khi của Kiếm Thánh bộc phát thực làm cho người ta run sợ!
Không biết Chu Vũ có ph ải đạt đến trình độ kiếm thánh không? Nhưng nàng biết rõ thực lực của Kiếm thánh so với Đại kiếm sư thì lớn hơn rất nhiều, tất cả các Kiếm thánh trước khi chết toàn thân đấu khí liền bộc phát, cùng địch nhân đồng quy vu tận, đây là chiêu cuối cùng, cũng là chiêu đáng sợ nhất. Nguyên nhân chính là, Kiếm thánh rất ít khi phải đấu sinh tử, nhưng khi Kiếm thánh quyết đấu thì kết quả cuối cùng sẽ là đồng quy vu tận, nhưng bây giờ Kiếm thánh đã chết mà hắn vẫn còn bình yên vô sự còn trong tiếng nổ bảo vệ, đem nàng bay lên. Có thể làm được điều này thì không phải là Kiếm thánh nữa rồi, thấp nhất cũng phải là Đại Kiếm thánh!
Huyết vũ tan hết. Chu vũ trên người tựu chung rất sạch sẽ, không có chút máu nào vấy lên nhìn chiếc thuyền đối diện nhẹ nhàng thở dài một tiếng: “Cái lão đầu tử này cũng không tính, chỉ là Công chúa nàng phải giặt sạch quần áo thêm một lần thôi, trên người lại dính phải vết máu rồi!” Hoa sen tránh thoát khỏi ngực hắn quay đầu nhìn lại, người này khi nãy thật vô lại!
Nhìn chiếc thuyền đối diện chợt thấy kinh hãi thất sắc! Vô số cánh tay đồng loạt giơ lên, cuồng phong đại phát, sóng biển quay cuồng, trên không trung còn xuất hiện thêm một con Rồng lửa, trong nháy mắt, trên thuyền tràn ngập ma pháp nguyên tố, đối với Chu Vũ mà nói thì đây là thiên đường hay địa ngục? Không phải, Chu Vũ cánh tay vung lên trên biển đột nhiên một màu lam quang xuất hiện chính là một bức tường nước thẳng tắp xuất hiện trước mũi thuyền!
“Thuỷ tường thuật! Ma pháp sư” Trên thuyền nhiều tiếng kêu trở lên sợ hãi! Điều này hoàn toàn ngoài ý liệu của mọi người, người này đã là kiếm thánh không thể nghi ngờ gì nữa nhưng đột nhiên cánh tay vung lên liền xuất hiện một bức tường nước! Hắn chính là Ma pháp sư không thể nghi ngờ gì nữa! Ma vũ song tu! Ma vũ song tu cũng không có gì là ngạc nhiên, điều ngạc nhiên chính là Ma pháp sư đạt đến thực lực Kiếm thánh, chẳng lẽ giết chết hai cao thủ vừa rồi không phải là sử dụng kiếm thuật mà là Ma pháp?
Thuỷ tường thuật chỉ là Trung cấp ma pháp mà thôi, trên mặt thuyền hiện tại thì người có thực lực thấp nhất cũng có cấp bậc là Ma pháp sư, tự nhiên sẽ không để ý đến tầng ma pháp này, Phong hoả đồng thời quyển xuất, bọn họ không thể tưởng tượng được, gió lớn ngừng thổi, ma pháp thất tán, cùng với rồng lửa đồng thời xuất hiện một bức tường nước lớn như chiếc thuyền mà Thuỷ ma pháp sư cũng niệm chú ngữ ý đồ biến bức tường nước trước mặt thành băng nhắm hai người phóng đến!
Gió lớn thổi qua, bức tường nước trước mặt hai người từ ba trượng lớn thành năm trượng, Đại hoả vừa phóng tới bức tường nước liền bị dập tắt, Thuỷ ma pháp sư, chú ngữ cũng vừa niệm xong, bức tường nước trước mặt đột nhiên biến thành một tảng băng vô cùng lớn tiến tới, nhưng tiếc nuối chính là tảng băng không tiến tới chiếc thuyền của hai người mà lại nhằm Thuyền lớn tiến tới!
Thuỷ ma pháp sư kêu to: “Ngươi tột cùng là ai? Tại sao lại hội ….Hội được Thuỷ ma pháp?”
Chu Vũ vung tay, tảng băng liền lơ lửng đứng ở không trung phía trên chiếc thuyền lớn một âm thanh thản nhiên vang lên: “Nếu các người không chết, trở về nói với Ma Thần, Chu Vũ có lời hỏi thăm đến hắn!” Tay trái vừa nhấc, đột nhiên xuất hiện một cột sóng biển rất lớn, chiếc thuyền lớn nổ một tiếng oành….! Trên đầu thuyền chợt vang lên nhiều tiếng kêu sợ hãi, cũng có người bị rơi xuống biển rộng trong tiếng kêu thảm thiết cuối cùng. Từng người, từng người một rớt xuống biển khơi, nước biển còn đang xoay tròn, thuyền lớn cũng đột nhiên xoay tròn theo, tựa như một trò chơi của thiên địa vậy! Chu Vũ tay phải hạ xuống, sớm đã đứng trên tảng băng lơ lửng bên trên chiếc Thuyền lớn, A…..! Tảng băng to lớn liền rơi thẳng xuống thuyền, một tiếng nổ lớn vang lên, sóng biển bắn tung cao hàng chục trượng, sóng biển vừa yên, chiếc thuyền lớn liền biến mất không tăm tích, chỉ còn lại những mảnh ván trôi nổi trên mặt nước, phiêu dật ở phía xa xa!
Chu Vũ cười dài một tiếng: “Gặp lại các vị sau!” Quay người lại đứng trên chiếc thuyền của hai người hướng phía Đông đi tới.
Chỉ trong nháy mắt đã không thấy hính bóng của chiếc thuyền đâu nữa, Chu Vũ nghiêng người: “Hoa sen, bây giờ ngươi đã tin tưởng ta một chút nào chưa?”
Hoa sen chậm rãi ngẩng đầu: “Ngươi từng hỏi bí mật của ta, ta cũng đã nói cho ngươi biết. Bây giờ ngươi có thể nói cho ta biết bí mật của ngươi?”
Thân thủ của hắn, ma pháp của hắn khiến ai cũng phải ước ao, không ai không ước ao được như thế! Kiếm thuật thì không nói đến, ma pháp cũng rất cao mặc dù chỉ là dựng một Thuỷ tưởng thuật cùng Băng chuỳ thuật nhưng trước sau, bức tường nước hết lần này đến lần khác ngăn trở công kích của đông đảo Ma pháp sư, Băng chuỳ trực tiếp đánh chìm một chiếc thuyền lớn, Thuỷ ma pháp như vậy quả nhiên nàng cũng chưa từng nghe qua, thậm chí hoàn toàn kinh hãi bởi ma pháp này!
Chu Vũ xoè tay ra nói: “Ta có bí mật sao?”
Hoa sen cắn môi: “Ngươi sao trở lên vô lại như vậy chứ?”
Chu Vũ lắc đầu: “Không, ta cảm giác là ….. ta vô tội!”
Hoa sen nhẹ nhàng lắc đầu: “Tốt lắm, chỉ nói vậy thôi, hiện giờ ta nên xưng hô với ngươi như thế nào a? Ma đạo sư hay Kiếm Thánh?”
Ma đạo? Kiếm thánh? Nàng dường như không không chớp mắt! Như vậy nơi nào hắn thể hiện thực lực của Kiếm thánh? Ma đạo? Mấy tháng liền hắn không tự tay giết một người nào! Chu Vũ trầm ngâm: “Hảo….! Ta thừa nhận, ta chính là …. Ma pháp sư! Dường như chính là Ma pháp sư” ma pháp sư chính là một nghề nghiệp tốt a!
Hoa sen nhìn chằm chằm vào mắt hắn: “Vậy, ngươi làm thế nào giết chết Sử Đ ại Phu đây? Hắn chính là Kiếm thánh! Trung cấp Kiếm thánh, thực lực của hắn không phải chuyện đùa!”
Chu Vũ gãi đầu: “Ma pháp …… ngươi không hiểu à?”
Đương nhiên đây chỉ là cái cớ! Khi dễ một người học kiếm như nàng.
Hoa sen lắc đầu: “Ngươi sai rồi, ta hiểu rất rõ ma pháp! Ta mặc dù không có tu luyện qua ma pháp nhưng ta biết rất rõ, Không có loại ma pháp nào có thể dễ dàng giết hại Kiếm thánh như vậy!”
Rõ ràng! Nàng chính là Công chúa, bên cạnh nàng nhất định có rất nhiều Ma pháp sư là thủ hạ. Chu Vũ mỉm cười: “Đây là một loại Thuỷ ma pháp luyện đến Cao thâm có thể hư không giết người trong chớp mắt, Uy lực không khác gì so với kiếm của ngươi cả, nếu ngươi thích thì cứ gọi nó là Ma pháp Đao đi nhé!”
Ma pháp Đao! Hoa sen nở một nụ cười: “Ngươi lần này thì không thành thật rồi! Xem ra ngươi lại ẩn dấu bí mật nhưng tiếc nuối chính là ….. Ta cái gì cũng không biết, ngươi giấu ta rất nhiều bí mật, không biết ngươi còn giấu bao nhiêu bí mật nữa a?”
Chu Vũ thì thào nói: “Không nhiều lắm! Không nhiều lắm!... Ở biển rộng thế này đúng là một phong cảnh rất đẹp a! Khí trời cũng rất trong lành a!” Hắn cố tính lảng tránh vẫn đề.
Rõ ràng không muốn nói, Hoa sen ánh mắt hận hận liếc hắn, Nhưng ánh mắt hắn lại đang nhìn ra biển rộng bao la, đúng là đang ngắm nhìn phong cảnh. Người này đúng là một quái nhân! Hắn cùng những người ở thế giới này hoàn toàn bất đồng, người bình thường nếu có bản lĩnh như hắn thì chỉ sợ người khác không biết đến, bởi vì ở thế giới này thì người có bản lĩnh cao đồng nghĩa với việc có nhiều đãi ngộ. Nhưng hắn không giống như vậy, hắn có bản lãnh rất cao cường nhưng hết lần này tới lần khác giấu giếm bản lãnh của mình, lại còn tự xưng là Du Thi Nhân, thật nực cười!
Có một bản lãnh cao cường mà hết lần này đến lần khác sợ người khác biết, điều này có nghĩa gì? Có hay không có người bất lợi đối với hắn làm hắn phải giấu giếm thực lực của mình? Nếu như vậy, tại sao hắn lại lựa chọn cùng đi với nàng? Hơn nữa còn bại lộ thân thủ của mình? Đột nhiên nàng giật mình: “Có hai chuyện ta muốn hỏi ngươi!”
‘Đương nhiên! Hoa sen tiểu thư cứ hỏi” Đầu hơi cúi xuống nhưng vấn không giấu được vẻ mặt hi hi cười, không nghiêm chỉnh chút nào cả.
Hoa sen không thèm nhìn mặt hắn: “Tại sao ngươi gia nhập Nghĩa Khí Đoàn của ta? Đừng nói với ta rằng ngươi chỉ nhất thời hứng thú đấy nhé?”
Chu Vũ bình tĩnh nói: “ Ta đang định trả lời như vậy! Nếu người không tin, ta cũng không có cánh nào!”
Hoa sen ánh mắt chợt loé lên: “Chẳng lẽ ngươi vì ….Đàn bà?”
Đàn bà? Nàng tại sao lại nghĩ thế chứ? Không phải đàn bà nào ta cũng đều say mê sao? Chu vũ cười khổ: “Ta van tiểu thư ngươi lên biết rõ một việc”.
“Cái gì?”
Chu Vũ nghiêm trang nói: “Ta mặc dù là Ma pháp sư nhưng cũng không có khả năng nhìn xuyên qua tất cả mọi vật, lúc đó ngươi che mặt dày còn muốn hơn cả quần áo, cả tay cũng không lộ ra ngoài, nói chuyện như lão già, ta căn bản không biết ngươi là con gái!”
“Ta” Hoa sen sắc mặt đỏ lên nói: “Ngươi tưởng ta nói gì…..Ta nói chính là ta sao? Thế còn Ny Ti Nhi thì sao? Ngươi đúng là hỗn đản mà!”
Ny Ti Nhi? Chu vũ khoé miệng lộ ra ý cười, Cô bé đó cũng rất đáng yêu!
Hoa sen quay đầu nói: “Xem ra ta đoán đúng rồi! Ta hỏi ngươi cái vấn đề kia?”
Chu vũ ngả người nằm xuống: “Vấn đề thì rất nhiều! Tại sao đàn bà đều lắm chuyện thế nhỉ?” Câu hỏi vừa ra đến cửa miệng thì đã ngủ rồi!
Hoa sen ngồi xuống: “Ta hỏi ngươi, trong rừng rậm, người cứu chúng ta có phải là ngươi hay không?”
Chu vũ nhắm mắt lại: “Ngươi đã có đáp án rồi, còn phải hỏi ta nữa sao?” ….. Từ giờ trở đi ta sẽ không trả lời bất cứ vấn đề gì, có gì thì ngày mai tính tiếp, ta ngủ đây!
Hoa sen nhìn hắn thật lâu, không nói gì, nhìn hắn mắt nhắm lại như thế nào lại bình tĩnh thế? Thật anh tuấn, nhưng chỉ cần đôi mắt kia mở ra thì lập tức hắn trở lên vừa thần bí, vừa thần kỳ. Đối mặt với cường địch khi nào cũng tiêu sái, cũng uy phong, một loại uy phong phát xuất từ nội tại! Đứng trước mặt cường địch vẫn uy phong lẫm liệt như thế, đánh bại cường địch hắn lại trở lên vô lại! Khi hắn thổi sáo nhìn lại thấy vui vẻ, anh tuấn, bất cứ một nét gì của hắn cũng không giống người khác chút nào! Tự mình thích nhất nhìn khuôn mặt hắn khi nào chứ? Chính là lúc bộ dáng hắn trở lên vô lại, lúc cùng nàng đấu võ mồm. Lòng nàng chùng xuống, trong cuộc đời cũng không mấy khi thanh thản thế này!
Hồi lâu không thấy Chu Vũ có động tĩnh gì Liên Hoa Công chúa nhìn hắn (Có bạn đóng góp ý kiến là nên đổi tên Hoa Sen Công chúa thành Liên Hoa Công chúa, ta thấy rất hợp lý nên đổi lại…^-^); Người này trông rất bình tĩnh, xem chừng hắn chỉ không vô lại khi đang ngủ thôi! Tối qua đến tận nửa đêm mới ngủ, sáng dậy lại phải đại chiến một hồi khiến bây giờ tinh thần vầ thể lực rất mệt mỏi!
Liên Hoa ánh mắt có ý cười cười, mình có mắng hắn ăn nói như vậy chưa chắc gì hắn đã biết! Như thế nào lại thế chứ? Ngẫm lại …..Nga! Đúng rồi, mở miệng sẽ: “Hắn ăn nói vô cùng không thật mà, đúng là Hỗn đản ….!”
Chu Vũ đột nhiên tỉnh lại: “Công chúa, xuất thân của Công chúa ngươi chắc chắn có chuyện!”
Ta xuất thân có vấn đề gì sao? Chỉ là mắng chửi người chút thôi mà, hoàn toàn chưa bao giờ giết người đâu!
“Không hiểu” Liên Hoa trừng mắt nhìn hắn.
Chu Vũ xoay người ngồi dậy: “Một công chúa thì không nên mắng chửi nhiều quá, nhưng làm như vậy tâm tình có thể tốt hơn a?”
Liên Hoa cắn môi: “Ta có thể chậm rãi học”
“Học mắng chửi người trước, có lẽ cũng có chỗ khó chịu đấy” Chu vũ cười nói!
Liên Hoa gật đầu: ‘Lời của ngươi cũng có chut đạo lý a! Nhưng ăn no rồi thì mới thoải mái mà học a, chỉ là ngươi có thể cho ta ăn cái gì đây?”
Chu Vũ lắc đầu: “Một bàn tiệc à?”
Liên Hoa mở to mắt: “Một bàn tiệc, phải không đó?” Chu vũ nói: “Cái đó thì hiển nhiên là không vấn đề!”
Không vấn đề? Liên hoa rất xúc động, nàng cả ngày chưa ăn uống gì, đương nhiên là rất đói rồi, nghe hắn nói như vậy, tự nhiên nàng cảm thấy rất bụng mình sôi lên ùng ục!”
Chu vũ chậm rãi nói: “Là thịt nướng…..”
Liên Hoa trừng mắt liếc hắn nói: “Ta van ngươi, lần sau nói chuyện thì không thể thích gì nói đấy được a?”
Chu vũ cười hi hi nói: “Hết lần này tới lần khác ngươi đều không đoán trúng a! Thực sự là có thể mà” Hắn vừa nói xong thì bàn tay đã xuất hiện một khối thịt Rồng.
Nhìn trong tay hắn đang toả ra nhiệt lượng rất lớn cùng khối thịt Rồng đã được nướng chín, một hương thơm quen thuộc bốc lên khiến Liên Hoa hoàn toàn ngây người! Con mắt hung hăng nhắm lại rồi lại đột ngột mở ra, dường như không tin vào mắt mình. Đúng vậy, trước mắt nàng đúng là một khối thịt Rồng nặng chừng hai cân!
“Này ….Này..!’ Nàng hoàn toàn mất bình tình, hắn cư nhiên xâm nhập sào huyệt của địch nhân để cứu nàng, lại còn chuẩn bị mang theo thịt Rồng nữa, điều này cũng chẳng ngạc nhiên lắm nếu là người ham ăn nhậu thì cũng không đáng là gì, chỉ là nơi này bốn phía hoàn toàn là nước biển mênh mông, không có củi lửa, nhưng hắn làm sao nước thịt đây?
Chu Vũ nhẹ nhàng giải thích: “Nàng quên ta mà một ma pháp sư a? Ma pháp sư sở hữu hai cánh tay rất linh động, ta chính là sử dụng chúng để nướng thịt, trước khi trở thành ma pháp sư, ta còn là một đầu bếp a.
Liên hoa nhận lấy thịt Rồng từ tay hắn: “Ngươi là đầu bếp thì nhất định là Phong hệ đầu bếp!”
“Có ý nghĩa gì đây?”
Liên Hoa cắn một miếng thịt Rồng: “Thuỷ ma pháp sư lại có thể dùng Hoả ma pháp nướng thịt, đầu bếp đỉnh cao tại sao nhìn không giống một Phong hệ ma pháp sư?”
Nguy rồi! Nhất thời quên mất mình sở hữu Hoả ma pháp thuộc tính, Hoả ma pháp sư có thể nướng thịt là một chuyện hết sức bình thường, nhưng mình là một Thuỷ hệ ma pháp sư, trên mặt biển đương nhiên nướng thịt. Điểm này có vẻ không đúng a? Sớm biết rằng cô nương này rất khôn khéo, ta không cẩn thận bây giờ làm sao giai thích cho nàng ta đây? Hắn liền mở miệng nói: “Ma pháp giới chỉ (nhẫn) của ta không giống như binh thường, bên trong có một cái lò lửa nhỏ, không bao giờ tắt, hiểu chưa?” Liên hoa vẫn thuỷ chung chỉ cắm cúi ăn thịt, không tiếp tục truy vấn hắn nữa.
Nàng gật đầu: “Bất kể ngươi có nói rõ ràng hay không, ta đều ăn thịt! … Ngươi làm thịt Rồng cho ta ăn thực sự rất đáng tiếc” Thanh âm nàng có chút hàm hồ không rõ.
“Sao mà đáng tiếc vậy?”
Liên hoa nhuốt nốt miếng thịt còn lại, tựu chung không có trả lời cho hắn. “Đói bụng lâu ngày như vậy, bây giờ ta ăn cái gì cũng thấy ngon giống như thịt Rồng vậy, thật đáng tiếc!”
Hai cân thịt Rồng đã hết sạch, Chu vũ cũng có phần đau lòng a, một cô Công chúa, cư nhiên lại phải ăn những thứ như vậy, biến thành bộ dạng như thế này nói cho cùng nàng cũng là người có nghị lực rất lớn! Lâu lâu cũng nghiêng người, lên tiếng: “Còn nữa không?”
“Không nên!” Chu vũ nói, ăn hết số thịt nướng vừa rồi Liên Hoa cũng cảm thấy tinh thần tốt hơn nhiều, trên mặt xuất hiện mầu đỏ ửng mà trước đây chỉ ngẫu nhiên mới xuất hiện! “Ta đối với Giới chỉ của ngươi rất có hứng thú muốn tiến vào nhìn thử một chút, ngươi không ngại chứ?”
Chu vũ lắc đầu nói: “Nơi này là toàn bộ tài sản của ta, quyết không cho người khác nhìn thấy!”
“Hẹp hòi!” Liên Hoa mở chiếc miệng nhỏ xinh xắn nói một câu: “Ta muốn đi ngủ, nếu ngươi không ngủ thì xin ngươi đừng có nhìn ta ngủ a!”
“Tại sao?”
“Bởi vì ta … Ta không có thói quen ngủ trước mặt người khác …”, nghiêng người nằm xuống đã ngủ luôn, nàng đã hơn mười ngày, không có ngày nào được ngủ yên giấc cả. Tại miệng núi lửa khắc khổ huấn luyện hai tư giờ liên tục không ngừng nghỉ, khi bị bắt thì lại càng không thể ngủ được, ngày hôm qua chút nữa thì bị bắt lại, lúc giao đấu tưởng rằng cái mạng nhỏ đã vĩnh viễn nằm lại nơi đại dương mênh mông này rồi đương nhiên là không ngủ được, nhưng đói quá cũng có thể làm cho nàng ngủ không được, bây giờ mới ăn vào một khối thịt Rồng ngon như vậy da dẻ đột nhiên đỏ lên một mảng, mặc dù thịt Rồng không bằng được Máu rồng nhưng nhiều ít cũng có công hiệu nhất định, đối với cơ thể phải nói là đại bổ a! Liên Hoa vừa ăn thịt rồng xong, hai mắt cũng không tự chủ được, ngủ say sưa vô cùng.
Chu vũ nhìn dáng vẻ mê người của nàng khi ngủ thật lâu, ở cái thế giới này các cô gái đều xinh đẹp như vậy a! Khinh Dương Vũ, Ni Ty Nhi cùng nàng đều là những mỹ nữ hiếm thấy, cái tiểu cô nương Hoả ma pháp sư kia cũng là một mỹ nữ, mình tới đựơc cái thế giới này cũng thật may mắn a!
Cũng phải nói rằng, mình có một thân bản lĩnh đặc biệt, nếu ở cái thế giới này muốn tuỳ ý phong lưu một phen cũng chỉ sợ quá dễ dàng, nghĩ tới đây hắn cũng cảm thấy động tâm a, mỹ nư! Mỹ nữ! Đây chính là điều hắn truy cầu a!
Ở bên một cô gái xinh đẹp như thế này! Quần áo của nàng cũng rách một số chỗ lộ ra cánh tay trắng như bông tuyết, bộ ngực không biết từ lúc nào cũng trở lên cao vút, bởi nàng là người học võ cho nên dáng người rất đầy đặn và hoàn mỹ, khiêu gợi a ….!
Trong đầu hắn một ý nghĩ điên cuồng đột nhiên xuất hiện, dường như có một âm thanh phảng phất bên tai hắn: “Ngươi là một người có thực lực siêu cường, còn gì có thể kìm chế được ngươi? Muốn làm gì thì làm! Ngươi không phải rất yêu thích mỹ nhân sao? Ngươi tu tiên cũng chỉ bởi nghĩ rằng trên tiên giới có rất nhiều mỹ nhân xinh đẹp ư? Bên cạnh ngươi hiện đang có một đại mỹ nhân, chỉ cần xé bỏ quần áo của nàng ngươi lập tức có thể cùng nàng ân ái! Điều này cực kỳ dể dàng!”
Nhưng lập tức lại có một âm thanh khác xuất hiên trong đầu hắn: “Không! Không thể! Đàn bà có thể hưởng thụ nhưng đúng lúc người ta đang ngủ lại cường bạo nàng thì còn gì xứng đáng nữa đây? Nói cho cũng, nữ tử là những bông Hoa xinh đẹp không phải là thịt a! Thịt thì có thể không băn khoăn chút nào mà ăn vào nhưng hái hoa, thưởng hoa cũng phải đợi hoa nở a! Đúng thời gian, đúng địa điểm hái một bông hoa mới có ý nghĩa a!”
Thanh âm của người thứ nhất vang lên: “Ngươi cần gì phải băn khoăn nhiều như vậy? Ngươi mang trong mình thân công thông thiên triệt địa cơ mà, thiên hạ mặc sức cho ngươi tung hoành, chỉ một cái dục vọng nho nhỏ của mình cũng không thoả mãn được nói gì đến chuyện làm nghiệp lớn? Còn có thể làm lên đại sự sao? Tiêu diệu tự tại, tung hoành giang hồ mới là bản sắc nam nhi a!”
Đúng vậy! Tung hoành giang hồ, tiêu diêu tự tại! Thần công của mình cũng đã bại lộ, đã hướng đến thế giới này rồi “Chu vũ” này sẽ đứng vững vàng tại giang hồ, ngày sau gặp thần giết thần, gặp phật giết phật, đối với nữ vương kia không ngại ‘Tiền dâm hậu Sát” cô nương này thực sự là rất đẹp a!
Chu vũ chậm dãi cúi xuồng đôi môi hướng đến gò má anh đào của nàng, rốt cục dừng lại, có thể làm cho hắn dừng lại một chút, hắn đột nhiên nhớ tới thân thế của nàng. Cô nương này thực sự rất đáng thương, khổ cực vô cùng, ta vừa rồi như thế nào lại có dục vọng chiếm hữu nàng như vậy chứ?
Xích… một tiếng! Chu vũ nhảy vào trong nước, nước mát làm cho tâm thần hắn trở lên tỉnh táo hơn, dục hoả đang dần hạ xuống, mặc dù rất từ từ nhưng cũng là hạ xuống rồi!
Bộ này rất dài, hiện nay ta cũng bận dịch bộ Tiên Kiếm nên daica80 đang dịch tiếp, nếu ai rảnh rỗi muốn dịch thử thì pm với ta theo mail: tranthanhvan7642@yahoo.com.vn nhé!
Tới rạng sáng ngày thứ hai, Liên Hoa rốt cục cũng tỉnh ngủ, một khuôn mặt kiều diễm hiện ra soi bóng trên mặt nước tựa như một đóa sen mọc lên giữ biển lớn vừa quyến rũ vừa thanh cao, Chu Vũ liền thở ra một tiếng :
“Thị, nữ nhân thì nên ngủ nhiều hơn”
Lưu lạc gian hồ khiến cho hình tượng nữ nhân của nàng phai nhạt dần, chỉ cần vài ngày không ăn, không uống, không ngủ khiến cho vẻ xinh đẹp biến mất, nếu nói nữ nhân là hoa thì ăn,uống và ngủ chính là nước vậy
Nước đầy đủ, hoa nào mà không nở rộ
ở trên biển rộng bao la, những hải đảo phía xa nối nhau thành một con đường màu đen hiện lên trên cái nền trắng pha vàng của chân trời và bờ cát.
Liên Hoa liền lấy ngón tay chỉ về phía trước:
-Chúng ta qua đó chơi.
Thanh âm của nàng cũng không mang theo một chút hưng phấn lại có phần trầm trọng, tuy nhiên mặc dù ở trên thuyền, bên cạnh cũng chỉ có mình hắn nhưng nàng lại cảm giác được sự bình an,từ lúc rời đi nàng luôn phải chịu sự truy đuổi cùng giết chóc, chứng kiến những trận huyết vũ tinh phong khiến cho sự yên bình của lòng nàng trong nháy mắt đã biến mất
Chu Vũ gật đầu:
- Được rồi, vậy ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng rồi chứ.
“Chuẩn bị cái gì?”
Liên Hoa thản nhiên nói:
“hai năm liền ta đã chuẩn bị tất cả rồi, chuẩn bị cho cuộc tử chiến”
Chu Vũ lắc đầu:
“ Tử không phải là lự chọn của ngươi! Ta cho ngươi hai phương án để ngươi lựa chọn nhé”
Liên Hoa mỉm cười nói:
“Ngươi thật sự là khác người, phương án tốt nhất bây giờ thực sự chỉ có nó”
-“Đệ nhất phương án, trực tiếp đến địa phương kia tìm Kiếm thần, mượn lực lượng của hắn để đối phó với Ma thần cùng nữ vương”
Chu Vũ liền đưa ra hai ngón tay:
-“ Đệ nhị phương án chính là chúng ta sẽ tiến vào giang hồ, cách vài ngày lại đi tiêu diệt một vài đại nhân vật biểu thị lực lượng của chúng ta, sau đó tự nhiên sẽ có vô số cao thủ biết tới uy danh của ngươi, rồi ngươi sẽ đầu nhập vào Nghĩa khí đoàn, tự nhiên Nghĩa khí đoàn sẽ tăng cấp thành đệ nhất mạo hiểm đoàn, lúc đó không sợ không có cao nhân gia nhập làm thực lực tăng lên tới mức nhất định sẽ hợp tác cùng Kiếm thần, còn nếu tự cho rằng thực lực đã đủ có thể trực tiếp khiêu chiến Ma thần! Loại phương pháp này đối với ngươi cơ bản là có là có thể làm”
Liên Hoa cười khổ một tiếng:
- “ Hai phương án ngươi đưa ra thật khiến ta động tâm, nhưng chúng đều phải có một điều kiện tiên quyết!”
-“Nói thử ta nghe xem!”
Liên Hoa liền vươn tay ra rồi nói:
- “Ta cũng có hai điểm cần nói, thứ nhất, ngươi đã dùng thủy ma pháp để hủy đi đại thuyền nhưng không thể giết toàn bộ người trên thuyền, ta biết tối thiểu thì mấy vị thủy ma pháp sư có thể sống sót, chỉ cần có một ngươi còn sống chúng ta sẽ gặp vô vàn nguy hiểm, nếu chúng ta vận khí tốt thì có thể chạy thoát một hai lần đuổi giết nhưng ta dù có lạc quan tới đâu cũng không cho rằng chúng ta vĩnh viễn chạy thoát hoặc là bình yên đi qua được một nửa đường tới nơi Kiếm thần ẩn tu”
Chu Vũ sắc mặt không đổi:
- “ Ngươi còn lựa chọn thứ hai”
Liên Hoa gật đầu:
- “Ngươi nói cũng có chút ý tứ, tại đế quốc này những nhân vật thật sự có ảnh hưởng đa phần đều là ác nhân, dù có giết hết bọn chúng ta cũng không cau mày, hơn nữa con người trên đời là cường giả vi tôn, chỉ cần chúng ta có thực lực mạnh khi tái gia nhập nghĩa khí đòan sẽ khiến Nghĩa khí đoàn trở thành một mạo hiểm đoàn danh vọng cao, nhưng……..Chúng ta nếu làm như vậy, ta cam đoan chúng ta chưa tới được ngày thành công đã đem cừu gia tới cửa, không thể ẩn dấu mục đích, hơn nữa những nhân vật có ảnh hưởng lớn lại đều mang theo mình ma pháp thâm hậu, công lực thâm hậu hay các đại thế gia chống lưng, bằng vào hai người chúng ta đi giết họ đúng là không tự lượng sức. Ta biết ngươi có một chút thực lực, nhưng ta nhắc nhở ngươi trên đời này nhân vật lợi hại còn rất nhiều, chánh thức có được ảnh hưởng quan trọng đều là đại ma đạo sư cùng kiếm thánh, hơn nữa dưới tay họ lại không ít ma đạo sư, kiếm sư để sai sử, đương thời thủy ma pháp sư cực mạnh là Đại ma đạo sư Kinh Dương Phi Lạc cũng không có gan cùng một gia tộc khác khiêu chiến.”
Nói đi nói lại tự nhiên ý tứ là cho rằng dù Chu Vũ thực lực có cường đại cũng vị tất so sánh được với thủy hệ ma pháp cấp tôn sư Khinh Dương Phi Lạc
Bờ biển ngày càng gần, một rừng cây chậm rãi hiện ra, Chu Vũ cười nhẹ :
- “ Xem ra,ngươi không lựa chọn phương pháp nào”
Liên Hoa gật đầu:
- “Đúng vậy, có lẽ ngươi có thể giúp ta lựa chọn một cái phương pháp vậy,dù sao thì biện pháp cũng là do ngươi nói, ý tưởng cũng là do ngươi nghĩ! Dù chết hay sống, lúc nào sẽ chết ta cũng không oán hận ngươi
Chu Vũ nghiêng người nói:
- “Tốt lắm! Ta sẽ giúp ngươi lựa chọn một cái! …Mặt khác, ta muốn nói cho ngươi một chuyện, ta vừa nói không cần ngươi lựa chọn là vì có người bức chúng ta phải lựa chọn rồi!”
Trong khi Liên Hoa còn đang không hiểu hắn nói gì thì con thuyền đã nương theo sóng vào trong bờ cát, cơn sóng lui ra biển, con thuyền vẫn đứng im như cũ, hai người nhẹ nhàng bước xuống bờ cát,Chu Vũ liền đẩy nhẹ một cước khiến cho con thuyền lùi lại hòa nhập vào biển rộng, hắn nhìn vào rừng cây rồi nói lớn:
- “Công chúa điện hạ, ở trên biển vài ngày liệu kiếm thuật của ngươi liệu có thụt lùi không?”
Thanh âm của hắn không hề nhỏ!
Liên Hoa nhẹ nhàng lắc đầu :
- “ Đáng tiếc ta bây giờ là một tối bần cùng công chúa điện hạ, ngay cả kiếm cũng không có thì nói gì tới kiếm thuật”
Bỗng nhiên bên trái rừng cây liền có một âm thanh truyền lại:
- “ Ngươi vốn là một vị công chúa bất hạnh, kiếm còn hay không cũng không quan hệ bởi vì mạng của ngươi cũng sắp không còn!”
Theo âm thanh thì từ trong rừng cây vài người liền xuất hiện, tổng cộng có tám người phân ra làm hai nhóm, ba người đứng chặn tại phía sau còn năm người đứng trước mặt, mỗi người đều khôi ngô bất phàm, Liên Hoa sắc mặt có chút thay đổi:
- “Kiếm thánh Lạc Nhĩ Đông”
Đại hán đứng ở trung tâm thản nhiên nói:
-“ Công chúa, hảo nhãn lực, nhưng nhận ra Lạc mỗ lại không nhận ra Nam Sở huynh sao?”
Người bên cạnh hắn liền cười cười ngẩng đầu nói:
- “Thân phận của công chúa vốn bất phàm, sao có thể nhận ra Nam mỗ,cũng may là Nam mỗ cũng không định cùng công chúa kế giao”
Liên Hoa liền đưa mắt nhìn hắn,chậm rãi thở dài”
- “Ra là Nam Sở kiếm thánh, một lần xuất động liền hai vị kiếm thánh, thật là quá coi trọng Liên Hoa rồi”
Nam Sở cũng không có nhìn nàng, hắn quay sang nhìn Chu Vũ :
- “Vị này hẳn là thần bí ma đạo sư đã từng hiển lộ thân thủ trên biển phải không”
Chu Vũ cười mỉm:
- “Nếu các ngươi là vì những người trên thuyền mà đến báo thù thì liệu có bao nhiêu thành nắm chắc sẽ trả được thù”
Nam Sở chậm rãi nói:
- “Thập thành!” (aiza, làm người không nên chắc cái gì tới thập thành, nhìu lắm là cửu thành để còn dành đường lui chứ)
Chu Vũ kinh ngạc nói:
- “Ta có thể đem đám người trên thuyền đánh giết cho tan tành, các ngươi dựa vào cái gì mà có thể nắm chắc mười thành sẽ tiêu diệt được ta”
Ngay lúc đó, từ phía rừng cây liền truyền lại một tiếng:
-“ Bởi vì chỉ cần ngươi vừa động, ta sẽ bắn thủng đầu ngươi ra, dù ngươi có là ma đạo sư ta khuyên ngươi tốt nhất đừng nên thử”
Chu Vũ gật gật đầu:
-“ Ta cũng không thích đem tính mạng ra đánh bạc! Công chúa điện hạ, ngươi giúp ta làm một cái lựa chọn nhé?”
Liên Hoa không có trả lời ngay! Lúc này còn lựa chọn nào nữa?Bọn họ đâu có quyền lợi để lựa chọn? Nhưng có người đã trả lời dùm nàng:
-“ Lựa chọn cái gì?”
Lạc Nhĩ Đồng liền lên tiếng, đối với người trẻ tuổi này hắn có vài phần hứng thú,hắn cũng buông lỏng tâm thần, mặc dù hắn biết đây có thể là ma đạo sư nhưng hắn vốn không để ở trong lòng, bởi vì hắn đã chuẩn bị kế hoạch rất kĩ, đã lưu lại trên cây một cung thủ, với khoảng cách gần như thế, dù là đại ma đạo sư cũng không thể có đường sống. Chỉ cần hắn không làm phé từ đầu, bất kì lúc nào tên của cung thủ cũng có thể lấy mạng hắn, hơn nữa đứng trước hắn là hai kiếm thánh dù hắn có xa thêm một trượng nữa cũng không thể đối kháng dù là đại ma đạo sư cũng không có khả năng! Thủy ma pháp sư tại biển rộng uy lực vô cùng nhưng trên bờ thì uy lực giảm đi rất nhiều, ba gã đứng sau Chu Vũ cũng không phải để làm cảnh mà chính là để ngăn hắn lùi lại lợi dụng biển lớn.
Chu Vũ bình tĩnh nói:
- “Ta chỉ muốn công chúa điện hạ nói giúp ta một chủ ý, giết hết bọn họ hay là chúng ta chạy trốn?”
Liên Hoa đột nhiên ngẩng đầu nhìn hắn, đột nhiên trong lòng dậy lên một niềm tin, chính sự bình tĩnh của hắn làm nàng tin tưởng!
Tám người xung quanh cũng bất động, tạo nên một cục diện hết sức kỳ quái.
Liên Hoa mắt hơi chớp:
- “Ta lựa chọn……..là chạy trốn!”
“Chạy trốn” Hai chữ vừa thoát ra khỏi miện Liên Hoa, Chu Vũ không động đậy nhưng trên mặt đất đột nhiên dâng lên một khối tường băng cực lớn, không có động tác gì mà có thể làm một đạo băng tường xuất hiện, quá bất ngờ Lạc Nhĩ Đông liền hét lên một tiếng, kiếm quang trong tay liền phóng thẳng vào tường băng trước mặt, bên cạnh hắn một bóng người cũng chớp lên, một tia kiếm mang cũng bắn vào tường băng ra từ tay Nam Sở, hai người nhìn nhau, phía trước họ không có một bóng người, hai người kia cư nhiên biến mất, cũng không biết chạy theo phương nào.
Ầm một tiếng như tiếng một hòn đá lớn rơi xuống phía sau hai người, bọn họ liền quay đầu lại, trong bụi cỏ hiện lên một cái băng cầu rất lớn đè nát vô số cỏ dại, bên trong lớp băng trong suốt là một người, tay hắn vẫn đang nắm chặt cây cung một tay đã căng dây cung nhưng mũi tên vĩnh viễn không thể bắn ra được, hoàn toàn bị băng bao bọc thành một bức băng điêu.
Nam Sở sắc mặt trắng bạch:
- “ Ma pháp thật quá nhanh, hắn làm như thế nào vậy?”
Ma pháp muốn thi triển lại phải niệm chú ngữ, nhưng lúc ma pháp hình thành người này tựu vẫn chưa từng niệm một câu, hắn niệm chú như thế nào vậy? Việc này quả thật là trái với lẽ thường, hắn như thế nào làm được?
Lạc Nhĩ Đông ánh mắt đăm đăm nhìn vào khối băng,rốt cục cũng nhẹ nhàng lắc đầu:
- “ Chúng ta đã coi thường hắn! Nếu hắn thật sự chỉ là ma đạo sư, ma pháp của hắn tất có bí mật thần kì! Còn nếu không phải……nếu không phải thì chúng ta đã may mắn khi người đó chọn phương án thứ hai”
Nam Sở nhìn chằm chằm vào hắn:
- “Theo ý ngươi nói hắn thật sự có thể giết chết chúng ta?”
Lạc Nhĩ Động thở dài nói:
-“ Nếu hắn không phải ma đạo sư vậy sẽ là đại ma đạo sư, với thực lực của đại ma đạo sư lại có thể thi triển ma pháp với tốc độ xuất thần như thế, muốn giết chúng ta thật sự dễ như trở bàn tay”
“ Vậy làm sao bây giờ?"
Nam Sở trầm mặc, cúi đầu hỏi lại
Lạc Nhĩ Đông chậm rãi nói:
-“ Chúng ta có lẽ chỉ có thể đợi xem tình hình diễn ra, dù sao hai vị đại ma đạo sư đã được cửa đế nam thành….”
Trước ma pháp thần bí khó lường của Chu Vũ , hào khí của hắn đã tiêu mất, nhưng ngoài phương diện ma pháp còn một phương diện khác hắn không có nói ra chính là tốc độ của đối phương, với thực lực kiếm thánh như hắn, phá vỡ tường băng chỉ là trong nháy mắt, nhưng trong nháy mắt thời gian đối phương lại có thể vô ảnh vô tung, hơn nữa lại mang theo một người đồng thời chạy, nếu không phải là ẩn thân ma pháp thì tốc độ này tuyệt đối không dưới kiếm thánh.
Nhưng nếu là ẩn thân ma pháp thì thật sự hắn đã đạt đại ma đạo sư cảnh giới, bởi thủy ẩn chỉ có đại ma đạo sư mới có thể làm được, còn nếu không phải thì lại càng phức tạp, nói rõ hơn nếu hắn là ma võ song tu thì cả ma pháp lẫn võ thuật đều đạt tới cảnh giới chí cao, vô luận là tính huống nào thì bọn họ lúc này tuyệt đối đều không phải đối thủ của hắn.
Đạt tới kiếm thánh cảng giới, Lạc Nhĩ Đông cũng không phải kẻ ngốc, nếu hắn không địch lại mà đã có người khác đối phó rồi thì hắn còn cần xuất đầu chịu chết sao?
Liên Hoa chỉ cảm thấy trước mắt hoa lên một cái, không đợi nàng phản ứng lại, bên tai gió rít qua hai mắt đều không thể mở ra được, rốt cục gió cũng dừng lại, nàng liền mở mắt ra , trước mắt lại là một mảng rừng nhưng bên người không còn những kiếm sư hung thần ác sát hay cao thủ kiếm thánh, chỉ còn lại gió mát và đương nhiên còn một khuôn mặt đang tươi cười nhìn nàng:
- “ Ta nghĩ ta biết tại sao ngươi lại lựa chọn chạy trốn”
Liên Hoa nhìn hắn hồi lâu, rốt cục thở dài:
- “ Ta nghĩ ta phải quen việc ngươi luôn gây ra những điều đáng kinh ngạc!......Ta lúc đó chỉ cảm giác hai cái lựa chọn đều khó có thể thực hiện, nhưng so với giết hết bọn họ thì chạy trốn còn có chút điểm hợp lý”
Chu Vũ cười hỏi:
-“ Biết tại sao ta lại đồng ý với lựa chọn của ngươi không?”
Liên Hoa đột nhiên cười :
- “Cái này vốn là lựa chọn của ngươi đưa ra, nếu ngươi tự mình đồng ý lựa chọn thì cần gì phải có lý do”
Một nụ cười nhất thời khiến cho cây cối cũng thêm phần xuân sắc
Xem ra nữ nhân, trừ bỏ tắm rửa, đi ngủ thì cần phải thường xuyên nở nụ cười! Chu Vũ quả thực nhìn đến ngây người, khó khăn lắm mới quy đầu đi:
- “ Những người này tu tập tới mức đó cũng không phải dễ dàng, hơn nữa bọn họ dù sao cũng chỉ là làm theo lệnh, có thể không giết thì nên tha”
Mặc dù nơi này nhân tính chính là nhược điểm, nhưng có nhân tính thì vẫn là người nếu giết quá nhiều tâm tính sẽ phát sinh thay đổi
Những người này cũng không có thể ngăn cản được bước chân của hắn, đối với hắn cũng không hình thành được uy hiếp lớn, giết hay không cũng không quan hệ nghiêm trọng tới bọn họ, không cần phải giết thì không giết, ít ra cũng nên làm một số việc tốt đi nha.
Tu tập tới mức đó cũng không phải dễ dàng, có thể không giết thì nên tha? Liên Hoa nhìn hắn bình tĩnh cười cười, tâm lý một mảnh mờ mịt, hắn đến tột cùng là ai? Ngay cả kiếm thánh hắn muốn sanh hay tử đều nắm trong lòng bàn tay hắn! Nếu tại trước kia nàng tuyệt đối sẽ cho rằng hắn nói giỡn, nhưng bây giờ thì không, quá nhiều kì tích khiến nàng tin tưởng hắn, hôm nay hắn đã tha cho hai kiếm thánh một mạng! Trời ạ, tự mình có phải là đang mơ không? Một giấc mộng vừa ly kỳ vừa chân thật sao.
Đạp cỏ mà đi, Chu Vũ đi trên mặt đất lại càng dễ dàng, thanh âm cũng bình thản vô cùng:
- “ Ngày hôm nay đám người này đã thất bại, tin rằng đối thủ kế tiếp của chúng ta phải là những đại nhân vật! Đại ma đạo hoặc đại kiếm thánh! Nghe nói bọn họ kỳ công đã tới mức đoạt thiên tạo địa, thật không biết là trình độ gì!”
Thẩn tha nhìn mây trắng bay, chậm rãi bình luận về đối thủ dường như Chu Vũ lúc nào cũng thản nhiên đón nhận tất cả.
Đây là hào tình của nam nhân sao? Liên Hoa si ngốc nhìn vào bóng lưng hắn
Last edited by Trần còi; 07-09-2009 at 10:25 PM.
Lý do: Sửa một số lỗi dịch