15-05-2013, 08:53 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
]
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
Chương 504: Sứ giả Liêu quốc (1+2)
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Trong lòng Tô Hiểu Du âm thầm vui vẻ, nhÆ°ng trên mặt lại rất bình tÄ©nh nói: "Äại quan nhân không cần quan tâm đến Hiểu Du, Hiểu Du không nghÄ© tá»›i chuyện có thể Ä‘i và o quý phủ đại quan nhân, chỉ cần ngà y sau đại quan nhân có thể nhá»› kỹ, đã từng có má»™t ngÆ°á»i nhÆ° ta, Hiểu Du đã đủ hà i lòng rồi."
Nhân Tông lấy tay niết má»™t chút trên má phấn của nà ng, nói: "Nghe lá»i nhé."
Tô Hiểu Du lúc nà y má»›i khẽ chà o tháºt sâu: "Vâng."
Lúc Nhân Tông từ bên trong phòng đi ra, Trần Nguyên đã chỠở chỗ nà y, từ sắc mặt Nhân Tông là có thể thấy được, hắn đang rất thoải mái.
BÆ°á»›c nhanh Ä‘i xuống thang gá»—, hai thị vệ ở phÃa trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng, Nhân Tông cùng Trần Nguyên Ä‘i ở vị trà chÃnh giữa, ra khá»i khách Ä‘iếm, Nhân Tông ngẩng đầu nhìn nhìn bầu trá»i, há»i: "Äã và o triá»u chÆ°a?"
Trần Nguyên nói: "Vạn tuế yên tâm, vẫn còn kịp."
Nhân Tông gáºt gáºt đầu, nhìn hắn má»™t cái, nói: "Buổi sáng hôm nay, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không cần lên trên triá»u nữa, tìm má»™t tòa nhà , an trà phụ tá» các nà ng trÆ°á»›c, đợi thá»i cÆ¡ phù hợp, trẫm sẽ đón nà ng và o cung."
Suy nghĩ một chút, hắn lại nói một câu: "Tốt nhất là tìm địa phương vắng vẻ, không nên để những ngôn quan kia biết mới tốt, sự tình là m xong, ngươi lại đến gặp ta."
Trần Nguyên đáp: "Vâng, vạn tuế yên tâm."
Cái nà y là nhiệm vụ hôm nay Trần Nguyên phải hoà n thà nh, hắn phải mua nhà , giấu ngÆ°á»i cho cha vợ, nhà là đã sá»›m chuẩn bị tốt, Trần Nguyên nhìn xe ngá»±a Nhân Tông biến mất trong ánh mắt mình, khóe miệng lá»™ ra vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i.
Sau lÆ°ng bay tá»›i má»™t hồi hÆ°Æ¡ng khà của con gái, Trần Nguyên trÆ°á»›c tiên là cúi đầu, rất ôm quyá»n quy củ, nói: "Chúc mừng Tô cô nÆ°Æ¡ng."
Trên mặt Tô Hiểu Du có một loại thần sắc khác, liếc nhìn Trần Nguyên, nhẹ nhà ng nói: "Ta phải đa tạ Phò mã gia thà nh toà n mới đúng."
Trần Nguyên cÆ°á»i má»™t chút má»›i nói: "Vạn tuế bảo ta Ä‘i tìm má»™t gian phòng ốc, cho các ngÆ°Æ¡i ở lại trÆ°á»›c, nói là đợi thá»i cÆ¡ phù hợp, sẽ đón ngÆ°Æ¡i và o cung, xem ý tứ của hắn, thá»i gian đón và o cung chắc không quá dà i, ngà y sau còn hi vá»ng cô nÆ°Æ¡ng chiếu cố nhiá»u hÆ¡n."
Trên mặt Tô Hiểu Du hÆ¡i hồng lên má»™t chút, nhÆ°ng nà ng khôi phục thần sắc thÆ°á»ng rất nhanh, nói: "Phò mã gia, tôi cả gan há»i má»™t câu, ngà y sau cha ta còn có thể là m quan không?"
Trần Nguyên biết rõ ý tứ Tô Hiểu Du, nữ nhân nà y tại thá»i Ä‘iểm phụ thân ngồi tù tất nhiên đã gặp phải rất nhiá»u ngÆ°á»i khinh khỉnh, mà tÃnh cách của nà ng, đã xác định nà ng là má»™t ngÆ°á»i không thể quên thù háºn rồi.
Hiện tại nà ng nhất định Ä‘ang suy nghÄ©, liệu có thể để cho phụ thân của nà ng quan phục nguyên chức hay không, tháºm chà so vá»›i chức quan trÆ°á»›c kia còn lá»›n hÆ¡n, là m cho những ngÆ°á»i đã từng khinh khỉnh nà ng kia thấy cảnh tượng nhà nà ng hiện tại.
Äây là chuyện thÆ°á»ng tình, Trần Nguyên nói: "Ta nghÄ©, nếu nhÆ° ngà y sau cô nÆ°Æ¡ng mở miệng, vạn tuế sẽ không thể từ chối.â€
“Chỉ là , từ khi Äại Tống ta khai triá»u đến nay, vẫn chÆ°a có má»™t ngÆ°á»i nà o, không có má»™t quan việc nà o phạm pháp mà quan phục nguyên chức, huống chi ngà y đó lệnh tôn xác thá»±c đã phán sai bản án rồi, tại hạ đã nói đến đây, cô nÆ°Æ¡ng có lẽ là không cần phải gây thêm phiá»n toái cho vạn tuế thì tốt."
Tô Hiểu Du không nói gì, trong lòng của nà ng rất rõ rà ng, nếu để cho Nhân Tông cảm thấy yêu cầu của mình có chút phiá»n phức, có thể sẽ mang đến cho nà ng má»™t Ãt háºu quả không thể tưởng được, dù sao, Nhân Tông cÅ©ng không phải là má»™t hôn quân, nhÆ°ng trong ná»™i tâm của nà ng lại có má»™t loại không cam lòng.
Tại hoà ng cung, Phi tần cÅ©ng phải chú ý đến xuất thân, nếu xuất thân danh môn, địa vị tá»± nhiên sẽ cao hÆ¡n má»™t chút, phÆ°Æ¡ng thức mình nháºn thức Nhân Tông, đã bị khắc lên cái ký hiệu "hoa dại" nà y, nếu thân pháºn phụ thân mình kém cá»i, tất nhiên sẽ bị ngÆ°á»i ta khinh khỉnh.
Những lo lắng nà y của Tô Hiểu Du cÅ©ng không phải là không há» có đạo lý, lên xe ngá»±a Trần Nguyên đã chuẩn bị tốt, lông mà y chăm chú nhÃu lại, nói: "Phò mã gia, váºy ngà i xem nên an bà i cha ta nhÆ° thế nà o má»›i tốt?"
Trần Nguyên hiểu ý của nà ng, rất trá»±c tiếp nói: "Äại Tống dùng nhân hiếu trị quốc, cô nÆ°Æ¡ng ngà n vạn lần không cần phải lo nghÄ© quá nhiá»u, vá» phần thân pháºn lệnh tôn, ta sẽ nghÄ© biện pháp táºn lá»±c bù đắp, hiện tại, xin cô nÆ°Æ¡ng Ä‘i theo ta, ta đã chuẩn bị cho ngÆ°Æ¡i má»™t tòa nhà tốt."
Tòa nhà rất lá»›n, so vá»›i phủ đệ của Tô Hiểu Du lúc trÆ°á»›c phụ thân là m quan kia còn lá»›n hÆ¡n rất nhiá»u, bên trong có hòn non bá»™, rừng trúc, tháºm chà còn có dòng suối nhá» rá»™ng chừng má»™t trượng chảy qua.
Cái tòa nhà nà y, không chỉ nói là ở phủ Äại Danh, chÃnh là tại Biện Kinh, cÅ©ng thuá»™c hà ng cao cấp.
Hai ngÆ°á»i thị nữ và mấy ngÆ°á»i hầu đứng ở cá»a ra và o, chá» nghênh đón chủ nhân của bá»n hắn, thá»i Ä‘iểm Tô Hiểu Du bÆ°á»›c và o cá»a lá»›n, con mắt mở tháºt to, cái nà y chÃnh là thứ nà ng muốn.
Sau má»™t lúc lâu, nà ng quay đầu nhìn vá» phÃa Trần Nguyên, nói: "Phò mã gia, sau nà y, tòa nhà nà y là của ta sao?"
Trần Nguyên khẽ lắc đầu, nói: "Cô nÆ°Æ¡ng ở chá»— nà y, chỉ là ở tạm, nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i có ý định ở lại đây, tại hạ sẽ rất thất vá»ng đối vá»›i ngÆ°Æ¡i, gian phòng nà y là nÆ¡i ta chuẩn bị cho lệnh tôn."
Tô Hiểu Du phục hồi tinh thần lại, không tệ, dù nơi đây xinh đẹp đến mấy cũng không phải là chỗ nà ng nên ở, nà ng nên ở trong hoà ng cung mới đúng.
Láºp tức cÆ°á»i má»™t chút rồi nói: "Nói sai lá»i rồi, Phò mã gia đừng nên trách."
Trần Nguyên nói: "Cô nÆ°Æ¡ng ở trÆ°á»›c mặt ta nói sai lá»i không sao, ngà y sau và o hoà ng cung, tuyệt đối không nên sai, ở đó là chá»— hung hiểm, mong rằng cô nÆ°Æ¡ng từng bÆ°á»›c chú ý, ngay bây giá» ta sẽ Ä‘i đón lệnh tôn, ta còn phải nhanh chóng trở lại hoà ng cung là m má»™t số việc."
Tô lão đầu má»™t đêm không nhìn thấy con gái của mình trở vá», tá»± nhiên biết là đã xảy ra chuyện gì đó, hắn có chút nóng lòng, dù sao, trong mắt hắn, Triệu đại quan nhân thân pháºn không rõ, nói không chừng chÃnh là ngÆ°á»i thèm thuồng tÆ° sắc con gái của mình, nếu con gái có hại chịu thiệt mà nói, hiện tại bá»n hắn ngay cả vốn liếng cáo trạng cÅ©ng không có.
Cả đêm không ngủ, buổi sáng đã dáºy tháºt sá»›m chỠở cá»a, hy vá»ng có thể chứng kiến thân ảnh con gái của mình.
Thá»i Ä‘iểm xe ngá»±a Trần Nguyên xuất hiện, Tô lão đầu vá»™i và ng nghênh đón, há»i: "Xin há»i vị tiểu ca nà y, khuê nữ nhà của ta hiện Ä‘ang ở nÆ¡i nà o?"
Trần Nguyên cÆ°á»i má»™t chút, nói: "Lên xe."
Tô lão đầu do dự một chút, đánh xe Hà n Kỳ nhếch miệng một chút, nói: "Lên xe, lão già , mang ngươi đi hưởng phúc."
Thá»i Ä‘iểm Trần Nguyên Ä‘i lên triá»u đình, đã tan triá»u rồi.
Chỉ là , không có vấn Ä‘á» gì, cả triá»u văn võ, ngoại trừ TÆ° Mã Quang chứng kiến Trần Nguyên không tá»›i, cảm giác có má»™t loại tịch mịch khi không có đối thủ ra, những ngÆ°á»i khác không ai thèm để ý.
Trần Nguyên quan nhá», danh hiệu Äảng Hạng Trấn An sá» cÅ©ng bởi vì Hạ Từ Ä‘i nháºm chức mà biến thà nh rất xấu hổ.
Trần Nguyên đã xem như triệt để nhìn ra, Nhân Tông căn bản không muốn cho hắn đi là m quan, phẩm cấp chỉ là vì lại để cho Trần Nguyên và Triệu à ở cùng một chỗ cà ng xứng đôi hơn, mới tăng thêm cho hắn, ở bên trong cách nghĩ của Nhân Tông, hắn vẫn muốn coi mình là phụ tá.
Äối vá»›i Trần Nguyên mà nói, chức quan lá»›n nhá» căn bản không phải vấn Ä‘á», cái triá»u đình nà y, quyá»n lợi má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u đến từ chÃnh Nhân Tông, chỉ cần mình có thể má»™t má»±c trói chặt Nhân Tông, coi nhÆ° mình chỉ là má»™t Huyện lệnh, vẫn có quyá»n lợi nói chuyện trên triá»u đình.
Thá»i Ä‘iểm hắn nhìn thấy Nhân Tông, phát hiện sắc mặt Nhân Tông có chút khó coi, Trần Nguyên nói má»™t câu: "Vạn tuế, sá»± tình Tô cô nÆ°Æ¡ng, vi thần đã là m thá»a đáng rồi, có phải là vạn tuế nên Ä‘i xem hay không?"
Nhân Tông do dá»± má»™t chút, cuối cùng vẫn khoát tay áo, nói: "Không Ä‘i, hôm nay không có thá»i gian, má»™t lát nữa bá»n Thái úy sẽ đến gặp trẫm, Thế Mỹ, TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vÆ°Æ¡ng không dám tá»›i kinh thà nh."
Trần Nguyên nghe xong vẫn không ngạc nhiên, đây là sá»± tình trong dá»± liệu, TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng VÆ°Æ¡ng tất không có can đảm nà y, mặc dù võ nghệ hắn cao siêu hÆ¡n Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng rất nhiá»u.
"Vạn tuế, vi thần cho rằng, giao sự tình Tương Dương vương cho Bao đại nhân xỠlý là được rồi, lúc cần thiết, có thể để cho quân đội phối hợp."
Nhân Tông nghe xong, khẽ gáºt đầu, TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng VÆ°Æ¡ng so sánh vá»›i Nhân Tông, thá»±c lá»±c kém không phải ná»a lần hay má»™t lần, chỉ cần âm mÆ°u bại lá»™, hắn quả quyết không có cÆ¡ há»™i, nhÆ°ng là m cho Nhân Tông có chút thÆ°Æ¡ng cảm là , TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vÆ°Æ¡ng đã phản bá»™i Nhân Tông.
Thở dà i một tiếng, ném đi một tia thương cảm trong lòng, Tương Dương vương đã chạm đến điểm mấu chốt của Nhân Tông, cho nên, lúc nà y đây, Nhân Tông có vẻ rất kiên quyết.
Hắn nhìn thoáng qua Trần Nguyên, nói: "Thế Mỹ, ngÆ°á»i Liêu quốc lại đến, Liêu Hứng Tông muốn trao đổi sá»± tình biên cảnh hai nÆ°á»›c cùng vá»›i trẫm, hắn nói rất khách khÃ, hi vá»ng chúng ta có thể là m ra một caÌi biên cảnh song phÆ°Æ¡ng Ä‘á»u có thể tiếp nháºn, vÄ©nh viá»…n không xâm phạm lẫn nhau."
Trần Nguyên cÆ°á»i ha ha má»™t tiếng, nói: "Vạn tuế cứ nói cùng vá»›i hắn, dá»±a theo giá»›i hạn Tiêu thái háºu lúc trÆ°á»›c và tiên hoà ng xác định là được."
Khóe miệng Nhân Tông hiện lên dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, nói: "Ta cÅ©ng váºy ý tứ nà y, hiện tại lÃnh má»›i của trẫm vẫn chÆ°a thể chuẩn bị tốt, sá»± tình Ä‘Ã m phán, liá»n do ngÆ°Æ¡i đến phụ trách."
Trần Nguyên lÄ©nh mệnh, nói: "Vâng, xin há»i vạn tuế, vị trá»ng thần nà o Liêu quốc đến đây váºy?"
Trên mặt Nhân Tông Ä‘á»™t nhiên hiện lên vẻ quái dị, nói: "Liêu quốc Cá»u VÆ°Æ¡ng Tá» Gia Luáºt Niết Cô Lá»—, còn có cả Công Chúa của bá»n hắn, Gia Luáºt LÅ© Linh."
Trên mặt Trần Nguyên láºp tức biến thà nh trắng rồi, giống nhÆ° bị má»™t tiếng sét đánh và o giữa đỉnh đầu.
Nhân Tông hiển nhiên nhìn ra nét dị thÆ°á»ng trên mặt Trần Nguyên, đối vá»›i câu chuyện giữa Trần Nguyên và Gia Luáºt LÅ© Linh, tuy ngÆ°á»i Liêu quốc giữ rất nghiêm máºt, nhÆ°ng từ khi Gia Luáºt LÅ© Linh sinh hạ đứa bé kia ra, đứa bé kia cháºm rãi lá»›n lên, cà ng ngà y cà ng thanh tú, thoạt nhìn khẳng định chÃnh là má»™t ngÆ°á»i Tống, dần dần đã không thể dấu diếm nữa.
Nhân Tông đương nhiên biết rõ toà n bộ quá trình câu chuyện nà y, nhưng hắn không nói gì thêm, nhẹ nhà ng vung tay lên, nói: "Có một số việc, ngươi luôn phải giải quyết, đi đi."
Trần Nguyên ôm quyá»n trong sá»± hoảng hốt, nói: "Vâng."
Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i ra khá»i hoà ng cung, trong lòng Trần Nguyên rất phức tạp, hắn muốn Ä‘i gặp Gia Luáºt LÅ© Linh, đã nghÄ© từ rất sá»›m rồi.
NhÆ°ng hắn có má»™t chút sợ hãi, sợ hãi trông thấy khuôn mặt lúc trÆ°á»›c, ba năm rồi, khuôn mặt còn thanh tú giôÌng nhÆ° lúc trÆ°á»›c không? Thá»i Ä‘iểm nhìn thấy nà ng, câu đầu tiên mình nên nói, rốt cuá»™c là nói cái gì? Nà ng sẽ tha thứ cho mình sao?
Trần Nguyên không biết, tháºt sá»± không biết.
Ban đầu, thá»i Ä‘iểm ở Liêu quốc, hắn chỉ cho rằng Gia Luáºt LÅ© Linh là nốt chấm Ä‘á»™c đáo trong cuá»™c Ä‘á»i của mình, hoặc là nói thà nh tá»±u khi mình Ä‘i Liêu quốc.
Hắn cho rằng sau khi mình rá»i khá»i Liêu quốc, hoà ng đế sẽ láºp tức tìm má»™t ngÆ°á»i nam nhân gả con gái, sau đó là không có bất kỳ liên quan gì đến mình, theo thá»i gian trôi qua, bá»n hắn Ä‘á»u trở thà nh má»™t Ä‘oạn sá»± việc xen và o giữa sinh mạng đối phÆ°Æ¡ng, mặc dù đã từng oanh oanh liệt liệt, mặc dù đã từng khắc cốt ghi tâm, nhÆ°ng tất cả Ä‘á»u đã Ä‘i qua.
NhÆ°ng, thá»i Ä‘iểm hắn biết rõ Gia Luáºt LÅ© Linh không láºp gia đình, còn vì hắn sinh ra má»™t đứa trẻ, tâm tình Trần Nguyên không cách nà o hình dung, một trò chÆ¡i lÆ¡ đãng, lại là m cho hắn lÆ°ng Ä‘eo khoản nợ cả Ä‘á»i, vô pháp hoà n lại.
Hắn nghÄ© tá»›i chuyện cho Gia Luáºt LÅ© Linh má»™t cái công đạo, nghÄ© tá»›i tất cả phÆ°Æ¡ng thức xá» lý Ä‘oạn cảm tình giữa bá»n hắn trong lúc đó, tháºm chà nghÄ© tá»›i, nếu nhÆ° thá»i Ä‘iểm mình đứng ở trÆ°á»›c mặt nà ng, bị nà ng dùng má»™t kiếm đâm rách lồng ngá»±c, cÅ©ng sẽ không có ná»a câu oán háºn.
Hiện tại nà ng đến đột nhiên như thế, lại là m cho Trần Nguyên có chút trở tay không kịp.
Trần Nguyên hốt hoảng lên xe ngá»±a, Hà n Kỳ nhìn sắc mặt của hắn, có chút kinh ngạc há»i: "Chưởng quầy, đây là ngà i là m sao váºy?"
Trần Nguyên lấy tay gõ cá»a xe má»™t cái, nói: "Äi dịch trạm."
Äại Tống đối vá»›i những khách quý từ phiên thuá»™c quốc hoặc là quốc gia khác đến kia, giôÌng nhau, Ä‘á»u an bà i bên trong dịch trạm tại Biện Kinh, Ä‘iá»u kiện tại đây cá»±c kỳ không tệ, có thể so sánh vá»›i má»™t Ãt khách Ä‘iếm lá»›n ở Biện Kinh, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên, so vá»›i Tân Nguyệt sÆ¡n trang, nó còn kém và i cấp báºc.
Thá»i Ä‘iểm Trần Nguyên Ä‘i và o dịch trạm, quan viên dịch trạm đón chà o từ rất xa, nói: "Ai ui, Phò mã gia, ngà i đã tá»›i rồi à ? Ngà i muốn gặp sứ thần kia à ? Hạ quan sẽ gá»i đến cho ngÆ°Æ¡i."
Quan viên nà y, Trần Nguyên đã chứng kiến, có lẽ là hai năm trÆ°á»›c, thá»i Ä‘iểm hắn mang theo Gia Luáºt Niết Cô Lá»— Ä‘i và o khách Ä‘iếm của mình, chÃnh mình còn phải gá»i hắn là đại nhân, thá»i gian hai năm không gặp nhau, chức quan của hắn dÆ°á»ng nhÆ° lại cao má»™t Ãt, nhÆ°ng hiện tại hắn phải gá»i mình là đại nhân.
Trần Nguyên từ trên xe ngựa đi xuống, nói: "Không cần, khách nhân Liêu quốc đang ở nơi nà o? Ngươi nói cho ta biết, ta tự mình đi là được."
Quan viên chỉ má»™t ngón tay vá» phÃa căn nhà hai tầng, nói: "Äang ở nÆ¡i đó, hạ quan Ä‘i cùng ngà i nhé?"
Trần Nguyên nhẹ nhà ng lắc đầu, nói: "Không cần, ngươi vội và ng việc của ngươi, tự ta đi là được rồi."
BÆ°á»›c chân cháºm rãi tiếp cáºn, đáy lòng lại bắt đầu trầm trá»ng hÆ¡n, bốn phÃa giống nhÆ° Ä‘á»™t nhiên tÄ©nh lặng lại, trong đầu của hắn Ä‘ang nhá»› lại từng ly từng tý tình cảnh lúc trÆ°á»›c.
Khi hắn và Gia Luáºt Niết Cô Lá»— tưởng rằng địch nhân sẽ Ä‘uổi giết tá»›i, chuẩn bị liá»u chết đánh cược má»™t lần, Gia Luáºt LÅ© Linh cưỡi ngá»±a lá»›n, trong tay mang theo trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng, cứ nhÆ° váºy hiện ra trong tầm mắt của hắn.
Hắn còn nhá»› rõ lần đầu tiên tại "Äệ nhất gia" Liêu quốc, bởi vì đánh nhau cùng TrÆ°Æ¡ng TâÌm Nguyên và Ngô Hạo, bị Gia Luáºt LÅ© Linh chá»™p toà n bá»™ thủ hạ tiểu nhị và o đại lao, bá»™ dạng Gia Luáºt LÅ© Linh lúc ấy rất đắc ý, nói má»™t câu "chÆ¡i ngÆ°Æ¡i", vẻ con vẫn hiện rõ mồn má»™t trÆ°á»›c mắt hắn.
Còn có, thá»i Ä‘iểm mình rá»i khá»i Liêu quốc, nà ng hung hăng quáºt mình má»™t nhát, cùng vệt nÆ°á»›c mắt chảy xuống từ khóe mắt nà ng, Trần Nguyên luôn luôn không quên.
BÆ°á»›c chân của hắn cà ng ngà y cà ng cháºm, giống nhÆ° là con Ä‘Æ°á»ng bằng phẳng rất khó Ä‘i, má»—i má»™t chân Ä‘Æ°a ra, Ä‘á»u cần hắn dùng hết dÅ©ng khÃ.
"Xoẹt zoẹt!"
Cá»a kia bá»—ng nhiên mở ra, một đứa trẻ hai tuổi lảo đảo chạy ra ngoà i, vừa cÆ°á»i vừa quay đầu lại, hai chân nhá» ra sức chạy, căn bản mặc kệ phÃa trÆ°á»›c có đồ váºt gì.
Äứa trẻ đâm đầu và o trong ngá»±c Trần Nguyên, mắt thấy sắp ngã sấp xuống, Trần Nguyên vá»™i và ng vÆ°Æ¡n tay ra ôm lấy hắn, trong phòng truyá»n tá»›i má»™t giá»ng nói quen thuá»™c và lạ lẫm: "Niệm Trần, không nên chạy loạn!"
Giá»ng nói kia lại là m cho lòng Trần Nguyên run lên, Niệm Trần, đứa bé nà y gá»i là Niệm Trần?
Má»™t khuôn mặt quen thuôc Ä‘i theo đằng sau đứa bé kia, thá»i Ä‘iểm Trần Nguyên trông thấy khuôn mặt Gia Luáºt LÅ© Linh, cả ngÆ°á»i Ä‘á»u ngây dại.
Gia Luáºt LÅ© Linh cÅ©ng nhìn thấy hắn, thần sắc vốn sững sá», tiếp theo, trên mặt biến hóa đủ loại biểu lá»™.
Hai ngÆ°á»i Ä‘á»u không nói gì, giá» khắc nà y, Trần Nguyên Ä‘ang suy nghÄ© gì, hắn cÅ©ng không biết, trên Ä‘Æ°á»ng đến, hắn đã xếp đặt thiết kế vô số lá»i kịch, nhÆ°ng rõ rà ng không có má»™t từ nà o, không có má»™t chữ nà o có thể nói ra, hai tay của hắn ôm tháºt chặt đứa trẻ trong ngá»±c, con mắt nhìn Gia Luáºt LÅ© Linh, phảng phất nhÆ° là muốn thấy rõ má»—i má»™t chá»— biến hóa trên mặt nà ng.
Äứa bé kia nằm trong ngá»±c Trần Nguyên, rõ rà ng yên lặng không dãy, cÅ©ng không có khóc rống, chỉ là chÆ¡i đùa ngón tay của mình trong ngá»±c Trần Nguyên, cÅ©ng không quấy rầy không khà giữa hai ngÆ°á»i lá»›n.
Không biết qua thá»i gian bao lâu, Gia Luáºt LÅ© Linh bá»—ng nhiên Ä‘i tá»›i, má»™t tay theo Ä‘oạt đứa trẻ trong ngá»±c Trần Nguyên, miệng nói: "ÄÆ°a cho ta!"
Trần Nguyên không dám dùng sức, cÅ©ng không muốn vi phạm ý của nà ng, ngoan ngoãn trả đứa trẻ cho nà ng, đồng thá»i lôi kéo tay Gia Luáºt LÅ© Linh, nói: "Công Chúa!"
Sắc mặt Gia Luáºt LÅ© Linh nhÆ° sÆ°Æ¡ng lạnh, trầm giá»ng nói: "Trần đại nhân, xin ngÆ°Æ¡i buông ra, ta bây giá» là sứ giả Liêu quốc, nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i có cá» Ä‘á»™ng là m loạn gì đối vá»›i ta, ta sẽ Ä‘i đến chá»— hoà ng đế của các ngÆ°Æ¡i tố cáo ngÆ°Æ¡i."
Tà i sản của conem_bendoianh
Chữ ký của conem_bendoianh
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
15-05-2013, 08:56 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
Chương 505: Bị đánh
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Trần Nguyên không buông tay, nói: "Ta không buông, ngươi hãy nghe ta nói mấy câu, chỉ mấy câu thôi, được không?"
Gia Luáºt LÅ© Linh nói: "Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i là đến vì công sá»±, có thể Ä‘i tìm Cá»u ca, lần nà y ta chỉ mượn danh nghÄ©a Ä‘i sứ Äại Tống, dẫn đứa trẻ thăm quan Biện Kinh, sá»± tình trao đổi cùng các ngÆ°Æ¡i, do Cá»u ca phụ trách."
Äầu Trần Nguyên hiện tại không quá tỉnh táo, vá»™i và ng nói: "Không phải ta tá»›i tìm các ngÆ°Æ¡i nói vá» công sá»±."
Gia Luáºt LÅ© Linh nói trÆ°á»›c má»™t câu: "Váºy thì cà ng không có cái gì để nói chuyện, thả ta ra, bằng không thì ta sẽ không khách khà vá»›i ngÆ°Æ¡i."
Trần Nguyên lắc đầu, nói: "Không được, ngươi để cho ôm đứa trẻ một tý, sau đó chúng ta từ từ nói chuyện, được hay không?"
Gia Luáºt LÅ© Linh bá»—ng nhiên cÆ°á»i má»™t hồi, cÆ°á»i rất thê lÆ°Æ¡ng, há»i: "Cho ngÆ°Æ¡i ôm đứa trẻ? Trần Thế Mỹ, đứa nhá» nà y có quan hệ vá»›i ngÆ°Æ¡i hả?"
Thá»i Ä‘iểm Trần Nguyên Ä‘ang nghÄ© ngợi nên dùng cá»› gì để trấn an tâm tình của nà ng, bá»—ng nhiên cảm giác mình dÆ°á»›i chân không còn chá»— đứng, tiếp theo, thân thể nặng ná» ngã lăn trên đất, hắn "há»±" má»™t tiếng, thiếu chút nữa không thở nổi.
Chá» thá»i Ä‘iểm hắn phục hồi tinh thần lại, Gia Luáºt LÅ© Linh đã ôm đứa trẻ chạy tá»›i cá»a lá»›n.
Trần Nguyên chỉ nghe đến đứa bé kia há»i: "MeÌ£, hắn là ai váºy?"
"NgÆ°á»i xấu, ngÆ°á»i xấu nhất thiên hạ."
Trần Nguyên chẳng quan tâm hình tượng gì, sau khi bò từ trên mặt đất dáºy, thân thể nhảy lên một caÌi, liá»n phóng vá» hÆ°á»›ng cá»a lá»›n, thân thể vừa má»›i đến cá»a, Gia Luáºt LÅ© Linh đã đá má»™t cÆ°á»›c tá»›i, cả ngÆ°á»i hắn lại ngã nhà o xuống đất.
Lúc nà y đây là từ thang lầu tầng ba té xuống, là m cho Trần Nguyên cảm giác toà n thân Ä‘au Ä‘á»›n, cá»a lá»›n thoáng má»™t tý đã bị đóng lại, bên trong truyá»n đến tiếng Gia Luáºt LÅ© Linh cà i then cá»a.
"Trần huynh, không sao chứ?"
Má»™t cánh tay lá»›n thò ra, từ bên cạnh giúp đỡ hắn đứng dáºy, khuôn mặt anh tuấn của Gia Luáºt Niết Cô Lá»— hiện ra tại trÆ°á»›c mặt Trần Nguyên.
Trần Nguyên cố gặng nhịn Ä‘au Ä‘á»›n trên ngÆ°á»i, cÅ©ng không nói cái gì nữa.
Mình ở trÆ°á»›c mặt Gia Luáºt LÅ© Linh dáºp đầu cầu xin tha thứ, bị đánh con cháu cÅ©ng không có vấn Ä‘á» gì, là mình nợ nà ng.
NhÆ°ng ở trÆ°á»›c mặt Gia Luáºt Niết Cô Lá»—, Trần Nguyên muôÌn giữ gìn hình tượng của mình, cÅ©ng là hình tượng của Äại Tống.
"Cá»u VÆ°Æ¡ng Tá», đã lâu không thấy, thân thể VÆ°Æ¡ng gia có tốt không?" Y phục trên ngÆ°á»i Trần Nguyên nhìn vá» phÃa trên có chút cháºt váºt, nhÆ°ng trên mặt của hắn lại treo đầy dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, giống nhÆ° cái gì cÅ©ng chÆ°a từng phát sinh.
Äoạn thá»i gian nà y, Gia Luáºt Tông Nguyên và Äại Tống liên lạc vô cùng máºt thiết, tại lãnh địa của hắn, hiệp há»™i buôn bán của Trần Nguyên đã muốn mở không Ãt hiệu buôn, cho nên, những lá»i nà y hoà n toà n chÃnh là lá»i khách sáo dÆ° thừa.
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— nghe xong, cÆ°á»i má»™t tiếng rồi nói: "Là m phiá»n Trần huynh rồi, thân thể phụ vÆ°Æ¡ng không tệ, nghe nói Tống triá»u hoà ng đế đã để cho Trần huynh đến trao đổi sá»± tình biên giá»›i cùng tiểu đệ?"
Trần Nguyên nói: "Tin tức của Cá»u VÆ°Æ¡ng TỠđúng là tháºp phần linh thông, vừa rồi tại hạ mÆ¡Ìi nháºn được ý chỉ của hoà ng thượng, không nghÄ© tá»›i, Cá»u VÆ°Æ¡ng Tá» nhanh nhÆ° váºy đã thu được tiếng gió rồi, tháºt sá»± là để tại hạ vô cùng bá»™i phục."
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— rất cao hứng, vá»— vá»— bả vai Trần Nguyên, nói: "NhÆ° váºy cÅ©ng tốt, nói nhÆ° thế nà o thì chúng ta cÅ©ng có má»™t Ä‘oạn thá»i gian kết hợp, ta tin tưởng nhất định có thể trao đổi ra một caÌi kết quả cùng Trần huynh.â€
“Liêu Tống mấy năm liên tục chiến tranh, là m cho dân chúng song phÆ°Æ¡ng Ä‘á»u khốn khổ không chịu nổi, nếu hai bên chúng ta nà y có thể biến chiến tranh thà nh tÆ¡ lụa, sá»± tình biên cảnh được Ä‘Ã m luáºn thá»a đáng, cÅ©ng là tạo phúc cho muôn dân trăm hoÌ£ trong thiên hạ."
Sắc mặt Trần Nguyên bá»—ng nhiên nghiêm chỉnh, nói: "Cá»u VÆ°Æ¡ng Tá» nói đúng, kỳ tháºt, ta cảm thấy sá»± tình vô cùng Ä‘Æ¡n giản, lúc trÆ°á»›c Ä‘Ã n phán đã giá»›i hạn quy định biên giá»›i song phÆ°Æ¡ng chúng ta cá»±c kỳ rõ rà ng, chỉ cần chúng ta theo minh Æ°á»›c cÅ©, ký má»™t bản má»›i, chẳng phải là tất cả Ä‘á»u vui vẻ sao?"
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— biến sắc, hắn tuy hợp tác cùng Tống triá»u, nhÆ°ng đó là vì phòng ngừa Liêu Hứng Tông giao vị trà hoà ng đế cho Gia Luáºt Hồng CÆ¡, trong lòng hắn muôÌn thà nh láºp, chÃnh là đại Khiết Äan quốc, không có gì khác Liêu Hứng Tông.
NhÆ°ng hắn vẫn chÆ°a thể lá»™t hết mặt nạ ở đây, trÆ°á»›c tiên là hồi phục bình thÆ°á»ng, sau đó liá»n cÆ°á»i ha ha, nói: "Ha ha ha, Trần huynh nói giỡn rồi, nếu Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy, còn cần huynh đệ chúng ta đến nói chuyện là m gì?"
Trần Nguyên cÅ©ng cÆ°á»i cÆ°á»i nhìn hắn, không đáp lá»i.
Hiện tại hắn rất vui vẻ, tuy gặp mặt Gia Luáºt LÅ© Linh là m cho mình hết sức cháºt váºt, nhÆ°ng tốt xấu cÅ©ng đã gặp nà ng, nà ng rất tốt, Ãt nhất thân thể vẫn rất tốt, đứa trẻ cÅ©ng rất tốt, cái nà y lại là m cho lòng Trần Nguyên thoải mái hÆ¡n không Ãt.
Nà ng bây giá» vẫn còn ở Biện Kinh, xem ra còn phải ngây ngốc má»™t thá»i gian ngắn, cái nà y lại là m cho Trần Nguyên cảm giác được mình có rất nhiá»u cÆ¡ há»™i, là m má»™t và i Ä‘iá»u để Ä‘á»n bù thÆ°Æ¡ng tổn mình tạo ra vá»›i nà ng.
Nếu nhÆ° nà ng có thể tha thứ cho mình, Trần Nguyên hi vá»ng nà ng có thể lÆ°u lại.
Chá»— Triệu à hiện tại không cần cân nhăÌc, lá»— hổng đã được mở ra, giải đê trong lòng Triệu à sụp đổ, chỉ là vấn Ä‘á» thá»i gian.
Mà Nhân Tông, ở phÆ°Æ¡ng diện nà y, yêu cầu đối vÆ¡Ìi mình cÅ©ng không phải rất cao, chỉ cần mình không biến Triệu à thà nh tiểu lão bà , Nhân Tông sẽ không nhúng tay và o chuyện nhà mình.
Nếu nhÆ° Gia Luáºt LÅ© Linh không muốn lÆ°u lại, Trần Nguyên cÅ©ng hi vá»ng nà ng có thể buông háºn thù đối vá»›i mình, cuá»™c sống của nà ng có lẽ sẽ vui vẻ má»™t chút.
Trên Ä‘Æ°á»ng từ dịch trạm trở vá», Trần Nguyên má»™t má»±c tá»± há»i nên giải quyết vấn Ä‘á» giữa mình và Gia Luáºt LÅ© Linh nhÆ° thế nà o.
Äối vá»›i Trần Nguyên mà nói, đây là má»™t nan Ä‘á», so vá»›i Ä‘Ã m phán cùng Gia Luáºt Niết Cô Lá»— còn khó khăn hÆ¡n, bởi vì Ä‘Ã m phán cùng Gia Luáºt Niết Cô Lá»— tháºt ra là một caÌi hình thức mà thôi, Nhân Tông hiện tại đã nghÄ© đến chuyện đánh Liêu quốc, có lẽ Liêu quốc cÅ©ng muốn kiếm thêm Ãt lợi từ Äại Tống, là m cho bá»n há» có thể thuáºn lợi vượt qua nguy cÆ¡.
Thù háºn giữa Tống Liêu quá sâu, trên cÆ¡ bản không có khả năng giải quyết hòa bình, cho nên, việc Ä‘Ã m phán, chỉ là một thủ Ä‘oạn để song phÆ°Æ¡ng che dấu tai mắt ngÆ°á»i tại trÆ°á»›c khi chiến tranh mà thôi.
Trần Nguyên mở tiệc chiêu đãi Gia Luáºt Niết Cô Lá»—, ngà y mai má»i hắn đến Tân Nguyệt sÆ¡n trang là m khách, song phÆ°Æ¡ng tá»± ôn chuyện cÅ© trÆ°á»›c.
Äây cÅ©ng là thủ Ä‘oạn che dấu tai mắt ngÆ°á»i, trong lòng Trần Nguyên hi vá»ng, chÃnh là ôn chuyện cùng Gia Luáºt LÅ© Linh, vá» phần Gia Luáºt Niết Cô Lá»—, tiểu tá» nà y lúc mình ở Liêu quốc thiếu chút nữa đã là m mình chết.
Hắn muốn lợi dụng đủ má»i loại thủ Ä‘oạn, chế tạo đủ loại cÆ¡ há»™i, chỉ cần có thể là m cho mình và Gia Luáºt LÅ© Linh má»—i ngà y gặp mặt, nà ng sẽ nghe mình nói má»™t phen.
Thá»i Ä‘iểm Ä‘i và o Tân Nguyệt sÆ¡n trang, Trần Thế Trung đã trở lại, thá»i Ä‘iểm hắn viết thÆ° cho Trần Nguyên, đã đến Triá»u Tiên, cho nên chỉ vá» cháºm hai ngà y so vá»›i ngá»±a Ä‘Æ°a tin.
"Äại ca!" Trần Thế Trung chứng kiến Trần Nguyên trở vá», rất là cao hứng.
Trần Nguyên cÅ©ng chú ý tá»›i, lần nà y Trần Nguyên trở vá», bên ngÆ°á»i không phải dẫn Minako và VÆ°Æ¡ng Tuệ kia, mà là hai khuôn mặt hoà n toà n má»›i.
Nếu là ngà y thÆ°á»ng, hắn tất nhiên sẽ trêu chá»c và i câu, nhÆ°ng hôm nay Trần nguyên tháºt sá»± không có tâm tình, khẽ gáºt đầu vá»›i Trần Thế Trung, nói: "Ừm, đã trở lại rồi à ? Theo ta và o trong phòng, ta há»i ngÆ°Æ¡i má»™t việc."
Trần Thế Trung nhìn bá»™ dạng Trần Nguyên, có chút kinh ngạc, há»i: "Äại ca, ngÆ°Æ¡i đánh nhau vá»›i ngÆ°á»i ta à ?"
Trần Nguyên trừng mắt liếc hắn má»™t cái, nói: "Không phải ta đánh nhau vá»›i ngÆ°á»i, là ta bị ngÆ°á»i đánh."
Lá»i nà y nói ra là m tất cả má»i ngÆ°á»i trong sÆ¡n trang giáºt mình không thôi, bá»n hắn tháºt sá»± không nghÄ© ra được, cái thà nh Biện Kinh nà y hiện tại còn có ai dám đánh Trần Nguyên, ánh mắt Ä‘á»u quăng tá»›i hÆ°á»›ng Hà n Kỳ.
Hà n Kỳ hiện tại xác thá»±c là là m hết pháºn sá»±, nên nói thì nói, không nên nói, hắn không nói câu nà o.
Trần Nguyên cÅ©ng không giải thÃch, cánh tay kéo Trần Thế Trung và o trong phòng đằng sau, đóng cá»a phòng liá»n há»i: "Thế Trung, trong khoảng thá»i gian ngÆ°Æ¡i ở Äông Doanh nà y, đã Ä‘i qua bao nhiêu địa phÆ°Æ¡ng?"
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
17-05-2013, 09:31 AM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
ChÆ°Æ¡ng 506: Hai ngÆ°á»i cùng đâm (1+2)
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Trần Thế Trung suy nghÄ© má»™t chút rồi nói: "Ngoại trừ mấy khu vá»±c mặt phÃa bắc không có liên lạc ra, những địa phÆ°Æ¡ng khác ta Ä‘á»u Ä‘i qua rồi, đại ca, ngÆ°Æ¡i có vấn Ä‘á» gì cứ việc há»i ta."
Trần Nguyên gáºt đầu, nói: "NgÆ°Æ¡i Ä‘em tình huống kinh tế Äông Doanh hiện tại nói vá»›i ta má»™t chút."
PhÆ°Æ¡ng diện nà y, Trần Thế Trung đã sá»›m Ä‘iá»u tra qua, hắn đã mở ba gian cá»a hà ng tại Äông Doanh, lần nà y trở vá», đầu tiên là vì xin chỉ thị Trần Nguyên vá» sá»± tình 100 chiếc thuyá»n lá»›n, một phÆ°Æ¡ng diện khaÌc, chÃnh là xin chỉ thị bÆ°á»›c phát triển cho mình vá» sau.
Hiện tại, Ä‘iá»u kiện kinh tế Äông Doanh cÅ©ng không phải là Nháºt Bản ngà y sau, thá»i Ä‘iểm thủy triá»u toà n cầu hóa cuốn tá»›i, Nháºt Bổn có thể thoải mái tìm được các loại tà i nguyên bá»n hắn cần.
NhÆ°ng ở thá»i đại nà y, ngÆ°á»i Nháºt Bản bị vây ở trên bốn hòn đảo nhá», trình Ä‘á»™ cuá»™c sống tÆ°Æ¡ng đối kém, chỉ là có má»™t váºt bá»n hắn rất nhiá»u, đó chÃnh là bạc.
Trần Thế Trung nói cho Trần Nguyên, thá»i Ä‘iểm hắn chứng kiến trong phủ từng ngÆ°á»i quyá»n thế và tÆ°á»›ng quân Nháºt Bản Ä‘á»u dùng chén Ä‘Ä©a và bát Ä‘Å©a là m bằng bạc, tháºt sá»± là cảm giác được má»™t loại nghèo khó xa xỉ.
Äây cÅ©ng chÃnh là nguyên nhân vì sao thÆ°Æ¡ng Ä‘á»™i ngÆ°á»i Tống nhiá»u lần bị ngÆ°á»i Äông Doanh ăn cÆ°á»›p, bá»n hắn lại vẫn Æ°a thÃch Ä‘i Äông Doanh nÆ¡i đó buôn bán hà ng chứ không chịu Ä‘i chá»— khác, bởi vì giá trị bạc chá»— đó xa xa không cao bằng Äại Tống.
Má»™t thá»›t vải vóc giống nhau, nếu nhÆ° tại Triá»u Tiên có thể bán má»™t lượng bạc mà nói, đến Äông Doanh chÃnh là ba lượng, lợi nhuáºn trong chuyện nà y tÆ°Æ¡ng đối khả quan, đủ để cho những thÆ°Æ¡ng nhân kia mạo hiểm.
Äông Doanh cÅ©ng có thổ địa, trong đó cÅ©ng không thiếu khu đất là m ruá»™ng tốt.
NhÆ°ng tất cả Ä‘á»u nằm trong tay những ngÆ°á»i có quyá»n thế kia, cuá»™c sống dân nghèo và võ sÄ© bình thÆ°á»ng tÆ°Æ¡ng đối khó khăn, ChÃnh vì cuá»™c sống bá»n há» khó khăn, cho nên cái loại tánh mạng ở trong mắt những võ sÄ© kia, tháºt sá»± rất không đáng tiá»n.
Trần Thế Trung đánh giá đối vÆ¡Ìi những võ sÄ© kia là : "Quả thá»±c không phải ngÆ°á»i."
Sau khi Trần Nguyên nghe xong, thá»i gian rất lâu không lên tiếng, hắn Ä‘ang suy nghÄ© vá» hình thức hai quốc gia Triá»u Tiên và Äông Doanh hiện tại.
Theo ý nà o đó mà nói, thá»i kì Triá»u Tiên nà y, bất kể là tại kinh tế thá»±c lá»±c quốc gia, hay là phÆ°Æ¡ng diện chÃnh sách hệ thống, Ä‘á»u Æ°u việt hÆ¡n so vá»›i Äông Doanh.
Hai quốc gia có địa phÆ°Æ¡ng rất giống nhau, thổ địa của bá»n hắn Ä‘á»u táºp trung ở trong tay những ngÆ°á»i có quyá»n thế, bất đồng chÃnh là , quốc vÆ°Æ¡ng Triá»u Tiên có năng lá»±c Ä‘iá»u khiển cả quốc gia, mà Thiên hoà ng Äông Doanh, lại chỉ là má»™t đồ trang trÃ.
Cho dù là Mạc Phủ cÅ©ng không thể bắt từng quan lại và tÆ°á»›ng quân Ä‘á»u thần phục mình.
Cái nà y liá»n quyết định, nếu quả tháºt đánh nhau mà nói, ngÆ°á»i Triá»u Tiên có thể váºn dụng lá»±c lượng cả quốc gia, mà ngÆ°á»i Äông Doanh lại không là m được Ä‘iểm nà y.
Trần Thế Trung thâÌy Trần Nguyên không nói lá»i nà o, liá»n nhá» giá»ng há»i má»™t câu: "Äại ca, 100 con thuyá»n kia định bán, hay là không bán?"
Ngón tay Trần Nguyên Ä‘ang gõ gõ cái bà n, nghe nói nhÆ° thế, láºp tức ngừng lại, con mắt nhìn Trần Thế Trung, nói: "Bán, ngÆ°Æ¡i nói cho bá»n hắn biết, 100 con thuyá»n cần Ãt nhất thá»i gian má»™t năm rưỡi má»›i có thể xuống biển, hÆ¡n nữa, mua bán quá lá»›n, cần bá»n hắn giao tiá»n đặt cá»c trÆ°á»›c, ba thà nh."
Trần Thế Trung gáºt gáºt đầu, nói: "Bá»n hắn còn muốn nguyên bá»™ vÅ© khÃ."
Trần Nguyên nói: "Cho bá»n hắn, cho bá»n hắn thứ tốt nhất, để cho chÃnh bá»n hăÌn phái ngÆ°á»i đến Biện Kinh kiểm hà ng."
Trần Thế Trung nghe xong lá»i nà y, liá»n cÆ°á»i má»™t chút, nói: "Tốt, ta trở vá» sẽ đáp lá»i bá»n hắn."
Bá»™ dạng thái Ä‘á»™ của hắn rất tÃch cá»±c, là m cho Trần Nguyên hoà i nghi, Trần Nguyên thay đổi thần sắc, gắt gao theo dõi hắn, há»i: "Nói Ä‘i, có phải là bá»n hắn cho ngÆ°Æ¡i chá»— tốt gì rồi hay không?"
Trần Thế Trung cÅ©ng rất trá»±c tiếpnói: "Äại ca, ngà i không biết đâu, Fujiwara Äệ Tam Lang vô cùng khách khÃ, cho ta má»™t rÆ°Æ¡ng bạc, còn Ä‘Æ°a ta bốn nữ tá» Äông Doanh."
Nói đến đây, hắn bá»—ng nhiên có vẻ rất hÆ°ng phấn, nói: "Äại ca, những nữ tá» Äông Doanh nà y tháºt sá»± rất hăng hái, ta đã nói vá»›i ngÆ°Æ¡i rồi, công phu của các nà ng, Ä‘ảm bảo ngÆ°Æ¡i thá» qua má»›i biết được cái gì là hưởng thụ chÃnh thức!"
Trần Nguyên nghe đến đó, liá»n tát má»™t cái và o vai hắn, nói: "Váºy mà không biết dẫn cho ca mấy ngÆ°á»i trở vá»!"
Trần Nguyên thuá»™c dạng chuá»™t, móng vuốt mèo vừa biến mất liá»n quên lợi hại của mèo, trong nháy mắt ngắn ngủn, Æ°u thÆ°Æ¡ng Gia Luáºt LÅ© Linh mang đến cho hắn cÅ©ng đã tiêu tán rồi, nghe Trần Thế Trung tán dÆ°Æ¡ng nữ nhân Äông Doanh nhÆ° thế, Trần nguyên tháºt sá»± có chút Ãt ngứa ngáy.
Trần Thế Trung sá» sá» chá»— mình bị đánh, nói: "Sao có thể chứ, đại ca, ngÆ°Æ¡i xem hai nữ nhân Äông Doanh vừa rồi nhÆ° thế nà o? Äó là huynh đệ đặc biệt mang vá» cho ngÆ°Æ¡i đấy!"
Trần Nguyên lúc nà y má»›i thoả mãn cÆ°á»i má»™t chút, nói: "Ừm, không tệ, buổi tối ta không Ä‘i nữa, bảo đám tiểu nhị đến nhà tắm phÃa sau Ä‘un cho ta Ãt nÆ°á»›c, lại bảo Hà n Kỳ Ä‘i Phò mã phủ, nói đối vÆ¡Ìi Công Chúa, ta Ä‘i….ta Ä‘i…."
Trần Thế Trung vội và ng nói: "Nói ngà i đi chỗ Tôn đại nhân ở, như thế nà o?"
Trần Nguyên láºp tức tán dÆ°Æ¡ng hắn má»™t câu: "Äó là má»™t chủ ý tốt, Thiển Thu nhà của ngÆ°Æ¡i không nói cái gì à ?"
Trần Thế Trung ưỡn eo má»™t cái, nói: "Nà ng dám, nếu nà ng dám nói má»™t tiếng, ta láºp tức bá» nà ng vỠđằng sau, không thiếu ngÆ°á»i chá» ta sủng ái kìa."
Trần Nguyên cÆ°á»i ha ha má»™t tiếng, nói: "Váºy là tốt rồi, nói tháºt, tuy nha đầu Thiển Thu kia rất là m cho ta chán ghét, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i phải nhá»› kỹ, nà ng là đi theo ngÆ°Æ¡i khi ngÆ°Æ¡i vẫn chÆ°a phát đạt, không nên quá phận, bảo tiểu nhị là m việc cho ta Ä‘i."
NÆ°á»›c nong nóng chảy trên ngÆ°á»i, mùi thÆ¡m cánh hoa trà n ngáºp trong cháºu, phảng phất nhÆ° nhiệt Ä‘á»™ ấm áp Ä‘ang trà n ngáºp trong xÆ°Æ¡ng cốt, lại là m cho Trần Nguyên cảm giác được thoải mái dị thÆ°á»ng, cả ngÆ°á»i chìm hết trong cháºu.
Trong lòng rất chá» mong, xem mỹ nữ Äông Doanh có thể mang đến cho mình dạng mừng rỡ gì, quốc tuý (tinh hoa văn hoá của đất nÆ°á»›c) Nháºt Bản rốt cuá»™c có phải là cÅ©ng nhÆ° ngà y sau, không lÆ°Æ¡ng thiện nhÆ° Tống triá»u chứ?
Äang suy nghÄ©, má»™t đôi tay má»m mại đã khoác lên trên bá» vai Trần Nguyên, bắt đầu nhẹ nhà ng xoa nắn, không nhẹ, không nặng, tháºp phần thÆ° thái.
Trần Nguyên mở to mắt xem xét, hai nữ tá» xa lạ không biết và o đây từ luÌc naÌ€o, má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang mát xa cho mình, ngÆ°á»i khác Ä‘ang cá»i quần áo.
Äồng thá»i, các nà ng vẫn còn dùng tiến Nháºt trò chuyện vá»›i nhau, Trần Nguyên không nghe rõ, xem hình dạng của các nà ng, hình nhÆ° là thảo luáºn vá» tÆ°á»›ng mạo mình, vá» Ä‘iểm nà y, Trần Nguyên có lẽ là tÆ°Æ¡ng đối tá»± tin.
Chỉ má»™t lát sau, hai nữ nhân Ä‘á»u đã thoát khá»i má»™t tầng trói buá»™c cuối cùng trên ngÆ°á»i, các nà ng cùng nhau bÆ°á»›c và o trong cháºu tắm của Trần Nguyên, thân thể chăm chú dán lên trên ngÆ°á»i Trần Nguyên, cÅ©ng không có Ä‘á»™ng tác gì dÆ° thừa, hai caÌi đầu Ä‘Æ°a tá»›i cùng má»™t chá»—, liếm láp lồng ngá»±c Trần Nguyên, đồng thá»i hai tay cÅ©ng vuốt ve trên dÆ°á»›i.
Quá trình trực tiếp nà y mang cho Trần Nguyên một loại ảo giác, giống như không phải mình đang đùa các nà ng, mà là các nà ng đang chơi đùa mình.
Bất kể như thế nà o, cứ thoải mái là được rồi, Trần Nguyên dứt khoát nhắm mắt lại, hưởng thụ tất cả những gì đang diễn ra.
Hai đầu lưỡi cÆ¡ hồ không buông tha bất luáºn bá»™ vị gì trên thân hắn, từ và nh tai, đến rốn, đầu lưỡi linh xảo chuyển Ä‘á»™ng lại là m cho Trần Nguyên cảm thấy hết sức thoải mái.
Trần Nguyên lúc nà y má»›i biết được, Trần Thế Trung tháºt sá»± đã nói đúng, công phu nữ nhân Nháºt Bản nà y, quả nhiên là lợi hại.
Vẫn chÆ°a có Ä‘á»™ng tháºt, hắn đã có má»™t loại xúc Ä‘á»™ng muốn láºp tức phóng thÃch tất cả những thứ trong ngÆ°á»i.
Má»™t lát qua Ä‘i, hai nữ tá» Ä‘Æ°a tay lên trên, nắm lấy bắp chân Trần Nguyên, Trần Nguyên hiểu ý, liá»n đứng lên chÃnh giữa bồn tắm, huynh đệ dÆ°á»›i háng kia thoát ra khá»i nÆ°á»›c, ngang nhiên đứng thẳng giữa không khÃ.
Hai nữ tá» má»™t trÆ°á»›c má»™t sau, từ lồng ngá»±c và phÃa sau lÆ°ng Trần Nguyên, đồng thá»i phát Ä‘á»™ng công kÃch, Trần Nguyên chỉ cảm thấy bốn cái bánh bao má»m Ä‘ang xoa nắn mình, hai cô gái nà y phối hợp, so vá»›i bà mÆ°á»i bốn mÆ°á»i lăm của Bà ng Thái sÆ° còn lợi hại hÆ¡n rất nhiá»u, quả thá»±c là là m cho hắn có má»™t loại cảm giác không chống đỡ được.
Một chân mình bị các nà ng nâng lên, đặt ở bên cạnh bồn tắm, Trần Nguyên bỗng nhiên cảm giác được một cái hang ấm áp bao vây lấy huynh đệ mình.
Hắn cắn chặt răng, Ä‘Æ¡n giản chỉ cần chịu Ä‘á»±ng, không kêu lên má»™t tiếng nà o, bá»—ng nhiên, má»™t đầu lưỡi khác rõ rà ng là đánh úp vá» phÃa chá»— chÆ°a bao giỠđược ai chạm và o, nhẹ nhà ng, linh xảo, cá»±c kỳ gây kÃch thÃch.
Cái nà y lại là m cho hắn không nhịn được nữa, rốt cục cũng kêu lên một tiếng: "À, thoải mái quá!"
Hắn biết rõ, khuya hôm nay, chÃnh mình phải là m nhân váºt chÃnh trong phim ảnh Nháºt Bản kia.
…………….
Thà nh Biện Kinh.
Ngay tại thá»i Ä‘iểm Trần Nguyên rá»i khá»i dịch trạm, trong má»™t gian khách Ä‘iếm không tÃnh là quá lá»›n, hai ngÆ°á»i ngồi ở trong phòng, aÌnh mặt trăng vô pháp chiếu đến, cÅ©ng không đốt đèn.
Không đốt đèn, có hai loại tình huống, má»™t loại là bá»n hắn muốn Ä‘i ngủ, má»™t loại khác, là bá»n hắn Ä‘ang là m, hoặc là đang chuẩn bị là m sá»± tình gì đó không muốn ngÆ°á»i khác nháºn ra.
Hai ngÆ°á»i kia Ä‘á»u ngồi ở trên mặt ghế, cho nên bá»n hắn Ä‘á»u không ngủ, nhÆ° váºy, chỉ còn lại má»™t lá»i giải thÃch.
Giá»ng nói má»™t ngÆ°á»i trong đó có chút khà n khà n, trong bóng tối, hắn duá»—i má»™t tay ra, phảng phất nhÆ° là đưa cái gì đó qua, đồng thá»i nhá» giá»ng nói: "Äây là bản vẽ bản đồ địa hình kho bá»™ VÅ© Kinh cÅ©ng nên."
Má»™t giá»ng nói khác láºp tức nói: "Äa tạ."
Nói xong liá»n muốn nháºn lấy váºt kia, nhÆ°ng ngÆ°á»i lúc trÆ°á»›c lại bá»—ng nhiên rút tay vá» má»™t chút, cái nà y lại là m cho hắn rất kinh ngạc, há»i: "NhÆ° thế nà o? Giá tiá»n không thá»a đáng à ?"
NgÆ°á»i mở miệng trÆ°á»›c nói: "Không phải vấn Ä‘á» giá tiá»n, lão gia chúng ta là m mua bán lần nà y cùng các ngÆ°Æ¡i, không phải xem xét giá tiá»n, Ä‘iểm nà y, các ngÆ°Æ¡i nên rất rõ rà ng.â€
“Cái VÅ© Kinh cÅ©ng nên nà y là má»™t lợi khà để chúng ta đánh bại ngÆ°á»i Äảng Hạng, lão gia chúng ta tặng cho các ngÆ°Æ¡i, vì cái gì? CÅ©ng không phải là vì và i thùng và ng bạc châu báu."
NgÆ°á»i khác cÆ°á»i ha ha má»™t tiếng, nói: "NgÆ°Æ¡i yên tâm, cách Trần Thế Mỹ là m ngÆ°á»i, các ngÆ°Æ¡i nên hiểu rõ, nếu nhÆ° Gia Luáºt LÅ© Linh không trá»™m được VÅ© Kinh cÅ©ng nên, bị Tống triá»u bắt được, Trần Thế Mỹ tất nhiên sẽ nghÄ© ra tất cả biện pháp cứu nà ng ra."
NgÆ°á»i bán VÅ© Kinh cÅ©ng nên vẫn còn có chút do dá»±, tay không chịu buông ra, há»i: "Nếu nà ng trá»™m được thì sao?"
NgÆ°á»i kia láºp tức nói: "Äây chẳng phải là rất tốt sao? Ta và ngÆ°Æ¡i, tất cả Ä‘á»u được vui vẻ rồi, sau khi trở vá», chúng ta sẽ nói VÅ© Kinh cÅ©ng nên là Công Chúa trá»™m ra được, sở dÄ© nà ng có thể thuáºn lợi ra và o, hoà n toà n là nhá» ngÆ°Æ¡i Phò mã gia Tống triá»u chiếu cố, ta nghÄ© cho dù Trần Thế Mỹ có má»™t thân toà n là miệng, hắn cÅ©ng không thể nói rõ rà ng."
Nói xong lÆ¡Ì€i naÌ€y, tay của hắn nhanh chóng vÆ°Æ¡n vá» hÆ°á»›ng địa đồ, nhÆ°ng tay ngÆ°á»i kia lại dùng tốc Ä‘á»™ nhanh hÆ¡n, lui vá» phÃa sau má»™t Ãt, nói: "NgÆ°Æ¡i không cần phải Ä‘oạt, nếu nhÆ° ta không để cho ngÆ°Æ¡i cầm, ta có thể bắt ngÆ°Æ¡i ở cả Ä‘á»i tại chá»— nà y."
Tay chuẩn bị Ä‘oạt địa đồ bá»—ng nhiên ngừng lại, sau đó rụt trở vá», nói: "Ai, cần gì chứ, ta có thể trá»±c tiếp Ä‘i tìm lão gia nhà ngÆ°Æ¡i, đến lúc đó, chỉ sợ ngÆ°Æ¡i không baÌ€n giao cÅ©ng không được."
Trong phòng phát ra má»™t tiếng thở dốc dà y đặc, sau đó, địa đồ cháºm rãi được đẩy tá»›i.
Tay kia cầm lấy, miệng cÆ°á»i ha ha má»™t tiếng, nói: "Kỳ tháºt, chuyện nà y hẳn là có lợi đối vá»›i các ngÆ°Æ¡i, Trần Thế Mỹ bảo vệ đối vÆ¡Ìi VÅ© Kinh cÅ©ng tÆ°Æ¡ng đối nghiêm máºt, thả hai ngà n nhân mã trÆ°á»›c kho bá»™ của Tôn Công Sáng, chỉ huy hai ngà n nhân mã nà y chÃnh là Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng và ngÆ°á»i gá»i là Võ Minh, nếu Gia Luáºt LÅ© Linh bị phát hiện mà nói, chắc chắn không thể Ä‘Ã o thoát."
Trong phòng chỉ có tiếng thở hổn hển dà y đặc, tiếng thở dốc nà y có chút khẩn trÆ°Æ¡ng, dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng lá»™ ra má»™t tia hối háºn, tiếc nuối.
NgÆ°á»i ná» tiếp tục nói: "Cho dù nà ng không trá»™m ra được, các ngÆ°Æ¡i vẫn có thể vặn ngã Trần Thế Mỹ."
NgÆ°á»i bán địa đồ rốt cục thở dà i má»™t tiếng, nói: "Ai, ta Ä‘i đây, ta hi vá»ng chuyện nà y vÄ©nh viá»…n trở thà nh bà máºt, lão gia nhà ta chắc chắn không thể nói, ta cà ng sẽ không nói, nếu tiết lá»™ mà nói, cÅ©ng không có bất kỳ chá»— tốt nà o đối vá»›i các ngÆ°Æ¡i."
NgÆ°á»i kia nói: "Không tiá»…n, hôm nay coi nhÆ° chúng ta chÆ°a từng gặp mặt nhau."
NgÆ°á»i bán địa đồ không từ cá»a lá»›n Ä‘i ra ngoà i, mà là đi đến cá»a sổ, nhìn thoáng qua bên ngoà i, thâÌy trên Ä‘Æ°á»ng không ngÆ°á»i Ä‘i Ä‘Æ°á»ng, liá»n thả ngÆ°á»i một caÌi nhảy xuống dÆ°á»›i, cá»a sổ trên lầu cÅ©ng láºp tức được đóng lại.
NgÆ°á»i kia rÆ¡i xuống Ä‘Æ°á»ng, rất không qua cam tâm ngẩng đầu nhìn cá»a sổ vừa rồi má»™t chút, hắn biết rõ, mình là m nhÆ° váºy là bán lợi Ãch Äại Tống, có thể sẽ là m vô số tÆ°á»›ng sÄ© và dân chúng biên quan máu chảy thà nh sông.
Dùng má»™t cái giá lá»›n nhÆ° váºy để đổi lấy việc vặn ngã Trần Thế Mỹ, kết quả đó tháºt sá»± đáng giá sao?
Hắn không biết, hắn chỉ biết đây là mệnh lệnh của "lão gia", chÃnh mình phải chấp hà nh.
Có lẽ, có lẽ ngÆ°á»i ná» nói đúng, hiện tại trÆ°á»›c cá»a phủ kho Ä‘á» phòng rất nghiêm máºt, Gia Luáºt LÅ© Linh muốn lén mang thứ đó ra, chắc chắn là không dá»… dà ng nhÆ° váºy.
ChÃnh mình có nên Ä‘i nhắc nhở Trần Thế Mỹ má»™t tý hay không, để cho hắn tăng phái má»™t chút thủ vệ chá»— phủ kho?
Nghĩ một laÌt, hắn lại lắc đầu, có lẽ là không là m việc đó, hắn biết rõ, Trần Thế Mỹ là ngÆ°á»i rất thông minh, má»™t khi mình nói ra rồi, hắn láºp tức có thể cảm thấy sá»± việc không đúng.
Ung dung thở dà i má»™t tiếng, xả hết cảm giác bị đè nén trong lòng ra, nhìn khắp nÆ¡i trên Ä‘Æ°á»ng không ngÆ°á»i, hắn rốt cục cÅ©ng ngẩng đầu của mình lên, mượn ánh trăng sao mông lung có thể trông thấy, thần sắc Bà ng Hỉ có vẻ hÆ¡i mê mang.
Tại thá»i Ä‘iểm Trần Nguyên đâm sau lÆ°ng đối vÆ¡Ìi Bà ng Cát, Bà ng Cát cÅ©ng đã lặng lẽ Ä‘á»™ng thủ, bá»n hắn có vẻ nhÆ° là rất ăn ý, Ä‘á»u cá»±c lá»±c tránh Ä‘oÌ£ sÆ°Ìc chÃnh diện.
Trong mắt đối phÆ°Æ¡ng, bá»n há» giống nhÆ° là muôÌn bắt con mồi, bá»n hắn lặng lẽ bụp lên, vô thanh vô tức bố trà một caÌi bẫy ráºp là m cho đối phÆ°Æ¡ng vô pháp thoát khá»i, tại trÆ°á»›c khi chÃnh mình khởi Ä‘á»™ng má»™t kÃch trà mạng, táºn lá»±c không kinh Ä‘á»™ng đối phÆ°Æ¡ng.
Äẩy cá»a phòng ra, Trần Nguyên lÆ°á»i biếng duá»—i lÆ°ng mệt má»i, gá»i má»™t tiếng: "Hà n Kỳ, chuẩn bị xe ngá»±a."
Không qua thá»i gian bao lâu, Trần Thế Trung liá»n từ phÃa trÆ°á»›c chạy tá»›i, trên mặt đầy dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nịnh ná»t, há»i: "Äại ca, thế nà o? Hai nữ tá» Äông Doanh nà y không tệ chứ?"
Trần Nguyên nhanh chóng gáºt đầu, nói: "Không tệ, tháºt sá»± không tệ, lát nữa ngÆ°Æ¡i an bà i má»™t tý, để cho các nà ng tiếp khách trong sÆ¡n trang là được rồi. Äúng rồi, danh tá»± nhất định phải là m ra, để cho những tà i tá» phong lÆ°u kia biết, đây là những ngÆ°á»i vượt biển đến đây."
Trần Thế Trung sắc mặt có chút kinh ngạc, ở trong suy nghÄ© của hăÌn, nữ tá» nhÆ° váºy nên giữ lại để mình hưởng thụ mÆ¡Ìi đúng, đợi đến lúc trá»i tối, có thể má»™t mình hưởng thụ, đó má»›i là cuá»™c sống của nam nhân.
Trần Nguyên trông thấy bá»™ dạng hắn, tá»± nhiên là biết rõ hắn Ä‘ang suy nghÄ© gì, cÆ°á»i má»™t chút rồi nói: "Huynh đệ, ta đã nói vá»›i ngÆ°Æ¡i rồi, có má»™t và i nữ nhân, không nên dẫn các nà ng và o trong nhà , có biết không?"
Trần Thế Trung hiển nhiên lĩnh hội ý tứ trong đó, bây giỠhắn còn trẻ tuổi, tuy đã muốn nhúng thân và o bên trong nước bùn, nhưng vẫn còn bảo trì một chút nội tâm thuần khiết.
Hà n Kỳ cũng rất nhanh hiện ra tại trước mặt Trần Nguyên, nói: "Chưởng quầy, xe ngựa đã chuẩn bị tốt rồi."
Trần Nguyên vá»— vá»— bả vai Trần Thế Trung, cÅ©ng không giải thÃch cái gì cùng hắn, Ä‘i nhanh vá» hÆ°á»›ng cá»a ra và o, nói: "Äược rồi, ta nên Ä‘i và o triá»u rồi, hai ngà y nà y ngÆ°Æ¡i ở trong nhà , lo liệu sinh ý má»™t chút, vá» phần sá»± tình hồi âm cho Äông Doanh, cứ đợi mấy ngà y trÆ°á»›c, ta đã bảo Trần Thăng trở lại, chúng ta ngồi cùng nhau, cẩn tháºn thÆ°Æ¡ng lượng má»™t chút mÆ¡Ìi được."
Trên triá»u đình, vẫn là những sá»± tình kia, vẫn là những ngÆ°á»i kia Ä‘ang cãi lá»™n, Trần Nguyên có tá»›i hay không, tháºt sá»± không có gì khác nhau.
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
17-05-2013, 09:39 AM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
ChÆ°Æ¡ng 507: Äể xe lại
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Hiện tại hắn đã kéo đủ danh tiếng rồi, trong tất cả cuá»™c tranh luáºn, hắn bảo trì sá»± trầm mặc của mình, thái Ä‘á»™ nà y là m cho Âu DÆ°Æ¡ng Tu hÆ¡i thất vá»ng, cÅ©ng là m cho TÆ° Mã Quang hÆ¡i kinh ngạc.
Äợi cho tan triá»u, Nhân Tông lại má»™t mình gặp Trần Nguyên, cÅ©ng không biết là bắt đầu từ khi nà o, Nhân Tông giống nhÆ° rất thÃch tại sau khi tan triá»u, má»™t mình nói chuyện cùng vá»›i Trần Nguyên.
Äiá»u nà y đối vá»›i má»™t thần tá» mà nói, ý nghÄ©a là má»™t phần vinh hạnh đặc biệt, trÆ°á»›c kia, phần vinh hạnh nà y đặc biệt thuá»™c vá» má»™t mình Bà ng Cát, hiện tại, dÆ°á»ng nhÆ° là Trần Nguyên đã chiếm Ä‘i số lượng nhiá»u hÆ¡n má»™t Ãt.
Thá»i Ä‘iểm Trần Nguyên Ä‘i theo thái giám gặp Nhân Tông, hắn rõ rà ng cảm giác được Bà ng Cát phóng tá»›i má»™t đạo ánh mắt ác Ä‘á»™c.
Chỉ là , Phò mã gia không thèm quan tâm, ngÆ°á»i ngồi vị trà cao, cÅ©ng không cần thiết phải quan tâm ánh mắt ngÆ°á»i khác nhìn ngÆ°Æ¡i có thuần khiết không.
Là m tốt chuyện mình phải là m, thay Nhân Tông là m tốt chuyện hắn muốn là m, ánh mắt Bà ng Cát lại ác độc hơn gấp trăm lần, cũng chỉ có thể nhìn mà thôi.
Nháºt Bản láºp tức giao cho mình ba thà nh tiá»n đặt cá»c của 100 chiếc chiến thuyá»n, cho dù bá»n hắn còn phải gom góp tiá»n má»™t tý, hai thà nh cÅ©ng có thể có được, đây là số lượng không nhá», có thể trợ giúp Trần Nguyên, cÅ©ng trợ giúp Nhân Tông giải quyết má»™t Ãt việc khó khăn trÆ°á»›c mắt.
"Vạn tuế, vi thần đã liên hệ tất cả xưởng đóng tà u tÆ° nhân Äại Tống rồi, Ãt ngà y nữa sẽ khởi công chế tạo chiến thuyá»n cho ngÆ°á»i Äông Doanh, chuyện nà y tất nhiên sẽ phải dùng đến rất nhiá»u lao Ä‘á»™ng, vi thần cho rằng, Æ°u tiên chiêu má»™ nhân thủ từ bên trong những lÆ°u dân kia, để cho bá»n hắn có má»™t phần công tác, có thể nuôi sống ngÆ°á»i trong gia đình."
Nhân Tông nghe xong liá»n gáºt đầu, nói: "Ừm, ngÆ°Æ¡i suy nghÄ© cÅ©ng coi nhÆ° chu đáo, là m nhÆ° váºy, đám cu li bên trong thà nh cÅ©ng sẽ không phà n nà n cái gì, vấn Ä‘á» nà y, ngÆ°Æ¡i cứ Ä‘i là m, trẫm rất yên tâm vá» ngÆ°Æ¡i."
Nếu nhÆ° chỉ Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy, Trần Nguyên tá»± nhiên không cần phải đến báo cáo cùng Nhân Tông, Trần Nguyên còn có hắn tÃnh toán của hắn, mà tÃnh toán nà y, hắn phải để cho Nhân Tông biết bÆ°á»›c tiếp theo mình muốn là m gì.
BÆ°á»›c tiếp theo Trần Nguyên là m, là vì giang sÆ¡n của Nhân Tông hắn, suy nghÄ© vì sá»± thống trị của Nhân Tông hắn, nhÆ° váºy má»›i có thể tránh má»™t Ãt yếu tố ngá» vá»±c vô căn cứ không tất yếu.
"Thần lo lắng lá»±c lượng Äông Doanh quá lá»›n, nếu bá»n hỠđánh thắng Triá»u Tiên quá dá»… dà ng, chỉ sợ sẽ bất lợi đối vá»›i Äại Tống ta. Thần nghÄ©, hiện tại đặc phái viên Triá»u Tiên đã ở Biện Kinh, không phải là chúng ta có thể thoáng câu thông cùng bá»n há» má»™t tý, lá»™ ra má»™t chút tiếng gió vá»›i bá»n hắn, xem xem Ä‘á»™ng tác của bá»n hắn thế nà o?"
Nhân Tông nghe xong, có chút không thể tin được, hiện tại hắn khá»e mạnh rồi, không riêng gì quân Ä‘á»™i Äại Tống Ä‘ang thoát thai hoán cốt, mà ngay cả ná»™i tâm Nhân Tông đã biến thà nh cá»±c kỳ tá»± tin, Äông Doanh nho nhá» dám Ä‘á»™ng đến mình? Nhân Tông tháºt sá»± không thể tin được.
"Thế Mỹ, có phải ngươi đã quá lo lắng hay không?"
Trần Nguyên nói: "Vạn tuế, có lẽ là lo trÆ°á»›c khá»i hoạ thì tốt hÆ¡n, chúng ta xem Ä‘á»™ng tác Triá»u Tiên trÆ°á»›c má»™t chút, nếu bá»n hắn chịu được đòn đánh phủ đầu, đó là không còn gì tốt hÆ¡n, nếu nhÆ° không, những kia binh sÄ© tuyến hai kia phải bố trà vá» hÆ°á»›ng vùng duyên hải, thủy sÆ° của chúng ta cÅ©ng phải nhanh chuẩn bị má»™t chút má»›i được."
Nhân Tông nghe váºy, nhÆ°ng vẫn chÆ°a tin ngÆ°á»i Äông Doanh sẽ đến trêu chá»c mình.
Äầu tiên, Äại Tống cÆ°á»ng đại hÆ¡n nhiá»u so vá»›i Äông Doanh, vô luáºn vá» nhân khẩu, diện tÃch, kinh tế, hay là số lượng quân Ä‘á»™i, Äông Doanh căn bản không thể so vá»›i Äại Tống.
Hắn lắc đầu, nói: "Những địa phÆ°Æ¡ng vùng duyên hải kia cả ngà y gặp thủy tai, không có mấy ngÆ°á»i nguyện ý Ä‘i, trÆ°á»›c tiên cứ để vấn Ä‘á» nà y xuống má»™t chút.â€
“Vá» phần thủy sÆ° Äại Tống, đợi lÃnh má»›i xây dá»±ng tốt, ngÆ°Æ¡i giúp trẫm bắt đầu xây dá»±ng thủy sÆ°, hiện tại có thể liên lạc má»™t tý vá»›i ngÆ°á»i Triá»u Tiên, nếu nhÆ° bá»n hắn cÅ©ng muốn mua thuyá»n mà nói, đây chẳng phải là cà ng nhiá»u là lÆ°u dân có cÆ¡m ăn rồi?"
Trần Nguyên không phải quân tá» nhÆ° Phạm Trá»ng Yêm, nếu nhÆ° hắn và Phạm Trá»ng Yêm ngay thẳng giống nhau, váºy hiện tại hắn nên sẽ tiếp tục thuyết phục Nhân Tông, nhÆ°ng thá»i Ä‘iểm Trần Nguyên đối mặt vá»›i ý kiến hoà i nghi của Nhân Tông, hắn không có thèm biện luáºn.
Bất kể nhÆ° thế nà o, ngÆ°á»i Äông Doanh nhìn Äại Tống, cho tá»›i bây giá» cÅ©ng chỉ là Trần Nguyên suy Ä‘oán, hắn là tiểu nhân, hắn cho rằng mình nói là được rồi, nếu nhÆ° sá»± tình tháºt sá»± phát sinh, mình cÅ©ng đã nói qua rồi, là Nhân Tông không nghe.
Rất khác biệt, nếu mình giống nhÆ° Phạm Trá»ng Yêm, mạnh mẽ thuyết phục Nhân Tông đáp ứng mà nói, Tống triá»u Ä‘á» phòng nghiêm máºt tại vùng duyên hải rồi, sá»± tình mình suy Ä‘oán có thể sẽ không phát sinh, lúc đó Nhân Tông sẽ cho là mình cÆ°á»ng hà nh yêu cầu hắn là m má»™t chuyện căn bản không cần Ä‘i là m.
Cho nên, Trần Nguyên tuyệt đối sẽ không nhÆ° Phạm Trá»ng Yêm, can gián thẳng thắn Nhân Tông nhÆ° váºy.
Nghe xong lá»i Nhân Tông nói, hắn láºp tức liá»n ôm quyá»n nói: "Vâng, vi thần sẽ Ä‘i tìm sứ thần Triá»u Tiên ngay láºp tức."
Nhân Tông bá»—ng nhiên nhìn hắn má»™t cái, há»i: "NgÆ°Æ¡i Ä‘i đến dịch trạm sứ giả Liêu quốc chÆ°a?"
Trần Nguyên vội và ng nói: "Hồi bẩm vạn tuế, vi thần đã qua đó rồi."
Nhân Tông gáºt gáºt đầu, nói: "Có má»™t số việc ta không muốn nhiá»u lá»i, chuyện của các ngÆ°Æ¡i, ta quản nhiá»u hÆ¡n cÅ©ng không được, đầu tiên là à nhi, ngÆ°Æ¡i biết tình huống Công Chúa hiện tại đấy, nà ng Ä‘ang mang bầu, không thể có bất kỳ sÆ¡ xuất nà o, sau đó là thể diện hoà ng gia, ngÆ°Æ¡i rõ chÆ°a?"
Trần Nguyên hiểu ý tứ lá»i nà y, câu đầu tiên rất Ä‘Æ¡n giản, chÃnh là má»™t lá»i cảnh cáo của phụ thân đối vá»›i con gái mình, cái nà y không cần Nhân Tông nói, Triệu à là lão bà của mình, nà ng mang thai, chÃnh là đứa trẻ của mình.
Coi nhÆ° mình thá»±c xin lá»—i Gia Luáºt LÅ© Linh, muốn trả nợ chÃnh mình sẽ Ä‘i còn, hắn tuyệt đối sẽ không dùng thÆ°Æ¡ng tổn Triệu à má»™t cái giá lá»›n để Ä‘á»n bù Gia Luáºt LÅ© Linh, váºy đối vá»›i hai nữ nhân Ä‘á»u là má»™t loại thÆ°Æ¡ng tổn.
Câu nói thứ hai chÃnh là , phÆ°Æ¡ng thức Trần Nguyên xá» lý chuyện nà y không thể xúc phạm tá»›i thể diện hoà ng gia Äại Tống.
Thể diện hoà ng gia, nói cho cùng cÅ©ng chỉ là mấy cái gì đó hÆ° vô má» mịt, rốt cuá»™c mình là m tá»›i trình Ä‘á»™ nà o má»›i thÆ°Æ¡ng tổn thể diện hoà ng gia, cái nà y cần Trần Nguyên tá»± mình suy Ä‘oán, chuyện nà y có chút khó khăn, chỉ là , so vá»›i Nhân Tông không nói gì, bắt mình Ä‘oán thì vẫn tốt hÆ¡n nhiá»u.
Trần Nguyên cúi đầu, nói: "Vâng, vi thần xin ghi nhớ."
Nhân Tông nói: "Äược rồi, vấn Ä‘á» nà y trẫm không giúp được ngÆ°Æ¡i, tá»± ngÆ°Æ¡i nhìn rồi xá» lý, sá»± tình Ä‘Ã m phán cùng Liêu quốc cÅ©ng không thể để trá»…."
Äó là tuyệt đối không có khả năng, Trần Nguyên là ngÆ°á»i không có lÆ°Æ¡ng tâm, không cần phải trông cáºy và o việc hắn vì Gia Luáºt LÅ© Linh mà buông tha đại kế.
Nếu nhÆ° Gia Luáºt LÅ© Linh tháºt sá»± có mị lá»±c lá»›n nhÆ° váºy, ban đầu hắn đã ở Liêu quốc không trở vá», Trần Nguyên nói: "Vạn tuế yên tâm, vi thần không dám là m trá»… quốc sá»±."
Nhân Tông cuối cùng cÅ©ng thay má»™t gÆ°Æ¡ng mặt cá»±c kỳ dá»… thân, nhá» giá»ng nói: "Xe ngá»±a chở ngÆ°Æ¡i biết tòa nhà Tô cô nÆ°Æ¡ng không? Nếu biết rõ, liá»n để xe ngá»±a ở bên ngoà i, trẫm chÆ°a Ä‘i ngay, đợi buổi chiá»u không có chuyện gì, Ä‘i nhìn má»™t tý má»›i được."
Giữa trÆ°a, Trần Nguyên là không có thá»i gian vá» nhà ăn cÆ¡m, bất kể là sÆ¡n trang hay là Phò mã phủ, ngay cả cÆ¡ há»™i trở vá» liếc mắt nhìn hắn cÅ©ng không có.
ÄÆ¡n đặt hà ng của ngÆ°á»i Äông Doanh vừa đến, nếu lại có thể Ä‘Ã m phán vá»›i ngÆ°á»i Triá»u Tiên, tăng thêm dục vá»ng viá»…n dÆ°Æ¡ng máºu dịch, nghiệp tạo thuyá»n chắc chắn sẽ bùng nổ.
Không riêng gì ngà nh sản xuất tạo thuyá»n, nó tất nhiên sẽ kéo thị trÆ°á»ng sức lao Ä‘á»™ng Äại Tống phát triển, ngoà i ra còn có nghiệp váºn chuyển, thủ công nghiệp, tháºm chà cả sản phẩm công nghiệp quân sá»±, Ä‘á»u có thể được kéo lên.
Có lợi nhất chÃnh là Tống triá»u vừa má»›i đánh thắng Äảng Hạng, nguy cÆ¡ lÆ°Æ¡ng thá»±c đã giảm bá»›t, chỉ số dân tâm cá»±c kỳ cao, nếu nhÆ° lợi dụng tốt, đây tuyệt đối là má»™t cÆ¡ há»™i bay lên, mình phải chuẩn bị sẵn sà ng.
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
19-05-2013, 03:26 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
ChÆ°Æ¡ng 508-509: Con nhÆ° cha
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Chỉ là , mấy cái xưởng đóng tà u hiện tại căn bản vô pháp thá»a mãn nhu cầu ngà y sau cần, Trần Nguyên đã nói qua cùng Ngô chưởng quầy, chuẩn bị thà nh láºp một caÌi xưởng đóng tà u má»›i, xưởng đóng tà u lá»›n nhất tại Phúc Châu.
Còn có cả sá»± tình tiá»n trang, chÃnh mình phải nhanh má»™t chút, nếu quả tháºt tiá»n trang có thể bắt đầu váºn hà nh, sẽ cá»±c kỳ có trợ giúp đối vÆ¡Ìi việc phát triển kinh tế.
HÆ¡n nữa, kinh tế phát triển, cÅ©ng là thá»i cÆ¡ tốt nhất để tiá»n trang khởi bÆ°á»›c.
Quan trá»ng nhất là , hắn buổi chiá»u còn muốn Ä‘i gặp mặt Gia Luáºt LÅ© Linh, cho nên, vấn Ä‘á» hôm nay cần giải quyết, Ä‘á»u phải giải quyết hoà n toà n trong hai canh giá» buổi trÆ°a nà y.
Nhân Tông kia, hết lần nà y tá»›i lần khác, lại còn trÆ°ng dụng xe ngá»±a của Trần Nguyên, tiểu nhị má»›i gá»i tá»›i cÅ©ng không quá quen thuá»™c đối vÆ¡Ìi và i chá»— Trần Nguyên muốn Ä‘i, cho nên, Trần Nguyên cứ việc phóng tốc Ä‘á»™ rất nhanh, đợi thá»i Ä‘iểm tìm được ngÆ°á»i cần tìm, Ä‘Ã m phán xong sá»± tình nên Ä‘Ã m phán, đã đến giá» mùi buổi chiá»u rồi.
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— má»™t má»±c chá» Trần Nguyên bên trong dịch trạm, thá»i Ä‘iểm Trần Nguyên tiến và o dịch trạm, Gia Luáºt Niết Cô Lá»— nhanh chóng đứng dáºy, nói: "Trần huynh, ngÆ°Æ¡i vẫn nhÆ° cÅ©, lúc Ä‘Ã m phán luôn đến phút cuối cùng má»›i đến."
Trần Nguyên ngượng ngùng cÆ°á»i má»™t tiếng, nói: "Cá»u VÆ°Æ¡ng Tá», xin ngà i thứ lá»—i, tại hạ tháºt sá»± là có và i tạp vụ quấn thân, đã bắt VÆ°Æ¡ng TỠđợi lâu."
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— nói: "Ta còn tưởng rằng phải chá» tá»›i thá»i Ä‘iểm buổi tối, Trần huynh má»i Ä‘i sÆ¡n trang má»›i bằng lòng trao đổi cùng tại hạ nữa.â€
“Äúng rồi, Trần huynh, nghe nói trong nhà ngÆ°á»i sẽ láºp tức tăng thêm nhân khẩu rồi, tháºt sá»± đáng mừng, lần tiểu đệ nà y tá»›i vá»™i và ng, cÅ©ng không biết công chúa Ä‘iện hạ đã mang bầu, không chuẩn bị lá»… váºt gì, kÃnh xin Trần huynh thứ lá»—i mÆ¡Ìi được."
Hắn nói rất tự nhiên, nhưng hai con mắt lại nhìn Trần Nguyên từ trên xuống dưới, giống như muốn từ trên mặt Trần Nguyên nhìn ra cái gì đó.
Bên cạnh, mặt Gia Luáºt LÅ© Linh nhÆ° nÆ°á»›c mùa thu, má»™t bá»™ dạng không gợn sóng, từ Trần Nguyên góc Ä‘á»™ lại có thể trông thấy, bà n tay Gia Luáºt LÅ© Linh Ä‘ang nắm lại má»™t chút.
Trần Nguyên nở nụ cÆ°á»i, cÆ°á»i cà ng tá»± nhiên hÆ¡n, nói: "Cá»u VÆ°Æ¡ng Tá» quá khách khà rồi, tình ý huynh đệ giữa ta và ngÆ°Æ¡i thế nà o, không cần khách sáo nhÆ° thế, tÃnh ra thì Công Chúa cÅ©ng săÌp sinh nở rồi, nếu nhÆ° VÆ°Æ¡ng Tá» có thể ở chá»— nà y lâu thêm má»™t Ãt, sẽ có thể uống được chén rượu mừng."
Vẻ mặt Gia Luáºt Niết Cô Lá»— rất mừng rỡ, nói: "Tháºt sá»± là quá tốt, tại hạ tháºp phần nguyện ý, chỉ là ….."
Hắn nói tá»›i chá»— nà y, con mắt nhìn vá» phÃa Gia Luáºt LÅ© Linh, há»i: "Hoà ng muá»™i, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không phải vá»™i vã trở vá» nhÆ° váºy chứ?"
Gia Luáºt LÅ© Linh đứng lên, trong chÆ¡Ìp măÌt liá»n Ä‘i ra ngoà i, nói: "Các ngÆ°Æ¡i nói Ä‘i, ta muốn dẫn đứa trẻ Ä‘i ra ngoà i thăm quan thà nh Biện Kinh."
Con mắt Gia Luáºt Niết Cô Lá»— liếc vá» hÆ°á»›ng Trần Nguyên, Trần Nguyên không đứng dáºy ngăn cản, chỉ nói má»™t câu: "Công Chúa, tiệc buổi tối, má»i Công Chúa đến tham gia."
Gia Luáºt LÅ© Linh ngừng má»™t chút, cÅ©ng không nói gì, sau đó liá»n tiếp tục Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c.
Äợi thá»i Ä‘iểm nà ng giữ đóng cá»a lại, trong phòng chỉ còn lại hai ngÆ°á»i Gia Luáºt Niết Cô Lá»— và Trần Nguyên.
Bá»n hắn Ä‘á»u không nói gì, Trần Nguyên cúi đầu uống trà , Gia Luáºt Niết Cô Lá»— ngồi ở đối diện nhìn hắn, cả cái gian phòng rÆ¡i và o má»™t mảnh yên lặng.
Cứ nhÆ° váºy qua ná»a canh giá», Gia Luáºt Niết Cô Lá»— thiếu kiên nhẫn lên tiếng trÆ°á»›c: "Trần huynh, chúng ta đến để trao đổi công việc, ngÆ°Æ¡i không nói câu nà o nhÆ° váºy, dÆ°á»ng nhÆ° có chút không quá mong muốn?"
Trần Nguyên buông chén trà xuống, há»i: "Ta nói cái gì? NgÆ°Æ¡i biết rõ đứa bé kia là của ta, ngÆ°Æ¡i còn nói nhÆ° váºy, ngÆ°Æ¡i bảo hiện tại ta nói cái gì vá»›i ngÆ°Æ¡i? Vấn Ä‘á» biên giá»›i, chúng ta đã nói rồi, cứ đợi cho ngÆ°Æ¡i và hoà ng thượng chúng ta bà n lại, ta không rõ hiện tại có cái gì để Ä‘Ã m phán nữa?"
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— nhìn Trần Nguyên, nói: "Trần huynh hẳn không phải là ngÆ°á»i nhá» má»n nhÆ° váºy chứ? Ta cho ngÆ°Æ¡i biết, ta nói lá»i vừa rồi không phải chá»c ngÆ°Æ¡i, là trêu tức nà ng, có má»™t số việc phải là m nà ng rá»i Ä‘i, chúng ta má»›i có thể thÆ°Æ¡ng lượng."
Trần Nguyên nhìn chằm chằm và o Gia Luáºt Niết Cô Lá»—, khóe miệng hiện lên đầy ý tứ cÆ°á»i nhạo, nói: "Cá»u VÆ°Æ¡ng Tá», lá»i nà y không cần phải nói, huynh đệ chúng ta không phải ngà y đầu tiên nháºn thức nhau!â€
“Kế hoạch đại kế của chúng ta cÅ©ng không cần gấp gáp áp dụng nhÆ° váºy, ta tháºt sá»± nghÄ© mãi mà không rõ, ta sẽ an bà i cho chúng ta cÆ¡ há»™i trao đổi riêng vá»›i nhau, tại sao ngÆ°Æ¡i phải dùng phÆ°Æ¡ng pháp nhÆ° váºy?"
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— cháºm rãi đứng lên, nói: "Trần huynh, ta sợ thá»i Ä‘iểm ngÆ°Æ¡i an bà i cÆ¡ há»™i cho ta, tất cả Ä‘á»u đã quá muá»™n."
"Sao lại váºy?" Trần Nguyên cau chân mà y lại.
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— nói: "Từ khi đứa bé kia sinh ra, hoà ng bá phụ đối vá»›i hoà ng muá»™i ta rất há» hững, tháºm chà ngay cả bổng lá»™c má»—i tháng cÅ©ng ngừng lại, toà n bá»™ vệ Ä‘á»™i Công Chúa của nà ng cÅ©ng đã bị giải tán, nếu nhÆ° không phải Gia Luáºt Hồng CÆ¡ giúp nà ng, nà ng căn bản không có biện pháp sinh hoạt sung túc nhÆ° váºy."
Trong tâm Trần Nguyên thầm run lên má»™t chút, hắn biết rõ Gia Luáºt Niết Cô Lá»— không thể lừa gạt hắn trong chuyện nà y, liá»n lên tiếng há»i: "Cá»u VÆ°Æ¡ng Tá» nói vá»›i ta chuyện nà y để là m gì? Muốn là m cho ta áy náy hay là hối háºn? Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i muốn, cứ bảo nà ng trở vá», ta cho ngÆ°Æ¡i biết, thá»i Ä‘iểm ta nhìn thấy nà ng, sẽ cảm giác được sá»± áy náy."
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— lắc đầu, nói: "Trần huynh, ta chỉ muốn để cho ngÆ°Æ¡i biết, hoà ng bá phụ đã không để ý tá»›i hoà ng muá»™i trong thá»i gian rất lâu, lúc nà y đây, vì sao lại phái hoà ng muá»™i theo ta cùng Ä‘i, Trần huynh có hứng thú có biết không?"
Trần Nguyên sững sá», xác thá»±c là hắn không nghÄ© đến vấn Ä‘á» nà y, vì sao Liêu Hứng Tông lại phái Gia Luáºt LÅ© Linh đến Äại Tống cùng Gia Luáºt Niết Cô Lá»—?
Chẳng lẽ chÃnh là nhÆ° Gia Luáºt LÅ© Linh nói, bởi vì nà ng muốn mang đứa trẻ đến thăm quan Biện Kinh sao? Lý do nà y tại thá»i Ä‘iểm Trần Nguyên chÆ°a nghÄ© đến Liêu Hứng Tông, hắn rất tin tưởng, nhÆ°ng hiện tại, Gia Luáºt Niết Cô Lá»— nói ra, Trần Nguyên bá»—ng nhiên nghÄ© tá»›i cách Liêu Hứng Tông là m ngÆ°á»i.
Vị hoà ng đế nà y không giống vá»›i Nhân Tông, hắn là ngÆ°á»i khi dá»… ngÆ°á»i đến mức quen, hÆ¡n nữa, trong lòng tháºp phần tà n nhẫn, có khát vá»ng, Nhân Tông có quan niệm gia đình rất dà y đặc, nhÆ°ng Liêu Hứng Tông không có.
Trần Nguyên không nói thêm gì nữa, con mắt nhìn Gia Luáºt Niết Cô Lá»—.
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— mỉm cÆ°á»i, hai tay dang ra, nói: "Ta cÅ©ng không biết, là m Trần huynh bất mãn, tháºm chà ta không biết vì sao lần nà y hoà ng bá phụ lại phái ta tá»›i.â€
“Äoạn thá»i gian nà y, quan hệ giữa Phụ hoà ng ta cùng hoà ng bá phụ rất không tốt, chuyện hợp tác giữa chúng ta, dÆ°á»ng nhÆ° hắn đã nghe được má»™t Ãt tiếng gió, dá»±a theo đạo lý, hắn chắc chắn là không thể để cho ta tá»›i đây."
Trần Nguyên há»i: "Bẫy ráºp?"
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— gáºt đầu, nói: "Ta cảm thấy rất đúng, chỉ là không biết bẫy ráºp lúc nà y đây là dạng gì, ngÆ°á»i hắn muôÌn bắt là ta, hay là Trần huynh."
Trần Nguyên nâng chén trà lên, nói: "Có lẽ là cả hai ngÆ°á»i chúng ta."
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— thở dà i má»™t tiếng, nói: "Tại hạ không sợ, má»™t khi tình thế không ổn, ta sẽ láºp tức rá»i Ä‘i, cùng lắm thì trở vá», là m một cuá»™c cá chết lÆ°á»›i rách, ngược lại, Trần huynh, mồi nhá» rõ rà ng cho thấy là nhắm và o ngÆ°Æ¡i, huynh đệ tháºt sá»± lo lắng thay ngÆ°Æ¡i, sợ ngÆ°Æ¡i rÆ¡i và o nhi nữ tình trÆ°á»ng mà lỡ đại sá»±."
Ãnh mắt Trần Nguyên thả ra má»™t đạo quang mang khác thÆ°á»ng, hắn trầm mặc thá»i gian rất lâu, cuối cùng má»›i nói má»™t câu: "Äa tạ."
…………
Gia Luáºt Niệm Trần hiển nhiên lần đầu tiên cảm nháºn được sá»± phồn hoa của Biện Kinh, hắn Ä‘ung Ä‘Æ°a hai chân nhá» chạy trên Ä‘Æ°á»ng, xuyên qua đám ngÆ°á»i, lÆ°u luyến ở trÆ°á»›c chút Ãt quầy hà ng bán mâÌy caÌi gì đó mà u sắc rá»±c rỡ.
Tuy Gia Luáºt LÅ© Linh đã mua cho hắn rất nhiá»u món đồ chÆ¡i hắn chÆ°a từng thấy qua, nhÆ°ng khi nhìn trúng mâÌy caÌi gì đó hợp ý mình rồi, hắn lại đứng phÃa trÆ°á»›c quầy hà ng không chịu rá»i Ä‘i, đợi thá»i Ä‘iểm sắc mặt Gia Luáºt LÅ© Linh trầm xuống, hắn mÆ¡Ìi cá»±c kỳ không tình nguyện bá» Ä‘i.
TrÆ°á»›c kia, hắn cho rằng chá»— chÆ¡i tốt nhất đúng là Yên kinh, hiện tại má»›i biết được, trên thế giá»›i nà y, thì ra còn có địa phÆ°Æ¡ng nhiá»u thứ để chÆ¡i hÆ¡n Yên kinh.
Gia Luáºt LÅ© Linh cÅ©ng mang vẻ mặt mỉm cÆ°á»i Ä‘i theo hắn, đứa trẻ lá»›n rồi, trong lúc bất tri bất giác đã có thể chạy bá»™, nhìn tÆ° thế hắn chạy bá»™, Gia Luáºt LÅ© Linh cảm thấy rất vui mừng, cảm giác những năm nà y mình vất vả rất đáng giá.
NgÆ°á»i ở bên ngoà i nhìn và o, mấy năm nà y nà ng gặp khó khăn, Ä‘á»u là vì đứa trẻ mang đến, nhÆ°ng Gia Luáºt LÅ© Linh tá»± mình biết, nếu nhÆ° không có đứa trẻ, lúc trÆ°á»›c mình đã chết.
Niệm Trần đi đến trước một quán sách, cầm lấy một quyển sách đến, rất hưng phấn hô: "Mẹ, mẹ, ta muốn cái nà y!"
Sách hắn cầm khá rách nát, ngÆ°á»i bán sách nhìn bá»™ dạng đứa bé nà y rất đáng yêu, cÅ©ng không nói gì thêm, cÆ°á»i cÆ°á»i nói vÆ¡Ìi Gia Luáºt LÅ© Linh Ä‘ang chạy đến: "Cô nÆ°Æ¡ng, đứa nhá» nà y của ngÆ°Æ¡i nhá» nhÆ° váºy đã biết mua sách, lá»›n lên tất nhiên có thể trúng Trạng Nguyên, mua má»™t quyển cho hắn Ä‘i."
Gia Luáºt LÅ© Linh lần nà y lại Ä‘oạt quyển sách ném xuống dÆ°á»›i, há»i: "Không cho phép Ä‘á»c sách, ngÆ°Æ¡i muôÌn sách là m cái gì? Tưởng Ä‘á»c nhiá»u lá»›n lên dá»… gạt ngÆ°á»i hÆ¡n à ?"
Niệm Trần sững sá», rất không tình nguyện nói má»™t câu: "Ta muốn Ä‘á»c mà !"
Gia Luáºt LÅ© Linh Ä‘ang định nói mấy lá»i răn dạy hắn, bên cạnh bá»—ng nhiên có má»™t cánh tay lá»›n duá»—i đến, cầm quyển sách nà ng vừa vứt xuống lên, má»™t giá»ng nói Ä‘Ã n ông vang lên: "Sách nà y bao nhiêu tiá»n?"
Chủ quán há miệng nói: "Tám mươi đồng tiền."
Kỳ tháºt không cần nhiá»u tiá»n nhÆ° váºy, từ năm trÆ°á»›c, kỹ thuáºt in đã mở rá»™ng, giá tiá»n sách vở Äại Tống giảm xuống trên phạm vi lá»›n, nhÆ°ng hắn nhìn thấy Trần Nguyên quần áo hoa lệ, cố tình là m thịt má»™t Ä‘ao, chém thêm Ãt tiá»n.
Trần Nguyên mỉm cÆ°á»i, chÃnh hắn là ngÆ°á»i in ấn báo chÃ, tá»± nhiên biết rõ giá tiá»n sách nà y, từ trong lòng ngá»±c móc ra má»™t thá»i bạc chừng mÆ°á»i lượng, nói: "Cái nà y cho ngÆ°Æ¡i."
Vẻ mặt chủ quán đầy nụ cÆ°á»i khổ, nói: "Khách quan, ngà i đừng nói giỡn, quán sách của ta không có tiá»n lẻt trả cho ngÆ°Æ¡i."
Tay Trần Nguyên vÆ°Æ¡n và o trong ngá»±c lần nữa, hồi lâu má»›i móc ra hai mÆ°Æ¡i lăm đồng tiền, nói: "Không có nhiá»u, chá»— nà y đã đủ cho ngÆ°Æ¡i chÆ°a?"
Hai mÆ°Æ¡i lăm đồng tiền, lợi nhuáºn thiếu Ä‘i má»™t Ãt, nhÆ°ng vừa vặn có thể là m được sinh ý, chủ quán cÅ©ng hiểu mình là m thịt và o ngÆ°á»i biết nhìn hà ng xịn rồi, không nói thêm gì nữa, gáºt đầu nói: "Äược, được, ngà i Ä‘i thong thả."
Trần Nguyên lấy sách tá»›i, Ä‘Æ°a và o trong tay đứa bé kia, đứa trẻ co rụt cánh tay vá» phÃa sau, nói: "Ta không cần phải đồ đạc của ngÆ°Æ¡i, mẹ ta nói ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i xấu."
Trần Nguyên sá»ng sốt má»™t chút, dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i giằng co trên mặt, ngẩng đầu nhìn Gia Luáºt LÅ© Linh, chỉ thấy khóe môi Gia Luáºt LÅ© Linh nhếch lên, hiện ra má»™t tia cÆ°á»i lạnh, nói: "Trần đại nhân cà ng ngà y cà ng oai hÆ¡n rồi, muốn tìm má»™t chá»— có thể né tránh ngÆ°Æ¡i tại Biện Kinh nà y cÅ©ng không thấy đâu."
Trần Nguyên Ä‘i qua, cháºm rãi gần sát ngÆ°á»i của nà ng, rất sợ luÌc naÌ€o đó nà ng lại đánh mình.
Mặc dù nói chÃnh mình nên bị đánh, nên để Gia Luáºt LÅ© Linh đánh và i cái, nhÆ°ng Trần Nguyên vẫn nghÄ©, nếu nhÆ° có thể không đánh thì tốt nhất.
Thá»i Ä‘iểm khoảng cách hai ngÆ°á»i chỉ có má»™t bÆ°á»›c xa, hắn ngừng lại há»i: "LÅ© Linh, tìm má»™t chá»— nói chuyện, được chứ?"
Gia Luáºt LÅ© Linh nói: "Cứ nói ở nÆ¡i nà y Ä‘i."
Con mắt Trần Nguyên thoáng quét nhìn bốn phÃa má»™t tý, há»i: "Tại đây không quá thuáºn tiện, phÃa trÆ°á»›c có má»™t quán trà lâu, chúng ta Ä‘i đến đó, thế nà o?"
Gia Luáºt LÅ© Linh không di Ä‘á»™ng bÆ°á»›c chân, nói: "Trần Thế Mỹ, ta và các ngÆ°Æ¡i hiện tại không có gì không tiện nói, cà ng không có gì phải nói sau lÆ°ng ngÆ°á»i khác."
Trần Nguyên khẽ lắc đầu, nói: "Ta có, ta có rất nhiá»u lá»i muốn nói cùng ngÆ°Æ¡i, cho ta má»™t cÆ¡ há»™i, được không?"
Gia Luáºt LÅ© Linh cÆ°á»i má»™t tiếng khinh miệt, bế Gia Luáºt Niệm Trần lên, nói: "Äi, meÌ£ mang ngÆ°Æ¡i Ä‘i địa phÆ°Æ¡ng khác chÆ¡i, nÆ¡i nà y có ngÆ°á»i xấu."
Nà ng vừa má»›i xoay ngÆ°á»i, bá»—ng nhiên trông thấy xe A Má»™c Äại Ä‘ang đứng phÃa sau nà ng, ngây ngốc cÆ°á»i vá» phÃa nà ng, lại nhìn bên cạnh, còn có rất nhiá»u má»i ngÆ°á»i, rõ rà ng cho thấy là do Trần Thế Mỹ mang đến.
Gia Luáºt LÅ© Linh láºp tức giáºn dữ, quay đầu lại trừng mắt Trần Nguyên, sau đó liá»n buông đứa trẻ xuống, nói: "Niệm Trần, đứng sang má»™t bên, xem meÌ£ đến đánh ngÆ°á»i xấu!" Nói xong liá»n rút roi bên hông mình ra.
NhÆ°ng thá»i Ä‘iểm tay của nà ng vừa má»›i đặt ở bên hông, bá»—ng nhiên má»™t cái quạt sắt đặt ở đầu vai của nà ng, không cảm giác được quạt xếp dùng chút sức lá»±c nà o, cả cánh tay nà ng liá»n truyá»n đến má»™t hồi nhức má»i.
Äồng thá»i, má»™t tay khác vô cùng nhanh chóng duá»—i ra, thoáng má»™t tý đã Ä‘oạt roi ngá»±a bên hông nà ng tá»›i.
Chỉ nhìn Ä‘á»™ng tác hai ngÆ°á»i kia, Gia Luáºt LÅ© Linh liá»n biết mình tuyệt đối không phải là đối thủ của bá»n hắn, trong lòng của nà ng cÅ©ng không sợ hãi, quay đầu nhìn Trần Nguyên, nói: "Trần Thế Mỹ, ngÆ°Æ¡i có gan thì ở chá»— nà y Ä‘á»™ng thủ giết ta Ä‘i."
Trần Nguyên cÅ©ng không để yÌ Ä‘áº¿n nà ng, Ä‘i qua bế Gia Luáºt Niệm Trần lên, nói: "Äi, ta mang ngÆ°Æ¡i đến một địa phÆ°Æ¡ng dá»… chÆ¡i, được không?"
Trong đầu Gia Luáºt Niệm Trần vẫn nhá»› lá»i của mẫu thân, lúc nà y đây kiên quyết không cho Trần Nguyên ôm hắn, bà n tay nhá» bé dốc sức liá»u mạng đẩy lên phÃa trÆ°á»›c, quát: "NgÆ°á»i xấu, ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i xấu!"
Cánh tay Trần Nguyên từ một sạp bán kẹo hồ lô bên cạnh cầm má»™t chuá»—i kẹo hồ lô, vừa để xuống bên cạnh cái miệng nhá» nhắn của hắn, đứa trẻ từ đầu còn mâu thuẫn, nhÆ°ng vị ngá»t thâm nháºp và o miệng, cÅ©ng không tiếp tục đẩy, má»™t lát sau cÅ©ng chỉ chú ý liếm láp kẹo hồ lô, cái miệng nhá» nhắn không kêu má»™t tiếng.
Trần Nguyên cÆ°á»i cÆ°á»i, quay đầu nói vá»›i Gia Luáºt LÅ© Linh: "Còn nói không quan hệ vá»›i ta? Nhìn thấy chÆ°a, rất giống ta, là ngÆ°á»i không có lÆ°Æ¡ng tâm, có kẹo hồ lô liá»n quên meÌ£."
Gia Luáºt LÅ© Linh má»™t câu cÅ©ng không nói, Trần Nguyên chủ Ä‘á»™ng Ä‘i tá»›i, nói: "Chúng ta nói chuyện Ä‘i, chỉ mấy câu thôi, không cháºm trá»… được bao nhiêu thá»i gian đâu."
……
NÆ°á»›c trà xông và o mÅ©i là m cho ngÆ°á»i ta cảm giác được má»™t mùi thÆ¡m ngát, mấy thứ Ä‘iểm tâm trên mặt bà n cÅ©ng tháºp phần tinh sảo, nhÆ°ng Gia Luáºt LÅ© Linh hiện tại giống nhÆ° má»™t pho tượng Pháºt đá, ngồi ở đối diện Trần Nguyên, trên mặt mang theo má»™t loại cÆ°á»i lạnh, há»i: "NgÆ°Æ¡i vì sao không cho những ngÆ°á»i bên ngoà i kia tiến đến? Không sợ ta ở chá»— nà y giết ngÆ°Æ¡i sao?"
Trần Nguyên mỉm cÆ°á»i, từ trong lòng rút ra má»™t thanh Ä‘oản Ä‘ao, Ä‘Æ°a tá»›i trÆ°á»›c mặt Gia Luáºt LÅ© Linh, vừa để xuống vừa nói: "Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i cảm thấy giết ta có thể giải tức giáºn mà nói, hiện tại có thể Ä‘á»™ng thủ."
Nói xong, hắn cầm lấy má»™t khối bánh ngá»t hoa quế, nhét và o trong miệng Gia Luáºt Niệm Trần, nói: "Äến đây, từ từ ăn, không nên để nghẹn."
TrÆ°á»›c mặt Gia Luáºt Niệm Trần không phải nÆ°á»›c trà , mà là má»™t bát cháo ngá»t Trần Nguyên cố ý lại bảo quán trà là m, dùng khẩu vị đứa trẻ để nấu, bởi váºy mà vô cùng phù hợp.
Gia Luáºt LÅ© Linh nhìn Ä‘oản Ä‘ao trên bà n, cÅ©ng không vÆ°Æ¡n ra cầm, nói: "Trần Thế Mỹ, ngÆ°Æ¡i không buông tha ta hả? Ta cÅ©ng đã nhÆ° váºy, ngÆ°Æ¡i còn muốn thế nà o?"
Trần Nguyên sá» sỠđầu Niệm Trần, nói: "Äây là con của ta."
Gia Luáºt LÅ© Linh cá»±c kỳ kiên quyết nói: "Hắn và ngÆ°Æ¡i không coÌ quan hệ gì hết, hắn là của ta, không có hắn, ta căn bản không có khả năng sống đến hiện tại."
Trần Nguyên gáºt đầu, thần sắc rất là ảm đạm, nói: "Ta biết rõ, ta chÆ°a từng hi vá»ng ngÆ°Æ¡i có thể tha thứ cho ta, cà ng không nghÄ© đến chuyện cÆ°á»›p hắn từ ngÆ°Æ¡i, Ä‘iểm ấy, ngÆ°Æ¡i cứ yên tâm, ta chỉ muốn biết rõ, hiện tại ta có thể là m gì để cho ngÆ°Æ¡i thoải mái má»™t Ãt?"
Sắc mặt Gia Luáºt LÅ© Linh cá»±c kỳ lúng túng, nói: "Không cần, chỉ cần ngÆ°Æ¡i không tá»›i quấy rầy chúng ta, ta đã phải cám Æ¡n ngÆ°Æ¡i rồi."
Ãnh mắt Trần Nguyên bá»—ng nhiên đầy thâm tình nhìn Gia Luáºt LÅ© Linh, nói: "Chẳng lẽ không thể cho ta má»™t cÆ¡ há»™i để cho ta Ä‘á»n bù má»™t tý sao? Äể cho ta là m chút gì đó cho ngÆ°Æ¡i, mặc kệ sá»± tình gì, hiện tại ngÆ°Æ¡i cứ mở miệng, chỉ cần ngÆ°Æ¡i có thể nói ra, ta nhất định có thể là m được."
Gia Luáºt LÅ© Linh cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng, nói: "Tốt, ngÆ°Æ¡i theo ta trở lại Yên kinh, má»™t nhà ba ngÆ°á»i chúng ta vÄ©nh viá»…n ở cùng má»™t chá»—."
Cả ngÆ°á»i Trần Nguyên má»m oặt, khẽ tá»±a lÆ°ng vá» phÃa sau, má»™t thân khà lá»±c Ä‘á»u biến mất, trên mặt lá»™ ra vẻ chán chÆ°á»ng.
Kết quả nà y hiển nhiên nằm trong dá»± liệu của Gia Luáºt LÅ© Linh, nà ng dùng ánh mắt trà o phúng nhìn vá» phÃa Trần Nguyên, bên trong phòng láºp tức trầm mặc.
Chỉ có âm thanh Gia Luáºt Niệm Trần cắn Ä‘iểm tâm thỉnh thoảng vang lên, đứa trẻ dùng con mắt ngây thÆ¡ nhìn hai ngÆ°á»i lá»›n trÆ°á»›c mặt, hiển nhiên hắn biết rõ, mẫu thân và tên xấu xa nà y có ân oán vô pháp giải quyết.
Sau má»™t lúc lâu, thân thể Trần Nguyên cháºm rãi ngẩng lên, nói: "Ta biết rõ tâm tình ngÆ°Æ¡i bây giá», khả năng là thá»i Ä‘iểm ta nói những lá»i nà y tháºt sá»± không đúng, nhÆ° váºy được không, mấy ngà y nay ngÆ°Æ¡i cứ ở Biện Kinh cho ta chút thá»i gian, để cho ta có thá»i gian ở cùng đứa trẻ, ta thá», ta sẽ tuyệt đối không để đứa trẻ bị ngÆ°Æ¡i mang Ä‘i."
Lần nà y Gia Luáºt LÅ© Linh không nói gì thêm, nhÆ°ng ánh mắt của nà ng rõ rà ng cho thấy là đang do dá»±.
Trần Nguyên sỠsỠđầu đứa trẻ, nói: "Niệm Trần, ăn ngon chưa?"
Gia Luáºt Niệm Trần gáºt gáºt đầu, giÆ°Æ¡ng mắt lên nhìn Trần Nguyên.
Trần Nguyên cÆ°á»i má»™t chút rồi nói: "Ngà y mai chúng ta mua thêm má»™t Ãt đồ ăn, mang ngÆ°Æ¡i Ä‘i ra bên ngoà i thà nh, vừa ăn vừa chÆ¡i, chÆ¡i diá»u được không?"
Váºt diá»u nà y, hiển nhiên là Gia Luáºt Niệm Trần chÆ°a từng tiếp xúc, hắn há»i má»™t câu: "Diá»u là cái gì? Thú vị không?"
Trần Nguyên nở nụ cÆ°á»i, nói: "Thú vị, có thể bay cao, vô cùng cao, rất cao."
Con mắt Gia Luáºt Niệm Trần nhìn vá» phÃa Gia Luáºt LÅ© Linh, hiển nhiên là đang trÆ°ng cầu ý kiến mẫu thân.
Trần Nguyên cÅ©ng không đợi Gia Luáºt LÅ© Linh trả lá»i, liá»n đứng dáºy nói: "Cứ nhÆ° váºy Ä‘i, xế chiá»u ngà y mai ta lại đến, đúng rồi, ta an bà i cho các ngÆ°Æ¡i má»™t chiếc xe ngá»±a, muốn Ä‘i nÆ¡i nà o, ngÆ°Æ¡i cứ tìm xa phu, hắn là ngÆ°á»i bản địa Biện Kinh, rất quen thuá»™c đối vá»›i tất cả các địa phÆ°Æ¡ng."
Äứng dáºy Ä‘i ra ngoà i cá»a, đến cá»a ra và o, hắn lại ngừng má»™t chút, xoay đầu lại nói: "Nếu có chuyện gì cần giúp đỡ, cứ mở miệng, mặc kệ ngÆ°Æ¡i coi ta trở thà nh ngÆ°á»i nà o, trong mắt của ta, giúp ngÆ°Æ¡i việc Ä‘á»u là việc nên là m."
Thá»i Ä‘iểm thân ảnh Trần Nguyên biến mất khá»i cá»a ra và o quán trà , thần sắc Gia Luáºt LÅ© Linh Ä‘á»™t nhiên có chút hoảng hốt, gÆ°Æ¡ng mặt lạnh lùng nhÆ° băng trong nháy mắt đã tan rã, ánh mắt của nà ng si mê nhìn vá» phÃa trÆ°á»›c, có má»™t chút thống khổ, còn có má»™t chút mê mang không hiểu.
Ngà y mai, nà ng sẽ mang theo đứa trẻ Ä‘i cùng Trần Nguyên chÆ¡i thả diá»u, bởi vì mục Ä‘Ãch của nà ng chÃnh là tiếp cáºn Trần Nguyên, chỉ có tiếp cáºn Trần Nguyên, mình má»›i có thể tiếp cáºn kho bá»™.
Mà lần nà y nà ng tá»›i, chÃnh là vì theo mang bá»™ VÅ© Kinh cÅ©ng nên vá» cho Liêu quốc, đây là nhiệm vụ Liêu Hứng Tông giao cho nà ng.
Liêu Hứng Tông nói, chỉ cần nà ng có thể là m được điểm nà y, quan hệ phụ tỠsẽ trở lại từ trước.
Cái hứa hẹn nà y đối vá»›i Gia Luáºt LÅ© Linh mà nói, tháºt sá»± là cá»±c kỳ quan trá»ng, nà ng khát vá»ng thân tình, khát vá»ng được Liêu Hứng Tông sủng ái giống nhÆ° trÆ°á»›c.
Vốn cho là mình sẽ rất sung sÆ°á»›ng thông qua thÆ°Æ¡ng tổn Trần Thế Mỹ để đổi lấy tất cả những gì mình muốn, nhÆ°ng hiện tại nà ng chợt phát hiện, thá»i Ä‘iểm mình đối mặt vá»›i ngÆ°á»i nam nhân nà y, trong lòng rõ rà ng vẫn còn sóng cuá»™n mãnh liệt nhÆ° váºy.
Äi ra khá»i quán trà , khóe miệng Trần Nguyên lá»™ ra nụ cÆ°á»i thá»a mãn, con ngá»±a má»™t Ä‘Æ°á»ng Ä‘i vá» hÆ°á»›ng Tân Nguyệt sÆ¡n trang.
Trần Nguyên cháºm rãi biến mất tại đầu Ä‘Æ°á»ng, bên trong căn phòng trang nhã của Gia Luáºt LÅ© Linh bá»—ng nhiên có má»™t ngÆ°á»i tiến đến.
Gia Luáºt LÅ© Linh hiển nhiên cÅ©ng không cảm thấy kỳ quái đối vá»›i việc ngÆ°á»i ná» xuất hiện, lên tiếng há»i: "Không phải nói ngÆ°Æ¡i không tá»›i tìm ta sao?"
NgÆ°á»i ná» rất quy củ khom ngÆ°á»i chà o: "Xin Công Chúa thứ tá»™i, sá»± tình tháºt sá»± là rất khẩn cấp, theo tin tức thuá»™c hạ dò xét được, ngay tại vừa rồi, hai ngÆ°á»i Trần Thế Mỹ và Gia Luáºt Niết Cô Lá»— trao đổi gần má»™t canh giá» trong dịch trạm."
Gia Luáºt LÅ© Linh nói: "Có sao đâu, có gì kỳ quái à ? Bá»n hắn vốn là đến để Ä‘Ã m phán mà ?"
NgÆ°á»i ná» nhẹ giá»ng cÆ°á»i má»™t tiếng, nói: "Äà m phán thì không sai, nhÆ°ng chỉ có hai ngÆ°á»i bá»n há» Ä‘Ã m phán liá»n có vẻ có chút không thÃch hợp, ngoà i ra, Công Chúa tháºt sá»± cho rằng tình thế bây giá» cần Ä‘Ã m phán sao?"
Gia Luáºt LÅ© Linh nhÃu mà y lại, nà ng hiểu ý tứ trong lá»i nà y, thá»i Ä‘iểm chÃnh mình đến, Liêu Hứng Tông cÅ©ng đã nói rồi, nếu nhÆ° mình không thể mang VÅ© Kinh cÅ©ng nên vá», những cung ná» và thạch pháo trong chiến đánh bại đấu Lý Nguyên Hạo kia, có thể đánh bại kỵ binh Liêu quốc.
Quân Tống có năng lá»±c dã chiến cùng Liêu quốc ngÆ°á»i, váºy thì ngÆ°á»i Liêu quốc xong rồi.
Gia Luáºt LÅ© Linh suy nghÄ© má»™t chút, há»i: "Ta sẽ nắm chặt thá»i cÆ¡, chá»— ngÆ°Æ¡i thế nà o? Cá»u ca có hoà i nghi ngÆ°Æ¡i không?"
NgÆ°á»i kia nói: "Công Chúa yên tâm, hắn sẽ tuyệt đối không hoà i nghi ta."
Gia Luáºt LÅ© Linh gáºt đầu, nói: "Trần Thế Mỹ cÅ©ng không hoà i nghi ta, ngà y mai hắn muốn mang bá»n ta Ä‘i Tây Giao chÆ¡i thả diá»u, phủ kho Tống triá»u là ở Nam Giao à ?"
NgÆ°á»i ná» vá»™i và ng nói: "Kỳ tháºt, Tây Giao và Nam Giao Ä‘á»u giống nhau, chỉ cần có thể là m cho hắn tin tưởng ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i có thể tiếp cáºn phủ kho, tháºm chà là tiến và o trong quân Ä‘á»™i."
Gia Luáºt LÅ© Linh có chút phẫn ná»™ nói: "Biết rồi, không cần ngÆ°Æ¡i dạy ta là m việc, ngÆ°Æ¡i chú ý chÃnh ngÆ°Æ¡i là được rồi, đừng để Bà ng Cát ở bên ngoà i ăn ngÆ°Æ¡i."
NgÆ°á»i ná» cúi đầu má»™t cái, nói: "Thuá»™c hạ tá»± có chừng má»±c, Trần Thế Mỹ Ä‘Ãch thị là đang đến sÆ¡n trang chuẩn bị tiệc rượu, thuá»™c hạ láºp tức phải đến đấy, bằng không thì sẽ là m cho bá»n hắn hoà i nghi."
……………….
Mấy ngà y kế tiếp, Trần Nguyên tháºt sá»± là giống nhÆ° má»™t phụ thân, mặc dù má»—i ngà y hắn có rất nhiá»u chuyện phải là m, có thể coi là không còn thá»i gian, nhÆ°ng buổi chiá»u Ä‘á»u rút ra má»™t chút thá»i gian nhà n rá»—i đến du ngoạn cùng Gia Luáºt Niệm Trần.
Ở trong quá trình nà y, cảm tình giữa hắn và Gia Luáºt Niệm Trần tăng tiến cấp tốc.
Äứa trẻ chÃnh là nhÆ° váºy, thuá»™c dạng ngÆ°á»i dá»… bị dụ dá»—, thÆ°á»ng xuyên dá»— dà nh hắn, dẫn hắn Ä‘i chÆ¡i đùa khắp nÆ¡i, hắn sẽ coi ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i tốt.
Hiện tại Gia Luáºt Niệm Trần xÆ°ng hô Trần Nguyên cÅ©ng thân cáºn hÆ¡n rất nhiá»u, từ "ngÆ°á»i xấu", biến thà nh "xấu thúc thúc".
Trần Nguyên rất muốn bảo hắn gá»i mình má»™t tiếng cha, nhÆ°ng Gia Luáºt LÅ© Linh không mở miệng, hắn cÅ©ng không tiện mở miệng nói cái gì.
Xấu thúc thúc thì xấu thúc thúc, cho dù hắn gá»i mình má»™t tiếng cha, mình cÅ©ng là má»™t phụ thân không là m trồn trách nhiệm.
Ngoại trừ dẫn con của mình Ä‘i chÆ¡i, hÆ¡n phân ná»a tinh lá»±c còn lại, hắn Ä‘á»u để ở trên sá»± tình tiá»n trang.
Hiện tại, tiá»n trang thá»i đại nà y khẳng định vô pháp phát triển đến đẳng cấp ngân hà ng ngà y sau, Trần Nguyên muốn xây dá»±ng, chÃnh là má»™t khu vá»±c ná»n tảng.
Tại Tống triá»u, rất nhiá»u kẻ có tiá»n, Ä‘á»u để đồng tiá»n nát trong nhà , có Ãt ngÆ°á»i vì phòng ngừa và ng bạc và váºt phẩm quý giá bị ngÆ°á»i khác trá»™m cắp, tháºm chà còn Ä‘Ã o má»™t cái huyệt để giấu tiá»n ở đằng sau nhà .
Chuyện nà y ở trong mắt Trần Nguyên, quả thá»±c là má»™t loại lãng phÃ, bởi vì má»™t khi những và ng bạc kia bị vùi sâu và o trong đất, đã không có gì khác và ng trong đất.
Hắn hi vá»ng tiá»n trang mình thà nh láºp sẽ có thể hấp thu những má» và ng đã bị vùi kia lên, sau đó Ä‘Æ°a cho những thÆ°Æ¡ng nhân kia, để cho tiá»n của hắn có thể được mở rá»™ng cấp tốc ở trong má»™t khoảng thá»i gian ngắn.
Nghiệp vụ cho vay cÅ©ng khó có thể trải rá»™ng ra toà n diện, chỉ có thể giá»›i hạn trong hiệp há»™i buôn bán, trong chút Ãt thÆ°Æ¡ng nhân Trần Nguyên có thể nắm giữ.
Giống nhÆ° Ngô chưởng quầy, muốn là m sinh ý xưởng đóng tháºt tốt rồi, hắn tất nhiên cần rất nhiá»u tà i chÃnh, lúc nà y mình có thể cho hắn vay tiá»n.
Hiện tại không thể giống như những ngân hà ng ngà y sau kia, viên chức nhỠcũng có thể cho vay.
Tháºm chà coi nhÆ° là ngÆ°á»i nà o đó trong hiệp há»™i buôn bán, nếu Trần Nguyên cảm thấy hắn là m mua bán có chút mạo hiểm, cÅ©ng không thể cho hắn vay tiá»n.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, ngoại trừ những thÆ°Æ¡ng há»™ kia ra, Trần Nguyên còn có má»™t khách hà ng lá»›n, chÃnh là Nhân Tông.
Nhân Tông chắc chắn là không biết chủ Ä‘á»™ng mở miệng vay tiá»n hắn, nhÆ°ng Trần Nguyên có thể Ä‘em những số tiá»n nà y, đầu tÆ° xây dá»±ng quân Ä‘á»™i, chỉ cần đánh thắng tráºn, hiệu quả và lợi Ãch trá»±c tiếp và gián tiếp cÅ©ng đã đủ để cam Ä‘oan đầu tÆ° của hắn có thể thu hồi lại vốn.
Giống nhÆ° lần chiến tranh cùng Äảng Hạng, mình đầu tÆ° rất nhiá»u tiá»n trên ngÆ°á»i quân Ä‘á»™i, nhÆ°ng má»™t khi đánh nhau, Nhân Tông sẽ đến tÃnh tiá»n trả cho mình.
Còn có thể Ä‘Æ°a tiá»n vay đến cho chÃnh phủ địa phÆ°Æ¡ng, để cho bá»n há» tiến hà nh xây dá»±ng phÆ°Æ¡ng tiện trụ cá»™t.
Quan niệm nà y hiển nhiên có chút vượt mức quy định rồi, được hay không, Trần Nguyên cũng không dám cam đoan, hắn có ý định thỠmột chút tại Tây Cương của Hạ Từ.
Hiện tại nan Ä‘á» lá»›n nhất Trần Nguyên phải đối mặt, chÃnh là vấn Ä‘á» hấp thu tiá»n gởi và o tiá»n trang, Nhân Tông không muốn ra mặt, cái nà y lại là m cho phÆ°Æ¡ng diện uy tÃn uy tÃn của tiá»n trang giảm bá»›t Ä‘i nhiá»u.
Uy tÃn, váºt nà y rất kỳ quái, cÅ©ng không phải ngÆ°Æ¡i có bao nhiêu tiá»n vốn liá»n có bầy nhiêu uy tÃn.
Nếu nhÆ° Nhân Tông chịu dùng danh nghÄ©a phÃa chÃnh phủ tham gia mà nói, không tốn má»™t phân tiá»n cÅ©ng có uy tÃn, nhÆ°ng hiện tại, Trần Nguyên phải cháºm rãi tÃch lÅ©y.
Trần Nguyên đã nghÄ© tá»›i rồi, vì để cho chÃnh mình uy tÃn Ä‘á»™ cao hÆ¡n má»™t chút, tại má»™t tháng đầu tiá»n trang khai trÆ°Æ¡ng, hắn sẽ chấp nháºn má»™t đám ngÆ°á»i gá»i tiá»n lãi cao ngắn hạn và o tiá»n trang.
Khoản nà y tất nhiên sẽ là m hắn phải chi tiá»n túi ra, nhÆ°ng có thể dá»±ng lên uy tÃn tại dân gian.
Chỉ cần thà nh láºp được uy tÃn, trong tay có má»™t trăm lượng bạc, hắn liá»n dám Ä‘Æ°a ngân phiếu má»™t ngà n lượng ra ngoà i.
Nếu có má»™t ngà y, những sÄ© phu kia Ä‘á»u Ä‘Æ°a tiá»n vùi tại trong háºu viện cho mình rồi, bá»n hắn cÅ©ng sẽ không dám phản đối những gì mình là m nữa.
Kỳ tháºt, có chút sÄ© phu đã Ä‘Æ°a tiá»n cho má»™t Ãt thÆ°Æ¡ng nhân bá»n hắn tin được, nói thà dụ nhÆ° lúc trÆ°á»›c Lữ Di Giản Ä‘em tiá»n giao cho mình, mà Bà ng Cát Ä‘Æ°a tiá»n và o trong tay Hứa mặt rá»—, kể cả Bao Chá»ng, ở tại nông thôn, Ä‘á»u có ngÆ°á»i chuyên môn là m việc buôn bán cho hắn.
NhÆ°ng giữa ngÆ°á»i vá»›i ngÆ°á»i, tÃn nhiệm chung quy là rất có hạn, cho nên, còn có rất nhiá»u sÄ© phu vẫn lá»±a chá»n biến háºu viện nà o đó của mình, ná»›i không dá»… bị ngÆ°á»i phát hiện hoặc nÆ¡i hẻo lánh là địa phÆ°Æ¡ng để mình giấu tiá»n.
Những thÆ°Æ¡ng nhân kia cầm tiá»n, trong lòng bá»n hắn cÅ©ng chỠđợi lo lắng, không biết luÌc naÌ€o những ngÆ°á»i quan lại kia sẽ trả vá», cà ng không biết bá»n hắn sẽ thu lấy bao nhiêu tiá»n lãi.
Một quan hệ cÆ¡ cấu mượn tiá»n để tất cả má»i ngÆ°á»i tin tưởng, và có thể cung cấp má»™t loại đảm bảo tÆ°Æ¡ng đôÌi công bằng, sẽ có thể sinh sôi rất nhanh chóng.
Tiá»n trang tÆ° nhân được phát triển tại Tống triá»u, cÅ©ng laÌ€ do bản thân Tống triá»u đã xuất hiện loại nhu cầu thị trÆ°á»ng nà y.
Hiện tại những việc Trần Nguyên là m, chÃnh là mở rá»™ng cái nhu cầu nà y, thà nh láºp khu vá»±c ná»n tảng nà y cà ng lá»›n hÆ¡n má»™t chút, để cái loại hình kinh tế má»›i xuất hiện nảy sinh ở Tống triá»u nà y phát triển nhanh hÆ¡n má»™t Ãt.
Mặc dù nói hắn chỉ Ä‘Æ°a cho những ngÆ°á»i mình tin được, nhÆ°ng ngân phiếu nho nhá» nhất định phải cho vay, cái nà y phải yêu cầu in ấn, trang giấy, Ä‘á»u phải là công nghệ tiên tiến nhất Äại Tống trÆ°á»›c mắt, không thể giống má»™t tá» giấy chuÌ€i Ä‘Ãt, cứ để trong ngá»±c hai ngà y là nát, cà ng không thể bị ngÆ°á»i khác là m giả quá Ä‘Æ¡n giản.
Chế Ä‘á»™ quản lý ngân phiếu cÅ©ng phải kiện toà n, chỉ có nhÆ° váºy, mÆ¡Ìi có thể bảo đảm tiá»n trang vừa má»›i khởi bÆ°á»›c nà y có thể phát triển tÆ°Æ¡ng đối vững và ng.
Tuyệt đối không thể không có giả ngân phiếu, cho dù thế ká»· hai mÆ°Æ¡i mốt, kiện toà n nhÆ° váºy rồi, ngân hà ng vẫn có lá»— thủng để cho ngÆ°á»i khác chui vaÌ€o, kỹ thuáºt phòng chống đồ giả cao minh nhÆ° váºy, cÅ©ng có thể để cho hà ng giả hoà nh hà nh, tháºm chà tiá»n giả còn hiện ra bên trong ngân hà ng.
Trần Nguyên nghiên cứu thá»i gian rất lâu, cuối cùng quyết định vá» mặt in ấn chá»n dùng cái loại nầy kỹ thuáºt in lồng mà u.
Loại kỹ thuáºt nà y trong nhÆ°ng năm Bắc Tống có lẽ là tÆ°Æ¡ng đối tiên tiến, có thể in lồng mà u, là m ra rất nhiá»u loại mà u sắc bất đồng trên má»™t tấm bản đồ.
Nếu nhÆ° chá»n dùng trang giấy tốt má»™t chút, có thể cam Ä‘oan giá trị chế tạo và giá trị xá» dụng kém nhau không xa mà nói, ngÆ°á»i khác muốn giả tạo sẽ phà má»™t phen công phu.
Theo thá»i gian ngà y từng ngà y trôi qua, những mầm má» xanh nhạt trên ngá»n cây ven Ä‘Æ°á»ng kia đã trổ ra, tất cả kế hoạch của Trần Nguyên cÅ©ng Ä‘á»u tiến triển thuáºn lợi, VÆ°Æ¡ng Luân được chuyển thà nh án há»i chém, bá»n ngÆ°á»i Là Thiết ThÆ°Æ¡ng và Quách Mặc SÆ¡n cÅ©ng bị áp giải vá» ThÆ°Æ¡ng Châu doanh, bây giá» vẫn chÆ°a phải lúc cứu bá»n há» ra.
Bá»n hắn phải phục thi hà nh án má»™t thá»i gian ngắn, đợi cho tất cả má»i ngÆ°á»i quên bá»n há» rồi, Trần Nguyên má»›i có thể đón bá»n hắn từ trong đại lao Ä‘i ra.
VÆ°Æ¡ng An Thạch cÅ©ng đã trở lại, chiến tranh má»›i của Äảng Hạng bá»™c phát nhanh hÆ¡n so vá»›i Trần Nguyên nghÄ©.
VÆ°Æ¡ng An Thạch nói, khoảng chừng sau khi Trần Nguyên trở vá» ná»a tháng, Vệ Mà n gia tá»™c đã Ä‘á»™ng thủ vá»›i Kiên Từơng gia tá»™c ở hÆ°á»›ng tây, thân là Äại vÆ°Æ¡ng Äảng Hạng, Dã Lợi Kiến Ca vì giữ gìn cái gá»i là quyá»n uy Äại vÆ°Æ¡ng, phát binh chinh phạt Vệ Mà n thị, hÆ¡n nữa dùng danh nghÄ©a Äại vÆ°Æ¡ng, hiệu triệu các gia tá»™c quyá»n thế xuất binh tÆ°Æ¡ng trợ, nhÆ°ng không có ngÆ°á»i nà o hưởng ứng hắn.
Dã Lợi Kiến Ca lại phái sứ giả ra, má»™t lần nữa hÆ°á»›ng Tống triá»u báo tin, xin Tống triá»u cho hắn trợ giúp nhất định, để cho hắn có thể giữ gìn Äảng Hạng yên ổn.
Mà Vệ Mà n thị cÅ©ng nhá» VÆ°Æ¡ng An Thạch, hÆ°á»›ng Trần Nguyên Ä‘Æ°a ra yêu cầu, cầu xin Trần Nguyên cung cấp cho bá»n hắn má»™t Ãt lÆ°Æ¡ng thảo.
Lúc nà y đây Tống triá»u tháºt sá»± là tÆ°Æ¡ng đối công bằng, ai cÅ©ng không giúp, Nhân Tông lại để cho quân Ä‘á»™i Äịch Thanh chuẩn bị xuất phát, năm vạn ngÆ°á»i có thể tùy thá»i Ä‘i đến Äảng Hạng, Ä‘á»™i ngÅ© Lý Thế Bân cÅ©ng chuẩn bị kỹ cà ng, phối hợp cùng vá»›i Äịch Thanh.
Äảng Hạng đã là cây chÃn hồng, chỉ cần Tống triá»u khẽ vÆ°Æ¡n tay là có thể thu trái cây nà y và o trong ngá»±c.
Tại trÆ°á»›c khi Äịch Thanh Ä‘i Äảng Hạng, hắn còn có má»™t cuá»™c chiến đấu phải đánh, đó chÃnh là chiến tranh giữa Nhân Tông cùng TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vÆ°Æ¡ng.
TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vÆ°Æ¡ng vì có thể ngồi trên vị trà Nhân Tông mà đã dùng trăm phÆ°Æ¡ng ngà n kế, Trần Nguyên đã biết rõ tất cả, không cần bá»n Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng Ä‘i biểu hiện ra võ nghệ cao siêu, cho TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vÆ°Æ¡ng thá»i gian chuẩn bị nhất định.
MÆ°á»i ngà y trÆ°á»›c, tin tức từ nÆ¡i âÌy truyá»n đến là , TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vÆ°Æ¡ng táºp hợp tất cả lá»±c lượng, hÆ¡n nữa còn chiêu má»™ lÃnh trong toà n bá»™ lãnh địa của mình, chuẩn bị đánh cược má»™t lần.
Tri Phủ địa phÆ°Æ¡ng coi nhÆ° là m hết pháºn sá»±, không muốn đứng ở trên má»™t con thuyá»n cùng TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vÆ°Æ¡ng, tại thá»i Ä‘iểm TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vÆ°Æ¡ng chiêu má»™ lÃnh, hắn đã là m ba chuyện, thứ nhất, báo cáo triá»u đình. ThÆ°Ì hai, thông báo vá»›i tất cả quan viên. Sau đó má»™t mình mang theo cả nhà hÆ¡n ba mÆ°Æ¡i miệng ăn Ä‘i phủ đệ TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vÆ°Æ¡ng, lên tiếng mắng to tại đó.
Äôi khi, Trần Nguyên Chân rất bá»™i phục dÅ©ng khà những sÄ© phu ngay thẳng kia, đồng thá»i cÅ©ng rất háºn bá»n hắn.
Nhân Tông rất tán thưởng đối vÆ¡Ìi Tri Phủ nà y, truy phong chức tÆ°á»›c, tá»± mình sáng tác Ä‘iếu văn, cả quá trình có vẻ là rất bi tráng, hoà ng thượng yêu cầu tất cả văn võ đại thần dùng vị Tri Phủ kia là tấm gÆ°Æ¡ng.
Trần Nguyên không biết ngÆ°á»i khác nghÄ© nhÆ° thế nà o, nhÆ°ng hắn tuyệt đối sẽ không dùng vị Tri Phủ kia là tấm gÆ°Æ¡ng.
ChÃnh mình Ä‘i chịu chết còn chÆ°a tÃnh, còn kéo má»™t nhà già trẻ Ä‘i theo, ở trong mắt hắn, loại ngÆ°á»i nà y chết rồi thì cÅ©ng thôi, còn sống quả thá»±c chÃnh là lãng phà lÆ°Æ¡ng thá»±c.
Bất kể nhÆ° thế nà o, vị Tri Phủ kia chết đã thà nh toà n hai ngÆ°á»i, TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vÆ°Æ¡ng dùng đầu cả nhà hắn tế cá», thá» sẽ bá» hôn quân, mà Nhân Tông, dùng cái chết của hắn, khÃch lệ ba quân tÆ°á»›ng sÄ©, thá» san bằng phản nghịch.
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu , äåâóøêè , “gia pho ma†, bach luyen thanh tien , chususudeuxu , gia khong lich su , gia ma con du 4vn , gia su tum ma ngu , giá không lịch sá» , hoang da tap 782013 , lich su quan su pho ma , nguu pho ma , nguu pho ma gia , òåíäåð , phò mã gia , pho ma gia , pho ma gia 4vn , pho ma gia full , sat than , sở hán tranh bá , so toi thuong ngu pho ma , su thuong de nhat pho ma , su thuong dich pho ma , su thuong pho ma , su thuong pho ma gia , su thuong pho ma nguu , su thuong toi ngu pho ma , su thuong toi nguu , su thuong toi nguu 4nv , su thuong toi nguu 4vn , su thuong toi nguu pho , su thuong toi nguupho ma , su thuÆ¡ng toi nguu , su toi thuong dich nguu , su toi thuong ngu pho ma , su toi thuong pho ma gia , suthuongtoinguu pho ma , suthuongtoinguuphoma , suthuongtoinguuphomagia , sử thÆ°Æ¡Ì£ng 4vn , tìm phò già , tieu su ma nguu , toi nguu , toi nguu dich pho ma , toi nguu pho ma , toi nguu pho ma 4vn , toi nguu pho ma gia , toi ngÆ°u pho ma gia , toi thuong su nguu , too nguu pho ma gia 4vn , tran the mi 4vn , trần thế mỹ 4vn , troÌi naÌ€ng laÌ£i , truyen gia khong lich su , truyen pho ma gia , truyen su thuong nguu , truyensexthoixua , [tg]â—tyÌ.sÆ°.huynh