25-05-2013, 03:08 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
[QUOTE=conem_bendoianh;868557]
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
ChÆ°Æ¡ng 520: Trở vá»
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Trần Nguyên nhìn hắn má»™t cái, há»i: "Hai chủng loại nà o?"
Máºp mạp nói: "Má»™t loại là nhÆ° ngÆ°Æ¡i, và o được, có thể còn sống Ä‘i ra ngoà i, sau đó lại tiến và o, sau đó lại Ä‘i ra ngoà i, sau đó lại tiến và o, ha ha, không nhiá»u lắm, tháºt sá»± không nhiá»u lắm, loại thứ hai chÃnh là nhÆ° ta váºy, và o đây rồi, chết sống cÅ©ng không thể Ä‘i ra được!"
Trần Nguyên nhìn chằm chằm và o ánh mắt hắn, bỗng nhiên nói một câu: "Bây giỠkhông phải ngươi đang đặc biệt muốn chết đấy chứ?"
Máºp mạp kia bị nói toạc ra tâm sá»±, dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i ngụy trang láºp tức không còn gì, cả khuôn mặt biến thà nh vẻ khốn khổ, nói: "CÅ©ng không phải là thế, cho dù là đưa ta đến ThÆ°Æ¡ng Châu doanh, tốt xấu cÅ©ng được sống, trông thấy mặt trá»i, năm năm rồi, ta ngay cả mặt trá»i là tròn hay không cÅ©ng không biết."
Trần Nguyên có thể cảm nháºn được tâm tình của hắn, ngÆ°á»i không sợ chết rất nhiá»u, nhÆ°ng nếu nhÆ° có má»™t cây Ä‘ao treo ở trên đầu ngÆ°Æ¡i, năm năm trá»i, ai cÅ©ng không chịu được.
Trần Nguyên há»i: "NgÆ°Æ¡i đã há»i Ä‘á»™i trưởng nhà lao chÆ°a?"
Máºp mạp nằm rạp cả ngÆ°á»i ở trên giÆ°á»ng, nói: "Há»i, đã sá»›m há»i qua rồi, không ai trả lá»i ta."
Lúc Ä‘ang nói, cá»a nhà lao bá»—ng nhiên mở ra, Triển Chiêu tá»± mình mang theo má»™t Ä‘á»™i nha dịch đến, thu chút Ãt hình cụ đặt ở bên tÆ°á»ng và o trong bao, sau đó đặt má»™t bà n hun hÆ°Æ¡ng trong nhà tù.
Triển Chiêu nói: "Má»i ngÆ°á»i nghe nà y, Ä‘em những quần áo, bÃt tất, còn có chăn, má»n có hÆ°Æ¡ng vị của các ngÆ°Æ¡i ra, Ä‘Æ°a cho ta hun má»™t tý, sá»a sang sạch sẽ giÆ°á»ng chiếu cho ta, nÆ¡i nà y có má»™t cái áo choà ng lụa ngắn tốt nhất, má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u có, các ngÆ°Æ¡i mặc Ä‘i, buổi tối cho các ngÆ°Æ¡i thêm đồ ăn, má»™t bà n thịt dê kho tà u, má»™t Ä‘Ä©a củ lạc, má»™t bình rượu ngon."
Máºp mạp kia sá»ng sốt má»™t chút, há»i: "Triển đại nhân, có phải là hoà ng thượng má»›i đăng cÆ¡ rồi phải không?"
Triển Chiêu không để ý tá»›i hắn, Ä‘i đến bên ngoà i cá»a nhà lao Trần Nguyên, há»i: "Trần huynh, muốn ăn thứ gì?"
Trần Nguyên lại cà ng hoảng sợ, nói: "Nà y, Triển Chiêu, ta cho ngươi biết, ngươi chơi nữa, ta sẽ trở mặt với ngươi!"
Bên ngoà i, má»™t đám nha dịch láºp tức nở nụ cÆ°á»i, Triển Chiêu lắc lắc đầu, nhá» giá»ng nói: "Lần nà y tháºt sá»± là hoà ng thượng và công chúa muốn tá»›i thăm ngÆ°Æ¡i, bằng không thì chúng ta là m những việc nà y là m gì? Thá»±c sá»± đốt hÆ°Æ¡ng cho các ngÆ°Æ¡i má»—i ngà y sao?"
Trần Nguyên lúc nà y má»›i thở má»™t hÆ¡i, nói: "Ta còn tưởng rằng ngÆ°Æ¡i muốn nói vá»›i ta, đây là một lần hưởng thụ cuối cùng rồi, ta không có yêu cầu gì....Äúng rồi, Triển đại nhân, ngÆ°á»i bên cạnh ta rốt cuá»™c xảy ra chuyện gì, vì sao đến hiện tại vẫn chÆ°a phán quyết hắn?"
Triển Chiêu chỉ ngón tay vá» hÆ°á»›ng máºp mạp kia, há»i: "Hắn à ?"
Máºp mạp kia chứng kiến ngón tay Triển Chiêu chỉ tá»›i, láºp tức hiểu Trần Nguyên Ä‘ang nói cái gì vá»›i Triển Chiêu, vá»™i và ng nói: "Triển đại nhân, rốt cuá»™c vấn Ä‘á» của ta thế nà o? Các ngÆ°Æ¡i muốn giết ta cÅ©ng nên giết ta luôn Ä‘i!"
Triển Chiêu thở dà i má»™t tiếng, nói: "Chúng ta tháºt sá»± đã táºn lá»±c, Thế Mỹ, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng biết đấy, hình phạt Äại Tống quy định, muôÌn định má»™t ngÆ°á»i tá» tá»™i, phải có khẩu cung bản thân hắn, còn phải có chứng cá»›, nhân chứng."
Trần Nguyên biết cái nà y, gáºt gáºt đầu nói: "Hắn thiếu cái gì?"
Máºp mạp nghe xong lá»i nà y có chút kÃch Ä‘á»™ng nói: "Äại nhân, ta không thiếu cái gì, ta nháºn hết, hÆ¡n nữa nhân chứng cÅ©ng có, lúc ấy nhiá»u quan binh nhÆ° váºy Ä‘á»u nhìn thấy ta!"
Triển Chiêu thở dà i má»™t tiếng nói: "NhÆ°ng, những quan binh kia còn chÆ°a kịp trở vá», toà n bá»™ đã chết tráºn trên chiến trÆ°á»ng."
Thần sắc máºp mạp kia láºp tức ngÆ¡ ngác ở, cả ngÆ°á»i từ trên ghế ngã xuống, há»i: "Toà n bá»™ chết...rồi? Là m sao có thể? Những ngÆ°á»i kia lên đến hÆ¡n má»™t ngà n, là m sao có thể chết toà n bá»™?"
Triển Chiêu rất đồng tình nhìn hắn một cái, nói: "Bao đại nhân vốn muốn tha cho hắn, nhưng hết lần nà y tới lần khác, miệng của hắn lại cung cấp chứng cứ, không trị được, định tội cũng định không được, cho nên mới một mực kéo đến hiện tại."
Trần Nguyên nhẹ giá»ng há»i má»™t câu: "Không có biện pháp nà o khác sao?"
Triển Chiêu nói: "Còn có hai cách, má»™t là trở lại quê hÆ°Æ¡ng của hắn, tìm ngÆ°á»i nhà hắn, sau đó lại tìm quan viên địa phÆ°Æ¡ng, cam Ä‘oan sau khi hắn ra ngoà i không biêÌt là m chuyện xấu, nhÆ° váºy chúng ta có thể phán quyết nhẹ."
Tinh thần máºp mạp kia láºp tức tỉnh táo lại, nói: "Ta là ngÆ°á»i ThÆ°Æ¡ng Châu, ta là ngÆ°á»i ThÆ°Æ¡ng Châu!"
Triển Chiêu lắc đầu nói: "Ta biết rõ, ta Ä‘i qua rồi, nhÆ°ng năm tuổi ngÆ°Æ¡i đã rá»i nhà đi xa, hiện tại quan địa phÆ°Æ¡ng căn bản không biết ngÆ°á»i nhÆ° ngÆ°Æ¡i, thân thÃch nhà của ngÆ°Æ¡i cÅ©ng Ä‘á»u không muốn bảo đảm cho ngÆ°Æ¡i, cho nên, con Ä‘Æ°á»ng nà y, ngÆ°Æ¡i không Ä‘i thông."
Bá» môi máºp mạp run rẩy hai cái, sau đó nhá»› tá»›i chuyện hắn còn có má»™t cây rÆ¡m rạ cứu mạng cuối cùng, há»i: "Triển đại nhân, còn má»™t biện pháp nữa mà ?"
Triển Chiêu nhìn hắn, nói: "Tìm quan to triá»u đình bảo đảm cho ngÆ°Æ¡i."
Máºp mạp lại má»m nhÅ©n ra, con Ä‘Æ°á»ng nà y cÅ©ng là tá» lá»™, so vá»›i Ä‘iá»u thứ nhất cà ng không thá»±c tế.
Trần Nguyên suy nghÄ© má»™t chút, nhìn hắn rồi nói: "Äại ca, đợi lần nà y ta Ä‘i ra ngoà i, ta sẽ bảo đảm cho ngÆ°Æ¡i."
.....
Thá»i Ä‘iểm Công Chúa bÆ°á»›c và o nhà tù, hai con mắt Ä‘á» bừng, nà ng liếc mắt liá»n nhìn thấy Trần Nguyên, không để ý Nhân Tông đằng sau Ä‘ang bảo nà ng chú ý má»™t Ãt, thoáng má»™t tý liá»n lao xuống báºc thang, chạy đến trÆ°á»›c mặt Trần Nguyên, hô: "Thế Mỹ!"
Cá»a nhà lao đã mở ra, Trần Nguyên lại ngăn nà ng ở cá»a ra và o, nói: "à nhi!"
Triệu à vuốt khuôn mặt Trần Nguyên, nói: "NÆ¡i nà y có ngÆ°á»i nà o khi dá»… ngÆ°Æ¡i không? Những Ä‘á»™i trưởng nhà lao kia có đòi bạc ngÆ°Æ¡i không?"
Lá»i nà y lại là m cho bá»n Triển Chiêu đứng ở bên cạnh hắn không biết nên nói cái gì, đòi Trần Thế Mỹ bạc? Lần đầu tiên có ngÆ°á»i nghÄ© tá»›i, hiện tại ai dám đây?
Trần Nguyên dùng áo tù là m bằng lụa thượng đẳng má»›i phát lau nÆ°á»›c mắt cho Triệu Ã, trên mặt treo vẻ mỉm cÆ°á»i, nói: "Yên tâm Ä‘i, tÆ°á»›ng công của ngÆ°Æ¡i không phải là lần đầu tiên tiến và o đây, nÆ¡i đây Ä‘á»u là ngÆ°á»i quen cÅ©, không có chuyện gì."
Triệu à muốn và o cá»a nhìn tình huống Trần Nguyên ở, Trần Nguyên không cho nà ng tiến đến, nói: "NÆ°Æ¡ng tá», ngÆ°Æ¡i trở vá» Ä‘i, nghe lá»i, hiện tại trong bụng ngÆ°Æ¡i còn có con của chúng ta, ta không muốn để cho nó ở loại địa phÆ°Æ¡ng nà y, biết không?"
Nói tá»›i chá»— nà y, hắn mÆ¡Ìi chợt nhá»› tá»›i, cùng Ä‘i còn có Nhân Tông và Bao Chá»ng, Nhân Tông ăn mặc má»™t thân y phục hà ng ngà y, hiển nhiên là không muốn để cho ngÆ°á»i nÆ¡i nà y biết rõ thân pháºn của hắn, Trần Nguyên thoáng má»™t tý đã quỳ trên mặt đất, nói: "Nhạc phụ đại nhân, tiểu tế lá»— mãng, gây thêm phiá»n toái cho nhạc phụ đại nhân."
Sắc mặt Nhân Tông không dá»… nhìn, có má»™t loại chỉ tiếc rèn sắt không thà nh thép, phẫn ná»™ nói: "NgÆ°Æ¡i biết là tốt rồi, thà nh thà nh tháºt tháºt sống ở chá»— nà y, hai ngà y nữa, ta và Bao Chá»ng sẽ nghÄ© biện pháp, nhìn xem có thể cho ngÆ°Æ¡i trở vá» hay không, à nhi sắp sinh, ngoà i ra, còn có chuyện chá» ngÆ°Æ¡i là m."
Trong lòng Trần Nguyên thầm nghÄ©, chỉ mong lúc đó không quá dà i, nếu thá»i gian dà i, những huynh đệ bên ngoà i kia sẽ bị Lão Bà ng haÌ£ thủ.
"Vâng, tiểu tế hiểu."
Nhân Tông khẽ lắc đầu, nói: "Cứ nhÆ° váºy Ä‘i, sá»± tình ngÆ°Æ¡i và Gia Luáºt LÅ© Linh, có phải là dừng ở đây không?"
Trần Nguyên sá»ng sốt má»™t chút, láºp tức nói: "Chắc là còn, tiểu tế và nà ng vẫn còn."
Triệu à bên cạnh hiển nhiên còn muốn há»i cái gì, nhÆ°ng nghÄ© má»™t chút, láºp tức Ä‘i lên giữ chặt cánh tay Nhân Tông, nhá» giá»ng nói: "Phụ thân đại nhân, không há»i chuyện nà y nữa, được không?"
Nhân Tông thở dà i má»™t tiếng, thá»i Ä‘iểm Ä‘ang muốn cảnh cáo Trần Nguyên và i câu, chợt thấy VÆ°Æ¡ng Triá»u chạy tiến đến nhÆ° gió, thì thầm và i câu tại bên tai Bao Chá»ng, thần sắc Bao Chá»ng Ä‘á»™t nhiên thay đổi, con mắt thả ra má»™t đạo quang mang khác thÆ°á»ng.
Nhân Tông rất hiếu kỳ: "Bao Chá»ng, chuyện gì xảy ra?"
Bao Chá»ng ôm quyá»n, tiếp theo liá»n ghé và o bên tai Nhân Tông, nói: "Vạn tuế, Gia Luáºt LÅ© Linh đã tá»± mình trở lại, bây giá» Ä‘ang ở bên ngoà i Äại Lý Tá»±."
Tà i sản của conem_bendoianh
Chữ ký của conem_bendoianh
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
25-05-2013, 03:11 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
[QUOTE=conem_bendoianh;868557]
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
ChÆ°Æ¡ng 520: Trở vá»
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Nhân Tông nghe xong lá»i nà y, sắc mặt cÅ©ng thay đổi, Gia Luáºt LÅ© Linh đã trở lại? Tại sao nà ng phải trở vá»? Lý do chỉ có má»™t, là nà ng nhá»› đến Trần Thế Mỹ.
Gia Luáºt LÅ© Linh chạy, Nhân Tông có thể trắng trợn Ä‘uổi theo nà ng, có thể bởi vì chuyện của nà ng mà là m khó dá»… Liêu Hứng Tông, nhÆ°ng nà ng đã trở lại, mình nên là m cái gì bây giá»?
Mang và o trong triá»u, đánh năm mÆ°Æ¡i gáºy, sau đó giam nà ng cả Ä‘á»i sao? NhÆ° váºy có vẻ Äại Tống không có khà độ, cÅ©ng có vẻ Nhân Tông không có khà độ.
Gia Luáºt LÅ© Linh là Công Chúa Liêu quốc, mà Nhân Tông đấu cùng Liêu Hứng Tông và i tháºp niên, chÆ°a từng nghÄ© tá»›i chuyện bắt đứa trẻ nhà ngÆ°á»i ta ra đánh để xả giáºn.
Cho nên, hắn nhất thá»i không xác định được chú ý, suy nghÄ© má»™t chút má»›i nói vá»›i Bao Chá»ng: "Dẫn nà ng đến gặp trẫm!"
Trần Nguyên không biết chuyện gì xảy ra, tất cả má»i ngÆ°á»i bên cạnh Ä‘á»u không biết, Nhân Tông nhìn Trần Nguyên, cuối cùng má»›i nói má»™t câu: "Trần Thế Mỹ, ngÆ°Æ¡i tháºt sá»± phiá»n toái!"
Tổn thÆ°Æ¡ng trên ngÆ°á»i Gia Luáºt LÅ© Linh vẫn chÆ°a tốt, đứng ở trong Phủ Khai Phong, nha dịch hai bên tay cầm bổng, mặt không biểu tình đứng ở phÃa trong, cái nà y lại là m cho Gia Luáºt Niệm Trần chÆ°a từng chứng kiến tráºn thế nhÆ° váºy cảm thấy hÆ¡i sợ hãi, bà n tay nhá» bé của hắn chăm chú lôi kéo quần áo mẫu thân, toà n bá»™ thân hình Ä‘á»u dá»±a và o đùi Gia Luáºt LÅ© Linh.
Nhân Tông, Bao Chá»ng, còn có cả Triệu Ã, cùng má»™t chá»— Ä‘i và o trong công Ä‘Æ°á»ng.
Nhân Tông không muốn để cho Triệu à đến, nhưng Triệu à không đồng ý, trong lòng rất muốn đến xem xét rốt cuộc Công Chúa Liêu quốc nà y là dạng gì.
Trong lúc nà ng nâng cao bụng phình, liếc nhìn Gia Luáºt LÅ© Linh, ánh mắt hai nữ nhân giao thoa má»™t chút trên không trung, chỉ trong nháy mắt ngắn nhÆ° váºy, dÆ°á»ng nhÆ° các nà ng Ä‘á»u hiểu rõ thân pháºn của đối phÆ°Æ¡ng.
Tiếp theo, các nà ng như là rất có ăn ý, ánh mắt dần dần dịch chuyển trên thân thể đối phương.
Gia Luáºt LÅ© Linh nhìn vá» phÃa bụng Triệu Ã, mà Triệu à thì nhìn chằm chằm và o Gia Luáºt Niệm Trần ngồi má»™t bên.
Nhân Tông Ä‘i và o trong, phất tay nói: "Äây không phải thăng Ä‘Æ°á»ng, Bao ái khanh, để cho đám nha dịch rút lui Ä‘i."
Bao Chá»ng gáºt đầu, chỉ lÆ°u lại Triển Chiêu cùng mấy thị vệ võ nghệ cao cÆ°á»ng, toà n bá»™ những nha dịch hù dá»a ngÆ°á»i kia Ä‘á»u được cho lui xuống.
Gia Luáºt LÅ© Linh quỳ gối xuống, giá»ng nói rất vững và ng: "Liêu quốc sứ giả Gia Luáºt LÅ© Linh, bái kiến Äại Tống hoà ng đế bệ hạ."
Nhân Tông nhìn Gia Luáºt LÅ© Linh, thá»i gian rất lâu không nói gì, cả sảnh Ä‘Æ°á»ng thượng có vẻ yên tÄ©nh dị thÆ°á»ng, Gia Luáºt LÅ© Linh cÅ©ng không hoạt Ä‘á»™ng, không khà có chút khẩn trÆ°Æ¡ng.
Thẳng đến khi Gia Luáºt Niệm Trần không chịu được loại áp lá»±c không tiếng Ä‘á»™ng nà y, cái miệng nhá» nhắn bá»—ng nhiên nghiêng qua má»™t bên, nhẹ nhà ng nhà o và o phÃa sau lÆ°ng Gia Luáºt LÅ© Linh, giá»ng nói mang theo má»™t loại đáng thÆ°Æ¡ng khóc lóc nói: "Mẹ, vá» nhà thôi, ta sợ!"
Từ lúc Triệu à và o cá»a đến hiện tại cÅ©ng luôn nhìn và o Gia Luáºt Niệm Trần, con mắt luôn luôn không có rá»i Ä‘i, đối vá»›i chuyện Gia Luáºt LÅ© Linh bá»—ng nhiên trở vá», Triệu à tháºt sá»± có cảm giác hÆ¡i kinh ngạc, cÅ©ng có má»™t chút phẫn ná»™, nhÆ°ng những tâm tình nà y, nà ng Ä‘á»u có thể khống chế.
NhÆ°ng thá»i Ä‘iểm nà ng nhìn thấy khuôn mặt Gia Luáºt Niệm Trần cá»±c giống khuôn mặt Trần Nguyên, thân thể của nà ng hÆ¡i run rẩy má»™t chút.
Cháºm rãi hoạt Ä‘á»™ng bÆ°á»›c chân của mình, Triệu à đi đến bên ngÆ°á»i Gia Luáºt Niệm Trần, táºn lá»±c là m cho giá»ng nói của mình hòa ái hÆ¡n má»™t Ãt, há»i: "Äứa trẻ, ngÆ°Æ¡i tên là gì?"
Gia Luáºt Niệm Trần nâng khuôn mặt nhá» nhắn nhút nhát e lệ lên nhìn Triệu Ã, nói: "Niệm Trần, Gia Luáºt Niệm Trần."
Cả ngÆ°á»i Triệu à láºp tức liá»n ngây dại, ánh mắt nhìn Triệu à có chút Ãt ngÆ¡ ngác, Nhân Tông rất sợ tâm tình nà ng quá mức kÃch Ä‘á»™ng, Gia Luáºt LÅ© Linh ôm tháºt chặt con của mình, con mắt cảnh giác nhìn Triệu Ã, rất sợ nà ng là m tổn thÆ°Æ¡ng con của mình.
Lúc nà y, Gia Luáºt Niệm Trần bá»—ng nhiên nói má»™t câu: "Di nÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i tức giáºn sao? Có phải là ta đã là m sai sá»± tình hay không?"
Thân thể Triệu à chấn Ä‘á»™ng má»™t chút, há»i: "NgÆ°Æ¡i gá»i ta là cái gì?"
Gia Luáºt Niệm Trần khẩn trÆ°Æ¡ng cắn ngón tay của mình, nói: "Mẹ ta nói, chứng kiến nữ nhân giống nà ng ở chá»— nà y, Ä‘á»u phải gá»i là di nÆ°Æ¡ng."
Bá»™ dáng ngây thÆ¡ vô hại của đứa trẻ nà y tháºt sá»± là m cho Triệu à xúc Ä‘á»™ng sâu, cuối cùng nà ng má»›i Ä‘Æ°a cánh tay ra, sá» sỠđầu Gia Luáºt Niệm Trần, trên mặt nặn ra dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, nói: "NgÆ°Æ¡i đúng, gá»i rất đúng."
……
Phủ Thái sư.
Mặt Bà ng Cát đầy vẻ mỉm cÆ°á»i ngồi ở trên mặt ghế, hắn vẫn chÆ°a thu được tin tức Gia Luáºt LÅ© Linh trở vá», hiện tại, sá»± tình trong mắt hắn đã được tiến hà nh rất hoà n mỹ.
Trần Nguyên đã tiến và o trong hố, kế tiếp, hắn có thể liên tục phát Ä‘á»™ng má»™t Ãt Ä‘á»™ng tác, dùng khà thế sét đánh không kịp bÆ°ng tai là m tan rã phòng tuyến của Trần Nguyên, sau đó là đánh háºu sinh muốn khiêu chiến mình và o chá»— vạn kiếp bất phục.
Hắn không thể bá» qua Trần Nguyên Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy.
"Thái sÆ°, ngà y hôm sau là thá»i gian thÆ°Æ¡ng nhân hiệp há»™i buôn bán tụ há»p lần nữa, hôm nay tất cả má»i ngÆ°á»i nhÆ° là bị lá»a thiêu bá» mông, nhanh chóng nghe ngóng tin tức khắp nÆ¡i, ta nghÄ© nếu nhÆ° ngà y hôm sau Trần Thế Mỹ không ra mặt, Thái sÆ° thay hắn ra mặt, nhất định có thể ổn định những thÆ°Æ¡ng nhân kia ." Hứa mặt rá»— đứng ở dÆ°á»›i tay Bà ng Cát, rất chú ý nói.
Bà ng Cát khẽ gáºt đầu nói: "Là m cá»±c kỳ tốt, ngà y hôm sau ta sẽ Ä‘i, tháºt sá»± không có nghÄ© tá»›i, tụ táºp các ngÆ°Æ¡i, những tiểu thÆ°Æ¡ng nà y lại má»™t chá»—, rõ rà ng có thể là m ra rất nhiá»u đại sá»±, mặt rá»—, lần nà y ta bảo ngÆ°Æ¡i giúp ta, có phải là trong lòng ngÆ°Æ¡i rất không muốn?"
Trong lòng Hứa mặt rỗ cảm thấy sợ hãi, vội và ng nói: "Tiểu nhân không dám, tiểu nhân không dám, cống hiến sức lực cho Thái sư, là tạo hóa ban cho tiểu nhân."
Bà ng Cát than nhẹ má»™t tiếng, nói: "Trần Thế Mỹ à Trần Thế Mỹ, nói tháºt, lão phu rất thưởng thức hắn, má»™t ThÆ° sinh không thể lên ngá»±a xách thÆ°Æ¡ng, rõ rà ng có thể giết chết Lý Nguyên Hạo, còn là m ra thị trÆ°á»ng mua bán lá»›n nhÆ° váºy, không bá»™i phục cÅ©ng không được."
Khuôn mặt Hứa mặt rá»— đầy vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, nói: "NhÆ°ng hắn không thức thá»i, rõ rà ng dám đối nghịch cùng Thái sÆ°, đây không phải là tá»± tìm Ä‘Æ°á»ng chết sao?"
Bà ng Cát rất đắc ý nói: "Khuya hôm nay, ngÆ°Æ¡i trở vá», tìm mấy thÆ°Æ¡ng nhân cho ta, tốt nhất là mấy ngÆ°á»i trÆ°á»›c kia Trần Thế Mỹ thÆ°á»ng dùng, lúc trÆ°á»›c các ngÆ°Æ¡i có khả năng giúp đỡ Trần Thế Mỹ bịa đặt, hôm nay hãy giúp ta."
Hứa mặt rá»— nhìn Bà ng Cát: "Cái nà y, chỉ sợ không dá»… dà ng, trong khoảng thá»i gian nà y Trần Thế Mỹ chủ trì tại hiệp há»™i buôn bán coi nhÆ° rất công bằng, những ngÆ°á»i kia vô cùng tâm phục khẩu phục hắn, nhÆ°ng Thái sÆ° cứ yên tâm, tại hạ sẽ hết sức Ä‘i thuyết phục bá»n há», sẽ có mấy ngÆ°á»i đến há»— trợ, Thái sÆ° muốn chúng ta nói cái gì đây?"
Bà ng Cát cÆ°á»i ha ha má»™t tiếng, nói: "CÅ©ng không có gì, sá»± tình hôm nay vá» Trần Thế Mỹ, đã truyá»n ra cả Biện Kinh, ta nghÄ© các ngÆ°Æ¡i nói Trần Thế Mỹ mê nữ sắc Liêu quốc, bán Äại Tống, chủng loại đồ tá»™i ác tà y trá»i kia, có thể được không?"
Hứa mặt rá»— gáºt đầu: "Không có vấn Ä‘á», lúc trÆ°á»›c, thá»i Ä‘iểm hãm hại VÆ°Æ¡ng Vi Linh, không há» có chuyện tháºt mà chúng ta cÅ©ng dám nói, huống chi vấn Ä‘á» nà y Trần Thế Mỹ còn có chút bóng dáng trong đó, chỉ cần thêm mắm thêm muối là được rồi, không lo những ngÆ°á»i kia không tin."
Bà ng Cát rất là thoả mãn, nói: "Tốt rồi, nếu là m tốt vấn Ä‘á» nà y, dân tình sẽ xúc Ä‘á»™ng phẫn ná»™, cho dù vạn tuế muốn thả Trần Thế Mỹ cÅ©ng không thả được.â€
“Äến lúc đó, cái vị trà há»™i trưởng hiệp há»™i buôn bán nà y, trừ ngÆ°Æ¡i ra, ta nghÄ© không có ai thÃch hợp hÆ¡n, ngÆ°Æ¡i yên tâm, ta sẽ chống cho ngÆ°Æ¡i, không sợ không trấn được những ngÆ°á»i kia."
Hứa mặt rá»— rất là mừng rỡ, thoáng má»™t tý đã quỳ rạp xuống đất nói: "Äa tạ Thái sÆ°, Ä‘a tạ Thái sÆ°!"
Lão Bà ng thừa dịp Trần Nguyên vô pháp đánh trả, liên tục phát chiêu, hắn muốn đem đặt Trần Nguyên ngồi trong đại lao trước tiên, sau đó là là m tan rã hiệp hội buôn bán của Trần Nguyên.
Chỉ cần dân tình xúc Ä‘á»™ng phẫn ná»™, Nhân Tông liá»n không khả năng thả Trần Nguyên Ä‘i ra, Nhân Tông rất giá»i vá» việc có thể tiếp nháºn ý kiến của ngÆ°á»i khác, khuyết Ä‘iểm là chÃnh bản thân hắn rất Ãt có thể tá»± chủ kiến.
Chỉ cần đại Ä‘a số má»i ngÆ°á»i nói Trần Nguyên đáng chết, Nhân Tông sẽ bị dân tình thuyết phục.
…..
Trần Thế Mỹ ở trên triá»u đình đã công khai thừa nháºn cấu kết cùng Công Chúa Liêu quốc, hÆ¡n nữa còn là m việc tÆ°, thả Công Chúa trở lại Liêu quốc, tiếp theo là bị Nhân Tông bắt bá» và o trong đại lao.*
Tin tức nà y là tin giáºt gân tại dân gian, từ ngà y hôm qua đã truyá»n xôn xao.
Các cÆ° dân Biện Kinh giống nhÆ° con kiến ngá»i thấy được máºt Ä‘Æ°á»ng, bắt đầu nghe ngóng bốn phÃa, hÆ¡n nữa còn tìm kiếm chút Ãt tình tiết bá»n hắn không rõ, cÅ©ng bởi vì có tháºt nhiá»u chá»— không rõ, nên Bà ng Cát má»›i có rất nhiá»u cÆ¡ há»™i có thể là m văn, là m cho tất cả má»i ngÆ°á»i háºn Trần Thế Mỹ.
Còn có một việc, hắn muốn thừa dịp tình thế có lợi hiện tại, là m tan rã thế công của Trần Nguyên, hắn không thể để cho Trần Nguyên có cơ hội đánh trả.*
Tô Hiểu Du, Bà ng Cát phải đánh tan nữ nhân nà y, bất kể là vì mình cÅ©ng tốt, hay là vì nữ nhi của mình ở trong cung, không ngÆ°á»i nà o có thể rung chuyển cÅ©ng tốt, tất cả Ä‘á»u là Tô Hiểu Du tuyệt đối không thể và o cung.
Nữ nhân nà y chÃnh là con cá» Trần Nguyên muôÌn dùng để công kÃch hắn, tuy không biết Trần Nguyên sẽ dùng phÆ°Æ¡ng pháp gì, nhÆ°ng Bà ng Cát khẳng định, cái nà y là má»™t chiêu sát thủ.
Nà ng phải chết.
Tòa nhà Trần Nguyên mua cho Tô Hiểu Du nằm tại phÃa bắc thà nh Biện Kinh, tòa nhà rất lá»›n, nhÆ°ng ngÆ°á»i bên trong hiển nhiên là không nhiá»u lắm, năm ngÆ°á»i hầu, tăng thêm phụ tá» Tô Hiểu Du, chỉ là bảy ngÆ°á»i mà thôi.
Thá»i Ä‘iểm năm thân ảnh cÆ°á»ng tráng từ tÆ°á»ng viện bay qua, đã hù dá»a Ä‘Ã n chim nghỉ đêm trên cây.*
Năm ngÆ°á»i kia ngừng má»™t chút bên cạnh tÆ°á»ng viện, từ rất xa đã nhìn thấy chỉ có chá»— nhà giữa lóe lên ánh đèn, má»™t ngÆ°á»i trong đó vung tay lên, ba ngÆ°á»i láºp tức chạy tá»›i gần hÆ°á»›ng nhà giữa, đồng thá»i, hai ngÆ°á»i phân biệt khác chạy vá» phÃa sÆ°Æ¡ng phòng tôi tá»› ngủ nằm ở hai bên.
Trá»i cÅ©ng đã khuya lắm rồi, nhÆ°ng Tô Hiểu Du lại không thể ngủ yên được.
*Hôm nay Nhân Tông không tá»›i, vì cái gì chÆ°a tá»›i, nà ng rất rõ rà ng, dân gian đã truyá»n ra, Trần Thế Mỹ bị bắt, cái nà y lại là m cho Tô Hiểu Du có chút khẩn trÆ°Æ¡ng, nà ng biết rõ, nếu nhÆ° Trần Nguyên xảy ra sá»± tình gì, chÃnh mình mất Ä‘i, không phải một minh hữu hiện tại, còn có cả cÆ°á»ng viện ngoà i cung ngà y sau.
Äến lúc đó, cho dù có thể được Nhân Tông đón và o hoà ng cung, cÅ©ng phải cúi đầu là m ngÆ°á»i, bởi vì mình không có xuất thân, không có đại thần là m chá»— dá»±a cho mình.
Nà ng khẩn trÆ°Æ¡ng rõ rà ng đã lây nhiá»…m đến Tô lão đầu, Tô lão đầu thở dà i má»™t tiếng, nói: "Hiểu Du à , tháºt sá»± không được, chúng ta hồi hÆ°Æ¡ng thôi, trong khoảng thá»i gian nà y ngÆ°Æ¡i cÅ©ng có không thiếu tiá»n bạc rồi, chúng ta mua chút đất Ä‘ai, sống con Ä‘Æ°á»ng thá»±c tế không phải rất tốt sao?"
Tô Hiểu Du nhìn hắn má»™t cái, nói: "Cha, ngà i chÃnh là ngÆ°á»i nhÆ° váºy, cho nên ngÆ°á»i khác má»›i dám khinh thÆ°á»ng ngÆ°Æ¡i, kiện bản án từ trong huyện tá»›i táºn trong phủ, đã qua tay bao nhiêu quan viên, bá»n hắn Ä‘á»u không việc gì, vì cái gì mà cuối cùng lại bắt ngà i và o trong ngục giam?"
Tô lão đầu nói: "Không là vì cha đắc tội Bà ng Cát sao?"
Tô Hiểu Du đứng lên, nói: "Không đúng, là vì cha dá»… bị khi dá»…, cha trở thà nh quan nhiá»u năm nhÆ° váºy, chẳng lẽ vẫn không rõ, tại thế đạo nà y, nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i không giẫm ngÆ°á»i khác, bò lên trên, chân ngÆ°á»i khác sẽ dẫm lên trên đầu của ngÆ°Æ¡i?"
Tô lão đầu khẽ lắc đầu nói: "Con gái à , ta sợ là , nếu nhÆ° chúng ta cứ nhÆ° váºy mà tiến cung, chỉ sợ cuối cùng ngÆ°Æ¡i muốn ra cÅ©ng không ra được đâu!"
Tô Hiểu Du nâng đầu lên, nói: "Tại sao ta phải đến? Trần Thế Mỹ nhất định không xảy ra chuyện gì, ta tin tưởng hắn không biêÌt để cho ngÆ°á»i khác xá» lý mình Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy, nếu nhÆ° hắn tháºt sá»± không chịu được nhÆ° thế, là m sao TÆ°á»›ng quốc lại để cho ta tá»›i tìm hắn?â€
“Äợi cho ngà y sau ta tiến và o trong cung, có hắn ở bên ngoà i giúp ta, ta sẽ là m chủ nhân chá»— đó, ta muốn là m mẫu nghi thiên hạ, ta ra ngoà i thì là m cái gì? Cứ ôm tỳ bà đi hát rong sao!"
Vừa dứt lá»i, ngoà i cá»a bá»—ng nhiên truyá»n tá»›i má»™t hồi vá»— tay, má»™t giá»ng nói vang lên: "Tốt, có chà khÃ!"
Cá»a lá»›n bị ngÆ°á»i thoáng má»™t tý đá văng ra, ba ngÆ°á»i dùng khăn Ä‘en che mặt Ä‘i và o căn phòng nà y, đầu lÄ©nh nhìn Tô Hiểu Du, nói: "Có chà khÃ, đáng tiếc, không có cÆ¡ há»™i đâu, ngÆ°Æ¡i căn bản không thể nà o thấy được mặt trá»i ngà y mai!"
Tô lão đầu rất kinh hoảng, Tô Hiểu Du vẫn ra vẻ vô cùng trấn định, há»i: "Các ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i nà o?"
Hắc y nhân cháºm rãi tá»›i gần, nói: "Chuyện nà y không quan trá»ng, cha ngÆ°Æ¡i nói rất đúng, khả năng là vá» nhà là m ruá»™ng, đối vá»›i ngÆ°Æ¡i thì thÃch hợp hÆ¡n má»™t Ãt, cho dù là ôm tỳ bà đi hát rong, đến thanh lâu bán mình, đại gia cÅ©ng sẽ cổ Ä‘á»™ng cho ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i chẳng thức thá»i nhÆ° thế, đại gia chỉ có thể Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i lên Ä‘Æ°á»ng, kiếp sau nhá»› kỹ, lá»i lão nhân nói đôi khi vẫn phải nghe, bằng không thì ngÆ°Æ¡i muốn hối háºn cÅ©ng không có cÆ¡ há»™i hối háºn!"
Tô lão đầu kinh hoảng bảo há»™ tại trÆ°á»›c ngÆ°á»i Tô Hiểu Du, nói: "Hiểu Du, ngÆ°Æ¡i Ä‘i mau, ngÆ°Æ¡i Ä‘i mau! "
Tô Hiểu Du lại cÆ°á»i má»™t chút, đẩy phụ thân nà ng ra, nghiêng đầu nhìn ba ngÆ°á»i kia, nói: "Ta sẽ vá» nhà là m ruá»™ng, chỉ là , khi ta vá» nhà , ba ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i đã biến thà nh đất và ng!"
Ba ngÆ°á»i kia bị nà ng nói đến mức sá»ng sốt má»™t chút, bá»n hắn tháºt sá»± không rõ, nữ tá» nà y hiện tại còn có cái gì để cà n rỡ đây?
Rút Ä‘ao ra, ngÆ°á»i đầu lÄ©nh hung dữ nói: "Lão tử Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i vá» vá»›i đất!"
Nói xong, má»™t Ä‘ao chém tá»›i hÆ°á»›ng Tô Hiểu Du, trong nháy mắt nà y, sắc mặt Tô Hiểu Du hÆ¡i tái nhợt, tuy nà ng biết có ngÆ°á»i bảo vệ mình, nhÆ°ng khi đối phÆ°Æ¡ng chém Ä‘ao tá»›i, nà ng có lẽ là rất hoảng sợ, thoáng má»™t tý đã ngã ngồi trên mặt ghế.
Äỉnh đầu bá»—ng nhiên xuất hiện má»™t cÆ¡n gió thổi tá»›i, má»™t cá»— kình đạo cÆ°á»ng đại đánh úp vá» phÃa cây Ä‘ao kia, gia há»a dẫn đầu láºp tức cảm giác tay không cầm được Ä‘ao, cả thân Ä‘ao bay ra ngoà i, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy má»™t cái đòn gánh đánh thẳng đến đầu của mình.
……
Vừa mới nói xong câu chuyện cùng Hứa mặt rỗ, một hạ nhân bỗng nhiên chạy tới, thì thầm và i câu tại bên tai Bà ng Cát, sắc mặt Bà ng Cát bỗng nhiên thay đổi.
Thần sắc của hắn không giấu diếm được Hứa mặt rá»—, Hứa mặt rá»— biết rõ, khả năng là có sá»± tình gì không thể tưởng được xuất hiện, nhÆ°ng hắn không dám há»i.*
Tháºt lòng mà nói, hắn cà ng Æ°a thÃch Trần Thế Mỹ hÆ¡n, Ä‘i theo Trần Thế Mỹ là m việc, chỉ cần trong lòng mình có ý kiến gì, có thể lá»›n tiếng kêu lên, chỉ và o cái mÅ©i Trần Nguyên, há»i rõ má»i việc.
NhÆ°ng lúc nà y đây, Trần Thế Mỹ còn có thể ra ngoà i sao? Hứa mặt rá»— không biết, hắn phải lá»±a chá»n má»™t con Ä‘Æ°á»ng khác, để cho mình không Ä‘i và o con Ä‘Æ°á»ng chết.
Bà ng Cát phất phất tay vá» hÆ°á»›ng hắn, nói: "Tốt rồi, ngÆ°Æ¡i Ä‘i xuống Ä‘i, ngà y hôm sau, thá»i Ä‘iểm các ngÆ°Æ¡i há»p, ta sẽ đến đúng giá», ta hi vá»ng có nhiá»u ngÆ°á»i có thể đồng ý ta, mà không phải chỉ có một mình ngÆ°Æ¡i."
Hứa mặt rá»— gáºt đầu, nói: "Vâng, tiểu nhân biết."
Hắn nói xong liá»n lui xuống, đợi thá»i Ä‘iểm thân ảnh của hắn biến mất, Bà ng Cát bá»—ng nhiên gaÌ€o theÌt má»™t tiếng: "Gá»i Bà ng Hỉ tá»›i cho ta, là m sao lại xảy ra sá»± tình nà y, chút việc nhỠấy hắn cÅ©ng là m không xong rồi, lão phu nuôi hắn là m cái gì?"
Bà ng Hỉ Ä‘i lên, quỳ xuống tại trÆ°á»›c mặt Bà ng Cát, nhìn gÆ°Æ¡ng mặt tái nhợt của Bà ng Hỉ, Bà ng Cát tức không chá»— đánh, Ä‘i lên vung tay, má»™t phát bắt được cổ áo Bà ng Hỉ há»i: "NgÆ°Æ¡i không phải nói không có vấn Ä‘á» gì sao? NgÆ°Æ¡i không phải nói má»™t mình ngÆ°Æ¡i là có thể là m tốt sá»± tình nà y sao? Hiện tại vì cái gì để cho ngÆ°á»i ta trở lại rồi, nói mau!"
Bà ng Hỉ cúi đầu nói: "Tiểu nhân vô năng, tiểu nhân không nghÄ© tá»›i ngÆ°á»i của Trần Thế Mỹ Ä‘i đến nhanh nhÆ° váºy."
Hắn nói chuyện đã trải qua má»™t chút, tay Bà ng Cát cháºm rãi buông ra, lẩm bẩm: "Chiếu theo lá»i ngÆ°Æ¡i nói, Trần Thế Mỹ đã sá»›m nghÄ© đến việc nà y rồi?"
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
25-05-2013, 08:36 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
ChÆ°Æ¡ng 521: Ãm sát (1+2)
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Nhân Tông nghe xong lá»i nà y, sắc mặt cÅ©ng thay đổi, Gia Luáºt LÅ© Linh đã trở lại? Tại sao nà ng phải trở vá»? Lý do chỉ có má»™t, là nà ng nhá»› đến Trần Thế Mỹ.
Gia Luáºt LÅ© Linh chạy, Nhân Tông có thể trắng trợn Ä‘uổi theo nà ng, có thể bởi vì chuyện của nà ng mà là m khó dá»… Liêu Hứng Tông, nhÆ°ng nà ng đã trở lại, mình nên là m cái gì bây giá»?
Mang và o trong triá»u, đánh năm mÆ°Æ¡i gáºy, sau đó giam nà ng cả Ä‘á»i sao? NhÆ° váºy có vẻ Äại Tống không có khà độ, cÅ©ng có vẻ Nhân Tông không có khà độ.
Gia Luáºt LÅ© Linh là Công Chúa Liêu quốc, mà Nhân Tông đấu cùng Liêu Hứng Tông và i tháºp niên, chÆ°a từng nghÄ© tá»›i chuyện bắt đứa trẻ nhà ngÆ°á»i ta ra đánh để xả giáºn.
Cho nên, hắn nhất thá»i không xác định được chú ý, suy nghÄ© má»™t chút má»›i nói vá»›i Bao Chá»ng: "Dẫn nà ng đến gặp trẫm!"
Trần Nguyên không biết chuyện gì xảy ra, tất cả má»i ngÆ°á»i bên cạnh Ä‘á»u không biết, Nhân Tông nhìn Trần Nguyên, cuối cùng má»›i nói má»™t câu: "Trần Thế Mỹ, ngÆ°Æ¡i tháºt sá»± phiá»n toái!"
Tổn thÆ°Æ¡ng trên ngÆ°á»i Gia Luáºt LÅ© Linh vẫn chÆ°a tốt, đứng ở trong Phủ Khai Phong, nha dịch hai bên tay cầm bổng, mặt không biểu tình đứng ở phÃa trong, cái nà y lại là m cho Gia Luáºt Niệm Trần chÆ°a từng chứng kiến tráºn thế nhÆ° váºy cảm thấy hÆ¡i sợ hãi, bà n tay nhá» bé của hắn chăm chú lôi kéo quần áo mẫu thân, toà n bá»™ thân hình Ä‘á»u dá»±a và o đùi Gia Luáºt LÅ© Linh.
Nhân Tông, Bao Chá»ng, còn có cả Triệu Ã, cùng má»™t chá»— Ä‘i và o trong công Ä‘Æ°á»ng.
Nhân Tông không muốn để cho Triệu à đến, nhưng Triệu à không đồng ý, trong lòng rất muốn đến xem xét rốt cuộc Công Chúa Liêu quốc nà y là dạng gì.
Trong lúc nà ng nâng cao bụng phình, liếc nhìn Gia Luáºt LÅ© Linh, ánh mắt hai nữ nhân giao thoa má»™t chút trên không trung, chỉ trong nháy mắt ngắn nhÆ° váºy, dÆ°á»ng nhÆ° các nà ng Ä‘á»u hiểu rõ thân pháºn của đối phÆ°Æ¡ng.
Tiếp theo, các nà ng như là rất có ăn ý, ánh mắt dần dần dịch chuyển trên thân thể đối phương.
Gia Luáºt LÅ© Linh nhìn vá» phÃa bụng Triệu Ã, mà Triệu à thì nhìn chằm chằm và o Gia Luáºt Niệm Trần ngồi má»™t bên.
Nhân Tông Ä‘i và o trong, phất tay nói: "Äây không phải thăng Ä‘Æ°á»ng, Bao ái khanh, để cho đám nha dịch rút lui Ä‘i."
Bao Chá»ng gáºt đầu, chỉ lÆ°u lại Triển Chiêu cùng mấy thị vệ võ nghệ cao cÆ°á»ng, toà n bá»™ những nha dịch hù dá»a ngÆ°á»i kia Ä‘á»u được cho lui xuống.
Gia Luáºt LÅ© Linh quỳ gối xuống, giá»ng nói rất vững và ng: "Liêu quốc sứ giả Gia Luáºt LÅ© Linh, bái kiến Äại Tống hoà ng đế bệ hạ."
Nhân Tông nhìn Gia Luáºt LÅ© Linh, thá»i gian rất lâu không nói gì, cả sảnh Ä‘Æ°á»ng thượng có vẻ yên tÄ©nh dị thÆ°á»ng, Gia Luáºt LÅ© Linh cÅ©ng không hoạt Ä‘á»™ng, không khà có chút khẩn trÆ°Æ¡ng.
Thẳng đến khi Gia Luáºt Niệm Trần không chịu được loại áp lá»±c không tiếng Ä‘á»™ng nà y, cái miệng nhá» nhắn bá»—ng nhiên nghiêng qua má»™t bên, nhẹ nhà ng nhà o và o phÃa sau lÆ°ng Gia Luáºt LÅ© Linh, giá»ng nói mang theo má»™t loại đáng thÆ°Æ¡ng khóc lóc nói: "Mẹ, vá» nhà thôi, ta sợ!"
Từ lúc Triệu à và o cá»a đến hiện tại cÅ©ng luôn nhìn và o Gia Luáºt Niệm Trần, con mắt luôn luôn không có rá»i Ä‘i, đối vá»›i chuyện Gia Luáºt LÅ© Linh bá»—ng nhiên trở vá», Triệu à tháºt sá»± có cảm giác hÆ¡i kinh ngạc, cÅ©ng có má»™t chút phẫn ná»™, nhÆ°ng những tâm tình nà y, nà ng Ä‘á»u có thể khống chế.
NhÆ°ng thá»i Ä‘iểm nà ng nhìn thấy khuôn mặt Gia Luáºt Niệm Trần cá»±c giống khuôn mặt Trần Nguyên, thân thể của nà ng hÆ¡i run rẩy má»™t chút.
Cháºm rãi hoạt Ä‘á»™ng bÆ°á»›c chân của mình, Triệu à đi đến bên ngÆ°á»i Gia Luáºt Niệm Trần, táºn lá»±c là m cho giá»ng nói của mình hòa ái hÆ¡n má»™t Ãt, há»i: "Äứa trẻ, ngÆ°Æ¡i tên là gì?"
Gia Luáºt Niệm Trần nâng khuôn mặt nhá» nhắn nhút nhát e lệ lên nhìn Triệu Ã, nói: "Niệm Trần, Gia Luáºt Niệm Trần."
Cả ngÆ°á»i Triệu à láºp tức liá»n ngây dại, ánh mắt nhìn Triệu à có chút Ãt ngÆ¡ ngác, Nhân Tông rất sợ tâm tình nà ng quá mức kÃch Ä‘á»™ng, Gia Luáºt LÅ© Linh ôm tháºt chặt con của mình, con mắt cảnh giác nhìn Triệu Ã, rất sợ nà ng là m tổn thÆ°Æ¡ng con của mình.
Lúc nà y, Gia Luáºt Niệm Trần bá»—ng nhiên nói má»™t câu: "Di nÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i tức giáºn sao? Có phải là ta đã là m sai sá»± tình hay không?"
Thân thể Triệu à chấn Ä‘á»™ng má»™t chút, há»i: "NgÆ°Æ¡i gá»i ta là cái gì?"
Gia Luáºt Niệm Trần khẩn trÆ°Æ¡ng cắn ngón tay của mình, nói: "Mẹ ta nói, chứng kiến nữ nhân giống nà ng ở chá»— nà y, Ä‘á»u phải gá»i là di nÆ°Æ¡ng."
Bá»™ dáng ngây thÆ¡ vô hại của đứa trẻ nà y tháºt sá»± là m cho Triệu à xúc Ä‘á»™ng sâu, cuối cùng nà ng má»›i Ä‘Æ°a cánh tay ra, sá» sỠđầu Gia Luáºt Niệm Trần, trên mặt nặn ra dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, nói: "NgÆ°Æ¡i đúng, gá»i rất đúng."
……
Phủ Thái sư.
Mặt Bà ng Cát đầy vẻ mỉm cÆ°á»i ngồi ở trên mặt ghế, hắn vẫn chÆ°a thu được tin tức Gia Luáºt LÅ© Linh trở vá», hiện tại, sá»± tình trong mắt hắn đã được tiến hà nh rất hoà n mỹ.
Trần Nguyên đã tiến và o trong hố, kế tiếp, hắn có thể liên tục phát Ä‘á»™ng má»™t Ãt Ä‘á»™ng tác, dùng khà thế sét đánh không kịp bÆ°ng tai là m tan rã phòng tuyến của Trần Nguyên, sau đó là đánh háºu sinh muốn khiêu chiến mình và o chá»— vạn kiếp bất phục.
Hắn không thể bá» qua Trần Nguyên Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy.
"Thái sÆ°, ngà y hôm sau là thá»i gian thÆ°Æ¡ng nhân hiệp há»™i buôn bán tụ há»p lần nữa, hôm nay tất cả má»i ngÆ°á»i nhÆ° là bị lá»a thiêu bá» mông, nhanh chóng nghe ngóng tin tức khắp nÆ¡i, ta nghÄ© nếu nhÆ° ngà y hôm sau Trần Thế Mỹ không ra mặt, Thái sÆ° thay hắn ra mặt, nhất định có thể ổn định những thÆ°Æ¡ng nhân kia ." Hứa mặt rá»— đứng ở dÆ°á»›i tay Bà ng Cát, rất chú ý nói.
Bà ng Cát khẽ gáºt đầu nói: "Là m cá»±c kỳ tốt, ngà y hôm sau ta sẽ Ä‘i, tháºt sá»± không có nghÄ© tá»›i, tụ táºp các ngÆ°Æ¡i, những tiểu thÆ°Æ¡ng nà y lại má»™t chá»—, rõ rà ng có thể là m ra rất nhiá»u đại sá»±, mặt rá»—, lần nà y ta bảo ngÆ°Æ¡i giúp ta, có phải là trong lòng ngÆ°Æ¡i rất không muốn?"
Trong lòng Hứa mặt rỗ cảm thấy sợ hãi, vội và ng nói: "Tiểu nhân không dám, tiểu nhân không dám, cống hiến sức lực cho Thái sư, là tạo hóa ban cho tiểu nhân."
Bà ng Cát than nhẹ má»™t tiếng, nói: "Trần Thế Mỹ à Trần Thế Mỹ, nói tháºt, lão phu rất thưởng thức hắn, má»™t ThÆ° sinh không thể lên ngá»±a xách thÆ°Æ¡ng, rõ rà ng có thể giết chết Lý Nguyên Hạo, còn là m ra thị trÆ°á»ng mua bán lá»›n nhÆ° váºy, không bá»™i phục cÅ©ng không được."
Khuôn mặt Hứa mặt rá»— đầy vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, nói: "NhÆ°ng hắn không thức thá»i, rõ rà ng dám đối nghịch cùng Thái sÆ°, đây không phải là tá»± tìm Ä‘Æ°á»ng chết sao?"
Bà ng Cát rất đắc ý nói: "Khuya hôm nay, ngÆ°Æ¡i trở vá», tìm mấy thÆ°Æ¡ng nhân cho ta, tốt nhất là mấy ngÆ°á»i trÆ°á»›c kia Trần Thế Mỹ thÆ°á»ng dùng, lúc trÆ°á»›c các ngÆ°Æ¡i có khả năng giúp đỡ Trần Thế Mỹ bịa đặt, hôm nay hãy giúp ta."
Hứa mặt rá»— nhìn Bà ng Cát: "Cái nà y, chỉ sợ không dá»… dà ng, trong khoảng thá»i gian nà y Trần Thế Mỹ chủ trì tại hiệp há»™i buôn bán coi nhÆ° rất công bằng, những ngÆ°á»i kia vô cùng tâm phục khẩu phục hắn, nhÆ°ng Thái sÆ° cứ yên tâm, tại hạ sẽ hết sức Ä‘i thuyết phục bá»n há», sẽ có mấy ngÆ°á»i đến há»— trợ, Thái sÆ° muốn chúng ta nói cái gì đây?"
Bà ng Cát cÆ°á»i ha ha má»™t tiếng, nói: "CÅ©ng không có gì, sá»± tình hôm nay vá» Trần Thế Mỹ, đã truyá»n ra cả Biện Kinh, ta nghÄ© các ngÆ°Æ¡i nói Trần Thế Mỹ mê nữ sắc Liêu quốc, bán Äại Tống, chủng loại đồ tá»™i ác tà y trá»i kia, có thể được không?"
Hứa mặt rá»— gáºt đầu: "Không có vấn Ä‘á», lúc trÆ°á»›c, thá»i Ä‘iểm hãm hại VÆ°Æ¡ng Vi Linh, không há» có chuyện tháºt mà chúng ta cÅ©ng dám nói, huống chi vấn Ä‘á» nà y Trần Thế Mỹ còn có chút bóng dáng trong đó, chỉ cần thêm mắm thêm muối là được rồi, không lo những ngÆ°á»i kia không tin."
Bà ng Cát rất là thoả mãn, nói: "Tốt rồi, nếu là m tốt vấn Ä‘á» nà y, dân tình sẽ xúc Ä‘á»™ng phẫn ná»™, cho dù vạn tuế muốn thả Trần Thế Mỹ cÅ©ng không thả được.â€
“Äến lúc đó, cái vị trà há»™i trưởng hiệp há»™i buôn bán nà y, trừ ngÆ°Æ¡i ra, ta nghÄ© không có ai thÃch hợp hÆ¡n, ngÆ°Æ¡i yên tâm, ta sẽ chống cho ngÆ°Æ¡i, không sợ không trấn được những ngÆ°á»i kia."
Hứa mặt rá»— rất là mừng rỡ, thoáng má»™t tý đã quỳ rạp xuống đất nói: "Äa tạ Thái sÆ°, Ä‘a tạ Thái sÆ°!"
Lão Bà ng thừa dịp Trần Nguyên vô pháp đánh trả, liên tục phát chiêu, hắn muốn đem đặt Trần Nguyên ngồi trong đại lao trước tiên, sau đó là là m tan rã hiệp hội buôn bán của Trần Nguyên.
Chỉ cần dân tình xúc Ä‘á»™ng phẫn ná»™, Nhân Tông liá»n không khả năng thả Trần Nguyên Ä‘i ra, Nhân Tông rất giá»i vá» việc có thể tiếp nháºn ý kiến của ngÆ°á»i khác, khuyết Ä‘iểm là chÃnh bản thân hắn rất Ãt có thể tá»± chủ kiến.
Chỉ cần đại Ä‘a số má»i ngÆ°á»i nói Trần Nguyên đáng chết, Nhân Tông sẽ bị dân tình thuyết phục.
…..
Trần Thế Mỹ ở trên triá»u đình đã công khai thừa nháºn cấu kết cùng Công Chúa Liêu quốc, hÆ¡n nữa còn là m việc tÆ°, thả Công Chúa trở lại Liêu quốc, tiếp theo là bị Nhân Tông bắt bá» và o trong đại lao.
Tin tức nà y là tin giáºt gân tại dân gian, từ ngà y hôm qua đã truyá»n xôn xao.
Các cÆ° dân Biện Kinh giống nhÆ° con kiến ngá»i thấy được máºt Ä‘Æ°á»ng, bắt đầu nghe ngóng bốn phÃa, hÆ¡n nữa còn tìm kiếm chút Ãt tình tiết bá»n hắn không rõ, cÅ©ng bởi vì có tháºt nhiá»u chá»— không rõ, nên Bà ng Cát má»›i có rất nhiá»u cÆ¡ há»™i có thể là m văn, là m cho tất cả má»i ngÆ°á»i háºn Trần Thế Mỹ.
Còn có một việc, hắn muốn thừa dịp tình thế có lợi hiện tại, là m tan rã thế công của Trần Nguyên, hắn không thể để cho Trần Nguyên có cơ hội đánh trả.
Tô Hiểu Du, Bà ng Cát phải đánh tan nữ nhân nà y, bất kể là vì mình cÅ©ng tốt, hay là vì nữ nhi của mình ở trong cung, không ngÆ°á»i nà o có thể rung chuyển cÅ©ng tốt, tất cả Ä‘á»u là Tô Hiểu Du tuyệt đối không thể và o cung.
Nữ nhân nà y chÃnh là con cá» Trần Nguyên muôÌn dùng để công kÃch hắn, tuy không biết Trần Nguyên sẽ dùng phÆ°Æ¡ng pháp gì, nhÆ°ng Bà ng Cát khẳng định, cái nà y là má»™t chiêu sát thủ.
Nà ng phải chết.
Tòa nhà Trần Nguyên mua cho Tô Hiểu Du nằm tại phÃa bắc thà nh Biện Kinh, tòa nhà rất lá»›n, nhÆ°ng ngÆ°á»i bên trong hiển nhiên là không nhiá»u lắm, năm ngÆ°á»i hầu, tăng thêm phụ tá» Tô Hiểu Du, chỉ là bảy ngÆ°á»i mà thôi.
Thá»i Ä‘iểm năm thân ảnh cÆ°á»ng tráng từ tÆ°á»ng viện bay qua, đã hù dá»a Ä‘Ã n chim nghỉ đêm trên cây.
Năm ngÆ°á»i kia ngừng má»™t chút bên cạnh tÆ°á»ng viện, từ rất xa đã nhìn thấy chỉ có chá»— nhà giữa lóe lên ánh đèn, má»™t ngÆ°á»i trong đó vung tay lên, ba ngÆ°á»i láºp tức chạy tá»›i gần hÆ°á»›ng nhà giữa, đồng thá»i, hai ngÆ°á»i phân biệt khác chạy vá» phÃa sÆ°Æ¡ng phòng tôi tá»› ngủ nằm ở hai bên.
Trá»i cÅ©ng đã khuya lắm rồi, nhÆ°ng Tô Hiểu Du lại không thể ngủ yên được.
Hôm nay Nhân Tông không tá»›i, vì cái gì chÆ°a tá»›i, nà ng rất rõ rà ng, dân gian đã truyá»n ra, Trần Thế Mỹ bị bắt, cái nà y lại là m cho Tô Hiểu Du có chút khẩn trÆ°Æ¡ng, nà ng biết rõ, nếu nhÆ° Trần Nguyên xảy ra sá»± tình gì, chÃnh mình mất Ä‘i, không phải một minh hữu hiện tại, còn có cả cÆ°á»ng viện ngoà i cung ngà y sau.
Äến lúc đó, cho dù có thể được Nhân Tông đón và o hoà ng cung, cÅ©ng phải cúi đầu là m ngÆ°á»i, bởi vì mình không có xuất thân, không có đại thần là m chá»— dá»±a cho mình.
Nà ng khẩn trÆ°Æ¡ng rõ rà ng đã lây nhiá»…m đến Tô lão đầu, Tô lão đầu thở dà i má»™t tiếng, nói: "Hiểu Du à , tháºt sá»± không được, chúng ta hồi hÆ°Æ¡ng thôi, trong khoảng thá»i gian nà y ngÆ°Æ¡i cÅ©ng có không thiếu tiá»n bạc rồi, chúng ta mua chút đất Ä‘ai, sống con Ä‘Æ°á»ng thá»±c tế không phải rất tốt sao?"
Tô Hiểu Du nhìn hắn má»™t cái, nói: "Cha, ngà i chÃnh là ngÆ°á»i nhÆ° váºy, cho nên ngÆ°á»i khác má»›i dám khinh thÆ°á»ng ngÆ°Æ¡i, kiện bản án từ trong huyện tá»›i táºn trong phủ, đã qua tay bao nhiêu quan viên, bá»n hắn Ä‘á»u không việc gì, vì cái gì mà cuối cùng lại bắt ngà i và o trong ngục giam?"
Tô lão đầu nói: "Không là vì cha đắc tội Bà ng Cát sao?"
Tô Hiểu Du đứng lên, nói: "Không đúng, là vì cha dá»… bị khi dá»…, cha trở thà nh quan nhiá»u năm nhÆ° váºy, chẳng lẽ vẫn không rõ, tại thế đạo nà y, nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i không giẫm ngÆ°á»i khác, bò lên trên, chân ngÆ°á»i khác sẽ dẫm lên trên đầu của ngÆ°Æ¡i?"
Tô lão đầu khẽ lắc đầu nói: "Con gái à , ta sợ là , nếu nhÆ° chúng ta cứ nhÆ° váºy mà tiến cung, chỉ sợ cuối cùng ngÆ°Æ¡i muốn ra cÅ©ng không ra được đâu!"
Tô Hiểu Du nâng đầu lên, nói: "Tại sao ta phải đến? Trần Thế Mỹ nhất định không xảy ra chuyện gì, ta tin tưởng hắn không biêÌt để cho ngÆ°á»i khác xá» lý mình Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy, nếu nhÆ° hắn tháºt sá»± không chịu được nhÆ° thế, là m sao TÆ°á»›ng quốc lại để cho ta tá»›i tìm hắn?â€
“Äợi cho ngà y sau ta tiến và o trong cung, có hắn ở bên ngoà i giúp ta, ta sẽ là m chủ nhân chá»— đó, ta muốn là m mẫu nghi thiên hạ, ta ra ngoà i thì là m cái gì? Cứ ôm tỳ bà đi hát rong sao!"
Vừa dứt lá»i, ngoà i cá»a bá»—ng nhiên truyá»n tá»›i má»™t hồi vá»— tay, má»™t giá»ng nói vang lên: "Tốt, có chà khÃ!"
Cá»a lá»›n bị ngÆ°á»i thoáng má»™t tý đá văng ra, ba ngÆ°á»i dùng khăn Ä‘en che mặt Ä‘i và o căn phòng nà y, đầu lÄ©nh nhìn Tô Hiểu Du, nói: "Có chà khÃ, đáng tiếc, không có cÆ¡ há»™i đâu, ngÆ°Æ¡i căn bản không thể nà o thấy được mặt trá»i ngà y mai!"
Tô lão đầu rất kinh hoảng, Tô Hiểu Du vẫn ra vẻ vô cùng trấn định, há»i: "Các ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i nà o?"
Hắc y nhân cháºm rãi tá»›i gần, nói: "Chuyện nà y không quan trá»ng, cha ngÆ°Æ¡i nói rất đúng, khả năng là vá» nhà là m ruá»™ng, đối vá»›i ngÆ°Æ¡i thì thÃch hợp hÆ¡n má»™t Ãt, cho dù là ôm tỳ bà đi hát rong, đến thanh lâu bán mình, đại gia cÅ©ng sẽ cổ Ä‘á»™ng cho ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i chẳng thức thá»i nhÆ° thế, đại gia chỉ có thể Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i lên Ä‘Æ°á»ng, kiếp sau nhá»› kỹ, lá»i lão nhân nói đôi khi vẫn phải nghe, bằng không thì ngÆ°Æ¡i muốn hối háºn cÅ©ng không có cÆ¡ há»™i hối háºn!"
Tô lão đầu kinh hoảng bảo há»™ tại trÆ°á»›c ngÆ°á»i Tô Hiểu Du, nói: "Hiểu Du, ngÆ°Æ¡i Ä‘i mau, ngÆ°Æ¡i Ä‘i mau! "
Tô Hiểu Du lại cÆ°á»i má»™t chút, đẩy phụ thân nà ng ra, nghiêng đầu nhìn ba ngÆ°á»i kia, nói: "Ta sẽ vá» nhà là m ruá»™ng, chỉ là , khi ta vá» nhà , ba ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i đã biến thà nh đất và ng!"
Ba ngÆ°á»i kia bị nà ng nói đến mức sá»ng sốt má»™t chút, bá»n hắn tháºt sá»± không rõ, nữ tá» nà y hiện tại còn có cái gì để cà n rỡ đây?
Rút Ä‘ao ra, ngÆ°á»i đầu lÄ©nh hung dữ nói: "Lão tử Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i vá» vá»›i đất!"
Nói xong, má»™t Ä‘ao chém tá»›i hÆ°á»›ng Tô Hiểu Du, trong nháy mắt nà y, sắc mặt Tô Hiểu Du hÆ¡i tái nhợt, tuy nà ng biết có ngÆ°á»i bảo vệ mình, nhÆ°ng khi đối phÆ°Æ¡ng chém Ä‘ao tá»›i, nà ng có lẽ là rất hoảng sợ, thoáng má»™t tý đã ngã ngồi trên mặt ghế.
Äỉnh đầu bá»—ng nhiên xuất hiện má»™t cÆ¡n gió thổi tá»›i, má»™t cá»— kình đạo cÆ°á»ng đại đánh úp vá» phÃa cây Ä‘ao kia, gia há»a dẫn đầu láºp tức cảm giác tay không cầm được Ä‘ao, cả thân Ä‘ao bay ra ngoà i, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy má»™t cái đòn gánh đánh thẳng đến đầu của mình.
……
Vừa mới nói xong câu chuyện cùng Hứa mặt rỗ, một hạ nhân bỗng nhiên chạy tới, thì thầm và i câu tại bên tai Bà ng Cát, sắc mặt Bà ng Cát bỗng nhiên thay đổi.
Thần sắc của hắn không giấu diếm được Hứa mặt rá»—, Hứa mặt rá»— biết rõ, khả năng là có sá»± tình gì không thể tưởng được xuất hiện, nhÆ°ng hắn không dám há»i.
Tháºt lòng mà nói, hắn cà ng Æ°a thÃch Trần Thế Mỹ hÆ¡n, Ä‘i theo Trần Thế Mỹ là m việc, chỉ cần trong lòng mình có ý kiến gì, có thể lá»›n tiếng kêu lên, chỉ và o cái mÅ©i Trần Nguyên, há»i rõ má»i việc.
NhÆ°ng lúc nà y đây, Trần Thế Mỹ còn có thể ra ngoà i sao? Hứa mặt rá»— không biết, hắn phải lá»±a chá»n má»™t con Ä‘Æ°á»ng khác, để cho mình không Ä‘i và o con Ä‘Æ°á»ng chết.
Bà ng Cát phất phất tay vá» hÆ°á»›ng hắn, nói: "Tốt rồi, ngÆ°Æ¡i Ä‘i xuống Ä‘i, ngà y hôm sau, thá»i Ä‘iểm các ngÆ°Æ¡i há»p, ta sẽ đến đúng giá», ta hi vá»ng có nhiá»u ngÆ°á»i có thể đồng ý ta, mà không phải chỉ có một mình ngÆ°Æ¡i."
Hứa mặt rá»— gáºt đầu, nói: "Vâng, tiểu nhân biết."
Hắn nói xong liá»n lui xuống, đợi thá»i Ä‘iểm thân ảnh của hắn biến mất, Bà ng Cát bá»—ng nhiên gaÌ€o theÌt má»™t tiếng: "Gá»i Bà ng Hỉ tá»›i cho ta, là m sao lại xảy ra sá»± tình nà y, chút việc nhỠấy hắn cÅ©ng là m không xong rồi, lão phu nuôi hắn là m cái gì?"
Bà ng Hỉ Ä‘i lên, quỳ xuống tại trÆ°á»›c mặt Bà ng Cát, nhìn gÆ°Æ¡ng mặt tái nhợt của Bà ng Hỉ, Bà ng Cát tức không chá»— đánh, Ä‘i lên vung tay, má»™t phát bắt được cổ áo Bà ng Hỉ há»i: "NgÆ°Æ¡i không phải nói không có vấn Ä‘á» gì sao? NgÆ°Æ¡i không phải nói má»™t mình ngÆ°Æ¡i là có thể là m tốt sá»± tình nà y sao? Hiện tại vì cái gì để cho ngÆ°á»i ta trở lại rồi, nói mau!"
Bà ng Hỉ cúi đầu nói: "Tiểu nhân vô năng, tiểu nhân không nghÄ© tá»›i ngÆ°á»i của Trần Thế Mỹ Ä‘i đến nhanh nhÆ° váºy."
Hắn nói chuyện đã trải qua má»™t chút, tay Bà ng Cát cháºm rãi buông ra, lẩm bẩm: "Chiếu theo lá»i ngÆ°Æ¡i nói, Trần Thế Mỹ đã sá»›m nghÄ© đến việc nà y rồi?"
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
25-05-2013, 08:41 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
Chương 522: Lữ Di Giản chết (1+2)
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Bà ng Hỉ gáºt đầu nói: "Vâng, kế hoạch của bá»n hắn rất chu đáo, tiểu nhân tuyệt không tin bá»n Thanh Nguyên trùng hợp Ä‘i ngang qua chá»— đó.â€
“Nếu bá»n Thanh Nguyên má»™t má»±c Ä‘i theo Gia Luáºt LÅ© Linh, ta sẽ nghÄ© ra biện pháp khác, nhÆ°ng những tiểu tá» nà y rõ rà ng má»™t má»±c chạy xa xa ở phÃa sau, tiểu nhân không thể phát giác, cẩn tháºn bố trà nhÆ° váºy, hẳn là Trần Thế Mỹ tá»± mình an bà i."
Nói đến đây, Bà ng Hỉ ngẩng đầu nhìn sắc mặt Bà ng Cát, hạ thấp giá»ng nói: "TÆ°á»›ng quốc, Gia Luáºt LÅ© Linh nhất định sẽ Ä‘i Äại Lý Tá»± gặp Bao Chá»ng, nếu nà ng nói chuyện các ngà i hợp tác vá»›i các nà ng, nên là m thế nà o cho phải?"
Bà ng Cát suy nghÄ© má»™t chút nói: "Không, nếu nhÆ° nà ng nói ra, quan hệ Tống Liêu sẽ triệt để tan vỡ rồi, có khả năng láºp tức liá»n khai chiến, đây là chuyện cá»±c kỳ bất lợi vá»›i Liêu quốc, nà ng trở vá», chỉ là vì cứu Trần Thế Mỹ, không biết kéo lão phu xuống nÆ°á»›c."
Vừa má»›i dứt lá»i, bá»—ng nhiên lại có má»™t ngÆ°á»i nhanh chạy tá»›i, nói mấy câu tại bên tai Bà ng Cát, Bà ng Cát nghe xong, sắc mặt lại biến đổi, lần nà y trở nên tái nhợt, giáºn quá hóa cÆ°á»i: "Ha ha, tốt, tốt, Trần Thế Mỹ, ngÆ°Æ¡i đã ngồi trong đại lao rồi, còn có thể đấu cùng ta, tháºt sá»± là cá»±c kỳ thú vị!"
Nói xong liá»n nện má»™t quyá»n ở trên bà n trà , bát trà và ấm trà trên bà n Ä‘á»u nhảy dá»±ng lên.
Bà ng Hỉ chÆ°a từng chứng kiến thần sắc Bà ng Cát nhÆ° váºy, nhất thá»i cảm thấy tháºp phần sợ hãi.
Bà ng Cát cháºm rãi xoay ngÆ°á»i, không nói thêm lá»i nà o, chỉ nói má»™t câu vá»›i Bà ng Hỉ: "NgÆ°Æ¡i xuống dÆ°á»›i nghỉ ngÆ¡i Ä‘i, từ từ tÄ©nh dưỡng má»™t tý, ngà y mai khả năng còn có chuyện để cho ngÆ°Æ¡i Ä‘i là m."
Bà ng Hỉ cúi đầu nói: "Tiểu nhân xin cáo lui."
Ngà y hôm sau, Trần Nguyên tiếp tục đỠsức cùng Bà ng Cát, vẫn là Bà ng Cát phát chiêu.
Äá»™ng tác của hắn rất mạnh, bởi vì hắn biết rõ, thá»i gian của mình không nhiá»u lắm.
Nếu nhÆ° mình không là m má»™t Ãt việc mà nói, sau khi Gia Luáºt LÅ© Linh trở vá», Trần Nguyên rất nhanh có thể Ä‘i ra, Bà ng Cát chỉ có thể ở trong thá»i gian ngắn biến thanh danh Trần Nguyên tại Biện Kinh thà nh thối, khiến cho hắn khiêu khÃch sá»± phẫn ná»™ của dân chúng, má»›i có thể bảo đảm Trần Nguyên ở trong ngục Äại Lý Tá»± thêm má»™t thá»i gian ngắn.
………….
Trên triá»u đình ngà y hôm sau.
Thá»i Ä‘iểm Phạm Trá»ng Yêm nghe tin Gia Luáºt LÅ© Linh đã trở lại, liá»n Ä‘Æ°a ra ý kiến thả Trần Nguyên ra ngoà i trÆ°á»›c.
Bà ng Cát ngay láºp tức tiến lên má»™t bÆ°á»›c, nói: "Vạn tuế, vi thần cho rằng, Gia Luáºt LÅ© Linh trở vá» hay không, không quan hệ đến Trần Thế Mỹ, Gia Luáºt LÅ© Linh trở lại, cÅ©ng không thể thay đổi hà nh vi tá»± thả tá»™i phạm của Trần Thế Mỹ."
Phạm Trá»ng Yêm nói: "Thái sÆ°, tá»™i có tam đẳng, Gia Luáºt LÅ© Linh trở vá», Ãt nhất thì chuyện Trần Thế Mỹ để cho nà ng chạy cÅ©ng không tạo thà nh tổn thất gì cho Äại Tống chúng ta, nếu còn muốn nghiêm trị, chỉ sợ tại lá»… phép sẽ không hợp."
Nhân Tông cÅ©ng muốn thả Trần Nguyên ra, sau khi nghe xong liá»n nói: "Phạm ái khanh nói có lý, trẫm cÅ©ng cho rằng, đã không tạo thà nh háºu quả gì, khiển trách thêm má»™t chút là đủ rồi."
Nhân Tông biểu lá»™ thái Ä‘á»™ của mình nhÆ° váºy, dá»±a theo thái Ä‘á»™ Bà ng Cát dÄ© vãng, thá»i Ä‘iểm Nhân Tông kiên trì, hắn cÅ©ng không nói cái gì nữa, nhÆ°ng lúc nà y đây, hắn lại là m cho Nhân Tông cá»±c kỳ ngoà i ý muốn, Bà ng Cát biểu hiện tá»±a nhÆ° những ngôn quan trung thà nh và táºn tâm kia, liá»u chết can ngăn.
Nhân Tông vừa dứt lá»i, Bà ng Cát đã nói: "Vạn tuế, Gia Luáºt LÅ© Linh rá»i khá»i Biện Kinh gần mÆ°á»i canh giá», bên trong mÆ°á»i canh giá» nà y, ai dám cam Ä‘oan nà ng không tiết lá»™ chuyện cÆ¡ máºt của Äại Tống ta?"
Ngữ khà nói chuyện rất gấp gáp, lại là m cho Nhân Tông nghe xong, đầu tiên là cảm thấy hÆ¡i kinh ngạc, tiếp theo, trong nháy mắt hắn liá»n nghÄ© đến má»™t chuyện, má»™t vị cha vợ của hắn Ä‘ang bất bình đối vá»›i con rể của hắn.
Tại sao có thể nhÆ° váºy? Nhân Tông tháºt sá»± không biết vì cái gì, trong mắt hắn, trÆ°á»›c kia, quan hệ giữa Trần Nguyên và Bà ng Cát không phải không tệ lắm sao, hÆ¡n nữa, mình luôn luôn không nghe nói giữa bá»n hắn có mâu thuẫn gì, coi nhÆ° là trên mặt phổ biến tân chÃnh, hai ngÆ°á»i có chút xung Ä‘á»™t, cÅ©ng không đến ná»—i trở thà nh tình trạng hiện tại.
Hắn bỗng nhiên không nói gì nữa, hai con mắt nhìn Bà ng Cát, bắt đầu cân nhắc mấu chốt trong đó.
Nhân Tông ý thức được gia đình của mình khả năng là đã xuất hiện nguy cÆ¡ rồi, lúc trÆ°á»›c nghe kể má»™t Ãt chuyện mỠám Bà ng Cát đối vá»›i Trần Nguyên, hắn cÅ©ng không để trong lòng, thầm nghÄ© là ngÆ°á»i khác hãm hại Bà ng Cát.
Hiện tại biểu hiện Bà ng Cát cấp bách nhÆ° thế, không thể nghi ngá», đã nói cho Nhân Tông, hắn và Trần Thế Mỹ không Ä‘á»™i trá»i chung.
Nhân Tông cẩn tháºn sÆ°u tầm chá»— hai ngÆ°á»i mâu thuẫn trong đầu, dù nhÆ° thế nà o cÅ©ng không tìm thấy.
Hắn là quân tá», căn bản không nghÄ© tá»›i, Bà ng Cát cùng Trần Nguyên Ä‘á»u là tiểu nhân, giữa bá»n hắn không cần gì thù háºn, chỉ cần đối phÆ°Æ¡ng lá»™ ra sÆ¡ hở, bá»n hắn sẽ đá má»™t cÆ°á»›c, đá chết đối phÆ°Æ¡ng là mình sẽ vui vẻ.
Tôn Công Sáng tiến lên trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c, nói: "Thái sÆ° nói quá mức rồi, cái gá»i là tổn thất không tồn tại, Gia Luáºt LÅ© Linh không mang Ä‘i được má»™t trang giấy từ bên trong phủ kho, Äại Tống ta tổn thất cái gì? Ngược lại, nếu nhÆ° không có Phò mã gia phái binh mã ra thủ vệ, hiện tại háºu quả tháºt sá»± là không chịu nổi."
Bà ng Cát lúc nà y muốn dùng trăm phÆ°Æ¡ng ngà n kế không cho Trần Nguyên Ä‘i ra, hắn nói: "Nà ng không đắc thủ trong phủ kho, Tôn đại nhân dám cam Ä‘oan nà ng không đắc thủ tại những địa phÆ°Æ¡ng khác sao?â€
“Theo ta được biết, trong khoảng thá»i gian nà ng sống ở Biện Kinh nà y, Trần Thế Mỹ đã dẫn nà ng Ä‘i đến không Ãt địa phÆ°Æ¡ng, ngoại trừ phủ kho, tháºm chà còn Ä‘i đến cả quân doanh, xem chúng ta thao luyện khà giá»›i."
Nhân Tông nghe đến đó, liá»n thở phà o má»™t cái, nhẹ giá»ng há»i má»™t câu: "Thái sÆ°, tháºt sá»± không thể thả Trần Thế Mỹ sao?"
Những lá»i nà y là há»i má»™t câu hai ý nghÄ©a, lá»i ngầm là há»i Bà ng Cát, ngÆ°Æ¡i tháºt sá»± không có biện pháp sống chung vá»›i Trần Thế Mỹ sao?
Bà ng Cát lại nhÆ° là không nghe hiểu ra, nhanh chóng ôm quyá»n nói: "Vạn tuế, Trần Thế Mỹ nhiá»u lần coi rẻ vÆ°Æ¡ng pháp, trÆ°á»›c đây từng ẩu đả đặc phái viên, lừa gạt kết hôn Công Chúa, hiện tại lại xảy ra sá»± tình Gia Luáºt LÅ© Linh, thả hắn, mặt mÅ©i hoà ng gia Äại Tống ta còn tồn tại không?"
Phạm Trá»ng Yêm láºp tức nói: "Thái sÆ°, sá»± tình dÄ© vãng, hoà ng thượng đã xá» phạt, không cần phải lấy nợ cÅ© ra, từng bÆ°á»›c từng bÆ°á»›c tÃnh toán tá»™i má»›i chứ?"
Âu DÆ°Æ¡ng Tu đứng ở bên cạnh hừ lạnh má»™t tiếng nói: "Nếu lôi chuyện cÅ© ra, chỉ sợ ngÆ°á»i thứ nhất đáng chết, không phải Trần Thế Mỹ đâu?"
Chòm râu Bà ng Cát bắt đầu chuyển Ä‘á»™ng, há»i: "Âu DÆ°Æ¡ng Tu, ngÆ°Æ¡i có ý gì?"
Âu DÆ°Æ¡ng Tu mỉm cÆ°á»i nói: "Không có ý gì, hạ quan chỉ cho rằng, ngÆ°á»i Ä‘á»u có thá»i Ä‘iểm phạm sai lầm, chúng ta không cần luôn nắm chặt sai lầm trÆ°á»›c kia không tha."
Trên triá»u đình láºp tức bắt đầu nhao nhao, rất nhiá»u đại thần à o à o lên tiếng, có ngÆ°á»i giúp Trần Nguyên nói chuyện, cÅ©ng có ngÆ°á»i giúp Bà ng Cát nói chuyện, bắt đầu còn có thứ tá»±, ai đứng ra trÆ°á»›c, chá» hắn nói xong, ngÆ°á»i sau má»›i nói, nhÆ°ng lúc sau, chÃnh là toà n bá»™ cùng nói, gắng hết sức nói tháºt lá»›n.
Nhân Tông không nghe nổi nữa, phẫn ná»™ đứng lên, vá»— long á»· quát: "Äủ rồi, nÆ¡i đây không phải chợ bán thức ăn!"
Ãnh mắt của hắn quét má»™t chút, cháºm rãi nói: "Trẫm, đã quyết định rồi!"
Thá»i Ä‘iểm Nhân Tông Ä‘ang muốn nói Trần Nguyên nên bị giam hay được thả, tất cả lá»— tai má»i ngÆ°á»i cÅ©ng Ä‘á»u Ä‘ang lắng nghe lá»i đằng sau, bá»—ng nhiên thái giám từ bên ngoà i chạy nhanh đến, nói: "Vạn tuế Ä‘Æ°Æ¡ng triá»u TÆ°á»›ng quốc Lữ Di Giản nằm trong nhà , bệnh tình nguy kịch, đã đến thá»i khắc hấp hối, ngÆ°á»i nhà đến đây báo tin dữ!"
Nhân Tông láºp tức dừng câu nói kế tiếp lại, thoáng má»™t tý đã đứng lên, nói: "Bãi triá»u, chuẩn bị xa giá, nhanh!"
Lữ Di Giản cả Ä‘á»i không là m được bao nhiêu chuyện tốt, nhÆ°ng hắn cá»±c kỳ quan trá»ng đối vÆ¡Ìi Nhân Tông, bởi vì lúc trÆ°á»›c, nếu nhÆ° không phải có Lữ Di Giản, Nhân Tông đã không là m được cái hoà ng thượng nà y.
Còn có, sá»± tình mẹ đẻ Nhân Tông, cÅ©ng là Lữ Di Giản nói, cÅ©ng là lúc trÆ°á»›c Lữ Di Giản xin LÆ°u thái háºu dá»±a theo lá»… hoà ng háºu háºu táng mẹ đẻ Nhân Tông.
Bằng và o và i chuyện nà y, đủ để cho Nhân Tông có và i phần kÃnh trá»ng đối vÆ¡Ìi Lữ Di Giản, hiện tại Lữ Di Giản đã đến thá»i khắc hấp hối, chÃnh là sắp chết, Nhân Tông nghÄ© cÅ©ng không nghÄ©, buông tất cả sá»± tình, muốn Ä‘i thăm vị TÆ°á»›ng quốc trợ giúp mình trèo lên trên ngôi vị hoà ng đế nà y má»™t lần cuối cùng.
Mấy ngÆ°á»i Phạm Trá»ng Yêm trÆ°á»›c kia rất xem thÆ°á»ng Lữ Di Giản, luôn coi vì TÆ°á»›ng quốc nà y là m việc quá mức tiểu nhân, không bÆ°á»›c trên má»™t con Ä‘Æ°á»ng cùng bá»n há».
Phạm Trá»ng Yêm không lâu trÆ°á»›c còn dùng bản đồ đủ loại quan lại, trá»±c tiếp nhắm đầu mâu và o Lữ Di Giản, nhÆ°ng Lữ Di Giản không giống vá»›i Bà ng Cát, Ãt nhất thì hắn cÅ©ng không là m việc ác gì quá lá»›n.
Bây giá» nghe nói tin tức nà y, Phạm Trá»ng Yêm cùng bá»n ngÆ°á»i Phú Báºt trao đổi ánh mắt má»™t chút, quyết định cùng Nhân Tông cùng Ä‘i thăm vị TÆ°á»›ng quốc nà y, tại lúc hấp hối, cÅ©ng không có gì đúng sai để phân biệt, Ä‘Æ°a hắn má»™t Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng thôi.
Ngược lại, Ä‘oạn thá»i gian nà y, Bà ng Cát quan hệ hòa hợp vá»›i Lữ Di Giản nhất, lại có vẻ không gấp gáp.
Nhân Tông tuyên bố bãi triá»u, Bà ng Cát cảm thấy mừng rỡ, trong mắt hắn, hiện tại Lữ Di Giản sắp chết, lại rất vừa vặn, lúc nà y nếu nhÆ° hắn có thể kéo dà i Nhân Tông ở và i ngà y, nhÆ° váºy mình sẽ có đầy đủ thá»i gian là m thối Trần Nguyên.
Tan triá»u, thá»i Ä‘iểm Nhân Tông cùng má»™t Ãt đại thần Ä‘i thăm Lữ Di Giản, hắn liá»n lên xe ngá»±a của mình, mặt câu nói đầu tiên là há»i xa phu: "Thế nà o? Hiện ở bên ngoà i nói vá» Trần Thế Mỹ nhÆ° thế nà o?"
Thần sắc xa phu có chút do dự, Bà ng Cát rất sốt ruột, gấp gáp nói: "Nói đi!"
Xa phu nhìn Bà ng Cát, nói: "Hồi bẩm lão gia, buổi sáng hôm nay, Liá»…u VÄ©nh lại Ä‘Æ°a ra má»™t bản báo chÃ, trên đó chuyên môn nói vá» sá»± tình Trần Thế Mỹ, lão gia xem xem."
Nói xong liá»n Ä‘em báo chà từ trong xe ra, Bà ng Cát vá»™i và ng nháºn lấy xem xét, trên báo chà nói rất kỹ cà ng, vì cái gì Ä‘i Trần Nguyên Liêu quốc, mãi cho đến đêm qua, Gia Luáºt LÅ© Linh mang theo đứa trẻ vá» Äại Tống, trong đó hai ngÆ°á»i bá»n há» nháºn thức nhau nhÆ° thế nà o, tình đầu ý hợp nhÆ° thế nà o, cùng vá»›i cuối cùng tại sao phải tách ra, Ä‘á»u ghi vô cùng rõ rà ng.
Còn có lần nà y, trên Ä‘Æ°á»ng Gia Luáºt LÅ© Linh trở vá» bị ngÆ°á»i Ä‘uổi giết cÅ©ng nói ra, chỉ không Ä‘iểm danh Lão Bà ng mà thôi.
Liá»…u VÄ©nh không có bổn sá»± khác, khoản công phu cán bút nà y thì tÆ°Æ¡ng đối tốt, ghi câu chuyện rất phấn khÃch, hà nh văn thông suốt, từ ngữ trau chuốt hoa lệ, địa phÆ°Æ¡ng nên tỉnh lược thì tỉnh lược, địa phÆ°Æ¡ng nên nói tỉ mỉ thì không tiếc văn chÆ°Æ¡ng, là m cho ngÆ°á»i ta Ä‘á»c lên, cảm giác nhÆ° Ä‘ang nghe một câu chuyện tình yêu vui buồn lẫn lá»™n.
Trong chuyện xÆ°a nói vá» Lữ Di Giản, còn có cả Tiểu Hầu gia Thiên Ba phủ, còn có tổng quản phủ Thái sÆ°, tháºm chà VÆ°Æ¡ng Luân má»™t thá»i gian ngắn trÆ°á»›c là m loạn cÅ©ng ở trong đó, nhiá»u nhân chứng nhÆ° váºy còn sống, ngay tại Biện Kinh, có thể để cho ngÆ°á»i ta tìm được nhân chứng, không để ngÆ°á»i khác hoà i nghi ná»™i dung báo chà nà y là giả.
Bà ng Cát chứng kiến, hai tay phát run, hắn rốt cuá»™c cÅ©ng biết mình quá tá»± tin rồi, thủ Ä‘oạn mình muốn dùng thủ Ä‘oạn của ngÆ°á»i ta, nhÆ°ng ngÆ°á»i ta đã chẳng thèm ngó tá»›i.
Cái báo chà nà y vừa Ä‘Æ°a ra ngoà i, gần vạn phần báo chà giống nhÆ° gần vạn ngÆ°á»i cùng há miệng má»™t chá»— ngoà i ra, hÆ¡n nữa còn truyá»n lẫn nhau, cả câu chuyện láºp tức biến thà nh không ai không biết, những chá»— uẩn khúc không rõ kia cÅ©ng nói rõ toà n bá»™, hÆ¡n nữa, Ä‘oạn thá»i gian nà y, báo chà đã tạo thà nh Ä‘á»™ tin cáºy tÆ°Æ¡ng đối cao trong cÆ° dân Biện Kinh, tuyệt đối hữu hiệu hÆ¡n nhiá»u so vá»›i mình tìm và i ngÆ°á»i nói báºy.
"Trần Thế Mỹ!" Báo chà trong tay Bà ng Hỉ cháºm rãi bị xé nát thà nh má»™t đống, ánh mắt hắn nhÆ° có thể phun ra lá»a.
Xa phu nhá» giá»ng há»i: "Thái sÆ°, bây giá» chúng ta Ä‘i đâu đây?"
Thân hình Bà ng Cát hÆ¡i run run má»™t chút, xa phu vá»™i bÆ°á»›c lên phÃa trÆ°á»›c đỡ lấy hắn, nói: "Thái sÆ° chú ý."
Bà ng Cát đẩy cánh tay xa phu ra, nói: "Không việc gì, ta không sao, theo ta Ä‘i, tìm má»™t quán trà , quán trà náo nhiệt nhất, ta muốn chÃnh tai nghe má»™t chút, xem hiện tại ngÆ°á»i khác nói nhÆ° thế nà o vá» chuyện nà y!"
…..
TrÆ°á»›c cá»a phủ TÆ°á»›ng quốc Lữ Di Giản đã muốn phủ lên mảnh vải mà u Ä‘en, má»™t quan tà i gá»— lim đặt trong sân, tá» tôn Lữ Di Giản Ä‘á»u đứng ở trong sân, không ngừng thút thÃt nỉ non.
Nhân Tông ngay cả y phục cũng không đổi, ăn mặc long bà o, trực tiếp xông và o hô: "Tướng quốc đâu? Tướng quốc ở nơi nà o?"
Con trai trưởng Lữ Di Giản mạnh mẽ quỳ trên mặt đất, nói: "Vạn tuế, cha ta còn má»™t hÆ¡i thôi, Ä‘ang ở ngay tại sảnh Ä‘Æ°á»ng, hắn nói, hắn nói vạn tuế nhất định sẽ đến thăm hắn, cho nên má»›i không chịu tắt thở!"
Nhân Tông láºp tức chạy tá»›i hÆ°á»›ng sảnh Ä‘Æ°á»ng, quả nhiên trông thấy Lữ Di Giản nằm ở trên giÆ°á»ng trúc, miệng hÆ¡i nhúc nhÃch, rõ rà ng đã thở ra thì nhiá»u, hÃt và o thì Ãt.
Chứng kiến bá»™ dạng Lữ Di Giản, nhá»› tá»›i những mÆ°a gió lão nhân nà y và mình Ä‘i qua và i tháºp niên, Nhân Tông cảm thấy thÆ°Æ¡ng cảm, hắn cháºm rãi ngồi xuống bên giÆ°á»ng, kéo tay Lữ Di Giản, nói: "TÆ°á»›ng quốc, trẫm tá»›i thăm ngÆ°Æ¡i!"
Con mắt Lữ Di Giản hÆ¡i mở ra má»™t Ãt, Ä‘ang thì thà o nói gì đó, Nhân Tông cÅ©ng không nghe rõ, gá»i nhi tá» Lữ Di Giản tá»›i, để cho hắn nghe má»™t chút xem Lữ Di Giản nói cái gì.
Nhi tá» Lữ Di Giản nghe má»™t hồi, liá»n đứng lên chắp tay nói vá»›i Nhân Tông: "Vạn tuế, cha ta nói, hắn có chuyện quan trá»ng bẩm báo vạn tuế, xin vạn tuế để cho má»i ngÆ°á»i lui ra."
Nhân Tông sá»ng sốt má»™t chút, hắn tháºt sá»± không biết lúc nà y Lữ Di Giản còn có chuyện gì muốn nói, nhÆ°ng hiện tại Lữ Di Giản nói cái gì hắn cÅ©ng đáp ứng, láºp tức phất tay nói vÆ¡Ìi ngÆ°á»i xung quanh: "Các ngÆ°Æ¡i tạm lui ra sau Ä‘i."
Vệ sÄ© bốn phÃa lui xuống, tay Lữ Di Giản gian nan vÆ°Æ¡n hÆ°á»›ng xuống dÆ°á»›i thân thể của mình, giống nhÆ° lục lá»i cái gì đó, Nhân Tông nhìn ra ý của hắn, vá»™i và ng Ä‘Æ°a tay tá»›i, từ dÆ°á»›i khuôn mặt Lữ Di Giản lấy ra má»™t phong thÆ°.
"Tướng quốc, ngươi tìm cái nà y sao?"
Lữ Di Giản gáºt gáºt đầu, ngón tay chỉ chỉ, cả bá»™ mặt bá»—ng nhiên hiện lên vẻ không cầm cá»± được, bà n tay thoáng má»™t tý đã từ không trung rÅ© xuống dÆ°á»›i.
Nhân Tông kinh hãi, vá»™i và ng hô: "NgÆ°á»i đâu, mau gá»i ngÆ°á»i tá»›i!"
Nhi tá» Lữ Di Giản lấy tay sá» mạch Ä‘áºp Lữ Di Giản má»™t chút, giá»ng kêu khóc láºp tức vang lên, tiếp theo, một thái y chạy tá»›i sá» má»™t chút, vá»™i và ng quỳ xuống nói: "Vạn tuế nén bi thÆ°Æ¡ng, TÆ°á»›ng quốc đại nhân đã quy thiên."
Khi thái y nói xong lá»i nà y, tất cả má»i ngÆ°á»i trong sân Ä‘á»u khóc, kể cả Bao Chá»ng và bá»n ngÆ°á»i Phạm Trá»ng Yêm cùng Ä‘i vá»›i Nhân Tông cÅ©ng bị hoà n cảnh nà y lây lan, và i giá»t nÆ°á»›c mắt từ khóe mắt chảy xuống.
Nhân Tông rất thÆ°Æ¡ng cảm, sau khi sững sá» má»™t lát, mÆ¡Ìi nhá»› tá»›i lá thÆ° Lữ Di Giản giao cho mình, tranh thủ thá»i gian đặt và o trong ngá»±c, sau đó phất tay nói: "Âu DÆ°Æ¡ng đại nhân, tang lá»… TÆ°á»›ng quốc, ngÆ°Æ¡i phụ trách lo liệu má»™t tý, nhá»› kỹ, nhất định phải xá» lý long trá»ng, trẫm sẽ tá»± mình Ä‘Æ°a TÆ°á»›ng quốc Ä‘i Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng cuối cùng."
Âu DÆ°Æ¡ng Tu cung kÃnh nói: "Vi thần tuân chỉ, xin vạn tuế yên tâm, vi thần nhất định là m thá»a đáng."
Nhân Tông cháºm rãi Ä‘i đến đằng sau, bảo con trai trưởng Lữ Di Giản tìm cho hắn má»™t chá»— yên tÄ©nh, lúc nà y má»›i mở thÆ° tÃn ra để xem xét.
Ban đầu hắn vẫn chưa để ý, nhưng cà ng nhìn, sắc mặt Nhân Tông cà ng biến thà nh cực kỳ khó coi, tay của hắn cũng bắt đầu phát run.
Bao Chá»ng má»™t má»±c Ä‘i theo Nhân Tông, lúc nà y xem sắc mặt Nhân Tông cá»±c kỳ bất thiện, nhá» giá»ng há»i má»™t câu: "Vạn tuế, TÆ°á»›ng quốc có di ngôn gì váºy?"
Nhân Tông cÅ©ng không nói cái gì, trá»±c tiếp Ä‘Æ°a thÆ° cho Bao Chá»ng, Bao Chá»ng dùng hai tay nháºn lấy xem xét, láºp tức bị hù dá»a đến mức khuôn mặt Ä‘en trở nên trắng.
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
25-05-2013, 08:44 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
ChÆ°Æ¡ng 523: Má»™t cÆ°á»›c
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Trong lòng thầm suy nghÄ©, lão gia há»a Lữ Di Giản nà y tháºt sá»± rất Ä‘á»™c ác, tại trÆ°á»›c khi hắn chết, còn muốn hung hăng chá»c Bà ng Cát má»™t Ä‘ao, hắn đây là đang muốn kéo Bà ng Cát Ä‘i kê lót quan tà i cho hắn mà .
ThÆ° tÃn là tá»± thể của Lữ Di Giản, Nhân Tông nháºn ra, Bao Chá»ng cÅ©ng nháºn ra, tuy bút tÃch đã có chút Ãt run run, lại là Lữ Di Giản ghi, trên thÆ° hắn nói má»™t sá»± tình, đủ để cho Äại Tống nhấc lên sóng to gió lá»›n.
Nhân Tông không phải là không có nhi tá», hắn từng có ba con trai, hai trong đó vừa sinh ra không bao lâu liá»n chết non, cái nà y tại thá»i đại Ä‘iá»u kiện chữa bệnh kém cÅ©ng không tÃnh chuyện gì ly kỳ, nhÆ°ng con trai thứ hai của Nhân Tông, Ung VÆ°Æ¡ng Triệu Hân, thá»i Ä‘iểm vừa được năm tuổi, bá»—ng nhiên chết bất đắc kỳ tá».
Cái nà y vẫn là đau Ä‘á»›n trong lòng Nhân Tông, theo lý thuyết, đứa trẻ đã được năm tuổi rồi, đã có sức chống cá»± rồi, những bệnh táºt kia sẽ không đến mức mạnh nhÆ° thế, nhÆ°ng hết lần nà y tá»›i lần khác, buổi tối còn nhìn thấy má»™t đứa bé chÆ¡i đùa, sáng ngà y thứ hai lại không còn tỉnh lại nữa.
Cả háºu cung vì chuyện nà y mà đã Ä‘iá»u tra hÆ¡n má»™t năm trá»i, cÅ©ng không tra ra má»™t kết quả nà o, chỉ có thể không giải quyết được gì mà bá» qua.
Lữ Di Giản cÅ©ng không nói Ung VÆ°Æ¡ng Triệu Hân chết vì sao, chỉ nói là trÆ°á»›c khi Ung VÆ°Æ¡ng chết bất đắc kỳ tá» má»™t ngà y, hắn trông thấy Bà ng quý phi cho Ung VÆ°Æ¡ng ăn má»™t Ãt Ä‘iểm tâm.
Tay Bao Chá»ng cÅ©ng bắt đầu phát run, hắn biết rõ chuyện nà y tra thì không rõ rà ng lắm, năm đó nhiá»u đại thần nhÆ° váºy Ä‘á»u không tìm ra đầu mối, cÆ¡ hồ ngÆ°á»i khám nghiệm tá» thi tốt nhất cả nÆ°á»›c Ä‘á»u bị Ä‘iá»u đến kiểm nghiệm thi thể rồi, cÅ©ng không biết nguyên nhân, hiện tại cà ng không thể nà o tra ra đầu mối.
Ở trên thÆ°, Lữ Di Giản cÅ©ng không bảo Nhân Tông Ä‘i Ä‘iá»u tra cái gì, còn nói, hắn là má»™t thần tá», không dám suy Ä‘oán lung tung, chỉ là suy nghÄ© vì xã tắc của Nhân Tông, trÆ°á»›c khi chết má»›i góp lá»i, xin Nhân Tông tại thá»i Ä‘iểm Phi tần mang thai, đặc biệt là thá»i Ä‘iểm sinh hạ long tá», nhất định phải rá»i xa Bà ng quý phi.
Còn chÆ°a đủ sao? Hắn không suy Ä‘oán cái gì, nhÆ°ng hắn lá»±a chá»n tại lúc hấp hối giao thứ tÃn nà y cho Nhân Tông, rung Ä‘á»™ng tạo ra trong lòng Nhân Tông, tuyệt đối lá»›n hÆ¡n gấp mÆ°á»i lần khi Lữ Di Giản còn sống góp lá»i.
Bao Chá»ng nhìn ra Nhân Tông rất phẫn ná»™, nhÆ°ng Bao Chá»ng biết chắc, nếu ngÆ°á»i bên ngoà i, còn có thể dùng cách ngÆ°á»i ác trÆ°á»›c khi chết cÅ©ng nói lá»i tháºt, nhÆ°ng Lữ Di Giản nà y, dù là chết cÅ©ng không thể tin tưởng hắn.
Hắn tiến lên ôm quyá»n nói: "Vạn tuế, sá»± thể rất lá»›n, TÆ°á»›ng quốc cÅ©ng chỉ là suy Ä‘oán, xin vạn tuế minh xét má»›i được."
Suy nghÄ© trong chốc lát, tâm tình Nhân Tông má»›i cháºm rãi bình tÄ©nh trở lại, trong lòng của hắn rất loạn, khẽ gáºt đầu nói: "Trẫm hiểu rõ rà ng, Bao ái khanh, cái thÆ° tÃn nà y chỉ có ta và ngÆ°Æ¡i biết rõ, đừng để cho ngÆ°á»i thứ 3 biết."
Bao Chá»ng thấy Nhân Tông không mất Ä‘i khống chế, lúc nà y má»›i yên tâm nói: "Vi thần tuân chỉ."
Äại Lý Tá»±.
Tâm tình Trần Nguyên cũng rất không bình tĩnh, hắn đi tới đi lui trong phòng giam, hắn không biết chuyện bây giỠphát triển đến mức nà o rồi, nếu như mình không có cách nà o đi ra ngoà i, vỠsau rất khó đấu cùng Lão Bà ng.
Lòng nóng nhÆ° lá»a đốt.
Cá»a nhà lao bị mở ra, Ä‘á»™i trưởng nhà lao Ä‘i tá»›i, hình nhÆ° là kiểm tra nhà tù bình thÆ°á»ng, ngồi xổm bên ngÆ°á»i Trần Nguyên, trong miệng nhá» giá»ng nói: "Phò mã gia, TÆ°á»›ng quốc Ä‘i rồi."
Sắc mặt Trần Nguyên láºp tức biến thà nh sá»ng sốt, há»i: "NgÆ°Æ¡i nói cái gì?"
Äá»™i trưởng nhà lao lại lặp lại má»™t lần: "TÆ°á»›ng quốc đại nhân Ä‘i rồi, sá»± tình vừa xảy ra thôi, hoà ng thượng đã tuyên bố, từ hôm nay trở Ä‘i sẽ phát tang, hÆ¡n nữa còn Ä‘Ãch thân Ä‘Æ°a hòm quan tà i xuống đất cho TÆ°á»›ng quốc."
Trần Nguyên cháºm rãi ngồi xuống, ánh mắt bá»—ng nhiên có chút ngÆ¡ ngác, tiếp theo hai tay ôm đầu, má»™t bá»™ dạng cá»±c kỳ buồn bã.
Äá»™i trưởng nhà lao nhìn thần sắc hắn, nhẹ nhà ng ho khan má»™t tiếng, nhắc nhở Trần Nguyên ở chá»— nà y không cần phải biểu hiện cái gì, sau đó từ trong lòng ngá»±c xuất ra má»™t phong thÆ°, nói: "Äây là thứ trÆ°á»›c khi TÆ°á»›ng quốc Ä‘i đã Ä‘Æ°a đến phủ ngà i, Sà i đại quan nhân nhá» ta chuyển giao cho ngÆ°Æ¡i."
Trần Nguyên ká»m chế bi thÆ°Æ¡ng khó tả trong lòng, gáºt đầu nói: "Ừm, bên ngoà i còn chuyện gì không?"
Äá»™i trưởng nhà lao nhìn chung quanh má»™t chút, thấy không có phạm nhân nhìn vá» hÆ°á»›ng nÆ¡i đây, rồi má»›i lên tiếng: "Äêm qua Bà ng Cát quả nhiên đã phái ngÆ°á»i Ä‘i, nhÆ°ng không có đắc thủ, năm thÃch khách chỉ có má»™t chạy trốn."
Tâm lo lắng của Trần Nguyên lúc nà y mới buông xuống, nói: "Tốt, cực kỳ tốt, tình huống Công Chúa thế nà o?"
Äá»™i trưởng nhà lao sá»ng sốt má»™t chút, há»i: "Ngà i há»i Công Chúa nà o?"
Trần Nguyên lúc nà y má»›i ý thức được, chÃnh mình phải phân rõ rà ng hai Công Chúa, liá»n nói: "Hai ngÆ°á»i, Ä‘á»u nói má»™t chút Ä‘i."
Äá»™i trưởng nhà lao nói: "Liêu quốc Công Chúa bị hoà ng thượng an bà i tại khách Ä‘iếm, nhÆ°ng không cho phép nà ng rá»i khá»i Biện Kinh, cÅ©ng không là m khó cái gì. Vá» phần Công Chúa của chúng ta, thái y đã xem xét mạch rồi, thai khà coi nhÆ° an ổn, cÅ©ng không có gì dị thÆ°á»ng."
Trong lòng Trần Nguyên thầm buông má»™t tảng đá xuống, nói: "Váºy là tốt rồi, nói cho các huynh đệ, còn ngÆ°Æ¡i nữa, cÅ©ng phải chú ý, là m việc phải táºn lá»±c không kinh Ä‘á»™ng đến cuá»™c sống của hai vị Công Chúa.â€
“BÆ°á»›c tiếp theo, Bà ng Cát hẳn là muốn Ä‘á»™ng đến hiệp há»™i buôn bán rồi, ngà y mai là thá»i gian hiệp há»™i buôn bán há»p, chắc hắn sẽ không bá» qua, chá»— nà y của ta có má»™t phong thÆ°, ngÆ°Æ¡i Ä‘Æ°a đến sÆ¡n trang, các huynh đệ biết rõ nên là m nhÆ° thế nà o."
Äá»™i trưởng nhà lao rất cao hứng đối vá»›i việc Trần Nguyên dùng khẩu khà phân phó huynh đệ, phân phó mình là m việc, gáºt đầu nói: "Vâng, tiểu nhân sẽ láºp tức Ä‘Æ°a Ä‘i."
Äối vá»›i hắn mà nói, nhìn xem phạm nhân ngồi tù, không có gì khác mình ngồi tù, hắn đã sá»›m muốn đổi má»™t vị trà khác rồi, chỉ là do không có cÆ¡ há»™i mà thôi.
Tuy tại đây thÆ°á»ng xuyên có má»™t Ãt đại nhân váºt tiến đến, nhÆ°ng có rất Ãt ngÆ°á»i có thể Ä‘i ra ngoà i.
TrÆ°á»›c đó lần thứ nhất Trần Nguyên tiến và o đây, sau đó lại ra ngoà i, hắn cÅ©ng đã Ä‘i bái phá»ng Trần Nguyên má»™t tý, chỉ là khi đó, hắn không có lý do tiếp cáºn Trần Nguyên, cho nên lần nà y Trần Nguyên lại đến, hắn đã nghe rõ rà ng ngá»n nguồn sá»± tình, láºp tức quyết định đánh cuá»™c má»™t lần, Ä‘i theo Phò mã gia nà y đánh cuá»™c tiá»n đồ của chÃnh mình.
Äợi Ä‘á»™i trưởng nhà lao cầm thÆ° tÃn rá»i Ä‘i, Trần Nguyên má»›i cháºm rãi mở thÆ° tÃn Lữ Di Giản Ä‘Æ°a cho mình ra.
"Ta Ä‘i, vốn muốn chá» Bà ng Cát cùng Ä‘i, nhÆ°ng ông trá»i không cho ta cÆ¡ há»™i, trÆ°á»›c khi chết, ta đá hắn má»™t cÆ°á»›c, Thế Mỹ, nhá»› kỹ chuyện Ä‘Æ°a Bà ng Cát theo ta, bằng không má»™t mình ta sẽ buồn bá»±c phát sợ, bá»n Phạm Trá»ng Yêm không được, ta và bá»n há» không có lá»i gì để nói, đừng để ta chá» thá»i gian quá dà i."
ThÆ° tÃn của Lữ Di Giản dùng lá»i kể chuyện để ghi, không có chi, hồ, giả, dã gì, lại để cho Trần Nguyên nhìn mà cảm thấy rất thân thiết, khóe miệng hiện lên dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, nói má»™t câu vá»›i tá»± thể trên thÆ°: "Yên tâm, sẽ không để cho ngÆ°Æ¡i đợi thá»i gian lâu, Bà ng Cát sẽ láºp tức tá»›i ngay."
Hắn xé bá» thÆ° tÃn thà nh từng tá» từng tá», thẳng đến khi ngÆ°á»i cá»±c kỳ có kiên nhẫn cÅ©ng vô pháp phục hồi nhÆ° cÅ©, má»›i cất ở trong túi áo, ngẩng đầu nhìn nhìn cá»a nhà lao đã đóng chặt lại, có chút thÆ°Æ¡ng cảm nói má»™t câu: "TÆ°á»›ng quốc, không thể Ä‘Æ°a ngà i Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng cuối cùng rồi."
Tân Nguyệt sơn trang.
Tất cả má»i ngÆ°á»i không ngủ, Ä‘á»™i trưởng nhà lao lấy thÆ° tÃn Trần Nguyên ra, cÅ©ng không láºp tức rá»i Ä‘i, hắn ngồi xuống cái bà n ngoà i cùng, nhá» giá»ng há»i má»™t câu: "ChÆ° vị huynh đệ nhìn xem, có lá»i gì để cho ta mang vá» thì nhanh nói má»™t chút má»›i được, ta láºp tức phải Ä‘i rồi."
Trần Thế Trung mở thÆ° tÃn Trần Nguyên ra, Ä‘á»c từ đầu tá»›i Ä‘uôi má»™t lần, thở dà i má»™t tiếng tháºt dà i, không nói gì.
Cái biểu hiện lo lắng nà y là m cho Hô Diên Bình bên cạnh lo lắng theo, láºp tức đứng lên nói: "Nhị chưởng quầy, rốt cuá»™c nói nhÆ° thế nà o, ngÆ°Æ¡i nói nhanh Ä‘i!"
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu , äåâóøêè , “gia pho ma†, bach luyen thanh tien , chususudeuxu , gia khong lich su , gia ma con du 4vn , gia su tum ma ngu , giá không lịch sá» , hoang da tap 782013 , lich su quan su pho ma , nguu pho ma , nguu pho ma gia , òåíäåð , phò mã gia , pho ma gia , pho ma gia 4vn , pho ma gia full , sat than , sở hán tranh bá , so toi thuong ngu pho ma , su thuong de nhat pho ma , su thuong dich pho ma , su thuong pho ma , su thuong pho ma gia , su thuong pho ma nguu , su thuong toi ngu pho ma , su thuong toi nguu , su thuong toi nguu 4nv , su thuong toi nguu 4vn , su thuong toi nguu pho , su thuong toi nguupho ma , su thuÆ¡ng toi nguu , su toi thuong dich nguu , su toi thuong ngu pho ma , su toi thuong pho ma gia , suthuongtoinguu pho ma , suthuongtoinguuphoma , suthuongtoinguuphomagia , sử thÆ°Æ¡Ì£ng 4vn , tìm phò già , tieu su ma nguu , toi nguu , toi nguu dich pho ma , toi nguu pho ma , toi nguu pho ma 4vn , toi nguu pho ma gia , toi ngÆ°u pho ma gia , toi thuong su nguu , too nguu pho ma gia 4vn , tran the mi 4vn , trần thế mỹ 4vn , troÌi naÌ€ng laÌ£i , truyen gia khong lich su , truyen pho ma gia , truyen su thuong nguu , truyensexthoixua , [tg]â—tyÌ.sÆ°.huynh