04-06-2013, 07:55 AM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
Chương 529: Sẩy thai
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Äám cung nữ không nói gì, Tà o hoà ng háºu phất phất tay, nói: "Äể cho nà ng Ä‘i và o Ä‘i."
Tô Hiểu Du cúi đầu Ä‘i tá»›i hÆ°á»›ng Tà o hoà ng háºu, nhìn thoáng qua DÆ°Æ¡ng NghÄ©a, tại má»™t khắc thoáng qua nà y, DÆ°Æ¡ng NghÄ©a đã lÆ¡ đãng gáºt nhẹ đầu.
"Bái kiến Hoà ng háºu nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng."
Lần nà y lễ tiết của Tô Hiểu Du cũng rất tiêu chuẩn rồi, hai tay đặt ở bên hông, cúi đầu xuống.
Quan hệ giữa ngÆ°á»i vá»›i ngÆ°á»i Ä‘á»u là nhá» thá»i gian, Ä‘oạn thá»i gian nà y, má»—i ngà y nà ng Ä‘á»u đến thỉnh an, má»™t ngà y hai lần, Tà o hoà ng háºu cÅ©ng khách khà hÆ¡n nhiá»u đối vá»›i nà ng: "Tô quý nhân ngồi xuống Ä‘i, hiện tại ngÆ°Æ¡i Ä‘ang nghi ngá» mang bầu, dá»±a theo quy củ trong ná»™i cung, có thể miá»…n lá»…."
Tô Hiểu Du cÆ°á»i má»™t chút rồi nói: "Chúng ta là nữ tỠở nông thôn, không được chiá»u chuá»™ng nhiá»u nhÆ° váºy, hÆ¡n nữa bây giá» ta vẫn chÆ°a có cảm giác không tiện, thá»i Ä‘iểm tháºt sá»± đến lúc sắp sinh đẻ, sợ là phải nhá» Hoà ng háºu nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng đồng ý nhiá»u hÆ¡n má»›i được."
Tà o hoà ng háºu cÆ°á»i má»™t chút rồi nói: "Không cần phải nói mình là nữ tỠở nông thôn, hiện ngÆ°Æ¡i Ä‘ang ở trong hoà ng cung, không ai chê thân pháºn ngÆ°Æ¡i, cÅ©ng phải thay vạn tuế lo lo lắng lắng vá» thân thể."
Tuy nói thì nói nhÆ° thế, nhÆ°ng Tà o hoà ng háºu rất Æ°a thÃch Tô Hiểu Du tá»± cho rằng nà ng là má»™t nữ tỠở nông thôn trÆ°á»›c mặt mình.
Loại câu trả lá»i nà y có thể là m cho nà ng cảm giác được má»™t Ãt chênh lệch, chênh lệch giữa Tô Hiểu Du và nà ng.
Äúng váºy, cô gái nà y chỉ là con gái của phạm quan, còn từng luân lạc tá»›i thanh lâu hát rong, mà mình là tiểu thÆ° khuê các, tổ phụ của mình là thủ hạ Thái tổ hoà ng đế, Äại tÆ°á»›ng Tà o Bân, cả Nam ÄÆ°á»ng Ä‘á»u là tổ phụ đánh chiếm, Tô Hiểu Du lấy cái gì để uy hiếp mình đây?
Tô Hiểu Du cúi đầu nói: "Vâng."
Ãnh mắt của nà ng bá»—ng nhiên bị cái gì đó hấp dẫn, nhìn chằm chằm và o bánh ngá»t hà nh thái.
Tà o hoà ng háºu phát hiện, khẽ cÆ°á»i má»™t chút rồi nói: "Tô quý nhân dÆ°á»ng nhÆ° rất Æ°a thÃch ăn và i thứ ở chá»— nà y của ta?"
Bá»™ dạng Tô Hiểu Du có chút xấu hổ, nói: "Ta, chỉ là do má»—i lần ta tá»›i chá»— hoà ng háºu, không biết là m sao mà bụng luôn cảm thấy hÆ¡i đói."
Tà o hoà ng háºu cÅ©ng là loại ngÆ°á»i từng trải, biết rõ thá»i Ä‘iểm mang thai nói đói là đói, liá»n đẩy bánh ngá»t hà nh thái tá»›i, nói: "Ä‚n Ä‘i, đây là thứ vừa từ trong nhà Bà ng quý phi Ä‘Æ°a và o, còn rất nóng."
Tô Hiểu Du thấp giá»ng nói má»™t câu: "Äa tạ Hoà ng háºu nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng."
Tà o hoà ng háºu dùng má»™t loại dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i hÆ¡i hèn má»n nhìn nà y nữ tá» vừa má»›i được Nhân Tông đón và o cung trÆ°á»›c mắt, nà ng cÅ©ng không biết, lúc nà y trong lòng Tô Hiểu Du bá»—ng nhiên cảm thấy phát run.
Ở phÃa trong Ä‘iểm tâm nà y có cái gì, nà ng rất rõ rà ng, có thể tạo thà nh háºu quả gì, nà ng cÅ©ng biết, nếu nhÆ° mình tháºt sá»± ăn mấy miếng, đứa trẻ trong bụng nhất định không giữ được.
Ä‚n sao?
Ngón tay của nà ng hÆ¡i run rẩy đặt ở trên Ä‘iểm tâm, bá»—ng nhiên nà ng cảm giác được khác thÆ°á»ng trong thân thể, là đứa trẻ nhúc nhÃch, là đứa trẻ trong bụng mình lần đầu tiên nhúc nhÃch.
Thá»i Ä‘iểm Tô Hiểu Du đến, trong lòng rất kiên định, nà ng sá»›m đã biết kế hoạch nà y, nà ng cho là mình không biết do dá»±, nhÆ°ng vừa rồi, lần thứ nhất nhúc nhÃch đã là m cho nà ng cảm giác được má»™t cá»— rung Ä‘á»™ng trÆ°á»›c nay chÆ°a có, phảng phất nhÆ° có má»™t lá»±c lượng vô hình muốn kéo cánh tay của nà ng vá».
Buông tha sao? Không được.
Nếu nhÆ° mình buông tha, cÅ©ng không phải là trong bụng đứa bé nà y chết, cả nà ng cÅ©ng sẽ chết, đấu tranh ở háºu cung, nếu nhÆ° mình không hiểu cách nắm chắc cÆ¡ há»™i, nếu nhÆ° mình không thể là m đến mức không tiếc tất cả mà nói, nhÆ° váºy chỉ có thể lÆ°u lại má»™t cá»— thi thể.
Hoặc là giống nhÆ° những Phi tần bình thÆ°á»ng kia, lÆ°u lại thân thể không có gì khác thi thể.
Tay Tô Hiểu Du cầm má»™t cái lên, đặt ở bên miệng, nhẹ nhà ng nhai rồi nói: "Ä‚n ngon tháºt, cám Æ¡n Hoà ng háºu nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng."
Tà o hoà ng háºu gá»i cung nữ qua, nói: "NgÆ°á»i đâu, bá»c những thứ nà y cho Tô quý nhân, nà ng đã thÃch ăn, để cho nà ng cầm Ä‘i Ä‘i."
Tô Hiểu Du tạ Æ¡n, Tà o hoà ng háºu Ä‘á»™t nhiên há»i: "Ngà y mai là thá» yến của Ä‘Æ°Æ¡ng triá»u Thái sÆ°, Tô quý nhân cÅ©ng nên Ä‘i chúc mừng má»™t chút chứ?"
……..
Trần Nguyên rốt cục cÅ©ng Ä‘i ra khá»i đại lao, lúc nà y đã là buổi tối rồi, buổi sáng ngà y mai, Nhân Tông muốn Ä‘i phủ Thái sÆ°, hắn hi vá»ng mình có thể hóa giải mâu thuẫn giữa Trần Nguyên và Bà ng Cát.
"Thế Mỹ, giữa ngươi và Thái sư, mặc kệ có ân oán gì, hiện tại trẫm muốn ngươi bỠqua hết."
Ngữ khà Nhân Tông rất là nghiêm khắc, Trần Nguyên ở dÆ°á»›i cúi đầu, nhẹ giá»ng đáp: "Vi thần tuân chỉ, vạn tuế, không phải vi thần Ä‘i trêu chá»c Thái sÆ°, nhÆ°ng ta sợ Thái sÆ° không chịu bá» Ä‘i."
Nhân Tông nhìn hắn, nói: "Chá»— Thái sÆ° trẫm sẽ Ä‘i nói, trẫm chỉ cảm thấy hÆ¡i kỳ quái, vì sao ngÆ°Æ¡i và Thái sÆ° lại đấu nhau? TrÆ°á»›c kia không phải các ngÆ°Æ¡i ở vá»›i nhau rất tốt sao? Nhá»› ngà y đó Thái sÆ° còn nhiá»u lần nói chuyện há»™ ngÆ°Æ¡i ở trÆ°á»›c mặt trẫm, cho dù ngÆ°Æ¡i không nhìn tuổi của hắn, cÅ©ng nên nể tình lúc trÆ°á»›c hắn giữ gìn ngÆ°Æ¡i, ngà y mai Ä‘i cùng trẫm đến nháºn thức cái sai vá»›i Thái sÆ°."
Trong lòng Trần Nguyên thầm nghÄ©, nếu lá»i nà y sá»›m nói thì có thể tiến hà nh, hiện tại, đã quá muá»™n rồi.
Nhân Tông thấy Trần Nguyên đáp ứng, tảng đá trong lòng cuối cùng cÅ©ng được buông xuống má»™t Ãt, nói: "Nói Ä‘i, rốt cuá»™c là bởi vì sá»± tình gì?"
Trần Nguyên nhá» giá»ng nói: "Chắc là có quan hệ vá»›i Tô cô nÆ°Æ¡ng."
Nhân Tông rất là kỳ quái, nói: "Có quan hệ đến nà ng? Nà ng bây giỠlà quý nhân, ngươi nói rõ sự tình với ta."
Trần Nguyên cÆ°á»i má»™t tiếng Ä‘au khổ, nói: "Chuyện giữa vạn tuế và Tô quý nhân, triá»u thần Ä‘á»u biết rõ, chÃnh giữa có bóng dáng vi thần, Bà ng Thái sÆ° tất nhiên có khúc mắc vá»›i việc vi thần và Tô quý nhân ăn ý, sợ Bà ng quý phi mất Ä‘i vạn tuế sủng ái, cho nên má»›i má»™t lòng muốn Ä‘uổi vi thần Ä‘i."
Lý do nà y cÅ©ng có chút sức thuyết phục, Nhân Tông thoáng sững sá» má»™t tý, thở dà i má»™t tiếng nói: "Trẫm há lại là ngÆ°á»i bạc tình? Ở vá»›i Bà ng phi và i chục năm, tình cảm đó không phải trò đùa, và i ngà y trÆ°á»›c ta đã cho. . . . ."
Nói đến đây, hắn dừng má»™t chút, Trần Nguyên nhìn hắn, cÅ©ng không há» thúc há»i.
Nhân Tông cháºm rãi ngồi xuống nói: "Nói nhÆ° váºy, lại ủy khuất cho ngÆ°Æ¡i."
Trần Nguyên nói: "Vi thần không dám nói mình ủy khuất, chỉ là , vạn tuế, vi thần thân là Phò mã Äại Tống, nếu trÆ°á»ng kỳ đần ra trên triá»u đình, khó tránh khá»i trêu chá»c má»™t Ãt ngÆ°á»i dèm pha, nếu bạo gan nói thẳng trên triá»u đình, sợ ngÆ°á»i ta nói là ngoại thÃch tham gia và o chÃnh sá»±."
Nhân Tông ngẫm lại, xác thá»±c là thá»i gian rất lâu Trần Nguyên không nói cái gì ở trên triá»u đình rồi, có Ä‘á» nghị gì, hắn Ä‘á»u tan triá»u lén nói, dù váºy, Nhân Tông cÅ©ng nghe được đại thần triá»u đình bất mãn đối vá»›i việc mình tin tưởng Trần Thế Mỹ, thì ra hắn đã sá»›m băn khoăn đến Ä‘iểm ấy.
"Váºy, ngÆ°Æ¡i muốn nhÆ° thế nà o?"
Trần Nguyên nói: "Vi thần cho rằng, dùng thân pháºn của thần tuyệt đối không thể xuất nháºp triá»u đình, kỳ tháºt chỉ cần vạn tuế nói má»™t câu, thân pháºn thần là gì cÅ©ng sẽ vì lo âu ngà i, thần là con dân Äại Tống, cà ng là Phò mã của Công Chúa."
Nhân Tông nghe xong, liá»n gáºt đầu nói: "NgÆ°Æ¡i muốn tránh mặt Thái sÆ°?"
Trần Nguyên không phủ nháºn, nói: "Thần không muốn là m chút Ãt xung Ä‘á»™t không tất yếu vá»›i Thái sÆ°, theo nhÆ° lá»i vạn tuế, ân Thái sÆ° lúc trÆ°á»›c, thần luôn luôn không quên, thần biết thân pháºn Thái sÆ° sẽ là m cho vạn tuế khó xá»."
Nhân Tông nghe Trần Nguyên nói xong, trong lòng rất cảm Ä‘á»™ng, miệng nói: "Tốt, tốt, ngÆ°Æ¡i có thể biết chuyện nhÆ° thế, trẫm cảm thấy rất vui mừng, đợi ngà y mai ra ngoà i rồi, qua hết thá» yến Thái sÆ°, ta sẽ là m cho các ngÆ°Æ¡i hòa thuáºn nhÆ° lúc ban đầu."
Äúng lúc nà y, má»™t thái giám kinh hoảng chạy ra nói: "Vạn tuế, vạn tuế việc lá»›n không tốt!"
Nhân Tông sững sỠnói: "Sự tình gì, nói từ từ thôi."
Sắc mặt thái giám tái nhợt nói: "Vừa mới tiến cung Tô quý nhân bỗng nhiên không ngừng chảy máu, đứa trẻ, đứa trẻ…"
Mặt Nhân Tông trong nháy mắt đã thay đổi, yên tÄ©nh má»™t lát, sau đó liá»n nghe được hắn bá»™c phát ra tiếng la lá»›n: "Thái y, nhanh truyá»n thái y đến đây!"
Nói xong liá»n chạy nhanh vá» hÆ°á»›ng tẩm cung Tô Hiểu Du, thái giám theo ở phÃa sau nói: "Thái y đã Ä‘i, Ä‘ang tại khám và chữa bệnh cho Tô quý nhân, vạn tuế má»i giải sầu mÆ¡Ìi được là ."
Nhân Tông không nói được câu nà o, bÆ°á»›c chân rất nhanh chóng, Trần Nguyên theo ở phÃa sau, má»™t Ä‘Æ°á»ng chạy há»™c máu má»›i có thể Ä‘i cùng hắn.
Má»›i vừa tiến và o cá»a tẩm cung Tô Hiểu Du, hắn chợt nghe được má»™t tiếng hô tê tâm liệt phế, từ trong tiếng hô, hắn nghe ra được Tô Hiểu Du có bao nhiêu thống khổ.
Nhân Tông nhấc chân muốn Ä‘i và o gian phòng, hai thái y bên ngoà i vá»™i và ng ngăn lại: "Vạn tuế, xin vạn tuế dừng bÆ°á»›c, Tô quý nhân chảy máu quá nhiá»u, trong phòng Ä‘á»u là má»™t mảnh dÆ¡ bẩn, vạn tuế không thể và o."
Khóe miệng Nhân Tông run rẩy hai cái rồi nói: "Tô quý nhân thế nà o rồi?"
Hai thái y trao đổi ánh mắt má»™t chút, trầm mặc má»™t lúc má»›i đồng thá»i quỳ xuống, nói: "Thần khải vạn tuế, Tô quý nhân bá»—ng nhiên chảy máu, cÅ©ng may chúng ta đến kịp lúc, hiện tại đã ngừng chảy, tánh mạng không lo, chỉ là , chỉ là .."
Nhân Tông ý thức được cái gì đó, hắn cảm thấy không dám tin tưởng, miệng quát: "Chỉ là cái gì?"
Hai thái y vá»™i và ng dáºp đầu nói: "Xin vạn tuế thứ tá»™i, bá»n thần vô năng, không thể bảo vệ long tá»."
Cả ngÆ°á»i Nhân Tông ngây ngẩn, há»i: "Long tá»?"
Thái y nói: "Từ hình thể thai nhi để xem xét, chÃnh là long tá»."
Cả khu vá»±c bá»—ng nhiên yên tÄ©nh lại, trong phòng truyá»n đến tiếng hô thống khổ của Tô Hiểu Du, Nhân Tông cháºm rãi chuyển Ä‘á»™ng thân hình, má»™t vòng, lại má»™t vòng.
Sắc mặt của hắn Ä‘au khổ, phẫn ná»™, tuyệt vá»ng.
Loại tâm tình nà y không phải nam nhân khác có thể cảm nháºn, hắn từng có ba con trai, ba ngÆ°á»i Ä‘á»u chết hết, hiện tại lại có một, nhÆ°ng ngay cả cÆ¡ há»™i sinh ra cÅ©ng không có.
Nhân Tông ngẩng đầu nhìn trăng sáng trên bầu trá»i, rung rung cánh tay của mình, phảng phất nhÆ° là muốn nói gì, nhÆ°ng trong miệng lại cái gì cÅ©ng không phát ra được.
Vì cái gì? Vì sao lại nhÆ° váºy? Chẳng lẽ ông trá»i tháºt sá»± không cho phép mình có môt đứa con trai sao?
Hai thái y chứng kiến bá»™ dạng Nhân Tông, vá»™i và ng quỳ bò tá»›i, nói: "Vạn tuế tỉnh táo, vạn tuế nén bi thÆ°Æ¡ng, là bá»n thần vô năng, là bá»n thần vô năng!"
Trong phòng lại truyá»n ra tiếng Tô Hiểu Du hét thảm.
Bá»™ mặt Nhân Tông run rẩy kịch liệt, nhẹ giá»ng há»i má»™t câu: "Vì sao lại nhÆ° váºy?"
Hắn há»i câu nà y chỉ là vô ý thức, nhÆ°ng ngÆ°á»i khám nghiệm tá» thi trong ná»™i cung lại tiếp lá»i tháºt nhanh: "Vạn tuế, khuya hôm nay Tô quý nhân ăn là cái bánh ngá»t hà nh thái nà y, thần đã kiểm tra rồi, bên trong Ä‘iểm tâm có hai vị thuốc rau sam, tam thất. Những thuốc nà y Ä‘á»u là đồ ăn cấm kỵ của ngÆ°Æ¡Ì€i mang thai, ăn và o có thể là m cho thai nhi khó giữ được, giá» lại cùng xuất hiện má»™t chá»—, hiển nhiên là có ngÆ°á»i cố ý."
Nhân Tông phục hồi tinh thần, cháºm rãi quay đầu lại há»i: "NgÆ°Æ¡i nói cái gì?"
NgÆ°á»i khám nghiệm tá» thi rất là tá»± tin, lại cầm má»™t cái bánh ngá»t hà nh thái đến, mở ra, lấy ra hai miếng bên trong ra, nói: "Vạn tuế xem, đây là rau sam, đây là tam thất, thần dám dùng đầu trên cổ bảo đảm, tuyệt đối không sai!"
Nhân Tông bá»—ng nhiên nở nụ cÆ°á»i, cÆ°á»i đến mức bá»™ mặt hÆ¡i biến hình, căn bản không thuá»™c hoà ng thượng nhân háºu nhân từ dÄ© vãng, nói: "Ha ha, ha ha ha, thì ra không phải ông trá»i không muốn ta có con, là có ngÆ°á»i muốn ta không có con, ai? NgÆ°á»i kia là ai? Cái Ä‘iểm tâm nà y từ nÆ¡i nà o đến? Truyá»n Bao Chá»ng và o cung, trẫm muốn tìm ra ngÆ°á»i nà y, trẫm muốn diệt cá»u tá»™c hắn, tất cả nam Ä‘inh, má»™t tên cÅ©ng không để lại!"
Giá»ng nói cuối cùng của hắn chÃnh là gaÌ€o theÌt.
Tin tức trong ná»™i cung truyá»n cá»±c kỳ nhanh, Bao Chá»ng còn chÆ°a tá»›i, Tà o hoà ng háºu liá»n sợ hãi từ trong cung Ä‘iện chạy tá»›i.
Trong lòng nà ng kinh hoảng không thôi, Tô quý nhân mang thai long tá», hÆ¡n nữa còn sinh non, nguyên nhân sinh non là ăn bánh ngá»t hà nh thái, nà ng có thể không sợ sao?
Mặc dù nà ng có vẻ haÌch dịch, mặc dù nà ng là hoà ng háºu, nếu nhÆ° bị chuyện nà y liên quan đến, tổ phụ Tà o Bân nà ng từ trong quan tà i leo ra cÅ©ng không cứu nổi nà ng.
Äi và o tẩm cung Tô Hiểu Du, lúc nà y những hạ nhân kia đã quét sạch sẽ gian phòng rồi, cả ngÆ°á»i Tô Hiểu Du sắc mặt tái nhợt nằm ở trên giÆ°á»ng, Nhân Tông ngồi ở bên cạnh giÆ°á»ng của nà ng, má»™t đám thái y vá»™i và ng chạy loạn lên.
"Vạn tuế, xin vạn tuế thứ tá»™i, xin vạn tuế thứ tá»™i!" Lần nà y Tà o hoà ng háºu cÅ©ng là m đại lá»…, cả ngÆ°á»i quỳ rạp xuống dÆ°á»›i chân Nhân Tông, dáºp đầu baÌ€nh baÌ€nh.
Nhân Tông lạnh lùng nhìn nà ng, há»i: "Äiểm tâm là ngÆ°Æ¡i mang từ đâu tá»›i?"
Thá»i Ä‘iểm Tà o hoà ng háºu Ä‘ang nghÄ© ngợi nên nói nhÆ° thế nà o, Tô Hiểu Du nằm trên giÆ°á»ng đã mở miệng: "Vạn tuế, sá»± tình không liên quan đến Hoà ng háºu nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng, mấy ngà y nay má»—i ngà y nô tì Ä‘á»u Ä‘i đến chá»— Hoà ng háºu nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng, nà ng rất chiếu cố đối vÆ¡Ìi nô tì, nếu nhÆ° muốn hại ta, đã sá»›m hại rồi."
Äối vá»›i việc Tô Hiểu Du và o lúc nà y cÅ©ng có thể nói chuyện vì mình, Tà o hoà ng háºu rất cảm Ä‘á»™ng, nà ng biết rõ, trong lá»— tai Nhân Tông lúc nà y, ngÆ°Æ¡i nói 100 câu không bằng được Tô Hiểu Du nói má»™t câu.
Tà o hoà ng háºu ngẩng đầu nói: "Vạn tuế, nô tì tháºt sá»± không biết, những Ä‘iểm tâm kia là từ trong nhà Bà ng phi mang đến cho nô tì, nô tì tá»± mình ăn má»™t chút không việc gì, má»›i Ä‘Æ°a cho Tô quý nhân, xin vạn tuế minh xét."
Bộ mặt Nhân Tông bỗng nhiên run run một hồi, nói: "Bà ng phi!"
Lá thÆ° của Lữ Di Giản lúc nà y liá»n phát huy tác dụng trà mạng, Nhân Tông vẫn chÆ°a Ä‘iá»u tra rõ rà ng, nhÆ°ng quan niệm trong tâm đã là m cho hắn tin chuyện chÃnh là Bà ng quý phi là m, hắn đã đến tình trạng không phải là vì Ä‘iá»u tra rõ rà ng mÆ¡Ìi hoà i nghi Bà ng quý phi, mà là vì hoà i nghi Bà ng quý phi má»›i Ä‘i Ä‘iá»u tra.
Trong nà y có khác nhau rất lớn, một là Nhân Tông cần chứng cớ để chứng minh Bà ng quý phi có tội, cái khác là Bà ng quý phi cần xuất ra chứng cớ để chứng minh Nhân Tông phán đoán sai lầm.
Váºt chứng cá»› nà y, rất khó tìm, không biêÌt bởi vì má»™t ngÆ°á»i là hoà ng thượng, má»™t ngÆ°á»i là quý phi là có thể xuất hiện.
Con mắt Nhân Tông nhìn Tà o hoà ng háºu, há»i: "NgÆ°Æ¡i đã nếm qua rồi hả?"
Tà o hoà ng háºu dốc sức liá»u mạng gáºt đầu, nói: "Thá»i Ä‘iểm Ä‘Æ°a tá»›i, nô tì đã nêÌm má»™t miếng, cung nữ cÅ©ng có thể chứng nháºn."
NgÆ°á»i khám nghiệm tá» thi liá»n nói: "Vạn tuế, hai vị thuốc nà y bản thân không có Ä‘á»™c tÃnh, chỉ là ngÆ°á»i có thai cấm không được ăn, ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng ăn và o không đáng ngại."
Nhân Tông nở nụ cÆ°á»i, nụ cÆ°á»i đó lại là m cho Tà o hoà ng háºu cảm thấy sợ.
Chỉ thấy hắn nhẹ nhà ng khoát tay, nói: "Hoà ng háºu đứng lên Ä‘i, trẫm biết sá»± tình không có vấn Ä‘á» gì liên quan đến ngÆ°Æ¡i, là có ngÆ°á»i muốn má»™t mÅ©i tên trúng hai con nhạn, diệt trừ đứa trẻ trong bụng Tô quý nhân, còn có thể giá há»a cho ngÆ°Æ¡i, kế sách tháºt Ä‘á»™c, trÆ°á»›c kia trẫm đã nhìn lầm nà ng."
Trần Nguyên nghe Nhân Tông nói lá»i nà y, chỉ biết Lão Bà ng à , ngÆ°Æ¡i không có cÆ¡ há»™i mừng đại thá» rồi.
Ãnh mắt của hắn vụng trá»™m nhìn thoáng qua DÆ°Æ¡ng NghÄ©a, hiện tại DÆ°Æ¡ng NghÄ©a có thể nói là má»™t ngÆ°á»i duy nhất nắm chứng cứ, cÅ©ng là má»™t cÆ¡ há»™i để Lão Bà ng sống sót.
Lão Bà ng có thể nói là DÆ°Æ¡ng NghÄ©a tráo đổi trên Ä‘Æ°á»ng, nhÆ°ng không sao, Nhân Tông sẽ không tin tưởng, Trần Nguyên cÅ©ng sá»›m nghÄ© kỹ kế sách ứng đối, hắn lo lắng nhất là , DÆ°Æ¡ng NghÄ©a có thể tá»± mình nói ra hay không.
Bao Chá»ng đến rồi, nghe xong cả chuyện, ánh mắt Bao Chá»ng bá»—ng nhiên liếc xéo qua hÆ°á»›ng Trần Nguyên, Trần Nguyên lại bá»—ng nhiên cảm giác hÆ¡i kinh hãi, hắn cảm giác dÆ°á»ng nhÆ° Bao Chá»ng đã phát hiện ra cái gì đó.
Kỳ tháºt kế hoạch giữa Trần Nguyên và Lữ Di Giản không phải quá nghiêm máºt, chỉ có Ä‘iá»u Trần Nguyên phát Ä‘á»™ng quá Ä‘á»™t nhiên, hÆ¡n nữa còn má»™t chiêu trà mạng, mặc dù chỉ là má»™t kế nho nhá», Bà ng Cát cÅ©ng sẽ bởi vì không có thá»i gian chuẩn bị mà bị lá»t và o hố sâu.
Bao Chá»ng nói: "Vạn tuế, việc nà y không phải chuyện đùa, thần cho rằng phải có chứng cá»› vô cùng xác thá»±c má»›i có thể kết án."
Nhân Tông nhìn hắn, nói: "MuôÌn chứng cá»› gì? NgÆ°Æ¡i Ä‘i tìm, ngà y mai trẫm muôÌn kết quả."
Tà i sản của conem_bendoianh
Chữ ký của conem_bendoianh
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
04-06-2013, 09:07 AM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
ChÆ°Æ¡ng 530: Má»™t ngÆ°á»i phải chết (1+2)
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Bao Chá»ng đáp: "Vâng, thần xin vạn tuế hạ chỉ, ngay láºp tức Ä‘iá»u tra phủ Thái sÆ°."
Nhân Tông vá»— tay xuống mặt bà n, nhìn chung quanh má»™t chút, cÅ©ng chỉ có má»™t đại thần là Trần Nguyên, lúc nà y liá»n nói: "Trần Thế Mỹ, dẫn cấm quân của trẫm Ä‘i Bà ng phủ, há»— trợ Bá»™ khoái Äại Lý Tá»± Ä‘iá»u tra, truyá»n Bà ng quý phi tiến cung, ngÆ°á»i liên can Bà ng phủ không cho rá»i Ä‘i."
Trần Nguyên liá»n ôm quyá»n nói: "Vi thần tuân chỉ."
Bao Chá»ng liếc nhìn Trần Nguyên, nói: "Triển há»™ vệ, ngÆ°Æ¡i Ä‘i cùng Trần đại nhân."
Cá»a phủ Thái sÆ° đã phủ lên vải mà u Ä‘á», cá»a lá»›n mở rá»™ng ra, không ngừng có quan viên đến đây bái phá»ng từ sá»›m, trên đầu tÆ°á»ng treo hÆ¡n mÆ°á»i ngá»n đèn gió, chiếu con Ä‘Æ°á»ng hai bên phủ Thái sÆ° sáng ngá»i dị thÆ°á»ng, để cho những quan viên kia có thể ra và o tháºp phần thuáºn tiện.
Bà ng Hỉ là phụ trách nghênh đón khách đến chúc mừng, má»™t buổi tối nà y, bÆ°á»›c chân của hắn không há» dừng lại, vừa má»›i cất bÆ°á»›c má»™t vị khách nhân tại cá»a ra và o, láºp tức lại có khách nhân đến, vừa má»›i nghênh đón má»™t vị Ä‘i và o, bên trong lại có ngÆ°á»i muốn rá»i Ä‘i.
Trên mặt của hắn luôn luôn treo dáng vẻ mỉm cÆ°á»i khách khÃ, vấn an má»—i má»™t vị và o cá»a, thi lá»… vá»›i má»—i má»™t vị rá»i Ä‘i.
Tháºt vất vả đến phiên Nhâm Phú, hắn tranh thủ thá»i gian Ä‘i tá»›i cá»a, gia Ä‘inh sau lÆ°ng vừa má»›i đặt những lá»… váºt kia lên, chuẩn bị hiến cho Bà ng Thái sÆ°, chợt nghe sau lÆ°ng truyá»n đến má»™t hồi tiếng bÆ°á»›c chân ầm Ä© .
Nhâm Phú trông thấy má»™t Ä‘á»™i cấm quân chạy tá»›i cá»±c kỳ nhanh, ngừng lại ở trÆ°á»›c cá»a.
Hắn và Bà ng Hỉ Ä‘á»u không có bao nhiêu kinh ngạc, bởi vì nÆ¡i nà y là phủ Thái sÆ°, địa phÆ°Æ¡ng hoà ng thượng thÆ°á»ng xuyên đến, cấm quân tá»›i không có gì đáng để kỳ lạ quý hiếm.
Thá»i Ä‘iểm Bà ng Hỉ Ä‘ang nghÄ© hoà ng thượng đến, có nên láºp tức thông báo cho Bà ng Cát hay không, lại trông thấy hai ngÆ°á»i Trần Nguyên cùng Triển Chiêu sóng vai ngồi trên lÆ°ng ngá»±a, Ä‘i tá»›i bên cạnh mình.
Ngá»n đèn rất sáng, Bà ng Hỉ có thể chứng kiến dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i đắc ý trên mặt Trần Nguyên, trong lòng không khá»i có chút kinh ngạc: "Trần Thế Mỹ? Không phải hắn Ä‘ang ở trong đại lao sao?"
Trần Nguyên dừng lại trÆ°á»›c cá»a phủ Thái sÆ°, nhìn cá»a lá»›n giăng đèn kết hoa trÆ°á»›c mặt, khóe miệng hiện lên dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, nói: "Bà ng tổng quản, phủ Thái sÆ° tháºt náo nhiệt đó."
Bà ng Hỉ ý thức được sá»± tình không đúng, cảnh giác nhìn Trần Nguyên, nói: "Trần huynh, ra khi nà o váºy?"
Trần Nguyên nện bÆ°á»›c khoan thai Ä‘i tá»›i cá»a, nói: "Ta nói rồi, thá»i Ä‘iểm Thái sÆ° đại thá», ta nhất định sẽ Ä‘Æ°a cho hắn má»™t phần đại lá»…, Bà ng huynh biết rõ, huynh đệ là ngÆ°á»i nói lá»i giữ lá»i, khá tốt, vẫn tá»›i kịp, ha ha ha."
Triển Chiêu liếc nhìn Trần Nguyên, nói: "Trần đại nhân, có lẽ là là m chÃnh sá»± quan trá»ng hÆ¡n, Bà ng tổng quản, phiá»n toái Ä‘i thông báo cho Thái sÆ° và Bà ng nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng má»™t tiếng, nói chúng ta đến truyá»n chỉ."
Bà ng Hỉ vẫn không nói gì, Trần Nguyên la lá»›n: "Tất cả cấm quân vây kÃn phủ Thái sÆ° cho ta, bất kể là ngÆ°á»i bên trong ra, hay là ngÆ°á»i bên ngoà i Ä‘i và o, bắt lấy toà n bá»™!"
"Tuân lệnh!"
Tiếng la của mấy ngà n quân sÄ© là m cho sắc mặt Bà ng Hỉ biến đổi, hắn quá quen thuá»™c trà ng cảnh nà y, Ä‘i theo Bà ng Cát nhiá»u năm nhÆ° váºy, bắt giữ bao nhiêu ngÆ°á»i, trÆ°á»›c kia Ä‘á»u là nói má»™t câu nà y, lần nà y đến phiên ngÆ°á»i khác nói mình rồi.
Bà ng Hỉ hung hăng nhìn chằm chằm và o Trần Nguyên, nói: "Tốt, ta đi thông báo với Thái sư."
Hắn nói xong liá»n xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i, nhÆ°ng trong lòng những quan viên bên ngoà i chỠđợi Bà ng Cát gặp mình kia nhÆ°ng thì đã dồn nén táºn đến cổ, bá»n há» Ä‘á»u biết, xem ra mình đã đến lá»™n chá»— rồi, khá tốt, chÃnh mình còn chÆ°a tiến và o, thừa dịp lúc nà y nhanh rá»i Ä‘i má»›i được.
Lúc Nhâm Phú cÅ©ng muốn xoay ngÆ°á»i, Trần Nguyên bá»—ng nhiên chỉ ngón tay vá» phÃa hắn, nói: "Nhâm TÆ°á»›ng quân, và o Ä‘i thôi, vừa rồi ngà i đã và o cá»a, vạn tuế nói, ngÆ°á»i đã và o bên trong, má»™t ngÆ°á»i cÅ©ng không cho phép ra."
Trên mặt Nhâm Phú thay đổi má»™t bá»™ mặt vô tá»™i, nói: "Phò mã gia, ngÆ°á»i xem ta và Thái sÆ° cÅ©ng không phải quá quen thuá»™c, hôm nay chỉ ngẫu nhiên Ä‘i qua nÆ¡i đây, muốn nói hai ba câu, không phải ta vẫn chÆ°a mở miệng sao?"
Trần Nguyên cÆ°á»i má»™t chút rồi nói: "Cái nà y thì tại hạ mặc kệ, tóm lại, xin Nhâm TÆ°á»›ng quân đừng là m cho ta khó xá» má»›i được."
Nhâm Phú vẫn muốn Ä‘i ra ngoà i, thẳng đến khi hai binh sÄ© cấm quân cầm trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng chặn ngang ở trÆ°á»›c mặt hắn, hắn má»›i ý thức được, mình tháºt sá»± không ra nổi.
"Trần Thế Mỹ!"
Má»™t tiếng gá»i to duyên dáng Bà ng quý phi từ trong sân truyá»n đến, Trần Nguyên nhìn sang, chỉ thấy Bà ng Cát mang theo má»™t đám gia Ä‘inh, Ä‘i theo sau lÆ°ng Bà ng quý phi, Ä‘ang dùng tốc Ä‘á»™ nhanh nhất của bá»n hắn Ä‘i đến hÆ°á»›ng mình.
Hiện tại nà ng vẫn là quý phi, Bà ng Cát vẫn là Thái sÆ°, nhà có thể bao vây, bởi vì có thánh chỉ của Nhân Tông, nhÆ°ng trÆ°á»›c khi Bao Chá»ng kết án, cấp báºc lá»… nghÄ©a vẫn không thể thiếu.
Trần Nguyên ôm quyá»n hà nh lá»…: "Hạ quan bái kiến quý phi nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng, bái kiến Bà ng Thái sÆ°."
Vẻ mặt Bà ng quý phi đầy sương lạnh, nói: "Trần Thế Mỹ, vì sao mang theo cấm quân vây quanh phủ Thái sư?"
Trần Nguyên ngẩng đầu, dùng má»™t loại ánh mắt của ngÆ°á»i thắng nhìn nà ng, nói: "NÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng thứ tá»™i, vi thần cho dù có gan lá»›n nhÆ° trá»i cÅ©ng không dám đến phủ Thái sÆ° giÆ°Æ¡ng oai. Hạ quan cÅ©ng là phụng mệnh là m việc, hoà ng thượng bảo chúng ta má»i quý phi hồi cung giải thÃch má»™t việc, cÅ©ng để cho Triển đại nhân đến tìm má»™t Ãt gì đó ở phủ Thái sÆ°."
Bà ng Cát từ phÃa sau nhảy lên trên nói: "Trần Thế Mỹ, hoà ng thượng muốn quý phi trở vá» nói cái gì? Muốn tìm cái gì tại phủ Thái sÆ° của ta?"
Trần Nguyên mở thánh chỉ Nhân Tông ra, nhìn nhìn má»™t chút rồi nói: "Ai nha, trên thánh chỉ vạn tuế chÆ°a nói. Chỉ là , nếu nhÆ° Thái sÆ° muốn biết, ta có thể nói cho ngÆ°Æ¡i biết, khuya hôm nay, Tô quý nhân ăn má»™t loại Ä‘iểm tâm gá»i bánh ngá»t hà nh thái, không ngừng chảy máu, long tá» trong bụng chết non, cái bánh ngá»t hà nh thái nà y, hình nhÆ° là từ phủ Thái sÆ° Ä‘Æ°a ra phải không?"
Sắc mặt Bà ng quý phi và Bà ng Cát láºp tức biến đổi, mấy quan viên bị Trần Nguyên ngăn ở phủ Bà ng Cát không thể Ä‘i ra ngoà i cÅ©ng là mặt không còn chút máu, việc nà y quá lá»›n, bị liên quan đến sẽ có nguy hiểm diệt tá»™c.
Một lát yên lặng qua đi, Bà ng quý phi bỗng nhiên thì thà o nói: "Ta không là m, ta không là m, Trần Thế Mỹ, là ngươi hãm hại ta!"
Trần Nguyên hất đầu lên, nói: "Quý phi nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng có lẽ là nên trở vá» giải thÃch cùng vạn tuế thì hÆ¡n, ngÆ°á»i đâu, má»i quý phi nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng hồi cung."
Cả ngÆ°á»i Bà ng quý phi Ä‘á»u ngốc ở đó, bÆ°á»›c chân nà ng hoạt Ä‘á»™ng đầy tÃnh máy móc, con mắt gắt gao nhìn chằm chằm và o Trần Nguyên, trong miệng nhá» giá»ng nói: "Trần Thế Mỹ, là ngÆ°Æ¡i và tiện nhân kia hãm hại ta, hoà ng thượng sẽ tra rõ rà ng, nhất định sẽ tra rõ rà ng."
Trần Nguyên cÅ©ng không nói chuyện, hai cung nữ Ä‘i tá»›i, nâng Bà ng quý phi lên xe ngá»±a, má»™t Ä‘á»™i binh sÄ© há»™ tống nà ng vá» hoà ng cung để giải thÃch.
Äến hiện tại, Bà ng Cát đã trấn định không Ãt, ngồi xuống má»™t cái ghế ngoà i cá»a, mở miệng há»i: "Trần Thế Mỹ, ngÆ°Æ¡i muốn Ä‘iá»u tra cái gì đây?"
Trần Nguyên nhìn Triển Chiêu, nói: "Triển đại nhân, cái sá»± tình Ä‘iá»u tra nà y, tại hạ là ngÆ°á»i thÆ°á»ng, có lẽ là má»i Triển đại nhân dẫn Ä‘á»™i và o Ä‘i thôi, tại hạ xin phép ở chá»— nà y trò chuyện cùng Thái sÆ°."
Con mắt Triển Chiêu nhìn Trần Nguyên, cháºm rãi bÆ°á»›c Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt Trần Nguyên, hạ thấp giá»ng nói: "Trần huynh, ta bắt trá»™m nhiá»u năm, nhìn ra được vừa rồi quý phi không nói sai, nà ng tháºt sá»± không biết gì."
Trần Nguyên ngẩng đầu lên nhìn thẳng và o con mắt Triển Chiêu, há»i: "Triển đại nhân không nghÄ© đến mấy Bá»™ khoái kia sao?"
Triển Chiêu biết rõ, Trần Nguyên có ý tứ là , hiện tại mình nên Ä‘i và o phủ Thái sÆ° Ä‘iá»u tra, vá» phần Bà ng quý phi có phải là oan uổng hay không, má»™t Bá»™ khoái nói không thể tÃnh toán.
Triển Chiêu cháºm rãi lui ra phÃa sau hai bÆ°á»›c, gáºt gáºt đầu vá» hÆ°á»›ng Trần Nguyên, nhÆ°ng sau đó xoay ngÆ°á»i ôm quyá»n nói vá»›i Bà ng Cát: "Thái sÆ°, đắc tá»™i."
Trần Nguyên an vị bên ngÆ°á»i Bà ng Cát, nói: "Thái sÆ° à , lá»… váºt tại hạ cho ngÆ°Æ¡i tặng, đã thoả mãn chÆ°a?"
Trong miệng Bà ng Cát phát ra má»™t tiếng hừ lạnh, nói: "Trần Thế Mỹ, chá»› nên đắc ý quá sá»›m, giống nhÆ° ngÆ°Æ¡i nói váºy, bây giá» vẫn chÆ°a phân ra thắng bại, ván nà y lão phu tạm thá»i rÆ¡i xuống hạ phong, nhÆ°ng chỉ cần hoà ng thượng phục hồi tinh thần lại, chúng ta sẽ đùa giỡn tiếp."
Trần Nguyên thở dà i một tiếng, nói: "Thái sư, cái nà y bằng chứng như núi, ngươi còn muốn nói xạo sao?"
Bà ng Cát buông chén trà trên tay mình xuống, nói: "Ta muốn biết, bằng chứng như núi của ngươi là từ nơi nà o đến!"
Trần Nguyên cÆ°á»i má»™t tiếng vá»›i hắn, cÅ©ng không nói gì, chợt nghe một Bá»™ khoái hô: "Triển đại nhân, nÆ¡i nà y có má»™t bao tam thất!"
"Triển đại nhân, tại háºu viện phát hiện rau sam."
Bà ng Cát nghe đến đó, cả ngay khuôn mặt trắng bệch, lại có má»™t ngÆ°á»i hô: "Äại nhân, phát hiện hai miếng Ä‘iểm tâm giống trong hoà ng cung, vẫn chÆ°a ăn xong."
Triển Chiêu xoay đầu lại nhìn Bà ng Cát, hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, há»i: "Thái sÆ°, còn có cái gì giải thÃch không?"
Bà ng Cát đã rối loạn suy nghÄ©, miệng cố gắng thanh minh: "Không có khả năng, tam thất ta có, nhÆ°ng rau sam, phủ chúng ta căn bản không có váºt nà y, còn cả những Ä‘iểm tâm kia, buổi sáng rõ rà ng Ä‘á»u đã mang Ä‘i, Ä‘á»u mang Ä‘i hết rồi, Triển há»™ vệ, đây là có ngÆ°á»i cố ý hại ta, là có ngÆ°á»i hại ta!"
Triển Chiêu nhìn bá»™ dạng hiện tại của Bà ng Cát, trong lòng quả thá»±c có chút đồng tình, nhÆ°ng chuyện nhÆ° váºy hắn thấy nhiá»u rồi, trÆ°á»›c kia Bà ng Cát cÅ©ng dùng nhiá»u rồi, lúc nà y đây đến phiên chÃnh hắn bị ngÆ°á»i ta dùng phÆ°Æ¡ng pháp nà y hãm hại, Bà ng Cát hiển nhiên vô pháp tiếp nháºn.
Triển Chiêu lắc đầu, nói vÆ¡Ìi cấm quân binh sĩ: "Mang vá», để cho hoà ng thượng và Bao đại nhân xem qua, má»i ngÆ°á»i khám nghiệm tá» thi đến kiểm nghiệm."
Äầu Bà ng Cát cháºm rãi chuyển hÆ°á»›ng Trần Nguyên, nói: "Trần Thế Mỹ, ngÆ°Æ¡i nói cho ta biết, ngÆ°Æ¡i Ä‘ang ở trong đại lao, là m sao có thể để những váºt nà y và o trong phủ ta được? NgÆ°Æ¡i mau nói cho ta biết!"
Hắn tháºt sá»± nghÄ© mãi mà không rõ tại sao Trần Nguyên có thể là m được.
Bà ng Cát giám thị Äại Lý Tá»± vô cùng nghiêm, hắn biết rõ căn bản không có ngÆ°á»i Tân Nguyệt sÆ¡n trang tiếp xúc vá»›i Trần Nguyên, hÆ¡n nữa, Ä‘oạn thá»i gian nà y, công tác bảo vệ phủ cÅ©ng cá»±c kỳ kỹ cà ng, không có khả năng có ngÆ°á»i lẫn lộn và o trong.
Trần Nguyên cháºm rãi uống nÆ°á»›c trà nói: "Thái sÆ° không cần phải vu hãm hạ quan, tá»±a nhÆ° Thái sÆ° nói, tại hạ Ä‘ang ở trong đại lao, há có thể để những váºt nà y hiện ra trong phủ ngÆ°Æ¡i?"
Cả thân thể Bà ng Cát bá»—ng nhiên má»m nhÅ©n, thoáng má»™t tý đã ngã ngồi dÆ°á»›i đất, Bà ng Hỉ đứng má»™t bên vá»™i và ng Ä‘i lên nâng ngÆ°á»i hắn dáºy, nói: "Lão gia, lão gia, ngà i ổn định đã…"
Hoà ng cung.
Bà ng quý phi cÅ©ng gặp phải tuyệt cảnh rồi, tại thá»i Ä‘iểm nà ng gặp phải tuyệt cảnh, vẫn không muốn buông tha bất kỳ má»™t cÆ¡ há»™i nà o, quỳ rạp xuống trÆ°á»›c mặt Nhân Tông, Ä‘au khổ cầu khẩn: "Vạn tuế, vạn tuế, nô tì tháºt sá»± không là m, xin vạn tuế tra ra, xin vạn tuế tin tưởng nô tì!"
Nhân Tông cưỡng ép ngăn cháºn phẫn ná»™ của mình, miệng há»i: "NgÆ°Æ¡i không có là m? Tốt, váºy ngÆ°Æ¡i nói cho ta biết, là ai là m chuyện nà y?"
Bao Chá»ng ho khan má»™t tiếng, nhanh chóng tiến lên há»i: "Quý phi nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng, thần xin há»i má»™t tiếng, Ä‘iểm tâm nà y có phải là do quý phủ là m không?"
Bà ng quý phi đã sá»›m xem qua những Ä‘iểm tâm Tô Hiểu Du ăn kia, nghe Bao Chá»ng há»i, nà ng vá»™i và ng lắc đầu: "Không phải, Bao đại nhân, những thứ nà y tháºt sá»± không phải là phủ chúng ta là m, ta nhá»› rất rõ rà ng, bên trong Ä‘iểm tâm Ä‘Æ°a tá»›i cho hoà ng háºu là mứt táo, không phải những váºt nà y!"
Bao Chá»ng thoáng trầm tÆ° má»™t tý, quay đầu nói vÆ¡Ìi Nhân Tông: "Vạn tuế, trên Ä‘Æ°á»ng nà y bị ngÆ°á»i đánh tráo, cÅ©ng không phải là chuyện không thể, thần muốn Ä‘á» ra nghi vấn vá»›i những há»™ vệ lúc ấy Ä‘i phủ Thái sÆ°."
Con mắt Nhân Tông gắt gao nhìn chằm chằm và o Bà ng quý phi, ngÆ°á»i hắn yêu sâu Ä‘áºm, háºn sâu Ä‘áºm.
Hắn là m má»™t hoà ng đế, sủng ái Bà ng quý phi hÆ¡n mÆ°á»i năm, có thể tưởng tượng hắn trút xuống bao nhiêu cảm tình trên ngÆ°á»i Bà ng quý phi, hiện tại, khi hắn Ä‘á»™t nhiên cảm giác được, những cảm tình nà y Ä‘á»u bị phản bá»™i, những cá» chỉ kia tin tưởng nà ng dÄ© vãng kia, khả năng là một kẻ đáng thÆ°Æ¡ng, là đồ ngôÌc trong mắt nà ng, Nhân Tông háºn không thể láºp tức giết nữ nhân nà y.
"Còn cần há»i sao?"
Bao Chá»ng không muốn để cho Bà ng Cát rÆ¡i xuống một caÌi kết cục nhÆ° váºy, trong lòng của hắn hiểu đây là chuyện gì xảy ra, ở trong mắt Bao Chá»ng, Bà ng Cát đáng chết, nhÆ°ng không đến mức chết thảm hại nhÆ° váºy, tá»™i danh nà y, má»™t khi được định ra, Lão Bà ng ngay cả thi cốt cÅ©ng không lÆ°u được.
"Thần cho rằng, vô luáºn bản án gì, Ä‘á»u phải cẩn tháºn kiểm tra đối chiếu sá»± tháºt, không để quá»· hồn chết oan."
Nhân Tông gáºt gáºt đầu, nói: "Tốt, ngÆ°Æ¡i há»i Ä‘i."
Những thị vệ khác Ä‘á»u dá»… nói, bá»n hắn má»™t má»±c ở cùng má»™t chá»—, nhiá»u lắm chÃnh là má»™t tá»™i lÆ°á»i biếng, chỉ có DÆ°Æ¡ng NghÄ©a, những thứ gì đó là hắn Ä‘Æ°a vá», má»™t mình Ä‘Æ°a vá».
DÆ°Æ¡ng NghÄ©a là ngÆ°á»i không nói láo, Bao Chá»ng nhìn con mắt DÆ°Æ¡ng NghÄ©a, hắn từ trong ánh mắt DÆ°Æ¡ng NghÄ©a thấy được Ä‘iá»u gì xảy ra, Bao Chá»ng biết rõ, nếu nhÆ° mình muốn thay đổi váºn mạng Bà ng Cát, cần phải là m ở trên ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng NghÄ©a.
Chỉ là , là m như thế nà o để cứu Bà ng Cát? Bà ng Cát đi ra, Trần Thế Mỹ sẽ đi và o, chuyện sẽ bết bát hơn.
Bao Chá»ng do dá»± má»™t chút, đầu óc cấp tốc xoay tròn, cuối cùng cháºm má»›i rãi nói: "DÆ°Æ¡ng há»™ vệ, trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i là má»™t mình ngÆ°Æ¡i mang theo đồ trở vá» sao? Có Ä‘i qua hẻm nhá», hoặc là có ngÆ°á»i khác tiếp cáºn hay không."
DÆ°Æ¡ng NghÄ©a nhìn miệng Bao Chá»ng, đợi sau khi Bao Chá»ng nói xong, hắn rõ rà ng không tá» vẻ gì, trong đầu Ä‘ang tiến hà nh đấu tranh tÆ° tưởng kịch liệt.
Bao Chá»ng cÅ©ng không thúc giục hắn, chỉ dùng má»™t loại ánh mắt nhu hòa nhìn các loại biểu lá»™ Ä‘ang biến hóa trên mặt hắn, trong chốc lát, DÆ°Æ¡ng NghÄ©a vẫn chÆ°a có bất luáºn Ä‘á»™ng tác gì, lúc nà y, không riêng gì Bao Chá»ng, ngay cả Bà ng quý phi cÅ©ng nhìn ra, DÆ°Æ¡ng NghÄ©a nà y khẳng định biết rõ ná»™i tình.
Nà ng vá»™i và ng quỳ Ä‘i tá»›i, cÅ©ng không để ý thân pháºn gì lá»… nghi rồi, kéo chân DÆ°Æ¡ng NghÄ©a khóc lóc cầu khẩn, nói: "DÆ°Æ¡ng há»™ vệ, ta cầu van ngÆ°Æ¡i, Bà ng gia chúng ta trên dÆ°á»›i mấy trăm nhân khẩu, tánh mạng hiện tại cÅ©ng Ä‘ang nằm trong tay ngÆ°Æ¡i rồi, xin ngÆ°Æ¡i từ bi….."
Khóe miệng DÆ°Æ¡ng NghÄ©a bá»—ng nhúc nhÃch, lúc nà y Tô Hiểu Du nằm ở trên giÆ°á»ng vạn phần khẩn trÆ°Æ¡ng, ánh mắt của nà ng cÅ©ng nhìn chằm chằm và o DÆ°Æ¡ng NghÄ©a, rất sợ DÆ°Æ¡ng NghÄ©a tháºt sá»± nói toà n bá»™ má»i chuyện ra.
DÆ°Æ¡ng NghÄ©a rất thống khổ, hắn phát hiện mình ở trÆ°á»›c mặt Nhân Tông căn bản không thể nói lá»i nói dối, phần kiên trì và i tháºp niên ở sâu trong lòng hắn không cho phép hắn nói dối vÆ¡Ìi Nhân Tông.
NhÆ°ng nếu nhÆ° mình nói tháºt, tất cả Ä‘á»u xong rồi, hắn không sợ, nhÆ°ng những huynh đệ kia là m sao bây giá»? Tháºt sá»± để cho bá»n há» rá»i khá»i Tân Nguyệt sÆ¡n trang, Ä‘i lang thang đầu Ä‘Æ°á»ng sao?
Còn có, nếu nhÆ° nói ra, Trần Nguyên nhất định phải chết, Trần Nguyên hứa hẹn ở má»—i cái địa phÆ°Æ¡ng Ä‘á»u thà nh láºp một cÆ¡ cấu phúc lợi, chuyên môn an bà i bá»n hắn, những ngÆ°á»i không là m được ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng cÅ©ng không thể thá»±c hiện.
Nổi thống khổ của hắn hiện ra ở trên mặt, má»™t lúc sau, hắn mÆ¡Ìi hạ quyết định, cầm giấy bút trên bà n qua, viết cái gì đó.
Cả cái gian phòng láºp tức trở thà nh má»™t mảnh im ắng, con mắt má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u Ä‘ang nhìn DÆ°Æ¡ng NghÄ©a, muốn biết cuối cùng hắn sẽ nói cái gì.
Sau một lát, Dương Nghĩa viết xong rồi, hắn cầm tỠgiấy kia ở trong tay, đi đến trước mặt Nhân Tông, quỳ xuống đẩy tới.
Nhân Tông tiếp nháºn, vừa má»›i nhìn câu đầu tiên, bá»—ng nhiên thấy DÆ°Æ¡ng NghÄ©a rút Ä‘ao bên hông ra, thoáng má»™t tý đã Ä‘Æ°a lên trên cổ của mình, má»™t hà ng máu tÆ°Æ¡i phun ra dÆ°á»›i chân Nhân Tông, DÆ°Æ¡ng NghÄ©a cả ngÆ°á»i ngã lên trên mặt đất, láºp tức tuyệt khÃ, gục tại bên chân Nhân Tông.
Nhân Tông lại cà ng hoảng sợ, cả ngÆ°á»i từ trên ghế nhảy lên, nhanh chóng lui hai bÆ°á»›c vá» phÃa sau, tất cả má»i ngÆ°á»i trong phòng bị má»™t mà n biến hóa ngoà i ý muốn nà y dá»a cho sợ ngây ngÆ°á»i, Nhân Tông bị hù đến mức giấy trên tay rÆ¡i xuống mặt đất, Bao Chá»ng tranh thủ thá»i gian cầm lên, đặt ở trÆ°á»›c mắt xem xét.
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
04-06-2013, 09:08 AM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
ChÆ°Æ¡ng 531: Cùng Ä‘Æ°á»ng
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
"Mang trở lại Ä‘iểm tâm, là mạt tÆ°á»›ng sai. Äể ngÆ°á»i đánh tráo, cÅ©ng là mạt tÆ°á»›ng sai. Má»™t nhà mạt tÆ°á»›ng vốn là loaÌ£i ngÆ°Æ¡Ì€i không trá»n vẹn, nhiá»u thế hệ được hoà ng thượng ân Ä‘iển, hôm nay phạm sai lầm lá»›n, thá»±c không mặt mÅ©i nà o đối mặt vá»›i thánh thượng, chỉ còn con Ä‘Æ°á»ng chết. Có chá»— nà o quấy nhiá»…u thánh thượng, xin thánh thượng tha thứ."
DÆ°Æ¡ng NghÄ©a cÅ©ng không nói cái gì, hắn chỉ nói là , bất kể có phải bị ngÆ°á»i đánh tráo hay không, mang những Ä‘iểm tâm nà y vá» chÃnh là cái sai của hắn.
Bao Chá»ng xem qua, trong lòng thở dà i má»™t tiếng tháºt dà i, hắn biết rõ Bà ng Cát xong rồi, coi nhÆ° mình muốn lÆ°u một caÌi kết cục có thể diện cho Bà ng Cát cÅ©ng không được.
DÆ°Æ¡ng NghÄ©a là duy nhất ngÆ°á»i có thể biết tình hình thá»±c tế, nhÆ°ng hắn lá»±a chá»n phÆ°Æ¡ng thức nhÆ° váºy để ngáºm miệng của mình lại, quả thá»±c là m cho Bao Chá»ng hÆ¡i giáºt mình.
Bao Chá»ng không rõ, Trần Thế Mỹ đã dùng đến biện pháp gì bắt DÆ°Æ¡ng NghÄ©a là m việc cho hắn, là m cho DÆ°Æ¡ng NghÄ©a thà rằng tá»± sát cÅ©ng không thổ lá»™ ná»a câu.
Nhân Tông phục hồi tinh thần lại, nhìn mấy câu DÆ°Æ¡ng NghÄ©a viết, những lá»i nà y là m cho trong lòng Nhân Tông xuất hiện cảm giác có lá»—i.
DÆ°Æ¡ng NghÄ©a là m nhÆ° váºy, hoà n toà n là xuất phát từ áy náy khi mang Ä‘iểm tâm vá» ná»™i cung, hắn bá»—ng nhiên hÆ¡i áy náy, nếu nhÆ° mình không để cho Bao Chá»ng Ä‘á» ra nghi vấn, có lẽ DÆ°Æ¡ng NghÄ©a sẽ không là m ra lá»±a chá»n nhÆ° váºy.
Nhìn thi thể DÆ°Æ¡ng NghÄ©a, Nhân Tông cháºm rãi Ä‘i ra phÃa trÆ°á»›c, hai giá»t nÆ°á»›c mắt chảy xuống, nói: "DÆ°Æ¡ng khanh, vì cái gì ngÆ°Æ¡i không nghe trẫm nói và i lá»i? Mặc kệ ngÆ°Æ¡i mang vá» thế nà o, trẫm Ä‘á»u không có trách ngÆ°Æ¡i, trong hoà ng cung nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° váºy Ä‘á»u không nhìn ra, trẫm há lại có thể trách ngÆ°Æ¡i?"
Nhân duyên DÆ°Æ¡ng NghÄ©a rất tốt, hắn Ä‘á»™t nhiên kết thúc tánh mạng của mình nhÆ° váºy, lại là m cho những thị vệ kia Ä‘á»u rất Ä‘au Ä‘á»›n, trong lòng mấy ngÆ°á»i Ä‘i cùng DÆ°Æ¡ng NghÄ©a đến Bà ng phủ kia rất là áy náy, trong mắt bá»n hắn, nếu nhÆ° không phải do mấy ngÆ°á»i bá»n hắn lÆ°á»i biếng, hiện tại DÆ°Æ¡ng NghÄ©a đã không cần phải má»™t mình gánh má»i chuyện.
Má»™t ngÆ°á»i thị vệ trong đó bá»—ng nhiên quỳ xuống, nói: "Vạn tuế, DÆ°Æ¡ng đại ca hầu hạ vạn tuế hai mÆ°Æ¡i năm, chÆ°a bao giá» phạm má»™t sai lầm, mâÌy caÌi gì đó hắn mang, tuyệt đối không để cho ngÆ°á»i ta đánh tráo, xin vạn tuế minh xét!"
Hơn hai mươi thị vệ trong phòng quỳ xuống theo, nói: "Xin vạn tuế minh xét!"
Nhân Tông rất là thống khổ, lắc đầu nói: "Bà ng quý phi, ngươi lại thiếu trẫm một tánh mạng!"
Lúc nà y cả ngÆ°á»i Bà ng quý phi Ä‘á»u lăn lá»™n dÆ°á»›i đất, nà ng còn có thể nói cái gì?
Bên ngoà i, một thái giám chạy đến, nói: "Vạn tuế, tại phủ Thái sÆ°, đã tìm được má»™t Ãt váºt chứng có quan hệ đến chuyện Tô quý nhân sanh non, Triển há»™ vệ đã phái ngÆ°á»i Ä‘Æ°a tá»›i, kÃnh xin vạn tuế xem qua."
Con mắt Nhân Tông đã phun ra lá»a, hắn cÅ©ng không nói cái gì, chỉ nhìn chằm chằm và o khuôn mặt đã tái nhợt của Bà ng quý phi.
Bao Chá»ng tiến lên tiếp nháºn, mang thứ đó cho ngÆ°á»i khám nghiệm tá» thi, nói: "Cẩn tháºn kiểm nghiệm, không được có sai lầm."
Khám nghiệm tá» thi xem chỉ chốc lát, ôm quyá»n nói: "Hồi bẩm vạn tuế, Bao đại nhân, theo tỉ lệ và dược tÃnh để xem, cái đó và thứ quý nhân ăn hoà n toà n giống nhau."
Thá»i Ä‘iểm Bao Chá»ng còn muốn nói Ä‘iá»u gì, Nhân Tông đã đứng lên, nói: "Bá» Phượng bà o Ä‘i, giải và o đại lao, truyá»n chỉ, để cho Trần Thế Mỹ lục soát phủ Thái sÆ° cho ta, ngà y mai lâm triá»u, trẫm tá»± mình thẩm vấn Bà ng Cát!"
Bà ng quý phi bá»—ng nhiên hô: "Vạn tuế, Ä‘á»u là nô tì là m, không có bất cứ quan hệ gì đến nô tì phụ thân, cầu vạn tuế khai ân, hoà ng háºu à , hoà ng háºu giúp ta nói mấy lá»i Ä‘i!"
Tà o hoà ng háºu đâu chịu giúp nà ng nói chuyện? Chuyện lá»›n mhÆ° váºy, còn liên quan đến mình là m gì.
Nếu không phải Tô Hiểu Du nói và i câu, chỉ sợ chÃnh mình cÅ©ng không thoát thân ra nổi rồi, hiện tại phải là m, chÃnh là cách xa Bà ng quý phi, cà ng xa cà ng tốt.
Tất cả chỉ là chuyện xảy ra trong má»™t buổi tối, cá»a lá»›n giăng đèn kết hoa của phủ Thái sÆ° bắt đầu bị giấy niêm phong che lại, Bà ng Thái sÆ° uy phong ngà y xÆ°a bị giải và o đại lao Äại Lý Tá»±, chỠđợi hắn chÃnh là dao cầu của Bao Chá»ng.
Ngà y hôm sau, thá»i Ä‘iểm và o triá»u, Bà ng Cát rốt cục cÅ©ng cảm nháºn được bi ai của một tiểu nhân.
Tất cả Ä‘á»u nhau nhÆ° Lữ Di Giản Ä‘oán trÆ°á»›c, những đại thần triá»u đình quan hệ tốt vá»›i Bà ng Cát kia đã ngáºm miệng không nói, giống nhÆ° căn bản không biết Bà ng Cát nà y, mà những ngÆ°á»i nhìn Bà ng Cát cảm thấy khó chịu kia, đã cầm chắc tảng đá, chuẩn bị ném lên trên đầu Bà ng Cát.
Bà ng Cát và Bà ng quý phi song song quỳ rạp trên đại Ä‘iện, mặc trên ngÆ°á»i tù phục mà u trắng, là m cho ngÆ°á»i ta nhìn thấy, trong lòng xuất hiện chút tâm đồng tình.
Nhân Tông nhìn thấy, trong lòng bá»—ng nhiên cÅ©ng nổi lên má»™t Ä‘iểm đồng tình, chỉ là , cái đồng tình nà y láºp tức bị phẫn ná»™ của hắn che dấu, hiện tại, Nhân Tông không riêng gì nháºn định sá»± tình Tô Hiểu Du là Bà ng quý phi là m, còn nháºn định Ung VÆ°Æ¡ng chết là nà ng gây nên.
"Trần Thế Mỹ, hôm qua ngươi kê biên tà i sản phủ Thái sư, có kết quả gì rồi?"
Trần Nguyên tiến lên má»™t bÆ°á»›c nói: "Hồi bẩm vạn tuế, đằng sau phủ Thái sÆ° có má»™t tòa bảo tà ng lâu, trong phòng có má»™t cá»a ngầm, bên trong cất giấu vô số đồ cổ quý hiếm, thần đã cầm toà n bá»™ đến, có má»™t phần danh sách, xin vạn tuế xem qua."
Bà ng Cát quỳ ở dưới mặt, thân thể bắt đầu phát run.
Nhân Tông khoát tay chặn lại, nói: "Trẫm không nhìn, Trần Thế Mỹ, ngÆ°Æ¡i Ä‘á»c Ä‘i, để cho tất cả má»i ngÆ°á»i nghe má»™t chút, những năm nà y Thái sÆ° giấu bảo bối gì!"
Trần Nguyên ôm quyá»n nói: "Vâng."
Hắn Ä‘á»c từng cái từng cái, chúng thần nghe được, trong lòng thầm kinh hãi, bảo váºt có thể lá»t và o pháp nhãn của Bà ng Thái sÆ°, khiến cho hắn cất chứa, tá»± nhiên không có thế gian đồ dá»m, má»—i má»™t cái Ä‘á»u là kỳ trân hiếm thấy.
NhÆ°ng sá»± tình Lão Bà ng tham ô, Nhân Tông sá»›m đã biết, hiện tại nhiá»u thêm một caÌi tá»™i danh nhÆ° váºy, quả thá»±c không có ý nghÄ©a gì.
Trần Nguyên hiểu đạo lý nà y, cho nên vì là m cho Lão Bà ng không thể xoay ngÆ°á»i, hắn còn có chuẩn bị ở phÃa sau
Sau khi Ä‘á»c xong má»™t chuá»—i dà i, Trần Nguyên láºt xấp giấy đến má»™t tá» cuối cùng, nói: "Ão và ng Cá»u Long tÆ¡ và ng má»™t chiếc, ấn tỳ giả tạo má»™t cái!"
Hai dạng đồ váºt nà y vừa báo ra, văn võ cả triá»u Ä‘á»u cảm thấy quá sợ hãi, Bà ng Cát lúc nà y lại má»™t câu cÅ©ng không nói, hắn biết mình nói không ý nghÄ©a gì, hai dạng đồ váºt nà y căn bản không phải của hắn, nhÆ°ng Trần Nguyên có bản lÄ©nh để cho rau sam hiện ra trong nhà mình, đặt nhiá»u mấy thứ cÅ©ng không phải là việc gì khó.
Lão Bà ng cÅ©ng là má»™t tên sòng phẳng, thá»i Ä‘iểm nhất định phải thua tuyệt đối sẽ không là m sá»± tình quỵt nợ, hiện tại hắn chỉ có má»™t vấn Ä‘á», hắn muốn biết, rốt cuá»™c trong phủ mình, là ai bán rẻ mình.
Từ ngà y hôm qua bị giải và o Äại Lý Tá»±, Bà ng Cát vẫn luôn tá»± há»i cái nà y, hắn biết rõ ngÆ°á»i nà y tại Bà ng phủ tất nhiên là má»™t ngÆ°á»i tÆ°Æ¡ng đôÌi có địa vị, Lão Bà ng không hoà i nghi Thẩm Nhụy và thiếp mÆ°á»i bốn, mà là hoà i nghi Bà ng Hỉ.
Dù sao, từ góc Ä‘á»™ Lão Bà ng để xem xét, Bà ng Hỉ và Trần Nguyên từng có giao tình, là ngÆ°á»i đáng để hoà i nghi nhất.
Bà ng quý phi hiển nhiên không có khà độ nhÆ° Lão Bà ng, la lá»›n: "Vạn tuế, hai dạng đồ váºt nà y không phải của phủ chúng ta, Ä‘Ãch thị là Trần Thế Mỹ nà y hại ta, vạn tuế, Trần Thế Mỹ nà y và Tô tiện nhân thông đồng, xin vạn tuế minh xét!"
Nhân Tông vá»— long á»· quát: "Tiện nhân? Ta thấy ngÆ°Æ¡i mÆ¡Ìi là tiện nhân, lúc nà y còn vu hãm ngÆ°á»i khác, ngÆ°á»i đâu, vả miệng cho ta!"
Thá»i Ä‘iểm Nhân Tông muôÌn vả miệng, Bà ng quý phi ngây ngẩn cả ngÆ°á»i, những đại thần kia cÅ©ng Ä‘á»u hiểu, Lão Bà ng xong rồi, triệt để xong rồi.
Âu DÆ°Æ¡ng Tu ngay láºp tức tiến lên má»™t bÆ°á»›c, nói: "Thần khải tấu vạn tuế, năm trÆ°á»›c LÆ°u Khải LÆ°u đại nhân Tô Châu Ä‘Æ¡n giản là đưa cho Bà ng Cát má»™t cái áo choà ng, trên mặt có má»™t chút khuyêÌt Ä‘iểm nhỏ nhặt, đã bị Bà ng Cát hãm hại, đánh và o trong đại lao, LÆ°u Khải đại nhân Ä‘ang ở trong lao, nhiá»u lần Ä‘Æ°a tấu chÆ°Æ¡ng lên triá»u, quan viên trong lao e ngại thế lá»±c Bà ng Cát, không dám trình Ä‘Æ¡n kiện cho hắn, Bà ng Cát nà y biết, vậy maÌ€ ở tháng trÆ°á»›c phái ngÆ°á»i Ä‘i đến đại lao Tô Châu, đánh chết LÆ°u Khải, xin vạn tuế minh xét!"
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
04-06-2013, 09:11 AM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
Chương 532: Con gái (1+2)
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Lưu Khải và Âu Dương Tu đã kết giao từ lâu, Âu Dương Tu biết rõ chuyện nà y, luôn muốn lấy lại công đạo cho Lưu Khải
Lúc nà y hắn Ä‘i lên nói chuyện, đã cho những đại thần kia má»™t cái tÃn hiệu, đó chÃnh là bất kể muốn giải oan báo thù, hay là muốn bỠđá xuống giếng, hoặc là muốn tìm má»™t cÆ¡ há»™i phân rõ giá»›i hạn cùng Bà ng Cát, bây giá» là lúc hà nh Ä‘á»™ng.
Các triá»u thần từng bÆ°á»›c từng bÆ°á»›c Ä‘i lên, liệt kê từng khuyết Ä‘iểm trÆ°á»›c kia của Bà ng Cát.
Má»™t ngÆ°á»i nói xong, ngÆ°á»i còn lại láºp tức liá»n đứng ra, bá»n hắn giống nhÆ° là không thể chỠđợi được.
Muốn nói vá» cÆ¡ linh, có lẽ là Hạ Tủng nà y rất cÆ¡ linh, hắn và Bà ng Cát không có đại thù gì, trÆ°á»›c kia Bà ng Cát coi nhÆ° cho hắn mặt mÅ©i, phà m là môn sinh đệ tá» của Hạ Tủng, lão Bà ng Ä‘á»u không Ä‘i trêu chá»c.
NhÆ°ng Hạ Tủng cÅ©ng muốn tham gia đánh Bà ng Cát má»™t quyá»n: "Thần khải tấu vạn tuế. Năm kia Thông phán phủ Äại Danh Tô Nham, Ä‘Æ¡n giản là trên tiệc rượu nói má»™t câu hắn quan nhá», không trèo được lên tuyến Bà ng Thái sÆ°, cho nên không cần tặng lá»… cho Bà ng Cát, đã bị Bà ng Cát tìm chuyện, cách chức quan, đánh và o đại lao, tuy hắn xác thá»±c phán sai bản án rồi, nhÆ°ng Bà ng Cát dùng việc tÆ° trả thù riêng, không khá»i quá mức quá đáng."
Hắn vừa thốt ra lá»i kia, lại là m cho những quan viên kia Ä‘á»u hối háºn tiếc nuối không thôi, Tô Nham là ai? Phụ thân Tô Hiểu Du, Bà ng quý phi hoà ng thượng sủng ái nhất xong rồi, nữ tá» nà o tiếp theo sẽ được Nhân Tông sủng ái? Còn dùng há»i sao, bà ná»™i nó, tại sao mình không nghÄ© tá»›i chuyện giải oan cho hắn nhỉ?
Trần Nguyên nhìn Hạ Tủng, trong lòng không bởi vì Hạ Tủng tạm thá»i vứt bá» chiến hữu của mình mà sinh ra khinh bỉ.
Rất khác biệt, lúc nà y Hạ Tủng cho thấy thái Ä‘á»™ nhÆ° váºy, là má»™t loại biểu hiện rất thức thá»i, Hạ Tủng biết rõ Bà ng Cát ngã xuống, lá»±c lượng chống lại tân chÃnh sẽ suy yếu rất lá»›n, nếu nhÆ° hắn còn má»™t mình thủ vững ở tráºn địa đằng kia mà nói, rất có thể sẽ trở thà nh ngÆ°á»i kế tiếp hi sinh lừng lẫy.
Thá»i Ä‘iểm nên rút lui thì phải rút lui, Hạ Tủng dùng má»™t phÆ°Æ¡ng thức nhÆ° váºy, hÆ°á»›ng bá»n ngÆ°á»i Trần Nguyên phát ra má»™t tÃn hiệu rất rõ rà ng.
Trần Nguyên biết rõ, Hạ Tủng cá»±c kỳ có hi vá»ng là m TÆ°á»›ng quốc rồi, tuy lúc trÆ°á»›c hai ngÆ°á»i đã giao thủ, tháºm chà thủ Ä‘oạn của Hạ Tủng là m cho Trần Nguyên rất tức giáºn, nhÆ°ng nếu nhÆ° mình muốn là m đại sá»±, không thể bị thù háºn quá khứ rà ng buá»™c.
Trong lòng hắn cÆ°á»i má»™t chút, âm thầm bá»™i phục tÃnh toán của Lữ Di Giản, tháºt sá»± không sai, thá»i Ä‘iểm Bà ng Cát và Bà ng quý phi cùng rÆ¡i và o trong cái hầm nà y, ngÆ°á»i chạy đến nện tảng đá xuống dÆ°á»›i tháºt sá»± rất nhiá»u.
Trần Nguyên biết mình không cần phải nói cái gì, cũng không cần là m cái gì, Bà ng Cát chết chắc rồi.
Nhân Tông không nghe những đại thần kia nói hết lá»i, nguyên nhân rất Ä‘Æ¡n giản, cho dù Bà ng Cát có 100 đầu tá» tá»™i, hắn cÅ©ng chỉ có má»™t cái mạng.
Hắn ban xuống mệnh lệnh cuối cùng: "Äem Bà ng Cát, Bà ng phi đánh và o tá» lao, tất cả ngÆ°á»i trên dÆ°á»›i Bà ng phủ Ä‘á»u bắt giam giữ, Ä‘iá»u tra rõ tất cả tá»™i trạng cho ta!"
Xem ra Nhân Tông chuẩn bị thá»±c hiện lá»i hứa của hắn, hắn muốn là m cho ngÆ°á»i không cho hắn có con cÅ©ng không có truyá»n nhân.
Bà ng Cát má»m nhÅ©n ngã xuống đất, Bà ng quý phi cÅ©ng không hô được câu gì nữa.
Trong lòng Trần Nguyên rốt cục cũng buông xuống một tảng đá, Lữ Di Giản có thể nghỉ ngơi rồi.
Lão gia há»a nà y nhất định vẫn còn Ä‘nag ở trên Ä‘Æ°á»ng hoà ng tuyá»n chá» Bà ng Cát, hắn là tiểu nhân tiêu chuẩn, tiểu nhân tháºt sá»± không thể đắc tá»™i, cÅ©ng bởi vì lúc trÆ°á»›c Bà ng Cát xếp đặt Lữ Di Giản má»™t lần, cho nên lão gia há»a nà y sắp chết cÅ©ng muốn kéo Bà ng Cát theo, hiện tại hắn nhÆ° ý rồi, chắc hẳn có thể an tâm lên Ä‘Æ°á»ng.
Một trò chơi lại kết thúc, Trần Nguyên từ đêm qua đi ra đến bây giỠvẫn chưa có vỠnhà , nên vỠthăm nhà một chút.
Triệu à buổi sáng đã phái ngÆ°á»i đến nói, giữa trÆ°a mình nhất định sẽ Ä‘i ăn cÆ¡m, Trần Nguyên nhanh chạy vá» Phò mã phủ.
Khi hắn đến trÆ°á»›c cá»a phủ Phò mã, hắn bá»—ng nhiên rất giáºt mình, không riêng gì Triệu à đang nâng cao phình bụng đứng ở trên Ä‘Æ°á»ng phố ngắm nhìn mình, mà ngay cả Gia Luáºt LÅ© Linh cÅ©ng đã ở đây, còn có cả Gia Luáºt Niệm Trần.
Hai ngÆ°á»i Ä‘á»u ở đây? Cái nà y lại là m cho Trần Nguyên cảm thấy mừng rỡ, cÅ©ng có má»™t chút xấu hổ, dù sao thì sá»± tình Gia Luáºt LÅ© Linh, hắn má»™t má»±c gạt Triệu Ã, chân đạp hai chiếc thuyá»n là kỹ thuáºt sống, hiện tại đụng thuyá»n và o nhau, nói trong lòng không sợ hãi, đó là giả dối.
Xuống xe ngá»±a Trần Nguyên nhất thá»i không biết nên nói cái gì, con mắt nhìn Triệu Ã, lại nhìn Gia Luáºt LÅ© Linh.
Bá»™ dạng Gia Luáºt LÅ© Linh giống nhÆ° hÆ¡i ngượng ngùng, Triệu à lại phất tay nói: "Và o nhà , và o nhà đi, cha mẹ Ä‘á»u Ä‘ang chá» ngÆ°Æ¡i đó."
Pháo trúc vang lên, Triệu à xoay ngÆ°á»i má»™t cái, liá»n Ä‘i và o bên trong, Ä‘i tá»›i phÃa trÆ°á»›c báºc cá»a liá»n ngừng má»™t chút, hiện tại nà ng Ä‘i qua má»™t báºc cá»a cÅ©ng Ä‘á»u rất khó khăn, bởi vì cái bụng hở ra chặn tầm mắt của nà ng, nà ng không thấy tình huống dÆ°á»›i chân mình, phải Ä‘i từ từ.
Tần HÆ°Æ¡ng Liên đỡ nà ng má»™t cái, má»›i để cho nà ng chuyển thân hình cồng ká»nh qua cá»a lá»›n, sau khi Ä‘i và o, chứng kiến Gia Luáºt LÅ© Linh mang theo đứa trẻ vẫn đứng ở bên ngoà i, thân thể Trần Nguyên ngừng lại tại cá»a ra và o, muốn Ä‘i kéo Gia Luáºt LÅ© Linh, lại sợ là m cho Triệu à tức giáºn, bá»™ dạng rất xấu hổ.
Triệu à cÆ°á»i má»™t chút, hô Gia Luáºt Niệm Trần: "Niệm Trần, đến đây, dì mang ngÆ°Æ¡i Ä‘i ăn đùi gà ."
Gia Luáºt Niệm Trần cÅ©ng không hiểu cái gì, vừa nghe có ăn láºp tức liá»n chạy tá»›i rồi, Gia Luáºt LÅ© Linh cÅ©ng bị hắn kéo đến, cái nà y quả thá»±c là m cho Trần Nguyên rất mừng rỡ, không biết Triệu à thay đổi tÃnh cách lúc nà o rồi?
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biến đổi, đặc biệt là nữ nhân, tại má»™t khắc các nà ng từ má»™t nữ tá» biến thà nh má»™t mẫu thân nà y, phần lá»›n sẽ trở nên tha thứ, rá»™ng lượng.
Bên cạnh bà n lá»›n lại thêm hai cái ghế, Lăng Hoa dịch sang bên cạnh má»™t Ãt, Gia Luáºt LÅ© Linh và Triệu à ngồi cùng má»™t chá»—, chÃnh giữa là Gia Luáºt Niệm Trần.
Nhìn cảnh tượng nà y, trong lòng Trần Nguyên rất được an ủi, còn có cả Hô Diên BÃch Äà o chÆ°a tá»›i, đợi lần nà y Hô Diên Bình Ä‘i, mình sẽ gá»i Hô Diên BÃch Äà o vá», ngÆ°á»i má»™t nhà sẽ được Ä‘oà n viên rồi.
Triệu à đối xá» vá»›i Gia Luáºt Niệm Trần cÅ©ng không tệ lắm, Ä‘Ãch thân Ä‘á»™ng thủ xé rách hai cái đùi gà , đặt ở trong chén Gia Luáºt Niệm Trần, Gia Luáºt LÅ© Linh vá»— lÆ°ng đứa trẻ má»™t cái, nói: "Vẫn chÆ°a Ä‘a tạ dì à ."
Gia Luáºt Niệm Trần vừa đút đùi gà và o trong miệng, vừa nói: "Cảm Æ¡n dì."
Triệu à cÆ°á»i má»™t chút vá»›i hắn, tiếp theo liá»n nói vá»›i Gia Luáºt LÅ© Linh: "Äúng rồi, cái tên Niệm Trần nà y cÅ©ng nên sá»a má»™t chút? Äã trở lại, cÅ©ng không cần nhá»› nữa."
Nà ng nghÄ© cái gì nói cái nấy, nhÆ°ng lá»i nà y để Gia Luáºt LÅ© Linh nghe và o trong lá»— tai, lại có má»™t loại tÆ° vị rất khác, Gia Luáºt LÅ© Linh má»™t mình nuôi đứa trẻ lá»›n nhÆ° váºy, vất vả trong đó tá»± nhiên chỉ có nà ng tá»± mình biết.
Nếu nhÆ° lá»i nà y là Trần Nguyên nói, nà ng hoà n toà n có thể tiếp nháºn, nhÆ°ng Triệu à nói lại má»™t hiệu quả khác, mấy năm nà y Gia Luáºt LÅ© Linh vô cùng khốn khó, cuá»™c sống gian khổ là m cho nà ng rất mẫn cảm đối vá»›i lá»i của ngÆ°á»i khác.
Äứa trẻ là của mình, Trần Nguyên có thể đón nó vá», nhÆ°ng phải thÆ°Æ¡ng lượng cùng vá»›i mình.
HÆ¡n nữa, cho tá»›i bây giá», nà ng vẫn chÆ°a có ý định rá»i khá»i Liêu quốc đến sống ở Tống triá»u, Triệu à giống nhÆ° má»™t gia trưởng an bà i chuyện con của mình, cái nà y lại là m cho Gia Luáºt LÅ© Linh nghe xong có chút không quá thoải mái.
Phản bác cÅ©ng không phải, không nói lá»i nà o dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng không ổn.
Má»™t bên, Lăng Hoa và Tần HÆ°Æ¡ng Liên Ä‘á»u nhìn ra Gia Luáºt LÅ© Linh Ä‘ang xấu hổ, thá»i Ä‘iểm muốn chuyển hÆ°á»›ng chủ Ä‘á», chỉ thấy trên mặt Triệu à bá»—ng nhiên xuất hiện bá»™ dạng rất thống khổ, để Ä‘Å©a xuống, tay vịn trên mặt bà n, ôm bụng nói: "Ai ui, Ai ui, Ä‘au bụng quá."
Tần HÆ°Æ¡ng Liên xem xét sắc mặt Triệu Ã, láºp tức hô: "Nhanh, nhanh gá»i bà đỡ đến, sắp sinh rồi!"
Trần Nguyên mừng rỡ, nhảy một bÆ°á»›c lên chá»— Triệu Ã, nói: "Hà n Kỳ, nhanh Ä‘i tìm bà đỡ, bà đỡ tốt nhất Biện Kinh, nhanh!"
Mấy phu nhân đằng sau trừng mắt liếc hắn một cái, Hà n Kỳ cũng không động, cái nà y lại là m cho Trần Nguyên có chút kinh ngạc, mẫu thân Trần Thế Mỹ lắc đầu nói một tiếng: "Ai, ngươi chỠtrong sân là được, bà đỡ sớm đã tới rồi!"
Äây là lần đầu tiên Trần Nguyên chỠđợi con của mình sinh ra, Ä‘á»i trÆ°á»›c hắn chÆ°a từng trải qua chuyện nhÆ° váºy, ở bên trong tưởng tượng của hắn, quá trình sanh con nhất định là thống khổ, nhÆ°ng Trần Nguyên không nghÄ© tá»›i, rõ rà ng lại thống khổ đến trình Ä‘á»™ nà y.
TrÆ°á»›c kia trên truyá»n hình trông thấy những nam nhân kia canh giữ ở trÆ°á»›c cá»a phòng sinh sản, bá»™ dạng mất hồn mất vÃa, trong lòng Trần Nguyên còn cảm thấy bá»n hắn quá thiếu kiên nhẫn rồi, sinh đứa bé cÅ©ng không chá» nổi.
Nhưng hôm nay đến phiên sự việc xảy ra trên đầu hắn, một canh giỠsau, tiếng kêu của Triệu à lại là m cho Trần Nguyên lo lắng, nhưng hắn vẫn có thể ngồi ở chỗ kia.
Hai canh giá», mồ hôi trên mặt Trần Nguyên đã chảy ra nhÆ° hạt Ä‘áºu rồi, hắn đã nghe ra Triệu à hiện tại căn bản không có khà lá»±c kêu to rồi, nhÆ°ng vì cái gì đứa trẻ vẫn chÆ°a ra? Má»™t ngÆ°á»i từ bên trong phòng Ä‘i ra, hắn bắt lấy há»i tình huống má»™t chút, cÅ©ng không quản có phải là bà đỡ hay không.
Tuy Tần HÆ°Æ¡ng Liên và mẫu thân Trần Thế Mỹ Ä‘á»u nói cho hắn biết, lần sinh thứ nhất là nhÆ° váºy, nhÆ°ng tiếng kêu của Triệu à xé rách tất cả trầm ổn của Trần Nguyên.
Canh giá» thứ ba, hắn Ä‘i tá»›i Ä‘i lui, ánh mắt nhìn chằm chằm và o trong phòng cháºp chá»n ngá»n đèn dầu, giống nhÆ° những nam nhân trên truyá»n hình trÆ°á»›c kia, khẩn trÆ°Æ¡ng nhìn chằm chằm và o phòng sinh đèn Ä‘á».
Triệu à kêu thảm thiết ba canh giá» trong phòng, đứa trẻ mÆ¡Ìi phát ra má»™t hồi tiếng khóc "oa oa".
Lát sau, má»™t bà đỡ từ bên trong chạy ra, nói: "Chúc mừng Phò mã gia, chúc mừng Phò mã gia, Công Chúa đã sinh một tiểu quáºn chúa cho ngà i."
Thá»i cổ đại, tÆ° tưởng trá»ng nam khinh nữ cá»±c kỳ nghiêm trá»ng, bà đỡ có má»™t quy củ, đó chÃnh là , nếu nhÆ° đỡ đẻ ra nam mà nói, sẽ đòi há»i tiá»n thưởng. Nếu nữ, lá»… phép nói má»™t câu chúc mừng, sau đó tá»± mình rá»i Ä‘i là được.
Tháºm chà có nam nhân chứng kiến vợ mình sinh hạ ra con gái, liá»n quyá»n đấm cÆ°á»›c đá đối vÆ¡Ìi ngÆ°á»i vợ vừa má»›i sinh con, hÆ¡n nữa hà nh Ä‘á»™ng nà y còn có thể được ngÆ°á»i lúc đó thông cảm.
Bà đỡ nói chúc mừng hiển nhiên là dùng từ lá»… phép, nhÆ°ng trong đầu Trần Nguyên lại không có tÆ° tưởng trá»ng nam khinh nữ gì, ôm lấy hà i nhi để xem xét, nói: "Ha ha ha, rất giống, giống mẹ của nà ng, rất xinh đẹp, mau để cho ta nhìn nữ nhi của ta!"
Hà n Kỳ đi tới, nhìn thoáng qua rồi nói: "Ta lại là thấy giống với Phò mã gia."
Trần Nguyên đẩy hắn má»™t cái, nói: "Äi Ä‘i, ngÆ°Æ¡i là m gì có ánh mắt, dẫn bà đỡ xuống dÆ°á»›i lÄ©nh thưởng, nhá»› phải trá»ng thưởng!"
Hà n Kỳ biết rõ Trần Thế Mỹ nà y có rất nhiá»u chá»— không giống vá»›i ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, cÅ©ng không nói gì thêm, cúi đầu xuống nói: "Äi theo ta."
Hai bà đỡ vừa nghe là con gái vẫn có tiá»n thưởng, quả nhiên là vui mừng quá Ä‘á»—i, nói: "Äa tạ Phò mã gia, Ä‘a tạ Phò mã gia!"
Trần Nguyên nhá» giá»ng há»i: "Bây giá» ta có thể tiến và o chÆ°a?"
Hai bà đỡ gáºt đầu, nói: "Bên trong đã được thu tháºp thá»a đáng, má»i Phò mã gia và o."
Trần Nguyên Ä‘i và o gian phòng Triệu à nghỉ ngÆ¡i, sau khi Ä‘i và o, bá»—ng nhiên trông thấy Triệu à rõ rà ng đã khóc đến hai mắt đẫm lệ mông lung, láºp tức cảm thấy kinh ngạc, nói: "Công Chúa, ngÆ°Æ¡i xem con gái chúng ta xem, rất xinh đẹp nha!"
Hắn không Ä‘á» cáºp tá»›i còn tốt, nhắc tá»›i Triệu à lại cà ng khóc lợi hại hÆ¡n, vừa khóc vừa nói: "Bá»n hắn Ä‘á»u nói là nam, nhÆ° thế nà o lại sinh ra nha đầu đây? Bá»n hắn Ä‘á»u gạt ta!"
Trần Nguyên giá» má»›i hiểu được vì cái gì Triệu à khóc bi thÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy, miệng nói: "Nữ có cái gì không tốt? Trần Thế Mỹ ta lúc đó chẳng phải là do nữ nhân sinh ra sao? Äừng khóc, ta còn có rất nhiá»u việc phải là m nữa, HÆ°Æ¡ng Liên, ngÆ°Æ¡i giúp đỡ chiếu cố má»™t chút, ta Ä‘i ra ngoà i có chút việc."
Giá»ng Triệu à cà ng lá»›n, tiếng khóc rung Ä‘á»™ng thiên địa: "Ta biết ngÆ°Æ¡i ghét bá» ta, bằng không thì ngÆ°Æ¡i sẽ không Ä‘i, ta vừa sinh đứa trẻ, ngÆ°Æ¡i đã muốn Ä‘i rồi!"
Trần Nguyên bị nà ng khóc đến im lặng, bò tá»›i bên giÆ°á»ng, nói: "Ta muốn Ä‘i thông báo cho hoà ng thượng! Công Chúa, loại chuyện nà y không thể để cho ngÆ°á»i khác là m chân chạy!"
Triệu à nghe hắn nói nhÆ° váºy, lúc nà y má»›i dừng tiếng khóc, há»i: "Tháºt sao?"
Trần Nguyên gáºt gáºt đầu, nói: "Tháºt, phải để cho vạn tuế đặt má»™t cái tên cho con gái chúng ta."
Triệu à ngừng khóc nói: "Hiện tại bầu trá»i tối Ä‘en rồi, ngÆ°Æ¡i chú ý má»™t chút." .
Báo qua tin vui cho Nhân Tông, Trần Nguyên Chân má»›i biết rõ lúc nà y tÆ° tưởng trá»ng nam khinh nữ nghiêm trá»ng tá»›i cỡ nà o, Triệu à là con gái của Nhân Tông, Nhân Tông nghe nói nà ng sinh, ngay từ đầu là rất mừng rỡ, khi biết được sinh ra là nữ, Nhân Tông lại không Ä‘i ra ngoà i, bảo thái giám nói cho Trần Nguyên, hắn biết rồi, ngà y mai sẽ đến thăm Triệu Ã, vá» phần danh tá»± đứa trẻ, lại để cho Trần Nguyên tá»± mình nghÄ©.
Cái nà y lại là m cho tÆ° tưởng thế ká»· hai mÆ°Æ¡i mốt của Trần Nguyên bức xúc thay Triệu Ã, được, các ngÆ°Æ¡i không chà o đón, váºy thì tá»± ta chà o đón, con của ta, nam hay nữ ta Ä‘á»u thÃch.
Tên gá»i là gì thì tốt đây? Trần Hinh sao.
Không có ý tứ gì đặc thù, là hắn lấy cho nữ nhi của mình má»™t cái tên, đạo lý rất Ä‘Æ¡n giản, Trần Nguyên sẽ xếp đặt buổi tiệc, sẽ thÆ°Æ¡ng đứa bé nà y giống nhÆ° Gia Luáºt Niệm Trần, sẽ táºn lá»±c thá»a mãn tất cả nguyện vá»ng của nó, chỉ cần mình có thể là m được.
Hắn tháºt sá»± rất vui vẻ, nhÆ°ng hắn không rõ, vì cái gì rất nhiá»u ngÆ°á»i nói hắn vui vẻ là giả vá»? Vì cái gì ngay cả Triệu à cÅ©ng dùng ánh mắt hoà i nghi nhìn mình thân máºt ôm đứa trẻ.
Trần Nguyên ngÆ°á»i Trung Quốc, quan niệm truyá»n thống của ngÆ°á»i Trung Quốc chÃnh là dốc sức là m ra gia sản, lÆ°u lại cho con của mình, Ä‘iểm nà y hắn và tất cả má»i ngÆ°á»i Tống triá»u Ä‘á»u giống nhau, không giống nhau là , nếu nhÆ° nữ nhi của mình có tiá»n đồ, Trần Nguyên cÅ©ng sẽ liệt nà ng và o hà ng thừa kế.
Và i ngà y sau, sá»± tình Bà ng Cát đã Ä‘iá»u tra ra rồi, kỳ tháºt Bao Chá»ng cÅ©ng không cần tra cái gì nữa, những quan viên kia đã nói toà n bá»™ má»i chuyện.
Bởi vì Lão Bà ng đã nhất định phải chết, hÆ¡n nữa nhất định phải chết vô cùng thảm, lúc nà y cho dù giúp hắn giảm nhẹ má»™t chút tá»™i danh, cÅ©ng không là m được sá»± tình, Bao Chá»ng là ngÆ°á»i tuyệt đối sẽ không lãng phà tinh lá»±c ở trên những sá»± tình không đáng kia.
Trong mắt hắn, lúc nà y xỠlý Bà ng Cát không bằng đi xỠlý mấy cái bản án dân gian.
Mấy ngà y nay, tuy ngÆ°á»i triá»u đình ở trÆ°á»›c mặt Nhân Tông không há» không Ä‘á» cáºp tá»›i Bà ng Cát, nhÆ°ng tiếng vá»ng dân gian rất lá»›n, lão Bà ng ngà y thÆ°á»ng là m ác quá nhiá»u, ở trong mắt dân chúng là dạng chết chÆ°a hết tá»™i.
Nghe nói Lão Bà ng bị đánh và o tá» lao, rất nhiá»u gia đình Ä‘á»u châm ngòi pháo trúc ăn mừng, hà nh Ä‘á»™ng nà y truyá»n và o lá»— tai Nhân Tông, Bà ng Cát cà ng không thể nà o còn sống Ä‘i ra.
Trong cả sự kiện, chỉ có Dương Nghĩa chết, là m cho Trần Nguyên cảm giác được một chút áy náy.
Sá»± tình hắn đáp ứng DÆ°Æ¡ng NghÄ©a, hắn nhất định sẽ là m được, DÆ°Æ¡ng NghÄ©a là má»™t ngÆ°á»i tốt, nhÆ°ng thá»i Ä‘iểm má»™t ngÆ°á»i tốt cuốn và o đấu tranh giữa hai ngÆ°á»i xấu, thÆ°á»ng thÆ°á»ng sẽ trở thà nh váºt hi sinh.
DÆ°Æ¡ng NghÄ©a nói, Nhân Tông sẽ giết hắn, DÆ°Æ¡ng NghÄ©a không nói, bản thân hắn không thể tha thứ cho chÃnh mình.
Cho nên, hắn đã chết, chết còn sớm hơn so với Bà ng Cát.
Bà ng Cát hiện tại cÅ©ng Ä‘ang chá» chết, trong đại lao không ai đến thăm hắn, cả thái Ä‘á»™ chút Ãt lÃnh canh ngục kia Ä‘á»u cải biến trong nháy mắt.
Tuy vẫn khách khách khà khÃ, nhÆ°ng khách khà hiện tại, chỉ là xuất phát từ nguyên nhân không muốn so Ä‘o cùng vá»›i một ngÆ°á»i sắp chết mà thôi.
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
04-06-2013, 09:13 AM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
Chương 533: Ba năm (1+2)
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Cá»a nhà lao bị lÃnh canh ngục mở ra, ánh mắt Bà ng Cát thoáng má»™t tý liá»n nhìn chằm chằm vá» phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng cá»a lá»›n, chỉ thấy Trần Nguyên khoan thai bÆ°á»›c đến.
Bà ng Cát sá»ng sốt má»™t chút, láºp tức cÆ°á»i ha ha nói: "Trần Thế Mỹ, ngÆ°Æ¡i đến thả ta ra sao? Có phải ngÆ°Æ¡i đến thả ta hay không? Ta biết, hoà ng thượng nhất định sẽ không giết ta, cho dù ta phạm và o tá»™i cá»±c lá»›n, hoà ng thượng cÅ©ng sẽ tha ta, ta có công há»™ gia, ta và vạn tuế Ä‘i cùng nhau và i tháºp niên, vạn tuế không phải loại ngÆ°á»i tuyệt tình, nhất định là hắn bảo ngÆ°Æ¡i đến thả ta!"
Tóc Bà ng Cát rất loạn, y phục trên ngÆ°á»i rất bẩn, trong ánh mắt lại bắn ra quang mang lá»a nóng, chăm chú nhìn chằm chằm và o mặt Trần Nguyên.
Lúc nà y Trần Nguyên nhìn Bà ng Cát, không còn chút tức giáºn nà o, cÅ©ng không có loại biểu lá»™ che dấu ná»™i tâm mình, im lặng không nói, từ từ Ä‘i đến, vượt qua nhà tù Bà ng Cát, không quay đầu lại nhìn hắn.
PhÃa sau là nhà tù của Bà ng quý phi.
Bà ng quý phi Ä‘ang khóc, Ä‘ang cÆ°á»i, Ä‘ang không ngừng lặp lại má»™t câu: "Hoà ng thượng, nô tì không là m, nô tì không là m."
Kế tiếp là gian phòng của má»™t đám gia Ä‘inh, Trần Nguyên ngừng tại đó, ánh mắt nhìn vá» phÃa Bà ng Hỉ ngồi ở góc tÆ°á»ng, vẫn không nhúc nhÃch, nói: "Bà ng tổng quản."
So vá»›i Bà ng Cát mà nói, Bà ng Hỉ có chủng loại khà khái đạm mạc trÆ°á»›c sinh tá» của ngÆ°á»i giang hồ kia, hắn không há» ngẩng đầu, chỉ dùng ngữ khà lãnh đạm nói: "Thái sÆ° cÅ©ng đã không còn, tổng quản từ nÆ¡i nà o đến?"
Trần Nguyên vẫn không nói gì, Bà ng Cát đứng má»™t bên liá»n la lá»›n: "Bà ng Hỉ, ta biết là ngÆ°Æ¡i, má»™t tên ăn cây táo, rà o cây sung, mất công ta nhiá»u năm tÃn nhiệm ngÆ°Æ¡i nhÆ° thế, ngÆ°Æ¡i rõ rà ng dám là m ra chuyện nhÆ° váºy, lão phu thà nh quá»· cÅ©ng không buông tha cho ngÆ°Æ¡i!"
Lần nà y Bà ng Hỉ ngẩng đầu lên rồi, lại không trả lá»i Bà ng Cát mà nói, mà là quay đầu nhìn Trần Nguyên, há»i: "Trần huynh tá»›i đây là m gì váºy?"
Trần Nguyên cÆ°á»i má»™t tiếng rồi nói: "Huynh đệ tá»›i cứu ngÆ°Æ¡i ra ngoà i."
Bà ng Hỉ nhìn hắn, nói: "Vì cái gì? Trần huynh nên biết, Ä‘uổi giết Gia Luáºt LÅ© Linh, là ta ra tay, còn có, tên sát thủ ám sát Tần HÆ°Æ¡ng Liên kia, cÅ©ng là ta phái Ä‘i."
Trần Nguyên không trả lá»i câu nà y, chỉ là nói vá»ng và o bên trong nhà lao: "Bà ng huynh, ngÆ°Æ¡i biết ta phà khà lá»±c lá»›n nhÆ° váºy để cho VÆ°Æ¡ng Luân sống sót là vì cái gì không?"
Bà ng Hỉ không nói gì, Trần Nguyên lại duá»—i má»™t bà n tay lên không trung, nói: "ÄÆ¡n giản là má»™t lá»i thá», đồng sinh cá»™ng tá»."
Thân hình Bà ng Hỉ rung Ä‘á»™ng, rốt cục cÅ©ng cháºm rãi đứng lên.
Äối phó vá»›i ngÆ°á»i giang hồ, phải dùng phÆ°Æ¡ng pháp xá» lý của ngÆ°á»i giang hồ, tuy Bà ng Hỉ tiến và o phủ Thái sÆ°, đã rất Ãt giảng nghÄ©a khà cùng ngÆ°á»i khác, nhÆ°ng cÅ©ng không là bởi vì hắn không có nghÄ©a khÃ, mà là thá»i Ä‘iểm hắn Ä‘ang là m việc cho Bà ng Thái sÆ°, hải để nghÄ©a khà ở má»™t bên.
Hiện tại Trần Nguyên nói những lá»i nà y, đã là m rung Ä‘á»™ng hai từ nghÄ©a khà ở sâu trong lòng Bà ng Hỉ.
Bà ng Hỉ, đây là má»™t bảo tiêu tÆ°Æ¡ng đối biến thái, má»™t thân Thiết Bố Sam Ä‘ao thÆ°Æ¡ng bất nháºp, không riêng gì võ nghệ cao hÆ¡n Hô Diên Bình má»™t Ãt, mà ngay cả là m việc cÅ©ng vững và ng trá»ng ổn hÆ¡n Hô Diên Bình.
Trần Nguyên muốn Ä‘em hắn lÆ°u lại, vì hắn má»›i tốt cÅ©ng tốt, vì đã từng má»™t Ä‘oạn tình ý cÅ©ng tốt, hắn chÃnh là cảm thấy cứ nhÆ° váºy nhìn xem Bà ng Hỉ cho Bà ng Cát chôn cùng, có chút không nỡ.
Huống hồ hắn tháºt sá»± cần má»™t bảo tiêu, Hô Diên Bình không được, tâm tÆ° của hắn đã không ở nÆ¡i nà y
Hiện tại thủ hạ của Hô Diên Long đã có ba nghìn hải tặc, cái nà y chẳng khác gì một chi quân đội.
Thủ hạ Hô Diên Khánh cà ng nhiá»u ngÆ°á»i hÆ¡n, tháºm chà ngay cả ba tá»· muá»™i Hô Diên Mai Tiên cÅ©ng có quân Ä‘á»™i của mình, đây là má»™t kÃch thÃch tháºt lá»›n đối vá»›i Hô Diên Bình, hắn nói rất nhiá»u lần vá»›i Trần Nguyên là muốn Ä‘i, nếu nhÆ° không hải là vì nguyên nhân Bà ng Cát, Trần Nguyên đã không lÆ°u được hắn.
Hiện tại Lão Bà ng chết rồi, Trần Nguyên mất Ä‘i má»™t cái cá»› cuối cùng, để Hô Diên Bình ra ngoà i láºp quân Ä‘á»™i, đã là thế phải là m.
Nguyên nhân chủ yếu khi Trần Nguyên Chân muốn lưu lại Bà ng Hỉ, là hiện tại hắn cần bảo tiêu biến thái nà y.
Bá» môi Bà ng Hỉ run rẩy hai cái rồi nói: "LÃnh canh ngục nói, hoà ng thượng muốn giết sạch toà n bá»™ nam nhân nÆ¡i nà y, nữ nhân bán và o thanh lâu, ngÆ°Æ¡i cứu được ta sao?"
Trần Nguyên gáºt đầu, cÆ°á»i má»™t tiếng rồi nói: "Có thể cứu ngÆ°Æ¡i không phải ta, mà chÃnh là ngÆ°Æ¡i, nếu nhÆ° chÃnh ngÆ°Æ¡i cÅ©ng buông thả tánh mạng, muốn Ä‘i tìm chết cùng Bà ng Cát, ta cÅ©ng không có cách nà o."
Bà ng Hỉ gáºt đầu nói: "Ta muốn sống."
Trần Nguyên trong chá»›p mắt liá»n rá»i Ä‘i, chỉ để lại mấy câu: "Váºy là dá»… xá» lý rồi, ta sẽ an bà i."
Hắn Ä‘i vá» má»™t gian nhà tù phÃa dÆ°á»›i, bên trong gian phòng nà y, là hÆ¡n mÆ°á»i tiểu thiếp của Bà ng Cát.
Những tiểu thiếp kia Ä‘á»u biết rõ váºn mệnh của mình rồi, bán và o thanh lâu, đó là bá»n nha hoà n, các nà ng, những ngững ngÆ°á»i nà y phải chết, giống nhÆ° Bà ng quý phi, Ä‘á»u bị xá» tá», có mấy ngÆ°á»i rất không cam lòng cứ nhÆ° váºy mà chôn cùng Bà ng Cát, nhìn thấy Trần Thế Mỹ Ä‘i tá»›i bên cạnh mình, trong lòng láºp tức dấy lên hi vá»ng cầu sinh.
Vừa rồi lá»i Trần Thế Mỹ nói cùng Bà ng Hỉ, các nà ng cÅ©ng nghe được rồi, Bà ng Hỉ cÅ©ng có thể được sống, chẳng lẽ không thể tha cho mình sao?
Có lẽ Phò mã gia nà y nhìn mình thuáºn mắt má»™t Ãt, mình sẽ có thể sống tiếp? Cho dù là bị bán và o thanh lâu cÅ©ng tốt.
ChÃnh trong lúc các nà ng Ä‘ang suy nghÄ© là m sao có thể hấp dẫn chú ý của Trần Thế Mỹ đến mình, Thẩm Nhụy đứng bên cạnh bá»—ng nhiên gà o thét má»™t hồi: "Trần Thế Mỹ, có phải ngÆ°Æ¡i đã quên lão nÆ°Æ¡ng rồi hay không?"
Trần Thế Mỹ lại không há» tức giáºn, mỉm cÆ°á»i mở cá»a nhà lao ra, nói: "Sao có thể là m nhÆ° váºy chứ, mấy ngà y nay ta vá»™i và ng nhiá»u sá»± tình, không lo lắng đến các ngÆ°Æ¡i, lại là m cho hai vị chịu ủy khuất, tháºt sá»± xin lá»—i, xin lá»—i."
Ở trÆ°á»›c mắt bao ngÆ°á»i, thiếp mÆ°á»i bốn mÆ°á»i lăm của Bà ng Cát cùng má»™t chá»— đứng lên, sóng vai Ä‘i ra ngoà i cá»a nhà lao.
Rốt cục Bà ng Cát cÅ©ng hiểu hãm hại mình là ai, rốt cục hắn cÅ©ng hiểu vì cái gì mà Trần Nguyên ở tại nhà giam vẫn có thể phá tan kế hoạch mình tÃnh toán từng bÆ°á»›c má»™t.
Thá»i Ä‘iểm Trần Nguyên mang theo Thẩm Nhụy Ä‘i qua cá»a nhà lao của hắn, cả ngÆ°á»i Bà ng Cát nhảy vá» phÃa song gá»—, thân hình già nua rõ rà ng là m cho song gá»— chuyển Ä‘á»™ng, có thể tưởng tượng được Bà ng Cát phẫn ná»™ đến mức nà o, hắn gà o thét mấy tiếng: "Tiện nhân, các ngÆ°Æ¡i là hai tiện nhân, lão phu là m Ä‘iá»u có lá»—i vá»›i các ngÆ°Æ¡i ở đâu?"
Phu nhân mÆ°á»i bốn còn có chút lÆ°Æ¡ng tâm, cúi đầu xuống không nói thêm gì nữa, Thẩm Nhụy bị dá»a hoảng sợ, nhÆ°ng láºp tức phục hồi tinh thần lại, ưỡn ngá»±c nói: "Thái sÆ° à , ngÆ°Æ¡i đối vá»›i chúng ta không tệ, chỉ là , ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đừng trách chúng ta, ngà i đã già đến cái tuổi nà y rồi, cho dù không có sá»± tình nà y, ngà i còn có thể sống mấy năm nữa đây? NgÆ°á»i, đầu tiên là phải nghÄ© Ä‘Æ°á»ng lui vì chÃnh mình, những lá»i nà y là ngà i nói vá»›i ta."
Lão Bà ng lớn tiếng gà o thét: "Tiện nhân, ta giết các ngươi!"
Thẩm Nhụy còn muốn nói gì đó, Trần Nguyên kéo nà ng má»™t cái, nói: "Äi thôi, buổi sáng ngà y mai hắn sẽ chết rồi, lúc nà y không cần tốn nÆ°á»›c miếng cùng hắn."
Con mắt Bà ng Cát trừng lên nhìn Trần Nguyên, nói: "Trần Thế Mỹ, ngà y mai chỉ cần lão phu ra khá»i đại lao nà y, nhất định sẽ kêu lên, ta muốn để cho má»i ngÆ°á»i biết ai hãm hại lão phu!"
Trần Nguyên có chút đồng tình liếc nhìn Bà ng Cát, hắn nói? Hắn nói có ngÆ°á»i tin sao?
Äi đến cá»a phòng máºp mạp kia, Trần Nguyên lại dừng bÆ°á»›c, gõ cá»a nhà lao má»™t cái, nói: "Lão huynh, ta đã nói qua vá»›i Bao đại nhân rồi, chuyện của ngÆ°Æ¡i, ta sẽ là ngÆ°á»i bảo lãnh, hắn sẽ phán ngÆ°Æ¡i tá»™i nhẹ, có thể Ä‘i ThÆ°Æ¡ng Châu doanh, cÅ©ng có thể sẽ phải sung quân."
Máºp mạp mừng rỡ, cả ngÆ°á»i thoáng má»™t tý đã nhảy dá»±ng lên, nhÆ°ng Ä‘á»™t nhiên nhÆ° hiểu ra cái gì đó, tâm tình vui sÆ°á»›ng bá»—ng nhiên bị đè xuống, mang má»™t bá»™ dạng ngây thÆ° nói: "Vị đại nhân nà y, ngà i nói cái gì? Hôm nay lá»— tai tiểu nhân không dùng được, không nghe được."
Trần Nguyên nở nụ cÆ°á»i.
Ra ngoà i Äại Lý Tá»±, lên xe ngá»±a, Trần Nguyên nói vá»›i hai ngÆ°á»i Thẩm Nhụy: "Ta Ä‘i đến cá»a hà ng mua bán, chuyện cho các ngÆ°Æ¡i má»™t thà nh cổ phần, mua cho các ngÆ°Æ¡i hai tòa nhà lá»›n, đặt mua má»™t Ãt ruá»™ng đất, nhÆ° thế nà o?"
Hắn nói nhÆ° váºy, ý tứ tá» vẻ đã rất rõ rà ng rồi, hắn tháºt sá»± không muốn mang hai nữ nhân nà y vá» nhà , thứ nhất Nhân Tông sẽ tuyệt đối không cho phép mình tiếp nháºn vợ bé của Bà ng Thái sÆ°, thÆ°Ì hai, cho dù ngÆ°á»i khác không nói lá»i nà o, Trần Nguyên cÅ©ng sợ hai cô gái nà y dùng kiếm đâm và o đỉnh đầu mình, tháºm chà đội cho và i chiếc mÅ© mà u xanh biếc.
Thẩm Nhụy cũng không nói gì thêm, tuy Trần Nguyên từng từng nói qua sẽ chiếu cố nà ng đến già , nhưng nà ng chưa từng nghĩ đến chuyện nam nhân như Trần Nguyên có thể thực hiện hứa hẹn đối với nữ nhân như nà ng.
ChÃnh nà ng đã mang má»™t thân pháºn đặc thù, muốn và o Phò mã phủ căn bản là chuyện không thể.
HÆ¡n nữa, cho dù Trần Nguyên muôÌn đón nà ng Ä‘i, nà ng cÅ©ng không muốn.
Trở thà nh vợ bé cho Lão Bà ng nhiá»u năm nhÆ° váºy, nà ng đã tÆ°Æ¡ng đôÌi thấu triệt đối vá»›i mấy ngÆ°á»i có quyá»n thế nà y, ở bên ngÆ°á»i Lão Bà ng, mình còn có thể á»· và o trẻ tuổi mỹ mạo để thắng lấy chút sủng ái nhá» nhoi, nhÆ°ng tại Phò mã phủ, Công Chúa trẻ tuổi rất xinh đẹp, nà ng không thể cạnh tranh.
Cùng vá»›i loại cuá»™c sống vợ bé nhÆ° thế, còn không bằng cầm chút Ãt bạc trắng ra ở bên ngoà i, cùng vá»›i Trần Nguyên hưởng thụ tiêu sái thòm thèm, nếu gặp được nam nhân vừa ý, cÅ©ng có thể sống cuá»™c sống nhÆ° nữ tá» bình thÆ°á»ng.
Thẩm Nhụy dùng loại ánh mắt dụ dá»— nhìn Trần Nguyên, cả ngÆ°á»i Ä‘á»u dá»±a và o Trần Nguyên trên ngÆ°á»i, há»i vấn Ä‘á» rất thá»±c tế: "Phò mã gia, tiểu nữ không biết cách tÃnh sổ, hà ng năm có thể thu được bao nhiêu tiá»n?".
Trần Nguyên đã và i ngà y không đụng và o nữ nhân, bị nà ng trêu chá»c liá»n bốc há»a, tay cà ng ngà y cà ng xấu, nói: "Tòa nhà không có khả năng giống phủ nhÆ° Thái sÆ°, nhÆ°ng Ä‘iá»n sản ruá»™ng đất cam Ä‘oan có thể là m các ngÆ°Æ¡i thoả mãn, tăng thêm cổ phần chia lợi nhuáºn, sẽ tuyệt đối không Ãt hÆ¡n so vá»›i những thứ Lão Bà ng cho các ngÆ°Æ¡i."
Äiá»u kiện nhÆ° váºy hiển nhiên đã để cho Thẩm Nhụy vẫn tÆ°Æ¡ng đối thoả mãn, Ãt nhất so vá»›i Ä‘i theo một lão đầu sắp xuống mồ thì yên tâm hÆ¡n má»™t chút.
Tâm tình tốt rồi, cái gì cũng dễ nói, Thẩm Nhụy bỗng nhiên nói: "Phò mã gia, ngươi có nhớ lần đầu tiên ngươi đi đến phủ Thái sư rồi hay không?"
Trần Nguyên nhìn bá»™ dạng kiá»u mỵ của nà ng, biết nà ng Ä‘ang muốn cùng mình ôn lại ká»· niệm xÆ°a.
Nói tháºt, Trần Nguyên cÅ©ng nghÄ©, cái phủ Thái sÆ° nà y láºp tức sẽ bị hoà ng thượng bán Ä‘i, chủ nhân ở lại nÆ¡i nà y không biết là ai, việc đầu tiên bá»n hắn là m là sá»a sang cả tòa nhà , chá»— đó cÅ©ng không nhất định có thể giữ lại.
Còn có má»™t việc, hiện tại cả phủ Thái sÆ° chỉ còn ba ngÆ°á»i, lúc nà y thoáng ôn lại má»™t tý, tháºt sá»± có má»™t loại kÃch thÃch rất khác.
NhÆ°ng mình đã hẹn gặp mặt những thÆ°Æ¡ng nhân kia, đặc biệt là Hứa mặt rá»—, bá»n hắn luôn luôn có chút sợ hãi vì đã phản bá»™i mình lúc mình và o nhà giam.
Trần Nguyên phải Ä‘i trấn an tâm tình của bá»n hắn, để cho bá»n há» biết rõ, chÃnh mình hÆ¡i tức giáºn, nhÆ°ng cÅ©ng chỉ là hÆ¡i hÆ¡i tức giáºn mà thôi.
Còn có má»™t việc, mấy kiá»u thê trong nhà đang chỠđợi mình trở vá» nữa, nếu bị hai nữ nhân nà y ép đến khô không khốc rồi, trở vá» không có viên đạn nà o, tháºt sá»± là không dá»… baÌ€n giao, cứ sắp xếp các nà ng trÆ°á»›c, còn rất nhiá»u cÆ¡ há»™i.
Ngà y hôm sau, Bà ng Cát bị Nhân Tông xá» tá».
Tại pháp trÆ°á»ng, Trần Nguyên dùng một ngÆ°á»i tá» tù khaÌc thế thân cho Bà ng Hỉ.
Thá»i Ä‘iểm cả nhà tịch bị thu tà i sản, giết kẻ phạm tá»™i, chỉ tÃnh đầu ngÆ°á»i, những chà thân của Bà ng Cát cÅ©ng sẽ bị kiểm nghiệm rõ rà ng thân pháºn, nhÆ°ng gia Ä‘inh và tiểu nhị không có quy củ nhÆ° váºy, chỉ cần hoà n tất việc trảm, váºy là không còn vấn Ä‘á».
Äối vá»›i Trần Nguyên mà nói, đây là má»™t sá»± tình rất Ä‘Æ¡n giản.
Sau đó, Trần Nguyên bị bãi miá»…n chức quan trong triá»u, chỉ là bãi miá»…n chức quan, phẩm cấp vẫn còn, Tam phẩm.
Không cần Ä‘i triá»u đình, Trần Nguyên tháºt giống nhÆ° là rồng vá» biển cả, thi triển tất cả bản lãnh của hắn, chÆ°a tá»›i thá»i Ä‘iểm ná»a năm, chiến loạn Äảng Hạng được bình định toà n bá»™, Dã Lợi Kiến Ca quy thuáºn Äại Tống, bắt đầu vá»›i chức thống lÄ©nh Hứng Châu thà nh cho Äại Tống.
Những gia tá»™c quyá»n thế Äảng Hạng kia cÅ©ng à o à o buông binh khÃ, ngoại trừ Tây Kiên Từơng gia và Äá»™t Ngá»™t gia chống cá»±, tạo thà nh má»™t chút phiá»n toái cho quân Tống ra, một caÌi Äảng Hạng to nhÆ° váºy rất thoải mái rÆ¡i và o trong tay Äại Tống rồi.
Tiếp sau, váºt tÆ° láºp tức chạy tá»›i, những đồ ăn kia hiệu quả tốt hÆ¡n nhiá»u so vá»›i binh khÃ, cÆ° dân Äảng Hạng rốt cục cÅ©ng không cần chịu đói nữa rồi, bá»n hắn rất nhanh liá»n tiếp nháºn Tống triá»u và o nhà mình thống trị.
….
Trá»i thu, VÆ°Æ¡ng An Thạch đứng thứ mÆ°á»i ba hoà ng bảng trong cuá»™c thi trạng nguyên.
Äồng thá»i, ngÆ°á»i Äông Doanh và ngÆ°á»i Triá»u Tiên chÃnh thức khai há»a hải chiến, vốn là quyết chiến nhá» quân Ä‘á»™i, tiếp theo là má»™t hồi chiến tranh to lá»›n trên biển, lại là m cho vô số chiến thuyá»n và tánh mạng táng thân dÆ°á»›i đáy biển.
Bá»n hắn Ä‘á»u không muốn nháºn thua, ngÆ°á»i Äông Doanh là vai vaÌc cả nÆ°á»›c đánh cược má»™t lần, nếu không đánh chiếm Triá»u Tiên, còn nói gì đến kế hoạch thống trị lá»›n?
Mà khà thế ngÆ°á»i Triá»u Tiên cÅ©ng không kém chút nà o, bá»n hắn dùng toà n bá»™ lá»±c lượng để bảo vệ đệ nhất thiên hạ của bá»n hắn.
Thực lực hai bên không có chênh lệch rõ rà ng, cho nên chiến đấu cực kỳ kịch liệt.
Trong tráºn chiến đấu nà y, vô số và ng ngân chảy và o Äại Tống, lại để cho kế hoạch Trần Nguyên có thể thuáºn lợi áp dụng từng bÆ°á»›c má»™t, tiá»n trang của hắn rốt cục cÅ©ng mở ở cả Äại Tống, tháºm chà lan sang Liêu quốc, Thổ Phồn, ngay cả dân tá»™c Hồi Há»™t, Äại Lý cÅ©ng được thà nh láºp chi nhánh.
Tiếc nuối duy nhất là , Liêu quốc không giống nhÆ° Trần Nguyên nghÄ©, xuất hiện đấu tranh giữa Liêu Hứng Tông và Gia Luáºt Tông Nguyên, Gia Luáºt Tông Nguyên không phản kháng Liêu Hứng Tông, Ãt nhất từ biểu hiện bên ngoà i để xem xét, Liêu quốc có lẽ là rất ổn định.
Mà Liêu Hứng Tông rõ rà ng cũng bắt đầu cải cách rồi, phương pháp hắn cải cách tựa như Trần Nguyên nói cho hắn biết từ đầu, tìm và i địa phương là m nơi thà điểm trước.
Tiá»n trang tháºt sá»± là má»™t đồ tốt, các thÆ°Æ¡ng nhân có tiá»n trang ủng há»™, sinh ý phát triển giôÌng nhÆ° quả cầu tuyết, bá»n hắn cần tiểu nhị, cần nhân lá»±c, sức lao Ä‘á»™ng hiển nhiên chÃnh là má»™t váºt phẩm đáng giá.
LÆ°Æ¡ng tháng tăng lên, phần lá»›n những cÆ° dân kia sẽ Ä‘em tiá»n cất và o trong tiá»n trang, Trần Nguyên dùng những số tiá»n nà y ủng há»™ thÆ°Æ¡ng nhân là m mua bán cà ng lá»›n hÆ¡n, cÅ©ng dùng những tiá»n nà y cung cấp tà i chÃnh cho Nhân Tông, lại để cho triá»u đình có đầy đủ năng lá»±c tu sá»a những cÆ¡ sở hạ tầng kia.
Và dụ nhÆ° Ä‘Æ°á»ng, cầu, thuá»· lợi.
Trong lúc vô hình, Trần Nguyên lại hái một trái cây tân chÃnh, đó chÃnh là "giảm lao dịch" nhÆ° Phạm Trá»ng Yêm nói.
Những bình dân Tống triá»u kia là m việc không bao giá» vô Ãch nữa, hoặc nhiá»u hoặc Ãt Ä‘á»u có thể cầm được má»™t Ãt thù lao, bá»n hắn có được thù lao, lại lần nữa Ä‘Æ°a và o trong tiá»n trang, dùng để kiếm lấy chút tiá»n lãi Ãt á»i.
Sau đó, Trần Nguyên lại lấy ra.
Một vòng tuần hoà n rất từ từ, cam Ä‘oan kinh tế Äại Tống phát triển phi tốc, đồng thá»i, cÅ©ng cam Ä‘oan Trần Nguyên, quan to Tam phẩm không có chức quan nà y, là ngÆ°á»i uy phong nhất Äại Tống ngoại trừ Nhân Tông ra.
Äảo mắt thá»i gian đã Ä‘i qua ba năm, Tống triá»u, đã không phải là Tống triá»u trong lịch sá».
Lại đến tết âm lịch rồi, cả Biện Kinh giăng đèn kết hoa, ba năm nà y phát triển, không riêng gì để cho triá»u đình có tiá»n, trong nhà những bình dân kia cÅ©ng nhiá»u thêm má»™t chút tiá»n dÆ°.
Tuy không giống thế ká»· hai mÆ°Æ¡i mốt, bá»—ng nhiên dừng lại và o cá»a hà ng cÅ©ng có thể ăn thức ăn mặn, nhÆ°ng gia đình tầm thÆ°á»ng đã muốn không phát sầu vì cuá»™c sống ngà y mai, thá»i Ä‘iểm ngà y lá»… ngà y tết, cÅ©ng có thể mang theo ngÆ°á»i má»™t nhà dạo chÆ¡i ở bên trong thà nh, mua cho đứa trẻ chút bình chút Ãt đồ ăn vặt thÆ°á»ng không nỡ mua, cho lão bà nhấc và i thÆ°á»›c vải bông, là m má»™t bá»™ quần áo có thể mặc ấm.
Phò mã phủ, Trần Nguyên cÅ©ng Ä‘ang vá»™i và ng dán câu đối, dán lên đèn treo tÆ°á»ng.
Cá»a lá»›n mà u son hiện ra phú quý của chủ nhân, Trần Nguyên đứng dÆ°á»›i cá»a la lá»›n: "Bà ng Hỉ, Bà ng Hỉ, tá»›i giúp ta phủ đèn lồng lên!"
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu , äåâóøêè , “gia pho ma†, bach luyen thanh tien , chususudeuxu , gia khong lich su , gia ma con du 4vn , gia su tum ma ngu , giá không lịch sá» , hoang da tap 782013 , lich su quan su pho ma , nguu pho ma , nguu pho ma gia , òåíäåð , phò mã gia , pho ma gia , pho ma gia 4vn , pho ma gia full , sat than , sở hán tranh bá , so toi thuong ngu pho ma , su thuong de nhat pho ma , su thuong dich pho ma , su thuong pho ma , su thuong pho ma gia , su thuong pho ma nguu , su thuong toi ngu pho ma , su thuong toi nguu , su thuong toi nguu 4nv , su thuong toi nguu 4vn , su thuong toi nguu pho , su thuong toi nguupho ma , su thuÆ¡ng toi nguu , su toi thuong dich nguu , su toi thuong ngu pho ma , su toi thuong pho ma gia , suthuongtoinguu pho ma , suthuongtoinguuphoma , suthuongtoinguuphomagia , sử thÆ°Æ¡Ì£ng 4vn , tìm phò già , tieu su ma nguu , toi nguu , toi nguu dich pho ma , toi nguu pho ma , toi nguu pho ma 4vn , toi nguu pho ma gia , toi ngÆ°u pho ma gia , toi thuong su nguu , too nguu pho ma gia 4vn , tran the mi 4vn , trần thế mỹ 4vn , troÌi naÌ€ng laÌ£i , truyen gia khong lich su , truyen pho ma gia , truyen su thuong nguu , truyensexthoixua , [tg]â—tyÌ.sÆ°.huynh