15-06-2013, 06:29 AM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
Chương 544: Chưa qua sông đã cắt cầu
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
DÆ°Æ¡ng Văn Quảng cÆ°á»i má»™t chút rồi nói: "Mấy lá»i đấy, hình nhÆ° là Bà ng tổng quản nói."
Trên mặt Tống Kỳ có chút Ãt xấu hổ, Trần Nguyên nhẹ nhà ng liếc liếc nhìn hắn, nói: "Sá»± tháºt luôn vô thÆ°á»ng, không nên nghÄ© má»™t việc không quan hệ đến chúng ta, chúng ta sẽ không Ä‘i tham gia, chỉ cần đánh má»™t tráºn có lợi đối vá»›i chúng ta, chúng ta sẽ Ä‘i.â€
“Từ tình hình trÆ°á»›c mắt để xem xét, đánh má»™t tráºn chiến tranh đã là thế phải là m, Äông Doanh và Triá»u Tiên là đối tượng tốt nhất để chúng ta luyện táºp, còn có, nếu tháºt sá»± để cho bá»n há» biến thà nh má»™t quốc gia, Äại Tống lại có thêm má»™t cÆ°á»ng địch."
Tống Kỳ không nói gì nữa, Lưu Bình đứng một bên nói thêm và o: "Vấn đỠlà chúng ta không biết chỗ đó rốt cuộc đang có tình huống nà o, cũng không biết ra tay như thế nà o, không biết chúng ta sẽ ra tay với ai, cực kỳ bị động."
Trong phòng nhất thá»i lâm và o trầm mặc, qua tháºt lâu, Trần Nguyên bá»—ng nhiên nói: "Kỳ tháºt cÅ©ng không ở ngoà i hai loại tình huống, loại thứ nhất, là ngÆ°á»i Triá»u Tiên thắng, nhÆ° váºy, chúng ta phải đánh Triá»u Tiên.â€
“Loại thứ hai là ngÆ°á»i Äông Doanh đánh thắng, chúng ta phải Ä‘i trợ giúp Triá»u Tiên, bất kể là cuối cùng xảy ra nhÆ° thế nà o, chúng ta Ä‘á»u phải Ä‘i Triá»u Tiên."
LÆ°u Bình nghe xong liá»n gáºt đầu, nói: "Xác thá»±c nhÆ° thế, nếu nhÆ° Ä‘á»™ng thủ vá»›i Triá»u Tiên, chúng ta cần má»™t cái địa Ä‘iểm để lên đất liá»n, hÆ¡n nữa còn phải là má»™t cái căn cứ kiên cố má»›i được. Năm đó triá»u Tùy ba chinh phạt Triá»u Tiên thất bại, nguyên nhân mấu chốt ngay ở chá»— bá»n hắn không có má»™t cái căn cứ kiên cố nà o."
Trần Nguyên Ä‘iểm tay trên vị trà Nhân châu, nói: "NÆ¡i đây thÃch hợp để Ä‘á»™i thuyá»n lá»›n ngừng nhất, chúng ta sẽ phái má»™t chi quân Ä‘á»™i ra, chiếm nÆ¡i đây trÆ°á»›c, sau đó má»›i xem xét tình huống, tÃnh bÆ°á»›c kế tiếp."
Tống Kỳ nghe xong liá»n giáºt mình, há»i: "Trần huynh, ngÆ°Æ¡i có thể xin thủ dụ hoà ng thượng sao?"
Trần Nguyên lắc đầu nói: "Không thể, giống vá»›i những Ä‘iá»u ngÆ°Æ¡i nói, những đại thần kia không muốn xuất binh, cho dù có thể xin được, ta cÅ©ng sẽ không xin, bởi vì tình thế bây giá» không thể dùng danh nghÄ©a triá»u đình xuất binh.â€
“à của ta là , chá»n má»™t vị tÆ°á»›ng lãnh đáng tin cáºy, dẫn má»™t đám binh sÄ© tinh nhuệ, không mặc quân phục, không dùng danh nghÄ©a quân Ä‘á»™i tham gia đánh trÆ°á»›c."
Hắn là m thế, cÅ©ng vì tháºt sá»± không có phÆ°Æ¡ng pháp xá» lý nà o khác rồi, hiện tại ngÆ°á»i Tống triá»u đối vá»›i chiến tranh giữa Triá»u Tiên và Äông Doanh chỉ thuá»™c giai Ä‘oạn xem náo nhiệt, lúc nà y không có lý do để xuất binh.
Trần Nguyên đã để cho Liá»…u VÄ©nh gia tăng má»™t Ãt gia vị trên báo chà rồi, nhÆ°ng giống nhÆ° xà o rau, sá»± tình phát sinh quá Ä‘á»™t ngá»™t, nồi Trần Nguyên còn chÆ°a kịp nóng lên, cho nên thức ăn chÆ°a chÃn, trở tay không kịp.
LÆ°u Bình nói: "Từ tình thế hiện tại, xem ra đây quả tháºt là biện pháp tốt nhất rồi, ai Ä‘i má»›i phù hợp đây?"
Cảnh Thiên Äức tiến lên má»™t bÆ°á»›c, nói: "Phò mã gia, để cho Võ Minh dẫn Ä‘á»™i Ä‘i thôi, tiểu tá» kia có thể là m được, thủ hạ Ä‘á»u là lão binh, không có vấn Ä‘á»."
Trần Nguyên suy nghÄ© má»™t chút má»›i nói: "Có phải là ngÆ°á»i chạy ra khá»i Diêm thà nh để cầu viện?"
LÆ°u Bình nói: "Äúng là hắn, tại Äảng Hạng Ä‘i không thông, liá»n biết Ä‘i tìm Má»™c nguyên soái, coi nhÆ° ngÆ°á»i cÆ¡ linh, hÆ¡n nữa dù cháºm trá»… hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i ngà y cÅ©ng không buông tha, ngÆ°á»i nà y tháºp phần khó được, ta nghÄ©, cứ để hắn Ä‘i."
Trần Nguyên gáºt đầu, nói: "Các ngÆ°Æ¡i thấy được thì không có vấn Ä‘á» gì, nhÆ°ng để hà nh Ä‘á»™ng hoà n toà n bà máºt, hắn không thể mang binh sÄ© thủ hạ của hắn Ä‘i, má»™t chi quân Ä‘á»™i nguyên vẹn Ä‘á»™t nhiên biến mất, nhất định sẽ là m cho ngÆ°á»i ta chú ý, cứ chá»n ngÆ°á»i từ các quân Ä‘á»™i cho hắn."
Cảnh Thiên Äức đáp lá»i: "Phò mã gia yên tâm, ta biết phải là m sao cho tốt."
Trần Nguyên thở dà i má»™t hÆ¡i, nói: "Tốt, bắt đầu từ ngà y mai, tất cả quân Ä‘á»™i chuẩn bị sẵn sà ng, phải cÆ°á»ng Ä‘iệu huấn luyện hà nh quân trên biển, không được vừa lên trên thuyá»n chân liá»n nhÅ©n ra, chỉ để ngÆ°á»i ta chém chết.â€
“Thá»i gian chuẩn bị không còn nhiá»u lắm, nhiá»u nhất chỉ có thể chá»n 500 ngÆ°á»i Ä‘Æ°a cho hắn, thá»i gian chỠđợi lại cà ng không nhiá»u, ngà y mai phải lên Ä‘Æ°á»ng."
Cuối cùng, Trần Nguyên đưa ánh mắt đặt ở trên vị trà Liêu quốc.
Liêu quốc, nÆ¡i nà y là má»™t chÆ°á»›ng ngại rất lá»›n, hiện tại chÃnh mình phải nhìn thẳng và o.
TrÆ°á»›c đó, thá»i Ä‘iểm giải quyết vấn Ä‘á» Äảng Hạng, Liêu quốc ốc còn không mang nổi mình ốc, cho nên chỉ có thể trÆ¡ mắt nhìn Tống triá»u xá» lý Äảng Hạng.
Hiện tại không giống vá»›i lúc trÆ°á»›c, chiến loạn giữa Mông Cổ và Nữ Chân tuy vẫn còn, nhÆ°ng Ä‘á»u là quy mô nhá», không đủ để rung chuyển con voi Liêu quốc nà y.
HÆ¡n nữa, bá»n hắn đã thoát khá»i nguy cÆ¡ lÆ°Æ¡ng thá»±c, Liêu Hứng Tông cải cách cÅ©ng rất có hiệu quả, hai năm qua quốc lá»±c Liêu quốc đã được khôi phục không Ãt.
Ai cÅ©ng không thể cam Ä‘oan, thá»i Ä‘iểm Tống triá»u tham gia chiến tranh Triá»u Tiên, Liêu quốc sẽ thà nh thà nh tháºt tháºt đứng tại đó tiếp tục tiến hà nh cải cách của bá»n hắn, tiếp tục phát triển kinh tế của bá»n hắn, cho dù có ngÆ°á»i cam Ä‘oan tuyệt đối, Trần Nguyên căn bản vẫn không tin tưởng Liêu quốc sẽ tuân thủ cái bá»n hắn gá»i là điá»u Æ°á»›c.
Hắn chÆ°a từng kỳ vá»ng hẹn Æ°á»›c trên tá» giấy tháºt sá»± có thể mang đến hòa bình cho Tống triá»u và Liêu quốc.
Ba năm nà y, hai nÆ°á»›c hòa bình ở chung, là vì quân Ä‘á»™i Tống triá»u Ä‘ang không ngừng lá»›n mạnh, má»™t khi quân Tống bị những chiến tranh khác cuốn lấy tay chân, hoặc là tình huống tệ hÆ¡n má»™t Ãt, thá»i Ä‘iểm Tống triá»u lâm và o vÅ©ng bùn chiến tranh, vô pháp tá»± ká»m chế, Liêu Hứng Tông nhất định sẽ chạy đến, cho dù không xâm chiếm diện tÃch đất Ä‘ai, nhÆ°ng Ä‘oạt và i thứ, giết và i ngÆ°á»i, hắn tất nhiên rất biết là m.
Cái nà y là thá»i Ä‘iểm có má»™t con sói ngủ bên ngÆ°á»i, ngÆ°á»i đó phải cam Ä‘oan có đủ lá»±c lượng là m kinh sợ con sói Liêu quốc, nhÆ° váºy má»›i có thể đặt toà n bá»™ tâm tÆ° ở vấn Ä‘á» giải quyết Äông Doanh và Triá»u Tiên.
Hiện tại Tống triá»u có 30 vạn lÃnh má»›i, vừa phải đánh thắng chiến tranh Triá»u Tiên, vừa phải hoà n thà nh nhiệm vụ kinh sợ Liêu quốc, binh lá»±c nhất định là không đủ, chắc chắn cần váºn dụng má»™t Ãt quân Ä‘á»™i tuyến hai.
Những quân Ä‘á»™i tuyến hai nà y trÆ°á»›c kia là binh sÄ©, bây giá» là binh sÄ© kiêm nông dân, bá»n hắn còn có bao nhiêu sức chiến đấu? Trần Nguyên cÅ©ng không nói rõ rà ng.
Lại nói tiếp, cÅ©ng là chuyện đáng chê cÆ°á»i, ngÆ°á»i Tống triá»u Ä‘ang bắt đầu chuẩn bị vì chiến tranh Triá»u Tiên, mà VÆ°Æ¡ng tá» Triá»u Tiên VÆ°Æ¡ng Huy lại hồn nhiên chÆ°a phát giác ra.
TrÆ°á»›c mặt của hắn còn bà y biện lá thÆ° từ Triá»u Tiên Ä‘Æ°a tá»›i và i ngà y trÆ°á»›c, trên thÆ° tÃn còn viết Triá»u Tiên thủy sÆ° áp đảo vá» hÆ°á»›ng Äông Doanh, ở trên bà n Ä‘Ã m phán là m cho Fujiwara Tam Lang sợ hãi nhÆ° thế nà o.
Phác Tuệ Linh rót cho hắn má»™t chén trà xong, liá»n khom ngÆ°á»i lui ra phÃa sau.
Nhìn dáng ngÆ°á»i yểu Ä‘iệu của Phác Tuệ Linh, trong mắt VÆ°Æ¡ng Huy bá»—ng nhiên lá»™ ra má»™t tia không cam lòng, cánh tay cầm lấy cánh tay của Phác Tuệ Linh, cái gì cÅ©ng không nói, ánh mắt của hắn lại toát ra loại khát vá»ng của nam nhân.
Nữ tá» nà y, hắn đã sá»›m chứng kiến, má»™t lòng muốn nháºp và o và o đống thê thiếp của mình, chỉ là , lúc nà y đây, hắn phải Ä‘Ãch thân Ä‘em nà ng tặng cho ngÆ°á»i.
Phác Tuệ Linh nhất thá»i có chút xấu hổ, bá»™ dạng không biết nên đứng yên hay lùi xuống.
Nà ng biết, lần nà y mình tá»›i, chÃnh là má»™t lá»… váºt, má»™t lá»… váºt Äại vÆ°Æ¡ng Triá»u Tiên Ä‘Æ°a cho Tống triá»u.
Nà ng cÅ©ng rất lo lắng đối vá»›i váºn mệnh của mình, và i ngà y trÆ°á»›c đây, những cô gái kia không thể tá»± quyết định váºn mệnh của mình, bị Ä‘Æ°a cho ngÆ°á»i Äại Tống tuổi còn trẻ tà i tuấn còn tốt, nếu tháºt sá»± bị tặng cho nhÆ° TÆ°á»›ng quốc Äại Tống nhÆ° ông già Hạ Tủng, Ä‘á»i nà y mình coi nhÆ° là xong rồi.
Tuy nà ng vô pháp chống lại váºn mệnh, nhÆ°ng nà ng hi vá»ng mình có má»™t kết cục không tệ.
VÆ°Æ¡ng Huy tÆ°Æ¡ng lai sẽ là m Äại vÆ°Æ¡ng Triá»u Tiên, hÆ¡n nữa còn trẻ tuổi tuấn tú, cho nên thá»i Ä‘iểm VÆ°Æ¡ng Huy giữ chặt nà ng, nà ng cÅ©ng không là m ra giãy dụa gì, thần sắc có chút sợ hãi, nhÆ°ng ná»™i tâm giống nhÆ° Ä‘ang mong má»i cái gì đó.
Bên cạnh, VÆ°Æ¡ng Cúc nặng ná» ho khan má»™t tiếng, VÆ°Æ¡ng Huy ý thức được mình quá thất thố, buông bà n tay ra, để cho Phác Tuệ Linh lui xuống, nâng chén trà lên uống má»™t ngụm, che dấu xấu hổ vừa rồi, nói: "VÆ°Æ¡ng đại nhân, ngÆ°á»i Äông Doanh đã nháºn thua, hiện tại Ä‘Ã m phán Ä‘ang tiến hà nh, chắc hẳn lần nà y chúng ta không cần cầu Tống triá»u Ä‘iá»u gì."
VÆ°Æ¡ng Cúc nói: "VÆ°Æ¡ng tá» nói đúng, chỉ là , Äại vÆ°Æ¡ng bảo ngà i đợi sau khi Ä‘Ã m phán cùng ngÆ°á»i Äông Doanh chấm dứt má»›i trở vá», nếu trong nà y xuất hiện việc không đúng trình tá»±, sẽ tháºp phần bất lợi đối vá»›i VÆ°Æ¡ng tá»."
VÆ°Æ¡ng Huy nghe xong liá»n gáºt đầu, nói: "Ừm, đại nhân, váºy ngÆ°Æ¡i cho rằng ta nên là m cái gì?"
VÆ°Æ¡ng Cúc nói: "Triá»u Tiên ta là nÆ¡i cháºt hẹp nhá» bé, nhiá»u thế hệ Äại vÆ°Æ¡ng nghÄ© đến việc mở rá»™ng bá» cõi, lại không thể hoà n thà nh. Thần cho rằng, hiện tại Äại Tống đã chuẩn bị Ä‘á»™ng thủ cùng Liêu quốc, nếu chúng ta chá» bá»n hắn đánh nhau, thừa lúc Liêu quốc không thể báºn tâm đến Liêu Äông, liá»n xuất binh bắc thượng, là có thể chiếm cứ Liêu Äông."
VÆ°Æ¡ng Huy láºp tức gáºt đầu, đây đúng là một cÆ¡ há»™i rất tốt, qua hai năm nữa chÃnh mình có thể kế thừa sá»± nghiệp thống nhất đất nÆ°á»›c rồi, nếu có thể hoà n thà nh nguyện vá»ng tổ tông ở trong tay mình, váºy thì mình chÃnh là quốc vÆ°Æ¡ng Triá»u Tiên vÄ© đại nhất.
Liêu Äông là má»™t nÆ¡i nghèo nà n, ở trong mắt ngÆ°á»i Tống, tháºm chà cả ngÆ°á»i Liêu, cÅ©ng không phải nÆ¡i tốt, nhÆ°ng ngÆ°á»i Triá»u Tiên lại coi nó nhÆ° bảo bối.
Nếu nhÆ° ngÆ°á»i Triá»u Tiên chiếm được bảo bối đó, sẽ có ván cầu tiến quân và o trung nguyên, có lẽ có má»™t ngà y, giang sÆ¡n trung nguyên nà y cÅ©ng có thể mang há» VÆ°Æ¡ng.
Ãnh mắt của hắn hiện lên vẻ hÆ°ng phấn, VÆ°Æ¡ng Cúc nói tiếp: "Cho nên, thần cho rằng, hiện tại VÆ°Æ¡ng tá» phải là m tốt quan hệ cùng Tống triá»u, nhÆ° váºy sẽ có trợ giúp rất lá»›n đối vÆ¡Ìi VÆ°Æ¡ng tá» lên ngôi ngà y sau. Những nhân váºt quyá»n thế Tống triá»u kia, đặc biệt là ngÆ°á»i có thể trợ giúp đối vÆ¡Ìi VÆ°Æ¡ng tá» trong tÆ°Æ¡ng lai, VÆ°Æ¡ng tá» tuyệt đối không nên đắc tá»™i mÆ¡Ìi được."
VÆ°Æ¡ng Huy xoay đầu lại nhìn hắn, cÆ°á»i má»™t chút: "Äại nhân nói đúng, trá»ng thần Tống triá»u nà y, ta cÅ©ng đã bái phá»ng không sai sót mấy, những ngÆ°á»i Âu DÆ°Æ¡ng Tu kia, ta cÅ©ng đã gặp, ngà y sau liên lạc nhiá»u má»™t tý là được."
VÆ°Æ¡ng Cúc nhẹ nhà ng lắc đầu, nói: "Ta nói không phải là bá»n hắn, là Trần Thế Mỹ kia, VÆ°Æ¡ng tá», ngÆ°á»i nà y có thể nói là hô phong hoán tại Äại Tống vÅ©, tuyệt đối đắc tá»™i không được.â€
“Là m VÆ°Æ¡ng tá» bất mãn, lần nà y ngà i không Ä‘Æ°a cho Trần Thế Mỹ bất luáºn lá»… váºt gì, quả nhiên là thất sách, tuy hắn không là m quan trên triá»u đình, nhÆ°ng rất nhiá»u chÃnh sách triá»u chÃnh Äại Tống, Ä‘á»u xuất từ bút tÃch của hắn."
VÆ°Æ¡ng Huy ngẩng đầu lên, mang bá»™ dạng khinh thÆ°á»ng nói: "NgÆ°á»i nà o cÅ©ng có thể, riêng Trần Thế Mỹ thì coi nhÆ° xong Ä‘i, ta chẳng muốn gặp mặt hắn."
Vừa dứt lá»i, chợt nghe quan viên bên ngoà i dịch trạm hô: "Äại Tống Phò mã gia Trần Thế Mỹ, cầu kiến VÆ°Æ¡ng tá» Triá»u Tiên Ä‘iện hạ." .
Vương Huy có chút kinh ngạc đối với việc Trần Nguyên bỗng nhiên đến, hắn không biết Trần Thế Mỹ mấy ngà y hôm trước là m hắn mất thể diện còn đến tìm hắn là m cái gì.
HÆ¡n nữa bây giá» vẫn là buổi sáng, ngÆ°á»i Tống triá»u giôÌng nhau, Æ°a thÃch tại giữa trÆ°a hoặc là lúc chiá»u Ä‘i bái phá»ng ngÆ°á»i khác, đặc biệt là đối vá»›i những ngÆ°á»i mình không quá quen thuá»™c, coÌ khả năng sẽ gặp phải lá»i cá»± tuyệt kia, Ä‘á»u Ä‘Æ°a danh thiếp trÆ°á»›c, sau đó đợi đối phÆ°Æ¡ng hồi âm, xác định mình không bị gặp đãi ngá»™ không lá»… phép má»›i đến bái phá»ng.
Trần Thế Mỹ nà y từ sáng sá»›m đã tá»›i, hÆ¡n nữa còn tá»± mình đến đây, tháºt sá»± là m cho VÆ°Æ¡ng Huy có chút không rõ, nói: "Phò mã gia Tống triá»u nà y quả tháºt là má»™t thÆ°Æ¡ng nhân, ngay cả má»™t Ä‘iểm lá»… nghi cÆ¡ bản cÅ©ng không biết."
VÆ°Æ¡ng Cúc tiến lên trÆ°á»›c mặt hắn, nói: "VÆ°Æ¡ng tá», có lẽ là gặp hắn má»™t chút Ä‘i, thần Ä‘á» nghị, VÆ°Æ¡ng tá» Ä‘i ra ngoà i tiếp hắn thì không còn gì tốt hÆ¡n."
Vương Huy cau chân mà y lại, nói: "Muốn ta tự mình đón tiếp hắn? Không cần, ngươi thay ta đi ra ngoà i."
VÆ°Æ¡ng Cúc rất là bất đắc dÄ© thở dà i má»™t tiếng, nói: "Vâng, thuá»™c hạ sẽ Ä‘i ngay bây giá»."
Kỳ tháºt Trần Nguyên cÅ©ng không muốn đến tìm hắn, Trần Nguyên có hứng thú đối vá»›i mỹ nữ Triá»u Tiên, đối vÆ¡Ìi nam nhân Triá»u Tiên, tháºt sá»± là không muốn có nhiá»u liên hệ.
Chỉ là hiện tại tình thế Triá»u Tiên khả năng đã chuyển biến xấu rồi, hắn phải sá»›m là m tốt các loại chuẩn bị, mặc kệ dạng chuẩn bị gì, có thể nói chuyện cùng vị VÆ°Æ¡ng tá» Triá»u Tiên nà y má»™t tý, rất có lợi đối vÆ¡Ìi Trần Nguyên.
Sau khi Trần Nguyên và o cá»a, vốn là ôm quyá»n theo lá»… phép vá»›i VÆ°Æ¡ng Huy, miệng nói: "VÆ°Æ¡ng tá» dáºy tháºt sá»›m, tại hạ từ sáng sá»›m đã tá»›i quấy rầy VÆ°Æ¡ng tá», tháºt sá»± là có chút Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t rồi, lát nữa ta còn phải Ä‘i triá»u đình má»™t chuyến, cho nên phải xin VÆ°Æ¡ng tá» thứ lá»—i mÆ¡Ìi được."
Lúc hắn nói chuyện, con mắt quét nhìn mỹ nữ Triá»u Tiên đứng ở sau lÆ°ng VÆ°Æ¡ng Huy má»™t chút ì.
Phác Tuệ Linh vốn thấp cúi thấp đầu, nhÆ°ng xuất phát từ loại thoÌi quen ngÆ°á»i nà o tiến đến liá»n liếc mắt nhìn, ánh mắt lúc nà y vừa vặn đụng và o ánh mắt Trần Nguyên, nà ng bá»—ng nhiên cảm giác ánh mắt Trần Nguyên lóe lên má»™t cái, vá»™i và ng cúi cái cổ trắng ngá»c xuống dÆ°á»›i.
"Phò mã gia cÅ©ng và o triá»u sao? Có phải là sinh ý xuất hiện chuyện phiá»n phức gì rồi, cần hoà ng đế các ngÆ°Æ¡i giải quyết cho ngÆ°Æ¡i hay không?" VÆ°Æ¡ng Huy hiển nhiên là thuá»™c vá» loại ngÆ°á»i mang thù, đối vá»›i sá»± tình ngà y đó Trần Nguyên là m hắn không xuống Ä‘Ã i được, có lẽ là rất canh cánh trong lòng.
Tuy để cho Trần Nguyên tiến và o, nhÆ°ng há miệng nói chuyện liá»n mang theo má»™t loại châm chá»c.
Khóe miệng Trần Nguyên nhếch lên má»™t chút, nhÆ°ng không phản kÃch hắn mà lại nói: "VÆ°Æ¡ng tá» có chá»— không biết, tuy tại hạ không ở trên triá»u đình, nhÆ°ng có má»™t số việc, chúng ta hoà ng thượng luôn giao là m cho ta, cho nên ta có đôi khi cÅ©ng phải Ä‘i và o má»™t tý, báo cáo công tác vá»›i hoà ng thượng chúng ta má»™t tý mÆ¡Ìi được."
VÆ°Æ¡ng Cúc rất sợ VÆ°Æ¡ng Huy mở miệng trêu chá»c Trần Nguyên lần nữa, vá»™i và ng há»i: "Phò mã gia, sá»›m nhÆ° váºy liá»n tá»± mình đến đây, tất nhiên là có chuyện gì đó quan trá»ng, Phò mã gia cứ nói đừng ngại."
Trần Nguyên gáºt đầu, nói: "Thá»i gian cÅ©ng rất khẩn trÆ°Æ¡ng, ta muốn há»i VÆ°Æ¡ng tá» má»™t chút, rốt cuá»™c ngÆ°á»i Äông Doanh hÆ°á»›ng các ngÆ°Æ¡i cầu hoà nhÆ° thế nà o váºy?"
Trần nguyên tháºt không có bao nhiêu thá»i gian, hắn không muốn quanh co lòng vòng, cho nên há»i tÆ°Æ¡ng đối trá»±c tiếp.
Hắn cÅ©ng biết há»i vá»›i phÆ°Æ¡ng thức kiêu ngạo nhÆ° váºy, bổng tá» không thể tiếp nháºn, láºp tức nói thêm má»™t câu: "Tại hạ không có ý gì khác, chỉ sợ hãi ngÆ°á»i Äông Doanh có quá»· kế gì thôi!â€
“Hai quốc gia chúng ta vốn là nÆ°á»›c bạn, hÆ¡n nữa, nói tháºt, ta cÅ©ng không có cảm tình gì đối vÆ¡Ìi Äông Doanh, nếu quả tháºt có tình huống nà o đó phát sinh, Äại Tống chúng ta có thể cung cấp tất cả trợ giúp cho các ngÆ°Æ¡i, kể cả trá»±c tiếp xuất binh."
Trên mặt VÆ°Æ¡ng Huy vốn là vẻ mặt tức giáºn, đợi cho Trần Nguyên nói xong, hắn bá»—ng nhiên nở nụ cÆ°á»i: "Ha ha, Phò mã gia, hiện tại muôÌn nhân tình nà y, không phải quá muá»™n sao?"
Những lá»i nà y tháºt sá»± không hỠđể lại mặt mÅ©i, dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i khiêm tốn trên mặt Trần Nguyên láºp tức cứng lại.
VÆ°Æ¡ng Huy nói tiếp: "Triá»u Tiên chúng ta đã có được thắng lợi trong tầm tay, không chỉ nói trÆ°á»›c đây Ãt năm, Äại Tống không ủng há»™ cho chúng ta cái gì, cho dù cho, chúng ta cÅ©ng không cần."
Trong lòng Trần Nguyên cảm thấy rất giáºn dữ
Bổng tá» là tên chuyên đổi trắng thay Ä‘en, nhÆ°ng Trần Nguyên không nghÄ© tá»›i, bá»n hắn lại có thể trở mặt nhanh nhÆ° thế.
Không nói mấy năm nà y Äại Tống bán cho Triá»u Tiên bao nhiêu chiến thuyá»n, đến hiện taÌ£i, boÌ£n hăÌn còn khất nợ rất nhiá»u khoản thuyá»n chÆ°a thanh toán, dÆ°á»›i tình huống đó, Tống triá»u vẫn ủng há»™ bá»n hắn.
Äối vÆ¡Ìi việc là m ngÆ°á»i Äông Doanh mắc kẹt máºu dịch, trong lúc vô hình đã giúp Triá»u Tiên một caÌi đại ân.
Cứ việc những thứ nà y là xuất phát từ mục Ä‘Ãch lợi Ãch của Tống triá»u, nhÆ°ng là m ngÆ°á»i không thể giống nhÆ° bổng tá», còn chÆ°a Ä‘i qua sông, đã bắt đầu cắt cầu.
Tà i sản của conem_bendoianh
Chữ ký của conem_bendoianh
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
15-06-2013, 06:35 AM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
ChÆ°Æ¡ng 545: Nháºn con (1+2)
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Tháºt sá»± là m cho Trần Nguyên im lặng.
VÆ°Æ¡ng Huy nhìn bá»™ dạng Trần Nguyên, trong lòng tháºp phần vui vẻ, nói: "Phò mã gia, có phải là đang lo lắng vá» mua bán của ngà i ở Triá»u Tiên không? Äiểm nà y thì ngà i cứ việc yên tâm, con ngÆ°á»i của ta rất giữ lá»i, sẽ chiếu cố đặc thù cho ngÆ°Æ¡i, dù sao thì ngà i cÅ©ng là Phò mã gia Äại Tống, chút mặt mÅ©i ấy, ta không dám không bán."
Hai vai Trần Nguyên bá»—ng nhúc nhÃch, nhìn bá»™ dạng VÆ°Æ¡ng Huy dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng đắc ý, cháºm rãi đứng lên.
VÆ°Æ¡ng Cúc xem xét bá»™ dạng Trần Nguyên, chỉ biết hắn đã tức giáºn, Phò mã gia nà y rất Ãt khi tức giáºn, VÆ°Æ¡ng Cúc ở trong Biện Kinh nhiá»u năm nhÆ° váºy, chÆ°a từng nghe nói Trần Nguyên tức giáºn vá»›i ai.
Cho dù là ba năm trÆ°á»›c đây, thá»i Ä‘iểm Trần Thế Mỹ và Bà ng Cát đấu ngÆ°Æ¡i chết ta sống, gặp mặt cÅ©ng dùng lá»… phép để chà o há»i.
Hắn vá»™i và ng đứng lên, bÆ°á»›c nhanh Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt Trần Nguyên, không chú ý đến mặt mÅ©i VÆ°Æ¡ng tá» Triá»u Tiên nữa, rất chân thà nh nói: "Phò mã gia, VÆ°Æ¡ng tá» chúng ta là ngÆ°á»i trẻ tuổi, ngÆ°Æ¡i thông cảm nhiá»u má»›i chút…."
Hắn còn chÆ°a nói hết lá»i, Trần Nguyên đã vung tay lên, nói: "VÆ°Æ¡ng đại nhân không cần nhiá»u lá»i nữa, sá»± tình nặng nhẹ thế nà o, trong lòng ta rất rõ rà ng, VÆ°Æ¡ng Huy, ta há»i lại ngÆ°Æ¡i má»™t câu, ngÆ°á»i Äông Doanh là hÆ°á»›ng các ngÆ°Æ¡i cầu hoà nhÆ° thế nà o? Bá»n hắn khai ra Ä‘iá»u kiện gì? Hiện tại ngÆ°Æ¡i nói cho ta biết, không chừng còn kịp."
VÆ°Æ¡ng Huy nghe được Trần Nguyên trá»±c tiếp hô tên của hắn, cÅ©ng cảm thấy giáºn dữ, hừ lạnh má»™t tiếng, nói: "Cái nà y không có quan hệ gì vá»›i Äại Tống, cho dù có quan hệ đến Tống triá»u, dÆ°á»ng nhÆ° không tá»›i phiên Trần Thế Mỹ ngÆ°Æ¡i quan tâm đâu?"
Má»™t bên, VÆ°Æ¡ng Cúc nghe được hai ngÆ°á»i nà y đối thoại, trong lòng láºp tức biết rõ xong rồi.
Trần Nguyên thở dà i má»™t hÆ¡i, đến hiện tại hắn còn phải áp chế mình má»™t tý, là m nhÆ° váºy là để từ ngÆ°á»i Triá»u Tiên nÆ¡i nà y kiếm được nhiá»u ná»™i tình hÆ¡n má»™t chút, để Tống triá»u có thể sá»›m là m ra kế sách ứng đối phù hợp.
Chiến tranh là khẳng định phải đánh rồi, sá»›m chuẩn bị má»™t chút, có thể để cho tÆ°á»›ng sÄ© tiá»n tuyến chết và tổn thÆ°Æ¡ng Ãt má»™t chút, có thể để cho Äại Tống trả giá nhá» má»™t chút, vì những việc nà y, hắn má»›i đến tìm VÆ°Æ¡ng Huy.
VÆ°Æ¡ng Huy cúi đầu uống nÆ°á»›c trà đặt trên bà n mình, nói: "Nếu nhÆ° không có chuyện gì để nói, má»i vá», má»™t lát nữa bản VÆ°Æ¡ng tá» còn muốn Ä‘i ra ngoà i."
Hắn hạ lệnh trục khách, Trần Nguyên gáºt đầu, nói: "Tốt, cá»±c kỳ tốt, VÆ°Æ¡ng Huy, ngÆ°Æ¡i nhá»› kỹ lá»i ngÆ°Æ¡i nói hôm nay."
Vương Huy chợt đứng lên, một bộ tư thế chuẩn bị dùng nắm tay quả đấm với Trần Nguyên.
VÆ°Æ¡ng Cúc vá»™i và ng ngăn ở giữa hai ngÆ°á»i, cÅ©ng không biết mình nên nói cái gì cho phải.
Trần Nguyên liá»n ôm quyá»n, nói: "Cáo từ."
Nói xong, hắn xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i, thá»i Ä‘iểm Ä‘i tá»›i cá»a, bá»—ng nhiên quay đầu lại nhìn Phác Tuệ Linh má»™t chút, trên mặt lá»™ ra vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, cái loại ý tứ nà y, nam nhân Ä‘á»u hiểu, nữ nhân cÅ©ng hiểu.
Nụ cÆ°á»i nà y lại là m cho VÆ°Æ¡ng Huy cảm thấy rất phẫn ná»™, cÅ©ng là m cho Phác Tuệ Linh cảm thấy có chút gì đó là lạ.
Äi ra ngoà i dịch trạm, Trần Nguyên không nghÄ© tá»›i, vừa sáng sá»›m mình đã đụng phải má»™t cục *** nhÆ° váºy, hắn vốn nghiêm chỉnh nói chuyện cùng ngÆ°á»i Triá»u Tiên, moi ra má»™t chút tình huống, sau đó Ä‘i gặp Nhân Tông, cùng Nhân Tông thÆ°Æ¡ng nghị má»™t tý, có thể sá»›m là m ra công việc chuẩn bị.
NhÆ°ng thái Ä‘á»™ của VÆ°Æ¡ng Huy tháºt sá»± là m cho hắn không thể nà o chịu Ä‘á»±ng được, coi nhÆ° là Lão Bà ng, lúc trÆ°á»›c cÅ©ng không dám đối đãi vá»›i mình nhÆ° váºy, chỉ có má»™t ngÆ°á»i đã từng cho hắn loại cảm giác nhục nhã nà y, ngÆ°á»i đó gá»i là Gia Luáºt ThÆ° Bảo, đã chết rồi.
Trần Nguyên nhảy lên xe ngá»±a, láºp tức nói: "Äi, Ä‘i đến chá»— Ngô chưởng quỹ."
Hà n Kỳ há»i lại má»™t câu: "Không phải nói là đi đến hoà ng cung sao?"
NgÆ°á»i Triá»u Tiên không nói gì, Ä‘i hoà ng cung không có ý nghÄ©a, hiện tại hắn muốn Ä‘i tìm Ngô chưởng quỹ, vá» xưởng đóng tà u, cÅ©ng phải là m chút Ãt chuẩn bị má»›i được.
Ngay tại thá»i Ä‘iểm Trần Nguyên bÆ°á»›c và o cá»a lá»›n dịch trạm nà y, Võ Minh mang theo năm trăm huynh đệ, từ xuất phát bến tà u bên ngoà i thà nh Biện Kinh, leo lên má»™t con thuyá»n thoạt nhìn bên ngoà i giống nhÆ° thÆ°Æ¡ng thuyá»n.
Rất nhiá»u binh sÄ© hoà n toà n không biết gì đối vá»›i nhiệm vụ của mình, bá»n hắn không biết mình phải Ä‘i đâu, cà ng không biết mình phải là m gì, vì cái gì không thể mặc quân phục quân Tống?
Những chuyện nà y là m cho thá»i Ä‘iểm bá»n há» leo lên thÆ°Æ¡ng thuyá»n, trong đầu toà n cảm giác hoang mang.
Tiểu Bằng hiện tại chÃnh là thủ hạ của Äô đầu Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng, tốt xấu cÅ©ng trông coi má»™t trăm ngÆ°á»i, xuất phát từ áy náy trong lòng, Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng rất chiếu cố Tiểu Bằng, tăng thêm mấy năm nà y Äại Tống không có chiến tranh, cho nên cuá»™c sống của hắn trôi qua tÆ°Æ¡ng đối nhẹ nhà ng.
Ngay tại mấy ngà y hôm trÆ°á»›c, Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng giá»›i thiệu cho hắn má»™t nữ tá», vốn đã nói hôm nay dẫn Tiểu Bằng Ä‘i xem, nếu nhÆ° phù hợp mà nói, Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng sẽ ra mặt cầu hôn cho hắn.
NhÆ°ng đêm qua, hắn bị Cảnh Thiên Äức đánh thức từ trong lúc ngủ mÆ¡ dáºy, cá»i má»™t thân quân phục ra, sau đó Ä‘i đến nÆ¡i đây.
Lên thÆ°Æ¡ng thuyá»n, hắn phát hiện má»™t thuyá»n hÆ¡n năm trăm ngÆ°á»i nà y, toà n bá»™ Ä‘á»u là lão binh, trên cÆ¡ bản Ä‘á»u là Äô đầu hoặc là Ngu hầu trong quân Ä‘á»™i má»›i, có ngÆ°á»i mình nháºn ra, cÅ©ng có ngÆ°á»i chÃnh mình không biết, những binh lÃnh nà y cÅ©ng có biểu hiện cá»±c kỳ xuất sắc trong quân Ä‘á»™i.
Trong lòng hắn cà ng cảm thấy kỳ quái hÆ¡n, lúc nà y, má»™t bà n tay vá»— và o sau lÆ°ng hắn má»™t cái, há»i: "Tiểu Bằng? Tiểu tá» ngÆ°Æ¡i cÅ©ng bị kéo lên trên nà y à ?"
Tiểu Bằng nhìn lại, là Lâm Vũ, ban đầu cùng nhau sống ở trong quân đội, vẫn còn là một Ngu hầu.
Hắn láºp tức cao hứng, quay đầu lại Ä‘áºp má»™t quyá»n lên trên bả vai Lâm VÅ©, nói: "NgÆ°Æ¡i cÅ©ng tá»›i rồi à ? Có biết lần nà y chúng ta phải Ä‘i là m cái gì không?"
Lâm VÅ© lắc đầu nói: "Không biết, đêm qua ta Ä‘ang uống rượu cùng các huynh đệ, tá»± nhiên bị quan trên gá»i tá»›i rồi, ngay cả binh khà cÅ©ng không để cho ta mang theo."
Tiểu Bằng lắc đầu nói: "Ta cÅ©ng không biết, chá» xem, sẽ có ngÆ°á»i Ä‘i ra nói cho chúng ta biết."
Äợi má»™t hồi, thuyá»n từ bến tà u xuất phát rồi, lúc nà y Võ Minh má»›i từ trong khoang thuyá»n chui ra.
Quét mắt nhìn binh sÄ© đứng ở bong thuyá»n má»™t chút, những binh lÃnh nà y, tuy bá»—ng nhiên bị kéo lên con thuyá»n, không biết váºn mệnh tÆ°Æ¡ng lai thế nà o, nhÆ°ng bá»n há» không có cảm xúc sợ hãi, có và i ngÆ°á»i quen biết lẫn nhau vẫn còn đùa giỡn.
Võ Minh biết rõ, đây là tinh binh.
Tinh binh chÃnh thức là có thể Ä‘á»u bảo trì cái đầu mình tỉnh táo dÆ°á»›i bất kỳ tình huống nà o, bá»n hắn sẽ không bị má»™t Ãt nhân tố bên ngoà i ảnh hưởng đến tâm tình của mình, giết địch là vì để còn sống, còn sống là vì để giết địch, đây chÃnh là tánh mạng và sứ mạng của bá»n há», vô cùng Ä‘Æ¡n giản.
Äầu thuyá»n treo má»™t chiếc chuông, lúc nà y chuông có thể truyá»n thanh âm vô cùng xa, là thứ thÆ°Æ¡ng thuyá»n gặp phải tình huống khẩn cấp có thể gõ vang, dùng để cầu cứu các Ä‘á»™i thuyá»n có khả năng Ä‘i qua khu vá»±c phụ cáºn.
Võ Minh Ä‘i tá»›i, gõ vang chiếc chuông kia, thoáng má»™t tý đã hấp dẫn ánh mắt tất cả binh sÄ©, bá»n hắn đình chỉ đùa giỡn, cháºm rãi vây quanh chá»— Võ Minh.
Tiểu Bằng nháºn ra Võ Minh, rất nhiá»u ngÆ°á»i Ä‘á»u nháºn ra. sau khi tiếng chuông dừng lại, Tiểu Bằng láºp tức há»i: "Võ Chỉ huy sứ, có lá»i gì thì ngÆ°Æ¡i cứ nói Ä‘i, trong lòng má»i ngÆ°á»i Ä‘ang kỳ quái, rốt cuá»™c má»™t chuyến nà y chúng ta Ä‘i là m cái gì váºy? Äánh cùng vá»›i ai thế?"
Võ Minh từ trên chá»— đặt chuông nhảy xuống dÆ°á»›i, rÆ¡i ở trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i, nói: "TÆ°á»›ng quân nói, không đến Äông Hải không thể nói cho các ngÆ°Æ¡i biết, nhÆ°ng ta thấy tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u là huynh đệ, ta sẽ nói thẳng, lúc nà y đây, chúng ta phải Ä‘i Nhân châu Triá»u Tiên, chá»— đó, mặc kệ là ai tá»›i, trong vòng má»™t tháng, chúng ta phải thủ tại đó."
Tiểu Bằng gãi gãi đầu, há»i: "Triá»u Tiên? Chỉ huy sứ , không có gì sai lầm chứ?"
Võ Minh cÆ°á»i cÆ°á»i, đánh cho hắn má»™t cái tát, nói: "Không cho phép hoà i nghi quan trên, tốt rồi, các huynh đệ, việc còn lại, các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đừng há»i, không phải ta không nói cho các ngÆ°Æ¡i biết, là vì ta cÅ©ng không biết. Má»™t câu thôi, bảo vệ cho hải cảng Nhân châu, không thể để cho ngÆ°á»i khác biết rõ chúng ta là quân Ä‘á»™i Tống triá»u."
Bên cạnh có tên tiểu tá» nói: "TÆ°á»›ng quân, muốn chúng ta Ä‘i đánh giặc, cÅ©ng nên cho chút vÅ© khà sá» dụng chứ? Thá»i Ä‘iểm ta lên thuyá»n, Äô đầu đã ta thu toà n bá»™ cung ná» cùng thÆ°Æ¡ng rồi, ngà i không để cho ta tay không Ä‘i chứ? Váºy thì còn không bằng ném ta ra khá»i thuyá»n chết chìm."
Võ Minh quay ngÆ°á»i lại, nói: "Tất cả Ä‘á»u có, sẽ có thuyá»n Ä‘Æ°a tá»›i cho chúng ta, hiện tại, chúng ta phải phân Ä‘á»™i ngÅ© ra. Ta biết rõ, trong các ngÆ°Æ¡i, phần lá»›n Ä‘á»u là Äô đầu và Ngu hầu, nhÆ°ng lúc nà y đây, phải nhá»› kỹ thân pháºn của các ngÆ°Æ¡i, các ngÆ°Æ¡i đã không phải là quân Tống rồi, cho nên không có chức quan, chá»› có trách ta."
Võ Minh an bà i cÅ©ng rất tùy ý, 500 ngÆ°á»i, hắn cứ dá»±a theo thói quen xây dá»±ng chế Ä‘á»™ của quân Tống, chia là m năm tiểu Ä‘á»™i, Tiểu Bằng là m Ngu hầu, thủ haÌ£ là chÃn huynh đệ, tÃnh cả hắn là mÆ°á»i ngÆ°á»i.
Sau đó, xuất phát.
……….
Trần Nguyên còn muốn tiếp tục là m má»™t Ãt công tác chuẩn bị.
Ở trong kế hoạch lúc đầu của hăÌn, xuất binh đến Triá»u Tiên, Ãt nhất là sá»± tình má»™t năm nữa, bởi vì dá»±a theo tình hình chiến đấu hiện tại, nếu tiếp tục đánh tiếp, trong vòng má»™t năm, ngÆ°á»i Äông Doanh và ngÆ°á»i Triá»u Tiên không có khả năng phân ra thắng bại, cho nên hắn không quá sốt ruá»™t.
NhÆ°ng chuyện bây giá» rõ rà ng là đã thoát khá»i bà n tay hắn nắm giữ, liá»n giống nhÆ° diá»…n viên tạp kỹ Ä‘i trên dây, mất má»™t váºt giữ thăng bằng, tất cả bá»—ng sụp đổ, lúc nà y chỉ có thể nhanh chóng là m ra Ä‘iá»u chỉnh, thêm và o thứ gì đó để cho Ä‘iểm thăng bằng má»™t lần nữa trở vá» trong tay mình.
Năng lá»±c tạo thuyá»n của Äại Tống đã được Ä‘á» cao rõ rệt so vá»›i trÆ°á»›c kia, trong vòng má»™t năm có thể tạo ra Ä‘á»™i thuyá»n lá»›n nhá» hÆ¡n hai ngà n chiếc.
Äây là vốn liếng lá»›n nhất của Trần Nguyên, chỉ cần cam Ä‘oan cái vốn liếng nà y không bị xói mòn, kém nhất thì mình cÅ©ng có năng lá»±c đánh má»™t cuá»™c chiến tiêu hao.
Trần Nguyên để Ngô chưởng quỹ thông báo cho tất cả xưởng đóng tà u, từ hôm nay trở Ä‘i, hủy bá» toà n bá»™ thá»i gian bá»n tiểu nhị nghỉ ngÆ¡i, kéo dà i thá»i gian công tác, tạo thuyá»n, dốc sức liá»u mạng tạo thuyá»n.
Äặc biệt là loại thuyá»n lá»›n trá»ng lượng sáu trăm tấn, Ãt nhất phải trong vòng má»™t tháng tạo ra hai mÆ°Æ¡i chiếc.
Hắn còn thông báo đến những thuyá»n lá»›n Ä‘ang chạy máºu dịch trên biển kia, toà n bá»™ chạy vá» nhà , có thể thay đổi thà nh chiến thuyá»n thì biến thà nh chiến thuyá»n, không được thì há»— trợ váºn binh váºn hà ng cÅ©ng tốt.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, tất cả chuẩn bị Ä‘á»u Ä‘ang âm thầm tiến hà nh, Trần Nguyên biết bây giá» mình nói ra sẽ không ai tin tưởng, bởi vì Triá»u Tiên chÃnh là VÆ°Æ¡ng Huy, bá»n hắn không phối hợp.
Nếu hắn hÆ¡i phối hợp má»™t Ãt, Trần Nguyên tìm được má»™t chút dấu vết để lại, có thể là m cho Nhân Tông hạ lệnh thủy sÆ° Nghiá»…m Châu và Phúc Châu bắc thượng, nhÆ° váºy có thể để cho tình thế láºp tức chuyển biến tốt đẹp hÆ¡n má»™t Ãt.
Bất kể là ngÆ°á»i Triá»u Tiên tháºt sá»± sắp thắng rồi, hay là ngÆ°á»i Äông Doanh thá»±c hiện được mÆ°u kế rồi, thá»i Ä‘iểm thủy sÆ° Äại Tống bắc thượng, bá»n hắn Ä‘á»u phải nhìn thẳng và o.
NhÆ°ng hiện tại không có biện pháp, chỉ có thể tá»± mình lén chuẩn bị má»™t chút, vị trà địa lý Triá»u Tiên rất tốt, có thể từ nÆ¡i nà y trá»±c tiếp đánh và o Liêu quốc.
Cho nên, Trần Nguyên muốn là m, chÃnh là là m cho Triá»u Tiên biến thà nh lãnh thổ của mình, mà không phải để cho nó biến thà nh má»™t mảnh phế tÃch.
Nếu ngÆ°á»i Äông Doanh tháºt sá»± lên đất liá»n Triá»u Tiên rồi, háºu quả sẽ không cách nà o tưởng tượng nổi.
"Thế Mỹ, Ä‘ang báºn cái gì đấy?" Nhân Tông Ä‘i ở phÃa trÆ°á»›c, tiện tay vịn cà nh bẻ đóa hoa trên nhánh cây.
Trần Nguyên Ä‘i ở bên cạnh hắn, nói: "Có lẽ vẫn là sá»± tình giữa Triá»u Tiên cùng Äông Doanh, ta dám khẳng định chá»— đó đã tình huống ngoà i ý muốn xảy ra, vạn tuế, khả năng là chúng ta sẽ phải đánh má»™t tráºn đánh ác liệt."
Tay Nhân Tông ngừng má»™t chút trên đóa hoa, thở dà i má»™t tiếng, nói: "Những chuyện nà y, ngÆ°Æ¡i xem rồi xá» lý Ä‘i, trẫm tháºt sá»± không có tâm tÆ° quản những việc nà y."
Trần Nguyên nhẹ giá»ng há»i: "Không biết sá»± tình gì là m cho vạn tuế phiá»n muá»™n nhÆ° thế?"
Trên mặt Nhân Tông xuất hiện má»™t tia ảm đạm, nói: "TrÆ°á»›c đó và i ngà y, Phạm Trá»ng Yêm và đám thất phu kia lại dâng tấu chÆ°Æ¡ng lên rồi, bắt trẫm chá»n môt đứa con trai thừa tá»± từ trong tông thất để lập là m thái tá»."
Có thể mắng Phạm Trá»ng Yêm thà nh thất phu, nói rõ Nhân Tông tháºt sá»± là đã rất tức giáºn, nhÆ°ng hiện tại hắn tức giáºn cÅ©ng không có cách nà o, bởi vì hắn không có nhi tá», trÆ°á»›c đây Ãt năm, có lẽ hắn không để vấn Ä‘á» nà y ở trong lòng, nhÆ°ng hiện tại, tháºt sá»± đã thà nh một haÌ£t vÆ°á»›ng mắc trong lòng hắn.
Äặc biệt là khi chứng kiến giang sÆ¡n Äại Tống Ä‘ang không ngừng phát triển trong tay mình.
Dân chúng già u có, binh hùng tÆ°á»›ng mạnh, mắt thấy chÃnh mình có thể tháºt sá»± là m thà nh thiên cổ nhất đế rồi, lại không có ngÆ°á»i kế thừa hÆ°Æ¡ng khói, loại khổ não nà y, ai có thể cảm nháºn được.
Trần Nguyên xoay động con ngươi, một câu cũng không nói.
Hắn biết mình không cần phải nói gì, má»™t khi Nhân Tông bắt đầu, sẽ đổ toà n bá»™ nÆ°á»›c đắng trong lòng ra, đây là bản tÃnh con ngÆ°á»i.
Quả nhiên, Nhân Tông thở dà i má»™t tiếng, lại nói tiếp: "Kỳ tháºt hắn nói cÅ©ng có đạo lý, bốn đứa con trai lần lượt chết non, tháºm chà đứa con trong bụng Hiểu Du không có cÆ¡ há»™i xuất thể để liếc mắt nhìn cái thế giá»›i nà y, có lẽ là do trẫm là m hoà ng thượng không tốt."
Lúc nà y Trần Nguyên má»›i tiếp lá»i: "Vạn tuế nhân từ, tất nhiên sẽ có con nối dõi."
Nhân Tông cÆ°á»i khổ má»™t tiếng, nói: "Không cần là m ta khuây khoả, năm nay trẫm đã muốn sắp bốn mÆ°Æ¡i có ba rồi, ngÆ°á»i ta nói năm mÆ°Æ¡i biết thiên mệnh, ở trong mắt trẫm, cái nà y là thiên mệnh. Trẫm là má»™t ngÆ°á»i là m hoà ng thượng, là m không Ãt sá»± tình bắt ngÆ°á»i diệt cá»u tá»™c, trá»i xanh tuyệt háºu duệ của ta, cÅ©ng là trừng phạt vá»›i ta."
Lá»i nà y nói ra có chút đáng thÆ°Æ¡ng, ánh mắt của hắn lại cà ng có vẻ đáng thÆ°Æ¡ng, Trần Nguyên không biết mình nên trấn an nhÆ° thế nà o má»›i tốt.
Nhân Tông ngồi xuống trên mặt ghế hà nh lang, nói: "Trẫm cÅ©ng nghÄ© qua rồi, nháºn một ngÆ°á»i trÆ°á»›c đã, trÆ°á»›c đó và i ngà y nhi tá» Bá»™c vÆ°Æ¡ng Triệu Äồng vừa má»›i mÆ°á»i ba, và i ngà y trÆ°á»›c và o trong ná»™i cung chÆ¡i đùa, trẫm nhìn có chút cÆ¡ linh, hÆ¡n nữa còn rất là hợp ý vá»›i Tô quý phi, hoà ng háºu cÅ©ng cá»±c kỳ Æ°a thÃch tiểu tá» nà y, trẫm có ý định để cho Bá»™c vÆ°Æ¡ng là m con."
Trần Nguyên vừa nghe lá»i nà y là biết, Tô Hiểu du hiện tại đã có thế lá»±c của mình rồi.
Phạm Trá»ng Yêm Ä‘Æ°a bản tấu và nhi tá» Bá»™c vÆ°Æ¡ng bá»—ng nhiên tiến cung, tuyệt đối không là má»™t chuyện trùng hợp, đây là có ngÆ°á»i giúp đỡ Tô Hiểu du an bà i.
Trần Nguyên biết rõ tÃnh tình của nữ nhân nà y, mấy năm qua, Bà ng quý phi chết rồi, hoà ng thượng sủng ái nà ng, hoà ng háºu đối xá» vá»›i nà ng cÅ©ng không tệ, ở háºu cung, cÆ¡ hồ nà ng không có đối thủ gì hết.
NgÆ°á»i rảnh rá»—i, sẽ nghÄ© đến những khả năng uy hiếp mình, có khả năng có thể tồn tại, có và i khả năng xác thá»±c là tuyệt đối không thể phát sinh.
TÃnh cách Tô Hiểu Du quyết định nà ng không thể tịch mịch, nếu nhÆ° mình không tìm má»™t Ãt chuyện để cho nà ng là m, váºy thì là m sao có thể bảo đảm ngà y sau nà ng sẽ nhắm mục tiêu và o ngôi vị hoà ng háºu, bởi vì nà ng sẽ suy nghÄ©, hoà ng háºu tồn tại, là má»™t loại uy hiếp đối vá»›i nà ng.
Trần Nguyên không hi vá»ng chứng kiến kết quả nhÆ° váºy, Triệu Ã, là do hoà ng háºu nuôi lá»›n.
Hắn láºp tức nói: "Vạn tuế, vi thần cho rằng, nếu Bá»™c vÆ°Æ¡ng là m thái tá», trong háºu cung nà y, ngÆ°á»i thÃch hợp là m mẫu thân Bá»™c vÆ°Æ¡ng nhất, là Tô quý phi."
Nhân Tông gáºt đầu, nói: "TÆ°á»›ng quốc cÅ©ng nói nhÆ° thế, nếu để cho hoà ng háºu nháºn con, váºy hắn chÃnh là thái tá», bất kể nhÆ° thế nà o, hiện tại thân thể trẫm còn khá tốt, không chừng ngà y sau còn có thể có con trai, nháºn quý phi là mẫu thân, trẫm thêm má»™t nhi tá», cÅ©ng Ãt Ä‘i rất nhiá»u phiá»n toái."
Tà i sản của conem_bendoianh
Last edited by conem_bendoianh; 20-06-2013 at 09:28 PM .
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
20-06-2013, 10:47 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
Chương 548: Nuôi rắn (1+2)
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Tiểu Bằng hừ má»™t tiếng, nói: "Ta là m sao biết được? Äịch nhân đến, đừng dong dà i vá»›i lão tá», tranh thủ thá»i gian chuẩn bị cung ná» chiến đấu Ä‘i."
HÆ¡n ba mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i canh giữ ở cá»a Ä‘á»™ng, bá»n hắn biết rõ, phải bảo vệ tháºt chặt cá»a Ä‘á»™ng nà y, nếu nhÆ° địch nhân xông và o được, bá»n hắn liá»n xong rồi.
Lâm VÅ© nhìn vá» phÃa trÆ°á»›c, há»i: "Còn có cả nữ nhân? Nữ nhân cÅ©ng giết sao?"
Tiểu Bằng nhắm nỠđến phÃa trÆ°á»›c, trong miệng nhá» giá»ng nói: "NgÆ°á»i cầm Ä‘ao Ä‘á»u giết, nếu ngÆ°Æ¡i không giết nà ng, nà ng sẽ tá»›i chém ngÆ°Æ¡i."
Lâm VÅ© thở dà i má»™t tiếng, nói: "Thá»±c sá»± có Ä‘iểm không nỡ, nếu có thể kéo má»™t ngÆ°á»i đến, huynh đệ chúng ta cÅ©ng có thể khoái hoạt má»™t phen."
Lá»i nói thì nói nhÆ° thế, nhÆ°ng trên tay hắn lại không có chút do dá»± nà o, ngón tay bóp cò, tên ná» quân Tống phóng ra, tiếng xé gió đặc biệt mạnh, lấn át cả tiếng kêu của ngÆ°á»i Äông Doanh.
Tiểu Bằng chứng kiến má»™t nữ nhân Äông Doanh trúng tên đúng và o mi tâm, lá»±c xuyên thấu cÆ°á»ng đại lại là m cho tên ná» bắn xuyên qua cái trán nà ng, não trắng, xÆ°Æ¡ng văng ra phÃa sau.
Äầu của nà ng ngá»a vá» phÃa sau má»™t chút, sau đó cổ mất Ä‘i lá»±c chèo chống, rủ xuống trên bá» vai, kế tiếp má»›i là thân thể và chân, giống nhÆ° Ä‘i lá»±c lượng, má»m oặt, sụp đổ xuống.
Tất cả má»i việc, chỉ phát sinh trong má»™t khắc, Lâm VÅ© không muốn giết nữ nhân, bởi vì hắn không coi việc giết nữ nhân trở thà nh sá»± tình để khoe khoang.
NhÆ°ng hiện tại bá»n hắn cần thi thể của nà ng, chuẩn xác mà nói, cần là m cho tất cả những ngÆ°á»i Ä‘ang cầm Ä‘ao xông lại biến thà nh thi thể.
Kỳ tháºt, những nữ nhân Äông Doanh nà y cÅ©ng tháºt là đáng thÆ°Æ¡ng, các nà ng lên trên chiến trÆ°á»ng, cÅ©ng không phải bởi vì cánh tay các nà ng cÆ°á»ng tráng, mà là vì những nam nhân Äông Doanh kia cần thân thể của các nà ng.
Ban ngà y các nà ng là nam nhân, cầm lấy Ä‘ao giống nhÆ° nam nhân, xung phong lên phÃa trÆ°á»›c hém giết.
Buổi tối các nà ng lại là nữ nhân, nằm ở trên giÆ°á»ng, tiếp nháºn mấy, hoặc là mÆ°á»i mấy nam nhân xung phong trên ngÆ°á»i của các nà ng.
NhÆ°ng trên chiến trÆ°á»ng chÃnh là nhÆ° váºy, không có ngÆ°á»i nghèo hay ngÆ°á»i già u có, không có ngÆ°á»i đáng thÆ°Æ¡ng hay không ngÆ°á»i đáng thÆ°Æ¡ng, cÅ©ng không có nam nhân hay nữ nhân, chỉ có ngÆ°á»i chết, hoặc là ngÆ°á»i sống.
Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i muốn tiếp tục là m má»™t ngÆ°á»i sống, phải là m cho đối thủ của ngÆ°Æ¡i biến thà nh ngÆ°á»i chết.
Bên ngÆ°á»i bá»n Tiểu Bằng, vô luáºn là đồ ăn hay là vÅ© khÃ, Ä‘á»u thiếu thốn nghiêm trá»ng, cÅ©ng may địa hình sÆ¡n Ä‘á»™ng cá»±c kỳ tốt, có thể để cho bá»n hắn cháºm rãi đánh.
Vốn là dùng tên ná» từ cá»± ly xa bắn chết địch nhân, đợi cho thá»i Ä‘iểm địch nhân tá»›i gần, xông và o bên trong, chỉ cần hai tấm chắn và và i cái câu liêm thÆ°Æ¡ng, cÅ©ng đủ để bảo vệ cho cái cá»a Ä‘á»™ng nà y.
Äịch nhân cÅ©ng có ý đồ ném chưởng tâm lôi đến, nhÆ°ng quân Tống rất có kinh nghiệm đối vá»›i việc ứng phó chưởng tâm lôi, hÆ¡n nữa địa hình bên ngoà i sÆ¡n Ä‘á»™ng rất rá»™ng lá»›n, không có chá»— để cho đối phÆ°Æ¡ng có thể thong dong đợi đến thá»i Ä‘iểm chưởng tâm lôi sắp nổ tung rồi vứt ra.
NgÆ°á»i Äông Doanh công kÃch ná»a canh giá», cuối cùng vứt xuống trăm cá»— thi thể má»›i lui Ä‘i.
Lúc nà y Tiểu Bằng má»›i thở dà i má»™t hÆ¡i, quay đầu nói vá»›i các huynh đệ trú đóng ở ngoà i sÆ¡n Ä‘á»™ng: "Không được, chúng ta đánh nhÆ° váºy thì không kiên trì nổi, phải phái má»™t ngÆ°á»i Ä‘i lên, nói cho Võ Minh, chúng ta còn sống, nói cho hắn biết vị trà của chúng ta, nhá» hắn há»— trợ má»™t chút, chúng ta má»›i có thể lên được."
Lâm VÅ© nói: "NhÆ°ng mặt ngoà i Ä‘á»™ng Ä‘á»u là địch nhân, Ä‘i ra ngoà i nhÆ° thế nà o đây?"
Tiểu Bằng nuốt từng ngụm nÆ°á»›c miếng, nói: "Äợi buổi tối Ä‘i, đợi buổi tối phái huynh đệ Ä‘i ra, có lẽ có thể thà nh công."
Bá»n hắn vừa má»›i nói xong, chợt nghe má»™t ngÆ°á»i chiến sÄ© đằng sau phát ra má»™t tiếng kêu kinh hoảng: "Có rắn!"
Má»i ngÆ°á»i vốn sững sá», tiếp theo liá»n giÆ¡ bó Ä‘uốc, mang theo Ä‘ao, chạy tá»›i hÆ°á»›ng tiếng kêu truyá»n đến.
Tiểu Bằng nói: "Rắn có cái gì đáng sợ sao?"
Thá»i Ä‘iểm chứng kiến con rắn, tất cả má»i ngÆ°á»i lại ngây ngẩn cả ngÆ°á»i, đứng nguyên tại chá»—.
Thân thể con rắn kia phải dà i hÆ¡n má»™t trượng, kÃch thÆ°á»›c bá» ngang so vá»›i bắp đùi của hắn còn muốn tráng kiện hÆ¡n nhiá»u, đây không phải rắn, là trăn, con trăn to lá»›n.
Ãnh lá»a chiếu rá»i xuống, lại là m cho con trăn to lá»›n có chút sợ hãi, thân thể quáºn thà nh má»™t đống, đầu lưỡi Ä‘ang phun ra nuốt và o, phảng phất nhÆ° cảnh cáo những quân Tống tiến và o sÆ¡n Ä‘á»™ng nà y, nếu nhÆ° Ä‘i xa hÆ¡n, nó sẽ không khách khÃ.
Lâm Vũ vỗ và o cánh tay một huynh đệ bên cạnh mình, nói: "Lão Trâu, trước kia không phải ngươi từng bắt rắn sao? Lên đi."
Lão Trâu kia lui má»™t bÆ°á»›c, nói: "Lên? NgÆ°Æ¡i đừng có nói giỡn, tÆ° nhá» cho tá»›i bây giá», chÆ°a thấy qua con rắn nà o lá»›n nhÆ° váºy, ngÆ°á»i ta nói đánh rắn đánh giáºp đầu bảy tấc, trong các ngÆ°Æ¡i, ai có thể tìm bảy tấc của nó ở nÆ¡i nà o?"
Lâm Vũ cầm tên nỠtrong tay, nói: "Lão tỠbắn chết nó!"
Lão Trâu vá»™i và ng kéo lại hắn, nói: "Ngà n vạn lần không được hà nh Ä‘á»™ng, ngÆ°Æ¡i bắn má»™t mÅ©i tên nà y ra ngoà i, nó sẽ nổi giáºn, đến lúc đó, chúng ta Ä‘á»u không chạy được!"
Tiểu Bằng cảm thấy hÆ¡i sợ hãi, dù nhÆ° thế nà o hắn cÅ©ng không nghÄ© tá»›i, cái sÆ¡n Ä‘á»™ng mình tạm thá»i cÆ° trú nà y lại có chủ nhân, chủ nhân của nó còn là con trăn hung hãn nhÆ° thế.
Con trăn to lá»›n kia hiển nhiên đã không nhịn được, bắt đầu vặn vẹo thân hình khổng lồ, phảng phất nhÆ° muốn tùy thá»i phát Ä‘á»™ng công kÃch.
Trong sÆ¡n Ä‘á»™ng quá mức hẹp, tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cảm thấy sợ hãi, lúc nà y đối đầu vá»›i má»™t con trăn to lá»›n, tá»· số thắng rất thấp, vẫn không bằng giết ra ngoà i, chém giết cùng những ngÆ°á»i Äông Doanh kia.
Con trăn to lá»›n cà ng ngà y cà ng luống cuống, không thể nằm yên, nó dần dần thÃch ứng vá»›i ánh lá»a, đã bắt đầu là m má»™t Ãt Ä‘á»™ng tác thăm dò, nếu nhÆ° không có cách nà o khác mà nói, má»™t hồi ngÆ°á»i rắn đại chiến là không thể tránh được.
Bá»—ng nhiên, má»™t ngÆ°á»i chiến sÄ© đằng sau nhá» giá»ng hô: "Tránh ra, mau tránh ra, để cho ta thá» xem!"
Má»i ngÆ°á»i tránh ra má»™t ke hở nhá», binh sÄ© kia cõng má»™t thi thể ngÆ°á»i Äông Doanh Ä‘i tá»›i.
NgÆ°á»i Äông Doanh nà y là ngÆ°á»i vừa má»›i bị trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng đâm chết lúc muốn xông và o bên trong, cả khu vá»±c hang Ä‘á»™ng trà n đầy hÆ°Æ¡ng vị huyết tinh.
Mùi vị kia hiển nhiên rất kÃch thÃch con trăn to lá»›n, cà ng lúc nó cà ng không an pháºn, toà n bá»™ thân hình bắt đầu không ngừng vặn vẹo.
Binh sĩ đặt thi thể trên mặt đất, một đao chặt bỠmột cánh tay, ném vỠhướng con trăn to lớn: "Cho ngươi!"
Con trăn to lá»›n men theo vùi vị huyết tinh, má»™t phát đã Ä‘em nuốt cả cánh tay xuống bùng, tháºm chà má»i ngÆ°á»i có thể chứng kiến bụng của nó Ä‘ang nhúc nhÃch.
Yết hầu Tiểu Bằng bắt đầu không ngừng khởi động, hắn cảm giác mình sắp nôn ra rồi.
Má»™t cánh tay hiển nhiên không đủ để thá»a mãn khẩu vị con trăn to lá»›n, đầu của nó lại tìm kiếm má»™t chút.
NgÆ°á»i lÃnh kia cÅ©ng không cắt nữa, ném toà n bá»™ thi thể còn lại và o trong, miệng nói: "Cho ngÆ°Æ¡i!"
Con trăn to lá»›n cháºm rãi cắn nuốt ngÆ°á»i Äông Doanh đã chết nà y, binh sÄ© quân Tống nhìn thi thể Äông Doanh biến mất từng chút từng chút ở bên miệng con trăn to lá»›n, trong lòng cảm thấy cá»±c kỳ khủng bố.
Con trăn to lá»›n hiển nhiên đã cảm thấy no rồi, cả ngÆ°á»i lại bắt đầu quấn lại, cái đầu trăn kia nhìn những quân Tống nà y má»™t chút, cuối cùng cÅ©ng rụt lại.
Lão Trâu thở dà i ra má»™t hÆ¡i, nói: "Tốt rồi, nó Ä‘ang Ä‘i ngủ đấy, má»™t giấc nà y Ãt nhất cÅ©ng phải ngủ cả má»™t ngà y, ngà y hôm nay chúng ta đã an toà n."
Lâm VÅ© đánh cho Tiểu Bằng má»™t quyá»n, nói: "NgÆ°Æ¡i xem ngÆ°Æ¡i tìm được cái sÆ¡n Ä‘á»™ng gì đây, bên trong lại có tên súc sinh nà y, bây giá» thì tốt rồi."
Tiểu Bằng ngồi cả ngÆ°á»i xuống mặt đất, nói: "Hiện tại có ba con Ä‘Æ°á»ng, thứ nhất là giết ra ngoà i, dốc sức liá»u mạng cùng mấy ngà n ngÆ°á»i Äông Doanh bên ngoà i, phá»ng chừng chúng ta không có bao nhiêu cÆ¡ há»™i có thể còn sống, vá»t tá»›i Võ chá»— Minh. Thứ hai, xá» lý tên súc sinh nà y, nhÆ°ng nó cuá»™n thà nh má»™t đống, chúng ta không có biện pháp ra tay, vạn nhất dã tÃnh của nó bốc lên, chúng ta nhất định sẽ bị thiệt hại."
Chương 548: Nuôi rắn(2)
Lâm VÅ© há»i: "Con Ä‘Æ°á»ng thứ ba thì sao?"
Tiểu Bằng cúi đầu xuống, nói: "Giống nhÆ° hôm nay nhÆ° váºy, má»—i ngà y cho nó má»™t Ãt thức ăn, chúng ta nuôi nó."
Má»i ngÆ°á»i nghe xong, Ä‘á»u cảm thấy kinh ngạc, lão Trâu rất là buồn bá»±c nói: "Có ngÆ°á»i nuôi rắn, nhÆ°ng cho tá»›i bây giá», ta chÆ°a từng nghe nói có ngÆ°á»i nuôi dưỡng mãng xà lá»›n nhÆ° váºy, chúng ta phải ở cùng má»™t chá»— vá»›i tên súc sinh nà y ngốc thá»i gian bao lâu đây?"
Tiểu Bằng suy nghÄ© má»™t chút rồi nói: "Nếu có cÆ¡ há»™i, Võ Minh sẽ phái ngÆ°á»i tá»›i đón chúng ta, nếu hắn không tá»›i đón chúng ta, ta nghÄ©, chúng ta phải kiên trì má»™t tháng."
Lão Trâu thở dà i má»™t tiếng, nói: "Buổi tối tranh thủ thá»i gian phái huynh đệ Ä‘i lên, bảo Võ Minh xuống tiếp ứng chúng ta, các ngÆ°Æ¡i biết đấy, con trăn nà y rất hung ác, sống chung má»™t chá»— vá»›i hắn? Lúc ngủ cÅ©ng không yên ổn."
HÆ¡n ba mÆ°Æ¡i binh sĩ im lặng, cả sÆ¡n Ä‘á»™ng rất im ắng, chỉ có tiếng thở dốc của con mãng xà ngủ say kia ngẫu nhiên phát ra, khiến cho ngÆ°á»i ta cảm thấy sợ hãi.
………….
Thái Ä‘á»™ của Trần Nguyên ở trên triá»u đình là đứng ở bên ngÆ°á»i Äông Doanh, cá»±c lá»±c chủ trÆ°Æ¡ng Äại Tống láºp tức thiết láºp quan hệ ngoại giao cùng Äông Doanh, hÆ¡n nữa là cái loại quan hệ ngoại giao sâu hÆ¡n má»™t tầng so vá»›i bang giao cùng Triá»u Tiên.
Lý do của hắn rất Ä‘Æ¡n giản, Äại Tống cần một ngÆ°á»i giúp đỡ trong chiến tranh chế trụ Liêu quốc, mà ngÆ°á»i Äông Doanh đã dùng hà nh Ä‘á»™ng của bá»n hắn chứng minh rồi, bá»n hắn thÃch hợp hÆ¡n so vá»›i Triá»u Tiên.
Trên triá»u đình, rất nhiá»u đại thần Ä‘á»u không tán thà nh cái nhìn của Trần Nguyên, bởi vì trong mắt bá»n hắn, Äại Tống là đất nÆ°á»›c quân tá», thà nh láºp bang giao cùng Triá»u Tiên trÆ°á»›c.
Hiện tại Triá»u Tiên gặp phải khốn cảnh, bá»n hắn không muốn vì Triá»u Tiên mà phát Ä‘á»™ng má»™t cuá»™c chiến tranh, nhÆ°ng cÅ©ng không muốn ở lúc nà y thừa nháºn Äông Doanh chiếm lÄ©nh Triá»u Tiên, quân tá» không thể bỠđá xuống giếng.
Loại tÆ° tưởng nà y là tÆ° tưởng chủ lÆ°u ở Äại Tống triá»u, vốn nếu nhÆ° đại Ä‘a số ngÆ°á»i đồng ý mà nói, VÆ°Æ¡ng Huy có thể được Tống triá»u ủng há»™ rồi, nhÆ°ng hiện tại hắn má»›i phát hiện, Phò mã gia Äại Tống chÃnh mình đắc tá»™i nà y rốt cuá»™c có bảo nhiêu lá»±c lượng trong tay.
VÆ°Æ¡ng Huy muốn để cho ngÆ°á»i ta thoáng tuyên truyá»n má»™t tý vá» sá»± hung ác của ngÆ°á»i Äông Doanh, để kÃch Ä‘á»™ng ngÆ°á»i Tống đồng tình đối vá»›i hắn, tranh thủ giá»ng nói dân gian.
NhÆ°ng Trần Nguyên lại đăng sá»± tình ngÆ°á»i Äông Doanh bồi thÆ°á»ng tổn thất cho ngÆ°á»i Tống sau khi chiến tranh xảy ra trên báo chÃ.
Äồng thá»i, hiệp há»™i buôn bán của Trần Nguyên cÅ©ng bắt đầu chÃnh thức mua bán vá»›i ngÆ°á»i Äông Doanh, rất nhiá»u hạng mục hợp tác Ä‘á»u Ä‘ang trao đổi.
Cái nà y lại là m cho VÆ°Æ¡ng Huy rất sợ hãi, hắn vô cùng bất mãn đối vá»›i việc nà y, không riêng gì trên triá»u đình, còn ở trÆ°á»›c mặt rất nhiá»u đại thần trong triá»u, bắt đầu phà n nà n kêu ca, hy vá»ng có thể có ngÆ°á»i ra mặt ngăn cản những thÆ°Æ¡ng nhân nà y giao dịch cùng ngÆ°á»i Äông Doanh.
Là m cho VÆ°Æ¡ng Huy không nghÄ© tá»›i, chÃnh là sÄ© phu không hỠđứng ra ngăn cản.
Những năm nà y Trần Nguyên không chạm đến chÃnh sách nuôi dưỡng sÄ© phu, nguyên nhân ở chá»—, tuy cái chÃnh sách nà y của Tống triá»u có chút không thể nà o nói nổi, nhÆ°ng dù sao nó cÅ©ng cam Ä‘oan quan viên là m việc liêm khiết.
Nói thà dụ nhÆ° Bao Chá»ng, vì cái gì ngÆ°á»i khác tặng lá»…, hắn chÆ°a bao giá» muôÌn? Bởi vì hắn không thiếu tiá»n, Bao Chá»ng thu và o má»™t năm, Trần Nguyên đã tÃnh toán qua, tiá»n tà i và váºt dụng thá»±c tế, tăng thêm tiá»n thuê đất công Ä‘iá»n, ba năm trÆ°á»›c đây, đại khái khoảng chừng hai vạn quan gì đó.
Mấy cái chữ nà y, vá»›i má»™t ngÆ°á»i thÆ°Æ¡ng nhân bình thÆ°á»ng, tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng vá»›i việc là m tốt và i cuá»™c mua bán.
HÆ¡n nữa, tiá»n nà y của Bao Chá»ng là ổn định lợi nhuáºn, không bị bồi thÆ°á»ng, trừ phi hắn là ngÆ°á»i ngu, bằng không thì tuyệt đối sẽ không là m cái loại sá»± tình Ä‘áºp chết bát cÆ¡m của chÃnh mình.
Mấy năm nà y, bổng lá»™c quan viên Äại Tống cÅ©ng có chá»— gia tăng, hiện tại trong vòng má»™t năm, Bao Chá»ng đã có thể cầm được bốn năm vạn quan.
Äám sÄ© phu bá»n há» cÅ©ng biết, tiá»n của bá»n há» có thể gia tăng, là vì hiện tại mùa mà ng Äại Tống tốt rồi, không riêng gì má»™t mẫu hai phần mà có thể sinh sản nhiá»u ra thêm má»™t Ãt lÆ°Æ¡ng thá»±c, chÃnh yếu nhất là thÆ°Æ¡ng nhân có thể cung cấp rất nhiá»u tiá»n tà i cho bá»n há», dùng để triá»u đình gia tăng bổng lá»™c trong tay bá»n hắn, dùng cho địa phÆ°Æ¡ng xây dá»±ng Ä‘Æ°á»ng.
Cho nên, tá»›i bây giá», không chỉ nói Âu DÆ°Æ¡ng Tu và má»™t Ãt sÄ© phu tÆ° tưởng sáng chói kia, chÃnh là TÆ° Mã Quang, ngÆ°á»i thuá»™c phái bảo thủ, cÅ©ng không Ä‘i chạm và o vấn Ä‘á» thÆ°Æ¡ng nhân, bá»n hắn và Trần Nguyên phảng phất nhÆ° đã tạo thà nh má»™t loại khế Æ°á»›c ăn ý, táºn lá»±c há»™ giá há»™ tống cho những thÆ°Æ¡ng nhân kia, Ä‘iá»u kiện là , thÆ°Æ¡ng nhân không thể uy hiếp địa vị của bá»n hắn.
Hiệp há»™i buôn bán cÅ©ng thủ vững bổn pháºn của mình, trong ba năm nà y, Trần Nguyên mang tÆ° cách há»™i trưởng hiệp há»™i buôn bán, chÆ°a từng có phát biểu ý kiến gì trong tranh luáºn triá»u đình, cho dù Trần Nguyên dốc hết sức, tại công cuá»™c phổ biến tân chÃnh, hắn cÅ©ng lặng yên lui ra ngoà i.
Những kia sÄ© phu không muốn ngăn cản hà nh vi của các thÆ°Æ¡ng nhân, theo ý nà o đó Ä‘i lên, trong lòng bá»n hắn còn ủng há»™ đối vÆ¡Ìi Triá»u Tiên, nhÆ°ng đó là xuất phát từ một caÌi hứa hẹn cÅ©ng không quá chÃnh thức lúc trÆ°á»›c.
VÆ°Æ¡ng Huy biết rõ, má»™t khi dân gian kết giao máºt thiết vá»›i nhau, khả năng Äại Tống khai chiến đối vÆ¡Ìi Äông Doanh đã không còn tồn tại.
Thẳng đến hiện tại, VÆ°Æ¡ng Huy mÆ¡Ìi cảm giác mình nhất định phải Ä‘i chà o há»i Phò mã gia Äại Tống nà y.
Mặt mÅ©i? Mặt mÅ©i đã không còn quan trá»ng, nếu tháºt sá»± để cho ngÆ°á»i Äông Doanh bình định phản kháng cả Triá»u Tiên rồi, má»™t VÆ°Æ¡ng tá» tại Tống triá»u, căn bản không đáng má»™t xu, Ä‘iểm nà y, hắn tháºp phần rõ rà ng.
Thá»i Ä‘iểm VÆ°Æ¡ng Huy đặt danh thiếp ở trên mặt bà n Trần Nguyên, Trần Nguyên cÆ°á»i má»™t chút, tiện tay ném và o trong lò lá»a đặt má»™t bên, nói: "Không gặp."
Bà ng Hỉ khuyên: "Có lẽ là gặp má»™t lần thì tốt hÆ¡n, nếu nhÆ° lúc nà y không gặp hắn, sẽ để cho ngÆ°á»i khác nói là ngÆ°Æ¡i quá tuyệt tình."
Trần Nguyên suy nghÄ© má»™t chút, ánh mắt nâng lên xem xét Fujiwara Äệ Tam Lang ngồi bên cạnh mình.
Fujiwara Äệ Tam Lang cÆ°á»i má»™t tiếng, nói: "Äại nhân, ngÆ°á»i quản gia nà y của ngà i giống nhÆ° có thể quản rất nhiá»u sá»± tình của ngÆ°Æ¡i? Tại Äông Doanh chúng ta, chÆ°a từng có ngÆ°á»i dám nói chuyện vá»›i chủ nhân nhÆ° váºy."
Bà ng Hỉ nhìn hắn má»™t cái, không lên tiếng, nhÆ°ng Trần Nguyên lại cÆ°á»i nói: "Hắn không là quản gia của ta, hắn là huynh đệ của ta, huynh đệ sinh tá»."
Sắc mặt Fujiwara Äệ Tam Lang láºp tức thay đổi, rất là cung kÃnh, khom ngÆ°á»i chà o Bà ng Hỉ: "Tại hạ thất lá»…."
Trần Nguyên phất tay, nói: "Bà ng huynh, ngÆ°Æ¡i đã cho rằng ta nên gặp hắn, liá»n thay ta an bà i má»™t cái thá»i gian, ta phá»ng chừng không đến ná»a canh giỠđâu, bởi vì ta và hắn không có chuyện gì để nói."
Fujiwara Äệ Tam Lang cầm bầu rượu lên, nói: "Phò mã gia, má»i ngà i nếm thá» rượu Äông Doanh chúng ta."
Trần Nguyên uống má»™t ngụm, xa xa không ngon miệng bằng rượu Nháºt Bản trÆ°á»›c kia mình từng uống, chắc hẳn đám ngÆ°á»i Äông Doanh nà y vẫn chÆ°a có kỹ thuáºt ngà y sau.
Chỉ là , hắn lại gáºt gáºt đầu, nói: "Không tệ, rất má»m mại, có má»™t loại hÆ°Æ¡ng vị khác."
Fujiwara Äệ Tam Lang thấy Trần Nguyên uống xong, lại rót cho hắn má»™t chén, Trần Nguyên lên tiếng: "LuÌc naÌ€o các ngÆ°Æ¡i má»›i có thể bình định toà n bá»™ Triá»u Tiên?"
Fujiwara Côn Tam Lang không có cái loại táºt xấu nói mạnh miệng của ngÆ°á»i Triá»u Tiên, suy nghÄ© má»™t chút liá»n nói: "Muốn hoà n toà n bình định ngÆ°á»i Triá»u Tiên phản kháng, không thá»i gian hai năm căn bản là không là m được, có thể sẽ dà i hÆ¡n má»™t Ãt. Chỉ là , Phò mã gia yên tâm, không đầy ná»a năm, chúng ta tất nhiên có thể tiêu diệt quân Ä‘á»™i chủ lá»±c của ngÆ°á»i Triá»u Tiên."
Trần Nguyên gáºt đầu, nói: "Không phải ta sốt ruá»™t, Äại Tống chúng ta thế nà o, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng thấy đấy, hiện tại có rất nhiá»u ngÆ°á»i phản đối thiết láºp quan hệ ngoại giao cùng Äông Doanh."
Fujiwara Côn Tam Lang nói: "Những ngÆ°á»i kia căn bản không biết vá» ngÆ°á»i Äông Doanh chúng ta, kỳ tháºt chúng ta rất ngưỡng má»™ Äại Tống, má»™t ngà y nà o đó những ngÆ°á»i nà y sẽ biết, lá»±a chá»n của Phò mã gia hôm nay là vô cùng chÃnh xác ."
Tà i sản của conem_bendoianh
Last edited by conem_bendoianh; 20-06-2013 at 10:57 PM .
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
20-06-2013, 10:59 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
ChÆ°Æ¡ng 549: Äâm sau lÆ°ng
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Trong lòng Trần Nguyên thầm nghÄ©, nếu ngÆ°á»i khác ngưỡng má»™ Äại Tống, váºy thì là chuyện tốt, bị các ngÆ°Æ¡i ngưỡng má»™, liá»n không dá»… chÆ¡i rồi.
Nháºt Bản luôn luôn Æ°a thÃch là m cái loại cúi đầu cung kÃnh nà y, sau đó bá»—ng nhiên rút dao găm ra giết chết đối thủ.
Trần Nguyên liếc nhìn Fujiwara Côn Tam Lang: "Chuyện nà y cÅ©ng không có thể trách bá»n há», Äại Tống chúng ta là quốc gia quân tá», luôn luôn tha thứ đối vá»›i minh hữu và phiên thuá»™c quốc, ai, lúc nà y đây ngÆ°Æ¡i tá»›i quá muá»™n, nếu sá»›m hÆ¡n ba năm, qua Äại Tống thiết láºp quan hệ ngoại giao mà nói, máºu dịch giữa chúng ta căn bản không thể gián Ä‘oạn ba năm."
Fujiwara Côn Tam Lang khom ngÆ°á»i chà o: "Phò mã gia yên tâm, ngà y sau chúng ta tất nhiên sẽ hợp tác, để cho chúng ta quên hết những chuyện không vui nà y."
Trần Nguyên nhÆ° là đang trầm tÆ°, hÆ¡n ná»a ngà y không nói gì, cuối cùng lắc đầu má»™t cái, nói: "Không được, hiện tại ta không nắm chắc thuyết phục hoà ng thượng, ta có thể đáp ứng các ngÆ°Æ¡i, ta tuyệt đối không để cho Äại Tống xuất binh, cho dù là m, cÅ©ng chỉ là chút Ãt bá»™ dáng cho ngÆ°á»i Triá»u Tiên nhìn, chúng ta sẽ không mang Ä‘ao tháºt thÆ°Æ¡ng tháºt đánh nhau."
Fujiwara Côn Tam Lang tá» vẻ mình có thể giải thÃch ná»—i khổ tâm của Trần Nguyên, nói: "Phò mã gia có thể là m được nhÆ° váºy, tại hạ đã vô cùng cảm kÃch, ta đại biểu Thiên hoà ng chúng ta, còn có cả tÆ°á»›ng quân của chúng ta, tá» vẻ cảm tạ vá»›i Phò mã gia!â€
“Äợi ngà y sau chúng ta giải quyết Triá»u Tiên, mấy cái gì đó ngăn cản tại giữa chúng ta sẽ tá»± nhiên biến mất, ngà y thiết láºp quan hệ ngoại giao, chúng ta tất nhiên sẽ má»i Phò mã gia Ä‘i Äông Doanh, coi nhÆ° là cảm tạ."
Trần Nguyên gáºt đầu nói: "Những việc nà y thì không cần nói, ta chỉ hi vá»ng các ngÆ°Æ¡i có thể tuân thủ lá»i hứa, nếu tÆ°Æ¡ng lai chúng ta và Liêu quốc có chiến sá»± mà nói, hi vá»ng quý quốc xuất binh tÆ°Æ¡ng trợ.â€
“Tuy Ä‘iá»u kiện ta hứa vá»›i các ngÆ°Æ¡i, không có nghÄ©a là ý kiến hoà ng thượng chúng ta cÅ©ng thế, nhÆ°ng xin ngÆ°Æ¡i tin tưởng ta, chúng ta chỉ cần Yến Vân mÆ°á»i ba châu, khu Liêu Äông còn lại, chúng ta có thể thÆ°Æ¡ng lượng."
Äiá»u kiện nà y cá»±c kỳ mê ngÆ°á»i, hÆ¡n nữa tại Fujiwara Côn Tam Lang còn cảm thấy rất hợp lý.
Tống triá»u cùng Liêu quốc là kẻ thù truyá»n kiếp, lúc trÆ°á»›c chÃnh là vì kiá»m chế Liêu quốc, má»›i má»™t năm cho ngÆ°á»i Triá»u Tiên mấy chục vạn quan để thiết láºp quan hệ ngoại giao.
Hiện tại bá»n hắn đánh bại Triá»u Tiên, ngÆ°á»i Tống triá»u lá»±a chá»n bá»n hắn, vá»›i tÆ° cách minh hữu má»›i để thÆ°Æ¡ng nghị chiến tranh tÆ°Æ¡ng lai, trong nà y không có chá»— nà o đáng để hoà i nghi.
"Ta đã viết thư cho tướng quân của chúng ta, ta nghĩ hắn cũng sẽ đồng ý với ý kiến của Phò mã gia."
Hai ngÆ°á»i vừa nói, vừa uống rượu, bất tri bất giác, hai bầu rượu liá»n Ä‘i xuống bụng.
Trần Nguyên cảm giác toà n thân nong nóng, liá»n không uống nữa mà nói: "Tốt rồi, đã nhÆ° vầy, có lẽ là má»i tôn sứ trở vá» Ä‘i, trong tình thế hiện tại, ngÆ°Æ¡i ở chá»— của ta thá»i gian quá dà i sẽ không tốt.â€
“Quân Ä‘á»™i của chúng ta láºp tức sẽ đến biên cảnh Liêu quốc, ngÆ°á»i Liêu quốc chắc chắn cảm thấy khẩn trÆ°Æ¡ng, bá»n hắn sẽ không còn lòng dạ thanh thản Ä‘i quản sá»± tình giữa các ngÆ°Æ¡i và Triá»u Tiên, các ngÆ°Æ¡i có thể buông tay ra là m, nhá»› kỹ, Ä‘á»™ng tác nhanh má»™t chút."
Fujiwara Côn Tam Lang đứng dáºy cáo từ: "Tuân lệnh "
Äợi tiểu tá» nà y vừa Ä‘i, Bà ng Hỉ lại từ bên ngoà i tiến đến, nói: "Phò mã gia, Äịch Thanh tÆ°á»›ng quân và LÆ°u Bình đã chỠđợi thá»i gian rất lâu rồi."
Trần Nguyên nhìn chằm chằm và o phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng Fujiwara Côn Tam Lang biến mất, khóe miệng hiện lên vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, ngÆ°á»i Äông Doanh là loại ngÆ°á»i rút Ä‘ao sau lÆ°ng, Trần Nguyên cÅ©ng thế.
Trò chÆ¡i nà y chÃnh là kiểu nhÆ° váºy, so xem ai cà ng vô sỉ, cà ng hạ lÆ°u so vá»›i ngÆ°á»i khác.
Chỉ cần cà ng vô sỉ hÆ¡n má»™t Ãt, ngÆ°Æ¡i có thể ra tay nhanh hÆ¡n má»™t Ãt so vá»›i đối phÆ°Æ¡ng, chỉ có cà ng hạ lÆ°u hÆ¡n má»™t tý, má»›i có thể tại thá»i Ä‘iểm xuất Ä‘ao, là m cho đối phÆ°Æ¡ng vô pháp phản ứng.
Cái trò chÆ¡i nà y, Trần Nguyên biết chÆ¡i, Phạm Trá»ng Yêm không biết, Nhân Tông cÅ©ng sẽ không, bá»n hắn Ä‘á»u quá quân tá», đặc biệt là Nhân Tông, thá»i Ä‘iểm Trần Nguyên nói kế hoạch nà y vá»›i hắn, rõ rà ng hắn còn há»i Trần Nguyên, tìm cá»› gì khai chiến vá»›i ngÆ°á»i Äông Doanh má»›i phù hợp?
Äây là chuyện không cần lấy cá»›, Ãt nhất tại trÆ°á»›c khi đấu võ diá»…n ra, không thể có bất kỳ cái cá»› nà o.
Phải là m cho ngÆ°á»i Äông Doanh tin tưởng Äại Tống tháºt sá»± muốn kết minh cùng bá»n há», ý đồ cùng nhau chia cắt Liêu quốc, cÅ©ng phải cho Liêu Hứng Tông biết, ngÆ°á»i Äông Doanh đã kết minh cùng Äại Tống.
Mặc dù Nhân Tông có cái nhìn đối vá»›i hà nh vi nà y, nhÆ°ng cuối cùng vẫn lá»±a chá»n tiếp tục tin tưởng Trần Nguyên.
Sá»± tình Triá»u Tiên cùng Äông Doanh vẫn là Trần Nguyên là m, hiện tại đã hÆ¡i chệch Ä‘Æ°á»ng ray rồi, nhÆ°ng Nhân Tông vẫn tin tưởng Trần Nguyên có năng lá»±c chỉnh lại, bởi vì, Trần Nguyên chÆ°a từng để cho hắn thất vá»ng.
Äịch Thanh Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt Trần Nguyên, nói: "Phò mã gia, hoà ng thượng Ä‘Æ°a máºt chỉ xuống, bảo ta nghe theo ngÆ°Æ¡i Ä‘iá»u khiển, rốt cuá»™c có chuyện gì muốn là m, có phải là tham gia chiến tranh Triá»u Tiên không?"
Trần Nguyên không dấu diếm hắn: "Äúng, Äịch đại ca, các ngÆ°Æ¡i theo ta và o đây."
Äịch Thanh và LÆ°u Bình cùng hắn Ä‘i và o giữa phòng, Bà ng Hỉ láºp tức mở má»™t bức bản đồ ra, là địa đồ Äông Doanh.
Trần Nguyên đặt tay trên bốn đảo nhá», nói: "Äông Doanh hiện tại có tổng nhân khẩu gần ngà n vạn, dá»±a theo tỉ lệ nam tá» vừa Ä‘á»™ tuổi để tÃnh toán mà nói, bá»n hắn nhiá»u nhất có thể Ä‘á»™ng tám mÆ°Æ¡i vạn quân Ä‘á»™i. Äây là con số nói vá» hÆ°á»›ng lá»›n nhất, bình thÆ°á»ng quân Ä‘á»™i chắc có khoảng ba bốn mÆ°Æ¡i vạn, theo tình báo ta có được, thá»±c tế cách mấy cái chữ nà y không xa."
Äịch Thanh không nói gì, lần nà y hắn tá»›i, là Nhân Tông bảo hắn đến, nhiệm vụ cuả hắn là nghe Trần Nguyên nói, sau đó là m nhÆ° thế.
Tay Trần Nguyên lại chuyển qua vị trà Triá»u Tiên, nói: "Những năm nà y ngÆ°á»i Triá»u Tiên và ngÆ°á»i Äông Doanh đánh nhau, song phÆ°Æ¡ng tá» bị thÆ°Æ¡ng không Ãt ngÆ°á»i, hiện tại có mÆ°á»i vạn quân Ä‘á»™i Äông Doanh đã bÆ°á»›c lên Triá»u Tiên, còn có cả quân Ä‘á»™i Ä‘ang trên Ä‘Æ°á»ng váºn chuyển, trong khoảng thá»i gian nà y, ta trao đổi má»™t Ãt váºt tÆ° mua bán cùng bá»n há», từ việc bá»n hắn chuẩn bị mua sắm váºt tÆ° để xem xét, quân Ä‘á»™i tại Triá»u Tiên tuyệt đối không Ãt hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i vạn."
Äịch Thanh cau chân mà y lại, nói: "Rất khó đánh."
Hai mÆ°Æ¡i vạn quân Ä‘á»™i, cho dù đại Ä‘a số ngÆ°á»i Äông Doanh chỉ có má»™t thanh Ä‘ao, cÅ©ng đủ để đánh vá»›i quân Tống.
Huống chi quân Tống vượt biển tác chiến, đây là phÆ°Æ¡ng thức chiến tranh bá»n hắn chÆ°a từng thá», trong lòng Äịch Thanh không nắm chắc bao nhiêu phần thắng.
Trần Nguyên gáºt đầu nói: "NhÆ°ng Triá»u Tiên lại rất dá»… đánh, nếu nhÆ° không thể giải quyết nhanh, má»™t khi Liêu quốc nhúng tay, sá»± tình sẽ biến thà nh cá»±c kỳ không xong, cho nên, ta muốn đánh Äông Doanh, trá»±c tiếp xá» lý Thiên hoà ng bá»n hắn, bức bách ngÆ°á»i Äông Doanh tiến hà nh hải chiến."
Äịch Thanh trầm tÆ° má»™t hồi, đánh Äông Doanh, đây cÅ©ng là má»™t biện pháp tốt.
Chỉ cần quân Tống công kÃch Äông Doanh, những ngÆ°á»i Äông Doanh kia phải trở vá» trợ giúp, thủy sÆ° Tống triá»u có thể dá»±a và o Æ°u thế số lượng triển khai hải chiến cùng ngÆ°á»i Äông Doanh, lúc kia, thiết kỵ Liêu quốc không có khả năng vá»t tá»›i biển rá»™ng, cho dù Liêu Hứng Tông muốn giúp cÅ©ng không giúp được.
Hải chiến, Trần Nguyên có phần nắm chắc.
Bởi vì trên mặt số lượng, thủy sÆ° Tống triá»u vượt xa Äông Doanh, năng lá»±c sản xuất chuẩn bị cÅ©ng mạnh hÆ¡n gấp trăm lần ngÆ°á»i Äông Doanh, tuy kinh nghiệm quan binh thủy sÆ° tác chiến không phải tháºp phần phong phú, nhÆ°ng theo chiến đấu, tất cả Ä‘á»u sẽ từ từ chuyển biến tốt đẹp.
Quan trá»ng nhất là , hải chiến, Trần Nguyên có chi kì binh Hô Diên Khánh, bốn mÆ°Æ¡i chiếc chiến thuyá»n, tuyệt đối là má»™t cá»— lá»±c lượng có thể quyết định thắng bại chiến tranh.
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
22-06-2013, 07:01 AM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
ChÆ°Æ¡ng 550: Tìm ngÆ°á»i đến Mông Cổ (1+2)
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Hiện tại quân Ä‘á»™i còn sót lại ở Triá»u Tiên vẫn Ä‘ang chống cá»±, chỉ cần Tống triá»u và Äông Doanh triển khai hải chiến, cho dù không thể tốc thắng, cÅ©ng đủ để chặt đứt ngÆ°á»i Äông Doanh tiến hà nh tiếp tế đối vá»›i chút Ãt quân Ä‘á»™i đã lên đất liá»n ở Triá»u Tiên.
Thá»i gian không cần quá dà i, má»™t tháng, thế cục Triá»u Tiên sẽ thay đổi.
LÆ°u Bình nghe xong, trong lòng lại cả kinh, Trần Nguyên cải biến kế hoạch, từ chiến Triá»u Tiên trÆ°á»›c đây biến thà nh đánh Äông Doanh trÆ°á»›c rồi, việc nà y có ý nghÄ©a là buông tha ý định ngay từ đầu liá»n trèo lên Nhân châu, việc nà y lại là m cho LÆ°u Bình rất không chấp nháºn được, nói: "Phò mã gia, chúng ta còn có huynh đệ Ä‘ang chỠđợi tại Triá»u Tiên."
Trần Nguyên khẽ lắc đầu, nói: "Ta biết rõ, bá»n hắn phải thủ vững tại đó, bởi vì sá»›m muá»™n gì chúng ta cÅ©ng bÆ°á»›c lên trên Triá»u Tiên, thủy sÆ° đã bắt đầu chuẩn bị, không qua bao lâu, chiến đấu sẽ láºp tức khai há»a."
Miệng LÆ°u Bình run rẩy hai cái, không qua bao lâu, nhÆ°ng khẳng định không thể Ãt hÆ¡n má»™t tháng, đến lúc đó, năm trăm huynh đệ còn có thể thừa lại bao nhiêu? LÆ°u Bình không biết.
Trần Nguyên hiểu ý tứ LÆ°u Bình, vá»— vá»— bá» vai của hắn, nói: "Äá»u là lá»—i của ta, lúc trÆ°á»›c ta quá nóng lòng."
LÆ°u Bình thở dà i má»™t tiếng, lúc đó tình huống không rõ, phái má»™t Ãt ngÆ°á»i Ä‘i xem trÆ°á»›c, là việc tất cả má»i ngÆ°á»i đồng ý, chiến tranh chÃnh là nhÆ° váºy, cÅ©ng không phải tất cả hi sinh Ä‘á»u có giá trị.
Trần Nguyên nắm chặt tay, nói: "Hiện tại mấu chốt là phải giải quyết vấn Ä‘á» ngÆ°á»i Liêu quốc, phải là m cho Liêu quốc ngÆ°á»i tin tưởng chúng ta đã muốn kết thà nh liên minh vá»›i ngÆ°á»i Äông Doanh. Thá»i Ä‘iểm chúng ta Ä‘á»™ng thủ, phải sá»›m hấp dẫn toà n bá»™ quân Ä‘á»™i Liêu quốc, là m cho bá»n há» vô pháp thay đổi quá nhiá»u quân Ä‘á»™i tham gia chiến tranh Triá»u Tiên trong thá»i gian ngắn má»›i được."
Äịch Thanh liếc nhìn Trần Nguyên, nói: "Hoà ng thượng đã triệu táºp bốn mÆ°Æ¡i vạn binh đồn Ä‘iá»n, Ä‘i trÆ°á»›c đến biên cảnh Tống Liêu, chắc hẳn chủ lá»±c ngÆ°á»i Liêu quốc sẽ láºp tức xuôi nam."
Trần Nguyên lắc đầu, nói: "Bốn mÆ°Æ¡i vạn? Quá Ãt, hiện tại Liêu quốc có hÆ¡n sáu mÆ°Æ¡i vạn quân thÆ°á»ng trá»±c, hÆ¡i Ä‘á»™ng viên má»™t tý, tám mÆ°Æ¡i vạn ngÆ°á»i là không thà nh vấn Ä‘á», chúng ta phải dá»±a theo mấy cái chữ nà y để bố trÃ."
Äịch Thanh sá»ng sốt má»™t chút: "Trong ngắn hạn, chúng ta vô pháp triệu táºp quá nhiá»u quân Ä‘á»™i."
Trần Nguyên nở nụ cÆ°á»i, nói: "Có, chúng ta có quân Ä‘á»™i."
Nhân Tông uá»· quyá»n lá»›n nhất cho Trần Nguyên, hắn có thể buông tay phát huy tất cả khả năng của mình.
Tây CÆ°Æ¡ng, Tây CÆ°Æ¡ng hiện tại có rất nhiá»u nam nhân cả ngà y Ä‘i tìm nữ nhân, án kiện ác tÃnh nhiá»u lần phát sinh.
Những ngÆ°á»i thuá»™c Äảng Hạng trÆ°á»›c kia nà y rất cÆ°á»ng tráng, chỉ cần cho bá»n hắn má»™t cây Ä‘ao, cho bá»n hắn má»™t khôi giáp, bá»n hắn chÃnh là chiến sÄ©.
Lại để cho Hạ Từ là m chút Ãt văn vẻ, tổ chức những ngÆ°á»i nà y lại, số lượng chắc chắn không quá Ãt, cÅ©ng không cần tháºt sá»± Ä‘i đánh, giao cho Dã Lợi Kiến Ca và Lý Thế Bân mang theo, vừa để xuống chá»— Hạ Lan SÆ¡n, Liêu Hứng Tông không phái cái hai mÆ°Æ¡i vạn ngÆ°á»i nhìn chằm chằm và o, hắn sẽ không ngủ yên.
Má»™c Quế Anh trấn thủ ba cá»a ải, bản thân mình đã có tháºp vạn hùng binh, tăng thêm bốn mÆ°Æ¡i vạn quân Tống nháºp tiá»n tuyến, tuy sức chiến đấu của những binh lÃnh nà y không được tốt lắm, nhÆ°ng hÆ¡i phóng má»™t chút tiếng gió ra, dù thế nà o Liêu Hứng Tông cÅ©ng phải Ä‘Æ°a đến 30 vạn ngÆ°á»i phòng thủ chứ?
Còn có cả Mông Cổ, những ngÆ°á»i Mông Cổ kia cÆ°á»ng tráng dị thÆ°á»ng, hÆ¡n nữa chiến lược của bá»n hắn có Ä‘á»™ thá»c sâu rất lá»›n, lần trÆ°á»›c đó, chỉ mấy ngà n ngÆ°á»i phản loạn, liá»n là m cho Liêu quốc trÆ°á»›c sau váºn dụng hÆ¡n mÆ°á»i vạn binh lá»±c để áp chế.
Nếu nhÆ° phái ngÆ°á»i có năng lá»±c Ä‘i tổ chức má»™t tý, tin tưởng Liêu Hứng Tông sẽ rất khó rảnh tay.
Tăng thêm Liêu quốc còn phải lÆ°u lá»±c lượng nhất định để trấn thủ bản thổ, những ngÆ°á»i Nữ Chân kia cÅ©ng phải canh chừng má»›i được, cứ tÃnh toán nhÆ° váºy, Liêu Hứng Tông không thể còn binh lá»±c, cho dù còn lá»±c lượng cÆ¡ Ä‘á»™ng, hắn cÅ©ng không dám tùy tiện tiến và o Triá»u Tiên.
Chỉ cần Ä‘á»™ng tác của mình nhanh má»™t chút, chắc chắn có thể đánh má»™t tráºn xinh đẹp.
Chá»— Má»™c Quế Anh và Hạ Từ căn bản không tồn tại vấn Ä‘á» gì, tay chân Ä‘á»™ng má»™t cái, dù tháºt hay giả, Liêu Hứng Tông Ä‘á»u phải phái quân Ä‘á»™i tá»›i, cho nên Trần Nguyên tháºp phần tá»± tin.
Mấu chốt là Mông Cổ, cần má»™t ngÆ°á»i trà dÅ©ng song toà n, có năng lá»±c sáng tạo ra má»™t phen sá»± nghiệp, má»›i có thể nhấc lên sóng gió, Trần Nguyên cÅ©ng đã có ngÆ°á»i lá»±a chá»n thÃch hợp.
Ngà y hôm sau, và o buổi tối, Trần Nguyên liá»n chạy tá»›i ThÆ°Æ¡ng Châu doanh.
NÆ¡i nà y là địa phÆ°Æ¡ng giam giữ những tá»™i phạm quan trá»ng, ngÆ°á»i bÆ°á»›c và o cái chá»— nà y, cả ngà y chỉ có thể là m hai chuyện, chuyển tảng đá, ngủ.
Tay chân của bá»n hắn Ä‘á»u bị Ä‘eo xiá»ng xÃch nặng ná», Ä‘i Ä‘Æ°á»ng rất không tiện.
NhÆ°ng bá»n hắn vẫn phải xách hòn đá nặng hÆ¡n mÆ°á»i cân, gian nan hoạt Ä‘á»™ng, hÆ¡i cháºm hÆ¡n ngÆ°á»i khác má»™t chút, roi trên tay những kia lÃnh canh ngục sẽ không chút lÆ°u tình, mạnh mẽ đánh lên trên ngÆ°á»i bá»n há».
Bị đánh chết ở chỗ nà y, không ai giải oan cho ngươi.
Trần Nguyên là đại nhân váºt, Ä‘iểm nà y thì quản chế ThÆ°Æ¡ng Châu doanh cá»±c kỳ rõ rà ng, những thứ không nói khác, chÃnh là thá»i Ä‘iểm năm trÆ°á»›c, Trần Nguyên chuyên môn cấp phát 30 vạn, tu sá»a nhà tù má»›i cho ThÆ°Æ¡ng Châu doanh, để cho quản chế nà y cảm kÃch không thôi.
Không phải hắn đau lòng những phạm nhân kia, mà là cái công trạng xây nhà tù mới nà y là của mình.
Hắn vẫn muốn tìm cÆ¡ há»™i Ä‘i cảm tạ Trần Thế Mỹ, cÅ©ng thuáºn tiện trèo lên cái cà nh cây cao nà y, nói không chừng có thể được Ä‘á» thăng thêm má»™t bÆ°á»›c, nhÆ°ng má»™t má»±c không tìm được ngÆ°á»i thÃch hợp dẫn mình đến ra mắt.
Cho nên nghe nói Trần Nguyên muốn tới, quản chế sớm đã quét sạch sẽ gian phòng, chuẩn bị trà ngon tốt nhất.
Xe ngá»±a Trần Nguyên vừa tá»›i cá»a, hắn liá»n mang theo má»™t Ä‘á»™i lÃnh canh ngục chạy ra ngoà i hoan nghênh, đón Trần Nguyên từ trên xe xuống đất.
Trần Nguyên rất là khách khÃ, nói: "Là m phiá»n quản chế đại nhân háºu đãi nhÆ° thế, tại hạ tháºt sá»± vô cùng xấu hổ, vốn chỉ xá» lý má»™t Ãt chuyện riêng, tháºt sá»± không muốn quấy rầy quản chế đại nhân, nhÆ°ng hạ nhân không hiểu chuyện, rõ rà ng lại đến rồi, còn phải xin đại nhân đừng nên trách má»›i được."
Quản chế bị hắn vừa mở miệng liá»n gá»i má»™t tiếng đại nhân, trong lòng có chút cảm giác được yêu mà sợ, mặt Ä‘á» rần.
Tuy Phò mã gia nà y không có chức quan, gá»i mình má»™t tiếng đại nhân, ở lá»… tiết thì mình rất oai, nhÆ°ng ngÆ°á»i ta là Phò mã, hÆ¡n nữa tốt xấu còn có phẩm cấp Tam phẩm ở nÆ¡i đó, huống chi thế lá»±c trong tay ngÆ°á»i ta, cÅ©ng không cần phải nói.
"Trần đại nhân quá khách khà rồi, hạ quan sá»›m đã muốn thoáng chiêm ngưỡng hình ảnh Trần đại nhân má»™t lần, lần nà y ngà i tá»›i, hạ quan má»›i là ngÆ°á»i cá»±c kỳ cảm kÃch."
Trần Nguyên cÆ°á»i má»™t chút rồi nói: "Má»™t chút việc tÆ° mà thôi, ta muốn gặp và i ngÆ°á»i, xin quản chế đại nhân giúp đỡ."
Quản chế căn bản không có gì do dá»±, gáºt đầu nói: "Tốt, Phò mã gia Ä‘Æ°a danh sách cho ta, chỉ cần là ngÆ°á»i còn sống, ta cam Ä‘oan sẽ Ä‘Æ°a đến trÆ°á»›c mặt ngÆ°Æ¡i."
Trần Nguyên gáºt đầu, nói: "Ừm, váºy thì Ä‘a tạ quản chế đại nhân, đúng rồi, ta còn muốn mượn má»™t địa phÆ°Æ¡ng thanh tÄ©nh, bà y chút Ãt rượu và thức ăn, không biết có thuáºn tiện hay không?"
Quản chế gáºt đầu nói: "Thuáºn tiện, rất thuáºn tiện, cứ đặt ngay trong sảnh Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, ta sẽ để cho các huynh đệ ở bên ngoà i trông coi, cam Ä‘oan không có ngÆ°á»i nà o quấy rầy Phò mã gia."
Chỉ là má»™t lát, ngÆ°á»i đã được mang đến.
Và i năm không thấy, VÆ°Æ¡ng Luân có vẻ gầy gò Ä‘i rất nhiá»u, Là Thiết ThÆ°Æ¡ng lại vẫn là nhÆ° cÅ©, nhìn vá» phÃa trên lại cảm thấy cà ng khá»e mạnh hÆ¡n, Äảng Quân Tá» hiển nhiên không thÃch hợp vá»›i việc lao Ä‘á»™ng chân tay mạnh nhÆ° váºy, tinh thần không tốt lắm, Quách Mặc SÆ¡n thì Ä‘en Ä‘i má»™t Ãt, vô cùng khá»e mạnh.
Sau khi Là Thiết ThÆ°Æ¡ng và o cá»a, trông thấy Trần Nguyên, trong lòng liá»n hÆ°ng phấn lên, nói: "Ha ha, Phò mã gia, ta còn tưởng rằng ngÆ°Æ¡i đã quên chúng ta nữa!"
Trần Nguyên đứng dáºy, Ä‘i tá»›i cá»a nói: "Quản chế đại nhân, có thể tạm thá»i mở khóa của bá»n hắn ra không? Ta nói má»™t và i chuyện vá»›i bá»n há» thôi, không có gì đáng ngại."
Quản chế kia hiển nhiên có chút do dự, không phải nói hắn không bán cái mặt mũi nà y, chỉ là , vạn nhất Trần Thế Mỹ xảy ra chuyện, hắn không đảm đương nổi.
Cuối cùng vẫn nhá» Trần Nguyên kiên trì, hắn nghe theo lá»i Trần Nguyên, mở hết khóa ra.
Trần Nguyên Ä‘Æ°a tay ra má»i mấy ngÆ°á»i VÆ°Æ¡ng Luân: "ChÆ° vị huynh đệ, má»i và o bên trong ngồi."
VÆ°Æ¡ng Luân và mấy ngÆ°á»i ngồi xuống bên bà n, cÅ©ng không cần má»i, má»™t con gà máºp rất nhanh bị bá»n hắn xé nát, và i ngÆ°á»i Ä‘á»u cắm cúi ăn, không nói lá»i nà o.
Trần Nguyên tự ngồi tại chỗ, nói: "Vương Huynh, bà chị bây giỠđang ở Biện Kinh, cháu ta đã được bốn tuổi rồi, và i ngà y trước, đã biết viết chữ."
Miệng VÆ°Æ¡ng Luân bá»—ng nhiên ngừng má»™t chút, cÆ¡ trên mặt co rúm, những năm nà y, lý tưởng của hắn đã mất hết, chuyện hắn nghÄ© nhiá»u nhất là lão bà và đứa trẻ của mình.
Trần Nguyên nói tiếp: "Những năm nà y bà chị chÆ°a tá»›i thăm ngÆ°Æ¡i, là ta không cho nà ng đến, ta không muốn để cho cháu ta biết rõ ngÆ°Æ¡i Ä‘ang ở cái địa phÆ°Æ¡ng nà y, nó đã từng há»i ta, cha hắn Ä‘i nÆ¡i nà o, ta nói cho hắn biết, cha hắn là đại anh hùng, Ä‘ang ở má»™t chá»— rất xa là m đại sá»±."
Thanh âm VÆ°Æ¡ng Luân có chút nghẹn ngà o, nói: "Äa tạ."
Trần Nguyên cầm lấy chén rượu, rót cho bá»n hắn, nói: "Từ từ ăn, ăn nhiá»u sẽ tiêu chảy, Ä‘iểm nà y, tại hạ tháºp phần rõ rà ng."
Quách Mặc SÆ¡n cầm một caÌi đùi gà , hắn không có phiá»n muá»™n nhÆ° VÆ°Æ¡ng Luân, ngẩng đầu nói: "Các ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u từ từ ăn, để cho má»™t mình ta Ä‘au bụng là được rồi."
Trần Nguyên nói tiếp: "Ta cũng đã tìm được thi thể Trương Hải, đã chôn hắn ở Thiểm Tây, ngay ở quê hương của hắn, không lập bia, bởi vì nếu như lập bia mà nói, quan phủ sẽ hủy mộ."
Äảng Quân TỠăn Ä‘Æ°Æ¡Ì£c má»™t hồi, cuối cùng cÅ©ng khôi phục má»™t Ãt sức lá»±c, nói: "Trần huynh, lần nà y ngÆ°Æ¡i tá»›i thăm chúng ta, tất nhiên có việc, rốt cuá»™c là vì sá»± tình gì?"
Là Thiết Thương nói: "Chỉ cần chuyện ngươi chôn Trương Hải, có sự tình gì, ngươi cứ việc nói là được."
Vương Luân rốt cục cũng buông đồ ăn trong tay xuống, chỠTrần Nguyên nói chuyện.
Trần Nguyên nhìn bá»n hắn, nói: "Ta muốn để cho các ngÆ°Æ¡i Ä‘i Mông Cổ."
Và i ngÆ°á»i Ä‘á»u sững sá» há»i: "Äi Mông Cổ?"
Trần Nguyên gáºt đầu nói: "Ta cần ngÆ°á»i Ä‘i Mông Cổ, tổ chức má»™t chi quân Ä‘á»™i, đánh dáºp đầu vá»›i Liêu quốc, hÆ¡n nữa không thể dùng danh nghÄ©a Tống triá»u.â€
“Äây là má»™t cÆ¡ há»™i, có thể để cho các ngÆ°Æ¡i Ä‘i ra khá»i đại lao, chÆ° vị Ä‘á»u là ngÆ°á»i có bản lÄ©nh, ta không hi vá»ng cả Ä‘á»i các ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u hao phà trên đám đá tảng nà y, nếu nhÆ° các ngÆ°Æ¡i đồng ý Ä‘i mà nói, ta sẽ thả các ngÆ°Æ¡i Ä‘i ra ngoà i."
Trên mặt Là Thiết ThÆ°Æ¡ng đầy vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, nói: "ÄÆ°Ì€ng nói Ä‘i Mông Cổ, chỉ cần không cần ở ThÆ°Æ¡ng Châu doanh, ngÆ°Æ¡i bảo ta Ä‘i nÆ¡i nà o cÅ©ng không thà nh vấn Ä‘á»."
Trần Nguyên nói: "Ta biết rõ chÆ° vị sẽ đáp ứng, nhÆ°ng lá»i đầu tiên, ta phải nói rõ rà ng, tại ThÆ°Æ¡ng Châu doanh, Ãt nhất các ngÆ°Æ¡i còn có thể sống được, ngà y sau đại xá thiên hạ, các ngÆ°Æ¡i còn có thể Ä‘i ra ngoà i. NhÆ°ng Ä‘i Mông Cổ, ta không giúp được các ngÆ°Æ¡i cái gì, tất cả Ä‘á»u phải dá»±a và o chÃnh các ngÆ°Æ¡i, có thể còn sống trở vá» hay không, phải xem bản lãnh của các ngÆ°Æ¡i."
Äảng Quân TỠổn trá»ng hÆ¡n má»™t Ãt, quăng ánh mắt vá» phÃa VÆ°Æ¡ng Luân, há»i: "Äại ca, đại ca thấy thế nà o?"
Trên mặt VÆ°Æ¡ng Luân Ä‘á»™t nhiên hiện lên nụ cÆ°á»i, con mắt quét má»™t vòng, cuối cùng là rÆ¡i và o trên ngÆ°á»i Trần Nguyên, nói: "Phò mã gia, ta là ngÆ°á»i là m đại sá»±, ta không muốn chuyển đá tảng, chá» ngÆ°á»i khác tâm tình tốt rồi má»›i thả ta ra ngoà i."
Trần Nguyên tiếp nháºn ánh mắt của hắn, cÅ©ng nở nụ cÆ°á»i, nói: "Tốt, cứ quyết định nhÆ° váºy Ä‘i, chá»— ta có công văn của Bao đại nhân, hiện tại có thể mang bá»n ngÆ°Æ¡i Ä‘i."
Trần Nguyên nói xong, liá»n muốn lấy công văn ra, lúc nà y VÆ°Æ¡ng Luân bá»—ng nhiên nói: "Äợi má»™t chút, Trần huynh, ta há»i lại ngÆ°Æ¡i má»™t vấn Ä‘á», ngÆ°Æ¡i không sợ ta lại phản sao?"
Vấn Ä‘á» nà y là m cho tay Trần Nguyên dừng má»™t chút, nhÆ°ng hắn vẫn lấy công văn ra, đặt ở trên mặt bà n, há»i lại VÆ°Æ¡ng Luân má»™t câu: "VÆ°Æ¡ng đại ca, lúc trÆ°á»›c vì cái gì ngÆ°Æ¡i tạo phản?"
VÆ°Æ¡ng Luân nói: "Ta bất mãn đối vÆ¡Ìi Äại Tống, lúc trÆ°á»›c là váºy, hiện tại cÅ©ng thế."
Trần Nguyên há»i tiếp: "Vì cái gì bất mãn?"
VÆ°Æ¡ng Luân hừ má»™t tiếng, nói: "SÄ© phu sống mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng, hoà ng thượng ngu ngốc vô năng, dân chúng lầm than, đối ngoại cứ chiến là bại, triá»u đình nhÆ° váºy, cần nó là m cái gì "
Trần Nguyên đứng dáºy, Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt VÆ°Æ¡ng Luân, nói: "Ta thả ngÆ°Æ¡i Ä‘i ra ngoà i, chÃnh là để ngÆ°Æ¡i nhìn Äại Tống hiện tại, mặc dù không tốt nhÆ° ngÆ°Æ¡i muốn, nhÆ°ng tất cả Ä‘á»u Ä‘ang thay đổi, ta không tin ngÆ°Æ¡i còn có thể tạo phản, bởi vì ta biết rõ ngÆ°Æ¡i là má»™t ngÆ°á»i thấu tình đạt lý, còn có, ngÆ°Æ¡i không biêÌt hại ta."
VÆ°Æ¡ng Luân suy nghÄ© má»™t hồi lâu, sau đó má»›i nhẹ nhà ng nói: "Trần huynh, tá»±a nhÆ° ngÆ°Æ¡i nói, ta sẽ không hại ngÆ°Æ¡i, nếu nhÆ° ta lại phản, chẳng phải là dồn ngÆ°Æ¡i và o tỠđịa? NgÆ°Æ¡i lôi ta từ dao cầu ra ngoà i, lại thả ta từ trong cái đại lao nà y ra ngoà i, nếu ta là m nhÆ° váºy, có gì khác cầm thú đâu? Trần huynh yên tâm, đến Mông Cổ, chúng ta sẽ là m hết sức."
Trần Nguyên đặt một cái túi lớn ở trên mặt bà n, nói: "Hiện tại ta sẽ đi xỠlý thủ tục với quản chế, trong nà y là quần áo mới, chư vị nhìn xem có hợp không."
Lúc nà y đây bá»n hắn Ä‘i Mông Cổ, không biết còn có thể còn sống trở vá» hay không.
Tác chiến cùng ngÆ°á»i Liêu quốc rất nguy hiểm, bá»n hắn xâm nháºp Mông Cổ cà ng nguy hiểm hÆ¡n, bởi vì ở thá»i đại nà y, từng dân tá»™c Ä‘á»u có má»™t Ãt bản tÃnh bà i ngoại, nguy hiểm nhất chÃnh là , Trần Nguyên ngoại trừ có thể để cho bá»n hắn mang má»™t Ãt và ng bạc ra, không thể cho bá»n hắn ủng há»™ gì.
Cho nên, chuyện nà y cần mấy ngÆ°á»i VÆ°Æ¡ng Luân tá»± là m việc, lấy mạng ra đánh cược.
"Xe ngá»±a của ta liá»n ở bên ngoà i, hiện tại các ngÆ°Æ¡i thay đổi y phục, theo ta Ä‘i, VÆ°Æ¡ng huynh, đến Biện Kinh thăm chị dâu má»™t lần Ä‘i, không có quá nhiá»u thá»i gian, trong vòng hai tháng, ngÆ°Æ¡i phải kéo má»™t chi Ä‘á»™i ngÅ©, tạo thà nh áp lá»±c cho Liêu quốc."
Trong vòng hai tháng? Nghe được hạn chế nà y, VÆ°Æ¡ng Luân cau chân mà y lại, Mông Cổ quá xa, từ Biện Kinh chạy đến Mông Cổ, Ãt nhất phải mất hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i ngà y.
Trần Nguyên gáºt gáºt đầu vá»›i hắn, ý bảo mình không nói quá.
…….
Nhân châu.
Võ Minh đứng trên đỉnh núi, một lần chiến đấu lại qua đi.
Äại quân ngÆ°á»i Äông Doanh đã trở vá», hiện taÌ£i nhân số của boÌ£n hăÌn đã gia tăng đến gần hai vạn ngÆ°á»i, nhÆ°ng Võ Minh lá»±a chá»n tráºn địa cá»±c kỳ tốt, ở trên cao nhìn xuống, ba mặt triá»n núi cá»±c kỳ dốc đứng, căn bản không thÃch hợp để tiến công.
Má»™t mặt sÆ°á»n núi tÆ°Æ¡ng đối bằng phẳng duy nhất, bị những ngÆ°á»i Tiểu Bằng đánh báºy đánh bạ kia tiến và o sÆ¡n Ä‘á»™ng, lại phát hiện cái sÆ¡n Ä‘á»™ng nà y vô cùng quan trá»ng, không riêng gì việc bá»n hắn không thể rá»i Ä‘i, còn phải thủ vững.
Äỉnh núi và sÆ¡n Ä‘á»™ng tạo thà nh một hệ thống phòng ngá»± rất chắc chắn, Võ Minh ở phÃa trên, có thể trợ giúp ngÆ°á»i trong sÆ¡n Ä‘á»™ng phòng thủ, mà cái sÆ¡n Ä‘á»™ng kia, vừa vặn có thể dùng để công kÃch những địch nhân chuẩn bị xông lên đỉnh núi, tuy không đủ để tạo thà nh sát thÆ°Æ¡ng rất lá»›n cho địch nhân, nhÆ°ng lại có thể là m cho thá»i Ä‘iểm những ngÆ°á»i kia tại chạy qua trÆ°á»›c mặt bá»n há» phải cháºm lại.
Äối vá»›i bên công kÃch mà nói, mất Ä‘i tốc Ä‘á»™ và tÃnh Ä‘á»™t nhiên là việc cá»±c kỳ bất lợi, cục diện nà y quả nhiên là chuyện ai cÅ©ng không nghÄ© tá»›i.
Ngà y hôm qua, thá»i Ä‘iểm địch nhân lui, Võ Minh phát Ä‘á»™ng lần phản công thứ nhất, muốn phái má»™t số ngÆ°á»i đến tiếp viện bá»n hắn, để cho cứ Ä‘iểm nà y cà ng chắc chắn hÆ¡n má»™t Ãt, nhÆ°ng sÆ¡n Ä‘á»™ng nà y quá mức hẹp hòi, căn bản không chứa nổi nhiá»u ngÆ°á»i.
Vì váºy, chỉ có thể vứt cho bá»n hắn má»™t Ãt trang bị và tiếp tế tất yếu, bá»n ngÆ°á»i Võ Minh lại lui lên trên.
Hệ thống phòng ngá»± chắc chắn, địa hình hiểm yếu, tăng thêm bản thân quân Tống được rèn luyện quân sá»± hà ng ngà y, tuy nhân số bá»n hắn rất Ãt, nhÆ°ng chiến đấu rất thoải mái.
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu , äåâóøêè , “gia pho ma†, bach luyen thanh tien , chususudeuxu , gia khong lich su , gia ma con du 4vn , gia su tum ma ngu , giá không lịch sá» , hoang da tap 782013 , lich su quan su pho ma , nguu pho ma , nguu pho ma gia , òåíäåð , phò mã gia , pho ma gia , pho ma gia 4vn , pho ma gia full , sat than , sở hán tranh bá , so toi thuong ngu pho ma , su thuong de nhat pho ma , su thuong dich pho ma , su thuong pho ma , su thuong pho ma gia , su thuong pho ma nguu , su thuong toi ngu pho ma , su thuong toi nguu , su thuong toi nguu 4nv , su thuong toi nguu 4vn , su thuong toi nguu pho , su thuong toi nguupho ma , su thuÆ¡ng toi nguu , su toi thuong dich nguu , su toi thuong ngu pho ma , su toi thuong pho ma gia , suthuongtoinguu pho ma , suthuongtoinguuphoma , suthuongtoinguuphomagia , sử thÆ°Æ¡Ì£ng 4vn , tìm phò già , tieu su ma nguu , toi nguu , toi nguu dich pho ma , toi nguu pho ma , toi nguu pho ma 4vn , toi nguu pho ma gia , toi ngÆ°u pho ma gia , toi thuong su nguu , too nguu pho ma gia 4vn , tran the mi 4vn , trần thế mỹ 4vn , troÌi naÌ€ng laÌ£i , truyen gia khong lich su , truyen pho ma gia , truyen su thuong nguu , truyensexthoixua , [tg]â—tyÌ.sÆ°.huynh