19-12-2012, 12:02 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
Chương 314: Dẫn độ hay không (1+2)
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
NghÄ© tá»›i đây, Trần Nguyên cÅ©ng không nói cái gì nữa, tất cả Ä‘á»u chá» mình gặp mặt Nhân Tông, ngoà i ra, mình nghÄ© đến việc là m thịt Lý Nguyên Hạo, phải có được Äịch Thanh!
Hiện tại, chÃnh giữa các mãnh nhân mình bái kiến, chỉ có Äịch Thanh có thể là m thịt được Lý Nguyên Hạo.
Ngà y hôm sau, má»™t Ä‘á»™i binh sĩ áp giải bá»n Trần Nguyên, má»™t Ä‘Æ°á»ng Ä‘i vá» hÆ°á»›ng Biện Kinh, Ä‘iá»u khiến cho Trần Nguyên cảm thấy tuyệt nhất chÃnh là , khi chút Ãt quân coi giữ phụ cáºn biên quan cùng cÆ° dân nhìn thấy mình, thái Ä‘á»™ những ngÆ°á»i nà y tÆ°Æ¡ng đối tốt, bá»n hắn cho là mình cứu Công Chúa trở vá», là vãn hồi vinh dá»± cùng tôn nghiêm của binh sÄ© Äại Tống rồi.
Tiến lên hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i ngà y, theo bÆ°á»›c chân của hắn, đạp vá» hÆ°á»›ng nội Ä‘iÌ£a Äại Tống, ngôn luáºn liá»n chầm cháºm thay đổi.
Chá» thá»i Ä‘iểm hắn đến Biện Kinh, tháºm chà có chút Ãt quần chúng ném rau cùng trứng thối, caÌc loaÌ£i gì đó vá» hÆ°á»›ng hắn, mắng to Trần Thế Mỹ là ngÆ°á»i thay đổi thất thÆ°á»ng, vì tÆ° lợi bản thân, khÆ¡i mà o mâu thuẫn giữa Äảng Hạng cùng Äại Tống.
Má»™t việc, từ góc Ä‘á»™ khác nhau để xem xét, có thể chứng kiến hai phÆ°Æ¡ng diện mâu thuẫn, tại dân gian là nhÆ° thế nà y, ở trên triá»u đình, cÅ©ng là nhÆ° thế nà y.
Trần Nguyên biết rõ, Nhân Tông nhìn vấn Ä‘á» từ góc Ä‘á»™ nà o, mÆ¡Ìi đúng là chá»— mấu chốt, nó quan hệ đến việc chÃnh mình phải đối mặt vá»›i kết quả gì.
Trên triá»u đình, cÅ©ng là vì sá»± tình Trần Nguyên mà cãi lá»™n cá»±c kỳ lợi hại! Lúc nà y đây, trên triá»u đình cÅ©ng chẳng dá»±a theo cái gì quân tá» hay tiểu nhân để phân biệt.
Bà ng Cát cho rằng, Trần Nguyên nên bị giết, chỉ có cách giết Trần Nguyên, má»›i có thể dẹp tức giáºn của ngÆ°á»i Äảng Hạng, má»›i có thể để tránh cho Äại Tống chiến tranh.
Hắn đứng ở chÃnh giữa triá»u đình, cao giá»ng nói: "Vạn tuế! Trần Thế Mỹ Ä‘oạt lại Công Chúa, cái nà y trong mắt Lý Nguyên Hạo, không khác mối háºn Ä‘oạt vợ! Nếu chúng ta không giết Trần Thế Mỹ, Lý Nguyên Hạo tất nhiên sẽ có cái cá»›, cá»±u thần chỉ sợ biên quan không yên!"
Lữ Di Giản phát ra má»™t hồi cÆ°á»i lạnh, nói: "Thái sÆ° cho rằng, giết Trần Thế Mỹ, biên quan liá»n an bình sao?"
Bà ng Cát ưỡn cái eo thẳng tắp, nói: "Äó là tá»± nhiên! Lý Nguyên Hạo không có cá»›, không thể xuất binh, cho dù hắn cưỡng ép gây chuyện, tất nhiên là tá»± rÆ°á»›c lấy nhục!"
Lữ Di Giản không cãi lá»™n cùng hắn, mà là ôm quyá»n nói vÆ¡Ìi Nhân Tông: "Vạn tuế, tại trÆ°á»›c khi Trần Thế Mỹ nháºp quan, ngÆ°á»i Äảng Hạng đã bắt đầu đánh lén thà nh trì biên giá»›i Äại Tống ta, năm tòa quân doanh đã gặp phải quân Ä‘á»™i Äảng Hạng táºp kÃch,
ba tòa trong đó, toà n bá»™ quân sÄ© Äại Tống ta thủ vệ thoả đáng, ngÆ°á»i Äảng Hạng không thể thá»±c hiện được, nhÆ°ng đã có hai tòa thà nh bị Lý Nguyên Hạo phá hủy! Vạn tuế, thần cho rằng, biên quan an bình hay không, không có chút quan hệ nà o đến bản thân Trần Thế Mỹ."
"TÆ°á»›ng quốc nói lá»i ấy sai rồi!" Phạm Trá»ng Yêm Ä‘i ra, nói: "Vạn tuế! ChÃnh là bởi vì ngÆ°á»i Äảng Hạng gây chuyện, mà chúng ta, đối vá»›i việc Ä‘oán trÆ°á»›c cục diện chiến đấu xuất, đã hiện lệch laÌ£c rất lá»›n, Lý Nguyên Hạo đã là m trá»ng binh Liêu quốc trá»ng thÆ°Æ¡ng tại Ngói Kiá»u, lại khiến cho tất cả má»i ngÆ°á»i bất ngá»!
Hiện tại, hắn đã Ä‘Ã m phán cùng ngÆ°á»i Liêu quốc, thần cho rằng, chÃnh sách hiện tại của chúng ta đối vÆ¡Ìi Äảng Hạng, hẳn là nên lôi kéo, tuyệt đối không thể để cho hắn đứng ở bên ngÆ°á»i Liêu quốc, nếu không, Äại Tống sẽ rất nguy hiểm!"
Âu DÆ°Æ¡ng Tu vừa má»›i được Nhân Tông triệu hồi đến liá»n ủng há»™ ân sÆ° hắn, nói: "Vạn tuế, thần cÅ©ng cho rằng, nếu không giết Trần Thế Mỹ, khó tránh khá»i khiến cho Lý Nguyên Hạo không xuống Ä‘Ã i được, cho dù hắn cố tình muốn Ä‘i thêm gần má»™t Ãt cùng vá»›i chúng ta, chỉ sợ trong lòng cÅ©ng có băn khoăn, cho dù tại dân gian, cái mối háºn thù giết cha cùng Ä‘oạt vợ nà y, Ä‘á»u là bất cá»™ng đái thiên."
Nhân Tông nhìn Hạ Tủng, nói: "Thái úy đại nhân, ngÆ°Æ¡i ở Tây Bắc nhiá»u năm, có chút hiểu rõ đối vÆ¡Ìi Lý Nguyên Hạo, Trẫm muốn biết, cách nhìn ngÆ°Æ¡i thế nà o?"
Hạ Tủng suy nghÄ© má»™t chút, cháºm rãi Ä‘i ra khá»i Ä‘á»™i ngÅ© má»™t bÆ°á»›c, ôm quyá»n xoay ngÆ°á»i nói: "Vạn tuế, Lý Nguyên Hạo chÃnh là kỳ tà i có má»™t không hai, vá»›i văn thao vÅ© lược của ngÆ°á»i nà y, tuyệt đối sẽ không đồng ý ngồi phÃa dÆ°á»›i Äại Tống, chiến tranh là khó tránh khá»i, cho dù không có Trần Thế Mỹ, hắn cÅ©ng sẽ đánh tá»›i Äại Tống."
Phạm Trá»ng Yêm láºp tức nói: "Thái úy đại nhân, việc nà y chúng ta cÅ©ng biết, chỉ là , Cùng Châu Äại Tống ta, đã bá»™c phát nạn châu chấu to nhÆ° váºy, nạn dân nháo sá»±, tình thế có chút nghiêm trá»ng, lúc nà y, thần cho rằng nên dùng ổn định laÌ€ thượng sách!"
Hạ Tủng có chút lắc đầu, nói: "TÆ°á»›ng quốc đại nhân nói cá»±c kỳ sai rồi, hai ngÆ°á»i đánh nhau, không phải ai muốn không đánh là có thể không đánh."
Nhân Tông lại rÆ¡i và o trầm tÆ°, những vấn Ä‘á» nà y, hắn cÅ©ng biết, hÆ¡n nữa, cÅ©ng đã cân nhăÌc qua rồi, từ trên góc Ä‘á»™ của hắn mà nói, hắn muốn cho Trần Nguyên sống.
Hắn cảm thấy Trần Nguyên là má»™t nhân tà i! Lý Nguyên Hạo có bao nhiêu lợi hại, trong lòng Nhân Tông cá»±c kỳ rõ rà ng, tại Äại Tống, trong những ngÆ°á»i má»›i nổi nà y, không có má»™t ngÆ°á»i nà o, không có má»™t cái nà o là đối thủ của Lý Nguyên Hạo, bất kể là văn thao hay là vÅ© lược.
NhÆ°ng lần nà y, biểu hiện của Trần Nguyên tại Äảng Hạng là tháºp phần đặc sắc, chÃnh là bằng và o Ä‘á»™i ngÅ© trăm ngÆ°á»i, trÆ°á»›c sau giết chết hai nghìn quân Ä‘á»™i Äảng Hạng có thừa!
Mặc dù nói, có ba phần tÆ° là lừa gạt âm mÆ°u quá»· ở Diệu Äức thà nh má»›i thá»±c hiện được, nhÆ°ng mang theo hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i, đánh cho Lý Nguyên Hạo dáºp đầu, còn là m chết và i trăm ngÆ°á»i trên tay Lý Nguyên Hạo, cuối cùng còn bình yên chạy trở vá», cái chiến tÃch nà y, ngay cả những tÆ°á»›ng quân kia, cÅ©ng Ä‘á»u bá»™i phục không thôi.
Nhân tà i nhÆ° váºy mà giết thì tháºt đáng tiếc, chÃnh yếu nhất là , hắn còn nghÄ© tá»›i Triệu Ã.
Äây má»›i là góc Ä‘á»™ Nhân Tông nhìn vấn Ä‘á», cái góc Ä‘á»™ nà y không phải xuất phát từ trên láºp trÆ°á»ng hoà ng thượng, cÅ©ng hoà n toà n không giống vá»›i những đại thần nà y!
Chỉ có ngÆ°á»i trở thà nh phụ thân má»›i có thể nháºn thức, vì hạnh phúc nhi nữ mình, bá»n hắn nguyện ý Ä‘á»™ng thân đứng ra, giải quyết tất cả nguy hiểm cùng phiá»n toái vì ngÆ°á»i thân.
Nhân Tông biết rõ, Triệu à vừa ý Trần Thế Mỹ nà y, nếu nhÆ° Trần Thế Mỹ chỉ là má»™t gia há»a Æ°a thÃch nhá» và o hoa ngôn xảo ngữ lừa gạt đứa trẻ, Nhân Tông chắc chắn không chút do dá»± xá» lý hắn, để cho Triệu à chết phần tâm nà y.
Nhưng biểu hiện của Trần Nguyên, lại để cho Nhân Tông rất là thoả mãn.
Cà ng là m cho hắn thoả mãn hÆ¡n chÃnh là , ngÆ°á»i thông minh tá»±a nhÆ° Trần Nguyên, không có khả năng không biết sau khi Triệu à trở vá», hắn phải đối mặt vá»›i cái dạng phiá»n toái gì!
NhÆ°ng hắn vẫn là m, hắn Ä‘i là m vì Triệu Ã, là m má»™t ngÆ°á»i hoà ng thượng, hắn rất tức giáºn, nhÆ°ng là m má»™t ngÆ°á»i phụ thân, cái nà y lại khiến cho Nhân Tông rất là cảm Ä‘á»™ng, hắn cảm giác, ánh mắt con gái mình cÅ©ng không tệ lắm.
Ở trong nhà hắn, chÃnh là mấy ngÆ°á»i Phi tần cÅ©ng Ä‘á»u không phải là vấn Ä‘á», Nhân Tông đã thay Trần Nguyên là m tốt an bà i vá» phÆ°Æ¡ng diện nà y, chỉ cần Triệu à có thể hạnh phúc, hắn nguyện ý Ä‘i giải quyết má»™t Ãt chuyện rất phiá»n phức vì Triệu Ã.
Chỉ là , ý nghÄ© nà y, hắn lại không thể nói được, bằng không thì đám ngôn quan tất nhiên sẽ buá»™c tá»™i hắn không để ý đến giang sÆ¡n xã tắc! Lại để cho Ä‘aÌm đại thần có cÆ¡ há»™i, sẽ thảo luáºn lá»›n máºt hÆ¡n, có chút không thức thá»i.
Cuối cùng Nhân Tông nhìn vá» Tống Kỳ đứng ở phần Ä‘uôi má»™t chút, há»i: "Tống Kỳ, ngÆ°Æ¡i đã cùng vá»›i Trần Thế Mỹ Ä‘Ã m phán vá»›i ngÆ°á»i Äảng Hạng, trẫm muốn biết, ngÆ°Æ¡i đối có ý kiến gì vá»›i chuyện nà y hay không?"
Tống Kỳ rất là khó xá», từ góc Ä‘á»™ cá nhân ủa hắn mà nói, hắn rất khinh bỉ loại hà nh vi nà y của Trần Nguyên.
Là Trần Nguyên ngÆ°Æ¡i, ngay từ đầu nghÄ© ra tất cả biện pháp, muốn Ä‘Æ°a Công Chúa qua sá»›m má»™t chút, hiện tại Ä‘Æ°a qua xong, lại là ngÆ°Æ¡i vô thanh vô tức chém giết ngÆ°á»i! Cái vở hát nà y, Tống Kỳ tháºt sá»± không nhìn rõ.
NhÆ°ng Hạ Tủng là thầy của hắn, hắn không thể đứng ở mặt đối láºp Hạ Tủng, hắn do dá»± má»™t chút, liá»n nói: "Vạn tuế, vi thần cho rằng, Trần Thế Mỹ có câu nói rất đúng.
Chúng ta cho ngÆ°á»i Äảng Hạng mâÌy caÌi gì đó, chÃnh là nuôi ong tay áo, Lý Nguyên Hạo nà y, căn bản chÃnh là loaÌ£i ngÆ°Æ¡Ì€i vong ân phụ nghÄ©a, mÆ¡Ìi được chúng ta trợ giúp đánh thắng tráºn, láºp tức ngồi cùng má»™t chá»— vá»›i Liêu quốc, còn cầm ba cửa ải của chúng ta để là m văn, lại quá mức bẩn thỉu."
Âu DÆ°Æ¡ng Tu láºp tức nói: "Bằng không thì! Nhắc tá»›i ba cửa ải kia, cÅ©ng là Trần Thế Mỹ Ä‘Æ°a ra Ä‘á» khị nhượng lại, nếu hiện tại, ba cửa ải y nguyên nằm trong tay chúng ta, ngÆ°á»i Äảng Hạng vẫn còn ở Hạ Lan SÆ¡n tá» chiến cùng ngÆ°á»i Liêu quốc, là m sao tình thế lại biến thà nh nhÆ° váºy!"
Lữ Di Giản liếc nhìn Âu DÆ°Æ¡ng Tu, nói: "Âu DÆ°Æ¡ng Tu, lúc trÆ°á»›c, thá»i Ä‘iểm Trần Thế Mỹ Ä‘Æ°a ra việc để cho ngÆ°á»i Äảng Hạng ba cửa ải, rất nhiá»u đại thần trong triá»u Ä‘á»u thÆ°Æ¡ng nghị qua, không chỉ nói Trần Thế Mỹ, chÃnh là chúng ta, tất cả má»i ngÆ°á»i trong nà y cÅ©ng không nghÄ© tá»›i, Lý Nguyên Hạo có thể chiếm cứ chủ Ä‘á»™ng nhanh nhÆ° váºy, trách nhiệm nà y đẩy lên trên thân ngÆ°á»i Trần Thế Mỹ, có là quá bất công Ä‘i à nha?"
Âu DÆ°Æ¡ng Tu Ä‘ang định phản bác, tay Nhân Tông liá»n nhẹ nhẹ vá»— Long án, nói: "Tốt rồi, cÅ©ng không cần tiếp tục nhao nhao, Trần Thế Mỹ đã bị áp giải trở lại kinh, sá»± tình Lý Nguyên Hạo hÆ°á»›ng Liêu quốc cầu hoà đã được xác nháºn.
Vá» phần xá» trà Trần Thế Mỹ nhÆ° thế nà o, trẫm muốn tá»± mình há»i hắn má»™t chút, cho dù muốn giết hắn, cÅ©ng phải để cho chÃnh hắn mở miệng, thoáng cãi lại má»™t tý mÆ¡Ìi được."
Có lẽ vẫn là câu nói kia, có má»™t số việc khiến các đại thần ổn trá»ng nà y cãi lá»™n nhao nhao, không xuâÌt ra một caÌi kết quả gì.
Nhân Tông muôÌn, chÃnh là bá»n há» nhao nhao không xuâÌt ra kết quả, chỉ có nhÆ° váºy, mình má»›i có thể Ä‘iá»u khiển sá»± tình nà y, kéo dà i tá»›i lúc cả chuyện nà y Ä‘i và o chÃnh giữa bản thân Trần Thế Mỹ, nhân váºt đã không còn trá»ng yếu nà y má»›i thôi.
Chúng thần nghe thấy Nhân Tông nói nhÆ° váºy rồi, tá»± nhiên là không tiện nói cái gì nữa, Nhân Tông nhìn Bao Chá»ng đứng ở má»™t bên giữ im lặng, nói: "Bao ái khanh, dẫn Trần Thế Mỹ đến Văn Äức Ä‘iện."
Bao Chá»ng đáp: "Thần, tuân chỉ."
Bên cạnh, ná»™i tâm chÆ° thần nhÆ°ng lại khiếp sợ không thôi! Hoà ng thượng muốn gặp Trần Thế Mỹ, cái nà y rất bình thÆ°á»ng, sá»± tình Trần Thế Mỹ liên quan đến đến Công Chúa, liên quan đến cả hoà ng gia.
NhÆ°ng Văn Äức Ä‘iện, lại là địa phÆ°Æ¡ng má»—i lần kiểm tra, hoà ng thượng ngá»± bút khâm Ä‘iểm trạng nguyên
Tại đó triệu kiến Trần Thế Mỹ, cái nà y rõ rà ng cho thấy là phát ra một caÌi tÃn hiệu đối vÆ¡Ìi má»i ngÆ°á»i!
Nhân Tông muốn nói cái gì? Bá»n ngÆ°á»i Phạm Trá»ng Yêm, Lữ Di Giản má»›i vừa rồi còn nhao nhao túi bụi, nhÆ°ng bây giá», nguyên má»™t đám nhìn lẫn nhau, muốn từ trong ánh mắt đối phÆ°Æ¡ng nhìn ra cái gì đó, nhÆ°ng là bá»n hắn phát hiện, đối phÆ°Æ¡ng cÅ©ng giống nhÆ° mình, vô cùng má» mịt.
Nhân Tông nhẹ giá»ng nói má»™t câu: "TÆ°á»›ng quốc, Thái sÆ°, có lẽ là Phạm đại nhân cùng Thái úy đại nhân, nếu nhÆ° các ngÆ°Æ¡i không có chuyện gì mà nói, cùng trẫm Ä‘i đến đó, Trẫm rất muốn biết, là cái gì khiến cho Trần Thế Mỹ cả gan là m loạn nhÆ° thế."
Thảo dân Trần Thế Mỹ, khấu kiến hoà ng thượng, bái kiến chÆ° vị đại nhân!" Trần Nguyên quỳ gối trong Văn Äức Ä‘iện, năm vị trá»ng thần Ä‘Æ°Æ¡ng triá»u chia là m hai bên.
Nhân Tông nhìn Trần Nguyên, cÆ°á»i má»™t chút, nói: "NgÆ°Æ¡i, vì cái gì không tá»± xÆ°ng là tá»™i dân? TrÆ°á»›c đó lần thứ nhất ngÆ°Æ¡i đánh sứ giả Äảng Hạng, Ä‘á»u tá»± xÆ°ng tá»™i dân, chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i cho rằng, má»™t chuyến nà y, ngÆ°Æ¡i tá»± ý cưỡng Ä‘oạt Công Chúa, giết ngÆ°á»i tại Äảng Hạng, là vô tá»™i sao?"
Trần Nguyên ngẩng đầu lên vô cùng cao, đối mặt cùng Nhân Tông, nói: “Thảo dân có tá»™i, nhÆ°ng tá»™i thảo dân lại cÅ©ng không phải là tá»± ý Ä‘oạt Công Chúa, giết ngÆ°á»i tại Äảng Hạng, mà là thảo dân vốn không nên để cho Công Chúa Ä‘i kết thân, lại cà ng không nên lại để cho biên quân Ngói Kiá»u lui vá» phÃa sau!"
Hắn nói những lá»i nà y rất hùng hồn, Phạm Trá»ng Yêm lại bị thái Ä‘á»™ của Trần Nguyên trấn trụ, năm ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u không phải ngÆ°á»i ngu, tá»± nhiên thoáng má»™t tý liá»n đã hiểu, Trần Nguyên muốn chuyển dá»i phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng đầu mâu.
Äi Äảng Hạng Ä‘oạt Công Chúa, là má»™t mình hắn là m, nếu nhÆ° dá»±a theo chuyện nà y để định tá»™i mà nói, váºy thì không có ngÆ°á»i nà o có khả năng giúp đỡ Trần Nguyên gaÌnh caÌi giÌ€, nhÆ°ng ngụ ý của Trần Nguyên, lại là mình là m nhÆ° váºy, cÅ©ng không phải phạm sai lầm, chỉ là vì Ä‘á»n bù má»™t sai lầm.
Mà đáp ứng để cho Công Chúa Ä‘i kết thân, đáp ứng biên quân Ngói Kiá»u triệt thoái vá» phÃa sau hÆ¡n mÆ°á»i dặm, những vấn Ä‘á» nà y, tháºt sá»± là tất cả thần tá» Ä‘á»u đồng ý.
Nếu nhÆ° dùng cái tá»™i danh nà y để định tá»™i Trần Thế Mỹ, váºy thì rất nhiá»u đại thần Ä‘á»u không thể Ä‘Ã o thoát khá»i liên quan, kể cả Nhân Tông ngồi ở trên ghế rồng cao cao.
Nhân Tông vá»— cái ghế đứng lên: "Chuyện vá»› vẩn! Bao ái khanh, ngÆ°Æ¡i nói cho Trần Thế Mỹ, hắn phạm tá»™i nhÆ° váºy, nên áp dụng và o dạng hình phạt gì!"
Bao Chá»ng do dá»± má»™t chút, có thể nói, hắn vẫn tÆ°Æ¡ng đối nắm chắc tâm tÃnh Nhân Tông, Nhân Tông để cho Bao Chá»ng Ä‘i ra nói, thoạt nhìn là cá»±c kỳ công chÃnh, Bao Chá»ng hiện tại chủ quản hình ngục Äại Tống, nhÆ°ng Bao Chá»ng cÅ©ng hiểu được, đây là Nhân Tông lÆ°u má»™t con Ä‘Æ°á»ng sống vì Trần Nguyên!
"Cái nà y, vạn tuế, Trần Thế Mỹ phạm tá»™i, Ä‘á»u là phạm phải tại Äảng Hạng chá»—, cÅ©ng không tiến hà nh vượt rà o trong cảnh ná»™i Äại Tống ta, dá»±a theo đạo lý mà nói, gây ra ở phiên bang, giao cho ngÆ°á»i phiên bang trị tá»™i, nhÆ°ng..."
Hai chữ "đạo lý" nà y, Bao Chá»ng nói dị thÆ°á»ng rõ rà ng, trong pháp chế Tống triá»u còn chÆ°a thấy xuất hiện má»™t loại từ ngữ giống dẫn Ä‘á»™.
Ở bên trong quan hệ đối ngoại, cũng chỉ là ký tên trong hiệp nghị cùng Liêu quốc, nói rõ "song phương không được để tội phạm đối phương ẩn nấp."
NhÆ°ng mà cái gì, Bao Chá»ng cÅ©ng không nói, bá»n ngÆ°á»i Phạm Trá»ng Yêm cÅ©ng hiểu!
Dá»±a theo đạo lý mà nói, gây sá»± tại phiên bang, tá»± nhiên do phiên bang đến xá» lý, nhÆ°ng thá»i Ä‘iểm má»—i má»™t lần có ngÆ°á»i phiên bang gây chuyện tại Äại Tống, Ä‘á»u bị Ä‘Æ°a vá» phiên bang, để cho chÃnh bá»n há» xá» lý! HÆ¡n nữa, kết quả xá» lý thÆ°á»ng thÆ°á»ng là không giải quyết được gì!
Cho nên, đối vá»›i dân gian mà nói, lần nà y Trần Nguyên phạm tá»™i tại Äảng Hạng, nếu nhÆ° Äại Tống giao bản án của hắn cho Äảng Hạng, váºy thì tiếng vá»ng tại dân gian sẽ rất ác liệt !
Nhân Tông nghe xong câu trả lá»i của Bao Chá»ng, ná»™i tâm cÆ°á»i má»™t chút, đây chÃnh là hắn tìm được trục bánh xe biến tốc cho Trần Nguyên, tìm được trục bánh xe biến tốc bên trong luáºt pháp Tống triá»u.
DÄ© vãng, cho dù những ngÆ°á»i phiên bang kia giết ngÆ°á»i tại Äại Tống, cÅ©ng sẽ bình yên vô sá»±, hiện tại, đến phiên ngÆ°á»i Tống rồi, chÃnh mình không có lý do gì ngu nhÆ° váºy!
Lữ Di Giản lại láºp tức tìm được một caÌi lý do cà ng có sức thuyết phục hÆ¡n, hắn tiến lên má»™t bÆ°á»›c, nói: "Vạn tuế, Bao đại nhân nói đã hết, nhÆ°ng trong lòng cá»±u thần dÄ© nhiên còn chÆ°a sáng tá», cá»±u thần cho rằng, cho dù Äại Tống ta có thể thoáng khà độ má»™t tý, tại trÆ°á»›c mặt phiên bang, biểu hiện rá»™ng lượng của mình má»™t tý, nhÆ°ng Äảng Hạng đã là phiên bang của chúng ta chÆ°a?"
Vấn Ä‘á» nà y há»i ra, lại cà ng bén nhá»n rồi, sợ rằng, ai cÅ©ng không thể Ä‘Æ°a ra một chÃnh xác đáp án vá» Ä‘iểm nà y.
Lý Nguyên Hạo hiện tại đã muốn tạo thà nh thá»±c thể Ä‘á»™c láºp trên thá»±c tế, đã Ä‘Ã m phán cùng ngÆ°á»i Liêu quốc, cầm lợi Ãch Äại Tống là m văn trên mặt bà n rồi!
Từ quan hệ ngoại giao để nói, hiện tại Äảng Hạng không phải là phiên thuá»™c quốc nhÆ° Thổ Phồn, dân tá»™c Hồi Há»™t, cÅ©ng không phải "nÆ°á»›c bạn" nhÆ° Liêu quốc, Tống triá»u không có bất kỳ lý do gì chủ Ä‘á»™ng thá»±c hiện nghÄ©a vụ!
Nhân Tông là m ra hình dạng trầm tÆ°, vụng trá»™m nhìn thoáng qua bá»n Phạm Trá»ng Yêm cùng Hạ Tủng.
Bà ng Cát lúc nà y đã hiểu ý tứ Nhân Tông, Ä‘ang hối háºn vì chÃnh mình lần nà y đứng sai Ä‘á»™i ngÅ©, Nhân Tông có thể trách phạt mình hay không!
Thá»i Ä‘iểm Phạm Trá»ng Yêm Ä‘ang muốn nói gì, Hạ Tủng liá»n thoáng kéo hắn má»™t tý, sau đó là đi trÆ°á»›c hắn má»™t bÆ°á»›c, đứng ra nói: "Vạn tuế, thần cho rằng TÆ°á»›ng quốc đại nhân nói cá»±c kỳ đúng, năm trÆ°á»›c, Lý Nguyên Hạo ruồng bá» Äại Tống, kết thân cùng Liêu quốc, sau đó không thà nh, rồi lại đây đầu nháºp và o Äại Tống, hiện tại vừa má»›i đánh thắng Liêu quốc, lại không để ý đạo nghÄ©a, từ phÃa sau lÆ°ng chá»c chúng ta má»™t Ä‘ao! Diá»…n giải nghÄ©a khi cùng tiểu nhân nhÆ° thế, hoà n toà n chÃnh là đà n gảy tai trâu."
Tà i sản của conem_bendoianh
Chữ ký của conem_bendoianh
Äã có 13 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
c0f7e3 ,
dungcoixuong ,
gamotmat ,
heliot ,
hoangjoe ,
hoanglan87 ,
jokerno13 ,
khanhtl ,
LuuVanPhong ,
NTPLE20 ,
quachtrinh ,
read ,
vinhphuc8703
20-12-2012, 10:07 AM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
Chương 315: BỠvợ
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
NghÄ© tá»›i đây, Trần Nguyên cÅ©ng không nói cái gì nữa, tất cả Ä‘á»u chá» mình gặp mặt Nhân Tông, ngoà i ra, mình nghÄ© đến việc là m thịt Lý Nguyên Hạo, phải có được Äịch Thanh!
Hiện tại, chÃnh giữa các mãnh nhân mình bái kiến, chỉ có Äịch Thanh có thể là m thịt được Lý Nguyên Hạo.
Ngà y hôm sau, má»™t Ä‘á»™i binh sĩ áp giải bá»n Trần Nguyên, má»™t Ä‘Æ°á»ng Ä‘i vá» hÆ°á»›ng Biện Kinh, Ä‘iá»u khiến cho Trần Nguyên cảm thấy tuyệt nhất chÃnh là , khi chút Ãt quân coi giữ phụ cáºn biên quan cùng cÆ° dân nhìn thấy mình, thái Ä‘á»™ những ngÆ°á»i nà y tÆ°Æ¡ng đối tốt, bá»n hắn cho là mình cứu Công Chúa trở vá», là vãn hồi vinh dá»± cùng tôn nghiêm của binh sÄ© Äại Tống rồi.
Tiến lên hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i ngà y, theo bPhạm Trá»ng Yêm do dá»± thá»i gian rất lâu, cuối cùng là không nói gì, hắn Ä‘ang muốn nói, đúng là vấn đỠđạo nghÄ©a, bất kể nói thế nà o, Trần Nguyên láºt lá»ng nhÆ° váºy, ở trong mắt Phạm Trá»ng Yêm là rất không được.
Hạ Tủng không muốn chứng kiến Phạm Trá»ng Yêm chống đối Nhân Tông, cho nên nói trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c, đây là hắn quan tâm đối vá»›i Phạm Trá»ng Yêm, trong lòng Phạm Trá»ng Yêm hiểu.
Trần Nguyên nghe đến đó, nếu nhÆ° vẫn không rõ cách nghÄ© Nhân Tông là cái gì mà nói, váºy thì hắn sống nhiá»u năm nhÆ° váºy, đã vô dụng rồi!
Trong lòng hắn hết sức hÆ°ng phấn! Kế tiếp, nên là lúc chÃnh mình biểu diá»…n!
"Vạn tuế, thảo dân cÅ©ng biết mình phạm sai lầm tháºt sá»± là nghiệp chÆ°á»›ng nặng ná», nhÆ°ng là thảo dân vẫn phải vỠđến Äại Tống, chỉ bởi vì thảo dân nhìn thấy má»™t sá»± tình tại Äảng Hạng, phải lại để cho vạn tuế biết được!"
Nhân Tông một lần nữa ngồi xuống, nói: "Ngươi nói đi."
Trần Nguyên muốn nói để Nhân Tông Ä‘á»™ng thủ vá»›i Äảng Hạng!
Từ thế cục hiện tại mà nói, Ä‘oạn thá»i gian chÃnh mình bị áp giải trở lại Biện Kinh nà y, Liêu quốc cùng Äảng Hạng đã ngồi lại vá»›i nhau, lúc nà y, nếu nhÆ° Tống triá»u không là m thứ gì đó, vẫn là má»™t bá»™ dạng má»m nhÅ©n mà nói, chắc chắn sẽ hai con sói nhìn chằm chằm và o !
Tiên hạ thủ vi cÆ°á»ng, những lá»i nà y, nói mấy ngà n năm, không phải là không có đạo lý.
Nếu nhÆ° nói trong đó còn có chút tÆ° tâm, thì phải là Trần Nguyên hứa hẹn vá»›i những nữ nhân trong sÆ¡n trại kia, còn có, hắn muốn để mình trở lại trÆ°á»›c kia, không bị váºn mệnh Trần Thế Mỹ vây khốn, để cho tÆ°Æ¡ng lai, Trần Thế Mỹ Ä‘i theo bÆ°á»›c chân của mình!
"Vạn tuế, lần nà y thảo dân Ä‘i Äảng Hạng má»›i biết được, Lý Nguyên Hạo nhìn ngó đối vá»›i Äại Tống ta, đã không phải là má»™t ngà y hai ngà y nữa rồi! Trong chÆ° quân Äảng Hạng, số lượng binh Ä‘oà n tuyến hai của bá»n hắn, nhiá»u hÆ¡n binh Ä‘oà n má»™t rất nhiá»u, huấn luyện cùng trang bị của những ngÆ°á»i nà y, hoà n toà n chÃnh là nhằm và o quân Ä‘á»™i cùng thà nh trì Äại Tống ta!
Thảo dân Ä‘i đến bên trong Äảng Hạng, đã có má»™t phần địa đồ, dấu hiệu trên đó rõ rà ng bố trà theo tình huống binh lá»±c biên quan Äại Tống ta! Tháºm chÃ, Lý Nguyên Hạo còn định ra lá»™ tuyến công kÃch, xin vạn tuế minh xét, sá»›m là m phòng bị!"
Nhân Tông đánh má»™t ánh mắt đối vá»›i thái giám bên ngÆ°á»i, thái giám Ä‘i xuống, Trần Nguyên Ä‘Æ°a địa đồ ra.
Äịa đồ là tháºt, nhÆ°ng bố trà binh lá»±c trên đó, cùng cái gá»i là Lý Nguyên Hạo định ra lá»™ tuyến tiến công, Ä‘á»u là Äịch Thanh há»— trợ viết lên.
Nhân Tông xem xong, vô cùng kinh ngạc, Äịch Thanh không ghi vô cùng kỹ cà ng, chỉ là má»™t số đại khái thô sÆ¡ giản lược, nhÆ°ng cái đại khái nà y đủ để cho Trần Nguyên đạt tá»›i hiệu quả mong muốn!
Trần Nguyên nhìn sắc mặt Nhân Tông, hắn biết rõ Nhân Tông đã rất tức giáºn, hiện tại, chÃnh mình thêm má»™t mồi lá»a nữa, rất có thể sẽ thiêu cháy Nhân Tông!
Chỉ cần Nhân Tông bốc há»a, Äại Tống Ä‘á»™ng thủ trÆ°á»›c, sẽ còn má»™t cÆ¡ há»™i, nếu nhÆ° đợi cho Liêu quốc và ngÆ°á»i Äảng Hạng Ä‘Ã m phán tốt rồi, cùng đánh tá»›i, váºy thì bết bát hÆ¡n rồi!
Cho nên, Trần Nguyên nói tiếp: "Vạn tuế! ChÆ° vị đại nhân, các ngÆ°Æ¡i có khả năng không biết, ngÆ°á»i Tống sinh hoạt tại Äảng Hạng, hoà n cảnh vô cùng bi đát, thứ dân Lý Nguyên Hạo trị, chia là m tứ đẳng, ngÆ°á»i Tống chúng ta xếp hạng cuối cùng!"
Trên mặt Phạm Trá»ng Yêm hiện lên vẻ vẻ kinh sợ, hắn không phải khiếp sợ vì tin tức nà y, tin tức nà y, tất cả má»i ngÆ°á»i biết rõ, chỉ là má»™t Ä‘Æ°á»ng không nói ở trÆ°á»›c mặt Nhân Tông.
Hiện tại, Trần Thế Mỹ nà y nói nó ra, cái tên ThÆ° sinh buôn bán nà y rốt cuá»™c muốn là m cái gì? Phạm Trá»ng Yêm thoáng đánh giá Trần Nguyên má»™t tý, nhÆ°ng không cách nà o Ä‘oán được tâm tÆ° của Trần Nguyên.
Hạ Tủng lại bình tÄ©nh gáºt đầu, nói: "Äúng là có chuyện nhÆ° lá»i Trần Thế Mỹ, vạn tuế, tại Äảng Hạng, nếu nhÆ° ngÆ°á»i Hán giết má»™t ngÆ°á»i Äảng Hạng, giết cá»u tá»™c! Nếu là ngÆ°á»i Äảng Hạng giết má»™t ngÆ°á»i Hán, chỉ là phạt 500 ngân lượng, hoặc ná»™p mÆ°á»i thá»›t chiến mã lên là có thể Ä‘á»n tá»™i."
CÆ¡ trên mặt Nhân Tông run rẩy kịch liệt, nói: "Khinh ngÆ°á»i quá đáng! Vì sao không ai sá»›m nói cùng trẫm? Các ngÆ°Æ¡i là m cái gì váºy!"
Mấy vị trá»ng thần Ä‘á»u cúi đầu, chuyện nhÆ° váºy, ở trên triá»u đình, là má»™t loại cấm nói, không phải bá»n hắn không muốn thay đổi, nhÆ°ng nói ra cÅ©ng vô dụng!
Vì cái gì vô dụng? Thì phải là Äại Tống tháºt sá»± rất e ngại chiến tranh, liá»n tá»±a nhÆ° hiện tại, cho dù Nhân Tông biết rồi, hắn cÅ©ng không dám cho ngÆ°á»i Äảng Hạng ăn phải cái tiên hạ thủ vi cÆ°á»ng!
Sợ hãi của hắn đến từ trên chiến trÆ°á»ng, quân Tống liên tục thất bại, từ tiá»n triá»u trở lại đây, Tống triá»u cÆ¡ hồ không đánh qua tráºn lá»›n nà o, đó cÅ©ng không phải Tống triá»u không có lÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng.
Rất khác biệt, má»™t Ãt Chỉ huy sứ cÆ¡ sở biểu hiện ra tÆ°Æ¡ng đối xuất sắc, và dụ nhÆ° lúc nà y đây, Lý Nguyên Hạo đánh lén, có ba thà nh trì quân Tống vững và ng bảo vệ được.
TrÆ°á»›c đây, Ãt năm dân tá»™c Hồi Há»™t phản loạn, Lan Châu Chỉ huy sứ lại cà ng bằng và o má»™t ngà n binh mã trên tay mình, đánh bại hai vạn phản quân dân tá»™c Hồi Há»™t!
NhÆ°ng khi Chỉ huy sứ thăng quan, láºp tức liá»n không đánh thắng rồi! Nhâm Phú cÅ©ng là nhÆ° thế, Chỉ huy sứ năm đó dùng hai ngà n binh sÄ© đánh bại tám ngà n kỵ binh Liêu quốc, nhÆ°ng khi là m tÆ°á»›ng quân, lại không còn chiến tÃch huy hoà ng nữa.
Trên vạn ngÆ°á»i chiến đấu, Tống triá»u cÆ¡ hồ không há» thắng qua, có thể từ dÆ°á»›i vó ngá»±a đối phÆ°Æ¡ng chạy vá», đã xem nhÆ° chiến tÃch không tệ.
Không phải vấn Ä‘á» tÆ°á»›ng lãnh, cÅ©ng không phải vấn Ä‘á» binh sÄ©, là vấn Ä‘á» quân chế Tống triá»u, chỉ cần ngÆ°Æ¡i trở thà nh tÆ°á»›ng quân, ngÆ°Æ¡i sẽ không có quân Ä‘á»™i thuá»™c tại và binh sÄ© của mình! Mà trên chiến trÆ°á»ng, nếu nhÆ° toà n bá»™ trông cáºy và o những Chỉ huy sứ cÆ¡ sở kia, căn bản là không có khả năng đánh thắng.
Äại quy mô cứ chiến cứ bại, là m cho ngÆ°á»i ta quên quân Tống có chút Ãt thắng lợi loại nhá», cÅ©ng là m cho Nhân Tông trà n đầy do dá»± cùng sợ hãi đối vá»›i chiến tranh, mặc dù ngÆ°á»i ta đã muốn khi dá»… đến trên đầu, nhÆ°ng khi ngÆ°Æ¡i không tin quả đấm của ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i còn có thể Ä‘Æ°a tay ra đánh sao?
Nhân Tông tức giáºn, cuối cùng vẫn lá»±a chá»n cưỡng ép đè lá»a xuống dÆ°á»›i: "Trần Thế Mỹ, niệm tình ngÆ°Æ¡i còn má»™t chút trung tâm, cÅ©ng nể tình Công Chúa cầu tình cho ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i vá» nhà trÆ°á»›c Ä‘i."
Trần Nguyên rất là thất vá»ng, nhÆ°ng hắn cÅ©ng không biểu hiện ra cái gì, chỉ cần Nhân Tông để cho hắn vá» nhà , là hắn có thể nghÄ© biện pháp buá»™c Nhân Tông khai chiến!
Trần Nguyên có chá»— để nắm chắc, ngay tại thá»i Ä‘iểm hắn tá»± há»i mình nên lấy phÆ°Æ¡ng pháp gì, Nhân Tông nói tiếp: "Sau khi vá» nhà , ngÆ°Æ¡i ngừng việc buôn bán, thà nh thà nh tháºt tháºt Ä‘á»c sách, mùa xuân sang năm, tham gia khoa kiểm tra! Công Chúa chắc chắn không gả cho má»™t tên thÆ°Æ¡ng gia."
Lá»i nói nà y đã rất rõ rà ng rồi, Trần Nguyên muốn kết hôn vá»›i Công Chúa mà nói, phải thi Ä‘áºu công danh má»›i được, hÆ¡n nữa, thái Ä‘á»™ Nhân Tông đã nói rõ, chỉ cần Trần Nguyên có thể tá»›i thi đình, hắn nhất định sẽ cho Trần Nguyên má»™t cái thân pháºn đủ xứng đôi vá»›i Công Chúa! Xem ra, Phò mã là muốn đến, trạng nguyên cÅ©ng sắp đến rồi.
Ná»™i tâm Trần Nguyên cÆ°á»i khổ má»™t hồi, tránh né tháºt không phải là vấn Ä‘á» giải quyết, váºn mệnh an bà i, trốn lại không thoát, nhÆ° váºy cÅ©ng tốt, cÅ©ng là m cho hắn triệt để buông gánh nặng má»™t má»±c đặt trong lòng xuống.
Chỉ là , Tần HÆ°Æ¡ng Liên là m sao bây giá»? Trần Nguyên Ä‘ang định há»i thăm, chỉ nghe Nhân Tông nói: "Còn có, ngÆ°Æ¡i bá» vợ Ä‘i!"
Trần Nguyên kinh hãi, gấp gáp nói: "Vạn tuế! Mặc dù thảo dân không có cái há»c vấn gì, nhÆ°ng vợ là má»™t ná»a bản thân, có lẽ là luôn luôn ghi nhá»› trong lòng ..."
Lá»i còn chÆ°a nói hết, chỉ thấy má»™t chén trà bay tá»›i hÆ°á»›ng hắn, Trần Nguyên vá»™i và ng né tránh, chén trà rÆ¡i trên mặt đất sau lÆ°ng, vỡ vụn ra rồi!
Nhân Tông cÆ¡ hồ gà o thét lên: "Vợ là má»™t ná»a bản thân! Äó là ngÆ°á»i ta không được lấy Công Chúa! NgÆ°Æ¡i đã Ä‘i Äảng Hạng cÆ°á»›p Công Chúa trở vá» rồi, cÅ©ng đừng nói vá»›i ta cái gì vợ là má»™t ná»a bản thân!"
Không riêng gì Trần Nguyên, mà ngay cả bá»n ngÆ°á»i Bao Chá»ng ở đây, cÅ©ng chÆ°a từng chứng kiến Nhân Tông phát há»a lá»›n nhÆ° váºy!
Lữ Di Giản cuống quÃt đánh mắt vá»›i Trần Nguyên, ý bảo hắn không cần phải nói nữa, Lữ Di Giản có thể cảm nháºn được Nhân Tông tâm tình bây giá».
Có thể nói nhÆ° váºy, Trần Thế Mỹ đáng chết, nhÆ°ng Nhân Tông lÆ°u hắn lại, thì tám phần là nể mặt tÆ°Æ¡ng lai hạnh phúc của Triệu Ã, má»™t thà nh là thÆ°Æ¡ng tiếc tà i Trần Nguyên, còn có má»™t thà nh, có thể là oán giáºn đối vá»›i việc Lý Nguyên Hạo ruồng bá» Tống triá»u lần nà y.
Hắn là nhìn Triệu à mới buông tha Trần Nguyên, lại bắt hắn bảo Triệu à là m thiếp cho Trần Nguyên? Phụ thân nà y sẽ không đáp ứng, phụ thân là hoà ng thượng cà ng không đáp ứng!
Trần Nguyên không nói cái gì nữa, trở vá», mình còn phải nghÄ© biện pháp, hiện tại tháºt sá»± cÅ©ng không thể nói cái gì, bởi vì Nhân Tông Ä‘ang tức giáºn ra mặt, tóm lại, mình tuyệt đối không thể là m Ä‘iá»u có lá»—i vá»›i Tần HÆ°Æ¡ng Liên.
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 14 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
c0f7e3 ,
dietthankiem ,
dungcoixuong ,
gamotmat ,
heliot ,
hoangjoe ,
hoanglan87 ,
jokerno13 ,
khanhtl ,
LuuVanPhong ,
NTPLE20 ,
quachtrinh ,
read ,
vinhphuc8703
20-12-2012, 10:12 AM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
]
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
ChÆ°Æ¡ng 316: Bán quyá»n kinh doanh
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Sự tình hiện tại đã bà y ra trước mắt, Nhân Tông không bị Trần Nguyên nói động, hắn tình nguyện tin tưởng hòa bình, một thứ có lẽ đã không có khả năng còn tồn tại, cũng không có can đảm sớm động thủ, chủ động phát động chiến tranh.
Cái nà y lại khiến cho Trần Nguyên phải là m ra một phương án khác, buộc Nhân Tông đi đánh giặc, nhưng lại nhất định phải là m cho Nhân Tông nếm được trái cây thắng lợi.
Có phải là có chút khoác lác rồi hay không? Má»™t ngÆ°á»i vẫn còn kinh doanh dám nói lá»i nhÆ° váºy sao?
Không đúng, phải nói là , hắn hiện tại, ngay cả tÆ° cách kinh thÆ°Æ¡ng cÅ©ng không có, Nhân Tông đã muốn nói rất rõ rà ng, bắt hắn ngừng việc sinh ý, sau đó an ổn Ä‘á»c sách, chuẩn bị kiểm tra trạng nguyên.
Äối vá»›i Trần Nguyên mà nói, đây là việc hắn căn bản không há» suy nghÄ© qua, sá»± tình buôn bán, chÃnh là điểm mạnh của mình, không có lý do gì buông tha cho Ä‘iểm mạnh chÃnh mình, sau đó thá» Ä‘i há»c táºp trị quốc mang binh, phân trên dÆ°á»›i cùng đối thủ trên chiến trÆ°á»ng và triá»u đình.
Hắn muốn là m quan, là vì muốn là m má»™t cái mua bán cà ng lá»›n, thÆ°Æ¡ng gia có thể buá»™c Nhân Tông chiến tranh, hÆ¡n nữa lại để cho quân Ä‘á»™i Tống triá»u đánh thắng không?
TrÆ°á»›c kia có lẽ không thể, nhÆ°ng hôm nay có thể, bởi vì, từ hôm nay trở Ä‘i, má»i ngÆ°á»i trong Biện Kinh Ä‘á»u biết rõ, Trần Nguyên là "chuẩn Phò mã" Äại Tống, cái lệnh bà i nà y, chÃnh là thẻ tÃn dụng vÄ©nh viá»…n không biết tiêu hao của mình.
Từ trong hoà ng cung đi ra, Trần Nguyên muốn bắt đầu ra tay từ nơi nà y.
Tuy ngÆ°á»i Liêu quốc cùng Äảng Hạng ngồi lại vá»›i nhau, nhÆ°ng Äảng Hạng đánh lén tại biên quan, không lấy được chiến quả lý tưởng, thẻ đánh bạc trong tay Lý Nguyên Hạo còn chÆ°a đủ để dùng.
Vẫn chÆ°a để cho hai con sói đói buông tha cho việc chém giết, cho dù bá»n hắn chịu buông tha chém giết, để song phÆ°Æ¡ng tiêu trừ khúc mắc, cÅ©ng phải cần má»™t khoảng thá»i gian.
Trần Nguyên phá»ng chừng, thá»i gian bá»n hắn lÆ°u cho Äại Tống còn có ná»a năm hoặc là má»™t năm.
Lúc nà y đây, tuy ngÆ°á»i Äảng Hạng đánh thắng Liêu quốc, nhÆ°ng chỉ là thắng lợi mang tÃnh bá»™ pháºn, quốc lá»±c Liêu quốc không bị tổn thÆ°Æ¡ng bao nhiêu, rất khác biệt, ngÆ°á»i Äảng Hạng hiện giỠđã không chống đỡ nổi.
Cái nà y là nguyên nhân Lý Nguyên Hạo không tiếc bán đứng Äại Tống, để van cầu hòa hợp cùng Liêu quốc.
Äiá»u nà y cÅ©ng có ý nghÄ©a, nếu nhÆ° bá»n hắn liên thủ công kÃch Äại Tống mà nói, Lý Nguyên Hạo chỉ Ä‘Æ°a ra đám binh dặt dẹo, địch nhân đáng sợ chÃnh thức, có lẽ vẫn là Liêu quốc.
Trần Nguyên cÆ°á»i má»™t chút, váºy thì tuyển Liêu quốc là tốt rồi, khiến cho Tống triá»u nghênh chiến, đồng thá»i hắn sẽ chÆ¡i má»™t trò chÆ¡i cùng vá»›i Liêu Hứng Tông, thá»i gian ná»a năm đến má»™t năm, váºy là đủ rồi.
Xe ngá»±a ngừng lại tại cá»a ra và o Tân Nguyệt sÆ¡n trang, Trần Nguyên trông thấy má»™t vòng ngÆ°á»i thần sắc cá»±c kỳ nghiêm trá»ng, đứng ở sÆ¡n trang cá»a ra và o, nghênh đón chÃnh mình, hai mắt Lăng Hoa mang theo vệt nÆ°á»›c mắt tháºt dà i, hắn Ä‘i xuống xe ngá»±a, má»i ngÆ°á»i vẫn không có bất kỳ phản ứng nà o.
Tô Äồ đồng thá»i trở vá» cùng Trần Nguyên nhìn thấy, sá»ng sốt má»™t chút mói há»i: "Là m sao váºy? Có phải là không nghÄ© tá»›i lần nà y chúng ta sẽ trở lại nhanh nhÆ° váºy hay không?"
Vẫn không có ngÆ°á»i nà o nói chuyện, Tô Äồ ý thức được có chuyện gì đó đã xảy ra, vá»™i và ng ngáºm miệng của mình lại.
Trần Nguyên cháºm rãi bÆ°á»›c Ä‘i vá» hÆ°á»›ng Lăng Hoa, thá»i Ä‘iểm Ä‘ang muốn há»i sá»± tình gì, bá»—ng nhiên trông thấy má»™t ngÆ°á»i thoáng má»™t tý đã lao đến, "phù phù" má»™t tiếng, quỳ xuống tại bên chân Trần Nguyên, nói: "Thế Mỹ, ta thá»±c xin lá»—i ngÆ°Æ¡i ô ô!"
Trần Nguyên kinh hãi, nhìn kỹ lại, thì ra là Trần Thăng, là m sao hắn lại tá»›i nÆ¡i nà y? Trần Nguyên vá»™i và ng quỳ xuống, bắt đầu dìu hắn đứng dáºy, nói: "Huynh đệ, mau đứng lên, chuyện gì xảy ra, ngÆ°Æ¡i từ từ nói xem!"
Trần Thăng lại giãy ra, vẫn quỳ trên mặt đất, nói: "Thế Mỹ, ta không có chiếu cố tốt đại thúc cùng thÃm, cÅ©ng không có khả năng trông coi chị dâu cùng hai đứa trẻ, ngÆ°Æ¡i mắng ta Ä‘i, ngÆ°Æ¡i đánh ta Ä‘i, ta thá»±c xin lá»—i ngÆ°Æ¡i!"
Trong lúc nhất thá»i, sắc mặt Trần Nguyên ngÆ¡ ngác, quay đầu nhìn Hà n Kỳ, Hà n Kỳ cúi đầu, nói: "Ta Ä‘i trá»… má»™t bÆ°á»›c, Cùng Châu đã xảy ra nạn châu chấu, nạn dân tạo phản, khiêu khÃch thảm hoạ chiến tranh, thá»i Ä‘iểm ta Ä‘i, chỉ tìm được má»™t mình Trần công tá»."
Trần Nguyên rốt cục cÅ©ng hiểu chuyện gì xảy ra, hắn nhìn Trần Thăng, nói: "Không phải ta đã bảo ngÆ°Æ¡i, nếu có cái gì ngoà i ý muốn, liá»n tá»›i tìm ta sao?"
Trần Thăng gáºt đầu, nói: "Ta biết rõ, ta nhá»› được, không riêng gì nhà ngÆ°á»i nhà của ngÆ°Æ¡i, các hÆ°Æ¡ng thân Ä‘á»u muốn tá»›i tìm ngÆ°Æ¡i, tâm tÃnh đại thúc thiện lÆ°Æ¡ng, đáp ứng dẫn các hÆ°Æ¡ng thân cùng Ä‘i, ngÆ°á»i toà n bá»™ thôn chúng ta cùng lên Ä‘Æ°á»ng, kết quả đụng phải những loạn dân tạo phản kia, ngÆ°á»i toà n bá»™ thôn……má»i ngÆ°á»i toà n bá»™ thôn Ä‘á»u bị giết!"
Nói xong, hắn lại bắt đầu gà o khóc lần nữa.
Hà n Kỳ Ä‘i lên, nói: "Ta là tìm ra hắn trong đống ngÆ°á»i chết, hắn bị đánh má»™t gáºy, không chết."
Trần Nguyên bá»—ng nhiên cảm giác đầu có chút nặng ná», thân thể không tá»± giác mà lay Ä‘á»™ng và i cái.
Hô Diên Bình tranh thủ thá»i gian đỡ lấy hắn: "Chưởng quầy, chưởng quầy, ngÆ°Æ¡i phải chống đỡ được, chúng ta từ Ä‘á»u trốn Lý Nguyên Hạo trong tay vỠđến đây rồi, hiện tại ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không thể vứt các huynh đệ xuống!"
Trần Nguyên đứng vững, láºp tức lại nhìn Hà n Kỳ lần nữa, há»i: "Phát hiện thi thể ngÆ°á»i nhà của ta không?"
Hà n Kỳ lắc đầu, nói: "Má»™t đống ngÆ°á»i chết quá nhiá»u, ta tìm ba ngà y cÅ©ng không tìm được, chưởng quầy, ta đã tháºt sá»± táºn lá»±c, xin ngà i bá»›t Ä‘au buồn."
"Tìm, tiếp tục phái ngÆ°á»i Ä‘i tìm, ta nói cho các ngÆ°Æ¡i biết, bá»n hắn còn sống, hiện tại bá»n hắn khẳng định còn sống, nếu nhÆ° ta không tìm thấy bá»n hắn, cha mẹ ta sẽ bị chết đói!" Trần Nguyên cÆ¡ hồ đã không thể kiểm soát.
Lúc nà y, tất cả má»i ngÆ°á»i cho rằng toà n bá»™ ngÆ°á»i nhà Trần Thế Mỹ Ä‘á»u chết hết, nhÆ°ng Trần Nguyên lại biết, Tần HÆ°Æ¡ng Liên nhất định còn sống, không lâu sau, nà ng nhất định sẽ mang theo hai đứa trẻ đến Biện Kinh.
Bá»n ngÆ°á»i Sà i DÆ°Æ¡ng cùng Trần Thế Trung lại nhìn biểu hiện Trần Nguyên theo kiểu má»™t ngÆ°á»i bá»—ng nhiên đánh mất thân nhân, không thể tiếp nháºn hiện thá»±c.
Thoáng nghÄ© má»™t tý là có thể biết, nạn châu chấu lần nà y, gia tăng thảm hoạ chiến tranh, có bao nhiêu thanh niên cÆ°á»ng tráng Ä‘á»u không thể trụ nổi, hai đứa trẻ, má»™t nữ nhân, hai lão nhẫn, bá»n hắn dá»±a và o cái gì sống sót?
Trần Thế Trung gấp gáp nói: "Äại ca, ta đã phái ngÆ°á»i Ä‘i tìm rồi, ngÆ°Æ¡i yên tâm Ä‘i, chỉ cần còn có má»™t tia hi vá»ng, chúng ta cÅ©ng sẽ không buông tha."
Trần Nguyên gáºt gáºt đầu, lúc nà y má»›i nâng Trần Thăng còn Ä‘ang khóc dáºy, nói: "Huynh đệ, đứng dáºy thôi, chúng ta Ä‘i và o trong nói chuyện."
Mặc dù nói là đi và o nói chuyện, nhÆ°ng sau khi và o nhà , Trần Nguyên cÅ©ng không nói gì, má»™t Ä‘Æ°á»ng Ä‘i và o gian phòng của mình.
Thẳng đến sáng ngà y hôm sau, Ä‘ang lúc má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u vì lo lắng hắn, hắn lại sá»›m Ä‘i ra.
"Trần Thế Trung, A Má»™c Äại, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u Ä‘i ra đây má»™t tý, ta có chuyện thÆ°Æ¡ng lượng cùng vá»›i má»i ngÆ°á»i."
Trần Nguyên đứng ở trong hà nh lang gian cao giá»ng hô, trong âm thanh của hắn mÆ°á»i phần mạnh mẽ, Hà n Kỳ nghe xong, vá»™i lăn lông lốc bò lên, lấy tay kéo Trần Thế Trung bên cạnh má»™t chút, nói: "Nhị chưởng quỹ, sáng sá»›m đã bắt đầu hô chúng ta đứng dáºy, có phải là ngà y hôm qua chưởng quầy bị kÃch thÃch? Äêm qua Lăng Hoa cô nÆ°Æ¡ng trông thấy, cÅ©ng không Ä‘i và o trong phòng hắn, có thể xảy ra chuyện gì hay không?"
Trần Thế Trung thở dà i, nói: "Xảy ra chuyện gì, ta không biết, chỉ là hiện tại, ta nói cho ngươi biết, hắn nói xuống dưới, chúng ta không được nói ngược lại, rõ chưa?"
Hà n Kỳ đánh miệng mình má»™t cái, nói: "Cái nà y ta còn nhá» ngÆ°Æ¡i dạy? Ta là ngÆ°á»i từng trải mà !"
Má»i ngÆ°á»i rất nhanh Ä‘i và o trong gian hà nh lang, tìm cái bà n ngồi xuống, Trần Nguyên đã chỠở nÆ¡i đó rồi, trÆ°á»›c mặt hắn bà y biện má»™t đống công văn, cái nà y lại khiến cho tất cả má»i ngÆ°á»i không rõ, rốt cuá»™c hắn muốn là m cái gì.
Thá»i Ä‘iểm tất cả má»i ngÆ°á»i đến đông đủ, Trần Nguyên cÆ°á»i má»™t chút, nụ cÆ°á»i có chút miá»…n cưỡng, hắn cho là mình chỉ quan tâm vá» Tần HÆ°Æ¡ng Liên, đối vá»›i phụ thân cùng đứa trẻ của Trần Thế Mỹ, nên không có cảm tình gì má»›i đúng.
NhÆ°ng hiện tại, hắn tháºt sá»± có chút Ãt khó chịu nói không ra lá»i, cái nà y lại khiến cho nụ cÆ°á»i của hắn nhìn vá» phÃa trên có chút gượng ép.
Chỉ là , cái gì nên đến cÅ©ng đã đến, táºn lá»±c trốn tránh là má»™t loại hà nh vi rất ngu xuẩn, hắn đã nghÄ© rất rõ rà ng, chÃnh mình phải dùng má»™t chút thá»i gian có hạn nà y, là m thà nh má»™t chuyện chÃnh mình muốn là m.
Tà i sản của conem_bendoianh
Last edited by conem_bendoianh; 27-12-2012 at 08:04 AM .
Äã có 15 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
BM.KimDung ,
buvippro ,
c0f7e3 ,
dietthankiem ,
dungcoixuong ,
gamotmat ,
heliot ,
hoangjoe ,
hoanglan87 ,
jokerno13 ,
khanhtl ,
LuuVanPhong ,
quachtrinh ,
read ,
vinhphuc8703
27-12-2012, 08:04 AM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
Chương 317: Biên lai
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Trần Nguyên nhìn A Má»™c Äại, nói: "A Má»™c Äại, quán rượu cùng quán đồ nÆ°á»›ng ở bên trong thà nh, ta bán cho ngÆ°Æ¡i, giống nhÆ° Thế Trung, bốn thà nh cổ phần, ngÆ°Æ¡i chi ra bao nhiêu tiá»n để mua?"
A Má»™c Äại suy nghÄ© má»™t chút, duá»—i một ngón tay caÌi ra, nói: "Má»™t ngà n quan?"
Trần Nguyên biết rõ, sinh ý ở bên trong thà nh xa xa không kiếm tiá»n nhiá»u bằng sÆ¡n trang, má»™t ngà n quan nà y, hiển nhiên là giá tiá»n A Má»™c Äại chiếu cố tâm tình của mình má»›i nói ra, láºp tức lắc đầu, nói: "Không cần nhiá»u nhÆ° váºy, 500 quan là được rồi, hÆ¡n nữa, 500 quan nà y, ngÆ°Æ¡i không cần Ä‘Æ°a cho ta, trá»±c tiếp Ä‘Æ°a cho DÆ°Æ¡ng đại thúc."
Hắn lại nhìn DÆ°Æ¡ng chưởng quỹ, nói: "Äại thúc, ta dùng 500 quan mua sáu thà nh cổ phần khách Ä‘iếm của ngÆ°Æ¡i, đã đủ chÆ°a?"
Cả cái khách Ä‘iếm căn bản không đáng 500 quan, mÆ°á»i thà nh cổ phần, tÃnh toán cùng má»™t chá»— cÅ©ng không đáng 500 quan, nhÆ°ng DÆ°Æ¡ng chưởng quỹ nghe xong, không có má»™t chút dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nà o, nói: "Cho giá tiá»n cao nhÆ° vậy là m cái gì? Ta muốn biết, sá»± tình Lăng Hoa, ngÆ°Æ¡i định là m nhÆ° thế nà o?"
Ngữ khà của hắn rất bất thiện, từ đêm qua đến hiện tại, hắn vẫn muốn há»i vấn Ä‘á» nà y, trÆ°á»›c kia, thá»i Ä‘iểm biết rõ Trần Nguyên có Tần HÆ°Æ¡ng Liên, hắn có thể không há»i, nhÆ°ng hiện tại phải há»i, bởi vì Tần HÆ°Æ¡ng Liên không phải là Công Chúa, chỉ cần Lăng Hoa nguyện ý Ä‘i theo Trần Nguyên, Tần HÆ°Æ¡ng Liên không ngăn cản được.
Triệu à không giống, nếu nhÆ° ngà y sau, Triệu à nói má»™t tiếng, không cho phép Lăng Hoa và o cá»a, nhÆ° váºy Lăng Hoa tháºt sá»± là muốn khóc cÅ©ng không tìm thấy chá»— để khóc.
Lăng Hoa ở phÃa sau dáºm chân má»™t cái, nói: "Cha, ngÆ°Æ¡i bây giá» nói những nà y là m gì, không phải lại khiến cho Thế Mỹ khó xá» hay sao?"
DÆ°Æ¡ng chưởng quỹ quay đầu lại nói má»™t câu: "Äứng sang má»™t bên!" Con mắt có lẽ là vẫn nhìn thẳng và o mặt Trần Nguyên, không khà trên mặt bà n nhất thá»i rÆ¡i và o xấu hổ.
Trần Nguyên nói vá»›i DÆ°Æ¡ng chưởng quỹ: "Äại thúc yên tâm, sá»± tình ta cùng Lăng Hoa là cái Ä‘inh trên miếng sắt, ta thá» vá»›i trá»i, Lăng Hoa cả Ä‘á»i nà y là ngÆ°á»i Trần gia ta, nếu nhÆ° ta không Ä‘Æ°a nà ng và o cá»a mà nói, sẽ tuyệt tá» tuyệt tôn!"
Cái lá»i thá» nà y đủ Ä‘á»™c, DÆ°Æ¡ng chưởng quỹ không tiếp tục bức há»i vấn Ä‘á» nà y, thở dà i má»™t tiếng, nói: "Ai, được rồi."
Trần Nguyên cũng không biết hắn nói được rồi là được rồi vỠsự tình Lăng Hoa, hay là sự tình mình mua sáu thà nh cổ phần khách điếm của hắn.
Äể sau nà y hãy nói, chỉ cần hắn nháºn tiá»n của A Má»™c Äại, má»i chuyện Ä‘á»u dá»… nói.
Bá»n ngÆ°á»i Hô Diên Bình và Thiết An Ha Mã Thai, Trần Nguyên muốn mang theo bên ngÆ°á»i, những huynh đệ nà y, lần nà y cá»±c kỳ xứng đáng vá»›i chức bảo tiêu, tuy hiện tại nhân số Ãt Ä‘i rất nhiá»u, nhÆ°ng những ngÆ°á»i còn lại Ä‘á»u là tinh hoa, cái nà y không khác gì tuyển chó ngao Tây Tạng, hiện tại, hai mÆ°Æ¡i bốn ngÆ°á»i nà y, Ä‘á»u là ngao.
Còn lại phải an bà i, đúng là Hà n Kỳ, Hà n Kỳ đi theo mình từ khi mình vừa mới đến thế giới nà y, sắp qua hai năm rồi, không có công lao cũng cũng có khổ lao.
Trần Nguyên định kiếm một đoà n xe, sau khi là m được sinh ý đi hà ng, thì giao cho Hà n Kỳ là m.
Äây là ngà nh sản xuất Ä‘em đến rất nhiá»u nghá» nghiệp để mình có thể là m, cho nên, hắn không có khả năng bán cho Hà n Kỳ bốn thà nh cổ phần nà o, Hà n Kỳ chÃnh là má»™t ngÆ°á»i là m công, Trần Nguyên nói nhÆ° thế nà o, hắn là m nhÆ° thế đó, chỉ là , thù lao khẳng định phải cao má»™t chút.
Cái nà y là dây xÃch để Trần Nguyên thà nh láºp một caÌi sản nghiệp, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên, trong đó còn thiếu rất nhiá»u khâu, không phải Trần Nguyên không biết, chỉ là , bây giá» còn không phải thá»i Ä‘iểm bổ sung.
Nhân Tông ra lệnh bắt mình ngừng sinh ý, coi nhÆ° mình bằng mặt không bằng lòng, cÅ©ng cÅ©ng nên thoáng "bán má»™t tý tà i sản Ä‘i" mÆ¡Ìi được.
Huống chi, chÃnh mình bây giá» còn cần các thÆ°Æ¡ng nhân khác trợ giúp, không thể thoáng cái sẽ đã là m sinh ý đến tình trạng không ngÆ°á»i nà o địch nổi, nhÆ° váºy chỉ là tá»± chịu diệt vong.
Hắn chuẩn bị Ä‘i tìm những thÆ°Æ¡ng nhân khác, tìm những thÆ°Æ¡ng nhân có tiếng tại Biện Kinh tháºm chà cả Äại Tống kia, lúc nà y đây xà o xáo giá lông dê, cần những ngÆ°á»i nà y trợ giúp, ngà y sau, chÃnh mình phát triển, cÅ©ng muốn những ngÆ°á»i nà y ủng há»™, lá»±c lượng má»™t ngÆ°á»i là rất có hạn, thà nh láºp một mạng lÆ°á»›i quan hệ tốt đẹp là việc phải là m.
TrÆ°á»›c kia, mặc dù nói Tân Nguyệt sÆ¡n trang rất phong cách, nhÆ°ng Trần Nguyên Ä‘i tìm bá»n há» mà nói, bá»n hắn căn bản không biêÌt phản ứng Trần Nguyên.
NhÆ°ng hiện tại không giống vá»›i lúc trÆ°á»›c, hiện tại Trần Nguyên là đương triá»u "chuẩn Phò mã", cái mặt mÅ©i nà y, vẫn phải cho chứ?
Lão bản Mã SÆ°á»›ng của phÆ°á»ng rượu lá»›n nhất Biện Kinh, tại thá»i Ä‘iểm buổi tối vừa má»›i Ä‘Ã m phán tốt má»™t số mua bán cùng Äảng Hạng ngÆ°á»i.
Gần đây biên quan Äảng Hạng căng thẳng, các loại váºt tÆ° bắt đầu váºn chuyển Ä‘á»u tÆ°Æ¡ng đối khó khăn, nhÆ°ng đối vá»›i những ngÆ°á»i là m ăn nà y mà nói, cÅ©ng là thá»i cÆ¡ tốt để bá»n hắn thừa cÆ¡ nâng lên giá tiá»n lên cao hÆ¡n nhiá»u.
Mã SÆ°á»›ng có ngÆ°á»i quen tại Thà nh Thị Giao Dịch tÆ°, hÆ¡n nữa, trÆ°á»›c kia hắn có quan hệ không tệ cùng VÆ°Æ¡ng Vi Linh, cho nên, Ä‘Æ°á»ng giao dịch vá»›i hắn mà nói, chỉ là vấn Ä‘á» tiá»n.
Hắn mất ba nghìn quan, đả thông tất cả các đốt ngón tay, váºn ba trăm xe rượu tốt và o Äảng Hạng, giá tiá»n ngÆ°á»i Äảng Hạng chi ra gấp hai bình thÆ°á»ng, má»™t chuyến mua bán nà y. hắn buôn bán lá»i hÆ¡n tám nghìn quan. cho nên tâm tình râÌt tôÌt.
Äịa phÆ°Æ¡ng duy nhất có chuÌt không thÆ° thái, chÃnh là phà chuyên chở của đại lý xe quá mắc, nói cách khác, má»™t chuyến nà y, hắn lá»i hÆ¡n vạn quan.
Không có biện pháp, hiện tại, đại lý xe dám chạy đến Äảng Hạng, chỉ còn LÆ°u mặt rá»—, những đại lý xe khác đã tạm thá»i phong bế con Ä‘Æ°á»ng Äảng Hạng nà y, LÆ°u mặt rá»— là ngÆ°á»i của Bà ng Thái sÆ°, cho nên, cả Äại Tống, chỉ có hắn dám chạy.
Lần nà y bị LÆ°u mặt rá»— là m thịt hÆ¡n năm ngà n quan, da thịt tháºt sá»± có chút Ä‘au, chỉ là , tổng thể cÅ©ng không tệ lắm, mạnh hÆ¡n nhiá»u so bình thÆ°á»ng.
Thá»i Ä‘iểm vừa má»›i Ä‘i tá»›i cá»a nhà , tiên sinh phòng thu chi ở cá»a ra và o đã hô Mã SÆ°á»›ng: "Lão gia, Tân Nguyệt sÆ¡n trang Ä‘Æ°a tá»›i cho ngà i má»™t phần thiếp má»i, má»i ngà i trÆ°a mai Ä‘i đến chá»— bá»n hắn đó ăn cÆ¡m."
Mã SÆ°á»›ng sá»ng sốt má»™t chút, há»i: "Tân Nguyệt sÆ¡n trang? Có phải là háºu sinh gá»i Trần Thế Mỹ kia phải không? Äược hoà ng thượng thả ra rồi sao?"
Phòng thu chi gáºt đầu, nói: "Äúng váºy, nghe nói hoà ng thượng bảo hắn ngừng mua bán, chuyên tâm Ä‘i thi công danh, không biết lúc nà y hắn má»i lão gia là m cái gì?"
Mã SÆ°á»›ng suy tÆ° má»™t chút, cÆ°á»i nói: "Ta phá»ng chừng, hắn là muốn bán sÆ¡n trang cho ta."
Phòng thu chi suy nghÄ© má»™t chút, nói: "Lão gia, thứ cho ta lắm miệng, sÆ¡n trang nà y, chúng ta không phải là không thể mua được, chỉ là , giá tiá»n nhất định phải đè thấp má»™t chút má»›i được, nếu hắn có thể đáp ứng để cho chúng ta trả từng nhóm tiá»n nhá» là không còn gì tốt hÆ¡n."
Mã SÆ°á»›ng khoát tay chặn lại, nói: "Ai, ngÆ°Æ¡i biết cái gì, Trần Thế Mỹ là dạng ngÆ°á»i gì? Chút mua bán của hắn, lão gia ta còn không để ở trong mắt, chỉ là , ngÆ°á»i ta láºp tức là m Phò mã rồi, đây chÃnh là cái cà nh cây cao, trèo lên đó, không chừng má»™t luÌc naÌ€o đó là có thể xá» dụng, nhÆ° váºy Ä‘i, ngà y mai ta Ä‘i dá»± tiệc, ngÆ°Æ¡i chuẩn bị sáu vạn quan tiá»n mặt ở trong nhà cho ta."
Phòng thu chi hÃt sâu má»™t hÆ¡i, nói: "Sáu vạn quan? Lão gia, cái nà y giống nhÆ° có chút nhiá»u lắm à ? Cho dù ta Ä‘i mua sÆ¡n trang, nếu nhÆ° dá»±a theo giá thị trÆ°á»ng để tÃnh toán mà nói, nhiá»u lắm là hÆ¡n bốn vạn quan, cho dù lão gia xem mặt mÅ©i Phò mã ở đằng kia, không để cho hắn thâm hụt tiá»n, cho năm vạn quan, cÅ©ng nhÆ° váºy đủ rồi."
Mã SÆ°á»›ng nói: "Ta biết rõ, ngÆ°Æ¡i chuẩn bị cho ta sáu vạn trÆ°á»›c, vá» phần có cần nhiá»u nhÆ° váºy hay không, chá» ngà y mai ta uống rượu xong rồi hãy tÃnh."
Giữa trÆ°a ngà y hôm sau, thá»i Ä‘iểm Mã SÆ°á»›ng Ä‘i và o cá»a ra và o Tân Nguyệt sÆ¡n trang, sá»›m có rất nhiá»u chiếc xe ngá»±a đứng tại chá»— đó, từ bá» ngoà i có thể nhìn ra, những xe ngá»±a nà y, Ä‘á»u thuá»™c vá» cấp báºc "bảo mã [BMW]".
Trần Thế Trung từ rất xa đã chạy tá»›i, dìu lấy cánh tay Mã SÆ°á»›ng xuống xe ngá»±a, nói: "Tiểu nhân Trần Thế Trung, ra mắt Mã chưởng quỹ, má»i chưởng quầy và o bên trong."
Trên mặt Mã SÆ°á»›ng treo dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i ngÆ°á»i là m ăn thÆ°á»ng có, nói: "Trần Thế Trung? Ta nghe nói qua tên của ngÆ°Æ¡i, Ä‘oạn thá»i gian nà y, Tân Nguyệt sÆ¡n trang các ngÆ°Æ¡i rất vẻ vang đó, để cho chúng ta, những lão nhân nà y nhìn mà ngưỡng má»™, tháºt sá»± là háºu sinh khả uý!"
Trần Thế Trung nói: "Toà n bá»™ Ä‘á»u là nhá» các vị tiá»n bối lÆ°u phần cÆ¡m ăn, tiểu nhân vẫn muốn hÆ°á»›ng Mã chưởng quỹ há»c táºp thoáng má»™t tý, đặc biệt là năm đó, Mã chưởng quỹ bằng và o hai vạc rượu láºp nghiệp, láºp nên cục diện ngà y hôm nay, lại để cho tiểu nhân tháºt là bá»™i phục không thôi!"
Mã SÆ°á»›ng cÆ°á»i ha ha má»™t tiếng, nói: "Bổn sá»± chưởng quầy các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không nhá», ta nghe nói, hắn giống nhÆ° cÅ©ng là dá»±a và o hai vạc rượu để Ä‘i lên?"
Trần Thế Trung vẫn không nói gì, chỉ thấy Trần Nguyên bÆ°á»›c nhanh ra đón, nói: "Äó là má»™t Ãt mua bán đầu cÆ¡ trục lợi thôi, đâu thể so sánh vá»›i Mã chưởng quỹ?"
Mã SÆ°á»›ng trông thấy Trần Nguyên, liá»n chắp tay chà o há»i: "Ai ui, Trần chưởng quỹ tốt!"
Trần Nguyên Ä‘i và i bÆ°á»›c tháºt nhanh, nâng hai cánh tay của hắn dáºy, nói: "Tiá»n bối vạn lần đừng khách khà nhÆ° váºy, lá»… lá»›n nhÆ° thế, hạng ngÆ°á»i háºu sinh chúng ta không đảm Ä‘Æ°Æ¡ng nổi."
Hắn nói tiếp: "Những ngà y nà y, tại hạ ở Biện Kinh, vốn sá»›m muốn Ä‘i bái phá»ng Mã chưởng quỹ má»™t tý, nhÆ°ng tháºt sá»± quá báºn rá»™n, có chá»— thất lá»…, mong rằng tiá»n bối đừng nên trách!"
Hai ngÆ°á»i Trần Nguyên cùng Trần Thế Trung mở miệng một tiêÌng tiá»n bối, đóng miệng má»™t tiếng tiá»n bối, mặc dù biết đây chỉ là từ khen tặng trên tráºn sinh ý, nhÆ°ng đây là Phò mã tÆ°Æ¡ng lai của Äại Tống.
Tuy là m Phò mã, chỉ có thể đảm nhiệm má»™t Ãt chức quan nhà n tản, nhÆ°ng khách khà đối vá»›i chÃnh mình nhÆ° thế, cÅ©ng quả thá»±c khiến cho Mã SÆ°á»›ng cảm thấy trong lòng tháºp phần thoải mái.
Theo Trần Nguyên Ä‘i và o trong đại sảnh đằng sau sÆ¡n trang, Mã SÆ°á»›ng không khá»i sá»ng sốt má»™t chút, phản ứng đầu tiên của hắn chÃnh là , Phò mã gia tÆ°Æ¡ng lai nà y tuyệt đối không phải muốn Ä‘em sÆ¡n trang bán cho mình.
TrÆ°Æ¡ng chưởng quỹ đứng đầu quán vải bố Biện Kinh, Tiết chưởng quỹ có được nhiá»u nhà bán muối nhất, Ngô chưởng quỹ tạo thuyá»n, DÆ°Æ¡ng chưởng quỹ tạo giấy, còn có Lý chưởng quỹ chuyên khai mở quặng sắt, VÆ°Æ¡ng Võ bán muối, đại lý xe LÆ°u mặt rá»—, cÆ¡ hồ ngÆ°á»i là m tốt nhất trong tất cả ngà nh sản xuất Biện Kinh Ä‘á»u đến đây.
Mã SÆ°á»›ng má»™t mặt hà n huyên cùng má»i ngÆ°á»i, má»™t mặt lại bồn chồn, hắn không rõ, Trần Thế Mỹ rốt cuá»™c muốn là m gì.
Không chỉ nói Mã SÆ°á»›ng, những ngÆ°á»i khác cÅ©ng không biết Trần Nguyên gá»i bá»n há» tá»›i là là m cái gì.
Kể cả bản thân Trần Nguyên cÅ©ng không ý thức được, tại má»™t năm sau, Tân Nguyệt sÆ¡n trang lại trở thà nh nÆ¡i những ngÆ°á»i nà y thÆ°á»ng xuyên tụ há»™i nÆ¡i, mà ná»™i dung há»™i nghị của bá»n hắn sẽ trở thà nh chủ Ä‘á» ngoại giá»›i quan tâm nhất.
Kể cả Nhân Tông, má»—i má»™t lần Ä‘á»u muốn phái ngÆ°á»i đến dá»± thÃnh, để xác định xem, những ngÆ°á»i má»™t năm sau sẽ trở thà nh "đại ngoạn gia" nà y, lại muốn tiến hà nh trò chÆ¡i gì, có thể có ảnh hưởng gì đối vá»›i chÃnh mình hay không.
Trần Nguyên ngay từ đầu cÅ©ng không nói chuyện gì, chỉ khách khà hÆ°á»›ng má»i ngÆ°á»i má»i rượu, thẳng đến khi rượu qua ba tuần, LÆ°u mặt rá»— rốt cục cÅ©ng thiếu kiên nhẫn.
Hắn là ngÆ°á»i thay Lão Bà ng là m việc, cho nên từng có và i lần duyên pháºn cùng Trần Nguyên, vì váºy mà dẫn đầu há»i trÆ°á»›c: "Trần chưởng quỹ, hôm nay ngÆ°Æ¡i bảo chúng ta đến, không riêng gì việc ăn tiệc uống rượu Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy chứ?".
Hắn vừa má»›i mở miệng, ánh mắt má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nhìn sang.
Trần Nguyên mỉm cÆ°á»i, từ trên chá»— ngồi đứng lên, hÆ°á»›ng bốn phÃa ôm quyá»n, nói: "ChÆ° vị, khả năng má»i ngÆ°á»i cÅ©ng Ä‘á»u biết, hoà ng thượng để cho ta an tâm Ä‘á»c sách, kiểm tra má»™t công danh, hôm nay, má»i chÆ° vị đến, đầu tiên chÃnh là vì, thá»i gian dà i nhÆ° váºy má»™t má»±c không Ä‘i bái phá»ng chÆ° vị tiá»n bối, là lá»—i của tại hạ, ở chá»— nà y, xin nháºn cái không phải cùng chÆ° vị."
Không ai nói tiếp, trong lúc nà y, ngÆ°á»i ngồi Ä‘á»u là ngÆ°á»i tinh, bá»n há» cÅ©ng Ä‘á»u biết, lý do nà y thuần túy chÃnh là chuyện phiếm, bá»n hắn muốn nghe, chÃnh là câu nói kế tiếp.
Chỉ nghe Trần Nguyên tiếp tục nói: "Còn có má»™t việc, chÃnh là , tại hạ tháºt sá»± không cam lòng cứ nhÆ° váºy mà không được buôn bán, tuy những ngÆ°á»i Ä‘á»c sách kia xem thÆ°á»ng ngÆ°á»i buôn bán chúng ta, nhÆ°ng nói lý ra, có bao nhiêu cảnh tượng oai phong, chỉ có chúng ta tá»± mình biết."
Lá»i nà y nói ra, tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u đồng cảm, buôn bán là vất vả má»™t Ãt, nhÆ°ng thoải mái hÆ¡n so vá»›i là m ruá»™ng, tá»± do hÆ¡n so vá»›i chÃªÌ taÌc, so vá»›i là m quan thì Ãt nguy hiểm hÆ¡n nhiá»u, hÆ¡n nữa, chỉ cần là m tốt mua bán, nhà mình cÅ©ng có thể tam cung lục viện.
Mượn Ngô chưởng quỹ tạo thuyá»n mà nói, hắn mua một caÌi đảo nhá» tại bên cạnh Äông Doanh, tại Äại Tống, hắn là cháu trai, đến đảo đó, hắn chÃnh là hoà ng thượng, mÆ°á»i mỹ nữ Äông Doanh cùng Triá»u Tiên chá» hắn sủng hạnh.
Thứ hoà ng thượng có, váºy thì ở bên trên đảo Ä‘á»u có, chá»— hoà ng cung không có, chá»— của hắn cÅ©ng có, hắn còn không cần lo lắng cho cái gá»i là "xã tắc" của chÃnh mình, ngÆ°Æ¡i nói là m quan có thể vượt qua cuá»™c sống nhÆ° váºy sao?
NhÆ°ng Tiết chưởng quỹ lại là ngÆ°á»i cá»±c kỳ ổn trá»ng, thoáng nhìn Trần Nguyên má»™t tý, rất ý vị thâm trÆ°á»ng nói: "Thế Mỹ, ta già hÆ¡n mấy tuổi so vá»›i ngÆ°Æ¡i, cáºy già lên mặt mà nói má»™t câu, nếu nhÆ° hoà ng thượng không muốn để cho ngÆ°Æ¡i buôn bán, có lẽ là ngÆ°Æ¡i không cần phải là m thì tốt hÆ¡n."
Trần Nguyên gáºt đầu: "Äa tạ Tiết chưởng quỹ chỉ giáo, ta cÅ©ng nghÄ© nhÆ° váºy, cho nên, ta đã giao sinh ý hai nÆ¡i sÆ¡n trang cùng ở bên trong thà nh cho thủ haÌ£ huynh đệ là m, ngà y sau còn hi vá»ng các vị tiá»n bối chiếu ứng nhiá»u hÆ¡n mÆ¡Ìi được.
Chỉ là , lần nà y ta tìm các vị tiá»n bối đến, là ta cảm thấy có má»™t chuyện mua bán không tÃnh là mua bán có thể là m, muốn thÆ°Æ¡ng lượng má»™t chút cùng chÆ° vị tiá»n bối."
Má»i ngÆ°á»i nhìn lẫn nhau, không phải là không có ngÆ°á»i là m quan đến tìm bá»n hắn là m việc mua bán, những mua bán kia có rất Ãt tiá»n để kiếm, đại Ä‘a số Ä‘á»u là sinh ý bồi thÆ°á»ng tiá»n, hÆ¡n nữa, Ä‘á»u bồi thÆ°á»ng đến trong túi áo những ngÆ°á»i là m quan kia.
Hiện tại, Phò mã gia tÆ°Æ¡ng lai nÆ¡i nà y cÅ©ng tìm tá»›i cá»a, hắn muốn gõ má»™t số tiá»n sao? Cái nà y không khá»i có chút nhanh quá chứ? Hắn còn chÆ°a lên là m Phò mã nữa.
Huống hồ, coi nhÆ° là muốn gõ má»™t số tiá»n, cÅ©ng không có chuyện thoáng má»™t tý đã gá»i nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° váºy cùng Ä‘i, ngồi ở đây, trong cái phòng nà y, Ä‘á»u là đại nhân váºt trong giá»›i kinh doanh Biện Kinh, quan viên tầm thÆ°á»ng không gõ nổi.
Trần Nguyên Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết rõ trong lòng những ngÆ°á»i nà y Ä‘ang nghÄ© cái gì, láºp tức tiếp tục nói: "Các vị tiá»n bối không nên hiểu lầm, vãn bối chỉ muốn là m má»™t chuyện kiếm tiá»n mua bán, nhÆ°ng căn cÆ¡ vãn bối nông cạn, tháºt sá»± là không là m nổi, lúc nà y má»›i hy vá»ng có thể được các vị tiá»n bối trợ giúp. Các vị yên tâm, đầu tiên, ta nói trÆ°á»›c, phà m là các ngÆ°Æ¡i đặt tiá»n ở chá»— nà y của ta, ta sẽ Ä‘Æ°a biên lai cho các ngÆ°Æ¡i."
Khi hắn nói viết biên lai, những ngÆ°á»i nà y liá»n yên tâm, nguyên nhân rất Ä‘Æ¡n giản, nếu nhÆ° là có chủ tâm gõ má»™t số tiá»n mà nói, sẽ tuyệt đối không viết biên lai, Trần Nguyên đã viết biên lai, liá»n tháºt sá»± tà i chÃnh không đủ, Ä‘iểm nà y, má»i ngÆ°á»i hoà n toà n có thể tin tưởng.
Không phải tin tưởng Trần Thế Mỹ nà y, mà là tin tưởng thân pháºn chuẩn Phò mã gia của hắn.
TrÆ°Æ¡ng chưởng quỹ hà ng vải thẳng đến hiện tại má»›i mở miệng, nói: "Trần chưởng quỹ, chúng ta tin tưởng là ngÆ°Æ¡i thiếu tiá»n rồi, nhÆ° váºy Ä‘i, ngÆ°Æ¡i mở miệng nói Ä‘i, muốn bao nhiêu má»›i có thể Ä‘em là m cái thứ ngÆ°Æ¡i gá»i là mua bán mà không tÃnh mua bán đây?"
Những ngÆ°á»i khác cÅ©ng Ä‘á»u à o à o nguyện ý cho vay tiá»n, hiện tại bá»n hắn không sợ Trần Nguyên không trả, Trần Nguyên còn không trả nổi, không phải còn có hắn cha vợ sao.
NgÆ°á»i ta láºp tức chÃnh là ngÆ°á»i của hoà ng gia rồi, hoà ng gia không biêÌt thiếu nợ không trả, Nhân Tông đâu thể bá» cái thể diện nà y Ä‘i được.
Trần Nguyên cÆ°á»i nói: "Ta nghÄ© chÆ° vị là hiểu lầm rồi, ý của ta là má»i chÆ° vị giúp ta, cùng má»™t chá»— là m, kiếm tiá»n, chúng ta dá»±a theo bá» vốn hÆ¡n thiếu chia Ä‘á»u, ta rút ná»a thà nh cổ phần, nếu nhÆ° không kiếm được mà nói, ta phụ trách tiá»n vốn, trả lại cho chÆ° vị, chỉ là , không có tiá»n lãi."
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
27-12-2012, 08:06 AM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
Chương 318: Phò mã
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Ná»a thà nh cổ phần, chÃnh là 5%, cái nà y không là vấn Ä‘á», dù cho Trần nguyên tháºt sá»± là muốn mượn tiá»n, những ngÆ°á»i nà y cÅ©ng tuyệt đối nguyện ý cho mượn, hiện tại bá»n hắn chỉ muốn biết rõ, Trần Nguyên muốn là m mua bán gì, muốn mượn bao nhiêu tiá»n.
Mã SÆ°á»›ng nhẹ nhà ng ho khan má»™t tiếng, hấp dẫn ánh mắt của má»i ngÆ°á»i đến trên ngÆ°á»i hắn, nói: "Trần chưởng quỹ, ngÆ°Æ¡i có thể nói cho chúng ta biết má»i ngÆ°á»i, ngÆ°Æ¡i muốn là m mua bán gì hay không?"
Trần Nguyên gáºt đầu, nói: "ÄÆ°Æ¡ng nhiên có thể, chỉ là , xin Mã chưởng quỹ thoáng chú ý dùng từ má»™t tý, ta không cho rằng đây là má»™t cuá»™c mua bán, hoà ng thượng đã muốn để cho ta an tâm Ä‘á»c sách, chuẩn bị kiểm tra công danh rồi, cho nên, trong mắt của ta, đây chỉ là má»™t trò chÆ¡i mà thôi, má»™t trò chÆ¡i có thể kiếm tiá»n."
Tất cả má»i ngÆ°á»i tại lẳng lặng chỠđợi, nói nhÆ° váºy, hiển nhiên là bịt tai mà đi trá»™m chuông, mặc kệ chÆ¡i trò gì, có thể kiếm tiá»n, chÃnh là mua bán.
Trần Nguyên nói: "Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết, năm nay lông dê Liêu quốc thu hoạch đặc biệt tốt, nhÆ°ng do tình thế ở biên quan khẩn trÆ°Æ¡ng, hà ng loạt lông dê đặt ở Liêu quốc, thÆ°Æ¡ng Liêu quốc gia Ä‘ang tìm kiếm ngÆ°á»i mua, cái nà y đã cho ta má»™t cái cÆ¡ há»™i."
TrÆ°Æ¡ng chưởng quỹ khẽ gáºt đầu, nói: "Mắt thấy sắp đến mùa thu, đúng là mùa buôn áo lông, nhu cầu Äại Tống đối vá»›i lông dê cÅ©ng bởi vì vấn Ä‘á» biên quan mà đặc biệt khẩn trÆ°Æ¡ng, Trần chưởng quỹ, đây là má»™t cuá»™c mua bán tốt, chỉ cần ngÆ°Æ¡i có thể váºn đến, có bao nhiêu, ta muốn bao nhiêu."
Trần Nguyên rá»i khá»i cái ghế, vá»— bà n tay má»™t cái, Trần Thế Trung tiến tá»›i, mang theo má»™t cái mâm lá»›n, má»i ngÆ°á»i cÅ©ng không biết đây là ý gì.
Trần Nguyên tiếp tục nói: "Trương chưởng quỹ hiểu lầm, ta nói cơ hội, không phải cơ hội bán lông dê, mà là cơ hội xà o lông dê!"
Hắn xốc vải Ä‘á» trên mâm lên, má»i ngÆ°á»i liá»n nhìn thấy ba dúm lông dê bên trong.
Trần Nguyên cầm lấy dúm thứ nhất, nói: "Äây là lông dê Liêu quốc, chÆ° vị Ä‘á»u là ngÆ°á»i trong nghá» buôn bán, ta nghÄ© má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết, hiện tại, Liêu quốc lông dê là má»™t lượng má»™t cân, nếu nhÆ° ta không ngừng thu mua, có bao nhiêu muốn bấy nhiêu, má»™t tháng sau, giá cả lông dê sẽ là giá tiá»n gì?"
TrÆ°Æ¡ng chưởng quỹ là ngÆ°á»i trong nghỠở phÆ°Æ¡ng diện nà y, nghe xong, căn bản không cần tá»± há»i, nói: "Sản lượng lông dê Liêu quốc chỉ là 30 vạn cân, nếu nhÆ° Trần chưởng quỹ không ngừng thu, nhiá»u nhất là gần hai tháng, ngÆ°á»i Liêu quốc sẽ bán cả lông dê năm trÆ°á»›c ra, trÆ°á»›c kia cÅ©ng có thá»i Ä‘iểm lông dê tăng vá»t, giá tiá»n cao nhất là má»—i cân hai quan rưỡi."
Trần Nguyên cÆ°á»i ha ha má»™t tiếng, nói: "TrÆ°Æ¡ng chưởng quỹ nghÄ© giống nhÆ° ta, má»—i cân hai quan rưỡi, cái nà y đã là giá tiá»n rất cao, nhÆ°ng nếu nhÆ° đến lúc đó, ta còn tiếp tục thu mà nói, giá cả lông dê láºp tức sẽ xuất hiện sá»± Ä‘iên cuồng."
TrÆ°Æ¡ng chưởng quỹ lúc nà y liá»n lắc đầu, nói: "Không có khả năng, lúc đó Liêu quốc đã không còn lông dê để bán!"
Trần Nguyên nhẹ nhà ng dang tay má»™t chút, nói: "TrÆ°Æ¡ng chưởng quỹ sai rồi, ngÆ°á»i Liêu quốc còn lông dê, bá»n hắn có thể mua, có thể mua lông dê từ trong tay Äảng Hạng và ngÆ°á»i Mông Cổ, bán cho chúng ta."
Nói xong, hắn cầm hai dúm lông dê khác lên, nói: "Hai dúm nà y là của Äảng Hạng và ngÆ°á»i dân tá»™c Hồi Há»™t, còn có lông dê ngÆ°á»i Mông Cổ phÆ°Æ¡ng Bắc, ta nghÄ©, cho dù Äảng Hạng không là m việc buôn bán, đợi cho đến lúc nà y, cÅ©ng sẽ thu lông dê bán cho chúng ta, bá»n hắn khẳng định cÅ©ng sẽ trữ hà ng, đợi giá tiá»n cao nhất sẽ ra tay."
TrÆ°Æ¡ng chưởng quỹ láºp tức hiểu Trần Nguyên muốn chÆ¡i cái gì, thấp mua cao bán, loại chuyện nà y, bá»n hắn cÅ©ng đã là m, thá»i Ä‘iểm thu hoạch ngà y mùa, thừa lúc giá tiá»n lÆ°Æ¡ng thá»±c thấp, thu mua rất nhiá»u, đợi cho thá»i kì giáp hạt má»›i bán Ä‘i, má»—i lần Ä‘á»u có thể lợi nhuáºn má»™t số tiá»n lá»›n.
NhÆ°ng ác ý nhÆ° Trần Nguyên, xà o giá tiá»n má»™t kiện thÆ°Æ¡ng phẩm, bá»n hắn lại chÆ°a từng thá» qua, đây không phải nói bá»n hắn không đủ thông minh, chỉ là , lá»±c lượng má»™t ngÆ°á»i hoà n toà n không là m được Ä‘iểm ấy, bá»n hắn chÆ°a từng nghÄ© tá»›i việc tìm mấy ngÆ°á»i có thá»±c lá»±c cùng Ä‘i là m chuyện nà y.
Lúc nà y, bá»n hắn cÅ©ng đã ý thức được, nếu nhÆ° thà nh công, má»™t chuyến nà y chẳng khác nà o là cắt đứt dê béo tiá»n tà i trên ngÆ°á»i Liêu quốc.
Trần Nguyên chứng kiến trong con mắt của bá»n há», lúc nà y liá»n nói: "ÄÆ°Æ¡ng nhiên, ta phải nhắc nhở chÆ° vị, chúng ta là đi cắt bá» lông dê, không phải Ä‘i giết dê, huống chi, Liêu quốc không phải má»™t con dê, bắt nó nóng nảy, không có chá»— tốt gì đối vá»›i chúng ta, cho nên, kế hoạch của ta là , đảo lá»™n má»™t cái, chúng ta sẽ thu tay, chÆ° vị tiá»n bối có hứng thú không?"
Những tiá»n bối kia Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là có hứng thú, bá»n hắn bá»—ng nhiên cảm giác bên trong miệng của mình Ä‘á»u là nÆ°á»›c miếng, nhìn nhìn lại ngÆ°á»i ngồi tại bên cạnh mình, nếu quả tháºt má»i ngÆ°á»i hợp tác để là m mua bán nhÆ° váºy, Ãt nhất có năm thà nh nắm chắc thà nh công trên tráºn sinh ý, bốn thà nh cÅ©ng có thể Ä‘i đánh bạc má»™t chút, bá»n hắn trong lúc nhất thá»i Ä‘á»u lâm và o trong hÆ°ng phấn, bắt đầu tÃnh toán tiá»n lá»i cùng nguy hiểm.
Trần Nguyên cÅ©ng không nói cái gì nữa, ngồi ở chá»— kia, cháºm rãi uống xong má»™t chén trà nóng, sau đó nói: "ChÆ° vị tiá»n bối, các ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u là ngÆ°á»i trong nghá» buôn bán, lợi Ãch cùng nguy hiểm trong nà y, má»i ngÆ°á»i nhìn thấy rất rõ rà ng, ta muốn má»i chÆ° vị giúp ta chuyện nà y, để cho ta tiếp tục chÆ¡i trò chÆ¡i, đợi cho mùa xuân sang năm, ta nhất định sẽ đúng thá»i hạn Ä‘em tiá»n vốn lẫn lá»i trả lại cho chÆ° vị."
Má»i ngÆ°á»i còn không nói chuyện, thá»i Ä‘iểm bá»n hắn còn có chút có chút do dá»±, bá»—ng nhiên nghe thấy Trần Thế Trung ở bên ngoà i hô má»™t tiếng: "Äại ca, Công Chúa đến ."
Trần Nguyên rất là tùy ý má»™t cÆ°á»i nói: "À, để cho nà ng Ä‘i và o Ä‘i."
Triệu à đến, hoà n toà n chÃnh là Trần Nguyên an bà i, Trần Nguyên biết rõ, những ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u là ngÆ°á»i tinh, không thấy con thá», tuyệt đối sẽ không vung vuốt Æ°ng, không để cho bá»n há» trông thấy Công Chúa, bá»n há» sẽ không thống khoái lấy tiá»n ra.
Có mấy lá»i, Triệu à nói má»™t lần, so vá»›i mình nói mÆ°á»i lần, còn muốn có tác dụng hÆ¡n, cái nà y là vấn Ä‘á» thân pháºn.
Thá»i Ä‘iểm Triệu à đi và o trong phòng, tại cá»a ra và o đã hô má»™t tiếng: "Thế Mỹ."
Trần Nguyên cá»a mở ra má»™t ke hở nhá», há»i: "Chuyện gì? Sao hôm nay ngÆ°á»i có thể Ä‘i ra?"
Má»i ngÆ°á»i trong phòng thấy Triệu à má»™t thân Phượng bà o, vá»™i và ng quỳ xuống dáºp đầu, hô: “Thảo dân bái kiến Công Chúa Thiên tuế!"
Triệu à căn bản không nhìn bá»n hắn, tay Ä‘Æ°a lên, nói: "Äược rồi, tất cả đứng lên Ä‘i, chá»— nà y cÅ©ng không phải hoà ng cung, đúng rồi, Thế Mỹ, hôm nay ta mượn lý do Ä‘i TÆ°á»›ng quốc Tá»± bái Pháºt má»›i ra được, phụ hoà ng nói, trÆ°á»›c khi ngÆ°Æ¡i thi Ä‘áºu công danh, không cho ta Ä‘i ra, ngÆ°Æ¡i không an lòng Ä‘á»c sách, trò chuyện vá»›i những ngÆ°á»i nà y là m cái gì?"
Trần Nguyên cÆ°á»i má»™t chút, nói: "Những ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u là má»™t Ãt tiá»n bối ta kÃnh ngưỡng, lúc nà y đây ta muốn là m má»™t việc, cần chút Ãt tiá»n, cho nên tìm những tiá»n bối nà y há»— trợ."
Ngữ khà Triệu à rất không cho là đúng, nói: "NgÆ°Æ¡i an tâm Ä‘á»c sách là được, muốn bao nhiêu tiá»n, ngÆ°Æ¡i nói ra, ta Ä‘i há»i Phụ hoà ng."
Trần Nguyên lắc đầu, nói: "Ta há lại muốn tiá»n của nữ nhân? NgÆ°Æ¡i ở trong phòng chá» ta má»™t hồi trÆ°á»›c, sau khi ta nói cùng chÆ° vị tiá»n bối xong, láºp tức cùng ngÆ°Æ¡i Ä‘i TÆ°á»›ng quốc Tá»±."
Triệu à nhẹ nhà ng nói: "Váºy thì tốt, ngÆ°Æ¡i nhanh chút Ãt má»›i được."
Xoay ngÆ°á»i lại, trên mặt Trần Nguyên phủ lên má»™t tia bất đắc dÄ©, nói: "ChÆ° vị, các ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u thấy được, đây cÅ©ng là nguyên nhân ta muốn chÆ¡i má»™t chuyến nà y, tuy láºp tức kết hôn vá»›i Công Chúa, ngÆ°á»i khác nhìn và o, lại là ăn uống không lo, là m rạng rỡ tổ tông rồi, nhÆ°ng ta không muốn tiêu tiá»n của nữ nhân. Nói nhÆ° váºy, ta hi vá»ng, thá»i Ä‘iểm ta lấy Công Chúa, nà ng nếu có đồ cÆ°á»›i mÆ°á»i vạn quan, gia sản của ta phải có hai mÆ°Æ¡i vạn, tất cả má»i ngÆ°á»i là nam nhân, chÆ° vị tiá»n bối sẽ hiểu chứ?"
Triệu à lá»™ diện, khiến má»i ngÆ°á»i triệt để tin Trần Thế Mỹ không chạy thoát cái Phò mã nà y, hÆ¡n nữa, Triệu à nguyện ý há»i Nhân Tông đòi tiá»n, bá»n hắn cÅ©ng không cần lo lắng vốn gốc của mình không còn.
Mã SÆ°á»›ng vá»— ngá»±c má»™t, nói: "Trần lão đệ yên tâm, ngà y mai ta sẽ phái ngÆ°á»i Ä‘Æ°a sáu vạn quan tá»›i trÆ°á»›c, mÆ°á»i ngà y sau, lại chuẩn bị mÆ°á»i vạn quan, lão ca ta và ngÆ°Æ¡i cùng nhau xà o lông dê!"
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu , äåâóøêè , “gia pho ma†, bach luyen thanh tien , chususudeuxu , gia khong lich su , gia ma con du 4vn , gia su tum ma ngu , giá không lịch sá» , hoang da tap 782013 , lich su quan su pho ma , nguu pho ma , nguu pho ma gia , òåíäåð , phò mã gia , pho ma gia , pho ma gia 4vn , pho ma gia full , sat than , sở hán tranh bá , so toi thuong ngu pho ma , su thuong de nhat pho ma , su thuong dich pho ma , su thuong pho ma , su thuong pho ma gia , su thuong pho ma nguu , su thuong toi ngu pho ma , su thuong toi nguu , su thuong toi nguu 4nv , su thuong toi nguu 4vn , su thuong toi nguu pho , su thuong toi nguupho ma , su thuÆ¡ng toi nguu , su toi thuong dich nguu , su toi thuong ngu pho ma , su toi thuong pho ma gia , suthuongtoinguu pho ma , suthuongtoinguuphoma , suthuongtoinguuphomagia , sử thÆ°Æ¡Ì£ng 4vn , tìm phò già , tieu su ma nguu , toi nguu , toi nguu dich pho ma , toi nguu pho ma , toi nguu pho ma 4vn , toi nguu pho ma gia , toi ngÆ°u pho ma gia , toi thuong su nguu , too nguu pho ma gia 4vn , tran the mi 4vn , trần thế mỹ 4vn , troÌi naÌ€ng laÌ£i , truyen gia khong lich su , truyen pho ma gia , truyen su thuong nguu , truyensexthoixua , [tg]â—tyÌ.sÆ°.huynh