Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #96  
Old 26-06-2008, 01:27 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 99

CỔN LONG VƯƠNG PHỦ, HÀO KIỆT BỊ VÂY




Kim Nguyên Äạo thấy cách bài trí trong nhà có Ä‘iá»u khác lạ toan khuyên can, nhÆ°ng không tiện nói ra. Lão do dá»± má»™t chút rồi cÅ©ng Ä‘i sau Thượng Quan Kỳ theo vào.
Hai cánh cửa đột nhiên khép lại đánh “Binh†một tiếng.
Thiên Mộc đai sư kiến văn rộng rãi đột nhiên dừng bước nói:
– Lùi lại! Mau!
Thượng Quan Kỳ Ä‘Æ°a mắt nhìn vào chẳng thấy gì khác lạ liá»n há»i:
– Sao vậy?
Thiên Mộc đáp:
– Trong nhà này lạ thật...
ChÆ°a dứt lá»i, Ä‘á»™t nhiên hai mÆ°Æ¡i bốn ngá»n đèn, Ä‘á»™t nhiên nhô cao lên, từ trong Ä‘Ä©a đèn bốc ra những ánh lá»­a xanh lè.
Kim Nguyên Äạo hết hoảng giục:
– Lùi ra cho mau ánh lá»­a xanh này ghê gá»›m lắm, nếu để nó chạm vào ngÆ°á»i là không có cách nào dập tắt được.
Còn Ä‘ang nói chuyện, ánh lá»­a xanh lè phá»t ra rất mạnh nhÆ° suối vá»t nÆ°á»›c ra. Chỉ trong khoảnh khắc dãy nhà chá»— nào cÅ©ng có lá»­a. Thiên Má»™c đại sÆ° Ä‘á» chân khí vào huyệt Ä‘an Ä‘iá»n, vận Ä‘á»™ng công lá»±c, vung chưởng đánh ra. Má»™t luồng kình phong mãnh liệt nổi lên vù vù thổi những ngá»n lá»­a xanh bay tứ tung biến thành má»™t làn sóng xanh lè nháy múa trên không gian trông rất khủng khiếp.
Kim Nguyên Äạo né ngÆ°á»i Ä‘i chạy đến trÆ°á»›c mặt Thượng Quan Kỳ nói:
– Xin Thượng Quan đại hiệp mở cửa cho mau.
Lão miệng nói tay vung chưởng ra không ngá»›t. Thiên Má»™c đại sÆ° cÅ©ng liên tiếp phóng chưởng, chưởng lá»±c hai ngÆ°á»i phát ra những luồng gió dày đặc nhÆ° vật hữu hình để ngăn làn sóng lá»­a xa ra ngoài sáu bảy thÆ°á»›c.
Làn sóng xanh lè lại càng bốc lên cao. Chỉ trong chớp mắt nhà thạch thất tràn ngập ánh lửa xanh lè.
Thượng Quan Kỳ khẽ thở dài má»™t tiếng, nghÄ© thầm: “Trong Ä‘Æ°á»ng hầm này không biết Cổn Long VÆ°Æ¡ng còn bố trí bao nhiêu chặng nữa, xem chừng khó lòng Ä‘i cho hết được. DÆ°á»›i Ä‘Æ°á»ng hầm lại không có ánh dÆ°Æ¡ng quang lá»t vào, chẳng hiểu bây giá» là mấy giá»? NhÆ°ng đại khái sắp đến giá» Æ°á»›c hẹn cùng Tả Hữu Nhị
Äồng và Thiết Má»™c đại sÆ°, âu là mình hãy trở ra để há»™i há»p vá»›i mấy ngÆ°á»i đó rồi sẽ tìm cách tiến vàoâ€.
Nghĩ vậy chàng lập tức huy động lưỡi kim đao chém vào cửa thạch động.
Thanh kim Ä‘ao tuyệt thế liệt vào hàng “Võ Lâm Tam Bảo†quả nhiên lợi hại phi thÆ°á»ng. Cá»­a đá tuy nặng đến mấy nghìn cân kiên cố dị thÆ°á»ng, mà lưỡi Ä‘ao vừa bổ xuống đã mở toang ra.
Thượng Quan Kỳ biết rằng nếu mình không ra trÆ°á»›c tất hai vị kia không chịu rút lui. Chàng liá»n vừa nhảy vừa cất tiếng gá»i:
– Cửa động mở rồi Xin hai vị theo tại hạ ra ngay.
Thiên Má»™c đại sÆ° cùng Kim Nguyên Äạo phóng chưởng lá»±c theo lối liên hoàn vào quãng không để ngăn ngừa ngá»n lá»­a Ä‘á»™c ác.
Ngá»n lá»­a tuy bị ngăn trở, nhÆ°ng má»—i lúc má»™t mạnh hÆ¡n ùn ùn tuôn ra nhÆ° nÆ°á»›c vỡ bá». Nếu hậu lá»±c không kế tiếp liên miên bất tuyệt là làn sóng lá»­a sẽ xô tá»›i.
Hai ngÆ°á»i tuy không nói ra miệng, nhÆ°ng trong lòng hoảng sợ vô cùng.
Vừa nghe Thượng Quan Kỳ la gá»i, Thiên Má»™c đại sÆ° cùng Kim Nguyên Äạo lập tức nhảy ra khá»i nhà đại sảnh má»™t mặt vẫn tiếp tục phóng chưởng trở lại.
Ra khá»i nhà thạch thất được mấy trượng, ngá»n lá»­a xanh lè dần dần giảm bá»›t.
Thượng Quan Kỳ ngoảnh đầu nhìn lại thì hai ngÆ°á»i đã mồ hôi Æ°á»›t đầm, phần vì phóng chưởng mệt nhá»c, phần vì gần bể lá»­a nóng ran.
Thiết Mộc đại sư nói:
– Thượng Quan thí chủ! Chúng ta không vượt qua được quãng Ä‘Æ°á»ng đầy lá»­a xanh lè này thì làm sao bây giá»?
Thượng Quan Kỳ trầm ngâm một lát rồi đáp:
– ÄÆ°á»ng hầm này cÆ¡ quan trùng Ä‘iệp, nếu chỉ lấy tấm thân bằng xÆ°Æ¡ng bằng thịt xông vào thì không thể toàn mạng được. Nếu chúng ta để bị hại vì những cÆ¡ quan này của Cổn Long VÆ°Æ¡ng thì thà rằng ra ngoài quyết chiến liá»u mạng vá»›i y còn hÆ¡n. Nếu quả Ä‘Æ°á»ng hầm này không có lối thông ra nẻo khác thì chúng ta phải dùng đến phÆ°Æ¡ng pháp “DÄ© Ä‘á»™c trị Ä‘á»™câ€.
Thiên Má»™c đại sÆ° há»i:
– Phải chăng Thượng Quan thí chủ đã chuẩn bị má»™t trận há»a công?
Thượng Quan Kỳ đáp:
– Hiện giá» tại hạ chÆ°a hiểu dùng biện pháp nào? Dù phóng há»a đất lên hay tháo nÆ°á»›c chảy vào cÅ©ng Ä‘á»u có hiệu quả nhÆ° nhau...
Chàng khẽ thở dài nói tiếp:
– Mấy trăm năm nay phái Thiếu Lâm được các giá»›i võ lâm tôn trá»ng nhÆ°
núi Thái SÆ¡n, nhÆ° sao Bắc Äẩu, có đến bảy mÆ°Æ¡i hai môn tuyệt kỹ nổi tiếng vá»›i Ä‘á»i.
Tuy gá»i là những môn tuyệt kỹ, nhÆ°ng chÆ°a chắc đã đúng, vì những môn tuyệt kỹ của các môn phái có bao giở lại truyá»n ra ngÆ°á»i ngoài. Thế mà Cổn Long VÆ°Æ¡ng này kiêm há»c được những môn sở trÆ°á»ng của mấy phái mà đã bảo là thiên hạ vô địch thì tại hạ e rằng chÆ°a đủ. Có Ä‘iá»u y đã tung hoành trong võ lâm được mấy chục năm cÅ©ng không phải là chuyện dá»…. Theo tại hạ thì những bậc nghÄ©a hiệp hùng tài ai cÅ©ng có bụng nhân từ, không chịu thi hành thủ Ä‘oạn Ä‘á»™c ác. Äiá»u đó rất lợi cho Cổn Long VÆ°Æ¡ng. Cùng là cao nhân tuyệt thế, song má»™t chính má»™t tà thành ra hai thái cá»±c đối lập nhau.
Thiên Mộc đại sư nói:
– Thượng Quan thí chủ nói phải lắm! Äối vá»›i Cổn Long VÆ°Æ¡ng cần phải hạ Ä‘á»™c thủ.
Thượng Quan Kỳ tủm tỉm cÆ°á»i nói:
– Hay lắm! Xin hai vị hãy theo tại hạ tạm thá»i rá»i khá»i nÆ¡i đây. Sau này nếu cứu tỉnh được các ngÆ°á»i bị thuốc mê trong ám thất là phần nhất, mà không thì đành phải tiêu diệt hết Ä‘i.
Thiên Mộc đại sư nói:
– Lão tăng có Ä‘iá»u khẩn khoản thỉnh cầu, mong rằng Thượng Quan thí chủ vui lòng cho!
– Äại sÆ° dạy Ä‘iá»u chi xin cứ nói ra. Nếu sức tại ba làm được thì bất luận là việc gì cÅ©ng xin vâng.
Thiên Mộc đại sư nói:
– Lão tăng cùng Thanh Linh đạo trưởng phái Côn Luân bị Cổn Long VÆ°Æ¡ng nhất chung má»™t chá»—, mấy chục năm trá»i sinh tá»­ có nhau. Mong rằng Thượng Quan thí chủ cứu y ra khá»i nÆ¡i này.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Chi sợ tại hạ không làm được thôi.
Thiên Mộc đại sư nói:
– Trong tay thí chủ có thanh bảo đao chặt sắt như cắt bùn thì việc cứu y cũng chẳng khó gì. Huống chi võ công y còn có phần hơn tại hạ. Cứu được y tức là thêm được một tay giúp sức.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Tại hạ xin hết sức.
Mấy ngÆ°á»i nhá»› lại phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng quay mình theo lối cÅ© trở ra.
ÄÆ°á»ng hầm này bây giá» hiện ra rất nhiá»u cá»­a đá hay cổng sắt, chứ không
phải như lúc vào đi thông một lèo không có gì ngăn trở.
Thượng Quan Kỳ vẫn áy náy vì lá»i Æ°á»›c hẹn cùng Tích Má»™c đại sÆ° và Tả Hữu Nhị Äồng. Chàng hăm hở cầm lưỡi kim Ä‘ao Ä‘i trÆ°á»›c mở Ä‘Æ°á»ng chém năm tầng cá»­a sắt bốn lần cá»­a đá má»›i ra đến chá»— Thanh Linh đạo trưởng bị cầm tù.
Thiên Má»™c đại sÆ° chạy vào thạch Ä‘á»™ng lá»›n tiếng gá»i:
– Äạo huynh, Thượng Quan thí chủ đã quyết tâm cùng Cổn Long VÆ°Æ¡ng...
Äang nói dở câu, lão chợt thấy eo Ä‘iếu khác lạ thôi không nói nữa, bồng Thanh Linh đạo trưởng lên thì thấy ngÆ°á»i đạo trưởng đã cứng Ä‘á», lạnh buốt, dÆ°á»ng nhÆ° tắt thở đã lâu rồi.
Thiên Má»™c đại sÆ° đứng ngây ngÆ°á»i ra giây lát rồi hai hàng lệ nóng hổi tuôn rÆ¡i từ từ đặt thi thể Thanh Linh xuống.
Thượng Quan Kỳ đứng bên thấy tình cảnh Thiên Mộc đối với Thanh Linh rất thân thiết, cũng thở dài khuyên:
– Äại sÆ° bất tất quá bi thÆ°Æ¡ng! NgÆ°á»i đã chết rồi không sống lại được. Huống chi những ngÆ°á»i bị hại vá» tay Cổn Long VÆ°Æ¡ng có đến hàng ngàn hàng vạn. Thanh Linh đạo trưởng bất quá chỉ là má»™t ngÆ°á»i trong số đó.
Thiên Mộc đại sư rầu rầu nói:
– Giả sử y không kiên quyết kháng cự Thượng Quan thí chủ thì đã được cứu thoát rồi, không đến nỗi nước này.
Rồi trở gót rảo bước đi ra.
Ra đến cửa động thì cửa động khóa chặt. Thượng Quan Kỳ vung bảo đao lên chém phá vách đá để đi ra.
Bá»—ng thấy ba xác chết nằm giữa Ä‘Æ°á»ng hầm. Má»™t xác toàn thân tím bầm, hai xác bị chặt mất chân tay.
Kim Nguyên Äạo chắp tay vái mấy xác chết khấn thầm:
– Chẳng qua là kiếp vận xui nên chư huynh yên nghỉ lại đây, tiểu đệ mà còn hơi thở nhất định phải báo thù cho chư huynh.
Thượng Quan Kỳ vẫn áy náy vá» lá»i Æ°á»›c cùng Tích Má»™c và Tả Hữu Nhị Äồng khẽ giục:
– Chúng ta đi thôi!
Nói rồi chạy trÆ°á»›c nhÆ° bay ra đến cá»­a. Chuyến này chàng đã trải qua bao sá»± nguy hiểm tăng phần kinh nghiệm rất nhiá»u.
Chàng giơ kim đao lên chém “Soạt†một tiếng, cánh cửa gỗ mở toang. Bất thình lình hai mũi tên độc bắn vào.
Thiên Má»™c đại sÆ° cùng Kim Nguyên Äạo trông thấy cả kinh hét lên má»™t tiếng nhảy xổ lại.
Thượng Quan Kỳ cÆ°á»i nói:
– Hai vị bất tất hoang mang. Mấy mũi tên này làm gì hại được tại hạ?
Hai ngÆ°á»i trông thấy hai mÅ©i tên bắn trúng ngá»±c Thượng Quan Kỳ mà không làm cho chàng bị thÆ°Æ¡ng thì trong lòng rất là bá»™i phục nghÄ© thầm: “Chàng thiếu niên nhá» tuổi nhÆ° vậy mà ná»™i lá»±c đã đến mức Ä‘á»™ này thì thá»±c là má»™t tay kỳ tài trong thiên hạ. Việc khắc phục Cổn Long VÆ°Æ¡ng tưởng chẳng khó gì.
Ra khá»i nhà hắc thất, dÆ°á»›i ánh trăng sao sáng tá», hai ngÆ°á»i nhìn rõ những mÅ©i tên Ä‘á»™c sắc nhá»n vô cùng mà Thượng Quan Kỳ vẫn không sợ hãi, khiến cho hai ngÆ°á»i phải ngạc nhiên.
Kim Nguyên Äạo cùng Thiên Má»™c đại sÆ° mấy chục năm trá»i chÆ°a ra đến ngoài ánh sáng thiên nhiên, bây giỠđược thấy trăng sao, bất giác thở phào má»™t cái để trút bầu uất ức bấy lâu nay chứa chất trong lòng. Má»i ngÆ°á»i ngoảnh đầu nhìn lên thấy ánh sao lấp loáng, ngá»n gió đêm không ngá»›t quạt vào mặt.
Thiên Mộc đại sư nói:
– Lão tăng tưởng rằng dù trong giấc mÆ¡ cÅ©ng không còn được thấy trăng sao trên trá»i nữa.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Chỗ này là phạm vi trong khu vực phủ Còn Long Vương.
Kim Nguyên Äạo đảo mất nhìn bốn mặt mạt hồi rồi nói:
– Äiện đài cao ngất trá»i, má»™t vùng bao la bát ngát. NÆ¡i đây so vá»›i chá»— ở cÅ© của tiểu đệ tại phủ Tế Nam hãy còn lá»›n hÆ¡n nhiá»u.
– Thượng Quan Kỳ thấy Kim Nguyên Äạo vừa thoát hiểm đã Ä‘á»™ng lòng nhá»› tá»›i cố hÆ°Æ¡ng thì chàng nghÄ© đến hồi lão khi chÆ°a bị cầm tù, chắc đã ở nhà cao cá»­a rá»™ng, vợ đẹp con khôn, nô bá»™c đầy đàn, chàng tủm tỉm cÆ°á»i nói:
– Sau khi diệt xong Cổn Long Vương, tiểu đệ sẽ đến phủ Kim huynh để kiếm chén rượu uống.
Kim Nguyên Äạo bẽn lẽn cÆ°á»i nói:
– Mấy chục năm trá»i tin tức bặt vô âm tín, chẳng còn biết nhà cá»­a hiện giá» ra sao nữa.
Thiên Mộc đại sư đột nhiên lẩm bẩm:
– Lạ thật!
Thượng Quan Kỳ há»i:
– Chi vậy?
Thiên Mộc đại sư nói:
– Chúng ta ở dÆ°á»›i Ä‘Æ°á»ng hầm gây ra bao nhiêu vụ trá»i long đất lở chẳng lẽ há» không biết hay sao?
Thượng Quan Kỳ nói:
– E rằng ngay gần chỗ chúng ta đứng đây hỠđã bố trí mai phục.
Thiên Má»™c đại sÆ° cùng Kim Nguyên Äạo bất giác ngoảnh nhìn bốn phía rồi khẽ há»i:
– Có thấy gì không?
Thượng Quan Kỳ mấy phen nhỠđược áo Thiên Tằm thoát khá»i tên Ä‘á»™c, nhÆ°ng chàng nghÄ© đến ngÆ°á»i phóng tên, sức mạnh vô biên, vẫn không khá»i chá»™t dạ.
Chàng chú ý nhìn khắp nơi mà chẳng thấy tông tích đâu cả.
Thượng Quan Kỳ khẽ nói:
– Äịch ở trong bóng tối, mình ở ngoài chá»— sáng, hai vị phải cẩn thận lắm má»›i được!
Thiên Má»™c đại sÆ° nghÄ© thầm: “Trong vòng mấy trượng, mình vẫn không nhìn thấy tông tích địch, dá»… thÆ°á»ng bá»n mai phục bên ngoài nhà hắc thất bắn tên Ä‘á»™c vô hiệu, nên sá»›m rút lui rồi chăngâ€?
Ba ngÆ°á»i vừa nghÄ© vừa Ä‘i đã đến chân giậu sắt.
Thượng Quan Kỳ biết giậu này có bôi thuốc kịch Ä‘á»™c. Chàng Ä‘á» khí vừa nhảy vá»t qua hàng giậu vừa nói:
– Hai vị chớ đụng vào giậu sắt.
ChÆ°a dứt lá»i, Ä‘á»™t nhiên thấy ánh sáng bạc lấp loáng, mÆ°á»i mấy mÅ©i ám khí lÆ°á»›t gió bắn tá»›i. Những ám khí này bắn rất trúng thá»i cÆ¡, giữa lúc mấy ngÆ°á»i nhảy lên Ä‘ang hạ xuống, chân chÆ°a chấm đất.
Thượng Quan Kỳ giÆ¡ tay áo bên trái lên để che chở ngÅ© quan. NgÆ°á»i chàng còn Ä‘ang lÆ¡ lá»­ng trên không, mà vẫn không chịu lùi lại, gắng sức tiến vá» phía trÆ°á»›c.
Bá»—ng nghe mấy tiếng lách cách, phần lá»›n ám khí Ä‘á»u do Thượng Quan Kỳ hứng lấy, nên Thiên Má»™c đại sÆ° cùng Kim Nguyên Äạo má»›i khá»i bị thÆ°Æ¡ng.
Thiên Mộc đại sư khẽ la lên:
– Thẹn quá! Lão tăng lại nhỠơn thí chủ cứu mạng một lấn nữa.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Bốn mặt chá»— chúng ta đây chấm là vô số cÆ°á»ng địch mai phục.
Äá»™t nhiên có tiếng cÆ°á»i lạnh lẽo nói:
– Các vị đã tránh được bao nhiêu ám khí bay đến tới tấp thì đủ biết bản lãnh ghê hồn.
Thượng Quan Kỳ chÆ°a kịp trả lá»i, Ä‘á»™t nhiên ánh hồng quang tháp thoáng tiếp theo là ánh vàng hai ngá»n đèn chiếu lại.
Chá»›p mất bảy tám ngá»n đến ló lấp loáng chiếu vào ba ngÆ°á»i.
Mấy ngÆ°á»i vừa ở trong nhà hắc thất tối om ra ngoài, lại bị ngay ánh sáng đèn ló mãnh liệt soi vào mắt nên không nhìn rõ cảnh vật xung quanh.
Tiếp theo lại có tiếng cÆ°á»i gằn, nói:
– Các ngươi không chịu hạ khí giới hay là còn muốn kháng cự.
Thượng Quan Kỳ tay trái che mặt, đảo mắt nhìn hình thế bốn phía thi triển thuật Truyá»n âm Nhập Mật nói:
– Xin hai vị ngưng tụ công lực, hễ tại hạ mà phát động thì hai vị lập tức phóng chưởng ra đỡ mình, một là để ngăn ngừa ám khí, hai là để tìm cách công địch.
Thiên Má»™c đại sÆ° cùng Kim Nguyên Äạo ngấm ngầm tụ ná»™i lá»±c, khẽ nói:
– Chúng tôi xin vâng mệnh.
Hai ngÆ°á»i thấy thứ tên Ä‘á»™c chuyên phá ná»™i lá»±c không làm Thượng Quan Kỳ bị thÆ°Æ¡ng được lại càng khâm phục chàng.
Thượng Quan Kỳ tuy ngoài miệng nói ung dung mà kỳ thá»±c trong lòng rất thận trá»ng không dám coi thÆ°á»ng. Chàng vận Ä‘á»™ng chân khí rồi đạt nhiên quát lên má»™t tiếng, vung kim Ä‘ao lên nhảy xổ lại phía có ánh đèn sáng.
Äồng thá»i vá»›i cá»­ Ä‘á»™ng của Thượng Quan Kỳ, mấy tiếng leng keng vang lên, rồi vô số ánh sáng bạc lấp lóe từ trên không bay tá»›i.
Äó là những mÅ©i Ä‘á»™c châm nhá» xíu bắn lại rất mau.
Thượng Quan Kỳ biết rằng những mÅ©i Ä‘á»™c châm nhá» xíu này khó lòng Ä‘em võ công để cản lại được, chàng liá»n giÆ¡ tay áo bên trái lên che mặt, tay phải múa tít thanh kim Ä‘ao, xông thẳng vào mấy ngá»n đèn.
Bá»—ng nghe tiếng cÆ°á»i the thé rối tiếng quát bảo:
– Ba mÅ©i châm tuyệt Ä‘á»™c đó, chuyên môn để phá ná»™i công. NgÆ°á»i...
ChÆ°a dứt lá»i, Thượng Quan Kỳ đã nhảy sát tá»›i vung kim Ä‘ao quét ngang. Những tiếng rú thê thảm vang lên, hai ngÆ°á»i bị hạ dÆ°á»›i mÅ©i kim Ä‘ao.
NgÆ°á»i nấp phóng Ä‘á»™c châm thấy đối phÆ°Æ¡ng trúng ám khí mà vẫn không việc gì, cho là kỳ dị, trong lòng kinh hãi vô cùng!
Thiên Má»™c đại sÆ° cùng Kim Nguyên Äạo thấy Thượng Quan Kỳ bất chấp tên Ä‘á»™c xông vào cÅ©ng phóng chưởng ra.
Hai chưởng này đã được hai vị dùng hết công lá»±c phóng ra mãnh liệt dị thÆ°á»ng, chưởng phong réo lên vù vù. Äa số Ä‘á»™c châm bị chưởng phong quạt rá»›t xuống đất.
Những mũi độc châm này tuy mãnh liệt nhưng có chỗ khuyết điểm là không phóng ra xa được. Từ ngoài hai trượng trở đi không còn mãnh liệt nữa.
Lúc này gần hết số đèn ló bị kim Ä‘ao của Thượng Quan Kỳ phá vỡ chỉ còn ba bốn ngá»n ở đằng xa vẫn chiếu ánh sáng bạc ra.
Thiên Mộc khẽ hô lên:
– Kim huynh lược trận cho lão tăng!
Nói xong vung thiá»n trượng xông ra, thì đã thấy ngá»n đèn ló và xác chết ngổn ngang trên mặt đất.
Thượng Quan Kỳ đã chém chết được phần lá»›n địch nhân, liá»n xông lại chá»— đèn sáng ở đằng xa.
MÅ©i kim Ä‘ao sắc bén của chàng chém ra rất mau để tranh thủ thá»i gian. Äao chém đến đâu ngÆ°á»i chết đến đấy.
Thiên Má»™c đại sÆ° múa cây thiá»n trượng giúp Thượng Quan Kỳ quét sạch những gã còn sống sót, chỉ trong khoảnh khắc vô số tay cÆ°á»ng địch mai phục bị thiá»n trượng cùng kim Ä‘ao chém chết.
Những xác chết cùng máu chảy dưới ánh trăng sao trông rất thê lương.
Bất thình lình, má»™t hồi tù và nổi lên bao nhiêu đèn lá»­a trong phủ Cổn Long VÆ°Æ¡ng Ä‘á»u tắt phụt.
Một tòa đình viên rộng lớn, đột nhiên trở lại tối tăm, không còn một chút ánh sáng nào.
Thượng Quan Kỳ nghÄ© bụng: “Tiếng tù và đó hẳn là hiệu lệnh không được trái phépâ€.
Thượng Quan Kỳ nhận định phương hướng rồi nói:
– Xin hai vị hãy theo tại hạ!
Äoạn chàng chạy trÆ°á»›c. Có Ä‘iá»u rất khả nghi là sau má»™t trận đánh nhau rồi không thấy ai cản trở nữa.
Thượng Quan Kỳ chạy ra đến chá»— Æ°á»›c hẹn vá»›i Tích Má»™c cùng Tả Hữu Nhị Äồng, song chẳng thấy bóng ba ngÆ°á»i đâu. Chàng ngẩng mặt trông chiá»u trá»i thì chừng sấp sang canh hai. Äáng lý ra thì há» phải đến đây rồi. Vậy mà chÆ°a thấy thì hẳn có biến cố gì đã xảy ra.
Thiên Má»™c đại sÆ° cùng Kim Nguyên Äạo thấy Thượng Quan Kỳ trầm ngâm không nói gì biết là chàng Ä‘ang có nhiá»u tâm sá»± lo toan, nên cÅ©ng không tiện quấy nhiá»…u.
Thốt nhiên có thanh âm trong trẻo của một thiếu nữ lên tiếng:
– Tích Má»™c cùng Tả Hữu Nhị Äồng đã bị bắt rồi. Hiện giá» chung quanh đây Ä‘á»u có rất nhiá»u tay cao thủ mai phục mà không biết vì lẽ gì há» chÆ°a Ä‘á»™ng thủ tấn công chắc há» có âm mÆ°u gì khác.
Thanh âm này nghe nhẹ nhàng êm ả, rất giống tiếng Liên Tuyết Kiá»u, nhÆ°ng chỉ thấy tiếng mà không thấy ngÆ°á»i. Thượng Quan Kỳ vận hết mục lá»±c nhìn
bốn mặt, quả nhiên chàng phát giác ra nhiá»u chá»— khả nghi.
Trong các vòm hoa, gốc cây bốn mặt dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘á»u có ngÆ°á»i áo Ä‘en đứng núp mà không nhúc nhích. Nếu không để ý thì không nhìn thấy được.
Thượng Quan Kỳ đằng hắng má»™t tiếng nghÄ© thầm: “Bá»n chúng vẫn im lìm chÆ°a chịu ra tay, không biết định giở trò gìâ€?
Chàng tung mình nhảy xổ vào má»™t gốc cây. Bóng ngÆ°á»i đứng dó vẫn không chuyển Ä‘á»™ng, Thượng Quan Kỳ vÆ°Æ¡n tay phải ra chụp tá»›i.
NgÆ°á»i này thấy Thượng Quan Kỳ chụp gần đến nÆ¡i vẫn không né tránh.
Thượng Quan Kỳ không biết nghÄ© sao, Ä‘á»™t nhiên thu tay vá», lùi lại hai bÆ°á»›c quát há»i:
– Ai? Nếu còn giả câm giả điếc, thì đừng trách ta hạ độc thủ.
Kim Nguyên Äạo Ä‘á»™t nhiên ở phía sau Thượng Quan Kỳ nhảy lại, giÆ¡ thiết bổng lên đập xuống bóng Ä‘en đánh “binh†má»™t tiếng, trúng vào má»™t vật má»m nhÅ©n, còn bóng Ä‘en vẫn không Ä‘á»™ng đậy.
Kim Nguyên Äạo đã giàu kinh nghiệm khẽ bảo Thượng Quan Kỳ:
– Không phải ngÆ°á»i. Chúng ta lùi lại mau.
Thượng Quan Kỳ cÅ©ng biết Cổn Long VÆ°Æ¡ng có nhiá»u quá»· kế.
Chàng vừa nghe Kim Nguyên Äạo, lập tức lùi lại phía sau.
Bá»—ng thấy ánh lá»­a lóe lên mạt luồng ánh sáng xanh lè từ sau gốc cây phun ra nhầm bắn vào hai ngÆ°á»i. Thượng Quan. Kỳ múa tít thanh kim Ä‘ao để ngăn những tia lá»­a bắn lại miệng chàng hô lá»›n:
– Lùi lại cho mau!
Bá»—ng nghe đánh “Bùm†má»™t tiếng, ngá»n lá»­a xanh lè trúng vào thanh kim Ä‘ao, bắn tung ra nhÆ° sao sa.
Trong chớp mắt, tình thế đã biến đổi lớn vô số đại hán áo đen ở sau bụi cây vòm hoa nhảy ra, ăn mặc một cách rất kỳ dị.
Bá»n ngÆ°á»i này trùm bao vải Ä‘en rất dày, hai mắt cÅ©ng che bằng má»™t miếng thủy tinh.
Thượng Quan Kỳ đếm tất cả được hai mÆ°Æ¡i hai tên bố trí thành hình vòng tròn vây ba ngÆ°á»i vào giữa.
Thiên Má»™c đại sÆ° đảo mắt nhìn má»™t lượt thấy những ngÆ°á»i áo Ä‘en này, má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u cầm trong tay má»™t cái ống sắt Ä‘en dài chừng ba thÆ°á»›c, lá»›n bằng chén trà.
Tuy gã bị Cổn Long VÆ°Æ¡ng cầm tù mấy chục năm, nhÆ°ng ngày trÆ°á»›c thÆ°á»ng bôn tẩu giang hồ, kiến thức rất rá»™ng. Lão nhìn thấy bá»n áo Ä‘en ăn mặc kỳ cục, lại cầm má»™t cái ống Ä‘en thì trong lòng sinh ra hoảng sợ, khẽ bảo Kim Nguyên Äạo:
– Bá»n ngÆ°á»i này y phục cÅ©ng nhÆ° khí giá»›i Ä‘á»u khác thÆ°á»ng, hẳn có Ä‘iá»u kỳ dị. Chúng ta không nên để Thượng Quan thí chủ mạo hiểm. Äại hiệp theo dõi chiến cuá»™c để bần tăng thá»­ Ä‘i coi trong ống kia Ä‘á»±ng thứ gì?
Kim Nguyên Äạo nói:
– Xin đại sư lược trận, để tại hạ ra thử coi.
Hai ngÆ°á»i tranh nhau ra, giằng co nhau má»™t lúc. Bá»—ng thấy bên tai có tiếng Thượng Quan Kỳ nói:
– Hai vị bất tất phải tranh nhau nữa. Những ống Ä‘en há» cầm trong tay chứa toàn lá»­a Ä‘á»™c dị thÆ°á»ng. Khi cháy lên thì khó lòng dập tắt được. Hai vị chá»› nên nhẹ dạ mạo hiểm, xin lùi lại Ä‘i. Chúng ta sẽ tìm kế cá»± địch.
Thiên Má»™c đại sÆ° cùng Kim Nguyên Äạo Ä‘á»u ngẩn mặt ra, từ từ lùi lại. Thiên Má»™c khẽ bảo Kim Nguyên Äạo:
– NgÆ°á»i đã có thá»±c tài thì cái gì cÅ©ng biết. Thượng Quan thí chủ tuổi má»›i ngoài hai mÆ°Æ¡i mà từ võ công mÆ°u trí cho đến lúc lâm địch nhận xét tình thế rất tinh tế. Chúng ta còn thua chàng xa lắm.
Kim Nguyên Äạo nói:
– Cái đó đã hẳn. Nếu Thượng Quan đại hiệp không phải là một bậc kỳ tài thì làm sao đối phó với một gã hung ác tuyệt luân như Cổn Long Vương.
Hai vị ngấm ngầm kính phục Thượng Quan Kỳ, nhÆ°ng chÆ°a biết đến ngÆ°á»i đứng trong bóng tối ra lệnh cho chàng còn ghê gá»›m hÆ¡n chàng nhiá»u.
Nguyên lúc bá»n áo Ä‘en này xuất hiện rồi, Thượng Quan Kỳ chỉ biết chúng ăn mặc kỳ dị, những tưởng dùng bảo Ä‘ao sắc bén thì đối phÆ°Æ¡ng không tài nào kháng cá»± nổi. Mặc dù há» có những chất Ä‘á»™c đặc biệt, chàng cÅ©ng không sợ.
Thượng Quan Kỳ đã cậy có bảo Ä‘ao lại có áo Thiên Tằm, nhuệ khí chàng lên rất cao, nên tuy thấy Thiên Má»™c đại sÆ° cùng Kim Nguyên Äạo Ä‘ang nhÆ¡n nhÆ¡n muốn Ä‘á»™ng thủ mà chàng chÆ°a lên tiếng ngăn trở, thì giữa lúc ấy có tiếng nói khẽ vá»ng lại:
– Bá»n ngÆ°á»i cầm ống Ä‘en trong tay Ä‘á»u chứa lá»­a Ä‘á»™c dù có kim Ä‘ao bảo y cÅ©ng không chống lại được. Phải ngăn trở đồng bá»n không được ra tay, rồi sẽ tìm kế thoát thân.
Thượng Quan Kỳ nghe rõ ràng là tiếng Liên Tuyết Kiá»u mà lại phát ra ở giữa bá»n áo Ä‘en. Chàng tính phá»ng chừng phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng cùng vị trí, nhÆ°ng không có cách nào nhận rõ được ai là Liên Tuyết Kiá»u cải trang trong đám ngÆ°á»i áo Ä‘en.
Bá»n áo Ä‘en bao vây ba ngÆ°á»i vào giữa Ä‘á»u giÆ¡ ống Ä‘en lên nhằm vá» phía ba ngÆ°á»i, nhÆ°ng vẫn chần chá» chÆ°a Ä‘ang thủ.
Thượng Quan Kỳ tay mặt cầm kim Ä‘ao che mặt, ngấm ngầm thi triển thuật Truyá»n âm Nhập Mật bảo Thiên Má»™c cùng Kim Nguyên Äạo:
– Hai vị phải ngấm ngầm chuẩn bị. Hễ thấy tại hạ phát động thì xin hai vị theo sát sau lưng tại hạ xông ra.
Thiên Má»™c cùng Kim Nguyên Äạo khẽ đằng hắng má»™t tiếng rồi nhảy lại theo sát Thượng Quan Kỳ.
Thượng Quan Kỳ quan sát bá»n áo Ä‘en chung quanh thì chúng chỉ khác nhau ở chá»— thân thể lá»›n nhá» hay cao thấp mà thôi. Ngoài ra không nhận thấy gì khác biệt để tìm phÆ°Æ¡ng chạy thoát. NhÆ°ng chàng biết rõ trong hai mÆ°Æ¡i hai tên áo Ä‘en này có Liên Tuyết Kiá»u tại đó và bá»n chúng chỉ còn chá» gã chỉ huy hạ lệnh là lập tức phóng lá»­a Ä‘á»™c ra.
Liên Tuyết Kiá»u hồi lâu không dám lên tiếng nữa, chắc nàng sợ bại lá»™ hành tung.
TrÆ°á»›c tình thế này, Thượng Quan Kỳ chỉ còn trông vào trí tuệ mình, để tìm Ä‘Æ°á»ng thoát hiểm. Chàng theo dõi ÄÆ°á»ng Toàn đã há»c được nết trầm tÄ©nh giữa những cÆ¡n nguy hiểm để mà phán Ä‘oán mà suy ngẫm, chàng nghÄ© rằng trong hai mÆ°Æ¡i hai ngÆ°á»i này phải có gã chi huy. Mình cần phải tìm cho ra kẻ đó để đánh má»™t đòn là thành công ngay.
Thượng Quan Kỳ để ý quan sát má»™t hồi thì thấy bốn gã khả nghi. Bốn gã này thân thể bé nhá» kém những gã kia nhiá»u.
Hai gã mé chính Tây tức là mé có tiếng Liên Tuyết Kiá»u vá»ng ra. Chàng chắc rằng trong hai gã này thì Liên Tuyết Kiá»u là má»™t. Còn hai gã nữa thì má»™t ở phía chính Bắc và má»™t ở phía chính đông. NhÆ°ng chàng vẫn chÆ°a có cách nào quyết định được trong bốn gã này ai là thủ lãnh?
Hai bên đứng giằng co nhau trong khoảng thá»i gian chừng ăn xong bữa cÆ¡m, chÆ°a bên nào Ä‘á»™ng thủ.
Thượng Quan Kỳ định chá» cho đối phÆ°Æ¡ng phát Ä‘á»™ng trÆ°á»›c rồi sẽ tìm lối phá vòng vây thì có nhiá»u hy vá»ng thoát nạn hÆ¡n, vì chúng phóng há»a ra rồi thành phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng nhất định và đến lúc biến hóa thế nào cÅ©ng có chá»— sÆ¡ hở. NhÆ°ng đối phÆ°Æ¡ng vẫn gan lì không chịu Ä‘á»™ng thủ khiến cho chàng phải bối rối.
Thượng Quan Kỳ để ý nhìn lối rút lui, chàng cầm kim Ä‘ao che mặt, thi triển thuật Truyá»n âm Nhập Mật nói vá»›i Thiên Má»™c cùng Kim Nguyên Äạo:
– Xin hai vị nhằm gã bé nhá» hÆ°á»›ng chính Äông và chính Bắc. Má»™t khi tại hạ đã phát Ä‘á»™ng thì đại sÆ° xông vào đánh gã mặt chính Äông còn Kim huynh đánh gã chính Bắc, mé chính Nam thì dùng chưởng lá»±c để ngăn cản thế công của địch. Chúng ta ra khá»i địch trận rồi thì lập tức đến tập trung cách chá»— mô đất chừng ngoài bảy tám trượng vá» phía Äông Nam và trÆ°á»›c khi đến đó phải dập tắt hết những lá»­a Ä‘á»™c còn bám vào ngÆ°á»i.
Kim Nguyên Äạo thấy trong lúc nguy cấp mà chàng Ä‘iá»u binh khiển tÆ°á»›ng má»™t cách rất tinh tế, trong lòng lại càng kính phục.
Thượng Quan Kỳ vung kim Ä‘ao vang lên, má»™t luồng ánh sáng vàng bao bá»c thân thể tá»±a hồ nhÆ° muốn xông ra ngoài vòng vây, nhÆ°ng chàng vẫn ngấm ngầm để ý coi bốn gã áo Ä‘en bé nhá», hy vá»ng tìm ra tên thủ lãnh. DÆ°á»ng nhÆ° đối phÆ°Æ¡ng đã biết rõ chá»— định tâm Thượng Quan Kỳ, nên bốn gã vẫn không lá»™ vẻ gì hết. Thượng Quan Kỳ khen thầm và định bụng mình đành phải mạo hiểm má»™t phen.
Rồi nhân lúc toan xông ra nhũng lại biến thế thay đổi kế hoạch.
Gã thủ lãnh cá»±c kỳ trấn tÄ©nh, vẫn diá»m nhiên trÆ°á»›c những cá»­ Ä‘á»™ng giả vá» của Thượng Quan Kỳ.
Thượng Quan Kỳ quay lại nhìn Thiên Má»™c cùng Kim Nguyên Äạo dặn:
– Hai vị nhá»› cho há»… tại hạ phát Ä‘á»™ng xông ra để cÆ°á»ng địch phải phân tâm thì xin hai vị lập tức nhảy ra ngoài để đối phÆ°Æ¡ng không kịp ứng biến. Hai vị lại tìm má»™t chá»— ẩn thân để phóng ám khí vào tiếp ứng cho tại hạ...
Äoạn chàng không chá» hai ngÆ°á»i trả lá»i, vung kim Ä‘ao nhảy ra nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p xông vào gã nhá» bé ở phÆ°Æ¡ng chính Äông. Chàng đã nghe Liên Tuyết Kiá»u dÆ°á»ng nhÆ° ở mé chính Nam, thì gã thấp bé ở phÆ°Æ¡ng chính Äông dù không phải là tên thủ lãnh nhÆ°ng cÅ©ng chắc gã không phải là Liên Tuyết Kiá»u.
Thượng Quan Kỳ đánh ra nhanh nhÆ° chá»›p. Ãnh kim Ä‘ao lấp lóe, đồng thá»i thêm vào má»™t luồng chưởng phong mãnh liệt phóng ra.
Gã áo Ä‘en dÆ°á»ng nhÆ° biết thế công của Thượng Quan Kỳ rất là mãnh liệt, khó lòng chống trả, gã vá»™i lùi lại hai bÆ°á»›c.
Thượng Quan Kỳ thấy ngÆ°á»i áo Ä‘en lùi lại phía sau, tay Ä‘ao Ä‘á»™t nhiên chém sang mé hữu, còn tay chưởng biến ra thế chỉ Ä‘iểm vào gã đại hán mé tả.
Mấy chiêu này biến hóa má»™t cách Ä‘á»™t ngá»™t và Ä‘á»u là những chiêu rất kỳ diệu mà Thượng Quan Kỳ đã há»c được.
Kim Ä‘ao vừa chém tá»›i, máu tÆ°Æ¡i đã vá»t ra, má»™t đại hán mé hữu bị chặt làm đôi.
Äại hán mé tả cÅ©ng trúng chỉ ngã ngá»­a ra phía sau.
Trong chá»›p mắt, toàn thể bá»n áo Ä‘en Ä‘á»u phát Ä‘á»™ng giÆ¡ ống Ä‘en lên.
Thượng Quan Kỳ biết rằng nếu đối phÆ°Æ¡ng không phóng lá»­a Ä‘á»™c ra thì Thiên Má»™c cùng Kim Nguyên Äạo khó lòng ra khá»i vòng vây. Chàng quát lên má»™t tiếng thật to rồi giÆ¡ tay áo bên trái che mặt, nhảy vá»t lên không.
Äá»™t nhiên ánh lá»­a bùng cháy, mÆ°á»i mấy tia lá»­a xanh lê nhằm đánh vào Thượng Quan Kỳ.
Thiên Má»™c đại sÆ° vung cây thiá»n trượng ra chiêu “Pháp Luân Cá»­u Chuyển†vận hết sức mạnh quét ngang. Luồng trượng phong rất mãnh liệt phóng ra đến ngoài má»™t trượng.
Kim Nguyên Äạo theo sau Thiên Má»™c đại sÆ° xông ra.
Lúc này trên không những tia lửa xanh lè giao tiếp nhau, cảnh sắc rực rỡ. ánh kim đao của Thượng Quan Kỳ cũng lóe ra ngoài ba thước.
Ãnh lá»­a xanh lè lẫn vá»›i ánh vàng của thanh bảo Ä‘ao tan ra thành vô số tia lá»­a vây bá»c Thượng Quan Kỳ.
Kim Nguyên Äạo tay cầm cây thiết bổng Ä‘á»™t nhiên phóng ra đánh vào trÆ°á»›c ngá»±c má»™t gã áo Ä‘en, đồng thá»i mượn thế nhảy ra hai trượng.
Tuy lão cử động rất mau mà cũng bị một chấm lửa dính vào mình rồi cháy lên bùng bùng.
Thiên Má»™c đại sÆ° múa tít cây thiá»n trượng phát ra những luồng gió ào ào. Má»™t trượng đập xuống mặt đất cát bụi tung bay mù mịt nhà sÆ° nhân lúc đó xông ra.
Bá»n áo Ä‘en mình mặc áo tỵ há»a rất là vÆ°á»›ng víu, lúc chuyển Ä‘á»™ng không được linh hoạt. Cổn Long VÆ°Æ¡ng huấn luyện bá»n này để phóng lá»­a Ä‘á»™c.
Nguyên Cổn Long VÆ°Æ¡ng đã chuẩn bị những trận đánh nhau đông ngÆ°á»i vá»›i các môn phái lá»›n. Y phục của bá»n này đã được y nghiên cứu rất kỹ rồi chế ra, chẳng những tránh được lá»­a Ä‘á»™c mà còn tránh được cả Ä‘ao thÆ°Æ¡ng nữa.
Bên Cùng Gia Bang, ÄÆ°á»ng Toàn huấn luyện bá»n Bát Anh, Tứ Thập Bát Kiệt thì bên Cổn Long VÆ°Æ¡ng lại tổ chức những Ä‘á»™i thiết giáp kỵ sÄ©, Ä‘á»™i hắc y thị vệ Ä‘á»™i há»a thủ v.v... Cổn Long VÆ°Æ¡ng á»· vào thuốc Ä‘á»™c để bức bách những tay cao thủ võ lâm phải chịu ép má»™t bá». Ngoài những tay liá»u mạng canh giữ cho mình, Cổn Long VÆ°Æ¡ng chá»n những tay tinh nhuệ để tổ chức các lối tập thể tấn công hay tập thể phòng thủ.
Bá»n ngÆ°á»i áo Ä‘en dùng lá»­a Ä‘á»™c này, tuy gã nào cÅ©ng giá»i võ công, song y phục đã lụng thụng thần trí lại hôn mê, nên lúc lâm dịch không giá»i cÆ¡ biến.
Thượng Quan Kỳ nhá» có kim Ä‘ao há»™ thân, Ä‘á» khí vào huyệt Ä‘an Ä‘iá»n, nhảy ra xa hÆ¡n má»™t trượng rồi má»›i hạ mình xuống. Chàng thấy thanh bảo Ä‘ao trong tay mình có dính mấy chấm lá»­a Ä‘á»™c và áo quần bị lá»­a trùm vào cháy bùng bùng.
Lúc này Thiên Má»™c đại sÆ° cùng Kim Nguyên Äạo đã ra khá»i trùng vi. Kim Nguyên Äạo lăn mình xuống đất má»™t lúc má»›i dập tắt dược lá»­a Ä‘á»™c, nhÆ°ng sau lÆ°ng đã bị lá»­a cháy làm bị thÆ°Æ¡ng hai chá»—.
Thượng Quan Kỳ nhỠđược bảo y há»™ thân nên khắp mình dù bị lá»­a cháy vẫn còn chống chá»i được. Chàng cúi rạp xuống rồi lăn mình vá» phía Thiên Má»™c đại sÆ°.
Bá»n áo Ä‘en không Ä‘uổi theo nữa, từ từ lui vỠđứng sau gốc cây.
Äang lúc đêm khuya tịch mịch, Ä‘á»™t nhiên vang lên những tiếng ngá»±a hí, mÆ°á»i mấy gã đại hán cưỡi tuấn mã, cầm trÆ°á»ng mâu rầm rá»™ xông tá»›i.
Thượng Quan Kỳ đầy mình lá»­a cháy mãnh liệt, chàng lăn lá»™n hÆ¡n mÆ°á»i trượng vẫn chÆ°a dập tắt hết.
Quần áo mặc trong mình cháy gần hết. Nếu chàng không nhỠđược tấm áo Thiên Tằm che chở thì đã bị lửa thiêu sống rồi.
Thiên Má»™c đại sÆ° cầm ngang cây thiá»n trượng đón Ä‘Æ°á»ng rồi bảo Kim Nguyên Äạo:
– Kim thí chủ mau lại dập tắt lửa độc cho Thượng Quan thí chủ, lão tăng đứng đây ngăn cản đại địch.
Kim Nguyên Äạo vá»™i lấy hai tay xắn đất phủ lên mình Thượng Quan Kỳ má»›i dập tắt được lá»­a Ä‘á»™c, nhÆ°ng tay trái và sau cổ chàng là những chá»— bảo y không che kín được bị lá»­a cháy làm cho bị thÆ°Æ¡ng.
Lúc này Thiên Má»™c đại sÆ° đã bắt đầu Ä‘á»™ng thủ vá»›i những tên địch hàng đầu. Bá»n này Ä‘á»u mình mặc thiết giáp cưỡi ngá»±a cầm mâu, nhằm đúng chá»— xông vào.
Những cây thiết mâu trong tay chúng dài đến má»™t trượng tám thÆ°á»›c, nặng tá»›i mấy chục cân, lại nhá» sức ngá»±a khá»e xông vào rất mãnh liệt.
Thiên Mộc mới chống đỡ với ba tên đã thấy mình kém sức.
hết: Hồi 99, xem tiếp: Hồi 100
Tài sản của danangcity


Last edited by danangcity; 04-07-2008 at 10:59 AM.
  #97  
Old 26-06-2008, 01:32 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 100

HÃM TRÙNG VI, HÀO KIỆT TRỔ THẦN OAI

Nguyên những tên kỵ sÄ© mặc thiết giáp Ä‘á»u sức mạnh vô cùng, hÆ¡n nữa há» cưỡi ngá»±a tuấn mã thì sức dùng kích bằng ngàn cân.
Thiên Má»™c đại sÆ° tuy công lá»±c thâm hậu, song cÅ©ng ló Ä‘em sức mạnh ra chống chá»i vá»›i bá»n này. Má»™t mình nhà sÆ° chống vá»›i ba gã, hai tay đã thấy Ä‘au ê ẩm. Thiên Má»™c đại sÆ° quay đầu nhìn lại thấy lá»­a cháy, mình Thượng Quan Kỳ đã dập tắt và chàng đã đứng lên.
Bá»n thiết giáp kỵ sÄ© cứ tiến lên ba ngÆ°á»i má»™t, Thiên Má»™c đại sÆ° quay lại đã thấy lá»›p thứ hai xông đến, vung trÆ°á»ng mâu đâm lại.
Bá»n thiết giáp kỵ sÄ© này đã được huấn luyện thuần thục. Cứ ba gã má»™t lượt hợp sức tấn công rất mãnh liệt và kín đáo, uy thế bao phủ má»™t vùng ba trượng không có cách nào tránh ra được.
Thiên Má»™c đại sÆ° trầm ngâm má»™t lát thì mÅ©i trÆ°á»ng mâu đã phóng tá»›i gần trÆ°á»›c ngá»±c. Thiên Má»™c dù muốn tránh cÅ©ng không kịp quát lên má»™t tiếng vung cây thiá»n trượng lên quét ngang. Nhà sÆ° vận hết công lá»±c vào hai cánh tay ra chiêu “Lá»±c Phùng NgÅ© Nhạcâ€, gạt được mÅ©i trÆ°á»ng mâu nhÆ°ng hai cánh tay cảm thấy tê nhức vô cùng!
Lại thấy ánh hào quang lấp lóe, mũi mâu thứ hai đâm tới trước ngực.
Thiên Má»™c đại sÆ° biết rằng khó lòng đón đỡ tiếp được mÅ©i mâu này. NhÆ°ng vì tình thế cấp bách, đại sÆ° đành vung thiá»n trượng lên, gạt ra đánh “Binh†má»™t tiếng, mÅ©i trÆ°á»ng mâu lÆ°á»›t qua đỉnh đầu đại sÆ°.
Con tuấn mã thốt nhiên chuyển mình đi một cái thì con ngựa thứ ba đã xông tới.
Thiên Má»™c đại sÆ° đã phải gắng gượng gạt được mâu thứ hai, song toàn thân mất hết ná»™i kình, đánh rá»›t cây thiá»n trượng xuống đất, ngÆ°á»i đại sÆ° lùi lại phía sau.
Ãnh hào quang bá»—ng lóe lên, mÅ©i trÆ°á»ng mâu Ä‘iểm tá»›i huyệt Huyá»n CÆ¡ Thiên Má»™c đại sÆ°.
Thiên Má»™c đại sÆ° chỉ khẽ cái chết chừng sợi tóc thì Thượng Quan Kỳ xông tá»›i. Chàng vung lưỡi kim Ä‘ao nhằm gạt mÅ©i trÆ°á»ng mâu, đồng thá»i chàng đẩy Thiên Má»™c lui ra.
Äao mâu chạm nhau bật lên má»™t tiếng “Kengâ€. MÅ©i trÆ°á»ng mâu luyện bằng thép nguyên chất cÅ©ng bị lưỡi Ä‘ao Kinh Hồn nhặt đứt.
Thượng Quan Kỳ tuy chém gãy được trÆ°á»ng mâu nhÆ°ng cánh tay phải chàng
cÅ©ng phải chùn lại, chàng nghÄ© thầm: “Ná»™i lá»±c đối phÆ°Æ¡ng ghê gá»›m quá, nếu không nhỠđược lưỡi bảo Ä‘ao sắc bén thì khó lòng gạt được đòn đánh của đối phÆ°Æ¡ngâ€.
Gã kỵ sÄ© thốt nhiên quất ngá»±a cho chạy nhanh, Kim Nguyên Äạo đỡ Thiên Má»™c lên há»i:
– Lão thiá»n sÆ° có bị thÆ°Æ¡ng không?
Thiên Mộc đại sư đáp:
– Không hỠchi. Vì bần tăng dùng sức quá độ nên chân lực toàn thân bị thoát ra hết...
Kim Nguyên Äạo ngẩng lên nhìn thì thấy lá»›p thiết giáp kỵ sÄ© thứ ba đã xông tá»›i trÆ°á»›c mặt Thượng Quan Kỳ, lão lượm cây thiá»n trượng lên, nói:
– Xin đại sÆ° hãy vận khí Ä‘iá»u dưỡng, để tại hạ lại giúp Thượng Quan đại hiệp má»™t tay.
Thượng Quan Kỳ cầm ngang thanh kim Ä‘ao chú ý nhìn ba tên thiết giáp kỵ sÄ© xông tá»›i. Chàng vừa gạt đối phÆ°Æ¡ng má»™t đòn, đã biết bá»n này không vừa, nên chàng không dám khinh thị.
Ãnh hào quang lóe lên, lại má»™t mÅ©i trÆ°á»ng mâu đâm tá»›i trÆ°á»›c ngá»±c.
Thượng Quan Kỳ né ngÆ°á»i Ä‘i má»™t chút, giÆ¡ kim Ä‘ao lên toan chém xéo ra thì cây thiá»n trượng dã quét ngang nhanh nhÆ° chá»›p.
Mâu trượng chạm nhau đánh “Choang†má»™t tiếng. MÅ©i mâu tuy bị trượng của Kim Nguyên Äạo gạt ra. NhÆ°ng ngÆ°á»i Kim Nguyên Äạo cÅ©ng bị rung chuyển phải lùi lại bốn năm bÆ°á»›c.
MÅ©i trÆ°á»ng mâu thứ hai lại tiếp đến. Kim Nguyên Äạo hai cánh tay tê nhức nhÆ°ng cố nghiến răng vận toàn lá»±c quét má»™t trượng nữa. Äại hiệp cảm thấy mÅ©i mâu đã phóng tá»›i trÆ°á»›c mặt. Thượng Quan Kỳ vung kim Ä‘ao lên quét ngang. Cây trÆ°á»ng mâu dài má»™t trượng tám thÆ°á»›c bị lưỡi Kinh Hồn Ä‘ao chặt đứt mất má»™t khúc chừng hÆ¡n má»™t thÆ°á»›c. Thượng Quan Kỳ nắm được mÅ©i mâu gãy thì tên thiết giáp kỵ sÄ© thứ hai lại bắt dây cÆ°Æ¡ng cho ngá»±a chuyển qua, nhÆ°á»ng chá»— cho tên kỵ sÄ© thứ ba xông tá»›i.
Thượng Quan Kỳ lại quát lên một tiếng, tay trái cầm mũi mâu gãy liệng mạnh ra.
Ngựa phóng như bay, mũi mâu trong tay Thượng Quan Kỳ tựa hỗ chớp nhoáng, liệng trúng ngực kỵ sĩ mặc giáp đánh “Chát†một tiếng. Gã ngồi trên lưng ngựa lảo đảo nhưng vẫn xông vỠphía trước.
Thượng Quan Kỳ sá»±c nhá»› ra, lẩm bẩm: “Bá»n này mặc áo thiết giáp rất dày, tất hành Ä‘á»™ng không được linh hoạt, lúc xoay chuyển lại càng khó khăn. Có Ä‘iá»u bá»n chúng dùng trÆ°á»ng mâu thì trong vòng má»™t trượng là mình khó lòng tránh khá»i bá»n chúng tập kích mà thôi.
Nghĩ vậy chàng tìm ra cách phá địch.
Chàng thấy má»—i lá»›p ba tên kỵ sÄ© thong dong xông tá»›i lập tức khẽ bảo Kim Nguyên Äạo:
– Chúng ta lùi lại mau!
Rồi chàng xoay tay nắm lấy Thiên Mộc đại sư chạy mau vỠmé tả.
Ba gã thiết giáp kỵ sÄ© tuy nhìn thấy bá»n Thượng Quan Kỳ quay chạy vá» mé tả, song vì mình mặc thiết giáp xoay xở không được mau lẹ mà tuấn mã lại chạy nhanh nhÆ° bay không kìm lại kịp vẫn xông thẳng vá» phía trÆ°á»›c.
Thượng Quan Kỳ buông Thiên Má»™c đại sÆ° ra há»i:
– Äại sÆ° thấy thÆ°Æ¡ng thế ra sao?
Thiên Mộc đại sư đáp:
– Lão tăng Ä‘iá»u dưỡng được má»™t lúc đã thấy khí lá»±c hồi phục được khá nhiá»u.
Kim Nguyên Äạo Ä‘Æ°a trả thiá»n trượng nói:
– Bá»n kỵ sÄ© này xung kích mãnh liệt, ta không nên dùng sức để chống chá»i.
Thượng Quan Kỳ khẽ thở dài một tiếng nói:
– Bá»n kỵ sÄ© mặc giáp này tuy dÅ©ng mãnh và không sợ Ä‘ao thÆ°Æ¡ng nhÆ°ng chúng không ứng biến được mau lẹ. Vá»›i thanh bảo Ä‘ao trong tay tại hạ, lại được hai vị giúp sức thì việc đối phó vá»›i bá»n há» chẳng khó khăn gì.
Bất thình lình má»™t tiếng hú kỳ dị rất dài vang lên cắt đứt lá»i nói của Thượng Quan Kỳ.
Tiếp theo là ánh lá»­a bốn mặt lập lòe rồi vô số ngá»n lá»­a bốc cao lên.
Thượng Quan Kỳ đảo mắt nhìn má»™t lượt không khá»i giật mình kinh sợ.
Nguyên vá»›i những ngá»n lá»­a này, vô số đàn bà mặc áo Ä‘en xuất hiện. Mấy chục ngÆ°á»i ngá»±a bày thành trận thế hình tròn bao quanh ba ngÆ°á»i ngá»±a.
Ãnh Ä‘ao kiếm chuyển Ä‘á»™ng dÆ°á»›i những ngá»n lá»­a lập lòe, đồng thá»i bốn mặt bá»n thiết giáp kỵ sÄ© cùng bá»n thị vệ áo Ä‘en hòa hợp vá»›i nhau thu vòng vây hẹp dần lại. Cuá»™c bao vây của mấy chục gã kỵ sÄ© thiết giáp có chá»— nào sÆ¡ hở thì bá»n áo Ä‘en bổ sung vào khiến cho vòng vây rất là nghiêm mật.
Tiếng gầm thét hòa lẫn với tiếng trống thành một điệu nhạc đầy sát khí.
Thượng Quan Kỳ quay lại nhìn Thiên Má»™c đại sÆ° cùng Kim Nguyên Äạo khẽ nói:
– Chúng ta phải Ä‘em hết năng lá»±c ra để chống chá»i. Hai vị đừng kháng cá»± vá»›i bá»n thiết giáp kỵ sÄ©, tại hạ đã có cây kim Ä‘ao để khắc chế vá»›i những mÅ©i trÆ°á»ng mâu của đối phÆ°Æ¡ng. Äiá»u cốt yếu là hai vị phòng thủ bá»n áo Ä‘en tập kích. NhÆ° vậy thì chúng ta còn chống chá»i trong má»™t thá»i gian...
Chàng ngẩng mặt trông chiá»u trá»i rồi tá»± nói má»™t mình.
– NgÆ°á»i tiếp viện cho bá»n ta có lẽ sắp đến nÆ¡i rồi.
Kim Nguyên Äạo cảm thấy tinh thần phấn chấn há»i:
– Sao? Chúng ta còn có ngoại viện ư?
Thượng Quan Kỳ đáp:
– Có. Lúc tại hạ đến đây đã ước định cùng Âu Dương Bang chúa bên Cùng Gia Bang đêm nay thống lĩnh những tay cao thủ đến đây.
Kim Nguyên Äạo nói:
– Cùng Gia Bang là má»™t bang lá»›n nhất trong võ lâm, lá»i hứa của bang chúa đáng giá ngàn vàng. Nếu bang chúa Cùng Gia Bang đã Æ°á»›c hẹn vá»›i Thượng Quan đại hiệp thì thế nào cÅ©ng đến.
Thượng Quan Kỳ tủm tỉm cÆ°á»i nói:
– Tại hạ chắc rằng vào khoảng canh ba đêm nay bá»n há» sẽ kéo đến đây.
Thá»±c ra Thượng Quan Kỳ cùng Liên Tuyết Kiá»u có Æ°á»›c vá»›i Âu DÆ°Æ¡ng Thống, trong ngoài há»™i hợp đến phá phủ Cổn Long VÆ°Æ¡ng. Nếu hủy được nhà Ä‘á»™c thất, lấy được thuốc giải khiến cho cÆ¡ nghiệp Cổn Long VÆ°Æ¡ng bị tổn thất hại nặng là hay nhất. Nhược bằng không đạt được mục đích này thì cÅ©ng đại náo Cổn Long VÆ°Æ¡ng phủ má»™t trận trá»i long đất lở để phá công cuá»™c bố trí của đối phÆ°Æ¡ng. Lá»i Æ°á»›c hẹn đó quả có thật nhÆ°ng không phải đêm nay. TrÆ°á»›c tình thế cấp bách, Thượng Quan Kỳ bất đắc dÄ© phải tòng quyá»n nói trá nhÆ° vậy để khích lệ chí chiến đấu của Thiết Má»™c đại sÆ° cùng Kim Nguyên Äạo.
Lúc này bá»n thiết giáp kỵ sÄ© cùng lÅ© áo Ä‘en đã tiến gần đến chá»— ba ngÆ°á»i.
Thượng Quan Kỳ đảo mắt nhìn quanh rồi khẽ bảo Kim Nguyên Äạo:
– Trong tay Kim đại hiệp không có binh khí. TrÆ°á»›c hết tại hạ hãy ra cÆ°á»›p má»™t cây trÆ°á»ng mâu.
Äá»™t nhiên chàng nép mình xuống rồi nhảy xảy ra nhanh nhÆ° tên bắn. Chá»›p mắt ngÆ°á»i chàng đã đến t má»™t kỵ sÄ©.
Gã kỵ sÄ© ngồi trên lÆ°ng ngá»±a, hạ thấp cây trÆ°á»ng mâu xuống đâm Thượng Quan Kỳ.
Thượng Quan Kỳ đã định kế đối phó vung sống thanh bảo Ä‘ao lên đè cây trÆ°á»ng mâu xuống rồi giÆ¡ tay trái ra chụp lấy cây mâu.
Gã kỵ sÄ© hất cây mâu lên, hy vá»ng tung Thượng Quan Kỳ ra. Không ngá» Thượng Quan Kỳ mượn đà nhảy vá»t lên không rồi lập tức buông tay ra cho ngÆ°á»i chàng rÆ¡i xuống lÆ°ng ngá»±a gã kỵ sÄ©. Kỵ sÄ© mình mặc áo giáp sắt, xoay sở khó khăn, gã trông thấy Thượng Quan Kỳ muốn hạ ngÆ°á»i xuống lÆ°ng ngá»±a mà không sao tránh được, đành vÆ°Æ¡n tay trái ra ngăn trở.
Thượng Quan Kỳ cầm kim đao chém xuống. Lập tức gã rú lên một tiếng thê thảm vì cánh tay trái bị bảo đao chém đứt còn có cả mảnh giáp dính trên tay.
Thượng Quan Kỳ thừa cÆ¡ gã Ä‘ang Ä‘au Ä‘á»›n cÆ°á»›p lấy cây trÆ°á»ng mâu cho Kim Nguyên Äạo.
Kim Nguyên Äạo hai tay đón lấy cây trÆ°á»ng mâu nói:
– Äa tạ Thượng Quan đại hiệp.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Kim huynh bất tất phải khách khí. Chúng ta cần hợp lá»±c để chống lại cÆ°á»ng địch đã.
Kim Nguyên Äạo quát lên má»™t tiếng thật to giÆ¡ trÆ°á»ng mâu lên xông vào đâm má»™t tên kỵ sÄ©.
Tên kỵ sÄ© này để mặc Kim Nguyên Äạo đâm trÆ°á»ng mâu tá»›i, gã cÅ©ng vung mâu đâm lại đối phÆ°Æ¡ng chứ không đỡ gạt.
Thiên Má»™c đại sÆ° giÆ¡ thiá»n trượng lên để ngăn mÅ©i mâu đâm tá»›i trÆ°á»›c ngá»±c Kim Nguyên Äạo.
Thượng Quan Kỳ vung kim Ä‘ao chém xéo lại đánh “Choang†má»™t tiếng, cây trÆ°á»ng mâu bị gãy đôi.
MÅ©i mâu Kim Nguyên Äạo phóng trúng trÆ°á»›c ngá»±c tên kỵ sÄ©. Lão thấy cổ tay mình chùn lại, hai cánh tay hÆ¡i tê nhức, thì không khá»i kinh hãi lẩm bẩm: “MÅ©i mâu này sắc nhá»n là thế mà không đâm thấu được áo giáp đối phÆ°Æ¡ngâ€.
Äại hán bị trúng mâu của Kim Nguyên Äạo tuy không bị rách áo giáp nhÆ°ng gã bị cÆ°á»ng lá»±c đối phÆ°Æ¡ng làm cho rung Ä‘á»™ng, loạng choạng ngÆ°á»i Ä‘i rồi ngã lăn xuống đất. Gã này hai chân hai tay Ä‘á»u bị vÆ°á»›ng áo giáp ngã xuống đất hồi lâu không đứng dậy được.
Lúc này bá»n cÆ°á»ng địch bốn mặt đã áp bức đến gần, chỉ còn cách chừng hÆ¡n trượng. Mấy chục mÅ©i trÆ°á»ng mâu nhất tá» phóng ra trông nhÆ° má»™t rừng thÆ°Æ¡ng vây chặt lấy ba ngÆ°á»i. NhÆ°ng há» chÆ°a Ä‘á»™ng thủ tá»±a hồ nhÆ° còn đợi ai.
Thượng Quan Kỳ than thầm: “Bữa nay mà có thoát khá»i được trùng vi cÅ©ng phải cá»±c nhá»c vô cùngâ€.
Äá»™t nhiên má»™t trận cÆ°á»i trong trẻo vang lên. Thiếu nữ áo Ä‘á» chạy nhanh đến rẽ má»i ngÆ°á»i rảo bÆ°á»›c tiến vào.
Thượng Quan Kỳ Ä‘Æ°a mắt nhìn ngÆ°á»i má»›i đến, bất giác chau mày, chàng chÆ°a kịp lên tiếng thì thiếu nữ áo đỠđã cÆ°á»›p lá»i:
– À! Ta tÆ°á»ng là ai. Té ra lại vẫn ngÆ°Æ¡i!
Thượng Quan Kỳ nói:
– Äúng rồi! Tại hạ vẫn chỉ là Thượng Quan Kỳ. Lâu nay má»›i lại được gặp Mai cô nÆ°Æ¡ng.
Nguyên thiếu nữ áo đỠđó là quận chúa Mai Quyên Äại.
Mai Quyên Äại cÆ°á»i lạt nói:
– NgÆ°Æ¡i đừng lan man vá»›i ta nữa vô ích. Chuyến này mi muốn thoát khá»i nÆ¡i đây so vá»›i muốn lên trá»i hãy còn khó hÆ¡n.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Cái đó chưa chắc.
Tuy miệng chàng nói cứng, nhÆ°ng trong bụng đã biết rõ lá»i Mai Quyên Äại nói đúng. Trốn thoát được cÆ¡n nguy hiểm này quả khó hÆ¡n lên trá»i.
Chàng dần dần mất hết tá»± tin có thể phá được vòng vây. Chỉ còn cách liá»u mạng đánh đến cùng cho đến lúc bị giết hay bị bắt sống.
NghÄ© vậy, chàng quay đầu lại nhìn Thiên Má»™c cùng Kim Nguyên Äạo rồi nói:
– Khi hai vị đối địch, nên nhớ đừng có vận dụng toàn lực mà cần dè dặt hơi sức để chỠviện binh.
Trong câu nói này chàng đã lộ ý chuẩn bị cuộc phá vòng vây.
Kim Nguyên Äạo thốt nhiên khẽ há»i:
– Thượng Quan đại hiệp? Trong mình đại hiệp có chút lương khô nào không? Tại hạ đói quá rồi!
Nghe Kim Nguyên Äạo nhắc tá»›i lÆ°Æ¡ng khô, Thượng Quan Kỳ cùng Thiên Má»™c đại sÆ° cÅ©ng cảm thấy bụng đói meo.
Thượng Quan Kỳ mỉm cÆ°á»i nói:
– Lương khô ư? Ăn hết cả rồi!
Bá»—ng nghe Mai Quyên Äại cÆ°á»i lạt má»™t tiếng, vẫy tay má»™t cái rồi lùi lại phía sau.
Bốn năm mÅ©i trÆ°á»ng mâu chia bốn mặt nhằm đâm Thượng Quan Kỳ.
Thượng Quan Kỳ chợt nhớ ra, tay cầm cây kim đao vung lên dùng thủ pháp
“Tứ Lạng Bát Thiên Cân†trong Thái Cực Tuệ Kiếm, khẽ gạt những cây mâu.
Gạt được trÆ°á»ng mâu ở mặt đông phóng tá»›i, đồng thá»i chàng mượn đà nhảy xổ lại tay trái nắm lấy cây mâu xông thẳng vào gã kỵ sÄ©.
Thượng Quan Kỳ sợ nhất là Ä‘á»™i kỵ sÄ© dùng trÆ°á»ng mâu, đại Ä‘ao, má»™t khi đã bị chúng vây thì khó lòng đỡ gạt được. Chỉ cần trừ khá»­ má»™t bá»™ phận bá»n thiết giáp kỵ sÄ© thì đối phÆ°Æ¡ng không bịt kín được bốn mặt và có hi vá»ng ra khá»i trùng vi.
Thượng Quan Kỳ muốn trước hết hãy giết hai tên để thị uy, nên mạo hiểm xông vào.
Bỗng thấy ánh đao sáng như tuyết lấp loáng rồi ba bốn thanh quỷ đầu đao chém tới.
Thượng Quan Kỳ ngÆ°ng tụ chân khí, tay trái giữ cây mâu, gia thêm ná»™i lá»±c rồi tung mình nhảy vá»t lên không để đón đánh mấy lưỡi Ä‘ao lợi hại, đồng thá»i
mượn thế xông vào gần tên kỵ sĩ mặc giáp. Chàng vung kim đao lên đâm vào bụng dưới gã, suốt qua áo giáp.
Chàng vừa rút kim Ä‘ao ra, máu tÆ°Æ¡i gã kỵ sÄ© phun vá»t lên.
Giết xong một tên kỵ sĩ tinh thần Thượng Quan Kỳ càng thêm phấn chấn. Chàng ra chiêu Bình Sa Lạc Nhạn quét ngang một cái.
Vừa rồi bốn năm lưỡi quá»· đầu Ä‘ao chém xuống sau lÆ°ng chàng mà không làm cho chàng bị thÆ°Æ¡ng được. Bá»n ngÆ°á»i áo Ä‘en thấy vậy cả kinh, thế công chậm lại, khiến cho chàng có cÆ¡ há»™i giết bá»n kỵ sÄ© thiết giáp. Chàng nhân cÆ¡ há»™i này vung kim Ä‘ao chém tá»›i tấp, bên địch cÅ©ng giÆ¡ binh khí lên gạt đỡ. Tiếng khí giá»›i chạm nhau choang choảng bao nhiêu Ä‘ao kiếm bị gãy bay tứ tung.
Thượng Quan Kỳ chuyển Ä‘á»™ng oai thần gầm lên má»™t tiếng ra chiêu Vân Vụ Kim Quang. Má»™t luồng ánh vàng lấp loáng, lưỡi Ä‘ao Kinh Hồn phóng ra xông vào đám ngÆ°á»i áo Ä‘en.
Những tiếng rú thê thảm vang lên, máu phun ra như mưa, chân tay từng khúc đứt bay ra.
Thượng Quan Kỳ biết rằng mình có thoát được trùng vi hay không là ở lúc này. Chàng vừa chém được hai đao đã có kết quả thì tinh thần phấn chấn xông vào đám đông.
Thiên Má»™c đại sÆ° múa tít cây thiá»n trượng, gạt hai cây mâu, theo sát Thượng Quan Kỳ.
Kim Nguyên Äạo vung trÆ°á»ng mâu ra quát lên má»™t tiếng thật to rồi nhảy tung mình đến sau lÆ°ng Thượng Quan Kỳ.
Thượng Quan Kỳ nhá» oai thế lưỡi Ä‘ao Kinh Hồn mở má»™t Ä‘Æ°á»ng máu xông vào đám cÆ°á»ng địch. Bá»n kỵ sÄ© thiết giáp bốn mặt đã mất hẳn thế công mãnh liệt, nên tuy chàng bị hãm vào trùng vi mà sá»± thá»±c đã an toàn hÆ¡n trÆ°á»›c nhiá»u.
Nên biết Ä‘á»™i thị vệ áo Ä‘en trong phủ Cổn Long VÆ°Æ¡ng có nhiá»u hạng phức tạp: Äệ tá»­ môn phái lá»›n có, giang hồ đại đạo có và không thiếu chi tay cao thủ. Song Thượng Quan Kỳ nhá» có lưỡi Ä‘ao Kinh Hồn xông vào chém giết, mình lại mặc áo Thiên Tằm không sợ Ä‘ao kiếm, nên chàng mặc sức tung hoành, cá»±c kỳ dÅ©ng mãnh.
Thiên Má»™c đại sÆ° cÅ©ng võ công thâm hậu, múa tít cây thiá»n trượng bật lên những tiếng vù vù nhÆ° gió thổi, kình lá»±c phóng ra trong vòng hÆ¡n trượng. Bá»n thị vệ áo Ä‘en tuy thế công lợi hại nhÆ°ng không thể vào gần được.
Kim Nguyên Äạo vẫn còn trong hoàn cảnh nguy cấp liệng mÅ©i mâu ra khá»i tay để thoát hiểm. Lão múa tít song quyá»n để cá»± địch, bụng lăm lăm muốn cÆ°á»›p lấy má»™t cây binh khí của bên địch mà không được. Hai cánh tay lão vừa phóng quyá»n vừa phát chưởng vừa dùng thân pháp né tránh. Tuy ngÆ°á»i chÆ°a bị thÆ°Æ¡ng, song chân tay đã luống cuống, trên trán mồ hôi nhá» giá»t sắp bị tá»­ thÆ°Æ¡ng đến nÆ¡i.
Bất thình lình có hiệu tù và nổi lên, bá»n kỵ sÄ© bốn mặt Ä‘á»™t nhiên bắt ngá»±a chạy Ä‘i. Giữa lúc ấy cả bốn mặt Äông, Tây, Nam, Bắc Ä‘á»™t nhiên Ä‘á»u thắp má»™t ngá»n đèn Ä‘á».
Thượng Quan Kỳ lại vung kim Ä‘ao phóng ra hai chiêu tuyệt kỹ chém được hai gã áo Ä‘en võ công cao cÆ°á»ng, rồi lá»›n tiếng hô:
– Chúng ta hãy xông ra khá»i trùng vi rồi sẽ nói chuyện.
Nguyên bá»n thị vệ áo Ä‘en cả bốn phía má»—i lúc kéo đến má»™t nhiá»u xông vào vây chặt ba ngÆ°á»i. Bá»n này đã uống thuốc mê, tâm trí há»—n loạn chỉ biết nghe hiệu lệnh mà không biết sợ chết là gì. Thượng Quan Kỳ chém giết luôn má»™t hồi, toàn thân chàng Æ°á»›t đẫm máu tÆ°Æ¡i.
Trận ác chiến này từ trÆ°á»›c đến giá» có lẽ là má»™t trận khốc liệt nhất đối vá»›i chàng. Chàng trông thấy trận mÆ°a máu đào do những tấm thân gãy cụt phun ra mà không khá»i Ä‘au lòng. Chàng ngoảnh đầu nhìn lại thấy Kim Nguyên Äạo mình tắm máu đào, tay không khí giá»›i, lăn lá»™n giữa Ä‘ao kiếm, tính mệnh nguy trong khoảnh khắc.
Thiên Mạc đại sÆ° thì còn có thể gắng gượng chống đỡ được nhÆ°ng cÅ©ng khó lòng xông ra khá»i trùng vi.
Thượng Quan Kỳ đành chạy lại cứu Kim Nguyên Äạo trÆ°á»›c. Chàng ngÆ°ng tụ chân khí quát lên má»™t tiếng ra chiêu TrÆ°á»ng Hồng Kinh Thiên xông lại bên Kim Nguyên Äạo. DÆ°á»›i ánh kim quang lấp lánh của thanh Kinh Hồn Ä‘ao vang lên những tiếng choang choảng, vô số binh khí bị gãy đứt. NhÆ°ng Thượng Quan Kỳ vẫn còn bị há» ngăn trở chÆ°a xông lại đến gần Kim Nguyên Äạo được. Chàng càng nóng ruá»™t hết sức vùng vẫy trong đám rừng ngÆ°á»i.
Kim Nguyên Äạo Ä‘ang lúc sức cùng lá»±c kiệt, Ä‘á»™t nhiên bóng ngÆ°á»i loãng ra, áp lá»±c bá»›t Ä‘i rất nhiá»u, tinh thần lão lại phấn khởi, phóng quyá»n ra đánh ngã má»™t tên áo Ä‘en.
Thượng Quan Kỳ tay phải cầm kim Ä‘ao ra chiêu Phượng Hoàng Triển Xí quét ngang má»™t cái. Chàng vẫn nhá»› Kim Nguyên Äạo Ä‘ang tay không cá»± địch, nếu cÆ°á»›p được má»™t cây binh khí Ä‘Æ°a cho lão thì tình thế sẽ khả quan hÆ¡n. Vì vậy mà cố Ä‘oạt lấy má»™t cây.
Thượng Quan Kỳ quét lưỡi kim Ä‘ao vá» mé hữu, đồng thá»i tay trái chụp lấy cổ tay má»™t gã đại hán ở mé tả. Gã này trong tay cầm má»™t cây Ä‘Æ¡n Ä‘ao sáng loáng. Thượng Quan Kỳ vừa ra đòn đánh vừa thi triển môn tuyệt há»c Thập Nhị Cầm Long Thủ nắm lấy huyệt đạo đại hán. Quả nhiên vừa ra tay chàng đã cÆ°á»›p được Ä‘Æ¡n Ä‘ao của gã.
Thượng Quan Kỳ bá»—ng cảm thấy sau lÆ°ng tê nhức, tay trái chàng cầm cây Ä‘Æ¡n Ä‘ao vừa cÆ°á»›p được quét vá» phía sau, đồng thá»i mượn thế để tránh ra má»™t bên.
Chàng quay đầu nhìn lại thì thấy hai ngÆ°á»i áo Ä‘en, thân thể cao lá»›n: Má»™t ngÆ°á»i tay cầm Thất Tiết CÆ°Æ¡ng Tiên, má»™t ngÆ°á»i cầm cặp Nhật Nguyệt Luân.
Hai ngÆ°á»i này dÆ°á»ng nhÆ° có địa vị rất cao trong Ä‘á»™i thị vệ áo Ä‘en. Thấy hai đại hán vừa xuất hiện, bá»n thị vệ Ä‘ang bao vây lập tức rẽ ra lùi lại.
Thượng Quan Kỳ khẽ gá»i:
– Kim huynh! Binh khí đây này!
Rồi cầm mÅ©i Ä‘ao Ä‘Æ°a chuôi cho Kim Nguyên Äạo.
Kim Nguyên Äạo tuy áp lá»±c bốn mặt đã giảm bá»›t, song ngÆ°á»i lão bị thÆ°Æ¡ng mấy chá»—. Lão đón lấy Ä‘Æ¡n Ä‘ao rồi, ngÆ°á»i loạng choạng suýt ngã. Lão chống Ä‘ao xuống đất cho ngÆ°á»i đứng vững lại rồi nói:
– Thượng Quan đại hiệp bất tất phải lưu tâm đến tại hạ...
Thượng Quan Kỳ nói:
– Kim huynh vận khí Ä‘iá»u dưỡng Ä‘i, tiểu đệ có Ä‘em linh dược đây.
Chàng vừa nói vừa lấy ra má»™t viên thuốc bá» vào miệng Kim Nguyên Äạo.
Kim Nguyên Äạo nuốt linh Ä‘Æ¡n rồi, lập tức vận khí Ä‘iá»u dưỡng.
Hai gã đại hán thân thể khôi vÄ© trân trối nhìn Thượng Quan Kỳ, chá» cho Kim Nguyên Äạo uống thuốc xong. Äại hán cầm cây Thất Tiết CÆ°Æ¡ng Tiên lạnh lùng há»i:
– Ngươi tên hỠlà gì?
Thượng Quan Kỳ lấy làm lạ lẩm bẩm:
– Sao lại có kiểu há»i danh tính kỳ cục nhÆ° vậy?
Rồi chàng thuận miệng đáp:
– Tại hạ là Thượng Quan Kỳ.
Äại hán ôm cặp vòng há»i:
– NgÆ°Æ¡i có tin rằng đủ sức xông ra khá»i trùng vi được không?
Thượng Quan Kỳ liếc mắt ngó bốn mặt thì thấy chung quanh chỗ nào cũng gia tăng vô số thị vệ áo đen.
Chàng cÆ°á»i lạt đáp:
– Nếu chỉ có má»™t mình tại hạ thì việc xông ra khá»i vòng vây này chẳng có chi là khó.
Hai đại hán đưa mắt nhìn nhau.
Rồi đột nhiên gã cầm cặp vòng tiến sát lại một bước, tay trái giơ vòng thanh cương lên đánh xuống.
Thượng Quan Kỳ xoay mình lại tiện tay cầm kim đao chém xuống vòng thanh cương.
Chàng chém xuống rất mạnh, vá»›i hi vá»ng đánh má»™t đòn ăn ngay, vì chàng chắc hai ngÆ°á»i này là nhân vật đầu não Ä‘á»™i thị vệ áo Ä‘en. Nếu hạ được hai gã, tất
bá»n thị vệ phải hoảng sợ.
Dè đâu ánh Ä‘ao sắp chạm vào vòng, đại hán đã thu vòng thanh cÆ°Æ¡ng vá», khẽ nói:
– Chỉ má»™t lát nữa là các ngÆ°Æ¡i sẽ gặp mÆ°á»i ba tên dÅ©ng sÄ© trong vÆ°Æ¡ng phủ. Bấy giá» dù bá»n ta có muốn giúp các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không thể được nữa.
Lúc Ä‘ang nói chuyện, đại hán vẫn chÆ°a dừng cặp vòng múa thành má»™t làn ánh sáng xanh, song chiêu thuật chỉ có vẻ phô trÆ°Æ¡ng cho đẹp mắt và để hăm dá»a ngÆ°Æ¡i, chứ tuyệt không có ý đánh ngÆ°á»i.
Thượng Quan Kỳ liá»n há»i:
– Äại gia có ý kiến gì dạy bảo?
Äại hán cầm cặp vòng đáp:
– Bây giá» ta chỉ giả cách thua chạy, các ngÆ°Æ¡i rượt theo, may ra má»›i có thể thoát khá»i vòng vây Ä‘á»™i thị vệ áo Ä‘en.
Thượng quan Kỳ nghÄ© thầm: “Bây giá» chỉ cần sao thoát khá»i vòng vây, bất luận bá»n chúng có quá»· kế gì, mình chỉ cẩn thận mạt chút là đối phó được dá»… dàngâ€.
Nghĩ vậy chàng đáp:
– Kế ấy rất diệu!
Äại hán cầm cặp vòng vừa đánh ra má»™t chiêu vừa lá»›n tiếng quát:
– Äao pháp gã này rất là thuần thục! Lão nhị mau giúp ta má»™t tay.
Äại hán kia đáp:
– Äược rồi!
Äoạn vung cây Thất Tiết CÆ°Æ¡ng Tiên quét ngang Kim Nguyên Äạo.
Kim Nguyên Äạo Ä‘ang bị năm tên thị vệ vây đánh. NhÆ°ng vừa thấy đại hán Ä‘á»™ng thủ, năm gã kia lập tức lùi lại.
Kim Nguyên Äạo vung Ä‘Æ¡n Ä‘ao lên nói:
– Hay lắm! Hay lắm! Cứ lấy má»™t chá»i má»™t thế này Kim má»— chết cÅ©ng không oán hận.
Äại hán vung cây tiên thành tiếng gió vù vù bao quanh Kim Nguyên Äạo rồi khẽ bảo:
– Lúc phá vòng vây thì phải đuổi theo sát sau lưng ta.
Kim Nguyên Äạo chau mày há»i:
– Còn Thượng Quan đại hiệp thì sao?
Äại hán nói:
– Y đã có ngÆ°á»i dẫn ra, ngÆ°Æ¡i bất tất phải quan tâm.
Kim Nguyên Äạo lạ há»i:
– Còn vị hòa thượng kia nữa có cứu lão ra không?
Äại hán cầm tiên không nhẫn nại được nữa gắt lên:
– Ta vâng mệnh cứu ngÆ°á»i thì cứu được đến đâu hay đến đấy, biết đâu mà nói trÆ°á»›c. Nếu không chạy mau thì sẽ không kịp nữa.
Äại hán nói xong quả nhiên vung tiên lên lùi lại phía sau.
Kim Nguyên Äạo theo sát gã, múa tít cây Ä‘Æ¡n Ä‘ao rõ ra ngÆ°á»i Ä‘uổi ngÆ°á»i chạy không ai biết rõ mÆ°u mô.
Bên này đại hán cầm cặp bánh xe đã dẫn Thượng Quan Kỳ ra khá»i trùng vi.
Chỉ trong khoảnh khắc Thượng Quan Kỳ và Kim Nguyên Äạo đã rá»i xa chá»— bá»n thị vệ áo Ä‘en.
Äại hán sá»­ cặp vòng nói:
– Hai vị từ đây nhắm hÆ°á»›ng tây mà Ä‘i, không đầy hai dặm là ra khá»i phủ Cổn Long VÆ°Æ¡ng.
Thượng Quan Kỳ vòng tay lại nói:
– Chịu Æ¡n đại gia cứu viện, tại hạ cảm kích vô cùng! NhÆ°ng tại hạ còn có má»™t ngÆ°á»i bạn mong đại giá cứu luôn cho.
Äại hán sá»­ cây Thất Tiết CÆ°Æ¡ng trầm ngâm má»™t lát rồi nói:
– Hai vị hãy đi trước, chúng tôi sẽ tìm cách cứu y.
Nói xong liá»n cùng đại hán sá»­ cặp vòng trở gót Ä‘i ngay.
Thượng Quan Kỳ vẫn không yên dạ, đảo mắt nhìn xung quanh rồi khẽ bảo Kim Nguyên Äạo:
– Kim huynh hãy vào nấp trong bụi cây kia, tại hạ đi đón Thiên Mộc đại sư.
Kim Nguyên Äạo biết võ công chàng đã hÆ¡n mình nhiá»u, trong tay lại có bảo Ä‘ao, liá»n nói:
– Tại hạ xin vâng mệnh.
Nói xong ẩn vào bụi cây Ä‘iá»u dưỡng.
Thượng Quan Kỳ theo sau hai đại hán nhÆ°ng Ä‘i cách đằng xa, quả thấy hai ngÆ°á»i chạy vá» phía Thiên Má»™c đại sÆ°. Hai ngÆ°á»i Ä‘i đến đâu, bá»n thị vệ áo Ä‘en rẽ ra đến đấy để nhÆ°á»ng lối.
Thượng Quan Kỳ Ä‘á»™t nhiên nghÄ© ra, lẩm bẩm: “Hai ngÆ°á»i đại hán quả nhiên là thủ lãnh chỉ huy bá»n thị vệ, nhÆ°ng bá»n này đã uống thuốc mê, thần trí há»—n loạn, chắc là trong đêm tối chúng không nhận biết được sá»± trá ngụy. Có Ä‘iá»u hai đại hán Ä‘i đến đâu bá»n áo Ä‘en tránh ra đến đó, e rằng hỠđã dặn bảo nhauâ€...
hết: Hồi 100, xem tiếp: Hồi 101
Tài sản của danangcity


Last edited by danangcity; 04-07-2008 at 11:04 AM.
  #98  
Old 26-06-2008, 01:37 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 101

Há»’ RƯƠU Ná»’NG MÊ MẨN GÃI THUYỀN QUYÊN




Thượng Quan Kỳ đã theo dõi ÄÆ°á»ng Toàn, há»c được khá nhiá»u lối Ä‘oán việc. TrÆ°á»›c hết là quan sát cẩn thận để tìm ra chá»— ngá» vá»±c, phân tích kỹ lưỡng đặng phán Ä‘oán kết quả. HÆ¡n nữa mấy hôm nay chàng trải qua bao nhiêu cuá»™c ác chiến nguy hiểm, nên càng thêm phần lịch duyệt. Tuy chàng không hiểu tại sao hai ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i đâu bá»n áo Ä‘en lại giãn ra tá»›i đó thì chàng ngỡ là bá»n chúng đã có mật hiệu cho bá»n thuá»™c hạ.
Lát sau, quả nhiên hai ngÆ°á»i xông vào trùng vi dẫn được Thiên Má»™c đại sÆ° ra.
Thượng Quan Kỳ chắp tay nói:
– Tình nghĩa của hai vị đêm nay, tại hạ xin ghi lòng sau này có ngày báo đáp.
Äại hán sá»­ cây Thất Tiết CÆ°Æ¡ng Tiên tủm tỉm cÆ°á»i nói:
– Chúng tôi vâng mệnh trên mà thôi chứ có ân tình gì đâu. Ba vị nên sớm chạy đi là hơn.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Tại hạ còn ba ngÆ°á»i bạn nữa bị hãm trong phủ Cổn Long VÆ°Æ¡ng.
Äại hán sá»­ cặp vòng nhún vai nói:
– Ba vị đó có thoát nạn được không là tùy ở sự may rủi, chẳng nên kêu ca gì nữa.
Äại hán sá»­ dụng vòng nói tiếp:
– Ba vị chạy mau ra khá»i vÆ°Æ¡ng phủ, Ä‘i vá» phía Tây chừng năm dặm sẽ có ngÆ°á»i tiếp ứng. Tại đó, ba vị cÅ©ng có ngÆ°á»i đồng bạn đã thoát nạn Ä‘ang chá».
Rồi không chỠcho Thượng Quan Kỳ nói thêm gì nữa, trở gót đi ngay.
Thượng Quan Kỳ nhìn sau lÆ°ng hai ngÆ°á»i, Ä‘á»™t nhiên nhá»› đến con ngÆ°á»i diá»…m lệ lại nhiá»u mÆ°u trí là Liên Tuyết Kiá»u. Nàng dÆ°á»ng nhÆ° ở trong bóng tối để bảo vệ cho mình, kiá»m chế được toàn cục, má»›i ra thoát khá»i trùng vi.
Khá lâu nay, Thượng Quan Kỳ không nhá»› tá»›i chuyện Liên Tuyết Kiá»u cùng gã Viên Hiếu, tính tình chất phác, thất tình bá»™c lá»™ ra ngoài. Tính cách đó của gã khiến cho Thượng Quan Kỳ phải Ä‘au Ä‘á»›n âm thầm.
Gã Viên Hiếu vốn sẵn bản lãnh thiên nhiên khác ngÆ°á»i, lại không tạp niệm nên võ công gã rất mau thành tá»±u.
NhÆ°ng vá» tình trÆ°á»ng thì Thượng Quan Kỳ mạnh hÆ¡n gã nhiá»u. Chàng là má»™t thiếu niên anh tuấn, Viên Hiếu bì thế nào được. Có Ä‘iá»u chàng ở vá»›i gã lâu ngày, có mối tình bằng hữu rất sâu xa và bất giác nổi khí phách anh hùng, quyết tâm hy sinh ái tình để hoàn thành mối lÆ°Æ¡ng duyên giữa Viên Hiếu và Liên Tuyết Kiá»u.
Liên Tuyết Kiá»u tuy tài trí hÆ¡n Ä‘á»i song chÆ°a thoát tục. Nàng vẫn bị dây thâm tình ràng buá»™c mình vào vá»›i Thượng Quan Kỳ. Nàng ôm khÆ° khÆ° mối tình vá»›i Thượng Quan Kỳ thì Viên Hiếu lại hoài bão má»™t mối thâm tình vá»›i nàng, thành ra giữa ba ngÆ°á»i cấu tạo nên má»™t mối tÆ°Æ¡ng quan rất kỳ diệu và đáy lòng má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u có sá»± Ä‘au khổ không nói ra được.
Ngày thÆ°á»ng Thượng Quan Kỳ không nghÄ© tá»›i chá»— đó thì thôi, bây giá» chợt nghÄ© đến, chàng lại cảm thấy lòng Ä‘au nhÆ° cắt...
Thượng Quan Kỳ đứng thộn mặt ra, quên cả hoàn cảnh hiện tại.
Thiên Má»™c đại sÆ° khẽ hắng giá»ng rồi lên tiếng:
– Thượng Quan thí chủ!...
Thượng Quan Kỳ nhÆ° ngÆ°á»i trong má»™ng, choàng tỉnh giấc, ngoảnh đầu trông ra, bá»—ng thấy cách đó chừng ngoài mÆ°á»i trượng, lá»­a sáng nhÆ° ban ngày, mÆ°á»i mấy gã mặc áo Ä‘á» lÆ°ng thắt dây ngÅ© sắc, nhắm vá» phía mấy ngÆ°á»i chạy đến. Bá»n này có mÆ°á»i ba ngÆ°á»i, Thượng Quan Kỳ nhá»› lại hai đại hán vừa rồi có Ä‘á» cập đến mÆ°á»i ba dÅ©ng sÄ© thì chàng chắc là bá»n này. Chàng liá»n đáp Thiên Má»™c:
– Chúng ta Ä‘i thôi! Hãy ra khá»i Cổn Long VÆ°Æ¡ng phủ rồi sẽ nói chuyện.
Ba ngÆ°á»i thi triển khinh công Ä‘i vá» phía Tây.
Nẻo Ä‘Æ°á»ng này quả nhiên ít ngÆ°á»i ngăn cản. Thượng Quan Kỳ nóng lòng thoát cÆ¡n nguy hiểm, bất cứ gặp ai chặn Ä‘Æ°á»ng chàng cÅ©ng hạ Ä‘á»™c thủ ngay, vá»›i lưỡi Ä‘ao Kinh Hồn, chàng vừa giao phong đã chém chết ngay.
Ba ngÆ°á»i ra khá»i phủ Cổn Long VÆ°Æ¡ng, Thượng Quan Kỳ theo lá»i đại hán Ä‘i vá» hÆ°á»›ng Tây năm dặm. Ban đêm chàng trông rõ ánh nÆ°á»›c lung linh, thì ra đã đến gần bá» hồ.
Cái hồ này không to mà cÅ©ng không nhá», rá»™ng chừng năm mẫu. Trong hồ thả sen dày đặc.
Thượng Quan Kỳ đứng trên bá» hồ, lẳng lặng xuất thần ngẫm nghÄ©, vì cảnh tượng không đúng nhÆ° lá»i đại hán. Chàng Ä‘inh ninh hai đại hán vừa rồi là theo mệnh lệnh của Liên Tuyết Kiá»u cứu ứng cho ba ngÆ°á»i mình thoát khá»i vòng nguy hiểm. NhÆ°ng giỠđây chàng không thể không Ä‘em lòng ngá» vá»±c, biết đâu không phải quá»· kế của Cổn Long VÆ°Æ¡ng gài bẫy bá»n mình.
Thượng Quan Kỳ để ý nhìn mặt hồ trầm ngâm má»™t hồi rồi há»i:
– Kim huynh cùng đại sư hai vị có biết bơi lội không?
Hai ngÆ°á»i chÆ°a kịp trả lá»i thì trong hồ sen có tiếng ngÆ°á»i cÆ°á»i nói:
– Không cần phải giá»i bÆ¡i lá»™i. Hãy xuống thuyá»n này nghỉ má»™t lúc đã!
– Ai?
Bá»—ng nghe tiếng mái chèo bì bõm, má»™t con thuyá»n nhá» từ chá»— lá sen rậm rạp bÆ¡i ra.
DÆ°á»›i ánh trăng tá», má»i ngÆ°á»i trông rõ má»™t thiếu nữ áo xanh, tóc dài bá» xõa, Ä‘ang bÆ¡i thuyá»n tiến lại.
Kim Nguyên Äạo nói:
– Thượng Quan đại hiệp! Thủ đoạn của Cổn Long Vương thâm độc vô cùng! Ta phải đỠphòng cẩn thận kẻo mắc vào cạm bẫy của y.
Thượng Quan Kỳ tủm tỉm cÆ°á»i nói:
– Hai vị bất tất phải nhá»c lòng. Vị này ra đón tiếp bá»n ta là ngÆ°á»i quen.
ChÆ°a dứt lá»i, nữ lang áo xanh đã tung mình nhảy lên bá».
Thượng Quan Kỳ trỠThiên Mộc đại sư giới thiệu:
– Äây là má»™t vị cao tăng chùa Thiếu Lâm, pháp hiệu Thiên Má»™c đại sÆ° phụ.
Rồi lại trá» Kim Nguyên Äạo nói tiếp:
– Vị này là Kim huynh, một bậc đại anh hùng tại phủ Tế Nam.
Nữ lang áo xanh trịnh trá»ng gật đầu nhìn Thiên Má»™t đại sÆ° tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói:
– Hai vị chiến đấu vất vả suốt ná»­a đêm, chắc là mệt nhá»c vô cùng! Tại hạ đã chuẩn bị sẵn sàng cÆ¡m rượu cùng quần áo...
Nàng lại vá»— tay hai cái. Trong đám lá sen rậm rạp lại có má»™t chiếc thuyá»n nhá» nữa chèo ra. NgÆ°á»i bÆ¡i thuyá»n vận võ trang quay lÆ°ng vá» phía mặt trăng, nên trông không rõ mặt.
Thiên Má»™c đại sÆ° khẽ há»i:
– Thượng Quan thí chủ! Nữ thí chủ đây là ai?
Thượng Quan Kỳ đáp:
– Äấy là quan Văn thừa Cùng Gia Bang.
Thiên Má»™c đại sÆ° cùng Kim Nguyên Äạo Ä‘á»u bị Cổn Long VÆ°Æ¡ng cầm tù trong nhà ám thất mấy chục năm trá»i, nên chÆ°a biết tiếng Văn thừa và Võ tÆ°á»›ng Cùng Gia Bang. Hai ngÆ°á»i chắp tay nói:
– Xin đa tạ đại gia có lòng khoản đãi.
Nói xong tung mình nhảy xuống chiếc thuyá»n nhỠđến sau.
Äại hán võ trang lập tức bÆ¡i thuyá»n vào đám lá sen rậm rạp.
Thượng Quan Kỳ nói với nữ lang:
– Hai vị đó Ä‘á»u võ công cao cÆ°á»ng.
Nữ lang áo xanh nói:
– Trên thuyá»n đã sắp sẵn trà thÆ¡m cùng đồ Ä‘iểm tâm. Mấy bữa nay ngÆ°Æ¡i phải chiến đấu cá»±c kỳ vất vả. Chúng ta vào đây không bàn công việc mà chỉ bÆ¡i thuyá»n thưởng nguyệt yên nghỉ má»™t đêm tÄ©nh mịch.
Nói xong nàng Ä‘á»™t nhiên Ä‘Æ°a bàn tay ngá»c nhá» nhắn ra nắm lấy cổ tay Thượng Quan Kỳ nhảy xuống thuyá»n.
Nữ lang áo xanh này chính là Liên Tuyết Kiá»u. Nàng đã cải trang làm cô thuyá»n chài, quần dài áo xanh xắn cao lên để lá»™ cặp đùi bé nhá» da trắng nhÆ° tuyết, trong nhÆ° ngá»c. Má»› tóc dài bá» xõa xuống bên vai, phất phÆ¡ trÆ°á»›c ngá»n gió đêm. Nàng buông cặp mái chèo quay thuyá»n vào chá»— lá rậm giữa hồ. Mặt hồ lăn tăn, bóng trăng soi tá», Liên Tuyết Kiá»u từ từ vừa bÆ¡i chèo vừa giÆ¡ tay lên vén lại mái tóc cÆ°á»i nói:
– Mấy món điểm tâm này chính tay tiểu muội làm ra, Thượng Quan huynh thử nếm xem có ăn được không?
Thượng Quan Kỳ vâng lá»i ăn má»™t miếng, quả nhiên vừa ngá»t vừa thÆ¡m, khen không ngá»›t miệng:
– Cô nương đã tay cầm ấn soái, ngồi trong trướng để quyết thắng ra ngoài ngàn dặm. Lúc lâm trận chiến đấu, hào khí hơn cả tu mi, tài gồm thao lược khiến cho tấm thân bảy thước của nam nhi phải thẹn thùng e lệ. Ai có ngỠđâu lại biết cả làm món ăn đặc biệt.
Liên Tuyết Kiá»u cÆ°á»i khanh khách há»i:
– Thượng Quan huynh thật tâm khen ngon hay chỉ tán dóc?
Thượng Quan Kỳ nói:
– Tôi nói với cả một tấm lòng thành thực.
Liên Tuyết Kiá»u từ từ ngẩng mặt lên nhìn vầng trăng bạc khẽ nói:
– Äá»i ngÆ°á»i mấy Ä‘á»™ nguyệt ngang đầu! Bữa nay chúng ta phải tận hưởng má»™t đêm hoan lạc.
Thượng Quan Kỳ thộn mặt ra nói:
– Cô nương...
Liên Tuyết Kiá»u sang sảng tiếng vàng cÆ°á»i nhÆ° rót vào tai:
– Äêm thanh trăng tá» lẽ nào không rượu.
Nàng vá»›i tay xuống sạp thuyá»n lấy ra má»™t bình ngá»c nói tiếp:
– Thượng Quan huynh có dám uống không?
Thượng Quan Kỳ phưỡn ngực ra nói:
– Tại hạ tuy không thích rượu, nhưng đâu dám cô phụ tấm thịnh tình của cô nương?
Liên Tuyết Kiá»u há»i:
– Thượng Quan huynh có biết đây là rượu gì không?
Thượng Quan Kỳ bị kích thích, hào khí sôi nổi đáp:
– Tại hạ chắc không phải là thuốc Ä‘oạn trÆ°á»ng.
Liên Tuyết Kiá»u tủm tỉm cÆ°á»i Ä‘Æ°a tay ngá»c ra nâng chén ngá»­a cổ lên uống má»™t hÆ¡i dài.
Hôm nay, nàng Liên Tuyết Kiá»u nhan sắc hoa nhÆ°á»ng nguyệt thẹn khác vá»›i ngày thÆ°á»ng; nét mặt thùy mị, nói cÆ°á»i giòn giã, lại càng tăng vẻ mỹ miá»u. Má»› tóc dài tung bay trÆ°á»›c gió rõ ra con ngÆ°á»i đài các.
Thượng Quan Kỳ ngồi trong thuyá»n ngây ngất hồi lâu không biết nói gì.
Liên Tuyết Kiá»u lại uống cạn luôn chén nữa rồi nói:
– Äá»i ngÆ°á»i gang tấc có là bao! DÆ°á»›i nguyệt hãy ca khúc tÆ°Æ¡ng tÆ° cho thá»a.
Thượng Quan Kỳ ngây ngất nhìn nàng má phấn ửng hồng vì men rượu. Cặp thu ba thâm tình dào dạt, nàng từ từ cởi khuy áo trước ngực.
Thượng Quan Kỳ không khá»i giật mình, giÆ¡ tay cÆ°á»›p lấy bình ngá»c ở trong tay nàng, khẽ há»i:
– Trong bình này đựng chi vậy?
Liên Tuyết Kiá»u cÆ°á»i rất tÆ°Æ¡i đáp:
– Rượu.
Thượng Quan Kỳ quả ngửi thấy mùi rượu trong bình xông ra hương thơm ngào ngạt.
Liên Tuyết Kiá»u tay trái che trÆ°á»›c ngá»±c, cặp mắt long lanh tình tứ, cÆ°á»i há»i:
– Thượng Quan huynh không dám uống ư?
Thượng Quan Kỳ đáp:
– Sao lại không dám.
Rồi nâng ly uống cạn sạch.
Liên Tuyết Kiá»u cÆ°á»i há»i:
– Thượng Quan huynh có biết rượu gì chăng?
Thượng Quan Kỳ đáp:
– Không biết!
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Äây là món Cá»­u Chuyển Nữ Nhi Hồng.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Tại hạ chưa được nghe qua, nhưng đêm nay cũng phải uống say.
Nói xong lại uống cạn một chén nữa.
Liên Tuyết Kiá»u cÆ°á»i nói:
– Rượu thÆ°á»ng đã làm cho ngÆ°á»i ta mê loạn, thứ rượu này càng dữ nữa. Thượng Quan huynh không nên uống nữa.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Má»™t hồ rượu cá»n con này làm cho Thượng Quan Kỳ mê loạn thế nào được?
Rồi chàng nghiêng hồ dốc vào miệng uống cạn một hồ.
Liên Tuyết Kiá»u toan ngăn lại thì đã không kịp. Nàng bồn chồn nói:
– Má»™t chén Cá»­u Chuyển Nữ Nhi Hồng đủ khiến cho gang thép cÅ©ng má»m xèo. Thế mà đại ca uống quá ná»­a hồ thì chịu sao nổi? Äoạn nàng giÆ¡ tay ra cÆ°á»›p lấy bình ngá»c.
Trong lòng nàng đã in sâu hình ảnh Thượng Quan Kỳ. Bây giá» mặt thấy ngÆ°á»i, tình từng khao khát bấy lâu, hÆ¡n nữa men Cá»­u Chuyển Nữ Nhi Hồng làm nàng ngây ngất, cầm lòng không đậu, nàng Ä‘Æ°a tay ra nắm lấy cổ tay Thượng Quan Kỳ.
Tay chàng vừa chạm vào bàn tay ngá»c phát sinh cảm giác đê mê. Má»™t luồng khí nóng từ huyệt Ä‘an Ä‘iá»n bốc lên. Luồng nhiệt khí này mãnh liệt vô cùng, chá»›p mắt đã chạy qua huyệt mạch ra khắp toàn thân. Mạch máu bành trÆ°á»›ng, đầu óc há»—n loạn.
Liên Tuyết Kiá»u vá»™i nói:
– Tiểu muội muốn giúp công lực cho đại ca, không ngỠlại hóa ra làm hại đại ca rồi...
Thần trí nàng còn giữ được tỉnh táo, nói năng đâu ra đấy, nhưng tay nàng bất giác mỗi lúc một nắm chặt cổ tay Thượng Quan Kỳ.
Ôi! Cá»­u Chuyển Nữ Nhi Hồng sao mãnh liệt lắm vậy? Thượng Quan Kỳ cÆ¡ hồ không giữ được bản tánh. Chàng từ từ ngẩng đầu lên, cặp mắt đầy lá»­a dục bốc lên nhìn Liên Tuyết Kiá»u hau háu.
Äá»™t nhiên, chàng xoay tay lại nắm lấy hai cánh tay nhá» bé của Liên Tuyết Kiá»u rồi nhấc bổng nàng lên. Liên Tuyết Kiá»u cÅ©ng chỉ khẽ Æ° hữ má»™t tiếng rồi để cả tấm thân má»m mại cho Thượng Quan Kỳ ôm hẳn vào lòng.
Thần trí nàng dở chiá»u nhÆ° tỉnh dở chiá»u nhÆ° mê. Trong thâm tâm còn phảng phất ý nghÄ© đừng để gây nên hối hận lá»›n lao cho trá»n Ä‘á»i phải bẽ bàng. Tuy bụng nàng nghÄ© vậy thì nghÄ© mà chiếc thân ẻo lả vẫn nằm yên trong lòng Thượng Quan Kỳ chứ không kháng cá»±. Men rượu, chất thuốc cÆ¡ hồ làm cho hai ngÆ°á»i dần dần quên mất nhân tính, không còn nhá»› mình là ai...
Con thuyá»n bá» không ngÆ°á»i lại bị gió Ä‘Æ°a ra ngoài bụi sen, lênh đênh giữa
hồ.
Cảnh hồ sóng biếc gợn lăn tăn, trăng tỠgió hiu thật là tuyệt mỹ.
Bất thình lình má»™t tiếng hú vang lên, khiến cho Liên Tuyết Kiá»u thần trí Ä‘ang mê loạn, Ä‘á»™t nhiên tỉnh lại vài phần. Tiếng hú này nàng đã quen tai nên dù trong cÆ¡n mê loạn, nàng cÅ©ng biết là ai rồi.
DÆ°á»›i nÆ°á»›c bóng xuống má»™t hình ảnh tha thÆ°á»›t, kiá»u diá»…m tóc mây tán loạn, áo quần xốc xếch để lá»™ nÆ°á»›c da trong nhÆ° ngá»c trắng nhÆ° tuyết.
Liên Tuyết Kiá»u bẽn lẽn kéo áo cho ngay ngắn lại, Ä‘Æ°a tay ra Ä‘iểm huyệt Thượng Quan Kỳ rồi vuốt lại má»› tóc tán loạn. Nàng cất tiếng gá»i:
– Viên huynh đệ!
Má»™t bóng ngÆ°á»i lÆ°á»›t trên mặt nÆ°á»›c Ä‘i tá»›i, chá»›p mắt đã bÆ°á»›c lên thuyá»n. Gã chính là Viên Hiếu, cặp mắt tròn xoe nhÆ° nẩy lá»­a láo liên nhìn Liên Tuyết Kiá»u rồi lại nhìn Thượng Quan Kỳ há»i:
– Äại ca tôi làm sao vậy?
Liên Tuyết Kiá»u Ä‘ang say khÆ°á»›t dÆ°á»ng nhÆ° bị câu há»i của Viên Hiếu làm cho tỉnh lại mấy phần, nàng đáp:
– Y uống rượu say đó.
Viên Hiếu nói:
– Chúng ta để y ngủ ngon một giấc, chắc lúc này y đang mệt lắm?
Gã nói xong giơ tay toan điểm huyệt Thượng Quan Kỳ.
Liên Tuyết Kiá»u giÆ¡ tay ra ngăn lại nói:
– Thôi! Ta đã điểm huyệt y rồi.
Viên Hiếu tủm tỉm cÆ°á»i nói:
– Hay lắm! Chúng ta ngồi đây chầu chực y.
Rồi gã ngồi tá»±a vào Liên Tuyết Kiá»u.
Liên Tuyết Kiá»u bị men rượu làm xúc Ä‘á»™ng dục tình, đã phải miá»…n cưỡng dẹp xuống thì bây giá» lại nổi lên mãnh liệt. Bất giác nàng xoay mình thÆ°á»›t tha tá»±a vào lòng Viên Hiếu.
Viên Hiếu Ä‘Æ°a hai cánh tay cục cằn ôm chặt lấy nàng. Liên Tuyết Kiá»u miá»…n cưỡng cá»±a quậy hai lần nhÆ°ng không thoát khá»i cánh tay mạnh nhÆ° thần của gã, huống chi nàng cÅ©ng chỉ giãy giụa qua loa mà thôi.
Gã Viên Hiếu ngây ngô chất phác, trong đầu lúc nào cÅ©ng mÆ¡ tưởng hình ảnh Liên Tuyết Kiá»u, nhÆ°ng ngày thÆ°á»ng nàng rất trang nghiêm nên gã không dám có ý niệm suồng sã. Lúc này ngÆ°á»i ngá»c ở trong lòng gã, hÆ¡i thở hổn hển, gã không tài nào kìm hãm nổi, bất giác cúi đầu xuống hôn vào đôi môi xinh đẹp nhÆ° trái anh đào.
Liên Tuyết Kiá»u uống Cá»­u Chuyển Nữ Nhi Hồng men rượu đã ngấm, thì còn tài nào trấn tÄ©nh được trÆ°á»›c cá»­ chỉ nồng nhiệt khêu gợi của Viên Hiếu. Lá»­a dục bốc lên ngùn ngụt không sao hãm lại được. Nàng cÅ©ng giÆ°Æ¡ng hai tay ra ôm choàng lấy Viên Hiếu.
Nên biết rằng lúc này Liên Tuyết Kiá»u đã bị hÆ¡i men làm cho thần trí cuồng loạn không còn phân biệt được Thượng Quan Kỳ hay Viên Hiếu. Äó là má»™t cái lầm lẫn đáng thÆ°Æ¡ng. Ngày thÆ°á»ng gã Viên Hiếu đã bị con ngÆ°á»i tuyệt thế tÆ° dung là Liên Tuyết Kiá»u làm cho Ä‘iên đảo.
Liên Tuyết Kiá»u đối vá»›i gã khi lạnh khi nhạt không biết đâu mà dò. CÅ©ng có lúc nàng cảm kích Viên Hiếu vá» tình nghÄ©a cứu mình nên đối vá»›i gã cá»±c kỳ hòa nhã. Lại có lúc nàng nghÄ© đến gã là chÆ°á»›ng ngại vật cho mối tình Ä‘ang nảy nở giữa nàng và Thượng Quan Kỳ nên Ä‘em lòng căm hận gã vô cùng! Mối tình rắc rối của Liên Tuyết Kiá»u biến chuyển lá»™ ra ngoài mặt, khiến cho nàng có má»™t thái Ä‘á»™ khi nồng khi nhạt. Thái Ä‘á»™ này dày vò Viên Hiếu rất khổ sở rồi kiá»m chế luôn cả những ná»—i vui buồn trong lòng gã.
Lúc này Liên Tuyết Kiá»u Ä‘Æ°a lÆ°ng cho gã ôm má»™t cách rất dịu dàng êm ái, mùi thÆ¡m u nhã của thiếu nữ thấm vào tim phổi gã Viên Hiếu. Mùi thÆ¡m này còn đốt cho lá»­a dục gã cháy lên bùng bùng. Gã liá»u lÄ©nh đến cởi bỠáo quần Liên Tuyết Kiá»u.
Ãnh trăng tá» soi rõ cả thân thể ngÆ°á»i ngá»c dày sẵn đúc má»™t tòa thiên nhiên.
Mối tình luyến ái ngấm ngầm bấy lâu giấu tận đáy lòng của Viên Hiếu bấy giá» khác nào con ngá»±a rừng được thả xổng ra, nó còn tha gì mà không nhảy chồm lại Liên Tuyết Kiá»u.
Con thuyá»n nhá» tròng trành má»™t hồi, nÆ°á»›c hồ bắn tung tóe vào cả mặt Liên Tuyết Kiá»u.
Liên Tuyết Kiá»u bị nÆ°á»›c hồ lạnh kích thích, thần trí Ä‘á»™t nhiên tỉnh lại, ngó thấy mình trần nhÆ° nhá»™ng, quần áo nàng đã bị Viên Hiếu lá»™t ra hết. Nàng vừa thẹn thùng vừa cấp bách Ä‘Æ°a tay ra Ä‘iểm huyệt Viên Hiếu.
Viên Hiếu đã không đủ năng lá»±c để kìm chế lá»­a dục Ä‘ang đốt cháy tâm hồn. Gã mất hết cả lý trí, mắt thấy đại cuá»™c sắp thành tá»±u thì Liên Tuyết Kiá»u Ä‘á»™t nhiên cá»±a quậy, gã hốt hoảng giÆ¡ tay ra Ä‘iểm huyệt Liên Tuyết Kiá»u.
Hai bên đồng thá»i xuất thủ và Ä‘á»u không ngăn trở được đối phÆ°Æ¡ng tập kích. Cả hai Ä‘á»u bị trúng huyệt đạo ngất Ä‘i.
Chiếc thuyá»n con không ngÆ°á»i lèo lái lặng lẽ trôi theo chiá»u gió lấp lá»­ng trên mặt hồ, không phát ra má»™t tiếng Ä‘á»™ng.
Tình trạng này không bao lâu, Thượng Quan Kỳ Ä‘á»™t nhiên tỉnh dậy. Nguyên lúc Liên Tuyết Kiá»u Ä‘iểm huyệt Thượng Quan Kỳ nàng vận rất ít công lá»±c, nên lúc chàng tỉnh rượu, lập tức vận khí cho thông huyệt đạo.
Lúc này vầng trăng tỠđã ngậm non đoài.
Thượng Quan Kỳ dụi mắt ngồi dậy, ngoảnh đầu trông lại, bất giác rùng mình. Cái rùng mình này bao quát cả sự kinh hãi, sự phẫn nộ và sự đau khổ.
Chàng cúi đầu xuống mặt hồ cho nước thấm vào mặt để thần trí tỉnh hẳn lại.
NÆ°á»›c hồ lạnh toát, khiến cho hÆ¡i men còn sót lại chút nào bị tiêu tan hết. Chàng nhìn kỹ lại thì thấy Liên Tuyết Kiá»u, cÆ¡ hồ nhÆ° ngÆ°á»i khá»a thân. DÆ°á»›i ánh sao, chàng nhìn rõ tay trái nàng quàng lấy cổ Viên Hiếu.
Gã Viên Hiếu phần lớn áo quần cũng trụt ra gần hết. Cả đôi quay đầu vào nhau nằm song song.
Một ý nghĩ ghen tuông ở tận đáy lòng nổi lên, Thượng Quan Kỳ đứng phắt dậy, hít mạnh một hơi dài, trong đầu óc thoáng hiện một luồng sát khí.
Chàng từ từ giơ tay lên.
Chỉ còn phóng chưởng ra là Liên Tuyết Kiá»u cùng Viên Hiếu Ä‘á»u phải vong mạng.
Những việc trÆ°á»›c nhÆ° chá»›p nhoáng vụt hiện ra trÆ°á»›c mắt chàng. Chàng nghÄ© tá»›i lúc mình bị ngÆ°á»i áo xanh (Cổn Long VÆ°Æ¡ng) đá hất mình từ trên đỉnh vách núi cao mấy trăm trượng rÆ¡i xuống vá»±c thẳm, rồi chàng nhá»› lại ngÆ°á»i từ mẫu của Viên Hiếu, tấm thân cô khổ tịch mịch, má»™t phụ nhân ốm yếu đối vá»›i mình cá»±c kỳ thân thiết giúp đỡ...
Thượng Quan Kỳ buông má»™t tiếng thở dài não nuá»™t. Ngá»n lá»­a há»n theo tiếng thở dài nhập vào làn gió bay Ä‘i hết. Chàng cởi áo ngoài đắp lên mình cho hai ngÆ°á»i.
Ãnh lê minh Ä‘uổi bóng tối lui dần. Góc trá»i đông hiện ra má»™t ánh sáng huy hoàng.
Cảnh vật trên mặt hồ mỗi lúc một rõ rệt.
Thượng Quan Kỳ nhìn lại thấy hai ngÆ°á»i vẫn ngủ say, bất giác trong lòng cảm thấy rung Ä‘á»™ng nghÄ© thầm: “Trong hồ sen này biết đâu chẳng có ngÆ°á»i mai phục. Nếu để ngÆ°á»i ngoài trông thấy cảnh tượng này thì Liên Tuyết Kiá»u còn chi là vẻ tôn nghiêm của chức Văn Thừaâ€. Chàng Ä‘Æ°a tay ra đập vào vai Viên Hiếu gá»i:
– Viên đệ dậy Ä‘i, trá»i sáng rồi?
Hai ngÆ°á»i vẫn ngủ say không nghe thấy tiếng gá»i.
Thượng Quan Kỳ ảo não trong lòng lẩm bẩm:
– Hừ! Các ngÆ°Æ¡i ngủ mãi Æ°. Ta mau dá»i khá»i chốn thị phi này.
Chàng tuy cố hết sức trấn tÄ©nh tâm hồn mà tia lá»­a đố kỵ ở dÆ°á»›i đáy lòng đã hạ xuống lại bùng lên, không sao tắt ngấm Ä‘i được. Hình ảnh Liên Tuyết Kiá»u hiện ra trong đầu óc chàng má»—i lúc má»™t rõ rệt.
Thượng Quan Kỳ đứng lên toan bỠđi rồi lại không nỡ. Trong lòng chàng lại
nảy ra ý nghÄ©: Màn kịch xuân sắc này, nếu để ngÆ°á»i Cùng Gia Bang trông thấy thì e rằng Liên Tuyết Kiá»u không còn mặt mÅ©i nào ở lại Cùng Gia Bang để ra hiệu lệnh, thế thì lấy ai giữ then chốt trong công cuá»™c diệt trừ Cổn Long VÆ°Æ¡ng?
Giữa lúc lão Ä‘ang tung hoành khủng khiếp trong võ lâm. Bất luận vì công hay vì tÆ°, mình cÅ©ng không thể tá»a thị Ä‘iá»m nhiên.
Thượng Quan Kỳ để ý nhận xét lại tình trạng nằm ngủ của hai ngÆ°á»i tuy ra vẻ thân mật, song dÆ°á»ng nhÆ° bị ngÆ°á»i Ä‘iểm huyệt, chàng bất giác giật nẩy mình lên, bao nhiêu ý nghÄ© ghen tuông Ä‘á»™t nhiên tiêu tan, chàng vá»™i Ä‘Æ°a tay ra Ä‘iểm huyệt cả cho hai ngÆ°á»i tỉnh lại.
Thượng Quan Kỳ biết rằng nếu mình còn lÆ°u lại trong chiếc thuyá»n này thì cảnh tượng sẽ trá»› trêu biết chừng nào! Khi Ä‘iểm huyệt xong buông tay, đồng thá»i chàng nhảy ra khá»i thuyá»n thi triển khinh công tuyệt đỉnh theo thân pháp “Äăng Bình Äá»™ Thủy†lÆ°á»›t trên lá sen rậm rạp trong hồ.
Thượng Quan Kỳ vừa Ä‘i chá»›p mắt, Liên Tuyết Kiá»u và Viên Hiếu đồng thá»i tỉnh lại.
Liên Tuyết Kiá»u mở bừng mắt ra thấy mình trần nhÆ° nhá»™ng, bất giác la lên rồi phóng chưởng đánh Viên Hiếu.
Gã Viên Hiếu thấy Liên Tuyết Kiá»u nổi hung sợ quá luống cuống. Gã mắt nhìn Liên Tuyết Kiá»u vừa phóng chưởng đánh mình, không dám nhảy tránh mà cÅ©ng không dám kháng cá»±, chỉ rú lên má»™t tiếng rồi rÆ¡i tòm xuống hồ.
Liên Tuyết Kiá»u vừa phóng chưởng ra, trong lòng cảm thấy bất nhẫn. Nàng nhá»› lại tình trạng đêm qua mình uống rượu Cá»­u Chuyển Nữ Nhi Hồng rồi nhá»› luôn cả đến những sá»± diá»…n biến vừa qua, bất giác lẩm bẩm má»™t mình:
– Việc này mình trách gã thế nào được?
Rồi nàng thở dài há»i:
– Mau bÆ°á»›c lên thuyá»n Ä‘i! Sao ngÆ°Æ¡i không vận khí kháng cá»± lại chưởng lá»±c của ta?
Viên Hiếu hai tay đè xuống nÆ°á»›c nhảy lên thuyá»n, cả mừng há»i:
– Cô nương không giận tôi?
Liên Tuyết Kiá»u ngổn ngang trăm mối, lặng lẽ không nói gì.
Viên Hiếu khẽ thở dài nói:
– Cô nương bất tất phải nổi nóng! Dù mỗi ngày cô đánh tôi trăm trận, tôi cũng rất vui lòng.
Liên Tuyết Kiá»u hé miệng anh đào toan nói lại thôi. Nàng bâng khuâng nhìn ra mặt hồ. Äôi hàng nÆ°á»›c mắt tuôn rÆ¡i.
Bá»—ng nghe hai tiếng “Bốp, bốpâ€. Viên Hiếu tá»± tát mình hai cái. Gã ra tay mạnh quá, miệng á»c máu tÆ°Æ¡i ra.
Liên Tuyết Kiá»u cảm thấy trong lòng bất nhẫn, giÆ¡ tay ra vuốt ve chá»— má gã bị sÆ°ng húp, nói bằng má»™t giá»ng rất dịu dàng:
– Việc này không đáng trách ngươi, sao ngươi lại tự phạt mình như thế?
Viên Hiếu đáp:
– Tôi thấy cô nương sầu khổ không vui, trong lòng đau đớn vô cùng. Hỡi ôi! Chỉ cần sao cô nương được vui tươi thì dù tôi có bị trăm cay nghìn đắng cũng cam tâm.
Gã vốn không biết nói khéo. Mấy câu này tá»± đáy lòng gã thốt ra, đã thấy tình ý thâm trá»ng hÆ¡n cả lá»i nguyá»n Æ°á»›c.
Liên Tuyết Kiá»u Ä‘Æ°a bàn tay ngá»c ra nắm lấy tay Viên Hiếu, từ từ chuyển tấm lÆ°ng liá»…u thÆ°á»›t tha tá»±a vào lòng Viên Hiếu, nhìn cảnh trá»i huy hoàng trong buổi bình minh in xuống đáy nÆ°á»›c, ôn tồn há»i Viên Hiếu:
– Chúng ta mau diệt cho xong Cổn Long Vương rồi tìm vào nơi thanh tĩnh ẩn cư có thú không?
Viên Hiếu nói:
– Bất luận cô nương nói thế nào cũng là tốt cả.
Liên Tuyết Kiá»u Ä‘á»™t nhiên ngồi ngay ngắn lại nói:
– NgÆ°Æ¡i đối vá»›i ta ân tình thâm trá»ng ta không biết làm sao để báo đáp cho được...
Viên Hiếu nói:
– Chỉ thấy cô nÆ°Æ¡ng vui vẻ đó là tôi đã được báo đáp nhiá»u lắm rồi.
Bất thình lình đánh bịch má»™t tiếng, má»™t bá»c từ đâu ném xuống thuyá»n. Tâm hồn Liên Tuyết Kiá»u lại rung Ä‘á»™ng. Hình ảnh con ngÆ°á»i thiếu niên anh tuấn của Thượng Quan Kỳ lại hiện ra trÆ°á»›c mắt nàng khiến cho phủ tạng nàng tá»±a hồ bị lá»­a Ä‘á» nung nấu, nÆ°á»›c mắt lại rÆ°Æ¡m rÆ°á»›m chảy ra.
Nàng hối hận: Ta đã thá»±c lòng yêu chàng, sao lại không Ä‘em tấm thân nguyên vẹn của ngÆ°á»i nữ nhi hiến cho chàng. Dù sau này chàng có phụ bạc, ta cÅ©ng nên vui lòng nhận lấy sá»± Ä‘au khổ. Giả tỉ đêm rồi ta không Ä‘iểm huyệt chàng thì con ngÆ°á»i trÆ°á»›c mặt ta, không phải chàng thì còn ai vào đây?...
Viên Hiếu nhặt bá»c lên mở coi thấy hai bá»™ y phục, má»™t nam má»™t nữ, bất giác cả mừng nói:
– Äây nhất định là của đại ca Ä‘Æ°a lại cho. Chao ôi! Trên Ä‘á»i này, ngoài má má, chỉ có sÆ° phụ cùng đại ca là đối đãi vá»›i tôi tốt hÆ¡n hết.
Gã đảo mắt nhìn Liên Tuyết Kiá»u há»i:
– Cô nương nghĩ chi vậy?
Liên Tuyết Kiá»u lòng nhÆ° dao cắt, gượng cÆ°á»i đáp:
– Ngươi đối với ta ân nghĩa thâm hậu, rồi chúng ta đào tạo nên một đứa con nhỠđể báo ơn ngươi!
Viên Hiếu cả mừng nói:
– Äược vậy là hay lắm!
Liên Tuyết Kiá»u nở má»™t nụ cÆ°á»i Ä‘au khổ nói:
– Sau này nếu chúng ta không ở vá»›i nhau má»™t chá»—, ngÆ°Æ¡i tÆ°á»ng nhá»› đến ta thì trông thấy đứa con cÅ©ng nhÆ° là trông thấy ta vậy.
Gã Viên Hiếu ngây ngô chất phác khi nào hiểu được ý tứ xa xôi của Liên Tuyết Kiá»u. Gã mừng quá khoa tay múa chân, chạy qua chạy lại lon ton trên mạn thuyá»n.
Khinh công gã quả là trác tuyệt. Gã chạy qua chạy lại nhẹ nhàng nhÆ° không, con thuyá»n nhá» bé chẳng chút tròng trành, mặt hồ vẫn phẳng lặng nhÆ° tá».
Liên Tuyết Kiá»u vuốt lại mái tóc rối, mặc quần áo vào, nói:
– Ngươi mặc quần áo vào mau đi! Mình trần trùng trục thế kia thì còn ra thể thống gì nữa?
Viên Hiếu nhảy vào lòng thuyá»n, mặc quần áo thật lẹ rồi thốt nhiên chau mày há»i:
– Äại ca đâu rồi? Äêm qua lúc tôi lên thuyá»n dÆ°á»ng nhÆ° có thấy đại ca ở đây mà?
Liên Tuyết Kiá»u đáp:
– Ngươi xé cả áo quần ta, nên y phải đi kiếm quần áo đem lại.
Viên Hiếu thở dài nói:
– Thôi chết rồi! Chắc là đại ca đã trông thấy tôi trần truồng rồi.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Y là ngÆ°á»i chính nhân quân tá»­, dù có trông thấy cÅ©ng chỉ thoáng qua chứ không nhìn kỹ đâu.
Viên Hiếu nói:
– Äúng rồi! Äúng rồi! Äại ca thật là ngÆ°á»i chính nhân quân tá»­. Trá»i Æ¡i! Viên Hiếu này dù có trút hết được da lốt giống vượn cÅ©ng không xứng đáng vá»›i cô nÆ°Æ¡ng.
Liên Tuyết Kiá»u đã quyết ý, lòng bình tÄ©nh lại, cÆ°á»i lạt nói:
– Việc này không thể trách má»™t mình ngÆ°Æ¡i được mà cả ta cÅ©ng có lá»—i. Rồi đây ta có là vợ ngÆ°Æ¡i ta cÅ©ng không nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u đó nữa.
Viên Hiếu nói:
– NhÆ°ng tôi không hiểu sao mình vẫn thấy có Ä‘iá»u e thẹn vá»›i đại ca.
Liên Tuyết Kiá»u nghÄ© thầm: “Chẳng những mình ngÆ°Æ¡i, chàng Thượng Quan Kỳ kia trÆ°á»›c đã cùng ta thành đôi bạn tìnhâ€. Trong bụng nghÄ© vậy, ngoài miệng nàng cÆ°á»i há»i:
– NgÆ°Æ¡i có Ä‘iá»u chi hổ thẹn vá»›i y?
Viên Hiếu đáp:
– DÆ°á»ng nhÆ° đại ca cÅ©ng yêu cô nÆ°Æ¡ng lắm. NhÆ°ng vì y quá thÆ°Æ¡ng tôi không muốn để cho tôi phải Ä‘au lòng. Trá»i Æ¡i! Quả thật má»™t ngày không được thấy cô nÆ°Æ¡ng, tôi không còn muốn ăn uống gì nữa. Nếu cả năm mà không được thấy cô nÆ°Æ¡ng má»™t lần thì thà rằng chết quách Ä‘i cho rồi.
Mấy câu này của Viên Hiếu nói ra thật chắc như đinh đóng cột.
Liên Tuyết Kiá»u không hiểu cảm giác mình ra sao vá» mấy lá»i khăng khít của gã. Nàng vừa cảm Ä‘á»™ng lại vừa bi thÆ°Æ¡ng cho thân thế mình. Nàng thở dài sÆ°á»n sượt nói:
– Thôi đừng nghÄ© vÆ¡ nghÄ© vẩn nữa. Äại ca ngÆ°Æ¡i tài mạo song toàn võ công quán thế biết bao thiếu nữ thâm khuê mÆ¡ tưởng được y làm tình lang. Y thiếu chi vợ đẹp mà phải nghÄ© đến ta
Viên Hiếu nói:
– Tôi biết trên Ä‘á»i thiếu gì con gái, nhÆ°ng tuyệt sắc đến nhÆ° cô thÆ°Æ¡ng, thì dá»… gì mà tìm ra được ngÆ°á»i thứ hai?
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Bụng ngươi nghĩ vậy nhưng đại ca ngươi không nghĩ thế đâu.
Viên Hiếu há»i:
– Cô nương nói thật không?
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Dĩ nhiên là ta nói thật, chứ dối ngươi làm gì?
Viên Hiếu nói:
– Nếu vậy hay lắm! Bấy lâu nay tôi chỉ lo đại ca rất đỗi thương yêu cô. Vậy thì tôi chết đi là hơn.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Thôi không nói chuyện này nữa, Cổn Long VÆ°Æ¡ng đã bị ta dẫn dụ cho rút quân vá». TrÆ°á»›c mắt sẽ xảy ra má»™t trÆ°á»ng ác chiến. ChÆ°a chắc chúng ta có thoát khá»i kiếp nạn này?
Viên Hiếu tinh thần phấn khởi nói:
– Tôi đi theo cô nương, nhất quyết Cổn Long Vương không hại được cô đâu.
Mấy câu nói này thật là khẳng khái, đầy khí phách đại trượng phu.
Liên Tuyết Kiá»u từ từ hất tay Viên Hiếu Ä‘ang ôm mình ra, ngồi ngay ngắn lại nói:
– Từ giỠphút này, ngươi không được đụng đến mình ta mà phải chỠcho đến ngày Cổn Long Vương bị diệt vong.
Nàng khôi phục lại vẻ mặt lạnh nhạt như ngày trước.
Gã Viên Hiếu kiêu dũng đã hoàn toàn nép dưới bóng quần hồng, nghiêm nét mặt lại nói:
– Tôi sẽ giết cho bằng được Cổn Long Vương...
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Khi đó ta sẽ thành vợ ngÆ°Æ¡i và ngÆ°Æ¡i bảo Ä‘iá»u gì ta cÅ©ng nghe.
Viên Hiếu nói:
– Hay lắm! Hay lắm!
Liên Tuyết Kiá»u giÆ¡ tay lên vuốt lại má»› tóc, tá»± nói má»™t mình:
– Äã đến giá» rồi.
Vừa dứt lá»i từ đằng xa vá»ng lại má»™t hồi tù và nghe rất bi tráng.
Liên Tuyết Kiá»u lắng tai nghe, Ä‘á»™t nhiên nhảy vùng lên, nói:
– Äi thôi! Cổn Long VÆ°Æ¡ng đã đến đây chỉ còn cách trong vòng mÆ°á»i dặm.
Äoạn nàng thi triển khinh công thượng thặng gót sen thoăn thoắt lÆ°á»›t trên lá sen nhảy lên bá» hồ.
Viên Hiếu Ä‘á»™ng tác còn nhanh hÆ¡n nàng, hai tay gã rung lên má»™t cái, nhảy vá»t lên không, lá»™n Ä‘i hai vòng đã xa ngoài ba trượng. Chân trái gã Ä‘iểm vào lá sen, lập tức ngÆ°á»i lại vá»t lên, chỉ hai bÆ°á»›c đã nhảy vào bá».
Gã Ä‘i sau Liên Tuyết Kiá»u mà hai ngÆ°á»i cùng vào bá» má»™t lúc.
Liên Tuyết Kiá»u vá»— tay hai cái, lập tức trong vùng lá sen rậm rạp hai con thuyá»n bÆ¡i ra rất lẹ. Trên thuyá»n bốn đại hán võ trang lấy sừng trâu Ä‘eo trên vai ra thổi.
Tiếng tù và nặng trÄ©u có giấu má»™t hÆ¡i hào khí, khiến ngÆ°á»i nghe cảm thấy bầu nhiệt huyết sôi lên sùng sục.
Giữa cánh đồng ruá»™ng bao la, lập tức xuất hiện mấy chục bóng ngÆ°á»i dÆ°á»›i bóng dÆ°Æ¡ng quang cưỡi ngá»±a chạy nhÆ° bay.
Trên mặt hồ lặng lẽ, bè chèo gá»— bì bõm đập xuống nÆ°á»›c bÆ¡i thuyá»n vào. MÆ°á»i con thuyá»n gần đến bá» hồ, mấy chục đại hán võ trang nhảy lên bá».
Thượng Quan Kỳ bá»—ng từ trên cành cây lá»›n nhảy xuống đất, từ từ bÆ°á»›c lại gần Liên Tuyết Kiá»u khoanh tay nói:
– Thượng Quan Kỳ xin chỠmệnh lệnh cô nương sai khiến.
Bây giá» Liên Tuyết Kiá»u không phải là cô gái thùy mị ôn nhu nhÆ° đêm qua. Mặt phấn nhÆ°ng tá»±a hồ bao phủ má»™t làn sÆ°Æ¡ng giá lạnh, nghiêm nghị nói:
– Ngươi đưa hai vị anh hùng đã thu được đi theo ta.
Thượng Quan Kỳ vâng lá»i, đảo mắt nhìn ra thấy Tả Hữu Nhị Äồng, Tích Má»™c đại sÆ°, Thiên Má»™c đại sÆ° cùng Kim Nguyên Äạo đứng trên bá» hồ, ngÆ°á»i nào cÅ©ng nghiêng đầu thi lá»….
Thiên Má»™c đại sÆ° trong tay vẫn cầm cây thiá»n trượng. Cây thiá»n trượng này khiến cho Tích Má»™c đại sÆ° phải chú ý. NhÆ°ng lúc này, Thiên Má»™c đại sÆ° mặt mÅ©i râu ria xồm xoàm, áo quần nát tÆ°Æ¡m. Tuy Tích Má»™c để ý quan sát mà ngoài cây thiá»n trượng ra, không có chá»— nào khả nghi.
Từ đằng xa tiếng hú vá»ng lại lẫn vào vá»›i những tiếng tù và.
Liên Tuyết Kiá»u giÆ¡ bàn tay ngá»c ra vẫy, nói:
– Äi thôi!
Nói xong nàng chạy trước.
Quần hào Ä‘á»u thi triển khinh công thượng thặng theo sát Liên Tuyết Kiá»u.
Tám chín bóng ngÆ°á»i chạy nhanh nhÆ° tên bắn trên cánh đồng rá»™ng bao la.
Thượng Quan Kỳ chạy rảo lên mấy bÆ°á»›c cho kịp đến bên Tả Hữu Nhị Äồng khẽ há»i:
– Hai vị ra khá»i phủ Cổn Long VÆ°Æ¡ng hồi nào?
Tả đồng TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng tủm tỉm cÆ°á»i nói:
– Lúc chúng tôi đang đợi Thượng Quan huynh thì gặp phải phục binh bắt cầm tù trong nhà ám thất. May được Liên cô nương giải cứu dẫn chúng tôi đến đây.
Thượng Quan Kỳ “Ủa†một tiếng rồi lẩm bẩm:
– Cứ tình hình này mà xét thì Liên Tuyết Kiá»u đã bố trí rất nhiá»u ná»™i ứng trong phủ Cổn Long VÆ°Æ¡ng.
hết: Hồi 101, xem tiếp: Hồi 102
Tài sản của danangcity


Last edited by danangcity; 04-07-2008 at 11:15 AM.
  #99  
Old 26-06-2008, 01:40 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 102

CUNG THUẦN DƯƠNG TUYỆT NGHĨA CHA CON



Thượng Quan Kỳ còn Ä‘ang ngẫm nghÄ© thì đã đến cạnh má»™t khu rừng nhá».
Liên Tuyết Kiá»u dừng bÆ°á»›c quay lại nhìn quần hào nói:
– Xin các vị đứng đây chỠtại hạ một lát.
Rồi chuyển mình đi vào rừng.
Quần hào rất kính phục nàng. Ai nấy đứng chỠở ngoài, không dám thiện tiện đi vào.
Thượng Quan Kỳ chú ý nhìn thì thấy trong khu rừng này, thấp thoáng có má»™t nóc nhà tranh, dÆ°á»ng nhÆ° là nhà ở. Chàng thấy Liên Tuyết Kiá»u Ä‘i vào căn nhà đó.
Quần hào chá» má»™t lúc chừng ăn xong bữa cÆ¡m, Liên Tuyết Kiá»u lại trở ra. Bây giá» nàng đã thay đổi y phục: Äầu bịt khăn xanh, mình mặc võ trang, lÆ°ng Ä‘eo trÆ°á»ng kiếm, chân Ä‘i hài xảo, lÆ°ng Ä‘eo túi da, oai phong lẫm liệt.
Thượng Quan Kỳ tay nâng thanh đao Kinh Hồn, tiến lại gần nói:
– Khí giới của cô nương đây!
Liên Tuyết Kiá»u Ä‘Æ°a mắt nhìn bảo Ä‘ao, nói:
– Ngươi giữ lấy mà dùng!
Thượng Quan Kỳ chÆ°a kịp trả lá»i, Liên Tuyết Kiá»u đã chân cất bÆ°á»›c, miệng nói:
– Chúng ta Ä‘i thôi! Nếu còn trùng trình e rằng lỡ việc. Äoạn rảo bÆ°á»›c Ä‘i nhanh.
Quần hùng theo sau nàng. Lúc này hiệu tù và bốn phía Ä‘á»™t nhiên im bặt. Ngoài cánh đồng yên lặng nhÆ° tá», chỉ có tiếng bÆ°á»›c chân quần hùng phá bầu không khí tịch mịch.
Äi chừng được bảy tám dặm, Liên Tuyết Kiá»u Ä‘á»™t nhiên Ä‘i thong thả lại, nói:
– Xin các vị hãy tìm nơi ẩn mình.
Con Ä‘Æ°á»ng này rất vắng vẻ, hai bên má»c toàn cá» dại.
Má»i ngÆ°á»i ẩn mình vào trong bụi cá» nhìn ra ngoài chỉ thấy đống rá»™ng bát ngát, không có gì nữa.
Liên Tuyết Kiá»u vừa hạ lệnh, quần hào ai nấy chui vào đống cá».
Thượng Quan Kỳ trong lòng hồi há»™p nghÄ© thầm: “Hình thế khu này bát ngát, tuyệt không nÆ¡i hiểm yếu, khả dÄ© dùng làm căn cứ. Nếu ngồi đây để ngăn chặn Cổn Long VÆ°Æ¡ng thì mất hết hiệu quả của công cuá»™c tập kíchâ€.
Bá»—ng thấy Liên Tuyết Kiá»u thò tay vào túi da lấy ra má»™t cái còi đồng Ä‘Æ°a lên miệng thổi. Tiếng còi lanh lảnh nghe chói tai.
Má»™t lát sau từ phía xa xa hÆ°á»›ng chính Tây có mấy ngÆ°á»i chạy lại tốc Ä‘á»™ rất mau, chá»›p mắt đã nhìn rõ.
Liên Tuyết Kiá»u tắt còi Ä‘i rồi cÅ©ng nấp vào trong bụi cá», không biết vô tình hay hữu ý. Nàng nằm sóng vai bên Thượng Quan Kỳ.
Mấy bóng ngÆ°á»i chạy rất nhanh xăm xăm Ä‘i tá»›i chá»— mấy bụi cá» có quần hào ẩn nấp.
Thượng Quan Kỳ ngấm ngầm nắm lấy chuôi Ä‘ao chuẩn bị ra tay, vì chá»— bụi cá» này có nhiá»u ngÆ°á»i ẩn nấp, kẻ má»›i đến không cần sục sạo, chi để ý má»™t chút là nhìn thấy Thượng Quan Kỳ ngay.
Bá»n ngÆ°á»i má»›i đến che mặt bằng mảnh vải Ä‘en chỉ để cặp mắt loang loáng.
Thượng Quan Kỳ đếm bá»n này có năm tên. Trong cách ăn mặc chàng biết không phải ngÆ°á»i Cùng Gia Bang. Chàng toan ngầm ra hiệu cho Viên Hiếu đồng thá»i Ä‘á»™ng thủ thì chợt thấy tên đứng giữa giÆ¡ tay lên đỉnh đầu khuyên tròn má»™t cái rồi từ từ cởi khăn bịt mặt ra.
Liên Tuyết Kiá»u khẽ kéo áo Thượng Quan Kỳ bảo nhá» chàng:
– Dậy đi!
Rồi nàng đứng dậy trước tiến ra.
Thượng Quan Kỳ đành đứng dậy theo, tay phải cầm ngang lưỡi kim Ä‘ao, theo sát Liên Tuyết Kiá»u.
Chàng thấy Liên Tuyết Kiá»u giÆ¡ tay ra hiệu. Năm ngÆ°á»i má»›i đến nhất tá» quỳ xuống.
Thượng Quan Kỳ nghÄ© thầm: “Liên Tuyết Kiá»u xuất thân ở phủ Cổn Long VÆ°Æ¡ng, nên nàng biết rõ những dấu hiệu liên lạc trong VÆ°Æ¡ng phủ. Năm tên này không hiểu là bạn hay là thù. NhÆ°ng xem chừng chúng không có ác ýâ€.
Bá»—ng nghe Liên Tuyết Kiá»u cất tiếng há»i:
– Vương gia hiện ở đâu?
Gã đứng giữa đáp:
– Hiện giỠđóng cách đây năm dặm.
Liên Tuyết Kiá»u há»i:
– Sao không tiến vào nữa
Äại hán đáp:
– Bản ý VÆ°Æ¡ng gia muốn vào sâu, nhÆ°ng sau phát giác ra có biến, liá»n lập tức lùi lại mÆ°á»i dặm.
Liên Tuyết Kiá»u há»i:
– Hiện giỠđình giá ở đâu?
Äại hán đáp:
– VÆ°Æ¡ng gia giữ ở cung Thuần DÆ°Æ¡ng, phái ngÆ°á»i Ä‘i các nÆ¡i lấy tiếp viện.
Liên Tuyết Kiá»u xua tay nói:
– Các ngươi đi thôi!
Äại hán dạ má»™t tiếng, rồi năm gã trở gót quay vá» Ä‘Æ°á»ng cÅ©. Thượng Quan Kỳ khẽ há»i Liên Tuyết Kiá»u:
– Bá»n ngÆ°á»i đó có hết lòng trung thành vá»›i cô nÆ°Æ¡ng không?
Liên Tuyết Kiá»u đáp:
– Ta đối vá»›i há» Ä‘á»u có Æ¡n cứu mạng...
Thượng Quan Kỳ lẩm bẩm:
– Té ra nàng đã ngấm ngầm đặt nội tuyến trong Cổn Long Vương phủ.
Bá»—ng thấy Liên Tuyết Kiá»u thở dài sÆ°á»n sượt nói:
– Äáng tiếc là ta đã phí bao nhiêu tâm cÆ¡ đặt mai phục khắp tám mặt mà địch không mắc bẫy.
Thượng Quan Kỳ há»i:
– Nếu chúng ta gá»i những tay cao thủ Ä‘ang mai phục vỠđây để kéo đến cung Thuần DÆ°Æ¡ng, liệu Cổn Long VÆ°Æ¡ng có thân hành xuất chiến không
Liên Tuyết Kiá»u đáp:
– Tuy có thể bức bách y phải thân hành động thủ, nhưng khó mà biết trước được ai thắng ai bại?
Äang lúc nói chuyện, mé chính Bắc cát bụi bay mù, mấy con tuấn mã phóng nÆ°á»›c đại Ä‘ang chạy tá»›i.
NgÆ°á»i Ä‘i đầu râu dài, mặc áo sắc tro, chính là Âu DÆ°Æ¡ng Thống Bang chúa Cùng Gia Bang, theo sau có năm ngÆ°á»i lÆ°ng cài phi xoa, vai giắt Ä‘Æ¡n Ä‘ao. Bá»n năm ngÆ°á»i này chính là năm đại hán trong Bát Anh còn lại. ÄÆ°á»ng Toàn trÆ°á»›c kia đã hao phí bao nhiêu tâm lá»±c để huấn luyện cho há» rất tinh nhuệ. Trong bá»n Bát Anh đã chết mất hai và má»™t bị trá»ng thÆ°Æ¡ng chÆ°a khá»i. Hiện chỉ còn năm ngÆ°á»i có thể chiến đấu được.
Liên Tuyết Kiá»u ra nghênh tiếp, nghiêng mình thi lá»… nói:
– Xin bái kiến Bang chúa.
Âu Dương Thống vội vàng xuống ngựa nghiêng mình nói:
– Bất tất phải đa lễ. Hơn tháng nay cô nương phải qua bao nhiêu lần nguy hiểm, bản tòa lúc nào cũng áy náy, khôn khuây...
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Thiếp đã làm nhá»c lòng tÆ°á»›ng sÄ© mà chẳng lập nên công cán gì, trên phụ lòng mong má»i của bang chúa, dÆ°á»›i không an ủi được đệ tá»­ trong bang, thật xấu hổ vá»›i lá»i di mệnh tiến cá»­ của ÄÆ°á»ng tiên sinh.
Âu Dương Thống nói:
– Cổn Long VÆ°Æ¡ng hung ác thâm hiểm, cÆ¡ mÆ°u xuất quá»· nhập thần. Các bạn đồng đạo trong võ lâm, chẳng ai là không sợ lão để mặc ý lão ra tay tùng xẻo. Má»›i vá»n vẹn hÆ¡n má»™t tháng trá»i mà đã Ä‘oạt lại được thế chủ Ä‘á»™ng, chuyển nguy thành yên, khiến Cổn Long VÆ°Æ¡ng bạt vía, trốn lánh để hòng thoát thân. Bản lãnh nhÆ° cô nÆ°Æ¡ng há phải ngÆ°á»i thÆ°á»ng bì kịp? Hỡi Æ¡i! ÄÆ°á»ng tiên sinh chÆ°a thá»a tâm nguyện, đến lúc vá» chầu Phật, để lại cuá»™c cá» tàn tạ. Nếu không được cô nÆ°Æ¡ng chịu đứng ra lãnh lấy trách nhiệm lá»›n lao thì không biết tình trạng võ lâm ngày nay đến thế nào rồi!
Ngừng một lát, Âu Dương Thống lại nói tiếp:
– VỠnhân sự để tiếp tay, bản tòa đã dẫn đến đó để chỠlệnh.
Liên Tuyết Kiá»u khẽ thở dài nói:
– Cổn Long VÆ°Æ¡ng chÆ°a vá» tá»›i VÆ°Æ¡ng phủ đã hay tin có biến nên lùi lại giữ cung Thuần DÆ°Æ¡ng, phái ngÆ°á»i Ä‘i gá»i tiếp viện các nÆ¡i rồi. Thế là thiếp uổng phí má»™t phen tâm cÆ¡.
Âu Dương Thống nói:
– Cổn Long VÆ°Æ¡ng cÆ¡ trí hÆ¡n ngÆ°á»i, đâu có phải nhÆ° hạng tầm thÆ°á»ng. Lão đã lui vá» giữ Thuần DÆ°Æ¡ng cung vậy ta có nên thay đổi kế hoạch, kéo đến cung Thuần DÆ°Æ¡ng cùng lão quyết má»™t phen thắng bại không
Liên Tuyết Kiá»u trầm ngâm má»™t lát rồi nói:
– Con mãnh thú lâm vào bÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng cùng tất nó liá»u mạng. Nếu ta Ä‘em hết quân tinh nhuệ Cùng Gia Bang để quyết chiến vá»›i lão, thì e rằng ngá»c đá Ä‘á»u tan nát. HÆ¡n nữa tiện thiếp tiên liệu cuá»™c ác chiến nhÆ° vậy, dù có thể tiêu diệt được những bá»n há»™ vệ cho lão mà chÆ°a chắc đã bắt được lão.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống há»i:
– Vậy cô nương tính sao?
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Nếu chÆ°a phải là lúc tối hậu thì ta không nên để bá»n đệ tá»­ Cùng Gia Bang liá»u mạng vá»›i bá»n thuá»™c hạ Cổn Long VÆ°Æ¡ng đã bị thuốc mê.
Âu Dương Thống gật đầu nói:
– NhÆ° thế là phải lắm. Má»i việc Ä‘á»u nhất thiết do cô nÆ°Æ¡ng Ä‘iá»u Ä‘á»™ng. Từ bản tòa trở xuống ai cÅ©ng phải nghe mệnh lệnh cô nÆ°Æ¡ng.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Äịa vị Bang chúa rất cao cả, là chúa tể má»™t bang, lẽ nào phải nghe mệnh lệnh ai?
Âu Dương Thống nói:
– Khi cần đến, bản tòa cũng xin ra trận như các bạn khác.
Liên Tuyết Kiá»u Ä‘Æ°a mắt nhìn năm ngÆ°á»i đứng phía sau Âu DÆ°Æ¡ng Thống há»i:
– Phải chăng năm vị này Ä‘á»u là đệ tá»­ trong bang?
Âu Dương Thống đáp:
– Bá»n Bát Anh cả thảy tám ngÆ°á»i, chết hai còn sáu. NhÆ°ng má»™t gã bị thÆ°Æ¡ng chÆ°a khá»i, không thể lâm trận được, nên bản tòa Ä‘Æ°a năm ngÆ°á»i đến đây.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Thiếp muốn Ä‘em má»™t Ä‘oàn ngÆ°á»i đến cung Thuần DÆ°Æ¡ng để do thám hÆ° thá»±c.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống há»i:
– Bản tòa cùng đi được không?
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Không dám phiá»n đến Bang chúa.
Rồi nàng hạ giá»ng nói rất khẽ.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống gật đầu mỉm cÆ°á»i. Äoạn phóng ngá»±a Ä‘i ngay để năm đại hán lại cho Liên Tuyết Kiá»u Ä‘iá»u khiển.
Thượng Quan Kỳ thấy Âu Dương Thống đi xa rồi, khẽ thở dài nói:
– Việc binh cần phải mau lẹ! Chúng ta phải đi ngay chứ?
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Không thể vội vàng được.
Nàng nhìn nhận phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng Ä‘Æ°a tay lên đỉnh đầu khoanh tròn má»™t cái. Những ngÆ°á»i ẩn trong bụi cá» lục tục đứng lên.
Thượng Quan Kỳ đảo mắt nhìn chưng quanh rồi nói:
– Chuyến này Ä‘i Thuần DÆ°Æ¡ng cung nếu chỉ có việc thám thính Cổn Long VÆ°Æ¡ng thì thuá»™c hạ tưởng Ä‘em nhiá»u ngÆ°á»i Ä‘i càng trở ngại cho công cuá»™c do thám và dá»… lá»™ liá»…u cÆ¡ quan. Theo ý kiến thuá»™c hạ thì chỉ nên lá»±a vài ngÆ°á»i cùng Ä‘i mà thôi.
Nguyên Thượng Quan Kỳ sợ sẽ xảy ra cuá»™c ác chiến, nếu Ä‘em nhiá»u ngÆ°á»i Ä‘i thì trông được chá»— này bá» mất chá»— kia.
Liên Tuyết Kiá»u tủm tỉm cÆ°á»i nói:
– NgÆ°Æ¡i bất tất phải nhá»c lòng, ta đã có định kiến.
Nói xong cất bước đi trước.
Thượng Quan Kỳ không nói gì nữa, lẳng lặng theo sau Liên Tuyết Kiá»u nhÆ°ng dÆ°á»ng nhÆ° có vẻ tức mình. Giả tỉ chàng chÆ°a tuyên thệ gia nhập Cùng Gia Bang, còn là địa vị tân khách thì chàng đã giÅ© áo ra Ä‘i. NhÆ°ng bây giá» thì không được nữa. Vì địa vị hai ngÆ°á»i trong bang cách bậc rất xa. Dù Liên Tuyết Kiá»u có quát mắng chàng cÅ©ng chỉ là việc tầm thÆ°á»ng.
Quần hào đi được một lúc, xa xa đã thấy nóc điện, mái nhà ở giữa một khu rừng rậm.
Liên Tuyết Kiá»u Ä‘á»™t nhiên dừng lại, nhìn NgÅ© Anh nói:
– Các ngÆ°Æ¡i hãy chỠở đây, dàn trận sẵn chuẩn bị nghinh địch, để tiếp tay cho bá»n ta.
Bá»n NgÅ© Anh theo ÄÆ°á»ng Toàn đã lâu, chẳng những võ công cao cÆ°á»ng mà thuật chiến đấu tập Ä‘oàn lại càng tinh vi. Bây giá» thiếu mất ba tên, lá»±c lượng giảm Ä‘i rất nhiá»u. Chúng tuân lá»i Liên Tuyết Kiá»u lập tức tản ra bày thành trận thức.
Liên Tuyết Kiá»u khen rằng:
– Quả nhiên là những tay tráng sĩ thiện chiến và đã được huấn luyện rất công phu.
Äoạn nàng trở gót ra Ä‘i.
Äi được mÆ°á»i mấy trượng, Liên Tuyết Kiá»u lại lÆ°u Tích Má»™c cùng Tả, Hữu Nhị Äồng ở lại.
Äi lúc nữa đến gần má»™t khu rừng, nàng lại lÆ°u Thiên Má»™c đại sÆ° cùng Kim Nguyên Äạo ở bên ngoài. Chỉ còn Thượng Quan Kỳ cùng Viên Hiếu theo nàng Ä‘i vào.
Ba ngÆ°á»i vào rừng, má»›i Ä‘i chừng được hÆ¡n má»™t trượng, thì thấy mấy gã thị vệ võ trang áo Ä‘en ở sau gốc cây nhảy ra, tay cầm Ä‘Æ¡n Ä‘ao cản Ä‘Æ°á»ng.
Liên Tuyết Kiá»u chắp tay nói:
– Xin vào bẩm vá»›i Cổn Long VÆ°Æ¡ng có vị công chúa trong vÆ°Æ¡ng phủ trÆ°á»›c kia, hiện giá» làm Văn Thừa Cùng Gia Bang là Liên Tuyết Kiá»u xin vào ra mắt.
Gã đại hán áo Ä‘en đứng giữa, nhìn Liên Tuyết Kiá»u má»™t hồi rồi nói:
– Hãy chỠđây một chút, để tôi vào thông báo.
Nói xong chạy đi ngay.
Liên Tuyết Kiá»u nhìn Thượng Quan Kỳ, ôn tồn há»i:
–Bây giỠngươi còn bực mình với ta nữa không?
Thượng Quan Kỳ đáp:
– Thuộc hạ không dám.
Liên Tuyết Kiá»u cÆ°á»i bá»i:
– Ngươi đã mặc áo Thiên Tằm chưa?
Thượng Quan Kỳ nhớ đến mấy phen được bảo y cứu mạng, nghiêng mình đáp:
– Äã mặc rồi!
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Vậy là được. Ta cũng mặc bảo y rồi. Nếu Cổn Long Vương trở mặt động thủ, ngươi bất tất phải quan tâm đến ta...
Ngừng một lát nàng lại dặn:
– Ngươi phải nghĩ cách trông nom cho Viên đệ nữa.
Thượng Quan Kỳ cảm thấy tức mình như dao đâm ruột, cúi đầu đáp:
– Thuộc hạ nhớ rồi.
– Trăm năm thế sá»± dÆ°á»ng mÆ¡ má»™ng, muôn dặm giang sÆ¡n má»™t thế cá». NgÆ°Æ¡i đã hiểu rõ chÆ°a?
Thượng Quan Kỳ từ từ ngẩng đầu lên đáp:
– Thuộc hạ đã hiểu rồi.
Thốt nhiên mắt chàng chạm vào hai luồng nhỡn quang Viên Hiếu, bất giác chàng rùng mình lẩm bẩm:
– Thượng Quan Kỳ hỡi! Thượng Quan Kỳ! Mi đã sẵn lòng xả ká»· vì ngÆ°á»i, quyết ý gây thành lứa đôi cho Viên đệ cùng Liên Tuyết Kiá»u. Vậy mà nay mi trông thấy hảo sá»± sắp đến ngày thành tá»±u, sao lại há»c thói đàn bà?
NghÄ© vậy chàng cảm thấy tinh thần phấn khởi, khẽ hắng giá»ng rồi mỉm cÆ°á»i gá»i Viên Hiếu:
– Viên đệ!
Viên Hiếu há»i lại:
– Äại ca có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Thượng Quan Kỳ cÆ°á»i đáp:
– Chỉ lát nữa là chúng ta sẽ gặp Cổn Long Vương và bị hãm vào giữa vòng vây trùng điệp của dối phương.
Viên Hiếu nói:
– Em biết rồi! Nhưng em chẳng sợ chút nào.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Cổn Long VÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i thâm hiểm gian trá và tàn nhẫn có má»™t.
Viên Hiếu nói:
– Em biết rồi.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Lúc nữa nếu có Ä‘á»™ng thủ vá»›i Cổn Long VÆ°Æ¡ng, Viên đệ bất tất nghÄ© ngợi nhiá»u, phải phóng tâm Ä‘em toàn lá»±c ra chiến đấu cho bá»n há» biết tay.
Viên Hiếu dÆ°á»ng nhÆ° nghÄ© ra Ä‘iá»u gì trá»ng đại liá»n há»i:
– Äại ca! Cần giết cho thật nhiá»u phải không?
Thượng Quan Kỳ đáp:
– Äúng rồi! Mình không giết há», há» cÅ©ng chẳng tha mình.
Viên Hiếu nói:
– Tiểu đệ xin vâng lá»i đại ca.
Äang lúc nói chuyện, đại hán áo Ä‘en đã hấp tấp chạy ra nói:
– VÆ°Æ¡ng gia má»i ba vị vào há»™i kiến trong Thuần DÆ°Æ¡ng cung.
Cung Thuần DÆ°Æ¡ng không to mà cÅ©ng không nhá», dá»±ng trên khu đất rá»™ng chừng hai mẫu. Trừ viện trÆ°á»›c viện sau ra còn ba tòa Ä‘iện.
Äại hán áo Ä‘en dẫn ba ngÆ°á»i Ä‘i qua má»™t cái sân rá»™ng thì đến hai tòa Ä‘iện.
Ngoài Ä‘iện nổi lên má»™t cái bình đài chừng hai thÆ°á»›c xây bằng đá xanh, công trình này cÅ©ng không phải nhá».
Trên đài má»™t ngÆ°á»i mặc bào xanh ngồi vào ngôi bảo tá»a. NgÆ°á»i đó khoác ngoài tấm áo choàng sắc vàng.
Liên Tuyết Kiá»u quay nhìn hai bên tả hữu rồi cất bÆ°á»›c tiến vá» phía bình đài. Nàng chắp tay quỳ xuống nói:
– Văn thừa Cùng Gia Bang bái kiến Vương gia.
Cổn Long Vương lạnh lùng nói:
– Hay lắm! NgÆ°Æ¡i đã là ngÆ°á»i thừa kế ÄÆ°á»ng Toàn lại làm luôn cả chức Văn Thừa Cùng Gia Bang nữa
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Nữ nhi xin lấy địa vị kẻ làm con bái tạ ơn dưỡng dục của phụ vương.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng há»i:
– Nữ nhi muốn chống đối cùng phụ vương phải không?
Liên Tuyết Kiá»u nói:
Äó là việc bất đắc dÄ©, mong rằng phụ vÆ°Æ¡ng lượng cả bao dung.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng Ä‘á»™t nhiên vung tay ra để nắm lấy cổ tay Liên Tuyết Kiá»u.
Liên Tuyết Kiá»u tuy lạy phục xuống đất nhÆ°ng vẫn để ý Ä‘á» phòng từng cá»­ Ä‘á»™ng của Cổn Long VÆ°Æ¡ng. Nàng vừa trông thấy lão vung tay ra chụp tá»›i, liá»n lập tức Ä‘á» khí lùi lại năm thÆ°á»›c, mà vẫn giữ nguyên thế hai đầu gối khom khom quỳ lạy.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng cÆ°á»i lạt nói:
– Giá»i lắm! Võ công mi tiến bá»™ khá nhiá»u!
Lão vừa nói vừa giÆ¡ tay ra toan Ä‘iểm huyệt Liên Tuyết Kiá»u.
Liên Tuyết Kiá»u phất tay áo má»™t cái phóng kình lá»±c quét ngang để cản trở chỉ lá»±c Cổn Long VÆ°Æ¡ng. NgÆ°á»i nàng lạng sang mé bên năm thÆ°á»›c, nói:
– Phụ vÆ°Æ¡ng đã ra tay phóng Phụ Cốt Äá»™c Châm vào mình nữ nhi, phụ vÆ°Æ¡ng đã chắc mẩm nữ nhi không thể nào sống được nữa.
Cổn Long Vương lạnh lùng nói:
– Thế mà mi hãy còn sống trên thế gian rồi chống đối ta khắp má»i chá»—.
Liên Tuyết Kiá»u tung mình nhảy vá»t lên, cÆ°á»i nói:
– Nữ nhi đã bái tạ ơn dưỡng dục, tình nghĩa cha con đến đây là chấm dứt.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng cÆ°á»i gằn nói:
– Mi cũng to gan thật đấy!
Liên Tuyết Kiá»u cÆ°á»i nói:
– Từ đây sắp tá»›i, chúng ta đã thành oan gia đối dầu, chỉ còn trông vào võ công và mÆ°u trí để quyết thắng ngoài chốn chiến trÆ°á»ng.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng há»i:
– Mi tin rằng còn có thể yên lành ra khá»i Thuần DÆ°Æ¡ng cung được chăngâ€
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Chắc Vương gia cũng biết rằng đã đến đây là chẳng tử tế gì. Nếu tiểu nữ không chuẩn bị, khi nào dám mạo hiểm.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng Ä‘á»™t nhiên đứng dậy, từ từ Ä‘Æ°a mắt nhìn chằm chặp Liên Tuyết Kiá»u. Bá»™ mặt lão trÆ¡ nhÆ° gá»— duy cặp mắt lão là khiến cho ngÆ°á»i trông thấy phải bạt vía.
Liên Tuyết Kiá»u nhìn mắt lão không khá»i rùng mình.
Viên Hiếu Ä‘Æ°a mình đứng ngang ra sát cạnh Liên Tuyết Kiá»u. Cặp mắt vàng tròn xoe hau háu nhìn Cổn Long VÆ°Æ¡ng.
Thượng Quan Kỳ rút lưỡi kim đao đánh “Soạt†một tiếng, vung lên nói:
– Tại hạ vâng di mệnh của ÄÆ°á»ng đại ca mượn VÆ°Æ¡ng gia cái đầu Ä‘em vá» tế Ä‘iện trÆ°á»›c linh vị!
Cổn Long VÆ°Æ¡ng không lý gì đến Thượng Quan Kỳ, cặp mắt lão lạnh nhÆ° băng vẫn nhìn chòng chá»c Liên Tuyết Kiá»u, nói:
– Mi nên Ä‘em nhiá»u ngÆ°á»i đến đây. Bên Cùng Gia Bang thiếu gì tay cao thủ?
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– VÆ°Æ¡ng gia bất tất phải nhá»c lòng, tiểu nữ đã xếp đặt đâu đấy rồi.
Cổn Long Vương nói:
– Vậy thì giá»i thá»±c?
Äá»™t nhiên lão vẫy tay má»™t cái, bốn mặt bóng ngÆ°á»i thấp thoáng. Chá»›p mắt đã thấy bốn, năm chục gã áo Ä‘en xuất hiện đứng chắn Ä‘Æ°á»ng vá».
Thượng Quan Kỳ giÆ°Æ¡ng mắt nhìn xung quanh má»™t lượt trong lòng kinh hãi nghÄ© thầm: “Nếu bấy nhiêu tay cao thủ nhảy xổ vào thì hôm nay bá»n mình khó mà ra khá»i cung Thuần DÆ°Æ¡ngâ€.
Liên Tuyết Kiá»u Ä‘á»™t nhiên thò tay ra vuốt lại món tóc mai, bật lên tiếng cÆ°á»i khanh khách.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng tức giận há»i:
– Mi cÆ°á»i chi vậy?
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Những bá»n ngÆ°á»i kia chÆ°a xuất hiện thì tiểu nữ còn thấy hÆ¡i lo, không hiểu cách bố trí của VÆ°Æ¡ng gia thế nào? NhÆ°ng bây giá» thì tiểu nữ chẳng quan tâm gì nữa...
Cổn Long VÆ°Æ¡ng dÆ°á»ng nhÆ° cảm thấy mình có tính thất thÆ°á»ng. TrÆ°á»›c nay lão mừng giận không lá»™ ra mặt. Lão hiểu rằng nếu mình không giữ được bình tÄ©nh càng khiến cho Liên Tuyết Kiá»u tin tưởng mãnh liệt vào cuá»™c chiến thắng.
Lão đằng hắng má»™t tiếng cố dẹp hết cÆ¡n giận cÆ°á»i lại há»i:
– Mi tưởng ta không có cách gì lưu mi lại cung Thuần Dương này ư?
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Tiểu nữ đã chuẩn bị một cách rất hoàn thiện, Cùng Gia Bang đem toàn lực ra bảo vệ sinh mạng tiểu nữ.
Nàng buông tiếng cÆ°á»i giòn giã nói tiếp:
– Bá»n há» mất ÄÆ°á»ng Toàn, quyết không để tiểu nữ bị thÆ°Æ¡ng.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng cố khôi phục lại trấn tÄ©nh. NhÆ°ng lão cảm thấy mình không ngăn nổi mối căm há»n.
Lão từ từ Ä‘Æ°a mắt nhìn Thượng Quan Kỳ và Viên Hiếu lạnh lùng há»i:
– À, mi cậy có hai tên này phải không? Ta không tin mấy chục tay cao thủ
há»™ giá lại không đối chá»i được hai gã. Ta chi cần chúng vây được bá»n mi trong vòng năm chục chiêu là ta có đủ thá»i gian bắt mi rồi.
Liên Tuyết Kiá»u cÆ°á»i nói:
– Chúng ta ra tay khá lâu rồi. VÆ°Æ¡ng gia á»· mình có Phụ Cốt Äá»™c Châm không thuốc nào giải cứu mà cÅ©ng chẳng làm chết được tiểu nữ.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng hắng giá»ng toan nói tiếp, thì Liên Tuyết Kiá»u đã cÆ°á»›p lá»i:
– Trong thá»i gian này tiểu nữ đã giải được Phụ Cốt Äá»™c Châm và hÆ¡n nữa lại luyện được mấy môn võ đặc biệt. Nếu VÆ°Æ¡ng gia không tin thì hãy thá»­ coi!
Thượng Quan Kỳ Ä‘Æ°a mắt nhìn bá»n thị vệ xung quanh ngấm ngầm nghÄ© cách xung Ä‘á»™t trùng vi.
Nên biết Cổn Long VÆ°Æ¡ng đã bị Viên Hiếu cùng Thượng Quan Kỳ làm cho lão mấy lần cay đắng, dÆ°á»ng nhÆ° quyá»n chưởng của bá»n này chuyên rèn luyện để khắc chế võ công của lão. Có thể nói con ngÆ°á»i dá»c ngang trá»i rá»™ng vẫy vùng bể khÆ¡i đã mất hết tài quyết Ä‘oán. Lão trầm ngâm má»™t lát rồi đành cho bá»n thị vệ áo Ä‘en ra vây đánh.
Liên Tuyết Kiá»u cÆ°á»i lạt nói:
– Không nhẫn nại được những tiểu tiết thì há»ng việc lá»›n. VÆ°Æ¡ng gia kéo quân vá» sá»›m quá!
Nàng nhìn chằm chặp vào Cổn Long Vương nói tiếp:
– Äông, Tây, Nam, Bắc bốn vị hầu gia Ä‘á»u thống lãnh những tay cao thủ Ä‘i xa ngoài mấy trăm dặm. Bá»n há» không thể trong má»™t ngày má»™t đêm vá» tá»›i cung Thuần DÆ°Æ¡ng để cứu ứng VÆ°Æ¡ng gia. VÆ°Æ¡ng phủ tuy cách đây chỉ vài chục dặm, nhÆ°ng tiếc rằng không có ai bày mÆ°u chÆ°á»›c dẫn ngÆ°á»i đến há»™ giá. Tiểu nữ trốn thoát khá»i Ä‘á»™c thủ của VÆ°Æ¡ng gia đã phát sinh ảnh hưởng rất lá»›n đến ngÆ°á»i khác. Hiện giá» kẻ thì phản loạn, ngÆ°á»i thì ly tán. Tình trạng VÆ°Æ¡ng gia khác nào Hạng Võ bị khốn ở Cai Hạ, bốn mặt nổi lên những khúc Sở ca...
Cổn Long Vương nói:
– Còn Mai Quyên Äại thì sao?
Liên Tuyết Kiá»u ngắt lá»i:
– Chúng tôi đã gặp nhau rồi.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng hắng giá»ng nói:
– Ta không tin y dám bội phản ta.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Trừ phi hắn uống phải thuốc mê của VÆ°Æ¡ng gia rồi thì không kể. VÆ°Æ¡ng gia xây oai quyá»n trên sá»± giết chóc thảm khốc. Vì thế mà không dám buông tha thuá»™c hạ, dù là tình cha con trong nhà vá»›i nhau. Mai Quyên Äại không dám phản
bạn thật, nhÆ°ng hôm nay hắn đã gặp tiểu nữ rồi, không nhÆ° trÆ°á»›c nữa đâu. VÆ°Æ¡ng gia nên biết mình không kiá»m chế nổi bất luận má»™t ngÆ°á»i nào tinh thần hãy còn tỉnh táo, mà Mai Quyên Äại đầu óc vẫn còn sáng suốt không mê muá»™i chút nào!
Cổn Long VÆ°Æ¡ng cÆ°á»i gằn nói:
– Không có ai được may mắn như mi đâu. Tuy ta biết trước mi là một đứa giảo quyệt nhưng tiếc rằng ta không sớm hạ thủ giết mi.
Liên Tuyết Kiá»u thấy hÆ¡i rùng mình, nàng trầm ngâm má»™t lát rồi há»i:
– VÆ°Æ¡ng gia đã phóng Phụ Cất Äá»™c Châm vào mình Mai Quyên Äại chÆ°a?
Cổn Long VÆ°Æ¡ng há»i lại:
– Mi bảo sao?
Lão vừa há»i vừa tá» vẻ nóng nảy.
Liên Tuyết Kiá»u lại nắm thêm được phần Æ°u tiên. Nàng cÆ°á»i lạt nói:
– Tiểu nữ đã há»c được phép lấy Phụ Cốt Äá»™c Châm ra để tá»± cứu mình và rồi sẽ cứu được Mai Quyên Äại.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng hai mắt tóe lá»­a, sát khí đằng đằng, song lão cố nhẫn nại, nói bằng má»™t giá»ng bình thản:
– Mai Quyên Äại không giảo quyệt nhÆ° mi đâu. Y được ta sủng ái đã biết Ä‘Æ°á»ng trả Æ¡n ta.
Lão biết rằng càng kéo dài thá»i gian, lão càng nắm được phần thắng vá» mình.
Liên Tuyết Kiá»u cÆ°á»i khanh khách nói:
– Nếu VÆ°Æ¡ng gia không phóng Phụ Cốt Äá»™c Châm vào ngÆ°á»i hắn, thì hắn còn hết sức tận trung vá»›i VÆ°Æ¡ng gia. Nhiá»u việc VÆ°Æ¡ng gia đã tưởng mình khôn, mà trong cái khôn còn nhiá»u chá»— dại.
Nàng còn muốn nói nhiá»u nữa. NhÆ°ng nàng thấy Cổn Long VÆ°Æ¡ng hiện chỉ có vài chục tên thị vệ áo Ä‘en tùy tùng, cần đánh ngay thì được lợi hÆ¡n.
NghÄ© vậy nàng kiếm cách trêu tức Cổn Long VÆ°Æ¡ng để lão ra tay trÆ°á»›c. Và trÆ°á»›c khi chÆ°a ra tay, nàng muốn dùng những lá»i sắc nhá»n để làm nhụt bá»›t chí chiến đấu của lão.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng lẳng lặng trầm tÆ°, không muốn trả lá»i.
Liên Tuyết Kiá»u giÆ¡ tay lên Ä‘iệu bá»™ rất xinh đẹp, vuốt lại má»› tóc cÆ°á»i nói:
– VÆ°Æ¡ng gia còn á»· mình có nhà Ä‘á»™c thất để kiá»m chế bá»n thuá»™c hạ...
Cổn Long VÆ°Æ¡ng cáu giận há»i:
– Thế thì đã sao?
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Nhà Ä‘á»™c thất đó bá»n vững vô cùng, cÆ¡ quan trùng Ä‘iệp.
Cổn Long Vương nói:
– Hạng mi thì không thể đánh vào được.
Liên Tuyết Kiá»u cÆ°á»i há»i:
– VÆ°Æ¡ng gia còn nhá»› trong Ä‘Æ°á»ng hầm Ä‘i vào nhà Ä‘á»™c thất có vị nào pháp hiệu là Thiên Má»™c đại sÆ° không?
Cổn Long VÆ°Æ¡ng trầm ngâm má»™t lúc, tá»±a hồ nhá»› ra Thiên Má»™c đại sÆ°, Ä‘á»™t nhiên nhảy chồm dậy há»i:
– Y làm sao?
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Hiện giỠlão ở ngoài cung Thuần Dương, Vương gia có muốn gặp y không?
Cổn Long VÆ°Æ¡ng phất tay áo bào, vẫy Ä‘á»™c châm nhá» nhÆ° lông trâu nhằm Liên Tuyết Kiá»u bắn tá»›i.
Liên Tuyết Kiá»u quay mặt Ä‘i để tránh, còn những mÅ©i Ä‘á»™c châm bắn vào ngÆ°á»i thì nàng mặc kệ, vì đã mặc bảo y.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng Ä‘á»™t nhiên buông tiếng cÆ°á»i nói:
– Mi tưởng tránh được những mÅ©i Ä‘á»™c châm của ta Æ°? Mi quên mất thủ pháp hoặc thá»i gian để mà phòng bị.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Äáng tiếc là Ä‘á»™c châm của VÆ°Æ¡ng gia phen này chất Ä‘á»™c không đủ mãnh liệt làm cho tiểu nữ bị thÆ°Æ¡ng được.
Nàng Ä‘á»™t nhiên đứng phắt dậy, giÅ© mình má»™t cái, bao nhiêu mÅ©i Ä‘á»™c châm cắm vào áo nàng Ä‘á»u rá»›t xuống.
Tình hình này khiến cho Cổn Long VÆ°Æ¡ng vô cùng kinh hãi, lão ngẩn ngÆ°á»i ra má»™t lúc rồi má»›i cất tiếng há»i:
– Mi... Mi lại há»c được môn võ chi vậy?
Liên Tuyết Kiá»u Ä‘á»™t nhiên vẫy tay nói:
– VÆ°Æ¡ng gia cho bá»n tùy tùng Ä‘i nghỉ thôi. Những tay cao thủ giao đấu vá»›i nhau để bá»n há» xen vào chỉ tổ vÆ°á»›ng chân tay mà thôi!
Cổn Long VÆ°Æ¡ng tá»±a hồ dần dần bị khuất phục dÆ°á»›i áp lá»±c của Liên Tuyết Kiá»u.
NhÆ°ng dù sao lão cÅ©ng không chịu Ä‘á»±ng được nữa, vì trÆ°á»›c nay lão ngang dá»c. Trong võ lâm, bao giá» cÅ©ng vai chủ Ä‘á»™ng. Nhất là vài năm nay, oai danh lão đã thành thiên hạ vô địch. NhÆ°ng bây giá» lão bị Liên Tuyết Kiá»u khủng bố tinh thần. Thiên Má»™c đại sÆ° cùng Kim Nguyên Äạo Ä‘á»u bị lão cầm tù trong nhà mật
thất mà bị ngÆ°á»i cứu ra. Lão nghÄ© rằng trong nhà Ä‘á»™c thất trÆ°á»›c ngày mình vẫn á»· vào đó để kiá»m chế thuá»™c hạ, có thể bị đối phÆ°Æ¡ng phá hoại mất rồi?
Cổn Long Vương mất hết bình tĩnh, nổi tính hung hăng, lại rất lo lắng cho căn nhà độc thất bị phá hoại. Căn nhà này nhỠđó mà oai danh lão chấn động giang hồ, lão đã phải tốn bao tâm cơ để kiến trúc ra nó.
Cả hai bên Ä‘á»u lặng lẽ, má»™t thứ im lặng chứa chất không biết bao nhiêu mối khẩn trÆ°Æ¡ng. Thá»±c ra, nó chỉ yên lặng bá» ngoài còn trong lòng Liên Tuyết Kiá»u cÅ©ng nhÆ° Cổn Long VÆ°Æ¡ng Ä‘á»u khích Ä‘á»™ng không biết đến đâu mà kể.
Liên Tuyết Kiá»u kỳ vá»ng những lá»i mình chá»c giận được Cổn Long VÆ°Æ¡ng khiến lão không tá»± kiá»m chế được mà hung hăng trở vá» VÆ°Æ¡ng phủ.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng quả nhiên bị nàng khiêu khích, lòng lão bị xúc Ä‘á»™ng mãnh liệt. Ban đầu lão tá»± lượng võ công mình nếu lấy má»™t chá»i má»™t thì bất luận là ai xông vào cung Thuần DÆ°Æ¡ng cÅ©ng khó có ngÆ°á»i địch nổi lão.
Lão đảo mắt nhìn Ä‘á»™i thị vệ áo Ä‘en má»™t lượt nghÄ© bụng: Bá»n này võ công tuy không đến ná»—i kém cá»i nhÆ°ng không thể nào chống chá»i được vá»›i những tay cao thủ Cùng Gia Bang. Nếu mình dồn bắt bá»n này, e rằng chỉ làm vÆ°á»›ng chân tay.
NghÄ© vậy lão nhìn lẳng vào mặt Liên Tuyết Kiá»u há»i:
– Mi có dám một mình đấu với ta không?
Liên Tuyết Kiá»u mừng thầm biết là Cổn Long VÆ°Æ¡ng đã trúng kế. NhÆ°ng má»™t mình đấu vá»›i lão thì cÅ©ng là má»™t cuá»™c mạo hiểm khôn lÆ°á»ng.
Nàng tưởng tượng lại những môn võ đã cùng Viên Hiếu luyện được trong ná»­a năm trá»i trên núi, nàng ngẩng đầu lên cÆ°á»i lạt nói:
– Nếu Vương gia đã có ý muốn thừ sức với tiểu nữ thì dĩ nhiên tiểu nữ phải bồi tiếp.
Cổn Long Vương thốt nhiên nổi lòng hào khí nói:
– Äược lắm, chúng ta đã nói ra thế nào là nhất định nhÆ° vậy!
Lão lại đưa mắt nhìn Viên Hiếu cùng Thượng Quan Kỳ nói tiếp:
– Mi bảo chúng lui ra!
Liên Tuyết Kiá»u há»i:
– Còn đội thị vệ áo đen của Vương gia thì sao?
Cổn Long Vương vẫy tay một cái. Bao nhiêu thị vệ áo đen đang bao vây chung quanh đột nhiên tản ra bốn mặt.
Thượng Quan Kỳ cầm cây kim Ä‘ao kính cẩn Ä‘Æ°a cho Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Cô nương dùng thứ khí giới này để chiến đấu thì dù không thắng được lão, chắc cũng không bị thua vỠtay lão.
Liên Tuyết Kiá»u há»i:
– Có thật thế không?
Miệng nàng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i tá»±a hồ nhÆ° câu nói của Thượng Quan Kỳ, khiến cho nàng tá»± tin rất nhiá»u.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Äúng thế! Äiá»u cốt yếu là cô nÆ°Æ¡ng đừng Ä‘em lòng sợ hãi lão. Võ công thuá»™c hạ còn kém lão nhiá»u thế mà vì tấm lòng quyết chiến không sợ hãi nên má»—i khi Ä‘á»™ng thủ vá»›i lão, lão cÅ©ng không thắng nổi. Vậy là vá» khí thế mình đã thắng lão rồi. Hay ít ra thuá»™c hạ không Ä‘em lòng khiếp sợ cÆ°á»ng địch.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Ta cũng không sợ lão!
Nàng đón lấy kim đao nói tiếp:
– Các ngươi lùi xa ra.
Thượng Quan Kỳ cùng Viên Hiếu nhìn nhau từ từ lui vỠphía sau.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng nhìn thanh kim Ä‘ao trong tay Liên Tuyết Kiá»u lạnh lùng nói:
– Ta nhÆ°á»ng cho mi ba chiêu.
Lâu nay nàng vẫn sợ oai nghÄ©a phụ, bây giỠđối diện giao phong, nàng tuy là ngÆ°á»i thông tuệ khác thÆ°á»ng nhÆ°ng vẫn chÆ°a khá»i Ä‘em lòng sợ sệt. Nàng giÆ¡ tay lên vuốt lại má»› tóc để che giấu ná»—i lòng hồi há»™p, cố làm ra vẻ bình tÄ©nh cÆ°á»i nói:
– Vương gia cũng lấy khí giới ra đi! Thanh kim đao của tiểu nữ chặt sắt như cắt bùn.
Cổn Long Vương đột nhiên lớn tiếng quát:
– Nếu mi chống lại được ba chục chiêu của ta, bấy giỠta sẽ dùng binh khí cũng chưa muộn...
Dừng một lát lão lại giục:
– Mi ra tay lẹ đi! Nếu không mau lên thì sẽ mất ba chiêu chủ động.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Xin tuân mệnh.
Nàng vung kim Ä‘ao ra chiêu “Vân Long Hiến Trảoâ€.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng không thèm né tránh Ä‘Æ°a tay phải ra toan chụp lấy tay Ä‘ao của Liên Tuyết Kiá»u.
Lão chụp gần tới nơi, đột nhiên nhảy lùi lại nói:
– Ta quên mất để nhÆ°á»ng cho mi đánh ba chiêu. Chiêu này bá» Ä‘i không kể.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Lưỡi kim đao này của tiểu nữ sắc bén vô cùng. Vương gia không nên đụng
vào.
Nàng vung kim Ä‘ao đánh luôn ba đòn liên hoàn. Mấy thế Ä‘ao này cá»±c kỳ mãnh liệt mà lại không phải là những thế võ của Cổn Long VÆ°Æ¡ng truyá»n cho nàng.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng ngấm ngầm kinh sợ trong lòng, lão lẩm bẩm: Quả nhiên con tiện tỳ này nó gặp được ngÆ°á»i nào truyá»n thụ cho y.
Lão còn Ä‘ang ngẫm nghÄ© thì lưỡi kim Ä‘ao trong tay Liên Tuyết Kiá»u khác nào nÆ°á»›c sông TrÆ°á»ng Giang dốc vào liên miên không dứt.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng nhÆ°á»ng nàng ba chiêu, bá» mất tiên cÆ¡.
Liên Tuyết Kiá»u múa tít cây kim Ä‘ao tấn công nhÆ° vÅ© nhÆ° bão, phóng liá»n má»™t lúc mÆ°á»i hai chiêu mà toàn những chiêu má»›i há»c sau này.
Cổn Long Vương bị nàng đánh mãnh liệt quá phải lùi lại bảy tám thước.
Liên Tuyết Kiá»u Ä‘oạt được tiên cÆ¡, tăng thêm phần tá»± tin, thu kim Ä‘ao lại nói:
– Nếu Vương gia không lấy binh khí ra thì e rằng không còn có cơ hội nào lấy được nữa.
hết: Hồi 102, xem tiếp: Hồi 103
Tài sản của danangcity


Last edited by danangcity; 04-07-2008 at 11:21 AM.
  #100  
Old 26-06-2008, 01:46 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 103

TAM ANH ÄAI CHIẾN Cá»”N LONG VƯƠNG




Cổn Long VÆ°Æ¡ng hắng giá»ng rồi giÆ¡ ngón tay ra Ä‘iểm. Má»™t luồng chỉ phong nhằm thẳng huyệt huyá»n cÆ¡ Liên Tuyết Kiá»u phóng tá»›i.
Liên Tuyết Kiá»u né mình tránh khá»i. Nàng chÆ°a kịp vung kim Ä‘ao phản kích, đã thấy má»™t bóng ngÆ°á»i lÆ°á»›t Ä‘i, Cổn Long VÆ°Æ¡ng tiến sát lại. Tay phải lão ra chiêu “Thiên Äịa Khai Tháiâ€. Chưởng thế tay phải Ä‘ang đánh xuống thì tay trái lão ra luôn chiêu “Phá Vân Mô Tinhâ€. Chiêu này biến thành chỉ lá»±c chia ra Ä‘iểm vào bốn đại huyệt Liên Tuyết Kiá»u.
“Thiên Äịa Khai Thái†là má»™t chiêu thức cá»±c kỳ mãnh liệt trong võ há»c phái Thiếu Lâm. Chiêu này đánh ra má»™t cách thẳng thắn Ä‘Æ°á»ng hoàng thì trái lại chiêu “Phá Vân Mô Tinh†cá»±c kỳ hiểm Ä‘á»™c biến ảo khôn lÆ°á»ng! Trong má»™t thế công mà Cổn Long VÆ°Æ¡ng dùng hai chiêu thức tÆ°Æ¡ng phản nhau, má»™t đằng theo lối dÆ°Æ¡ng cÆ°Æ¡ng, má»™t đằng theo lối âm nhu.
Liên Tuyết Kiá»u cả kinh, Ä‘á»™t nhiên vung kim Ä‘ao ra chiêu “Pháp Luân Cá»­u Chuyểnâ€. Ãnh kim quang lóe ra bốn mặt. NgÆ°á»i nàng được làn ánh sáng vàng bao phủ xung quanh.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng đã chắc mẩm nếu không Ä‘iểm trúng huyệt đạo Liên Tuyết Kiá»u thì ít ra cÅ©ng bức bách nàng phải lùi lại. Lão không ngá» Ä‘Æ°á»ng kim quang lóe ra, bắt buá»™c chiêu thức của mình phải thu hồi.
Liên Tuyết Kiá»u vừa phát chiêu đầu đã chiếm Æ°u thế, nàng liá»n biến đổi Ä‘ao pháp phóng luôn ba chiêu đánh rất rát.
Ba chiêu này tuy không mãnh liệt nhÆ°ng trong má»—i chiêu Ä‘á»u biến hóa vô cùng, khiến cho đối phÆ°Æ¡ng không nhận biết Ä‘Æ°á»ng nào mà chống đỡ.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng bị Liên Tuyết Kiá»u dùng kim Ä‘ao áp bức mình phải lùi lại thì trong lòng căm tức vô cùng. Lão Ä‘ang định ra tay hiểm Ä‘á»™c để bắt sống Liên Tuyết Kiá»u mà không thì cÅ©ng đánh chết nàng ngay tức khắc.
Võ công của Liên Tuyết Kiá»u phần lá»›n đã được Cổn Long VÆ°Æ¡ng truyá»n thụ. NhÆ°ng ít lâu nay nàng đã có duyên kỳ ngá»™ luyện được nhiá»u môn khác, nên không phải dùng hoàn toàn những thế cÅ© để đối phó vá»›i Cổn Long VÆ°Æ¡ng. Vì vậy mà lão cÅ©ng khó lòng chế phục được nàng.
Ba chiêu thức Liên Tuyết Kiá»u vừa thi triển rất kỳ dị, mặc dầu Cổn Long VÆ°Æ¡ng vốn là má»™t tay võ há»c uyên bác mà cÅ©ng chÆ°a được trông thấy bao giá», bất giác lão kinh hãi vô cùng và lòng tá»± tin bị giảm Ä‘i rất nhiá»u.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng càng bối rối hÆ¡n nữa khi lão liên tưởng đến những ngÆ°á»i
đứng sau Liên Tuyết Kiá»u là Thượng Quan Kỳ cùng Viên Hiếu đã luyện những chiêu thức tá»±a hồ nhÆ° chuyên để chống đối lại những thế võ của lão.
Liên Tuyết Kiá»u đánh luôn ba Ä‘ao bức bách Cổn Long VÆ°Æ¡ng phải lùi lại, rồi nàng cÅ©ng phấn khởi tinh thần và tăng thêm phần tá»± tin. Nàng thu Ä‘ao vá» cÆ°á»i nói:
– Vương gia! Lấy binh khí ra đi.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng trầm ngâm không nói gì. Lão đã Ä‘eo mặt nạ trÆ¡ nhÆ° gá»—, không thể nhìn rõ nét biến chuyển, nhÆ°ng hai mắt lão lá»™ vẻ kinh ngạc, đồng thá»i phát hiện thâm tâm lão nhụt nhuệ khí và kém phần tin tưởng.
Bỗng thấy Cổn Long Vương từ từ vén áo xanh lên lấy ra một vật đen sì giống hình con rắn. Tay lão cầm cây Nhuyễn Tiên đột nhiên vùng lên nói:
– Võ công mi đã đến mực mà ta không thể ngỠtới.
Liên Tuyết Kiá»u cÆ°á»i nói:
– Tiểu nữ đã khuyên Vương gia nên lấy khí giới ra mà Vương gia cố ý không nghe.
Tuy miệng nàng nói ung dung mà trong lòng vẫn ngấm ngầm đỠphòng. Nàng nhớ lại Cổn Long Vương trước nay động thủ với ai vẫn không dùng đến binh khí. Bây giỠlão cầm cây Nhuyễn Tiên hình con rắn, không hiểu nó có những chiêu thức gì kỳ lạ?
Cổn Long VÆ°Æ¡ng hai mắt nhìn trừng trừng lưỡi kim Ä‘ao trong tay Liên Tuyết Kiá»u chậm rãi há»i:
– Ta có Ä‘iá»u muốn há»i mi, chẳng hiểu mi có chịu nói thá»±c.
Liên Tuyết Kiá»u cÆ°á»i nói:
– VÆ°Æ¡ng gia cứ há»i Ä‘i!
Cổn Long VÆ°Æ¡ng nhìn cây kim Ä‘ao há»i:
– Äại khái các món binh khí khắp thiên hạ Ä‘á»u đánh bằng gang thép nguyên chất. Sao thanh Ä‘ao của mi lại đúc bằng vàng
Liên Tuyết Kiá»u cÆ°á»i đáp:
– VÆ°Æ¡ng gia há»i câu này thá»±c ra không phải là chân tâm muốn há»i vậy. Có phải VÆ°Æ¡ng gia định há»i: Tại sao thanh kim Ä‘ao lại sắc bén đến thế?
Cổn Long Vương nói:
– Nếu vậy thì sao?
Liên Tuyết Kiá»u đáp:
– Thanh kim Ä‘ao của tiểu nữ có rất nhiá»u lai lịch...
Cổn Long VÆ°Æ¡ng hÆ¡i rùng mình há»i:
– Phải chăng đó là lưỡi đao Kinh Hồn?
Liên Tuyết Kiá»u đáp:
– Äúng thế.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng mất cả oai phong lẫm liệt, thở dài há»i:
– Kim đao đã xuất hiện thì chắc là nhị bảo kia cũng lòi ra rồi?
Liên Tuyết Kiá»u đáp:
– Dĩ nhiên là Võ Lâm Tam Bảo đã nhất tỠxuất hiện.
Hai mắt Cổn Long VÆ°Æ¡ng chiếu ra tia sáng kỳ dị, nhìn chằm chặp vào Liên Tuyết Kiá»u. Lão nói bằng má»™t giá»ng cá»±c kỳ hòa nhã trÆ°á»›c nay chÆ°a từng thấy:
– Con Æ¡i! Những tay cao thủ dÆ°á»›i trÆ°á»›ng ta có đến mấy trăm vị. Kể vá» kiến thức cùng đảm lược thì con là ngÆ°á»i hÆ¡n hết.
Liên Tuyết Kiá»u ngÆ¡ ngác nói:
– Phụ vương quá khen! Tiểu nữ thật là xấu hổ...
Rồi nàng cÆ°á»i lạt nói tiếp:
– Vì thế mà phụ vương cần phải giết tiểu nữ.
Cổn Long Vương nói:
– Ta đem bao nhiêu tâm cơ vào việc kiến tạo vương cung, thu quét dũng sĩ, không phải chi ở việc thành danh bá nghiệp trong võ lâm mà thôi.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Tiểu nữ biết rồi. Vương gia định cầm binh tác loạn, tranh đoạt ngôi báu thiên hạ.
Cổn Long Vương nói:
– Phải rồi! Giả tá»· chí nguyện ta mà thành tá»±u thì ngÆ°á»i duy nhất đủ tài thừa kế ngôi hoàng đế chí tôn để thống suất vạn dân ngoài con ra không còn ai đảm Ä‘Æ°Æ¡ng được.
Liên Tuyết Kiá»u há»i:
– Vương gia nói câu này không tự biết là quá muộn rồi sao?
Cổn Long Vương đáp:
– Nếu Võ Lâm Tam Bảo này chưa xuất hiện thì đại nghiệp của cha còn có phần khó khăn chưa dám nắm chắc. Hỡi ơi! Con chỉ biết Võ Lâm Tam Bảo là những lợi khí sắc bén mà chưa hiểu nó còn đại dụng khác nữa.
Lão khẽ đằng hắng một tiếng rồi nói tiếp:
– Trên thế gian này ngÆ°á»i biết rõ cái diệu dụng chân chính của Võ Lâm Tanh Bảo chỉ có mình ta mà thôi.
Thượng Quan Kỳ không nhịn được nữa, há»i xen vào:
– ÄÆ°á»ng Toàn so vá»›i lão thế nào?
Cổn Long VÆ°Æ¡ng không đáp lá»i ThÆ°á»ng Quan Kỳ, hai luồng nhãn quang vẫn nhìn chằm chặp Liên Tuyết Kiá»u, lão nói tiếp:
– Chắc con đã biết rõ hơn ai hết là mấy chục năm nay ta đã tốn bao nhiêu hơi sức để truy tầm cho ra Võ Lâm Tam Bảo há phải chỉ là... vì lưỡi đao Kinh Hồn sắc bén tuyệt thế vô song mà thôi ư?
Liên Tuyết Kiá»u bất giác Ä‘á»™ng tâm tá»± há»i: “Ta đã xem kỹ Võ Lâm Tam Bảo lại chÆ°a tìm ra những chá»— khả nghiâ€?
Cổn Long Vương lại nói tiếp:
– Dù ÄÆ°á»ng Toàn có biết rõ tác dụng chân chính của Võ Lâm Tam Bảo, song ta quyết rằng: Y chÆ°a nói tá» tÆ°á»ng cho các ngÆ°Æ¡i hay.
Lão nổi lên má»™t tràng cÆ°á»i giòn giã rồi há»i:
– Äúng không?
Liên Tuyết Kiá»u lẩm bẩm má»™t mình:
– Trong cuốn di thÆ° của ÄÆ°á»ng Toàn quả chÆ°a từng Ä‘á» cập đến Võ Lâm Tam Bảo còn có tác dụng gì khác nữa.
Cổn Long Vương lại nói:
– Ta có thể cho con hay rằng: Ai đã nắm được Võ Lâm Tam Bảo thì ngÆ°á»i đó có thể Ä‘oạt được ngôi chí tôn trong thiên hạ.
Lão thở dài nói tiếp:
– Vì việc này mà ta bôn tẩu suất Ä‘á»i. Con Æ¡i! Con nên biết rằng nay ta đã gần sáu chục tuổi đầu, hùng tâm tráng chí cÅ©ng theo tuổi già mà mòn má»i. Dù cho ta có Ä‘oạt được ngôi chí tôn trong thiên hạ cÅ©ng chẳng còn sống được bao lâu. Ta đã không còn, mà Mai Quyên Äại nghÄ©a muá»™i lại bản tính chất phác khá» dại, không Ä‘Æ°Æ¡ng nổi đại nhiệm. Suy Ä‘i tính lại chỉ có mình con là ngÆ°á»i thừa kế duy nhất.
Liên Tuyết Kiá»u há»i móc:
– Giả tá»· tiểu nữ bị chết vì Phụ Cốt Äá»™c Châm của VÆ°Æ¡ng gia rồi thì sao?
Cổn Long Vương đáp:
– Con không thể chết được. Ta sẽ Ä‘i tận góc bể bên trá»i để tìm con và chữa cho khá»i chết.
Thượng Quan Kỳ xem chừng Liên Tuyết Kiá»u sắp bị Cổn Long VÆ°Æ¡ng nói cho xiêu lòng thì giật mình vá»™i nhắc:
– Liên cô nương! Cô nương đừng nghe lão tán hươu, tán vượn.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a mắt nhìn Thượng Quan Kỳ lạnh lùng há»i:
– Cha con ta nói chuyện với nhau sau khi tương biệt, việc gì đến mi mà phải chõ mồm vào?
Mắt Thượng Quan Kỳ vừa chạm vào luồng nhãn quang của Cổn Long VÆ°Æ¡ng. Chàng lập tức cảm thấy tâm thần hoang mang, thì không khá»i giật mình la thất thanh:
– Di Hồn Äại Pháp?
Bá»—ng thấy Liên Tuyết Kiá»u nói bằng má»™t giá»ng ôn tồn:
– Bể khổ mông mênh, cuối cùng quay đầu vào tá»›i bến. Suất Ä‘á»i VÆ°Æ¡ng gia đã làm bao nhiêu Ä‘iá»u ác nghiệt, giết ngÆ°á»i bàn tay đẫm máu. Bây giá» VÆ°Æ¡ng gia nên nghe lá»i tiểu nữ khuyên can: Buông lưỡi Ä‘ao đồ tể xuống bó tay chịu trói để tạ tá»™i vá»›i võ lâm hoặc giả còn có cÆ¡ thoát chết.
Thượng Quan Kỳ nghe nàng nói vậy cả mừng lẩm bẩm: “Té ra nàng vẫn chÆ°a bị Di Hồn Äại Pháp của Cổn Long VÆ°Æ¡ng làm mê loạn tâm thầnâ€.
Chàng ngoảnh đầu nhìn sang thấy hai mắt Liên Tuyết Kiá»u phóng ra những tia sáng kỳ dị. Vẻ mặt rất ôn hòa, khiến ai cÅ©ng phải thÆ°Æ¡ng xót, bất giác nghÄ© thầm: “Phải rồi! Cả hai ngÆ°á»i đối đáp vá»›i nhau ngoài mặt tuy không có Ä‘iá»u gì khả nghi mà thá»±c ra há» Ä‘ang vận ná»™i công, thi triển Mê Hồn Äại Pháp toan làm rối loạn tâm thần đối phÆ°Æ¡ngâ€.
Bá»—ng thấy Cổn Long VÆ°Æ¡ng cÆ°á»i lạt há»i:
– Phải chăng con định thi triển thuật Mê Hồn Äại Pháp đã được ta truyá»n thụ cho để toan làm loạn tâm hồn ta?
Liên Tuyết Kiá»u đáp:
– Cái đó tùy Vương gia suy nghĩ thôi!
Cổn Long Vương nháy mắt nói:
– Con đã không nghe lá»i ta khuyên bảo thì bất đắc dÄ© ta phải giết con Ä‘i để trừ khá»­ má»™t tay kình địch.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Vương gia chớ vội khoe khoang. Chưa chắc ai chết vỠtay ai.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng Ä‘á»™t nhiên vung cây Nhuyá»…n Tiên hình nhÆ° con rắn rít lên má»™t tiếng kinh hồn Ä‘iểm vào trÆ°á»›c ngá»±c Liên Tuyết Kiá»u.
Liên Tuyết Kiá»u Ä‘Æ°a kim Ä‘ao lên gạt ngang hất ngá»n roi ra, lạnh lùng nói:
– Lưỡi đao Kinh Hồn này bất luận vật gì cứng rắn đến đâu nó cũng chém đứt, nhưng không hiểu có chặt cây Xà tiên trong tay Vương gia chăng?
Cồn Long VÆ°Æ¡ng rung cổ tay má»™t cái, cây Xà tiên chÆ°a đến nÆ¡i lại thu vá», nhÆ°ng lão không để cho Liên Tuyết Kiá»u kịp vung Ä‘ao phản kích, đã lại phóng Xà tiên ra ngay. Ãnh roi biến hóa cá»±c kỳ ảo diệu phát ra những tiếng rùng rợn toan quấn lấy Ä‘ao của đối phÆ°Æ¡ng.
Liên Tuyết Kiá»u múa tít thanh kim Ä‘ao để há»™ vệ thân thể.
Äây là lần đâu mà nàng thấy Cổn Long VÆ°Æ¡ng dùng khí giá»›i để đối địch. ÄÆ°á»ng roi của lão quả nhiên có những chiêu thức rất kỳ dị, thế công ác liệt dị thÆ°á»ng.
Liên Tuyết Kiá»u thủ thế rất nghiêm mật.
Trong vòng ná»­a năm trá»i nàng đã được Viên Hiếu dạy cho rất nhiá»u thế võ đặc biệt cá»±c kỳ mãnh liệt. Äao Ä‘i roi lại thật là kỳ phùng địch thủ. CÅ©ng may mà Liên Tuyết Kiá»u đã được Cổn Long VÆ°Æ¡ng truyá»n thụ cho rất nhiá»u nên biết Ä‘Æ°á»ng lối chống đỡ. HÆ¡n nữa lưỡi kim Ä‘ao trong tay nàng lợi hại tuyệt luân. Cổn Long VÆ°Æ¡ng không dám để binh khí của mình chạm vào bảo Ä‘ao nên nàng má»›i giữ được ngang sức.
Má»—i khi Cổn Long VÆ°Æ¡ng thi triển tuyệt kỹ để toan hạ sát Liên Tuyết Kiá»u ngay tức khắc, thì nàng dùng những chiêu thức đã há»c được của Viên Hiếu để giải khai đối phÆ°Æ¡ng.
Hai bên đang tranh đấu không phân được thua, thoáng cái đã dư năm mươi hiệp.
Cổn Long Vương đánh lâu không thắng được thì trong lòng nóng nảy, lão rút chặt tay roi tấn công dữ dội hơn.
Liên tuyết Kiá»u thấy ngá»n roi của đối phÆ°Æ¡ng lúc quét lúc Ä‘iểm vá»›i má»™t luồng kình lá»±c ghê gá»›m tá»±a hồ nhÆ° để đè ép luồng hô hấp của mình, làm cho khó thở thì biết rằng Cổn Long VÆ°Æ¡ng vận ná»™i công vào đầu ngá»n roi dùng toàn lá»±c để tranh thắng mau lẹ. Nếu còn đánh nữa thì khó lòng chống đỡ được lâu. Äá»™t nhiên nàng ra chiêu “Phong Khởi Vân DÅ©ng†để ngăn ngừa thế công của Cổn Long VÆ°Æ¡ng rồi nhảy lui lại ba thÆ°á»›c.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng đè tay phải xuống cây Xà tiên nhÆ° bóng theo hình, rượt Liên Tuyết Kiá»u. Chân nàng chÆ°a chấm đất thì ngá»n Xà tiên đã Ä‘iểm ngay ngá»±c.
Liên Tuyết Kiá»u bóp ngá»±c lại nhảy vá»t lên lùi ra ba thÆ°á»›c.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng cÆ°á»i lạt nói:
– Mi đã không giữ đạo làm con thì đừng trách ta không vẹn nghĩa làm cha.
Lão vung roi lên quất xuống, bóng roi loang loáng đầy trá»i, bốn mặt giáp công. Thế roi kỳ tuyệt này khiến cho đối phÆ°Æ¡ng dÆ°á»ng nhÆ° không có cách gì chống chá»i được.
Liên Tuyết Kiá»u trong lúc hoang mang đành ra chiêu “Pháp Luân Cá»­u Chuyểnâ€, làn ánh sáng vàng bao phủ cả ánh roi.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng thấy nàng đã ra cả thảy đến bốn chiêu “Pháp Vân Cá»­u Chuyển†để tá»± giải nguy. Lão liá»n nghÄ© cách ra chiêu kịch liệt hÆ¡n để áp đảo thế “Pháp Luân Cá»­u Chuyển†của đối phÆ°Æ¡ng.
Lão lại ngấm ngầm vận kình lực ngưng tụ vào cánh tay.
Liên Tuyết Kiá»u áp đảo được làn roi của Cổn Long VÆ°Æ¡ng rồi Ä‘ang thu Ä‘ao vỠđể đổi chiêu thức, thì lão Ä‘á»™t nhiên giÆ¡ ngón tay trái ra Ä‘iểm vào tÄ©nh huyệt trên vai nàng. Lão Ä‘iểm má»™t cách mau lẹ dị thÆ°á»ng, Liên Tuyết Kiá»u tránh không kịp đành né ngÆ°á»i Ä‘i má»™t chút để khá»i bị trúng huyệt. Vậy mà nàng thấy vai bên phải Ä‘au nhói tá»±a hồ nhÆ° bị thiết chùy đánh trúng, má»™t bên tay nhÅ©n ra rÅ© xuống. Rá»›t mất bảo Ä‘ao.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng cÆ°á»i lạt, vung tay phải má»™t cái, cây Xà tiên nhắm bụng Liên Tuyết Kiá»u Ä‘iểm tá»›i. Viên Hiếu quát lên má»™t tiếng thật to, vung quyá»n nhÆ° gió bão đánh tá»›i. Vì gã vá»™i cứu Liên Tuyết Kiá»u nên Ä‘em lá»±c lượng toàn thân dồn vào cánh tay đánh ra, phát lên tiếng gió vù vù.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng tuy cÆ°Æ¡ng cÆ°á»ng là thế mà không dám chống lại thoi quyá»n, phải lạng ngÆ°á»i Ä‘i né tránh.
Thượng Quan Kỳ tung ngÆ°á»i nhảy lại đỡ lấy Liên Tuyết Kiá»u khẽ há»i:
– Cô nương bị thương nặng lắm phải không?
Liên Tuyết Kiá»u sắc mặt lợt lạt, mà vẫn cố cá»±a quậy không để cho Thượng Quan Kỳ ôm mình vào lòng. Nàng gắng gượng đáp:
– Ta không sao đâu. Mau đoạt lại thanh kim đao.
Bỗng thấy Cổn Long Vương phóng cây Xà tiên xuống đất cuốn lấy thanh kim đao.
Thượng Quan Kỳ quát lên má»™t tiếng, tiến lại, tay trái đánh ra má»™t chưởng, năm ngón tay phải ná»­a co ná»­a duá»—i vung ra toan Æ°á»›p lấy cây Xà tiên Ä‘ang cuốn lưỡi kim Ä‘ao. Tuy chàng biết rõ chiêu này mạo hiểm vô cùng, song sợ Cổn Long VÆ°Æ¡ng đã võ công tuyệt thế lại cÆ°á»›p được kim Ä‘ao thì khác nào nhÆ° hổ thêm móng vuốt nên chàng phải liá»u mạng ra tay.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng cÆ°á»i lạt má»™t tiếng hất cây Xà tiên đã cuốn được kim Ä‘ao, chém ngược lại vào tay mặt Thượng Quan Kỳ.
Thượng Quan Kỳ biết lưỡi kim đao sắc bén vô cùng đành phải lùi lại để tránh. Chàng vung tay trái, vận toàn lực đánh ra một chưởng.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng lại lia lưỡi kim Ä‘ao Ä‘i, Thượng Quan Kỳ phải rụt tay trái vá». Mấy chiêu này chàng phóng ra cá»±c kỳ mạo hiểm chỉ khe cái chết chừng sợi tóc nhÆ°ng chàng Ä‘á»™ng thủ mãnh liệt vô cùng khiến cho Cổn Long VÆ°Æ¡ng không sao vá»›i tay ra để lượm lưỡi kim Ä‘ao được. Cổn Long VÆ°Æ¡ng quả là tay võ công tuyệt thế tuy lão không thò tay ra lấy được lưỡi kim Ä‘ao mà lão huy Ä‘á»™ng cây Xà tiên đã quấn được lưỡi kim Ä‘ao để nghinh chiến má»™t cách rất linh hoạt tá»±a hồ nhÆ° cầm lưỡi kim Ä‘ao trong tay vậy.
Viên Hiếu bá»—ng gầm lên má»™t tiếng, vung quyá»n đánh mạnh vào sÆ°á»n bên tả Cổn Long VÆ°Æ¡ng. Thế quyá»n của gã, chẳng khác gì cây thiết chùy đập xuống tảng đá.
Thượng Quan Kỳ tinh thần phấn khởi, chăm chú để ý vào việc cướp lại lưỡi kim đao. Hai tay chàng duỗi ra co lại vun vút, toan chụp lấy lưỡi đao.
Cổn Long Vương tuy bỠngoài vẫn giữ vẻ trấn tĩnh, mà trong lòng kinh hãi vô cùng. Từ lúc lão bị Thượng Quan Kỳ cùng Viên Hiếu giáp công, lão phải đem toàn lực ra để đối phó.
Viên Hiếu chạm phải tiá»m lá»±c của lão làm rung chuyển và lùi lại phía sau ba bÆ°á»›c. NhÆ°ng gã dÅ©ng mãnh dị thÆ°á»ng, vừa đứng vững gã lại lập tức xông lên.
Ba ngÆ°á»i giao tranh má»™t loáng đã được đến bốn năm chục chiêu.
Viên Hiếu cùng Thượng Quan Kỳ trên trán mồ hôi nhá» giá»t và hÆ¡i thở đã cấp bách. ÄÆ°á»ng quyá»n cùng đòn chưởng của hai ngÆ°á»i phần nhiá»u chuyên để khắc chế chiêu thức đối phÆ°Æ¡ng mà vẫn không sao thủ thắng được. Xem chưởng của hai ngÆ°á»i đã mệt mà Cổn Long VÆ°Æ¡ng chÆ°a lá»™ vẻ gì khác lạ.
Thực ra Cổn Long Vương cũng đã mệt nhoài, mồ hôi ra như tắm. Song nhỠđược lão nội công thâm hậu, lão vận động chân khí để đè ép hơi thở không phát ra tiếng.
Viên Hiếu vừa vung quyá»n đánh kịch liệt vừa gầm lên nhÆ° sấm vang đánh luôn mÆ°á»i hiệp nữa mà hai bên vẫn giữ mức quân bình không phân thắng bại.
Lúc này mình Thượng Quan Kỳ đã Æ°á»›t đẫm mồ hôi, song thế quyá»n chàng vẫn phóng ra mãnh liệt và mau lẹ dị thÆ°á»ng.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng chiến đấu rất vất vả, mấy lần toan thò tay ra lượm lưỡi kim Ä‘ao mà không sao lượm được vì Thượng Quan Kỳ để hết tinh thần vào việc tranh Ä‘oạt bảo Ä‘ao. Há»… chàng thấy lão vÆ°Æ¡n tay ra, là lập tức Ä‘iểm vào những huyệt trá»ng yếu trong ngÆ°á»i lão khiến lão lập tức phải nghinh địch, không được rảnh tay.
Thượng Quan Kỳ biết rằng: Nếu hôm nay để Cổn Long VÆ°Æ¡ng lấy được bảo Ä‘ao thì chẳng những không bao giá» có hi vá»ng cÆ°á»›p lại được nữa mà số mạng quần hào lâm vào tình trạng nguy ngập vô cùng, nên chàng quyết chí không để lưỡi kim Ä‘ao lá»t vào tay lão.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng Ä‘em hết các môn sở trÆ°á»ng võ công, cả vá» quyá»n chưởng lẫn chỉ pháp, mà vẫn bị Thượng Quan Kỳ cùng Viên Hiếu đỡ gạt được. Sau lão biết rằng khó lòng lấy được lưỡi kim Ä‘ao mà cứ giữ nhÆ° vậy thì Ä‘iá»u Ä‘á»™ng ngá»n roi kém phần linh hoạt. Äá»™t nhiên lão tung ngá»n roi duá»—i thẳng ra cho lưỡi kim Ä‘ao rÆ¡i xuống đất. Äồng thá»i lão ra những chiêu rất lợi hại để công kích đối phÆ°Æ¡ng.
Thượng Quan Kỳ cùng Viên Hiếu tuy hợp sức cố đánh mà vẫn không sao lấy được lưỡi kim đao.
Äang lúc tranh dấu kịch liệt, Ä‘á»™t nhiên Cổn Long VÆ°Æ¡ng khẽ huýt lên má»™t tiếng còi. Bá»n thị vệ áo Ä‘en mai phục bốn mặt nhảy xô ra.
Liên Tuyết Kiá»u sau má»™t lúc Ä‘iá»u dưỡng, thân thể đã hồi phục khá nhiá»u. Nàng nhìn thấy lưỡi Ä‘ao Kinh Hồn rá»›t ở dÆ°á»›i chân ba ngÆ°á»i mà không ai được rảnh
tay lúc nào để lượm lấy. Bên ngoài mấy chục tên thị vệ áo đen đang tràn vào, nàng kinh hãi vô cùng vội nói:
– Hai ngÆ°á»i ráng đẩy lão lui ra xa vài bÆ°á»›c để ta lượm kim Ä‘ao!
Viên Hiếu quát to lên má»™t tiếng, đánh ra má»™t quyá»n cá»±c mạnh nhằm thẳng vào giữa ngá»±c đối phÆ°Æ¡ng. Cổn Long VÆ°Æ¡ng không dám phản kích, phải né tránh.
Má»—i lệnh truyá»n của Liên Tuyết Kiá»u đối vá»›i Viên Hiếu khác nào má»™t tá» chiếu chỉ của nhà vua. Gã Ä‘em toàn lá»±c phóng quyá»n ra, không tưởng gì đến cách phòng thủ thân mình lá»™ ra bao nhiêu chá»— sÆ¡ hở.
Thượng Quan Kỳ thấy vậy giật mình, đành đem toàn lực phóng hai chưởng ra để che chở cho Viên Hiếu.
Bá»—ng nghe véo má»™t tiếng, đầu roi của Cổn Long VÆ°Æ¡ng đã Ä‘iểm trúng bả vai Thượng Quan Kỳ, máu tÆ°Æ¡i chảy ra đầm đìa. Tiếp theo là má»™t tiếng rung chuyển, Cổn Long VÆ°Æ¡ng phóng tay trái ra để gạt thoi quyá»n của Viên Hiếu. NhÆ°ng vì lão còn phân tâm tấn công Thượng Quan Kỳ, không thể dùng toàn lá»±c để chống vá»›i thế quyá»n của Viên Hiếu.
Lão cũng bị rung chuyển và lùi lại hai bước.
Liên Tuyết Kiá»u mạo hiểm duá»—i chân ra khá»u được lưỡi Kinh Hồn Ä‘ao cầm vào tay.
Giữa lúc này Viên Hiếu cũng bị chưởng lực Cổn Long Vương hất lùi lại hai bước.
Liên Tuyết Kiá»u thấy hai tay phải mình hãy còn Ä‘au ê ẩm nàng vung tay trái huy Ä‘á»™ng lưỡi kim Ä‘ao, vừa xông ra ngoài, vừa hô lá»›n:
– Chúng ta phải mau ra khá»i cung Thuần DÆ°Æ¡ng!
Cổn Long VÆ°Æ¡ng chống đỡ thế quyá»n của Viên Hiếu rồi, cÅ©ng cảm thấy khí huyết sôi Ä‘á»™ng cần phải Ä‘iá»u dưỡng má»™t lúc má»›i có thể tiếp tục Ä‘á»™ng thủ được. Nếu cứ miá»…n cưỡng đánh hoài, tất bị ná»™i thÆ°Æ¡ng. Lão cân nhắc lợi hại rồi không Ä‘á»™ng thủ nữa, ngấm ngầm vận Ä‘á»™ng chân khí Ä‘iá»u dưỡng.
Viên Hiếu bị ná»™i thÆ°Æ¡ng nặng hÆ¡n Cổn Long VÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng gã còn trẻ tuổi, sức vóc tráng kiện. Gã nghiến răng vung quyá»n đánh lại, thế quyá»n chÆ°a tá»›i mà luồng chưởng phong đã quạt đến trÆ°á»›c ngá»±c má»™t gã áo Ä‘en. Gã rú lên má»™t tiếng ngã lăn ra.
Thượng Quan Kỳ vội xé mảnh áo để buộc vết thương rồi xoay mình chạy ra ngoài.
Liên Tuyết Kiá»u vừa vung Ä‘ao đón đỡ vừa bảo Thượng Quan Kỳ cùng Viên Hiếu:
– Các ngÆ°Æ¡i huy Ä‘á»™ng quyá»n chưởng vá» phía trÆ°á»›c mặt ta để mở Ä‘Æ°á»ng mà chạy.
Viên Hiếu liá»n vung quyá»n phóng ra theo thế liên hoàn.
Thượng Quan Kỳ phóng luôn ba chưởng mãnh liệt, phát ra tiếng gió vù vù.
Liên Tuyết Kiá»u thừa thế múa tít lưỡi kim Ä‘ao mở má»™t Ä‘Æ°á»ng máu, xông ra khá»i cung Thuần DÆ°Æ¡ng chạy vào rừng.
Thiên Má»™c đại sÆ° cùng Kim Nguyên Äạo phấn khởi tinh thần cầm ngang ngá»n thiá»n trượng và cây hoa thÆ°Æ¡ng để cản Ä‘Æ°á»ng. Kim Nguyên Äạo ngoài cây Lượng Ngân ThÆ°Æ¡ng cầm trong tay, sau lÆ°ng còn giắt má»™t lưỡi Ä‘Æ¡n Ä‘ao.
Liên Tuyết Kiá»u bảo hai ngÆ°á»i:
– Các vị chống cá»± cÆ°á»ng địch cho bá»n ta!
Thiên Má»™c đại sÆ° cùng Kim Nguyên Äạo không dám há»i nhÆ°á»ng lối cho ba ngÆ°á»i Ä‘i khá»i rồi đứng ra, chắn Ä‘Æ°á»ng quân địch Ä‘uổi theo.
Liên Tuyết Kiá»u chạy xa được hai ba trượng rồi nói:
– Chúng ta hãy Ä‘iá»u dưỡng má»™t lúc đã!
Viên Hiếu nói:
– Phải lắm, phải lắm!
Liên Tuyết Kiá»u thò tay lấy ra má»™t viên linh Ä‘an bảo Viên Hiếu:
– Ngươi nuốt viên linh đan này để còn lấy sức chống lại Cổn Long Vương.
Viên Hiếu nhe răng ra cÆ°á»i rồi ngồi xếp bằng lại Ä‘iá»u dưỡng.
Liên Tuyết Kiá»u ngoảnh đầu nhìn thấy vai Thượng Quan Kỳ máu tÆ°Æ¡i chảy ra đầm đìa thì không khá»i chau mày há»i:
– Ngươi không mặc áo Thiên Tằm ư?
Thượng Quan Kỳ đáp:
– Thuá»™c hạ đã để cho Viên đệ mặc. Gã kiêu dÅ©ng hÆ¡n ngÆ°á»i, đúng là ngôi sao kiá»m chế Cổn Long VÆ°Æ¡ng.
Liên Tuyết Kiá»u lẳng lặng ngẫm nghÄ© hồi lâu rồi nói:
– Ta đã biết rõ chỗ dụng tâm của ngươi rồi. Sao ngươi không nói cho ta biết trước?
Thượng Quan Kỳ cÆ°á»i nói:
– Thương thế thuộc hạ cũng nhẹ thôi, bất tất phải lo ngại. Cô nương cũng trúng chưởng, có bị thương nặng lắm không?
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Ta có bảo y chống đỡ, nên bị thÆ°Æ¡ng xoàng thôi, chỉ nghỉ thêm má»™t lúc nữa là khá»i hẳn.
Thượng Quan Kỳ không nói gì nữa ngồi buộc lại vết thương.
Liên Tuyết Kiá»u cÅ©ng từ từ Ä‘Æ°a tay ra giúp chàng buá»™c lại vết thÆ°Æ¡ng cho cẩn thận để máu tÆ°Æ¡i không chảy ra nữa, rồi nàng má»›i nhắm mắt dưỡng thần.
Lúc này Thiên Má»™c đại sÆ° và Kim Nguyên Äạo Ä‘ang Ä‘á»™ng thủ vá»›i bá»n thị vệ áo Ä‘en. Thiên Má»™c thi triển má»™t trăm lẻ tám chiêu thức vá» Phong Lôi La Hán Trượng. Ãnh trượng dày đặc nhÆ° non, tiếng gió nổi lên nhÆ° sấm.
Kim Nguyên Äạo thÆ°Æ¡ng đâm Ä‘ao chém phối hợp vá»›i thế trượng của Thiên Má»™c, ngăn cản cÆ°á»ng địch không tiến thêm được bÆ°á»›c nào.
Bá»n thị vệ áo Ä‘en không quanh ra nẻo khác để truy kích bá»n Liên Tuyết Kiá»u mà chỉ dừng lại đánh nhau vá»›i Thiên Má»™c. NhÆ°ng Thiên Má»™c chÆ°a thi triển hết má»™t trăm lẻ tám chiêu thức vỠ“Phong Lôi La Hán Trượngâ€, má»™t môn tuyệt há»c để trấn sÆ¡n của phái Thiếu Lâm thì đối phÆ°Æ¡ng không thể nào xông qua được.
Liên Tuyết Kiá»u từ từ đứng dậy, khẽ há»i Thượng Quan Kỳ và Viên Hiếu:
– Thương thế các ngươi đã đỡ chưa?
Thượng Quan Kỳ đáp:
– Thuộc hạ bị thương ở ngoài da, chẳng có gì quan hệ.
Viên Hiếu nói:
– Bây giỠtiểu đệ có thể động thủ với hỠrồi.
Liên Tuyết Kiá»u khẽ nói:
– Hay lắm! NgÆ°Æ¡i hãy Ä‘iá»u dưỡng thêm má»™t lúc. Chắc rằng chúng ta lui vỠđến chá»— NgÅ© Anh thì các ngÆ°Æ¡i sẽ hoàn toàn bình phục, Ä‘em toàn lá»±c ra đánh má»™t trận là tiêu diệt được Ä‘á»™i thị vệ áo Ä‘en.
Ngừng má»™t lát, Liên Tuyết Kiá»u lại nói vá»›i Thiên Má»™c đại sÆ° cùng Kim Nguyên Äạo:
– Hai vị phải duy trì thực lực, không nên cố đánh. Chúng ta lùi lại phía sau!
Kim Nguyên Äạo tay phải cầm thÆ°Æ¡ng, tay trái cầm dao, đánh ra hai chiêu rồi khẽ bảo Thiên Má»™c:
– Chúng ta rút lui thôi!
Thiên Má»™c đại sÆ° vừa ra được má»™t trăm chiêu trong phép “Phong Lôi La Hán Trượngâ€, thế dÆ°á»ng nghiêng non dốc biển, khiến cho bá»n thị vệ áo Ä‘en Ä‘á»u bắt buá»™c phải lùi ra xa hÆ¡n má»™t trượng. Nhà sÆ° liá»n cùng Kim Nguyên Äạo thừa cÆ¡ lùi lại.
Thượng Quan Kỳ khẽ há»i Liên Tuyết Kiá»u:
– Sao chưa thấy Cổn Long Vương động thủ nữa?
Liên Tuyết Kiá»u đáp:
– Ta chắc rằng y cÅ©ng vận khí trị thÆ°Æ¡ng nhÆ° bá»n ta.
Thiên Má»™c đại sÆ° cùng Kim Nguyên Äạo vừa thu khí giá»›i rút lui thì bá»n thị
vệ áo Ä‘en rượt theo nhÆ° nÆ°á»›c triá»u dâng.
Liên Tuyết Kiá»u quay lại nhìn Viên Hiếu nói:
– Ngươi phóng ra mấy chưởng vào quãng không để ngăn cản bên địch, đừng để chúng bao vây mình.
Viên Hiếu vâng lệnh ra tay, phóng liá»n má»™t lúc bốn chưởng.
Bá»n thị vệ áo Ä‘en Ä‘Æ°Æ¡ng rượt theo bị Viên Hiếu phóng chưởng ra quãng không ngăn cản lại. Nhá» thế mà Thiên Má»™c cùng Kim Nguyên Äạo rút lui má»™t cách bình yên. Hai ngÆ°á»i vừa lui vừa dùng thiá»n trượng cùng trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng đâm tả phóng hữu.
Liên Tuyết Kiá»u dẫn Thượng Quan Kỳ Ä‘i trÆ°á»›c, Viên Hiếu cùng Thiên Má»™c và Kim Nguyên Äạo theo sau Ä‘oạn hậu.
Viên Hiếu ná»™i công thâm hậu, cÆ°á»ng lá»±c mãnh liệt há»… thấy quân địch gần đến lại phóng chưởng ra ngăn cản, không cho Ä‘uổi đến nÆ¡i.
Äoàn ngÆ°á»i chạy ra đến cánh đồng cá» rá»™ng mênh mông. Tại đây, Tích Má»™c đại sÆ° cùng Tả Hữu Nhị Äồng đã bày trận sẵn để chỠđịch. Thiên Má»™c, Viên Hiếu và Kim Nguyên Äạo gần tá»›i mặt trận thì Ä‘i rẽ ra nhÆ°á»ng cho ba ngÆ°á»i chống vá»›i Ä‘á»™i thị vệ Ä‘uổi theo.
Tả Hữu Nhị Äồng vung cặp kiếm lên đánh theo lối liên hoàn má»™t cách biến ảo dị thÆ°á»ng. Hai ngÆ°á»i bên đánh bên lui, tuy không nhằm chính diện chống đối, song tìm chá»— sÆ¡ hở dể đánh cho bên địch bị thÆ°Æ¡ng rất nhiá»u.
Tích Má»™c đại sÆ° vung cây thiá»n trượng quét ngang bổ sung cho Nhị Äồng. Nhà sÆ° là má»™t vị cao tăng chùa Thiếu Lâm, chẳng những trượng pháp uyên thâm mà ná»™i lá»±c lại cá»±c kỳ hùng hậu, chuyên tiếp ứng vào những kẽ hở của Nhị Äồng má»™t cách rất chu đáo.
Ba ngÆ°á»i dÆ°á»ng nhÆ° đã thÆ°Æ¡ng lượng trÆ°á»›c vá» phép cá»± địch nên phối hợp vá»›i nhau rất nghiêm mật, vừa đánh vừa chạy. Chẳng bao lâu ba ngÆ°á»i đã lui xa hÆ¡n mÆ°á»i trượng và đánh bị thÆ°Æ¡ng được năm tên thị vệ vào hàng cao thủ của Cổn Long VÆ°Æ¡ng. Những gã này bị thÆ°Æ¡ng nặng phải loại ra ngoài vòng chiến.
hết: Hồi 103, xem tiếp: Hồi 104
Tài sản của danangcity


Last edited by danangcity; 04-07-2008 at 11:26 AM.
Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
àëüôà, âîäîíàåâà, çàêîí, çîëîòî, danangcity24, dieu sao me hon hoi 1, dieu sao me hon tron bo, ëèòûå, ïåðåâîä, ïåðåâîäîâ, ìàðãàðèòà, ïèòàíèå, ïîðíóøêà, ñëîâàðè, ñìàéëèê, ñîëÿðèé, ñòðèì


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™