Tập 2 Chương 2: Khu vực giao dịch(thượng)
Dịch : Thông Thiên
Nguồn : Kim Tiền Bang - www.kiemgioi.com
Nhìn Tất Duy Tư cười ha ha tống biệt đồng bọn giao dịch , Ái Thụy Tư và Bách Đắc Ôn không khỏi xì xào bàn tán.
- Chúng ta làm như vậy, phải chăng có chút quá mức?
- Ngươi còn đeo mặt nạ, không có ai nhận ra ngươi... Ta thì thảm rồi, hình như có một tiểu tử còn cầm bút hội họa chúng ta! Uy, ngươi thơ thẩn nghĩ gì thế?
-.... Đang suy nghĩ xem có nên đổi mặt nạ không, trong bọc còn có một cái dự bị.
"...."
Tất Duy Tư treo nụ cười thân thiết xoay người qua:
- Các ngươi thầm thì cái gì? Xem này, bút sinh ý đầu tiên của chúng ta đã thành, tuy quá trình không quá thoải mái! A đã đến bữa tối, nghe ta phân phối nhiệm vụ, Ái Thụy Tư tiểu thư thân ái, phiền toái ngươi đi liệp sát tám đầu mười đầu ma thú trở về lót dạ, Bách Đắc Ôn, đi nhặt cành khô trở về, duy trì lửa trại, ta?Chịu thiệt nhất vĩnh viễn đều là ta làm, ta ở đây trông cửa hàng!
Trên thực tế, giờ đây Tất Duy Tư xác thực nên ở lại cương vị thích hợp của hắn, nửa giờ sau, thí sinh đến Âm Ảnh tiền đồn dần dần tăng thêm, đương nhiên, cũng không phải mỗi người đều có nhiệm vụ mộ bia kia, nhưng chỉ cần khảo hạch giả có nhiệm vụ này, đều phẫn nộ nhìn chằm chằm vào Tất Duy Tư, một ít như là "Vô sỉ","Bại hoại", "Hỗn đản" Nghị luận có chứa nhân thân công kích, đều chỉ về phía Tất Duy Tư, truyền vào trong lỗ tai hắn, nhưng Tất Duy Tư mắt không chút động, vẫn mang theo nụ cười thân thiết, nhiệt tình tiếp đãi mỗi một người giao dịch tiến đến bàn bạc.
-..... Bạn hàng thân ái, ngươi tuy phát xong lời thề độc, nhưng ngươi còn phải giao nộp năm cân thịt ma thú, mới có thể đạt điều kiện giao dịch!
- Vì cái gì? Hào mã bài đã cho ngươi, ngươi muốn vi phạm hiệp nghị?
- Đương nhiên không phải, bởi vì ngươi rất nhiệt tình ân cần thăm hỏi nhiệt tất cả thân thuộc liên quan của ta, còn xưng hô thân thiết bản nhân là ' cặn bã', điều này hoàn toàn làm trái hạng mục đặc biệt chú ý thứ nhất, cho nên....
- Hỗn đản, mày muốn chết!
- Hiện tại cần mười cân thịt ma thú, ngươi lại xưng hô ta là ‘ hỗn đản ’! Tốt lắm, trừng mắt với ta cũng không được gì, đi chuẩn bị, vị kế tiếp.
"..... "
Một đám người vây quanh bàn lớn của Tất Duy Tư, mà một số người khác, cũng bắt đầu bày quầy giao dịch phẩm của bọn họ, Âm Ảnh tiền đồn náo nhiệt tựa như một cái chợ bán thức ăn.
Đối với việc này đám lão binh và nam tử Liệt Dương vẫn là vẻ mặt vô tình, phảng phất việc kia cũng không liên quan đến mình, chuyện như vậy, mỗi năm đều trình diễn, bất đồng chỉ là năm nay có người đặc biệt vô sỉ, làm cho tình cảm quần chúng mãnh liệt, nhưng hiển nhiên bây giờ còn không phải lúc bọn họ ra tay.
Khi Ái Thụy Tư và Bách Đắc Ôn trở về phát hiện trước doanh địa bọn họ tình cảnh điên cuồng, không khỏi đều dừng bước lại.
Người khác phẫn nộ cũng vô pháp cảm nhiễm đội hữu vô sỉ cùa bọn họ, mỗi người đều rục rịch, nhưng cuối cùng cũng không ai dám hành động thiếu suy nghĩ, ngược lại trên bàn lớn đã nhiều hơn sáu, bảy khối hào mã bài, trong đó có hào mã bài màu tím vật phẩm nhiệm vụ cần thiết của bọn họ, ngoài ra dưới mặt bàn còn chồng chất vài đầu thi thể ma thú nho nhỏ.
Ái Thụy Tư và Bách Đắc Ôn liếc mắt nhìn nhau, ngoại trừ sầu lo cùng kinh ngạc, còn có thể từ trong mắt đối phương nhìn ra sự vui mừng, Tất Duy Tư không có nói láo, bọn họ xác thực đã vượt qua kiểm tra, mà còn thoải mái xa so với trong tưởng tượng bọn họ.
- Được rồi, đã đến giờ ăn tối, chư vị, giao dịch hôm nay xin tạm ngừng, ngày mai mời đến sớm!
Tất Duy Tư dùng ngữ khí rất nghề nghiệp cao giọng tuyên bố.
Lời này lập tức dẫn tới một hồi ồn ào bực bội từ đám người, bất quá nam tử mặc đồng phục Liệt Dương đã đi tới gần, tuy trông như là lười nhác, nhưng đủ để khiến khảo hạch giả táo bạo thu hồi tính tình, tiếng chửi rủa thì thào đã tản đi.
Tất Duy Tư sau mới hướng Ái Thụy Tư bọn họ từ xa phất phất tay, cười nói:
- Đừng lén lút nữa, công nhân thân ái của ta, mau trở lại!
"...."
- Bởi vì ta cần vượt qua kiểm tra, cho nên ngươi đã đến bên cạnh của ta.
Bách Đắc Ôn mặt mày hớn hở nhìn đống hào mã bài kia, không chút nào bị xem như cấp dưới mà bất mãn.
-.... Chắc hẳn ngươi cũng cần sưởi ấm và đồ ăn, đi đốt lửa lên, chuẩn bị quay thịt! Ái Thụy Tư, đến đăng ký những con số hào mã bài này!
Bàn giao những việc này xong, Tất Duy Tư từ dưới bàn tiện tay cầm lên hai đầu ma thú, đi đến trước người Liệt Dương nam tử kia, trừng mắt nhìn, đem ma thú ném xuống.
Lần này không cần nam tử kia phân phó, lão binh lúc trước đã hưng phấn chạy tới, thấp giọng nói:
- Thật tốt, phía trên lại rơi xuống cái gì kìa!
Xoay người trở lại ‘Khu giao dịch’ của bọn họ, Tất Duy Tư phát hiện còn có ba gã khách hàng đi chưa tới.
- Đại nhân, ngài thấy thế nào, chúng ta nói lời tán tụng lâu như vậy, bài màu vàng số 204, ngài đổi cho chúng ta! Một hào mã bài màu tím tăng thêm một Phong Diệp thảo cũng đủ đổi lấy chứ? Phong diệp thảo là vật phẩm nhiệm vụ của không ít người, các ngài có thể dùng vật này đổi lấy không ít thứ tốt!
Vị khách hàng đầu lĩnh đáng thương nhìn Tất Duy Tư.
Tất Duy Tư liếc trước ngực ba người, một người nơi đó trống trơn, hắn hướng người kia hỏi:
- Hào mã bài ngươi mất, chính là khối màu vàng 204 này hả?"
Người nọ mặt đỏ hồng, nói: "Vốn cho là đánh rơi, hiện tại mới biết là bị người trộm đi, chúng ta cũng không dự định xem là ai đổi cho đại nhân! Hiện tại chỉ cầu đại nhân ngài giúp đỡ chúng ta!"
Tất Duy Tư cười nói:
- Các ngươi biểu hiện rất tốt, đối với ta a dua nịnh hót, còn xưng hô ta là đại nhân, ừm, ta rất hài lòng.... Chỉ là, quy củ là quy củ. Hào mã bài màu tím đối với các ngươi mà nói, chỉ có thể tăng 10 điểm, mà phong diệp thảo, chắc là vật phẩm nhiệm vụ của các ngươi, nhưng các ngươi khẳng định không chỉ có một gốc, bằng không cũng sẽ không lấy ra đổi, đúng không? Nhưng miếng bài màu vàng 204 này đối với các ngươi mà nói, không chỉ là giảm điểm đơn giản như vậy, đó là một phần tự tôn, còn là một phần hoàn chỉnh, một cái ấn tượng trong suy nghĩ giám khảo, các ngươi muốn lần nữa tìm được nó, dùng độ hoàn thành hoàn mỹ để quá quan! Tổng lại, cán cân giao dịch hai bên tầm quan trọng căn bản không thể so sánh nổi....
Tuy trước ngực Tất Duy Tư cũng trống trơn, nhưng mà mặt không ngại ngùng chậm rãi nói tầm quan trọng của khối hào mã bài thuộc về mình, nhìn thấy sắc mặt ba người càng ngày càng khó coi, mới xoay chuyển lời nói, nói:
- Nhưng, quy củ do người định! Ta cam tâm tình nguyện trả lại cho các ngươi! Đừng vội vui mừng, còn có điều kiện khác, các ngươi ba ngày sau phải trở thành bảo tiêu tư nhân của ta, trợ giúp duy trì trật tự nơi giao dịch, phụ trách hoàn cảnh vệ sinh bốn phía, tìm kiếm thực vật mỹ vị cho ta, châm trà rót nước, lúc ta bận rộn công tác, đấm lưng xoa bóp cho ta...
- ... Đại nhân, bảo tiêu ở nơi này, rõ ràng chính là người hầu!
- Vậy các ngươi có làm hay không?
-.... Chúng ta làm!
Ba người mắt nhìn hào mã bài màu vàng lưu luyến không rời, dựng doanh địa tại bên trái đại nhân Tất Duy Tư.
Đương nhiên, Tất Duy Tư cũng không có bạc đãi bọn hắn, dù sao thịt thật sự nhiều lắm, hắn cười nói với bọn họ:
- Tới đây, người hầu.... A, ý của ta là bảo tiêu, cùng ăn thịt nướng!
khảo hạch dưới cây ngày thứ ba cứ như vậy qua đi, tiểu tổ Tất Duy Tư chẳng những thu hoạch không ít hào mã bài, còn được hai vật phẩm nhiệm vụ khác, được một đội bảo tiêu tạm thời.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Trương đại thiếu gia
Tập 2 Chương 2: Khu vực giao dịch(hạ)
Dịch : Thông Thiên
Nguồn : Kim Tiền Bang - www.kiemgioi.com
Sương mù tràn qua khắp doanh địa tạm thời, không lâu trước là thị trường náo nhiệt bây giờ chỉ còn một mảng yên tĩnh, ma ngủ đá văng thần thương nghiệp rồi chiếm giữ tại đó, dẫn đám người từ mỏi mệt tiến vào trong mộng đẹp.
Nhưng Tất Duy Tư đang ngủ say đột nhiên tỉnh giấc, bởi vì trong lều nhỏ của hắn đã có thêm một người, người nọ còn xốc chăn của hắn lên.
Nhờ ánh lửa ngoài lều trại, Tất Duy Tư thấy rõ kẻ đó là Ái Thụy Tư, trong nội tâm thoáng buông lỏng, hắn hắt hơi một cái, kéo mền lần nữa trở về đắp kín rồi oán trách nói:
- Đại tiểu thư, làm sao vậy?
- Muốn cùng ngươi nói chút chuyện!
- Vậy cũng không cần xốc chăn ta lên chứ, cường tráng như ta cũng cảm lạnh đấy!
Lều trại quá nhỏ, thân thể hai người khắng khít cùng một chỗ, mùi thơm nhàn nhạt của cô gái bay vào trong lỗ mũi Tất Duy Tư, trong lòng hắn có chút rung động, quyết định mang theo phần mơ màng này lần nữa tiến vào mộng đẹp.
Thấy Tất Duy Tư nhắm mắt lại nữa, Ái Thụy Tư tháo mặt nạ xuống, hướng trên mặt Tất Duy Tư phẩy phẩy, nói:
- Ta gọi ngươi ngươi không tỉnh, chỉ có thể nhấc chăn lên, nếu như ngươi lại ngủ, ta không ngại nhấc chăn lên lần nữa.
Tất Duy Tư đành phải lần nữa cố mở con mắt ra, phát hiện mặt nạ đã biến mất, mà chuyển thành một khuôn mặt tuyệt mỹ khuynh quốc khuynh thành, trong nội tâm kêu to cứu mạng, hắn bất mãn nói:
- Ái Thụy Tư tiểu thư thân ái, có phải còn vì việc đêm trước mà phiền muộn, tuy ta không phải người tùy tiện, nhưng ngươi khăng khăng như thế, cũng cam tâm tình nguyện tối nay vì ngươi chịu trách nhiệm! Lai, tranh thủ thời gian khởi công, xong việc ngủ!
Ái Thụy Tư nở nụ cười, hào mã bài lập tức đã liễm ở tiếu dung, nghiêm nghị nói:
- Tất Duy Tư, ta đã tính rồi, cho dù đem khối hào mã bài màu vàng trả lại cho bảo tiêu ngươi chiêu mộ, hào mã bài còn lại cũng đủ để chúng ta thông qua khảo hạch! Ngày mai, ta sáng sớm đi lên thôi, nơi này làm..... giao dịch như vậy, lương tâm áy náy lắm!
Tất Duy Tư sờ lên mũi, có thể mỗi đêm đều ăn nhiều thịt như vậy rất hiếm, trọng điểm vẫn là ma sủng chết tiệt của hắn hai ngày gần đây tựa hồ đến kỳ bộc phát, có lẽ là do lên đường liên tục, chúng nó luôn cần dinh dưỡng kinh người để duy trì, bằng không ngón tay sẽ đau đớn cùng ngứa ngáy kích thích thần kinh của hắn, rời nơi này sẽ rất khó tìm được nhiều dinh dưỡng đến cung cấp cho bọn nó, khó gặp được ma sủng có thể nuôi dưỡng, còn là cao giai, không thể dễ dàng buông tha....
Vì vậy, hắn thành khẩn nói:
- Ái Thụy Tư ơi, chúng ta làm người cũng không thể chỉ nghĩ cho bản thân, còn phải suy nghĩ cho người khác, nếu như chúng ta cứ thế rời đi, tên chủ nhân mộ bia lưu lại nhất định sẽ có đồ vô sỉ chiếm cứ bí mật này, làm mua bán giống hiện tại chúng ta làm! Đến lúc đó, chắc hẳn những đồ vô sỉ đó cũng sẽ không nhân từ như chúng ta. Ngươi xem, chúng ta lấy được không ít hào mã bài, về sau sẽ càng nhiều! Vào mấy ngày sắp tới, chủ nhân của bọn nó đều sẽ đến đây, bọn họ chỉ cần trả một ít chi phí thì có thể cầm lại đồ đạc thuộc về bọn họ, thông qua khảo hạch vốn không có khả năng thông qua, mà một vài người khác, vì có thể thông qua khảo hạch hoàn mỹ, cũng sẽ tới nơi chúng ta giá cao đổi về hào mã bài của mình.... Ngươi xem, tất cả mọi người có thể thông qua khảo hạch, chúng ta là đang cân bằng giàu nghèo, trừ bạo giúp kẻ yếu! Nhìn ra, đây là một sự nghiệp vĩ đại cỡ nào!
Nói hết, Tất Duy Tư cũng cảm giác hình tượng mình cao lớn hắn lên, hoàn toàn quên mình chính là đồ vô sỉ đầu tiên.
Trên khuôn mặt Ái Thụy Tư lập loè ra hào quang, khuôn mặt tuyệt mỹ phảng phất càng thêm động lòng người, Tất Duy Tư nghĩ thầm, nữ hài thuần khiết nàng hoàn toàn bị lời nói của ta đả động, đang sóng lòng nhốn nháo, không kềm chế được, ai ngờ đến môi anh đào của Ái Thụy Tư hé mở, nói là:
- Rõ ràng là chúng ta cấu kết với nhau làm việc xấu, có người lại nói đến lại cao thượng như vậy sao?
- Uy, có người nói bản thân thế sao?
Tất Duy Tư thẹn quá hoá giận, kéo chăn lên lần nữa nhắm mắt lại,
- Còn nữa, duỗi chân ngươi ra khỏi chăn, bằng không chính là rắn chuột một ổ!
- Ta cũng lạnh mà....
Chẳng biết từ lúc nào, cặp đùi đẹp của Ái Thụy Tư đã trốn vào trong chăn Tất Duy Tư, tư thái như vậy nhiều ít có chút mập mờ, nhưng người trong cuộc tựa hồ cũng không hề cảm giác mất tự nhiên.
- Đúng rồi, vừa rồi ta ở bên ngoài gặp hai vị bằng hữu, bọn họ vừa vặn cũng có nhiệm vụ bia mộ, ta muốn đem danh tự nói cho bọn họ biết, có thể không?
Ái Thụy Tư đành phải đem thanh âm nhu hòa, đến sát khuôn mặt Tất Duy Tư, kéo chăn xuống dưới lỗ tai.
Hơi thở thiếu nữ như lan, làm Tất Duy Tư ngứa tai, hắn kêu lên khó chịu:
Nhưng mà ngày hôm sau, tiểu tổ hai vị bằng hữu Ái Thụy Tư, đã thuận lợi trở thành tổ bảo tiêu thứ hai khu giao dịch Tất Duy Tư.
Ở một ngày này, nhân số đến Âm Ảnh tiền đồn càng nhiều, thị trường giao dịch tạm thời càng phi thường náo nhiệt, nhưng náo nhiệt nhất thủy chung vẫn là nơi Tất Duy Tư, phạm vi giao dịch của hắn đã mở rộng rất nhiều, ngoại trừ sản phẩm chủ chốt ‘Tên mộ bia’ còn có đủ loại vật phẩm nhiệm vụ trọng yếu, thí dụ như Phong diệp thảo, răng ngà Lục Mã, thần mộc thảo vân vân, mặt khác còn bán hào mã bài đủ màu, phân biệt ghi chú rõ con số cụ thể, không ít người từ con số đó phát hiện mã số của mình đều phát ra tiếng cảm thán kinh hỉ, không hề nghi ngờ, thế là lại có một đám khách hàng mới.
Đến chập tối hôm nay, dưới Âm Ảnh tiền đồn đã tập trung hơn năm trăm người, mà chỗ Tất Duy Tư lại có hơn hai trăm hào mã bài đủ loại kiểu dáng, vật phẩm nhiệm vụ vượt qua ba trăm vật, thi thể ma thú càng xếp thành núi nhỏ, bảo tiêu còn thuê đến chín tổ.
Từ đầu tới đuôi, đều có người vì Tất Duy Tư tự xưng là chủ tịch mà nướng thịt, sau đó hắn ăn không ngừng, thường ngay cả hiệp đàm sinh ý cũng không dừng lại, đám giao dịch giả này đều cảm thán gian thương vì sao lại có thể ăn như hạm.....
Bảo tiêu mới gia nhập đều âm thầm kinh hãi, tên gian thương này chẳng những có thể ăn, còn am hiểu mua bán, con mắt cực kỳ gian, thường khi ngươi ta muốn đổi lấy một kiện vật phẩm, bình thường đều bị hắn ép khô, sau đó còn phải vì hắn săn bắn chút thịt trở về.
Kẻ nghèo hàn nếu như không có vật phẩm nhiệm vụ dư thừa, vừa vặn lại có một thân thể khoẻ mạnh, trong doanh bảo tiêu sẽ tăng thêm thành viên mới .
Bởi vì sau lưng Tất Duy Tư bảo tiêu hai bên nhân số gia tăng mãnh liệt, vốn hạng mục đặc biệt chú ý thứ nhất không ai thèm chú ý, hiện tại đã thành thiết chế tuân thủ, thậm chí ngay cả đám khảo hạch giả còn phải quy củ ở trước bàn xếp hàng, một đám tiến lên chờ tên gian thương kia bóc lột.
- Cái gì? Ngươi nói ngươi phát hiện một mỏ muối?
Tất Duy Tư đột nhiên đề cao âm lượng, mọi người cũng hơi khiếp sợ, trong Sâm Lâm thế giới tuy muối đã có tài nguyên thay thế, thành phần Bạch Diêm mộc đồng dạng có thể duy trì nguyên tố cơ thể cần, nhưng muối tự nhiên rất được quý tộc thượng tầng hoan nghênh, đây là một gia vị trọng yếu hiển lộ rõ ràng thân phận của mình.
Người nọ nhìn bốn phía rất nhiều đôi mắt nhìn chằm chằm vào mình, không khỏi có điểm luống cuống, thấp giọng nói:
- Đại nhân, thiên chân vạn xác nha! Ta không hoa mắt, hoài nghi đó là người hang động ẩn nấp khu khai thác này, cũng có thể là thương nhân không tuân thủ pháp luật một mình khai thác. Chỉ cần ngài đem hào mã bài cho tôi, tôi sẽ nói cho ngài biết vị trí cụ thể của mỏ muối, thế nào?
Không ít người ngược lại hít một ngụm lãnh khí, giá trị một mỏ muối, cũng đủ mua một thân phận quý tộc, đến một gốc cây trên năm nghìn mét mua một thân phận quý tộc, khoái hoạt qua nửa đời sau.
Tất Duy Tư cũng theo mà chấn động, hắn kích động chỉ vào người nọ, mắng:
- Khá lắm, hôm nay nghe nhiều lời lừa bịp ta như vậy, cái này cực kỳ có sáng ý! Có điều ngươi cho ta là ngu ngốc à, tại khu an toàn phát hiện mỏ muối, trong giỏ xách trên tay tên đi phía sau ngươi tất cả đều là trứng Phi Toản ma sủng! Cút đi, ngươi đâu, ném người này ra, xếp vào sổ đen một ngày, vào ngày mai, cấm hắn giao dịch. Ân, nhẹ chút thôi, dù sao hắn cũng có sáng ý như vậy!
"....."
Tiểu tử đi theo đằng sau người nọ nơm nớp lo sợ đang tiến lên, nghĩ thầm gian thương này sao như thần vậy, ngay cả ta chuẩn bị lừa hắn đây là một giỏ trứng Phi Toản ma sủng, đều sớm biết rõ, hắn nặn ra một nụ cười, rung giọng nói:
- Đại nhân, tôi cầm là Phỉ Thúy cấp, a, không, là trứng ma sủng Bạch Ngân cấp, ngài có tin không?
- Ha ha, không sao cả, thoạt nhìn mùi vị không tệ, có thể thay đổi khẩu vị, ngươi muốn giao dịch thế nào?
"...."
Dưới thân cây cách đó không xa, một lão binh đi tới bên người Liệt Dương nam tử, nhìn về cái xó Tất Duy Tư, chỗ đó đã thành giao dịch tràng lớn nhất, theo bảo tiêu nhân số gia tăng mãnh liệt, lều trại thậm chí bày ra một trận thế có thể công thủ, giống hệt bộ dáng một quân đoàn nhỏ, chắc hẳn mấy ngày sắp tới khu vực nhỏ này còn có thể tiếp tục khuếch trương.
Hắn cười khổ nói:
- Bì Khắc, chúng ta hai ngày này ăn không ít thịt của bọn họ, nhưng để bọn chúng náo loạn nữa, có thể gây ra nhiễu loạn gì không?
Bì Khắc kéo kéo cổ áo, cười nói:
- Đã báo lên, cứ để phía trên phiền não, dù sao bọn họ không làm trái quy tắc, trước khi bọn họ xử lý, chúng ta phụ trách ăn thịt!
Lão binh gật gật đầu, lại nói:
- Dường như rất nhiều năm cũng không có một tên như vậy, ngươi thấy sao?
- Tiểu tử vô sỉ cỡ đó nếu như mỗi năm đều có, chúng ta có lộc ăn rồi!
- là đau đầu mới đúng chứ, ai....
- Hmm, cứ thoải mái đi, ông bạn thân....
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Trương đại thiếu gia
Tập 2 Chương 3: Thời gian hạnh phúc(thượng)
Dịch : Thông Thiên
Nguồn : Kim Tiền Bang - www.kiemgioi.com
Chỗ giao dịch của Tất Duy Tư này khai trương được năm ngày, không hề nghi ngờ đã trở thành thế lực lớn nhất bên dưới Âm Ảnh tiền đồn, tổng sản lượng buôn bán thương phẩm đã hơn ngàn, nhân số bảo tiêu hơn trăm, thế này còn không kể cả một đám đã giải ngủ.
Chẳng qua quan phương vẫn không áp dụng bất cứ hành động gì, có lẽ bởi vì biết rõ bọn họ chỉ là tổ chức tạm thời, uy hiếp cũng tạm thời thôi, cũng có lẽ bởi vì cao tầng phía trên chưa có quyết nghị.
Vô luận ra sao, chỗ giao dịch mua bán này càng duy trì càng hưng thịnh, thậm chí khảo hạch giả bày quầy chung quanh, cũng dần dần hướng quái vật khổng lồ này dựa vào, ai kêu người ta có vật phẩm nhiệm vụ mà chính mình cần, hoặc là hào mã bài mất đi trên lữ đồ hiện tại lại trên tay tên gian thương kia.
Bách Đắc Ôn nhìn quanh phiến doanh địa của bọn họ, không khỏi cảm khái nói:
- Ai mà ngờ ta mài tên một khối mộ bia, đổi lấy lại là trận doanh lớn như thế....
- Tỉnh táo chút đi, huynh đệ! Hết thảy đây đều là tạm thời, khảo hạch vừa kết thúc, tất cả đều tan thành mây khói, vì không để cừu nhân của chúng ta không ngừng gia tăng ta cảm thấy ngươi nên ít nói bớt.
Tất Duy Tư tuy "thân ở địa vị cao", nhưng não vẫn minh mẫn như trước, minh bạch quyền lực trước mắt tựa như hắn đang gặm thịt nướng, rất nhanh sẽ không còn một chút dấu vết.
Một bảo tiêu thâm niên bên người nịnh nọt cười nói:
- Đại nhân, nếu như ngài hiện tại kết thúc toàn bộ, như vậy tiểu tổ điểm cao nhất trong lịch sử Liệt Dương đã ra đời!
Đúng vậy, hào mã bài chồng chất thành núi nhỏ, vậychỉ bằng những thứ bọn họ đạt được này cũng đã khiến người người sùng kính ngưỡng mộ! Tất Duy Tư thâm ý sâu sắc liếc người nọ, mới nói:
- danh đệ nhất khảo hạch ban thưởng là gì?
- Một mai huân chương Liệt Dương sồ ưng, ở trước mặt toàn bộ giáo sư học viên Liệt Dương trao thưởng! Đây là vinh quang vô cùng!
Trong mắt bảo tiêu bắn ra vẻ nóng bỏng, mặt mũi đầy hâm mộ.
- Còn có vật chất ban thưởng khác không?
- Hình như không có!
- Ta đây nửa điểm hứng thú cũng không có!
Đối mặt với vẻ nghi hoặc của đối phương, Tất Duy Tư bình tĩnh nói:
- Nếu để cho một gian thương đứng ở trên đài lĩnh thưởng, quá kích động bọn họ....
Hắn giả tưởng tràng diện buồn cười kia, không khỏi cười cười, lại nói:
- Huống chi, chúng ta đắc tội người cũng đủ nhiều, vì thời gian sau này có thể sống tốt tại Liệt Dương, cho nên, ta luôn kiên trì giao dịch công bình công chính, mấy ngày sắp tới đây ta còn làm việc thiện!
Bảo tiêu và Bách Đắc Ôn đồng thời dùng sức nháy mắt vài cái, công nhận gian thương lại cường điệu công bình công chính, khó khăn nhất chính là cái miệng đầy mỡ của hắn còn sụt sịt bổ sung một câu:
- Sao có thể tận như ý người, chỉ cầu không thẹn với lương tâm! Nghỉ trưa chấm dứt, khai trương!
Theo thời gian trôi qua, đội ngũ đến Âm Ảnh tiền đồn, tỉ lệ nhược đội càng ngày càng cao, không ít người hết sức chật vật, không chỉ hào mã bài bị mất mà vật phẩm nhiệm vụ còn bị đoạt, thậm chí túi đeo, lều vải cũng bị đội ngũ cường lực khác "Mượn" đi, tựa như một đám dã nhân đi tới dưới tiền đồn.
Những người này năm rồi đều là một đại phiền não của Liệt Dương, nhưng năm nay Tất Duy Tư thay bọn họ giải quyết những phiền não này, hắn tỏ vẻ rất quan tâm" Đám người yếu thế", không khác biệt thu lưu một nhóm lớn dân chạy nạn, cho bọn hắn ăn, mặc, hào mã bài bị mất đừng lo, đại đa số ở chỗ này của ta, vật phẩm nhiệm vụ không có cũng không quan trọng, chỗ này của ta có không ít, ngươi phải trả chỉ là trở thành một thành viên trong nhóm bảo tiêu, làm mọi chuyện người hầu nên làm.
Đối mặt lần lượt từng gương mặt xúc động, Tất Duy Tư mỉm cười khoát khoát tay:
- Ta là người luôn lấy niềm vui của người khác làm của mình!
Chỉ có lén cùng Ái Thụy Tư ở chung, Tất Duy Tư mới thấp giọng nói:
- Chúng ta tuy đắc tội một số người, nhưng nịnh nọt càng nhiều người, ngươi xem, bọn họ săn bắn, nhóm lửa, nấu nước, đấm lưng cho chúng ta.... Mà còn đem chúng ta trở thành ân nhân. Có lẽ bọn họ chưa hẳn đều là người biết cảm ơn, nhưng chỉ cần một nhóm người biết cảm ân, đã đủ triệt tiêu những kẻ cừu hận lúc trước chúng ta đắc tội.... Đúng rồi, nhớ mấy ngày hôm trước ngươi không phải thay một mặt nạ sao, như thế nào hôm nay lại đổi trở lại ....
"....."
Trong đội ngũ dân chạy nạn, Tất Duy Tư còn phát hiện không ít gương mặt quen thuộc, như bọn Tư Tạp Lỗ, Tạp Vân không ít các cô nhi đến từ Hồng Lân Đồng.
Tư Tạp Lỗ uống canh nóng, nhận được cam đoan hắn nhất định có thể thông qua khảo hạch của Tất Duy Tư, cảm động đến rơi nước mắt, rung giọng nói:
- Tất Duy Tư, không uổng công tao lúc trước mỗi lần đều cho mày thịt, chúng ta là cả đời huynh đệ!
Tạp Vân bên cạnh lại nhắc nhở hắn:
- Không lâu trước mày không phải nói, biết rõ hỗn đản nào cạo danh tự chủ nhân mộ bia, liền đem hắn thiên đao vạn quả, muốn hắn sống không bằng chết sao?
"...."
Sau đó, Tư Tạp Lỗ lại thấp giọng bên tai Tất Duy Tư nói:
- Sâm Lâm nữ thần của ta, những cao giai ma sủng ấu linh kỳ thật khó hầu hạ, chẳng những phát huy không ra sức chiến đấu, sức ăn còn kinh người, mày nghĩ rằng thực vật chúng ta bị cướp à? Không phải, toàn bộ là bị tao trộm ăn sạch! Tình huống của mày thì sao?
- Thấy đống xương dưới chân mày không? Đều là tao ăn thừa.
Mà ở phía sau, trên Âm Ảnh tiền đồn, một đoàn giám khảo bên trong hội nghị đang dự họp, đây đã là hội nghị lần thứ ba về đội mậu dịch lớn của Tất Duy Tư.
Cùng hai lần trên bất đồng chính là lúc này Bì Khắc cũng phải rời cương vị, ngồi giỏ treo đến tham dự.
Thấy A Tạp Địch Á lật xem bản ghi chép giao dịch của Tất Duy Tư, quan viên còn lại thì hứng thú đánh giá mình, trong lòng Bì Khắc có chút không yên, lo lắng chuyện tình mỗi ngày nhận hối lộ của hắn bị phát hiện, hắn nghĩ thầm, chư vị lão đại, sao không để bọn họ tiếp tục hồ đồ, một cái thông tri xuống thì được rồi, cần gì phải mời ta lên.
A Tạp Địch Á khép báo cáo lại, đột nhiên nở nụ cười, hướng Bì Khắc nói:
- khu an toàn hàng năm lúc này đều giảm bớt không ít ma thú, năm nay chỉ sợ giảm đi đặc biệt lợi hại a?
Lượng giao dịch khủng bố như vậy, có thể không giảm bớt trên diện rộng sao? Bì Khắc dè dặt hồi đáp:
- Bởi vì đội Tất Duy Tư đối với nhu cầu thịt phi thường lớn, nhất là bản thân hắn, cho nên.....
- Vậy ngươi có cùng hắn thảo luận rõ ràng không?
Con mắt Bì Khắc chuyển động phi tốc, nghĩ thầm không xong, hoàn cảnh dưới cây khu an toàn cũng là phạm vi hắn phụ trách, các lão gia muốn truy cứu trách nhiệm của mình làm hoàn cảnh mất cân bằng sao? Hắn vội vàng nói:
- Ta có cùng Tất Duy Tư nói qua, ta nói, chúng ta phải nhiệt tình yêu thương ma thú!
Lời này lập tức đưa tới một tràng tiếng cười, Bì Khắc mặt hơi đỏ, trên thực tế hắn có nói qua những lời này, nhưng khi đó là ám chỉ Tất Duy Tư đến giờ nộp hối lộ lên, nhưng hiện tại thốt ra, có phần không đúng chỗ.
A Tạp Địch Á tạm thời không nhìn ra vẻ tức giận, cũng cười nói:
- Tất Duy Tư trả lời ngươi thế nào.
- Hắn nói, đúng vậy, mỗi người nên nhiệt tình yêu thương ma thú, nhất là lúc nướng chín.
- Ha ha.....
Trong phòng họp tiếng cười càng lớn.
A Tạp Địch Á cũng cùng mọi người nở nụ cười một hồi, mới nhấc tay bảo bọn họ dừng lại, lại hỏi:
- Vậy hắn còn nói thêm gì không?
Bì Khắc trong lòng sáng sủa, những quan viên này tựa hồ càng trọng thị chính là Tất Duy Tư người này, vấn đề này hắn rất khó trả lời chỉ có thể cười khổ thành thật trả lời:
- Chúng ta rất ít đối thoại, bình thường đều dùng ánh mắt trao đổi.
Tiếng cười vừa mới dẹp lại lần nữa vang lên, A Tạp Địch Á vuốt ve cái cằm, nói:
- Vậy được rồi, ngươi thấy con người hắn thế nào?
Bì Khắc nghĩ ngợi, mới nói:
- Có hiểu biết thương nghiệp, có điều lá gan không nhỏ, dù sao hắn cũng phá hủy một trong những văn vật của an toàn khu chúng ta, mộ bia Lai Na. Hắn rất có mị lực cá nhân, mấy ngày thời gian khiến cho một đám người ngưng tụ ở bên cạnh hắn, còn ngay ngắn trật tự, tạm thời không có xảy ra đại loạn gì....
- Còn gì nữa không?
- Ờ, hắn còn rất biết làm người....
Lời này vừa mới ra miệng, Bì Khắc đã thầm mắng mình ngu ngốc, vậy không vừa vặn khiến bọn họ liên tưởng đến chính mình thu lợi sao?
Song A Tạp Địch Á híp mắt nhìn hắn một hồi, đã chuyển đến nơi khác, Khải Lạc Cách nữ sĩ tiếp xúc ánh mắt trưởng quan, lập tức nói:
- Không kiến nghị xử phạt, bọn họ cũng không làm trái với quy tắc, hơn nữa, Tất Duy Tư là nhân tài khó kiếm!
Đề nghị này lập tức đưa tới không ít người tán thành, nhưng có người nói:
- Tràng mua bán này bọn họ làm quá rầm rộ, hiện tại cao tầng Liệt Dương đã nghị luận chuyện này, có không ít quan điểm tiêu cực. Chúng ta cái gì cũng không làm, sau này sẽ có người trào phúng chúng ta không đủ linh hoạt ứng biến.
A Tạp Địch Á nhắm mắt lại, ngón tay gõ nhẹ mặt bàn, cho phép cấp dưới thảo luận một hồi lâu sau, mới trợn mắt nói:
- Năm nay là đoàn người chúng ta đến làm giám khảo, ngoại trừ vì Liệt Dương chiêu mộ nhân tài chính thức, đồng thời, cũng vì làm ra chút thành tích, làm cho các đoàn khác xem năng lực của chúng ta!
Hắn chậm rãi nói:
- Tất Duy Tư từ ngày hôm qua bắt đầu tiếp thu thí sinh gặp rủi ro, lượng thành giao bọn họ phóng đại thêm một lần, nhưng các ngươi có chú ý không? Hào mã bài và vật phẩm nhiệm vụ trong tay bọn họ bắt đầu không ngừng giảm bớt, gia tăng chỉ là thịt mà thôi. Cứ phát triển như vậy tiếp, các ngươi cảm thấy sẽ phát sinh những gì?
Trong lòng mọi người đều sáng ngời, thí sinh thông qua khảo hạch sẽ gia tăng trên phạm vi lớn, tỉ lệ thông qua lần này cũng sẽ trở thành đứng đầu các qua, bị ghi vào trong lịch sử Liệt Dương.
A Tạp Địch Á mỉm cười tổng kết:
- Tuyệt nhất chính là, cũng không có bất luận kẻ nào trái với quy tắc, mặc dù khảo đề năm nay được công nhận là khó khăn nhất. Học viện cải cách, chúng ta cần thuận theo thuỷ triều, cổ vũ cách tân, sẽ không đặc biệt trừng phạt bọn người trẻ tuổi này!
Xem mỗi người chung quanh ngầm hiểu mỉm cười, chỉ có Bì Khắc có chút xấu hổ, A Tạp Địch Á cười nói:
- Bì Khắc, ngươi ở Âm Ảnh tiền đồn đã bao lâu rồi?
- Trưởng quan, đã năm năm!
A Tạp Địch Á mỉm cười nói:
- Lật báo cáo công tác của ngươi, ngươi trước đây làm không tệ! Trong sự kiện giao dịch lần này, ngươi cũng xử lý rất thỏa đáng, mặc dù ngươi giống như cũng không có làm gì.... Vậy được rồi, sau khi trở lại Liệt Dương, ta sẽ hướng cấp trên trình báo cáo tiến cử, sau này ngươi sẽ là thành viên trong đoàn chúng ta!"
- Cám ơn các hạ, rất cảm ơn!
Con mắt Bì Khắc lập tức lóng lánh ra quang mang chói mắt, hắn chịu đựng tại địa phương quỷ quái này nhiều năm cuối cùng đã hết khổ, có thể chính thức tiến vào một dong binh đoàn. Nói tiếp còn phải cảm tạ tiểu gian thương Tất Duy Tư, nếu không phải hắn náo loạn thì cũng không biết năm nào tháng nào mới có người chú ý tới mình.
Hắn âm thầm quyết định, để tỏ lòng cảm kích thì mấy ngày sau phần hối lộ của Tất Duy Tư hết thảy đều giảm phân nửa.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Trương đại thiếu gia
Tập 2 Chương 3: Thời gian hạnh phúc(hạ)
Dịch : Thông Thiên
Nguồn : Kim Tiền Bang - www.kiemgioi.com
Vài ngày sau cơn lũ nạn dân đã qua cao điểm, đội ngũ đi đến bắt đầu từ từ giảm bớt, nhân số khu vực giao dịch cũng giảm bớt dần, theo đó, bảo tiêu bên người Tất Duy Tư xuất ngũ cũng càng ngày càng nhiều, nguyên một đám cầm thù lao cảm thấy mỹ mãn, leo lên giỏ treo, cùng lão bản gian thương của bọn họ vẫy tay từ biệt.
Tất Duy Tư nghĩ, thời gian khoái hoạt sắp chấm dứt, may mắn thời kì thèm ăn của ma sủng đã dần mất đi, xem Tư Tạp Lỗ vẫn là như lang như hổ, Tất Duy Tư ôn nhiên an ủi:
- Hài tử đáng thương, ăn từ từ!
Lúc này trước đài giao dịch, mười nam tử đi tới, bọn bảo tiêu hai bên Tất Duy Tư lập tức chỉnh tề ném về ánh mắt cảnh giác, bởi vì đoàn người tuy thoạt nhìn cùng dân chạy nạn không hề khác nhau, quần áo rách nát, tóc tai bù xù, nhưng thân hình bưu hãn, mục quang vẫn sắc bén, trong tay còn nắm chặt vũ khí.
Người giao dịch bốn phía đều ngừng động tác đem ánh mắt quăng về đấy.
- A, đám cướp bóc kia cũng tới!
- Đám tặc tử vì sao chỉ còn ít người thế?
- Ha ha, tụi nó cũng có ngày hôm nay!
- Tất Duy Tư đại nhân, đừng buông tha bọn nó...
"..."
Hắn tức giận bừng bừng, trình độ tình cảm quần chúng mãnh liệt, hơn xa đêm thứ nhất Tất Duy Tư mở giao dịch.
Người đầu lĩnh nọ thần sắc không thay đổi, nụ cười mỉm như cũ, một đường đi tới, còn bất chợt hướng chung quanh chào hỏi những người từng gặp qua, trong lòng Tất Duy Tư thầm than, da mặt người này dày không chút thua kém mình, chỉ là phương hướng mua bán làm sai mà thôi.
Người nọ đến trước mặt Tất Duy Tư, khẽ khom người, cười nói: "Đại nhân, chúng ta lại gặp mặt! Lần trước mới quen đã thân, chỉ hận sinh ý bận rộn, không thể nói chuyện lâu, lần này tôi sẽ không bỏ qua cơ hội... Đúng rồi, tôi chưa giới thiệu bản thân, tôi gọi là Ba Luân!"
- Ta gọi là Tất Duy Tư. Ba Luân huynh đệ, ngươi vì chuyện gì mà đến đây?
- Nhận lời mời bảo tiêu đại nhân!
Đối với hạng mục đặc biệt chú ý thứ nhất, Ba Luân làm đặc biệt tốt, mặt cười đầy ôn hòa mà lại nịnh nọt, hắn cởi túi đeo, một tay đã nắm một bó to hào mã bài bỏ lên trước mặt Tất Duy Tư.
Cặp mắt sắc Tất Duy Tư chỉ liếc đã thấy hào mã bài màu xanh của hắn và Ái Thụy Tư, Bách Đắc Ôn ba người đang đặt ở phía trên cùng.
Hắn nở nụ cười, rất tốt, vì người khác tìm về nhiều hào mã bài như vậy, hiện tại khối của mình rốt cục đã trở lại.
- Nhiều như vậy, cũng đủ để ngươi vượt qua kiểm tra mà!
Tất Duy Tư mỉm cười nhìn Ba Luân.
Ba Luân cười khổ nói:
- Nhưng mà chúng ta vẫn còn nhiều huynh đệ, muốn mỗi người đều vượt qua kiểm tra chỉ có thể dựa vào đại nhân ngài."
Tất Duy Tư nghĩ, a, người này xem như có tình có nghĩa, tối thiểu không có vứt bỏ người theo mình.
Hắn cười nói:
- Được rồi, Ba Luân huynh đệ, ta rất có hứng thú, nghe một chút kinh nghiệm của ngươi trong khoảng thời gian này!
Trên mặt Ba Luân vội hiện nét mặt vui mừng, vung tay lên, mười mấy người đồng thời khom người, cùng kêu lên nói:
- Cảm tạ đại nhân tha thứ, chúng ta thề chết đi theo!
Lời này khiến cả xa xa Bì Khắc cũng ghé mắt nhìn, Tất Duy Tư nở nụ cười, không thấy đám cướp mấy ngày, thanh âm của bọn hắn ngược lại chỉnh tề hơn rất nhiều.
Cố sự của Ba Luân cùng Tất Duy Tư suy đoán không khác mấy, bọn họ tuy cướp bóc không ít, nhưng người trả thù lũ lượt mà đến, các loại âm mưu tầng tầng lớp lớp, về sau còn gây ra sự kiện nhân mạng, Ba Luân đại đoàn rốt cục xuất hiện lục đục, không ít người rời khỏi đội ngũ, người còn lại bị những người khác tổ chức thành đoàn thể đến đuổi giết, một đường lưu vong cơ hồ thành chó nhà có tang.
Nói đến chỗ xúc động, Ba Luân thiếu chút nữa nghẹn ngào khóc rống, sau đó vùi đầu mà ăn, thừa dịp Tất Duy Tư rời đi xử lý nghiệp vụ, hắn nghi hoặc nhìn Tư Tạp Lỗ so với hắn còn ăn như hổ đói, một hồi đồng bệnh tương liên hiện lên trong lòng, thấp giọng hỏi:
- Vị huynh đệ rất quen mắt, chẳng lẽ cũng từng là đoàn chúng ta chăng?
- Không phải, là từng bị ngươi cướp.
"...."
- Ân, về sau chính là ta tổ chức đoàn thể đến diệt các ngươi.
-.... Trách không được quen mặt như vậy.
- Bất quá lại về sau... Ta cũng bị người bán!
"....."
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Trương đại thiếu gia
Tập 2 Chương 4: Tù Linh Thú viên (thượng)
Dịch : Thông Thiên
Nguồn : Kim Tiền Bang - www.kiemgioi.com
Vòng khảo hạch thứ ba vào ngày thứ mười lăm, nơi giao dịch của Tất Duy Tư cũng chính thức kết nghiệp, bởi vì, đây là ngày cuối cùng vòng khảo hạch thứ ba.
Đối với tài sản còn thừa nơi giao dịch, Tất Duy Tư có thể tận lực ăn tươi, vật phẩm nhiệm vụ không thể ăn và hào mã bài không người nhận lãnh, trừ thứ mình cần ra, còn lại toàn bộ phái đưa ra ngoài, cho khảo hạch giả chưa đủ điểm vượt qua kiểm tra, việc này làm khu vực giao dịch hoan hô rầm trời, trong lúc nhất thời, danh vọng Tất Duy Tư đại nhân đuổi kịp Sâm Lâm nữ thần.
Trên Âm Ảnh tiền đồn, nơi Tất Duy Tư đi qua đều có người cười xưng "Đại nhân", nhân khí cực vượng, điều này làm một tiểu chủ quản tiền đồn không khỏi nghi ngờ nói:
- Người này danh tiếng vậy, là con đại nhân vật gì của Liệt Dương?
- Hắc, hắn chính là Tất Duy Tư mà chúng ta mỗi ngày gần đây đều nghe đến!
- Trách không được..... Người này rốt cục đã lên đây! Nên tăng mạnh quản lý trị an, cừu gia của hắn cũng không ít!
"....."
Tất Duy Tư tiến vô phòng nằm ngủ, trước khi ngủ hắn đối với hai vị đồng bạn dặn dò:
- Gần đây quá cực khổ, mỗi ngày đi sớm về khuya, được bổ sung giấc ngủ thật tốt. Nghe kỹ, ai cũng không cho phép đánh thức ta!
Điều này làm đồng bạn của hắn đều trừng trừng mắt, trước giờ thời gian giao dịch đều là dùng thời gian ngủ của Tất Duy Tư làm tham khảo duy nhất, có thể lúc ngồi hắn chưa bao giờ đứng, lúc có thể đứng hắn chưa bao giờ đi, hắn thật sự sướng đến khổ à...
Nhưng, cũng không lâu sau, mệnh lệnh trước khi ngủ của Tất Duy Tư vẫn bị người khác phá vỡ.
- .... Tất Duy Tư, mời thức dậy!
Đó là một tiếng nói dịu dàng, mặc dù đang liên tục thúc giục, nhưng thanh âm vẫn không vội không chậm.
Tất Duy Tư trong mông lung nghe được có người kêu gọi mình, có phần bất mãn nói:
- Gọi Tất Duy Tư đại nhân!
Nói rồi đem chăn trùm lên đầu.
- Được rồi, Tất Duy Tư đại nhân, xin dậy đi!
Người nọ cũng không tức giận, trong thanh âm mang theo một phần vui vẻ.
"...."
Tất Duy Tư trong đầu giật mình, hắn chợt nhớ tới thanh âm này, cuống quít từ trên giường nhảy dựng lên:
- Khải Lạc Cách nữ sĩ, thất lễ!
Khải Lạc Cách mỉm cười đánh giá Tất Duy Tư còn buồn ngủ:
- Nữ nhân kia như thế nào mãi tìm ngươi vậy?
Tất Duy Tư ngẩn ngơ, sau mới kịp phản ứng, chính mình đã từng nói qua với người ta, thần ngủ là nữ nhân.
Khải Lạc Cách mỉm cười lắc đầu, không hề cùng Tất Duy Tư nói chuyện lung tung, nói:
- A Tạp Địch Á đại nhân muốn gặp ngươi, rửa mặt đi rồi xuất phát!
A Tạp Địch Á mặc dù là nam tử oai hùng, nhưng hai đầu lông mày tựa hồ luôn có một cổ ưu sầu và lệ khí đang nhìn Tất Duy Tư, nếp nhăn kéo căng ở giữa hai lông mày buông lỏng ra rất nhiều:
- Ngồi xuống đi, Tất Duy Tư!
Hắn đối với Khải Lạc Cách gật gật đầu, Khải Lạc Cách sau khi hành lễ ly khai, trong phòng làm việc tạm thời chỉ còn lại hắn và Tất Duy Tư hai người.
Trong nội tâm Tất Duy Tư có phần nghi hoặc, thầm nghĩ A Tạp Địch Á là quan chủ khảo, chẳng lẽ hiện tại mới tính sổ với mình sao? Đối mặt với mục quang sáng quắc nóng bỏng đó, hắn không khỏi giật mình, thầm nghĩ, không xong, vừa rồi quên hỏi Khải Lạc Cách, đại nhân phải chăng có ham mê đặc thù gì đó.
- Một thời gian ngắn không thấy ngươi, ngươi ngược lại mập lên không ít?
A Tạp Địch Á mỉm cười đánh giá Tất Duy Tư.
Tất Duy Tư chú ý tìm từ nói:
- Sẽ còn mập nữa.
- Không cần khẩn trương,
Hắn thu hồi tiếu dung, đem một phần văn kiện thẩy trước mặt Tất Duy Tư, nói:
- Chúc mừng ngươi, ngươi đã chính thức trở thành một thành viên Liệt Dương! Ừm, ký lên!
- Mỗi tân sinh đều phải ký sao?
Nghi kị leo lên trong lòng Tất Duy Tư, nếu như mỗi người đều phải ký, A Tạp Địch Á chẳng phải là bận rộn lắm sao.
- Không, đây là nhiệm vụ dong binh Thanh Đồng cấp, cũng là nhiệm vụ Dong Binh đầu tiên trong đời ngươi, tiền thù lao một trăm mộc thủy tinh!
Mộc thủy tinh là một trong những tiền tệ mạnh, bần dân tại vùng thấp trên cây, 30 miếng mộc thủy tinh đã đủ cho một hộ bình thường vượt qua một năm, Tất Duy Tư tiếp nhận văn kiện, nghi kị càng sâu, cẩn thận từng tí nói:
- Trưởng quan, một trăm mộc thủy tinh chính là thù lao nhiệm vụ Xích Thiết cấp đê giai, ta nhớ không lầm chứ?
- Đương nhiên, ngươi xem, chỉ là Thanh Đồng nhiệm vụ có thể lấy được thù lao Xích Thiết, đây là công việc béo bở nha!
A Tạp Địch Á nét cười chồng chất, đáng tiếc hắn cũng không quen làm hồ ly, cho nên nụ cười thoạt nhìn đặc biệt giả tạo.
Tất Duy Tư nhanh chóng xem nhiệm vụ Dong Binh đầu tiên này, đại ý chính là lập tức đi Tù Linh Ma Thú viên, cùng đi với trưởng quan Khang Ân Đạt đàm phán với chủ nhân Tù Linh Ma Thú viên, giao dịch tất cả trứng ma sủng Bạch Ngân, phương ban phát nhiệm vụ này là bộ ngoại sự Liệt Dương học viện.
- Trưởng quan, không phải trong viện phái người chấp hành sao?
- Xác thực là thế, nhưng bởi vì xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, cho nên lập tức phái ngươi đi bổ khuyết ghế trống.
Tất Duy Tư nhíu nhíu mày, nhất là hắn nghe được từ mấu chốt" Ngoài ý muốn’, hắn hỏi:
- Cái này... Vì cái gì không từ trong học viện điều phối, mà tìm tới ta?
- Bởi vì Liệt Dương lại phái người đi, cần mười lăm ngày! Nhưng nếu từ Âm Ảnh tiền đồn đi Tù Linh Ma Thú viên, chỉ cần sáu giờ! Khang Ân Đạt đại nhân không muốn lãng phí thời gian, cho nên hắn đi thẳng tới nơi đây, chọn đọc tài liệu tư liệu tân sinh thông qua khảo hạch một lần, liếc vừa ý ngươi!
A Tạp Địch Á thay đổi tư thế ngồi, sự kiên nhẫn của hắn bắt đầu giảm đi.
Hắn suy nghĩ, lại bổ sung:
- Đổi lại ta là Khang Ân Đạt, cũng sẽ vừa ý ngươi, tràng giao dịch này cần đàm phán buôn bán, ngươi phần này biểu hiện quá xuất sắc!
A Tạp Địch Á chỉ chỉ phía dưới, phảng phất nhắc nhở Tất Duy Tư, ngươi ở Âm Ảnh tiền đồn làm chuyện tốt, là việc người người đều biết, mà khởi nguyên chút ít tài phú đó là cái gì? Tâm tình viện phương nếu không tốt, nói không chừng sẽ lập tức truy cứu trách nhiệm ngươi phá hư văn vật!
- Đại nhân, ông ta vì cái gì không thuê Khải Lạc Cách nữ sĩ, thậm chí là ngài, hay không ít binh lính nơi đây thân thủ cũng là kiện tráng!
- Bởi vì chủ nhân Tù Linh Ma Thú viên vì an toàn, yêu cầu bất luận giao dịch tiến vào ma thú viên giao dịch, ngoại trừ người mua, còn lại chỉ có thể mang theo hai gã cùng đi, thực lực cùng đi không thể vượt Thanh Đồng cấp! Là như vậy, nếu không phải xảy ra một chút ngoài ý muốn, chỉ sợ cũng chả chọn đến phiên ngươi, Tất Duy Tư!
-....Trưởng quan, nhiệm vụ này thoạt nhìn hình như không quá thích hợp với ta, có thể cự tuyệt không?
Tất Duy Tư thật sự yêu mến ma thú, nhưng chỉ vẻn vẹn là sau khi nướng chín chúng nó, tiến vào một ma sủng viên từng phát sinh bất trắc, vậy xin kính nhi viễn chi.
- Tất Duy Tư à...
Ngón tay A Tạp Địch Á nhẹ gõ mặt bàn, cảm giác nụ cười trên mặt mình cần thiết thu hồi một chút,
- Phá hư văn vật chính là tội danh nghiêm trọng!
- Đại nhân, ngươi là chỉ khối mộ bia vỡ kia sao?
- Vô liêm sỉ, cái gì mộ vỡ? Đó là phần mộ của nữ Dong Binh vĩ đại Lai Na, một trong cảnh đẹp nổi tiếng ở Mê Vụ khu!
Tất Duy Tư tránh ánh mắt sắc bén của A Tạp Địch Á, trong lòng nói thầm, cái vật quái đó lại thành cảnh điểm nổi tiếng, ai lại chạy tới thụ hạ thế giới đi thăm một khối mộ bia không hề đặc sắc chứ?
A Tạp Địch Á ngữ khí lần nữa nhu hòa lại:
- Nếu như ngươi tiếp nhận nhiệm vụ này, chuyện phá hư văn vật trân quý, sẽ không truy cứu! Cho dù sau này viện phương hỏi, ta cũng giúp ngươi gánh vác. Mặt khác còn có một trăm mộc thủy tinh trả thù lao! Nếu như ngươi không tiếp nhận, hừ hừ, ngoại trừ phải ngồi tù, đời này ngươi đều phải đeo trên lưng một số nợ thiên văn.
Tất Duy Tư sắc mặt biến đổi mấy lần, rốt cục, hắn hạ giọng nói:
- A Tạp Địch Á đại nhân, ta muốn hướng ngài bẩm báo một bí mật.
- .... Nói!
A Tạp Địch Á lại thay đổi tư thế ngồi, hắn phát hiện sự kiên nhẫn của mình sắp đến cùng.
- Mộ bia kia kỳ thực là Bách Đắc Ôn cùng tổ ta mài, không bằng ta tìm hắn đến như thế nào?
- Ha ha....
A Tạp Địch Á ngược lại nở nụ cười,
- Nếu như Bách Đắc Ôn thích hợp, còn cần tìm ngươi sao? Vậy được rồi, ngươi đã yêu cầu, như vậy để tổ ba người các ngươi cùng gánh chung khoản bồi thường thiên văn kia!
- Thôi, hà tất phải hại người hại mình... Được rồi, khi nào xuất phát?
Tất Duy Tư tiếp lấy bút lông, không thể làm gì được ký tên lên hợp đồng thuê.
- Lập tức xuất phát! Thiên Lý Thứu đã chờ bên ngoài! Ngươi không cần chuẩn bị hành trang, hành lý của ngươi sẽ trực tiếp đưa đến Liệt Dương!
Tiếu dung biến mất lần nữa về trên khuôn mặt A Tạp Địch Á.
"...."
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Trương đại thiếu gia