Ghi chú đến thành viên
Go Back   4vn.eu > Kiến thức > Thế Giới Muôn Mầu > Nghệ thuật sống
Gởi Ðề Tài Mới Trả lời
 
Ðiều Chỉnh
  #1  
Old 12-07-2015, 11:51 PM
Gio1210 Gio1210 is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Jul 2015
Bài gởi: 18
Thời gian online: 1 giờ 36 phút 42 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Em sẽ mỉm cười, khép lại những dòng nhật ký tình yêu buồn!

Rồi một ngày, tự hỏi bản thân mình…đã bao lâu rồi mà cứ nhớ về một người mãi mãi không là của mình...mọi thứ ở hiện tại khiến em nhận ra rằng… đã đến lúc buông bỏ tất cả, khép lại những dòng nhật ký tình yêu buồn…về anh!
Xa em, liệu anh có nuối tiếc? Xa em, liệu anh có buồn không? Xa em… anh có thấy hụt hẫng không? Liệu có khi nào anh còn nhớ về em? Những câu hỏi cứ quay vòng trong tâm trí em, kể từ ngày mình không còn là của nhau nữa. Em… vẫn là cô gái như xưa, vẫn nhớ tới anh, gọi tên anh trong vô thức! Có lẽ anh chẳng xứng đáng để em thao thức, để em nhớ nhung nhiều đến thế! Anh ra đi, để lại sau lưng trái tim vỡ vụn của một cô gái, để lại một vùng ký ức biết đến bao giờ mới phôi phai? Nghĩ đến anh làm em đau nhói, nghĩ đến anh làm em mỏi mệt, vậy mà sao em không thể điểu khiển bản thân mình… ngừng nhớ về anh?


Nhật ký tình yêu buồn - Xa em…liệu anh có nuối tiếc?

Những ngày tháng bên nhau không quá dài nhưng cũng chẳng hề ngắn ngủi, mình đã sánh bước bên nhau qua biết bao cung đường nhộn nhịp của thành phố, đã cùng nhau trải qua những thăng trầm của cuộc sống, những ngày tháng đong đầy yêu thương hay khi cãi vã dỗi hờn, có những lúc tưởng chừng chẳng thể xa rời nhau, có những lúc tưởng chừng là của nhau mãi mãi. Những ngày tháng ấy… những lời hứa mật ngọt… những dự định tương lai… những mường tượng về ngôi nhà và những đứa trẻ….liệu anh có còn nhớ? Liệu em phải làm sao để đối diện với nỗi đau này? Phải làm sao để những hình ảnh về anh không ùa về mỗi khi đi qua những cung đường, những không gian đong đầy ký ức bên anh? Em phải làm sao để giữ tim mình bình thản khi nghe những thông tin về anh? Phải làm sao để có thể đối diện với sự thật này?

Nhật ký tình yêu buồn- Phải làm sao để em có thể đối diện với sự thật này?

Anh ra đi trong trước sự ngạc nhiên và tuyệt vọng của em. Ừ thì anh có người mới! Điều mà trong nhận thức thôi, em cũng chưa bao giờ nghĩ đến, thế mà… mọi thứ ập đến như một giấc mơ, em ngơ ngác trước tất cả, không khóc, chỉ buông với anh một câu “ Tại sao?” duy nhất! Anh nhìn em thấu hiểu, anh không trả lời, chỉ lặng lẽ đứng đó, rồi thì mình xa nhau…trong im lặng. Đó có lẽ là những ngày tháng dài lê thê, là những nét chữ đẫm nước mắt trong cuốn nhật ký tình yêu buồn mà em chẳng muốn nghĩ đến một giây phút nào, là lòng tự trọng bị tổn thương, là những băn khoăn xoay vòng, những câu hỏi không có hồi kết, anh đã quen người ấy khi nào? Cô ấy liệu có tốt hơn em không?... Có những khi cái nỗi đau ấy biến thành sự căm ghét, nỗi thù hận lớn lao, hận anh hai lòng, hận anh đã không giữ lời, hận anh đứng núi này trông núi nọ, hận cả kẻ thứ 3, rồi em cáu kỉnh, xấu tính, nóng nảy như một người hoàn toàn khác, tự cho rằng anh không xứng đáng để có được em… nhưng, tất cả cũng chỉ để che giấu những xúc cảm, che giấu đi những tổn thương, để quên đi, quên đi một khoảng ký ức của tuổi trẻ đã từng yêu hết mình.


Làm sao để quên đi một khoảng ký ức của tuổi trẻ đã từng yêu hết mình?

Rồi một ngày, em đã thấy cô ấy. Cô gái mà em vẫn luôn tò mò, cô gái mang tên “người thứ 3”. Cuộc gặp gỡ có lẽ đã làm em có quá nhiều dao động. Em bất giác nghĩ về những ngày tháng trước đây, tự vấn lòng mình, liệu rằng em đã đủ tốt chưa? Có thật là sau sự chia ly ấy, em không hề có lỗi? Những ngày qua, tại sao em cứ xoay vòng trong những than thở, những trách móc, trách anh, trách cô gái kia, rồi than trách cho thân phận mình? Nếu em không vô tâm, liệu có thể không nhận ra rằng anh có người mới trước khi anh nói với em? Nếu em không vô tâm, liệu em có mất anh? Nếu em không đặt cái tôi của mình lớn đến thế, nếu em không ích kỷ, liệu anh có rời xa em? Nếu em đủ tốt, liệu rằng anh có phải lòng một cô gái khác rồi dũng cảm bỏ sau lưng cả một khoảng trời ký ức bên em? Đáng ra em phải tốt hơn thế, đáng ra em phải quan tâm anh nhiều hơn, đáng ra em phải cho đi nhiều hơn thay vì cứ nhận lại phải không anh! Đến cuối cùng, dù thế nào đi chăng nữa, cũng là lúc mà con người ta cần phải chấp nhận sự thật mà thôi!
Người ta vẫn nói thời gian là liều thuốc làm mờ đi các vết thương. Nhưng có lẽ em vẫn chưa đủ dũng cảm để bình thản gặp lại anh, chưa đủ dũng cảm để chào anh khi mình có tình cờ gặp lại nhau giữa dòng đời xô bồ và vội vã. Hi vọng rằng, ở nơi đó, anh hãy thật vui bên một người con gái không phải là em. Em sẽ ổn thôi, sẽ mỉm cười và bắt đầu một hành trình mới, khép lại những trang nhật ký tình yêu buồn!



Các chủ đề khác cùng chuyên mục này:

Tài sản của Gio1210

Trả Lời Với Trích Dẫn
Trả lời

Ðiều Chỉnh


©2008 - 2014. Bản quyền thuộc về hệ thống vui chơi giải trí 4vn.eu™
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuộc quyền sở hữu của người đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™