Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #11  
Old 18-05-2008, 06:58 PM
samacvuong's Avatar
samacvuong samacvuong is offline
Quá»· VÆ°Æ¡ng Äại Lão Gia
 
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: ha noi
Bài gởi: 613
Thá»i gian online: 1 giá» 27 phút 20 giây
Xu: 0
Thanks: 79
Thanked 105 Times in 10 Posts
Yên Chi Bảo Äao: Hồi 11
(Ngá»a Long Sinh)



Hà Lăng Phong cÆ°á»i nói :
– Không phải tại hạ hoài nghi, mà là Tỷ Muội hội lúc nào cũng có ý đồ tìm cách trà trộn vào trong Thiên Ba phủ. Phí cô nương là nữ nhi, chúng ta lại chưa từng gặp mặt qua. Nếu như cô nương cũng có thể chứng minh được thân phận của mình, như vậy sẽ tốt hơn.
Phí Minh Châu nói :
– Hai vị muốn tiểu muội phải chứng minh như thế nào?
Hà Lăng Phong nói :
– Biện pháp tốt nhất là má»i Phí cô nÆ°Æ¡ng múa thá»­ Ä‘á»™c môn Ä‘ao pháp Liệt Diệm thập tam trảm để cho bá»n tại hạ xem thá»­.
Phí Minh Châu suy nghĩ giây lát nói :
– Thật ra biện pháp này cÅ©ng không thể chứng minh được thân phận của tiểu muá»™i. Bởi vì phụ thân của tiểu muá»™i đã Ä‘em Liệt Diệm thập tam trảm truyá»n lại cho ả yêu nữ kia rồi.
Hà Lăng Phong nói :
– Việc này không sao cả. Ả yêu nữ kia tuy cÅ©ng biết Liệt Diệm thập tam trảm, nhÆ°ng há»a hầu nhất định không bằng được vá»›i cô nÆ°Æ¡ng.
Phí Minh Châu lại suy nghĩ giây lát rồi nói :
– Thôi được, tiểu muội sẽ thực hiện, nhưng tiểu muội có một yêu cầu.
Hà Lăng Phong nói :
– Phí cô nương cứ việc nói!
Phí Minh Châu nói :
– Phụ thân của tiểu muá»™i bị bá»n chúng khống chế, bất luận là giả hay thật Ä‘á»u không tránh khá»i nguy hiểm, vì vậy nếu nhÆ° tiểu muá»™i có thể chứng minh được thân phận của mình thì xin hai vị hứa cùng đến Lãnh Nam vá»›i tiểu muá»™i để cứu phụ thân của tiểu muá»™i.
Hà Lăng Phong trả lá»i mà không há» do dá»± :
– Äiá»u này Phí cô nÆ°Æ¡ng không cần phải cẩn thận căn dặn. Võ lâm Tam phủ đồng bị ám hại, nhÆ° vậy môi hở ắt răng lạnh, tá»± nhiên bá»n tại hạ sẽ không bá» qua kẻ thù chung này.
Phí Minh Châu không nói thêm gì nữa, liá»n tháo túi hành lý, lấy ra má»™t thanh Ä‘ao cong nhÆ° hình bán nguyệt.
Thân Ä‘ao rá»™ng chừng ba ngón tay, cán Ä‘ao được bá»c vàng. Hai bên vá» Ä‘ao được nạm những viên ngá»c lá»›n bằng đầu ngón tay. Má»›i nhìn vào đã biết ngay đây là má»™t thanh bảo dao có giá trị liên thành.
Phí Minh Châu rút bảo Ä‘ao ra khá»i vá», thối lui ra ngoài tiá»n sảnh, rồi ôm Ä‘ao cúi ngÆ°á»i nói :
– Xin hai vị đại ca chỉ giáo cho!
Hà Lăng Phong và Phùng Viên nhất tỠđáp lễ lại, nói :
– Không dám, không dám!
Chân phải Phí Minh Châu hÆ¡i lùi xéo ra sau, toàn thân quay phắt lại, khí tụ Äan Ä‘iá»n và sắc mặt từ hồng chuyển sang trắng. Äồng thá»i thân Ä‘ao cÅ©ng bắt đầu Ä‘á» lên.
Không biết tại sao, Hà Lăng Phong chợt nhớ đến thanh Yên Chi bảo đao.
Thái DÆ°Æ¡ng thần Ä‘ao của Phí gia và DÆ°Æ¡ng gia thần Ä‘ao của Thiên Ba phủ Ä‘á»u là những Ä‘ao pháp lừng danh trong võ lâm. NhÆ°ng Phá Vân bát đại thức của DÆ°Æ¡ng gia thần Ä‘ao lại chú trá»ng vá» mặt huyá»n ảo. Vì vậy xÆ°a nay vẫn có Æ°u thế hÆ¡n Liệt Diệm thập tam trảm. Thế cho nên những kỳ đại há»™i Ä‘ao trÆ°á»›c đây, DÆ°Æ¡ng gia Ä‘á»u Ä‘oạt được danh hiệu Thiên hạ đệ nhất Ä‘ao. Cá»™ng thêm DÆ°Æ¡ng gia lại có thanh Yên Chi bảo Ä‘ao, nên má»—i lần đại há»™i Ä‘ao, Phí Bách Linh Ä‘á»u bị bại trận. Kỳ đại há»™i Ä‘ao lần trÆ°á»›c, Thiên Ba phủ đã để mất Ä‘i danh hiệu cao quí nhất.
Không lẽ ngoài tin đồn bị mỹ nhân kế ra, lại còn có nguyên nhân nào khác sao?
Cho dù là có bị trúng mỹ nhân kế, nhưng là do ai an bày?
Còn nếu nhÆ° việc này do Tá»· Muá»™i há»™i sắp đặt, thì tại sao bá»n chúng lại Ä‘em danh hiệu Thiên hạ đệ nhất Ä‘ao cho không Phí Bách Linh?
Hà Lăng Phong nghÄ© từ Thái DÆ°Æ¡ng thần Ä‘ao, đến việc Yên Chi bảo Ä‘ao bị đánh cắp. Rồi việc Äiá»n Bá Äạt tá»± nhiên mất tông tích, nhân vật thần bí trong bóng tối nhắc nhở Phùng Viên và vá» tin tức của hai phu thê DÆ°Æ¡ng Tá»­ Úy.
Tổng hợp từ những sự kiện này sẽ thấy rõ một điểm.
Äó là ngoài Tá»· Muá»™i há»™i ra, nhất định còn có má»™t tổ chức thần bí, cÅ©ng Ä‘ang tham dá»± vào việc này.
Ban đầu Hà Lăng Phong cho rằng Lãnh Nam Phù Dung thành, Ä‘ang ngầm hoành hành ở bên trong. NhÆ°ng bây giá» chàng má»›i biết, ngay cả bản thân Phí Bách Linh cÅ©ng bị kẻ khác khống chế. NhÆ° vậy đủ thấy đám nhân vật thần bí kia Ä‘ang ngầm cùng vá»›i Tá»· Muá»™i há»™i đối đầu nhau. HÆ¡n nữa thanh Yên Chi bảo Ä‘ao đã lá»t vào tay đám ngÆ°á»i bí mật.
Chàng đang nghĩ đến đây bỗng nghe Phí Minh Châu hét lên một tiếng và bắt đầu thi triển đao pháp Liệt Diệm thập tam trảm.
Hà Lăng Phong liá»n vá»™i gạt ngang má»i suy nghÄ© lại, tập trung nhìn Phí Minh Châu. Chỉ thấy thanh Ä‘ao trong tay của Phí Minh Châu đã Ä‘á» hồng lên. Khi thanh Ä‘ao di chuyển, má»™t luồng ánh sáng Ä‘á» lóe lên, uy lá»±c khiếp cả ngÆ°á»i. Quả nhiên là Ä‘ao pháp hiếm có trong võ lâm.
Phí Minh Châu là nữ, mà Ä‘ao pháp còn có uy lá»±c dÅ©ng mãnh đến vậy. NhÆ° vậy đủ thấy Liệt Diệm thập tam trảm không phải là thứ Ä‘ao pháp tầm thÆ°á»ng.
Hà Lăng Phong đưa mắt nhìn Phùng Viên nói :
– Lão đại ca thấy thế nào?
Phùng Viên gật đầu nói :
– Quả thật là chánh tông Thái Dương thần đao.
Hà Lăng Phong mỉm cÆ°á»i cung tay nói :
– Phí cô nÆ°Æ¡ng, thật là thất kính. Xin cô nÆ°Æ¡ng lượng thứ bá» qua cho và má»i cô nÆ°Æ¡ng vào trong tiá»n sảnh, chúng ta sẽ nói chuyện rõ hÆ¡n.
Phí Minh Châu nói :
– Bây giỠhai vị đã tin tiểu muội không phải giả rồi chứ?
Hà Lăng Phong cÆ°á»i nói :
– Chính mắt mục kích Lãnh Nam tuyệt há»c, làm sao mà không tin được.
Phí Minh Châu nói :
– Vậy thì hai vị được dự định lúc nào sẽ cùng tiểu muội đến Lãnh Nam?
Hà Lăng Phong nói :
– Dù sao hôm nay cũng không còn kịp, Phí cô nương từ xa đến đây thiết nghĩ chắc cũng nên nghỉ ngơi một chút. Tối nay ngu huynh sẽ chiêu đãi Phí cô nương, rồi chúng ta cùng nhau thương lượng làm thế nào cho tốt.
Phí Minh Châu cÆ°á»i cÆ°á»i nói :
– Tiểu muội không dám khách sáo, hễ đã đến thì phải ở lại chơi vài hôm.
Thế rồi Hà Lăng Phong lệnh cho bá»n a hoàn chuẩn bị phòng khách cho Phí Minh Châu. Mặt khác chàng kêu bá»n nhà bếp chuẩn bị rượu và thức ăn để chiêu dài khách.
Phí Minh Châu vừa rá»i khá»i tiá»n sảnh vá» phòng khách, Phùng Viên liá»n lên tiếng há»i :
– Thất lang, mÆ°á»i ba chiêu thức vừa rồi, đệ có nhá»› hết không?
Hà Lăng Phong vỗ vỗ lên đầu nói :
– Toàn bộ đã ở đây!
Phùng Viên vẻ vui mừng nói :
– Thế thì rất tốt, tuy chúng ta đã bị ngÆ°á»i trá»™m lấy quyển Phá Vân bát đại thức Äao phổ cùng vá»›i hai mÆ°Æ¡i bốn chiêu kiếm pháp. NhÆ°ng bây giá» lại há»c được Liệt Diệm thập tam trảm. NhÆ° vậy xem ra cÅ©ng không phải hoàn toàn bị thiệt.
Hà Lăng Phong nói :
– NhÆ°ng tiểu đệ cảm thấy Thái DÆ°Æ¡ng thần Ä‘ao tuy uy lá»±c vô song nhÆ°ng lại thiếu Ä‘i sá»± má»m mại. Nếu khi sá»­ dụng Ä‘ao pháp nay mà gặp phải hảo Ä‘ao chém sắc nhÆ° chém bùn e rằng khó mà có thể phát huy được.
Phùng Viên nói :
– Cho nên Phí Bách Linh mới ra sức tìm kiếm bảo đao.
Hà Lăng Phong lắc đầu nói :
– Tiểu đệ không phải chỉ việc này, mà ý tiểu đệ muốn nói, với sức của Thái Dương thần đao khó mà có cơ hội thắng được Phá Vân bát đại thức và thanh Yên Chi bảo đao của Thiên Ba phủ. Vậy thì Phí Bách Linh dựa vào cái gì mà có thể thắng được Thiên Ba phủ ở kỳ đại hội đao lần trước?
Phùng Viên vẻ ngạc nhiên há»i :
– Tại sao lão đệ lại đột nhiên lại nghĩ đến chuyện này!
Hà Lăng Phong nói :
– Vá» việc này tiểu đệ đã muốn há»i từ lâu nhÆ°ng cảm thấy không tiện. Vừa rồi Phí cô nÆ°Æ¡ng lại nhắc đến ba chữ “Mỹ nhân kếâ€, cho nên tiểu đệ má»›i quyết định há»i lão đại ca.
Phùng Viên nói :
– Lão đệ muốn há»i việc gì?
Hà Lăng Phong nói :
– Tiểu đệ còn nhá»›, khi hai chúng ta gặp mặt nhau lão đại ca đã từng nói câu “khẳng khái mà chếtâ€. Không biết huynh trưởng của DÆ°Æ¡ng đại hiệp khảng khái chết nhÆ° thế nào? Cuá»™c hôn nhân xảy ra giữa Thiên Tuế phủ và Thiên Ba phủ thật ra có dụng ý gì?
Phùng Viên à lên một tiếng nói :
– Hóa ra lão đệ muốn há»i vá» chuyện này. Khi má»›i gặp, ta ngá»™ nhận lão đệ là DÆ°Æ¡ng Tá»­ Úy, nên không cần phải giải thích dài dòng. Sau đó thì bị Tá»· Muá»™i há»™i câu thúc, nên quên không có kể cho lão đệ nghe thật ra việc này đến ngày hôm nay vẫn còn là má»™t bí mật.
Hà Lăng Phong nói :
– Việc này có liên quan đến Dương gia?
Phùng Viên nói :
– Không sai, nhÆ°ng cÅ©ng có thể có liên quan đến Tá»· Muá»™i há»™i hoặc là Lãnh Nam Phù Dung thành. Ta cố gắng nói tÆ°á»ng tận lại những Ä‘iá»u mà mình được biết nhÆ°ng đáng tiếc những Ä‘iá»u ta biết không được nhiá»u lắm.
– Việc này phải bắt đầu từ bốn năm vỠtrước.
Phùng Viên bắt đầu thuật lại câu chuyện đầy ly kỳ hấp dẫn :
– TÆ°Æ¡ng truyá»n lúc đó có cặp phu thê ngÆ°á»i nam mang há» Hồ vốn là má»™t mãnh tÆ°á»›ng của Nhạc Phi nguyên soái. NgÆ°á»i này tinh thông Ä‘ao pháp má»™t mình có thể địch lại cả trăm ngÆ°á»i. Sau khi Nhạc Phi nguyên soái lâm nạn, ngÆ°á»i này đã chán nản từ quan và bắt đầu cuá»™c Ä‘á»i hành hiệp giang hồ. Chỉ vá»›i má»™t thanh Ä‘ao trong tay ngÆ°á»i này đã đánh bại liên tiếp mÆ°á»i tám danh gia cao thủ luyện Ä‘ao đệ nhất vào lúc ấy, sau đó ngÆ°á»i này được ngÆ°á»i trong gang hồ tôn xÆ°ng là “Äao thánhâ€. Thế rồi ngÆ°á»i này tá»± đặt cho mình má»™t cái tên gá»i là Hồ Nhất Äao.
Hà Lăng Phong cÆ°á»i nói :
– Cái tên này thật là kêu.
Phùng Viên nói :
– Không chỉ có danh mà Ä‘ao pháp của Hồ Nhất Äao quả thật thần sầu quá»· khóc. NhÆ°ng cao thủ trong võ lâm ít có ai có thể đỡ được má»™t chiêu của Hồ Nhất Äao. Vì quá mê Ä‘ao pháp nên Hồ Nhất Äao đã lạnh nhạt vá»›i thê tá»­ của mình. Và Ä‘iá»u không thể ngá» là thê tá»­ của Hồ Nhất Äao lại là má»™t cao thủ vá» Ä‘ao pháp.
Hà Lăng Phong liá»n nói :
– Thê tá»­ của Hồ Nhất Äao danh tánh là gì?
Phùng Viên nói :
– Thê tá»­ của Hồ Nhất Äao há» gì, không có ai biết đến, mà chỉ biết tên là Huệ NÆ°Æ¡ng. Bởi vì thÆ°á»ng mặc y phục màu hồng, nên má»i ngÆ°á»i thÆ°á»ng gá»i là Hồng y Huệ NÆ°Æ¡ng.
Hà Lăng Phong nói :
– Äao pháp của Hồng y Huệ NÆ°Æ¡ng cÅ©ng rất cao minh?
Phùng Viên gật đầu nói :
– Nghe nói vị Hồng y Huệ NÆ°Æ¡ng kia xuất thân từ má»™t gia đình giàu có, lại thêm thông minh tuyệt đỉnh. Khi gả cho Hồ Nhất Ä‘ao, tuổi tác giữa hai ngÆ°á»i cách nhau trên ba mÆ°Æ¡i tuổi, bởi vậy phụ thân của Hồng y Huệ NÆ°Æ¡ng cá»±c lá»±c phản đối cuá»™c hôn nhân này, nhÆ°ng Huệ NÆ°Æ¡ng vì mến má»™ võ công của Hồ Nhất Äao nên kiên quyết kết hôn vá»›i Hồ Nhất Äao. NhÆ°ng sau hai ngÆ°á»i lấy nhau chÆ°a đầy má»™t năm thì giữa khuê phòng của hai ngÆ°á»i xảy ra chuyện bất hòa.
Hà Lăng Phong thở dài vẻ đáng tiếc :
– Äấy quả thật là việc bất hạnh.
Phùng Viên nói :
– Việc bất hạnh vẫn còn ở Ä‘oạn sau. Vì lấy Hồ Nhất Äao nên Huệ NÆ°Æ¡ng đã bất hòa vá»›i phụ thân, bây giá» lại bị phu quân lạnh nhạt cho nên sau đó hai ngÆ°á»i chia tay, trong lòng Huệ NÆ°Æ¡ng vô cùng phẫn ná»™. CÅ©ng từ đó Huệ NÆ°Æ¡ng quyết tâm nghiên cứu ra má»™t loại Ä‘ao pháp và thá» rằng sẽ bằng má»i cách để đánh bại Hồ Nhất Äao. HÆ¡n mÆ°á»i năm mày mò nghiên cứu, cuối cùng Huệ NÆ°Æ¡ng cÅ©ng đã sáng chế ra được má»™t loại Ä‘ao pháp má»›i. Thế rồi Huệ NÆ°Æ¡ng công khai khiêu chiến vá»›i Hồ Nhất Äao, để phân cao thấp.
Hà Lăng Phong vá»™i há»i :
– Kết quả như thế nào?
Phùng Viên cÆ°á»i gượng nói :
– Nghe nói hai phu thê há» trÆ°á»›c sau giao đấu hết tám lần. Má»—i lần không vượt quá má»™t chiêu. Chỉ cần Hồ Nhất Äao vừa xuất chiêu là đã bị khống chế chiêu thức ngay. Hồ Nhất Äao liên tiếp bại tám lần, không có má»™t lần nào thắng lại.
Hà Lăng Phong lấy làm lạ há»i :
– Thật sự có việc này?
Phùng Viên nói :
– Việc này không có gì đáng ngạc nhiên cả, bởi vì Huệ NÆ°Æ¡ng vốn là má»™t con ngÆ°á»i thông minh tuyệt đỉnh, tuổi tác lại trẻ và gần má»™t năm làm phu thê nên đã am hiểu phần nào vá» Ä‘ao pháp của Hồ Nhất Äao. Cá»™ng thêm mÆ°á»i năm tâm huyết, nên kết quả Huệ NÆ°Æ¡ng đã thắng được Hồ Nhất Äao. Cả Ä‘á»i danh tiếng của Hồ Nhất Äao bây giá» lại bị hủy diệt trong tay của Huệ NÆ°Æ¡ng. Có thể nói đây là thất bại nặng ná» nhất trong Ä‘á»i của Hồ Nhất Äao.
Hà Lăng Phong nói :
– Sau đó ra sao?
Phùng Viên nói :
– Bá»n há» giao đấu vá»›i nhau tất cả là tám lần, và thá»i gian cÅ©ng kéo dài gần mÆ°á»i năm, sau đó Hồ Nhất Äao không xuất hiện trên giang hồ nữa. Lúc này tuổi tác của Hồng y Huệ NÆ°Æ¡ng cÅ©ng đã tứ tuần, nên cả hai phu thê há» Ä‘á»u qui ẩn giang hồ cả.
Hà Lăng Phong nói :
– Cuối cùng hai ngÆ°á»i có hòa lại vá»›i nhau hay không?
Phùng Viên lắc đầu nói :
– Một khi phu thê đã trở mặt nhau thi khó mà hòa lại được.
Hà Lăng Phong trầm tư giây lát nói :
– Câu chuyện này có liên quan gì đến Thiên Ba phủ chứ?
Phùng Viên nói :
– Liên quan rất lá»›n. Bởi vì Hồ Nhất Äao và Hồng y Huệ NÆ°Æ¡ng tổng cá»™ng giao đấu vá»›i nhau tám lần, má»—i lần Ä‘á»u sá»­ dụng má»™t chiêu Ä‘ao pháp, và má»—i chiêu Ä‘á»u là những tinh hoa cả Ä‘á»i luyện Ä‘ao của Hồ Nhất Äao nên được gá»i là Phá Vân bát đại thức.
Hà Lăng Phong thở dài một tiếng nói :
– Hóa ra DÆ°Æ¡ng gia thần Ä‘ao chính là chân truyá»n của Hồ Nhất Äao. NhÆ°ng mà...
Dừng lại giây lát Hà Lăng Phong dÆ°á»ng nhủ hiểu được Ä‘iá»u gì, liá»n nói :
– Phá Vân bát đại thức đã từng bị Ä‘ao pháp của Hồng y Huệ NÆ°Æ¡ng khắc chế. Có phải Phí Bách Linh đã được chân truyá»n vá» Ä‘ao pháp của Hồng y Huệ NÆ°Æ¡ng hay không?
Phùng Viên nói :
– NhÆ° vậy thì không. NhÆ°ng nghe nói tuyệt kỹ Ä‘ao pháp của Hồng y Huệ NÆ°Æ¡ng cÅ©ng có Ä‘ao phổ lÆ°u truyá»n lại. Huynh đệ của DÆ°Æ¡ng gia, vì tìm kiếm quyển Ä‘ao phổ kia nên má»›i chôn vùi tánh mạng của mình ở dÆ°á»›i Mê cốc.
Hà Lăng Phong vẻ ngạc nhiên nói :
– Mê cốc?
Phùng Viên chậm rãi nói :
– Äó là má»™t tuyệt cốc vừa hiểm trở lại vừa thần bí. TÆ°Æ¡ng truyá»n ở trong tuyệt cốc có đệ tá»­ của vị Hồng y Huệ NÆ°Æ¡ng kia, má»—i ngÆ°á»i Ä‘ao pháp Ä‘á»u tuyệt luân. NhÆ°ng những ngÆ°á»i này chÆ°a từng rá»i khá»i sÆ¡n cốc cÅ©ng nhÆ° không để cho bất kỳ má»™t ai xâm nhập vào. Phàm những ngÆ°á»i vào trong Mê cốc Ä‘á»u vÄ©nh viá»…n không thấy trở ra. Tin này không biết tại sao DÆ°Æ¡ng Chiêu ÄÆ°á»ng lão chủ nhân của Thiên Ba phủ lại biết được. TrÆ°á»›c giá» lâm chung, lão chủ nhân đã nói lại cho trưởng tá»­ DÆ°Æ¡ng Hán Oai biết. Khi ấy ý của DÆ°Æ¡ng Chiêu ÄÆ°á»ng có thể chỉ là muốn cho tá»­ tôn biết rằng, Phá Vân bát đại thức không phải là thiên hạ vô địch nên có ý cảnh giác mà thôi. Nào ngá» DÆ°Æ¡ng Hán Oai tuổi trẻ háo tháng, lại cho rằng đây chính là mối hoạn nạn lá»›n nhất của Thiên Ba phủ. Vì vậy sau khi chôn cất phụ thân xong, DÆ°Æ¡ng Hán Oai liá»n giao lại má»i việc trong phủ cho Nhị lang xá»­ lý, má»™t mình Ä‘i vào Mê cốc. NhÆ°ng DÆ°Æ¡ng Hán Oai ra Ä‘i mà không có ngày trở lại.
Hà Lăng Phong không khá»i buông má»™t tiếng thở dài.
Phùng Viên nói :
– Huynh đệ DÆ°Æ¡ng gia Ä‘á»u nghÄ©a khí hào hùng. Lão đại ra Ä‘i không trở vá», nhị lang liá»n giao má»i việc trong phủ lại cho tam lang. Nhị lang ra Ä‘i cÅ©ng không thấy trở vá», tiếp theo là tam lang, tứ lang, ngÅ© lang... Ä‘á»u rá»i phủ ra Ä‘i và cÅ©ng không có má»™t ai trở vá». Chỉ trong vòng có mấy năm ngắn ngủi, các huynh đệ DÆ°Æ¡ng gia đã liên tục ra Ä‘i. Bá»n há» dốc toàn tâm toàn ý để tiến hành việc này, nhÆ°ng lại không muốn cho ngÆ°á»i bên ngoài biết. Bởi vì không còn lòng dạ đâu mà lo luyện tập võ công cho nên ở La Phù Ä‘ao há»™i, Lục lang DÆ°Æ¡ng Khải Quang đã bại dÆ°á»›i tay Phí Bách Linh.
Hà Lăng Phong thở dài nói :
– Äiá»u này cÅ©ng không có gì là lạ. NgÆ°á»i luyện võ má»™t khi tâm không ổn định, thì chiêu thức tá»± nhiên sẽ không còn chính xác. NhÆ°ng đây thuá»™c vá» bí mật của nhà há» DÆ°Æ¡ng, vậy lão đại ca làm sao có thể biết được?
Phùng Viên nói :
– Là Lục lang DÆ°Æ¡ng Khải Quang chính miệng nói vá»›i ta trÆ°á»›c khi tham dá»± đại há»™i Ä‘ao. DÆ°Æ¡ng Khải Quang tá»± biết mình có thể sẽ bị đánh bại. NhÆ°ng Lục lang không mang bí mật này nói lại cho DÆ°Æ¡ng Tá»­ Úy biết, để tránh cho DÆ°Æ¡ng gia khá»i bị tuyệt hậu. Lúc ấy trong lòng Lục lang tâm thần không ổn định nên cuối cùng đã bại dÆ°á»›i tay của Phí Bách Linh.
Dừng lại một lát, Phùng Viên nói tiếp :
– Sau đó Lục lang mang hai món báu vật gia truyá»n là Yên Chi bảo Ä‘ao và quyển Ä‘ao phổ đến Thiên Tuế phủ xin cầu hôn, nên má»›i Ä‘em bí mật này nói lại cho ta biết. Lục lang muốn nhá» vào Äao Kiếm hợp bích để trợ lá»±c cho Thiên Ba phủ. Và DÆ°Æ¡ng Khải Quang quyết định giấu kín bí mật vá» Mê cốc kia để tránh cho Thất lang vì chuyện này mà phân tâm. Äồng thá»i Lục lang muốn bào đệ phải chuyên tâm luyện võ để trùng trấn lại gia uy, sá»± khổ tâm của Lục lang khiến cho ngÆ°á»i ta cảm Ä‘á»™ng. Vì vậy ta má»›i chấp nhận cuá»™c hôn nhân này.
Hà Lăng Phong nói :
– Lục lang DÆ°Æ¡ng Khải Quang sau khi đã an bày sẵn tất cả má»i chuyện cho bào đệ, có phải cÅ©ng đã đến Mê cốc hay không?
Phùng Viên gật đầu đáp :
– Không sai!
Hà Lăng Phong nói :
– Äáng lý ra lão đại ca phải có trách nhiệm khuyên răng DÆ°Æ¡ng Khải Quang má»›i phải.
Phùng Viên nói :
– Ta tất nhiên có khuyên hắn, nhÆ°ng hắn ta nói chỉ muốn tìm ra tông tích của năm vị sÆ° huynh của mình chứ hoàn toàn không phải vì tham muốn võ công của Hồng y Huệ NÆ°Æ¡ng. Äây vốn là việc thÆ°á»ng tình của con ngÆ°á»i, nên ta không thể nào ngăn cản hắn ta được.
Hà Lăng Phong vá»™i há»i :
– Vậy chứ Lục lang có nói cho lão đại ca biết Mê cốc ở nơi nào hay không?
– Không có.
– Tại sao lão đại ca không há»i Lục lang vá» Ä‘iá»u này?
– Tại sao ta phải há»i chứ? Chẳng lẽ sáu cái mạng của huynh đệ há» DÆ°Æ¡ng vẫn chÆ°a đủ hay sao?
– Vá» Ä‘iá»u bí mật này, lệnh muá»™i Uyển Quân có biết hay không?
– Uyển Quân chỉ biết đại khái mà thôi.
Hà Lăng Phong lắc đầu nói :
– Thế thì không ổn rồi.
Phùng Viên ngạc nhiên há»i :
– Có gì không ổn?
Hà Lăng Phong nói :
– Uyển Quân cô nÆ°Æ¡ng rất có thể đã mang bí mật của Mê cốc nói lại cho DÆ°Æ¡ng Tá»­ Úy biết, sá»± việc hai ngÆ°á»i bá»—ng nhiên mất tích, rất có thể là vì hai ngÆ°á»i hỠđã Ä‘i đến Mê cốc.
Phùng Viên nói :
– Bá»n há» không biết vị trí Mê cốc nằm ở đâu vậy thì biết Ä‘i đâu mà tìm?
Hà Lăng Phong nói :
– Tuy DÆ°Æ¡ng Chiêu ÄÆ°á»ng giữ kín bí mật vá» Mê cốc, nhÆ°ng các huynh đệ DÆ°Æ¡ng gia lại liên tiếp kể cho nhau nghe. HÆ¡n nữa, trong khoảng thá»i gian ngắn mà sáu vị huynh trưởng ra Ä‘i không trở vá», đối vá»›i việc này DÆ°Æ¡ng Tá»­ Úy không thể nào hoàn toàn không biết đến, có thể những Ä‘iá»u DÆ°Æ¡ng Tá»­ Úy nghe được chỉ là đại khái mÆ¡ hồ mà thôi. NhÆ°ng sau khi được lệnh muá»™i chứng thá»±c việc này, DÆ°Æ¡ng Tá»­ Úy làm sao không xúc Ä‘á»™ng trÆ°á»›c cái chết của những vị huynh trưởng của mình. Cá»™ng thêm há» lại là phu thê trẻ tuổi nên khó mà tránh khá»i lòng hiếu kỳ. Theo nhÆ° tiểu đệ thấy thì tám phần mÆ°á»i bá»n hỠđã Ä‘i tìm tông tòng tích của các huynh đệ DÆ°Æ¡ng gia.
Nghe đến đây nét mặt Phùng Viên liá»n trầm xuống. Trải qua má»™t hồi lâu, lão ta má»›i cất tiếng nói :
– Nếu quả thật là như vậy, thì tội của ta rất lớn.
Hà Lăng Phong nói :
– Äáng lý ra lão đại ca không nên Ä‘em chuyện này nói cho lệnh muá»™i biết.
Phùng Viên gật đầu, rồi lại lắc đầu nói :
– Chuyện này làm sao ta không biết được. NhÆ°ng ta và Uyển Quân không chung má»™t mẹ, tuổi tác lại chênh lệch quá xa. Vì vậy tuy là huynh muá»™i vá»›i nhau nhÆ°ng tình cảm ít nhiá»u cÅ©ng có khoảng cách. Äây là chuyện trá»ng đại cả Ä‘á»i của Uyển Quân, ta làm sao không thể kể cho tiểu muá»™i biết được. Có Ä‘iá»u ta không ngá» rằng Uyển Quân lại mang chuyện này kể lại cho DÆ°Æ¡ng Tá»­ Úy.
Hà Lăng Phong nói :
– Hai ngÆ°á»i há» là phu thê vá»›i nhau Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên có gì là sẽ kể cho nhau nghe. NhÆ°ng...
Äá»™t nhiên Hà Lăng Phong cất giá»ng nói :
– Lão đại ca, ngÆ°á»i có tin câu chuyện vá» Mê cốc và Hồng y Huệ NÆ°Æ¡ng là có thật hay không?
Phùng Viên nói :
– Ta vốn không tin vá» chuyện này, nhÆ°ng câu chuyện lại được nói ra từ miệng của lão chủ nhân DÆ°Æ¡ng Chiêu ÄÆ°á»ng và chuyện các huynh đệ DÆ°Æ¡ng gia ra Ä‘i mà không có ngày trở lại khiến cho ngÆ°á»i ta không thể không tin được.
Hà Lăng Phong nói :
– Chẳng lẽ đây không có khả năng là cạm bẫy của Tỷ Muội hội cố ý giăng ra hay sao?
Phùng Viên nói :
– ÄÆ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng có thể. NhÆ°ng sá»± xuất hiện của Tá»· Muá»™i há»™i chỉ cách đây không lâu. Còn bí mật vá» Mê cốc đã có từ trÆ°á»›c Ä‘á»i của DÆ°Æ¡ng Chiêu ÄÆ°á»ng. Chỉ có Ä‘iá»u mãi đến Ä‘á»i DÆ°Æ¡ng Chiêu ÄÆ°á»ng má»›i bị tiết lá»™ ra mà thôi.
Hà Lăng Phong cÆ°á»i nói :
– Tiểu đệ hy vá»ng câu chuyện vá» Mê cốc kia là có thật. Äể má»™t ngày tiểu đệ được mục kích tuyệt thế Ä‘ao pháp của Hồng y Huệ NÆ°Æ¡ng.
Hai ngÆ°á»i vừa nói đến đây, Phí Minh Châu đã bÆ°á»›c ra mỉm cÆ°á»i nói :
– Cái gì là tuyệt thế đao pháp? Tiểu muội cũng muốn đi cùng với Dương đại ca xem thử.
Hà Lăng Phong và Phùng Viên liá»n đứng dậy má»i Phi Minh Châu ngồi xuống. Lúc này Phí Minh Châu đã tắm rá»­a và thay đổi y phục khác. Bây giá» nàng mặc y phục nữ má»›i nhìn thấy nàng đẹp má»™t cách tuyệt trần.
Phùng Uyển Quân giả Hà Lăng Phong đã nhìn qua, nên chàng biết rằng Phùng Uyển Quân rất sắc nÆ°á»›c hÆ°Æ¡ng trá»i. NhÆ°ng nếu Ä‘em so vá»›i Phí Minh Châu thì không thể nào hÆ¡n được. Phùng Uyển Quân đẹp má»™t cách Ä‘oan trang thùy mị, còn Phí Minh Châu lại có cái đẹp theo má»™t phong cách khác. Giữa hai mày của Phí Minh Châu dÆ°á»ng nhÆ° có phảng phất má»™t chút “dã tính†khiến cho ngÆ°á»i đối diện phải nhìn nàng đến mấy lần.
Không phải chỉ có mình Hà Lăng Phong mới có cảm giác đó mà ngay cả Phùng Viên còng đang nhìn Phí Minh Châu không chớp mắt.
May mà lúc ấy có bá»n hầu nữ bÆ°á»›c vào bẩm báo :
– Bẩm đại gia, tiệc rượu đã được chuẩn bị.
Má»i ngÆ°á»i ăn uống nói chuyện vui vẻ vá»›i nhau cho đến lúc tàn buổi tiệc.
Khi trở vá» hậu viện, Hà Lăng Phong má»›i há»i Phùng Viên :
– Lão đại ca, chúng ta thật sự cùng với Phí cô nương đến Lãnh Nam sao?
Phùng Viên nói :
– ÄÆ°Æ¡ng nhiên là thật rồi, Phí Bách Linh Ä‘ang bị khống chế, ả nữ nhân kia nhất định cÅ©ng là ngÆ°á»i của Tá»· Muá»™i há»™i, chỉ cần bắt được ả ta là có thể vạch trần được bí mật của Tá»· Muá»™i há»™i. NhÆ° thế tại sao không Ä‘i chứ?
Hà Lăng Phong nói :
– NhÆ°ng tiểu đệ vẫn cảm thấy rất là kỳ quái. Vị Tam công chúa kia chỉ ở gần đây thôi, vậy tại sao ả ta đối vá»›i trận pháp Äao Kiếm hợp bích không há» có má»™t chút hứng thú nào? Cho nên đến tận bây giá» vẫn chÆ°a có chút Ä‘á»™ng tịnh gì?
Phùng Viên chau mày nói :
– Ta nghÄ© có lẽ bá»n hỠđã rá»i khá»i vùng Quan Lạc rồi.
Hà Lăng Phong nói :
– Không thể nào vì để Ä‘oạt lấy Yên Chi bảo Ä‘ao và trận pháp Äao Kiếm hợp bích, bá»n chúng đã bá» ra không ít tâm huyết, vì vậy bá»n chúng tuyệt đối không bao giá» dá»… dàng bá» qua.
Phùng Viên nói :
– Có lẽ vì trong phủ canh phòng quá nghiêm ngặt, khiến cho bá»n chúng không dám khinh suất hành Ä‘á»™ng.
Hà Lăng Phong nói :
– CÅ©ng không phải. Chúng ta cho canh phòng nghiêm ngặt là có ý muốn nói sá»± quan trá»ng của trận pháp Äao Kiếm hợp bích. Còn mấy tên võ sÄ© ở trong phủ, bá»n chúng không thèm để mắt tá»›i.
Phùng Viên nói :
– NhÆ° vậy thì ta không hiểu, chẳng lẽ bá»n chúng còn có âm mÆ°u khác hay sao?
Hà Lăng Phong nói :
– Không sai. Bá»n chúng áng binh bất Ä‘á»™ng nhÆ° vậy, đúng là Ä‘ang có âm mÆ°u gì đây.
Phùng Viên chợt thấp giá»ng nói :
– Có phải lão đệ còn hoài nghi thân phận của Phí Minh Châu?
Hà Lăng Phong không trả lá»i, đứng dậy nói :
– Lão đại ca, hay là chúng ta hãy ra hoa viên luyện trận pháp đi?
Phùng Viên gật đầu nói :
– Äược chúng ta Ä‘i!
Nói đoạn cả hai cầm binh khí đi ra ngoài hoa viên.
TrÆ°á»›c tiên Hà Lăng Phong rảo má»™t vòng ở xung quanh xem có gì khác thÆ°á»ng hay không, sau đó má»›i bắt đầu tập luyện. Cái gá»i là Äao Kiếm hợp bích là phải phối hợp giữa Ä‘ao và kiếm vá»›i nhau. NhÆ°ng ở trên La Phù Ä‘ao há»™i chỉ được dùng Ä‘ao mà không cho phép dùng kiếm, và càng không đồng ý hai ngÆ°á»i liên thủ vá»›i nhau đồng lên đài. Cho nên DÆ°Æ¡ng Khải Quang má»›i mang quyển Ä‘ao phổ DÆ°Æ¡ng gia thần Ä‘ao giao cho Phùng Viên để Phùng Viên sau khi am hiểu tÆ°á»ng tận vá» DÆ°Æ¡ng gia thần Ä‘ao, bổ sung thêm Kinh Hồng kiếm pháp của Thiên Tuế phủ và sáng chế ra chiêu thức má»›i gá»i là Äao Kiếm hợp bích. Và hy vá»ng ở kỳ đại há»™i Ä‘ao lần tá»›i, có thể lấy lại danh hiệu Thiên hạ đệ nhất Ä‘ao cho Thiên Ba phủ.
Äao và kiếm má»›i nhìn vào thấy có Ä‘iểm tÆ°Æ¡ng đồng, nhÆ°ng thủ pháp thì lại khác nhau. Kiếm chủ yếu là uyển chuyển và linh hoạt. Còn Ä‘ao thì chú trá»ng vào sá»± uy mãnh, đặc biệt là Phá Vân bát đại thức của Thiên Ba phủ. Má»—i má»™t chiêu thức Ä‘á»u dÅ©ng mãnh vô song, nhÆ°ng chỉ có thiếu má»™t Ä‘iá»u là công phu tinh xảo.
Phùng Viên đã mất hết thá»i gian hai năm, để mang tám chiêu kiếm pháp tinh diệu nhất trong Kinh Hồng kiếm pháp để dung hợp trong Phá Vân bát đại thức nhằm mục đích giảm bá»›t sá»± uy mãnh của nó, hòng tăng thêm sá»± linh hoạt và uyển chuyển. Hay nói cách khác, chính là kết hợp hai Æ°u Ä‘iểm của Thiên Tuế phủ và Thiên Ba phủ lại vá»›i nhau, để trong Ä‘ao pháp có sá»± biến hóa của kiếm pháp, để đối phó lại vá»›i Thái DÆ°Æ¡ng thần Ä‘ao của Phí Bách Linh.
Vì vậy khì luyện tập phải có Phùng Viên đứng bên chỉ dẫn. HÆ¡n nữa hai ngÆ°á»i Ä‘á»u phải tay trái cầm kiếm tay phải cầm Ä‘ao. Cứ má»—i lần luyện tập xong má»™t chiêu, phải lập tức đổi tay ngay, nhÆ° vậy má»›i có thể luyện được lúc nào cÅ©ng có thể dùng Ä‘ao giống nhÆ° kiếm. Khi lâm trận, trong lòng không còn phân biệt dùng Ä‘ao hay là kiếm và chiêu thức không còn phân biệt có cÆ°Æ¡ng hay nhu.
Hà Lăng Phong chÆ°a há»c qua Phá Vân bát đại thức, nhÆ°ng chàng nhá»› được Kinh Hồng kiếm pháp. Cho nên Phùng Viên trÆ°á»›c tiên truyá»n DÆ°Æ¡ng gia thần Ä‘ao cho chàng, rồi đến Äao Kiếm hợp bích.
May mà Hà Lăng Phong có má»™t trí nhá»› siêu phàm, chỉ cần nhìn qua má»™t lần là chàng có thể nhá»› được ngay. Nên Phùng Viên chỉ cần múa qua má»™t lần là chàng có thể nhá»› được tất cả má»i chiêu thức. Có khác chỉ là khác ở chá»— thủ pháp thành thục và há»a hầu thâm hậu hay không mà thôi.
NhÆ°ng mà Ä‘ao pháp đêm nay há» luyện Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không phải thật sá»± là Äao Kiếm hợp bích. Äừng tưởng bá»n há» vung Ä‘ao múa kiếm giống nhÆ° thật, nhÆ° vậy mà lầm. Äấy chẳng qua chỉ là bá»n hỠ“biểu diá»…n†cho ngÆ°á»i khác xem, là miếng ngon để nhá»­ cá cắn câu. Trong hoa viên tÄ©nh lặng, ngoài Phùng Viên và Hà Lăng Phong ra, không còn có má»™t ngÆ°á»i thứ ba nào cả, cÅ©ng nhÆ° không há» nghe thấy má»™t âm thanh khác thÆ°á»ng nào.
NhÆ°ng Hà Lăng Phong vẫn có cảm giác hình nhÆ° có cặp mắt đứng trong bóng tối nhìn trá»™m bá»n há».
Khoảng cách từ nÆ¡i bá»n há» luyện Ä‘ao đến Cúc HÆ°Æ¡ng thủy tạ không phải xa.
Äôi mắt kia chính từ trong bụi cây phía bắc Cúc HÆ°Æ¡ng thủy tạ.
Nơi đó cũng chích là nơi mà Hà Lăng Phong lần đầu tiên nhìn thấy cặp nam nữ bàn bạc chuyện gì đấy ở bên trong.
Hà Lăng Phong má»™t mặt vừa xuất chiêu, má»™t mặt dùng mắt ra hiệu cho Phùng Viên thấp giá»ng nói :
– Lão đại ca thử nhìn vỠphía bắc của Cúc Hương thủy tạ xem, cá đã ngửi mùi rồi đấy.
Phùng Viên xoay nhanh má»™t vòng, đồng thá»i đâm tá»›i phía trÆ°á»›c má»™t kiếm rồi thấp giá»ng nói khẽ :
– Không sai. Quả nhiên hắn đã bị... ngươi đoán trúng
Hà Lăng Phong nói :
– Lão đại ca đừng lên tiếng. Chúng ta hãy di chuyển từ từ vỠphía đó, rồi chia nhau ra chặn hai đầu.
Cả hai lập tức vung Ä‘ao và kiếm lên múa liên tục, đồng thá»i cÅ©ng tiến dần vá» phía Cúc HÆ°Æ¡ng thủy tạ.
Hà Lăng Phong trầm giá»ng nói :
– Lão đại ca, khi nào nghe thấy tiếng quát của tiểu đệ, thì lão đại ca chặn hướng tây còn tiểu đệ sẽ chặn hướng đông... Là ai? Mau đứng im.
Cùng vá»›i tiếng quát cả hai liá»n phóng nhanh qua khá»i đám hoa chặn kín hai đầu.
Cặp mắt kia vẫn không há» Ä‘á»™ng đậy, chủ nhân của nó từ trong bụi hoa bÆ°á»›c ra mỉm cÆ°á»i nói :
– Là muội. Hai vị đại ca thật là siêng năng, đêm đã khuya như vậy mà còn luyện tập võ công.
Hà Lăng Phong nói :
– Phí cô nương, cô nương không nghỉ ở khách phòng mà ra sau hậu viện này làm gì vậy?
Phí Minh Châu cÆ°á»i nói :
– Tiểu muá»™i có má»™t cái tật há»… đến chá»— lạ khó mà ngủ được. Cho nên tiểu muá»™i má»›i bÆ°á»›c ra ngoài tản bá»™. Äi má»™t hồi không biết đến đây tá»± lúc nào.
Phùng Viên nói :
– Vậy thì tại sao cô nương phải ẩn nấp trong bụi hoa để nhìn trộm?
Phí Minh Châu nói :
– Làm gì có chuyện này. Tiểu muá»™i nhìn thấy hai vị đại ca Ä‘ang chuyên tâm luyện tập, sợ làm phiá»n hai vị nên không dám lên tiếng gá»i.
Hà Lăng Phong nói :
– NhÆ°ng cô nÆ°Æ¡ng có biết nhìn trá»™m Ä‘á»™c môn võ công của ngÆ°á»i khác là má»™t Ä‘iá»u đại kỵ trong võ lâm hay không?
Phí Minh Châu thản nhiên nói :
– Tiểu muá»™i không có ý muốn nhìn trá»™m, chẳng qua chỉ là vô tình nhìn thấy mà thôi. HÆ¡n nữa, không phải hai vị đại ca cÅ©ng đã khảo nghiệm qua Thái DÆ°Æ¡ng thần Ä‘ao của Phí gia rồi sao? Bây giá» nhìn thấy được Ä‘á»™c môn võ công của hai vị lại có quan hệ gì sao? Hà Lăng Phong và Phùng Viên chỉ biết Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau, mà không có lá»i gì để biện bác lại.
Tài sản của samacvuong

Chữ ký của samacvuong
Bạn Äang xem Flash Tại http://4vn.eu
  #12  
Old 18-05-2008, 07:00 PM
samacvuong's Avatar
samacvuong samacvuong is offline
Quá»· VÆ°Æ¡ng Äại Lão Gia
 
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: ha noi
Bài gởi: 613
Thá»i gian online: 1 giá» 27 phút 20 giây
Xu: 0
Thanks: 79
Thanked 105 Times in 10 Posts
Yên Chi Bảo Äao: Hồi 12
(Ngá»a Long Sinh)


Hà Lăng Phong cÆ°á»i nói :
– Không phải tại hạ hoài nghi, mà là Tỷ Muội hội lúc nào cũng có ý đồ tìm cách trà trộn vào trong Thiên Ba phủ. Phí cô nương là nữ nhi, chúng ta lại chưa từng gặp mặt qua. Nếu như cô nương cũng có thể chứng minh được thân phận của mình, như vậy sẽ tốt hơn.
Phí Minh Châu nói :
– Hai vị muốn tiểu muội phải chứng minh như thế nào?
Hà Lăng Phong nói :
– Biện pháp tốt nhất là má»i Phí cô nÆ°Æ¡ng múa thá»­ Ä‘á»™c môn Ä‘ao pháp Liệt Diệm thập tam trảm để cho bá»n tại hạ xem thá»­.
Phí Minh Châu suy nghĩ giây lát nói :
– Thật ra biện pháp này cÅ©ng không thể chứng minh được thân phận của tiểu muá»™i. Bởi vì phụ thân của tiểu muá»™i đã Ä‘em Liệt Diệm thập tam trảm truyá»n lại cho ả yêu nữ kia rồi.
Hà Lăng Phong nói :
– Việc này không sao cả. Ả yêu nữ kia tuy cÅ©ng biết Liệt Diệm thập tam trảm, nhÆ°ng há»a hầu nhất định không bằng được vá»›i cô nÆ°Æ¡ng.
Phí Minh Châu lại suy nghĩ giây lát rồi nói :
– Thôi được, tiểu muội sẽ thực hiện, nhưng tiểu muội có một yêu cầu.
Hà Lăng Phong nói :
– Phí cô nương cứ việc nói!
Phí Minh Châu nói :
– Phụ thân của tiểu muá»™i bị bá»n chúng khống chế, bất luận là giả hay thật Ä‘á»u không tránh khá»i nguy hiểm, vì vậy nếu nhÆ° tiểu muá»™i có thể chứng minh được thân phận của mình thì xin hai vị hứa cùng đến Lãnh Nam vá»›i tiểu muá»™i để cứu phụ thân của tiểu muá»™i.
Hà Lăng Phong trả lá»i mà không há» do dá»± :
– Äiá»u này Phí cô nÆ°Æ¡ng không cần phải cẩn thận căn dặn. Võ lâm Tam phủ đồng bị ám hại, nhÆ° vậy môi hở ắt răng lạnh, tá»± nhiên bá»n tại hạ sẽ không bá» qua kẻ thù chung này.
Phí Minh Châu không nói thêm gì nữa, liá»n tháo túi hành lý, lấy ra má»™t thanh Ä‘ao cong nhÆ° hình bán nguyệt.
Thân Ä‘ao rá»™ng chừng ba ngón tay, cán Ä‘ao được bá»c vàng. Hai bên vá» Ä‘ao được nạm những viên ngá»c lá»›n bằng đầu ngón tay. Má»›i nhìn vào đã biết ngay đây là má»™t thanh bảo dao có giá trị liên thành.
Phí Minh Châu rút bảo Ä‘ao ra khá»i vá», thối lui ra ngoài tiá»n sảnh, rồi ôm Ä‘ao cúi ngÆ°á»i nói :
– Xin hai vị đại ca chỉ giáo cho!
Hà Lăng Phong và Phùng Viên nhất tỠđáp lễ lại, nói :
– Không dám, không dám!
Chân phải Phí Minh Châu hÆ¡i lùi xéo ra sau, toàn thân quay phắt lại, khí tụ Äan Ä‘iá»n và sắc mặt từ hồng chuyển sang trắng. Äồng thá»i thân Ä‘ao cÅ©ng bắt đầu Ä‘á» lên.
Không biết tại sao, Hà Lăng Phong chợt nhớ đến thanh Yên Chi bảo đao.
Thái DÆ°Æ¡ng thần Ä‘ao của Phí gia và DÆ°Æ¡ng gia thần Ä‘ao của Thiên Ba phủ Ä‘á»u là những Ä‘ao pháp lừng danh trong võ lâm. NhÆ°ng Phá Vân bát đại thức của DÆ°Æ¡ng gia thần Ä‘ao lại chú trá»ng vá» mặt huyá»n ảo. Vì vậy xÆ°a nay vẫn có Æ°u thế hÆ¡n Liệt Diệm thập tam trảm. Thế cho nên những kỳ đại há»™i Ä‘ao trÆ°á»›c đây, DÆ°Æ¡ng gia Ä‘á»u Ä‘oạt được danh hiệu Thiên hạ đệ nhất Ä‘ao. Cá»™ng thêm DÆ°Æ¡ng gia lại có thanh Yên Chi bảo Ä‘ao, nên má»—i lần đại há»™i Ä‘ao, Phí Bách Linh Ä‘á»u bị bại trận. Kỳ đại há»™i Ä‘ao lần trÆ°á»›c, Thiên Ba phủ đã để mất Ä‘i danh hiệu cao quí nhất.
Không lẽ ngoài tin đồn bị mỹ nhân kế ra, lại còn có nguyên nhân nào khác sao?
Cho dù là có bị trúng mỹ nhân kế, nhưng là do ai an bày?
Còn nếu nhÆ° việc này do Tá»· Muá»™i há»™i sắp đặt, thì tại sao bá»n chúng lại Ä‘em danh hiệu Thiên hạ đệ nhất Ä‘ao cho không Phí Bách Linh?
Hà Lăng Phong nghÄ© từ Thái DÆ°Æ¡ng thần Ä‘ao, đến việc Yên Chi bảo Ä‘ao bị đánh cắp. Rồi việc Äiá»n Bá Äạt tá»± nhiên mất tông tích, nhân vật thần bí trong bóng tối nhắc nhở Phùng Viên và vá» tin tức của hai phu thê DÆ°Æ¡ng Tá»­ Úy.
Tổng hợp từ những sự kiện này sẽ thấy rõ một điểm.
Äó là ngoài Tá»· Muá»™i há»™i ra, nhất định còn có má»™t tổ chức thần bí, cÅ©ng Ä‘ang tham dá»± vào việc này.
Ban đầu Hà Lăng Phong cho rằng Lãnh Nam Phù Dung thành, Ä‘ang ngầm hoành hành ở bên trong. NhÆ°ng bây giá» chàng má»›i biết, ngay cả bản thân Phí Bách Linh cÅ©ng bị kẻ khác khống chế. NhÆ° vậy đủ thấy đám nhân vật thần bí kia Ä‘ang ngầm cùng vá»›i Tá»· Muá»™i há»™i đối đầu nhau. HÆ¡n nữa thanh Yên Chi bảo Ä‘ao đã lá»t vào tay đám ngÆ°á»i bí mật.
Chàng đang nghĩ đến đây bỗng nghe Phí Minh Châu hét lên một tiếng và bắt đầu thi triển đao pháp Liệt Diệm thập tam trảm.
Hà Lăng Phong liá»n vá»™i gạt ngang má»i suy nghÄ© lại, tập trung nhìn Phí Minh Châu. Chỉ thấy thanh Ä‘ao trong tay của Phí Minh Châu đã Ä‘á» hồng lên. Khi thanh Ä‘ao di chuyển, má»™t luồng ánh sáng Ä‘á» lóe lên, uy lá»±c khiếp cả ngÆ°á»i. Quả nhiên là Ä‘ao pháp hiếm có trong võ lâm.
Phí Minh Châu là nữ, mà Ä‘ao pháp còn có uy lá»±c dÅ©ng mãnh đến vậy. NhÆ° vậy đủ thấy Liệt Diệm thập tam trảm không phải là thứ Ä‘ao pháp tầm thÆ°á»ng.
Hà Lăng Phong đưa mắt nhìn Phùng Viên nói :
– Lão đại ca thấy thế nào?
Phùng Viên gật đầu nói :
– Quả thật là chánh tông Thái Dương thần đao.
Hà Lăng Phong mỉm cÆ°á»i cung tay nói :
– Phí cô nÆ°Æ¡ng, thật là thất kính. Xin cô nÆ°Æ¡ng lượng thứ bá» qua cho và má»i cô nÆ°Æ¡ng vào trong tiá»n sảnh, chúng ta sẽ nói chuyện rõ hÆ¡n.
Phí Minh Châu nói :
– Bây giỠhai vị đã tin tiểu muội không phải giả rồi chứ?
Hà Lăng Phong cÆ°á»i nói :
– Chính mắt mục kích Lãnh Nam tuyệt há»c, làm sao mà không tin được.
Phí Minh Châu nói :
– Vậy thì hai vị được dự định lúc nào sẽ cùng tiểu muội đến Lãnh Nam?
Hà Lăng Phong nói :
– Dù sao hôm nay cũng không còn kịp, Phí cô nương từ xa đến đây thiết nghĩ chắc cũng nên nghỉ ngơi một chút. Tối nay ngu huynh sẽ chiêu đãi Phí cô nương, rồi chúng ta cùng nhau thương lượng làm thế nào cho tốt.
Phí Minh Châu cÆ°á»i cÆ°á»i nói :
– Tiểu muội không dám khách sáo, hễ đã đến thì phải ở lại chơi vài hôm.
Thế rồi Hà Lăng Phong lệnh cho bá»n a hoàn chuẩn bị phòng khách cho Phí Minh Châu. Mặt khác chàng kêu bá»n nhà bếp chuẩn bị rượu và thức ăn để chiêu dài khách.
Phí Minh Châu vừa rá»i khá»i tiá»n sảnh vá» phòng khách, Phùng Viên liá»n lên tiếng há»i :
– Thất lang, mÆ°á»i ba chiêu thức vừa rồi, đệ có nhá»› hết không?
Hà Lăng Phong vỗ vỗ lên đầu nói :
– Toàn bộ đã ở đây!
Phùng Viên vẻ vui mừng nói :
– Thế thì rất tốt, tuy chúng ta đã bị ngÆ°á»i trá»™m lấy quyển Phá Vân bát đại thức Äao phổ cùng vá»›i hai mÆ°Æ¡i bốn chiêu kiếm pháp. NhÆ°ng bây giá» lại há»c được Liệt Diệm thập tam trảm. NhÆ° vậy xem ra cÅ©ng không phải hoàn toàn bị thiệt.
Hà Lăng Phong nói :
– NhÆ°ng tiểu đệ cảm thấy Thái DÆ°Æ¡ng thần Ä‘ao tuy uy lá»±c vô song nhÆ°ng lại thiếu Ä‘i sá»± má»m mại. Nếu khi sá»­ dụng Ä‘ao pháp nay mà gặp phải hảo Ä‘ao chém sắc nhÆ° chém bùn e rằng khó mà có thể phát huy được.
Phùng Viên nói :
– Cho nên Phí Bách Linh mới ra sức tìm kiếm bảo đao.
Hà Lăng Phong lắc đầu nói :
– Tiểu đệ không phải chỉ việc này, mà ý tiểu đệ muốn nói, với sức của Thái Dương thần đao khó mà có cơ hội thắng được Phá Vân bát đại thức và thanh Yên Chi bảo đao của Thiên Ba phủ. Vậy thì Phí Bách Linh dựa vào cái gì mà có thể thắng được Thiên Ba phủ ở kỳ đại hội đao lần trước?
Phùng Viên vẻ ngạc nhiên há»i :
– Tại sao lão đệ lại đột nhiên lại nghĩ đến chuyện này!
Hà Lăng Phong nói :
– Vá» việc này tiểu đệ đã muốn há»i từ lâu nhÆ°ng cảm thấy không tiện. Vừa rồi Phí cô nÆ°Æ¡ng lại nhắc đến ba chữ “Mỹ nhân kếâ€, cho nên tiểu đệ má»›i quyết định há»i lão đại ca.
Phùng Viên nói :
– Lão đệ muốn há»i việc gì?
Hà Lăng Phong nói :
– Tiểu đệ còn nhá»›, khi hai chúng ta gặp mặt nhau lão đại ca đã từng nói câu “khẳng khái mà chếtâ€. Không biết huynh trưởng của DÆ°Æ¡ng đại hiệp khảng khái chết nhÆ° thế nào? Cuá»™c hôn nhân xảy ra giữa Thiên Tuế phủ và Thiên Ba phủ thật ra có dụng ý gì?
Phùng Viên à lên một tiếng nói :
– Hóa ra lão đệ muốn há»i vá» chuyện này. Khi má»›i gặp, ta ngá»™ nhận lão đệ là DÆ°Æ¡ng Tá»­ Úy, nên không cần phải giải thích dài dòng. Sau đó thì bị Tá»· Muá»™i há»™i câu thúc, nên quên không có kể cho lão đệ nghe thật ra việc này đến ngày hôm nay vẫn còn là má»™t bí mật.
Hà Lăng Phong nói :
– Việc này có liên quan đến Dương gia?
Phùng Viên nói :
– Không sai, nhÆ°ng cÅ©ng có thể có liên quan đến Tá»· Muá»™i há»™i hoặc là Lãnh Nam Phù Dung thành. Ta cố gắng nói tÆ°á»ng tận lại những Ä‘iá»u mà mình được biết nhÆ°ng đáng tiếc những Ä‘iá»u ta biết không được nhiá»u lắm.
– Việc này phải bắt đầu từ bốn năm vỠtrước.
Phùng Viên bắt đầu thuật lại câu chuyện đầy ly kỳ hấp dẫn :
– TÆ°Æ¡ng truyá»n lúc đó có cặp phu thê ngÆ°á»i nam mang há» Hồ vốn là má»™t mãnh tÆ°á»›ng của Nhạc Phi nguyên soái. NgÆ°á»i này tinh thông Ä‘ao pháp má»™t mình có thể địch lại cả trăm ngÆ°á»i. Sau khi Nhạc Phi nguyên soái lâm nạn, ngÆ°á»i này đã chán nản từ quan và bắt đầu cuá»™c Ä‘á»i hành hiệp giang hồ. Chỉ vá»›i má»™t thanh Ä‘ao trong tay ngÆ°á»i này đã đánh bại liên tiếp mÆ°á»i tám danh gia cao thủ luyện Ä‘ao đệ nhất vào lúc ấy, sau đó ngÆ°á»i này được ngÆ°á»i trong gang hồ tôn xÆ°ng là “Äao Thánhâ€. Thế rồi ngÆ°á»i này tá»± đặt cho mình má»™t cái tên gá»i là Hồ Nhất Äao.
Hà Lăng Phong cÆ°á»i nói :
– Cái tên này thật là kêu.
Phùng Viên nói :
– Không chỉ có danh mà Ä‘ao pháp của Hồ Nhất Äao quả thật thần sầu quá»· khóc. NhÆ°ng cao thủ trong võ lâm ít có ai có thể đỡ được má»™t chiêu của Hồ Nhất Äao. Vì quá mê Ä‘ao pháp nên Hồ Nhất Äao đã lạnh nhạt vá»›i thê tá»­ của mình. Và Ä‘iá»u không thể ngá» là thê tá»­ của Hồ Nhất Äao lại là má»™t cao thủ vá» Ä‘ao pháp.
Hà Lăng Phong liá»n nói :
– Thê tá»­ của Hồ Nhất Äao danh tánh là gì?
Phùng Viên nói :
– Thê tá»­ của Hồ Nhất Äao há» gì, không có ai biết đến, mà chỉ biết tên là Huệ NÆ°Æ¡ng. Bởi vì thÆ°á»ng mặc y phục màu hồng, nên má»i ngÆ°á»i thÆ°á»ng gá»i là Hồng y Huệ NÆ°Æ¡ng.
Hà Lăng Phong nói :
– Äao pháp của Hồng y Huệ NÆ°Æ¡ng cÅ©ng rất cao minh?
Phùng Viên gật đầu nói :
– Nghe nói vị Hồng y Huệ NÆ°Æ¡ng kia xuất thân từ má»™t gia đình giàu có, lại thêm thông minh tuyệt đỉnh. Khi gả cho Hồ Nhất Ä‘ao, tuổi tác giữa hai ngÆ°á»i cách nhau trên ba mÆ°Æ¡i tuổi, bởi vậy phụ thân của Hồng y Huệ NÆ°Æ¡ng cá»±c lá»±c phản đối cuá»™c hôn nhân này, nhÆ°ng Huệ NÆ°Æ¡ng vì mến má»™ võ công của Hồ Nhất Äao nên kiên quyết kết hôn vá»›i Hồ Nhất Äao. NhÆ°ng sau hai ngÆ°á»i lấy nhau chÆ°a đầy má»™t năm thì giữa khuê phòng của hai ngÆ°á»i xảy ra chuyện bất hòa.
Hà Lăng Phong thở dài vẻ đáng tiếc :
– Äấy quả thật là việc bất hạnh.
Phùng Viên nói :
– Việc bất hạnh vẫn còn ở Ä‘oạn sau. Vì lấy Hồ Nhất Äao nên Huệ NÆ°Æ¡ng đã bất hòa vá»›i phụ thân, bây giá» lại bị phu quân lạnh nhạt cho nên sau đó hai ngÆ°á»i chia tay, trong lòng Huệ NÆ°Æ¡ng vô cùng phẫn ná»™. CÅ©ng từ đó Huệ NÆ°Æ¡ng quyết tâm nghiên cứu ra má»™t loại Ä‘ao pháp và thá» rằng sẽ bằng má»i cách để đánh bại Hồ Nhất Äao. HÆ¡n mÆ°á»i năm mày mò nghiên cứu, cuối cùng Huệ NÆ°Æ¡ng cÅ©ng đã sáng chế ra được má»™t loại Ä‘ao pháp má»›i. Thế rồi Huệ NÆ°Æ¡ng công khai khiêu chiến vá»›i Hồ Nhất Äao, để phân cao thấp.
Hà Lăng Phong vá»™i há»i :
– Kết quả như thế nào?
Phùng Viên cÆ°á»i gượng nói :
– Nghe nói hai phu thê há» trÆ°á»›c sau giao đấu hết tám lần. Má»—i lần không vượt quá má»™t chiêu. Chỉ cần Hồ Nhất Äao vừa xuất chiêu là đã bị khống chế chiêu thức ngay. Hồ Nhất Äao liên tiếp bại tám lần, không có má»™t lần nào thắng lại.
Hà Lăng Phong lấy làm lạ há»i :
– Thật sự có việc này?
Phùng Viên nói :
– Việc này không có gì đáng ngạc nhiên cả, bởi vì Huệ NÆ°Æ¡ng vốn là má»™t con ngÆ°á»i thông minh tuyệt đỉnh, tuổi tác lại trẻ và gần má»™t năm làm phu thê nên đã am hiểu phần nào vá» Ä‘ao pháp của Hồ Nhất Äao. Cá»™ng thêm mÆ°á»i năm tâm huyết, nên kết quả Huệ NÆ°Æ¡ng đã thắng được Hồ Nhất Äao. Cả Ä‘á»i danh tiếng của Hồ Nhất Äao bây giá» lại bị hủy diệt trong tay của Huệ NÆ°Æ¡ng. Có thể nói đây là thất bại nặng ná» nhất trong Ä‘á»i của Hồ Nhất Äao.
Hà Lăng Phong nói :
– Sau đó ra sao?
Phùng Viên nói :
– Bá»n há» giao đấu vá»›i nhau tất cả là tám lần, và thá»i gian cÅ©ng kéo dài gần mÆ°á»i năm, sau đó Hồ Nhất Äao không xuất hiện trên giang hồ nữa. Lúc này tuổi tác của Hồng y Huệ NÆ°Æ¡ng cÅ©ng đã tứ tuần, nên cả hai phu thê há» Ä‘á»u qui ẩn giang hồ cả.
Hà Lăng Phong nói :
– Cuối cùng hai ngÆ°á»i có hòa lại vá»›i nhau hay không?
Phùng Viên lắc đầu nói :
– Một khi phu thê đã trở mặt nhau thi khó mà hòa lại được.
Hà Lăng Phong trầm tư giây lát nói :
– Câu chuyện này có liên quan gì đến Thiên Ba phủ chứ?
Phùng Viên nói :
– Liên quan rất lá»›n. Bởi vì Hồ Nhất Äao và Hồng y Huệ NÆ°Æ¡ng tổng cá»™ng giao đấu vá»›i nhau tám lần, má»—i lần Ä‘á»u sá»­ dụng má»™t chiêu Ä‘ao pháp, và má»—i chiêu Ä‘á»u là những tinh hoa cả Ä‘á»i luyện Ä‘ao của Hồ Nhất Äao nên được gá»i là Phá Vân bát đại thức.
Hà Lăng Phong thở dài một tiếng nói :
– Hóa ra DÆ°Æ¡ng gia thần Ä‘ao chính là chân truyá»n của Hồ Nhất Äao. NhÆ°ng mà...
Dừng lại giây lát Hà Lăng Phong dÆ°á»ng nhÆ° hiểu được Ä‘iá»u gì, liá»n nói :
– Phá Vân bát đại thức đã từng bị Ä‘ao pháp của Hồng y Huệ NÆ°Æ¡ng khắc chế. Có phải Phí Bách Linh đã được chân truyá»n vá» Ä‘ao pháp của Hồng y Huệ NÆ°Æ¡ng hay không?
Phùng Viên nói :
– NhÆ° vậy thì không. NhÆ°ng nghe nói tuyệt kỹ Ä‘ao pháp của Hồng y Huệ NÆ°Æ¡ng cÅ©ng có Ä‘ao phổ lÆ°u truyá»n lại. Huynh đệ của DÆ°Æ¡ng gia, vì tìm kiếm quyển Ä‘ao phổ kia nên má»›i chôn vùi tánh mạng của mình ở dÆ°á»›i Mê cốc.
Hà Lăng Phong vẻ ngạc nhiên nói :
– Mê cốc?
Phùng Viên chậm rãi nói :
– Äó là má»™t tuyệt cốc vừa hiểm trở lại vừa thần bí. TÆ°Æ¡ng truyá»n ở trong tuyệt cốc có đệ tá»­ của vị Hồng y Huệ NÆ°Æ¡ng kia, má»—i ngÆ°á»i Ä‘ao pháp Ä‘á»u tuyệt luân. NhÆ°ng những ngÆ°á»i này chÆ°a từng rá»i khá»i sÆ¡n cốc cÅ©ng nhÆ° không để cho bất kỳ má»™t ai xâm nhập vào. Phàm những ngÆ°á»i vào trong Mê cốc Ä‘á»u vÄ©nh viá»…n không thấy trở ra. Tin này không biết tại sao DÆ°Æ¡ng Chiêu ÄÆ°á»ng lão chủ nhân của Thiên Ba phủ lại biết được. TrÆ°á»›c giá» lâm chung, lão chủ nhân đã nói lại cho trưởng tá»­ DÆ°Æ¡ng Hán Oai biết. Khi ấy ý của DÆ°Æ¡ng Chiêu ÄÆ°á»ng có thể chỉ là muốn cho tá»­ tôn biết rằng, Phá Vân bát đại thức không phải là thiên hạ vô địch nên có ý cảnh giác mà thôi. Nào ngá» DÆ°Æ¡ng Hán Oai tuổi trẻ háo tháng, lại cho rằng đây chính là mối hoạn nạn lá»›n nhất của Thiên Ba phủ. Vì vậy sau khi chôn cất phụ thân xong, DÆ°Æ¡ng Hán Oai liá»n giao lại má»i việc trong phủ cho Nhị lang xá»­ lý, má»™t mình Ä‘i vào Mê cốc. NhÆ°ng DÆ°Æ¡ng Hán Oai ra Ä‘i mà không có ngày trở lại.
Hà Lăng Phong không khá»i buông má»™t tiếng thở dài.
Phùng Viên nói :
– Huynh đệ DÆ°Æ¡ng gia Ä‘á»u nghÄ©a khí hào hùng. Lão đại ra Ä‘i không trở vá», nhị lang liá»n giao má»i việc trong phủ lại cho tam lang. Nhị lang ra Ä‘i cÅ©ng không thấy trở vá», tiếp theo là tam lang, tứ lang, ngÅ© lang... Ä‘á»u rá»i phủ ra Ä‘i và cÅ©ng không có má»™t ai trở vá». Chỉ trong vòng có mấy năm ngắn ngủi, các huynh đệ DÆ°Æ¡ng gia đã liên tục ra Ä‘i. Bá»n há» dốc toàn tâm toàn ý để tiến hành việc này, nhÆ°ng lại không muốn cho ngÆ°á»i bên ngoài biết. Bởi vì không còn lòng dạ đâu mà lo luyện tập võ công cho nên ở La Phù Ä‘ao há»™i, Lục lang DÆ°Æ¡ng Khải Quang đã bại dÆ°á»›i tay Phí Bách Linh.
Hà Lăng Phong thở dài nói :
– Äiá»u này cÅ©ng không có gì là lạ. NgÆ°á»i luyện võ má»™t khi tâm không ổn định, thì chiêu thức tá»± nhiên sẽ không còn chính xác. NhÆ°ng đây thuá»™c vá» bí mật của nhà há» DÆ°Æ¡ng, vậy lão đại ca làm sao có thể biết được?
Phùng Viên nói :
– Là Lục lang DÆ°Æ¡ng Khải Quang chính miệng nói vá»›i ta trÆ°á»›c khi tham dá»± đại há»™i Ä‘ao. DÆ°Æ¡ng Khải Quang tá»± biết mình có thể sẽ bị đánh bại. NhÆ°ng Lục lang không mang bí mật này nói lại cho DÆ°Æ¡ng Tá»­ Úy biết, để tránh cho DÆ°Æ¡ng gia khá»i bị tuyệt hậu. Lúc ấy trong lòng Lục lang tâm thần không ổn định nên cuối cùng đã bại dÆ°á»›i tay của Phí Bách Linh.
Dừng lại một lát, Phùng Viên nói tiếp :
– Sau đó Lục lang mang hai món báu vật gia truyá»n là Yên Chi bảo Ä‘ao và quyển Ä‘ao phổ đến Thiên Tuế phủ xin cầu hôn, nên má»›i Ä‘em bí mật này nói lại cho ta biết. Lục lang muốn nhá» vào Äao Kiếm hợp bích để trợ lá»±c cho Thiên Ba phủ. Và DÆ°Æ¡ng Khải Quang quyết định giấu kín bí mật vá» Mê cốc kia để tránh cho Thất lang vì chuyện này mà phân tâm. Äồng thá»i Lục lang muốn bào đệ phải chuyên tâm luyện võ để trùng trấn lại gia uy, sá»± khổ tâm của Lục lang khiến cho ngÆ°á»i ta cảm Ä‘á»™ng. Vì vậy ta má»›i chấp nhận cuá»™c hôn nhân này.
Hà Lăng Phong nói :
– Lục lang DÆ°Æ¡ng Khải Quang sau khi đã an bày sẵn tất cả má»i chuyện cho bào đệ, có phải cÅ©ng đã đến Mê cốc hay không?
Phùng Viên gật đầu đáp :
– Không sai!
Hà Lăng Phong nói :
– Äáng lý ra lão đại ca phải có trách nhiệm khuyên răng DÆ°Æ¡ng Khải Quang má»›i phải.
Phùng Viên nói :
– Ta tất nhiên có khuyên hắn, nhÆ°ng hắn ta nói chỉ muốn tìm ra tông tích của năm vị sÆ° huynh của mình chứ hoàn toàn không phải vì tham muốn võ công của Hồng y Huệ NÆ°Æ¡ng. Äây vốn là việc thÆ°á»ng tình của con ngÆ°á»i, nên ta không thể nào ngăn cản hắn ta được.
Hà Lăng Phong vá»™i há»i :
– Vậy chứ Lục lang có nói cho lão đại ca biết Mê cốc ở nơi nào hay không?
– Không có.
– Tại sao lão đại ca không há»i Lục lang vá» Ä‘iá»u này?
– Tại sao ta phải há»i chứ? Chẳng lẽ sáu cái mạng của huynh đệ há» DÆ°Æ¡ng vẫn chÆ°a đủ hay sao?
– Vá» Ä‘iá»u bí mật này, lệnh muá»™i Uyển Quân có biết hay không?
– Uyển Quân chỉ biết đại khái mà thô.
Hà Lăng Phong lắc đầu nói :
– Thế thì không ổn rồi.
Phùng Viên ngạc nhiên há»i :
– Có gì không ổn?
Hà Lăng Phong nói :
– Uyển Quân cô nÆ°Æ¡ng rất có thể đã mang bí mật của Mê cốc nói lại cho DÆ°Æ¡ng Tá»­ Úy biết, sá»± việc hai ngÆ°á»i bá»—ng nhiên mất tích, rất có thể là vì hai ngÆ°á»i hỠđã Ä‘i đến Mê cốc.
Phùng Viên nói :
– Bá»n há» không biết vị trí Mê cốc nằm ở đâu vậy thì biết Ä‘i đâu mà tìm?
Hà Lăng Phong nói :
– Tuy DÆ°Æ¡ng Chiêu ÄÆ°á»ng giữ kín bí mật vá» Mê cốc, nhÆ°ng các huynh đệ DÆ°Æ¡ng gia lại liên tiếp kể cho nhau nghe. HÆ¡n nữa, trong khoảng thá»i gian ngắn mà sáu vị huynh trưởng ra Ä‘i không trở vá», đối vá»›i việc này DÆ°Æ¡ng Tá»­ Úy không thể nào hoàn toàn không biết đến, có thể những Ä‘iá»u DÆ°Æ¡ng Tá»­ Úy nghe được chỉ là đại khái mÆ¡ hồ mà thôi. NhÆ°ng sau khi được lệnh muá»™i chứng thá»±c việc này, DÆ°Æ¡ng Tá»­ Úy làm sao không xúc Ä‘á»™ng trÆ°á»›c cái chết của những vị huynh trưởng của mình. Cá»™ng thêm há» lại là phu thê trẻ tuổi nên khó mà tránh khá»i lòng hiếu kỳ. Theo nhÆ° tiểu đệ thấy thì tám phần mÆ°á»i bá»n hỠđã Ä‘i tìm tông tòng tích của các huynh đệ DÆ°Æ¡ng gia.
Nghe đến đây nét mặt Phùng Viên liá»n trầm xuống. Trải qua má»™t hồi lâu, lão ta má»›i cất tiếng nói :
– Nếu quả thật là như vậy, thì tội của ta rất lớn.
Hà Lăng Phong nói :
– Äáng lý ra lão đại ca không nên Ä‘em chuyện này nói cho lệnh muá»™i biết.
Phùng Viên gật đầu, rồi lại lắc đầu nói :
– Chuyện này làm sao ta không biết được. NhÆ°ng ta và Uyển Quân không chung má»™t mẹ, tuổi tác lại chênh lệch quá xa. Vì vậy tuy là huynh muá»™i vá»›i nhau nhÆ°ng tình cảm ít nhiá»u cÅ©ng có khoảng cách. Äây là chuyện trá»ng đại cả Ä‘á»i của Uyển Quân, ta làm sao không thể kể cho tiểu muá»™i biết được. Có Ä‘iá»u ta không ngá» rằng Uyển Quân lại mang chuyện này kể lại cho DÆ°Æ¡ng Tá»­ Úy.
Hà Lăng Phong nói :
– Hai ngÆ°á»i há» là phu thê vá»›i nhau Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên có gì là sẽ kể cho nhau nghe. NhÆ°ng...
Äá»™t nhiên Hà Lăng Phong cất giá»ng nói :
– Lão đại ca, ngÆ°á»i có tin câu chuyện vá» Mê cốc và Hồng y Huệ NÆ°Æ¡ng là có thật hay không?
Phùng Viên nói :
– Ta vốn không tin vá» chuyện này, nhÆ°ng câu chuyện lại được nói ra từ miệng của lão chủ nhân DÆ°Æ¡ng Chiêu ÄÆ°á»ng và chuyện các huynh đệ DÆ°Æ¡ng gia ra Ä‘i mà không có ngày trở lại khiến cho ngÆ°á»i ta không thể không tin được.
Hà Lăng Phong nói :
– Chẳng lẽ đây không có khả năng là cạm bẫy của Tỷ Muội hội cố ý giăng ra hay sao?
Phùng Viên nói :
– ÄÆ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng có thể. NhÆ°ng sá»± xuất hiện của Tá»· Muá»™i há»™i chỉ cách đây không lâu. Còn bí mật vá» Mê cốc đã có từ trÆ°á»›c Ä‘á»i của DÆ°Æ¡ng Chiêu ÄÆ°á»ng. Chỉ có Ä‘iá»u mãi đến Ä‘á»i DÆ°Æ¡ng Chiêu ÄÆ°á»ng má»›i bị tiết lá»™ ra mà thôi.
Hà Lăng Phong cÆ°á»i nói :
– Tiểu đệ hy vá»ng câu chuyện vá» Mê cốc kia là có thật. Äể má»™t ngày tiểu đệ được mục kích tuyệt thế Ä‘ao pháp của Hồng y Huệ NÆ°Æ¡ng.
Hai ngÆ°á»i vừa nói đến đây, Phí Minh Châu đã bÆ°á»›c ra mỉm cÆ°á»i nói :
– Cái gì là tuyệt thế đao pháp? Tiểu muội cũng muốn đi cùng với Dương đại ca xem thử.
Hà Lăng Phong và Phùng Viên liá»n đứng dậy má»i Phi Minh Châu ngồi xuống. Lúc này Phí Minh Châu đã tắm rá»­a và thay đổi y phục khác. Bây giá» nàng mặc y phục nữ má»›i nhìn thấy nàng đẹp má»™t cách tuyệt trần.
Phùng Uyển Quân giả Hà Lăng Phong đã nhìn qua, nên chàng biết rằng Phùng Uyển Quân rất sắc nÆ°á»›c hÆ°Æ¡ng trá»i. NhÆ°ng nếu Ä‘em so vá»›i Phí Minh Châu thì không thể nào hÆ¡n được. Phùng Uyển Quân đẹp má»™t cách Ä‘oan trang thùy mị, còn Phí Minh Châu lại có cái đẹp theo má»™t phong cách khác. Giữa hai mày của Phí Minh Châu dÆ°á»ng nhÆ° có phảng phất má»™t chút “dã tính†khiến cho ngÆ°á»i đối diện phải nhìn nàng đến mấy lần.
Không phải chỉ có mình Hà Lăng Phong mới có cảm giác đó mà ngay cả Phùng Viên còng đang nhìn Phí Minh Châu không chớp mắt.
May mà lúc ấy có bá»n hầu nữ bÆ°á»›c vào bẩm báo :
– Bẩm đại gia, tiệc rượu đã được chuẩn bị.
Má»i ngÆ°á»i ăn uống nói chuyện vui vẻ vá»›i nhau cho đến lúc tàn buổi tiệc.
Khi trở vá» hậu viện, Hà Lăng Phong má»›i há»i Phùng Viên :
– Lão đại ca, chúng ta thật sự cùng với Phí cô nương đến Lãnh Nam sao?
Phùng Viên nói :
– ÄÆ°Æ¡ng nhiên là thật rồi, Phí Bách Linh Ä‘ang bị khống chế, ả nữ nhân kia nhất định cÅ©ng là ngÆ°á»i của Tá»· Muá»™i há»™i, chỉ cần bắt được ả ta là có thể vạch trần được bí mật của Tá»· Muá»™i há»™i. NhÆ° thế tại sao không Ä‘i chứ?
Hà Lăng Phong nói :
– NhÆ°ng tiểu đệ vẫn cảm thấy rất là kỳ quái. Vị Tam công chúa kia chỉ ở gần đây thôi, vậy tại sao ả ta đối vá»›i trận pháp Äao Kiếm hợp bích không há» có má»™t chút hứng thú nào? Cho nên đến tận bây giá» vẫn chÆ°a có chút Ä‘á»™ng tịnh gì?
Phùng Viên chau mày nói :
– Ta nghÄ© có lẽ bá»n hỠđã rá»i khá»i vùng Quan Lạc rồi.
Hà Lăng Phong nói :
– Không thể nào vì để Ä‘oạt lấy Yên Chi bảo Ä‘ao và trận pháp Äao Kiếm hợp bích, bá»n chúng đã bá» ra không ít tâm huyết, vì vậy bá»n chúng tuyệt đối không bao giá» dá»… dàng bá» qua.
Phùng Viên nói :
– Có lẽ vì trong phủ canh phòng quá nghiêm ngặt, khiến cho bá»n chúng không dám khinh suất hành Ä‘á»™ng.
Hà Lăng Phong nói :
– CÅ©ng không phải. Chúng ta cho canh phòng nghiêm ngặt là có ý muốn nói sá»± quan trá»ng của trận pháp Äao Kiếm hợp bích. Còn mấy tên võ sÄ© ở trong phủ, bá»n chúng không thèm để mắt tá»›i.
Phùng Viên nói :
– NhÆ° vậy thì ta không hiểu, chẳng lẽ bá»n chúng còn có âm mÆ°u khác hay sao?
Hà Lăng Phong nói :
– Không sai. Bá»n chúng áng binh bất Ä‘á»™ng nhÆ° vậy, đúng là Ä‘ang có âm mÆ°u gì đây.
Phùng Viên chợt thấp giá»ng nói :
– Có phải lão đệ còn hoài nghi thân phận của Phí Minh Châu?
Hà Lăng Phong không trả lá»i, đứng dậy nói :
– Lão đại ca, hay là chúng ta hãy ra hoa viên luyện trận pháp đi?
Phùng Viên gật đầu nói :
– Äược chúng ta Ä‘i!
Nói đoạn cả hai cầm binh khí đi ra ngoài hoa viên.
TrÆ°á»›c tiên Hà Lăng Phong rảo má»™t vòng ở xung quanh xem có gì khác thÆ°á»ng hay không, sau đó má»›i bắt đầu tập luyện. Cái gá»i là Äao Kiếm hợp bích là phải phối hợp giữa Ä‘ao và kiếm vá»›i nhau. NhÆ°ng ở trên La Phù Ä‘ao há»™i chỉ được dùng Ä‘ao mà không cho phép dùng kiếm, và càng không đồng ý hai ngÆ°á»i liên thủ vá»›i nhau đồng lên đài. Cho nên DÆ°Æ¡ng Khải Quang má»›i mang quyển Ä‘ao phổ DÆ°Æ¡ng gia thần Ä‘ao giao cho Phùng Viên để Phùng Viên sau khi am hiểu tÆ°á»ng tận vá» DÆ°Æ¡ng gia thần Ä‘ao, bổ sung thêm Kinh Hồng kiếm pháp của Thiên Tuế phủ và sáng chế ra chiêu thức má»›i gá»i là Äao Kiếm hợp bích. Và hy vá»ng ở kỳ đại há»™i Ä‘ao lần tá»›i, có thể lấy lại danh hiệu Thiên hạ đệ nhất Ä‘ao cho Thiên Ba phủ.
Äao và kiếm má»›i nhìn vào thấy có Ä‘iểm tÆ°Æ¡ng đồng, nhÆ°ng thủ pháp thì lại khác nhau. Kiếm chủ yếu là uyển chuyển và linh hoạt. Còn Ä‘ao thì chú trá»ng vào sá»± uy mãnh, đặc biệt là Phá Vân bát đại thức của Thiên Ba phủ. Má»—i má»™t chiêu thức Ä‘á»u dÅ©ng mãnh vô song, nhÆ°ng chỉ có thiếu má»™t Ä‘iá»u là công phu tinh xảo.
Phùng Viên đã mất hết thá»i gian hai năm, để mang tám chiêu kiếm pháp tinh diệu nhất trong Kinh Hồng kiếm pháp để dung hợp trong Phá Vân bát đại thức nhằm mục đích giảm bá»›t sá»± uy mãnh của nó, hòng tăng thêm sá»± linh hoạt và uyển chuyển. Hay nói cách khác, chính là kết hợp hai Æ°u Ä‘iểm của Thiên Tuế phủ và Thiên Ba phủ lại vá»›i nhau, để trong Ä‘ao pháp có sá»± biến hóa của kiếm pháp, để đối phó lại vá»›i Thái DÆ°Æ¡ng thần Ä‘ao của Phí Bách Linh.
Vì vậy khì luyện tập phải có Phùng Viên đứng bên chỉ dẫn. HÆ¡n nữa hai ngÆ°á»i Ä‘á»u phải tay trái cầm kiếm tay phải cầm Ä‘ao. Cứ má»—i lần luyện tập xong má»™t chiêu, phải lập tức đổi tay ngay, nhÆ° vậy má»›i có thể luyện được lúc nào cÅ©ng có thể dùng Ä‘ao giống nhÆ° kiếm. Khi lâm trận, trong lòng không còn phân biệt dùng Ä‘ao hay là kiếm và chiêu thức không còn phân biệt có cÆ°Æ¡ng hay nhu.
Hà Lăng Phong chÆ°a há»c qua Phá Vân bát đại thức, nhÆ°ng chàng nhá»› được Kinh Hồng kiếm pháp. Cho nên Phùng Viên trÆ°á»›c tiên truyá»n DÆ°Æ¡ng gia thần Ä‘ao cho chàng, rồi đến Äao Kiếm hợp bích.
May mà Hà Lăng Phong có má»™t trí nhá»› siêu phàm, chỉ cần nhìn qua má»™t lần là chàng có thể nhá»› được ngay. Nên Phùng Viên chỉ cần múa qua má»™t lần là chàng có thể nhá»› được tất cả má»i chiêu thức. Có khác chỉ là khác ở chá»— thủ pháp thành thục và há»a hầu thâm hậu hay không mà thôi.
NhÆ°ng mà Ä‘ao pháp đêm nay há» luyện Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không phải thật sá»± là Äao Kiếm hợp bích. Äừng tưởng bá»n há» vung Ä‘ao múa kiếm giống nhÆ° thật, nhÆ° vậy mà lầm. Äấy chẳng qua chỉ là bá»n hỠ“biểu diá»…n†cho ngÆ°á»i khác xem, là miếng ngon để nhá»­ cá cắn câu. Trong hoa viên tÄ©nh lặng, ngoài Phùng Viên và Hà Lăng Phong ra, không còn có má»™t ngÆ°á»i thứ ba nào cả, cÅ©ng nhÆ° không há» nghe thấy má»™t âm thanh khác thÆ°á»ng nào.
NhÆ°ng Hà Lăng Phong vẫn có cảm giác hình nhÆ° có cặp mắt đứng trong bóng tối nhìn trá»™m bá»n há».
Khoảng cách từ nÆ¡i bá»n há» luyện Ä‘ao đến Cúc HÆ°Æ¡ng thủy tạ không phải xa.
Äôi mắt kia chính từ trong bụi cây phía bắc Cúc HÆ°Æ¡ng thủy tạ.
Nơi đó cũng chích là nơi mà Hà Lăng Phong lần đầu tiên nhìn thấy cặp nam nữ bàn bạc chuyện gì đấy ở bên trong.
Hà Lăng Phong má»™t mặt vừa xuất chiêu, má»™t mặt dùng mắt ra hiệu cho Phùng Viên thấp giá»ng nói :
– Lão đại ca thử nhìn vỠphía bắc của Cúc Hương thủy tạ xem, cá đã ngửi mùi rồi đấy.
Phùng Viên xoay nhanh má»™t vòng, đồng thá»i đâm tá»›i phía trÆ°á»›c má»™t kiếm rồi thấp giá»ng nói khẽ :
– Không sai. Quả nhiên hắn đã bị... ngươi đoán trúng
Hà Lăng Phong nói :
– Lão đại ca đừng lên tiếng. Chúng ta hãy di chuyển từ từ vỠphía đó, rồi chia nhau ra chặn hai đầu.
Cả hai lập tức vung Ä‘ao và kiếm lên múa liên tục, đồng thá»i cÅ©ng tiến dần vá» phía Cúc HÆ°Æ¡ng thủy tạ.
Hà Lăng Phong trầm giá»ng nói :
– Lão đại ca, khi nào nghe thấy tiếng quát của tiểu đệ, thì lão đại ca chặn hướng tây còn tiểu đệ sẽ chặn hướng đông... Là ai? Mau đứng im.
Cùng vá»›i tiếng quát cả hai liá»n phóng nhanh qua khá»i đám hoa chặn kín hai đầu.
Cặp mắt kia vẫn không há» Ä‘á»™ng đậy, chủ nhân của nó từ trong bụi hoa bÆ°á»›c ra mỉm cÆ°á»i nói :
– Là muội. Hai vị đại ca thật là siêng năng, đêm đã khuya như vậy mà còn luyện tập võ công.
Hà Lăng Phong nói :
– Phí cô nương, cô nương không nghỉ ở khách phòng mà ra sau hậu viện này làm gì vậy?
Phí Minh Châu cÆ°á»i nói :
– Tiểu muá»™i có má»™t cái tật há»… đến chá»— lạ khó mà ngủ được. Cho nên tiểu muá»™i má»›i bÆ°á»›c ra ngoài tản bá»™. Äi má»™t hồi không biết đến đây tá»± lúc nào.
Phùng Viên nói :
– Vậy thì tại sao cô nương phải ẩn nấp trong bụi hoa để nhìn trộm?
Phí Minh Châu nói :
– Làm gì có chuyện này. Tiểu muá»™i nhìn thấy hai vị đại ca Ä‘ang chuyên tâm luyện tập, sợ làm phiá»n hai vị nên không dám lên tiếng gá»i.
Hà Lăng Phong nói :
– NhÆ°ng cô nÆ°Æ¡ng có biết nhìn trá»™m Ä‘á»™c môn võ công của ngÆ°á»i khác là má»™t Ä‘iá»u đại kỵ trong võ lâm hay không?
Phí Minh Châu thản nhiên nói :
– Tiểu muá»™i không có ý muốn nhìn trá»™m, chẳng qua chỉ là vô tình nhìn thấy mà thôi. HÆ¡n nữa, không phải hai vị đại ca cÅ©ng đã khảo nghiệm qua Thái DÆ°Æ¡ng thần Ä‘ao của Phí gia rồi sao? Bây giá» nhìn thấy được Ä‘á»™c môn võ công của hai vị lại có quan hệ gì sao? Hà Lăng Phong và Phùng Viên chỉ biết Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau, mà không có lá»i gì để biện bác lại.
Tài sản của samacvuong

  #13  
Old 18-05-2008, 07:03 PM
samacvuong's Avatar
samacvuong samacvuong is offline
Quá»· VÆ°Æ¡ng Äại Lão Gia
 
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: ha noi
Bài gởi: 613
Thá»i gian online: 1 giá» 27 phút 20 giây
Xu: 0
Thanks: 79
Thanked 105 Times in 10 Posts
Yên Chi Bảo Äao: Hồi 13
(Ngá»a Long Sinh)



Phí Minh Châu lại cÆ°á»i nói :
– Vừa rồi tiểu muội đã nhìn thấy đao pháp và kiếm pháp của hai vị đại ca qua thật cao thâm khôn cùng. Tiểu muội nghĩ La Phù đao hội lần này Hương Vân phủ nhất định lại bị bại.
Hà Lăng Phong nói :
– Chỉ sợ kẻ bại đó không chỉ là HÆ°Æ¡ng Vân phủ mà Võ lâm Tam phủ Ä‘á»u đồng thảm bại.
Phí Minh Châu nói :
– Vậy kẻ thắng là ai?
Hà Lăng Phong nói :
– ÄÆ°Æ¡ng nhiên là Tá»· Muá»™i há»™i rồi.
Phí Minh Châu ngạc nhiên há»i :
– Bá»n há» thật sá»± lợi hại đến nhÆ° vậy hay sao?
Hà Lăng Phong nói :
– Không phải bá»n há» lợi hại mà là bá»n hỠđã biết được tuyệt há»c của Lãnh Nam. Bây giá» lại há»c trá»™m thêm được võ công của Thiên Ba phủ và Thiên Tuế phủ nữa, tá»± nhiên há» sẽ có cách phá giải dá»… dàng.
Hà Lăng Phong cố ý nhắc đến hai chữ “bây giá»â€, để thá»­ xem Phí Minh Châu nghe xong có phản ứng nhÆ° thế nào?
Nào ngá» Phí Minh Châu không há» có chút biểu hiện gì khác thÆ°á»ng, chỉ gật đầu nói :
– Lá»i của DÆ°Æ¡ng đại ca nói rất đúng, tuyệt kỹ Võ lâm Tam phủ của chúng ta Ä‘á»u đã bị bá»n chúng há»c trá»™m được, đây quả là má»™t chuyện đáng phiá»n phức. NhÆ°ng mà chúng ta cÅ©ng có thể liên kết lại vá»›i nhau, cùng nhau sáng chế ra chiêu thức má»›i, để đối phó vá»›i bá»n chúng. Hai vị đại ca cảm thấy nhÆ° thế nào?
Phùng Viên và Hà Lăng Phong không biết phải nói như thế nào.
Phí Minh Châu lại nói tiếp :
– Thật ra má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u là võ lâm đồng đạo, theo lý Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải đồng tâm hiệp lá»±c để phát dÆ°Æ¡ng quang đại võ há»c. Nếu nhÆ° má»i ngÆ°á»i cứ giữ kín tuyệt kỹ của mình, mà không chịu Ä‘em ra truyá»n bá. NhÆ° vậy chỉ sợ võ lâm ngày càng suy yếu hÆ¡n, rồi những tuyệt kỹ ấy dần dần sẽ mất Ä‘i, và lúc đó má»›i thật sá»± gá»i là “tuyệt há»câ€.
Những lá»i nói này ngôn từ đầy nghÄ©a khí, khiến cho Phùng Viên và Hà Lăng Phong nghe qua phải ngạc nhiên.
Phùng Viên ngửa mặt thở dài một tiếng lẩm bẩm nói :
– Không ngỠcô nương tuổi trẻ mà lại biết suy nghĩ như vậy, quả thật hiếm có.
Hà Lăng Phong liá»n cắt ngang :
– Chỉ sợ ngÆ°á»i trong võ lâm Ä‘á»u tham lam tÆ° lợi không có nghÄ©a khí cao thượng giống nhÆ° Phí cô nÆ°Æ¡ng đây.
Phí Minh Châu cÆ°á»i chua chát nói :
– Những lá»i này nhất thá»i khó mà khiến cho ngÆ°á»i ta tin được. Äược hai vị đến Lãnh Nam, nhìn thấy tình cảnh của HÆ°Æ¡ng Vân phủ, thì hai vị sẽ tin rằng lá»i nói của tiểu muá»™i không cuồng ngông khó hiểu tí nào.
Phùng Viên nói :
– Äược! Hành sá»± không nên chậm trá»…. Chúng ta quyết định ngày mai sẽ lên Ä‘Æ°á»ng.
Hà Lăng Phong không tỠý tán đồng, nhưng cũng không tỠthái độ phản đối.
Nhìn nét mặt chàng có thể biết được, dÆ°á»ng nhÆ° chàng đã mất lòng tin đối vá»›i kế hoạch “giữ cây chá» thá»â€.
* * * * *
Từ Quan Lạc đến Lãnh Nam Ä‘Æ°á»ng xa vạn dặm. Lẽ ra thì phải ngày Ä‘i đêm nghỉ và cứ Ä‘i liên tục nhÆ° vậy. NhÆ°ng bá»n Hà Lăng Phong lại Ä‘i rất ung dung thảnh thÆ¡i.
Trên Ä‘Æ°á»ng Phùng Viên và Hà Lăng Phong vừa ăn chÆ¡i, vừa ngắm phong cảnh rất là tá»± tại, dÆ°á»ng nhÆ° là bá»n há» có ý đợi cái gì đấy.
Phí Minh Châu cÅ©ng không có việc gì phải gấp, hÆ¡n nữa trong lòng Ä‘ang phấn khởi, cho nên sẵn sàng du sÆ¡n ngoan thủy vá»›i hai ngÆ°á»i, giống nhÆ° là HÆ°Æ¡ng Vân phủ chẳng có chuyện gì xảy ra cả.
Rá»i khá»i Cá»­u Khúc thành đã hÆ¡n ná»­a tháng vậy mà bá»n há» má»›i có đến gần TÆ°Æ¡ng Phàn.
Hà Lăng Phong đột nhiên nêu ý kiến :
– Äoạn Ä‘Æ°á»ng này nếu mà cưỡi ngá»±a thật là buồn chán. Chi bằng ngồi thuyá»n xuống phía Nam, vừa nhanh lại vừa dá»… chịu.
Phùng Viên còn chÆ°a kịp mở miệng, Phí Minh Châu đã vá»™i cÆ°á»›p lá»i :
– Rất tốt, chúng ta có thể mÆ°á»›n má»™t chiếc thuyá»n đến thẳng Lưỡng Hán. Thuận tiện vòng qua Äá»™ng Äình hồ chÆ¡i luôn. Sau đó đổi ngá»±a vượt qua NgÅ© Linh sÆ¡n, đây chính là con Ä‘Æ°á»ng tắt nhanh nhất.
Hà Lăng Phong nói :
– Dân gian có câu: “Nam thuyá»n bắc mãâ€. Phí cô nÆ°Æ¡ng sanh trưởng ở Cá»­u Việt, chẳng lẽ không chán ngồi thuyá»n hay sao?
Phí Minh Châu nói :
– Làm gì có chuyện chán chứ! Tiểu muá»™i thích nhất là ngồi thuyá»n. NhÆ°ng trÆ°á»›c đây tiểu muá»™i Ä‘á»u ngồi thuyá»n Ä‘i ở trên biển mà chÆ°a bao giá» ngồi thuyá»n ở trên sông.
Phùng Viên gật đầu nói :
– Nếu là nhÆ° vậy thì đợi đến Phàn thành chúng ta sẽ mÆ°á»›n thuyá»n.
Ngay ngày hôm đó bá»n hỠđến được Phàn thành và ngủ lại má»™t đêm. Sáng hôm sau Phùng Viên ở lại trong khách Ä‘iếm, chỉ có Hà Lăng Phong và Phí Minh Châu ra ngoài bến tàu mÆ°á»›n thuyá»n.
Việc mÆ°á»›n thuyá»n thật ta chỉ cần căn dặn bá»n tiểu nhị là được rồi. NhÆ°ng Phí Minh Châu vì muốn chá»n má»™t chiếc thuyá»n tÆ°Æ¡ng đối tốt để thuận tiện ngắm phong cảnh nên má»›i kêu Hà Lăng Phong Ä‘i cùng vá»›i mình ra bến đò.
Ở bến đò Ä‘a phần Ä‘á»u là thuyá»n chở hàng hóa và thuyá»n chở thuốc. Rất ít có thuyá»n chuyên để cho khách mÆ°á»›n.
Hai ngÆ°á»i Ä‘i dá»c theo bên đò há»i thăm hết mấy chủ thuyá»n, bá»n há» Ä‘á»u trả lá»i rằng :
– Bên này Phàn thành Ä‘á»u là thuyá»n chở hàng hóa. Nếu nhÆ° muốn mÆ°á»›n thuyá»n, thì phải qua phủ TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng ở bên kia sông má»›i có.
Hà Lăng Phong nói :
– Cũng được. Chúng ta dạo thành Tương Dương cũng tốt.
Phí Minh Châu đưa tay chỉ trên mặt sông nói :
– DÆ°Æ¡ng đại ca, huynh xem đó không phải là má»™t chiếc khách thuyá»n hay sao?
Theo hÆ°á»›ng chỉ của Phí Minh Châu, quả nhiên ở giữa sông có neo má»™t khách thuyá»n. Chiếc khách thuyá»n kia cách bá» chừng mÆ°á»i trượng. Hà Lăng Phong Ä‘Æ°a tay vẫy gá»i má»™t chiếc con, rồi chỉ vá» phía chiếc khách thuyá»n Ä‘ang neo ở giữa sông há»i :
– Lão đại ca, ngÆ°á»i có biết chiếc khách thuyá»n kia của ai hay không?
NgÆ°á»i trên thuyá»n Ä‘Æ°a mắt nhìn chiếc khách thuyá»n lắc lắc đầu nói :
– Không biết, ta chÆ°a từng gặp qua chiếc thuyá»n này. Ký hiệu cắm trên thuyá»n cÅ©ng không phải ở vùng này. Có lẽ đó là thuyá»n riêng của má»™t kẻ có tiá»n nào đó.
Phí Minh Châu nói :
– Mặc kệ đó là thuyá»n gì, chúng ta cÅ©ng phải há»i thá»­ xem, có khi bá»n há» trở vá» thuyá»n không và đồng ý cho chúng ta cÅ©ng không chừng.
Hà Lăng Phong mỉm cÆ°á»i nhÆ°ng không nói gì, chàng Ä‘Æ°a tay đỡ Phí Minh Châu bÆ°á»›c lên chiếc thuyá»n con.
Khi đến gần bên chiếc khách thuyá»n bá»n há» má»›i phát hiện trên thuyá»n im phang phắt không má»™t bóng ngÆ°á»i.
Phí Minh Châu đứng lên gá»i lá»›n :
– Ới! Có ngÆ°á»i không?
Phí Minh Châu gá»i liá»n mấy tiếng má»›i thấy phía sau thuyá»n có má»™t cái đầu thò ra há»i :
– Các ngươi làm gì đó? Muốn tìm ai?
Äấy là má»™t lão già trạc tuổi lục tuần làm việc tạp dịch ở trấn thuyá»n. Trên mặt lão ta đầy nếp nhăn, tóc thì rối bá»i, cÆ¡ hồ nhÆ° Ä‘ang ngủ ở phía sau khoang thuyá»n bị ngÆ°á»i gá»i thức dậy, trong lòng có vẻ bá»±c bá»™i.
Hà Lăng Phong cung tay nói :
– Làm phiá»n lão nhân gia, tại hạ muốn mÆ°á»›n má»™t chiếc khách thuyá»n không biết ngÆ°á»i có chở khách hay không?
Lão giả vá» bá»±c dá»c há»i lại :
– Ngươi vừa nói gì?
Hà Lăng Phong có ý không bằng lòng, nhưng cũng phải lập lại lần nữa.
Lần này lão ta nghe rất rõ ràng, nhưng lại xua tay nói :
– Äi! Äi! Äi! Äây không phải là thuyá»n để chở khách, các ngÆ°Æ¡i Ä‘i nÆ¡i khác mà tìm.
Phí Minh Châu nói :
– Chúng tôi đồng ý chịu ra giá cao, thuận tiên xuôi dòng vỠphương Nam. Chẳng lẽ như vậy cũng không được hay sao?
Lão già nhìn hai ngÆ°á»i từ trên xuống dÆ°á»›i má»™t chút rồi nói :
– Các ngươi là phu thê?
Phí Minh Châu đỠbừng mặt lên, nói :
– Không phải. Tiểu nữ hỠPhí, còn vị này là Dương đại ca, cũng chính là Cửu Khúc thành Thiên Ba phủ Dương đại hiệp.
Lão già nói :
– Ta không cần biết là Dương đại hiệp hay là ý đại hiệp gì cả. Ta chỉ muốn biết các ngươi muốn đi đến đâu? Và giá cả là bao nhiêu?
Phí Minh Châu nói :
– Chúng tôi muốn đến Äá»™ng Äình hồ du ngoạn, sau đó lên ngược Ä‘i vá» Lãnh Nam. Còn giá cả tùy lão nhân gia quyết định.
Lão già đưa tay ra nhẩm tính :
– Từ đây đến Äá»™ng Äình hồ phải mất hết năm ngày. NhÆ°ng khi quay lại là nÆ°á»›c ngược, nên ít nhất cÅ©ng phải mất bảy tám ngày.
Äá»™t nhiên lão già lên tiếng há»i :
– Chỉ có hai ngÆ°á»i thôi sao? Trên Ä‘Æ°á»ng có ghé lại đâu hay không?
Phí Minh Châu nói :
– Äến thẳng Äá»™ng Äình hồ không ghé bến nào cả. Chúng tôi tất cả gồm có ba ngÆ°á»i và bao trá»n chiếc thuyá»n của lão nhân, nên trên Ä‘Æ°á»ng không cần phải ghé chở khách.
Lão già gật đầu lẩm bẩm một hồi rồi nói :
– Nếu là như vậy, ta tính cho các ngươi là một trăm lượng bạc.
Phí Minh Châu la thất thanh lên :
– Trá»i đất! Äắc nhÆ° vậy sao?
Lão già liá»n sa sầm nét mặt lại :
– Nếu chê đắc thi đừng mÆ°á»›n, nói thật cho các ngÆ°Æ¡i biết đây là thuyá»n riêng của Kinh Châu phủ Tá» Hàn Lâm vốn không thể chở các ngÆ°Æ¡i được. NhÆ°ng vì chủ nhân của ta đã đến Sùng SÆ¡n thắp hÆ°Æ¡ng cầu nguyện, ít nhất ná»­a tháng nữa má»›i trở lại. Trong thá»i gian này chẳng có làm gì cả nên ta má»›i tá»± quyết định chở các ngÆ°á»i Ä‘i má»™t chuyến. Vậy mà các ngÆ°á»i còn chê đắc.
Phí Minh Châu nói :
– Tuy là vậy, nhưng cũng đâu đến cả trăm lượng bạc chứ?
Lão già nói :
– Má»™t trăm lượng bạc bá»™ nhiá»u lắm hay sao? Äể ta tính cho hai ngÆ°Æ¡i nghe thá»­: Ta và tất cả thủy thủ trên thuyá»n tổng cá»™ng gồm có bốn ngÆ°á»i. Má»—i ngÆ°á»i được hai mÆ°Æ¡i lượng. NhÆ° vậy bốn ngÆ°á»i đã hết tám mÆ°Æ¡i lượng. Còn hai mÆ°Æ¡i lượng để lo cÆ¡m nÆ°á»›c cho ba vị, nhÆ° vậy có đắc hay không?
Hà Lăng Phong liá»n lên tiếng :
– Không đắc, chúng tôi đồng ý mướn.
Nói xong chàng lấy ra mấy thá»i vàng Ä‘Æ°a lên nói :
– Äây là mÆ°á»i thá»i vàng đủ má»™t trăm lượng bạc. Lão nhân gia, chừng nào chúng ta lên thuyá»n?
Lão già nhìn những thá»i vàng rồi lại nhìn Hà Lăng Phong cÆ°á»i nói :
– NgÆ°Æ¡i Ä‘Æ°a tiá»n hết má»™t lần nhÆ° vậy, bá»™ không sợ ta bá» trốn hay sao?
Hà Lăng Phong nói :
– Không hỠgì, tại hạ tin tưởng lão nhân gia.
Lão già Ä‘Æ°a tay ra nhận lấy những thá»i vàng rồi nói :
– Rất tốt. Chúng ta thá»a thuận nhÆ° vầy. Buổi sáng hôm nay ta sẽ Ä‘i mua thêm thức ăn. Vào buổi chiá»u là có thể lên Ä‘Æ°á»ng. Äúng giá» ngá» hôm nay, các vị có thể lên thuyá»n được rồi.
Hà Lăng Phong nói :
– Không biết danh tánh của lão nhân gia là gì?
Lão già nói :
– Ta há» Kim, ngÆ°Æ¡i cứ gá»i ta là Kim lão đại.
Hà Lăng Phong cung tay lên thi lá»… lão ta rồi quay thuyá»n trở vào bá».
Trên Ä‘Æ°á»ng trở vào bá» Phí Minh Châu luôn miệng nói :
– Tiểu muá»™i thấy lão há» Kim kia không phải là ngÆ°á»i tốt đâu.
Hà Lăng Phong há»i :
– Tại sao?
Phí Minh Châu đáp :
– Thái độ lão ta vô lễ, nói chuyện lại cộc cằn, không có chút gì là giống kẻ xuất thân từ một gia đình phú quí cả.
Hà Lăng Phong cÆ°á»i nói :
– Chính vì lão ta xuất thân từ một gia đình phú quí, nên mới vô lễ và nói chuyện có vẻ trịch thượng như vậy.
Phí Minh Châu nói :
– DÆ°Æ¡ng đại ca, tiểu muá»™i cảm thấy huynh không nên Ä‘Æ°a tiá»n trÆ°á»›c cho lão ta. Lỡ nhÆ° lão ta gạt bá»n mình, nhÆ° vậy không phải mất trắng hết hay sao?
Hà Lăng Phong nói :
– Phí cô nương cứ yên tâm, tại hạ dám bảo đảm lão ta không bao giỠbỠtrốn, cho dù có đánh đuổi lão ta, lão ta cũng sẽ không chịu đi.
Äúng giá» ngá», cả ba ngÆ°á»i há» Ä‘á»u lên thuyá»n. Kim lão đại quả nhiên không gạt bá»n há». Trên thuyá»n đã chuẩn bị đầy đủ nÆ°á»›c uống và đồ ăn. Khi bá»n Hà Lăng Phong vừa lên thuyá»n thì thuyá»n lập tức nhổ neo ngay.
Ba tên thủy thủ ở trên thuyá»n tuổi khoảng hai mÆ°Æ¡i nhÆ°ng thân hình rất là lá»±c lưỡng.
Hà Lăng Phong để cho Phí Minh Châu ngủ riêng một phòng còn mình và Phùng Viên cùng ngủ chung một phòng khác.
Kim lão đại ư trong phòng phía sau lái. Trong ba tên thủy thủ có một tên lo việc nấu nướng, hai tên còn lại phụ trách việc căng buồm.
Thuyá»n khởi hành từ Phàn thành, thả xuôi dòng đến Nghi thành. Sau đó nghỉ lại má»™t đêm. Qua ngày hôm sau bá»n hỠđã đến được Tấn Giang huyện, và còn cách Lưỡng Hán chừng má»™t ngày Ä‘Æ°á»ng.
Hai ngày qua trên thuyá»n vốn bình yên vô sá»±. NhÆ°ng Hà Lăng Phong phát hiện ra có má»™t chiếc thuyá»n cứ bám riết ở phía sau.
Äấy là má»™t chiếc thuyá»n chở hàng hóa. Chiếc thuyá»n này cứ bám sát theo sau chiếc khách thuyá»n của bá»n Hà Lăng Phong. CÅ©ng có lúc nó vượt qua trÆ°á»›c chiếc khách thuyá»n nhÆ°ng sau đó nó ngừng lại đợi cho chiếc khách thuyá»n vượt qua rồi má»›i chạy tiếp.
Trên thuyá»n chở hàng hóa chỉ có năm sáu tay thủy thủ, ngoài ra không thấy có nhân vật khả nghi nào.
Hà Lăng Phong ngầm đem sự việc trên nói lại với Phùng Viên.
Phùng Viên cÆ°á»i nhạt nói :
– Việc này ta đã phát hiện ra từ lâu. HÆ¡n nữa Kim lão đại và ba tên thủy thủ kia Ä‘á»u là ngÆ°á»i luyện võ. Thậm chí võ công của chúng còn rất cao cÆ°á»ng nữa là khác.
Hà Lăng Phong ngạc nhiên nói :
– Vậy thì tại sao bá»n chúng còn chÆ°a chịu ra tay?
Phùng Viên nhún vai nói :
– Ai mà biết được? Có lẽ bá»n chúng Ä‘ang chỠđợi cÆ¡ há»™i. NhÆ°ng sá»›m muá»™n gì rồi cÅ©ng sẽ ra tay.
Hà Lăng Phong cÆ°á»i nói :
– Tiểu đệ nghÄ© bá»n chúng còn Ä‘ang lo ngại má»™t ngÆ°á»i, nên không dám tùy tiện ra tay.
Phùng Viên liá»n há»i :
– Là ai?
Hà Lăng Phong thản nhiên đáp :
– Chính là lão đại ca đây?
Phùng Viên ngạc nhiên nói :
– Bá»n chúng lo ngại ta vá» Ä‘iá»u gì?
Hà Lăng Phong nói :
– Mục đích lá»›n nhất của bá»n chúng là muốn biết trận pháp Äao Kiếm hợp bích. Bây giá» lão đại ca đã truyá»n lại cho tiểu đệ trận pháp này. Cho nên bá»n chúng chỉ cần bắt được tiểu đệ tra vấn là được rồi. Nếu muốn đối phó vá»›i tiểu đệ, đấy là má»™t việc vô cùng dá»… dàng. NhÆ°ng hiện tại có lão đại ca ở bên cạnh, bá»n chúng không sao ra tay được.
Phùng Viên nói :
– Nói vậy ta phải tránh mặt đi một lát phải không?
Hà Lăng Phong gật đầu nói :
– Không sai. Tốt nhất là lão đại ca nên lên bá» Ä‘i dạo má»™t lát. Má»™t mình tiểu đệ sẽ ở lại thuyá»n... nhÆ° vậy má»›i gá»i là “cho ngÆ°á»i tiện lợi thì mình cÅ©ng được tiện lợiâ€.
Phùng Viên ngá»­a mặt lên cÆ°á»i rồi đứng dậy bÆ°á»›c ra khá»i phòng.
Trong khoan tối om, chỉ nhìn thấy phía trước của khoang có một đốm lửa.
Thì ra Kim lão đại đang ngồi hút thuốc ở đấy...
Phùng Viên chậm rãi bước qua nói :
– Lão đại, trên thuyá»n còn có rượu hay không?
Kim lão đại không thèm ngẩng đầu lên, chỉ lạnh lùng đáp :
– Không có.
Phùng Viên nói :
– Xin há»i có thể nhá» mấy vị thủy thủ lên bá» mua rượu hay không?
Giá»ng Kim lão đại vẫn lạnh lùng :
– Xin lá»—i, các thủy thủ đã mệt nhá»c cả ngày. Ngày mai bá»n há» còn phải làm việc nên để cho bá»n há» Ä‘i nghỉ sá»›m.
Phùng Viên trầm ngâm một hồi, nói :
– Thế thì ta phải đích thân Ä‘i mua lấy vậy. Lão đại ca, ngÆ°á»i có thể mÆ°á»›n cho ta má»™t chiếc thuyá»n con được hay không?
Kim lão đại nói :
– Ở đây không phải là bến tàu, làm gì có thuyá»n con mà mÆ°á»›n?
NhÆ°ng lão ta lại chỉ ra phía sau Ä‘uôi thuyá»n nói :
– Äây chính là thuyá»n con của thuyá»n chúng ta. Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i có thể tá»± mình chèo được thì ta có thể giúp ngÆ°Æ¡i thả nó xuống nÆ°á»›c.
Phùng Viên nói :
– Ta biết chèo thuyá»n và cÅ©ng không cần làm phiá»n lão đại ca. Tá»± ta có thể ra tay được.
Phùng Viên dùng lá»±c nắm chặt lấy hai be thuyá»n, sau đó Ä‘Æ°a cao chiếc thuyá»n lên. Chiếc thuyá»n con này, bình thÆ°á»ng ít nhất cÅ©ng phải ba ngÆ°á»i khiêng má»›i nổi.
NhÆ°ng ai ngá» trên mặt Kim lão đại không há» có chút gì thay đổi, lão ta chỉ cÆ°á»i nhạt nói :
– Sức mạnh quả không tệ.
Phùng Viên hứ khẽ một tiếng :
– Kim lão đại, ngÆ°á»i có làm được nhÆ° vậy hay không?
Kim lão đại lắc lắc đầu nói :
– Ta là ngÆ°á»i coi việc Ä‘iá»u khiển thuyá»n, lại không phải là phu khuân vác ở bến đò, nên cần sức mạnh nhÆ° vậy để làm gì?
Phùng Viên đắc ý hét lên má»™t tiếng, rồi ném chiếc thuyá»n xuống nÆ°á»›c.
“Ầm†má»™t tiếng, chiếc thuyá»n con đã rÆ¡i xuống sông cách chiếc khách thuyá»n ngoài mÆ°á»i trượng.
Toàn thân Phùng Viên lập tức bay bổng lên không rÆ¡i xuống chiếc thuyá»n con. Lão ta không cần dùng chèo mà chỉ dùng hai tay bÆ¡i dÆ°á»›i nÆ°á»›c, thế mà chiếc thuyá»n lại chạy nhanh vào bá» nhÆ° tên bắn.
Kim lão đại vẫn ngồi hút thuốc ở trong khoan. Äối vá»›i công phu “Lăng Không HÆ° Äộ†của Phùng Viên dÆ°á»ng nhÆ° lão ta không há» có má»™t chút hứng thú nào. ánh thuốc của lão ta sáng lên ba dài ba ngắn, rồi hoàn toàn tắt hẳn.
Trên chiếc thuyá»n chở hàng hóa ở phía trÆ°á»›c cÅ©ng có ngÆ°á»i Ä‘ang hút thuốc.
ánh thuốc cÅ©ng sáng lên ba dài ba ngắn. Chỉ má»™t lát sau có má»™t chiếc thuyá»n con cập sát vào chiếc khách thuyá»n.
Trên chiếc thuyá»n còn có năm nữ nhân. Những ngÆ°á»i đó không ai khác hÆ¡n chính là Liá»…u a di và bốn thiếu nữ mặc hắc y.
Kim lão đại liá»n bÆ°á»›c đến bên thuyá»n, thấp giá»ng nói :
– Phùng tiểu tá»­ đã lên bá», Phí Minh Châu Ä‘ang ở trong khoang. Còn mục tiêu ở phòng thứ hai bên trái.
Liễu a di gật đầu nói :
– Biết rồi. NgÆ°Æ¡i ở ngoài này canh chừng, bá»n ta có thể tá»± hành Ä‘á»™ng được.
Liễu a di đưa tay lên vẩy một cái, rồi cùng với bốn thiếu nữ mặc hắc y phóng ngay vào trong khoang.
Hiển nhiên bá»n há» rất quen thuá»™c vị trí trên chiếc thuyá»n này. Vì vậy chẳng cần tốn nhiá»u công sức, bá»n hỠđã tìm được phòng của Hà Lăng Phong và Ä‘Æ°a tay lên gõ nhẹ.
Tiếng Hà Lăng Phong từ trong vá»ng ra :
– Cửa không có khóa xin tự bước vào.
Liễu a di đưa tay đẩy cửa bước vào, bốn thiếu nữ mặc hắc y cùng bước vào theo.
Bên trong đèn sáng trưng, Hà Lăng Phong đang ngồi trên một chiếc ghế gỗ, quay mặt ra phía cửa. Trên đùi chàng có đặt một thanh đao và một thanh kiếm.
Äao và kiếm tuy đặt chung vá»›i nhau, nhÆ°ng cán lại không cùng hÆ°á»›ng vá»›i nhau. Cán Ä‘ao hÆ°á»›ng vá» bên phải còn chuôi kiếm hÆ°á»›ng vá» bên trái.
Trên mặt Hà Lăng Phong Ä‘ang tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói :
– Không ngỠLiễu a di lại đến nhanh như vậy. Thứ lỗi cho tại hạ đã không ra nghênh tiếp. Các vị cứ tự tiện ngồi xuống.
Liá»…u a di trầm giá»ng nói :
– NgÆ°Æ¡i biết bá»n ta sẽ đến.
– Äúng vậy. Không những tại hạ biết các vị sẽ đến, mà còn biết các vị không muốn gặp mặt Phùng đại ca. Cho nên tại hạ má»›i kêu Phùng đại ca lên bá». Bây giỠở đây không có ngÆ°á»i ngoài, chúng ta có thể yên tÄ©nh mà nói chuyện vá»›i nhau.
Liễu a di nói :
– NgÆ°Æ¡i muốn nói vá» Ä‘iá»u gì?
Hà Lăng Phong nói :
– Các vị muốn cái gì, chúng ta nói cái đó.
Liễu a di đưa mắt nhìn quanh một lượt trong phòng rồi nói :
– Tốt! NgÆ°Æ¡i đã hào phóng nhÆ° vậy bá»n ta cÅ©ng không khách sáo làm gì.
Hà Lăng Phong đưa tay ra nói :
– Má»i ngồi!
Liễu a di bước ngang hai bước rồi ngồi xuống chiếc ghế đặt bên cửa. Còn bốn thiếu nữ mặc hắc y vẫn đứng chắn ngang giữa cửa.
Hà Lăng Phong cÆ°á»i nói :
– Bốn vị không ngồi xuống cÅ©ng không sao. NhÆ°ng tốt nhất là nên đóng cá»­a lại để tránh ngÆ°á»i ngoài dòm ngó.
Bốn thiếu nữ mặc hắc y liá»n Ä‘Æ°a mắt nhìn liá»…u a di. Thấy Liá»…u a di gật nhẹ má»™t cái, bá»n há» má»›i Ä‘Æ°a tay đóng của lại.
Hà Lăng Phong thở phào một tiếng nói :
– Tốt, bây giá» chúng ta có thể nói vào việc chính. NhÆ°ng trÆ°á»›c khi nói vào việc chính tại hạ hy vá»ng hai bên Ä‘á»u có thành ý. NhÆ° vậy má»›i có thể giải huyết được vấn Ä‘á». Liá»…u a di cảm thấy nhÆ° thế nào?
Liá»…u a di liá»n nói :
– Ta đồng ý.
Hà Lăng Phong nói tiếp :
– Nếu như đã đồng ý vậy thì chúng ta hãy bớt nói chuyện dư thừa mà hãy đi vào việc chính ngay. Bây giỠLiễu a di nói trước hay là tại hạ nói trước?
Liễu a di nói :
– Ngươi nói trước.
Hà Lăng Phong gật gật đầu rồi lại thở phào ra một tiếng nói :
– TrÆ°á»›c tiên tại hạ muốn nói vá» lập trÆ°á»ng của mình. Tại hạ không phải là ngÆ°á»i của Võ lâm Tam phủ đồng thá»i cÅ©ng không có ý muốn tranh hùng ở kỳ đại há»™i Ä‘ao lần này. Và càng không muốn tham dá»± vào những chuyện ân oán, thị phi của các môn phái. NhÆ°ng bây giá» tất cả má»i chuyện Ä‘á»u đổ lên trên ngÆ°á»i của tạ hạ. Hay có thể nói chính Tá»· Muá»™i há»™i đã bắt ép tại hạ và xô tại hạ xuống hầm lá»­a. Vá» Ä‘iểm này thiết nghÄ© Liá»…u cô nÆ°Æ¡ng không phủ nhận chứ?
Tài sản của samacvuong

  #14  
Old 18-05-2008, 07:05 PM
samacvuong's Avatar
samacvuong samacvuong is offline
Quá»· VÆ°Æ¡ng Äại Lão Gia
 
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: ha noi
Bài gởi: 613
Thá»i gian online: 1 giá» 27 phút 20 giây
Xu: 0
Thanks: 79
Thanked 105 Times in 10 Posts
Yên Chi Bảo Äao: Hồi 14
(Ngá»a Long Sinh)



Liá»…u a di không phủ nhận, nhÆ°ng cÅ©ng không thừa nhận mà chỉ cÆ°á»i nhạt nói :
– NgÆ°Æ¡i tá»± nói phần của ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c, mà khoan hãy há»i ta.
Hà Lăng Phong nói tiếp :
– Tá»· Muá»™i há»™i đã cải dạng tại hạ thành DÆ°Æ¡ng Tá»­ Úy và bắt tại hạ phải đứng trên lập trÆ°á»ng của Thiên Ba phủ để nói chuyện. Bây giá» tại hạ cÅ©ng dùng thân phận chủ nhân của Thiên Ba phủ, nói Ä‘iá»u kiện vá»›i các vị. Vá» Ä‘iểm này, hy vá»ng Liá»…u cô nÆ°Æ¡ng chú ý cho.
Liễu a di hứ một tiếng, trên mắt tỠý không hài lòng, nhưng lại không lên tiếng nói gì cả.
Hà Lăng Phong lại nói :
– La Phù Ä‘ao há»™i bốn năm được tổ chức má»™t lần. Không hạn chế sá»± tham gia của cao thủ, các món phái và anh hùng trong thiên hạ. Bất kỳ ai cÅ©ng Ä‘á»u có thể lên đài được. Nếu nhÆ° Tá»· Muá»™i há»™i muốn tranh hùng cùng vá»›i nam nhân thì phải Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chánh chánh so tài cao thấp vá»›i nhau. Chứ còn dùng thủ Ä‘oạn ám toán hạ lÆ°u nhÆ° vậy, tại hạ thiết nghÄ© đó là việc không nên...
Liá»…u a di liá»n cắt ngang lá»i chàng :
– Äủ rồi, bá»n ta đến đây không phải là để nghe ngÆ°Æ¡i giáo huấn. NgÆ°Æ¡i cứ nói vào việc quan trong trÆ°á»›c Ä‘i.
Hà Lăng Phong cÆ°á»i tÆ°Æ¡i nói :
– Không cần phải vội, tại hạ đang nói chuyện chánh sự đây.
Liễu a di nói :
– Hy vá»ng ngÆ°Æ¡i nói ngắn gá»n lại má»™t chút, đừng kéo dài thá»i gian. Nếu nhÆ° đợi Phùng hầu tá»­ trở vá», nhÆ° vậy sẽ không có lợi gì cho ngÆ°Æ¡i cả.
Hà Lăng Phong nói :
– Liá»…u cô nÆ°Æ¡ng không cần phải lấy lòng tiểu nhân mà Ä‘o dạ quân tá»­. Nếu nhÆ° tại hạ có ý muốn đợi Phùng đại ca quay trở vá», thì tại hạ đã không kêu Phùng đại ca lên bá» rồi.
Dừng lại một lát, Hà Lăng Phong lại nói tiếp :
– Bây giá» chúng ta cứ nói thẳng vào vấn Ä‘á». Tá»· Muá»™i há»™i dùng hết tâm huyết của mình mục đích không ngoài muốn lấy cho bằng được thanh Yên Chi bảo Ä‘ao và Äao Kiếm hợp bích trận pháp, đúng vậy không?
Liá»…u a di im lặng không trả lá»i :
– Im lặng tức là bằng nghĩa với đồng ý.
Hà Lăng Phong lại nói :
– Nếu nhÆ° vậy thì để nói chuyện hÆ¡n. Thanh Yên Chi bảo Ä‘ao đã bị đánh cắp, đến nay vấn chÆ°a biết rõ tông tích. NhÆ°ng còn Äao Kiếm hợp bích trận pháp, thì hoàn toàn ở trong đầu tại hạ. Chỉ cần Ä‘iá»u kiện thoả đáng, tại hạ có thể nói ra cho các vị nghe ngay.
Hai mắt của Liễu a di bỗng nhiên sáng rực lên :
– NgÆ°Æ¡i muốn trao đổi bằng Ä‘iá»u kiện gì?
Hà Lăng Phong nói :
– Äiá»u kiện rất Ä‘Æ¡n giản. Tại hạ dùng Äao Kiếm hợp bích trận pháp để đổi lấy tông tích vá» hai phu thê của DÆ°Æ¡ng Tá»­ Úy.
Liễu a di đột nhiên nhíu mày lại :
– Äây là ý của ngÆ°Æ¡i hay là ý của Phùng hầu tá»­?
Hà Lăng Phong :
– Là ý của tại hạ, nhưng Phùng đại ca cũng đã đồng ý.
Liá»…u a di cÆ°á»i nhạt :
– Ta thật không hiểu, Phùng Viên và Phùng Uyển Quân là hai huynh muá»™i nên bá»n há» quan tâm cho nhau là phải rồi. Còn ngÆ°Æ¡i đâu phải thân thích của há», vậy ngÆ°Æ¡i cần gì phải quan tâm đến chuyện này?
Hà Lăng Phong nói :
– Chuyện này vẫn không có liên quan gì đến ta. Nhưng các vị đã bắt ta đóng vai Dương Tử Úy nên ta không thể không quan tâm được.
Liễu a di nói :
– Chúng ta Ä‘em ngÆ°Æ¡i cải dạng thành DÆ°Æ¡ng Tá»­ Úy có gì là không tốt? Nếu nhÆ° DÆ°Æ¡ng Tá»­ Úy vÄ©nh viá»…n không trở vá» thì ngÆ°Æ¡i vÄ©nh viá»…n được hưởng vinh hoa phú quí. Tại sao ngÆ°Æ¡i có phÆ°á»›c mà không chịu hưởng, cứ hy vá»ng cho hắn ta quay trở vá» làm gì?
Hà Lăng Phong nói :
– Nếu nhÆ° cả Ä‘á»i này có thể cải dạng thành nhÆ° vậy, tại hạ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không muốn cho DÆ°Æ¡ng Tá»­ Úy quay trở lại. NhÆ°ng bây giá» bí mật này đã bị bại lá»™, không chỉ các vị biết tại hạ là giả mao mà ngay cả Phùng đại ca cÅ©ng biết Ä‘iá»u này. NhÆ° thế ta còn có thể tiếp tục giả mạo nữa hay không?
Liễu a di nói :
– Cho dù ngươi không còn tiếp tục giả mạo được nữa, thì ngươi cũng không cần tìm Dương Tử Úy giúp cho Phùng hầu tử.
Hà Lăng Phong nói :
– NhÆ°ng thá»i gian vừa qua tại hạ đã sống quen cuá»™c sống giàu sang, nên có chút tiếc rẻ không muốn bá» nó.
Liá»…u a di liá»n nói :
– Vậy thì ngươi càng không nên đi tìm hai phu thê của Dương Tử Úy.
Hà Lăng Phong cÆ°á»i cÆ°á»i nói :
– Äiá»u này rất có lý. Tại hạ muốn có cuá»™c sống giàu sang phú quí, nhÆ°ng mà không cần phải giả mạo DÆ°Æ¡ng Tá»­ Úy. Bởi vì Phùng đại ca đã hứa vá»›i tại hạ, chỉ cần DÆ°Æ¡ng Tá»­ Uy trở vá» Thiên Ba phủ, thì ngÆ°Æ¡i sẽ mang tại hạ vá» Thiên Tuế phủ và còn nhận tại hạ làm huynh đệ. Äợi sau này Phùng đại ca quy tiên, tại hạ Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chánh chánh làm chủ nhân Thiên Tuế phủ. NhÆ° vậy không phải hÆ¡n làm DÆ°Æ¡ng Tá»­ Úy giả hay sao?
Liễu a di “ồ†lên một tiếng nói :
– Nói nãy giá», hóa ra ngÆ°Æ¡i vì tham sản nghiệp của Thiên Tuế phủ nên đã bị Phùng hầu tá»­ mua chuá»™c phải không?
Hà Lăng Phong xua tay nói :
– Cái gì là mua chuá»™c chứ? Há»… làm ngÆ°á»i là Ä‘á»u nghÄ© cho mình, tại hạ không thể không nghÄ© đến tÆ°Æ¡ng lai của mình. HÆ¡n nữa, chúng ta là “Chu Du đánh Hoàng Cáiâ€. Má»™t ngÆ°á»i thì muốn đánh còn má»™t ngÆ°á»i thì muốn bị đánh. Việc này không ai miá»…n cưỡng ai cả.
Liá»…u a di cÆ°á»i nhạt nói :
– Má»™t ngÆ°á»i khôn ngoan lúc nào cÅ©ng nghÄ© cho mình. Nếu nhÆ° ta đồng ý cho ngÆ°Æ¡i số tài sản gấp hai lần Thiên Tuế phủ, để đổi lấy Äao Kiếm hợp bích trận pháp, nhÆ° vậy ngÆ°Æ¡i có đồng ý hay không?
Hà Lăng Phong nói :
– Việc này không thể nào được. Bởi vì Liễu cô nương làm gì có số tài sản lên đến như vậy và cũng không có cách nào đem danh tiếng của Thiên Tuế phủ cho tại hạ được.
Liá»…u a di nói vá»›i giá»ng quả quyết :
– Việc này có thể được. Không những ta có thể cho ngÆ°Æ¡i thanh danh của Thiên Tuế phủ mà đồng thá»i còn có thể cho ngÆ°Æ¡i luôn cả thanh danh của Thiên Ba phủ. Và để cho ngÆ°Æ¡i trở thành kẻ nam nhân giàu có nhất, quyá»n thế nhất trong thiên hạ, ngoài Tá»· Muá»™i há»™i ra. Việc này ngÆ°Æ¡i có tin hay không?
Hà Lăng Phong nhún vai nói :
– Việc này ta không dám tin tưởng.
– Ngươi nghe đây.
Liễu di cất cao giong nói :
– Chỉ cần ngÆ°Æ¡i nói ra Äao Kiếm hợp bích trận pháp và chịu nghe theo lá»i chỉ huy của Tá»· Muá»™i há»™i thì bá»n ta sẽ không bao giá» vạch ra bí mật của ngÆ°Æ¡i. HÆ¡n nữa bá»n ta còn có thể giúp ngÆ°Æ¡i trừ khá»­ Phùng hầu tá»­ để ngÆ°Æ¡i được làm chủ nhân của Thiên Ba phủ và Thiên Tuế phủ. Khi ấy thanh danh và tài sản ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u có cả. Cho dù ngÆ°Æ¡i có hưởng thụ cả Ä‘á»i cÅ©ng không hết.
Hà Lăng Phong nói :
– Các vị tin chắc có thể trừ khử được Phùng đại ca?
Liễu a di thản nhiên nói :
– Äây có gì là khó. Bá»n ta đã biết được Ä‘á»™c môn Kinh Hồng kiếm pháp của lão ta. Nếu nhÆ° bây giá» biết được thêm Äao Kiếm hợp bích trận pháp nữa thì việc trừ khá»­ lão ta dá»… nhÆ° trở bàn tay.
Hà Lăng Phong suy nghĩ một hồi rồi nói :
– Cho dù có thể trừ khử được Phùng đại ca đi nữa, nhưng lỡ như hai phu thê của Dương Tử Úy đột nhiên quay trở vỠThiên Ba phủ, thì khi ấy bí mật có thể được giữ kín nữa hay không?
Liễu a di nói :
– NgÆ°Æ¡i cứ yên tâm, bá»n chúng tuyệt đối sẽ không bao giá» quay trở vá».
Äá»™t nhiên phát hiện mình đã lỡ lá»i nên Liá»…u a di liá»n vá»™i đổi giá»ng :
– Giả sá»­ nhÆ° bá»n há» thật sá»± quay trở lại. Khi đó chỉ cần ngÆ°Æ¡i nói bá»n há» là giả tạo, nhÆ° vậy có ai dám không tin lá»i của ngÆ°Æ¡i chứ?
Hà Lăng Phong bỗng nhiên nghiêm sắc mặt nói :
– Liễu a di, hãy nói thật cho tại hạ biết. Có phải các ngươi đã mưu hại hai phu thê của Dương Tử Úy rồi hay không?
Liễu a di đáp :
– Không có.
– Thế thì dá»±a vào Ä‘iá»u gì mà Liá»…u cô nÆ°Æ¡ng dám nói bá»n há» tuyệt đối sẽ không bao giá» quay trở lại?
– Ta không quả quyết như thế, ta chỉ đoán như vậy mà thôi.
Hà Lăng Phong hứ khẽ một tiếng :
– Chỉ dá»±a vào sá»± suy Ä‘oán thôi sao? Các ngÆ°á»i đã khống chế được Thiên Ba phủ, nhÆ° vậy nhất định các ngÆ°á»i biết được tông tích của há».
Liễu a di đột nhiên quát lớn :
– Gã há» Hà, ngÆ°Æ¡i đừng quên rằng đây là Ä‘iá»u kiện trao đổi của chúng ta. Cho dù ta có biết được tông tích của bá»n há», nhÆ°ng cÅ©ng chÆ°a chắc là phải nhất định do ta nói ra trÆ°á»›c...
– Nói ra hay không, e rằng không phải do ngươi quyết định.
Câu nói này không phải của Hà Lăng Phong, mà nó được phát ra từ phía bên ngoài cửa.
Câu nói chưa dứt thì cánh cửa được mở ra cùng lúc có một bóng đen bay nhanh vào.
Bốn thiếu nữ mặc hắc y đứng quay lÆ°ng ra phía ngoài. Nên khi nghe tiếng mở cá»­a, bá»n há» không kịp quay đầu lại mà chỉ nhất tá» rút Ä‘ao ra khá»i vá».
Ãnh Ä‘ao lóe lên chói cả mắt. Bóng Ä‘en vừa bay vào thì bị bốn thanh Ä‘ao chém đứt thành nhiá»u Ä‘oạn. Khi bóng Ä‘en rÆ¡i xuống thì hóa ra đó chính là Kim lão đại.
Liễu a di thất kinh xô ghế đứng lên.
NhÆ°ng Hà Lăng Phong đứng dậy còn mau hÆ¡n, đồng thá»i hai thanh Ä‘ao và kiếm cÅ©ng đã được rút ra khá»i vá». Chàng mỉm cÆ°á»i nói :
– Liá»…u a di, nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i muốn biết Äao Kiếm hợp bích trận pháp, bây giá» tại hạ có thể múa cho xem.
Phía bên ngoài cá»­a có ngÆ°á»i lên tiếng :
– Äúng vậy, chúng ta đã diá»…n tập nhiá»u lần, nhÆ°ng chÆ°a có cÆ¡ há»™i lâm trận đối địch. Hôm nay là má»™t cÆ¡ há»™i tốt để cho chúng ta thá»­.
NgÆ°á»i nói câu này không ai khác hÆ¡n là Phùng Viên. Lão ta Ä‘ang đứng bên ngoài cá»­a, trên tay có thanh Ä‘ao và má»™t thanh kiếm.
Bốn thiêu nữ mặc hắc y tuy Ä‘ao đã cầm trên tay, nhÆ°ng vì trong khoang quá chật hẹp lại thêm bốn ngÆ°á»i đứng má»™t chá»—, nên không sao triển khai được Ä‘ao pháp.
Sắc mặt của Liá»…u a di tái mét, không còn lá»i gì để nói cả.
Hà Lăng Phong nói :
– Các ngÆ°Æ¡i đã không còn Ä‘Æ°á»ng để chạy nữa rồi. Vậy thì hãy mau cất binh khí vào, và nói thật cho bá»n ta biết tông tích của hai phu thê DÆ°Æ¡ng Tá»­ Úy hiện giá» Ä‘ang ở đâu. NhÆ° vậy chúng ta sẽ không làm khó các vị.
Liễu a di hứ một tiếng, nhưng vẫn im lặng không nói gì.
Phùng Viên giận dữ quát :
– A đầu, rượu má»i ngÆ°Æ¡i không uống, lại uống rượu phạt, bá»™ ngÆ°Æ¡i cho rằng ta không dám giết ngÆ°Æ¡i hay sao?
Dứt lá»i, Phùng Viên liá»n bÆ°á»›c vào bên trong và định ra tay.
Äúng ngay lúc ấy bên ngoài cá»­a có má»™t ngÆ°á»i xuất hiện lên tiếng há»i :
– Phùng đại ca, đã xảy ra chuyện gì vậy?
– Những ngÆ°á»i này là ai?
Phùng Viên vừa bÆ°á»›c vào bên trong bá»—ng nhiên nghe thấy những câu há»i này, đồng thá»i nhìn thấy trên tay Phí Minh Châu Ä‘ang cầm má»™t thanh Ä‘ao, đứng sát phía sau lÆ°ng mình.
Theo bản năng tá»± vệ, lão ta liá»n tránh sang má»™t bên để Ä‘á» phòng cảnh giác.
Liá»…u a di không bá» lỡ cÆ¡ há»™i, liá»n tuốt binh khi ra, thấp giá»ng quát :
– Xông ra!
Bốn thiếu nữ mặc hắc y đồng loạt vung kiếm lên phát chiêu. ánh sáng lạnh của bốn thanh đao tràn vỠphía cửa như bão tố.
Phùng Viên hét lớn một tiếng rồi lập tức xuống chiêu.
Má»™t trận há»—n chiến tức thá»i xảy ra. Tiếng binh khí va chạm vào nhau, tiếng la hét vang lên trong đêm khuya.
Trong bốn thiếu nữ mặc hắc y, đã có hai ngÆ°á»i trúng Ä‘ao. Má»™t ngÆ°á»i bị đâm xuyên qua ngá»±c chết liá»n tại chá»—. Còn má»™t ngÆ°á»i bị chém đứt cánh tay phải, thanh Ä‘ao và cánh tay liá»n cùng lúc rÆ¡i xuống đất.
Äao Kiếm hợp bích lần đầu tiên lâm trận, uy lá»±c quả nhiên kinh ngÆ°á»i.
NhÆ°ng những thiếu nữ mặc hắc y vô cùng dÅ©ng cảm. Tuy bị chặt đứt cánh tay phải và máu Ä‘ang chảy đầm đìa, vậy mà ngÆ°á»i thiếu nữ kia vẫn dùng tay trái rút thanh Ä‘oản Ä‘ao ở thắt lÆ°ng ra tiếp tục xông ra phía cá»­a.
Hai thiếu nữ mặc hắc y còn lại liá»n bám sát theo sau.
Bá»n chúng dùng thi thể của đồng bá»n làm vật chắn, đẩy lùi Phùng Viên.
Lúc này Phùng Viên đã bị bá»n há» tấn công dạt sang má»™t bên cá»­a. Cho dù có muốn ngăn cản bá»n há» lại, cÅ©ng không còn kịp nữa.
Tuy biết rõ Ä‘uổi theo cÅ©ng vô dụng mà thôi, nhÆ°ng Hà Lăng Phong vẫn lá»™n ngÆ°á»i bay ra ngoài cá»­a sổ.
Phí Minh Châu đang đứng chắn ở trước cửa không biết là do kinh ngạc hay là bị thế công mãnh liệt của những thiếu nữ mặc hắc y khống chế mà liên tiếp thối lui ra sau hai bước, rồi mới xuất chiêu.
Vì xuất chiêu quá muộn và chỉ có một mình nên Phí Minh Châu không thể nào ngăn cản được, thế tấn công như bão tố của các thiếu nữ mặc hắc y.
Liá»…u a di cùng vá»›i ba thiếu nữ mặc hắc y xông ra ngoài nhÆ° nÆ°á»›c lÅ©. NhÆ°ng khi vừa chạy đến thông đạo, bá»n há» lại gặp phải sá»± ngăn cản của Hà Lăng Phong.
Lúc ấy Phùng Viên cũng đang từ phía sau đuổi tới.
Liá»…u a di thấy tình thế bất lợi, liá»n vung Ä‘ao chém liá»n hai thế rồi tung ngÆ°á»i nhảy xuống sông.
Còn ba thiếu nữ mặc hắc y bị Hà Lăng Phong và Phùng Viên hiệp kích tấn công, đả thÆ°Æ¡ng thêm má»™t ngÆ°á»i nữa.
Hà Lăng Phong nhìn thấy Phùng Viên ra chiêu hÆ¡i mạnh tay, liá»n vá»™i lên tiếng :
– Lão đại ca, nên bắt sống bá»n chúng.
Thanh trÆ°á»ng kiếm trong tay Phùng Viên Ä‘ang đâm tá»›i, thì chợt nghe câu nói của Hà Lăng Phong lão lập tức biến chiêu thức, Ä‘iểm vào ThÆ°Æ¡ng huyệt trên ngÆ°á»i của má»™t thiếu nữ hắc y.
Hai thiếu nữ hắc y tại hét lên một tiếng, phóng hai thanh đao ra, cùng lúc nhảy mất xuống sông.
Hà Lăng Phong và Phùng Viên Ä‘á»u không biết lá»™i, nên chỉ có thể nhìn theo bá»n há» mà thôi.
Phí Minh Châu liá»n nói :
– Yên tâm, bá»n chúng chạy không thoát đâu.
Nói rồi liá»n phóng ngÆ°á»i xuống sông.
Phùng Viên thấp giá»ng mắng :
– Bá»n tiểu a đầu này xem nhÆ° gặp được vận may. NhÆ°ng lần sau thì đừng hòng được nhÆ° vậy.
Hà Lăng Phong Ä‘Æ°a mắt nhìn ra xa chỉ thấy chiếc thuyá»n chở hàng hóa đã từ từ chạy Ä‘i.
Hà Lăng Phong và Phùng Viên chia ra Ä‘i tìm khắp hết chiếc thuyá»n nhÆ°ng không há» thấy bóng dáng của ba tên thủy thủ đâu cả.
Phùng Viên nói :
– May mà lão đệ kịp thá»i nhắc ta không giết ả này. Äợi lên đến bá» chúng ta từ từ tra há»i.
Hà Lăng Phong nói :
– Lão đại ca trở lại hơi sớm, nếu như trễ thêm một lát nữa, có lẽ tiểu đệ đã biết được một số nội tình từ ả hỠLiễu kia.
Phùng Viên nói :
– Ta cÅ©ng muốn hÆ¡i trá»… má»™t chút hãy lá»™ diện, nhÆ°ng khi ta chế phục gã há» Kim, có thể đã bị bá»n ngÆ°á»i trên chiếc thuyá»n chở hàng hóa nhìn thấy rồi. Vì sợ bá»n chúng ra hiệu cho đồng bá»n, nên ta má»›i hành Ä‘á»™ng trÆ°á»›c.
Hà Lăng Phong cÆ°á»i nói :
– Ả há» Liá»…u tuy đã chạy thoát, nhÆ°ng trở vá» thế nào cÅ©ng bị trách phạt cho má»™t trận. Cho dù ả ta nhìn thấy được sá»± lợi hại của Äao Kiếm hợp bích, nhÆ°ng đáng tiếc không cách gì nhá»› được.
Chợt Phùng Viên đổi giá»ng há»i :
– Lão đệ, ngươi thấy a đầu hỠPhí kia như thế nào? Ả ta sẽ quay trở lại hay không?
Hà Lăng Phong chau mày nói :
– Tiểu đệ nghĩ ả ta sẽ không quay trở lại đâu.
Phùng Viên nói :
– Tại sao? Chẳng lẽ ả ta cÅ©ng là ngÆ°á»i của Tá»· Muá»™i há»™i hay sao?
Hà Lăng Phong lắc đầu nói :
– Vá» Ä‘iểm này còn rất khó xác định. NhÆ°ng mà biểu hiện đêm nay của ả quả thật khiến cho ngÆ°á»i ta không thể không khả nghi.
Phùng Viên im lặng thật lâu, rồi chợt thở dài ra một tiếng nói :
– Nếu như ta không quay trở lại, vậy thì chúng ta có cần đi đến Lãnh Nam nữa hay không?
Hà Lăng Phong nói :
– Äến Lãnh Nam hay không đấy là việc thứ yếu. Tiểu đệ cho rằng việc quan trá»ng bây giá» chính là tin tức vá» sá»± sống chết của hai phu thê DÆ°Æ¡ng Tá»­ Úy. Căn cứ theo lá»i của ả há» Liá»…u kia thì có thể hai ngÆ°á»i hỠđã không ở trong tay của Tá»· Muá»™i há»™i. Cho dù trÆ°á»›c đó có ở trong tay bá»n há», nhÆ°ng hiện tại có lẽ là không.
Phùng Viên vá»™i há»i :
– Ả hỠLiễu kia đã nói thế nào?
Hà Lăng Phong nói :
– Ả hỠLiễu nói không có khẳng định nhưng ả ta đã nói rằng Dương Tử Úy sẽ không trở vỠThiên Ba phủ, hơn nữa vĩnh viễn sẽ không bao giỠquay trở lại. Từ câu nói này, đủ chứng minh tông tích của hai phu thê Dương Tử Úy.
Phùng Viên thất kinh nói :
– NhÆ° vậy không phải bá»n chúng đã sát hại hai ngÆ°á»i há» rồi sao?
Hà Lăng Phong nói :
– NhÆ°ng bá»n chúng chỉ có ý tranh hùng võ lâm, mà không có lý do để giết hai ngÆ°á»i há».
Phùng Viên nghiến răng nói :
– Nếu nhÆ° bá»n chúng dám làm tổn thÆ°Æ¡ng đến má»™t sợi tóc của Phùng Uyển Quân, ta thá» sẽ giết hết bá»n ngÆ°á»i của Tá»· Muá»™i há»™i.
Äá»™t nhiên lão ta hạ thấp giá»ng nói :
– Qua đây, trÆ°á»›c tiên chúng ta tra há»i ả này xem sao?
Khi hai ngÆ°á»i quay trở lại phía thông đạo thì sắc mặt của thiếu nữ mặc hắc y đã trở nên Ä‘en sạm. Từ trong miệng có má»™t dòng máu chảy ra. Rõ ràng ả ta đã bị trúng Ä‘á»™c.
Phùng Viên cúi xuống bóp miệng ả ta lấy ra một chiếc răng giả.
Hà Lăng Phong lắc đầu nói :
– Không ngá» rằng bá»n hỠđã có chuẩn bị thuốc Ä‘á»™c sẵn. Ai! Äáng tiếc, đáng tiếc!
Hà Lăng Phong chợt thở dài một tiếng, nói tiếp :
– Xem tình hình này có lẽ chúng ta phải đến Lãnh Nam một chuyến mới được.
Äang nói chuyện Ä‘á»™t nhiên bá»n há» nghe thấy có tiếng ngÆ°á»i Ä‘ang bÆ¡i dÆ°á»›i nÆ°á»›c, bên cạnh sát mạn thuyá»n.
Thật không ngá» ngÆ°á»i đó chính là Phí Minh Châu.
Äiá»u càng bất ngá» hÆ¡n chính là Phí Minh Châu còn có lôi theo má»™t thiếu nữ mặc hắc y.
Hà Lăng Phong và Phung Viên Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau mà không khá»i vô cùng ngạc thiên.
Má»™t tay Phí Minh Châu bám vào mạn thuyá»n còn má»™t tay kẹp lấy thiếu nữ mặc hắc y.
Vừa nhìn thấy hai ngÆ°á»i, Phí Minh Châu đã gá»i :
– Hai vị đại ca mau đến đây giúp tiểu muội một tay, lôi ả ta lên trên.
Phùng Viên liá»n lên tiếng há»i :
– Ả ta còn sống hay là đã chết rồi?
Phí Minh Châu nói :
– ÄÆ°Æ¡ng nhiên là còn sống. NhÆ°ng ả ta đã uống quá nhiá»u nÆ°á»›c nên đã hôn mê bất tỉnh.
Phùng Viên lại há»i :
– Trong miệng của ả ta cô chiếc răng giả, bên trong có chứa độc dược. Cô nương có phát hiện ra không?
Phì Minh Châu nói :
– Yên tâm Ä‘i, chiếc răng có chứa Ä‘á»™c dược đã bị tiểu muá»™i lấy ra rồi. Tuyệt kỹ này của ngÆ°á»i Äông Oa, đừng hòng giấu được tiểu muá»™i.
Phùng Viên mừng rỡ liá»n cúi ngÆ°á»i xuống, lôi ả thiếu nữ mặc hắc y lên trên thuyá»n.
Phí Minh Châu Ä‘Æ°a hai tay nắm lấy mạn thuyá»n, rồi thót ngÆ°á»i nhảy lên trên thuyá»n.
Phí Minh Châu vừa phủi nước trên mặt, vừa chậm rãi nói :
– TrÆ°á»›c tiên đè lên bụng ả ta để cho nÆ°á»›c chảy ra ngoài rồi hãy từ từ tra há»i. Phía sau vai trái ả bị chém má»™t nhát kiếm, phải cẩn thận đừng để máu ra quá nhiá»u... Hê! Còn má»™t ả không có bị thÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng đáng tiếc đã để ả chạy thoát.
Trong lúc Phí Minh Châu Ä‘ang nói, Phùng Viên đã làm thiếu nữ hắc y tỉnh lại. Äồng thá»i cầm máu vết thÆ°Æ¡ng cho ả.
Hà Lăng Phong vẫn đứng yên lặng không nói gì. Chàng chỉ Ä‘Æ°a mắt nhìn chằm chằm Phí Minh Châu, trong mắt không khá»i biểu lá»™ vẻ nghi hoặc.
Sau khi nôn hết nước ra, ả thiếu nữ mặc hắc y dần dần đã tỉnh lại. Vừa mới mở mắt ra, ả ta đã vội dùng đầu lưỡi cuốn vào bên trong.
Phùng Viên cÆ°á»i lanh lảnh nói :
– NgÆ°Æ¡i định tìm cái gì? Äá»™c dược trong chiếc răng giả của ngÆ°Æ¡i đã bị bá»n ta lấy ra rồi.
Thiếu nữ mặc hắc y vừa nghe xong liá»n biến sắc, bất thình lình Ä‘Æ°a tay lên đánh xuống giữa đỉnh đầu.
Nhưng khi ả ta vừa mới đưa tay lên, đã bị Phùng Viên chụp lấy nói :
– Äừng vá»™i chết, đợi chúng ta há»i xong rồi chết cÅ©ng còn kịp mà!
Nói Ä‘oạn, lão ta Ä‘Æ°a tay Ä‘iểm vào sáu chá»— trên ngÆ°á»i của thiếu nữ mặc hắc y. Sau đó má»›i từ từ buông tay ra.
Toàn thân thiếu nữ mặc hắc y không thể nào động đậy được. ả ta nhắm hai mắt lại, một dòng nước mắt chảy dài từ trên má xuống...
Phí Minh Châu liá»n lên tiếng nói :
– Những ả phụ nữ ngÆ°á»i Äông Oa này có má»™t thói quen là thích ăn cứng chứ không chịu ăn má»m. Nếu nhÆ° không cho nếm mùi má»™t chút lợi hại nhất định ả ta không bao giá» chịu nói ra sá»± thật.
Phùng Viên nói :
– Việc này không có gì khó.
Miệng nói tay làm, Phùng Viên điểm ngay vào ngực và hông của thiếu nữ mặc hắc y. Cuối cùng lão vỗ một chưởng vào sau cổ của ả.
Äá»™t nhiên toàn thân thiếu nữ hắc y phát rung lên liên tục, mồ hôi chảy ra đầm đìa Æ°á»›t cả áo, còn liệng không ngá»›t rên lên hừ hừ.
Phùng Viên bỗng nhiên quát lớn :
– Bây giá» ta há»i ngÆ°Æ¡i má»™t câu ngÆ°Æ¡i phải trả lá»i má»™t câu, và phải trả lá»i sá»± thật. Nếu không thì ta cho ngÆ°Æ¡i muốn sống cÅ©ng không được mà muốn chết cÅ©ng không xong.
NÆ°á»›c mắt của thiếu nữ mặc hắc y chảy xuống nhÆ° mÆ°a liá»n gật đầu lia lịa.
Phùng Viên giải vài huyệt đạo cho ả ta, rồi lạnh lùng nói :
– Bây giỠngươi hãy nói cho ta biết, ai là chủ nhân của Tỷ Muội hội? Và Tổng hội được đặt ở nơi đâu?
Thiếu nữ mặc hắc y lấp bấp đáp :
– “Tô... khôn... biết...â€
Phùng Viên lá»›n giá»ng nói :
– Ngươi nói cái gì?
Phí Minh Châu cÆ°á»i nói :
– Ả ta là ngÆ°á»i Äông Oa quốc nên nói tiếng Trung Quốc không được rõ ràng. à của ả ta muôn nói “Tôi không biếtâ€.
Phùng Viên nói :
– Nói bậy! NgÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i của Tá»· Muá»™i há»™i, tại sao nói không biết những việc trong há»™i?
Thiếu nữ mặc hắc y vội nói :
– “Tô thật sá»± khôn biệt. NgÆ°á»i đò, tôi khôn quên. Chô đò tô cÅ©ng khôn quênâ€.
Phí Minh Châu nói :
– Ả ta nói ả thật sá»± không biết. Bởi vì tên ngÆ°á»i đó ả không biết và tên nÆ¡i đỠả cÅ©ng không biết.
Phùng Viên nói :
– Äược. Cho dù ngÆ°Æ¡i nói không ra tên ngÆ°á»i và tên nÆ¡i đó nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i biết làm thế nào để đến đó chứ?
Thiếu nữ mặc hắc y liá»n gật đầu liên tục nói :
– “Có! Tô biệt! Tô biệt!â€
Phùng Viên nói :
– Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i đã biết vậy thì hãy dẫn bá»n ta đến đấy.
Thiếu nữ mặc hắc y liá»n nhíu mày lại dÆ°á»ng nhÆ° có Ä‘iá»u gì khó xá»­.
Phùng Viên quát lớn :
– Thế nào?
– Tôi dẫn ngài Ä‘i, bá»n há» sẽ giết tôi!
Lần này Phùng Viên nghe đã hiểu liá»n hứ má»™t tiếng :
– Bá»n há» sẽ giết ngÆ°Æ¡i, ta cÅ©ng giống nhÆ° bá»n há» sẽ giết chết ngÆ°Æ¡i nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i không chịu dẫn ta đến đó. HÆ¡n nữa, ta giết ngÆ°Æ¡i còn thê thảm hÆ¡n cả bá»n há». NgÆ°Æ¡i có muốn thá»­ hay không?
Thiếu nữ mặc hắc y vội lắc đầu.
Phùng Viên nói :
– Nếu nhÆ° không muốn thá»­ thì hãy ngoan ngoãn dẫn bá»n ta Ä‘i. Bây giá» ta há»i tiếp ngÆ°á»i má»™t việc nữa. Thiên ba phu DÆ°Æ¡ng...
Lão ta sá»±c nhá»› Phí Minh Châu vẫn còn chÆ°a biết thân phận thật sá»± của Hà Lăng Phong nên liá»n đổi giá»ng nói :
– DÆ°Æ¡ng phu nhân Phùng Uyển Quân của Thiên Ba phủ có phải đã lá»t vào trong tay của Tá»· Muá»™i há»™i hay không?
Thiếu nữ mặc hắc y ngạc nhiên nói :
– Cái gì là Thiên Ba phủ? Cái gì là Dương phu nhân? Tôi chẳng hiểu gì cả?
Phùng Viên biết nếu cứ há»i tiếp cÅ©ng chẳng có kết quả gì, chi bằng tìm ra Tổng há»™i của Tá»· Muá»™i há»™i trÆ°á»›c ắt sẽ biết được tông tích của DÆ°Æ¡ng Tá»­ Úy và Phùng Uyển Quân.
Thế rồi Phùng Viên quay sang nói với Phí Minh Châu :
– Có ả này dẩn Ä‘Æ°á»ng, vậy chúng ta đến Tổng há»™i của Tá»· Muá»™i há»™i trÆ°á»›c. Nếu nhÆ° bắt được chủ nhân của Tá»· Muá»™i há»™i, nhÆ° vậy việc của quý phủ xem nhÆ° cÅ©ng được giải quyết. à của Phí cô nÆ°Æ¡ng nhÆ° thế nào?
Phí Minh Châu suy nghĩ một lát, rồi nói :
– Thôi được, nếu nhÆ° muốn Ä‘i vậy phải lên Ä‘Æ°á»ng sá»›m má»™t chút để tránh tin tức bị lá»™ ra ngoài và bá»n chúng có cÆ¡ há»™i tẩu thoát.
Hà Lăng Phong đứng bàng quan không hỠlên tiếng cũng như không hỠcó ý kiến gì.
Ba ngÆ°á»i há» cùng áp tải thiếu nữ mặc hắc y lên trên bá». Sau đó ở Tấn Giang huyện mÆ°á»›n má»™t cổ xe ngá»±a đợi đến khi trá»i sáng bắt đầu lên Ä‘Æ°á»ng.
Hà Lăng Phong và Phùng Viên ngồi phía trÆ°á»›c Ä‘iá»u khiển xe. Còn Phí Minh Châu ngồi trong xe vá»›i thiếu nữ mặc hắc y. Theo sá»± chỉ dẫn của thiếu nữ mặc hắc y bá»n há» quay trở lại con Ä‘Æ°á»ng cÅ© ở TÆ°Æ¡ng Phàn.
Trên Ä‘Æ°á»ng Phùng Viên cố ý chạy thật chậm để nói chuyện vá»›i Hà Lăng Phong :
– Lão đệ ngươi vẫn còn hoài nghi thân phận của a đầu hỠPhí hay sao?
Hà Lăng Phong thở dài ra một tiếng :
– Tiểu đệ cũng không nói ra trước là nguyên nhân tại sao? Dẫu sao tiểu đệ cảm thấy việc này có gì không ổn.
Phùng Viên nói :
– Nếu nhÆ° ả ta là ngÆ°á»i của Tá»· Muá»™i há»™i thì tại sao lại bắt ả hắc y kia cho chúng ta?
Hà Lăng Phong cÆ°á»i gượng nói :
– Tiểu đệ không có nói nhất định là nhÆ° vậy. Tóm lại trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i chúng ta phải tuyệt đối cẩn thận. Tiểu đệ có cảm giác dÆ°á»ng nhÆ° sắp chuẩn bị xảy ra chuyện.
Phùng Viên há»i :
– Lão đệ muốn chỉ vỠphương diện nào?
Hà Lăng Phong đáp :
– PhÆ°Æ¡ng diện nào cÅ©ng Ä‘á»u có thể? NhÆ°ng chủ yếu vẫn là ả hắc y kia.
Chúng ta phải hết sức lưu ý đến ả ta.
Phùng Viên nói :
– Ả ta như thế nào?
Hà Lăng Phong chậm rãi nói :
– Không phải là việc ả ta muốn ám toán chúng ta mà chính là ngÆ°á»i của Tá»· Muá»™i há»™i sẽ ám toán ả.
Phùng Viên “ồ†lên một liêng, vẻ chợt hiểu.
Quả nhiên không ngoài dá»± liệu của bá»n há», trong ngay đêm hôm đó đã xảy ra chuyện.
Tài sản của samacvuong

  #15  
Old 18-05-2008, 07:06 PM
samacvuong's Avatar
samacvuong samacvuong is offline
Quá»· VÆ°Æ¡ng Äại Lão Gia
 
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: ha noi
Bài gởi: 613
Thá»i gian online: 1 giá» 27 phút 20 giây
Xu: 0
Thanks: 79
Thanked 105 Times in 10 Posts
Yên Chi Bảo Äao: Hồi 15
(Ngá»a Long Sinh)




Trên Ä‘Æ°á»ng từ Tây thành Tấn Giang huyện, ngay tối hôm đó bá»n hỠđến được má»™t thị trấn nhá», tên gá»i là Kiện DÆ°Æ¡ng Dịch ở phía Bắc Kinh Châu. Tuy đây là má»™t tiểu trấn, nhÆ°ng không kém phần phồn hoa.
Sau khi vào thị trấn, bá»n Phùng Viên liá»n đến tá»­u Ä‘iếm Hồng Anh mÆ°á»›n hai phòng. Hà Lăng Phong và Phùng Viên ở chung má»™t phòng. Còn Phí Minh Châu và ả thiếu nữ hắc y cùng ở chung má»™t phòng.
Sau khi ăn cơm tối xong, Phùng Viên đặc biệt căn dặn Phí Minh Châu :
– Ban đêm phải tỉnh ngủ má»™t chút. Nên nhá»› đừng bao giá» giải huyệt cho ả ta cả. Nếu nhÆ° có Ä‘á»™ng tịnh gì, phải lập tức kêu bá»n ta ngay.
Phí Minh Châu cÆ°á»i nói :
– Phùng đại ca, huynh cứ việc yên tâm. Tiểu muá»™i bảo đảm suốt đêm không ngủ để canh chừng, cho dù ả có má»c cánh cÅ©ng bay không thoát.
Sau khi trở vỠphòng, Phùng Viên lại thương lượng vói Hà Lăng Phong, quyết định chia phiên nhau ra canh chừng. Hà Lăng Phong canh chừng vào đầu hôm, còn Phùng Viên phụ trách từ nửa đêm cho đến sáng.
Vào đầu hôm má»i việc vẫn bình yên vô sá»±.
Äến phiên Phùng Viên canh chừng thì còn hÆ¡n hai canh giá» nữa là trá»i sáng.
Má»™t canh giỠđầu trôi qua, má»i việc Ä‘á»u yên lặng không có gì. Và thá»i gian bắt đầu Ä‘i vào canh giá» thứ hai.
Trong khi Phùng Viên Ä‘ang ngồi yên lặng ở trên ghế dưỡng thần, chợt lão nghe thấy có tiếng Ä‘á»™ng khác thÆ°á»ng phát ra từ phía phòng Phí Minh Châu.
Äó là tiếng rên rất nhá», giống nhÆ° tiếng gá»i của má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang bị bóp cổ muốn gá»i mà không gá»i được.
Phùng Viên liá»n nhảy xuống khá»i ghế, chạy thẳng đến bên cá»­a sổ gá»i :
– Minh Châu! Minh Châu!...
Kêu liên tiếp mấy tiếng, nhÆ°ng không há» có tiếng đáp lại. Äồng thá»i tiếng rên kia cÅ©ng Ä‘á»™t nhiên tắt hẳn.
Phùng Viên liá»n Ä‘Æ°a tay mở cá»­a sổ vá»t nhanh ra ngoài. NhÆ°ng lão ta lập tức quay trở lại bên cá»­a sổ gá»i :
– Thất lang, mau dậy thôi, đã xảy ra chuyện rồi...
Hà Lăng Phong lập tức thức dậy, phóng ngÆ°á»i ra khá»i phòng há»i :
– Äã xảy ra chuyện gì?
Phùng Viên chỉ vỠphía phòng Phí Minh Châu nói :
– Ả hắc y không biết làm thế nào đã thoát thân ra được và đang bóp cổ Minh Châu...
Hà Lăng Phong ngạc nhiên nói :
– Thật có chuyện này sao? Chúng ta hãy mau Ä‘i cứu ngÆ°á»i.
Phùng Viên ngăn cản chàng lại, xua tay nói :
– Chúng ta bước vào trong ấy không tiện, phải tìm cách khác thôi.
Hà Lăng Phong nói :
– Tại sao?
Phùng Viên đỠmặt nói :
– Ả hắc y... toàn thân không có mặc y phục...
Hà Lăng Phong vừa giận lại vừa tức cÆ°á»i, nói :
– Lão đại ca, bây giỠlà lúc nào mà còn cố chấp những chuyện này chứ?
Nói chÆ°a dứt lá»i chàng đã lÆ°á»›t qua trÆ°á»›c mặt Phùng Viên xông vào trong phòng.
Lá»i nói Phùng Viên quả nhiên không sai chút nào. Thiếu nữ mặc hắc y kia toàn thân không có má»™t mảnh vải che thân. Ả ta Ä‘ang ngồi trên mình Phí Minh Châu, hai tay bóp chặt lấy cổ nàng, dÆ°á»ng nhÆ° muốn bóp chặt đối phÆ°Æ¡ng...
Hà Lăng Phong liá»n quát lá»›n :
– Hãy buông tay mau.
Ả ta liá»n buông tay ra, nhÆ°ng lại quay ngÆ°á»i giÆ¡ hai tay hai chân ra, phóng vá» phía Hà Lăng Phong.
Nếu đối lại là Phùng Viên thì đừng nói là rat ay, mà đã bị tư thế của ả hù chạy mệt rồi.
NhÆ°ng đáng tiếc, ngÆ°á»i ả ta gặp phải lại là Hà Lăng Phong.
Hà Lăng Phong không há» xem ả ta là má»™t con ngÆ°á»i, đặc biệt là má»™t nữ nhân. Những trÆ°á»ng hợp nhÆ° vậy, chàng đã nhìn qua rất nhiá»u, nên không cảm thấy có gì là kỳ lạ cả.
Hà Lăng Phong chỉ nhìn ả ta nhÆ° má»™t khối thịt, nên không ngần ngại Ä‘Æ°a tay trái lên đấm vá» phía trÆ°á»›c má»™t quyá»n.
Chiêu này chàng đánh trúng vào giữa bụng.
Ả ta la lên má»™t tiếng “ai da†rồi không ngÆ°á»i xuống.
Hà Lăng Phong dùng cạnh bàn tay, bồi thêm một đòn vào phía sau cổ ả ta.
– Ã!
Ả ta hét lên một tiếng đau đớn, rồi toàn thân khụy xuống.
Hà Lăng Phong chụp lấy tóc ả, rồi điểm tất cả các huyệt đạo.
Sau đó lấy chiếc chăn quấn ả lại, ném lên trên giÆ°á»ng.
Phí Minh Châu gần như đã muốn ngất đi, nàng đang dùng tay ôm lấy cổ mình, thở hổn hển. Không nói được câu nào.
Phùng Viên đứng bên ngoài cá»­a sổ há»i vá»ng vào :
– Thất lang, thế nào rồi?
Hà Lăng Phong vừa rót cho Phí Minh Châu má»™t tách trà vừa trả lá»i :
– Hết chuyện rồi, má»i lão đại ca vào.
Phùng Viên dÆ°á»ng nhÆ° không dám tin tưởng, nên thò đầu vào trong cá»­a sổ ngó thá»­. Äợi đến khi Hà Lăng Phong thắp đèn sáng lên, lúc ấy lão ta má»›i dám bÆ°á»›c vào.
Hà Lăng Phong nói :
– Ai đã giải huyệt đạo cho ả ta?
Phí Minh Châu vẫn còn thở dốc đáp :
– Là tiểu muội.
Hà Lăng Phong nói :
– Không phải Phí cô nương đã từng nói suốt đêm canh chừng ả ta và tuyệt đối không làm gì hay sao? Vậy tại sao lại giải huyệt cho ả ta chứ?
Phí Minh Châu nói :
– Tiểu muá»™i đã bị ả tiện nhân này gạt. Ả nói ả muốn Ä‘i đại tiện nên tiểu muá»™i đành phải giải huyệt cho ả ta. Sau đó ả ta còn nói, phụ nữ Äông Oa quốc của bá»n há» Ä‘á»u cởi hết y phục má»›i ngủ được. Tiểu muá»™i nghÄ© nếu ả ta cởi hết y phục thì càng không sợ ả ta bá» chạy, cho nên...
Hà Lăng Phong nói tiếp :
– Cho nên cô nương mới giải huyệt đạo cho ả! Cho nên cô nương mới bị ả ta bóp cổ.
Phí Minh Châu cúi thấp đầu nói :
– Quả thật tiểu muá»™i không có nghÄ© đến những việc này, Ä‘á»u tại tiểu muá»™i sÆ¡ ý cả.
Hà Lăng Phong nói :
– Nếu nhÆ° ả ta nói phụ nữ Äông Oa quốc khi ngủ Ä‘á»u ôm má»™t thanh Ä‘ao, vậy Phí cô nÆ°Æ¡ng có Ä‘Æ°a Ä‘ao cho ả ta hay không?
Phí Minh Châu không biết phải trả lá»i nhÆ° thế nào, nên đành phải im lặng.
Phùng Viên sợ Phí Minh Châu mất mặt nên liá»n vá»™i nói :
– Những việc đã qua đừng nên nhắc đến nữa. May mà phát hiện sớm, nên không bị ả ta chạy thoát. Nhớ sau này phải hết lòng cẩn thận là được rồi. Thất lang, chúng ta trở vỠphòng thôi.
Hà Lăng Phong không nói gì thêm, liá»n xoay lÆ°ng bÆ°á»›c ra khá»i phòng.
Phí Minh Châu nhìn theo bóng chàng, có vẻ lo lắng nói :
– DÆ°Æ¡ng đại ca dÆ°á»ng nhÆ° rất tức giận, kỳ thật tiểu muá»™i do sÆ¡ ý, chứ đâu phải có ý muốn thả ả ta.
Phùng Viên mỉm cÆ°á»i nói :
– Ta biết, Thất lang cÅ©ng không phải thật sá»± có ý trách cô nÆ°Æ¡ng. à của Thất lang là hy vá»ng sau này Phí cô nÆ°Æ¡ng phải cẩn thận hÆ¡n má»™t chút. Thôi được rồi, cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng nên Ä‘i nghỉ má»™t lát. Ta phải trở vá» phòng đây.
Khi trở vỠđến phòng, Phùng Viên nhìn thấy Hà Lăng Phong Ä‘ang nằm ở trên giÆ°á»ng, hai mắt nhìn lên trần nhà, thần sắc vô cùng nghiêm nghị.
Phùng Viên không nhịn được liá»n trách nói :
– Lão đệ cÅ©ng nên giữ thể diện cho a đầu há» Phí kia má»™t chút. Những lá»i nói vừa rồi thật sá»± hÆ¡i quá nặng.
Hà Lăng Phong nói :
– Lão đại ca à! Bá»™ huynh tưởng rằng những lá»i của ả là thật hay sao?
Phùng Viên nói :
– Chẳng lẽ không phải?
Hà Lăng Phong cÆ°á»i nhạt nói :
– Ãt nhất có má»™t Ä‘iểm tiểu đệ không thể nào tin được. Äó là vá»›i võ công của Phí Minh Châu, tuyệt đối không dá»… gì bị ả thiếu nữ Äông Oa kia khống chế. Cho dù có bị khống chế Ä‘i nữa thì cÅ©ng có thể kêu lên, và ả ta càng không thể cởi hết y phục bóp cổ Phí Minh Châu được.
Phùng Viên trầm ngâm một hồi nói :
– à của lão đệ là...
Hà Lăng Phong nói :
– Bá»n chúng cố tình diá»…n kịch cho chúng ta xem mà thôi.
Phùng Viên nói :
– Cho dù có là diễn kịch, nhưng cũng không cần phải cởi hết y phục ra.
Hà Lăng Phong nói :
– Bởi vì vở kịch này bá»n chúng cố ý diá»…n cho tiểu đệ xem.
Phùng Viên lấy làm ngạc nhiên nói :
– Ta không hiểu ý của lão đệ.
Hà Lăng Phong nói :
– Việc này rất Ä‘Æ¡n giản. Bá»n chúng biết được tiểu đệ đã hoài nghi thân phận của Phí Minh Châu, cho nên đặc biệt diá»…n vỡ kịch này. Mục đích là để tiểu đệ đừng hoài nghi Phí Minh Châu nữa. Bởi vậy bá»n chúng má»›i chá»n vào lúc lão đại ca canh gác, nhÆ°ng lại sợ tiểu đệ không nhìn thấy, vì lẽ đó má»›i có việc cởi y phục. Bá»n chúng Ä‘oán được lão đại ca nhất định sẽ không dám dòm, tiểu đệ chính mắt nhìn thấy má»›i có thể tin tưởng thân phận của Phí Minh Châu.
Phùng Viên gật đầu nói :
– Nói vậy lão đệ khẳng định rằng a đầu hỠPhí là giả mạo?
Hà Lăng Phong nói :
– Tiểu đệ không dám nói ả ta có phải là Phí Minh Châu hay không, nhÆ°ng tiểu đệ dám nói ả ta nhất định là ngÆ°á»i của Tá»· Muá»™i há»™i. TrÆ°á»›c đây tiểu đệ còn hoài nghi, nhÆ°ng bây giá» có thể dám khẳng định nhÆ° vậy.
Phùng Viên trầm tư hồi lâu rồi lên tiếng :
– Nếu nhÆ° sá»± phán Ä‘oán của lắc đầu là chính xác, nhất định chuyến Ä‘i này chỉ là cạm bẫy của bá»n chúng. Thế nhÆ°ng trÆ°á»›c khi chÆ°a có được chứng cứ xác thá»±c, chúng ta không thể dá»±a vào sá»± phán Ä‘oán của mình mà qui tá»™i cho ngÆ°á»i. Vá» việc này tạm thá»i chúng ta đừng có biểu hiện khác biệt gì, mà chá» xem diá»…n biến tình hình tiếp tục ra sao rồi hãy quyết định.
Hà Lăng Phong nói :
– Chúng ta đã biết rõ đây là cạm bẫy, vậy tại sao còn phải bước tới?
Phùng Viên cÆ°á»i cÆ°á»i nói :
– Mục đích của bá»n chúng chính là Äao Kiếm hợp bích trận pháp, vì vậy kẻ mắc bẫy chính là bá»n chúng. Chúng ta có thể tÆ°Æ¡ng kế tá»±u kế, để bẫy bá»n chúng.
Hà Lăng Phong không há»i gì thêm nữa, bởi vì chàng biết biệt hiệu “Nhị Mã Hầu Tử†của Phùng Viên, tuyệt đối không phải là kẻ ngốc mà nhất định lão ta đã có an bày sẵn.
Ngày hôm sau bá»n há» tiếp tục lên Ä‘Æ°á»ng, dÆ°á»ng nhÆ° không có việc gì xảy ra. Suốt dá»c Ä‘Æ°á»ng không há» có việc gì ngoài ý muốn xảy ra. Chỉ có Ä‘iá»u má»—i lần Phí Minh Châu nhìn thấy Hà Lăng Phong, thần sắc Ä‘á»u có vẻ lo lắng và sợ hãi.
Khi ra khá»i địa phận TÆ°Æ¡ng Phàn, theo sá»± chỉ dẫn của ả hắc y, xe ngá»±a của bá»n há» liá»n rẽ vá» hÆ°á»›ng tây, vượt qua má»™t cánh rừng tiến thẳng vào khu núi. Äến đây xe ngá»±a không thể nào Ä‘i được nữa.
Phùng Viên quyết định bá» xe ngá»±a, sau đó giải huyệt cho ả thiếu nữ mặc hắc y và bốn ngÆ°á»i cùng Ä‘i bá»™ vào trong núi.
Ả thiếu nữ mặc hắc y dÆ°á»ng nhÆ° rất quen thuá»™c Ä‘Æ°á»ng núi và những con Ä‘Æ°á»ng tắt. Má»™t ngày trá»i bá»n há» có thể Ä‘i được hai ba chục dặm Ä‘Æ°á»ng núi.
Càng Ä‘i sâu vào trong núi, cảnh vật càng hoang vu và không má»™t bóng ngÆ°á»i.
Trong lòng Hà Lăng Phong đã cảm thấy nghi hoặc, chàng ngầm nói với Phùng Viên :
– Lão đại ca, tình hình có vẻ không ổn rồi. Tỷ Muội hội muốn tranh hùng thiên hạ thì Tổng hội không lý nào lại đặt ở một nơi núi rừng hoang vắng như vầy.
Phùng Viên cÆ°á»i nói :
– Ta biết. Ả này muốn dẫn bá»n ta Ä‘i lòng vòng cố tình kéo dài thá»i gian để cho đồng bá»n bố trí xong mai phục.
Hà Lăng Phong nói :
– Lão đại ca cho rằng bá»n há» sẽ dùng phÆ°Æ¡ng pháp gì?
Phùng Viên nói :
– Không cần biết bá»n chúng dùng biện pháp gì, chỉ có má»™t Ä‘iêu lắc đầu cần phải nhá»›. Bất luận dÆ°á»›i tình huống nào, lão đệ chỉ cần lo việc bên trong, còn ta sẽ lo liệu bên ngoài.
Hà Lăng Phong gật đầu, mỉm cÆ°á»i.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên chàng hiểu ý của Phùng Viên muốn nói là dù trong trÆ°á»ng hợp nào cÅ©ng không nên để cho Phí Minh Châu chạy thoát.
Phí Minh Châu đang đi gom củi để đốt lửa. Bởi vì lúc này màn đêm đã bắt đầu buông xuống. Hơn nữa ban đêm đốt lửa có thể đuổi được mãnh thú.
Ả thiếu nữ mặc hắc y Ä‘ang ngồi bó gối trÆ°á»›c má»™t hang Ä‘á»™ng. Lúc này hai mắt ả Ä‘ang nhắm lại, đầu hÆ¡i cúi thấp dÆ°á»ng nhÆ° là Ä‘ang ngồi ngủ gật.
Phí Minh Châu đã nhúm ngá»n lá»­a cháy lên. Hà Lăng Phong thấy vậy mỉm cÆ°á»i nói :
– Phí cô nương là một thiên kim tiểu thư, mà lại bắt cô nương làm những việc như vầy thật là ngại.
Phí Minh Châu vẻ bẽn lẽn nói :
– Nhóm lá»­a Ä‘un nÆ°á»›c đấy là bổn phận của nữ nhi. DÆ°Æ¡ng đại ca xin má»i ngồi.
Hà Lăng Phong đến bên đống lửa ngồi xuống nói :
– Ở trong Hương Vân phủ cô nương cũng đã làm qua những công việc này?
– Tuy không có chính thức làm qua, nhÆ°ng đã có há»c qua, phụ thân tiểu muá»™i rất chú trá»ng những công việc này.
Hà Lăng Phong nói :
– Hèn gì nhìn thấy Phí cô nương nhóm lửa rất quen thuộc, không giống lần đầu tiên mới làm qua.
Phí Minh Châu Ä‘á»™t nhiên nhíu mày, thấp giá»ng nói :
– DÆ°Æ¡ng đại ca, muá»™i có mấy câu muốn nói vá»›i huynh. Hy vá»ng nói ra huynh đừng trách.
Hà Lăng Phong nói :
– Làm gì có chuyện đó. Có việc gì cô nương cứ việc nói ra đi.
Phí Minh Châu nói :
– Muá»™i cảm thấy từ lúc muá»™i đến Thiên Ba phủ đến bây giá», DÆ°Æ¡ng đại ca dÆ°á»ng nhÆ° không thích muá»™i thì phải?
Hà Lăng Phong nói :
– Tại sao cô nương lại có suy nghĩ kỳ lạ như vậy?
Phí Minh Châu gượng cÆ°á»i nói :
– Bởi vì lần đầu tiên muội bước chân đến Thiên Ba phủ, Dương đại ca đã hoài nghi tiểu muội là giả mạo.
Hà Lăng Phong nói :
– Cô nÆ°Æ¡ng đừng quá Ä‘a nghi. Äó là Tá»· Muá»™i há»™i vừa náo loạn ở Thiên Ba phủ, cho nên tại hạ không thể không Ä‘á» phòng.
Phí Minh Châu nói :
– DÆ°Æ¡ng đại ca, muá»™i không có Ä‘a nghi càng không có trách móc huynh. Tiểu muá»™i tưởng tượng ra, Tá»· Muá»™i há»™i đã giả mạo đại tẩu và gạt huynh rất lâu, cho nên huynh hận bá»n chúng đến tận xÆ°Æ¡ng tủy. NhÆ°ng tiểu muá»™i cÅ©ng là ngÆ°á»i bị bá»n chúng hãm hại. DÆ°Æ¡ng đại ca, huynh không thể vì hận Tá»· Muá»™i há»™i mà hận luôn tất cả những nữ nhân trong thiên hạ.
– Việc này...
Hà Lăng Phong ấp úng không nên lá»i.
Phí Minh Châu lại nói tiếp :
– DÆ°Æ¡ng được, huynh hoài nghi tiểu muá»™i là gian tế của Tá»· Muá»™i há»™i, đấy là quyá»n của huynh, muá»™i không há» trách móc. NhÆ°ng trÆ°á»›c khi chÆ°a có chứng cứ, huynh không nên dá»±a vào sá»± phán Ä‘oán của mình, mà nhận định sá»± việc xảy ra ở Hồng An khách Ä‘iếm là vỡ kịch giả để gạt hai vị. Ãt ra huynh phải đợi đến khi đến Tổng há»™i của Tá»· Muá»™i há»™i hoặc là đến HÆ°Æ¡ng Vân phủ, Ä‘iá»u tra ra chân tÆ°á»›ng của sá»± việc rồi hãy kết luận. Thật tình mà nói, DÆ°Æ¡ng đại ca đối vá»›i muá»™i nhÆ° vậy khiến cho muá»™i vô cùng Ä‘au lòng và cảm thấy...
Phí Minh Châu càng nói càng xúc động, đột nhiên lấy tay che mặt khóc thút thít.
Hà Lăng Phong không ngá» rằng Phí Minh Châu đã nghe trá»™m cuá»™c đối thoại giữa mình và Phùng Viên, và càng không ngá» rằng Minh Châu sẽ Ä‘Æ°Æ¡ng diện chất vấn mình. Nên nhất thá»i chàng không biết phải giải thích nhÆ° thế nào cho phải.
Im lặng hồi lâu, Hà Lăng Phong mới lên tiếng :
– Phí cô nÆ°Æ¡ng, cô nÆ°Æ¡ng nói rất phải. Có lẽ vì tại hạ thống hận Tá»· Muá»™i há»™i quá sâu nên má»›i có sá»± ngá»™ nhâậ nhÆ° vầy. Tại hạ hy vá»ng cô nÆ°Æ¡ng thứ lá»—i bá» qua cho, nếu nhÆ° có chá»— nào hÆ¡i vô lá»… xin cô nÆ°Æ¡ng đừng để bụng đến.
Phí Minh Châu lắc đầu nghẹn ngào nói :
– Không. Dương đại ca, muội không có ý trách móc huynh. Muội chẳng qua... chẳng qua chỉ thấy hơi buồn mà thôi. Muội vốn định đến Thiên Ba phủ cầu cứu, không ngỠngược lại...
Hà Lăng Phong vội nói :
– Cô nÆ°Æ¡ng đừng buồn, đây chẳng qua chỉ là má»™t chút ngá»™ nhận và không hỠảnh hưởng đến mối giao hảo giữa Võ lâm Tam phủ của chúng ta. Äợi khi nào đến được Tổng há»™i của Tá»· Muá»™i há»™i và Ä‘iá»u tra chưởng của bá»n chúng là ai. Lúc đó tại hạ sẽ Ä‘Æ°a cô nÆ°Æ¡ng vá» HÆ°Æ¡ng Vân phủ đồng thá»i giúp cô nÆ°Æ¡ng đối phó vá»›i chúng để cứu lệnh tôn.
Phí Minh Châu bỗng nhiên ngẩng đầu lên, nói :
– Thật vậy hả Dương đại ca? Huynh thật sự đồng ý đi cùng tiểu muội vỠLãnh Nam sao?
Hà Lăng Phong nói :
– ÄÆ°Æ¡ng nhiên là thật, chúng ta cùng chung má»™t kẻ thù, cô nÆ°Æ¡ng nói có đúng hay không?
Phí Minh Châu không còn khóc nữa, bật cÆ°á»i nói :
– Dương đại ca, huynh không có nói gạt muội chứ?
Hà Lăng Phong cÅ©ng cÆ°á»i nói :
– Äây là việc đại sá»±, tại hạ làm sao dám gạt cô nÆ°Æ¡ng.
Phí Minh Châu nói :
– Vậy thì tiểu muội đã yên tâm. Nói thật lần đầu tiên gặp huynh, muội đã cảm thấy thích huynh. Muội chỉ có một mình không hỠcó huynh muội gì cả. Dương đại ca, từ nay vỠsau muội xem huynh như là bào huynh của mình, như vậy huynh có đồng ý hay không?
– Äồng ý! Äồng ý!
Hà Lăng Phong liá»n đổi giá»ng nói :
– Muá»™i Ä‘i há»i ả kia thá»­ xem chừng nào chúng ta má»›i đến được Tổng há»™i Tá»· Muá»™i há»™i?
Phí Minh Châu nói :
– Muá»™i đã há»i qua rồi, nếu nhÆ° trên Ä‘Æ°á»ng thuận lợi, tối mai chúng ta sẽ đến nÆ¡i.
Hà Lăng Phong nói :
– Muá»™i không há»i ả ta vá» tình hình Tá»· Muá»™i há»™i hay sao?
Phí Minh Châu nói :
– Muá»™i đã có há»i qua nhÆ°ng ả ta không chịu nói ra. Ả ta chỉ nói nÆ¡i đó địa thế rất là hiểm yếu. Có má»™t tòa Tá»· Muá»™i cung rất là hoa lệ. Bên trong tòa Tá»· Muá»™i cung toàn là nữ nhân, hÆ¡n nữa má»—i ngÆ°á»i võ công rất là cao cÆ°á»ng.
Hà Lăng Phong vừa nghe vừa gật đầu đầu tá» ra rất chú ý nhÆ°ng rất lại thất vá»ng nói :
– Nói vậy ngày mai chúng ta sẽ có thể vạch ra được bí mật của Tỷ Muội hội. Nhưng tại sao hôm nay vốn chưa thấy động tịnh gì cả vậy?
Phí Minh Châu nói :
– Äúng vậy, tiểu muá»™i cÅ©ng lấy làm lạ, chúng ta đã đến gần sào huyệt của Tá»· Muá»™i há»™i, ít nhất bá»n chúng phải có má»™t chút Ä‘á»™ng tịnh gì chứ?
Hà Lăng Phong cÆ°á»i cÆ°á»i nói :
– Chắc có lẽ đêm nay sẽ có chuyện, nếu muội phải nên cẩn thận một chút.
Nói xong, chàng quét ánh mắt vá» phía ả thiếu nữ mặc hắc y, rồi đứng lên rá»i khá»i đống lá»­a.
Ả thiếu nữ mặc hắc y Ä‘ang ngồi bó gối im lặng, dÆ°á»ng nhÆ° là đã ngủ rồi.
Nhưng khi Hà Lăng Phong vừa đi ả đột nhiên đứng lên, quay mình đi vào phía trong hang.
Ở đây là dưới chân núi, xung quanh có sáu bảy cái hang sâu chừng một hai trượng. Sau núi có một dòng suối, chung quanh thoáng rộng, quả thật nơi đây là chỗ nghỉ qua đêm vô cùng lý tưởng.
Sau khi ăn uống xong, bốn ngÆ°á»i há» tá»± tìm những hang Ä‘á»™ng để nghỉ.
Vì để tiện giám sát ả thiếu nữ mặc hắc y, nên Phí Minh Châu cùng ở với ả trong hang động tương đối sâu. Phí Minh Châu để cho ả ngủ trong động, còn mình thì nghỉ ở bên ngoài động.
Phùng Viên và Hà Lăng Phong có trách nhiệm là phải canh chừng, cho nên cả hai chia ra ở trong hai hang động hai bên phải và trái.
Äống lá»­a ở bên ngoài cá»­a Ä‘á»™ng của Phí Minh Châu. Nếu nhÆ° có ngÆ°á»i từ ngoài vào Ä‘a phần chỉ chú ý đến hang Ä‘á»™ng ở chánh giữa, mà ít để ý đến hai hang Ä‘á»™ng nhỠở hai bên.
Khi má»i ngÆ°á»i nằm xuống, liá»n chợt nghe thấy có nhiá»u tiếng bÆ°á»›c chân Ä‘ang Ä‘i vá» phía há».
Phùng Viên là ngÆ°á»i phát hiện ra đầu tiên. NhÆ°ng lão ta chỉ sá»­a lại binh khí mà không há» có hành Ä‘á»™ng gì.
Hà Lăng Phong thì thò đầu ra ngoài nhìn vỠphía hang động ở chính giữa, nhưng không nhìn thấy Phí Minh Châu ở ngoài miệng hang. Chàng nghĩ có lẽ Minh Châu vì cảnh giác nên đã rút vào trong hang.
Vì vậy Hà Lăng Phong cũng không hỠcó động tịnh gì.
* * * * *
Bên ngoài đã có bốn ngÆ°á»i xuất hiện, trong đó có má»™t gã tăng tá»­. Quần áo bá»n há» Ä‘á»u rách tả tÆ¡i, đầu hÆ¡i cúi thấp, bÆ°á»›c Ä‘i loạng choạng, hiển nhiên là bá»n há» Ä‘ang bị thÆ°Æ¡ng.
Hà Lăng Phong ngồi ở trong hang Ä‘á»™ng, nhìn không rõ diện mạo của bốn ngÆ°á»i. NhÆ°ng trong bốn ngÆ°á»i bá»n hỠít nhất có má»™t ngÆ°á»i chàng rất quen mặt.
Äi đầu là má»™t lão hòa thượng tuổi ngoài ngÅ© tuần, cà sa của lão đã bị rách mấy chá»—, toàn thân đầy máu, còn ba ngÆ°á»i trung niên ở phía sau lão cÅ©ng thÆ°Æ¡ng tích đầy mình.
Bốn ngÆ°á»i há» lảo đảo bÆ°á»›c đến bên đống lá»­a, rồi dÆ°á»ng nhÆ° không còn sức lá»±c nữa, nên ngã ngay bên cạnh đống lá»­a, không há» nhúc nhích.
Hà Lăng Phong trong lòng giật mình liá»n định nhảy ra khá»i hang :
– Äợi má»™t lát!
Phùng Viên thấp giá»ng nói tiếp :
– Bốn ngÆ°á»i hỠđã chết rồi, không cần để ý đến bá»n há», phải cẩn thận còn có kẻ địch ẩn nấp đâu đây.
Hà Lăng Phong liá»n hít sâu vào má»™t nÆ¡i nhẫn nại chỠđợi. NhÆ°ng trải qua rất lâu, không há» nghe thấy tiếng Ä‘á»™ng nào cả, cÅ©ng nhÆ° không có má»™t bóng ngÆ°á»i nào.
Bốn ngÆ°á»i kia vẫn nằm bất Ä‘á»™ng bên đống lá»­a, quả nhiên bá»n hỠđã chết.
Hà Lăng Phong cất giá»ng nói :
– Lão đại ca có nhìn thấy trÆ°á»›c ngá»±c bá»n há» có cái gì hay không...
Phùng Viên nói :
– Nhìn thấy, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i khoan bÆ°á»›c ra đã. Äể ta đến gần xem thá»­.
Nói dứt lá»i, Phùng Viên đã vá»t ra ngoài khá»i hang nhanh nhÆ° má»™t con vượn.
Thá»i gian Ä‘á»™ ná»­a tuần trà trôi qua, má»›i thấy lão ta trở vá» vá»›i nét mặt nghiêm trá»ng.
Phùng Viên đưa tay lên vẫy, nói :
– Ra đây mau. Phí cô nÆ°Æ¡ng nhá»› khống chế huyệt đạo ả Äông Oa quốc kia trÆ°á»›c, đừng để cho ả nhân cÆ¡ há»™i bá» trốn.
Hà Lăng Phong và Phí Minh Châu đồng loạt bÆ°á»›c ra khá»i hang. Sau khi nhìn kỹ bốn thi thể bên cạnh đống lá»­a, sắc mặt má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u lập tức nhìn xuống ngay.
Bởi vì tay của bá»n hỠđã bị buá»™t chắc thành má»™t xâu, hÆ¡n nữa trÆ°á»›c ngá»±c má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u có Ä‘eo tấm bảng gá»—, bên trên Ä‘á» má»™t chữ lá»›n bằng nhau.
Theo nhÆ° thứ tá»±, thì phải Ä‘á»c tấm bảng Ä‘eo trên ngá»±c của lão hòa thượng trÆ°á»›c. Bốn chữ đó là: “Nhậpâ€, “Cốcâ€, “Giảâ€, “Tá»­â€.
Tuy bốn ngÆ°á»i há» bị thÆ°Æ¡ng rất nhiá»u, nhÆ°ng vết thÆ°Æ¡ng chí mạng thì hoàn toàn giống nhau. Äó là trÆ°á»›c ngá»±c trái bị má»™t lưỡi Ä‘ao đâm xiên qua tim.
Lưỡi Ä‘ao đâm xiên tim không những chính xác mà Ä‘á»™ lá»›nnhá» của vết thÆ°Æ¡ng trên ngá»±c bốn ngÆ°á»i cÅ©ng hoàn toàn bằng nhau.
Phùng Viên lắc đầu nói :
– Äao pháp thật là hiểm ác.
Hà Lăng Phong nói :
– Không sai! Äao pháp này quyết không thua kém gì Ä‘ao pháp của Thiên Ba phủ và HÆ°Æ¡ng Vân phủ.
Phùng Viên nói :
– Thất lang, ngÆ°Æ¡i có nhận ra được bốn ngÆ°á»i há» hay không?
Hà Lăng Phong nói :
– Tiểu đệ chỉ nhận ra được ngÆ°á»i mặc thanh y ở hàng thứ hai. Còn vị hòa thượng này rất có thể là ngÆ°á»i của Thiếu Lâm tá»±.
Phùng Viên “ồ†lên một tiếng :
– Hắn ta là ai?
Hà Lăng Phong chậm rãi đáp :
– Là Äiá»n Bá Äạt!
Phùng Viên biến sắc mặt :
– Hắn chính là TrÆ°á»ng NhÄ© Tiểu Äiá»n.
Hà Lăng Phong nói :
– Chính hắn ta. Lão được không phải đã từng nghe nói hắn ta rá»i khá»i nhà cùng bằng hữu Ä‘i đến Lan Phong rồi sao? Hai ngÆ°á»i này nhất định là bằng hữu của hắn ta. Bá»n há» Ä‘i vá» hÆ°á»›ng Lan Phong, chắc chắn là để đến Thiếu Lâm tá»±... nhÆ°ng chỉ có Ä‘iá»u không hiểu tại sao bây giá» lại ở đây?
Phùng Viên chau mày nói :
– Nếu nói vậy, ban đầu đệ hoài nghi hắn ta là gian tế của Tỷ Muội hội, là hoàn toàn oan cho hắn.
Hà Lăng Phong nói :
– Hành vi của Äiá»n Bá Äạt không minh bạch. Nếu nhÆ° hắn ta không phải là gian tế của Tá»· Muá»™i há»™i thì có lẽ là chịu sá»± ra lệnh của nhóm ngÆ°á»i khác. Nếu không hắn ta sẽ chẳng bao giá» vô cá»› chạy đến Äại Ba sÆ¡n này làm gì?
Phùng Viên ngạc nhiên há»i :
– Má»™t nhóm ngÆ°á»i khác? Thật ra là đám ngÆ°á»i nào?
Hà Lăng Phong đáp :
– Vá» việc này tiểu đệ không dám kết luận. NhÆ°ng mà tiểu đệ lâu nay vẫn cảm thấy, sau khi thanh Yên Chi bảo Ä‘ao bị đánh cắp Ä‘i dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang có ai đó ngầm đối địch lại vá»›i Tá»· Muá»™i há»™i. Có lẽ bá»n chúng có mÆ°u đồ đánh cắp bảo Ä‘ao, nhÆ°ng cÅ©ng có thể còn có mục đích khác. Bây giá» bá»n chúng là bạn hay thù, Ä‘iá»u này rất khó biết được. Äáng tiếc là Äiá»n Bá Äạt đã chết nếu không thì chúng ta đã biệt được má»™t ít manh mối từ hắn.
Phùng Viên trầm tư giây lát rồi nói :
– Nếu sự thật là như vậy, sự việc này càng lúc càng phức tạp hơn. Ngoài Tỷ Muội hội ra còn có ai có âm mưu đánh cắp thanh Yến Chi bảo dao?
Hà Lăng Phong nói :
– Lão đại ca có còn nhá»› hay không? Yên Chi bảo Ä‘ao bị má»™t ngÆ°á»i có thân hình cao to bịt mặt cÆ°á»›p Ä‘i, nhÆ° vậy Tam công chúa của Tá»· Muá»™i há»™i thật sá»± không có lấy được bảo Ä‘ao.
Tài sản của samacvuong

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
êàðòèíêè, êðþ÷êîì, ìèýëü, ðóññèôèêàòîð


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™