Sát Thần Tác giả: Nghịch Thương Thiên
Chương 451: Lần đầu tiên luyện khí
Nhóm dịch: Huntercd
Nguồn: Sưu Tầm
Đó là kinh nghiệm luyện khí cả đời của một luyện khí sư thánh cấp.
Chủ hồn hóa thành một đạo ánh sáng, tiến vào bên trong kí ức quang đoàn, hắn như là tiến vào một thiên địa hoàn toàn mới!
Từng cảnh tượng luyện khí quý giá hiện ra trong kí ức quang đoàn kia, luyện khí sư thánh cấp đó, từ giai đoạn sơ cấp ngây thơ không biết về luyện khí, mò mẫm phương thức luyện khí, từng bước nắm giữ bí kỹ luyện khí, trải qua kinh nghiệm tích lũy mấy ngàn lần luyện khí, với phương pháp hình ảnh ký ức nhất nhất hiện ra trong kí ức quang đoàn.
Chủ hồn trầm vào trong đó, nhìn vô số hình ảnh nhanh chóng lưu động, hắn như là đi tới bảo tàng, trong nhất thời không ngờ lại có cảm giác bật lực không biết xuống tay từ đâu.
Trong kí ức quang đoàn hắn tìm được hình ảnh luyện khí sư này lúc ban đầu luyện khí, tĩnh tâm rồi bắt đầu dần dần lĩnh ngộ.
Luyện khí sư thánh cấp này cũng từng hoàn toàn không biết gì cả, đối với sự ảo diệu của luyện khí là một mảng trắng xóa.
Luyện khí sư Vận dụng nhân hỏa, lần đầu tiên luyện khí là dùng các loại kim loại và tinh thạch, luyện một kiện viên hoàn thô kệch, trong viên hoàn đó khắc một tụ linh trận đơn giản, có thể hấp thu năng lượng tinh thạch.
Viên hoàn này chỉ là bí bảo đơn giản nhất, tác dụng rất nhỏ, hấp thu năng lượng nguyên tinh, theo niệm đầu của chủ nhân có thể trong nháy mắt hấp thu năng lượng trong viên hoàn, có thể bộc phát ra một lần duy nhất.
Tụ linh trận đơn giản có thể hấp thu năng lượng rất hữu hạn, có lẽ ngay cả năng lượng do một kích mà Bách kiếp cảnh toàn lực phóng thích ra cũng không bằng.
Nhưng mà đối với Thạch Nham mà nói thì muốn luyện chế bí bảo nho nhỏ như vậy lại cực khó khăn.
Sa vào trong hình ảnh đó, hắn tĩnh tâm lĩnh ngộ, cũng không biết mất bao lâu hắn mới nhớ kỹ tất cả chi tiết.
Rời khỏi kí ức quang đoàn, hắn dạo qua một vòng trong hầm, tìm tất cả tài liệu cần thiết để luyện chế tụ linh hoàn này.
Tâm niệm vừa động, hắn thôi phát lực lượng Địa Tâm Hỏa chất chứa trong cơ thể, ở trong lòng bàn tay hắn phút chốc bốc ra một ngọn lửa nho nhỏ.
Ngón tay liên tục điểm vào những kim loại luyện khí trước mặt, chỉ thấy ba loại huyền thiết, ngọc tinh, đá lửa có linh khí nhất nhất ra, rơi vào giữa ngọn lửa nho nhỏ đó.
Ba loại tài liệu được dung luyện trong ngọn lửa, không biết qua bao lâu mới dần dần được dung luyện xong, thần thức bám vào trong hỏa viêm, hắn nhìn thấy trong chất lỏng do ba loại tài liệu hòa tan thành có vô số tạp chất, khống chế hỏa viêm, hắn bắt đầu bỏ đi những tạp chất này.
Nhưng mà, hỏa viêm mới gia tăng uy lực thì chất lỏng do ba loại tài liệu dung luyện mà thành đã trực tiếp bốc hơi lên.
Nhíu mày, Thạch Nham biết lần đầu tiên luyện khí này đã thất bại.
Hắn đối với nắm bắt hỏa viêm hiển nhiên vẫn chưa đủ thuần thục, hắn muốn dùng hỏa viêm để hòa tan những tạp chất này, có thể làm lực lượng hơi lớn, ngay cả chất lỏng tài liệu dung luyện ra cũng bị hắn làm bốc hơi hết rồi.
Tài liệu chưa dung hợp, thì đừng nói tới khắc tụ linh trận vào trong đó, tụ linh trận mà không khắc được thì bí bảo ngay cả sơ hình cũng không có.
Lắc đầu, hắn cũng không tức giận, không vội vàng bắt đầu lại, mà thật cẩn thận khống chế ngọn lửa, chậm rãi dụng tâm thần để khống chế, dần dần quen thuộc với độ mạnh yếu của ngọn lửa, cảm thụ mỗi một lần tăng cường hỏa viêm, để có thể nắm chuẩn hỏa hậu.
Quá trình này tiêu phí của hắn rất nhiều thời gian.
Đợi cho hắn phát hiện đối với nắm giữ hỏa viêm đã đủ để dung luyện tạp chất này rồi, lúc này mới một lần nữa lấy ra một phần của ba loại tài liệu, bắt đầu tiếp tục luyện chế tụ linh hoàn.
Khi ba loại tài liệu dưới sự đốt cháy của ngọn lửa chậm rãi dung luyện, hắn lại khống chế hỏa viêm, tăng cường độ mạnh yếu của ngọn lửa.
Lần này hắn phi thường cẩn thận.
Hỏa viêm tăng cường từng chút một, sau khi đạt tới mức độ, chất lỏng của ba loại tài liệu không hề bốc hơn mà tạp chất trong đó thì hóa thành từng dòng khói nhẹ, bị đốt cháy.
Trong lòng vui vẻ, khi tiếp tục tăng cường nhiệt độ cao thì hắn bỗng nhiên phát hiện ba loại tài liệu đó lại bị hòa tan.
Hắn lập tức biết nhiệt độ của hỏa viêm lại vượt quá cực hạn thừa nhận của ba loại tài liệu đó.
Lại thử tiếp.
Trong hầm các loại tài liệu luyện khí cực kỳ phong phú, đủ để hắn tiêu phí, trong hầm, hắn mất ăn mất ngủ, hết sức chuyên chú tiến hành lần luyện khí đầu tiên.
Tụ linh hoàn, đây là một loại bí bảo đơn giản nhất, chỉ là đem ba loại tài liệu dung hợp với nhau, hắn đã thử tới tám lần mới chính thức thực hiện được.
Cuối cùng, hắn có thể thuần thục khu trừ tạp chất, sau khi dung hợp ba loại tài liệu thì lại vận dụng Huyền Băng Hàn Diễm hàn khí.
Hàn khí vừa ra, ba loại tài liệu dung hợp thành một khối đột nhiên ngưng kết lại.
"Rắc!"
Bởi vì hàn khí quá nặng, ba loại tài liệu này không ngờ trực tiếp nứt ra, vỡ thành một hòn đá màu nâu.
Lại thất bại.
Thạch Nham hít sâu một hơi, day day huyệt Thái Dương, cười khổ.
Luyện khí đơn giản nhất đã hao phí tinh lực của hắn cực lớn, chẳng những cần nắm giữ thật tinh chuẩn hỏa viêm của Địa Tâm Hỏa, ngay cả khi là ngưng kết tài liệu cũng cần tiến hành theo chất lượng, không thể nóng lòng cầu thành.
Càng sốt ruột thì luyện khí sẽ thất bại càng nhanh, cái này cũng giống như võ giả tu luyện.
Tĩnh tâm lại, hắn lại bắt đầu tiến hành một lần luyện khí mới.
Thời gian trôi qua.
Ở trong hầm lại trải qua chín lần thất bại, hắn đối với quá trình làm hàn khí ngưng kết chất lỏng đã có nhận thức hoàn toàn mới, cuối cùng cũng hình thành ba loại tài liệu thành bộ dạng của viên hoàn, tụ linh hoàn trong suốt như ngọc thạch trải qua vô số lần thất bại mới có sơ hình, lộ ra bộ dạng của viên hoàn.
Khắc tụ linh trận!
Tâm niệm thay đổi, hắn hết sức chăm chú, tinh luyện ra tinh nguyên trong cơ thể, hóa thành một đạo hào quang rót vào trong tụ linh hoàn.
Dẫn dắt dị lực của tài liệu vốn đã tồn tại trong tụ linh trận, hắn bắt đầu như vẽ tranh, dưới sự dẫn dắt của thần thức khắc tụ linh trận bên trên tụ linh hoàn.
Từng dòng thần thức bám vào trên tụ linh hoàn, thần thức của hắn trôi qua cực nhanh, mỗi một lần dẫn động dị lực này đều khiến tinh lực của hắn tổn hao nhiều.
Một sơ sẩy nho nhỏ, tụ linh trận khắc bên trong, dị lực hình thành đường dẫn sẽ đột nhiên rối loạn.
Các loại dị lực trong Tụ linh hoàn đột nhiên như con ngựa hoang chạy tán loạn, tụ linh hoàn đó truyền đến một tiếng rắc, đột nhiên bạo liệt.
Thạch Nham vô cùng đau đầu, lắc đầu nhìn viên hoàn gẫy đứt, trầm ngâm một chút rồi bắt đầu lại.
Liên tục thất bại mười hai lần.
Khi khắc tụ linh trận, bởi vì tinh lực hao phí quá lớn, giữa đường sẽ thường thường xuất hiện một sai lầm nhỏ, mỗi một lần sai lầm, tụ linh trận đều sẽ phát sinh biến hóa, làm tụ linh trận bạo toái.
Khi Khắc trận pháp, phải hành văn liền mạch lưu loát, giữ đường không thể dừng lại, không thể có chút phân thần, không thể có sai lần cho dù là cực nhỏ.
Chỉ có tinh chuẩn toàn bộ, triệt để khắc tụ linh trận trên thân hoàn mới có thể để thần thức rời khỏi.
Nói thì đơn giản nhưng khi thực thi thì rất khó khăn.
Liên tục thử, liên tục thất bại, loại đả kích này khiến hắn như sắp sụp đổ, mang tới cho hắn sự nản lòng không nhìn thấy hy vọng thành công.
Luyện khí đơn giản nhất không ngờ đã hao phí tâm huyết cực lớn của hắn, nhưng vẫn chưa thành công.
Hắn bỗng nhiên phát hiện, luyện khí này so với tu luyện của giả thì còn gian nan hơn! Năm đó hắn từ tiên thiên một đường tiến bộ rất nhanh, gặp khó khăn và gian nguy thế nào cũng không bằng lần luyện khí này.
Ngồi ngay ngắn trong hầm, hắn nhìn mọt đống tài liệu bị lãng phí, cau mày bắt mình tỉnh táo lại, nín thở ngưng thần, trước tiên chậm rãi khôi phục tinh thần.
Trải qua một phen điều tức, cảm thấy tinh khí thần một lần nữa khôi phục tới đỉnh phong, hắn lại thử.
Sơ hình của sơ hình, lần này rất nhanh được dung luyện ra, thời gian tiêu phí so với lúc trước thì nhanh hơn vài lần.
Quen tay hay việc, lời nói này quả nhiên là lời lẽ chí lý, trải qua liên tục luyện chế, hắn đối với dung luyện tụ linh hoàn sơ hình cũng không phát sinh thất bại.
Tụ linh hoàn hình thành, hắn dùng thần thức vận dụng dị lực của bản thân ba loại tài liệu, dẫn dắt dị lực này tiến hành vẽ phác thảo tụ linh trận.
Lần này hắn rất nhập thần, hai mắt không chớp, chỉ nhìn tụ linh hoàn.
Thần thức niệm đầu hóa thành từng dòng chùm tia sáng, dẫn động dị lực chạy trong tụ linh hoàn, dùng thần thức để khắc trận pháp đơn giản, hơn nữa còn đang lặng lẽ lĩnh ngộ chân tủy ảo diệu của trận pháp này.
Bởi vì cực độ cẩn thận, lần này hắn mới bắt đầu không bao lâu, cả người đã chảy mồ hôi, mồ hôi từ trên trán không ngừng nhỏ xuống.
Không dám có chút phân tâm, hắn như là nhập ma, tiến vào trong cảnh giới thần bí nào đó, tinh thần ý thức đi lại trên viên hoàn, thật cẩn thận khống chế dị lực, vẽ phác thảo tụ linh trận đơn giản, để khiến tụ linh hoàn thực sự hình thành.
Hành văn liền mạch lưu loát!
'Keng!"
Tụ linh hoàn phát ra tiếng vang, phóng xuất ra ánh sáng màu bạc mênh mông, ở giữa viên hoàn còn truyền ra một cỗ hấp lực mà người thường khó có thể cảm nhận được, hấp lực đó rất nhỏ.
Thuận tay lấy ra một khối nguyên tinh trung phẩm, đem nguyên tinh để ở giữa tụ linh hoàn, tụ linh trận trên tụ linh hoàn vốn không nhìn thấy, đợi cho nguyên tinh được rót vào trong đó mới chậm rãi từ thân hoàn hiện ra, tụ linh hoàn nho nhỏ đột nhiên truyền ra lực hút linh khí kỳ diệu.
Tụ linh trận chậm rãi khởi động trên thân hoàn.
Từng dòng năng lượng trong nguyên tinh bắt đầu bị tụ linh hoàn hấp thu, bị tụ linh trận dẫn dắt, đều nhập vào trong tụ linh hoàn.
Đại khái nửa canh giờ sau, một khối nguyên tinh trung phẩm hóa thành hòn đá vứt đi, năng lượng bị tụ linh hoàn hấp thu sạch sẽ rồi.
Hấp thu năng lượng của một khối nguyên tinh trung phẩm, tụ linh hoàn màu bạc trở nên trong suốt, ngân quang thịnh hơn, phát ra ánh sáng trong hầm, có thể chiếu sáng mười thước chung quanh.
Lại lấy ra một khối nguyên tinh thượng phẩm, lại để vào tụ linh hoàn, Thạch Nham tiếp tục nhìn tụ linh hoàn hấp thu năng lượng linh khí.
Rất nhanh, một khối nguyên tinh cũng bị hấp thu năng lượng, Thạch Nham cười cười, cảm thấy phi thường có cảm giác thành tựu, lại bỏ vào bên trong thêm một khối nguyên tinh thượng phẩm.
Một ngày qua đi, năm khối năng lượng nguyên tinh đều bị tụ linh hoàn hấp thu.
Tụ linh hoàn trở nên sáng rực, năng lượng ba động mãnh liệt trong đó truyền đến, nếu toàn bộ phóng xuất ra thì chắc bằng một kích toàn lực của võ giả Bách kiếp cảnh.
Thạch Nham rất hài lòng.
Lần đầu tiên luyện khí, trải qua vô số lần thất bại, cuối cùng cũng xem như thành công.
Đã có 21 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Back2vn
Sát Thần Tác giả: Nghịch Thương Thiên
Chương 452: Người khệnh khạng
Nhóm dịch: Huntercd
Nguồn: Sưu Tầm
Luyện chế thành công tụ linh hoàn, Thạch Nham đã tích lũy được kinh nghiệm luyện khí bước đầu, thu thập một số tài liệu luyện khí rồi đi ra.
Dương gia khó khăn lắm mới được thái bình trở lại.
Đám người Dương Trác nhìn thấy hắn đi lên, hỏi hắn trong hai tháng này ở trong hầm làm gì. Hắn chỉ nói để tiến hành lĩnh ngộ cảnh giới, cũng không có nói về kinh lịch luyện khí.
Hai tháng qua, những võ giả bướng bỉnh bất tuân của thành hoang đều thành thật lại, lại bắt đầu giao nộp phí dụng đúng hạn. Không dám thưòng lui tới làm càn như trước nữa.
Đám người Minh Hải chết, khiến võ giả nhân loại ở thành hoang nhận thức được mặc dù là Dương Thanh đế bị giam cầm, Dương gia vẫn có thể lực khiến cho bọn họ sống không bằng chết. dưới thủ đoạn cường ngạnh của Thạch Nham, những người này không dám ương ngạnh nữa, lại khúm núm với Dương gia như trước kia.
Hắc Giao tộc không phái người tới gửi tin tức hữu hảo, chủng tộc cường đại nhất đáy biển này tựa hồ không có phản ứng với đại động tĩnh ở thành hoang của Dương gia, thoạt nhìn thì tạm thời không chuẩn bị tỏ thái độ.
Tam đại tộc trưởng của Ngân Sa tộc, Xà Nhân tộc, Thủy Hạt tộc đồng thời biểu lộ thái độ, điều này khiến cho người của Dương gia đều yên lòng, nhìn thấy Hắc Giao tộc tạm thời không có phản ứng thì vẫn vui vẻ thoải mái.
" Đại bá, trên mặt biển có đại động tác gì không?"
Trong đại điện của Dương gia, Thạch Nham cau mày, hỏi tình huống hai tháng nay: "Dựa theo lời ngươi nói, các ngươi phái người tới Hạ gia ở Thương Khung hải vực, không biết Hạ gia có đáp lại hay không!"
" Hạ gia có người đáp lời rồi, nói để chúng ta rời khỏi thành hoang. tới Thương Khung hải vực ở." Dương Trác mỉm cười: "Hạ Khinh Hậu coi như là vẫn nhớ tình bạn cũ, nói chỉ cần chúng ta người đi của Dương gia chỉ cần chúng ta tới Thương Khung hải vực, hắn sẽ cắt ba hòn đảo cho Dương gia chúng ta. Để chúng ta có thể an tâm tu luyện tại đó."
" Xem ra Hạ Khinh Hậu cũng coi như tốt tính." Thạch Nham gật đầu: "Vậy đại bá trả lời hắn thế nào?"
" Ngươi nếu không tới thành hoang, chúng ta nói không chừng sẽ thực sự rời khỏi, dựa theo an bài của Hạ Khinh Hậu ở lại Thương Khung hải vực." Dương Trác vẻ mặt nghiêm lại: "Có điều nếu thực sự muốn tới Thương Khung hải vực, không chừng những tên gia hỏa của Vô Tẫn hải liệu có tìm chúng ta gây phiền toái hay không. Chúng ta năm đó quan hệ với Bồng Lai thánh địa, Võ Hồn điện không hòa thuận lắm, chúng ta ở thành hoang, ngoài tầm tay với của bọn họ, bọn họ không làm gì được chúng ta. Nhưng nếu tới địa bàn của bọn họ, vậy thì chưa biết được họ có đối phó với Dương gia chúng ta hay không. Ta đáp lại là, chúng ta đã giải quyết được chuyện của thành hoang, bây giờ vẫn chưa có ý định lên mặt biển."
"Nên như vậy." Thạch Nham trầm ngâm trong chốc lát rồi bỗng nhiên nói: "Đại bá, ta muốn tới chỗ Hắc Giao tộc, Nộ Lãng đó không tỏ thái độ, ta thủy chung cảm thấy có chút bất an. Chỉ có thực sự giải quyết được Hắc Giao tộc. Khiến Nộ Lãng tán thành địa vị của chúng ta ở thành hoang thì chúng ta mới có thể vô tư được."
"Nộ Lãng là người bảo thủ, không dễ dàng đối phó đâu." Sắc mặt của Dương Trác hơi đổi: "Những năm gần đây. Hắc Giao tộc tuy rằng không đối phó với Dương gia chúng ta, nhưng thái độ đối đãi với chúng ta cũng không hữu hảo. Nếu không phải là Dương gia không phải chúng ta đích xác đã làm ra rất nhiều chuyện cho các tộc dưới đáy biển, ta nghĩ Nộ Lãng cũng sẽ không an phận như vậy. Lần này Dương gia chúng ta thất thế, lại có Tào gia, Võ Hồn điện ở trong làm khó dễ, không biết Nộ Lãng sẽ tính toán thế nào."
"Chính là bởi vì không rõ thái độ của Nộ Lãng ta mới muốn đtới Hắc Giao tộc một chuyến, giải quyết phiền toái Hắc Giao tộc này."
" Ngươi thực sự nắm chắc ư?"
Dương Mạc vẻ mặt nghiêm nghị, ngưng trọng nói: "Tiểu Nham, ta thật sự nghĩ không thông, vì sao ngươi tự tin có thể thuyết phục được Nộ Lãng."
Đám người Dương Chu, Dương Tuyết cũng vẻ mặt nghi hoặc.
Hai tháng nay, Thạch Nham vẫn ở trong hầm không ra ngoài, đám người Dương Mộ trong khoảng thời gian này cũng cân nhắc một phen, nhưng vẫn không nghĩ ra Thạch Nham Thạch Nham có nắm chắc như vậy.
Trong lòng họ lo lắng một khi Thạch Nham tới Hắc Giao tộc, nếu phát sinh xung đột với Hắc Giao tộc, sợ rằng người của Hắc Giao tộc sẽ gây bất lợi đối với Thạch Nham.
Mặc dù ở hai tháng trước, Thạch Nham đã biểu hiện ra thực lực đủ để chống lại võ giả Thông Thần cảnh, nhưng người của Dương gia vẫn lo lắng, dù sao Nộ Lãng cũng là đệ nhất cao thủ của hải tộc, có tu vi Thông thần tam trọng thiên chi cảnh.
Cho dù là đặt ở Vô Tẫn hải, với tu vi cảnh giới của loại này cũng đã đủ để khiến bất kỳ ai cũng phải sợ hãi.
Tào Thu Đạo và Dương Dực Thiên sở dĩ thực lực xuất chúng, cũng bởi vì có kỳ ngộ, tu vi cảnh giới chân chính của bọn họ kỳ thật không bằng Nộ Lãng, đây cũng là nguyên nhân vì sao võ giả của Vô Tẫn hải không dám tới đáy biển làm càn.
Tu vi Thông thần tam trọng thiên chi cảnh của Nộ Lãng đã chấn nhiếp võ giả nhân loại, khiến những người có ý đồ đối với đáy biển đều an phận.
Hải tộc nếu không có Nộ Lãng, có lẽ đám người Tào Thu Đạo, Dương Dực Thiên đã sớm thò xúc tua tới đáy biển rồi.
Nộ Lãng cũng không dễ gần, tính tình nóng nảy tàn nhẫn. Những năm gần đây, đối với nhân loại cản gan tới đáy biển làm càn, hắn chưa bao giờ lưu tình.
Một khi có nhân loại khiêu khích sự uy nghiêm của hải tộc. Nộ Lãng tuyệt đối sẽ ra tay, khiến nhân loại cả gan làm càn nhận thức được sự lợi hại của hải tộc.
" Tiểu Nham, ngươi muốn gặp Nộ Lãng thì phải nắm chắc mười phần mới được." Dương Trác trầm ngâm một chút rồi ngưng trọng nói: "Nếu không nắm chắc mười phần thì không bằng chờ một thời gian, chờ thái gia gia của ngươi từ Ma Vực về, đến lúc đó ngươi lại gặp Nộ Lãng sẽ ổn thỏa hơn."
" Không cần phải chờ." Thạch Nham cười cười: "Ta quả thật tuyệt đối nắm chắc, bởi vì ta có thứ Nộ Lãng rất muốn."
Đám người Dương Trác ngạc nhiên.
" Thiên hỏa!"
Thạch Nham nhếch miệng cười, một đoàn hỏa viêm cực nóng đột nhiên từ trong lòng bàn tay hắn bốc ra, hỏa viêm hừng hực phóng xuất ra nhiệt độ cao cực độ. Khiến bọn người Dương Trác khô nóng, cơ hồ trong nháy mắt, trên người đã chảy ra mồ hôi.
Mắt của đám người Dương Trác lập tức toàn bộ sáng lên.
" Thiên hỏa!"
Dương Trác kinh hô, thân hình run lên: "Còn không phải là là thiên hỏa thuộc tính âm hàn như Huyền Băng Hàn Diễm? Đây là loại thiên hỏa nào? Tiểu Nham tử, hỏa viêm này của ngươi thực sự là thiên hỏa ư?" Hắn biết Huyền Băng Hàn Diễm ở trên người Thạch Nham, nhưng Huyền Băng Hàn Diễm thuộc tính âm hàn, cũng không thích hợp để luyện khí, cho nên rõ ràng biết rõ Nộ Lãng đang u sầu vì hỏa viêm nhiệt độ cao, vẫn không nghĩ tới phương diện này.
Hiện giờ Địa Tâm Hỏa vừa ra, sinh ra nhiệt độ cao, lập tức khiến hắn mắt sáng lên, thế mới biết trên người Thạch Nham trừ Huyền Băng Hàn Diễm ra thì không ngờ còn có loại hỏa viêm khiến cho người ta kinh thán và thích hợp để luyện khí này.
" Tiểu Nham tử, ngươi, ngươi làm sao có được thứ này?" Dương Mộ vẻ mặt phấn chấn, vui sướng dị thường: "Vì sao trên người tên gia hỏa ngươi luôn luôn có bảo vật mà khiến cho người ta tha thiết ước mơ? Truyền thuyết về Thiên hỏa truyền lưu ở Vô Tẫn hải nhiều năm, nhưng chúng ta cũng rất ít gặp, vì sao ngươi luôn có thể có được loại sinh mệnh kỳ dị này?"
" Vận khí tốt." Thạch Nham cười cười.
Dương Tuyết, Lý Phượng nhi ai nấy mắt đẹp chiếu ra quang mang kinh dị, nhìn về phía hắn với vẻ tràn ngập vui sướng.
" Thật tốt quá!"
Dương Trác cười ha ha. Dùng sức vỗ vai hắn một cái, phấn chấn nói: "Có thiên hỏa, ta nghĩ Nộ Lãng cho dù là ngoan cố tới mấy cũng sẽ biết nên làm như thế nào. Ha ha, khó trách ngươi không sợ hãi gì, thì ra ngươi trừ có Huyền Băng Hàn Diễm ra không ngờ còn có loại thiên hỏa này!"
" Cái này các ngươi cứ yên tâm." Thạch Nham mỉm cười nói.
Mọi người toàn bộ gật đầu. Vẻ mặt vui sướng.
" Hắc Giao tộc ở chỗ nào?"
"ừ, Phượng nhi đã tới một lần, nàng ta cũng quen thuộc với bên Hắc Giao tộc, để nàng ta và ngươi đi một chuyến." Dương Trác đảo mắt, bỗng nhiên đề nghị.
Mắt đẹp của Lý Phượng nhi hiện ra vẻ kinh hỉ. Mặt như phát sáng, sảng khoái đáp ứng: "Ta từng tới Hắc Giao tộc, ngươi nếu thực sự muốn tới đó thì ta dẫn đường giúp ngươi. Hì hì, những tên gia hỏa đó của Hắc Giao tộc nếu biết ngươi có thứ Nộ Lãng cần nhất, không biết sẽ có thái độ gì."
"Vậy thì tốt."
" Các ngươi lúc nào thì xuất phát?" Dương Trác mỉm cười hỏi.
" Dù sao hiện tại cũng rảnh, đi ngay cũng không ngại. Trong khoảng thời gian này ta gnhix thành hoang cũng không có việc gì, ngươi thấy thế nào."
" Cũng tốt."
Dương Trác gật đầu, chợt nhìn về phía Lý Phượng nhi, vẻ mặt quái dị: "Tiểu Phượng nhi, Thạch Nham giao cho ngươi nhé, ngươi đừng khi dễ hắn trên đường."
" Ta làm sao dám?" Lý Phượng nhi cười khẽ, thần thái bay bổng, hì hì nói: "Hắn không khi dễ ta đã là tốt lắm rồi, người này hiện tại so với ta thì lợi hại hơn quá nhiều. Ta cho dù là muốn khi dễ hắn thì cũng không khi dễ được."
"Ừm tóm lại, ngươi an phận một chút cho ta." Dương Trác nhướn mày, hắc hắc cười nói.
" Chúng ta xuất phát thôi." Thạch Nham cũng không dài dòng, lại cẩn thận dặn dò Dương Trác một phen rồi cùng Lý Phượng nhi rời khỏi Dương gia.
Ra khỏi Dương gia, hắn cũng không vội lập tức rời khỏi thành hoang, mà đi tới quán rượu ở trong thành.
" Tiểu tử. Lại tới uống rượu à? Lần trước ngươi nói ngươi là người của Dương gia. Có phải thổi da trâu hay không? Chưởng quầy rất nhớ Thạch Nham, nhìn thấy hắn tới thì lập tức lộ ra nụ cười: "Nghe nói lần trước Dương gia có một người rất khệnh, giết chết cả bốn người bọn Minh Hải, Duyên Phong, ngươi nếu là người của Dương gia thì chắc cũng biết hắn? Ha ha, hắn nếu tới quán rượu của chúng ta uống rượu thì ta có thể cho miễn phí."
"Hả?" Thạch Nham kinh ngạc cười cười: "Vì sao ngươi nguyện ý cho miễn phí?"
" Thành hoang khôi phục nề nếp." Gã sai vặt vui vẻ bật cười: "Nếu bọn Minh Hải không chết, không biết tương lai thành hoang sẽ biến thành bộ dáng gì nữa. May mà bọn họ đã chết, hiện tại thành hoang mới lại thái bình, ừ này thành hoang này vẫn để Dương gia quản lý thì tốt nhất, tên hỗn đản Minh Hải này chỉ ham cái lợi nhất thời bọn họ bọn họ không quản lý tốt thành hoang được."
"Lấy mười bình rượu tới đây."
"Có ngay." Gã sai vặt vui vẻ đi lấy.
" Thạch Nham, lần trước ngươi uống ở đây à?." Lý Phượng nhi cười khanh khách hỏi, mắt đẹp sáng ngời, nghiêm túc đánh giá quán rượu.
"Ừ."
Chốc lát sau, gã sai vặt mang mười bình rượu lên, Thạch Nham cho vào Huyễn Không Giới nhưng không trả tiền, mà cười nói: "Ta lần này không trả tiền, về sau thuế của các ngươi ở thành hoang toàn bộ được miễn. Lần sau nếu có người đến thu thì ngươi cứ nói ý của ta."
"A."
Chưởng quầy và gã sai vặt bỗng nhiên kinh hãi hét lên.
Phất tay, Thạch Nham hóa thành một đạo tinh quang, đi ra ngoài thành hoang, cười nói: "Ta chính là gã khệnh khạng mà ngươi nói."
Chưởng quầy và gã sai vặt vẻ mặt chấn động, mắt đột nhiên sáng lên.
Đã có 22 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Back2vn
Sát Thần Tác giả: Nghịch Thương Thiên
Chương 453: Đệ nhất cường giả
Nhóm dịch: Huntercd
Nguồn: Sưu Tầm
Ở sâu trong đáy biển của Hắc Thủy hải vực, có dàn núi lửa chết màu đen, từng tòa núi lửa chết đứng sừng sững trong đáy biển, nguy nga hung vĩ, giống như là từng mũi lợi kiếm chỉ thẳng lên mặt biển.
Đó là nơi ở của Hắc Giao tộc.
Dãy núi lửa chết Màu đen không biết vì nguyên nhân gì mà chìm vào ở sâu trong địa để, mỗi một tòa núi lửa chết đều cao mấy ngàn thước.
Chỗ sườn núi và đỉnh núi của núi lửa chết tọa lạc từng tòa kiến trúc, kết cấu đá đen như mực, thoạt nhìn thì như hắc thiết, đều đầy và rất đặc sắc.
" Nghe nói tổ tiên của Hắc Giao tộc là một yêu thú hắc giao thập cấp, pháp lực Thông Thiên triệt địa, cực kỳ khủng bố. Yêu thú thập cấp Hắc Giao đó kết hợp với nữ tử nhân loại sinh ra rất nhiều nhân yêu, đó là Hắc Giao tộc lúc này. Hắc Giao tộc có huyết mạch của Hắc Giao, cũng có huyết thống của nhân loại, đầu có sừng nhọn màu đen, có năng lực biến thân thành bán yêu."
Trong nước biển, Lý Phượng nhi chỉ về phía trước, giải thích cho Thạch Nham.
" Hắc Giao tộc tuy rằng không phải Hắc Giao, không có hình thể cường hãn như Hắc Giao, nhưng có trí tuệ mà Hắc Giao khiếm khuyết. Tộc nhân của Hắc Giao tộc từ trước đến nay ở chung hòa thuận với Hắc Giao, coi Hắc Giao là đồng bọn tốt nhất, ngươi xem bên trong núi lửa chết còn có cả yêu thú Hắc Giao đấy."
"Hả?"
"Ừ, Hắc Giao tộc và Hắc Giao bởi vì có quan hệ trên huyết mạch, rất hòa thuận. Cấp bậc của Hắc Giao bình thường đều trên cấp sáu, tuy rằng số lượng rất ít, nhưng là bá chủ của yêu thú dưới đáy biển, dưới đáy biển trước nay hoành hành không kiêng dè ai, ở chính giữ dãy núi lửa chết chắc còn có Hắc Giao bát cấp." Hắc Giao Bát cấp thực lực tương đương với võ giả Thông Thần cảnh, Nộ Lãng ở Thông thần tam trọng thiên chi cảnh, hắn và Hắc Giao bát cấp đó thì ai lợi hại hơn?"
" Nộ Lãng à. Hắc Giao bát cấp đó nghe nói là yêu thú phối hợp với Nộ Lãng, từ khi Nộ Lãng sinh ra đã huyết mạch tương liên với Nộ Lãng." Lý Phượng nhi nhíu mày, nhẹ giọng giải thích: "Tộc nhân của Hắc Giao tộc một bộ phận khi sinh ra sẽ tiến hành câu thông huyết mạch với Hắc Giao, một khi đạt thành liên hệ linh hồn huyết mạch, có thể trở thành chủ nhân của Hắc Giao, cùng trưởng thành với Hắc Giao. Cái này gọi là phối hợp, chính là từ khi sanh ra đã sinh hoạt tại cùng nhau, sinh mệnh tương liên, trong đó có liên hệ cực kỳ huyền ảo, chúng ta khó có thể lý giải được."
" Có cái gì khác với yêu thú phục tùng chúng ta?"
" Đương nhiên là có khác nhau rồi. Loại phối hợp này là tính mạng tương liên, nếu Hắc Giao tử vong, tộc nhân của Hắc Giao tộc thân là chủ nhân cũng sẽ nhất tịnh chết đi. Tương ứng, nếu tộc nhân của Hắc Giao tộc thân là chủ nhân chết đi thì yêu thú Hắc Giao phối hợp với họ cũng sẽ chết." Lý Phượng nhi vẻ mặt nghiêm nghị: "Loại phối hợp này rất thần kỳ, nghe nói có thể khiến chủ nhân và Hắc Giao thực sự khớp lại làm một, phát huy thực lực lớn nhất. Tộc nhân của Hắc Giao tộc có thể phối hợp với Hắc Giao cũng không nhiều, nhưng mỗi một người đều là trụ cột của Hắc Giao tộc. Hắc Giao tộc ở trong các tộc dưới đáy biển thì nhân số xem như rất ít, toàn bộ tộc nhân của Hắc Giao tộc ở Vô Tẫn hải nghe nói cũng chỉ có khoảng người. Nhưng mỗi một tộc nhân của Hắc Giao tộc đều lợi hại hơn các hải tộc nhân khác ở cảnh giới ngang nhau rất nhiều, có yêu thú Hắc Giao phối hợp thì càng thêm đáng sợ!"
Thạch Nham ngạc nhiên, sửng sốt một chút rồi nói: "Nói như vậy, tộc nhân Hắc Giao tộc có yêu thú Hắc Giao phối hợp chẳng phải là có thực lực khiêu chiến vượt cấp võ giả khác ừ?"
"Đúng là như vậy." Lý Phượng nhi ngưng trọng gật đầu: "Cho nên ngươi nghĩ lại đi, Nộ Lãng có tu vi Thông thần tam trọng thiên chi cảnh, lại có yêu thú Hắc Giao bát cấp phối hợp, thực lực chân chính của hắn đáng sợ cỡ nào, ngươi có thể tưởng tượng được chứ?"
Thạch Nham kinh ngạc nói: "Nộ Lãng đó chẳng lẽ còn đáng sợ hơn Xích Diêm, Ba Tuần ư?"
"Chưa giao thủ thì rất khó nói." Lý Phượng nhi vẻ mặt nghiêm nghị, suy nghĩ trong chốc lát rồi mới nói: "Theo ta thấy đó Nộ Lãng đó nếu thực sự giao thủ với Xích Diêm, Ba Tuần thì khả năng thắng lợi của chắc lớn hơn một chút. Cho dù là Tào Thu Đạo, Dương Dực Thiên ở thời kì toàn thịnh cũng không dám tìm hải tộc gây phiền toái, chính là bởi vì dưới đáy biển có Nộ Lãng."
"Vậy theo như ngươi nói thì Nộ Lãng chẳng phải là đệ nhất cao thủ chân chính của dưới đáy biển và trên mặt biển của Vô Tẫn hải ư?"
" Người dưới đáy biển đều cho rằng như vậy. Bất luận là hải tộc dưới đáy biển hay là nhân loại tới thành hoang sinh sống đều cho rằng Nộ Lãng chính là đệ nhất cao thủ danh phù kỳ thực. Cho rằng Tào Thu Đạo, Dương Dực Thiên cũng không phải là đối thủ của hắn. Cũng may hải tộc nhân không có bí bảo thuận tay, nếu Nộ Lãng thực sự có bí bảo thánh cấp, ta nghĩ ngay cả người trên mặt biển cũng sẽ coi hắn là đệ nhất cường giả của Vô Tẫn hải." Lý Phượng nhi nói.
Sắc mặt Thạch Nham khẽ biến.
" Thái gia gia năm đó thật đúng là can đảm thật." Nửa ngày sau hắn mới cảm thán: "Dám làm găng với người như thế, ta thấy lá gan của thái gia gia e là đệ nhất Vô Tẫn hải. Ha ha, thực lực chân chính không ngờ có thể ở Chân thần cảnh, Nộ Lãng này quả nhiên đáng sợ, chẳng trách ngay cả Ngân Huy bướng bỉnh bất tuân cũng phải cam bái hạ phong."
" Đó là đương nhiên rồi. Nộ Lãng nếu đã lên tiếng thì tộc nhân của Ngân Sa tộc, Xà Nhân tộc, Thủy Hạt tộc cũng đều phải ngoan ngoãn nghe lời, tất cả hải tộc nhân đều biết Nộ Lãng tồn tại mới là sự bảo đảm thái bình cho hải tộc, biết chỉ cần Nộ Lãng khoẻ mạnh một ngày thì võ giả của Vô Tẫn hải vốn không có gan có chủ ý với hải tộc."
Lý Phượng nhi cười khanh khách nhìn về phía hắn: "Giờ biết Nộ Lãng lợi hại thế nào rồi chứ? lát nữa nếu ngươi nhìn thấy Nộ Lãng thì cần phải cẩn thận một chút, hắn không phải là Bào Văn, Bào A, ngươi cho dù là mượn dùng lực lượng khác để đạt tới tu vi Thông Thần cảnh cũng tuyệt đối không thể là đối thủ của hắn."
"Ừ, ta sẽ cẩn thận." Sờ sờ mũi, Thạch Nham gật đầu bất đắc dĩ.
Trước khi tới đây, hắn thật sự không đánh giá Nộ Lãng quá cao, cảm thấy Nộ Lãng nhiều nhất cũng chỉ có thực lực như Xích Diêm, Ba Tuần, nhưng hiện tại nghe Lý Phượng nhi giải thích như vậy, hắn mới biết được Nộ Lãng có lẽ còn lợi hại hơn Xích Diêm, Ba Tuần, cái này khiến hắn có chút cẩn thận hơn.
Từ lúc Xuất đạo đến nay, võ giả mạnh nhất hắn từng gặp đó là Ma Đế Xích Diêm.
Lúc trước ở Viên La hải vực, Xích Diêm vừa xuất thủ đã thể hiện ra lực lượng cường hãn, khiến hắn vẫn ghi nhớ rất kỹ.
Ngay cả hiện tại nhớ lại thủ đoạn kinh thiên của Xích Diêm hắn cũng có chút trong lòng lạnh toát, biết cho dù là hắn mượn dùng toàn bộ lực lượng e là cũng khó chiếm được tiện nghi từ trong tay Xích Diêm.
Bởi vì nhận thức rõ ràng đối với chuyện này, bước vào thiên vị cảnh, sau khi Huyền Băng Hàn Diễm, Địa Tâm Hỏa, Thánh Linh Thần đều khôi phục sức khỏe, hắn cũng không liều lĩnh tới Hoàn La hải vực tìm Xích Diêm báo thù.
Hắn không phải người lỗ mãng.
Không có nắm chắc thì hắn sẽ không xằng bậy, so sánh với cường giả đỉnh phong thì hắn lúc này vẫn còn thiếu nhiều, nhưng hắn cũng có ưu thế.
Đó là vũ hồn thần bí.
Vũ hồn có được lúc mới tới thế giới kỳ dị này có khả năng vô hạn, có thể đề thăng tốc độ đột phá cảnh giới của hắn trên diện rộng, hắn biết thứ hắn thiếu hiện giờ là thời gian và ma luyện.
Chỉ cần cho hắn thời gian, không lâu nữa hắn sẽ có thể bước vào một thiên địa hoàn toàn mới.
Một ngày kia, hắn tuyệt đối có thể hơn cả Xích Diêm, giải quyết đoạn cừu hận đó.
Hắn có sự tự tin này.
"Ài, Nộ Lãng đã rất đáng sợ rồi , nếu ngươi lần này thật sự có thể giúp hắn luyện thành bí bảo, hắn e là thật sự sẽ thành thiên hạ." Lý Phượng nhi bất đắc dĩ cười khổ: "Đến lúc đó, không biết Nộ Lãng còn tình nguyện đứng ở dưới đáy biển hay không. Hiện giờ tình thế của Vô Tẫn hải phức tạp như vậy, hắn nếu muốn tới Vô Tẫn hải làm ầm ĩ thì e là không có bao nhiêu người có thể ngăn cản được hắn."
Thạch Nham nhướng mày.
Đây cũng là một vấn đề.
Hắc Giao tộc không phải chỉ có thể sinh hoạt tại dưới đáy biển, nếu trên mặt biển có chỗ sinh hoạt thích hợp thì Hắc Giao tộc cũng có thể lên mặt biển mà sống.
Nộ Lãng ở hải tộc có địa vị thống trị tuyệt đối, nếu hắn có dã tâm với Vô Tẫn hải thì hắn có thể suất lĩnh cao thủ hải tộc trực tiếp giết vào Vô Tẫn hải, thừa dịp Vô Tẫn hải đang hỗn loạn giành một chén canh lớn cho hải tộc.
Cái này cũng không phải không có tiền lệ.
Truyền thuyết ở mấy ngàn năm trước, hải tộc từng liên thủ các tộc phát sinh đại chiến với võ giả của Vô Tẫn hải, muốn cướp lấy một mảng hải vực ở Vô Tẫn hải.
Trận đại chiến đó tuy rằng được võ giả nhân tộc đoàn kết nhất trí hóa giải, nhưng cũng nhưng cũng khiến võ giả của Vô Tẫn hải tổn thất đại lượng tinh nhuệ.
Sau Trận chiến ấy, hải tộc bị thua, lúc này mới chui vào dưới đáy biển mấy ngàn năm không lên mặt biển gây sự.
Hiện giờ hải tộc xuất hiện nhân vật kinh thiên như Nộ Lãng, hơn nữa có thể khiến tất cả hải tộc đều tin phục, nếu hắn vung tay hô một cái, xuất phát từ lợi ích của toàn bộ chủng tộc thừa dịp Vô Tẫn hải đại loạn mưu đồ phía trên, đám người Ngân Huy, Lệ Toa, Bào A chắc sẽ nguyện ý xuất thủ.
" Quên đi, Vô Tẫn hải đã đủ rối loạn rồi, hơn nữa hải tộc cũng chưa chắc là họa hại cho nhân loại chúng ta." Trầm ngâm một chút, Thạch Nham an ủi mình: "trên Mặt biển có Xích Diêm, có Ba Tuần, còn có Tào Thu Đạo, Dương Dực Thiên, thái gia gia nói không chừng cũng sẽ về rất nhanh. Nhiều cao thủ như vậy, Nộ Lãng đó cho dù là đi lên mặt biển thì cũng khó mà áp chế được cục diện, hắn nhiều lắm là chỉ khiến Vô Tẫn hải loạn thêm một chút thôi." Nghe Thạch Nham vừa nói như vậy, Lý Phượng nhi cũng chỉ có thể công nhận.
Hai người vừa đi vừa nói chuyện, không bao lâu sau thì hiện thân phía trước dãy núi lửa chết.
" Người của Dương gia Thành hoang cầu kiến tộc trưởng Nộ Lãng." Lý Phượng nhi hơi hơi cúi người rồi bỗng nhiên cao giọng hô.
Phía trước một tòa núi lửa chết, đột nhiên chui ra một con Hắc Giao chiều cao ba mươi thước, cả người giáp như thiết phiến màu đen, đầu có sừng lớn, con ngươi to như quyền đầu, hung quang làm cho người ta sợ hãi.
Hắc Giao đó chính là một con thất cấp yêu thú, sau khi từ núi lửa chết thò ra thì con ngươi màu đỏ cực lớn tàn bạo nhìn về phía Thạch Nham, Lý Phượng nhi.
Trên đầu Hắc Giao có một tộc nhân Hắc Giao tộc thiên vị cảnh ngồi ngay ngắn.
Hình thể của hắn và nhân loại giống nhau, chỉ là trên đầu có thêm một cái sừng nhọn màu đen dài nửa thước, người này làn da ngăm đen, lạnh lùng nhìn về phía hai người bọn Thạch Nham rồi thản nhiên châm chọc: "Tiểu bối của Dương gia các ngươi có tư cách gì mà gặp mặt tộc trưởng của chúng ta? Cho dù là Dương Thanh đế đích thân đến, tộc trưởng của chúng ta cũng không nhất định sẽ gặp hắn, các ngươi thì dựa vào cái gì?"
"Dựa vào ta có thiên hỏa." Thạch Nham nhếch miệng cười, bình tĩnh xò tay ra, chỉ thấy Địa Tâm Hỏa phút chốc bốc ra, lay động ánh lửa yêu dị trong nước biển, nước biển không ngừng bốc hơi lên, nhưng thiên hỏa thiêu đốt càng lúc càng vượng, không hề bị ảnh hưởng của nước biển.
Đã có 20 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Back2vn
Sát Thần Tác giả: Nghịch Thương Thiên
Chương 454: Tiếng tăm truyền xa
Nhóm dịch: Huntercd
Nguồn: Sưu Tầm
Tộc nhân của Hắc Giao tộc mắt bỗng sáng ngời.
Tin tức Nộ Lãng muốn luyện khí ngay cả Ngân Huy, Lệ Toa đều biết, thân là tộc nhân của hải tộc. Hắn tất nhiên cũng rõ.
Đáy biển không có hỏa diệm sơn mãnh liệt, bản nhân Nộ Lãng vẫn vì hỏa viêm mà phát sầu, một đoạn thời gian gần đây tính tình rất nóng nẩy, bởi vì luyện khí thất bại nhiều lần, rất nhiều tộc nhân của Hắc Giao tộc Đều bị hắn răn dạy.
Vừa nhìn thấy trong lòng bàn tay Thạch Nham bốc ra hỏa viêm hừng hực, vẻ mặt của người này chấn động, thái độ đột nhiên thay đổi.
" Thật sự là thiên hỏa ư?"
Hắn nhìn về phía Địa Tâm Hỏa trong lòng bàn tay Thạch Nham. Mở tâm thần, cảm thụ một chút, trong lòng cực kỳ khiếp sợ.
Thiên hỏa chính là hỏa viêm huyền ảo thần bí nhất thế gian, có ý thức sinh mệnh của mình, nhiệt độ so với địa hỏa thì cao hơn rất nhiều, có thể nói là hỏa chủng tốt nhất để luyện khí. Võ giả có thiên hỏa chỉ cần nguyện ý thì có thể dễ dàng trở thành một luyện khí sư lợi hại, được tất cả võ giả tôn kính.
Hỏa viêm mà Thạch Nham hiển lộ ra có nhiệt độ cao, là căn bản không che giấu được, cách xa nhau cả vài trăm thước Người này vẫn cảm thụ được một chút, cảm thấy cả người khô nóng khó nhịn.
" Có phải thiên hỏa hay không thì ta nghĩ ngươi chắc có đáp án rồi."
Thạch Nham bình tĩnh thu hồi Địa Tâm Hỏa, nhếch miệng cười: "Tộc trưởng của Các ngươi lúc này cần nhất chắc chính là người như ta. Nếu ta ra tay giúp hắn, hắn muốn luyện chế bí bảo chắc sẽ không lại có vấn đề. Ừ, ta nghĩ ngươi chắc có thể đi bẩm báo một tiếng rồi chứ gả." Rất nhiều tộc nhân của Hắc Giao tộc từ trong các vật kiến trúc thò ra, từ xa xa nhìn về phía Thạch Nham, lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Thạch Nham vẻ mặt đạm mạc, trong lòng thì cực kỳ kinh ngạc.
Tộc nhân của Hắc Giao tộc từ miệng núi lửa chết hiển lộ ra chỉ có bảy tám mươi người, nhưng mà, mỗi một tộc nhân của Hắc Giao tộc đều có khí tức khổng lồ. Kém cỏi nhất là một người cảnh giới tu vi ở địa vị cảnh, niết bàn, thiên vị cảnh thì chỗ nào cũng có.
Ai cũng nói trong các tộc dưới đáy biển thì Hắc Giao tộc chính là chủng tộc cường hãn đệ nhất, mỗi một tộc nhân đều thực lực trác tuyệt, tu vi tinh trạm, hôm nay vừa thấy Quả nhiên danh bất hư truyền.
"Ừ, ta đi bẩm báo đây." Người đó không dám do dự, vỗ Hắc Giao rồi hóa thành hắc quang bay đi.
Người của Hắc Giao tộc trên Núi lửa chết ai nấy lạnh lùng nhìn Thạch Nham, Lý Phượng nhi, đánh giá hai người.
" Ngươi chính là Thạch Nham?"
Một hán tử Hắc Giao tộc thân hình gầy yếu mặt rỗ nhìn hắn trong chốc lát rồi tựa hồ nhớ tới gì đó, bỗng nhiên cao giọng hỏi.
Thạch Nham mỉm cười gật đầu.
Các tộc nhân của Hắc Giao tộc vẻ mặt chấn động, quang mang trong mắt đậm thêm.
Trong khoảng thời gian này, các tộc các tộc dưới đáy biển, thanh danh của Thạch Nham rất vang dội.
Dùng tu vi thiên vị cảnh đánh cho Bào Văn bị thương, cũng khiến Bào A công nhận địa vị thân phận của hắn ở thành hoang. Ngay cả Ngân Huy, Lệ Toa cũng đồng ý, không quản tới chuyện của thành hoang nữa.
Tộc trưởng của ba tộc tán thành, lập tức dẩy Thạch Nham lên vị trí nổi bật, các hải tộc nhân Đều biết hiện giờ Dương gia, trừ Dương Thanh đế ra thì lại nổi lên một thanh niên cường hãn. So với Dương Thanh đế năm đó thì còn cuồng vọng hơn, tư chất cũng xuất chúng hơn.
Tên của Thạch Nham đã truyền khắp đáy biển, nghe nói người đến không ngờ chính là tiểu tử này. Tộc nhân của Hắc Giao tộc vẻ mặt động dung, đều âm thầm đánh giá hắn, muốn xem thanh niên của Dương gia rốt cuộc có chỗ nào lợi hại.
Lý Phượng nhi ở bên cạnh hắn, đối mặt với ánh mắt của các Hắc Giao tộc thì có vẻ không được tự nhiên." Thạch Nham. Ngươi lát nữa cẩn thận một chút, tuy rằng thanh danh của Nộ Lãng rất không tồi, nhưng ngươi vẫn phải lưu tâm. Nếu Nộ Lãng sau khi ngươi giúp hắn thành công luyện chế bí bảo mà đột nhiên đối phó ngươi thì ta sợ ngươi rất khó đào thoát."
"Ừ, ta sẽ Cẩn thận." Nộ Lãng thân là tộc trưởng của Hắc Giao tộc, thân là đệ nhất cao thủ của hải tộc, trong mắt các hải tộc nhân thì có địa vị cao nhất. Từ trước tới giờ mọi người đều đánh giá về Nộ Lãng không tồi, nói Nộ Lãng không phải loại người âm hiểm giả dối, bình thường làm việc cũng rất quang minh lỗi lạc. Sẽ không làm ra chuyện quá đáng, nhưng Nộ Lãng dù sao cũng là hải tộc nhân.
Hải tộc nhân vẫn đề phòng võ giả trên mặt biển nếu nếu Nộ Lãng cảm thấy hắn trong tương lai đủ để uy hiếp đến toàn bộ hải tộc, trảm sát hắn trước một bước. Bóp chết hắn từ trong nôi, giải quyết họa lớn cho hải tộc thì cũng không phải là chuyện không thể.
Nộ Lãng nếu thực sự làm như vậy, chắc tộc nhân của hải tộc tuyệt đối sẽ không lưu truyền tiếng xấu về hắn.
" Tóm lại, mọi sự phải cẩn thận, ta sợ Nộ Lãng thực sự sẽ làm như vậy." Lý Phượng nhi vẻ mặt lo lắng: "Năm đó gia chủ tự mình đến đấy, làm rất găng với Nộ Lãng, ta sợ Nộ Lãng sẽ ghi thù. Ngươi đừng chọc giận hắn, tốt nhất sớm làm xong rồi đi."
" Ta biết nên làm như thế nào, không vào hang cọp làm sao bắt được cọp con, vẫn phải mạo hiểm chút."
Tộc nhân của Hắc Giao tộc vừa Rời khỏi đó rất nhanh lại quay trở về, hắn vươn tay ra ý bảo Thạch Nham theo hắn.
" Ngươi đừng tiến vào Hắc Giao tộc, cứ chờ bên ngoài đi." Thạch Nham dặn Lý Phượng nhi một tiếng rồi bước vào lãnh địa của Hắc Giao tộc. Dựa theo sự dẫn đường của tộc nhân Hắc Giao tộc, bay tới miệng ngọn núi lửa chết của Nộ Lãng.
Từng tòa núi lửa chết lặng lẽ lướt qua dưới thân hắn. Môi moontj miệng núi lửa chết đều có một cỗ khí tức khổng lồ khiến cho người ta kinh hãi tồn tại, mặc dù là không để thần thức thăm dò, nhưng Thạch Nham cũng biết trong núi lửa chết chắc có yêu thú Hắc Giao ngủ đông.
Cũng chỉ có loại yêu thú khổng lồ như Hắc Giao, khí tức phát ra trên người mới có thể kinh người như vậy.
Ít nhất có mười con Hắc Giao ở núi lửa chết phía dưới, Hắc Giao kém cỏi nhất cũng là lục cấp, đại đa số Hắc Giao đều thất cấp.
Thất cấp Hắc Giao, so với võ giả thiên vị cảnh của nhân loại thì lợi hại hơn rất nhiều, nhất là dưới đáy biển, có năng lực khống chế dòng nước. Man lực kinh người, chính là yêu thú khó đối phó nhất dưới đáy biển.
Cảm thụ trong chốc lát, Thạch Nham âm thầm kinh hãi, cũng có nhận thức sâu về Hắc Giao tộc hơn.
Thế lực của chủng tộc này e là so với Tào gia, Võ Hồn điện của Vô Tẫn hải còn đáng sợ hơn.
Hơn nữa còn chủng tộc dưới đáy biển như Ngân Sa tộc, Thủy Hạt tộc, Xà Nhân tộc, một khi bọn họ thò lên khỏi mặt biển, thực sự muốn xuống tay với nhân tộc thì trận chiến này cơ hồ còn chưa bắt đầu đã chú định kết cục rồi.
Hắn bỗng nhiên rất lo lắng, không biết quyết định giúp Nộ Lãng luyện chế bí bảo rốt cuộc có chính xác hay không.
"Đây rồi, tộc trưởng phân phó ngươi tự đi xuống." Tộc nhân của Hắc Giao tộc đó đưa Thạch Nham tới một miệng núi lửa chết rồi chỉ chỉ xuống phía dưới, ý bảo hắn một mình đi gặp Nộ Lãng.
" Đa tạ."
Thu liễm sự lo lắng trong đầu, Thạch Nham nín thở ngưng thần. Âm thầm cảnh giác, chậm rãi đi xuống dưới miệng núi lửa chết.
Đi mất chừng một khắc hắn mới đến chân núi núi lửa chết này, nằm ngoài dự kiến của hắn, chân núi sáng ngời, trên vách núi đá khảm vô số tinh thạch chiếu sáng, khiến cho chân núi rộng lớn ngay cả chỗ tối nhất cũng nhận được ánh sáng.
Ở giữa có một cái đầm nham thạch nóng chảy cực lớn. Nhưng không có nham thạch nóng chảy, mà chồng chất vô số khối xích viêm tinh thạch.
Xích viêm tinh thạch chính là khoáng thạch cực nóng, dưới sự thúc dục của năng lượng sẽ bốc ra hỏa viêm mãnh liệt, mỗi một khối xích viêm tinh thạch đều có thể cung cấp năng lượng hỏa viêm cực lớn.
Vô số khối xích viêm tinh thạch, này đẩy đầm nham thạch nóng chảy, khi không có năng lượng rót vào, xích viêm tinh thạch này chỉ tản mát ra hồng quang cực nóng.
Bên cạnh đầm nham thạch nóng chảy có đủ loại tài liệu luyện khí, có rất ít tinh thạch kim cương, có hàn, có lưu kim sa có có tinh thần ngọc.
Nhìn qua một chút, Thạch Nham giật mình.
Nhiều tài liệu luyện khí như vậy, mỗi một loại đều vô cùng trân quý. Chung quanh đầm nham thạch nóng chảy chồng chất các tài liệu luyện khí, có một số ngay cả Dương gia cũng không thu thập được, những tài liệu luyện khí này nếu lấy ra sẽ khiến cho võ giả thiên vị cảnh điên cuồng.
Cho dù là ở trên Vô Tẫn hải, cũng có rất nhiều tài liệu luyện khí trăm năm khó gặp.
Các tài liệu luyện khí đều được bầy đầy đầm nham thạch nóng chảy. dưới sự chiếu rọi của tinh thạch chiếu sáng. Phóng xuất ra hào quang mộng ảo say lòng người.
"Nộ Lãng tiền bối thật sự là tài đại khí thô, nhiều tài liệu luyện khí như vậy, không biết rốt cuộc muốn luyện chế bí bảo kinh thiên động địa nào.
Thạch Nham hít sâu một hơi, mỉm cười, nhìn quanh bốn phía rồi nói.
Nộ Lãng vẫn chưa hiện thân.
Nhưng mà, hắn biết Nộ Lãng chắc ở ngay đây, chỉ có điều dã thu liễm khí tức, che giấu tung tích, khiến hắn không phát giác ra thôi.
Từ khi tiến vào chân núi hắn tuy rằng không nhìn thấy Nộ Lãng, nhưng lại nhạy cảm lại nhạy cảm nhận thấy được có người đang âm thầm quan sát hắn.
Khi hắn đang nhìn về phía tài liệu luyện khí, Nộ Lãng chắc cũng từ một nơi bí mật gần đó nhìn hắn. Nhìn nhất cử nhất động của nhất cử nhất động, thấy rõ tu vi cảnh giới của hắn để phỏng đoán tính cách của hắn.
"Tiểu tử ngươi lá gan không nhỏ, dám lẻ loi một mình xuống dưới này, chẳng lẽ ngươi không sợ ta giết ngươi ư?"
Một thanh âm tục tằng đột nhiên từ chân núi truyền đến, quanh quẩn không dứt, chấn cho loạn thạch ở chân núi rơi lả tả.
Thạch Nham chỉ cảm thấy trong màng tai truyền ra tiếng ầm ầm. trong óc tất cả đều là thanh âm tục tằng này, ngay cả thức hải cũng bị ảnh hưởng, bỗng nhiên chấn động.
Tâm thần run lên, hắn vội vàng một lần nữa thu lại thần thức. Bảo trì cho thức hải không chịu ảnh hưởng.
Ngũ Ma Ngủ đông trong thức hải không ra trong tiếng ầm này tựa hồ hơi hơi run rẩy, rồi chợt lại khôi phục bình tĩnh.
Ở đầm lầy dị địa đó, Ngũ Ma Cắn nuốt các hư linh. Như là bắt đầu tiến hóa. Quá trình này phi thường chậm, lâu như vậy rồi mà vẫn chưa xong.
Cẩn thận thể ngộ một chút, phát hiện Ngũ Ma không có dấu hiệu thức tỉnh, Thạch Nham không khỏi có chút thất vọng.
"Sợ cái gì." Cười cười, hắn nhìn về phía xích diêm tinh thạch trong đầm nham thạch nóng chảy: "Với Phẩm hạnh của Nộ Lãng tiền bối chắc sẽ không xuống tay với một vãn bối như ta, huống chi vãn bối lần này tới đây thuần túy là một phen hảo ý. Ta nghĩ Nộ Lãng tiền bối chắc sẽ đối đãi thật tốt với ta mới đúng."
"Tiểu tử, trên người ngươi thực sự có thiên hỏa ư?" Thanh âm của Nộ Lãng lại một lần nữa vang lên.
"Không có thiên hỏa thì ta tuyệt đối không dám tới." Giang hai tay. Địa Tâm Hỏa đột nhiên bốc ra. Hỏa viêm nóng rực vừa ra, xích viêm tinh thạch trong đầm nham thạch nóng chảy như là bị hỏa viêm châm lửa, đột nhiên phóng xuất ra hỏa diễm ngập trời, lập tức bao trùm toàn bộ chân núi.
Xích viêm tinh thạch gặp được năng lượng hỏa viêm thì sẽ cháy mạnh hơn. Thân là thân là thiên hỏa, vừa phát lực đã kích phát tiềm lực của xích viêm tinh thạch.
Nhiệt độ ở Chân núi trong khoảnh khắc đã tăng lên tới mức cực kỳ khủng bố.
"Quả nhiên là thiên hỏa."
Nộ Lãng quát lớn một tiếng, cuối cùng cũng hiện thân, đi tới trước người hắn.
Đã có 19 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Back2vn
Sát Thần Tác giả: Nghịch Thương Thiên
Chương 455: Thấy rõ
Nhóm dịch: Huntercd
Nguồn: Sưu Tầm
Đây là một đại hán trung niên thân cao hai thước, làn da ngăm đen, mặt chữ quốc, mắt hắn bắn ra thần quang, không giận mà uy.
Hắn đi đến trước người Thạch Nham, lạnh lùng nhìn Thạch Nham một cái rồi nói: "Ngươi chính là Thạch Nham đó ư?"
"Ừ!"
" Không tồi." Nộ Lãng gật đầu, hừ một tiếng: "Dùng tu vi thiên vị cảnh mà có thể khiến hai huynh đệ Bào Văn và Bào A chịu thua, xem ra Dương gia quả nhiên lại có một võ giả lợi hại rồi. Số phận của Dương Thanh đế không tồi, sau khi thân hãm Ma Vực còn có một tiêu tử như ngươi lấp vào chỗ trống cho hắn."
Thạch Nham cười cười, cũng không nói nhiều.
" Ngươi tới nơi này là muốn giúp ta luyện khí, để ta tán thành địa vị bá chủ của Dương gia các ngươi ở thành hoang ư?"
"Ừ."
" Đó là việc nhỏ, chỉ cần ngươi khiến ta hài lòng thì ta có thể đáp ứng ngươi."
" Đa tạ."
" Ta không thích người khác nhìn ta luyện khí. Ngươi nói với thiên hỏa một tiếng rồi ta sẽ giam cầm ngươi."
Sắc mặt hơi đổi, Thạch Nham trầm ngâm một chút rồi đồng ý: "Được."
Nói xong, hắn liên hệ với Địa Tâm Hảo, bảo nó lưu ý Nộ Lãng, phối hợp với hắn, giúp hắn hoàn thành luyện khí.
Địa Tâm Hỏa hồi tấn tỏ vẻ đã minh bạch.
Nộ Lãng nhìn thấy thiên hỏa bồng bềnh phía trên xích viêm tinh thạch, phóng xuất ra hỏa viêm cực nóng thì bỗng nhiên vươn tay ra tóm lấy.
Từng vầng quang màu đen từ phía trên rơi xuống, trong nháy mắt đã bọc lấy Thạch Nham, trong u quang màu đen, hắn không nhìn thấy động tĩnh bên ngoài, thần thức cũng không xuyên thấu qua được, giống như là bị một nhà giam tối om giam lại.
Thị giác, thính giác, thần thức và xúc giác đều bị che đi.
Nộ Lãng Thông thần tam trọng thiên chi cảnh vừa ra tay đã khiến cho Thạch Nham trong lòng kinh hãi, biết nhân vật loại cấp bậc này thực sự là hắn tạm thời không thể ứng phó được.
Trước khi hắn tới cũng nghĩ Nộ Lãng có lẽ sẽ làm như vậy. Cho nên cũng không bất ngờ.
Ở trong màn hào quang màu đen này, hắn khoanh chân ngồi xuống, thu liễm tâm thần, bắt đầu để ý thức niệm đầu rơi vào trong kí ức quang đoàn.
Đó là kinh nghiệm luyện khí cả đời của một luyện khí sư thánh cấp.
Trong khoảng thời gian này, chỉ cần hơi nhàn hạ là hắn sẽ đắm chìm vào đó, toàn lực lĩnh ngộ thủ đoạn luyện khí.
Từng dòng ký ức niệm đầu hoạt động ở trong đó, chiếu ra một vài hình ảnh luyện khí quý giá, hắn đang lặng lẽ tiến bộ, lĩnh ngộ thủ pháp luyện khí mỗi lúc một sâu hơn.
Thời gian trôi qua.
Cũng không biết qua bao lâu, hắn bỗng nhiên nhận thấy màn hào quang bao phủ toàn thân hắn đã biến mất.
Ánh sáng lại hiện ra.
Mở mắt ra, hắn nhìn về phía trước, phát hiện xích viêm tinh thạch trong đầm nham thạch nóng chảy đều bị đốt cháy thành tro rồi.
Phía trên đầm nham thạch nóng chảy, thiên hỏa lặng lẽ bồng bềnh, lập tức truyền đến một dòng niệm đầu cho hắn: "Hắn luyện chế một tam xoa kích, dùng các loại kim loại khoáng thạch hiếm quý dung luyện mà thành, tuy rằng không có luyện chế bất kỳ trận pháp nào, nhưng cực kỳ trầm trọng, vũ khí như vậy rất bất phàm."
Thạch Nham khẽ gật đầu.
Địa Tâm Hỏa hóa thành một ánh lửa, biến mất trong Huyết Văn Giới, tâm thần dò xét một chút. Hắn liền nhìn về phía Nộ Lãng đang ngồi trên đầm nham thạch nóng chảy, cười bảo: "Chúc mừng."
Nộ Lãng bĩu môi Hừ một tiếng rồi phất tay nói: "Ngươi đi đi, Hắc Giao tộc chúng ta sẽ không xen vào chuyện của thành hoang nữa. Tất cả vẫn như cũ."
" Nộ Lãng tiền bối." Thạch Nham hít sâu một hơi, không lập tức rời đi mà cười hỏi: "Hiện giờ Vô Tẫn hải là một mảng hỗn loạn, Minh nhân, Ma nhân hoạt động ở Viên La hải vực, Già La hải vực, giao chiến với võ giả nhân loại trên Vô Tẫn hải, tình thế ở vào trạng thái giằng co, không biết ngươi thấy việc này thế nào?"
"Có liên quan gì tới ta." Nộ Lãng trợn mắt lên, không kiên nhẫn nói.
" Ngươi cảm thấy cuối cùng sẽ là Ma nhân, Minh nhân thắng lợi hay là võ giả của Vô Tẫn hải thủ thắng." Thạch Nham rất kiên nhẫn: "Tiền bối tu vi tinh trạm, ánh mắt độc đáo, chắc có giải thích cao siêu, không biết có thể nói ra nghe thử không?"
"Ta kệ là ai thắng, chỉ cần đừng quấy rối đáy biển của ta thì ta không quan tâm."
Nộ Lãng hừ một tiếng. Giống như không có hứng thú với động tĩnh trên mặt biển, lạnh lùng nhìn hắn rồi lạnh giọng nói: "Tiểu tử, ngươi rào trước đón sau, rốt cuộc là muốn nói gì?"
" Không biết tiền bối có tính toán lên mặt biển không?" Sắc mặt Thạch Nham hơi trầm xuống, lạnh lùng nói.
Quang trong mắt Nộ Lãng chợt lóe rồi biến mất, cười lạnh, lắc đầu không nói.
"Ta nếu là tiền bối thì vào thời khắc Vô Tẫn hải hỗn loạn như lúc này, tuyệt đối sẽ không an phận ở lại dưới đáy biển." Thạch Nham nhếch miệng, nói: "Ta sẽ từng thời từng khắc chú ý tới tình huống bên trên, chờ hợp thời tốt nhất, có thể chờ hai bên lưỡng bại câu thương rồi xuất thủ, cũng có thể liên hợp với một phương trong đó tiêu diệt một phương khác, thu hoạch lợi ích."
Nộ Lãng mắt lộ hung quang: "Tiểu tử ngươi cho rằng ta sẽ làm thế nào?"
Lắc đầu, Thạch Nham nói: "Ta không biết, nhưng ta nếu là tiền bối thì khẳng định sẽ không yên lòng với hiện trạng thế này, dù sao Vô Tẫn hải lúc này đang loạn thành một đống, mà dưới đáy biển thì thái bình ổn định, cơ hội ngàn năm một thuở ở ngay trước mặt, ta nếu là tiền bối thì sẽ không thể không động tâm."
Nộ Lãng bình tĩnh không nói gì.
" Vãn bối cáo từ." Thạch Nham chắp tay. Xoay người hành lễ rồi mỉm cười nói: "Nếu tiền bối muốn liên thủ với một phương nào, nếu có thể thì hy vọng sẽ nghĩ tới Dương gia của chúng ta. Dương gia chúng ta tạm thời tuy rằng không thể hiện ra đủ năng lực, nhưng ta nghĩ tiền bối sớm muộn gì cũng có thể nhìn thấy thực lực của Dương gia chúng ta."
Nói xong, hắn cũng không chờ Nộ Lãng tỏ thái độ đã dựa theo đường cũ mà về.
Nộ Lãng hai mắt lóe hung quang. Lạnh lùng nhìn thân ảnh của hắn càng lúc càng xa, bỗng nhiên nhếch miệng bật cười: "Lá gan của tiểu tử này không nhỏ, dã tâm cũng khá lớn, đáng tiếc thực lực còn kém lắm. Nếu Dương Thanh đế đích thân đến thì ta cũng có thể suy nghĩ một chút, nhưng ngươi thì còn chưa đủ tư cách."
Thạch Nham tất nhiên không nghe được những lời này của hắn.
Ba gã tộc nhân Thông Thần cảnh của Hắc Giao tộc từ trong bóng tối thò ra, vẻ mặt kinh ngạc nhìn về phía Thạch Nham biến mất.
" Tộc trưởng, lá gan của tiểu tử này đích xác đủ lớn, chẳng những dám một mình xuống đây, lại còn rào trước đón sau, muốn liên thủ với hải tộc chúng ta. Theo ngày tháng, kẻ này tất nhiên sẽ là một kiêu hung của Vô Tẫn hải. Có lẽ có thể như Tào Thu Đạo, Dương Thanh đế, hùng bá một phương."
Một tộc nhân Hắc Giao tộc béo trầm ngâm một chút rồi bỗng nhiên nói.
Nộ Lãng gật đầu: "Hắn chẳng những có dã tâm, hơn nữa tựa hồ không sợ người ta nói ra nói vào, không chú trọng quy củ. Không hề có quan niệm cũ về chủng tộc. Liên thủ với hải tộc chúng ta, tiểu tử này không ngờ không sợ bị người ta phỉ nhổ. Trong mắt những người trên mặt biển, Liên thủ với người ngoại tộc đều là người vạn ác không từ, hắn không ngờ dám có suy nghĩ này, đích xác khiến ta rất kinh ngạc."
" Năm đó Dương Thanh đế đến gặp mặt tộc trưởng, tộc trưởng muốn liên thủ với Dương gia của hắn, mưu đồ Vô Tẫn hải, lại bị Dương Thanh đế cự tuyệt, nói hai tộc thế bất lưỡng lập, tuyệt đối không thể cùng tồn tại trong một mảng hải vực. Dương Thanh đế cực kỳ coi trọng phân biệt chủng tộc, cho rằng trừ nhân tộc ra thì các chủng tộc Khác đều là hạng người man di, không có tư cách sinh hoạt chung với nhân tộc."
Tộc nhân Hắc Giao tộc thấp lùn cau mày Hừ một tiếng rồi nói: "Dương Thanh đế ngoan cố, nói chỉ cần hắn còn ở Vô Tẫn hải thì chúng ta đừng hòng rời khỏi đáy biển, kiếm ăn trên mặt biển. Hiện giờ hắn bị giam cầm ở Ma Vực, bản thân khó bảo toàn. Dương gia đột nhiên mọc ra một tên tiểu bối không quan tâm tới lý niệm thế tục, đúng là dị loại, đáng tiếc hắn cũng không phải là người đứng đầu Dương gia, tu vi cũng yếu, bằng không tộc trưởng thực sự có thể cân nhắc một chút."
"Ừ." Một gã tộc nhân Hắc Giao tộc tu vi Thông Thần cảnh khác cũng gật đầu lên tiếng: "Nhân tộc đều bài xích hải tộc chúng ta, cảm thấy hải tộc chúng ta nên sống dưới đáy biển, nhưng lại không biết hải tộc chúng ta có rất nhiều chủng tộc, kỳ thật cũng nhắm tới sự màu mỡ trên mặt biển, cũng muốn định cư lâu dài trên mặt biển. Bất luận là Tào Thu Đạo, Dương Dực Thiên hay là thủ lãnh của thế lực khác đều bị quan niệm này ảnh hưởng, coi hải tộc chúng ta là dị tộc, rất khó đi lại với chúng ta."
" Tiểu tử này đích xác có chút đặc thù." Nộ Lãng trầm ngâm một chút rồi lắc đầu nói: "Đáng tiếc cảnh giới của hắn không đủ cao. Dương gia lại nay không bằng trước, chúng ta kệ hắn."
" Tộc trưởng, hắn vừa mới nói, Dương gia sẽ tái hiện trên Vô Tẫn hải, ta thấy, trong đó tựa hồ có một số tình huống chúng ta chưa nắm giữ được toàn bộ."
" Đúng vậy, tiểu tử này cuồng vọng như vậy. Khẳng định có chỗ dựa. Chẳng lẽ Dương Thanh đế đã thoát khốn ở Ma Vực rồi ư?"
Đồng tử Nộ Lãng co rụt lại, nhíu mày: "Quản nhiều như vậy làm gì. Chúng ta tiếp tục tĩnh quan kì biến, tạm thời đừng tham dự. Chờ Minh nhân và Ma nhân lưỡng bại câu thương với võ giả của Vô Tẫn hải, rồi xem tình thế mà định, đây là cơ hội tốt ngàn năm một thuở, tiền bối của chúng ta không thể thực hiện nghiệp lớn, chúng ta nói không chừng có thể thành công đó."
Ba gã cao thủ hải tộc khác cũng đều vẻ mặt phấn chấn, hai mắt ánh hào quang.
Hải tộc sẽ không an lòng với hiện trạng, xem ra chúng ta phải sớm quyết định."
Sau khi ra khỏi Hắc Giao tộc, Thạch Nham nhìn Lý Phượng nhi một cái, vẻ mặt ngưng trọng: "Nộ Lãng dã tâm bừng bừng, tuyệt đối sẽ không cam nguyện ở dưới đáy biển xem kịch, hắn đang chờ thời cơ thích hợp để suất lĩnh cường giả của các tộc hải tộc trực tiếp giết vào Vô Tẫn hải."
" Hắn có thể đang đợi bên trên lưỡng bại câu thương." Lý Phượng nhi nói.
" Tám chín phần mười là vậy." Thạch Nham nghiêm mặt, nhìn về phía lãnh địa của Hắc Giao tộc rồi thở dài: "Hắc Giao tộc cực kỳ đáng sợ, nếu cộng thêm Thủy Hạt tộc, Ngân Sa tộc, Xà Nhân tộc, một cỗ lực lượng này không hề kém Minh nhân, Ma nhân, bọn họ so với Minh nhân, Ma nhân còn có ưu thế, tiến có thể công, lui có thể thủ, nếu phát hiện không ổn thì lập tức chui xuống đáy biển. Ở dưới đáy biển chúng ta rất khó đối phó được với bọn họ."
" Xem ra tình thế của Vô Tẫn hải lại càng phức tạp hơn rồi." Lý Phượng nhi cười khổ.
" Chúng ta không thể cứ ở mãi dưới đáy biển được. Ở thành hoang, tin tức truyền tới quá chậm, chúng ta cơ hồ bị vây trong trạng thái phong bế, đối với tình thế của Vô Tẫn hải cũng không thể ngay lập tức thấy rõ." Trầm ngâm một chút, Thạch Nham vẻ mặt ngưng trọng nói: "Phải về Vô Tẫn hải sớm một chút, ở thành hoang thì lưu lại nhân thủ trông coi là được, chúng ta chỉ có tới Vô Tẫn hải thì mới có cơ hội liên hệ với tộc nhân của Ma Vực.
" Việc này, ta không làm chủ được." Lý Phượng nhi lắc đầu.
" Ta tìm đại bá nói chuyện."
Ba ngày sau Thạch Nham về lại thành hoang, sau khi nhìn thấy Dương Trác thì Lập tức nói: "Chúng ta không thể cứ ở mãi thành hoang được, phải ra ngoài."
" Vì sao?"
" Nộ Lãng có dã tâm xâm nhập Vô Tẫn hải, chỉ đang đợi thời cơ tốt, nếu không thể liên thủ với Nộ Lãng thì cũng chỉ có thể sớm phát tán tin tức này, để cho người khác lưu tâm hắn."
Đã có 21 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Back2vn