Thông Thiên Chi Lộ Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----
Chương 496: Tính toán cực hạn
Nhóm Dịch: Cong Tu Bac Lieu
Sưu tầm By nguoibantot8 --- 4vn.eu
Vù!
Trước ngực và sau lưng Ngụy Tác đều toe máu, bị ám kim sắc kiếm khí xuyên qua.
Tuyệt diệt kim đan của gã và tử sắc kim đan của bản thân cũng rơi xuống theo quang diễm.
"Tiểu bối vô tri, để ngươi ngông nghênh trước mặt ta, mọi thứ cuối cùng vẫn là của ta."
Huyền Vũ chân nhân tỏ vẻ đắc ý, kim sắc đại thủ chụp xuống, thu cả Ngụy Tác và Tuyệt diệt kim đan lại.
Y hiểu rõ Huyền Vũ ám kim kiếm khí hơn ai hết, bị một đạo kiếm khí đâm thủng ngực như thế, dù còn hơi thở thì cũng mong manh.
Kim sắc đại thủ định bóp chết Ngụy Tác rồi tóm về.
Huyền Vũ chân nhân tính toán quả âm hiểm cẩn mật.
"Mắc hỡm rồi!"
Nhưng lúc đó, Ngụy Tác vốn sắp tắt sinh cơ lại đột nhiên sinh long hoạt hổ, như chưa hề thụ thương.
"Oành!"
Tử sắc kim đan vốn hà quang ảm đạm chợt sáng rực, ngưng thành tử sắc viễn cổ thiên long khổng lồ.
Cùng lúc, trước mặt gã hiện lên một pháp bảo hình lông đuôi khổng tước, phát ra ngũ sắc quang hoa vây chặt phá bảo hình chìa khóa của Huyền Vũ chân nhân.
Pháp bảo của Huyền Vũ chân nhân không phát ra được linh quang, bị giữ cứng trên không.
"Tiểu bối, ngươi giả chết để ám toán ta! Tiếc là ta biết ngươi dùng Tuyệt diệt kim đan! Để ta xem ngươi sử dụng bằng cách nào!"
Cùng lúc, Huyền Vũ chân nhân vung tay, phá trận phái dưới dấy lên bạch sắc lôi cầu, không đổ vào Ngụy Tác mà lơ lửng dày đặc giữa y và Ngụy Tác.
Ngụy Tác mà kích phát Tuyệt diệt kim đan, sẽ va vào lôi cầu, tự nổ ngay.
Nếu thế, Huyền Vũ chân nhân sẽ không nằm giữa trung tâm sức nổ của Tuyệt diệt kim đan mà là gã.
Huyền Vũ chân nhân vốn cho rằng Ngụy Tác chỉ có Tuyệt diệt kim đan đối phó được y.
Hiện tại y không kịp thi triển thêm thuật pháp và pháp bảo, bị Ngụy Tác thừa cơ đánh lén, nhưng chỉ cần gã không thể dùng Tuyệt diệt kim đan oanh kích thì tất sẽ mất mạng.
Khống chế lôi trận, Huyền Vũ chân nhân coi như đã dốc toàn lực, quanh mình quang hoa liễu nhiễu, trán nổi gân xanh.
"Ai bảo đối phó ngươi là cứ phải dùng Tuyệt diệt kim đan?"
Ngụy Tác có vẻ cực kỳ nguy cấp, không còn cơ hội thứ hai để phản đòn. Nhưng đúng lúc đó, gã lại buông ra một câu càng huênh hoang.
"Oành!"
Một ngọn sóng từ Trường hà thao thiên quyển văng ra, phi kiếm cánh cửa và Thực huyết pháp đao bắn theo.
Thực huyết pháp đao tế xuất, một đạo hồng quang từ mũi đao bắn ra.
Trường hà thao thiên quyển kích phát cự lãng lao tới đầu tiên, hồng quang của Thực huyết pháp đao kích phát tiếp theo, rồi tới phi kiếm cánh cửa vô cùng linh hoạt, bay vòng chém vào Huyền Vũ chân nhân.
"Ầm, ầm, ầm, ầm!"
Lao đi mấy chục trượng, Trường hà thao thiên quyển kích phát ngọn sóng mới tan biến uy năng.
"Chát!" "Chát!" "Chát!" "Chát!"
Thực huyết pháp đao kích phát huyết quang, xuyên qua lôi cầu như chọc thủng bong bóng, lao tới trước mặt Huyền Vũ chân nhân.
"Đây là pháp bảo gì mà uy năng như thế!"
Huyền Vũ chân nhân rợn tóc gáy, chỉ kịp giậm chân, huyền quy phi độn pháp bảo biến thành thuẫn bài che trước mặt.
"Cách!"
Huyền quy phi độn pháp bảo bị đâm thủng, từ vết thủng nứt nẻ cực nhanh, quang hoa tắt ngóm rơi xuống.
Pháp bảo có uy năng phòng ngự đạo giai thượng phẩm này bị Thực huyết pháp đao phá hủy.
Nhưng Thực huyết pháp đao không thể xuyên thấu thai thể pháp bảo này, không đánh trúng Huyền Vũ chân nhân.
Huyền Vũ chân nhân có cơ hội lấy hơi.
"Chát!"
Một đạo ám kim sắc kiếm khí bắn ra trong tích tắc.
Phi kiếm cánh cửa của Ngụy Tác cách gáy y không đầy mười trượng, sắp đập y bẹp rúm thì một đạo ám kim sắc kiếm khí đã va vào, chặn đứng phi kiếm cánh cửa.
"Ngươi xong rồi!"
Chặn đòn của Ngụy Tác, sắc mặt Huyền Vũ chân nhân tỏ ra dị thường âm hàn.
"Kinh nghiệm đấu pháp của ngươi kém lắm, nếu chấp nhận để phi kiếm tổn hủy, phá vỡ uy năng phòng ngự lôi trận của ta rồi dùng đạo huyết quang ban nãy xung kích tất ta trọng thương..."
Đồng thời, Huyền Vũ chân nhân cười lạnh như đang dạy dỗ tiểu bố, nhìn gã bằng ánh mắt nhìn kẻ đáng thương.
Kim đan của y rừng rực hà quang, kim sắc thủ chưởng ngưng thành.
"Sao thế này!"
Thân thể y chợt cứng lại, mắt tỏ ra cực độ kinh hãi.
"Phù!"
Vô số khiếu vị phun ra huyền hắc sắc chân nguyên.
Phía trước chân nguyên là bạch sắc khí thể.
"Không phải chỉ ngươi mới có tay, ta cũng có."
Cùng lúc, tiếng xé gió vang lên, thanh hắc sắc thủy tinh quỷ trảo cào mặt và cổ họng y.
"A!"
Huyền Vũ chân nhân run người, dù là kim đan hà quang hay kim quang đại thủ của y, uy năng đều cao hơn nhiều Huyền sát quỷ trảo nhưng y vừa động dụng toàn bộ chân nguyên đầy khí trắng khỏi cơ thể, không thể thi thố gì, bị Ngụy Tác chụp trúng mặt.
"Phù!"
Tiếng kêu không dám tin tắt lịm, ngũ quan Huyền Vũ chân nhân bị cào nát, biến thành màu xanh lè.
"Ta phải đa tạ ngươi, đẩy được chướng khí của Hoang cổ bạch trạch ra, không thì thi thể ngươi cũng thành vô dụng."
Bạch quang lóe liên tục, thân ảnh Ngụy Tác xuất hiện gần Huyền Vũ chân nhân.
Ngực gã có một vết thương cỡ nắm tay trẻ con, cực kỳ đáng sợ.
Những gã mặc kệ vết thương, Huyền sát quỷ trảo vặn mạnh cổ Huyền Vũ chân nhân, đầu y bị bẻ quặt ba trăm sáu mươi độ, khẳng định không còn khả năng sống sót.
Kim đan tam trọng đại tu sĩ, Huyền Vũ tông tông chủ, bị gã lấy mạng!
Vù!
Hạ được Huyền Vũ chân nhân, Ngụy Tác không vội hút lấy thi thể y mà phát ra thái cổ hung hỏa, thiêu sạch bạch sắc chướng khí bị y bức ra lúc nãy, từ các khiếu vị trên mình gã rực hỏa sát chi khí, đẩy ra không ít tro tàn.
Ngụy Tác từ lúc chạy khỏi Hoàng Đạo thành, bị Huyền Vũ chân nhân truy đuổi thì đã tính toán xong, Thực huyết pháp đao và phi kiếm cánh cửa phối hợp chỉ là một cách.
Trong tích tắc điện quang hỏa thạch, Huyền Vũ chân nhân bỏ qua một sự thực cực kỳ trọng yếu là lúc trước gã dùng phi kiếm cánh cửa cắt đầu Hoang cổ bạch trạch.
Thượng cổ bát cấp dị thú Hoang cổ bạch trạch cực kỳ đặc biệt.
Chân nguyên của nó như do bạch sắc chướng khí hình thành, chướng khí lại như vô số độc trùng hình thành, uy năng cực kỳ cổ quái.
Nó chết, chân nguyên sẽ ngưng kết tại yêu đan và xương sống, bạch sắc chướng khí không phát ra nữa. Cả hai thứ này có thể dùng để luyện khí. Tu sĩ tầm thường có đến gần thi thể cũng không sợ bị nhiễm bạch sắc chướng khí.
Nhưng nó không chết thì trên mình luôn bạch sắc chướng khí liễu nhiễu, có thể dính lên pháp bảo.
Lúc trước Lệ Nhược Hải đã dặn, đối phó yêu thú này, nhất định không được đến gần nó trong vòng năm mươi trượng, hoặc để bạch sắc chướng khí bao sát mấy chục trượng. Cũng không được sử dụng pháp bảo trực tiếp công kích.
Phi kiếm cánh cửa của Ngụy Tác chém nó nên dính cả bạch sắc chướng khí.
Ngạnh tiếp trong tình hình đó, bạch sắc chướng khí tản ra, thể nội Huyền Vũ chân nhân bị dính không ít.
Tuy tích tắc đó, Huyền Vũ chân nhân dùng chân nguyên hùng hậu cực độ bức ra nhưng bị Ngụy Tác thừa cơ giết chết.
Theo lý, Ngụy Tác không nên trừ chướng khí trên phi kiếm cánh cửa vội, vì như thế uy lực đối địch càng cao, thi thể Hoang cổ bạch trạch đã trong tay gã nhưng chướng khí không còn phát ra, gã có dùng phi kiếm cánh cửa chém thoải mái cũng không lo bị nhiễm.
Có điều thương thế của gã không nhẹ nên không dám để bạch sắc chướng khí xâm nhập thể nội, mỗi lần thi pháp thiêu đốt thì thương thế càng trầm trọng.
Thiêu sạch chướng khí trên phi kiếm cánh cửa thượng, gã mặt mày nhợt nhạt thu lại.
Đoạn gã tế xuất Ly Hỏa phảng, mang theo thi thể Huyền Vũ chân nhân lai đi hơn nghìn dặm mới đáp xuống một ngọn núi.
Đoạn gã lấy thi thể Hoang cổ bạch trạch ra.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Thông Thiên Chi Lộ Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----
Chương 497: Ám hoàng kiếm khí
Nhóm Dịch: Cong Tu Bac Lieu
Sưu tầm By nguoibantot8 --- 4vn.eu
Thân thể Hoang cổ bạch trạch khổng lồ, dù chết rồi nhưng vẫn có cảm giác áp bức cực mạnh.
Mỗi sợi lông trắng đều lớn cỡ ngón tay, cao như thân người.
Bạch sắc cự tảo vẫn dính trên da Hoang cổ bạch trạch nhưng đều chết sạch.
Cái đầu bị Ngụy Tác chặt cụt, máu vẫn phun trào, đặt xuống đất mà chưa ngừng chảy.
Thân thể cự thú này đích xác không còn mảy may bạch sắc chướng khí.
Trong tay gã lóe lên hồng quang, nhanh chóng lấy Huyết tinh thạch ra, đặt lên cổ Hoang cổ bạch trạch.
Như có không gian vô cùng ở trong, khí huyết của Hoang cổ bạch trạch bị Huyết tinh thạch hút lấy.
Chừng nửa tuần hương sau, thi thể Hoang cổ bạch trạch khô đét, không còn máu thịt.
Hồng quang của Huyết tinh thạch hơn trước mấy lần, chiếu rọi mấy chục trượng, khiến người ta không thể nhìn thăng.
Ngụy Tác không nhìn, thi cả Huyết tinh thạch và Hoang cổ bạch trạch lại.
Đoạn gã lấy ra Thực huyết pháp đao cắm vào ngực Huyền Vũ chân nhân.
Thoáng sau, thi thể Huyền Vũ chân nhân khô cong.
Nếu có tu sĩ không biết lai lịch của Ngụy Tác đi qua, thấy gã lần lượt hấp nạp máu Hoang cổ bạch trạch và Huyền Vũ chân nhân thì sẽ cho gã là ma môn tu sĩ chuyên lấy máu và xương cốt tu luyện công pháp và pháp bảo.
Đoạn gã rút Thực huyết pháp đao, thu lại, lục lọi đồ của Huyền Vũ chân nhân.
Một cái chìa khóa cổ đồng sắc và một tử hồng sắc cao giai nạp bảo nang xuất hiện trong tay gã.
Tuy ngực gã có một vết thương rùng rợn nhưng gã không vội, thập phần cẩn thận.
Thu hai thứ này, Ngụy Tác vỗ lên nạp bảo nang, lấy huyền quy phi độn pháp bảo cỡ gian phòng đã bị gã đánh hỏng và hoàng sắc tinh cầu được Huyền Vũ chân nhân khảm dưới đất, tổ thành lôi cầu pháp trận uy năng kinh nhân ra.
Mắt Ngụy Tác lóe lên, rõ ràng dùng thần thức quét kỹ những thứ lấy được của Huyền Vũ chân nhân, xem có cấm chế không.
Xác định không có cấm chế, Ngụy Tác thu dọn hết, chỉ để nạp bảo nang của Huyền Vũ chân nhân lại rồi dồn thần thức vào.
Thần thức cơ hồ vừa quét vào, mắt gã ánh lên vui mừng.
Vỗ lên nạp bảo nang, tay gã có một tấm ám kim sắc cổ phù.
Cổ phù có nhiều phù văn cổ kiếm, luyện chế thành từ ám kim sắc tinh kim, trông rất cổ kính.
Thần thức dồn vào, Ngụy Tác càng tỏ ra bất ngờ.
Đoạn gã thu hết mọi thứ, tế xuất Tịnh hoa phi liên, xác định hướng rồi không ngừng phi độn.
Gần một ngày một đêm sau, phái trước gã ẩn ẩn ước ước xuất hiện một thành trì.
Trong thành có vẻ có nhiều công trình xây bằng đá màu trắng pha xám, quy mô không lớn, ngang ngửa Linh Nhạc thành.
Theo phương hướng phi độn thì thành trì này là đích đến của gã nhưng đến nơi thì gã không vào mà lượn một vòng rồi vòng qua.
Vòng qua thành trì rồi tiếp tục phi độn một lúc, trước mặt gã thoáng xuất hiện bạch sắc quang mạc, rõ ràng là Thiên khung thông thiên tiếp địa.
Bay qua Thiên khung ở đây, thêm gần ba canh giờ, Ngụy Tác mới đáp xuống một sơn cốc toàn là loạn thạch, không có bao nhiêu cây cối.
Gã dùng phi kiếm cánh cửa chém liên tục lên một vách núi âm u như đang mở động phủ, đào một lối vào và một thạch thất giản đan, cửa phong bế bằng đã vỡ.
Xong xuôi, Ngụy Tác thả hết Hắc minh cốt quân, Phệ tâm trùng, Pháp vương thái điệp ra trong coi lối vào lòng núi, đồng thời lấy ra Huyết tinh thạch.
Gã không dám lãng phí thời gian, xếp bằng cởi pháp y, để trần nửa thân trên.
Vết thương trước ngực đã chuyển màu đen, có vẻ không ổn rồi.
Chân nguyên dồn vào, hồng sắc quang hoa trong Huyết tinh thạch rực lên, một giọt dược dịch thơm nức từ từ chảy ra.
Ngụy Tác dùng chân nguyên bao lấy giọt huyết hồng sắc dược dịch, như thể một lớp vỏ tím bên trong có hồng sắc đan dược lơ lửng trước mặt gã.
Đoạn gã lại dồn vào chân nguyên Huyết tinh thạch, quang hoa nhạt dần, lại có một giọt huyết hồng sắc dược dịch thẩm thấu ra.
Ngụy Tác chỉ tay, huyết hồng sắc dược dịch được chân nguyên bao lấy, tan ra rồi bôi đều lên da. Cùng lúc, giọt huyết hồng sắc dược dịch được gã nuốt.
"Phù!"
Huyết hồng sắc dược dịch vào miệng, hai tay Ngụy Tác bắt một pháp quyết, thể nội như được cởi trói, dấy lên hắc sắc vụ khí hình thành hình ảnh ma tôn khổng lồ.
Thân thể gã lắc lư, tỏ rõ thần sắc cực kỳ thống khổ, gần như ngất xỉu, hư nhược cực điểm.
Sau hơn nửa canh giờ, Ngụy Tác mới khá hơn, hơi thở ổn định, vết thương lành lại rất nhanh.
“Con bà nó chứ!”
Gã lại liên tục lấy từ nạp bảo nang ra hai viên đan dược, liệu thương mấy canh giờ mới dừng lại, buột ta một câu chửi thô thiển.
Lần này cùng Huyền Vũ chân nhân đấu pháp, tuy giết chết y nhưng quá hung hiểm.
Uy năng của đạo kiếm khí không chỉ tạo thành vết thương như thế mà đả thương cả tâm mạch gã, gã lại không dám ở lâu, sợ bị Chân Võ thiếu chủ hoặc người của Huyền Vũ tông đuổi tới, mãi tới đây mới dám liệu thương, dù có thánh huyết của Huyết tinh thạch với hiệu quả kinh nhân thì gã cũng suýt nữa không chịu đựng nổi.
Cũng may đã nghe lục bào lão đầu kiến nghị, toàn lực tu luyện Thiên long quần tinh tôi thể thuật, không thì lần này xong đời.
Tuy giữ được mạng nhưng muốn khôi phục như lúc trước thì cần mấy ngày.
"Con bà nó chứ!"
Nhìn ngân sắc pháp y, Ngụy Tác không nén được buột miệng mắng.
Lúc đối địch với Huyền Vũ chân nhân, gã mặc pháp y luyện chế từ da Hỗn nguyên ngân oa, bên ngoài là phổ thông thanh sắc pháp y, Hỗn nguyên ngân oa pháp y có uy năng phòng ngự đạt đạo giai thượng phẩm mà giờ cũng bị xuyên thủng, đã hỏng mất.
Pháp y này là tấm có phẩm giai tối cao của gã, ở Thiên Huyền đại lục cũng rất hiếm có, trong chuyến đi Cực Lạc cung, gặp ngần ấy Kim đan đại tu sĩ mà gã không thấy ai có pháp y cao cấp hơn.
Bực bội lên tiếng mắng chửi, Ngụy Tác lấy ra tử hồng sắc nạp bảo nang của Huyền Vũ chân nhân.
Sắc mặt gã lúc đó mới dễ coi hơn.
Hóa ra tử sắc nạp bảo nang của Huyền Vũ chân nhân có quá nhiều đồ.
Thần thức quét vào, gã phát hiện có hơn trăm thi thể yêu thú, xem ra Huyền Vũ chân nhân bắt được không ít dọc đường.
Trừ ra còn một linh thạch đại căng phồng, không ít đan bình và nguyên liệu luyện khí đủ loại.
Trong ám kim sắc cổ phù gã lấy ra có ghi một môn thuật pháp "Ám hoàng kiếm khí".
Mới dồn thần thức vào là gã đã phát hiện, ám kim sắc kiếm của Huyền Vũ chân nhân kích phát không phải "Huyền Vũ ám kim kiếm khí" gì hết mà là "Ám hoàng kiếm khí"!
Cả hai vốn là một.
Huyền Vũ chân nhân lấy được cổ phù, tu luyện thuật pháp này nhưng gán cho cái tên Huyền Vũ ám kim kiếm khí, cơ hồ môn thuật pháp này do Huyền Vũ tông sáng tạo ra.
Gã rất thèm muốn thuật pháp phát ra kim sắc đại thủ và ám kim sắc kiếm khí của Huyền Vũ chân nhân, giết y xong chỉ mong giành được, hiện giờ đã cầu được ước thấy một môn.
Chỉ thoáng quét vào, Ngụy Tác nhận ra "Ám hoàng kiếm khí" cũng là thiên cấp trung giai thuật pháp.
Ngụy Tác hiện tại lấy ra cổ phù, lục bào lão đầu từ Dưỡng quỷ quán hiện ra.
Ngụy Tác mặc kệ lão đầu cuồng mua bán, cứ kiểm kê thu hoạch là hưng phấn vô vàn, quan sát kỹ ám kim sắc cổ phù.
Đoạn mắt gã ánh lên liên tục, vô cùng hớn hở.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Thông Thiên Chi Lộ Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----
Chương 498: Thất khiếu tiên đan
Nhóm Dịch: Cong Tu Bac Lieu
Sưu tầm By nguoibantot8 --- 4vn.eu
"Ám hoàng kiếm khí" có hai thủ đoạn công kích.
Một là kiếm khí dài mấy trăm trượng, rộng mấy trượng.
Đương nhiên với tu vi hiện tại của Ngụy Tác, thi triển không thể đạt tới uy năng như Huyền Vũ chân nhân.
Kiếm khí uy thế kinh nhân, theo gã tính toán thì với tu vi hiện tại mà thi triển thì uy năng hơi kém hơn thái cổ hung hỏa.
Nhưng tốc độ kích phát lại thập phần kinh nhân.
Theo gã tính toán thì nhanh hơn thái cổ hung hỏa chừng năm phần.
Thời gian phát hai ngọn thái cổ hung hỏa đủ cho gã phát ra ba ngọn Ám hoàng kiếm khí.
Thiên cấp thuật pháp dù uy năng hay tốc độ kích phát đều cao hơn thuật pháp bình thường.
Tốc độ kích phát thái cổ hung hỏa vốn đã rất nhanh, nhanh hơn Băng Ly chân quyết nhiều.
Tốc độ kích phát Ám hoàng kiếm khí thật sự kinh người.
Đối với tu sĩ, thần thức càng mạnh, phản ứng càng nhanh, điều động chân nguyên, kích phát thuật pháp càng nhanh.
Thần thức của gã thậm chí còn hơn tu sĩ Kim đan tứ trọng nên tốc độ thi phóng thuật pháp và pháp bảo so với tu sĩ Kim đan tam trọng như Huyền Vũ chân nhân thì vẫn chiếm thượng phong.
Vốn tốc độ kích phát kim sắc đại thủ của Huyền Vũ chân nhân nhanh hơn thuật pháp thông thường nhiều nhưng đụng Ngụy Tác thì lại lép vế về tốc độ thi pháp.
"Ám hoàng kiếm khí", đối với Ngụy Tác đúng là niềm vui vô vàn, vì với thần thức của gã, tốc độ thi triển thuật pháp này cực kỳ kinh nhân.
Nếu đối phó tu sĩ Phân niệm cảnh, e rằng đối phương chưa kịp thi triển một đạo thuật pháp, thậm chí pháp bảo phòng ngự chưa kịp giở ra thì đã mất mạng.
Gặp tu sĩ Kim đan kỳ cũng cực kỳ hữu dụng, đối phương khả mới phát được một đạo thuật pháp thì gã đã liên tục phát ra hai làn kiếm khí.
Trừ tốc độ kích phát kinh nhân thì "Ám hoàng kiếm khí" còn có thủ đoạn công kích khác.
Cũng là thủ đoạn Huyền Vũ chân nhân đả thương Ngụy Tác, ngưng kiếm khí thành một cây trụ.
Tốc độ kích phát kiểu đó hơi chậm, chậm hơn Ngụy Tác kích phát thái cổ hung hỏa ba phần nhưng uy năng cao hơn Ám hoàng kiếm khí phát nhanh hai phần.
Như thế uy năng công kích đã cao hơn thái cổ hung hỏa.
Ngụy Tác tính rằng khi tu vi đột phá nhất trọng, đạt Kim đan lưỡng trọng, Ám hoàng kiếm khí sẽ cao hơn bán huyền giai pháp bảo, gần đạt huyền giai.
Lúc nào dùng kiếm khí nhanh hay chậm là tùy lựa chọn khi đấu pháp.
Ám hoàng kiếm khí, đối với Ngụy Tác cũng thập phần hữu dụng, là thu hoạch đáng kể.
Lĩnh ngộ một hồi, nhận ra môn thuật pháp này không có vấn đề gì, Ngụy Tác không nhiều lời, trực tiếp đưa ám kim sắc cổ phù cho lục bào lão đầu.
Gã biết lục bào lão đầu sẽ hỏi cổ phù là vật gì.
Đặt cổ phù xuống, Ngụy Tác lấy cái chìa khóa màu cổ đồng mà Huyền Vũ chân nhân sử dụng, cái đỉnh màu xanh phun cương phong, hơn trăm hoàng sắc tinh cầu bố thành lôi trận, huyền quy phi độn pháp bảo ra.
Huyền quy phi độn pháp bảo cực lớn, cơ hồ lấp đầy thạch thất của Ngụy Tác.
"Lão đầu, xem thử vật này còn tác dụng gì không?"
Đặt xuống, Ngụy Tác chỉ vào huyền quy phi độn pháp bảo.
Phi độn pháp bảo này đen tuyền, thập phần trầm trọng, nhìn kỹ thì mai rùa và thân rắn bò trên đó đều đầy phù văn cứng đanh như đúc cùng một lúc, trông cũng không mới mẻ gì, chắc phải từ hơn nghìn năm trước.
"Phù văn pháp trận này là đặc hữu của tông môn của y, không thể khôi phục." Lục bào lão đầu đáp, không tỏ vẻ gì kinh ngạc, tựa hồ qua thần sắc của Ngụy Tác là biết trong ám kim sắc cổ phù ghi lại Ám hoàng kiếm khí. "Bất quá dù gì nó cũng do Huyền văn cương luyện chế thành, là nguyên liệu luyện khí không tệ, ngươi thu lại, sau này có thể đem luyện chế thai thể pháp bảo."
Theo hướng lục bào lão đầu chỉ, Ngụy Tác nhận ra chỗ tinh kim bị Thực huyết pháp đao xung kích vỡ một vết có hoa văn.
Nhìn thêm một chút, gã không nói nhiều mà thu lại.
"Đây là Hạo thiên ti nam, vật này còn lưu truyền thì không biết Hạo thiên la bàn còn lưu truyền không."
Lục bào lão đầu chắp tay sau lưng nhìn cổ đồng sắc pháp bảo bình luận.
"Hạo thiên ti nam? Đây là pháp bảo phẩm giai gì? Hạo thiên la bàn là cái gì?" Ngụy Tác thu cổ đồng sắc pháp bảo lại.
"Hạo thiên la bàn từ thời của ta đã là một món huyền giai trung phẩm pháp bảo nổi danh. Hạo thiên ti nam mô phỏng pháp trận trên Hạo thiên la bàn mà luyện chế, uy năng chỉ bán huyền giai." Lục bào lão đầu nhìn Ngụy Tác, ra vẻ ngươi có biết gì đâu, "Bất quá nguyên liệu luyện chế Hạo thiên ti nam cũng như Hạo thiên la bàn, đều có Hạo thiên tinh kim. Hạo thiên tinh kim là loại tinh kim bền nhất tu đạo giới, không sợ thuật pháp xung kích. Trước thời viễn cổ đại năng tạo ra Thiên khung, pháp khí phòng ngự đứng đầu tu đạo giới là Hạo thiên kính, dùng tinh kim này luyện chế thành."
Ngụy Tác gật đầu, không nhiều lời, thu pháp bảo này vào nạp bảo nang đựng pháo bảo thường dùng.
Lục bào lão đầu khoe kiến thức, bảo vật này là đồ phỏng chế nên coi thường nhưng bán huyền giai pháp bảo tại tu đạo giới hiện tại rất hiếm có, trong tay Ngụy Tác thì lợi hại nhất cũng chỉ là Trường hà thao thiên quyển, bán huyền giai mà thôi.
Vật này là trấn sơn chi bảo của Huyền Vũ tông. Nếu bình thường mà lấy được thứ thế này, Ngụy Tác tất kinh hỉ cực độ. Nhưng vì lúc giao đấu với Huyền Vũ chân nhân, gã đã biết pháp bảo này là bán huyền giai nên thần sắc mới không có gì ngạc nhiên lắm.
"Vật này chắc là của thời các ngươi, không phải cổ bảo."
Lục bào lão đầu như giám định sư, đi quanh cái đỉnh, nói thế.
Cái đỉnh màu xanh không có chữ, chỉ có phù văn hình giao long phun mây nhả khói.
Ngụy Tác cho luôn vào pháp bảo nạp bảo nang thường dùng.
Tuy không biết tên pháp bảo này, nhưng lúc trước Huyền Vũ chân nhân sử dụng thì gã đã nhận ra uy năng không chỉ đạt mức đạo giai thượng phẩm, phạm vi bao trùm cũng năm, sáu trăm trượng, rất hữu dụng khi đối phó tu sĩ và yêu thú trên quy mô lớn, có tác dụng khắc chế với tu sĩ và yêu thú độn tốc kinh nhân, thậm chí biết thuấn di.
"Vật này ta chưa thấy, chắc là pháp trận thành bộ. Ngươi thử là biết." Lục bào lão đầu nhìn kỹ mớ hoàng sắc tinh cầu đoạn bảo.
Ngụy Tác quét thần thức, nhãn quang lóe lên, tựa hồ có thêm phát hiện.
Gã dùng chân nguyên bao lấy hơn trăm hoàng sắc tinh cầu, lấy Thanh minh pháp y từ nạp bảo nang ra mặc vào rồi nhét Dưỡng quỷ quán xuống ngực áo, phá ta loạn thạch chặn thông đạo, nhảy ra ngoài sơn cốc.
Chân nguyên thử dồn vào một hoàng sắc tinh cầu, còn lại đều rực quang hoa, tà tay gã bắn ra, liên tục khảm vào sơn cốc.
Hoàng sắc tinh cầu rực lôi quang, dấy lên vô vàn lôi cầu.
Không đợi lôi cầu bay lên, mục quang Ngụy Tác lóe lên, lôi cầu lại tan đi, gã thu hết hoàng sắc tinh cầu vào nạp bảo nang.
Gã đã thử được mấy quả cầu này là pháp trận thành bộ, cách thi triển thập phần giản đan.
Điều khiển pháp trận này rất tiêu hao chân nguyên.
Huyền Vũ chân nhân khiến được lôi cầu ngăn cách giữa y và gã, nhưng thủ pháp khống chế đó không có trong pháp trận này. Pháp trận chỉ có thể kích phát lôi cầu, rồi tu sĩ khống chế hoàng sắc tinh cầu khiến trong vòng mấy dặm liên tục có lôi cầu oanh kích. Có pháp trận này là có một món pháp bảo công kích bán huyền giai, Huyền Vũ chân nhân khống chế như thế là nhờ có thuật pháp khác.
Bất quá uy năng bán huyền giai cũng rất hiếm có.
Dù không có Ám hoàng kiếm khí, chỉ hai món bán huyền giai này cũng đủ cho thực lực của gã tăng thêm một cấp.
"Đây là Thất khiếu tiên đan!"
Ngụy Tác về thạch thất, đổ sạch mọi thứ trong nạp bảo nang của Huyền Vũ chân nhân ra đếm. Trong nạp bảo nang này, yêu thú đều từ ngũ cấp đê giai trở lên, linh thạch đại chứa lượng thượng phẩm linh thạch tương đương với hai trăm vạn hạ phẩm linh thạch. Đột nhiên, đang kiểm kê đan bình và tạp vật của Huyền Vũ chân nhân thì một thủy tinh đan bình đựng một viên đan dược khiến gã và lục bào lão đầu run lên.
Viên đan dược này cỡ trứng gà, có bảy lỗ, toát lên xích kim sắc quang hoa theo tiết tấu như đang thở.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Thông Thiên Chi Lộ Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----
Chương 499: Kim đan lớn lên
Nhóm Dịch: Cong Tu Bac Lieu
Sưu tầm By nguoibantot8 --- 4vn.eu
Ngụy Tác mở đan bình, đưa viên đan dược lên mũi ngửi.
Đan dược này không chỗ nào có mùi thuốc, chỉ có ở bảy lỗ mới hơi có hương vị.
Chỉ cần ngửi được hai làn hương mỏng manh, Ngụy Tác đã cảm thấy mát lạnh toàn thân, sảng khoái cực độ.
Kim đan kỳ đại tu sĩ như gã, bộ phận thân thể nào cũng được kim đan đan khí tưới tắm nên sung mãn linh khí, chỉ một ngụm nước bọt cũng không thiếu gì linh khí. Hiện tại gã thấy ngọt mồm như ăn linh quả, trong miệng cũng đầy linh khí.
"Thất khiếu tiên đan! Quả nhiên là Thất khiếu tiên đan! Y lại tặng ta một phần đại lễ!" Ngụy Tác nhìn viên đan dược, không nén được cười vang.
Trong tu đạo giới, chỉ cần có một chữ "Đạo" thì đều được xếp vào địa cấp đan dược, chữ "Tiên" là thiên cấp đan dược.
Thất khiếu tiên đan đương nhiên là thiên cấp đan dược, chuyên để đề thăng tu vi.
Đan dược này có thể bớt đi trăm năm khổ tu cho tu sĩ! Là chí bảo của tu sĩ. Bao nhiêu tổn thất về Tuyệt diệt kim đan, đạo giai thượng phẩm pháp y của gã đều được thu hồi!
"Đừng vội mừng." Lục bào lão đầu cũng sáng mắt nhưng nhắc ngay: "Ta đọc được trong điển tịch hiện nay về đan dược này, Thất khiếu tiên đan là chí bảo của thượng cổ Tiên Cực cung, khi xưa dù cosl ọt ra cũng bị tu sĩ luyện hóa ngay. Chân Võ tông tổ sư Chân Võ đại đế được Tiên Cực cung truyền thừa, nên đan dược này chỉ Chân Võ mới có, đừng nói tu sĩ Kim đan kỳ mà đối với Thần huyền cảnh tu sĩ cũng là chí bảo, hiện tại Huyền Vũ chân nhân thân có đan dược này, khẳng định do Chân Võ đưa cho, Chân Võ và Huyền Vũ chân nhân chắc có giao dịch kinh nhân gì đó, động đến Thất khiếu tiên đan khẳng định sẽ động vào Chân Võ."
"Mặc kệ, Huyền Vũ chân nhân ta còn giết rồi, lẽ nào lấy được đan dược này thì trả lại Chân Võ?"
Ngụy Tác không phải hạng thấy tiền mắt sáng, Huyền Vũ chân nhân lúc ở Hoàng Đạo thành định trước mặt gã cướp Hoang cổ bạch trạch, cũng vì cậy vào thực lực, tu vi. Tại Cực Lạc cung giao dịch hội, Thiên La chân nhân cũng thế, ở tu đạo giới này vốn nắm đấm ai to người ấy có lý, gã lại là tán tu, thích đi đâu thì đi, không có gì vướng bận. Loại đan dược đề thăng tu vi này đương nhiên gã không bỏ qua.
"Được!" Gã nói thế, lục bào lão đầu hưng phấn kêu lên, "Phải thế chứ! Đan dược này không có hậu di chứng, cứ trực tiếp luyện hóa, luyện hóa cực nhanh. Ngụy Tác, mau luyện hóa đi. Đan dược này đủ để một tu sĩ Thần hải cảnh đột phá đến Phân niệm cảnh, phổ thông tu sĩ sẽ bớt được trăm năm khổ công, dù tu sĩ Kim đan cảnh như ngươi cũng bớt được mấy chục năm vất vả!"
Không hề do dự, Ngụy Tác không thèm nhìn những thứ lộn xộn lại, há miệng nuốt Thất khiếu tiên đan.
"Được lắm!"
Ngụy Tác kêu lên.
Không cần ngưng thần nội thị, Ngụy Tác cũng biết bảo cái lỗ trên viên đan dược vừa nuốt phun trào dược khí như suối, chuyển hóa thành linh khí, liên tục gột rửa, dung hợp vào chân nguyên.
Chỉ tích tắc sau, Ngụy Tác cảm giác nhục thân được tưới nhuần, liên tục biến hóa, thể nội chân nguyên càng lúc càng hùng hậu.
Ngụy Tác xếp bằng, tu luyện theo Tử Huyền chân quyết.
"Cách! Cách! Cách!"
Chân nguyên tuần hoàn lưu động theo cách đặc biệt, thể nội kim đan của gã càng lúc càng chịu chân nguyên xung kích hùng hậu, bắt đầu biến hóa, hút thêm chân nguyên, to dần lên.
"A! A! A!"
Ngụy Tác liên tục kêu thầm, như thể có một Ngụy Tác khác như lúc còn là tiểu tán tu tại Linh Nhạc thành kêu gào là phát đạt rồi.
Thất khiếu tiên đan dược lực quá đáng sợ, hơn nhiều một viên tinh tủy của Hỗn nguyên ngân oa, dược lực này tựa hồ chỉ chảy đến thất khiếu của tu sĩ, bao nhiêu dược lực chảy ra cũng không thoát ra ngoài thân thể, cứ lưu chuyển trong thể nội tu sĩ, chuyển hóa thành linh khí, tốc độ đề thăng tu vi càng nhanh!
Như thể Thất khiếu tiên đan liên tục nhỏ đi, kim đan to dần.
Không biết bao lâu sau, bùng một tiếng, Ngụy Tác cảm giác viên Thất khiếu tiên đan nhỏ xíu còn lại vỡ tan, hóa thành dược khí, chuyển hóa thành linh khí, dung hợp vào thể nội.
"Cách!"
Kim đan của gã rung lên, quá trình bành trướng rồi cũng dừng lại.
"Oành!"
Ngụy Tác mở bừng mắt, nhảy bật lên, mi tâm tràn ra vạn đạo hà quang, trực tiếp tế xuất kim đan.
"Không hổ là thiên cấp đan dược có chữ Tiên."
Ngay cả Ngụy Tác cũng chấn động, không oa ha ha ha cười nham nhở như thói quen khi lấy được đồ tốt.
Kim đan của gã to hơn hẳn, vốn cỡ gấp rưỡi quả trứng ngỗng thì hiện tại bằng hai quả.
Kim đan này đừng nói Kim đan nhất trọng, ngay cả tu sĩ Kim đan lưỡng trọng tu luyện thiên cấp công pháp cũng không bằng.
"Kim đan nhất trọng hậu kỳ, thiếu chút nữa là đột phá đến tu vi Kim đan lưỡng trọng."
Nhìn kỹ kim đan, lục bào lão đầu vốn cũng chấn động, bắt đầu giám định.
Tử sắc kim đan rực hà quang, nồng độ hà quang cơ hồ hơn trước một bậc.
Kim đan xuất hiện nhiều đường viền trông như vết nứt.
Nhưng nhìn kỹ thì đường viền lại nhô lên, bên trong có nhiều quang phù huyền ảo lưu động.
Kim đan nhất trọng đột phá đến Kim đan lưỡng trọng, kim đan to lên, bề ngoài cũng hơi nứt ra nhưng không vỡ mà hình phù lục.
Kim đan biết đổi về chất, là tiêu chí đột phá Kim đan nhất trọng đến Kim đan lưỡng trọng.
Ngụy Tác tuy đã xuất hiện tình trạng nhô lên nhưng chưa hình thành phù văn, coi như đạt tới Kim đan nhất trọng hậu kỳ, thiếu một chút là đột phá đến tu vi Kim đan lưỡng trọng.
Điều này phù hợp với việc từ Kim đan nhất trọng đột phá đến Kim đan lưỡng trọng, vì khi đó độ lớn và uy năng của kim đan đều gấp đôi, kim đan của gã vốn gấp rưỡi một quả trứng ngỗng, chính thức đột phá đến Kim đan lưỡng trọng ít nhất cũng to bằng ba quả.
Hiện tại kim đan của gã đã thế, chính thức đột phá thì khẳng định còn tăng trưởng.
"Ta luyện hóa đan dược này mất bao nhiêu thời gian?"
Ngụy Tác nhìn kim đan, hít sâu một hơi, hỏi lục bào lão đầu.
"Đại khái nửa canh giờ."
Lục bào lão đầu nghe Ngụy Tác hỏi thì tắt tiếng, từ Kim đan nhất trọng đến Kim đan lưỡng trọng, tu luyện trong tình hình có đủ linh thạch và phổ thông đan dược thì ít nhất cũng mất mấy chục năm, hiện tại một viên đan dược này sẽ giúp Ngụy Tác đạt mức đó, thời gian luyện hóa chỉ nửa canh giờ, thiên cấp đan dược hiệu lực này thật quá kinh nhân. Chả trách Chân Võ xuất hiện Thần huyền cảnh tu sĩ.
Hiện tại lục bào lão đầu hoài nghi Chân Võ có ngần ấy Kim đan tu sĩ tất có người từng dùng đan dược này.
"Tối đa nửa năm, ta sẽ chính thức đột phá đến tu vi Kim đan lưỡng trọng."
Ngụy Tác bảo lục bào lão đầu.
Gã nhận ra thân thể được linh khí kinh nhân tưới nhuần, thể chất tăng cường nhiều, hiện tại tốc độ thể nội tự động luyện hóa mảnh vỡ Diệu thụ nhanh hơn năm, sáu phần.
Dù tiếp theo không tu luyện Thiên long quần tinh tôi thể thuật, không luyện hóa linh dược khác thì cùng lắm sau nửa năm, gã sẽ trực tiếp đột phá đến Kim đan lưỡng trọng.
"Tu sĩ Kim đan tam trọng quả nhiên hơn xa tu sĩ thông thường! Xem còn thứ gì tốt không!"
Lục bào lão đầu nhanh chóng tra xét đồ của Huyền Vũ chân nhân nhưng đan dược kinh nhân này không thể có nhiều, nên lão chỉ tìm được hai nguyên liệu khá cao cấp để luyện chế thai thể pháp bảo, ngoài không còn thứ gì đặc biệt kinh nhân nữa.
Ngụy Tác vỗ lên một nạp bảo nang, lam quang lóe lên, lấy ra lam sắc kim đan của Điếu Sa chân nhân.
Điếu Sa chân nhân không hiểu tu luyện thuật pháp phụ trợ gì, tuy kim đan chỉ lớn cỡ trứng ngỗng, không to hơn của Diệp Linh bao nhiêu nhưng khi giao đấu, Ngụy Tác nhận ra kim đan uy năng của y cáo hơn nhiều Diệp Linh, thành thử gã không dám chắc mình áp chế được, không dám dùng để luyện chế Tuyệt diệt kim đan.
Nhưng giờ tu vi của gã đề thăng nhiều, từ Kim đan nhất trọng tiền kỳ trực tiếp đột phá đến hậu kỳ, kim đan uy năng chắc đủ áp chế kim đan uy năng của Điếu Sa chân nhân.
Gã lập tức luyện viên kim đan của Điếu Sa chân nhân thành Tuyệt diệt kim đan.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Thông Thiên Chi Lộ Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----
Chương 500: Sính lễ kinh người
Nhóm Dịch: Cong Tu Bac Lieu
Sưu tầm By nguoibantot8 --- 4vn.eu
Ngụy Tác vung tay, dùng chân nguyên bao lấy kim đan của Điếu Sa chân nhân lơ lửng trước mặt.
Một tấm quang phù nhỏ xíu ngưng trên ngón tay Ngụy Tác, ấn lên kim đan.
"Oành!"
Kim đan rung lên, sáng bừng vô số đạo lam sắc kim đan hà quang.
"Cách!"
Tử sắc kim đan của gã rực lên vô số hà quang trấn áp.
Kim đan của Điếu Sa chân nhân tràn ra bao nhiêu hà quang cũng bị trấn áp.
Ngụy Tác tính không nhầm thì kim đan uy năng đủ trấn áp kim đan của Điếu Sa chân nhân, luyện chế Tuyệt diệt kim đan khẳng định vạn vô nhất thất.
...
"Thiếu chủ, vội gọi tại hạ đến là có chuyện gì?"
Cùng lúc, Ngụy Tác không biết rằng phía trên sơn cốc gã giết Huyền Vũ chân nhân xuất hiện ba tu sĩ.
Một người mặc bạch sắc lưu kim pháp y, thập phần hoa quý phiêu dật, có phần siêu phàm thoát tục, là Chân Võ thiếu chủ Hứa Thiên Ảo lúc trước tại Hoàng Đạo thành ra tay càn quét cao giai yêu thú, khiến bọn Lệ Nhược Hải gần như trắng tay.
Trước mặt y lúc này là một lão giả hơn năm mươi tuổi, mặc thanh sắc đạo bào thêu trúc diệp phù văn.
Lúc trước Ngụy Tác xót ruột pháp y tổn hại, vì chưa thấy Kim đan tu sĩ khác có pháp y cao cấp hơn, nhưng giờ pháp y của lão giả này linh khí kinh nhân cực độ, từng dải lục sắc linh quang bao trùm mười mấy trượng, không kém gì Trường hà thao thiên quyển, ít nhất cũng là bán huyền giai.
Da lão giả ánh lên màu hoàng ngọc, mũi khoằm như mỏ chim ưng, mặt mũi đầy thiên nhiên sát khí, linh khí hình thành một con rồng vàng. Con rồng dài năm, sáu trượng, trông như thực chất. Không dùng Vọng khí thuật cũng biết y là tu sĩ Kim đan tam, tứ trọng tu vi kinh nhân.
Bên cạnh y là một tu sĩ trung niên ăn vận theo lối văn sĩ, mặc hoàng sắc pháp y, mặt mũi trắng trẻo nhưng để tóc xõa, đủ biết là người cuồng ngạo.
Linh khí của y mà đem xám, ngưng thành hình đom đóm khổng lồ, chân đứng trên một phi độn pháp bảo hình cá sấu bằng tinh kim.
Phi độn pháp bảo này có vảy cá sấu màu đen như lưỡi dao bén, hàn quang lấp lóe phù văn khiến người ta không lạnh mà run.
Uy thế không kém gì lão giả vừa lên tiếng.
"Bàn Long chân nhân, Cổ Ngạc động chủ", liếc hai tu sĩ tu vi kinh nhân coi như chào hỏi, Hứa Thiên Ảo nhạt giọng: "Nếu không nhầm thì Huyền Vũ chân nhân đã bị y giết."
"Cái gì!"
Hứa Thiên Ảo nói thế, "Bàn Long chân nhân" và "Cổ Ngạc động chủ" đều biến sắc, tỏ vẻ kinh nghi bất định.
Cả hai quá hiểu thần thông của Huyền Vũ chân nhân.
Gom hết mấy nghìn tông môn và các tán tu lợi hại của Thiên Huyền đại lục lại, không quá năm mươi người có thể giết được Huyền Vũ chân nhân, năm mươi tuy có vẻ nhiều nhưng Thiên Huyền đại lục mênh mông cỡ nào? Nguyên Thiên Huyền đại lục trung bộ cũng có hơn nghìn thành trì, cách nhau đều mấy nghìn dặm, mấy vạn dặm. Năm mươi tu sĩ phân tán khắp nơi, tuyệt đại đa số có khi mấy chục năm không gặp nhau một lần.
Cũng như rải năm mươi hạt gạo xuống một lòng biển, hi hữu cực độ.
Cũng như tu sĩ Kim đan nhất trọng thì trong hơn mười thành trì thế nào cũng có sáu, bảy người, nhưng phổ thông tu sĩ thì không thể thấy được Kim đan kỳ đại tu sĩ.
"Thiếu chủ, Huyền Vũ chân nhân đi cùng với ngài, ai mà khi có mặt ngài vẫn giết được Huyền Vũ chân nhân?" Con rồng linh khí của Bàn Long chân nhân rung lên ràn rạt, mắt ánh lên sợ hãi, "Lẽ nào Thiên Huyền đại lục bắc bộ mới xuất hiện Thần huyền cảnh đại tu sĩ?"
"Y không đi cùng ta mà truy kích một tu sĩ Kim đan nhất trọng mà bị giết. Nếu ta không nhầm thì sơn cốc này là địa điểm y bị giết." Hứa Thiên Ảo từ từ nói, gật đầu nhìn xuống.
"Tu sĩ Kim đan nhất trọng?" Cổ Ngạc đảo chủ nhíu mày, không hiểu y tu luyện công pháp gì, diện mạo tầm thường nhưng tạo cho người ta cảm giác cực kỳ hung hãn, nhìn kỹ mới thấy con ngươi của y thuần đen, lúc nói liên tục thay đổi hình dạng thành các loài cá sấu. Vung tay lên như chụp không khí, y hơi trầm ngâm, liếc Hứa Thiên Ảo, "Nơi này quả có dấu vết đấu pháp kịch liệt của hai tu sĩ Kim đan kỳ, nhưng tu sĩ Kim đan nhất trọng sao có thể hạ được Huyền Vũ chân nhân, thần thông của Huyền Vũ chân nhân thì dù kẻ đó có pháp bảo lợi hại cực độ, y không chống nổi thì bỏ chạy cũng đâu thành vấn đề."
"Y có một thanh phi kiếm như cánh cửa, còn rất trẻ, chỉ chừng hơn hai mươi tuổi, chắc là Bá Khí chân nhân vang danh tại Lạc Nguyệt thành." Hứa Thiên Ảo vẫn thản nhiên, mắt hơi ánh lên như đang có vô số tính toán, tâm cơ thâm trầm cực độ, "Y mới ngần ấy tuổi, tu vi như thế lại cướp đoạt yêu thú với Huyền Vũ chân nhân, mỗ cố ý kích Huyền Vũ chân nhân để mượn tay trừ diệt y, nếu Huyền Vũ chân nhân trừ khử được y tất đã về Hoàng Đạo thành gặp mỗ. Xem ra vẫn coi thường thần thông của y."
"Bá Khí chân nhân? Y chỉ hơn hai mươi tuổi?" Bàn Long chân nhân và Cổ Ngạc động chủ nhìn nhau, không dám tin Ngụy Tác có thể giết được Huyền Vũ chân nhân.
"Lẽ nào mỗ nhìn nhầm?" Hứa Thiên Ảo mắt ánh lên hàn ý. Như thể một con mãnh thú đang nhắm hờ, đột nhiên mở bừng mắt định vồ người.
"Thiếu chủ tu luyện Phá thiên chi đồng, tại hạ không dám hoài nghi nhãn lực của thiếu chủ." Bàn Long chân nhân vội giải thích rồi chuyển chủ đề, "Thiếu chủ tìm bọn tại hạ là để đối phó y?"
"Sính lễ đó đã giao cho Huyền Vũ chân nhân, đổi lại là các hạ thì sao?" Hứa Thiên Ảo lại trở lại sắc mặt lạnh lùng nhưng khoảnh khắc thần sắc biến hóa ban nãy và dáng vẻ hiện giờ của y khiến người ta lạnh mình.
"Tại hạ biết, tại hạ và Cổ Ngạc đạo hữu nhất định sẽ tận lực giúp thiếu chủ đối phó y." Bàn Long chân nhân biến sắc, vội gật đầu.
"Vậy thì làm phiền Bàn Long chân nhân và Cổ Ngạc động chủ." Hứa Thiên Ảo gật đầu đầy thâm ý.
Y không nhiều lời, thân ảnh loáng lên, thoáng sau đã khuất bóng.
"Bàn Long đạo hữu, sính lễ là thế nào nhỉ?" Cổ Ngạc động chủ liếc hướng Hứa Thiên Ảo vừa khuất bóng, tỏ vẻ không vui hầm hừ.
"Mong Cổ Ngạc động chủ đừng để lộ việc này." Bàn Long chân nhân do dự một chốc, cẩn thận bày ra cách âm quang tráo, "Chân Võ đã đề thân với Huyền Phong môn, Huyền Phong môn cũng đồng ý rồi, Huyền Vũ chân nhân là người mối lái, tuy nói là đề thân, kỳ thực việc này do Huyền Phong môn nhờ Huyền Vũ chân nhân chủ động..."
"Cái gì! Thủy Linh Nhi...!" Cổ Ngạc động chủ tỏ vẻ cực kỳ chấn động, còn hơn cả nghe thấy việc Huyền Vũ chân nhân mất mạng.
"Chính thị." Bàn Long chân nhân gật đầu với Cổ Ngạc động chủ: "Không vì đạo hữu và mỗ giao tình đặc biệt, lại có quan hệ với Chân Võ thì tại hạ sẽ không nói ra việc này."
"Việc này tại hạ sẽ không đồn ra." Cổ Ngạc động chủ hít hơi liên tục mới bình tĩnh lại được.
Thủy Linh Nhi là nữ đệ tử xuất sắc nhất của Huyền Phong môn, lúc nào cũng là ngôi sao của tông môn, là đạo lữ song tu mà vô số nam tu mơ ước, nàng xuất giá hay không có ảnh hưởng cực lớn đối với Huyền Phong môn, vì năm nào cũng có không ít nam tu vì nàng mà gia nhập Huyền Phong môn.
Nữ tu như Thủy Linh Nhi mà xuất giá, thế nào cũng dây mơ rễ má, ảnh hưởng lớn đến các thế lực của Thiên Huyền đại lục.
Chân Võ tông và Huyền Phong môn liên nhân, còn do Huyền Phong môn chủ động thì khẳng định Chân Võ có thứ gì đó cực kỳ trọng yếu đối với Huyền Phong môn, hoặc nhân vật đỉnh nhọn của Huyền Phong môn tu luyện đến ngưỡng, cần vật đó của Chân Võ.
"Hiện tại chỉ cần đưa sính lễ hỏi Thủy Linh Nhi đến Huyền Phong môn là có thể chuẩn bị đại hôn. Thiếu chủ nói sính lễ đó là thứ cho Thủy Linh Nhi." Nhìn Cổ Ngạc động chủ, Bàn Long chân nhân nói: "Là một viên Thất khiếu tiên đan!"
"Thất khiếu tiên đan, Chân Võ còn thiên cấp đan dược như thế?" Cổ Ngạc động chủ cả kinh.
"Viên sau cùng rồi." Bàn Long chân nhân cười khổ, "Viên này là khi khai quật một di tích trong tông môn, vô tình phát hiện."
"Đan dược này ai lấy được cũng sẽ lập tức luyện hóa." Cổ Ngạc động chủ nhíu mày: "Giết y cũng vô dụng, y có thần thông như thế, chi bằng nên kết giao."
"Sính lễ là gì thì cũng cho Huyền Phong môn biết rồi nên phải tìm về." Bàn Long chân nhân hít sâu một hơi: "Đạo hữu không biết đấy thôi, đan dược này rất đặc biệt, nếu bắt được tu sĩ luyện hóa nó, cho cả y và kim đan vào luyện chế thì vẫn có thể thành một viên Thất khiếu tiên đan. Chân Võ biết cách luyện chế này, có cả một vị trưởng lão đủ năng lực. Phải xem trong một tháng chúng ta có đưa được y về Chân Võ không."
"Đan dược này lại đặc biệt như thế hả, luyện hóa xong mà vẫn luyện lại được?" Cổ Ngạc động chủ mục quang lóe lên, tỏ vẻ kinh ngạc rồi hừ lạnh, "Thiếu chủ của các vị quá thâm trầm, không coi bọn ta ra gì, nếu không vì tông chủ của các vị thì mỗ đời nào nể mặt."
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào