17-03-2011, 11:37 AM
Dê lắm nhưng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Chương 16: Uy lực của Lực Thần Quyết
Dịch: Tien_Kid_Pro (A Tiến)
Biên: dihiep2010 (A HÃp)
Nguồn: Bà n Long Chiến Äá»™i - 2T
"Äây chÃnh là ngưá»i mà ngươi nói rất kinh khá»§ng?"
Cáp Má»— Lôi Äặc thanh âm đứt quản sợ như muốn chạy trốn, nhìn thấy tên gia há»a nà y sá»± đến ná»—i khuôn mặt tái mét, thân thể không ngừng lạnh run, Phó Hà o có chút dở khóc dở cưá»i.
Cách đó không xa, Ä‘Ãch xác là má»™t ngưá»i, dÄ© nhiên, so sánh vá»›i Phó Hà o cùng Cáp Má»— Lôi Äặc cả hai ngưá»i chiá»u cao cÅ©ng không quá hai thước.
Con ngưá»i nà y cao gần ba thước, tứ chi tráng kiện vô cùng, da lông tương tá»± vá»›i mà u đất, đầu to lá»›n và dữ tợn lại có thêm và i phần ngu đần, bất quá Phó Hà o trước kia đã vô số lần gặp Thổ Hùng nên biết được nó là má»™t con ma thú!
Thổ Hùng mặc dù là ma thú cấp má»™t, nhưng bản thân chỉ biết má»™t loại ma pháp, có má»™t chút thạch phù thuáºt không trá»n vẹn.
Sở dÄ© là không trá»n vẹn, bởi vì Thổ Hùng sá» dụng thạch phù thuáºt cùng thổ hệ ma pháp có chút bất đồng, cÅ©ng không thể Ä‘em toà n thân da thịt hóa đá, chỉ có thể hóa đá mấy cái bá»™ vị trá»ng yếu, nói thà dụ như bá»™ ngá»±c cùng lưng....
HÆ¡n nữa không chỉ như thế, Thổ Hùng mặc dù lá»›n lên cÅ©ng coi như cưá»ng tráng, khà lá»±c cÅ©ng coi như tháºt lá»›n, nhưng động tác hết sức ngu ngốc, tá»±a hồ bởi vì bản thân là Thổ Hệ ma thú nên tốc độ cá»§a nó cá»±c cháºm, cho dù là má»™t hà i đồng cÅ©ng muốn chạy nhanh hÆ¡n so vá»›i nó.
Ở trong núi, Thổ Hùng cÅ©ng không tÃnh là ma thú đáng sợ, mặc dù trong chiến đấu, nó có thể phát ra lá»±c phá hoại cÅ©ng không coi là yếu, nhưng đánh không lại Ãt nhất có thể chạy trốn, Thổ Hùng trên căn bản Ä‘uổi không kịp loà i ngưá»i.
Nếu như không phải nó có lá»±c phòng ngá»± tương đối kinh ngưá»i, bình thưá»ng thợ săn căn bản không cách nà o tạo thà nh vết thương trà mệnh đối vá»›i nó, nếu không Thổ Hùng sá»›m trở thà nh con mồi ưa thÃch cá»§a đám thợ săn.
Tốc độ cháºm kinh khá»§ng, quả thá»±c chÃnh là má»™t tấm bia ngắm a!
Cho nên, Phó Hà o hiểu ma thú nà y là đồ bá» Ä‘i, cÅ©ng là m cho Cáp Má»— Lôi Äặc phải sợ đến như thế, nhất thá»i phải má»™t tráºn cảm khái, Thần Thánh cá»± long a, xem ra quả nhiên là đồ bá» Ä‘i cá»§a đại lục.
An á»§i Cáp Má»— Lôi Äặc má»™t chút, Phó Hà o nhìn vá» phÃa Thổ Hùng trong ánh mắt vui mừng, nhất là khi thấy trên ngưá»i Thổ Hùng da lông tá»a sáng má»™t thân thịt béo, là m cho Phó Hà o phải nuốt nước miếng.
Sinh sống ở Hắc sắc đầm lầy má»™t năm, má»—i ngà y cÅ©ng chỉ có trái cây, mặc dù mùi vị không tệ. Nhưng má»™t năm chưa từng thấy thức ăn mặn nà o, nên Phó Hà o lúc nà y trong mắt hắn, Thổ Hùng láºp tức biến thà nh thịt nướng mùi vị hương mỹ vô cùng!
Không chỉ như thế, da lông Thổ Hùng cÅ©ng là thứ tốt a, mặc dù mặc và o rất giống dã nhân, nhưng Ãt nhất so sánh vá»›i bá»™ dạng trần truồng cá»§a Phó Hà o thì tốt hÆ¡n rất nhiá»u.
Lúc trước, sau khi y phục cá»§a Phó Hà o bị đốt cháy, mà ở Hắc sắc đầm chỉ có má»™t mình Cáp Má»— Lôi Äặc tồn tại, nên Phó Hà o lấy lá cây che thân suốt má»™t năm ròng rã.
Hình tượng nà y nếu như chỉ ở đầm lầy cÅ©ng không bị gì, nhưng má»™t khi bị ngoại nhân nhìn thấy thì tháºt bất nhã, mà bây giá» da lông cá»§a con Thổ Hùng nà y có thể giải quyết cái vấn đỠđó.
VỠphần lực chiến đấu của Thổ Hùng, Phó Hà o lúc nà y cũng không quan tâm.
Loại ma thú ngốc nghếch nà y, đối vá»›i Ä‘ao pháp má»›i thà nh láºp cá»§a Phó Hà o không có bất kỳ uy hiếp.
Trong mắt Phó Hà o lóe ra hưng phấn quang mang, nắm sà i đao bước nhanh tới Thổ Hùng.
Thổ Hùng bởi vì cấp báºc tháºt sá»± quá thấp, mặc dù là ma thú, nhưng trên thá»±c tế chẳng qua là dã thú thô bạo, nhìn thấy Phó Hà o xông lên, Thổ Hùng lần nữa phát ra má»™t tráºn rống giáºn, tiếp theo sải bước đánh tá»›i Phó Hà o.
Sức nặng khổng lồ chạy trên mặt đất phát ra từng đợt thanh âm, thanh thế cÅ©ng có mấy phần kinh ngưá»i.
Bất quá Phó Hà o sớm đã hiểu lai lịch của nó nên Phó Hà o chẳng chút e ngại nà o, trong nháy mắt nhà o tới Thổ Hùng, sà i đao trong phút chốc chém ra.
"Ngao ô!"
Trong lúc ánh đao lóe ra, Thổ Hùng phát ra một tiếng thê lương bi thảm, bộ ngực xuất hiện một vết thương lớn, máu tươi đột nhiên phun ra.
Má»™t kÃch đắc thá»§, Phó Hà o cÅ©ng không có chút nà o đắc ý vui sướng, ngược lại vẻ mặt cưá»i khổ, thân thể nhanh chóng chợt lóe, khó khăn lắm tránh được má»™t trảo cá»±c mạnh cá»§a Thổ Hùng.
Bởi vì, Thổ Hùng so vá»›i ngưá»i bình thưá»ng có khác biệt tháºt sá»± quá lá»›n, Phó Hà o mặc dù thiên phú dị thưá»ng nhưng cÅ©ng phải run sợ, hai cánh tay cá»§a nó so vá»›i ngưá»i bình thưá»ng muốn dà i hÆ¡n rất nhiá»u, vốn mục tiêu cá»§a Phó Hà o chÃnh là cổ há»ng cá»§a Thổ Hùng, nhưng vì phải tránh má»™t trảo cưá»ng tráng cá»§a Thổ Hùng, cuối cùng Ä‘ao phải rÆ¡i xuống trên ngá»±c cá»§a Thổ Hùng.
Cá»™ng thêm sà i Ä‘ao nà y vốn là ná»a Ä‘oạn, chÃnh diện phách chém có lẽ không ảnh hưởng gì, nhưng tạo thà nh uy lá»±c cÅ©ng có hạn, chỉ cấp cho Thổ Hùng má»™t cái vết thương nho nhá», căn bản không có bất cứ hiệu quả nà o, ngược lại còn chá»c giáºn nó.
Tiếng gầm gừ phẫn nộ từ trong miệng Thổ Hùng phát ra, chân trước của nó không ngừng quơ, mang theo lực lượng mạnh mẽ điên cuồng phách xuống Phó Hà o.
Bất đắc dĩ phát ra một tiếng thở dà i, Phó Hà o thân thể linh hoạt nhảy ra sau lưng của Thổ Hùng, ánh đao lần nữa lóe lên, mục tiêu nhắm thẳng và o lưng của Thổ Hùng.
Äúng lúc nà y, má»™t biến hóa quá»· dị bá»—ng nhiên phát sinh, Thổ Hùng nà y bá»—ng nhiên trên ngưá»i phát ra má»™t tráºn tia sáng, trong nháy mắt động tác tăng nhanh mấy lần, thân thể trong phút chốc quay lại, má»™t trảo hướng tá»›i Phó Hà o.
Trên ngưá»i cá»§a nó giá» khắc nà y cÅ©ng phát sanh biến hóa, toà n bá»™ biến thà nh tảng đá.
Thạch phù thuáºt! HÆ¡n nữa còn có thể bao trùm toà n thân!
Sắc mặt Phó Hà o nhất thá»i đại biến, cảm thấy thanh sà i Ä‘ao trong tay như chém và o trên má»™t tảng đá lá»›n váºy, tiếng va chạm phát ra thanh âm vang giòn, tiếp theo má»™t cổ lá»±c phản chấn truyá»n đến, là m hổ khẩu hắn Ä‘au nhức, sà i Ä‘ao trong sát na không cầm được, rÆ¡i khá»i tay!
Thổ Hùng nà y không phải là Thổ Hùng bình thưá»ng, mà là má»™t con biến dị Thổ Hùng, chẳng những thạch phù thuáºt có thể bao phá»§ toà n thân, tốc độ cÅ©ng hoà n toà n tăng lên, thá»±c lá»±c tăng lên không biết gấp bao nhiêu lần còn Thổ Hùng bình thưá»ng!
Phó Hà o trong lòng hoảng hốt, căn bản không có thá»i gian cho hắn suy tư, Thổ Hùng chân trước mang theo lá»±c lượng cùng tốc độ kinh khá»§ng đã chém tá»›i trên đầu hắn.
Không gian ở nÆ¡i nà y trong phút chốc bị Thổ Hùng phong kÃn, Phó Hà o căn bản không thể tránh khá»i, sắc mặt hắn hiện ra má»™t tia kiên quyết, thân thể không lùi mà tiến tá»›i, trong miệng rống giáºn, má»™t quyá»n đánh tá»›i Thổ Hùng.
Cùng lúc đó, má»™t cổ năng lượng mà u và ng bên trong cÆ¡ thể Phó Hà o bá»—ng nhiên dâng lên, trong nháy mắt rót và o hữu quyá»n cá»§a Phó Hà o, đó chÃnh là Lá»±c Thần Quyết tu luyện ra năng lượng không trá»n vẹn mà lão Lan Äịch đã truyá»n thụ cho hắn!
HÆ¡n nữa, vừa lúc đó Phó Hà o cảm giác được từ lòng bà n tay trái cá»§a mình bá»—ng nhiên sinh ra cá»±c độ nóng rá»±c là m hắn Ä‘au đớn, phảng phất như bị đốt cháy, tiếp theo, trà n và o bên trong cÆ¡ thể, lại má»™t cổ năng lượng mà u và ng bá»—ng nhiên từ lòng bà n tay trái sinh ra tiếp theo đó, vô cùng nhanh chóng cùng đạo kim sắc năng lượng trước kia hợp thà nh má»™t thể, toà n bá»™ rót và o trong hữu quyá»n.
Oanh!
Má»™t thanh âm vang dá»™i truyá»n ra, Phó Hà o chịu đựng hai trảo cá»§a Thổ Hùng biến dị, thân hình tiến nháºp đến trước ngưá»i Phó Hà o, hung hăng đánh tiếp má»™t quyá»n ở trên lồng ngá»±c Thổ Hùng.
"Ngao ô!"
Âm thanh bi thảm lần nữa phát ra từ trong miệng Thổ Hùng, kèm theo đó là một cổ máu tươi phun ra như suối, trong đó không ngỠcòn kèm theo một chút huyết nhục bị vỡ, phun trúng toà n thân Phó Hà o, là m cho Phó Hà o giống như ác ma chết chóc từ địa ngục đi ra!
Lại má»™t tiếng nổ ầm ầm, sau khi bị má»™t quyá»n cá»§a Phó Hà o đánh trúng, biến dị Thổ Hùng phảng phất giống như mất Ä‘i khà lá»±c toà n thân, thạch phù thuáºt trên ngưá»i trong phút chốc tiêu tán không thấy, lá»™ ra mà u sắc da lông bình thưá»ng, tiếp theo thân thể ngã ầm xuống trên mặt đất.
Co quắp mấy cái, rất nhanh mất đi dấu hiệu sinh mệnh!
Má»™t quyá»n má»›i vừa rồi cá»§a Phó Hà o nhìn rất đơn giản, thế nhưng đã đánh nát trái tim cá»§a Thổ Hùng!
Nhìn biến hóa quá»· dị trước mắt nà y, cảm thụ được má»™t quyá»n nà y cá»§a mình mang theo cuồng bạo lá»±c lượng, Phó Hà o nhất thá»i trợn mắt há mồm, mạch suy nghÄ© trống không, trong đầu chỉ còn lại có ba chữ.
Lực Thần Quyết!
Tại khoảng khắc khó quên má»›i vừa rồi, Phó Hà o thuở nhỠđã bắt đầu tu luyện Lá»±c Thần Quyết, tu luyện suốt mưá»i năm má»›i đạt tá»›i cảnh giá»›i thứ nhất cá»§a Lá»±c Thần Quyết, nhưng và o giá» khắc nà y đã đột phá đến cảnh giá»›i thứ hai!
Mà Lá»±c Thần Quyết có biến hóa tăng lên, là m cho Phó Hà o vốn có lá»±c lượng rất mạnh, trở mình má»™t phen, chi lá»±c má»™t quyá»n kia, đâu chỉ ngà n cân?
Cho nên chỉ má»™t quyá»n đã Ä‘em trái tim cá»§a Thổ Hùng đánh nát bấy!
Chẳng lẽ Lá»±c Thần Quyết nà y cÅ©ng không phải là dạng đồ bá» Ä‘i như trong tưởng tượng cá»§a mình? Phó Hà o gian nan nuốt má»™t ngụm nước bá»t, ná»™i tâm miá»…n cưỡng kiá»m chế rung động, trong đầu bắt đầu nhá»› lại vá» công pháp Lá»±c Thần Quyết.
Lực Thần Quyết cùng những công pháp khác hoà n toà n bất đồng, tu luyện nó là m trên thân thể xuất hiện một loại quỷ dị là mạch luân!
Trong Lá»±c Thần Quyết, Ä‘em thân thể con ngưá»i tổng cá»™ng chia là m mưá»i hai mạch luân, phân biệt hai bà n tay là tâm luân, hai cánh tay là luân, hai bà n chân là tâm luân, hai chân là luân, ngá»±c luân, lưng luân, tâm luân cùng đầu luân!
Khi đả thông một luân, thì tăng lên một cảnh giới, giống như Phó Hà o ở mấy năm trước cũng đã đả thông luân của lòng bà n tay phải, tiến và o cảnh giới thứ nhất, mà mới một khắc vừa rồi, luân lòng bà n tay trái cũng ngoà i ý muốn được đả thông, tiến và o cảnh giới thứ hai.
Năm đó Lan Äịch giải thÃch, Lá»±c Thần Quyết là má»™t loại tu luyện lá»±c lượng, tu luyện tá»›i cảnh giá»›i nhất định, lá»±c lượng bản thân tuyệt đối có thể đạt tá»›i má»™t loại trình độ cá»±c kì kinh khá»§ng, sẽ không kém hÆ¡n đấu khÃ.
Nhưng Phó Hà o bởi vì vẫn dừng lại ở cảnh giá»›i thứ nhất, cá»™ng thêm công pháp nà y không trá»n vẹn, chỉ có thể để cho hắn tu luyện tá»›i cảnh giá»›i thứ hai, cho nên đối vá»›i lá»i cá»§a Lan Äịch vá» uy lá»±c Lá»±c Thần Quyết, Phó Hà o cÅ©ng không tin.
Nhưng là hôm nay tiến và o cảnh giới thứ hai, Phó Hà o mới chánh thức hiểu được, Lực Thần Quyết nà y tựa hồ cũng không phải là vô dụng, hơn nữa còn có chút mạnh mẻ biến thái!
Tiến và o cảnh giá»›i thứ nhất, quyá»n cá»§a Phó Hà o ước chừng có năm trăm cân, mà khi tiến và o cảnh giá»›i thứ hai, lá»±c lượng nà y đã tăng mạnh như váºy.
Äừng nói tu luyện tá»›i cao nhất thứ là thứ mưá»i hai, cho dù chỉ mở ra bốn luân, quyá»n cá»§a Phó Hà o Ãt nhất là gần năm ngà n cân, lá»±c lượng nà y kinh khá»§ng cỡ nà o?
Tà i sản của Tiểu Mùi
Chữ ký của Tiểu Mùi Hạnh Phúc
Khi ta có một việc gì đó để là m,
Một ai đó để yêu ,
Má»™t Ä‘iá»u gì đó để nghÄ©,
Và má»™t Ä‘iá»u gì đó để hi vá»ng....
Last edited by Tiểu Mùi; 17-03-2011 at 12:05 PM .
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Tiểu Mùi
17-03-2011, 11:38 AM
Dê lắm nhưng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Chương 17: Má»™t đưá»ng hướng Bắc
Dịch: Tien_Kid_Pro (A Tiến)
Biên: dihiep2010 (A HÃp)
Nguồn: Bà n Long Chiến Äá»™i - 2T
Lá»±c lượng cÅ©ng không phải là đấu khÃ, nhưng là dù ai Ä‘i nữa cÅ©ng không cách nà o phá»§ nháºn rằng lá»±c lượng là má»™t dạng năng lượng có cùng cách thể hiện.
Má»™t Äấu SÄ© hoặc Äấu Thần sá» dụng hồn khà thì có thể đánh nát má»™t tảng đá lá»›n, cÅ©ng giống như váºy là dá»±a và o lá»±c lượng dùng má»™t thanh binh khà cỡ lá»›n cÅ©ng có thể đánh nát tảng đá lá»›n. Lá»±c sát thương giữa hai ngưá»i là không có chênh lệch quá lá»›n.
Bất đồng duy nhất, chẳng qua là ká»· xảo chiến đấu, cÅ©ng chÃnh là vÅ© kỹ!
Äiểm nà y, từ ma thú trên đại lục cÅ©ng có thể thấy được đầu mối.
Ma thú mặc dù bản thân có thể sá» dụng ma pháp, nhưng phần lá»›n Ä‘á»u dá»±a và o thân thể cưá»ng đại cùng lá»±c lượng để chiến đấu, Ä‘iểm nà y vô luáºn là ở cấp thấp hoặc là cao cấp ma thú cÅ©ng Ä‘á»u như thế.
Nói thà dụ như: má»™t con ma thú cấp ba, nắm giữ ma pháp nhưng uy lá»±c tháºt ra là cá»±c kỳ có hạn, nhưng lại hoà n toà n có thể dá»… dà ng đánh bại má»™t Äấu SÄ© cấp ba.
Äiểm nà y, do trên toà n thân thể ma thú Ä‘á»u có lá»±c phòng ngá»± cùng lá»±c lượng bản thân quá mạnh mẻ là nguyên nhân chá»§ yếu.
Äấu khà uy lá»±c tất nhiên cưá»ng đại, nhưng cÅ©ng không phải là vô địch, nhất là Äấu SÄ© cấp thấp sở hữu đấu thì uy lá»±c lại cà ng có hạn, dá»±a theo lá»±c lượng Phó Hà o hiện tại Ãt nhất ngà n cân lá»±c lượng mà nói, coi như má»™t gã Äấu SÄ© cấp hai dưới tình huống sá» dụng toà n lá»±c đấu khà cÅ©ng chưa chắc có thể chống lại hắn!
Nếu có lá»±c lượng năm ngà n cân, Phó Hà o tin chắc, trừ phi là tiến và o Äấu Thần, trên căn bản dù là Äấu SÄ© nà o cÅ©ng chết ngay láºp tức vá»›i hắn!
DÄ© nhiên, đây cÅ©ng không phải là đá»u tuyệt đối đúng, ở trong quyết đấu, nhân tố quyết định thắng lợi rất nhiá»u, tá»· như vÅ© kỹ, tá»· như ý chà chiến đấu!
Hơn nữa Lực Thần Quyết nà y rốt cuộc có hay không có thể tăng trưởng, Phó Hà o chẳng qua là suy đoán mà thôi, chỉ có tìm được công pháp tu luyện của Lực Thần Quyết ở phần sau mới rõ rà ng, mà hắn hiện tại căn bản không biết công pháp đó rốt cuộc nằm ở nơi đâu, rốt cuộc còn tồn tại trên thế giới nà y hay không!
Bất quá bất kể như thế nà o, lúc khiếp sợ qua Ä‘i, Phó Hà o vẫn má»™t tráºn mừng như Ä‘iên.
Lá»±c Thần Quyết đột phá đến cảnh giá»›i thứ hai, mang đến không chỉ là lá»±c lượng ngà n cân, mà điá»u trá»ng yếu hÆ¡n, đó chÃnh là là m cho tá»· lệ bảo vệ tÃnh mạng thoát khá»i đây tăng lên rất nhiá»u.
Má»™t quyá»n đánh chết má»™t con biến dị Thổ Hùng, Phó Hà o xem chừng thá»±c lá»±c bây giá» cá»§a chÃnh mình Ãt nhất cÅ©ng là Äấu SÄ© cấp hai, hÆ¡n nữa có lẽ sẽ mạnh hÆ¡n má»™t chút.
HÆ¡n nữa Khống Äao Thuáºt cùng Ä‘ao pháp có tốc độ kinh ngưá»i kia, Phó Hà o cảm thấy đối mặt ma thú cấp thấp cÅ©ng có năng lá»±c tá»± vệ.
Cảm khái má»™t chút, Lan Äịch cái lão gia há»a nà y tháºt cÅ©ng không quá mức lừa dối mình, Phó Hà o tâm tình sảng khoái vô cùng rút sà i Ä‘ao ra, thuần thục Ä‘em da lông Thổ Hùng tróc xuống, xá» lý má»™t chút đặt ở trên lá»a hÆ¡ cho khô, Ä‘em tứ chi nướng chÃn ăn má»™t bữa ngon là nh.
Mùi thÆ¡m cá»§a thịt gấu là m cho Cáp Má»— Lôi Äặc chỉ từ trước đến nay chưa nếm thá» loại thịt nà y, thiếu chút nữa nuốt luôn cái lưỡi cá»§a chÃnh mình, rốt cuá»™c lần đầu tiên phát hiện mình Ä‘i theo ngưá»i chá»§ nhân nà y, tá»±a hồ váºn mệnh cÅ©ng không phải là chuyện bi thảm.
Má»™t ngưá»i má»™t thú hưởng thụ món ăn thôn quê, thá»i gian đã đến hoà ng hôn, Phó Hà o ngá»§ luôn tại đó, đến ngà y thứ hai, da gấu căn bản tiêu trừ hết mùi hôi, Phó Hà o là m má»™t cái quần má»ng cho mình, rốt cục trong lòng cảm thấy có chút an toà n, lúc trước ngưá»i Ä‘ang trần truồng, cảm giác an toà n là kém cõi nhất.
Bất quá trang phục nà y cá»§a Phó Hà o lại là m cho Cáp Má»— Lôi Äặc tò mò không dứt, hai con ngươi thoạt có chút ngu ngốc mang theo hâm má»™, cuối cùng van xin Phó Hà o là m cho hắn má»™t cái.
Cái yêu cầu nà y là m cho Phó Hà o dở khóc dở cưá»i, hắn sống suốt mưá»i lăm năm, còn chưa từng thấy có con dã thú hoặc là ma thú nà o mặc quần áo.
Bất quá không chịu nổi lá»i cầu xin đáng thương cá»§a Cáp Má»— Lôi Äặc, Phó Hà o chỉ có thể cắn răng là m thêm má»™t cái.
Chẳng qua là m cho Phó Hà o buồn bá»±c muốn há»™c máu chÃnh là , Cáp Má»— Lôi Äặc hình thể tháºt sá»± là vô cùng quái dị, cái bụng to lá»›n, căn bản không dùng được bất kỳ quần áo nà o. Phó Hà o coi như là là m ra được má»™t cái quần má»ng, nhưng Cáp Má»— Lôi Äặc căn bản cÅ©ng không mặc được.
Cuối cùng bất đắc dÄ©, Phó Hà o chỉ có thể là m má»™t áo may-ô đơn giản, đưa cho Cáp Má»— Lôi Äặc mặc và o ngưá»i.
Nhưng, cái đầu quá lá»›n, chân trước lại ngắn nhá», hÆ¡n nữa hai cái cánh nho nhá» cùng cái bụng lại quá bá»± phối hợp vá»›i chiếc áo may-ô, là m cho lúc nà y Cáp Má»— Lôi Äặc thoạt nhìn hoạt kê đến mức đáng thương, thiếu chút nữa là m cho Phó Hà o cưá»i muốn ngất Ä‘i.
Bất quá thấy vẻ mặt Cáp Má»— Lôi Äặc dương dương đắc ý, giống như chiếm được má»™t loại bảo bối tốt, Phó Hà o tháºt sá»± không đà nh lòng Ä‘i đả kÃch hắn, cố nén cưá»i tiếp tục hướng Äông Bắc cá»§a khu rừng nà y Ä‘i tá»›i.
Khu rừng ráºm rạp nà y mặc dù Phó Hà o mặc dù chưa từng tá»›i, nhưng thuở nhá» hắn ở trong núi mà lá»›n lên, đối vá»›i sinh tồn trong rừng ráºm cÅ©ng không coi và o đâu, chỉ là là m cho hắn bất đắc dÄ©, căn bản không cách nà o phán Ä‘oán ra cánh rừng ráºm nà y rốt cuá»™c rá»™ng bao nhiêu, mất bao lâu má»›i có thể Ä‘i ra ngoà i.
Duy nhất có thể là m chÃnh là má»™t đưá»ng Ä‘i vá» hướng Äông Bắc, bởi vì dá»±a theo Cáp Má»— Lôi Äặc miêu tả thì ở Äông Bắc khu rừng là cá»a ra và o, còn những địa phương khác tất cả Ä‘á»u là núi non.
Mặc dù thá»±c lá»±c tăng trưởng, nhưng Phó Hà o vẫn như cÅ© không dám có bất kỳ khinh thưá»ng, cẩn tháºn quan sát má»—i má»™t dấu vết cá»§a ma thú để lại, đặc biệt tìm kiếm những ma thú trung giai hoặc là cao cấp ma thú hà nh tẩu trong lãnh thổ cá»§a nó.
Cái phương pháp nà y cÅ©ng không phải là mạo hiểm gì, ngược lại là kinh nghiệm cá»§a đám thợ săn ở trong thôn nói cho Phó Hà o biết đây chÃnh là phương pháp an toà n nhất lúc hà nh tẩu trong rừng ráºm.
Mặc dù trung giai cùng cao cấp ma thú hết sức cưá»ng đại, gặp trúng sẽ hữu tá» vô sinh, nhưng cÅ©ng chÃnh bởi vì thá»±c lá»±c cưá»ng đại cá»§a nó, đồng thá»i cÅ©ng hình thà nh nên má»—i má»™t con Ä‘iá»u có lãnh thổ riêng cá»§a mình, mà trên lãnh địa cá»§a nó không cho phép bất cứ má»™t ma thú nà o tiến và o.
Cứ như váºy, số lượng ma thú giảm Ä‘i rất nhiá»u, mặc dù loại ma thú nà y thá»±c lá»±c kinh khá»§ng, nhưng chỉ cần cẩn tháºn, vẫn là có thể tránh gặp phải, nói chung so vá»›i việc việc gặp từng đà n ma thú cấp thấp thì tÃnh an toà n lá»›n hÆ¡n rất nhiá»u.
DÄ© nhiên, đây cÅ©ng là do Phó Hà o không còn phương pháp nà o khác, nếu như thá»±c lá»±c cá»§a hắn chân chÃnh có thể không sợ ma thú cấp thấp, như váºy tá»± nhiên sẽ không chá»n loại lá»™ tuyến cá»±c độ nguy hiểm như váºy để Ä‘i và o.
Dá»c theo đưá»ng Ä‘i, Phó Hà o luôn cẩn cẩn tháºn tháºn, dá»±a và o kinh nghiệm trong núi rừng, nhiá»u lần hữu kinh vô hiểm, mặc dù cÅ©ng có mấy lần không cách nà o tránh khá»i gặp được cưá»ng đại ma thú, nhưng là dưới váºn khà may mắn đà o thoát được, nhưng cÅ©ng là m cho Cáp Má»— Lôi Äặc sợ đến ná»—i không dám ngá»§, sức ăn lại giảm xuống rõ rệt, thân thể cÅ©ng gầy Ä‘i chút Ãt. Nà o là sá» tá» thần Ä‘iểu thất cấp ma thú Sư Thứu, thân cao hÆ¡n mưá»i thước, hai cánh mở ra ước chừng rá»™ng đến hai mươi thước. Bát cấp Song Túc Phi Long thân dà i gần mưá»i trượng là háºu duệ Long tá»™c, cá»u cấp Bỉ Mông cá»± thú thân cao 30, 40 mét, phảng phất như má»™t tòa núi nhá», hai trảo sắc bén vô cùng …..
Trên đưá»ng Ä‘i nhìn thấy đám ma thù nà y, là m cho kiến thức Phó Hà o vốn nông cạn đối vá»›i loại ma thú khá»§ng bố nà y tăng lên rất nhiá»u, đồng thá»i cÅ©ng cà ng thêm hiểu được, thá»±c lá»±c bản thân ở trên thế giá»›i nà y nhá» bé bá»±c nà o, số lượng ma thú có thể dá»… dà ng mang Ä‘i tánh mạng hắn không biết sẽ có bao nhiêu.
Nhưng Ä‘iá»u nà y cÅ©ng không là m lòng tin Phó Hà o bị hao tổn, ngược lại cà ng kÃch thÃch ý chà không khuất phục cá»§a hắn, mặc dù dá»c đưá»ng Ä‘i, tu luyện cá»§a hắn cÅ©ng không có má»™t khắc dừng lại, Khống Äao Thuáºt cÅ©ng Ä‘ang không ngừng tăng trưởng, mặc dù tương đối cháºm chạp.
Nhưng tháºt ra, Ä‘ao pháp tăng lên tương đối rõ rà ng, tá»±a hồ bởi vì Lá»±c Thần Quyết tiến và o cảnh giá»›i thứ hai, là m cho Phó Hà o đối vá»›i lá»±c lượng khống chế rất tâm đắc, mặc dù bởi vì công pháp không trá»n vẹn chÃnh là nguyên nhân Lá»±c Thần Quyết không cách nà o tiến thêm má»™t bước tăng trưởng, nhưng đối vá»›i Ä‘ao pháp chá»— tốt cÅ©ng tÃnh là không nhá».
Tại bên trong rừng ráºm suốt má»™t tháng, Ä‘ao pháp Phó Hà o từ lúc ban đầu rá»i Ä‘i Hắc sắc đầm lầy là má»™t cái hô hấp huyi ra mưá»i Ä‘ao, nhưng hiện tại đã tăng lên tá»›i mưá»i bảy mưá»i tám Ä‘ao gì đó, láºp tức có thể tấn lên nhị phẩm cảnh giá»›i.
Má»™t tháng qua, Phó Hà o cÅ©ng dần dần phát hiện, hắn tá»±a hồ đã gần Ä‘i ra khá»i cánh rừng ráºm nà y, bởi vì hiện ở chá»— nà y, đã không cách nà o thấy những thứ ma thú cao cấp cưá»ng đại, tháºm chà trung cấp cÅ©ng rất Ãt xuất hiện, phần lá»›n Ä‘á»u là cấp thấp.
Tình hình như thế, chỉ có ở ven biên rừng ráºm má»›i xuất hiện.
Cảm nháºn được sá»± biến hóa nà y, Phó Hà o mừng rỡ, cÅ©ng không gấp gáp lên đưá»ng nữa, thừa dịp sắc trá»i có chút tối lại, vá»™i và ng bắt mấy con gà tuyết và thá», chuẩn bị nghỉ ngÆ¡i cho tốt má»™t chút.
Má»™t tháng khẩn trương cao độ, là m cho tâm thần Phó Hà o đồng thá»i tôi luyện, nhưng cÅ©ng đã sá»›m má»i mệt không chịu nổi, rốt cục đã tá»›i nÆ¡i hÆ¡i an toà n, tá»± nhiên cÅ©ng phải buông lá»ng xuống.
Nướng chÃn con gà tuyết và thá» chảy mỡ và ng óng ánh, má»™t ngưá»i má»™t thú láºp tức bắt đầu ăn, nhưng vừa má»›i ăn và i miếng, Phó Hà o bá»—ng nhiên biến sắc.
Ở hướng Äông Bắc, đột nhiên truyá»n đến má»™t tiếng kêu thảm.
Thanh âm nà y mặc dù yếu á»›t, nhưng Phó Hà o thÃnh lá»±c lại không kém, vẫn nghe được hết sức rõ rà ng, khoảng cách hẳn là ước chừng hÆ¡n ba bốn trăm thước, cà ng thêm chá»§ yếu, đây cÅ©ng không phải là thanh âm dã thú, mà là cá»§a nhân loại!
Vẻ mừng rỡ như Ä‘iên từ trên mặt Phó Hà o thoáng hiện, ăn vá»™i năm ba ngụm Ä‘em con gà tuyết nuốt và o bụng, tiếp theo thân thể nhÃch động, nhanh chóng chạy tá»›i nÆ¡i đó.
Ở phÃa sau hắn, Cáp Má»— Lôi Äặc vẻ mặt bất đắc dÄ©, nhìn má»™t đống thức ăn Ä‘ang còn trên lá»a, con ngươi bá»—ng nhiên chuyển, chá»™p lấy con gà tuyết rồi chạy theo Phó Hà o.
Khoảng cách cà ng ngà y cà ng gần, Phó Hà o tim Ä‘áºp cÅ©ng bắt đầu không khống chế được nhảy dá»±ng lên.
Nếu có thể ở chá»— nà y gặp được loà i ngưá»i, như váºy tháºt sá»± chứng minh sắp ra khá»i cánh rừng nà y, hÆ¡n nữa cà ng thêm chá»§ yếu chÃnh là , chỉ cần là loà i ngưá»i, có thể tiến hà nh câu thông, Ãt nhất có thể há»i thăm được đưá»ng ra rừng ráºm!
Vừa nghÄ© tá»›i có thể rá»i khá»i nÆ¡i nguy hiểm và nhà m chán nà y, Phó Hà o còn có thể không mừng sao?
Và i trăm thước cÅ©ng không tÃnh là xa, không bao lâu Phó Hà o đã tá»›i, nhưng khi thấy rõ má»™t Ä‘oà n há»a quang (ánh lá»a), Phó Hà o cÅ©ng thoáng sá»ng sá» ....
Tà i sản của Tiểu Mùi
Last edited by Tiểu Mùi; 17-03-2011 at 12:05 PM .
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Tiểu Mùi
17-03-2011, 11:39 AM
Dê lắm nhưng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Chương 18: Cứu ngưá»i
Dịch: Tien_Kid_Pro (A Tiến)
Biên: dihiep2010 (A HÃp)
Nguồn: Bà n Long Chiến Äá»™i - 2T
Chỉ thấy má»™t vóc ngưá»i thoạt nhìn rất gầy yếu, má»™t ngưá»i mặc phục thợ săn má»ng manh Ä‘ang cúi đầu và o má»™t cây đại thụ khóc, bởi vì che khuất tầm nhìn, Phó Hà o không cách nà o thấy rõ rà ng mặt mÅ©i.
Mà ngồi ở trước ngưá»i thợ săn gầy yếu nà y lại là má»™t tráng hán khôi ngô ngồi chồm hổm trên mặt đất, hai tay không ngừng động ở trên thân ngưá»i thợ săn, trong miệng tá»±a hồ còn Ä‘ang nói gì đó, nhưng do khoảng cách xa nên không cách nà o nghe rõ được.
Trước tráng hán nà y và i mét là má»™t đại hán vạm vỡ khác cao ước chừng khoảng má»™t mét chÃn (1m90), trên thân là bá»™ kình giáp cùng dáng ngưá»i to lá»›n, trên mặt cÅ©ng mang theo má»™t vết sẹo khổng lồ cùng trong ánh mắt hiện ra tia tà quang, ở dưới ánh lá»a là m hắn giống như ác ma từ trong địa ngục chui ra, thoạt nhìn hết sức dữ tợn!
Hai mạo hiểm giả cướp đồ của tên thợ săn?
Nhìn thấy tình hình trước mắt, Phó Hà o kết luáºn thanh âm kêu thảm kia là cá»§a tên thợ săn gầy yếu phát ra, đại khái tình huống cÅ©ng dá»… Ä‘oán được.
Loại chuyện nà y ở trong núi rừng cÅ©ng không tÃnh là hiếm thấy, bởi vì ma thú tinh hạch trong Ma Thú sÆ¡n mạch có giá trị không rẻ, cho nên luôn có rất nhiá»u mạo hiểm giả tiến và o bên trong.
Nhưng bởi vì bá»n há» không quen thuá»™c địa hình nÆ¡i đây, vốn dÄ© tiá»n tà i là tối thượng cho nên ngưá»i mạo hiểm táºn lá»±c tránh cho mình nguy hiểm, thưá»ng đến địa phương bắt lấy má»™t Ãt thợ săn bảo há» dẫn đưownfg.
Loại chuyện nà y ở tiểu sÆ¡n thôn cá»§a hắn cÅ©ng từng phát sinh, đối vá»›i Phó Hà o mà nói, cÅ©ng không tÃnh là xa lạ.
Ngay khi bị bắt dẫn đưá»ng thì váºn mệnh bá»n há» hết sức bi thảm, chẳng những dá»c đưá»ng Ä‘i chịu Ãt hà nh hạ tra há»i, đến cuối cùng vô luáºn mạo hiểm giả thà nh công hay không, cÅ©ng Ä‘á»u Ä‘em giết chết, để tránh thu hoạch lá»™ ra đưa tá»›i những mạo hiểm giả khác cướp Ä‘oạt.
Äối vá»›i mạo hiểm giả cấp thấp mà nói, tánh mạng con ngưá»i bình thưá»ng bất quá là như con kiến hôi, căn bản chẳng tồn tại lòng thương hại gì!
Má»™t cổ giáºn dữ trong khoảnh khắc từ ánh mắt Phó Hà o hiện lên, sau khi cẩn tháºn quan sát tình hình trước mắt, hắn lặng lẽ thối lui ra hÆ¡n mưá»i mấy thước, tiếp theo đó gá»i Cáp Má»— Lôi Äặc tá»›i nhẹ giá»ng phân phó mấy câu, thân thể bá»—ng nhiên động, nhanh chóng chui và o trong rừng cây.
Tại má»™t năm trước bị ngưá»i cá»§a Thần Äiện bức cá»™t và o tháºp tá»± giá thiêu cháy rồi rÆ¡i xuống huyá»n nhai. Phó Hà o đối vá»›i cái loại á»· và o thá»±c lá»±c mạnh mẻ coi thưá»ng tánh mạng ngưá»i yếu, đã hoà n toà n căm thù đến táºn xương tuá»·.
HÆ¡n nữa Phó Hà o vốn được xem như là má»™t thợ săn, đối vá»›i ngưá»i đồng nghiệp ở trước mắt tá»± nhiên sinh ra thiện cảm, hÆ¡n nữa vì con đưá»ng ra khá»i đây ở trên ngưá»i thợ săn nà y, cho nên Phó Hà o quyết định cứu ngưá»i thợ săn đáng thương nà y.
Bởi vì trên ngưá»i hai gã mạo hiểm kia không có Ä‘eo huy hiệu thá»±c lá»±c, Phó Hà o cÅ©ng không gấp gáp động thá»§, ngược lại ở trong rừng cây cẩn tháºn tìm kiếm cÆ¡ há»™i.
Mấy phút đồng hồ sau, ánh mắt Phó Hà o sáng ngá»i, ánh mắt táºp trung ở trên má»™t cây đại thụ.
NÆ¡i đó có môt con tiểu động váºt hết sức kỳ lạ, giống như con ếch, nhưng phÃa sau lưng chi chÃt gần mưá»i mÅ©i nhá»n (tiêm thứ) nhá»n hoắc dà i mưá»i phân, giống như con nhÃm váºy.
Tiến Äá»™c Oa! Má»™t loại dã thú bình thưá»ng, nhưng ở trong núi rừng lại có rất Ãt ngưá»i dám Ä‘i trêu chá»c nó, nguyên nhân chÃnh là mÅ©i nhá»n trên ngưá»i nó mang theo ná»c độc, nghe nói có thể độc chết ngay cả đám Thổ Hùng!
Ãnh Ä‘ao đột nhiên nhấp nhoáng, tại Tiến Äá»™c Oa vẫn Ä‘ang còn ngá»§ say đến tiếng kêu cÅ©ng không kịp phát ra, trong nháy mắt đầu cùng thân thể chia lìa thà nh hai ná»a, Phó Hà o thân thể liá»n động, nhanh chóng vá»t tá»›i Ä‘oạn thi thể phÃa sau, tháºt cẩn tháºn rút ra mấy cây nhá»n hoắc, tiếp theo thân thể hướng tá»›i sau lưng đám ngưá»i kia lướt qua.
Nhưng và o lúc nà y, Cáp Má»— Lôi Äặc ưỡn cái bụng lá»›n, dá»±a theo phân phó cá»§a Phó Hà o, nghênh ngang hướng tá»›i hai ngưá»i mạo hiểm giả.
"Ngưá»i nà o?"
Cáp Má»— Lôi Äặc cÅ©ng không có giấu diếm động tác cá»§a mình, ngược lại vì phối hợp vá»›i Phó Hà o, lại cà ng là m tiếng động lá»›n, Ä‘em cái Ä‘uôi lá»›n đối cây cối chung quanh đánh cho rung động, loại nà y động tÄ©nh, đừng nói là thá»±c lá»±c hai mạo hiểm giả kia không kém, dù là ngưá»i bình thưá»ng cÅ©ng có thể dá»… dà ng nghe được.
Tráng hán trên mặt có vết thẹo dà i quát lên má»™t tiếng, trên mặt nhất thá»i hiện ra thần sắc kinh hoảng, thân thể cÅ©ng hướng phÃa trước bước lên mấy bước. Trên ngưá»i cÅ©ng nhấp nhoáng má»™t cá»— hÆ¡i thở mạnh mẽ.
"Nhân loại hèn má»n! Các ngươi là váºt gì? Ngang nhiên dám xông và o lãnh địa cá»§a Thần Thánh cá»± long Cáp Má»— Lôi Äặc ta, chẳng lẽ sống đủ rồi sao?" Cáp Má»— Lôi Äặc lắc cái đầu cá»±c đại, ưỡn bụng ngẩng đầu lên cao cao khinh thưá»ng nói. Thân hình cÅ©ng xuất hiện tại trà ng.
Nói cÅ©ng kỳ quái, Cáp Má»— Lôi Äặc mặc dù lá gan nhá», đừng nói ma thú trong rừng ráºm, cho dù má»™t con dã thú nho nhá» cÅ©ng có thể bị là m cho sợ hãi xoay ngưá»i bá» chạy, nhưng đối vá»›i loà i ngưá»i, trừ Phó Hà o ra, Cáp Má»— Lôi Äặc cÅ©ng không e ngại ai.
DÄ© nhiên, trên thá»±c tế, nhìn thấy ba ngưá»i nà y, Cáp Má»— Lôi Äặc mấy trăm năm qua cÅ©ng chỉ thấy Phó Hà o mà thôi, hÆ¡n nữa hắn chỉ số thông minh có hạn, cho rằng chá»§ nhân nhất định là cưá»ng giả đáng sợ nhất trong nhân loại, cho nên hắn Cáp Má»— Lôi Äặc vÄ© đại má»›i có thể trở thà nh ngưá»i hầu, vá» phần những nhân loại khác, thì không đáng được nhắc tá»›i.
Cũng vì thế hắn mới dám nghênh ngang đi ra phối hợp với Phó Hà o.
"Thần Thánh cá»± long?" Lúc nà y má»™t mạo hiểm giả khác cÅ©ng đứng dáºy, thần tình mê hoặc, lại nghe được lá»i cá»§a Cáp Má»— Lôi Äặc, hai ngưá»i nhất thá»i cả kinh, cùng liếc mắt nhìn nhau, trên mặt trà n ngáºp vẻ hoảng sợ.
"DÄ© nhiên! Bất quá nhìn các ngươi không rõ rà ng tình huống lắm, ta nhân từ không truy cứu trách nhiệm cá»§a các ngươi, như váºy Ä‘i, ba ngưá»i các ngươi láºp tức biến Ä‘i khá»i mắt ta, nếu không… hừ hừ!"
Cáp Má»— Lôi Äặc vừa nói, ánh mắt cÅ©ng đánh giá hai mạo hiểm giả nà y, thấy hai ngưá»i nà y thể trạng cưá»ng tráng không kém hÆ¡n Phó Hà o, Cáp Má»— Lôi Äặc trong lòng bá»—ng nhiên có chút lo lắng.
Hai ngưá»i nà y có thể hay không xông lên hà nh hung mình đây? Nhìn quả đấm kia, tá»±a hồ cÅ©ng rất có lá»±c lượng a! Cáp Má»— Lôi Äặc trong lòng không ngừng suy nghÄ©, có phải nên quay đầu bá» chạy không?
Bất quá vừa nghÄ© tá»›i sau khi chạy trốn sẽ bị Phó Hà o hung hăng đánh má»™t tráºn, nên cÅ©ng chỉ có thể cắn răng chịu đựng.
Hoà n hảo, Cáp Má»— Lôi Äặc tạo thà nh lá»±c chấn nhiếp, hÆ¡n nữa trên ngưá»i còn mặc má»™t cái áo may-ô bằng da gấu, cà ng là m cho ngưá»i khác không Ä‘oán ra lai lịch.
Hai gã mạo hiểm trên mặt kinh hãi cà ng thêm Ä‘áºm, mÆ¡ hồ còn lá»™ ra má»™t cổ e ngại cùng nghi ngá», thân thể bắt đầu hướng lui vá», tá»±a hồ muốn là m theo sá»± phân phó cá»§a Cáp Má»— Lôi Äặc.
Nhìn thấy bá»™ dáng kia, Cáp Má»— Lôi Äặc trong lòng nhất thá»i mừng rỡ, vừa muốn nữa nói và i lá»i hù dá»a, hai ngưá»i kia bá»—ng nhiên phát sinh dị biến.
Chỉ thấy tráng hán có vết thẹo dà i kia sau má»™t hồi cẩn tháºn quan sát Cáp Má»— Lôi Äặc, trong miệng đột nhiên phát ra má»™t tiếng thét kinh hãi, tiếp theo trầm giá»ng nói: "Không đúng, ngưá»i nà y không phải là Long tá»™c, trên ngưá»i căn bản không có bất kỳ long uy tồn tại, có cái gì không đúng!"
"Sao?" Tráng hán kế bên nghe váºy sá»ng sốt, tiếp theo cẩn tháºn quan sát Cáp Má»— Lôi Äặc, trên mặt cÅ©ng lá»™ ra thần sắc cổ quái, trầm tư má»™t chút cháºm rãi nói: "Không sai, không có chút long uy nà o, cÅ©ng không có chút ma lá»±c, ngưá»i nà y tá»±a hồ chỉ là biến dị dã thú, hắc hắc! Äây cÅ©ng là thứ tốt a, bắt được Ä‘em bán Ä‘i liá»n có trị giá không Ãt tiá»n sao!"
Tráng hán kế bên tức giáºn trợn mắt, thoáng nhìn ngưá»i thợ săn gầy yếu Ä‘ang dưới đất, thấp giá»ng nói: "Ngươi đừng quên, chúng ta tá»›i đây không phải là vì phát tà i, bảo vệ tiểu thư má»›i là trá»ng yếu nhất!"
Nói đến đây, hắn quay lại liếc mắt nhìn Cáp Má»— Lôi Äặc má»™t cái, bá»—ng nhiên ánh mắt sáng lên nói: "Bất quá ngưá»i nà y có thể nói ra được! Bắt là m dẫn đưá»ng cÅ©ng không tệ. Cùng nhau động thá»§, đừng là m cho nó chạy thoát!"
Vừa nói, hai ngưá»i nhìn nhau má»™t cái, đồng thá»i phát ra má»™t tiếng gầm lên, thân thể hướng tá»›i Cáp Má»— Lôi Äặc đánh qua.
Hai ngưá»i thanh âm không cao, Cáp Má»— Lôi Äặc cÅ©ng không có nghe há» Ä‘ang nói cái gì, bất quá động tác cÅ©ng rất rõ rà ng, Cáp Má»— Lôi Äặc lúc nà y cho dù ngu xuẩn cÅ©ng hiểu được, mình không hù dá»a được hai ngưá»i kia, háºu quả rất có thể trở nên hết sức nghiêm trá»ng!
"Chủ nhân cứu mạng a!" Một tiếng thét kinh hãi phát ra, tiếp theo bất chấp cái gì là Thần Thánh cự long, hai cánh nhỠmạnh mẽ vẩy vẩy mấy cái, khó khăn bay lên.
Äoạn thá»i gian nà y, bởi vì thể trá»ng giảm bá»›t chút Ãt, là m cho năng lá»±c phi hà nh cá»§a hắn cÅ©ng đỠcao không Ãt, nếu như là lúc trước, sợ rằng không đợi bay lên đã bị hai ngưá»i kia bắt được ở trên mặt đất.
Bất quá Cáp Má»— Lôi Äặc phản ứng mặc dù nhanh, nhưng hai ngưá»i kia động tác cÅ©ng nhanh hÆ¡n, ngay khi khoảng cách còn có mưá»i mấy thước, không ngá» cÅ©ng bay lên trá»i, hướng tá»›i Cáp Má»— Lôi Äặc đánh ầm xuống.
Cáp Má»— Lôi Äặc bi thảm cho là mình chạy không khá»i má»™t bữa hà nh hung, dị biến lần nữa phát sinh.
Hai gã mạo hiểm thân thể vừa mới bay lên không bỗng nhiên dừng lại, tiếp theo tựa hồ mất đi khà lực toà n thân, mạnh mẽ từ không trung ngã rơi xuống.
Cùng lúc, thân ảnh Phó Hà o cuối cùng từ phÃa sau chợt lóe hiện ra, má»™t tay ôm lấy thợ săn trong miệng phát ra tiếng thét: "Chạy mau!"
Vừa nói, hai chân trong nháy mắt dùng sức, không kịp xác định phương hướng, nhanh chóng chạy và o chá»— sâu nhất rừng ráºm.
"Chá»§ nhân vÄ© đại!" Cáp Má»— Lôi Äặc vừa má»›i vừa kinh hồn chưa trấn định, nhất thá»i cái miệng to thở phà o má»™t hÆ¡i nhẹ nhá»m, ca ngợi Phó Hà o má»™t câu, vá»™i và ng quạt cánh nhá» bay theo theo.
Tá»±a hồ bị biến cố nà y là m kinh sợ quá độ, hÆ¡n nữa là do nhát gan, gã thợ săn nhá» gầy má»›i vừa bị Phó Hà o ôm lấy liá»n phát ra má»™t tiếng thét kinh hãi, sau đó bất tỉnh...
Tiến Äá»™c Oa độc tÃnh mặc dù rất mạnh, nhưng thá»i gian cÅ©ng không quá dà i, Phó Hà o má»™t hÆ¡i không biết ném ra bao nhiêu cái gai nhá»n (tiêm thứ) lên ngưá»i hai gã mạo hiểm, nhưng nghÄ© đến thá»±c lá»±c cá»§a hai ngưá»i đó có lẽ sẽ tỉnh lại rất nhanh, cho nên Phó Hà o không dám dừng lại, năng lượng Lá»±c Thần Quyết cÅ©ng toà n bá»™ vá»t tá»›i trên đùi, tốc độ đỠcao cá»±c Ä‘iểm, má»™t hÆ¡i chạy trốn gần ná»a canh giá», Ãt nhất đã xa trăm dặm có hÆ¡n má»›i ngừng lại.
Má»›i vừa thở ra má»™t hÆ¡i, Phó Hà o tâm tình cùng má»›i vừa rồi khẩn trương cao độ thư giản xuống, lúc nà y má»›i cảm ứng được thân thể thợ săn kia hết sức má»m mại, hÆ¡n nữa trước ngá»±c còn có hai luồng cao vút nhô ra.
Mụ ná»™i nó! Nà y... Nà y lại là nữ nhân? Phó Hà o hoà n toà n ngây ngốc, nhẹ buông tay là m cho ngưá»i thợ săn rÆ¡i xuống mặt đất ...
Tà i sản của Tiểu Mùi
Last edited by Tiểu Mùi; 17-03-2011 at 12:05 PM .
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Tiểu Mùi
17-03-2011, 11:41 AM
Dê lắm nhưng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Chương 19: Nữ nhân xấu xÃ
Dịch: Tien_Kid_Pro (A Tiến)
Biên: dihiep2010 (A HÃp)
Nguồn: Bà n Long Chiến Äá»™i - 2T
Phịch.
Má»™t tiếng trầm đục vang lên, thân hình nữ thợ săn cùng vá»›i mặt đất thân máºt tiếp xúc vá»›i nhau, Ä‘au nhức vô cùng là m cho nữ thợ săn nà y phát ra má»™t tiếng hô Ä‘au đớn, nhưng đồng thá»i rốt cục cÅ©ng tỉnh lại.
“A! Ngươi … Ngươi muốn là m gì?â€
Nữ thợ săn vừa má»›i mở mắt, cÅ©ng không có như trong tưởng tượng cá»§a Phó Hà o là bà y ra bá»™ mặt tháºt cảm động đến rÆ¡i nước mắt, sau khi được cứu ra từ ma chưởng không chút vui mừng, ngược lại phát ra má»™t tiếng thét chói tai, trên mặt trà n ngáºp thần sắc hoảng sợ, thân hình nhá» nhắn không ngừng hướng phÃa sau cằn lại, ánh mắt nhìn Phó Hà o giống như nhìn chằm chằm má»™t con quái váºt khá»§ng bố nà o đó.
Thấy nữ thợ săn có bá»™ dáng thế nà y, Phó Hà o nhất thá»i má»™t tráºn cưá»i tiếu.
Má»™t năm qua, Phó Hà o mặc dầu không có biến hóa gì nhiá»u, nhưng là lại trở nên tráng kiện hÆ¡n, trên cÆ¡ thể trần trụi chi chÃt đầy đất bùn, ngang hông còn quấn thêm má»™t tấm da gấu, Ä‘Ãch xác có và i phần hung hãn cùng ý vị.
Nhưng trong lòng Phó Hà o rất rõ rà ng, diện mạo cá»§a chÃnh mình không có biến hóa gì, vẫn như trước tháºt thà và mang theo vẻ đôn háºu, dụng lá»i nói cá»§a đại tiểu thư Y Tát Bối NhÄ©, diện mạo cá»§a hắn đối vá»›i con ngưá»i lẫn loà i váºt Ä‘iá»u vô hại, cho nên hắn tháºt sá»± không rõ rà ng lắm vị nữ thợ săn nà y vì sao khi nhìn thấy mình lại sợ hãi như thế.
HÆ¡n nữa, bởi vì khoảng cách quá gần, nữ thợ săn diện mạo đã hoà n toà n bị Phó Hà o nhìn thấy rất rõ rà ng, là m hắn nhất thá»i cảm giác dở khóc dở cưá»i, nói: “Äại tá»·, ngươi không lầm chứ, ngươi lá»›n tuổi như váºy, ta có thể đối vá»›i ngươi là m gì cÆ¡ chứ?†(Thèng ni giả nai-DG)
Nữ thợ săn là má»™t nữ tá» không nghi ngá», tuổi cÅ©ng không lá»›n, thoáng nhìn bá»™ dáng khoảng 17, 18 tuổi gì đó, nhưng là diện mạo lại là m cho ngưá»i ta không dám khen tặng, lá»™ ra khuôn mặt trái xoan xinh xắn, lại là trên mặt là n da thô ráp, hÆ¡n nữa không chỉ như thế, má»™t ná»a lá»™ ra mà u xanh, má»™t ná»a kia thì mà u xám, giống như được hai loại bùn đất đắp mà thà nh.
HÆ¡n nữa, hai hà ng lông mi cụp xuống, là m cho cô gái thợ săn nà y chẳng những chưa nói đến chút xinh đẹp, ngược lại vẻ mặt xấu xà có chút dá»a ngưá»i.
Phó Hà o mặc dù là gã nhà quê không hÆ¡n không kém, nhưng mỹ nữ cÅ©ng đôi lúc nhìn qua và i ngưá»i như: Song Nhi và đại tiểu thư cÅ©ng được xem là không kém mỹ nữ, mà cái vị cá»™t hắn trên tháºp tá»± giá thiêu cháy - thánh nữ thiên sứ cá»§a Thần Äiện lại là tuyệt thế xinh đẹp.
Mà vị ở trước mắt nà y, tư sắc so vá»›i vị tam thẩm cá»§a hắn còn không bằng, lúc nhìn thấy sẽ không bị dá»a tá»›i mức xoay ngưá»i bá» chạy như thế nà y. Phó Hà o tháºt sá»± không nghÄ© ra nữ thợ săn nà y vì sao còn có thể sợ hãi hắn đối vá»›i nà ng là m cái gì.
“Ngươi … Ngươi nói cái gì? Ngươi là … là nói ta rất xấu phải không?†Nguyên bản nữ thợ săn còn rất sợ hãi nhưng mà sau khi nghe được câu nà y cá»§a Phó Hà o, ná»—i sợ hãi tá»±a hồ láºp tức biến mất không Ãt, trên mặt thay và o đó là má»™t chút phẫn ná»™, tâm thần lại kêu rống to lên má»™t tiếng.
Sặc! Äối mặt vá»›i sá»± chất vấn cá»§a nữ thợ săn, Phó Hà o nhất thá»i má»™t tráºn nghẹn há»ng, trong lúc nà y không biết nên trả lá»i như thế nà o, chỉ có thể vuốt vuốt đại não chÃnh mình, hắc hắc cưá»i ngây ngô.
Hắn tuy rằng, bởi vì thuở nhá» sinh hoạt ở trong núi, nên tÃnh cách có chút chất phác, nhưng không có nghÄ©a chỉ số thông minh cá»±c thấp, cùng vá»›i con cá»p cái đại tiểu thư tiếp xúc nhiá»u năm, Phó Hà o sá»›m đã bị giáo huấn bằng máu rồi, giáp mặt vá»›i má»™t nữ nhân mà nói có bá»™ dạng xấu xÃ, háºu quả sẽ đáng sợ đến cỡ nà o!
Nhưng hắn lại quên má»™t Ä‘iá»u, loại trầm mặc không nói nà y, lại đại biểu cho má»™t loại cam chịu.
Nhìn thấy bá»™ dáng Phó Hà o ngốc nghếch, nữ thợ săn lúc ban đầu tá»±a hồ còn sợ hãi cùng tức giáºn đã hoà n toà n tiêu tán Ä‘i đâu không thấy, thay và o đó là vô cùng phẫn ná»™, thân thể gầy yếu láºp tức từ trên mặt đất đứng báºt dáºy, nắm chặt cái bà n tay nhá» nhắn, nhìn vá» Phó Hà o trong ánh mắt trà n ngáºp sát khÃ.
Nếu ánh mắt tháºt sá»± có thể giết ngưá»i, Phó Hà o tin chắc lúc nà y mình tuyệt đối tan xương nát thịt. Ngay khi hắn có chút không yên, vị nữ thợ săn nà y có thể hay không tiến lên cùng mình liá»u mạng, chợt nhìn thấy nữ thợ săn đột nhiên hét lên má»™t tiếng thảm thiết , sau đó thân hình lảo đảo té ngã trên mặt đất.
Tiếng kêu sợ hãi nà y có Ä‘iểm đột nhiên là m cho Phó Hà o nhất thá»i hoảng sợ, còn tưởng rằng vị nữ thợ săn nà y muốn tiến lên đánh nhau má»™t tráºn. Thân hình chá»›p nhoáng hướng phÃa sau lùi lại hÆ¡n mấy thước.
Thấy Phó Hà o sợ hãi chÃnh mình như thế, nhìn thấy bản thân mình té ngã chẳng những không đến trợ giúp má»™t tay, ngược lại giống như đối mặt vá»›i con mãnh thú và như cuồng triá»u lui vá» phÃa sau tháºt xa. Nữ thợ săn nhất thá»i cảm thấy má»™t tráºn vô táºn á»§y khuất dâng lên, hÆ¡n nữa trên chân truyá»n đến má»™t tráºn Ä‘au nhức, là m cho nà ng trong nháy mắt ngồi bệch xuống đất, lá»›n tiếng khóc rống lên.
Lại nghÄ© tá»›i bản thân mình bị lá»i nguyá»n rá»§a vô cùng ác độc mà biến thà nh bá»™ dáng dá»a ngưá»i như thế, ngay cả gã dã nhân miá»n núi nà y cÅ©ng sợ hãi dung mạo chÃnh mình, nà ng bá»—ng nhiên cảm giác mình không nên sống trên cõi Ä‘á»i nà y nữa, sống mà bị má»i ngưá»i trên cái thế giá»›i cưá»i nhạo.
Còn không biết hai gã thá»§ hạ trung thà nh cá»§a mình có bị gã dã nhân nà y xá» lý tà n nhẫn không, chÃnh mình lại bị đưa đến nÆ¡i nà y, ngà y sau nhất định là có cuá»™c sống bi thảm đây. Hiện tại, nhìn gã dã nhân tháºt chướng mắt, chẳng qua trong lúc nhất thá»i lại bị chÃnh dung mạo cá»§a mình là m cho sợ hãi, ở bên trong rừng ráºm nữ nhân vốn Ãt Ä‘i má»™t cách đáng thương, mà gã dã nhân nà y thoạt nhìn lại Ä‘ang thá»i kỳ trưởng thà nh, rất có thể bá»™c phát thú tÃnh đây …
Nghĩ đến đây, nữ thợ săn cảm thấy thương tâm, cà ng khóc rống hơn.
Thấy nữ thợ săn không có tiến lên giương nanh vuốt như trong tưởng tượng, ngược lại ngồi bệch dưới đất khóc rống lên, Phó Hà o nhất thá»i có chút u mê, trong lòng lại mÆ¡ hồ cảm giác không hợp lý chút nà o.
Nữ thợ săn nà y mặc dù cùng vá»›i thợ săn chân chÃnh không giống nhau, mà diện mạo coi như là xâu xà nhưng tÃnh tình cÆ¡ bản lại không giống vá»›i thợ săn cứng cá»i, ngược lại tháºp phần nhu nhược cà ng chá»§ yếu hÆ¡n chÃnh là lúc nà y tỉ mỉ quan sát má»™t phen, Phó Hà o vô cùng kinh ngạc phát hiện, cô gái nà y tuy rằng bá»™ mặt tháºt khó coi, nhưng trên ngưá»i là n da lại tháºp phần trắng nõn mịm mà n.
HÆ¡n nữa hai tay lại trắng nõn má»m mại, trên bá» mặt không tồn tại má»™t vết chai nà o, nó nhẵn nhụi bóng loang như bạch ngá»c, căn bản không phải giống như ngưá»i thợ săn chuyên sống trong rừng núi cá»±c khổ mà có được, mà ngược lại là bá»™ dáng tiểu thư cao quý.
Rốt cuá»™c sao lại thế nà y? Phó Hà o má»™t tráºn mê mang, nhìn cô gái thợ săn cà ng khóc cà ng lá»›n, cÆ¡ bản không có dấu hiệu dừng lại, trong lòng hắn cÅ©ng bắt đầu có chút hoảng hốt dâng lên.
NÆ¡i nà y, mặc dù ở trong phán Ä‘oán cá»§a Phó Hà o đã là mảnh đất ở sát biên rừng ráºm, nhưng cÅ©ng không đại biểu là an toà n, vẫn như cÅ© tồn tại rất nhiá»u ma thú đáng sợ, mà vị nữ thợ săn nà y lại là m ra động tÄ©nh lá»›n như thế, rất có thể sẽ đưa ma thú tá»›i nÆ¡i đây.
Thở má»™t hÆ¡i dà i buồn bá»±c, Phó Hà o trên mặt mang theo chút tươi cưá»i ngu ngốc, nhanh chạy đến bên ngưá»i nữ thợ săn, ngồi chổm hổm xuống khuyên nhá»§, nói: “Äại tá»· ngươi là m Æ¡n đừng khóc nữa có được không, vừa rồi là ta nói không đúng? Ngươi cÅ©ng không xấu mà , ngược lại xinh đẹp đến mê ngưá»i đó!â€
Ặc! Diện mạo nà y Ä‘Ãch tháºt cá»±c kỳ chết ngưá»i, Phó Hà o nhanh nhạy ở trong lòng thầm rá»§a má»™t câu, cảm giác vừa rồi nói không đúng vá»›i lương tâm a.
Nghe thấy Phó Hà o nói câu nà y cá»±c kỳ không giống như lá»i an á»§i, nữ thợ săn ngược lại khóc cà ng lúc cà ng lá»›n hÆ¡n.
Tuy rằng, nà ng hiện tại rất chán ghét ngưá»i nà o nói nà ng xấu xÃ, nhưng là trong tâm nà ng rất rõ rà ng, từ sau khi trúng phải lá»i nguyá»n rá»§a tà ác, hiện tại bị bức thà nh bá»™ dáng nà y, tháºt sá»± cùng vá»›i ngưá»i nói xinh đẹp không có ná»a Ä‘iểm can hệ.
Thấy chÃnh mình khuyên giải không có hiệu quả, Phó Hà o nhất thá»i cảm thấy má»™t tráºn nhức đầu, trong lúc nà y lại không biết nói cái gì nữa, chỉ có thể ngây ngốc ngồi xuống, âm thầm cầu nguyện ngà n vạn lần ma thú đừng chạy tá»›i nÆ¡i nà y.
Äúng lúc nà y, Cáp Má»— Lôi Äặc cÅ©ng khó khăn lắm má»›i chạy tá»›i nÆ¡i đây, không đợi thở ra má»™t hÆ¡i, ánh mắt láºp tức dừng ở trên ngưá»i nữ thợ săn, ánh mắt lá»™ ra má»™t tia thần sắc tò mò, quÆ¡ quÆ¡ cái bụng phệ cháºm rãi Ä‘i tá»›i bên cạnh hai ngưá»i, đánh giá cao thấp trái phải miệng thì thà o há»i: “Chá»§ chân vÄ© đại, nà y … nà y cÅ©ng là nhân loại sao?â€
Äối vá»›i Cáp Má»— Lôi Äặc đáng thương mà nói. Mặc dù đã sống qua mấy trăm năm tại Hắc sắc đầm lầy, nhưng từ trước đó cho tá»›i bây giá» nhìn thấy nhân loại tổng cá»™ng có bốn ngưá»i, Phó Hà o cùng hai ngưá»i thoáng nhìn hình như là mạo hiểm giả, mà ngưá»i còn lại là nữ thợ săn nà y có cấu tạo hoà n toà n bất đồng, Ä‘iá»u nà y là m cho Cáp Má»— Lôi Äặc cảm thấy tò mò, tháºt sá»± trong lúc nà y không nghÄ© ra đó là nhân loại, vì cái gì có sai biệt lá»›n như thế.
Nhân loại nà y chẳng những gầy yếu đến dá»a ngưá»i, trước ngá»±c so vá»›i ngưá»i khác lại nhô lên hai luồng cao ngất, Ä‘iá»u nà y là m cho Cáp Má»— Lôi Äặc vô luáºn như thế nà o cÅ©ng không hiểu được cái nà y là cái gì.
Cảm thụ được bên ngưá»i xuất hiện thêm má»™t con bị thịt kim quang lòe lòe không ngừng lóng lánh, nữ thợ săn nhất thá»i trong lòng cả kinh, mạnh mẽ dừng tiếng khóc, ngẩng đầu lên nhưng khi thấy bá»™ dáng cá»§a Cáp Má»— Lôi Äặc, trong ánh mắt bá»—ng nhiên hiện lên má»™t tia kinh ngạc cùng hiếu kỳ, tiếp theo đó xì má»™t tiếng cưá»i duyên.
Cáp Má»— Lôi Äặc do có bá»™ dáng quá mức buồn cưá»i, con thằn lằn bụng phệ nà y nguyên bản có bá»™ dáng rất cá tÃnh a, cái đầu thì cá»±c đại thoạt nhìn có chút ngu si, hÆ¡n nữa lúc nà y trong mắt lại Ä‘ang mê mang cùng khó hiểu, vẻ ngây ngưá»i là m tăng thêm và i phần, trên ngưá»i mặc má»™t chiếc may-ô bằng da gấu chẳng ăn đúng thá»i trang gì, lại được trang bị má»™t cái bụng cá»±c đại là m cho ngươi ta không cưá»i không được.
Nữ thợ săn nà y bá»—ng nhiên báºt cưá»i, nhưng tháºt ra là m cho Cáp Má»— Lôi Äặc sốc, phát ra má»™t tiếng thét kinh hãi, thân hình máºp mạp hướng phÃa sau lui dần.
Äáng tiếc thân thể kia quá mức cồng ká»nh, sá»± giáºt mình không há» có trá»ng tâm, láºp tức té lăn quay trên mặt đất, cái miệng to tướng hướng bùn đất gặm gặm, cái mông chổng lên rất cao, rất vụng vá»â€¦
Thấy Cáp Má»— Lôi Äặc tạo thà nh bá»™ dáng như thế, nữ thợ săn cưá»i cưá»i vui vẻ đứng lên, trong lúc nhất thá»i không giống vá»›i trước kia có vẻ mặt khóc lóc như chết Ä‘i sống váºy.
Nhìn thấy nữ thợ săn thay đổi sắc mặt nhanh như váºy, Phó Hà o cảm thán má»™t phen, nữ nhân trên thế giá»›i nà y cÆ¡ bản Ä‘á»u là giống nhau q, bất quá trong lòng rốt cục cÅ©ng thả lá»ng xuống.
Chỉ cần nữ thợ săn không khóc nữa, Ãt nhất cÅ©ng phải lo lắng ma thú chạy tá»›i nÆ¡i đây.
Bởi vì Cáp Má»— Lôi Äặc biểu diá»…n quá mức buồn cưá»i, là m cho nam nữ xa lạ nà y nguyên bản không khà có chút thù háºn, trong nháy mắt phai nhạt Ä‘i má»™t chút.
Tá»±a hồ cảm giác được gã dã nhân nà y cÅ©ng không đáng sợ như trong suy nghÄ©, nữ thợ săn rốt cục cháºm rãi mở miệng, cùng Phó Hà o hà n huyên mấy câu, kết quả là m cho Phó Hà o khi nghÄ© đến hà nh động anh hùng cứu mỹ nhân thiếu chút nữa tìm đến cây đại thụ đâm đầu mà chết!
Tà i sản của Tiểu Mùi
Last edited by Tiểu Mùi; 17-03-2011 at 12:05 PM .
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Tiểu Mùi
17-03-2011, 11:42 AM
Dê lắm nhưng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Chương 20: Thiên nguyên thánh quả
Dịch: Tien_Kid_Pro (A Tiến)
Biên: dihiep2010 (A HÃp)
Nguồn: Bà n Long Chiến Äá»™i - 2T
“Kia …. Ngải Tư Ny Nam đúng không, ngươi … ngươi nói hai ngưá»i kia cÅ©ng không phải ngưá»i mạo hiểm bắt cóc ngươi, mà là tùy tùng cá»§a ngươi?†Phó Hà o mở to hai mắt nhìn nhìn, trên mặt hắn trà n đầy vẻ xấu hổ, vuốt vuốt cái đầu chÃnh mình, hắc hắc ngây ngô cưá»i há»i.
Trong ánh mắt hiện lên má»™t tia phẫn ná»™ lẫn thần sắc bất đắc dÄ©, nữ thợ săn cÅ©ng chÃnh là Ngải Tư Ny Nam cau mà y nhẹ nhà ng cắn môi dưới, chăm chú nhìn Phó Hà o khuôn mặt có chút khá» ngốc, liá»n có chút dở khóc dở cưá»i há»i: “Ta có lừa gạt ngươi được cái gì chứ? Như thế nà o? Không trở thà nh đại anh hùng, ngược lại còn trở thà nh má»™t ác nhân, có phải hay không cảm thấy rất là áy náy hả?â€
Lúc nà y Ngải Tư Ny Nam đã hiểu được, tên dã nhân Phó Hà o nà y thá»±c sá»± không phải như lúc trước chÃnh mình tưởng tượng, cướp mình ngược lại là có hảo ý ra tay muốn cứu mình, chỉ là bởi vì hắn quá mức tá»± cho mình đúng, là m cho sá»± tình trở nên rối loạn.
Lúc ấy chẳng qua bởi vì chân cá»§a nà ng bị thương, má»™t ngưá»i tùy tùng ngồi xổm xuống giúp nà ng trị thương mà thôi.
Äiá»u nà y là m cho Ngải Tư Ny Nam nhất thá»i cảm thấy không biết nên khóc hay cưá»i, nhưng vừa nghÄ© tá»›i bởi vì ngưá»i kia tâm tháºt tốt, là m cho hai ngưá»i tùy tùng trung thà nh cá»§a chÃnh mình bây giá» không biết chết hay sống, hÆ¡n nữa vừa rồi ngưá»i kia đối dung mạo cá»§a nà ng có thái độ cá»±c tốt, Ngả Tư Ny Nam nghiến răng nghiến lợi lại háºn không thể đứng lên hung hăng cắn ngưá»i kia và i cái má»›i hết giáºn.
“Hắc hắc! Ngươi yên tâm, hai ngưá»i tùy tùng cá»§a ngươi chỉ là tạm thá»i bị bất tỉnh má»™t lúc mà thôi, không có gì trở ngại đâu, không cần lo lắng a!†Tá»±a hồ nhìn thấu sá»± lo lắng cá»§a Ngải Tư Ny Nam, Phó Hà o nhanh nhạy giải thÃch.
Tuy rằng, trong tâm hắn rất rõ rà ng, ná»a canh giá» cÅ©ng không tÃnh là dà i, nhưng ở cái bên trong rừng ráºm trà n ngáºp nguy hiểm nà y, mất Ä‘i hai ngưá»i có năng lá»±c hà nh động, kết cục rất có thể sẽ rất là bi thảm đây.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, chuyện nà y Phó Hà o lúc nà y tuyệt đối không thể nói ra, nói cách khác, rất có thể lại đổi lấy sá»± gà o khóc cá»§a Ngải Tư Ny Nam.
Quả nhiên, Ngải Tư Ny Nam tháºt không ngá», Phó Hà o là loại gia há»a thoạt nhìn rất là ngốc nghếch cÅ©ng đã lừa dối mình, nghe xong vẻ lo lắng trên mặt giảm thêm và i phần, chỉ là trong lòng lại cà ng dâng thêm có Ãt buồn bá»±c.
Thá»±c lá»±c cá»§a hai tên tùy tùng cá»§a mình, ở trên đại lục nà y tuy rằng không tÃnh là nhất lưu, nhưng là cÅ©ng tuyệt đối không yếu, như thế nà o bị gã nhà quê trước mắt nà y thoạt nhìn giống như dã nhân bị đánh bất tỉnh? Chẳng lẽ ngưá»i kia tháºt sá»± là cao thá»§ thâm tà ng bất lá»™ hay sao?
NghÄ© đến đây, Ngải Tư Ny Nam trong lòng hÆ¡i hÆ¡i rùng mình, Lam Thương đại lục diện tÃch rá»™ng lá»›n không nói, lại không biết bao nhiêu cưá»ng giả ẩn dấu, ở bên trong rừng ráºm không dấu vết chân, gặp được má»™t vị cao thá»§ cÅ©ng cÅ©ng không phải là không có khả năng.
NÆ¡i nà y vốn là cưá»ng giả vi tôn, vừa nghÄ© tá»›i chá»c giáºn má»™t vị cưá»ng giả, háºu quả Ngải Tư Ny Nam nhất thá»i thu hồi lá»i châm chá»c vừa tá»›i bên miệng, bất quá cÅ©ng có chút thở phì phì nói: “Äại anh hùng, nếu đó là má»™t hiểu lầm, như váºy ngà i hẳn là đưa ta cùng Ä‘i tìm hai tùy tùng cá»§a ta đưa trở vá» chứ?â€
ÄÆ°a ngươi trở vá»? Phó Hà o nhất thá»i ngẩn ra, cảm thấy được trong đầu nháy mắt to dần lên.
Nếu hiểu được hết thảy má»i hiểu lầm, Phó Hà o đương nhiên rất muốn Ä‘em Ngải Tư Ny Nam đưa trở vá», chỉ là , má»›i vừa rồi bởi vì rất kinh hoảng, Phó Hà o căn bản đưa ra má»™t lá»™ tuyến nà o đó để chạy trốn. Bên trong rừng ráºm cá»±c kỳ rá»™ng lá»›n, là m sao dá»… dà ng tìm được cái địa phương như vừa rồi?
Chứng kiến Phó Hà o có bá»™ dáng chần chá», Ngải Tư Ny Nam sắc mặt lại biến đổi, thân mình hÆ¡i hÆ¡i hướng sau lui lại, có chút cảnh giác nói: “Ngươi không nghÄ© đến là đưa ta trở vá» sao?â€
Nà ng hiện tại mặc dù biết rất rõ, lúc nà y dung nhan cá»§a mình có thể nói là xấu xà vô cùng, nhưng nà ng cÅ©ng vẫn là má»™t cô gái, nhìn thấy biểu tình cá»§a Phó Hà o như thế, còn tưởng rằng ngưá»i kia lại có động tâm tư gì đó, sá»± sợ hãi vừa má»›i tiêu tán, lại má»™t lần nữa bắt đầu lan trà n lên.
Nhìn ánh mắt Ngải Tư Ny Nam có chút khiếp sợ, Phó Hà o chỉ có thể nở nụ cưá»i khổ, cắn răng má»™t cái buồn cưá»i nói: “Không phải ta không nghÄ© đưa ngươi trở vá», chỉ là ta lại tìm không thấy đưá»ng vá»!â€
“Cái gì?†Ngải Tư Ny Nam nhất thá»i phát ra má»™t tiếng thét kinh hãi, ánh mắt không thể tin được nhìn vá» phÃa Phó Hà o, tá»±a hồ Ä‘oán chắc rằng những lá»i nói nà y Ä‘Ãch thá»±c là giả.
Biết cách nói nà y chẳng có lá»±c tin phục, Phó Hà o chỉ có thể cưá»i khổ, vá»™i và ng Ä‘em chuyện má»™t năm trước chÃnh mình bị Thần Äiện bức cho rá»›t xuống huyá»n nhai, sau đó được Cáp Má»— Lôi Äặc cứu giúp nói ra má»™t lần, lấy việc nà y để chứng minh mình thá»±c sá»± không phải ngưá»i sinh trưởng ở cái địa phương rừng ráºm nà y, đối vá»›i nÆ¡i nà y cÅ©ng rất là xa lạ.
Äến cuối cùng cÅ©ng Ä‘em mục Ä‘Ãch chuyện cứu nà ng Ä‘á»u nói ra hết, bất quá nghÄ© đến nà ng là má»™t ngưá»i thợ săn ở trong rừng ráºm, muốn nà ng mang chÃnh mình chạy ra khá»i cái rừng ráºm nà y.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, vá» chuyện Thần Äiện cùng tại bên trong Hắc Sắc đầm lầy luyện ra Ä‘ao ý, Phó Hà o tỉnh bÆ¡ lượt bá» Ä‘i.
Nghe xong chuyện ly kỳ mà Phó Hà o gặp phải, Ngải Tư Ny Nam nhất thá»i trợn mắt há mồm, rốt cục dần dần tin chuyện nà y là tháºt.
Nà ng cÅ©ng không có hoà i nghi Phó Hà o lừa gạt nà ng, không nói khuôn mặt Phó Hà o đôn háºu cùng con ngươi tối Ä‘en trong cặp mắt kia bắn ra tia thà nh thá»±c, Ä‘iá»u trá»ng yếu hÆ¡n là , tại trong thá»i gian ngắn ngá»§i là m sao biên ra má»™t lá»i nói dối như thế, khó khăn nà y so vá»›i trá»±c tiếp đưa nà ng trở vá» còn muốn lá»›n hÆ¡n.
Hiểu được nguyên nhân Ä‘Ãch thá»±c mà Phó Hà o chần chá», Ngải Tư Ny Nam lại dở khóc dở cưá»i lần nữa.
Nà ng thân là quần áo thợ săn, bất quá vì che dấu tai mắt má»i ngưá»i, trước lúc tiến và o rừng ráºm đã mua được cá»§a má»™t ngưá»i thợ săn, chân chÃnh là ngưá»i dẫn đưá»ng tiến và o bên trong rừng ráºm nà y, mà thá»§ hạ chÃnh là hai ngưá»i tùy tùng kia, nà ng là m sao nháºn biết được đưá»ng nà o là đi ra ngoà i?
Tình huống lúc nà y đã hoà n toà n rõ rà ng, một nam một nữ lại lần nữa trầm mặc.
Ngải Tư Ny Nam Ä‘ang ở phát sầu như thế nà o tìm được hai ngưá»i tùy tùng kia, Phó Hà o lại má»™t tráºn cưá»i khổ cùng phiá»n muá»™n rốt cuá»™c thế nà o má»›i có thể tìm được đưá»ng ra khá»i sâm lâm nà y.
“Chá»§ nhân vÄ© đại, ta đói bụng!â€
Ná»a ngà y qua Ä‘i, vẫn là Cáp Má»— Lôi Äặc đánh vỡ không khà trầm mặc, quÆ¡ quÆ¡ cái bụng phệ Ä‘i tá»›i bên cạnh Phó Hà o, bà y ra vẻ mặt đáng thương vá»— vá»— cái bụng da.
Không biết vì sao, Ngải Tư Ny Nam vừa nhìn thấy chỉ biết con thằn lằn mang cái bụng phệ còn có chiếc cái áo may-ô bằng da, nhịn không được báºt lên má»™t tráºn cưá»i, nói chung cảm thấy được đây là sá»§ng váºt rất có cá tÃnh ở trên đại lục nà y mà mình nhìn thấy được.
Bị Cáp Má»— Lôi Äặc là tên gia há»a tham ăn ngắt lá»i, Phó Hà o chỉ cưá»i khổ, ý bảo má»™t ngưá»i má»™t thú lại chỠđợi má»™t hồi, chÃnh mình là má»™t thân má»™t mình tiến nháºp và o bên trong rừng ráºm. Không bao lâu trở vá» mang theo mấy con tuyết kê cùng thá», lại nướng lên.
Không bao lâu, mỹ vị bay lên, Ngải Tư Ny Nam cÅ©ng vừa đúng lúc đói bụng, mà Phó Hà o tay nghá» cÅ©ng không tồi, cÅ©ng yên tâm ăn, hai ngưá»i trong lúc nà y không khà cÅ©ng hòa hợp nhiá»u hÆ¡n, trong lúc nhất thá»i lại bắt đầu nói chuyện phiếm.
Từ trong chuyện phiếm, Phó Hà o rốt cuá»™c biết được, Ngải Tư Ny Nam sở dÄ© có bá»™ dáng xấu xà như thế, thá»±c sá»± không phải là bẩm sinh, mà là bị trúng lá»i nguyá»n rá»§a độc ác nhất cá»§a nguyá»n rá»§a sư má»›i tạo thà nh như váºy.
Äiá»u nà y là m cho Phó Hà o ngạc nhiên, đồng thá»i trong lòng cà ng thêm cẩn tháºn, không ngừng cảnh báo cho chÃnh mình biết, ở thế giá»›i bên ngoà i sá»± nguy hiểm Ä‘ang chá», cÅ©ng như nhân váºt cưá»ng đại thần bà tháºt sá»± rất nhiá»u.
Mà là m cho Phó Hà o giáºt mình hÆ¡n cả chÃnh là mục Ä‘Ãch mà Ngải Tư Ny Nam sở dÄ© Ä‘i và o rừng ráºm nà y dÄ© nhiên là Hắc Sắc đầm lầy, là cái địa phương mà hắn cùng Cáp Má»— Lôi Äặc từ bên trong Ä‘i ra.
Bởi vì theo như lá»i nói cá»§a Ngải Tư Ny Nam, tại bên trong Hắc Sắc đầm lầy, tồn tại má»™t loại quả tháºp phần thần kỳ tên là Thiên Nguyên Thánh Quả.
Loại quả nà y nghe nói thân mình ẩn chứa má»™t loại lá»±c lượng cá»±c kỳ thần bÃ, chẳng những thân mình có thể giải trừ tất cả trá»› chú nguyá»n rá»§a không nói, lại có thể kÃch phát lá»±c lượng thiên phú đến cá»±c đại, tuyệt đối có thể xưng là báu váºt đứng đầu trên Lam Thương đại lục.
Nhưng mà loại quả nà y sản lượng tháºp phần rất thưa thá»›t, hÆ¡n nữa tại trong truyá»n thuyết chỉ có ở bên trong Hắc Sắc đầm lầy dà y đặc độc chướng má»›i có thể có nó. Trên thá»±c tế, đây cÅ©ng chỉ là má»™t loại truyá»n thuyết mà thôi, bởi vì trên đại lục mấy trăm năm qua, không má»™t ai gặp qua loại quả thần kỳ nà y.
CÅ©ng bởi vì thần kỳ như thế mà lại khan hiếm nữa, Thiên Nguyên Thánh Quả ở trên đại lục ở há»™i bán đấu giá đã có ngưá»i hô lên muốn mua nó vá»›i năm mươi vạn kim tệ, nhưng còn chưa có ngưá»i nà o bán qua.
Ngải Tư Ny Nam bởi vì bản thân trúng nguyá»n rá»§a không ngưá»i nà o giải trừ được, không có cách nà o khác chỉ có thể mạo hiểm Ä‘i Hắc Sắc đầm lầy thá» thá»i váºn, nhưng mà không nghÄ© tá»›i vừa má»›i tiến và o rừng ráºm, còn chưa nhìn thấy bóng dáng Hắc Sắc đầm lầy cùng Thiên Nguyên Thánh Quả trong truyá»n thuyết ở đâu, đã bị hảo tâm cá»§a Phó Hà o là m cho sai lệch dá»± kiến ban đầu như váºy.
Bị trong lá»i nói cá»§a Ngải Tư Ny Nam mang theo ý châm chá»c, hắn chỉ cưá»i cưá»i xấu hổ, cÅ©ng không Ä‘i so Ä‘o chuyện nà y, tâm tư toà n bá»™ đặt ở cái gá»i là Thiên Nguyên Thánh Quả, liá»n mở miệng nói: “Cái Thiên Nguyên Thánh Quả kia lúc trưởng thà nh có hình dáng như thế nà o váºy?â€
Nên nhá»›, đối vá»›i Hắc sắc đầm lầy, trên thế giá»›i nà y ngoại trừ con Chiểu Trạch TÃch Dịch kia chỉ vì tình yêu mà đi tha hương tìm kiếm, không có bất luáºn kẻ nà o quen thuá»™c như Cáp Má»— Lôi Äặc.
Mà má»™t quả Thiên Nguyên Thánh Quả có thể bán năm mươi vạn kim tệ, nếu Cáp Má»— Lôi Äặc lại có khả năng Ä‘i tìm được hÆ¡n má»™t quả … NghÄ© đến đây, là m cho Phó Hà o là cái tên nhà quê Ä‘Ãch xác từ táºn tâm can nổi lên má»™t tráºn Ä‘áºp mạnh, ngay láºp tức hô hấp Ä‘á»u có chút khó khăn.
“Ai nha! Cụ thể như thế nà o ta cÅ©ng không rõ lắm, bất quá trên Ä‘iển tịch đại lục có ghi lại rằng: phải là hai viên hình tròn cấu thà nh cùng má»™t chá»—, ở phÃa trên to dưới nhá». A đúng rồi, nó có hình dáng như má»™t cái tiểu hồ lô, còn mà u sắc cá»§a nó hình như là kim hoà ng sắc!†Ngải Tư Ny Nam mặc dù rất là kỳ quái Phó Hà o vì cái gì lại rất quan tâm đến Thiên Nguyên Thánh Quả, nhưng vẫn là kiên nhẫn giải thÃch, lại trầm tư má»™t lát rồi nói: “Äúng rồi, nghe nói loại quả nà y còn có công hiệu rất kỳ lạ, lúc sau ăn qua đối vá»›i tất cả loại độc Ä‘á»u miá»…n dịch, lại cà ng không e ngại độc chướng ở Hắc Sắc đầm lầy!â€
Kim sắc hồ lô?Trên to dưới nh� Ăn và o không sợ độc chướng? Phó Hà o ngẩn ra, đột nhiên cảm thấy được hình dáng của cái loại quả nà y tựa hồ rất quen thuộc, giống như đã từng gặp qua ở một nơi nà o đó rồi.
“Con mụ ná»™i nó! Thiên Nguyên Thánh Quả lại có giá năm mươi vạn kim tệ a!â€
Ná»a ngà y trôi qua, Phó Hà o vẫn trong trầm tư đột nhiên phát ra má»™t tiếng rống tức giáºn, tiếp đó thân mình ngã phốc xuống má»™t cái bịch, lồm cồm ngồi dáºy vá»›i vẻ mặt thất thần cùng uể oải.
Sau khi trầm tư má»™t hồi, Phó Hà o bá»—ng nhiên kinh hãi vô cùng khi nghÄ© tá»›i hình dáng cá»§a cái gá»i là Thiên Nguyên Thánh Quả, không ngá» rằng hình dáng quả kim sắc có chút quái dị kia, lúc hắn vừa má»›i tá»›i Hắc sắc đầm lầy mà Cáp Má»— Lôi Äặc cho hắn ăn để lót dạ so vá»›i miêu tả giống nhau như đúc …
Tà i sản của Tiểu Mùi
Last edited by Tiểu Mùi; 17-03-2011 at 12:05 PM .
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Tiểu Mùi
Từ khóa được google tìm thấy
àâòîêðåñëî , Äao than , Äao than 4vn , Äao thần , Äao thần-4vn.eu , Äao thần , Ä‘ao thần , Ä‘ao thần , Ä‘ao thần 4vn , Ä‘ao thần chết , dao than , dao than 4vn , dao than 4vn.eu , dao than kiemgioi , dao. lam than 4vn , daothan , îïåëü , phong nguu thich , than dao , truyện Ä‘ao thần , truyen dao than kiemgioi