15-10-2008, 05:37 PM
Äại sắc lang bán cánh gà nÆ°á»›ng Vu Thần Giáo Thống LÄ©nh Quân Äoà n Liệp Sát
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Tiết NhÆ¡n Quà Chinh Äông
Lá»i nhà xuất bản
"Tiết NhÆ¡n Quà Chinh Äông" là bá»™ tiểu thuyết cổ Ä‘iển Trung Quốc đã được đông đảo bạn Ä‘á»c Việt Nam biết đến từ mấy mÆ°Æ¡i năm qua.
Ná»™i dung truyện nói vá» Ä‘á»i nhà ÄÆ°á»ng, lúc vua ÄÆ°á»ng Thái Tông Ä‘ang trị vì. Có thể nói đây là thá»i kỳ oanh liệt nhất của nÆ°á»›c Trung Hoa. Bởi dân tá»™c Hán hùng mạnh đã không những chiếm cứ cả Trung Nguyên mà còn mở mang bá» cõi ngà y má»™t rá»™ng lá»›n.
Tiết NhÆ¡n Quà là má»™t anh hùng áo vải, tà i năng xuất chúng, sống trong giá»›i tiểu thÆ°Æ¡ng, từ cuá»™c sống khá giả Ä‘i đến suy sụp nghèo khó, bị Ä‘á»i hất hủi phải Ä‘em thân Ä‘i là m thuê là m mÆ°á»›n kiếm sống. Rồi từ đó mà tiến thân.
Tiết NhÆ¡n Quà đầu quân, giúp vua giúp nÆ°á»›c. Chỉ vì sợ má»™t lá»i dá»a mà phải trốn trong bóng tối để TrÆ°Æ¡ng SÄ© Quà lợi dụng. TrÆ°Æ¡ng SÄ© Quà là kẻ bất tà i vô dụng, gian nịnh, hám danh... Từ má»™t chức vụ Tổng binh nhá» nhoi mà ngoi lên địa vị cao hÆ¡n nhá» khéo luồn lá»t và cÆ°á»›p công kẻ khác.
Äá»c Tiết NhÆ¡n Quà ta thấy được mong Æ°á»›c của ngÆ°á»i xÆ°a là muốn có má»™t minh quân nhÆ° vua ÄÆ°á»ng, có những tôi thần xuất sắc nhÆ° Từ Máºu Công... và châm biếm kẻ dốt nát nhÆ° Huất Trì Cung.
Äiểm tiến bá»™ của truyện là Ãt thần thánh hóa mà có nhiá»u tình tiết thá»±c tế hÆ¡n. Má»™t và i chi tiết có vẻ thần thoại, nhÆ°ng đó là lẽ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên của xã há»™i phong kiến Trung Hoa còn đè nặng và ước mÆ¡ của quần chúng thì bay bổng.
Nhà xuất bản tổng hợp Äồng Tháp xin giá»›i thiệu cùng bạn Ä‘á»c bá»™ truyện lý thú nà y. Muốn hiểu rõ hÆ¡n hồi sau của nhân váºt Tiết NhÆ¡n Quà xin má»i các bạn Ä‘á»c tiếp bá»™ "Tiết Äinh San Chinh Tây" được NXB tổng hợp Äồng Tháp ấn hà nh. Nhân lần xuất bản nà y chúng tôi xin chân thà nh cám Æ¡n thân nhân và gia đình dịch giả Tô Chẩn cÅ©ng nhÆ° bạn Ä‘á»c gần xa đã nhiệt tình giúp đỡ. Rất mong được đón nháºn những đóng góp ý kiến của bạn Ä‘á»c.
Nhà Xuất Bản Tổng Hợp Äồng Tháp
Hồi 1
Huyện Long Môn, phước tinh giáng thế
ÄÆ°á»ng Thiên tá» má»™ng gặp hiá»n thần
Tại đất SÆ¡n Tây, phủ Giáng Châu, huyện Long Môn, có má»™t ngÆ°á»i là Tiết Hằng, nhà già u có sanh đặng hai trai, là Tiết Hùng và Tiết Anh. Khi hai gã chừng 30 tuổi thì cha mẹ qua Ä‘á»i, anh em má»›i cùng nhau phân chia gia tà i.
Tiết Anh cÆ°á»›i vợ là Phan Thị, đến 35 tuổi má»™t đêm chiêm bao thấy sao sa xuống bụng, rồi thá» thai sanh đặng má»™t trai, đặt tên là Tiết Lê, tên chữ là NhÆ¡n QuÃ. Từ sanh ra cho đến 15 tuổi mà không biết nói, vợ chồng Tiết Anh cho là con câm, nên buồn rầu chẳng xiết.
Thuở ấy vua ÄÆ°á»ng Thái Tôn Ä‘i đánh Bắc Phiên vá», bá quân và o chầu đủ mặt. Từ Máºu Công quì tâu rằng:
- Äêm qua tôi coi thiên tượng, thấy phÃa Äông có má»™t đạo hồng quang, tá»± dÆ°á»›i đất xung lên, giây lâu có đạo hắc quang tá»± trên trá»i sa xuống, thiệt là điá»m rất xấu! Tôi sợ phÃa đông có sá»± can qua.
Thái Tông nói:
- Äêm nay cÅ©ng có sá»± chiêm bao thấy má»™t sá»± lạ, không hay là nh dữ ra sao?
Từ Máºu Công tâu:
- Chẳng hay Bệ hạ chiêm bao thấy chi?
Thái Tông nói:
- Trẫm chiêm bao thấy mình cỡi ngá»±a ra khá»i dinh, đến má»™t chá»— lạ, bá»—ng phÃa sau có má»™t ngÆ°á»i chạy đến, Ä‘á»™i mão Ä‘á», giáp Ä‘á», mặt xanh miệng có nanh vuốt, tay cầm XÃch đồng Ä‘ao, cỡi ngá»±a rượt theo, y muốn giết trẫm. Trẫm kêu cứu giá, chẳng thấy ai, má»›i giục ngá»±c chạy đại, thấy trÆ°á»›c mặt có biển lá»›n, sóng dáºy tứ bá», không Ä‘Æ°á»ng nà o chạy nữa. Lúc đó trẫm kình hãi chạy vòng theo bãi biển, rủi con ngá»±a bị sa lầy, cất giò không nổi. ÄÆ°Æ¡ng khi hoảng hốt, xảy có má»™t ngÆ°á»i Ä‘á»™i mão trắng, mặc giáp trắng, tay cầm PhÆ°Æ¡ng thiên há»a kÃch chạy đến kêu rằng: "Bệ hạ chá»› lo, có tôi cứu giá đây!" Nói rồi đánh vá»›i tÆ°á»›ng mặt xanh chừng bốn năm hiệp, đâm tÆ°á»›ng mặt xanh má»™t kÃch té nhà o, chừng đó trẫm má»›i an lòng, liá»n biểu ngÆ°á»i ấy theo vá» dinh để phong thưởng quyá»n tÆ°á»›c. NgÆ°á»i ấy từ chối rằng: "Tôi còn có việc, chÆ°a thể theo Bệ hạ, để sau nà y đến sẽ bảo giá!" Nói rồi muốn bá» Ä‘i, trẫm cản lại há»i thăm tên há» và quê quán thì ngÆ°á»i ấy đáp rằng: "Tôi có bốn câu thÆ¡, xin Ä‘á»c Bệ hạ nghe, sẽ biết rõ tên há» và quê quán của tôi." Nói rồi Ä‘á»c rằng:
Gia trụ diêu diêu nhứt điểm hồng,
Phiêu phiêu tỠhạ ảnh vô tông.
Tam tuế hà i đồng thiên tượng giá,
Bảo vÆ°Æ¡ng khóa hãi khứ chinh Äông.
- Khi Ä‘á»c xong bà i thÆ¡ đó rồi liá»n thấy dÆ°á»›i biển bay lên má»™t con rồng xanh, há mịêng hút luôn ngÆ°á»i và ngá»±a ngÆ°á»i ấy rồi bay mất. Trẫm thấy sá»± lạ, kinh hãi giáºt mình thức dáºy, má»›i hay là giấc chiêm bao. Không biết kiết hung thế nà o, xin quân sÆ° Ä‘oán thá»?
Máºu Công tâu:
- Cứ nhÆ° tôi coi Ä‘iá»m trá»i, có đạo quang nhÆ° váºy, ắt có má»™t kỳ chinh chiến gá»›m ghê, mà do tÆ°á»›ng mặt xanh ấy, từ phÃa đông nổi loạn, trong tÆ°á»›ng tá của ta, không có ai địch lại. Vì thế nên sanh khà má»›i xung lên đến thế, ấy là điá»m trá»i cho biết trÆ°á»›c. NhÆ°ng bệ hạ đã tìm đặng vị hiá»n thần mang giáp trắng đó, thì trừ tÆ°á»›ng mặt xanh đó có khó gì!
Thái Tôn nói:
- Äó là điá»m chiêm bao, chỉ thấy bóng mà không thấy hình, thì là m sao tìm thấy đặng?
Từ Máºu Công tâu:
- Bệ hạ chiêm bao, chắc có ứng nghiệm, và tôi xem ý trong bốn câu thÆ¡ đó thì tên há» quê quán của ngÆ°á»i ấy có thể rõ đặng.
Thái Tôn há»i:
- Quân sư đoán ra sao?
Từ Máºu Công tâu rằng:
- Theo câu thÆ¡ thứ nhất: Gia trụ diêu diêu nhứt Ä‘iểm hồng. Chỉ nghÄ©a là : Mặt trá»i lặn vá» hÆ°á»›ng Tây, còn má»™t chút Ä‘iểm Ä‘á». Chắc ngÆ°á»i ấy ở đất SÆ¡n Tây. Còn Bệ hạ thấy con rồng há miệng hút ngÆ°á»i ấy thì chắc quê ở huyện Long Môn. Câu thÆ¡ thứ hai: Phiêu phiêu tá» hạ ảnh vô tông. NghÄ©a là : Trong khi tuyết xuống, mịt mù không biết tông tÃch nÆ¡i đâu. Cứ lấy ý mà suy, thì ngÆ°á»i ấy chắc há» Tiết. Câu thÆ¡ thứ ba: Tam tuế hà i đồng thiên tượng giá. NghÄ©a là : Äứt con nÃt ba tuổi, mà giá đáng ngà n lượng. Lấy lý mà đoán, thì ngÆ°á»i ấy tên NhÆ¡n QuÃ. Còn câu thứ tÆ°: Bảo vÆ°Æ¡ng khóa hãi khứ chinh Äông. NghÄ©a là : NgÆ°á»i ấy sẽ bảo giá vượt biển qua đánh phÃa Äông. Việc má»™ng ứng chẳng sai, xin bệ hạ xét lấy.
Thái Tôn nói:
- Tuy quân sÆ° Ä‘oán là hiá»n thần Tiết NhÆ¡n Quà quê ở huyện Long Môn, song dùng cách gì mà kiếm ra đặng?
Từ Máºu Công tâu:
- Cái đó cÅ©ng không khó, xin bệ hạ sai ngÆ°á»i ra Long Môn tuyển lấy mÆ°á»i muôn binh sÄ©, nếu NhÆ¡n Quà đã là ngÆ°á»i anh hùng, chắc phải đến đầu quân, chừng ấy bệ hạ sẽ phong quan tÆ°á»›c, cho Ä‘i bảo giá.
Thái Tôn nói:
- Quân sÆ° luáºn trúng ý trẫm lắm. Váºy các khanh ai khứng lãnh chỉ, ra huyện Long Môn mà chiêu binh?
Phán vừa dứt lá»i, có Tam tháºp lục bá»™ Äô tổng quản, Thất tháºp nhị lá»™ Äại tiên phong là TrÆ°Æ¡ng SÄ© Quà bÆ°á»›c ra tâu rằng:
- Hạ thần xin phụng chỉ.
Thái Tôn dặng:
- Khanh ra đó, nếu có biết Tiết NhÆ¡n Quà thì dâng sá»› cho trẫm hay, công ngÆ°Æ¡i rất trá»ng.
Trương Sĩ Quà tâu:
- Tôi tưởng Tiết NhÆ¡n Quà là ngÆ°á»i trong má»™ng, khó thể tin đặng, chuyện ứng má»™ng, hiá»n thần đây có lẽ là rể tôi tên Hà Tôn Hiến chăng?
Thái Tôn há»i:
- Sao khanh lại biết?
Sĩ Quà tâu:
- Tôi nghe bệ hạ nói hiá»n thần ấy thì thấy giống in nhÆ° rể tôi, rể tôi Æ°a đồ trắng, cÅ©ng dùng PhÆ°Æ¡ng thiên há»a kÃch, thao lược tinh thông, võ nghệ không ai địch nổi.
Thái Tôn há»i:
- Rể khanh ở gần đây chăng, hãy dẫn và o cho quả nhơn kiến diện.
SÄ© Quà vâng lệnh, ra dẫn Hà Tôn Hiến và o là m lá»…. Nguyên diện mạo Hà Tôn Hiến cÅ©ng hÆ¡i giống Tiết NhÆ¡n QuÃ, nên Thái Tôn tưởng là phải. Từ Máºu Công tâu rằng:
- Không phải! NgÆ°á»i ấy tên là Hà Tôn Hiến, còn ứng má»™ng hiá»n thần là Tiết NhÆ¡n Quà kia, xin đến huyện Long Môn thì gặp.
Thái Tôn nói với Trương Sĩ Quà rằng:
- Hiá»n thần trong má»™ng không phải rể khanh, váºy khanh hãy mau đến Long Môn mà chiêu binh.
Sĩ Quà vâng lệnh cùng Hà Tôn Hiến lạy tạ lui ra.
Nguyên SÄ© Quà nà y, quê ở LÆ°u Vô Châu, kêu tên là TrÆ°Æ¡ng HÆ°á»›ng, tá»± là SÄ© QuÃ, cùng Huất Trì Cung vỠđầu ÄÆ°á»ng má»™t lượt, SÄ© Quà vốn là ngÆ°á»i hiểm ác, hay ghen ghét hiá»n tà i. Có sáu ngÆ°á»i con, bốn trai là : Chà Long, Chà Hổ, Chà BÆ°u và Chà Bảo, Ä‘á»u võ nghệ bình thÆ°á»ng. Còn con gái lá»›n gả cho Hà Tôn Hiến, con gái thứ dâng cho Hà Thúc Lý đạo tông là m thiếp.
Lúc ấy Chà Long thưa với cha rằng:
- Bệ hạ má»™ng hiá»n thần giống in em rể con, nếu ra Long Môn, không có ai là NhÆ¡n QuÃ, thì công ấy vá» em rể con, bằng quả có thiệt, chắc công cha con ta bá» hết.
Sĩ Quà nói:
- Cha cÅ©ng nghÄ© váºy, nên má»›i vâng chỉ chiêu binh, bằng thiệt có NhÆ¡n QuÃ, ta sẽ lén giết Ä‘i, rồi dâng sá»› nói là không có NhÆ¡n Quà đầu quân thì chắc công ấy vá» em rể con.
Chà Long khen phải. Rồi đó cha con cùng kéo nhau thẳng ra Sơn Tây.
Nói vá» Trình Giảo Kim bữa kia Ä‘i chầu vá» qua phủ Sá» Äại Nại. Äại Nại má»i Giảo Kim và o chÆ¡i, dắt và o thÆ¡ phòng uống rượu trò chuyện. Xảy nghe tiếng ngÆ°á»i nói:
- Trình lão đầu, sao dám đến trước mặt ta mà uống rượu?
Giảo Kim nghe nói thất kinh day lên lầu thấy có má»™t ngÆ°á»i mặt mÅ©i Ä‘en sì, gò má bên tả lồi lên, bên hữu lại lõm xuống, má» nhá»n, mắt dà i, mà y thô, mắt lá»™, tóc rối nhÆ° tÆ¡ vò, mình mặc áo Ä‘á», tay cầm quạt, vá»›i xuống mà đánh Giảo Kim. Giảo Kim đứng dáºy há»i:
- NgÆ°á»i nà y là ai, mà vô lá»… nhÆ° váºy, hiá»n đệ?
Äại Nại ngó lên lầu nạt rằng:
- Có Trình bá phụ uống rượu với ta, sao mi chẳng lui đi!
NgÆ°á»i ấy nghe quở liá»n Ä‘i và o. Giảo Kim há»i:
- Váºy chá»› ngÆ°á»i nà o đó?
Äại Nại thở ra mà đáp rằng:
- CÅ©ng bởi gia môn tôi bất hạnh, má»›i sanh đặng đồ quái dị nhÆ° váºy.
Giảo Kim há»i:
- NgÆ°á»i đó là con trai của hiá»n đệ chăng?
Äại Nại nói:
- Không, nó là con gái nhỠtôi đó! Bởi mắc bệnh phong điên, nên mới ra thể ấy.
Giảo Kim há»i:
- Sao chẳng gả chồng đi cho nó?
Äại Nại đáp:
- Äồ yêu quái ấy, ai thèm cÆ°á»›i mà gả, em cÅ©ng muốn nó chết Ä‘i, cho khá»i oan gia tá»™i báo!
Giảo Kim nói:
- Hiá»n đệ chá»› phiá»n, để ta là m mai cho má»™t chá»—.
Äại Nại nói:
- Xin đại ca chá»› cÆ°á»i, nhÆ° nhà bần tiện thì không ai dám sánh, còn những nÆ¡i phú quÃ, còn ai muốn rÆ°á»›c lấy con quỉ sống ấy là m chi?
Giảo Kim nói:
- Ta là m mai cho chá»— nà y, không phải bần tiện đâu, mà chÃnh là già u sang táºp ấm công tá» kia đó.
Äại Nại cÆ°á»i mà rằng:
- Anh nói thiệt hay nói chơi?
Giảo Kim nói:
- Ta nói thiệt đó, ngà y mai sẽ biết.
Nói rồi kiếu vá».
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của Cánh gà nướng
Chữ ký của Cánh gà nướng
15-10-2008, 05:40 PM
Äại sắc lang bán cánh gà nÆ°á»›ng Vu Thần Giáo Thống LÄ©nh Quân Äoà n Liệp Sát
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 2
La Thông cÆ°á»›i vợ dữ hóa hiá»n
Bắc TỠsai dâng đồ bị cướp
Bữa sau, Giảo Kim và o chầu tâu rằng:
- Bữa trÆ°á»›c tôi qua thăm La phủ, La phu nhÆ¡n khóc lóc và nói vá»›i tôi rằng: "Tiên phụ tôi trÆ°á»›c láºp được nhiá»u công lá»›n, lại vì nÆ°á»›c bá» mình, chỉ sanh đặng chút con. Khi thiên tá» bị khốn nÆ¡i Bắc phiên, nó lãnh soái ấn đánh Bắc phiên cứu giá. Vì sá»± giết Äô LÆ° công chúa mà xúc ná»™ thanh tâm, bệ hạ cách hết quan chức, lại cấm không cho cÆ°á»›i vợ. Nếu váºy thì tuyệt dòng dõi há» La, xin quan anh là m Æ¡n tâu xin cùng Thiên tá», cho há» La còn chút lá»a hÆ°Æ¡ng, thì tiên phụ ở chốn suối và ng cÅ©ng được Ä‘Ã nh lòng nhắm mắt." Lá»i La phu nhÆ¡n khẩn cầu thảm thiết, xin bệ hạ rá»™ng dung, mà tha tá»™i cho La Thông nhá».
Thái Tôn nháºn lá»i. Giảo Kim vui vẻ lạy tạ ra ngá» môn, qua La phủ mà thuáºt lại việc ấy. La phu nhÆ¡n mừng rỡ, Giảo Kim lại đến nói cho Äại Nại hay, để định kỳ nạp sÃnh lá»….
Khi lá»±a đặng ngà y tốt, La phủ dá»n dẹp trang hoà ng, trÆ°Æ¡ng đăng kết thái. Còn Sá» tiểu thÆ° thì hết chứng Ä‘iên khùng, sá»a sang trâm cà i lượt giắt, coi ra diện mạo phÆ°Æ¡ng phi, hình dung yểu Ä‘iệu. Từ khi vá» nhà La Thông thì ăn ở khuôn phép, trên thuáºn dÆ°á»›i hòa, ai cÅ©ng cho là sá»± lạ, Ä‘á»u khen là há» La có phÆ°á»›c.
Ngà y kia vua Thái Tôn đang cùng bá quan bà n việc nước, xảy có quan Hùynh Môn và o tâu rằng:
- Nay có sứ Bắc TỠđến dâng bá»u váºt.
Thái Tôn dạy cho và o. Sứ giả và o quỳ trước kim loan mà tâu rằng:
- Tôi là sứ Bắc Tá», tên gá»i VÆ°Æ¡ng BÆ°u và o chầu, chúc thánh hoà ng muôn tuổi.
Vua thấy mặt sứ có che miếng lụa, liá»n há»i:
- Lang chúa sai ngÆ°á»i tá»›i dâng váºt chi?
Vương Bưu tâu:
- NÆ°á»›c tôi nhá» má»n, không có váºt chi báu, nay chúa tôi dâng ba váºt là : má»™t cái Kim Hà bá»u quan, má»™t sợi Bạch ngá»c đái, và má»™t cái Huỳnh mãng bà o.
Thái Tôn há»i:
- Ba váºt ấy để đâu?
Vương Bưu tâu:
- Tá»™i thần đáng muôn chết! Khi tôi lãnh ba món ấy Ä‘i qua nÆ°á»›c Cao Ly, gặp tÆ°á»›ng Nguyên soái của Cao Kiến Trang vÆ°Æ¡ng là Cáp Tô Văn thâu Ä‘oạt, lại giết hết tung nhÆ¡n, còn tôi ba phen cầu khẩn, má»›i đặng toà n sanh mạng, nó còn nói bệ hạ nhiá»u câu vô lá»….
Thái Tôn cả giáºn há»i:
- Nó nói những chi, ngươi tâu ta nghe th�
Vương Bưu tâu:
- Cáp Tô Văng nó nói: "Bá» cõi Trung Nguyên nó còn tÃnh Ä‘em binh thâu hết, huống chi ba váºt nhá» nà y." Và nó lại bắt hạ thần, mà thÃch mấy hà ng chữ trên mặt.
Thái Tôn nói:
- NgÆ°Æ¡i hãy bÆ°á»›c lên đây cho ta coi thá».
Vương Bưu vâng mệnh, đến trước long án, giở miếng lụa lên. Thái Tôn xem thấy mấy hà ng chữ như vầy:
Ta là Cáp Nguyên soái, quản ấn Nguyên nhung, rấp muốn Ä‘á» binh vượt biển, qua thâu Ä‘oạt ÄÆ°á»ng bang, bắt Tần Quỳnh, KÃnh Äức và ÄÆ°á»ng chúa Thế Dân. Váºy gởi thÆ¡ nà y, cho các ngÆ°Æ¡i hay trÆ°á»›c.
Thái Tôn xem xong, nổi giáºn hét lá»›n má»™ng tiếng, các văn võ Ä‘á»u kinh hãi. Từ Máºu Công tâu há»i rằng:
- Bệ hạ coi mặt sứ thần thÃch những chữ chi, mà nổi giáºn là m váºy?
Thái Tôn nói:
- Quân sư đến xem thì rõ.
Từ Máºu Công bÆ°á»›c lại xem rồi nói rằng:
- Äông Liêu dấy loại, chÃnh ứng và o Ä‘iá»m chiêm bao trÆ°á»›c, song tráºn nà y dữ lắm, phải chá» tìm đặng hiá»n thần, sẽ Ä‘á» binh phạt tá»™i.
Thái Tôn dạy ná»™i thị Ä‘em và ng bạc ban cho sứ thần, rồi cho vá». VÆ°Æ¡ng BÆ°u tạ Æ¡n vá» nÆ°á»›c.
Khi ấy Thái Tôn há»i Từ Máºu Công rằng:
- Phải tìm đặng hiá»n thần NhÆ¡n Quà má»›i bình nổi Äông Liêu sao?
Từ Máºu Công tâu:
- Äông Liêu có nhiá»u tÆ°á»›ng kiêu dõng, lại pháp thuáºt cao cÆ°á»ng, không và nhÆ° Bắc Phiên ngà y trÆ°á»›c, phải có Tiết NhÆ¡n Quà má»›i phá đặng, cho các võ tÆ°á»›ng đây, chắc không ai cá»± lại.
Thái Tôn nghe Máºu Công tâu thì ngẫm nghÄ© rồi nói rằng:
- Tần vÆ°Æ¡ng huynh bấy lâu khó nhá»c, nay tuổi già sức yếu, cầm binh không được nữa. Trẫm coi trong các tÆ°á»›ng, chỉ có Huất Trì vÆ°Æ¡ng huynh là còn tráng kiện, có thể lãnh được soái ấn Ä‘i chinh đông.
Huất Trì Cung nghe vua nói mừng rỡ, quỳ lạy tạ ơn. Tần Thúc Bảo quỳ xuống tâu rằng:
- Huất Trì lão tÆ°á»›ng đây, niên ká»· sấp xỉ vá»›i tôi, khi trÆ°á»›c cùng tôi giao chiến, đánh dÆ° trăm hiệp, bị tôi tám roi hai giản cả thua. Bệ hạ cÅ©ng đã thấy, nay bệ hạ chê tôi già yếu, sao cho khá»i bá quan cÆ°á»i chê, xin bệ hạ xét lại.
Khi ấy Trình Giảo Kim cũng muốn dà nh soái ấn, nên tâu bẩm om sòm. Thái Tôn kêu Giảo Kim mà nói rằng:
- Trình Vá»ng huynh chá»› khá nhiá»u lá»i, ta biết Tần vÆ°Æ¡ng huynh nhiá»u năm khó nhá»c nên tuổi cao tác lá»›n, muốn cho an hưởng thái bình. Còn Huất Trì vÆ°Æ¡ng huynh sức còn mạnh mẽ, nên ta cho chưởng quản binh quyá»n.
Tần Thúc Bảo nghe Thái Tôn phán váºy, liá»n quì tâu rằng:
- Nay bệ hạ chê tôi già yếu, chá»› việc chinh đông nà y tôi coi nhÆ° trở bà n tay, còn Huất Trì lão tÆ°á»›ng, chÆ°a quen binh pháp tráºn đồ thì lãnh soái ấn là m sao cho đặng?
Huất Trì Cung mỉm cÆ°á»i mà rằng:
- Tôi tuy không phải nhÆ¡n tà i xuất chúng, song phép cầm binh cÅ©ng hiểu đặng má»™t và i, Tần thiên tuế chá»› quá khi nhÆ° váºy!
Thái Tôn nói
- Thôi! Hai vương huynh chớ tranh già nh, sẵn ngoà i điện kia có con Kim sứ đúc bằng sắt, nặng một ngà n cân. Nếu ai cỠnổi đem đến đây, thì được lãnh soái ấn.
Thúc Bảo nghe vua phán, liá»n kêu Huất Trì Cung mà rằng:
- NgÆ°á»i có sức mạnh, hãy ra cá» con Kim sứ thá» coi?
KÃnh Äức hăm hở chạy lại, xăn tay áo, ráng hết sức ôm con Kim sứ, đỡ xóc lên vai Ä‘i và i bÆ°á»›c, thì Ä‘á» mặt tÃa tai, ráng Ä‘i đến trÆ°á»›c đến, hai chân rung lâp cáºp, liá»n bá» con Kim sứ xuống mà nói rằng:
- Ta cỠKim sứ, còn đi chẳng đặng xa, e cho Tần thiên tuế cỠkhông nổi!
Thúc Bảo mỉm cÆ°á»i mà rằng:
- Äó! TrÆ°á»›c mặt bệ hạ thấy Huất Trì Cung thiệt là vô dụng!
Nói rồi xăn tay áo chạy lại đỡ con Kim sứ lên, song đỡ lên mấy lần cÅ©ng không nổi. Thúc Bảo sợ hổ thẹn vá»›i bá quan, liá»n ráng hết sức bình sanh, má»›i cá» lên đặng, má»›i Ä‘i đặng má»™t bÆ°á»›c mặt mà y đã tái ngắt, ráng đến hai bÆ°á»›c huyết trong miệng trà o ra, té xỉu xuống đất chết giấc.
Tà i sản của Cánh gà nướng
15-10-2008, 06:09 PM
Äại sắc lang bán cánh gà nÆ°á»›ng Vu Thần Giáo Thống LÄ©nh Quân Äoà n Liệp Sát
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 3
CỠKim sứ, Tần Thúc Bảo thổ huyết
Kiến Bạch hổ, Tiết Nhơn Quà lản tà i
Khi ấy Thái Tôn thấy Thúc Bảo thổ huyết mà chết giấc, thì thất kinh, liá»n bÆ°á»›c xuống long ngay mà kêu cứu. Các quan cÅ©ng Ä‘á»u xúm lại đỡ dáºy. Huất Trì Cung thấy con mắt Thúc Bảo trợn trắng thì nói rằng:
- Ta cùng ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u là m việc công, tranh già nh chi cho khổ sở nhÆ° váºy?
Tần Hoà i Ngá»c thấy cha mình ráng sức thổ huyết mà chết giấc nên nổi nóng, chạy lại đấm bụng Huất Trì Cung má»™t thoi. Huất Trì Cung Ä‘Æ°Æ¡ng khi bất ý, nên bị đấm té nhà o, lòm còm đứng dáºy mắng rằng:
- Tao với mà y vô can.
Hoà i Ngá»c lại đấm má»™t cái nữa. Huất Trì nổi giáºn, bèn đánh Hoà i Ngá»c má»™t thoi té nhà o. Thái Tôn xem thấy nạt rằng:
- Không được ẩu đả nhÆ° váºy.
Lúc đó Tần Thúc Bảo đã tỉnh lại, Huất Trì Cung bước tới trước nói:
- Ta thiệt là ngÆ°á»i có tá»™i, đến xin lá»—i cùng ngÆ°Æ¡i.
Thúc Bảo nói:
- Lão tÆ°á»›ng sức còn mạnh mẽ, ráng nên giúp nÆ°á»›c mà láºp công, còn nhÆ° ta ngà y nay, thì thiệt là vô dụng.
Nói rồi vùng sa nước mắt, kêu vua mà tâu rằng:
- Bệ hạ ôi! Nay tôi thiệt vô lá»±c, e chẳng sống đặng mấy ngà y, xin bệ hạ hãy nán lại Ãt bữa, nhÆ° tôi Ä‘i chinh đông chẳng đặng, sẽ có lá»i dặn dò và giao ấn soái lại cho Huất Trì. Nếu bệ hạ chẳng nháºn lá»i, tôi xin thác tại trÆ°á»›c Kim giai chá»› chẳng chịu vá» phủ.
Thái Tôn nói:
- Soái ấn còn ở nÆ¡i vÆ°Æ¡ng huynh, váºy vÆ°Æ¡ng huynh cứ an lòng vá» dinh mà bảo dưỡng.
Thúc Bảo liá»n kêu Hoà i Ngá»c đỡ vá» phủ.
Lúc ấy quân sÆ° Từ Máºu Công tâu rằng:
- Nay trong kho lÆ°Æ¡ng thảo còn Ãt, xin bệ hạ cho má»™t ngÆ°á»i Ä‘i các tỉnh đốc lÆ°Æ¡ng, và sai ngÆ°á»i mẫn cán đến SÆ¡n Äông là m 1000 chiếc chiến thuyá»n để dá»± kỳ chinh chiến.
Thái Tôn liá»n hạ chỉ cho Giảo Kim Ä‘i các tỉnh đốc lÆ°Æ¡ng, còn VÆ°Æ¡ng Quân Khá đốc là m chiến thuyá»n. Hai ngÆ°á»i lãnh mệnh ra Ä‘i.
Nói vá» chuyện Tiết NhÆ¡n QuÃ, đến năm mÆ°á»i lăm tuổi mà chÆ°a biết nói. Äêm kia ngủ trong phòng, chiêm bao thấy cá»p trắng thì thất kinh la lá»›n, từ ấy má»›i nói đặng. Rạng ngà y nhằm lá»… ngÅ© tuần hạ thá» của cha mẹ. NhÆ¡n Quà ra lạy mừng, và chúc cho cha mẹ: "PhÆ°á»›c nhÆ° Äông Hải, thá» tá»· Nam SÆ¡n." Vợ chồng Tiết Anh thấy con nói đặng thì mừng rỡ mÆ°á»i phần. Kế được mấy ngà y, vợ chồng Tiết Anh Ä‘á»u lâm bịnh chết hết. NhÆ¡n Quà tống tán cho cha mẹ, rồi má»›i tụ táºp anh em rÆ°á»›c thầy vá» dạy há»c nghá» văn nghiệp võ.
NhÆ¡n Quà vốn có sức mạnh và thông minh lanh lợi, nên chẳng bao lâu mà văn võ Ä‘á»u là u thông, thao lược gồm đủ, song vì chi tiêu quá Ä‘á»™, và không có nghá» chi, mà má»—i ngà y ăn má»™t đấu năm thăng gạo, nên gia sản chẳng bao lâu đã vá» tay kẻ khác, đến nổi không chốn gởi mình, phải đến ở má»™t hang núi, gạo ăn không đủ, lại gặp tiết mùa đông đói rét rất khổ sở.
Má»™t bữa NhÆ¡n Quà trá»±c nhá»› ra mà nghÄ© rằng: "Ta có má»™t ngÆ°á»i bà con nhà già u có lắm, chi bằng ta đến đó mà gởi mình." NghÄ© rồi bèn sá»a soạn qua nhà Tiết Hùng. Khi đến nhà , thấy mấy tên gia Ä‘inh đứng trÆ°á»›c cá»a. Mấy ngÆ°á»i ấy thấy NhÆ¡n Quà ăn báºn rách rÆ°á»›i thì nạt mắng mà đuổi Ä‘i. NhÆ¡n Quà nổi giáºn mà mắng rằng:
- Äồ cẩu trÆ° không có mắt hay sao? Ta đây là cháu gia chủ bây, bây mau và o bẩm.
Mấy ngÆ°á»i ấy không Ä‘i. NhÆ¡n Quà xô cá»a bÆ°á»›c và o, thấy Tiết Hùng Ä‘ang ngồi ở sảnh Ä‘Æ°á»ng. NhÆ¡n Quà quì mà thÆ°a rằng:
- Cháu đến ra mắt, kÃnh chúc bác bình an.
Tiết Hùng là m lãng há»i rằng:
- Mà y là ngÆ°á»i nà o, lại kêu ta bằng bác?
Nhơn Quà thưa:
- Cháu là Tiết Lễ đây.
Tiết Hùng mắng rằng:
- Äồ súc sanh. Khi cha mẹ mà y chết, để lại gia tà i hà ng trăm vạn, mà y không chịu mần ăn gì, chỉ phá tán cho hết, nay còn mặt mÅ©i nà o đến ra mắt ta?
Nhơn Quà nói:
- Cháu gặp cÆ¡n nghèo túng, đến thÆ°a cùng bác, mượn Ãt đấu gạo vỠăn cho đỡ đói.
Tiết Hùng lại mắng rằng:
- TrÆ°á»›c mà y chỉ lo bá» cung mã, không tÃnh toán mần ăn, bây giá» túng đói, sao chẳng theo nghá» cung mã ấy mà nhá»?
Nhơn Quà nói:
- Bác đừng khinh nghá» cung mã, bao nhiêu anh hùng hà o kiệt trong thiên hạ Ä‘á»u do đó mà được hiển vinh, cháu nay tinh thông võ nghệ, bây giá» tuy nghèo túng, biết đâu có lúc là m nên.
Tiết Hùng nổi giáºn mắng rằng:
- Bá»™ mà y chỉ có chết đói dá»c Ä‘Æ°á»ng, còn dám kể chuyện công hầu khanh tÆ°á»›ng. Thôi mà y Ä‘i Ä‘i, tao không nháºn mà y kêu tao bằng bác nữa.
Nói rồi sai gia Ä‘inh Ä‘uổi ra khá»i cá»a. NhÆ¡n Quà nổi giáºn mà than rằng:
- Tình nghÄ©a cháu bác vá»›i nhau, ai dè lại tệ bạc quá nhÆ° váºy!
Nói rồi bá» Ä‘i, vừa Ä‘i vừa nghÄ© rằng: "Nay ta vá» SÆ¡n huyệt, cÅ©ng bằng chết đói mà thôi, chi bằng thác tại đây cho rảnh." Äang suy nghÄ© bá»—ng thấy dÆ°á»›i chân núi có má»™t cây đại thá», NhÆ¡n Quà ngồi khóc má»™t hồi, rồi lấy dây treo lên cây mà thắt cổ.
Tà i sản của Cánh gà nướng
15-10-2008, 06:10 PM
Äại sắc lang bán cánh gà nÆ°á»›ng Vu Thần Giáo Thống LÄ©nh Quân Äoà n Liệp Sát
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 4
Gặp cơn cùng, Tiết Nhơn Quà là m thuê
Thương kẻ khó, Liễu Kim Huê cho áo
Nói vá» NhÆ¡n Quà thắt cổ trên cây đại thá», song chÆ°a tá»›i số nên lại gặp cứu tinh.
Khi ấy vợ chồng VÆ°Æ¡ng Máºu Sanh Ä‘i buôn bán vá» tá»›i đó, thấy có ngÆ°á»i treo cổ trên cây liá»n láºt Ä‘áºt mở xuống, để nằm trên tảng đá, vợ chồng xúm lại kêu réo, giây lâu NhÆ¡n Quà mở mắt ra mà há»i rằng:
- Chẳng hay ngÆ°á»i ở đâu đến cứu tôi?
Máºu Sanh thấy NhÆ¡n Quà tỉnh rồi thì mừng rỡ, liá»n đỡ ngồi dáºy mà nói rằng:
- Ta là VÆ°Æ¡ng Máºu Sanh, vợ là Mao Thị, nhÆ¡n Ä‘i buôn bán vá» ngang đây thấy ngÆ°á»i thắt cổ thì đến cứu, váºy chá»› ngÆ°á»i vì cá»› gì mà lại liá»u mình nhÆ° váºy?
NhÆ¡n Quà liá»n thuáºt hết các việc cho vợ chồng Máºu Sanh nghe.
Máºu Sanh nói:
- Bác già u có mà quá tệ nhÆ° váºy. Thôi, ngÆ°á»i theo ta vá» nhà , đặng ta tặng Ãt đấu gạo mà dùng.
NhÆ¡n Quà tạ Æ¡n, rồi theo vợ chồng Máºu Sanh.
Khi đến nÆ¡i, Mao Thị nấu nÆ°á»›c trà mang ra, Máºu Sanh má»i NhÆ¡n Quà uống mà há»i rằng:
- Tôi nghe khi lịnh tôn qua Ä‘á»i, gia sản để lại nhiá»u lắm, là m sao mau hết nhÆ° váºy?
NhÆ¡n Quà rÆ¡i lệ, thuáºt lại các việc nuôi thầy há»c táºp văn võ cho Máºu Sanh nghe, và nói rằng:
- Tôi nay tuy võ nghệ tinh thông, song anh hùng mà không có chỗ dụng!
Máºu Sanh nói:
- Äã hay nghá» văn võ, lo chi không vinh hiển có ngà y.
Nói rồi Ä‘i xuống bếp, biểu vợ là m cÆ¡m thết đãi. Lúc ấy Mao Thị ngó thấy NhÆ¡n Quà diện mạo khôi ngô, quan tinh xuất hiện, thì chắc sau có là m đến công hầu khanh tÆ°á»›ng chá»› chẳng không, liá»n nói vá»›i chồng rằng:
- Xin phu quân hãy cùng NhÆ¡n Quà kết là m anh em, nếu sau ngÆ°á»i thà nh đạt vợ chồng ta cÅ©ng có phần nhá».
VÆ°ong Máºu Sanh khen phải. Liá»n lên ngỠý vá»›i NhÆ¡n QuÃ. NhÆ¡n Quà mừng rỡ mà rằng:
- Tôi cám Æ¡n tình ân nhân chiếu cố, đâu dám chẳng vâng lá»i.
Khi ấy Máºu Sanh đặt hÆ°Æ¡ng hoa ở trÆ°á»›c bà n thá» Quan thánh, rồi hai ngÆ°á»i cùng và o lạy, kết là m anh em. VÆ°Æ¡ng Máºu Sanh 29 tuổi là m anh, còn NhÆ¡n Quà 24 tuổi là m em. Hai ngÆ°á»i thá» nguyện xong rồi, NhÆ¡n Quà thi lá»… kêu Máºu Sanh bằng anh, và Mao Thị là chị dâu. Giây lâu Mao Thị dá»n cÆ¡m rượu, Máºu Sanh má»i NhÆ¡n Quà uống rượu rồi ăn cÆ¡m. Máºu Sanh thấy NhÆ¡n Quà ăn mạnh quá, mình má»›i ăn đặng má»™t chén, mà NhÆ¡n Quà hết sáu bảy chén, má»›i nhịn để nhÆ°á»ng cả cho em. Máºu Sanh thấy NhÆ¡n Quà ăn hết cÆ¡m, thì cả đẹp mà khen rằng:
- Hiá»n đệ ăn đặng nhÆ° váºy, chắc là tay lÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng của nÆ°á»›c nhà .
Nói rồi hối vợ dá»n thêm cÆ¡m cho NhÆ¡n Quà ăn. NhÆ¡n Quà nghÄ© thầm rằng: "Mình ăn nhiá»u quá e anh chị mÃch lòng, để ta ra vá» chắc có tặng má»™t và i đấu gạo, chừng ấy vá» SÆ¡n huyệt sẽ nấu thêm mà ăn cÅ©ng được." NghÄ© rồi liá»n cản mà rằng:
- Thôi! Tôi ăn uống đã vừa rồi.
Trà nÆ°á»›c xong xá, liá»n tạ Æ¡n vợ chồng Máºu Sanh để xin vá». Máºu Sanh Ä‘Æ°a ra má»™t bá»c gạo mà nói rằng:
- Äây, anh còn má»™t đấu hai thăng gạo, em mang vỠăn đỡ, mai mốt có thiếu, sẽ lại lấy nữa.
NhÆ¡n Quà liá»n cầm gạo từ tạ ra vá». Ngà y ấy vá» nấu thêm má»™t đấu nữa ăn hết, chỉ còn lại hai thăng, sáng hôm sau lại đến sá»›m. Máºu Sanh há»i:
- Em có việc chi mà đến sá»›m váºy?
Nhơn Quà nói:
- Tôi lại tạ ơn ca ca và tẩu tẩu.
Máºu Sanh há»i:
- Hôm nay em còn bao nhiêu gạo?
Nhơn Quà đáp:
- Ngà y hôm qua ăn hết một đấu, chỉ còn lại hai thăng mà thôi.
VÆ°Æ¡ng Máºu Sanh nghÄ© thầm rằng: "Ngà y hôm qua ở đây ăn năm thăng, lại vỠăn má»™t đấu nữa, sao mà ăn khá»e quá váºy?"
Khi ấy Mao Thị nói với chồng rằng:
- Äây còn má»™t đấu gạo, xin Ä‘Æ°a cho thúc thúc Ä‘em vá».
Máºu Sanh nói:
- Váºy thì hay lắm!
Liá»n mang gạo ra Ä‘Æ°a cho NhÆ¡n QuÃ, NhÆ¡n Quà tạ Æ¡n ra vá».
Từ đó, Máºu Sanh thÆ°á»ng chu cấp cho NhÆ¡n Quà đến nổi đồ trong nhà đá»u bán hết mà NhÆ¡n Quà ngà y ngà y vẫn đến lấy gạo. Lúc ấy túng quá, má»›i Ä‘i há»i thăm kiếm chá»— đặng cho NhÆ¡n Quà là m ăn. Äi vá» vừa gặp NhÆ¡n Quà đến há»i gạo. Máºu Sanh nói:
- Äi cách đây chừng 30 dặm có nhà Liá»…u viên ngoại, Ä‘Æ°Æ¡ng khởi sá»± là m đại thÃnh Ä‘Æ°á»ng, còn thiếu Ãt tiểu công, anh đã xin giùm em, em nên đến đó mà là m.
Nhơn Quà nói:
- Tôi đâu phải là thợ, đâu biết việc là m nhà ?
Máºu Sanh nói:
- Việc là m nhà đã có thợ, em chỉ khiêng gỗ, vác gạch, bưng ngói mà thôi.
Nhơn Quà nói:
- Váºy thì tôi là m đặng, song không biết có đủ ăn không?
Máºu Sanh nói:
- Chẳng những là đủ cÆ¡m ăn, lại có tiá»n công nữa.
NhÆ¡n Quà mừng rỡ chịu Ä‘i. Máºu Sanh dắt NhÆ¡n Quà đến Äại viên trang, liá»n bÆ°á»›c và o xin cho NhÆ¡n Quà là m tiểu công nhÆ¡n. Châu trượng đầu nói:
- Tốt lắm! Ta Ä‘ang còn thiếu má»™t Ãt tiểu công nhÆ¡n.
Máºu Sanh nói vá»›i NhÆ¡n Quà rằng:
- Thôi em ở đây để ta vỠkẻo tối.
Khi ấy NhÆ¡n Quà lá»› sá»›, kế bữa gặp bữa ăn cÆ¡m, NhÆ¡n Quà bÆ°á»›c lại ngồi bên Châu Trượng đầu mà ăn. Châu trượng đầu thấy NhÆ¡n Quà ăn thì thất kinh mà nghÄ© thầm rằng: "NgÆ°á»i nà y dùng không đặng, để chá» Máºu Sanh lại đây, ta sẽ giao cho Ä‘em vá»." Ä‚n cÆ¡m rồi, các ngÆ°á»i Ä‘á»u Ä‘i là m công việc hết. NhÆ¡n Quà há»i Châu trượng đầu rằng
- Tôi đi là m việc gì bây gi�
Trượng đầu nói:
- NgÆ°Æ¡i ra mé sông, kéo cây vá»›i ngÆ°á»i ta.
NhÆ¡n Quà liá»n Ä‘i, ra đến bá» sông thấy hai ba mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i Ä‘Æ°Æ¡ng ở dÆ°á»›i nÆ°á»›c buá»™c má»™t dây mà kéo, la ó vang trá»i. NhÆ¡n Quà cÆ°á»i nói rằng:
- LÅ© nà y vô dụng, má»—i ngÆ°á»i kéo má»™t cây cÅ©ng nổi, có đâu lại hai ba mÆ°Æ¡i mà kéo má»™t cây không lên?
Mấy ngÆ°á»i đồng nói rằng:
-Mà y là đồ Ä‘iên khùng, cây gá»— lá»›n váºy mà má»™t ngÆ°á»i kéo nổi được sao?
Nhơn Quà nói:
- Äể ta xuống kéo cho mà coi.
Nói rồi liện lá»™i xuống, hai tay dỡ má»™t cây lên vai, hai bên nách lại kẹp thêm má»™t cây nữa, mà chạy lên nhÆ° không. Các ngÆ°á»i ấy thấy váºy Ä‘á»u lắc đầu lè lưỡi mà nói:
- Cả bá»n ta kéo má»™t cây không nổi, mà ngÆ°á»i nà y má»™t mình vác nổi ba cây, thiệt là mạnh quá, thôi ta để việc nà y lại cho y, vá» nhà là m việc khác.
Nói rồi kéo nhau vá», NhÆ¡n Quà vác không đầy má»™t giá», mà đặng hÆ¡n hai trăm cây. Châu trượng đầu thấy váºy khen rằng:
- Sức má»™t ngÆ°á»i mà là m công việc hÆ¡n ba bốn mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i, nên ăn mạnh thế cÅ©ng phải!
Từ đó, những việc nặng Ä‘á»u giao cho NhÆ¡n Quà là m hết.
Kế đến hạ tuần tháng chạp khà trá»i lạnh lẽo, lại gần đến tết, ai cÅ©ng có ý muốn vá». Châu trượng đầu liá»n và o thÆ°a vá»›i viên ngoại rằng:
- Lúc nà y lạnh lắm, và gần đến tết, nên bá»n tôi xin vá».
Viên ngoại nói:
- NhÆ° có vá», phải cắt má»™t ngÆ°á»i ở lại coi cây cối kẻo sợ thất lạc.
Châu trượng đầu vâng lá»i ra ngòai há»i rằng:
- Ai muốn ở lại đây coi cây?
Nhơn Quà nói:
- Tôi xin ở lại.
Kế Liễu vương ngoại bước ra. Châu trượng đầu thưa:
- Tôi để Tiết Lễ ở lại, không biết viên ngoại có khứng cho ăn cơm không?
Liễu viên ngoại nói:
- Äược, để ta cho ăn cÆ¡m.
Mấy ngÆ°á»i tạ từ viên ngoại ra vá».
Còn NhÆ¡n Quà ở lại, chạy và o trong bếp, thấy có tám chÃn mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà đương lo việc cÆ¡m nÆ°á»›c. NhÆ¡n Quà bÆ°á»›c lại thi lá»…. Các ngÆ°á»i đồng há»i:
- Có phải ngÆ°á»i là ngÆ°á»i của Châu trượng đầu để ở lại coi cây chăng?
Nhơn Quà đáp:
- Phải!
Mấy ngÆ°á»i biểu NhÆ¡n Quà cùng mấy ngÆ°á»i ngồi lại ăn, ăn cÅ©ng nhiá»u nhÆ° má»i bữa, song nhà già u chẳng biết bao nhiêu là nhiá»u Ãt, ai ăn no đủ thá»i thôi. Mấy ngÆ°á»i ấy đồng nói:
- NgÆ°á»i ăn nhiá»u chăc có sức mạnh, hãy giúp đỡ các công chuyện cho chúng ta.
NhÆ¡n Quà vâng lá»i. Từ đó ban ngà y thì gánh nÆ°á»›c giã gạo, bá»a củi và là m giúp các việc nặng nhá»c, tối lại trở vá» thảo xá coi cây.
Nói vá» Liá»…u viên ngoại sanh đặng hai ngÆ°á»i con, má»™t trai má»™t gái, con trai tên Liá»…u Äại Hồng, con gái tên là Liá»…u Kim Huê, tuổi vừa đôi tám, diện mạo Ä‘oan trang. Lúc ấy Äại Hồng Ä‘i chÆ¡i huyện Long Môn vá» ngang qua, thấy Tiết Lá»… quần áo tả tÆ¡i, thì nghÄ© thầm rằng: "Tuyết lạnh nhÆ° váºy, mà ngÆ°á»i mặc có má»™t cái áo rách thì chịu sao cho nổi?" NghÄ© rồi bèn cởi cái áo dÆ°Æ¡ng bì của mình ra, kêu NhÆ¡n Quà lại cho. NhÆ¡n Quà lãnh áo tạ Æ¡n.
Bữa sau, nhÆ¡n viên ngoại Ä‘i chÆ¡i, Äiá»n Thị (vợ của Liá»…u Äại Hồng) và Kim Huê bèn rủ nhau ra nhà má»›i coi chÆ¡i. Äến nÆ¡i, hai ngÆ°á»i vừa bÆ°á»›c và o trong, xảy thấy trong xưởng cây có đạo bạch quang sung lên, à o à o nhÆ° gió, lại thấy má»™t con cá»p trắng, ở trong xưởng chạy ra chụp tiểu thÆ¡. Äiá»n Thị thất kinh, bèn kéo tiểu thÆ¡ mà chạy. Ra khá»i ngoà i ngó lại thì không thấy chi hết. Äiá»n Thị lấy là m lạ nói rằng:
- Hồi nãy rõ rà ng là bạch hổ nhảy ra trước mặt cô nương, sao bây giỠlại không thấy?
Kim Huê nói:
- Mình thấy váºt kỳ quái, mà không hay há»a phÆ°á»›c thế nà o?
Äiá»n Thị nói:
- Không biết Tiết Lá»… có ở trong xưởng không mà cá»p trắng lại ở trong đó chạy ra? Váºy ta hãy đến coi thá».
Hai ngÆ°á»i Ä‘i đến xưởng cây thấy Tiết Lá»… nằm ngủ. Hai chị em lấy là m lạ rồi ra vá». Khi Kim Huê ra vá» thì nghÄ© thầm rằng: "Trong xưởng có ngÆ°á»i ngủ sao bạch hổ lại ở đấy nhảy ra, và ta coi ngÆ°á»i nằm ngủ đó mặt mÅ©i phÆ°Æ¡ng phi, hình dung tuấn tú, chắc không phải ngÆ°á»i thÆ°á»ng, sau cÅ©ng là m nên bá»±c công hầu vÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng nên má»›i có tÆ°á»›ng tinh hiện đó, và cùng ta chắc cÅ©ng có duyên cá»› chi đây nên má»›i nhà o và o mình ta mà chụp." Trong bụng nghÄ© váºy nên buồn mà lại vui vui.
Äêm ấy tuyết nhiá»u, nên lạnh lắm. Kim Huê tưởng đến ngÆ°á»i ở trong xưởng trăm bá» lạnh lẽo, thì trong dạ cảm thÆ°Æ¡ng, bèn tÃnh lấy má»™t cái áo tặng cho ngÆ°á»i là m Æ¡n. NghÄ© rồi đợi a hÆ°á»n Ä‘i ngủ hết, má»›i lén soi đèn mở rÆ°Æ¡ng lấy má»™t cái áo, chẳng ngá» có tráºn gió thổi tá»›i, là m tắt mất đèn thà nh tối om, không còn thấy gì cả. Kim Huê rá» lấy má»™t cái áo, Ä‘em đến chá»— thÆ¡ phòng, liện xuống cho NhÆ¡n Quà rồi vá» phòng Ä‘i ngủ.
Rạng ngà y NhÆ¡n Quà ngủ dáºy, thấy bên mình có má»™t cái áo cẩn thân, thì lấy là m lạ mà nghÄ© rằng: "Lạ thiệt, có lẽ Hoà ng thiên ban cho ta đây chăng?" NghÄ© rồi lạy tạ trá»i đất, má»›i mặc áo ấy vô trong, mà mặc cái áo dÆ°Æ¡ng bì ra ngoà i.
Còn Liá»…u Kim Huê cÅ©ng không biết là mình đã lấy lầm phải cái áo Äại Hồng cẩn thân, nên cứ yên lòng nằm ngủ.
Tà i sản của Cánh gà nướng
15-10-2008, 06:11 PM
Äại sắc lang bán cánh gà nÆ°á»›ng Vu Thần Giáo Thống LÄ©nh Quân Äoà n Liệp Sát
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 5
Viên ngoại quá giáºn toan sá»± giết con
Äại Hồng thÆ°Æ¡ng em láºp mÆ°u cứu thoát
Từ khi Nhơn Quà có cái áo ấy, thà nh được no ấm, thì mừng rỡ vô cùng.
Ngà y kia Viên ngoại dáºy sá»›m ra ngoà i, thấy tuyết đóng đầy sà n, bèn kêu NhÆ¡n Quà khiến lấy chá»—i quét tuyết. Khi ấy NhÆ¡n Quà dá»n dẹp hồi lâu, trong mình nóng ná»±c nên cởi bá»›t áo dÆ°Æ¡ng bì ngoà i ra, thà nh bà y cái áo Äại Hồng cẩn thân ra ngoà i. Liá»…u viên ngoại ngó thấy thì nổi giáºn mà nghÄ© thầm rằng: "Năm trÆ°á»›c ta qua đất Liêu Äông thấy hai cái áo Äại Hồng lãng tá» nà y là váºt rất báu, nên mua vá» cho con dâu và con gái, ná»™i ở đây không ai có. Vả Tiết Lá»… là ngÆ°á»i nghèo nà n là m sao sắm đặng váºt ấy, rõ rà ng là của nhà ta, nếu nó ăn cắp, lẽ đâu dám mặc nhÆ° vầy, chắc bởi dâu con, có đứa nà o bất chánh, ta phải vô tra há»i cho biết."
Viên ngoại vô nhà , kêu gia Ä‘inh lấy má»™t sợi dây, má»™t cây Ä‘ao và má»™t chén thuốc Ä‘á»™c, Ä‘em ra láºp tức. Gia Ä‘inh thất kinh không hay là việc gì, nhứt diện chạy báo cho Viện Quân hay. Viện Quân nghe hoảng kinh, liá»n kêu Liá»…u Äại Hồng cho hay việc ấy, rồi đồng chạy ra mà há»i rằng:
- Có việc chi ông giáºn dữ váºy?
Viên ngoại nói:
- Chẳng phải há»i, đợi má»™t chút thì rõ.
Nói rồi sai bốn đứa a hÆ°á»n qua phòng Äiá»n Thị biểu Ä‘em cái áo Äại Hồng cẩn thân ra trình. Giây phút Äiá»n Thị Ä‘em áo ấy ra trình. Viên ngoại cho cất Ä‘i, rồi lại biểu lên phòng tiểu thÆ¡. Nữ tỳ vâng lịnh Ä‘i liá»n.
Nói vá» Liá»…u Kim Huê thấy cha truyá»n mang áo Äại Hồng đến trình liá»n láºt Ä‘áºt mở rÆ°Æ¡ng, kiếm chẳng thấy áo hồng y đâu thì thất kinh, mà nghÄ© thầm rằng: "Hồi khuya trá»i gió tắt đèn, có khi ta lấy lá»™n hồng y mà cho Tiết Lá»…, chắc gia gia ta thấy y mặc, nên má»›i tra xét đến áo nà y đây." Bá»—ng lại thấy hai đứa nữ tỳ lên giục nữa. Tiểu thÆ¡ sợ hãi không dám xuống. Viên ngoại chá» lâu không thấy, thì hò hét nhÆ° sấm mà nói rằng:
- Thôi rồi, thôi rồi, thiệt gia môn bất hạnh, nên mới đến nỗi nà y.
Viên Quân nói:
- Ông để rồi con nó Ä‘em xuống, là m gì mà gấp dữ váºy váºy?
Viên ngoại nói:
- Mụ có biết gì mà xen vô đó, bởi mẹ thế kia má»›i sanh con là m váºy, là m bại hoại gia phong, nó đã Ä‘em áo hồng y tặng cho tình nhÆ¡n của nó rồi mà mụ còn chÆ°a biết.
Viện quân nghe nói thất kinh, liá»n chạy lên lầu kêu tiểu thÆ¡ mà nói rằng:
- Sao con không Ä‘em áo hồng y ra cho cha con coi, thì phải khốn bây giá».
Liễu Kim Huê khóc mà nói rằng:
- Mẹ ôi! Xin mẹ cứu tÃnh mạng cho con.
Nói rồi thuáºt hết lại các việc cho mẹ nghe. Viện Quân nghe con nói thì thất kinh mà rằng:
- Con tuy lấy lòng từ thiện mà cho áo ngÆ°á»i song nay cha con Ä‘Æ°Æ¡ng lúc hà nh hung, mẹ nói là m sao cho đặng, váºy con phải ở trên nà y mà trốn.
Còn Viên ngoại thấy sai lấy áo hai ba lần mà không thấy đem xuống thì hét lớn rằng:
- Chuyện nà y nÃn lặng Ä‘i không đặng.
Liá»n đứng dáºy Ä‘i lên lầu. Liá»…u Äại hồng cản lại mà rằng:
- Xin gia gia bá»›t giáºn, để cho mẫu thân con Ä‘em tiểu muá»™i xuống.
Viên ngoại mắng rằng:
- Äồ súc sanh, sao dám ngăn cản ta?
Nói rồi chạy lên lầu nạt rằng:
- Äồ tiện tỳ, sao không xuống cho ta há»i?
Viện Quân nói:
- Xin ông bá»›t giáºn, để tôi nói cho mà nghe.
Viên ngoại nói:
- Nó dám Ä‘em hồng y mà tặng cho tình nhÆ¡n của nó, đồ súc sanh nhÆ° váºy, còn để nó là m chi?
Nói rồi chạy lại, nắm cánh tay Viện Quân, xô má»™t cái té nhà o. Kim Huê chạy không kịp, bị viên ngoại nắm đầu kéo xuống. Viện quân cÅ©ng chạy theo. Viên ngoại Ä‘em Kim Huê đến sảnh Ä‘Æ°á»ng xô té xuống đát, rút roi vừa đánh vừa mắng:
- Äồ tiện tỳ, sao dám tÆ° tình vá»›i Tiết Lá»…, là m bại hoại gia phong?
Nói rồi chân Ä‘áºp tay đánh. Kim Huê chịu không nổi kêu rằng:
- Gia gia ôi! Xin thương con, chuyện nà y oan ức lắm!
Viện Quân thấy đánh, nóng ruá»™t chạy lại can. Liá»…u Äại Hồng cÅ©ng chạy lại thÆ°a rằng:
- Gia gia ôi! Xin đừng cố chấp em con mà tội nghiệp!
Viên ngoại mắng rằng:
- Äồ súc sanh! Chá»› khá nhiá»u lá»i.
Äiá»n Thị cÅ©ng quì xuống mà thÆ°a rằng:
- Xin công công xét lại, kẻo oan uổng cho cô nÆ°Æ¡ng, vả Tiết Lá»… là ngÆ°á»i bần cùng, có lẽ nà o lại tÆ° tình nhÆ° thế, chẳng qua là thấy kẻ nghèo nà n rách rÆ°á»›i, thì phát lòng từ thiện mà cho áo đó thôi, xin công công mở lượng.
Viên ngoại mắng rằng:
- Mi biết chuyện gì, dám ra đây mà nói.
Lúc đó có ngÆ°á»i chạy ra thuáºt chuyện ấy cho NhÆ¡n Quà nghe. NhÆ¡n Quà hoảng kinh, lại nghi trong nhà có tiếng khóc lóc om sòm, bèn láºt Ä‘áºt quăng chổi mà chạy mất.
Nói vá» Liá»…u viên ngoại, quá giáºn chỉ muốn giết tiểu thÆ¡ cho khuất mắt, nên ra tay dáºp liá»…u vùi hoa, cả nhà can cÅ©ng không được. Xảy có gia Ä‘inh đến thÆ°a rằng: "Lý viên ngoại bên Tây thông có việc cần má»i ông ra nói chuyện." Viên ngoại nghe có khách, thì đứng Ä‘áºy và nói vá»›i vợ rằng:
- Ta giao cho mụ Ä‘em tiện nhân nà y ra đằng sau, đợi cho ta nói chuyện rồi và o sẽ xá» tá», bằng để trốn Ä‘i, mụ phải thế mạng.
Nói rồi Ä‘i ra, khi ấy Viện Quân má»›i đỡ Kim Huê dáºy, rồi Ä‘em lại chốn trú phòng. Kim Huê khóc mà thÆ°a rằng:
- Mẫu thân, nay gia gia muốn giết con thiệt, tưởng khó thoát rồi.
Äại Hồng nói:
- Nếu mẫu thân muốn cứu tiểu muá»™i, thì phải Ä‘Æ°a ra cá»a sau trốn Ä‘i má»›i được.
Kim Huê nói:
- Ca ca Æ¡i! Em từ nhá» chÆ°a từng ra khá»i cá»a, nay biết trốn Ä‘i đâu?
Äại Hồng liá»n kêu Nguyện má má mà dặn rằng:
- Xin bà lãnh em tôi Ä‘i trốn, hãy nuôi dưỡng cho tá» tế, đợi gia gia tôi hồi tâm, tôi sẽ Ä‘á»n đáp nghÄ©a cho bà .
Nguyện má má vâng chịu. Viện Quân liá»n chạy và o phòng, lấy 300 lượng bạc giao cho tiểu thÆ¡. Tiểu thÆ¡ lạy mẹ và anh chị rồi theo Nguyện nhÅ© mẫu ra cá»a sau chạy trốn. Nguyện nhÅ© mẫu lại há»i rằng:
- Nếu viên ngoại cho ngÆ°á»i truy nã, thì tÃnh là m sao?
Äại Hồng nói:
- Bà cứ an tâm, lãnh tiểu thơ ra đi.
Khi tiểu thÆ¡ Ä‘i rồi. Äại Hồng má»›i nghÄ© ra má»™t kế, liá»n nói nhá» vá»›i mẹ rằng: "Bây giá» là m kế nhÆ° vầy... thì gia gia không sai ngÆ°á»i theo bắt." Viện Quân nghe theo, liá»n lên sai a hÆ°á»n Ä‘em má»™t cục đá lá»›n để ở miệng giếng, và dặn phải y kế mà là m, a hÆ°á»n vâng mệnh.
Äến khi viên ngoại và o, truyá»n và o trong dẫn tiểu thÆ¡ ra, a hÆ°á»n liá»n xô cục đá xuống giếng má»™t cái đùng, rồi kêu la ầm Ä©. Viện Quân giả bá»™ chạy ra kêu khóc: "Con Æ¡i! Mạng con sao ngắn ngúi nhÆ° váºy, khiến cho mẹ Ä‘au lòng, nát ruá»™t con Æ¡i." Äiá»n thị cÅ©ng là m bá»™ kêu khóc: "Cô nÆ°Æ¡ng Æ¡i, em Æ¡i... hu hu... hu hu." Các a hÆ°á»n Ä‘á»u bÆ°ng mặt khóc. Äại Hồng giả bá»™ nói: "Thôi chá»› than khóc, phải tìm cách mà cứu cho mau." Nói rồi Ä‘i kiếm cây, dò tìm mà vá»›t lên. Khi ấy Liá»…u viên ngoại ở trong nhà nghe má»—i tiếng đùng, nhÆ° có ngÆ°á»i té xuống giếng, lại nghe tiếng kêu khóc om sòm, tưởng là con gái đã nhảy xuống giếng mà tá»± vẫn rồi liá»n ra xem, thấy Äại Hồng Ä‘ang lấy cây quÆ¡ kiếm. Viện ngá»ai nạt lá»›n mà rằng:
- Súc sanh, nó chết thì thôi, còn quơ kiếm là m gì?
Viện Quân giả bộ là m lung mà hét lớn rằng:
- Lão tặc, phải trả con cho ta.
Nói rồi xăm xăm chạy lại mà kéo viên ngoại. Viên ngoại nổi giáºn đứng Ä‘áºy, kêu a hÆ°á»n nói:
- Bây phải vác gạch đá mà lấp giếng cho mau.
A hÆ°á»n vâng lệnh, giây phút lấp đáy giếng. Äại Hồng khóc mà nói rằng:
- Gia gia nỡ lòng nà o mà bức em con đến thế?
Viện Quân cũng nói:
- Lão tặc! Äã bức tá» con ta, lẽ phải lấy quan tà i tẩm liện mà tống tán tá» tế, có đâu lại là m má»™t cách thảm thÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy?
Kêu khóc một hồi, rồi kéo nhau vô nhà .
Nói vá» Tiết NhÆ¡n Quà từ khi chạy trốn, lại còn sợ ná»—i ngÆ°á»i nhà đuổi bắt, ráng sức chạy 20 dặm, ngó thấy trÆ°á»›c mặt có má»™t tòa miếu võ, thì nghÄ© rằng: "Äể ta chạy đến đó nghỉ chân rồi sẽ Ä‘i cÅ©ng đặng." NghÄ© rồi chạy thẳng và o miếu.
Tà i sản của Cánh gà nướng