Thiên Tôn Trọng Sinh Tác giả: Thần Kiếm -----oo0oo-----
Chương 115 : Mọi người giật mình
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu tầm
Long Kình Thiên nói tiếp:
- Hơn nữa dù ta không có nhiều đỉnh giai thần cấp công pháp nhưng ít nhất được mấy trăm bộ.
- Mấy... Mấy... Mấy trăm bộ!
Cửu Vĩ Thiên Miêu, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch quíu lưỡi, không hồi phục tinh thần.
Hai người bị con số hù sợ.
Thật ra cái gọi là đỉnh giai thần cấp công pháp chỉ là một bộ đê giai công pháp của Tiên Giới.
Đương nhiên những bộ đê giai công pháp của Tiên Giới có uy lực mạnh hơn đỉnh giai thần cấp công pháp ở vị diện này nhiều.
Hơn nữa ký ức trong đầu Long Kình Thiên không chỉ là mấy trăm bộ, mà là mấy ngàn bộ.
Long Kình Thiên thấy hai người giật mình thì cười nói:
- Các ngươi tu luyện Bát Hoang Hợp công pháp, cửu Chuyển Thần Long quyết có phẩm cấp cao hơn đỉnh giai thần cấp công pháp rất nhiều lần.
- Cao hơn phẩm cấp rất nhiều!
Cửu Vĩ Thiên Miêu, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch há hốc mồm.
Dù hai người biết mình tu luyện công pháp cao hơn đỉnh giai thần cấp công pháp nhưng nghe giọng điệu của Long Kình Thiên thì hình như vượt qua rất là nhiều, hơn cả sức tưởng tượng của hai người.
Long Kình Thiên nói:
- Vậy nên các ngươi đừng có vẻ đau lòng bộ công pháp sắp đấu giá.
Trong khi đám Long Kình Thiên nói chuyện trong phòng khách quý thì thái thượng trưởng lão, Lạc Hi đang ở một gian mật thất của tổng bộ của Phong Vân thương hội. Trong mật thất trừ thái thượng trưởng lão, Lạc Hi còn có hai ông lão, năm người đàn ông trung niên ngồi.
Hai ông lão chính là thái thượng trưởng lão của Phong Vân thương hội.
Năm người đàn ông trung niên là đỉnh cấp giám định sư của Phong Vân thương hội.
Trên bàn đá trước mặt mọi người bày khối ngọc của Long Kình Thiên.
Mật thất rất im lặng, thậm chí không khí nặng nề.
Năm giám định sư đang dùng cách của mình giám định công pháp trên khối ngọc thạch.
Thái thượng trưởng lão, Lạc Hi và hai thái thượng trưởng lão khác biểu tình căng thẳng nhìn năm người.
Trán năm giám định sư thậm chí toát mồ hôi hột.
Một hồi lâu sau năm người ngừng lại, nâng lên đầu, thở ra một hơi, tiếp đó kích động nói:
- Hồi bẩm ba vị thái thượng trưởng lão, công pháp trong ngọc thạch này đúng là thần cấp công pháp.
Nói đến đây giám định sư ngừng lại, sau đó trong ánh mắt chăm chú của ba người thái thượng trưởng lão, Lạc Hi nói dứt câu.
- Hơn nữa chắc là thần cấp đỉnh giai!
Thái thượng trưởng lão, Lạc Hi và hai thái thượng trưởng lão ngây ngốc, sau đó sắc mặt kích động, đôi mắt nóng cháy nhìn khối ngọc thạch.
Thái thượng trưởng lão, Lạc Hi điều chỉnh tâm tình, hỏi dồn:
- Ngươi nói chắc là thần cấp đỉnh giai?
Một giám định sư khác nói:
- Đỉnh giai thần cấp công pháp đã mấy vạn năm không xuất hiện, cho nên chúng ta không thể trăm phần trăm khẳng định bộ công pháp này là thần cấp đỉnh giao. Nhưng uy lực của bộ công pháp tuyệt đối mạnh hơn công pháp thần cấp cao giai, cho nên chúng ta giám định chắc nó là đỉnh gia.
Thái thượng trưởng lão, Lạc Hi cùng hai thái thượng trưởng lão khác nhìn nhau.
Thái thượng trưởng lão, Lạc Hi hỏi:
- Ý của các ngươi ra sao?
Trong đó một thái thượng trưởng lão trầm ngâm nói:
- Hội chủ, phó hội chủ đều không ở, nhưng nếu năm vị giám định sư đều cho rằng bộ công pháp kia là thần cấp đỉnh giai vậy chắc là không sai.
Thái thượng trưởng lão khác cũng gật đầu đồng ý.
Thái thượng trưởng lão, Lạc Hi đứng dậy, nói:
- Vậy thì tốt, còn nửa giờ nữa là hội đấu giá bắt đầu, chúng ta sẽ khiến đấu giá sư tuyên bố tin tức này.
Chợt một thái thượng trưởng lão do dự một chút rồi nói:
- Chúng ta thật sự phải đấu giá đỉnh giai thần cấp công pháp này sao?
Thái thượng trưởng lão đó nói xong vẻ mặt tham lam nhìn khối ngọc thạch kia.
- Ngươi đã quên quy tắc Phong Vân thương hội của chúng ta sao?
Thái thượng trưởng lão, Lạc Hi trách mắng như sấm sét nổ vang, thái thượng trưởng lão người run lên, ánh mắt tham lam biến mất.
Thái thượng trưởng lão, Lạc Hi lại quát:
- Nếu lần sau ngươi còn có ý tưởng như vậy thì... Hừ!
Thái thượng trưởng lão kia sắc mặt biến đổi liên tục, sau đó ủ rũ nói:
- Lạc Hi huynh yên tâm, mới rồi ta không có ý đó.
Thái thượng trưởng lão, Lạc Hi hừ lạnh nói:
- Không có ý đó? Vậy thì tốt!
Thái thượng trưởng lão, Lạc Hi nói xong liếc đám người trong mật thất, nói:
- Mọi người nên biết hậu quả tiết lộ tin tức đấu giá.
Năm giám định sư mạnh gật đầu, nói:
- Thái thượng trưởng lão, Lạc Hi cứ yên tâm, chúng ta tuyệt đối sẽ không tiết lộ tin tức đấu giá ra ngoài! Chúng ta nhớ kỹ quy tắc thứ nhất của Phong Vân thương hội.
Hai thái thượng trưởng lão cũng gật đầu bảo đảm.
- Đi đi, thời gian đấu giá sắp tới, bây giờ chúng ta đi phòng khách quý!
Thái thượng trưởng lão, Lạc Hi cầm lấy khối ngọc thạch, đi ra khỏi mật thất.
Hai thái thượng trưởng lão, năm vị giám định sư nhanh chóng theo sau thái thượng trưởng lão, Lạc Hi.
Chốc lát sau thái thượng trưởng lão, Lạc Hi đã đi tới phòng khách quý của Long Kình Thiên.
Tam trưởng lão, Viên Thừa canh giữ bên ngoài phòng khách quý trông thấy ba vị thái thượng trưởng lão Lạc Hi đều đến thì giật nảy mình, nhanh chóng cung kính hành lễ.
- Kính chào ba vị thái thượng trưởng lão!
Thái thượng trưởng lão, Lạc Hi gật đầu, không nói nhiều, gõ cửa phòng khách quý.
Thái thượng trưởng lão, Lạc Hi đi tới trước mặt Long Kình Thiên, biểu tình càng thêm cung kính nói:
- Năm người kia là đỉnh cấp giám định sư của thương hội chúng ta. Trải qua năm vị đỉnh cấp giám định sư giám định, công pháp trong ngọc thạch của huynh đệ đúng là đỉnh giai thần cấp công pháp.
Long Kình Thiên biểu tình bình tĩnh gật đầu, sau đó ánh mắt rơi vào một thái thượng trưởng lão đứng cạnh thái thượng trưởng lão, Lạc Hi, đó là thái thượng trưởng lão lúc trước nổi lòng tham.
Thái thượng trưởng lão kia cảm thấy đôi mắt Long Kình Thiên như đao, đứng trước mặt hắn cảm thấy linh hồn áp lực, khiến lão đổ mồ hôi lạnh.
Trong phòng khách quý không khí áp lực.
Thái thượng trưởng lão, Lạc Hi mở miệng nói:
- Vị huynh đệ này, ngươi muốn thương hội chúng ta đấu giá bộ đỉnh giai thần cấp công pháp này, bên thương hội chúng ta định giá khởi đầu là ba mươi vạn cửu Dương đan, ngươi nghĩ sao?
Chủ bán ủy thác vật đấu giá, thương đội định giá đương nhiên phải trưng cầu ý kiến của chủ bán.
Long Kình Thiên mở miệng nói:
- Ừm! Vậy thì ba mươi vạn cửu Dương đan.
Thái thượng trưởng lão, Lạc Hi cung kính nói:
- Được rồi, bây giờ chúng ta thông báo cho đấu giá sư tuyên bố tin tức này. Chúng ta đấu giá xong đỉnh giai thần cấp công pháp sẽ đưa cửu Dương đan đến.
Long Kình Thiên gật đầu.
Thái thượng trưởng lão, Lạc Hi thấy vậy thì cùng hai thái thượng trưởng lão, năm giám định sư của thương hội từ biệt rời đi.
Đám người thái thượng trưởng lão, Lạc Hi ra khỏi phòng khách quý xong thở phào một hơi, đặc biệt là thái thượng trưởng lão lúc trước bị Long Kình Thiên liếc mắt. Thái thượng trưởng lão đó thở ra hơi dài, lau mồ hôi lạnh ướt trán.
Thái thượng trưởng lão kia kiềm không được hỏi:
- Lạc Hi huynh, bọn họ...
Thái thượng trưởng lão, Lạc Hi lắc đầu với thái thượng trưởng lão kia, nói:
- Đi đi, hội đấu giá sắp bắt đầu.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Hai thái thượng trưởng lão nhìn nhau, thấy ra đối phương kinh sợ, nhưng hai người không nói gì, cùng năm giám định sư rời khỏi.
Tam trưởng lão, Viên Thừa vẫn bị mệnh lệnh ở lại nghe Long Kình Thiên sai bảo.
Đợi đám thái thượng trưởng lão, Lạc Hi rời đi, Cửu Vĩ Thiên Miêu nhìn hiện trường đấu giá bên dưới, cười nói:
- Đại ca, ngươi nói xem khi Phong Vân thương hội tuyên bố đỉnh giai thần cấp công pháp thì những người bên dưới sẽ có phản ứng như thế nào?
Long Kình Thiên mỉm cười nói:
- Chờ xem thì biết.
Long Kình Thiên nói xong nhìn xuống hiện trường đấu giá.
Một lát sau chỉ thấy ông lão đấu giá sư mặc trang phục Phong Vân thương hội đi lên đài đấu giá.
- Cửu cấp đấu giá sư của Phong Vân thương hội, Chu Dương! Cửu cấp đấu giá sư duy nhất, không lẽ Chu Dương định chủ trì hội đấu giá lần này?
- Cửu cấp đấu giá sư, Chu Dương đã mấy chục năm khÔng chủ trì hội đấu giá, không ngờ hội đấu giá lần này do đích thân lão chủ trì.
- Nhưng dù là đấu giá trứng của Côn Bằng thần thú, thần cấp công pháp, thần cấp võ kỹ cũng không cần cửu cấp đấu giá sư, Chu Dương đích thân chủ trì đi?
Thấy ông lão đi lên đài đấu giá, phút chốc dấy lên hiện trường đấu giá xôn xao.
Hiển nhiên hội đấu giá lần này do cửu cấp đấu giá sư, Chu Dương duy nhất của Phong Vân thương hội chủ trì khiến mọi người giật mình.
Cửu cấp đấu giá sư, Chu Dương đi lên đài đấu giá, nhìn mọi người ồn ào, mặt cười tủm tỉm, không lên tiếng ngăn cản. Một lát sau cửu cấp đấu giá sư, Chu Dương nâng tay ý bảo mọi người yên tĩnh lại.
Chờ hiện trường lặng xuống, cửu cấp đấu giá sư, Chu Dương mới chậm rãi mở miệng nói:
- Hội đấu giá lần này do ta chủ trì. Chu Dương ta vô cùng vinh hạnh có thể chù trì hội đấu giá lần này, bởi vì mới nãy có một vị chủ bán ủy thác Phong Vân thương hội ta đấu giá một vật!
Nói tới đây cửu cấp đấu giá sư, Chu Dương cũng chịu không nổi vẻ mặt kích động nói:
- Hội đấu giá lần này của Phong Vân thương hội chúng ta sẽ đấu giá thêm một thứ.
Đám người trong hiện trường ngây ra, rồi ồn ào bàn tán.
- Đâu giá thêm một món?
- Rốt cuộc là cái gì Không lẽ vì cái này nên mới mời cửu cấp đấu giá sư, Chu Dương chủ trì?
Mọi người suy đoán hội đấu giá lần này của Phong Vân thương hội đột nhiên đấu giá là vật phẩm gì.
- Chẳng lẽ là thiên phẩm linh mạch? Ta nhớ mấy chục năm trước hội đấu giá mà cửu cấp đấu giá sư, Chu Dương chủ trì cũng là bởi vì thiên phẩm linh mạch!
- Chưa chắc, nói không chừng là thần đan nào đó thượng cổ chiến thần luyện chế.
- Có phải là mười thần kiếm không?
Trong lúc mọi người suy đoán thì cửu cấp đấu giá sư, Chu Dương nâng tay đè xuống.
Mọi người yên tĩnh lại, mấy vạn người nhìn chằm chằm cửu cấp đấu giá sư, Chu Dương.
Cửu cấp đấu giá sư, Chu Dương hít sâu một hơi, trong ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người, chậm rãi nói:
- Hội đấu giá lần này của Phong Vân thương hội chúng ta sẽ tăng một vật đấu giá là một bộ...
Cửu cấp đấu giá sư, Chu Dương nói tới đây tạm dừng, thanh âm run rẩy, vẻ mặt cực kỳ kích động:
- Là một bộ đỉnh giai thần cấp công pháp!
Giọng của cửu cấp đấu giá sư, Chu Dương vang vọng khắp hiện trường đấu giá.
Mọi người ngây ra, sau đó đứng bật dậy.
Tiếng xôn xao vang ầm ầm, ai nấy vẻ mặt không tin.
- Cái gì, cái gì? ! Thần cấp đỉnh, đỉnh giai công pháp!
- Trời ạ, thế nhưng là thần cấp đỉnh giai công pháp! Ta không có nghe lầm đi?
- Đỉnh giai thần cấp công pháp, mấy năm rồi không có xuất hiện, hiện tại thế nhưng tái hiện ở đại lục Thiên Lam, hơn nữa có người lấy ra đấu giá.
- Là ai? Đến cùng là ai, thế nhưng có được thần đỉnh giai thần cấp công pháp. Còn lấy ra đấu giá? Người này ngốc ư?
- Có thật sự là đỉnh giai thần cấp công pháp không? Theo ta thấy là giả, ai có được đỉnh giai thần cấp công pháp mà còn ngu ngốc đem ra đấu giá?
Toàn hiện trường đấu giá kích động, chấn kinh, ồn ào.
Ngay cả những cường giả thế lực trong một số phòng khách quý cũng không chịu nổi bỗng nhiên đứng lên, chấn kinh cực kỳ, không dám tin lỗ tai nghe cái gì.
Phòng khách quý của Phong Vân thương hội có chia bình thường và cao cấp.
Phòng khách quý cao cấp dù chỉ có ba gian nhưng phòng khách quý bình thường thì có đến ba mươi gian.
Ba mươi gian phòng khách quý bình thường đều có các cường giả thế lực giờ họ đứng dậy hết, bao gồm người trong hai phòng khách quý cao cấp khác.
Toàn hiện trượng đấu giá, trừ phòng khách quý cao cấp của Long Kình Thiên vẫn đang bình tĩnh ngồi trên ghế dài, biểu tình của mọi người đều chấn kinh, không dám tin, kích động.
Trong một gian phòng khách quý cao cấp cách phòng khách quý của Long Kình Thiên không xa, cũng có ba người giống như nhóm bọn hắn.
Một thanh niên, một người đàn ông trung niên, một ông lão.
Thanh niên mặt rất điển trai, đẹp đến yêu dị, mặc y phục màu vàng nhạt khiến người gã biến chói mắt.
Thanh niên sau khi chất kinh thì rất nhanh hồi phục bình tĩnh, tiếp đó ngồi xuống, cười nói:
- Thú vị, không ngờ lần này đến đại lục Thiên Lam thế nhưng đụng phải một bộ đỉnh giai thần cấp công pháp.
Đôi mắt của gã lóe tia sáng xanh yêu dị.
Người đàn ông trung niên, ông lão cũng tỉnh táo khỏi chấn kinh.
Người đàn ông trung niên kia cung kính cười nói:
- Chủ tử, đã mấy vạn năm đỉnh giai thần cấp công pháp không xuất hiện ở thiên man vị diện, lần này nó xuất hiện, chúng ta nhất định phải đấu giá được.
Ông lão nói tiếp:
- Đúng vậy. Bộ đỉnh giai thần cấp công pháp này chúng ta phải đấu giá được nó, đến lúc chủ thượng tu luyện thì chắc chắn có thể đột phá đến cổ thần cảnh, sau đó diệt mấy lão già tam trảo, nhất thống cả Loạn Hải!
Thanh niên nghe vậy cười nói:
- Đúng vậy. Chúng ta phải có được đỉnh giai thần cấp công pháp này!
Thanh niên vung hai tay, khí thế uy chấn bát hoang
Người đàn ông trung niên hơi khó hiểu hỏi:
- Nhưng thưa chủ thượng, có khi nào là giả không?
Thanh niên lắc đầu, nói:
- Giả? Phong Vân thương hội sẽ không đùa giỡn chuyện này, loại việc này không đùa được.
Hai người gật đầu.
- Nhưng ta càng thấy hứng thú với chủ bán hơn.
Thanh niên mắt lóe tia sáng xanh, nói:
- Có được đỉnh giai thần cấp công pháp mà lại lấy ra đấu giá.
Người đàn ông trung niên, ông lão cẩn thận hỏi:
- Vậy chủ thượng... Chúng ta...?
Thanh niên con ngươi co rút nói:
- Tra, ta muốn biết chủ bán kia đến cùng là thần thánh phương nào!
- Cẩn tuân ý chỉ của chủ thượng!
Trong phòng khách quý cao cấp khác cũng trình diễn tình hình tương tự.
Nhưng phòng khách quý cao cấp khác là năm cô gái.
Năm mỹ nữ cực kỳ xinh đẹp, đặc biệt là cô gái đứng chính giữa càng là khuynh quốc khuynh thành, so sánh với Mộ Dung Thiến thật là mỗi người mỗi vẻ.
Cô gái chính giữa mở miệng nói:
- Chúng ta nhất định phải đấu giá bộ đỉnh giai thần cấp công pháp đó!
- Vâng thưa tiểu thư!
Một thị nữ áo đỏ sau lưng cô gái nói:
- Nhưng lần này chúng ta đến đại lục Thiên Lam không mang theo nhiều Nguyên Dương đan, cửu Dương đan như vậy. Sợ là...
- Không cần lo, trước khi đi ra ta có mang theo nhiều chút.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Thiên Tôn Trọng Sinh Tác giả: Thần Kiếm -----oo0oo-----
Chương 117 : Năm trăm vạn
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu tầm
Cô gái chính giữa nói:
- Lần này nếu ta đấu giá được bộ đỉnh giai thần cấp công pháp lấy về cho phụ thân, chắc chắn là phụ thân sẽ rất vui.
Bốn thị nữ cung kính cười nói:
- Đúng vậy. Đến lúc giáo chủ vui vẻ thì chắc chắc sẽ truyền cách tinh thần cho tiểu thư.
Cô gái chính giữa nở nụ cười, như vạn hoa đua nở.
Một thị nữ hỏi:
- Và tiểu thư, chúng ta có cần điều tra chủ bán không?
Cô gái chính giữa trầm ngâm nói:
- Chắc người này cũng đến tham gia hội đấu giá, thạm thời không tra, xem tình hình một lúc đã.
Ba mươi phòng khách quý bình thường khác cũng xì xầm bàn tán, đều thề phải đấu giá được đỉnh giai thần cấp công pháp.
Hiện trường đấu giá bên dưới ầm ĩ lên.
Cửu cấp đấu giá sư, Chu Dương bình tĩnh nhìn mọi người kích động, chờ sau khi họ chậm rãi im lặng lại mới mở miệng nói:
- Đỉnh giai thần cấp công pháp này trải qua năm vị đỉnh cấp giám định sư của thương hội chúng ta cộng đồng giám định, cho nên bộ công pháp kia tuyệt đối là đỉnh giai thần cấp công pháp!
Nói tới đây cửu cấp đấu giá sư, Chu Dương liếc hiện trường một vòng, nói:
- Vậy thì xin mọi người im lặng lại, bây giờ chúng ta bắt đầu đấu giá vật thứ nhất.
Đám người mới im lặng lại, ngồi xuống.
Nhưng mọi người đều biết đỉnh giai thần cấp công pháp xuất hiện khiến ý nghĩa hội đấu giá lần này hoàn toàn khác hẳn.
Hội đấu giá qua đi, tin tức Phong Vân thương hội đấu giá đỉnh giai thần cấp công pháp chắc chắn sẽ truyền khắp mỗi góc đại lục Thiên Lam, thậm chí là đại lục hoang dã, thần cấp.
Cửu cấp đấu giá sư, Chu Dương chỉ vào một khối giống như tảng đá đỏ như lựa trên đài đấu giá, nói:
- Vật đấu giá thứ nhất là một khối tinh thiết hiếm thấy, hồng nham tinh thiết!
Sau đó cửu cấp đấu giá sư, Chu Dương giải thích về hồng nham tinh thiết.
Hồng nham tinh thiết này là tinh thiết sinh ra ở tình huống dung nham đặc biệt, trăm năm khó gặp.
Không thể không nói, trải qua cửu cấp đấu giá sư, Chu Dương giải thích, hồng nham tinh thiết cho mọi người cảm giác đặc biệt nhất trong thiên địa, là bảo bối quý giá, khiến mọi người có xúc động muốn đấu giá nó.
Cuối cùng hồng nham tinh thiết bị một gia tộc dùng năm ngàn Nguyên Dương đan mua.
Sau khi đấu giá hồng nham tinh thiết, tiếp theo là đấu giá một viên yêu hoạch, yêu hạch của thất cấp yêu thú.
Yêu hạch của thất cấp yêu thú không hiếm gặp, nhưng yêu hạch của thất cấp yêu thú song hệ thì hiếm thấy.
Đây là một viên song hệ thủy thổ.
Không lâu sau yêu hạch song hệ thủy thổ được một vương thất của một vương quốc dùng hơn hai vạn Nguyên Dương đan mua.
Hiện trượng đấu giá từng vật phẩm được mua đi, rất nhanh đã đấu giá hơn mười thứ.
Đâu giá càng về sau thì vật phẩm càng quý giá, giá cả càng cao.
Trong phòng khách quý, Long Kình Thiên bình tĩnh nhìn hiện trường đấu giá bên dưới. Từ lúc đấu giá bắtđầu đến bây giờ đã qua một canh giờ, Long Kình Thiên không lên tiếng đấu giá.
Cửu Vĩ Thiên Miêu bỗng chỉ vào đấu giá bên dưới, la lên:
- Đại ca, ngươi nhìn kìa, Kim Ngưu thảo, Thiên Yêu quả!
Long Kình Thiên cười gật đầu, đương nhiên hắn cũng thấy.
Trên đài đấu giá đặt sáu loại linh dược.
Trong sáu linh dược có Kim Ngưu thảo, Thiên Yêu quả.
Xem ra Phong Vân thương hội định đấu giá sáu loại linh dược cùng một lúc?
Vậy càng hợp ý của Long Kình Thiên, đỡ đến lúc đấu giá Kim Ngưu thảo xong lại phải mua Thiên Yêu quả.
Đương nhiên nếu là như vậy thì giá sẽ cao hơn Long Kình Thiên cùng lúc đấu giá Kim Ngưu thảo, Thiên Yêu quả rất nhiều.
Tiếp theo cửu cấp đấu giá sư, Chu Dương giải thích sáu loại linh dược Kim Ngưu thảo, Thiên Yêu quả, tuổi linh dược, công hiệu của nó.
Cửu cấp đấu giá sư, Chu Dương giải thích kỹ càng xong nói tiếp:
- Sáu loại linh dược Kim Ngưu thảo giá khởi điểm là bốn mươi vạn Nguyên Dương đan!
Bốn mươi vạn Nguyên Dương đan
Cửu cấp đấu giá sư, Chu Dương cao giọng, dứt lời hiện trường yên tĩnh, không ai vội vã đấu giá.
Sáu loại linh dược cùng nhau đấu giá, có người người chỉ cần một, hoặc hai thứ trong đó, cảm thấy dùng bốn mươi vạn Nguyên Dương đan đấu giá thì hơi không đáng giá.
Long Kình Thiên đại mã kim đao, chậm rãi nói:
- Một trăm vạn!
Giọng Long Kình Thiên xuyên qua vách trong suốt truyền ra ngoài, quanh quẩn trong phòng đấu giá.
- Một trăm vạn!
Phút chốc mọi người giật mình ngoái đầu nhìn hướng thanh âm phát ra.
- Phòng khách quý!
Mọi người thấy thanh âm phát ra từ phòng khách quý thì hơi xôn xao.
Bởi vì người ở hiện trường từ bên ngoài không thể thấy ra phòng khách quý là bình thường hay cao cấp, cho nên chỉ biết Long Kình Thiên ở phòng khách quý.
Cửu cấp đấu giá sư, Chu Dương giật mình một lúc rồi cười nói với mọi người:
- Tốt, một trăm vạn! Còn ai ra giá cao hơn không?
Khi cửu cấp đấu giá sư, Chu Dương nói xong thì hiện trường yên tĩnh như trước, không ai ra giá.
Bốn mươi vạn Nguyên Dương đan, có nhiều người cảm thấy mua nó không có lợi, một trăm vạn thì càng ít người chịu bỏ ra.
Dù sao, đây không phải một trăm vạn kim tệ mà là một trăm vạn nguyên dương đan!
Một lát sau cửu cấp đấu giá sư, Chu Dương lại mở miệng nói, liếc toàn trường:
- Còn có ai ra giá cao hơn một trăm vạn không?
Hiện trường vẫn hoàn toàn yên tĩnh.
Khi mọi người cảm thấy không ai ra giá thì bỗng vang lên giọng nói:
- Một trăm hai mươi vạn!
Một trăm hai mươi vạn!
Mọi người giật nẩy mình, họ phát hiện thanh âm cũng là phát ra từ phòng khách quý.
Trong phòng khách quý, Long Kình Thiên kinh ngạc.
- Đại ca, thanh âm này rất quen.
Cửu Vĩ Thiên Miêu mở miệng nói:
- Hình như là giọng của tiểu tử Cổ Phạn?
Trán Long Kình Thiên lóe tia sáng, hắn nhìn qua, cấm chế phòng khách quý như không có tác dụng, bị thần quang ở trán hắn xuyên thấu.
Chỉ thấy trong phòng khách quý kia có hai mươi mấy người, Cổ Phạn nằm trong số đó.
Quả nhiên là Cổ Phạn!
Hai mươi mấy người đều mặc trang phục đệ tử Võ Thần Điện, có mặc trang phục Cổ gia.
Cổ Phạn ngồi trên ghế dài, mọi người lấy gã dẫn đầu, vẻ mặt huênh hoang kiêu ngạo, có uy thế vung tay lên định thiên hạ.
Long Kình Thiên cong lên khóe môi.
Từ sau khi so tài đệ tử tinh anh thì họ không còn gặp nhau.
Long Kình Thiên tham gia rèn luyện ở ma vực nhưng Cổ Phạn thì không.
Sau đó lục phái hợp tác công kích Long Viêm cốc cũng không có bóng dáng của Cổ Phạn.
Tính đến thì cũng đã qua vài ngày.
Long Kình Thiên lầm bầm:
- Lần này chắc hoàn toàn giải quyết xong.
Chợt vang giọng xúc động của cửu cấp đấu giá sư, Chu Dương:
- Một trăm hai mươi vạn! Có người ở phòng khách quý số chín ra một trăm hai mươi vạn!
Một trăm hai mươi vạn!
Đây là giá cửu cấp đấu giá sư, Chu Dương tưởng tượng ra.
Vật phẩm Phong Vân thương hội đấu giá đều sẽ phẩm định giá cả cao nhất có thể bán, nếu vượt qua giá đó thì phần kia thuộc về cửu cấp đấu giá sư.
Sáu linh dược Kim Ngưu thảo, Phong Vân thương hội dự đoán tối đa chỉ có thể đấu giá đến tám mươi vạn.
Hiện tại, đã vượt qua dự tính giá cao nhất tròn bốn mươi vạn.
Khi người trong hiện trường đấu giá giật mình vì Cổ Phạn báo gia thì giọng Long Kình Thiên lại lần nữa vang lên:
- Hai trăm vạn!
Hai trăm vạn!
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Thiên Tôn Trọng Sinh Tác giả: Thần Kiếm -----oo0oo-----
Chương 118 : Trứng của Côn Bằng thần thú
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu tầm
Toàn hiện trường đấu giá xôn xao.
- Không ngờ ra hai trăm vạn!
- Sáu loại linh dược Kim Ngưu thảo tối đa giá trị sáu mươi vạn, sáu mươi vạn đã là cao ngất. Hai trăm vạn, quả thực là phá của.
Có nhiều người lắc đầu, kinh thán, giật mình.
- Cái gì? Hai trăm vạn!"
Trong phòng khách quý, Cổ Phạn sắc mặt khó coi, ban đầu ra vẻ huênh hoang nay biến mất.
Bởi vì Long Kình Thiên đổi giọng nên không ai nhận ra thanh âm của hắn.
Cổ Phạn nhìn chằm chằm trái cây đỏ nhạt như trái tim ở trên đài đấu giá, năm tay siết chặt nổi gân xanh.
Trái cây này tên là hồng tâm quả, là lý do một trong Cổ Phạn đến hội đấu giá lần này, hơn nữa là linh dược gã nhất định phải có.
Lúc so tài đệ tử tinh anh thì Cổ Phạn bị Long Kình Thiên làm bị thương, nếu không phải cuối cùng Cổ gia lão tổ đích thân ra tay chữa trị cho thì e là Cổ Phạn đã sớm thành phế nhân, thậm chí là sống dở chết dở.
Nhưng dù cuối cùng Cổ Phạn được Cổ gia lão tổ đích thân ra tay chữa trị nhưng cơ thể bị thương không hoàn toàn chữa khỏi, nếu muốn lành lặn thì cần một loại linh dược bên trong, chính là hồng tâm quả này.
Một ông lão đứng sau lưng Cổ Phạn mở miệng nói:
- Cổ Phạn thiếu gia, gia tộc đã nói...
Cổ Phạn bỗng giơ tay, thanh âm trầm thấp:
- Không cần ngươi nhắc nhở, ta có chừng mực.
Ông lão kia môi mấp máy, cuối cùng không nói gì thêm.
Cuối cùng Cổ Phạn mắt lóe tia dứt khoát, rống:
- Hai trăm hai mươi vạn!
Hai trăm hai mươi vạn!
Nghe Cổ Phạn lại đấu giá thì toàn hiện trường đấu giá náo động.
Hội đấu giá kịch liệt đấu giá nhưng phải xem đó là thứ gì.
Theo mọi người thấy thì sáu loại linh dược như Kim Ngưu thảo mà đấu giá như vậy là không đáng giá.
Cổ Phạn cười lạnh nói:
- Ta không tin ngươi sẽ ra ba trăm vạn!
Mọi người trong hiện trường đấu giá nghe rõ ràng.
- Ba trăm vạn?
Trong phòng khách quý, Cửu Vĩ Thiên Miêu cười nói với Long Kình Thiên:
- Đại ca, Cổ Phạn này xem thường ngươi quá.
Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch ngồi yên không nói chuyện.
Long Kình Thiên cười nói:
- Nếu vậy thì chúng ta không thể để hắn thất vọng.
Long Kình Thiên nói xong duỗi tay hướng hiện trường đấu giá, báo ra cái giá khiến mọi người kinh khủng:
- Năm trăm vạn!
Năm trăm vạn!
Không phải ba trăm vạn, cũng không phải bốn trăm vạn, mà là năm trăm vạn!
- Cái gì? Năm... Năm... Năm trăm vạn?
Trong hiện trường đấu giá có một số người tim đập nhanh suýt trượt khỏi ghế.
Có nhiều người đứng lên giật mình nhìn phòng khách quý Long Kình Thiên dang ở.
Cổ Phạn đổ sụp trên ghế dài, vẻ mặt ngơ ngác, trong đầu chỉ có một con số, năm trăm vạn.
Tong lúc mọi người giật mình thì trên đài đấu giá, cửu cấp đấu giá sư, Chu Dương không chịu nổi kích động tìm Long Kình Thiên xác nhận:
- Phòng khách quý số năm ra năm... Năm trăm vạn, ngươi xác định ra năm trăm vạn Nguyên Dương đan?
Năm trăm vạn đấu giá sáu loại linh dược Kim Ngưu thảo đúng là khiến người khó tin.
Long Kình Thiên lạnh nhạt nói:
- Đúng vậy. Là năm trăm vạn Nguyên Dương đan.
Nghe Long Kình Thiên khẳn định là năm trăm vạn Nguyên Dương đan, cửu cấp đấu giá sư, Chu Dương và đám người trong hiện trường đấu giá hít sâu một hơi.
Trong phòng khách quý cao cấp, năm cô gái cũng xì xầm.
Cô gái chính giữa khuynh quốc khuynh thành nói:
- Năm trăm vạn Nguyên Dương đan mua sáu loại linh dược Thiên Yêu quả, còn phá sản hơn cả tứ đệ.
Thị nữ sau lưng cô gái chính giữa nói:
- Tiểu thư, ta thấy người này chỉ là đánh mặt cho sướng, ôm sĩ diện, chắc cả người chỉ có mấy trăm vạn Nguyên Dương đan.
Một thị nữ càng cũng nói:
- Đúng vậy. Lúc trước người này không đấu giá cái gì, chắc là không có bao nhiêu Nguyên Dương đan nên trước đó không dám đấu giá.
- Năm trăm vạn Nguyên Dương đan, phòng khách quý số năm ra năm trăm vạn Nguyên Dương đan!
Giọng cửu cấp đấu giá sư, Chu Dương xúc động vang lên:
- Còn có vị bằng hữu nào ra giá càng cao hơn không?
Hiện trường yên tĩnh.
Trong phòng khách quý Cổ Phạn tỉnh táo khỏi giật mình, mắt đỏ thẫm tràn ngập sát khí:
- Muốn chết, muốn chết! Tranh cướp đồ với ta, ta sẽ khiến ngươi hai chữ hối hận viết như thế nào!
- Hối hận?
Long Kình Thiên vận chuyển thiên nhĩ nghe đối phương gầm rút thì cười nhạt.
Cuối cùng sáu loại linh dược Kim Ngưu thảo, Thiên Yêu quả được Long Kình Thiên đấu giá.
Long Kình Thiên thầm nhủ:
- Kim Ngưu thảo, Thiên Yêu quả rốt cuộc vào tay.
Có được Kim Ngưu thảo, Thiên Yêu quả nghĩa là càng gần với ngày Long Kình Thiên hoàn toàn hồi phục kinh mạch.
Năm trăm vạn Nguyên Dương đan đối với Long Kình Thiên chỉ là số lượng nhỏ.
Đừng nói là năm trăm vạn Nguyên Dương đan, dù là năm ngàn vạn, thậm chí là năm ức thì Long Kình Thiên đều không để bụng. Có nhiều Nguyên Dương đan hơn đối với Long Kình Thiên chỉ là một con số.
- Đây là thưởng cho ngươi.
Long Kình Thiên tùy tay đưa một không gian giới chỉ bỏ Kim Ngưu thảo, Thiên Yêu quả đưa cho Tam trưởng lão, Viên Thừa.
Tam trưởng lão, Viên Thừa nhận lấy không gian giới chỉ, thần thức quét qua, giật nảy mình.
Chỉ thấy bên trong không gian giới chỉ chồng chất Nguyên Dương đan như núi nhỏ, có hai, ba mươi vạn!
- Cái này... Này... Này...
Tam trưởng lão, Viên Thừa há hốc mồm không biết nói gì.
Long Kình Thiên cười hỏi:
- Sao? Ngại ít sao?
Tam trưởng lão, Viên Thừa hoảng hốt vọi nói:
- Là... Là quá nhiều, quá nhiều, ta, ta!
Cửu Vĩ Thiên Miêu mở miệng nói:
- Đại ca của ta cho ngươi thì cứ lấy đi.
Tam trưởng lão, Viên Thừa ngẩn ngơ, cuối cùng cung kính cảm ơn, lưng khom sát đất, thấy Long Kình Thiên không có gì sai bảo mới lùi ra khỏi phòng khách quý, canh giữ ngoài cửa.
Tam trưởng lão, Viên Thừa canh cửa nhìn không gian giới chỉ trong tay, có thể kiềm nén nỗi lòng kích động, thật lâu khó thể bình tĩnh.
Hai, ba mươi vạn Nguyên Dương đan đối với Tam trưởng lão, Viên Thừa thật sự không phải con số nhỏ.
Tiếp theo Phong Vân thương hội đấu giá hai mươi vật phẩm khác.
Hai mươi vật phẩm này cũng đều là thứ hiếm thấy.
Nhưng Long Kình Thiên không đấu giá thêm.
Vốn có nhiều người chú ý đến phòng khách quý Long Kình Thiên ở nhưng thấy sau này hắn không lên tiếng nữa thì dần dời đi sức chú ý.
Trong một gian phòng khách quý cao cấp, thị nữ lúc trước cười nhạo Long Kình Thiên sĩ diện lại nói:
- Tiểu thư, ta đã nói mà, người này chỉ sĩ diện. Ngươi xem, đấu giá xong sáu loại linh dược thì hắn không tham gia đấu giá nữa, chắc chắn là trên người không có Nguyên Dương đan!
Tiểu thư kia không thèm để ý, nói:
- Loại người giống như vậy tiến đến tham gia hội đấu giá không ở số ít, trên người không có bao nhiêu Nguyên Dương đan mà cố ý giả trang người giàu có, ra giá trên trời đấu giá vài thứ không bao nhiêu tác dụng chỉ muốn nổi tiếng một lúc.
Bốn thị nữ khác hùa theo:
- Tiểu thư nói rất đúng!
Tiểu thư kia lẩm bẩm:
- Hội đấu giá bắt đầu đến bây giờ đã đấu giá hơn bốn mươi vật phẩm, cũngc sắp đến trứng của Côn Bằng thần thú, đỉnh giai thần cấp công pháp.
Một thị nữ lầu bầu nói:
- Phong Vân thương hội thật đúng là, phải đẩy đỉnh giai thần cấp công pháp đến cuối cùng làm chi.
Tiểu thư kia cười nói:
- Hội đấu giá luôn như vậy, thứ tốt nhất để ở cuối cùng, nếu không thì ban đầu đã đấu giá xong thứ tốt nhất thì mấy thứ sau này còn ai chịu mua?
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Thiên Tôn Trọng Sinh Tác giả: Thần Kiếm -----oo0oo-----
Chương 119 : Mười ức!
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu tầm
Thị nữ khác cân thận hỏi:
- Tiểu thư, trứng của Côn Bằng thần thú thật sự có thể khiến thần thú thủ hộ Man Hoang thần miếu chúng ta lại lần nữa lột xác sao?
Tiểu thư gật đầu, nói:
- Trứng của Côn Bằng thần thú ẩn chứa tiên thiên huyền khí, Cửu Vĩ long quy thu nạp vào liền có thể lột xác lần thứ ba!
Thị nữ kích động nói:
- Thần thú thủ hộ Man Hoang thần miếu chúng ta thành công lột xác lần thứ ba thì có thể...?
- Đúng vậy. Đến lúc đó có thể đột phá cổ thần cảnh, đạt tới trong truyền thuyết thiên thần cảnh!
Tiểu thư mắt chớp lóe tia sáng, nói:
- Tiếp theo Hoang Dã thần miếu chúng ta xua binh quét Loạn Hải, đại lục Thiên Lam, thống trị cả thiên man vị diện!
Lúc này phòng đấu giá xôn xao lên.
Năm cô gái nhìn sang, chỉ thấy mười hai hộ vệ Phong Vân thương hội nâng một quả trứng to từng bước một đi lên đài đấu giá.
Mười hai hộ vệ Phong Vân thương hội mỗi người đều là võ tông cường giả, còn là từ võ tôn ngũ tầng trở lên.
Nhưng mười hai cường giả võ tôn ngũ tầng trở lên nâng đá to phải đi từng bước một, rất là vất vả.
Có thể tưởng tượng quả trứng to này nặng cỡ nào.
Quả trứng to cao hươn mười thước, to mấy thước, hình bầu dục, vỏ trứng trải rộng từng hoa văn xanh nhạt, hoa văn đan vào nhau giống như từng phù văn bí ẩn.
Trừ điều đó ra, khiến mọi người giật mình là bên trong quả trứng to phát ra tiếng như tim đập, khiến một số người thực lực yếu ớt cảm thấy rất khó chịu.
Trứng của Côn Bằng thần thú!
Mặc dù cửu cấp đấu giá sư, Chu Dương chưa bắt đầu giới hiệu nhưng mọi người sớm náo động, đôi mắt nóng bỏng nhìn quả trừng to.
Côn Bằng chỉ tồn tại thời viễn cổ.
Bây giờ trứng của Côn Bằng thần thú hiện thế khiến người chấn kinh.
Vốn mọi người đến hội đấu giá đa số là vì đấu giá trứng của Côn Bằng thần thú này. Giống như Vĩnh Phong vương triều, Ô Dương vương triều, Tứ Hải vương triều, càng đừng nói lục đại siêu cấp thế lực Võ Thần Điện.
Mười hai hộ vệ võ tôn Phong Vân thương hội đặt quả trừng to lên đài đấu giá, sau đó lui xuống. Mọi người trợn to mắt nhìn quả trứng chiếm phân nửa diện tích đài đấu giá.
Lúc này cửu cấp đấu giá sư, Chu Dương cất giọng sục sôi kích động mọi người:
- Không ngờ, giống như mọi người đã phỏng đoán, đây chính là trứng của Côn Bằng thần thú!
Mặc dù đã đoán được nó là trứng của Côn Bằng thần thú nhưng nghe cửu cấp đấu giá sư, Chu Dương khẳng định thì mọi người có mặt vẫn không chịu nổi lại lần nữa náo động.
- Mọi người đều biết Côn Bằng, chỉ xuất hiện ở viễn cổ, đã biến mất ngàn vạn năm. Trứng của Côn Bằng thần thú là do Phong Vân thương hội lấy được từ di tích viễn cổ.
Cửu cấp đấu giá sư, Chu Dương nói tiếp:
- Côn Bằng là vua yêu thú, thiên phú cực cao, sau khi trưởng tành tuyệt đối có thể trở thành cổ thần thậm chí đột phá đến thiên thần cảnh!
Cổ thần! Thiên thần!
Đám đông trong hiện trường đấu giá vẻ mặt kích động, đôi mắt càng nóng cháy hơn.
Long Kình Thiên nghe cửu cấp đấu giá sư, Chu Dương nói thì mỉm cười, lão nói nhẹ nhàng, muốn khiến trứng của Côn Bằng thần thú ấp trứng ra nói dễ hơn làm.
Trứng của Côn Bằng thần thú thế này muốn nó ấp trứng ra cần phải dùng linh dược nuôi nấng.
Hoặc là sử dụng cửu Dương đan.
Không có mấy trăm vạn cửu Dương đan thì đừng mơ khiến trứng của Côn Bằng thần thú thành công ấp trứng.
Nhưng cửu cấp đấu giá sư, Chu Dương không nói ra điểm này.
Đương nhiên thiên phú Côn Bằng cũng tuyệt đối không chỉ vài điểm như cửu cấp đấu giá sư, Chu Dương đã nói.
Long Kình Thiên lắc đầu, nói:
- Thiên thần?
Tộc Côn Bằng trong Tiên Giới thực lực yếu nhất cũng là Tiên Quân.
Tiên Quân, trên nó là Tiên Đế.
Tộc trưởng Côn Bằng ở Tiên Giới càng là một vị Thiên Tôn, hơn nữa trong năm vị Thiên Tôn Tiên Giới có thực lực xếp hàng ba.
Cửu cấp đấu giá sư, Chu Dương vơ vét tất cẳt liệu, giải thích kỹ càng về giá trị của trứng của Côn Bằng thần thú.
Cửu cấp đấu giá sư, Chu Dương giải thích khoảng mười mấy phút sau mới nói:
- Trứng của Côn Bằng thần thú giá khởi điểm là hai ức Nguyên Dương đan! Mỗi lần tăng giá không ít hơn một ngàn vạn!
Hai ức Nguyên Dương đan!
Người trong hiện trường đấu giá hít ngụm khí lạnh.
Một vài gia tộc, vương thất của vương quốc, tông phái vốn mơ màng về trứng của Côn Bằng thần thú, giờ đều từ bỏ ý nghĩ.
Hai ức Nguyên Dương đan đã không phải thế lực vương quốc bình thường có thể trả giá.
Trong khi mọi người giật mình về giá của trứng của Côn Bằng thần thú thì bỗng có thanh âm truyền ra từ một gian phòng khách quý.
- Ba ức!
Người ra giá chính là tiểu thư Man Hoang thần miếu trong phòng khách quý cao cấp.
- Cái gì? Ba ức!?
Người trong hiện trường đấu giá giật nảy mình, kinh ngạc nhìn phòng khách quý phát ra thanh âm.
Từ Côn Bằng trực tiếp nhảy lên ba ức.
Tăng quá mạnh mẽ.
Có nhiều người tim bỗng đập nhanh, suýt trượt khỏi ghế.
Lúc Long Kình Thiên đấu giá sáu loại linh dược Kim Ngưu thảo từ hai trăm vạn tăng đến năm trăm vạn đã khiến người ta giật mình, bây giờ đến ba ức!
Trực tiếp thêm một ức!
Điều này đã không chỉ là chấn kinh mà là kinh ngạc!
Hiện trường đấu giá náo động.
Thiếu nữ hai ức Nguyên Dương đan ngồi trên ghế dài nhìn phản ứng của mọi người dưới hiện trường đấu giá, biểu tình vừa lòng.
Một thị nữ sau lưng thiếu nữ cười nói:
- Tiểu thư, ngươi nhìn kìa, những tên nhà quê đều bị ngươi hù sợ.
Mấy thị nữ cũng cười nói:
- Chỉ là ba ức đã hù máy người đại lục Thiên Lam thành như vậy, nếu như tiểu thư ra bốn ức, năm ức thì chẳng phải là hù đám người này xỉu sao?
Man Hoang thần miếu thiếu nữ cười nói:
- Để ta xem còn ai dám tranh trứng của Côn Bằng thần thú với ta!
Nhưng Man Hoang thần miếu thiếu nữ mới dứt lời thì bỗng có một thanh âm vang lên:
- Bốn ức!
Bốn ức!
Bốn ức, không ngưdng vang trọng trong phòng đấu giá.
Hiện trường đấu giá vốn xôn xao này yên tĩnh lại, mọi người kinh ngạc ngây ngẩn nhìn phòng khách quý khác truyền ra thanh âm.
Yên tĩnh ngắn ngủi qua đi là hiện trường đấu giá đều xôn xao lên, tiếng động ầm ĩ.
Người mở miệng đấu giá không phải ai khác, chính là thanh niên chủ thượng Loạn Hải ở phòng khách quý cao cấp khác.
Người đàn ông trung niên đứng sau lưng thanh niên mở miệng nói:
- Chủ thượng, đã tra ra, người mới rồi đấu giá là bên đại lục hoang dã!
- A, bên đại lục hoang dã tới đây?
Thanh niên ngồi trên ghế dài, bất ngờ nói:
- Biết là thế lực bên nào ở đại lục hoang dã không?
Người đàn ông trung niên lắc đầu, nói:
- Cái này không biết, nhưng theo thuộc hạ suy đoán thì đối phương rất có thể là Man Hoang thần miếu.
Man Hoang thần miếu!
Thế lực lớn nhất đại lục hoang dã, thống trị hơn phân nửa đại lục hoang dã.
Thanh niên nhíu mày, sau đó giãn ra, hỏi tiếp:
- Còn ngươi chủ bán thì sao? Có tra ra được không?
Chủ bán ý chỉ người ủy thác Phong Vân thương hội đấu giá đỉnh giai thần cấp công pháp.
Người đàn ông trung niên, ông lão sau lưng thanh niên liếc nhau.
Hai người do dự một lúc sau, ông lão thấp giọng nói:
- Bây giờ vẫn chưa tra ra, năm vị giám định sư kia quyết không chịu nhả ra.
Thanh niên mắt chớp lóe, nói:
- Không chịu nhả ra? Vậy nghĩ cách khiến họ khai!
- Tuân lệnh chủ thượng!
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin