11-03-2010, 10:17 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Feb 2010
Äến từ: tren troi
Bà i gởi: 2
Thá»i gian online: 5 ngà y 21 giá» 57 phút
Thanks: 62
Thanked 0 Times in 0 Posts
truyện được ghê đó bạn
thanks heng
khi nà o có tiếp váºy bạn
Tà i sản của vodanhthuong
Chữ ký của vodanhthuong
12-03-2010, 03:01 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Nov 2009
Äến từ: Thế ká»· 11
Bà i gởi: 261
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 13 giá»
Thanks: 3,952
Thanked 1,779 Times in 141 Posts
Chương 9- Phần 3
Liệt Há»a NhÆ° Ca I
Tác giả: Minh Hiểu Khê
Nguồn: TTV
Buổi tối.
NhÆ° Ca Ä‘ang đếm khối tiá»n đầy ắp trên bà n, nà ng dÆ°á»ng nhÆ° đã quên bén Ä‘i cÆ¡n Ä‘au nhức khắp mình mẩy, bấy giá» má»›i hiểu vì sao trên Ä‘á»i lại có lắm kẻ thÃch tiá»n đến thế.
Tiá»n, tháºt sá»± có thể khiến ngÆ°á»i ta cảm thấy sung sÆ°á»›ng, nhất là sau khi đã trải qua ná»—i khổ cá»±c, vất vả!
Nà ng cảm Ä‘á»™ng nói: "Äây là khoảng tiá»n đầu tiên mà ta kiếm được."
Tuyết chống cằm nhìn nà ng: "Thế lúc ở Phẩm Hoa lầu thì sao?"
NhÆ° Ca cÆ°á»i: "Khác chứ, khi đó ta đâu có muốn kiếm tiá»n" Huống chi, số bạc ấy nà ng đã trá»±c tiếp tặng cho HÆ°Æ¡ng Nhi để chôn cất mẹ. Nhá»› đến HÆ°Æ¡ng Nhi, không biết bây giá» cô ta ra sao, liệu Äao Vô Hạ có an bà i cho cô má»™t cuá»™c sống tốt đẹp?
Nhìn nà ng ngÆ¡ ngẩn, Tuyết cÆ°á»i bảo: "Má»›i lá»i được có năm ba đồng mà nà ng đã vui mừng đến thế, váºy chuẩn bị tiêu xà i chúng ra sao đây?"
NhÆ° Ca nghÄ© má»™t chút rồi đáp: "Ừm, ta muốn mua thêm tháºt nhiá»u Ä‘áºu mè và nguyên liệu, ta sẽ cố gắng là m cho bánh nÆ°á»›ng ngà y cà ng ngon hÆ¡n"!"
"Hình như nà ng mới là chủ nhân thì phải."
NhÆ° Ca cÆ°á»i ngượng ngùng: "NgÆ°Æ¡i từng nói đấy thôi, đã là m thì phải là m cho tháºt tốt!"
Tuyết vô cùng bội phục nà ng.
NhÆ° Ca nhìn đôi bà n tay của mình, bất chợt bảo: "Ta cảm thấy ta rất thÃch hợp là m bánh nÆ°á»›ng."
Nà ng ngẩng mặt lên mỉm cÆ°á»i: "Lúc nhà o bá»™t cần có lá»±c tay vừa vặn, Liệt Há»a quyá»n của ta mặc dù luyện chẳng tá»›i đâu nhÆ°ng đối vá»›i việc lăn bá»™t tròn trịa thì vẫn dÆ° sức!"
Tuyết cÆ°á»i ngất: "Liệt trang chủ mà hay nà ng nói Liệt Há»a quyá»n thÃch hợp là m bánh nÆ°á»›ng chắc tức giáºn đến bốc khói mất."
NhÆ° Ca không đồng tình: "Cha sẽ không tức giáºn đâu, ngÆ°á»i là ngÆ°á»i cha tốt nhất trên Ä‘á»i nà y, có thể là m được bánh nÆ°á»›ng thì vẫn hÆ¡n kẻ vô dụng chứ!" Nói đến đây, nà ng trở nên chán nản: "Tuyết, hình nhÆ° ta rất ngốc thì phải..."
Tuyết nhÃu nhÃu mà y.
Nà ng rốt cuộc đã biết rồi sao?
NhÆ° Ca chun mÅ©i: "Từ nhá» há»c võ công vá»›i cha, ba sÆ° huynh của ta Ä‘á»u há»c vừa nhanh vừa giá»i, chỉ có ta dù cố gắng cách mấy cÅ©ng há»c không được. Có đôi lúc, ta rõ rà ng cảm thấy mình đã lÄ©nh ngá»™, hẳn nhiên sẽ há»c được, thế mà ..."
Nà ng rầu rÄ© nói: "DÆ°á»ng nhÆ° có má»™t khối đá rất to, má»™t cánh tay tháºt lá»›n khống chế thân thể của ta, khiến cho ta... Ai da, dù sao thứ cảm giác nà y cÅ©ng quái lạ lắm... Há»… má»—i khi ta lãnh ngá»™ được má»™t Ä‘iá»u gì đó, nó sẽ gầm gừ đẩy ta thụt lùi trở lại... Ta đã kể cho cha nghe và cha luôn an ủi ta rằng không có việc gì, nhÆ°ng ánh mắt của ngÆ°á»i lại trở nên tháºt khác thÆ°á»ng."
Äôi mắt Tuyết cÅ©ng trở nên khác thÆ°á»ng.
NhÆ° Ca hô lên: "Phải đó! ChÃnh là nhÆ° thế! Ãnh mắt của cha giống ngÆ°Æ¡i nhÆ° đúc váºy!"
Tuyết nhanh chóng lấy lại vẻ bình thÆ°á»ng, dịu dà ng cÆ°á»i bảo: "Còn không phải tại nà ng ngốc nghếch hay sao? Há»c công phu không xong lại kiếm cá»› nà y cá»› ná»."
Mũi của nà ng tức đến muốn lệch đi: "Không phải mà ! Ta đâu có!"
Tuyết ngáp dà i: "Mệt chết được, ta đi ngủ đây."
Y nói xong liá»n đứng dáºy bá» Ä‘i.
NhÆ° Ca gá»i vá»›i từ phÃa sau: "Nè, ta đã nói xong đâu chứ!"
Tuyết vén rèm tiến và o trong phòng, gương mặt thanh tú của y thoáng hiện một nét lo lắng.
NÃ ng...
Äã muốn tỉnh giấc rồi Æ°?
Xế chiá»u.
Äây là lúc việc buôn bán của cá»a hiệu nhà n rá»—i nhất.
NhÆ° Ca nhìn ná»a sá»t bánh vẫn chÆ°a bán hết, chân mà y nhÃu chặt. Từ khi kết thúc chÆ°Æ¡ng trình khuyến mãi mua hai tặng má»™t đến nay, số lượng bánh bán ra má»—i ngà y dÆ°á»ng nhÆ° đã hạ xuống mức cố định, khách đến mua luôn là đám ngÆ°á»i quen trên phố hoặc những kẻ vãng lai tình cá» Ä‘i ngang qua, số bạc kiếm được vì thế chỉ miá»…n cưỡng vừa ăn đủ ở.
Có lẽ nhÆ° thế cÅ©ng tốt, chỉ là không giống vá»›i trong kỳ vá»ng của nà ng.
Thêm nữa, dÆ°á»ng nhÆ° có rất nhiá»u ngÆ°á»i đến đây không phải vì mua bánh nÆ°á»›ng mà chỉ lo hÆ°á»›ng vá» phÃa nụ cÆ°á»i tÆ°Æ¡i nhÆ° hoa của Tuyết. Thà nh thá» sáng nay, khi Tuyết vừa ra ngoà i thì bánh nÆ°á»›ng đã ế đến ná»a sá»t.
Äang trong lúc uể oải.
Má»™t thằng bé kháu khỉnh tay phe phẩy má»™t thanh Ä‘Æ°á»ng hồ lô chui và o trong tiệm: "NhÆ° Ca tá»· tá»·, Tuyết ca ca đâu rồi? Sao đệ không thấy huynh ấy váºy?"
Lại là Tuyết!
Trong mắt bá»n há» chẳng lẽ chỉ có má»—i mình Tuyết mà không trông thấy nà ng lao tâm khổ tứ là m ra những chiếc bánh nà y Æ°?
NhÆ° Ca trừng mắt nhìn Tạ Tiểu Phong: "Äệ lại trốn ra khá»i Äoạn Lôi sÆ¡n trang rồi! Coi chừng khi trở vá» cha sẽ đét và o mông đấy!"
Tạ Tiểu Phong liếm thanh Ä‘Æ°á»ng hồ lô, nhấp nháy mắt:
"Cha mà đánh đệ á, đệ sẽ kêu ông nội đến cứu mạng, cha sợ nhất là ông nội mà ."
NhÆ° Ca biết, Tạ Tiểu Phong chÃnh là đứa cháu bảo bối của trang chủ Äoạn Lôi trang - Tạ Háºu Hữu. Tạ Háºu Hữu chỉ có má»™t ngÆ°á»i con gái, vá» sau ông kén vị đệ tá» yêu quý của mình là Tà o Nhân Khâu là m rể, đứa con Tiểu Phong được lấy theo há» của Äoạn Lôi trang. Tạ Háºu Hữu ngà y thÆ°á»ng xem Tiểu Phong nhÆ° tánh mạng, không để cho Tà o Nhân Khâu trách mắng nó bao giá».
"Ừ, đệ tháºt là lợi hại."
Nà ng nói qua quýt cho xong, cầm lên má»™t chiếc bánh nÆ°á»›ng tỉ mỉ ngắm nghÃa.
Là bánh nà ng là m không ngon hay sao?
Tạ Tiểu Phong kéo lấy nà ng: "Như Ca tỷ tỷ, đi chơi với đệ thôi, là m gì mà đăm đăm nhìn bánh nướng mãi thế chứ?!"
NhÆ° Ca Ä‘á»™t nhiên mỉm cÆ°á»i: "Tiểu Phong, đệ giúp tá»· má»™t việc gấp nhé?"
"Äược thôi."
Tà i sản của himurakent
Chữ ký của himurakent
13-03-2010, 07:27 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Nov 2009
Äến từ: Thế ká»· 11
Bà i gởi: 261
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 13 giá»
Thanks: 3,952
Thanked 1,779 Times in 141 Posts
Chương 9-Phần 4
Liệt Há»a NhÆ° Ca I
Tác giả: Minh Hiểu Khê
Nguồn: TTV
"Váºy, đệ nếm thá» chiếc bánh nà y xem!" Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u bảo lá»i nói của trẻ con thÆ°á»ng không dối trá.
Ôi, lại phải nếm ư?
Tạ Tiểu Phong mặt mà y khổ sở, nó đã nhiá»u lần nếm thá» lắm rồi, nhiá»u đến ná»—i vừa nhìn thấy bánh nÆ°á»›ng thì đã phát buồn nôn.
NhÆ° Ca cầm lấy chiếc bánh nhét và o miệng nó, nhìn vá»›i ánh mắt mong chá»:
"Thế nà o?"
Quai hà m của Tạ Tiểu Phong trÆ°Æ¡ng phồng ra, giá»ng nói ú á»› không rõ.
NhÆ° Ca hai mắt lấp lánh: "Có cảm giác vị ngá»t vừa phải không?"
Tạ Tiểu Phong cố gắng nuốt và o.
NhÆ° Ca vẻ mặt háo hức: "Có cảm giác Ä‘á»™ xốp hà i hòa, trong cứng có má»m, trong má»m có cứng không?"
Tạ Tiểu Phong dùng sức nuốt ực một hơi, cuối cùng cũng ăn hết.
NhÆ° Ca ngồi xoạc xuống, e dè há»i: "Nói cho ta biết cảm giác của đệ được không?"
Cảm giác chÃnh là ...
Nó suýt chết nghẹn!
Tạ Tiểu Phong thở hắt ra má»™t hÆ¡i, nhấp nháy mắt há»i: "NhÆ° Ca tá»· tá»·, phải nói tháºt Æ°?"
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên."
Tạ Tiểu Phong che miệng cÆ°á»i: "Rất ngon ạ."
"Tháºt Æ°?! Äệ không gạt ta chứ?!" NhÆ° Ca reo vang.
"Ngon nhÆ° mấy chiếc bánh khác bán trên Ä‘Æ°á»ng váºy."
"Há...?!"
NhÆ° Ca sững ngÆ°á»i, Ä‘á»™ng tác Ä‘Æ¡ lại giữa không trung.
Tạ Tiểu Phong khó hiểu nhìn nà ng: "Không phải chỉ là má»™t chiếc bánh nÆ°á»›ng thôi sao, tá»· tá»· ngÆ°á»i cần chi phải khẩn trÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy, mùi vị bánh nÆ°á»›ng trên Ä‘á»i nà y đâu có gì khác nhau chứ."
NhÆ° Ca báºt ngá»a ra ghế, ngồi ngẩn ngÆ¡.
"Tiểu Phong nói hay lắm."
Mang theo hÆ°Æ¡ng hoa mát rượi, tà áo trắng lóa mắt, Tuyết hệt nhÆ° má»™t vị tiên nhân bÆ°á»›c và o cá»a tiệm vá»›i nụ cÆ°á»i thấp thoáng trên môi.
Tạ Tiểu phong trông thấy y liá»n căng mắt ra mà nhìn.
"Tuyết ca ca, huynh thiệt là xinh đẹp đó."
Tuyết mặt mà y há»›n hở bảo: "Miệng đệ ngá»t quá Ä‘i thôi" Nói rồi, y vòng sang NhÆ° Ca bên cạnh, cất tiếng: "Hây, nha đầu, thất vá»ng rồi hả?"
Như Ca ỉu xìu chẳng buồn đáp.
Tạ Tiểu Phong gãi gãi đầu há»i: "Äệ nói sai gì sao?"
"Äệ không nói sai, chỉ là có ngÆ°á»i từng hùng hùng hổ hổ muốn dá»±a và o đôi tay của mình, là m ra má»™t loại bánh nÆ°á»›ng ngon tuyệt có má»™t không hai, vang danh thiên hạ."
Như Ca "huỵch" một tiếng, té sấp lên mặt bà n.
Ôiiii, nà ng thất vá»ng quá Ä‘i thôi...
Tạ Tiểu Phong khâm phục nhìn nà ng, không ngá» nà ng lại có chà hÆ°á»›ng lá»›n nhÆ° váºy.
Tuyết vin lấy bả vai của nà ng: "Nha đầu, không phải bánh nướng của nà ng ăn không ngon..."
Tạ Tiểu Phong vá»™i gáºt đầu lia lịa: "Bánh của NhÆ° Ca tá»· tá»· ngon lắm ạ!"
NhÆ° Ca trừng mắt nhìn bá»n há».
Nà ng - không - cần - an - ủi!
Tuyết lôi từ trong lòng ra má»™t con dấu có hình dạng khác thÆ°á»ng, bà hiểm nói: "...chỉ là thiếu mất Ä‘iểm đặc sắc, bánh nÆ°á»›ng mà không có Ä‘iểm đặc sắc thì cÅ©ng giống nhÆ° không khÃ, dá»… bị ngÆ°á»i ta lãng quên. Má»i thứ trên Ä‘á»i nà y Ä‘á»u cần phải tân trang lại đôi chút má»›i có thể đặc sắc được, bánh nÆ°á»›ng cÅ©ng không ngoại lệ."
Tạ Tiểu Phong nghe mà ù ù cạc cạc.
NhÆ° Ca cÅ©ng không hiểu gì bèn há»i y: "NgÆ°Æ¡i Ä‘ang nói gì thế?"
Tuyết cầm lấy một chiếc bánh, phà hơi và o con dấu, sau đó nhẹ nhà ng ấn và o!
Bánh nướng và ng óng.
Mỹ nhân trong là n sương phớt hồng.
Mỹ nhân như nguyệt, mỹ nhân như tuyết, tư thế quyến rũ, ánh mắt lại đoan trang.
Lá»›p vỠánh sắc và ng, Ä‘Æ¡n giản bắt mắt, khiến ngÆ°á»i ta không nhịn được cứ phải ngắm nhìn mãi.
NhÆ° Ca giáºt mình nhìn Tuyết: "Bánh nÆ°á»›ng cÅ©ng có thể thà nh ra nhÆ° váºy sao?"
Tạ Tiểu Phong cầm lấy chiếc bánh, nước miếng chảy ròng ròng: "Ui, cho đệ chiếc bánh nà y nhé?"
Tuyết cÆ°á»i vô cùng đắc ý:
"Mà u hồng nà y là chất nhuộm thực phẩm, cứ an tâm mà dùng. Sản phẩm mà hiệu bánh Tuyết Ký tung ra, sao lại không khiến cho kẻ khác hoan nghênh nhiệt liệt được chứ?!"
Trấn Bình An trong mấy ngà y gần đây, khắp đầu là ng cuối ngõ Ä‘á»u là những mẫu đối thoại đại loại thế nà y...
"Lão đã ăn thỠbánh nướng Tuyết Kà chưa?"
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên là ăn rồi!"
"Hả? Chú mà y còn chưa ăn bánh nướng hiệu Tuyết Kà ư?!"
"Nếm qua mỹ nhân Tuyết Kà rồi chứ?"
"Trên Ä‘á»i không ngá» lại có loại bánh nÆ°á»›ng ngon nhÆ° váºy!"
"Bánh nÆ°á»›ng Tuyết KÃ... ăn ngon tuyệt phải không?"
"ChÆ°a ăn bánh của Tuyết Kà à ? Nhà ngÆ°Æ¡i rốt cuá»™c có phải là ngÆ°á»i của trấn Bình An không váºy?"
"Tiệm bánh Tuyết Kà ở nơi nà o thế..."
"Không thấy sao, nÆ¡i nà o có đông ngÆ°á»i nhất thì chÃnh là nó đó!"
"Ôi! Hôm nay ta cuối cùng cũng mua được bánh nướng Tuyết Kà rồi!"
"Sao chứ? Bán hết rồi à ?! Ta lại cháºm chân mất rồi...!"
Tà i sản của himurakent
16-03-2010, 01:20 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Nov 2009
Äến từ: Thế ká»· 11
Bà i gởi: 261
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 13 giá»
Thanks: 3,952
Thanked 1,779 Times in 141 Posts
Chương 9 - Phần 5
Liệt Há»a NhÆ° Ca I
Tác giả: Minh Hiểu Khê
Nguồn: TTV
NhÆ° Ca cÆ°á»i khúc khÃch treo tấm biển gá»— "Bánh hôm nay đã bán hết" ngoà i cá»a tiệm, tay quệt mồ hôi trên trán, mang sá»t bánh trống không và o bên trong, nà ng hoan hỉ nhìn Tuyết bảo:
"Ai dà , buôn bán tháºt là ngà y cà ng khấm khá!"
Tuyết thong thả uống trà , đáp: "Là do bánh nà ng là m ngon quá ấy mà ."
NhÆ° Ca niá»m nở rót thêm trà cho Tuyết, nụ cÆ°á»i ngá»t ngà o: "Äâu nà o, đâu nà o, là do Tuyết công tá» tuyệt diệu vô song có phÆ°Æ¡ng cách hay nên bánh nÆ°á»›ng má»›i bán được vừa nhiá»u vừa nhanh đó chứ."
Tuyết liếc xéo nà ng một cái: "Hôm nay lại không trách ta tò tò theo nà ng nữa à ."
NhÆ° Ca vẻ mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i: "Äúng váºy, đúng váºy, Tuyết công tá» là phúc tinh của ta, vừa thông minh lại vừa xinh đẹp."
Tuyết hà i lòng, chống cằm nhìn nà ng: "Nha đầu, chúng ta lá»i được nhiá»u tiá»n nhÆ° váºy, hay là ra ngoà i ăn mừng má»™t chút có được không?"
Như Ca thoáng ngần ngừ: "Ăn mừng ra sao?"
"Ừm..." Tuyết cÆ°á»i tủm tỉm: "Ä‚n bánh nÆ°á»›ng hoà i béo chết mất, chúng ta đến Äá»™ng Tân lầu nổi tiếng nhất trấn nà y tìm thứ gì đó ngon hÆ¡n để ăn Ä‘i, thế nà o?"
"Äá»™ng Tân lầu Æ°? Nghe nói thức ăn nÆ¡i ấy đắt lắm!"
"Äi thôi!" Tuyết Ä‘Æ°a tay kéo lấy nà ng: "Ta là chủ tiệm còn không lo, nà ng lo là m gì."
"Nhưng mà ..."
Như Ca giãy nảy quyết liệt hơn.
Tuyết lôi nà ng ra phÃa ngoà i cá»a hiệu.
NhÆ° Ca thấp giá»ng bảo: "NhÆ°ng mà , lỡ gặp phải ngÆ°á»i của Thiên Hạ Vô Äao thà nh thì sao?"
Tuyết ngừng lại, báºt cÆ°á»i:
"Nà ng chá»n trấn Bình An, chẳng phải là muốn gặp lại bá»n há» Ã ?"
Thì phải, thế nhưng...
Như Ca cũng chẳng biết phải nói sao cho rõ.
Ãnh hoà ng hôn soi chiếu lên tà áo trắng tinh của Tuyết, đẹp đến ná»—i ngÆ°á»i ta phải ngừng thở.
Y bảo NhÆ° Ca: "Có rất nhiá»u chuyện, nếu chỉ dá»±a và o lá»i đồn đãi sẽ không chÃnh xác, cần phải tá»± mình khám phá ra."
Nà ng không nói gì.
Tuyết mỉm cÆ°á»i: "Huống chi, bá»n há» cÅ©ng không biết nà ng là ai."
Thiên Hạ Vô Äao thà nh.
Vốn chẳng phải tòa thà nh gì cả, mà chÃnh là má»™t thế gia võ lâm.
Mấy Ä‘á»i nay, nó ngụ ở phÃa đông trấn Bình An, theo sá»± khuếch trÆ°Æ¡ng của thế lá»±c và địa vị giang hồ, nó nghiá»…m nhiên khiến ngÆ°á»i ta cảm giác nhÆ° má»™t "tòa thà nh" váºy.
Thiên Hạ Vô Äao thà nh, tất thảy đệ tỠở đây Ä‘á»u sá» dụng Ä‘ao là m vÅ© khÃ, Ä‘ao đủ kiểu đủ loại.
Äại trang chủ Ä‘á»i thứ bảy - Äao Tiêu Hà o, dùng má»™t thanh NgÆ° Lân Ä‘ao, hiếm gặp địch thủ.
Äại trang chủ Ä‘á»i thứ tám - Äao Tuyệt Bá, dùng má»™t thanh Tá» Bối Kim Hoà n Äại Khảm Ä‘ao, từng ở đại há»™i võ lâm già nh được danh hiệu "Äệ nhất nhân", danh tiếng có thể nói là đương thá»i có má»™t không hai.
NgÆ°á»i của Thiên Hạ Vô Äao thà nh vô cùng cao ngạo.
NgÆ°á»i của Thiên Hạ Vô Äao thà nh cá»±c kỳ ngông cuồng.
Và o giai Ä‘oạn cá»±c thịnh ấy, Äao Tuyệt Bá từng ở trÆ°á»›c mặt quần hà o chống Ä‘ao cÆ°á»i lá»›n, mang Bá Äao thà nh đổi tên lại là Thiên Hạ Vô Äao thà nh, ý bảo thiên hạ ngoại trừ nhà y ra, chẳng còn ai xứng đáng sá» dụng Ä‘ao nữa!
Äáng tiếc.
Và o hai năm sau.
Liệt Minh KÃnh cùng vị huynh đệ của ông là Chiến Phi Thiên, tại Hoa SÆ¡n đỉnh khiêu chiến Äao Tuyệt Bá.
Äao Tuyệt Bá thất bại.
Lại ná»a năm sau, Ãm Dạ La - vị thiếu niên mÆ°á»i chÃn tuổi vừa má»›i nổi lên, đồng thá»i cÅ©ng là cung chủ của Ãm Hà cung, chỉ trong vòng ba chiêu đã phá nát thanh Tá» Bối Kim Hoà n Äại Khảm Ä‘ao của Äao Tuyệt Bá.
Ãm Dạ La sau má»™t tráºn thà nh danh.
Äao Tuyệt Bá không tà i nà o gượng dáºy nổi.
Thiên Hạ Vô Äao thà nh hóa ra tâm Ä‘iểm chế nhạo của võ lâm.
Thiên Hạ Vô Äao, quả nhiên Ä‘ao chẳng có miếng!
Vá» sau, trong cuá»™c tranh đấu giữa Liệt Há»a sÆ¡n trang và Ãm Hà cung.
Thiên Hạ Vô Äao thà nh đứng vá» phÃa Liệt Há»a sÆ¡n trang, nhá» chiến thắng thần kỳ của Liệt Há»a sÆ¡n trang mà láºp lại địa vị trong chốn giang hồ.
Hiện tại, ngÆ°á»i chủ sá»± của Thiên Hạ Vô Äao thà nh chÃnh là con trưởng của Äao Tuyệt Bá - Äao Vô Hạ. Y anh tuấn kiệt xuất, hà nh sá»± cẩn tháºn dè dặt, dÆ°á»›i sá»± khổ tâm lèo lái của y, Thiên Hạ Vô Äao thà nh ngấm ngầm ngồi vững ở vị trà đệ nhị thế gia trong thiên hạ.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, những lá»i kiểu nhÆ° "Thiên hạ chẳng ai xứng đáng sá» dụng Ä‘ao", Äao Vô Hạ tuyệt nhiên không dám nhắc lại nữa.
Bởi vì vÅ© khà mà Chiến Phong của Liệt Há»a sÆ¡n trang dùng chÃnh là má»™t thanh Ä‘ao tên gá»i "Thiên Mệnh".
Một thanh đao vô tình.
"Xin lá»—i, hai vị khách quan..." Gã tiểu nhị của Äá»™ng Tân lầu vừa nói vừa nở nụ cÆ°á»i: "Lầu hai đã được ngÆ°á»i của Thiên Hạ Vô Äao thà nh bao trá»n cả rồi, các vị không thể lên trên ấy được đâu."
Tuyết tò mò há»i: "Là ai ở trên ấy thế?"
Gã tiểu nhị cÆ°á»i khổ: "Äao tiểu thÆ° đại giá quang lâm."
Äao tiểu thÆ° của Thiên Hạ Vô Äao thà nh, tÃnh tình cá»±c kỳ cổ quái, hÆ¡i nghịch ý má»™t tà sẽ láºp tức nổi tráºn lôi đình, tháºt sá»± không phải hạng ngÆ°á»i bá»n há» có thể chá»c đến. Hai vị khách quan trÆ°á»›c mặt đây, khà khái bất phà m, áo quần sáng rỡ, đặc biệt là vị nam tỠáo trắng kia quả thá»±c chẳng khác nà o tiên nhân hạ phà m, nếu là ngà y thÆ°á»ng bá»n há» sẽ đối đãi nhÆ° khách quý ngay. Tiếc thay, Äao tiểu thÆ° đã chiếm lÄ©nh địa bà n, còn bảo muốn được "thanh tịnh", bá»n há» Ä‘Ã nh phải y theo lá»i cô mà thôi.
"Äao Liệt HÆ°Æ¡ng?"
Tuyết hai mắt sáng lên, kéo lấy tay NhÆ° Ca: "Äi thôi, lên gặp bạn bè cÅ© nà o."
Như Ca không có ý kiến.
Tuyết và Äao Liệt HÆ°Æ¡ng dÆ°á»ng nhÆ° đã quen biết nhau từ lâu. Tại Phẩm Hoa lầu, Äao Liệt HÆ°Æ¡ng từng muốn dùng nghìn và ng để mua lấy y.
Bá»n há» rốt cuá»™c có quan hệ gì vá»›i nhau?
Nà ng tháºt sá»± tò mò.
Tà i sản của himurakent
18-03-2010, 07:57 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Nov 2009
Äến từ: Thế ká»· 11
Bà i gởi: 261
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 13 giá»
Thanks: 3,952
Thanked 1,779 Times in 141 Posts
Chương 9 - Phần 6 (Phần Cuối)
Liệt Há»a NhÆ° Ca I
Tác giả: Minh Hiểu Khê
Nguồn: TTV
Gã tiểu nhị đưa tay ra chặn lại: "Công tỠgia! Xin ngà i tha cho tôi đi, ngà i mà lên đấy, cả đầu tôi cũng không còn đâu."
NhÆ° Ca trố mắt: "Äao cô nÆ°Æ¡ng đáng sợ nhÆ° váºy Æ°?"
Gã tiểu nhị thấp giá»ng bảo: "Äâu chỉ đáng sợ thôi, thá»±c sá»± là rất khủng bố đó! Äao tiểu thÆ° từng dùng Ä‘ao của mình, từng mảnh từng mảnh, xắt đủ má»™t trăm tám mÆ°Æ¡i mốt Ä‘ao, khiến cho má»™t gã trai dám liếc nhìn cô ta phải hóa ra xÆ°Æ¡ng trắng!"
NhÆ° Ca nhìn dáo dác nhắc nhở: "Nè, ngÆ°Æ¡i nhá» giá»ng thêm chút nữa Ä‘i, lỡ mà Äao cô nÆ°Æ¡ng nghe thấy, coi chừng ngÆ°Æ¡i bị sẽ xắt đến má»™t trăm tám mÆ°Æ¡i hai Ä‘ao đấy."
Tuyết cÆ°á»i nghiêng ngã.
Gã tiểu nhị vội che miệng lại, mình mẩy phát rung.
Tuyết nhìn thoáng lên lầu: "Nha đầu, nà ng có muốn lên trên ấy không?"
NhÆ° Ca cÆ°á»i đáp: "Thôi Ä‘i, chừa cho tiểu nhị ca đây má»™t con Ä‘Æ°á»ng sống vá»›i chứ, nếu muốn gặp Äao cô nÆ°Æ¡ng thì Ä‘Ã nh chá» chút nữa cô ấy sẽ xuống tá»›i váºy."
Gã tiểu nhị rối rÃt cảm Æ¡n, dẫn Tuyết và NhÆ° Ca đến má»™t chiếc bà n vô cùng thanh tÄ©nh.
NhÆ° Ca chá»n lấy và i món ăn rồi dặn dò: "Tiểu nhị ca, bảo nhà bếp há» là m nhanh lên nhé."
"Cứ an tâm ạ, nhất định sẽ khiến cho chư vị vừa lòng!"
Gã tiểu nhị nhẹ bÆ°á»›c rá»i Ä‘i, lòng thầm mong sao trá»i cao phù há»™ cho các vị khách sau nà y đến cÅ©ng dá»… nói chuyện nhÆ° hai vị vừa nãy...
Lầu hai, Äá»™ng Tân lầu.
Một đôi loan đao cong cong.
Và i ba vò rượu nghiêng ngả.
Äao Liệt HÆ°Æ¡ng cả ngÆ°á»i phục sức kÃn kẽ, đầu mà y ủ rÅ©, gÆ°Æ¡ng mặt thoáng vẻ tiá»u tụy.
ÄÅ©a gác trên bà n dÆ°á»ng nhÆ° chÆ°a há» Ä‘á»™ng qua.
Những món ăn chưng lên vẫn y như cũ.
Cô huơ tay túm lấy một vò rượu, ngẩng cổ tu một hơi cạn sạch.
Cà ng uống nhiá»u rượu, đôi mắt cô cà ng trở nên bi thÆ°Æ¡ng.
Ngoà i song cá»a có bóng trắng lÆ°á»›t qua.
Cô lại dõi mắt ra ngóng nhìn!
Không phải.
NgÆ°á»i ấy là m sao có vẻ hà o hoa tuyệt thế nhÆ° y được.
Cô cÆ°á»i khổ, vá»›i tay chụp lấy má»™t vò rượu khác, mùi rượu nồng nặc có thể đã khiến cho cô không còn tỉnh táo nữa.
Có ai mà ngỠđược, Äao Liệt HÆ°Æ¡ng của Thiên Hạ Vô Äao thà nh lại Ä‘i mê luyến má»™t vị nam tá» treo biển hà nh nghá» tại thanh lâu chứ.
Lần đầu gặp y là ở Phẩm Hoa lầu.
Cô cải nam trang, cùng bè bạn trên giang hồ gặp gỡ.
Bá»n há» Ä‘á» cáºp đến vị thiên hạ đệ nhất mỹ nhân.
Lòng hiếu kỳ của cô trỗi lên, muốn theo hỠđi xem một lần cho biết.
Ão trắng lóa mắt hệt nhÆ° má»™t luồng sáng rá»±c rỡ nhất trong cõi đất trá»i.
Tuyết.
Khẽ đưa mắt nhìn cô.
Ãnh nhìn nhÆ° chất chứa ngà n vạn cảm tình.
Nụ cÆ°á»i tháºt quyến rÅ© phong lÆ°u.
Tiếng đà n của y, hệt như cầu vòng thoắt hiện chốn cao sơn, đoạt mất cả hồn lẫn phách của cô.
Vì thế.
Cô cũng không bao giỠquên y được nữa.
Không nên say đắm loại ngÆ°á»i nhÆ° Tuyết!
Y xinh đẹp đến mức mơ hồ không rõ là nam hay nữ.
Cô biết có vô số ngÆ°á»i vì y mà mê muá»™i, cô có vung tiá»n nhÆ° rác y cÅ©ng không để mắt đến, có theo gót chân y Ä‘i khắp nÆ¡i cÅ©ng chỉ khiến y thêm xem thÆ°á»ng cô mà thôi.
À không, y sẽ không xem thÆ°á»ng cô.
Vì trong mắt y trước giỠchưa hỠcó cô.
Cô Ä‘i mải miết theo y suốt hai năm trá»i, để cho tên cô được y nhá»› rõ, qua đó cô dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng hiểu được vá» y Ãt nhiá»u.
Tuyết không tinh nghịch và vui vẻ như những gì y thể hiện.
Y có tâm sự.
Y dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang chỠđợi má»™t ngÆ°á»i.
Lúc đêm khuya.
Khi mỠsáng.
Y cứ khảy đà n không ngơi không nghỉ.
Sương đêm đẫm ướt vạt áo trắng của y.
Sương sớm thấm đầy mái tóc dà i óng ánh.
Tiếng đà n đau thương.
Gương mặt nhợt nhạt.
Cô đứng trong bóng tối đằng xa, cảm giác nhÆ° có má»™t ná»—i bi ai tuyệt vá»ng Ä‘ang bao trùm lấy y.
Y muốn vùng vẫy.
Nhưng trước sau vẫn vô dụng.
Tuyết cứ như thế, khiến cho lòng cô đau xót khôn nguôi.
Y tuyệt vá»ng chẳng phải vì cô.
Thế nên...
Ná»—i tuyệt vá»ng của y trở thà nh ná»—i tuyệt vá»ng của cô.
Äêm hôm ấy tại Phẩm Hoa lầu.
Ngón tay của Tuyết chỉ và o má»™t tiểu nha đầu váºn xiêm y mà u Ä‘á».
Y cÆ°á»i bảo...
"Ta muốn nà ng là m chủ nhân của ta."
Tiểu nha đầu ấy dÆ°á»ng nhÆ° không biết phải là m sao.
DÆ°á»ng nhÆ° không biết từ trÆ°á»›c tá»›i nay, Tuyết chÆ°a bao giá» mỉm cÆ°á»i vui sÆ°á»›ng nhÆ° váºy.
Trong cÆ¡n tuyệt vá»ng, cô háºn không thể má»™t Ä‘ao chém ả tiểu nha đầu kia thà nh hai mảnh!
Äó là lần đầu tiên trong Ä‘á»i, cô có má»™t ná»—i kÃch Ä‘á»™ng muốn giết ngÆ°á»i khác đến nhÆ° váºy!
Sau đó.
Tuyết hệt nhÆ° biến mất khá»i tầm mắt cô.
Cô trở lại Thiên Hạ Vô Äao thà nh.
Trở thà nh má»™t Äao Liệt HÆ°Æ¡ng lạc hồn thất phách.
Vò rượu lại trơ đáy.
Äao Liệt HÆ°Æ¡ng nằm gục trên bà n.
DÆ°á»ng nhÆ° cô đã say đến bất tỉnh nhân sá»±.
Dưới lầu.
NhÆ° Ca trừng mắt nhìn Tuyết: "Váºy sao ngÆ°Æ¡i lại bảo ta gá»i nhiá»u món ăn nhÆ° thế?" Khẩu vị của Tuyết hệt nhÆ° má»™t chú chim nhá», chÆ°a ăn được bao lâu đã vá»™i than no.
Tuyết thì lại vênh vang nói: "NgÆ°á»i ta biết nà ng có thể ăn hết mà ."
Trá»i ạ, còn dÆ° lại cả má»™t bà n lá»›n thức ăn nhÆ° thế, cái bụng của nà ng cho dù có to đến mấy chăng nữa cÅ©ng không tà i nà o nhét hết được.
NhÆ° Ca không nhịn được trách y: "NgÆ°Æ¡i có biết là ngÆ°Æ¡i rất lãng phà hay không, tiá»n cho bữa cÆ¡m nà y có thể đủ cho ngÆ°á»i thÆ°á»ng ăn má»™t tháng đấy."
Tuyết cÆ°á»i bảo: "NgÆ°á»i khác thì ta không biết, cứ xem nhÆ° vì cuá»™c sống 'khổ cá»±c' trÆ°á»›c kia của nà ng Ä‘i."
"NgÆ°Æ¡i Ä‘ang cÆ°á»i nhạo ta Æ°?"
"Ta chỉ tò mò thôi mà ." Tuyết nói kèm theo má»™t nụ cÆ°á»i.
NhÆ° Ca thở dà i nói: "Phải, thuở trÆ°á»›c ở sÆ¡n trang, ta là má»™t đại tiểu thÆ° không hiểu sá»± Ä‘á»i. NhÆ°ng từ khi đến Phẩm Hoa lầu rồi, ta má»›i hiểu được cuá»™c sống của bá»n nha hoà n sai vặt là nhÆ° thế nà o."
Tuyết thầm thì tá»± nhủ: "Tiá»n công cho bá»n há» cÅ©ng có Ãt đâu chứ."
NhÆ° Ca lắc đầu: "Tiá»n công có nhiá»u hÆ¡n chăng nữa, cÅ©ng hiếm ai chịu tá»± nguyện bán thân. Phục vụ trong thanh lâu, danh tiếng dẫu sao cÅ©ng chẳng được tốt đẹp, nhÆ°ng vì cuá»™c sống thúc ép, bá»n há» cÅ©ng chỉ có thể nhÆ° thế mà thôi."
Tuyết nhìn nà ng má»™t thoáng rồi gáºt đầu: "Äược, ta sau nà y sẽ không phà phạm nữa."
NhÆ° Ca mỉm cÆ°á»i ra chiá»u ân háºn: "Xin lá»—i nhé, ta lại trách ngÆ°Æ¡i rồi, tháºt ra ngÆ°Æ¡i cÅ©ng tốt lắm."
Tuyết được nà ng khen mà giáºt mình: "Sao lại nói váºy?"
"À ừm... NgÆ°Æ¡i là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, lại là cầm thánh mà ngÆ°á»i ngÆ°á»i ngưỡng má»™, tưởng phải hưởng thụ má»™t cuá»™c sống xa hoa nhÆ°ng lại Ä‘i theo ta bán bánh nÆ°á»›ng ở cái trấn nhá» nà y..."
NhÆ° Ca nhìn y, mỉm cÆ°á»i nhu hòa.
Tuyết trong lòng nóng ran, cầm lấy bà n tay nà ng:
"Nha đầu..."
"Äao - Liệt - Xú! NgÆ°Æ¡i cút xuống đây cho ta!"
Äúng và o lúc nà y, trong Äá»™ng Tân lầu vang lên má»™t tiếng thét lá»›n!
Khách khứa khắp lầu hoảng sợ. Tiếng ly tách láºt nghiêng, tiếng chén bát đổ bể, tiếng trẻ em báºt khóc hòa thà nh má»™t má»› ầm Ä©!
Theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy má»™t gã thiếu niên áo vải, mặt mà y giáºn dữ, hÆ°á»›ng lên thang lầu mà la hét.
Gã tiểu nhị giáºt mình kinh hoảng, vừa chắp tay vừa giải thÃch.
Thiếu niên áo vải chẳng thèm để tâm, không ngừng hô lớn:
"Äao Liệt Xú! Thiên Hạ Vô Äao thà nh - Äao Liệt Xú! Thiếu gia ta ra lệnh cho ngÆ°Æ¡i mau cút xuống!"
NhÆ° Ca và Tuyết cùng nhìn nhau cÆ°á»i.
Hà hà , lại là má»™t ngÆ°á»i quen cÅ©.
Thiếu niên áo vải nà y chẳng phải chÃnh là thiếu chủ của PhÃch Lịch Ä‘Æ°á»ng - Lôi Kinh Hồng mà đêm đó cÅ©ng xuất hiện ở Phẩm Hoa lầu hay sao!
Chỉ là không hiểu gã vì cá»› gì lại nổi tráºn lôi đình vá»›i Äao Liệt HÆ°Æ¡ng nhÆ° thế.
Thoạt nhìn, không chỉ đơn thuần là vấn đỠtranh chấp chỗ ngồi.
Má»™t vò rượu từ thang lầu ném nhÆ° xé gió vá» phÃa Lôi Kinh Hồng!
Nếu bị vò rượu nà y va phải, chỉ sợ đầu gã sẽ láºp tức trổ hoa.
Lôi Kinh Hồng cÆ°á»i lạnh, tiện tay vứt ra má»™t mẩu "PhÃch Lịch pháo"!
Vò rượu "uỳnh" một tiếng nổ tan thà nh phấn vụn!
Mưa rượu tung tóe!
Mảnh vỡ tứ tung!
Äá»™ng Tân lầu hệt nhÆ° sấm dáºy đất bằng, thức ăn trên bà n ghế bay cả lên không trung, khách khứa kinh hoà ng bá» chạy tán loạn, trối chết lao ra khá»i tá»u lầu.
Lôi Kinh Hồng phủi tay đứng yên, cả ngÆ°á»i sạch bong, không vÆ°Æ¡ng phải mảnh vụn hay tạp váºt nà o. Gã hÆ°á»›ng vá» phÃa thang lầu tiếp tục cÆ°á»i mắng:
"Äao Liệt Xú, ngÆ°Æ¡i chỉ có má»—i bản lãnh ấy thôi sao? Thiếu gia thất vá»ng vá» ngÆ°Æ¡i quá!"
Má»™t tiếng quát đầy giáºn dữ vang lên!
"Tiểu tỠthối không biết sống chết."
Äao Liệt HÆ°Æ¡ng thân thể nồng nặc mùi rượu, ánh mắt hà m chứa oai phong cháºm chạp bÆ°á»›c xuống từ lầu hai. BÆ°á»›c chân của cô có chút pháºp phá»u, chắc vì uống hÆ¡i nhiá»u nên má»›i ra nhÆ° thế.
Lôi Kinh Hồng che mÅ©i lại, mỉm cÆ°á»i chế nhạo: "Mụ thối kia, nhà ngÆ°Æ¡i thối chết Ä‘i được, chẳng trách nam nhân mà ngÆ°Æ¡i để ý không thèm để ý đến ngÆ°Æ¡i!"
Lá»i gã nói hệt nhÆ° má»™t nhát Ä‘ao khứa và o lòng Äao Liệt HÆ°Æ¡ng.
Äao Liệt HÆ°Æ¡ng siết chặt loan Ä‘ao, hừ lạnh: "Lôi Kinh Hồng, chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i cho rằng bà cô sợ ngÆ°Æ¡i sao?!"
Lôi Kinh Hồng khùng khục cÆ°á»i to: "Không sai! NgÆ°á»i của Thiên Hạ Vô Äao thà nh Ä‘á»u là rùa Ä‘en rút đầu, chỉ biết chui nhÅ©i trong cống rãnh tÃnh chuyện hại ngÆ°á»i khác, bổn thiếu gia vừa trông thấy đã muốn đánh các ngÆ°Æ¡i má»™t tráºn rồi!"
Äao Liệt HÆ°Æ¡ng vô cùng tức giáºn!
Ngà y thÆ°á»ng đại ca Äao Vô Hạ luôn dặn dò cô không được trêu chá»c ngÆ°á»i của Liệt Há»a sÆ¡n trang và PhÃch Lịch môn, má»i việc cần phải nhẫn nại. Thế nhÆ°ng hôm nay, men rượu gia tăng cÆ¡n phẫn ná»™, cô chỉ muốn má»™t Ä‘ao bổ đôi đầu của gã thiếu niên ngông cuồng trÆ°á»›c mắt cho rồi!
Lôi Kinh Hồng mừng rỡ.
Ha ha, rốt cuá»™c cÅ©ng khiến cho ả phải ra tay! Cha, con đã không phụ trá»ng trách của ngÆ°á»i giao phó!
"Nè, các ngÆ°á»i muốn đánh nhau à ?"
Má»™t giá»ng nói trong trẻo Ä‘á»™t nhiên xen và o.
Äao Liệt HÆ°Æ¡ng và Lôi Kinh Hồng cùng ghé mắt nhìn lại, chỉ thấy má»™t tiểu nha đầu áo Ä‘á», hai mắt lấp lánh, ngồi bên má»™t chiếc bà n bà y đầy thức ăn tuyệt hảo, cÆ°á»i hi hi bảo vá»›i bá»n há» rằng: "Nếu muốn đánh nhau, các ngÆ°á»i có thể Ä‘i tìm má»™t nÆ¡i khác mà đánh hay không? VÅ© khà của Lôi thiếu gia đáng sợ quá, e là sẽ phá vỡ cả gian tá»u lầu nà y mất, mà chúng ta thì vẫn còn chÆ°a cÆ¡m nÆ°á»›c xong." Nà ng nghÄ© má»™t chút, lại tiếp: "Lôi thiếu gia, lúc ngÆ°á»i Ä‘i nhá»› đừng quên gởi tiá»n sá»a chữa lại cho chưỡng quỹ nhé."
Äao Liệt HÆ°Æ¡ng và Lôi Kinh Hồng vẻ nhÆ° không hỠđể ý đến lá»i nà ng nói, chỉ đứng nghệch ra mà nhìn vá» phÃa con ngÆ°á»i ở bên cạnh nà ng.
Y...
Y chẳng phải là kẻ mà bá»n há» ngà y nhá»› đêm mong hay sao?!
Ão trắng nhÆ° tuyết.
Miệng cÆ°á»i nhÆ° hoa.
Sóng mắt dà o dạt tá»±a hoa xuân ngáºp trà n bên suối, y khẽ cÆ°á»i bảo: "Lôi Lang, Tiểu HÆ°Æ¡ng, lắng nghe nha đầu ấy nói Ä‘i chứ."
Äao Liệt HÆ°Æ¡ng và Lôi Kinh Hồng dÆ°á»ng nhÆ° chẳng còn Ä‘á»™ng Ä‘áºy chi nữa.
Tà i sản của himurakent