10-02-2011, 12:26 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2010
Äến từ: Nha Trang
Bà i gởi: 577
Thá»i gian online: 3 ngà y 3 giá» 23 phút
Thanks: 603
Thanked 740 Times in 256 Posts
Quyển 1: Tấm vải Ä‘en phủ lên Äạm Châu
ChÆ°Æ¡ng 37
Äêm trÆ°á»›c.
Nguồn: Võ gia trang
...Phạm Nhà n ngẩn ngÆ°á»i, không nghÄ© tá»›i nãi nãi lại không muốn quay vá» kinh đô, trong nhất thá»i không biết nên nói thế nà o.
Trong đại sảnh yên tÄ©nh, tổ tôn hai ngÆ°á»i không nói má»™t câu gì. Trong viện, ngÆ°á»i từ kinh đô tá»›i mua trà là i chất thà nh má»™t đống trong góc, hÆ°Æ¡ng trà thÆ¡m trong túi cháºm rãi bay ra ngoà i, là m cho toà n biệt phủ trà n ngáºp mùi hÆ°Æ¡ng trà . Trên cây, và i cánh bÆ°á»›m và ng trở mình bay múa, trên cây thỉnh thoảng còn truyá»n tá»›i và i tiếng chim hót, cá»±c kỳ thanh thúy.
- Äi Ä‘i, dù là phượng hoà ng thì lúc má»›i trưởng thà nh cÅ©ng khó khăn, ngÆ°Æ¡i đã lá»›n, nên Ä‘i ra ngoà i trải Ä‘á»i má»™t chút.
Lão phu nhân mỉm cÆ°á»i nói rằng:
- Chỉ là khi ngÆ°Æ¡i má»™t mình tá»›i kinh đô, ở nhà tiểu tá» kia, chỉ sợ chịu không Ãt ủy khuất, ngÆ°Æ¡i có thể chịu được không?
Phạm Nhà n biết nãi nãi nói chuyện gì, cÆ°á»i ngá»t ngà o nói:
- Nhị di dÆ°Æ¡ng mấy năm nay đối vá»›i tôn nhi rất tốt, bình thÆ°á»ng còn tặng tá»›i và i thứ, nãi nãi không cần lo lắng quá đâu.
Lão phu nhân cÆ°á»i lắc đầu, bà biết tiểu tá» tinh quái nà y bá» ngoà i trầm ổn, kỳ thá»±c sâu bên trong ná»™i tâm nhất định không phải nghÄ© nhÆ° váºy, xoa xoa đầu hắn, trầm mặc má»™t hồi, bá»—ng nhiên thở dà i nói:
- Nếu như…tương lai có chuyện gì, hãy nể mặt ta và phụ thân ngươi mà nhẫn nhịn.
- Vâng!~ Phạm Nhà n mỉm cÆ°á»i gáºt đầu.
- Thực sự trong lòng ta không muốn ngươi đi kinh đô chút nà o.
Lão phu nhân tháºn trá»ng nói:
- Nhưng là … ngươi đã muốn đi kinh đô, cho nên ta muốn giao một việc nà y cho ngươi.
- Nhà n nhi nghe nãi nãi dặn bảo.
- Còn nhớ Chu quản gia bốn năm trước chứ?
Lão phu nhân mỉm cÆ°á»i nhìn hắn.
Phạm Nhà n trong lòng hồi há»™p thà nh tiếng không dám nhìn thẳng hai mắt, má»™t lát sau má»›i cÆ°á»i khổ nói rằng:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên nhá»›.
Vừa trả lá»i xong, tổ tôn hai ngÆ°á»i rốt Ä‘em tầng giấy ngăn cách đâm thủng Ä‘i, lão phu nhân nghiêm mặt nói:
- Hà i tỠngươi vốn trầm ổn thông minh, vốn không có gì lo lắng. Nhưng sự tình lần đó, ta nhìn ra được trong lòng của ngươi thực ra vô cùng thuần lương.
Phạm Nhà n trong lòng thở dà i má»™t tiếng: “Thuần lÆ°Æ¡ng chẳng lẽ không phải là việc tốt?â€
DÆ°á»ng nhÆ° Ä‘oán được hắn suy nghÄ© cái gì, lão phu nhân hÃp mắt lại, hai hà n quang bắn ra lạnh lùng nói rằng:
- Nếu ngÆ°Æ¡i tháºt sá»± muốn tá»›i kinh đô, ta muốn ngÆ°Æ¡i nghe theo ta má»™t chuyện.
- Chuyện gì?
Phạm Nhà n mơ hồ đoán được.
- Tâm ngoan một chút!
Lão phu nhân dÆ°á»ng nhÆ° có chút uể oải, ngồi xuống ghế dưỡng thần.
- Thá»i nay nhìn nhÆ° thái bình, nhÆ°ng nếu ngÆ°Æ¡i không có tâm ngoan, vẫn rất có hại.
Phạm Nhà n trầm mặc. Kỳ thá»±c hắn không phải là má»™t ngÆ°á»i ba phải, chỉ là ở Äạm Châu vẫn không có cÆ¡ há»™i biểu hiện ra mặt lạnh lùng của mình, cho nên nghe lá»i răn dạy của lão phu nhân, trong lòng hiểu rõ, đây là lá»i và ng bạc.
Lão phu nhân nhắm mắt lại, nói rằng:
- Năm đó mẫu thân của ngươi rất thông tuệ, nhưng tâm địa quá thiện lương, mới rơi và o…
Bỗng nhiên bà mở to hai mắt, nhìn chằm chằm và o Phạm Nhà n gằn từng chữ:
- Thà rằng chÃnh mình hại chết ngÆ°á»i khác, cÅ©ng không được để ngÆ°á»i khác hại chết chÃnh mình.
Phạm Nhà n cố sức gáºt đầu.
…
- NgÆ°Æ¡i Ä‘i thu dá»n má»™t chút Ä‘i, phụ thân ngÆ°Æ¡i thôi thúc gấp, chỉ sợ trong kinh đô có chuyện gì đó.
Lão phu nhân vẻ mặt ôn nhu nhìn tiểu hà i tá» vừa quá tuổi mÆ°á»i lăm nà y.
- Ta không Ä‘i kinh đô, nhÆ°ng ở Äạm Châu, nếu như… ở kinh đô có gì không tốt, có ngÆ°á»i muốn khi dá»… ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i nếu muốn trở vá» thì cứ vá».
- Vâng!~ Phạm Nhà n lên tiếng, đứng thẳng dáºy Ä‘i tá»›i phòng ngủ, không nói gì thêm.
Và o phòng, hắn trầm mặc ngồi xuống giÆ°á»ng, lấy chăn má»n lau mặt, tá»± chải tóc, nhá» giá»ng lẩm bẩm: “Mẹ Æ¡i, chút nữa thì khóc rồi, nãi nãi tình cảm quá.â€
…
Vừa và o đêm, ánh đèn yếu á»›t trong phòng, Phạm Nhà n mặt không chút biểu tình, Ä‘á» bút viết thÆ° cho muá»™i muá»™i ở kinh đô, nói cho muá»™i ấy biết tin tức mình sắp tá»›i. Viết xong, hắn má»›i nghÄ© dịch mã chuyển thÆ° chỉ sợ không nhanh bằng xe ngá»±a của phủ bá tÆ°á»›c, nói không chừng lúc muá»™i muá»™i lấy được thÆ° tÃn thì mình cÅ©ng đã tá»›i kinh đô rồi, dÆ°á»ng nhÆ° việc nà y không cần thiết.
NhÆ°ng Phạm Nhà n là má»™t ngÆ°á»i rất tiết kiệm tinh lá»±c, nếu đã viết, váºy thuáºn tiện quẳng và o phong thÆ°. Hắn chuẩn bị ngà y mai kêu TÆ° TÆ° Ä‘i gá»i thÆ°, quay đầu lại, thấy đại nha hoà n TÆ° TÆ° có chút suy nghÄ©, nhìn mình phát ngốc.
- Tư Tư nghĩ cái gì thế?
Hắn phất phất phong thư trước mặt nha hoà n.
Tư Tư tỉnh lại, e thẹn nói:
- Không có gì. Äây là gá»i cho tiểu thÆ° phải không? Äể nô tỳ mang Ä‘i cho.
Phạm Nhà n nắm tay rụt lại, kỳ quái nhìn nà ng:
- Là m sao váºy?
TÆ° TÆ° suy nghÄ© má»™t chút, rốt cuá»™c cÅ©ng đủ dÅ©ng khà há»i:
- Thiếu gia, ngÆ°á»i muốn Ä‘i kinh đô sao, có đúng là rất cao hứng không?
Phạm Nhà n ngồi ngay ngắn, mỉm cÆ°á»i nhìn nà ng:
- Sao tá»± nhiên há»i ta chuyện nà y?
- Thiếu gia, nghe nói má»i ngÆ°á»i ở kinh đô rất xấu.
Tư Tư cắn môi, không biết có nên nói tiếp không,
- HÆ¡n nữa… ngà i dù sao cÅ©ng không có thân pháºn gì, Ä‘i tá»›i phủ ở kinh đô, trÆ°á»›c mặt nhị thái thái, chỉ sợ không tốt lắm.
Phạm Nhà n cÆ°á»i ha ha nói:
- Thì ra lo lắng cho ta sao, ta tránh né bà ta là được, tÆ°Æ¡ng lại ở kinh đô không có tiá»n đồ gì, cÅ©ng có thể mở y quán nuôi sống mình, không ngây ngốc ở trong phủ bá tÆ°á»›c là được rồi… Ta, kỳ thá»±c cÅ©ng muốn tá»›i kinh đô thăm quan má»™t chuyến.
Tư Tư nói rằng:
- Thiếu gia không phải là ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, thiếu gia xem nhiá»u sách nhÆ° váºy, khoa cá» sang năm nhất định trúng, tÆ°Æ¡ng lai là m quan là m rạng rỡ tổ tông.
Nhìn dáng dấp chăm chú của nà ng, Phạm Nhà n mỉm cÆ°á»i, không có nói tiếp, trong lòng hắn đối vá»›i việc là m rạng rỡ tổ tông không chút hứng thú gì cả. Ở sâu trong ná»™i tâm hắn, đối vá»›i lão cha gian xảo ở kinh đô hắn không có chút cảm tình, cái đó và ở chung có phân biệt quá lá»›n.
- Thiếu gia vì sao không muốn ta nô tỳ tới kinh đô?
Äây má»›i chÃnh là chá»— Æ°u sầu của TÆ° TÆ°, nà ng thÆ°Æ¡ng cảm nhìn Phạm Nhà n:
- Nha hoà n ở kinh đô nhất định Ä‘á»u là ngÆ°á»i của nhị thái thái, bên cạnh thiếu gia không có má»™t ngÆ°á»i tin cáºy, váºy phải là m sao bây giá»?
Phạm Nhà n thở dà i, TÆ° TÆ° lá»›n hÆ¡n mình hai tuổi, đặt ở nhà má»™t ngÆ°á»i khác sợ rằng đã sá»›m cho phép Ä‘i ra khá»i cá»a rồi, nhÆ°ng là bởi vì hắn sống qua hai thế giá»›i, cho nên ở bên trong tâm hồn thà nh thục hÆ¡n rất nhiá»u, ngược lại là m cho TÆ° TÆ° nghÄ© mình rất đáng tin cáºy?
Hắn nhìn Tư Tư chỉnh sắc nói rằng:
- ChÃnh bởi vì ta không biết kinh đô có cái gì, cho nên má»›i không thể mang ngÆ°Æ¡i Ä‘i được.
TÆ° TÆ° kỳ thá»±c cÅ©ng rất hiểu đạo lý nà y, nhÆ°ng là nghÄ© mình vá»›i thiếu gia trá»i nam đất bắc, chỉ sợ sau nà y không còn cÆ¡ há»™i gặp lại, trong lòng chua xót, vá»™i và ng xoay mặt qua chá»— khác, thu dá»n gì đó trên án thÆ°.
Phạm Nhà n nhìn bóng lÆ°ng báºn rá»™n của nà ng, trong lòng cÅ©ng buồn bã, nhÆ°ng biết nói gì bây giá».
Kinh đô nÆ¡i đó có lẽ có phong cảnh rất đẹp, có rất nhiá»u ngÆ°á»i hoặc váºt thú vị, nhÆ°ng nhất định cÅ©ng sẽ có Ä‘ao thÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c mặt, ná» tiá»…n sau lÆ°ng. Bản thân hắn nguyện ý mạo hiểm má»™t chút, Ä‘i từng trải những thứ nà y là bởi vì đã có cuá»™c sống thứ hai, váºy nhất định không muốn sống cả quãng Ä‘á»i còn lại ở trong thà nh Äạm Châu nho nhá» nà y được. Thế nhÆ°ng hắn không chút nắm chắc có thể bảo há»™ ngÆ°á»i thân bên cạnh, cho nên TÆ° TÆ° má»›i không thể Ä‘i theo mình được.
Buổi tối hắn lặng lẽ đi tới tiệm tạp hóa.
Tà i sản của augustrush
Chữ ký của augustrush
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của augustrush
10-02-2011, 08:51 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2010
Äến từ: Nha Trang
Bà i gởi: 577
Thá»i gian online: 3 ngà y 3 giá» 23 phút
Thanks: 603
Thanked 740 Times in 256 Posts
Quyển 1: Tấm vải Ä‘en phủ lên Äạm Châu
ChÆ°Æ¡ng 38
Rá»i khá»i Äạm Châu.
Nguồn: Võ gia trang
...Kinh đô nÆ¡i đó có lẽ có phong cảnh rất đẹp, có rất nhiá»u ngÆ°á»i hoặc váºt thú vị, nhÆ°ng nhất định cÅ©ng sẽ có Ä‘ao thÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c mặt, ná» tiá»…n sau lÆ°ng. Bản thân hắn nguyện ý mạo hiểm má»™t chút, Ä‘i từng trải những thứ nà y là bởi vì đã có cuá»™c sống thứ hai, váºy nhất định không muốn sống cả quãng Ä‘á»i còn lại ở trong thà nh Äạm Châu nho nhá» nà y được. Thế nhÆ°ng hắn không chút nắm chắc có thể bảo há»™ ngÆ°á»i thân bên cạnh, cho nên TÆ° TÆ° má»›i không thể Ä‘i theo mình được.
Buổi tối hắn lặng lẽ đi tới tiệm tạp hóa.
Äằng Tá» Kinh tuyệt đối không ngá», nhiệm vụ bá tÆ°á»›c giao cho lần nà y lại có thể hoà n thà nh thuáºn lợi nhÆ° váºy --- hắn vốn cho rằng, Phạm Nhà n đại thiếu gia nếu không có thân pháºn nhÆ° váºy nhất định sẽ mâu thuẫn vá»›i nhị thái thái ở trong kinh đô, nhất định sẽ tìm đủ má»i cách ở lại Äạm Châu--- không ngá» vị đại thiếu gia nà y dÆ°á»ng nhÆ° rất vui vẻ đồng ý vá»›i yêu cầu của bá tÆ°á»›c.
Hắn sá»›m đã biết quyết định ở lại Äạm Châu của lão phu nhân, nhÆ°ng không lÆ°u tâm. Chỉ cần vị đại thiếu gia không danh pháºn kia cùng mình quay vá» kinh thà nh, vá» phần lão thái thái, nếu thÃch ở cạnh biển, thì cứ ở nÆ¡i nà y dưỡng lão Ä‘i. Bá tÆ°á»›c cÅ©ng không yêu cầu toà n bá»™ biệt phủ trên dÆ°á»›i cùng nhau trở vá» kinh mà .
Ba cá»— xe ngá»±a mà u Ä‘en đứng trÆ°á»›c cá»a biệt phủ, ngÆ°á»i ngồi trên má»™t chiếc đệm lót bằng vải bố mà u xanh lam, mà u lam, Ä‘en tÆ°Æ¡ng phản nhìn tÆ°Æ¡ng đối đẹp. Má»i ngÆ°á»i trong thà nh Äạm Châu đã vây lại xem, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u muốn xem cuá»™c dá»n nhà nà y, sá»›m đã vây quanh há»i thăm tứ phÃa vá»›i biết được ngà y hôm nay đại thiếu gia Phạm gia phải trở vá» kinh đô.
Tuy rằng cÆ° dân cảng Äạm Châu biết loà i ngÆ°á»i ai cÅ©ng có khuyết Ä‘iểm, tá»· nhÆ° ghen ghét đố kị, tá»· nhÆ° chanh chua, thế nhÆ°ng mÆ°á»i mấy năm qua, thÆ°á»ng xuyên nhìn thấy Phạm tiểu thiếu gia dạo chÆ¡i trên Ä‘Æ°á»ng, ở trên nóc nhà hô vang, luôn luôn sinh ra má»™t chút cảm tình. Lúc nà y nghe nói hắn phải rá»i Ä‘i, muốn tá»›i kinh đô phồn hoa, ngá» rằng hÆ¡n phân ná»a là không thể quay trở vá» nữa, tá»± nhiên có chút thổn thức trong lòng.
Má»™t đám ngÆ°á»i chỠở cá»a bá tÆ°á»›c biệt phủ, chá» Phạm Nhà n bÆ°á»›c ra khá»i cá»a nhà nà y lần cuối.
NhÆ°ng đợi ná»a ngà y, vẫn không có thấy khuôn mặt xinh đẹp vÄ©nh viá»…n mang theo nụ cÆ°á»i ôn nhu.
…
Ở háºu viện má»i ngÆ°á»i đứng thà nh hà n, Phạm Nhà n mỉm cÆ°á»i tá»±a và o cây cá»™t, nhìn mấy nha hoà n Ä‘ang vá»™i và ng Ä‘i tá»›i. Má»™t nha đầu hô:
- Bà n chải đánh răng, quên mang theo bà n chải đánh răng rồi.
Thanh âm quát gá»i nà y là m đám nha hoà n tìm kiếm mất cả ná»a ngà y.
Từ lúc hắn Ä‘i tá»›i thế giá»›i nà y, không có gì quá đáng, chỉ là bà n chải đánh răng phải chỉnh lại cho thÆ° thái má»™t chút. NgÆ°á»i Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i thÃch dùng bà n chải đánh răng bằng lông ở Ä‘uôi ngá»±a hắn biến thà nh dùng lông Ä‘uôi heo, đồng thá»i gối đầu muốn chỉnh lại cho má»m mại má»™t chút, dùng má»™t Ãt bông má»m là m gối, còn nữa dùng vòi tắm hoa sen để phun tắm, vẫn còn treo ở phÃa sau phòng ngủ.
Còn có rất nhiá»u rất nhiá»u, chỉ là hiện nay xem ra, có thể mang tá»›i kinh đô chỉ là má»™t bá»™ pháºn nhá» trong đó mà thôi.
Không biết qua bao lâu sau, lúc mấy ngÆ°á»i đánh xe ngá»±a tá»›i, Phạm Nhà n má»›i đỡ lão phu nhân, vẻ mặt mỉm cÆ°á»i cháºm rãi Ä‘i ra khá»i biệt phủ.
Sau khi chắp tay chà o hÆ°Æ¡ng tháºn phụ lão bốn phÃa, Phạm Nhà n vô tình nhìn thấy TÆ° TÆ° Ä‘á» mắt đứng trong Ä‘oà n ngÆ°á»i, có lẽ nha đầu nà y khóc cả đêm qua rồi.
Phạm Nhà n hôm nay ngoại lệ mặc một bộ áo dà i, nhấc vạt áo lên, quỳ xuống đất hướng vỠlão phu nhân bái lạy.
Sau khi đứng lên, hắn dùng phÆ°Æ¡ng thức hoà n toà n không hợp lá»… pháp, Ä‘i tá»›i hung hăng ôm lão thái thái và o lòng, cố sức hôn lên cái trán đầy nếp nhăn của nãi nãi má»™t ngụm lá»›n, sau đó nhẹ giá»ng nói rằng:
- Nãi nãi, tìm cách cấp cho TÆ° TÆ° má»™t tấm chồng tốt, chà Ãt cÅ©ng nhÆ° Äông Nhi váºy.
Äám hạ nhân toà n phủ coi nhÆ° không nhìn thấy hình dạng cà n quấy của thiếu gia.
Lão phu nhân cÅ©ng bị dá»a là m cho kinh hãi, không ngá» tôn nhi luôn trầm ổn hiểu chuyện lại có lúc hồ đồ nhÆ° thế, gõ và o trán hắn má»™t cái mắng:
- Là m loạn cái gì, việc nà y tự nhiên ta có cách xỠlý.
Ãnh mắt đảo qua những khuôn mặt quen thuá»™c, Phạm Nhà n mỉm cÆ°á»i, chắp tay hÆ°á»›ng tá»›i má»i ngÆ°á»i chung quanh thi lá»…:
- Những năm gần đây khổ cá»±c cho má»i ngÆ°á»i rồi.
Äám nha hoà n hạ nhân nà o dám nháºn vá»™i và ng né tránh.
Lão phu nhân bá»—ng nhiên mỉm cÆ°á»i nói rằng:
- Äi thôi đừng là m cho phụ thân ngÆ°Æ¡i ở kinh đô sốt ruá»™t, vá» phần TÆ° Tư… tÆ°Æ¡ng lai nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i được thoải mái, ta sẽ Ä‘Æ°a nó tá»›i cho ngÆ°Æ¡i.
Phạm Nhà n ngẩn ra, không kịp nói cái gì, cÅ©ng mÆ¡ hồ leo lên xe. Tiếng bánh xe cuồn cuá»™n rung Ä‘á»™ng, xe ngá»±a cháºm rãi rá»i khá»i thà nh Äạm Châu.
Sáng sá»›m, bầu trá»i xanh lam, mây trắng nhÆ° tÆ¡, hết sức mỹ lệ.
Xe ngá»±a Ä‘i qua tiệm tạp hóa còn đóng cá»a, Ä‘i qua tiệm bán Ä‘áºu hÅ© xa xa, Phạm Nhà n xốc mà n xe lên nhìn, nhìn thấy tiểu nha đầu có thể chạy loạn bên ngÆ°á»i thiếu phụ, khóe môi hiện lên má»™t tia mỉm cÆ°á»i, ngồi vá» chá»—.
Chỗ ngồi của hắn thực ra là một tấm đệm lót mà u đen cũ kỹ.
…
Tiệm tạp hóa buôn bán kém nhất thà nh Äạm Châu rốt cuá»™c cÅ©ng đóng cá»a rồi, cÆ° dân trong thà nh thuáºn miệng nói và i câu, phá»ng chừng vị lão bản mù lòa kia sợ tÆ°Æ¡ng lai tuổi già cô Ä‘Æ¡n buồn chán, nói và i câu đồng tình, lại bắt đầu chuyển dá»i câu chuyện tá»›i Phạm đại thiếu gia vừa rá»i khá»i thà nh nhá» không lâu. Má»i ngÆ°á»i suy Ä‘oán, bá tÆ°á»›c đại nhân Ä‘Æ°a con tÆ° sinh của mình và o kinh, chuẩn bị an bà i cho hắn chức quan gì đây.
Lúc nà y Phạm Nhà n Ä‘ang nằm trên xe ngá»±a, chiếc xe ngá»±a ở giữa Ä‘á»™i hình, mặt trên phủ kÃn má»™t chiếc đệm chăn vốn chuẩn bị cho hắn, rất má»m mại, rất chu đáo. Hắn tá»± nhiên cÅ©ng Ä‘oán rằng phụ thân Ä‘Æ°a mình và o kinh là có nguyên nhân của nó, cho nên má»›i bảo thủ lÄ©nh há»™ vệ Äằng Tá» Kinh thân chinh Ä‘i má»™t chuyến.
Äằng Tá» Kinh vẻ mặt bình tÄ©nh ngồi ở thùng xe bên kia, đôi chân không biết nên để ở chá»— nà o, rất sợ là m bản đệm chăn trắng nhÆ° tuyết, trong lòng rất khó chịu. Xem ra chủ nhân cÅ©ng là má»™t phá gia chi tá», so vá»›i tiểu thiếu gia ở kinh đô cÅ©ng chẳng thua kém bao nhiêu.
Phạm Nhà n rất thoải mái duá»—i thẳng lÆ°ng, hÃp mắt, nhìn ngÆ°á»i trung niên nhân thá»±c lá»±c không tầm thÆ°á»ng nà y há»i:
- Äằng đại, đã rá»i khá»i Äạm Châu má»™t Ä‘oạn xa rồi, có thể nói cho ta biết, phụ thân bảo ta và o kinh, rốt cuá»™c bởi vì chuyện gì không?
Äằng Tá» Kinh có chút do dá»±, dÆ°á»ng nhÆ° có chút khó mở miệng.
Phạm Nhà n mỉm cÆ°á»i, ánh mắt trong trẻo vô cùng, nhìn hai mắt hắn, ôn nhu nói:
- Ngà i cÅ©ng biết xuất thân của ta, cho nên ta khó tránh khá»i có chút lo lắng.
Äằng Tá» Kinh tìm cách tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, kÃnh cẩn đáp:
- Thiếu gia suy nghÄ© nhiá»u rồi, lão gia lần nà y Ä‘Æ°a ngÆ°á»i và o kinh, tá»± nhiên là chuẩn bị tiá»n đồ sáng lạn cho thiếu gia.
Phạm Nhà n phất phất tay, lắc đầu nói:
- Trong xe chỉ có hai ngÆ°á»i chúng ta, ngÆ°Æ¡i hà tất phải che dấu gì.
Hắn bá»—ng nhiên nở nụ cÆ°á»i:
- Nếu như ngươi không chịu nói, nói không chừng ta dừng lại một chút rồi kêu xe chạy sau.
Äằng Tá» Kinh nở nụ cÆ°á»i:
- Thiếu gia thÃch nói đùa.
Nói còn chÆ°a xong, Phạm Nhà n đã lạnh lùng chặn há»ng:
- Có đôi khi ta không thÃch đùa.
Äằng Tá» Kinh trong lòng hồi há»™p thà nh tiếng, thầm nghÄ© lẽ nà o vị nà y nói tháºt? nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i tháºt không muốn và o kinh, đây cÅ©ng là chuyện mà má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u có khả năng Ä‘oán được, váºy vì sao lúc ở thà nh Äạm Châu lại không Ä‘Æ°a ra ý kiến phản đối trÆ°á»›c mặt lão thái thái? Hắn nhìn thiếu niên tÆ°á»›ng mạo ôn nhu trÆ°á»›c mặt, cà ng nhìn cà ng thấy đối phÆ°Æ¡ng kỳ thá»±c không Ä‘Æ¡n giản chút nà o.
Phạm Nhà n tá»± nhiên sẽ không chạy, tuy rằng và o kinh cÅ©ng không có nhiá»u chuyện tốt lắm, nhÆ°ng mấy năm nay cuá»™c sống quá an nhà n, sá»›m đã là m cho hắn không còn dÅ©ng khà lÆ°u lạc giang hồ, phải tá»›i miếu hoang đổ nát mà sống, không phù hợp vá»›i tÃnh cách của hắn.
Hắn tới thế giới nà y, là tới hưởng phúc mà .
Mà hắn vừa vặn muốn tá»›i kinh đô nhìn má»™t chút, cho nên lúc Ti Nam bá tÆ°á»›c cho ngÆ°á»i tá»›i đón hắn, hắn căn bản không có nghÄ© tá»›i phản đối. NhÆ°ng không có nghÄ©a là , hắn không hiếu kì sau chuyện nà y cất dấu cái gì.
Trầm mặc hồi lâu, Äằng Tá» Kinh rốt cục có chút không chịu ná»—i không khà yên lặng trong xe, mở miệng nói rằng:
- Thiếu gia, lần nà y sở dĩ vội vã tìm ngà i trở vỠkinh đô, kỳ thực là lão gia chuẩn bị cho ngà i một cuộc hôn nhân.
Phạm Nhà n nhìn hắn, ná»a ngà y sau má»›i mở được miệng nói:
- Hôn nhân?
Tà i sản của augustrush
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của augustrush
10-02-2011, 08:53 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2010
Äến từ: Nha Trang
Bà i gởi: 577
Thá»i gian online: 3 ngà y 3 giá» 23 phút
Thanks: 603
Thanked 740 Times in 256 Posts
Quyển 1: Tấm vải Ä‘en phủ lên Äạm Châu
ChÆ°Æ¡ng 39
Nhìn vỠkinh đô.
Nguồn: Võ gia trang
...Phạm Nhà n nhìn hắn, ná»a ngà y sau má»›i mở được miệng nói:
- Hôn nhân?
- Äúng váºy!
Äằng Tá» Kinh kÃnh cẩn hồi đáp, hắn không muốn rÆ¡i và o thảm trạng nhÆ° nhị quản gia kia, cho nên trÆ°á»›c mặt chủ nhân ná»a vá»i nà y cÅ©ng rất cung kÃnh.
Phạm Nhà n cau mà y, trên mặt nổi nên vẻ nguá»™i lạnh không hợp vá»›i tuổi tác, toà n bá»™ biểu tình không có giống nhÆ° các thiếu niên thông thÆ°á»ng khác khi nghe nói tá»›i hôn nhân của mình, cháºm rãi nói rằng:
- Hay lắm, váºy đối phÆ°Æ¡ng là ai.
Hắn mÆ°á»i sáu tuổi rồi, sá»›m biết trong giá»›i quyá»n quý, hôn sá»± khẳng định là chuyện được nhắc tá»›i hà ng ngà y, hÆ¡n nữa phụ thân những năm gần đầy vẫn không quên bản thân hắn còn có má»™t đứa con tÆ° sinh, nhÆ° váºy sao quên chuyện nà y được. Chỉ là lần nà y cấp bách nhÆ° váºy, là m hắn có chút khó hiểu, vì sao phải cấp bách tổ chức hôn sá»± nà y nhÆ° váºy.
Äằng Tá» Kinh trả lá»i:
- Việc nà y…ta cÅ©ng không rõ lắm, chỉ nghe nói gia đình Tả Hiá»n LÆ°Æ¡ng Thục Äức, nghe phong phanh ở trong kinh đô thì cÅ©ng không xấu lắm.
Hắn cẩn tháºn giải thÃch, ngược lại là m cho Phạm Nhà n cà ng nghi hoặc, thá» há»i má»™t ngÆ°á»i có thân pháºn con tÆ° sinh nhÆ° hắn, thì cho dù phụ mẫu có bối cảnh cao thâm dị thÆ°á»ng thế nà o, nhÆ°ng liệu vị quan lại đó có nguyện ý gả con gái cho mình không.
Thấy vẻ mặt của hắn, Äằng Tá» Kinh rốt cuá»™c mở miệng nói:
- Chỉ là ..vị tiểu thÆ° đó dÆ°á»ng nhÆ° thân thể không được tốt, gần đây mắc bệnh cho nên má»›i vá»™i vã…
Phạm Nhà n bừng tỉnh đại ngá»™, thì ra mình là váºt để xung hỉ à , hiểu được rồi hắn không khá»i cÆ°á»i khổ lắc đầu.
Äằng Tá» Kinh nhìn vẻ mặt của hắn, phát hiện thiếu gia không ngá» không có tức giáºn, cÅ©ng không có vẻ mặt bi thÆ°Æ¡ng, trái lại còn có chút hồi phục lại tinh thần. NghÄ© thầm phải láºp tức kết hôn vá»›i ngÆ°á»i sắp chết, lẽ nà o thiếu gia không có má»™t chút tức giáºn sao?
Phạm Nhà n không có gì là tức giáºn, loại chuyện nà y kiếp trÆ°á»›c hắn nhìn thấy nhiá»u lắm, hÆ¡n nữa tức giáºn thì cÅ©ng không giải quyết được vấn Ä‘á» gì, trong lòng hắn, ngược lại còn có chút đồng tình vá»›i nữ nhân triá»n miên trên giÆ°á»ng bệnh kia, chỉ vì thân thể của mình không tốt, liá»n bị ép buá»™c gả cho má»™t nam nhân mà mình chÆ°a há» gặp mặt.
Vá» phần bản thân hắn? Phạm Nhà n không có chÆ°a từng phiá»n muá»™n --- hắn là nam nhân theo chủ nghÄ© tinh thần, cho rằng việc nam nữ luôn luôn nhà gái có hại còn nam nhân chiếm tiện nghi, nếu vợ mình ở thế giá»›i nà y chết Ä‘i, nói nhÆ° thế, vạn nhất lại gặp được má»™t nữ nhân tốt khác, chẳng phải cà ng mừng sao? HÆ¡n nữa quay vá» kinh đô, chuyện Ä‘Ã o hôn cÅ©ng không thể được, trÆ°á»›c hết cứ tá»›i đã rồi tÃnh sau.
Tất cả Ä‘á»u chá» coi đã rồi giải quyết sau.
Nhìn xem nữ nhân kia đẹp không? Khả ái không? La lỵ(la lỵ: thân hoa là i) không?
…
- Thiếu gia, vì sao…
Äằng Tá» Kinh cẩn tháºn há»i.
- Vì sao không tức giáºn?
Phạm Nhà n mỉm cÆ°á»i nhìn hắn nhẹ nhà ng nói:
- Thứ nhất, ta Ä‘i kinh đô không có nghÄ© là sẽ tiếp nháºn việc hôn nhân nà y. Thứ hai, nếu nhÆ° ta có tiếp nháºn cuá»™c hôn nhân nà y, thì nhất định đại biểu cho việc ta thÃch nữ nhân kia. Thứ ba, nữ nhân kia triá»n miên trên giÆ°á»ng bệnh, ta cÅ©ng không nghÄ© chuyện nà y có bao nhiêu khuất nhục. Thứ tÆ° ngÆ°Æ¡i có thể không biết, kỳ thá»±c là má»™t lang trung rất lợi hại.
Äằng Tá» Kinh sá»ng sốt, việc nà y là m cho hắn có chút hồ đồ, nhất là câu cuối cùng kia --- thiếu gia không ngá» biết y thuáºt? thế nhÆ°ng hắn vẫn không thừa nháºn bởi vì hôn nhân của thiếu gia mà có thể từ bi kịch nhảy vá»t tá»›i hà i kịch được. Dù sao gia cảnh nhà ngÆ°á»i ta cÅ©ng không tầm thÆ°á»ng, ngay cả ngá»± y cÅ©ng không trị hết bệnh, thiếu gia là m sao có thể chữa trị được.
Xe ngá»±a vẫn chạy liên tục, Äằng Tá» Kinh rá»i khá»i má»™t chiếc xe ngá»±a, trong xe chỉ còn lại má»™t mình Phạm Nhà n. ÄÆ°á»ng Ä‘i khó tránh khá»i có chút tịch mịch, hắn xốc mà n xe lên, tùy ý để cho gió phất trên mặt mình, hÃp mắt lại, nhìn cảnh núi rừng xanh thẳm trôi qua cùng những phiến đá hai bên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, cảm thấy đúng là có vô số hình ảnh Ä‘ang lá»™n ngược lại vá» sau.
DÆ°á»ng nhÆ° giống vá»›i mÆ°á»i sáu năm trÆ°á»›c, khi mình vừa tá»›i thế giá»›i nà y, cÅ©ng ở trên xe ngá»±a chứng kiến hình ảnh nhÆ° váºy.
…
Má»™t ngà y cuối tháng tÆ°, bãi cá» thẳng cánh cò bay bên ngoà i kinh đô, yến oanh cÅ©ng bị những nam thanh nữ tú tá»›i đây trong tết thanh minh dá»a chạy, chỉ có hai hà ng liá»…u xanh dá»c theo con sông Ä‘Ã o bảo há»™ thà nh Ä‘ang Ä‘ong Ä‘Æ°a khoe dáng trÆ°á»›c gió, là m cho những ngÆ°á»i dân khắp ná»›i tá»›i đây ngắm cảnh.
Một đoà n xe ngựa gồm ba xe đang từ xa xa chạy tới, xếp hà ng trên quan đạo chỠtiến và o thà nh.
Mà n xe mở ra, hé lá»™ ra gÆ°Æ¡ng mặt sạch sẽ trà n đầy ánh nắng mặt trá»i, ngÆ°á»i ná» nhìn tÆ°á»ng thà nh kinh đô, nhìn sắc mặt yên vui của má»i ngÆ°á»i bốn phÃa, hÃt sâu má»™t hÆ¡i: “Thì ra đây là mùi vị của kinh đô.â€
NgÆ°á»i nà y tá»± nhiên là Phạm Nhà n, trải qua chặng Ä‘Æ°á»ng mÆ°á»i ngà y gian khổ, Ä‘oà n ngÆ°á»i bá»n há» cuối cùng cÅ©ng tá»›i được kinh đô. Dá»c Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, hắn cá»±c kỳ hiếu kỳ quan sát thiên hạ Khánh quốc, rốt cục thá»a mãn được dục vá»ng Ä‘i du lịch của mình, hÆ¡n nữa, cùng Äằng Tá» Kinh và đám há»™ vệ ở má»™t chá»—, cÅ©ng trở nên thà nh thúc hÆ¡n rất nhiá»u.
Phạm Nhà n là má»™t thiếu niên hay cÆ°á»i, ngÆ°á»i nhÆ° váºy luôn dá»… là m cho ngÆ°á»i khác sinh ra thiện cảm.
Äằng Tá» Kinh đỡ tay cho hắn Ä‘i từ trên xe ngá»±a xuống.
Hai chân đặt và o quan đạo, Phạm Nhà n hÆ¡i chuyển Ä‘á»™ng mắt cá chân, táºn lức là m là m già y vải tiếp xúc nhiá»u hÆ¡n vá»›i mảnh đất nà y, dÆ°á»ng nhÆ° muốn nháºn thức má»™t chút xem đất ở kinh đô khác vá»›i nÆ¡i khác ở Ä‘iểm nà o.
NgÆ°á»i và o thà nh rất nhiá»u, kinh thà nh sâm nghiêm, cho nên sắp xếp chỠđợi có hÆ¡i lâu. Phạm Nhà n chá» có chút buồn chán, chỉ và o tÆ°á»ng thà nh trÆ°á»›c mắt cùng Äằng Tá» Kinh nói chuyện và i câu. Hắn Ä‘oán rằng, Ti Nam bá tÆ°á»›c phủ hẳn sẽ không phái ngÆ°á»i tá»›i đón mình má»›i đúng, dù sao thân pháºn của mình cÅ©ng không thể nà o quang minh chÃnh đại được.
Trong lúc nói chuyện phiếm, bá»—ng nhiên đám ngÆ°á»i đằng sau có chút rối loại, Ä‘oà n ngÆ°á»i tá»± giác tránh ra má»™t khoảng Ä‘Æ°á»ng rá»™ng ở giữa. Má»™t Ä‘á»™i kỵ binh lặng lẽ cưỡi ngá»±a chạy qua, tốc Ä‘á»™ rất nhanh, tá»›i trÆ°á»›c cá»a thà nh cÅ©ng không dừng lại chút nà o.
Trên con ngá»±a phÃa trÆ°á»›c Ä‘á»™i ngÅ©, là má»™t thiếu nÆ° mặc y phục mà u nhạt, trong tiết trá»i xuân thế nà y, váºy mà đỉnh đầu Ä‘á»™i má»™t chiếc mÅ© bằng da bạch lá»™c, nhìn qua cá»±c kỳ đẹp.
Thiếu nữ nà y hai hà ng lông mà y như núi xanh ở xa, con ngươi trong trẻo, vô cùng mỹ lệ. Chỉ là nà ng ngồi ở trên ngựa, vẻ mặt có chút lo lắng, xem ra vội vã trở vỠthà nh nhất định là có chuyện xảy ra.
Phạm Nhà n đứng ở ven Ä‘Æ°á»ng, mỉm cÆ°á»i nhìn Ä‘oà n ngá»±a chạy qua, tán thưởng nói thầm: “Giai nhân trong kinh quả nhiên nhiá»u.â€Không khá»i nhá»› tá»›i ngÆ°á»i nữ nhân có khả năng trở thà nh “thê tá»â€ của mình kia, không biết có hình dáng thế nà o.
Äằng Tá» Kinh ở bên cạnh ho nhẹ hai tiếng.
Phạm Nhà n trong lòng chỉ muốn tán thưởng má»™t câu, không chút thất thố, nhÆ° váºy khẩn trÆ°Æ¡ng cái gì? CÆ°á»i há»i:
- Xem ra bầu không khà ở kinh đô không có bế tắc nhÆ° ta tưởng tượng, vị cô nÆ°Æ¡ng mặt nà y mặc váy lại cưỡi ngá»±a, cÅ©ng không có ngÆ°á»i bà n luáºn sao.
Äằng Tá» Kinh cÆ°á»i khổ giải thÃch nói:
- Vị cô nÆ°Æ¡ng vừa chạy qua là độc nữ (con gái duy nhất) của kinh đô thủ bị Diệp Trá»ng đại nhân, ai dám nói nà ng chứ.
Phạm Nhà n à má»™t tiếng, leo lên xe ngá»±a nhìn lại cá»a thà nh. Quả nhiên Ä‘á»™i kỵ binh tá»›i cá»a thà nh, cÅ©ng không thèm xếp hà ng, cứ nhÆ° váºy Ä‘Æ°a ra lệnh bà i rồi và o thà nh.
Tá»›i phiên Phạm Nhà n và o thà nh, hắn táºn lá»±c nhìn vẻ mặt của quan binh cá»a thà nh má»™t chút, phát hiện đối phÆ°Æ¡ng giải quyết má»i việc tất cả Ä‘á»u má»™t vẻ mặt, khi quay vá» xe ngá»±a má»›i hiểu được chuyện gì xảy ra.
Trên ba cá»— xe ngá»±a nà y không có tiêu ký của Phạm gia, xem ra lần nháºp kinh nà y của mình cÅ©ng không có gióng trống khua chiêng.
Tà i sản của augustrush
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của augustrush
10-02-2011, 08:55 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2010
Äến từ: Nha Trang
Bà i gởi: 577
Thá»i gian online: 3 ngà y 3 giá» 23 phút
Thanks: 603
Thanked 740 Times in 256 Posts
Quyển 1: Tấm vải Ä‘en phủ lên Äạm Châu
ChÆ°Æ¡ng 39
Nhìn vỠkinh đô.
Nguồn: Võ gia trang
...Phạm Nhà n nhìn hắn, ná»a ngà y sau má»›i mở được miệng nói:
- Hôn nhân?
- Äúng váºy!
Äằng Tá» Kinh kÃnh cẩn hồi đáp, hắn không muốn rÆ¡i và o thảm trạng nhÆ° nhị quản gia kia, cho nên trÆ°á»›c mặt chủ nhân ná»a vá»i nà y cÅ©ng rất cung kÃnh.
Phạm Nhà n cau mà y, trên mặt nổi nên vẻ nguá»™i lạnh không hợp vá»›i tuổi tác, toà n bá»™ biểu tình không có giống nhÆ° các thiếu niên thông thÆ°á»ng khác khi nghe nói tá»›i hôn nhân của mình, cháºm rãi nói rằng:
- Hay lắm, váºy đối phÆ°Æ¡ng là ai.
Hắn mÆ°á»i sáu tuổi rồi, sá»›m biết trong giá»›i quyá»n quý, hôn sá»± khẳng định là chuyện được nhắc tá»›i hà ng ngà y, hÆ¡n nữa phụ thân những năm gần đầy vẫn không quên bản thân hắn còn có má»™t đứa con tÆ° sinh, nhÆ° váºy sao quên chuyện nà y được. Chỉ là lần nà y cấp bách nhÆ° váºy, là m hắn có chút khó hiểu, vì sao phải cấp bách tổ chức hôn sá»± nà y nhÆ° váºy.
Äằng Tá» Kinh trả lá»i:
- Việc nà y…ta cÅ©ng không rõ lắm, chỉ nghe nói gia đình Tả Hiá»n LÆ°Æ¡ng Thục Äức, nghe phong phanh ở trong kinh đô thì cÅ©ng không xấu lắm.
Hắn cẩn tháºn giải thÃch, ngược lại là m cho Phạm Nhà n cà ng nghi hoặc, thá» há»i má»™t ngÆ°á»i có thân pháºn con tÆ° sinh nhÆ° hắn, thì cho dù phụ mẫu có bối cảnh cao thâm dị thÆ°á»ng thế nà o, nhÆ°ng liệu vị quan lại đó có nguyện ý gả con gái cho mình không.
Thấy vẻ mặt của hắn, Äằng Tá» Kinh rốt cuá»™c mở miệng nói:
- Chỉ là ..vị tiểu thÆ° đó dÆ°á»ng nhÆ° thân thể không được tốt, gần đây mắc bệnh cho nên má»›i vá»™i vã…
Phạm Nhà n bừng tỉnh đại ngá»™, thì ra mình là váºt để xung hỉ à , hiểu được rồi hắn không khá»i cÆ°á»i khổ lắc đầu.
Äằng Tá» Kinh nhìn vẻ mặt của hắn, phát hiện thiếu gia không ngá» không có tức giáºn, cÅ©ng không có vẻ mặt bi thÆ°Æ¡ng, trái lại còn có chút hồi phục lại tinh thần. NghÄ© thầm phải láºp tức kết hôn vá»›i ngÆ°á»i sắp chết, lẽ nà o thiếu gia không có má»™t chút tức giáºn sao?
Phạm Nhà n không có gì là tức giáºn, loại chuyện nà y kiếp trÆ°á»›c hắn nhìn thấy nhiá»u lắm, hÆ¡n nữa tức giáºn thì cÅ©ng không giải quyết được vấn Ä‘á» gì, trong lòng hắn, ngược lại còn có chút đồng tình vá»›i nữ nhân triá»n miên trên giÆ°á»ng bệnh kia, chỉ vì thân thể của mình không tốt, liá»n bị ép buá»™c gả cho má»™t nam nhân mà mình chÆ°a há» gặp mặt.
Vá» phần bản thân hắn? Phạm Nhà n không có chÆ°a từng phiá»n muá»™n --- hắn là nam nhân theo chủ nghÄ© tinh thần, cho rằng việc nam nữ luôn luôn nhà gái có hại còn nam nhân chiếm tiện nghi, nếu vợ mình ở thế giá»›i nà y chết Ä‘i, nói nhÆ° thế, vạn nhất lại gặp được má»™t nữ nhân tốt khác, chẳng phải cà ng mừng sao? HÆ¡n nữa quay vá» kinh đô, chuyện Ä‘Ã o hôn cÅ©ng không thể được, trÆ°á»›c hết cứ tá»›i đã rồi tÃnh sau.
Tất cả Ä‘á»u chá» coi đã rồi giải quyết sau.
Nhìn xem nữ nhân kia đẹp không? Khả ái không? La lỵ(la lỵ: thân hoa là i) không?
…
- Thiếu gia, vì sao…
Äằng Tá» Kinh cẩn tháºn há»i.
- Vì sao không tức giáºn?
Phạm Nhà n mỉm cÆ°á»i nhìn hắn nhẹ nhà ng nói:
- Thứ nhất, ta Ä‘i kinh đô không có nghÄ© là sẽ tiếp nháºn việc hôn nhân nà y. Thứ hai, nếu nhÆ° ta có tiếp nháºn cuá»™c hôn nhân nà y, thì nhất định đại biểu cho việc ta thÃch nữ nhân kia. Thứ ba, nữ nhân kia triá»n miên trên giÆ°á»ng bệnh, ta cÅ©ng không nghÄ© chuyện nà y có bao nhiêu khuất nhục. Thứ tÆ° ngÆ°Æ¡i có thể không biết, kỳ thá»±c là má»™t lang trung rất lợi hại.
Äằng Tá» Kinh sá»ng sốt, việc nà y là m cho hắn có chút hồ đồ, nhất là câu cuối cùng kia --- thiếu gia không ngá» biết y thuáºt? thế nhÆ°ng hắn vẫn không thừa nháºn bởi vì hôn nhân của thiếu gia mà có thể từ bi kịch nhảy vá»t tá»›i hà i kịch được. Dù sao gia cảnh nhà ngÆ°á»i ta cÅ©ng không tầm thÆ°á»ng, ngay cả ngá»± y cÅ©ng không trị hết bệnh, thiếu gia là m sao có thể chữa trị được.
Xe ngá»±a vẫn chạy liên tục, Äằng Tá» Kinh rá»i khá»i má»™t chiếc xe ngá»±a, trong xe chỉ còn lại má»™t mình Phạm Nhà n. ÄÆ°á»ng Ä‘i khó tránh khá»i có chút tịch mịch, hắn xốc mà n xe lên, tùy ý để cho gió phất trên mặt mình, hÃp mắt lại, nhìn cảnh núi rừng xanh thẳm trôi qua cùng những phiến đá hai bên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, cảm thấy đúng là có vô số hình ảnh Ä‘ang lá»™n ngược lại vá» sau.
DÆ°á»ng nhÆ° giống vá»›i mÆ°á»i sáu năm trÆ°á»›c, khi mình vừa tá»›i thế giá»›i nà y, cÅ©ng ở trên xe ngá»±a chứng kiến hình ảnh nhÆ° váºy.
…
Má»™t ngà y cuối tháng tÆ°, bãi cá» thẳng cánh cò bay bên ngoà i kinh đô, yến oanh cÅ©ng bị những nam thanh nữ tú tá»›i đây trong tết thanh minh dá»a chạy, chỉ có hai hà ng liá»…u xanh dá»c theo con sông Ä‘Ã o bảo há»™ thà nh Ä‘ang Ä‘ong Ä‘Æ°a khoe dáng trÆ°á»›c gió, là m cho những ngÆ°á»i dân khắp ná»›i tá»›i đây ngắm cảnh.
Một đoà n xe ngựa gồm ba xe đang từ xa xa chạy tới, xếp hà ng trên quan đạo chỠtiến và o thà nh.
Mà n xe mở ra, hé lá»™ ra gÆ°Æ¡ng mặt sạch sẽ trà n đầy ánh nắng mặt trá»i, ngÆ°á»i ná» nhìn tÆ°á»ng thà nh kinh đô, nhìn sắc mặt yên vui của má»i ngÆ°á»i bốn phÃa, hÃt sâu má»™t hÆ¡i: “Thì ra đây là mùi vị của kinh đô.â€
NgÆ°á»i nà y tá»± nhiên là Phạm Nhà n, trải qua chặng Ä‘Æ°á»ng mÆ°á»i ngà y gian khổ, Ä‘oà n ngÆ°á»i bá»n há» cuối cùng cÅ©ng tá»›i được kinh đô. Dá»c Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, hắn cá»±c kỳ hiếu kỳ quan sát thiên hạ Khánh quốc, rốt cục thá»a mãn được dục vá»ng Ä‘i du lịch của mình, hÆ¡n nữa, cùng Äằng Tá» Kinh và đám há»™ vệ ở má»™t chá»—, cÅ©ng trở nên thà nh thúc hÆ¡n rất nhiá»u.
Phạm Nhà n là má»™t thiếu niên hay cÆ°á»i, ngÆ°á»i nhÆ° váºy luôn dá»… là m cho ngÆ°á»i khác sinh ra thiện cảm.
Äằng Tá» Kinh đỡ tay cho hắn Ä‘i từ trên xe ngá»±a xuống.
Hai chân đặt và o quan đạo, Phạm Nhà n hÆ¡i chuyển Ä‘á»™ng mắt cá chân, táºn lức là m là m già y vải tiếp xúc nhiá»u hÆ¡n vá»›i mảnh đất nà y, dÆ°á»ng nhÆ° muốn nháºn thức má»™t chút xem đất ở kinh đô khác vá»›i nÆ¡i khác ở Ä‘iểm nà o.
NgÆ°á»i và o thà nh rất nhiá»u, kinh thà nh sâm nghiêm, cho nên sắp xếp chỠđợi có hÆ¡i lâu. Phạm Nhà n chá» có chút buồn chán, chỉ và o tÆ°á»ng thà nh trÆ°á»›c mắt cùng Äằng Tá» Kinh nói chuyện và i câu. Hắn Ä‘oán rằng, Ti Nam bá tÆ°á»›c phủ hẳn sẽ không phái ngÆ°á»i tá»›i đón mình má»›i đúng, dù sao thân pháºn của mình cÅ©ng không thể nà o quang minh chÃnh đại được.
Trong lúc nói chuyện phiếm, bá»—ng nhiên đám ngÆ°á»i đằng sau có chút rối loại, Ä‘oà n ngÆ°á»i tá»± giác tránh ra má»™t khoảng Ä‘Æ°á»ng rá»™ng ở giữa. Má»™t Ä‘á»™i kỵ binh lặng lẽ cưỡi ngá»±a chạy qua, tốc Ä‘á»™ rất nhanh, tá»›i trÆ°á»›c cá»a thà nh cÅ©ng không dừng lại chút nà o.
Trên con ngá»±a phÃa trÆ°á»›c Ä‘á»™i ngÅ©, là má»™t thiếu nÆ° mặc y phục mà u nhạt, trong tiết trá»i xuân thế nà y, váºy mà đỉnh đầu Ä‘á»™i má»™t chiếc mÅ© bằng da bạch lá»™c, nhìn qua cá»±c kỳ đẹp.
Thiếu nữ nà y hai hà ng lông mà y như núi xanh ở xa, con ngươi trong trẻo, vô cùng mỹ lệ. Chỉ là nà ng ngồi ở trên ngựa, vẻ mặt có chút lo lắng, xem ra vội vã trở vỠthà nh nhất định là có chuyện xảy ra.
Phạm Nhà n đứng ở ven Ä‘Æ°á»ng, mỉm cÆ°á»i nhìn Ä‘oà n ngá»±a chạy qua, tán thưởng nói thầm: “Giai nhân trong kinh quả nhiên nhiá»u.â€Không khá»i nhá»› tá»›i ngÆ°á»i nữ nhân có khả năng trở thà nh “thê tá»â€ của mình kia, không biết có hình dáng thế nà o.
Äằng Tá» Kinh ở bên cạnh ho nhẹ hai tiếng.
Phạm Nhà n trong lòng chỉ muốn tán thưởng má»™t câu, không chút thất thố, nhÆ° váºy khẩn trÆ°Æ¡ng cái gì? CÆ°á»i há»i:
- Xem ra bầu không khà ở kinh đô không có bế tắc nhÆ° ta tưởng tượng, vị cô nÆ°Æ¡ng mặt nà y mặc váy lại cưỡi ngá»±a, cÅ©ng không có ngÆ°á»i bà n luáºn sao.
Äằng Tá» Kinh cÆ°á»i khổ giải thÃch nói:
- Vị cô nÆ°Æ¡ng vừa chạy qua là độc nữ (con gái duy nhất) của kinh đô thủ bị Diệp Trá»ng đại nhân, ai dám nói nà ng chứ.
Phạm Nhà n à má»™t tiếng, leo lên xe ngá»±a nhìn lại cá»a thà nh. Quả nhiên Ä‘á»™i kỵ binh tá»›i cá»a thà nh, cÅ©ng không thèm xếp hà ng, cứ nhÆ° váºy Ä‘Æ°a ra lệnh bà i rồi và o thà nh.
Tá»›i phiên Phạm Nhà n và o thà nh, hắn táºn lá»±c nhìn vẻ mặt của quan binh cá»a thà nh má»™t chút, phát hiện đối phÆ°Æ¡ng giải quyết má»i việc tất cả Ä‘á»u má»™t vẻ mặt, khi quay vá» xe ngá»±a má»›i hiểu được chuyện gì xảy ra.
Trên ba cá»— xe ngá»±a nà y không có tiêu ký của Phạm gia, xem ra lần nháºp kinh nà y của mình cÅ©ng không có gióng trống khua chiêng.
Tà i sản của augustrush
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của augustrush
10-02-2011, 08:57 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2010
Äến từ: Nha Trang
Bà i gởi: 577
Thá»i gian online: 3 ngà y 3 giá» 23 phút
Thanks: 603
Thanked 740 Times in 256 Posts
Quyển 2: Kinh Äô
ChÆ°Æ¡ng 1
Và o Phạm phủ.
Nguồn: Võ gia trang
Phạm phủ đặt tại phÃa đông kinh đô, cÅ©ng cách đại lá»™ Thiên Hà má»™t khoảng khá xa, nên không nhìn thấy được hoà ng cung. Ở đây Ä‘á»u là quan lá»›n quý nhân, không có bình dân bách tÃnh nên khá yên tÄ©nh. Trên con Ä‘Æ°á»ng vắng vẻ, cứ khoảng mÆ°á»i trượng lại có má»™t phủ môn, ngồi trÆ°á»›c cá»a chÃnh và o phủ là má»™t đôi sÆ° tỠđá chồm há»—m, hÆ¡n mÆ°á»i đôi sÆ° tỠđá cứ Ä‘á»u Ä‘á»u cách nhau nhÆ° váºy lạnh ngắt nhà m chán trừng trừng nhìn đám ngÆ°á»i xe chạy qua.
Má»™t chiếc xe ngá»±a mà u Ä‘en cháºm rãi chạy qua, hai bên Ä‘Æ°á»ng không ánh mắt nà o thèm để ý. Tá»›i Phạm phủ, hÆ¡i khó khăn má»™t chút nhÆ°ng xe cÅ©ng Ä‘á»— được dÆ°á»›i má»™t gốc cây bên cá»a ngách.
Phạm Nhà n vén mà n xe, Äằng Tá» Kinh đánh xe, mặt vẫn lạnh băng nhìn má»™t lượt bốn phÃa, da mặt vẫn không chuyển gáºt đầu.
Ket… má»™t tiếng, cá»a gá»— bị đẩy ra, bá»n hạ nhân trong phủ chạy ra đón hiếu kỳ nhìn Phạm Nhà n, lúng túng không biết nên xÆ°ng hô thế nà o để mà hà nh lá»….
Hắn chỉ cÆ°á»i cÆ°á»i không nói gì, Ä‘i dá»c theo hà ng cây tá»›i cá»a phủ. Bá»n hạ nhân thở phà o má»™t hÆ¡i, bắt đầu tÃu tÃt chuyển hà nh lý đầy chặt trong xe.
Má»™t gã sai vặt từ trong phủ chạy ra, không nói ná»a câu liá»n dẫn hai ngÆ°á»i Ä‘i và o. Äi khoảng má»™t dặm chỉ thấy đình viện dần dần sâu thêm, bên trong núi giả cùng cây cá» xanh ngát, hoa thÆ¡m nÆ°á»›c trong leo lẻo, bà i trà tinh nhã. Dá»c Ä‘Æ°á»ng Ä‘i có và i ngÆ°á»i lá»›n tuổi, vừa thấy có ngÆ°á»i tá»›i liá»n lặng lẽ lui sang má»™t bên, không má»™t chút lá»™n xá»™n.
Cà ng Ä‘i cà ng sâu, vẫn còn chÆ°a tá»›i ná»™i viện, Phạm Nhà n thầm tán thưởng nhà cá»a trong Kinh đô quá rá»™ng rãi, biệt phủ ở Äạm Châu chắc chỉ bằng má»™t phần mÆ°á»i nÆ¡i đây. Ở Kinh đô tấc đất tấc và ng, đại phủ nhà mình lá»›n nhÆ° váºy, xem chừng quyá»n thế của phụ thân quả nhiên không há» nhá».
Nếu là ngÆ°á»i thÆ°á»ng, khi má»›i lần đầu bÆ°á»›c chân và o hà o trạch cao môn, chắc cả ngà y sẽ cứ hoảng hốt bối rối. Cho dù trong Hồng Lâu Má»™ng, Lâm muá»™i muá»™i khi má»›i và o Vinh quốc phủ cÅ©ng e dè không dám nhiá»u lá»i, chỉ sợ lỡ thất thố má»™t chút là mất mặt Vinh phủ.
NhÆ°ng Phạm Nhà n cÅ©ng không phải thÆ°á»ng nhân, đã là m ngÆ°á»i sống đến hai thá»i đại, sinh tá» luân hồi khiến cho cảm xúc của hắn cÅ©ng lạnh Ä‘i nhiá»u. HÆ¡n nữa, mặc dù là con tÆ° sinh, nhÆ°ng vá»›i quan niệm của kiếp trÆ°á»›c cÅ©ng không vì thế mà tá»± ti xấu hổ, ngược lại còn cho rằng nếu xấu hổ thì phụ thân hắn má»›i nên xấu hổ. Bởi váºy hắn vẫn thản nhiên Ä‘i tá»›i, cà ng không thèm quan tâm tá»›i thể diện của Phạm phủ.
Hắn cứ thẳng lÆ°ng ngẩng đầu thong thả mà đi, vẫn Ä‘iá»m nhiên mỉm cÆ°á»i, không má»™t chút gá»i là câu nệ, tuy vẻ mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i cÅ©ng có pha lẫn chút ngượng ngùng, nhÆ°ng cÅ©ng chỉ là má»™t tà xÃu hầu nhÆ° không thể hiện ra ngoà i. Ngắm nhìn cảnh sắc trong phủ, hắn tấm tắc thầm khen, Ä‘i ngang qua hà ng liá»…u dịu dà ng, bÆ°á»›c qua cây cầu cong cong bắc ngang mặt hồ, phản chiếu ánh mặt trá»i lấp lánh nhÆ° dát và ng đẹp không gì có thể sánh nổi.
Thái Ä‘á»™ của hắn suốt quãng Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»u lá»t và o mắt đám hạ nhân hết. Há» cÅ©ng hiếu kỳ, thì ra vị “Thiếu gia†lâu nay nghe nói đến là đây đây, không biết tả ra sao, tâm sâu khó lÆ°á»ng, nhÆ°ng không hiểu sao đối vá»›i vị thiếu gia nà y lại cảm thấy có chút thú vị, chỉ là loại thú vị nà y không thể nói được bằng lá»i.
Cuối cùng cÅ©ng đến trÆ°á»›c cá»a ná»™i viện, Äằng Tá» Kinh nhá» giá»ng:
- Thiếu gia, tá»›i đây tôi không thể và o, ngÆ°á»i hãy tá»± Ä‘i tiếp.
Ngẫm nghĩ một lúc, hắn lại động tâm nhắc nhở
- Thiếu gia…
Suốt cả quãng Ä‘Æ°á»ng, hắn thấy rất có hảo cảm vá»›i thái Ä‘á»™ bình tÄ©nh Ä‘iá»m nhiên không tranh không Ä‘oạt của Phạm Nhà n, nghÄ© đến trong phủ minh tranh ám đấu, trong lòng áy náy muốn nhắc nhở gì đó, nhÆ°ng lá»i lên đến cổ há»ng lại nháºn ra mình có chút cà n rỡ, hÆ¡n nữa cÅ©ng không biết nên nói thế nà o…
Phạm Nhà n biết hắn Ä‘ang nghÄ© gì, cảm Ä‘á»™ng mỉm cÆ°á»i chắp tay:
-Äằng đại cứ an tâm Ä‘i!
Tiếp theo nói lá»i căn dặn hắn phải cẩn tháºn thu xếp hà nh lý cho mình, đến tối có thể dùng.
Và o lúc nà y mà vẫn còn có thể ung dung nghÄ© đến việc buổi tối, Äằng Tá» Kinh biết thiếu niên xinh đẹp trÆ°á»›c mặt nà y suy nghÄ© đã trưởng thà nh hÆ¡n bạn bè cùng trang lứa rất nhiá»u, nghe những lá»i nà y, bất giác an tâm hÆ¡n nữa, cÆ°á»i cÆ°á»i, bảo gã sai vặt có thể Ä‘i nghỉ.
Bây giá» là má»™t tiểu nha hoà n dẫn Ä‘Æ°á»ng, là má»™t tiểu cô nÆ°Æ¡ng còn chÆ°a lá»›n hết, Phạm Nhà n Ä‘i theo sau nà ng và o háºu viện.
Má»™t phụ nữ trung niên bÆ°ng thau đồng từ từ tá»›i gần, nhún ngÆ°á»i thi lá»…, sau đó hầu hạ hắn rá»a mặt, nÆ°á»›c không nóng không lạnh, rất vừa.
Phạm Nhà n rá»a mặt, rá»a tay, lại cầm khăn mặt thấm nÆ°á»›c đặt trở lại, lại nói lá»i cám Æ¡n.
NgÆ°á»i phụ nữ nghe thấy hai tiếng “Cám Æ¡n†hÆ¡i giáºt mình, hốt hoảng lùi lại.
Phạm Nhà n chỉ cÆ°á»i cÆ°á»i, lúc nà y má»›i nhá»› đây là Kinh đô, không phải ở Äạm Châu, mình lại vẫn khách khà vá»›i nha hoà n, sau nà y ở đây, có vẻ không còn hợp lý.
Dù nói là và o đến ná»™i viện, nhÆ°ng không được và o táºn bên trong, nha hoà n dẫn hắn đứng ở đại sảnh. Äại sảnh toà n mà u trắng, trên cổng mái vòm, lá»™ ra mái hiên mà u Ä‘en.
Äứng tháºt lâu cÅ©ng không có ai thèm để ý, không biết có phải má»i ngÆ°á»i ở đây thấy hắn má»›i đến ra oai phủ đầu hay không. Phạm Nhà n vốn luôn bình tÄ©nh cÅ©ng thấy hÆ¡i bá»±c, hÃt sâu má»™t hÆ¡i nén xuống, trừng mắt nhìn mái hiên kia, nhìn tháºt kỹ, nháºn ra nó được thiết kế rất tao nhã.
Kỳ thá»±c Phạm Nhà n đã trách oan bá»n há», nha hoà n đón cá»a vẫn đứng má»™t bên, nhÆ°ng vẫn cứ lá» hắn Ä‘i, chỉ là vì đã biết thân pháºn hắn, nên không dám tiến lên. Không biết nên xÆ°ng hô thế nà o, dù sao hắn cÅ©ng không phải là con trai chÃnh thất Phạm phủ, thứ hai là chủ nhân chÆ°a đến, bá»n hạ nhân sao dám là m bừa. Có Ä‘iá»u, lúc nà y hẳn là có ngÆ°á»i sá»›m Ä‘i báo chủ nhân rồi.
Äợi chán má»™t hồi, Phạm Nhà n lại tá»± cÆ°á»i mình, ngoắc ngoắc tay gá»i tiểu nha đầu kia.
Tiểu nha hoà n khuôn mặt thanh tú, hai má tròn má»m mịn nhá» giá»ng há»i:
- Thiếu… thiếu… Có gì phân phó?
Tháºt ra cô bé định gá»i là Thiếu gia, nhÆ°ng lại thấy không ổn, chả biết là m thế nà o Ä‘anh nuốt tiếng “gia†và o bụng, ngắc ngứ Ä‘á» mặt.
Phạm Nhà n buồn cÆ°á»i nhìn tiểu nha đầu nà y, cÆ°á»i ha ha:
- Äem cho ta cái ghế dá»±a.
Tiểu nha hoà n y lá»i chạy Ä‘i, mang tá»›i đại sảnh má»™t cái ghế dá»±a, có vẻ cái ghế khá nặng, cô bé vừa bê vừa thở hổn hển.
Phạm Nhà n tiến lên đón, đặt cái ghế xuống, mỉm cÆ°á»i tiêu sái đặt mông ngồi xuống, ngả ra sau ngẩng đầu nhìn mái hiên, không thèm báºn tâm đến ánh mắt bốn phÃa.
Nha hoà n đón cá»a thấy hắn cứ nhÆ° thế mà ngồi trên ghế, giáºt mình lo… trưởng bối vẫn chÆ°a đến, vãn bối nên cung kÃnh đứng chá» chứ, sao lại… ngông nghênh thế nà y?
…
Trong hà nh lang uốn lượn truyá»n đến tiếng bÆ°á»›c chân nhẹ nhà ng uyển chuyển, má»™t mùi hÆ°Æ¡ng nhẹ nhà ng thanh nhã nhÆ°ng hÆ¡i buồn nÆ°Æ¡ng theo gió mà đến. Khẽ Ä‘á»™ng tâm, Phạm Nhà n nghiêng đầu nhìn, chỉ thấy má»™t vị phu nhân mỉm cÆ°á»i Ä‘i tá»›i. Nhìn bà khá đẹp, hai con mắt trong nhÆ° nÆ°á»›c, tà váy nhẹ nhà ng bồng bá»nh sang trá»ng, ngá»c bá»™i bên ngÆ°á»i rung rinh, trang phục đầy quý phái, nhÆ°ng lại không có vẻ phô trÆ°Æ¡ng, rất tá»± nhiên.
HÃt sâu má»™t hÆ¡i, Phạm Nhà n đứng lên.
Ãnh mắt phu nhân nhÆ° nhìn xa xăm, mỉm cÆ°á»i, vầng trán cÅ©ng sáng láng, xa xa nhìn thấy Phạm Nhà n đã mở lá»i:
- Nhà n nhi, vất vả rồi. Ngồi đi.
Phạm Nhà n ngá»t ngà o cÆ°á»i:
- Chà o di nương.
Tà i sản của augustrush
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của augustrush
Từ khóa được google tìm thấy
4vn khanh du nien , åãèïòà , cac tac pham cua mieu ni , dịch khánh dÆ° niên , du khan nien mieu ni , du khanh nien , du khanh nien mieu ni , gai goi damthuy q5 , ïèäîðû , khach du nien , khanh du nhien , khanh du nien , khanh du nien - 4vn.eu , khanh du nien 4vn , khanh du nien 4vn.eu , khanh du nien chuong 12 , khanh du nien dich , khanh du nien full , khanh du nien luong son , khanh du nien mieu ni , khanh du nien tg mieu ni , khanh du nien tung hoanh , khanh du nien txt , khanh dÆ° niên - 4vn.eu , khanh nien du , khÃnh dƯ niÊn , khánh du nien-4vn.eu , khánh dÆ° niên , khánh dÆ° niên 4vn , khánh dÆ° niên dịch , khánh dÆ° niên full , khánh dÆ° niên mieu ni , khánh dÆ° niên-4vn.eu , khnah di nien , miêu nỵ 4vn.eu , miêu nị , miêu nị full , miêu niÌ£ , miêu n , mieu ni , mieu ni khanh du nien , õîëîäèëüíèê , tac gia mieu ni , tác giả miêu nị , truyen cua mieuni , truyen dich cua mieu ni , truyen khanh du nien 4vn , ùéÿéíáþðíï