04-09-2012, 09:59 AM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
Chương 46: Mỹ nữ xuất hiện
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
Sưu tầm by Monkey - 4vn.eu
Trần Băng chợt nghe đến tên nhóm 5 ngÆ°á»i Anh Má»™c, đầu óc quay cuồng má»™t lúc, hắn không biết cái tên nhóm nà y thì đâu tá»›i, thấy cái tên thanh niên tóc Ä‘á» nà y dáng ngÆ°á»i thẳng đứng, cao lá»›n rắn rá»i, ra tay mạnh mẽ nhÆ° váºy, sắc bén nhÆ° má»™t con báo, trong lòng có má»™t cảm giác gần gÅ©i.
Tiểu tỠtóc đỠdẫn đầu 4 huynh đệ trông như hổ ở trong đà n dê, chỉ trong chốc lát, đã đánh cho hơn ba mươi tên lưu manh sợ tè cả ra quần, thảm hại chạy trốn.
Lần nà y hÆ¡n ba chục tên lÆ°u manh du côn bị đánh tÆ¡i bá»i, những tên lÆ°u manh côn đồ mà , nên khả năng chịu đòn hÆ¡n những ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng rồi, chỉ có Ä‘iá»u khi thấy lão đại của bá»n chúng là Long Nhị bị Trần Băng nhẹ nhà ng chạm cái mà đã lăn đùng xuống đất, cảnh tượng nà y đối vá»›i bá»n há» mà nói quả tháºt rất trấn Ä‘á»™ng, trong lòng cảm thấy rất sợ hãi, Ä‘iá»u nà y khiến những sá»± dÅ©ng mãnh ngà y nà o của bá»n chúng đã tan biến đâu mất rồi, chẳng còn sức chiến đấu nà o cả.
Äại ca cÅ©ng đã bị đánh gục, quân sÆ° quạt mo Lô sà i bổng cÅ©ng bị đánh má»™t cách thảm hại, bá»n há» còn đánh cái quái gì nữa, chạy nhanh được thì nhanh chóng chạy trốn, chạy cháºm thì giả vá» nằm xuống đất giả vá» chết, ai mà vẫn gắng chịu thì đúng là đồ ngốc à .
Trần Băng thấy thắng lợi trÆ°á»›c mắt, nhÆ°ng tiểu tá» tóc Ä‘á» nà y dÆ°á»ng nhÆ° bị thù háºn là m má» hết cả ý chà rồi. Thấy Long Nhị ngất nằm trên mặt đất, hắn cầm cây gáºy sắt hung hăng giÆ¡ lên, hÆ°á»›ng đúng và o chân của Long Nhị Ä‘áºp xuống, chỉ nghe thấy “răng rắc†hai tiếng, vô cùng giòn dã.
Trần Băng nhắm mắt lại, không dám xem tiếp nữa, biết là cái chân nà y của Long Nhị chắc chắn bị gẫy rồi, Ãt nhất cÅ©ng phải nghỉ ngÆ¡i ná»a năm, nhÆ°ng ngược lại cÅ©ng đã loại bá»›t cho hắn má»™t đối thủ nặng ký.
Tiểu tá» tóc Ä‘á» vẫn chÆ°a hết tức giáºn, vẫn còn cầm cây gáºy lên muốn đánh tiếp, Trần Băng vừa thấy tình hình không tốt lắm, nếu nhÆ° cứ tiếp tục đánh thế nà y, cái tên Long Nhị nà y có khi phải Ä‘i gặp Diêm VÆ°Æ¡ng, đến lúc đó thì sá»± việc sẽ rắc rối lên, hắn cÅ©ng được coi là đồng phạm, cÅ©ng sẽ bị liên lụy.
Hắn vội và ng tiến lên trước ngăn tóc đỠlại nói:
- Tiểu huynh đệ, đừng đánh nữa, đánh nữa thì sẽ chết ngÆ°á»i mất, sẽ bị bắt mất, hÆ¡n nữa cha đệ vẫn còn Ä‘ang nằm ở kia, không biết thÆ°Æ¡ng tÃch thế nà o, đệ còn không mau Ä‘i chăm sóc cha của đệ Ä‘i.
Tiểu tá» tóc Ä‘á» cÅ©ng không phải là ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông lá»— mãng, rât thông minh lanh lợi, vừa rồi chỉ là hÆ¡i kÃch Ä‘á»™ng. Lúc nà y nghe Trần Băng, ân nhân phân tÃch, cảm thấy rất có đạo lý, nhanh chóng nói vá»›i các huynh đệ thu dá»n chiến trÆ°á»ng, cầm các chiến lợi phẩm vá».
Hắn tiến lên nhìn vết thÆ°Æ¡ng của cha, thấy không có nguy hiểm vá» tÃnh mạng, chỉ là đầu bị va chạm mạnh, bị ngất Ä‘i thôi.
Hắn cõng cha hắn lên, rồi nói với Trần Băng:
- NgÆ°á»i anh em à , trông anh cÅ©ng là ngÆ°á»i có chà khÃ, anh đừng Ä‘i, Ä‘i vá» nhà cùng đệ, đệ còn phải cảm Æ¡n huynh , giúp đỡ huynh đệ của đệ không Ãt.
Trần Băng thá»±c ra vừa nãy suy xét rà nh mạch, bây giá» bản thân đã là nô bá»™c của Chu gia, thân pháºn thấp kém, mặc dù là đã là m tam chủ quản của cÆ¡ sở tây thà nh, nhÆ°ng có những bà i há»c thất bại, tuyệt đối không thể xem thÆ°á»ng.
HÆ¡n nữa cái chức tam chủ quản nà y cÅ©ng không phải dá»… là m, cần ngÆ°á»i không có ngÆ°á»i, cần tiá»n không có tiá»n, cần quyá»n không có quyá»n, quả thá»±c chả có tý quyá»n lá»±c gì, khó chịu chẳng khác gì Ä‘em hắn nung trong lò nÆ°á»›ng.
Äể tránh bị nung trong lò nÆ°á»›ng, Trần Băng phải chiêu binh mãi mã, phải vượt qua được thế lá»±c của chÃnh mình, trÆ°á»›c mặt tên tiểu tá» kia quả là quả cảm, dáng vẻ cÆ¡ bắp cÆ°á»ng tráng, cái tên Anh Má»™c đã khiến mắt hắn sáng bừng lên, Trần Băng sá»›m đã có mÆ°u đồ thu phục hắn rồi, sau nà y xem còn ai dám Ä‘á»™ng đến hắn, thì bảo năm tên nà y lôi ra hà nh má»™t tráºn xem lần sau có dám nữa không nà o.
Vả lại, hắn vừa rồi rõ rà ng nghe thấy thằng nhãi Long Nghị nói Trần Lão Hán nà y có cô con gái xinh đẹp danh bất hÆ° truyá»n, bây giá» chÃnh mắt hắn nhìn thấy tên tiểu tá» nà y dáng vẻ oai hùng, váºy thì ngÆ°á»i chị của hắn chắc là xinh đẹp danh bất hÆ° truyá»n.
Hắn trong lòng nhá»™n nhạo, tháºt muốn gặp cô gái xinh đẹp danh bất hÆ° truyá»n nà y rốt cục xinh đẹp nhÆ°á»ng nà o, chói mắt cỡ nà o.
Hiện tại thấy tiểu tá» tóc Ä‘á» nà y chủ Ä‘á»™ng má»i, trịnh trá»ng má»i hắn, liá»n vá»™i và ng nháºn lá»i nói:
- Tiểu huynh đệ, ta không có việc gì, Ä‘i cùng đệ vá», tiện thể xem vết thÆ°Æ¡ng của lão bá thế nà o.
- Váºy thì tốt quá!
Tiểu tá» tóc Ä‘á» lại chỉ bảo đám huynh đệ của hắn Ä‘i thu dá»n chiến trÆ°á»ng, rồi cõng cha hắn cùng Trần Băng Ä‘i vá» nhà .
Trần Băng ở phÃa sau hÆ¡i gúp hắn đỡ cha hắn, thấy tiểu tá» tóc Ä‘á» sức lá»±c tháºt khá»e, mặc dù cõng cha hắn, nhÆ°ng bÆ°á»›c Ä‘i vẫn mạnh mẽ nhanh nhẹn, trà n đầy sinh lá»±c. Trần Băng không khá»i thán phục sức lá»±c dồi dà o của tiểu tá» nà y, quả tháºt không là m mất mặt hình ảnh hà o quang của Anh Má»™c.
Khoảng chừng ná»a canh giá» sau, cuối cùng cÅ©ng Ä‘i đến má»™t con phố nhá» tÆ°Æ¡ng đối hẻo lánh.
Con phố nà y toà n bá»™ Ä‘á»u là những ngôi nhà lá thấp rách nát.
Tiểu tá» tóc Ä‘á» dẫn Trần Băng Ä‘i và o má»™t cá»a hà ng Ä‘Æ¡n sÆ¡ ở đầu Ä‘Æ°á»ng.
Trần Băng nhìn xung quanh, trong phòng tuy rằng Ä‘Æ¡n sÆ¡, nhÆ°ng rất gá»n gà ng sạch sẽ, không há» có vết bụi bẩn nà o, vừa nhìn là biết có bà n tay con gái.
- Chị, mau ra đây, cha bị ngất, chị mau đi tìm lang trung đến khám cho cha!
Chợt nghe thấy má»™t giá»ng nói trong buồng truyá»n ra, giá»ng nói ấm áp mượt mà , vô cùng êm tai, lúc nói thì không cháºm không nhanh, trong quan tâm ẩn chứ oán giáºn, ngữ khà lại thẠbình tÄ©nh:
- Mau đặt cha nằm xuống giÆ°á»ng, lang trung chị đã gá»i đến từ lâu rồi, chị biết cha hôm nay chắc chắn không đòi được gì, khuyên cha nhÆ°ng cha cÅ©ng không nghe.
Sau đó là má»™t bóng dáng uyển chuyển dịu dà ng bÆ°á»›c từ trong ra, má»™t mái tóc dà i Ä‘en nhÆ° gá»— mun tết thà nh mấy bÃm thả buôn xuống, là m da mịn mà ng trắng bóc, đôi mắt long lanh trong suốt nhÆ° nÆ°á»›c mùa thu, chiếc mÅ©i dá»c dừa vô cùng xinh đẹp, đôi má hÆ¡i á»ng hồng, tháºt khiến ngÆ°á»i ta yêu, lại còn có đôi môi kiá»u diá»…m, tháºt hấp dẫn.
Äẹp, quả là quá đẹp, vô cùng xinh đẹp, Trần Băng trong lòng thầm than, tháºm chà còn đẹp hÆ¡n Song Nhi và i phần.
Chủ yếu chÃnh là cách ăn mặc của nà ng không giống vá»›i ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, quần áo ở thá»i đại nà y rá»™ng thùng thình, rất khó có thể thể hiện ra dáng ngÆ°á»i tuyệt đẹp của con gái, mà cô nà ng trÆ°á»›c mắt nà y mặc dù không hoa lệ, kiểu dáng lại tháºt má»›i mẻ, vai và phần eo đã thu nhá» lại rất nhiá»u, cà ng lá»™ ra thân hình tuyệt đẹp của con gái, hÆ¡n nữa ở chá»— eo của nà ng còn Ä‘Ãnh thêm má»™t dây lÆ°ng mảnh, cà ng tôn thêm cái dáng vẻ của nà ng.
Tóm lại là kiểu phối hợp nà y khiến cho Trần Băng có cảm giác bị tấn công rất mãnh liệt.
Khi nà ng Ä‘i ra, sau khi thấy Trần Băng hÆ¡i ngẩn ngÆ¡, hoà n toà n không thấy vẻ ngượng nùng và bối rối nhÆ° những cô giá khác, chỉ hÆ¡i mỉm cÆ°á»i, lá»™ ra hà m răng trắng bóc.
Yên lặng, thanh lịch, tri tÃnh, cảm giác khiến ngÆ°á»i ta miên man vô cùng, trong lòng Trần Băng cứ nghÄ© ngợi loạn cả lên.
- Mau cõng cha và o trong buồng, lang trung đang đợi ở trong đó.
Rồi lại nói vá»›i tiểu tá» tóc Ä‘á»:
- Xem em nà y Ä‘á»u khiến ngÆ°á»i khác phải lo lắng, đầu đầy vết máu, có bị thÆ°Æ¡ng không? Mau Ä‘i rá»a Ä‘i.
Tiểu tá» tóc Ä‘á» chỉ khẽ mỉm cÆ°á»i, cÅ©ng không cãi lại, vá»™i cõng Lão Hãn và o trong buồng cho lang trung khám.
Trần Băng thấy nhà m chán, liá»n Ä‘i xung quanh phòng khách, nghÄ© bá»™ quần áo của cô nÆ°Æ¡ng nà y sao lại má»›i mẻ kỳ lạ thế, lại nghÄ© đến cÅ©ng đã là m tam chủ quản của Chu gia, là m thế nà o để phát huy uy lá»±c của hắn, là m thế nà o để thu phục được tiểu tá» tóc Ä‘á» nà y, sau nà y nên là m thế nà o.
Trong lúc hắn đang tâm tư rối loạn, tiểu tỠtóc đỠtừ trong buồng bước ra nói với Trần Băng:
- Ân nhân nghỉ ngơi chút đi, đệ cùng lang trung bốc thuốc cho cha đệ! Lúc nữa sẽ vỠngay, để cho chị đệ tiếp huynh.
Sau đó vô cùng lo lắng theo lang trung đi ra ngoà i.
Cái tên tiểu tá» nhà ngÆ°Æ¡i đã bị cho và o chòng rồi, không ngá» lại bảo tỉ tỉ của ngÆ°Æ¡i ra tiếp chuyện cùng ta nữa chứ, cứ từ nói chuyện rồi sẽ tá»›i những cái xa hÆ¡n nữa, nếu được nhÆ° váºy thì còn gì bằng nữa.
Lúc hắn Ä‘ang nghÄ© ngợi linh tinh, thì má»™t bóng dáng uyển chuyển dịu dà ng từ bên trong Ä‘i ra, mặc bá»™ quần áo bó sát ngÆ°á»i lá»™ ra thân hình hoà n mỹ của cô nà ng nà y.
Nà ng bưng một ly trà , đi đến bên cạnh Trần Băng, nhẹ nhà ng cúi đầu nói:
- Ân công, má»i dùng trà , Ä‘a tạ ân công trượng nghÄ©a giúp đỡ, tiểu nữ vô cùng cảm kÃch.
- Cô nÆ°Æ¡ng không cần khách khÃ, chỉ là việc nhá» thôi mà , không cần khách sáo, Ä‘Æ°á»ng há»ng thì có ngÆ°á»i sá»a chữa, việc không công bằng thì sẽ có ngÆ°á»i quản, ta vốn tÃnh trá»i sinh là ngÆ°á»i trượng nghÄ©a, việc nhá» thế nà y, không cần phải để tâm đâu.
Trần Băng nói.
- Thiếp là Tuệ NÆ°Æ¡ng, nếu ân nhân không chê thì cứ gá»i thiếp là Tuệ NÆ°Æ¡ng là được rồi!
Cô gái xinh đẹp mới lạ nà y ngồi ghế đối diện với Trần Băng, bình tĩnh nói.
Tuệ NÆ°Æ¡ng, cái tên nà y đặt tháºt là hay, vô cùng thông minh lại xinh đẹp dịu dà ng. Trần Băng trong lòng nghÄ© ngợi lung tung.
- Bênh tình của lão bá thế nà o rồi?
Trần Băng quan tâm há»i.
Thá»±c ra câu nói nà y của Trần Băng có vẻ hÆ¡i thừa thãi, mắt thấy tâm trạng của Tuệ NÆ°Æ¡ng vẫn rất bình thÆ°á»ng không há» lo lắng, thì bệnh tình của Lão Hán hẳn là không nghiêm trá»ng lắm. Chỉ là ngồi cùng vá»›i mỹ nữ tao nhã thế nà y, khiến cho hắn không được tá»± nhiên lắm. TrÆ°á»›c mặt Song Nhi hắn cÅ©ng chÆ°a từng gặp trÆ°á»ng hợp thế nà y.
- không có trở ngại gì lá»›n, chỉ bị thÆ°Æ¡ng ngoà i da thôi, má»™t thá»i gian ngắn là khá»i.
Tuệ NÆ°Æ¡ng Ä‘iá»m tÄ©nh nói, nhÆ°ng ánh mắt lại chằm chằm nhìn và o khuôn mặt Trần Băng.
Trần Băng vẫn cứ bình tÄ©nh ngồi xuống, cảm nháºn thấy Tuệ NÆ°Æ¡ng ngồi đối diện không há» có chút ngượng ngùng của má»™t cô gái, ngược lại rất tá»± nhiên chăm chú nhìn hắn, đôi mắt đẹp trà n đầy sá»± hiếu kỳ, cứ nhÆ° là muốn nhìn thấu cả con tim của Trần Băng.
Tuy rằng Trần Băng da mặt dà y nhÆ° tÆ°á»ng thà nh, nhÆ°ng bị má»™t ngÆ°á»i đẹp tân tiến hiện đại ngắm nghÃa ở góc Ä‘á»™ gần nhÆ° váºy, trong lòng không ngá» lại có chút ngượng ngùng, lẽ nà o mình trông quá đẹp trai, khiến cho cô nà ng nà y Ä‘á»™ng tình.
Hắn để chén trà xuống, thắc mắc há»i:
- Tuệ Nương tại sao lại cứ nhìn chằm chằm và o ta, lẽ nà o trên mặt ta có vết gì hay sao?
Tuệ NÆ°Æ¡ng vẫn nhÆ° trÆ°á»›c nhìn hắn, má»™t đôi mắt dẹp tháºt to tròn, bá»—ng nhiên nhẹ nhà ng mỉm cÆ°á»i:
- Ân nhân, thiếp biết ngà i.
Trần Băng hÆ¡i khó hiểu há»i:
- Nà ng biết ta? Nà ng nhìn thấy ta ở đâu?
Tuệ NÆ°Æ¡ng xinh tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói:
- Dang tiếng của ngà i thiếp cÅ©ng đã được nghe nói từ lâu rồi, ngà i chẳng phải là cái ngÆ°á»i mà ngÆ°á»i ta gá»i là anh đầu gạch chuyên Ä‘i bắt chuyện vá»›i con gái ở Ä‘Æ°á»ng phố sao?
Ngất! Trần Băng nghe mà cảm thấy vô cùng kÃch Ä‘á»™ng, suýt nữa thì bị ngã từ trên ghế xuống, đúng là việc tốt không được truyá»n ra, việc xấu thì lan Ä‘i xa hà ng dặm, không ngá» cái danh anh đầu gạch của hắn lại được lan truyá»n xa nhÆ° váºy.
Trong lòng hắn không ngừng oán chá»i Khổng nghi tần cái lão già đểu, dạy hắn cái chiêu bá» Ä‘i nhÆ° thế, khiến cho tất cả Ä‘Æ°á»ng phố Ä‘á»u biết cái danh anh đầu gạch của hắn.
Trần Băng vò đầu ngượng ngùng cÆ°á»i nói:
- Tuệ NÆ°Æ¡ng nghiêm trá»ng hóa rồi, đó chỉ là phù du, phù du mà thôi, bản chất của ta vẫn là má»™t thanh niên chÃnh nghÄ©a.
Tuệ NÆ°Æ¡ng thấy bá»™ dạng ngượng ngùng của Trần Băng, nhẹ nhà ng che miệng cÆ°á»i, lần đầu tiên nà ng thấy Trần Băng, sở dÄ© thấy hÆ¡i sững sốt chÃnh là vì nà ng nháºn ra tiểu tá» nà y chÃnh là anh đầu gạch Ä‘i trên phố cứ gặp ngÆ°á»i đẹp là đến bắt chuyện.
- Ân nhân, ngà i chá»› lo lắng, tháºt ra thiếp vô cùng bái phục ý tưởng kì diệu của ngà i.
Tuệ NÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nhạo nói.
Má»i ngÆ°á»i và o và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Hina
Chữ ký của Hina I can FLY ~~~ (â—ï¼¾oï¼¾â—)
Äã có 15 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Hina
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
Dinhngoc7086 ,
dungcoixuong ,
G I N ,
hoc2k ,
hungbathien ,
khd42 ,
Lôi Äế ,
longnapo2411 ,
saokyvayne ,
star6006 ,
thomng ,
ThuongLong ,
Vô Ảnh Chân Ma ,
wildgirl ,
zhaozheng
07-09-2012, 02:56 PM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
Chương 47: Quyến rũ tuyệt đỉnh
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
Sưu tầm by Monkey - 4vn.eu
Nụ cÆ°á»i nà y tháºt là m mê chết lòng ngÆ°á»i, Trần Băng liếm khô cả môi, trong lòng thở dà i nói.
Có má»™t số cô gái trông cá»±c kỳ xinh đẹp, nhÆ°ng lúc cÆ°á»i lại không có duyên, có má»™t số cô gái mặc dù không được xinh đẹp, nhÆ°ng khi cÆ°á»i thì lại rất có duyên, giống nhÆ° hoa mùa hè, mê hoặc lòng ngÆ°á»i. Mà cô gái Tuệ NÆ°Æ¡ng nà y có thể coi là thượng hạng của thượng hạng, không những trông rất thoải mái hà o phóng mà ăn mặc cÅ©ng rất hiện đại, ngay cả khi cÆ°á»i cÅ©ng trà n đầy hÆ°Æ¡ng vị mê hoặc lòng ngÆ°á»i.
- Khâm phục?
Trần Băng thoáng suy nghĩ, trong lòng có chút hoà i nghi, có phải Tuệ Nương đang châm biếm hắn.
Hắn cÅ©ng không phải là kẻ dá»… bị bắt nạt, chỉ khẽ suy nghÄ© má»™t chút, liá»n hiểu được lý do mà Tuệ NÆ°Æ¡ng nói ra những lá»i nà y, quả nhiên thông minh.
Bây giá» Trần Băng đúng là không dám xem thÆ°á»ng vị đại mỹ nữ thịnh hà nh nà y rồi, hắn nhìn Tuệ NÆ°Æ¡ng cÆ°á»i ha hả, nụ cÆ°á»i trà n đầy đắc ý, tá»± tin bÆ°á»›c lên nói:
- Ta đã hiểu rõ Tuệ Nương vì sao nói khâm phục ta rồi.
- Ân Công, ngà i có thể đoán ra được? Cứ nói ra đừng ngại!
Äôi mắt to long lanh của Tuệ NÆ°Æ¡ng nhìn chằm chằm và o khuôn mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i đầy tá»± tin của Trần Băng, thấy khuôn mặt Trần Băng tuấn tú, sáng ngá»i có thần, lá»i nói cá» chỉ không vô vị giống nhÆ° những ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, mà ẩn chứa khà chất của má»™t tú tà i, trong lòng có chút rung Ä‘á»™ng.
- Nếu ta đoán ra được, Tuệ Nương có thưởng cho ta cái gì không?
Trần Băng cÆ°á»i xảo quyệt, Ä‘Æ°a ra Ä‘iá»u kiện là mánh khóe hắn hay dùng khi tán gái, Song Nhi cÅ©ng chÃnh bị hắn dùng mánh khóe nhÆ° thế mà tán tỉnh được, bây giá», hắn lại dùng mánh khóe nà y để tán tỉnh Tuệ NÆ°Æ¡ng.
- Nếu ân công đoán ra được, thiếp sẽ đồng ý với ân công một việc!
Tuệ NÆ°Æ¡ng nghÄ© nghÄ© rồi lại cÆ°á»i nói:
- Là việc mà trong khả năng của thiếp có thể là m được, nếu ngà i bắt thiếp đi hái ánh trăng thì thiếp không là m được đâu.
- Äược rồi, tôi thá» nói Tuệ NÆ°Æ¡ng nghe nhé.
Trần Băng đi quanh căn phòng nhỠhai bước, cuối cùng bước đến trước mặt Tuệ Nương, nhìn chằm chằm và o đôi mắt đẹp của Tuệ Nương, vô cùng tự tin nói:
- Äó chÃnh là vì ta và Tuệ NÆ°Æ¡ng cùng bÆ°á»›c trên má»™t con Ä‘Æ°á»ng.
Tuệ NÆ°Æ¡ng nghe câu nói nà y, ánh mắt ẩn chứa má»™t tia vui sÆ°á»›ng, nà ng không há» né tránh đôi mắt đầy tÃnh sát thÆ°Æ¡ng của Trần Băng, vẫn vô cùng tá»± nhiên hà o phóng nói:
- Lý do gì mà ân công nói như thế?
Trần Băng luôn theo dõi đôi mắt của Tuệ NÆ°Æ¡ng, kiếp trÆ°á»›c hắn là nhân viên tình báo, tâm lý há»c là môn hắn bắt buá»™c phải há»c, nên biết rất rõ, đôi mắt là cá»a sổ của tâm hồn, má»—i khi gặp niá»m vui bất ngá» hoặc kÃch Ä‘á»™ng, đồng tá» sẽ tá»± co lại, cho dù má»™t ngÆ°á»i có che dấu tốt thế nà o Ä‘i chăng nữa thì ánh mắt của há» cÅ©ng sẽ bá»™c lá»™ ra suy nghÄ© tháºt sá»± của há».
Trần Băng chÃnh là có ý nà y, hắn và Tuệ NÆ°Æ¡ng chỉ đứng cách nhau có má»™t bÆ°á»›c chân ngắn, mắt thấy đồng tá» của Tuệ NÆ°Æ¡ng Ä‘á»™t nhiên co lại rồi lại giãn to ra, cho nên Trần Băng biết lần nà y hắn lại Ä‘oán trúng rồi.
- Tất cả chi vì hai chữ đổi mới mà thôi!
Trần Băng chỉ và o mình nói:
- Anh chà ng đầu gạch không phải do ta mong muốn, đó chỉ là má»™t biệt danh mà thôi, mặc dù rất nhiá»u cÆ°á»i chế giá»…u ta, nhÆ°ng ta không thèm để ý đến. Vá» căn bản, bản chất của loại hà nh vi nà y là má»™t hình thức đổi má»›i, là má»™t loại khai phá, là má»™t tinh thần tiến bá»™, Ä‘i theo con Ä‘Æ°á»ng mà ngÆ°á»i khác không Ä‘i theo, không muốn Ä‘i, chẳng thèm Ä‘i, tháºm chà là không dám Ä‘i, cả quá trình có thể tạo nên rất nhiá»u lá»i bà n tán, chê bai giá»…u cợt, nhÆ°ng cÅ©ng không cần phải lo lắng, đó là bởi vì đám ngÆ°á»i đó căn bản không biết sá»± trong sạch cao thượng của ta.
- Còn nà ng, hãy nhìn bá»™ quần áo nà ng Ä‘ang mặc, kiểu tóc nà y, rồi đồ trang sức nà y, có phải là chá»— nà o cÅ©ng không giống vá»›i những ngÆ°á»i xung quanh?
Trần Băng kÃch Ä‘á»™ng giÆ¡ tay ra chạm và o quần áo của Tuệ NÆ°Æ¡ng nói:
- Bá»™ quần áo nà y của nà ng chiết eo đẩy cao mông, lá»™ ra Ä‘Æ°á»ng cong tuyệt đẹp của cÆ¡ thể, phối hợp tuyệt vá»i, cà ng là m tăng thêm vẻ đẹp thÆ°á»›t tha của con gái, kiểu tóc má»›i mẻ Ä‘á»™c đáo rất khác biệt, chÆ°a từng nhìn thấy, đồ trang sức tuy rằng không đáng mấy đồng, nhÆ°ng cÅ©ng vô cùng nổi báºt, khiến ngÆ°á»i khác say đắm! Nói tóm lại là , đây Ä‘á»u là kết tinh của đổi má»›i và hiện đại.
Tuệ NÆ°Æ¡ng thấy Trần Băng vì kÃch Ä‘á»™ng mà sá» và o quần áo của mình, cÆ°á»i nhẹ nhà ng né Ä‘i. Vẫn vẻ mặt thưởng thức chăm chú nghe Trần Băng nói.
Tiểu Cá»u ta lại không thể chịu nổi tá»± phát vẻ lẳng lÆ¡ rồi, hắn cứ thầm oán trách, rồi lại tiếp tục đầy nhịp Ä‘iệu nói:
- Những sá»± váºt má»›i lạ tốt đẹp nà y, ăm mặc thì rất hợp dáng, kiểu tóc thì rât khác biệt, cách phối đồ trang sức cÅ©ng rất hợp, nhÆ°ng, kiểu dáng của náng quả thá»±c khiến những lão bách tÃnh kia tiếp nháºn sao? Quả tháºt sẽ trở thà nh má»™t trà o lÆ°u má»›i sao? NhÆ°ng nếu nà ng cứ ăn mặc nhÆ° váºy không khá»i khiến ngÆ°á»i khác phải bổ mắt, nhÆ°ng nhÆ° váºy cÅ©ng khiến nhÆ°ng kẻ khác ghen tị mà chê bai đó.
- TÆ° tưởng đổi má»›i, không chịu cô Ä‘Æ¡n, cái nà y chÃnh là điểm tÆ°Æ¡ng đồng của chúng ta, cÅ©ng là điểm khác của chúng ta vá»›i những ngÆ°á»i khác, chúng ta đổi má»›i, bá»n há» khÆ° khÆ° giữ cái cÅ©; chúng ta tạo nên trà o lÆ°u má»›i, bá»n há» bảo thủ giáºm chân tại chá»—, chúng ta dÅ©ng cảm mạo hiểm, không sợ gian nan vất vả, bá»n há» sợ thay đổi, úp úp mở mở.
Hắn nói đến đây rồi nhẹ nhà ng quay đầu lại, say đắm nhìn Tuệ Nương nói:
- Tuệ Nương, nà ng nói ta nói có đúng không?
Nói xong những thứ nà y, Trần Băng cÅ©ng có chút mệt má»i, hắn cÅ©ng không nghe câu trả lá»i của Tuệ NÆ°Æ¡ng, bÆ°á»›c vá» phÃa cá»a sổ, yên lặng nhìn những chú chim nhá» Ä‘ang bay lượn bên ngoà i cá»a sổ, cảm thấy bản thân cá»±c kỳ đáng thÆ°Æ¡ng. NghÄ© bây giá» bản thân hắn cÅ©ng chỉ là má»™t con thuyá»n bằng cá» giữa biển to lá»›n, nếu muốn Ä‘i xa, chỉ sợ không thể tiến thẳng đến, phong ba bão táp, chỉ có vững chắc, cháºm rãi tìm cách má»›i có thể bảo toà n được mạng sống của bản thân.
Tuệ NÆ°Æ¡ng hoà n toà n bị kinh ngạc những lá»i nói của Trần Băng, nà ng dùng ánh mắt ngưỡng má»™ và chân thà nh cổ vÅ© Trần Băng.
Trần Băng nói không há» sai, Tuệ NÆ°Æ¡ng trong lòng biết rất rõ rà ng, nà ng chÃnh là má»™t cô gái có tÆ° tưởng đổi má»›i, không cam chịu bảo thủ. Bá»™ quần áo nà y, kiểu ăn mặc nà y, chá»— nà o cÅ©ng là kết tinh đổi má»›i của nà ng, tất cả là hà nh Ä‘á»™ng vÄ© đại khó có thể có được ở triá»u đại bảo thủ nà y. NhÆ°ng khi nà ng mặc lên ngÆ°á»i những thứ mà nà ng đắc ý cho rằng là những kiệt tác Ä‘i trên Ä‘Æ°á»ng, không ngá» lại bị dân chúng Ä‘Ã m tiếu và chê cÆ°á»i, tháºm chà là còn chá»i mắng, má»—i khi nhÆ° thế nà y, nà ng lại có má»™t cảm giác vô cùng cô Ä‘Æ¡n trÆ¡ trá»i, nà ng vẫn không hiểu vì sao những thứ tốt nhÆ° thế nà y lại không được ngÆ°á»i khác khen ngợi. Không biết vì sao những bá»™ quần áo đẹp thế nà y lại bị ngÆ°á»i ta chê bai hết lá»i.
Những lá»i nói của Trần Băng nhÆ° xô nÆ°á»›c dá»™i và o đầu khiển nà ng tỉnh lại. Bây giá» thì nà ng đã hiểu rõ được, sá»± đổi má»›i của nà ng thá»±c chất là cuá»™c đấu tranh vá»›i cả má»™t đám ngÆ°á»i.
Tuệ NÆ°Æ¡ng vốn chỉ định thá» Trần Băng, không ngá» tên tiểu tá» nà y lại thao thao bất tuyệt, phân tÃch kỹ lưỡng bản chất không giống nhau của vấn Ä‘á» nà y ra, bây giá» Tuệ NÆ°Æ¡ng không những cảm kÃch, mà còn cà ng thêm khâm phục và đồng tình, má»™t ngÆ°á»i có thể phân tÃch lỹ lưỡng bản chất của vấn Ä‘á», bản thân cÅ©ng chÃnh là ngÆ°á»i có tÆ° tưởng hiện đại, Tuệ NÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên vô cùng tôn sùng.
Äôi mắt long lanh của Tuệ NÆ°Æ¡ng ánh lên vẻ thùy mị và kinh ngạc vui mừng, nà ng có thể cảm nháºn được ná»—i cô Ä‘Æ¡n của Trần Băng, thấy hắn trầm ngâm nhìn má»™t Ä‘Ã n chim nhá» dÆ°á»›i mái hiên cúc cu kêu, má»™t con chim mẹ Ä‘ang vất vả má»›m mồi cho chim con, nà ng vô cùng thÃch bầu không khà yên lặng nà y, nhẹ nhà ng bÆ°á»›c đến sau ngÆ°á»i Trần Băng, nhá» nhẹ nói:
- Chúng ta đổi má»›i không hợp lòng ngÆ°á»i, váºy phải là m thế nà o?
Trần Băng tuy là trong lòng thấy bùi ngùi, nhÆ°ng dù sao cÅ©ng là má»™t nam nhi, kiểu ủy mị của con gái cÅ©ng chỉ là lúc nhất thá»i mà thôi, khi hắn thấy cảnh trên mái hiên chim mẹ vất vả má»›m mồi cho chim con thì trong lòng vô cùng xúc Ä‘á»™ng, trên thế gian nà y những Ä‘iá»u ấm áp vẫn còn chiếm Ä‘a số.
Trần Băng tháo gỡ được khúc mắc, ha hả cÆ°á»i, nghe câu há»i nghi ngá» của Tuệ NÆ°Æ¡ng, láºp tức quay đầu lại nói:
- Äi theo con Ä‘Æ°á»ng của chÃnh mình, mặc kệ cho ngÆ°á»i ta nói thôi.
Trần Băng Ä‘á»™t nhiên quay đầu lại khiến cho Tuệ NÆ°Æ¡ng đứng sau lÆ°ng hắn không kịp phòng ngá»±, trong phút chốc, chóp mÅ©i của hai ngÆ°á»i không ngá» lại nhẹ nhà ng chạm và o nhau.
Tuy rằng chỉ là nhẹ nhà ng chạm và o, nhÆ°ng bầu không khà lại trở nên có chút huyá»n bà và kỳ quặc, hai ngÆ°á»i Ä‘á»u đứng ngây ngÆ°á»i ở đó.
Tuệ NÆ°Æ¡ng mặc dù là má»™t cô gái hiện đại, mạnh dạn, nhÆ°ng tiếp xúc thân máºt nhÆ° thế vẫn không tránh khá»i Ä‘á» mặt, tim Ä‘áºp nhanh.
Thằng nhãi Trần Băng nà y sÆ°á»›ng quá còn gì, nhÆ°ng vẫn không có cảm giác ngại ngùng giác ngá»™ gì cả, trên mặt vẫn nở nụ cÆ°á»i rất ý đồ, má»™t âm thà nh nhÆ° muốn quay cuồng trong lòng, Tuệ NÆ°Æ¡ng đúng là má»™t cá»±c phẩm, vóc dà ng cao cÅ©ng chẳng kém gì mình, vá»›i thân thể quyến rÅ© nhÆ° váºy, nếu được ôm má»™t cái, sá» má»™t cái thì đúng là sÆ°á»›ng biết nhÆ°á»ng nà o.
Tuệ NÆ°Æ¡ng thấy tên tiểu tá» Trần Băng nà y vừa rồi còn giả vá» trầm ngâm, bây giá» lại cÆ°á»i đùa cợt nhả nhÆ° thế, trong lòng không khá»i buồn bá»±c, thằng nhãi nà y rốt cục mặt nà o là tháºt, mặt nà o là giả?
Thấy tình cảnh xấu hổ, Tuệ NÆ°Æ¡ng dù gì cÅ©ng là con gái, không chịu được kiểu trêu đùa nà y, cÆ°á»i nói vá»›i Trần Băng:
- Ân công, ngà i nói quá đúng, thiếp vừa rồi đồng ý má»™t việc vá»›i ngà i, bây giá» ngà i nói ra Ä‘i, chỉ cần thiếp có thể là m được, thiếp sẽ dùng hết sức để là m, quyết không nuốt lá»i!
- Tháºt thế? Tuệ NÆ°Æ¡ng, nà ng nói tháºt sao?
Trần Băng nhìn chắm chắm mắt Tuệ NÆ°Æ¡ng, ha hả cÆ°á»i rồi nói:
- Nà ng cÅ©ng đừng gá»i ta là ân công nữa, nghe nhÆ° váºy có vẻ xa lạ, ta tên là Trần Băng, cÅ©ng gá»i là Trần Tiểu Cá»u, nếu nà ng không chê thì gá»i ta má»™t tiếng anh Cá»u là ta vui lắm rồi.
- Trần Tiểu Cá»u?
Tuệ NÆ°Æ¡ng cÆ°á»i lá»›n nói:
- Äược, từ nay vá» sau thiếp sẽ gá»i ngà i má»™t tiếng anh Cá»u, bây giá» ngà i có thể nói cho thiếp biết ngà i muốn Tuệ NÆ°Æ¡ng là m cái gì không?
- Ta...muốn...nà ng....
Trần Băng kéo dà i giá»ng, ánh mắt thì lại chú ý quan sát mắt của Tuệ NÆ°Æ¡ng.
Kết quả Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là khiến Trần Băng thất vá»ng rồi, Tuệ NÆ°Æ¡ng căn bản là không giống nhÆ° Song Nhi lo lắng Trần Băng Ä‘Æ°a ra yêu cầu quá đáng, ánh mắt nà ng không có cảm giác má»™t chút nà o thẹn thùng và không thuần khiết, chỉ có trong sáng và chân thà nh.
Äiểm nà y khiến cho Trần Băng có chút buồn bá»±c và áy náy, nhÆ°ng từ khÃa cạnh nà y phản ánh ra sá»± tÃn nhiệm và sùng bái của Tuệ NÆ°Æ¡ng đối vá»›i hắn.
- Ta muốn nà ng giúp ta may má»™t bá»™ quần áo má»›i đẹp, khi mặc lên ngÆ°á»i nhất định phải đẹp trai phóng thoáng, tôn được vóc dáng của ta.
Trần Băng có chút thất vá»ng nói, trong lòng thì lại không hiểu vì sao cô nà ng nà y lại không sợ hắn, lẽ nà o hắn lại biến thà nh má»™t ngÆ°á»i đại tốt?
- Anh Cá»u, anh không sợ mặc Ä‘i ra ngoà i sẽ bị ngÆ°á»i ta chê cÆ°á»i sao?
Tuệ NÆ°Æ¡ng quan tâm há»i, nhÆ°ng đôi mắt lại lóe ra ánh hà o quang lấp lánh, bởi vì nà ng biết thế nà y là Trần Băng không những chấp nháºn sá»± tân tiến hiện đại của nà ng, mà còn là má»™t ngÆ°á»i đồng hà nh Ä‘i chung con Ä‘Æ°á»ng vá»›i nà ng.
- Ta vừa rồi không phải nói rồi sao? Äi con Ä‘Æ°á»ng của chÃnh mình, mặc kệ ngÆ°á»i ta nói gì.
Trần Băng lại vui cÆ°á»i nói:
- Bây giá» cần phải thay đổi rồi, mặc quần áo do Tuệ NÆ°Æ¡ng may, cho bá»n há» thèm rá» dãi.
Trần Băng ngẫm nghÄ© má»™t chút rồi lại vò đầu cÆ°á»i đầy ẩn ý nói:
- á»’, thiếu chút nữa quên mất, không những quần áo, ngay cả đồ lót cÅ©ng phải may, phải may hai chiếc, hÆ¡n nữa phải may tháºt đổi má»›i hiện đại, đừng lạm hạ thấp gu thẩm mỹ của Tuệ NÆ°Æ¡ng nhé.
Tuệ NÆ°Æ¡ng nghe ná»a câu trÆ°á»›c vẫn còn thấy ngây nhất, cho rằng Trần Băng đã buông tha nà ng dá»… dà ng nhÆ° váºy, nhÆ°ng khi nghe thấy Ä‘oạn sau thì nà ng trợn trừng mắt, vẻ mặt giáºn dữ, tháºt muốn cầm gáºy Ä‘uổi tên tiểu tá» nà y ra ngoà i.
Má»i ngÆ°á»i và o và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Hina
Äã có 16 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Hina
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
chemgiodaisu ,
Dinhngoc7086 ,
dungcoixuong ,
G I N ,
hoangkute96 ,
hoc2k ,
hungbathien ,
khd42 ,
langtu1226 ,
Lôi Äế ,
longnapo2411 ,
namplhn2 ,
saokyvayne ,
star6006 ,
thomng ,
Vô Ảnh Chân Ma
08-09-2012, 08:04 PM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
Chương 48: Mưu đồ
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
Sưu tầm by Monkey - 4vn.eu
Trần Băng cuối cùng cÅ©ng chiếm Æ°u thế đối vá»›i cô gái cÆ¡ trà nà y, tâm trạng cÅ©ng có chút bình tÄ©nh lại, Tuệ NÆ°Æ¡ng bÄ©u môi vẻ không hà i lòng, lúc nà y thì Ä‘á»™t nhiên trong nhà vá»ng ra má»™ tiếng ho khan.
- Cha ta tỉnh rồi!
Tuệ NÆ°Æ¡ng vui mừng reo lên, vá»™i và ng chạy và o trong, trong lòng thấy có chút hổ thẹn, chỉ biết đùa giỡn vá»›i tên tiểu tá» nà y mà không thèm chú ý chăm sóc cha mình, lẽ nà o tên tiểu tá» nà y lại có sức hấp dẫn lá»›n váºy sao?
Trong lòng Trần Băng không khá»i tiếc nuối, lão bá à , có phải lão cố ý đó không váºy? Sá»›m không tỉnh muá»™n không tỉnh vì sao lúc nà y lại tỉnh chứ? Có má»™t cÆ¡ há»™i đùa giỡn tuyệt hảo nhÆ° váºy, lại còn lần đầu tiên có sá»± tiếp xúc thân máºt vá»›i Tuệ NÆ°Æ¡ng nhÆ° thế nà y nữa chứ, tá»± nhiên bị lão là m há»ng mất rồi.
Hắn cÅ©ng vá»™i chạy và o, thấy Trần Lão Hán cÅ©ng đã tỉnh lại, Tuệ NÆ°Æ¡ng dìu Trần Lão Hán dá»±a và o đầu giÆ°á»ng, rồi ân cần há»i:
- Cha, cha sao rồi? Có chá»— nà o khó chịu nữa không? Con đã khuyên cha rồi mà , nhà há» Chu không có má»™t ai là ngÆ°á»i tốt đâu, thế mà cha cứ nhất thiết tá»›i đó cãi lý, hà i! Lần nà y thì chịu thiệt thòi rồi nhé.
Lá»i nà y khiến Trần Băng Ä‘á» bừng mặt lên, hiện giá» hắn cÅ©ng được coi là má»™t phần tá» của Chu gia rồi, chỉ có Ä‘iá»u Tuệ NÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng vẫn chÆ°a biết thân pháºn thá»±c sá»± của hắn.
Trần Lão Hán uống một ngụm nước, than thở nói:
- Cha biết Tuệ NÆ°Æ¡ng nói đúng, nhÆ°ng cha không nuốt được cục tức nà y, cho dù cha không tá»›i tìm bá»n há», thì cÅ©ng bị bá»n há» là m cho tức chết mà thôi.
Nói xong rồi lại ho khan một tiếng, liếc mắt thấy Trần Băng đang đứng một bên, trong lòng có chút mơ hồ, không biết tên tiểu tỠnà y là ai, vì sao lại xuất hiện trong nhà mình thế nà y.
Tuệ NÆ°Æ¡ng vá»™i và ng kể từ đầu đến cuối việc Trần Băng cứu lão cho Trần Lão Hán nghe, Lão Hán tuy tÃnh tình ngang bÆ°á»›ng, nhÆ°ng cÅ©ng là ngÆ°á»i biết tri ân báo đáp, nghe Tuệ NÆ°Æ¡ng nói xong, vá»™i và ng muốn xuống giÆ°á»ng, miệng vừa nói:
- Ân công, Ä‘a tạ ngÆ°á»i đã cứu ta má»™t mạng, xin nháºn má»™t vái của ta.
Trần Băng vá»™i và ng ngăn lại, không để lão xuống giÆ°á»ng nói:
- Lão bá, đó là việc nhá» thôi mà , không cần phải là m nhÆ° váºy đâu, lão cứ nghỉ ngÆ¡i, chăm lo tá»›i sức khá»e má»›i là việc quan trá»ng.
Trần Lão Hán thấy bá»™ dạng hắn rất bắt mắt, lại có tinh thần nữa, lại thấy hắn nói chuyện rất lá»… phép, trong lòng cÅ©ng có chút thiện cảm, vá»™i kêu Tuệ NÆ°Æ¡ng pha trà má»i hắn, Tuệ NÆ°Æ¡ng đồng ý, nhÆ°ng đôi mắt to tròn của Huệ NÆ°Æ¡ng lại nhìn chằm chằm và o Trần Băng tá» vẻ không muốn pha trà má»i hắn.
Cái cô nà ng nà y, không phải đã bị đổ nhanh nhÆ° váºy chứ? Chỉ dùng chút công phu mà cô nà ng cÅ©ng đã đánh mắt Ä‘Æ°a tình vá»›i mình rồi, bản công tá» vẫn chÆ°a chuẩn bị tinh thần mà . Trần Băng cứ thao thao nghÄ© váºy.
Trần Băng và Trần Lão Hán thao thao nói và i câu chuyện, rồi chợt nghe những tiếng bÆ°á»›c chân, ngÆ°á»i chÆ°a tá»›i những đã có những tiếng bÆ°á»›c chân rất mạnh mẽ truyá»n tá»›i rồi:
- Em bốc thuốc vỠrồi, tỉ, mau sắc thuốc cho cha đi!
Nói xong, má»™t thân hình cao lá»›n nhanh nhẹn dứt khoát quyết Ä‘oán chạy tá»›i, vừa Ä‘Æ°a thuốc cho Tuệ NÆ°Æ¡ng vừa há mồm vÆ°Æ¡n vai cÆ°á»i lá»›n nói:
- Tỉ, ha ha ha, tỉ thấy đệ lợi hại chứ, chỉ trong chốc lát mà đã bốc thuốc mang vỠrồi.
Trần Băng thấy tên tiểu tá» mồ hôi nhá»… nhại mặt Ä‘á» tÃa tai vẻ kiêu ngạo, trong lòng thầm nghÄ©, tên tiểu tá» nà y quả là tinh vi.
Trong lúc Trần Băng Ä‘ang sá»ng sốt, lại nghe phÃa sau má»™t ngÆ°á»i thở hổn hển nói:
- Tiểu .. tiểu tỠthối, ngươi... ngươi đứng lại cho ta... đứng lại...!
Trần Băng táºp trung nhìn, ngÆ°á»i phÃa sau quát đó chÃnh là lang trung vừa rồi khám bệnh cho Trần Lão Hán, chỉ thấy tên lang trung béo ục Ä‘ang thở hổn hển ngồi ngoà i cá»a, chỉ và o tên tiểu tá» mặt Ä‘á» tÃa tai, nói:
- NgÆ°Æ¡i... cái tên tiểu tá» nà y, ngÆ°Æ¡i... ngÆ°Æ¡i còn dám bốc thuốc mà không trả tiá»n sao.
- Lang trung Kim, ai nói ta không trả tiá»n nà o? ta chẳng phải đã nói rồi mà , lần sau sẽ trả, lần sau mà .
Tiểu tỠHồng Mao thản nhiên nói.
Lang trung Kim dá»±a và o khung cá»a nghỉ má»™t hÆ¡i rồi tiếp tục nói nhÆ° vẻ khóc:
- NgÆ°Æ¡i... ngÆ°Æ¡i bốc thuốc không trả tiá»n thì thôi, vì sao lại còn lấy miếng gạc của ta chứ, ngÆ°Æ¡i lấy miếng gạc đã Ä‘Ã nh sao còn Ä‘áºp vỡ tủ thuốc của ta chứ? NgÆ°Æ¡i Ä‘áºp vở tủ thuốc đã Ä‘Ã nh, nhÆ°ng vì sao ngÆ°Æ¡i....
Lang trung Kim vẫn muốn nói tiếp, tiểu tỠHồng Mao vội ngăn gã lại, thở phì phì nói:
- Lang trung Kim, ta đã nói rồi, ta sẽ Ä‘á»n cho ông, sao ông cứ ép ngÆ°á»i thế nhỉ, ta nói sẽ Ä‘á»n cho ngÆ°Æ¡i là sẽ Ä‘á»n, ta sẽ không thiếu má»™t xu nà o đâu, quân tá» nhất ngôn, tứ mã nan truy! Ông cứ ngoan ngoãn trở vá» chá» tiá»n của ta Ä‘i, ha ha ha...!
Cái tên tiểu tá» Hồng Mao nà y, quả tháºt tuổi trẻ kiêu ngạo, bốc thuốc không trả tiá»n mà vẫn cứ nhÆ° đúng rồi ý, không chút để ý gì, giống nhÆ° bá»n cÆ°á»ng hà o ăn cÆ¡m không chịu trả tiá»n váºy.
Lang trung Kim khóc nước mắt nhạt nhòa, vẻ mặt mơ hồ nhìn Tuệ Nương.
NhÆ°ng Trần Băng cảm thấy lang trung Kim khóc nhÆ°ng lại nhÆ° Ä‘ang cÆ°á»i váºy, ánh mắt cứ đảo khắp tứ phÆ°Æ¡ng, dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang quan sát tình thế váºy.
Tuệ NÆ°Æ¡ng và Trần Lão Hán Ä‘á»u cảm thấy tức giáºn tá»›i xanh cả mặt lại. Trần Lão Hán tức tá»›i mức mặt tÃm bầm lại, không nói lên lá»i, Tuệ NÆ°Æ¡ng vá»™i kéo tiểu tá» Hồng Mao lại khiển trách:
- Anh Má»™c, việc nà y rốt cuá»™c là sao hả? Äệ hãy nói rõ cho tỉ nghe.
Ồ, hóa ra tên tiểu tỠnà y hỠTrần, tên là Anh Mộc. Cuối cùng Trần Băng cũng biết được lai lịch của quân đoà n Anh Mộc.
Anh Mộc gãi đầu, rồi nói với Huệ Nương:
- Tỉ, đệ không có nhiá»u tiá»n nhÆ° váºy mà , hắn lại cứ không chịu ghi nợ cho đệ, cha cần thuốc để chữa bệnh mà , đệ thấy cấp bách quá, nên Ä‘Ã nh phải ép hắn bán thuốc cho, lúc Ä‘i không chú ý, nên đã Ä‘áºp vỡ và i cái hòm thuốc mà thôi.
Tuệ Nương chỉ và o đầu Anh Mộc nói:
- Cái tên tiểu tá» nà y, chỉ mang lại chuyện cho nhà nà y thôi, không có tiá»n, đệ có thể vá» nhà lấy mà , đệ nói Ä‘i, rốt cuá»™c là bao nhiêu tiá»n? Äể tỉ Ä‘i lấy.
Anh Mộc vẻ cầu xin, bất đắc dĩ giơ năm ngón tay lên.
- Năm lượng phải không? Äắt thế, nhÆ°ng nhà mình cÅ©ng có thể trả được, để tỉ Ä‘i lấy cho đệ.
Tuệ NÆ°Æ¡ng quay ngÆ°á»i và o lấy ngân lượng. Anh Má»™c ngăn lại nói:
- Tỉ, không phải năm lượng, mà là năm mươi lượng.
- Năm mươi lượng sao?
Huệ NÆ°Æ¡ng nghe xong thấy choáng váng, năm mÆ°Æ¡i lượng, đây không phải là số tiá»n nhá», đối vá»›i má»™t gia đình bình thÆ°á»ng mà nói, năm mÆ°Æ¡i lượng có thể là tiá»n mồ hôi nÆ°á»›c mắt trong vòng má»™t năm má»›i kiếm được, nhÆ° thế nà y thì là m sao đây?
Trần Băng nghe thấy con số năm mÆ°Æ¡i lạng, trong lòng cÅ©ng thấy buồn cÆ°á»i, liá»n quay đầu lại, Ä‘á»™t nhiên hét má»™t tiếng vá»›i lang trung Kim:
- NgÆ°Æ¡i là má»™t tên lang băm không có chút y đức gì, không ngá» lại còn dám đòi tiá»n thuốc cứu mạng nữa, ngÆ°Æ¡i thấy bản công tá» ta dá»… lừa nhÆ° váºy sao?
Lang trung Kim nghe thấy tiếng quát váºy, cả ngÆ°á»i giáºt bắn lên, run rẩy nói:
- Vị công tá» nà y, ngÆ°Æ¡i đừng có ngáºm máu... ngáºm máu phun ngÆ°á»i, những vị thuốc nà y Ä‘á»u rất đắt, Ä‘á»u là bà phÆ°Æ¡ng gia truyá»n, những nÆ¡i khác không thể mua được.
Cái tên tiểu tá» nà y cÅ©ng biết diá»…n đó chứ, Tuệ NÆ°Æ¡ng thấy Trần Băng quát lá»›n nhÆ° váºy, nà ng cÅ©ng nhìn ra được ý đồ của hắn, nên cÅ©ng bắt đầu nhìn hắn bằng ánh mắt tán thưởng, sao tên tiểu tá» nà y cÅ©ng thông minh ra phết.
Trần Băng thấy trò mình là m có vẻ đắc thủ, cÅ©ng biết tên kia muốn kiếm trách chút bạc đây, trong lòng háºn tên lang trung nà y tá»›i cá»±c Ä‘iểm, rồi lại lạnh lùng nói vá»›i Anh Má»™c:
- Anh Má»™c, đệ chặn cá»a lại, đừng để tên tiểu tá» nà y chạy ra, ta tá»›i má»™t và i hiệu thuốc nghe ngóng chút xem giá thuốc thế nà o, nếu tên nà y muốn lừa chúng ta, thì đánh gãy chân chó nà y của gã, rồi Ä‘i báo quan cho gã ngồi ngục má»t gông.
Anh Má»™c đồng ý, rồi Ä‘i ra ngoà i cá»a chặn kÃn lối ra và o.
Lần nà y lang trung Kim thấy đần ngÆ°á»i ra, gã vốn nghÄ© Trần Lão Hán bệnh cÅ©ng không nhẹ, định muốn lợi dụng lần khám nà y để kiếm chút đỉnh, số thuốc kia vốn chỉ có năm lượng thôi, gã tham lam hô lên táºn năm mÆ°Æ¡i lượng.
Không ngá» tên Anh Má»™c lại nhÆ° tên cÆ°á»ng bạo cÆ°á»›p thuốc mang vá», cho dù nhÆ° thế gã cÅ©ng không thấy sợ hãi, gã biết Trần Lão Hán và Tuệ NÆ°Æ¡ng Ä‘á»u là những ngÆ°á»i Ä‘Ã ng hoà ng, rồi cứ từ từ tìm tá»›i nhà giả bá»™ khóc lóc nỉ non, để đòi lại số tiá»n thuốc mà gã đã hét.
Không ngá» giữa Ä‘Æ°á»ng lại gặp má»™t tên nhÆ° Trần Băng không há» dá»… lừa nà y. Tên tiểu tá» nà y quả rất ghê gá»›m, rất giảo hoạt, gã đóng kịch nhÆ° váºy mà bị hắn phát hiện rồi, bây giá» khiến gã không kiếm trác được gì còn mang há»a và o thân.
Gã nghe thấy háºu kế tuyệt vá»i của Trần Băng, nÆ°á»›c mắt quả tháºt tuôn trà o ra, nếu quả tháºt mà báo quan, không biết chừng còn phải chạy chá»t không Ãt số tiá»n quan lại má»›i được ra ý chứ.
Hắn cảm thấy vô cùng sợ hãi, vội chạy tới ôm lấy chân Trần Băng nói:
- Công tá», ngÆ°á»i đừng Ä‘i vá»™i, chuyện nà y chúng ta từ từ thÆ°Æ¡ng lượng, nếu năm mÆ°Æ¡i lượng các ngÆ°á»i thấy đắt, nhÆ° thế nà y Ä‘i, chúng ta chiết khấu Ä‘i, hai mÆ°Æ¡i lăm lượng, ngÆ°á»i xem thế nà o?
- Những ngÆ°á»i là m nghá» y, cái tâm cái đức má»›i là quan trá»ng, ta thấy tên tiểu tá» ngÆ°Æ¡i lòng lang dạ sói, sao lại còn những ngÆ°á»i nhÆ° ngÆ°Æ¡i sống trên cõi Ä‘á»i nà y chứ? NgÆ°Æ¡i buông ta ra, ta phải Ä‘i báo quan.
Trần Băng giả bộ muốn đi.
- Ta chỉ cần mÆ°á»i lượng thôi, ngÆ°á»i đại nhân đại lượng, tha cho ta Ä‘i mà .
Trần Băng đá hắn ra.
- Ngươi còn muốn ngân lượng sao?
Trần Băng cÆ°á»i lạnh lùng, bây giá» hắn gặp những tên lang trung hám tiá»n nà o là háºn tức cá»±c Ä‘iểm, rồi lạnh lùng nói:
- Nếu ngươi muốn ngân lượng, thì không cần cái mạng nhỠcủa ngươi nữa.
- Công tá», ta sai rồi, ta không cần ngân lượng nữa, nếu hôm nay số thuốc nà y không đủ, thì cứ tá»›i tiệm thuốc của ta mà lấy, ta sẽ không thu má»™t xu nà o, nếu ta thu má»™t xu nà o, thì thiên lôi đánh chết, công tá», ngÆ°á»i tha cho ta Ä‘i, ta dáºp đầu xin ngÆ°á»i đó.
Lần nà y lang trung Kim thá»±c sá»± sợ rồi, bây giá» gã biết cái tên Trần Băng nà y không phải đùa, quả tháºt muốn cho gã ngồi ngục đây mà .
Gã dáºp đầu cầu xin Trần Băng tha cho gã, từ nay vá» sau, gã sẽ không dám Ä‘á»™ng tá»›i những ngÆ°á»i nhÆ° Trần Băng nà y nữa.
Trần Băng vốn chỉ muốn dá»a hắn thôi, tá»›i nÆ°á»›c nà y thì dừng cÅ©ng được rồi, nhÆ°ng nhìn Anh Má»™c thì trong lòng lại thấy bá»±c tức rồi lạnh lùng nói:
- Không được, hôm nay ta nói gì thì nói cÅ©ng phải tống kẻ hại ngÆ°á»i nà y tá»›i quan phủ má»›i được, để ngÆ°Æ¡i nếm mùi lao ngục thế nà o.
Lang trung Kim nghe thấy lá»i nà y, gà o khóc lên, sợ tá»›i mức đái hết cả ra quần.
Anh Má»™c thấy váºy cảm thấy không Ä‘Ã nh lòng, liá»n khuyên Trần Băng:
- Ân công đại ca, ta thấy nhÆ° váºy là được rồi, nể mặt đệ, tuy gã muốn kiếm chút đỉnh, nhÆ°ng cÅ©ng không tá»›i mức không còn thuốc cứu chữa, dù gì đệ cÅ©ng đã phá hoại chút ở cá»a hà ng thuốc của gã rồi, thôi coi nhÆ° tha cho cái mạng chó của gã má»™t lần Ä‘i.
- Quả tháºt tha cho hắn sao?
Trần Băng nhìn chằm chằm Anh Mộc nói:
- Huynh đệ ngươi ngẫm nghĩ lại đi.
Anh Mộc trầm tư giây lát rồi nhẹ nhà ng nói:
- Tha cho gã đi.
Trần Băng thấy lang trung Kim tè hết cả ra quần, trong lòng cảm thấy vui mừng, cái tên lang trung Kim nà y, vô hình trung là m lá»a thá» và ng cho hắn, bây giá» Trần Băng hạ quyết tâm, phải thu phục tên tiểu tá» kiêu ngạo Anh Má»™c nà y vá» tay mình má»›i được.
Má»i ngÆ°á»i và o và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Hina
Äã có 13 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Hina
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
chemgiodaisu ,
Dinhngoc7086 ,
dungcoixuong ,
hoangkute96 ,
hoc2k ,
hungbathien ,
khd42 ,
Lôi Äế ,
longnapo2411 ,
namplhn2 ,
ngochung_pham ,
star6006 ,
Vô Ảnh Chân Ma
10-09-2012, 02:58 PM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
Chương 49: Phải dùng chiêu
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
Sưu tầm by Monkey - 4vn.eu
Má»™t tay Anh Má»™c chống eo, nhìn bá»™ dạng bệ dạ của lang trung Kim dần dần biến mất, rồi giÆ¡ ngón tay giữa lên tá» vẻ khinh thÆ°á»ng. Rồi quay đầu lại đánh giá má»™t lượt Trần Băng, trong lòng không khá»i khởi phát sá»± ngưỡng má»™ khâm phục tên tiểu tá» Trần Băng nà y.
Vị ân công nà y không chỉ võ công cao hÆ¡n Anh Má»™c ta, không ngá» mÆ°u trà cÅ©ng hÆ¡n hẳn ta, đôi mắt hiếu kỳ của gã nhìn khắp ngÆ°á»i Trần Băng, Ä‘ang định phát biểu ý kiến, liá»n bị Tuệ NÆ°Æ¡ng véo tay rồi ân cần dạy bảo:
- Anh Má»™c, cái tên tiểu tá» khốn nà y, xem từ nay vá» sau ngÆ°Æ¡i còn dám là m những chuyện ngu xuẩn thế nà y không? NgÆ°Æ¡i cÅ©ng đã lá»›n rồi không còn nhá» nữa, nếu còn là m nhÆ° váºy, không sợ cha tức mà chết sao?
- Tỉ, nhẹ... nhẹ tay chút, đệ là em trai ruá»™t của tỉ mà , sao lại mạnh tay vá»›i đệ thế, nếu tỉ còn nhÆ° váºy, thì sau nà y là m sao lấy chồng chứ, ai còn dám lấy tỉ chứ?
Anh Mộc tuy không dám cũng không muốn phản kháng hà nh động của Tuệ Nương, nhưng miệng thì luôn nói ra những câu vớ vẩn.
Tuệ NÆ°Æ¡ng vốn chỉ tức giáºn vá» sá»± nông cạn của Anh Má»™c thôi, nhÆ°ng đó cÅ©ng là lòng hiếu thảo của nó, trong lòng vừa yêu vừa giáºn gã. Nếu không phải Trần Băng có con mắt tinh tÆ°á»ng nhìn ra được thủ Ä‘oạn của tên lang trung Kim kia, không biết chừng, năm mÆ°Æ¡i lượng bạc đã phải móc ra Ä‘Æ°a cho gã rồi.
Bây giá» nà ng lại trừng mắt nhìn em trai mình nói năng bừa bãi, khiến mặt nà ng Ä‘á» á»ng lên, bá»™ dạng tao nhã đã được thay thế bằng bản tÃnh sÆ° tá» hà đông rồi! Rồi dùng sức lôi Anh Má»™c lại.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên Anh Má»™c không há» sợ tỉ tỉ mình truy đánh rồi, hắn cÅ©ng vô cùng thông minh, chỉ chạy vòng quanh Trần Băng mà thôi.
Trần Băng thấy Tuệ NÆ°Æ¡ng chạy thở hồng há»™c, mồ hôi nhá»… nhại, mặt mà y Ä‘á» bừng lên, tá»a ra má»™t mùi hÆ°Æ¡ng, do Tuệ NÆ°Æ¡ng mặc những bá»™ quần áo bó ngÆ°á»i nên đôi gò ngá»±c và chiếc mông cÅ©ng chuyển Ä‘á»™ng theo những bÆ°á»›c chạy của nà ng.
Tuy Trần Băng nhìn thấy rất đã mắt, nhÆ°ng vẫn chÆ°a thấy thá»a mãn, dá»±a và o cÆ¡ há»™i nà y chạy tá»›i tóm lấy tay của Tuệ NÆ°Æ¡ng nói:
- Tuệ NÆ°Æ¡ng, nà ng bá»›t giáºn Ä‘i, Anh Má»™c cÅ©ng là vì lòng hiếu thảo, nà ng cÅ©ng đừng tÃnh toán chi li vá»›i nó là m gì nữa.
Tay của Trần Băng từ cánh tay chuyển Ä‘á»™ng tóm lấy bà n tay của Tuệ NÆ°Æ¡ng, Tuệ NÆ°Æ¡ng nhÆ° bị Ä‘iện giáºt váºy, đôi bà n tay cứ run lên từng hồi, chiếc chà y cán bá»™t cÅ©ng tuá»™t từ bà n tay rÆ¡i trúng và o chân của Trần Băng.
ThÃch quá à , tuy chỉ sá» có má»™t chút thôi, nhÆ°ng Trần Băng đã cảm nháºn được là n da trắng mịn má»m mại của Tuệ NÆ°Æ¡ng, sá» da thịt nà ng cÅ©ng má»m mại nhÆ° Song Nhi váºy, Trần Băng cứ thẫn thá» nghÄ©, rồi Ä‘á»™t nhiên cảm thấy Ä‘au Ä‘á»›n, vá»™i và ng ôm lấy chân ngồi xuống má»™t bên rồi kêu lên, trong lòng không khá»i nghÄ©, báo ứng đã đến thì ắt sẽ đến thôi, chiếc chà y cán bá»™t nà y mình cÅ©ng khó mà tránh khá»i.
Tuệ Nương thấy bộ dạng Trần Băng rất đau đớn, trong lòng nảy sinh ra sự bướng bỉnh, rồi lắc mông đi tới trước mặt Trần Băng, liếc hắn một cái, rồi ghé sát và o tai hắn nói thầm:
- Äáng Ä‘á»i! Xem từ nay vá» sau ngÆ°Æ¡i còn dám sá» trá»™m ta không nữa nà o.
Dám, có gì mà không dám chứ, không chỉ bây giá» dám, sau nà y cÅ©ng dám thôi. Trong lòng Trần Băng cứ nghÄ© vẩn vÆ¡ váºy, nhìn theo báng dáng duyên dáng của Tuệ NÆ°Æ¡ng, cà ng thêm miên man, cô nà ng nà y, ăn mặc cÅ©ng khiêu khÃch mà thái Ä‘á»™ cÅ©ng không kém, nà ng Ä‘ang khiêu khÃch ta hay Ä‘ang đùa giỡn ta váºy? Hai cái nà y ta Ä‘á»u không sợ, nếu nà ng có ý thì ta sẽ hưởng ứng ngay.
Trần Lão Hán nghỉ ngÆ¡i má»™t lát, cuối cùng cÅ©ng hồi lại ngÆ°á»i má»™t chút rồi, chỉ tay và o Anh Má»™c nói:
- Nghịch tá», ta không có đứa con trai nhÆ° mi, cả ngà y chỉ biết gây chuyện sinh sá»± bên ngoà i thôi, chẳng là m được chút việc tốt nà o cả, mi còn mặt mÅ©i để gặp ta sao?
- Cha, con đâu có gây chuyện thị phi đâu? Cha xem, hôm nay không phải Anh Má»™c con dÅ©ng mãnh oai hùng, thì là m sao có thể trị tên nhãi Long Nhị nhÆ° váºy được chứ?
Anh Mộc cãi.
- Mi còn mặt mÅ©i nói nữa sao? Mi cho rằng thÆ°á»ng ngà y mi Ä‘á»u là m việc tốt sao? Mi và cái tên Long Nhị kia Ä‘á»u là những đứa đạo đức giả, chẳng khác gì nhau đâu, nên đừng có nói nhau nữa, lại còn gá»i là Anh Má»™c ngÅ© nhân tổ nữa chứ, cả ngà y chỉ biết đánh đấm ẩu đả, ta khinh thÆ°á»ng, chẳng mong ngÆ°Æ¡i sẽ là m được chuyện sáng lạng, chỉ biết là m mất mặt Trần gia chúng ta mà thôi.
- Nói con thì đã Ä‘Ã nh, còn mấy anh em kia của con Ä‘á»u là những nhân váºt hiệp nghÄ©a cả, không xấu xa nhÆ° cha nói đâu.
Anh Mộc phản bác nói.
- Mấy thằng mất dáºy các ngÆ°Æ¡i cÆ°á»›p tiá»n bạc của TrÆ°Æ¡ng viên ngoại ở thà nh nam, ngÆ°Æ¡i tưởng ta không biết sao? Lại còn dám ở đây mà ngụy biện nữa.
- Con cÅ©ng chỉ cưỡng ép TrÆ°Æ¡ng viên ngoại chút bạc thôi mà , nhÆ°ng Anh Má»™c ngÅ© nhân tổ chúng con không phải vì bản thân mà hưởng thụ phú quý, cái tên TrÆ°Æ¡ng viên ngoại mở tiệm cÆ¡m chỉ là m lợi bất chÃnh.
Anh Mộc vẻ bực bội nói tiếp:
- Những thức ăn thừa thãi đó, bá»n chúng thà vứt cho chó chứ nhất định không ban phát cho đám cái bang, cha xem là m nhÆ° váºy có phải quá tà n Ä‘á»™c không?
Hắn nói tá»›i đây, không ngá» lại có chút kÃch Ä‘á»™ng nói:
- Tông chỉ của Anh Má»™c quân Ä‘oà n là hà nh hiệp trượng nghÄ©a, trừ bạo giúp kẻ yếu, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là không thể buông tha cho lão rồi. Tuy chúng con chỉ cưỡng ép chút bạc của lão, nhÆ°ng những số bạc đó Ä‘á»u cho đám cái bang kia hết rồi, bản thân cÅ©ng không giữ lại chút nà o, nếu mà giữu lại thì hôm nay đã không mua thuốc mà không trả tiá»n thế nà y.
- NgÆ°Æ¡i lúc nà o cÅ©ng có cái lý do của ngÆ°Æ¡i, ta chẳng thèm tranh cãi vá»›i ngÆ°Æ¡i nữa, ngÆ°Æ¡i... ngÆ°Æ¡i cút Ä‘i cho ta, từ nay vá» sau, ngÆ°Æ¡i Ä‘i Ä‘Æ°á»ng ngÆ°Æ¡i, ta Ä‘i Ä‘Æ°á»ng ta, coi nhÆ° ta không có đứa con trai nhÆ° ngÆ°Æ¡i, duyên pháºn cha con giữa ta và ngÆ°Æ¡i từ hôm nay coi nhÆ° đã tuyệt, không can dá»± gì tá»›i nhau nữa.
Trần Lão Hán tức giáºn nói.
- Cha, cha là m cái gì váºy? Lẽ nà o con đã là m gì sai sao?
Anh Má»™c không ngá» cha mình lại nói những lá»i tuyệt tình nhÆ° váºy, lúc nà y có chút nóng vá»™i, vá»™i và ng Ä‘i lên cầm cánh tay Trần Lão Hán, quỳ xuống nói.
Tuệ Nương cũng tiến lên khuyên Trần Lão Hán, nhưng Trần Lão Hán vẫn giữ vẻ mặt cau có đó không thèm để ý tới hai chị em Tuệ Nương đang cầu xin.
Lão Trần nà y vẫn có cái tÃnh váºy, Trần Băng ngẫm nghÄ© giây lát, việc nà y vẫn phải nhanh chóng giải quyết nếu không Anh Má»™c sẽ khó xá», nếu váºy thì sau nà y hắn gì còn tâm tÆ° để là m trợ thủ cho mình chứ.
Hắn tiến lên túm Anh Mộc nói:
- Tiểu huynh đệ, đừng nên nóng nảy, việc nà y để ta giải quyết cho, ngÆ°Æ¡i cứ Ä‘i gá»i mấy huynh đệ của ngÆ°Æ¡i đến tiệm cÆ¡m Phúc Váºn đợi ta Ä‘i, lát nữa chúng ta sẽ uống má»™t tráºn đã Ä‘á»i má»›i thôi.
Anh Mộc thấy Trần Băng muốn giải quyết chuyện nà y thay mình, trong lòng cảm thấy rất vui, hắn biết tên tiểu tỠnà y đầu óc rất linh hoạt, nhất định sẽ có cách để cha mình nối lại quan hệ cha con với mình.
NhÆ°ng vừa nghe thấy Trần Băng nói tá»›i tiệm cÆ¡m Phúc Váºn, vẻ mặt hắn liá»n Ä‘á» bừng lên, gại gãi đầu, rồi vẻ ngại ngùng cÆ°á»i nói:
- Ân công, không phải huynh đệ ta không là m theo lá»i ngÆ°Æ¡i, quả thá»±c Anh Má»™c ta Ä‘i hai tay không nhÆ° nà y không có má»™t xu nà o, tiệm cÆ¡m Phúc Váºn to lá»›n nhÆ° váºy, chắc ta không có phúc pháºn hưởng thụ đâu.
Nói xong liá»n thấy Trần Băng cÆ°á»i ha hả nhìn hắn, nên hắn Ä‘Ã nh nói liá»u:
- Thôi váºy, ân công đã vì ta nhÆ° váºy, Anh Má»™c ta cho dù thế nà o cÅ©ng phải báo đáp Æ¡n của ngÆ°á»i, hôm nay ta lại triệu táºp bốn huynh đệ là m chút việc trượng nghÄ©a, rồi tá»›i ăn má»™t bữa bá đạo, ta xem ngÆ°á»i của Phúc Váºn ai dám là m gì ta nà o.
Cái thằng nhãi nà y, quả nhiên dÅ©ng mãnh, trá»ng tình trá»ng nghÄ©a, Trần Băng vá»— vai Anh Má»™c nói:
- Anh Mộc, ngươi chỉ cần dẫn theo huynh đệ của ngươi tới đó, ngân lượng thì chỗ ta đã có, không cần ngươi phải hà nh hiệp trượng nghĩa đâu.
Cái tên Trần Băng nà y cÅ©ng ra oai lắm chứ, trên ngÆ°á»i có năm trăm lượng trá»™m được thì còn sợ cái gì chứ.
Anh Má»™c thấy Trần Băng nói không cần hắn phải bá» tiá»n, trong lòng rất vui vẻ, rồi dặn dò Trần Băng cố gắng giúp hắn vụ nà y rồi láºp tức chạy nhÆ° bay ra ngoà i.
Trần Băng quay đầu lại, thấy Tuệ NÆ°Æ¡ng vẫn Ä‘ang ôm đồm khuyên can cha mình, rồi không khá»i lắc đầu, cái lão già nà y, không cho lão má»™t loại thuốc mạnh thì không được rồi.
Hắn tiến lên và i bÆ°á»›c, má»™t tay túm lấy Tuệ NÆ°Æ¡ng lôi ra, rồi nổi giáºn đùng đùng quát Trần Lão Hán:
- Cái lão già nà y, bá» trên cái gì mà bá» trên chứ, chỉ biết gây sá»± má»™t cách vô lý thôi, không phân biệt đúng sai gì hết, nhÆ° váºy thì còn mặt mÅ©i nà o để sống trên cõi Ä‘á»i nà y chứ, lão mau chóng nhắm mắt lại rồi tìm nÆ¡i tuẫn tiết Ä‘i.
Láºp tức Lão Hán bị những lá»i kinh thiên Ä‘á»™ng địa của Trần Băng trấn áp, lão há hốc mồm ra, rồi nhìm chằm chằm và o Trần Băng Ä‘ang nổi giáºn đùng đùng, lúc nà y không biết phải nói thế nà o má»›i phải.
Má»i ngÆ°á»i và o và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Hina
Äã có 10 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Hina
12-09-2012, 12:06 AM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
Chương 50: Nham hiểm
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
Sưu tầm by Monkey - 4vn.eu
Trần Lão Hán vừa nãy còn Ä‘ang mắng tên nghịch tá» Anh Má»™c, nhÆ°ng lại bị tráºn giáºn dữ lôi đình của Trần Băng là m ngẩn hết cả ngÆ°á»i ra, Trần Lão Hán vẻ đáng thÆ°Æ¡ng nhìn Trần Băng, không hiểu vì sao vị ân công nà y lại nổi tráºn lôi đình, rồi bảo mình Ä‘i tìm cái chết nữa chứ. Lão lắp bắp nói:
- Ân công, cái nà y... cái nà y là sao váºy? Vì sao lại bảo ta Ä‘i tìm cái chết chứ?
Tuệ NÆ°Æ¡ng nghe Trần Băng nói váºy cÅ©ng ngẩn cả ngÆ°á»i ra, Ä‘ang định tiến lên há»i vì sao, Trần Băng liá»n xua tay ra hiệu cho Tuệ NÆ°Æ¡ng không cần phải nói gì hết.
Cái lão già nà y, phải cho lão má»™t liá»u thuốc mạnh, nếu không thì không biết lão còn cố tình gây sá»± vô lý thế nà y đến bao giá» nữa, Trần Băng thấy vẻ nÆ¡m ná»›p lo sợ của Trần Lão Hán, trong lòng không khá»i buồn cÆ°á»i, mặt mÅ©i cố nhịn cÆ°á»i nói:
- Ta nói lão đi chết đi, tất nhiên là có lý do rồi.
- Lão xem lão Ä‘i, tá»± mình cứ cho rằng mình ghê gá»›m, ngạo khà lắm, không ngá» lại là m những việc ngá»› ngẩn, Tuệ NÆ°Æ¡ng đã khuyên lão không nên tá»›i tìm Long Nhị để nói lý, để tránh cho lão bị thiệt thòi, nhÆ°ng lão nhất quyết không nghe, má»™t mình tá»›i đó, không biết lượng sức mình, bị tên tiểu tá» Nhị Long đánh cho thừa sống thiếu chết, lão nói xem đây chẳng phải là gieo gió gặp bão đó không? Chẳng phải là m nhÆ° váºy sẽ liên lụy đến con cái đó sao? Ta nói lão vô lý gây sá»± còn quá đáng sao? NhÆ° váºy chẳng phải lão nên tìm tá»›i cái chết Ä‘i là gì.
Trần Lão Hán há hốc mồm, vẻ đuối lý không phản bác gì.
- Còn nữa, lão bị đánh tá»›i choáng váng đầu óc, nếu không phải những huynh đệ của Anh Má»™c tá»›i cứu lão, thì lão đã phải xếp hà ng để chá» xuống suối và ng để uống canh do Mạnh Bà phát rồi, đâu có chuyện lão còn vô lý gây chuyện ở đây nữa chứ, bá» trên mà không là m gÆ°Æ¡ng, cáºy mình là cha thÃch nói gì thì nói, lão xem nhÆ° váºy có nên Ä‘i chết Ä‘i hay không nà o?
Lão Hán không phải là ngÆ°á»i ngang ngược không biết lý lẽ, chỉ có Ä‘iá»u tÃnh cách hÆ¡i khó chịu má»™t chút thôi, bây giá» bị Trần Băng mắng khiến mặt mÅ©i lúc trắng bệch lúc Ä‘á» bừng lên, lúc nà y cÅ©ng không biết phải trả lá»i thế nà o nữa, không còn khà thế mạnh mẽ vừa nãy nữa, chỉ là nhà nói:
- Ân công, ta biết mình đã sai rồi, nhÆ°ng cái thằng nhãi Anh Má»™c cả ngà y Ä‘á»u là m những việc ngang ngược, Ä‘á»u Ä‘i hãm hại lừa gạt ngÆ°á»i khác...
- Câm cái miệng của lão lại!
Trần Băng hùng hổ tiến lên phÃa trÆ°á»›c nói:
- Con ngÆ°á»i chứ không phải thần thánh, Anh Má»™c cho dù cÆ°á»›p bóc tiá»n thuốc của lang trung Kim kia thì sao nà o? nam tá» hán đại trượng phu, là m gì cÅ©ng phải xem xét, biết cái gì cần cái gì không cần, thì tất nhiên sẽ phân biệt được rõ rà ng thôi, cha mình bệnh táºt nằm đó, sinh mệnh Ä‘ang rất nguy hiểm, pháºn là m con thì còn nghÄ© ngợi cái nà y cái ná» là m gì, cho dù cÆ°á»›p thuốc của hắn, váºy cÅ©ng chẳng phải việc gì to lá»›n cả, nếu là ta, thì ta cÅ©ng sẽ là m nhÆ° váºy, huống chi tên lang trung kia cÅ©ng không phải là ngÆ°á»i tốt đẹp gì.
Trần Băng giáºn dữ đùng đùng nói.
Trần Lão Hán bị Trần Băng trách cho một hồi, rồi cúi đầu vẻ bất đắc dĩ, thở dà i.
Äôi mắt rất đẹp của Tuệ NÆ°Æ¡ng đảo đảo, lúc thì nhìn cha mình Ä‘ang thở dà i, lúc lại nhìn Trần Băng nói ra những lá»i lẽ hợp lý, trong lòng không kìm nổi buồn cÆ°á»i, cái vẻ khó tÃnh của cha mình, đúng là phải dùng những biện pháp khác lạ để trị má»›i được.
Trần Băng thở hổn hển nói:
- Con trai lão vì muốn cứu lão, chỉ mang theo bốn huynh đệ mà dám đấu chá»i vá»›i hÆ¡n ba mÆ°Æ¡i tên du côn mà đứng đầu là Long Nhị, đây chẳng phải là má»™t ngÆ°á»i có dÅ©ng khà đó sao, vì cứu cha mình, rõ rà ng biết là không thể, nhÆ°ng vẫn rất quả cảm, nhÆ° váºy má»›i thấy sá»± hiếu thảo của má»™t ngÆ°á»i con có hiếu, đúng là má»™t nam tá» hán đại trượng phu, sao lão lại không hiểu Ä‘iá»u nà y mà cứ trách mắng hắn là sao?
- Không giống nhÆ° lão, ta lại cho rằng Anh Má»™c là má»™t ngÆ°á»i chà tình chà nghÄ©a Ä‘Ãch thá»±c, Anh Má»™c vì những tên cái bang không há» quen biết, dám cưỡng ép chút bạc của tên TrÆ°Æ¡ng viên ngoại kia, đó cÅ©ng là má»™t việc trượng nghÄ©a nhẽ ra phải được tán dÆ°Æ¡ng má»›i đúng.
- Tuy hắn là m những chuyện có chút lá»— mãng, nhÆ°ng quả tháºt lại có ý chà lo cho thiên hạ, không sống vì mình, đại nhân đại nghÄ©a, không phải là những hà nh vi tÆ° lợi của bá»n tiểu nhân, thá» há»i trên Ä‘á»i nà y có mấy ai là m được những việc chà tÃnh chà nghÄ©a nhÆ° váºy không? E rằng ngay cả những ngÆ°á»i là m cha nhÆ° lão cÅ©ng không dám là m.
Trần Lão Hán vốn trong lòng vô cùng thất vá»ng vỠđứa con trai của mình, đánh đấm ẩu đả khắp nÆ¡i, không chịu là m những việc Ä‘Ã ng hoà ng, nhÆ°ng không ngá», nghe được những lá»i phân tÃch của ân công, con trai mình không ngá» lại là má»™t ngÆ°á»i có hoà i bão lo những việc của thiên hạ, là má»™t đại anh hùng chà công vô tÆ°. Nếu so sánh vá»›i những gì lão nghÄ© vá» con trai mình trÆ°á»›c kia thì đúng là má»™t trá»i má»™t vá»±c, lẽ nà o quả tháºt mình đã sai rồi sao?
Trong lòng Trần Lão Hán không khá»i xốc lại tinh thần, tuy trong lòng lão có chút tức giáºn vá»›i Anh Má»™c, nhÆ°ng là m cha ai chẳng thÆ°Æ¡ng con cái, lão Ä‘ang suy nghÄ© xem những quan Ä‘iểm, cách nghÄ© của mình rốt cuá»™c là đúng hay sai.
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nhân vô tháºp toà n, Anh Má»™c vẫn còn rất nhiá»u khuyết Ä‘iểm, là m việc hÆ¡i cá»±c Ä‘oan, hay lạm dụng vÅ© lá»±c, nhÆ°ng khuyết Ä‘iểm không thể sánh bằng Æ°u Ä‘iểm được, hắn chÃnh là má»™t khối ngá»c, chỉ cần mà i dÅ©a, có cao nhân chỉ bảo, thì sau nà y Anh Má»™c sẽ không phải là ngÆ°á»i tầm thÆ°á»ng đâu.
Trần Băng cảm thấy vừa nãy mình khen có vẻ hơi quá, nên vội và ng chữa lại ngay.
- Hà i, thân pháºn nghèo khổ, tá»›i đâu để tìm cao nhân chỉ bảo bây giá»?
Trần Lão Hán thở dà i, cÅ©ng cảm thấy Anh Má»™c quả thá»±c cÅ©ng có rất nhiá»u Æ°u Ä‘iểm, chỉ có Ä‘iá»u những Æ°u Ä‘iểm đó không có ai biết táºn dụng nó thôi.
- Xa cuối chân trá»i, gần ngay trÆ°á»›c mắt!
Trần Băng vẻ oai phong nói:
- Các ngÆ°á»i từ nay vá» sau giao Anh Má»™c cho ta, không tá»›i ná»a năm, ta sẽ biến Anh Má»™c thà nh má»™t nhân tà i tuyệt đỉnh!
NhÆ°ng ánh mắt lại không rá»i khá»i Tuệ NÆ°Æ¡ng chút nà o.
- NgÆ°Æ¡i sao?
Trong lòng Trần Lão Hán có chút do dá»±, vị ân công nà y thoạt nhìn có vẻ nhanh mồm nhanh miệng, nhÆ°ng nhìn những lá»i nói và hà nh Ä‘á»™ng thấy cứ tà khà thế nà o ý.
Tuệ NÆ°Æ¡ng thấy tên tiểu tá» nà y có ý muốn dáºy dá»— Anh Má»™c, trong lòng tá»± nhiên nổi lên má»™t tia gợn sóng, nà ng không thể hiểu nổi ý của tên tiểu tá» nà y, tuy tên tiểu tá» nà y ăn mặc rất bình thÆ°á»ng, nhìn thì có vẻ nhÆ° ngÆ°á»i dân bình thÆ°á»ng thôi, nhÆ°ng lá»i nói cá» chỉ, và khả năng biện giải, mau mồm mau miệng, thì khiến nà ng cảm thấy rất ấn tượng, nếu để hắn chỉ bảo cho Anh Má»™c, không biết chừng có thể cải tạo bản tÃnh của Anh Má»™c ý chứ.
Chỉ có Ä‘iá»u khi nà ng nhìn ánh mắt của Trần Băng, lại cảm thấy có cái gì đó tà ác trong ánh mắt đó, con tim Tuệ NÆ°Æ¡ng cứ Ä‘áºp thình thịch, không khá»i có chút lo lắng, không lẽ tên tiểu tá» nà y còn có ý đồ khác.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên Trần Băng không há» có ý tốt rồi, vá»›i những nÆ°á»›c tÃnh toán của hắn thì tÆ°Æ¡ng đối tinh tế, dá»±a và o cÆ¡ há»™i nà y để thâm nháºp và o ná»™i bá»™ của Trần gia, vừa danh chÃnh ngôn thuáºn giữ Anh Má»™c bên mình, vừa lại có rất nhiá»u cÆ¡ há»™i để gần gÅ©i Tuệ NÆ°Æ¡ng, má»™t mÅ©i tên trúng hai Ä‘Ãch nhÆ° váºy là m sao Trần Băng có thể bá» qua được chứ.
- Nếu đã nhÆ° váºy, váºy phải nhá» cáºy ân công rồi!
Tuệ Nương tiến lên dịu dà ng nói.
- Ta đã nói sau nà y sẽ chỉ Ä‘iểm cho Anh Má»™c, váºy sau nà y chúng ta Ä‘á»u là ngÆ°á»i má»™t nhà rồi, Tuệ NÆ°Æ¡ng không cần phải khách khà nhÆ° váºy nữa.
Nói tá»›i đây rồi Trần Băng liá»n tiến lên trÆ°á»›c đỡ Tuệ NÆ°Æ¡ng đứng dáºy.
Tuệ NÆ°Æ¡ng vá»™i và ng né tránh, cái tên tiểu tá» nà y, sao mà cứ nhÆ° ngÆ°á»i đã thân từ lâu váºy, Ä‘ang nhiên Ä‘ang là nh lại trở thà nh ngÆ°á»i má»™t nhà chứ? Äúng là không biết xấu hổ.
Trần Băng không còn cố đỡ nữa, nhÆ° váºy cÅ©ng là tốt rồi, mình không phải là ngÆ°á»i thÃch cưỡng ép ngÆ°á»i khác, muốn chiếm được nà ng, đầu tiên phải chiếm được trái tim của nà ng đã.
Má»i ngÆ°á»i và o và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Hina
Äã có 11 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Hina
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
chemgiodaisu ,
freejack ,
hoc2k ,
hungbathien ,
khd42 ,
Lôi Äế ,
longnapo2411 ,
namplhn2 ,
ngochung_pham ,
totuananh70 ,
zhaozheng
Từ khóa được google tìm thấy
4eu sieu cap gia dinh , ãàçåòà , benh hoa mai , dinh cap gia dinh , down sieu cap gia dinh , ëîãîòèï , gia dinh sieu cap , gia dinh sieu cap hix , giai ma con so 09876 , giá không lịch sá» , hong mong sieu cap gia , hs sieu cap gia dinh , ieu cap gia dinh , mông đẫy Ä‘Ã hixx , monkey4vn , nhi tieu thu nung lon , ñòàâêà , òåëåâèçîðû , siau cap gia dinh , siêu cấp gia Äinh , siêu cấp gia định , siêu cấp gia Ä‘inh , sieu cap gia boc , sieu cap gia dinh , sieu cap gia dinh 296 , sieu cap gia dinh 33 4vn , sieu cap gia dinh 370 , sieu cap gia dinh 4vn , sieu cap gia dinh c 260 , sieu cap gia dinh ebook , sieu cap gia dinh full , sieu cap gia dinh full\ , sieu cap gia dinh hixx , sieu cap gia dinh o 4vn , sieu cap gia dinh online , sieu cap gia dinh q2 , sieu cap gia dinh truyen , sieu cap gia dinh tu vi , sieu cap giai dinh , sieu cap ia dinh , sieu capgia dinh , sieu cấp gia Ä‘inh , sieu.cap.gia.dinh , sieucapgiadinh , truyen sieu cap 98 , truyen sieu cap gia dinh , truyen tu chan full