|
|
10-09-2008, 09:51 AM
|
|
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Hồi thứ mÆ°á»i lăm
Táng thần tiên, Mã tú tà i đưa tang;
Nhá»› cha mẹ, Khuông đồng sinh trá»n hiếu
Mã Thuần Thượng Ä‘ang quỳ khấn xin thẻ ở Ä‘á»n Äinh
Tiên thì đằng sau bá»—ng có tiếng gá»i:
- Ông Mã!
Mã quay lại, nhìn thấy ngÆ°á»i đó nhÆ° má»™t ông tiên, bèn vá»™i đứng dáºy thi lá»… và nói:
- Tôi không biết tiên sinh đến đây nên không kịp chà o. Tôi cũng chưa được biết tiên sinh là ai, tại sao lại biết tôi hỠMã?
- Thiên hạ ai chẳng biết tiên sinh? Tiên sinh đã gặp già nà y thì chả cần phải xin thẻ là m gì! Xin má»i đến tệ xá nói chuyện.
- Tiên sinh ở đâu?
- Ở gần đây thôi.
NgÆ°á»i kia trá» tay nói. Rồi dắt Mã ra khá»i Ä‘á»n Äinh Tiên. ÄÆ°á»ng Ä‘i rá»™ng rãi bằng phẳng, không má»™t tảng đá nà o. Chỉ má»™t chốc đã đến cá»a Ä‘á»n NgÅ© TÆ°á»›ng Quốc.
Mã nghÄ© bụng: “ÄÆ°á»ng Ä‘i đâu ngắn thế? Mình vừa rồi Ä‘i nhầm Ä‘Æ°á»ng chăng?â€
Lại ngá» vá»±c tá»± há»i:
- Hay đây là phép rút đất của thần tiên chưa biết chừng!...
Äến trÆ°á»›c cá»a Ä‘á»n, ngÆ°á»i kia bảo:
- Äây là tệ xá, xin má»i và o!
Bây giá» má»›i biết ở sau Ä‘á»n NgÅ© TÆ°á»›ng Quốc có má»™t đám đất rá»™ng lại có vÆ°á»n hoa. Trong vÆ°á»n có năm gian lầu lá»›n. Bốn mặt Ä‘á»u có cá»a sổ nhìn ra TrÆ°á»ng Giang và Tây Hồ. NgÆ°á»i kia má»i Mã lên lầu. Thi lá»… xong ngồi xuống, có bốn ngÆ°á»i tùy tùng mặc áo trừu Ä‘oạn, Ä‘i già y má»›i, bÆ°ng trà lên rất kÃnh cẩn. Y bảo là m cÆ¡m, bốn ngÆ°á»i vâng dạ lui ra.
Mã liếc mắt nhìn, thấy gian giữa lầu treo má»™t tá» giấy viết hai mÆ°Æ¡i tám chữ lá»›n! Äó là má»™t bà i thÆ¡ tứ tuyệt nhÆ° sau:
Nam Äá»™ năm xÆ°a tá»›i đất nà y
Phong lưu còn mãi đến ngà y nay.
Cảnh hồ sắc nÆ°á»›c Ä‘á»u lÆ¡ láo
Ngâm, hát mÆ°á»i châu vung vẩy tay.
Ở dÆ°á»›i viết mấy chữ: “Thiên thai Hồng Hám Tiên Ä‘á»â€.
Mã đã Ä‘á»c qua sách “Thông giám†nên biết Nam Äá»™ là việc Tống Cao Tông. Bấm đốt ngón tay, đã hÆ¡n ba trăm năm. Nay ông ta còn sống đây. Váºy rõ rà ng ông ta là má»™t ông tiên, không nghi ngá» gì nữa! Mã bèn há»i:
- Bà i thơ nà y là do cụ là m ra? Vị tiên nói:
- Hám Tiên là hiệu của tôi. Tôi ngẫu hứng mà là m chứ nó chẳng hay ho gì. Nếu ông thÃch xem thÆ¡, tôi có má»™t quyển thÆ¡ do các quan tuần vÅ©, phiên Ä‘Ã i, các vị Ä‘Æ°Æ¡ng sá»± và tôi xÆ°á»›ng há»a vá»›i nhau, tôi xin lấy để ông xem.
Y nói xong, Ä‘Æ°a ra má»™t quyển thÆ¡ chép tay. Mã mở ra xem Ä‘á»u do chÃnh tay tác giả viết ra cả. Toà n là thÆ¡ thất ngôn, vịnh cảnh Tây Hồ, chữ viết rất đẹp. Mã tấm tắc khen ngợi má»™t lúc, rồi Ä‘Æ°a lại. CÆ¡m đã dá»n lên. Trong mâm có má»™t Ä‘Ä©a thịt dê hầm, má»™t bát thịt vịt hầm vá»›i rượu, má»™t Ä‘Ä©a tôm cuốn lá»›n và má»™t bát canh nóng. Tuy là bữa cÆ¡m thÆ°á»ng, nhÆ°ng rất tiêm tất. Mã tuy còn no cÅ©ng chiá»u lòng tiên ông cố gắng ăn trá»n bữa cÆ¡m. Ä‚n xong tiên ông bảo ngÆ°á»i tùy tùng dá»n bát Ä‘Ä©a.
Hồng Hám Tiên nói:
- Tôi nghe danh ông đã lâu. Các hiệu sách tranh nhau má»i ông. Hôm nay sao ông lại tá»›i Ä‘á»n nà y xin thẻ?
- Không giấu gì cụ, năm nay ở Gia HÆ°ng tôi có soạn được má»™t bá»™ văn tuyển, kiếm được mấy chục lạng bạc, nhÆ°ng tôi đã tiêu hết nhẵn để giúp cho ngÆ°á»i bạn má»™t việc. Nay tôi đến ở má»™t hà ng sách gần đây, nhÆ°ng chÆ°a có văn chÆ°Æ¡ng gì để là m văn tuyển. Tiá»n nhà trá» cÅ©ng hết ráo, trong lòng buồn bá»±c, tôi má»›i Ä‘i dạo má»™t chút cho khuây. Tôi định đến Ä‘á»n nà y xin má»™t quẻ xem có cÆ¡ há»™i phát tà i không. Không ngá» lại gặp cụ. Cụ đã rõ cả ná»—i lòng tôi rồi vì váºy cÅ©ng không cần xin thẻ nữa.
- Kiếm tiá»n thì cÅ©ng chẳng khó, nhÆ°ng muốn ăn to phải thong thả. Bây giỠông có muốn có món tiá»n nhá» tiêu ngay không?
- Tôi chỉ cốt có tiá»n, kể gì to hay nhá». NhÆ°ng không biết cụ có cách gì không?
Hồng Hám Tiên nghĩ ngợi một lát rồi nói:
- Thôi được, nay tôi tạm Ä‘Æ°a cho ông váºt nà y, ông Ä‘em vá» nhà là m thá» xem. Nếu hiệu nghiệm thì lên nói vá»›i tôi lấy nữa. Không hiệu nghiệm thì thôi.
Hồng Hám Tiên nói xong, chạy và o đầu giÆ°á»ng lấy ra má»™t gói. Y mở ra, trong có mấy cục than đá Ä‘Æ°a cho Mã mà rằng:
- Ông Ä‘em cái nà y vá» rồi đốt má»™t lò lá»a lên. Ông bá» nó và o cái cháºu Ä‘em để trên lá»a xem nó thà nh ra cái gì. Sau đó lên đây nói cho tôi biết.
Mã nháºn gói than, chà o Hám Tiên rồi vá». Tá»›i nhà Mã đốt má»™t lò lá»a. Mã lấy cháºu đặt lên lò. Ngá»n lá»a cháy lách tách má»™t lát. Mã mang cháºu ra xem thì thấy má»™t đỉnh bạc có hoa rất quý.
Mã mừng rỡ, nấu luôn sáu, bảy cháºu nữa. Kết quả được sáu, bảy đỉnh bạc tháºt tốt. Mã vẫn nghi hoặc không biết số bạc nà y là tháºt hay giả. Sáng hôm sau, Mã Ä‘em đến hà ng bạc ngoà i phố nhá» xem thá», thì há» Ä‘á»u nói là má»™t thứ bạc tốt. Mã đổi lấy mấy nghìn đồng Ä‘em vá» nhà .
Mã cất tiá»n rồi lên tạ Æ¡n Hồng Hám Tiên. Hồng Hám Tiên đã đón ở cá»a mà há»i:
- Việc hôm qua như thế nà o?
- Quả thực là phép tiên.
Rồi kể lại câu chuyện và nói cho Hám Tiên biết mình được bao nhiêu thá»i bạc.
- Tốt lắm! Tôi Ä‘ang còn đây, ôm Ä‘em vá» thá» nữa xem. Y lại Ä‘Æ°a cho Mã má»™t gói to gấp ba, bốn lần gói trÆ°á»›c. Y giữ Mã ở lại ăn cÆ¡m. Ä‚n xong Mã từ biệt ra vá». Mã ở nhà luôn sáu, bảy hôm, ngà y nà o cÅ©ng lo đốt lò, đổ bạc. Mã Ä‘em tất cả than đổ thà nh bạc hết. Mã lấy cân, cân được tám chÃn mÆ°Æ¡i lạng. Mã mừng rỡ Ä‘em gói thà nh từng gói và cất Ä‘i.
Má»™t hôm Hám Tiên má»i Mã đến nhà và nói:
- Ông ở Xá» Châu, tôi ở Thai Châu, quê quán cÅ©ng gần nhau. Ta có thể xem nhau nhÆ° đồng hÆ°Æ¡ng đấy. Hôm nay có ngÆ°á»i khách lại thăm tôi, tôi và ông sẽ nháºn nhau là anh em há». Äây là má»™t dịp may, ông chá»› có bá» qua.
- Cụ cho biết ngÆ°á»i khách ấy là ai.
- Ấy là ông Ba, con cụ thượng Hồ ở trong thà nh, tên là Chẩn hiệu là Máºt Chi. Cụ thượng là m quan để của lại cÅ©ng không Ãt. Ông nà y lại có bệnh tham tiá»n, được cà ng nhiá»u tiá»n lại cà ng thÃch. Ông ta muốn há»c phép “đốt bạc†của tôi. Ông ta có thể bá» bạc vạn ra để là m phà tổn đắp lò mua thuốc. NhÆ°ng việc nà y cần phải có ngÆ°á»i là m trung gian. Ông ta đã biết tiếng ông. HÆ¡n nữa, có ông là m nghá» là m văn tuyển ở hà ng sách, dá»… tìm tung tÃch thì ông ta má»›i yên tâm. Nếu hôm nay chúng ta gặp nhau bà n tÃnh việc ấy xong, thì đến sau bảy lần bảy là bốn mÆ°Æ¡i chÃn ngà y, tôi sẽ chế tạo xong cái “cục bạc mẹâ€. Bấy giá» bất kỳ đồng, chì, thiếc gì cÅ©ng có thể là m phép hóa ra và ng cả. Bấy giá» có phải chỉ có mấy trăm lạng bạc mà thôi đâu. Tôi vốn không cần tiá»n nên lúc ấy sẽ cáo lui vá» núi, còn tiên sinh Ä‘Æ°a “cục bạc mẹ†rồi thì trong nhà tha hồ mà phong lÆ°u.
Mã thấy y có phép tiên nhÆ° thế, là m gì mà chẳng tin, bèn ngồi đợi Hồ công tá». Hồ công tỠđến chà o Hám Tiên rồi há»i Mã:
- Vị nà y ở đâu, tên hỠlà gì? Hám Tiên nói:
- Thưa đây là em hỠtôi. Các hiệu sách có viết mấy chữ: Sách văn tuyển, văn bát cổ do Mã Thuần Thượng tuyển, Mã Thuần Thượng là em hỠtôi đấy.
Hồ công tỠân cần đón tiếp. Thi lá»… xong má»i ngÆ°á»i ngồi xuống. Công tá» Ä‘Æ°a mắt nhìn má»™t lượt, thấy Hám Tiên ngÆ°á»i hiên ngang, đồ đạc xung quanh bà y biện đẹp đẽ, bốn ngÆ°á»i tùy tùng thay nhau bÆ°ng trà , lại có nhà là m văn tuyển há» Mã là chá»— chà thân cho nên hết sức an tâm, vui vẻ. Hồ công tá» ngồi má»™t lúc rồi vá».
Ngà y hôm sau, Hồng và Mã cùng lên kiệu đến Hồ phủ đáp lễ. Mã lại biếu Hồ công tỠmột bộ văn tuyển.
Hồ công tá» giữ lại nói chuyện hồi lâu. Sau đó hai ngÆ°á»i trở vá».
Mã vá» nhà được má»™t lát, ngÆ°á»i nhà Hồ công tá» Ä‘Æ°a đến hai cái thiếp, má»™t cái cho cụ Hồng, má»™t cái cho cụ Mã. Trên thiếp Ä‘á»u viết “Sáng mai xin má»i hai cụ đến cái đình trên hồ cùng uống rượu. Mong được thỉnh giáoâ€. Hồ Chẩn bái.
NgÆ°á»i cầm thiếp nói:
- Ông chủ tôi má»i cụ đến dá»± tiệc tại vÆ°á»n hoa bên lầu Ä‘á»c sách ở Hoa Cảng trên Tây Hồ. Sáng mai xin má»i cụ cùng vá»›i cụ Mã đến sá»›m.
Hám Tiên nháºn danh thiếp. Hôm sau, hai ngÆ°á»i cùng đến Hoa Cảng dá»± tiệc. Cá»a vÆ°á»n mở rá»™ng, Hồ công tỠđã đứng đón ở đấy.
Hai bà n tiệc dá»n ra. Há» ngồi xem má»™t vở tuồng và ăn chÆ¡i suốt má»™t ngà y. Mã ngồi trong bữa tiệc nghÄ©: “Ngà y trÆ°á»›c mình chỉ đứng xem ngÆ°á»i ta ăn uống. NgỠđâu hôm nay lại chÃnh mình được ngÆ°á»i ta má»i đến dá»± tiệc ở đây!â€.
Rượu, các món ăn, đồ Ä‘iểm tâm Ä‘á»u rất ngon. Mã được má»™t bữa no say.
Hồ công tỠđịnh năm ba ngà y sau sẽ má»i đến nhà viết giấy hợp đồng. Mã sẽ là m trung gian. Sau đó quét dá»n nhà cá»a, sá»a soạn vÆ°á»n hoa để là m nhà luyện Ä‘an. TrÆ°á»›c tiên Hồ công tá» Ä‘Æ°a ra má»™t vạn lạng bạc, nhá» Hám Tiên mua chế các thứ thuốc và đến ở trong nhà luyện Ä‘an.
Ba ngÆ°á»i bà n định xong. Äến chiá»u, tiệc tan, Mã lên kiệu trở vá» Văn Hải Lâu.
Mã chá» luôn bốn ngà y không thấy Hám Tiên cho ngÆ°á»i lại má»i, bèn đến nhà Hám Tiên. Và o cá»a, thấy ngÆ°á»i hầu Ä‘ang bối rối. Mã há»i tại sao, má»›i biết Hám Tiên ốm, bệnh tình rất nặng. Thầy thuốc bảo mạch yếu lắm rồi nên không chịu cho Ä‘Æ¡n.
Mã kinh ngạc liá»n lên lầu thăm thì thấy Hám Tiên chỉ còn thở thoi thóp, đầu không ngẩng lên được nữa.
Mã vốn là ngÆ°á»i tốt nên ở lại săn sóc, đến tối cÅ©ng không vá» nhà .
Hai ngà y sau, Hám Tiên thở hơi thở cuối cùng.
Bốn ngÆ°á»i hầu tay chân rụng rá»i, moi móc khắp nÆ¡i chỉ còn bốn năm cái áo vóc, nhiá»…u Ä‘em Ä‘i cầm cÅ©ng được Ä‘á»™ dăm lạng bạc. Ngoà i ra không còn gì khác, mấy cái rÆ°Æ¡ng cÅ©ng Ä‘á»u trống không. Bấy giá» há» má»›i nói há» không phải là ngÆ°á»i hầu. Má»™t ngÆ°á»i là con, hai ngÆ°á»i là cháu, má»™t ngÆ°á»i là rể.
Mã nghe nói hoảng hốt, muốn giúp há». Bây giỠđến quan tà i há» cÅ©ng chÆ°a có tiá»n mua. Mã có lòng tốt, vá»™i và ng vá» nhà lấy mÆ°Æ¡i lạng bạc Ä‘Æ°a cho há». NgÆ°á»i con ngồi cạnh xác cha khóc lóc, hai ngÆ°á»i cháu Ä‘i mua quan tà i, chà ng rể không có việc gì nên cùng vá»›i Mã ra tiệm trà cạnh nhà nói chuyện.
Mã nói:
- Ông nhạc của ông là má»™t vị tiên sống, năm nay đã sống được ba trăm tuổi, sao bá»—ng chốc lại chết Ä‘i nhÆ° váºy?
- Thá»±c buồn cÆ°á»i! Ông nhạc tôi năm nay má»›i sáu mÆ°Æ¡i sáu tuổi, là m gì đến ba trăm tuổi. Ông nhạc tôi là ngÆ°á»i không chịu an pháºn là m ăn, cứ thÃch lừa đảo. Ông kiếm được đồng nà o là phung phà hết ngay. Äến nay rút cục nhÆ° thế! Không giấu gì ông, chúng tôi trÆ°á»›c đây là ngÆ°á»i buôn bán nhÆ°ng bá» công ăn việc là m theo ông ta là m cái trò gian dối nà y. Nay ông ta chết rồi, chỉ khổ chúng tôi. Thế nà y rồi đến phải Ä‘i ăn xin để vá» là ng, tháºt là khó nghÄ© quá!
- Ở đầu giÆ°á»ng ông ta còn có bao nhiêu là gói than! Äốt lò lên đổ than thì Ä‘á»u đổ ra bạc hoa cả.
- Nà o có phải than thiếc gì đâu! Äá»u là bạc cả, lấy than bôi Ä‘en Ä‘i đấy thôi. Má»—i khi bá» nó và o lò mà đốt, thì chất bạc chảy ra. Äấy chỉ là cái lối để lừa ngÆ°á»i. Khi dùng hết rồi thế là nhẵn!
- NhÆ°ng có má»™t Ä‘iá»u, nếu ông ta không phải là tiên, tại sao thấy tôi ở Ä‘á»n Äinh Tiên, chÆ°a quen biết gì mà ông ta đã biết tôi há» Mã?
- Ông lại nhầm rồi! Hôm ấy, ông ta cầu tiên ở Ä‘á»n Phiến Thạch CÆ°, Ä‘i ra thấy ông ngồi xem sách ở hiệu sách. Khi hà ng sách há»i ông há» gì ông ta nghe ông nói há» Mã. Chứ ở trên thế gian nà y là m gì có tiên!
Bấy giá» Mã má»›i biết vỡ lẽ: té ra ông ta chÆ¡i thân vá»›i mình chỉ là cốt để mượn tay mình lừa gạt Hồ công tá»! CÅ©ng may váºn nhà há» Hồ còn vượng nên má»›i chÆ°a mắc mÆ°u!
Mã lại lẩm bẩm nói: ông ta cũng chẳng là m hại ta gì? Rút cục ta vẫn phải mang ơn ông ta!
Mã quay và o lo việc khâm liệm, tÃnh trả tiá»n thuê phòng trong miếu, rồi thuê mấy ngÆ°á»i khiêng quan tà i ra ngoà i cá»a Thanh Ba.
Mã sắm đủ rượu thịt, lá»… váºt, và ng giấy Ä‘Æ°a đến chá»— để quan tà i lấy gạch xây tá» tế. Còn thừa Ãt tiá»n, Mã cho bốn ngÆ°á»i kia là m tiá»n lá»™ phà rồi từ biệt ra vá».
Mã Ä‘Æ°a đám xong, trở vá», lại đến uống trà ở núi Thà nh Hoà ng. Bá»—ng thấy bên cạnh phòng trà có đặt thêm má»™t cái bà n nhá» có má»™t chà ng thiếu niên bói chiết tá»± ở đấy.
Chà ng thiếu niên kia tuy gầy, nhá», nhÆ°ng có vẻ thông minh. Lại có má»™t Ä‘iá»u lạ, là trÆ°á»›c mặt y đặt bút nghiên, tá» Ä‘oán chữ, nhÆ°ng trong tay y lại cầm má»™t quyển sách xem.
Mã lấy là m lạ, giả bá»™ muốn bói chiết tá»±, lại gần xem. Thì quyển sách kia chÃnh là quyển sách tuyển văn bát cổ do mình má»›i soạn ra.
Mã đến ngồi trên cái ghế cạnh bà n. NgÆ°á»i thiếu niên há»i:
- Ông muốn bói chiết tự phải không?
- Tôi đi mệt nên đến đây ngồi một lát!
- Má»i ông ngồi để tôi Ä‘i lấy nÆ°á»›c trà uống.
Y liá»n và o phòng trà lấy ra má»™t chén trà đưa đến trÆ°á»›c mặt Mã và ngồi xuống má»™t bên.
Mã thấy ngÆ°á»i kia có vẻ đứng đắn, bèn há»i:
- Ông há» gì? NgÆ°á»i ở đây sao?
NgÆ°á»i thiếu niên thấy Mã đầu Ä‘á»™i mÅ© vuông biết Mã là nhà nho bèn nói:
- Cháu há» Khuông, không phải ngÆ°á»i ở đây. Cháu ở huyện Lạc Thanh phủ Ôn Châu.
Mã thấy y đầu Ä‘á»™i mÅ© rách, mình mặc áo vải Ä‘Æ¡n rất là lam lÅ© má»›i há»i:
- Ông bá» nhà đi xa mấy trăm dặm lên tỉnh mà là m cái trò nà y sao? Nghá» nà y tiá»n không được bao lăm, nuôi miệng cÅ©ng chẳng đủ. Ông năm nay bao nhiêu tuổi? Ở nhà có cha mẹ, vợ con gì không? Tôi thấy ông chăm há»c nhÆ° váºy chắc là ông phải là há»c trò?
Thiếu niên kia trả lá»i:
- Cháu năm nay hai mÆ°Æ¡i hai tuổi, chÆ°a có vợ. Cha mẹ vẫn còn mạnh. Lúc nhá» cháu cÅ©ng có Ä‘i há»c mấy năm. NhÆ°ng vì nhà nghèo, nên phải bá» há»c. Năm ngoái, cháu theo má»™t ngÆ°á»i buôn củi lên tỉnh, là m việc tÃnh sổ cho há». Không ngá» nhà chủ hết vốn, cháu không vá» quê được nên phải lÆ°u lạc ở đây. Hôm trÆ°á»›c, có má»™t ngÆ°á»i là ng đến nói cha cháu ở nhà bị ốm, đến nay không biết sống chết ra sao! Tháºt là đau xót!
Thiếu niên nói xong, nước mắt chảy ròng ròng. Mã cũng ái ngại bèn nói:
- Thôi, ông cũng không nên buồn bã là m chi. Ông tên và hiệu là gì?
Thiếu niên lau nước mắt nói:
- Cháu tên là Khuông Hồi, hiệu là Siêu Nhân. Dám xin cho biết tên ông là gì?
- Cái đó chẳng cần phải há»i. Vừa rồi, ông Ä‘á»c táºp văn, ngoà i bìa có Ä‘á» mấy chữ Mã Thuần Thượng. Mã Thuần Thượng tức là tên tá»± của tôi đấy.
Khuông Siêu Nhân nghe xong chắp tay, dáºp đầu xuống đất mà nói:
- Cháu tháºt là có mắt mà không trông thấy Thái SÆ¡n. Mã vá»™i và ng đỡ dáºy nói:
- Äừng là m thế! Tôi vá»›i ông bèo mây gặp gỡ, cùng là chá»— thanh khà văn chÆ°Æ¡ng vá»›i nhau. Bây giá» trá»i đã gần tối, khách bói cÅ©ng đã vãn, sao ông không thu xếp đồ đạc cùng vá» nhà tôi nói chuyện cho vui.
- Thế thì tốt quá! Má»i ông ngồi chÆ¡i, cho cháu thu xếp đồ đạc má»™t chốc.
Khuông bèn thu xếp bút, nghiên, giấy má»±c, bá» và o má»™t gói mang lên vai, còn bà n ghế thì Ä‘em gá»i và o trong cái Ä‘á»n ở trÆ°á»›c mặt và theo Mã vá» Văn Hãn Lâu.
Mã vỠđến Văn Hãn Lâu, mở cá»a phòng má»i Khuông
Siêu Nhân và o ngồi và nói:
- Nà y ông! Bây giỠông có muốn há»c để cầu tiến nữa không? Hay muốn vá» nhà chăm nom ông cụ?
Khuông Siêu Nhân nghe nói nhÆ° váºy, cảm Ä‘á»™ng rÆ¡i nÆ°á»›c mắt mà nói:
- ThÆ°a ông, bây giá» cÆ¡m áo Ä‘á»u thiếu, còn biết lấy gì mà há»c hà nh để cầu tiến nữa? Cái đó xin chịu! Cháu chỉ có phụ thân ở nhà đau ốm, là m con là m cái không sao vá» nhà để phụng dưỡng, nghÄ© lại tháºt không bằng giống chim muông. Vì thế mà trong lòng Ä‘au Ä‘á»›n, bá»±c bá»™i, đôi khi chỉ muốn chết cho xong!
- Sao ông lại nghÄ© vá»› vẩn thế! Lòng hiếu thảo của ông thấu đến trá»i đất. Ông cứ ngồi đây, tôi sẽ là m cÆ¡m ông ăn.
Rồi Mã má»i y ở lại ăn cÆ¡m tối và nói:
- Nếu ông muốn vỠđến nhà thì tiá»n ăn Ä‘Æ°á»ng cần Ä‘á»™ bao nhiêu?
- ThÆ°a tiên sinh, thá»±c ra có nhiá»u gì đâu? Chỉ đáp thuyá»n Ä‘i Ä‘Æ°á»ng thủy mấy hôm, rồi lên bá»™, cÅ©ng chẳng dám xe cáng gì. Vai mang hà nh lý, ăn và i bữa cÆ¡m là xong! Cháu chỉ mong sao chóng vỠđến nhà gặp mặt phụ thân thì dầu chết cÅ©ng nhắm được mắt.
- Thế thì được thôi! Hôm nay ông cứ nghỉ lại đây với tôi một đêm rồi ta sẽ bà n.
Äến đêm Mã lại nói:
- Ông trÆ°á»›c đây Ä‘i há»c được mấy năm? Äã là m được văn bát cổ chÆ°a?
- Cháu đã là m được bà i rồi. Mã nhìn y cÆ°á»i mà nói:
- Hôm nay tôi thá» ra Ä‘á» mục cho ông là m, để xem ông có hy vá»ng thi Ä‘á»— được không? à ông thế nà o?
- ChÃnh cháu cÅ©ng Ä‘ang muốn tiên sinh dạy cho. Nếu không thông xin tiên sinh đừng cÆ°á»i.
- Sao ông lại nói thế? Tôi ra một đầu đỠsáng mai sẽ là m.
Mã nói xong ra đầu Ä‘á» Ä‘Æ°a cho Khuông và bảo Khuông Ä‘i ngủ. Hôm sau Mã vừa má»›i thức dáºy, Khuông đã là m bà i xong Ä‘Æ°a cho Mã.
Mã vui mừng nói:
- Ông chăm há»c lại thông minh lanh lợi, tháºt đáng khen! Tháºt đáng khen!
Mã cầm bà i xem kỹ một lần rồi nói:
- Văn chương có tà i đấy! Nhưng còn thiếu quy củ.
Bèn cầm để lên bà n lấy bút chấm, từ đầu đến cuối giảng rõ các chá»— “hÆ°â€, “thá»±câ€, “phảnâ€, “chÃnhâ€, “thônâ€, “thổâ€( Những quy tắc trong văn bát cổ) cho Khuông nghe.
Khuông cúi đầu cảm tạ rồi xin đi. Mã nói:
- Khoan! Khoan! Anh lần nà y vá» nhà phải có má»™t số tiá»n để phụng dưỡng cha mẹ, rồi má»›i nói đến việc há»c táºp được. Äây tôi có mÆ°á»i lạng bạc, anh cầm lấy tùy tiện lo liệu má»i thầy thuốc chăm nom cho ông cụ.
Nói rồi mở hòm lấy ra má»™t gói bạc mÆ°á»i lạng, lại Ä‘Æ°a má»™t chiếc áo bông cÅ©, má»™t đôi già y cho Khuông và nói:
- Số tiá»n nà y anh cầm vá» nhà , còn già y và áo nà y sợ Ä‘i Ä‘Æ°á»ng rét mÆ°á»›t, buổi sáng và ban đêm thì Ä‘em ra mà mặc.
Khuông Siêu Nhân cầm lấy quần áo, gói bạc, hai hà ng nước mắt già n giụa mà nói:
- Nhá» tiên sinh thÆ°Æ¡ng cho nhÆ° thế nà y, Khuông Hồi nà y biết lấy gì mà báo đáp! Muốn xin cho thá» kết nghÄ©a anh em, và còn mong nhá» vá» sau. NhÆ° váºy sợ có quá bạo, không biết huynh trưởng có nháºn cho không?
Mã rất mừng, để cho Khuông lạy hai lạy, lại cũng lạy Khuông hai lạy, kết nghĩa là m anh em. Khuông ở lại trên lầu. Mã đi tìm rau quả, là m bữa ăn tiễn hà nh.
Trong lúc ăn, Mã nói với Khuông:
- Nà y em! Em nên nghe lá»i anh! Khi em vá» nhà , em phải cho rằng thi cá» là cách phụng thá» cha mẹ tốt nhất. Con ngÆ°á»i ta sinh ra trên Ä‘á»i nà y, ngoà i cái đó ra, thì không còn cách thứ hai nà o nữa. Äấy là không bà n đến cái nghá» bói chiết tá»± là cái nghá» hèn hạ. Ngay việc dạy há»c hay là m thÆ¡ lại cÅ©ng không phải là cái nghỠđáng là m. Chỉ có cách thi Ä‘á»— cá» nhân, tiến sÄ© là cách là m cho cha ông vinh hiển. Sách Hiếu kinh nói: “Là m vinh hiển cha mẹ, là m nổi danh tiếng cho gia đình†là thế. Sách xÆ°a có câu: “Sách kia có sẵn nhà và ng, sách kia gạo có vô và n khắp nÆ¡i, sách kia cô gái tuyệt vá»i†là nhÆ° váºy. Mà sách bây giá» là sách gì, nếu không là văn bát cổ? Vì váºy cho nên khi em trở vá» phụng dưỡng cha mẹ, thì phải lo thi cá» là chÃnh. Ngay nếu việc là m ăn không khá, phụng dưỡng không tròn cÅ©ng không nên báºn tâm. Phải lo văn chÆ°Æ¡ng là m chÃnh. Nếu cha mẹ có mang bệnh nằm ở giÆ°á»ng không có cái gì ăn mà nghe em ngâm văn bát cổ, thì cÅ©ng phải lấy là m hả dạ, vui lòng. Bao nhiêu buồn bã sẽ qua. Bao nhiêu bệnh táºt sẽ hết! Tăng Tá» nói “Nuôi cái chà lá»›n†là nhÆ° váºy. Ngay nếu nhÆ° em không gặp may, suốt Ä‘á»i thi không Ä‘á»—, Ãt nhất em cÅ©ng có thể thà nh má»™t lẫm sinh sau nà y có thể là m thầy giáo và má»™t đạo sắc phong cho cha mẹ. Anh là má»™t thằng không ra gì! Anh đã già rồi, chứ em là thiếu niên anh tuấn. Em nghe lá»i anh, sau nà y là m quan chúng ta sẽ gặp nhau.
Nói xong, Mã lại giá sách chá»n cẩn tháºn mấy bá»™ văn bát cổ nhét và o trong cuá»™n áo bông và nói:
- Äây Ä‘á»u là sách hay cả! Em Ä‘em vá» mà đá»c.
Khuông Siêu Nhân cứ quấn quýt không nỡ rá»i nhÆ°ng lại sốt ruá»™t muốn vá» nhà thăm cha nên phải gạt nÆ°á»›c mắt mà cáo từ.
Mã dắt tay Khuông Ä‘i đến chá»— Khuông ở dÆ°á»›i chân núi Thà nh Hoà ng lấy hà nh lý. Lại Ä‘Æ°a Khuông đến cá»a Thanh Ba xuống thuyá»n ở bên sông. Mã chá» cho y lên thuyá»n rồi má»›i từ biệt trở vá» thà nh.
Khuông Siêu Nhân qua sông Tiá»n ÄÆ°á»ng, muốn đáp thuyá»n di Ôn Châu. Thấy má»™t chiếc thuyá»n Ä‘ang chèo nhanh ở lòng sông, bèn há»i:
- Có chở khách không? Chủ thuyá»n trả lá»i:
- Äây là thuyá»n của ông Trịnh Ä‘i việc công, không chở khách đâu!
Khuông Siêu Nhân mang hà nh lý lên vai toan Ä‘i thì có má»™t ông già tóc bạc nhÆ° tÆ¡ ngồi ở cá»a thuyá»n nói vá»›i chủ thuyá»n:
- Khách má»™t mình, thôi cho ngÆ°á»i ta Ä‘i. Ông lại được thêm Ãt tiá»n đánh chén.
Chủ thuyá»n nói:
- Cụ lá»›n đã bảo, thôi má»i ông khách lên Ä‘i!
Rồi ghé thuyá»n và o bá» cho Khuông Siêu Nhân xuống. BÆ°á»›c xuống thuyá»n, Khuông Siêu Nhân đặt hà nh lý xuống vái chà o cụ già . Thấy trong thuyá»n có ba ngÆ°á»i: cụ Trịnh ngồi giữa, ngÆ°á»i con ngồi má»™t bên, má»™t bên nữa là ngÆ°á»i khách ở phủ khác.
Cụ Trịnh chà o lại rồi má»i Khuông Siêu Nhân ngồi xuống, Khuông Siêu Nhân là ngÆ°á»i nhã nhặn khéo léo. Ở trong thuyá»n y tá» vẻ cẩn tháºn, im lặng. Há»… mở miệng ra là má»™t cụ, hai cụ nên cụ Trịnh rất hà i lòng. Há»… ăn cÆ¡m là má»i y cùng ăn. Sau bữa cÆ¡m, ngồi trong thuyá»n không có việc gì, cụ Trịnh nói:
- Bây giá» nhân tình bạc bẽo, bá»n há»c trò phần nhiá»u bất hiếu vá»›i cha mẹ. Cứ xem ba anh em nhà há» TrÆ°Æ¡ng ở Ôn Châu Ä‘á»u là tú tà i thế mà nghi cha chuyên của cho con út nên cứ sinh sá»± lục đục trong nhà . Ông cha chịu không nổi, phải đến quan kiện. Hai thằng anh mang tiá»n đút lót cho quan phủ, quan huyện giả là m Ä‘Æ¡n nói rằng: ông cha thÆ°Æ¡ng hại con, xin rút Ä‘Æ¡n không kiện nữa. Nhá» có ông thầy ở trong trÆ°á»ng thẳng thắn không chịu, Ä‘em việc ấy bẩm lên tỉnh, cụ lá»›n sai chúng tôi vỠÔn Châu để bắt bá»n can phạm kia.
NgÆ°á»i khách nói:
- Nếu bắt thủ phạm vỠđể xét xỠthì các quan phủ, huyện có bị lỗi không nhỉ?
Cụ Trịnh nói:
- Nếu xét ra mà đúng thì phủ, huyện Ä‘á»u bị lôi thôi hết! Khuông Siêu Nhân nghe chuyện ấy trong lòng bùi ngùi:
- Bá»n có tiá»n thì bất hiếu vá»›i cha mẹ, còn hạng cùng khổ nhÆ° mình, muốn hiếu thảo vá»›i cha mẹ thì lại không là m được! Ở Ä‘á»i tháºt lắm ná»—i bất bình!
Äược và i ngà y, Khuông Siêu Nhân từ tạ cảm Æ¡n cụ Trịnh rồi bá» thuyá»n lên Ä‘i bá»™. Cụ Trịnh không đòi tiá»n cÆ¡m. Y rất cảm tạ.
Từ đó Khuông Siêu Nhân ngà y Ä‘i đêm nghỉ, vỠđến là ng trông thấy cá»a ngõ nhà mình.
Nhân việc nà y khiến cho: Nết tốt lòng ngay khiến được ngÆ°á»i Ä‘á»i để ý; danh hay, thá»±c dở chỉ mang tiếng xấu trá»n Ä‘á»i. ChÆ°a biết việc sau thế nà o, xin xem hồi sau phân giải.
Last edited by quykiemtu; 16-12-2008 at 04:58 PM.
|
10-09-2008, 09:52 AM
|
|
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Hồi thứ mÆ°á»i sáu
Là ng Äại Liá»…u, con hiếu thá» cha,
Huyện Lạc Thanh, quan hiá»n yêu sÄ©
Khuông Siêu Nhân ở xa trông thấy nhà mình trong lòng há»›n hở. Khuông bÆ°á»›c nhanh đến nhà , chạy lại gõ cá»a. Bà mẹ nghe tiếng, vui mừng ra đón. Bà thấy con liá»n nói:
- Hai ơi, đã vỠđấy ư? Khuông Siêu Nhân nói:
- ThÆ°a mẹ! Con đã vá».
Y đặt hà nh lý xuống sá»a lại áo quần, cúi đầu chà o lạy mẹ. Bà mẹ vuốt ve khắp ngÆ°á»i con, thấy y mặc áo bông rất dà y má»›i an tâm nói:
- Từ ngà y con Ä‘i theo ngÆ°á»i lái buôn, đã hÆ¡n má»™t năm nay, mẹ không bao giá» yên tâm. Có đêm, mẹ nằm mÆ¡ thấy con rÆ¡i xuống nÆ°á»›c, mẹ khóc òa và tỉnh dáºy. Có đêm mẹ nằm mÆ¡ thấy con ngã gãy chân. Có đêm mẹ mÆ¡ thấy trên mặt con má»c má»™t cái bÆ°á»›u lá»›n. Con chỉ cho mẹ xem, mẹ lấy tay nặn mãi không được. Có đêm, mẹ lại mÆ¡ thấy con vá» nhà , trông thấy mẹ thì khóc là m cho mẹ cÅ©ng khóc theo rồi tỉnh dáºy. Có đêm, lại mÆ¡ thấy con đầu Ä‘á»™i mÅ© sa, nói là đã là m quan. Mẹ cÆ°á»i, nói: “Ta là nhà cà y cấy là m gì có ngÆ°á»i là m quanâ€. Có ngÆ°á»i đứng bên cạnh mẹ nói: “Nếu ông ta là m quan thì ông ta không phải con bà . Nếu con bà là m được quan thì kiếp nà y bà cÅ©ng chả gặp mặt được đâu!†Mẹ lại khóc mà nói: “Nếu con tôi là m quan mà tôi không thấy mặt thì thà rằng đừng là m còn hÆ¡n!†Câu ấy là m mẹ khóc mãi, gà o thét rồi tỉnh dáºy, là m cho thầy con cÅ©ng tỉnh dáºy. Thầy con há»i mẹ, mẹ Ä‘em đầu Ä‘uôi câu chuyện trong má»™ng kể lại. Thầy con nói, mẹ nhá»› quá hóa mê đấy thôi. Không ngỠđêm hôm ấy thầy con mắc bệnh bán thân bất toại, nay Ä‘ang nằm trong buồng.
Nghe ngoà i nói léo xéo, cụ Khuông ở trong buồng biết con mình đã vá», bệnh tình liá»n giảm bá»›t, tinh thần khoan khoái.
Khuông Siêu Nhân chạy và o đứng trÆ°á»›c giÆ°á»ng nói:
- ThÆ°a thầy, con đã vá»!
Và sụp xuống lạy. Cụ Khuông bảo y ngồi lên giÆ°á»ng, kể tỉ mỉ cho nghe sao mình lại mắc bệnh và nói:
- Sau khi con Ä‘i rồi, thằng con chú Ba cứ muốn lấy cái nhà nà y. Cha nghÄ© bụng, thôi bán quách nhà cho nó, để tìm cái khác. Còn số tiá»n thừa, đợi khi con vỠđể là m vốn buôn bán kiếm ăn. Láng giá»ng bảo thầy rằng: Nhà ta gần bên nhà nó, nếu nó muốn mua, thì tất phải bá» thêm và i lạng nữa. NhÆ°ng ngỠđâu, mặc dầu lắm tiá»n, nó vẫn chỉ muốn mua rẻ. Chẳng những nó không bá» ra má»™t số tiá»n kha khá theo đúng giá mà còn muốn bá»›t mấy lạng nữa cÆ¡! Rõ rà ng nó biết mình không có gạo đổ và o nồi, nên nó muốn láºp mẹo giết mình. Thầy tức quá không bán cho nó. Nó bèn nghÄ© ra má»™t kế Ä‘á»™c ác, thông đồng vá»›i chủ cầm nhà , Ä‘em tiá»n nguyên giá đến chuá»™c. Chủ cầm nhà là ai, chắc con đã biết: Ä‘á»u là hà ng chú ta cả đấy. Nó cáºy thế Ä‘Ã n anh mở miệng ra là nói: “Sản nghiệp nhà nà y không ai được bán†Thầy nói: “Äã Ä‘Ã nh không bán, nhÆ°ng số tiá»n bá» ra sá»a chữa mấy năm nay, phải trả cho chúng tôi chứ!†Nó nhất định không chịu tÃnh má»™t đồng, nà o, cứ nằng nặc đòi chuá»™c theo nguyên giá. Hôm đó, hai bên cãi nhau ở trong nhà thá» rồi nó đánh thầy. Những ngÆ°á»i trong há», ăn tiá»n thằng Ba Ä‘á»u bênh nó, đổ lá»—i cho thầy là không tôn kÃnh tổ tiên. Thằng anh con lại không ra trò trống gì, nói thì ba Ä‘iá»u không được má»™t. Thầy tức quá, vá» nhà lâm bệnh. Từ khi mắc bệnh đến nay, ngà y cà ng thêm gieo neo. Thằng anh con lại nghe ngÆ°á»i ta chịu theo giá cÅ© viết giấy hoà n lại cho nó. Bạc thì lấy vặt vá», rồi tiêu hết sạch. Thấy rắc rối đến thân, anh con liá»n bà n vá»›i chị dâu con để thầy ra ở riêng. Thầy tá»± nghÄ© đã không có của riêng gì để cho chúng thá»i thôi, mình phải tá»± là m lấy mà ăn, khá»i phiá»n lụy đến chúng nó. Nay chúng nó ngà y nà o cÅ©ng gánh hà ng Ä‘i các chợ bán, tiá»n kiếm không đủ nuôi hai miệng ăn. Thầy thì nằm trong phòng nà y, bệnh cà ng ngà y cà ng nặng. Nhà bên cạnh lại muốn lợp lại nhà , cho nên há» muốn Ä‘uổi thầy ra không kể sống chết. Cứ dăm ba ngà y há» lại cho ngÆ°á»i đến giục, lá»i qua tiếng lại không biết để đâu cho hết. Phần con thì không biết con Ä‘i đâu. Mẹ con há»… nghÄ© đến là lại khóc ra, khóc và o.
Khuông Siêu Nhân nói:
- ThÆ°a thầy, việc đã nhÆ° thế rồi, thầy cÅ©ng không nên nóng nảy, xin thầy hẵng lo tÄ©nh dưỡng cho là nh. Con ở Hà ng Châu có gặp má»™t ông. Ông ấy cho con mÆ°á»i lạng bạc. Ngà y mai con sẽ xoay nghá» buôn bán lặt vặt để kiếm cÆ¡m cháo nuôi gia đình. Nếu chú Ba có đến thôi thúc, thì thầy đừng lo. Con sẽ nói vá»›i chú!
Bà mẹ đến gá»i Khuông Ä‘i ăn cÆ¡m. Khuông theo mẹ xuống nhà bếp chà o chị dâu. Chị dâu rót trà má»i uống. Uống trà xong ăn cÆ¡m. Ä‚n xong, Khuông vá»™i và ng kiểm lại món tiá»n ăn Ä‘Æ°á»ng, còn thừa Ä‘i mua ngay má»™t giò lợn Ä‘em vá» quay, để đến tối má»i cha ăn cÆ¡m. Mua giò lợn vá» thì cÅ©ng vừa gặp anh gánh hà ng vá». Khuông sụp xuống lạy chà o anh. NgÆ°á»i anh đỡ dáºy và cùng ngồi ở trong nhà kể lại chuyện khổ sở trÆ°á»›c đây. NgÆ°á»i anh cau mà y nói:
- Thầy bây giỠđâm ra lẩn thẩn nói ba Ä‘iá»u không được má»™t. Bây giá» ngÆ°á»i ta đến đòi nhà thì lại cứ ỳ ra không chịu Ä‘i, là m cho anh tháºt khổ! Trong nhà nà y thầy thÆ°Æ¡ng nhất là em, em nên sá»›m tối khuyên can cho thầy rõ.
Nói xong y mang gánh và o buồng.
Khuông Siêu Nhân đợi cho thịt chÃn, dá»n cÆ¡m bÆ°ng ra trÆ°á»›c mặt cha, vá»±c cha dáºy ăn.
Cụ Khuông thấy con vá» trong lòng vui mừng, lại có thức ăn ngon nên bữa ấy ăn được cÆ¡m. Còn thừa bao nhiêu Khuông đặt trên má»™t cái bà n trÆ°á»›c mặt cha má»i mẹ và anh cùng ăn.
Cụ Khuông trông thấy thế rất vui mừng. Cụ ngồi đến khuya mới nằm xuống ngủ. Khuông Siêu Nhân đem chăn lại nằm ngủ ở dưới chân cha.
Khuông sáng sá»›m đã dáºy, lấy bạc ra chợ mua mấy con lợn Ä‘em vá» nuôi. Lại mua thêm Ãt Ä‘á»—. TrÆ°á»›c hết y bắt má»™t con lợn ra là m thịt là m lông sạch sẽ, xẻ ra Ä‘em bán buổi chợ sá»›m. Lại lấy Ä‘á»— xay là m Ä‘áºu phụ, bán lấy tiá»n vỠđể dÆ°á»›i giÆ°á»ng rồi đến ngồi trÆ°á»›c mặt cha.
Trông thấy cha có vẻ buồn rầu, Khuông bèn Ä‘em những cảnh đẹp ở Tây Hồ, các thức đồ ăn và những thú vui, kể lại tỉ mỉ cho cha nghe. Cụ Khuông nghe và cÆ°á»i.
Ngồi má»™t lúc lâu, cụ Khuông gá»i con lại nói:
- Ta muốn Ä‘i đồng, gá»i ngay mẹ con đến đây!
Bà cụ vội và ng chạy đến lấy vải đệm cho ông cụ. Khuông Siêu Nhân nói:
- Thầy muốn đi đồng, không nên là m thế! Vải đệm ấy ở trong chăn, đi đồng không tiện. Hơn nữa, mỗi ngà y lại phải giặt, giặt rồi mẹ lại phải hơ cho khô thì nó hôi lắm.
Cụ Khuông nói:
- Thôi cứ đỡ tao đứng dáºy Ä‘i đồng cÅ©ng được, chứ là m sao bây giá»!
Khuông Siêu Nhân nói:
- Äỡ thầy đứng dáºy là m gì! Tôi đã có cách.
Nói rồi liá»n chạy ngay xuống bếp lấy má»™t cái cháºu sà nh bỠđầy tro rồi bÆ°ng lên, đặt ở cạnh giÆ°á»ng, rồi lại bÆ°ng má»™t tấm ván đặt ngay bên ngoà i cái cháºu. Khuông tá»± mình đứng lên ôm lấy ngang lÆ°ng cha, để hai bà n chân cha đặt lên tấm ván, Ä‘Ãt gà và o đúng cháºu. Khuông ôm ngang lÆ°ng cha, mình cúi xuống, hai đùi của cha vắt ngang vai. Cụ Khuông cứ nằm yên trên vai mà đi đồng. Xong, cụ quay lại nằm nhÆ° trÆ°á»›c. Äi nhÆ° thế đã dá»… dà ng mà lại không có mùi thối. Sau đó Khuông mang ván Ä‘i, mang cháºu tro Ä‘i đổ ra ngoà i rồi lại trở vá» ngồi chá»— cÅ©.
Äến tối Khuông lại vá»±c cha ngồi dáºy ăn cÆ¡m, Khuông ngồi má»™t lúc đợi cho cha ngủ, đắp chăn cho cha xong, mang ra má»™t cái đèn sắt lá»›n, đổ đầy dầu và o, ngồi bên cha, lấy văn bát cổ ra há»c.
Cụ Khuông ngủ không yên, ná»a đêm lại dáºy khạc Ä‘á»m, uống trà mãi đến trống canh tÆ°.
Cụ Khuông gá»i má»™t tiếng, Khuông chạy lại. Cụ Khuông Ä‘ang đêm muốn Ä‘i đồng, trÆ°á»›c kia không có ai phục dịch nên phải chỠđến sáng. Ngà y nay có con gần bên cạnh hầu hạ, lúc nà o muốn Ä‘i cÅ©ng được, cho nên bữa cÆ¡m tối lại an tâm ăn thêm được Ãt miếng.
Khuông Siêu Nhân thÆ°á»ng đêm thức đến canh tÆ°, chỉ ngủ được má»™t canh rồi lại phải dáºy để giết lợn xay, Ä‘á»—.
Bốn năm ngà y sau, ngÆ°á»i anh ở chợ vá» sá»›m, mang má»™t con gà tÆ¡ vá» nấu ở trong phòng chị dâu. Lại mua thêm má»™t hồ rượu để thết đãi em. Y nói:
- Việc nà y không cần phải nói với thầy là m gì.
Khuông Siêu Nhân không nghe, lấy thịt gà bá» và o má»™t bát, má»i cha mẹ ăn. Còn thừa bao nhiêu hai anh em má»›i ngồi lại cùng ăn vá»›i nhau. Vừa gặp chú Ba đến đòi nhà , Khuông Siêu Nhân đặt chén rượu xuống vái chà o chú Ba, chú Ba nói:
- Tốt quá! Anh hai đã vá» rồi à ? Mặc áo bông dầy dặn đẹp đẽ quá! Lại Ä‘i ra há»c được lá»… phép biết vái chà o tá» tế quá nhỉ!
- Cháu má»›i vá» nhà mấy ngà y nay thôi! Báºn quá nên chÆ°a kịp lại hầu chú, xin má»i chú xÆ¡i tạm chén rượu suông vá»›i cháu cho vui.
NgÆ°á»i chú ngồi xuống, uống được và i chén, Ä‘em chuyện nhà ra bà n. Khuông Siêu Nhân nói:
- Xin chú đừng sốt ruá»™t! Anh em chúng cháu ở đây có phải dám ở liá»u nhà chú đâu? Nếu chÆ°a có tiá»n mua nhà thì cÅ©ng gắng thuê và i gian ở tạm Ä‘Æ°a nhà giả lại cho chú. Chỉ vì hiện nay thầy chúng cháu ốm, ngÆ°á»i ta nói ngÆ°á»i ốm mà dá»i giÆ°á»ng thì không tốt. Nay anh em chúng cháu Ä‘ang má»i thầy bốc thuốc cho thầy chúng cháu. Nếu thầy chúng cháu khá»i được thì trả nhà ngay cho chú. Nếu thầy chúng cháu ốm dai chÆ°a là nh thì chúng cháu là m thế nà o cÅ©ng phải tìm nhà khác dá»n Ä‘i. Vì còn ở nhà chú thì chẳng những chú phải Ä‘i đòi luôn mà thầy mẹ chúng cháu cÅ©ng không ở yên được.
Lần nà y, ngÆ°á»i chú, thấy Khuông nói dá»… nghe lại má»m má»ng nhÅ©n nhặn, không biết là m sao, chỉ nói:
- Cái nà y cÅ©ng tá»± ngÆ°á»i nhà muốn sá»a sang lại tất cả. Không phải chú cần thúc giục là m gì. Cháu đã nói váºy thì hãy hoãn lại Ãt ngà y cÅ©ng được.
Khuông Siêu Nhân nói:
- Xin cảm Æ¡n chú. Chú cứ yên tâm, việc ấy cÅ©ng không dám để cháºm lắm đâu.
NgÆ°á»i chú bằng lòng ra vá». NgÆ°á»i anh nói:
- Má»i chú xÆ¡i thêm chén rượu.
- Thôi chú không uống nữa. Và từ giã ra vá».
Từ đó vá» sau, thịt vá»›i Ä‘áºu phụ của Khuông Siêu Nhân bán rất chạy. ChÆ°a đến trÆ°a hà ng đã bán hết nhẵn. Khuông Ä‘em tiá»n vá» nhà ngồi bên cạnh cha. Ngà y nà o kiếm được nhiá»u tiá»n Khuông lại mua thêm thịt gà , thịt vịt hay cá ở ngoà i chợ. Cụ Khuông mắc phải bệnh Ä‘á»m, không ăn được thịt lợn nhiá»u nên cần phải mua các món khác. SÆ°á»n lợn hay lòng lợn, phải có luôn luôn. Còn thuốc thang thì cố nhiên là không thể thiếu. Cụ Khuông rất vừa ý. Ngà y đêm cụ Ä‘i đại tiểu tiện Ä‘á»u có săn sóc, má»—i khi Ä‘i thì Khuông Siêu Nhân lại quỳ trÆ°á»›c, vác đùi cha lên vai.
Vì thế bệnh cụ Khuông bá»›t được nhiá»u. Cụ bà n vá»›i hai con vá» việc tìm nhà . Khuông Siêu Nhân nói:
- Bệnh thầy đã hÆ¡i bá»›t, đợi cho bá»›t nữa, đỡ dáºy Ä‘i được thì sẽ dá»n nhà cÅ©ng chÆ°a muá»™n gì.
Có ai đến thúc giục dá»n nhà đá»u do Khuông Siêu Nhân thu xếp xong xuôi.
Khuông Siêu Nhân rất chăm chỉ tháo vát. Buổi sáng y lo buôn bán là m ăn, chiá»u tối lại giúp đỡ cha, y hết sức chịu khó há»c văn chÆ°Æ¡ng. Buổi trÆ°a được rá»—i lại đến nhà hà ng xóm đánh cá» tÆ°á»›ng. Hôm ấy, sau buổi cÆ¡m sá»›m hầu cụ Khuông ăn xong, y thong thả ra sân trục lúa chÆ¡i, liá»n cùng má»™t ngÆ°á»i chăn trâu trong nhà , lấy cái thúng Ä‘á»±ng thóc úp xuống là m bà n cá», bà y cá» tÆ°á»›ng ra chÆ¡i. Bá»—ng thấy má»™t cụ già râu bạc chắp tay sau lÆ°ng lại xem. Cụ xem má»™t hồi lâu rồi đứng lên nói rằng:
- Ván nà y anh thua rồi!
Khuông Siêu Nhân ngẩng đầu lên nháºn ra là cụ thôn trưởng Phan, ngÆ°á»i ở xóm Äại Liá»…u. Y liá»n đứng dáºy vái chà o. Cụ Phan nói:
- Tôi tưởng là ai. Bây giá» nhá»› ra cáºu là cáºu hai con cụ Khuông! Cáºu năm trÆ°á»›c Ä‘i vắng, vá» từ bao giỠđấy? Cụ nhà ta ốm ở trong nhà phải không?
Khuông nói:
- Không dám nói giấu gì cụ, cháu vá» nhà đã ná»a năm nay! Vì không có việc gì nên cháu không dám tá»›i nhà , sợ phiá»n cụ. Thầy cháu vẫn ốm, gần đây cÅ©ng đã hÆ¡i đỡ. Cảm Æ¡n cụ nhá»› đến. Xin má»i cụ và o trong nhà xÆ¡i nÆ°á»›c.
Cụ Phan nói:
- Thôi, bất tất phải là m thế!
Rồi bước lại gần Khuông, cất mũ của Khuông ra, lại cầm lấy tay xem kỹ lưỡng và nói:
- Cáºu hai, không phải tôi nịnh cáºu đâu! Từ hồi nhá» tôi có xem sách tÆ°á»›ng. Cáºu có cốt cách quý tÆ°á»›ng, sau nà y Ä‘á»™ khoảng hai mÆ°Æ¡i bảy, hai mÆ°Æ¡i tám tuổi, khà váºn sẽ tốt lắm. Thê, tá», tà i lá»™c Ä‘á»u có hết. Giữa hai lông mà y có phát sắc và ng, nay mai sẽ có sao quý nhân chiếu mệnh.
Cụ lại sỠvà nh tai xem đi xem lại rồi nói:
- Chỉ có chút nà y rủi ro, nhÆ°ng cÅ©ng không há» gì lắm đâu. Sau đấy khà váºn sẽ cà ng ngà y cà ng tốt.
- ThÆ°a cụ! Chúng cháu buôn bán chỉ mong sao không hụt đến vốn liếng, hà ng ngà y kiếm được Ãt lãi nuôi cha mẹ là cảm Æ¡n trá»i, pháºt lắm rồi. Có đâu dám nghÄ© đến sá»± già u sang.
Cụ Phan xua tay nói:
- Không há» gì, việc đó chắc chắn rồi váºn sẽ có! Nói xong má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u ra vá».
Chú Ba lại đến đòi nhà , cà ng ngà y cà ng gắt. Khuông Siêu Nhân khất không được, nói xẵng mấy câu. Hắn tức quá, phát cáu:
- Quá ba ngà y nếu không dá»n, thì sẽ cho ngÆ°á»i đến dỡ cá»a, vứt ngói xuống.
Khuông Siêu Nhân rất lo nhÆ°ng không chịu nói cho cha biết. Qua ba ngà y, trá»i đã tối, Khuông vừa má»›i đỡ cha dáºy Ä‘i đồng xong, cụ Khuông nằm ngủ, Khuông Ä‘em cái đèn sắt đặt bên cha há»c bà i, bá»—ng nghe ngoà i cá»a có má»™t tiếng nổ vang trá»i, hà ng mấy chục ngÆ°á»i la hò ầm Ä©. Khuông trong lòng nghi hoặc: có lẽ chú Ba cho ngÆ°á»i đến dỡ cá»a, vứt ngói chăng. Má»™t lát nghe tiếng mấy trăm ngÆ°á»i kêu rầm lên má»™t lượt, má»™t ánh sáng chiếu và o cá»a giấy là m cho cả nhà đỠrá»±c. Khuông kêu lên má»™t tiếng:
- Há»ng to rồi!
Vá»™i và ng mở cá»a ra xem. Thì ra trong là ng bị cháy! Cả nhà đá»u chạy ra và kêu lên:
- Há»ng to! Dá»n nhanh lên!
NgÆ°á»i anh Ä‘ang mÆ¡ mà ng, nhảy chồm dáºy, vá»› ngay lấy gánh hà ng xén. Trong gánh lại toà n là những đồ lặt vặt: nà o kẹo vừng, nà o Ä‘áºu phụ khô, ngÆ°á»i đất, nhạc, còi của trẻ em, gÆ°Æ¡ng lược, kẹp tóc của phụ nữ. Vá»› được cái nà y thì bá» rÆ¡i cái kia. Kẹo vừng vá»›i ngÆ°á»i đất gãy nát tứ tung là m cho y toát mồ hôi má»›i bốc được, bá» và o gánh và bÆ°ng chạy ra ngoà i. Ngá»n lá»a đã vút cao lên hÆ¡n mấy trượng, tất cả những ngÆ°á»i chữa cháy Ä‘á»u chạy ra giếng, lấy nÆ°á»›c để giá»™i. Chị dâu ôm má»™t ôm chăn, nệm, áo, quần, già y, dép, kêu khóc ầm Ä© chạy theo sau. Còn bà mẹ già thì sợ hãi hoảng hồn, hai chân bủn rủn, má»™t bÆ°á»›c cÅ©ng không lê được. Ngá»n lá»a Ä‘á» rá»±c, chiếu sáng khắp bốn phÃa, tiếng kêu khóc vang trá»i dáºy đất.
Khuông Siêu Nhân nghÄ© bụng: những cái khác thì không cần lắm. Y vá»™i và ng lên phòng vá»› lấy áo, chăn, nệm và o tay, rồi lên giÆ°á»ng đỡ cha dáºy, nắm chắc lấy hai tay cha cõng lên lÆ°ng. Khuông cõng cha ra để ngồi má»™t chá»— trống ở ngoà i cá»a, rồi lại chạy và o lôi chị ra, chỉ Ä‘Æ°á»ng cho chị chạy ra ngoà i cá»a, rồi chạy lại đỡ mẹ cõng lên vai. Vừa chạy ra thì lá»a đã bén đến cá»a gần nhÆ° không có lối ra.
Khuông Siêu Nhân nói:
- Äược rồi! Cứu được cả cha, mẹ là tốt rồi!
Y lại đặt cha nằm ngủ trên chá»— đất trống, lấy chăn đắp lại tá» tế. Mẹ và chị dâu Ä‘á»u ngồi ở phÃa trÆ°á»›c.
Khuông lại Ä‘i tìm anh thì không biết anh đã sợ hãi chạy Ä‘i đằng nà o rồi! Ngá»n lá»a cứ đùng đùng, đốp đốp Ä‘á» rá»±c nhÆ° con rồng và ng múa lượn. NgÆ°á»i là ng không biết cách chữa. NÆ°á»›c thì ở xa, lá»a cháy quá ná»a đêm má»›i dần dần tắt. Trên sân lúa Ä‘á»u là đống tro tà n, hÆ¡i lá»a bốc lên ngùn ngụt. Tất cả nhà cá»a trong là ng Ä‘á»u cháy thà nh bình địa.
Khuông Siêu Nhân không biết tÃnh sao. Không chá»— nÆ°Æ¡ng mình, Khuông thấy đầu xóm phÃa nam, trên con Ä‘Æ°á»ng lá»›n có má»™t cái chùa nhá», liá»n cõng cha đến đây. Khuông bảo chị dắt bà mẹ Ä‘i từng bÆ°á»›c đến cá»a chùa. Hòa thượng không cho và o và nói:
- Là ng bị cháy, những nhà bị cháy Ä‘á»u bÆ¡ vÆ¡ không có chá»— trú. Nếu ai cÅ©ng dá»n đến chùa cả thì có bao nhiêu nhà nữa cÅ©ng không chứa hết. Huống chi nhà anh lại có ngÆ°á»i ốm, ở trong nà y là m sao được?
Khuông thấy má»™t ông già ở trong chùa chạy ra. Trông kỹ thì không phải ai xa lạ, mà chÃnh là cụ Phan. Khuông Siêu Nhân ra vái chà o và kể việc bị cháy nhà .
Cụ Phan nói:
- Cáºu hai! Thế trong tráºn cháy hôm qua nhà cáºu cÅ©ng cháy sao? Tá»™i nghiệp!
Khuông Siêu Nhân đem chuyện hòa thượng không cho trú trong chùa kể lại cho cụ Phan. Cụ Phan nói:
- Bạch sÆ° cụ! Cụ Khuông đây là má»™t ngÆ°á»i có tiếng trung háºu ở thôn ta và tÆ°á»›ng mạo cáºu hai nà y tÆ°Æ¡ng lai nhất định phát đạt. SÆ° cụ là ngÆ°á»i tu hà nh, là m phúc cho ngÆ°á»i ta, tức là là m phúc cho mình. Xin sÆ° cụ cho ngÆ°á»i ta mượn má»™t gian phòng ở tạm và i hôm rồi sẽ dá»n Ä‘i. Tiá»n hÆ°Æ¡ng đèn tôi xin hầu cụ.
Hòa thượng nghe váºy, không dám trái lá»i, bèn má»i và o và nhÆ°á»ng cho má»™t gian. Khuông Siêu Nhân cõng cha và o chùa nằm ngủ.
Cụ Phan liá»n há»i thăm cụ Khuông, cụ Khuông cảm Æ¡n. Hòa thượng nấu má»™t ấm trà bÆ°ng lên má»i má»i ngÆ°á»i uống.
Cụ Phan vá» nhà , má»™t chốc lại cho Ä‘Æ°a cÆ¡m và rau đến má»i mấy ngÆ°á»i ăn. Äến chiá»u, ngÆ°á»i anh má»›i tìm đến, lại trách em không mang há»™ Ãt đồ đạc nà o.
Khuông Siêu Nhân thấy ở đây không tiện bèn nhá» cụ Phan thuê há»™ cho ná»a cái nhà gần chùa, cạnh Ä‘Æ°á»ng cái để dá»n sang ở. CÅ©ng may, hôm nhà cháy, Khuông chÆ°a Ä‘i ngủ, tiá»n vốn vẫn mang trong ngÆ°á»i nên giết lợn xay Ä‘áºu nhÆ° má»i ngà y trÆ°á»›c và đến tối lại thắp đèn Ä‘á»c văn chÆ°Æ¡ng. Cụ Khuông phải mẻ sợ ấy nên bệnh tình nặng thêm. Khuông Siêu Nhân tuy lo sợ nhÆ°ng cÅ©ng không bá» việc há»c. Äêm ấy há»c quá canh hai. Äang lúc Ä‘á»c cao hứng, nghe ngoà i cá»a có tiếng thanh la. Nhiá»u ngÆ°á»i cầm Ä‘uốc rÆ°á»›c má»™t vị quan ngồi kiệu Ä‘i qua đấy. Äằng sau có tiếng chân ngá»±a Ä‘i rầm ráºp. Äấy là quan huyện sở tại. Khuông vẫn cứ Ä‘á»c sách, mặc cho quan huyện Ä‘i qua. Không ngá» quan huyện hôm ấy tá»›i trú ở công quán là ng nà y. Thấy váºy, trong lòng than thở: NÆ¡i thôn dã nà y mà đêm khuya còn có ngÆ°á»i Ä‘á»c sách chăm chỉ tháºt là đáng kÃnh! Không biết ngÆ°á»i ấy là tú tà i hay là há»c trò. Sao không truyá»n thôn trưởng đến há»i. Bèn cho đòi cụ Phan lại há»i:
- Trong gian nhà gần đầu cá»a chùa xóm Nam có ngÆ°á»i Ä‘á»c sách. NgÆ°á»i ấy là ai?
Cụ Phan biết đấy là nhà hỠKhuông, nên đem hết đầu đuôi câu chuyện ra trình bà y.
- Anh ta cháy nhà nên thuê ở đây! Anh ta là con trai thứ hai nhà há» Khuông, tên là Khuông Hồi, thÆ°á»ng đêm há»c đến canh ba, canh tÆ° má»›i thôi. Anh tà không phải tú tà i cÅ©ng không phải là há»c trò, chỉ là má»™t ngÆ°á»i buôn vặt mà thôi!
Tri huyện nghe qua thương tình bèn bảo:
- Nay ta viết một cái thiếp, sáng mai chú đem đến cho Khuông Hồi nói rằng bây giỠta chưa tiện gặp anh ta. Hiện nay đã gần kỳ thi, bảo anh ta nên khai tên mà đi thi. Nếu quả bà i vở khá thì ta sẽ cất nhắc cho.
Phan vâng lá»i lui ra.
Má» sáng hôm sau, tri huyện trở vá» nha. Phan tiá»…n chân quan huyện rồi chạy thẳng đến nhà Khuông gá»i mở cá»a. Cụ Phan Ä‘i và o và nói:
- Chúc mừng!
Khuông Siêu Nhân há»i:
- Có việc gì thế?
Phan lấy trong mũ ra một tỠthiếp đưa cho Khuông. Trong thiếp viết:
- “Thà sinh(NghÄ©a Ä‘en ngÆ°á»i há»c trò chầu chá»±c, chỉ sá»± khiêm tốn) Lý Ban Anh báiâ€.
Khuông Siêu Nhân thấy danh thiếp ấy đúng là của quan huyện sở tại, mừng rỡ vô cùng. Khuông há»i:
- Thưa cụ, thiếp nà y là viết cho ai?
Phan kể lại cho nghe:
- Quan lá»›n Ä‘i qua nhà anh, nghe anh Ä‘á»c sách, truyá»n há»i tôi. Tôi Ä‘em việc anh cùng khổ nhÆ° thế nà o, Ä‘á»u bẩm rõ cả. Quan lá»›n giao thiếp nà y cho anh, nay mai thi cá», bảo anh Ä‘i thi. Ấy là quan có ý cất nhắc anh đó! Hôm trÆ°á»›c tôi nói anh khà sắc tốt có “sao quý nhân†chiếu mệnh. Nay có đúng không?
Khuông Siêu Nhân mừng nhÆ° ở trên trá»i rÆ¡i xuống, cầm lấy cái thiếp ấy và o nói cho cha biết. Cụ Khuông rất mừng. Äến tối ngÆ°á»i anh vá», trông thấy danh thiếp, Khuông lại Ä‘em chuyện ấy ra nói lại. NgÆ°á»i anh chÆ°a chịu tin.
Và i ngà y sau, trong huyện quả nhiên yết thị khảo hạch há»c trò. Khuông Siêu Nhân mua giấy ná»™p quyển Ä‘i thi. Thi xong, treo bảng, y Ä‘á»— kỳ phúc thÃ(Kỳ thi để xét lại những ngÆ°á»i đã Ä‘á»— “SÆ¡ thÃâ€.). Khuông Siêu Nhân ná»™p quyển Ä‘i thi. Quan huyện ngồi trên công Ä‘Æ°á»ng gá»i tên đầu tiên là Khuông Siêu Nhân. Quan huyện gá»i lại gần há»i:
- Anh năm nay bao nhiêu tuổi rồi!
- Bẩm con năm nay hai mươi hai tuổi.
- Anh cũng biết là m bà i đó! Kỳ phúc thà nà y nên cố gắng. Ta sẽ cân nhắc cho.
Khuông Siêu Nhân cúi đầu lạy tạ, lÄ©nh quyển Ä‘i ra. Phúc thà qua hai lần treo bảng, Khuông lại Ä‘á»— đầu. Giấy sức vá» là ng, Khuông Siêu Nhân lên lạy tạ. Quan huyện truyá»n cho và o. Há»i biết nhà Khuông nghèo nên quan huyện Ä‘em hai lạng bạc biếu và nói:
- Äây là tôi lấy lÆ°Æ¡ng bổng tôi cho anh, Ä‘em vá» phụng dưỡng cha mẹ. Vá» nhà anh nên cố gắng há»c táºp. Äến khi lên phủ, lên tỉnh thì anh nhá»› đến gặp tôi, tôi sẽ giúp cho tiá»n ăn Ä‘Æ°á»ng.
Khuông Siêu Nhân lạy ta ra vá», đến nhà đem số bạc ấy trình cha và đem những lá»i quan huyện nói thuáºt lại cho cha nghe. Cụ Khuông rất lấy là m cảm kÃch, cầm lấy gói bạc để trên gối, rồi cúi đầu lạy vá»ng tạ Æ¡n quan huyện. Khi ấy ngÆ°á»i anh má»›i tháºt là tin.
Ở thôn quê, tầm mắt vốn hẹp. Thấy Khuông Siêu Nhân Ä‘á»— đầu lại được quan huyện má»i lên há»i, má»i ngÆ°á»i trong thôn Ä‘á»u sắm lá»… váºt đến mừng. Cụ Khuông bảo sá»a soạn gian chùa, đặt tiệc rượu ăn mừng.
Lúc ấy, mùa đông đã qua. Sang đầu năm, quan huyện đổi Ä‘i Ôn Châu, Khuông Siêu Nhân đến tiá»…n. Quan huyện lại cho hai lạng bạc. Y Ä‘i khảo ở phủ, rồi khảo ở tỉnh, khảo xong Ä‘i ra vừa gặp quan huyện lên tỉnh chà o quan há»c đạo. Ở trong nhà quan há»c đạo, quan huyện bẩm rằng:
- Chúng tôi xét lấy tên Khuông Hồi đỗ đầu, anh nà y là con nhà cơ hà n, lại rất có hiếu.
Rồi Ä‘em việc hiếu thảo của y kể lại cho quan há»c đạo nghe. Quan há»c đạo nói:
- SÄ© phu phải có khà tiết và trà thức trÆ°á»›c, văn chÆ°Æ¡ng là sau, hiếu hạnh là m đầu, văn tá»± là nghá» vặt. Hôm trÆ°á»›c, tôi xem bà i vở của Khuông Hồi, văn pháp tuy có chá»— chÆ°a trá»n nhÆ°ng tà i thì rất khá. Bản chức hiểu rồi, xin quan lá»›n cứ vá».
Nhân việc đó khiến cho: Hôn nhân kết bạn, tình yêu cha mẹ bớt đi; khoa cỠđỗ cao, lòng mơ quan tước cà ng nặng.
Muốn biết Khuông Siêu Nhân đỗ đạt thế nà o xin xem hồi sau sẽ rõ.
Last edited by quykiemtu; 16-12-2008 at 04:59 PM.
|
10-09-2008, 09:53 AM
|
|
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Hồi thứ mÆ°á»i bảy
Khuông Siêu Nhân qua chơi cảnh cũ
Triệu Tuyết Trai nổi tiếng thi đà n.
Cụ Khuông từ khi con Ä‘i thi trên phủ, đại tiểu tiện lại Ä‘á»u nằm trên giÆ°á»ng nhÆ° cÅ©. Con má»›i Ä‘i được hai mÆ°Æ¡i ngà y mà hình nhÆ° đã hai năm. Hà ng ngà y cứ trông ra cá»a mà chảy nÆ°á»›c mắt ròng ròng. Hôm ấy nói vá»›i vợ:
- Thằng hai Ä‘i đã mấy lâu không thấy vá». Không biết nó có nhá» phúc nhà đỗ được không? Nay mai tôi chết, không được thấy nó trÆ°á»›c giÆ°á»ng khi nhắm mắt.
Nói thế rồi lại khóc. Bà cụ khuyên giải má»™t lúc. Bá»—ng nghe ngoà i cá»a có tiếng đánh nhau, má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang hung tợn Ä‘uổi đánh Khuông Äại, nói rằng trong lúc há»p chợ, Khuông Äại chiếm chá»— dá»n hà ng của hắn. Khuông Äại cÅ©ng không chịu thua, con mắt Ä‘á» ngầu, cứ nhìn ngÆ°á»i kia mà mắng nhiếc. NgÆ°á»i kia giáºt gánh hà ng của Khuông Äại là m cho những đồ lặt vặt trong gánh đổ tứ tung ra ngoà i đất, cái thúng cÅ©ng đá bẹp gÃ. Khuông Äại muốn kéo nó Ä‘i trình quan, miệng nói:
- Quan huyện là ngÆ°á»i quen của em tao, tao sợ gì mà y, mà y có giá»i thì Ä‘i lên quan vá»›i tao!
Cụ Khuông nghe váºy gá»i Khuông Äại bảo:
- Không nên nói nhÆ° váºy! Nhà ta là nhà lÆ°Æ¡ng thiện, chÆ°a bao giá» gây sá»± vá»›i ai, mà phải Ä‘á»™ng đến quan trên cả. Huống chi chiếm chá»— dá»n hà ng của ngÆ°á»i ta, là lá»—i tại mà y. Mà y phải nhá» ngÆ°á»i nói vá»›i ngÆ°á»i ta cho xong, đừng cãi nhau nữa là m tao ngủ không yên.
Khuông Äại không chịu nghe, mặt Ä‘á» bừng bừng, lại chạy ra tru tréo. Hà ng xóm xúm lại xem. NgÆ°á»i thì kéo ra, ngÆ°á»i thì khuyên bảo. ÄÆ°Æ¡ng lúc xô xát, cụ Phan chạy đến nói vá»›i ngÆ°á»i kia mấy câu, ngÆ°á»i kia đã hÆ¡i dịu giá»ng. Cụ Phan lại nói:
- Anh Khuông, anh không lo nhặt những đồ kia bỠvà o gánh mà đi vỠư?
Khuông Äại miệng vừa chá»i, tay vừa nhặt đồ đạc. Bá»—ng thấy trên Ä‘Æ°á»ng cái có hai ngÆ°á»i, tay cầm má»™t cái thiếp Ä‘á» chạy lại há»i:
- Trong nà y có ai là hỠKhuông không?
Cụ Phan thấy nói là ngÆ°á»i của trÆ°á»ng thi phái đến bèn nói:
- Tốt quá! Cáºu hai Khuông may mắn đã Ä‘á»— tú tà i rồi. Liá»n bảo:
- Anh Äại! Mau dẫn hai vị nà y vá» nhà báo tin cho cụ biết!
Khuông Äại vừa nhặt xong đồ đạc bá» và o gánh, gánh lên vai và dẫn hai ngÆ°á»i vá» nhà . Còn ngÆ°á»i kia thì cụ Phan đã khuyên giải Ä‘i vá». Hai ngÆ°á»i báo tin và o tá»›i cá»a, thấy cụ Khuông ngủ ở trên giÆ°á»ng bèn chà o mừng rồi cầm tá» giấy thiếp Ä‘Æ°a lên. Trong thiếp viết: “Báo tin mừng rằng ông Khuông Hồi đã được quan há»c đạo lấy Ä‘á»— đầu huyện Lạc Thanh, được ăn lÆ°Æ¡ng và o há»c ở tỉnh. Ông đã Ä‘á»— liá»n hai khoa. Công báo của há»c đạo.â€
Cụ Khuông vui mừng bảo bà cụ nấu trà bÆ°ng lên lấy Ä‘Æ°á»ng và đáºu phụ khô trong gánh của Khuông Äại ra dá»n là m hai mâm, lại nấu mÆ°á»i quả trứng gà , má»i hai ngÆ°á»i báo tin ăn. Cụ Phan cÅ©ng mang má»™t chục trứng gà đến mừng. Trứng gà nà y cÅ©ng nấu luôn bÆ°ng lên và má»i cụ Phan ở lại tiếp những ngÆ°á»i báo tin của há»c đạo ăn cÆ¡m luôn má»™t thể. Ä‚n xong cụ Khuông Ä‘Æ°a ra hai trăm đồng tiá»n để biếu. Bá»n sai nhân chê Ãt.
Cụ Khuông nói:
- Nhà chúng tôi rất nghèo, lại vừa bị cháy. Vì việc cháu, phiá»n hai bác lại đây, số tiá»n đó cÅ©ng chẳng đáng gì xin biếu hai bác nÆ°á»›c trà đấy thôi.
Cụ Phan lại nói thêm má»™t hồi, Ä‘Æ°a thêm má»™t trăm đồng tiá»n nữa há» má»›i chịu nháºn mà vá».
Bốn, năm ngà y sau, Khuông Siêu Nhân tiá»…n thầy xong trở lại nhà , Ä‘á»™i mÅ©, mặc áo, lạy chà o cha mẹ. Chị dâu sau lúc bị cháy nhà đã vỠở vá»›i mẹ bên ngoại. Cho nên lúc nà y Khuông chỉ chà o anh thôi. Khuông Äại thấy em đã Ä‘á»— tú tà i nên niá»m nở hÆ¡n trÆ°á»›c. Cụ Phan giúp Khuông thu tiá»n mừng, chá»n ngà y ăn mừng, lại mượn chùa là m nÆ¡i bà y tiệc. Lần nà y không nhÆ° lần trÆ°á»›c, thu được hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i quan tiá»n mừng, là m thịt hai con lợn, nhiá»u gà vịt, ăn uống hai ba ngà y. Hòa thượng cÅ©ng đến mừng.
Khuông Siêu Nhân cùng cha bà n tÃnh, không xay Ä‘á»— nữa, Ä‘Æ°a mấy chục quan tiá»n cho Khuông Äại thuê và i gian nhà mở hiệu tạp hóa. Nhá» thế, chị dâu cÅ©ng vỠđây luôn không phải ăn ở riêng hai nÆ¡i nữa. Số tiá»n kiếm được hà ng ngà y cÅ©ng đủ sinh sống. Và i ngà y sau Khuông Siêu Nhân lại lên huyện để cảm Æ¡n quan huyện. Lần nà y quan huyện giữ lá»… phép vá»›i Khuông, má»i Khuông ở lại ăn uống lại bảo y gá»i mình bằng thầy. Xong việc vá» nhà , hai ngÆ°á»i sai nhân ở nha há»c đạo lại vá». Khuông má»i cụ Phan ở lại tiếp khách. Sai nhân nói:
- Quan giáo ở đây muốn má»i ông Khuông đến chà o, lại muốn có lá»… yết kiến.
Khuông Siêu Nhân giáºn mà nói:
- Tôi chỉ biết thầy của tôi mà thôi. NgÆ°á»i kia là ông giáo, tôi đến chà o để là m gì? Lá»… yết kiến để là m gì?
Cụ Phan nói:
- Cáºu hai không nên nói nhÆ° thế! Cáºu thá» quan huyện là m thầy, đấy là tình riêng. Còn quan giáo là do triá»u đình bổ đến chuyên dạy những ngÆ°á»i tú tà i. Cáºu có Ä‘á»— đến trạng nguyên cÅ©ng phải nháºn ông ấy là thầy. Tại sao lại không Ä‘i chà o? Cáºu là há»c trò nghèo thì lá»… yết kiến cÅ©ng không đòi há»i lắm, má»—i ngÆ°á»i và i đồng cân bạc là được.
Ước định ngà y giá» xong, Khuông cho bá»n sai nhân vá» trÆ°á»›c. Äến ngà y, Khuông mang lá»… yết kiến Ä‘i chà o thầy há»c. Khi vá» nhà , cụ Khuông lại bảo mua rượu thịt để tế phần má»™ tổ tiên.
Hôm ấy Siêu Nhân Ä‘i cúng má»™ vá», cụ Khuông thấy trong mình mệt má»i, bệnh tình cà ng ngà y cà ng nặng, thuốc thang không đỡ, ăn uống giảm dần. Khuông Siêu Nhân Ä‘i cầu thần, bói toán Ä‘á»u thấy xấu nhiá»u tốt Ãt. Khuông bà n vá»›i anh Ä‘em số tiá»n dà nh dụm bấy lâu ra sắm sá»a đồ háºu sá»± cho cha còn hiệu buôn thì cứ buôn bán nhÆ° cÅ©. Siêu Nhân mua má»™t cái áo quan, mấy cái áo vải, lại Ä‘o đầu cha là m má»™t cái mÅ© vuông. Việc chuẩn bị xong xuôi. Cụ Khuông cứ nằm im lìm trên giÆ°á»ng khi mê khi tỉnh. Hôm ấy cụ Khuông biết mình không khá»i bèn gá»i hai con đến giÆ°á»ng dặn:
- Bệnh tình của ta nguy cấp! Sắp đến lúc phải gần đất xa trá»i! Ta là má»™t ngÆ°á»i vô dụng, không để lại cho các con được má»™t tấc đất hay má»™t gian nhà . Thằng hai thì may mắn thi Ä‘á»— tú tà i, rồi đây Ä‘á»c sách, có Ä‘Æ°á»ng tiến thân lên cao cÅ©ng chÆ°a biết chừng. NhÆ°ng công danh là đồ ngoại váºt, đức hạnh má»›i là cần. Ta xét con có lòng hiếu, thá»±c là hiếm có. NhÆ°ng sau nà y, may mà gặp bÆ°á»›c thuáºn lợi thì cÅ©ng chá»› vì thế mà bá» lòng hiếu thảo lúc thiếu thá»i. Sau khi ta chết, hết tang rồi thì con phải liệu mà láºp gia đình. Con nên tìm những con nhà bần hà n. Nhất thiết không nên tham hạng già u sang, vá»›i cao đến những nÆ¡i phú quý. Anh con là ngÆ°á»i thô lá»—, nhÆ°ng con phải đối vá»›i anh nhÆ° đối vá»›i ta!
Hai anh em khóc lóc vâng lá»i. Cụ Khuông nhắm mắt tắt thở. Cả nhà đá»u khóc. Khuông Siêu Nhân kêu trá»i van đất rất là thê thảm và lo khâm liệm. Vì nhà cháºt hẹp quá, không thể để lâu, nên sau bảy ngà y Ä‘em linh cữu an táng gần nÆ¡i mả tổ. Tất cả ngÆ°á»i trong xóm Ä‘á»u Ä‘i Ä‘Æ°a đám. Hai anh em cảm Æ¡n khách. Sau đó, Khuông Äại lại mở hà ng buôn bán nhÆ° trÆ°á»›c. Äến năm mÆ°Æ¡i ngà y cha, Khuông Siêu Nhân lên má»™ khóc và cúng.
Má»™t hôm vừa Ä‘i cúng trên má»™ vá», trá»i đã sẩm tối. Vừa tá»›i nhà , cụ Phan đã đến nói:
- Cáºu hai, cáºu có biết quan huyện bị cách rồi không? Hôm nay quan trên đã sai quan phó tri phủ ở phủ Ôn Châu đến thu ấn rồi. Quan huyện là thầy cáºu, cáºu thá» lên huyện xem sao.
Hôm sau Khuông Siêu Nhân thay đồ tang phục lên huyện nghe ngóng. Lên đến huyện, được tin nhân dân hà ng huyện muốn giữ quan cÅ© lại, đánh chiêng, bãi chợ, vây bá»c lấy quan vá» thu ấn, muốn cÆ°á»›p ấn lại. ÄÆ°Æ¡ng giữa ban ngà y, hỠđóng kÃn cá»a thà nh reo hồ ầm Ä©. Khuông Siêu Nhân không và o huyện được, phải lui vá» nghe ngóng tin tức. Äến ngà y thứ ba nghe trên tỉnh đã phái quan vá» yên dân, lùng bắt những ngÆ°á»i cầm đầu.
Lại ba bốn ngà y sau, Khuông Siêu Nhân ở trên mộ vỠthì cụ Phan đã đón và nói:
- Há»ng rồi! Tai vạ tá»›i nÆ¡i rồi! Khuông Siêu Nhân nói:
- Việc gì thế? Cụ Phan nói:
- Cáºu vá» nhà , tôi sẽ nói chuyện!
VỠđến nhà Khuông ngồi xuống, cụ Phan nói:
- Hôm trÆ°á»›c, khi quan vá» huyện yên dân thì dân đã giải tán rồi. Quan trên bảo ông ấy xét xem ai là ngÆ°á»i cầm đầu vụ nà y. HỠđã bắt giam mấy ngÆ°á»i. Trong nha môn có mấy tên sai nhân vô lÆ°Æ¡ng tâm máºt báo rằng quan huyện trÆ°á»›c đây rất yêu mến cáºu, cáºu nhất định là má»™t trong những ngÆ°á»i cầm đầu vụ nà y. Äó tháºt là oan uổng, nay quan trên Ä‘Æ°Æ¡ng dò xét. Việc nà y biết đâu mà lÆ°á»ng trÆ°á»›c được! Nếu há» không xét sá»± thá»±c, sợ há» cho ngÆ°á»i xuống bắt cáºu. Theo ý riêng tôi, cáºu nên lánh ra ngoà i má»™t dạo. Không có việc gì thì thôi, nếu xảy việc gì, tôi sẽ ứng phó há»™ cáºu.
Khuông Siêu Nhân nghe nói sợ hãi, chân tay rụng rá»i, nói rằng:
- Thế nà y tháºt là rủi ro quá, nhá» cụ thÆ°Æ¡ng đến báo cho biết nhÆ°ng nay tôi biết Ä‘i đâu bây giá»?
- Cáºu nghÄ© thá» xem, nÆ¡i nà o cáºu quen biết nhất thì đến đó!
- Tôi chỉ biết Hà ng Châu nhÆ°ng cÅ©ng không có ai là ngÆ°á»i bạn bè thân thiết ở đấy cả.
- Nếu cáºu muốn Ä‘i Hà ng Châu thì tôi sẽ viết má»™t lá thÆ° cho cáºu mang Ä‘i. Tôi có ngÆ°á»i anh em hỠở đó đứng hà ng thứ ba nên ngÆ°á»i ta quen gá»i là Phan Tam, hiện là m thÆ° lại ở ty Bố ChÃnh. Nhà ông ta ở trên quả núi trÆ°á»›c cá»a ty. Cáºu đến đó tìm ông ta. Má»i việc nhỠông ta thu xếp cho. Ông ta là ngÆ°á»i rất khảng khái. Cáºu chá»› quên nhé!
- Nếu thế thì nhỠcụ là m ơn biên thư cho. Tối hôm nay tôi sẽ đi ngay mới được!
Rồi má»™t mặt cụ Phan lo biên thÆ°, má»™t mặt Khuông Siêu Nhân dặn dò chị dâu những việc trong nhà , khóc lạy từ biệt mẹ già , gói hà nh lý, bá» thÆ° và o túi rồi lên Ä‘Æ°á»ng.
Cụ Phan Ä‘Æ°a đến Ä‘Æ°á»ng cái rồi trở vá».
Khuông Siêu Nhân mang hà nh lý, Ä‘i bá»™ mấy ngà y đến Ôn Châu xuống thuyá»n. Hôm ấy không có thuyá»n, phải lên quán cÆ¡m ngủ tạm. Äến quán cÆ¡m, thấy trong quán thắp đèn. Có má»™t ngÆ°á»i ngồi đấy. Cái bà n trÆ°á»›c mặt đặt má»™t quyển sách, y Ä‘ang lặng lẽ ngồi xem.
Khuông Siêu Nhân trông mặt ngÆ°á»i ấy gầy và và ng, thÆ°a thá»›t mấy sợi râu. NgÆ°á»i ấy mải xem sách, mắt lại cáºn thị, không trông rõ ngÆ°á»i. Khuông Siêu Nhân đến táºn trÆ°á»›c mặt, chắp tay vái:
- Chà o ông!
NgÆ°á»i ấy đứng dáºy đáp lá»…. Y mặc áo lụa xanh má»ng, đầu Ä‘á»™i mÅ© hình miếng ngói, trông có vẻ má»™t ngÆ°á»i buôn. Hai ngÆ°á»i thi lá»… rồi ngồi xuống. Khuông Siêu Nhân há»i:
- Xin phép ông, cho biết quý quán ở đâu và tên hỠlà gì?
NgÆ°á»i ấy nói:
- Tôi há» Cảnh. Nhà ở cách đây chừng năm mÆ°Æ¡i dặm. Nhân có cái cá»a hà ng nhỠở tỉnh nên tôi Ä‘i lên đó, nhÆ°ng không có thuyá»n nên tạm trú ở đây má»™t đêm.
Thấy Khuông Siêu Nhân đầu đội mũ vuông biết là tú tà i, Cảnh bèn nói:
- Tiên sinh quý quán ở đâu, tên hỠlà gì? Khuông Siêu Nhân đáp:
- ThÆ°a ông, tôi há» Khuông tá»± là Siêu Nhân ngÆ°á»i quê huyện Lạc Thanh cÅ©ng Ä‘i lên tỉnh mà chÆ°a có thuyá»n.
NgÆ°á»i khách há» Cảnh nói:
- Thế thì tốt lắm! Sáng mai chúng ta cùng xuống thuyá»n má»™t thể.
Rồi hai ngÆ°á»i Ä‘i ngủ, sáng hôm sau xuống thuyá»n. Hai ngÆ°á»i thuê chung má»™t chá»—, ông khách há» Cảnh bá» hà nh lý xuống, lấy má»™t quyển sách ra xem. Khuông Siêu Nhân lúc đầu chÆ°a dám há»i, liếc nhìn quyển sách thấy nét khuyên Ä‘á» loè loẹt, Ä‘oán chắc là loại sách thÆ¡. Äến trÆ°a cùng ngồi ăn, lại thấy ông khách Ä‘em sách ra Ä‘á»c, má»™t chốc lại cùng ngồi uống trà . Khuông Siêu Nhân má»›i há»i:
- Hôm qua ông bảo có cá»a hà ng ở tỉnh. Váºy không dám, thÆ°a ông cá»a hà ng bán những gì ạ?
- Äấy là cá»a hà ng bán mÅ©.
- ThÆ°a ông đã mở cá»a hà ng thì xem sách nà y là m gì? Ông khách há» Cảnh cÆ°á»i mà đáp:
- Ông nói sách nà y chỉ có mấy ông Ä‘á»™i mÅ© vuông, là m tú tà i má»›i Ä‘á»c được Æ°? Có nhiá»u danh sÄ© chúng tôi ở Hà ng Châu không há»c văn bát cổ tháºt đấy! Chẳng giấu gì Khuông tiên sinh, tôi đây hiệu là Cảnh Lan Giang. Trong sách thi tuyển các xứ Ä‘á»u có in thÆ¡ tôi đã hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i năm nay. Nhân tiện được gặp tiên sinh ở đây, khi đến Hà ng Châu sẽ má»i tiên sinh cùng xÆ°á»›ng há»a vá»›i chúng tôi . Rồi Cảnh mở má»™t cái hòm ở trong thuyá»n, lấy ra mấy chục táºp sách má»›i đóng Ä‘Æ°a cho Khuông Siêu Nhân và nói:
- Äây là táºp thÆ¡ của tôi má»i tiên sinh duyệt há»™. Khuông Siêu Nhân tá»± biết là lỡ lá»i, trong bụng hổ thẹn, cầm lấy táºp thÆ¡ xem, tuy không hiểu lắm, nhÆ°ng cÅ©ng là m bá»™ xem hết rồi tán tỉnh má»™t hồi.
Cảnh Lan Giang há»i:
- Quan chấm thi của ông là ai?
- Là vị quan Ä‘ang nháºm chức?
- Vị há»c Ä‘Ã i má»›i bây giá» là bạn đồng khoa vá»›i cụ Lá»— ở Hồ Châu. Cụ Lá»— là bạn thÆ¡ vá»›i tiểu đệ đấy. Hồi thÆ¡ “liên cú†của tiểu đệ hiện có: ông DÆ°Æ¡ng Chấp Trung, ông Quyá»n Váºt Dụng, ông Cừ Dáºt Phu cháu Cụ thái thú ở Gia HÆ°ng.
Còn có hai vị công tá» con quan tể tÆ°á»›ng, ông Ba, ông TÆ° Ä‘á»u là bạn văn tá»± rất thân của bá»n tôi. Chỉ tiếc có ông NgÆ°u Bố Y má»›i nghe được danh, chÆ°a từng được gặp mặt.
Khuông Siêu Nhân thấy y nói mấy ngÆ°á»i ấy bèn há»i:
- Ông có quen ông Mã Thuần Thượng là m văn tuyển ở
Văn Hãn Lâu tại Hà ng Châu không?
- Ông ta là má»™t ngÆ°á»i bạn là m văn thi cá», tuy có biết nhÆ°ng không quen. Chả giấu gì tiên sinh, trong danh Ä‘Ã n ở Hà ng Châu chúng tôi, không có hạng ngÆ°á»i nhÆ° thế, chỉ có những ngÆ°á»i đồng Ä‘iệu mà thôi. Rồi đây lên tỉnh tôi sẽ giá»›i thiệu vá»›i tiên sinh.
Khuông Siêu Nhân nghe xong rất kinh ngạc. Khuông cùng Ä‘i má»™t Ä‘Æ°á»ng vá»›i y đến bến Äoạn Hà , thuyá»n ghé bến. Äang lúc dá»n hà nh lý lên, Cảnh Lan Giang đứng ở đầu thuyá»n, trông thấy má»™t cái kiệu đứng ở trên bá». Trong kiệu má»™t ngÆ°á»i bÆ°á»›c ra, đầu Ä‘á»™i mÅ© vuông, mình mặc áo lam, tay phe phẩy cái quạt thÆ¡ giấy trắng. Cán quạt có treo má»™t cái dấu vuông bằng ngà voi. Äằng sau, có má»™t ngÆ°á»i Ä‘i theo, lÆ°ng Ä‘eo má»™t hòm thuốc.
NgÆ°á»i kia xuống kiệu định Ä‘i thẳng và o má»™t cái nhà gần đấy. Cảnh Lan Giang trông thấy gá»i:
- Anh Triệu Tuyết đã lâu không gặp! Äi đâu đấy? Triệu quay cổ lại:
- Ôi chao! Té ra chú! lại bao giỠthế?
- Tôi vừa tá»›i đây thôi! Hà nh lý vẫn chÆ°a Ä‘Æ°a lên bá». Rồi quay và o trong thuyá»n:
- Ông Khuông, má»i ông ra! Äây là ông Triệu Tuyết Trai, bạn rất thân của tôi. Má»i ông qua đây gặp luôn!
Khuông Siêu Nhân đi ra, cũng lên bỠvới Cảnh Lan Giang.
Cảnh Lan Giang bảo chủ thuyá»n mang hà nh lý đến thẳng tiệm trà . Ba ngÆ°á»i chà o nhau xong rồi cùng Ä‘i và o tiệm trà . Triệu há»i:
- Vị nà y là ai?
Cảnh Lan Giang đáp:
- Äây là Khuông tiên sinh ở huyện Lạc Thanh cùng Ä‘i thuyá»n vá»›i tôi lại đây.
Hai ngÆ°á»i chà o nhau, rồi Ä‘á»u ngồi xuống, bảo pha ba chén trà đưa ra. Triệu nói:
- Nà y chú, chú là m sao đi vắng mấy lâu nay? Là m tôi trông ngóng suốt ngà y.
Cảnh Lan Giang nói:
- ChÃnh vì mấy cái việc lặt vặt nó là m tôi báºn bịu. Mấy lâu nay có há»™i thÆ¡ không?
- Sao lại không? Tháng trÆ°á»›c cụ Cố ở Ná»™i các Ä‘i dâng hÆ°Æ¡ng ở Thiên Trúc, rủ chúng tôi tá»›i đó là m thÆ¡ má»™t ngà y. Cụ Phạm là m Thông ChÃnh TÆ° xin phép vá» thăm má»™, thuyá»n chỉ Ä‘á»— lại đây có má»™t ngà y cÅ©ng hẹn chúng tôi xuống thuyá»n, ra Ä‘á» hạn váºn quấy rầy ông ta mất má»™t ngà y. Có cụ Tuân là m ngá»± sỠđến vay tiá»n quan tuần vÅ©, nhÆ°ng mà lại không lo việc vay tiá»n cứ hà ng ngà y má»i chúng tôi Ä‘i là m thÆ¡. Mấy ngÆ°á»i ấy Ä‘á»u há»i thăm anh. Hiện nay công tá» Hồ Tam có Ä‘Æ°a mÆ°á»i mấy tá» giấy để trong nhà tôi nhá» là m thÆ¡ để Ä‘i Ä‘iếu cụ Lá»— ở Hồ Châu. Tôi là m chÆ°a xong. Anh vỠđúng dịp quá! Thôi ta chia ra hai phần mà là m.
Vừa nói vừa uống trà . Triệu há»i:
- Ông Khuông chắc đã thi Ä‘á»— và o trÆ°á»ng rồi phải không? NhÆ°ng vị há»c Ä‘Ã i nà o đã lấy ông Ä‘á»—?
Cảnh Lan Giang nói:
- Ông ấy là vị há»c Ä‘Ã i hiện nay. Triệu cÆ°á»i mỉm nói:
- Thế là bạn há»c vá»›i con cả tôi!
Uống trà xong Triệu vá» trÆ°á»›c Ä‘i thăm má»™t ngÆ°á»i bệnh. Cảnh Lan Giang há»i:
- Ông Khuông! Hà nh lý của ông bây giỠđưa đi đâu?
- Bây giỠhẵng chở mang vỠVăn Hãn Lâu.
- Thôi được! Ông mang lại đằng ấy, còn tôi thì vá» hiệu buôn. Hiện nay tôi ở trÆ°á»›c cá»a chùa Kim CÆ°Æ¡ng trên Ä‘Æ°á»ng phố lá»›n cầu Äáºu Phụ. Tiên sinh thong thả má»i lại hiệu tôi nói chuyện chÆ¡i!
Nói xong gá»i ngÆ°á»i mang hà nh lý Ä‘i.
Khuông Siêu Nhân vai mang hà nh lý đến Văn Hãn Lâu há»i Mã thì Mã đã vá» Xá» Châu rồi. NgÆ°á»i chủ lầu Văn Hãn biết Khuông, bảo y ở lại trên lầu. Hôm sau, Khuông lấy thÆ° Ä‘i đến ty Bố ChÃnh tìm Phan Tam. Và o đến cá»a thì ngÆ°á»i nhà nói:
- Ông Phan không ở nhà ! Ông ta vâng lệnh đến nha môn quan há»c đạo Châu Thái mấy ngà y nay rồi.
- Bao giỠthì v�
- Ông ta vừa Ä‘i! Chừng ba bốn mÆ°Æ¡i ngà y nữa má»›i vá»! Khuông Siêu Nhân lại trở vá», tìm đến cá»a hà ng mÅ© nhà há» Cảnh ở Ä‘Æ°á»ng phố lá»›n cầu Äáºu Phụ. Cảnh Lan Giang không ở nhà . Há»i những nhà bên cạnh, ngÆ°á»i ta nói:
- Ông há»i Cảnh tiên sinh phải không? Trá»i đẹp thế nà y thì chắc là ông ta đã Ä‘i thăm cảnh xuân ở Lục Kiá»u, tìm hoa, há»i liá»…u, là m thÆ¡ ở trên Tây Hồ. Có cảnh đẹp nên thÆ¡ nhÆ° thế thì Ä‘á»i nà o ông ta chịu ngồi nhà ?
Khuông Siêu Nhân thấy không được gặp Ä‘Ã nh phải quay Ä‘i. Qua hai dãy phố, trông xa xa thấy Cảnh Lan Giang. Cảnh Lan Giang chỉ má»™t ngÆ°á»i nói rằng:
- Vị nà y là ông Chi Kiếm Phong.
Cảnh chỉ ngÆ°á»i có râu nói:
- Vị nà y là ông Phố Mặc Khanh, Ä‘á»u là những ngÆ°á»i đứng đầu trong há»™i thÆ¡ chúng tôi.
Hai ngÆ°á»i kia há»i:
- Vị nà y là ai?
Cảnh Lan Giang nói:
- Äây là ông Khuông Siêu Nhân ở huyện Lạc Thanh. Khuông Siêu Nhân nói:
- Tôi vừa tới nhà để hầu ông, lại gặp lúc ông đi vắng. Bây giỠông đi đâu?
Cảnh nói:
- Không có việc gì, đi chơi phiếm thôi! Lại nói:
- Bạn hiá»n gặp nhau chả lẽ chia tay Æ°? Sao không đến Kỳ Äình uống mấy chén chÆ¡i đã? Hai vị nói:
- Thế thì rất tốt!
Nói rồi hai ngÆ°á»i dắt Khuông Siêu Nhân cùng Ä‘i đến quán rượu, tìm chá»— ngồi. Tá»u bảo lại há»i:
- Các ngà i dùng thứ nhắm gì?
Cảnh Lan Giang bảo mua mÆ°á»i hai phân nem, hai Ä‘Ä©a nhắm nhá», má»™t Ä‘Ä©a chả nÆ°á»›ng và má»™t Ãt rau giá. Bảo lấy rượu Ä‘em ra. Chi Kiếm Phong nói:
- Hôm nay sao lại không đi tìm Triệu Tuyết Huynh! Phố Mặc Khanh nói:
- Nhà ông ta hôm nay má»i má»™t vị khách kỳ lạ ăn cÆ¡m. Chi Kiếm Phong nói:
- Ông ta là khách chứ có gì kỳ lạ? Phố Mặc Khanh nói:
- Kỳ lạ tháºt chứ, ông cứ uống hết má»™t chén tháºt đầy, tôi sẽ nói cho ông nghe!
Rồi Chi Kiếm Phong rót rượu ra hai ngÆ°á»i cùng uống. Phố Mặc Khanh nói:
- Vị khách ấy há» Hoà ng, Ä‘á»— tiến sÄ© khoa máºu thìn nay bổ tri huyện Cáºn, phủ Ninh Ba ta đây. Năm trÆ°á»›c ở kinh ông ta quen biết ông DÆ°Æ¡ng Chấp Trung. DÆ°Æ¡ng Chấp Trung lại rất thân vá»›i ông Triệu. Nhân dịp ông Hoà ng đến Chiết Giang, ông DÆ°Æ¡ng viết má»™t lá thÆ° giá»›i thiệu ông ta để gặp ông Triệu. Hôm ấy ông Triệu không ở nhà nên không gặp được.
Cảnh Lan Giang nói:
- Các quan phủ yết kiến ông Triệu rất nhiá»u, không gặp cÅ©ng là việc rất thÆ°á»ng.
Phố Mặc Khanh nói:
- Hôm ấy ông Triệu tháºt không ở nhà . Hôm sau ông Triệu vá» rồi Ä‘i đáp lá»…, gặp nhau. Chuyện, ông bảo không kỳ lạ sao?
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nói:
- Thế thì kỳ lạ ở chỗ nà o? Phố Mặc Khanh nói:
- Ông há» Hoà ng sinh cùng má»™t giá», má»™t ngà y, má»™t tháng, má»™t năm vá»›i ông Triệu.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u đồng thanh nói:
- Quả nhÆ° thế thì kỳ tháºt! Phố Mặc Khanh nói:
- Còn có chá»— kỳ nữa: Ông Triệu năm nay năm mÆ°Æ¡i chÃn tuổi hai con trai, bốn cháu trai. Hai vợ chồng lại rất tÆ°Æ¡ng đắc. Chỉ thiếu má»™t Ä‘iá»u, ông vẫn là dân bạch Ä‘inh. Ông há» Hoà ng thi Ä‘á»— tiến sÄ©, là m tri huyện, đến năm hÆ¡n ba mÆ°Æ¡i tuổi vợ chết, trai gái Ä‘á»u không.
Chi Kiếm Phong nói:
- NhÆ° thế thì quả tháºt là kỳ! Giá» sinh tháng đẻ nhÆ° nhau mà ngÆ°á»i thế ná» kẻ thế kia, khác nhau đến thế. Hóa ra “NgÅ© tinh†và “Tá» bìnhâ€( NgÅ© tinh: Năm thứ sao “Kim, Má»™c, Thủy, Há»a, Thổâ€, nhà xem số căn cứ và o việc xem ngôi sao của ngÆ°á»i ta thuá»™c Kim hay Má»™c v.v... để xét Ä‘oán số mệnh. Tá» bình là cách xem số do ông Từ Tá» Bình ngÆ°á»i Ä‘á»i Minh đặt ra) Ä‘á»u láo hết.
Nói rồi lại uống thêm rượu nữa. Phố Mặc Khanh nói:
- ThÆ°a ba vị, chá»— ấy tôi Ä‘ang phân vân, các ngà i cho biết ý kiến: Và nhÆ° ông Hoà ng, ông Triệu Ä‘á»u sinh giá», ngà y, tháng, năm nhÆ° nhau mà má»™t ngÆ°á»i thi Ä‘á»— tiến sÄ©, không con, má»™t ngÆ°á»i thi không Ä‘á»— gì mà con cái đầy nhà . Thế thì trong hai ngÆ°á»i ấy, ngÆ°á»i nà o sÆ°á»›ng hÆ¡n? Và chúng ta thÃch là m ngÆ°á»i nà o?
Ba ngÆ°á»i chÆ°a nói gì cả. Phố Mặc Khanh nói:
- Cái đó nhÆ°á»ng cho ông Khuông nói trÆ°á»›c. Ông Khuông! Ông thá» nói Ä‘i nà o? Khuông Siêu Nhân nói:
- Nếu hai cái ấy không thể được cả, thì theo ngụ ý là m Triệu tiên sinh tốt hơn.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u vá»— tay và nói:
- Äã Ä‘i há»c thì tất nhiên ai cÅ©ng muốn Ä‘á»— tiến sÄ©. Ông Triệu má»i việc Ä‘á»u tốt, chỉ hiá»m má»™t Ä‘iá»u là không Ä‘á»— tiến sÄ©. Không những chúng ta, chứ trong tâm lý ông ta cÅ©ng lấy việc không Ä‘á»— tiến sÄ© là m không vừa ý. Nay Ä‘á»— tiến sÄ© lại được toà n phúc nhÆ° ông Triệu thì trá»i cÅ©ng không cho đâu! Äà nh rằng trong Ä‘á»i cÅ©ng có ngÆ°á»i được cả hai. NhÆ°ng chúng ta đã đặt câu há»i thì ta không thể gá»™p cả hai là m má»™t, vì nhÆ° thế còn đặt nó ra là m gì. Nếu phải chá»n, theo ý tôi chỉ Ä‘á»— tiến sÄ© không cần toà n phúc, chỉ là m ông Hoà ng không là m ông Triệu có được không?
Chi Kiếm Phong nói:
- Không nói như thế được! Ông Triệu không đỗ tiến sĩ nhưng nay con cả ông đã đỗ ở tỉnh, rồi sau đây tên đỠhai bảng, cha mẹ được phong. Không thể nói là con đỗ tiến sĩ không bằng mình đỗ tiến sĩ.
Phố Mặc Khanh cÆ°á»i nói:
- Không phải thế đâu. TrÆ°á»›c đây, có má»™t ông, con đã là m quan to mà vẫn muốn thi Ä‘á»—. Äến khi xÆ°á»›ng danh quan trÆ°á»ng không cho Ä‘á»—. Ông ta cầm quyển thi vất xuống đất mà nói:
- Äồ chó! Là m hại tao phải Ä‘á»™i cái mÅ© nà y. Xem thế thì cÅ©ng không thể nói rằng con Ä‘á»— cÅ©ng nhÆ° bản thân mình Ä‘á»—.
Cảnh Lan Giang nói:
- Các ông nói Ä‘á»u chÆ°a đúng cả! Má»—i ngÆ°á»i phải uống chén rượu rồi tôi nói cho mà nghe.
Chi Kiếm Phong nói:
- Nếu nói không đúng thì sao? Cảnh Lan Giang nói:
- Không đúng tôi chịu phạt thêm ba chén! Má»i ngÆ°á»i nói:
- Thế thì được!
Rồi rót rượu uống. Cảnh Lan Giang nói:
- Các ngà i nói Ä‘á»— tiến sÄ© là vì danh hay vì lợi? Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nói:
- Vì danh!
Cảnh Lan Giang nói:
- Nà y nhé! Ông Triệu tuy không Ä‘á»— tiến sÄ©, nhÆ°ng những bà i thÆ¡ hay của ông khắc ra đến mấy mÆ°Æ¡i xứ, Ä‘i khắp thiên hạ, có ai không biết ông Triệu Tuyết Trai không? Chỉ sợ so vá»›i mấy ông tiến sÄ©, danh ông cà ng hÆ¡n nhiá»u nữa kia!
Nói xong cÆ°á»i khanh khách. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nói:
- Nói nhÆ° thế tháºt là khoái!
Rồi má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u uống cạn chén. Khuông Siêu Nhân nghe váºy má»›i biết trong thiên hạ lại còn có má»™t Ä‘iá»u đó nữa.
Cảnh Lan Giang nói:
- Hôm nay có cuá»™c há»p vui ở đây, nên lấy chữ “lâu†là m vần, vá» nhà đá»u là m thÆ¡, viết lên giấy Ä‘Æ°a đến cho Khuông tiên sinh nhá» thỉnh giáo.
Tất cả ở tiệm rượu ra chia tay vá»...
Nháºn việc nà y khiến cho: Giao du thêm khà sắc, lại kết hôn nhân; văn tá»± trổ tà i hoa, toà n Ä‘Æ°á»ng tiến thủ.
Muốn biết việc sau thế nà o xin xem hồi sau phân giải.
Last edited by quykiemtu; 16-12-2008 at 05:00 PM.
|
10-09-2008, 09:54 AM
|
|
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Hồi thứ mÆ°á»i tám
Há»p há»™i thÆ¡ danh sÄ© vá»› Khuông Nhị
Tìm bè bạn hiệu sách gặp Phan Tam.
Chiá»u hôm ấy Khuông Siêu Nhân uống rượu xong vá» nhà trá» ngủ. Hôm sau, vừa má»›i tỉnh mÆ¡, ngÆ°á»i chủ Văn Hãn Lâu lên lầu nói:
- Thưa tiên sinh, nay tôi có một việc muốn thưa với tiên sinh!
Khuông Siêu Nhân há»i việc gì. Chủ nhân nói:
- Hiện nay, chúng tôi có chung vốn vá»›i má»™t ngÆ°á»i bạn định khắc má»™t bá»™ sách tuyển văn bát cổ để bán, muốn nhá» tiên sinh duyệt há»™. Là m sao duyệt cho hay và nhanh. Tất cả hÆ¡n ba trăm bà i văn không biết Ä‘á»™ bao nhiêu ngà y thì duyệt xong? Nếu duyệt kịp ngà y thì sẽ có khách Ä‘em Ä‘i SÆ¡n Äông, Hà Nam để bán. Nếu cháºm lại, khách vá» mất thì bị lỡ việc. Sách nà y khắc ra ngoà i bìa tên hiệu tiên sinh. Khi in ra sẽ có má»™t số tiá»n nhuáºn bút, và mấy chục quyển sách biếu nữa. Không biết tiên sinh có thể duyệt được không?
- Chừng bao lâu phải duyệt xong má»›i khá»i lỡ việc?
- Trong vòng ná»a tháng duyệt xong thì ngà y giá» còn hÆ¡i rá»™ng, nếu không thì chỉ hai mÆ°Æ¡i ngà y là cùng.
Khuông Siêu Nhân tÃnh thầm trong bụng, ná»a tháng có thể duyệt xong, nên nháºn ngay. Chủ nhân mang rất nhiá»u bà i thi bát cổ Ä‘em lên lầu. Äến trÆ°a, lại dá»n bốn món ngon má»i Khuông ngồi ăn mà nói:
- Khi xong bản thảo xin má»i ăn má»™t bữa. Khi sách in ra lại xin má»i ăn má»™t bữa nữa. ThÆ°á»ng ngà y thì ăn cÆ¡m thÆ°á»ng. Ngà y mồng hai, mÆ°á»i sáu, xin má»i tiên sinh đến ăn vá»›i chúng tôi. Trà , nÆ°á»›c, dầu đèn Ä‘á»u do chúng tôi cung cấp hết.
Khuông Siêu Nhân rất mừng. Äêm hôm ấy Khuông thắp đèn lên để duyệt, luôn luôn không nghỉ tay. Duyệt được năm mÆ°Æ¡i thiên má»›i nghe chuông lầu Ä‘iểm canh tÆ°.
Khuông Siêu Nhân mừng rỡ nói:
- Thế nà y thì là m gì mất đến ná»a tháng!
Khuông tắt đèn Ä‘i ngủ, sáng thức dáºy lại duyệt. Má»™t ngà y vá»›i ná»a đêm duyệt được bảy, tám mÆ°Æ¡i thiên.
Äến ngà y thứ tÆ° Khuông Ä‘ang ở trên lầu duyệt văn chÆ°Æ¡ng bá»—ng nghe có tiếng gá»i ở dÆ°á»›i:
- Khuông tiên sinh có ở nhà không? Khuông Siêu Nhân đáp:
- Vị nà o đấy?
Nói xong vá»™i chạy xuống lầu thì thấy Cảnh Lan Giang tay cầm má»™t tá» giấy cuá»™n lại. Thấy Khuông, Cảnh liá»n chà o và nói ngay:
- Tôi đã lâu má»›i đến, tháºt có lá»—i!
Khuông Siêu Nhân cầm lấy tay Cảnh Lan Giang dắt lên lầu. Cảnh Lan Giang trải tỠgiấy lên bà n:
- Äây là bà i thÆ¡ hạn vần “lâu†vá» cuá»™c nhóm há»p hôm trÆ°á»›c. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u đã viết và o tá» giấy cả rồi. Ông Triệu Tuyết Trai xem qua thấy chÆ°a vừa ý cÅ©ng lấy là m tiếc, nên cÅ©ng là m má»™t bà i theo vần “lâuâ€. Chúng tôi nhÆ°á»ng cho ông viết lên mặt trên, còn má»—i ngÆ°á»i viết má»™t bà i. Vì thế đến hôm nay má»›i Ä‘Æ°a lại thỉnh giáo.
Khuông Siêu Nhân nhìn đầu Ä‘á»: Cuá»™c há»p ở Kỳ Äình lúc cuối xuân lấy vần “lâuâ€. Triệu Tuyết Trai, Cảnh Lan Giang, Chi Kiếm Phong, Phố Mặc Khanh má»—i ngÆ°á»i viết má»™t bà i thÆ¡ và viết tên mình ở đằng sau.
Khuông trông thấy trang giấy trắng tinh, dấu son Ä‘á» chói, tháºt là đáng yêu, bèn cầm lấy dán lên vách lầu rồi má»›i ngồi xuống. Khuông Siêu Nhân nói:
- Hôm ấy tôi quá say vỠnhà đã muộn.
- Tại sao mấy hôm nay tiên sinh không đi đâu cả?
Chủ nhân có nhá» tôi tuyển há»™ mấy bà i văn bát cổ, tôi phải là m nhanh để kịp Ä‘Æ°a ra in, nên không đến hầu thăm được. Tháºt là có lá»—i!
- Tuyển văn bát cổ là má»™t việc rất tốt! Hôm nay tôi vá»›i anh Ä‘i gặp má»™t ngÆ°á»i.
- Vị nà o?
- Không phải há»i, anh thay quần áo ngay, Ä‘i vá»›i tôi sẽ biết.
Khuông thay quần áo, khóa cá»a lầu, cùng Cảnh xuống lầu Ä‘i ra phố. Khuông Siêu Nhân nói:
- Anh định đi đâu đấy?
- Chúng ta sẽ đến thăm ông Hồ Tam con cụ Hồ trÆ°á»›c đã là m đến thượng thÆ° bá»™ Lại. Hôm nay là ngà y sinh nháºt của công tá». Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nhóm há»p ở đây. Chúng tôi muốn đến chúc thá» nên rủ anh cùng Ä‘i. Äến đấy ta sẽ gặp nhiá»u ngÆ°á»i. Những ngÆ°á»i có tên trong tá» giấy kia Ä‘á»u có mặt cả.
- Tôi chÆ°a gặp Hồ Tam tiên sinh bao giá», váºy có phải Ä‘em theo tá» danh thiếp không?
- Cái ấy cũng cần!
Hai ngÆ°á»i Ä‘i đến hà ng bán hÆ°Æ¡ng sáp mua má»™t cái danh thiếp. Khuông lại quầy hà ng mượn bút viết mấy chữ:
“Vãn sinh Khuông Hồi báiâ€. Viết xong bá» và o phong bì rồi cùng Ä‘i. Cảnh Lan Giang nói vá»›i Khuông Siêu Nhân:
- Hồ Tam tiên sinh tuy rất ham khách nhÆ°ng nhát gan vô cùng! Năm trÆ°á»›c, sau khi cụ Thượng mất, ông ta đóng chặt cá»a không tiếp má»™t ai. Há»… Ä‘á»™ng việc gì là bị ngÆ°á»i ta lừa gạt, không biết kêu và o đâu. Sau mấy năm, may nhá» chÆ¡i vá»›i chúng tôi, Ä‘i lại vá»›i nhau được chúng tôi giúp đỡ nên bây giá» má»›i có nhiá»u ngÆ°á»i lui tá»›i, không ai dám lừa ông ta nữa.
- Là con một ông thượng thư còn ai dám lừa!
- Thượng thÆ° mà là m gì? Äó là việc ngà y trÆ°á»›c. Ông ta hiện nay cÅ©ng không còn ai nữa. Bạn thân ông ta thì chẳng qua cÅ©ng nhÆ° những anh há»c trò khác mà thôi. Tục ngữ có câu chà lý: “Ông tri phủ chết không bằng con chuá»™t sốngâ€, nhÆ° thế còn ai sợ công tá» nữa?
Nhân tình bây giá» chỉ chạy theo thế lợi thôi. Trái lại, Tuyết Trai tiên sinh chúng ta nổi tiếng vá» thÆ¡, các quan ở phủ, viện, đạo, không má»™t ngÆ°á»i nà o là không đến chà o ông ta. NgÆ°á»i ta chỉ thấy ở cổng lá»›n nhà ông nay dáºp dìu lá»ng và ng kiệu Ä‘á», mai lại nhá»™n nhịp năm bảy cái võng tÃa tà n xanh. Còn những hạng ô, dù, lẹp xẹp, quan nhá» chức thấp thì vô kể. NhÆ° thế ai mà chả sợ! Gần đây ngÆ°á»i ta thấy kiệu của ông Tuyết Trai hai ba ngà y lại lui tá»›i nhà Hồ công tá», ngÆ°á»i ta Ä‘oán rằng Hồ công tá» có thế lá»±c gì cho nên những khách thuê nhà của công tá» Ä‘á»u trả tiá»n rất nhanh chóng, đầy đủ. Hồ công tá» rất cảm Æ¡n chúng tôi vá» cái khoản ấy.
Há» Ä‘ang Ä‘i giữa phố nói chuyện thì gặp hai ngÆ°á»i mặc áo rá»™ng, Ä‘á»™i mÅ© vuông từ xa Ä‘i lại. Cảnh Lan Giang đón chà o và nói:
- Hai anh cũng đến nhà Hồ công tỠđể chúc thỠhay còn đợi vị nà o đến và định đi đâu?
NgÆ°á»i kia nói:
- ChÃnh là lại rủ anh Ä‘i nhÆ°ng đã gặp đây rồi, ta cùng Ä‘i luôn!
Khuông Siêu Nhân thấy thế bèn há»i:
- Vị nà y là ai?
Cảnh Lan Giang quay lại nói với Khuông Siêu Nhân:
- Vị nà y là ông Kim Äông Nhai, vị nà y là ông Nghiêm Trà Tụng.
Và chỉ Khuông Siêu Nhân rồi nói với hai vị kia:
- Äây là ông Khuông Siêu Nhân.
Bốn ngÆ°á»i Ä‘á»u chà o nhau rồi cùng Ä‘i. HỠđến má»™t cái cổng rất lá»›n, biết đây là phủ của Hồ thượng thÆ°. Há» Ä‘Æ°a danh thiếp cho ngÆ°á»i giữ cá»a. NgÆ°á»i giữ cá»a nói:
- Xin má»i các ngà i và o ngồi chỠở sảnh.
Khuông Siêu Nhân trông thấy gian giữa có biển do tay nhà vua Ä‘á» bốn chữ: “Cá»™t đá triá»u đìnhâ€. Hai bên có hai dãy ghế gá»— trắc. Bốn ngÆ°á»i Ä‘á»u ngồi xuống.
Má»™t lát sau, Hồ công tá» Ä‘i ra, đầu Ä‘á»™i mÅ© vuông, mình mặc áo Ä‘oạn dà i mà u nâu, chân Ä‘i già y Ä‘en, đế trắng, để râu ba chòm, Æ°á»›c chừng hÆ¡n bốn mÆ°Æ¡i tuổi. Công tá» khiêm tốn vái chà o tất cả má»i ngÆ°á»i, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u chà o lại. Má»i ngÆ°á»i chúc thá» công tá», công tá» không dám nháºn, cảm tạ các vị và má»i ngồi. Kim Äông Nhai ngồi ghế thứ nhất, Nghiêm Trà Trung ngồi ghế thứ hai, Khuông Siêu Nhân ngồi ghế thứ ba, Cảnh Lan Giang là ngÆ°á»i sở tại nên cùng vá»›i công tá» ngồi ghế chủ. Kim Äông Nhai quay vá» phÃa công tá» cảm tạ đã là m phiá»n hôm trÆ°á»›c. Công tá» quay vá» phÃa Nghiêm Trà Trung nói:
- Mấy lâu ngà i ở kinh mới vỠbao gi� Nghiêm Trà Trung nói:
- ThÆ°a má»›i vá» hôm trÆ°á»›c. Mấy lâu nay tạm trú trong nhà bà con thân thÃch là Chu tiên sinh là m tÆ° nghiệp trÆ°á»ng Quốc Tá» Giám ở Kinh Äô vì thế mà hà ng ngà y luôn luôn được gặp cụ Phạm Tiến là m Thông chÃnh. Nay Thông chÃnh xin phép vá» thăm má»™, hẹn tôi cùng Ä‘i, nhân tiện tôi ghé vá» thăm nhà .
Hồ công tỠnói:
- Quan Thông chÃnh hiện trú ở đâu? Nghiêm Trà Trung nói:
- Quan Thông chÃnh ở luôn dÆ°á»›i thuyá»n, không lên thà nh. Ba bốn ngà y nữa sẽ Ä‘i. Tôi hôm trÆ°á»›c lên thà nh gặp ông Tuyết Trai được biết hôm nay là sinh nháºt của ông nên chúng tôi đến chúc mừng để tá» tình xÆ°a nghÄ©a cÅ©.
Công tỠnói:
- Khuông tiên sinh lên tỉnh từ bao gi� Quý quán ở đâu? Hiện nay trỠở đây?
Cảnh Lan Giang đáp thay:
- Khuông tiên sinh quê ở Lạc Thanh, lên tỉnh cÅ©ng chÆ°a lâu, cùng Ä‘i thuyá»n vá»›i tôi. Hiện nay ông ta ở tại Văn Hãn Lâu Ä‘ang tuyển những bà i văn trong các khóa thi.
Công tỠnói:
- Tôi nghe tiếng ông đã lâu. Tháºt là hân hạnh!
Äang nói chuyện thì ngÆ°á»i nhà mang trà lên. Công tỠđứng dáºy má»i các vị khách và o thÆ° phòng, bốn ngÆ°á»i bÆ°á»›c và o thÆ° phòng, thấy ở ghế trên đã có hai ngÆ°á»i ngồi trÆ°á»›c, Ä‘á»™i mÅ© vuông, râu bạc có vẻ sang trá»ng. Thấy bốn ngÆ°á»i đến há» thong thả đứng dáºy. Nghiêm Trà Trung quen mặt lại chà o:
- Vệ tiên sinh, Tuỳ tiên sinh Ä‘á»u ở đây, chúng tôi xin chà o!
Chà o há»i xong má»i ngÆ°á»i ngồi xuống. Vệ tiên sinh, Tuỳ tiên sinh cÅ©ng không nhÆ°á»ng ghế cho khách, vẫn cứ lên ngồi chá»— cÅ©. NgÆ°á»i nhà bẩm vá»›i công tá» rằng có khách đến, công tá» ra đón!
Mấy ngÆ°á»i ngồi xong, Cảnh Lan Giang há»i hai vị khách ngÆ°á»i ở đâu.
Nghiêm Trà Trung nói thay:
- Vị nà y là Vệ Thế Thiện tiên sinh ở Kiến Äức, Ä‘á»— thi hÆ°Æ¡ng ở Kiến Äức; vị nà y là Tuỳ Sầm Am tiên sinh ở Thanh Môn, Ä‘á»— khoa Minh Kinh(Khóa thi há»i vá» nghÄ©a lý trong ngÅ© kinh.) đã lâu. Hai vị nà y là những nhà là m văn tuyển nổi tiếng ở tỉnh Chiết Giang hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i năm nay. Những bà i văn bát cổ được tuyển đã lÆ°u hà nh khắp trong nÆ°á»›c.
Cảnh Lan Giang đứng dáºy vái chà o và tỠý ngưỡng má»™. Hai ngÆ°á»i nà y không há»i tên há» những ngÆ°á»i kia. Tuỳ Sầm Am nháºn được Kim Äông Nhai vì khi và o Kinh thi Há»™i đến nhà giám thì gặp nhau. Tuỳ chuyển sang há»i:
- Ông Äông Nhai! Từ khi từ biệt nhau ở kinh đến nay phút chốc đã mấy năm. Ông có việc gì vá» phủ chÆ¡i thế. Chắc ông đã đầy niên hạn và được bổ là m quan to rồi!
Kim Äông Nhai đáp:
- Không phải thế! Gần đây trong bá»™ bổ và o nhiá»u ngÆ°á»i rất là phức tạp. Lại có chuyện VÆ°Æ¡ng Huệ đầu hà ng Ninh VÆ°Æ¡ng. Sau triá»u đình lại bắt há»i LÆ°u thái giám, sai khám xét sổ sách trong bá»™ tôi. Tôi sợ ở lại bá»™ lâu, có ngà y cÅ©ng sinh chuyện cho nên xin nghỉ để Ä‘i khá»i Kinh Äô.
Äang nói chuyện, ngÆ°á»i nhà bÆ°ng miến ra. Ä‚n xong Vệ và Tuỳ ngồi rá»—i Ä‘em chuyện văn chÆ°Æ¡ng ra nói. Vệ nói rằng:
- Gần đây việc chá»n văn chÆ°Æ¡ng cà ng há»ng bét. Tuỳ nói:
- ChÃnh thế! Khoa trÆ°á»›c hai chúng tôi có chá»n má»™t bá»™, và đã chỉnh lý lại.
Vệ đưa mắt nhìn xung quanh nói:
- Khoa trước không có văn chương.
Khuông Siêu Nhân nhịn không được, đứng dáºy há»i:
- Xin hai tiên sinh cho biết, quyển thi khoa trước ở đâu cũng có bản khắc, tại sao lại nói không có văn chương?
Vệ nói:
- Vị nà y hỠlà gì nhỉ? Cảnh Lan Giang nói:
- Äây là Khuông tiên sinh ở phủ Lạc Thanh. Vệ nói:
- Nói không có văn chương ấy là không có văn chương đúng phép tắc.
Khuông Siêu Nhân nói:
- Văn chương mà đã đỗ được rồi tức là văn chương có phép tắc, không thể nói ở ngoà i việc thi đỗ lại còn có phép tắc riêng nữa.
Vệ tiên sinh nói:
- Ông không biết! Văn bát cổ là thay thánh hiá»n mà nói, phải có phép tắc nhất định chứ! Không phải nhÆ° các hạng sách nhảm, có thể tùy ý là m báºy được.
Cho nên xem má»™t thiên văn bát cổ chẳng những thấy được ngÆ°á»i là m văn già u sang phúc ấm thế nà o mà còn thấy được sá»± thịnh suy của nÆ°á»›c nữa. Thá»i Hồng VÅ© và VÄ©nh Lạc có phép tắc của thá»i Hồng VÅ© và VÄ©nh Lạc. Thá»i Thà nh Hóa, Hoằng Trị có phép tắc của thá»i Thà nh Hóa, Hoằng Trị. Äá»u là má»™t dòng lÆ°u truyá»n có môn phái riêng của nó. Thà dụ nhÆ° chủ khảo lấy những ngÆ°á»i Ä‘á»—, thì trong ấy vẫn có ngÆ°á»i hợp phép mà cÅ©ng có ngÆ°á»i gặp may. Tất cả phải qua những ngÆ°á»i là m văn tuyển nhÆ° chúng tôi phê và o đó thì những bà i ấy má»›i là văn chÆ°Æ¡ng truyá»n bá được! Nếu má»™t khoa thi không có bà i nà o chá»n được, gá»i là không có văn chÆ°Æ¡ng.
Tuỳ tiên sinh nói:
- ThÆ°a ông, chúng tôi không sợ không Ä‘á»—, chúng tôi chỉ cốt là m sao má»™t khi đã Ä‘á»— rồi bà i văn của chúng tôi có thể Ä‘Æ°a cho ngÆ°á»i xem mà không thẹn. Nếu không, chẳng khác là là m cầu may, mang xấu cả Ä‘á»i.
Lại quay lại há»i Vệ tiên sinh:
- Gần đây quyển “Tam khoa trình mặc†do Mã Thuần Thượng lá»±a chá»n, ông đã xem chÆ°a?
Vệ tiên sinh nói:
- ChÃnh ông nà y đã là m há»ng hết cả việc tuyển lá»±a. Ông ta cứ loanh quanh trong nhà thái thú Cừ Thản Am quáºn Gia HÆ°ng. Suốt ngà y nói những thứ nhảm nhÃ. Nghe nói ông ta chỉ khá vá» khoản há»c nhảm, còn phép tắc văn chÆ°Æ¡ng thì hoà n toà n không biết tý gì, cứ Ä‘á»™c nói báºy. Những quyển tốt Ä‘á»u bị phê há»ng cả! Cho nên há»… tôi thấy văn tuyển của ông ta thì tôi bảo há»c trò xổ cả những lá»i phê đó Ä‘i.
Äang nói chuyện, Hồ công tá» và Chi Kiếm Phong, Phố Mặc Khanh cùng ngồi và o bà n ăn cÆ¡m. Mấy ngÆ°á»i chỠđợi mãi đến tối vẫn chÆ°a và o ăn tiệc vì còn phải đợi cho được Triệu Tuyết Trai. Äợi mãi đến tối Triệu Tuyết Trai má»›i Ä‘i kiệu tá»›i. Lại có hai phu kiệu Ä‘i theo. Có thêm ngÆ°á»i cầm bốn bó Ä‘uốc Ä‘i trÆ°á»›c và sau. Triệu xuống kiệu chà o hết má»i ngÆ°á»i rồi nói:
- Tháºt là có lá»—i, là m phiá»n các vị chỠđợi lâu quá! Nhiá»u ngÆ°á»i thân thÃch há» Hồ đến nữa, chủ nhà đem hai cá»— chia là m ba, má»i ngÆ°á»i vây quanh ngồi ăn. Tiệc tan, ai nấy Ä‘á»u trở vá».
Khuông Siêu Nhân vá» nhà trá» duyệt hết mấy bà i văn rồi má»›i Ä‘i ngủ. TÃnh ra trong sáu ngà y duyệt hÆ¡n ba trăm bà i văn. Khuông lại Ä‘em những câu chuyện nghe được trong bữa tiệc tại nhà há» Hồ tán rá»™ng ra là m bà i tá»±a viết lên đầu quyển. Lúc rảnh Khuông Ä‘i chà o hết những ngÆ°á»i bạn cùng dá»± tiệc rượu hôm trÆ°á»›c.
Bản văn tuyển đã duyệt xong, hiệu sách đem vỠxem xong nói:
- Ngà y trÆ°á»›c Mã tiên sinh ở nhà ngÆ°á»i anh tôi tại Văn Hải Lâu phải duyệt đến hai tháng má»›i xong ba trăm bà i văn. Cho ngÆ°á»i đến giục thì lại phát cáu. Không ngá» tiên sinh duyệt nhanh đến thế. Chúng tôi nhá» ngÆ°á»i xem Ä‘á»u nói đã nhanh lại kỹ, tháºt là tốt quá! Tiên sinh ở đây chắc các hiệu sách sẽ đến nhá» duyệt văn và sẽ kiếm được món lợi to.
Chủ hiệu sách nháºn gói hai lạng bạc tiá»n duyệt Ä‘Æ°a lại và nói:
- Äến ngà y khác in xong sẽ xin Ä‘Æ°a cho tiên sinh năm mÆ°Æ¡i quyển sách.
Chủ hiệu sách lại soạn tiệc rượu uống ở trên lầu. Äang uống rượu thì ở ngoà i có ngÆ°á»i Ä‘Æ°a má»™t tá» giấy lại. Khuông Siêu Nhân cầm lấy mở ra xem thì là má»™t tá» giấy Tùng Giang xếp thà nh má»™t cái thiếp. Ở trong viết:
“Ngà y năm tháng nà y ăn tiệc ở Tây Hồ và là m thÆ¡. Má»—i vị phải xuất hai đồng cân để là m tiá»n tổn. DÆ°á»›i đây là danh sách các vị:
Vệ Thế Thiện tiên sinh Tuỳ Sầm Am tiên sinh Triệu Tuyết Trai tiên sinh Chi Kiếm Phong tiên sinh Nghiêm Trà Trung tiên sinh Phố Mặc Khanh tiên sinh Khuông Siêu Nhân tiên sinh Hồ Máºt Chi tiên sinh Cảnh Lan Giang tiên sinh. Cá»™ng tất cả chÃn vị. Äằng sau viết “Xin đến dá»± đông đủâ€.
Lại có má»™t hà ng chữ viết “Má»—i vị xin góp đủ phần của mình cho Hồ Tam công tỠở Ngá»± ThÆ° Ä‘Æ°á»ngâ€.
Khuông Siêu Nhân thấy dÆ°á»›i tên các vị Ä‘á»u viết chữ “đã biếtâ€. Y cÅ©ng viết nhÆ° thế, rồi cân hai đồng cân bạc và cầm tá» giấy giao lại ngÆ°á»i đầy tá»›, bảo Ä‘em vá». Äến tối không có việc gì, nhân nghÄ© đến việc ngà y mai Ä‘i chÆ¡i Tây Hồ, tất phải là m thÆ¡, nếu mình không Ä‘i thì cÅ©ng khó coi, bèn lấy má»™t bản “thi pháp nháºp môn†ở trong hiệu sách, thắp đèn lên Ä‘á»c. Khuông là ngÆ°á»i rất thông minh nên má»›i xem má»™t đêm mà đã hiểu cả. Ngà y hôm sau, lại xem luôn má»™t ngà y, má»™t đêm nữa, rồi lấy bút ra là m thá». Là m xong thấy có vẻ hay hÆ¡n những bà i dán trên vách. Hôm ấy lại xem lần nữa để cho thêm tinh hÆ¡n.
Sáng ngà y rằm, Khuông ăn mặc chỉnh tá» sắp sá»a ra cá»a thì thấy Cảnh Lan Giang và Chi Kiếm Phong lại rủ. Ba ngÆ°á»i cùng ra cá»a Thanh Ba. Thấy các vị Ä‘á»u ngồi trên má»™t chiếc thuyá»n chỠđợi. Lên thuyá»n xem, thì Triệu Tuyết Trai chÆ°a đến. Trong số đó không thấy Nghiêm Trà Trung. Há» bèn há»i Hồ công tá»:
- Nghiêm tiên sinh tại sao không thấy đến?
Công tỠđáp:
- Hôm qua thuyá»n Phạm thông chÃnh nhổ sà o, ông ta Ä‘em phần tiá»n của ông ta đến đây và đã vá» Quảng Äông rồi.
Má»i ngÆ°á»i xuống thuyá»n, chèo ra Tây Hồ. Phố Mặc Khanh há»i Hồ công tá»:
- Tôi nghe nói ông Nghiêm có chuyện gì rắc rối trong việc láºp thừa tá»± thì phải, vì cứ thấy ông chạy lung tung mà chẳng ăn thua và o đâu!
Công tỠnói:
- Hôm qua tôi có há»i ông ta. Việc ấy đã xong rồi. NgÆ°á»i con trai thứ hai của ông ta vẫn được láºp là m tá»± nhÆ° cÅ©. Gia tà i chia mÆ°á»i phần, “vợ hầu†của em ông ta lấy ba phần, con trai thứ hai của ông ta lấy bảy phần.
Thuyá»n chèo má»™t chốc đến Hoa Cảng. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u giục Hồ công tá» há»i mượn vÆ°á»n hoa để là m nÆ¡i uống rượu. Hồ công tá» chạy Ä‘i mượn nhÆ°ng cá»a đóng sầm lại. NgÆ°á»i giữ vÆ°á»n không chịu cho mượn. Hồ công tá» phát bá»±c, nhÆ°ng ngÆ°á»i kia vẫn là m lÆ¡.
Cảnh Lan Giang dắt ngÆ°á»i kia ra má»™t chá»— riêng há»i. NgÆ°á»i kia nói:
- Hồ công tá» là ngÆ°á»i nổi tiếng bủn xỉn. Suốt năm ông ta má»i tôi được mấy bữa mà tôi phải hầu hạ ông ta chứ? Năm ngoái đây, ông ta mượn vÆ°á»n hoa nà y là m hai tiệc rượu mà má»™t đồng tiá»n cÅ©ng không cho, đến lúc Ä‘i cÅ©ng không bảo ngÆ°á»i quét tÆ°á»›c. Ông ta còn sai ngÆ°á»i nhà lấy cả hai thăng gạo nấu cÆ¡m thừa mang Ä‘i. Quan cách gì mà nhÆ° thế! Tôi hầu hạ là m quái gì!
Cảnh Lan Giang nói má»™t hồi, không ăn thua gì, má»i ngÆ°á»i Ä‘Ã nh phải Ä‘i đến ngồi nhá» nhà má»™t vị hòa thượng ở Ä‘á»n Vu Công. Hòa thượng pha trà bÆ°ng ra.
Tiá»n góp dồn cả cho Hồ công tá». Hồ Tam dẫn Cảnh Lan Giang Ä‘i mua các thứ. Khuông Siêu Nhân nói:
- Tôi cũng đi chơi cho vui.
Khuông Ä‘i ra phố. TrÆ°á»›c tiên đến má»™t tiệm bán thịt vịt. Công tá» sợ vịt không béo bèn hạ móc xuống xem con nà o béo rồi má»›i gá»i Cảnh Lan Giang lại mặc cả. Vì có nhiá»u ngÆ°á»i ăn nên lại mua thêm mấy cân thịt, má»™t cặp gà , má»™t con cá và rau sống, gá»i đứa nhá» mang vá» trÆ°á»›c.
Lại mua má»™t Ãt bánh bao để là m món Ä‘iểm tâm. Hai ngÆ°á»i chạy lại má»™t hà ng bánh bao, chá»n ba mÆ°Æ¡i chiếc, má»—i chiếc giá ba đồng tiá»n. NhÆ°ng công tá» chỉ trả hai đồng, nên gây chuyện cãi lá»™n vá»›i ngÆ°á»i hà ng bánh. Cảnh Lan Giang ở ngoà i khuyên giải Hồ Tam không mua bánh bao nữa chỉ mua bá»™t mì và đưa cho Cảnh Lan Giang mang vá». Lại Ä‘i mua măng khô, trứng, muối, hạt giẻ, hạt dÆ°a v.v... để là m đồ nhắm rượu. Khuông Siêu Nhân cÅ©ng mang há»™. VỠđến chùa, há» Ä‘Æ°a cho hòa thượng cất và o trong nhà .
Chi Kiếm Phong nói:
- Bác Hồ Tam, sao bác không gá»i má»™t ngÆ°á»i bếp nấu giúp cho? Là m gì mà báºn rá»™n thế?
Hồ Tam lè lưỡi nói:
- Mượn ngÆ°á»i nấu bếp! Lại tốn má»™t món tiá»n nữa!
Hồ công tá» cân má»™t Ãt bạc Ä‘Æ°a cho thằng nhá» Ä‘i mua gạo.
Báºn rá»™n đến chiá»u, kiệu Triệu Tuyết Trai má»›i tá»›i. Triệu xuống kiệu gá»i lấy cái hòm ra. Phu kiệu bÆ°ng hòm đến, Triệu mở hòm lấy ra má»™t gói bá»c giấy Ä‘á» trong đó có hai đồng bốn phân bạc Ä‘Æ°a cho Hồ Tam. DÆ°á»›i bếp rượu, đồ ăn đã xong, dá»n lên má»i ngÆ°á»i ngồi ăn. Há» vừa ăn cÆ¡m vừa uống rượu.
Triệu Tuyết Trai nói:
- Chúng ta hôm nay nhóm há»p vui vẻ ở đây, không thể không là m thÆ¡.
HỠbắt đầu chia vần:
Triệu tiên sinh gắp phải vần “Tứ chiâ€(1). Vệ tiên sinh gắp phải vần “Bát tá»â€ Phố tiên sinh gắp phải vần “Nhất đông†Hồ tiên sinh gắp phải vần “Nhị đông†Cảnh tiên sinh gắp phải vần “Tháºp tứ hà n†Tuỳ tiên sinh gắp phải vần “NgÅ© vi†Khuông tiên sinh gắp phải vần “Tháºp ngÅ© san†Chi tiên sinh gắp phải vần “Tam giangâ€.
Chia vần đã xong, há» lại uống mấy chén rượu, rồi Ä‘á»u vá» thà nh. Hồ Tam công tá» gá»i ngÆ°á»i nhà lấy quả Ä‘á»±ng đồ ăn, nhặt những váºt thừa nhÆ° xÆ°Æ¡ng xẩu, rau cá», quả, lá, bá» tất cả và o đó. Quả nhiên Hồ công tá» lại còn há»i hòa thượng xem gạo nấu cÆ¡m thừa mấy thăng, lấy tất cả lại. Rồi Ä‘Æ°a cho hòa thượng năm phân bạc tiá»n hÆ°Æ¡ng đèn. Xong y bảo ngÆ°á»i nhà khiêng hết vá» thà nh.
Khuông Siêu Nhân cùng Chi Kiếm Phong, Phố Mặc Khanh, Cảnh Lan Giang cùng vá» má»™t Ä‘Æ°á»ng. Bốn ngÆ°á»i cao hứng, dá»c Ä‘Æ°á»ng cÆ°á»i nói, chÆ¡i đùa, nên chÆ°a vỠđến thà nh, trá»i đã tối mịt.
Cảnh Lan Giang nói:
- Trá»i đã tối rồi, chúng ta Ä‘i tháºt nhanh lên chứ! Chi Kiếm Phong say má»m, miệng nói lảm nhảm:
- Cần quái gì! Ai chẳng biết chúng ta là hạng danh sÄ© Ä‘i há»p là m thÆ¡ ở Tây Hồ? Vả lại Lý Thái Bạch ngà y xÆ°a còn mặc áo gấm Ä‘i trong cung, lang thang cả đêm. Vừa má»›i cháºp tối đã sao? Cứ Ä‘i tá»± nhiên! Ai dám là m gì!
Äang lúc cao hứng, hoa tay múa chân, bá»—ng trÆ°á»›c mặt có má»™t cặp đèn cao, lại má»™t cặp đèn xách Ä‘i đến, trên mặt đèn viết mấy chữ: “Quan phó tri phủ xét việc buôn muốiâ€. NgÆ°á»i ngồi ở trong kiệu vừa má»›i trông thấy đã biết đấy là Chi Kiếm Phong, bèn gá»i ngÆ°á»i bắt giữ y lại.
- Chi Kiếm Phong! Anh là ngÆ°á»i giữ việc buôn muối trong phân phủ nà y. Tại sao đêm hôm lại chè chén say sÆ°a, là m ồn à o cả Ä‘Æ°á»ng phố nhÆ° váºy?
Chi Kiếm Phong quá say, chân đứng không vững, xiêu trước vẹo sau, miệng lại còn nói:
- Lý Thái Bạch ngà y xưa mặc áo gấm trong cung đi cả đêm.
Viên quan thấy y đầu đội mũ vuông nói rằng:
- Trong hạng buôn muối ở nha môn, lâu nay không có há»c sinh, giám sinh! Anh là cái thứ gì mà đội mÅ© nà y! Tả hữu đâu! Bắt nó lôi Ä‘i! Lấy xiá»ng mà xiá»ng lại!
Phố Mặc Khanh tá»›i trÆ°á»›c nói bênh mấy câu. Phân phủ tức giáºn nói:
- Anh là tú tà i, tại sao Ä‘ang đêm lại say rượu! Bắt giải ngay ra trÆ°á»ng!
Cảnh Lan Giang thấy váºy, liá»n lẻn trong bóng tối, nắm lấy Khuông Siêu Nhân lôi qua ngõ hẻm. Hai ngÆ°á»i chuồn thẳng.
Hai ngÆ°á»i vỠđến nhà , mở cá»a, lên lầu nằm ngủ. Hôm sau Ä‘i ra nghe ngóng thấy hai ngÆ°á»i kia cÅ©ng không việc gì, bèn vẫn cứ chá»n vần là m thÆ¡ nhÆ° cÅ©.
Khuông Siêu Nhân là m xong, đến khi xem bà i của Vệ tiên sinh, Tuỳ tiên sinh thấy những chữ “váºy ôiâ€, “mảng rằng†đá»u viết và o cả. Còn nữa, thì cứ nhặt nhạnh mấy chữ sáo trong lá»i phê văn chÆ°Æ¡ng cho và o. Nay Ä‘em so vá»›i thÆ¡ của mình, thì thấy cÅ©ng chả kém gì thÆ¡ của há». Má»i ngÆ°á»i Ä‘em bà i thÆ¡ ấy viết lên tám trang giấy. Khuông Siêu Nhân Ä‘em dán lên vách. Äá»™ ná»a tháng sau quyển văn tuyển đã khắc xong. Äêm ấy hiệu sách má»i Khuông đến chén má»™t bữa no say. Hôm sau, Khuông Ä‘ang ngủ ở trên giÆ°á»ng thì nghe phÃa dÆ°á»›i có ngÆ°á»i gá»i lá»›n rằng:
- Ông Khuông! Có khách lại thăm.
Vì gặp được ngÆ°á»i nà y, nên:Hôn nhân thá»a nguyện biết rằng kiếp trÆ°á»›c có duyên; danh dá»± cà ng cao, so vá»›i thÆ°á»ng nhân khác hẳn.
Muốn biết ngÆ°á»i kia là ai, hãy xem hồi sau phân giải.
Last edited by quykiemtu; 16-12-2008 at 05:01 PM.
|
10-09-2008, 09:55 AM
|
|
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Hồi thứ mÆ°á»i chÃn
Khuông Siêu Nhân may gặp bạn tốt;
Phan Tú Nghiệp rủi phải lúc nguy.
Khuông Siêu Nhân Ä‘ang nằm ngủ trên gác bá»—ng nghe có ngÆ°á»i đến thăm, y vá»™i và ng mặc áo bÆ°á»›c xuống. Khuông thấy má»™t ngÆ°á»i ở dÆ°á»›i lầu đầu Ä‘á»™i mÅ© thÆ° lại, mình mặc áo lụa mà u huyá»n, chân Ä‘i già y Ä‘en đế trắng, râu Ä‘á» hoe, gò má cao, da mặt xạm, hai con mắt sáng. NgÆ°á»i kia thấy Khuông Siêu Nhân lại, bèn há»i:
- Ông có phải là ông Khuông không?
- Vâng, tôi há» Khuông. Xin ông cho biết quý tÃnh là gì?
- Tôi hỠPhan. Hôm trước tôi được thư của anh tôi nói rằng ông đã đến.
- À thế ra ông là ông Phan Tam!
Khuông vá»™i và ng vái chà o má»i lên gác ngồi. Phan Tam nói:
- Hôm ấy, ông lại thăm nhÆ°ng tôi không ở nhà . Hôm qua, tôi vá» thấy thÆ° của anh tôi hết sức khen ngợi ông là ngÆ°á»i thông minh, là m nhiá»u Ä‘iá»u tốt, tháºt là đáng kÃnh.
- Tôi lên tỉnh chÃnh là để nhá» vả ông. Không ngỠông không ở nhà . Nay được gặp mặt, thá»±c là mừng rỡ vô cùng.
Nói xong Khuông thân hà nh Ä‘i lấy trà , lại nhá» chủ hiệu sách mua hai Ä‘Ä©a bánh Ä‘em lên gác. Phan Tam Ä‘ang Ä‘á»c những bà i thÆ¡ trên tÆ°á»ng thấy Ä‘Ä©a Ä‘iểm tâm Ä‘em đến, nói:
- Thôi là m gì thế nà y!
Và tay cầm chén trà , tay chỉ và o tÆ°á»ng nói:
- Nà y anh! Anh đến đây chÆ¡i vá»›i bá»n nà y là m gì?
Khuông há»i tại sao. Phan nói:
- Bá»n nà y nổi tiếng là ngốc. Cái anh chà ng há» Cảnh mở hiệu bán mÅ© trÆ°á»›c có hai ngà n lạng bạc tiá»n vốn, nhÆ°ng cứ tiêu và o việc thÆ¡ hết sạch. Hà ng ngà y ngồi trong hiệu hắn vừa lấy tay chải mÅ© miệng ngâm nga: “Ngà y thanh minh mÆ°a rÆ¡i lất phấtâ€, là m cho những ngÆ°á»i mua mÅ© và những hiệu buôn bên cạnh cÅ©ng báºt cÆ°á»i. Nay hắn tiêu hết sạch số vốn rồi, nên hắn mượn cá»› là m thÆ¡ để vay mượn tiá»n kẻ khác. NgÆ°á»i ta nghe đến hắn Ä‘á»u phải sợ. Anh chà ng há» Chi kia là m lái buôn sở muối. Tôi vá» nhà nghe ngÆ°á»i ở nha môn nói cách đây mấy hôm anh ta say rượu, ngâm thÆ¡ trên Ä‘Æ°á»ng cái bị quan phó tri phủ bắt xÃch tay lại, cách mất chức buôn muối. Rồi đây chỉ có chết đói mà thôi. Anh Æ¡i! Anh đến đây đất khách quê ngÆ°á»i cần phải để ý đến những việc gì có lợi. ChÆ¡i vá»›i hạng ngÆ°á»i nà y thì được cái gì?
Phan ăn hai cái bánh rồi gạt đĩa bánh ra một bên và nói:
- Thứ điểm tâm nà y thì ăn là m gì? Tôi với anh ra phố ăn cơm đi!
Phan bảo Khuông khóa cá»a Ä‘i ra má»™t hà ng cÆ¡m trÆ°á»›c nha môn. Phan Tam bảo dá»n cả má»™t con vịt, má»™t Ä‘Ä©a hải sâm nấu vá»›i thịt lợn. Lại bảo dá»n má»™t Ä‘Ä©a thịt lợn tÆ°á»›ng. Tất cả Ä‘á»u được mang lên. Hà ng cÆ¡m thấy Phan Tam thì chạy cuống quýt chá»n vịt và thứ thịt béo nhất, bá» gia vị và o hải sâm rồi bÆ°ng lên. Hai ngÆ°á»i trÆ°á»›c tiên uống rượu. Uống rượu xong, hai ngÆ°á»i dùng cÆ¡m, còn bao nhiêu để lại cho ngÆ°á»i trong tiệm ăn. Lúc Ä‘i ra, Phan không tÃnh tiá»n chỉ nói má»™t tiếng:
- Của tôi đấy!
Chủ hiệu ăn vái chà o:
- Vâng! Con biết rồi!
Ra khá»i tiệm ăn, Phan Tam nói:
- Nà y anh! Hôm nay anh đi đâu?
- Hôm nay tôi định đến nhà anh.
- Tốt lắm! Anh đến nhà tôi chơi!
Hai ngÆ°á»i cùng Ä‘i thẳng đến má»™t cái ngõ. Äến má»™t cái nhà , tÆ°á»ng ngoà i mà u xanh có hai tầng cá»a gá»—. Äi qua má»™t tầng cá»a nữa đến má»™t cái nhà khách, ở đó có má»™t đám đông Ä‘ang bao quanh má»™t cái bà n đánh bạc. Phan mắng:
- Äồ chó! Vô sá»± rủ nhau đến đây là m ồn!
HỠđáp:
- Biết ông Ba vỠđây đã mấy hôm, chúng tôi có gom góp số tiá»n hồ để biếu ông.
Phan Tam nói:
- Ta nháºn gì tiá»n nong của các anh! Lại nói:
- Thôi được! Ta có ông bạn ở đây. Các anh có Ä‘Æ°a tiá»n thì để biếu ông ta.
Khuông muốn thi lễ với Phan, nhưng Phan gạt đi:
- Thôi, vừa má»›i chà o nhau rồi! Lại vái chà o nhau là m gì nữa! Má»i anh ngồi!
Phan Ä‘i và o trong nhà lấy ra hai ngà n đồng tiá»n Ä‘Æ°a cho má»i ngÆ°á»i nói:
- Äây là hai ngà n đồng, phần của ông Khuông! Ta Ä‘Æ°a cho các anh, tiá»n hồ hôm nay là tiá»n của ông ta đấy.
Và quay lại nói với Khuông:
- Nà y anh, anh cứ ngồi đây xem cái ống nà y. Khi nó đầy tiá»n thì anh đổ ra rồi để cho há» chÆ¡i.
Phan Tam kéo một cái ghế bảo Khuông ngồi đó còn mình thì đứng bên cạnh xem.
Xem má»™t hồi, ở ngoà i có má»™t ngÆ°á»i và o má»i Phan Tam ra nói chuyện. Phan Tam Ä‘i ra thì té ra ngÆ°á»i ấy là VÆ°Æ¡ng Lão Lục, chủ sòng bạc. Phan Tam nói:
- Lão lục! Äã lâu không gặp anh! Anh tìm tôi có việc gì thế?
Lão Lục nói:
- Má»i ông ra ngoà i nói chuyện.
Phan Tam cùng y đi ra, đến một quán trà vắng cùng ngồi.
Vương Lão Lục nói:
- Bây giá» có má»™t việc có thể kiếm ra tiá»n, tôi muốn bà n vá»›i ông!
Phan Tam há»i có việc gì. Lão Lục nói:
- Hôm qua, nha môn huyện Tiá»n ÄÆ°á»ng có bắt được má»™t bá»n côn đồ bắt cóc ngÆ°á»i con gái ở phố Mao Gia. Äứa nà y tên là Hà Hoa, là má»™t đứa đầy tá»› gái vừa chạy trốn ra khá»i má»™t nhà già u ở huyện Lạc Thanh. Bá»n côn đồ nà y đã bị bắt quả tang và đã bị Ä‘Æ°a lên quan. Ông huyện VÆ°Æ¡ng đã Ä‘em bá»n côn đồ nà y ra đánh má»—i đứa mÆ°Æ¡i gáºy. Sai nhân đã bắt bá»n nà y và đem Hà Hoa giải vá» Lạc Thanh. Bây giá» có má»™t nhà già u há» Hồ ở đây thÃch con a hoà n nà y nên bà n vá»›i tôi có cách gì bắt nó vá». Ông ta muốn bá» ra và i trăm lạng bạc để mua nó. Việc nà y nên là m nhÆ° thế nà o?
- Sai nhân là ai?
- Là Hoà ng Cầu.
- Hoà ng Cầu có thân hà nh giải nó đi không?
- Không! Hắn sai hai ngÆ°á»i phó dẫn Ä‘i.
- Äi từ bao giá»?
- Äi được má»™t ngà y rồi!
- Hoà ng Cầu có biết chuyện ông Hồ không?
- Sao lại không! Hắn ta cÅ©ng muốn nghÄ© cách xoay tiá»n nhÆ°ng không biết là m thế nà o.
- NhÆ° thế thì dá»… lắm! Anh má»i Hoà ng Cầu đến đây ta nói chuyện.
VÆ°Æ¡ng gáºt đầu bÆ°á»›c ra. Phan Tam ngồi má»™t mình uống trà . Lại thấy má»™t ngÆ°á»i khác vá»™i vã bÆ°á»›c và o nói:
- Ông Ba! Tôi tìm ông khắp má»i nÆ¡i, không ngỠông lại ngồi má»™t mình uống trà ở đây!
- Ông tìm tôi có việc gì?
- Cách thà nh nà y bốn mÆ°Æ¡i dặm, có má»™t ngÆ°á»i tên là Thi Mỹ Khanh. Anh ta Ä‘em bán ngÆ°á»i em dâu cho Hoà ng TÆ°á»ng Phủ. Tiá»n thì đã lấy rồi nhÆ°ng ngÆ°á»i em dâu vẫn muốn thủ tiết không chịu lấy chồng. Mỹ Khanh bà n vá»›i ngÆ°á»i mối bắt cóc cô ta. NgÆ°á»i mối nói: “Tôi không biết mặt cô em dâu của anh, phải có dấu tÃch gì thì má»›i có thể nháºn được chứâ€. Thi Mỹ Khanh nói: “Sáng nà o em dâu của tôi cÅ©ng ra sau nhà vác củi. Ngà y mai các ông cứ nấp ở đấy là có thể bắt Ä‘i ngayâ€. Má»i ngÆ°á»i theo kế thi hà nh. Không ngá» sáng hôm ấy, ngÆ°á»i em dâu không ra mà chÃnh là vợ Thi Mỹ Khanh Ä‘i ra lấy củi. NgÆ°á»i ta đã bắt Ä‘em Ä‘i ba bốn mÆ°Æ¡i dặm và đã ngủ má»™t đêm rồi. Thi Mỹ Khanh đến đòi vợ vá», nhÆ°ng há» Hoà ng không chịu. Thi là m Ä‘Æ¡n kiện lên quan. Việc kiện tụng Ä‘ang tiến hà nh. Bây giá» có việc khó khăn là lúc Thi lấy vợ vẫn chÆ°a là m giấy hôn thú cho nên không có bằng cứ. Nay Hoà ng muốn là m giấy hôn thú nhÆ°ng ngÆ°á»i là ng không biết là m thế nà o. Vì váºy tôi đến bà n vá»›i ông. Ông Hoà ng nhỠông lo liệu giúp tất cả công việc trong nha môn. Có mấy lạng bạc Ä‘Æ°a đến biếu ông.
- Cái đó có gì đâu mà phải rối rÃt lên! Ngồi xuống đây. Tôi đợi ông Hoà ng đến nói chuyện.
Má»™t lát VÆ°Æ¡ng Lão Lục và Hoà ng Cầu đến. Hoà ng thấy ngÆ°á»i kia, nói:
- Thế ông Hách Lão Nhị cũng ở đây sao? Phan Tam nói:
- Không hỠgì, ông ta đến đây có việc riêng.
Bèn cùng Hoà ng Cầu ngồi ở một cái bà n riêng. Vương Lão Lục và Hách Lão Nhị ngồi ở một cái bà n riêng. Hoà ng Cầu nói:
- Ông định xỠtrà việc ấy như thế nà o? Phan Tam nói:
- Ông định trả bao nhiêu tiá»n?
- Ông Hồ nói: nếu có được Hà Hoa thì ông ta sẽ trả số tiá»n là hai trăm lạng, kể cả má»i phà tổn.
- Ông định lấy bao nhiêu?
- Nếu ông là m việc nà y xong xuôi tôi chỉ xin và i lạng bạc là nhiá»u lắm. Có lẽ nà o tôi lại muốn ăn bá»›t của ông?
- NhÆ° thế thì được! Trong nhà tôi hiện nay có má»™t ông ngÆ°á»i huyện Lạc Thanh là bạn rất thân vá»›i quan huyện Lạc Thanh. Tôi nhỠông ta lấy chá»— thân tình để nói vá»›i quan huyện viết cho má»™t công văn nói rằng con Hà Hoa đã được giải và giao vá» cho gia đình. Äồng thá»i, tôi sẽ nhá» má»™t ngÆ°á»i ở đây xin quan huyện má»™t tá» giấy có dấu son hẳn hoi để Ä‘Æ°a Hà Hoa vá» gả cho nhà há» Hồ. Ông nghÄ© nhÆ° thế nà o?
Hoà ng Cầu nói:
- NhÆ° thế thì tuyệt! NhÆ°ng không nên để cháºm. Ông lo ngay cho.
Phan Tam nói:
- Hôm nay sẽ có dấu son. Ông nói vá»›i ông ta Ä‘em ngay tiá»n lại đây.
Hoà ng Cầu vâng dạ cùng VÆ°Æ¡ng Lão Lục Ä‘i ra. Phan Tam gá»i Hách Lão Nhị:
- Äi theo tôi.
Lúc hai ngÆ°á»i trở vá» nhà , đám bạc vẫn chÆ°a tan. Phan Tam đợi hỠđánh xong, tiá»…n má»i ngÆ°á»i ra cá»a chỉ giữ Khuông Siêu Nhân ở lại và nói:
- Nà y anh, anh ở đây với tôi! Tôi có việc muốn bà n với anh.
Phan Ä‘Æ°a Khuông lên cái gác ở đằng sau nhà thảo má»™t tá» giấy hôn thú bảo Khuông Siêu Nhân chép, rồi Ä‘Æ°a cho Lão Nhị xem, bảo y ngà y mai Ä‘em tiá»n đến lấy. Sau đó tiá»…n y ra cá»a. Ä‚n cÆ¡m chiá»u xong, Phan thắp đèn lên Ä‘á»c má»™t tá» công văn giả bảo Khuông Siêu Nhân chép. Trong nhà có những con dấu giả khắc bằng Ä‘áºu phụ khô. Y Ä‘em ra dùng. Lại lấy bút son bảo Khuông Siêu Nhân viết má»™t tá» công văn đòi Hà Hoa vá». Là m xong lại Ä‘em rượu lên uống. Phan nói vá»›i Khuông Siêu Nhân rằng:
- Những việc nhÆ° thế nà y gá»i là những việc đáng là m không phà công suy nghÄ©! HÆ¡i sức đâu mà chÆ¡i vá»›i bá»n ngu ngốc kia!
Äêm ấy Phan giữ Khuông ngủ lại nhà mình. Hôm sau cả hai nhà đá»u Ä‘em tiá»n tá»›i. Phan Tam nháºn tiá»n Ä‘Æ°a ngay cho Khuông Siêu Nhân hai mÆ°Æ¡i lạng bạc, bảo Ä‘em vá» nhà mà tiêu. Khuông Siêu Nhân vui vẻ nháºn lấy, rồi gặp ngÆ°á»i quen nên nhá» mang vá» nhà để thêm và o số vốn của ngÆ°á»i anh. Những hiệu sách lại nhá» Khuông Siêu Nhân là m văn tuyển. Có việc gì Phan cÅ©ng chia cho Khuông má»™t phần tiá»n. Nhá» thế Khuông dần dần trở nên con ngÆ°á»i sang trá»ng. Quả nhiên Khuông nghe lá»i Phan Tam cà ng ngà y cà ng Ãt Ä‘i lại vá»›i những ngÆ°á»i danh sÄ©.
Äá»™ hai năm sau, má»™t hôm Phan Tam đến nhà nói:
- Nà y anh, lâu nay không gặp anh. Chúng ta cùng ra phố uống dăm ba chén đi!
Khuông Siêu Nhân khóa cá»a lầu, cùng y ra phố. Vừa Ä‘i được mấy bÆ°á»›c, đã thấy má»™t ngÆ°á»i đầy tá»› ở nhà Phan đến nói:
- Có ngÆ°á»i khách đợi ông ở nhà . Phan Tam nói:
- Nà y anh, chúng ta cùng vỠnhà đi!
Hai ngÆ°á»i vá» nhà Phan. Phan má»i Khuông Siêu Nhân ngồi đợi trong má»™t gian phòng khách nhá». Phan Tam tiếp ngÆ°á»i khách ở phòng ngoà i. Phan Tam nói:
- Anh Lý Tứ đã lâu không gặp. Mấy lâu anh ở đâu?
- Mấy lâu tôi ở nha môn quan há»c đạo. Nay tôi có má»™t việc muốn bà n vá»›i anh. Tôi cứ sợ anh không có ở nhà . May mắn được gặp anh. Chắc chắn việc nà y xong!
- Giấu giếm nhau là m gì! Cùng là m việc vá»›i nhau, tôi thấy anh tháºt là rán sà nh ra mỡ, không chịu nhả ra má»™t đồng tiá»n.
- Việc nà y thì kiếm ra tiá»n!
- Có việc gì thế?
- Hiện nay quan giám khảo sắp đến chấm thi ở Thiệu HÆ°ng. Có ông Kim Äông Nhai mấy năm nay là m việc ở bá»™ kiếm được Ãt tiá»n, muốn cho đứa con thi Ä‘á»—. Thằng con tên là Kim Dược, không biết má»™t chữ. Trong kỳ thi tá»›i đây, ông ta muốn tìm má»™t ngÆ°á»i thi thay nó. Lần nà y vị há»c đạo nà y canh phòng rất nghiêm, cần phải có má»™t cách gì má»›i mẻ. Vì váºy, tôi muốn Ä‘em việc nà y bà n vá»›i anh.
- Ông ta định Ä‘Æ°a ra bao nhiêu tiá»n?
- Äáng lý, má»™t anh tú tà i ở Thiệu HÆ°ng phải trả má»™t nghìn lạng nhÆ°ng ông ta muốn Ä‘i Ä‘Æ°á»ng tắt thì chúng ta Ãt nhất phải đòi năm trăm lạng. Cái khó hiện nay là phải tìm má»™t ngÆ°á»i thay thế và phải là m sao cho hắn lá»™n sòng và o. Sau đó lại phải trả hắn Ãt tiá»n vá» chá»— là m bà i, phải đút tiá»n cho nha môn. NhÆ° thế còn được bao nhiêu để mà chia nhau nữa.
- Nếu tất cả chỉ có năm trăm lạng mà anh còn muốn chấm mút và o đấy thì tôi không chÆ¡i đâu. Anh chỉ có thể lấy khoản tạ lá»… của ông ta thôi chứ không được chấm mút và o số tiá»n nà y.
- Ông Phan! Như thế cũng được. Nhưng bây giỠphải là m cách nà o?
- Anh không cần lo lắng vá» việc ấy. Tất cả việc kiếm ngÆ°á»i lá»™n sòng và đút lót cho nha môn Ä‘á»u mặc tôi. Anh chỉ việc nói vá»›i ông ta Ä‘Æ°a ra năm trăm lạng đặt và o má»™t nhà cầm đồ và đưa ba mÆ°Æ¡i lạng để tôi tiêu vặt. Tôi cam Ä‘oan là con ông sẽ Ä‘á»— tú tà i. Nếu hắn không Ä‘á»—, tôi thá» không Ä‘á»™ng đến số năm trăm lạng bạc ấy đâu. NhÆ° thế được chÆ°a?
- Thế còn nói gì nữa!
Việc nhÆ° thế là xong và định ngà y Ä‘Æ°a tiá»n. Phan Tam tiá»…n Lý Tứ ra ngoà i và quay lại nói vá»›i Khuông Siêu Nhân:
- Nà y anh, việc nà y tôi muốn nhỠđến anh.
- Tôi vừa nghe việc đó. Nếu ông dùng tôi, tôi sẽ Ä‘i thi thay. NhÆ°ng tôi nên ngồi ở ngoà i là m bà i rồi đút và o hay thay chân hắn và o thi. Thú thá»±c tôi không có gan Ä‘i thi thay ngÆ°á»i khác đâu!
- Äừng lo! Äã có tôi. Äá»i nà o tôi lại là m hại anh. Äợi khi nà o nó Ä‘em đủ tiá»n, tôi sẽ cùng anh tá»›i Thiệu HÆ°ng.
Chiá»u hôm ấy Khuông từ biệt trở vá» nhà trá».
Và i hôm sau, Phan Tam quả nhiên mang hà nh lý cùng Ä‘i vá»›i Khuông, qua sông Tiá»n ÄÆ°á»ng Ä‘i thẳng đến phủ Thiệu HÆ°ng, tìm má»™t chá»— trá» vắng vẻ trong má»™t cái ngõ gần nha môn quan há»c đạo. Hôm sau, Lý Tứ mang ngÆ°á»i há»c trò đến gặp. Phan Tam nghe nói quan giám khảo thi ở Cối Kê. Và o lúc canh ba Phan mang Khuông Siêu Nhân Ä‘i đến cá»a trÆ°á»ng thi, Ä‘Æ°a ra má»™t cái mÅ© Ä‘en cao, má»™t cái áo vải mà u xanh, má»™t cái dây thắt lÆ°ng Ä‘á», bảo Khuông cất mÅ© vuông, cởi áo quần của mình ra để mặc nó và o. Sau đó Phan Tam ghé và o tai thì thầm: “NhÆ° thế, nhÆ° thế, chá»› có quên!â€. Rồi để Khuông lại trÆ°á»ng thi, còn mình mang áo mÅ© của Khuông Ä‘i. Trống canh năm dứt hồi, ba tiếng súng nổ. Quan há»c đạo ra công Ä‘Æ°á»ng. Khuông tay cầm cái gáºy đứng xen lẫn và o đám lÃnh hầu Ä‘ang hò hét bÆ°á»›c và o đứng trÆ°á»›c cái cá»a thứ hai.
Há»c đạo ra Ä‘iểm danh. Khi gá»i đến Kim Dược, Khuông Siêu Nhân nháy mắt ra hiệu cho hắn, Kim Dược hiểu ý không vá» lá»u của mình; trái lại y ẩn và o bóng tối, khi ấy Khuông Siêu Nhân lùi lại mấy bÆ°á»›c đến gần Kim Dược. Y đứng lẩn sau đám đông, cất mÅ© của mình trao cho Kim Dược. Hai ngÆ°á»i trao đổi y phục cho nhau. Kim Dược cầm lấy gáºy, đứng ra má»™t bên. Còn Khuông Siêu Nhân mang quyển, đến lá»u là m văn chÆ°Æ¡ng. Là m đến ba bốn giá» má»›i ná»™p quyển, rồi vá» nhà , không ai biết việc gì hết. Äến khi công bố kết quả, Kim Dược quả nhiên Ä‘á»— cao. Phan Tam cùng Khuông Siêu Nhân vá» Hà ng Châu. Phan Ä‘Æ°a cho Khuông hai trăm lạng bạc là m tiá»n giấy bút. Phan Tam nói:
- Anh Hai! Anh không nên Ä‘em số tiá»n nà y tiêu hoang. Phải dùng nó và o việc cần thiết.
- Việc cần thiết gì váºy?
- Nay anh hết tang rồi. Phải nghÄ© ngay đến việc lấy vợ. Tôi có má»™t ngÆ°á»i bạn há» Trịnh là m việc ở nha môn quan tuần vÅ©. Ông Trịnh là ngÆ°á»i rất trung háºu. Con ông ta cÅ©ng là m việc ở nha môn. Ông ta có nhá» tôi tìm má»™t đám cho đứa con gái thứ ba của ông ta. Tôi vẫn thÆ°á»ng nghÄ© đến anh. Hai ngÆ°á»i cùng tuổi và cÅ©ng xinh đẹp nhÆ° nhau. NhÆ°ng mãi vẫn chÆ°a có tiá»n, cho nên tôi không thể Ä‘em việc ấy nói vá»›i anh. Nếu nhÆ° anh Æ°ng thuáºn, tôi chỉ nói má»™t câu là xong. Anh có thể ở ngay nhà ông ta. Còn tất cả tiá»n phà tổn vá» lá»… lạt và cÆ°á»›i xin, tôi sẽ giúp anh tất cả.
Khuông Siêu Nhân nói:
- Anh tháºt là thÆ°Æ¡ng tôi hết sức, tôi có gì lại không Æ°ng thuáºn? Bây giá» tôi đã có tiá»n đây, tôi còn bắt anh mất tiá»n cho tôi là m gì?
- Anh không biết, ông nhạc tÆ°Æ¡ng lai của anh nhà cá»a cháºt chá»™i. Nếu anh cùng ở đấy cÅ©ng không thể ở lâu được. Anh cần phải thuê và i gian phòng khác. Sau nà y, thêm má»™t miệng ăn lại còn sinh con nữa chứ, không thể nhá» ngÆ°á»i ta mãi được.
Tôi với anh cũng là một. Tôi giúp anh và i lạng bạc thì kể là m gì? Sau nà y anh phát đạt, anh tha hồ có dịp để trả ơn tôi.
Khuông Siêu Nhân vô cùng cảm kÃch. Phan Tam đến nói vá»›i cụ Trịnh, lấy lá số của Khuông Siêu Nhân lại. Trịnh chỉ đòi Khuông Siêu Nhân mÆ°á»i hai lạng bạc để mua đồ trang sức, và bốn bá»™ áo quần cho cô dâu. Äám cÆ°á»›i định và o ngà y mÆ°á»i lăm tháng mÆ°á»i. Äến sáng ngà y ấy, Phan Tam chuẩn bị mấy món ăn, má»i Khuông đến. Ä‚n xong, Phan nói vá»›i Khuông:
- Anh Khuông! Tôi là ngÆ°á»i mối. Hôm nay tôi Ä‘Æ°a anh đến đó. Bữa tiệc nà y có thể xem là bữa tiệc anh má»i ông mối đấy!
Khuông Siêu Nhân nghe váºy cÅ©ng cÆ°á»i. Ä‚n xong, Phan bảo Khuông tắm rá»a, mặc quần áo má»›i, đầu Ä‘á»™i mÅ© vuông má»›i, chân Ä‘i đôi già y má»›i. Phan Tam lại lấy má»™t cái áo rá»™ng mà u lam Ä‘Æ°a cho Khuông mặc. Äến giá» tốt, Phan bảo gá»i hai cái kiệu. Hai ngÆ°á»i lên kiệu đến nhà cô dâu. TrÆ°á»›c kiệu là má»™t cặp đèn lồng. Nhà cụ Trịnh ở trong má»™t cái ngõ nhá» gần nha môn quan tuần vÅ©, đằng trÆ°á»›c má»™t gian, đằng sau ba gian. Hôm ấy chà ng rể đến cá»a. Cá»a đóng lại. Phan Tam bá» ra hai trăm đồng là m tiá»n phong bao, sau đó cá»a mở. Cụ Trịnh ra đón. Ông nhạc và chà ng rể nhìn nhau nháºn ra là ngÆ°á»i năm xÆ°a cùng Ä‘i má»™t thuyá»n. Há» cho việc hôn nhân nà y nhÆ° là do trá»i định. Khuông Siêu Nhân lạy chà o ông nhạc rồi và o chà o bà nhạc và anh vợ. Nhà há» Trịnh đặt tiệc má»i. Phan Tam ăn tiệc rồi từ biệt. Gia đình há» Trịnh Ä‘Æ°a Khuông Siêu Nhân và o phòng cô dâu. Thấy cô dâu Ä‘oan trang xinh đẹp Khuông rất vui mừng. Hai ngÆ°á»i uống rượu hợp cẩn, thà nh vợ thà nh chồng không cần phải nói nhiá»u.
Sáng sau Phan Tam lại Ä‘Æ°a má»™t tiệc rượu đến để cho Khuông đáp lá»… ông nhạc. Cụ Trịnh lại má»i Phan Tam ngồi tiếp, ăn tiệc suốt ngà y.
Má»™t tháng qua thấy nhà của cụ Trịnh nhá» hẹp ở không tiện, Phan Tam thuê giúp cho Khuông Siêu Nhân bốn gian nhà ở gần hiệu sách giá bốn mÆ°Æ¡i lạng. Lại mua bà n ghế đồ dùng, rồi hai vợ chồng Khuông đến ở. Khuông má»i láng giá»ng, mua hai đấu gạo. Số tiá»n nhÆ° thế là hết nhẵn.
Cũng may Phan Tam giúp cho Khuông mua cái gì cũng được rẻ, các hiệu sách lại đến tìm Khuông nhỠlà m hộ hai bộ văn tuyển, trả cho Khuông mấy lạng bạc và mấy quyển sách bán để sinh sống qua ngà y. Hơn một năm sau, sinh một đứa con gái. Hai vợ chồng rất tương đắc.
Má»™t hôm, Khuông Ä‘ang đứng ở ngoà i cá»a thì thấy má»™t ngÆ°á»i mặc áo xanh, Ä‘á»™i mÅ© lá»›n đến há»i:
- Äây có phải là nhà ông Khuông ngÆ°á»i huyện Lạc Thanh không? Khuông nói:
- Tôi là Khuông Siêu Nhân đây. Ông ở đâu đến? NgÆ°á»i kia nói:
- Cụ Lý là m cấp sự trung sai tôi đi Chiết Giang đưa cái thư nà y cho ông.
Khuông Siêu Nhân nghe váºy vá»™i và ng má»i ngÆ°á»i kia và o ngồi. Lấy thÆ° ra xem, má»›i hay việc tố cáo cụ Lý xét ra không có căn cứ nên cụ lại được trở lại chức cÅ©. Và i tháng sau lại được má»i lên kinh là m chức cấp sá»± trung. Lần nà y cụ viết thÆ° bảo há»c trò lên kinh để gặp mặt. Khuông Siêu Nhân giữ ngÆ°á»i lại ăn uống rồi viết má»™t bức thÆ° trả lá»i:
“Äược thầy gá»i đến, con xin sá»a soạn hà nh lý để lên thỉnh giáoâ€. Xong đó, để ngÆ°á»i kia Ä‘i. Ngay sau đó lại nháºn được thÆ° của Khuông Äại nói rằng: quan giám khảo đã vỠÔn Châu để mở khóa thi và bảo Khuông Siêu Nhân vá» mà thi. Khuông Siêu Nhân không dám cháºm trá»… liá»n nói vá»›i vợ má»i mẹ vợ đến ở chung cho vui. Còn mình thì sá»a soạn hà nh lý để Ä‘i thi. Thi xong, quan giám khảo khen ngợi lấy Ä‘á»— đầu trong hà ng thứ nhất. Lại khen ngợi là ngÆ°á»i hạnh kiểm tốt và đưa và o trÆ°á»ng thái há»c để được há»c táºp. Y mừng rỡ cảm Æ¡n quan giám khảo. Sau khi tiá»…n thầy há»c Ä‘i khá»i, Khuông quay vá» bà n vá»›i Phan Tam, muốn trở vá» Lạc Thanh treo biển và dá»±ng cá»™t cỠđể là m vinh dá»± cho gia đình. Y lại đến hiệu thêu ba bá»™ áo, má»™t bá»™ cho mình, má»™t bá»™ cho mẹ và má»™t bá»™ cho vợ. Chuẩn bị xong xuôi, y vay các hiệu sách má»—i hiệu ba lạng. Các hiệu nà y cÅ©ng Ä‘Æ°a lá»… váºt đến mừng. Khuông Siêu Nhân Ä‘ang định chá»n ngà y tốt để vá» nhà thì Cảnh Lan Giang đến thăm, má»i Khuông đến má»™t quán rượu để uống rượu. Trong khu uống rượu, Khuông Siêu Nhân kể những chuyện vừa qua. Cảnh Lan Giang khen ngợi má»™t hồi rồi nói đến Phan Tam. Cảnh Lan Giang nói:
- Anh không nghe gì cả sao?
- Không! Có việc gì?
- Phan Tam tối qua bị bắt. Nay đang giam trong ngục.
- Vô lý! Trưa hôm qua tôi vừa gặp ông ta. Lẽ nà o ông ta lại bị bắt được!
Cảnh Lan Giang nói:
- Sá»± thá»±c rà nh rà nh! Nếu không tôi biết sao được. Tôi có má»™t ngÆ°á»i quen là m việc hình trong huyện. Hôm nay là ngà y sinh nháºt ông ta. Tôi đến đấy chúc thá», thấy tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nói chuyện đó cho nên tôi biết. Hình nhÆ° lệnh bắt do quan tuần vÅ© Ä‘Æ°a xuống nên quan huyện không dám cháºm trá»…, bắt ngay lúc canh ba, sợ ông ta chạy trốn. NgÆ°á»i ta vây nhà rồi bắt ngay tại chá»—. Quan huyện cÅ©ng không há»i câu gì chỉ Ä‘Æ°a tá» giấy sức bắt cho ông ta xem. Ông ta xem xong cÅ©ng không chối cãi chỉ lạy mấy lạy và để ngÆ°á»i ta Ä‘Æ°a và o nhà giam. Ông vừa Ä‘i được mấy bÆ°á»›c đến công Ä‘Æ°á»ng thì quan huyện bảo ngay sai nhân Ä‘Æ°a và o nhà giam phÃa trong, cùng giam vá»›i những bá»n trá»™m cÆ°á»›p. NgÆ°á»i nà y hiện nay nhÆ° thế, nếu anh không tin thì anh cùng tôi đến nhà ngÆ°á»i bà con để xem tá» giấy sức bắt.
Khuông Siêu Nhân nói:
- Như thế thì tốt nhất. NhỠanh đưa tôi đến đấy xem công việc như thế nà o?
Trả xong tiá»n rượu, hai ngÆ°á»i Ä‘i đến nhà ngÆ°á»i giữ việc hình.
NgÆ°á»i nà y há» Tưởng. Trong nhà đang tiếp khách. Thấy hai ngÆ°á»i đến, y má»i và o thÆ° phòng há»i có việc gì. Cảnh Lan Giang nói:
- Ông bạn tôi muốn xem tỠgiấy sức bắt ông Phan Tam tối qua!
NgÆ°á»i kia Ä‘Æ°a tá» công văn ra, tá» nà y Ä‘ang dán trên má»™t cái bảng:
“Phan Tự Nghiệp tức Phan Tam vốn là một tên côn đồ ở đây, mượn địa vị là m việc ở nha môn để che giấu hà nh động, gây sự kiện cáo, cho vay nặng lãi là m hại dân là nh.
Không có việc gì mà hắn không là m. Má»™t tên côn đồ nhÆ° thế không thể để nó sống ung dung má»™t khắc được. Vì váºy sức cho quan huyện phải bắt ngay tra xét và báo cáo để chiểu theo luáºt mà trị tá»™i. Không được trái lá»i. Há»a tốcâ€. Tiếp theo là mÆ°á»i mấy khoản Phan Tam đã phạm. Thứ nhất, đã lừa ngÆ°á»i ta lấy những số tiá»n lá»›n. Thứ hai, đã che giấu nhiá»u vụ giết ngÆ°á»i. Thứ ba, đã dùng dấu quan huyện và bút son và o những vụ gian dối. Thứ tÆ°, khắc dấu giả. Thứ năm, bắt cóc phụ nữ. Thứ sáu, cho vay nặng lãi bắt ngÆ°á»i ta phải bức tá». Thứ bảy, đút lót trong việc thi cá», tìm ngÆ°á»i Ä‘i thi thay ngÆ°á»i khác, v.v... kể ra không hết. Khuông Siêu Nhân không xem thì thôi, xem má»™t cái kêu lên má»™t tiếng, hồn bay đâu mất.
Nhân việc nà y, khiến cho: Thầy trò tình quyến luyến, dễ việc kết thân; bè bạn phải xa nhau, khó bỠhội diện.
Muốn biết việc sau như thế nà o hãy xem hồi sau phân giải.
Last edited by quykiemtu; 16-12-2008 at 05:02 PM.
|
|
|
| |