Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 907: Viêm băng luân.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By nguoibantot8 --- 4vn.eu
- Viêm băng thánh thú, toàn thân của ngươi có cả hàn băng và hỏa diễm, hai thiên phú thật là lợi hại.
Nhạc Thành nhìn viêm băng thánh thú ở phía xa xa rồi cất tiếng nói, viêm băng thánh thú này có tu vi ma thú cấp chín hậu kỳ đỉnh phong, cho dù là thập tinh Đấu Thánh cũng khó có thể đối phó với nói.
Nhìn thấy một biển lửa quết tới, không gian xung quanh như muốn đổ sụp, Thú ma cũng nhíu mày lại rồi hừ lạnh một tiếng.
- Vạn Thú Chưởng.
Ma thú hét lớn một tiếng, ma khí hội tụ, Thú ma ngưng tụ chưởng ấn trong tay, vô cùng quỷ dị.
- Trước hết giáo huấn tên nghiệt súc này đã.
Thú ma cười lạnh nhìn viêm băng thánh thú phía trước, pháp quyết trong tay của hắn liền nắm lại, ở trên bầu trời ma khí âm vang. Lúc này cả dòng sông băng như muốn sụp đổ.
- Thực lực thật là mạnh mẽ.
Tứ Đại Nhân Tộc mọi người đều nhìn về phía Thú ma và viêm băng thánh thú kia mà thấp giọng kinh ngạc, lúc này Nhạc Thiên lão tổ cũng kinh ngạc nhìn thú ma, ông có thể cảm nhận được thú ma vẫn chưa dùng toàn lực, viêm băng thánh thủ không phải là đối thủ của hắn.
- Lão tổ, đó là Thú ma, là một trong mười ma đầu rời khỏi Cổ nham, thực lực còn trên cả con.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
Nghe thấy lời nói của Nhạc Thành, Nhạc Thiên lão tổ mới nhìn về phía Thú ma, vì thân phận của nó mà rung động.
Nhìn thấy uy thế của Thú ma, trong mắt của Viêm băng thánh thú liền hiện ra vẻ kinh ngạc, tựa hồ như nó cũng không ngờ thực lực của đối phương lại mạnh như vậy.
- Xoẹt xoẹt.
Một chưởng ấn đánh gia, không gian xung quanh liền trở nên vặn vẹo, một mảng biển lửa trở nên tràn ngập trước người của Thú Ma.
- Ầm.
Một tiếng vang lớn, thủ ấn đánh lên trên người của Viêm băng thánh thú, lực lượng cường hãn công kích đem thân hình của viêm băng thánh thú bị bắn về phía sông băng.
Một chưởng đã đánh cho viêm băng thánh thú tới tình trạng này, cường giả của Tứ Đại Nhân Tộc không khỏi hít vào một hơi lạnh.
- Xuy xuy.
Viêm băng thánh thú bắt đầu gào rít, lúc này nó đã vô cùng tức giận, một chưởng này nó chưa chuẩn bị tốt nên mới bị bắn ra xa vậy.
Sau hai tiếng rít gào, thân hình của viêm băng thánh thú liền bắn về phía trước, không gian lập tức vặn vẹo, băng vụn kích tán khắp nơi.
- Nhân loại đáng chết.
Viêm băng thánh thú quát to, đùi phải giơ lên, dưới chân có mười cái móng vuốt cào tới Thú Ma.
Lúc này thân thể cao lớn có một đấu kỹ vô cùng lợi hại, nếu như bị nó đánh trúng thì hậu quả khó có thể tưởng tượng được.
- Không biết lượng sức mình.
Thú ma tiếp tục tiến tới, thủ ấn trong tay biến đổi, không để viêm băng thánh thú này vào trong mắt.
- Vù vù.
Một long quyền phong bạo tràn ngập khí tức được nó đánh ra, một quang quyển màu đen được thành hình, phát ra hấp lực vô cùng khủng bố, không gian xung quanh cũng tràn ngập sóng gợn.
Trong nháy mắt ở không gian xung quanh, từng khối băng bay vù vù, lực lượng mạnh mẽ này bắn thẳng về phía viêm băng thánh thú.
- Hống.
Viêm băng thánh thú sau một hồi thanh âm rít gòa thì thân hình nhất thời đã rống to ở trên không trung, vô số mảng băng đã đánh tới người của nó.
- Rống rống.
Từng thanh âm thảm thiết truyền ra, vô số khối băng lớn khi va chạm vào người của viêm băng thánh thú làm cho nó bị tổn thương không ít.
- Ầm ầm.
Lúc này sau một đạo thanh âm, thân hình của viêm băng thánh thú lại tiếp tục bị băng đánh vào.
- Hống hống.
Lúc này viêm băng thánh thú điên cuồng rít gào, nó đã vô cùng căm tức thú ma, tuy nhiên trong mắt của nó cũng hiện ra vẻ sợ hãi.
- Ta hỏi ngươi một câu cuối cùng, ngươi muốn làm tọa kỵ của ta hay là muốn chết?
Thú Ma lạnh lẽo nhìn viêm băng thánh thú rồi nói, dưới thân hình khổng lồ của viêm băng thánh thú Thú ma như một con kiến nhưng phát ra khí tức khiến Thú ma phải sợ hãi.
- Tiếp chiêu tiếp theo của ta rồi nói sau.
Viêm băng thánh thú cả giận rồi nói, trong mắt xẹt qua một vẻ lạnh lẽo, khí tức bạo dũng xuất hiện.
- Thử xem Viêm Băng luân của ta đã.
Viêm băng thánh thú gầm gừ giận dữ rống lên một tiếng thật to.
- Nhân loại đáng chết, ngươi là người thứ hai bắt ta phải sử dụng Viêm Băng luân.
Viêm băng thánh thú hét lớn một tiếng, hắc động nóng bỏng ở trên không trung nhắm thẳng về phía Thú ma mà đánh tới, mang theo một lực lượng nuốt chửng kinh khủng.
- Đây chính là thiên phú công kích cực kỳ lợi hại của viêm băng thánh thú.
Nhạc Thành lẩm bẩm nói, Yêu Huyên và viêm băng thánh thú đều là viễn cổ ma thú, Yêu Huyên có cửu chuyển yêu đồng thì viêm băng thánh thú cũng có Viêm băng luân vô cùng khủng bố.
Lúc này viêm băn thánh thú đã là ma thú cửu giai hậu kỳ đỉnh phong, phối hợp với thiên phú miễn cưỡng cũng có thể chống lại Đâu Đế.
Giờ phút này, Tứ Đại Nhân Tộc liền lo lắng thay cho Thú ma, lực lượng này thật là khủng bố.
- Hô.
Ở trước mắt một luồng khủng bố khí tức tràn ngập giống như là từ trên trời rót xuống, xuyên phá không gian, áp thẳng lên đỉnh đầu của thú ma.
- Ầm ầm.
Hắc động hủy diệt dừng lại ở trên sông băng, vô số băng trụ bắng ra, một luồng nnăg lượng sóng khuếch tán.
Lực lượng hủy diệt mạnh mẽ như vậy Đại Song không thể không lùi xuống hơn một vạn thước phía sau.
Lúc này nhìn thấy cảnh tượng này tất cả mọi người đều lo lắng thay cho thú ma, tuy nhiên ngay sau đó ở dưới hắc động hủy diệt bỗng nhiên có một thanh âm chấn động, sau đó lập tức bị phá đi.
Cùng lúc hắc động hủy diệt nổ mạnh, một luồng ánh sáng hắc quang bắn ra, quang mang ngập tràn cả thủy vực.
- Được lắm, ta cho ngươi cơ hội lần đầu, làm tọa kỵ của ta hay là làm một cỗ thi thể?
Bóng đen bay tới, dưới không gian ánh sáng, Thú ma đã xuất hiện trên đỉnh đầu của viêm băng thánh thú.
Giữ lại một mạng cho ta, ta nguyện ý làm tọa kỵ của ngươi.
Viêm băng thánh thú cuối cùng cũng sợ hãi mà nói.
- Xem ra ngươi cũng thức thời.
Thú Ma quát lạnh thân hình xoay tròn bên trên viêm băng thánh thú, sau đó một đạo hắc mang đánh vào đầu nó.
- Nghiệt súc, thu hồi thân hình lại.
Thú ma quát lên ở trên người viêm băng thánh thú.
- Xoẹt.
Một khí tức dao động thân hình của viêm băng thánh thú liền hóa nhỏ lại, sau đó bay về phía đám người Nhạc Thành.
- Chủ nhân, hiện tại chúng ta có thể tiếp tục đi.
Thú Ma tới gần Nhạc Thành thi lễ.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 908: Bầy sói uy áp.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By nguoibantot8 --- 4vn.eu
- Được, chúng ta tiếp tục đi.
Nhạc Thành cất tiếng nói với Đại Song, Thú ma đã thu phục thêm băng thánh thú, về sau mình cũng có nó làm trợ lực, thực lực của viêm băng thánh thú này rất khá, khó trách thú ma lại chủ động đối phó với nó.
Nhìn thấy thú ma thu phục viêm băng thánh thú, người của Tứ Đại Nhân Tộc đều há hốc mồm.
Mọi người tiếp tục thẳng tiến về phía trước, mà lúc này thú Ma đã có Viêm Băng thánh thú để cưỡi thay về đi bộ. Tốc độ của viêm băng thánh thú cũng không hề chậm hơn so với Vạn Quỷ Đoạt Hồn kỳ.
- Viêm Băng, ở phía trước bao lâu thì hết sông băng?
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Chủ nhân, một ngày nữa là có thể qua sông băng này, chỉ là sau khi qua thì sẽ gặp một khu rừng hắc ám, qua khu rừng đó mới có thể tới Hắc Ám Ma Huyết Tộc.
- Khu rừng hắc ám là gì, có nguy hiểm không?
Thú ma cất tiếng hỏi.
- Khu rừng hắc ám này thuộc hạ cũng không quen thuộc, sáu nghìn năm trước vì thua dưới tay của Hắc Ám Ma Huyết Tộc tộc trưởng cho nên thuộc hạ đáp ứng bảo vệ cho bọn họ, sáu nghìn năm nay vẫn một mực ở bắc cực ma xuyên.
Viêm băng thánh thú nói.
Nghe thấy lời nói của viêm băng thánh thú, Nhạc Thành cũng hiểu rằng viêm băng thánh thú chỉ biết ở khu vực sông băng mà thôi.
Một ngày sau, mọi người đã thoát ly khỏi mảng trắng xoa, nhìn thấy một cảnh tượng màu đen chính là một khu rừng rậm không cùng.
Nhìn thấy khu rừng rậm hắc ám kia, Nhạc Thành thầm nghĩ khó trách nó có tên là hắc ám chi lâm, ám chỉ trong đó có nhiều nguy hiểm.
Dòng sông băng kia mở rộng một mảng, nguy hiểm xem ra không dứt, liếc mắt là có thể nhìn thấy.
Nhạc Thành cũng thật lo lắng, dù sao mọi người cũng là cường giả, năng lực bảo vệ dĩ nhiên là có, chỉ sợ vạn nhất có điều gì bất ngờ.
- Tất cả mọi người cẩn thận chú ý một chút.
Nhạc Thiên lão tổ liền nhắc nhở mọi người.
- Đại Song, cấn thận một chút.
Nhạc Thành cất tiếng nói với Đại Song, Đại Song khống chế Vạn Quỷ Đoạt Hồn kỳ dĩ nhiên thực lực tiêu hao không ít.
Mọi người sau khi lấy được bình tĩnh trở lại thì bắt đầu tiến vào hắc ám chi lâm, tất cả mọi người đều vô cùng cẩn thận, chỉ sợ gặp nguy hiểm gì đó, ở trên dòng sông băng, có ma thú như viêm băng ma thú tồn tại thì mọi người cũng thầm nghĩ không biết ở đây có ma thú như vậy chạy ra không.
Mọi người cẩn thận một phen, một ngày sau vẫn chưa thấy nguy hiểm gì.
- Chủ nhân, phía trước đã đi vào trung tâm, phải đi xuống.
Đại Song cất tiếng nói với Nhạc Thành, lúc này ở trong khu rừng hắc ám đã bao phủ một mảng bóng tối, không gian giống như bị đè ép vậy.
- Tất cả mọi người đi xuống cấn thận một chút.
Nhạc Thành nhìn xung quanh rồi nói.
Mọi người theo Vạn Quỷ Đoạt Hồn kỳ rơi xuống mặt đất, toàn bộ tinh thần đều đặt ở xung quanh.
- Mọi người cẩn thận.
Lúc tất cả rơi xuống đất, ở bên trái đột nhiên truyền tới một tiếng ầm ầm, một số ma thú đã lao về phía bọn họ.
Ma thú này lớn nhỏ có tới mấy chục thước, tứ chi mạnh mẽ lộ ra răng nanh thật dài, chân trước cũng có lợi trảo sắc bén, mang theo một vẻ xuyên thấu không gian.
- Chỉ là lục giai ma thú địa ma lang mà thôi.
Nhạc Thiên lão tổ cất tiếng nói, sau đó một kim sắc đấu khí bắn ra, vô số đấu khí ngăn cản trước.
- Xoẹt xoẹt.
Một mảng đấu khí bắn tới, trong nhất thời địa ma lang trở thành một đống thịt vụn.
- Ngao ngao.
Đúng lúc này vô số thanh âm sói tru truyen tới quanh quẩn xung quanh.
Nhưng chỉ một lát sau mọi người đã biết, nhìn thấy trước mắt khắp nơi đều là địa ma lang.
Một mảng địa ma lang tràn ngập, liếc mắt nhìn quanh ít nhất cũng có hơn mười vạn con, tuy chỉ là ma thú cấp sáu mà thôi nhưng số lượng cũng kinh người.
Trong lòng Nhạc Thành thất kinh, thiên lang địa lang bọn họ cũng là địa ma lang không ngời gia tộc của địa ma lang lại lớn như vậy.
- Chết tiệt, giết hết đi.
Tôn Lương lão tổ cất tiếng nói, những con ma thú này chỉ là cấp sáu mà thôi, dĩ nhiên không tạo ra bất kỳ thương tổn gì.
- Giết toàn bộ khong khó nhưng phải hao tổn sức lực.
Trần Vân lão tổ nói.
Đánh chết toàn bộ mười con địa ma lang này mọi người tuyệt đối là được nhưng vô cùng hao phí sức lực.
- Hống.
Mà đúng lúc này thú ma và viêm băng thanh thú rít gào một tiếng, khí tức cường hãn trở nên tràn ngập, một luồng uy áp cực lớn xuất hiện.
- Mọi người dưới sự dẫn đường của viêm băng thanh thú đi ra khỏi thế lực phạm vi của bầy sói này là được.
Thú ma nói với mọi người.
- Ba, con đã đến, mấy con sói này thật đáng ghét.
Thanh Đồng chu cái miệng nhỏ nhắn lên rồi nói.
- Ngao.
Thanh Đồng gầm gừ một tiếng, sau đó thân hình cũng hiện ra bản thể hỏa xà lớn đến hơn mười thước, khí tức cường hãn tràn ngập tỏa ra.
- Gầm gừ.
Sau đó Thanh Đồng truyền ra từng thanh âm gầm gừ vô cùng.
Chỉ thấy một con địa ma lang đã nhũn người xuống, dưới sự uy áp của bản thể của Thanh Đồng, thân hình của nó run rẩy không ít.
- Ngao.
Đúng vào lúc này thú ma thiếu chút nữa thì ngã xuống khỏi thân hình của viêm băng thanh thú, uy áp của Thanh Đồng đã tạo ra áp lực cho viêm băng thánh thú.
Sau một đạo thanh âm rít gào, bầy sói kia đã phải bỏ chạy đi tứ phía.
- Thu hồi.
Thanh Đồng thu hồi bản thể xong liền vỗ bàn tay nhỏ bé tiến lại gần Nhạc Thành.
Lúc này mọi người càng kinh ngạc thêm về Thanh Đồng, chỉ là uy áp mà thôi đã khiến cho mười vạn con địa ma lang đã phải sợ hết hồn.
- Chúng ta tiếp tục đi vào bên trong.
Nhạc Thành khẽ vỗ vai Thanh Đồng rồi nói với mọi người.
Mọi người tiếp tục đi vào bên trong, mà dọc đường đi, viêm băng thánh thú cố ý đi rất xa Thanh Đồng, nhìn thấy Thanh Đồng, viêm băng thánh thủ cảm thấy mất tự nhiên.
Mọi người lo rằng có nguy hiểm nên đi rất chậm, sau khi ban ngày trôi qua, bọn họ ngồi trên một mảng lá nghỉ ngơi.
Không ít phi hành ma thú bay qua trên đầu của bọn họ nhưng cũng không công kích, ở phía xa xa, một số ma thú cảm nhận uy áp của Thanh Đồng cũng không dám tới gần.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 909: Ám Thánh khôi lỗi và hắc ám khôi lỗi.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By nguoibantot8 --- 4vn.eu
Sau một khoảng thời gian, mặt đất bỗng nhiên trở nên chớp động đồng thời từng đạo thân ảnh từ dưới mặt đất bỗng như cương thi xuất hiện.
Lúc này cả mặt đất đã tràn ngập một mảng rừng rậm, thân ảnh màu đen không biết là có bao nhiêu, không bao lâu sau bọn họ đã nhìn thấy từ một khe dưới mặt đất đi ra rất nhiều thân ảnh.
- là Ám Thánh khôi lỗi và hắc ám khôi lỗi.
Nhạc Thành suy nghĩ trong lòng, những thân ảnh này hắn rất quen thuộc.
Ở phía trước là gần ba mươi cái ám thánh khôi lỗi còn lại là hắc ám khôi lỗi.
Ám thánh khôi lỗi có thực lực cao nhất là nhất tinh Đấu Thánh, hắc ám khôi lỗi có thể đối phó với lục tinh thất tinh ̣
- Là hắc ám khôi lỗi và ám thánh khôi lỗi.
Lần này tứ đại nhân tộc bọn họ cũng đã nhận ra.
- Hắc Ám Thần Điện đúng là không bỏ được, mang không ít tâm huyết vào khôi lỗi này.
Tôn Lương lão tổ mỉm cười nói.
- Vậy thì đem chúng phá tan thành từng mảnh nhỏ, làm cho Đoan Mộc Cuồng đau lòng.
Vũ Văn Lê mỉm cười nói.
Lúc này Nhạc Thành cũng không có biện pháp gì tốt, hắc ám khôi lỗi và ám thánh khôi lỗi đều bị Hắc Ám Thần Điện khống chế, nhất định phải phá hủy.
- Đại Song, Tiểu Song, Thú ma, Lang Lễ, Thanh Đồng, Hồng Loan các ngươi ra tay với ta là được, thu dọn linh hồn lực của mớ khôi lỗi này.
Nhạc Thành do dự một chút rồi cất tiếng nói.
Khống chế khôi lỗi đây không phải là lần đầu tiên Nhạc Thành làm, đây chỉ là một việc rất đơn giản mà thôi, đối với người bình thường khôi lỗi có thể là một vấn đề phức tạp và phiền toái nhưng đối với người tu chân thì chẳng đáng gì.
- Vâng chủ nhân.
Đại Song, Tiểu Song mọi người liền dùng nguyên thần của mình khống chế khôi lỗi.
Vừa nói xong thân ảnh của Nhạc Thành đã bay lên trên không trung, Kim Long thân thể và Phong Lôi Sí liền mở rộng, thân hình trong nháy mắt đã tiên tới trước một khôi lỗi thủ ấn trong tay liền biến hóa, ngưng tụ từng đạo chưởng ấn.
Một mảng thanh mang từ lòng bàn tay của hắn bắn về phía ám thánh khôi lỗi phía trước.
Ám thánh khôi lỗi liền đình chỉ nhúc nhích, hắc mang toàn thân liền trở nên ảm đạm trước người Nhạc Thành.
Sau suốt một canh giờ, cuối cùng tất cả khôi lỗi đều đã bị mọi người khống chế, mà Đại Song, Tiểu Song nhị nữ lúc này cũng đã mệt nhoài, hai nàng tổng cộng lại cũng đã khống chế ngoài trăm bộ khôi lỗi.
- Chúng ta tiếp tục đi, ra khổi khu rừng hắc ám này là có thể tới kết giới của huyết tộc.
Nhạc Thiên lão tổ nói với Nhạc Thành, hiện tại tất cả mọi người đều biết rằng khoảng cách với Hắc Ám Ma Huyết Tộc càng ngày càng gần.
- Mọi người đi thôi, cẩn thận một chút!
Nhạc Thành cất tiếng nói với mọi người, bây giờ ngay cả khôi lỗi cũng được Hắc Ám Thần Điện thi triển thì xem ra thời gian ra khỏi khu rừng hắc ám này còn không lâu nữa.
Trong lúc Tứ Đại Nhân Tộc tiến vào trong kết giới của Hắc Ám Ma Huyết Tộc thì lúc này tại một cấm chế của Thanh Dương lão ma, một bóng hình đang khoanh chân ngồi trong đó, ma khí nồng đậm vây quanh. Ở phía xa xa, Thanh Dương lão ma vẫn chăm chú nhìn Dịch Thiến đột phá.
- Vù.
Một luồng ma khí truyền ra, khuôn mặt của Dịch Thiến lúc này ma khí nổi lên cuồn cuộn, đồng thời khí tức toát ra từ trên người nàng cũng trở nên mạnh mẽ,
- Rốt cuộc thì nàng cũng đã đột phá tới nguyên anh hậu kỳ, không uổng phí công phu mình trợ giúp, sau khi đột phá tới hợp thể kỳ thì có thể thừa nhận một thân tu vi của ta.
Nhìn về phía Dịch Thiến xa xa, Thanh Dương lão ma nở ra một nụ cười vui vẻ.
- Dịch Thiến, chúc mừng nàng đột phá tới nguyên anh kỳ.
Thanh Dương lão ma tiến tới gần Dịch Thiến mà nói.
- Chuyện này phải đa tạ ngươi dùng ma công trợ giúp ta.
Lúc này Dịch Thiến liền mở đôi mắt xinh đẹp ra mà cảm ơn.
- Nàng là người của ta, chờ đến khi nàng tới hợp thể kỳ là chúng ta có thể song tu.
Thanh Dương lão ma nở một nụ cười nói với Dịch Thiến.
- Ngươi nhớ rõ rồi đó, ngươi phải mang ta tới tiên ma giới, nói chuyện phải giữ lời.
Dịch Thiến hướng về phía Thanh Dương lão ma mà nói.
- Chúng ta mau trở về, chờ khi ta tới hợp thể kỳ thì sẽ hầu hạ ngươi cho thật tốt, giờ chỉ có thể kiên nhẫn.
- Được, ta đang kiên nhẫn.
Nghe thấy lời nói của Dịch Thiến lại nghe nụ cười ngọt ngào của nàng, toàn thân của Thanh Dương lão ma nhất thời tràn ngập dục hỏa.
Lúc này Thanh Dương lão ma vẫn không nhìn thấy Dịch Thiến lúc quay đầu đi, trong mắt hiện ra một vẻ khác thường.
Thu hồi khôi lỗi này xong tới ngày thứ ba, bọn người của Nhạc Thành trong ba ngà này cũng chỉ gặp sự công kích của mấy ma thú cấp tám và ma thú cấp chín tiền kỳ mà thôi, dĩ nhiên là dễ dàng có thể giải quyết được.
Mà sau đó cũng không gặp phải bất kỳ công kích gì, thời gian này trải qua một ngày, sau đó tất cả mọi người hơi nghi hoặc, đoán rằng sắp tới khu rừng hắc ám.
- Chủ nhân, nơi này có hơi quỷ dị.
Đúng lúc này Lang Lễ nói với Nhạc Thành.
Nhạc Thành hơi kinh ngạc hỏi:
- Thú Ma, ngươi cảm thấy gì?
Thú Ma do dự một lúc rồi nói:
- Chủ nhân, thuộc hạ cảm thấy nơi này hơi quỷ dị tựa hồ không đúng lắm.
Ngay đúng lúc Thú Ma vừa nói xong, Lang Lễ đã ngưng trọng sắc mặt mà nói:
- Ta cũng cảm thấy chúng ta đang tiến vào một trận pháp, hình như là trận pháp do Hỗn Thế Ma Vương bố trí.
- Trận pháp do Hỗn Thế Ma Vương bố trí?
Nhạc Thành nghe thấy lời nói của Lang Lễ thì sắc mặt trở nên ngưng trọng.
- Một khi đã vậy tất cả chúng ta cần phải cẩn thận một chút.
Nhạc Thành nói xong xuất Âm Dương Kiếm ra trong tay rồi nói:
- Lang Lễ, Thú ma, các ngươi xem có thể phá trận được không?
- Lang Lễ không phải ngươi nói Hạo Thiên Tháp không hề sợ bất kỳ trận pháp nào hay sao?
Nhạc Thành hỏi Lang Lễ.
- Chủ nhân, đúng là thế, nhưng hiện tại không biết là trận pháp gì cho dù có Hạo Thiên Tháp cũng vô ích.
- Mọi người trước tiên lui xuống, trận pháp này không tốt.
Do dự một chút Lang Lễ nói.
Nhạc Thiên lão tổ và người của Tứ Đại Nhân Tộc lúc này mới nhìn thấy bộ dáng của đám người Nhạc Thành, cũng hiểu được trận pháp này vô cùng lợi hại, bọn họ liền lui theo đường cũ trở lại.
Thân hình của Lang Lễ nhoáng một cái đã từ phía trước chuyển thành phía sau mọi người, sau đó theo đường cũ cẩn thận lui xuống, Nhạc Thành cũng đuổi theo Lang Lễ.
Bỗng nhiên đúng lúc này Nhạc Thành cảm thấy mình bỗng dưng bị hãm sâu vào một cái đầm lầy, làm cho hắn bước đi nửa bước cũng khó khăn.
- Tất cả mọi người cẩn thận một chút.
Nhạc Thành không dám dừng cước bộ lại, tiếp tục đi tới.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 910: Phá trận.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By nguoibantot8 --- 4vn.eu
- Tại sao lại có chuyện như vậy?
Lúc này Tứ Đại Nhân Tộc đã thất kinh mà hỏi.
- Hống.
Một thanh âm bỗng nhiên được truyền ra từ miệng Lang Lễ.
Lúc này ở một không gian khí tức, mọi người nghe Lang Lễ rống xong thì thấy phía trước một mảng nắng chiều,
- Lập tức rời khỏi nơi này, đây là một ảo ành mà thôi, chúng ta bị giam vào trong đó nếu như không tìm cách thoát ra được thì sẽ bị giết chết.
Lang Lễ truyền thanh âm tới.
Đúng lúc thanh âm của Lang Lễ truyền tới Nhạc Thành đã cảm nhận được một khí tức cường hãn.
Nhạc Thành sau lúc cả kinh thì không do dự cầm lấy Âm Dương Kiếm rồi nói:
- Lui, tất cả mọi người lui xuống.
Nếu là cường giả của Hắc Ám Thần Điện mai phục đánh lén thì Nhạc Thành cũng không e ngại, có Lang Lễ, Thú ma và Nhạc Thiên lão tổ ở đây Hổ không thể có việc gì, nhưng nếu bị nhốt trong trận pháp thì thật phiền toái.
Chỉ là vào lúc này mọi người vẫn từ từ lui từng bước, chỉ thấy trên không trung xuất hiện một thân ảnh như thủy triều, đằng đằng sát khí vọt tới phía Nhạc Thành.
Thân ảnh này không giống như người mà cũng không giống như thú, giống như là đầu trâu mặt ngựa trong địa ngục vậy, tràn ngập ma khí.
Cùng lúc khí tức cường hãn này xuất hiện, cả không gian không trung như muốn đè ép xuống.
Tất cả mọi người đều kinh hãi, Thú ma và Lang Lễ đều nhíu mày lại, mà cường giả của Tứ Đại Nhân Tộc thì cũng toát mồ hôi ra liên tục.
Cả không gian song gợn giống như không chịu nổi, toàn bộ trở nên hôn ám vô cùng.
Vốn mọi người nhìn thấy hoa cỏ ở xung quanh bây giờ bỗng nhiên trở nên hỗn loạn, khí tức biến đổi.
- Vù vù.
Đúng lúc này một quái vật đầu trâu mặt ngựa đã đánh về phía Đại Song và Tiểu Song, giống như là những con quỷ ở trong Vạn Quỷ Đoạt Hồn kỳ vậy.
- Đánh chết quái vật này.
Nhạc Thiên lão tổ quát lớn, kim sắc đấu khí đánh ra, như muốn cắt nát quái vật phía trước.
- Ầm ầm.
Lúc này những cường giả khác cũng đều triển khai công kích, phá nát những quái vật này thành từng mảng nhỏ.
- Cẩn thận giết những quái vật đó không chế đâu, chỉ có thể oanh kích nó thôi.
Thanh âm của Nhạc Thiên lão tổ truyền ra.
Chỉ thấy chúng nhân lúc này đã đánh tan đám quái vật nhưng sau đó từng mảnh nhỏ của bọn chúng lại ghép lại, xem ra không có hiệu quả gì.
Mọi người càng ngày càng kinh hãi, với tu vi thực lực của bọn họ thì mỗi lần công kích có thể đánh chết mấy quái vật nhưng bọn chúng lại ghép lại thì xem ra cũng vô ích.
- Lang Lễ, đây là trận pháp gì vậy?
Nhạc Thành ngưng trọng hỏi Lang Lễ.
- Đây là thiên sát đại trận của ma đọa, đám quái vật kia chính là một đám âm linh vật, biện pháp phá trận thì thuộc hạ cũng không biết.
Lang Lễ nói.
Sắc mặt của Nhạc Thành lúc này khó coi không thôi, hắn cất tiếng nói:
- Mọi người dốc toàn lực bảo vệ mình, lui về phía sau.
Nhạc Thành nói xong ở trên hư không lại xuất hiện vô vàn quái vật âm linh, nhe miệng máu lao tới nhưng đều bị hắn đánh tan.
- Nhạc Thành, ngươi xem có biện pháp đối phó với những yêu ma này không?
Nhạc Thiên lão tổ nói với Nhạc Thành, đã qua hai canh giờ, thực lực của mọi người đã tiêu hao không ít.
- Chủ nhân, chúng ta có biện pháp đối phó.
Đại Song và Tiểu Song hai nàng nói với Nhạc Thành.
Đúng lúc này Đại Song và Tiểu Song lấy từ trong nhẫn trữ vật ra hai vật, Nhạc Thành cất tiếng nói:
- Vạn Quỷ Đoạt Hồn kỳ, mình quên hai nàng có vật này, có thể dùng nó để đối phó với những âm linh kia.
Thủ ấn của hai nàng biến hóa, chỉ thấy Vạn Quỷ Đoạt Hồn kỳ dựng lên trên không trung, phát ra từng thanh âm gào thét, yêu ma cũng từ từ xuất hiện.
Ma quỷ bên trong Vạn Quỷ Đoạt Hồn kỳ đánh về phía những âm linh khủng bố kia, trực tiếp nuốt chửng âm linh.
Những luồng khí tức lớn lao cắn nhau, âm linh khủng bố bị ma quỷ kia nuốt chửng.
Càng ngày sự hấp thu âm linh ngày càng nhiều, những ma quỷ kia huyết quang ngày càng trở nên nồng đậm.
Nhìn thấy cảnh tượng này mọi người đều giật mình không thôi.
- Ô ô.
Tuy nhiên đúng lúc này cả không gian bỗng nhiên truyền ra một tiếng khóc thê lương và quỷ dị.
- Chủ nhân, cho thuộc hạ mượn dùng thanh Âm Dương Kiếm một chút để thuộc hạ phá trận.
Lang Lễ nói với Nhạc Thành.
Nhạc Thành không hề do dự đem Âm Dương Kiếm giao cho Lang Lễ, nhất định phải phá trận thật sớm mới được.
Đúng lúc này, Lang Lễ cầm Âm Dương Kiếm chia ra làm chín thanh, cả chín thanh kiếm đều khuếch tán quang mangbắn về phía trước như muốn xé rách không gian.
Không gian không trung méo mó dưới cường hãn kiếm quang trở nên rời rạc.
Mọi người nhìn dị trạng trên không trung thì hít vào một ngụm hơi lạnh, lúc này bọn họ mới biết được thực lực của Lang Lễ.
Nhạc Thành thầm nghĩ trong lòng:
- Thực lực của Lang Lễ đúng là không thể tưởng tượng nổi, Âm Dương Kiếm có thể phá huy uy lực mạnh mẽ như thế.
Nhạc Thành hơi há hốc mồm, tu vi của Lang Lễ hiện tại mới chỉ là Yêu Kiếp kỳ mà thôi không ngờ đã có thể phá huy một đòn kinh người như thế.
Nếu là vô thượng thiên yêu ở trên tiên ma giới thì thực lực kia không biết sẽ khủng bố thế nào, vô thượng thiên yêu thực lực bằng với Đại la kim tiên, huống chi lang lễ đã có tu vi vô thượng thiên yêu đỉnh phong.
Mọi người trong chốc lát đã sửng sốt, Lang Lễ dưới sự thi triển của Âm Dương Kiếm đã tiếp xúc ánh sáng hôn ám phía trên.
- Ầm ầm ầm.
Từng thanh âm gầm rú vang lên, Âm Dương Kiếm mang theo quang mang bạo phá không trung.
Lúc này kiếm quang đã thổi quét bình định hơn nghìn dặm, một kích của Lang Lễ đã làm cho không gian thoát phá, thiên sát đại trận cũng hoàn toàn bị mất đi.
Cảnh tượng này khiến cho tất cả mọi người phải im lặng.
- Chủ nhân, trả kiếm cho người.
Lang Lễ liền quay lại nói với Nhạc Thành.
- Mọi người mau rời khỏi đây.
Nhạc Thành sau khi thu hồi Âm Dương Kiếm liền cất tiếng nói, thiên sát đại trận đã được bài trừ, sau này sẽ không có biến cố gì nữa.
Lúc này mọi người cũng không dám trì hoãn nữa, cảnh tượng lúc nãy đã khiến họ phải sợ hãi.
Ở hắc ám ma huyết tộc, lúc này Hỗn Thế Ma Vương chảy ra một ngụm máu, sắc mặt nhất thời trở nên tái nhợt.
- Lang Lễ,cuối cùng ngươi cũng tới, bản thể của ngươi đa xuất hiện, trừ ngươi ra chỉ có Thanh Dương lão ma mới có thể phá được thiên sát đại trận của ta, cũng tốt tu vi của ta đã khôi phục phân nửa.
Hỗn Thế Ma Vương lau miệng máu thì thào nói.
- Ma vương đệ tử tới đây.
Đoan Mộc Cuồng ở bên ngoài mật thất cất tiếng.
- Đoan Mộc Cuồng, người của Tứ Đại Nhân Tộc đã tới, toàn lực nghênh chiến.
Hỗn Thế Ma Vương cất tiếng nói.
- Vâng, đệ tử sẽ bắt sống tất cả giao cho ma vương.
Đoan Mộc Cuồng lạnh lùng nói.
- Cẩn thận tên Lang Lễ kia, chiếu cố hắn cho thật tốt.
Hỗn Thế Ma Vương nói.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 911: Đánh chết Đại Thiên Tôn (1).
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By nguoibantot8 --- 4vn.eu
- Rốt cục thì cũng đi ra khỏi Hắc Ám chi lâm.
Tôn Lương quay đầu nhìn lại Hắc Ám chi lâm nói.
- Mọi người cẩn thận, nơi này chính là Hắc Ám Ma Huyết Tộc kết giới.
Nhạc Thiên lão tổ chậm rãi nhìn về phía trước nói.
- Rốt cục cũng tới, lúc trước chúng ta có thể đi đến nơi này, phỏng chừng Hắc Ám Thần Điện cùng Hắc Ám Ma Huyết Tộc đã sớm bị tiêu diệt rồi.
Vũ Văn Lê nói.
- Lúc trước cũng không đến đây, mọi người cũng thấy được dọc đường rất nguy hiểm, thực lực Hắc Ám Thần Điện so với chúng ta đều mạnh hơn.
Hoàng Tôn lão tổ thản nhiên nói.
- Đoan Mộc Cuồng, đi ra, ngươi không phải muốn chúng ta phá vỡ kết giới sao.
Nhạc Thiên lão tổ nhìn vào vùng núi non, sau đó từng đạo âm ba nổi lên truyền lên không trung.
- Nhạc Thiên, ngươi còn chưa chết sao, mạng của ngươi cũng cứng rắn quá.
Trong lúc thanh âm Nhạc Thiên lão tổ vừa dứt, thân ảnh Đoan Mộc Cuồng ở trên hư không truyền ra.
- Ngươi chưa có chết, ta cũng không thể chết nhanh như vậy.
Nhạc Thiên lão tổ nói.
- Khặc khặc.
Đoan Mộc Cuồng Âm Lệ cười lạnh nói:
- Nhạc Thiên, hôm nay là tử kỳ của ngươi, ta muốn nhìn, ngươi hôm nay còn mệnh trở về không.
Bên trong một mảnh không gian sóng gợn mở ra, sau đó đột nhiên tiêu thất, chỉ thấy đột nhiên xuất hiện gần vạn nhân ảnh, hơi thở cường hãn thổi quét cả không gian.
Phía trước chính là Đoan Mộc Cuồng, bên người còn có tam Đại Thiên Tôn, phía sau là hai mươi hắc ám tử sĩ. Sau đó gần hai mươi đấu thánh cường giả, trong đó thất tinh cùng lục tinh đấu thánh cường giả cùng cửu cấp trung kỳ ma pháp sư.
Trừ bỏ những người này ra, còn có hơn một ngàn cảu cấp bat cấp đấu tôn cường giả cùng hơn một ngàn cửu giai, bát giai hắc ám ma thú, còn lại đều là đấu tông cùng đấu hoàng cường giả.
Nhìn thấy thực lực cả Hắc Ám Ma Huyết Tộc, Nhạc Thành cũng động dung không thôi, thực lực Hắc Ám Ma Huyết Tộc còn hơn cả tứ đại nhân tộc cộng lại.
Lúc này tứ đại nhân tộc liên thủ công kích đến, Hắc Ám Thần Điện đã tổn thất không ít cường giả, lúc này Hắc Ám Thần Điện còn có thực lực này, quả thực là khủng bố, chính Tam Đại Thiên Tôn cùng mười hắc ám tử sĩ cũng đủ quét ngang cả tứ đại nhân tộc rồi.
Nhạc Thành thần thức tỏa ra, cũng phát hiện không có tung tích Hỗn Thế Ma Vương.
- Lang Lễ, có Hỗn Thế Ma Vương hay không?
Nhạc Thành thần niệm hỏi Lang Lễ, mặc dù thực lực Hắc Ám Thần Điện cường hãn, nhưng Nhạc Thành chân chính lo lắng vẫn là Hỗn Thế Ma Vương, cho dù Đoan Mộc Cuồng hiện tại là Đại Thừa kỳ hậu kỳ, Nhạc Thành cũng không để ở trong lòng, Nhạc Thiên lão tổ hiện tại đấu đế tu vi, đã đủ để đối phó Đoan Mộc Cuồng, chỉ có Hỗn Thế Ma Vương mới là tai hoạ ngầm lớn nhất.
- Chủ nhân, không có tung tích Hỗn Thế Ma Vương, ta phát ra đang chữa thương rồi.
Lang Lễ trả lời.
- Có biện pháp nào tìm được hắn không.
Nhạc Thành nhìn Lang Lễ hỏi.
- Không có, nếu hắn tránh ở bên trong Thần Nông đỉnh, chúng ta căn bản không thể tìm được hắn.
Lang Lễ nói:
- Bất quá Hỗn Thế Ma Vương là ở bên trong Hắc Ám Ma Huyết Tộc.
- Đoan Mộc Cuồng, hôm nay chúng ta chưa biết hươu chết về tay ai đâu, lúc này chờ ta đánh chết ngươi, ta sẽ san bằng Hắc Ám Ma Huyết Tộc, về sau cả Huyền Thiên nội địa đều an bình.
Nhạc Thiên lão tổ thản nhiên nói, thanh âm bình thản, nhưng trên người mơ hồ ẩn chứa một loại uy áp, lúc này loại uy áp này ở trên người Nhạc Thiên lão tổ vô hình khuếch tán ra.
Loại uy áp này dị thường cường hãn, tựa hồ bao trùm thiên địa, tại uy áp này Tôn Lương, Trần Vân, Vũ Văn Lê cùng đám người Hoàng Tôn lão tổ phía sau Nhạc Thiên lão tổ đều phải tự động thối lui.
Lúc này tất cả mọi người kinh ngạc nhìn Nhạc Thiên lão tổ, loại hơi thở này làm cho bọn họ cảm giác được tim đập nhanh hơn, bọn họ không biết Nhạc Thiên lão tổ làm sao có hơi thở mạnh mẽ như vậy.
- Nhạc Thiên, chẳng lẽ chỉ bằng ngươi có thể san bằng Hắc Ám Ma Huyết Tộc sao, trâng tráo, ta muốn đánh chết ngươi.
Đại Thiên Tôn phía sau Đoan Mộc Cuồng chậm rãi đi ra, trong ánh mắt lãnh thị nhìn Nhạc Thiên lão tổ nói.
- Ngươi có thể thử xem, nhưng ngươi không phải là đối thủ của ta, ngươi không có tư cách này, hơn hai trăm năm trước ngươi không có, hiện tại ngươi cũng không có.
Nhạc Thiên thản nhiên nói, trong ánh mắt thản nhiên tươi cười, với thực lực bây giờ, đấu thánh không thể là địch thủ.
- Điện chủ, để cho ta đối phó Nhạc Thiên.
Đại Thiên Tôn căm tức nhìn Nhạc Thiên lão tổ, đây là vũ nhục, hắn lúc này thực lực mười sao thánh đỉnh, có thể nói bước một bước vào đấu đế rồi, lúc này Đại Thiên Tôn xoay người nhìn Đoan Mộc Cuồng nói.
- Hảo, Nhạc Thành giao cho ngươi.
Đoan Mộc Cuồng sắc mặt trầm xuống, do dự một chút nhìn Đại Thiên Tôn trả lời.
- Nhạc Thiên, hôm nay ta cho ngươi có biết, tứ đại nhân tộc ở trước mặt Hắc Ám Thần Điện cái gì cũng không phải, cho dù là ngươi, cũng vô pháp thay đổi cái gì, hiện tại không phải là thời điểm hơn hai trăm năm trước.
Đại Thiên Tôn chậm rãi tiến lên mấy bước nhìn Nhạc Thiên lão tổ nói.
Đại Thiên Tôn mỗi bước chân, chung quanh không gian là một mảnh sóng gợn chớp lên, hắn chậm rãi tiêu sái bước đi mấy bước, cũng cách xa mọi người Hắc Ám Thần Điện ước chừng hai vạn thước.
- Ta còn nhớ rõ hơn hai trăm năm trước, nếu Đoan Mộc Cuồng không ra tay cứu ngươi một mạng, ngươi đã sớm chết ở trong tay ta, chẳng lẽ ngươi cho rằng ngươi hôm nay có thể đối kháng được ta sao, lúc trước Đoan Mộc Cuồng có thể cứu ngươi một mạng, hôm nay cũng không ai có thể cứu được ngươi.
Nhạc Thiên lão tổ nói, thân hình chậm rãi tiến lên, khắp không gian đều chấn động, một mảnh không gian sóng gợn xé rách, thân hình Nhạc Thiên lão tổ xuất hiện ở trước người Đại Thiên Tôn chỉ có một trăm thước.
Nhạc Thiên lão tổ nói xong, không khỏi làm cho Đại Thiên Tôn hơi nhíu mày một chút.
Lúc này Lang Lễ cùng Nhạc Thành, Thanh Đồng, Hồng Loan, Yêu Huyên, Đại Song Tiểu Song đều lộ ra ý cười, hiện tại chỉ có mấy người kia mới biết được Nhạc Thiên lão tổ đã là đấu đế cường giả hai kiếp, Đại Thiên Tôn hiện tại giống như con kiến mà thôi, nhưng Đại Thiên Tôn còn chưa biết mình là con kiến mà thôi.
Làm một con kiến gặp phải chân con voi, hậu quả mọi người cũng biết.
- Nhạc Thiên, ta muốn nhìn ngươi hôm nay làm như thế nào mà đánh chết được ta.
Đại Thiên Tôn bị Nhạc Thiên lão tổ chọc giận, ngay lập tức vận khởi đấu khí ngập trời bắt đầu bạo dũng ra, trên không trung mặc dù không làm cho phong vân biến sắc, nhưng cả không gian đều trở lên tối đen.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc