Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 947: Hỏa Linh thảo cùng cực sắc đạo nhân. (2)
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By nguoibantot8 --- 4vn.eu
- Phía trước chính là Cực Nhạc thành, chúng ta vào trong tìm cách kiếm tinh thạch.
- Trên người của ta còn một chút tinh thạch có thể vào cổng.
Vạn Biến Thiên Ma cất tiếng nói.
- Vào thành cũng cần tinh thạch sao?
Nhạc Thành buồn bực vô cùng.
- Chủ nhân, cực Nhạc thành này hình như là thuộc liên minh của tiên đạo, nếu như đến nhận là người thuộc liên minh của tiên đạo thì không cần tinh thạch cũng được vào.
Lang Lễ nói.
- Chúng ta cứ vậy đi rồi nghĩ biện pháp sau.
Nhạc Thành suy nghĩ một chút rồi nói, trước mắt cũng chỉ có thể làm như vậy.
- Địa tiên cũng dùng để trông coi thành?
Nhạc Thành kinh ngạc không thể tin được.
- Chủ nhân, điều này rất bình thường, phi thăng giả mới phi thăng lên, trên người không có tinh thạch, nếu như không tiến nhập vào tiên đạo hay ma đạo thì chỉ có thể trông coi cửa thành mười năm mười năm sau sẽ được mười khối linh phẩm tinh thạch.
Thú ma nói.
- Nghìn năm mới phi thăng được, cuối cùng phi thăng lên hoặc là trở thành vật hi sinh hoặc là vật trông coi cửa thành.
Nhạc Thành nghe thấy lời nói của Thú ma thì liên cảm khái, nếu chuyện này về tu chân giới nói chắc không ai tin được.
Với mấy khối tinh thạch của Vạn Biến Thiên Ma, đám người Nhạc Thành lúc này đã tiến vào được Cực Nhạc thành, trong thành kiến trúc tinh mỹ tuyệt luân.
Lúc này dòng người rất tấp nập, người tu tiên cũng có, tu ma cũng có. Tuy nhiên ở đây tất cả đều chung sóng hòa bình không hề gây chiến với nhau.
- Chủ nhân, không cần kinh ngạc, ở đây bị cấm đánh nhau, nếu như có người động thủ, nhẹ thì bị tước pháp bảo tiên khí, nặng thì bị đánh chết nhốt vào luân hồi.
Thấy Nhạc Thành nghi hoặc, Thú Ma cất tiếng nói.
- Thú ma trong thành này làm thế nào để kiếm tinh thạch?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi.
Ở trong thanh có thể bán pháp bảo tiên khí.
Thú Ma cười khổ nói.
Nhạc Thành bất đắc dĩ, pháp bảo tiên khí của mình sao có thể bán được.
- Chủ nhân, chúng ta đi trước tìm chỗ nghỉ chân đã.
Vạn Biến Thiên Ma nói với Nhạc Thành.
- Nghe nói trong tùng lâm mê vụ có xuất hiện tung tích của cực Sắc đạo nhân.
- Thật sao, cực sắc đạo nhân không phải đang bị truy nã sao bây giờ lại xuất hiện?
- Nghe nói cực sắc đạo nhân chiếm được một món đồ bảo vật, giết không ít người của liên minh tiên đạo và ma đạo, hiện tại cả hai liên minh đều tìm hắn.
- Hừ, ta nghe nói nếu tìm được tin tức của cực sắc đạo nhân thì có thể nhận được đến mười hai vạn linh phẩm tinh thạch, nghe nói hiện tại có không ít cường giả vào đó để truy tìm tung tích cực sắc đạo nhân.
- Aizz, nghe nói lần này bảo vật mà cực sắc đạo nhân lấy được rất quý giá.
Những lời này rơi vào trong tai của Nhạc Thành và mọi người.
- Chủ nhân, ta đã bày ra cấm chế xung quanh, ta nghĩ biện pháp kiếm linh thạch.
Lang Lễ nói với mọi người.
- Lang Lễ, ngươi không phải tính đi tìm cực sắc đạo nhân đó chứ? Mê vụ tùng lâm ta đã nghe qua, đó không phải là nơi bình thường.
Diễm ma nói.
- Ta thấy có thể, chỉ cần chúng ta tìm tin tức nói cho liên minh tiên đạo và ma đạo là được, không cần phải phiêu lưu nhiều.
- Cực sắc đạo nhân này là ai?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi mọi người.
- Chủ nhân, cực sắc đạo nhân này không phải là một người rõ ràng, ,thái độ không rõ chính tà, tu luyện quỷ công là công pháp mà cả tu tiên và tu ma đều ghét cho nên cũng là tán tu, thực lực của hắn hiện tại là la thiên đại ma.
Lang Lễ nói.
- Mê vụ tùng lâm là nơi thế nào?
Nhạc Thành do dự một chút rồi hỏi.
- Mê vụ tùng lâm ta cũng mới nghe nói qua, đây là một chỗ ở trong cực nhạc thành, bên trong có trận pháp thượng cổ, nghe nói trước kia có không ít người tiến vào nhưng đều không ra được.
Diễm ma nói.
- Tiên ma giới còn có chỗ này sao?
Nhạc Thành kinh ngạc không thôi.
- Chủ nhân, những chỗ như vậy có nhiều lắm, có một số nơi mà tiên quân cũng không dễ dàng đi vào.
Lang Lễ nói với Nhạc Thành.
- Chủ nhân, hiện tại chúng ta có đi vào mê vụ tùng lâm không?
Vạn Biến Thiên Ma hỏi Nhạc Thành.
- Đi, nếu không thì chúng ta làm sao có thể tiến vào truyền tống trận được.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Được vậy chúng ta xuất phát, năm ngày nữa sẽ tới được đó.
Lang Lễ nói.
Mê vụ sâm lâm, mặc dù là ở trong cực nhạc thành nhưng thanh danh vang vọng cả tiên ma giới, nguyên nhân cũng bởi vì mê vụ tùng lâm là nơi đại hung, cây cối rất nhiều, mãnh thú cũng không ít, hơn nữa có những khí độc làm cho Thiên tiên cũng vô pháp đối kháng được.
Nhạc Thành tới Mê vụ tùng lâm này đánh giá xung quanh.
- Chủ nhân, đây chính là mê vụ tùng lâm, số người đến đây không hề ít.
Lang Lễ nhẹ nhàng nói, cách đó không xa lúc này có hơn một nghìn người đang do dự có nên tiến vào trong này hay không.
- Các ngươi thu liễm khí tức tới địa tiên hậu kỳ là được, đừng để cho người khác chú ý.
Nhạc Thành cất tiếng nói với đám người Lang Lễ.
Đặc biệt thực lực của Lang Lễ không hề thấp.
- Vâng chủ nhân.
Đám người Lang Lễ, Diễm ma lập tức đáp.
- Chúng ta đi vào thôi.
Nhạc Thành cũng không e ngại nữa mà lập tức tiến vào trong mê vụ tùng lâm này.
Một lúc lâu sau, một lão giả thanh bào xuất hiện bên cạnh sáu người, xem khí tức vẫn là địa tiên hậu kỳ.
- Chủ nhân khoan đã.
Thú Ma cất tiếng nói, sau đó thân ảnh hóa thành một đạo hắc hồng, trong nháy mắt tiến tới phía sau người tu tiên kia.
- Bọn chuột nhắt phương nào dám đánh lén ta.
Đúng lúc Thú ma tiến lại gần thì một lưu quang đánh ra.
- Hừ, chết đi.
Thú Ma nở một nụ cười lạnh, dùng thực lực thiên ma đỉnh phong phát ra một đạo hắc mang bao vây người kai, đồng thời một quang cầu màu đen cắt qua.
- Ma đạo tặc tử, ta là người của liên minh tiên đạo ngươi dám sao?
Người tu tiên kia trong chớp mắt thay đổi sắc mặt, thấy thực lực của thú ma, hắn thật sự là bị dọa cho sợ hãi.
- Tiên đạo liên minh thì sao, chết đi.
Quang cầu màu đen trực tiếp oanh kích, trong nháy mắt thân hình của người kia liền bị lui đi trăm thước.
- Chết đi.
Hắc mang đánh tới, người tu tiên kêu thảm một tiếng sau đó hóa thành một khối thịt rơi xuống mặt đất, linh hồn của tên này đã bị Thú ma rút đi.
- Chủ nhân, người này mới tiến vào đây không lâu, cũng không có tin tức gì, tuy nhiên theo tin tức của liên minh tiên đạo thì cực sắc đạo nhân mười ngày trước đã xuất hiện ở phía đông.
Thú ma cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Vậy chúng ta không cần đi về phía đông.
Nhạc Thành cân nhắc rồi nói.
- Chủ nhân, vì sao?
Thú ma cất tiếng hỏi, vô cùng nghi hoặc.
- Ngươi nghĩ đi, với thực lực của cực sắc đạo nhân, nếu muốn che giấu thì người bình thường làm sao phát hiện ra được, xem chừng hắn cố ý lộ ra.
Vạn Biến Thiên Ma chế giễu thú ma.
- Là ngươi thông minh, hừ.
Thú ma hừ lạnh một tiếng./
- Không sai, hiện tại chúng ta ngoài phương đông bất kỳ nơi nào cũng có thể đi.
Nhạc Thành nói.
- Chúng ta mau đi, vừa rồi người kia là người của liên minh tiên đạo, hắn đã chết có thể bóp chết ngọc giản, liên minh tiên đạo trong vòng nghìn dặm sẽ có được tin tức.
Thú ma cất tiếng nói.
- Xoẹt xoẹt.
Nhưng đúng lúc này trên không trung đã có mười mấy đạo thân ảnh bay xuống.
Nhạc Thành nhanh chóng đánh giá một chút, tổng cộng là mười ba người, ba người phía trước có tu vi thiên tiên hậu kỳ, khí tức không hề kém diễm ma.
- Người mới vừa đánh chết người của liên minh tiên đạo là ai?
Ba người hạ xuống liền nhìn đám người Nhạc Thành hỏi.
- Ta giết, thì thế nào?
Thú Ma cả giận nói.
- Được, được, ma đạo, đánh chết người của liên minh tiên đạo, vậy thì đền một mạng đi.
Trung niên phụ nhân có thực lực mạnh nói với Thú ma.
- Xuy xuy, lực lượng khuếch tán, trung niên phụ nhân này dùng binh khí phất trần, đánh ra một đòn, tuy nhiên lập tức bị Diễm ma ngăn cản, ngân mang tung tóe cả bầu trời.
Diệt Ma sư thái nhất thời lui thân hình xuống, đau lòng thu hồi phất trần lại.
- La thiên đại ma, ngươi là ai?
Diệt Ma sư thái nhìn Diễm ma cất tiếng hỏi.
- Ta không quan tâm ngươi nói gì, mau cút đi cho ta, nếu ở lại thì đừng trách ta ác độc.
Diễm Ma lạnh lẽo nói.
- Các ngươi đánh chết một người thuộc liên minh tiên đạo, tiên đạo không thể bỏ qua cho các ngươi.
Diệt ma sư thái cất tiếng nói.
- Nếu không đi thì ngay cả ngươi ta cũng giết.
Diễm Ma lạnh nhạt nói.
Diệt Ma sư thái nhìn thấy đoàn người Diễm Ma thì thần tình run rẩy một cái sau đó quay người nói với mọi người phía sau:
- Chúng ta đi.
Sau đó thân ảnh hóa thành một đạo kinh hồng bay về phía sau.
Nữ tử vừa tập kích Nhạc Thành cũng hung hăng liếc hắn một cái rồi biến mất ở trên hư không.
- Diễm Ma, tại sao ngươi lại không giết bọn họ.
Thú Ma cất tiếng hỏi.
- Vô nghĩa, làm vậy chỉ khiến cho liên minh tiên đạo đuổi giết, nên nhớ chúng ta tới đây là để tìm cực sắc đạo nhân.
Diễm ma cất tiếng trả lời.
- Không sai, hiện tại chúng ta đi thôi.
Nhạc Thành mỉm cười nói.
Ba ngày sau, đám người Nhạc Thành đang đi trên đường thì bỗng nhiên nghe thấy phía trước truyền tới tiếng người, mọi người gặp nhau rồi lập tức đi về phía trước.
Một lúc sau, cuối cùng Nhạc Thành, Lang Lễ cũng nhìn thấy mười người trước mắt, những người này rõ rang là chia làm hai phe. Thực lực cao nhất trong bọn họ có cả La thiên đại ma và la thiên thượng tiên.
Lúc này đám người kia cũng nhìn Nhạc Thành, thấy bọn họ chỉ là địa ma hậu kỳ thì tựa hồ như thở ra một hơi nhẹ nhõm.
- Mấy địa ma mà dám vào mê vụ tùng lâm, quả đúng là muốn chết, mau cút đi cho ta.
Lúc này một la thiên đại ma mặt đỏ áo xanh cất tiếng nói với đám người Nhạc Thành.
- Nực cười, ai cho bọn chúng đi, tu ma ở lại đây.
Lúc này một lão giả hắc bào tu vi la thiên đại ma nói với đám người Lang Lễ, Thú Ma.
- Chủ nhân, bọn chúng đều là tán tu không phải là liên minh tiên đạo hay ma đạo, tụ tập ở đây nhất định có ý đồ gì đó.
Tán tu là những người vô lợi thì sẽ không xuất hiện.
- Lang Lễ, chúng ta qua bên kia xem.
Nhạc Thành do dự một chút, dù sao cũng có Lang Lễ và Diễm ma ở đây, nếu bọn họ muốn gây sự thì mình không thể bỏ qua.
- Triệu Vô Điền, ngươi muốn gì, đây là do chúng ta phát hiện trước, không lui ra thì ta sẽ không khách khí.
Lão giả mặt đỏ cất tiếng nói với lão giả mặc hắc bào.
- La Thanh Sơn, ngươi bớt nói nhảm đi, ở đây ai thấy là có phần, ngươi không có bản lĩnh thì đừng hòng lấy bảo vật.
- Đúng là có bảo vật.
Nhạc Thành thầm nghĩ trong lòng, không biết là bảo vật gì.
- Hừ, vậy chúng ta luận bàn một phen.
La Thanh Sơn cả giận nói, đối phương đã hung hăng thì hắn cũng không thể yếu thế.
- Vù vù.
La Thanh Sơn chuẩn bị động thủ thì bỗng nhiên ở giữa hai phe có một chấn động kịch liệt xuất hiện, tựa hồ như có cái gì đó từ mặt đất trồi ra vậy.
- Hóa Linh thảo xuất hiện, mọi người chuẩn bị.
Triệu Vô Điền cả kinh nói.
- Chủ nhân, Hóa Linh thảo chính là tiên thảo khó mà có được, có thể dùng để luyện chế ra thượng phẩm tiên đan.
Lang Lễ nói với Nhạc Thành.
- Là Xích Ma và Hung Mãng, mọi người cẩn thận.
Đúng lúc này có một đại mãng màu đỏ to lớn xuất hiện, La Thanh Sơn lớn tiếng nói.
- Chủ nhân, xích ma hung mãng này rất cường hãn, thực lực có thể so với la thiên thượng tiên đỉnh phong, cần phải cẩn thận một chút.
Lang Lễ dùng thần niệm truyền tới Nhạc Thành.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 20 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 948: Ta muốn giáo huấn tên ma đạo tặc tử này.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By nguoibantot8 --- 4vn.eu
- Mọi người cùng nhau đối phó với Xích Ma Hung Mãng, sau đó dựa vào bổn sự mà lấy Hóa Linh thảo được không?
Triệu Vô Điền nói với La Thanh Sơn, tựa hồ như xích ma và hung mãng ai cũng không nắm chắc.
- Được, chúng ta trước hết đối phó với xích ma hung mãng.
- Cùng nhau đối phó.
La Thanh Sơn cười dài một tiếng sau đó ngự kiếm tấn công về phía Xích ma hung mãng kia.
Ma đạo mọi người cũng dựa thế mà bay lên trời, mười mấy đạo thân ảnh xoẹt một tiếng đã bắn về phía xích ma hung mãng, kiếm quang nổi lên vây công.
Trong tiên đạo La Thanh Sơn chính là người có thực lực cao nhất, động tác cũng nhanh chóng nhất, hắn đang có vẻ tấn công xích ma hung mang thì bỗng nhiên chuyển hướng vọt về phía hỏa linh thảo chuẩn bị ngắt lấy, một nồng đậm ma khí lại xuất hiện, làm La Thanh Sơn phải né tránh.
- La Thanh Sơn, ngươi thật đê tiện, muốn thừa cơ đoạt bảo sao?
Triệu Vô Điền lớn tiếng nói, sau đó trường kiếm xé rách không gian đánh tới.
Mà lúc này Xích Ma Hung Mãng lại phun lửa ra, như muốn ngăn cản những người này đoạt hỏa linh thảo vậy.
Ngọn lửa ngập trời, thực lực này so với Triệu Vô Điền và La Thanh Sơn thì mạnh hơn không ít.
Điều này khiến cho Nhạc Thành kinh ngạc, thực lực của Xích Ma hung mãng tuyệt đối có thể đối phó với la thiên đại ma, nhưng vẫn chưa thể hóa thành hình người.
- Nghiệt súc, đỡ chiêu này của ta.
Một thanh âm hét lớn, xích ma hung mãng đang há miệng nuốt chửng Hỏa Linh thảo thì một kiếm quang cuồng bạo bổ về phía hắn.
Ở giữa không trung, xích ma hung mãng lộ ra hai mắt đầy yêu dị, cái đuôi đỏ vung về phía kiếm quang của La Thanh Sơn.
- Ầm.
Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, kiếm quang đã loạn xạ, một người một mãng đều bị đẩy lui.
- Lực phòng ngự của xích ma hung mãng này đúng là không tệ.
Nhạc Thành ở phía xa xa thầm nghĩ.
- Hỏa Linh thảo này là của ta.
Thân ảnh của Triệu Vô Điền cuối cùng cũng tiếp cận Hỏa linh Thảo.
- Xoẹt xoẹt.
Một luồng lửa cháy lại bắn tới, phun lên trên người của Triệu Vô Điền.
- Ha ha, ta lấy được rồi.
Nhưng vào lúc này, La Thanh Sơn cũng đã chuẩn bị sớm, Triệu Vô Điền bị xích ma hung mãng ngăn cản, thân ảnh của hắn liền như điện nháy mắt đánh về phía hỏa linh thảo.
- Một la thiên thượng tiên nho nhỏ mà thôi, chết đi.
Đúng vào lúc này, Lang Lễ đã đánh tới trước ngực của Triệu Vô Điền.
- Xoẹt.
Lang Lễ dùng lợi trảo bắn về phía Triệu Vô Điền, tay trái thì thanh mang lóe lên, thu Hỏa linh thảo vào hào quang.
Một luồng sương khói nhanh chóng chạy về phía xa xa, hóa ra nguyên thần của Triệu Vô Điền đã chạy đi.
- Chết tiệt, không được chạy.
Lang Lễ nhìn thấy Triệu Vô Điền chạy trốn thì đuổi theo. Tuy nhiên lúc này trường kiếm của Diễm Ma đã bắn ra chặn trước Triệu Vô Điền.
- A…
Nguyên thần của Triệu Vô Điền kêu lên một tiếng thảm thiết, sau đó đã hóa thành một mảng sương khói.
- Mọi người nghe đây, ai còn ở lại thì sẽ bị giết hết.
Lang Lễ nhìn những tán tu bên cạnh mà cất tiếng nói.
Mọi người nhìn nhau, không biết nên đi hay ở lại, hóa linh thảo này nghìn năm mới lấy được, ai trong lòng cũng không cảm thấy dễ chịu.
- Các ngươi là ai, hóa linh thảo này chúng ta đã chờ nửa tháng, các ngươi hiện tại rời đi thì không tốt lắm đâu.
La Thanh Sơn do dự một chút rồi nói.
- Muốn chết.
Diễm ma ghét nhất là tiên đạo nhân, lời nói vừa dứt đã dùng pháp quyết ngưng tụ mà đánh ra, kiếm nhọn hóa thành hào quang bao vây La Thanh Sơn.
- Ầm ầm.
Một thanh âm nổ mạnh vang lên, không gian gợn sóng, mê vụ tùng lâm bị đánh bay cả mây mù.
La thanh sơn bị đánh bay vài trăm thước, sắc mặt trở nên tái nhợt nhưng lại đứng lên được, ngược lại Diễm ma cũng bị đẩy lui mấy chục thước, nàng kinh ngạc vô cùng.
- Xem ra trên người ngươi đúng là có bảo vật, vừa vặn ta muốn có nó.
Diễm Ma tươi cười nói.
- Mọi người cùng nhau công kích.
Nghe thấy lời nói của diễm ma, sắc mặt của La Thanh Sơn đại biến, thân hình hơi lui về phía sau, sau đó nói với một tán tu.
- Xoẹt xoẹt.
Lúc này một số tiên đạo tán tu cũng biến sắc, nhất thời bọn họ đều biến mất ở xa xa, ai cũng nhìn ra La Thanh sơn không phải là đối thủ của diễm ma.
- Ta liều mạng với ngươi.
La Thanh Sơn tức giận hét lớn. Trong tay của hắn lúc này đã xuất hiện một pháp bảo hồ lô, hồ lô này hơn trăm thước, một mảng lửa nóng bỏng phun trào ra, bắn về phía diễm ma.
Ở phía xa xa, Nhạc Thành nhìn thấy hồ lô trong tay của La Thanh Sơn thì kinh ngạc, bảo vật này xem ra đúng là bất phàm.
Diễm Ma lui thân hình xuống, pháp quyết đánh ra, trong nháy mắt ma khí ngập trời, hỏa diễm cũng bị áp chế.
- Thiên la ma võng, tại sao lại là thiên la ma võng.
La Thanh Sơn đại biến sắc mặt, lúc này xem ra hắn đã nhận ra diễm ma.
- Ngủ bảo hồ lô của ngươi đúng là không tệ, chỉ là ngươi vẫn chưa phát huy hết uy lực của nó.
Thanh âm của diễm ma vang vào trong tai của La Thanh Sơn.
- Ta nhớ ra rồi, ngươi chính là diễm ma.
Sắc mặt của La Thanh Sơn đại biến, lúc này hắn đã biết thân phận của nữ nhân tuyệt mỹ trước mặt.
- A, một thanh âm thảm thiết vang lên, La Thanh Sơn đã chết dưới thiên la ma võng.
- Thu.
Diễm ma nở ra một nụ cười mà thu hồi thiên la ma võng, ngũ bảo hồ lô cũng tới tay của nàng.
Lúc này, xích ma hung mãng thấy thế thì thân hình lập tức chạy trốn.
- Lang Lễ, đừng cho nó chạy thoát.
Thú ma ở bên cạnh la lớn.
- Xoẹt.
Xích Ma còn chưa chạy trốn được thì Lang Lễ đã tiến tới, nắm lấy đuôi của nó, rồi hung hăng nện xuống đất.
- Ầm ầm.
Một thanh âm nổ mạnh vang lên, xích ma hung mãng tới hơn nghìn thước, trên mặt đất có không ít đại thụ bị đổ vỡ.
- A…
Xích ma hung mãng tức giận, hai mắt trừng trừng nhìn Lang Lễ, há miệng phun ra một hồng mang.
- Khống chế nó đi.
Đối với hồng mang này, Lang Lễ cũng không dám trực tiếp chống đỡ mà lập tức lui về phía sau.
- Lang Lễ, cám ơn ngươi.
Nhìn thấy Lang Lễ đã chế phục được xích ma hung mãng, thú ma cảm kích không thôi, thân hình của hắn xuất hiện ở bên cạnh xích ma hung mãng, hắc mang nhốt vào trong đầu của nó.
Sau nửa canh giờ, thú ma đã hoàn toàn khống chế được xích ma hung mãng.
- Chủ nhân, ngũ bảo hồ lô này có thể để thuộc hạ sử dụng không?
Diễm ma nói với Nhạc Thành.
- Đây là do ngươi lấy được thì cứ sử dụng, pháp bảo này ta dùng cũng không quen.
Nhạc Thành nói.
- Đa tạ chủ nhân, đây là nhẫn trữ vật của La Thanh Sơn.
Diễm ma cao hứng không thôi.
- Chúng ta tiếp tục đi lên phía trước, xem ra động tĩnh này sẽ dẫn tới không ít người.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
Nửa thang sau, ở Mê Vụ Tùng lâm mọi người đã gặp qua không ít người nhưng cực sắc đạo nhân thì vẫn chưa nhìn thấy bong dáng đâu cả.
- Tỉ thư, người thấy mệt thì mau trở về đi, nói không chừng cực sắc đạo nhân lúc này đã rời khỏi đây xa rồi.
- Thôi, chúng ta trở về, cực sắc đạo nhân chết tiệt, ta tìm thấy hắn phải băm thây hắn ra làm vạn đoạn.
Lúc này Nhạc Thành thấy từ trong một tán cây truyền ra một thanh âm đàm thoại.
- Là ai ra đi.
Đám người Nhạc Thành đang muốn che giấu tung tích thì đột nhiên một tiếng hết lớn truyền tới, Nhạc Thành cũng không sợ mà từ từ đi ra.
Chỉ thấy phía trước có sáu đạo thân ảnh đang ở đó, xem khí tức thì đều là người của tiên đạo.
- Ma đạo tặc tử, ngươi nhìn gì vậy, bổn tiểu thư ta hôm nay tâm tình không tốt, trước hết lấy đôi mắt gian tà của ngươi đã.
Thiên tiên nữ tử này nhìn thấy Nhạc Thành thì giận dữ, pháp quyết đánh ra, trong nháy mắt một thanh mang đã công kích về phía hắn.
- Hừ, nha đầu ngươi thật lớn mật.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 948: Ta muốn giáo huấn tên ma đạo tặc tử này. (2)
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By nguoibantot8 --- 4vn.eu
Diễm ma nhanh như chớp đã xẹt qua, một chưởng ấn ngưng tụ đánh về phía tuyệt sắc nữ tử kia.
- Tiểu thư cẩn thân.
Lão già bên cạnh nữ tử kia liền hét lớn, một đạo thanh mang ngưng tụ đánh về phía diễm ma.
- Ầm ầm.
Hai luồng chưởng ấn va chạm vào nhau, khuếch tán xung quanh.
- Diễm ma Mộng Tiêu Hồn, là ngươi sao?
Chưởng ấn tản ra, bạch phát lão nhân kia kinh ngạc mà nói.
- Bạch phát lão nhân, ngươi còn nhận ra ta?
Diễm ma cười cười nói.
- Đó là điều dĩ nhiên, mới ba mươi năm không gặp mà tôi.
Lão nhân này nhìn diễm ma mà nói.
- Hừ, ba mươi năm không phải diễm ma bị vây khốn ở Huyền Thiên nội lục hơn vạn năm hay sao.
Nhạc Thành thầm nghĩ trong lòng.
- Chủ nhân, một ngày ở tiên ma giới bằng một năm ở nhân giới.
Lang Lễ nói với Nhạc Thành.
- Hừ, ngươi chính là diễm ma sao, ta cũng muốn giáo huấn cả ngươi.
Lúc này tuyệt mỹ nữ tử cả giận mà nói, vừa rồi đòn công kích của nàng bị diễm ma cản lại khiến cho nàng rất tức giận.
- Ma đạo tặc tử, nữ nhân đi cùng ngươi xem ra rất xinh đẹp, tuy nhiên ta không thèm nhìn, ngươi là lão yêu bà mấy vạn năm, còn tưởng là cô nương mười bảy mười tám tuổi sao?
Nhạc Thành lúc này cũng tức giận mà nói.
- Ngươi muốn chết, hôm nay ta không thể không giáo huấn ngươi.
Tuyệt mỹ nữ tử kia căm tức nhìn Nhạc Thành mà nói.
- Tiểu thư, chúng ta đi thôi.
Lão nhân đầu bạc nhìn Lang Lễ, diễm ma rồi cất tiếng nói.
- Hừ, hôm nay ta không thể bỏ qua.
Cô gái này không thể nào chịu được, tung người lên tấn công Nhạc Thành.
- Ngươi dám?
Diễm ma biến sắc, chuẩn bị đánh về phía nàng thì lại bị lão nhân bạc đầu ngăn cản lại:
- Tiểu thư, mau dừng tay.
- Hừ, đúng là muốn chết.
Lang Lễ hét lớn, sau đó hóa thành bản thể, đánh về phía la thiên thượng tiên phía trước.
- Vô thượng thiên yêu tu vi.
La thiên thượng tiên này kinh hãi, sắc mặt trở nên trắng bệch.
- Liệt diễm đao.
Thân hình của la thiên thượng tiên này lui xuống nhanh chóng, một đạo hỏa ảnh đánh ra.
- Không biết lượng sức mình.
Lang Lễ quát lạnh, sau đó hào quang đại phát, một ngọn lửa nồng cháy đánh về phía la thiên thượng tiên kia.
- Ngao.
Thanh Đồng đã sớm chuẩn bị, hóa thành bản thể to lớn.
- là thần thú hòa xà.
Nhìn thấy bản thể của Thanh Đồng, la thiên thượng tiên kia liền kinh hãi.
- Bắt lấy hắn, bắt lấy hóa xà thần thú.
Lúc này mấy la thiên thượng tiên đang công kích Vạn Biến Thiên Ma và thú ma đều chuyển qua vây công Thanh Đồng.
- Thanh Đồng, cẩn thận.
Thú ma gọi ra xích ma hung mãng, cùng với Vạn Biến Thiên Ma liên thủ công kích.
- Đáng chết.
Diễm ma quát to một tiếng, dưới sự ngăn trở của lão nhân bạc đầu nàng không thể đối phó với nữ tử kia.
Mà lúc này, Nhạc Thành cũng gặp phiền toái lớn, nữ tử kia có tu vi la thiên thượng tiên trung kỳ, mà Nhạc Thành mới chỉ là địa tiên tiền kỳ, thực lực còn kém xa vạn dặm.
- Tiểu tặc, ta muốn xem ngươi làm sao?
Cô gái này khẽ kêu lên một tiếng, ngọc thủ biến hóa, một đạo thanh mang bắn về phía Nhạc Thành.
- Kim Long thân thể, Phong Lôi Sí.
Nhạc Thành nhất thời bố trí Kim Long thân thể bảo vệ mình.
- Tiểu tặc, ngươi trốn không thoát đâu.
Cô gái này nhìn thấy Nhạc Thành né tránh công kích của mình thì giận dữ.
- Nữ nhân này tại sao lại hung hãn như vậy, giống như có thâm cừu đại hận với mình.
Nhạc Thành thầm mắng một tiếng.
- Ầm ầm.
Từng thanh âm xé gió vang lên, nữ nhân kia đã đuổi theo Nhạc Thành, khoảng cách càng ngày càng gần.
Tuy rằng Nhạc Thành có Phong Lôi Sí, tốc độ không hề chậm nhưng thực lực của la thiên thượng tiên thực sự là quá mạnh.
- Chủ nhân.
Lang Lễ nhìn thấy thế thì lửa giận bùng lên, ngọn lửa trong miệng bao phủ lấy la thiên thượng tiên, trong nháy mắt đã hóa thành một quả cầu lửa.
- Chết đi.
Lang Lễ tức giận hét lớn, la thiên thượng tiên kia không thể chống đỡ, nhất thời toàn thâ nứt toác ra.
- Ngao.
Mà lúc này bản thể của Thanh Đồng cũng rít gào, cái đuôi cực lớn bị tiên khí của la thiên thượng tiên đánh tới, nhất thời bị chảy máu.
- Ngươi cũng chết đi.
Lang Lễ sau khi đánh chết la thiên thượng tiên này, nhìn thấy Thanh Đồng cũng bị thương thì thân hình dừng lại, sắc mặt âm hàn, cự đại thủ ấn phóng ra.
- Chết đi.
Lực lượng cuồng bạo trong nháy mắt đã thiêu hủy la thiên thượng tiên kia thành tro tàn.
Trong nháy mắt Lang lễ đã đánh chết hai người khiến những người còn lại kinh ngạc không thôi.
- Thanh Đồng, Thiên Ma, Thú ma, các ngươi mau đuổi theo chủ nhân, ta đối phó với hai người này.
Lang Lễ nói với Thú Ma ba người.
- Được.
Thú ma cùng với xích ma hung mãng lập tức đuổi theo.
- Diễm ma, ngươi dừng tay lại, Lang Lễ đại nhân cũng dừng tay, đây chỉ là hiểu lầm mà thôi, tiểu thư nhà ta là nữ nhi của cực nhạc thành thành chủ, mong hai vị cho một chút mặt mũi.
- Thành chủ cực nhạc thành thì sao, chẳng lẽ nữ nhi của hắn lại có thể khi dễ chủ nhân của ta?
Lang Lễ lạnh nhạt nói.
- Trốn.
Hai la thiên thượng tiên kia nghe thấy khẩu khí của Lang Lễ thì biết rằng đối phương không buông tha cho mình liền chạy trốn về phía trước.
- Muốn chạy sao?
Lang Lễ dĩ nhiên không cho bọn họ chạy thoát, lập tức đuổi theo.
- Liều mạng.
Hai la thiên thượng tiên sau phút kinh hoàng liền biến hóa thủ ấn, trong miệng phát ra thanh âm vù vù, trường kiếm bắn ra.
- Hừ.
Lúc này Lang Lễ cũng quát lạnh một tiếng, hiện tại nó đã có tu vi vô thượng thiên yêu, dĩ nhiên không để hai người này vào trong mắt.
- Chết đi.
Lang Lễ hét lên một tiếng, thân hình hóa lên hơn nghìn thước, trong nháy mắt nổi giận đánh về phía hai la thiên thượng tiên kia.
Hai la thiên thượng tiên bị thân hình to lớn của Lang Lễ giống như là một ngọn núi đánh bay, thân hình nát thành thịt vụn.
- Đạo nhân đầu bạc, giờ tới phiên ngươi.
Lang Lễ tiếp tục hướng về phía lão nhân đầu bạc kia mà đi tới.
- Chết đi.
Lang Lễ lúc này ngưng tụ một thủ ấn đánh về phía lão nhân đầu bạc kia, hắn muốn tránh cũng không được, trong nháy mắt đã trở thành một vũng máu.
- Thu thập xong rồi, chúng ta mau đi tìm chủ nhân.
Lang Lễ nói với diễm ma bọn họ, sau đó lập tức bay về phía Nhạc Thành chạy trốn.
Mà lúc này, Nhạc Thành có nỗi khổ không thể nói ra, bị đối phương đuổi theo như vậy đúng là một phiền toái lớn, đây cũng là tại vì thực lực của mình quá yếu.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 949: Tru Tiên diệt ma kiếm quyết. (1)
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By nguoibantot8 --- 4vn.eu
Nhạc Thành bị truy đuổi, khoảng cách của hai người lúc này chỉ còn năm trăm thước, Phong Lôi Sí hắn thi triển cũng tới cực hạn, không thể thoát khỏi đối phương.
- Đứng lại.
Đột nhiên Nhạc Thành dừng lại cất tiếng nói lớn.
- Ma đạo tặc tử, ta phải giáo huấn ngươi.
Nhìn thấy Nhạc Thành dừng lại thì do dự một chút rồi ra tay với hắn.
- Ngươi muốn động thủ thì được lắm, chỉ là ngươi nên xem đây là nơi nào.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Đây là nơi nào?
Cô gái này nhìn bốn phương tám hướng, nhưng cũng không phát hiện ở nơi đây có gì không bình thường.
- Ngươi chẳng lẽ không phát hiện hiện tại chúng ta đã bị vây quanh, ta nghĩ phải mau tìm đường thoát.
Nhạc Thành nói.
Cô gái này trầm tư một chút rồi nhìn xung quanh.
- Cho dù bị nhốt thì ta cũng phải giết ngươi trước.
Cô gái này nổi giận cất tiếng.
- ta trêu chọc ngươi, ngươi giết ta phải có lý do.
Nhạc Thành cất tiếng nói, trong lòng thầm nghĩ nữ nhân này thật ngang ngược.
- Ma đạo tặc tử, tiên đạo đối với người ma đạo đều có nhiệm vu tru sát.
Nữ nhân kia suy nghĩ một lát rồi nghiến răng nói.
- Ma đạo, ngươi thấy ta giống ma đạo không?
Nhạc Thành thu hồi đấu khí, toát ra hỗn nguyên chân kinh, khí tức tràn ngập, không phải là ma công.
- Ngươi là người của tiên đạo?
Cô gái này nhìn thấy khí tức của Nhạc Thành thì biến sắc.
- Cho dù là người của tiên đạo ta cũng phải giáo huấn, ai bảo ngươi vũ nhục ta.
Một lát sau nữ tử kia căm tức nhìn Nhạc Thành nói.
- Ngươi nói ta vũ nhục ngươi, ta vũ nhục ngươi thế nào?
Nhạc Thành lúc này vô cùng tức giận, tuy nhiên thực lực của hắn kém đối phương, nếu không thì cũng không dài dòng làm gì.
- Ngươi nói ta là…
Nữ tử này vốn muốn nói rằng Nhạc Thành gọi nàng là lão yêu bà, nhưng không nói ra được.
- Thế nào, sao không nói rõ ra.
Nhạc Thành cất tiếng.
- Hừ, chờ ta ra khỏi đây sẽ giáo huấn ngươi cho thật tốt.
Nàng do dự một chút rồi hừ lạnh với Nhạc Thành, mê vụ tùng lâm nguy hiểm thế nào nàng cũng đã từng nghe nói qua dĩ nhiên là không thể khinh thường.
- Ngươi rốt cuộc có biện pháp nào không?
Nhìn thấy Nhạc Thành không nói gì nữa, nữ tử kia tiếp tục hỏi.
- Không có tự ngươi nghĩ biện pháp đi.
Hiện tại Nhạc Thành cũng chỉ có thể dựa vào vận khí để rời khỏi nơi này.
Cũng không biết đi bao lâu, đế ngày thứ ba, Nhạc Thành phát hiện ra ở đây còn có một số người của tiên đạo và ma đạo, xem ra cũng bị vây khốn ở đây.
Mà lúc này, tiên đạo có tới bốn người, một lão giả mặc áo màu xanh biếc, một lão giả mặc áo trắng có tu vi thiên tiên trung kỳ, còn lại đều có tu vi địa tiên hậu kỳ.
Ở trong ma đạo thì cũng có năm người, một lão giả tóc dài mặc hắc bào có tu vi thiên ma trung kỳ, hia trung niên hán tử thì đều có tu vi thiên ma tiền kỳ.
- Hai vị đạo hữu, hai người cũng bị vây ở trong trận pháp này sao?
Vừa thấy Nhạc Thành và nữ tử kia tiến tới, lão giả áo trắng cất tiếng hỏi.
- Không sai, chúng ta bị vây ở đây.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Tiểu tử, ta và ngươi không đi cùng nhau.
Nữ tử kia cất tiếng nói.
- Được rồi, để ta giới thiệu, ta chính là bạch mi đạo nhân, vị này chính là Triệu Tuệ đạo hữu, vị này chính là Hoàng Sơn đạo hữu, La Hồ đạo hữu, không biết hai vị đạo hữu từ nơi nào tới?
Lão giả áo trắng kia giới thiệu xong liền hỏi đám người Nhạc Thành.
- Ta tên Xích Ngạo Tuyết.
Đúng lúc này nữ nhân kia dùng thần niệm truyền vào tai của Nhạc Thành.
- Hóa ra là bạch mi đạo hữu, ta tên là Nhạc Thành, vị kia chính là Xích Ngạo Tuyết đạo hữu, không biết chư vị đã bị vây khốn ở đây bao lâu?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi.
- Chúng ta đã bị vây khốn ở đây một tháng mà không thoát ra được.
Bạch my đạo nhân cất tiếng đáp.
- Ha ha, hóa ra không chỉ có chúng ta bị nhốt ở đây.
Bỗng nhiên một thanh âm truyền tới. sau đó một lão giả chớp mắt đã tới trước mặt đám người Nhạc Thành, ma khí toát ra tràn ngập.
- La Thiên đại yêu trung kỳ.
Nhạc Thành chăm chú nhìn người vừa tới.
- Hóa ra là Hoành Tiêu đạo hữu, chẳng lẽ ông cũng bị vây khốn ở đây sao?
- Ừ, hóa ra là Dương Trạch, ngươi bị vây khốn ở đây bao lâu rồi?
Hoành Tiêu cất tiếng đáp rồi hỏi lại lão giả hắc bào kia.
- Chúng ta bị nhốt ở đây một tháng rồi, nơi này thật là quỷ dị.
Hắc bào lão giả cất tiếng nói.
- Ầm ầm.
Đúng vào lúc này, có một thanh âm chấn động vang lên.
- Chúng ta đi xem xem.
Hoành Tiêu Lão ma liền cất tiếng.
- Chúng ta cũng đi.
Bạch mi lão nhân nói xong liền cố ý nhìn Nhạc Thành và Xích Ngạo Tuyết một cái.
- Nhạc Thành đạo hữu, chúng ta có đi không?
Bạch mi lão nhân tiến tới Nhạc Thành cất tiếng hỏi.
Nhạc Thành trầm tư một lúc rồi nói:
- Được, chúng ta đi xem xem một lúc.
Một lát sau, đám người Nhạc Thành đã tới phía trước,ở đó có một cái động khẩu vô cùng lớn.
- Sơn động này hơi cổ quái, chúng ta cần phải nhìn kỹ một chút.
Bạch mi lão nhân nhìn động khẩu cất tiếng nói.
Đột nhiên Nhạc Thành do dự.
- Sao vậy, ngươi không dám đi vào sao?
Xích Ngạo Tuyết dùng truyền âm nói với Nhạc Thành, vẫn giữ khoảng cách với Nhạc Thành hơn trăm thước.
- Không liên quan đến ngươi, ngươi thích thì đi vào đi.
Nhạc Thành tức giận nói.
- Hừ, lá gan của ngươi thật là nhỏ.
Xích Ngạo Tuyết hừ lạnh một tiếng, thân ảnh sau đó lập tức biến mất.
Nhìn theo bóng lưng của Xích Ngạo Tuyết, Nhạc Thành liền tò mò, do dự một lúc sau, Nhạc Thành biến đổi thủ ấn trong tay, thân ảnh biến mất ngay tại chỗ.
Mà lúc này, Nhạc Thành đã ở bên trong Hạo Thiên Tháp, sau đó Hạo Thiên Tháp hóa thành một viên cát nhỏ, tiến vào trong sơn động.
- Mau nhìn, mau nhìn đi, đây chính là bạch thuật linh ô.
Đột nhiên truyền tới một thanh âm của Dương Trạch, thanh âm có vẻ hưng phấn không thôi.
- Đúng là bạch thuật linh ô.
Người của tiên đạo cũng lập tức nhỏ giọng nghị luận.
Nhạc Thành nghe mọi người nói thì nghĩ thầm, linh dược này nhất định vô cùng trân quý.
- Bạch thuật linh ô này ta muốn.
Hoàng Tiên cười nói, sau đó tiến về phía bạch thuật linh ô phía trước.
- Buông tay ra, bạch thuật linh ô này là của ta.
Một thanh âm vang lên, một thanh mang đã bắn về phía hoàng tiêu.
- Hừ.
Hoàng Tiêu hừ lạnh, thủ ấn biến đổi, tựa hồ như hắn đã sớm đề phòng có người đánh lén.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 949: Tru Tiên diệt ma kiếm quyết. (2)
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By nguoibantot8 --- 4vn.eu
- Xoẹt xoẹt.
Hai luồng lực đạo chạm vào nhau rồi tiêu tán, không ai chiếm tiện nghi cả.
- Là ngươi?
Hoàng Tiêu quay đầu lại thì thấy người mới ra tay là Xích Ngạo Tuyết thì thần sắc biến hóa.
- Bạch Thuật linh ô ta muốn ,ngươi mau tránh ra.
Xích Ngạo Tuyết tràn đầy cao ngạo mà nói.
- Chúng ta động thủ, chỉ khiến lương bại câu thương, làm lợi cho người khác mà thôi.
Hoàng Tiêu suy nghĩ nhìn Xích Ngạo Tuyết mà nói.
- Lưỡng bại câu thương, ngươi nghĩ ngươi là ai mà có thể thắng được ta?
Xích Ngạo Tuyết nói xong lời này, hàn ý lóe lên, pháp quyết đánh ra.
- Hừ, để xem.
Hoàng Tiêu lão ma tức giận, lập tức ra tay trước.
Mà Xích Ngạo Tuyết đã sớm bố trí một mảng phòng ngự, trong nháy mắt cả sơn động trở nên nóng bỏng vô cùng.
- Dương Trạch dừng tay.
Lúc này, bạch my lão nhân hét lên một tiếng, hóa ra Dương Trạch đã thừa thời cơ định lấy đi bạch thuật linh ô.
Pháp quyết của bạch mi lão nhân biên đổi thanh trường kiêm màu trắng thành một đạo kiếm màu hồng, trong nháy mắt bắn về phía Dương Trạch.
- Mọi người cùng nhau chống lại.
Dương Trạch hét to một tiếng,, lập tức hai trung niên hán tủ và hai nữ tử phía sau hắn đều xuất ra pháp bảo mà đánh tới.
Nhất thời mấy người trở nên hỗn chiến, đều hướng về phía bạch thuật linh ô mà đi tới. Mà hiện tại chỉ còn lại Xích Ngạo Tuyết và Hoàng Tiêu hai người đang giao thủ, dần dần Hoàng Tiêu đã rơi vào thế hạ phong.
- Đi.
Lúc này Hoàng Tiêu đánh ra một pháp quyết, kim mang tràn ngập.
- Lui về cho ta.
Pháp quyết trong tay của Xích Ngạo Tuyết biến hóa, thanh mang cuồng bạo bắn ra.
- Ha ha, đây chính là Thuật Hồn Võng, ngươi muộn rồi.
Hoàng Tiêu cười lớn một tiếng, tựa hồ như đối với pháp bảo này hắn vô cùng vừa lòng, kim võng lóe lên ,tiếp theo là hắc khí tràn ngập.
Gặp phải cảnh tượng này, sắc mặt của Xích Ngạo Tuyết cũng biến đổi, tựa hồ như đã phát hiện ra mình đã xem thường pháp bảo của đối thủ.
- Hừ, vật thử xem Âm Dương kính của ta.
Đúng lúc này, Xích Ngạo Tuyết cũng lấy ra một pháp bảo có hình dạng là một chiếc gương đồng.
Chiếc gương đồng pháp bảo này có hai màu, một bên màu trắng một bên màu đỏ, Thuật Hồn Võng kia tựa hồ như không có tác dụng gì với Xích Ngạo Tuyết.
- Tại sao ngươi lại có Âm Dương kính của cực nhạc thành chủ, thành chủ có liên hệ với ngươi thế nào?
Sắc mặt của Hoàng Tiêu chợt biến, hắn cất tiếng nói.
- Là cha ta, hiện tại ngươi có thể chết được rồi.
Xích Ngạo Tuyết trầm sắc mặt xuống, Âm Dương Kính bắn ra, bao vây Hoàng Tiêu.
- Đạo hữu, ta không biết đạo hữu là nữ tử của thành chủ, bạch thủ linh ô này ta từ bỏ, ngươi cầm đi là được.
Sắc mặt của Hoàng Tiêu biến đổi, Âm Dương kính tuyệt đối không phải là vật hắn có thể đối phó được.
- Chết đi.
Lúc này Xích Ngạo Tuyết cũng không tính thu tay lại, Âm Dương kính trong nháy mắt bắn ra.
- Ta liều mạng với ngươi.
Hoàng Tiêu nhìn thấy Xích Ngạo Tuyết không muốn thu tay lại thì pháp quyết đánh ra, thủ ấn không ngừng biến hóa, toàn thân ma đạo điên cuồng tràn ngập, che mắt quang mang của Âm Dương kính.
- Ta sẽ báo thù, ngươi chờ đó.
Thanh âm của Hoàng Tiêu âm lệ vang lên, sau đó một đạo hắc mang biến mất không thấy đâu nữa, hóa ra hắn đã dùng nguyên thần chạy trốn.
- Ngươi muốn báo thù, nhưng không còn cơ hội đâu.
Một thanh âm vang lên, hồng mang bắn ra, tốc độ của Hoàng Tiêu tuy nhanh nhưng không bằng tốc độ của hào quang.
- A…
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, nguyên thần của Hoàng Tiêu đã bị thu vào hồng mang.
Xích Ngạo Tuyết thu hồi Âm Dương Kính, vừa rồi nàng Hoàng Tiêu đã bị nhốt vào trong nhẫn trữ vật.
Sau đó, Xích Ngạo Tuyết giơ tay lên, định ngắt lấy bạch thủ linh ô.
- Không xong, ở dưới có người.
Đúng lúc này Nhạc Thành cảm nhận thấy có một hắc mang bắn ra, phóng về phía người của Xích Ngạo Tuyết.
- Phụt.
Xích Ngạo Tuyết còn chưa kịp phản ứng thì đã bị đánh bay vài trăm thước, va vào thạch bích, một ngụm máu tươi phun ra.
- Ha ha, thật không dễ dàng, chỉ bằng các ngươi mà cũng muốn bắt ta, đúng là muốn chết.
Một thanh âm lạnh lẽo vang lên, đồng thời lúc này một lam bào hán tử đã xuất hiện.
- Lam bào hắc tử này đưa mắt nhìn Xích Ngạo Tuyết và hai nữ tử ma đạo xinh đẹp kia.
- Cực sắc đạo nhân, ngươi chính là cực sắc đạo nhân.
Những người xung quanh đều kinh hãi kêu lên.
- Không sai, ta chính là cực sắc đạo nhân.
- Chạy mau.
Cực sắc đạo nhân còn chưa dứt lời thì bạch mi đạo nhân, dương trạch đã hướng về phía ngoài sơn động mà chạy đi.
Lúc này sắc mặt của Nhạc Thành chợt biến, nghĩ tới mọi người tìm kiếm hắn mà không ngờ cực sắc đạo nhân lại trốn ở trong sơn động này, không ngờ người này cố tình dẫn mọi người tới đây.
- Các ngươi không cần chạy, ở đây ta đã bày ra cấm chế, trừ phi thực lực các ngươi mạnh hơn ta còn không thì không thể chạy thoát.
Cực sắc đạo nhân lạnh nhạt nói.
- Xoẹt xoẹt.
Đám người bạch mi lão nhân chạy được một lúc thì đúng là đã va phải cấm chế vô hình của cực sắc đạo nhân.
- Cực sắc đạo nhân, không ngờ ngươi lại dám ra đây.
Vẻ mặt của Xích Ngạo Tuyết trắng bệch, vừa rồi nàng chịu một đòn của hắn đã bị thương khá nặng.
- Ngươi là ái nữ của thành chủ cực nhạc thành phải không, thật là xinh đẹp, được, ta sẽ đối đãi ngươi cho thật tốt.
Cực sắc đạo nhân dâm tà cười nói.
- Hừ, cha ta mà nghe ngươi nói thì ngươi sẽ sống không bằng chết.
Xích Ngạo Tuyết lạnh nhạt nói.
- Lão gia hỏa kia biết ta ở mê vụ tùng lâm mà vẫn không tìm thấy được, ta việc gì phải sợ hắn.
Cực Sắc đạo nhân cười lạnh nói.
- Cực sắc đạo hữu, chúng ta đều là ma đạo tán tu, ngươi yên tâm, chúng ta sẽ không đem chuyện của ngươi nói cho người khác biết.
Sắc mặt của Dương Trạch lúc này biến hóa mà cất tiếng nói.
- Không sai, chúng ta đều là ma đạo tán tu, ta sẽ không giết các ngươi, chỉ là các ngươi phải đem mấy người tiên đạo này giết hết ddi.
Cực sắc đạo nhân cất tiếng nói với đám người Dương Trạch.
- Giết.
Dương Trạch hơi do dự một chút, sau đó khuôn mặt trầm xuống rồi cầm lấy pháo bảo trong tay.
- Bạch Mi đạo nhân, chúng ta liên thủ chống với cực sắc, nhìn dáng vẻ của hắn thì đã bị thương, chúng ta hiện tại liên thủ chức chắc thua.
Dương Trạch lớn tiếng nói.
- Hừ, các ngươi muốn chết.
Cực sắc đạo nhân biến sắc, không ngờ những người này lại nhận ra mình bị thương, nhất thời pháp quyết của hắn biến hóa, trong nháy mắt một đạo thổ hoàng sắc trụ đã bắn về phía đại đao của Dương Trạch.
- Dương Trạch chúng ta liên thủ.
Dương Trạch và Bạch mi đạo nhân đều liên thủ công kcish, pháp bảo của bọn họ đồng thời đánh ra khiến cho cực sắc đạo nhân phải luống cuống.
Phi kiếm của Dương Trạch và Cực Sắc đạo nhân chạm vào nhau.
Thực lực hai bên hơn kém nhau rất nhiều, cực sắc đạo nhân bị thương nhưng dù sao cũng là la thiên địa ma hậu kỳ mà Dương Trạch mới chỉ là thiên ma trung kỳ mà thôi, bạch mi đạo nhân cũng chỉ là thiên ma trung kỳ.
- Hừ, các ngươi chết đi, dựa vào thực lực của các ngươi mà cũng muốn đối phó với bản đạo, đúng là không biết tự lượng sức mình.
Sau một tiếng cười lạnh, thanh mang của cực sắc đạo nhân bắn về phía hai người.
Chỉ thấy một đạo thanh âm thảm thiết vang lên, một phụ nhân đã bị hóa thành một bãi máu loãng, nguyên thần bị diệt.
Lúc này tất cả đều bị dọa nạt, thực lực của cực sắc đạo nhân này đúng là quá mạnh mẽ.
- Chết đi.
Trong tay của cực sắc đạo nhân lại phát ra một hắc mang, hắc mang âm hàn lóe sáng khiến cho người ta cảm thấy quỷ dị.
- Liều mạng.
Dương Trạch và bạch mi đạo nhân đều nhì nhau.
Giờ phút này, toàn thân của Dương Trạch tràn ngập ma khí, toàn thân quỷ dị vô cùng, quần áo nửa người trên không biết bay đi lúc nào, lộ ra một bộ ngực rậm rạp đầy lông lá.
Mà lúc này toàn thân của Dương Trạch cũng tràn ngập ma khí, pháp quyết biến hóa, một đạo chưởng ấn oanh kích ra.
Mà hiện tại Nhạc Thành tránh ở trong Hoàng Hạo Thiên Tháp, không dám ra tay, tu vi thực lực của cực sắc đạo nhân này không hề kém diễm ma, mình tuyệt đối không phải là đối thủ.
Bạch mi đạo nhân này dùng một nhuyễn tiên làm pháp bảo,
Đúng vào lúc này, toàn thân của cực sắc đạo nhân bao phủ một mảng hắc mang.
Bất quá lúc này Nhạc Thành cũng nhận ra cực sắc đạo nhân bị thương không nhẹ, bằng không thì bạch mi đạo nhân không thể dây dưa lâu như vậy được.
Lúc này Xích Ngạo Tuyết đã tràn ngập một vết máu nơi khóe miệng, tựa hồ như không còn sức lực tái chiến nữa, vừa rồi cực sắc đạo nhân đã tiêu hao toàn lực đánh lén đủ để làm nàng bị thương nặng.
- Khốn kiếp, chết cho ta.
Ước chừng qua nửa khắc thời gian, cực sắc đạo nhân mắng to một tiếng, một thủ ấn quỷ dị trong tay bắn ra, ở trong không gian từng tiếng động đan xen lẫn nhau.
Mà lúc này, ở tro lốc xoáy đã xuất hiện mười sợi râu màu đen huy động không thôi, giống như là bạch tuộc vậy, tràn ngập tiên khí mà công kích.
Không gian xung quanh nhất thời bao phủ một mảng đen, từng thanh âm chạm vào nhau, nhất thời chòm râu màu đen xuyên qua hai người bạch mi đạo nhân và Dương Trạch, sau đó lại hướng về phía hai hán tử tiên đạo và hai trung niên hán tử của ma đạo.
- Xoẹt.
Ngực của Dương Trạch bị sợi râu này xuyên thấu, thân hình giống như một quả bóng cao su bị xì hơi, trong nháy mắt uể oải rơi xuống.
- Đi tìm cái chết đi.
Thủ ấn trong tay của Cực Sắc đạo nhân biến hóa, chòm râu màu đen nhất thời nứt toác, một mảng lực lượng như lốc xoáy tạo ra một cái khe.
- Ầm ầm.
Đúng vào lúc này, sắc mặt của cực sắc đạo nhân trở nên trắng bệch, trên người thương thế cũng vô pháp áp chế, nhất thời một ngụm máu tươi phun ra.
- Chết tiệt, ba người các ngươi không cần chết, bần đạo trốn ở đây mấy tháng đã không đụng tới nữ nhân, chờ ta điều tức một phen rồi một phen khoái hoạt với các ngươi là tốt lắm.
Nói xong, thanh mang của cực sắc đạo nhân đánh vào Xích Ngạo Tuyết cùng với nữ tử ma đạo xinh đẹp, bắt đầu điều tức.
Nhạc Thành ở trên đỉnh xem tất cả mọi biến hóa cũng quá kinh ngạc, may mà mình tránh vào trong Hoàng Hạo Thiên Tháp nếu theo những người này tiến vào tro sơn cốc thì hiện tại kết cục cuarmifnh đã có thể dự đoán được.
- Phải nghĩ biện pháp tránh ra ngoài mới được.
Nhạc Thành ở trong bóng tối thầm nói, lúc này Cực sắc đạo nhân bày ra cấm chế, mình không cần hành động thiếu suy nghĩ thì tốt hơn, cho dù mình tránh ở trong Hoàng Hạo Thiên Tháp thì Tiên Ma giới cũng không phải là Hoàng Tiêu nói không chừng cực sắc đạo nhân có biện pháp đối phó với mình.
Lúc này hai nữ tử ma đạo dễ thương kia lộ ra một vẻ mặt uể oải, Đại Song đánh giá xung quanh, trong lòng kích động không thôi, mà lúc này Xích Ngạo Tuyết vẫn nhắm hai mắt lại, không biết có phải âm thầm điều tức hay không.
Thời gian từ từ trôi qua, đại khái là một ngày, lúc này cực sắc đạo nhân cuối cùng cũng mở hai mắt ra, trên khuôn mặt bắt đầu khôi phục không ít.
- Khặc khặc, không tệ, nữ tử này thật là hiếm thấy, tuy nhiên hiện tại cũng chỉ là một món đồ chơi trong tay của ta.
Cực sắc đạo nhân cười to, ánh mắt quét qua tam nữ.
- Cha ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Xích Ngạo Tuyết lúc này cũng căm tức cực sắc đạo nhân nhưng lại không nề hà.
- Hừ, cha ngươi thì thế nào, chờ ta lấy được bảo vật kia thì ta sẽ không tha cho hắn.
Cực sắc đạo nhân cười đắc ý nói, hôm qua hắn đã đại chiến với một con mãnh thú để lấy bạch thuật linh ô, sau khi đánh chết con mãnh thú kia thì hắn cũng bị thương, đồng thời chấn động tới mọi người.
- Tru Tiên diệt ma kiếm quyết kia chẳng lẽ thực sự ở trên người của ngươi?
Xích Ngạo Tuyết nói với cực sắc đạo nhân.
Một đạo hào quang trong tay của cực sắc đạo nhân xuất ra, một cái hộp ngọc dài hiện ra ở trong tay của hắn, bao quanh bạch thuật linh ô, đem bạch thuật linh ô thu vào trong hộp ngọc.
Nhìn dáng vẻ của bạch thuật linh ô, Nhạc Thành cũng không để ý tới. Mà hiện tại Tru Tiên diệt ma kiếm quyết theo lời của cực sắc đạo nhân nói, Nhạc Thành cũng hơi tò mò.
Chỉ nghe cực sắc đạo nhân cười lạnh nói:
- Không sai, chỉ là vào lúc này ta vẫn chưa tìm ra mà thôi, chờ sau khi ta tu luyện Tru Tiên diệt ma kiếm quyết xong thì cho dù là đại la kim tiên ta cũng không sợ, hơn nữa với bạch thuật linh ô này thực lực của ta sẽ tăng nhiều, đột phá tới vô thượng thiên ma cũng có thể.
- Giao ra kiếm quyết kia, ta cam đoan tiên đạo liên minh sẽ không đuổi giết ngươi đồng thời sẽ bảo vệ ngươi an toàn được không?
Xích Ngạo Tuyết nói với cực sắc đạo nhân.
- Ha ha, tốt, ngươi cho rằng tiên đạo liên minh sẽ tin lời ta nói sao, nói gì thì nói, kiếm quyết này là bảo vật, ta làm sao có thể giao ra, có kiếm quyết này ta sẽ có thực lực bảo vệ mình, tại sao ta phải giao ra?
Cực sắc đạo nhân cười lạnh không dứt, giao ra kiếm quyết cho dù là ngốc tử cũng không làm.
- Tru Tiên diệt ma kiếm quyết này ở trên người của ngươi thì sẽ gây ra tai họa cho ngươi, cho dù ngươi tu luyện thì tiên đạo liên minh cũng sẽ dùng cửu thiên huyền tiên thậm chí là Tiên Quân giết chết ngươi.
Xích Ngạo Tuyết tiếp tục nói.
- Nha đầu, ngươi muốn kéo dài thời gian phải không, ngươi tưởng trộm cởi bỏ cấm chế của ta là tốt sao, ha ha, đáng tiếc, cấm chế của ta không phải là ngươi có thể cởi bỏ, ta đây sẽ cho ngươi một chút thời gian, trước hết là xem kịch vui đã rồi sau đó sẽ tới ngươi.
Cực sắc đạo nhân nhìn hai nữ tử ma đạo dễ thương kia rồi nói:
- Hai người các ngươi mau đi cùng ta, đạo gia ta sẽ tiếp đãi ngươi cho thật tốt.
- Tiền bối, tha cho chúng ta, chúng ta sẽ hầu hạ ông cho thật tốt, ông buông tha cho chúng ta.
Hai nữ tử dễ thương kia cất tiếng nói.
- Được, chỉ cần ngươi hầu hạ ta cho thật tốt thì ta sẽ tha cho các ngươi, khặc khặc.
Cực sắc đạo nhân cười nói, sau đó hào quang biến hóa, thu hồi cấm chế trên người hai nàng.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc