- Ừm, trong Mê Vụ Cấm Khu có một truyền lưu về Cửu Khúc Nghịch Linh Thảo, loại linh thảo này có thể gia tăng chín năm tuổi thọ, còn có công hiệu làm lớn mạnh linh hồn, cho nên cường giả bên ngoài thường xuyên chạy vào đây chính là vì muốn tìm kiếm Cửu Khúc Nghịch Linh Thảo này.
Triệu Ngọc Sương nhỏ nhẹ nói.
Nghe vậy, Diệp Trần cũng mới biết được tại sao ở đây lại có nhiều Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả như vậy. Tuyệt đại đa số có lẽ là vì Cửu Khúc Nghịch Linh Thảo này mà vào, đáng tiếc tất cả đều bị khốn ở đây.
Có chút chấn động truyền đến, thuyền đã cập bờ.
Rời thuyền, mọi người nhanh chóng hướng cửa thành gần đó đi tới.
- Mộ người một viên nội đan tam cấp yêu thú hoặc một khối Hạ phẩm linh thạch, ngàn vạn lần đừng trộm tiến vào, nếu không giết không tha!
Ngoài cửa thành có rất nhiều võ giả, cầm đầu là một Bão Nguyên Cảnh hậu kỳ trong tây cầm một thanh trường đao, ánh mắt lạnh lùng quét qua đám người trước mjăt.
Đội ngũ Diệp Trần nhanh chóng đi về phía trước.
- Chúng ta có bốn mươi tám người, nơi này có bốn mươi tám viên nội đan tam cấp yêu thú.
Triêu Hằng đưa ra một cái túi da, bên trong đầy đủ nội đan yêu thú.
Võ giả kiểm kê nội đan một chút rồi cao giọng nói:
- Cho qua!
Trước khi vào thành, Triệu Ngọc Sương liếc mắt nhìn Diệp Trần một cái.
- Thân phận lệnh bài của ngươi đâu?
Một võ giả hỏi.
Diệp Trần nói:
- Ta là lần đầu tới đây, không có thân phân lệnh bài.
- Lần đầu tới?
Võ giả vừa hỏi hơi kinh ngạc, rồi nói với tên Bão Nguyên Cảnh hậu kỳ võ giả cầm đầu:
- Đội trưởng, hắn là lần đầu tiên tới Mê Vụ Đảo!
- Biết rồi, ta đến xem hắn có tu vi gì!
Tên Bão Nguyên Cảnh hậu kỳ võ giả kia cầm trường đao đi tới, cẩn thận tra xét.
- Bão Nguyên Cảnh hậu kỳ võ giả? Không giống!
- Tinh Cực Cảnh cường giả? Cũng không giống!
- Ngươi rốt cuộc là có tu vi gì?
Diệp Trần đã lường trước việc này, nên không chút do dự nói:
- Tinh Cực Cảnh sơ kỳ!
- Tinh Cực Cảnh cường giả? Được, đi theo ta tới Chấp Sự đường, tới đó bổ sung một cái thân phận lệnh bài.
Chấp Sự đường nằm trên một khoảng đất trống ở tầng hai của Mê Vụ Đảo, cực kỳ bắt mắt.
Đi vào bên trong, tên đội trưởng nói Diệp Trần chờ một chút rồi đi vào trong thông báo.
Chỉ một lát sau, hắn đi ra nói với Diệp Trần:
- Đi vào đi, tự giải quyết cho tốt!
Dứt lời hắn liền đi ra ngoài.
Diệp Trần hít sâu một hơi rồi đi vào trong.
Trong đại sảnh chỉ có một người ngồi trên thủ toạ, tuổi ước chừng năm mươi, thân hình gầy còm, mặt như ngựa, ánh mắt loé lên vẻ hung ác, từ ba động trên người có thể nhận ra hắn là một cường giả Tinh Cực Cảnh hậu kỳ.
- Ngươi là Tinh Cực Cảnh sơ kỳ? Đừng có gạt ta!
Tên này híp mắt lại nói. Trên người hắn cố ý toả ra vẻ hung ác, nguy hiểm.
Diệp Trần bất động thanh sắc, nói:
- Tại hạ thật sự là Tinh Cực Cảnh sơ kỳ tu vi.
Ba động chân nguyên của hắn lúc này thì ngay cả một Tinh Cực Cảnh sơ kỳ đều không bằng, nói ra cũng không có chút sơ hở nào, hơn nữa, hắn cố y giấu diếm tu vi là không muốn có nhiều phiền toái, lần đầu tiên tới đây, tu vi càng cao thì giao nộp linh thạch càng nhiều. Nếu hắn bộc lộ là một Tinh Cực Cảnh trung kỳ cường giả, ai biết ngoài trừ giao nộp chín ngàn khối Trung phẩm linh thạch còn có thể bị thu phí khác hay không? Dù sao Tinh Cực Cảnh trung kỳ cũng rất giàu có, mà Tinh Cực Cảnh sơ kỳ cường giả có thể chỉ vừa bước vào Tinh Cực Cảnh, tài phú tất nhiên sẽ không quá nhiều.
Tên mặt ngựa kia muốn từ trên ngườt Diệp Trần nhìn ra cái gì đó, nhưng đáng tiếc ngoại trừ nhìn ra Diệp Trần bị thương thì cũng không phát hiện thêm cái gì.
- Làm càn, lại dám gạt ta? Ngươi rõ ràng có tu vi Tinh Cực Cảnh trung kỳ!
Tên mặt ngựa này đột nhiên vỗ cạnh ghế quát lớn.
Diệp Trần cúi đầu xuống một chút, trong mắt loé lên hàn quang, khom người nói:
- Đại nhân nói giỡn chơi, ta hiện tại khí tức còn không bằng một Tinh Cực Cảnh sơ kỳ cường giả, tại sao có thể có tu vi Tinh Cực Cảnh trung kỳ được? Nếu không chờ thương thế của ta khôi phục lại đến kiểm tra mộ Thanh Liênần, đương nhiên ta sẽ giao nộp trước ba ngàn khối Trung phẩm linh thạch.
- Hừ, công việc của ta hàng ngày rất nhiều, làm gì có thời gian dây dưa với ngươi? Như vậy đi, ta mặc kệ ngươi có tu vi Tinh Cực Cảnh trung kỳ hay sơ kỳ, phí giao nộp của người nhiều hơn Tinh Cực Cảnh sơ kỳ khác một chút, bốn ngàn năm trắm khối Trung phẩm linh thạch, như thế nào hả?
Tên mặt ngựa này thật sự cũng không cho rằng Diệp Trần có tu vi Tinh Cực Cảnh trung kỳ, chỉ là muốn phủ đầu lừa gạt Diệp Trần mà thôi, từ đó hắn mới có thể thu nhiều thêm linh thạch. Một ngàn năm trăm khối Trung phẩm linh thạch kia chính là thu nhập thêm vào của hắn. Dù sao linh thạch ở Mê Vụ Cấm Khu rất khan hiếm, cung không đủ cầu, những người lần đầu tới Mê Vụ Đảo, đặc biệt là cường giả Tinh Cực Cảnh đều là dê béo, đương nhiên số linh thạch nhiều ra này hắn cũng không dám độc chiếm, trong đó hắn chỉ có tối đa là hai thành, còn lại đều phải giao cho cấp trên của hắn, nếu không làm sao hắn dám ngang nhiên bóc lột như vậy?
- Bốn ngàn năm trăm khối Trung phẩm linh thạch?
Diệp Trần thầm chửi tên này tham lam, và không ngu gì đáp ứng, nếu không con không biết bị bóc lột thêm bao nhiêu nữa:
- Quy của trên Mê Vụ Đảo không phải là Tinh Cực Cảnh sơ kỳ giao nộp ba ngàn khối Trung phẩm linh thạch hay sao? Vì cái gì muốn ta giao ra nhiều hơn một ngàn năm trắm khối?
- Quy của là người định, ta bảo ngươi giao thì ngươi phải giao, nói nhảm nhiều làm gì, nếu không giao thì ngày mai thi thể của ngươi sẽ bị treo trên tường thành!
Diệp Trần hít sâu một hơi, chậm rãi nói:
- Được! Ta giao!
- Rất tốt, ngươi đã có lựa chọn chính xác!
Tên mặt ngựa hai tay ôm ngực nhìn Diệp Trần.
Diệp Trần lấy ra bốn cái rương chứa bồn ngàn Trung phẩm linh thạch cùng với năm trăm viên Trung phẩm linh thạch lẻ bên ngoài đặt trên mặt đất, nói:
- Chẳng biết ta có được thân phận lệnh bài chưa?
- Gấp cái gì?
Tên mặt ngựa hấp bốn cái rương và năm trăm khối Trung phẩm linh thạch vào tay.
Sau khi kiểm tra một chút, tên mặt ngựa này gật gật đầu, nói:
- Ừm, vừa vặn bốn ngàn năm trăm khối, xem ra ngươi cũng khá giàu có nhỉ!
Diệp Trần thầm kêu không xong, tên này quả thật quá tham lam, đúng là quỷ hút máu, không đem người ta hấp cho khô thì chắc chắn không buông tay.
- Đại nhân chê cười rồi, giao ra bốn ngàn năm trăm khối Trung phẩm linh thạch này thì số còn lại còn không đủ ta tu luyện một tháng.
Đã có 32 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
- Vậy sao? Có muốn ta kiểm tra Trữ Vật Linh Giới của ngươi một chút hay không?
Tên mặt ngựa trừng mắt nói.
- Ngươi có chút quá phận rồi đó!
Trong lòng Diệp Trần đã nổi lên sát cơ, kỳ thật muốn giết tên mặt ngựa này hắn chỉ cần một đạo Thanh Liên kiếm khí là có thể. Tuy chân nguyên hắn chỉ mới khôi phục được nửa thành nhưng trong đan điền đã hình lại đủ chín đạo kiếm khí cùng phối hợp với Kiếm Ý thì đừng nói là một tên mặt ngựa này, cho dù Tinh Cực Cảnh đỉnh phong tới đây cũng không phải là đối thủ của hắn.
- Quá phận? Quá phận hơn ngươi còn chưa thấy đâu! Toàn bộ linh thạch của ngươi vừa lấy ra ta một khối đều không chiếm được, cho nên ngươi phải đưa thêm ba ngàn khối Trung phẩm linh thạch cho ta, bằng không thân phận lệnh bài đừng mong có được.
Tên mặt ngựa này khi bóc lột người mới tới đúng là xem thực lực mà đưa giá. Giống như Diệp Trần là Tinh Cực Cảnh hậu kỳ cường giả, hắn tối đa chỉ làm cho Diệp Trần đưa thêm năm trăm khối Trung phẩm linh thạch mà thôi, nhiều hơn nữa hắn cũng không dám, ai biết đối phương có gia nhập vào thế lực nào đó trên Mê Vụ Đảo hay không? Về sau để đối phương mang địch ý với bản thân chỉ vì một ít linh thạch thì không đáng. Nếu như đối phương là Tinh Cực Cảnh hậu kỳ đỉnh phong cường giả thì hắn sẽ nhanh chóng làm thủ thục cho đối phương, không dám bóc lột chút nào, dù sao một cường giả Tinh Cực Cảnh hậu kỳ đỉnh phong cũng siêu việt hắn, đáng sợ hơn là đối phương có khả năng là Tinh Cực Cảnh đỉnh phong cường giả, bóc lột đối phương không khác gì muốn chết!
Nếu vận khí kém nữa, gặp phải đối phương là Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả thì không cần nghĩ cũng biết hắn chỉ có một con đường chết!
Về phần Tinh Cực Cảnh vô địch cường giả, mặt ngựa hắn không hề nghĩ tới. Qua nhiều năm như vậy, ngoại trừ ba vị đảo chủ ra hắn chưa từng thấy có một vị Tinh Cực Cảnh vô địch cường giả nào khác xuất hiện trên Mê Vụ Đảo. Loại cường giả cấp độ này chỉ cần vừa đến lập tức sẽ bị đảo chủ lôi kéo cho hắn ngồi lên ghế phó đảo chủ liền.
Diệp Trần đang suy nghĩ có nên thoáng uy hiếp tên mặt ngựa này một chút hay không, nhưng nghĩ lại vẫn buông tha cho hắn. Thanh Liên kiếm khí chính là lá bài bảo mệnh hiện tại của hắn, dùng một đạo là thiếu đi một phần bảo mệnh, muốn bù đắp lại sẽ tốn không ít thời gian. Hơn nữa chiến lực hiện tại của hắn quá thấp, nếu bộc lộ Thanh Liên kiếm khí ra ngoài sẽ khiến người khác hoài nghi. Nếu hắn có tu vi Tinh Cực Cảnh hậu kỳ thì hắn sẽ không chút do dự mà cho tên mặt ngựa này đẹp mặt. Dù sao ở chỗ này cũng là cường giả vi tôn.
- Thật có lỗi, ta không lấy đâu ra được ba ngàn khối Trung phẩm linh thạch cả, tối đa chỉ có một ngàn năm trăm khối.
Diệp Trần cũng không sợ đối phương kiểm tra Trữ Vật Linh Giới của hắn, bởi vì cái trung phẩm Trữ Vật Linh Giới hắn đã để vào một chỗ hẻo lánh trong một cái hạ phẩm Trữ Vật Linh Giới cất Hạ phẩm linh thạch, nếu không kiểm tra cẩn thận và tốn thời gian thì khó có thể phát giác được.
- Hai ngàn khối Trung phẩm linh thạch, ta biết ngươi có, lấy ra đi, nếu không đừng trách ta tự mình kiểm tra, đến lúc đó một khối ngươi cũng đừng mong lưu lại được!
Tên mặt ngựa này cũng không muốn làm đến tuyệt tình, đối phương nếu mạnh mẽ chạy ra khỏi Chấp Sự đường đưa đám trưởng lão chú ý tới đây thì hơn phân nửa sẽ không bị giết chết, dù sao hắn cũng đã giao ra nhiều hơn một ngàn năm trăm khối Trung phẩm linh thạch so với quy củ rồi.
Diệp Trần mặt không chút biểu tình lấy ra từng đống Trung phẩm linh thạch, nhìn động tác đúng là không có nhiều lắm, tên mặt ngựa kia không khỏi lộ vẻ tươi cười.
- Đúng là ngươi không còn nhiều lắm, một Tinh Cực Cảnh sơ kỳ cường giả đúng là chỉ có như thế mà thôi!
- Tốt, đây là thân phận lệnh bài của ngươi, mau rời đi đi!
Thu hồi Trung phẩm linh thạch lại, tên mặt ngựa liền phất phất tay đuổi Diệp Trần đi.
Trên đường phố của toà thành tầng thứ nhất của Mê Vụ Đảo, Diệp Trần một thân áo lam không nhanh không chậm bước đi.
- Việc cấp bách hiện giờ là trước hết phải điều dưỡng thương thế cho tốt, đem chiến lực khôi phục đến đỉnh phong. Ở Mê Vụ Đảo này cường giả vi tôn, cường giả chính là quy củ, không đủ thực lực chỉ có bị bóc lột!
Nhổ ra một ngụm tức khí, Diệp Trần bước chân nhanh hơn hướng về quán rượu ở cuối đường đi tới.
- Khách quan, ăn cơm hay ở trọ?
Điếm tiểu nhị chào đón.
- Ở trọ bao nhiêu tiền?
Diệp Trần hỏi.
- Một ngày một khối Hạ phẩm linh thạch!
- Trước ở lại một tháng, đâu là tiền cọc cùng với khen thưởng.
Đất trống trên Mê Vụ Đảo rất nhiều, nhưng Diệp Trần không muốn có liên hệ với đám thế lực của Mê Vụ Đảo lúc này cho nên mới có ý định thuê một phòng trong tửu lâu.
Lên lầu, điếm tiểu nhị đưa Diệp Trần tới một phòng trống, nói:
- Khách quan, ngài còn cần thêm gì không?
- Tuỳ tiện cho ta một bàn đồ ăn cùng một bầu rượu!
Nhiều ngày ăn cá nướng với lương khô, miệng của Diệp Trần đã đắng chát rồi.
- Ngày đợi một lát có ngay!
Điếm tiểu nhị lập tức rời đi, Diệp Trần đi vào trong phòng.
Trong phòng có nước ấm, Diệp Trần mở van cho nước chảy vào trong bồn tắm rồi bỏ quần áo nhảy vào.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ, đồ ăn với rượu cũng đã mang lên, đại đa số là thịt, thức ăn chay rất ít. Sau khi ăn uống thoả thê, thời gian cũng đã là ban đêm.
Đêm khuya, sương mù dày đặc tù bốn phương tám hướng kéo tới, đem toàn bộ Mê Vụ Đảo bao phủ lại, ban ngày và ban đêm ở Mê Vụ Đảo khác biệt rất lớn.
Đóng chặt cửa sổ, Diệp Trần ngồi xếp bằng trên giường.
Vì để tốc độ khôi phục kinh mạch nhanh hơn, Diệp Trần một bên dùng Kỳ Linh Đan một bên lấy ra Thiên Ma Hoa hấp thu dược lực.
Dùng nội thị, Diệp Trần rã ràng có thể thấy được kinh mạch toàn thân. Đám kinh mạch này có chủ có phó, có thô có mảnh, còn có một ít kinh mạch ẩn giấu rất sâu, không cẩn thận cảm ứng rất khó phát hiện. Các kinh mạch này dây dưa cùng một chỗ, trên một lộ tuyến có tới mấy đường kinh mạch rắc rối phức tạp giống như một lộ tuyến đồ ẩn chứa huyền ảo cả thiện đại vậy, nói chung một môn công pháp cho dù là thượng thừa nhất cũng không thể nào dùng hết được kinh mạch toàn thân, có thể sử dụng bảy tám phần đã là rất tốt rồi.
Hắc sắc phấn của Thiên Ma Hoa dưới sự khống chế của Diệp Trần chậm rãi hướng chỗ kinh mạch bị tổn hại tràn qua, từ từ tu bổ, dược lực của Kỳ Linh Đan đồng thời cũng phát huy tác dụng.
Đã có 38 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Nhóng cái đã năm ngày trôi qua, kinh mạch của Diệp Trần đã khôi phục dược khoảng bảy thành, tốc độ rất nhanh, lúc đầu thì hơi chậm chạp nhưng càng về sau càng nhanh, dù sao tốc độ khôi phục cũng tỷ lệ thuận với số lượng chân nguyên.
Ngày hôm nay, ở bên ngoài truyền tới tiếng gõ cửa dồn dập.
- Chuyện gì?
Diệp Trần nhíu mày, nói.
- Khách quan, có người tới thu thuế!
- Thu thuế?
Diệp Trần không rõ ràng lắm, nói:
- Cho họ tiến vào đi.
Tiếng mở cửa vang lên, một đội võ giả đi vào.
- Ngươi chính là khách trọ? Vậy phải nộp thuế!
- Nộp thuế gì?
Điếm tiểu nhị liền giải thích cho Diệp Trần:
- Mê Vụ Đảo một tháng sẽ thu thuế một lần, Ngưng Chân Cảnh một khối Hạ phẩm linh thạch, Bão Nguyên Cảnh mười khối Hạ phẩm linh thạch, Tinh Cực Cảnh năm trăm khối Hạ phẩm linh thạch.
Nghe vậy, Diệp Trần thầm cười lạnh, thế lực trên Mê Vụ Đảo đúng là coi mọi người ở đây thành dê nuôi, một tháng thu hoạch một lần, bình thường muốn ra vào thành cũng phải tốn phí, đối với Diệp Trần thì không đán gì nhưng đối với những người sinh tồn lâu năm nơi này chính chính là áp lực mười phần.
- Đây!
Không hề dây dưa để đưa tới phiền toái không cần thiết, Diệp Trần lấy ra năm trăm khối Hạ phẩm linh thạch đưa cho tên võ giả cầm đầu.
...
Thời gian từng ngày trôi qua.
Kinh mạch cùng thương thế của Diệp Trần rốt cuộc cũng đã khỏi hẳn.
Trải qua nhiều ngày được Thiên Ma Hoa chữa trị, thân thể tố chất của Diệp Trần hiện giờ đã viễn siêu so với trước khi tiến vào Mê Vụ Cấm Khu. Đương nhiên thân thể tốt chất cũng không riêng khí lực, mà cường độ thân thể cùng với độ dẻo dai cũng tăng lên rất nhiều, không dễ dàng bị thương tổn.
Có thể do bị thương quá lâu, chân nguyên luôn ở trong trạng thái áp lực nên lần này vừa khỏi thì đã bành trướng hơn nhiều so với trước, sinh cơ vô hạn.
- Có lẽ cũng nên trung kích vào Tinh Cực Cảnh trung kỳ đỉnh phong rồi!
Tinh Cực Cảnh trung kỳ và Tinh Cực Cảnh trung kỳ đỉnh phong chỉ khác nhau ở cường độ chân nguyên. Chân nguyên khi tích luỹ đến một mức cực hạn không thể tiến thêm nữa chính là đạt tới đỉnh phong, muốn tiếp tục tiến tới thì phải đột phá cảnh giới.
Hai tay nắm hai khối Trung phẩm linh thạch, Diệp Trần hít sâu một hơi, thúc dục chân nguyên theo lộ tuyến vận chuyển của Thanh Liên kiếm pháp thập tam trọng.
Một đại chu thiên tuần hoàn.
Hai đại chu thiên tuần hoàn.
...
Bảy mươi hai đại chu thiên tuần hoàn.
Chân nguyên trong cơ thể Diệp Trần ngày càng hùng hậu, mãnh liệt như thuỷ triều, dồn dập không ngừng, ngày càng mạnh mẽ hơn.
Sáng sớm ngày hôm sau.
"Ông!" Không khí chấn động, ba động chân nguyên bành trướng phóng ra, đem toàn bộ vật thể xung quanh chấn động không ngừng.
- Chuyện gì thế?
Chấn động này khiến cho mọi người trong tửu lâu đều kinh ngạc.
Trong phòng, Diệp Trần từ trên giường bước xuống dưỡi người, toàn thân phát ra tiếng rắc rắc liên tục.
- Tinh Cực Cảnh trung kỳ đỉnh phong, tuy nói vẫn còn kém Tinh Cực Cảnh vô địch cường giả nhưng ở trong đám Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả cũng có thể xem là số một số hai rồi!
Trước khi đột phá, Diệp Trần đã có thực lực đấu ngang tay với Thân Đồ Tuyệt, hôm nay chân nguyên đã hùng hậu hơn trước gấp đôi, chiến lực của Diệp Trần đã tiến thêm một tầng cao mới, nếu một lần nữa đối mặt với Thân Đồ Tuyệt hắn không dám nói chắc thắng nhưng tối thiểu cũng ở vào thế bất bại.
"Phanh!"
Chấn động không khí của một quyền này đánh nát bình hoa trong phòng, Diệp Trần cười nhạt một tiếng bước ra ngoài.
- Đến lúc đi báo thù rồi!
...
Chấp sự đường!
- Đại nhân, Tinh Cực Cảnh trung kỳ cường giả rõ ràng chỉ giao nộp chín ngàn khối tptl, vì cái gì muốn ta giao ra một vạn hai ngàn khối?
Trong đại sảnh, một gõ Tinh Cực Cảnh cường giả mới tới không phục, nói.
Tên mặt ngựa cười lạnh, nói:
- Ngươi là Tinh Cực Cảnh trung kỳ đỉnh phong, cho nên so với Tinh Cực Cảnh trung kỳ bình thường phải giao ra nhiều hơn ba ngàn khối Trung phẩm linh thạch, như thế nào? Ngươi không muốn giao? Hãy nhìn tới hậu quả đi, nơi này là Mê Vụ Đảo, không phải nơi ngươi có thể định đoạt!
Hắn dám kiêu ngạo như vậy ngoại trừ bản thân là Tinh Cực Cảnh hậu kỳ cường giả, mà bên trên còn có một vị nguyên lão cùng với phần lớn trưởng lão ủng hộ hắn. Đương nhiên phần linh thạch thu được bên ngoài này tám phần đã ngoài là hắn dùng để hiếu kính thượng cấp, còn hai thành thì hắn cũng phải dùng để làm đường lui một chút, tối đa cũng chỉ có thể lưu lại một thành để sử dụng.
Dưới sự bức bách của mặt ngựa, tên Tinh Cực Cảnh trung kỳ vừa mới tới này không thể không phục, nộp lên một vạn hai ngàn khối Trung phẩm linh thạch. Nhưng làm sao có thể dừng lại ở đây? Tên mặt ngựa liền tiếp tục bắt hắn giao thêm năm ngàn khối Trung phẩm linh thạch nữa!
- Khinh người quá đáng!
Tên Tinh Cực Cảnh trung kỳ cường giả này nổi giận.
- Muốn chết?
Thân hình tên mặt ngựa loé lên, lập tức đã tới trước mặt đối phương, một chưởng mang theo uy thế khủng bố đánh ra, không khí bạo liệt.
"Phốc!" tên Tinh Cực Cảnh trung kỳ cường giả liền thổ huyết, sắc mặt tái nhợt lui ra sau.
- Một chưởng này ta đã hạ thủ lưu tình, lần tới không dễ dàng như vậy đâu!
Sau khi lướt về trên thủ toạ, tên mặt ngựa này liền hả hê nói.
- Ồ, trông rất uy phong đó!
Đúng lúc này, một thanh âm lanh lảnh cách không truyền tới.
- Ai?
Tên mặt ngựa quát lớn.
Lam ảnh mông lung, Diệp Trần đột nhiên xuất hiện trong đại sảnh.
- Là ngươi? Ồ, đã là Tinh Cực Cảnh trung kỳ đỉnh phong cường giả. Khá lắm, dám lừa gạt ta, ngươi biết tội gì chưa?
Tên mặt ngựa này hơu chút khiếp sợ rổi sau đó nổi giận quát.
Diệp Trần lạnh nhạt nói:
- Ta làm gì có tội? Ngươi mới có tội!
- Làm càn, ngươi đã là Tinh Cực Cảnh trung kỳ đỉnh phong cường giả, vậy phải nộp thêm bảy ngàn năm trăm khối Trung phẩm linh thạch, mặt khác giao cho ta thêm năm ngàn khối Trung phẩm linh thạch. Thiếu một khối ta liền lấy mạng ngươi!
Tên mặt ngựa liền nổi lên sát tâm, Diệp Trần cho hắn kinh ngạc quá lớn, hắn có một tia dự cảm không tốt, bất đắc dĩ thì hắn đành phải giết Diệp Trần dẹp trừ hậu hoạn!
- Thật có lỗi, ta lần này tới đây không phải để đưa linh thạch cho ngươi mà tới đòi lại linh thạch của ta. Ba vạn khối Trung phẩm linh thạch, thiếu một khối cũng không được!
- Đúng là ăn gan hùm mật gấu, chết đi cho ta!
Tên mặt ngựa quát lớn, một chưởng phách tới Diệp Trần.
"Phanh!" dùng quyền đối chưởng, Diệp Trần thi triển ra Ngũ Nhạc Thần Quyền đã lâu không dùng. Thổ chi ý cảnh tạo nghệ của Diệp Trần cũng không thấp, trong hư không phảng phất như có một ngọn núi lớn ép xuống tên mặt ngựa.
"Crắc!"
Đại sảnh vỡ vụn, tên mặt ngựa bị đánh bay ngược về sau, phun ra một ngụm máu.
Đã có 28 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
- Làm sao có thể? Hắn rõ ràng là một Tinh Cực Cảnh trung kỳ đỉnh phong, mà!
Sau khi đụng nát vách tường sau lưng, tên mặt ngựa mới kinh hãi lẩm bẩm.
Ánh mắt tập trung lên đối phương, Diệp Trần nói:
- Ba vạn khối Trung phẩm linh thạch, giao hay không?
Diệp Trần cũng không muốn giết tên này, dù sao đối phương cũng là người của Mê Vụ Đảo, nếu giết chết hắn chẳng khác nào đắc tội với thế lực trên Mê Vụ Đảo này.
- Mơ mộng, Phân Lãng Chưởng!
Tên mặt ngựa nhanh chóng đứng lên, đánh ra một chưởng. Thuỷ chi ý cảnh tràn ngập, một đạo cự thủ chụp về phía Diệp Trần.
- Ngũ Nhạc Độc Tôn!
Đối với công kích của tên mặt ngựa này, Diệp Trần căn bản không cần dùng tới kiếm pháp. Chỉ cần đánh ra thức cuối cùng trong Ngũ nhạc thần quyền, Thổ chi ý cảnh hùng hậu hình thành hư ảnh năm toà núi lớn điệp gia cùng một chỗ mạnh mẽ đánh nát thủ ấn của tên mặt ngựa rồi đè mạnh hắn xuống mặt đất.
- Ngươi chết chắc rồi, trên ta còn có Tôn nguyên lão chiếu ứng, đắc tội ta ngươi chết chắc!
Tên mặt ngựa này bị ép không thể nhúc nhích nên rống loén.
- Tôn nguyên lão cũng cứu không được ngươi, tự làm tự chịu!
Diệp Trần cũng không nói nhảm, cách không chộp lấy Trữ Vật Linh Giới của mặt ngựa. Chân nguyên dũng mãnh đi vào, tất cả tài phú trong đó liền hiện ra trong đầu Diệp Trần.
- Tên mặt ngựa này đúng là giàu có a!
Dùng tâm thần quan sát bên trong một thoáng, Trung phẩm linh thạch có sáu cái rương lớn, mỗi rương đều có một vạn khối, tổng cộng sáu vạn khói, Trung phẩm linh thạch lẻ tẻ cũng có vài ngàn khối, về phần Hạ phẩm linh thạch thì không có bao nhiêu.
- Ai dám gây sự ở Chấp Sự đường?
Hai người đánh nhau gây ra động tĩnh không nhỏ, nên hấp dẫn hai bị trưởng lão của Mê Vụ Đảo gần đó. Thân phận trưởng lão trên Mê Vụ Đảo rất tôn quý, mỗi người đều là cường giả Tinh Cực Cảnh đỉnh phong.
"Vụt! Vụt!"
Hai đạo nhân ảnh cấp tốc rơi xuống bên ngoài Chấp Sự đường, người bên trái một đầu tóc trắng, dung mạo tiều tuỵ, nếu dựa theo giới hạn một trăm tuổi so sánh thì hắn cũng đã bảy tám chục tuổi rồi. Đương nhiên hắn là Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả, niên kỷ phải hơn gấp bội, khoảng chừng một trăm bảy chục tuổi rồi. Bên phải là một trung niên nhân, má trái có hai vết thẹo giao nhau cho kiếm tao thành, trông bộ dáng rất hung hãn.
Tên mặt ngựa thấy hai người này tới thì hét lớn lên:
- Bạch trưởng lão, Lục trưởng lão mau cứu ta, người này rõ ràng là Tinh Cực Cảnh trung kỳ đỉnh phong cường giả mà lại gạt ta nói là Tinh Cực Cảnh sơ kỳ ường giả, rõ ràng không đem Mê Vụ Đảo để vào trong mắt, nhanh giết hắn đi!
Tên Bạch trưởng lão trong mắt loé lên ánh sáng lạnh, quát lên với Diệp Trần:
- Ngươi là người phương nào? Mau buông Mã chấp sự ra, tiếp nhân thẩm phán!
- Bạch trưởng lão, phí lời với hắn làm gì? Người dám ở Mê Vụ Đảo nháo sự thì cứ giết!
Trung niên nhân hung hãn dùng ánh mắt như nhìn người chết nhìn Diệp Trần.
"Phanh!"
Ngọn núi hư ảo đang trấn áp trên người tên mặt ngựa vỡ ra, lực trùng kích khiến cho hắn phải thổ huyết, chiến lực mất hết. Diệp Trần sau đó xoay người lại, nói:
- Tên này ỷ vào thân phận chấp sự, tuỳ ý vơ vét tài sản của người mới lần đầu tới Mê Vụ Đảo thì có thể phán tội gì?
- Hắn có tội hay không còn chưa tới lượt ngươi phán định. Ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói, nếu không chỉ có con đường chết!
Tên trung niên nhân hung hãn gọi là Lục trưởng lão làm sao không biết những hành động hàng ngày của tên Mã chấp sự kia? Nhưng tên Mã chấp sự này lại la fngười của Tôn nguyên lão, một phần linh thạch Mã chấp sự vơ vét cũng có một thành đưa cho hắn, cho nên hắn làm sao có thể phán Mã chấp sự có tội? Nếu náo động tới đảo chủ thì vẫn còn có Tôn nguyên lão đằng sau mà.
- Đã vậy thì đã không có biện pháp gì nữa rồi!
Một vầng sáng loé lên, trên tay Diệp Trần nhiều hơn một thanh trường kiếm, vỏ kiếm có phong cách cổ xưa.
- Dám ở trước mặt ta xuất vũ khí, tiểu tử ngươi chết chắc rồi!
Hắc sắc quang mang loé lên, trên tay Lục trưởng lão cũng nhiều thêm một thanh vũ khí. Đây là một thanh hắc sắc côn, trên mặt cây côn này có từng đạo đồ án uốn lượn, theo chân nguyên rót vào, không khí xung quanh cây côn liên tục vặn vẹo.
Bạch trưởng lão lui ra sau một bước, nói:
- Lục Tung, tốc chiến tốc thắng!
- Ta biết rồi!
Lục Tung hắc hắc cười một tiếng rồi thân ảnh liền biến mất, một côn đập thẳng tới trước mặt Diệp Trần.
"ĐInh!"
Lôi quang thiểm điện, mũi kiếm dễ dàng chống đỡ thế công của Lục trưởng lão. Ba mặt của Chấp Sự đường nhanh chóng bạo liệt, hoá thành cát vụn.
"Bịch! Bịch! Bịch! ..."
Hai chân của Lục trưởng lão không thể kiềm chế được lui về sau tám bước, mỗi bước đều đem mặt đất giẫm nát, từng đạo khe nứt lan ra xung quanh.
- Lục trường lão bị đánh lui?
Tên mặt ngựa nàm trên mặt đất thấy cảnh này thì không thể nào tin được, thì thào một tiếng.
Mê Vụ Đảo có chín mươi tám trưởng lão, mỗi người đều có thực lực Tinh Cực Cảnh đỉnh phong cường giả, ngoại trừ mấy vị nguyên lão và ba vị đảo chủ ra thì họ đã có thể được xưng là Vương nơi này rồi. Vậy mà Diệp Trần lại có thể một kiếm bức lui Lục trưởng lão, chẳng phải nói Diệp Trần ít nhất cũng là Tinh Cực Cảnh đỉnh phong cường giả?
- Không có khả năng, hắn rõ ràng là Tinh Cực Cảnh trung kỳ đỉnh phong cường giả, mới tuần trước ta dùng một ngón tay còn có thể dễ dàng hạ sát hắn a!
Tên mặt ngựa này cho rằng vừa nãy Lục trưởng lão chưa dùng toàn lực chỉ mới tập thể dục mà thôi.
Nhưng Bạch trưởng lão thì không cho rằng như vậy, Lục Tung tuy không có thi triển tuyệt chiêu, thậm chí chiêu thức cũng không dùng, nhưng Diệp Trần lại có thể dùng trạng thái hời hợt bình thường đánh lui Lục Tung, rõ ràng Lục Tung không phải là đối thủ của Diệp Trần.
"Tên tiểu tử không để bọn họ vào mắt, nguyên lai là có bản lĩnh!"
Bạch trưởng lão thầm phán định.
- Hắn có thực lực Tinh Cực Cảnh đỉnh phong cường giả, Lục Tung, xuất ra đỉnh phong thực lực của ngươi đi!
Bạch trưởng lão thần sắc ngưng trọng, hai mắt khoá chặt Diệp Trần, chuẩn bị có cái gì ngoài ý muốn sẽ cùng với Lục Tung liên thủ đánh chết Diệp Trần.
- Tiểu tử, ngươi đã chọc giận ta! Hắc Hải Nộ Sa!
Khi thối lui tới bước thứ chín, hai tay Lục Tung vung côn lên, bốn phía liền bị phủ một tần hắc sắc thuỷ triều, mà bản thân hắn thì chuyển người biến thành một vòng xoáy ở trung tâm thôn phệ hắc triều xung quanh, phương viên hơn mười dặm xung quanh, thiên địa nguyên khí đều bị hắn cắn nuốt không còn để chuyển hoá thành chiến lực của hắn.
"Oanh!"
Một côn đánh ra, vô tận thuỷ triều hội tụ thành côn thế đánh tới Diệp Trần. Sau một khắc, một đầu Nộ Sa hiện ra, thân thể khổng lồ của nó mang theo lực lượng khủng bố nhào lên.
Đã có 29 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Thế công mãnh liệt như vậy làm cho tóc và quần áo của Diệp Trần tung bay nhưng bản thân hắn vẫn đứng yên bất động. Lôi Trạch Kiếm nhẹ nhàng chém vào hư không một cái.
"Xoẹt!"
Một kiếm này liền đem đầu Nộ Sa hung mãnh do Lục trưởng lão thi triển ra chém thành hai nửa, trên mặt cắt còn có điện hoa lập loè, phát ra âm thanh xuy xuy không ngừng.
- Tuyệt chiêu của Lục Tung bị một kiếm phá nát, mà còn hời hợt như thế?
Bạch trưởng lão hít một ngụm khí lạnh, nếu Diệp Trần chỉ vẻn vẹn đả bại Lục Tung hắn cũng không quá kinh ngạc, thực lực Diệp Trần thể hiện ra lúc trước tuyệt đối là Tinh Cực Cảnh đỉnh phong cường giả, mà trong Tinh Cực Cảnh đỉnh phong cường giả cũng có chia mạnh yếu, tự nhiên là có thắng có bại. Nhưng đối mặt với tuyệt chiêu mạnh nhất của Lục Tung, Diệp Trần chỉ hời hợt một kiếm đã phá giải!
- Còn muốn đánh sao?
Diệp Trần cũng không có thật sự ra tay, cho dù Lục Tung có mạnh hơn thì cũng chỉ là một Tinh Cực Cảnh đỉnh phong cường giả, mà Diệp Trần đã có thực lực của Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả, mà còn là một trong những tồn tại đứng đầu căn bản không cùng một cấp độ. Nếu như vậy còn không phá giải được tuyệt chiêu của Lục Tung thì hắn cần gì đi ra ngoài hỗn?
- Mau nhìn, Chấp Sự đường phát sinh tranh đấu, ngay cả vách tường đều bị huỷ hết!
Vốn là xung quanh Chấp Sự Đường có tường lớn bao quanh không thể nhìn thấy được tình hình bên trong. Nhưng Diệp Trần và Lục Tung chiến đấu là khiến cho mây bức tường xunh quanh hoá thành bụi phấn, do đó đám người bên ngoài mới thấy được tình cảnh nơi đây.
- Kia không phải là Bạch trưởng lão và Lục trưởng lão sao? Còn người trẻ tuổi kia là ai?
- Đoán chừng là người mới tới Mê Vụ Đảo. Mỗi lần Mê Vụ Đảo phát sinh tranh đấu đều là do cường giả bản thổ và cường giả từ bên ngoài tới phát ra.
- A, công kích của Lục trưởng lão đã bị phá, người trẻ tuổi kia tuyệt đối là nhân vật rất lợi hại. Chấp Sự Đường lần này đúng là đá phải thiết bản rồi, vơ vét tài sản của ai không vơ mà lại đi vơ của một vị Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả, không phải muốn chết sao?
- Đúng là rất mạnh, bất quá Mê Vụ Đảo còn có ba bị đảo chủ và mười chín vị nguyên lão, cứng quá sẽ chết rất thảm a!
Trên đường phố bên ngoài Chấp Sự Đường tụ tập rất nhiều võ giả, trong đó không thiếu Tinh Cực Cảnh cường giả. Bọn họ tụ tập lại với nhau không ngừng nghị luận xôn xao.
- Nhanh tản ra, thành vệ đội tới!
Đúng lúc này, trên đường xông ra mấy đội võ giả, những võ giả này tu vi thấp nhất cũng là Tinh Cực Cảnh sơ kỳ cường giả, đội trưởng còn là Tinh Cực Cảnh trung kỳ đỉnh phong, đội phó là Tinh Cực Cảnh trung kỳ. Mỗi một đội đều có hai mươi người, tổng số lượng hiện tại hơn trăm người.
Thành vệ đội bình thường sẽ không động tay mà do Bão Nguyên Cảnh tạo thành một đội tuần tra thành thị. Chỉ khi có đại sự phát sinh thì Thành vệ đội này mới có thể xuất động, thành vệ đội thành viên hơn ba ngàn người, hiện tại những người tới không phải là toàn bộ lực lượng của thành vệ đội.
Khoảng cách thành vệ đội xuất động gần đây nhất đã rất nhiều năm rồi.
Hiện tại là lần đầu tiên sau nhiều năm như vậy.
- Toàn bộ cút hết!
Dưới sự dẫn dắt của bảy tân đội trưởng, hơn trăm Tinh Cực Cảnh cường giả nhanh chóng bu tới quát lui mọi người.
- Đi vào!
Thấy thủ hạ đã tới đủ, đám cường nhân này liền đi vào trong Chấp Sự Đường.
Động tĩnh ở bên ngoài, Bạch trưởng lão làm sao không biết đến? Quay đầu nhìn lại thấy thành vệ đội đi tới thì hắn thầm thở phào một hơi. Hai đánh một hắn cũng không nắm chắc có thể chiến thắng được Diệp Trần nhưng hiện tại có hơn trăm người đồng thời vây công thì Diệp Trần trừ khi là Tinh Cực Cảnh vô địch cường giả nếu không chỉ có đường chết.
- Các ngươi bao vây Chấp Sự Đường lại!
Bạch trưởng lão phân phó.
- Vâng Bạch trưởng lão!
Địa vị của trưởng lão viễn siêu đội trưởng thành vệ đội, bảy người nhanh chóng vâng lệnh dẫn đội viên của mình bao vây Chấp Sự Đường chặt chẽ, tuỳ thời đều có thể công kích.
Thu mắt lại, Bạch trưởng lão đầy tự tin nói:
- Hiện tại ngươi thúc thủ chịu trói còn kịp, bằng không để nhiều người như vậy đồng thời công kích, ngươi chỉ có con đường chết!
Diệp Trần nghe vậy thì chỉ cười nhạt, nếu cường giả Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả có khinh công không quá lợi hại mà bị hơn trăm Tinh Cực Cảnh cường giả đồng thời công kích thì rất có khả năng vẫn lạc. Nhưng Diệp Trần hắn lại có Phân Thân Hoá Ảnh, thành tựu không phải một Tinh Cực Cảnh cực hạn bình thường có thể so sánh được. Diệp Trần tự tin, khi hắn toàn lực thi triển khinh công, thì một lần nhiều lắm chỉ có bảy tám đạo công kích đánh trúng hắn. Mà bảy tám đạo công kích của mấy tên Tinh Cực Cảnh bình thường thì hắn tự tin dễ dàng ngăn trở.
Đương nhiên cùng với Mê Vụ Đảo khai chiến không phải là mục đích của hắn, mục đích của hắn là muốn lên làm nguyên lão. Dù sao cũng phải ở lại Mê Vụ Cấm Khu này sinh tồn thời gian có thể không ngắn, nhất định phải thuận thế mà làm, trừ khi hắn không muốn ở trên Mê Vụ Đảo này mà một mình lang bạt trong biển sương mù ngoài kia.
- Lập trận thế lớn như vậy làm gì? Kỳ thật ta tới là muốn gia nhập Mê Vụ Đảo!
Thu Lôi Trạch Kiếm lại, Diệp Trần đối mắt với Bạch trưởng lão nói.
- Gia nhập Mê Vụ Đảo?
Sắc mặt của Bạch trưởng lão và Lục trưởng lão khá khó coi, đối với lý giải của bọn họ với đảo chủ thì người như Diệp Trần lựa chọn gia nhập thì đảo chủ sẽ không cự tuyệt. Hơn nữa nãy giờ Diệp Trần ra tay rất có chừng mực, không hề giết bất kỳ người nào.
Khoé miệng co quắp lại, Bạch trưởng lão cố gắng đè nén lửa giận, nói:
- Muốn gia nhập Mê Vụ Đảo cũng không cần đả thương người khác, các hạ làm như vậy khiến cho người ta rất hoài nghi. Tốt nhất hiện tại theo ta đi một chuyến, tiếp nhận thẩm vấn, đến lúc đó đảo chủ có đồng ý cho ngươi gia nhập Mê Vụ Đảo hay không thì khắc biết!
Chỉ cần mang Diệp Trần đi, thì Bạch trưởng lão tự tin Tôn nguyên lão sẽ có thể dễ dàng giải quyết được việc này. Đến lúc trắng đen thế nào còn không phải do bọn họ nói sao?
- Thật có lỗi, ta sẽ không cùng các ngươi đi đâu cả, Mã chấp sự bị thương là do hắn tự làm tự chịu. Ta chỉ là bị động tự vệ, huống chi chờ lúc ta gia nhập Mê Vụ Đảo thì cũng là thân phận nguyên lão. Một vị nguyên lão còn cần các ngươi thẩm tra?
Diệp Trần đã chuẩn bị rất tốt, hoặc là trở thành Mê Vụ Đảo nguyên lão hoặc là rời khỏi Mê Vụ Đảo này.
Đã có 33 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế