Vừa nghe Tiêu Thần gọi như vậy, Lương Yến Yến vội quay đầu qua, cảnh tượng trước mắt làm cô hoảng sợ, cô giáo chủ nhiệm xinh đẹp bình thường có chút nghiêm túc Đường Diệm Vân, tay đang nắm vào bộ phận ấy của Tiêu Thần…
Ầm!
Trong khoảnh khắc này Lương Yến Yến, đại não bị chập mạch rồi, đầu óc của cô thật sự không đủ dùng rồi.
- A!
Không thể chịu được nữa rồi, đồng thời lấy tay che mặt mình, không dám nhìn nữa.
Muốn chết, muốn chết, chết thật rồi, nhịp tim của mình đang tăng! Tăng cao!
Làm sao đây, làm sao đây, làm sao mình có thể nhìn cái đó của Tiêu Thần… cô Đường càng quá đáng hơn, làm sao cô ấy có thể, lại còn dùng tay nắm nữa chứ?
Trời ơi, cái vật kia hình như rất lớn? Cái đó chính là vật đó của đàn ông? Cái vật có thể làm cho phụ nữ sinh con?
…
- A!
Tiếp đến căn phòng lại vang lên một tiếng thét chói tai, đột nhiên Đường Diệm Vân tỉnh ngộ ra, lại thấy phía trên mình là thân thể trần truồng của Tiêu Thần, nhưng trong tay mình lại nắm lấy…
Xém chút nữa tim đã nỗ tung, đột nhiên cô bóp một cái vào mệnh căn tử của Tiêu Thần, lập tức bật dậy, chạy qua một bên, dùng tấm thảm quấn chặt thân thể.
- Đây, đây là chuyện gì?
Đường Diệm Vân nhìn thấy Lương Yến Yến trong phòng, cô đang đứng trong phòng che mặt, đỏ mặt tía tai, xem ra bị dọa không nhẹ.
Vừa nghĩ đến cái thứ vừa ở trong tay, mặt của Đường Diệm Vân đỏ đến sắp rỉ máu, lấy tấm thảm che đầu, căn bản không dám rút đầu ra, thật sự quá mất mặt rồi.
- Tiêu Thần! Em còn không mau mặc quần áo vào!
Đường Diệm Vân trốn trong tấm thảm, tức giận la lớn:
- Chẳng lẽ còn muốn dạy hư bạn học Lương Yến Yến sao!
Tà hỏa của bụng dưới Tiêu Thần cũng vừa bị tiếng thét chói tai của Đường Diệm Vân làm cho xìu xuống, thầm nghĩ, cái chết tiệt này là sao chứ, ông đây có lòng tốt qua đây xem cô, kết quả bị cô đẩy ngã không nói, mấu chốt là cô có chút đạo đức nghề nghiệp được không, muốn đẩy ngã thì cô cũng phải đẩy cho xong chứ, lại ngay lúc một nửa, lúc ngọn lửa đang mạnh, tạt cho một gáo nước lạnh. Cũng may ta thiên phú dị bẩm, nếu như là những đứa nam sinh nhát gan khác, bị làm cho giật mình khiến cho chỗ đó nửa đời sau cũng bất lực rồi.
- Sao lại thành em dạy hư Lương Yến Yến chứ…
Tiêu Thần nói nhỏ vài câu trong miệng, lão đại không tình nguyện cột chiếc khăn tắm vừa bị Đường Diêm Vân cởi ra ngay eo, che cơ thể trần như nhộng của mình.
- Yến Yến, bạn chăm sóc tốt cho cô Đường nha, nếu có chuyện gì thì lại gọi mình.
- Uh.
Mặt Lương Yến Yến lúc này vẫn còn đỏ bừng, căn bản không dám đưa tay xuống nhìn Tiêu Thần, chỉ là thông qua khe hở của ngón tay nhìn thấy khuôn mặt khổ sở của Tiêu Thần.
Nghĩ kỹ lại thì Tiêu Thần cũng khá vô tội, lúc đầu hắn không làm việc gì quá đáng, tuy là ôm Đường Diệm Vân vào lòng, nhưng cũng có thể tha thứ, dù sao cũng là do Đường Diệm Vân đang run, hơn nữa còn đang gọi tên của Tiêu Thần, vậy Tiêu Thần ôm cô ấy coi như là an ủi cô ấy rồi. Nhưng cử động lúc sau của Đường Diệm Vân, cô ấy nhìn thấy trong mắt, từ lý luận mà nói, Tiêu Thần không làm việc đưa đẩy gì hết, chỉ là Đường Diệm Vân dưới tình trạng vô thức đã quá kích động rồi. Đối với bất kỳ người đàn ông bình thường nào mà nói, trong tình huống này e là khó có thể khống chế được.
y, tuy là háo sắc lưu manh một chút nhưng đích thực cũng là một chú bé đáng thương.
Tiêu Thần có chút buồn bực muốn rời đi, Đường Diệm Vân vẫn đang dùng tấm thảm quấn quanh người, cô không dám nói lời nào, nhịp tim của cô đã tăng đến 180, nhiệt độ trên khuôn mặt đã tăng đến 60 mấy độ. Nếu lại tăng thêm một chút, e rằng tấm thảm này cũng sẽ bị đốt cháy.
Phù phù…!
Trốn dưới tấm thảm Đường Diệm Vân thở hổn hển một lúc, cho đến mức cô có chút khó chịu, cô mới lấy tấm thảm xuống, nhưng vừa thấy Lương Yến Yến vẫn đứng trong đó, mặt cô càng trở nên nóng hơn nữa.
Vừa rồi Lương Yến Yến đứng một bên nhìn thấy chuyện xấu của mình với Tiêu Thần, trời ơi, em ấy là học sinh của mình, bản thân là giáo viên chủ nhiệm của em ấy, Tiêu thần là học sinh nam của mình, đây là chuyện gì chứ! Mình sao có thể xảy ra chuyện đó với Tiêu Thần chứ, rốt cuộc là chuyện quái quỷ gì đây!
- Ặc, Yến, Yến Yến…
Đường Diệm Vân nói chuyện cũng có chút lắp bắp rồi, cũng không dám nhìn thẳng Lương Yến Yến, chỉ yếu ớt hỏi:
- Vừa rồi là, là chuyện gì vậy?
Cho dù câu nói này không dài, nhưng đối với Đường Diệm Vân dường như là khoảnh khắc khó xử nhất của đời cô! Câu nói này tiêu hao hết toàn bộ chí khí của cô, hỏi Lương Yến Yến câu này thật sự cần dũng khí rất lớn.
Lương Yến Yến nhùn nhìn giáo viên chủ nhiệm lớp mình, cô đại khái có thể hiểu tâm trạng cô ấy lúc này, đổi lại là bất cứ giáo viên nữ nào, phát sinh chuyện vừa rồi e rằng đều phát điên, càng miễn bàn đây là một giáo viên nữ xinh đẹp, vẫn chưa kết hôn. Hơn nữa lại nói chuyện của tối nay, bản thân cũng có trách nhiệm không nhỏ, nếu như mình không gọi Tiêu Thần tới, căn bản sẽ không xảy ra chuyện như vậy.
Cô có chút tự trách nói:
- Chuyện này đều tại em, là em gọi Tiêu Thần đến, nên mới xảy ra chuyện vừa rồi.
- Em gọi Tiêu Thần đến? Gọi em ấy đến làm gì?
Đường Diêm Vân hỏi một cách khó hiểu, trong lòng có chút trách Lương Yến Yến, thầm nghĩ, chẳng lẽ em không biết Tiêu Thần là con ác lang hay sao, đêm hôm khuya khoắt em dám gọi hắn đến phòng của hai người con gái chúng ta!
Đứa con gái này vẫn còn quá trong sáng rồi, nếu là mình, làm sao gọi hắn đến phòng của mình chứ, đây không phải là tự mình dụ sói sao!~
Lương Yến Yến nghe ra trong giọng của Đường Diêm Vân mấy phần trách cứ, cuối đầu tự trách nói:
- Là như vậy, hôm nay cô Đường luôn nói mớ, toàn thân lại còn đổ mồ hôi lạnh, sau đó trong mơ lại hay gọi tên của Tiêu Thần, cho nên em mới gọi bạn ấy đến…
- Cô nói mớ gọi tên Tiêu Thần?
Đường Diệm Vân xấu hổ đến nỗi chỉ muốn tìm cái lỗ chui xuống cho xong, bản thân vẫn chưa đến mức ấy chứ? Tuy rằng tính theo tuổi tác của mình, chính là gái trinh già, nhưng cũng không muốn làm chuyện đó đến mức đó chứ, không ngờ lại chủ động lột bỏ khăn tắm trên người Tiêu Thần, lại còn cầm vật kia trong tay…
Nếu như không phải mình kịp thời thức tỉnh, vậy e rằng vừa rồi mình đã dùng miệng…
Đường Diêm Vân sợ đến nổi mồ hôi lạnh lại túa ra, nếu như sự việc xảy ra theo những gì mình nghĩ, vậy hậu quả thật không dám nghĩ. Một nữ giáo viên đẩy ngã học sinh nam, lại còn trước mặt một học sinh nữ khác của mình.
Trời ơi! Mình bị sao thế này?
Đúng, nhất định là có liên quan đến chuyện hồi chiều, mình đã trải qua chuyện đáng sợ như thế, hơn nữa lúc đó là do Tiêu Thần cứu mình ra.
Đường Diệm Vân vẫn còn nhớ mang máng, mình bị nhốt ở dưới nước, đã không thể thở được nữa, tiếp đến một đôi môi lớn ấn lên, truyền một chút không khí cho mình, đó chính là Tiêu Thần.
Chẳng lẽ lại để ý thằng nhóc này như vậy?
Không nên nha!
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥
Trở về phòng, Tiêu Thần một chân đá thẳng vào kệ giày bằng gỗ bên cửa, “ầm” một tiếng, kệ giày gỗ lập tức bể thành một đống.
Thứ này làm sao chịu nổi một cước của Tiêu Thần, cước này không có sức mạnh 1000 cân, cũng có 800 cân.
Ngẫm lại Tiêu Thần cũng thật là buồn bực, phân thân bên dưới cũng đã bị người đẹp nắm chặt rồi, nửa đường lại bị tạt cho gáo nước lạnh, cũng may không sợ tới mức liệt dương, không thì đời này coi như xong rồi. Đừng nói dựng hậu cung lớn gì, cho dù dựng thành công rồi, cũng không có năng lực để điều khiển!
Cũng may Tiêu Thần làm qua vài năm sát thủ, tâm chí coi như vẫn kiên định, dưới sự đả kích này cũng không bị đánh ngã, lại còn xông vào phòng tắm tắm rửa, an ủi đứa em phân thân của mình, lập tức ngủ khò rồi.
…
Sáng sớm ngày hôm sau, Ôn Thông đã đến gõ cửa phòng Tiêu Thần rồi, Long Tuyền Sơn Trang lại sắp xếp tiết mục buổi sáng cho họ rồi, buổi sáng BBQ, buổi trưa dã ngoại, buổi chiều câu cá, buổi tối dạ hội lửa trại.
- Sặc, Long Giang thật biết làm người!
Tiêu Thần bất đắc dĩ thở dài, vốn dĩ lịch trình hôm nay của họ không có nhiều tiết mục như vậy, chắc là do chuyện lạ xảy ra chiều hôm qua, đại thiếu gia Long Giang tập đoàn Long Nhân này muốn mượn cách này để tỏ ý xin lỗi Tiêu Thần.
Học sinh đều thích chơi, nhất là cái tuổi sức trâu này, những đứa trẻ lớn lên ở đô thị lớn như thành phố Lĩnh Hải, nói ra cũng không sợ bạn chê cười, trong đó không ít người ngay cả đầu heo cũng chưa thấy qua.
Ngày thường người lớn trong nhà đều quản bọn trẻ rất nghiêm, vừa phải học cái này vừa phải học cái kia, nhưng lại không dạy chúng những kiến thức cơ bản trong cuộc sống.
Trẻ con đều có tính ham chơi, vừa nghe nói sẽ đi nướng đồ ăn BBQ, dã ngoại, câu cá, đám gia súc này đã sướng rơn rồi, một đám người chiều hôm qua phiêu lưu vẫn còn mệt mỏi, bây giờ tinh thần đã dồi dào lên.
Những đóa hoa trong lớp trước mắt vẫn chưa có chủ, càng bị đám gia súc nam nhìn chăm chú hơn, có mấy nam sinh thậm chí đã nói lời thề sắt son trong lòng, hôm nay đại gia phải nhanh một chút, tranh thủ gần cô ấy một chút.
…
Khoảng 7 giờ sáng, Long Giang đích thân phái vài chiếc xe đến chở lớp 12/7 đến một khu đất trống ở lưng núi Long Tuyền Sơn, ở đây bốn phía không có cây cối, đều là những khu đất cát nhỏ, hơn nữa bên cạnh còn một dòng suối nhỏ, nước của dòng suối nhỏ không sâu, chảy thẳng xuống chân núi.
Long Giang mang đến cho họ 9 cái lò nướng, tính ra thì là 4 người một nhóm, nhóm của Tiêu Thần có 5 người.
Nói ra cũng khéo, 5 người nhóm Tiêu Thần đều trâu bò hết, Đường Diệm Vân, Lương Yến Yến, Cao Thi Nhu, còn có một Ôn Thông, cộng thêm nam chính Tiêu Thần.
Những nam học sinh khác ngưỡng mộ chết đi được, đều muốn đến nhóm của Tiêu Thần, nhưng không còn cách nào khác, ai kêu thằng nhãi Tiêu Thân này rất bá đạo chứ, hay là thôi vậy, từ xa len lén liếc vài cái là được rồi. Về phần thằng mập Ôn Thông này có thể nhập bọn, hoàn toàn là do y dính dai như đĩa, hơn nữa sau khi biểu hiện bản thân sẽ bao hết tất cả những việc nặng nhọc trong nhóm, Tiêu Thần mới cho y nhập bọn. Đường Diệm Vân và Lương Yến Yến hai mỹ nhân một lớn một nhỏ, thì do Tiêu Thần kéo họ vào, cho dù tối qua xảy ra những việc không vui, nhưng sau một giấc ngủ, Tiêu Thần hoàn toàn phóng thích hết rồi.
Tối qua tuy không phát sinh hành vi tình dục thực sự với Đường Diệm Vân, nhưng ít ra cũng đã có một mở đầu tốt không phải sao? Vả lại Lương Yến Yến lúc đó ở bên cạnh cũng nhìn thấy rồi, thậm chí còn liếc thấy đứa em nhỏ của mình, sau một giấc ngủ Tiêu Thần suy ngẫm lại, tối hôm qua thật ra mình đã chiếm lợi lớn. Hai người con gái Đường Diệm Vân và Lương Yến Yến cũng là mục tiêu thứ hai trong hậu cung của mình, nhưng mối quan hệ với mình, rõ ràng không gần gũi đến mức có thể trực tiếp xxoo, bây giờ xảy ra những chuyện thú vị như vậy, trái lại còn có lợi với mình hơn.
Nóng nảy không ăn được đậu hũ nóng, cơm chẳng phải cũng ăn từng miếng từng miếng sao?
Tán gái cua gái thực tế cũng là một loại hoạt động lâu dài của não. Con trai theo đuổi con gái cách ngọn núi, con gái theo đuổi con trai cách tấm khăn mỏng, con trai muốn theo đuổi được con gái, là phải từ từ dời ngọn núi trước mắt này đi; con gái theo đuổi con trai hả, ờ, theo điều tra của một vị viết lách nào đó trên mạng tên là Thân Vương, đa phần tỷ lệ thành công rất lớn.
Bạn chỉ cần vào đêm gió đêm thổi mạnh nào đó, trên người mặc một bộ quần áo rất gợi cảm trêu ngươi, nhẹ nhàng ngoắc ngoắc ngón tay, đại bộ phận nam gia súc sẽ phải máu mũi chảy đầy đất, tuyến thượng thận lập tức tiết ra một đống hormone, sau đó liền xông tới…
…
Đừng thấy nhóm Tiêu Thần có 5 người, thực tế có thể động tay thì cũng chỉ có mỗi mình Tiêu Thần thôi, ngoài ra Đường Diệm Vân cũng có thể làm một chút, nhưng vẫn không dám tiến đến giúp đỡ, đoán chừng còn đang rối rắm chuyện xảy ra tối qua.
Tiêu Thần từng là sát thủ hàng đầu, hiểu biết kỹ xảo sinh tồn dã ngoại đương nhiên không ít, đại khái như xuyên thịt, giá quay thịt, nắm bắt nhiệt độ của than hắn đều nắm bắt rất tốt. Không như những bạn học của các nhóm khác, thịt nướng ra không thì bị khét, không thì nướng nửa chín nửa sống, thịt như vậy mà ăn vào, nhất định sẽ bị tiêu chảy. Chỉ có thịt do Tiêu Thần nướng ra, màu sắc tốt, đủ mùi, quan trọng nhất là ít ra chín rồi, ăn xong không sợ tiêu chảy.
- Cô Đường, ăn miếng thịt bò đi!
Tiêu Thần lại vừa nướng chín một miếng thịt bò, dùng tăm tre xuyên xong đưa cho Đường Diệm Vân.
Đường Diệm Vân đứng hình mất vài giây, không dám nhìn thẳng Tiêu Thần, vội vàng xoay đầu đi, đưa tay ra lấy miếng thịt, Lương Yến Yến ngồi bên nhìn cũng đỏ mặt tía tai, cũng may ông mặt trời đã ra rồi, nên khuôn mặt đỏ tía vì xấu hổ của cô và Đường Diệm Vân mới không bị phơi bày ra.
Nhưng Tiêu Thần đã nhìn ra rồi, chỉ có trong lòng bất đắc dĩ cười khổ:
- ”, lại làm cho khoảng cách của mình và chị Diệm Vân cách xa ra rồi, xem ra phải nghĩ cách thôi, không thì hậu cung của mình sẽ thiếu đi một vị chủ nhân rồi.”
Nướng gần hơn một giờ, cũng không có vài người ăn được mấy miếng thịt chín, cũng may Long Giang suy nghĩ chu đáo, sau khi nhìn thấy các học sinh thất bại, lập tức ra lệnh cho đám trợ thủ mà mình mang theo lên nướng thịt thay bọn họ. Sự thành công của mười mấy phút, mười mấy học sinh có thể ăn được thịt bò, thịt dê thơm nức chín mọng, đừng xem những thuộc hạ này mặc đồ tây đen, trông giống như tay đấm trên đường hoặc vệ sĩ các loại, nhưng thực tế lại toàn là Long Giang đã dành rất nhiều tâm tư, khuya đêm qua khẩn cấp điều bọn họ lên núi, chính là thay các học sinh này nướng miếng thịt ăn.
Tiêu Thần tự nhiên là nhìn ra thủ pháp của bọn họ, cũng biết Long Giang thật sự tính toán chu toàn. Tuy là trên biểu hiện thằng này không nói nhiều, nhưng Tiêu Thần lại rất thích phong cách của thằng nhóc này. Tuy là chỉ trò chuyện với y có hai lần, nhưng thằng nhóc này có mấy phần tác phong của cha y Long Vũ Sinh, trước mặt người quen đặc biệt thoáng, trước mặt người lạ lại có vẻ hơi ngượng ngùng. Long Vũ Sinh sớm mất vợ, sau đó trên hoan trường và thương trường đều rất đắc ý, đến bây giờ 50 tuổi đầu, đã sáng lập ra tập đoàn Long Nhân, có thể nói là người kỳ tài của giới kinh doanh.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥
Buổi chiều sắp xếp dã ngoại và câu cá đều tiến hành khá thuận lợi, ngoại trừ lúc giữa có vài tên nói mấy câu chuyện cười, cũng không có chuyện gì đáng để khen.
Đêm tối sắp phủ xuống, trên mảnh cỏ sạch sẽ, một đám thanh niên nhiệt huyết, trên bãi cỏ tự do thoải mái bày tỏ tình cảm mãnh liệt chỉ thuộc về mình, thoát ly ngọn đèn ngói tự của thành phố, chính giữa đám người dựng lên một đám lửa lớn. Mọi người vây quanh ngọn lửa nắm tay nhau, vây thành một vòng tròn, vừa hát vừa múa, thiếu niên thanh xuân, bao nhiêu hào tình trong lòng, đều ở tối nay.
…
Vui vẻ nhảy nhót hơn nửa tiếng, mọi người cũng đều hơi mệt rồi, ngồi vây quanh đống lửa nghỉ ngơi một chút.
Đường Diệm Vân và Lương Yến Yến lúc này đều ngồi cách Tiêu Thần một khoảng, chỉ có Cao Thi Nhu rúc vào bên cạnh Tiêu Thần, Ôn Thông kế bên đang chảy nước miếng ngưỡng mộ.
Long Giang đã chuẩn bị trước một đống đồ ăn như điểm tâm, trái cây, lại còn các loại hạt dưa cho các học sinh, sau khi các học sinh ngồi xuống, cũng không nhàn rỗi, túm năm tụm ba trò chuyện, cắn hạt dưa, tán dóc
Tiêu Thần nói nhẹ với Cao Thi Nhu bên cạnh:
- Thi Nhu, em có thấy hôm nay cô Đường có gì đó không bình thường không?
Cao Thi Nhu gật đầu nói:
- Đúng vậy, cảm giác hôm nay cô ấy có chút gì đó gò bó, không thoải mái lắm, lại còn có chút sợ này sợ nọ nữa.
- Vậy anh đi mời cô ấy khiêu vũ nha, sẵn tiện để cô ấy thư giãn chút.
Tiêu Thần nói ra mục đích của mình, đương nhiên đây là sự việc hắn vừa nghĩ rất lâu, thừa lúc Đường Diệm Vân vẫn còn những suy nghĩ về phương diện kia với mình, khẩn trương rèn khi sắc còn nóng, làm chút độc hơn với cô ấy.
Cao Thi Nhu là người con gái có suy nghĩ tương đối đơn giản, cô cũng tin tưởng Tiêu Thần, làm sao nghĩ đến gia súc Tiêu Thần này mang theo ý nghĩ tà ác chứ.
Cô gật đầu nói với Tiêu Thần:
- Chỉ cần anh có thể mời được cô Đường, thì anh đi khiêu vũ với cô ấy đi.
Cao Thi Nhu thầm nghĩ, chỉ là khiêu vũ mà thôi, chẳng lẽ trước mặt bao nhêu người, hai người còn có thể làm ra chuyện gì khác nữa sao? Vả lại, cô Đường trước giờ luôn nghiêm túc cẩn thận, có khiêu vũ cùng Tiêu Thần hay không cũng còn là vấn đề.
…
Có được sự cho phép của bà xã đại nhân, Tiêu Thần cũng không chậm trễ nữa, đứng dậy đi thẳng đến trước mặt Đường Diệm Vân, đưa tay phải ra, hơi khom người, lớn tiếng nói:
- Cô Đường, em muốn mời cô khiêu vũ, được không?
Đường Diệm Vân hơi ngẩn người, cô ngồi trên bãi cỏ ngước đầu nhìn Tiêu Thần một cái, lập tức cúi đầu xuống, nhẹ nhàng nói:
- Không cần đâu, cô không biết nhảy.
- Không biết nhảy cũng không sao, em cũng không biết nhảy, dù sao cứ tùy ý đi vài bước vậy.
Tiêu Thần không chịu bỏ cuộc như vậy, liền huơ tay các bạn học xung quanh nói lớn:
- Mình mời cô giáo Đường khiêu vũ, các bạn nói được không!
- Được!
- Cô Đường, nhảy một bản!
- Cô Đường, nhảy một bài đi!
… Không thể không nói, sức kêu gọi của ủy viên thể dục Tiêu Thần ở lớp 12/7 này là rất lớn, vung tay hô lớn, đám học sinh này toàn bộ ồn ào lên. Một nửa người là có phần hiếu kỳ, bọn họ đều chưa thấy qua Đường Diệm Vân nhảy, cô giáo đẹp như vậy nếu khiêu vũ cùng Tiêu bá vương không biết sẽ xảy ra chuyện thú vị gì không, một nửa còn lại thì hoàn toàn ồn ào vô lý do, dù sao các người hét thì tôi cũng hét theo, thanh xuân là như vậy, quản nó nguyên nhân gì chứ.
Đường Diệm Vân nhìn thấy nhiều người ồn ào như vậy, sắc mặt tuy rằng đỏ bừng, trong lòng siêu hận Tiêu Thần.
Thằng nhóc này rốt cuộc muốn làm gì chứ! Chẳng lẽ là muốn báo thù chuyện tối hôm qua sao?
- Cô Đường, cho chút sĩ diện đi.
Tiêu Thần lại đưa tay phải ra lần nữa, thân mình càng cúi xuống hơn, mông đã đưa lên cao lắm rồi, vễnh nữa là phải nhón chân lên rồi.
- Cô Đường nhảy một bài!
- Cô Đường nhảy một bài!
- Nhảy đi!
Mọi người nhìn thấy Tiêu Thần như vậy, đều cười ồ lên, mông của thằng nhóc này vễnh cũng oách ghê.
Không chịu được sự ồn ào của học sinh, Đường Diệm Vân sắc mặt tuy rất đỏ, nhưng cũng may giờ đang là đêm khhuya, ánh lửa hoàng hôn đã che đậy sắc mặt ngượng ngùng phức tạp của cô.
Đường Diệm Vân đứng dậy, nắm lấy tay duỗi thẳng của Tiêu Thần, các học sinh lại lập tức ồn ào lên.
- Tùy em, dù sao tôi cũng không biết nhảy, em phải dẫn tôi nhảy!
Tiêu Thần vừa nghe câu nói này, trong lòng rất vui mừng, câu nói này của chị Diêệm Vân hình như có chút hàm súc của cô gái trẻ vậy, xem ra chuyện tối hôm qua vẫn là một trợ lực lớn nha, có hy vọng, sau này có hy vọng đẩy ngã cô giáo chủ nhiệm Đường Diêệm Vân!
- Vậy chúng ta nhảy đại đi, cô nhảy theo em là được rồi.
Đường Diêm Vân không phản ứng kịp, lần này làm cô sợ không nhẹ, hơn nữa thân hình còn áp vào ngực của Tiêu Thần, không biết có phải là tà linh nhập vào người hay không nữa, đột nhiên nghĩ đến cảnh tượng tối hôm qua bản thân cưỡi lên người của Tiêu Thần.
Nghĩ đến cảnh tượng lúc đó, Đường Diệm Vân nhất thời vừa thẹn vừa sợ, các học sinh cũng ồn ào theo.
Sặc, Tiêu bá Vương giỏi lắm, dám mời cô Đường khiêu vũ vốn dĩ là một chuyện tương đối trâu bò rồi, không ngờ vừa mới đứng lên đã ôm chặt eo thon của Đường Diệm Vân rồi.
Nhưng tiếp đến bọn họ đều tròn mắt hết, chỉ thấy Tiêu Thần vừa ôm eo thon của Đường Diệm Vân, thì đột nhiên đã lại đẩy cô ấy ra, tay của Tiêu Thần nắm bàn tay nhỏ của Đường Diệm Vân, mũi chân chống trên mũi chân của Đường Diệm Vân, toàn thân của Đường Diêm Vân gần như song song với mặt đất, làm ra một tư thế vô cùng mê người.
- Ồ!
- Tuyệt quá đi!
Đều là người trẻ tuổi, thời điểm ồn ào là thoải mái nhất, Đường Diệm Vân chỉ cảm thấy trọng tâm của cơ thể vừa rơi, một ngọn gió thổi nhẹ bên tai, lập tức liền song song với mặt đất, làm cô sợ chết khiếp, cũng may Tiêu Thần ở đầu còn lại kéo mình, mới không làm cho mình rơi xuống đất.
Nhưng hành động kinh người của Tiêu Thần vẫn chưa kết thúc, khóe miệng của hắn lộ ra một tia cười đắc ý, lập tức lại kéo Đường Diệm Vân đứng lên, bàn tay to lớn lại lần nữa ôm eo thon của cô ấy, Đường Diệm Vân bị hắn đột ngột kéo sát vào mặt mình, khuôn mặt hai người chỉ cách vài cm.
Hai người tuy không đặc biệt học qua vũ đạo, nhưng Tiêu Thần và Đường Diệm Vân phối hợp vài điệu, lại nhận được sự khen ngợi của mọi người.
Phì phò…
Sắc mặt Đường Diệm Vân đỏ thắm, hơi thở dồn dập, thực ra cô biết một vài điệu khiêu vũ, nhưng mấy điệu vừa rồi của Tiêu Thần, là dưới việc cô hoàn toàn không chuẩn bị gì hết hoàn thành, thực tế làm cô sợ không nhẹ.
Khoảng cách hai người quá gần, thậm chí có thể nghe được nhịp tim của nhau, nhất là bên hông vẫn còn vòng tay của Tiêu Thần, Đường Diệm Vân cảm thấy là lạ, thậm chí ánh mắt cũng len lén liếc nhìn Cao Thi Nhu, luôn cảm thấy bản thân như đang làm những chuyện quá đáng vậy.
- Chị Diệm Vân, chị rất đẹp, mặt nóng quá, em cũng có thể cảm nhận được hơi nóng từ mặt chị phả ra.
Tiêu Thần cười, nhỏ tiếng nói với Đường Diệm Vân, hắn nói rất nhỏ tiếng, và cũng chỉ mình Đường Diêm Vân nghe được thôi.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥
Đường Diệm Vân sắc mặt thóang đờ ra, có chút giận dữ nói:
- Đừng đối xử với cô như vậy, cô sẽ chịu không nổi đó.
Không chơi vậy đâu nha, cô là chủ nhiện lớp của em nha, không ngờ em lại đùa như vậy. Đùa cô, không sợ thiên lôi đánh xuống, đạp phải phân ư!
- Chịu không nổi?
Tiêu Thần tràn đầy tiếu ý hỏi, lập tức nhẹ nhàng đẩy Đường Diệm Vân ra, hai người xoay người một cái nhẹ nhàng, sau đó lại kéo Đường Diệm Vân đến trước mặt, tay phải Đường Diệm Vân khoác lên vai trái Tiêu Thần, tay trái nắm lấy tay phải Tiêu Thần, tay trái của Tiêu Thần thì khoác bên hông Đường Diệm Vân, đi những bước nhảy đơn giản.
Chịu không nổi, người hiểu được ba chữ này thật sự là rất có tính nghệ thuật, sẽ khiến cho người ta có rất nhiều liên tưởng phong phú. Lấy một ví dụ, khi động vật giống đực và động vật giống cái làm ra hành động ấy ấy, nữ sẽ nói
-Chịu không nổi ah, mạnh thêm chút nữa!
Bạn nghe thấy phỏng chừng sẽ huyết mạch sôi trào.
Còn nếu như đổi thành nam nói
- Chịu không nổi nữa, hôm nay không được rồi!,
Bạn mà nghe thấy thế, phỏng chừng sẽ cảm thấy bi kịch thay cho vị nam đồng bào này. Đương nhiên ba chữ này cũng có thể làm cho người ta liên tưởng đến một vài nội dung lành mạnh một chút, ví dụ nói, mệt lắm rồi, chịu không nổi nữa rồi, lượng công việc quá lớn rồi, tâm lý không thể thừa nhận loại áp lực như vậy.
Lúc Đường Diệm Vân nói ba chữ kia, chắc chắn là mang tư tưởng lành mạnh, nhưng đến tai Tiêu Thần, hắn lại không nghĩ như vậy, ai bảo hắn là một con sắc lang đâu!
Thiệt là, còn chưa bắt đầu làm, chẳng qua chỉ đem tay khoác lên hông của em, em đã không chịu nổi rồi.
Sẽ không mẫn cảm như vậy chứ? Nếu thực sự mẫn cảm như vậy còn gì thảm hơn. Vậy còn không bị công ty điện ảnh nào đó của đảo quốc RB đào ra hoặc là bị cưỡng ép lừa đem bán ah!
- Chị Diễm vân, chị thật biết nói đùa, em mặc dù có chút anh tuấn, phẩm hạnh cũng chắc chắn là tìm không ra sai sót nào. Nhưng mà em vẫn có khuyết điểm nha, khuyết điểm duy nhất của em chính là, năng lực ở phương diện kia có chút quá mạnh mẽ, em thừa nhận tay của em có ma lực rất mạnh, nhưng chị cũng không cần như vậy chứ?
Tiêu Thần cười ha hả, da mặt hắn đã dày đến một trình độ nhất định, phỏng chừng cho dù có dùng thanh sắt nóng đỏ kẹp lên, cũng sẽ không có bất kỳ phản ứng nào.
Đường Diệm Vân vừa nãy còn xấu hổ, nghĩ đến chuyện hôm qua thì không dám nhìn thẳng vào Tiêu Thần, nhưng vừa nghe hắn không biết xấu hổ như thế, tâm lý liền thả lỏng.
Phải rồi, tội gì mà mình phải như vậy, so đo làm chi với tên nhóc tự kỷ này đây.
Hắn đây rõ ràng là tự sướng hơi quá rồi, chị không so đo với cưng.
- Phải rồi, cưng nghe lời một chút cho lão nương.
Đường Diệm Vân tự tin rống, ưỡn ngực, trên tay dùng sức không ngờ lại chủ động ôm Tiêu Thần qua, tức khắc đẩy ra ngoài, không ngờ đem Tiêu Thần đặt song song mặt đất, lặp lại động tác mà Tiêu Thần vừa mới làm với cô
Các bạn học không nghĩ tới lực tay của cô Đường lại rất lớn, Tiêu Thần này một trăm mấy chục cân trên tay cô, mà vẫn lôi lên được, không để cho Tiêu Thần rơi xuống đất, Đường Diệm Vân một chiêu này lập tức dẫn đến một trận tiếng trầm trồ.
…
Tiêu Thần hối hận muốn chết, trong ruột hối đến đen luôn.
Sau đó hắn mới nghĩ rõ ràng sách lược của mình sai lầm rồi, cực kỳ sai lầm, buổi tối lúc cùng Đường Diệm Vân khiêu vũ, nên làm ra một bộ tư thái thân sĩ, như thế tâm lý Đường Diệm Vân sẽ mới thấp thỏm không yên. Này là vừa lo lắng vừa áy náy, như vậy khiến tỷ lệ thành công mới càng cao nha, nhất là kiểu có chút thành thục như Đường Diệm Vân này.
Nhưng chính mình lại khăng khăng bày ra một bộ tư thế lưu manh du côn, còn làm ra một vài hành động nhìn qua khá là ngả ngớn với Đường Diệm Vân, kết quả ngược lại là làm cho gánh nặng trong lòng Đường Diệm Vân được cởi bỏ hết. Khiến cô tưởng rằng Tiêu Thần vẫn chỉ là một cậu nhóc thôi, một cậu trai thích cùng các nữ sinh xinh đẹp tán tỉnh vớ vẩn thôi.
Ngược lại khiến cô rất nhanh quên đi sự việc hồi tối kia, nói giỡn, mình là cô giáo của hắn, cho dù đụng phải chỗ đó của hắn, cũng chẳng có gì nghiêm trọng ah, dù sao hắn vẫn chỉ là một cậu trai thôi.
…
Lại một đêm phủ xuống, đã hơn một giờ rồi, Đường Diệm Vân lại vẫn không cách nào đi vào giấc ngủ.
Đây là một phòng đôi, cô và Lương Yến Yến ở chung, Lương Yến Yến cũng đã đi nằm trên giường của mình rồi, Đường Diệm Vân nửa tựa ở đầu giường, nhìn nhìn Lương Yến Yến ở bên kia, cô đang quay lưng về phía mình, có vẻ là đã ngủ rồi.
- Phù!
Đường Diệm Vân hít sâu một hơi, sắc mặt sáng sủa chợt u ám, cô rất phiền muộn, rất phiền muộn.
Tối nay sau khi nhảy với Tiêu Thần xong, cô không ngừng tự nói với mình, Tiêu Thần chẳng qua chỉ là một cậu nhóc, một cậu trai ham chơi, chắc hắn cũng chỉ giỡn với mình thôi, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, chính cô ngược lại cảm thấy không phải như vậy, chỉ cần vừa nhắm mắt lại, sẽ liền nghĩ đến tình huống hôm trước ở khe suối, Tiêu Thần ôm cô thật chặt, đem một ngụm hơi thở thoải mái đưa vào cơ thể mình, sau đó chính mình liền ý thức được thân thể liền trở nên ấm áp.
Nghĩ đi nghĩ lại, nàng lại nghĩ tới chuyện xấu hổ hôm qua, chính mình vừa mở mắt ra không ngờ trong tay đang nắm cái kia của Tiêu Thần. Cô mặc dù mới vừa trưởng thành, nhưng cái thứ đặc thù của nam giới kia lại sớm đã vượt qua cả của người trưởng thành bình thường, chỉ cần vừa nhìn thấy tay của mình, liền sẽ nghĩ tới cái kia của Tiêu Thần, trong thân thể liền sẽ chảy qua một luồng điện không rõ, nhiệt độ trên mặt cũng sẽ dần dần tăng cao.
Đường Diệm Vân tuy rằng lấy sinh lý nữ giới mà nói, vẫn là xử nữ, nhưng tuổi đã hơn hai mươi rồi, chắc chắn biết những chuyện đó. Hầu hết lúc nam ở cùng nữ, không phải là đang đàm luận những chuyện như vậy sao.
Chuyện này nếu là ở nước Cộng Hoà thời cổ đại, chỉ cái chuyện tay Đường Diệm Vân nắm tiểu đệ Tiêu Thần, nếu như bị phơi bày, e rằng sẽ bị dân chúng thời đó kéo đi dìm lồng heo rồi. Cho dù đã qua mấy ngàn năm, nhưng phụ nữ nước Cộng Hoà vẫn rất bảo thủ, đừng nói là nữ giới, rất nhiều nam giới cũng khá bảo thủ ah. Bằng không với thân thế, diện mạo thêm thu nhập ổn định của Đường Diệm Vân, cô không thể duy trì tình trạng như hiện nay, ít nhất thân xử nữ sớm bị phá rồi, suy cho cùng, là đang nói rõ cô là một phụ nữ rất bảo thủ.
Một người phụ nữ bảo thủ cố tình đụng vào cái đó của Đại Pháo ca, chuyện này thật khiến cho người ta bối rối, Tiêu Thần ngược lại không cảm thấy thiệt thòi gì, ngược lại là sướng rạo rực.
Cái này của ta đắt khối tiền nha, người bình thường ta không cho chạm đâu, nhưng một khi chạm rồi, ta cần chị “chịu trách nhiệm” nha! Đường Diệm Vân chị nếu đã chạm rồi, tốt lắm, ta phải dựa vào chị rồi, chị không muốn trở thành nữ nhân của ta cũng khó!
Đều nói tuyệt chiêu của nữ giới là "một khóc hai quậy ba thắt cổ", nhưng một khi nam giới cũng tung ra một chiêu "bám chặt không tha" này e rằng nữ giới sẽ càng thêm sợ hãi, càng thêm khó chơi
Đường Diệm Vân trúng số rồi, bởi vì Tiêu Thần chính là một tên như vậy, một cực phẩm nam nhân.
Leng keng leng keng!
Đúng lúc Đường Diệm Vân nghĩ ngợi lung tung, chuông cửa trong phòng đột nhiên vang lên, khiến cô giật thót, vội lấy mền phủ lên thân mình.
Thầm nghĩ, không phải là Tiêu Thần tên tiểu tử thối này đã tìm tới cửa rồi chứ?
Trong lòng cô đột nhiên nổi lên một dự cảm không tốt, hắn không phải là muốn tiến vào báo thù ngày hôm quachứ? Chẳng lẽ hắn cũng muốn lấy tay chạm vào chỗ đó của mình?
Ngượng chết ah..., ngươi đang nghĩ gì đó rồi phải không, toàn nghĩ mấy cái thứ ‘trim’ này nọ.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥
Chương 395: Trong phòng tắm giúp Tiểu Na chống lạnh
Nguồn: Mê Truyện
Hơn nửa đêm tới gõ cửa phòng Đường Diệm Vân lại không phải là Tiêu Thần, lúc này Tiêu Thần đang say sưa ngáy o..o... , hắn mới không có thời gian rảnh rỗi như vậy.
Người tới là cô nàng Phùng Tiểu Phương mập mạp, nói là một nữ sinh khác cùng phòng với mình, tên là Tạ Tiểu Na, có vẻ như là không khỏe, nhưng vừa thức dậy đã nôn mửa không ngừng, Phùng Tiểu Phương nghĩ đến đầu tiên là Đường Diệm Vân, liền khẩn trương tìm đến chủ nhiệm lớp Đường Diệm Vân trình bày tình hình.
Thần linh ah, phù hộ tiểu Na ngàn vạn lần đừng xảy ra chuyện gì nha, thấy cô nôn như vậy, nhổ ra cả nước xanh, nhưng ngàn vạn lần đừng mắc phải bệnh gì nha!
…
Đường Diệm Vân mặc đồ ngủ liền khẩn trương tới phòng Phùng Tiểu Phương, Tạ Tiểu Na, mới đến liền dọa cho hoảng sợ, chỉ thấy Tạ Tiểu Na dáng người nhỏ xinh, cuộn thành một đống, quấn ở trên sàn, sắc mặt xanh mét.
- Tiểu Na, Tiểu Na em tỉnh chưa!
Tạ Tiểu Na suy sụp trên sàn, trên trán ứa ra mồ hôi lạnh, thân mình kịch liệt run rẩy, miệng khẽ mấp máy, hàm răng trên dưới đánh vào nhau, áo ngủ trên người cũng bị chính cô ta bung ra rồi.
Đường Diệm Vân vỗ vỗ gương mặt Tạ Tiểu Na, lớn tiếng gọi cô, mắt cô vẫn nhắm, lông mi cũng đang run rẩy.
- Cô, cô Đường, bạn ấy, bạn ấy sẽ không chết chứ?
Miệng Phùng Tiểu Phương lại không nhả ra câu gì hay ho, cô thấy sắc mặt Tạ Tiểu Na xanh mét thành như vậy, hơn nữa thân mình run như dáng vẻ của quỷ vậy, nghĩ thầm, cái kiểu này tám phần là không sống nổi.
Vừa tưởng tượng, cô đã cảm thấy đáng sợ, không ngờ bạn học cùng phòng với mình chết rồi.
Trời ạ, quá kinh khủng!
- Nói cái gì đó!
Đường Diệm Vân quay đầu lại trừng Phùng Tiểu Phương vài lần, nào có ai nói bạn mình như vậy, quát lên với cô:
- Em nhanh đi tìm Tiêu Thần lại đây!
- Tiêu Thần?
Phùng Tiểu Phương nheo mắt nói, thầm nghĩ, kêu Tiêu Thần lại đây có ích lợi gì chứ, hắn lại không phải bác sĩ, lúc này nên đi tìm bác sĩ chứ, cô Đường sẽ không bị dọa hồ đồ rồi chứ
Đường Diệm Vân có chút không kiên nhẫn quát:
- Kêu em đi thì đi đi! Làm gì phí lời như vậy!
Chính cô cũng không biết là mắc chứng gì rồi, người cô nghĩ đến trước tiên không phải bác sĩ, mà là Tiêu Thần, có thể là do chuyện hồi chiều hôm trước ảnh hưởng tới cô chăng. Tiêu Thần có thể cứu mình từ trong nước ra, chẳng lẽ lại trị không hết chút bệnh vặt này của Tạ Tiểu Na?
…
Năm phút sau, Phùng Tiểu Phương dẫn Tiêu Thần hấp tấp chạy tới hiện trường.
Trên người Tiêu Thần vẫn chỉ mặc một cái quần tứ giác, vốn hắn cũng muốn mặc vào một cái quần đấy, nhưng Phùng Tiểu Phương cô nàng này quá nôn nóng, một phát kéo Tiêu Thần đến nơi này. Nhưng nghĩ đến Đường Diệm Vân cũng trong phòng Phùng Tiểu Phương, Tiêu Thần cũng chẳng thiệt gì, không mặc thì không mặc, vừa hay để trần thân thể như thế này, nói không chừng còn có thể gợi cho cô Đường một vài tưởng tượng tuyệt đẹp không phải sao?
Ha hả, tà ác, quá là tà ác...
- Chị Diệm Vân, chị cũng ở đây sao!
Tiêu Thần vừa vào cửa, liền thấy Đường Diệm Vân đang ôm chặt Tạ Tiểu Na đang run rẩy, vỗ vỗ gương mặt xinh đẹp của cô.
Đường Diệm Vân nghe thấy tiếng Tiêu Thần, la to với hắn:
- Ít mồm mép lém lỉnh đi, mau xem Tiểu Na! Đứa nhỏ này thân mình rất lạnh, giống như khối băng!
- Được rồi! Lời chị Diệm Vân nói em nào dám không nghe!
Tiêu Thần ha hả cười, lập tức liền tỏ ra rất nghiêm chỉnh, đem Tạ Tiểu Na từ trong lòng Đường Diệm Vân ôm lên, đem cô đi đến cửa phòng tắm.
- Em làm gì đó, Tiêu Thần?
Đường Diệm Vân rất không hiểu mà hỏi.
Phùng Tiểu Phương ở một bên cũng rất khó hiểu, nghi ngờ hỏi:
- Lẽ nào cậu còn muốn nhân lúc Tiểu Na bị bệnh...
Cô nàng này về bản chất chính là một người dâm đãng, coi tư tưởng của cô ta, quá dâm đãng!
Tiêu Thần quay đầu lại liếc hai nữ nhân một cái, khẽ hừ:
- Các cô cứ ở bên ngoài trông chừng đi, không cần theo vào, tôi mang cô ấy vào phòng tắm tất nhiên có cái lý của tôi, nếu các cô không tin tôi, cũng sẽ không kêu tôi tới đây.
- Vậy em cẩn thận chút ha, nếu không được thì mau mang em ấy ra, chúng ta đi tìm bác sĩ của sơn trang
Đường Diệm Vân gật gật đầu, kéo Phùng Tiểu Phương liền đợi ở cửa phòng tắm.
Không biết vì sao, nhìn thấy sắc mặt Tiêu Thần, còn có ngữ điệu hắn nói, cô lại tự chủ lựa chọn tin tưởng hắn.
…
Ào ào ào!
Sau khi Tiêu Thần ôm Tạ Tiểu Na vào phòng tắm, hai nữ nhân ở bên ngoài chợt nghe thấy bên trong truyền ra một trận tiếng nước chảy, hẳn là Tiêu Thần đã mở vòi phun trong phòng tắm ra.
- Cô Đường, Tiêu Thần hắn sẽ không ở trong phòng tắm đem Tiểu Na...
Phùng Tiểu Phương dường như vẫn chưa từ bỏ ý định, vẻ mặt ranh mãnh cười hỏi Đường Diệm Vân.
Ôi trời, Tiêu lão đại cũng quá độc ác đi? Tiểu Na người ta bệnh thành như vậy, sắc mặt xanh mét không nói, thân thể còn đang run rẩy, mắt cũng mở không ra, nói chuyện cũng không nổi, hắn vậy mà vẫn nhân cơ hội đem người ta... Càng đặc sắc là, không ngờ lại chọn ở trong phòng tắm... Còn mở nước để làm...
Tiêu lão đại thật sự là rất quyết liệt nha, xem ra hắn cũng có không ít thú vui thô bỉ nha!
- Tiểu Phương em nghĩ gì vậy!
Đường Diệm Vân thật sự là dở khóc dở cười, Phùng Tiểu Phương này thật sự là rất cái kia rồi, kéo kéo cô ta nói:
- Chúng ta trước ngồi một lát, bên trong giao cho Tiêu Thần là được rồi!
- Nhưng, nhưng mà người ta muốn nhìn một chút... Không biết Tiêu Thần hắn có được hay không... lại hoặc là Tiểu Na có được hay không... Nếu Tiểu Na không được đến lúc đó em và cô Đường cùng nhau tiến lên luôn...
Phùng Tiểu Phương cũng là cái miệng thối, lời gì cũng dám nói.
Đường Diệm Vân sắc mặt đột nhiên không khỏi đỏ lên,
“Nếu như Tiểu Na không được đến lúc đó ta cùng cô Đường tiến lên luôn...”
Trời ạ, Phùng Tiểu Phương này thật sự là hết thuốc chữa, làm thế nào mà ngày ngày trong đầu đều nghĩ mấy thứ này.
Càng làm Đường Diệm Vân cảm thấy lố bịch chính là, trong óc cô ta dường như trong nháy mắt này xuất hiện một cảnh tượng đặc biệt không chịu nổi, Tiêu Thần trần truồng nằm trên sàn, chính mình cũng trống trơn, trong tay nắm cái kia... Tiếp theo liền ngồi xuống... Càng muốn chết là... cái khoảnh khắc tiến vào kia... Chính mình thoải mái rên lên...
- Tiểu Phương, em còn nói hưu nói vượn, cô liền, cô liền gọi điện cho ba em!
Đường Diệm Vân trong lòng hoảng loạn, căng thẳng vỗ mu bàn tay Phùng Tiểu Phương một cái, nghĩ thầm chính mình cũng không thể nghĩ ngợi lung tung nữa, tiếp tục như vậy là sẽ chết ah!
…
Lúc này Tiêu Thần lại không biết được mấy tưởng tượng hoang đường này của Đường Diệm Vân, nếu biết chỉ sợ hắn sẽ hưng phấn nhảy dựng lên, đồng thời lập tức cam tâm tình nguyện nằm trên sofa, để Đường Diệm Vân chủ động.
Đến đi, đến đi, chỉ cho chị một lần thôi nha, lần thứ hai còn muốn thì đổi lại cho ta nhưng phải thu phí nha.
Trong phòng tắm, một màn hơi nước trắng mịt mờ, Tiêu Thần đem vòi phun chỉnh thành nước ấm, đem áo ngủ trên người Tạ Tiểu Na lột xuống, trên người chỉ còn lộ ra một cái bra màu hồng nhạt (, để nước ấm xối lên thân thể cô ấy, giúp cô gia tăng nhiệt độ.
Tạ Tiểu Na không đủ cao, chỉ khoảng một mét rưỡi, nhưng nét đặc thù của phái nữ đã khá rõ ràng, mặc dù vẫn chưa to lớn như phụ nữ trưởng thành, nhưng cũng khá là có quy mô rồi. Có thể tưởng tượng chính là, qua vài năm nữa, cô bé thân hình nhỏ xinh tất nhiên sẽ có một đôi thỏ trắng ấn tượng.
Vốn Tiêu Thần muốn trực tiếp dùng Cầm long chân khí khôi phục cho cô, nhưng không nghĩ tới cô nàng này thân thể hết sức yếu ớt, căn bản không thể tiếp nhận trợ giúp của Cầm long chân khí của mình, hơn nữa trong cơ thể cô cũng có chút cổ quái, khiến Tiêu Thần không dám tùy tiện sử dụng Cầm long chân khí.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥