|
|
11-10-2013, 01:18 PM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Sinh viên tồi trÆ°á»ng Bắc Äại
ChÆ°Æ¡ng 38 : Hiểu lầm cÅ© rÃch luôn luôn phát sinh và o đúng lúc (nhất)
Tác giả: Phá Äầu
Chuyển ngữ: Sâu
Nguồn:
Từ bé đến giá», khát vá»ng lá»›n nhất của tôi là được là m ngÆ°á»i đẹp ngủ trong rừng. Có thể không cần thức dáºy, không cần đến trÆ°á»ng, có thể là m bạn vá»›i cái giÆ°á»ng hÆ¡n mÆ°á»i năm, sau khi tỉnh lại còn có thể là m bạn vá»›i hoà ng tá» mấy chục năm nữa. Tuy PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả là má»™t vị hoà ng tá» Ä‘á»™c mồm Ä‘á»™c miệng, nhÆ°ng nói tóm lại vẫn là má»™t hoà ng tá», có những đặc tÃnh mà má»™t hoà ng tá» nên có: thứ nhất, ngÆ°á»i nà y da trắng, mặt nhá», cây ngá»c đón gió, phong lÆ°u phóng khoáng, có thể coi là tiểu Won Bin; thứ nhì, nghiệp há»c xếp hà ng đỉnh của Ä‘iểm, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi; cuối cùng, xuất thân dòng dõi thÆ° hÆ°Æ¡ng, hưởng nhiá»u bổng lá»™c. Nói ngược nói xuôi, tóm lại tôi đã câu được má»™t con rùa và ng. Tôi cÆ°á»i đắc ý, đắc ý nha.
Tôi nằm thẳng cẳng trên giÆ°á»ng khách sạn, thỉnh thoảng lau nÆ°á»›c miếng chảy xuống từ khóe miệng, cÆ°á»i ngây ngô vá»›i cái trần nhà , Tiếc là đang trong kì nghỉ hè, bên cạnh không có lấy má»™t đứa bạn tốt, tất cả nà o thì du lịch, nà o thì thăm quê, không có ai có thể để tôi giãi bầy. Cảm xúc mạnh mẽ phồng lên mà không có cách nà o chia xẻ vá»›i bạn cùng phòng, khát vá»ng muốn bá»™c lá»™ tất cả đã không thể khống chế được nữa, tôi Ä‘Ã nh gá»i Ä‘iện vá» cho mẹ già báo tin vui. Bà già nhà tôi tháºt không Ä‘Æ¡n giản, cuối cùng cÅ©ng Ä‘oán đúng được má»™t việc.
Mẹ tôi nháºn Ä‘iện thoại bằng thái Ä‘á»™ mất kiên nhẫn: “Chẳng phải con thá»±c táºp ở ngay đây sao? Có việc thì vá» nhà nói, mẹ Ä‘ang chÆ¡i mạt trượt.â€
Ở đầu bên nà y Ä‘iện thoại, tôi cÆ°á»i hì hì, gian xảo nhÆ° ngÆ°á»i đã thá»±c hiện được mÆ°u kế.
Bà già nhà tôi muốn bốc há»a: “Tà i khoản Ä‘iện thoại nhiá»u tiá»n quá nên rá»—i hÆ¡i hả? Mẹ còn Ä‘ang suy nghÄ© kiếm tiá»n đây. Äừng có mà là m loạn, nếu ván nà y không thắng, vỠđây mẹ tÃnh sổ!â€
Xem địa vị của tôi ở nhà đi. Vì một ván bà i, mưu sát con gái.
NhÆ°ng tâm tình tôi Ä‘ang vui vẻ, không so đô vá»›i ngÆ°á»i già vấn Ä‘á» nà y: “Chúc mừng ngà i, sau nà y ngà i sẽ có má»™t tên con rể đẹp trai rồi.â€
Trong Ä‘iện thoại truyá»n đến tiếng mẹ già trà n đầy khà thế Ä‘áºp bà n “cạch†má»™t cái, sau đó là má»™t mảnh yên lặng.
Má»™t lúc lâu sau, bà má»›i cháºm rãi nói: “Ngà y mai dẫn vá» nhà .â€
Mẹ già tháºt sá»± là má»™t ngÆ°á»i nóng vá»™i: “Việc vừa má»›i thà nh đã Ä‘Æ°a vá» nhà , không sợ con mất mặt hay sao?â€
Tiếng mẹ già rÃt lên: “Con nhÆ° váºy mà cÅ©ng có ngÆ°á»i chịu nhặt vá» là mẹ đã vô cùng vui vẻ rồi, quan tâm con có mất mặt hay không là m gì?â€
Tuy lá»i nói nà y rất có đạo lý, nhÆ°ng là mẹ mà lại nói ra những lá»i nà y, trái tim kiên cÆ°á»ng của tôi vẫn bị chấn Ä‘á»™ng má»™t chút: “Không cần Ä‘Æ°a vá» nhà cho mẹ xem mặt, mẹ cÅ©ng biết rồi, chÃnh là PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả.†Khi nói đến cái tên nà y, tôi đã sá»›m ném tiếng rÃt của mẹ già lên táºn mây xanh, đổi lại là sá»± ngá»t ngà o vô cùng. Sao trÆ°á»›c đây tôi không phát hiện thÃch anh là má»™t chuyện ngá»t ngà o nhÆ° thế nà y nhỉ?
Äầu dây bên kia truyá»n đến tiếng cÆ°á»i còn hèn má»n hÆ¡n cả tiếng cÆ°á»i của tôi. Quả nhiên gừng cà ng già cà ng cay: “Mẹ đã nói rồi mà . Con rể mà mẹ đã nhắm trúng là m sao có thể chạy thoát khá»i năm ngón tay của mẹ. Ha ha…â€
Tôi không khá»i toát mồ hôi, không ngá» bà đã tu hà nh được đến trình Ä‘á»™ cao nhÆ° thế.
Mẹ già bá»—ng nhiên dùng giá»ng nói nghiêm túc nói vá»›i tôi: “Nếu nhÆ° để cáºu ta chạy thoát, con cÅ©ng đừng vá» nhà nữa. Äà o được má» và ng rồi thì phải giữ cho chặt. Cả Ä‘á»i nà y coi nhÆ° con cÅ©ng không sống uổng phÃ.†Nói xong bà láºp tức ngắt Ä‘iện thoại.
Cuối cùng tôi cÅ©ng đạt được tá»›i cảnh giá»›i mà Văn Äà o đã miêu tả trÆ°á»›c đây “Äêm dà i đằng đẵng, trằn trá»c khó ngủ, má»™t đêm không ngủâ€. Äồng hồ đã Ä‘iểm ba giá», tôi vẫn hoà n toà n không buồn ngủ. Tình cảm trà o dâng mãnh liệt của tôi Æ¡i, tuổi xuân không thể kìm nén của tôi Æ¡i.
Háºu quả trá»±c tiếp của thổ lá»™ tình ý lúc ná»a đêm chÃnh là tôi bị muá»™n. Khi đến giá» táºp hợp ngà y hôm sau, tôi vẫn còn ngủ ngon trong khách sạn, cho đến khi có ngÆ°á»i lôi tôi ra khá»i giÆ°á»ng.
Tôi vừa mở mắt đã nhìn thấy PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả, nghÄ© rằng tôi vẫn còn Ä‘ang mÆ¡ giấc mÆ¡ đẹp, chuẩn bị nhắm mắt lại ngủ tiếp. PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả vá»™i và ng nhéo mặt tôi, giống nhÆ° nắm lông con mèo mà nói vá»›i tôi: “Äừng ngủ, đừng ngủ nữa. Mặt trá»i lên cao rồi, má»i ngÆ°á»i chỉ còn chá» má»™t mình em nữa thôi.â€
Äôi mắt tôi ngây ra nhìn anh, nghÄ© lại chuyện tôi trở thà nh bạn gái anh là sá»± tháºt hay chỉ là ảo tưởng.
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả nhìn tôi mÆ¡ mà ng, lại vá»— vá»— mặt tôi: “Vừa rồi gá»i Ä‘iện và o Ä‘iện thoại trong phòng em cÅ©ng không gá»i em dáºy được, nếu không dùng chìa khóa dá»± phòng của khách sạn để và o, bá»n anh còn tưởng em tá»± sát rồi chứ. Nhanh Ä‘i rá»a mặt Ä‘i.â€
Tôi ngáp dà i, xuống khá»i giÆ°á»ng, Ä‘i dép, chầm cháºm bÆ°á»›c tá»›i toilet, ngây ngÆ°á»i ra trÆ°á»›c gÆ°Æ¡ng. Bôi kem đánh răng, tôi ngáºm đầy bá»t trong miệng mà chạy ra ngoà i: “Cuối cùng em cÅ©ng biết không đúng ở chá»— nà o. Sao anh có thể tá»± ý và o phòng con gái nhÆ° thế? Chuyện nà y truyá»n ra ngoà i thì còn đâu má»™t Ä‘á»i thuần khiết của em nữa.â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả lau bá»t bị phun lên mặt, trên miệng lá»™ ra má»™t nụ cÆ°á»i gian xảo: “Việc nà y phải truyá»n ra má»›i tốt, truyá»n cà ng xa cà ng tốt, tốt nhất là truyá»n tá»›i Bắc Kinh, truyá»n tá»›i chá»— Văn Äà o. Tháºt muốn nhìn vẻ mặt nghẹn chết của Văn Äà o. Sau nà y chúng ta tay trong tay Ä‘i qua trÆ°á»›c mặt anh ta cho anh ta nhìn Ä‘i.â€
Äà n ông luôn luôn ấu trÄ© nhÆ° thế. NhÆ°ng tai tôi chỉ tá»± Ä‘á»™ng ghi lại má»—i má»™t câu cuối cùng, vì váºy tôi bắt đầu toe toét cÆ°á»i sung sÆ°á»›ng.
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả dịu dà ng vuốt mái tóc chổng ngược lên trá»i của tôi: “Ngoan, nhanh Ä‘i chải đầu Ä‘i.â€
Tôi láºp tức vô cùng hưởng thụ mà chạy nhÆ° Ä‘iên vá» toilet, sấp nÆ°á»›c ép mái tóc vểnh lên của tôi xuống.
Nhiệm vụ thá»±c tế ngà y hôm nay là ghé thăm là ng nghá» nghệ thuáºt tre trúc dân gian. Tháºt ra Ä‘á» tà i không đáng để nói đến, tình yêu đủ để tôi váng đầu rồi, huống hồ tôi vốn chẳng có mấy chỉ số thông minh.
Lúc đầu tôi còn là m bá»™ rụt rè, cÅ©ng muốn thể hiện tÆ° thế mạnh mẽ của “hiện nay còn Ä‘ang trong giai Ä‘oạn thá» tháchâ€. NhÆ°ng Ä‘Ã nh chịu là tôi trÆ°á»›c sau nhÆ° má»™t, cả gÆ°Æ¡ng mặt cÆ°á»i đến mức méo mó…
Äà m Dịch bất an liếc mắt nhìn tôi: “Chị dâu, chị không sao chứ? Chị đã cÆ°á»i vá»›i cái giá» trúc cả má»™t buổi trÆ°a rồi.â€
Từ trÆ°á»›c đến nay tôi chÆ°a từng biết “chị dâu†là má»™t nhân xÆ°ng dá»… nghe nhÆ° váºy, tôi vá»— vai Äà m Dịch nói: “Là m ngÆ°á»i phải lạc quan vui tÆ°Æ¡i tiến vá» phÃa trÆ°á»›c. Quê hÆ°Æ¡ng chúng ta có là ng nghá» tre trúc giá»i nhÆ° thế nà y, có thể phát triển thà nh má»™t trong những trụ cá»™t kinh tế. Nghệ thuáºt và kinh tế há»— trợ lẫn nhau, cùng nhau tiến bá»™, chị không khá»i vui sÆ°á»›ng trong lòng, ngủ cÅ©ng mỉm cÆ°á»i.â€
Äà m Dịch lùi ra sau cả mét: “Chẳng phải Ä‘ang phá»ng vấn, chị diá»…n kịch cho ai xem váºy?â€
Tôi thở dà i: “Chị dâu là má»™t sinh viên Bắc Äại, bình thÆ°á»ng phải suy nghÄ© những thứ có chiá»u sâu má»™t chút, trẻ con không hiểu là đúng rồi.â€
Äà m Dịch nhìn tôi nhÆ° nhìn quái váºt: “Chị trúng tà à ? Biết mình từ đâu tá»›i đây không?â€
“Sinh ra từ đâu, chết ở chá»— nà o, từ xÆ°a đã là má»™t vấn Ä‘á» muôn Ä‘á»i suy ngẫm. Nếu nhÆ° em tò mò, chị dâu có thể ngồi xuống bình tÄ©nh nói vá»›i em.â€
Rốt cuá»™c Äà m Dịch không chịu nổi hình tượng ÄÆ°á»ng Tăng của tôi nữa, nắm tay lại ý bảo muốn đánh tôi.
Tôi vá»™i và ng nháºn lá»—i: “Tháºt ra bần ni đến từ Äông thổ Äại ÄÆ°á»ng, đặc biệt tá»›i Tây Thiên bái pháºt cầu duyên…â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả đứng bên cạnh cÆ°á»i cÆ°á»i nghe chúng tôi ba hoa, dáng vẻ rất yên tÄ©nh và thá»a mãn.
Thá»i gian nghỉ ngÆ¡i buổi trÆ°a, tôi chuẩn bị vá» khách sạn ngủ má»™t lát. Äể Ä‘á» phòng ngủ quên nhÆ° sáng nay, tôi đặc biệt dùng di Ä‘á»™ng để đồng hồ báo thức cách năm phút kêu má»™t lần.
Vừa má»›i yên tâm nằm thà nh hình chữ bát* trên giÆ°á»ng, tôi chợt nghe có tiếng gõ cá»a rất nhẹ. Tôi nằm ỳ trên giÆ°á»ng, giả bá»™ không nghe thấy. NgÆ°á»i gõ cá»a giống nhÆ° biết tôi Ä‘ang ngủ, cố chấp dùng má»™t tần suất nhÆ° nhau mà gõ.
* Chữ bát: 八
Tôi tức tối đứng lên từ cái giÆ°á»ng nhÆ° cùng má»™t thể vá»›i tôi, mở cá»a ra, nhìn thấy NhÆ° Äình nhÆ° hoa nhÆ° ngá»c uất ức đứng trÆ°á»›c mặt tôi. Tôi có tấm lòng thÆ°Æ¡ng hÆ°Æ¡ng tiếc ngá»c, láºp tức mở rá»™ng cá»a xin lá»—i, không dám cháºm trá»….
Trong lòng tôi có chút bất an mÆ¡ hồ. Ở bên PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả má»›i được má»™t ngà y má»™t đêm, tôi còn chÆ°a kịp có thá»i gian tra xét tình sá» của anh đâu. Cuối cùng tôi thuyết phục chÃnh mình, yêu là phải quan tâm tá»›i hiện tại, nhìn vá» tÆ°Æ¡ng lai. Quá khứ đã qua thì quên Ä‘i. Rất nhiá»u tiểu thuyết ngôn tình, phim ảnh, chÆ°Æ¡ng trình truyá»n hình trong và ngoà i nÆ°á»›c Ä‘á»u nói cho chúng ta má»™t đạo lý: những ngÆ°á»i yêu nhau mà còn quấn quýt lấy quá khứ thÆ°á»ng sẽ không được ông trá»i chúc phúc, nghi ngá» không ngừng chỉ dẫn đến cảnh tượng má»—i ngÆ°á»i má»™t ngả.
NhÆ°ng tôi biết rõ, tôi sợ phải tra xét. Giống nhÆ° kẻ thứ ba cÆ°á»›p ngôi thà nh công, tôi không có tÆ° cách để há»i vá» quan hệ ngá»t ngà o của ngÆ°á»i ta vá»›i bà cả. Mặc dù PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả không có bất cứ quan hệ gì vá»›i cô ấy, nhÆ°ng mối tình sâu nặng của NhÆ° Äình vá»›i PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả cả thế giá»›i Ä‘á»u biết, còn tôi vung dao cÆ°á»›p tình, lo lắng không thôi. Äấy là còn chÆ°a nói, đối thủ cạnh trạnh của tôi quá mạnh, tôi thắng được má»™t thá»i, lại không biết có thể thắng đến cuối cùng hay không.
|
11-10-2013, 01:19 PM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Sinh viên tồi trÆ°á»ng Bắc Äại
ChÆ°Æ¡ng 39 : Hiểu lầm cÅ© rÃch luôn luôn phát sinh và o đúng lúc (nhị)
Tác giả: Phá Äầu
Chuyển ngữ: Sâu
Nguồn:
NhÆ° Äình ngồi xuống há»i kết quả kì trÆ°á»›c của tôi sau đó lại há»i đến dá»± định của kỳ sau, trÆ°á»›c khi và o chủ Ä‘á» chÃnh phải váºn Ä‘á»™ng là m nóng cÆ¡ thể.
Cái khác thì tôi không có, nhÆ°ng bản lÄ©nh qua quýt thì tôi rất tá»± tin, dù thế nà o thì tôi cÅ©ng là thần chém gió đấy. Vì váºy, tôi chém cho tình hình há»c kỳ vừa rồi vô cùng nghiêm trá»ng, tình thế của há»c kỳ sau cÅ©ng tÆ°Æ¡ng đối ảm đạm, cà ng nói cà ng xa, tất cả những vấn Ä‘á» khó khăn trong nÆ°á»›c và chiến tranh ngoà i nÆ°á»›c Ä‘á»u bị chỉ mặt Ä‘iểm tên má»™t lần, cuối cÅ©ng cÅ©ng là m cho NhÆ° Äình không nhịn nổi nữa, Ä‘Ã nh phải vá»™i và ng quẳng ra Ä‘á» tà i chÃnh: “Lâm Lâm, hôm nay DÆ° Khả và cáºu có chút kỳ quái…â€
Tôi ngồi nghiêm chỉnh: “Kỳ quái chá»— nà o? Mình là mình của ngà y hôm qua, cáºu ta là cáºu ta của ngà y hôm qua mà .â€
NhÆ° Äình quan sát sắc mặt tôi: “Hai ngÆ°á»i cÆ°á»i suốt từ trÆ°a đến giá». Bình thÆ°á»ng cáºu thÃch cÆ°á»i thì không nói là m gì, nhÆ°ng mình quen DÆ° Khả đã mÆ°á»i mấy năm, số lần cáºu ấy cÆ°á»i còn không nhiá»u bằng ngà y hôm nay.â€
“Tháºt không?†Äược tình địch miêu tả nhÆ° váºy, tâm trạng tôi có chút phức tạp. Tôi muốn nói cho NhÆ° Äình biết sá»± tháºt, nhÆ°ng chÃnh tôi nói ra những lá»i nà y thì quá ác Ä‘á»™c; nhÆ°ng lừa gạt cô ấy, sau nà y cô ấy biết, sợ là sẽ vì buổi đối thoại hôm nay mà cắn lưỡi tá»± sát.
Tôi do dá»± há»i NhÆ° Äình: “Cáºu có tình cảm sâu nặng nhÆ° váºy vá»›i PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả, nhỡ may cáºu ta thÃch ngÆ°á»i khác thì là m sao? ThÃch má»™t ngÆ°á»i không nên táºp trung toà n bá»™ tinh thần nhÆ° thế, nên để lại cho mình má»™t con Ä‘Æ°á»ng lùi.â€
NhÆ° Äình bất đắc dÄ© lắc đầu: “Cho tá»›i giá», mình chÆ°a từng nghÄ© tá»›i má»™t ngà y không có cáºu ấy, cuá»™c sống của mình sẽ ra sao. Vì váºy, mình sẽ không để tình huống nhÆ° thế xảy ra. Mình đã quen cÆ°á»i vì cáºu ấy, khóc vì cáºu ấy, tiêu tốn thá»i gian vì cáºu ấy, lãng phà tuổi thanh xuân vì cáºu ấy. Chỉ cần chÆ°a thấy con gái xuất hiện bên cạnh cáºu ấy, mình vẫn còn hy vá»ng. Hiện giá», ngoại trừ cáºu tÆ°Æ¡ng đối thân, bên cạnh cáºu ấy không có bất cứ ngÆ°á»i con gái nà o khác.â€
Cao thủ không hổ là cao thủ, nói mấy câu đã dẫn đến quan hệ của tôi và PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả, cÅ©ng là cảnh cáo tôi, cho dù tôi có đến vá»›i PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả, cô ấy cÅ©ng sẽ liá»u lÄ©nh Ä‘oạt lại.
Nói đến mức nà y, tôi cÅ©ng lÆ°á»i đắn Ä‘o suy nghÄ© xem nên nói nặng nói nhẹ thế nà o: “Rất nhiá»u ngÆ°á»i so tình cảm vá»›i hạt cát, cáºu nắm cà ng chặt, nó chảy ra cà ng nhanh hÆ¡n. Chân trÆ°á»›c vừa Ä‘i, chân sau đã nhấc. Duyên pháºn tá»›i thì quý trá»ng, duyên pháºn Ä‘i liá»n quên.â€
NhÆ° Äình cÆ°á»i: “Cáºu dùng cách nà y để quên anh Tiểu Tây sao? Nếu là đúng, váºy chúc mừng cáºu. Äáng tiếc mình thì khác. Cả Ä‘á»i nà y, mình chỉ muốn yêu má»™t lần.â€
Tôi có chút lo lắng, đến khi cô ấy biết được sá»± tháºt, nếu không phải cắn lưỡi tá»± sát thì cÅ©ng mang dao chá»c tiết lợn đến cắt cổ tôi.
Tình yêu là đáng quý, tÃnh mạng giá cà ng cao. Toi vá»™i và ng khuyên nhủ NhÆ° Äình: “NhÆ° Äình, bị má»™t cái lá che mắt không nhìn thấy trên núi Thái SÆ¡n còn có má»™t rừng cây má»™t rừng hoa. Bên cạnh má»™t PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả, còn có má»™t đám PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả khác, DÆ° Khả phÃa trÆ°á»›c vừa ngã xuống, DÆ° Khả phÃa sau đã đứng lên. Thế gian rá»™ng lá»›n, đặt chân má»™t cái là ba thÆ°á»›c đất và ng, hà tất phải thắt cổ ở má»™t thân cây, thừa dịp còn thanh xuân, phải nhiá»u trải nghiệm má»™t chút má»›i tốt. Hoặc là sau khi cáºu quen ngÆ°á»i khác má»›i nháºn ra PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả chỉ là má»™t hạt cát trong cuá»™c Ä‘á»i cáºu thôi.â€
NhÆ° Äình xoay ngÆ°á»i, đối mặt vá»›i tôi, đôi mắt bá»—ng nhiên tá»a sáng: “Cáºu đến vá»›i DÆ° Khả, có phải để quên anh Tiểu Tây không?â€
Cô ấy Ä‘á»™t nhiên quăng ra chủ Ä‘á» chÃnh nhÆ° váºy, tôi có chút không tiếp chiêu nổi. Những lá»i nà y bao gồm bao gồm hai tin tức, thứ nhất, cô ấy biết chuyện tôi thà nh đôi vá»›i DÆ° Khả, thứ hai, cô ấy dùng lá»i tôi vừa nói để chặn há»ng tôi, là m tôi không cách nà o phản bác.
Quả nhiên, ngÆ°á»i có thể ở bên cạnh DÆ° Khả lâu nhÆ° váºy Ä‘á»u có cái táºt Ä‘á»™c mồm Ä‘á»™c miệng. Mẹ TrÆ°Æ¡ng Vô Kỵ nói tháºt là đúng, không thể tin tưởng phụ nữ đẹp. Diá»…n kịch lâu nhÆ° váºy, không ngá» tất cả tình tiết Ä‘á»u đã biết.
Dù sao tôi chÆ°a từng gặp sóng to gió lá»›n, có chút hoảng hốt, giống nhÆ° Ä‘ang ăn trá»™m cái gì đó lại bị yêu cầu lục soát ngay tại chá»—: “Ai nói mình vá»›i cáºu ta thà nh má»™t đôi?â€
NhÆ° Äình cố chấp há»i: “Cáºu đến vá»›i cáºu ấy chÃnh là vì quên anh Tiểu Tây sao? Nếu phÆ°Æ¡ng pháp nà y tháºt sá»± có hiệu quả, mình tháºt sá»± muốn tìm má»™t thế thân xem cảm giác thế nà o.â€
Từ “thế thân†nà y tháºt sá»± khó nghe, tôi mở miệng nhÆ°ng lại không phát ra tiếng.
Tôi lắc đầu theo bản năng, mồm lại nói ra: “Cáºu nghÄ© váºy thì cứ coi là váºy Ä‘i. Dù sao cáºu cứ thá» buông tay xem thế nà o.â€
Ãnh mắt NhÆ° ÄÃŒnh lÆ°á»›t qua tôi, nói vá»›i phÃa sau: “Mình còn tưởng đây là má»™t cuá»™c tình vÄ© đại, không phải cÅ©ng chỉ là má»™t ngÆ°á»i nguyện đánh, má»™t kẻ chịu Ä‘au sao?â€
Tôi theo ánh mắt cô ta, xoay ngÆ°á»i, nhìn thấy PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả Ä‘ang cầm túi đồ ăn vặt đứng trÆ°á»›c mặt tôi, dÆ°á»›i hà ng lông mi Ä‘en nhánh là má»™t đôi mắt bốc cháy đằng đằng sát khÃ.
NhÆ° Äình chân thà nh Ä‘i vá» phÃa anh, nhÆ° má»™t nữ vÆ°Æ¡ng thắng lợi: “Mình tìm cô ấy chỉ muốn nghe má»™t chút góc nhìn vá» tình yêu của cô ấy. Cáºu không cần nghÄ© nhiá»u, mình không phải loại ngÆ°á»i đâm ngÆ°á»i khác sau lÆ°ng, sẽ không tìm cô ấy liá»u sống liá»u chết. Chỉ là , buổi trÆ°a cáºu nói vá»›i mình “lưỡng tình tÆ°Æ¡ng duyệtâ€, hình nhÆ° phÃa sau còn có chút chuyện tinh ranh đấy nhỉ.â€
Tôi chết đứng tại chá»—. Chuyện nà y đúng là quá giống phim truyá»n hình rồi. TrÆ°á»›c đây tôi cứ tưởng mấy tình tiết kiểu nghe má»™t ná»a rồi phát sinh hiểu lầm thÆ°á»ng chiếu trên TV nà y Ä‘á»u do mấy bà già biên kịch ăn no rá»ng mỡ, cả ngà y ru rú trong phòng má»™t mình YY má»›i nghÄ© ra, không ngá» loại chuyện xác suất cá»±c nhá» nà y cÅ©ng có thể xảy ra trong Ä‘á»i tháºt, hÆ¡n nữa Ä‘Æ°Æ¡ng sá»± còn là tôi. Tôi nguyển rủa cô, NhÆ° Äình kia, cái gì mà không phải ngÆ°á»i thÃch đâm sau lÆ°ng, tôi sắp bị đâm thà nh con nhÃm rồi đây nà y.
Tôi tưởng tượng đến mấy cảnh vẫn phát trên phim truyá»n hình, kéo tay đối phÆ°Æ¡ng gà o thét “Nghe em giải thÃch, hãy nghe em giải thÃchâ€. Sau đó đối phÆ°Æ¡ng che tai lại nói “Tôi không nghe, tôi không muốn ngheâ€, sau đó tôi hôn lên môi anh, hôn đến ngà y đêm lẫn lá»™n, trá»i đất quay cuồng, cuối cùng gÆ°Æ¡ng vỡ lại là nh.
Äáng tiếc tình cảnh nà y thÆ°á»ng phát sinh khi tôi là nam chÃnh, đối phÆ°Æ¡ng là nữ chÃnh. Mà hoà n cảnh hiện tại cÅ©ng vá»›i kịch bản có chút chênh lệch.
Ông trá»i ạ, tình yêu của tôi vừa má»›i nảy mầm được má»™t ngà y má»™t đêm, xin ông đừng có mÆ°a xối xả vùi dáºp nó nhÆ° thế chứ.
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả Ä‘i tá»›i, đôi mắt nhìn tôi chằm chằm, không chút văn vẻ, há»i thẳng tôi: “Vì sao ở bên anh?â€
Tôi nhìn lông mi tháºt dà i cong cong của anh, nhìn đôi mắt trong suốt Ä‘en nhÆ° má»±c của anh, và cả tôi Ä‘ang ngốc nghếch phản chiếu trong mắt anh: “Bởi vì em thÃch anh.â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả hà i lòng cong khóe miệng lên, nhẹ xoa đầu tôi, giống nhÆ° tôi là má»™t con chó nhá» nghe lá»i: “Váºy má»›i ngoan. Lần sau xem em còn nói lung tung nữa không.â€
Tảng đá lÆ¡ lá»ng giữa không trung của tôi cuối cùng cÅ©ng rÆ¡i xuống đất.
NhÆ° Äình sụp đổ, nhất là khi phải nhìn ngÆ°á»i mình yêu tình cảm vá»›i kẻ khác, cô ta có chút cuồng loạn: “DÆ° Khả, cô ta có gì tốt? Rõ rà ng cô ta thÃch ngÆ°á»i khác, cáºu còn sống chết tiếp cáºn nhÆ° thế?â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả nhẹ nhà ng ôm NhÆ° Äình, nhẹ giá»ng nói: “NhÆ° thế nà o chÃnh cáºu cÅ©ng hiểu, váºy vì sao cáºu còn sống chết tiếp cáºn mình? Nếu mình gặp cáºu sá»›m hÆ¡n, nhất định mình sẽ thÃch cáºu. Cô ấy không có chá»— nà o tốt, không có chá»— nà o bằng cáºu, chỉ là , nhÆ°ng khuyết Ä‘iểm nà y mình Ä‘á»u có thể chịu được. Vì váºy mình cứ sống chết bám theo cô ấy thôi.â€
NhÆ° Äình tá»±a đầu trên vai PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả, khóc không thà nh tiếng: “Mình rất không cam lòng. Rõ rà ng mình đã ở bên cáºu mÆ°á»i hai năm, vì sao đến giá» lại nắm không được?â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả vá»— vá»— NhÆ° Äình: “Mình hiểu, nÃu giữ Ä‘Æ¡n thuần sẽ biến tình yêu thà nh tuyệt vá»ng. Phải xem duyên pháºn có đồng ý giải cứu cáºu hay không. Mình có thể là bất cứ ai của cáºu, nhÆ°ng vÄ©nh viá»…n không thể là ngÆ°á»i yêu.â€
NhÆ° Äình cà ng lắc đầu không ngừng, khóc đến mức nÆ°á»›c mắt đầm đìa. NgÆ°á»i đẹp dù thế nà o vẫn là ngÆ°á»i đẹp, dù có khóc thì vẫn hút hồn nhÆ° thế. Nếu cô ấy không tá»±a và o vai PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả, có lẽ tôi cÅ©ng không nhịn được mà bÆ°á»›c lên an ủi cô ấy.
NhÆ° Äình xoay ngÆ°á»i nhìn tôi: “Chỉ cần giữa hai ngÆ°á»i xuất hiện má»™t vết nứt, tôi sẽ quay lại. Lâm Lâm, cáºu đừng quá đắc ý.â€
Tôi lầm bầm: “Cáºu cÅ©ng chẳng phải con ruồi, chuyên vo ve rình ráºp.â€
NhÆ° Äình giáºn dữ trừng mắt, tôi là m bá»™ không thấy, nhìn trá»i chứ không nhìn cô ta, trong lòng còn sung sÆ°á»›ng, tình địch nà y bị giải quyết tháºt là nhanh nha.
Buổi tối, NhÆ° Äình rá»i khá»i tổ thá»±c tế, vá» Bắc Kinh trÆ°á»›c thá»i hạn. Tôi Ä‘á» mắt mong chá» nhìn PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả gió bụi mệt má»i trở vá» từ sân bay, rồi lại Ä‘á» mắt mong chá» nhìn anh há» hững Ä‘i qua trÆ°á»›c mặt tôi, cuối cùng lại Ä‘á» mắt mong chá» nhìn anh bình thản ngồi cạnh ngÆ°á»i khác ăn cÆ¡m. Tên nhóc nà y rõ rà ng còn giả trang khoan hồng Ä‘á»™ lượng, tình cảm thắm thiết trÆ°á»›c mặt NhÆ° Äình, vì sao đảo mắt má»™t cái đã biến hình nhÆ° thế? Còn nữa, tôi được tá» tình chÆ°a tá»›i ná»a ngà y, vì sao đã mất quyá»n chủ Ä‘á»™ng rồi!!
Buổi tối thứ hai, tôi lại mất ngủ.
Mấy ngà y sinh hoạt thá»±c tế cuối cùng, ngay cả sợi tóc của PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả tôi cÅ©ng không sá» tá»›i được. PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả giống nhÆ° sẽ gây dá»±ng sá»± nghiệp ngay ngà y mai, Ä‘á»™t nhiên cảm thấy đặc biệt hứng thú đối vá»›i mạch máu kinh tế của quê hÆ°Æ¡ng, không ngừng há»c há»i, ghi chép. Tôi muốn nói vá»›i anh chuyện xảy ra ngà y hôm đó, nhÆ°ng nghÄ© lại cÅ©ng Ä‘Ã nh thôi, ảnh hưởng tá»›i tÆ°Æ¡ng lại tÆ°Æ¡i đẹp của thanh niên tà i giá»i nhà ngÆ°á»i ta cÅ©ng không tốt.
Trong lòng tôi rất uất ức. Bạn nghÄ© xem tôi có oan uổng không, còn chÆ°a được nghiêm túc trao danh pháºn, đã bị tống và o lãnh cung, ngay cả mặt vua cÅ©ng không có cÆ¡ há»™i sá». PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả nhà mi là má»™t tên môi hồng da trắng, Ä‘á»™i má»™t cái lốt trêu hoa ghẹo nguyệt, váºy mà ta còn chÆ°a nói gì đâu. Quân tá» báo thù, mÆ°á»i năm chÆ°a muá»™n, chá» chị đây nắm được chứng cứ xác thá»±c, không diệt mi ta không mang há» Chu!
NghÄ© tá»›i má»™t level nhÆ° váºy, trong lòng tôi má»›i thoải mái được má»™t chút. BÆ°á»›c chân cÅ©ng khà thế hÆ¡n rất nhiá»u. NÆ¡i nà y không giữ ta, khắc có nÆ¡i khác giữ. Ngôi nhà thân yêu, bến cảng vÄ©nh viá»…n của lòng ta, ta tá»›i đây…
|
11-10-2013, 01:20 PM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Sinh viên tồi trÆ°á»ng Bắc Äại
ChÆ°Æ¡ng 40 : Hiểu lầm cÅ© rÃch luôn luôn phát sinh và o đúng lúc (tam)
Tác giả: Phá Äầu
Chuyển ngữ: Sâu
Nguồn:
VỠđến nhà , bố già , mẹ già đang chuẩn bị ăn cÆ¡m, vừa nhìn thấy tôi, láºp tức duá»—i cổ ra nhìn phÃa sau tôi. Tôi khoát tay, “Không dẫn cáºu ta vá». Có ai vừa yêu đã dẫn vá» nhà không?â€
Mẹ già thất vá»ng lấy thêm cho tôi má»™t bát cÆ¡m: “GÆ°Æ¡ng mặt nà y của con bố mẹ đã nhìn hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i năm rồi, khó khăn lắm má»›i có thể nhìn được má»™t cái má»›i, có thể không kÃch Ä‘á»™ng sao?â€
Bố tôi phụ há»a: “Nhắc tá»›i PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả kia, hai ngà y trÆ°á»›c bố má»›i nhìn thấy cáºu ta trên phần bản tin, quả nhiên có khà phách giống bố con khi còn trẻ nhá…â€
Tôi giả giá»ng nói của Triệu Bản SÆ¡n: “Thôi xong rồi, má»™t ngÆ°á»i đất Ä‘en, má»™t ngÆ°á»i mây trắng, đúng là má»™t trá»i má»™t vá»±c. Nếu khi còn trẻ bố mẹ mặt mà y khôi ngô, sao có thể sinh ra con bình thÆ°á»ng nhÆ° ngÆ°á»i qua Ä‘Æ°á»ng A nhÆ° thế nà y? Nếu bây giá» con Ä‘i tu sá»a nhan sắc, ngoại trừ cái tai không cần chỉnh, chá»— nà o cÅ©ng cần đại tu, váºy chẳng phải là m khó bác sÄ© chỉnh hình nhà ngÆ°á»i ta sao?â€
Mẹ tôi kinh ngạc nhìn tôi: “Sao bá»—ng nhiên lại nhìn rõ hiện trạng nhÆ° váºy? Aizz, PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả cÅ©ng có chút không tốt, bá» ngoại quá đẹp trai, dá»… là m cho Lâm Lâm nhà chúng ta tá»± ti. Äả kÃch con gái nhà ta thà nh thế nà y rồi.â€
Tôi bĩu môi không nói gì.
Vẫn cứ là bố tôi thÆ°Æ¡ng tôi: “Mặt mÅ©i Lâm Lâm nhà chúng ta có chá»— nà o không tốt. Không phải mắt mÅ©i đủ cả sao?â€
Tôi ra sức gáºt đầu.
“Ngoại trừ mắt nhá» má»™t chút, mÅ©i thấp má»™t chút, mụn nhiá»u má»™t chút, cằm nhiá»u thịt má»™t chút, những cái khác Ä‘á»u tốt.†Bố tôi tỉ mỉ nghiên cứu gÆ°Æ¡ng mặt tôi rồi bổ sung.
Äây mà gá»i là bến Ä‘á»— tâm hồn hay sao. Rõ rà ng là mồ chôn tâm linh non ná»›t mà !
Từ khi mẹ già bắt đầu chÆ¡i cổ phiếu, trong nhà cÅ©ng sắm máy tÃnh. Mà căn phòng trÆ°á»ng kỳ không dùng đến của tôi cÅ©ng biến thà nh phòng Ä‘á»c sách. Tôi và o phòng nghỉ ngÆ¡i, không có việc gì lại lên mạng, nghe nhạc, lượn diá»…n Ä‘Ã n, và o QQ, trong nháy mắt đã yên vị.
Wow, trên QQ, cái đầu của Phương Dư Khả sáng.
Nhá»› lại, cái QQ nà y của anh là vì tôi má»›i láºp, ngay cả cái tên “tim Ä‘áºp†nà y cÅ©ng được láºp nên trong ký túc xá của tôi. Không biết trong mã số QQ nà y anh có bao nhiêu hồng nhan tri ká»·. Không phải nói phụ nữ vì vô số Ä‘Ã n ông mà đổi vô số QQ, còn Ä‘Ã n ông lại có thể trong má»™t mã số QQ lÆ°u vô số phụ nữ sao? Má»™t ngà y nà o đó phải trá»™m được máºt mã QQ của anh, nhìn xem có bao nhiêu hồng nhan tri ká»·, còn tôi được xếp ở số mấy.
Äang nghÄ© ngợi, mẹ già cầm hoa quả bÆ°á»›c và o. Äem cái ghế ngồi bên cạnh tôi, nhìn tôi má»™t lúc lâu rồi thở dà i nói: “Ở đại há»c chịu không Ãt uất ức hả? Tóc cắt rồi, ngÆ°á»i cÅ©ng gầy Ä‘i, vừa rồi vá» nhà , mẹ vá»›i bố con còn suýt nữa không nháºn ra. Vì thằng nhóc Tạ Äoan Tây mà con giá»›i thiệu cho mẹ lần trÆ°á»›c mà biến thà nh bá»™ dạng thế nà y?â€
Hiểu con gái không ai bằng mẹ. Bình thÆ°á»ng, khi mẹ tôi bÆ°á»›c và o phòng tôi sẽ diá»…n vai chị gái tri ká»·, so vá»›i ngÆ°á»i kêu to gà o khá»e thÆ°á»ng ngà y sẽ nhÆ° hai ngÆ°á»i khác nhau. Tôi xoa xoa bà n chân trần: “Quên Ä‘i. Dù sao lúc đó cÅ©ng quá Ä‘au lòng, trá»i cÅ©ng suýt sáºp xuống. Aizz, ngÆ°á»i ta là hoa đã có chủ, con lại không theo kịp, có thể không suy nghÄ© tá»›i hao gầy sao?â€
Mẹ tôi Ä‘Æ°a cho tôi má»™t miếng dÆ°a hấu, ý bảo tôi ăn Ä‘i. Tôi tháºt bá»™i phục mẹ tôi, sau khi nhìn thấy tôi vặn vẹo đầu ngón chân mà vẫn có thể không nói hai lá»i bảo tôi ăn hoa quả, thói quen xấu bị ngÆ°á»i ta ghét bá» nà y của tôi đã được luyện thà nh nhÆ° thế.
Mẹ già tiếp tục nói: “Tuổi trẻ thôi, lăn qua lăn lại má»™t chút cÅ©ng tốt. TrÆ°á»›c khi mẹ gả cho bố con cÅ©ng từng thÃch ngÆ°á»i khác. NhÆ°ng thÃch cÅ©ng không nhất định sẽ chung sống vá»›i ngÆ°á»i đó. Lần trÆ°á»›c nhìn thấy PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả ở nhà ga, mẹ láºp tức nhìn ra, ánh mắt nó nhìn con không bình thÆ°á»ng. PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả nà y, vẻ ngoà i tuấn tú, có tri thức lại hiểu lá»… nghÄ©a, hiểu con lại thÆ°Æ¡ng con. Sau nà y các con có con cÅ©ng có thể trung hòa má»™t chút, Ãt nhất cÅ©ng phải tốt hÆ¡n con. TÆ°Æ¡ng lai của con sẽ không giống nhÆ° khi mẹ nuôi con, ngáºm đắng nuốt cay, coi nhÆ° mẹ cÅ©ng yên tâm rồi. Ngà y ấy, lúc con má»›i ra Ä‘á»i ấy, vừa xấu lại vừa Ä‘en, ngÅ© quan trên mặt Ä‘á»u dúm lại má»™t chá»—, lúc đó mẹ còn nghÄ© không biết có phải há»™ sÄ© đỡ nhầm rồi không, nghi ngá» không biết con có phải do chÃnh mẹ sinh ra không nữa.†NgÆ°á»i già ai cÅ©ng thÃch “hồi tưởng quá khứ†rồi “nhìn vá» tÆ°Æ¡ng laiâ€, cà ng nói cà ng xa.
“Mẹ, đây là mẹ Ä‘ang an ủi con hay châm chá»c con?†Tôi không nhịn được mà ngắt lá»i bà , thế nà o nói đến cuối cùng cÅ©ng biến thà nh tôi dÃnh bao nhiêu vinh quang của PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả cho xem. Tuy tôi cÅ©ng hiểu là tôi trục lợi rồi…
Bá»—ng nhiên, trong QQ, cái đầu của PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả chợt lóe lên. Ai nha, lần đầu tiên tôi nhìn thấy cái đầu của ngÆ°á»i ta mà vui vẻ hÆ¡n cả nhìn thấy cái đầu của ông Mao trên tá» nhân dân tệ.
Tôi nhét miếng dÆ°a hấu và o trong tay mẹ tôi, chẳng thèm quan tâm tá»›i nÆ°á»›c dÃnh trên tay, láºp tức mở ra xem.
“Kiểm Ä‘iểm xong chÆ°a?â€
Mẹ tôi duỗi đầu qua nhìn mà n hình.
Tôi đẩy gÆ°Æ¡ng mặt tròn nhÆ° cái bánh bẻng của mẹ già sang bên cạnh, nhìn mấy chữ kia cÆ°á»i há»nh hệch. Tên nhóc nà y rốt cuá»™c cÅ©ng nói chuyện vá»›i tôi.
Mẹ tôi ngá» vá»±c: “Kiểm Ä‘iểm cái gì? Con gặp rắc rối hả? Mẹ biết ngay con gặp rắc rối mà , không phải mẹ đã bảo con phải ôm núi và ng cho chặt sao? Con nhóc nà y, lá»›n rồi sao vẫn không là m mẹ bá»›t lo nhÆ° váºy? Bố mẹ kiếm tiá»n dá»… lắm sao? Nuôi còn lá»›n nhÆ° váºy rồi còn gặp rắc rối, không sợ bố mẹ thất vá»ng sao?â€
Vì sao tôi nghe tháºt quen tai, đây không phải bà i diá»…n văn mẹ tôi đã phát biểu khi tôi không đạt tiêu chuẩn môn số há»c hồi trung há»c sao? Tôi liếc liếc bà , nói chắc nhÆ° Ä‘inh đóng cá»™t: “Con hoà n toà n không gặp rắc rối gì cả, con chỉ Ä‘ang tiêu diệt kẻ địch, vì tÆ°Æ¡ng lai êm ái sắp tá»›i mà vô tình bị đâm sau lÆ°ng.â€
“Bình thÆ°á»ng con đã rá»—i hÆ¡i ưỡn ngá»±c đụng và o nòng súng rồi, ngÆ°á»i ta còn phải tốn chất xám láºp mÆ°u ám sát con hay sao? Aizz, sau nà y mẹ cÅ©ng luyện gõ chữ rồi trá»±c tiếp giúp con trò chuyện là được. Hiện giá» mẹ nói, con gõ.†Mẹ già tôi không nhin được mà chỉ chỉ bà n phÃm.
Mẹ tôi buông rèm chấp chÃnh, còn tôi biến thà nh má»™t con rối chỉ biết đánh chữ. DÆ°á»›i đây là bản ghi chép cuá»™c nói chuyện của mẹ tôi và PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả, tôi thuần túy chỉ là má»™t thÆ° ký, không há» liên quan đến những việc phát sinh:
Mẹ tôi: Kiểm điểm rồi, sai tới mức rối tinh rối mù rồi.
Phương Dư Khả: Biết sai là tốt rồi.
Mẹ tôi: Sai tất cả, nhưng có một việc không là m sai.
Phương Dư Khả: ?
Mẹ tôi: ChÃnh là em yêu anh. Tất cả lá»—i lầm Ä‘á»u do chuyện nà y gây ra. (mẹ già quả nhiên là đã xem quá nhiá»u phim truyá»n hình của bà ná»™i Quỳnh Dao)
Phương Dư Khả: Cô là ai?
Mẹ tôi: Em là Chu Lâm Lâm mãi mãi yêu anh. (da gà tôi rÆ¡i đầy đất. Nói tá»›i mức mất thân pháºn nhÆ° váºy, không sợ sau nà y tôi không địa vị, không tôn nghiêm sao. Tôi từ chối, bị má»™t Thiết Sa chưởng của mẹ tôi vô tình Ä‘Ã n áp.)
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả: Bình thÆ°á»ng anh gá»i em là gì?
Tôi hì hì cÆ°á»i vui vẻ, tên nhóc nà y tháºt thông minh, cÅ©ng biết bắt đầu dùng ám hiệu rồi, nhÆ°ng bà n tay nhÆ° Ä‘Ãt nồi của mẹ già hình nhÆ° sắp bay tá»›i, lạm dụng uy quyá»n ép tôi chủ Ä‘á»™ng gõ chữ: đồ ngốc.
Mẹ tôi: Mùi khét ở đâu váºy? A, thì ra là từ trong tim em vì anh mà hừng há»±c thiêu đốt. (Tôi toát mồ hôi! Trên TV bắt đầu công chiếu phim truyá»n hình Hà n Quốc “chim lá»aâ€, mẹ tôi vừa xem vừa áp dụng, sắp là m tôi chết ngất rồi.)
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả: Ná»a tiếng nữa, gặp ở quán KFC gần nhà em.
Tôi kinh ngạc nhìn cái đầu của PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả cấp tốc biến thà nh trạng thái mà u xám, lại nhìn sang mẹ già tôi Ä‘ang đắc ý cÆ°á»i gian. Tôi không khá»i bá»™i phục thủ Ä‘oạn của mẹ già tháºt sá»± hung ác, bán con gái không má»™t chút ghê tay. Mẹ già xoa xoa đầu tôi: “Còn nhiá»u thá»i gian, hiện giá» lùi má»™t bÆ°á»›c để tiến nhiá»u bÆ°á»›c. Chá» sau nà y địa vị con ổn định rồi, mẹ giúp con báo thù nà y là được. Bây giá» con còn non lắm, nÆ°á»›c mẹ già nà y đã uống còn nhiá»u hÆ¡n nÆ°á»›c tắm cả Ä‘á»i của con. Sau nà y có việc gì phải thÆ°Æ¡ng lượng vá»›i ngÆ°á»i lá»›n. Nhá»› năm đó, chẳng phải mẹ đã dụ dá»— được bố con đấy sao? Hiện giá» con xem, ngón tay mẹ chỉ hÆ°á»›ng Äông, bố con dám Ä‘i hÆ°á»›ng Tây hay sao?â€
Tôi Ä‘ang nghÄ©, có lẽ tôi tháºt sá»± không phải do mẹ tôi sinh ra, nếu không vì sao không thừa kế chút xÃu nà o tÃnh tình Ä‘en tối của mẹ tôi. Sau nà y tôi kết hôn rồi, chỉ cần đạt được địa vị đến ong chúa nhÆ° của mẹ già tôi, tôi chết cÅ©ng nhắm mắt.
Mẹ tôi mở tủ quần áo của tôi, lấy ra từng bá»™ khoa tay múa chân trên ngÆ°á»i tôi, rồi từng bá»™ lại bị ném lên giÆ°á»ng. Cuối cùng, mẹ già than thở kéo tôi đến nhà dì Lý cách vách, vừa bÆ°á»›c và o cá»a nhà ngÆ°á»i ta đã vá»™i và ng đánh cÆ°á»›p: “ÄÆ°a tủ quần áo con gái nhà em cho chị mượn xem má»™t chút.â€
Dì Lý là bạn bà i bạc trung thà nh của mẹ tôi mấy năm qua, tình cảm vững nhÆ° bán đá, cao nhÆ° Vạn Lý TrÆ°á»ng Thà nh. NhÆ°ng con gái dì Lý, VÆ°Æ¡ng Giản, lại thÆ°á»ng được lấy ra là m tà i liệu há»c táºp để dạy dá»— tôi. Tháºt ra VÆ°Æ¡ng Giản là thần tượng của tôi: tuy trong tên chỉ có má»™t chữ “Giảnâ€, nhÆ°ng tiêu tiá»n tùy ý cứ nhÆ° dì Lý mở ngân hà ng. Äâu có giống nhÆ° tôi, từng tháng đòi tiá»n mẹ tôi mà nhÆ° đòi mạng. HÆ¡n nữa, dáng ngÆ°á»i VÆ°Æ¡ng Giản là trình Ä‘á»™ Ä‘á»i nà y tôi không bao giỠđạt tá»›i được. Dáng ngÆ°á»i mẫu, tay thon, chân thon, ngá»±c lại lá»›n, quần áo bình thÆ°á»ng Ä‘á»u là loại quyến rÅ©, buổi tối ra khá»i cá»a cÅ©ng phải trang Ä‘iểm, đây quả tháºt là má»™t cái chong chóng Ä‘o hÆ°á»›ng gió của trấn nhá» chúng tôi. Vá» cÆ¡ bản, phụ nữ nhìn thấy cô ấy Ä‘á»u mặc cảm, tá»± ti mà lẳng lặng bá» chạy, Ä‘Ã n ông nhìn thấy cô ấy Ä‘á»u mất trÃ, phun máu mÅ©i, âu cÅ©ng là phản ứng sinh lý bình thÆ°á»ng.
Dì Lý và mẹ tôi lôi tất cả quần áo ra khoác lên ngÆ°á»i tôi. Khốn, quần bảy lẻ mặc trên ngÆ°á»i tôi thà nh chÃn lẻ, áo vest ná»a ngÆ°á»i biến thà nh áo khoác dà i. Mẹ tôi Ä‘ang sợ tôi chÆ°a đủ đả kÃch sao?
Mẹ già cuối cùng cÅ©ng tìm được trong biển quần áo má»™t cái váy liá»n thân mà u Ä‘en, thắt lÆ°ng Ä‘Æ¡n giản, áo quây bó sát ngÆ°á»i, chân váy um tùm mấy lá»›p, chất vải lụa mát mẻ. Mặc trên ngÆ°á»i VÆ°Æ¡ng Giản nhìn giống búp bê Barbie, giống công chúa Sissi. Mặc trên ngÆ°á»i tôi, bởi vì chiá»u cao chênh lệch, thắt lÆ°ng có vẻ thấp, có thể coi nhÆ° trá»ng tâm cái váy thấp hÆ¡n 6, 7cm so vá»›i VÆ°Æ¡ng Giản. (Má»i ngÆ°á»i có thể tưởng tượng quần áo của Lâm Chà Linh mặc trên ngÆ°á»i Chu Tấn, p.s: chỉ là má»™t và dụ, không công kÃch bất cứ vị minh tinh nà o.) Bá»™ ngá»±c nhÆ° bánh bao Hà ng Châu cỡ nhỠđáng thÆ°Æ¡ng của tôi có thể mÆ¡ hồ nhìn thấy được, tÆ°Æ¡ng ứng vá»›i nó, phần lÆ°ng lá»™ ra cÅ©ng nhiá»u hÆ¡n bình thÆ°á»ng má»™t chút. Tôi khó xá» soi ngÆ°á»i. Ngoại trừ mà u Ä‘en là m tôi có vẻ gầy hÆ¡n, bá»™ váy nà y tháºt sÆ° không hợp mặc trên ngÆ°á»i tôi.
Mẹ tôi có chút hà i lòng: “Những chá»— không lá»™ cÅ©ng phải sáng tạo Ä‘iá»u kiện để lá»™.â€
Tôi quẫn bách nhìn vá» phÃa dì Lý, dì Lý đối vá»›i mẹ già tôi vô cùng trùng thà nh và táºn tâm, liá»u mạng nói đúng.
|
11-10-2013, 01:22 PM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Sinh viên tồi trÆ°á»ng Bắc Äại
Chương 41 : Khi bắt đầu là m thục nữ (1)
Tác giả: Phá Äầu
Chuyển ngữ: Sâu
Nguồn:
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả uống nÆ°á»›c rất vui vẻ, lấy tÆ° thế của ngÆ°á»i chiến thắng ngồi trong má»™t góc cá»a hà ng KFC. Ãnh hoà ng hôn xuyên qua lá»›p cá»a thủy tinh dà y chiá»u và o ngÆ°á»i anh, nhÆ° là m ná»n cho anh biến thà nh Pháºt tổ hay chúa Giê-xu, chá» tôi mang má»™t thân tá»™i nghiệt tá»›i xin được tha thứ. Tôi không biết dây thần kinh nà o bị chạm và o rồi, có lẽ do ánh mắt kiêu ngạo của PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả, hoặc dáng vẻ tá»± tin của anh chá»c giáºn tôi. Tôi nghÄ© từ đầu đến cuối tôi chẳng là m sai chuyện gì, dá»±a và o đâu mà bắt tôi phải chịu háºu quả. Vì váºy tôi bÆ°á»›c nhanh chân, tá»›i trÆ°á»›c mặt PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả rồi ngồi xuống, nếu không mặc váy, tôi nhất định sẽ gác chân lên trên ghế, hoà n toà n quên mấy lá»i nói tình cảm sÆ°á»›t mÆ°á»›t mà mẹ giúp tôi nói trên QQ. Nếu Ä‘ang ở cổ Ä‘ai, tôi nhất định sẽ giáºt phăng cái mÅ© che mặt, Ä‘áºp thẳng thanh Ä‘oạt mệnh trÆ°á»ng kiếm lên bà n, váºn khà đan Ä‘iá»n, gà o lên: “Tiểu nhị, rượu!†Äáng tiếc, đây là quán KFC ở thế kỉ 21, đám tiểu nhị của quán là đội ngÅ© nhân viên Ä‘i già y thể thao Ä‘ang chạy qua chạy lại. Ngay cả cốc nÆ°á»›c tôi cÅ©ng không có, cụt hứng ngồi xuống, khà thế cÅ©ng thua ngÆ°á»i ta hÆ¡n má»™t ná»a.
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả dùng ngón tay dà i xoay xoay ống hút, ngẩng đầu nhìn tôi: “Vừa rồi trên QQ ai giúp em nói chuyện?â€
Bởi vì quá ngạc nhiên, trong nháy mắt, tôi hoà n toà n quên mất chuyện mình Ä‘ang giả bá»™ Ä‘oan trang, thốt ra: “Sao anh biết không phải em?â€
Anh cÆ°á»i khẽ, nhÆ°á»›ng đôi lông mà y Ä‘en Ä‘áºm: “Từ miệng em mà nói ra được loại lá»i nói nà y, so vá»›i cho em Ä‘i thi còn khó hÆ¡n.â€
Tôi bất mãn bĩu môi.
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả là m bá»™ lÆ¡ đãng nói: “Không phải anh có ý châm chá»c em. à của anh là , miệng chó không thể khạc ra ngà voi.â€
Tôi nổi giáºn nhìn anh, nếu trong tay tôi có má»™t thanh kiếm, tôi nhất định rút khá»i vá», Ä‘á»™ng sát khà rồi đấy.
Round 1: 0-1 Phương Dư Khả thắng.
Tôi hì hì cÆ°á»i nhạt: “NgÆ°á»i nói chuyện phiếm vá»›i anh là cụ bà nhà em. Anh đã gặp rồi đấy. Không ngá» anh lại thÃch nói chuyện phiếm vá»›i bà già , thì ra anh có sở thÃch nhÆ° váºy, phải nói sá»›m chứ.â€
Vẻ mặt PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả rõ rà ng giáºt giáºt má»™t cái. Ha ha, trăm tÃnh nghìn tÃnh, anh còn chÆ°a tÃnh đến mẹ già nhà em nhúng tay và o phải không?
NhÆ°ng PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả bình tÄ©nh lại rất nhanh: “Không ngá» tÃnh cách của dì còn trẻ trung nhÆ° váºy. Em có phải là con ruá»™t của mẹ em không váºy? Nhìn dì còn thá»i thượng hÆ¡n cả em ~â€
Round 2: 0-2, Phương Dư Khả dẫn trước.
Tôi khó nén nổi giáºn: “Có ngÆ°á»i nà o là m tổn thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i ta thế không? Lòng dạ hẹp há»i, không phải ngà y đó em đã nói em sai rồi sao? Chỉ cần tấm lòng sâu Ä‘áºm là được, má»™t ngà y vợ chồng trăm ngà y ân nghÄ©a, biết không? Chẳng nhá»› ngÆ°á»i ta gì cả, chỉ chăm chăm ghi thù thôi sao?â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả há miệng cÆ°á»i lá»›n: “Ai má»™t ngà y vợ chồng vá»›i em? Tấm lòng của em nông sâu thế nà o, anh còn không rõ sao? Tháºt ra em mÆ¡ Æ°á»›c anh từ lâu rồi đúng không?â€
Round 3: 0-3, Phương Dư Khả toà n thắng.
Tôi quay lÆ°ng lại, len lén giÆ¡ tay lên thá»: ông trá»i Æ¡i, nếu có má»™t ngà y tôi đấu võ mồm toà n thắng, tôi bằng lòng hy sinh má»™t tháng ăn chÆ¡i lÆ°á»i biếng.
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả bá»—ng nhiên nghiêm mặt nói: “Khi nói chuyện vá»›i ngÆ°á»i khác phải Ä‘á»™ng não, biết chÆ°a? Bị bán còn ngu ngÆ¡ giúp ngÆ°á»i ta đếm tiá»n. NgÆ°á»i ta Ä‘Ã o hố, em còn phối hợp mà nhảy và o trong. Có ai ngốc nhÆ° em không? Là m thế nà o mà đỗ được Bắc Äại váºy?â€
Tôi cắn môi dÆ°á»›i, uất ức nhìn anh: “Trong kì thi cÅ©ng không há»i ngÆ°á»i ta Ä‘Ã o hố thế nà o mà . Em há»c tiếng Äức, đâu có há»c xây dá»±ng, là m sao em biết khi nà o ngÆ°á»i Ä‘Ã o hố?â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả cÆ°á»i: “Em còn cãi cùn nữa à ? Quên Ä‘i, quên Ä‘i, cứ ngốc má»™t chút cÅ©ng được, hai chúng ta chỉ cần má»™t cái đầu là được. Äược rồi, sau nà y Ãt tiếp xúc vá»›i Tiểu Tây má»™t chút, anh sợ hồng hạnh má»c quá nhanh, anh không kịp xây tÆ°á»ng.â€
Tôi lắc lắc cái cốc trong tay anh, cố ý cao giá»ng nói: “Cái thứ Ä‘en sì sì trong cốc nà y là cái gì váºy? Mùi vị sao lại chua nhÆ° thế? Thì ra PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả anh thÃch uống dấm nha!†Tôi đắc ý cÆ°á»i đến mức ngả trÆ°á»›c ngã sau.
Vẻ mặt PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả Ä‘en sì sì, vá»— vá»— đầu tôi: “Äừng có lắc nữa, lại lắc nữa là những thứ không nên nhìn Ä‘á»u bị nhìn thấy hết đấy.â€
Tôi vá»™i và ng cúi đầu, nhìn thấy trÆ°á»›c ngá»±c cảnh xuân vô hạn, ngá»±c nhá» nghịch ngợm ló ra. Tôi vá»™i và ng che lại: “Nhìn cái gì, coi chừng Ä‘au mắt đấy.â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả lắc đầu thá» dà i: “Äồ ngốc, anh há»c lá»›p bÆ¡i cùng em, trừ phi em chân không ra tráºn, nếu không con mắt thẩm mỹ của anh đã mệt đủ rồi.â€
Lúc nà y đến lượt mặt tôi đen sì.
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả mặc kệ vẻ mặt uất ức đến phát nghẹn của tôi: “Em ngồi đây, không được nhúc nhÃch. Uống gì anh mua. Sau nà y ở nÆ¡i công cá»™ng không được mặc kiểu vÆ°á»n không nhà trống thế nà y, bôi nhá» văn hóa.†Nói xong liá»n bÆ°á»›c nhanh Ä‘i mua đồ ăn, để lại má»™t mình tôi nhÆ° ngÆ°á»i vợ nhỠôm ngá»±c ngẩng đầu nhìn trá»i chiá»u.
Cứ nhÆ° váºy, PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả dùng miệng lưỡi ác Ä‘á»™c của anh vững và ng khống chế tôi. Còn tôi bị chèn ép quá mức, thỉnh thoảng ngà y nà o đó không nháºn được Ä‘iện thoại của anh, tôi liá»n hoảng hốt. Thì ra, thÃch bị ngược đãi là khà chất có thể dần dần bồi dưỡng.
Tôi vô cùng cảm Æ¡n cục trưởng Äà m, tuổi đã cao mà vẫn không quên dùng chút sức tà n lá»±c kiệt, má»i tôi và PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả tá»›i nhà Äà m Dịch là m ngÆ°á»i giám sát hợp lý và đầy trưởng thà nh, sáng tạo ra rất nhiá»u cÆ¡ há»™i cho tình cảm ngà y cà ng kiến cố của tôi và PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả.
Tôi nhà n nhã nằm trên ghế gá»— lim dà i trong phòng khách nhà Äà m Dịch, vừa oán trách cái ghế là m Ä‘au mông, vừa cắn hạt dÆ°a xem PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả dạy thêm cho Äà m Dịch.
Äối vá»›i tôi mà nói, hóa há»c là thứ ánh sáng xa xôi mà vô cùng thần bÃ. Khi tôi nghe trong miệng PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả không ngừng phun ra má»™t loạt ngôn ngữ sao Há»a, ánh mắt tôi bắt đầu mông lung, miệng tôi cÅ©ng không tá»± chủ mà tuôn nÆ°á»›c miếng. Äúng váºy, Ä‘Ã n ông Ä‘ang chăm chú là hấp dẫn nhất. Tôi nhìn anh nhÆ° nhìn lên má»™t vị thần, mặc dù tÆ° thế uể oải của tôi lúc nà y không đủ để thể hiện lòng thà nh kÃnh.
Äà m Dịch hiển nhiên không thể chống đỡ được loại Ä‘iện áp cao tần của tôi, bất mãn nói vá»›i tôi: “Chị dâu, em xin chị, đừng có bà y ra vẻ mặt háo sắc nhÆ° váºy được không? Tia X của chị quét qua quét lại đến mức bá»n em mặc đồ nhá» mà u gì chị đã nhìn ra chÆ°a? Em tháºt sá»± không muốn là m bóng đèn cao áp nhÆ° thế nà y đâu.â€
Khóe miệng PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả cong lên má»™t Ä‘Æ°á»ng cong xin đẹp: “Chị dâu em gần đây phân bố ra quá nhiá»u hormone, em đừng báºn tâm.â€
Tôi vẫn nằm dà i trên ghế, thân tà n nhÆ°ng chà không tà n, cÆ°á»i tÃt mắt cãi lại: “Em sao có thể là bóng đèn được? Em là Mangan dioxide, là chất xúc tác của anh chị, hòa tan tình yêu của bá»n chị.â€
Tôi thừa nháºn hiện giá» tôi Ä‘ang nói rất buồn nôn, buồn nôn đến mức tóc gáy Ä‘á»u nhÆ° hoa hÆ°á»›ng dÆ°Æ¡ng giữa hè, tất cả Ä‘á»u xòe nở, ngay cả nụ cÆ°á»i cÅ©ng toe toét không gì cản nổi. So ra, PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả bình tÄ©nh hÆ¡n nhiá»u. Phần lá»›n thá»i gian, dÆ°á»›i tia laser của tôi, anh vẫn bình thản chịu Ä‘á»±ng giạn khổ, Ä‘iá»u nà y là m cho tôi bá»±c bá»™i không thôi.
Tôi có chút hối háºn, lúc đó vì sao tôi không nói cần phải suy nghÄ© má»™t chút, má»™t câu “em thÃch anh†cứ thế xúc Ä‘á»™ng phun ra, chẳng lẽ lúc đấy Ä‘á»™t nhiên váng đầu? Anh còn chÆ°a quỳ gối vì tôi, còn chÆ°a tặng hoa hồng cho tôi, ngay cả bữa cÆ¡m dÆ°á»›i ánh nến cÅ©ng chÆ°a có mà ăn, tôi cÅ©ng không phải loại ngÆ°á»i tầm thÆ°á»ng nhÆ° thế, nhÆ°ng… tôi có thể chịu uất ức má»™t chút, hạ mình là m má»™t kẻ tầm thÆ°á»ng cÅ©ng được.
Tôi dá»± định chá» lúc trở vá» trÆ°á»ng, tôi phải thÆ°Æ¡ng lượng đối sách vá»›i bá»n chị em má»™t chút, mục Ä‘Ãch chÃnh là thuần phục PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả dÆ°á»›i bà n tay tôi, để tôi chà đạp, trúng tên của tôi. Tôi vừa gẩy má»™t ngón tay, anh láºp tức nhảy nhót chạy tá»›i; tôi vừa bÄ©u môi, anh láºp tức bÆ°ng nÆ°á»›c cho tôi; tôi vừa giÆ¡ má»™t cánh tay, anh láºp tức dâng khăn mặt nóng. Nói tóm lại, tôi muốn thà nh nữ hoà ng!!! NhÆ°ng trÆ°á»›c khi các chị em chÆ°a thấm Æ°á»›t tÆ° tưởng cho tôi, hiện tại tôi cho phép chÃnh mình bà y ra vẻ mặt háo sắc mê trai, cÅ©ng vô cùng ca ngợi da mặt dà y của tôi mà nói ra những lá»i ngá»t chết ruồi. PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả cà ng bình tÄ©nh đối diện vá»›i sóng Ä‘iện ngá»t ngà o đầy tình ý của tôi, tôi ngược lại cà ng quá đáng ná»— lá»±c dùng những từ ngữ buồn nôn hÆ¡n nữa để lấy lòng anh. Bệnh thÃch bị ngược đãi của tôi cứ tá»± mình YY ý nà y thà nh chiêu lạt má»m buá»™c chặt.
Và dụ nhÆ° hiện giá», tôi Ä‘ang dùng chỉ số thông minh Ãt á»i của mình để suy nghÄ©, phải dùng tên thân máºt nà o để chứng minh cho thân pháºn của tôi. Từ sau khi NhÆ° Äình bá» Ä‘i, tôi hãnh diện, lÆ°ng thẳng lên không Ãt, xét thấy ngoại hình PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả tháºt muốn cắn, bất cứ lúc nà o cÅ©ng có thể bị ngÆ°á»i ta ăn tÆ°Æ¡i nuốt sống, tôi nhất định phải là m cho toà n thế giá»›i, từ ông già sáu mÆ°Æ¡i đến trẻ con sáu tuổi Ä‘á»u biết anh là hoa đã có chủ. NgÆ°á»i xÆ°a nói, trong thá»i bình phải nghÄ© đến thá»i loạn, còn phải “uống nÆ°á»›c nhá»› nguồnâ€. NghÄ© lại quá trình của tôi và PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả, tất cả tình tiết Ä‘á»u rất có tÃnh theo khuôn phép. Vì váºy, tôi quyết định, phải dán nhãn của Chu Lâm Lâm tôi lên PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả, trên nhãn còn phải viết rõ “hà ng không bánâ€, để tránh ngÆ°á»i ngoà i sá» mó.
|
11-10-2013, 01:24 PM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Sinh viên tồi trÆ°á»ng Bắc Äại
Chương 42 : Khi bắt đầu là m thục nữ (2)
Tác giả: Phá Äầu
Chuyển ngữ: Sâu
Nguồn:
Äại khái là tôi đã nghÄ© quá xuất thần, có lẽ biểu hiện của bệnh Parkinson tháºt kinh khủng, cuối cùng Äà m Dịch không thể chịu nổi được nữa, bá» sách xuống, vừa hung hăng vừa thù hằn đẩy tôi má»™t cái. Lúc nà y tôi má»›i phát hiện PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả không còn ở trong phòng nữa. Tôi láºp tức há»i: “Ông anh trai nhà em đâu?â€
Äà m Dịch liếc mắt khinh thÆ°á»ng: “Äà n ông nhà chị Ä‘i mua cÆ¡m. Chá» chị là m cÆ¡m cho bá»n em, bá»n em sẽ chết đói hết.â€
“Aiz, quá hiá»n là nh rồi. PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả nhà chúng ta chỉ có má»—i Ä‘iểm ấy không tốt, quá biết chăm sóc ngÆ°á»i khác, là m cho ngÆ°á»i ta ngay cả không gian phát huy cÅ©ng không có.†Tôi cố ý lắc đầu má»™t cách bi thÆ°Æ¡ng.
Vẻ mặt Äà m Dịch nhÆ° ăn nhầm phải con ruồi, ôm ngá»±c kêu: “Nếu ông ná»™i em biết chị là ngÆ°á»i nhÆ° thế nà y, đánh chết ông ấy cÅ©ng không cho chị bÆ°á»›c qua cái cá»a kia. Vốn đã ngốc, yêu và o não tà n luôn.â€
Tôi đứng dáºy cho cáºu ta má»™t Pháºt SÆ¡n Vô Ảnh CÆ°á»›c. Hiện giá» tên nhóc nà y được sá»± dạy dá»— của PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả, đã có xu hÆ°á»›ng ngà y cà ng ác Ä‘á»™c, tÆ°Æ¡ng lai không xa nhất định sẽ trở thà nh tai há»a của giang hồ, lạt thủ tồi hoa*.
* Lạt thủ tồi hoa: tà n nhẫn bẻ hoa, kẻ thù của phụ nữ.
Trong lúc tôi Ä‘ang vì dân trừ hại, PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả Ä‘i mua cÆ¡m đã trở lại. Thấy hai ngÆ°á»i chúng tôi lăn lá»™n thà nh má»™t đống, bÆ°á»›c tá»›i túm lấy Äà m Dịch: “Sao em lại không hiểu chuyện nhÆ° thế?â€
Tôi cÆ°á»i trên ná»—i Ä‘au của kẻ khác mà nhìn Äà m Dịch Ä‘ang chán nản, nghÄ© thầm có chá»— dá»±a vững chắc tháºt là tốt. Tôi nhÆ° con trai địa chủ nhiá»u ruá»™ng nhiá»u đất nhìn đám anh em xấu xa chèn ép con gái nhà là nh.
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả tiếp tục nói: “Em há»c cùng anh, chỉ số thông minh Ä‘ang tăng lên, đùa vá»›i cô ấy má»™t lúc, kiếm củi ba năm thiêu má»™t giá», có bao nhiêu IQ lại trôi tuá»™t hết nhÆ° tuyết lở. Tuổi trẻ phải suy nghÄ© kÄ© cà ng, không nên vì cuá»™c vui nhất thá»i.†Sau khi nói xong, còn vá»— vá»— vai Äà m Dịch nhÆ° tháºt.
Äà m Dịch cÆ°á»i trá»™m. Môi hồng răng trắng, Ä‘Æ°á»ng là m quan rá»™ng mở, nở mà y nở mặt, chắc chắn dÆ°á»›i sá»± Ä‘Ã o tạo của PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả, chỉ ná»a năm sau là có thể tá»a sáng, Ä‘em lại hạnh phúc cho mấy cô nà ng trẻ ngÆ°á»i non dạ và mấy bà già già u có.
Trong phòng bếp truyá»n ra tiếng xoong nồi lạch cạch. Tôi theo tiếng Ä‘á»™ng Ä‘i và o trong, nhìn thấy bóng lÆ°ng thon dà i của PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả. Bá»—ng nhiên rất muốn từ phÃa sau ôm lấy anh, tá»±a đầu lên vai anh, sau đó thấp giá»ng thì thầm: “Là m món gì váºy?â€
NhÆ°ng nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại lại thấy là lạ. Äây là dá»±a theo kịch bản mà , không phải chá»— nà o sao? Suy nghÄ© tháºt lâu vẫn không nghÄ© ra lý do. Bên ngoà i phòng bếp lại truyá»n tá»›i giá»ng nói rõ to của Äà m Dịch: “Muốn nắm giữ má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông phải nắm được dạ dà y của anh ta. Chị dâu, chị còn phải há»c nhiá»u lắm.†Nhá» có cáºu ta nhắc nhở, cuối cùng tôi cÅ©ng ý thức được kịch bản có vấn đỠở chá»— nà o.
Theo nhÆ° bình thÆ°á»ng, phải là bóng dáng nhá» bé của cô vợ báºn rá»™n trong phòng bếp, nháºn được cái ôm hạnh phúc của ngÆ°á»i chồng cao lá»›n. Còn cảnh tưởng mà tôi vừa nghÄ© ra, tôi ôm lấy anh từ phÃa sau, Tôi chỉ có thể thì thầm dÆ°á»›i nách anh, nhÆ° bị bắt cóc, còn gì là lãng mạn nữa?
Vì váºy, tôi phải há»c nấu ăn! Vì má»™t giây phút hạnh phúc kia.
Tôi tiến lại chỗ Phương Dư Khả, thấy anh thuần thục mổ cá, moi nội tạng, đánh vẩy.
Äể dẫn tá»›i chủ Ä‘á», dần dần khiến PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả mất cảnh giác, đạt được mục Ä‘Ãch há»c trá»™m của tôi, thuáºn tiện kÃch thÃch PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả má»™t chút, để anh sinh ra chút cảm giác thÆ°Æ¡ng hÆ°Æ¡ng tiếc ngá»c, tôi kinh hoà ng mở to hai mắt: “Ai nha, tháºt tà n nhẫn. Má»™t con cá chết mắt mở trừng trừng.â€
Phương Dư Khả không có phản ứng, còn cho thêm con cá ba nhát dao, rắc gia vị lên.
Không tiến được thì lùi. Tôi cố chấp tiếp tục diá»…n trò: “Con cá nà y có lẽ là tu phải mệnh khổ rồi. Kiếp trÆ°á»›c tạo ra nghiệt thế nà o không biết, kiếp nà y bị mÆ°u sát chÆ°a tÃnh, còn bị chặt thây, nhÆ° phải chịu cá»±c hình thá»i Mãn Thanh. NgÆ°á»i ta là dao thá»›t ta là thịt cá, câu nà y chÃnh là được hình thà nh nhÆ° thế…â€
Tôi thừa nháºn sau khi nói xong những lá»i nà y, chÃnh tôi cÅ©ng cảm thấy buồn nôn, háºn không thể chạy tá»›i toilet nôn má»™t tráºn rồi lại nói tiếp.
Vẻ mặt PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả co rúm lại, xoay ngÆ°á»i nói vá»›i tôi: “Vừa rồi khi em nói từ dao thá»›t, nói sai rồi. Nó phát âm là zu, không phải cu.â€
Tôi tháºt khốn cùng: “Tháºt không? Ha ha, quá mất mặt rồi, bất ngá» quên mất.â€
Äại khái mấy ngà y nay đã quen là m thầy giáo, PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả tiếp tục giảng bà i cho tôi: “Câu nà y có ý là ngạc nhiên, nếu muốn nói váºy, phải nói là đột nhiên quên, không có từ nà o là bất ngá» quên.â€
Hiện giá» tôi đã tháºt sá»± biết được cái gì gá»i là ngÆ°á»i ta là dao thá»›t ta là thịt cá rồi. PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả không cho tôi má»™t chút mặt mÅ©i, rõ rà ng là muốn lăng trì tôi.
“Khốn! Tổ sÆ°.†Tôi không tá»± chủ được mà thấp giá»ng chá»i bá»›i.
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả thản nhiên nói: “Không nên dùng bất cứ bá»™ pháºn nà o đó trên cÆ¡ thể để ân thần há»i thăm há» hà ng nhà anh.â€
Lúc nà y, trong mắt tôi, PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả láºp tức biến thà nh má»™t kẻ tiểu nhân chanh chua. Äá»i nà y tôi ghét nhất bị ngÆ°á»i ta dạy dá»—. Nếu bá»n há» giúp đỡ tôi, tôi sẽ mang Æ¡n mà cúng bái, tôi đây vô cùng yêu thÃch chân lý nhÆ°ng cà ng yêu thÃch tá»± do, anh quản tôi phát âm thế nà o được chắc, nếu không ảnh hưởng tá»›i vấn Ä‘á» giao lÆ°u giữa ngÆ°á»i vá»›i ngÆ°á»i, ngôn ngữ nhÆ° váºy đã phát huy công dụng của nó rồi. Mà mong đợi của tôi đối vá»›i ngôn ngữ cÅ©ng chỉ có thế không hÆ¡n.
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả tiếp tục nói: “HÆ¡n nữa, ngÆ°á»i thân của anh sau nà y cÅ©ng là ngÆ°á»i thân của em. Em nói nhÆ° váºy, tháºt ra nghiêm túc mà nói…â€
Äã nhắc tá»›i và i lần, tôi là má»™t ngÆ°á»i có năng lá»±c Ä‘iá»u tiết rất nhanh. Khi nghe được câu nói đầu tiên, PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả vừa bị tôi dẫm dÆ°á»›i chân láºp tức lại hóa thân thà nh vị thần khổng lồ.
Tôi mở cá» trong bụng mà nịnh ná»t vá»›i thần: “Không cần nói nghiêm túc là m gì, nói thoải mái, thoải mái Ä‘i.â€
Äể chứng minh tôi cÅ©ng không phải đồ bá» Ä‘i, tôi chủ Ä‘á»™ng ngồi xuống cạnh thùng rác nhặt cần tây. Sinh hoạt trong phòng bếp, ngoại trừ những việc phải biết nếm mặn nhạt thì công việc tiện lợi nhất chÃnh là nhặt rau. Äó là thá»a hiệp giữa bố già nhu nhược và mẹ già dÅ©ng mãnh của tôi. Lúc trÆ°á»›c, bố tôi kiên quyết muốn huấn luyện tôi thà nh cao thủ nhà bếp, không bá»™t đố gá»™t nên hồ, nhÆ°ng ngÆ°á»i phụ nữ khéo phải là ngÆ°á»i có thể nấu được cÆ¡m khi không có gạo, có thể là m được má»™t bà n ăn đầy đủ sắc hÆ°Æ¡ng vị, để trong cuá»™c sống hôn nhân sau nà y bắt chặt được dạ dà y Ä‘Ã n ông, tóm được cái miệng của bố mẹ chồng, chiếm địa vị cao trong gia đình. Còn mẹ già của tôi lại kiên quyết cho rằng xu thế tÆ°Æ¡ng lại sẽ là đà n ông và o bếp, phụ nữ chỉ cần khÃch lệ đúng thá»i Ä‘iểm thôi, nếu không sẽ biến thà nh ngÆ°á»i vợ Tà o Khang, Hoà ng Kiểm bà **, bà than thở kể lể, không quản vất vả bá»›i móc lịch sá», lấy dẫn chứng rằng thảm kịch nà y đã xảy ra má»™t lần, không thể dẫm lên vết xe đổ.
** NgÆ°á»i vợ Tà o Khang: ngÆ°á»i vợ khi cùng chung hoạn nạn, Hoà ng Kiểm bà : chỉ những bà cô già chỉ lo việc gia đình.
Vì váºy, tôi bị kẹp giữa mà n quyết đấu hai bên, cuối cùng cÅ©ng bắt đầu Ä‘á»™ng tay nhặt rau. Mà quá trình há»c táºp nà y rõ rà ng tạo nên tá»± sá»± gia tăng việc nhà . Số lượng bố tôi mua phải gấp đôi bình thÆ°á»ng má»›i có thể thá»a mãn sức nhặt rau mãnh liệt của tôi.
Tôi nhặt rau, nhìn bóng dáng báºn rá»™n của PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả, nghe tiếng ti vi mà Äà m Dịch Ä‘ang xem trong phòng khách, không khá»i cảm thán: Chúng ta tháºt là má»™t nhà ba ngÆ°á»i, má»™t gia đình hạnh phúc nha!
Sau khi PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả nghe thấy, trêu chá»c nói: “Anh không muốn có con trai lá»›n nhÆ° Äà m Dịch. PhÆ°Æ¡ng Lá»—i hiện giá» chỉ gần 5 tuổi thôi.â€
“PhÆ°Æ¡ng Lá»—i?â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả nói má»™t cách Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên: “Con trai anh.â€
Tôi là ngÆ°á»i rất khắt khe vá»›i những cái tên. Tôi vô cùng khinh thÆ°á»ng cái tên của tôi, tin chắc rằng tùy tiện rống cái tên của tôi trên Ä‘Æ°á»ng là phải có tá»›i chục ngÆ°á»i quay lại đáp lá»i. Tôi từng mãnh liệt yêu cầu đổi cái tên tầm thÆ°á»ng nà y, những mẹ tôi suy nghÄ© rất lạc hâu, nói rằng tên bình thÆ°á»ng dá»… nuôi. Tôi phản đối, không bằng gá»i là chó mèo các loại Ä‘i, tuyệt đối vô cùng dá»… nuôi. Vì váºy mẹ tôi bốc há»a, bảo tôi chá»n giữa cái tên Lâm Lâm vá»›i chó, mèo. Tôi phun máu ba mét… Sau đó, bá»™ phim “tên tôi là Kim Sam Soon†nổi tiếng, tôi xem xong mà nÆ°á»›c mắt lÆ°ng tròng, chỉ có cô hiểu tôi, Kim Sam Soon ạ! Cuối cùng tôi tổng kết lại vì sao tên tôi lại bình thÆ°á»ng nhÆ° thế, không có chữ “Lâm†kia thì không được, chuyện nà y nhất định có liên quan tá»›i Ä‘oạn tình cảm ngây ngô mông lung mà sâu sắc nà o đó của mẹ già tôi, mà cuá»™c Ä‘á»i tôi cÅ©ng biến thà nh bia ká»· niệm sống cho cái Ä‘oạn hồi ức có chữ “Lâm†nà y.
Dù số pháºn không thể thay đổi, nhÆ°ng tôi không thể để chuyện tÆ°Æ¡ng tá»± xảy ra cho thế hệ tiếp theo: “Cái tên PhÆ°Æ¡ng Lá»—i nà y không được. Quá tầm thÆ°á»ng. Chúng ta có văn hóa nhÆ° thế thì cÅ©ng phải đặt má»™t cái tên văn hoa má»™t chút.â€
“Váºy em nói thá» xem.â€
Tôi trầm tÆ°. Äầu óc quả tháºt nhÆ° tảng đá lù lù bất Ä‘á»™ng, tôi nhìn chằm chằm má»› rau và i phút, những thứ có thể nghÄ© đến chỉ là mấy đại danh của tổ tông nhÆ° “Chiêu Cần†gì đó.
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả thá»a mãn cÆ°á»i: “Em xem, em có văn hóa nhÆ° váºy cÅ©ng không nghÄ© ra được sao?â€
Tôi nghe trong câu nói có mùi vị châm biếm: “Váºy cÅ©ng không thể gá»i là PhÆ°Æ¡ng Lá»—i, dứt khoát gá»i là PhÆ°Æ¡ng Äổng Ä‘i. NgÆ°á»i ta vừa nghe đã thấy nhÆ° Chu Äổng váºy, có khi ngÆ°á»i ta còn tưởng thằng bé là chủ tịch tháºt sá»±, vừa sinh ra đã có mệnh ôm hoà i bão lá»›n.â€
“Váºy ý của em là có thể gá»i thằng bé là PhÆ°Æ¡ng ChÃnh Ủy, PhÆ°Æ¡ng Chủ Nhiệm, PhÆ°Æ¡ng Äại Gia, PhÆ°Æ¡ng Äại Ca vân vân thì còn được lợi nhiá»u hÆ¡n nữa.â€
Lúc nà y tôi tháºt sá»± muốn ngồi xổm trên mặt đất vẽ vòng tròn nguyá»n rủa. Tôi cố chấp nói: “Dù sao cÅ©ng không thể gá»i là PhÆ°Æ¡ng Lá»—i.â€
“Tên bình thÆ°á»ng dá»… nuôi.â€
“Váºy chi bằng gá»i là chó mèo Ä‘i.â€
“Váºy giữa chó mèo và PhÆ°Æ¡ng Lá»—i, em chá»n Ä‘i.â€
Khi nghe đến câu nói nà y, dÆ°á»ng nhÆ° có má»™t luồng khà nóng từ Ä‘an Ä‘iá»n xông thẳng ra khá»i cổ há»ng: “Anh nói xem, có phải anh là con riêng của mẹ em hay không??†Bởi vì câu nói nà y dùng rất nhiá»u hÆ¡i, không ngừng vang vang trong phòng bếp, có vẻ rung Ä‘á»™ng đến tim gan.
Cuối cùng Äà m Dịch không nhịn được nữa mà đạp và o má»™t cÆ°á»›c: “Chị dâu, chị mà nói và i câu nữa nhà em sẽ sáºp mất. Hiện giá» rút ruá»™t công trình nhiá»u, không chịu được chiêu sÆ° tá» Hà Äồng rống của chị đâu.â€
Tôi tức giáºn nói: “Em nói xem nếu gá»i con trai em là PhÆ°Æ¡ng Lá»—i, em có chịu được không?â€
Äà m Dịch không theo kịp tốc Ä‘á»™ tÆ° duy của tôi, ngá»› ra và i giây má»›i hiểu rõ được đầu Ä‘uôi. Sau khi hiểu ra, Äà m Dịch khinh bỉ nhìn tôi, sau đó lại khinh bỉ nhìn vá» phÃa PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả: Anh Tiểu Khả, em tháºt sá»± nghi ngá» chỉ số IQ của anh cÅ©ng bị tuyết lở cuốn trôi rồi.â€
Tôi láºp tức coi Äà m Dịch là em ruá»™t mình, còn khoác vai cáºu ta: “Äúng không, đúng không? Sao có thể đặt má»™t cái tên bình thÆ°á»ng nhÆ° thế chứ?â€
Äà m Dịch hất tay tôi ra: “à của em là , chị vốn đã rất ấu trÄ© rồi, nhÆ°ng không ngá» anh Tiểu Khả cÅ©ng bị chị kéo theo đến đẳng cấp nà y. Em không thể không nói, chị tháºt sá»± rất ngang bÆ°á»›ng. Còn nữa, đừng có tùy tiện Ä‘á»™ng tay Ä‘á»™ng chân. Hiện nay chỉ cần chỉ số thông minh của em thấp xuống má»™t chút là sẽ có má»™t vị cầm dao mổ lợn ra băm em.â€
Hiện giá» tôi cÅ©ng đã biết vì sao cục trÆ°á»ng Äà m nói tôi và Äà m Dịch rất giống nhau, bình thÆ°á»ng chúng tôi Ä‘á»u bị chèn ép, khi có cÆ¡ há»™i trả thù, Ä‘á»u ôm chặt lấy, chết cÅ©ng không buông, bất kể háºu quả.
Tôi dùng cần tây quấn chặt cổ Äà m Dịch: “Nhanh nháºn lá»—i, nếu không chị thắt chết cáºu.â€
Äà m Dịch phối hợp giÆ¡ tay đầu hà ng: “Em có thể cho con trai nhà hai ngÆ°á»i má»™t cái tên quan, đảm bảo vang danh táºn trá»i.â€
Tôi siết chặt cá»ng cần tây thêm má»™t chút, ý bảo cáºu ta nói nhanh.
Vẻ mặt Äà m Dịch tinh quái: Con trai nhà hai ngÆ°á»i sau nà y nên gá»i là PhÆ°Æ¡ng ChÃnh… Bắc Äại Chế Tạo.â€
|
|
|
| |