Hôm nay là ngay ta được phong thưởng. từ sáng sớm ta đã cùng với phụ thân và gia gia vào triều đợi lệnh. Sau khi giải quyết hết các việc trong ngày quốc vương đối với ta nói:” Nam cung chiến thiên nghe lệnh.”
“Thần có mặt.Ta hành lễ rồi thuyết.
“Trải qua trẫm cùng các vị đại thần thảo luận nay quyết định phong khanh làm ngạo long tử tước ban 10 vạn kim tệ và tạp tạp đồ làm lãnh địa, lập tức chuẩn bị 7 ngày sau lên đương.” Quốc vương nghiêm túc nói.
“Thân tuân chỉ.”
Nghe vậy các vị đại thần bắt đầu nghị luận. Còn tể tướng thì nhìn ta cười mị mị. Ta biết chắc chắn có âm mưu gì trong đó liền nghi vấn nhìn về phía gia gia.
“Bẩm bệ hạ, tôn nhi hiện đang còn đang đi học thì làm sao tiếp nhận lĩnh địa được mong bệ hạ có thể gia hạn chờ đến khi nó tốt nghiệp.” Gia gia bước lên nói.
“Ko sao, với tài của nam cung khanh thì ko cần phải ko.” Ái đức hoa bệ hạ cười cười nói.
Lúc này phụ thân kéo ta sang một bên giải thích. Nghe xong ta mới hiểu hoá ra ban cho ta lĩnh địa là một khu vực hoang vu giáp với ma thú sâm lâm cùng với thảo nguyên. Nơi này thường xuyên xảy ra cướp bóc nên mặt dù diện tích chiếm 1/5 của long nguyệt đế quốc nhưng dân cư rất thưa thớt. Thu nhập hằng năm ko đủ để trả lương cho quan viên. Ban cho ta nơi này ko phải là kêu ta móc tiền ra nộp thuế à.
Mặc dù nơi này còn lạc hậu nhưng nó rất hợp ý ta. Ta tin với tài năng của ta ko đến 10 năm nơi này sẽ ko thua kém gì đế đô. Nhưng mà muốn ta chịu thiệt thì ko có cửa. Ta sẽ khiến các ngươi hối hận vì quyết định này.
“Bệ hạ, tạp tạp đồ rất là hoang vu nên rất cần phát triển. Thần hy vọng bệ hạ vó thể miễn thuế vĩnh viễn cho nơi này.” Ta uỷ khuất nói.
“Ko có gì, cứ theo ý khanh vậy.” Quốc vương nghĩ điều này ko có tổn hại đến quốc gia nên đồng ý.
“Hừ các ngươi cứ chờ mà xem.” Nam cung chiến thiên hung ác nghĩ.
Sau khi tan triều chúng ta nhanh chóng về nhà chuẩn bị 7 ngày sau đi tiếp nhận lĩnh địa. Vừa về đến phủ gia gia liền kêu ta vào phòng hỏi:” Thiên nhi con đã quyết định rồi à?”
“Vâng thưa gia gia, con đã quyết định rồi.” TA kien định nói.
“Nếu vậy thì cứ thả tay mà làm. Có gì khó khăn thì nhờ nhắn về gia gia sẽ cố hết sức giúp đỡ.” Gia gia đính chúc nói.
“Con biết rồi gia gia, người đừng quá lo lắng ko có việc gì đâu. Người phải tin năng lực của tôn nhi người chứ.” Ta an ủi nói.
“Được rồi, con lui xuống đi, lực lời mà nói với mẫu thân.” Gia gia nói.
“Con lui xuống trước.” Ta nói xong lui ra ngoài khép cửa lại. Lúc này chỉ nghe tiếng thở dài trong phòng cùng với tiếng nói của gia gia:” Hùng ưng rối cục cũng phải cất cánh bay len trời cao. Cái nên đến cuối cùng cũng phải đến thôi.” Sau đó tất cả chìm vào im lặng.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của ThienTu89
Bởi vì sắp đến mùa đông nên trước khi đi ta nhờ mẫu thân chuẩn bị một số lượng lớn lương thực. Dựa vào 2 ức kim tệ mà ta thắng được thì vần đề tiền bạc là ko đáng gì cả. Do mấy năm nay đế quốc an bình nên lương thực trữ rất nhiều nên việc thu cấu rất là thuận lợi. Chỉ trong 5 ngày ta đã dùng đến 5000 vạn thu cấu được hơn 3 vạn tấn lương thực. Tất cả đều được ta đặt trong ko gian giới chỉ. Mọi chuyện đều đã chuẩn bị xon chỉ còn chờ lên đường mà thôi.( Hắc hắc, hoả long thần giời ko gian vô hạn lại còn có thể điều chỉnh thời gian tỉ lệ. Ài nhưng đáng tiếc giờ ta chưa đủ thực lực đáng tiếc, à đáng tiếc. Tác giả: kháo, may ngươi chủ đủ thực lực nếu ko còn để cho người khác sống ko nữa.)
Hai ngày sau chúng ta bắt đầu lên đường đế lĩnh địa. Nương khóc lóc hết nước mắt may nhờ có ông nội khuyên bảo nếu ko ko biết đến khi nào ta mới có thể lên đường.
Trong chuyến đi này theo cùng ta có ti lâm, lệ na, lệ ti cùng 3000 thiết huyết thân vệ được phụ thân tự mình lựa chọn cho ta. Còn lệ la, lệ ti 2 nàng thì nháo quốc vương suốt ngày muốn đi cùng ta. Quốc vương thấy có 3000 thiết vệ đi theo an toàn ko có vấn đề liền đồng ý. Ngoài ra còn có mẫu thân tự thân lựa chọn vương tổng quản cùng với một số nhân tài quản lý đẻ xử lý mọi việc của lãnh địa.
Một đường đi du sơn ngoạn thuỷ vui vẻ vô cùng. Đặc biệt là ti lâm 3 nàng lần đầu ra khỏi đế đô thấy cái gì cũng mới mẻ, tân kỳ. Hết nhìn đông rồi nhìn tây nói chuyện ko ngừng, ta thấy thế cũng chỉ cười cười ko nói gì.
Trải qua hơn nữa tháng hành trình thuận lợi, chỉ cần đi thêm mấy ngày nữa là có thể đến được tạp tạp đồ. Bỗng dưng hôm nay có chuyện xảy ra, chúng ta bị năm trăm người chặn đường đánh cướp.
“Đứng lại, giao hết lương thực ra nếu ko đừng trách chúng ta.” Một thanh niên cao 2 m50 lên tiếng.
Lúc này thạch hộ vệ quay lại với ta nói:” Thiếu gia, những người này đều là cuồng chiến sĩ.”
“Cuồng chiến sĩ?” Ta nghi hoặc hỏi.
“Đúng vậy thiếu gia, chủng tộc này có khả năng cuồng hoá khiến cho thực lực gia tăng gấp 10 lần nhưng lại bị mất đi ý thức, lục thân bất nhận tấn công tất cả mọi người. Trên chiến trường bọn họ thường chỉ được coi như là pháo hôi.” Thạch hộ vệ biết ta ko hiểu liền giải thích.
“Hắc hắc, nếu thu phục và chữa trị việc mất ý thức sau khi cuồng hoá ko phải là ta có được một chi quân đội vô địch ko ai có thể kháng kể cả thiết huyết kỵ quân của phụ thân.” Ta trong lòng mĩ tư tư nghĩ.
“Này, các ngươi có nghe ta nói gì ko. Lập tức để lương thực lại nếu ko chúng ta phải tấn công.” Thanh niên đầu lĩnh lên tiếng.
Ta cữi tiểu hoàng nhàn nhã tiến lên phía trước nói:” Các ngươi chỉ có 500 người mà đòi đối phó chúng ta hơn 3000 sao.”
“Hừ chúng ta là cuồng chiến sĩ hoàn toàn có thể dễ dàng đối phó 10 người các ngươi.” Thủ lĩnh lên tiếng.
“Thật ko, ta đảo muốn xem các ngươi như thế nào đối phó với 3000 thiết huyết thân vệ. Thạch thúc thúc chuẩn bị tiến công.” TA cười lạnh thuyết.
Nghe ta nói vậy tất cả thiết huyết thân vệ bày ra trận hình chuẩn bị trung phong sát địch. Từ trên người toát ra khủng bố sát khí, đây là những tinh anh được lựa chọn trong thiết huyết kỵ binh.
“Đúng là ko đơn giản.” TA trong lòng thầm nói.” Thế nào còn muốn cướp nữa ko.”
Nhìn thấy bày trận hình nghiêm chỉnh cuồng chiến sĩ ko khỏi giật mình. Nếu 3000 kỵ binh cùng lúc trùng sát thì ko ai ở đây có thể sống cả.
Thấy bọn họ run sợ ta biết đã đến lúc ta phải làm việc rồi:” Được rồi, các ngươi thủ lĩnh là ai mời ra nói chuyện.”
Thanh niên thủ lĩnh bước ra lên tiếng:” Ta là ốc đặc nhĩ, ngươi có chuyện gì thì nói đi.”
“Ta là tân lĩnh chủ của tạp tạp đồ. Ta muốn các ngươi trở thành ta thủ hạ, trở thành một chi vô địch chiến sư.” TA nghiêm túc nói.
“Chúng ta là cuồng chiến sĩ, ngươi dám sử dụng chúng ta.” Ốc đặc nhĩ nghi hoặc nói.
“Cuồng chiến sĩ thì sao, có gì mà ta phải sợ chứ.” Ta tươi cười hỏi.
“Chúng ta một khi cuồng hoá sẽ hoàn toàn mất ý thức. Ngươi ko sợ chúng ta tấn công ngươi thuộc hạ.” Ốc đặc nhĩ thuyết.
“Cái này ngươi ko cần phải lo. Ta nghĩ mình có thể giải quyết việc cuồng hoá hậu di chứng này.” Ta nhận chân nói.
“Cái gì, ngươi nói ngươi có thể chữa được việc mất ý thức.” Ốc đặc nhĩ vui mừng nói.
“Đương nhiên, nhưng điều kiện là các ngươi phải hiệu trung với ta.” Nam cung chiến thiên thuyết.
“Cái này ta ko thể làm chủ được. Người có thể hay ko cùng ta đi đến bộ lạc gạp tộc trưởng.” Ốc đặc nhĩ cẩn thận hỏi.
“Được chứ, dù sao ta cũng muốn quan sát một chút bộ lạc các ngươi.” Nam cung chiến thiên cười cười nói.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của ThienTu89
Dưới sự chỉ dẫn của ốc đặc nhĩ chúng ta nhanh chóng đi đến cuồng chiến sĩ nhất tộc. Trên đường đi ta cũng phát hiện được cuồng chiến sĩ bởi vì cuồng hoá khiến cho thực lực tăng mạnh, nhưng kinh mạch vẫn như cũ ko chịu nổi áp lực mới bị mất ý thức. Điều này chỉ cần ta dùng kiếm nguyên lực sơ thông kinh mạch thì ko có việc gì.
Khi vào làng ta ko khỏi ngây ngốc. Nơi đây nhà bằng lá tồi tàn, lạc hậu. Người thì cao to ai cũng từ 2m trở lên cả.
Ốc đặc nhĩ dẫn ta đến một căn nhà ở giữa làng lên tiếng:” Phụ thân, con trở về rồi đây. Lần này con dẫn về một người có thể chữa được việc mất ý thức khi cuồng hoá.”
Giọng ốc đặc nhĩ vừa dứt trong phòng liền có giọng nói kinh ngạc truyền ra:” Thật sự là có thể chữa được.” Cùng với âm thanh là một trung niên vóc người cao lớn từ trong phòng bước ra.
Qua ốc đặc nhĩ giới thiệu ta mới biết đây là tạp nhĩ phụ thân của hắn và cũng là tộc trưởng. Ta cẩn thận quan sát tạp nhĩ, từ trên người ông ta phát hiện được khí tức ko thua kém gì phụ thân, ngưòi ít nhất cũng là kiếm thánh.
Chúng ta khách sáo vài câu rồi vào đề.” Tạp nhĩ bá bá, ta là lĩnh chủ mới củ tạp tạp đồ, con hy vọng người có thể hiệu trung với con để cùng nhau xây dưng nên vùng đất thuộc về chúng ta.” Nam cung chiến thiên nghiêm túc nói.
“Điều này ko phải là ko thể. Nhưng người có đảm bảo trị hết cho cuồng chiến sĩ ko. Với lại chúng ta cần phải có đủ lương thực để nuôi sống dân làng. Mùa đông sắp đến mà lương thực dự trữ của chúng ta đã gần hết.” Tạp nhĩ lo lắng nói.
“Điều này ko cần phải lo. Ta đã tìm ra cách chữa trị còn về lương thực thì trong chuyến này ta mang theo 3vạn tấn lương thực đủ để cho 20 vạn người dùng trong 3 năm.” Ta cười cười nói.
“Người nói thật, nếu như vậy thì ta chấp nhận hiệu trung với người. Từ nay về sau cuồng chiến sĩ nhất tộc sẽ thề chết truy tuỳ người.” Tạp nhĩ quỳ xuống nói.
“Được rồi đứng lên đi. Từ nay về sau hãy gọi ta là thiếu gia đi.” Ta nâng tạp nhĩ lên nói. Điều này khiến cho tạp nhĩ cảm động thể sẽ truy tuỳ ta suốt đời. Có nhiều lúc chỉ là một hành động nhỏ nhoi nhưng có thể khiến cho người khác cảm ơn trung thành suốt đời.
“Vâng thưa thiếu gia.” Tạp nhĩ cảm động nói.
“Bây giờ chúng ta phải làm là nhanh chóng chữa trị cho mọi người. Sau đó tiếp tục lên đường đến lĩnh địa.” Nam cung chiến thien đạo.
Từ đó đến một tuần sau ta liên tục chữa trị cho dân làng. Còn tạp nhĩ cũng gửi thư đến các làng cuồng chiến sĩ khác. Trải qua gần 10 ngày phấn đấu cuối cùng thì đã xong, ta chuẩn bị lên đường đến lĩnh địa. Lúc này cùng đi theo có 2 vạn cuồng chiến sĩ nhất tộc. Đoàn người hạo hãn tiến về tạp tạp đồ.
Khi đến tạp tạp đồ ta ko còn tin trước mắt mình nữa. Nơi đây liên một cái trấn cũng ko có. Nhà cửa thì tuệ toạch, lại ko có tường thành ko biết khi kiếp phỉ đến thì lấy gì mà chống nữa.
Thiên ạ, người ko phải muốn chơi ta chứ. Vứa nhìn thấy như vậy ta gần như muốn quay ngựa lại trở về. Nhưng cuối cùng lý trí chiến thắng ta quay lại hỏi:” Có ai đã đi qua tạp tạp nhĩ chưa.”
Thạch thúc lắc đầu. Báo, lang, hổ, long cũng lắc đầu.( báo, lang, hổ,long là tứ đại hộ vệ do gia gia cho theo ta hộ vệ.) Chỉ có tạp nhĩ nói:” Thiếu gia, ta mấy năm trước có đi qua đây một lần. Nơi này diện tích rộng lớn mà lại hoang vu. Thêm nữa kiếp phỉ lại nhiều nên rất ích người đến đây.
Nam cung chiến thiên nghe vậy chỉ gật đầu im lặng ko nói gì.
( Một nhân vật truyền kỳ cứ thế đảng sinh từ nơi đây. Muốn biết ra sao mời các bạn xem tiếp sẽ rõ.)
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của ThienTu89
Lúc này từ trong trấn một nhóm người đi ra. Đi đầư là một vị trung niên nhân mập mạp, ăn mặc hoa lệ hoàn toàn ko phù hợp với hoàn cảnh nơi đây.
Vừa thấy nhóm người nam cung chiến thiên liền vội vàng tiến đến siểm nịnh nói.
“Hạ quan Bố lô nhĩ chào mừng lĩnh chủ đại nhân.”
Vừa nhìn thấy bố lô nhĩ thì nam cung chiến thiên đã cảm thấy vô cùng đáng ghét. Ko quan tâm đến hắn chỉ lo quay lại nói chuyện với ti lâm 3 nàng.
Ko khí có chút ngượng ngùng. Thấy vậy Thạch thúc liền lên tiếng:”Bố lô nhĩ tiên sinh ko biết chỗ ở đã chuẩn bị xong chưa.”
“Thưa đại nhân mọi việc đã chuẩn bị xong hết rồi, nếu có gỉ thiếu xót xin đại nhân cứ phân phù.” Bố lô nhĩ quay lại nói.
“Vậy ngươi mau dẫn đường.” Nam cung chiến thiên ko kiên nhẫn nói.
“Vâng, xin đại nhân theo hạ quan.”
Trên đường đi nhà cửa xập xệ, tiu đìu ko hề có một chút sức sống. Đôi khi còn gặp những nhóm bộ nô, dong binh cùng mạo hiểm giả. Đây quả thực là thiên đường của tội phạm. Nam cung chiến thiên trong lòng thâm nghĩ.
Vừa đến phủ thì nam cung chiến liên liền triệu tập mọi người đến đại sảnh. Hội nghị gồm có thạch thúc, long hổ báo lang tứ vị hộ vệ, vương tổng quản cùng với tạp nhĩ. Vứa vào đại sảnh ta liền lên tiếng.
“Bây giờ tình hình của chúng ta ko được lạc quan cho lắm ko biết mọi người định xử lí ra sao.”
“Thiếu gia, ta thấy nơi đây tình hình phức tạp dong binh, bộ nô có mặt khắp nơi. Muốn tạp tạp đồ phát triển thì cần phải ổn định được điều này.” Thạch thúc nói.
“Còn nữa thiếu gia ta thấy bố lô nhĩ hình như có gì đó giấu diếm chúng ta. Người cần phải đề phong hắn.” Long vệ lên tiếng.
“Nơi này kiếp phỉ cũng quá nhiều nên việc chúng ta cần làm bây giờ là phải kiến tạo tốt thành tường.” Tạp nhĩ cũng nói.
Thấy mọi người ai cũng kiên trì ý kiến của mình cải nhau đến đỏ mặt tía tai. Nam cung chiến thiên liền vội ngăn cản.” Mọi người nói cũng có lí. Vậy thạch thúc cho người 1000 thiết huyết thân vệ ko biết trong vòng 1 tháng người có thể quét sạch hết kiếp phỉ ko”
Thạch thúc suy nghĩ một lát liền gật đầu:”Nếu thiếu gia đã lên tiếng thì ta cũng cố hết sức vậy.”
Nam cung chiến thiên lại quay sang long hổ tứ vệ nói:”CÁc ngươi điều tra coi bố lô nhĩ dấu diếm chuyện gì, nếu có thì lập tức..” TA ta đưa tay lên làm dấu hiệu sát.
Long hổ tứ vệ gọn gàng đáp:” Rõ thiếu gia” Việc này bọn họ vốn quen thuộc, ko hề có chút dị nghị.
“Còn tạp nhĩ thúc thúc người nhanh chóng an bài tộc nhân, đồng thời lựa chọn tinh anh tổ chức lấy một chi thủ quân. Chỉ chọn lấy người có thực lực từ đại võ sĩ trở lên. Đồng thời cho người khảo sát chuẩn bị kiến tạo thành ” Ta tiếp tục nói
“Rõ nhưng nếu vậy thì quân số sợ rằng ko đủ.” Tạp nhĩ có chút lo lắng thuyết.
“Ko có gì. Binh quý hồ tinh chứ ko cần nhiều, chúng ta quân đội phải là tinh anh trong tinh anh.” Nam cung chiến thiên nghiêm túc nói.
“Còn nữa, vương tổng quản người lo sắp xếp mọi việc chuẩn bị tiếp thu lĩnh địa cùng với an bài nơi ăn chốn ở cho mọi người. Nhớ phải nắm hoàn toàn quyền ko chế lĩnh địa.” Ta nghiêm túc nói.
“Vâng thiếu gia, tiểu nhân rõ.” Vương tổng quản thuyết.
“Được rồi, nếu ko có việc gì nữa thì mọi người đi làm việc đi.” Nói xong phất tay đi ra ngoài phòng hường về phía hậu viện nơi ti lâm 3 nàng.
Khi nam cung chiến thiên đi đến phòng ti lâm thì đã nghe tiếng 3 nàng nói chuyện. Thấy thế ta liền niếp thủ niếp cướp ghé sát vào cửa phòng nghe xem 3 nàng nói gì.
“Ti lâm, sao ko thấy thiên ca đâu hết vậy.” Lệ na báo oán.
“Đúng vậy ti lâm tỷ tỷ, ca ca vừa đến nơi liền ko bồi người ta ngoạn.” Lô ti dẩu môi nói, bộ dáng hết sức đáng yêu.
“Được rồi, ca ca huynh ấy mới đến, lĩnh địa còn rất nhiều việc cần huynh ấy giải quyết. Các ngươi đừng có báo oán nữa.” Ti lâm thuyết.
Nghe ti lâm nói thế ta ko khỏi hết sức cảm động. Nàng ko hổ là tâm can tiểu bảo bối, ko uổng cho ta thương yêu nàng. Nghĩ vậy ta liền đẩy cửa bước vào.
“Các muội đang nói chuyện gì vậy, nói ca ca nghe xem.” Nam cung chiến thiên trong bụng đã biết nhưng vẫn làm bộ hỏi.
Nghe tiếng ta các nàng hoảng hốt đứng dậy. Đặc biệt là lệ ti xấu hổ ko giám ngẩng mặt lên nhìn ta. Thấy nàng đáng yêu như vậy ta ko khỏi cười lén. Vừa lúc ấy ti lâm lên tiếng:” Ca ca bọn muội đang nói chuyện về huynh. Ko biết việc của huynh ra sao rồi.”
Ta ngồi xuống bên ti lâm. Quay lại nói với 3 nàng:”Nơi này tương đối ko an toàn, tạm thời các muội ở trong nhà chăm chỉ luyện công đi. Khi nào việc giải quyết xong ta liền dẫn các muội ra ngoài được ko.”
Nghe thế lệ ti liền nói:”yeah, muội biết thiên ca là tốt nhất.” Nói xong liền chạy qua trên mặt của nam cung chiến thiên hôn thân một cái rồi nắm lấy lệ na ra khỏi phòng.
Ta nhất ngốc, đến khi lê ti, lệ na đã ra khỏi phòng mới hồi thần lại. Lấy tay sờ sờ nơi lệ ti thân quay sang với ti lâm nói:” Muội ko có gì nói với ta à.”
Nghe vậy ti lâm sợ muốn nhảy, đỏ mặt chạy ra ngoài theo lệ na các nàng. Thấy thế ta ko khỏi vui vẻ cười to cũng trở về phòng mình.
Nháy mắt chúng ta đã đến tạp tạp đồ 1 tuần. Hôm nay ta trong đại sảnh cùng mọi người bàn việc.
“Thiếu gia, ta đã điều tra kĩ bố lô nhĩ có cấu kết với dong binh cùng bộ nô trong việc buôn bán dị tộc. Ngoài ra hắn còn bóc lột dân chúng ko điều ác nào ko làm.” Long hộ vệ hướng nam cung chiến thiên báo cáo.
Nghe thế ta ko khỏi tức giận. Ko ngờ hắn lại làm nhiều việc xấu xa như vậy. Sắc mặt nhất trầm băng lãnh nói:” Long vệ ngươi mang 1000 thiết huyết thân vệ đem hắn cùng đồng bọn sạn trừ. Ta ko muốn trong lĩnh địa cuả ta có người như thế biết ko.”
“Hiểu rõ thiếu gia, ta liền đi làm ngay.” Long hổ tứ vệ nói xong liền lui ra ngoài.
“Thiếu gia, ta từ 2 vạn tộc nhân tuyển xuất 2000 người hợp yêu cầu. Trong đó có 200 người là địa long kị sĩ, ko biết người còn chuyện gì nữa ko.” tạp nhĩ thuyết.
Nghe vậy ta ko khỏi giật mình. Ko ngờ cuồng chiến sĩ nhất tộc thực lực cường hãn như vậy. Trong 2 vạn người đã có đến 2000 từ đại võ sĩ trở lên, trong đó lại có đến 200 địa long kị sĩ. Ko thể xem thường, phải biết địa hành long lục cấp trung vị ma thú ko có kiếm sư thượng vị thực lực thì rất khó thu phục.
“Chi quân đội này cứ lấy tên là cuồng long quân đoàn đi, do thúc trực tiếp quản lý và chỉ huy. Thúc cũng nên gia tăng đối với bọn họ huấn luyện. Hi vọng bọn họ có thể sớm trở thành địa long kị sĩ,” Nam cung chiến thiên đạo.