Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 594 : Chân Huyết Thánh Trì
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST by acquyden
Lúc đó thu được mấy trăm kiện linh bảo thượng cổ, quả thực giống như đại càn quét.
Bất quá, đối với toàn bộ Di Tiên Cảnh mà nói, tìm kiếm trên phạm vi 3000 trượng chỉ là một cái sông nhỏ, còn chưa dò xét trên đại dương mênh mông.
Chân Huyết Thánh Trì nằm ở đỉnh núi cao vạn trượng, cũng có thể nói là một tòa Thiên Trì, hai người Tô Triệt có thể bay tới, thực sự không cần khổ cực leo núi.
- Ngọn núi này gọi là Lệ Quân Sơn tên của Lệ Quân hay chính là Vu Thần.
Thiên Âm chậm rãi giảng giải nói:
- Lệ Quân Vu Thần sinh ra trên ngọn núi này, sau đó, Vu Tộc đặt ngọn núi này tiến nhập địa bàn Di Tiên Cảnh trơ thành một chỗ hành hương.
Tô Triệt im lặng gật đầu, điều khiển la bàn Tinh Đế xuống sát đỉnh núi, bởi vì khu vực trung tâm đỉnh núi bị một đám khói độc dày đặc bao phủ, không thể trực tiếp rơi xuống.
- Đoàn khói độc này ăn mòn cực mạnh, nếu như dựa vào Cự Phú phòng ngự đi vào, ngươi sẽ mất đi đạo khí thượng phẩm này.
Thiên Âm nghiêm nghị nói.
Đối với lời nàng nói, Tô Triệt không gì không phục, phải biết rằng, một dũng sĩ Vu Tộc có thể tùy ý giết chết một người tu tiên Luyện Hư kỳ, như vậy, trong thánh địa Di Tiên của Vu Tộc các loại bẫy rập dùng để bảo hộ Chân Huyết Thánh Trì, ngay cả chân tiên Tiên Giới cũng không dám tùy ý xâm phạm.
Một kiện đạo khí phòng ngự thượng phẩm, loại lực lượng này trước mắt, nói là tờ giấy bạc dán bên ngoài cửa sổ, cũng không quá đáng.
Tô Triệt huy động Di Tiên Lệnh Kỳ trong tay, hỏi:
- Muốn dựa vào Lệnh kỳ phá những vỡ đám khói độc này được chứ?
- Không được.
Thiên Âm lắc đầu:
- Lệ Quân Sơn cực kỳ đặc thù, Di Tiên Lệnh Kỳ thực sự không liên quan tới nơi đây.
- Vậy được rồi.
Tô Triệt bĩu môi nói:
- Loại trình tự này, không phải ta có thể đụng vào, chỉ có thể trông cậy vào nàng nghĩ biện pháp.
- Ta thực sự có biện pháp có thể tưởng tượng được, chỉ là. . .
Thiên Âm ôn nhu nói:
- Nếu như ngươi có pháp bảo cao cấp hấp thụ đám khói độc này, ngày sau còn có thể thả ra để đối địch, đây cũng là sách lược không tồi để đối phó với địch nhân.
Ánh mắt Tô Triệt lóe sáng, động tâm nói:
- Đúng vậy, loại khói độc này lợi hại tới mức ngay cả Cự Phú cũng không thể chống lại sự ăn mòn cường liệt của nó, nếu tại thời cơ thích hợp phóng xuất đối địch, nói không chừng có thể tạo được công dụng xoay chuyển càn khôn.
- Nếu như ngươi không có pháp bảo không gian phẩm cấp cực cao vậy không nên thử, nó sẽ hủy diệt pháp bảo của ngươi chỉ trong nháy mắt. Ta có thể khẳng định, không gian bên trong Cự Phú không thể thừa thụ nó.
- Được, ta sẽ cẩn thận thu một chút. . .
Tô Triệt biết, Thiên Âm có thiện ý, chứ không phải có ý thử xem chính mình có pháp bảo cường đại hơn Cự Phú hay không?
Tô Triệt tiến về phía trước hơn mười trượng, tới gần đám khói độc ăn mòn, trong lòng cực kỳ tin tưởng Tiên Ngục, không thể không chịu nổi đám khói độc này.
Vù!
Một đoán khói độc cỡ bằng quả dưa hấu bị hút vào Tiên Ngục, lần đầu tiên nếm thử một chút, nếu có bất trắc, còn có thể thải ra.
Khói độc màu đen tiến nhập tầng một Tiên Ngục, lơ lửng trước mắt lão Hắc qua thời gian mấy tức, lão Hắc nhân tiện nói:
- Không thành vấn đề, chủ nhân hãy yên tâm hấp thụ nó. Ta nói bất cứ thứ gì đi vào Tiên Ngục được đều là thật, hãy nghe ta.
Nếu như vậy, Tô Triệt liền bạo gan, bắt đầu hấp thụ lượng lớn khói độc trước mắt.
Thiên Âm đứng bên cạnh, cho dù không muốn tìm hiểu bí ẩn thuộc về Tô Triệt, nhưng nàng hiểu quá rõ sự lợi hại của đám khói độc này, liền có thể khẳng định, chắc chắn hắn nắm giữ pháp bảo đặc thù không thua kém gì tiên khí, bằng không, không thể chịu nổi loại khói độc đến từ Tiên Giới có thể ăn mòn tất cả mọi vật trên thế gian.
Vù vù vù vù. . .
Trên đỉnh núi, khói độc bao phủ mấy trăm trượng càng ngày càng loãng; Một góc nào đó trong Tiên Ngục, khói độc càng lúc càng đậm.
Qua thời gian dài, đỉnh núi một mảnh sáng sủa, khói độc tiêu tan hoàn toàn, không đọng lại một tia, lộ ra vài khối thạch trụ màu đen to lớn. Những khối thạch trụ này mấy vạn năm không bị đám khói độc ăn mòn, khẳng định không phải để trang trí, tất có tác dụng quan trọng.
Thiên Âm tiến lên, quan tâm hỏi:
- Thế nào, pháp bảo của ngươi có thể ngăn chặn khói độc sao? Phải biết rằng, một khi chúng rời khỏi Lệ Quân Sơn, sẽ trở nên cực kỳ cuồng bạo.
- Không thành vấn đề.
Tô Triệt mỉm cười trả lời.
- Ở chỗ ta, chúng nó còn trung thành hơn so với ở Lệ Quân Sơn.
Đúng vậy, trong Tiên Ngục, đám khói độc này không hề biểu hiện thái độ cuồng bạo, lơ lửng trên không trung, thậm chí, dưới tâm niệm của lão Hắc khống chế, còn có thể điều khiển đám khói độc này biến hình, biến thành đủ loại hình dáng.
Con cọp, nai con, chim ưng, lợn béo. ..
Lão Hắc đang vui đùa dễ sợ.
Thiên Âm nhẹ nhàng gật đầu, lúc này mới yên lòng, lại nhắc nhở nói:
- Ngươi đã có thể ngăn chặn nó, ngày sau có thể dùng nó luyện chế pháp bảo, hoặc chuyển thành pháp thuật thần thông thuộc về chính ngươi. Loại khói độc này lai lịch không tầm thường, lợi dụng được sẽ là loại vũ khí cực kỳ cường đại, không hề thua kém đạo khí tuyệt phẩm.
- Tốt, ta hiểu.
Tô Triệt khiêm tốn thụ giáo.
Lúc này, Thiên Âm lại chỉ vào hơn mười khối cuồng thạch cách đó không xa nói:
- Tiếp đến, ngươi phải thi triển thần thông công kích cực mạnh, công kích đống thạch trụ này tuần tự theo lời ta nói không thể sai.
- Thần thông công kích của ta?
Tô Triệt sờ sờ mũi, thầm nói:
- Thần thông của ta, lực công kích có hạn, nào có lợi hại như của Thiên Âm nàng?
Thiên Âm liếc mắt:
- Thần thông công kích của Thiên Âm ta giới hạn trong phạm vi rộng, rất dễ lan tới các thạch trụ khác. Ngươi định lười nhác đúng không?
- Lấy được bảo vật, sao lại lười biếng.
Tô Triệt cười ha hả:
- Chỉ là muốn nhận thức một chút, sau khi tấn chức Nguyên Anh, uy lực của nàng được đề thăng tới mức nào?
Thiên Âm gật đầu, chỉ vào khối cây thạch trụ nói:
- Khối này.
Bịch bịch!
Phá Diệt quyền bộc phát, công kích vô cùng tập trung, đánh trúng giữa khối thạch trụ cách vài chục trượng.
Rắc rắc rắc. . .
Một trận âm hưởng vang lên, khối thạch trụ to lớn mấy người mới ôm hết từ từ rũ xuống, từ từ chìm vào lòng đất.
Tô Triệt theo đó lĩnh ngộ, đây là một loại trận pháp Vu Tộc thiết lập, phải dựa theo thứ tự chính xác, đánh các khối thạch trụ theo tuần tự rớt xuống nền đất mới có thể giải trừ hoàn toàn đại trận. Nếu như sai lệch thứ tự, chắc chắn dẫn phát đại trận, hậu quả vô cùng kinh khủng, phỏng chừng tu vi Nguyên Anh trong nháy mắt đều hóa thành tro bụi.
Tuy rằng Vu Tộc luyện khí luyện đan không tốt, nhưng trận pháp cực kỳ hung hãn, tất cả sát trận, tuyệt trận, trận pháp khẽ động sẽ hủy diệt thiên địa, sấm vang chớp giật, ngay cả ảo trận hoặc mê trận cũng không nhân từ.
- Khối này.
Bịch bịch!
Rắc rắc rắc. . .
Dưới sự chỉ huy của Thiên Âm, Tô Triệt công kích thạch trụ, rất nhanh khiến hơn một nửa khối thạch trụ chìm vào lòng đất.
Đã có 21 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 595 : Lão Hắc tiến hóa (thượng)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST by acquyden
Đương nhiên, tiếp đến nếu có một khối sai lệch, chính là kiếm củi ba năm đốt một giờ, dẫn phát đạo công kích hủy diệt đáng sợ.
Sao vậy?
Tại sao lại ngừng lại?
Tô Triệt quay đầu nhìn về phía Thiên Âm, không rõ vì sao nàng đột nhiên dừng lại, làm việc không mệt mỏi, người chỉ huy càng không nên xảy ra vấn đề này. . .
- Để ta nghĩ, tiếp đến hình như là. . .
Thiên Âm thoáng nghiêng đầu, tỉ mỉ hồi tưởng.
Biểu tình Tô Triệt suy sụp, trong lòng nói: Đại tỷ, đừng hù dọa người khác như vậy, chuyện tình này nghìn vạn lần không thể mập mờ!
Sau chốc lát, cánh tay nhỏ bé trắng noãn của Thiên Âm chỉ vào một khối thạch trụ nói:
- Thử khối này xem.
- Thử?
Tô Triệt đâu dám lỗ mãng công kích, hỏi:
- Nếu sai, vậy có cơ hội thử lại?
Thiên Âm ôm miệng cười, lúc này mới giải thích nói:
- Khi tiến hành phá hơn phân nửa, phải dừng lại một hồi mới có thể tiếp tục.
Tô Triệt lúc này mới hiểu được, nàng lại trêu chính mình.
- Được, được, được.
Tô Triệt nhìn về phía nàng gật đầu liên tục ba lần, ý tứ là: Ta sẽ nghi nhớ. . .
Bịch bịch!
Một quyền đánh ra, có điều không phải Thiên Âm, mà là khối thạch trụ.
Bất quá, Thiên Âm vui đùa thực sự có tác dụng, vốn tâm tình đang âm thầm khẩn trương, vô hình được thả lỏng. Tô Triệt biết, Thiên Âm đang muốn nói với chính mình: Không cần lo lắng, tất cả đều trong lòng bàn tay của nàng.
Vậy Tô Triệt và nàng đi tới Di Tiên Cảnh ắt có hiệu quả. Thiên Âm một đời pháp sư, phỏng chừng cũng là đại nhân vật oai phong một cõi Tiên Giới?
Thạch trụ kế tiếp cũng theo thứ tự được đưa vào lòng đất, quả nhiên tất cả thuận lợi, không có bất cứ dị biến nào cả.
Thạch trụ bị đánh xuống, trận pháp hoàn toàn được giải trừ, không gian nữu khúc, cảnh tượng trước mắt bỗng nhiên biến đổi, mặt đất nguyên bản vắng vẻ, từ vị trí trung tâm liền xuất hiện một cái hố hình tròn đường kính dài mấy trượng.
Trong hồ, dịch thể đỏ như máu sôi trào, sát khí tràn
ngập cực kỳ quỷ dị.
Đương nhiên Tô Triệt biết, dịch thể trong hồ này không thể là chân huyết Vu Thần.
Nếu như Vu Thần hắn thực sự phóng xuất ra một vũng máu lớn như vậy, chẳng phải hắn sẽ bị tuốt sạch?
- Bước cuối cùng rồi!
Thiên Âm chỉ vào hồ nói:
- Phải sắp xếp người nào đó nhảy vào trong hồ, lấy vài giọt chân huyết.
- Không thể tháo nước trong hồ sao?
Tô Triệt hỏi.
Chuyện này thoạt nhìn nguy hiểm không gì sánh được, ai muốn nhảy vào chứ?
- Không được.
Thiên Âm lắc đầu nói:
- Nhìn như nước, kỳ thực không phải, loại lực huyết sát này ngay cả Lệ Quân Sơn đơn độc cũng không cách nào thu lấy.
Nói đến đây, Thiên Âm nghiêm nghị nói:
- Ta cảm thấy, ngươi có thể chọn một người thích hợp, có thể tiến nhập hồ, vớt chân huyết.
- Nàng muốn nói người nào?
Tô Triệt hỏi như vậy, nhưng mơ hồ đoán được đáp án.
- Ngươi có thể điều khiển tiểu Hắc!
Thiên Âm trả lời:
- Ta cảm giác được, thân thể hắn ẩn chứa năng lượng đặc thù, sẽ không bị ảnh hưởng bởi lực huyết sát trong hồ.
Quả nhiên là tiểu Hắc. Tô Triệt nhẹ nhàng gật đầu, cân nhắc một chút, chính mình tin tưởng phán đoán của Thiên Âm, nếu nàng nói không thành vấn đề, ắt không có vấn đề gì.
Năng lượng trong thân thể tiểu Hắc, được Tô Triệt và lão Hắc hoài nghi là hỗn độn lực, nếu đúng như vậy, chắc chắn sẽ không e ngại lực huyết sát trong huyết trì.
Hỗn độn lực, chí cao vô thượng, là ông tổ của hàng hàng tỷ loại năng lượng.
Tiểu Hắc được gọi ra, vóc dáng hình thể trở nên cao lớn sánh ngang với Tô Triệt, lúc này hắn tương đối nghe lời, tùy ý Tô Triệt thông qua tâm niệm điều khiển.
Sau đó, Tô Triệt điều khiển tiểu Hắc từng bước từng bước tiến về huyết trì phía trước, tốc độ cực chậm, cực kỳ cẩn thận.
Thiên Âm lặng lẽ quan sát, cảm giác được, sau mỗi lần gặp lại quái nhân màu đen này, tựa hồ càng trở nên cường đại, có thể liên quan đến Tô Triệt tấn chức Nguyên Anh?
Tiểu Hắc tương đối thuận lợi tiến đến Huyết Trì trước mặt không gặp bất cứ vật gì ngăn cản. Tô Triệt ngoảnh mặt nhìn Thiên Âm một chút, nàng gật đầu, tỏ ý vô sự, có thể tiếp tục.
Vì vậy, tiểu Hắc nhẹ nhàng nhảy, xem như không có trọng lượng nhẹ nhàng rơi vào huyết trì, lực huyết sát dày đặc vẫn bao phủ trong lòng hắn.
- Thực ra hồ không sâu.
Tâm niệm Tô Triệt khẽ động, điều khiển tiểu Hắc biến thành cao gấp hai lần, để lực huyết sát chỉ có thể ngập tới đầu gối hắn.
Vù vù vù. . .
Có người tiến nhập trong ao, lực huyết sát nhất thời sản sinh phản ứng cường liệt, giống như nước sôi trào, cuộn khởi, ăn mòn muốn hòa tan người xông vào thành máu loãng.
Tô Triệt tin tưởng, tuyệt đối là một loại năng lượng đặc thù cực kỳ kinh khủng, so với khói độc ăn mòn còn kinh khủng hơn rất nhiều, đổi lại là người khác tiến nhập huyết trì, phỏng chừng trong khoảnh khắc sẽ mất mạng, thân thể bị lực huyết sát này đồng hóa.
Còn tiểu Hắc không để Tô Triệt thất vọng, đồng thời có thể chứng minh phán đoán của Thiên Âm cực kỳ chính xác, tiểu Hắc không hề bị ảnh hưởng, hầu như không thấy lực huyết sát ăn mòn, cảm giác giống như người bình thường tự do tự tại tắm trong nước nóng.
Lực huyết sát cắt đứt thần thức, Tô Triệt không thể biết được vài giọt chân huyết Vu Thân ở nơi nào, chỉ có thể để tiểu Hắc khom người, đồng thời ruỗi cánh tay thật dài, bàn tay biến thành lớn, lục lọi từng li từng tí, với xúc giác tinh khiết tìm kiếm chân huyết Vu Thần giống như thừa nước đục thả câu.
Thoáng chốc tiểu Hắc đột nhiên đứng dậy, bàn tay nâng lên một giọt máu màu hồng, chính là chân huyết Vu Thần Tô Triệt cực kỳ quen thuộc.
Vù!
Giọt chân huyết Vu Thần này giống như phi tiêu bay vù vù, bị Tô Triệt trực tiếp đưa vào Tiên Ngục.
Tiểu Hắc lại khom lưng tiếp tục tìm kiếm. . .
Hơn mười tức, tất cả 6 giọt chân huyết đều được Tô Triệt thu thập vào Tiên Ngục, chỉ một giọt cuối cùng bị vây trong một góc huyết trì, phải để tiểu Hắc tiêu hao thời gian dài mới tìm được nó.
Đại công cáo thành, tiểu Hắc có thể đi ra.
Tô Triệt điều khiển tiểu Hắc, muốn để hắn rời khỏi huyết trì, lại không ngờ, lúc này tiểu Hắc dĩ nhiên không nghe lời, đứng trong hồ không ra.
- Chẳng lẽ. . .
Tô Triệt lập tức ý thức được điều gì đó, tiểu Hắc không nghe lời, chỉ có một nguyên nhân, đó là tiểu Hắc theo bản năng đòi ăn, vậy trong huyết trì có vật gì đó ăn được!
Được rồi. Tô Triệt không ép hắn, mà thả lỏng tâm niệm của chính mình, tùy ý để hắn hành sự theo bản năng.
Chỉ thấy, toàn thân tiểu Hắc nhào vào huyết trì, bị lực huyết sát hoàn toàn bao phủ, khiến Tô Triệt căn bản không nhìn thấy hắn đang làm gì, tâm thần hai người lúc đó hoàn toàn bị lực huyết sát chặt đứt.
- Trong hồ có gì ăn được? Chẳng lẽ là lực huyết sát?
Tô Triệt âm thầm suy đoán, thế nhưng sau hồi lâu, căn bản không phát hiện lực huyết sát trong huyết trì giảm xuống, hoặc biến đổi, chứng minh nó không phải thức ăn của tiểu Hắc.
- Dưới đáy hồ còn có cái gì?
Trong lòng hiếu kỳ, Tô Triệt lại hỏi Thiên Âm.
- Ta không biết.
Thiên Âm lắc đầu giải thích:
- Bởi vì tôn trọng Vu Thần đại nhân, cho dù tại kiếp trước, ta cũng chưa từng tiến nhập Huyết Trì, nên không rõ bên trong có vật gì.
Đã có 19 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 596 : Lão Hắc tiến hóa (hạ)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST by acquyden
Tô Triệt im lặng gật dầu, ngoài trừ kiên trì chờ đợi, không còn cách nào khác. Với cảm giác, giống như con của chính mình đang trong trường dự thi, cha mẹ chỉ có thể ầm thầm lo lắng chờ mong bên ngoài.
Sau nửa canh giờ, Tô Triệt quả thực nghi ngờ tiểu Hắc đã biến mất, hoặc lặng lẽ trốn xuống đáy hồ, không muốn theo chính mình. . .
Vù vù!
Thân ảnh thật lớn của tiểu Hắc từ trong huyết trì đi ra, tâm thần Tô Triệt lập tức nghênh đón, lại thu hắn vào tay quyền.
Mặc kệ tiểu Hắc làm chuyện gì dưới đáy huyết trì, ít nhất hiện tại hắn rất nghe lời, dưới sự điều khiển của Tô Triệt bay khỏi huyết trì, bỗng nhiên thu nhỏ thân thể biến thành tiểu nhân cao 3 tấc, quay lại đan điền.
- Không tồi, quả nhiên hắn lại cường đại hơn một chút, năng lượng trong cơ thể tăng thêm một chút, xem ra hắn ăn cái gì đó dưới đáy hồ.
Trong lòng Tô Triệt thầm nói:
- Thế nhưng, rốt cuộc hắn ăn cái gì?
Bởi vì tiểu Hắc không có tư tưởng, không có linh trí, cũng không có ký ức, chỉ có bản năng nguyên thủy nhất chính là ăn, cho dù thu hồi hắn trở lại đan điền, Tô Triệt cũng không biết hắn nuốt thứ gì dưới đáy hồ.
Tựa hồ biến thành một kẻ si mê không giải thích được.
Lão Hắc suy nghĩ thoáng, chậm rãi nói:
- Đừng lo, tiểu Hắc ăn chút gì bên ngoài, miễn là không dính độc chết, chỉ cần có lợi đối với hắn, hắn ăn cái gì cũng được.
- Cũng đúng.
Trong lòng Tô Triệt cười nói:
- Chỉ cần có thể tăng thực lực của hắn, ăn cái gì cũng được. Dựa theo bản tính tham ăn của tiểu Hắc, thứ đó trong hồ chắc chắn không còn sót lại một giọt, sẽ không cần phải nghiên cứu nó.
Thiên Âm đứng bên cạnh cũng rất hiếu kỳ, nhưng không hỏi nhiều. Trong lòng nàng hiểu rõ, sau này quái nhân màu đen này tuyệt đối trợ thủ đắc lực giúp Tô Triệt, có thể nói là vũ khí cực mạnh.
Nếu thực sự là lực hỗn độn, cho dù tại Tiên Giới cũng không có bất cứ loại năng lượng nào có thể bao trùm. Mấu chốt chính là, xem Tô Triệt có thể thuận tiện sử dụng nó, khai phá nó. . .hay không?
Tổng cộng 6 giọt chân huyết Vu Thần tới tay, Tô Triệt không vội vàng rời đỉnh núi, bởi vì còn một chuyện quan trọng cần nghiệm chứng một chút, liền nói với Thiêm Âm:
- Chúng ta nghỉ ngơi một chút chứ!
- Được!
Thiên Âm hoàn toàn minh bạch việc hắn muốn làm. Hai người rời xa huyết trì, đi tới sát vành núi, ngồi xếp bằng trên la bàn Tinh Đế, tạm thời nghỉ ngơi.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc yên lặng nhìn 6 giọt chân huyết Vu Thần lơ lửng trước mắt, thời khắc mấu chốt đã tới rồi.
Lão Hắc có thể dung hợp lực bổn nguyên của Vu Tộc hay không?
Đáp án chính là vào lúc này.
- Có thể dung hợp, thế nhưng . . .
Lão Hắc ngưng đọng hội báo:
- Chủ nhân, trong đó có lợi cũng có hại. Chỗ tốt là, nếu ta dung hợp một giọt chân huyết Vu Thần, sinh mệnh sẽ tiến hóa càng cao, đương nhiên trong thời khắc tu luyện cũng cho chúng ta hỗn độn lực, bất cứ lúc nào cũng có thể cung cấp cho tiểu Hắc, giúp hắn trong thời gian chiến đấu không lo lắng tiêu hao năng lượng.
- Nhưng điểm hại chính là, lúc này đây nếu như dung hợp lực bổn nguyên của Vu Tộc, vậy nhân yêu ma Vu Tộc dung hợp vào thân. Đợi sau này tiến hành dung hợp lần thứ năm, lại cần càng nhiều lực bổn nguyên của Vu Tộc mới có thể mở ra tầng thứ năm Tiên Ngục. Tầng thứ 6, tầng thứ 7 cần lượng lớn gấp bội mới có thể đề thăng. . .Giống như chúng ta thiết lập độ khó đối với chính mình càng lúc càng cao.
Tô Triệt từ xưa tới nay luôn luôn không thiếu dũng khí, cho dù tương lai gặp độ khó hơn nữa, nhưng tương xứng chính là, trắc trở càng lớn, thu hoạch sẽ càng lớn. Nếu như không nghĩ thông điểm này, không xứng làm một người tu tiên.
Trên đường tu tiên, vốn là quá trình vô số thách thức, không ngừng leo lên ngọn núi cao.
Nếu sợ thử thách, người chỉ có thể đứng dưới chân núi ngửa mặt nhìn lên người trên đỉnh núi cao cao tại thượng.
- Dung hợp!
Lão Hắc quát lớn một tiếng.
Vù!
Hai giọt chân huyết Vu Thần khuếch tán thành đống máu loãng, trong nháy mắt dung nhập trong thân thể lão Hắc, lập tức trông thấy thân thể lão Hắc biến đổi, trong khoảnh khắc biến thành ác ma to lớn cao tới trăm trượng.
- Ha ha ha. . .
Lão Hắc cười khà khà nói:
- Chủ nhân người xem, ta hiện tại giống Ma Thần viễn cổ không?
- Giống!
Trong lòng Tô Triệt trả lời:
- Rất giống, nhưng thân thể quá lớn, chiếm quá nhiều diện tích, làm cho ngươi một bộ y phục không biết tốn bao nhiêu vải vóc.
Vui đùa thỏa thích, lão Hắc “xoạt xoạt” co rút thân thể lại, biến thành người bình thường cao 1 trượng, tiếp tục bẩm báo:
- Chủ nhân, năng lượng trong cơ thể ta đã hoàn toàn thay đổi, hoàn toàn tương đồng với lực hỗn độn trong cơ thể tiểu Hắc.
- Tốt!
Tô Triệt mừng rỡ, lập tức hạ lệnh:
- Từ nay về sau không được lười biếng, cần phải chăm chỉ tu luyện tạo ra hỗn độn lực, nếu thân thể chứa không nổi có thể đựng trong Tiên Ngục, đến khi tiểu Hắc chiến đấu có thể tiêu hao vô hạn.
- Tuân mệnh!
Lão Hắc mở lớn miệng, cao giọng đáp.
Không gian Tiên Ngục có thể chứa đựng bất cứ loại năng lượng nào, tựa giống như Tô Triệt thường ngày để khí huyết, chân nguyên, tinh thần. . .của chính mình chứa đựng trong Tu Di Thần Ấn, chỉ vì sau khi chiến đấu, có thể công kích cuồng bạo không cần cố kỵ, không cần để ý tới năng lượng tiêu hao.
Hỏa lực dự trữ cực kỳ quan trọng.
Trong lòng Tô Triệt hiểu rõ ràng, chính mình đang đứng trong trạng thái an toàn, đầy đủ người khác khó có được. Vậy trong thời gian ngắn, cần nghĩ đủ mọi cách tổng hợp lại năng lực chính mình đề thăng, nghĩ biện pháp dự trữ đầy đủ các phương diện.
Không lâu sau, khi những người Linh Giới xuống, lấy toàn bộ những dự trữ này ra, gắng sức đòi quyền lợi sinh tồn.
Lão Hắc dung hợp hoàn thành, tiêu hao 2 giọt chân huyết Vu Thần, như vậy, còn 4 giọt làm sao an bài?
Tô Triệt hỏi:
- Lão Hắc, ngươi vừa dung hợp hai giọt chân huyết, như vậy, sắp tới tiến hành dung hợp lần thứ tư, còn cần dung hợp thêm chân huyết Vu Thần không?
- Không cần.
Lão Hắc đáp:
- 2 giọt này, đã tính đến lần dung hợp thứ tư, chỉ cần ba Nguyên Anh nhân yêu ma là có thể mở ra tầng thứ tư Tiên Ngục. Sau này mở ra Tiên Ngục tầng thứ năm, ta muốn dung hợp lần thứ năm, vậy cần lực bổn nguyên của Vu Tộc nhiều hơn gấp vài lần, vậy 4 giọt chân huyết Vu Thần khẳng định thiếu.
- Tốt lắm, đã như vậy, 4 giọt chân huyết này giao cho tiểu Hắc hưởng thụ.
Tô Triệt cho rằng, 4 giọt chân huyết Vu Thần này ngược lại chắc chắn thiếu cho lão Hắc dung hợp lần thứ 5, đến lúc đó cần nghĩ ra biện pháp tìm kiếm thật nhiều lực bổn nguyên của Vu Tộc, không bằng mấy giọt chân huyết hiện tại giao cho tiểu Hắc, ít nhất có thể đề thăng thực lực giai đoạn trước mắt của tiểu Hắc.
Có 4 giọt chân huyết, khả năng dung nạp hỗn độn lực của tiểu Hắc có thể được đề thăng rất nhiều. Nguyên bản nếu chỉ dung nạp được một ấm, hiện tại có thể dung nạp được một thùng.
- Đến đây đi, tiểu Hắc, ta biến người thành một cái thùng.
Trong lòng Tô Triệt hô hoán.
Đã có 20 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 597 : Niềm kinh hỷ thật lớn (thượng)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST by acquyden
Để tránh xuất hiện dị biến không tưởng, Tô Triệt lúc này không tiến hành cường hóa tiểu Hắc trong đan điền, mà thu nhập hắn vào Tiên Ngục, cảm giác an toàn hơn một chút.
Tuy nói đây là lần đầu tiên tiểu Hắc tiến nhập không gian Tiên Ngục, nhưng hắn không có tư duy và trí tuệ, sau khi tiến nhập nơi này không chút phản ứng, chất phác thành thật giống như trong đan điền của Tô Triệt.
Quá trình cường hóa vô cùng đơn giản, dùng lực hỗn độn trong cơ thể lão Hắc cùng với cự thạch màu đen và chân huyết Vu Thần dung hợp với nhau, chuyển hóa thành lực hỗn độn càng thêm nồng đậm càng thêm tinh thuần, đưa tới trước mặt tiểu Hắc, không cần phân phó bất cứ điều gì, bản thân hắn giống như lang sói chụp mồi, bắt đầu điên cuồng hấp thụ.
Dựa vào sức mạnh liền biết, loại năng lượng này mới chính là mỹ thực siêu cấp hắn yêu thích nhất.
Rất nhanh, tất cả năng lượng bị nuốt chửng không còn một tia, hình thể tiểu Hắc mặc dù không cải biến, nhưng sức chứa bên trong hắn được đề thăng mấy lần. Có nghĩa, hắn có thể phóng ra lực công kích cực mạnh, uy lực cũng sẽ được đề thăng gấp mấy lần.
Quá trình rất thuận lợi, lúc này, tiểu Hắc không tạo lên bất cứ chuyện cổ quái gì trong Tiên Ngục, cường hóa hoàn thành, liền bị Tô Triệt thu hồi lại đan điền.
- Từ nay về sau, tiểu Hắc chính là đòn sát thủ cực mạnh của chính mình.
Tô Triệt âm thầm mừng rỡ, cũng nóng lòng muốn thử, hận không thể thể lập tức tiến tới Thái Ất Môn và trận doanh phản loạn chém giết, dùng bọn họ thử một chút chiến đao trong tay chính mình rốt cực sắc bén thế nào?
- Chân huyết Vu Thần đã tới tay, như vậy tiếp đến ta liền đưa ra yêu cầu thứ hai, thỉnh cầu nàng tặng ta niềm kinh hỷ thật lớn.
Đây là câu nói nguyên bản Thiên Âm từng nói, Tô Triệt vẫn còn nhỡ kỹ.
Thiên Âm đứng dậy chỉ vào bình nguyên dưới chân núi nói:
- Nơi đây có một tòa thần điện Vu Thần, nơi này chính là niềm kinh hỷ thật lớn của ngươi.
- Được!
Tô Triệt điều khiển la bàn Tinh Đế bay về phía thần điện. Chỉ qua thời gian hơn mười tức quả nhiên trên bình nguyên thấy được một tòa điện phủ nguy nga tráng lệ, giống như ngọn núi nhỏ đứng sừng sững.
Quả thực cả tòa thần điện này chính là lợi dụng tòa Hắc Kim Ngọc Thạch Sơn cao mấy trăm trượng điêu khắc mà thành, cả trong lẫn ngoài hoàn toàn là một khối chỉnh thể, tất cả khối cự thạch to lớn không tồn tại một chỗ nối.
Công nghệ như vậy, nhìn như không thể tưởng tượng, thế nhưng đối với dũng sĩ Vu Tộc sau khi biến thân cao tới nghìn trượng mà nói đây chỉ là một kiện tác phẩm nghệ thuật dày công gọt giũa, chỉ dựa vào sức một người là có thể mang nó chạy tới chạy lui không đáng kể chút nào.
Sau khi Tô Triệt và Thiên Âm tiến nhập thần điện, liền phát hiện bên trong và bên ngoài thần điện Tổ Vu cực kỳ sạch sẽ, cực kỳ ngăn nắp nói rõ thủ hộ sử Di Tiên Cảnh rất chuyên tâm chăm sóc không cho một hạt bụi tiến nhập thần điện.
Trong điện, thân ảnh thủ hộ sử lập tức hiện ra trước mắt, quay về phía Tô Triệt khom người nói:
- Chúc mừng tôn chủ thuận lợi đạt được chân huyết Vu Thần, đủ để chứng minh, Vu Thần đại nhân đã hoàn toàn cho phép ngài.
Tô Triệt im lặng gật đầu, không có chút tâm tình giao lưu cùng hắn, người này ngoại trừ việc làm khó người khác, hầu như không có ý nghĩa gì khác.
Mười hai pho tượng hình thù kỳ quái đứng sừng sững trong đại điện trống trải, cái này hình con chim, cái kia hình thân rắn, có cái hình dạng một người bình thường, vừa nhìn là biệt đây chính là thân tượng mười hai Tổ Vu. Trên vách tường bên trong điện đều là hình điêu khắc hoặc bức tranh ghi lại công tích của Vu Tộc hàng triệu hàng vạn năm chế tạo thành, thế nhưng đối với chủng tộc khác mà nói, thường thường đều là tai vạ này nối tiếp tai vạ khác.
Dựa theo điểm này mà nói, Tô Triệt cảm thấy, phải khách quan thừa nhận Vu Tộc thực sự là chủng tộc không đáng thông cảm không đáng thương hại. Chỉ vì một loạt cơ duyên xảo hợp đẩy chính mình chạy tới nơi này.
Huống hồ, Vu Tộc nhiều thứ tốt như vậy, có tiền trong tay không việc gì không thể làm được.
Chính mình đồng ý với Thiên Âm, nhất định sẽ dốc toàn bộ sức lực trợ giúp nàng. . .
Thiên Âm và Tô Triệt cơ bản không thèm để ý tới vị thủ hộ sử khô khan kia, lúc này không chớp mắt nhìn vào một góc trong thần điện, không chớp mắt nhìn tấm bia đá không khắc chữ cao khoảng 1 trượng.
Cao một trượng đối với Vu Tộc mà nói chỉ là một vật nhỏ bé, nhưng tấm bia đá như vậy cùng với công nghệ điêu khắc của Vu Tộc và đồ trang trí trong thần điện có vẻ không hài hòa, cảm giác có chút không tương thích, tại lại đơn độc đặt ở nơi này.
- Tấm bia đá này, chính là niềm vui thật lớn đối với ngươi.
Thiên Âm nhỏ giọng nói.
- Oh?
Tô Triệt hiếu kỳ hỏi:
- Nó có lợi ích gì?
- Di Tiên Cảnh trước kia tầng là một kiện dị bảo không gian tự nhiên mà thành, khi chưa có chủ nhân trong không gian vô cùng đặc thù, không đủ thuộc tính ngũ hành nhưng có thể chứa được vạn vật thế gian.
Thiên Âm thuật lại:
- Dị bảo này rơi vào trong tay một đại tiên thượng cổ nào đó, được hắn luyện chế thành tiên phủ tùy thân, sau đó, hắn bị Vu Thần đại nhân giết chết, tiên phủ này liền rơi vào tay Vu Tộc.
Tô Triệt thuận miệng nói:
- Vì vậy, Vu Tộc dùng tiên phủ này cải tạo thành Di Tiên Cảnh hiện nay?
- Đúng vậy, nó không đủ thuộc tính ngũ hành, chính là không gian pháp bảo duy nhất hiện nay có thể chứa đựng được Vu Tộc.
Thiên Âm trả lời:
- Nhưng Vu Tộc không giỏi luyện khí, chỉ cải tạo được bên ngoài, không cách nào thay đổi được bộ phận hạch tâm.
Sau đó, Thiên Âm và Tô Triệt đi tới tấm bia đá trước mặt, chỉ vào nó nói:
- Tấm bia đá này chính là bộ phận hạch tâm của tiên phủ, cũng chính là thần bia trấn phủ chúng ta thường nói.
- Quả nhiên là thần bia trấn phủ.
Tô Triệt hoàn toàn minh bạch, dựa theo lẽ thường mà nói, chỉ cần luyện hóa được thần bia chính phủ này, chẳng khác nào nắm giữ toàn bộ Di Tiên Cảnh trong tay, chân chính trở thành chủ nhân pháp bảo không gian.
Nhưng tiên phủ thượng cổ này đã qua Vu Tộc cải tạo, lại thành lập khí linh hoàn toàn phục tùng Vu Tộc, tình huống trở nên phức tạp hơn rất nhiều.
Quả nhiên, chợt nghe thấy Thiên Âm nói tiếp:
- Vấn đề ở chỗ, cho dù ngươi có thể luyện hóa thần bia trấn phủ này, cũng không thể hoàn toàn điều khiển Di Tiên Cảnh, tối đa cũng chỉ nắm được 3 phần tay.
- Có thể nắm được 3 phần cũng tốt.
Tô Triệt gật đầu trả lời:
- Đây dù sao cũng là một tòa tiên phủ thượng cổ, cao cấp hơn nhiều lần so với phủ đệ tiên gia hiện tại, ta chỉ sở hữu tu vi Nguyên Anh, dựa vào cái gì có thể luyện thần bia trấn phủ.
Theo nguyên tắc mà nói, để Tô Triệt sở hữu tu vi Nguyên Anh luyện hóa thần bia trấn phủ này giống như lệnh một con kiến nhấc cự thạch nghìn cân. Cho dù con kiến cường tráng khỏe mạnh cũng không thể làm được.
- Tu sĩ Nguyên Anh khác chắc chắn không làm được, thế nhưng ngươi. . .
Đã có 20 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 598 : Niềm kinh hỷ thật lớn (hạ)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST by acquyden
Ánh mắt Thiên Âm lưu chuyển, phát ra quang mang:
- Ngươi có thể khống chế năng lượng ẩn chứa trong thân thể tiểu Hắc, rất có thể là lực hỗn độn tạo lên vạn vật, hẳn là có thể luyện hóa tấm bia đá này.
- Nàng cho rằng đó là lực hỗn độn?
Đây là lần đầu tiên Thiên Âm và Tô Triệt nói về năng lượng trong cơ thể tiểu Hắc.
Lực hỗn độn chí cao vô thượng. Trước kia, Tô Triệt và lão Hắc từng suy đoán đó là lực hỗn độn, nhưng suy đoán dù sao cũng chỉ là suy đoán, không chừng biết được đáp án thực sự sẽ thất vọng.
Nhưng lúc này nghe thấy Thiên Âm cũng nghĩ như vậy, đương nhiên Tô Triệt không kiềm chế được vui sướng trong lòng. Mượn giọng điệu lão Hắc nói: Nếu thực sự là lực hỗn độn vậy quá ngưu!
- Có lẽ không sai, ta tin tưởng nhãn lực của chính mình.
Thiên Âm gật đầu, lại nói:
- Luyện hóa thần bia trấn phủ, ngươi tuy rằng không sở hữu đủ quyền lực nắm toàn bộ Di Tiên Cảnh trong tay, nhưng có thể mang theo không gian pháp bảo này chạy khắp nơi, ngươi tới đâu, nó theo tới đó. Chỗ tốt trong đó, ngươi nhất định đoán được chứ?
Đương nhiên đoán được!
Tô Triệt không phải ngốc, trong nháy mắt suy đoán, nếu có thể mang theo Di Tiên Cảnh bên thân, cho dù không thể dùng nó đối phó với địch nhân, cho dù không thể nắm toàn bộ không gian trong tay, nhưng có thể nói, chính mình mang theo bảo tàng thật lớn đợi người khai phá.
Khoảng thời gian sau này, chính mình bất cứ lúc nào đều có thể tiến nhập Di Tiên Cảnh tìm kiếm bảo vật thượng cổ, đoạt được bảo vật chỉ là vấn đề thời gian.
Ngẫm lại, mang Di Tiên Cảnh về Thiên Huyền Tông, sau khi tu luyện, liền tiến nhập Di Tiên Cảnh thăm dò một phen, tìm vài món bảo vật giải tỏa tâm tình.
Dùng thời gian nhàn rỗi sau khi tu luyện để tìm kiếm bảo vật, đây là sự hưởng thụ của nhân loại cỡ nào. Đồng thời, hưởng thụ như vậy còn có thể duy trì liên tục 90 năm, hoặc đến 100 năm cho tới khi Vu Thần trở về đến lúc này mới ngừng hẳn.
- Đây chính là niềm kinh hỷ thật lớn theo như lời Thiên Âm lúc trước nói.
Trong lòng Tô Triệt cảm thán:
- Quả nhiên là niềm kinh hỷ thật lớn!
- Thiên Âm. . .
Tô Triệt say đắm nhìn nữ nhân trước mắt, nhỏ giọng nói:
- Ta phải làm thế nào để cảm tạ nàng mới được?
Ánh mắt Thiên Âm rũ xuống có chút không chịu được ánh mắt của hắn lúc này, thấp giọng nói:
- Không cần cảm tạ, ta đã nói rồi, tương lai của Vu Tộc gửi gắm vào người, chỉ cầu một ngày nào đó, sau khi ngươi đứng trên đỉnh quang vinh đừng quên thời khắc Vu Tộc giúp đỡ người là được.
Tô Triệt im lặng gật đầu, có chuyện tình không cần nhiều lời, trong lòng có thể nhớ kỹ, tương lai có thể làm được mới quan trọng.
Lúc này lại xuất hiện một gia hỏa không có mắt, dùng giọng điệu khô khan hoàn toàn phá hủy không gian im lặng Tô Triệt và Thiên Âm vừa tạo lên.
- Xin hỏi tôn chủ, nữ tử đi theo ngươi tại sao hiểu lịch sử Vu Tộc chúng ta như vậy?
- Nhiệm vụ của ta chính là thủ hộ Di Tiên Cảnh, nhưng nữ nhân này hiểu rất rõ đối với Di Tiên Cảnh, ta phải hỏi rõ ràng.
Thủ hộ sử nghiêm túc làm tròn bổn phận mở miệng nói.
Tô Triệt tuy rất chán ghét hắn, nhưng cũng hiểu được nhiệm vụ của khí linh như vậy, liền nói:
- Kiếp trước nàng là Thiên Âm pháp sư của Vu Tộc các ngươi, người hẳn là còn nhớ rõ nàng chứ?
- Thiên Âm pháp sư?
Thần sắc thủ hộ sử có chút kích động, lập tức hỏi:
- Có gì có thể chứng minh nàng chính là Thiên Âm pháp sư chuyển thế?
Tô Triệt quay đầu thoáng nhìn Thiên Âm, thấy nàng nhẹ nhàng lắc đầu, ra hiệu không có chứng cứ xác thực.
Tô Triệt liền nói với thủ hộ sử:
- Không có chứng cứ, cũng không quan trọng, chỉ cần không gây trở ngại tới ngươi, vậy không liên quan tới ngươi!
Thủ hộ sử nhất thời sửng sốt, với mức độ nhạy bén của hắn, trong lúc này không biết đáp lại thế nào với câu nói của Tô Triệt.
Mặc kệ hắn!
Xoạt xoạt!
Tô Triệt không hề gọi tiểu Hắc ra, dựa vào lực hỗn độn lão Hắc truyền từ Tiên Ngục tới, bao phủ quanh tấm bia đá, bắt đầu thong thả luyện hóa.
Dựa theo lẽ thường mà nói, muốn luyện hóa trấn phủ thần bi của một tòa tiên phủ, nhất định phải là tiên nguyên lực của Chân Tiên tiên giới, chân nguyên lực của tu sĩ thế gian khẳng định không được.
Nhưng năng lượng mà bây giờ Tô Triệt thi triển ra, hẳn phải là hỗn độn lực chí cao vô thượng, trình độ còn muốn cao hơn cả tiên nguyên lực mấy lần, về mặt chất lượng mà nói, luyện hóa trấn phủ thần bi hẳn là không có vấn đề gì. Vấn đề then chốt là số lượng hỗn độn lực cần thiết để luyện hóa tấm bia đá này, Tô Triệt có thể cung cấp đủ được hay không?
Lão Hắc vẫn chưa hoàn thành lần dung hợp thứ tư, hiện nay chẳng qua vẫn chỉ có thực lực Kim Đan kỳ, hỗn độn lực trong cơ thể đều phóng xuất toàn bộ, cũng vẫn thiếu xa để luyện hóa, phải vừa tu luyện, vừa luyện hóa, quá trình này cũng sẽ bị kéo dài vô hạn. Mấy canh giờ đã đi qua, tấm bia đá vô tự trước mắt vẫn chưa nhìn ra bất kỳ biến hóa gì.
Chỉ có thể làm từ từ, Tô Triệt phỏng đoán, chí ít cũng cần nửa tháng mới có thể hoàn thành được nhiệm vụ gian khổ này.
Không có biện pháp, người sáng tạo ra tòa tiên phủ này là một vị đại tiên thượng cổ, cùng cấp bậc với viễn cổ Ma Thần. Tu vi Nguyên Anh kỳ ở trước mặt bọn họ không khác gì con kiến hôi. Một con kiến muốn gặm thủng được ngà voi, ngoại trừ răng lợi phải tốt, quả thực cũng phải cần đủ thời gian mới làm được.
Trong lúc này, thủ hộ sứ của Di Tiên Cảnh ngược lại không hề quấy rối Tô Triệt, bởi vì chỉ cần hành vi của Tô Triệt không làm nguy hại đến chỉnh thể kế hoạch trở về của Vu Thần, thủ hộ sứ cũng sẽ không có quyền lực ngăn cản Tô Triệt luyện hóa tấm bia đá.
Từng ngày từng đêm qua đi, lão Hắc ở trong Tiên Ngục liều mạng tu luyện, không ngừng chế tạo hỗn độn lực hoàn toàn mới để cung cấp cho Tô Triệt. Ngày thứ năm, tấm bia đá tự vốn màu trắng xám đã sinh ra một ít biến hóa, màu sắc trở nên thâm hơn rất nhiều, có thể nói đã là màu xám tro nhàn nhạt.
Ngày thứ mười, màu sắc của tấm bia đá càm trở nên đậm hơn, trở thành màu xám.
Ngày thứ mười sáu, toàn bộ tấm bia đá hiện lên một màu xám đem thâm thúy, cũng có những tia kim tuyến hỗn tạp ở trong đó, không hề nghi ngờ, đây là do tấm bia đá đã thu nạp đủ hỗn độn lực, đã sản sinh ra những thay đổi về bản chất.
Oành...
Tô Triệt vẫn duy trì liên tục duy trì liên tục quá trình luyện hóa, trong lúc bất chợt, tấm bia đá trước mặt phát ra tiếng vang trầm thấp, chỉ trong một sát na, Tô Triệt lập tức phát hiện, tâm thần của mình đã có thể thẩm thấu vào bên trong tấm bia đá.
Tô Triệt đương nhiên biết biến hóa này có ý nghĩa như thế nào, rất nhiều pháp bảo cao cấp đều như vậy, trước khi chưa nhận chủ, đối với hết thảy lực lượng bên ngoài tới đều vô cùng bài xích, nếu như đã cho phép tu tiên giả dùng tâm thần thẩm thấu vào được bên trong, vậy điều đó đại biểu nó đã hoàn toàn tiếp nhận ngươi.
Đã có 19 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden