25-04-2008, 07:42 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: NÆ¡i có Tình Yêu em dà nh cho anh
Bà i gởi: 617
Thá»i gian online: 56 giây
Thanks: 0
Thanked 27 Times in 16 Posts
Chương 11. Tú tà i chi thân
Dịch giả: vietstar
Biên táºp: riverth
nguồn Tà ng Thư Viện
Má»™c Phong cầm Thiên Tâm Bảo Äiển trong tay cứ như bắt được bảo váºt, nóng lòng thúc giục Ngư Äản tìm nÆ¡i thanh tÄ©nh để táºp luyện ngay. Không ngá» ba tháng sau Má»™c Phong đã cảm thấy chân khà lưu chuyển thông sướng, khà lá»±c gia tăng không Ãt, cỠđộng cÅ©ng trở nên thanh thoát như gió, nhưng nê hoà n huyệt vẫn không có phản ứng nà o. Ngư Äản thấy hắn thất vá»ng như váºy liá»n an á»§i rằng việc tu hà nh không phải chỉ má»™t sá»›m má»™t chiá»u mà thà nh công, phải trải qua nhiá»u năm tháng má»›i dần tham ngá»™ được huyá»n cÆ¡. Má»™c Phong nghe thế thở dà i:
- Có lẽ công pháp nà y khó khăn quá nên ta tu luyện mãi mà chưa thà nh tiên được. Ngư Äản, ngươi có biết má»™t chi pháp tu hà nh nà o khác nữa không? Ta muốn thá» cách khác xem có thà nh công không.
Thấy Má»™c Phong chẳng để lá»i nói cá»§a mình và o tai, Ngư Äản chả biết là m sao đà nh gá»i Má»™c Phong theo nó đến Äiển Tịch Thánh Äiện để tá»± tìm kiếm. Bước và o thánh Ä‘iện, Má»™c Phong phát hiện chá»— tà ng thư cá»§a Cổ Thú Giá»›i vô cùng rá»™ng lá»›n, sách vở cá»§a nhân gian hầu như Ä‘á»u có ở đây nhưng có lẽ đã rất lâu rồi không có ngưá»i đặt chân đến nên khắp nÆ¡i phá»§ má»™t lá»›p bụi dà y. Cả má»™t ngà y trá»i Má»™c Phong Ä‘á»c từ Tam Thiên Dịch Tá»§y, Hoà ng Äình Kinh, Thai Tức Kinh, Äại Bà n Nhược Kinh, Hoa Nghiêm Kinh và nhiá»u cổ thư khác, tất cả không cuốn nà o không là chà bảo cá»§a Nhân Gian Giá»›i và Äạo Pháºt hai phái tu chân, lúc nà y trong thâm tâm hắn thầm nhá»§: “Cái tên tiểu tá» Ngư Äản nà y tháºt khiến ta quá bất ngá», những kỳ thư quý báu nà y tùy tiện Ä‘em má»™t cuốn xuống Nhân Gian Giá»›i là có thể tức khắc kiến láºp má»™t đại môn phái tu chân, tu luyện thà nh công thì sẽ có ngà y phi thăng đắc đạo. Ưm! Nếu biết tiểu tá» nà y có nhiá»u thứ như váºy ta đã khá»i mất công tìm kiếm, tháºt không hiểu sao ta lại dốt như thế nhỉ?â€
NghÄ© váºy Má»™c Phong liá»n quyết tâm tiếp tục tu luyện. Äầu tiên là cuốn Kì Kinh Bát Mạch Khảo, nhưng qua má»™t lúc chú tâm hắn chợt phát hiện là mình không thể nà o tá»± đả thông kinh mạch theo miêu tả chỉ dẫn cá»§a cuốn kinh thư nà y. Sau đó, hà ng trăm ngà n cổ thư trong Äiển Tịch Thánh Äiện nà y cÅ©ng bị Má»™c Phong bất ngá» bao quát được đại khái, bởi hắn vô tình phát hiện bản thân có thể trá»±c tiếp thông qua thần thức mà tìm toà n bá»™ những dấu tÃch cần tìm tại các cổ thư, căn bản không cần dùng đến mắt thưá»ng là m gì. Tốn cả má»™t ngà y tu luyện mà cuối cùng chỉ lÄ©nh ngá»™ được rằng mình quả là không thÃch hợp vá»›i phương pháp tu chân cá»§a Nhân Gian Giá»›i, tháºt quá thất vá»ng.
Ngà y qua ngà y, thấm thoắt mà Má»™c Phong đã ở Cổ Thú Giá»›i được tròn má»™t năm, sau khi xem xét kỹ và thấy không thu hoạch được gì nữa liá»n thúc giục Ngư Äản trở vá» nhà . Vá» phần Ngư Äản, từ sau khi chỉ huy Chu Tước bình định Cổ Thú Giá»›i tá»›i giá», thấy trước mắt tại đây là cÆ¡ há»™i tốt để tu luyện nhưng do Má»™c Phong muốn rá»i Ä‘i đà nh phải nói vá»›i chúng thú rẳng chỉ có theo chá»§ nhân thì tu hà nh má»›i đạt hiệu quả cao. Cái lý do tháºt quá khiên cưỡng nhưng Má»™c Phong cÅ©ng không gạn há»i hay phản đối, thế là cả hai trở vá».
Thục Hồ khi đưa Má»™c Phong và Ngư Äản vá» Nhân Gian Giá»›i thấy Má»™c Phong quá nhá»› nhà nên đã đưa há» thẳng đến Tây LÄ©nh SÆ¡n rồi má»›i quay trở vá» Cổ Thú Giá»›i. Lúc nà y Ngư Äản lấy lý do cần gấp rút tu luyện nên vỠđến nÆ¡i là trốn và o trong ngá»c trạc, nó dặn chỉ khi nà o tình hình tháºt khẩn cấp hẵng gá»i ra còn không thì đừng là m phiá»n nó. Tiểu Ngá»c cÅ©ng nói Má»™c Phong đừng gây ảnh hưởng tá»›i tu luyện cá»§a nó, lần trước do phải thu phục tam thú vương nên thần lá»±c bị tổn thương không Ãt, lại còn muốn cả má»™t số váºt kiện nhá» nữa nên tá»± dùng ý niệm lấy Ä‘i tất cả những thứ nó cần. Má»™c Phong trong đầu thầm nghÄ©: “Hừ! Các ngươi toà n má»™t lÅ© Ãch ká»·, chỉ muốn gia tăng công lá»±c cho mình mà thôi, trong mắt má»™t Ä‘iểm cÅ©ng không thèm để ý tá»›i ta.â€
Thế là Má»™c Phong đà nh má»™t mình Ä‘i vá» gia trang. Từ xa đã thấy là n khói bếp lan tá»a trên không trung, hắn vô cùng xúc động liá»n chạy à o vá» phÃa đó, vừa chạy vừa kêu tháºt to:
- Phụ thân, mẫu thân, Phong nhi đã vỠrồi đây!
Trương Thăng phu phụ nghe tiếng lảo đảo chạy ra, trông thấy hà i tỠđã xa cách chÃn năm cá»§a mình hai ngưá»i nhất thá»i như ngây ngốc. Äây là tiểu hà i tá» gầy yếu và nhá» bé cá»§a hỠđó ư? Là Phong nhi vá»›i những vết chà m Ä‘en đó ư? Ô kìa, nhưng sao nó lại trở nên xinh đẹp như thế, khuôn mặt như ngá»c, mà y kiếm mắt sao, dáng dấp cao lá»›n tuấn mỹ, thần thái thoát tục, quả là má»™t tuyệt thế mỹ nam tá» hiếm có trên Ä‘á»i.
Má»™c Phong trông thấy phụ mẫu tóc đã bạc trắng bất giác ứa lệ, vá»™i lao tá»›i quỳ dưới chân hai ngưá»i. Trương Thăng phu phụ vá»™i và ng kéo Má»™c Phong đứng lên, hai đôi mắt rưng rưng ngấn lệ nhìn ngắm hà i tá» cá»§a mình, hoan hỉ gá»i liên tục:
- Phong nhi, Phong nhi.
Sau chÃn năm xa cách gia đình ba ngưá»i lại được Ä‘oà n viên má»™t nÆ¡i, tháºt không gì tả được ná»—i vui mừng cá»§a há». Trương Thăng luôn miệng há»i han tình hình con trai trong những năm vừa qua, Má»™c Phong liá»n Ä‘em hết má»i kỳ ngá»™ đã trải qua trong chÃn năm trá»i kể cho cha mẹ nghe. Phu phụ Trương Thăng cà ng nghe cà ng ngạc nhiên đến độ mắt trợn tròn, cảm thấy thế giá»›i tháºt là bao la vá»›i trăm ngà n Ä‘iá»u kỳ lạ và đủ má»i việc quái đản mà không ai ngỠđược. Má»i ngưá»i sau bao năm trá»i xa cách nay được Ä‘oà n tụ nên nói chuyện liên miên bất tuyệt tá»›i quá ná»a đêm, lúc nà y phu phụ Trương Thăng má»›i nhá»› là Má»™c Phong vừa má»›i từ xa vá» tất sẽ rất mệt liá»n vá»™i bảo hắn Ä‘i ngá»§, lúc đó trá»i cÅ©ng sắp sáng.
Má»™c Phong tá»± quay vá» căn phòng cá»§a mình, nhìn quanh thấy má»i thứ Ä‘á»u rất thân thuá»™c chỉ có giưá»ng chiếu chăn đệm là má»›i, liá»n thoải mái ngồi xuống. Lúc nà y, hắn cảm thụ sâu sắc má»™t Ä‘iá»u, dù bên ngoà i có muôn vạn Ä‘iá»u hay cái đẹp nhưng gia đình má»›i là nÆ¡i tốt nhất, ở đó có thể hưởng thụ cảm giác ấm áp cá»§a tình thân. Ngồi hồi tưởng lại những ngà y đầu tiên bước và o con đưá»ng tu chân, Má»™c Phong bất chợt minh bạch rằng muốn trở thà nh tiên nhân trưá»ng sinh bất lão, mãi mãi hoan hoan hỉ hỉ khoái lạc tiêu diêu thì phải khổ tu lâu dà i, chẳng thể má»™t sá»›m má»™t chiá»u mà thà nh công nên phải từ từ tiến hà nh. Từ lúc rá»i xa gia đình, đã lâu lắm rồi Má»™c Phong chưa má»™t lần thá»±c sá»± thảnh thÆ¡i để ngá»§. Lúc nà y nằm trên giưá»ng hắn cảm thấy đặc biệt thoải mái, thâm tâm an tÄ©nh chìm sâu và o giấc má»™ng má»™t mạch tá»›i táºn bình minh má»›i duá»—i thân bò ra khá»i giưá»ng, tháºt sảng khoái vô cùng. Bên ngoà i tiếng chim kêu rÃu rÃt trên cà nh trong ánh bình minh tháºt khiến tâm tình con ngưá»i thư thái.
Má»™c Phong được mẫu thân gá»i ra dùng Ä‘iểm tâm, nhưng do tối qua ăn muá»™n đến bây giá» vẫn còn no nên hắn chỉ ăn qua loa má»™t chút hoa quả. Phu phụ Trương Thăng thấy váºy khá lo lắng nhưng thấy tinh thần nó sung mãn nên cÅ©ng không ép. Äợi con ăn xong, Trương Thăng liá»n nói:
- Phong nhi à , tháng tá»›i cuá»™c thi sÆ¡ tuyển tú tà i tại huyện lý sẽ diá»…n ra, con đã xa nhà chÃn năm rồi không biết còn nhá»› gì vá» thi thư không? Mà con có định tham gia không?
Mộc Phong bình tĩnh đáp:
- Thi thư đã há»c Phong nhi còn nhá»›, thêm nữa trong những năm qua con cÅ©ng Ä‘á»c không Ãt sách nên sẽ cố gắng không phụ lòng kỳ vá»ng cá»§a phụ thân.
Trương Thăng vuốt nhẹ qua trán cao hứng nói:
- Tháºt tốt quá! Từ giá» cho tá»›i kỳ thi thá»i gian còn lại không nhiá»u, con nên tranh thá»§ ôn luyện lại may ra vì phụ mẫu mà già nh được công danh chăng. Nếu con mà có thể Ä‘áºu kỳ thi nà y thì ngưá»i là m phụ thân như ta đã thá»a mãn lắm rồi.
Má»™c Phong vốn không hứng thú gì vá»›i kỳ thi nà y nhưng thấy sá»± kỳ vá»ng cá»§a phụ mẫu, lại thấy những năm qua không thể ở bên gối chăm sóc song thân nên hạ quyết tâm tham gia, hi vá»ng có chút công danh để vui lòng hai ngưá»i.
Còn khoảng hai mươi ngà y nữa sẽ đến kỳ thi, Má»™c Phong ngoà i việc đỡ đần cha mẹ những việc nặng nhá»c trong nhà thì liá»n và o thư phòng cá»§a gia đình, nÆ¡i đây có khoảng ngà n quyển sách nhưng chỉ má»™t ngà y hắn đã Ä‘á»c hết. Không còn gì để xem, hắn lại rút quyển Thiên Tâm Bảo Äiển ra tiếp tục tu luyện. Thiên Tâm Bảo Äiển tất cả có mưá»i tầng, Má»™c Phong sau hÆ¡n mưá»i ngà y tu luyện đã đột phá được đệ nhị tầng, kinh mạch trong thể ná»™i tăng tiến phát triển mạnh mẽ chỉ còn nê hoà n cung vẫn chưa có biến hóa gì. Nhưng hắn cÅ©ng thấy được tâm tạng có chút biến chuyển, dưá»ng như phát xuất má»™t và i Ä‘iểm kim quang.
Ngà y khảo thà cuối cùng đã đến, Má»™c Phong dáºy rất sá»›m để Trương Thăng dẫn tá»›i Tây LÄ©nh Huyá»n Quáºn tham gia dá»± thi. Lần đầu Má»™c Phong tá»›i đây là bẩy tuổi, mưá»i năm trôi qua nhanh chóng hắn đã mưá»i bảy nhưng Tây LÄ©nh Huyá»n Quáºn vẫn váºy không khác bao nhiêu so vá»›i năm xưa. Chỉ là hôm nay tổ chức thi tuyển tú tà i cho nên đưá»ng phố má»›i có nhiá»u hà nh nhân qua lại, nhiá»u ngưá»i trông thấy phong thái tuấn dáºt xuất chúng cá»§a Má»™c Phong thì Ä‘á»u đứng lại ngắm nhìn. Sau khi đã qua kiểm tra danh tá»± “Trương Má»™c Phong†tại nha huyện thì hai cha con nháºn lấy thẻ tre ghi số thứ tá»± do nha ná»™i sư gia Ä‘em đến.
Bước và o huyện nha, Ä‘áºp và o mắt Má»™c Phong là bức tưá»ng cổ sÆ¡n đỠcó vẻ như đã bị hư há»ng chút Ãt, trong gian phòng lá»›n duy nhất tại nha ná»™i đã thấy hà ng trăm ngưá»i ngồi Ä‘a phần là những ngưá»i có niên ká»· cao đầu tóc cÅ©ng đã bạc, ngưá»i trẻ tuổi thì cÅ©ng và o khoảng trên dưới ba mươi. Hắn cÅ©ng hÆ¡i ngạc nhiên là có nhiá»u ngưá»i lá»›n tuổi như váºy tham dá»± vòng sÆ¡ khảo bèn lá»… phép chà o há»i qua rồi ngồi xuống. Má»™t lúc sau, giám khảo phát các quyển đỠthi, Má»™c Phong trước tiên đưa mắt nhìn thì thấy trá»ng tâm cá»§a ná»a đầu hướng vá» thi từ, còn má»™t ná»a sau thì xoay quanh vá» việc viết má»™t bà i luáºn văn vá»›i chá»§ Ä‘á»: “Trong Chiến Quốc Sách khi ‘Tô Tần dùng liên hoà nh du thuyết Tần’[1] có Ä‘oạn Tô Tần than rằng: Ôi! Nghèo khốn thì bố mẹ không nháºn là m con, già u sang thì thân thÃch sợ sệt. Ngưá»i sinh ở Ä‘á»i, thế lá»±c, chức vị và tiá»n cá»§a tháºt không thể coi thưá»ng được!†Hãy viết bà i luáºn cảm tưởng vá» câu nà y.
Äối vá»›i phần thi từ, nhá» có trà nhá»› bất phà m nên toà n bá»™ ná»a đầu nhoáng má»™t cái Má»™c Phong đã là m xong. Sau đó bắt đầu nghiá»n ngẫm vá» bà i luáºn, suy nghÄ© thông suốt rồi hắn đặt bút viết, hà nh văn như nước chảy mây trôi liá»n má»™t lúc hoà n thà nh má»™t Ä‘oạn văn dà i hÆ¡n má»™t nghìn chữ. Hạ viết xuống nhìn quanh thấy Ä‘a số má»i ngưá»i Ä‘ang gãi đầu nhÃu mà y nhăn trán suy nghÄ©, hắn cưá»i mỉm rồi đứng dáºy giao ná»™p toà n bá»™ bà i dá»± thi sau đó bước ra ngoà i. Nhiá»u thà sinh thấy Má»™c Phong chỉ là má»™t ngưá»i trẻ tuổi thì nghÄ© chắc tên tiểu oa nhi nà y chỉ có cái dáng vẻ bá» ngoà i chứ nhất quyết không thể nà o là m xong nhanh như thế được.
Trương Thăng thấy Má»™c Phong bước ra khi má»›i hết có ná»a thá»i gian, tuy trong dạ bất an nhưng ngoà i mặt vẫn an á»§i nhi tá»:
- Äá» khi quá khó hả? Không trả lá»i tốt ư?
Hắn chỉ cưá»i mỉm đáp:
- Äá» thi nà y độ khó không thá»±c sá»± cao, con sau khi là m bà i xong, cảm thấy chắc chắn kết quả tốt nên má»›i bước ra sá»›m váºy.
Trương Thăng thầm nghÄ© có lẽ Má»™c Phong đã bá» qua nhiá»u thá»i gian há»c vì thế không là m được bà i, ông lắc đầu không biết nên nói thế nà o nữa. Tiếp đó ông dắt nhi tá» Ä‘i dạo quanh Huyện Quáºn tìm mua và i váºt dụng sinh hoạt thiết yếu. Má»™c Phong thấy trong tay phụ thân chỉ có chút Ãt tiá»n, liá»n lấy má»™t khối hoà ng kim nhá» từ trong vòng ngá»c Ä‘eo đưa cho ông ta. Hắn định đưa nhiá»u hÆ¡n nhưng nghÄ© phụ mẫu mình là ngưá»i vùng nà y, gia cảnh ra sao cÅ©ng nhiá»u ngưá»i biết nếu giá» bất chợt già u có thì tháºt không ổn nên chỉ lấy ra má»™t Ãt mà thôi.
Trương Thăng trong thâm tâm biết rằng con mình tại Cổ Thú Giá»›i chắc có thu hoạch không Ãt nên cÅ©ng không tra há»i hay nói năng chi cả. Phụ tá» hai ngưá»i bước Ä‘i trên đưá»ng thu hút vô số ánh mắt, tại Tây LÄ©nh Huyện Quáºn nà y ngưá»i ta hiếm khi trông thấy thiếu niên anh tuấn như Má»™c Phong nên phụ tá» há» Ä‘i đến chá»— nà o là ngưá»i xung quanh Ä‘á»u trầm trồ. Trương Thăng đối vá»›i việc đó trong lòng rất vui vẻ, tá»± hà o vì đứa con nhưng bá»—ng nhá»› lại sá» xưa có chép vá» má»™t thanh niên nổi tiếng tuấn tú rằng: “Khi mà chà ng ta má»›i được năm tuổi thì đã lá»™ ra thần thái tiêu sái. Khi chà ng ta ngồi trên xe cừu và o phiên chợ thì ai ai cÅ©ng nức nở khen là má»™t đứa bé tuấn tú như ngá»c. Sau nà y lá»›n lên vân du thiên hạ, tại kinh sư cÅ©ng trở thà nh má»™t văn nhân nổi tiếng khiến Ä‘i đâu cÅ©ng được má»i ngưá»i nhìn ngó. Nhưng được sáu năm thì ốm chết, lúc má»›i có hai mươi bảy tuổi. Ngưá»i ta đồn rằng chà ng ta bị má»i ngưá»i nhìn ngắm nhiá»u quá sinh ra ức chế mà chết.†[2] Trương Thăng vốn nghÄ© thanh niên tuấn tú quá thì chẳng có gì là sai, vấn đỠchỉ ở cách nhìn nháºn mà thôi thì nay bá»—ng thấy lo lo, vá»™i hối Má»™c Phong mau chóng vá» nhà .
Ba ngà y sau kết quả được niêm yết tại huyện lÃ, Má»™c Phong bất ngỠđứng đầu bảng là m Trương Thăng phu phụ quá đỗi vui mừng. Những năm trước, thà sinh phải qua Châu khảo má»›i được lên kinh ứng thà nhưng năm nay Hoà ng Thượng hạ chỉ cho ba thà sinh đứng đầu yết bảng má»—i huyện quáºn được phép trá»±c tiếp tham gia vòng thi cá» nhân đại khảo. Huyện thái gia liá»n sai ngưá»i đến báo hỉ tÃn, đồng thá»i gá»i Má»™c Phong đến tương kiến. Phu phụ Trương Thăng cảm thấy như phong thá»§y lưu chuyển, váºn may đã đến vá»›i gia đình duy chỉ có Má»™c Phong vẫn suy tư, không dám phá vỡ má»™ng tưởng cá»§a phụ mẫu mà khoác bá»™ áo vải và o ngưá»i rồi Ä‘i lên huyện nha.
Bước và o huyện nha, má»™t lão giả tá»± xưng là sư gia dẫn Má»™c Phong đến má»™t căn phòng trông vô cùng ưu nhã, má»™t lúc sau thì Huyện thái gia đến. Mặc dù sá»›m đã nghe nói vá» thiếu niên anh tuấn phi phà m nà y nhưng ông ta hết sức bất ngá», chà ng trai ná» không chỉ anh tuấn mà còn toát ra vẻ xuất thần bất tục. Không chần chừ, ông ta liá»n ngỠý muốn gả ngưá»i con gái độc nhất cá»§a mình cho hắn. Má»™c Phong nghe qua chợt cảm thấy lo lắng bởi hình dáng cá»§a thần tiên tá»· tá»· chợt thoáng qua trong tâm tưởng, hắn cảm thất mình không nên lún và o tình cảm vá»›i nữ tá» khác tuy nhiên lúc nà y mà từ chối thì tháºt bất tiện nên chỉ cúi đầu nói:
- Thảo dân tâm tưởng bây giá» Ä‘á»u để hết và o công danh nên xin đại nhân lượng thứ, đợi sau kì khảo thà ở kinh đô trở vá» nếu có thể tá» danh trên bảng thì sẽ quay trở lại tệ phá»§ bái kiến đại nhân.
Huyện thái gia thâm tâm hÆ¡i giáºn nhưng cÅ©ng không tiện phát tác, chuyện nà y bất luáºn thế nà o cÅ©ng đà nh phải tạm gác sang má»™t bên.
Còn khoảng hai tháng nữa má»›i đến kỳ thi ở kinh thà nh, Tây LÄ©nh SÆ¡n cách kinh thà nh khoảng hai ngà n dặm nên Má»™c Phong chưa phải lên đưá»ng ngay. Phu phụ Trương Thăng dù biết thế nhưng vẫn gói gém hà nh trang đồng thá»i thúc giục con trai lên đưá»ng sá»›m. Hôm sau, trước khi Ä‘i Má»™c Phong để lại khá nhiá»u và ng rồi từ biệt cha mẹ lên kinh ứng thà trong nước mắt đưa tiá»…n cá»§a phu phụ Trương Thăng.
[1] Tô Tần: Thá»i Chiến Quốc, Tô Tần mưá»i lần dâng thư thuyết Tần Vương mà không có kết quả. Ão cừu Ä‘en đã rách, trăm cân và ng đã tiêu hết, thiếu tiá»n chi dụng, phải rá»i nước Tần mà vá» quê nhà , đùi quấn cạp, chân Ä‘i dép cá», đội sách Ä‘eo đẫy, hình dung tiá»u tụy, mặt mà y xanh xạm, có vẻ xấu hổ. Vá» tá»›i nhà , vợ thản nhiên không rá»i khung cá»i, chị không nấu cÆ¡m cho ăn, cha mẹ không há»i han tá»›i. Tô Tần bùi ngùi than rằng: “Vợ không coi ta là chồng, chị không coi ta là em, cha mẹ không coi ta là con, Ä‘á»u là lá»—i cá»§a Tần nà y cả.†Äêm đó, lấy trong tráp cÅ© ra được mấy chục bá»™ sách, tìm được bá»™ binh pháp Âm Phù cá»§a Khương Thái Công, gục đầu trên án mà đá»c. Äá»c sách mệt mà buồn ngá»§ thì tá»± cầm dùi đâm và o vế, máu chảy tá»›i bà n chân, bảo: “Có lẽ nà o Ä‘i du thuyết bá»n vua chúa mà không cho há» mang và ng ngá»c, gấm vóc tặng mình, Ä‘em chức khanh tướng tôn quý phong mình không?â€ ÄÆ°á»£c má»™t năm, công tinh luyện đã thà nh, Tô Tần yết kiến Triệu Vương, ở dưới má»™t ngôi nhà lá»™ng lẫy, vá»— tay mà đà m luáºn. Khi Tô Tần Ä‘i du thuyết sáu nước hợp tung chống Tần thà nh công, trở vá» qua Lạc Dương, cha mẹ hay tin, cá» nhà quét sân, bà y nhạc đặt tiệc, ra ngoà i ba chục dặm để đón rước, vợ chỉ dám liếc trá»™m, nghe trá»™m, còn chị thì bò như rắn, tá»± quì xuống tạ tá»™i. Tô Tần than: “Ôi! Nghèo khốn thì bố mẹ không nháºn là m con, già u sang thì thân thÃch sợ sệt. Ngưá»i sinh ở Ä‘á»i, thế lá»±c, chức vị và tiá»n cá»§a có thể coi thưá»ng được đâu!â€
[2] Phan An, Tống Ngá»c, Lan Lăng Vương, Vệ Vương Giá»›i là bốn mỹ nam tá» nổi tiếng cá»§a cổ đại Trung Quốc. Phan An bị tru di tam tá»™c vì dÃnh đến mưu phản, Lan Lăng Vương bị ban thuốc độc chết vì lỡ lá»i phạm thượng vua, Tống Ngá»c sống tá»›i già chết, là ngưá»i sống lâu nhất trong tứ đại mỹ nam, ngưá»i đâu tiên viết vá» phụ nữ trong văn há»c Trung Quốc. Vệ Vương Giá»›i chết lãng nhách nhất, ngưá»i nà y cÅ©ng tuấn tú tà i ba, có rất nhiá»u ngưá»i ái má»™, nhưng có lần vì bị nhiá»u ngưá»i quây lấy hâm má»™ ca tụng tán dương nên ngá»™p thở mà chết!
Tà i sản của ngoctulaa
Chữ ký của ngoctulaa [SIZE="6"][COLOR="Blue"]
nhớ nhà [/COLOR][/SIZE]
Last edited by ngoctulaa; 25-04-2008 at 09:47 PM .
27-04-2008, 09:27 PM
Hoạt Thi Thần
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Chương 12 Yên Nhiên như hoa
Dịch: vivax
Biên dịch: binhchi
Biên táºp: vodanh84
Thơ bản Hán Việt:
Kim cổ bắc mang san hạ lộ, hoà ng trần lão tẫn anh hùng.
Nhân sanh trưá»ng háºn thá»§y trưá»ng đông. U hoà i thùy cá»™ng ngữ, viá»…n mục tống quy hồng.
Cái thế công danh tương để dụng, tòng tiá»n thác oán thiên công.
Hạo ca nhất khúc tá»u thiên chung. Nam nhân hà nh xá» thị, vị yếu luáºn cùng thông.
Bản dịch:
Dốc Bắc Mang xưa nay buồn quá
Táºn sức lòng, anh kiệt cảm thương
Thế gian trưá»ng háºn hư vô mãi
U hoà i, lặng lẽ tiễn hồng chim
Công danh, cái thế như mây khói
Lá»—i lòng lỡ trách cá»u thiên Æ¡i!
Hát vang một khúc, ngà n chén rượu
Ngạo thế nam nhi, chẳng kể lòng!
(Dịch thơ Vandai79)
Má»™c Phong buồn bã từ biệt cha mẹ, hà nh trang mang bên ngưá»i Ä‘á»u thu và o trong ngá»c trạc, sau đó đến Huyện Quáºn mua má»™t con tuấn mã, ngẩng đầu lên ngắm mây trá»i rồi đưa mắt xuống nhìn sắc cá» xanh mượt bên đưá»ng, tung ngưá»i nhảy lên ngá»±a phi như bay trên quan đạo, nhất thá»i giảm được chút buồn phiá»n.
Má»™c Phong thúc ngá»±a Ä‘i được má»™t ngà y, khi ngang qua má»™t cổ trấn thì thấy sắc trá»i dần dần tối liá»n phi thân xuống ngá»±a. NghÄ© bản thân mình không mệt nhưng ngá»±a cÅ©ng đã mệt, trước tiên nên tìm Ä‘iếm gia nghỉ ngÆ¡i má»™t chút, nhân tiện cho ngá»±a ăn. Vừa đến cá»a khách Ä‘iếm thì tiểu nhị láºp tức chạy ra, Má»™c Phong liá»n há»i:
- Vẫn còn thượng phòng chứ?
Tiểu nhị đến giúp Mộc Phong dắt ngựa nói:
- Còn, má»i khách quan Ä‘i theo tiểu nhân.
Và o thá»±c phòng, tiểu nhị dẫn Má»™c Phong đến chá»— ngồi. Má»™c Phong liá»n gá»i má»™t Ãt trái cây, má»™t hÅ© rượu nếp, rồi tùy ý gá»i thêm hai món ăn. Trong lòng tháºt ra không muốn gá»i món ăn, nhưng ngưá»i khác có thể sẽ thấy bản thân mình kì quái nên đà nh phải lãng phà má»™t chút. Từ lúc luyện “Thiên Tâm Bảo Äiển†ăn bất cứ thứ gì cÅ©ng không hợp, nên tiết kiệm được không Ãt đồ ăn. Ngay lúc nà y, có ba ngưá»i từ dưới lầu bước lên, Ä‘i đầu là má»™t lão giả ước khoảng chừng năm chục tuổi, trên ngưá»i mặc y phục bằng lụa mà u xanh Ä‘áºm, mục quang sáng ngá»i có thần, vừa nhìn đã thấy là má»™t nhân váºt từng trải việc Ä‘á»i. Theo bên cạnh lão giả là má»™t trung niên phụ nhân, năm tháng mặc dù đã khắc trên gương mặt bà ta nhưng trên ngưá»i vẫn mỠảo toát ra khà thế cao quý, có lẽ khi còn trẻ ắt hẳn là má»™t đại mỹ nhân. Äằng sau hai ngưá»i vẫn còn có má»™t thiếu nữ trẻ tuổi, trên ngưá»i mặc chiếc váy dà i mà u và ng nhạt, đáng tiếc là mang diện sa, không nhìn thấy được dung nhan, nhưng nữ tỠđó thân thể yểu Ä‘iệu, tóc Ä‘en nhánh quyến rÅ©, mắt sáng trong long lanh, ngón tay thon mảnh đẹp như ngá»c, nước da trắng như tuyết, có lẽ là tuyệt thế mỹ nữ khuynh quốc khuynh thà nh.
Sau khi ba ngưá»i ngồi xuống bà n, lão giả cÅ©ng chú ý đến Má»™c Phong Ä‘ang tá»± rót rượu uống má»™t mình, trong lòng thầm khen: “Nhân gian sao lại có má»™t công tá» tuyệt mỹ như váºy.â€
Má»™c Phong thấy lão giả nhìn hắn xuất thần cÅ©ng khẽ mỉm cưá»i hồi đáp. Lão giả cưá»i nói:
- Nhìn tiểu ca nghi biểu đưá»ng đưá»ng, đúng là nhân trung chi long, thứ cho lão phu mắt kém, không biết tiểu ca là ngưá»i phương nà o?
Má»™c Phong Ä‘iá»m nhiên cưá»i nói:
- Lão bá đã quá khen, tiểu khả chỉ là má»™t mãng phu sÆ¡n dã ở Tây LÄ©nh huyện, còn chưa trải qua cảnh Ä‘á»i, đã là m trò cưá»i cho lão bá rồi.
Lão giả đó lại nói:
- Gặp nhau chÃnh là duyên pháºn, tiểu ca không ngại qua uống vá»›i ta và i chén chứ?
Mộc Phong thản nhiên nói:
- Äa tạ thịnh tình cá»§a lão bá, cung kÃnh không bằng tuân mệnh.
Rồi sau đó liá»n qua ngồi.
Lão giả há»i:
- Tiểu ca ngồi một mình ở đây, không biết là muốn đi đến nơi nà o?
Mộc Phong nói:
- Tiểu khả muốn đến kinh đô tham gia đại khảo, Ä‘i má»™t ngà y đưá»ng thì vừa lúc ngang qua chá»— nà y.
Lão giả vuốt chòm râu bạc nói:
- A, không ngá» rằng chúng ta lại Ä‘i chung má»™t đưá»ng, lão phu há» Tư, cÅ©ng đúng lúc định mang thê tá» cùng tiểu nữ Ä‘i tá»›i kinh đô.
Liá»n hướng tá»›i Má»™c Phong giá»›i thiệu thân pháºn cá»§a hai ngưá»i. Hai ngưá»i Ä‘á»u cúi đầu chà o hắn.
Má»™t già má»™t trẻ nói má»™t hồi đủ chuyện trên trá»i dưới biển, nguyên lai lão giả từng là quan châu, gần đây từ quan cáo lão vá» quê, nhưng nữ nhi từ nhỠđã có hôn ước vá»›i công tá» cá»§a Há»™ bá»™ Thượng thư đương triá»u nên lần nà y mang thê tá» cùng nữ nhi đến kinh đô, thứ nhất là vì tâm nguyện nà y, thứ nhì là muốn dá»i đến kinh đô ổn định cuá»™c sống, hưởng phúc thanh nhà n.
Ngà y hôm sau, Má»™c Phong liá»n cùng cả nhà lão giả lên đưá»ng. Má»™c Phong và lão giả má»™t ngưá»i má»™t ngá»±a, thê tá» cùng nữ nhi ngồi trong má»™t chiếc kiệu hoa đã mướn từ rất sá»›m, Ä‘i theo đằng sau còn có và i phu khuân vác Ä‘ang gánh đồ đạc. Má»™t nhóm và i ngưá»i nhà n nhã thong dong, đầy vẻ cao hứng giống như Ä‘ang Ä‘i ra ngoà i tham quan ngắm cảnh. Ở chung và i ngà y, Má»™c Phong rất Ãt khi nghe thiếu nữ kia nói chuyện, thỉnh thoảng đáp lại má»™t câu, giống như tiếng chuông trong vắt vang lên vô cùng êm tai. Má»—i khi đỠcáºp đến vị hôn phu, trong mắt nà ng liá»n hiện ra ý tứ say mê, còn nhìn trong mắt Má»™c Phong lại có cảm giác chua chát. Thì ra trong lúc bất tri bất giác Má»™c Phong đã bị rung động bởi thiếu nữ nà y, trong lòng run rẩy, thầm mắng bản thân đã lưu giữ hình bóng cá»§a thần tiên tá»· tá»·, không ngá» lại là đồ hiếu sắc như thế nà y.
Sau đó Má»™c Phong bèn bịa chuyện vá»›i lão giả, nói là phải Ä‘i gấp đến kinh đô để thăm viếng bằng hữu, đà nh phải Ä‘i trước má»™t bước. Sá»›m hôm sau thức dáºy, Má»™c Phong má»™t mình cưỡi ngá»±a chạy vá» hướng quan đạo, chạy được ná»a ngà y, trong lòng luôn cảm thấy thất vá»ng như đã đánh mất thứ gì đó, không kìm được trong mắt luôn thấp thoáng hình bóng cá»§a thiếu nữ đó, nhưng nghÄ© bản thân còn không có nÆ¡i chốn nà o tốt, mà thiếu nữ đó cÅ©ng đã sá»›m có hôn ước vá»›i nhi tá» trá»ng thần triá»u đình, mình quả thá»±c si tâm vá»ng tưởng, nghÄ© đến đó bèn thúc ngá»±a chạy tháºt nhanh.
Khi Ä‘i ngang qua má»™t máºt lâm trên đưá»ng, Má»™c Phong thấp thoáng ngá»i thấy má»™t mùi hương hoa dụ nhân, trong lòng cảm thấy hiếu kì, liá»n nhảy xuống dắt ngá»±a tiến và o máºt lâm thâm sâu, cà ng Ä‘i và o sâu mùi hương hoa cà ng nồng, Ä‘i xuyên qua máºt lâm Má»™c Phong phát hiện má»™t khe suối nhá», bên cạnh mạt lị hoa[1] má»c khắp nÆ¡i.
Mạt lị hoa vốn là nhân gian đệ nhất hương hoa, vinh dá»± được gá»i “Hoa trung chi háºuâ€, mà chá»— nà y lại có nhiá»u như váºy, chẳng trách ở ngoà i máºt lâm cÅ©ng có thể ngá»i thấy mùi hương. Dòng suối chảy giữa khe núi, hoa nở khắp nÆ¡i, thỉnh thoảng lại có và i chú chim bay đến tạo thà nh má»™t bức tranh yên tÄ©nh mỹ diệu. Má»™c Phong trong lòng vui mừng nhìn vá» mảng mạt lị hoa rồi bắt đầu ngẩn ngÆ¡.
Thấp thoáng phát hiện ra trong đám mạt lị hoa có ánh hồng quang lóe ra, Má»™c Phong nhịn không được bước chân đến, không ngá» Ä‘i rất lâu vẫn nhìn thấy hồng quang đó ở khoảng xa chá»›p động. Má»™c Phong trong lòng kinh ngạc, liá»n xem xét tỉ mỉ má»™t hồi, hóa ra đây là má»™t tráºn pháp. Má»™c Phong lặng lẽ suy nghÄ© má»™t lượt, cuối cùng cÅ©ng minh bạch tráºn pháp nà y gá»i là Ly Huyá»n Tráºn, nếu không nháºn ra được tráºn pháp, chỉ e còn phải Ä‘i đến mệt chết mà nÆ¡i hồng quang tráºn nhãn đó vẫn xa đến má»™t tầm tên bắn.
Má»™c Phong theo tráºn pháp từ từ Ä‘i, trên đưá»ng có và i bá»™ xương trắng, đại khái những ngưá»i vì tò mò mà rÆ¡i và o trong tráºn cÅ©ng không Ãt, sau đó mất thêm ná»a thá»i thần má»›i đến gần nÆ¡i hồng quang đó. Hắn chăm chú nhìn kỹ thấy nÆ¡i yên tÄ©nh đó nở ra ba đóa Thất Sắc Mạt Lị Hoa.[2]
Má»™c Phong thầm nghÄ© hoa nà y nhất định có chút cổ quái, không duyên cá»› gì sao bá»—ng dưng tá»a hồng quang trà n khắp bốn phÃa váºy? Chỉ thấy mùi hương hoa đại thịnh, trên cánh hoa hồng quang Ä‘ang lưu chuyển, Má»™c Phong không kìm được cúi ngưá»i xuống thò tay hái má»™t đóa, hương vị đó lại là m hắn nảy sinh cảm giác thèm ăn, giống như hồi còn nhỠở nhà ngá»i thấy mùi mẹ rang hạt hồi hương.[3]
Má»™c Phong nhanh chóng cho hoa và o trong miệng, má»™t cảm giác ngá»t ngà o láºp tức lan tá»a. Nhất thá»i cảm thấy trong lòng thư thái, nê hoà n huyệt có chút ấm áp. Má»™c Phong từng xem qua trong “Bách Thảo Kinhâ€, Ä‘a phần các kì hoa dị thảo Ä‘á»u có công hiệu tẩm bổ, ngưá»i tu hà nh có thể váºn công chuyển hóa. Thế là , Má»™c Phong vá»™i vã ngồi xếp bằng tÄ©nh tá»a, váºn khởi công pháp trong “Thiên Tâm Bảo Äiểnâ€.
Má»™t thá»i thần sau, Má»™c Phong cảm thấy tâm tạng hiện lên ánh kim quang, trong huyết dịch có thêm và i hạt kim sắc nhá» như hạt gạo. Äối chiếu vá»›i “Thiên Tâm Bảo Äiển†thì tâm pháp nà y dưá»ng như đã nhảy vá»t lên tầng thứ ba rồi. Trong lòng vui mừng, khẽ nhảy lên má»™t chút mà ngưá»i đã ở giữa không trung. Sau đó đỠkhà chầm cháºm hạ xuống đất, cảm thấy sung sướng đến cá»±c Ä‘iểm, rồi hái hai đóa còn lại thu và o ngá»c trạc, định cách mấy ngà y nữa sẽ ăn và o rồi luyện hóa tiếp.
Má»™c Phong có chá»— không biết, Thất Sắc Mạt Lị Hoa không phải là váºt bình thưá»ng, chÃnh là hoa tinh cá»§a cả mảng hoa nà y, ăn má»™t đóa có thể tăng thêm năm trăm năm công lá»±c, trước kia do má»™t vị thần mang đến nhân gian giá»›i chá»§ng loại nà y, má»—i má»™t vạn năm chỉ nở ba đóa, chỉ vá»n vẹn có má»™t ngà y là hoa tà n, đâu biết Má»™c Phong cÆ¡ duyên xảo hợp lại vừa đúng lúc hái được.
Má»™c Phong nhìn sắc trá»i không còn sá»›m, nhanh chóng bước ra ngoà i đám hoa rồi dắt ngá»±a Ä‘i khá»i máºt lâm. Trên đưá»ng thúc ngá»±a chạy vá»™i, nghÄ© rằng nếu trước khi trá»i tối không đến được thị trấn thì không phải là sẽ ngá»§ ngoà i trá»i sao? Chạy được má»™t thá»i thần, sắc trá»i cÅ©ng đã hÆ¡i tối, mắt nhìn những vách núi cao dốc ở hai bên quan đạo, trong lòng nôn nóng không biết lúc nà o má»›i có thể ra được.
Chạy thêm được ná»a thá»i thần, bá»—ng nghe trước mặt có tiếng hét chói tai, không khá»i giáºt mình, thúc ngá»±a chạy lại, chỉ thấy má»™t đám hắc y đại hán Ä‘ang lôi kéo má»™t thiếu nữ, những ngưá»i nằm trên mặt đất chÃnh là gia đình lão giả mà trước kia đã cùng đồng hà nh trên đưá»ng.
Má»™c Phong vá»™i xông tá»›i, phi ngưá»i xuống ngá»±a, quát to:
- Tặc tỠphương nà o, mau thả cô nương đó ra!
Äám hắc y nhân đó quay đầu nhìn thấy Má»™c Phong hình dáng chẳng qua là má»™t kẻ thư sinh, Ä‘á»u không thèm để tâm. Gã cầm đầu sắc mặt Ä‘en hồng, miệng đầy râu, cưá»i ha ha nói:
- Lại má»™t tên ranh con tá»± mang tiá»n đến ná»™p, hôm nay tháºt là lá»i to.
Má»™c Phong đã nhìn rõ những ngưá»i nằm trên mặt đất chÃnh là phu phụ lão giả đó và mấy phu khuân vác theo cùng, trong lòng đại ná»™, như gió cuốn Ä‘iện chá»›p xông đến, lướt qua trước mặt bá»n hắn y nhân, thoáng cái đã ôm thiếu nữ đó và o lòng.
Lũ tặc nhân kinh ngạc kêu lên một tiếng rồi bao vây xung quanh, gã cầm đầu nói:
- Lão tỠlà m thịt ngươi trước.
Tiếp đó quá»· đầu đại Ä‘ao chém tá»›i, Má»™c Phong trừ lần trước cùng Äà m Tùng cá»§a Thuần Dương Môn “nhẩy múaâ€, ngoà i ra đâu có kinh nghiệm chiến đấu gì, trong lòng không khá»i kinh hãi, nhưng nhìn thấy gã kia chém má»™t Ä‘ao cháºm như sên bò nên cÅ©ng cảm thấy hÆ¡i bình tÄ©nh, không đợi Ä‘ao kia hạ xuống đã xông đến hán tỠđó đánh má»™t quyá»n, chỉ nghe má»™t tiếng giòn tan vang lên, hán tá» kia như diá»u đứt dây đụng và o vách đá cách đó không xa, láºp tức đầu vỡ máu chảy, ngã xuống đất không thấy đứng lên.
Äám hắc y nhân Ä‘iên cuồng hô:
- Tiểu tỠnà y giết lão đại của chúng ta rồi, giết nó!
Sau đó và i chục đại Ä‘ao chém vá» phÃa ngưá»i Má»™c Phong.
Má»™c Phong mặc dù cảm thấy những gã nà y động tác rất cháºm, nhưng tay trái Ä‘ang ôm thiếu nữ kia, tay phải lại không thể chiếu cố, lo lắng nà ng bị mấy gã kia là m tổn thương nên xuống tay vừa chuẩn vừa mạnh. Chốc lát đã đánh bay hÆ¡n mưá»i ngưá»i, trên lưng bị và i Ä‘ao chém phải nhưng Má»™c Phong không để ý, trong chá»›p mắt lại đánh bay thêm và i ngưá»i.
Mấy tên còn lại nhìn thấy Má»™c Phong dÅ©ng mãnh như váºy, hình như không ngại bị Ä‘ao chém, cuối cùng chạy tán loạn ra bốn phÃa. Má»™c Phong cÅ©ng không buồn truy cản, cúi đầu ngẩn ra nhìn xuống đất, gần hai mươi tên hắc y tặc tỠđã bị mình giết, trong lòng ngạc nhiên không tin bản thân có bản lÄ©nh như váºy.
Khi tiếng khóc bi thương cá»§a thiếu nữ truyá»n đến Má»™c Phong liá»n tỉnh lại, vá»™i vã thả nà ng ra. Thiếu nữ đó nhà o đến bên ngưá»i lão giả, Má»™c Phong liá»n Ä‘i theo sau. Lão giả đó hÆ¡i thở má»ng manh, cố gắng mở mắt nói:
- Là m phiá»n tiểu ca đưa tiểu nữ Yên Nhiên đến kinh đô…
Má»™c Phong gáºt gáºt đầu, lão giả miá»…n cưỡng cưá»i rồi từ từ nhắm mắt lại.
Yên Nhiên nhìn thấy phụ thân trong chá»›p mắt đã rá»i bá» mình, láºp tức ngất Ä‘i. Má»™c Phong hoảng hốt, nghÄ© dược váºt duy nhất có khả năng cứu ngưá»i là Thất Sắc Mạt Lị Hoa trên ngưá»i mình, bèn lấy ra xé má»™t ná»a cho và o miệng Yên Nhiên. Thất Sắc Mạt Lị Hoa đó quả nhiên thần kì, chỉ má»™t lúc sau, Yên Nhiên đã tỉnh lại, gương mặt chợt đỠá»ng, nhẹ tá»a ra má»™t chút hương, thần sắc thê lương cà ng thêm phần thanh lệ. Má»™c Phong lần đầu tiên nhìn thấy rõ Yên Nhiên không có diện sa, ngưá»i ngây ra như say.
Má»™c Phong tâm thần hoảng hốt vá»™i đỡ Yên Nhiên dáºy rồi nói:
- Cô nương, nhị lão đã qua Ä‘á»i, còn phải an táng yên ổn.
Yên Nhiên thẫn thá» khẽ gáºt đầu.
Má»™c Phong nhặt lấy quá»· đầu Ä‘ao rồi chẻ má»™t Ãt cá»§i khô, nhóm lên má»™t đống lá»a, sau đó bước đến bên đưá»ng đà o má»™t hố lá»›n, đặt cha mẹ Yên Nhiên ngang bằng xuống dưới rồi lấp lại thà nh má»™t nấm mồ. Liếc mắt nhìn sang dung mạo tuyệt thế cá»§a Yên Nhiên thấy nà ng lặng lẽ chảy ra hai hà ng nước mắt, vốn muốn an á»§i và i câu nhưng lại không biết nói từ đâu. Hai ngưá»i cứ thế không lên tiếng ngồi ở bên đống lá»a nhìn nấm má»™ má»›i đắp đến phát ngốc.
[1] Mạt Lị hoa: Hoa nhà i.
[2] Thất Sắc Mạt Lị Hoa: Hoa nhà i bẩy mầu
[3] Hạt hồi hương: Hạt của cây hồi, một loại hạt dùng là m gia vị.
Tà i sản của phamduy88
Chữ ký cá»§a phamduy88 [CENTER][B][SIZE=5]Click here: [/SIZE][URL="http://4vn.eu/forum/showthread.php?t=6237"][SIZE=5][COLOR=darkgreen]Tà Äạo Tu Tiên Lục[/COLOR][/SIZE][/URL][/B][/CENTER]
[CENTER][B][SIZE=4][COLOR=red]Quyển 1: các dịch giả đang tiến hà nh dịch[/COLOR][/SIZE][/B][/CENTER]
[CENTER][B][SIZE=4][COLOR=magenta]Quyển 2: Äã bắt đầu, kÃnh mong bằng hữu xa gần tiếp tục há»— trợ bằng cách click và o link bên trên và đăng ký tên chương, nhanh nhanh nà o [/COLOR][/SIZE][/B][/CENTER]
Last edited by David; 27-04-2008 at 09:34 PM .
27-04-2008, 09:35 PM
Hoạt Thi Thần
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Chương 13: Lá»™ Ngá»™ Äồng Môn
Dịch giả: vivax
Biên dịch: Alex
Biên táºp: vodanh84
Bình minh ló dạng, Má»™c Phong và Yên Nhiên hệt như hai pho tượng đá ngồi bên đống lá»a cháy nhen nhúm. CÆ¡n gió nhẹ thổi đến, hai hà ng lệ trong veo rÆ¡i trên gương mặt tuyệt đẹp kinh thế hãi tục cá»§a Yên Nhiên.
Má»™c Phong khẽ giá»ng nói vá»›i Yên Nhiên:
- Chúng ta Ä‘i thôi, nà ng phải sống tốt má»›i có thể là m cha mẹ nà ng dưới hoà ng tuyá»n an lòng.
Má»™c Phong liá»n thu dá»n những thứ gia đình Yên Nhiên mang đến bá» và o trong ngá»c trạc, thấy kiệu đã không còn ngồi được, Má»™c Phong không chút do dá»± bế Yên Nhiên Ä‘ang thất thần đặt lên yên ngá»±a, sau đó vươn mình phóng lên tiếp tục trá»±c chỉ vá» hướng kinh đô.
Bản Hán Việt:
Thu phong sạ khởi
Diệp lạc tiêu thanh
Trầm trầm mộ sắc tịch dương túy
Vấn quân thu ý đạm sát nhân tri phủ?
Bản dịch vandai79:
Gió thu chợt nổi, lá tiêu Ä‘iá»u
Cảnh chiá»u trÄ©u nặng, nắng đìu hiu
Há»i ngưá»i trong má»™ng, chà ng có biết
à thu như nhạt, nỗi tình phai?
Bản dịch diepkiemanh:
Gió thu thổi lá tiêu Ä‘iá»u
Hoà ng hôn trÄ©u nặng, nắng chiá»u men say
Há»i ngưá»i trong má»™ng câu nà y
Tình thu phai nhạt, vơi đầy biết chăng?
Má»™c Phong mang theo Yên Nhiên, khi bình minh lên thì gấp rút lên đưá»ng, hoà ng hôn thì nghỉ tại khách Ä‘iếm. Hai bên không nói má»™t lá»i, thần sắc bi thương vẫn Ä‘á»ng mãi trên khuôn mặt Yên Nhiên khiến Má»™c Phong luôn nghÄ© cả Ä‘á»i phải bảo vệ tuyệt đại giai nhân vô cùng thánh khiết nhưng đáng thương nà y.
Má»™t tháng Ä‘i qua tháºt nhanh, tiếc là giai nhân thân ở má»™t nÆ¡i còn hồn thì má»™t nẻo, nhiệt tình trà n đầy rồi cÅ©ng mau chóng trôi theo dòng nước.
Má»™c Phong cảm thấy con đưá»ng vá» phương Bắc tiến thêm má»™t bước, khoảng cách đến lúc phân ly vá»›i Yên Nhiên cÅ©ng gần thêm má»™t chút, trong lòng không khá»i cảm thấy thê lương. Äể tiêu bá»›t sá»± Ä‘au khổ phiá»n muá»™n nà y, và o ban đêm Má»™c Phong lại cà ng ná»— lá»±c luyện công hÆ¡n.
Ban ngà y ná»—i lòng như tê loạn, đến đêm lại trầm tÄ©nh như xá» nữ, sá»± tương phản cá»±c lá»›n nà y lại là m thiên tư thông minh cá»§a Má»™c Phong ngá»™ ra má»™t môn công pháp kỳ quái. ChÃnh là tâm loạn mà thần không loạn, ý động mà thân bất động, ngưng khà đến đầu ngón tay, khi cỠđộng sẽ sinh ra tiếng gió vù vù, từ đầu ngón tay còn có thể phát ra má»™t tia huyá»n khÃ, lúc bắn ra có thể xa hÆ¡n cả trượng, cương có thể phá thạch, nhu có thể lấy váºt. Má»™c Phong đặt tên cho công pháp nà y là Mê Ly Chỉ.
Thiên Tâm công pháp cá»§a Má»™c Phong cÅ©ng đã đột phá đệ tứ tầng, những hạt kim sắc nhá» sáng trải khắp trong kinh mạch, thân thể cÅ©ng trở nên nhẹ nhà ng linh hoạt hÆ¡n, thỉnh thoảng để thá» má»™t chút, Má»™c Phong có thể bay lượn trên không trung hÆ¡n mưá»i dặm đưá»ng.
Má»™t tháng trôi qua, hai ngưá»i má»™t câu cÅ©ng chưa từng nói qua. Má»—i khi tìm nÆ¡i ngá»§ trá» trong khách Ä‘iếm, Ä‘á»u có không Ãt ngưá»i nhìn bằng những ánh mắt kì quái, Má»™c Phong và Yên Nhiên hệt như má»™t đôi long phụng, nhưng thần sắc lại âm u, Ä‘á»u Ä‘oán là cặp tiểu phu thê nà y Ä‘ang có xÃch mÃch. Mục quang đố kỵ, hâm má»™, thất hồn lạc phách si ngốc ngắm nhìn, bất cứ lúc nà o cÅ©ng có thể hướng vá» bá»n há».
Mấy ngà y nay cả hai dưá»ng như có gấp rút đôi chút, chỉ cần qua thêm mưá»i ngà y nữa là đến được kinh đô. Má»™c Phong và Yên Nhiên cuối cùng cÅ©ng tá»›i được VÅ© Liá»…u thà nh, nghe nói nÆ¡i đây được xem là thà nh thị mỹ lệ nhất Thiên Nam quốc.
Dắt ngá»±a ká» vai bước trên đưá»ng, ngưá»i Ä‘i đưá»ng như Ä‘an xen và o nhau, nhá»™n nhịp rá»™n rà ng, vô cùng náo nhiệt. Dương liá»…u bên đưá»ng xanh mượt, cà nh liá»…u lay động theo chiá»u gió như những dải lụa đẹp mắt vô cùng, VÅ© Liá»…u thà nh quả nhiên phồn hoa như lá»i đồn.
Yên Nhiên vẻ mặt bỡ ngỡ, như hoa mai và ng hé nở giữa mùa đông giá rét. Má»™c Phong đôi mà y hÆ¡i nhÃu lại, tá»±a như cảnh phồn hoa ngáºp trà n trước mắt đối vá»›i hắn không há» hứng thú.
Äã là buổi trưa, khi Ä‘i ngang qua má»™t khách Ä‘iếm tên gá»i “Nguyệt Thượng Liá»…u Saoâ€, ngá»i thấy bên trong bay đến má»™t mùi hương thoang thoảng dụ ngưá»i, Má»™c Phong tỠý vá»›i Yên Nhiên và o trong nghỉ ngÆ¡i. Nà ng chỉ lặng lẽ gáºt đầu.
Tiến và o trong Ä‘iếm, Má»™c Phong thấy ngoà i cá»a sổ có má»™t ao sen, mấy đóa thụy liên đầu thu vẫn yên ả nằm trên mặt nước. Yên Nhiên theo Má»™c Phong bước tá»›i, ngồi bên cá»a sổ. Má»™c Phong tùy ý gá»i và i đĩa thức ăn nhá», rồi há»i tiểu nhị trong Ä‘iếm có “Hà Hoa Thanh Nhưỡng†nổi tiếng cá»§a bản địa không.
Tiểu nhị gáºt đầu đáp:
- Công tá» quả là ngưá»i tao nhã biết thưởng thức rượu, bất quá Hà Hoa Thanh Nhưỡng nà y tuy và o cổ há»ng thÆ¡m ngá»t, nhưng không lâu sẽ là m ngưá»i ta trở nên say sưa, không biết công tá» muốn bao nhiêu?
Má»™c Phong cưá»i nói:
- Cho một hồ trước đã.
Tiểu nhị mặt mỉm cưá»i nói:
- Hà Hoa Thanh Nhưỡng nà y thông thưá»ng bán theo chung, năm chung là má»™t hồ, thưá»ng ngưá»i có tá»u lượng tốt cÅ©ng chỉ uống được ba chung, chẳng nhẽ công tá» gia muốn uống hết má»™t hồ sao?
Mộc Phong mấy ngà y nay tâm tình không tốt lắm, khẽ phẩy tay xuống nói:
- Chỗ nà y tao nhã thú vị, ta từ từ uống, uống không hết thì mang đi uống tiếp.
Tiểu nhị láºp tức mang đến má»™t hồ rượu, Má»™c Phong đổ ra má»™t chung, nhấp má»™t há»›p, nói không ngá»›t:
- Hảo tá»u, hảo tá»u, tiểu nhị, lấy cho ta mưá»i hồ nữa qua đây.
Tiểu nhị cháºm rãi nói:
- Những thứ nà y Ä‘á»u là rượu nếp xưa đến trăm năm, má»™t hồ là mưá»i hai nén bạc ròng, vả lại cÅ©ng không thấy công tá» có ngưá»i hầu, công tá» có thể mang Ä‘i được chăng?
Mộc Phong đưa mắt nhìn tiểu nhị nói:
- Chuyện nà y không cần ngươi báºn tâm, ngươi chỉ lo lấy ra đây là được.
Nói xong xoay ngưá»i lấy ra má»™t thá»i hoà ng kim, nặng có đến chục lượng, sau đó bình tÄ©nh nói:
- Không biết chá»— tiá»n nà y đủ hay không?
Tiểu nhị vừa thấy, láºp tức mặt mà y há»›n hở nói:
- Äá»§ rồi, đủ rồi, còn không đến nhiá»u như váºy.
Má»™c Phong cưá»i nói:
- Chá»— thừa không cần trả lại, là m phiá»n tiểu ca mau lấy ra đây cho ta.
Tiểu nhị thu hoà ng kim xong, vui sướng lấy ra mưá»i hồ rượu đặt trên bà n, ý niệm Má»™c Phong vừa động, trong nháy mắt mưá»i hồ rượu liá»n biến mất. Tiểu nhị trong lòng cá»±c kì ngạc nhiên, thầm nói:
- Nguyên lai công tá» gia nà y biết là m ảo thuáºt.
Yên Nhiên vốn thá» Æ¡ lúc nà y nhịn không được nhá» giá»ng há»i:
- Công tá», ngưá»i biến mấy hồ rượu đó Ä‘i đâu rồi?
Mộc Phong đưa cổ tay lên nói:
- Äá»u ở trong ngá»c trạc nà y. Hà nh lý gia đình nà ng mang theo cÅ©ng ở bên trong.
Yên Nhiên ngẩn ra, hôm đó khi cùng Má»™c Phong li khai sÆ¡n cốc, không nghÄ© đến vấn đỠhà nh lý, tuy cứ cách và i ngà y Má»™c Phong Ä‘á»u lấy ra má»™t và i bá»™ y phục cho Yên Nhiên thay đổi, còn tưởng rằng chà ng để y phục trên ngá»±a, nguyên lai là thu và o trong ngá»c trạc nà y. Không nén được tò mò há»i tiếp:
- Ngá»c trạc nà y chứa được nhiá»u thứ như thế tháºt sao? Là m sao mà nó chứa được?
à niệm Mộc Phong vừa động, trên tay đã có một đóa châu hoa, nói:
- Ta cÅ©ng không biết là m sao mà chứa được, dùng ý niệm nghÄ© thầm má»™t chút là có thể lấy ra. Hoa châu nà y tháºt đẹp, tặng cho nà ng được không?
Yên Nhiên thấy hoa châu nà y có phần hÆ¡i trÄ©u xuống, tất cả là do bảy viên ngá»c phát sáng lấp lánh, mà u sắc má»—i viên Ä‘á»u không giống nhau, cầm trên tay có chút cảm giác ấm áp, mặc dù xưa nay chưa bao giá» nhìn thấy hoa châu đẹp đẽ như váºy nhưng nghÄ© đây ắt hẳn phải là váºt trân quý. Liá»n khẽ lắc đầu nói:
- Äa tạ công tá», Yên Nhiên đã là m phiá»n công tá» nhiá»u ngà y, sao có thể nháºn thêm váºt cá»§a công tá», mong công tá» thu hồi.
Má»™c Phong vừa nghe xong, trong lòng cảm thấy chán chưá»ng, châu hoa trên tay đó trong nháy mắt lại biến mất rồi đưa má»™t chung Hà Hoa Thanh Nhưỡng lên uống.
Lúc nà y má»™t nam tá» anh tuấn từ dưới lầu Ä‘i lên, ngưá»i nà y toà n thân mặc bá»™ y phục bằng lụa mà u tÃm Ä‘áºm, phÃa trên thêu và i bông hoa nhá» mà u trắng, búi tóc trên đỉnh đầu cắm má»™t cây trâm ngá»c bÃch. Nam nhân nà y lá»±a bà n ngồi ngay chÃnh giữa phòng ăn, vừa khéo bên cạnh Má»™c Phong và Yên Nhiên.
Má»™c Phong quay đầu vừa đúng lúc nhìn thấy hắn cÅ©ng Ä‘ang nhìn sang mình và Yên Nhiên. Má»™c Phong láºp tức nhìn ra ngưá»i nà y là má»™t kẻ tu chân, tu vi đã đến mức kim Ä‘an trong nguyên anh đạt cảnh giá»›i hoà ng sắc, trong mắt không khá»i lá»™ ra thần sắc kinh ngạc. Nam tỠđó cÅ©ng không chú ý, cưá»i đáp vá»›i Má»™c Phong, sau đó tá»± rót tá»± uống, tá»±a hồ cÅ©ng rất hưởng thụ bầu không khà yên tÄ©nh nÆ¡i đây.
Má»™c Phong quay đầu lại nhìn Yên Nhiên, nâng chén rượu lên, ngá»a đầu á»±c má»™t tiếng trút và o bụng. Thấy Yên Nhiên vẫn lặng lẽ khẽ nhai, bèn thở dà i.
Má»™c Phong quay sang nhìn ra ngoà i cá»a sổ, cÆ¡n gió nhẹ thổi đến, Ä‘ung đưa đóa thụy liên trong ao sen, nhẹ nhà ng khua lên những gợn sóng lăn tăn. Ãnh nắng ngà y thu còn vương trên mặt hồ, hiện ra những Ä‘iểm kim quang lấp lánh, nguyên lai nhân sinh thanh thản dá»… chịu như váºy, tâm tình Má»™c Phong cÅ©ng tốt hÆ¡n, lại rót má»™t chung rượu, đưa lên miệng uống.
Rượu nà y quả nhiên không tệ, Má»™c Phong hÆ¡i có chút men say, trong lòng nghÄ©: “Nhân sinh dÄ© nhiên có nhiá»u chá»— không như ý, nhưng có thể đối diện vá»›i tuyệt thế giai nhân, uống mỹ tá»u, tháºt cÅ©ng đáng.†Vừa nghÄ© như váºy, vừa uống rượu, má»™t hồ rượu chỉ chốc lát đã và o trong bụng Má»™c Phong. Hắn lắc lắc hồ rượu không, gá»i tiểu nhị:
- Tiểu nhị, thêm hai hồ rượu nữa tới đây.
Tiểu nhị đáp ứng một tiếng, nhanh chóng cầm ra hai hồ.
Nam tá» mặc y phục tÆ¡ lụa mà u tÃm Ä‘áºm bên cạnh cưá»i nói vá»›i Má»™c Phong:
- Huynh đà i tá»u lượng tháºt cao, tiểu đệ thấy huynh đà i sảng khoái như váºy, cÅ©ng muốn cùng huynh đà i uống và i chung, không biết ý huynh đà i thế nà o?
Má»™c Phong cưá»i nói:
- Không ngỠhuynh đà i cũng có nhã hứng nà y, không ngại cùng tại hạ say sưa một phen sao?
Nam tỠđó cÅ©ng không khách khÃ, bước qua ngồi rồi nói:
- Tiểu đệ tên Lan Phương, vốn là nhân sÄ© ở kinh đô, lần nà y từ sư môn vá» nhà thăm gia đình, gặp được huynh đà i, cÅ©ng xem là hữu duyên. Không biết huynh đà i có thể cho biết cao tÃnh đại danh được chăng?
Mộc Phong giơ chung rượu lên nói:
- Lan Phương huynh khách khà rồi, tại hạ Mộc Phong, khó được nơi nà o tao nhã thú vị như ở đây, chúng ta uống và i chung trước, thế nà o?
Liá»n nâng chung rượu lên uống trước má»™t chén.
Lan Phương nói:
- Má»™c huynh tá»u lượng cao, tiểu đệ cÅ©ng không khách khÃ.
Liá»n đưa chung rượu lên miệng cạn chén.
Má»™c Phong cưá»i nói:
- Lan huynh đúng là sảng khoái, chẳng biết Lan huynh đến từ sư môn nà o?
Lan Phương nói:
- Tiểu đệ ở Kỳ Linh SÆ¡n Há»—n Nguyên Môn há»c nghệ có đến tám năm rồi.
Mộc Phong kinh ngạc nói:
- Không ngá» Lan huynh cÅ©ng là đệ tá» Há»—n Nguyên Môn, tháºt đúng là hữu duyên!
Lan Phương nói:
- Lẽ nà o Mộc huynh cũng là đệ tỠHỗn Nguyên Môn?
Mộc Phong mặt hơi đỠnói:
- Tại hạ chỉ là má»™t đệ tá» tạp dịch, ở Há»—n Nguyên Môn hồ đồ và i năm cÅ©ng không há»c được thứ gì.
Lan Phương nói:
- Chẳng trách đệ nhìn không ra tu vi cá»§a Má»™c huynh, nguyên lai Má»™c huynh chưa há»c tu tiên công pháp. Nhưng mà Má»™c huynh tướng mạo tuấn tú Ä‘oan chÃnh, lại cưới được kiá»u thê như váºy, cÅ©ng là má»™t việc may mắn trong Ä‘á»i, là m tiểu đệ cảm thấy vô cùng hâm má»™.
Má»™c Phong và Yên Nhiên Ä‘á»u lá»™ ra vẻ lúng túng. Má»™c Phong nói:
- Lan huynh hiểu lầm rồi, tại hạ chỉ vừa vặn cùng Tư cô nương Ä‘i chung má»™t đưá»ng mà thôi.
Sau đó chuyển đỠtà i câu chuyện nói:
- Lan huynh ở Hỗn Nguyên Môn không biết là môn hạ của vị tiên trưởng nà o, chẳng rõ tu vi như thế nà o?
Mặt Lan Phương lộ ra vẻ đắc ý nói:
- Tiểu đệ may mắn trở thà nh đệ tỠthứ tám của Tẩy Tâm tôn trưởng. Tu vi so với các sư huynh mà nói hãy còn kém xa.
Mộc Phong trong lòng cả kinh nói:
- Thì ra là sư huynh dưới trướng chưởng môn, có duyên biết được Lan huynh, hạnh ngộ, hạnh ngộ.
Hai ngưá»i vừa nói chuyện vừa uống Hà Hoa Thanh Nhưỡng, trong chốc lát hai hồ rượu lại thấy trống không. Má»™c Phong hÆ¡i ngà ngà say, bá»—ng nhiên nhìn thấy Lan Phương đó cố ý lại như vô tình nhìn chằm chằm và o Yên Nhiên, trong lòng không khá»i có chút giáºn dữ, liá»n đứng dáºy nói vá»›i Lan Phương:
- Tại hạ còn có việc gấp phải và o kinh, đến đây xin cáo biệt Lan huynh.
Lan Phương mặt lá»™ ra vẻ khó xá», cưá»i má»™t tiếng nói:
- Xem sắc trá»i lúc nà y đã trá»…, hay là nghỉ qua ở khách Ä‘iếm nà y rồi ngà y mai cùng lên đưá»ng, huynh thấy thế nà o?
Yên Nhiên quan tâm lo lắng nói:
- Công tá», huynh có chút say, không bằng ngà y mai chúng ta lại Ä‘i tiếp.
Má»™c Phong đứng dáºy thân thể hÆ¡i lắc lư, trong lòng than má»™t tiếng, thấy ánh nắng chiá»u đã đến gần, láºp tức cảm thấy bất lá»±c, bèn gáºt đầu, gá»i tiểu nhị lại để sắp đặt cho mình và Yên Nhiên hai gian thượng phòng. Quay ngưá»i ôm quyá»n vá»›i Lan Phương rồi dẫn Yên Nhiên bước vá» phòng.
Tà i sản của phamduy88
28-04-2008, 04:05 PM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Chương 14. Lan Phương kinh mộng
Dịch: Phong Lưu Bang và các bạn
Biên dịch: binhchi
Biên táºp: chudu
Tà ng Thư Viện
Má»™c Phong túy ý dần tăng, mặc cả quần áo nằm trên giưá»ng, trong lòng nghÄ©: “Nếu có thể tiêu hóa hết chá»— rượu nà y thì tháºt tốt.â€
à niệm vừa lóe lên, chợt cảm thấy túy ý giảm dần, Má»™c Phong liá»n dùng thần thức kiểm tra thể ná»™i, phát hiện có má»™t cá»— bạch khà bao phá»§ chá»— rượu trong bụng. Hắn chợt thấy vui, liá»n thôi động ý niệm, chỉ sau thá»i gian má»™t tuần trà , đã bức chá»— rượu đó xuất ra ngoà i cÆ¡ thể. Má»™c Phong ngồi xếp bằng trên giưá»ng váºn hà nh Thiên Tâm công pháp, tâm dần trong sáng, lúc tỉnh lại, phát hiện trá»i đã tối mịt.
Má»™c Phong thức dáºy uống chén trà , chợt nghe phòng Yên Nhiên bên cạnh có tiếng động, liá»n nhanh chóng ra ngoà i Ä‘i đến trước phòng Yên Nhiên gõ cá»a há»i:
- Tư cô nương đã ngủ chưa?
Chỉ nghe tiếng kêu kinh hoà ng cá»§a Yên Nhiên, Má»™c Phong thầm nói không ổn, nhanh chóng Ä‘áºp cá»a tiến và o trong phòng nhưng chỉ nhìn thấy má»™t hắc ảnh cắp lấy Yên Nhiên phá cá»a sổ ra ngoà i.
Má»™c Phong vừa kinh vừa ná»™, nhảy vá»t ra ngoà i cá»a sổ Ä‘uổi theo, phát hiện ở xa xa ngưá»i cắp lấy Yên Nhiên Ä‘ang chạy nhanh trên đưá»ng, láºp tức đỠkhà đuổi theo. Má»™c Phong thi triển Thiên Tâm công pháp, trá»±c tiếp từ không trung lướt qua. Tên hắc y nhân phÃa trước nhìn thấy hắn bay gần ká» vá»™i sá» dụng phi kiếm bay lên cao. Hai ngưá»i tiếp tục má»™t trước má»™t sau, cách nhau mưá»i trượng, chá»›p mắt đã bay và i chục dặm, phÃa trước có má»™t ngá»n núi cao chặn lối Ä‘i, Má»™c Phong cảm thấy mệt nên không kiá»m nổi sá»± sốt ruá»™t. Tên hắc y nhân phÃa trước bá»—ng hạ xuống từ không trung, đứng trên vách núi. Má»™c Phong trong lòng nghÄ©: “Tên tặc tá» mang theo Yên Nhiên phi hà nh chắc đã mệt má»i, thá»±c là trá»i giúp ta.†Láºp tức đỠkhà mạnh mẽ lướt ngưá»i bay đến, hạ xuống trước mặt tên hắc y rồi lạnh lùng nói:
- Xem các hạ tu vi không tệ, nhưng lại là m hái hoa tặc, thả cô nương trong tay ra, bằng không đừng trách ta hạ thủ vô tình.
Tên kia nhìn Má»™c Phong ở phÃa trước, trong mắt chá»›p lên thần sắc ngạc nhiên, lẩm bẩm há»i:
- Ngươi không phải không biết công pháp gì đó sao? Là m sao lại biết thuáºt phi hà nh?
Má»™c Phong nghe thấy trong lòng chấn động, nổi giáºn nói:
- Ngươi là Lan Phương!
Tên trá»™m đó quả nhiên là Lan Phương, hắn đặt Yên Nhiên xuống, giÆ¡ tay giáºt tấm khăn che mặt mà u Ä‘en nói:
- Má»™c huynh có chá»— chưa biết, Yên Nhiên cô nương nà y là tuyệt sắc mỹ nữ hiếm có, tiểu đệ má»™t lần gặp đã sinh ái má»™, chỉ muốn cưới nà ng vá» nhà là m vợ. Nếu như nà ng là vợ cá»§a Má»™c huynh, ta cÅ©ng không có lá»i gì để nói, nhưng nà ng hiện tại là danh hoa vô chá»§, tất nhiên ngưá»i có đức được hưởng, hÆ¡n nữa Lan Phương ta xuất thân danh môn, có thể Ä‘em đến cho Yên Nhiên cuá»™c sống vinh hoa phú quý. Hi vá»ng Má»™c huynh thà nh toà n?
Yên Nhiên nghe thấy váºy giá»ng nói yêu kiá»u pha lẫn tức giáºn:
- Ta không phải là đồ váºt, sao có thể để ngươi muốn có là có, hÆ¡n nữa ta sá»›m đã định hôn ước vá»›i ngưá»i khác, xin Lan công tá» tá»± trá»ng.
Mộc Phong cũng nói:
- Niệm tình đồng môn, việc hôm nay ngươi là m cÅ©ng chưa tạo thà nh lá»—i lầm lá»›n, chỉ cần ngươi giao Yên Nhiên ra, ta sẽ không truy cứu chuyện hôm nay cá»§a ngươi, má»i ngưá»i tạm thá»i coi như chưa có gì xảy ra.
Lan Phương cưá»i nham hiểm nói:
- Nữ nhân vừa ý Lan Phương ta, há có thể ép ta dá»… dà ng buông tay, không cần nói nhiá»u, ngươi đánh thắng ta, Yên Nhiên tá»± nhiên Ä‘i theo ngươi. Thỉnh Má»™c huynh xuất chiêu!
Nói xong, má»™t tiếng “Soạt†vang lên, Lan Phương dùng kiếm phóng vá» phÃa trước Má»™c Phong, tay trái theo đó bắt kiếm quyết.
Má»™c Phong trong lòng kinh hãi, bản thân chưa há»c qua kiếm pháp, tuy đã luyện đến tầng thứ tư cá»§a Thiên Tâm công pháp, nhưng công pháp nà y dưá»ng như cÅ©ng không có má»™t chiêu ná»a thức để giao chiến, bằng và o cái gì đánh cùng ngưá»i khác đây? Hắn suy nghÄ©, đột nhiên nhá»› đến kiếm pháp mà thần tiên tá»· tá»· đã múa trước đây, bản thân đại khái có thể múa giống như váºy. Nhưng khổ ná»—i trong tay lại không có kiếm, đà nh dùng ngón tay phối hợp vá»›i kiếm chiêu cá»§a thần tiên tá»· tá»·, có thể thá» má»™t phen. NghÄ© đến đây, Má»™c Phong hai ngón tay nháºp lại, váºn công pháp, từ từ giÆ¡ ngón tay hướng vá» Lan Phương.
Lan Phương thấy váºy cưá»i lá»›n má»™t tráºn nói:
- Ngươi muốn tay không đối phó vá»›i chiêu kiếm Há»—n Nguyên Phân Tâm nà y cá»§a ta sao, dưá»ng như ngươi cÅ©ng đã quá xem thưá»ng ta rồi phải không? Cái nà y là do ngươi tá»± tìm chết, cÅ©ng không oán trách được ai.
Vừa nói xong, má»™t cá»— kiếm khà hóa thà nh hình mãnh hổ gầm lên lao tá»›i. Má»™c Phong thấy mãnh hổ chầm cháºm lao tá»›i, dùng ngón tay bắn ra má»™t đạo bạch khÃ, chỉ nghe má»™t tiếng “xuyâ€, con mãnh hổ láºp tức bị Má»™c Phong đánh tan.
Lan Phương kêu “Æmá»™t tiếng nói:
- Vốn dĩ nghĩ ngươi là tên thư sinh nhu nhược, một đệ tỠtạp dịch, không ngỠrằng ngươi cũng có chút bản lĩnh, được rồi, hãy xem đây, ta sẽ dùng tới sát chiêu đó.
Trên tả thá»§ đột nhiên xuất hiện má»™t cây chá»§y thá»§ mà u Ä‘en, chỉ thấy miệng Lan Phương lẩm nhẩm Ä‘á»c, sau đó ném thanh chá»§y thá»§ vá» phÃa Má»™c Phong, tức thì đầy trá»i chá»§y ảnh bao trùm lấy Má»™c Phong. Má»™c Phong thấy váºy, tâm trà vô cùng khẩn cấp: “Nhiá»u chá»§y thá»§ như váºy, ta là m sao mà đỠphòng hết được đây, nếu như chân khà cá»§a ta có thể phân bố dà y đặc phÃa ngoà i cÆ¡ thể thì tốt biết bao.†Tâm linh vừa động, liá»n cảm thấy chân khà từ khắp nÆ¡i trong kinh mạch xuất ra mạnh mẽ, tức thì phÃa ngoà i cÆ¡ thể Má»™c Phong kết thà nh má»™t lá»›p há»™ thể chân khà phát quang lấp lánh. Lúc nà y chá»§y ảnh cÅ©ng đã nhanh chóng bắn tá»›i, chỉ nghe thấy “Oanh†má»™t âm thanh cá»±c lá»›n rồi biến mất, Má»™c Phong dùng ý niệm thu hồi chân khÃ, ngón tay đột nhiên phát ra má»™t đạo bạch khÃ, như tên rá»i khá»i cung nhằm hướng Lan Phương còn Ä‘ang kinh ngạc bắn tá»›i.
Lan Phương còn chưa hết kinh ngạc thì đạo bạch khà đó đã xuyên qua cổ tay trái cá»§a hắn, chỉ nghe “Keng†má»™t tiếng, bảo kiếm trong tay cá»§a Lan Phương đã rÆ¡i xuống đất, nÆ¡i cổ tay má»™t dòng máu phun ra. Lúc hắn nháºn ra thì đã quá muá»™n, tay trái nhanh chóng Ä‘iểm liên tiếp lên cổ tay phải, ngăn không cho máu chảy ra tiếp, căm háºn nói:
- Tiểu đệ nhất thá»i sÆ¡ xuất, huynh quả nhiên lợi hại, món nợ nà y tiểu đệ xin ghi nhá»›, sau nà y có dịp sẽ xin lãnh giáo Má»™c huynh.
Dứt lá»i ngưá»i đã ngá»± kiếm phi hà nh bay Ä‘i. Má»™c Phong chạy tá»›i, đỡ lấy Yên Nhiên vẫn còn Ä‘ang kinh hoà ng, quan tâm há»i:
- Tư cô nương không sao chứ?
Yên Nhiên hồi tỉnh trở lại, giáºt mình kêu lên má»™t tiếng rồi nói:
- Vừa rồi thấy những thanh chá»§y thá»§ đó lao tá»›i công tá», ta vô cùng lo lắng, chỉ sợ công tá» bị thương.
Lần đầu tiên Má»™c Phong nghe thấy Yên Nhiên nói ra những lá»i dịu dà ng yêu kiá»u như váºy, cả ngưá»i ngây ra, trong lòng như được uống máºt ngá»t. Yên Nhiên thấy Má»™c Phong không nói gì, kì lạ há»i:
- Công tá» ngưá»i sao váºy?
Mộc Phong mặt hơi đỠnói:
- Cô nương thiên sinh lệ chất, sợ rằng nữ nhi cá»§a Vương Mẫu nương nương hạ phà m cÅ©ng bất quá là như váºy mà thôi.
Yên Nhiên khẽ cưá»i nói:
- Không ngỠđược Má»™c công tá» vốn nghiêm trang mà miệng lưỡi cÅ©ng trÆ¡n tuá»™t như váºy.
Má»™c Phong nhá» giá»ng nói:
- Ta chẳng qua nói lá»i thá»±c mà thôi. Äâu phải phưá»ng xảo ngôn?
Yên Nhiên gương mặt hồng lên như hoa đà o, cố là m ra vẻ tức giáºn nói:
- Không phải váºy sao? Còn nói nữa.
Mộc Phong luýnh quýnh, vội và ng nói:
- Ta không có nói nữa, cô nương đừng tức giáºn.
Yên Nhiên cưá»i “Phì†má»™t tiếng nói:
- Äúng là má»™t ngốc tá», chẳng nhẽ ngưá»i ta không có tên sao? Công tá» sau nà y hãy gá»i ta là Yên Nhiên Ä‘i.
Mộc Phong trong lòng vui sướng, miệng lẩm bẩm:
- Yên Nhiên, Yên Nhiên.
Yên Nhiên thấy bá»™ dạng ngốc nghếch cá»§a Má»™c Phong, khẽ cưá»i nói:
- Ta nghe thấy rồi, công tá» mau nghÄ© cách, lẽ nà o chúng ta phải ngá»§ ở ngá»n núi nà y sao?
Má»™c Phong giá» má»›i nháºn ra bá»n há» vẫn Ä‘ang đứng giữa núi, má»™t tráºn gió thổi đến, khoảng rừng cây cao to ở xung quanh trong đêm tối lá» má» nổi lên tiếng xà o xạc, lúc nà y má»›i cảm thấy khẩn cấp, cÅ©ng không biết đây là nÆ¡i nà o. Má»™c Phong bối rối đưa mắt nhìn Yên Nhiên nói:
- Chúng ta lạc đưá»ng rồi, không bằng tìm má»™t sÆ¡n động, đợi trá»i sáng rồi xuống núi, được không Yên Nhiên?
Yên Nhiên thở dà i nói:
- CÅ©ng đà nh phải như váºy.
Má»™c Phong váºn mục lá»±c phát hiện phÃa xa hÆ¡n chục trượng dưá»ng như có má»™t sÆ¡n động, liá»n dẫn Yên Nhiên từ từ Ä‘i đến. Äến gần má»›i nhìn thấy quả nhiên là má»™t sÆ¡n động, Má»™c Phong tìm kiếm và i nhánh cây rồi đốt má»™t đống lá»a trong động.
Hai ngưá»i ngồi xuống quanh đống lá»a, Má»™c Phong nhỠánh lá»a kiểm tra má»™t lượt sÆ¡n động nà y, cá»a động lá»›n cỡ và i xÃch, bên trong không ngá» rá»™ng đến chục trượng, giống như má»™t cung Ä‘iện tròn. Má»™c Phong cưá»i nói:
- Cái động nà y thá»±c lá»›n, so vá»›i nhà cá»§a ta còn rá»™ng lá»›n hÆ¡n rất nhiá»u, gá»i là động phòng cÅ©ng không sai.
Yên Nhiên nghe thấy, mặt bá»—ng đỠá»ng, giáºn dá»—i nói:
- Ai cùng ngươi động phòng cơ chứ?
Má»™c Phong nhất thá»i chết lặng, tiếp đó cưá»i nói:
- Ta nói hình dáng cái động nà y giống căn phòng, không phải nói động phòng hoa chúc.
Yên Nhiên mặt cà ng đỠhồng, cúi đầu lặng lẽ không biết nói gì, bá»—ng nhiên há»i Má»™c Phong:
- Công tá» bản lÄ©nh cao cưá»ng như váºy, có thể dáºy cho Yên Nhiên được không?
Mộc Phong liếc nhìn Yên Nhiên nói:
- Ta há»c những thứ nà y không phải dùng để đánh nhau mà để tu chân, việc con ngưá»i tu hà nh để kéo dà i cuá»™c sống là nghịch thiên. Trước đây Ngá»™ Tâm tiên trưởng từng nói qua, tu hà nh cần kiên nhẫn, cần chịu đựng tịch mịch và thống khổ, đến má»™t lúc nhất định có thể vượt qua thiên kiếp mà thà nh tiên, nhưng cÆ¡ há»™i thà nh tiên cá»±c nhá», hÆ¡i sÆ¡ sẩy má»™t chút sẽ bị hình tiêu thần tán, bất quá cÅ©ng có chá»— hay là tối thiểu có thể sống thêm được và i trăm năm.
Yên Nhiên vui vẻ nói:
- Váºy là rất tốt, công tá» chỉ dạy cho ta Ä‘i, cà ng sá»›m cà ng tốt để ta khá»i mang tiếng nữ nhân yếu Ä‘uối, luôn luôn bị những ác nhân chá»c phá.
Mộc Phong nói:
- Ta mặc dù không hiểu nhiá»u công pháp tu tiên, nhưng đổi lại cÅ©ng nhá»› không Ãt trong đầu, ta sẽ dạy nà ng công pháp tu chân. Công pháp nà y là ta có được từ Cổ Thú Giá»›i, có tên Thanh Vi Lan Tâm Quyết, căn cứ và o trong sách viết lại, nó phù hợp vá»›i nữ tá» tu luyện, dưá»ng như trong tu chân giá»›i là nhất đại chà bảo. Chỉ cần nà ng tu luyện siêng năng, chắc chắn sẽ đại thà nh.
Má»™c Phong nói xong liá»n từ từ Ä‘á»c công pháp cho Yên Nhiên má»™t lượt, chá» khi nà ng ghi nhá»› hết má»›i giải thÃch cho nà ng các vấn đỠvá» kinh mạch, hà nh khÃ. Yên Nhiên vốn lan tâm tuệ chất, rất nhanh chóng nhá»› kỹ và thấu hiểu vá» sở thuáºt cá»§a Má»™c Phong nên hắn thá»±c sá»± không hao tâm tốn sức trong việc chỉ dạy nà ng luyện táºp. Hai ngưá»i ngồi quanh đống lá»a hà nh công đến lúc trá»i sáng.
Má»™t tia nắng mặt trá»i như sợi tÆ¡ chiếu và o trong hang.
Má»™c Phong tỉnh giấc đầu tiên, thấy Yên Nhiên vẫn còn tÄ©nh tá»a, nên không đánh thức nà ng, đứng dáºy nhìn bốn phÃa trong động. Vách động đặc biệt khô, Má»™c Phong đưa tay mò tá»›i, chợt thấy có phần nhẵn bóng, hắn hiếu kỳ trong lòng, đưa tay ra gõ, âm thanh “bùng bùng†vang lên.
Má»™c Phong Ä‘ang nghÄ© đến đằng sau vách động nà y hình như là rá»—ng, không biết còn có gì cổ quái, chợt nghe thanh âm hưng phấn cá»§a Yên Nhiên từ sau lưng truyá»n lại:
- Công tá», ta cảm thấy tinh thần rất tốt, toà n thân Ä‘á»u có cảm giác sung mãn khá»e mạnh.
Má»™c Phong quay đầu nhìn Yên Nhiên, ngẩn ngÆ¡ má»™t lúc, không ngá» Yên Nhiên chỉ tu luyện má»™t đêm mà cÆ¡ thể đã kết xuất kim Ä‘an, nghÄ© lại khi Yên Nhiên hôn mê lần trước hắn đã cho nà ng ăn Thất Sắc Mạt Lị Hoa, bản thân hắn nghÄ© cây hoa đó có chút Ãch lợi, Ä‘oán chừng Yên Nhiên cÅ©ng là từ lợi Ãch cá»§a cây hoa má»›i tăng tiến nhanh như váºy. Hắn liá»n mỉm cưá»i nói vá»›i Yên Nhiên:
- Yên Nhiên thá»±c thông minh, chỉ thá»i gian má»™t đêm đã kết xuất ná»™i Ä‘an, thá»±c là má»™t đại kì tà i trong tu chân giá»›i. Äáng mừng, đáng mừng!
Yên Nhiên hơi lộ vẻ kinh ngạc nói:
- Huynh là m sao có thể nhìn thấy cơ thể ta kết xuất nội đan, nội đan có tác dụng gì?
Má»™c Phong liá»n giảng lại má»™t lượt cho Yên Nhiên những lá»i Ngá»™ Tâm đạo trưởng từng giải thÃch vá»›i mình rồi nói tiếp:
- Có ná»™i Ä‘an, thá» mệnh cá»§a nà ng kéo dà i thêm rất nhiá»u, ngưá»i cÅ©ng không bị già yếu, và sẽ luôn luôn mỹ lệ như thế nà y.
Yên Nhiên nghe thấy nhẹ nhà ng nhảy múa vui vẻ một lúc, nói:
- Nếu váºy thì quá tốt, tạ Æ¡n công tá» thà nh toà n.
Bá»—ng nhiên nghÄ© đến Ä‘iá»u gì, mặt trở nên đỠhồng, e thẹn nói:
- Công tỠđã có thể nhìn thấy ná»™i Ä‘an trong cÆ¡ thể ta, váºy không phải công tá» có thể nhìn xuyên qua y phục cá»§a ta sao?
Má»™c Phong vẫn mỉm cưá»i nói:
- Ná»™i Ä‘an trong cÆ¡ thể nà ng có mà u Ä‘á», hÆ¡i lấp lánh ánh sáng, cho nên có thể nhìn thấy, nhưng y phục không dá»… để có thể nhìn qua, táºp trung ý niệm cÅ©ng không biết có được hay không. Hay là ta thá» xem sao?
Yên Nhiên giáºn dữ nói:
- Công tá» lại lấy Yên Nhiên là m trò cưá»i, không cho phép thá».
Má»™c Phong cưá»i láu lỉnh, lại nói tiếp:
- Ta thấy khối thạch bÃch nà y có chút kì quái, bên trong dưá»ng như trống rá»—ng không biết cất giấu bảo bối gì, để ta nghÄ© cách mở ra rồi và o xem thá».
Yên Nhiên gáºt đầu nói:
- Ở đây cũng buồn chán, công tỠtìm chút việc hứng thú cũng không sao cả.
Má»™c Phong váºn khởi chân khà táºp trung trong tay đẩy và o vách đá đó, chỉ nghe “ầm†má»™t tiếng vang to, vách đá đó bị vỡ để lá»™ ra má»™t động nhá», bên trong lá» má» tá»a ra má»™t chút ánh sáng ảm đạm. Má»™c Phong quay ngưá»i kéo Yên Nhiên nói:
- Trong nà y ắt phải có nơi cổ quái, chúng ta đi xem thỠthế nà o?
Yên Nhiên vui vẻ gáºt đầu. Hai ngưá»i liá»n bước và o động, cẩn thẩn hướng và o bên trong thăm dò.
Tà i sản của Filo
29-04-2008, 12:13 PM
Cây Si Của Phoenix
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 833
Thá»i gian online: 2 tháng 0 tuần 5 ngà y
Thanks: 320
Thanked 4,685 Times in 158 Posts
Chương 15. Khuẩn Nhân Quốc
Dịch: vivax
Biên dịch: cakeo
Biên táºp: newman
Nguồn: Tà ng thư viện
Má»™c Phong mang theo Yên Nhiên xuôi theo vách động từ từ bước và o. Thạch động uốn lượn quanh co vươn vá» phÃa trước, rõ rà ng ở trong động nhìn không thấy cảnh sắc bên ngoà i, nhưng lại có thể lá» má» thấy được cảnh váºt bên trong. Äá»™ng không lá»›n, có thể để hai ngưá»i đồng thá»i cùng Ä‘i qua, nhưng trừ con đưá»ng hÆ¡i rá»™ng má»™t chút, thỉnh thoảng còn có thể thấy và i sÆ¡n động nhá» từ thông đạo chÃnh tách ra thà nh nhánh riêng, chỉ thấy những nhánh trong động ngà y cà ng nhiá»u, so vá»›i thông đạo chÃnh cà ng ảm đạm và âm u, Má»™c Phong và Yên Nhiên cÅ©ng nghÄ© không rõ chuyện nà y là thế nà o, tÃnh hiếu kì cà ng tăng thêm.
Hai ngưá»i Ä‘i được khoảng ná»a ngà y đưá»ng, vẫn chưa nhìn thấy đầu táºn cùng cá»§a thạch động, Má»™c Phong nói vá»›i Yên Nhiên:
- Äá»™ng nà y tháºt kì quái, chúng ta Ä‘i lâu như váºy, nhưng hầu như không có biến hóa gì, trong động giống như mê cung, chẳng lẽ chúng ta hiện giá» Ä‘i lầm đưá»ng rồi sao?
Yên Nhiên cũng có chút khẩn trương nói:
- Chúng ta cứ Ä‘i như váºy không biết phải Ä‘i đến chá»— nà o, nếu đến khi phÃa trước không còn đưá»ng thì chúng ta có thể tìm ra lối trở vá» hay không?
Má»™c Phong nghe thấy không khá»i ngẩn ngÆ¡, nói:
- Việc nà ng nói đúng là có khả năng, ta cÅ©ng cảm thấy nÆ¡i nà y dưá»ng như rất cổ quái, nhưng chúng ta đã Ä‘i lâu như váºy, hay là cứ kiên trì má»™t chút có thể sẽ Ä‘i đến đáy động, lúc đó bất kể là bà máºt gì, Ä‘oán chừng cÅ©ng có thể biết được.
Yên Nhiên thấy Má»™c Phong khá cố chấp muốn tìm tòi đến cùng, cÅ©ng đà nh phải đồng ý tiếp tục Ä‘i tiếp. Hai ngưá»i không gấp cÅ©ng không cháºm Ä‘i ước chừng má»™t thá»i thần, cuối cùng phát hiện đã đến được đáy động. Thông đạo trước mắt hai ngưá»i giống như đột nhiên bị chặn lại.
Má»™c Phong trong lòng hÆ¡i có chút bất an, nhìn vách đá bằng phẳng nhẵn bóng xuất hiện ở trước mắt, thế là ấp á»§ may mắn trong lòng bước tá»›i gõ, nhưng thạch bÃch trước mặt lại truyá»n lại âm thanh kiên cố.
Má»™c Phong liá»n cảm thấy có chút thất vá»ng, quay đầu lại nói vá»›i Yên Nhiên:
- Yên Nhiên, có lẽ chúng ta đã Ä‘i quá thuáºn lợi, tưởng rằng theo thông đạo nà y mà đi thì có thể tìm được đáy động, chưa từng nghÄ© thông đạo nà y đột nhiên bị chặn lại, lẽ nà o động nà y vốn không có gì khác thưá»ng, có phải chúng ta đã quá hiếu kì?
Yên Nhiên nhẹ nhà ng nói:
- Công tá», nếu đã không phát hiện được gì thì chúng ta quay lại thôi, có thể động nà y là do thiên nhiên tạo thà nh, vốn không có gì kì lạ.
Má»™c Phong cÅ©ng đà nh chịu, cưá»i cưá»i nói:
- Äáng tiếc là hại nà ng Ä‘i bá»™ theo ta lâu như váºy, nà ng có mệt hay không?
Yên Nhiên khẽ lá»™ dáng vẻ tươi cưá»i nói:
- Theo như lá»i công tá» thì ta đêm qua đã luyện thà nh ná»™i Ä‘an, hôm nay Ä‘i hÆ¡n ná»a ngà y đưá»ng nhưng cÅ©ng không cảm thấy mệt má»i, công pháp mà công tá» dáºy cho ta đúng là quá thần kì.
Mộc Phong dịu dà ng đưa mắt nhìn Yên Nhiên nói:
- Äã không phát hiện được gì, váºy chúng ta quay lại, chỉ mong Ä‘i ra được bên ngoà i để thư giãn trong lòng.
Yên Nhiên đáp ứng má»™t tiếng, hai ngưá»i liá»n từ từ quay ra, không ý thức đã Ä‘i được bao nhiêu thá»i thần, tÃnh thá»i gian chắc cÅ©ng phải đến được cá»a động, hai ngưá»i kinh ngạc phát hiện lại Ä‘i tá»›i má»™t Ä‘iểm táºn cùng, tá»±a hồ đã quay lại chá»— thạch bÃch chặn đưá»ng ban nãy.
Má»™c Phong và Yên Nhiên đưa mắt nhìn nhau, Má»™c Phong cưá»i nói:
- Hiện giá» vừa khéo, chúng ta nếu ra ngoà i không được, váºy không ai có thể cướp Yên Nhiên đẹp như thiên tiên.
Yên Nhiên giáºn dá»—i trách:
- Giá» nà y mà vẫn có tâm tư nói đùa à ? Nếu như không ra ngoà i được sợ rằng có thể bị khốn chết ở đây, công tá» tháºt đáng ghét.
Mộc Phong nghiêm mặt nói:
- Ta bất kể thế nà o cÅ©ng phải mang nà ng ra, Yên Nhiên xinh đẹp như tiên nữ nếu bị khốn ở đây sẽ có không Ãt ngưá»i phải Ä‘au lòng.
Sau đó thản nhiên cưá»i nói:
- Trá»i không bao giá» tuyệt đưá»ng sống, ta không tin chá»— nà y có thể vây hãm chúng ta.
Yên Nhiên nhìn chăm chú và o vách đá trước mặt, khẽ kêu lên một tiếng:
- Công tá», khối thạch bÃch nà y hình như không phải là khối ban nãy chúng ta gặp phải, khối thạch bÃch nà y không bằng phẳng như khối lúc nãy, trên mặt có má»™t và i chá»— lồi lên.
Má»™c Phong bước tá»›i trước xem xét tỉ mỉ, quả nhiên như Yên Nhiên đã nói, khối thạch bÃch nà y không phải khối ban nãy. Má»™c Phong thá» dùng tay gõ gõ, tiếng vang “đông đông†truyá»n lại. Hắn trong lòng vui mừng, nói vá»›i Yên Nhiên:
- Yên Nhiên mau lại đây, bên trong thạch bÃch nà y trống không.
Yên Nhiên đưa ngá»c thá»§ ra sá» và o phần đá nhô lên đó, nói vá»›i Má»™c Phong:
- Tại sao khối thạch bÃch nà y xung quanh Ä‘á»u là trÆ¡n nhẵn, chỉ riêng chá»— nà y lại có khối đá nhô ra, cái nà y tháºt quái lạ.
Má»™c Phong giÆ¡ tay nắm lấy khối đá đó, dùng lá»±c xoay nhưng không có phản ứng, khi quay vá» hướng ngược lại vẫn không có phản ứng. Äang định dùng sức xô và o thạch bÃch thì nghe Yên Nhiên nói:
- Công tỠthỠđè nó xuống xem có phản ứng gì không.
Má»™c Phong nghÄ© cÅ©ng phải liá»n gắng sức đè khối đá đó xuống, cuối cùng ép nó và o, ngay sau đó truyá»n đến má»™t tráºn tiếng động ầm vang, thạch bÃch kia như má»™t cánh cá»a đá di chuyển sang bên cạnh, má»™t chùm sáng êm dịu hắt ra, trong động rá»™ng rãi sáng sá»§a chẳng khác động tiên. Sau khi Má»™c Phong và Yên Nhiên sải bước tiến và o thạch môn thì nó từ từ khép lại.
Trước mắt xuất hiện má»™t “bầu trá»i†kì quái, khối thạch bÃch nhẵn nhụi sáng long lanh nghiêng lên trên, má»™t không gian to lá»›n xuất hiện trước mặt Má»™c Phong và Yên Nhiên. Thạch bÃch nà y tá»a ra bạch quang óng ánh êm dịu, vươn thẳng lên trên cao hà ng trăm trượng giống như má»™t khung trá»i, phÃa dưới lại má»c rất nhiá»u cây cối hình dạng kì quái, giữa rừng cây còn có má»™t khe suối Ä‘ang chảy.
Má»™c Phong và Yên Nhiên cẩn tháºn bước đến bên dòng suối, nhìn thấy trong nước có má»™t đà n cá nhá» mà u Ä‘en Ä‘ang bÆ¡i lá»™i, má»—i con nhá» bằng khoảng ngón út. Nhảy qua khe suối, Má»™c Phong và Yên Nhiên xuyên qua rừng cây Ä‘i và o bên trong, láºp tức bị cảnh tượng trước mắt là m kinh ngạc đến ngẩn ngưá»i.
Ở phÃa xa có má»™t và i tòa nhà nhá» xÃu tinh xảo, chỉ cao đến ba thước nhưng góc cạnh rõ rà ng, ở gần đó má»™t đội quân đầu hÆ¡i ngước lên trá»i, ngưá»i nhá» bé chỉ cao có và i tấc, lại cưỡi “ngá»±a†to khoảng con chó nhá», trong tay còn cầm váºt gì đó như là đao kiếm cỡ nhá». Tất cả má»i thứ trước mắt là má»™t thế giá»›i loà i ngưá»i thu nhá». Äá»™i quân nhá» bé đó cÅ©ng đã phát hiện Má»™c Phong và Yên Nhiên, chúng Ä‘á»u khẩn trương cầm vÅ© khà trong tay nhìn vá» hai ngưá»i, má»™t ngưá»i hình như là đứng đầu dùng thanh âm cá»±c nhá» quát Má»™c Phong và Yên Nhiên:
- Các ngưá»i là sinh váºt gì? Tại sao xâm nháºp Khuẩn Nhân Quốc?[1]
Thanh âm đó truyá»n và o trong tai Má»™c Phong và Yên Nhiên, như tiếng muá»—i kêu, lại thấy mấy ngưá»i nhá» bé nà y lùn tịt như cây nấm, chẳng trách xưng là Khuẩn Nhân Quốc, không nhịn được báºt cưá»i khanh khách.
Hai ngưá»i Ä‘á»u không dám bước tá»›i trước, chỉ lo không cẩn tháºn sẽ giẫm chết hết đám ngưá»i nhá» bé nà y. Má»™c Phong khẽ giá»ng cưá»i nói:
- Hai chúng ta vô ý đến chá»— các ngưá»i, mong hãy bá» quá cho.
Má»™c Phong vốn đã đè giá»ng xuống, nhưng trong tai mấy khuẩn nhân đó nghe như tiếng sét đánh.
Má»™t hồi sau, ở phÃa xa lại chạy đến má»™t đám khuẩn nhân đông nghìn nghịt. Trên má»™t khoảng đất trống, đầy khắp đến hà ng nghìn hà ng vạn khuẩn nhân, nhìn thấy Má»™c Phong và Yên Nhiên, bá»n há» Ä‘á»u tá» ra kinh ngạc. Äá»™t nhiên phÃa trước có má»™t ngưá»i đội mão và ng cưỡi má»™t con ngá»±a nhá» mà u trắng Ä‘i tá»›i, hai bên khuẩn nhân đó Ä‘á»u tách ra, chỉ nghe giá»ng the thé cá»§a hắn há»i:
- Hai vị chÃnh là nhân loại ở bên ngoà i đến?
Má»™c Phong hÆ¡i khom ngưá»i, khẽ nói:
- Phải, chúng ta chỉ vì tò mò, lỡ và o trong sÆ¡n động, trong lúc vô ý Ä‘i và o chá»— các ngưá»i. Mong các hạ thông cảm.
Khuẩn nhân đầu đội mão và ng nói:
- Khuẩn Nhân quốc chúng ta hình thà nh má»™t giá»›i riêng, chÃnh là mấy vạn năm trước do má»™t thiên thần không rõ danh tÃnh di chuyển đến nÆ¡i nà y, chưa bao giá» có liên hệ vá»›i thế giá»›i bên ngoà i, hôm nay nhị vị có thể đến được nÆ¡i nà y cÅ©ng là số trá»i sai khiến, nhị vị chắc phải là ngưá»i phúc duyên nồng háºu, ta muốn chuyển giao cho nhị vị hai váºt, sau đó mong nhị vị nhanh chóng rá»i khá»i đây.
Mộc Phong nói:
- Vô công bất thụ lá»™c, chúng ta không có ý đòi há»i các hạ biếu tặng, xin thứ cho chúng ta tá»™i quấy nhiá»…u, chúng ta giá» sẽ li khai ngay.
Khuẩn nhân đội mũ và ng đó lại nói:
- Khoan đã, Khuẩn Nhân quốc chúng ta có thể ở nÆ¡i nà y an cư lạc nghiệp, toà n nhá» và o vị thiên thần to lá»›n giống như ngươi ban cho, trên Ä‘iển tịch truyá»n Ä‘á»i cá»§a tổ tiên chúng ta ghi chép, vị thiên thần đó có nói mấy vạn năm sau sẽ có ngưá»i cá»§a thế tục giá»›i đến nÆ¡i nà y, có lẽ ngươi chÃnh là ngưá»i hữu duyên mà ông ta nói đến. Ông ta đã từng á»§y thác Khuẩn Nhân quốc chúng ta giữ gìn hai váºt phẩm, nói là tặng cho ngưá»i hữu duyên đầu tiên có thể đến được Khuẩn Nhân quốc. Mong các hạ đừng coi nhẹ hảo ý cá»§a ông ta.
Má»™c Phong thấy hắn nói cÅ©ng có đạo lý, liá»n gáºt đầu.
Khuẩn nhân mũ và ng lại nói:
- Má»i nhị vị Ä‘i theo ta.
Các khuẩn nhân hô dà i má»™t tiếng rồi mở ra con đưá»ng phÃa trước, Má»™c Phong kéo Yên Nhiên cẩn tháºn theo khuẩn nhân mão và ng đó bước vá» phÃa trước. Không lâu sau, Má»™c Phong Ä‘i theo khuẩn nhân đó đến trước má»™t hòn núi nhá». Khuẩn nhân mão và ng chỉ và o má»™t đạo thạch bÃch ở lưng chừng núi nói:
- Nhị vị xin má»i nhìn, nÆ¡i đó có má»™t viên bảo châu khảm trên vách, bên cạnh còn có má»™t há»™p vuông, chÃnh là những váºt vị thiên thần đó lưu lại cho ngươi, má»i cẩn tháºn lấy xuống.
Má»™c Phong thấy bảo châu đó mỠảo tá»a ra ánh sáng và ng nhà n nhạt, thế là phi thân nhảy lên, thò tay lấy viên bảo châu đó và chiếc há»™p vuông rồi hạ xuống đất, nhìn tỉ mỉ bảo châu trong tay, thầm nghÄ©: “Äáng tiếc ta là má»™t đại nam nhân, lấy bảo châu nà y cÅ©ng chẳng có tác dụng gì, nếu như có thể biến thà nh má»™t thanh bảo kiếm thì tốt.â€
Vừa má»›i nghÄ© xong, trong nháy mắt bảo châu trên tay Má»™c Phong chợt không thấy nữa thay và o đó má»™t thanh bảo kiếm sáng lấp lánh xuất hiện trên tay Má»™c Phong. Trong lòng kinh ngạc, thầm nghÄ© bảo châu nà y là má»™t váºt kì quái, không biết còn có thể biến thà nh váºt gì đó tương tá»± nguyệt nha loan Ä‘ao hay không. Quang mang lóe lên, bảo kiếm trong tay chá»›p mắt lại biến thà nh nguyệt nha loan Ä‘ao.
Má»™c Phong lại cẩn tháºn mở há»™p vuông nhá» như há»™p diêm đó ra, bên trong cÅ©ng đặt hai váºt gì đó nhá» cỡ móng tay, má»™t váºt trong đó là kinh thư, Má»™c Phong dùng thần thức tham nháºp má»›i biết viên bảo châu có cái tên nghe rất hay là “Tiêu Diêu Thần Châuâ€, bên trong kinh thư đơn giản ghi là viên châu nà y có thể tùy theo ý niệm mà thiên biến vạn hóa, không sợ nước lá»a, ngoà i lợi Ãch kẻ hữu duyên phải cẩn tháºn trong nháºn thức, chá»› dùng ác niệm. Váºt chỉ to bằng móng tay kia có tên “Thiên Y Thần Giápâ€, có thể dùng pháp quyết tùy theo ý niệm mà triển khai mặc và o ngưá»i, hình như là má»™t pháp bảo phòng ngá»± cá»±c kì lợi hại.
Má»™c Phong nghÄ© không ra trong đó còn có lợi Ãch gì nữa, giá»ng nói khuẩn nhân mÅ© và ng lại vang lên:
- Nhị vị, việc ta thay thiên thần chuyển tặng váºt đã hoà n thà nh, má»i nhị vị láºp tức li khai, đừng nói cho ngoại nhân biết việc hôm nay.
Má»™c Phong và Yên Nhiên gáºt đầu, khuẩn nhân mÅ© và ng kia lại nói:
- Ta dùng truyá»n thừa chi lá»±c tiá»…n nhị vị đây.
Giá»ng nói vừa dứt, Má»™c Phong và Yên Nhiên chỉ cảm thấy mắt hoa lên, hai ngưá»i đã đứng ở dưới núi chá»— trước khi và o động, thấy trước mắt bóng cây che phá»§ mặt đất, còn đâu sÆ¡n động ban nãy nữa?
Hai ngưá»i hệt như vừa nằm mÆ¡, Má»™c Phong cúi đầu nhìn Tiêu Diêu Thần Châu vẫn còn trong tay, má»›i tin đây không phải là cõi má»™ng. Lòng nghÄ© phải cất viên châu nà y ở đâu má»›i tốt? Tâm niệm vừa dáºy, viên châu nà y như thông linh ẩn và o bà n tay trái cá»§a Má»™c Phong, nhìn thoáng qua giống như nốt ruồi đỠtrong lòng bà n tay phải. Tâm niệm Má»™c Phong vừa chuyển, bảo châu lại hóa ra, trong lòng cao hứng không ngá»›t, vá»™i và ng dùng ý niệm giấu và o bà n tay.
Má»™c Phong ngá»a đầu nhìn sắc trá»i, vầng mặt trá»i đỠtừ trong mây chầm cháºm lên cao, là m tâm tình con ngưá»i cảm thấy khoan khoái. Má»™c Phong nhìn Yên Nhiên thánh khiết đến động ngưá»i ở bên cạnh bèn nói:
- Nhìn mặt trá»i vừa lên, lẽ nà o chúng ta ban nãy đã ở Khuẩn Nhân quốc má»™t đêm rồi sao?
Yên Nhiên nhìn Má»™c Phong, rồi lại ngẩn ngÆ¡ nhìn vá» vầng thái dương má»›i lên, cÅ©ng lá»™ ra thần sắc mù má».
Mộc Phong nhẹ nhà ng dắt tay Yên Nhiên nói:
- Chúng ta quay vỠVũ Liễu thà nh thôi.
[1] Khuẩn Nhân Quốc: quốc gia cá»§a những ngưá»i tà hon, khuẩn nhân: má»™t giống ngưá»i rất nhá».
Tà i sản của David
Từ khóa được google tìm thấy
45 thanh tieu dieu , åãèïòà , áåñïëàòíàÿ , äåòñêèé , äîñóã , chi ton tieu dieu than , chi-ton-tieu-dieu-than , chuong 216 phong luu , çíàìåíèòîñòè , dinh cap luu manh , êàçàíü , êàðòèíêè , êîðáèíà , èñòîðèÿ , èæåâñê , ïèäîðû , ïèçäà , ïíåâìàòè÷åñêîå , ïðàçäíèêîâ , îðóæèå , luyến thượng nam sÆ¡n , ñêàéëèíê , ñöåíàðèè , ñòðèïòèç , öåëêè , õîêêåé , ôîòîïðèêîëû , òðîéêà , phong l , phong l?u tiêu diêu th?n , phong lu tieu dieu than , phong luu phieu dieu , phong luu tieu dao than , phong luu tieu dieu , phong luu tieu dieu than , phong lưu tiêu diêu , phongluutieudieuthan , thân tôn tieudieu , tieu dieu than phong luu , tieu dieu thân , tieudieuthan