27-06-2012, 12:34 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Oct 2011
Äến từ: tần thứ 19 Äịa Ngục
Bà i gởi: 382
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 75
Thanked 55 Times in 27 Posts
Phong Lưu Tiêu Diêu Thần
Tác giả: Luyến Thượng Nam Sơn
Chương 220: Ra sức đánh mèo
Dịch: thienthanh2807
Biên dịch: Greenphoenix28
Biên táºp: Nowhere
Nguồn: TTV
Tuyết Nhạn vẫn Ä‘ang khổ tâm suy nghÄ©, Thá»§ há»™ thần thú Phạt Thần dị vá»±c đột nhiên xuất hiện, nà ng chợt có linh cảm nó cÅ©ng không phải là con quái miêu Ä‘uôi dà i kia, đó là nguyên nhân nhất thá»i xúc động! Dá»±a và o kinh nghiệm cùng kiến thức cá»§a nà ng lúc trước, cá»™ng vá»›i thá»i gian sống cạnh Hồng Lạc cÅ©ng không phải là ngắn, mưa dầm thấm lâu, lịch duyệt phong phú, nà ng thoáng cảm thấy trong Phạt thần dị vá»±c chắc chắn có phát sinh chuyện lá»›n, nhưng rốt cuá»™c nó là cái gì thì lại không thể biết được, nà ng cảm thấy vô cùng bất an.
Tuyết Nhạn ngồi ở trên giưá»ng, cà ng nghÄ© cà ng xa, kể từ lúc nà ng rÆ¡i và o đây rất Ãt khi nghÄ© tá»›i việc Ä‘i ra ngoà i, nhưng cha mẹ nà ng vẫn còn ở trong Thần giá»›i, nà ng từng thầm nghÄ© trốn ra ngoà i để tìm Má»™c Phong, nhưng lại không muốn rá»i xa cha mẹ vÄ©nh viá»…n, bây giá» Thá»§ há»™ thần thú xuất hiện bá»—ng nhiên lại gợi ná»—i nhá»› nhung cá»§a nà ng đối vá»›i cha mẹ. Nếu như cha mẹ không ngăn nà ng vá»›i Má»™c Phong qua lại vá»›i nhau, thì nà ng bằng lòng sống ở Thần giá»›i, dù sao nÆ¡i đó cÅ©ng là má»™t vùng trá»i tá»± do.
Tuyết Nhạn mãi chưa ngá»§ nên Má»™c Phong không có cÆ¡ há»™i. Vô Ngôn và Tuyết Nhạn lại cùng hà n huyên vá» chuyện Tiên giá»›i trước kia, Tuyết Nhạn kể cho cho nà ng nghe chuyện lý thú cá»§a Thần giá»›i. Hai nữ cứ nói chuyện dông dà i như váºy tá»›i táºn đêm khuya, đợi đến lúc hai nữ mệt má»i nằm ở trên giưá»ng, Má»™c Phong đã thiếp Ä‘i từ lâu.
Sáng sớm, rừng nhãn yên tĩnh như trạng thái nguyên sơ, Hà m hồ không một gợn sóng.
Má»™c Phong tỉnh lại, phát hiện trá»i đã sáng chưng, hắn hôn Vô Ngôn đáng yêu không biết đã nằm trên ngá»±c mình từ khi nà o, cẩn tháºn đặt nà ng và o trên gối, đứng dáºy sá»a lại quần áo, cố gắng không gây ra tiếng vang, Ä‘i tá»›i gần tuyết Nhạn.
Nà ng mặc nguyên quần áo nằm nghiêng ở trên giưá»ng,lông mi dà i như được Ä‘iêu khắc tỉ mỉ trên đôi mắt Ä‘ang khép chặt, đại bạch thá» trước ngá»±c lên xuống nhịp nhà ng, là n da lá»™ ra khá»i quần áo trắng sáng trÆ¡n bóng, không chá»— nà o không đẹp, không chá»— nà o không hấp dẫn! Má»™c Phong nhìn tá»›i mức cÆ¡n sóng lòng nhấp nhô, cuối cùng không khá»i dâng lên má»™t tia cảm động: ông trá»i còn không phải chiếu cố vá»›i mình sao, hai thiếu nữ xinh đẹp vô cùng ở bên cạnh mình, ngẫm lại cÅ©ng là má»™t sá»± vui vẻ!
Äẩy cá»a ra, Má»™c Phong Ä‘i ra ngoà i, liếc mắt nhìn thấy Hoa Phi Hoa Ä‘ang ngồi tá»±a và o tưá»ng. Hắn Ä‘ang ngẩng đầu lạnh lùng nhìn chằm chằm Má»™c Phong.
"Si thần, ngươi cÅ©ng sợ quái miêu sao?" Má»™c Phong cưá»i cưá»i, cố ý gá»i quan hà m cá»§a hắn ở Nghịch thiên thần minh.
"Ta sợ ngươi!" Hoa Phi Hoa lạnh nhạt trả lá»i.
"Sợ ta chém cho ngươi thêm má»™t kiếm?" Vẻ mặt Má»™c Phong Ä‘iá»m đạm, cưá»i há»i.
"Sợ ngươi cướp Tuyết Nhạn của ta!" Vẻ mặt Hoa Phi Hoa cô đơn, ánh mắt vẫn dán và o mặt Mộc Phong.
"Tuyết Nhạn là cá»§a ngươi lúc nà o?" Má»™c Phong thu lại vẻ tươi cưá»i, lạnh lùng há»i.
"Nhưng nà ng cÅ©ng không phải là cá»§a ngươi!" Hoa Phi Hoa trở nên quáºt cưá»ng cÅ©ng như má»™t trang hán tá», chẳng qua là thân thể quá nhá», cao chưa đầy ba thước nên trông hắn cà ng giống má»™t hà i đồng không trung thá»±c.
"Phải không? Äiá»u nà y thì phải đợi Tuyết Nhạn thức dáºy, chúng ta Ä‘i há»i nà ng, ngươi cảm thấy sao?" Má»™c Phong xưa nay chưa từng nghÄ© lấy lá»›n hiếp nhá», lấy mạnh hiếp yếu, giá»ng nói lại khôi phục bình tÄ©nh.
"Tốt, ta cÅ©ng không tin nà ng sẽ đáp ứng ngươi! Nói tháºt sá»±, Má»™c Phong ngươi chẳng qua là hạng ngưá»i bừa bãi vô danh, Tuyết Nhạn chÃnh là đệ nhất mỹ nhân thần giá»›i, mặc dù tiếng tăm cá»§a Hoa Phi Hoa ta không tốt, nhưng đám thần đã từng săn đón nà ng, trong đó cÅ©ng không Ãt thanh niên đẹp trai tà i giá»i, trong bá»n há» cÅ©ng có ngưá»i bất kể là công lá»±c hay địa vị Ä‘á»u vô cùng tôn kÃnh. Bây giá» nà ng không thể ra khá»i Phạt Thần dị vá»±c, chỉ có thể dá»±a và o sá»± che chở cá»§a ngưá»i, nhưng chưa chắc là yêu ngươi! Ta tin tưởng ngà y nà o đó chúng ta rá»i khá»i đây, đến lúc đó không dám chắc là hoà n cảnh cá»§a ngươi sẽ tốt hÆ¡n ta. Ta khuyên ngươi nên tá»± lo cho mình cho tốt!" Mặt mÅ©i Hoa Phi Hoa trần ngáºp vẻ khinh thưá»ng, dưá»ng như cà ng nói thì cà ng tìm lại mấy phần tá»± tin.
Ở trong thần giá»›i, Hoa Phi Hoa là Si thần nổi tiếng cá»§a Nghịch Thiên Thần Minh! Äã từng phân chia và lôi kéo hô phong hoán vÅ©, mặc dù hiện nay Ä‘ang ăn nhỠở Ä‘áºu, nhưng ý nghÄ© ngạo mạn quần hùng vẫn chưa biến mất hoà n toà n.
"Các ngươi Ä‘ang nói gì đấy?" Vẻ mặt Tuyết Nhạn và Vô Ngôn trà n ngáºp ý cưá»i bước ra ngoà i, Tuyết Nhạn nhẹ nhà ng há»i.
"Tuyết Nhạn, nếu như thoát khá»i Phạt Thần dị vá»±c, ngươi còn sống chung vá»›i hắn không?" Hoa Phi Hoa trầm giá»ng há»i.
Tuyết Nhạn bối rối trong giây lát, đưa tay chỉnh lại đưá»ng ngôi trên trán, trong lòng nà ng thấy hÆ¡i hÆ¡i buồn “Nếu như thoát khá»i Phạt Thần dị vá»±c, cha mẹ sẽ cho phép mình vá»›i hắn ở cùng má»™t chá»— sao? Cha thưá»ng xuyên nói cho ta biết, tuổi thá» cá»§a thần nhân dà i vô hạn, có ngưá»i bầu bạn là chuyện tốt, nhưng chÃnh bởi vì tuổi thá» dà i vô táºn, nên ngưá»i hy vá»ng mình có thể tìm được má»™t ngưá»i nam nhân có bản lÄ©nh có địa vị má»›i không bị ngưá»i khác bắt nạt. Ta không biết hắn có bản lÄ©nh thế nà o, nhưng cha sẽ không coi trá»ng hắn, cha chỉ biết ngăn cản ta qua lại vá»›i hắn. Ai, ta cÅ©ng không biết là m sao ta lại thÃch hắn, nếu như sống ở nÆ¡i nà y mãi mãi, có lẽ sẽ không có những phiá»n não vô cá»›.â€.
Tuyết Nhạn hÆ¡i cúi đầu xuống, thở tháºt dà i, nà ng tạm thá»i im lặng.
Ãnh mắt Hoa Phi Hoa thoáng khẩn trương từ trong tiếng thở dà i cá»§a Tuyết Nhạn đến lúc chuyển qua mặt Má»™c Phong, đã mÆ¡ hồ lá»™ ra nụ cưá»i lạnh.
Má»™c Phong ngÆ¡ ngác nhìn Tuyết Nhạn “Chẳng lẽ mình vẫn luôn tá»± mình Ä‘a tình?â€
Vô Ngôn không nói má»™t lá»i.
Tuyết Nhạn ngẩng đầu chạm và o gương mặt không biểu tình cá»§a Má»™c Phong, bá»—ng vừa nhu thanh khinh tiếu, bước nhẹ nhà ng tá»›i gần Má»™c Phong, bà n tay nhỠôm lấy cánh tay cá»§a Má»™c Phong, khẽ cưá»i nói: "Không phải chúng ta không thể thoát khá»i Phạt Thần dị vá»±c đó sao? Cần gì nghÄ© cho phiá»n lòng?" Tuyết Nhạn nói như thế vốn định để an á»§i chÃnh mình.
Nhưng kết quả ngoà i ý muốn, những lá»i nà y lại để xoa dịu những hiá»m nghi cá»§a Hoa Phi Hoa.
Má»™c Phong cưá»i nhạt má»™t cái, ngẩng đầu nhìn vá» phÃa xa xa trên Hà m Hồ yên tÄ©nh, ai cÅ©ng không biết hắn Ä‘ang nghÄ© cái gì.
Hoa Phi Hoa Ä‘ang định truy há»i má»™t câu, bá»—ng nhiên ở chá»— bìa rừng nhãn truyá»n tá»›i má»™t tiếng kêu thảm thiết.
Láºp tức má»i ngưá»i Ä‘á»u giáºt mình, cùng quay đầu nhìn vá» hướng phát ra âm thanh.
"Äể ta Ä‘i xem sao!" Má»™c Phong kéo bà n tay má»m mại cá»§a Tuyết Nhạn Ä‘ang nắm chặt tay mình ra, nhanh chóng chạy vá» phÃa bên đó. Vô Ngôn kêu lên má»™t câu "Chá» ta vá»›i!" cÅ©ng vá»™i và ng chạy theo. Tuyết Nhạn vá»™i và ng Ä‘uổi theo phÃa sau lưng Vô Ngôn. Hoa Phi Hoa đứng dáºy không biết là m gì, nhìn xung quanh yên tÄ©nh, đà nh phải cháºm chạp chạy theo Ä‘uôi ba ngưá»i.
Má»™c Phong chạy rất nhanh, dưá»ng như là nhảy mấy cái đã vá»t tá»›i phÃa ngoà i rừng nhãn. Hắn đưa mắt xem xét, trong giây lát lại cà ng hoảng sợ.
"Cứu cứu ta. . . , cứu cứu ta. . ." Một thần nhân huyết nhục mơ hồ(*) ngã ở trên mặt đất. Trước mặt hắn con quái miêu có đôi sừng dà i, đang há miệng dùng răng nănh xé nát chân của thần nhân kia.
Má»™c Phong dán mắt và o quan sát, oa! Ngưá»i nà y không phải Lá»— Äạt Bưu sao! Má»™c Phong không chút nghÄ© ngợi đưa tay gá»i Tiêu Diêu thần châu ra, má»™t bước dà i vá»t tá»›i, trên tay hắn đã dôi ra má»™t thanh trưá»ng kiếm, "Xuyến" má»™t tiếng liá»n đâm vá» phÃa con quái miêu!
Kiếm nà y đâm rất nhanh, con quái miêu dưá»ng như không thèm để kiếm cá»§a Má»™c Phong và o mắt, tiếp tục nuốt ăn đám thịt trên đùi Lá»— Äạt Bưu, tiếng kêu thảm thiết cá»§a hắn đột nhiên im bặt, hắn đã hôn mê. Má»™c Phong đâm má»™t kiếm và o lưng quái miêu, nó "Ngao" lên má»™t tiếng Ä‘iên cuồng, cái Ä‘uôi ngắn sau lưng bá»—ng dà i ra tá»›i mấy trượng, má»™t luồng lá»±c lá»›n ầm ầm quét vá» phÃa Má»™c Phong.
Má»™c Phong thu kiếm vỠđón đỡ, chỉ nghe "Bịch" má»™t tiếng vang dá»™i, trưá»ng kiếm trong tay hắn đã đụng thẳng và o cái Ä‘uôi quái miêu, hổ khẩu run lên, thiếu chút nữa đã tuá»™t tay bay ra ngoà i, thân thể hắn lắc lư. Sức mạnh cá»§a quái miêu quá lá»›n, Má»™c Phong không thể ổn định được thân thể, đặt mông ngồi trên mặt đất! Con bà nó cái Ä‘uôi mèo mà lại có thể dùng là m vÅ© khÃ? Mà còn có thể đỡ được trưá»ng kiếm do Tiêu Diêu thần châu hóa thà nh! Trong lòng Má»™c Phong phảng phất chút lo lắng, lúc sức lá»±c kiệt quệ thì mình khó tránh khá»i váºn rá»§i.
Quái miêu nổi giáºn, bay lên không trung, rồi lại giống như viên đạn từ không trung bắn vá» phÃa Má»™c Phong, Má»™c Phong thầm chấn động, lá»±c tấn công xuống cá»§a con nà y tương đối kinh ngưá»i, chỉ sợ mình không ngăn cản được nó, đà nh phải lăn ra xa và i thước, trưá»ng kiếm dồn sức vừa dà i được má»™t trượng, mÅ©i kiếm hướng vá» phÃa lao xuống cá»§a quái miêu, dá»± Ä‘oán là nó sẽ không dám tá»›i gần mình. Nà o biết quái miêu không đần độn như Má»™c Phong nghÄ©, nó tung ngưá»i từ trên không trung vá» phÃa bên cạnh và i thước, chiếc Ä‘uôi dà i như má»™t cây gáºy đâm vá» phÃa Má»™c Phong.
Má»™c Phong vá»™i và ng thu trưá»ng kiếm vá», mượn lá»±c bắn ngưá»i lên, lui và o trong rừng nhãn.
Quái miêu vá»™i và ng Ä‘uổi tá»›i, rÆ¡i xuống trên má»™t thân cây, cái Ä‘uôi linh hoạt như nhuyá»…n tiên, ngoặt đông ngoặt tay chui qua từ khe hở trong rừng. Má»™c Phong cản lại má»™t chút, vá»™i và ng lui vá» phÃa sau. Hắn nháy mắt lại thấy Tuyết Nhạn cùng Vô Ngôn chạy vá»™i tá»›i, vá»™i và ng la lá»›n: "Các ngươi mau lui vá» Ä‘i, quái miêu đã Ä‘uổi tá»›i!"
Hai nữ tay không tấc sắt, ở cách phÃa sau lưng Má»™c Phong mấy trượng vá»™i và ng dừng bước lại, con mắt hai nà ng nhìn thẳng, trong tạm thá»i chỉ nhìn thấy má»™t cây gáºy mà u Ä‘en Ä‘ang chá»c tá»›i chá»c lui trước ngưá»i Má»™c Phong, nhưng không nhìn thấy quái miêu núp ở chá»— nà o. Trong lòng hai nữ khẩn trương, bắt đầu hô to gá»i nhá», Má»™c Phong lo lắng quái miêu sẽ tấn công hai nữ, dồn sức chém ra má»™t kiếm, phá thế quét tá»›i cá»§a chiếc Ä‘uôi dà i, tùy theo ý niệm vừa động, Tiêu Diêu thần châu lại hóa thà nh cung tên! Má»™c Phong giương cung lắp tên, má»™t mÅ©i tên nhắm chuẩn và o quái miêu ở trên cây.
"Vèo!"
Thế Ä‘i cá»§a mÅ©i tên nà y quá bất ngá», quái miêu đâu nghÄ© tá»›i trưá»ng kiếm cá»§a Má»™c Phong sẽ hóa thà nh cung tên, hai con mắt kỳ lạ má»™t đỠmá»™t trắng sững sá», nhất thá»i không đỠphòng nên bị bắn trúng, mÅ©i tên liá»n chui và o trước ngá»±c quái miêu!
Má»™c Phong vá»™i và ng dùng ý niệm gá»i Tiêu Diêu thần châu vá» trên tay, lại hóa thà nh má»™t thanh kiếm dà i ba thước.
Quái miêu gà o lên Ä‘iên cuồng, mÅ©i tên láºp tức thoát khá»i thân thể cá»§a nó theo ý niệm cá»§a Má»™c Phong, trong giây phút rút ra mang theo má»™t dòng máu tươi tuôn chảy ra, Má»™c Phong lóa mắt nhìn huyết dịch hiện lên mà u và ng, quả nhiên là thần thú!
Quái miêu phẫn ná»™ tá»›i cá»±c Ä‘iểm do liên tiếp bị thương, hai chiếc sừng nhá»n mà y trắng trên đầu thỉnh thoảng lóe lên ánh sáng trắng! Trong lòng Má»™c Phong chấn động, vá»™i và ng lui vá» bên cạnh hai nữ, tay nắm chặt trưá»ng kiếm, táºp trung tinh thần đỠphòng nó ngoan cố chống cá»±.
Quả nhiên quái miêu lướt tá»›i từ không trung, cái Ä‘uôi rất dà i quét qua cà nh lá ráºm rạp, đã cắt đứt má»™t đống thân cà nh, lá rụng như mưa, Má»™c Phong vá»™i và ng múa trưá»ng kiếm ngăn cản những cà nh cây rÆ¡i xuống, chăm chú quan sát hướng chuyển động cá»§a quái miêu. Quái miêu liên tục kêu "Ngao Ngao" mấy tiếng, cÅ©ng không tiếp tục tấn công Má»™c Phong cùng hai nữ, nó bay thẳng qua đỉnh đầu ba ngưá»i. . .
"Mẹ Æ¡i!" Không trung bá»—ng nhiên truyá»n tá»›i tiếng kêu sợ hãi cá»§a Hoa Phi Hoa.
Ba ngưá»i láºp tức ngẩng đầu, Hoa Phi hoa lại bị cái Ä‘uôi cá»§a quái miêu quấn tá»›i không trung, Má»™c Phong biến sắc, không kịp suy nghÄ© nữa, trước mắt việc cứu ngưá»i quan trá»ng hÆ¡n, thuáºn theo ý niệm trong lòng hắn, đột nhiên Tiêu Diêu thần châu hóa thà nh má»™t cung tên quái dị, nhìn thoáng qua còn tưởng là má»™t cây hồ cầm. Má»™c Phong nhìn cái Ä‘uôi Ä‘ung đưa cá»§a quái miêu, lắp ba mÅ©i tên trên dây cung!
"Vèo! Vèo! Vèo!" Má»™c Phong phóng đồng ba mÅ©i tên, xếp theo hình chữ phẩm bay đến cÆ¡ thể quái miêu, ngăn cản đưá»ng tháo chạy cá»§a nó.
Cái Ä‘uôi quái miêu quấn lấy Hoa Phi Hoa đột nhiên ná»›i lá»ng ra, trong chốc lát Hoa Phi Hoa giống như má»™t tảng đá vạch nên má»™t đưá»ng cong tuyệt mỹ bay vá» phÃa Hà m hồ. Cái Ä‘uôi cá»§a quái miêu thu vá» trước ngưá»i nó, "Äang Ä‘ang Ä‘ang" ngăn cản ba mÅ©i tên bay rÃt gió mà tá»›i, thân thể nó nhoáng lên má»™t cái, trong chá»›p mắt đã biến mất và o trong rừng ráºm.
Má»™c Phong thở phà o nhẹ nhõm thu hồi Tiêu diêu thần châu, xoay ngưá»i kéo lấy tay hai nữ, vá»™i và ng chạy vá» phÃa Hà m hồ cách đó không xa.
Hoa Phi Hoa "Bá»§m" má»™t tiếng rÆ¡i và o trong hồ, môt lúc lâu sau má»›i xuất hiện tiếng thét chói tai vá»ng lên từ phÃa dưới mặt nước.
"Cứu mạng!" Hoa Phi Hoa rÆ¡i và o trong hồ, nhưng cách bá» cÅ©ng không quá xa chỉ khoảng mưá»i trượng, thân hình nho nhá» cá»§a hắn đạp trên mặt nước như con vịt hoảng sợ.
Má»™c Phong và hai nữ thấy buồn cưá»i: chẳng lẽ má»™t thần nhân còn có thể bị chết Ä‘uối?
"Các ngươi qua bên kia cứu Lá»— Äạt Bưu trước, ta xuống hồ lôi Hoa Hoa lên!" Má»™c Phong giÆ¡ tay chỉ và o phÃa bìa rừng nhãn, quyết Ä‘oán ra lệnh cho hai nữ.
Tuyết Nhạn và Vô Ngôn gáºt nhẹ đầu, rồi chạy rất nhanh ra phÃa bìa rừng, Má»™c Phong quay đầu. Hoa Phi Hoa vẫn Ä‘ang giẫy dụa lung tung trong hồ, tiếng kêu "Cứu mạng" trong miệng hắn cà ng thêm ầm Ä©! Má»™c Phong vừa định cưá»i to nhưng nhìn thấy trong Hà m hồ từ phÃa xa xa có má»™t bầy cá miệng nhá»n Ä‘ang bÆ¡i tá»›i gần, tốc độ cá»§a bá»n chúng cá»±c nhanh, chỉ cách phÃa sau lưng Hoa Phi Hoa hÆ¡n và i chục trượng!
Trong lòng Má»™c Phong cả kinh, nhiá»u cá miệng nhá»n như thế, Ãt nhất phải hÆ¡n mưá»i con, cho dù chúng chỉ cắn chứ không ăn Hoa Phi Hoa, Ä‘oán chừng cÅ©ng có thể kéo hắn xuống hồ để ướp sống thà nh con rùa Ä‘en vạn năm!
"Hoa Hoa đừng sợ, ta láºp tức xuống cứu ngươi đây, ngươi cố chịu!" Má»™c Phong quát lên, thả ngưá»i nhảy xuống nước, cố gắng bÆ¡i vá» phÃa Hoa Phi Hoa.
Má»™c Phong bẩm sinh đã biết bÆ¡i, từ khi rÆ¡i và o Phạt Thần dị vá»±c cho tá»›i bây giá» má»›i coi là phát huy tác dụng. Khi đó, ở chân núi Tây LÄ©nh, hắn chỉ có mấy tuổi, thưá»ng xuyên bÆ¡i xuống đáy hồ Minh Nguyệt, ở lại đó tá»›i cả ngà y vì váºy má»›i vô tình bắt được kỳ lân thần thú, từ đó vá» sau váºn mệnh thay đổi. Nếu như không có vua thần thú há»— trợ, có lẽ Má»™c Phong cÅ©ng có thể chui và o Cá»u thiên tiên đỉnh, tuy cÅ©ng có thể thà nh thần, nhưng không chắc chắn sẽ có cổ thú giá»›i chi hà nh. Mặc dù Thiên Tâm bảo Ä‘iển là má»™t công pháp rác rưởi chỉ thÃch hợp tu luyện thần thú nhưng Má»™c Phong đã luyện ra được má»™t cái Linh Lung thần anh. Tất cả những chuyện đó Ä‘á»u là ngoà i ý mươn, Ä‘á»u là váºn may, nhưng váºn may bao giá» cÅ©ng Ä‘i cùng vá»›i ngưá»i dÅ©ng cảm, cÆ¡ há»™i bao giá» cÅ©ng dà nh cho ngưá»i có chuẩn bị.
Má»™c Phong xua Ä‘uổi bầy cá miệng nhá»n trước khi bÆ¡i tá»›i gần Hoa Phi Hoa, Hoa Phi Hoa lúc nà y như con chim sợ cà nh cong, hắn chưa bao giỠđến Hà m hồ để nghịch nước, cà ng chưa bao giá» gặp nhiá»u cá miệng nhá»n như thế. Cho dù không phải là cá miệng nhá»n, chúng vẫn có thể già y vò cho Hoa Phi Hoa bị sặc nước . Hoa Phi Hoa - má»™t đại si thần đáng thương, hắn đã từng má»™t mình độc đấu vá»›i thần thú ở bạt ngà n sÆ¡n dã, cÅ©ng chưa từng chá»™t dạ. Khi đó vẻ mặt hắn hưng phấn, áo trắng tung bay, là hoà ng tá» bạch mã trong má»™ng cá»§a rất nhiá»u thần nữ xinh đẹp, bây giá», lại luống cuống tay chân ở trước má»™t bầy cá hung dữ. Hổ xuống đồng bằng bị chó khinh! Hoa Phi Hoa nhìn thấy Má»™c Phong bÆ¡i tá»›i gần hắn, láºp tức ná»›i lá»ng căng thẳng trong lòng, phản ứng đầu tiên cá»§a hắn là ôm chặt Má»™c Phong, hắn má»›i có cảm giác an toà n.
Trên cổ Má»™c Phong vắt vẻo Hoa Phi Hoa nhá» gầy dà i chỉ dà i hÆ¡n hai thước, Tiêu Diêu thần châu trên tay hắn hóa thà nh tế kiếm chỉ bằng cái châm to. Nếu như thanh kiếm quá lá»›n sẽ khó huy động trong nước, Má»™c Phong quyết định biến thà nh trưá»ng kiếm tương đối má»ng, và không dà i, chỉ vẻn vẹn có sáu thước, má»—i má»™t kiếm cá»§a hắn quét ra chắc chắn sẽ đâm qua má»™t con cá miệng nhá»n, hồ nước bị nhuốm huyết dịch cá»§a bá»n cá miệng nhá»n thà nh mà u đỠsẫm. Những con cái miệng nhá»n hung tà n nà y, lại cà ng sôi sục ác liệt, thứ mà bá»n chúng cắn xé đầu tiên lại chÃnh là đồng bá»n má»›i chết cá»§a bá»n chúng.
Má»™t tay Má»™c Phon ôm lấy Hoa Phi Hoa, má»™t tay cầm tế kiếm dắt ở sau ngưá»i, lòng bà n chân dùng sức di chuyển, nhanh chóng chạy vá» phÃa bá». Hai ngưá»i cách bá» cà ng ngà y cà ng gần, từng con cá miệng nhá»n đằng sau chết Ä‘i, phÆ¡i bụng nổi trên mặt hồ, nhưng những con cá miệng nhá»n phÃa sau lại cà ng ngà y cà ng nhiá»u, đã sá»›m vượt quá cái bầy vừa rồi, gợn sóng dần dần cuá»™n mình nhanh hÆ¡n, cuá»™c chiến tranh già nh tà n thể cá»§a đồng bá»n cà ng trở nên kịch liệt hÆ¡n. . .
Huyết nhục mơ hồ (*) : Máu chảy thịt nát.
Hình minh há»a cá miệng nhá»n: Mình chả biết tên gá»i cá»§a nó chÃnh xác là cái gì
Tà i sản của Kevitinhk2
Chữ ký của Kevitinhk2 Tình yêu như chó với mèo
Yêu được một lúc mèo trèo lên cây
Chó đứng dưới ngước mắt thơ ngây
Nhìn lên cây há»i: "Mẹ mà y xuống không???"
Khi xưa ta ở trên trá»i-->Không chÆ¡i thuốc lak-->Bị đà y xuống đây-->Ngà y nay ta ở dưới đây-->ÄÆ°á»£c chÆ¡i thuốc lak -->Lại bay lên trá»i
27-06-2012, 12:38 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Oct 2011
Äến từ: tần thứ 19 Äịa Ngục
Bà i gởi: 382
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 75
Thanked 55 Times in 27 Posts
Phong Lưu Tiêu Diêu Thần
Tác giả: Luyến Thượng Nam Sơn
Chương 221: Cứu thần nhân
Dịch: thienthanh2807
Biên dịch: Greenphoenix28
Biên táºp: Nowhere
Nguồn: TTV
Lúc Hoa Phi Hoa bị đám cá miệng nhá»n hung dữ bao vây ở trong Hà m hồ, ngưá»i chưa bao giá» xuống Hà m hồ như hắn đã cho rằng mình sẽ vùi thân trong bụng cá. Có thể thấy được sá»± coi thưá»ng sinh mạng cá»§a thần nhân, từ khi Hoa Hoa rÆ¡i và o trong hồ, hắn chưa bao giá» nghÄ© tá»›i sẽ có ngưá»i cứu mình. Hoa Phi Hoa cà ng không trông mong và o Má»™c Phong, bởi vì và o ná»a canh giá» trước hắn còn muốn cướp Tuyết Nhạn từ trên tay hắn ta. Nếu như Tiêu Diêu thần châu ở trong tay Hoa Phi Hoa, chuyện đầu tiên mà hắn muốn là m chÃnh là giết chết Má»™c Phong. Ở thế giá»›i "mạnh được yếu thua" nà y, ngưá»i má»m lòng thì không thể là m được chuyện lá»›n. Mà Hoa Phi Hoa lại không phải là ngưá»i má»m lòng, nguyên nhân bây giá» hắn không thể xuống tay vá»›i Má»™c Phong chỉ vì hắn vốn không có cÆ¡ há»™i ra tay.
Má»™c Phong lại cứu hắn lần nữa. Hoa Phi Hoa là ngươi ân oán phân minh, hắn không muốn trong lòng mình sinh ra ý nghÄ© mình mắc nợ Má»™c Phong, Ä‘iá»u nà y không có lợi cho việc nâng cao trình độ, tuy là không thể tu hà nh ở Phạt Thần dị vá»±c, nhưng ai biết má»™t ngà y nà o đó có thể thoát ra ngoà i hay không?
Hoa Phi Hoa vô cùng thảm hại nằm ở bên cạnh bá». Má»™c Phong chỉ nhìn qua hắn, rồi Ä‘i vá» hướng bìa rừng nhãn. Bên đó còn có má»™t ngưá»i bị quái miêu cắn bị thương.
Lúc nà y, Tuyết Nhạn cùng Vô Ngôn Ä‘ang không biết là m gì. Trên đùi Lá»— Äạt Bưu lá»™ ra đầy xương trắng, ánh mắt cà ng mÆ¡ hồ. Ngưá»i đã từng rung chuyển trá»i đất, má»™t tay rung chuyển thiên lôi vô cùng uy mãnh như hắn, mà đến bây giá» anh hùng thất thế. Chỉ má»™t con quái miêu mà suýt nữa lấy mạng cá»§a hắn, lòng Lá»— Äạt Bưu ngà y cà ng chìm sâu tá»›i mức lúc ngưá»i Má»™c Phong vẫn còn sÅ©ng nước nhìn thấy hắn, hắn chẳng khác gì má»™t đầu gá»—.
Má»™c Phong không nói má»™t câu, trừ khi có thể cho loại thần nhân tuyệt vá»ng như hắn má»™t lá»i hứa có thể thoát khá»i Phạt Thần dị vá»±c bằng không thì nói nhiá»u câu an á»§i cÅ©ng chỉ vô Ãch. Má»™c Phong yên lặng lấy ra má»™t Ãt dược liệu thu nhặt được ở Nháºt Nguyệt Hồ đảo trước kia từ Cà n Khôn như ý vòng, trong đó, A Giao cùng ÄÆ°Æ¡ng Quy có lợi cho việc sinh máu, còn Trân Châu có lợi cho sinh cÆ¡. Má»™c Phong dùng răng nhai nát rồi cẩn tháºn đắp và o trên đùi Lá»— Äạt Bưu. Hà m răng cá»§a thú váºt Ä‘á»u chứa đựng Ãt nhiá»u độc tố, mà Má»™c Phong đã từng ăn nhầm ná»™i Ä‘an con rết vạn năm, máu cùng nước bá»t cá»§a hắn Ä‘á»u là thuốc tốt giải độc. Má»™t và i vị thuốc hòa trá»™n vá»›i nước bá»t cá»§a hắn, vừa vặn có tác dụng giải độc.
Äắp hết thuốc, Má»™c Phong xé vạt áo lấy vải, quấn tỉ mỉ lên vết thương trên đùi Lá»— Äạt Bưu.
Từ đầu chà cuối, Má»™c Phong không nói má»™t câu, Lá»— Äạt Bưu cÅ©ng không nói má»™t lá»i, gương mặt hắn ngây ngốc nhìn Má»™c Phong. Hóa ra má»™t thần nhân đã mất Ä‘i lòng tin sinh tồn cÅ©ng chẳng khác gì má»™t ngưá»i bình thưá»ng.
Trong lòng Tuyết Nhạn hÆ¡i khó chịu, Lá»— Äạt Bưu ở thần giá»›i chÃnh là má»™t con ngưá»i nổi tiếng kiên cưá»ng, mà bây giá» lại chán nản như má»™t tên đần độn!
" Äứng lên!" Má»™c Phong bá»—ng lạnh lùng ra lệnh.
"Ngươi gá»i ta?" Lá»— Äạt Bưu ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn Má»™c Phong.
"Äúng, là trang hán tá» thì đứng lên!" Má»™c Phong trầm giá»ng quát má»™t cách lạnh nhạt.
"Ha ha. . ." Lá»— Äạt Bưu ngồi không nhúc nhÃch, bá»—ng nhiên cất tiếng cưá»i to, "Bây giá» ta còn đánh không lại má»™t con dã thú, vẫn có thể coi là hán tá» sao?"
"Lá»— đại ca, đây không phải là má»™t con dã thú bình thưá»ng, nó chÃnh là thá»§ há»™ thần thú Phạt Thần dị vá»±c a!" Tuyết Nhạn vá»™i và ng an á»§i.
Vô Ngôn cẩn tháºn trợ giúp Má»™c Phong, nà ng chưa từng nhìn thấy thần nhân nản lòng thất chà như thế bao giá».
"Cái gì gá»i là thá»§ há»™ thần thú!" Lá»— Äạt Bưu cảm xúc sục sôi, lên giá»ng: "Những năm ta ở thần thú, đã gặp qua biết bao thần thú, là m gì có con nà o không ngoan ngoãn cúi đầu tuân theo Lá»— Äạt Bưu nà y? Hôm nay, rÆ¡i và o đây, quả thá»±c là sống không bằng chết! Chỉ thiếu chút nữa má»™t con quái miêu có hà m răng sắc bén đã gặm sạch ngưá»i ta! Ta sống còn có nghÄ©a gì?"
"Ở Phạt Thần dị vá»±c, cÅ©ng không phải chỉ má»™t mình ngươi má»›i đánh không lại quái miêu! Nếu như thế nay, ngươi không hả giáºn, chá» sau khi thương thế ngươi tốt hÆ¡n, ta sẽ mang cho ngươi mượn Tiêu Diêu thần châu để ngươi Ä‘i giết chết con quái miêu đó, dùng máu nó để rá»a háºn trong lòng!" Má»™c Phong bình tÄ©nh nói.
"Ngươi dám cho ta mượn Tiêu Diêu thần châu?" Con mắt Lá»— Äạt Bưu sáng ngá»i, không dám tin và o lá»— tai mình. Ở Phạt Thần gì vá»±c, bất cứ thần khà nà o Ä‘á»u là báu váºt trong báu váºt, mà Tiêu Diêu thần châu mỹ danh truyá»n xa, đó là má»™t trong hai chiếc thần khà dị thần vẫn lấy là m tá»± hà o nhất!
"Chẳng qua chỉ là má»™t chiếc thần khà thôi mà ? Nếu như má»™t chiếc thần khà có thể giúp ngươi tìm lại lòng tin sinh tồn, cà ng có ý nghÄ©a hÆ¡n so vá»›i việc ta dùng để chém cây tạo đồ váºt. Váºt táºn kì dụng, ngươi cầm lấy Ä‘i!" Má»™c Phong dùng ý niệm gá»i Tiêu Diêu thần châu ra, đưa tá»›i trước ngưá»i Lá»— Äạt Bưu.
"Ta không thể nháºn! CÅ©ng vô dụng thôi, Tiêu Diêu thần châu nà y biết nháºn chá»§, ta không thể gá»i được nó!" Lá»— Äạt Bưu lắc đầu, không biết là m thế nà o nhìn Tiêu Diêu thần châu ở trong lòng bà n tay Má»™c Phong nói.
"Má»™c Phong, từ đâu ngươi có được Tiêu Diêu thần châu nà y?" Tuyết Nhạn tò mò há»i.
"Lúc ta ở nhân gian, lấy được từ Khuẩn Nhân quốc. Ta không biết Tiêu Diêu thần châu nà y còn có thể nháºn chá»§, vẫn cho là ai lấy được thì nó sẽ nghe ngưá»i đó." Sắc mặt Má»™c Phong bình thản.
" Sao Tiêu Diêu thần châu có thể rÆ¡i và o nhân gian?" Lá»— Äạt Bưu cà ng thêm kinh dị, lúc trước còn tưởng rằng Má»™c Phong chỉ ra vẻ. Nhưng giá» nhìn vẻ mặt thản nhiên cá»§a hắn, xem ra hắn tháºt sá»± không biết Tiêu Diêu thần châu biết nháºn chá»§, dá»±a và o tấm lòng không coi trá»ng cá»§a cải cá»§a Má»™c Phong, Lá»— Äạt Bưu không khá»i có chút thay đổi cách nhìn vá» hắn.
"Ta cÅ©ng không biết." Má»™c Phong bá»—ng nhiên nhá»› lại vá» ngà y đó hắn và Yên Nhiên cùng xông và o Khuẩn Nhân quốc, khi đó hắn cảm thấy mình là ngưá»i hạnh phúc nhất thế giá»›i, vì ở bên cạnh hắn có Yên Nhiên – ngưá»i mà hắn yêu thương sùng bái.
"Chủ nhân trước kia của Tiêu Diêu thần châu là ai?" Vô Ngôn không nhịn được xen và o một câu.
"Tin đồn là năm đó thần ma hiện thế, vì để đối phó bá»n chúng, Chà Tôn đặc biệt chỉ thị Dị Thần gom góp đồ váºt vô cùng tinh khiết cá»§a Cá»u Giá»›i, lại tá»± tổn hại công lá»±c vạn năm cá»§a mình, hao phà tâm tư má»›i tạo ra được Tiêu Diêu thần châu cùng Thiên Y thần giáp. Hai đồ váºt nà y tất nhiên phải ở trong tay Chà Tôn." Lá»— Äạt Bưu ngỡ ngà ng khó hiểu nói.
Tuyết Nhạn biết "Chà Tôn" trong lá»i nói cá»§a hắn dÄ© nhiên là thần giá»›i Chà Tôn đã mất, cÅ©ng đã được nghe nói vá» hai chiếc bảo váºt quý báu trong thần giá»›i là Tiêu Diêu thần châu và Thiên Y thần giáp, lại chưa từng nghe nói tá»›i duyên cá»› cá»§a chúng, cảm thấy hiếu kì, liá»n há»i: "Tiêu Dao thần châu và Thiên Y thần giáp đã do chÃnh Dị Thần tạo ra, mà lại hao tổn vạn năm công lá»±c cá»§a Chà Tôn, nghÄ© tá»›i hai chiếc thần khà nà y tất nhiên không thể tầm thưá»ng! Mà ta từng nghe nói lúc Chà Tôn bạo thể, cÅ©ng không xuất hiện hai chiếc thần khà nà y, chẳng lẽ lúc đó hai chiếc thần khà nà y không ở trên ngưá»i Chà Tôn? Còn nữa, thần khà lợi hại như váºy sao Chà Tôn không sá» dụng?"
Lá»— Äạt Bưu thở dà i, nhìn Má»™c Phong, hắn lẩm bẩm: "Ai biết là chuyện gì đã xảy ra chứ?"
Tuyết hạn cùng Vô Ngôn cÅ©ng khó hiểu nhìn vá» phÃa Má»™c Phong.
Má»™c Phong nghe bá»n hắn nói tá»›i Thiên Y thần giáp, chỉ cảm thấy trong lòng như rÆ¡i xuống tảng đá nghìn quân (má»™t quân bằng ba mươi cân), sắc mặt đông cứng như khối băng vạn năm, tháºt lâu sau hắn má»›i thở dà i nói: "Lúc ta lấy được hai chiếc thần khà nà y ở Khuẩn Nhân quốc, những Khuẩn nhân kia nói cho ta biết có ngưá»i đã giao phó cho bá»n há» hai chiếc thần khà nà y từ lâu. Nói là cho ngưá»i có duyên."
"Ngươi cÅ©ng nháºn được Thiên Y thần giáp?" Lá»— Äạt Bưu kinh ngạc tá»›i mức trợn mắt há mồm há»i.
Má»™c Phong gáºt đầu nặng ná», lặng yên không nói. Nếu như không phải là Thiên Y thần giáp, Yên Nhiên sao có thể đóng tá» quan! Không biết rốt cục hai chiếc thần khà nà y là há»a hay là phúc?
"Ngà y trước khi ta ở thần giá»›i, đã từng nghe cha ta nói có ngưá»i Hạ giá»›i lấy được Tiêu Diêu thần châu cùng Thiên Y thần giáp, tất nhiên là hắn cÅ©ng không báºn tâm, vì có hai nguyên nhân, má»™t là hai chiếc thần váºt mất tÃch lạ lùng, có rất nhiá»u lá»i lừa bịp, sau khi Chà Tôn mất Ä‘i, dưá»ng như là cứ cách mấy năm lại có ngưá»i nói là nhìn thấy chúng, mà chứng thá»±c cuối cùng, Ä‘á»u là do và i ngưá»i biết chuyện cố ý bịa đặt ra, vì sao hạ giá»›i lại có ngưá»i lấy được nó? Lại cà ng khó tin; Hai là hai chiếc thần khà nà y Ä‘á»u biết nháºn chá»§, mặc kệ là nó nháºn ai, ngưá»i khác không có thể có khả năng chiếm Ä‘oạt." Tuyết Nhạn nói tiếp câu chuyện.
"Tiêu Diêu thần châu nà y ngoại trừ có thể biến thà nh binh khÃ, dưá»ng như cÅ©ng không có nhiá»u chá»— hÆ¡n ngưá»i?" Vô Ngôn nhìn thấy Má»™c Phong biến đổi Tiêu Diêu thần châu quá nhiá»u lần, nếu như không dá»±a và o sá»± há»— trợ cá»§a pháp lá»±c bản thân, nó cÅ©ng không khác gì vá»›i chiếc tiên khà thông khÃ.
"Chúng ta chỉ biết đến bá» ngoà i, nếu dá»±a và o công lá»±c vạn năm cá»§a Chà Tôn dồn và o đó, tất nhiên nó còn có tác dụng thần kì mà chúng ta không biết thôi." Lá»— Äạt Bưu phản bác.
"Còn có tác dụng thần kì khác?" Má»™c Phong cầm Tiêu Diêu thần châu ở trong lòng bà n tay xem Ä‘i xem lại nhiá»u lần, thá»§y chung vẫn không nhìn được manh mối gì. Thầm nghÄ© bây giá» mình không thể váºn dụng thần thức, bằng không thì, liá»n phân ra má»™t tia xuyên và o xem xem rốt cuá»™c nó là cái gì, có lẽ sẽ nhìn được má»™t và i trò hay.
"Có cứu Hoa Phi Hoa lên không váºy?" Tuyết Nhạn đột nhiên há»i má»™t câu.
"Hắn ở bên kia." Má»™c Phong lau Ä‘i giá»t nước chảy từ trên tóc xuống trán, há» hững nói.
"Ä‚n dấm chua vá»›i má»™t tiểu hà i tá»?" Tuyết Nhạn liếc nhìn qua vẻ mặt há» hững cá»§a Má»™c Phong, đưa tay kéo lấy tay hắn, cưá»i giảo hoạt há»i.
Má»™c Phong chỉ cưá»i cưá»i rồi từ chối cho ý kiến. Ngoại trừ thân thể còn nhá», có thể gá»i Hoa Phi Hoa là tiểu hà i tá» sao?"
"Tuyết Nhạn tá»· tá»·, có thể hắn sợ ngươi bị ngưá»i khác trá»™m Ä‘i a." Vô Ngôn nói má»™t câu châm biếm.
Lá»— Äạt Bưu nghi ngá» nhìn Má»™c Phong cùng hai nữ, từ trước đến nay hắn cẩu thả, không hiểu chuyện tình cảm nên không hiểu bá»n há» Ä‘ang nói cái gì.
"Ta đỡ ngươi dáºy." Má»™c Phong má»™t tay ra, khom ngưá»i định đỡ Lá»— Äạt Bưu dáºy.
"Không cần, chặt cho ta má»™t cây gáºy. Mệnh ta là con gián, tạm thá»i còn chưa chết được." Lá»— Äạt Bưu bình tÄ©nh nhìn Má»™c Phong, toà n thân ngưá»i nà y Ä‘á»u kỳ lạ, có thể cùng lúc lấy được hai tác phẩm đắc ý cá»§a Dị Thần, có lẽ sẽ có má»™t ngà y hắn đưa má»i ngưá»i ra khá»i Phạt Thần dị vá»±c cÅ©ng chưa biết chừng, trong lòng Lá»— Äạt Bưu dấy lên má»™t tia hy vá»ng, thoáng chốc tinh thần tỉnh táo.
Má»™c Phong đưa và i đưá»ng kiếm, vót má»™t cây gáºy đưa tá»›i tay Lá»— Äạt Bưu, cÅ©ng không quay đầu lại, Ä‘i thẳng vá» phÃa rừng nhãn. Hai nữ cưá»i hì hì, Ä‘i theo phÃa sau hắn. Lá»— Äạt Bưu kháºp khiá»…ng chống gáºy gá»—, Ä‘i xa xa theo sau ba ngưá»i.
Trở lại trong rừng, Hoa Phi Hoa đang cúi đầu, ngồi ỉu xìu ở trước "Chuồng chó".
Trông thấy ba ngưá»i Ä‘i tá»›i, Hoa Phi Hoa ngẩng đầu lên, nhìn mặt có vẻ không vui, lại cúi đầu xuống dùng nhánh cây vẽ loạn xạ trên mặt đất.
"Hoa Hoa, ngươi không vui vẻ à ? Không phải là cá trong hồ lại gặm bảo bối cá»§a ngươi đấy chứ?" Vô Ngôn nhảy qua vá»— vá»— đầu Hoa Phi Hoa, trêu chá»c nói.
"Gặm mới tốt, giữ lại cũng vô dụng." Hoa Phi Hoa ngẩng đầu, đưa ánh mắt lạnh như băng nhìn vỠgương mặt tươi như hoa của Vô Ngôn.
"Tiểu hà i tá» xấu xa! Ngươi còn dùng như thế nà o, công tá» hắn. . ." Thiếu chút nữa Vô Ngôn đã thốt ra " Công tá», cái đó cá»§a hắn cÅ©ng vô dụng" , mặt nà ng không khá»i đỠá»ng lên, thầm nghÄ© "Ãt nhiá»u thì mình vẫn còn là má»™t thục nữ, là m sao có thể nói ra như thế được, hÆ¡n nữa, nói ra thì ngưá»i khác cÅ©ng không tin."
"Hắn là m sao váºy?" Tuyết Nhạn liếc xéo Má»™c Phong, Ä‘i đến bên cạnh Vô Ngôn há»i.
Vô Ngôn che miệng cưá»i thầm, ghé sát và o bên tai Tuyết Nhạn, nhá» giá»ng nói: "Công tỠđã sá» dụng vá»›i ngươi chưa váºy?"
"Äã sá» dụng cái gì cÆ¡?" Tuyết Nhạn ngẩn ngưá»i, quá»· nha đầu lại muốn nói cái gì?
"Cái bảo bối kia ah, chÃnh thứ Hoa Hoa vừa nói tá»›i." Vô Ngôn cưá»i hắc hắc nhắc nhở.
Tuyết Nhạn "A!" lên má»™t tiếng giáºt mình, trên mặt đỠá»ng lên, cuống quýt "ối chà " : "Muốn dùng thì ngươi tá»± dùng Ä‘i."
Vô Ngôn thấy Tuyết Nhạn chân tay luống cuống, không nhịn được báºt cưá»i thà nh tiếng.
"Các nà ng Ä‘ang nói cái gì? Cưá»i đã chưa? Cho ta nghe cùng vá»›i nà o." Má»™c Phong mỉm cưá»i Ä‘i tá»›i.
"Vô Ngôn, không được nói!" Tuyết Nhạn vội và ng hô lên.
"Hừ! Ta cà ng muốn nói." Vô Ngôn xảo quyệt đảo tròn con mắt.
Tuyết Nhạn đưa tay định che miệng Vô Ngôn, Vô Ngôn lách mình tránh, lá»›n tiếng nói: "Vừa rồi Tuyết Nhạn tá»· tá»· nói vá»›i ta, nà ng muốn cùng công tá». . ."
"Vô Ngôn!" Tuyết Nhạn cá»±c kì xấu hổ, luống cuống tá»›i mức dáºm chân, trong miệng nha đầu kia chẳng có câu nà o hay cả, nhất định nà ng sẽ nói mình muốn sá» dụng cái kia. . . . Xấu hổ chết ngưá»i ta rồi!
"Ngươi muốn cùng công tá» Ä‘i săn thá», Cái nà y có gì à nha, vẫn còn thấy xấu hổ khi nói ra sao! Ãi chà , săn thá» cÅ©ng không phải là chuyện ám muá»™i chứ!" Vô Ngôn cưá»i hì hì nói.
"Tuyết Nhạn, ngươi muốn cùng ta Ä‘i săn thá»?" Trên mặt Má»™c Phong lá»™ ra má»™t nụ cưá»i vô cùng khó tả, bụng dạ cá»§a Vô Ngôn thế nà o chỉ cần nhìn mặt cá»§a Tuyết Nhạn đỠnhư quả táo, không cần Ä‘oán cÅ©ng biết nà ng nói gì đó trêu chá»c Tuyết Nhạn, vướng Hoa Phi Hoa ở bên cạnh cùng vá»›i Lá»— Äạt Bưu ở đằng sau không xa, mình cÅ©ng không thể chỉ rõ ra được.
"Ừm." Tuyết Nhạn nhẹ nhà ng thở ra, xoa xoa ngực, vội và ng đáp. Nha đầu kia, thiếu chút nữa đã hại chết ta!
Nà o biết Vô Ngôn lại cưá»i hÃp mắt bổ sung má»™t câu: "Cô nam quả nữ và o trong rừng kia, sợ không chỉ đơn giản là đi săn thá» ah?"
"Ngươi. . . Ngươi nói lung tung!" Lòng Tuyết Nhạn má»›i thả lá»ng lại nhấc cao lên, trong chốc lát, luống cuống đến mức nói năng lá»™n xá»™n.
"Ta nói lung tung ở chá»— nà o hả? Tuyết Nhạn tá»· tá»·." Vô Ngôn giả vá» ngốc ngếch há»i.
"Ta vốn chưa từng nói là muốn Ä‘i săn thá» vá»›i công tá»!" Tuyết Nhạn luống cuống tá»›i độ đỠbừng cả mặt, tư duy há»—n loạn cà ng không biết biểu đạt ý kiến gì.
"Tuyết Nhạn tá»· tá»·! Váºy ngươi muốn cùng công tá» là m việc gì?" Vô Ngôn nghiêm trang há»i.
"Ta. . . ." Mắt Tuyết Nhạn hoa lên, cà ng nói cà ng hồ đồ.
"Hừ! Cô nam quả nữ các ngưá»i cùng ở trong má»™t gian phòng lâu như thế, còn có cái gì chưa là m qua? Các ngươi xem ta là đồ ngốc ah!" Hoa Phi Hoa mở miệng chế giá»…u.
"Mắc mớ gì tới ngươi! Yêu tinh yêu quái không ăn dưa chua!" Vô Ngôn trừng mắt hung dữ nhìn Hoa Phi oa.
Hoa Phi Hoa rụt đầu lai, vá»™i và ng ngáºm miệng, tÃnh tình tiểu thư cá»§a nà ng vừa nổi lên, mình khó tránh khá»i bị mấy đá, gần đây há»c được công pháp rùa Ä‘en, muốn rụt đầu là rụt đầu ngay!
Mặt Tuyết Nhạn đỠtá»›i táºn mang tai, há to miệng, không nói ra được má»™t câu, thầm nghÄ© mình và Má»™c Phong đã sá»›m vượt ra khá»i phạm trù nam nữ thuần khiết, hai cái tay kia đã từng trinh sát khắp thân thể mình, mình cÅ©ng cảm mến hắn, ngưá»i khác biết thì đã biết rồi ah, nam nữ thiên hạ ban ngà y ai mà chẳng nghiêm nghiêm chỉnh chỉnh, buổi tối không phải Ä‘á»u có hà nh vi ám muá»™i như váºy sao? Cảm thấy nhẹ lòng, trên mặt láºp tức hiện ra má»™t vẻ nhu mì.
Má»™c Phong nhìn hai nữ tá» xinh đẹp vô cùng, trong lòng hắn thấy thoải mái rồi quay đầu nhìn Lá»— Äạt Bưu Ä‘ang chống gáºy gá»— Ä‘i tá»›i, nói:" Lá»— Äạt Bưu , ta còn chút thuốc, ngươi tạm thá»i ở lại vá»›i chúng ta, yên tâm dưỡng thương cho tốt rồi bà n sau."
Lá»— Äạt Bưu suy nghÄ©, bây giá» hắn Ä‘i lại khó khăn, lại lo lắng gặp phải quái miêu lần nữa, bèn không từ chối nữa, hắn đáp lá»i: "Váºy thì quấy rầy!"
Tà i sản của Kevitinhk2
27-06-2012, 10:36 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,456
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,169
Thanked 413,197 Times in 24,850 Posts
Phong Lưu Tiêu Diêu Thần
Tác giả: Luyến Thượng Nam Sơn
Chương 222: Chà Tôn giả
Dịch: thienthanh2807
Biên dịch: Greenphoenix28
Biên táºp: Nowhere
Nguồn: TTV
Sau khi chuyện Má»™c Phong dùng Tiêu Diêu thần châu để đẩy lùi Thá»§ há»™ thần thú, cứu được Lá»— Äạt Bưu qua lá»i tuyên truyá»n sinh động cá»§a Äá»— Nhiá»…m, mùi vị cá»§a nó đã thay đổi. Truyá»n tá»›i sau cùng, lúc đầu Má»™c Phong cá»±c kì thảm hại mất rất nhiá»u công sức má»›i Ä‘uổi được quái miêu, thế mà lại thà nh Anh hùng trong Phạt Thần dị vá»±c, và còn đồn đại rằng Tiêu Diêu thần châu trong tay hắn vốn là thần khà yêu thÃch cá»§a Thần giá»›i Chà Tôn đã qua Ä‘á»i, cho nên đại Ä‘a số má»i ngưá»i Ä‘á»u tin rằng hắn là Chà tôn chuyển thế, và o đây để cứu má»i ngưá»i ra ngoà i. Trong khoảng thá»i gian ngắn, hÆ¡n già ná»a thần nhân cá»§a Phạt Thần dị vá»±c Ä‘á»u tranh nhau chuyển nhà tá»›i rừng nhãn.
Mộc Phong khó cãi được trăm cái miệng, mình chẳng có quan hệ với bát môn tỠcủa Thần giới Chà Tôn, nếu như có chút liên quan thì nhất định là mình vô tình cầm đồ của ông ta.
"Chẳng lẽ cầm đồ cá»§a ai thì chÃnh là ngưá»i đó sao?" Lúc Má»™c Phong nghÄ© mãi không ra bèn há»i Tuyết Nhạn.
Trả lá»i cá»§a Tuyết Nhạn là : "Ngươi không cầm cái gì, mà lại cầm váºt mà Thần giá»›i Chà Tôn cá»±c kì yêu mến. Tất nhiên ngưá»i ta sẽ cho là như thế rồi. Äừng nói chỉ bá»n nghÄ© như thế, ngay cả ta bây giá» cÅ©ng đã hÆ¡i hoà i nghi ngươi tháºt có thể là Thần giá»›i Chà Tôn chuyển thế đấy."
"Nếu như ta là Thần giá»›i Chà Tôn chuyển thế, váºy bổn nguyên thần lá»±c cá»§a Thần giá»›i truyá»n lại ở đâu rồi?" Má»™c Phong phản bác.
"Ah! Ngươi tháºm chà còn biết Bổn nguyên thần lá»±c, bây giá» bổn tiểu thư chÃnh thức hoà i nghi thân pháºn cá»§a ngươi! Thà nh tháºt nói ra, có phải ngươi giấu bổn nguyên thần lá»±c Ä‘i rồi phải không?" Tuyết Nhạn ngẩn ngưá»i má»™t lúc, dùng ánh mắt kỳ quái đánh giá Má»™c Phong từ trên xuống dưới má»™t lượt: "Chẳng lẽ ngươi Ä‘ang vừa ăn cắp vừa la là ng?"
"Ta. . ." Trong lòng Má»™c Phong kêu khổ, chẳng lẽ ngưá»i biết Bổn nguyên thần lá»±c là có nó sao? Cái nà y như cái gì, rõ rà ng là vu oan giá há»a mà .
Tuyết Nhạn cưá»i ngá»t, sát tá»›i gần Má»™c Phong má»m giá»ng cưá»i khẽ: "Yên tâm, đồ ngốc, ta không nói cho ngưá»i khác biết ngươi chÃnh là Thần giá»›i Chà Tôn chuyển thế đâu ."
"Nhưng ta tháºt sá»± không có bổn nguyên thần lá»±c." Má»™c Phong biện luáºn nói.
"Có thể là sau khi ngươi đầu thai, đã bá» bổn nguyên thần lá»±c Ä‘i, ngươi phải ngẫm lại cẩn tháºn xem trước khi ngươi đầu thai đã giấu Bổn nguyên thần lá»±c và o chá»— nà o rồi hả?" Tuyết Nhạn nghiêm túc nhắc nhở Má»™c Phong, cuối cùng nà ng lại bổ sung: "Ngà n vạn lần không thể vứt bá» Bổn nguyên thần lá»±c ah, má»™t khi nó rÆ¡i và o trong tay Nghịch Thiên Thần Minh, thì thần giá»›i chÃnh thống như chúng ta đây xong rồi a."
Má»™c Phong thở dà i, vì sao tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u nháºn định ta chÃnh là do Thần giá»›i Chà Tôn đầu thai nhỉ?
Vô Ngôn ở bên cạnh vẫn luôn dùng ánh mắt sùng bái nhìn Má»™c Phong chằm chằm, nhìn tá»›i mức Má»™c Phong sợ hết hồn hết vÃa: "Vô Ngôn, chẳng lẽ ngươi cÅ©ng hoà i nghi ta là Thần giá»›i Chà Tôn chuyển thế?"
"Ta bây giá» không nghi ngá» ngươi nữa rồi, công tá»." Vô Ngôn khẽ thở dà i.
"Cám Æ¡n ngươi đã hiểu, bé con Vô Ngôn cá»§a ta vẫn là tốt nhất." Má»™c Phong xúc động kéo cánh tay má»m mại cá»§a Vô Ngôn, biểu lá»™ dáng vẻ gặp được tri âm.
"Trước kia ta quá đần độn, đáng ra phải sá»›m nghÄ© tá»›i ngươi không giống ngưá»i thưá»ng, thế mà ta lại chưa từng nghÄ© tá»›i, công tá» hóa ra ngươi chÃnh là Thần giá»›i Chà Tôn chuyển thế ah!" Vô Ngôn kÃch động cảm khái!
Móa! Má»™c Phong muốn té xỉu “Con bà Äá»— Nhiá»…m, tung tin đồn nhảm tá»›i mức nà y, lão tá» sẽ không để yên cho ngươi đâu!â€.
"Äá»— đại ca, vì sao ngươi nói vá»›i ngưá»i khác ta là Thần giá»›i Chà Tôn chuyển thế?" Má»™c Phong giáºn dữ bất bình há»i hắn.
"Xin ngươi sau nà y đừng tiếp tục gá»i ta là đại ca." Äá»— Nhiá»…m cung kÃnh là m lá»… vá»›i Má»™c Phong, hắn trầm giá»ng nói: "Ngươi là Chà Tôn chuyá»n thế, ta chÃnh là thuá»™c hạ cá»§a ngươi. Ngươi hãy gá»i thẳng tên cá»§a ta, hoặc gá»i là tiểu Äá»— cÅ©ng được. Kể từ hôm nay trở Ä‘i, Äá»— Nhiá»…m ta má»™t lần nữa nghe theo lá»i sai bảo cá»§a ngươi. Trước kia ngươi nói cho ta biết trong tay ngươi có Tiêu Diêu thần châu, ta lại cho rằng ngươi nói đùa." Äá»— Nhiá»…m khi đó quay đầu vừa dịu dà ng vừa vui mừng “Váºy mà hoà i nghi Tiêu Diêu thần châu cá»§a ngươi, hÆ¡n nữa còn không Ä‘oán ra ngươi chÃnh là Chà Tôn chuyển thế, ta tháºt là có mắt không tròng, tá»™i đáng chết vạn lần, xin Chà Tôn niệm tình ta đã từng má»i ngươi ăn thịt thá» mà tha thứ cho má»™t lần, sau nà y thuá»™c hạ quyết sẽ không phạm phải lần nữa, lại cà ng không chuyện có hai lòng."
Con bà nó, Má»™c Phong háºn không thể đánh cho Äá»— Nhiá»…m má»™t tráºn, ta nhá» ngươi giúp ta chứng minh mình không phải là Thần giá»›i Chà Tôn chuyển thế, thế mà ngươi lại biểu lá»™ lòng trung thà nh!
"Chà Tôn, còn có má»™t chuyện ta tháºt sá»± xin lá»—i ngươi, ta bây giá» sẽ nói tháºt vá»›i ngươi, hy vá»ng ngươi có thể trừng phạt ta!" Äá»— Nhiá»…m vái Má»™c Phong má»™t cái tháºt sâu, tiếp tục nói.
"Äá»— đại ca, ngươi là m chuyện gì có lá»—i vá»›i công tá» nhà ta?" Vô Ngôn há»i tò mò.
"Vô Ngôn, quan hệ cá»§a ngươi vá»›i Chà Tôn chÃnh là cá vá»›i nước, xin ngươi cÅ©ng đừng gá»i ta là đại ca, Äá»— Nhiá»…m không dám nháºn." Äá»— Nhiá»…m xoay ngưá»i cÅ©ng hà nh lá»… vá»›i Vô Ngôn.
Cá vá»›i nước? Mặt Vô Ngôn á»ng Ä‘á», ý cá»§a hắn là nói mình vá»›i công tá» có quan hệ cá nước hiển nhiên là coi mình là nương tá» cá»§a công tá» rồi. Vô Ngôn hạnh phúc nhìn Tuyết Nhạn "Ngươi cÅ©ng giống ta, Ä‘á»u trở thà nh Chà Tôn nương nương rồi." .
"Äá»— Nhiá»…m!" Má»™c Phong trầm giá»ng quát.
Äá»— Nhiá»…m "Phịch" má»™t tiếng vá»™i và ng quỳ xuống dưới đất, hắn dè dặt đáp: "Ta biết ta không nên nghÄ© lung tung, lần trước ngươi nói muốn gả Tuyết Nhạn Ä‘i , ta nhất thá»i tức giáºn bèn mắng ngươi ở trong lòng là đồ nhu nhược, xin Chà Tôn yên tâm sau nà y ta tuyệt đối sẽ không nghÄ© như váºy nữa, ta là chim sẻ sao biết được chà khà thiên nga cá»§a ngươi. . .
Äá»— Nhiá»…m "Bốp" má»™t tiếng tá»± đánh cho mình má»™t cái bạt tai, hắn lại nói: "Ta không cẩn tháºn lại nói sai rồi, Chà Tôn ngươi sao có thể là Thiên nga? Con bà nó Thiên Nga là cái quái gì?"
Má»™c Phong dở khóc dở cưá»i, sao chuyện nà y cà ng giải thÃch cà ng phức tạp?
"Äá»— Nhiá»…m, ngươi mau đứng lên ta đã trách ngươi bao giá» chứ? à cá»§a ta là ngươi đừng mở miệng là nói 'Chà Tôn' ta nghe không quen." Má»™c Phong thở dà i nói.
"Không sao, nghe lâu rồi sẽ thà nh quen. Chà Tôn." Äá»— Nhiá»…m bò dáºy từ trên mặt đất, khoanh tay nói.
"Không được gá»i ta là Chà Tôn nữa!" Má»™c Phong giáºn dữ quát lá»›n.
Giá»ng nói cá»§a Má»™c Phong vang lên trước nhà nhá», Hoa Phi Hoa Ä‘ang ngồi yên ở phÃa xa xa, hắn khiếp vÃa kinh hồn quay đầu lại nhìn thoáng qua Má»™c Phong, trong lòng thầm nghÄ©, hóa ra ngưá»i nà y là Thần giá»›i Chà Tôn chuyển thế, hèn chi bá»™ dạng hắn vá»›i kiếp trước có phần giống nhau, may mắn ta không là m gì quá mức, bằng không thì chết lúc nà o cÅ©ng không biết. Ta bây giá» cà ng không thể tranh già nh Tuyết Nhạn vá»›i hắn rồi, mà thôi, đại trượng phu sợ gì không có vợ, cho dù hắn không phải là Thần giá»›i Chà Tôn, nhá»› tá»›i cái Æ¡n hai lần hắn cứu ta, ta cÅ©ng chỉ có thể từ bá» Tuyết Nhạn. Mỹ nhân ah, ngươi tháºt là má»™t yêu tinh hại ngưá»i, Hoa Phi Hoa ta nháºn thất bại.
"Äúng, đúng, Ở đây rồng rắn lẫn lá»™n, phản thần tặc tá» Nghịch Thiên Thần Minh cÅ©ng không Ãt chúng ta không thể bại lá»™ thân pháºn Chà Tôn cá»§a ngươi, là m váºy sẽ bất lợi cho ngươi." Äá»— Nhiá»…m nghÄ© thầm, sau khi Chà Tôn chuyển thế sống lại, phá»ng chừng công lá»±c cÅ©ng chưa được khôi phục lại, trước mắt, chuyện hắn là Chà Tôn nên để cà ng Ãt ngưá»i biết cà ng tốt.
Má»™c Phong cúi đầu thất vá»ng, được ngưá»i khác tôn trong cÅ©ng không phải là không tốt, vấn đỠlà mình vốn không phải là Thần giá»›i Chà Tôn chuyển thế, trò đùa nà y sao có thể tùy tiện đưa ra? Äó là sá»± bất kÃnh đối vá»›i Thần giá»›i Chà Tôn ah!
"Ngươi nói xem sau nà y ta nên gá»i ngươi là gì cho phải?" Äá»— Nhiá»…m cẩn tháºn nhìn Má»™c Phong má»™t cái hÃt và o má»™t hÆ¡i, há»i má»™t cách lo lắng bất an.
"Ngươi thÃch gá»i là gì thì gá»i! Vá» Ä‘i, để cho ta yên tÄ©nh má»™t lúc." Má»™c Phong khoát tay áo, tức giáºn trong lòng lại bá»™c phát.
"Váºy vi thần. . , ta cáo lui, ta nhá»› kỹ rồi quyết không để bại lá»™ thân pháºn cá»§a ngươi." Äá»— Nhiá»…m lại cung kÃnh hà nh lá»… vá»›i Má»™c Phong, lui ngưá»i vá» sau và i bước, khẽ rướn eo xoay ngưá»i lại, Ä‘i cẩn tháºn vá» phÃa bìa rừng.
"Má»™c. . . , thá»±c xin lá»—i, trước kia ở Thần. . . Thần vá»±c ta có hÆ¡i vô lá»… vá»›i ngươi, ngươi đừng để ở trong lòng, được không?" Tuyết Nhạn có hÆ¡i luống cuống tay chân, hắn ta ở trước mắt mình lại chÃnh là Thần giá»›i Chà Tôn má»›i a!
"Äến đây, ta có lá»i muốn nói vá»›i ngươi." Má»™c Phong cưá»i nói má»™t cách xảo quyệt.
Tuyết Nhạn vội và ng đưa thân thể tới gần Mộc Phong, cụp mắt nắm váy dà i động tác vô cùng mất tự nhiên.
"ÄÆ°á»£c rồi, ngươi cÅ©ng đã coi ta như Thần Giá»›i Chà Tôn, váºy tối nay ta lệnh cho ngươi hợp tịch song tu vá»›i ta." Má»™c Phong dà sát và o lá»— tai Tuyết Nhạn nhá» giá»ng chế giá»…u nói. Lòng hắn nghÄ© "Ta phải dá»a nà ng, miá»…n cho nà ng đừng tưởng rằng mình thá»±c sá»± là Thần Giá»›i Chà Tôn. "
Ai ngá» mặt Tuyết Nhạn đỠbừng, cuối cùng cá»±c kì thẹn thùng gáºt gáºt đầu.
Trong chốc lát trong lòng Má»™c Phong như nếm đủ ngá»t chua cay mặn đắng, vừa mừng vừa lo, mừng chÃnh là dá»… dà ng đưa Tuyết Nhạn Ä‘i và o khuôn khổ, lo chÃnh là dù sao chuyện nà y cÅ©ng là gạt ngưá»i, trong lương tâm có chút băn khoăn, nếu mai sau bị ngưá»i ta vạch trần cái mà n xiếc nà y, trong lòng Tuyết Nhạn chắc chắn sẽ háºn mình.
Ngoại trừ Äá»— Nhiá»…m, Hoa Phi cùng hai nữ nháºn định Má»™c Phong là Thần giá»›i Chà Tôn chuyển thế, trước kia Thiên quân Nghịch Thiên Thần Minh Tra Bất Äồng cÅ©ng không hoà i nghi nữa, vá»›i lại hắn đã sống trong Phạt Thần dị vá»±c và i vạn năm, tâm tình đã thay đổi nhiá»u, tâm tư tranh Ä‘oạt Thần giá»›i cÅ©ng đã phai nhạt rất nhiá»u, bây giá» lại có thể nhá» vả Äá»— Nhiá»…m biểu đạt ý sám hối vá»›i Má»™c Phong, cÅ©ng tá» vẻ nguyện ý quay vá» dưới ngá»n cá» Thần giá»›i chÃnh thống má»™t lần nữa.
Thá»i gian lâu dà i, Má»™c Phong cÅ©ng lưá»i giải thÃch, nếu tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u hối cải hướng thiện, cá»› gì không tá»± nguyện mà là m, sẽ để cho cái tên giả mạo thần giá»›i chà tôn như ta tiện thể là m được má»™t và i chuyện nghiêm chỉnh cho Thần giá»›i chÃnh thống, cÅ©ng không sao cả. HÆ¡n nữa, rÆ¡i và o Phạt Thần dị vá»±c có thể vÄ©nh viá»…n sẽ không ra ngoà i được, bá»›t được và i chuyện tranh chấp cÅ©ng tốt tránh, miá»…n để thần nhân có quan niệm khác nhau hục hặc vá»›i nhau, chém giết lẫn nhau ở sau lưng. Có lúc, có ngươi đứng lên dẫn dắt má»i ngưá»i kỳ tháºt cÅ©ng là chuyện tốt, tất cả má»i ngưá»i phân tán tá»± do trái lại, cà ng tăng thêm há»—n loạn.
Sau khi thương thế tốt lên, Lá»— Äạt Bưu đối vá»›i Má»™c Phong má»™t ná»a cảm kÃch tá»›i rÆ¡i nước mặt, má»™t ná»a thì tăng thêm kÃnh trá»ng, quả thá»±c đã trở thà nh Ä‘áºu cà vò bên ngưá»i Má»™c Phong, Má»™c Phong bảo hắn Ä‘i hai bước, hắn tuyệt đối sẽ không Ä‘i ba bước, cả ngà y không ngừng niệm "Lão đại, lão đại". Tháºm chÃ, hắn sá»a cả thói quen nói chuyện, mở miệng, ngáºm miệng Ä‘á»u là "Lão đại nói sao là m gì." , khiến cho Má»™c Phong không thể quen trong má»™t khoảng thá»i gian rất dà i. Ngưá»i nà y cÅ©ng cương quyết xin Má»™c Phong là m cho hắn má»™t gian nhà gá»— chỉ bé bằng má»™t ná»a ở trước ngôi nhà nhá» cá»§a Má»™c Phong cùng hai nữ, và đặt cho má»™t tên gá»i dá»… nghe. Vì nhà tượng trưng cho thân pháºn cá»§a địa vị cá»§a chá»§ nhân, nên không thể tá»± tiện là m bừa bãi.
Sau khi các thần nhân di chuyển từ khắp má»i nÆ¡i trên Phạt Thần dị vá»±c tá»›i đây, lúc há» là m nhà ở trong rừng nhãn Ä‘á»u chỉ lá»›n bằng căn nhà cá»§a Lá»— Äạt Bưu. Má»™c Phong không có cách nà o ngăn cản bá»n há», chỉ có thể thầm thấy may mắn lúc trước là m căn nhà cho mình và hai nữ cÅ©ng không bé, bằng không thì nhà cá»§a bá»n há» bây giá» chẳng phải Ä‘á»u biến thà nh cả má»™t đám chuồng chó đó sao?
Trong lòng Hoa Phi Hoa cuối cùng cÅ©ng lấy sá»± cân bằng chưa từng có được từ trước tá»›i nay, thân thể hắn tùy là nhá» nhất nhưng nhìn và o những căn nhà cá»§a những thần nhân thân hình cao lá»›n, thì không gian cá»§a hắn lại là lá»›n nhất, tháºt đáng mừng ah!
Trong rừng nhãn táºp trung mấy trăm gian nhà thấp bé, dưới sá»± chỉ huy cá»§a Äá»— Nhiá»…m cùng Tra Bất Äồng đã sắp xếp ngay ngắn dá»c theo ven bá» Hà m Hồ.
Lại qua thêm má»™t năm, quái miêu rất Ãt khi xuất hiện. Äồng thá»i trong má»™t năm nà y còn có Lạp Nặc và mưá»i mấy thần nhân cÅ©ng không thấy xuất hiện ở trong rừng nhãn.
Trong má»™t năm nà y, Má»™c Phong cÅ©ng dần dần quen vá»›i sá»± tôn kÃnh cá»§a mấy trăm thần nhân ở đây, hắn tiện thể táºp trung mấy thần nhân nà y lại vá»›i nhau, tháºm chà còn an bà i gá»n gà ng ngăn nắp những việc thưá»ng ngà y như đánh cá săn thú, sá»a phòng sá»a nhà , giống như dáng vẻ cá»§a má»™t lão đại.
Äám thần nhân tán loạn mấy chục vạn năm ở trong Phạt Thần dị vá»±c, bởi vì e ngại sá»± Ä‘e dá»a cá»§a quái miêu và sùng bà i đối thá»§ Má»™c Phong có Tiêu Diêu thần châu ở trên tay lại có thể Ä‘oà n kết vá»›i nhau rồi. Hiện tượng nà y vẫn là lần đầu tiên xảy ra ở trong Phạt Thần dị vá»±c, đám thần nhân đông đức táºp trung lại vá»›i nhau, cÅ©ng mang lại rất nhiá»u niá»m vui, xem ra việc sống tụ táºp vẫn có lợi Ãch nhất định, thảo nà o sinh váºt cấp thấp có số lượng lá»›n, như là hà ng trăm ngà n con ong máºt và con kiến muôn Ä‘á»i Ä‘á»u thÃch sống theo bầy đà n.
Ở trước mặt cá»§a Thá»§ há»™ thần thú Phạt Thần dị vá»±c, đám thần nhân đã từng ngông cuồng tá»± cao tá»± đại, bây giá» cÅ©ng chẳng khác gì những con ong máºt, và con kiến.
Nếu như có má»™t Ä‘iá»u khác biệt, thì đó chÃnh là có má»™t con kiến cầm má»™t thanh Ä‘ao sắc bén tá»›i mức có thể chém được ngưá»i, cho nên con kiến nà y được tôn là m lão đại, hắn chÃnh là Má»™c Phong - chá»§ nhân má»›i trong Phạt Thần dị vá»±c.
Từ sau khi Má»™c Phong xuất thế, luyện công tu thần, ra là m quan, lưu lạc cá»u giá»›i, cuá»™c sống trải qua không Ãt những gian khổ, báºn rá»™n, cho tá»›i hôm nay má»›i chÃnh thức trở lại là m kẻ thống trị, mặc dù hắn cÅ©ng không thÃch loại cuá»™c sống thế nà y, hắn thÃch trải qua phong lưu tiêu dao, tá»± do tá»± tại, cùng vá»›i mấy mỹ nhân mình thÃch, yêu sâu sắc hoặc chá»›m yêu. Ngà y nay, cách trước kia thưá»ng dá»±a và o Tiêu Diêu thần châu để đổi lấy sá»± ung dung tá»± tại cho Má»™c Phong, nhưng bây giá» hắn chẳng còn cảm thấy má»™t chút ung dung tá»± tại nà o. bởi vì rất nhiá»u thần nhân vâng lá»i hắn như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, trách nhiệm cá»§a trong lòng khiến hắn không thể không cân nhắc nhiá»u vấn Ä‘á», dù sao những thần nhân cÅ©ng không được tá»± do ở trong Phạt Thần dị vá»±c, nên cÅ©ng xem như là không được vui vẻ, hắn phải suy nghÄ© cho bá»n há».
Bởi váºy kẻ thống trị Má»™c Phong cá»§a Phạt Thần dị vá»±c Ä‘ang cẩn tháºn suy tÃnh là m sao má»›i dẫn được má»i ngưá»i rá»i khá»i Phạt Thần dị vá»±c.
Cho dù Má»™c Phong đã trưng cầu ý kiến cá»§a má»i ngưá»i trên diện rá»™ng, nhưng nghÄ© tá»›i nát óc mà vẫn không tìm được biện pháp thoát khá»i Phạt Thần dị vá»±c.
Qua thêm hai ba năm nữa, quái miêu thá»§ há»™ thần thú cá»§a Phạt Thần dị vá»±c lại xuất hiện ở ven bá» Hà m Hồ, không ai biết nó tá»›i đây là m gì. Sá»± sợ hãi cá»§a đám thần nhân vá»›i nó cÅ©ng cà ng ngà y cà ng lá»›n nhưng nó lại chẳng thèm để tâm tá»›i cảm giác cá»§a má»i ngưá»i, dạo chÆ¡i nhiá»u lần bên bá» Hà m Hồ, thỉnh thoảng nó còn gà o lên những tiếng chói tai, có lẽ quái miêu đã quên Má»™c Phong và quên luôn Tiêu Diêu trên tay hắn đã khiến nó bị trá»ng thương.
Má»™c Phong cÅ©ng không chá»§ động tấn công nó, dù sao dá»±a và o thân pháºn đặc biệt là Thá»§ há»™ thần thú cá»§a nó, không phải ai muốn tấn công cÅ©ng tấn công được, nhưng mà , qua và i tháng liên tục quan sát tỉ mỉ nó, Má»™c Phong đã nhìn ra được má»™t và i manh mối. Quái miêu thưá»ng hay xuất hiện và o sáng sá»›m và tối đêm, trong hai thá»i Ä‘iểm nà y, nó luôn luôn đứng không nhúc nhÃch ở bên bá» Hà m hồ, và nghểnh cổ nhìn vá» phÃa trung tâm cá»§a Hà m hồ, giống như ở nÆ¡i đó có thứ gì đó nó mong ngóng.
Rốt cuộc ở giữa Hà m Hồ có cái gì?
Lúc quái miêu xuất hiện, rất nhiá»u thần nhân Ä‘á»u tá»± động trốn và o nhà cá»§a mình, Má»™c Phong cÅ©ng rất vui vì được yên tÄ©nh tiếp đón quái miêu, nhìn theo ánh mắt cá»§a nó và o trong Hà m Hồ . Ngoại trừ lúc đầu, quái miêu Ä‘i dò xét Hà m Hồ mấy lần, vá» sau, dưá»ng như nó chỉ táºp trung ánh mắt và o má»™t khu vá»±c nhá» hẹp ở phÃa trong Hà m Hồ.
Khu vá»±c khả nghi nằm ở phÃa trong Hà m Hồ nà y cách bá» hồ khoảng năm mươi trượng, Má»™c Phong sống an ổn vá»›i quái miêu, cuối cùng hắn cÅ©ng phát hiện thêm chút manh mối. Ở nÆ¡i đó có má»™t tảng đá chỉ dà i khoảng 2, 3 tấc nhô ra trên mặt nước. Má»™c Phong không thấy tảng đá có gì đặc biệt, trên đầu cá»§a nó chỉ hÆ¡i sắc nhá»n, ánh lên mà u xám trắng, giống hồ nước tá»›i kinh ngạc khó trách là m sao Má»™c Phong vẫn không chú ý tá»›i nó.
Thá»i gian quái miêu nhìn chằm chằm hòn đá cà ng ngà y cà ng dà i ra, nghi vấn cá»§a Má»™c Phong đối vá»›i tảng đá cÅ©ng cà ng ngà y cà ng lá»›n.
Items
Tà i sản của Goncopius
Chữ ký cá»§a Goncopius Ão rách vai nhưng tâm hồn không nản chÃ
Quần rách Ä‘Ãt nhưng ý chà vẫn kiên cưá»ng
10-02-2013, 06:51 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,222
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,844
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Phong Lưu Tiêu Diêu Thần
Tác giả: Luyến Thượng Nam Sơn
-----oo0oo-----
Chương 223: Tảng đá nở hoa
Dịch: Qing Luan
Biên dịch: Greenphoenix28
Biên táºp: Greenphoenix28
Nguồn:TTV
Quái miêu sẽ chẳng vô duyên vô cá»› mà nhìn chằm chằm và o má»™t tảng đá tầm thưá»ng, Má»™c Phong cÅ©ng sẽ chẳng rá»—i việc mà nhìn chằm chằm và o tảng đá theo quái miêu. Vì những thần nhân trong rừng nhãn đã tránh xa khu vá»±c nà y, nên sáng sá»›m và chạng vạng tối là thế giá»›i dà nh cho má»™t ngưá»i và má»™t mèo, quái miêu cà ng ngà y cà ng không sợ Má»™c Phong, còn Má»™c Phong dưá»ng như cÅ©ng đã quên bản tÃnh hung tà n cá»§a quái miêu. Vì váºy bên bá» Hà m hồ đã xuất hiện má»™t cảnh tượng kì lạ là má»™t ngưá»i, má»™t mèo cách nhau không xa, quái miêu Ä‘ang nhìn khung cảnh xung quanh nó, Má»™c Phong Ä‘ang suy nghÄ© vá» vấn đỠcá»§a mình. Tình hình đã không phải là kẻ địch mà cÅ©ng chẳng phải là bằng hữu, tháºt là bình an vô sá»±.
Dần dà , trong lòng Mộc Phong thấy ngứa ngáy, bèn sinh ra ý định xuống hồ để xem xét kĩ tảng đá kia.
Hà nh động ở trong hồ sẽ bất tiện hÆ¡n trên mặt đất rất nhiá»u, thế nên Tuyết Nhạn và Vô Ngôn Ä‘á»u cá»±c lá»±c phản đối Má»™c Phong mạo hiểm. Lý do cá»§a Tuyết Nhạn là chỉ sợ trong hồ không chỉ có cá miệng nhá»n mà còn có quái ngư trong truyá»n thuyết có thể cắn nuốt thần nhân, hiện tại má»i ngưá»i Ä‘ang sinh hoạt vui vẻ hòa thuáºn, ra khá»i Phạt Thần dị vá»±c không phải là vấn đỠquan trá»ng nhất, không nên vì lòng hiếu kì nhất thá»i mà không để ý tá»›i sá»± nguy hiểm cá»§a bản thân, vá»›i lại cái gì quái miêu thÃch chưa chắc Má»™c Phong đã thÃch, và dụ như nó thÃch ăn cá, Má»™c Phong thì chỉ thÃch ăn thịt thá».
Oai lý tà thuyết (1) thưá»ng có cÆ¡ sở đứng vững, Má»™c Phòng rõ rà ng không thể có lý do gì phản bác lại.
Vô Ngôn vốn không muốn Ä‘i khá»i Phạt Thần dị vá»±c, cho dù tảng đá đó là cá»a ra và o nÆ¡i nà y thì nà ng cÅ©ng chẳng có hứng thú. Vì ở Phạt Thần dị vá»±c tháºt tốt: vừa có ngưá»i tôn sùng, vừa không phải lo cÆ¡m ăn áo mặc, má»—i ngà y lại còn được ngưá»i mình thÃch ôm ấp Ä‘i và o giấc má»™ng. HÆ¡n nữa hiện giá» nà ng đã trưởng thà nh lén lút song tu cùng công tá» mấy lần, cái hương vị tiêu hồn thá»±c cốt (2) nà y tháºt sá»± là m ngưá»i ta mê đắm. Nếu như Ä‘i khá»i Phạt Thần dị vá»±c, đương nhiên công tá» sẽ đặt tâm tư và o việc tìm kiếm Thông Thiên thần châu, và còn phải Ä‘i tìm Liá»…u Diệp. Tuy nhất định phải tìm nà ng, nhưng chưa chắc đã tìm thấy, trái lại sẽ không còn được hưởng má»™t khoảng thá»i gian và không gian an nhà n như thế nà y.
Mặt Lá»— Äạt Bưu tối lại, cổ phồng lên, hắn bảo nếu lão đại muốn Ä‘i và o trong hồ nhất định phải mang hắn theo, tuy bây giá» hắn rất vô dụng nhưng cái mạng nà y là do lão đại nhặt vá», vứt và o đâu cÅ©ng thế thôi, không bằng Ä‘i cùng lão đại có chết cÅ©ng an lòng.
Má»™c Phong là m "Chà tôn" và i năm đã xuất hiện uy phong, tuy trong lòng hắn cảm động nghÄ©a khà cá»§a Lá»— Äáºt Bưu nhưng ngoà i mặt không thể không tá» ra hung hăng, hắn lá»›n tiếng trách mắng Lá»— Äạt Bưu: "Lá»— Äạt Bưu, cho dù mạng cá»§a ngươi không đáng giá, nhưng tốt xấu gì ta cÅ©ng đã mất công giằng ngươi vá» từ miệng quái miêu, nếu ngươi coi tÃnh mệnh là như váºy, thì việc gì ta phải cứu ngươi. Ta muốn và o Hà m Hồ xem xét tảng đá, chứ đâu phải Ä‘i và o chá»— chết. Tuy lần nà y Ä‘i có phần nguy hiểm, nhưng vá»›i khả năng bÆ¡i trá»i sinh không bao giá» sợ chết Ä‘uối và sá»± trợ giúp đắc lá»±c cá»§a Tiêu Diêu thần châu, ta sẽ tá»± bảo vệ mình được. Nếu ta mang ngươi theo, chẳng phải là thêm má»™t rắc rối sao? Thế nên các ngươi cứ đứng ở trên bá» cho ta!"
Có đôi khi, dân chá»§ là giải thÃch cÅ©ng không thay đổi, giống như tú tà i gặp phải binh lÃnh có nói lý lẽ mấy cÅ©ng không hiểu. Bạn khuyên ngưá»i khác là m việc gì, không bằng kÃch động ngưá»i đó không nên là m việc đấy. Nếu như có đủ quyá»n , thì chắc chắn sẽ giống như bạn Ä‘ang hạ mệnh lệnh trá»±c tiếp cho ngưá»i đó. Như váºy, có lẽ vừa tốn Ãt sức lại vừa thá»±c tế.
Lá»— Äạt Bưu cúi thấp đầu xuống, mặc dù Má»™c Phong không nói lý lẽ, nhưng mình không thể không thà nh thá»±c nghe theo hắn.
Tin tức Má»™c Phong muốn Ä‘i và o Hà m Hồ truyá»n đến tai rất nhiá»u thần nhân, tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u Ãt nhiá»u có chút báºn tâm, nhưng có thể vì mong muốn thoát khá»i Phạt Thần dị vá»±c là ưu tiên sô má»™t, vá»›i lại má»i ngưá»i đã tạo thà nh thói quen nằm trong vòng bảo há»™ cá»§a và Tiêu Diêu thần châu, thế nên trong mấy năm qua Má»™c Phong nói gì nghe nấy. Nhưng mà , ngá»™ nhỡ Má»™c Phong gặp bất hạnh, ngưá»i nà o có thể giải trừ được uy hiếp cá»§a quái miêu chứ?
Ở dưới sá»± Ä‘iá»u khiển cá»§a loại mâu thuẫn tâm lý nà y, ai cÅ©ng không dám tùy tiện phát biểu ý kiến cá»§a mình. Cho dù là ngưá»i trung can nghÄ©a đảm như Äá»— Nhiá»…m, và ngưá»i quay lại quy phục như Tra Bất Äồng, cÅ©ng chỉ duy trì sá»± im lặng đúng chá»— . HÆ¡n nữa, Má»™c Phong khăng khăng muốn xuống hồ, ai có thể ngăn cản được.
Những ngà y nà y, hà nh vi cá»§a quái miêu cà ng ngà y cà ng không kiên nhẫn, không còn duy trì được tư thế lặng yên chỠđợi ở bá» hồ như trước, nó thỉnh thoảng Ä‘i tá»›i Ä‘i lui trên bá» hồ,có khi còn bay vút trên không trung, nhưng vì nó không có cánh thế nên nếu muốn nhảy được 50 trượng đến gần khối đá má»™t tấc vuông nổi trên mặt nước Ä‘oán chừng không dá»… dà ng. ÄÆ°Æ¡ng nhiên bản thân con quái miêu nà y cÅ©ng chẳng biết phi hà nh, có lẽ nó cÅ©ng không nhảy được hÆ¡n 50 trượng. Thỉnh thoảng, Má»™c Phong thấy nó nhảy vá»t lên không mấy lần, nhưng nó cÅ©ng chỉ tá»›i được nÆ¡i cách bá» mưá»i trượng, rồi lại bắn ngưá»i xoay ngược trở vá». Má»™c Phong chỉ nhìn sÆ¡ qua là biết sá»± cấp bách trong lòng cá»§a nó, mặc dù hắn cÅ©ng chẳng biết tại sao quái miêu lại vá»™i vã muốn nhảy đến tảng đá kia, nhưng lòng hiếu kỳ cá»§a hắn chẳng những không giảm Ä‘i, lại còn cà ng tăng thêm.
Äáng tiếc Má»™c Phong váºn đủ thị lá»±c cÅ©ng chẳng nhìn rõ rốt cuá»™c tảng đá kia có Ä‘iểm gì kỳ lạ! Cà ng phá»ng Ä‘oán cÅ©ng chẳng biết được tảng đá kia có công dụng gì, chẳng lẽ tảng đá đó là điểm mắt tráºn cá»§a Phạt Thần dị vá»±c? Chắc là có khả năng nà y, nhưng cÅ©ng không biết khoảng độ bao nhiêu?
Có má»™t buổi sáng, Má»™c Phong đứng ở bá» hồ nhìn tảng đá kia cùng vá»›i quái miêu, có thể lá» má» trông thấy trên tảng đá đã có má»™t và i biến hóa. Trên tảng đá lá» má» ló ra má»™t mà u sắc khác, giống như đã nở ra má»™t đóa hoa nhá»!
Tảng đá đã nở hoa?
Má»™c Phong nghi mình bị hoa mắt. Nhưng trên thá»±c tế, tảng đá kia đã tháºt sá»± nở hoa, hÆ¡n nữa còn nở ra má»™t đóa hoa mà u Ä‘en hình bảo tháp! Mà u Ä‘en nà y so vá»›i mà u Ä‘en mà Má»™c Phong đã từng trông thấy thì cà ng thuần sắc hÆ¡n, hoà n toà n giống như mà u cá»§a má»™t miếng hắc ngá»c: Ä‘en tá»›i cao quý, Ä‘en tá»›i sang trá»ng. Dưá»ng như mà u sắc cá»§a nó là đáºm nhất trong trá»i đất.
Má»™c Phong kinh ngạc, trong đầu hắn đã xuất hiện rất nhiá»u ý nghÄ©: "Hoa nà y thá»±c sá»± có thể gia tăng được công lá»±c sao? Chẳng lẽ hoa nà y rất quan trá»ng vá»›i quái miêu?".
Äúng và o lúc Ä‘ang nhìn hết sức chăm chú, tâm thần cá»§a hắn bất tri bất giác đã chìm và o trong đóa hoa nhá» mà u Ä‘en hình bảo tháp.
Äúng lúc đó, quái miêu nhẹ nhà ng Ä‘i vòng sau lưng Má»™c Phong, hai con ngươi má»™t đỠmá»™t trắng cá»§a nó chuyển động rất nhanh. Nó cháºm rãi tiếp cáºn Má»™c Phong, cách hắn cà ng ngà y cà ng gần: Năm trượng. . . Ba Trượng. . . Hai trượng. . . Má»™t trượng. Má»™c Phong đã rÆ¡i và o phạm vi tấn công cá»§a nó, nhưng Má»™c Phong Ä‘ang nhìn tảng đá tá»›i mức xuất thần, thế nên không há» hắn để ý được hà nh động cá»§a quái miêu. Mà trá»i vừa má»›i sáng, tất cả thần nhân ở trên bá» Hà m Hồ Ä‘á»u Ä‘ang ngá»§ say, rừng nhãn yên tÄ©nh tá»›i mức có thể nghe thấy tiếng ngáy to cá»§a má»™t và i thần nhân! Hiểm nguy cách Má»™c Phong cà ng ngà y cà ng gần. Cái Ä‘uôi cá»§a quái miêu đã kéo dà i đến hai trượng, nó giương cao lên, cái Ä‘uôi dà i đột nhiên lắc lư giống như má»™t thứ Phong Lôi Há»a Äiện bất thình lình đánh vá» phÃa thân thể cá»§a Má»™c Phong.
Cái đuôi của quái mieu đong đưa rất nhanh, mang đến tiếng gió "vù vù" .
Má»™c Phong Ä‘ang nhìn hết sức chuyên chú, đợi đến lúc kịp phản ứng, cái Ä‘uôi cá»§a quái miêu đã cách thân thể cá»§a hắn chưa đầy ba thước. Má»™c Phong gá»i Tiêu Diêu thần châu ra theo bản năng, láºp tức hóa thà nh má»™t tấm chắn mang đưá»ng nét dà i. Gần như là Má»™c Phong vừa má»›i cầm chắc tấm chắn, nhanh chóng giương lên, ngay lúc cái Ä‘uôi cá»§a quái miêu đánh tá»›i thân thể hắn vá»›i tốc độ ánh sáng, hắn đã láºp tức chắn ở trước ngưá»i.
"Äoà nh!" Cái Ä‘uôi cá»§a quái miêu va chạm vá»›i tấm chắn trong tay cá»§a Má»™c Phong là m vang lên má»™t tiếng động nặng ná»!
-Ngươi dám đánh lén ta!
Má»™c Phong đáp lại thái độ dương dương đắc ý Ä‘ang lá»›n tiếng gà o thét cá»§a quái miêu, thân thể lại bị va chạm vá»›i đưá»ng lá»±c nà y mà bắn lên không trung, rồi rÆ¡i trá»±c tiếp xuống hồ!
Tiếng nà y vang lên rất to, trong chá»›p mắt có mấy ngưá»i lao ra từ căn nhà gá»— cách bá» hồ không xa. Tuyết Nhạn và Vô Ngôn trông thấy Má»™c Phong như cánh diá»u bị đứt dây lao thẳng và o trong hồ,Ä‘á»u nhất thá»i cả kinh, trợn mắt há mồm.
-Công tá», ngươi là m sao thế?" Vô Ngôn hô lên thất kinh.
-Chúng ta mau đến xem đi!
Suy cho cùng Tuyết Nhạn cÅ©ng đã thà nh thần nhiá»u năm, tất nhiên là tỉnh táo hÆ¡n Vô Ngôn rất nhiá»u.
Lá»— Äạt Bưu cÅ©ng từ căn nhà nhá» phÃa trước thò đầu ra, vẻ sá»ng sốt rÆ¡i và o trong ánh mắt gần như không thể tin nổi cá»§a hắn.
"Lão đại!" Lá»— Äạt Bưu buá»™t miệng hô lên hai chữ, sợ tá»›i mức chân tay luống cuống.
Má»™c Phong lúc nà y hoà n toà n đắm chìm trong sá»ng sốt: Vốn tưởng con quái miêu nà y đã quên mình vá»›i nó đã từng đánh nhau, nà o biết trong lòng nó còn có ý định trả thù. Nó thừa lúc mình không phòng bị đột ngá»™t hạ đòn sát thá»§. Má»™c Phong hối háºn vì mình đã xem thưá»ng con quái miêu nà y thế nên má»›i nhất thá»i thiếu cảnh giác, bị nó ám toán.
Má»™c Phong chưa kịp mắng lại nó mấy câu, thân thể liá»n rÆ¡i xuống rất nhanh vá» phÃa tảng đá ở trong hồ. Má»™c Phong cái khó ló cái khôn, thay đổi tâm niệm, nhanh chóng biến hóa Tiêu Diêu thần châu khiến nó căng ra như má»™t cái ô khổng lồ rá»™ng tầm má»™t trượng, trong thá»i gian ngắn đã giảm được tốc độc rÆ¡i xuống. Má»™c Phong quay đầu lại nhìn quái miêu ở bên bá» má»™t cái. Nó Ä‘ang táºp trung tinh thần nhìn mình chằm chằm, giống như Ä‘ang cá»±c kỳ hà i lòng vá» kiệt tác cá»§a nó.
Hồ nước vẫn bình lặng như thế, cái ô khổng lồ cá»§a Má»™c Phong dẫn theo Ãt gió nhẹ thổi tá»›i tá»›i trên mặt hồ, nhà o từng gợn sóng dáºp dá»n ra xung quanh. Hiện tại, Má»™c Phong chỉ còn cách tảng đá nà y trong gang tấc, cuối cùng hắn cÅ©ng nhìn rõ được đóa hoa nhá» trên tảng đá. Hóa ra nó cÅ©ng chẳng bé nhá» gì, ước chừng phải dà i hÆ¡n hai tấc, cÅ©ng không chỉ có má»™t cái hình dạng bảo tháp hắn nhìn thấy lúc trước mà nó có rất nhiá»u lá»›p chồng lên nhau, vô số các cánh hoa tinh xảo lóe lên ánh sáng kỳ dị.
"Cạch!" Bên cạnh tảng đá bá»—ng nhiên thò ra má»™t cái đầu cá! Äây là má»™t con quái ngư tướng mạo vô cùng xấu xÃ, toà n thân nó trắng bạc, ước chừng dà i hÆ¡n ba thước, ngoà i lá»›p vảy phá»§ lên toà n thân còn nứt ra má»™t đầu nhá»n dà i má»™t tấc, trên đầu nhá»n ánh lên bóng hồ, khiến cho ngưá»i ta có má»™t cảm giác cá»±c kỳ sáng chói, trên miệng cá»§a nó có hai râu dà i to như dây thừng, như hai thanh kiếm sắc nhắm thẳng và o chá»— Má»™c Phong hạ xuống! Tình thế cá»§a Má»™c Phong cá»±c kỳ nguy hiểm, lúc hắn cách quái ngư vá»n vẹn có và i thước má»›i đột nhiên tỉnh ngá»™ ra: "Con quái ngư nà y nhất định là má»™t loại thá»§ há»™ thần thú trong truyá»n thuyết khác có thể cắn nuốt thân thể thần nhân! Nếu mình cứ rÆ¡i xuống như thế nà y, râu kiếm cá»§a nó nhất định sẽ đâm thá»§ng thân thể cá»§a mình, khi đó có lẽ mình cÅ©ng chẳng có khả năng chuyển thế trá»ng sinh! Nếu quái miêu có thể cắn được thân thể cá»§a thần nhân, chắc định con quái ngư nà y cÅ©ng sẽ tiêu hóa mình và o trong bụng nó.
Má»™c Phong gặp nguy nhưng tinh thần không loạn, đầu óc chấn tÄ©nh, thân thể lá»™n má»™t vòng theo sát, đầu ở dưới chân ở trên. Trong phút chốc Tiêu Diêu thần châu biến thà nh má»™t cây kiếm má»ng dà i cả thước, thuáºn thế vá»™i và ng đâm xuống quái ngư.
Tuyết Nhạn, Vô Ngôn và Lá»— Äạt Bưu đứng gần đó Ä‘á»u đã quên mất bên bá» hồ còn có má»™t con quái miêu lợi hại, vừa lá»›n tiếng kêu lên vừa bước vá»™i tá»›i, hình như quái miêu cÅ©ng không muốn kiếm chuyện vá»›i bá»n há», nó vút lên không mấy trượng, con mắt vẫn không nhúc nhÃch nhìn chằm chằm Má»™c Phong Ä‘ang rÆ¡i xuống nhanh chóng cùng quái ngư Ä‘ang nhô đầu ra trên mặt hồ. Không biết con quái miêu nà y Ä‘ang mong chá» má»™t kết quả kiểu gì?
Dưá»ng như Quái ngư chẳng thèm để Má»™c Phong và o mắt, hai cây râu dà i ở phÃa ngoà i miệng nhanh chóng múa lên, giống như hai cà nh liá»…u nghênh đón cây kiếm má»ng cá»§a Má»™c Phong.
Má»™c Phong ở trên không trung không có chá»— giữ lá»±c, trong lòng biết kiếm cá»§a mình Ä‘i xuống, tất nhiên sẽ không chém được và o râu dà i cá»§a quái ngư. Trong lòng hắn vẫn Ä‘ang so sánh xem râu dà i cá»§a quái ngư có phải giống cái Ä‘uôi cá»§a quái miêu Ä‘á»u cứng không thể chặt đứt được không. à nghÄ© nà y chỉ tồn tại trong giây lát, cổ tay Má»™c Phong liá»n láºt lại, rung tay đưa mÅ©i kiếm chém thẳng và o hai chiếc râu dà i Ä‘ang nghênh đón cá»§a quái ngư. Thanh kiếm má»ng trong tay hắn vừa má»›i tiếp xúc vá»›i chiếc râu dà i cá»§a quá ngư, đã láºp tức láºp tức bị uốn cong thà nh ná»a vòng tròn, tiếp theo Má»™c Phong bị bắn tá»›i không trung, hắn mượn lá»±c xoay ngưá»i lên không, thân thể lăng không lá»™n má»™t vòng, vẫn là tư thế đầu ở dưới chân ở trên đâm và o đầu quái ngư.
Nà o biết lúc nà y, quái ngư đã có kinh nghiệm, cái Ä‘uôi cá»§a nó nhẹ nhà ng xòe ra, "à o" má»™t tiếng toà n bá»™ thân cá đã chìm và o trong nước! Má»™c Phong chấn động. Trong lòng hắn biết rõ má»™t khi đã và o trong nước thì tất nhiên mình sẽ không linh hoạt bằng nó, trong hoảng hốt liá»n chợt nảy ra cách đối phó. Hắn chạm mÅ©i kiếm vá» phÃa đóa hoa mà u Ä‘en má»c ở trên tảng đá, vốn định mượn lá»±c bắn lên không lần nữa, sau đó sẽ rÆ¡i vá» phÃa xa xa và o trong nước. Má»™c Phong hy vá»ng sẽ rÆ¡i xa rất xa má»›i kéo dà i được khoảng cách vá»›i con quái ngư nà y, như váºy má»›i có thể liá»u mạng bÆ¡i và o bá», mình đã thuáºn lợi leo lên bá».
Chỉ tiếc ngưá»i tÃnh không bằng trá»i tÃnh, lúc mÅ©i kiếm cá»§a Má»™c Phong vừa chạm và o bông hoa Ä‘en, đã xảy ra sá»± tình quái dị!
Má»™t kiếm nà y cá»§a Má»™c Phong chạm và o phÃa đóa hoa mà u Ä‘en, theo lý thì tất nhiên sẽ đâm xuyên qua cánh hoa, rồi tiếp xúc vá»›i tảng đá. Nhưng mà Má»™c Phong cÅ©ng không đâm được và o tảng đá phÃa dưới đóa hoa mà u Ä‘en, thanh kiếm má»ng trong tay hắn như đâm phải hồ nước. Cả ngưá»i phát ra tiếng "ù" giống như má»™t là n sương mù mà u trắng chui và o trong đóa hoa hình bảo tháp mầu Ä‘en.
Vô Ngôn kinh hô:
-Ah! Công tá»!
-Má»™c Phong!
-Lão đại!
Lúc ba tiếng hô truyá»n tá»›i bên tai thì cả ngưá»i Má»™c Phong đã lá»t và o trong đóa hoa hình bảo tháp mà u Ä‘en!
Vô Ngôn không chút suy nghÄ©, đạp bước chân định nhảy và o trong hồ, Lá»— Äạt Bưu phản ứng rất nhanh nhà o lên phÃa trước má»™t bước, bắt lấy cánh tay Vô Ngôn kéo nà ng vá».
Lá»— Äạt Bưu cuống quýt há»i:
-Vô Ngôn, ngươi muốn là m gì?
Vô Ngôn nghẹn ngà o nói:
-Ta muốn Ä‘i cứu công tá»!
Tuyết Nhạn vá»™i và ng vượt lên trước hai ngưá»i, nắm lấy bá» vai Vô Ngôn an á»§i:
-Vô Ngôn, Má»™c Phong vốn là Chà Tôn chuyển thế, hắn sẽ không bạc mệnh tá»›i váºy đâu! Ngươi hãy bình tÄ©nh má»™t chút!
- Äúng, đóa hoa kia hẳn là má»™t không gian tu di (3), lão Äại ta là Chà Tôn chuyển thế mà trong tay lại có Tiêu Diêu thần châu, là m sao hắn có thể dá»… dà ng bá» lại chúng ta? Vô Ngôn, ngươi đừng sốt ruá»™t. Có thể lão đại sẽ gặp được má»™t cÆ¡ duyên khác, chắc chắn hắn sẽ trở vá» binh yên. - Lá»— Äạt Bưu đã lang bạt trong thần giá»›i nhiá»u năm, nên hiểu sâu biết rá»™ng, tình hình như thế hắn không chỉ thấy, mà tháºm chà đã từng trải qua mấy lần, vá»™i và ng suy Ä‘oán theo tá»± nhiên.
-Nếu công tá» bị giam ở trong không ra được thì phải là m sao bây giá»? -Vô Ngôn thoáng bình tâm, nhưng vẫn tiếp tục khóc thút thÃt má»™t cách đầy bi thương. Rồi lại nói:
- Nếu công tỠkhông thể đi ra từ bên trong, chắc chắn ta sẽ chui và o theo hắn!
Hoa Phi Hoa cháºm chạp chạy tá»›i cạnh ba ngưá»i, khó hiểu lên tiếng há»i:
-Äã xảy ra chuyện gì?
-Lão đại đã chui và o trong đóa hoa mà u Ä‘en kia. . . - Lá»— Äạt Bưu đưa tay chỉ vá» phÃa đóa hoa mà u Ä‘en, lá»i còn chưa dứt, lại kinh ngạc há hốc mồm.
-Äóa hoa mà u Ä‘en ở đâu cÆ¡? - Hoa Phi Hoa nhìn theo ngón tay Lá»— Äạt Bưu, ngoại trừ mặt nước hồ sáng lấp lánh, thì chẳng thấy cái gì khác.
Tuyết Nhạn "Ah" lên một tiếng, Vô Ngôn kinh ngạc phát hiện ra đóa hoa mà u đen ở trong hồ đã biến mất, tảng đá ở dưới đóa hoa mà u đen cũng mất tăm bóng dáng!
"Oa!" Quái miêu ở cách đó không xa gà o lên má»™t tiếng, Hoa Phi Hoa cả kinh quay đầu lại, mắt nhìn thấy thân thể cá»§a nó nhảy vút và o rừng mấy cái, liá»n không thấy bóng dáng nữa.
Chú thÃch:
1, Oai lý tà thuyết là lá»i nói xằng báºy , lý lẽ không chịu thừa nháºn sá»± tháºt.
2, Tiêu hồn thá»±c cốt có thể hiá»u là cảm giác sung sướng mãn nguyện khi hoan ái.
3, Không gian tu di là má»™t không gian cao diệu, gom góp Ä‘iá»u tốt…
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
Chữ ký cá»§a Lôi Äế ÄÆ°á»ng còn dà i - dừng lại hay bước tiếp?
Cuộc sống nà y - tiếp tục hay buông tay?
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Lôi Äế
11-02-2013, 11:19 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,222
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,844
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Phong Lưu Tiêu Diêu Thần
Tác giả: Luyến Thượng Nam Sơn
-----oo0oo-----
Chương 224: Thông Thiên thần châu
Dịch: Qing Luan
Biên dịch: Greenphoenix28
Biên táºp: Greenphoenix28
Nguồn:TTV
Má»™c Phong không nghÄ© tá»›i chỉ trong má»™t suy nghÄ©, váºy mà hắn đã chui và o trong tảng đá nở hoa. Sá»± cổ quái cá»§a Phạt Thần dị vá»±c, thưá»ng khiến cho ngưá»i ta không Ä‘oán được. Tuy nói rằng váºn khà bao giá» cÅ©ng Ä‘i cùng vá»›i ngưá»i dÅ©ng cảm. Nhưng lúc nà y đây, bất kể cái gì cÅ©ng không thể so vá»›i sá»± dÅ©ng cảm cá»§a Má»™c Phong, bởi vì hắn đã bị cái Ä‘uôi cá»§a quái miêu bắn vá» phÃa giữa hồ, lại bị quái ngư bức ép và o tảng đá. Hai con thá»§ há»™ thần thú trong truyá»n thuyết, ngược lại đã thà nh những ngưá»i thợ săn thông minh, suýt nữa đã láºp kế hoạch cho hắn và o má»™t bẫy không chê và o đâu được, hắn giống như má»™t con mãnh thú bị bá»n chúng săn Ä‘uổi.
Khi đó hắn vẫn còn Ä‘ang ở bên trong thâm cốc thần bÃ, Má»™c Phong bất ngá» gặp má»™t lão nhân áo trắng, bởi váºy hắn đã bị lão đẩy và o Tiểu Linh Thiên nÆ¡i ngăn cách vá»›i bên ngoà i mặc cho ngưá»i định Ä‘oạt. Mà bây giá», Má»™c Phong cÅ©ng đã tiến và o má»™t không gian quái dị giống như thế.
Äây là má»™t không gian má» mịt hư vô, xung quanh không có mây nhẹ, cÅ©ng không có sương mù, ngoại trừ má»™t bầu trá»i vô cùng tối tăm má» mịt, thì gần như chẳng có cái gì nữa. Ở chá»— nà y, nếu ai đó nói nhá» bé thì nó là như váºy. Má»™c Phong kinh ngạc phát hiện mình Ä‘ang đứng ở trong. Má»™t ngưá»i đứng ở lá»ng lÆ¡ ở giữa không trung, thân thể muốn chuyển động thế nà o thì có thể chuyển động thế ấy, tháºm chà muốn Ä‘i tản bá»™ ở bên trong cÅ©ng chẳng có vấn Ä‘á», Ä‘iá»u kỳ lạ chÃnh là dưới chân không có cái gì nhưng ngưá»i lại có thể Ä‘i tá»›i Ä‘i lui tùy ý.
Nhưng mà , bầu trá»i mênh mông vô hạn khiến cho ngưá»i ta không biết nên chạy Ä‘i đâu.
"Ta Ä‘ang ở đâu?" Má»™c Phong kinh ngạc tá»± há»i chẳng lẽ mình lại nhá»› tá»›i Tiểu Linh Thiên, và lão nhân áo trăng ư?
"Không phải hắn đã nói ta và hắn còn có cơ duyên gặp mặt một lần nữa đấy sao? Vì sao không trông thấy hắn?"
-Ngươi Ä‘ang tìm ai ở đây? - Sau lưng hắn truyá»n tá»›i má»™t giá»ng nói quen thuá»™c.
-Là ngươi - Mộc Phong ngạc nhiên phát hiện ra, quả thực lão nhân áo trắng đang ở đây.
-Là ta, cÅ©ng không phải là ta. Trong lòng ngươi nghÄ© tá»›i ai thì ta là ngưá»i ấy. - "Lão nhân áo trắng" bình tÄ©nh cưá»i, nói.
- Không có khả năng!" Má»™c Phong cảm thấy kinh hãi, lại nghÄ© tá»›i Yên Nhiên. Trong chá»›p mắt "lão nhân áo trắng" ở trước mắt lại biến thà nh "Yên Nhiên" ngưá»i mình vẫn luôn ngà y nhá»› đêm mong. Nà ng Ä‘ang nhìn mình đầy thâm tình.
"Yên Nhiên! Nương tá»! Nà ng đã thoát khá»i Thiên Y thần giáp?" Má»™c Phong kinh hỉ nhà o tá»›i, nhưng lại thất vá»ng khi mình nhà o và o trong hư vô.
Hóa ra chỉ là ảo rác, hóa ra má»™t thần nhân cÅ©ng có thể nhá» bé như thế?" Má»™c Phong nhắm mắt, thu lại tinh thần, hắn lạnh lùng há»i:
- Ngươi là ai? Vì sao lại trêu cợt ta?
-Ta trêu cợt ngươi sao? Ngay từ đâu ta đã nói cho ngươi biết trong lòng ngươi nghÄ© tá»›i ai, thì ta chÃnh là ngưá»i đó. Ta là cả thế giá»›i nà y, cả thế giá»›i nà y chÃnh là ta. Ngươi trẻ tuổi, ngươi đừng xúc động như thế, đừng áp nguyện vá»ng cá»§a mình và o đầu ngưá»i khác, như váºy không tốt lại gây bất lợi đối vá»›i việc tu hà nh cá»§a ngươi! - Từ không trung truyá»n tá»›i má»™t tiếng nói như có như không.
"Xin há»i các hạ là thần thánh phương nà o? Kéo ta và o đây vá»›i ý đồ gì?" Má»™c Phong mở to mắt ra, chấn định lại tinh thần Ä‘ang phù táo. Äáy lòng hắn đã sáng tá», dùng hư vô đối hư vô, dùng bất biến ứng vạn biến.
-Äây là do ngươi tá»± Ä‘i và o. Trong hà ng trăm ngà n vạn năm, ngươi là ngươi duy nhất có thể Ä‘i và o trong không gian cá»§a ta. Ta không thể không nói rằng giữa ta và ngươi có chút duyên pháºn. Trong thân thể ngươi lại có hai giá»t lệ cá»§a ta, xem ra tháºt sá»± là chúng ta rất có duyên. Nghe nói, ngươi Ä‘ang tìm ta? - Tiếng nói đã thay đổi, trở nên má»m mại hÆ¡n rất nhiá»u, hÆ¡n nữa còn là tiếng nữ nhân động lòng ngưá»i.
-Ngươi là Thông Thiên thần châu! - Má»™c Phong cố gắng ngăn lại tâm tình kÃch động cá»§a mình, đúng là "đạp phá thiết hà i vô mịch sá» (1)", không nghÄ© trong má»™t nÆ¡i rất Ãt có khả năng lại có thể gặp được nà ng! -Tháºt không ngá», ta sẽ gặp được ngươi ở nÆ¡i nà y! Äúng rồi, là m sao ngươi biết ta Ä‘ang tìm ngươi? - Má»™c Phong bình tÄ©nh lại, đổi vị trà từ khách sang chá»§ mà há»i thăm.
-Bởi vì ta nghe nói ngươi Ä‘ang tìm ta! - Giá»ng nói vẫn bình thản như trước, giống như không gì trên thế gian nà y có thể khiến nà ng chấn động.
-Ngươi nghe ai nói ta Ä‘ang tìm ngươi? Ngoại trừ Vô Ngôn, và Tuyết Nhạn, thì còn có Tiểu Tinh Linh nhưng bá»n há» không ở trong Phạt Thần dị vá»±c mà đang trong tinh cầu ở trong thân thể cá»§a ta, chẳng lẽ bá»n há» nói cho ngươi biết? Äiá»u đó không há» có khả năng, ai trong bá»n há» cÅ©ng chưa từng nhìn thấy ngươi sao bá»n há» có thể nói cho ngươi biết được? - Má»™c Phong bình tÄ©nh nhìn khoảng không gian hư vô ở trước mắt, giá»ng nói cá»§a Thông Thiên thần châu vẫn luẩn quẩn bên tai nhưng hắn không thể nháºn ra nà ng Ä‘ang ở đâu
"Ta nghe ngươi nói ngươi Ä‘ang tìm ta." Giá»ng nói cá»§a Thông Thiên thần châu yên bình không chút sợ hãi, cÅ©ng chẳng trá»™n lẫn má»™t chút tình cảm nà o. Tháºm chà cả tÃnh tò mò và thá» Æ¡ cá»§a ngưá»i bình thưá»ng, dưá»ng như nà ng cÅ©ng chẳng có.
-Ngươi không lừa ta đấy chứ? Ta đã nói vá»›i ngươi lúc nà o rằng “ta Ä‘ang tìm ngươiâ€? - Má»™c Phong gần như Ä‘ang tá»± độc thoại, hắn Ä‘ang cố gắng nhá»› lại những ngưá»i mình đã từng gặp, ngoại trừ Tuyết Nhạn và Vô Ngôn biết hắn Ä‘ang tìm Thông Thiên thần châu, còn có Tiểu tinh linh, Mông Thần tinh châu vá»›i má»™t đám thần váºt Ä‘ang chỠở trong cÆ¡ thể, thì không nói cho ai biết nữa.
-Ngươi Ä‘ang ở trong thân thể ta, ngươi nói gì thì không Ä‘á»u là nói cho ta biết sao?
-Ta ở trong thân thể ngươi? Không gian nà y là thân thể cá»§a ngưá»i? – Má»™c Phong ngá»› ngưá»i ra má»™t lúc, thầm nghÄ© "Hóa ra là mình đã rÆ¡i và o trong Thông Thiên thần châu, tổ sư gia đã từng chỉ cho mình biết Thông Thiên thần châu Ä‘ang ở thế gian. Vì sao bây giá» lại ở trong Phạt Thần dị vá»±c? Chẳng lẽ tổ sư gia đã gạt ta? Nhưng mà sau khi ta bước và o không gian nà y chưa đỠnói là ta Ä‘ang tìm nà ng ah!"
"Không gian nà y đúng là ở trong cÆ¡ thể ta, ta gá»i không gian nà y là tâm châu. Ngươi Ä‘ang ở trong không gian cá»§a ta nên ngươi nghÄ© gì ta cÅ©ng biết." Thông Thiên thân châu dưá»ng như chẳng ngần ngại Má»™c Phong biết rõ bà máºt cá»§a nà ng.
-NÆ¡i nà y là tâm châu? Nói như váºy, chắc chắn không gian cá»§a ngươi sẽ không nhá», không chỉ lá»›n hÆ¡n những gì ta đã nhìn thấy chứ? - Má»™c Phong hy vá»ng có thể há»i được má»™t và i vấn Ä‘á».
"Ngươi muốn nghĩ nó lớn bao nhiêu thì nó lớn từng ấy, nghĩ nó nhỠbao nhiêu thì nó nhỠtừng ấy!"
"Thế giá»›i nà y nếu không phải là cái thế giá»›i ta nhìn thấy, váºy thế giá»›i đó Ä‘ang ở đâu?" Thoáng chốc tâm thần cá»§a Má»™c Phong nhảy lên kịch liệt, bá»—ng nhiên hắn hiểu ra, má»™t bông hoa chÃnh là má»™t thế giá»›i, bản thân ta còn không phải là má»™t thế giá»›i.
Quả nhiên, Thông Thiên thần châu nói:
- Thế giá»›i nà y ở trong lòng ngươi, ngươi cÅ©ng ở trong lòng thế giá»›i nà y. Lúc đầu, thế giá»›i nà y không có khái niệm ta và ngươi, không ta không nó, tất cả Ä‘á»u là tá»± nhiên.
Cảnh giới hư vô?
Trong lòng Má»™c Phong đã thông suốt và sáng tá», thân thể bá»—ng nhiên dần dần trở nên trong suốt hư vô. Trong chốc lát thần thức đã rải đầy toà n bá»™ không gian, lúc trước hắn đã khổ luyện hai năm ở trong Chà Tôn tinh cầu mà không thể đột phá được cảnh giá»›i Tháºp Trùng Thiên cá»§a "Hồng Mông Thiên Kinh". Mà bây giỠđột nhiên giác ngá»™, Má»™c Phong láºp tức nhảy lên cảnh giá»›i Tháºp Trùng Thiên, đạt đến thá»±c lá»±c cá»§a thần giá»›i Thiên Quân!
-Ta từng gặp má»™t chút sai lầm khi tu luyện "Hồng Mông thiên kinh", còn tưởng rằng chỉ cần mình không ngừng hấp thu năng lượng thì có thể đột phá lên cảnh giá»›i Tháºp Trùng Thiên. Hóa ra trái lại, đạt tá»›i cảnh giá»›i thì công lá»±c sẽ đột nhiên gia tăng! Cảnh giá»›i Tháºp Trùng Thiên cá»§a "Hồng Mông thiên kinh" rốt cuá»™c không phải là do công lá»±c quyết định. - Má»™c Phong lẩm bẩm tá»± nói vá»›i mình, hắn Ä‘ang tá»± cảm ngá»™ (cảm ngá»™ là tá»± mình cảm thấy hiểu ra, tá»± mình cảm nháºn được trong thá»±c tế, trong hà nh động) cảnh giá»›i má»›i, nhất thá»i quên mất mình vẫn còn Ä‘ang trong tâm châu cá»§a Thông Thiên thần châu.
-Công lá»±c cá»§a ngươi bây giỠđã gần đủ rồi, Ãt nhất là có thể kiểm tra được sá»± hiện hữu cá»§a ta. - Má»™t câu nói cá»§a Thông Thiên thần châu đã kéo Má»™c Phong trở vá» hiện tại.
-Sao ngươi cÅ©ng tá»›i Phạt Thần dị vá»±c? - Má»™c Phong bình tÄ©nh há»i thăm.
-Câu nà y không đúng, phải là do ta há»i ngươi. - Trong giá»ng nói cá»§a Thông Thiên thần châu mang theo ý cưá»i.
-Ta Ä‘i và o đây trong lúc tình cá». Äúng là trùng hợp. Còn ngươi? - Má»™c Phong vẫn không bá» qua câu há»i nà y.
-Ta? Ta vẫn luôn ở đây, Ä‘á»u là do ngươi Ä‘i và o trong cÆ¡ thể ta. - Thông Thiên thần châu chưa bao giá» giải thÃch quá nhiá»u.
Má»™c Phong suy nghÄ© nhanh, trong lòng hắn đã hiểu ra, không khá»i thốt ra má»™t câu:
- Phạt Thần dị vá»±c chÃnh là Thông Thiên thần châu!
-Hóa ra ngươi không ngốc. Vấn đỠđơn giản như thế cuối cũng ngươi cũng phải nghĩ ra."
"Nói cái gì thế? Ta đã thông minh như váºy mà chỉ có thể hiểu ra loại vấn đỠđơn giản nà y sao?" Má»™c Phong suy nghÄ© lung tung rồi lại nói:
-Trước kia ta vẫn cho rằng Phạt Thần dị vá»±c là tráºn pháp do thần nhân có bản lÄ©nh cao cưá»ng bố trà ra, mất má»™t thá»i gian rất lâu để tìm kiếm cái tráºn pháp nà y. Hèn chi ta không thể tìm thấy mắt tráºn nằm ở đâu? Hóa ra là do ta Ä‘i nhầm lối, lẫn lá»™n giữa thần váºt tháºt sá»± vá»›i tráºn pháp. Thông Thiên thần châu, ngươi cho tất cả thần nhân ở đây má»™t loại ảo giác, khiến cho há» má»™t lần nản chà tuyệt vá»ng. chẳng lẽ ngươi muốn nhìn thấy sá»± trừng phạt đối vá»›i thần nhân sao?
Trước kia ở trong Hạnh Lâm sÆ¡n trang trên Tiên giá»›i, Má»™c Phong cÅ©ng không biết nhiá»u vá» tráºn pháp, trái lại có thể thu được má»™t trong tam đại thần váºt là Tô Thiết thần châu má»™t cách dá»… dà ng. Mà mấy năm nay rÆ¡i và o trong Phạt Thần dị vá»±c bởi vì vẫn luôn phà tâm và o việc nghiên cứu vá» tráºn pháp, trái lại hắn bị lầm đưá»ng lạc lối. Nếu như hôm nay không phải đánh báºy đánh bạ mà xông và o trong tâm châu cá»§a Thông Thiên thần châu chẳng lẽ phải nán ở đây muôn Ä‘á»i chá» tảng đá nở hoa lần nữa sao?
-Ta không có ý định muốn trừng phạt ai, nhân quả tuần hoà n, ta là m những chuyện như váºy chẳng qua là muốn cho đám thần nhân ở tầng cao nhất hiểu rằng ai cÅ©ng không thể muốn là m gì thì là m. Thần tức là ngưá»i, ngưá»i cÅ©ng là thần, không có ngưá»i là m sao có thần? Tiếc là có má»™t và i thần nhân, má»™t khi đã thà nh thần liá»n quên ngay mình cÅ©ng đã từng là ngưá»i, cho rằng mình là vạn năng mà không cần đếm xỉa đến những ngưá»i bình thưá»ng. Ta đưa bá»n há» và o trong cÆ¡ thể ta, nhưng tháºt ra là muốn giúp bá»n há» trở lại cuá»™c sống sinh hoạt cá»§a ngưá»i thưá»ng. Ta ở trong Phạt Thần dị vá»±c - theo như cách gá»i cá»§a các ngươi, cố ý thả ra hai con thần thú. Trong Phạt Thần dị vá»±c, thần tương đương vá»›i ngưá»i, thần thú thì thay thế cho thần, ở trước mặt thần thì con ngưá»i quả là nhá» bé nhưng chỉ dá»±a và o năng lá»±c cá»§a thần cÅ©ng chưa chắc đã thắng được trà tuệ cá»§a ngưá»i. Chắc chắn là ngươi sẽ không tin những câu nói nà y cá»§a ta, ngươi dùng năng lá»±c cá»§a ngưá»i bình thưá»ng để đánh bại thần thú, chẳng khác nà o nói rằng: ngưá»i bình thưá»ng đã đánh bại thần.
-Chuyện nà y là nhá» sá»± giúp đỡ cá»§a Tiêu Diêu thần châu trong tay ta. Nếu như không có nó thì ta chẳng có cách nà o đánh lại được vá»›i hai con thần thú! – Má»™c Phong lắc đầu, ngưá»i bình thưá»ng là m sao có thể đánh thắng được thần nhân? Äây là má»™t chuyện không thể. - Con quái miêu kia là thần thú ở đâu ra? Mà sao có nhiá»u thần nhân Ä‘á»u chưa từng nhìn thấy nó?
-Hai con thần thú nà y cÅ©ng không phải là sinh váºt cá»§a thế giá»›i bên ngoà i, chúng là những thú con bình thưá»ng trong cÆ¡ thể ta, được ta dùng pháp lá»±c thúc đẩy sinh trưởng. Má»™t khi đã ra khá»i đây, chúng sẽ không còn năng lá»±c gì nữa cả.
-Thì ra là thế, ta còn có phần không rõ. Có phải là ngươi cố ý để bá»n nó dẫn ta và o tâm châu?
-CÅ©ng không phải như váºy. Cách má»—i vạn năm tâm châu cá»§a ta nở hoa má»™t lần, đợi đến lúc mà u cá»§a đóa hoa nà y chuyển sang mầu tÃm thì có thể ăn được. Nếu chúng ăn hoa do tảng đá nà y nở ra thì cảnh giá»›i sẽ tăng tiến, mà công lá»±c cÅ©ng sẽ gia tăng. Cuối cùng có thể cÅ©ng có khả năng tiến hóa là m thần thú chÃnh thức có thể ngao du thần giá»›i mà lại không há» bị nÆ¡i nà y ảnh hưởng tá»›i.
-Thảo nà o mấy ngà y nay, quái miêu luôn luôn canh giữ ở bá» hồ, nó cÅ©ng có mong muốn và dục vá»ng. – Má»™c Phong bá»—ng nhiên hiểu ra.
-Ngươi đã từng suy nghĩ vỠTiêu Diêu thần châu trong tay ngươi là do ai chế tác chưa? – Thông Thiên thần châu lại quay vỠvấn đỠcũ.
-Là Dị Thần, hắn cÅ©ng là thần nhân không phải là ngưá»i thưá»ng. – Má»™c Phong phản bác lại má»™t cách hùng hồn.
-Nhưng vì sao lúc ngươi vá»›i tư cách là ngưá»i thưá»ng nhưng có thể không cần nhá» và o pháp lá»±c cá»§a thần nhân mà vẫn sá» dụng được chiếc thần khà nà y nhỉ? - Thông Thiên thần châu cưá»i nhạt, nói.
-Bởi vì chiếc thần khà nà y nháºn ta là m chá»§ nhân thế nên nó bằng lòng giúp ta.
-Nếu như thần nhân hoà nh hà nh ngang ngược , thì những chiếc thần khà có ý thức cá»§a riêng mình kia sẽ vứt bá» bá»n há». Ngược lại để cho ngưá»i thưá»ng sá» dụng, thần nhân sao có thể là đối thá»§ cá»§a ngưá»i thưá»ng nhỉ?
-Nhưng những thần khà nà y là do thần nhân chế tạo đấy! - Má»™c Phong ngây ngươi ra "Chẳng lẽ những thần khà do thần khà do thần nhân chế tạo cuối cùng sẽ trở thà nh chúa tể cá»§a muôn dân cá»u giá»›i nhỉ?
-à thức cá»§a thần khà không giống như ý thức cá»§a ngưá»i vá»›i thần nhân. – Lá»i nói cá»§a Thông Thiên thần châu hà m chứa thâm thúy.
Má»™c Phong láºp tức rÆ¡i và o trầm tư.
Ở thần giá»›i, ta từng nháºn được sá»± chỉ dẫn cá»§a tổ sư gia, hắn bảo ta tá»›i Thiên Nam quốc ở nhân gian để tìm ngươi. Vì sao tổ sư gia lại biết ngươi sẽ ở Thiên Nam quốc? - Má»™c Phong há»i.
-Tổ sư gia của ngươi là lão đầu tên Thanh Thần đúng không?
-Äúng, ngươi đã gặp hắn rồi à ?
-Chưa, mấy lão già nà y gặp phải vấn đỠthì sẽ biết cách đùn đẩy cho ngưá»i khác - Thông Thiên thần châu nói.
-Không! Hắn đã không còn là thần nữa. - Má»™c Phong trầm giá»ng đáp.
-Mặc kệ ai bảo ngươi tá»›i tìm ta, nhưng ta vẫn phải nói cho ngươi biết: chuyện thiên hạ là do thiên hạ phụ trách. Ta sẽ không giúp ngươi mà cÅ©ng chẳng giúp được ngươi việc gì, nếu như ngươi khăng khăng bắt ta giúp ngươi thì chuyện nà y đã vi phạm nguyên tắc cá»§a ta. - Giá»ng nói cá»§a Thông Thiên thần châu rất lạnh nhạt.
Má»™c Phong bá»—ng nhiên nghÄ© ra được rất nhiá»u chuyện, hắn cưá»i rất vừa lòng, nói:
-Lúc trước ta Ä‘i tìm ngươi, vốn nghÄ© rằng sau khi tìm được ngươi, ngươi sẽ cho má»™t pháp lá»±c rất mạnh. Hoặc là không gì ngươi không là m được có thể san bằng được thế lá»±c tà ác trong cá»u giá»›i. Nhưng bây giá» ta đã suy nghÄ© cẩn tháºn hÆ¡n, ngươi đã cho ta má»™t đại ân, má»™t ân huệ rất rất lá»›n.
Hắn cưá»i rất vừa lòng, nói:
-Lúc trước ta Ä‘i tìm ngươi, vốn nghÄ© rằng sau khi tìm được ngươi, ngươi sẽ cho má»™t pháp lá»±c rất mạnh. Hoặc là không gì ngươi không là m được, ngươi có thể san bằng được thế lá»±c tà ác trong cá»u giá»›i. Nhưng bây giá» ta đã suy nghÄ© cẩn tháºn hÆ¡n, ngươi đã cho ta má»™t đại ân, má»™t đại ân huệ rất rất lá»›n.
Mộc Phong thở dà i rồi lại nói:
-Lúc đầu, ta cÅ©ng không nghÄ© rằng nhiệm vụ cá»§a mình là cứu vá»›t muôn dân thiên hạ, mà cố gắng nâng cao công lá»±c là vì muốn cứu Yên Nhiên ra khá»i Thiên Y thần giáp. Không nghÄ© tá»›i trong lúc tình cá» mà mình lại nháºn được sá»± á»§ng há»™ và trợ giúp cá»§a nhiá»u ngưá»i như thế, có lẽ bây giá» ta đã đứng nÆ¡i đầu sóng ngá»n gió muốn rút lui cÅ©ng không được nữa rồi.
-Äúng váºy a, thần nhân có rất nhiá»u chuyện không theo ý mình. Ngươi đã nghÄ© thông suốt thì sẽ đưa con đưá»ng nà y chuyển động theo hướng rất tốt thôi.
-Có chuyện ta vẫn không rõ.
-Ngươi nói đi, chuyện gì khiến ngươi hoang mang?
-Ở Phạt Thần dị vá»±c, xin lá»—i ta đã quen gá»i nó như thế nà y rồi.
-Không sao cả, cũng chỉ là một cái tên thôi mà .
-Trong nà y có hÆ¡n chÃn trăm thần nhân bằng lòng theo ta, Ãt nhất là trong Phạt thần dị vá»±c bá»n há» bằng lòng là m như thế, nhưng dưá»ng như vẫn có má»™t và i ngươi có dị tâm khác, ta không biết những ngưá»i nà y muốn là m gì? Chắc hẳn ta phải diệt trừ bá»n há» chứ? – Trên mặt Má»™c Phong đột nhiên nổi lên sát ý. Dá»±a và o thá»±c lá»±c Thiên Quân thần giá»›i cá»§a hắn hiện tại, mà lại mang theo gần má»™t nghìn thần nhân có nhiá»u bản lÄ©nh khác nhau, muốn tiêu diệt mấy chục ngưá»i Lạp Nặc tất nhiên là không cần hao phà nhiá»u khà lá»±c. Huống chi nÆ¡i nà y là Phạt Thần dị vá»±c ai cÅ©ng không thể ngăn cản được uy lá»±c cá»§a Tiêu Diêu thần châu!
-Ngươi muốn nói tới Lạp Nặc?
-Äúng thế, trong Phạt Thần dị vá»±c xuất hiện hai con thá»§ há»™ thần thú đủ để uy hiếp tÃnh mạng cá»§a thần nhân, thế mà hắn lại không há» sợ má»™t chút nà o, tất nhiên phải Ä‘iểm tá»±a, ngưá»i nà y lai lịch không rõ rà ng. Ta muốn há»i, sao ngươi lại hút hắn và o đây?
-Cụ thể là ta đã tiếp nháºn gần má»™t ngà n thần nhân, có nguyên nhân và o là do đánh nhau vô cùng kịch liệt, cÅ©ng có trưá»ng hợp do sát nghiệp quá nặng mà bị ta hút và o. Hình như hắn là do luyện công pháp gì đó, trong lúc tình cá» kÃch thÃch cảm ứng cá»§a ta, nên bị bắt và o đây. - Thông Thiên thần châu trầm mặc hồi lâu, dưá»ng như Ä‘ang cố gắng nhá»› lại.
---------------------------------------------------
Chú thÃch:
(1): Có nghĩa là tìm hoà i mà không thấy, không tìm lại thấy.
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Lôi Äế
Từ khóa được google tìm thấy
45 thanh tieu dieu , åãèïòà , áåñïëàòíàÿ , äåòñêèé , äîñóã , chi ton tieu dieu than , chi-ton-tieu-dieu-than , chuong 216 phong luu , çíàìåíèòîñòè , dinh cap luu manh , êàçàíü , êàðòèíêè , êîðáèíà , èñòîðèÿ , èæåâñê , ïèäîðû , ïèçäà , ïíåâìàòè÷åñêîå , ïðàçäíèêîâ , îðóæèå , luyến thượng nam sÆ¡n , ñêàéëèíê , ñöåíàðèè , ñòðèïòèç , öåëêè , õîêêåé , ôîòîïðèêîëû , òðîéêà , phong l , phong l?u tiêu diêu th?n , phong lu tieu dieu than , phong luu phieu dieu , phong luu tieu dao than , phong luu tieu dieu , phong luu tieu dieu than , phong lưu tiêu diêu , phongluutieudieuthan , thân tôn tieudieu , tieu dieu than phong luu , tieu dieu thân , tieudieuthan