16-05-2008, 05:13 PM
Hoạt Thi Thần
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Chương 36:Thân thế chi mê
Dịch: cakeo
Biên dịch: vietstars
Biên táºp: newman
Nguồn: Tà ng thư viện
Ba ngà y sau, lang độc cá»§a Lan Nhi đã được trừ khá». Sau khi khôi phục lại nguyên trạng từ ngưá»i Lan Nhi cà ng phát ra vẻ yêu mị động lòng ngưá»i.
Trong triá»u gần đây cÅ©ng không có đại sá»± gì, Uông thượng thư có tố cáo chuyện Má»™c Phong cướp con dâu tương lai cá»§a ông ta, nhưng không tìm được chứng cá»› thuyết phục nên đà nh bá» qua.
Má»™t tháng sau ở trong Trưá»ng Nhạc cung, ngưá»i mà hoà ng thượng phái Ä‘i lấy tin tức ở Tây LÄ©nh Huyá»n Quáºn đã phi khoái mã vỠđến kinh đô. Hoà ng thượng ngay đêm ấy ra lệnh ngưá»i đưa thư láºp tức đến Trưá»ng Nhạc cung.
Ngưá»i đưa thư trình lên má»™t phong thư do cha Má»™c Phong viết, ở trong thư kể lại việc ngà y xưa nhặt được Má»™c Phong trong buổi hoà ng hôn tại Minh Nguyệt Hồ, y phục mặc trên ngưá»i cá»§a Má»™c Phong lúc đó cÅ©ng Ä‘á»u giao cho ngưá»i đưa thư mang vá».
Hoà ng thượng sau khi Ä‘á»c thư cá»§a phụ thân Má»™c Phong viết, nhất thá»i có nhiá»u cảm xúc, còn Hiếu Trang hoà ng háºu thì khóc to lên. Hai ngưá»i trong lòng đã minh bạch rằng Má»™c Phong tám, chÃn phần chÃnh là hoà ng nhi thất lạc cá»§a mình.
Hiếu Trang hoà ng háºu lòng nóng như lá»a đốt, ước ao muốn láºp tức Ä‘i tìm gặp Má»™c Phong nhưng hoà ng thượng an á»§i Hiếu Trang hoà ng háºu:
- Ngà y mai ta sẽ gá»i nó và o cung để kiểm tra trên ngưá»i nó có ngá»c bá»™i và vòng tay ngà y xưa không.
Ngà y thứ hai lên triá»u, trị nháºt quan báo cáo hoà ng thượng rằng Má»™c Phong xin phép ở nhà . Hoà ng thượng khẩn cấp há»i dồn lý do Má»™c Phong xin phép nghỉ nhưng các quan trong triá»u không ai biết được tình hình cá»§a Má»™c Phong. Chúng thần còn kinh ngạc tá»± há»i hoà ng thượng sao lại quan tâm viên quan tam phẩm má»›i nháºn chức như thế?
Hoà ng thượng láºp tức sai thống lÄ©nh cá»§a ngá»± lâm quân là Tiêu đại hồ tá» cấp tốc Ä‘i tìm hiểu. Tiêu đại hồ tá» trong lòng rất bối rối, hoà ng thượng lần nà y nóng lòng muốn gặp Má»™c Phong nhất định là có đại sá»± phát sinh mà mình không biết. Tiêu đại hồ tá» trong tình trạng kÃch động vá»™i vã đến phá»§ đệ cá»§a Má»™c Phong.
Trước mắt tất cả là m cho hắn choáng váng.
Trong phá»§ ở chánh đưá»ng Ä‘ang để tang, trên bà i vị đúng là tên cha mẹ Má»™c Phong.
Phiêu kỵ tướng quân khà vÅ© hiên ngang ngà y trước Ä‘ang quỳ lạy ở trước linh đưá»ng, mắt khóc đỠhoe, tinh thần có chút trầm mê. Bên cạnh Má»™c Phong có ba nữ tá» váºn bạch y Ä‘ang quỳ lạy, trong đóTiêu đại hồ tá» chỉ biết Yên Nhiên và Hà n Yên.
Tiêu đại hồ tá» tâm trạng kinh hãi, liá»n lặng lẽ kéo tay NgÅ© Äại qua má»™t bên há»i chi tiết sá»± việc. NgÅ© Äại trầm giá»ng kể cho Tiêu đại hồ tá», tối hôm qua Mã Äông bị chém đứt cánh tay má»™t mình lết trở vá», nói rằng bá»n hỠở phụ cáºn kinh đô gặp má»™t cưá»ng đạo che mặt, cha mẹ Má»™c Phong cùng vá»›i ba huynh đệ Ä‘i theo bị cướp giết chết.
Tiêu đại hồ tỠvội vã trở vỠbẩm báo hoà ng thượng.
Vi Trung nghe được cha mẹ Má»™c Phong và quan binh há»™ tống gặp phải bất trắc không nhịn được giáºn dữ:
- Con bà nó, lão tá» mà bắt được bá»n tặc tá» nà y nhất định sẽ lá»™t da chúng.
Hoà ng thượng vừa nghe qua tin cÅ©ng tức giáºn. Tức khắc ban xuống thánh chỉ rằng muốn tá»± mình cùng Hiếu Trang hoà ng háºu Ä‘i dá»± đám tang khiến hết thảy bá quan kinh ngạc.
Tin hoà ng thượng tá»± mình Ä‘i dá»± đám tang cha mẹ vừa mất cá»§a má»™t vị quan tam phẩm, nhất thá»i là m cả nước chấn động, dân chúng có chút cảm ân đương kim thánh thượng là nhân nghÄ©a thiên tá».
Má»™c Phong Ä‘ang lúc bi thống, đột nhiên NgÅ© Äại từ ngoà i phá»§ chạy và o báo hoà ng thượng cùng hoà ng háºu đến chia buồn khiến hắn cảm thấy giáºt mình. Má»™c Phong dẫn theo tam nữ mặc đồ tang ra ngoà i phá»§ quỳ xuống nghênh đón.
Hiếu Trang hoà ng háºu xa xa thấy hình dáng Má»™c Phong rất giống hoà ng thượng cà ng thêm tin chắc là hoà ng nhi cá»§a mình, kiệu vừa đặt xuống liá»n run run chạy tá»›i, cung nữ vá»™i và ng nâng đỡ hai bên.
Vừa nghe qua chuyện, hoà ng háºu nước mắt tuôn rÆ¡i bi thống kêu lên:
- Äáng thương cho Phong nhi.
Nói xong liá»n Ä‘i gấp tá»›i.
Các quan Ä‘i theo cả kinh trợn mắt há mồm, ai cÅ©ng chưa từng thấy qua Quốc Mẫu cá»§a Thiên Nam Quốc là báºc mẫu nghi thiên hạ đột nhiên lại quan tâm má»™t viên quan như thế, dân chúng nhất thá»i bị chấn động.
Má»™t câu “Phong nhi†cá»§a Hiếu trang hoà ng háºu truyá»n đến tai Má»™c Phong bá»™i phần thân thiết, hắn cảm giác như mẹ kêu gá»i hắn, nhất thá»i nước mắt rÆ¡i như mưa gần như muốn ngất Ä‘i.
Hoà ng háºu chạy vá»™i tá»›i ôm Má»™c Phong khóc rống lên. Hoà ng thượng cÅ©ng âm thầm rÆ¡i lệ. Các quan sắc mặt thì hoang mang. Còn Má»™c Phong chưa phát giác ra chuyện gì lạ lẫm cả.
Má»™c Phong sau khi để tang bảy ngà y má»›i Ä‘em cha mẹ chôn ở má»™t ngá»n núi nhá» ngoà i Tây thà nh.
Mộc Phong mặc một bộ bạch y im lặng quỳ trước mộ, mặt đanh lại nói gằn từng chữ:
- Cha, mẹ hai ngưá»i hãy an tâm yên nghỉ, Phong nhi nhất định vì hai ngưá»i mà trả mối thù không đội trá»i chung nà y.
Qua má»™t lúc sau, Má»™c Phong đứng lên sắc mặt lãnh đạm nhìn vá» phÃa Yên Nhiên, Hà n Yên và Lan nhi.
- Mã Äông trở vá» cung cấp manh mối, tặc nhân nà y tá»±a hồ không phải cướp tiá»n Ä‘oạt cá»§a như bá»n sÆ¡n tặc thông thưá»ng. Bá»n chúng có huấn luyện, động thá»§ tà n nhẫn, hà nh động chu đáo cÆ¡ hồ không để lại manh mối gì, hiển nhiên là sá»›m có chuẩn bị. Ta đến kinh đô không có bao lâu, trong quan trưá»ng cÅ©ng chưa từng có thù địch, chẳng lẽ là ...
Má»™c Phong ngừng lại má»™t lát nhìn vá» phÃa Yên Nhiên.
Yên Nhiên trong lòng kinh hãi báºt thốt lên:
- Chẳng lẽ là Uông Lan Phương tên tiểu nhân đó gây nên?
Má»™c Phong không gáºt đầu cÅ©ng không lắc đầu nhìn vá» phương xa trầm tư.
Một luồng gió nhẹ thổi qua, giấy và ng mã trước mộ chưa cháy hết bay theo gió.
Yên Nhiên sắc mặt âu sầu lệ quang lấp lánh:
- Công tá», nếu như tháºt sá»± là tên tiểu nhân nà y gây nên, ta nhất định phải tá»± tay giết hắn báo thù cho bá phụ, bá mẫu. Công tá», ta... xin lá»—i.
Má»™c Phong cưá»i khổ má»™t tiếng, kéo tay Yên Nhiên:
- Yên Nhiên, thù cha mẹ ta phải báo, bây giá» hung thá»§ cÅ©ng chưa chắc là hắn, nà ng không nên để trong lòng, sống chết có số ai cÅ©ng không thoát khá»i.
Yên Nhiên rưng rưng nước mắt gáºt đầu.
Má»™c Phong để hiếu tang đã bảy bảy bốn chÃn ngà y. Thoáng chốc đã đến cuối năm, ngoà i sân Ãt náo nhiệt, trở nên hoang vắng hÆ¡n, tam nữ ngoại trừ luyện công cÅ©ng Ãt khi quấy rầy Má»™c Phong.
Má»™c Phong trong lòng thá»§y chung cho rằng Lan Phương là kẻ đáng nghi nhất dá»± tÃnh đến tối Ä‘i do thám má»™t phen. Äúng lúc đó Tiêu đại hồ tá» vá»™i vã chạy đến phá»§ Má»™c Phong báo tin, thì ra hoà ng thượng muốn gặp.
Má»™c Phong nhá»› đã xin nghỉ nhiá»u ngà y, lâu rồi chưa lên triá»u, không biết hoà ng thượng muốn gặp mình vì chuyện gì.
Từ cá»a tây hoà ng cung, Tiêu đại hồ tá» dẫn Má»™c Phong đến Trưá»ng Nhạc cung.
Chỉ thoáng cái đã tá»›i Trưá»ng Nhạc cung, lúc nà y Tiêu đại hồ tá» ngừng cước bá»™, Ä‘i tá»›i cạnh thái giám báo Má»™c Phong đã đến.
Má»™c Phong lần đầu tiên đến Trưá»ng Nhạc cung, giương mắt nhìn thấy trong cung thái giám, nữ quan rất nhiá»u. Trước sân hoa cỠở giữa mùa đông mà nhìn rất tươi tốt. Trong lòng nghi hoặc, nÆ¡i nà y là tẩm cung cá»§a hoà ng thượng và hoà ng háºu sao hoà ng thượng muốn gặp mình ở chá»— nà y. Má»™c Phong không có chút cảm giác rụt rè, bản thân thấy kỳ quái dưá»ng như mình không sợ hãi khi đến nÆ¡i nà y.
Tiến và o Trưá»ng Nhạc cung đã thấy hoà ng thượng cùng hoà ng háºu ngồi ở tiá»n sảnh trên hai chiếc ghế bạch ngá»c. Má»™c Phong cung kÃnh quỳ xuống là m lá»… thỉnh an hoà ng thượng và hoà ng háºu. Khi Má»™c Phong ngẩng đầu, thấy hoà ng thượng cùng hoà ng háºu ra hiệu bảo mình ngồi xuống, sau đó mỉm cưá»i không ngừng nhìn mình, trong lòng có chút kinh ngạc.
Hoà ng thượng dùng thanh âm cực kỳ nhu hòa nói với Mộc Phong:
- Trương ái khanh, trẫm thấy ngươi có chút gầy Ä‘i, lại nghe nói ngươi ở trước má»™ thá»§ hiếu bảy bảy bốn mươi chÃn ngà y, trẫm thấy ngươi hiếu thảo trong lòng rất vui. Hôm nay gá»i ngươi và o cung là muốn há»i ngươi má»™t Ãt việc nhá» mong ngươi theo sá»± tháºt trả lá»i.
Má»™c Phong trong lòng rối loạn khom ngưá»i là m lá»… nói:
- Xin bệ hạ cứ há»i, hạ thần sẽ nói những gì mình biết.
Hoà ng thượng mỉm cưá»i há»i:
- Trương ái khanh, trên cổ ngươi có má»™t khối tá» sắc ngá»c bá»™i đúng không?
Mộc Phong kinh ngạc một lát nói:
- Dạ thưa có, bệ hạ như thế nà o biết được?
Hiếu Trang hoà ng háºu thần sắc có chút thay đổi.
Hoà ng thượng lại nói:
- Tay trái ngươi còn mang má»™t chiếc ngá»c trạc mà u hồng phải không?
Mộc Phong há hốc miệng lấy là m kinh hãi:
- Äúng váºy, thưa bệ hạ.
- Ngươi có thể cởi ra cho trẫm xem không?
Má»™c Phong kéo tay áo lấy vòng ngá»c cùng tá» ngá»c bá»™i trước ngá»±c, cung kÃnh trả lá»i:
- Ngá»c trạc và tá» ngá»c bá»™i nà y từ nhá» thần đã mang trên ngưá»i, chưa bao giá» tháo xuống, xin má»i bệ hạ xem qua.
Hoà ng thượng và hoà ng háºu nhìn qua chiêc ngá»c trạc mà u hồng và tá» ngá»c bá»™i rồi liếc mắt nhìn nhau, tâm tình có chút kÃch động. Hiếu Trang hoà ng háºu trong mắt lệ đã rưng rưng báºt thốt lên:
- Giữa tay phải ngươi có một nốt ruồi son đúng không?
Má»™c Phong nhất thá»i sá»ng sốt, mÆ¡ hồ mở tay phải ra, má»™t nốt ruồi son ở trong lòng bà n tay lóe ra má»™t tia hồng quang. Má»™c Phong chết lặng ngưá»i Ä‘i nhìn hoà ng thượng và hoà ng háºu.
Hiếu Trang hoà ng háºu đột nhiên đứng dáºy loạng choạng Ä‘i tá»›i trước ngưá»i Má»™c Phong chụp lấy tay phải Má»™c Phong nhìn chằm chằm và o nốt ruồi son.
Má»™c Phong không biết ngưá»i muốn là m gì, trong lòng cảm thấy má» mịt.
Hiếu Trang hoà ng háºu run rẩy bà n tay nhẹ nhà ng vuốt ve nốt ruồi son trong lòng bà n tay Má»™c Phong rồi ngẩng đầu lên.
Hoà ng háºu nước mắt hai hà ng tuôn rÆ¡i khiến Má»™c Phong ngây ngưá»i.
Hiếu Trang hoà ng háºu đột nhiên ôm Má»™c Phong khóc lá»›n thà nh tiếng:
- Phong nhi, hoà ng nhi của ta, hai mươi năm rồi rốt cuộc ta cũng tìm được con.
Má»™c Phong đột nhiên đẩy Hiếu Trang hoà ng háºu ra, trong mắt hiện lên má»™t tia mê hoặc:
- Ngưá»i không phải mẹ ta, mẹ ta đã qua Ä‘á»i. Nương nương có phải nháºn lầm ngưá»i?
Hoà ng thượng cháºm rãi đứng lên Ä‘i tá»›i trước mặt Má»™c Phong:
- Phong nhi, đây đúng là mẹ ruột của con.
- Mẹ ruột của ta?
Má»™c Phong không dám tin tưởng má»i việc trước mắt.
Mộc Phong hét to một tiếng:
- Các ngưá»i gạt ta, các ngưá»i vì cái gì muốn gạt ta?
Má»™c Phong thanh âm như sấm sét đánh và o tai hoà ng thượng và hoà ng háºu khiến hai ngưá»i thiếu chút nữa ngã xuống.
Hoà ng thượng từ phÃa sau ngưá»i lấy ra má»™t phong thư nói:
- Phong thư nà y mấy tháng trước do chÃnh tay cha con viết ở Tây LÄ©nh Huyá»n Quáºn, con xem Ä‘i.
Mộc Phong nhìn thấy chữ viết đúng là của cha hắn, tay hơi run run.
Hoà ng thượng lại đưa ra một bộ y phục tiểu nhi:
- Äây là y phục ngà y xưa con mất tÃch mặc ở trên ngưá»i, trên cổ áo mẹ con thêu tên Má»™c Phong. Con có biết vì sao tên con gá»i là Má»™c Phong không? Bởi vì phụ hoà ng cá»§a ta há» Má»™c cho nên con gá»i là Má»™c Phong không thể sai được.
- Con à , đứa con tội nghiệp của ta!
Hiếu Trang hoà ng háºu đã rÆ¡i lệ đầy mặt, ôm chặt lấy Má»™c Phong, sợ má»™t khi buông tay hắn lại rá»i khá»i mình.
Má»™c Phong run rẩy nhìn lá thư, nghÄ© đến chuyện phát sinh vừa rồi hiểu được trước mặt hoà ng thượng, hoà ng háºu chÃnh là cha mẹ ruá»™t cá»§a mình.
Mộc Phong kêu lên:
- Cha! Mẹ!
Nước mắt tuôn ra như mưa, Mộc Phong nhịn không được òa lên khóc lớn.
Bao năm qua ngươi luôn là má»™t ngưá»i cô độc sao?
Bao nhiêu năm qua, mắt thấy ngươi có chút tiá»n đồ thì cha mẹ thân yêu cá»§a ngươi chá»›p mắt lại cùng ngươi thà nh ngưá»i ở hai thế giá»›i khác biệt!
Con ngưá»i sống được bao nhiêu năm? Có thể hiếu thảo vá»›i cha mẹ suốt cuá»™c Ä‘á»i được không?
Ngươi hiếu thảo với cha mẹ đã sinh ra ngươi, dưỡng dục ngươi được bao nhiêu?
Tà i sản của phamduy88
Chữ ký cá»§a phamduy88 [CENTER][B][SIZE=5]Click here: [/SIZE][URL="http://4vn.eu/forum/showthread.php?t=6237"][SIZE=5][COLOR=darkgreen]Tà Äạo Tu Tiên Lục[/COLOR][/SIZE][/URL][/B][/CENTER]
[CENTER][B][SIZE=4][COLOR=red]Quyển 1: các dịch giả đang tiến hà nh dịch[/COLOR][/SIZE][/B][/CENTER]
[CENTER][B][SIZE=4][COLOR=magenta]Quyển 2: Äã bắt đầu, kÃnh mong bằng hữu xa gần tiếp tục há»— trợ bằng cách click và o link bên trên và đăng ký tên chương, nhanh nhanh nà o [/COLOR][/SIZE][/B][/CENTER]
17-05-2008, 12:11 PM
Cây Si Của Phoenix
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 833
Thá»i gian online: 2 tháng 0 tuần 5 ngà y
Thanks: 320
Thanked 4,685 Times in 158 Posts
Chương 37. Yêu tà sơ hiện
Dịch: cakeo
Biên dịch: vietstars
Biên táºp: docconhan171
Nguồn: Tà ng thư viện
Ba ngưá»i khóc má»™t hồi lâu, cuối cùng Hiếu Trang hoà ng háºu kéo Má»™c Phong ngồi xuống bên cạnh, âu yếm nhìn đứa con đã thất tung hai mươi năm má»›i gặp lại cá»§a mình. Trong ánh mắt bà trà n đầy hạnh phúc, thá»a mãn, vị tha, cảm Æ¡n, nhất thá»i cảm xúc dâng lên như sóng trà o, tháºt lâu má»›i có thể bình tÄ©nh lại.
Hoà ng thượng lau nước mắt còn Ä‘á»ng nÆ¡i khóe mắt cưá»i ha ha há»i Má»™c Phong:
- Hoà ng nhi, mấy năm nay con sống như thế nà o, mau kể cho phụ hoà ng và mẫu háºu nghe.
Má»™c Phong quen gá»i cha mẹ nên nhất thá»i thay đổi gá»i phụ hoà ng và mẫu háºu có chút chưa thÃch ứng.
Má»™c Phong kể lại những việc đã trải qua trong hai mươi năm đã qua, hoà ng thượng và hoà ng háºu nghe được giống như vừa trải qua má»™t giấc má»™ng, thỉnh thoảng kêu lên kinh ngạc.
Cuối cùng Hiếu Trang hoà ng háºu kéo Má»™c Phong nói:
- Hoà ng nhi à , có lẽ cuá»™c Ä‘á»i con phải chịu số pháºn bi đát không giống thưá»ng nhân. Khi sinh con ra bầu trá»i hồng quang đại thịnh, mây hồng đầy trá»i, chúng ta còn phát hiện con mang vòng ngá»c cùng tá» ngá»c bá»™i, đặc biệt trong lòng bà n tay có nốt ruồi son lóe lên hồng quang, lúc ấy ta vá»›i phụ hoà ng con kinh hãi vạn phần. Sau đó, có má»™t lão đạo sÄ© và o cung tìm gặp phụ hoà ng nói là con có duyên vá»›i đạo nên muốn thu là m đồ đệ. Ta vá»›i phụ hoà ng con vất vả má»›i có được con nên không chịu, không ngá» má»™t ngà y khi con gần được má»™t tuổi thì đột nhiên mất tÃch là m cho ta vá»›i phụ hoà ng con thương tâm suốt thá»i gian qua.
Nói xong bà lại chùi nước mắt.
Hoà ng thượng tươi cưá»i nói:
- Con xem mẫu háºu con kÃch động thà nh ra hình dạng nà y. Dung nhi, hoà ng nhi khó khăn lắm má»›i trở vá», nà ng đừng nên khóc nữa.
Lúc nà y Má»™c Phong má»›i biết mẫu háºu tên là Dung nhi, nghe phụ hoà ng nhìn mình nói như váºy khiến hắn cảm thấy có chút ngượng ngịu, nhưng có thể thấy tình cảm cá»§a phụ hoà ng và mẫu háºu đặc biệt tốt.
Hoà ng thượng lại há»i:
- Hoà ng nhi, con đã láºp gia đình chưa?
Mộc Phong bối rối lắc đầu nói:
- Mấy năm nay con má»™t lòng bôn ba bên ngoà i tu hà nh nên chưa nghÄ© đến việc thà nh gia láºp thất.
Hiếu Trang hoà ng háºu vá»— nhẹ lên tay Má»™c Phong:
- Con à , trước đây và i ngà y vi nương nhìn thấy bên cạnh con có ba cô nương đẹp như hoa như ngá»c, các nà ng đó không phải thê tá» cá»§a con à ?
Mộc Phong mặt đỠbừng lên:
- Các nà ng chỉ theo con cùng tu hà nh, chúng con không có vượt qua lá»… giáo. Trong đó còn có má»™t nà ng là Cá»u VÄ© Linh Hồ tu thà nh ngưá»i, mẫu háºu ngưá»i muốn giá»…u cợt con à .
Nghe đến linh hồ hoà ng thượng cùng hoà ng háºu lấy là m kinh hãi, thầm nghÄ©: “Hoà ng nhi chúng ta gặp nhiá»u kỳ ngá»™ được ông trá»i chiếu cố, tương lai ắt hẳn không phải là váºt trong ao.â€
Hiếu Trang hoà ng háºu lại nói:
- Còn có hai ngà y là sang năm má»›i, vi nương cÅ©ng không muốn xa con, không bằng con Ä‘em ba cô nương cùng đến ở Trưá»ng Nhạc cung, con xem có được không?
Má»™c Phong không ngừng nhìn mẫu háºu cá»§a mình cho thá»a thÃch, nghÄ© đến hai mươi năm chưa bao giá» hết lòng hiếu thảo nên gáºt đầu đáp ứng.
Hoà ng thượng vá»™i và ng sai ngưá»i truyá»n chiếu chỉ gá»i Tiêu đại hồ tá», rồi dặn dò hắn láºp tức dẫn Yên Nhiên, Hà n Yên và Lan Nhi và o trong cung.
Tam nữ thấy Má»™c Phong được hoà ng thượng gá»i và o cung khá lâu không thấy trở vá» trong lòng có chút lo lắng. Äang mong đợi thì Tiêu đại hồ tá» mang đến khẩu lệnh truyá»n ba ngưá»i và o cung, nhất thá»i chẳng biết đã xảy ra chuyện gì lòng thầm bất an, chỉ đà nh theo Tiêu đại hồ tá» và o Trưá»ng Nhạc cung.
Má»™c Phong thá»§ hiếu cư tang đã qua, tam nữ giá» mặc lại y phục bình thưá»ng xinh đẹp tá»± nhiên quả tháºt bất phà m. Nhất thá»i xuân lan thu cúc má»—i ngưá»i má»™t vẻ, hoà ng thượng và hoà ng háºu nhìn thấy không ngừng gáºt đầu: “Nhãn quang cá»§a hoà ng nhi không tệ, nhân gian tuyệt sắc mỹ nữ cÅ©ng Ä‘á»u bị nó thâu tóm hết cả.â€
Tam nữ và o cung thấy Má»™c Phong, hoà ng thượng và hoà ng háºu nương nương ngồi cùng má»™t chá»— trong lòng cảm thấy khó hiểu.
Yên Nhiên và Hà n Yên vá»™i chạy đến thỉnh an hoà ng thượng và hoà ng háºu. Còn Lan Nhi tu luyện tại Thái Hà nh SÆ¡n nhiá»u năm nên không rõ lá»… nghi thế tục, thấy hai vị tá»· tá»· quỳ xuống thỉnh an cÅ©ng bắt chước theo là m lá»….
Má»™c Phong liá»n cưá»i nói sÆ¡ lược qua cho tam nữ biết là m vẻ mặt tam nữ kinh ngạc không giống nhau.
Yên Nhiên nghĩ: “Mình là một cô nhi khốn khổ, hôm nay công tỠđã trở thà nh điện hạ còn có thể ở chung như ngà y xưa nữa không?†Thần sắc có chút sầu bi.
Hà n Yên xuất thân từ danh môn chánh phái, là ngưá»i tu hà nh nên đối vá»›i việc Phong ca ca mình là nhi tá» cá»§a ai cÅ©ng không để ý tá»›i. Còn Lan Nhi căn bản là linh hồ, địa vị quyá»n lợi ở thế gian đối vá»›i nà ng mà nói tháºt sá»± không có khái niệm.
Hoà ng thượng và Hiếu Trang hoà ng háºu sợ bốn ngưá»i má»›i tá»›i cảm thấy bị câu thúc nên cho bá»n hỠở má»™t căn nhà nhá» bên cạnh Trưá»ng Nhạc cung.
Äêm đó Má»™c Phong lại thà nghiệm để tìm năng lượng cá»§a các váºt chất. Ngẫu nhiên phát hiện trong ngá»c trạc có má»™t loại giống như ngá»c thạch dạng tinh thể mà u trắng, ẩn chứa năng lượng cá»±c cao có thể chuyển hóa thà nh năng lượng cho bản thân dá»… dà ng. Má»™t khối bạch ngá»c tinh thạch ba tấc vuông, tá»± hắn má»™t đêm là chuyển hóa xong. Sáng sá»›m tỉnh lại nhãn thần sáng ngá»i, cảm thấy cÆ¡ thể trà n ngáºp lá»±c lượng.
Má»™c Phong cao hứng Ä‘i tìm tam nữ, đưa má»—i ngưá»i má»™t khối bạch ngá»c tinh thạch bảo bá»n há» thá» luyện công. Quả nhiên tam nữ như nhau Ä‘á»u có thu hoạch rất lá»›n.
Má»™c Phong bây giá» cÅ©ng không cần lên triá»u vì hoà ng thượng đã ra chiếu bố cáo thiên hạ Má»™c Phong chÃnh là hoà ng nhi cá»§a mình mất tÃch hai mươi năm trước. Chiếu chỉ vừa ban ra khiến cả nước náo động. Còn Há»™ bá»™ thượng thư và Hình bá»™ thượng thư trong lòng cảm thấy lo sợ.
Má»™c Phong luôn không quên chuyện cha mẹ nuôi cá»§a mình bị sát hại thảm khốc, nghÄ© đến cha mẹ mình bây giá» là đương kim thánh thượng và hoà ng háºu nương nương, trong mắt dân chúng bình thưá»ng thì ở ngôi cao vá»i vợi, nhưng vá»›i ngưá»i tu hà nh bất quá chỉ là sinh mạng mà thôi, nghÄ© thầm: “Nếu Lan Phương kia chÃnh là kẻ gây nên chuyện đó thì tá»± mình phải ra tay má»›i được.â€
Äã định chá»§ ý, Má»™c Phong ban đêm liá»n Ä‘i dò xét phá»§ cá»§a Há»™ bá»™ thượng thư. Má»™c Phong đối vá»›i Há»™ bá»™ thượng thư phá»§ cÅ©ng không lạ lắm, mấy năm trước hắn có đưa Yên Nhiên đến.
Lúc nà y đêm khuya cô tịch đã bao trùm lấy phá»§ cá»§a Há»™ bá»™ thượng thư. Má»™c Phong váºn dụng ẩn thân quyết, vô ảnh vô hình nhẹ nhà ng vượt qua tưá»ng. Má»™c Phong phi thân ẩn nấp trên má»™t cây bách cao nhất trong sân. Sau đó ở trên cây bà y ra cấm chế, bên ngoà i là ẩn thân quyết và má»™t ảo tráºn nhá».
Uông Lan Phương tuy tu luyện có chút tiểu thà nh, nhưng lại là bế môn đệ tá» cá»§a Tẩy Tâm chưởng môn nên Má»™c Phong không dám coi thưá»ng.
Má»™c Phong mở thiên nhãn lẳng lặng quan sát tình hình trong phá»§. Thấy các binh lÃnh gác đêm tuần tra qua lại, ngẫu nhiên có tiếng nam nữ lăn lá»™n thở hổn hển vá»ng đến, Má»™c Phong nhìn thấy đỠmặt vá»™i và ng dá»i ánh mắt Ä‘i.
Trong căn phòng nhá» có má»™t ngưá»i trẻ tuổi Ä‘ang khoanh chân ngồi ở trên giưá»ng. Má»™c Phong liá»n váºn dụng thiên nhãn, má»™t đạo ánh sáng mà u và ng nhạt lướt Ä‘i.
“Băng†Bá»—ng truyá»n đến má»™t tiếng động nhá», thiên nhãn cá»§a Má»™c Phong đã chạm và o cấm chế.
Ngưá»i ở trong phòng ánh mắt như Ä‘iện, nhanh chóng mở mắt ra.
Trong sát na Má»™c Phong thu hồi thiên nhãn, má»™t đạo thân ảnh mà u tÃm theo phương hướng thiên nhãn thu hồi bay đến.
Uông Lan Phương!
Má»™c Phong thầm trách mình không cẩn tháºn, may mắn là mình ở trên cây đã bà y ra ảo tráºn và ẩn thân quyết nên hắn há»a chăng cÅ©ng phải mất má»™t lúc lâu má»›i có thể phát hiện ra mình.
Uông Lan Phương thân hình dừng lại ở giữa không trung trong khoảng thá»i gian má»™t chén trà nhá», ánh mắt nghi ngá» nhìn lướt qua cây bách thụ chá»— Má»™c Phong, sau đó trên tay bấm quyết chá»›p mắt xuất ra má»™t luồng thanh quang bắn ra bốn phÃa. Thanh quang tản Ä‘i không lâu, trên mặt đất lá» má» hiện ra và i nhân ảnh.
Má»™c Phong nhìn kÄ© biến hóa nà y thì phát hiện có và i nhân ảnh tá»±a hồ không phải ngưá»i. Những nhân ảnh nà y giống như cây non Ä‘ang phát triển tốc độ mắt ngưá»i có thể thấy được, trong thoáng chốc phát triển thà nh hình ngưá»i, những ngưá»i đó cánh tay tá»±a như nhánh cây rất nhiá»u không thể đếm được.
Má»™c Phong dùng thần thức há»i Tiểu Tinh Linh:
- Tiểu Tinh Linh, ngươi có biết trên mặt đất hiện ra cái gì không?
Tiểu Tinh Linh cẩn tháºn dùng thần thức nói vá»›i Má»™c Phong:
- Chá»§ nhân, đó giống như yêu quái ngà n năm, có lẽ là yêu váºt ở Yêu Giá»›i.
- Yêu váºt ở Yêu Giá»›i sao lại đến Nhân Gian Giá»›i nà y?
- Yêu Giá»›i hết sức thần bÃ, nghe nói hÆ¡n mưá»i ngà n năm trước đã bị Thần Giá»›i phong kÃn tất cả không cho ra ngoà i. Hoa cá» cây cối thông thưá»ng có linh thức, nếu tu luyện không thà nh tiên có thể lá»±a chá»n bá» Ä‘i bản thể, má»™t khi linh thức cá»§a chúng tiến nháºp Yêu Giá»›i thì có thể bám chặt và o sinh váºt khác để tu luyện.
- Tiểu Tinh Linh theo như ngươi nói, nếu linh thức cá»§a chúng ở Nhân Gian Giá»›i sau khi bám và o ngưá»i có thể chi phối ngưá»i bị bám phải không?
- Con ngưá»i chỉ là vạn váºt tinh linh, dưới tình huống bình thưá»ng nếu linh thức không có pháp lá»±c đủ mạnh thì không thể bám và o con ngưá»i.
- Tiểu Tinh Linh, thụ yêu kia như thế nà o từ Yêu Giới tới được đây?
- Nếu thụ yêu nà y muốn từ Yêu Giới tới đây phải được một loại pháp khà yêu tà ở nhân gian giới tiếp dẫn, ta đoán rằng có tu chân giả trong tay có loại pháp khà yêu tà nà y.
Khi Má»™c Phong nói chuyện vá»›i Tiểu Tinh Linh bá»—ng trong lòng dâng lên cảm giác bất an. Trong lúc hai ngưá»i Ä‘ang nói chuyện Má»™c Phong thấy ảo tráºn cá»§a mình có dị váºt tiến đến. Má»™t nhánh cây cá»§a thụ yêu bò theo lên thân cây bách thụ cá»§a mình. Má»™c phong thầm nghÄ© không xong, linh thức thụ yêu không chịu ảnh hưởng cá»§a ảo cảnh.
- Chủ nhân đi nhanh lên, một khi thụ yêu quấn lấy ngay cả tiên nhân cũng không có biện pháp thoát thân!
Tiểu Tinh Linh dùng thần thức gấp r‎út hướng Mộc Phong lớn tiếng kêu lên.
Má»™c Phong cả kinh, trong chá»›p mắt thân thể hóa thà nh má»™t vệt lưu quang bay ra ngoà i tưá»ng.
Uông Lan Phương từ giữa không trung đáp xuống mặt đất, trong tay cầm một món đồ dà i, hình dạng như nhân sâm. Nhân sâm đó có đôi mắt nhỠmà u xanh biếc, trong mắt lóe lên mà u xanh nhạt của yêu quang. Yêu quang chợt lóe lên, các thụ yêu trong nháy mắt trở vỠdưới mặt đất.
Uông Lan Phương phát ra tiếng cưá»i lạnh lẽo âm độc:
- Ngươi chạy trốn cũng nhanh đấy.
Lúc Má»™c Phong bay trở vá» Trưá»ng Nhạc cung thì tam nữ Ä‘ang nói chuyện vui vẻ. Má»™c Phong Ä‘i và o trong phòng bá»™ dạng có chút trầm trá»ng.
Nhìn Má»™c Phong Ä‘i và o, Hà n Yên thấy khó hiểu nên há»i:
- Phong ca ca, huynh có tâm sự hả?
Mộc Phong bèn kể lại chuyện hồi tối đi do thám thượng thư phủ gặp phải thụ yêu cho tam nữ nghe.
Hà n Yên cả kinh nói:
- Muá»™i từng ở Phi Vân SÆ¡n tu hà nh nghe sư phụ nói qua, quả tháºt có Yêu Giá»›i tồn tại, nhưng chưa bao giá» có ngưá»i có thể mang sinh váºt từ Yêu Giá»›i đến Nhân Gian Giá»›i .
Yên Nhiên bất an há»i:
- Công tá», thụ yêu liệu liên quan đến tên tiểu nhân Uông Lan Phương hay không?
Mộc Phong bình tĩnh nhìn thoáng qua nhị nữ nói:
- Có lẽ chÃnh là tên tiểu tá» nà y, vừa rồi nghe Tiểu Tinh Linh nói tá»±a hồ sinh váºt yêu tà nà y ở trong tay hắn nhưng Uông Lan Phương còn chưa tháºt sá»± nghiên cứu ra chá»— lợi hại cá»§a chúng, nếu sinh váºt ở Yêu Giá»›i tháºt sá»± xuất hiện số lượng lá»›n thì nhân gian sẽ lâm và o đại há»a mất.
Mộc Phong ngừng lại một lát rồi nói:
- Bây giá» phải mau thông tri cho các danh môn đại phái cá»§a tu chân giá»›i sá»›m chuẩn bị, những sinh váºt yêu tà nà y ngưá»i bình thưá»ng không đối phó được.
Hà n Yên nói:
- Hay lắm, muá»™i rá»i sư môn đã bốn năm rồi không có dịp vá» thăm, chúng ta thừa dịp nà y sá»›m Ä‘i Phi Vân SÆ¡n má»™t chuyến, nhá» sư phụ liên lạc các tu chân môn phái để thương lượng đối sách.
Má»™c Phong không còn cách lá»±a chá»n nà o khác đà nh gáºt đầu, trong lòng hÆ¡i có chút phiá»n muá»™n: “Äại thù cha mẹ chưa báo thì yêu váºt lại xuất hiện, váºy là mình cÅ©ng không có tìm được má»™t khắc yên ổn. Vừa má»›i tìm được cha mẹ ruá»™t, còn chưa hưởng thụ được má»™t chút hạnh phúc gia đình lại vướng và o cuá»™c phân tranh không có lý do nà y.â€
__________________
Tà i sản của David
17-05-2008, 12:21 PM
Cây Si Của Phoenix
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 833
Thá»i gian online: 2 tháng 0 tuần 5 ngà y
Thanks: 320
Thanked 4,685 Times in 158 Posts
Chương 38. Äá»™ng Phòng Hoa Chúc
Dịch: vivax
Biên dịch: vietstars
Biên táºp: hieusol
Nguồn: Tà ng thư viện
Ngà y hôm sau, Má»™c Phong đến thỉnh an phụ hoà ng và mẫu háºu. Hắn há»i hoà ng thượng:
- Phụ hoà ng, gần đây trong triá»u có phát sinh đại sá»± gì không?
Hoà ng thượng nhìn Má»™c Phong, thầm nghÄ©: “Hoà ng nhi cá»§a ta đã lá»›n rồi, có lòng quan tâm đến chánh sá»±, tương lai truyá»n vị cho nó, nhất định sẽ là má»™t minh quânâ€, liá»n mỉm cưá»i đáp:
- Từ khi con và Vi tướng quân bắt tay đánh bại thá»§y quân Hà n Tang, Thiên Nam quốc chúng ta đã yên ổn không Ãt, trong triá»u cÅ©ng không có đại sá»± gì cả, chỉ là vừa qua có Há»™ bá»™ Uông ái khanh thay mặt công tá» nhà ông ấy đến xin nghỉ dà i hạn, nói là thân thể khiếm an, đã nhiá»u ngà y chưa thượng triá»u.
Má»™c Phong trong lòng cả kinh nhưng giá»ng nói và sắc mặt bên ngoà i không đổi, thầm nghÄ©: “Tên nà y đã có thể gá»i ra Thụ yêu, hay là gần đây có chút kì ngá»™, nhất định Ä‘ang trốn ở chá»— bà máºt để tu luyện pháp khà yêu tà đó! Phải kịp thá»i ngăn chặn hắn. Có Ä‘iá»u phụ hoà ng và mẫu háºu Ä‘á»u là phà m nhân, tốt nhất đừng cho hai ngưá»i biết để tránh gặp bất trắcâ€.
Chủ ý đã định, Mộc Phong thưa với hoà ng thượng:
- Phụ hoà ng, con từng ở Há»—n Nguyên Môn trên Kỳ Linh SÆ¡n tám năm, mặc dù chỉ là má»™t tạp dịch đệ tá» nhưng dù sao cÅ©ng đã nháºn sư ân, con muốn Ä‘i thăm viếng sư môn má»™t chút, mong phụ hoà ng ân chuẩn.
Hiếu Trang hoà ng háºu trong lòng quả thá»±c không đà nh để Má»™c Phong li khai lần nữa, vá»™i đứng dáºy lên tiếng:
- Con cá»§a ta, niên ká»· con không còn nhá», ta thấy hai vị cô nương đó đối vá»›i con có lòng, chi bằng kết hôn trước rồi má»›i Ä‘i, được không?
Má»™c Phong cảm kÃch nhìn thân nương, nói:
- Mẫu háºu, Hà n Yên vốn cÅ©ng là tu chân đệ tá» cá»§a Phi Hạc Môn trên Phi Vân SÆ¡n , đại sá»± như váºy cần phải trình báo rõ vá»›i sư môn cá»§a nà ng má»›i được.
Hiếu Trang hoà ng háºu kiên trì thuyết phục:
- Váºy thì cưới Yên Nhiên cô nương trước Ä‘i, con nhất định phải cho cha mẹ an lòng má»™t chút, là nhi tá» cá»§a chúng ta, tuổi tác váºy mà chưa thà nh thân, e rằng sẽ bị ngưá»i trong thiên hạ cưá»i nhạo.
Má»™c Phong nhất thá»i im lặng, thầm nghÄ©: “Thế gian phà m tục đúng là lắm việc rắc rối, ý cha mẹ cÅ©ng khó mà không thuáºnâ€, bèn mượn cá»› nói:
- Yên Nhiên chưa hẳn bằng lòng gả cho con bây giá», mẫu háºu xin đừng vì con mà báºn tâm.
Hoà ng háºu cưá»i dịu dà ng:
- Chuyện nà y để ta xỠlý, hà i nhi à , con đừng lo, nếu Yên Nhiên cô nương không bằng lòng lấy con, ta sẽ xin phụ hoà ng con chiếu cáo thiên hạ, cưới cho con một tuyệt sắc mỹ nữ, ha ha!
Hoà ng thượng ở bên cạnh cÅ©ng “ha ha†cưá»i lá»›n theo rồi gáºt đầu tán thà nh.
Mộc Phong bỗng chốc cảm thấy quẫn bách, mặt hơi đỠlên.
Trong mắt hoà ng thượng và Hiếu Trang hoà ng háºu cà ng ánh lên vẻ hân hoan vui mừng.
Mộc Phong có chút ngỡ ngà ng bước vỠviện phủ.
Lan Nhi phát hiện ra tình trạng khác thưá»ng cá»§a Má»™c Phong đầu tiên, lo lắng há»i:
- Công tỠgặp phải việc gì sao?
Má»™c Phong ngượng ngùng trả lá»i:
- Phụ hoà ng và mẫu háºu thúc giục ta sá»›m kết hôn.
Hà n Yên bước đến gần cưá»i hi hi nói:
- Váºy phải cung há»· Phong ca ca, không biết là cô nương nhà ai có phúc pháºn gả cho ca ca váºy?
Má»™c Phong đưa mắt nhìn Hà n Yên chằm chằm, nhất thá»i khó mà mở miệng.
Yên Nhiên cưá»i vui vẻ lên tiếng:
- Công tỠcó phải chuẩn bị cưới Hà n Yên muội muội không?
Hà n Yên giÆ¡ phấn quyá»n đấm khẽ và o vai Yên Nhiên, giáºn dá»—i nói:
- Tá»· cÅ©ng chá»c ghẹo muá»™i, rõ rà ng Phong ca ca muốn lấy Yên Nhiên tá»· tá»· mà !
Yên Nhiên mặt hÆ¡i á»ng Ä‘á», thân thể má»m mại chợt xoay sang:
- Muội muội nói lung tung!
Hai nà ng Ä‘á»u quay đầu nhìn vá» Má»™c Phong.
Má»™c Phong cưá»i ha ha đáp:
- à cá»§a phụ hoà ng và mẫu háºu chÃnh là muốn ta lấy hai vị tiên nữ hạ phà m!
Sắc mặt hai nà ng thoáng chốc trở nên đỠbừng.
Hà n Yên tay vuốt ngá»n tóc, khẽ nói:
- Muá»™i vốn là ngưá»i tu chân, hôn nhân đại sá»± nà y còn phải xin ý kiến sư môn má»›i được, hÆ¡n nữa chúng ta Ä‘á»u là ngưá»i tu chân, kết hôn là m gì?
Lan Nhi mở to mắt, do không hiểu nên vá»™i há»i:
- Hà n Yên tỷ tỷ, tỷ kết hôn phải xin ý kiến sư môn là m gì? Chẳng nhẽ còn muốn sư môn chuẩn bị đồ cưới cho tỷ sao?
Ba ngưá»i thầm buồn cưá»i, biết Lan Nhi không am hiểu thá»±c tế nên cÅ©ng không chê trách.
Yên Nhiên cưá»i hi hi nhìn Lan Nhi giải thÃch:
- Hà n Yên tá»· tá»· cá»§a muá»™i sợ xuất giá mà không có cá»§a hồi môn nên má»›i e ngại như váºy đó mà .
Hà n Yên quýnh lên, giáºn dá»—i nói:
- Phong ca ca, Yên Nhiên tỷ tỷ bắt nạt muội.
Má»™c Phong không nhịn được cưá»i lá»›n, cÅ©ng chẳng nói gì.
Lan Nhi cất giá»ng tá» vẻ nghiêm trang:
- Hà n Yên tá»· tá»·, tá»· đừng gấp, muá»™i tặng cho tá»· má»™t Ãt đồ cưới.
Vừa dứt lá»i, chỉ thấy ngá»c thá»§ Lan Nhi rung động, “à o†má»™t tiếng, dưới đất châu bảo ngá»c khà xếp thà nh đống.
- Ai da, Lan Nhi còn là một tà i chủ nữa a!
Yên Nhiên nhịn không được kêu lên.
Hà n Yên ngạc nhiên há»i:
- Những thứ nà y cá»§a muá»™i từ đâu đến váºy, Lan Nhi?
Lan Nhi lắc lắc giới chỉ đeo trên tay trái đáp:
- Lúc đầu muá»™i tu hà nh ở Thái SÆ¡n, ngẫu nhiên nhặt được giá»›i chỉ nà y trong má»™t sÆ¡n động, bên trong chứa nhiá»u thứ lắm.
- Hóa ra là trữ váºt giá»›i chỉ!
Mộc Phong kinh ngạc nói tiếp:
- Ở trong còn có những gì?
Lan Nhi cưá»i quyến rÅ© trả lá»i:
- Công tá», ngưá»i tá»± đưa thần thức và o xem thá» Ä‘i!
Má»™c Phong cẩn tháºn dùng thần thức tham nháºp trữ váºt giá»›i chỉ cá»§a Lan Nhi, bảo váºt bên trong đúng là không Ãt, đủ các mà u sắc, quả thá»±c kinh ngưá»i, đặc biệt có má»™t thanh Ä‘oản kiếm mà u xanh da trá»i vô cùng đẹp mắt.
Mộc Phong mở miệng:
- Lan Nhi, nà ng lấy thanh Ä‘oản kiếm lam sắc đó ra cho ta xem thá».
Tâm niệm Lan Nhi vừa động, má»™t thanh Ä‘oản kiếm lam quang bao bá»c phút chốc xuất hiện trên tay Má»™c Phong.
Má»™c Phong đưa thần thức và o thăm dò, thấy rằng trong kiếm có ẩn chứa và i tráºn pháp. Hắn thám thÃnh má»™t lúc, minh bạch có ba tráºn pháp dùng để phòng ngá»±, bốn tráºn dùng để tấn công, nguyên lai là má»™t phi kiếm.
Má»™c Phong trong lòng vui mừng, lá»›n giá»ng:
- Äây chÃnh là phi kiếm, Yên Nhiên đúng lúc có thể dùng, sau nà y có thể tá»± thân phi hà nh trên không trung rồi.
Tiếp đến liá»n há»i:
- Lan Nhi không ngại tặng đoản kiếm nà y cho Yên Nhiên tỷ tỷ chứ?
Lan Nhi mỉm cưá»i nói:
- ÄÆ°á»£c, tặng cho Yên Nhiên tá»· tá»·, sau nà y chúng ta sẽ cùng bay lượn trên trá»i.
Yên Nhiên cảm kÃch nháºn lấy phi kiếm, cảm tạ Lan Nhi xong, tâm niệm vừa động đã thu và o ná»™i thể.
Lan Nhi lại nói:
- Äồ cưới nà y đã đủ chưa, Hà n Yên tá»· tá»·?
Hà n Yên liá»n đỠmặt, khẽ "xì" giá»ng:
- Ai muốn gả cho hắn chứ.
Má»™c Phong cưá»i rằng:
- Ta cÅ©ng đã nói vá»›i phụ hoà ng và mẫu háºu ý nà y, Yên Nhiên và Hà n Yên là tiên nữ hạ phà m, sao có thể gả cho má»™t phà m phu tục tá» như ta?!
Äang nói chuyện, Hiếu Khang hoà ng háºu từ ngoà i phòng bước và o, cưá»i há»i:
- Các con Ä‘ang nói gì váºy? Tháºt náo nhiệt.
Ba nà ng vội thỉnh an nương nương.
Hiếu Trang hoà ng háºu mỉm cưá»i tiếp lá»i:
- Hoà ng nhi nà y cá»§a ta tuy hÆ¡i ngốc má»™t chút, nhưng dáng vẻ cÅ©ng đưá»ng hoà ng. Chẳng biết nhị vị cô nương có ý theo nó hay không?
Vẻ mặt Yên Nhiên và Hà n Yên vụt trở nên đỠá»ng, liá»n cúi đầu vuốt tóc không dám lên tiếng.
Hiếu Trang lại nói:
- Con ta à , con xem các nà ng không có ý kiến rồi đó, vi nương giỠđã định ngà y cho các con thà nh hôn, ha ha.
Hà n Yên vội thưa:
- Nương nương, việc nà y con không là m chủ được.
Hiếu Trang hoà ng háºu thầm nghÄ©: “Nha đầu nà y cÅ©ng tháºt đáng yêuâ€, liá»n cưá»i nói:
- Như váºy Ä‘i, Yên Nhiên cô nương gả cho hoà ng nhi trước, Hà n Yên cô nương ta cÅ©ng đã có chá»§ định, đợi sau nà y nói rõ vá»›i sư môn má»›i tiến hà nh hôn lá»…. Các con thấy như váºy có tốt không?
Hai nà ng thẹn thùng không nói.
Mộc Phong lén nhìn lưỡng vị tuyệt sắc giai nhân, lòng không kìm được vui sướng.
Hiếu Trang hoà ng háºu nói:
- Vi nương giỠphải thương lượng với phụ hoà ng con để mau chóng cho các con thà nh hôn.
Sau đó hân hoan vui mừng bước ra ngoà i.
Lan Nhi thấy hai nà ng vẫn còn e thẹn, tinh nghịch nói:
- Äi đâu tìm được má»™t công tá» anh tuấn tiêu sái, ngá»c thụ lâm phong như váºy, đổi lại là muá»™i thì đã sá»›m ưng thuáºn rồi.
Giá»ng cưá»i cá»§a Tiểu Tinh Linh bá»—ng nhiên từ ná»™i thể Má»™c Phong phát ra:
- Lan Nhi muốn cũng có thể gả cho chủ nhân mà , từ xưa hồ tiên lấy phà m nhân chẳng phải là không có, hi hi.
Lan Nhi láºp tức xấu hổ:
- Tiểu Tinh Linh, không được nhiá»u chuyện.
Hai nà ng kia nghe thế liá»n cưá»i ngất.
Và i ngà y sau, khắp Thiên Nam quốc đón mừng đại hôn lá»… cá»§a hoà ng tỠđương triá»u, hoà ng cung vô cùng náo nhiệt, các quan lại Ä‘á»u đến chúc mừng, duy chỉ có Uông Lan Phương là không thấy bóng dáng.
Äêm tân hôn, Má»™c Phong và Yên Nhiên mặc hồng bà o ngồi trên long phụng hỉ sà ng. Trong phòng trà n ngáºp sắc đỠrá»±c tá»±a má»™t biển mầu hồng, thêm đôi nến đỠcà ng chiếu sáng rạng rỡ.
Mộc Phong nhìn Yên Nhiên đầu đội hồng sa, trong tâm trà o dâng xúc động, từ bốn năm trước vừa gặp đã cảm mến, trải qua bao nhiêu khó khăn trắc trở, hôm nay cuối cùng ý nguyện cũng thà nh hiện thực.
Mộc Phong khẽ gỡ diện sa của Yên Nhiên ra, trong khoảnh khắc, lòng hắn chợt như ngây dại.
Yên Nhiên trước mắt tá»±a hồ không thể dùng lá»i nói để hình dung hết vẻ đẹp cá»§a nà ng, đôi mi Ä‘en nhánh, mắt sáng trong như hồ thu, là n da nõn nà , kiá»u mỹ hÆ¡n cả liên hoa, nét mặt như phấn Ä‘iêu ngá»c trác tá»a ra sức quyến rÅ© vô táºn.
Mộc Phong nhẹ nhà ng đưa tay ôm nà ng và o lòng.
Yên Nhiên khẽ kêu một tiếng:
- Công tá»!
Mộc Phong lòng như hươu nhảy, đưa tay định cởi hồng y của Yên Nhiên.
Thanh âm Linh Lung Thần Anh bá»—ng nhiên có chút mất hứng truyá»n đến:
- Tiểu tiên nữ tá»· tá»·, chá»§ nhân muốn là m gì váºy? Chá»— ở nhá» bé cá»§a chúng ta lại bắt đầu gặp địa chấn rồi.
Tiểu Tinh Linh “ha ha†cưá»i lá»›n:
- Äệ đừng gấp, từ từ mà xem, đừng há»c báºy bạ nha!
Yên Nhiên nhất thá»i không được tá»± nhiên, kéo chặt y sam trước ngưá»i không buông tay.
Má»™c Phòng vá»™i cấp tốc lục soát trong đầu má»™t lúc, tìm ra má»™t loại cấm chế trước kia đã thấy qua, hắn dùng thần thức đưa và o ná»™i thể, trá»±c tiếp thêm và o má»™t đạo bình phong cấm chế ở tâm tạng, hai đứa nhá» vá»™i kêu to nhưng chúng đã không còn nghe được thanh âm bên ngoà i, má»™t vở kịch hay sắp sá»a trình diá»…n trong chá»›p mắt tan biến.
Má»™c Phong nhá» giá»ng nói vá»›i Yên Nhiên:
-Ta đã giam hai đứa nó lại, nà ng đừng lo lắng bá»n chúng nghe thấy gì.
Yên Nhiên khẽ “xì†giá»ng, mặt cà ng thêm đỠá»ng, giáºn dá»—i nói:
- Vốn là không là m gì, có gì đáng để chúng nghe chứ?
Má»™c Phong liá»n cưá»i hì hì, tiến sát Yên Nhiên thì thầm:
- Tối nay là đêm động phòng hoa chúc của chúng ta, dù sao cũng phải là m một chút gì chứ?
Yên Nhiên thẹn thùng cúi đầu yên lặng.
Mộc Phong nhẹ nhà ng nâng mặt nà ng lên, đôi mắt Yên Nhiên mơ mà ng như thu thủy hà m yên. Hắn dịu dà ng hôn lên đôi môi nà ng, Yên Nhiên hồi hộp nhắm mắt lại.
Äá»™ng tác cá»§a Má»™c Phong sắp tiến xa thêm, Yên Nhiên bá»—ng kéo chặt tay hắn, lên tiếng:
- Công tá», chuyện nà y có thể ảnh hưởng tu hà nh cá»§a chúng ta, hay là thôi đừng là m nữa?
Yên Nhiên đến nước nà y còn cá»± tuyệt khiến hắn cà ng khó mà kiá»m chế.
Mộc Phong đưa một tay luồn và o trong trong y sam Yên Nhiên, ôn nhu nói:
- Ở cùng má»™t nÆ¡i vá»›i Yên Nhiên tướng mạo như thiên tiên thế nà y, là m thần tiên hay không cÅ©ng chẳng quan trá»ng.
Thân thể Yên Nhiên run rẩy má»™t tráºn, sá»± dịu dà ng cá»§a Má»™c Phong là m nà ng ý loạn tình mê. Má»™c Phong đưa tay vẫy nhẹ, ánh nến hồng theo đó tắt phụt, tức thì xuân ý trà n ngáºp căn phòng.
Tà i sản của David
17-05-2008, 01:09 PM
Cây Si Của Phoenix
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 833
Thá»i gian online: 2 tháng 0 tuần 5 ngà y
Thanks: 320
Thanked 4,685 Times in 158 Posts
Chương 39. Kiếp Nạn Hoà nh Sanh
Dịch giả: oldstu12a4
Biên dịch: phongbkac46
Biên táºp: newman
Nguồn: Tà ng thư viện
- A!
Yên Nhiên kinh hoà ng kêu lên.
Má»™c Phong vừa muốn đặt Yên Nhiên xuống giưá»ng thì dưới giưá»ng trong chá»›p mắt đã má»c lên vô số cà nh cây cuốn chặt lấy hai ngưá»i.
Má»™c Phong kinh hoà ng, má»™t ý nghÄ© khiến hắn nghẹt thở chợt lóe lên trong đầu: “Thụ yêu!â€
Việc nà y khiến Mộc Phong khẩn trương vì vừa rồi không để Linh Lung Thần Anh ảnh hưởng đến bản thân đã cấp một đạo cấm chế và o tâm tạng, thần linh chi lực không chuyển ra được.
Má»™t Phong vừa kinh hãi vừa tức giáºn, hắn vừa muốn dùng ý niệm gá»i Tiêu Diêu Châu ra nhưng chợt phát hiện trong ý niệm không ngá» lại có dị váºt! Äó là linh thức cá»§a thụ yêu!
Má»™c Phong trong lòng chấn động mãnh liệt, sá»± nóng vá»™i và tức giáºn xá»™c và o trong tim, khóe miệng trà o ra má»™t chút huyết dịch mà u kim nhạt. Linh thức cá»§a thụ yêu không ngừng tiến và o trong ý niệm cá»§a Má»™c Phong, trong đầu hắn vang lên má»™t tiếng nổ, trong chá»›p mắt bất tỉnh ngất Ä‘i.
Không biết đã bao nhiêu lâu, Má»™c Phong tỉnh lại, mở to mắt nhìn bầu trá»i xanh ngắt giống như đã được nước rá»a sạch sẽ, trên ngưá»i hắn bị cuốn đầy những cà nh cây quái dị, tay chân không thể cá»±a quáºy, dưới chân giẫm lên má»™t vùng đất má»m.
Uông Lan Phương Ä‘ang cưá»i lạnh, đứng phÃa trước Má»™c Phong ngoà i năm xÃch.
Äứng cạnh Uông Lan Phương là má»™t nữ tá» hết sức diêm dúa lòe loẹt, toà n thân phát ra thanh quang nhà n nhạt.
Uông Lan Phương giÆ¡ cao tay phải, đánh “vù†má»™t quyá»n và o Má»™c Phong. Má»™c Phong nhìn thấy quyá»n ảnh to lá»›n áºp đến, bản thân lại hoà n toà n không có cách gì để tránh, chỉ nghe má»™t tiếng “thịch†vang lên, Má»™c Phong đã bị dÃnh má»™t quyá»n trước ngá»±c, chấn động bay ra mưá»i trượng, há miệng phun ra má»™t ngụm máu tươi.
- Công tá»...
Má»™t tiếng kêu gà o thảm thiết truyá»n lại.
“Yên Nhiên? Là Yên Nhiên.†Má»™c Phong nhìn theo hướng phát ra âm thanh, thấy Yên Nhiên Ä‘ang bị thụ yêu cuốn ở nÆ¡i không xa trên má»™t ngá»n quái thụ, toà n thân không thể cỠđộng.
Uông Lan Phương âm hiểm cưá»i nói:
- Ngươi không phải là rất có bản lÄ©nh sao? Ngươi không phải muốn già nh giáºt vợ chưa cưới cá»§a ta sao? Ha ha ha!
Má»™c Phong tay chân vô lá»±c nhưng lại không thể gá»i được Tiêu Diêu Châu ra.
Uông Lan Phương trên mặt lá»™ ra má»™t nụ cưá»i dâm đãng Ä‘i vá» phÃa Yên Nhiên.
Má»™c Phong giáºn dữ hét lên:
- Tiểu tặc, ngươi dám cả gan động và o vợ ta, ta thỠsẽ băm ngươi là m ngà n vạn mảnh!
Uông Lan Phương dừng bước, ngoái đầu ngó Má»™c Phong, lạnh lùng cưá»i nói:
- Muốn băm ta sao? Tốt, ta hôm nay băm ngươi trước để giải trừ mối háºn trong lòng!
Nữ tỠdiêm dúa bên cạnh nói:
- Äồ nhi, tiêu diệt tên tiểu tá» nà y nhanh má»™t chút, đừng có lãng phà thá»i gian cá»§a ta!
Uông Lan Phương thi lễ với nữ tỠđó rồi nói:
- Sư phụ, ngưá»i tạm thá»i quay vá» trước, con sẽ đến tìm ngưá»i sau, tên tiểu tá» nà y nhiá»u lần già nh giáºt vợ chưa cưới cá»§a con, con phải dà y vò hắn cho tháºt đã!
Nữ tá» diêm dúa đó khóe miệng nhếch lên, hừm má»™t tiếng rồi hóa thà nh má»™t chùm khói xanh tan biến dưới bầu trá»i, ả Ä‘i quá nhanh khiến Má»™c Phong sợ hãi đến lÃu cả lưỡi.
Mộc Phong hét lớn:
- Tiểu tặc, không ngỠngươi lại bái yêu nhân là m sư phụ! Ngươi đã giết cha mẹ ta phải không?
Uông Lan Phương nhìn Mộc Phong một cách khinh miệt và nói:
- Phải thì thế nà o mà không phải thì thế nà o? Nhưng ngươi đã Ä‘oán đúng, chÃnh ta đã tiá»…n đưa cha mẹ ngươi xuống địa phá»§, ha ha ha!
Mộc Phong trợn tròn mắt nói:
- Cha mẹ ta chỉ là ngưá»i bình thưá»ng, ngươi lại hạ độc thá»§ như thế, ngươi đúng là không bằng chó lợn!
Uông Lan Phương khóe miệng treo má»™t nụ cưá»i lạnh, ác độc liếc nhìn Má»™c Phong nói:
- Tiểu tá», ngươi cả gan dám già nh giáºt vợ chưa cưới cá»§a ta, hôm nay thiếu gia ta phải từ từ dà y vò ngươi!
Nói xong, quay ngưá»i cưá»i dâm đãng Ä‘i đến chá»— Yên Nhiên.
- Tiểu nhân, tránh ra!
Yên Nhiên vừa kinh hãi vừa tức giáºn hét lên.
Má»™c Phong trong lòng hoảng loạn nghÄ©: “Là m thế nà o, là m thế nà o?â€
Uông Lan Phương đến trước ngưá»i Yên Nhiên, ôn nhu nói:
- Nương tá», vi phu có Ä‘iểm nà o không bằng tên tiểu tá» nà y? Nà ng đừng sợ, hôm nay vi phu sẽ cùng nà ng là m lá»… phu thê, sau nà y nà ng trở thà nh ngưá»i cá»§a ta rồi.
- Cầu xin ngươi, không được như váºy, cầu xin ngươi.
Giá»ng nói Yên Nhiên từ phẫn ná»™ đã trở thà nh sợ hãi.
Uông Lan Phương lỠđi như không nhìn thấy, đưa tay ôm lấy Yên Nhiên, mở miệng hôn xuống.
“Toẹt!†Yên Nhiên mắt nhìn khuôn mặt xấu xa của Uông Lan Phương đang ép xuống gần mặt mình, dùng lực nhổ một bãi nước miếng và o giữa mặt hắn.
Uông Lan Phương chầm cháºm nhấc tay lên chùi mặt, “bốp†má»™t tiếng, giáng cho Yên Nhiên má»™t bạt tai. Mặt Yên Nhiên trong chá»›p mắt đã sưng phù lên.
Mộc Phong đột nhiên nhớ đến việc gì đó, hét lớn:
- Ngư Äản, Ngư Äản!
Lúc nà y Uông Lan Phương đã xé rách trưá»ng sam cá»§a Yên Nhiên. Trước gò ngá»±c cao vút cá»§a Yên Nhiên đã lá»™ ra ná»™i y mà u trắng. Uông Lan Phương cưá»i dâm đãng, đưa tay đến trước ngá»±c Yên Nhiên chuẩn bị sá» và o...
Yên Nhiên trừng to mắt, nước mắt lã chã tuôn rơi.
Bỗng nhiên một tiếng gầm mạnh mẽ kinh thiên động địa vang lên đằng sau Uông Lan Phương.
Uông Lan Phương vừa má»›i thò tay muốn chạm và o ngá»±c Yên Nhiên, thì cảm thấy má»™t lá»±c đạo lá»›n va và o ngưá»i khiến hắn bay văng ra ngoà i.
Uông Lan Phương váºn công đứng thẳng ngưá»i, xoay đầu kinh ngạc nhìn cái đầu cá»§a má»™t con kỳ lân uy phong lẫm liệt nhanh như sấm nổ xông vá» phÃa hắn.
Äó chÃnh là Kỳ Lân Thần Thú vẫn luôn tu luyện trong ngá»c trạc cá»§a Má»™c Phong, Má»™c Phong hay gá»i là “Ngư Äảnâ€!
Uông Lan Phương không kịp trốn, thân thể lại bị xô ra ngoà i mưá»i trượng.
Uông Lan Phương có chút kinh hoà ng, tay phải “xoát†má»™t tiếng biến hóa ra má»™t Ä‘oản kiếm toà n thân mà u Ä‘en, tay trái nắm kiếm quyết, trong chá»›p mắt má»™t vùng kiếm quang xông thẳng vá» Ngư Äản.
Ngư Äản há miệng phun ra má»™t chùm liệt diá»…m, gà o thét cuốn văng kiếm quang Ä‘i. Thế đến cá»§a liệt diá»…m quá hung mãnh, kiếm quang do Uông Lan Phương biến hóa chá»›p mắt đã bị liệt diá»…m triệt tiêu. Sau đó bổ thẳng và o trước mặt Uông Lan Phương.
Uông Lan Phương láºp tức cảm thấy má»™t cá»— hÆ¡i nóng như muốn thiêu đốt tâm thần phả và o mặt. Trong lúc hoảng loạn, yêu khà hình dáng nhân sâm trong tay Uông Lan Phương theo thanh quang dao động, thụ yêu trói Má»™c Phong và Yên Nhiên nháy mắt lui vỠđứng chắn trước ngưá»i Uông Lan Phương. Liệt diá»…m truy Ä‘uổi đến, chỉ nghe những tiếng “lốp bốpâ€, “cách cách†vang lên dữ dá»™i, và i thụ yêu trong chá»›p mắt đã bị thiêu thà nh tro bụi.
Kỳ Lân Thần Thú giống như cÆ¡n gió cuá»™n đến, trong chá»›p mắt lại phun ra má»™t chùm liệt diá»…m. Uông Lan Phương vá»™i vã lui và i trượng, thanh quang trước ngưá»i lóe lên, thân ảnh tung bay, chỉ thấy má»™t là n khói xanh bay thẳng lên trá»i.
Má»™c Phong mắt thấy thụ yêu trói lấy mình đã thoát thân liá»n nhanh chóng dò tìm thần thức giải khai cấm chế ở tâm tạng, rồi giống như cÆ¡n gió bay đến bên Yên Nhiên, đưa tay ôm nà ng và o lòng.
Yên Nhiên còn chưa hết kinh hồn thì Mộc Phong đã cúi đầu hôn xuống môi nà ng rồi quay đầu nói với Kỳ Lân Thần Thú:
- Ngư Äản, may mà ngươi đến đúng lúc, cảm Æ¡n ngươi đã cứu chúng ta!
Ngư Äản nháy đôi mắt quái dị nói:
- Chá»§ nhân, trước mắt vẫn không phải lúc nói lá»i cám Æ¡n, nếu như kẻ vừa rồi kêu sư phụ yêu nhân cá»§a hắn đến thì chúng ta sẽ chạy không thoát đâu!
- Váºy nên là m thế nà o?
Má»™c Phong sốt ruá»™t há»i.
Ngư Äản vá»™i nói:
- Yêu nhân đó công pháp thông thần, chúng ta tuyệt đối không phải là đối thủ, chủ nhân, hãy mau nghĩ cách ẩn trốn đi.
Má»™c Phong suy nghÄ© tháºt nhanh rồi quay sang kêu:
- Ngư Äản không bằng tất cả chúng ta trốn và o bên trong ngá»c trạc, ngươi xem thế nà o?
- à hay, chá»§ nhân trước hết hãy bố trà má»™t ẩn hình tráºn nhá», tất cả chúng ta trốn và o trong Cà n Khôn Như à Trạc, Tiểu Ngá»c sẽ giúp chúng ta ẩn Ä‘i khà tức. Cà ng nhanh cà ng tốt!
Ngư Äản lòng nóng như thiêu đốt kêu lên.
Má»™c Phong đặt Yên Nhiên xuống, tay phải liên tiếp Ä‘iểm vạch lên ngá»c trạc. Trong chá»›p mắt ngá»c trạc tan biến không vết tÃch. Má»™c Phong thôi động ý niệm, Kỳ Lân Thần Thú hóa thà nh má»™t vệt lưu quang biến mất trong ngá»c trạc. Má»™c Phong đưa tay ôm lấy Yên Nhiên, tâm niệm chuyển động, tiếp theo cÅ©ng trốn và o trong đó.
Má»™c Phong dẫn theo Yên Nhiên và Ngư Äản vừa má»›i trốn và o trong Cà n Khôn Như à Trạc thì ở ngoà i đã vang lên tiếng nói cá»§a nữ tá» diêm dúa:
- Vừa rồi rõ rà ng vẫn còn khà tức bá»n chúng, là m sao nháy mắt lại biến mất được? Kỳ quái tháºt!
- Sư phụ, bá»n chúng đã trốn thoát rồi sao?
Tiếng nói của Uông Lan Phương cũng vang lên tiếp theo.
- Không việc gì, chỉ cần bá»n chúng vẫn còn ở tinh cầu nà y, ta sẽ có biện pháp tìm được bá»n chúng.
Giá»ng nói yêu nhân lại vang lên:
- Trước hết ta dùng Liệt Hồn Äại Pháp tìm má»™t lượt.
Tiểu Tinh Linh dùng thần thức nói khẽ với Mộc Phong:
- Yêu nhân nà y là má»™t nữ ma đầu trong Yêu Giá»›i, chá»§ nhân, ngưá»i là m sao lại trêu chá»c đến nhân váºt khó đối phó nà y?
Mộc Phong không biết là m sao đà nh nói:
- Ta cÅ©ng không biệt yêu nhân nà y từ đâu đến. May mà tên tiểu tặc dẫn theo không nhiá»u thụ yêu đến, bằng không thì dù có sá»± giúp đỡ cá»§a Ngư Äản, e rằng cÅ©ng khó mà thoát thân dá»… dà ng.
Tiểu Tinh Linh bay ra từ trong cÆ¡ thể Má»™c Phong, liếc nhìn Ngư Äản, không nén nổi kêu lên:
- Tiểu Kỳ, tên ngốc nhà ngươi sao cũng ở nơi nà y?
Ngư Äản hắc hắc cưá»i nói:
- Ta sớm đã biết ngươi đến, Tiểu Tinh Linh, hơn vạn năm không gặp, không tưởng được ngươi vẫn còn như cũ, hắc hắc.
Mộc Phong kinh hãi nói:
- Các ngươi kêu cái gì? Yêu nhân đó nếu như nghe thấy thì các ngươi còn đùa giỡn được chắc!
Ngư Äản hi hi cưá»i nói:
- Chá»§ nhân không việc gì phải khẩn trương, bên trong Cà n Khôn Như à Trạc, dù cho đại la kim tiên ở bên ngoà i cÅ©ng không nghe thấy, há» há»!
Má»™c Phong nghe váºy má»›i nhẹ nhõm trong lòng, lần đầu ở trong ngá»c trạc không nhịn được hiếu kỳ quan sát bốn phÃa.
Ở nÆ¡i nà y tất cả Ä‘á»u là bạch ngá»c, bốn phÃa được chất khà mà u trắng che phá»§, không chú ý còn cho là mà n sương nhưng tay chạm và o không thấy ẩm ướt, rõ rà ng là má»™t loại khà khô.
Má»™c Phong không biết những châu báu, ngá»c khà mà mình cất giữ Ä‘ang để ở chá»— nà o, vốn muốn mở thiên nhãn để tìm kiếm nhưng lại sợ quang tuyến mình phát ra bị yêu nhân ở bên ngoà i phát hiện, chỉ đà nh kìm nén lòng hiếu kỳ.
Yên Nhiên dá»±a sát và o Má»™c Phong, thần kinh khẩn trương vẫn chưa trở lại bình thưá»ng.
Mộc Phong ôn nhu nhìn nà ng nói:
- Yên Nhiên chớ sợ, chúng ta trốn ở đây không việc gì đâu.
Nói xong, thương yêu dùng tay nhẹ nhà ng xoa lên gò má nà ng.
Kỳ tháºt bản thân Má»™c Phong cÅ©ng không biết sẽ có chuyện gì hay không.
Yên Nhiên khóe miệng khẽ nở má»™t nụ cưá»i, ánh mắt đưa tình nhìn Má»™c Phong nói:
- Có tướng công bên cạnh là Yên Nhiên đã thá»a mãn rồi, cho dù trá»n kiếp cùng tướng công bị giam tại nÆ¡i nà y, thiếp cÅ©ng cam tâm tình nguyện.
Yên Nhiên đổi cách xưng hô, gá»i Má»™c Phong là tướng công khiến hắn trong lòng láºp tức trà n đầy ấm áp, đưa tay ôm chặt Yên Nhiên và o lòng, nhẹ hôn xuống khuôn mặt nà ng, chá»— vừa rồi bị Uông Lan Phương tát ở trong mà n khà kì quái, vết sưng đã hoà n toà n biến mất, không để lại chút vết tÃch nà o. Má»™c Phong thầm khen chá»— nà y đúng là má»™t nÆ¡i trị thương tốt.
Ngư Äản và Tiểu Linh Linh vẫn Ä‘ang ôn lại chuyện xưa, nói những câu chuyện kỳ quái vá» Thần Giá»›i và Thiên Tôn.
Má»™c Phong chỉ chú ý an á»§i Yên Nhiên, căn bản không lưu ý đến ngôn ngữ kỳ quái cá»§a chúng. Äá»™t nhiên Má»™c Phong lại nghÄ© đến phụ hoà ng và mẫu háºu, rồi nghÄ© đến cả Hà n Yên và Lan Nhi, bản thân mất tÃch ở nÆ¡i kì diệu không ai biết nà y, há» có thương tâm buồn khổ không? Há» có bị tên tiểu tặc đó là m hại không? Trong lòng hắn hÆ¡i cảm thấy khó chịu.
Yên Nhiên nhìn sắc mặt Má»™c Phong Ä‘ang dần có chút trầm trá»ng, biết hắn Ä‘ang lo lắng cho cha mẹ, bản thân nà ng lại không có cách gì chia sẻ sá»± khó chịu trong lòng cùng hắn, muốn an á»§i hắn nhưng không biết nên mở miệng thế nà o, chỉ đà nh kiá»…ng chân, hôn nhẹ và o môi hắn.
Má»™c Phong bị kÃch thÃch má»™t hồi, dùng đầu lưỡi dịu dà ng tách hai hà m răng còn chưa khép lại cá»§a Yên Nhiên, thuáºn thế trÆ¡n tru chui và o, hai đầu lưỡi nhiệt tình cuốn chặt và o nhau, không chú ý bên cạnh còn có Ngư Äản và Tiểu Tinh Linh.
Bên trong Cà n Khôn Như à Trạc không phân biệt ngà y đêm, má»i ngưá»i trong nhất thá»i không dám Ä‘i ra. Thá»i gian như dòng nước chầm cháºm trôi Ä‘i, Ngư Äản không biết trốn đến chá»— nà o để luyện công, Tiểu Tinh Linh đã sá»›m chui và o trong cÆ¡ thể Má»™c Phong, chỉ có nà ng và Linh Lung Thần Anh là không buồn rầu suy nghÄ©, vẫn cưá»i hi hi như thưá»ng, khiến Má»™c Phong hổ thẹn bản thân mình vẫn lo lắng được mất cái gá»i là tâm tình đại trượng phu đỉnh thiên láºp địa.
Tà i sản của David
19-05-2008, 07:24 AM
Hoạt Thi Thần
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Chương 40. Hồng Mông Thiên Kinh
Dịch giả: oldstu12a4
Biên dịch: phongbkac46
Biên táºp: docconhan171
Nguồn: Tà ng thư viện
Má»™c Phong nhất thá»i cÅ©ng vui vẻ trở lại, nghÄ© đến trong phúc có há»a, trong há»a có phúc, bây giỠđã có thể vứt bá» khó khăn lá»›n nhất cá»§a bản thân, nằm má»™ng cÅ©ng không quên Ä‘ang cùng Yên Nhiên ẩn náu tại nÆ¡i nà y, thá»±c là điá»u hạnh phúc cá»§a Ä‘á»i ngưá»i.
Má»™c Phong lòng dạ dần thư giãn, không nhịn được dùng hai tay nâng khuôn mặt Yên Nhiên, đôi môi áp lại gần, khóa chặt môi nà ng bằng má»™t nụ hôn dà i vô táºn. Äến khi sắc mặt Yên Nhiên đỠhồng, khẽ xoay đầu thở hổn hển, Má»™c Phong má»›i mỉm cưá»i ná»›i lá»ng hai tay Ä‘ang nâng mặt Yên Nhiên.
Yên Nhiên thẹn thùng liếc nhìn Mộc Phong, dịu dà ng nói:
- Tướng công, tay cá»§a chà ng rất kỳ quái, tại sao tay phải lại nóng hÆ¡n tay trái nhiá»u váºy?
Mộc Phong trêu đùa nà ng:
- Nương tá» có phải đã quá kÃch động, nhiệt độ bên ngoà i cÆ¡ thể cho dù có chút khác biệt, cÅ©ng không đến ná»—i tay phải nóng hÆ¡n tay trái, đúng không?
Yên Nhiên kéo hai tay Mộc Phong nghiêm túc nói:
- Tháºt mà tướng công, tay phải nà y nóng hÆ¡n tay trái đó!
Má»™c Phong biết Yên Nhiên không nói dối và đùa dai vá»›i mình, liá»n nâng tay lên cẩn tháºn quan sát. Tay phải hắn có má»™t nốt ruồi son, trên đó ẩn ước phát ra má»™t tia hồng quang.
Yên Nhiên vuốt ve bà n tay rắn chắc của Mộc Phong, ngẩng đầu ôn nhu nói:
- Tướng công, thiếp đã minh bạch, hóa ra giữa lòng bà n tay phải của chà ng có nốt ruồi son, nhiệt độ chỗ nà y rõ rà ng cao hơn so với chỗ khác.
Ngưá»i nói vô tâm, ngưá»i nghe hữu ý!
Má»™c Phong hồi tưởng lại lá»i mẫu háºu từng nói bản thân hắn lúc ra Ä‘á»i, nốt ruồi son trong tay phải đã lấp lánh phát ra hồng quang, lẽ nà o nốt ruồi son nà y nà y có gì kỳ quặc? Má»™c Phong chăm chú nhìn nốt ruồi son trong lòng bà n tay, nốt ruồi đó nổi lên nhá» như hạt gạo, có mầu đỠtươi, sá» và o hÆ¡i nóng lại có chút rắn chắc.
Yên Nhiên thấy Má»™c Phong vì lá»i nói cá»§a mình mà có chút thất thần, bất giác tá»± mắng mình lắm lá»i, vá»™i và ng nói:
- Tướng công, chà ng chá»› nghÄ© ngợi nhiá»u, có lẽ chỉ là nhất thá»i trùng hợp thôi.
Mộc Phong âu yếm nhìn Yên Nhiên, dịu dà ng nói:
- Nương tá», ta thấy cảm giác cá»§a nà ng rất đúng, đợi ta dùng thần thức để xem nốt ruồi nà y, có thể sẽ tìm ra đáp án chÃnh xác cho nguyên nhân nhiệt độ cao ở chá»— nà y.
Nói xong, Má»™c Phong quả nhiên phóng thần thức thăm dò nốt ruồi son đó. Yên Nhiên thấy bá»™ dạng nghiêm túc cá»§a Má»™c Phong tá»±a như thần linh khiến cho ngưá»i khác rất muốn quỳ xuống lá»… bái.
Thần thức của Mộc Phong khi tiếp xúc nốt ruồi son ở lòng bà n tay không có bất cứ trở ngại nà o, tiến và o một cách suôn sẻ.
Trá»i Æ¡i!
Thân hình Mộc Phong khẽ run lên.
Yên Nhiên thần sắc khẩn trương nhìn Mộc Phong.
Mộc Phong chớp mắt thu hồi thần thức hét lớn:
- Nốt ruồi son nà y không ngỠlại là một bảo khố tà ng thư!
Yên Nhiên vẻ mặt ngỡ ngà ng nhìn Mộc Phong đang hưng phấn.
Mộc Phong ôm Yên Nhiên quay một vòng, rồi lại hôn và o gò má trắng mịn của nà ng, nói:
- Nạp Tu Di Vu Giá»›i Tá»!
Yên Nhiên thấy kỳ quái há»i:
- Nạp Tu Di Vu Giới TỠlà cái gì?
Mộc Phong hưng phấn đáp:
- Äây là thá»§ pháp cá»§a Pháºt Tông, Nạp Tu Di Vu Giá»›i Tá», nó dùng để tạo láºp má»™t không gian, khả năng cà ng cao thâm, không gian cà ng lá»›n, ngược lại thì cà ng nhá».
Mộc Phong nhìn Yên Nhiên lúc nà y không hiểu gì, nói tiếp:
- Nếu như nà ng có hứng thú tìm hiểu Pháºt Tông thì tá»± nhiên sẽ biết đạo lý nà y. Nương tá», nà ng hãy chá» má»™t lát, ta dùng thần thức thăm dò má»™t lần nữa, xem bên trong có thư tịch gì.
Yên Nhiên gáºt đầu nhưng vẫn còn nghi hoặc. Mặc dù nà ng không hiểu, nhưng những Ä‘iá»u mà tướng công cá»§a nà ng cảm thấy hứng thú thì nà ng Ä‘á»u á»§ng há»™, chỉ cần tướng công cá»§a nà ng muốn là m, nà ng Ä‘á»u không phản đối. Bởi vì nà ng tin tưởng tướng công cá»§a mình, hắn ở trong tim nà ng còn quan trá»ng hÆ¡n cả bản thân. Yên Nhiên chỉ muốn cả Ä‘á»i nà y chung sống cùng Má»™c Phong, cho dù tu thà nh tiên cÅ©ng tốt, tu không thà nh tiên cÅ©ng chẳng sao, kể cả không thể trưá»ng sinh, chỉ cần Ä‘á»i nà y kiếp nà y vÄ©nh viá»…n ở cùng nhau, trái tim si mê đó có thể tranh sáng cùng nháºt nguyệt.
Thần thức cá»§a Má»™c Phong đã tham nháºp và o nốt ruồi son trong thá»i gian uống cạn chén trà .
Yên Nhiên thâm tình chăm chú nhìn từng cỠđộng của Mộc Phong.
Một canh giỠtrôi qua, Mộc Phong không cỠđộng.
Hai canh giá» trôi qua, Má»™c Phong vẫn không hỠđộng Ä‘áºy.
Yên Nhiên vẫn thâm tình chú ý Má»™c Phong trong hai canh giá».
Cuối cùng Mộc Phong thu lại thần thức, gương mặt rạng rỡ nhìn Yên Nhiên:
- Nương tá», nà ng Ä‘oán xem ta đã tìm được gì?
Yên Nhiên mỉm cưá»i lắc đầu.
Mộc Phong nói từng từ một:
- Hồng, Mông, Thiên, Kinh! Cuối cùng thì ta cÅ©ng đã tìm được công pháp thÃch hợp để tu hà nh rồi! Ha ha ha.
Tiểu Tinh Linh nghe bốn chữ “Hồng Mông Thiên Kinh†láºp tức chui ra ngoà i cÆ¡ thể cá»§a Má»™c Phong, ngạc nhiên há»i:
- Ở đâu váºy?
Má»™c Phong kiá»m chế hưng phấn nói:
- Hồng Mông Thiên Kinh không ngá» lại được cất giấu trong nốt ruồi son ở lòng bà n tay cá»§a ta, trá»i ạ, Tiểu Tinh Linh, việc nà y là thế nà o?
Tiểu Tinh Linh cưá»i đáp:
- Thiên Tôn quá vÄ© đại, hết thảy sắp đặt cá»§a ngưá»i Ä‘á»u rất xảo diệu!
Má»™c Phong thu lại tâm trạng nghi hoặc, không hiểu há»i:
- Tiểu Tinh Linh, Thiên Tôn là ai? Là ngưá»i sao? Lẽ nà o ông ta để Hồng Mông Thiên Kinh trong nốt ruồi son cá»§a ta sao?
Tiểu Tinh Linh mỉm cưá»i thần bÃ:
- Chá»§ nhân, trong cõi u minh tá»± nhiên có thiên ý, công lá»±c hiện tại cá»§a ngưá»i rất thấp, chá»› há»i nhiá»u như thế, tương lai đến lúc nên biết, tá»± nhiên ta sẽ nói cho ngưá»i.
Tiểu Tinh Linh nhìn khuôn mặt trà n đầy ngạc nhiên của Mộc Phong, ngừng lại trong giây lát rồi nói:
- Chá»§ nhân, trừ quyển thiên kinh nà y, ngưá»i còn phát hiện Ä‘iá»u gì trong đó không?
Mộc Phong trầm ngâm giây lát nói:
- Còn có rất nhiá»u thư tịch kỳ quái, nhưng ta tạm thá»i xem mà không hiểu.
Tiểu Tinh Linh đột nhiên thần sắc trở nên trầm trá»ng nói:
- Chá»§ nhân, ngưá»i cần dụng tâm tu luyện công pháp thần kì trong thiên kinh, các Giá»›i Ä‘ang cần ngưá»i cứu giúp!
Nói xong, thân hình nhỠbé của Tiểu Tinh Linh hóa thà nh một vệt lam quang chui và o trong cơ thể Mộc Phong, để lại hắn ngơ ngác mơ mơ hồ hồ.
Má»™c Phong thâm tình kéo Yên Nhiên ôm và o lòng. Hai ngưá»i thân thiết ôm chặt lấy nhau.
- Chá»§ nhân, yêu nhân đó đã Ä‘i xa rồi, ngưá»i không thể suốt Ä‘á»i là m má»™t con rùa Ä‘en rụt cổ trong chá»— cá»§a ta, ra Ä‘i thôi.
Giá»ng nói cá»§a Cà n Khôn Như à Trạc bay và o trong tai Má»™c Phong. Lá»i nói vừa dứt, Má»™c Phong đã thấy trước mặt mình bừng sáng.
Cà n Khôn Như à Trạc không ngỠlại trực tiếp đẩy Mộc Phong và Yên Nhiên ra ngoà i.
Mộc Phong ra vẻ tức tối nói:
- Tiểu Ngá»c, ngươi tháºt không có nhân tình sao? Cho dù quăng chúng ta ra ngoà i thì cÅ©ng phải để chúng ta Ãt nhiá»u chuẩn bị tâm lý trước chứ!
Cà n Khôn Như à Trạc hi hi cưá»i nói:
- Thế chá»§ nhân cưới vợ có thương lượng vá»›i ta chưa? Không phải chỉ chú ý thân máºt cùng ngưá»i khác còn gì? Thá»±c là lấy vợ rồi liá»n quên ta, hừm!
Yên Nhiên nghe thấy xấu hổ mặt đỠbừng.
Mộc Phong hơi nổi cáu nói:
- Nhà ngươi không ngá» lại muốn là m mẹ ta sao? Tháºt không biết tôn ti tráºt tá»±!
Yên Nhiên cẩn tháºn há»i:
- Tiểu hà i tá» Ä‘ang nói chuyện là ai váºy?
Cà n Không Như à Trạc sẵng giá»ng nói:
- Là lão nhân gia ta đây! Tiểu cô nương.
Má»™c Phong cưá»i ha hả, ghé sát và o bên tai Yên Nhiên khẽ nói:
- Nương tá», chá»› so kiến thức vá»›i kẻ khó tÃnh đó, cô ta chÃnh là chiếc ngá»c trạc Ä‘eo trên tay ta từ khi còn nhá», má»i ngưá»i Ä‘á»u gá»i là Tiểu Ngá»c.
- Äại nam nhân không nên thì thì thầm thầm, đừng cho rằng ta không biết, lão nhân gia ta đây thÃnh lá»±c cá»±c tốt đó.
Cà n Khôn Như à Trạc “hừm†một tiếng rồi lại nói:
- Ta đi luyện công, chẳng thèm quan tâm đến hai đứa trẻ con không hiểu việc các ngươi, hừm!
Má»™c Phong và Yên Nhiên nghe mà không nén được buồn cưá»i, từng ngưá»i che miệng cưá»i khúc khÃch.
Sau khi cưá»i chán chê, Má»™c Phong liếc nhìn bầu trá»i, ngÆ¡ ngác má»™t chốc rồi nói:
- Nương tá», nà ng xem bầu trá»i xanh thẳm giống như được rá»a sạch sẽ, vì sao lại không nhìn thấy má»™t đám mây nà o nhỉ?
Yên Nhiên ngẩng đầu nhìn lên trá»i, cÅ©ng nghi hoặc nói:
- Tướng công, chà ng nói váºy thiếp cÅ©ng thấy hồ đồ, thiếp chưa từng nhìn bầu trá»i đẹp đến như váºy, thá»±c kỳ quái!
- Có gì kỳ quái? Äây không phải là tinh cầu mà các ngưá»i sống trước đây!
Tiểu Tinh Linh miêu tả sơ sà i và i câu rồi lại quay sang chơi đùa với Linh Lung Thần Anh.
Má»™c Phong và Yên Nhiên láºp tức đần mặt ra.
Má»™c Phong liá»n Ä‘i xung quanh xem xét, cách không xa có má»™t khu rừng ráºm.
Sở dÄ© trong lòng Má»™c Phong gá»i đó là khu rừng ráºm vì chỉ cảm thấy chá»— đó má»c lên những cái cây hình dáng có chút giống nhau, nhưng khi nhìn kỹ má»›i phát hiện toà n bá»™ phiến lá trên những cây nà y Ä‘á»u có hình dạng giống như má»™c nhÄ©, mà u tÃm, mà còn lá»›n như cái vung úp nồi. Nhìn trên mặt đất, cảm giác như dẫm lên những cây bông dà y có chút đà n hồi, nhưng Má»™c Phong và Yên Nhiên rõ rà ng thấy đó là đất, bởi vì đất nà y có mà u và ng giống đất và ng ở cao nguyên!
Kỳ quái tháºt, đây là địa phương nà o? Lẽ nà o thá»i gian ngắn ngá»§i hôn mê trong hoà ng cung lại bị yêu nhân đó xách đến tinh cầu khác?
Má»™c Phong và Yên Nhiên Ä‘á»u suy nghÄ© Ä‘au đầu mà không tìm ra đáp án.
Má»™c Phong nghÄ©: “Không biết nÆ¡i nà y cách quê nhà bao xa? Là m thế nà o để quay vỠđây?â€
Yên Nhiên lại vô cùng vui vẻ nghÄ©: “NÆ¡i nà y đẹp quá, đúng là nhân gian tiên cảnh! Từ khi cha mẹ qua Ä‘á»i, tướng công là ngưá»i thân duy nhất cá»§a ta.â€
Yên Nhiên cao hứng tiếp tục nghÄ©: “Ta có thể gắn bó vá»›i tướng công tại nÆ¡i nhân gian tiên cảnh nà y, nhất định là ông trá»i đã chiếu cố đến ta!â€
NghÄ© đến đây, Yên Nhiên chắp tay vái lạy trá»i, đột nhiên lại nghÄ© đến phụ hoà ng và mẫu háºu cá»§a Má»™c Phong, rồi đến Hà n Yên muá»™i muá»™i và Lan Nhi ngoan ngoãn, bá»n há» còn Ä‘ang ở cố hương cách đây rất xa, nà ng vá»™i và ng cầu khấn trong lòng: “Cầu mong cho con và tướng công sá»›m bình an trở vá» quê nhà , nếu không tướng công sẽ khó chịu, con không mong muốn thấy chà ng như thế!â€
Yên Nhiên ngước đầu thâm tình nhìn Mộc Phong.
Má»™c Phong không chú ý cưá»i há»i:
- Nương tá», nếu như chúng ta không quay vỠđược, nà ng có vui lòng cùng vi phu sống cuá»™c sống bần hà n ở đây không?
Má»™c Phong tuy nở nụ cưá»i, nhưng vẻ mặt rõ rà ng ẩn ước có chút âu sầu.
Yên Nhiên nhìn thấy Má»™c Phong lá»™ ra ánh mắt bi ai, trong lòng quả thá»±c không nỡ, nà ng chầm cháºm đưa bà n tay thon nhỠđặt lên bá»™ ngá»±c khá»e mạnh cá»§a Má»™c Phong, ôn nhu nói:
- Tướng công, chỉ cần ở cùng chá»— vá»›i chà ng, Yên Nhiên đã thá»a mãn lắm rồi. Tướng công, chà ng đã tìm được “Hồng Mông Thiên Kinh†mà chà ng ao ước, đợi khi chà ng luyện thà nh thục công pháp, chúng ta nhất định sẽ trở vá» cố hương trong tương lai không xa. Phụ hoà ng và mẫu háºu cá»§a chúng ta, còn có Hà n Yên, Lan Nhi, há» nhất định sẽ đợi chúng ta bình an trở vá». Äúng không?
Má»™c Phong ôm lấy Yên Nhiên, gáºt đầu má»™t cách kiên định:
- Nương tá», chỉ cần vi phu há»c xong công pháp trong “Hồng Mông Thiên Kinhâ€, nhất định chúng ta có thể trở vá» cố hương.
Äáng tiếc khi Má»™c Phong quay vá» Thiên Nam Quốc thì đã là việc cá»§a rất nhiá»u năm sau đó, còn cha mẹ hắn cÅ©ng sá»›m hóa thà nh tro bụi. Nhưng đó là chuyện sau nà y.
Tà i sản của phamduy88
Từ khóa được google tìm thấy
45 thanh tieu dieu , åãèïòà , áåñïëàòíàÿ , äåòñêèé , äîñóã , chi ton tieu dieu than , chi-ton-tieu-dieu-than , chuong 216 phong luu , çíàìåíèòîñòè , dinh cap luu manh , êàçàíü , êàðòèíêè , êîðáèíà , èñòîðèÿ , èæåâñê , ïèäîðû , ïèçäà , ïíåâìàòè÷åñêîå , ïðàçäíèêîâ , îðóæèå , luyến thượng nam sÆ¡n , ñêàéëèíê , ñöåíàðèè , ñòðèïòèç , öåëêè , õîêêåé , ôîòîïðèêîëû , òðîéêà , phong l , phong l?u tiêu diêu th?n , phong lu tieu dieu than , phong luu phieu dieu , phong luu tieu dao than , phong luu tieu dieu , phong luu tieu dieu than , phong lưu tiêu diêu , phongluutieudieuthan , thân tôn tieudieu , tieu dieu than phong luu , tieu dieu thân , tieudieuthan