09-02-2011, 11:18 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2010
Äến từ: Nha Trang
Bà i gởi: 577
Thá»i gian online: 3 ngà y 3 giá» 23 phút
Thanks: 603
Thanked 740 Times in 256 Posts
Quyển 1: Tấm vải Ä‘en phá»§ lên Äạm Châu
Chương 8
Tuổi tác không thà nh vấn Ä‘á».
Nguồn: Võ gia trang
Gỡ khẩu trang xuống, lại dùng nước trong rá»a sạch tay, Phạm Nhà n bắt đầu ghi lại đặc thù biểu hiện ra bên ngoà i cá»§a cá»— thi thể nà y, sau đó phân tÃch khả năng mắc chứng bệnh gì, tỉ mỉ ghi lại trên má»™t cuốn giấy mà Phà Giá»›i lão sư đã đưa cho.
Là m xong tất cả, hắn má»›i đứng dáºy, sắc mặt có chút trắng bệch, lông mi tháºt dà i không ngừng run run nói:
- Lão sư, còn muốn là m gì nữa?
Phà Giá»›i nhìn hắn, nhÃu nhÃu mà y, tháºt không ngá» tiểu tá» kia lá gan lá»›n như váºy.
Không có chá» lão mở miệng nói, Phạm Nhà n rốt cuá»™c không nhịn được buồn nôn trong lòng, chạy thẳng tá»›i bá» ruá»™ng, oa má»™t tiếng bắt đầu liá»u mạng nôn má»a, đợi khi cảm giác buồn nôn Ä‘i qua, lúc nà y má»›i đứng lên trở vá».
Ãnh mắt Phà Giá»›i thoáng qua má»™t tia ôn nhu, nghÄ© thầm để cho tiểu hà i tá» má»›i bốn tuổi tiếp xúc những cái kinh khá»§ng thế nà y, có phải là hÆ¡i tà n nhẫn quá không? Mãi tá»›i khi thấy Phạm Nhà n ói ra, Phà Giá»›i bá»—ng nhiên phát hiện, chỉ có lúc nà y Phạm Nhà n má»›i chÃnh thức là má»™t tiểu hà i tá», mà không phải lúc nà o cÅ©ng giống như có linh hồn trưởng thà nh ẩn giấu bên trong.
- Quên Ä‘i, trước tiên phải nháºn thức trá»±c quan đã, lần sau sẽ bà n tiếp.
Phà Giá»›i nói âm thanh còn chưa dứt, liá»n nghe được thanh âm cá»§a Phạm Nhà n nói rằng:
- Äáng tiếc cảng Äạm Châu là má»™t thà nh thị nhá», ngưá»i chết quá Ãt, không thể tìm được thi thể còn má»›i.
Phà Giá»›i trong lòng Ä‘áºp má»™t tiếng, cháºm rãi quay đầu lại đối mặt vá»›i hai mắt không chút tạp chất cá»§a Phạm Nhà n, không biết muốn nhìn ở trong đó ra cái gì, hồi lâu má»›i lạnh lùng nói rằng:
- Vì sao…?
- Dạ?
- Vì sao ngươi không sợ? vì sao ngươi không bởi vì ta bắt ngươi là m việc nà y mà cảm thấy phẫn nộ?
Phà Giới nghĩ rất khó hiểu, cau mà y, nhìn tiểu tỠkia.
Phạm Nhà n cúi đầu rất cung kÃnh nói rằng:
- Bởi vì lão sư nói muốn độc chết má»™t ngưá»i để cho ta quan sát há»c táºp, ta rất sợ, cho nên ta tình nguyện tá»›i đà o bá»›i thi thể.
- Thì ra trên thế giới nà y còn có chuyện tình là m cho ngươi sợ cơ đấy.
- Vâng! Tiểu Nhà n mới có bốn tuổi mà .
Phạm Nhà n nhìn hắn dáng vẻ thương cảm.
- Không được vin và o tuổi còn nhá».
Phà Giá»›i gáºt đầu sau đó lắc đầu:
- Tuy rằng ngươi tuổi còn nhá», hay là có má»™t số việc không hiểu, nhưng phải biết rằng ngươi là con tư sinh cá»§a quý tá»™c, những năm tháng sau nà y còn có khả năng gặp phải rất nhiá»u những âm mưu cùng thương hại. Có đôi khi tâm địa đồng tình thưá»ng thưá»ng là lợi khà sát thương chÃnh mình.
Nói xong câu đó, Phà Giá»›i có má»™t ý niệm kỳ quái trong đầu, hay là những Ä‘iá»u mình nói trước là m cho tiểu hà i tá» trước mặt nà y u mê. Nhưng và o lúc nà y, nắng sá»›m bá»—ng nhiên chiếu và o hai mắt sáng trong cá»§a Phạm Nhà n, phản xạ má»™t loại ánh sáng kỳ diệu.
Phà Giá»›i trong lòng khẽ run, nghÄ© tiểu nam hà i nà y có con ngươi mưá»i phần yêu dị. Cả Ä‘á»i nà y lão cÅ©ng không biết dụng độc giết qua bao nhiêu ngưá»i. Năm ấy tiên hoà ng bắc phạt, chÃnh mình phối trà má»™t Ãt ná»c độc cÅ©ng giết chết hÆ¡n vạn sÄ© tốt Bắc Ngụy quốc. Nếu như bà n vá» tá»™i lá»—i, sau khi chết mình nhất định là ngưá»i xuống địa ngục, nhưng vì sao đứng trước mặt tiểu tá» khả ái kia, lại không nhịn được có chút sợ hãi trong lòng?
ÄÆ°a má»™ phần bị đà o xá»›i lên thu dá»n lại như ban đầu, hai sư đồ cổ quái má»™t già má»™t trẻ bắt đầu Ä‘i vá» phÃa đông, Phà Giá»›i đột nhiên há»i:
- Ngươi hẳn là vẫn tốt chứ.
- Dạ!~ Phạm Nhà n ừ má»™t tiếng trong lá»— mÅ©i, mỉm cưá»i ngá»t ngà o mang theo má»™t chút ngượng ngùng.
- Lão sư đối với ta rất có tâm.
Phà Giá»›i căn bản không nghÄ© tá»›i trả lá»i nghi vấn cá»§a tiểu hà i tá» nà y, cưá»i khổ mà nói:
- Lúc nà y còn có thể cưá»i Ä‘i ra, thá»±c sá»± rất hoà i nghi thần kinh cá»§a ngươi có trình độ cá»§a ngưá»i trưởng thà nh rồi.
- Cưá»i tốt hÆ¡n so vá»›i khóc.
- Nhưng tháºt ra. Phụ thân ngươi tại kinh đô có gia sản rất lá»›n, tương lai ngưá»i muốn cùng ngươi phân tranh gia sản rất nhiá»u, cho nên ngươi cà ng phải trở nên mạnh mẽ hÆ¡n, há»c táºp cà ng nhiá»u và o.
Phà Giá»›i ánh mắt nhìn vá» phương xa mÆ¡ hồ có thể nhìn thấy được thà nh lÅ©y nhÃu mà y nói:
Phạm Nhà n không nói gì, trong lòng lại có tÃnh toán, luôn luôn nghe nói phụ thân mình Ti Nam bá tước được hoà ng đế sá»§ng ái, cho nên không có đưa Ä‘i tá»›i địa phương khác, mà ở lại trong kinh đô.
Năm trước trong kinh đô rung chuyển, không biết có bao nhiêu vương công quý tá»™c Ä‘á»u chết Ä‘i trong chÃnh biến nà y, cuối cùng hoà ng đế bệ hạ vững và ng khống chế được kết thúc, huyết tẩy má»™t chút vương công quý tá»™c. Phụ thân mình tuy rằng cÅ©ng là má»™t vị quý tá»™c, kỳ diệu vẫn như cÅ© duy trì được tÃn nhiệm cá»§a bệ hạ vá»›i hắn, trái lại chức quan lại ngà y cà ng lá»›n hÆ¡n.
Nhưng Phạm Nhà n chÃnh là không thể lý giải được đầy đủ, cái gia sản như thế nà o mà có thể hại chết mình, là m cho phụ thân phải má»›i ngưá»i đáng sợ nhất trong Giám Sát viện ở kinh đô tá»± thân tá»›i đây là m lão sư cá»§a mình.
- Ta hiểu rồi, tương lai khẳng định có ngưá»i muốn giết chết ta, cho nên lão sư dạy ta dùng độc, kỳ thá»±c là sợ ta bị ngưá»i ta độc chết.
- Không sai, phương pháp sát nhân có rất nhiá»u loại, thế nhưng thuáºn tiện nhất, cÅ©ng không là m ngưá»i khác chú ý nhất chÃnh là dùng độc.
Phà Giới đưa tay đặt lên trên đầu hắn nhẹ nhà ng xoa xoa.
- Nhiệm vụ của ta tại đây là trong vòng một năm chỉ dạy cho ngươi những tri thức vỠphương diện nà y, bảo đảm cho tương lai không ai có thể hạ độc và o trong cơm nước của ngươi, độc chết ngươi.
- Vì sao lại là bây giá»? Trước đây lẽ nà o không sợ có ngưá»i độc chết ta.
Có chút vấn đỠphải há»i cho rõ rà ng, cho nên Phạm Nhà n bất chấp sợ là m cho đối phương nháºn biết được thà nh thục hÆ¡n tuổi cá»§a mình, tiếp tục há»i.
Phà Giá»›i mỉm cưá»i, trong dáng tươi cưá»i đã có chút vị đạo âm hiểm không rõ:
- Bởi vì tháng trước, vợ lẽ cá»§a Ti Nam bá tước vừa vặn sinh được má»™t nhi tá», nói cách khác sản nghiệp cá»§a phá»§ bá tước trong tương lai, ngươi đã có nhiá»u hÆ¡n má»™t đối thá»§ cạnh tranh, mà ngưá»i vợ lẽ kia, vừa váºn có liên quan vá»›i những ngưá»i trong Giám Sát viện. Phụ thân ngươi lo lắng ngươi ở bên nà y gặp phải chuyện không may, không tiện phái ngưá»i tá»›i bảo há»™ má»™t thá»i gian dà i cho ngươi, bởi vì như váºy sá»›m là m cho ngươi hiện diện, cho nên má»›i an bà i ta tá»›i chỉ dạy cho ngươi.
Phạm nhà n chú ý tới Phà Giới dùng hai cách xưng hô, Ti Nam bá tước cùng phụ thân.
Phạm Nhà n cưá»i ngá»t ngà o.
- Ta là m con tư sinh chiếu theo luáºt pháp cá»§a bản quốc là không có tư cách kế thừa tước vị cá»§a phụ thân, vợ lẽ hẳn sẽ không quá lo lắng vá» ta.
- Trên thế giới nà y không chuyện gì có thể nói chuẩn hết được chứ?
Phà Giá»›i thuáºn miệng đáp:
- Tuy rằng NgÅ© đại nhân má»™t má»±c âm thầm bảo vệ cho ngươi, nhưng hắn dù sao cÅ©ng không có khả năng là m bảo mẫu cá»§a ngươi, độc dược trong cÆ¡m nước không độc chết được hắn, nhưng rất dá»… dà ng giết chết được ngươi. Mà ngươi không biết, nếu như ngươi chết rồi, có bao nhiêu ngưá»i sẽ cùng toi mạng vá»›i ngươi.
Phạm Nhà n ngà y cà ng nghi hoặc, nghÄ© thầm phụ thân mình chưa từng gặp mặt kia, tá»›i tá»™t cùng là có quyá»n thế ngầm như thế nà o, rõ là so vá»›i quyá»n lá»±c cá»§a má»™t bá tước thì muốn lá»›n hÆ¡n nhiá»u lắm.
….
Nắm sá»›m hiu hiu, Phà Giá»›i nắm cánh tay nhá» bé cá»§a hắn Ä‘i và o trong thà nh Äạm Châu, nhất thá»i hai bóng ngưá»i cao thấp in xuống lòng đưá»ng tháºt dà i, Phà Giá»›i nhìn khuôn mặt nhá» nhắn có chút tái nhợt cá»§a hắn liếc há»i:
- Kỳ thá»±c ngưá»i chết là không sợ nhất.
- Vâng!
- Sau nà y không nên dùng cái loại chân khà nà y để khống chế tâm tình cá»§a mình nữa, nếu ngưá»i không thể phát tiết ra được, thì cho dù chân khà bá đạo trong cÆ¡ thể ngươi luyện tá»›i đỉnh phong Ä‘i nữa cÅ©ng chỉ trở thà nh má»™t quái váºt chỉ biết giết ngưá»i mà thôi.
- Vâng!~ Phạm Nhà n rất nghe lá»i mà tán chân khà trong cÆ¡ thể Ä‘i, không há» mạnh mẽ không chế cảm giác buồn nôn cùng sợ hãi cá»§a mình vá»›i tá» thi nữa.
Äi ở phÃa sau bá»—ng nhiên Phà Giá»›i nói rằng:
- Trong ống tay áo của ngươi còn có một chút ruột thối nát, lẽ nà o còn chuẩn bị mang vỠlà m thịt kho tà u?
-A! ~ Vùng ngoại ô yên tÄ©nh trên đưá»ng nhá» bá»—ng nhiên truyá»n tá»›i tiếng kêu sợ hãi cá»§a tiểu hà i tá» cùng vá»›i tiếng cưá»i âm hiểm cá»§a lão sư bất lương.
Tà i sản của augustrush
Chữ ký của augustrush
Äã có 12 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a augustrush
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
112233 ,
ßiYao ,
decon ,
malum ,
minhtri78 ,
reddragon ,
shnguyen ,
thienhoa ,
tien139 ,
toitinhtien ,
Trung Nguyên I Thống ,
TưMãChiêu
09-02-2011, 11:21 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2010
Äến từ: Nha Trang
Bà i gởi: 577
Thá»i gian online: 3 ngà y 3 giá» 23 phút
Thanks: 603
Thanked 740 Times in 256 Posts
Quyển 1: Tấm vải Ä‘en phá»§ lên Äạm Châu
Chương 9
TrÆ¡ trẽn mà há»i.
Nguồn: Võ gia trang
Trong má»™t năm nà y, Phạm Nhà n còn nhá» nhưng đã theo Phà lão sư từ kinh đô tá»›i há»c táºp tất cả các tri thức vỠđộc dược, thi thoảng còn bá»›t chút thá»i giá» Ä‘i ra khá»i thà nh, trèo đèo lá»™i suối Ä‘i tìm hạt mã tiá»n tá», ba ba Ä‘a tư quả hạch và các loại thá»±c váºt có độc tÃnh khác, còn thưá»ng xuyên nếm các loại nấm, bụng Ä‘au không biết bao nhiêu lần, nếu không có vị tông sư dụng độc bên cạnh, chỉ sợ đã sá»›m hồn du địa phá»§ rồi.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, để há»c táºp cà ng há»c táºp thâm sâu, dưới chỉ đạo cá»§a Phà Giá»›i lão sư, vị con tư sinh cá»§a Ti Nam bá tước đã phạm và o nhiá»u ‘vụ huyết án’. Vô số thá» trắng nhá», con cóc bị chôn vùi dưới đôi tay hết sức nhá» nhắn kia.
Quá một năm, Phạm Nhà n đã năm tuổi.
Kỳ quái là , từ khi Phà Giá»›i Ä‘i tá»›i cảng Äạm Châu, NgÅ© Trúc ở tiệm tạp hóa kia dưá»ng như cÅ©ng không táºn lá»±c lảng tránh Phạm Nhà n nữa, chà Ãt má»—i khi Phạm Nhà n lặng lẽ Ä‘i tá»›i tiệm tạp hóa uống rượu thì NgÅ© Trúc luôn luôn là m giúp hắn mấy món ăn nhá».
Phạm Nhà n có đôi khi cảm thấy rất kỳ lạ, NgÅ© Trúc là ngưá»i hầu cá»§a mẫu thân, vì sao ngay cả việc uống rượu cá»§a mình cÅ©ng không quản?
Phạm Nhà n biết mẫu thân cá»§a mình không phải là ngưá»i bình thưá»ng, cho nên NgÅ© Trúc má»›i trung thà nh như váºy, má»™t ngưá»i cưá»ng giả thá»±c lá»±c mưá»i phần kinh khá»§ng lại Ä‘i là m ngưá»i hầu, thế nhưng, Phạm Nhà n cÅ©ng không xác định vị cao thá»§ mù nà y có thể luôn luôn ở bên cạnh mình, trông chừng mình không.
Chẳng biết vì sao, bất tri bất giác, Phạm Nhà n đã dần dần có thói quen thấy NgÅ© Trúc ở không xa bảo vệ mình, thói quen thưá»ng thấy NgÅ© Trúc Ä‘eo miếng vải Ä‘en trên mặt thưá»ng thưá»ng xuất hiện ở má»™t góc, tá»· như măng non dưới cây trúc, tá»· như quán Ä‘áºu hÅ© bên đưá»ng, má»i việc cứ như thế.
Trong má»™t năm nà y, chân khà trong cÆ¡ thể Phạm nhà n cÅ©ng dị thưá»ng ổn định và duy trì tiến triển, mÆ¡ hồ sắp tiếp cáºn tá»›i Ä‘iểm mấu chốt, nhưng loại chân khà bá đạo tÃch lÅ©y trong giấc ngá»§, trở nên có chút không hỠổn định, là m cho tâm tình hắn mÆ¡ hồ có phần khó chịu.
Hắn biết tại đây thế giá»›i nà y vẫn xa lạ như cÅ©, có rất nhiá»u nguy hiểm không biết tên, chà Ãt là trong phá»§ cá»§a ti nam bá tước ở kinh đô nhất định có rất nhiá»u vấn đỠkhông phải có thể lý giải được.
Mà lúc hắn vừa thức tỉnh liá»n đã định ra mục tiêu cho mình: “Sống tháºt tốt, má»—i ngà y hướng vá» phÃa trước!â€
Bởi vì cái mục tiêu “vÄ© đại†như váºy, để bảo vệ sinh miệng mình, để ngà y sau tiến hà nh ba đại nhiệm vụ khác còn “vÄ© đại†hÆ¡n, hắn vẫn cố gắng tu luyện.
HÆ¡n nữa bởi vì trước đây mắc chứng vô lá»±c không thể nà o hoạt động, cho nên tá»± nhiên có thể hà nh động má»™t cách tá»± nhiên, là m cho Phạm Nhà n cà ng thêm quý trá»ng năng lá»±c nà y, má»—i ngà y lúc sáng sá»›m Ä‘á»u thức dáºy rèn luyện thân thể, bò cao bò thấp, chăm chỉ tá»›i mức ngay cả Phà Giá»›i cÅ©ng cảm thấy khá»§ng bố.
Chỉ đáng tiếc là hiện giá» không tìm được phương pháp tu luyện pháp thuáºt. Nếu như vá»›i cần cù chăm chỉ mà luáºn, hắn tuyệt đối cần cù hÆ¡n rất nhiá»u tiểu hà i tá» khác, bất quá hắn thưá»ng thưá»ng tá»± an á»§i chÃnh mình, thân là má»™t thanh niên hÆ¡n hai mươi tuổi, đương nhiên phải so sánh vá»›i má»™t số Ãt những con sên chăm chỉ má»›i được chứ.
Kỳ thá»±c không ai biết hắn Ä‘á»u không phải là có thể chịu khổ, chỉ là chứng váºn động nhiá»u mà thôi, nằm và i chục năm, cho dù là ngưá»i khác cÅ©ng sẽ không còn muốn nằm nữa.
….
Và o đêm, Phà Giá»›i tiên sinh sống má»™t mình trong căn nhà , ánh sáng ngá»n đèn còn chưa có tắt, hắn tá»±a ở bên cạnh bà n, mái tóc hoa râm dưá»ng như so vá»›i lúc vừa tá»›i cảng Äạm Châu thì trái lại cà ng có mà u Ä‘en hÆ¡n nhiá»u. Lúc nà y hắn cầm bút lông ngá»—ng, Ä‘ang viết viết cái gì đó lên trên trang giấy trắng.
Ngoà i cá»a truyá»n tá»›i tiếp Ä‘áºp cá»a, Phà Giá»›i cÅ©ng không quay đầu lại, nhẹ giá»ng nói:
- Và o đi.
Phạm Nhà n đẩy cá»a ra, nhịp nhịp nhảy qua ngưỡng cá»a cao cao, sá» sỠđầu, cưá»i hắc hắc Ä‘i qua nói:
- Lão sư Ä‘ang viết cái gì váºy ta?
Phà Giá»›i không để ý tá»›i hắn, tùy ý đặt trang giấy sang má»™t bên, xoay ngưá»i lại ôn tồn há»i:
- Có chuyện gì?
Ở cùng má»™t năm vá»›i con tư sinh cá»§a Ti Nam bá tước, chẳng hiểu vì sao, cái vị chuyên gia độc váºt cá»§a Giám Sát viện vốn là m cho vô số quan viên đạo tặc hồn phi đảm tang nà y trong lòng lại hiện lên má»™t chút ôn nhu. Nhìn tiểu hà i tá» mà vui mừng, tiểu tá» nà y tuổi còn nhá» mà đã có thể chịu khổ, chẳng những nghiên cứu hÆ¡n nữa còn đối vá»›i độc váºt, cÅ©ng không có cảm giác chán ghét như những ngưá»i khác, chỉ Ä‘iểm ấy cÅ©ng đã là m Phà Giá»›i rất thoải mái rồi.
HÆ¡n nữa then chốt nhất chÃnh là , Phạm Nhà n rất thông minh, hiểu việc, tháºm chà có đôi khi còn không giống má»™t đứa trẻ má»›i có năm tuổi.
Phạm Nhà n lắc lắc cái mông, có một chút khó khăn ngồi lên trên ghế dà i:
- Lão sư! Ta thá»±c sá»± rất muốn biết phụ mẫu mình là ngưá»i như thế nà o.
Kỳ thá»±c vá» Ti Nam bá tước cùng mẫu thân mình qua lại, trong má»™t năm nay, đây là lần thứ tư Phạm Nhà n há»i rồi, nhưng và i lần trước Phà Giá»›i luôn luôn không nói má»™t từ.
Phà Giá»›i chỉ có nói như thế nà y: “Phụ thân ngươi … là má»™t ngưá»i rất giá»i. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, mẫu thân ngươi lại cà ng là má»™t ngưá»i giá»i hÆ¡n.â€
Nói cÅ©ng như không. Giám Sát viện là cÆ¡ quan cá»§a quốc gia phụ trách Ä‘iá»u tra đại án cùng vá»›i các vụ án trá»ng đại cá»§a quan viên khắp nÆ¡i, mà Phà Giá»›i lúc đầu là nhân viên trong viện, sau lại đảm nhiệm vị trà chá»§ nhiệm thứ ba, quyá»n cao chức trá»ng. Tại kinh đô nÆ¡i ngá»a hổ tà ng long, cÅ©ng là đối tượng mà ngưá»i ta sợ hãi.
Thế mà má»™t tông sư dụng độc kinh khá»§ng như váºy, không ngá» lại bị Ti Nam bá tước nói má»™t câu đã bị sung quân tá»›i táºn thà nh Äạm Châu xa xôi là m thà y dạy cho con tư sinh cá»§a mình.
Dùng ngón chân cÅ©ng có thể hiểu được Ti Nam bá tước ở trong kinh đô có quyá»n thế kinh khá»§ng cỡ nà o, chỉ là không biết loại quyá»n thế nà y là m ở bên ngoà i hay ẩn giấu ở bên trong mà thôi.
Vá» phần vị mẫu thân mà mình vừa “sinh ra†đã mất kia, Phạm Nhà n tuy rằng không biết đó là nữ nhân như thế nà o, nhưng trá»±c giác cho hắn biết vị mẫu thân cá»§a mình nhất định không phải là nhân váºt đơn giản. HÆ¡n nữa, không biết bởi vì thân thể có huyết mạch tương liên hay vì nguyên nhân nà o khác, trong lòng hắn vẫn loáng thoáng, rất tưởng niệm ngưá»i nữ nhân chưa từng gặp mặt kia.
Phà Giá»›i dưá»ng như không muốn nói vấn đỠnà y, nhà n nhạt há»i:
- Nếu vợ lẽ đã sinh ra con trai rồi, tương lai tá»± nhiên ngươi không có khả năng kế thừa tất cả cá»§a phá»§ bá tước, váºy ngươi chuẩn bị là m cái gì?
Phạm Nhà n cưá»i ngá»t ngà o:
- Lão sư dạy ta dùng độc, cÅ©ng dạy ta giải độc, kỳ thá»±c há»c được rất nhiá»u tri thức y há»c, tương lai không xa có thể Ä‘i là m má»™t thầy lang trung rồi.
Phà Giới vuốt chòm râu dưới hà m mình, khoe khoang nói:
- Äó là tất nhiên, cho dù là thái ý trong hoà ng cung, luáºn vá» y thuáºt cÅ©ng không có mấy ngưá»i giá»i hÆ¡n ta, ngươi thân là đệ tá» duy nhất cá»§a ta, sau nà y là m lang trung, tá»± nhiên có thừa.
Thầy trò hai ngưá»i nói như váºy, nhưng kỳ thá»±c ở sâu trong ná»™i tâm Ä‘á»u phi thưá»ng hiểu rõ, đó chỉ là má»™t loại hy vá»ng xa vá»i mà thôi.
Phạm Nhà n bá»—ng nhiên mở miệng há»i nói:
- Lão sư ta tu luyện cái loại pháp môn chân khà nà y, dưá»ng như có chút vấn Ä‘á», kỳ thá»±c hôm nay tá»›i đây phần lá»›n là muốn thỉnh giáo lão sư chỉ Ä‘iểm thêm.
Phà Giá»›i tá»± nháºn là tai dụng độc thiên hạ nà y không ngưá»i hÆ¡n được, nhưng vẫn không chịu dạy bản lÄ©nh khác cho Phạm Nhà n là bởi vì hắn có nói vá»›i Phạm Nhà n má»™t câu:
“Sinh mệnh con ngưá»i là có hạn, mà phương pháp sát nhân là vô hạn, cho nên chúng ta Ä‘em sinh mệnh hữu hạn chỉ có thể theo Ä‘uổi truy cầu phương pháp sát nhân lợi hại nhất trong vô hạn mà thôi.†(câu nà y hay )
Mà trong mắt Phà Giới lão sư, phương pháp sát nhân lợi hại nhất, tự nhiên là hạ độc.
Hôm nay Phạm Nhà n Ä‘i tá»›i há»i lão sư dùng độc tốt nhất cá»§a mình, tu luyện chân khà như thế nà o? Vá» phần pháp thuáºt Phạm Nhà n nhá»› mãi không quên, Phà Giá»›i cÅ©ng giống như ngưá»i dân Khánh Quốc như nhau, cho rằng đó chỉ là má»™t loại há»c thuáºt vô bổ phụ trợ cho chiến đấu mà thôi.
Bất quá ngà y hôm nay Phạm Nhà n chá»§ động đưa ra vấn Ä‘á», cÅ©ng là lần đầu sau má»™t năm, Phà Giá»›i không khá»i có chút hiếu kỳ, vươn hai đầu ngón tay, nhẹ nhà ng đặt nhẹ lên mạch môn, sắc mặt không khá»i rùng mình.
Tà i sản của augustrush
Äã có 10 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a augustrush
09-02-2011, 11:25 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2010
Äến từ: Nha Trang
Bà i gởi: 577
Thá»i gian online: 3 ngà y 3 giá» 23 phút
Thanks: 603
Thanked 740 Times in 256 Posts
Quyển 1: Tấm vải Ä‘en phá»§ lên Äạm Châu
Chương 10
Ngũ tông sư?.
Nguồn: Võ gia trang
Phà Giá»›i cháºm rãi nhÃu mà y, bởi vì tin tưởng thá»±c lá»±c cưá»ng đại cá»§a ngưá»i thiếu niên mù kia cho nên hắn chưa từng nghÄ© tá»›i chân khà cá»§a Phạm Nhà n tu luyện xảy ra vấn đỠgì. Nhưng ngà y hôm nay kiểm tra kinh mạch, quả nhiên phát hiện ra má»™t chút Ãt nÆ¡i không bình thưá»ng.
Thấy lão sư mình vẻ mặt tháºn trá»ng, Phạm Nhà n cÅ©ng biết có chuyện không hay, cưá»i há»i:
- Có vấn đỠgì sao?
- Cưá»i như váºy, chẳng lẽ không sợ tẩu há»a nháºp ma sao?
Phà Giới trừng mắt liếc hắn nói rằng:
- Lần trước chỉ biết là ngươi luyện táºp má»™t loại chân khà rất bá đạo, nhưng không nghÄ© tá»›i lại bá đạo như váºy.
Phạm Nhà n cúi đầu:
- Rất bá đạo sao?bá đạo như thế nà o?
Phà Giới rất chăm chú một hồi mới đáp:
- Tương đối bá đạo.
Phạm Nhà n cũng chăm chú nhìn lão nói:
- Lão sư, chúng ta đang nói linh tinh rồi.
….
Phà Giá»›i chỉ là báºc thầy vá» dụng độc, không phải là tông sư võ đạo, tá»± nhiên không thể phán Ä‘oán được cuốn sách vô danh chân khà nà y cá»§a Phạm Nhà n luyện như thế nà o, nhưng lão rõ rà ng cảm thấy trong cÆ¡ thể tiểu hà i nhi nà y có má»™t loại chân khà hung hiểm. Tá»± há»i má»™t lúc, hắn khuyên Phạm Nhà n Ä‘i tìm nt, không ngá» Phạm Nhà n ai oán thở dà i nói, nt thúc chỉ là nghe mẫu thân hắn, đưa quyển sách cho mình, ngay cả hắn cÅ©ng chưa từng luyện qua, cÅ©ng không nói thêm cái gì.
Phà Giá»›i giáºn dữ:
- NgÅ© đại nhân tháºt thái quá, ngươi thân là tiểu thiếu gia cá»§a hắn, thế nà o lại không chỉ dạy cho ngươi, trái lại …còn để ngươi tá»± há»c cái môn nguy hiểm nà y, không có minh sư chỉ đạo nữa?
Äã hÆ¡n má»™t năm rồi, lão sá»›m đã coi tiểu hà i tá» má»›i năm tuổi trước mắt nà y như má»™t phần cuá»™c sống cá»§a mình. HÆ¡n thế nữa còn hoà n toà n trông cáºy và o Phạm Nhà n trong tương lai có thể tiếp nháºn y bát cá»§a mình, dùng sở há»c cá»§a mình để phát dương quang đại, cho nên khi nghe thấy câu nà y liá»n bắt đầu oán trách ngưá»i thiếu niên mù nt.
- nt thúc rất lợi hại sao?
Phạm Nhà n hÃp mắt há»i, nhìn qua rất giống má»™t con tiểu hồ ly.
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là lợi hại, chỉ là cÅ©ng không có nhiá»u ngưá»i biết được sá»± tồn tại cá»§a nt đại nhân, ngươi biết tứ đại tông sư không?
Phạm Nhà n đương nhiên biết, hiện tại trong thiên hạ, bách tÃnh tôn thá» bốn vị võ đạo siêu cấp cưá»ng giả, chÃnh là tứ đại tông sư, Khánh quốc hai ngưá»i, Bắc Tá» quốc má»™t ngưá»i, Äông Di thà nh má»™t ngưá»i.
Thế giá»›i hiện giá», Khánh quốc được hoà ng đế bệ hạ dẫn dắt, từ lâu đã chiếm được ưu thế áp đảo, chỉ là rất kỳ quái, từ cuá»™c chÃnh biến nổ ra năm ngoái hoà ng đế bệ hạ hà nh quân lặng lẽ, không há» mở rá»™ng đối ngoại. Bất quá quốc gia vẫn cưá»ng thịnh bên trong, có hai vị siêu cấp cưá»ng giả, cÅ©ng là chuyện tình rất tá»± nhiên.
Phà Giá»›i cưá»i nhạt nói rằng.
- Không sai, bổn quốc hiện nay có hai vị đại tông sư. Ngưá»i Ä‘á»i ngu muá»™i ngoan cố, chỉ biết là đánh nhau lợi hại, váºy mà không biết dụng độc má»™t cách tuyệt hảo cÅ©ng là má»™t tông sư….
Phạm Nhà n ho nhẹ hai tiếng, ngăn trở lão sư tiếp tục tự biên tự diễn.
…- Nếu như ngoại trừ Thần Miếu Bất Toán thần bà nhất ra, tứ đại tông sư, Khánh quốc hai ngưá»i, má»™t ngưá»i trong đó là sư trưởng cá»§a Kinh Äô Thá»§ Bị sư Ä‘oà n, đệ đệ cá»§a lão sư, Lưu Vân Tán Thá»§ Diệp Lưu Vân.
Phạm Nhà n mở to hai mắt nhìn, nghÄ© thầm tên nà y quả tháºt có chút dà i quá Ä‘i, nhưng mà Kinh Äô Thá»§ Bị sư Ä‘oà n phụ trách an toà n cá»§a toà n bá»™ kinh đô, là vị trà trá»ng yếu nhất khắp thiên hạ, mà sư trưởng lại là đệ đệ lão sư, cái Diệp Lưu Vân gì gì đó, khả năng rất mạnh.
- Còn một vị cao thủ, nghe nói ở trong hoà ng cung nhưng mà chưa ai gặp qua.
- Ủa, lão sư, chúng ta hiện giỠđang nói chuyện của nt thúc cơ mà .
Phà Giới trừng mắt liếc hắn nói:
- Gấp cái gì chứ. Cả Ä‘á»i cái tên Diệp Lưu Vân quyết đấu có mưá»i bảy tráºn, chẳng bao giá» thất bại, thế nhưng năm đó lần đầu tiên mẫu thân ngươi tiến và o kinh đô. Bởi vì chất nhi(cháu) cá»§a Diệp Lưu Vân, hiện giá» cÅ©ng là sư trưởng cá»§a Kinh Äô Thá»§ Bị sư Ä‘oà n Diệp Trá»ng, bị đánh thà nh đầu heo. Cho nên Diệp Lưu Vân ra mặt muốn tìm mẫu thân ngươi gây phiá»n phức.
Phạm Nhà n mắt choáng váng, mẫu thân chưa bao giá» nhìn thấy mặt cá»§a mình, không ngá» cÅ©ng là má»™t nhân váºt kiêu ngạo đây.
Phà Giá»›i cưá»i ha hả nói:
- Thế nhưng sau không biết xảy ra chuyện gì, Diệp Lưu Vân đột nhiên không quản chuyện nà y nữa, Diệp Trá»ng còn chạy tá»›i biệt viện Thái Bình, Ä‘Ãch thân bưng trà cho mẫu thân ngươi nháºn sai.
-A?
- Không ai biết là có chuyện gì đã xảy ra, chuyện nà y rất thần bà đây. Nhưng có lẽ là Diệp Lưu Vân cùng NgÅ© Trúc đại nhân từng đại chiến má»™t hồi ở hoà ng thà nh, NgÅ© đại nhân là ngưá»i hầu cá»§a mẫu thân ngươi, chuyện nà y xảy ra cÅ©ng là chuyện bình thưá»ng thôi.
Phà Giới bưng chén ra lên uống một ngụm nói.
- Cuối cùng là ai thắng?
Phạm Nhà n mở to đôi mắt hiếu kỳ, tuy rằng biết NgÅ© Trúc là má»™t cưá»ng giả tương đối lợi hại, nhưng không nghÄ© được lại đã từng chiến đấu vá»›i má»™t trong tứ đại tông sư Diệp Lưu Vân má»™t tráºn rồi.
Phà Giá»›i nhÃu mà y nói:
- Không ai biết kết quả, nhưng là hẳn là không phân thắng bại. Nghe nói Diệp Lưu Vân lúc trở lại kiếm các, đã tá»± bịt mắt bằng miếng vải Ä‘en rèn luyện kiếm pháp ná»a năm, cÅ©ng sau lần đó, hắn bá» kiếm, tá»± táºp má»™t bá»™ tán thá»§ cổ xưa, má»›i chÃnh thức trở thà nh má»™t nhất đại tông sư, nghÄ© tá»›i tráºn chiến ấy, hẳn là cÅ©ng gợi ý không Ãt cho hắn.
Hắn chống khuôn mặt nhỠnhắn ngây ngốc nghĩ, tứ đại tông sư? Mà Ngũ Trúc thúc bà i danh đệ ngũ, chẳng lẽ là có ý tứ đệ ngũ đại tông sư?
Phạm Nhà n trong mắt hoa đà o rá»±c rỡ, nghÄ© thầm thì ra ngưá»i hầu mù nhà mình lại lợi hại như váºy, sau nay mình ra thế giá»›i còn sợ hãi ai chứ?
Äá»™t nhiên hắn nghÄ© tá»›i má»™t vấn Ä‘á»:
- Lão sư, ngà i không phải nói chuyện là là bà máºt sao? Là m sao mà ngà i biết được.
Phà Giới lạnh lùng nói:
-Ta là quan viên cao cấp cá»§a Giám Sát viện, trên thế giá»›i nà y có chuyện gì bà máºt vá»›i chúng ta cÆ¡ chứ?
Không biết vì sao, Phạm Nhà n luôn cảm thấy hứng thú đối vá»›i những nhân váºt cưá»ng đại cá»§a thế giá»›i nà y, giống như là hắn nghÄ© sau và i chục năm nữa mình sẽ đụng độ vá»›i những ngưá»i đó váºy, cho nên mở miệng há»i:
- Tam đại tông sư khác, lão sư Ä‘á»u đã gặp qua sao?
- Äệ nhất tông sư cá»§a Khánh quốc chỉ là tồn tại trong truyá»n thuyết, theo phân tÃch hẳn là ở trong hoà ng cung, nhưng không ai chân chÃnh gặp qua.
Phà Giới nói tiếp:
- Vá» phần tuyệt thế cưá»ng giả cá»§a Bắc Tá» quốc, tá»± nhiên là quốc sư cá»§a bá»n há», chình là tên đầu trá»c Khổ Hà biến thái đó.
- Äầu trá»c?
Phạm Nhà n vốn nghÄ© thế giá»›i nà y không có pháºt giáo thì tá»± nhiên cÅ©ng không có hòa thượng.
- Là má»™t tăng lữ, nghe nói trước đây Khổ Hà là má»™t khổ hạnh tăng, đã từng quỳ suốt ba tháng ở trên má»™t tảng đá trước thần miếu, chỉ ăn lạnh uống sương, chẳng biết thế nà o, không ngỠđược ngưá»i trong Thần Miếu cảm động, há»c được thần há»c, trở thà nh nhất đại tông sư.
Phà Giá»›i nói như mắng chá»i, xem ra rất hâm má»™ cái tên khổ hạnh tăng kia, nói tiếp:
- Vừa nhìn đã biết cái tên đầu trá»c ấy là má»™t tên bịp bợm.
- Thần Miếu?
- Thần Miếu, hay miếu cung phụng thần thà nh.
- Lão sư, ngưá»i lại nói lảm nhảm rồi.
-… Thần Miếu là nÆ¡i thần bà nhất cá»§a toà n đại lục nà y, có ngưá»i nói là nÆ¡i tổ tiên cung phụng thần thánh, thế nhưng rất đáng tiếc, ngoại trừ trên vương bát đản đó có váºn khà vô cùng tốt ra, không ai có thể biết được Thần Miếu tá»›i tá»™t cùng là ở nÆ¡i nà o. Cho nên cÅ©ng không biết được bên trong đó có bá»™ dạng như thế nà o nữa.
- Có thể…Thần Miếu nà y căn bản không tồn tại?
Phà Giới hung hăng gõ đầu Phạm Nhà n một cái nói:
- Thưá»ng ngà y hồ đồ cÅ©ng được, nhưng vá»›i địa phương thánh khiết cao thượng nà y, không thể nói năng bất kÃnh được.
Phạm Nhà n ôm đầu, giáºt mình nhìn lão sư, nhất là vị lão sư dụng độc trong nháy mắt sát hại tÃnh mệnh nà y không ngá» cÅ©ng kÃnh ngưỡng Thần Miếu, hai là phát hiện ra bản thân mình không ngá» có thể nhẹ nhà ng tiếp nháºn tứ đại tông sư, rồi loại thuyết pháp khô khan cá»§a Thần Miếu nữa chứ.
Xem ra chÃnh bản thân mình đã thÃch ứng thế giá»›i nà y rồi.
Tà i sản của augustrush
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a augustrush
09-02-2011, 11:27 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2010
Äến từ: Nha Trang
Bà i gởi: 577
Thá»i gian online: 3 ngà y 3 giá» 23 phút
Thanks: 603
Thanked 740 Times in 256 Posts
Quyển 1: Tấm vải Ä‘en phá»§ lên Äạm Châu
Chương 11
Khà bá đạo.
Nguồn: Võ gia trang
- Có ai có thể chứng minh được sự tồn tại của Thần Miếu không?
Phạm Nhà n vẫn như cÅ© muốn chứng minh tinh thần mình vẫn là cá»§a ngưá»i ở thế giá»›i hiện đại.
Phà Giới ngạo nghễ nói:
- Khổ Hà quốc sư má»™t trong tứ đại tông sư, chỉ bất quá lá»t và o mắt xanh cá»§a Thần Miếu liá»n trở thà nh má»™t tuyệt thế cưá»ng giả trên đại lục, cái đó chẳng lẽ không đủ để chứng minh sao.
- Hay là Khổ Hà ‘đáºp đá’ nhiá»u rồi mượn Thần Miếu là m cái cá»›
Phạm Nhà n bĩu môi mếu máo.
- Phi, tuy rằng ta cÅ©ng rất đố kỵ vá»›i váºn khà cá»§a tên trá»c Khổ Hà , nhưng hắn kÃnh thần như má»™t trong mấy chục năm qua, Ä‘iểm ấy quả tháºt ta rất bá»™i phục, hắn sao có thể lấy Thần Miếu là m cái cá»› chứ…còn nữa, ‘đáºp đá’ là cái gì?
- À, cái đó là một loại dược liệu đại bổ, cùng loại với tiên đan,…khẳng định là bổ dưỡng qua cả đầu, nếu không tóc hắn là m sao mà rụng hết được.
Phạm Nhà n cưá»i hì hì nói đùa vá»›i lão sư.
Phà Giới mặc kệ hắn:
- Thần Miếu cùng ngưá»i có Thiên Mạch như nhau, Ä‘á»u là tồn tại trong Ä‘iển tÃch, trong tế tá»± hoà ng thất cá»§a các quốc gia, tế tá»± Thần Miếu là quan trá»ng nhất. Nhưng Thần Miếu không muốn quấy nhiá»…u thế sá»±, cÅ©ng không nháºp thế, cho nên tế tá»± chỉ là thiên đà n ở ngoà i hoà ng cung ba dặm. Khánh quốc cùng Bắc Tá» trong thiên đà n Ä‘á»u có đại tế tá»± cá»§a Thần Miếu, nhưng mà bá»n há» chưa bao giá» há»i tá»›i chÃnh sá»± cá»§a đất nước. Chỉ có má»™t chút khổ tu sÄ© nghe nói là còn sót lại ở thế gian, hà nh tẩu ở trần thế để tu luyện thể xác cùng tinh thần.
Phạm Nhà n nét mặt vẫn cưá»i như cÅ©, nhưng trong lòng thầm nghÄ©, cái Thần Miêu nà y tá»›i tá»™t cùng là dạng tồn tại gì? Nếu như là tôn giáo mà nói, vì sao không tồn tại trong thế giá»›i nà y như giáo đưá»ng? nếu như không có những hạ tầng cÆ¡ cấu như váºy, tôn giáo nà y không thể nắm quyá»n lá»±c trong tay, không có quyá»n lá»±c sẽ không có lợi Ãch, không có lợi Ãch…váºy sẽ không có bất kỳ má»™t lý do tồn tại cho cái gì gá»i là tổ chứ cả.
Cho nên hắn không tin Thần Miếu như lá»i Phà lão sư nói, chỉ là má»™t thế lá»±c tồn tại siêu nhiên thoát ly trần thế.
Bất quá ở trong lòng hắn cÅ©ng muốn nói, nếu như có má»™t thần tÃch là m tÃn ngưỡng như váºy tồn tại, mặc kệ cho sinh hoạt cá»§a thế nhân, dưá»ng như cÅ©ng không tồi lắm.
….
- ÄÆ°á»£c rồi, lão sư nói ná»a ngà y rồi, còn không có nói chân khà trong cÆ¡ thể ta thá»±c đã xảy ra chuyện gì.
Nhìn thấy đệ tá» cá»§a mình phát ra tÃnh tình tiểu hà i tá» hiếm thấy, Phà Giá»›i chăm chú chẩn mạch lại rồi trịnh trá»ng nói rằng:
- Vừa nói qua, chân khà trong ngưá»i ngươi rất bá đạo, bá đạo là tuy rằng ngươi có thể tu luyện trong má»™t thá»i gian ngắn như váºy nhưng Ä‘an Ä‘iá»n cùng kinh mạch đã có số lượng chân khà vượt xa xa số lượng mà cái thân thể vá»›i từng nà y tuổi cá»§a ngươi có thể dung nạp được.
- Như thế có nghiêm trá»ng không?
Phạm Nhà n vẻ mặt đau khổ.
- Còn không rõ.
- Váºy mà ngưá»i là m ta sợ.
- Không phải là hù dá»a tiểu tá» ngươi đâu, chỉ là hiện giá» ngươi như má»™t đống da lá»›n chứa bên trong đầy rượu, sau đó rượu bên trong ngà y cà ng nhiá»u hÆ¡n, nếu như ngươi tiếp tục luyện nữa, ta lo lắng tương lai lá»›p da nà y sẽ bị phá bục mà thôi.
Phạm Nhà n luyện công mấy ngà y nay, ngoại trừ nghÄ© phần eo có chút phá»ng ngoà i bình thưá»ng ra, tịnh không có bất kỳ cảm thụ ly kỳ nà o, cho nên nghe lão sư nói như thế, không khá»i có chút không tin tưởng, lắc đầu nói:
- Lão sư ý mắng ta là giá áo túi cÆ¡m chứ giá», lá»i nà y ta có chút không hiểu đây.
- Ngươi thá» váºn hà nh chân khà trong cÆ¡ thể như hà ng ngà y xem nà o.
Phà Giá»›i khẽ nhÃu mà y.
Phạm Nhà n theo lá»i nhắm mắt suy nghÄ©, tá»± nhiên mà tiến nháºp và o trạng thái tu luyện, trong cÆ¡ thể má»™t khối không khà ấm áp bắt đầu từ từ lá»›n lên, dá»c theo kinh mạch trong thân thể cháºm rãi chuyển dần vá» tứ chi.
Phà Giá»›i nhắm hai mắt lại, ngón tay khoát lên cổ tay tiểu tá», tinh tế quan sát, má»™t lát sau bá»—ng nhiên nhÃu mà y nói:
- Không nên cố tình thu lại, ngươi bất quá chỉ là một tiểu hà i tỠnăm tuổi, cho dù là chân khà bá đạo, cũng không có khả năng ảnh hưởng tới ta, chỉ là thân thể nhỠyếu hiện giỠcủa ngươi, không thể gánh chịu được.
- Vâng! ~ Phạm Nhà n quả thá»±c vẫn khống chế được cưá»ng độ chân khà trong cÆ¡ thể, cháºm rãi từ Ä‘an Ä‘iá»n di chuyển ra bên ngoà i, nhưng lúc nà y nghe lão sư giảng giải, nghÄ© thầm cÅ©ng đúng. Äã biết chỉ có má»™t chút chân khÃ, tá»± nhiên khó có thể là m bị thương cái lão độc váºt nà y được, nếu như chân khà quá Ãt, lão sư quả tháºt rất khó xem xét bệnh trạng chân chÃnh.
NghÄ© như váºy, hắn nhắm hai mắt, cái pháp môn cá»§a vô danh chân khà bắt đầu cháºm rãi vang lên: “Bất lại hoa trì hình hoà n diệt phôi, đương dẫn thiên tuyá»n quán ká»· thân….â€
Theo niệm tức, chân khà trong cÆ¡ thể giống như được lệnh, toát ra, vui vẻ từ trong Ä‘an Ä‘iá»n hắn chạy ra ngoà i, theo kinh mạch cá»§a hắn từ sau lưng, má»™t đưá»ng nhá» thẳng cổ quái vá»t tá»›i trên cổ tay.
Một thanh âm vang lên trong thư phòng.
Phà Giá»›i mở mạnh hai mắt, chỉ cảm thấy ngón tay mình đặt lên trên cổ tay tiểu hà i tá» bị má»™t cá»— chân khà hùng háºu đẩy bắn ra, hắn không có sẵn sà ng chuẩn bị, bị bắn mạnh lên tưá»ng, má»™t tiếng kêu bi ai vang lên, ngón tay cảm thấy cháy rá»±c, ngá»±c Ä‘au xót, phốc má»™t tiếng phun ra máu!
….
Mặt khác, Phạm Nhà n trong lòng cÅ©ng má»™t tráºn Ä‘au đớn, ngẩng đầu lên, má»›i phát hiện ra thảm cảnh cá»§a Phà Giá»›i, cả kinh, nhanh chóng đứng lên, đỡ lão sư dáºy.
Phà Giá»›i khoát khoát tay, ý bảo vô sá»±, nhưng bò lên khá»i mặt đất, sá» sá» và o vết máu bên môi mình, lúc nà y nhãn thần có chút cổ quái nhìn tiểu tá» kia, có và i tia khó hiểu.
Hắn thì thà o lẩm bẩm: “Cái *** gì má»›i năm tuổi…cái chân khà quái nà o mà bá đạo như thế? Nếu như ngươi tiếp tục luyện nữa, tương lai chẳng phải có thể bị chân khà trong cÆ¡ thể bạo tá» sao.â€
Nghe được lá»i thô tục cá»§a lão sư, Phạm Nhà n sá»ng sốt, hoà n toà n không ngá» Phà Giá»›i lão sư lại bị cá»— chân khà trong mình chấn cho thổ huyết. Nhưng lúc Phà Giá»›i thụ thương, ý nghÄ© đầu tiên cá»§a lão không phải là quan tâm tá»›i thương thế cá»§a mình mà là quan tâm tá»›i bình an trong tương lai cá»§a đệ tá» --- nghÄ© như váºy, cho dù là Phạm Nhà n vẫn trốn trong thể xác má»™t tiểu đồng, táºn lức phong bế tình cảm mình, trong lòng cÅ©ng cảm động má»™t hồi.
Cá»a gá»— không gió mà mở, má»™t bóng Ä‘en tiến và o.
Phạm Nhà n rất quen thuá»™c vá»›i ngưá»i nà y, cho nên không để ý tá»›i, chỉ Ä‘ang đỡ Phà Giá»›i lão sư.
- Hai tên ngốc.
Thì ra cho tá»›i lúc nà y, ngưá»i thiếu niên mù NgÅ© Trúc vẫn giá»ng Ä‘iệu lãnh đạm như cÅ©, hắn khéo đưa tay tá»›i Phạm Nhà n, ngón tay gõ nhẹ lên cổ tay tiểu tá», dừng lại má»™t lúc rồi lạnh lùng nói:
- Ngươi không có thụ thương, chỉ là thấy Phà Giới thổ huyết, tâm có chút luống cuống.
Sau đó liếc mắt “nhìn†Phà Giới lạnh lùng nói:
- Phà Giá»›i, ngươi dạy hắn dùng Ä‘á»c, ta tin ngươi có tiêu chuẩn cá»§a ngươi, thế nhưng trước đây tiểu thư có nói qua, cảnh giá»›i võ đạo cá»§a ngươi, là má»™t ngưá»i yếu nhất trong bát đại trong yếu cá»§a kinh đô. Nếu là ta lưu cho thiếu gia cái gì đó, ngươi tốt nhất không nên nói gì thêm ở bên cạnh.
Phà Giá»›i ở trong thà nh Äạm Châu chỉ là má»™t ngưá»i bình thưá»ng, má»™t tiên sinh có chút tầm thưá»ng, nhưng ở kinh đô cÅ©ng là má»™t nhân váºt lợi hại, lúc nà y tuy rằng bị thương do sÆ¡ xuất, nhưng bị NgÅ© Trúc nói như váºy nét mặt già nua cÅ©ng có vẻ không nhịn được. HÆ¡n nữa lão lo lắng cho Phạm Nhà n má»›i năm tuổi mà bắt đầu tu luyện công pháp bá đạo như váºy, mặt không khá»i dần dần biến thà nh Ä‘en.
Tà i sản của augustrush
Äã có 9 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a augustrush
09-02-2011, 11:29 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2010
Äến từ: Nha Trang
Bà i gởi: 577
Thá»i gian online: 3 ngà y 3 giá» 23 phút
Thanks: 603
Thanked 740 Times in 256 Posts
Quyển 1: Tấm vải Ä‘en phá»§ lên Äạm Châu
Chương 12
Lá»i giải thÃch đơn giản thô bạo.
Nguồn: Võ gia trang
Phà Giới nghiêm mặt lạnh lùng nói rằng:
- Ta tá»± nhiên không có tư cách nghi vấn công pháp cá»§a NgÅ© Trúc đại nhân truyá»n cho Phạm Nhà n, chỉ là ta khó hiểu, vì sao ngươi không tá»± mình dạy cho hắn? Phải biết rằng hắn dù sao cÅ©ng chỉ có năm tuổi, cho dù hắn thá»±c sá»± có thiên tư thông minh, nhưng chuyện hung hiểm như váºy, ngươi thân là ngưá»i hầu cá»§a mẫu thân hắn, hẳn phải ở bên cạnh trông chừng má»›i đúng chứ.
Lá»i nà y cá»§a lão nói có lý, nếu môn khẩu quyết vô danh chân khà nà y ở bên cạnh tã lót cá»§a Phạm Nhà n, thì hắn tá»± nhiên phải có nghÄ©a vụ bảo đảm Phạm Nhà n luyện sẽ không gặp phải vấn đỠgì.
Phạm Nhà n hơi hơi nhìn thoáng qua Ngũ Trúc, nhưng liếc mắt nhìn qua vẫn chỉ thấy miếng vải đen che phủ hai mắt hắn.
NgÅ© Trúc cháºm rãi mở miệng nói rằng:
- Cái nà y không phải là ta lưu lại cho thiếu gia, mà là tiểu thư lưu lại cho thiếu gia.
- Máy móc! Tu vi cá»§a ngươi cao như váºy, tùy tiện chỉ Ä‘iểm má»™t hai câu, Phạm Nhà n cÅ©ng không luyện gặp phải hung hiểm tá»›i mức như váºy.
Phà Giá»›i vốn không muốn đắc tá»™i vá»›i ngưá»i mù nà y, nhưng lúc nà y cÅ©ng cảm thấy bá»±c mình.
Ngũ Trúc dùng một chút bỗng nhiên nói rằng:
- Ta không có luyện qua chân khà gì cả.
Nói xong câu đó, hắn xoay ngưá»i tiêu sái rá»i Ä‘i, lưu lại trong phòng là hai sư đồ Ä‘ang ngây ngưá»i chết lặng.
….
- Hắn vừa nói cái gì?
- Hắn nói hắn không có luyện qua…chân khà gì cả, hơn nữa hai chữ nà y còn nói rất tang thương.
Phà Giá»›i nhìn Phạm Nhà n Ä‘ang giả bá»™ dáng vẻ từng trải, má»™t bụng tức giáºn trong ngưá»i, thế nà o cÅ©ng không rõ, hà i tá» má»›i chỉ có năm tuổi, là từ đâu há»c được những câu nói dà dá»m không mặn không nhạt so vá»›i nông thôn như váºy.
- Thá»±c sá»± rất khó tưởng tượng, má»™t ngưá»i không có ná»™i công, không ngá» lại có thể bất phân thắng thá»§ được vá»›i Lưu Vân tán thá»§ má»™t trong tứ đại tông sư.
- Tuy rằng cái thá»i gian đó Diệp Lưu Vân còn Ä‘ang sá» dụng kiếm, chưa có luyện thà nh tán thá»§.
Phạm Nhà n rất cung kÃnh há»i thăm:
- Lão sư, má»™t ngưá»i không có ná»™i gia chân khÃ, có khả năng lợi hại được như NgÅ© Thúc thúc sao?
Phà Giá»›i nhÃu mà y suy nghÄ© má»™t chút, nói rằng:
- Trừ phi má»—i động tác cá»§a hắn Ä‘á»u chÃnh xác tá»›i mức kinh khá»§ng, cầm trong tay cây thiết thiên, như váºy má»›i có thể phản ứng trước đối thá»§ cá»§a mình, chá»c và o nÆ¡i yếu hại cá»§a đối phương.
Phạm Nhà n tá»± nhiên nhá»› kÄ© buổi tối lúc mình má»›i tá»›i thế giá»›i nà y, lúc mình trên lưng ngưá»i thiếu niên mù, trong tay hắn cầm chÃnh là má»™t cây thiết thiên dÃnh đầy máu.
- Bất quá…loại tốc độ cùng lực lượng nà y, hẳn là không phải nhân loại có thể đạt được.
Phà Giá»›i lắc đầu, bá»—ng nhiên ho nhẹ hai tiếng, nhanh chóng ngồi lên cạnh bà n há»c, ngưng trá»ng nhìn Phạm Nhà n:
- Tiểu tá» kia, môn công phu nà y nếu như có thể không luyện, hay nhất là đừng luyện, có lão sư dạy ngươi và i thứ, ta dám cam Ä‘oan, tương lai chỉ có ngưá»i khác sợ ngươi.
- Ta sẽ cân nhắc, lão sư.
Phạm Nhà n rất thà nh thục trả lá»i.
Phà Giá»›i suy nghÄ© má»™t chút, Ä‘i tá»›i bên giưá»ng lấy ra má»™t cái túi thuốc nhá», đưa tá»›i tay nhá» bé cá»§a Phạm Nhà n:
- Cầm, thuốc nà y rất quý, nếu như tương lai ngươi luyện công gặp khó khăn, nhá»› kỹ ăn má»™t viên, uống tháºt nhiá»u nước và o.
Phạm Nhà n nắm túi thuốc trong tay, biết thuốc nà y là váºt rất quý giá, gáºt đầu:
- Cảm tạ lão sư tặng dược.
Phà Giá»›i mỉm cưá»i nhìn hà i tá» giống như tiểu đại nhân nà y, bá»—ng nhiên mở miệng nói rằng:
- Có đúng là rất kỳ quái không? Rõ rà ng ta bị phụ thân ngươi nghÄ© biện pháp bức tá»›i táºn Äạm Châu xa xôi nà y dạy dá»— ngươi, vì sao bây giá» còn đối tốt vá»›i ngươi như váºy.
Phạm Nhà n không có mở miệng nói, chỉ là dùng vẻ mặt cam kÃch nhìn lão.
Phà Giá»›i lắc đầu cưá»i, sá» sỠđầu Phạm Nhà n:
- Hay là tuổi tác lớn rồi, nhìn thấy đệ tỠthông minh như ngươi, thực sự đáng để vui vẻ.
Phà Giới chỉnh sắc nói tiếp:
- Hiện giá», ngươi trước tiên không nên mÆ¡ tưởng tá»›i bá tước phá»§ trong kinh đô. Tuy rằng ngươi tuổi còn nhá» nhưng mong ngươi nhá»› kỹ lá»i ta nói sau.
Thấy lão sư nói lá»i tháºn trá»ng, Phạm Nhà n nhanh chóng nghiêm túc lắng nghe.
- Sá»± tình gia đình ngươi, so vá»›i trong suy nghÄ© cá»§a ngươi thì còn phức tạp hÆ¡n rất nhiá»u, phương diện nà y có liên quan tá»›i không chỉ là tồn vong cá»§a má»™t ngưá»i mà còn có khả năng liên lụy tá»›i rất nhiá»u mạng ngưá»i, cho nên ngươi nhất định cà ng phải cẩn tháºn. Trong mấy năm ngươi Ä‘ang dần lá»›n lên, ngươi nhất định phải há»c được cách bảo há»™ cho chÃnh mình, như váºy trong tương lai má»›i có thể có thá»±c lá»±c bảo vệ cho ngưá»i khác.
- Tương lai…phải bảo vệ cho ai?
Phạm Nhà n có chút nghi hoặc.
Phà Giá»›i cưá»i cưá»i chỉ và o cái mÅ©i mình:
- Tá»· như giống ta là ngưá»i đã không thể thoát khá»i quan hệ vá»›i ngươi rồi.
Phạm Nhà n hiểu được gáºt đầu, trong lòng nghÄ©, chuyện là đÃch thá»±c rất phức tạp, chÃnh là tÃnh tình hai kiếp cá»§a mình, cÅ©ng không là m rõ được, lão đồng chà nà y rốt cuá»™c Ä‘ang chÆ¡i đùa váºt gì đây.
- ÄÆ°á»£c rồi, ngươi vá» phòng trước Ä‘i, nhá»› kỹ Ä‘iá»u dưỡng tốt và o, cái môn công phu bá đạo tà môn kia tốt nhất là không nên luyện.
Phạm Nhà n cẩn tháºn trở vá» phòng mình, vừa và o cá»a, đã thấy NgÅ© Trúc an tÄ©nh ngồi ở má»™t góc phòng, không má»™t ngá»n đèn, má»™t mảnh u ám, hết lần nà y tá»›i lần khác vẫn má»™t mảnh vải Ä‘en u ám che đôi mắt, so vá»›i bóng đêm cà ng âm u hÆ¡n.
Phạm Nhà n cúi đầu thi lễ:
- Thúc!
Thanh âm NgÅ© Trúc từ trong góc phòng truyá»n ra, thưá»ng thưá»ng thẳng tắp, thanh âm xa thẳm:
- Quyển sách nà y phân là m hai quyển, quyển thứ nhất là bá đạo, quyển thứ hai má»™t danh tá»±, đây là cá»§a tiểu thư để lại cho ngươi, cho nên khi ngươi còn bé, ta để lại bên cạnh ngươi. Ta không có luyện qua những công pháp nà y cá»§a nhân gian, cho nên không thể chỉ dạy cho ngươi. Nhưng ta cho rằng quyển sách tên Bá Äạo, thì khà nà y bá đạo má»™t chút cÅ©ng là bình thưá»ng… Nếu như luyện có xảy ra vấn đỠgì, đó chÃnh là vấn đỠtừ ngươi.
Nói xong câu đó, má»™t miếng vải Ä‘en liá»n biến mất trước mắt Phạm Nhà n.
“Thá»±c sá»± là lá»i giải thÃch đơn giản thô bạo, má»™t ngưá»i cổ quái mà .†Phạm Nhà n thở dà i, bò lên trên giưá»ng, lấy quyển thư tịch vô danh trong lòng ra, lòng thầm tÃnh toán, kỳ thá»±c quá trình luyện công, hắn cÅ©ng phát hiện ra, có lúc chân khà trà n đầy Ä‘an Ä‘iá»n, cÅ©ng không có y theo tâm niệm mà đi theo kinh mạch, mà là có má»™t bá»™ pháºn không Ä‘i theo thông đạo, trá»±c tiếp tá»›i tháºn môn sau thắt lưng, bên trên tuyết sÆ¡n quan.
Tuyết sÆ¡n quan thông lên cá»™t sống, bất luáºn là tiá»n thế hay kiếp nà y há»c được ở Phà Giá»›i, Phạm Nhà n Ä‘á»u biết nÆ¡i nà y là khu thần kinh Ä‘i thẳng lên đại não, là má»™t trong những bá»™ vị then chốt nhất cá»§a thân thể ngưá»i, hÆ¡i có chút vô ý, sẽ gặp cảnh tà n phế nằm má»™t chá»— trên giưá»ng.
Thế nhưng Phạm Nhà n má»—i ngà y trong giấc ngá»§ trưa Ä‘á»u minh tưởng, trong cÆ¡ thể tu luyện thà nh chân khà bá đạo, chỉ cần qua tuyết sÆ¡n quan sau thắt lưng là trở lên bình ổn an tÄ©nh Ä‘i rất nhiá»u, cái loại cảm giác Ä‘iên cuồng cÅ©ng theo đó mất Ä‘i, ngược lại hồn thể thư thái, giống như là được ăn kem và o mùa hè váºy.
Từ khi bắt đầu hắn má»›i má»™t tuổi, hắn đã luyện như thế nà y rồi, lẽ nà o ngay từ đầu mình đã luyện sai lầm rồi sao? Phạm Nhà n tá»± nhiên mình tìm ra được má»™t con đưá»ng tu luyện võ há»c má»›i trên cái thế giá»›i nà y, rồi lại giống như ngưá»i Ä‘ang khát váºy, không thể thoát khá»i loại rà ng buá»™c sung sướng nà y. Nếu như hiện tại đình chỉ không tu luyện, chân khà bá đạo trong cÆ¡ thể hắn má»™t ngà y nà o đó sẽ phá tan thân xác cá»§a mình mà thôi.
Ngưá»i mù NgÅ© Trúc nói, nếu như luyện không được chÃnh là vấn đỠở Phạm Nhà n.
Mà Phạm Nhà n lúc nà y Ä‘ang suy nghÄ©, luyện hay không luyện, đâu má»›i vấn đỠchân chÃnh.
Tà i sản của augustrush
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a augustrush
Từ khóa được google tìm thấy
4vn khanh du nien , åãèïòà , cac tac pham cua mieu ni , dịch khánh dư niên , du khan nien mieu ni , du khanh nien , du khanh nien mieu ni , gai goi damthuy q5 , ïèäîðû , khach du nien , khanh du nhien , khanh du nien , khanh du nien - 4vn.eu , khanh du nien 4vn , khanh du nien 4vn.eu , khanh du nien chuong 12 , khanh du nien dich , khanh du nien full , khanh du nien luong son , khanh du nien mieu ni , khanh du nien tg mieu ni , khanh du nien tung hoanh , khanh du nien txt , khanh dư niên - 4vn.eu , khanh nien du , khÃnh dƯ niÊn , khánh du nien-4vn.eu , khánh dư niên , khánh dư niên 4vn , khánh dư niên dịch , khánh dư niên full , khánh dư niên mieu ni , khánh dư niên-4vn.eu , khnah di nien , miêu nỵ 4vn.eu , miêu nị , miêu nị full , miêu niÌ£ , miêu n , mieu ni , mieu ni khanh du nien , õîëîäèëüíèê , tac gia mieu ni , tác giả miêu nị , truyen cua mieuni , truyen dich cua mieu ni , truyen khanh du nien 4vn , ùéÿéíáþðíï