Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 9
Chương 13: Cuồng Tướng Lã Bất Vi (Thượng)
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Chiến tranh sẽ kèm theo nhiều công tích, ai có được nhiều thì sau này Vạn Quỷ cương vực thống nhất, có được quyền lực càng lớn. linh thạch tính cái gì? Có quyền thế, thánh vương ban thưởng cho tiên khí, tiên đan, tiên thuật còn hơn thế nữa.
Thánh vương chưa bao giờ keo kiệt ban thưởng, chỉ cần có công là sẽ có thưởng.
Cơ quan quốc gia cường đại nhanh chóng vận chuyển.
Khi tin tức Hoàng Tuyền lộ truyền đến hai đô triều thánh đình thì Đại Trăn thánh đình đã lấy năm mươi tòa thành trì của hai triều, còn tuần hoàn rất tốt, không ngừng khuếch trương.
Hiện tại Lý Tư, Doãn Hận Thiên làm nhiều nhất là liên tục văn khảo, tuyển dụng nhân tài nhiều hơn, có nhân tài giúp đỡ thì lại tuyển. Phút chốc Đại Trăn thánh đình như mặt trời ban trưa.
U Thần thánh đình, đô triều.
U Thần thánh vương nghe thuộc hạ bẩm báo, quần thần xôn xao.
U Thần thánh vương nét mặt sa sầm:
- Sao có thể như vậy? Mới bao lâu rồi? Nửa năm mà Đại Trăn thánh đình đã xâm lược trăm tòa thành trì của triều ta?
Quan viên bước ra khỏi hàng nói:
- Không, thánh vương, tin tức này là một tháng trước, nói chính xác hơn thì là một tháng trước đã cướp đoạt trăm tòa thành trì của triều ta!
Bùm!
U Thần thánh vương vỗ vào tay vịn long ỷ.
U Thần thánh vương lạnh lùng nói:
- Phế vật, một Đại Trăn thánh đình nho nhỏ, chiêu gọi một đám quân tạp nham đã có thể phá thành?
Có người sợ hãi nói:
- Không phải tạp nham, Mông Điềm suất lĩnh quân đoàn có mười lộ đại quân, mỗi một lộ tướng lĩnh đều là đỉnh Đại Tiên. Không, hình như là Cổ Tiên.
- Cái gì?
Người kia cay đắng nói:
- Hơn nữa hậu cần của Đại Trăn thánh đình rất quái dị. Lý Tư thì chủ trượng thuạn giả thường, nghịch giả vong! Hễ là ai phản kháng trị lý sẽ tru diệt cửu tộc, toàn bộ chôn sống. Hễ ai ủng hộ đều hưởng chính sách của Đại Trăn thánh đình đãi ngộ. Đối với hiền sĩ càng là tìm tòi kỹ càng để trị lý các phương. Hễ thổ địa Đại Trăn thánh đình chiếm lấy sĩ tộc chế ước sĩ tộc, lấy hiền nhân trị an thiên hạ. Hậu cần trị lý hết chỗ chê.
U Thần thánh vương sắc mặt khó xem nói:
- Hậu cần trị lý thật sự không có kẽ hở?
Người kia kêu lên:
- Đúng vậy. Thậm chí còn hung mãnh hơn đại quân của Mông Điềm. Đại quân của Mông Điềm chỉ phá thành, còn Lý Tư trị lý lại là phá tâm!
Sắc mặt của U Thần thánh vương càng âm trầm hơn.
Đại Trăn thánh đình thật là có chuẩn bị mà đến.
U Thần thánh vương hỏi:
- Bên Hồn Nộ thánh đình thì sao?
Người kia vái nói:
- Hồn Nộ thánh đình càng nguy hơn, hình như lần này Đại Trăn thánh đình binh phạt hai triều ta càng chĩa đầu mâu vào Hồn Nộ thánh đình. Dù là tướng sĩ hay quan viên trị lý đều phân ra nhiều hơn chút. Triều ta mất trăm tòa thành trì, Hồn Nộ thánh đình thì cùng thời gian đã mất một trăm năm mươi tòa thành trì!
…
Âm phủ, mở ra triều chiến của Đại Trăn thánh đình. Mông Điềm, Vương Tiễn, hai lộ đại quân hung mãnh công sát hai triều U Thần thánh đình, Hồn Nộ thánh đình.
Dương gian, mặc dù Đại Trăn thánh đình chưa xuất binh nhưng đại thần Dương gian không rảnh tay chút nào.
Chân Long cương vực, Đại Sở thánh đình, trong hoàng cung.
Đại Sở thánh vương, Trần Tiêu đích thân tiếp đãi Lã Bất Vi đến từ Đại Trăn thánh đình.
Trong đại sảnh yến khách, Trần Tiêu ngồi ở chủ vị, xung quanh là quần thần cùng dự tiệc. Bên kia Lã Bất Vi mặc cẩm bào hoa lệ, mang theo vài tên sứ thần của Đại Trăn thánh đình.
Trần Tiêu nâng chén rượu, cười nói:
- Chúc mừng Lữ đại nhân gần đây được sắc phong làm Hữu tướng của Đại Trăn!
Lã Bất Vi giơ chén, mỉm cười nói:
- Hữu tướng? Hữu tướng như ta chỉ là chức vị hư danh, ta làm công tích tại Đại Trăn thánh đình kém rất xa.
Trần Tiêu bất ngờ hỏi:
- A? Tại sao nói là chức hư vị danh?
Lã Bất Vi nói:
- Đại Trăn thánh đình, cần có uy nghi của thánh đình, không nhiều chức vụ cao. Tại hạ may mắn được quần thần đề cử, có thánh thượng thừa nhận làm Hữu tướng, dù là tướng nhưng công tích kém rất xa, chờ ta chậm rãi bổ sung lại.
Trần Tiêu cười nói:
- A? Chức vị hư danh? Bổ sung? Xem ra Lữ đại nhân rất được Diêm đế xem trọng.
Lã Bất Vi uống rượu, mỉm cười nói:
- Nói coi trọng thì không dám, thiếu công tích rốt cuộc phải trả.
- A?
Lã Bất Vi mỉm cười nhìn quần thần trong yến tiệc, lại nhìn hướng Trần Tiêu.
Lã Bất Vi cười hỏi:
- Trần đế, ngươi nghĩ gì về lời thánh vương của ta nói là trong vòng trăm năm hoặc là rút đi, hoặc là thần phục?
Trần Tiêu nghiêm túc nói:
- A?
Trong đại điện không khí ăng thẳng.
Lúc trước Đại Trăn thánh đình phi thăng, diệt Chu Thiên Thư, đẩy lùi Tôn Ngộ Không thì Diêm Xuyên có nói là cho các đại thế lực một trăm năm hoặc là rút đi, hoặc là thần phục.
Lời nói cực kỳ cuồng vọng, nhưng mấy năm nay Diêm Xuyên bỗng ngủ động, khiến quần hùng khó hiểu, bây giờ Lã Bất Vi tự dưng lôi ra nói?
Thừa tướng của Đại Trăn thánh đình làm sứ thần, chứng minh Diêm Xuyên trọng thị và nhất quyết muốn câu trả lời. Lã Bất Vi thậm chí thay thế Diêm Xuyên, toàn quyền quyết định.
Trần Tiêu lạnh lùng hỏi:
- Diêm Xuyên có ý gì?
Lã Bất Vi cười nói:
- Ha ha ha ha ha! Trần đế không cần như vậy, hôm nay ta chỉ mang đến mấy người này.
Trần Tiêu nhìn mấy quan viên sau lưng Lã Bất Vi, biểu tình cực kỳ phức tạp.
Trần Tiêu trầm giọng nói:
- Lữ đại nhân, có gì cứ nói thẳng đi.
Lã Bất Vi cười nói:
- Tốt, vậy thì ta nói thật. Trần đế, ngươi cũng nhìn ra Đại Sở của ngươi tuy rằng cương vực rộng lớn, nhưng ngăn ở trước mặt Đại Trăn thánh đình ta. Các ngươi muốn nuốt vào cương thổ ngày xưa của Tôn Ngộ Không lại không cho triều ta chia chác. Khối cương vực này chính là Tôn Ngộ Không nhường cho chúng ta!
- A?
Lã Bất Vi cười nói:
- Tiếp theo, Trần đế, mấy năm nay chắc ngươi có phái người điều tra nhiều về triều ta, ngươi cảm thấy sao?
Trần Tiêu nét mặt sa sầm.
Lã Bất Vi cười hỏi:
- Đại Sở thánh đình so với Đại Trăn thánh đình ta được bao nhiêu vị tướng? Có thể đối kháng không?
Lã Bất Vi nói một câu thì sắc mặt cảu Trần Tiêu xụ xuống một phần.
Lã Bất Vi không ngồi nữa, gã bưng tửu tôn đi tới giữa đại điện.
Lã Bất Vi cười hỏi:
- Có lẽ Trần đế còn nghĩ rằng dù Đại Trăn mạnh nhưng chư hùng hợp sức thì không có gì đáng lo?
Trần Tiêu gật đầu, nói:
- Đúng vậy.
Lã Bất Vi bỗng nhiên cười to bảo:
- Ha ha ha ha ha!
Lã Bất Vi nhìn hướng trong đám người mình mang theo, một nam nhân dùng khăn che mặt.
Lã Bất Vi cười nói:
- Ngô đại nhân!
Nam nhân chậm rãi vén khăn lộ ra khuôn mặt mọi người quen thuộc.
Vài thần tử kinh kêu:
- A!
Trần Tiêu ngồi trên long ỷ, tay cầm tửu tôn run rẩy, giọt rượu suýt rớt ra ngoài.
Trần Tiêu giật mình kêu lên:
- Ngô Vấn? Là ngươi sao? Giáo chủ của Tử Xuyên đạo tràng?
Trừ Đại Trăn thánh đình ra, Chân Long cương vực còn có bốn đại thế lực là Đại Sở, Đại Đào, Tử Xuyên, Hải Lòng. Ngô Vấn trước mắt chính là giáo chủ của Tử Xuyên đạo tràng.
Giáo chủ này hiện tại thành thuộc hạ của Lã Bất Vi?
Đây chính là giáo chủ của Tử Xuyên đạo tràng, ngang hàng với Trần Tiêu, tại sao ra nông nỗi này?
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 9
Chương 14: Cuồng Tướng Lã Bất Vi (Hạ)
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Lúc này còn ai không rõ ràng? Giáo chủ của Tử Xuyên đạo tràng đã thần phục Đại Trăn thánh đình, liên minh tan rã.
Lã Bất Vi cười nói:
- Trần đế, ta và Ngô đại nhân kính ngươi một chén.
Ngô Vấn cười nói:
- Trần đế, tại hạ kính trước!
Hai người cùng uống tửu tôn.
Trần Tiêu uống rượu nhưng không thể bình tĩnh nỗi lòng. Không chỉ là Trần Tiêu, quần thần trong đại điện đều khủng hoảng.
Liên minh? Cái này còn liên minh gì nữa?
Trần Tiêu không dám tin hỏi:
- Ngô Vấn, tại sao ngươi làm vậy? Tại sao ngươi thần phục Đại Trăn thánh đình?
Lã Bất Vi cười nói:
- Ha ha ha ha ha! Trần đế, Ngô đại nhân tuyển chọn Đại Trăn của ta không cần thiết nói cho ngươi biết.
Trần Tiêu nét mặt sa sầm:
- A?
Quần thần biểu tình cực kỳ khó xem.
Lã Bất Vi cười nói:
- Đại Sở thánh đình do Trần đế một tay sáng lập, trải qua muôn vàn khó khăn. Ha ha, nói từ bỏ thì rất khó, ta hiểu. Nhưng, có khi, không thể không buông bỏ. Vốn lần này đi sứ không phải do ta mà là đệ thất quân đoàn trưởng của Đại Trăn thánh đình, ngoại tướng Trương Nghi đi sứ là tốt nhất. Nhưng dù sao ta và Đại Sở có chút nhân quả, vì vậy thánh vương mới để ta đến.
- A?
Lã Bất Vi mỉm cười nói:
- Năm ngàn năm trước ta và các vị từng cộng sự, một phần ba lãnh thổ của Đại Sở do ta dùng thương đạo đánh ra.
- Cái gì?
- Nói giỡn sao?
- Lã Bất Vi điên rồi?
.........
......
...
Quần thần không tin, nhưng Trần Tiêu con ngươi co rút.
Trần Tiêu biến sắc mặt nói:
- Lữ Thương? Ngươi là Lữ Thương?
Lữ Thương, năm ngàn năm trước trong biên cảnh Đại Sở bỗng xuất hiện một đại thương nhân, tu vi không cao, lại có thủ đoạn siêu quần, mười năm ngắn ngủi có tài phú đủ mua một tòa thành trì.
Sau này thương nhân đó dốc sức cho Đại Sở, trong năm ngàn năm qua Lữ Thương hét sức bồi dưỡng con tin đưa tới các thiên triều, thánh địa, dùng con tin nghịch đoạt thiên triều, thánh địa. Năm ngàn năm ngắn ngủi lãnh thổ của Đại Sở tăng một phần ba.
Nhưng khi Trần Tiêu muốn phong quan, phong hầu cho Lữ Thương thì gã bỗng biến mất.
Năm ngàn năm qua Lữ Thương giúp đỡ Đại Sở rất nhiều nhưng chưa từng nhận quan, tước gì, gặp vua không cần quỳ.
Vô số quan viên Đại Sở kính nể Lữ Thương cực kỳ, thậm chí có rất nhiều quan viên do một tay Lữ Thương tiến cử. Có nhiều quan viên ngày xưa là môn khách cảu Lữ Thương.
Những quan viên này khâm phục Lữ Thương quyết đoán, dù gã biết mất nhưng chỉ cần gã lộ mặt ra thì lập tức có thể thu lại nhiều quan viên.
Trong đại điện, các quan viên sôi trào.
Lữ Thương? Sao có thể? Nhân vật trời sinh cứng cỏi đó sao lại là Lã Bất Vi?
Trần Tiêu sắc mặt khó xem nói:
- Ngươi, ngươi là Lữ Thương? Ngươi có chứng cớ gì không?
Lã Bất Vi cười hỏi:
- Ngày xưa thương hội của ta có tên là gì?
Trần Tiêu kinh ngạc hỏi:
- Bất Vi thương hội, còn có Đạo Khâu thương hội.
Lã Bất Vi lấy ra một thẻ tre, cười to bảo:
- Lã Bất Vi, Khổng Đạo Khâu, ngươi nên điều tra ra. Năm ngàn năm trước ta đã dùng tên này, còn các vị, chỗ này có một phần ba quan viên là môn khách của ta xưa kia. Ta một chữ ngàn vàn, còn nhớ '‘Lã thị xuân thu’' không?
Đám quan viên vẻ mặt hoảng hốt.
Nhiều quan viên bỗng vái Lã Bất Vi:
- Bái kiến môn chủ!
Năm đó Lữ Thương tuệ thức anh tài, nhiều người vào lúc chật vật, khốn khổ nhất được Lữ Thương phái người tìm đến, giúp đỡ rất nhiều, có thể nói là ơn tái tạo. Bởi vậy đám quan viên cung kính vái Lã Bất Vi.
Trần Tiêu nhìn thần tử của mình bái Lã Bất Vi thì biểu tình cực kỳ khó xem.
Trần Tiêu trầm giọng hỏi:
- Năm ngàn năm trước ý thức của ngươi tiến nhập thiên địa? Sau đó ngươi phụ thân vào Lữ Thương? Tại sao? Tại sao ngươi muốn giúp đỡ Đại Sở ta?
Lã Bất Vi cười nói:
- Ha ha ha ha ha! Trần đế quý nhân hay quên thật, mới nãy ta đã nói rất rõ ràng. Ta làm Hữu tướng của Đại Trăn chức vị hư danh.
- Ngươi, ngươi là vì Đại Trăn thánh đình? Đại Trăn thánh đình phi thăng được nhiên sẽ chinh chiến thiên hạ, từ năm ngàn năm trước ngươi đã bắt đầu mưu hoa? Ngươi không phải cướp đoạt lãnh thổ cho Đại Sở ta mà vì Đại Trăn thánh đình. Từ năm ngàn năm trước ngươi bắt đầu hợp nhất mười thiên triều, tám thánh địa, từ lúc đó ngươi đã mưu hoa rồi? Hợp nhất Đại Sở giao cho ta, Đại Sở ta không phái được đến một phần ba cương thổ mà là trông chừng giùm ngươi? Ngươi tùy thời có thể thu lại?
Không chỉ là Trần Tiêu, trong đại điện có nhiều quan viên đều bị ý tưởng này hù đổ mồ hôi lạnh.
Lã Bất Vi vung tay áo chắp tay sau lưng, mắt lóe tia đắc ý, nói:
- Trần đế, rốt cuộc ngươi đã nhìn ra.
Trần Tiêu ánh mắt lạnh lùng nói:
- Ngươi...!
Lã Bất Vi quát:
- Như thế nào? Muốn giết ta? Ha ha ha ha, Trần đế, lấy năng lực của ta thì không giết được ta đâu! Nếu ta dám đến thì đương nhiên có cách rời đi, còn thành trì trong thiên hạ của ngươi do hai thương hội của ta không ngừng cầm giữ. Chỉ cần ra lệnh một tiếng, một phần ba cương thổ của Đại Sở ngươi lập tức quy nhập Đại Trăn thánh đình ngay!
Trần Tiêu cầm tửu tôn, tức giận đến người run rẩy.
Lã Bất Vi trầm giọng hỏi:
- Không chỉ là thành trì, bao gồm quan viên trong đại điện này ta cũng có thể mang đi ba phần, ngươi tin không?
Lã Bất Vi tung cuồng ngôn, trong đại điện quần thần nghi ngờ, không ngừng nhìn đồng liêu, muốn xem ai là phản đồ.
Trần Tiêu cực kỳ tức giận quát:
- Tốt, tốt, hay cho Lã Bất Vi, hay cho Diêm Xuyên, thì ra năm ngàn năm trước các ngươi đã nhắm vào Đại Sở ta!
Lã Bất Vi trầm giọng nói:
- Không phải nhắm vào Đại Sở. Trần đế, các ngươi không có tư cách có được Chân Long cương vực này, toàn Chân Long cương vực thuộc về Đại Trăn thánh đình ta, thậm chí là Đại Trăn thiên đình.
Trần Tiêu biến sắc mặt nói:
- Thiên đình?
Trần Tiêu không ngờ Diêm Xuyên có dã tâm lớn như vậy.
Lã Bất Vi trầm giọng nói:
- Trần Tiêu, Chân Long cương vực không còn chỗ cho các ngươi dung thân, lãnh thổ các nơi có riêng Đạo Thần khống chế, các ngươi không thể dậy bao nhiêu sóng gió. Ngươi thật sự có hùng tài đại lược, nhưng so với ta thì ngươi kém rất nhiều huống chi là thánh vương của triều ta?
Trần Tiêu gào thét:
- Ta không tin, Lã Bất Vi, ngươi yêu ngôn hoặc chúng!
Trần Tiêu nói rồi lao hướng Lã Bất Vi.
Ngô Vấn đứng bên cạnh muốn tiến lên.
Lã Bất Vi trầm giọng nói:
- Ngô đại nhân, ngươi đừng xen vào!
Lã Bất Vi nói rồi một chưởng nghênh đón.
Ầm!
Một luồng sáng vàng từ đại điện xông lên chín tầng mây.
Ngày này hoàng cung của Đại Sở rối ren.
Ánh sáng vàng bao phủ hoàng cung, tròn ba ngày ba đêm.
Ba ngày qua đi, ánh sáng vàng chậm rãi biến mất.
Không ai biết trong ba ngày này xảy ra chuyện gì, quan viên xung quanh đã ngất xỉu tại chỗ. Trong đại điện yến hội chỉ có ba người còn tỉnh táo là Trần Tiêu, Lã Bất Vi, Ngô Vấn.
Trần Tiêu cởi long bào, lộ vẻ mờ mịt. Lã Bất Vi đứng bên cạnh.
Trần Tiêu nhìn Lã Bất Vi, một lúc lâu sau mờ mịt trong mắt chậm rãi biến thành kiên quyết.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 9
Chương 15: Chúng?
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Lã Bất Vi cười hỏi:
- Trần Tiêu, Lã Bất Vi ta đích thân dẫn tiến ngươi thì còn lo lắng cái gì?
Trần Tiêu gật đầu, bỗng ngửa đầu, hít sâu, nói:
- Hỡi con dân thiên hạ của Đại Sở!
Ầm!
Vân hải khí vận bỗng nhiên run lên, thanh âm truyền khắp thiên hạ của Đại Sở, vô số dân chúng nghi hoặc nhìn trời.
Trần Tiêu hét to:
- Bắt đầu từ hôm nay, Đại Sở thánh đình thần phục Đại Trăn thánh đình, cùng bái Đại Trăn thánh vương, vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
Ầm!
Đại Sở trời sập, dân chúng, quan viên, binh sĩ kinh kêu liên tục.
Có chuyện gì? Thánh vương mang theo cả triều thần phục?
Các thành chủ bay nhanh ra khỏi thành trì, hướng tới đô triều, cầu kiến thánh vương hỏi xem chuyện khó tin này là sao.
Trong hoàng thành, Lã Bất Vi ngôn cuồng cười to bảo:
- Ha ha ha ha ha!
Khí vận của Đại Sở thánh đình cuồn cuộn chảy hướng Đại Trăn thánh đình.
Cùng với Trần Tiêu cung bái, Đại Sở xôn xao, vô số thần tử bỏ xuống việc trong tay lao hướng hoàng cung, vô số thành chủ bay nhanh tới đô triều.
Đại Sở thần phục Đại Trăn thánh đình? Sao có thể như vậy?
Rất nhiều người không tin, họ kinh ngạc, toàn Đại Sở bởi vì câu nói của Trần Tiêu như sắp sụp đổ.
May là Lã Bất Vi sớm có sắp xếp, ngày xưa kiến lập hai thương hội, xếp vào vài quân cờ nhanh chóng ổn định bốn phương.
Thần tử nhanh chóng tụ tập, Trần Tiêu lập tức sắp xếp chuyện thần phục Đại Trăn thánh đình.
Mặc dù là vậy nhưng muốn chuyển giao hết lãnh thổ về Đại Trăn thánh đình cần thời gian mấy năm.
Tất cả tiến hành đâu vào đấy.
Ngô Vấn quay về Tử Xuyên đạo tràng.
Không lâu sau, trong Tử Xuyên đạo tràng cũng truyền ra tiếng nổ rung động.
Tử Xuyên đạo tràng vào ngày hôm nay chính thức thần phục Đại Trăn thánh đình.
Vô số đệ tử của Tử Xuyên đạo tràng xôn xao.
Cùng lúc đó, hơn phân nửa thiên triều, thánh địa tại Chân Long cương vực đều tuyên bố thần phục Đại Trăn thánh đình.
Phút chốc Chân Long cương vực nổi lên xôn xao ngất trời.
Toàn Chân Long cương vực sôi trào, còn mãnh liệt hơn lúc trước Đại Trăn phi thăng.
Dù sao lần trước chỉ tập trung tại phong ấn giới, lần này thì tựa bão tố quét bốn phương thiên hạ.
Ở trong mắt tu giả bình thường thì đây là việc không thể tin.
Một thiên triều mới vừa phi thăng đã diệt Vạn Nho thánh giáo, đánh lui Đại Tề thánh đình, hiện tại âm thầm khiến Tử Xuyên đạo tràng, Đại Sở thánh đình thần phục?
Chuyện này thật quá dị, Đại Trăn thánh đình đã không hề xuất binh.
Gần như mọi người đều nhìn ra được Chân Long cương vực này sắp biến đổi.
Hơn phân nửa cương vực dù không bị Đại Trăn thánh đình khống chế chặt chẽ, nhưng trên danh nghĩa đã triệt để thuộc về Đại Trăn.
Chỉ cần cho thời gian thì Đại Trăn thánh đình sẽ có thể khống chế tất cả.
Chủ tân cương vực sắp sinh ra sao?
Loại mở mang bờ cõi không có chiến tranh này trừ một ít quý tộc bị tổn hại lợi ích cực lực phản đối ra, dân chúng chỉ hơi có ý kiến.
Dù sao thánh vương còn thần phục thì tiểu dân chúng như mình lo cái gì? Sinh hoạt vẫn như cũ, căn bản không có gì biến hóa.
Mặc dù dân chúng cũng hoài niệm cố quốc, nhưng mọi thứ như cũ, chỉ là 'hóa quốc thành khu vực'.
Đại Trăn thánh đình tung ra các loại ưu đãi chính sách trấn an, dân chúng rất nhanh thích ứng.
Khó thích ứng nhất chỉ còn lại Đại Đào thánh vương, Hải Long giáo chủ, Kình Vương.
Giây phút Đại Sở thánh đình tuyên bố thần phục thì hai cường hùng này ảm giác khí vận phương xa biến đổi, khí vận cuồn cuộn chảy hướng Đại Trăn thánh đình.
Khi đó Đại Đào thánh vương, Vương Hà đang chầu triều, thông qua vân hải khí vận chợt cảm nhận khí vận của Đại Sở thánh đình tan biến.
Vương Hà kinh kêu:
- Có chuyện gì?
Quần thần tò mò hỏi:
- Thánh vương, có chuyện gì vậy?
Vương Hà sắc mặt khó xem nói:
- Thái sư, lập tức đi Đại Sở thánh đình nhìn xem rốt cuộc có chuyện gì.
Thái sư đi?
Quần thần ngạc nhiên. Nên biết rằng Đại Đào thánh đình có hai Cổ Tiên, một là thánh vương, hai là Thái sư. Thái sư là dưới một người, trên vạn người, thân thể tôn quý, thế nhưng tự đi đến Đại Sở thánh đình?
Thái sư và Vương Hà cực kỳ ăn ý, lập tức biết tình hình nghiêm trọng, nhanh chóng bay ra khỏi đại điện.
Qua mấy ngày, Thái sư mang tin tức về.
Trong đại điện xôn xao.
Quần thần kinh kêu:
- Sao có thể như vậy?
Vương Hà biến sắc mặt.
Thái sư sắc mặt khó xem nói:
- Thánh vương, xem ra kế liên minh đã vô dụng rồi.
Vương Hà siết chặt nắm tay, mắt lóe tia sáng lạnh:
- Đại Trăn thánh đình?
Thái sư cười khổ nói:
- Vốn cho rằng kế liên minh có thể áp chế Đại Trăn thánh đình gắt gao. Mấy năm nay Đại Trăn thánh đình yên lặng một chỗ, vốn tưởng Đại Trăn sợ hãi, không ngờ lần này Đại Trăn chơi càng ác, lặng lẽ nuốt Đại Sở thánh đình và Tử Xuyên đạo tràng.
Vương Hà sắc mặt khó xem nói:
- Vạn Nho thánh giáo bị hủy diệt, Diêm Tự Tại rút đi, Đại Sở thánh đình thần phục, Tử Xuyên đạo tràng thần phục. Ha ha, hay cho Đại Trăn thánh đình, còn có Diêm Xuyên kia, thời gian ngắn ngủi đã có hơn một nửa Chân Long cương vực vào túi Đại Trăn thánh đình?
Thái sư trầm giọng hỏi:
- Thánh vương, triều ta nên ứng đối như thế nào?
Ánh mắt Vương Hà âm trầm, qua một lúc sau gã hít sâu, nói:
- Diêm Xuyên, nếu hắn đi tìm đường chết thì cũng đừng trách trẫm ác!
Quần thần tò mò hỏi:
- A?
Vương Hà hứa hẹn:
- Bãi triều đi, Đại Trăn thánh đình không đáng lo, Diêm Xuyên phải chết!
Quần thần ôm nghi hoặc lùi ra khỏi đại điện, chỉ chừa Thái sư.
Thái sư vẻ mặt lo lắng hỏi:
- Thánh vương, ngươi thật sự chuẩn bị đi?
Vương Hà trầm giọng nói:
- Vốn Vạn Nho thánh giáo ta chuẩn bị tự lập tự cường, không nương tựa vào ai nữa. Nhưng ta không còn thời gian, nếu đã xuất hiện yêu nghiệt Diêm Xuyên thì chỉ đành mời chúng nó ra tay.
Thái sư gật đầu, nói:
- Thật ra thì làm vậy cũng tốt.
- A?
Thái sư con ngươi co rút:
- Nếu Đại Trăn thánh đình bị diệt thì Chân Long cương vực chỉ còn lại một thánh đình là Vạn Nho thánh giáo chúng ta!
Mắt Vương Hà sáng lên, cười nói:
- Đúng vậy.
Vương Hà trầm giọng nói:
- Lúc ta không ở thì Thái sư hãy thay ta tọa trấn Vạn Nho thánh giáo.
Thái sư gật đầu.
Vương Hà dặn dò xong bước ra khỏi đại điện, bay hướng đông.
Vèo!
Mấy ngày sau, trong một gian đại điện.
Vương Hà và Hải Long giáo chủ, Kình Vương trò chuyện với nhau.
Vương Hà cười hỏi:
- Kình Vương, Chân Long cương vực chỉ còn lại hai đại thế lực chúng ta, ngươi sẽ không định đồng quy vu tận với Đại Trăn thánh đình đi?
Hải Long giáo chủ, Kình Vương biểu tình cực kỳ khó xem.
Vương Hà cười nói:
- Vạn Nho thánh giáo của ta, Hải Long đạo tràng của ngươi đều là thế lực chúng ta bồi dưỡng ra. Nói dễ nghe là kết minh, nói khó nghe thì chúng ta chỉ là trông cửa cho chúng!
Hải Long giáo chủ, Kình Vương nhìn Vương Hà:
- Trông cửa thì sao? Vương Hà, ngươi có ý?
Hiển nhiên Hải Long giáo chủ, Kình Vương rất trung thành với 'chúng nó'.
Vương Hà trầm giọng nói:
- Không, đương nhiên là ta không có ý kiến. Nhưng cứ để Đại Trăn thánh đình tiến tới thì chúng ta không thể hoàn thành nhiệm vụ được, phải nhổ tận gốc Đại Trăn thánh đình này!
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 9
Chương 16: Thủy Long Cự Mạch
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Hải Long giáo chủ, Kình Vương nhìn hướng Vương Hà:
- A?
Vương Hà trầm giọng nói:
- Tất nhiên ngươi và ta không phải là đối thủ của Đại Trăn thánh đình, nhưng chúng nó thì được.
Hải Long giáo chủ, Kình Vương hơi thay đổi sắc mặt.
Hải Long giáo chủ, Kình Vương trầm giọng hỏi:
- Ngươi muốn đi Đông Hải long cung, thỉnh Long Vương ra mặt?
Vương Hà khuyên nhủ:
- Đúng vậy. Long Vương không ra mặt thì thế lực chúng ta dựng lên sẽ sớm bị hủy, khi đó Long Vương có ra tay cũng đã không còn cơ nghiệp, phải làm lại từ đầu.
Hải Long giáo chủ, Kình Vương nhíu mày, đi tới đi lui trong đại điện. Cuối cùng Hải Long giáo chủ, Kình Vương hít sâu, gật đầu.
Vương Hà trầm giọng nói:
- Trong Long Vương có Đạo Thần, chỉ cần một Đạo Thần giáng lâm là đủ diệt Diêm Xuyên rồi!
Hải Long giáo chủ, Kình Vương gật đầu, nói:
- Ừm!
Vương Hà nói:
- Việc này không nên chậm trễ, chúng ta lập tức xuất phát đi!
Hải Long giáo chủ, Kình Vương nhìn Vương Hà, suy tư một lúc, cuối cùng lên tiếng:
- Cũng được, Chân Long cương vực ra việc lớn như vậy, là lúc bẩm báo cho các Long Vương.
Tiếp theo Hải Long giáo chủ, Kình Vương, Vương Hà lập tức bay ra khỏi Hải Long đạo tràng, xông hướng Đông Hải.
Đại Trăn thánh đình, Hàm Dương.
- Meo!
Miêu Miêu hưng phấn nhảy vào trong một hồ nước, ôm lấy con cá to hơn mình gấp ba, gặm cắn.
Con cá màu vàng kim, hình dạng giống cá chép nhưng cơ thể trong suốt, lóng lánh tựa thủy tinh, có đôi sừng rồng.
- Phụt phụt.
Cá vùng vẫy một lát rồi nằm im, bị Miêu Miêu săn sạch.
Miêu Miêu hưng phấn nói:
- Ăn thật ngon, meo! Đông Hải long ngư, rốt cuộc ăn được long ngư!
- Mấy năm nay thần đi khắp Chân Long cương vực, rốt cuộc điều tra ra manh mối.
- Có chuyện gì?
Quỷ Cốc Tử hít sâu, nói:
- Nguyên khí thiên địa ở Chân Long cương vực chỉ bằng một nửa cương vực khác, đây cũng là lý do một số Đạo Thần không muốn tới đây xưng bá. Không đủ nguyên khí thiên địa thì tu hành không tăng nhanh bằng cương vực khác, bởi vậy Chân Long cương vực có rất ít cường giả. Nhưng trong thời gian ta đi tứ xứ thì phát hiện không thích hợp!
- Không thích hợp cái gì?
Quỷ Cốc Tử hưng phấn nói:
- Nguyên khí thiên địa của Chân Long cương vực không phải ít mà bị linh nào đó cưỡng ép nuốt một nửa.Đông Hải long cung gần Chân Long cương vực chính là vì tìm nó, nhưng nhiều năm qua không tìm ra.
Diêm Xuyên con ngươi co rút:
- Nuốt một nửa nguyên khí thiên địa của cương vực? Không lẽ là....?
Quỷ Cốc Tử nghiêm túc nói:
- Thánh vương đoán không sai, là Thủy Long cự mạch, một đại địa long mạch cường đại nhất! Hèn chi mấy năm nay ta cảm thấy Chân Long cương vực có nhiều đại địa long mạch, một nơi không có nhiều nguyên khí thiên địa mà lại có rất nhiều long mạch, thật không bình thường, thì ra là có Thủy Long cự mạch. Những đại địa long mạch loại nhỏ này là sinh ra từ Thủy Long cự mạch.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Thủy Long cự mạch, không ngờ Thủy Long cự mạch ở Đông Ngoại Châu lại ở tại Chân Long cương vực. Vậy thì tốt rồi. Quỷ Cốc Tử, ngươi tu vạn và phong thủy, sở trường tìm Thủy Long cự mạch. Ngươi hãy mau chóng tìm ra chỗ long đầu!
Quỷ Cốc Tử nghiêm túc nói:
- Thánh vương yên tâm, thần đã có một chút manh mối, sẽ không mất bao lâu trong thiên hạ mạc phi vương thổ. Nếu Thủy Long cự mạch đã ở cương vực của Đại Trăn ta thì chính là vật thuộc về Đại Trăn thánh đình ta. Cho dù là đám Long Vương ở Đông Hải long cung cũng đừng mơ nhúng chàm!
Diêm Xuyên gật đầu, nói:
- Ừm!
…
Phía tây Chân Long cương vực, biển rộng mênh mông, khu vực biển này là toàn thiên hạ Đông Hải.
Sâu trong Đông Hải, khu vực to lớn kim bích huy hoàng, bởi vì chỗ này có vô tận dạ minh châu chiếu rọi đáy biển sáng như ban ngày.
Bên ngoài các dạ minh châu là trận pháp to lớn ngăn cách nước biển bên ngoài. Bên trong là quần cung điện to lớn, vô số san hô đủ màu, thủy tinh vòng quanh, trông cực kỳ xinh đẹp.
Xung quanh có nhiều binh tôm tướng cua tuần tra.
Trung tâm một cung điện to lớn, tên của điện là Thủy Tinh cung.
Bên ngoài Thủy Tinh cung, nhiều binh tôm tướng cua thủ hộ cung điện.
Ngoài đại điện, Vương Hà, Hải Long giáo chủ, Kình Vương kiên nhẫn chờ đợi.
Rất nhanh, một lão nhân đi ra khỏi Thủy Tinh cung.
Hải Long giáo chủ, Kình Vương cung kính hỏi:
- Quy thừa tướng, không biết chư vị Long Vương... ?
Quy thừa tướng nói:
- Long Vương cho mời, các vị vào đi.
- Vâng!
Hai người đạp bước đi vào trong Thủy Tinh cung.
Hiện tại trong Thủy Tinh cung có năm nam nhân đứng, đều nhô xương trán, mặt lộ uy nghiêm, đầu đội long quang, mắt bắn ra từng tia sáng nhìn Vương Hà, Hải Long giáo chủ, Kình Vương.
Vương Hà, Hải Long giáo chủ, Kình Vương cung kính nói:
- Kính chào năm vị Long Vương!
Năm Long Vương gật đầu, nói:
- Ừm!
Vương Hà hỏi:
- Không biết Long Hoàng ở đâu?
Một Long Vương mở miệng nói:
- Long Hoàng? Hiện Long Hoàng đang bế quan, mấy Long Vương khác cũng vậy. Như thế nào? Các ngươi đã tìm được rồi?
Hải Long giáo chủ, Kình Vương xấu hổ nói:
- Không có!
Năm Long Vương nét mặt sa sầm nét mặt sa sầm:
- A?
Vương Hà vội nói:
- Năm vị Long Vương, chúng ta bị buộc bất đắc dĩ nên mới tiến đến cầu viện.
Một Long Vương trầm giọng hỏi:
- Có chuyện gì?
Vương Hà lập tức kể lại chuyện ở Chân Long cương vực.
Năm Long Vương sắc mặt âm trầm:
- Đại Trăn? Diêm Xuyên?
Vương Hà nói nhanh:
- Đúng vậy. Các vị Long Vương, nếu như, nếu như không giải quyết Diêm Xuyên thì tiểu quốc gia, tiểu tông chúng ta sẽ bị hủy hoại chỉ trong chốc lát. Chúng ta không phải là đối thủ của Diêm Xuyên, xin Long Vương ra mặt!
Năm Long Vương híp mắt.
Trong đó một Long Vương áo trắng nheo mắt nói:
- Diêm Xuyên nho nhỏ cũng muốn thống nhất Chân Long cương vực? Hừ!
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 9
Chương 17: Đạo Thần, Long Ngũ
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Thấy Long Vương áo trắng lộ vẻ chán ghét, Vương Hà, Hải Long giáo chủ, Kình Vương lộ rõ vẻ mặt vui sướng.
Một Long Vương la lên:
- Long Ngũ!
Long Vương áo trắng, Long Ngũ kinh ngạc hỏi:
- Có chuyện gì?
Vương Hà liếc qua, cảm thấy có chút không ổn.
Vương Hà nói ngay:
- Các vị Long Vương, dù Đại Trăn thánh đình có mạnh hơn thì chỉ là Cổ Tiên, ở trước mặt các vị không chịu nổi một kích. Xin Long Vương ra mặt tiêu diệt Diêm Xuyên, chúng ta sẽ mau chóng tìm ra thứ các vị Long Vương muốn...
Long Ngũ cũng kêu lên:
- Đúng vậy. Đại ca, chuyện này không tính là gì...
Long Vương dẫn đầu lắc đầu.
Long Vương dẫn đầu nói:
- Vương Hà, Kình Vương, các ngươi đi ra ngoài trước.
- A, vâng!
Vương Hà, Hải Long giáo chủ, Kình Vương ôm nghi hoặc đi ra Thủy Tinh cung.
Long Ngũ khó hiểu hỏi:
- Đại ca, làm sao vậy?
Long Vương dẫn đầu trầm giọng nói:
- Long Ngũ, ngươi có tư chất thiên tài nhưng rốt cuộc vẫn quá trẻ tuổi. Đại Trăn thánh đình, đúng là chúng ta muốn hủy Đại Trăn thánh đình thì dễ dàng nhưng cũng phải trả một cía giá.
- A?
Long Vương dẫn đầu trầm giọng nói:
- Đại Trăn thánh đình, Vương Hà nói nhẹ nhàng nhưng sao ta không nhìn ra được? Ta không biết Đại Trăn thánh đình có bao nhiêu thế lực, nhưng khiến Vương Hà, Hải Long giáo chủ, Kình Vương không có can đảm chiến đấu thì rõ ràng không phải loại dễ đối phó. Hơn nữa các thần tử của Diêm Xuyên cũng bất phàm. Chúng ta muốn diệt Đại Trăn thánh đình sẽ phải trả giá. Long Hoàng có dặn là gần đây không được giao đấu với bất cứ ai.
Long Vương dẫn đầu la lên:
- A? Đại ca, chiến đấu đương nhiên sẽ bị thương, huống chi Diêm Xuyên chỉ là Cổ Tiên.
Long Vương dẫn đầu lắc đầu, nói:
- Nếu là bình thường thì đương nhiên ta không sợ, thậm chí Đông Hải ta chưa từng sợ ai. Nhưng hiện tại không thể có chút sai lầm!
- Có chuyện gì?
- Tại sao Long Hoàng bế quan? Mười hai Long Vương của Đông Hải, tại sao mấy Long Vương khác đều bế quan hết?
Các Long Vương khác gật gù.
Long Ngũ biểu tình cực kỳ khó xem.
Long Vương dẫn đầu trầm giọng nói:
- Hiện tại Đông Hải long cung đang trong tình trạng nguy hiểm, không thể có sơ xuất gì. Một khi xảy ra vấn đề thì Đông Hải long cung ta sẽ không tồn tại nữa. Long Ngũ, ngươi đã hiểu chưa? Không phải chúng ta sợ Đại Trăn thánh đình mà vì không thể chia ra tinh lực xử lý nó. Một khi có tình huống gì thì rất có thể chôn mầm họa vạn kiếp bất phục cho Đông Hải long cung ta!
Long Ngũ lo lắng nói:
- Nhưng mà, cứ để Đại Trăn thánh đình nhởn nhơ như vậy sao? Tìm Thủy Long cự mạch cũng cực kỳ quan trọng!
Long Vương dẫn đầu lắc đầu, nói:
- Chúng ta sẽ không đi.
Long Ngũ trầm giọng nói:
- Nếu các ngươi không đi thì ta đi!
Long Vương dẫn đầu vẻ mặt tức giận quát:
- Long Ngũ!
Long Ngũ trầm giọng nói:
- Đại ca, trước khi thượng cổ đại kiếp nạn đến thì Long tộc ta uy nghi biết bao nhiêu, còn bây giờ thì sao? Thủy Long cự mạch là hy vọng cho Đông Hải long cung chúng ta vùng lên, tuyệt đối không thể mất. Ta đi đây, ta là Đạo Thần, có thể khống chế một thiên đạo, diệt Diêm Xuyên dễ như trở bàn tay. Lỡ như ra tình huống gì cũng không ai ngăn cản được ta!
Long Vương dẫn đầu vẫn lắc đầu, nói:
- Tốt nhất là đừng đi!
Long Ngũ trầm giọng nói:
- Không, đại ca, lần này ta không thể nghe theo ngươi. Chỉ là Đại Trăn thánh đình nho nhỏ, cứ yên tâm!
Một Long Vương khác trầm giọng hỏi:
- Long Ngũ, Đông Hải long cung ta chỉ có năm Đạo Thần, nếu ngươi xảy ra chuyện gì thì làm sao?
Long Ngũ ánh mắt kiên quyết nói:
- Yên tâm, ta sẽ không sao. Nếu không thể đối phó được một Cổ Tiên thì ta làm gì có mặt mũi tự xưng là Đạo Thần? Cứ yên tâm!
Long Vương dẫn đầu nhìn Long Ngũ, ngẫm nghĩ thấy cũng đúng.
Cuối cùng Long Vương dẫn đầu gật đầu, nói:
- Phái cẩn thận, tốt nhất đừng để bị thương. Đại Chu Long tộc tùy thời sẽ tiến đến!
Long Ngũ tràn đầy tự tin nói:
- Đại ca yên tâm đi!
Đạo Thần, trong thiên hạ hiện nay có thể dễ dàng nghiền nát Cổ Tiên.
Két!
Cửa Thủy Tinh cung mở rộng.
Vương Hà, Hải Long giáo chủ, Kình Vương cùng nhìn qua, kêu lên:
- Các vị Long Vương?
Long Ngũ trầm giọng nói:
- Đi, bổn vương theo các ngươi đi Hàm Dương!
Vương Hà hưng phấn nói:
- Ha ha ha ha ha! Tốt, tốt!
Hải Long giáo chủ, Kình Vương cũng phấn khởi:
- Long Vương mà đi thì chắc chắn Diêm Xuyên sẽ bó tay chịu chết!
Ầm!
Ba luồng sáng nhanh chóng bay ra Thủy Tinh cung.
Sau khi Long Ngũ rời đi, bốn Long Vương còn lại nhíu mày.
Một Long Vương hỏi:
- Long Nhất, đệ đệ của ngươi đã đi, có bẩm báo cho Long Hoàng không?
Long Nhất trầm giọng nói:
- Đừng quấy rầy Long Hoàng, chỉ là Cổ Tiên, cẩn thận đề phòng Đại Chu Long tộc đi.
Đám Long Vương gật đầu, nói:
- Ừm!
Đám Long Vương cảm thấy Long Ngũ đi bình an vô sự.
Long Vương đi tuần, nước biển tách ra hai luồng sóng lớn như tránh ra một con đường.
Ba người bay hướng Chân Long cương vực, bay sát mặt đất, nước biển dạt sang hai bên. *** uy phát ra, vô tận hải ngư triều bái.
Tốc độ của ba cường giả cực nhanh, chỉ mười ngày sau đã tới bên ngoài Hàm Dương.
Hàm Dương, Triêu Thiên Điện.
Diêm Xuyên đang chầu triều.
Đám Lã Bất Vi, Trương Nghi đều đi ra ngoài thu các đại thành trì.
Lưu Cương cung kính nói:
- Thánh vương, Đông Hán truyền đến tin tức, Vương Hà, Kình Vương cùng nhau đi hướng tây.
Diêm Xuyên nheo mắt nói:
- A?
Một thánh vương, một giáo chủ bỗng nhiên cùng nhau đi hướng tây? Còn vào ngay lúc này.
Đang khi Diêm Xuyên suy tư thì bỗng nhướng chân mày.
Bởi vì bên ngoài Hàm Dương Long Ngũ, Vương Hà, Hải Long giáo chủ, Kình Vương, ba cường giả đến.
Vương Hà, Hải Long giáo chủ, Kình Vương cung kính đứng sau lưng Long Ngũ.
Long Ngũ nhìn khí vận đầy trời trước mắt, lộ vẻ khinh thường.
Long Ngũ hú dài:
- Grao!
Tiếng rồng ngâm xông lên chín tầng mây, long uy hùng hồn phu lên, đè ép trái tim vô số dân chúng.
Vẫn chưa xong, sau lưng Long Ngũ bỗng phát ra một luồng thiên đạo tỏa ánh sáng vàng bay lên trời.
Một cây cột trong suốt, trên xông chín tầng mây, dưới xuống cửu u.
Thiên đạo, một thiên đạo mênh mông.
Thiên đạo vừa ra, thiên uy khủng bố đè ép. Trong Hàm Dương, các dân chúng bị đè ép không thể ngẩng đầu.
Long Ngũ cao cao tại thượng, lưng có thiên đạo chống, nhìn xuống toàn Hàm Dương thành.
Long Ngũ nhìn xuống Triêu Thiên Điện, tuyệt thế bá khí phát ra.
Vương Hà, Hải Long giáo chủ, Kình Vương lộ vẻ tán thán.
Uy lực Đạo Thần khủng bố như vậy đấy.
Ngay khi thiên đạo ngưng tụ thô cỡ một nửa Hàm Dương.
Chỉ đứng gần thiên đạo đã có cảm giác không thể chống lại.
Long Ngũ rống to:
- Diêm Xuyên, ngươi đi ra cho bổn vương!
Long uy mạnh mẽ xen lẫn thiên uy phát ra khắp Hàm Dương, tai nhiều người ù đặc.
Vù vù!
Hàm Dương đại trận triển khai, đỡ công kích sóng âm.
Bên trong Triêu Thiên Điện.
Diêm Xuyên không thể không ngừng chầu triều.
Diêm Xuyên nhìn ra bên ngoài, nét mặt sa sầm.
Diêm Xuyên đạp bước từ từ đi xuống long ỷ.
Diêm Xuyên mang theo quần thần ra khỏi Triêu Thiên Điện.
Diêm Xuyên đứng ở chính giữa quảng trường Triêu Thiên Điện, quần thần cung kính đứng hai bên.
Diêm Xuyên đứng ở quảng trường, lạnh lùng nhìn.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden