18-05-2013, 03:25 PM
Äá»a Lạc Äế VÆ°Æ¡ng Khuynh đảo chúng sinh ♥ Trẻ trâu 96 ♥
Tham gia: Feb 2013
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,070
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 858
Thanked 8,626 Times in 2,296 Posts
Sáp Huyết
Tác giả: Mặc Vũ
Quyển 3: Xạ Thiên Lang
Chương 481: Thoát vây (5)
Nhóm dịch: Äá»c Truyện Äêm Khuya
Nguồn: Metruyen
Nhìn Äịch Thanh rất là hoang mang, Quách Tuân giải thÃch nói:
- Chúng ta là m sao ra khá»i xem ra tuy thần kỳ, nhÆ°ng số mạng đã ấn định. Äệ còn nhá»› không, lúc trÆ°á»›c sau khi Triệu Minh tá»›i HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, từng ở núi Tam Nguy thấy được má»™t thác nÆ°á»›c.
Äịch Thanh Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết chuyện nà y, nói:
- NhÆ°ng sau đó Triệu Minh thoát ra, thác nÆ°á»›c đó cÅ©ng khô liá»n.
Bá»—ng nhiên hai mắt sáng lên, Äịch Thanh khó có thể tin nói:
- Chẳng lẽ chúng ta theo thác nÆ°á»›c đó mà vá»t ra?
Mắt Quách Tuân lộ ra ý khen ngợi, nói:
- Äúng váºy, có thể ông trá»i có mắt, không muốn để chúng ta chết. Thác nÆ°á»›c dÆ°á»›i lòng đất đó lại thông tá»›i dÆ°á»›i HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, lần nà y vì đám ngÆ°á»i Triệu Minh và o HÆ°Æ¡ng Ba Lạp gây nên Ä‘oạn tuyệt, nhÆ°ng trong có Ä‘Æ°á»ng nÆ°á»›c. Lần nà y HÆ°Æ¡ng Ba Lạp kịch biến, không ngá» lại kÃch phát nguồn nÆ°á»›c tÃch tụ dÆ°á»›i lòng đất. Mạch nÆ°á»›c dÆ°á»›i dÆ°á»›i lòng đất tÃch tụ đã lâu, phun ra ngoà i, lại đẩy mấy ngÆ°á»i chúng ta ra. NhÆ°ng đệ vẫn bảo vệ Phi Tuyết, bị chút trá»ng thÆ°Æ¡ng, ta và Phi Tuyết ngược lại vô sá»±.
Trong lòng nghÄ© rằng, tuy nói nhÆ° váºy, nhÆ°ng nếu không phải Phi Tuyết tìm được hang Ä‘á»™ng đá vôi dÆ°á»›i lòng đất đó, ba ngÆ°á»i nói không chừng đã biệt tá» bên trong.
Äịch Thanh không kìm được thở phà o nhẹ nhõm, khẽ thở dà i, nói:
- Hay, rất hay.
Quách Tuân và Phi Tuyết vô sự hắn rất là vui, nhưng ưu thương trong lòng hắn, ai có thể biết được? Hắn ra ngoà i rồi, lại có thể là m sao?
Nhìn lên trá»i cao, thấy mây trắng khoảng không nhởn nhÆ¡, trong thần sắc Äịch Thanh có chút vui mừng của sống sót sau tai nạn.
Quách Tuân nhìn Phi Tuyết, từ từ nói:
- Äịch Thanh, tại sao đệ không há»i bá»n ta Ä‘ang là m gì ở đây?
Äịch Thanh trong lòng khẽ Ä‘á»™ng, Ä‘á»™t nhiên nhá»› tá»›i cái há»™p dẹp trong hang đá vôi, giÆ¡ tay luồn và o ngá»±c móc ra, đã không thấy nữa, không khá»i sắc mặt hÆ¡i thay đổi.
Quách Tuân chìa tay, lấy ra cái hộp dẹp dẹp đó nói:
- Ở đây, Phi Tuyết nói rồi, muốn phát huy tác dụng của cái hộp nà y, thì phải nhất định và o Hương Ba Lạp!
Äịch Thanh lúc nà y má»›i nhá»› tá»›i, dá»±a theo cách nói của Phi Tuyết, muốn cứu DÆ°Æ¡ng VÅ© ThÆ°á»ng, thì phải dá»±a và o cái há»™p nà y, cái há»™p nà y, chắc là nữ thần cho. NhÆ°ng rốt cuá»™c là m thế nà o để cứu, hắn vẫn không biết gì cả, nhìn qua Phi Tuyết, ý mang lá»i há»i, Phi Tuyết chỉ nói:
- Bây giỠchúng ta phải nghĩ cách là m thế nà o và o lại.
Äịch Thanh nhá»› tá»›i lúc bị nÆ°á»›c lá»›n đẩy ra, vẫn còn nằm ác má»™ng, cuối cùng không có nói ra. Trong lòng thầm nghÄ©, muốn và o HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, nhất định từ Ä‘Æ°á»ng nÆ°á»›c nà y và o, Ä‘Ã o ngược Ä‘i và o là ổn thá»a nhất, nghÄ© tá»›i đây, há»i:
- Trong nà y chắc là núi Tam Nguy hả?
Thấy má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u gáºt đầu, Äịch Thanh lấy là m lạ nói:
- Váºy là m sao chúng ta có thể nghênh ngang ở chá»— nà y, quân Hạ Ä‘ang canh giữ đâu, Ä‘i đâu rồi?
Trên mặt má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u lá»™ ra phần cổ quái, Quách Tuân mỉm cÆ°á»i nói:
- Cái nà y à , để Diệp bộ đầu nói rồi.
Diệp Tri Thu bên cạnh cÆ°á»i nói:
- Rốt cuộc huynh cho ta nói mấy câu rồi sao? Kỳ thực chuyện nà y theo Quách huynh nói, cũng rất đơn giản.
Äịch Thanh nghe Diệp Tri Thu nói rõ Ä‘iểm chÃnh, má»›i biết ngá»n nguồn của sá»± tình.
Diệp Tri Thu ở ngoà i cá»a Ä‘á»™ng canh giữ, đúng lúc gặp Tà o Dáºt đến tìm thảo dược, hai ngÆ°á»i gặp nhau, Ä‘á»u là bất ngá». Tà o Dáºt ngẫu nhiên trị khá»i bệnh của mình, nhÆ°ng không vá»™i vá» Biện Kinh, được biết gần đây lại có cá»a và o HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, không khá»i muốn và o xem, lại bị Diệp Tri Thu ngăn cản.
Lúc hai ngÆ°á»i chá» bên ngoà i, Ä‘á»™t nhiên đất rung núi chuyển, mặt đất lân cáºn Ä‘á»u đổ sụp xuống, ngay sau đó nhìn thấy má»™t Ä‘Æ°á»ng ánh sáng mà u Ä‘á» từ dÆ°á»›i đất xông ra, vút và o mây xanh.
Nếu không phải Diệp Tri Thu thân thủ nhanh nhẹn, hai ngÆ°á»i nói không chừng Ä‘á»u bị chôn trong đất.
Diệp Tri Thu thấy mặt đất đổ sụp, không khá»i kinh hãi, muốn tìm lại cái khe đó, sá»›m đã bị đất che lấp. Diệp Tri Thu nhìn tình hình, biết dá»±a và o năng lá»±c má»™t mình hoà n toà n không thể Ä‘Ã o ra con Ä‘Æ°á»ng, vá»™i và ng Ä‘i tìm Triệu Minh. Hà n Tiếu cuối cùng cÅ©ng Ä‘uổi đến, cùng Triệu Minh nghe chuyện nà y rồi, cÅ©ng sốt ruá»™t không kìm nổi. Quân Hạ thấy tình trạng quái dị nà y Ä‘á»u là lòng ngÆ°á»i hoang mang, Hà n Tiếu mai phục ở trong Phượng Minh bá»™ trong quân Hạ rải truyá»n tin tức, nói Nguyên Hạo chết rồi, trong nà y thần linh tức giáºn, còn có chuyện khác thÆ°á»ng xảy ra.
Quân Hạ vốn là tin Pháºt, không khá»i kinh hoảng, lại nghe thấy Nguyên Hạo chết, không ngá» láºp tức giải tán.
Äịch Thanh nghe đến đây, trong lòng nghÄ©:
- Kỳ thá»±c Nguyên Hạo chết, nÆ°á»›c Hạ đại loạn, chÃnh là cÆ¡ há»™i chinh phạt nÆ°á»›c Hạ. NhÆ°ng triá»u Tống hoà n toà n không có lòng thống trị thiên hạ, an vui hưởng lạc, chỉ sợ không lâu sau, thì sẽ thừa dịp nà y thÆ°Æ¡ng nghị vá»›i nÆ°á»›c Hạ. Nếu có chiến sá»±, bá»n há» còn có thể dùng ta. Nếu không có chiến sá»±, Äịch Thanh ta ở trong mắt há», đáng là cái gì? Chỉ sợ những văn thần đó bị ta đắc tá»™i, liá»n nghÄ© cách là m thế nà o hạ gục ta rồi.
Vừa nghÄ© tá»›i đây, ý hà o hứng đã rã rá»i.
Quách Tuân nghe Diệp Tri Thu nói xong, Ä‘Æ°a ra cách trở và o HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, giống nhÆ° Äịch Thanh nghÄ© đúng là độc nhất vô nhị. NhÆ°ng y Ä‘Æ°a ra cái vấn Ä‘á» Äịch Thanh không có ngá» tá»›i:
- Theo Diệp Tri Thu nói, con Ä‘Æ°á»ng ánh sáng đó cÅ©ng không lá»›n lắm, so vá»›i quả cầu của thung lÅ©ng Phi Long năm đó phải nhá» hÆ¡n nhiá»u. Phi Tuyết nói, hai vị thần tiên Ä‘i rồi, nhÆ°ng cảnh váºt HÆ°Æ¡ng Ba Lạp có thể vẫn còn, cô muốn và o trong xem.
Äịch Thanh sau khi nghe xong, tâm tÆ° khẽ Ä‘á»™ng, ngược lại cảm thấy không cần vá»™i tuyệt vá»ng, nói:
- Lý tuy là nhÆ° váºy, nhÆ°ng muốn Ä‘Ã o mở Ä‘Æ°á»ng, tuyệt không phải thá»i gian mấy ngà y.
Tà o Dáºt bên cạnh hô:
- Dù sao chúng ta cũng không có việc gì để là m, mấy ngà y đà o không và o, thì đà o mấy năm, ta không tin không và o được.
Äịch Thanh lấy là m lạ, thầm nghÄ© Quách đại ca, Phi Tuyết, Diệp bá»™ đầu vì Äịch Thanh ta muốn và o lại HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, không ngại cá»±c khổ, ta rất là cảm kÃch. NhÆ°ng ân tình nà y của bá»n há», hắn không phải nói má»™t lá»i tạ Æ¡n Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy. Ngà i Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng má»™t quốc cữu, nếu khá»i bệnh rồi, không quay vá» Biện Kinh hưởng phú, theo chúng tôi là m gì chứ?
Tà o Dáºt tá»±a hồ nháºn ra tâm tÆ° của Äịch Thanh, ưỡn mặt cÆ°á»i nói:
- Kỳ thá»±c ta đại nạn không chết, ngược lại cảm thấy vinh hoa phú quý gì Ä‘á»u là hÆ° không, trở vá» có thể thế nà o? Chá»— nà y có thần tiên từng ở qua, nếu ta có thể và o, không chùng có thể thà nh tiên, đó không phải tốt hÆ¡n nhiá»u so vá»›i là m quốc cữu sao?
Y thần tình đầy là ý khẩn thiết, giống nhÆ° rất sợ Äịch Thanh Ä‘uổi y Ä‘i.
Diệp Tri Thu bên cạnh thấy váºy, nói đùa:
- Bá»n ta phà m phu tục tá» thế nà y, không có cách nghÄ© nhÆ° ngà i. NhÆ°ng theo ta biết, ngÆ°á»i xÆ°a thà nh tiên quả tháºt không Ãt, có những ngÆ°á»i già nhÆ° Lý Huyá»n, Lã Äá»™ng Tân, TrÆ°Æ¡ng Quả, cá»™ng thêm Tà o quốc cữu ngà i, cÅ©ng có khả năng lá»›n đó. Nếu ngà i thà nh tiên rồi, phải nhá»› bá»n ta đó.
Tà o Dáºt cÆ°á»i to nói:
- Nhất định, nhất định, còn không nhanh khởi công.
Y ngược lại còn nóng vá»™i hÆ¡n ai, láºp tức là m gÆ°Æ¡ng cho binh sÄ© và o Ä‘á»™ng, tìm kiếm HÆ°Æ¡ng Ba Lạp dÆ°á»›i lòng đất, nhìn thấy cảnh Quá»· phủ thần công dÆ°á»›i đất, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u ngao ngán.
NhÆ°ng muốn má»™t lần nữa Ä‘Ã o và o tá»›i chá»— HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, lại không thể là m mặt trên đổ sụp xuống, quả tháºt nhÆ° lá»i Äịch Thanh nói, rất phà thá»i gian, nhÆ°ng má»i ngÆ°á»i cÅ©ng không sợ phiá»n hà , cẩn tháºn Ä‘Ã o móc vá» hÆ°á»›ng HÆ°Æ¡ng Ba Lạp.
Hôm nay, tiết trá»i đã lạnh, đám ngÆ°á»i Äịch Thanh ra khá»i con Ä‘Æ°á»ng nÆ°á»›c má»›i thở má»™t hÆ¡i. Hà n Tiếu tá»›i rồi, hóa ra Ä‘Ã o móc xem ra dá»… dà ng, dÃnh đến phÆ°Æ¡ng diện quả tháºt quá nhiá»u. Hà n Tiếu khoảng thá»i gian nà y, lại Ä‘i Tây Bắc tìm ngÆ°á»i biết thuáºt thổ má»™c đến.
Äịch Thanh thấy Hà n Tiếu dẫn mấy ngÆ°á»i đến, trong lòng hÆ¡i vui, thầm nghÄ© đám huynh đệ nà y đối vá»›i Äịch Thanh ta tháºt sá»± nhÆ° ngÆ°á»i thân rồi.
Hà n Tiếu tá»›i trÆ°á»›c mặt Äịch Thanh, cÅ©ng không nói chuyện Ä‘Ã o đất trÆ°á»›c, chân mà y chau lại nói:
- Äịch tÆ°á»›ng quân, lại có chiến sá»± rồi.
Äịch Thanh ngẩn ra, kinh ngạc nói:
- Chiến sá»± ở đâu? Là Khiết Äan nam hạ hả?
Trong mấy ngà y nà y, hắn tuy ở Sa Châu nhÆ°ng cÅ©ng biết không Ãt tin tức. Cuối cùng nÆ°á»›c Hạ truyá»n ra tin Nguyên Hạo chết, nhÆ°ng nói là bị Thái tá» Trữ Lệnh Ca gây thÆ°Æ¡ng tÃch, Nguyên Hạo trá»ng thÆ°Æ¡ng không khá»i bệnh, lúc nà y má»›i chết. Trữ Lệnh Ca bị Má»™t Tà ng Ngoa Bà ng lấy tá»™i phản loạn truy sát, sau đó láºp con trai của Má»™t Tà ng thị Lưỡng Phúc là m đế. Lưỡng Phúc cÅ©ng là con của Nguyên Hạo, nhÆ°ng chỉ má»™t tuổi, do đó đại quyá»n nÆ°á»›c Hạ rõ rà ng rÆ¡i và o tay Má»™t Tà ng Ngoa Bà ng.
Má»i ngÆ°á»i biết kết quả nà y, trong lòng rất khác dị, chÆ°a từng nghÄ© sau tráºn chiến kinh thiên ở Ä‘iện Thiên Hòa, nÆ°á»›c Hạ lại bị tên tiểu nhân đó già nh được.
PhÃa Khiết Äan, Da Luáºt Hỉ Tôn vẫn không có trở vá», Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là đã chết ở HÆ°Æ¡ng Ba Lạp. Da Luáºt Hỉ Tôn dã tâm bừng bừng, nhÆ°ng sau khi Da Luáºt Tông Chân đăng cÆ¡ đế vị, nhốt mẹ đẻ, biết Nguyên Hạo đã chết, tá»±a hồ không có hÆ°ng trà tái đấu. Nghe nói y ở trong kinh cả ngà i uống rượu mua vui, hình nhÆ° cÅ©ng không có ý niệm thống trị thiên hạ gì.
Nguyên Hạo vừa chết, thiên hạ bình yên trở lại.
Lúc nà y, ở đâu có chiến sá»±? Cho dù là có lÆ°u dân là m loạn, chắc cÅ©ng sẽ không là m Hà n Tiếu khẩn trÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy má»›i đúng.
Hà n Tiếu nói:
- Là ở LÄ©nh Nam có quân là m loạn, nghe nói bá»n chúng quân phong rất mạnh, đã khắc chế Ung Châu trá»ng trấn của tây lá»™ Quảng Nam Äại Tống, bao vây Quảng Châu ở đông lá»™ của Quảng Nam. Äại Tống liên tiếp bại, bây giá» má»—i ngà y LÄ©nh Nam Ä‘á»u có tin quân Tống bại tráºn đầu hà ng, bá tÃnh LÄ©nh Nam khổ sở rồi.
Äịch Thanh biết đám quân nà y. Lúc trở vá» kinh lần trÆ°á»›c, nghe nói ngÆ°á»i nà y yêu cầu ná»™i phụ Äại Tống, xin triá»u đình khai chiến vá»›i Ấp La. Kết quả Lã Di Giản Ä‘á» nghị cho bá»n chút Ãt lÆ°Æ¡ng thảo, bảo bá»n chúng tá»± giải quyết vấn Ä‘á» vá»›i Ấp La, không ngá» tên cầm đầu không những đánh bại Ấp La, xem ra còn muốn xâm phạm biên giá»›i Äại Tống.
Mà quân Tống LÄ©nh Nam lâu chÆ°a khai chiến, xem ra thế nà o cÅ©ng không đánh tráºn nổi.
Lúc nà y Quách Tuân, Diệp Tri Thu cÅ©ng Ä‘i qua, Diệp Tri Thu nghe váºy, khổ sở nói:
- Không biết triá»u Tống lần nà y muốn phái ai lãnh quân tác chiến đây?
Hà n Tiếu nói:
- Nghe nói đã phái ra mấy nhóm nhân mã, nhÆ°ng Ä‘á»u thất bại quay vá». Quách Quỳ tiểu tÆ°á»›ng quân bị gá»i vá» Biện Kinh, chỉ sợ Thánh Thượng muốn ngà i ấy lÄ©nh quân.
Tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u ngẩn ra, sau khi Nguyên Hạo chết, Quách Quỳ trấn thủ Tây Bắc chống cá»± Tây Hạ, đã ngầm có phong Ä‘á»™ của đại tÆ°á»›ng. NhÆ°ng dẫu sao kinh nghiệm còn Ãt, không ngá» triá»u Tống không có tÆ°á»›ng, lại muốn bắt đầu dùng Quách Quỳ?
Äịch Thanh thầm nghÄ©:
- Triá»u Tống chỉ cầu yên vui không có ý thiên hạ thống nhất. Ta cho rằng sau khi Nguyên Hạo chết, Äịch Thanh ta cÅ©ng không cần trở vá» lãnh quân, cùng Quách đại ca ở lại Sa Châu Ä‘i HÆ°Æ¡ng Ba Lạp trÆ°á»›c, xem có thể cứu lại VÅ© ThÆ°á»ng không rồi hãy nói. NhÆ°ng Quách Quỳ là em trai của Quách đại ca, ta cÅ©ng vẫn xem nó là đệ đệ ruá»™t. Äệ ấy kinh nghiệm còn thiếu, nếu bị chiếm đóng ở Lưỡng Quảng, ta là m thế nà o ăn nói vá»›i Quách đại ca đây?
Quách Tuân không nói lá»i nà o, cháºm rãi ngồi và o má»™t bên, ngẩng đầu nhìn trá»i, chân mà y chau lại.
Má»i ngÆ°á»i trầm lặng không nói, Hà n Tiếu cÅ©ng không nói thêm.
Má»™t lúc sau, Diệp Tri Thu cÆ°á»i, Ä‘i tá»›i vá»— vai của Äịch Thanh nói:
- Äịch Thanh, ngÆ°Æ¡i Ä‘i vá» xem thá» Ä‘i. Äà o đất ngÆ°Æ¡i không bằng Triệu Minh, phá án ngÆ°Æ¡i kém hÆ¡n ta, nói lòng cầu tiên; ngÆ°Æ¡i không bằng Tà o quốc cữu, nhÆ°ng nếu nói lãnh quân; bá»n ta Ä‘á»u không bằng ngÆ°Æ¡i. NgÆ°Æ¡i là Äịch Thanh, bất luáºn thế nà o, ta nghÄ©... ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u nên trở vá» xem xem.
NgÆ°Æ¡i là Äịch Thanh!
Chỉ có bốn từ Ä‘Æ¡n giản nà y, không cần nói nhiá»u, nhÆ°ng trong đó không biết hà m chứa bao nhiêu dụng ý phức tạp.
Äịch Thanh nhìn Quách Tuân, Quách Tuân đã quay đầu lại, đứng dáºy Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c ngÆ°á»i hắn, cÆ°á»i nói:
- Äịch Thanh, đệ quay vá» xem thá» Ä‘i, chuyện ở đây, giao cho bá»n ta thì được rồi. Äúng rồi, má»™t lát muốn viết bức thÆ°, muốn giao cho tiểu Quách, đệ giúp ta giao cho nó nhé.
Nói rồi khẽ thở dà i nói:
- Trá»i lạnh rồi, đệ tá»± mình bảo trá»ng!
Lúc nà y ThÆ°Æ¡ng SÆ¡n nhÆ° ngá»c bÃch.
Trên mặt Quách Tuân cÅ©ng mang ý Æ°u buồn, sau khi nói xong, xoay ngÆ°á»i Ä‘i vá» hÆ°á»›ng con Ä‘Æ°á»ng nÆ°á»›c, bóng lÆ°ng mang vẻ cô Ä‘á»™c nói không ra.
Tà i sản của ♎ Sói Ngây Thơ
Chữ ký của ♎ Sói Ngây Thơ
18-05-2013, 03:25 PM
Äá»a Lạc Äế VÆ°Æ¡ng Khuynh đảo chúng sinh ♥ Trẻ trâu 96 ♥
Tham gia: Feb 2013
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,070
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 858
Thanked 8,626 Times in 2,296 Posts
Sáp Huyết
Tác giả: Mặc Vũ
Quyển 3: Xạ Thiên Lang
ChÆ°Æ¡ng 482: Phong tÆ°á»›ng (1)
Nhóm dịch: Äá»c Truyện Äêm Khuya
Nguồn: Metruyen
Hoà ng hà viễn thượng bạch vân gian
Nhất phiến cô thà nh vạn nháºn sÆ¡n
(Bà i thơ: Xuất Tái của Vương Chi Hoán. Dịch thơ:
Dòng sông nhÆ° chảy lên trá»i thẳm
Treo giữa trùng sơn một ải quan )
Ngược lại tiếng sáo KhÆ°Æ¡ng truyá»n vá» Ngá»c Môn, Äịch Thanh thuáºn theo nÆ°á»›c Hoà ng Hà ngá»±a dẫm quan sÆ¡n. Hôm nay, lại vá» tá»›i Biện Kinh.
Ngà n dặm đắng phong trần, kinh thà nh phồn hoa nhÆ° trÆ°á»›c. Sau khi Äịch Thanh tá»›i kinh thà nh, đúng lúc gặp trá»i lạnh gió rét, thở ra thà nh khói. Thái dÆ°Æ¡ng hắn cÅ©ng sá»›m trắng nhÆ° sÆ°Æ¡ng, thấy kinh thà nh mÆ°á»i mấy năm thịnh vượng nhÆ° ngà y nà o, chỉ là kéo thấp mÅ© má»m, lẳng lặng tá»›i Quách Phủ.
TrÆ°á»›c cá»a Quách phủ vô cùng yên tÄ©nh, rất là vắng vẻ.
Äịch Thanh thầm nghÄ©
“Theo tin tức, Quách Quỳ chắc còn ở trong kinh thà nh chá» lệnh. Ta sá»›m bảo Hà n Tiếu cho bồ câu truyá»n tin trÆ°á»›c, thông báo cho đệ biết ta sẽ trở vá», có thể đệ ấy ở trong phủ đợi ta không? Ôi, ta, Quách đại ca và tiểu Quỳ ba ngÆ°á»i cả Ä‘á»i bôn ba bên ngoà i, Quách phủ nà y sá»›m đã phủ đầy tro bụi rồi à ?â€
Cá»a lá»›n khép há», Äịch Thanh đẩy cá»a và o, tìm má»™t hồi, phát hiện được chá»— nà o có cÅ©ng bụi báºm. NhÆ°ng phòng của Quách Quỳ, mình và phòng của Quách Tuân, vẫn thu dá»n ngăn nắp sạch sẽ.
Äịch Thanh thấy váºy, hÆ¡i giáºt mình má»™t lát, khóe miệng lá»™ ra nụ cÆ°á»i chua xót, biết nhất định là Quách Quỳ thu dá»n, có lẽ trong suy nghÄ© Quách Quỳ, Äịch Thanh và Quách Tuân chÆ°a từng rá»i xa y.
Ngồi ở trong phòng Quách Quỳ, Äịch Thanh chá» tá»›i lúc hoà ng hôn mặt trá»i lặn vẫn không thấy Quách Quỳ quay vá», trong lòng hÆ¡i có lấy là m lạ. NghÄ© ngợi má»™t lát, nhấc bút nhắn lại, nói mình đã vá», Ä‘i ra ngoà i má»™t chút, nếu sau khi Quách Quỳ vỠđến, không được ra ngoà i, đợi hắn quay vá».
Äịch Thanh ra Quách phủ, mặc quần áo bá tÃnh bình thÆ°á»ng, vẫn Ä‘á»™i mÅ© má»m, không muốn bị ngÆ°á»i ta nháºn ra.
BÆ°á»›c Ä‘i lững thững, cảm thấy trong bụng vừa đói vừa khát, nhá»› tá»›i tá»u quán của ông già LÆ°u chÃnh là ở gần đây, nhắm hÆ°á»›ng mà đi. Tá»›i trÆ°á»›c tá»u quán, nhìn thấy bên trong má»™t chiếc đèn cô quạnh, trong tá»u quán chỉ ngồi má»™t ngÆ°á»i, ngÆ°á»i đó đối lÆ°ng vá»›i Äịch Thanh, Ä‘ang bÆ°ng ly rượu đổ và o miệng.
Äịch Thanh thấy ngÆ°á»i đó tóc hoa râm, giống nhÆ° là ông già LÆ°u, nhẹ Ä‘i tá»›i, thì nghe ngÆ°á»i đó lẩm bẩm nói:
- Tá»· tá»·... tá»· tá»· vẫn khá»e không, tá»· tá»· ở bên đó, chắc là lãnh lẽo lắm?
Âm thanh đó nghẹn ngà o, đầy là bi ai, trong có còn lẫn chứa ý Æ°u buồn căm phẫn. Äịch Thanh chau mà y, cảm giác ngÆ°á»i đó không phải ông già LÆ°u, vòng qua nhìn, giáºt mình nói:
- Ông là ...
Hắn rõ rà ng thấy khuôn mặt của ngÆ°á»i đó, biết mình nháºn nhầm ngÆ°á»i, ngÆ°á»i đó mà u da ngăm Ä‘en, gầy đến hai má hãm sâu, thần sắc tiá»u tụy.
Äịch Thanh chợt nhìn ngÆ°á»i đó, cho rằng mình không quen, nhÆ°ng không biết tại sao, luôn cảm giác có chút quen mặt.
NgÆ°á»i đó ngẩng đầu nhìn thấy Äịch Thanh, Ä‘á»™t nhiên nhảy dá»±ng lên, bình rượu cÅ©ng quăng xuống đất, “binh†má»™t tiếng vang lên, y nhìn Äịch Thanh, cắn chặc răng, trong mắt lá»™ ra ý cá»±c kỳ kinh hãi.
Lúc Äịch Thanh nhìn khuôn mặt đó, cố gắng tìm tòi ngÆ°á»i nà y rốt cuá»™c là ai, thì nghe thấy ngÆ°á»i đó kêu to má»™t tiếng, láºt ngược cái bà n, xoay ngÆ°á»i xông ra khá»i tá»u quán.
Äịch Thanh giÆ¡ tay, kéo giữ ngÆ°á»i đó gá»i:
- Lý quốc cữu, sao là ngà i?
Lúc hắn thấy ngÆ°á»i đó xoay ngÆ°á»i, ngược lại cảm giác có chút ấn tượng, suy nghÄ© má»™t hồi, đã nhá»› ra ngÆ°á»i đó là ai.
NgÆ°á»i đó chÃnh là Lý Dụng Hòa, đệ đệ của Lý Thuáºn Dung, cÅ©ng chÃnh là cáºu của Ä‘Æ°Æ¡ng kim Thiên tá» Triệu Trinh.
NgÆ°á»i đó bị Äịch Thanh bắt lấy, dùng sức giẫy giụa, hô:
- NgÆ°Æ¡i buông tay ra, ngÆ°Æ¡i nháºn nhầm ngÆ°á»i rồi. Y ra sức giãy giụa, trên trán cÅ©ng có mồ hôi chảy xuống. Äịch Thanh thấy ngÆ°á»i đó chỉ là ra sức phủ nháºn, khuôn mặt tiá»u tụy sợ hãi, không Ä‘Ã nh lòng nắm mạnh, buông lá»ng tay.
NgÆ°á»i đó lảo đảo má»™t vòng, thiếu chút nữa ngã nhà o lên đất, nhÆ°ng nhanh chóng chạy Ä‘i, không thấy bóng dáng.
Äịch Thanh rất là quái dị, thầm nghÄ© ngÆ°á»i đó rõ rà ng chÃnh là Lý Dụng Hòa, mình chắc chắn không nháºn nhầm. NhÆ°ng tại sao ngÆ°á»i đó vá»™i và ng phủ nháºn nhÆ° váºy, hÆ¡n nữa hoảng hốt nhiá»u nhÆ° váºy?
Äịch Thanh đứng ở đó, trà n đầy khó hiểu, nghe sau lÆ°ng tiếng bÆ°á»›c chân vang lên, quay đầu nhìn qua, thấy từ háºu Ä‘Æ°á»ng Ä‘i ra chÃnh là ông già LÆ°u.
Ông già LÆ°u nhìn thấy Äịch Thanh, vừa mừng vừa lo, ân cần thăm há»i má»™t phen, lại nhanh nhẹn bÆ°ng tá»›i rượu và thức ăn, nói:
- Äịch tÆ°á»›ng quân, bá»n há» Ä‘á»u nói ngà i chết rồi, lão nói ngÆ°á»i nhÆ° ngà i, là m sao có thể chết chứ?
Lá»i nói lão chân thà nh, trên mặt già nua đầy là vẻ vang.
Äịch Thanh lòng thấy cảm kÃch, chỉ là nói:
- Ta quả tháºt gặp nạn, nhÆ°ng sau đó vô sá»±.
Hắn biết ông già Lưu rất nhớ Quách Tuân, nhưng cũng hiểu Quách Tuân không muốn lộ diện, do đó cũng không nói tới chuyện nà y.
Vẻ mặt ông già LÆ°u đầy vui mừng, cùng Äịch Thanh uống hai chén rượu, sau đó há»i:
- Äịch tÆ°á»›ng quân, lần nà y ngà i vá» kinh, là phụng chỉ muốn đánh Mã Trà ThÆ° ở LÄ©nh Nam hả?
Äịch Thanh do dá»± má»™t chút má»›i nói:
- NÆ°á»›c có nạn ngáºp đầu, nếu cần tá»›i Äịch Thanh ta, thì ta ra tráºn.
Ông già Lưu kinh ngạc nói:
- Bá»n há» không cần Äịch tÆ°á»›ng quân, còn cần ai chứ?
Äịch Thanh trong lòng cÆ°á»i khổ, thầm nghÄ© ta có lòng báo quốc, nhÆ°ng triá»u Tống chÆ°a hẳn hy vá»ng cần ta. Mấy năm nay, ta lên chức rất nhanh, đắc tá»™i không Ãt văn thần, những ngÆ°á»i nà y cho dù nÆ°á»›c có nạn ngáºp đầu, chỉ sợ ôm lòng bà i trừ dị ká»·, ngay cả Phạm đại nhân cÅ©ng bị bá»n hỠép ra khá»i kinh thà nh, huống hồ là Äịch Thanh ta chứ? Lần nà y loạn LÄ©nh Nam, nếu là thanh thế kinh ngÆ°á»i, quấy nhiá»…u giang sÆ¡n Äại Tống, bá»n há» má»›i không thể không cần ta. Nếu là thanh thế dần tắt, cái nà y đối vá»›i đám ngÆ°á»i đó mà nói, là cÆ¡ há»™i láºp công, nhất định sẽ không cần Äịch Thanh ta lãnh quân rồi.
NhÆ°ng hắn là Äịch Thanh, loạn LÄ©nh Nam lần nà y đã quấy nhiá»…u thiên hạ, hắn không chết, thì hắn nhất định phải trở vá».
NhÆ°ng những lá»i nói nà y, Äịch Thanh lại không muốn nói vá»›i ông già LÆ°u, không ngỠông già LÆ°u nói:
- Äịch tÆ°á»›ng quân, có phải trong triá»u có gian thần nói xấu ngà i. Lúc nà y triá»u định không trá»ng dụng ngà i nữa phải không?
Äịch Thanh ngẩn ra, há»i:
- Tại sao nói nhÆ° váºy?
Ông già Lưu thở dà i nói:
- Triá»u đình nà y biến pháp vốn là tốt, nhÆ°ng nghe nói kẻ gian không quan tâm tá»›i lợi Ãch thiên hạ, ép Phạm công, đám ngÆ°á»i Phú Báºt trung thà nh vì nÆ°á»›c, phá hoại biến pháp. Mà Äịch tÆ°á»›ng quân ngà i và Phạm công qua lại, nổi tiếng thiên hạ. Bá»n há» nếu có thể ép Phạm công, nhất định cÅ©ng tiến hà nh chèn ép ngà i.
Äịch Thanh ngược lại không ngỠông già LÆ°u nhìn lại thấy đáo, trong lòng thầm nghÄ©:
“Có đại thần nhìn ta chÆ°á»›ng mắt cÅ©ng không sao, chỉ không biết Triệu Trinh nghÄ© thế nà o thôi?â€
Hắn dùng qua rượu và thức ăn, nhá»› tá»›i Quách Quỳ, cáo biệt ông già LÆ°u. Sau khi tá»›i con phố dà i, thấy pháo hoa bá»™n bá», xuyên qua mà n đêm nhìn vá» hÆ°á»›ng Lý Dụng Hòa bá» Ä‘i, đã không thấy bóng ngÆ°á»i.
Äịch Thanh trong lòng có chút kỳ quái, thầm nghÄ© Lý Dụng Hòa nói thế nà o cÅ©ng là quốc cữu, là m sao có thể sa sút nhÆ° váºy? Lý Thuáºn Dung đã chết nhiá»u năm rồi, cho dù Lý Dụng Hòa và tá»· tá»· tá»· đệ tình thâm, theo lý mà nói thÆ°Æ¡ng tâm cÅ©ng nên nhạt rồi. NhÆ°ng hôm nay vừa gặp, hình nhÆ° y đối vá»›i cái chết của Lý Thuáºn Dung có chút... canh cánh trong lòng?
Lắc đầu, Äịch Thanh quay lại Quách phủ, thấy Quách Quỳ vẫn chÆ°a trở vá», hÆ¡i chau mà y, lúc chá» nghiêng tá»±a và o cạnh giÆ°á»ng, ngủ Ä‘i lúc nà o không hay.
Má»™t đêm không nói, ngà y hôm sau khi Äịch Thanh mở mắt, thấy sắc trá»i trắng bệch, Quách Quỳ vẫn chÆ°a trở vá», ngược lại có chút lo lắng. Quách Quỳ nếu đã biết hắn muốn đến, không có lý không đợi hắn. Lúc nà y Quách Quỳ thủy chung chÆ°a vá», chẳng lẽ là xảy ra chuyện. NhÆ°ng Quách Quỳ xÆ°a nay qua lại má»™t mình, Quách phủ nà y cô tịch không ngÆ°á»i, duy nhất má»™t quản gia già cÅ©ng không biết Ä‘i đâu, hắn muốn há»i, cÅ©ng không biết Ä‘i đâu há»i.
Cháºm rãi đứng dáºy, Äịch Thanh lại Ä‘i ra Quách phủ, lững thững ở đầu Ä‘Æ°á»ng Biện Kinh.
Biện Kinh an bình nhiá»u năm, vẫn nhÆ° thà nh thị không bóng tối, lúc sáng sá»›m đã có ngÆ°á»i buôn bán thức dáºy mua bán la hét, tháºt là náo nhiệt. Äịch Thanh Ä‘i tá»›i đầu phố, trong lòng thầm nghÄ©:
“Ta lần nà y vá» kinh thà nh, xem nhÆ° là không có thánh chỉ, tá»± vá» kinh thà nh, nếu muốn truy cứu, có lẽ có lá»—i, nhÆ°ng ta từ lâu không để trong lòng. Ta vốn muốn tìm Quách Quỳ há»i chuyện LÄ©nh Nam, nếu là cấp bách lại cần Äịch Thanh ta, Äịch Thanh ta lãnh binh giải cứu bá tÃnh khá»i cảnh dầu sôi lá»a bá»ng là nghÄ©a bất dung từ. NhÆ°ng nếu không cấp bách, ta có thể sẽ từ quan, từ nay vá» sau không bao giá» quay vá» kinh thà nh nữa. Thiên hạ vô sá»±, Äịch Thanh ta ở lại kinh thà nh cÅ©ng không có tác dụng gì? Bây giá» ta chỉ có má»™t nguyện vá»ng, chÃnh là Quách đại ca bá»n há» có thể trở lại HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, nếu có thể cứu được VÅ© ThÆ°á»ng, Äịch Thanh ta cùng ở vá»›i cô ấy, không lo trần thế nữa. NhÆ°ng...
Nghĩ đến đây, cứng rắn không nghĩ thêm nữa.
Hắn căn bản không dám nghÄ© nếu nhÆ° không cứu được VÅ© ThÆ°á»ng thì sẽ thế nà o.
Lúc nà y má»™t tiếng chiêng vang lên, đánh thức má»™t giấc má»™ng nhiá»u năm của Äịch Thanh, thì nghe phÃa xa có bá tÃnh kêu ầm:
- Môn sinh Thiên tỠdạo phố.
Nhanh theo sau chÃnh là tiếng “phần pháºt†vang lên, có vô số bá tÃnh Ä‘i tá»›i xem náo nhiệt.
Tà i sản của ♎ Sói Ngây Thơ
18-05-2013, 03:26 PM
Äá»a Lạc Äế VÆ°Æ¡ng Khuynh đảo chúng sinh ♥ Trẻ trâu 96 ♥
Tham gia: Feb 2013
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,070
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 858
Thanked 8,626 Times in 2,296 Posts
Sáp Huyết
Tác giả: Mặc Vũ
Quyển 3: Xạ Thiên Lang
ChÆ°Æ¡ng 483: Phong tÆ°á»›ng (2)
Nhóm dịch: Äá»c Truyện Äêm Khuya
Nguồn: Metruyen
Lúc nà y Äịch Thanh má»›i phát giác, thì ra bất tri bất giác lại Ä‘i tá»›i gần Äại TÆ°á»›ng Quốc Tá»±.
Nhiá»u năm trÆ°á»›c, chÃnh là trÆ°á»›c Äại TÆ°á»›ng Quốc Tá»± nà y, hắn gặp được VÅ© ThÆ°á»ng.
Ngà n hoa vẫn nhÆ° cÆ°á»i phong trần, ngÆ°á»i đã không còn nhan sắc Ä‘á» thắm thay đổi...
Äang lúc nhá»› lại, nghe thấy bên cạnh không xa có ngÆ°á»i nói:
- Con trai, sau nà y con phải Ä‘á»c sách, chá»› há»c ngÆ°á»i đó Ä‘i là m lÃnh. Nếu con là m lÃnh, Ä‘á»i nà y sẽ hủy hoại.
Äịch Thanh cảm giác lá»i nói đó đã từng nghe qua, quay đầu nhìn, nhìn thấy má»™t phụ nữ Ä‘ang lén lén nhìn hắn, Ä‘ang dạy đứa con bÆ°á»›ng bỉnh bên cạnh.
Äịch Thanh chua xót cÆ°á»i, nhá»› tá»›i nhiá»u năm trÆ°á»›c, cÅ©ng từng có cảnh tượng nhÆ° váºy:
- Nam nhÆ° chá»› là m lÃnh, là m lÃnh sai cả cuá»™c Ä‘á»i. Quan niệm nà y thì ra mấy năm nay không thay đổi.
Không ngỠđứa bé kia đứng thẳng sống lưng, to tiếng nói:
- Là m lÃnh có gì không đúng? Giống nhÆ° Äịch tÆ°á»›ng quân váºy đó, ngÆ°á»i thiên hạ kÃnh ngưỡng, so vá»›i những ngÆ°á»i Ä‘á»c sách đó mạnh hÆ¡n rất nhiá»u. NÆ°á»›c có nạn ngáºp đầu, thÆ¡ từ có thể cứu nÆ°á»›c không? Nếu có lá»±a chá»n, con cà ng muốn là m giống nhÆ° Äịch tÆ°á»›ng quân.
Nó nói vang dá»™i, xung quanh có không Ãt ngÆ°á»i nhìn qua, lại không có tiếng phản bác.
NgÆ°á»i phụ nữ đó ngÆ¡ ngẩn, sau má»™t hồi lâu má»›i nói:
- Con trai ngốc, con là m gì có bản lÄ©nh nhÆ° Äịch tÆ°á»›ng quân chứ. DÆ°á»›i thiên hạ nà y, có mấy Äịch tÆ°á»›ng quân?
MÅ© quan che phủ kinh hoa, ngÆ°á»i đây đã đã rÆ¡i lệ!
Äịch Thanh bình tÄ©nh Ä‘i ra mấy bÆ°á»›c, trong lòng xúc Ä‘á»™ng tháºt lâu. Äá»™t nhiên nghÄ©, ngÆ°á»i Ä‘á»i đối vá»›i Äịch Thanh ta hoặc khen hoặc chê, miệng Ä‘á»i không giống nhau, nhÆ°ng chỉ có VÅ© ThÆ°Æ¡ng má»›i đối vá»›i ta trÆ°á»›c sau không thay đổi. Năm đó tuy Äịch Thanh ta chỉ là má»™t cấm quân bình thÆ°á»ng nhÆ°ng nà ng vẫn thÃch ta.
Vừa nghÄ© đến đây, thấy hồng trần nhÆ° trÆ°á»›c, bên tai mÆ¡ hồ có tiếng Ä‘Ã n há»—n loạn, sống mÅ©i Äịch Thanh không kìm được chua xót, xuyên qua hồng trần nhÆ° cÅ© đó, thấy đầu Ä‘Æ°á»ng mÆ¡ hồ có má»™t thiếu nữ áo trắng...
TÆ°Æ¡i cÆ°á»i nhìn quanh, ngôn ngữ oanh yến.
- VÅ© ThÆ°á»ng, nà ng không há» nhìn nhầm ta, Äịch Thanh lẩm bẩm nói:
- Äịch Thanh đã là anh hùng thiên hạ vo song, nhÆ°ng nà ng có thể nhìn thấy không?
Vừa nghÄ© tá»›i VÅ© ThÆ°á»ng có thể cÅ©ng không thấy nữa. Hắn không thấy VÅ© ThÆ°á»ng, VÅ© ThÆ°á»ng cÅ©ng không thấy được Äịch Thanh hắn nổi tiếng thiên hạ, mi mắt lại có chút Æ°Æ¡n Æ°á»›t, chỉ là nghÄ©:
- VÅ© ThÆ°á»ng, nà ng có biết mấy năm nay, ta không có má»™t ngà y không nhá»› nà ng.
Tất cả vốn chưa từng thay đổi.
- Äịch đại ca...
Có ngÆ°á»i hô má»™t tiếng.
Äịch Thanh chấn Ä‘á»™ng, nhanh chóng nghe ra tiếng của ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông đó, quay đầu nhìn qua, chỉ nhìn thấy đầu kia của con phố dà i, có ngÆ°á»i sải bÆ°á»›c Ä‘i đến.
Äịch Thanh hÆ¡i vui, qua đón:
- Quách Quỳ, đệ Ä‘i đâu váºy?
NgÆ°á»i đến chÃnh là Quách Quỳ, hai ngÆ°á»i gặp nhau trên phố, bốn tay nắm chặt, trong lòng Ä‘á»u vui mừng khôn xiết.
Trên phố thị có ngÆ°á»i nháºn ra Quách Quỳ, thấp giá»ng nói:
- Äó chÃnh là tiểu Quách tÆ°á»›ng quân đó. Năm đó đại Quách tÆ°á»›ng quân tung hoà nh Tam Xuyên Khẩu, giết mÆ°á»i mấy vạn quân Hạ quăng mÅ© cởi giáp. Tiểu Quách Quỳ cà ng là đại phá kỵ binh Thiết diêu Tá» lợi hại nhất quân Hạ, cÅ©ng không kém gì đại Quách tÆ°á»›ng quân.
Danh tiếng của huynh đệ Quách thị ở kinh thà nh cÅ©ng tuyệt đối không nhá». Äám bá tÃnh gá»i Quách Tuân là đại Quách tÆ°á»›ng quân, gá»i Quách Quỳ là tiểu Quách tÆ°á»›ng quân, nhÆ°ng sá»± yêu quý trong đó cÅ©ng giống nhau.
Lại có ngÆ°á»i há»i:
- Có thể để tiểu Quách tÆ°á»›ng quân gá»i má»™t tiếng Äịch đại ca là ai?
Có ngÆ°á»i rung giá»ng nói:
- Còn phải há»i, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là Äịch Thanh Äịch tÆ°á»›ng quân rồi, Äịch tÆ°á»›ng quân vá» tá»›i kinh thà nh rồi.
Äịch tÆ°á»›ng quân vá» tá»›i kinh thà nh rồi!
Câu nói nà y truyá»n mÆ°á»i, mÆ°á»i truyá»n trăm, nhanh chóng truyá»n khắp xung quanh chùa Äại TÆ°á»›ng Quốc, cả phố xá ồn à o náo nhiệt, rồi sau đó im tÄ©nh lại. Có bá tÃnh xông đến hÆ°á»›ng nà y, nhÆ° gợn sóng tá»›i Äịch Thanh, bên cạnh hai ngÆ°á»i Quách Quỳ, chỉ trá» nói:
- Xem, đó chÃnh là Äịch tÆ°á»›ng quân.
Tuy có nhiá»u ngÆ°á»i biết Äịch Thanh, nhÆ°ng Äịch Thanh quanh năm ở bên ngoà i, số ngÆ°á»i chỉ nghe sá»± tÃch của Äịch Thanh, chÆ°a từng có thấy qua Äịch Thanh còn nhiá»u hÆ¡n.
Nhìn thấy còn muốn nhìn lại, không nhìn thấy đánh vỡ đầu cùng muốn đến nhìn Äịch Thanh má»™t lần.
Loại anh hùng hà o kiệt nà y, vốn là ngÆ°á»i mà bá tÃnh muốn nhìn thấy nhất.
Thế là ngÆ°á»i vòng bên ngoà i muốn chen lấn, muốn nhìn Äịch Thanh thiên hạ vô song rốt cuá»™c là hình dáng thế nà o. NgÆ°á»i chen tá»›i vòng trong nhÆ°ng chen giữ đứng vững bên ngoà i, chỉ sợ đám ngÆ°á»i chen tá»›i Äịch Thanh. Äại TÆ°á»›ng Quốc Tá»± ồn à o náo nhiệt má»™t tráºn, bá tÃnh tranh nhau đến xem, lại không có ai Ä‘i xem môn sinh Thiên tá» dạo phố nữa.
Những môn sinh Thiên tỠđó ngÆ¡ ngác nhìn nhau, chÆ°a từng nghÄ© tá»›i sẽ chịu lạnh nhạt thế nà y, khó tránh biểu tình kỳ dị. Có hâm má»™, có ghen tị, có ngÆ°á»i cÅ©ng Ä‘i tá»›i xem Äịch Thanh, có ngÆ°á»i lại là m ra ý khinh thÆ°á»ng.
Äịch Thanh, Quách Quỳ chÆ°a từng nghÄ© việc hai ngÆ°á»i gặp nhau lại có chấn Ä‘á»™ng nhÆ° váºy. Quách Quỳ vốn có muôn và n lá»i muốn nói, nhÆ°ng lúc nà y hoà n toà n không thể nói được gì, đảo mắt, hÆ°á»›ng vỠđám ngÆ°á»i thất thanh nói:
- Các vị xin nghe ta má»™t lá»i.
Y lá»›n tiếng hô, bá tÃnh láºp tức im lặng xuống.
Quách Quỳ thấy thế, cÆ°á»i nói:
- Ta biết các vị Ä‘á»u muốn đến gặp Äịch tÆ°á»›ng quân, chứ không phải muốn gặp Quách Quỳ ta.
Äám bá tÃnh cÆ°á»i thiện ý, không khà hÆ¡i có chút buông lá»ng, Quách Quỳ lại nói:
- Äịch tÆ°á»›ng quân vừa má»›i vá» kinh thà nh, hà nh trình mệt má»i, lúc nà y còn phải thÆ°Æ¡ng nghị quốc sá»±. Các vị hÆ°Æ¡ng thân phụ lão muốn xem, còn có rất nhiá»u cÆ¡ há»™i, lúc nà y vẫn xin lấy quốc sá»± là m trá»ng, để Äịch tÆ°á»›ng quân và o cung diện thánh, thế nà o?
Má»i ngÆ°á»i nghe váºy, Ä‘á»u là tá»± giác lắch mình bên Ä‘Æ°á»ng, nhÆ°á»ng con Ä‘Æ°á»ng thông tá»›i hoà ng cung.
Äịch Thanh cÅ©ng không nhiá»u lá»i, chỉ là chắp tay, má»›i Ä‘i mấy bÆ°á»›c, thì nghe trong bá tÃnh có ngÆ°á»i hô:
- Äịch tÆ°á»›ng quân, lần nà y chÃnh là ngà i Ä‘Ãch thân lãnh quân bình định loạn LÄ©nh Nam phải không?
Thì ra Mã Chà ThÆ° là m loạn LÄ©nh Nam, là m khói lá»a mãnh liệt, Ä‘á»u có tin tức truyá»n tá»›i kinh thà nh, cà ng có bá tÃnh Kinh Hồ; LÄ©nh Nam trên Ä‘Æ°á»ng chạy nạn tá»›i kinh thà nh, bốn phÃa phủ đầy, bá tÃnh trong lòng hoang mang, cảm cảm giác giang sÆ¡n muốn đổ sụp.
Mà tÆ°á»›ng quân có thể giữ gìn giang sÆ¡n Äại Tống, chỉ có má»™t Äịch Thanh!
Dân chúng trầm lặng, nhÆ°ng vạn mắt nhìn, chỉ nhìn Äịch Thanh, yên lặng chá» câu trả lá»i của hắn.
Äịch Thanh trầm lặng chốc lát, hÆ°á»›ng vá» bá tÃnh nhẹ thi lá»…, trầm giá»ng nói:
- Äịch Thanh vốn là ngÆ°á»i luyện võ, xuất thân binh nghiệp, được hÆ°Æ¡ng thân phụ lão nâng đỡ, vô cùng cảm kÃch. Bây giá» nÆ°á»›c Ä‘ang gặp lâm nguy, sẽ cúc cung táºn tụy.
Má»i ngÆ°á»i vừa nghe, cÅ©ng không biết ý của lá»i Äịch Thanh nói, lại giống nhÆ° có được cam Ä‘oan, hoan hô nhảy nhót.
NhÆ°ng Äịch Thanh đã cùng Quách Quỳ Ä‘i vá» hÆ°á»›ng hoà ng cung, bá tÃnh nhìn theo Äịch Thanh, nhÆ°ng không chen chúc Ä‘i theo nữa. Äịch Thanh má»›i ra khá»i đám đông, thì nghe bên cạnh có ngÆ°á»i khinh miệt nói:
- Má»™t xÃch lão hèn má»n, nở mà y nở mặt váºy à ?
Äịch Thanh hÆ¡i chấn Ä‘á»™ng, ngẩng đầu nhìn qua, chỉ nhìn thấy lá»i nói là từ trong kiệu truyá»n ra. Quách Quỳ nghe váºy giáºn dữ, muốn xông tá»›i, bị Äịch Thanh, giữ lại.
Thì ra vùng gần Biện Kinh đối vá»›i binh sÄ© khắc chữ gá»i là xÃch lão, ý rất khinh thÆ°á»ng sỉ nhục. Lúc nà y Äịch Thanh đã ở Tam nha, ngÆ°á»i đó gá»i Äịch Thanh là xÃch lão, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên có ý là m nhục.
Giá»ng của ngÆ°á»i đó nói hÆ¡i nhá», nhÆ°ng Äịch Thanh, Quách Quỳ Ä‘á»u là hạng ngÆ°á»i tai thÃnh mắt tinh, nghe rõ rà ng.
Äịch Thanh chăm chú nhìn cá»— kiệu, trong đầu Ä‘á»™t nhiên nghÄ© ra đêm giông tố đó.
Äêm đó, ngÆ°á»i con gái nhÆ° lông vÅ© nhÆ° cầu vòng đó, vì không muốn nhìn thấy hắn bị ngÆ°á»i ta xem thÆ°á»ng là m nhục, liá»n thả ngÆ°á»i nhảy xuống từ trên lầu Hoà ng Nghi Môn cao cao đó.
Khuôn mặt DÆ°Æ¡ng VÅ© ThÆ°á»ng lại hiện trÆ°á»›c mặt:
- Äịch Thanh, chà ng ở trong lòng thiếp... vốn là thiên hạ vô song, anh hùng cái thế, là m sao có thể chịu... khinh thÆ°á»ng của những ngÆ°á»i đó.
Äịch Thanh hắn đánh khắp thiên hạ, lấy chiến công thăng chức, trong mắt má»™t số ngÆ°á»i, thì ra vẫn chỉ là má»™t xÃch lão. Vừa nghÄ© tá»›i đây, Äịch Thanh ngược lại mỉm cÆ°á»i, thản nhiên há»i:
- Vẫn không biết trong kiệu là vị đại nhân nà o?
Quách Quỳ đã thấp giá»ng nói:
- Là kiệu của lưỡng phủ Hạ Tủng, trong kiệu chắc chắn là Hạ Tủng rồi.
Thì ra năm đó Hạ Tủng không và o được Xu Máºt viện, nhÆ°ng mấy lần thượng tấu, cuối cùng đá Ä‘i được đám ngÆ°á»i Thạch Giá»›i, Phạm Trá»ng Yêm, vừa báo thù bị nhục năm đó. Hôm nay tuy chÆ°a và o được Xu Máºt viện, nhÆ°ng lại được và o Trung thÆ° tỉnh là m Tể tÆ°á»›ng.
Trong kiệu chÃnh là Hạ Tủng.
Thì ra hôm nay lão vá»™i Ä‘i lâm triá»u, lúc qua chá»— nà y, Ä‘á»™t nhiên đầu ngÆ°á»i chen lấn khiến lão không thể Ä‘i quan được. Lão há»i ra má»›i biết là Äịch Thanh ở đây, không kìm được vừa đố kỵ vừa háºn. Hạ Tủng vốn là ngÆ°á»i có thù tất báo, cà ng biết Äịch Thanh, Phạm Trá»ng Yêm là bạn tốt, thấy Äịch Thanh nở mà y nở mặt nhÆ° váºy, khó tránh nói lá»i châm chá»c. Nghe Äịch Thanh há»i, nghe được Quách Quỳ trả lá»i, Hạ Tủng chỉ là hừ lạnh má»™t tiếng, cÅ©ng không nhiá»u lá»i, trong lòng thầm nghÄ©. Cùng vá»›i hạng ngÆ°á»i đê tiện thấp hèn nà y, có gì tốt mà nói?
Äịch Thanh không nghe Hạ Tủng mở miệng, lại nói:
- Không biết Hạ đại nhân có thể nói lại lá»i nói lúc nãy má»™t lần nữa không?
Hạ Tủng kéo mà n kiệu nhìn thấy Äịch Thanh Ä‘ang lạnh lùng nhìn mình, biết Äịch Thanh dÅ©ng mãnh, trong lòng hÆ¡i lạnh. NhÆ°ng nghÄ© lại, đây là Kinh SÆ°, Äịch Thanh còn dám vì má»™t câu nói Ä‘á»™ng thủ không thà nh, liá»n nói:
- Ta nói má»™t xÃch lão hèn má»n, cÅ©ng nở mà y nở mặt nhÆ° váºy đấy.
Tà i sản của ♎ Sói Ngây Thơ
18-05-2013, 03:26 PM
Äá»a Lạc Äế VÆ°Æ¡ng Khuynh đảo chúng sinh ♥ Trẻ trâu 96 ♥
Tham gia: Feb 2013
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,070
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 858
Thanked 8,626 Times in 2,296 Posts
Sáp Huyết
Tác giả: Mặc Vũ
Quyển 3: Xạ Thiên Lang
ChÆ°Æ¡ng 484: Phong tÆ°á»›ng (3)
Nhóm dịch: Äá»c Truyện Äêm Khuya
Nguồn: Metruyen
Hai tròng mắt Quách Quỳ nổi lá»a, Äịch Thanh Ä‘á»™t nhiên mỉm cÆ°á»i, từng chữ má»™t nói:
- Äược, Hạ đại nhân nhá»› lá»i nói hôm nay, Äịch Thanh cáo từ.
Hạ Tủng vốn cho rằng Äịch Thanh sẽ Ä‘á»™ng thủ, thầm nghÄ© chỉ cần Äịch Thanh Ä‘á»™ng thủ, thì cáo hắn tá»™i ấu đả mệnh quan triá»u đình, nà o ngá» Äịch Thanh xoay ngÆ°á»i bá» Ä‘i, trong lòng thầm nghÄ©:
“Äịch Thanh ngÆ°Æ¡i xem ra là thông minh, cho dù là Phạm Trá»ng Yêm, cÅ©ng đấu không nổi ta, má»™t Äịch Thanh nhÆ° ngÆ°Æ¡i, nếu dám chá»c ta, tá»± chuốc lấy khổ.â€
Äịch Thanh gần tá»›i hÆ°á»›ng hoà ng cung, Ä‘á»™t nhiên dừng lại nói:
- Tiểu Quỳ, vỠphủ đi.
Quách Quỳ vốn là háºn không thể bắt Hạ Tủng đánh má»™t tráºn, nghe váºy ngÆ¡ ngẩn, nói:
- Vá» phủ? Thánh Thượng nghe nói đại ca vá» rồi, rất vui mừng, cùng đệ thÆ°Æ¡ng nghị má»™t đêm chuyện là m thế nà o thảo phạt LÄ©nh Nam. Hôm nay ông ấy bảo đệ nếu gặp được đại ca, thì má»i đại ca láºp tức và o cung thÆ°Æ¡ng nghị chuyện bình định LÄ©nh Nam.
Äịch Thanh cháºm rãi lắc đầu:
- Bây giỠkhông phải lúc thương nghị, đệ nghe ta được rồi.
Quách Quỳ có chút sững sá», nhÆ°ng vẫn nghe theo ý của Äịch Thanh, hai ngÆ°á»i trở vá» Quách phủ. Sau khi Äịch Thanh vá» tá»›i quý phủ, đầu tiên từ trong lòng ngá»±c móc ra bức thÆ° giao cho Quách Quỳ nói:
- Äây là thÆ° của đại ca đệ cho đệ, đại ca nói đệ xem xong thÆ° nà y, chá»› để lá»™ ra, cÅ©ng không được nói chuyện của đại ca ... đệ... xem nhÆ° đại ca chết rồi thì được rồi.
Äịch Thanh cÅ©ng không biết ná»™i dung bức thÆ°, chỉ nghÄ© Quách Tuân Ä‘Ãch thân nhá» hắn giao thÆ° cho Quách Quỳ, rõ rà ng ná»™i dung trong thÆ° đối vá»›i Quách Quỳ khá quan trá»ng.
Quách Quỳ tuy sá»›m biết tin Quách Tuân chÆ°a chết từ miệng của Hà n Tiếu, nhÆ°ng vẫn khó mà tin được. Nháºn lấy thÆ°, nhìn thấy mấy chữ trên bức thÆ° chÃnh là bút tÃch của đại ca, kÃch Ä‘á»™ng vô cùng.
Äịch Thanh lại lên giÆ°á»ng kéo chăn trùm kÃn ngÆ°á»i, nói vá»›i Quách Quỳ:
- Nếu có ngÆ°á»i tìm ta, đệ cứ bảo ta bệnh rồi.
Quách Quỳ gáºt đầu, sau đó ra khá»i phòng, trong lòng nghÄ© rằng:
“Chẳng lẽ Äịch đại ca vì tức giáºn lá»i nói đó của Hạ Tủng, lúc nà y má»›i lấy bệnh là m cá»›, không muốn lãnh quân? NhÆ°ng Äịch đại ca chắc chắn sẽ không lấy quốc gia đại sá»± ra đùa giỡn.â€
Ngồi ở trong viện, Quách Quỳ mở bức thÆ° của đại ca, tâm tình kÃch Ä‘á»™ng, lại rất là kỳ quái. Thầm nghÄ© đại ca nếu đã không chết, váºy thì trở vỠđược rồi, tại sao không vá» kinh thà nh nữa chứ?
Quách Quỳ trà n đầy khó hiểu, mở thÆ° ra, má»›i chỉ Ä‘á»c má»™t chút, sắc mặt thay đổi, đợi sau khi xem thÆ° xong, thần sắc hoảng hốt, nhẹ buông tay, bức thÆ° đó đã rÆ¡i xuống đất. Gió vừa thổi, Quách Quỳ phục hồi lại tinh thần, vá»™i nhặt thÆ° lên, để ngay ngắn trong ngá»±c. Sau đó ngây ngÆ°á»i ngồi trong đình viện, sắc mặt biến đổi không ngừng.
Giữa trÆ°a, có tiếng bÆ°á»›c chân dồn dáºp từ ngoà i phủ truyá»n đến, Quách Quỳ ngẩng đầu nhìn, nhìn thấy Diêm SÄ© LÆ°Æ¡ng dẫn theo mấy nhân cung và o trong, nhìn thấy Quách Quỳ, hô:
- Quách Quỳ, sau ngà i còn ở đây? Äịch tÆ°á»›ng quân đâu? Thánh Thượng muốn các ngÆ°Æ¡i và o cung ngay, đã đợi các ngÆ°á»i ná»aa ngà y rồi.
Quách Quỳ cháºm rãi đứng dáºy, lá»™ ra vẻ khó xá»:
- Äịch... nhị ca, nhị ca bệnh rồi.
- Bệnh rồi? sao ông ấy bệnh lúc nà y? Sao ông ấy có thể bệnh chứ?
Diêm SÄ© LÆ°Æ¡ng liên tục há»i ba câu, cá»±c kỳ nghi ngá».
Quách Quỳ tức giáºn trong lòng, nói:
- Nhị ca là thần tiên sao? Nhị ca không thể bệnh sao?
Diêm SÄ© LÆ°Æ¡ng giáºt mình nảy ngÆ°á»i, lùi lại sau mấy bÆ°á»›c, cảm giác mình nói có chút vấn Ä‘á», cÅ©ng lấy là m lạ tại sao Quách Quỳ nổi nóng, vá»™i cÆ°á»i giảng hòa nói:
- Ta không phải là ý nà y, ta nghe Hạ tÆ°á»›ng nói ông ấy má»›i gặp được Äịch tÆ°á»›ng quân, lúc đó Äịch tÆ°á»›ng vẫn vẫn khá»e mà ?
Quách Quý lạnh lùng nói:
- Rất nhiá»u chuyện khó nói.
Diêm SÄ© LÆ°Æ¡ng trong lòng không vui, cảm giác Quách Quỳ và hôm qua có chút khác, nhÆ°ng sá»± việc khẩn cấp, vẫn xin Quách Quỳ dẫn gã Ä‘i gặp Äịch Thanh trÆ°á»›c. Äợi và o phòng, Diêm SÄ© LÆ°Æ¡ng thấy Äịch Thanh ban ngà y nằm trên giÆ°á»ng, cÅ©ng có chút hoảng hốt, há»i ngắn há»i dà i. Äịch Thanh giống nhÆ° hôn mê, chỉ nhẹ tiếng nói câu rất mệt, sau đó im miệng không nói.
Diêm SÄ© LÆ°Æ¡ng thấy thế, thầm nghÄ© không thể khiêng Äịch Thanh tá»›i đại ná»™i, ra phòng, nói vá»›i Quách Quỳ:
- Quách Quỳ, là m sao bây gi�
Thần sắc gã rất là sốt ruá»™t, nhất thá»i không có chủ ý.
Thì ra lúc Triệu Trinh lâm triá»u, thì cùng văn võ thÆ°Æ¡ng nghị chuyện là m thế nà o bình định Mã Chà ThÆ° là m loạn. Äịch Thanh trở vá» kinh thà nh, sá»›m đồn tá»›i tai cấm quân kinh thà nh, lại truyá»n tá»›i đại ná»™i. Triệu Trinh vừa nghe, tinh thần phấn chấn, thầm nghÄ© theo tÃnh cách của Äịch Thanh, hÆ¡n phân ná»a rất nhanh sẽ và o cung kiến giá, do đó bắt đầu cùng văn võ bá quan thÆ°Æ¡ng nghị quốc sá»±, thuáºn tiện đợi Äịch Thanh và o cung.
Không ngỠđợi lâu, Äịch Thanh không thấy bóng dáng, Triệu Trinh khó hiểu, vá»™i lệnh Diêm SÄ© LÆ°Æ¡ng tá»›i tìm Quách Quỳ há»i tình hình.
Quách Quỳ nghe Diêm SÄ© LÆ°Æ¡ng há»i, nói:
- Cái gì là m thế nà o? Nói vá»›i Thánh Thượng là Äịch Thanh bị bệnh là được rồi.
Diêm Sĩ Lương vội nói:
- Ngà i nói nghe dá»… dà ng quá, lúc nà y chiến há»a sắp đốt tá»›i kinh thà nh rồi, không có Äịch tÆ°á»›ng quân là m thế nà o chứ? Ngà i theo ta và o cung giải thÃch.
Gã không nói nữa, kéo Quách Quỳ ra khá»i Quách phủ, thẳng tá»›i đại ná»™i.
Äịch Thanh đợi cá»a viện đóng kÃn, lúc nà y má»›i ngồi dáºy dá»±a và o bên giÆ°á»ng, khóe miệng nở nụ cÆ°á»i.
Hắn ngồi trên giÆ°á»ng, vẫn chá» tá»›i lúc hòang hôn mặt trá»i xuống núi, Quách Quỳ lúc nà y má»›i trở vá». Sau khi Quách Quỳ và o phòng, bÆ°ng đồ ăn đặt lên bà n, còn cầm đến hai vò rượu.
Äịch Thanh cho rằng Quách Quỳ sẽ nói những gì, Quách Quỳ lại không nói gì, cÅ©ng không nói tá»›i triá»u đình thế nà o, chỉ nói:
- Äịch nhị ca, hôm nay đệ cùng nhị ca... có lẽ nói, nhị ca uống cùng đệ, không say không vá», thế nà o?
Äịch Thanh hÆ¡i kinh ngạc, cảm giác được Quách Quỳ có chút khác thÆ°á»ng, nhÆ°ng cuối cùng cÅ©ng không há»i gì. Hai ngÆ°á»i Ä‘á»u tá»± nâng vò rượu uống rượu âm thanh buồn bá»±c, đợi sau khi hai vò rượu uống cạn, Quách Quỳ lại Ä‘i ra ôm hai vò đến.
Hai ngÆ°á»i uống tá»›i nữa đêm, Quách Quỳ đã có chút say mèm, dÆ°á»›i ngá»n đèn dầu, con mắt say lá» Ä‘á» lim dim, Ä‘á»™t nhiên nhìn vá» hÆ°á»›ng Äịch Thanh nói:
- Äịch nhị ca, đệ Ä‘á»u biết hết rồi, thì ra... ôi.
Y thở dà i một tiếng, không nói thêm nữa, lại uống nữa vò rượu, đã mơ mà ng ngủ.
Äịch Thanh thấy thế, trong lòng lấy là m kỳ lạ. Thầm nghÄ© Quách Quỳ ban ngà y không phải thế nà y, tại sao sau khi từ trong cung trở vá» thì trầm lặng rất nhiá»u chứ? Chẳng lẽ trong cung, Triệu Trinh là m Quách Quỳ chịu uất ức? NhÆ°ng cảm giác lại không giống, thấy Quách Qùy xiêu vẹo trên ghế trượt xuống, ngồi xuống đất, Äịch Thanh thầm tá»± lắc đầu, đỡ y dáºy, đặt y lên giÆ°á»ng cho yên ổn.
Lúc đỡ Quách Quỳ, chạm trúng bức thư trong lòng ngực của y, đột nhiên nghĩ tới, Quách đại ca viết cho tiểu Quỳ một bức thư, là y sau khi xem thư trở nên thế nà y hay sao?
Cuối cùng không kìm được kÃch Ä‘á»™ng, Äịch Thanh chỉ là đi cởi già y cho Quách Quỳ, đắp chăn. Sau đó ngồi cạnh bà n uống rượu, nghÄ© ngợi tâm sá»±, qua má»™t hồi, cÅ©ng tá»±a và o bà n ngủ.
Ngà y thứ hai Quách Quỳ tỉnh lại, cÅ©ng không nói lá»i nà o, thì ra ngoà i mua thức ăn mang vá» cho Äịch Thanh, sau đó rá»i khá»i Quách phủ. Äịch Thanh giả bệnh, vẫn không ra Quách phủ, đợi tá»›i lúc hoà ng hôn, nghe có tiếng bÆ°á»›c chân tá»›i trÆ°á»›c cá»a, gõ hai cái.
Äịch Thanh biết ngÆ°á»i đó tuyệt không phải là Quách Quỳ, lại lấy là m lạ lúc nà y có thể ai tá»›i, thấp giá»ng nói:
- Má»i và o.
Cá»a phòng mở ra, Äịch Thanh ngẩng ra, xuống giÆ°á»ng, đứng dáºy thi lá»…:
- Bà ng đại nhân, sao ngà i đến đây?
Äi và o chÃnh là Bà ng Tịch.
Bà ng Tịch nhìn thấy Äịch Thanh, trên mặt lá»™ ra phần mỉm cÆ°á»i, nhìn xung quanh, thấy căn phòng hÆ¡i lá»™n xá»™n, nhẹ thở dà i, ngồi xuống, nói và o vấn Ä‘á» chÃnh:
- Äịch Thanh, ngà i xÆ°a nay trầm ổn cáºn tháºn, lần nà y, tại sao phải gây sá»± chứ?
Äịch Thanh cÅ©ng ngồi xuống theo, lạnh lùng nói:
- Nếu ta Ä‘au bệnh trong phòng, uống rượu giải sầu cÅ©ng cho là gây chuyện. Thiên hạ to lá»›n, đã không có chá»— đứng của Äịch Thanh ta.
Bà ng Tịch hơi ngừng lại, hồi lâu mới nói:
- Ngà i nặng lá»i rồi. Chuyển Ä‘á» tà i, Bà ng Tịch nói:
- Hôm qua Quách Quỳ đã nói rõ hiểu lầm của ngà i và Hạ tÆ°á»›ng vá»›i Thánh Thượng. Quách Quỳ nói ngà i vì bị khinh thÆ°á»ng mà bệnh, Thánh Thượng nghe xong lệnh Hạ Tủng ná»™i trong ba ngà y, phải tá»›i trong phủ của ngà i bồi lá»… tạ lá»—i. Äịch Thanh, hôm nay để lại má»™t Ä‘Æ°á»ng, sau nà y gặp nhau tốt hÆ¡n, sao nhất định phải khiến Hạ Tủng xuống nÆ°á»›c chứ? Nghe ta nói má»™t câu, lấy quốc sá»± là m trá»ng, chuyện nà y, bá» qua Ä‘i, được không?
Bà ng Tịch tuy thấy bất bình cho Äịch Thanh, nhÆ°ng lần nà y đến, ngược lại cÅ©ng ôm thái Ä‘á»™ bảo Äịch Thanh dà n xếp ổn thá»a.
Äịch Thanh thản nhiên cÆ°á»i:
- BỠqua? Hạ Tủng không đến, sao có thể b�
Bà ng Tịch khó xỠnói:
- Äịch Thanh, ngà i cần gì phải tá»± chuốc lấy khổ, ngà i xÆ°a nay nhìn đại cuá»™c, tại sao cố chấp cÆ¡ chứ?
Lúc lão nói ra câu nói nà y, cảm giác được hữu tâm vô lực.
Lão cảm giác được mệt rồi, cÅ©ng cảm giác được già rồi, nếu là mÆ°á»i năm trÆ°á»›c, Bà ng Tịch lão cÅ©ng sẽ không khuyên Äịch Thanh nhÆ° váºy.
Có phải vì ngÆ°á»i già , suy nghÄ© nhiá»u không?
Äịch Thanh bá»—ng nhiên đứng lên, môt nắm tay định vá»— lên bà n, thấy Bà ng Tịch hoảng hốt, má»™t nắm tay đó cuối cùng từ từ đặt xuống, xoay ngÆ°á»i nhìn ra ngoà i cá»a sổ. Lạnh lùng trong gió lạnh, tà dÆ°Æ¡ng theo gió mà đi, xuyên qua cá»a sổ, rÆ¡i lên mặt tang thÆ°Æ¡ng đó.
Tà i sản của ♎ Sói Ngây Thơ
18-05-2013, 03:26 PM
Äá»a Lạc Äế VÆ°Æ¡ng Khuynh đảo chúng sinh ♥ Trẻ trâu 96 ♥
Tham gia: Feb 2013
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,070
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 858
Thanked 8,626 Times in 2,296 Posts
Sáp Huyết
Tác giả: Mặc Vũ
Quyển 3: Xạ Thiên Lang
ChÆ°Æ¡ng 485: Phong tÆ°á»›ng (4)
Nhóm dịch: Äá»c Truyện Äêm Khuya
Nguồn: Metruyen
- Äúng váºy, ta xÆ°a nay nhìn đại cuá»™c, đây là Phạm công dạy ta. Ông ấy nói ta không biết sách, bảo ta Ä‘á»c nhiá»u sách, nhÆ°ng sách Ä‘á»c nhiá»u rồi, trải qua nhiá»u rồi, rất nhiá»u chuyện ngược lại cà ng ngà y cà ng không hiểu. Ta lấy đại cuá»™c là m trá»ng, năm đó ta không có giết cha con Hạ gia, khiến hÆ¡n mÆ°á»i ngà n anh linh quân Tống chết sạch ở Tam Xuyên Khẩu. Ta lấy đại cuá»™c là m trá»ng, cứ cố nhẫn nhịn Hà n Kỳ, Nhâm Phúc, kết quả là m cho mÆ°á»i mấy ngà n quân Tống chết ở Hảo Thủy Xuyên. Ta lấy đại cuá»™c là m trá»ng, Ä‘i sứ Khiết Äan, trấn thủ Hà Bắc, bá» lại chiến cuá»™c Tây Bắc, kết quả trại Äịnh Xuyên, lại chết mÆ°á»i mấy vạn quân Tống. Chủng Thế Hà nh chết ở thà nh Tế Yếu. Phạm Trá»ng Yêm lấy đại cuá»™c là m trá»ng đã bị Ä‘uổi ra kinh thà nh. Bá»—ng nhiên xoay ngÆ°á»i, ánh mặt trá»i chiá»u tà n rÆ¡i lên hai tròng mắt Äịch Thanh, ánh sáng nhÆ° lá»a:
- Bà ng đại nhân, ngà i nói cho ta biết, gần trăm ngà n quân Tống chết đó, má»™t đám anh hùng hảo hán chết ở biên thùy, vô tá»™i bị giáng chức, nên lấy cái gì là m trá»ng?
Sắc mặt Bà ng Tịch ảm đạm, gục đầu xuống, không có lá»i nà o để nói.
- Äúng váºy, Äịch Thanh ta là mãng phu, xuất thân binh nghiệp, ta hiểu không nhiá»u. NhÆ°ng ta biết ai cÅ©ng có tÃnh mạng và cÅ©ng chỉ có má»™t, ai cÅ©ng không có tÆ° cách xem thÆ°á»ng ngÆ°á»i khác. Câu nói nà y năm đó ta nói vá»›i Hà n Kỳ, mấy năm nay qua rồi, ta vẫn nói câu nà y. Ta lấy đại cuá»™c là m trá»ng, sau khi thoát mạng trong cái chết, biết LÄ©nh Nam có nạn, thì vá»™i tá»›i kinh thà nh hy vá»ng đóng góp sức lá»±c. NhÆ°ng bá»n há» có phải là lấy đại cuá»™c là m trá»ng? Äịch Thanh ta nhiá»u năm liá»u mạng, vết Ä‘ao xông cá»a, hiểu nguy khó của bá tÃnh. Má»™t xÃch lão hèn má»n, sao xứng nở mà y mở mặt nhÆ° váºy? Äịch Thanh ta không xứng, bá»n há» có thể xứng?
Bà ng Tịch thân hình run rẩy, muốn nói gì, nhưng cuối cùng trở thà nh một tiếng thở dà i.
Äịch Thanh cà ng nói cà ng xúc Ä‘á»™ng phẫn ná»™, nhìn chằm chằm Bà ng Tịch nói:
- Bà ng đại nhân, ta nghe nói lần nà y LÄ©nh Nam có loạn, đầu tiên ngà i tiến cá» Äịch Thanh ra xuất chiến, ta Ä‘a tạ coi trá»ng của ngà i. NhÆ°ng nếu ta dẫn binh xuất chiến, nhÆ°ng binh lÃnh đó nếu há»i ta, Äịch Thanh, ngÆ°Æ¡i cho dù thân ở vị trà cao, ở trong mắt ngÆ°á»i khác, cÅ©ng chỉ là má»™t xÃch lão, váºy bá»n há» quên cả sống chết, chuyến Ä‘i nà y có thể sẽ không quay vá» nữa, cÅ©ng không gặp được cha mẹ nữa, cÅ©ng không gặp được vợ con nữa, cÅ©ng không gặp được huynh đệ nữa. Bá»n hỠở trong mắt ngÆ°á»i khác, vì cái gì, chẳng lẽ vì danh hiệu xÃch lão? Bà ng đại nhân, ngà i Ä‘á»c sách nhiá»u, ngà i nói má»›i tốt, ngà i có thể nói cho bá»n há» biết, rốt cuá»™c bá»n há» vì cái gì không?
Bà ng Tịch cháºm rãi đứng lên, thân hình run rẩy, sắc mặt áy náy nói:
- Ngà i nói đúng, ta lần nà y không nên đến.
Äịch Thanh thở dà i má»™t tiếng nói:
- Äúng váºy, ngà i tháºt sá»± không nên đến, trong mắt những ngÆ°á»i không phải là xÃch lão kia, Äịch Thanh ta không biết đối nhân xá» thế, không thể lấy đại cuá»™c là m trá»ng. NhÆ°ng ta muốn há»i bá»n há», bá»n há» cần sÄ© diện, chẳng lẽ Äịch Thanh ta thì không cần mặt? Äược rồi, lần nà y, ta không biết đối nhân xá» thế, đại cuá»™c của bá»n há» là bảo vệ vinh hoa phú quý, giữ giang sÆ¡n kiên cố, nếu bá»n há» thÃch, tá»± mình Ä‘i bình loạn. Äại cuá»™c của Äịch Thanh chÃnh là má»™t ngÆ°á»i, đó chÃnh là DÆ°Æ¡ng VÅ© ThÆ°á»ng. Năm đó cô ấy nói vá»›i ta, Äịch Thanh không nên chịu khinh thÆ°á»ng của những ngÆ°á»i đó. Äịch Thanh ta có thể không có gì cả, Äịch Thanh ta có thể chết, nhÆ°ng ta đã hứa vá»›i DÆ°Æ¡ng VÅ© ThÆ°á»ng, Ä‘á»i nà y sẽ không bị khinh thÆ°á»ng của ngÆ°á»i khác. Cho dù ta ngà y mai có bị giáng chức, cho dù ta bị xâm chữ ba ngà n dặm, cho dù có Ä‘ao ká» lên cổ ta, nếu ta không thấy Hạ Tủng nháºn lá»—i vá»›i ta, ta sẽ không lÄ©nh quân.
Bà ng Tịch gáºt đầu, thắt lÆ°ng hÆ¡i có uốn lượn, tá»±a hồ cÅ©ng không chịu nổi gánh nặng, sau má»™t hồi, lão má»›i nói:
- Ta biết rồi, ngà i nói đúng, sai thì sai rồi, tìm bao nhiên lý do cÅ©ng là sai rồi. Sai thì sai rồi, sai lầm nhất định muốn ngÆ°á»i phạm sai bù đắp lại má»›i được.
Lão nhìn Äịch Thanh rất lâu, vừa gáºt đầu, vừa cháºm rãi đóng cá»a.
Äịch Thanh má»™t lá»i phẫn ná»™ phát tiết ra ngoà i, cả ngÆ°á»i Ä‘á»™t nhiên trống rá»—ng, cháºm rãi ngoà i xuống, khóe miệng mỉm cÆ°á»i:
- NhÆ°ng ai chịu nháºn mình sai rồi chứ?
Äịch Thanh ngÆ¡ ngẩn trong phòng, Quách Quỳ đẩy cá»a Ä‘i tá»›i, trong tay còn cầm hai vò rượu. Lúc nà y Quách Quỳ ở ngoà i phòng, đã nghe thấy tất cả, y giống nhÆ° có ngà n lá»i muốn nói, nhÆ°ng y chỉ là nói:
- Äịch đại ca, đệ uống vá»›i đại ca được chứ?
Äịch Thanh gáºt đầu, cầm lấy vò rượu đó uống mấy ngụm, chỉ cảm giác trong miệng đầy là mùi vị chua xót Ä‘au khổ.
Hai ngÆ°á»i uống rượu buồn, tá»›i lúc tối khuya, Quách Quỳ lại mắt say lÆ¡ Ä‘á», Ä‘á»™t nhiên ngoà i phòng có ngÆ°á»i gõ cá»a.
Quách phủ cÅ©ng không có đồ gì để trá»™m, hÆ¡n nữa bá tÃnh láng giá»ng Ä‘á»u rất kÃnh trá»ng Quách gia. Quách Quỳ sÆ¡ ý khinh suất, cá»a sân xÆ°a nay khép há», ngÆ°á»i đến rõ rà ng từ cá»a sân thẳng và o tá»›i trÆ°á»›c phòng.
Äịch Thanh, Quách Quỳ nhìn nhau, Ä‘á»u nháºn ra nghi hoặc của đôi bên.
Bà n Tịch Ä‘á»u đến rồi, lúc nà y, còn có thể có ai đến đây? Chẳng lẽ Hạ Tủng đến nháºn sai? NhÆ°ng con ngÆ°á»i Hạ Tủng nhÆ° váºy, chỉ sợ đánh chết cÅ©ng sẽ không nháºn sai vá»›i Äịch Thanh, bằng không sau nà y lão là m sao có thể ngẩng đầu trÆ°á»›c mặt bá quan văn võ?
Äịch Thanh thấy Quách Quỳ đã có tám phần say, chỉ có thể tá»± mình đứng lên tá»›i trÆ°á»›c cá»a, mở cá»a phòng ra.
Má»™t vệt ánh trăng chiếu xuống, rÆ¡i lên mặt ngÆ°á»i đó trÆ°á»›c phòng, Äịch Thanh thấy rồi, giáºt mình kinh hãi, thất thanh nói:
- Thánh Thượng?
NgÆ°á»i trÆ°á»›c mặt đó, trong thần sắc nghiêm trang có lo lắng, ẩn có uy nghiêm vô thượng, rõ rà ng là Triệu Trinh Thiên tá» Äại Tống.
Äịch Thanh chÆ°a từng nghÄ© tá»›i, Triệu Trinh lại Ä‘Ãch thân tá»›i Quách phủ!
Ãnh trăng trong trẻo lạnh lùng, nhÆ° ngân hà chân trá»i rÆ¡i và o giữa hai ngÆ°á»i.
Thần sắc Triệu Trinh phức tạp, thấy Äịch Thanh định thi lá»…, nói:
- Miá»…n Ä‘i.
Y thấy trong phòng đầy là mùi rượu, chau mà y nói:
- Äịch Thanh, khanh tá»›i trong viện nói chuyện vá»›i trẫm, không biết ý khanh thế nà o.
Triệu Trinh khách khà nhÆ° váºy, Äịch Thanh ngược lại nhiá»u năm chÆ°a từng nghe thấy, gáºt đầu, theo sau Triệu Trinh tá»›i viện đình. Thấy Diêm SÄ© LÆ°Æ¡ng đứng chá»— cá»a viện, còn cẩn tháºn nghe, thì cảm giác ngoà i tÆ°á»ng viện có không Ãt tiếng hÃt thở rất nhá».
Äịch Thanh biết Triệu Trinh không còn giống nhÆ° ngà y trÆ°á»›c, có thá»… dá»… dà ng mạo hiểm. Lần nà y đến Quách phủ, không há»i cÅ©ng biết, nhất định dẫn rất nhiá»u cấm quân Ä‘i theo.
Triệu Trinh thấy giữa viện định có cái bà n đá, bên cạnh có ghế, Ä‘i tá»›i ngồi xuống, ra hiệuÄịch Thanh cÅ©ng ngồi.
Äịch Thanh vốn Ä‘ang nhún nhÆ°á»ng, suy nghÄ©, giây lát cÅ©ng ngồi trÆ°á»›c mặt Triệu Trinh.
Trong mắt Triệu Trinh có phần cảm thán, cháºm rãi nói:
- Äịch Thanh, chúng ta đã rất lâu không gặp rồi. Từ lần trÆ°á»›c vá» kinh, TrÆ°Æ¡ng mỹ nhân bá»—ng dÆ°ng trúng Ä‘á»™c, Äịch Thanh Ä‘i sứ Khiết Äan, trong nháy mắt, đã qua mấy năm rồi.
Äịch Thanh ngược lại biết, TrÆ°Æ¡ng mỹ nhân không có chết, nhÆ°ng vẫn là bệnh nặng không khá»i. Hắn là há»i lòng không thẹn, đối vá»›i chuyện TrÆ°Æ¡ng mỹ nhân trúng Ä‘á»™c, cÅ©ng có chút khó mà tưởng tượng. Hắn cà ng khó tưởng tượng là hắn và TrÆ°Æ¡ng mỹ nhân vốn không quen biết, tại sao TrÆ°Æ¡ng mỹ nhân muốn ám hại hắn?
Thấy Äịch Thanh trầm lặng, Triệu Trinh trầm ngâm hồi lâu má»›i nói:
- Tháºt ra trẫm... vẫn luôn xem khanh là huynh đệ. Giữa chúng ta, tuy không có minh thá» uống máu, nhÆ°ng ta trẫm thấy, rất nhiá»n minh thệ, chỉ quý ở thà nh tâm, mà không ở hình thức.
Giá»ng nói của y rất thấp, lại không chú ý tá»›i Quách Quỳ trong phòng lẳng lặng xuyên qua cá»a sổ nhìn bá»n há», nghe thấy Triệu Trinh nói lá»i nà y, trong mắt Quách Quỳ có phần cổ quái.
Äịch Thanh muốn nói chút gì, nhÆ°ng thấy Triệu Trinh không nhìn hắn, cuối cùng vẫn không nói lá»i nà o.
- Trẫm luôn muốn là m má»™t hoà ng đế tốt, cÅ©ng luôn Ä‘ang táºn lá»±c là m hoà ng đế tốt.
Triệu Trinh lẩm bẩm nói:
- NhÆ°ng trÆ°á»›c có Thái háºu, sau có Nguyên Hạo, ngay sau đó lại đến Mã Chà ThÆ°, trẫm tâm lá»±c suy cạn.
Lúc y nói chuyện, Ä‘ang nghÄ© tình hình chiến tranh Äại Tống, lòng nóng nhÆ° lá»a đốt.
Chỉ là thá»i gian mấy ngà y nà y, thÆ° cầu cứu của LÄ©nh Nam bay tá»›i nhÆ° tuyết rÆ¡i.
Lúc thì có hai châu bị vây, khi thì có một châu bị vây, lại có lãnh tướng bị giết, lại có tri châu đầu hà ng.
Mã Chà ThÆ° liên tiếp chiến báo thắng lợi, quân Tống má»—i lần chiến Ä‘á»u thua.
Nếu nói quân Tống Tây Bắc và Bắc CÆ°Æ¡ng, nói thế nà o cÅ©ng trải qua khảo nghiệm khói lá»a chiến tranh. Quân Tống phÃa nam, mấy chục năm hòa bình, hoà n toà n đã quên đánh giặc nhÆ° thế nà o.
Khuyết Ä‘iểm yếu kém của quy tắc quân Ä‘á»™i Äại Tống sá»›m đã hiện ra. Cái nà y quả tháºt má»™t lần bạo phát phát ra. Äại Tống không có cấm quân trăm vạn, binh lá»±c Ä‘á»u ở Bắc CÆ°Æ¡ng, Tây Bắc, quân Ä‘á»™i vùng ven phÃa Nam hoà n toà n không thể chống lại Mã Chà ThÆ°.
Hiện giá» quân Ä‘á»™i của Mã Chà ThÆ° thế nhÆ° chẻ tre, thấy tình hình, rất có thể dẹp yên lưỡng Quảng, nuốt chá»ng, tÆ° thế Kinh Hồ.
Nếu tiếp tục nhÆ° váºy, không tá»›i mấy tháng, phÃa nam TrÆ°á»ng Giang phải cắm cá» xà của Mã Chà ThÆ°.
Chẳng lẽ, Äại Tống bị Khiết Äan cắt Ä‘i Yến Vân mÆ°á»i sáu châu, bị nÆ°á»›c Hạ cÆ°á»›p Ä‘i phÃa tây Hoà nh SÆ¡n, bây giá» lại phải bị Mã Chà ThÆ° chia giang sÆ¡n cai trị?
Triệu Trinh không cam lòng, nhưng không cam lòng có tác dụng gì? Quần thần bó tay, vô kế khả thi.
Má»—i lần nghÄ© tá»›i đây, Triệu Trinh Ä‘á»u tức giáºn trong lòng. Khiết Äan hiếp bức, quần thần bó tay, Nguyên Hạo xuất binh, quần thần bó tay. Bây giá» Mã Chà ThÆ° xuất binh, quần thần vẫn bó tay. Những bá quan nà y là trung thần, trung thần có thể chết cùng Triệu gia y, nhÆ°ng không nghÄ© là m thế nà o cứu vãn.
Sau khi Lã Di Giản chết, Phạm Trá»ng Yêm bị trục xuất, Äại Tống lại trở lại cảnh tượng ao tù nÆ°á»›c Ä‘á»ng.
Cho tá»›i bây giá», y vẫn chỉ có thể tin Äịch Thanh.
Tà i sản của ♎ Sói Ngây Thơ
Từ khóa được google tìm thấy
àãåíòñòâî , âåòåð , àâòîçàï÷àñòè , àëüôà , äîñòàâêà , an sat , áóõãàëòåðñêèé , áðèòíè , çàéöåâ , êèåâà , èìåíèíû , êóïèò , íàöèîíàëüíûé , ïèêàï , ìèòñóáèñè , ìîñêîâñêîé , îðèãèíàëüíûå , lich su sap huyet , mac vu tac gia , ñëîâàðü , ñïîðòèâíûå , ñóìêè , öåëêè , ôàêòû , òàíöû , ôèãóðíîå , óëüòðà , òîâàðû , quyen than , sap huyet , sáp huyết , sáp huyết 196 4vn , tac gia mac vu , tác giả mặc vÅ© , xap huyet , ýëåêòðè÷åê , ýíåðãèÿ , æàííà , æèâûõ