30-04-2008, 09:52 AM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Chương 9: Sơ kiến long nhan
Tác giả: Thiên Nhai
dịch: quykiemkhach
nguồn: www.***************.org
"Hoà ng thượng van tuế, vạn tuế, vạn van tuế...."
Sau quỳ xuống khi hô to ba tiếng vạn tuế, Là Liên Anh âm thầm liếc mắt nhìn vá» phÃa ÄÆ°á»ng Huyá»n Tông Ä‘ang ngá»± trên long á»· tại đại môn Lân Äức Ä‘iện, vừa thấy đã biết lão nhục dục quá độ mà thân thể gầy gò, hai mắt thâm quầng, hÆ¡i thở thoi thóp...
"NÆ¡i nà y là Lân Äức Ä‘iện, má»i ngưá»i không cần Ä‘a lá»…, bình thân Ä‘i" ÄÆ°á»ng Huyá»n tông lá»i nói như rất hoà hoãn, nhưng sắc mặt lại vô cùng khó coi, tá»±a như Ä‘ang tức giáºn Ä‘iá»u gì mà cÅ©ng như Ä‘ang lo lắng gì đó. Hoà ng đế tức giáºn, lại không chá»i mắng thái giám, đây là cái phép tắc gì chứ? Tháºt là ban ngà y mà thấy ma mà ! Là Liên Anh thầm nghÄ©.
"Còn không mau tạ Æ¡n Hoà ng thượng? Tháºt là má»™t lÅ© nô tà i không biết phép tắc gì cả mà !" Cao lá»±c sÄ© cất giá»ng the thé quát mắng, tá»±a như má»™t con chó Ä‘ang vì chá»§ nhân mà sá»§a nhặng lên váºy
ÄÆ°á»ng Huyá»n tông khẽ xua tay: "Cao lá»±c sÄ©, đừng tÃnh toán thế, bá»n chúng Ä‘á»u là những tân thái giám má»›i tá»›i, có thể như váºy đã tốt rồi. Bon há» luyện kiếm đến đâu rồi?"
"Bẩm Hoà ng thượng, nô tà i chiếu theo ý chỉ cá»§a Hoà ng thượng, phát cho bá»n chúng má»—i ngưá»i má»™t quyển kiếm phổ chỉ là không cho ngưá»i thụ huấn mà chỉ để chúng tá»± luyện táºp"
ÄÆ°á»ng Huyá»n tông gáºt đầu: "Váºy bắt đầu thôi"
Cao Lá»±c SÄ© xoay ngưá»i hướng xuống phÃa dưới, cao giá»ng: "Hoà ng thượng có chỉ! Các ngươi ở phÃa dưới biểu diá»…n. Ngưá»i đâu, mang kiếm lên!"
Một thái giám khệ nệ ôm theo một đống kiếm gỗ, ngắn dà i không giống nhau, bước đến để xuống dưới đất.
"Trước mặt Hoà ng đế chỉ có thể sá» dụng má»™c kiếm, tá»± chá»n kiếm cho mình, bắt đầu Ä‘i"
Äể má»i ngưá»i tranh nhau chá»n kiếm trước rồi sau cùng Là Liên Anh má»›i từ từ cúi xuống chá»n đại má»™t thanh kiếm, hình dạng giống vá»›i Thanh Phong Chân VÅ© bảo kiếm mà Trương Tam Phong đã tặng cho hắn.
Äám thái giám bắt đầu múa kiếm, nói là múa cho cao sang chứ chân tháºt mà nói thì phải là chém như má»™t lÅ© Ä‘iên! Căn bản không há» có má»™t chiêu pháp, tháºm chà cả tư thế cầm kiếm đã thấy ngu ngốc khiến cho ngưá»i xem phát cưá»i rồi. Là Liên Anh thấy đám ngưá»i nà y múa nhăng múa quáºy, hồ đồ bát nháo , trong lòng thầm nghÄ© không hiểu mình có nên Ä‘em kiếm chiêu trong kiếm phổ mà biểu diá»…n không hay là dùng Thái Cá»±c kiếm thì hÆ¡n. NghÄ© rồi liá»n Ä‘em Thái Cá»±c kiếm ra diá»…n táºp, mặc dù Là Liên Anh múa đúng là kiếm chiêu Thái Cá»±c kiếm như lại hữu chiêu mà vô lá»±c, hữu hình mà vô thá»±c nhưng nhìn chung cÅ©ng có chiêu có thức.
ÄÆ°á»ng Huyá»n tông cà ng xem, hai đầu lông mà y cà ng nhÃu chặt....
Cao Lá»±c SÄ© táºp trung theo dõi Là Liên Anh, ánh mắt thâm thúy hiện lên vẻ kinh ngạc tá»™t độ.
"Ngừng! Múa kiếm kiểu nà y thì gá»i là gì?"
ÄÆ°á»ng Huyá»n tông long nhan giáºn dữ.
Cao Lá»±c SÄ© vá»™i cúi gáºp ngưá»i: "Hồi bẩm bệ hạ, đám tiểu thái giám nà y tịnh thân chưa lâu, thân thể còn chưa hoà n toà n bình phục, hÆ¡n nữa bá»n há» trước kia Ä‘á»u chưa má»™t lần tiếp xúc qua Ä‘ao kiếm, nên không tránh khá»i việc vẽ hổ không thà nh lại thà nh cẩu khuyển, quả là xét cả tình cả là đá»u có thể châm chước mong bệ hạ minh giám!"
ÄÆ°á»ng Huyá»n tông nghe váºy suy nghÄ© thấy lá»i nói cá»§a Cao Lá»±c SÄ© quả không sai, cÆ¡n giáºn nguôi Ä‘i phần lá»›n: "Quả là chỉ trong má»™t tháng lại không có ngưá»i huấn thị, thì cÅ©ng khó có thể luyện được gì"
" Äúng váºy. Bệ hạ, tiểu thái giám cao lá»›n tuấn tú kia là Là Liên Anh, hắn trước kia có luyện qua chút Ãt công phu quyá»n cước, thân thể khá»e mạnh, ngà i xem..!"
ÄÆ°á»ng Huyá»n tông gáºt đâu: "Trẫm cÅ©ng có chú ý, Là Liên Anh quả tháºt còn có vẻ giống là đang múa kiếm nhất."
Cao Lá»±c SÄ© nghe váºy biết Ä‘uợc tâm ý cá»§a ÄÆ°á»ng Huyá»n tông, cao giá»ng: "Hoà ng thượng có chỉ. Kiếm vÅ© dừng lại, má»i ngưá»i quay vá» nghỉ ngÆ¡i tiếp tục táºp luyện, Là Liên Anh lưu lại"
ÄÆ°á»ng Huyá»n tông hướng xuống bên dưới: "Là Liên Anh trước kia ngươi từng táºp luyện qua công phu gì?"
Là Liên Anh quỳ xuống: "Bẩm vạn tuế gia! Nô tà i trước kia thân thể suy nhược, cho nên có táºp qua chút Ãt quyá»n cước thô thiển, cÅ©ng không dám xưng danh gá»i tên gì cả"
ÄÆ°á»ng Huyá»n tông gáºt đầu cưá»i:"A...quả là má»™t tiểu thái giám tinh ranh, lanh lợi.."
Cao Lá»±c SÄ© vòng tay cúi đầu: "Hoà ng thượng, Là Liên Anh còn có từng Ä‘á»c qua thi thư, cÅ©ng xem như là má»™t tiểu thái giám có há»c thức."
"Váºy sao? Là Liên Anh ngươi nói cho trẫm xem ngươi đã từng được há»c qua những gì?"
"Dạ bẩm! Tứ thư, ngÅ© kinh Ä‘á»u đã từng xem qua, chỉ có Ä‘iá»u nô tà i đầu óc ngu dốt, còn rất nhiá»u Ä‘iá»u chưa thể hiểu hết" Hắn là m gì có xem qua cái thư, thi gì, lúc trước ở trưá»ng há»c căn bản má»—i ngà y Ä‘á»u cầm đầu đám há»c sinh quáºy phá cho nên cố ý nói mình ngu dốt để hoà ng đế nếu có kiểm tra thì không để lá»™ ra sÆ¡ hở gì.
"Váºy à ! Ngươi ngay cả tứ thư ngÅ© kinh Ä‘á»u Ä‘á»c qua sao? Ngươi xem ra có thể bình bút so tà i không kém gì vị tổng quản ghê gá»›m nà y cá»§a ta rồi!" ÄÆ°á»ng Huyá»n tông nói rồi ngá»a cổ cưá»i dà i vui thÃch vô cùng khiến Cao Lá»±c SÄ© trong lòng thẹn vừa giáºn chỉ là không dám biểu lá»™ ra mặt.
Là Liên Anh quan sát vẻ mặt cá»§a Cao Lá»±c SÄ© lúc nà y biết hắn bị mình má»™t tên hoà ng y tiểu thái giám chiếm chút Ãt tiện nghi, khẳng định là sẽ cảm thấy có chút mất mặt.Nhưng chắc chắn hắn trong lòng Ä‘ang tÃnh toán tìm cách để thu nạp mình dưới trướng nếu không, hắn tất sẽ không chá»§ động bẩm tấu vá»›i ÄÆ°á»ng Huyá»n tông rằng mình đã từng Ä‘á»c qua thi thư.
"Bẩm Hoà ng thượng! Kì tháºt là Cao tổng quan đỠcao nô tà i thôi. Nô tà i chỉ là nháºn biết qua và i mặt chữ, xem qua và i cuốn sách mà còn không hiểu hết, là m sao dám đà m luáºn thi sách, so sánh vá»›i Cao tổng quản tà i cao há»c rá»™ng cÆ¡ chứ" Là Liên Anh chân thà nh, khiêm tốn khiến Cao Lá»±c SÄ© sắc mặt giãn ra không Ãt, Cao Lá»±c SÄ© ánh mắt hưá»ng xuống Là Liên Anh như thầm nói: "Xem ra ngươi cÅ©ng là ngưá»i biết suy nghÄ©, không vì đắc ý mà quên Ä‘i thân pháºn mình." Là Liên Anh lúc nà y trong lòng cÅ©ng cưá»i thầm: "Hắc..hắc..nói vá» sát ngôn thì ta không thể thấp hÆ¡n ngươi được. Ngươi có thể láºt nghiêng cả hoà ng cung Äại ÄÆ°á»ng, thì ta cÅ©ng tất má»™t tay là m loạn triá»u chÃnh! Chúng ta hai ngưá»i cứ từ từ mà xem vá» sau thế nà o!
ÄÆ°á»ng Huyá»n tông ngưng cưá»i nói: "Là Liên Anh! Ngươi tháºt sá»± là má»™t tên nô tà i quá»· quyệt, tinh ranh. Từ nay vá» sau ngươi hãy cùng trẫm luyện kiếm!"
"Tạ, ân điển của Hoà ng thượng!" Là Liên Anh vui mừng bái tạ.
"Äi Ä‘i. À ngươi là ngưá»i thuá»™c giam nà o váºy? Äi tìm tổng quản thái giám cá»§a ngươi lÄ©nh má»™t trăm hai mươi bạc ta ban thưởng cho"
"Bẩm Hoà ng thượng! Nô tà i là ngưá»i cá»§a Binh trượng cục"
"Ngươi sao lại đến Binh Trượng cục chứ? Äể Cao Lá»±c SÄ© giúp ngươi tìm má»™t vị trà tốt hÆ¡n Ä‘i"
"Hoà ng thượng, Binh Trượng cục mặc dù là má»™t nÆ¡i nhà n rá»—i, không có gì để vui chÆ¡i nhưng nô tà i có thể nhân cÆ¡ há»™i rảnh rá»—i nà y chăm chỉ luyện táºp công phu để có thể hầu hạ hoà ng thượng luyện kiếm má»™t cách tốt nhất. HÆ¡n nữa, Binh trượng cục là nÆ¡i chứa các loại binh khÃ, nô tà i luyện công cÅ©ng tiện lợi hÆ¡n"
"A..thì ra váºy.. Xem ra ngươi suy nghÄ© cÅ©ng chu đáo. ÄÆ°á»£c rồi, ngươi lui xuống trước Ä‘i"
Là Liên Anh vừa Ä‘i, ÄÆ°á»ng Huyá»n tông liá»n nói: " Cao Lá»±c SÄ© "
"Có nô tà i"
" Là Liên Anh nà y lai lịch như thế nà o? Má»™t thư sinh tuấn tú phong lưu, há»c qua thi thư lại có võ công, trẻ tuổi tương lai tươi sáng sao lại đến đây là m thái giám chứ?" ÄÆ°á»ng Huyá»n tông tuy vừa già vừa hoang dâm vô độ nhưng dù sao vẫn là vua má»™t nước, nên cÅ©ng có chá»— biết nhìn ngưá»i.
"Hoà ng thượng suy nghÄ© nhiá»u rồi. Thân thế cá»§a Là Liên Anh Ä‘á»u được ghi rõ trong danh sách, nô tà i sẽ láºp tức dâng lên để Hoà ng thượng xem qua? Nếu Hoà ng thượng thấy danh sách có gì khúc mắc, nô tà i sẽ láºp tức phái ngưá»i vá» quê hắn Ä‘iá»u tra má»™t chút?" Cao Lá»±c SÄ© quả là má»™t tên cáo già thà nh tinh, hắn nói váºy cÅ©ng chỉ là muốn thăm dò mức độ yêu thÃch cá»§a ÄÆ°á»ng Huyá»n tông đối vá»›i Là Liên Anh mà thôi. Nếu ÄÆ°á»ng Huyá»n tông thá»±c sá»± vì Là Liên Anh mà hưng sư động chúng phái ngưá»i Ä‘iá»u tra thân thế thì tất sẽ rất trá»ng dụng hắn nếu không thì chỉ việc má»™t Ä‘ao giết chết hắn cho xong.
"Ngươi đi là m đi. Hôm nay trẫm hơi mệt cần nghỉ ngơi. Ngươi đi đi, không cần theo hầu hạ trẫm nữa"
ÄÆ°á»ng Huyá»n tông phất phất cánh tay, khẽ vươn vai ngáp dà i. Cao Lá»±c SÄ© biết ÄÆ°á»ng Huyá»n tông mấy hôm nà y vì truyện nông dân khởi nghÄ©a ở Tương Tây mà đau đầu không thôi, nên không dám là m phiá»n, quỳ xuống bái tạ rồi khom ngưá»i lui ra ngoà i.
Sau khi tạ thánh ân, Là Liên Anh trong lòng vui vẻ bước ra khá»i Lân Äức Ä‘iện. Hôm nay cuối cùng cÅ©ng đẫ được nhìn thấy ÄÆ°á»ng Huyá»n tông - má»™t lão nhân bệnh táºt khoảng trên dưới sáu mươi tuổi tuy nhiên tÃnh tình cÅ©ng tốt.
Vừa má»›i ra khá»i Thiên môn thì đã bị tiểu thái giám Cát Âu ngăn lại.
"Nguyên là Cát công công. Là Liên Anh thất lễ rồi"
Cát Âu thấy Là Liên Anh cúi đầu hà nh lá»…, liá»n cưá»i nói:"Là Liên Anh à . Nghe nói ngươi được Hoà ng thượng ban thưởng, vá» sau có gì không được quên ta đó nha!"
"Cát công công, ngà i nói quá rồi. Äúng rồi, chẳng biết Cát công công tìm ta có chuyện gì không?" Mồn nói váºy nhưng trong lòng rá»§a thầm:"ngươi yên tâm. Thiếu gia vá» sau tất không quên ngươi đã từng khinh rẻ tiểu Thuáºn như thế nà o ! Cho ngươi từ từ thoải mái hai tháng nữa!"
"Cao tổng quản có chuyện muốn há»i ngươi, ngươi mau đến Ti lá»… giam mau"
"Äã có huấn thị cá»§a Cao tổng quản thì chúng ta Ä‘i mau mau thôi" Là Liên Anh mặt ngoà i khà sắc không đổi nhưng trong lòng cưá»i thầm: "khó trách hôm nay tên tiểu tá» nà y có thái độ thân thiện đến váºy, nguyên là do hắn biết Cao Lá»±c SÄ© muốn thu nháºn bổn thiếu gia"
Tà i sản của Filo
05-05-2008, 12:01 PM
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 501
Thá»i gian online: 1 tuần 1 ngà y 8 giá»
Thanks: 5
Thanked 356 Times in 301 Posts
Chương 10: Cao Lá»±c SÄ© Ä‘Ãch thÃ
Chương 10: Cao Lá»±c SÄ© Ä‘Ãch thÃ
Nguồn: ***************.org
Dịch giả: quykiemkhach
PS: Theo rất nhiá»u ý kiến đóng góp cá»§a các độc giả nên ta chÃnh thức cải biến má»™t số mục trong truyện mà chá»§ yếu là thay đổi: thân pháºn nhân váºt chÃnh cá»§a chúng ta do Là Liên Anh má»™t há»c sinh trung há»c cá biệt trùng sanh , sau để thuáºn tiện dùng luôn tên cá»§a thế thân là Là Cưá»ng. Còn hầu hết các tình tiết ở trên không có gì thay đổi, nếu đã xem qua thì các bằng hữu không cần thiết phải xem lại.....
-----------------
Là Cưá»ng đến đã hÆ¡n má»™t canh giá» mà vẫn chưa thấy bóng dáng Cao Lá»±c SÄ© xuất hiện, khá»™ng biết là đã phát sinh ra sá»± tình gì.....trong lòng tá»± há»i mình có là m Ä‘iá»u gì thất thố vá»›i vị đại tổng quản thái thái - uy quyá»n khuynh quốc kia không? Nhưng nếu bình thưá»ng mà nói thì nếu muốn thu dụng má»™t ngưá»i, tất sẽ phải dùng lá»… mà đãi, cho nên sẽ không bao giỠđể hắn phải chá» lâu đến váºy!
Tuy nói là có Æ¡n đỠbạt nhưng má»™t ngưá»i đưá»ng đưá»ng là má»™t tổng quản thái giám, nhất phẩm đại tướng quân, ÄÆ°á»ng triá»u đệ nhất hoạn quan váºn tá» phục, thi ân vá»›i má»™t tiểu thái giám nhá» bé mà lại tÃnh toán thì không phải khiến ngưá»i chê cưá»i sao?
Là Cưá»ng cảm thấy sá»± tình không ổn. Trong đầu suy nghÄ© má»i tình huống nhưng vẫn nghÄ© không ra Cao Lá»±c SÄ© Ä‘ang muốn cái gì...Ä‘iá»u đáng sợ nhất không phải là nÆ¡i nguy hiểm mà là không hiểu nguy hiểm từ đâu mà ra.
Má»™t lúc sau, Cao Lá»±c SÄ© cuối cùng cÅ©ng xuất hiện trong sá»± lo lắng khôn nguôi cá»§a Là Cưá»ng
Là Cưá»ng trá»™m quan sát sắc mặt Cao Lá»±c SÄ©, trong lòng không khá»i chá»i thầm:" lão hoạn quan! Thiếu gia vừa nhìn thấy khuôn mặt chết trôi cá»§a ngươi là biết hôm nay má»›i ta đến đây không phải việc tốt rồi, thiếu gia có Cá»u Dương thần công há»™ thể, nếu sá»± tình có gì không ổn thì chắc chắn vẫn có thể giết chết ngươi trước rồi tÃnh sau.!"
Cao Lá»±c SÄ© ngồi xuống thái sư á»· nhưng tuyệt không mở lá»i, chì dùng ánh mắt sắc như dao cạo nhìn hắn. Äứng phÃa sau lão là Cát Âu, tay Ä‘ang bưng má»™t chiếc mân nhá» trên mâm phá»§ má»™t tấm vải đỠche kÃn váºt phÃa dưới, bước xuống hai bước đến trước mặt Là Cưá»ng.
Là Cưá»ng thấy váºy vá»™i ấp úng nói: "tổng quản, việc nà y...."
"Ngươi hãy mở lên nhìn xem trước đi"
Là Cưá»ng đã từng xem qua rất nhiá»u tiểu thuyết vÅ© hiệp, nhìn lại chiếc mân chỉ sợ khi mình mở tấm vải đỠđó lên thi sẽ có vô số độc châm bay ra cướp lấy sinh mạng mình. Toà n thân toát mồ hôi lạnh nhưng cuối cùng vẫn phải từ từ cẩn tháºn vén tấm vải đỠlên, chỉ thấy ánh hoà ng kim lấp lánh! Dưới tấm vải là mưá»i đỉnh và ng sáng loáng....
"Oa! tháºt là đẹp quá!" Là Cưá»ng trước kia tuy sinh ra trong má»™t gia đình già u có, nhưng cÅ©ng chưa từng Ä‘uợc má»™t lần nhìn qua số lượng và ng lá»›n đến thế nà y.
Cao Lá»±c SÄ© nhếch môi cưá»i nhạt: "tất cả là cá»§a ngươi"
"Tổng quản, việc nà y... thứ cho tiểu nhân vô công không thể thụ lộc.."
Cao Lá»±c SÄ© ánh mắt lướt sang phÃa Cát Âu: "ngươi lui xuống trước Ä‘i!"
"Dạ" Cát Âu cúi đầu vâng lệnh rồi đặt mân và ng xuống bà n rồi khom ngưá»i lui nhanh ra ngoà i.
"Ngươi xem ra cÅ©ng biết thức thá»i vụ, cÅ©ng biết nói cái gì....vô công bất thụ lá»™c"
"Trước mặt tổng quản đại nhân, hạ nhân gan đâu mà dám thất lễ chứ?"
"ÄÆ°á»£c lắm. Số và ng nà y ngươi nháºn lấy Ä‘i. Ta nghÄ© ngươi là ngưá»i thông minh chắc từ nay vá» sau ngươi tá»± biết mình phải là m gì."
"Hạ nhân cảm tạ đại nhân nhưng quả thá»±c không dám nháºn mong đại nhân tha tá»™i"
Cao Lá»±c SÄ© cả giáºn: "Bổn tổng quản nói ngươi nháºn thì ngươi hãy nháºn Ä‘i!"
Là Cưá»ng thấy đã đến lúc, gấp gáp cúi đầu: "Dạ! Dạ! Dạ"
"Là Cưá»ng ta há»i ngươi, ngươi là ngưá»i ở đâu?"
"Bẩm tổng quản, tiểu nhân lúc trước lâm trá»ng bệnh bị sốt cao nên ảnh hưởng tá»›i trà nhá»›, không dám dấu đại nhân, tiểu nhân cÅ©ng không nhá»› rõ. Bất quá Là Thuáºn đã từng nói qua rằng tiểu nhân là ngưá»i ở Hà ng Châu"
"Ngươi thực sự nhất nhất cái gì cũng không nhớ rõ sao?"
"Hạ nhân sao dám dấu đại nhân việc gì chứ?" Là Cưá»ng vừa nói trong lòng cưá»i thầm: "thiếu gia, ta nói cho ngươi, ta từ thế kỉ hai mươi mốt đến ngươi có tin không? hừ!"
Cao Lá»±c SÄ© lấy ra má»™t táºp sách lá»›n: "Trong danh sách đăng kà nà y có ghi lại toà n bá»™ tư liệu vá» ngươi. Là Cưá»ng, ngưá»i Hà ng Châu, sinh ngà y mùng sáu tháng sáu năm ÄÆ°á»ng Khai Nguyên thứ mưá»i sáu. Toà n bá»™ tư liệu vá» ngươi chỉ có váºy!"
"ÄÆ¡n giản váºy sao?"
"Trên sách chỉ ghi có váºy thôi, không ghi gì hÆ¡n nữa, cho nên ta muốn gá»i ngươi đến đây để há»i cho rõ. Trong nà y không có tÃnh danh cá»§a cha mẹ ngươi, ngươi không phải là má»™t cô nhi chứ?"
Là Cưá»ng khuôn mặt lá»™ vẻ khó xá»: "Tổng...tổng quản, hạ nhân đối vá»›i việc trước kia quả tháºt má»™t Ä‘iểm cÅ©ng nhá»› không rõ"
"Là Cưá»ng , con ngưá»i má»™t khi đột nhiên lại không nhá»› mình là ai, những việc liên quan tá»›i bản thân Ä‘á»u quên hết, không phải là rất khó chịu sao?"
Là Cưá»ng thầm quan sát sắc mặt cá»§a Cao Lá»±c SÄ©, ánh mắt đột hiện lên vẻ giảo hoạt, suy nghÄ© má»™t hồi rồi mở miệng: "Bẩm đại nhân. Tiểu nhân có má»™t thầm nghÄ© rằng đã tiến cung tịnh thân để phục thì hoà ng thượng và đại nhân, thì còn há»i chuyện trước kia là m gì?"
Cao Lá»±c SÄ© đột nhiên vá»— bà n quát to: "Là Cưá»ng to gan!"
Là Cưá»ng bá»—ng cảm giác được má»™t cá»— sát khà băng hà n bao tá»a khắp châu thân, biết Cao Lá»±c SÄ© tuyệt không dá»a nạt xuông, thấy tình thế không tốt vá»™i và ng quỳ xuống: "Cao tổng quản tức giáºn! Chẳng biết hô tà i có Ä‘iá»u gì thất lá»… kÃnh mong đại nhân chỉ Ä‘iểm!"
Cao Lá»±c SÄ© lạnh lùng: "hừ! Ngươi tháºt biết che Ä‘áºy, còn không mau khai raâ€
"Äại nhân, ngưá»i muốn nô tà i nói gì, nô tà i không hiểu?"
"Còn dám ngang ngạnh che dấu? Ngươi có thể qua mặt được Hoà ng thượng và những ngưá»i khác chứ không thể lừa gạt được bổn tổng quản đâu! Nói! Kiếm thuáºt ngươi vừa sá» dụng tại Lân Äức Ä‘iện do đâu mà há»c được?"
"kiếm thuáºt? Äúng là nô tà i dá»±a theo quyển kiếm phổ cá»§a Cao tổng quản ban tứ táºp luyện mà thà nh!"
"Nói láo! Äừng tưởng ta không nhìn ra! Kiếm thuáºt ngươi sá» dụng cá»±c kì cao thâm, ngay cả ta cÅ©ng không nháºn ra đâu là hư đâu là thá»±c. Äừng nói bổn tổng quản không nhắc nhở ngươi, ngươi mang trong mình tuyệt thế vÅ© công có thể trong giang hồ mà dương danh láºp dạng, chứ tại cung trung, bổn tổng quản có thể tùy lúc mà khép ngươi tá»™i mưu đồ bất chánh. Giết chết không tha!"
"Äại nhân! Nô tà i thá»±c sá»± cái gì cÅ©ng không nhá»› rõ. Tóm lại những chiêu thức đó Ä‘á»u là nô tà i dá»±a theo kiếm phổ mà luyện táºp, nhưng chẳng biết thế nà o lại có Ä‘iểm bất đồng. Có phải là do trước kia nô tà i có luyện qua chút Ãt kiếm pháp nên thà nh thế không, quả thá»±c hạ nhân nhá»› không rõ!" Là Cưá»ng trong lòng thầm nghÄ©: Ngươi có thể nhìn ra sá»± cao minh cá»§a Thái Cá»±c kiếm pháp khi thiếu gia múa nhăng múa cuá»™i, xem ra lão hoạn quan nhà ngươi cÅ©ng có má»™t thân võ công không kém. Bất quá ngươi chỉ có thể nhìn ra Thái Cá»±c kiếm chứ không thể nhìn ra thiếu gia Ä‘ang luyện Cá»u Dương thần công, thì chắc không đánh lại ta rồi. Có cÆ¡ há»™i thiếu gia sẽ lÄ©nh giáo ngươi và i chiêu!"
Cao Lá»±c SÄ© chăm chú nhìn Là Cưá»ng má»™t hồi lâu, cÅ©ng không nhìn ra má»™t Ä‘iểm nhá» sÆ¡ hở. Sau khi hắn và o cung thì lâm trá»ng bệnh, đúng hÆ¡n má»™t háng má»›i khá»i, sau khi tỉnh dáºy thì con ngưá»i đã có sá»± thay đổi rất nhiá»u, hÆ¡n nữa chuyện trước kia Ä‘á»u quên hết, tất cả những sá»± việc nà y Ä‘á»u vô cùng rõ rà ng, minh bạch, cho dù lão có ý hoà i nghi nhưng cÅ©ng không biết bắt đầu từ đâu.
"Là Cưá»ng ngươi cÅ©ng biết rằng trong hoà ng cung ta thân là tổng quản nên tất phải vì sá»± an toà n cá»§a bệ hạ mà lao tâm khổ tứ, đối vá»›i ngươi cÅ©ng váºy. Như thế nà y Ä‘i, nếu quả tháºt ngươi đã mất Ä‘i trà nhá»› thì ta sẽ giúp ngươi từ từ khôi phục, thứ nhất là có thể giúp ngươi hồi phục, thứ hai là chứng minh lai lịch ngươi hoà n toà n trong sạch không phải là nghịch đồ, bổn tổng quản sẽ phái ngưá»i đưa ngươi vá» quê giúp ngươi Ä‘iá»u tra sá»± tháºt, ngươi thấy sao?"
Nguyên là âm mưu cá»§a tên cẩu hoạn quan nhà ngươi? Trước là cho ta xuống ngá»±a, hạ thấp uy phong cá»§a ta, sau đưá»ng đưá»ng chÃnh chÃnh Ä‘iá»u tra thân pháºn cá»§a ta! Bị ngưá»i đánh má»™t chưởng mà không đòi cả vốn lẫn lá»i thì quả không phải là tác phong cá»§a thiếu gia ta từ trước tá»›i nay. Ngươi dám múa rìu qua mắt thợ ư? Äể xem? Rất nhanh thôi ta sẽ trả lại ngươi hết cả vốn lẫn lá»i! Là Cưá»ng lúc nà y đã thông tá» má»i chuyện, giả giá»ng thà nh khẩn, cảm kÃch tá»™t cùng: "Tháºt quá vất vả cho tổng quản rồi. Tổng quà n đại nhân không quản gian khổ hết lòng vì Hoà ng thượng là m việc, lại còn quan tâm săn sóc chúng nô tà i ở dưới, lòng kÃnh ngưỡng cá»§a nô tà i đối vá»›i tổng quản quả là như nước ngáºp trá»i......."
Những lá»i xu nịnh mang âm hưởng cá»§a ngôn từ thế kỉ hai mươi mốt Ä‘áºp và o tai Cao Lá»±c SÄ© quả là má»›i vẻ vô cùng, Cao Lá»±c SÄ© khẽ hừ hai tiếng rồi nói: "Ngươi cầm lấy số và ng nà y vá» nghỉ trước Ä‘i. Ta đã sắp xếp cho ngươi má»™t gian phòng, từ nay vá» sau ngươi cố gắng mà luyện kiếm cho tốt. Ngoà i Dịch Äình cung thì ngươi có thể tùy ý Ä‘i lại má»i nÆ¡i"
"Tạ đại nhân, từ nay vá» sau tiểu nhân nhất định táºn lá»±c là việc cho tổng quản, cúc cung táºn tụy, tuyệt không hai lòng! Äại nhân không có việc gì sai bảo, tiểu nhân xin cáo lui trước!"
"Khoan đã"
"Äại nhân còn có chuyện gì sai bảo?"
"Tuyệt đối ngà n vạn lần không được hiển lá»™ võ công ngươi có trước mặt ngưá»i khác,!"
"Dạ, đại nhân"
Là Cưá»ng trong lòng hỉ hả vô cùng, bưng mân và ng ung dung mà bước ra khá»i Ti lá»… giam. Món quà nà y cá»§a Cao Lá»±c SÄ© không phải là nhẹ, hiển nhiên là từ nay vá» sau hắn chắc chắn được trá»ng dụng nên Cao Lá»±c SÄ© muốn Ä‘iá»u tra thân thế hắn, trước là muốn vì hoà ng thượng kiểm chứng nhưng tháºt ra muốn dùng hắn là m tâm phúc thì Cao Lá»±c SÄ© cà ng muốn nắm rõ thân pháºn cá»§a hắn hÆ¡n.
Chỉ là Là Cưá»ng không ngá» rằng ngưá»i trá»ng dụng hắn không phải Cao Lá»±c SÄ© mà lÃ ÄÆ°á»ng Huyá»n tông. HÆ¡n nữa hắn luôn nghÄ© rằng mình thông minh, lanh lợi, việc gì cÅ©ng nắm rõ như lòng bà n tay, cuối cùng sẽ nắm chắc trong tay háºu cung cùng ba ngà n giai lệ...nên Là Cưá»ng đã không nháºn thấy má»™t mối nguy hiểm Ä‘ang dần bao bá»c lấy tÃnh mạng cá»§a hắn…..
Có ngưá»i đã nhìn ra thân pháºn giả thái giám cá»§a hắn.!!
Tà i sản của vuhanduong
Chữ ký của vuhanduong
05-05-2008, 12:03 PM
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 501
Thá»i gian online: 1 tuần 1 ngà y 8 giá»
Thanks: 5
Thanked 356 Times in 301 Posts
Chương 11: Giá cung nữ thái mĩ liễu ba?
Nguồn: ***************.org
Dịch giả: quykiemkhach
Cứ như thế thá»i gian dần trôi qua, cÅ©ng không thấy hoà ng đế hay Cao Lá»±c SÄ© đòi truyện kiến Là Cưá»ng. Cao Lá»±c SÄ© cÅ©ng không má»™t lần nhắc tá»›i vấn đỠvá» thân pháºn hắn mà theo tÃnh toán cá»§a Là Cưá»ng thì ngưá»i cá»§a Cao Lá»±c SÄ© phái đến Hà ng Châu Ä‘iá»u tra tất phải quay vá» từ lâu rồi, xem ra rốt cuá»™c bá»n chúng cÅ©ng không thu hoạch được gì nhiá»u.
Là Cưá»ng bây giá» má»—i ngà y Ä‘á»u không có việc gì là m rảnh rá»—i vô cùng, việc luyện công cÅ©ng không có tiến triển gì lá»›n. Nhà n rá»—i quá cuối cùng hắn quyết định phải bằng má»i cách đột nháºp và o Thái Dịch trì để tăng thêm kiến thức vá» mÄ© nữ..........
Tuy nói Là Cưá»ng tuyệt không há» biết gì vá» công pháp luyện công cÆ¡ bản nhưng lúc nà y trong cÆ¡ thể hắn ná»™i lá»±c cá»§a Cá»u Dương thần công sung mãn vô cùng, việc chạy nhảy, lẩn tránh Ä‘á»u vượt xa thưá»ng nhân. Tháºm chà có má»™t lần trong lúc vô ý dáºm nhảy đã có thể bay cao trên mưá»i trượng vượt qua tưá»ng thà nh cá»§a Thái Cá»±c cung nhìn thấy xa xa vách tưá»ng cá»§a Äại Minh cung - nÆ¡i xuân ý nồng nồng.....
Vốn Là Cưá»ng cÅ©ng định há»c theo các hiệp khách, mặc và o ngưá»i bá»™ y phục dạ hà nh, leo tưá»ng bám vách, phi thân trên các mái nhà mà đến mà đi nhưng ná»™i lá»±c trong cÆ¡ thể hắn lại chưa thể khống chế toà n bá»™, có lúc thể dá»… dà ng nắm bắt nhưng cÅ©ng đôi khi cố ý cÅ©ng không xong. Vắt óc suy nghÄ© mãi cuối cùng cÅ©ng tìm được má»™t biện pháp khả dÄ©.......
Má»—i ngà y và o giá» mão thì tất cả các cung nữ Ä‘á»u thức giấc, là m vệ sinh cá nhân rồi sau đó ăn Ä‘iểm tâm sáng. Äến giá» mão má»™t khắc thì chuẩn bị quá đông hoa môn cùng cung nữ Dịch Äình cung trao đổi công việc. HÆ¡n nữa cÅ©ng và o trong lúc nà y thì cÅ©ng vừa lúc TÃch tân ti váºn chuyển than cá»§i đồ dùng tạp hóa qua các nha môn, mà ngưá»i đông thì tất tạp, Là Cưá»ng - hắn có thể thừa dịp đông ngưá»i mà lẻn và o. Huống chi, Cao Lá»±c SÄ© đã Ä‘Ãch thân hứa vá»›i Là Cưá»ng rằng má»—i sáng không cần phải đến nha môn Ä‘iểm danh nháºn việc, thì dù có mất tÃch và i canh giá» chắc cÅ©ng chẳng ai hoà i nghi.
Quả đúng như dá»± tÃnh, tất cả Ä‘á»u diá»…n ra vô cùng thuáºn lợi, vượt qua Äông hoa môn tuyệt không có ai chú ý đến hắn. Sau khi cúi đầu im lặng vượt qua được trạm canh gác cá»§a cấm vệ quân, Là Cưá»ng trong lòng mừng rỡ vô cùng, nhằm thẳng hướng Thái Dịch trì tiến đến.
Lúc nà y trá»i đã sáng tá», Là Cưá»ng không dám Ä‘i lại trên đưá»ng lá»›n, liá»n vòng qua má»™t hòn giả sÆ¡n tiến và o má»™t rừng trúc và ng.
“……Tú sắc nan vi danh,
Thương thuý nháºt tại nhãn.
Hữu thì bạch vân khởi,
Thiên tế tự thư quyển.
Tâm trung dữ chi nhiên,
Thác hứng mỗi bất thiển.
Hà đương tạo u nhân,
Diệt tÃch thê tuyệt hiến? …… â€
Dịch:
"...Tên đâu xứng vẻ đẹp mà ,
Núi xanh ngăn ngắt, chói loà nắng mai.
Có khi mây nổi đầy vơi,
Có khi khép lại góc trá»i cõi riêng.
Giữ lòng cho được thản nhiên,
Cảm sâu, hứng lạ hiện lên phút nà y.
Có khi náu ẩn nơi đây,
Äỉnh non cao, xoá dấu già y sạch không. "
(Vá»ng Chung Nam sÆ¡n ký Tá» Các ẩn giả)
Äá»™t nhiên từ phÃa sâu trong rừng trúc truyá»n đến má»™t tiếng ngâm thanh thoát mà u buồn. Mặc dù Là Cưá»ng đối vá»›i thÆ¡ văn thì tuyệt đối không có chút hứng thú nhưng đối vá»›i giá»ng ngâm cá»§a nữ tá» nà y thì lại thấy cảm động vô cùng. Thanh âm nhẹ nhà ng, u oán, da diết ná»—i nhá»› thương, tá»±a như ná»—i niá»m cá»§a má»™t ngưá»i con xa quê Ä‘ang ngóng trông vá» quê mẹ. Giá»ng ngâm man mác ná»—i buồn, như Ä‘ang đồng cảm vá»›i cảnh ngá»™ cá»§a Là Cưá»ng lúc nà y cÅ©ng là má»™t ngưá»i con xa quê, không biết có còn không ngà y trở lại......
Là Cưá»ng bước khẽ lên phÃa trước và i bước thì thấy má»™t cung nữ Ä‘ang đứng giữa rừng trúc, đầu hướng nhìn ra xa xa như phát ngốc. Tuy chỉ nhìn từ phÃa sau, nhưng cÅ©ng đủ thấy thiếu nữ thân hình chá»— nà o cÅ©ng cá»±c kì quyến rÅ©. Nhưng mà thân hình đẹp cÅ©ng chưa hẳn khuôn mặt sẽ đẹp. Ngưá»i thì Là Cưá»ng đã gặp qua rất nhiá»u loại, Ä‘iá»u quan trá»ng nhất bây giá» không phải là nhìn ngắm má»™t cung nữ mà là phải Ä‘i xem các phi tá» cá»§a hoà ng đế.
Là Cưá»ng vừa định quay ngưá»i bước Ä‘i thì đúng lúc cung nữ kia quay đầu lại, bốn mắt gặp nhau.
Việc nà y........nà y.......nà y.......nói là tiên nữ giáng trần cÅ©ng không quá khoa trương mà ? Là Cưá»ng thần tình ngây ngốc như tượng gá»—, mồm há hốc, mắt tròn xoe, bước chân đã nhấc lên mà cứng như đá không đặt xuống được. Cổ nhân nói quả không sai mà : “Phảng há» nhược khinh vân chi tế nguyệt,Phiêu phiêu há» nhược lưu phong chi hồi tuyết. Minh mâu thiện lãi,yếu phụ thừa quyá»n. Côi tư diá»…m dáºt,nghi tÄ©nh thể nhà n. Nhu tình xước thái……â€
(Tại hại tạm lấy một đoạn trong Lạc Thần phú của Tà o Thực ra mà so sánh)
"MÆ¡ mà ng như dải mây má»ng lướt qua ánh trăng.
Bồng bá»nh như hoa tuyết trong là n gió.
Từ xa mà nhìn, trắng mịn như ráng sá»›m khi mặt trá»i lên;
Lại gần mà ngắm, chói ngá»i tá»±a phù dung Ä‘u đưa sóng biếc.
Không máºp, không gà y, chả lùn, chả ngẳng, vai tá»±a vòng cung, lưng như lụa nõn.
Thon thon cổ gáy, mịn mà ng mà u da.
Không cần thoa xuyến, không cần hương thơm.
Tóc mây óng ả, mà y liá»…u đẹp dà i - ngoà i hồng môi Ä‘á», trong mịn răng ngà "
Khuôn mặt thanh tú, tuy nhìn qua chỉ má»›i khoảng mưá»i ba, mưá»i bốn tuổi nhưng thân thể đã phát triển hoà n toà n, những đưá»ng cong má»m mại quyến rÅ© mê ngưá»i.
Cung nữ đã gặp qua rất nhiá»u nhưng chưa từng thấy đẹp ngần nà y. Mỹ nữ cÅ©ng gặp qua nhiá»u nhưng chưa từng ai thanh tú dưá»ng váºy. Là Cưá»ng lúc nà y trong lòng Ä‘em cả ba ngà n tuyệt thế cung tần mỹ nữ ném văng ra khá»i trà não, trá»±c giác cá»§a hắn có thể rõ rà ng nháºn thấy cung nữ nà y đúng là xinh đẹp nhất thế gian!
Cung nữ nhìn thấy Là Cưá»ng giáºt mình sợ hãi, giá»ng nói cá»±c kì quyến rÅ©: "ngươi...ngươi...như thế nà o.." vồn là nà ng muốn nói: "ngưá»i như thế nà o biết ?" nhưng có phần kinh hãi cùng ngượng ngùng nên ấp úng mãi ná»a nà y không nói lên câu.
"Nà ng muốn biết ta là m sao đến được nơi nà y sao?"
Cung nữ xinh đẹp khẽ gất đầu.
Là Cưá»ng hai con ngươi xoay tròn: "ta là má»™t tiểu thái giám thuá»™c Hoà ng đế kiếm vÅ© Ä‘oà n, do không cẩn tháºn Ä‘i tá»›i Ä‘i lui má»™t lúc lại lạc đến nÆ¡i nà y. Ở đây đình thai, lầu các, hà nh lang ngang dá»c lại giống nhau vô cùng nên ta quả tháºt không biết đưá»ng nà o mà ra"
"Váºy ngươi nhanh rá»i khá»i nÆ¡i nà y Ä‘i, đây là nÆ¡i ở cá»§a Dung quý phi - Hoa Dung các. Hoà ng thượng có lệnh phà m là ngưá»i ngoà i tuyệt không được đến quấy rầy Dung phi nương nương"
"Váºy sao ngươi ở nÆ¡i đây?"
"Ta là thiếp thân thị tỳ cá»§a Dung phi nương nương nên đương nhiên là ở đây rồi. Vị công công nà y, ngươi nên Ä‘i nhanh Ä‘i, kẻo có ngưá»i phát hiện ngươi xong và o nÆ¡i nà y thì quả không tốt đâu"
"Nà ng tên là gì vây?" Là Cưá»ng trong lòng thầm nghÄ©: " được cùng nà ng gặp mặt thì có bị phạt thiếu gia ta cÅ©ng không thèm để ý đâu"
"Ta gá»i là Hỉ Nhạc"
"Hỉ Nhạc, cái tên rất hay. Mạc dù thiếu má»™t Ãt thi vị nhưng lại cá»±c kì phù hợp vá»›i nà ng. Bởi vì dù là bất kì ai khi gặp được nà ng hiển nhiên trong lòng vô cùng hỉ nhạc"
Hỉ Nhạc kinh ngạc há»i: "Không lẽ công công cÅ©ng là má»™t ngưá»i yêu thÆ¡?"
Là Cưá»ng nghe váºy trong lòng thầm nghÄ©: "Nha đầu nà y vô sá»± chạy đến đây ngâm thÆ¡, tá»± nhiên là rất thÃch các nam tá» văn nhã. Lúc nà y thì hối háºn cÅ©ng không kịp nữa rồi, tại sao lúc xưa không cố gắng há»c hà nh má»™t chút thÆ¡ ca thì bây giỠđã có thể mang ra mà tán gái rồi"
"A..Những lá»i thÆ¡ nà ng vừa má»›i ngâm khi nãy quả thá»±c rất hay, ta chưa từng được nghe qua, trừ phi chÃnh là do nà ng là m ra?" Là Cưá»ng vá»™i nói lảng sang chuyện khác
Hỉ nhạc khuôn mặt lá»™ rõ vẻ kinh ngạc: "Chẳng lẽ ngươi không biết sao? Äúng rồi. Có lẽ do ngươi ở trong cung lâu ngà y nên không biết được nhiá»u vá» thế giá»›i bên ngoà i. Ngưá»i là m bà i thÆ¡ nà y là đại ca cá»§a ta. Huynh ấy cÅ©ng là má»™t đại thi nhân vô cùng nổi danh"
"Ta còn tưởng là do nà ng là m ra nữa chứ?"
"Ta tà i thô, há»c kém sao có thể sáng tác được chứ" Hỉ nhạc cưá»i nhẹ yêu kiá»u, trên khuôn mặt thanh tú bao phá»§ má»™t ánh hồng
"Vị đại ca kia cá»§a nà ng tên là gì váºy?" Là Cưá»ng thấy Hỉ Nhạc má»—i lần nhắc tá»›i vị đại ca kia thì thÃch thú và tá»± hà o vô cùng, trong lòng có chút không vui thầm nghÄ©: "Thi nhân nà y là ai chứ? Có gì đặc biệt hÆ¡n ngưá»i sao?"
"Huynh ấy tên là Là Bạch"
"LÃ....Bạch...?" Là Cưá»ng mặt mà y ngệt ra, sừng sá» má»™t lúc rồi vá»™i cưá»i nói: "Vị đại ca cá»§a nà ng tháºt là quá tà i tình. ThÆ¡ tốt, thÆ¡ tốt!"
"Có ngưá»i đến, ngươi nhanh trốn Ä‘i" Hỉ Nhạc khuôn mặt khẽ bối rối nhưng vẫn đưa tay kéo Là Cưá»ng và o sau má»™t khóm trúc ráºm rạp.
Quả nhiên có tiếng bước chân từ xa vá»ng lại, Ä‘i tá»›i là hai tiểu cung nữ váºn y phục giống vá»›i Hỉ Nhạc chỉ là không có nhan sắc được như nà ng.
Má»™t cung nữ gá»i to: "Hỉ Nhạc ngươi ở nÆ¡i nà o?"
Hỉ Nhạc ánh mắt nhìn Là Cưá»ng như bà o hắn đừng cso Ä‘i lung tung nữa, rồi hướng bên ngoà i mà đi.
Cung nữ kia thấy Hỉ Nhạc vá»™i há»i: "Hỉ Nhạc? Ngươi sao lại ở chá»— nà y? Dung phi nương nương muốn tắm rá»a, Nương Nương Ä‘ang chá» ngươi Ä‘em con bướm vá». Ngươi xem, ta đã hái được rất nhiá»u hoa rồi nà y"
"Hoan hân tỷ tỷ..."
Hoan hân liá»n há»i: "Ngươi không có bắt được bướm sao?"
Cung nữ bên cạnh thấy váºy khẽ nói: "Hoan hân, ngươi cÅ©ng ngốc quá mà . Trá»i thì má»›i há»ng sáng, không khà lạnh lẽo thì lấy đâu ra bướm mà bắt chứ? Là do Dung phi nương nương cố ý là m khó đám nô tà i chúng ta mà thôi. Äi nhanh Ä‘i nương nương Ä‘ang chá» chúng ta mang hoa vá». Hỉ Nhạc ta nhìn qua cÅ©ng biết muá»™i không bắt Ä‘uợc bướm rồi, chắc nương nương cÅ©ng chỉ trách qua và i câu là lại tốt thôi"
Hoan hân khẽ thở dà i: "Hỉ Nhạc đi thôi. Ai kêu nà ng ta là chủ tỠcòn chúng ta lại là nô tà i cơ chứ?"
Thấy bóng ba ngưá»i đã khuất xa, Là Cưá»ng vá»™i bước ra khá»i chá»— nấp.
"Lúc nà y là đầu mùa đông, đến má»™t con ong Ä‘i kiếm máºt còn không có thì lấy đâu ra bướm chứ? Cái con mụ Dung phi nương nương nà y quả là quá Ä‘iá»u ngoa mà ? Dám là m khó Hỉ Nhạc cá»§a thiếu gia ta hả? hừ ! Xem thiếu gia ta trêu chá»c ngươi thế nà o!"
Là Cưá»ng nhá»› tá»›i những lá»i nói trước lúc Ä‘i cá»§a ba ngưá»i Hỉ Nhạc, Dung phi nương nương lúc nà y Ä‘ang muốn tắm rá»a...láºp tức trên khuôn mặt lá»™ ra vẻ cưá»i tà ác, láºp tức theo hướng bá»n Hỉ Nhạc mà bám theo.
Tà i sản của vuhanduong
07-05-2008, 02:03 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Äông Hải Hạ Long
Bà i gởi: 329
Thá»i gian online: 1 ngà y 2 giá» 3 phút
Thanks: 0
Thanked 38 Times in 19 Posts
Chương 12: Quý phi mộc dục (nhất)
Nguồn: Hoa nguyệt tao đà n
Vừa ra khá»i rừng trúc Là Cưá»ng đã không còn thấy hình bóng cá»§a đám ngưá»i Hỉ Nhạc đâu nữa rồi, chỉ thấy không xa có má»™t cung Ä‘iện vô cùng hòa hoa sang trá»ng. Từ xa có thể nhìn rõ tấm biển bằng lưu ly nằm ở trên cá»a cung khắc rõ ba chữ "Hoa Dung Các". Nằm giữa rừng trúc và tòa cung Ä‘iện là má»™t hồ nước rá»™ng, nếu muốn tiến và o cung Ä‘iện thì chỉ có má»™t con đưá»ng đó là thông qua thạch cá»§ng kiá»u bắc ngang hồ. Mà đáng giáºn nhất là lúc nà y trên cầu Ä‘ang có hai thị vệ đứng canh gác!
Là Cưá»ng đúng lúc Ä‘ang suy nghÄ© là m thế nà o để vượt qua hà ng rà o bảo vệ cá»§a hai tên cá»§ng kiá»u thá»§ vệ, thì đột nhiên nghe thấy giá»ng cưá»i há»i cá»§a má»™t tên thái giam bên tai: "Vị công công nà y là m gì mà trông cứ như Ä‘ang ăn trá»™m thế?"
Là Cưá»ng khẽ giáºt mình, trong đầu hiện lên ý nghÄ© giết ngưá»i diệt khẩu, ngầm váºn ná»™i lá»±c Cá»u Dương thần công quán trú hết và o hữu chưởng.
Thấy Là Cưá»ng không phản ứng gì, tên thái giám kia lại nói:"Chắc lại là tân công công hả? Ai, hai tháng đã chết ba công công rồi, phục vụ vị chá»§ tá» nà y quả là không may mắn. Tiểu huynh đệ cần phải lưu ý má»™t Ä‘iá»u, ngà n vạn lần chá»› có chá»c giáºn nương nương, bước sang đây Ä‘i, ta dẫn ngươi và o."
Là Cưá»ng cung kÃnh cúi đầu: "Là m phiá»n đại ca dẫn đưá»ng"
"Theo ta đến đây. Khi gặp quý phi nương nương thì phải cẩn tháºn ứng đối, nếu không cần thiết thì tuyệt đối đừng nhiá»u lá»i"
"Công công, ngà i nói hai tháng đã chết ba ngưá»i, việc nà y là thế nà o váºy?"
"Hừ!" tên thái giám ra hiệu bé mồn, rồi thấp giá»ng nói: "Ngà n vạn lần đừng có há»i nhiá»u, cÅ©ng đừng có nhắc đến. Mặc cho quý phi nương nương an bà i ngưá»i là m cái gì, ngươi cứ chuyên tâm nhất quán và o là m là được"
Xuyên qua trì tá», qua hai khoảng sân rá»™ng, vị thái giám Ä‘i trước đột nhiên dừng lại, hướng tá»›i cá»a phòng nói: "Hồi nương nương. Nô tà i A Phúc kiến giá!"
Bên trong có má»™t thanh âm truyá»n lại, Vị thái giám má»™t tay nắm lấy tay Là Cưá»ng , tay kia khẽ đẩy cá»a, khom mình tiến và o. Chỉ thấy phÃa trước mặt được chặn lại bởi má»™t tấm mà n châu ngá»c lấp lánh tá»a ra những luồng sáng nhu hòa, mê hoặc.
Vị thái giám khẽ giáºt tay Là Cưá»ng ra hiệu quỳ xuống : "A Phúc khấu kiến nương nương."
Má»™t cung nữ khẽ kéo tấm mà n châu. Là Cưá»ng hÆ¡i ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn trá»™m chỉ thấy cung nữ đó không phải ai khác mà là Hỉ Nhạc. Hỉ Nhạc cÅ©ng nhìn thấy Là Cưá»ng, thần tình liá»n lá»™ vẻ kinh hãi.
PhÃa sau tấm rèm châu là má»™t quý phụ xinh đẹp khoảng hÆ¡n hai mươi tuổi. Toà n thân váºn áo lông chim, sóng mắt long lanh, minh diá»…m vÅ© mị, quyến rÅ© mê ngưá»i. Mặc dù không có vẻ thanh tú như Hỉ Nhạc nhưng nhan sắc cÅ©ng không há» thua kém, hÆ¡n nữa trong vẻ đẹp cá»§a nà ng ta lại có ba phần thà nh thục và cao quý. Äây chÃnh là má»™t vẻ đẹp yêu mị, quyến rÅ© khiến cho bất cứ má»™t nam nhân nà o dù chỉ nhìn qua cÅ©ng phải trà o dâng má»™t cảm giác thèm muốn. Hiển nhiên mỹ phụ nà y là má»™t trong tam đại sá»§ng phi cá»§a hoà ng đế - Dung phi nương nương.
Là Cưá»ng vá»™i và ng dáºp đầu nói: "nô tà i Là Cưá»ng kiến quá nương nương. Nương nương thiên tuế, thiên tuế, thiên thiên tuế!"
Dung phi khẽ đưa mắt liếc qua Là Cưá»ng, rồi thong thả nói: "A Phúc! Hắn là ai váºy? Việc bổn cung giao ngươi là m đến đâu rồi?"
"Hồi bẩm nương nương. Ngưá»i nà y là tân thái giám đến hầu hạ nương nương, tiểu thái giám nà y gá»i là ......"
Là Cưá»ng vá»™i tiếp lá»i: "nô tà i là Là Cưá»ng kiến quá nương nương"
Dung phi khẽ gáºt đầu: "A Phúc, việc ta giao thế nà o rồi?"
"Bẩm nương nương, hết thảy Ä‘á»u thuáºn lợi."
"Tốt lắm, cực cho ngươi rồi."
"Nô tà i không dám. ÄÆ°á»£c là m việc cho nương nương là phúc pháºn cá»§a nô tà i. Nô tà i nguyện ý vì nương nương cúc cung táºn tụy, dù có chết cÅ©ng không oán thán."
Dung phi mỉm cưá»i, gáºt đầu nói: "Tấm lòng trung thà nh cá»§a ngươi bổn cung hiểu rõ nhất..." khẽ ngừng má»™t lát rồi quay sang Là Cưá»ng nói tiếp: "Là Cưá»ng ngươi ngẩng mặt lên cho bổn cung xem ngươi thế nà o!"
"Dạ nương nương" Từ từ ngẩng đầu lên, lần nà y Là Cưá»ng má»›i nhìn thấy rõ khuôn mặt kiá»u diá»…m, xinh đẹp tuyệt luân cá»§a Dung phi và cÅ©ng nháºn thấy ánh mắt trà n đầy sá»± quan tâm lo lắng cá»§a Hỉ Nhạc ở bên cạnh. Nha đầu xinh đẹp nà y xem ra bây giá» chỉ mong ta chạy nhanh ra khá»i chốn nà y, tâm địa nà ng quả là thiện lương.
Nhìn rõ khuôn mặt cá»§a Là Cưá»ng, Dung phi khẽ gáºt đầu vẻ ưng ý: "Ngươi xem ra cÅ©ng là má»™t tiểu thái giám tuấn tú. A Phúc, ngươi hãy dẫn hắn Ä‘i xuống thay đổi y phục trước rồi giảng giải cho hắn ta các quy cá»§,lá»… nghi trong Hoa Dung các, rồi sau đó để hắn đến hầu hạ ta tắm rá»a"
Trên đưá»ng từ tẩm cung cá»§a Dung phi ra phÃa sau, Là Cưá»ng trong lòng luôn muốn tìm cÆ¡ há»™i dò xét đưá»ng ra, nếu không khi sá»± tình trở nên rối rắm thì lại không biết đưá»ng mà lui. Nhưng A Phúc lại như biết được suy nghÄ© trong đầu hắn mà cứ lôi kéo chặt cứng lấy.
"Phúc công công, lão kéo ta Ä‘i đâu váºy?"
"Ai! Là Cưá»ng à , cÅ©ng là ngươi số mạng không được tốt. Ta trước mặt nương nương nói nhiá»u như váºy cốt là để ngươi nghe thấy, cố gắng mà nhá»› cho kÄ© những lá»i ta nói vá»›i nương nương, rồi tá»± cầu cho mình Ä‘a phúc....Ài....."
"Sao lại như váºy? Nương nương không phải bảo ta đến hầu hạ tắm rá»a sao? Không phải là muốn lấy đầu ta chứ"
"Ai da! Là Cưá»ng ngươi là ngưá»i má»›i tá»›i, cÅ©ng khó trách ngươi không biết. Trước kia cÅ©ng chÃnh là do ba tiểu thái giám trong lúc tá»›i hầu nương nương tắm rá»a mà đắc tá»™i vá»›i ngưá»i, để rồi bị........"A Phúc lấy tay đưa ngang cổ ra vẻ bị chém đầu.
Là Cưá»ng thấy váºy cảm thấy á»›n lạnh, cần cổ thụt xuống, le lưỡi: "Không phải tà môn như váºy chứ?"
"Là Cưá»ng ngươi cần phải phán Ä‘oán tinh nhanh! Nếu nương nương có phân phó ngươi là m cái gì, ngươi phải là m cho đúng, biết không?"
"Phúc công công, lát nữa hầu hạ nương nương tắm rá»a, ta cần phải là m những gì?"
"Thiêm hương, gia thá»§y những công việc nà y Ä‘á»u do bá»n cung nữ là m, bá»n thái giám chúng ta phần lá»›n là đứng tại cá»a, nghe sai khiến mà thôi"
"A..Nói váºy không phải là đứng gác sao? Việc nà y thì không có gì! Äúng rồi, Phúc công công, ba vị tiểu thái giám kia lúc trước là từ tiá»n môn Ä‘i và o hay là từ háºu viện Ä‘i và o váºy?"
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên là từ tiá»n môn"
"Váºy phiá»n phúc công công chỉ dạy cho đưá»ng Ä‘i đến háºu viện, mong công công không phiá»n kẻ thiếu hiểu biết nà y.."
A Phúc gáºt đầu: "Xem ra ngươi cÅ©ng là ngưá»i chu đáo. Ngươi nhá»› cho kÄ© nhé, Ä‘i xuyên qua hoa viên bên kia, theo hướng bên trái mà đi là đến. NÆ¡i nà y là ná»™i cung nên không có thị vệ canh gác, Ä‘i tá»›i Ä‘i lui cÅ©ng chỉ là nương nương và và i thiếp thân cung nữ, ngươi cẩn tháºn má»™t chút là được rồi"
Là Cưá»ng thầm nghÄ©: "Váºy tốt rồi! Biết là đi để chịu chết, bổn thiếu gia ngu gì mà là m váºy chứ? Há»i rõ cá»a sau rồi tùy lúc mà li khai nÆ¡i nà y. Con mụ quá»· quái Dung phi nương nương kia mặt mÅ©i trông xinh đẹp không ngá» lại là má»™t lão vu bà , má»™t ma vương chuyên giết ngưá»i không gá»›m tay."
Bị A Phúc lôi kéo vừa Ä‘i vừa nói những chuyện trên trá»i dưới bể, Là Cưá»ng phải tìm má»i cách má»›i có cá»› thoát thân. Tuy nhiên cÅ©ng nhá» miệng cá»§a A Phúc mà Là Cưá»ng cÅ©ng biết thêm không Ãt chuyện hay ho vá» Dung phi nương nương. Vị Dung phi nương nương nà y Ä‘uợc hoà ng đế cá»±c kì sá»§ng ái cho nên tÃnh tình rất không được tốt, bá»±c mình má»™t chút là đánh là mắng đám nô tà i, nếu có ai là m trái ý thì khép cho tá»™i danh rồi giết Ä‘i. Tâm địa độc ác, Ãch kỉ, thưá»ng xuyên hạ ma thá»§ xuống đám hạ nhân, cái việc hoang đưá»ng nhất là và o má»™t sáng mùa đông lạnh lẽo bắt má»™t cung nữ thể chất yếu Ä‘uối Ä‘i bắt bướm, thì lấy đâu ra mà vị Dung phi nương nương nà y thì lại xem đó như việc bình thưá»ng váºy.
"Dung phi nương nương nà y chắc hẳn ná»™i tâm có Ä‘iá»u bà máºt cho nên má»›i có những hà nh vi bất bình thưá»ng như váºy? Chứ nếu không thì chẳng lẽ lại là má»™t đồ biếm thái sao?" Là Cưá»ng Ä‘i theo dá»c hà nh lang nhá» tiến sâu và o háºu viện, vừa Ä‘i vừa thắc mắc tá»± há»i....
Vừa bước Ä‘i thoáng chốc đã thấy trước mặt hiện lên má»™t tòa phòng ốc, má»™t hương thÆ¡m nhà n nhạt cá»§a các loà i hoa từ bên trong truyá»n ra.
Thơm quá!
"Hương hoa thÆ¡m....lại còn có tiếng nước chảy. Hắc...Chẳng lẽ, là quý phi nương nương Ä‘ang tắm rá»a sao?"
Là Cưá»ng khom thấp ngưá»i, rón rén bước từng bước, tháºn trá»ng ép sát và o cá»a sổ phòng, quả nhiên nghe rõ rà ng tiếng nước róc rách từ trong vá»ng lại
Khẽ đưa tay đẩy cá»a, cánh cá»a sổ không cà i then từ từ hé lá»™.
Nhá»› tá»›i hình ảnh vị Dung phi nương nương khuôn mặt xinh đẹp, thân hình quyến rÅ©, bây giá» lại vừa lúc tắm rá»a lá»™ tiết xuân quang quả là hấp dẫn vô cùng. Äúng lúc định rón rén bước và o thì trong đầu lại hiện lên hình ảnh má»™t lão vu bà , giết ngưá»i không chá»›p mắt, trong lòng Là Cưá»ng không khá»i có chút sợ hãi, nhất thá»i quên béng mình Ä‘ang mang trong ngưá»i Cá»u Dương thần công há»™ thể!
Tà i sản của giacuongly
Chữ ký của giacuongly
07-05-2008, 02:05 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Äông Hải Hạ Long
Bà i gởi: 329
Thá»i gian online: 1 ngà y 2 giá» 3 phút
Thanks: 0
Thanked 38 Times in 19 Posts
Chương 13: Quý phi mộc dục (nhị)
Nguồn: Hoa nguyệt tao đà n
Là trà và dâm dục như hai con ngưá»i khác nhau trong đầu Là Cưá»ng bắt đầu diá»…n ra má»™t tráºn quyết chiến sanh tá». Kết quả là : là trà bị thảm tá»...
Quay đầu nhìn bốn phÃa không thấy có bòng ngưá»i, Là Cưá»ng rón rén há»c theo cách cá»§a bá»n trá»™m đạo dùng ngón tay thấm chút nước bá»t định chá»c thá»§ng giấy dán cá»a. Chỉ thấy giấy dán cá»a phòng nà y không phải là loại giấy bình thưá»ng mà là những mảnh tÆ¡ lụa tạo thà nh: "Mẹ nó! Phòng tắm cá»§a quý phi cÅ©ng khác hẳn nÆ¡i khác nữa" Nhưng Ä‘iá»u nà y sao có thể là m phiá»n hắn được, ngưng tụ ná»™i công và o hai đầu ngón tay, khẽ chÃch nhẹ má»™t cái là có thể dá»… dà ng chá»c thá»§ng tấm tÆ¡ lụa dán cá»a, tạo thà nh má»™t lá»— nhá».
"Oái! " Äáºp và o mắt hắn lúc nà y là má»™t tấm bình phong lá»›n, che khuất toà n bá»™ tầm nhìn, khiến Là Cưá»ng cái gì cÅ©ng không nhìn được.
Trong phòng lúc nà y bao phủ một tầng khói nước, mỠmỠhư ảo, phảng phất như tiên cảnh, trong lớp khói nước nà y lại thẩm thấu mùi hoa thơm phức....
Hương hòa, khói nước cùng tiếng nước róc rách...chỉ má»›i cảm nháºn váºy thôi mà bên trong Là Cưá»ng dục há»a đã đại phát, khó thể nhẫn nhịn được. Tấm bình phong kia lá»›n váºy nếu ta cứ nấp ở đằng sau nó thì chắc chắn khó ai có thể phát hiện ra được? NghÄ© váºy Là Cưá»ng liá»n nhẹ ngà ng đẩy cá»a sổ phòng rồi nhẹ nhà ng thả ngưá»i lẻn và o trong nhẹ như má»™t con mèo nhá», không phát ra má»™t tiếng động.
Là Cưá»ng ẩn thân tại phÃa sau tấm bình phong, tiến hà nh rò xét xung quanh, chỉ thấy trong phòng lúc nà y có hai ngưá»i Ä‘ang tiến hà nh triêu hương má»™c dục, ngưá»i gia thá»§y là Hỉ Nhạc, ngươi thiêm hương là Hoan Hân.
Chỉ thấy má»™t lát sau, Hoan Hân đột nhiên mở lá»i: "Việc thiêm hương hoa đã xong rồi, ta cần Ä‘i kiểm tra chút Ãt, Hỉ Nhạc muá»™i lưu lại đây nhé."
"Tỷ đi đi"
Là Cưá»ng nhìn Hỉ Nhạc, thân hình má»m mại, đôi ngá»c thá»§ thanh mảnh, dung mạo thanh tú, lúc nà y đứng trong là n khói nước má» mỠảo ảo trông nà ng như má»™t nà ng tiên nữ đứng trong thiên cung. Là Cưá»ng trong đầu thầm nhá»§: "Cái con mụ Dung phi tâm địa nhá» hẹp kia tuy cÅ©ng rất xinh đẹp nhưng sao so sánh vá»›i vẻ đẹp siêu trần thoát tục cá»§a Hỉ Nhạc được cÆ¡ chứ! Nếu bây giá» ngưá»i tắm rá»a là Hỉ Nhạc thì tốt biết bao!"
"Ai? Ai đứng ở phÃa sau bình phong váºy?" Hỉ Nhạc đột nhiên kinh hãi hét lá»›n, vốn dÄ© trong là n khói nước mỠảo nà ng bá»—ng cảm nhân có bóng ngưá»i thấp thoáng phÃa sau tấm bình phong.
Là Cưá»ng lúc nà y chỉ muốn trốn, nhưng chỉ sợ nếu má»™t khà Hỉ Nhạc kêu to sẽ khiến cấm quân kéo đến ngay.
"Ta đã nhìn thấy ngưá»i rồi. Nếu ngươi không bước ra đây thì ta sẽ gá»i ngưá»i tá»›i" Hỉ Nhạc gấp rút nói, ngữ khà không tránh khá»i có chút kinh hãi.
Là Cưá»ng nghe váºy vá»™i vã bước ra, hữu thá»§ là m ra dâu im lặng: "Hư! Äùng có la lá»›n váºy chứ!"
Hỉ Nhạc thấy Là Cưá»ng cả kinh nói: "Ngươi......Là công công? Ngươi sao lại ở chá»— nà y?"
"Ta........"
"Nương nương giá đáo!" Là Cưá»ng chưa kịp nói thì bên ngoà i Ä‘x vang lên tiếng truyá»n cá»§a má»™t vị thái giám.
Hỉ Nhạc vá»™i và ng kéo Là Cưá»ng và o sau tấm bình phong, rặn nhá»: "ngươi ngà n vạn lần đừng lên tiếng. Nếu để nương nương phát hiện, ngươi chỉ có đưá»ng chết mà thôi" Nói rồi Hỉ Nhạc còn lấy thêm má»™t tầm áo khoác phá»§ lên phÃa đối diện bình phong để che Ä‘i ảo ảnh thân hình cá»§a Là Cưá»ng.
"Hỉ Nhạc ! Việc gia thá»§y thế nà o rồi?" Äứng giữa đám cung nữ há»™ vệ, vị Dung phi xinh đẹp tuyệt thế Ä‘ang bước tá»›i.
Hỉ Nhạc nghe há»i vá»™i và ng quỳ xuống: "Hồi bẩm nương nương, tổng cá»™ng có mưá»i bảy đạo ôn thá»§y"
"Ngươi đứng lên rồi nói. Hoan Hân đâu?"
Hỉ Nhạc đứng lên nói: "Còn thiếu má»™t Ä‘oá tiên hoa lam tá», nên Hoan Hân đã Ä‘i lấy thêm"
Dung phi khẽ gáºt đầu, ngá»c thá»§ đưa xuống kiểm tra nhiệt độ ôn thá»§y, rồi để hai bên cung nữ hầu hạ cởi bá» y phục.
"Oa!" ở phÃa sau bình phong, Là Cưá»ng toà n thân căng cứng, toà n bá»™ trà óc căng cứng, những cảnh tượng Dung phi xuân quang lá»™ tiết hiện lên trước mắt khiến hắn máu mÅ©i thiếu chút nữa đã phun trà o.
Thân thể như ngá»c khắc, hoà n mÄ© không má»™t tì vết, toà n thân da thịt hồng nhuáºn trà n đầy sức sống, đôi gò bồng đảo căng tròn, vươn lên kiêu hãnh, trên đỉnh vu sÆ¡n là hai hạt tiểu anh đà o, ướt át, đỠthắm dụ ngưá»i.
Vòng eo nhá» nhắn quyến rÅ©, vùng bụng phẳng lì không má»™t chút mỡ thừa, cặp mông căng tròn, không quá to mà cÅ©ng không quá béo, tất cả đưá»ng cong trên ngưá»i nà ng quả là má»™t sá»± phối hợp hoà n hảo cá»§a tạo hóa, hay có lẽ đúng hÆ¡n là sá»± ưu ái cá»§a ông trá»i đối vá»›i nà ng váºy.
Cặp đùi thon dà i, săn chắc mà phong tao má»n mại...
Äiá»u nà y là má»™t tiêu chuẩn cho vẻ đẹp cá»§a ngưá»i thiếu nữ. Nếu ở thế kỉ hai mươi mốt thì cái gì, siêu ngưá»i mẫu,cái gì ngôi sao Ä‘iện ảnh Ä‘em so sánh vá»›i nà ng thì không khác gì Ä‘om đóm so vá»›i mặt trăng..
Là Cưá»ng quả là má»™t tên dâm tặc có hạng, ánh mắt hắn lúc nà y đã trà n đầy ham muốn dục vá»ng, trưá»ng thương dưới hạ thể lúc nà y sá»›m đã căng cứng, ngúc ngắc....
Mà chết cái, tất cả những bá»™ vị đẹp nhất trên cÆ¡ thể nà ng Ä‘á»u hiện ra trước mắt cá»§a Là Cưá»ng, không sót má»™t phần nhá».
Nước dãi dòng dòng, chỉ trong chốc lát đã ướt sÅ©ng má»™t khoảng đất phÃa sau tấm bình phong......
ÄÆ°á»£c đám cung nữ hầu hạ, Dung phi uyển chuyển nhẹ nhà ng tiến và o bồn tắm, sóng nước mang mang, khói nước mông lung trong không gian, cà ng khiến khung cảnh thêm mê ngưá»i. Là Cưá»ng lúc nà y như say như mê, thì đột nhiên trá»±c giác lại như cảm nháºn được má»™t ánh mắt Ä‘ang chăm chú nhìn và o vị trà mình.
Là Hỉ Nhạc?
Là Cưá»ng hướng ánh mắt nhìn vá» phÃa Hỉ Nhạc, lúc nà y trên khuôn mặt nà ng thần tình biểu lá»™ rất phức tạp, lúc thì kinh ngạc, lúc như khinh bỉ, lúc lại lo lắng...nhìn nà ng Là Cưá»ng như có cảm giác trên khuôn mặt mình má»™t tráºn há»a diệm Ä‘ang bừng cháy, khẽ cúi đầu xuống, thầm nghÄ©: "Hỉ Nhạc khẳng định lúc nà y Ä‘ang cho rằng ta là má»™t tên dâm tặc háo sắc. Ta cÅ©ng đúng là quá đê tiện mà , chẳng lẽ chưa từng thấy qua nữ nhân sao? Cho dù Dung phi nà y quả là má»™t vưu váºt cá»§a thế gian nhưng tÃnh ra còn kém nhiá»u lắm so vá»›i vẻ đẹp như tiên tá» cá»§a Hỉ Nhạc. Mặc dù nà ng chỉ là má»™t cung nữ nho nhá» thôi nhưng cái khà chất nà y thì cho dù là công chúa cÅ©ng chưa chắc có được."
Äến lúc nà y thì Là Cưá»ng cÅ©ng không còn tâm trà đâu mà tiếp tục nhìn ngắm Dung phi tắm nữa. Chỉ ngồi dà i sau tấm bình phong mong rằng nà ng mau mau tắm rá»a cho nhanh, để còn tìm cÆ¡ há»™i thoát ra ngoà i sau nà y tìm Hỉ Nhạc giải thÃch má»i chuyện.
Nhưng vị nương nương nà y tắm rá»a lâu vô cùng, chốc chốc lại thêm nước ấm, thêm cánh hoa...cứ như váºy đến gần má»™t canh giá» sau má»›i cho đám cung nữ phÃa sau lau ngưá»i, mặc quần áo.....
Tắm mà cÅ©ng mất hÆ¡n má»™t canh giá», Là Cưá»ng trong lòng rá»§a thầm: "đúng là yêu nữ mà , chỉ tắm rá»a thôi cÅ©ng mất hai giỠđồng hồ(má»™t canh giá»), xem ra Hỉ Nhạc và đám cung nữ nà y cuá»™c sống cÅ©ng không tốt gì cho lắm."
Sau khi lau sạch cơ thể, mặc xong quần áo, Dung phi hạ lệnh cho đám cung nữ lui hết xuống chỉ để lại một mình Hỉ Nhạc!
Là Cưá»ng thấy váºy thầm nghÄ©: "yêu nữ nà y chỉ sợ là không có ý tốt rồi!"
Quả nhiên vá»a nghÄ© xong đã thấy Dung phi mỉn cưá»i từ từ nói: "Hỉ Nhạc! Ngươi theo hầu bổn cung đã bao lâu rồi?"
Hỉ Nhạc hồn nhiên không phát hiện ra mối nguy hiểm Ä‘ang rình ráºp bao vây mình, nói:" Hồi bẩm nương nương. Từ khi nương nương tiến cung đến nay, nô tỳ vẫn hầu hạ ngưá»i, tÃnh ra cÅ©ng khoảng được ba năm"
Dung phi thanh âm không đổi: "Äúng à ! Äã ba năm rồi. Äám nha đầu hầu hạ bên cạnh ta, tÃnh ra cÅ©ng chỉ có ngươi và Hoan Hân là lâu nhất thôi"
"Dạ, đó là do nương nương yếu quý chúng nô tỳ!"
Dung phi mỉn cưá»i: "Kì tháºt, ta trong lòng quả là rất thÃch ngưá»i, ngươi xinh đẹp như váºy lại nhu thuáºn, hiểu chuyện, ta trong trong vẫn xem ngươi giống như má»™t đứa em gái váºy. Tháng trước trong lúc hầu hạ ta tắm rá»a, Tiểu SÆ¡ tỠở ngoà i cá»a ho khan má»™t tiếng, đã bị đánh tám mươi gáºy đến chết. Ngươi không bắt được bướm thì ta cÅ©ng chỉ trách phạt ngươi và i câu, cắt lương má»™t tháng mà thôi, ngươi nói xem ta đối vá»›i ngươi có sá»§ng ái không?"
"Hồi bẩm nương nương, nương nương ban ân, nô tỳ ghi lòng tạc dạ, nguyện suốt Ä‘á»i không quên!"
Dung phi khẽ liếc mắt vá» hướng bình phong, nhẹ nhà ng cưá»i bà hiểm: "A..Hỉ Nhạc, ta nghÄ© ngưá»i sẽ không bao giá» phản bá»™i ta phải không?"
Dung phi tuy lá»i nói ôn nhu nhưng ngữ Ä‘iệu khiến cho ngưá»i nghe phát lạnh. Hỉ Nhạc theo Dung phi đã ba năm hiển nhiên nà ng biết rõ khi nương nương ôn hòa vá»›i hạ nhân thì cÅ©ng chÃnh là lúc động sát khÃ.
Hỉ Nhạc biết đại há»a đã đến, liá»n quỳ xuống: "Bẩm nương nương, nô tỳ không dám."
Dung phi trên khuôn mặt vẫn cố hữu nụ cưá»i yêu kiá»u: "Hỉ Nhạc a, nếu ngươi có là m sai việc gì chỉ cần ngươi thà nh khẩn nói ra, bổn cung nhất định xá tá»™i cho ngươi"
Hỉ Nhạc nhìn trá»™m tấm bình phong, suy nghÄ© má»™t lát rồi nói: "Nô tỳ xin nghe theo lá»i dạy bảo cá»§a nương nương. Từ nay vá» sau nhất định cẩn tháºn, hết lòng phục thị nương nương, tuyệt không dám giấu giếm Ä‘iá»u chi."
Dung phi sắc mặt trầm xuống, quát khẽ: "Ngươi đến bây giỠcòn có gì muốn nói nữa không?"
Hỉ Nhạc sắc mặt kiên định: "Bẩm nương nương không có."
Là Cưá»ng thấy váºy trong lòng như có lá»a đốt: "nà ng quả là má»™t nha đầu ngốc mà , cô ta đã động sát ý rồi. Chúng ta quen biết nhau chưa Ä‘uợc ná»a ngà y tá»™i gì nà ng lại vì ta mà chịu chết chứ?"
Dung phi hướng phÃa bình phong, trên khuôn mặt lá»™ ra vẻ cưá»i quá»· dị, khẽ đưa tay nâng Hỉ Nhạc Ä‘ang cúi ngưá»i sát trên ná»n đất dáºy: "Nha đầu ngốc, trong lòng ngươi Ä‘ang nghÄ© gì chẳng lẽ bổn cung còn không biết sao? Ngươi táºm tâm táºn sức hầu hạ ta nhiá»u năm như váºy, cho dù ngươi vô tâm phạm và o sai lầm gì thì bổn cung cÅ©ng sẽ không trách phạt ngươi mà "
Trước thái độ đại lượng cá»§a Dung phi, Hỉ Nhạc trong đáy mắt lá»™ vẻ cảm kÃch vô ngà n. Tuy váºy nhưng nà ng biết rõ rằng nếu lúc nà y mình nói ra việc Là Cưá»ng ẩn nấp sau tấm bình phong thì hắn chết chắc,. Nhìn trá»™m quý phi tắm rá»a thì sẽ bị khép và o tá»™i chu di cá»u tá»™c.
"Tạ nương nương"
Dung phi tá»± mình lấy ra má»™t chén rượu rồi nói: "Hỉ Nhạc! Bổn cung thưởng ngươi chén rượu nà y, xem như là cảm tạ ngươi ba năm nay táºn tâm táºn lá»±c hầu hạ ta" Thừa lúc Hỉ Nhạc dáºp đầu tạ Æ¡n Dung phi lấy từ trong lòng ngá»±c má»™t viên Ä‘an dược mà u đỠlén hòa và o trong chén rượu..
Tà i sản của giacuongly
Từ khóa được google tìm thấy
ïîçäðàâëåíèå , phien diem thiet huong , sac hiep thai giam , thai giam , thai giam truyen ki , thai giam truyen ky , thai giamtruyen ky , thái giám truyá»n ky , thiên nhai , truyện thái giám , truyen phien diem thiet