09-05-2008, 11:53 AM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 3
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 14: Bức thái giam cáºt xuân dược
Dịch: quykiemkhach
Nguồn: Hoa nguyệt tao đà n
Hỉ Nhạc không chút nghi ngá», cúi đầu cung kÃnh: "Nô tỳ không dám"
"Rượu cá»§a bổn cung thưởng tứ cho ngươi còn dám từ chối sao? Nếu ngươi không uống chung rượu nà y không sợ ta tức giáºn hả?"
Quý phi nương nương ban rượu ai mà không dám không uống chứ? Chỉ là Hỉ Nhạc tâm tÃnh thiện lương căn bản không nghÄ© tá»›i việc Dung phi không để ý tá»›i thân pháºn mà trong lúc ban rượu lại lén thả má»™t viên dược hoà n và o chén.
Hỉ Nhạc không chút hiá»m nghi, Ä‘oạn cúi đầu tạ Æ¡n, hai tay cung kÃnh nháºn lấy chén rượu, nâng lên chuẩn bị uống và o…..
"Trong rượu có độc" Là Cưá»ng từ phÃa sau tấm bình phong bá»—ng xuất hiện lăng không phất chưởng đánh bay chén rượu trong tay Hỉ Nhạc ra xa.
Rượu trong chén đổ ra ướt đẫm má»™t khoảng ná»n đất, hương rượu thÆ¡m bốc lên ngà o ngạt, tuy nhiên chỉ trong chốc lát trên lên đất vang lên những âm thanh "xuy ..xuy" những luồng khói trắng bốc lên nghi ngút. Dung phi tá»±a hồ như đã biết trước rằng Là Cưá»ng ẩn thân sau tấm bình phong, khuôn mặt lạnh lùng, mỉm cưá»i tá»± nhiên như không có chuyện gì xảy ra, lặng lẽ nhin Là Cưá»ng. Nhìn thấy cảnh tượng nà y, khuôn mặt thanh tú cá»§a Hỉ Nhạc hiện lên vẻ trắng bệch, sá»ng sốt vô cùng.
Là Cưá»ng cả giáºn, quát lá»›n: "Hỉ Nhạc táºn tâm táºn lá»±c hầu hạ ngươi, ngươi lại nhẫn tâm hạ độc nà ng. Ngươi quả là má»™t độc phụ!" Sá»± tình đã tiến triển đến mức nà y, Là Cưá»ng cÅ©ng không cần thiết phải giữ gìn nữa, hoà ng cung nà y đã không còn là nÆ¡i dung thân cá»§a hắn nữa rồi. Lúc nà y đây sinh lá»™ duy nhất mà Là Cưá»ng phải chá»n chỉ có má»™t con đưá»ng: bắt lấy Dung phi, sau đó Ä‘em Hỉ Nhạc cao chạy xa bay.
Dung phi khẽ mỉn cưá»i tá»± nhiên: "Là Cưá»ng? Nguyên võ công cá»§a ngươi cÅ©ng không tệ!"
Là Cưá»ng cưá»i lạnh: "Nói như váºy, công phu cá»§a nương nương chắc hản phải rất cao thâm"
Dung phi như không nghe thấy những lá»i nói đầy khiêu khÃch cá»§a Là Cưá»ng, quay sang bên Hỉ Nhạc quát lá»›n: "Hỉ Nhạc, còn không khai tháºt ra? Các ngươi rốt cuá»™c có quan hệ gì? có mưu đồ gì?"
Hỉ Nhạc trong lòng chấn động, run rẩy đáp: "Hồi bẩm.....nương nương nô tỳ tuyệt không há» quen biết hắn, chỉ biết hắn là tân công công, tên gá»i là Là Cưá»ng"
Dung phi ngữ khà âm trầm: "Khá lắm! Hay cho câu không hỠbiết hắn! Các ngươi không có quan hệ nhưng lại có thể vì nhau mà chết! Tự nhiên là có gian tình? Hắc..hắc..."
Là Cưá»ng cả giáºn: "Ngươi là má»™t con yêu phụ! Äừng có nói hươu nói vượn nữa! Xem chiêu!" Là Cưá»ng trong lòng suy Ä‘oán rằng Dung phi nương nương nà y sá»›m biết có ngưá»i ẩn nấp sau bình phong, lại biết cả việc Hỉ Nhạc có liên quan, khẳng định phải là má»™t cao thá»§, chỉ là không hiểu công phu nà ng cao đến chừng nà o. Giáºn dữ quát lên má»™t tiếng, xoay ngưá»i đá bay tấm bình phong vá» phÃa nà ng.
Dung phi tá»±a hồ như có chuẩn bị sẵn từ trước, mÅ©i chân xoay tròn, lăng không bay lên, chẳng những né tránh được tấm bình phong Ä‘ang bay đến mà thuáºn thế chuyển mình nhằm thẳng hướng Là Cưá»ng phi đến. Ngá»c thá»§ vẫy nhẹ vô số ngá»n tú hoa châm xuất hiện bao phá»§ cả má»™t khoảng không gian trên ngưá»i Là Cưá»ng, đầu mÅ©i châm lấp loáng ánh lam quang trông như ánh mắt cá»§a loà i sói dữ nÆ¡i rừng thiêng, hiển nhiên là đã tẩm kịch độc.!
Thấy váºy Là Cưá»ng vá»™i cầm lấy tấm khăn tắm Ä‘ang vắt trên bồn nước, khẽ vẫy nhẹ và i vòng, rồi quán chú ná»™i lá»±c và o tấm khăn, hình thà nh nên má»™t thanh lợi kiếm rắn chắc hÆ¡n cả sắt thép.
Tuy rằng công phu Thái Cá»±c, Là Cưá»ng há»c hà nh không được cẩn tháºn, hồ lô bát nháo nhưng Cá»u Dương thần công thì lại luyện được không Ãt hảo hầu, những kiếm chiêu trên kiếm phổ mà Cao Lá»±c SÄ© ban cho thá»±c chất rất tầm thưá»ng nhưng và o tay hắn phối hợp vá»›i Cá»u Dương thần công thì dù là dùng má»™t thanh kiếm vải cÅ©ng có thể có uy lá»±c khôn cùng, ngay cả những hạt nước nhá» thấm trên thanh kiếm vải khi được Là Cưá»ng quán trú ná»™i lá»±c và o cÅ©ng biến thà nh những quả táºt lê sắc bén, bay vun vút trong không gian.
"Kiếm" trong tay Là Cưá»ng lúc nà y vừa nhuyá»…n, vừa ngạnh…
Chỉ sau và i đưá»ng kiếm thì tất cả độc châm bay đến Ä‘á»u bị chấn văng xuống đất.
Chưa hết
Những ngá»n độc châm chỉ là mà n mở đầu, phÃa sau mà n độc châm thân ảnh Dung phi vô thanh vô tức xuất hiện, trên ngá»c thá»§ không biết từ lúc nà o đã xuất hiện má»™t cây Thanh Phong Ä‘oản kiếm, thẳng hướng thân thượng Là Cưá»ng đâm tá»›i.
Kiếm đã đến sát ngưá»i, không kịp biến chiêu. Là Cưá»ng tuy đã luyện thà nh thần công như đây lại là lần đầu tiên xuất thá»§ giao tranh, hÆ¡n nữa Dung phi võ công lẫn mưu kế đếu âm độc vô cùng. Kiếm đã sắp chạm ngưá»i, Là Cưá»ng lúc nà y quả tháºt không biết sẽ phải ứng biến thế nà o. Thì đột nhiên phÃa dưới chân trái hắn nÆ¡i Chân VÅ© kiếm hồn ẩn mình bá»—ng xuất hiện má»™t cá»— khà tức uy lá»±c cưá»ng đại, như muốn bùng phát.. ÄÆ°á»£c sá»± trợ giúp bất ngá» cá»§a chân khà bên dưới, Là Cưá»ng thân hình bá»—ng hõm vá» phÃa sau, song chưởng chặt ngang và o thân kiếm.
Dung phi thấy Là Cưá»ng kiếm chiêu thì bình thưá»ng, không nghÄ© rằng ná»™i lá»±c hắn lại thâm háºu đến váºy, tuyệt không há» kém má»™t cao thá»§ nhất lưu trên giang hồ. Nhất thá»i kinh hãi vô cùng, kiếm đã xuất không thu lại được đà nh buông bá», huy động công lá»±c toà n thân xuất chưởng giáng thẳng xuống ngá»±c Là Cưá»ng.
Dám cùng thiếu gia ta đối chưởng sao? Hắc...hắc. cho ngươi nếm mùi thần công cá»§a ta. Là Cưá»ng huy động công lá»±c dồn và o song thá»§, má»™t chưởng ngạch tiếp.
Oanh!......Song chưởng tương giao tạo lên một tiếng nổ lớn.
Là Cưá»ng toà n thân bất động, phÃa bên kia Dung phi nương nương trông như má»™t ngá»n lá khô trong gió, bị thổi bay Ä‘i. Äáng thương thay, thân thể má»m mại tuyệt mÄ© bị va thẳng và o vách tưá»ng cứng rắn.
Là Cưá»ng khẽ ngạc nhiên, cúi xuống nhìn và o lòng bà n tay mình, khuôn mặt lá»™ vẻ đắc ý vô cùng: "Trương Tam Phong, Cá»u Dương thần công cá»§a lão cá»§a không tệ, không hiểu có phải là Trương Vô Kị sau nà y trao lại cho lão không nữa?"
Sau khi chạm chưởng vá»›i Là Cưá»ng, bị luồng ná»™i lá»±c hùng háºu cá»§a hắn chấn bay, thân hình Dung phi nặng ná» rÆ¡i xuống đất, máu tươi từ hai bên khóe miệng trà o xuống, quần áo rách nát, đầu tóc bối rù, trông không khác nà o loà i ngạ quá»· từ địa ngục chui lên.
Äá»™t nhiên, thân hình Dung phi Ä‘ang nằm dưới đất bá»—ng nhoáng lên nhanh như quá»· mị, nhưng mục tiêu lúc nà y không phải Là Cưá»ng mà lại là Hỉ Nhạc Ä‘ang đứng ngây ngốc sững sá».
Là Cưá»ng thấy váºy kinh hãi vô cùng muốn xuất thá»§ tương cứu nhưng đã không kịp, chỉ đà nh giương mắt đứng nhìn Hỉ Nhạc rÆ¡i và o độc thá»§ tà n ác cá»§a Dung phi.
"Äứng lại!" Dung phi quát lá»›n.
Là Cưá»ng thấy váºy, khẽ nhún vai, hai tay giÆ¡ cao lên trá»i: "Ngươi thắng! Ta đầu hà ng!"
Hỉ Nhạc nhìn Là Cưá»ng không nhịn được, hai mắt đỠhoe, nức nở khóc: "Ngươi....ngươi chạy mau Ä‘i, đừng để ý đến ta...!"
"Ta không đi, ngươi không đà nh lòng bán đứng ta, ta sao có thể bỠmặc ngươi lại mà đi chứ?"
Dung phi "hừ" má»™t tiếng: "Nam nhân trong thiên hạ Ä‘á»u là má»™t lÅ© bạc tình! Không ngá» rằng má»™t tiểu thái giám lại có tình cảm như thế nà y!"
Là Cưá»ng cao giá»ng nói: "Äừng nói báºy nữa! Muốn thế nà o, ngươi nói Ä‘i. Chỉ cần ngươi đồng ý thả nà ng ra, mạng nà y ta xin dâng cho ngươi!"
Hỉ Nhạc nghe thấy váºy, trong lòng cảm động vô cùng, nức nở khóc ròng: "KHông cần......!"
Dung phi từ trong ngá»±c áo lấy ra má»™t viên dược hoà n xanh biếc, bà n tay khép chặt cứng như thép ép Hỉ Nhạc phải mở miệng nuốt xuống. Hỉ Nhạc khẽ giãy giụa và i cái, liá»n bị Dung phi Ä‘iểm và o thụy huyệt mà mê Ä‘i.
"Ngươi cho nà ng uống cái gì váºy?"
"Tất nhiên là độc dược rồi....hì..hì.."
"Ngươi....ta sống chết với ngươi!"
Tâm trung kÃch động, ná»™i lá»±c kÃch động. Là Cưá»ng năm ngón tay phải khom lại, thanh "Cân kiếm" (Kiếm vải) Ä‘ang nằm trên ná»n đất bá»—ng lăng không bay lên nằm ngá»n trong lòng bà n tay, chém thẳng vá» phÃa Dung phi. Má»™t chiêu đơn giản, công kÃch trá»±c tiếp, nhưng vá»›i má»™t tốc độ cá»±c nhanh, lá»±c đạo cưá»ng mạnh, có lẽ trên Ä‘á»i nà y Ãt ai có thể thi triển ra được má»™t khà thế dÅ©ng mãnh đến váºy...Má»™t chiêu kiếm mang theo cả má»™t khà thế thiên quân vạn mã, lôi đình nhất kÃch...
Dung phi trông thấy khà thế bạo liệt cá»§a chiêu kiếm, sao dám xem thưá»ng, khẽ chuyển thân, nhanh chóng đưa thân hình mảnh khảnh cá»§a Hỉ Nhạc che chắn trước mÅ©i kiếm.
Là Cưá»ng thấy váºy kinh hãi vô cùng, vá»™i và ng thu chiêu! Cố gắng thu hồi ná»™i lá»±c khi đã phát ra thì ngưá»i chịu khổ lúc nà y không phải ai khác mà chÃnh là bản thân Là Cưá»ng, nếu như không phải ná»™i lá»±c hắn lúc nà y không thâm háºu thì chỉ sợ đã bị trá»ng thương há»™c máu đương trưá»ng.
Dung phi nhìn cảnh tượng nà y, khuôn mặt lá»™ vẻ tươi cưá»i, lấy ra má»™t viên dược hoà n mà u xanh biếc, vứt sang cho Là Cưá»ng rồi nói: "ngươi uống và o. Ta thả Hỉ Nhạc !"
Là Cưá»ng tiếp nháºn hoà n dược: "Ta là m sao biết được ngươi có gạt ta không?"
"Ngươi còn có sá»± lá»±a chá»n nữa sao? Äừng có nói là vì Hỉ Nhạc nằm trong tay ta, má»™t mình ngươi bây giá» liệu có nắm chắc có thể đối phó vá»›i ba ngà n cao thá»§ đại ná»™i, mưá»i vạn há»™ thà nh cấm vệ quân hay không?"
Là Cưá»ng suy nghÄ© má»™t lúc, rồi quyết định uống viên dược hoà n, rồi khẽ thở dà i: "Rốt cuá»™c là ngươi muốn cái gì?"
Dung phi cưá»i quá»· quyệt: "Ngươi thá» nghÄ© xem cái ta vừa cho các ngươi uống là thứ gì?"
"Äá»™c dược?" vừa trả lá»i Là Cưá»ng trong đầu vừa nghÄ© thầm:" hừ! Chỉ sợ má»i việc Ä‘á»u không theo sá»± tÃnh toán cá»§a con độc phụ nhà ngươi đâu! Thiếu gia ta trong ngưá»i sở hữu Cá»u Dương thần công há»™ thể có thể dá»… dà ng hóa giải má»i độc chất trên Ä‘á»i!"
"Äó là Tiêu Diêu hoà n! Má»™t loại cá»±c phẩm xuân dược mà trên Ä‘á»i nà y chỉ có hoà ng đế má»›i có thể hưởng dụng mà thôi, sau khi hưởng dụng thì các ngươi trong cÆ¡ thể dục há»a bá»™c phát, khó mà chịu đựng được!"
"Ngươi...ngươi sau cùng muốn gì đây?"
"A..a...má»™t ngưá»i là thiếu niên trẻ tuổi anh tuấn, ngưá»i kia hoa dung nguyệt mạo xứng danh kiá»u nữ, bổn cung lúc nà y chÃnh là muốn thà nh toà n cho các ngươi! Ha..ha..quả tháºt không biết má»™t cung nữ và má»™t thái giám uống xuân dược rồi thì sẽ có chuyện gì xảy ra đây?"
"Ngươi...ngươi quả là quá âm độc!"
Dung phi cưá»i hì hì: "Bây giá» hãy Ä‘i ra ngoà i, ngươi Ä‘i trước mặt bổn cung, nhá»› ngà n vạn lần đừng có giở trò gì , nếu không ngá»n độc châm trong tay ta sẽ cắm thẳng và o tim cá»§a Hỉ Nhạc đó"
"Äi đâu?"
"Tất nhiên là tẩm cung cá»§a bổn cung rồi! Äó chÃnh là nÆ¡i mà các ngươi sẽ động phòng. Ha..ha"
Sau khi đến tẩm cung - Dung Äức cung, Dung phi hạ lệnh cho thá»§ hạ toà n bá»™ lui xuống hết, và cấm không được để ai đến quấy rầy.
.....................
"Bây giá» ngươi có thể thả Hỉ Nhạc ra được chưa?" Là Cưá»ng lạnh lùng nói.
"Sao lại có chuyện đơn giản váºy chứ? Trên cá»™t trạm khắc hình phượng ở phÃa bên trái giưá»ng có má»™t sợi dây chÃnh là cÆ¡ quan khai mở máºt thất, ngươi hãy đến kéo nó ra!"
Là Cưá»ng theo lá»i, kéo sợi dây Ä‘á», chỉ thấy, trên vách tưá»ng lá»™ ra má»™t cánh cá»a đá.
"Ta nghÄ© vá»›i công lá»±c cá»§a ngươi, thì không cần đến cÆ¡ quan cÅ©ng có thể dá»… dà ng mở cánh cá»a đá nà y nhỉ?" Giá»ng nói cá»§a Dung phi từ phÃa sau vá»ng lại.
Là Cưá»ng trừng mắt lưá»m nà ng, rồi bước đến trước cánh cá»a đá, ngưng kểt ná»™i lá»±c và o song chưởng, xuất thẳng má»™t kÃch "Bồng" má»™t âm thanh vang động, cánh cá»a đá nằng ná» bị chấn nát bấy!
"Ngươi có tức giáºn cÅ©ng không cần phải xuất khà và o tấm cá»a vô tri đó chứ!" Dung phi ngữ khà đầy vẻ mỉa mai.
Là Cưá»ng khẽ cúi đầu thở dà i má»™t tiếng, thấp giá»ng: "nương nương, nể tình Hỉ Nhạc hầu hạ nương nương nhiá»u năm, xin ngưá»i buông tha cho nà ng Ä‘i, được không?"
Dung khi cúi đầu nhìn Hỉ Nhạc Ä‘ang hôn mê trầm trầm, ánh mắt lá»™ vẻ ác độc: "Có trách thì trách cô ta thôi, cô ta quả tháºt rất đẹp, Hoà ng thượng má»—i lần đến thăm ta Ä‘á»u cố ý như vô tình nhắc đến tiểu nha đầu nà y, là m ta không thể không có suy nghÄ© nên trừ Ä‘i cho xong"
...A..
Lòng đố kị cá»§a đà n bà tháºt là má»™t váºt quá đáng sợ nhất trên Ä‘á»i….
....
"Ngươi...."
"Thá»i gian không còn nhiá»u nữa! Và o nhanh Ä‘i!"
Là Cưá»ng miá»…n cưỡng hướng phÃa thạch môn Ä‘en xì bước đến, vừa má»›i bước và o mấy bước, chỉ thấy Dung phi quăng Hỉ Nhạc xuống đất rồi xoay ngưá»i phóng ra ngoà i. Má»™t tiếng "Oanh" dà i vang lên, cánh cá»a đá khép lại, khiến căn thạch thất cà ng thêm tối Ä‘en. Nguyên là còn má»™t lá»›p cá»a nữa, độc phụ nà y tâm cÆ¡ quả nhiên không tầm thưá»ng, âm hiểm vô cùng.!
Trong thạch thất, ánh sáng le lói, căn phòng nà y cÅ©ng có giưá»ng có gối, ngoà i ra không còn thứ gì khác, bốn phÃa Ä‘á»u là thạch tượng lạnh như băng. Là Cưá»ng váºn khá»i Cá»u Dương thần công đánh mạnh và o cá»a đá, đến hÆ¡n mưá»i chưởng cÅ©ng không thể di chuyển má»™t chút nà o, thạch tưá»ng bốn phÃa cÅ©ng Ä‘á»u được là m bằng những váºt liệu đặc biệt cứng rắn vô cùng, mặc cho Là Cưá»ng dùng Cá»u Dương thần công ra sức oanh tạc cÅ©ng không chút lay chuyển.
"A.....A......ư..." Hỉ Nhạc Ä‘ang nằm trên giưá»ng bá»—ng phát tiếng rên rỉ
Là Cưá»ng vá»™i và ng bước đến, chỉ thấy Hỉ Nhạc, mà y liá»…u nhÃu chặt, sắc mặt hồng nhuáºn, hÆ¡i thở nóng rá»±c, xem ra Ä‘ang phải chịu má»™t trân thống khổ vô cùng, chắc hẳn dược lá»±c cá»§a Tiêu diêu hoà n đã bắt đầu phát huy tác dụng.
Tà i sản của tuanno1
13-06-2008, 11:20 PM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Chương 15: Thái giam hòa cung nữ Ä‘Ãch hoạt xuân cung
from : Blog quy_kiem_khach
Là Cưá»ng lúc nà y cảm giác được thân thể Hỉ Nhạc cà ng ngà y cà ng nóng, cà ng ngà y cà ng má»m mại, quyến rÅ©....
Theo lý mà nói Là Cưá»ng chắc chắn không phải là má»™t chÃnh nhân quân tá», tháºm chà không thể xem là má»™t ngưá»i tốt. Nhưng dù sao hắn cÅ©ng là con ngưá»i cá»§a thế kỉ hai mươi mốt, lối sống và luáºt pháp là hai lÄ©nh vá»±c khác nhau. Tại thá»i ÄÆ°á»ng thì má»™t nam nhân có thể có nhiá»u, rất nhiá»u nữ nhân, năm thê bảy thiếp….. chỉ cần là ngưá»i có tà i lá»±c thì có thể dùng bất kì thá»§ Ä‘oạn nà o đế chiếm lấy nữ nhân cho mình, tất nhiên là chỉ cần có thể né tránh được các khe hở cá»§a luáºt pháp triá»u đình.
Nếu Là Cưá»ng đổi lại là má»™t nam nhân ÄÆ°á»ng triá»u thì chắc hẳn lúc nà y đây sẽ không chút do dá»± phát huy cái bản sắc cá»§a ngưá»i đà n ông mà anh hùng chiếm thà nh Ä‘oạt lÅ©y. Nhưng Là Cưá»ng lúc nà y tâm trạng rối bá»i vô cùng, không biết là m gì, hay là nên tránh Ä‘i...
“ Nam nữ bình đẳng†là tư tưởng mà ngay từ nhá» hắn đã sá»›m được hấp thụ. Hắn rất thÃch Hỉ Nhạc, nên hắn đối vá»›i nà ng quan tâm vô cùng. Nếu như vá» sau Hỉ Nhạc biết hắn thừa dịp nà ng gặp nguy mà chiếm lấy thân thể nà ng thì liệu rằng có chịu tha thứ cho hắn không?
"LÃ.....Cưá»ng......nguÆ¡i.." Hỉ Nhạc đột nhiên tỉnh lại. Dưới ánh sáng yếu á»›t trong máºt thất, trên khuôn mặt thanh tú trắng bệch cá»§a nà ng lúc nà y hiện lên vẻ hồng nhuáºn, ánh mắt nhìn hắn trà n đầy ánh nhu tình vô hạn.
Là Cưá»ng trong lòng cá»±c kì rung động, cảm giác được dục vá»ng trên ngưá»i nà ng truyá»n tá»›i hai cánh tay, vá»™i và ng để nà ng xuống giưá»ng, bước nhanh đến góc tưá»ng.
Hỉ Nhạc lúc nà y dưá»ng như phải chịu những cảm giác vô cùng thống khổ, thân hình giãy giụa, quằn quại, thần trà tá»±a như bị dược tÃnh khống chế toà n bá»™. Ãnh mắt long lanh, hai gò má hồng nhuáºn, hai tay bắt đầu nắm chặt vò nát xiêm y, cÆ¡ thể nóng rá»±c, há»a dục bùng phát....
Là Cưá»ng thấy váºy bước đến bên nà ng, nắm chặt hai bà n tay nhá» nhắn yêu kiá»u: "Hỉ Nhạc đừng mà ! Không cần phải cởi y phục đâu!"
"Ta...ta nóng...LÃ...cưá»ng....ôm..ôm lấy ta Ä‘i" Hỉ Nhạc thân thể nóng bá»ng, ánh mắt khát khao như cầu xin Là Cưá»ng ôm mình, nhưng ẩn chứa dưới đáy mắt mê hồn kia dưá»ng như Ä‘ang lóe lên ánh lệ quang....
Hỉ Nhạc thân hình uốn éo không ngừng cá» sát và o cánh tay Là Cưá»ng, khiến dục há»a trong lòng hắn cà ng lúc cà ng bốc cao. Lúc nà y Là Cưá»ng vẫn chưa phải chịu chút ảnh hưởng nà o cá»§a dược váºt nhưng là má»™t nam nhân mà đối mặt vá»›i nữ nhân trong lòng mình lại ở tại hoà n cảnh kÃch thÃch như thế nà y thì hắn sao có thể chịu đựng Ä‘uợc?
Là Cưá»ng thả lá»ng cÆ¡ thể, Hỉ Nhạc khẽ ngả ngưá»i và o trong lòng Là Cưá»ng, hai tay quấn chặt lấy cổ hắn, thân hình run rẩy, đôi môi má»m mại, ướt át hương thÆ¡m quyến rÅ© cuốn chặt lấy môi trên Là Cưá»ng.
Là Cưá»ng đối diện tình cảnh nà y, khuôn mặt đỠbừng, tâm thần rối loạn, không biết là m gì! Dục vá»ng trong ngưá»i hắn lúc nà y Ä‘ang bị Hỉ Nhạc liên tục kÃch động không ngừng. Má»™t bên thì bị dược váºt là m mê bản tÃnh, má»™t bên nhục dục bị thúc đẩy liên miên, dục vá»ng - thứ tình cảm nguyên thá»§y nhất Ä‘ang dần dần trói chặt lấy đôi nam thanh nữ tú.....
Äúng lúc cao trà o Ä‘ang sắp tá»›i đỉnh Ä‘iểm bá»—ng từ phÃa ngòai thạch môn vang lại tiếng cưá»i vô cùng khoái trá cá»§a Dung phi: "Ha..ha...thái giám và cung nữ động xuân cung! Ha..ha...các ngươi cứ từ từ mà "Hưởng thụ" Ä‘i!"
"Dâm phụ! Ngươi quả là không biết liêm sỉ là gì!" Là Cưá»ng tức giáºn mắng lá»›n. KÃch động tâm lý cÅ©ng khiến hắn lúc nà y thần trà tỉnh táo vô cùng, lặng lẽ nhìn khuôn mặt yêu kiá»u thà nh tú cá»§a Hỉ Nhạc trong lồng ngá»±c, ánh mắt trà n ngáºp niá»m yêu thương vô hạn. Vá»™i tát mạnh và o mặt mình hai cái là m tiêu tan Ä‘i dục há»a trong lòng, Là Cưá»ng Ä‘iểm nhẹ thụy huyệt cá»§a Hỉ Nhạc. Mặc dù công phu Ä‘iểm huyệt cá»§a hắn lúc nà y cÅ©ng có và i thà nh há»a hầu nhưng cÅ©ng phải mất má»™t lúc, má»›i run run Ä‘iểm được thụy huyệt cá»§a Hỉ Nhạc.
Là Cưá»ng nhanh chóng cởi hết quần áo bản thân, dá»±a lưng và o ná»n tưá»ng thạch lao lạnh toát, váºn công Ä‘iá»u tức, má»™t lúc sau má»›i có thể chấn áp được dược lá»±c cá»§a Tiêu diêu hoà n. Khi mặc lại quần áo quay sang Hỉ Nhạc thì thấy nà ng lúc nà y ngưá»i đầy mồ hôi, sắc mặt thống khổ vô cùng! Xem ra dược lá»±c trong cÆ¡ thể Ä‘ang phát tán, lại không được phát tiết, khiến nhiệt độ trên ngưá»i ngà y cà ng cao, chỉ sợ để quá lâu thì nà ng sẽ khó mà giữ nổi mạng sống.
Tiêu Diêu hoà n đối vá»›i Là Cưá»ng thì không có tác dụng gì nhiá»u, bởi lẽ bên trong cÆ¡ thể hắn sở hữu ná»™i lá»±c quán thế cá»§a Cá»u Dương thần công. Vốn Là Cưá»ng cÅ©ng muốn váºn công trị thương giúp nà ng, nhưng nghÄ© lại Cá»u Dương thần công vốn dÄ© là võ công chà dương chà cương, chỉ sợ nếu hắn là m ẩu sẽ lại khiến dục há»a trong cÆ¡ thể nà ng cà ng thêm hưng thịnh.
Vô kế khả thi, thúc thá»§ vô sách, Là Cưá»ng liá»n bế Hỉ Nhạc lên, đặt nà ng dá»±a lưng và o vách tưá»ng thạch lao, muốn lấy cái lạnh trong thạch bÃch để tiêu trừ há»a dục bên trong.
Äá»™t nhiên lúc nà y Là Cưá»ng bá»—ng nhá»› tá»›i má»™t Ä‘onạ khẩu quyết: "loạn hoà n thuáºt pháp tối nan thông, thượng hạ tùy hợp diệu vô cùng, hãm địch thâm nháºp loạn hoà n ná»™i, tứ lưỡng thiên cân chiêu pháp thà nh, thá»§ cước tá» tiến hoà nh thụ hoa, chưởng trung loạn hoà n lạc bất không, dục tri hoà n trung pháp hà tại, phát lạc Ä‘iểm đối tức thà nh công."
Äây là má»™t Ä‘oạn khẩu quyết Loạn Hoà n quyết trong Thái Cá»±c quyá»n. Trước kia trong lúc táºp luyện Là Cưá»ng không thể nà o Ä‘oán được ý tứ ẩn chứa trong khẩu quyết nà y, thì đột nhiên trong hoà n cảnh nguy cấp nà y hắn lại nghÄ© ra. Nếu như coi khà lạnh như băng tuyết trên như địch nhân, liên tục xoay vòng nén chặt lại, hợp thà nh rồi ổn định lãnh khà bên trong, sau cùng dùng phương pháp tứ lạng bạt thiên cân: dẫn, đái, khiên, thuáºn, tá»…, Ä‘em khà luồng khà băng lạnh hấp thụ trên thạch bÃch liên tục truyá»n và o cÆ¡ thể Hỉ Nhạc để trừ khá» dục há»a.
Phương pháp nà y theo lý thì có thể thà nh công, nhưng việc hấp thu lãnh khà trên thạch bÃch đâu phải là điá»u dá»… dà ng? Nếu đổi lại ngưá»i khác thì dù có muốn cÅ©ng không được, nhưng Là Cưá»ng thân hoà i tuyệt kÄ© Cá»u Dương thần công, ná»™i lá»±c kinh ngưá»i. Trải qua má»™t Ä‘oạn thá»i gian rốt cục cÅ©ng có chút thà nh tá»±u, nhiệt độ trên cÆ¡ thể Hỉ Nhạc đã giảm xuống rất nhiá»u. Lúc nà y sắc mặt Hỉ Nhạc đã khá»—i phục vẻ bình thưá»ng, ánh mắt quan thiết, trà n đầy cảm kÃch nhìn Là Cưá»ng, rồi sau đó nhắm lại, không biết gì nữa. Là Cưá»ng trong lúc váºn công trị thương đã biết rõ Hỉ Nhạc thân thể suy nhược, chỉ cần nghỉ ngÆ¡i chút Ãt là không còn việc gì phải lo nữa rồi.
Là Cưá»ng ngà n vạn lần cÅ©ng không nghÄ© rằng lúc nà y hắn đã chÃnh thức bước và o cảnh giá»›i tuyệt đỉnh cao thá»§. Ná»™i lá»±c thâm háºu cá»§a Cá»u Dương thần công cùng vá»›i tinh túy cá»§a công pháp Thái Cá»±c, dÄ© nhược chế cưá»ng, dÄ© nhu khắc cương đã hoà n toà n dung hợp. sau nà y chỉ cần cố công tìm hiểu má»™t chút nữa là có thể quán thông nhất thể, trở thà nh má»™t đại tông sư. Coi như cÅ©ng không uổng chút khổ tâm cá»§a Trương Tam Phong khi truyá»n thụ Cá»u Dương thần công và Thái Cá»±c công cho hắn.
Lại nói Dung phi ở bên ngoà i thạch thất, Ä‘oán rằng lúc nà y chắc hẳn bên trong kia Ä‘ang diá»…n ra má»™t trưá»ng dâm loạn, quái dị nhất trên Ä‘á»i, nhưng chá» mãi cÅ©ng không nghe thấy chút âm thanh nà o, chẳng lẽ nhanh váºy sao? , chút Ãt thá»i gian mà đã bị dục há»a bùng phát thiêu đốt tâm mạch mà chết rồi sao? Trong đầu Dung phi lúc nà y nghÄ© rằng chắc chắc do hai ngưá»i má»™t là thái giám, má»™t cung nữ sau khi dụng xuân dược lại không nÆ¡i phát tiết chắc hẳn bị dục há»a dâng cao đứt hết kinh mạch mà chết rồi. Nhưng nà ng tuyệt không thể ngá» rằng Là Cưá»ng không phải là thái giám, cà ng không thể ngá» rằng trong ngưá»i hắn Ä‘ang mang võ công tuyệt thế Cá»u Dương thần công.
Dung phi liá»n khởi động cÆ¡ quan mở cá»a, nà o ngá» cánh cá»a vừa hé mở đã thấy bóng ngưá»i loáng lên, chưa kịp phản ứng thì huyệt đạo trên nguá»i đã bị chế trụ hoà n toà n.
Chân tháºt mà nói thì công phu Là Cưá»ng cao hÆ¡n Dung phi rất nhiá»u. Tuy nhiên, hắn lần đầu tiên đối định đã gặp phải Dung phi mưu thâm kế độc nên không tránh khá»i thất bại. Bất quá đó là lần thứ nhất và cÅ©ng sẽ là sau cùng, lúc nà y Là Cưá»ng váºn dụng Cá»u Dương thần công Ä‘iẻm mưá»i huyệt đạo trên ngưá»i Dung phi, ngoại trừ ngưá»i có Cá»u Dương thần công ra thì trên Ä‘á»i nà y không ai có thể hóa giải được.
Là Cưá»ng hai tai bế Hỉ Nhạc ra khá»i thạch thất, nhẹ nhà ng đặt nà ng nằm lên phượng sà ng cá»§a Dung phi.
"Ngươi định là m gì? Äây là phượng sà ng cá»§a bổn cung, ngươi dám để má»™t con nô tỳ nằm trên đó sao?"
Là Cưá»ng khẽ bước lại gần, hung hẵn tát cho nà ng má»™t cái tát tai rồi quay lại thi triển thuáºt "Thôi cung quá huyết" Ä‘iá»u trị cho Hỉ Nhạc.
Dung phi bị tát Ä‘au, tức giáºn quát tháo: "Tên chó nô tà i, đồ thái giám chết bầm! Ngươi dám đối đãi vá»›i bổn cung như váºy sao? Bổn cung thá» sẽ chém hết nhà ngươi, chu di cá»u tá»™c ngươi!"
Là Cưá»ng Ä‘iểm nhẹ và o huyệt câm cá»§a nà ng, rồi nói: "Ngươi có việc sao mà th
"Con dâm phụ nhà ngươi, nếu là ở thế kỉ hai mươi mốt ra nhất định bán ngươi và o Äá»™ng cho rồi!" Là Cưá»ng trong lòng thầm nghÄ©.
Hỉ Nhạc mãi vẫn không thấy tỉnh lại, bất quá cÅ©ng không có gì đáng lo ngại, chá»§ yếu là do thân thể hư nhược, nghỉ ngÆ¡i chút Ãt là khá»e. Là Cưá»ng thầm tình má»™t lát rồi Ä‘iểm và o thụy huyệt giúp nà ng có má»™t giấc ngá»§ ngon tránh bị ngưá»i khác quấy rầy.
An trà Hỉ Nhạc xong, Là Cưá»ng bước đến trước mặt Dung phi, hung hăng tát nà ng má»™t cái nữa, căm giáºn nói: "Con mẹ ngươi, đồ tiện nhân! Ngà y thưá»ng ngươi đối đãi vá»›i cung nữ, thái giám cÅ©ng rất biến thái nhưng lại còn muốn nhìn thái giám và cung nữ động xuân cung thì quả tháºt là đồ dâm phụ mà , đồ dâm loạn!"
Thân là má»™t trong tam đại phi tỠđược hoà ng đế sá»§ng ái, lại bị má»™t tên thái giám vÅ© nhục! Dung phi căm giáºn vô cùng, nhưng thân thể bị chế trụ, chỉ đà nh dùng ánh mắt hung hẵn nhìn trừng trừng Là Cưá»ng.
"Trừng mắt cái gì? Thiếu gia móc mắt ngươi giá»" Vừa nói Là Cưá»ng hai ngón tay khom lại ra vẻ như muốn là m tháºt, khiến Dung phi sợ hãi nhắm chặt hai mắt, khuôn mặt trắng bệnh.
Là Cưá»ng thấy sắc mặt tái nhợt cá»§a nà ng, đắc ý vô cùng. Hai mắt dâm tặc dò xét nhìn nà ng từ trên xuống dưới, sau cùng dừng lại ở bá» ngá»±c căng tròn, quyến rÅ© Ä‘ang nhấp nhô sau là n lụa má»ng.
"Hắc..hắc...Thái giám và cung nữ động xuân cung có gì hay ho mà xem chứ? Thiếu gia hôm nay cho ngươi đại khai nhãn giới xem cho rõ: Thái giám và nương nương động xuân cung mới thú vị!"
Là Cưá»ng tuyệt đối không phải là má»™t quân tá», những việc thừa dịp lâm nguy, kiếm lợi vá» mình hắn không phải là không biết là m , chỉ cần đối phương không phải là ngưá»i cá»§a mình thì hắn còn là m má»™t cách không cau mà y nữa là khác. Trong tình huống vá»›i Hỉ Nhạc thì rõ rà ng nguyên nhân là hắn quả không muốn là m Ä‘au lòng ngưá»i mình yêu. Lúc nà y Hỉ Nhạc Ä‘ang ngá»§ ngon, mà trước mặt là Dung phi, má»™t đại vưu váºt như thế nà y mà bá» qua thì quả tháºt là quá lãng phÃ......!"
Mà Mao chá»§ tịch (Mao Trạch Äông) đã từng nói gì nhỉ: "Hắc...hắc.. lãng phà là điá»u đáng xấu hổ!"
NghÄ© váºy, Là Cưá»ng liá»n bước tá»›i luồn tay và o trong lòng ngá»±c Dung phi........
Tà i sản của darmien
13-06-2008, 11:21 PM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Phiến diá»…m thiết hương chi thái giám truyá»n kỳ - Q1 Chương 16
Chương 16: Thiết liá»…u quý phi nương nương Ä‘Ãch‘hương’
from : blog quy_kiem_khach
Mắt thấy dâm chưởng cá»§a Là Cưá»ng Ä‘ang dần tiến và o trong lòng ngá»±c, hai mắt Dung phi mở to trà n đầy vẻ căm thù và hoảng sợ.
Là Cưá»ng cưá»i hì hì, hữu thá»§ mò mẫm trong ngá»±c áo nà ng cả ná»a ngà y trá»i, rồi lấy ra ba bình dược và má»™t phong thư. Ba bình dược nhá» phân là m ba mà u: Ä‘á», xanh biếc và mà u trắng. Là Cưá»ng khẽ đổ cả ba bình dược phẩm ra thì thấy những hoà n dược bên trong cÅ©ng cùng mà u vá»›i mà u lá». Mà u đỠlà độc dược, mà u xanh biếc là xuân dược, váºy mà u trắng là loại dược phẩm gì đây?
Là Cưá»ng trên khóe môi bá»—ng lá»™ vẻ tà ác, lấy ra má»™t hoà n dược mà u trắng, từ từ từng chút má»™t đưa đến gần miệng cá»§a Dung phi. Nhưng khi đưa đến sát nÆ¡i vẫn không thấy má»™t phản ứng, chống cá»± nà o từ phÃa Dung phi thì hắn đột nhiên dừng lại, rút tay vá», rồi lại lấy ra má»™t viên dược hoà n mà u Ä‘á».....
Dung phi thấy hắn lấy ra viên dược hoà n mà u đỠthì sợ mới mức chỉ muốn ngất ngay đi!
Là Cưá»ng khẽ phất tay giải khai huyệt câm cá»§a nà ng, rồi lạnh lùng há»i: "Ngươi nói mau, viên thuốc mà u trắng là loại thuốc gì?"
Dung phi nghe há»i, giáºt thót mình, ấp úng: "Äó là ......"
Là Cưá»ng thấy váºy khẽ đưa qua đưa lại trước mặt nà ng viên dược hoà n mà u Ä‘á»: "Nếu ngươi dám gạt ta, ta sẽ đổ nguyên bình độc dá»±oc nà y và o mồn ngươi"
Dung phi vá»™i và ng la lên: "Ta nói tháºt. Ta nói tháºt mà ! Dược hoà n mà u trắng là Vô cá»±c tục mệnh Ä‘an, là linh dược trị thương! Äặc biệt là đối vá»›i ná»™i thương thì có hiệu lá»±c vô cùng!"
Là Cưá»ng nghe thấy hai từ "trị thương" liá»n cưá»i hì hì, Ä‘em bình mà u trắng thu ngay và o trong ngá»±c áo: "Vô cá»±c tục mệnh Ä‘an? Tốt lắm? Hắc..hắc! Sung công! Váºy còn bình mà u đỠgá»i là gì?"
"Mà u đỠchÃnh là độc dược, gá»i là Mỹ mạo như hoa! Bởi vì khi trúng loại độc nà y trên mặt sẽ nổi những hạt ban đỠgiống như những bông hoa, cuối cùng lan rá»™ng mà chết!"
"Ãc độc tháºt! Ngươi nói tháºt Ä‘i! ngươi là má»™t phi tá» trong cung sao lại có nhiá»u Ä‘an dược như váºy? HÆ¡n nữa thân hoà i võ công? Nói mau! Ngươi rốt cuá»™c là ai?"
Dung phi sắc mặt nhăn nhúm, khó coi vô cùng, hà m răng nghiến chặt quyết không nói má»™t chữ. Là Cưá»ng đúng là muốn bức bách, nhưng chợt để ý vẫn còn má»™t phong thư vẫn chưa đụng đến. Trên bá» mặt thư tÃn có ghi dòng chữ: "Ma Cung Thánh Nữ Dung Há»™c Hương Khải" và má»™t và i chữ phạn .
"Không cần xem!" Dung phi thần thái cá»±c kì hoảng hốt, nhìn Là Cưá»ng, ánh mắt lóe lên sá»± sợ hãi như thấy Ä‘iá»u gì rất đáng sợ.
Là Cưá»ng biết rằng phong thư nà y tất là váºt có quan hệ vô cùng trá»ng đại, liá»n chỉ tay và o chữ má»™t chữ há»i: "Äây là chữ gì?"
"Hộc! Là tiếng Hồ"
Là Cưá»ng nghe váºy liá»n chá»i đổng má»™t câu: "Mẹ nó! Sá»›m biết váºy, thá»§ mẹ nó má»™t quyển từ Ä‘iển đến đây. Cái địa phương quá»· quái nà y Ä‘á»u sá» dụng chữ phồn thế,lão tá» ta là m sao mà nháºn biết hết chứ!"
Ná»™i dung bức thư vô cùng đơn giản, chỉ óc và i mươi từ: "Giá» hợi ngà y mưá»i bốn tháng mưá»i, Äao ma sẽ dẫn đầu má»™t số giáo chúng tinh nhuệ xâm nháºp hoà ng cung lấy Ma Thần kiếm. Chuẩn bị tiếp ứng, tá»± do hà nh động"
Không có chú thÃch, Ä‘iá»u lạc khoản nà o! Bất quá đại để ná»™i dung bức thư nà y là sẽ có má»™t nhân váºt xưng là Äao Ma và o giá» Hợi, khoảng từ 9 đến 11 giá» tối ngà y mưá»i bốn tháng mưá»i sẽ mang theo ngưá»i tiến nháºp hoà ng cung để trá»™m lấy má»™t thanh bảo kiếm! Là Cưá»ng thuáºn tay thu luôn bức thư và o trong lòng áo ngá»±c: "Äã gá»i là Äao Ma mà lại mạo hiểm Ä‘i ăn trá»™m bảo kiếm! Quả là đồ ngu ngốc mà !"
"Hắn chỉ là phụng mệnh mà thôi!"
Là Cưá»ng thấy Dung phi mắc bẫy, liá»n theo gió mà tiến, dồn dáºp há»i: "Phụng mệnh? Là phụng mệnh ai?"
"Ta không thể nói. Nếu ta nói thì sống cũng không bằng chết mà thôi!"
"Váºy ngươi và Äao Ma có quan hệ gì?" "Ma cung là nÆ¡i nà o?"
"Không nói được!"
Là Cưá»ng thấy Dung phi thần sắc kiên quyết không trả lá»i, khuôn mặt tuấn tú hiện vẻ cưá»i ác độc, thò tay lấy ra má»™t viên dược hoà n mà u Ä‘á», khua khua: "Nghe nói viên độc dược nà y có tên là Mỹ mạo như hoa. Ta nghÄ© nương nương có khi còn hiểu rõ hÆ¡n ta ý chứ? Hay là thá» xem nhé?"
Dung phi, cắn chặt môi, khuôn mặt xinh đẹp hiện rõ vẻ khổ sở động nhân: "Dù có chết. Ta cũng không nói được!"
Là Cưá»ng thấy nà ng thái độ vô cùng kiên quyết, biết rằng có bức bách nà ng nữa cÅ©ng vô dụng. Vì váºy, liá»n cất viên dược hoà n mà u đỠđi, lấy ra má»™t viên mà u xanh biếc nhanh chóng bá» và o miệng nà ng, ép nà ng nuốt xuống.
Dung phi không kịp phản ứng, đôi mắt đẹp mở to, hoảng hốt như thấy quỷ! Tiêu diêu hoà n nà y một khi mà phục dụng mà không có đối tượng phát tiết thì huyết mạch sẽ nổ tung mà chết! Quả là đáng sợ vô cùng!
Là Cưá»ng hai tay bế bổng thân hình nóng bá»ng quyến rÅ© cá»§a Dung phi lên, cưá»i hì hì đặt nà ng lên trên giưá»ng trong thạch thất, ánh mắt dâm tặc đảo qua đảo lại trên bá»™ ngá»±c căng tròn cá»§a nà ng: "hắc,,,hắc...Hôm nay chúng ta cÅ©ng lên diá»…n má»™t hồi Xuân cung mÄ© cảnh đồ: quý phi nương nương và thái giám công công hoạt sắc sanh hương.....ha..ha...bảo bối, ta đến đây!"
"Không...không được! ngươi...ngươi là thái giám.. sao có thể là m được chuyện phòng the, ta..ta sẽ bị huyết mạch căng phồng mà chết! Xin..xin ngươi giải khai huyệt đạo cho ta, ta...ngươi muốn cái gì ta Ä‘á»u có thể đáp ứng cho ngươi hết!" Dung phi cÆ¡ hồ vừa nói vừa khóc, cầu xin Là Cưá»ng, khuôn mặt xinh đẹp kết hợp vá»›i giá»ng nói run rẩy thanh thoát, thần sắc động nhân vô cùng.
"Ta muốn ngươi!" Là Cưá»ng ngồi xuống đầu giưá»ng để thân hình Dung phi tá»±a và o lòng mình. Dược hiệu chẳng mấy chốc mà phát huy, khuôn mặt quyến rÅ© cá»§a Dung phi hồng rá»±c, hÆ¡i thở gấp gáp, chỉ là nà ng biết rõ háºu quả cá»§a dược liệu nà y vô cùng nghiêm trá»ng nên cố gắng liá»u mạng váºn khởi ná»™i lá»±c kháng cá»±!
Là Cưá»ng mặc kệ cảm giác cá»§a nà ng, hai bà n tay không ngừng xoa nắn hưởng thụ tÃnh đà n hồi trên thân thể xinh đẹp quyến rÅ© nà y, chỉ trong chốc lát, nhục bổng tại thân dưới đã cương cứng như sắt, nóng rá»±c khẽ chạm và o khu vá»±c má»m mại nhu nhuyá»…n vô ngần nÆ¡i hạ thể cá»§a Dung phi.
Äang liá»u mạng thúc đẩy ná»™i lá»±c phản kháng lại dược dụng, Dung phi bá»—ng cảm thấy được cây thần thương đầy nam tÃnh cá»§a Là Cưá»ng, ma sát liên tục và o bụng dưới mình, biết hắn nguyên không phải là má»™t tên thái giám chân chÃnh, Ä‘iá»u nà y khiến phòng tuyến cuối cùng trong trà não nà ng đã hoà n toà n tan biến, hoà n toà n hãm thân và o vòng xoáy cá»§a dục vá»ng.....
Là Cưá»ng nhanh chóng cởi bá» toà n bá»™ quần áo cá»§a Dung phi hiện rõ má»™t thân thể trà n đầy sức sống cùng những đưá»ng cong quyến rÅ©, rồi sau đó giải khai huyệt đạo phong bế, ôm chặt lấy thân thể nà ng, đôi môi tham lam hôn ngấu nghiến lên bá»™ ngá»±c trắng muốt căng tròn.
Dung phi lúc nà y toà n thân nóng như lá»a, dưới sá»± phát tán cá»§a dược lá»±c cùng những động tác cá»§a Là Cưá»ng, nà ng không còn má»™t chút là chà nà o phản kháng mà còn hòa nhịp vá»›i hắn, thân thể kiá»u mị uốn éo không ngừng, hai cánh tay trắng như bạch ngá»c nhanh chóng tìm đến thắt lưng Là Cưá»ng như muốn giúp hắn cởi bá» thứ quấn áo vướng báºn, thế nhưng do trá»i Ä‘ang và o đầu mùa đông giá lạnh, Là Cưá»ng lại mặc quá nhiá»u quần áo. Nhục dục như lá»a thiêu đốt toà n thân Dung phi, tay trái vòng qua hông Là Cưá»ng mạnh mẽ ôm chặt bá» mông rắn chắc, cánh tay phải cÅ©ng không kém nhanh chóng luồn thẳng và o trong bụng dưới Là Cưá»ng nắm lấy thanh hùng cá»§ mệnh căn tá» Ä‘ang cương cứng cá»§a hắn.
"Quả nhiên là dâm phụ!" Là Cưá»ng trong lòng mắng thầm má»™t tiếng.
"A,,,,A,,,ta,,,,ta..muốn...nhanh,,,nhanh lên" những tiếng rên rỉ dâm đãng thoát ra từ cặp môi quyến rÅ© cá»§a Dung phi...Bên ngoà i gió lạnh từng cÆ¡n, nhưng bên trong thạch thấp âm u nà y xuân quang hừng há»±c. Äúng lúc khi Là Cưá»ng tiến sau và o bên trong Dung phi thì má»™t tiếng kêu Ä‘au đớn xen lẫn vá»›i khoái lạc bá»—ng thoát ra.....
Hai thân hình quấn chặt lấy nhau đến thiên hôn địa ám, táºn tình thụ hưởng, chỉ là Là Cưá»ng ngà n vạn lần cÅ©ng không nghÄ© rằng khi hắn cùng Dung phi Ä‘ang đắm chìm trong những cảm giác bay bổng tuyệt vá»i bên trong thạch thất thì ngoà i kia Hỉ Nhạc đã tỉnh dáºy....
Äây là lần đầu tiên chÃnh thức được hưởng phong vị cá»§a đà n bà trong Ä‘á»i Là Cưá»ng! nếu không phải hắn tu luyện Cá»u Dương thần công có bước đột phá kéo theo phương diện nam nhân cÅ©ng tiến theo thì chỉ sợ khi gặp phải mị lá»±c quyến rÅ© mê ngưá»i cá»§a Dung phi lúc nà y hắn đã sá»›m lạc bại thân vong rồi!
Nhưng Ä‘iá»u hắn cà ng kinh ngạc đến khiếp sợ hÆ¡n nữa đó là : Vưu váºt dâm đãng nà y vẫn còn là má»™t xá» nữ!
Là m sao có thể như váºy được chứ? Rõ rà ng nà ng ta là phi tỠđược hoà ng đế sá»§ng ái nhất, lại đã tiến cung được ba năm mặc dù chưa từng hoà i thai nhưng đêm nà o cÅ©ng được hoà ng đế lâm hà nh, tuyệt không thể vẫn còn là xá» nữ. Nhưng rõ rà ng khi hắn má»›i Ä‘i và o trong nà ng đã cảm nháºn được má»™t tầng ngăn cản, khi phá vỡ tầng ngăn cản đó nà ng đã kêu lên má»™t tiếng Ä‘au đớn, những đầu ngón tay cắm sâu và o da thịt hắn...
Khẽ nhìn và o khuôn mặt xinh đẹp, tươi tắn, trà n đầy vẻ thá»a mãn cùng nụ cưá»i ngá»t ngà o Ä‘ang say giấc nồng trong lồng ngá»±c mình, Là Cưá»ng trong lòng bá»—ng nổi lên má»™t cảm giác khác thưá»ng, nhẹ nhà ng cúi xuống âu yếm hôn lên khuôn ngá»±c căng tròn....
Äúng lúc đôi môi cá»§a hắn chạm và o bầu ngá»±c nà ng thì Dung phi cÅ©ng tỉnh lại.
"Nguyên lai, ngươi chẳng những không phải là thái giám mà ....mà còn là má»™t nam nhân khà khái" Âm thanh thanh thoát, nhẹ như tÆ¡, tuy có chút ngượng ngùng nhưng lại trà n đầy vẻ quyến rÅ© mê ngưá»i, ngươi ngá»c bá»—ng khẽ cá»±a rồi ngoan ngoãn rúc sâu và o lòng ngá»±c Là Cưá»ng.
"ngươi.....ngươi sao có thể vẫn còn giữ được tấm thân xỠnữ?"
"Bảo bối quan trongj nhất cá»§a má»™t ngưá»i đà n bà đó là sá»± trinh tiết. Khi chưa gặp được nam nhân trong lòng mình sao ta có thể tùy tiá»n mất Ä‘i được chứ?"
"ngươi...ngươi không phải là phi tỠcủa hoà ng thượng sao?"
"A..ngươi nói Là Long CÆ¡ sao? Hắn năm nay đã sáu mươi ba tuổi, sao có thể chứ? Má»—i ngà y ta Ä‘á»u cho hắn uống má»™t viên "Tiêu Diêu hoà n" sau đó sá» dụng mỵ thuáºt mê hoặc, khiến hắn mÆ¡ mà ng mà tá»± tiết dục..."
"Ba năm nay ngươi vẫn là m như váºy vá»›i hắn sao? Là m váºy có thể chết ngưá»i đó?"
Dung phi cưá»i ngá»t ngáo, ánh mắt trà n đầy âu yếm: "Ngươi là má»™t tiểu oan gia mà . Hắn chết như váºy không phải là rất tốt sao?"
Là Cưá»ng nghe váºy trong lòng bá»—ng thầm lạnh, ngưá»i đà n bà nà y vẻ ngoà i xinh đẹp yêu kiá»u nhưng tâm địa lại ngoan độc vô cùng. Vốn là hắn chỉ định vừa trả thù vừa phát tiết dục vá»ng trong ngưá»i nhưng bây giá» lại xảy ra việc nà y thà nh ra trong đầu hắn lúc nà y quả rất ngổn ngang, không biết giải quyết thế nà o.
""Äúng rồi, ngươi không thể không nói cho ta biết thân pháºn mình chứ, lại còn lá thư kia nữa!" Là Cưá»ng rốt cục cÅ©ng tìm được lý do để phá vỡ bầu không khà tÄ©nh lặng đáng sợ nà y.
Dung phi mỉm cưá»i: "Bây giá» ta đã là ngưá»i cá»§a chà ng rồi. Tá»± nhiên sẽ không giấu chà ng Ä‘iá»u gì. Kì tháºt, ta tên gá»i Dung Há»™c Hương là thánh nữ cá»§a Ma Cung.
"Ma Cung?"
"Ma cung nguyên ở tại phÃa bắc cá»§a Lăng Băng thà nh, là má»™t môn phái bà ẩn trên giang hồ. Lăng Băng thà nh là má»™t nÆ¡i thế ngoại đà o viên, Ma Cung từ trước cho tá»›i nay không há» tiếp xúc vá»›i ngoại giá»›i. Nhưng rồi có má»™t ngà y trấn cung chi bảo là Ma Thần thiên kiếm đã bị má»™t số nhân sÄ© cao thá»§ võ lâm Trung Nguyên trá»™m mất. Ma cung quyết định cá» ngưá»i nam tiến cùng các đại môn phái ở Trung Nguyên triển khai má»™t trà ng đại huyết chiến dà i đến trăm năm. Váºy nên tại dỉnh Thiên SÆ¡n, Ma Cung đã chÃnh thức cá» hà nh đại lá»… khai tông láºp phái. chánh thức cùng võ lâm giang hồ Trung thổ tạo thà nh má»™t thế đối láºp. Ngưá»i trong ma cung hà nh sá»± vô cùng quá»· dị, võ công lại cà ng cao cưá»ng, xuống tay độc ác cho nên bị ngưá»i trong giang hồ cho là tà ma ngoại đạo. Kì tháºt cái mà ngưá»i ta cho là tà ma ngoại đạo đó cÅ©ng chỉ vì Ma thần kiếm mà ra.
"Váºy cái tên Äao ma gì đó nói muốn đến hoà ng cung để trá»™m Ma thần kiếm? Thanh kiếm nà y rốt cuá»™c có ;lại lịch như thế nà o váºy?"
"Chà ng không biết gì sao? Và o khoảng trăm năm trước, trong thiên hạ xuất hiện năm thanh tuyệt thế bảo kiếm! Tương truyá»n rằng trong năm thanh thần kiếm nà y ẩn chứa má»™t bà máºt kinh nhân, tuy nhiên bà máºt đó là gì thì không ai biết được. Chỉ là trong hÆ¡n trăm năm lại đây đã có không biết bao nhiêu ngưá»i vì cái bà máºt nà y mà nhà tan cá»a nát."
"Ài! Cái gì mà bảo kiếm, bảo tà ng, bà tịch chứ. Tất cả cÅ©ng do lòng tham cá»§a con ngưá»i mà thôi!" Nhá»› lại những ná»™i dung các cuốn vÅ© hiệp tiểu thuyết, Là Cưá»ng không khá»i thở dà i cảm khái má»™t tráºn: "Äúng rồi, trong năm thanh thần kiếm ngoại trừ Ma thần kiếm thì bốn thanh kiếm kia tên gá»i là gì váºy?"
"Ma thần kiếm là ma đạo thánh kiếm, ngoà i cái bà máºt kinh thiên kia ra thì trong thanh kiếm còn ẩn chứa lá»±c lượng chà cao vô thượng cá»§a ma đạo"
"Ngoà i ra còn có Äế Hoà ng thánh kiếm, Tá» Vi kiếm! Tá» Vi kiếm là chân mệnh thiên tá» chi kiếm, kế thừa thiên mệnh!. Pháºt Gia thánh kiếm - Tru tiên kiếm hay còn gá»i là Äạt Ma kiếm, ẩn chứa pháºt lá»±c, năng độ chúng sinh, có thể hóa giải tà ma!. Äạo gia thánh kiếm - Chân VÅ© kiếm, tụ táºp thiên địa linh khÃ, mang trong mình tiên khà cá»§a đạo gia, không thể phá há»§y!."
"Sao? Chân vũ kiếm?"
"Äúng váºy! Chà ng là m sao váºy?"
"Không...không có gì! Vẫn còn má»™t thanh kiếm nữa mà ?" Là Cưá»ng vừa nghe đến tên Chân VÅ© kiếm trong lòng bá»—ng thóp lại, thầm nghÄ©: "Không lẽ lại đúng là thanh kiếm mà Trương Tam Phong đưa cho mình? Trương Tam Phong là má»™t đạo sÄ©, Chân VÅ© kiếm tá»± nhiên là kiếm cá»§a Äạo gia rồi. Nếu đúng là như váºy thì những lá»i mà lão nói, cái gì sứ mệnh ngà n năm không lẽ lại có liên quan đến năm thanh bảo kiếm nà y sao?"
Tà i sản của darmien
19-06-2008, 01:38 AM
Cây Si Của Phoenix
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 833
Thá»i gian online: 2 tháng 0 tuần 5 ngà y
Thanks: 320
Thanked 4,685 Times in 158 Posts
Phiến diá»…m thiết hương chi thái giám truyá»n kỳ - Q1 Chương 17
Chương 17: Ma Cung thánh nữ
Nguồn: ***************.org
Dịch: quykiemkhach
Chương 17: Ma Cung thánh nữ
"Truyá»n thuyết tuy lưu truyá»n lại là có năm thanh bảo kiếm nhưng trong giang hồ chỉ có nghe thấy danh hiệu cá»§a bốn thanh, danh tá»± cá»§a thanh bảo kiếm thứ năm chÃnh là má»™t nan đỠbà máºt, mà cả trăm năm nay không má»™t ngưá»i có thể giải đáp. Mà ná»™i lá»±c chà ng vô cùng thâm háºu, chắc chắn phải có lai lịch phi phà m sao những chuyện trên giang hồ lại như không há» hay biết váºy?"
"Ta...kì tháºt thì ta không phải là ngưá»i trong giang hồ"
"Váºy võ công cá»§a chà ng......"
"Võ công cá»§a ta chÃnh là do má»™t lão đạo sÄ© truyá»n thụ, mà ....ta thì cÅ©ng không há» biết lão là ngưá»i như thế nà o nữa"
Dung phi trầm ngâm má»™t lúc rồi thốt lên : "như váºy cÅ©ng tốt"
"Sao lại nói váºy?"
"Kì tháºt trong chuyện nà y còn có nhiá»u ẩn tình, chà ng nếu không phải là ngưá»i trong giang hồ thì ta sẽ yên tâm hÆ¡n nhiá»u"
"Ẩn tình gì?"
"Ta quả tháºt là ma cung thánh nữ nhưng không phải là ngưá»i cá»§a ma cung phái đến nằm vùng trong hoà ng cung. Nói ra thì dà i dòng, từ nhiá»u năm trước đó khi ma cung chưa chÃnh thức đối đầu vá»›i võ lâm trung thổ thì vốn cÅ©ng chỉ là những ngưá»i gìn giữ và bảo vệ Ma Thần kiếm. Nhưng từ khi Ma Thần kiếm bị đánh cắp vì để truy ra thanh thần kiếm nà y mà Ma Cung đã chÃnh thức trở thà nh tỠđối đầu cá»§a toà n thể võ lâm . Ma cung cung chá»§ bây giá» là Ma Äế - Äế Minh Thiên tà n nhẫn háo sát, dã tâm khôn cùng, ngoà i mặt hắn ra lệnh huynh đệ trong bang phải bất chấp sinh tá» toà n lá»±c truy tìm Ma Thần kiếm nhưng mục Ä‘Ãch sau cùng chÃnh là muốn dùng vÅ© lá»±c để thống trị thiên hạ. Mặc dù ta tuyệt sẽ không vì cảnh thiên hạ đại loạn sinh linh đồ thán mà cau mà y nhưng lúc nà y ngưá»i trong Ma Cung do Äế Minh Thiên cầm đầu liên thá»§ kết minh cùng đám ngưá»i Hồ Ä‘iên cuồng như ma quá»· giết ngưá»i không ghê tay. Vì váºy, trong lòng ta bá»—ng nguá»™i lạnh, quyết tâm rút lui! Nhưng phản giáo là má»™t tá»™i danh rất lá»›n, nếu bị phát hiện thì sống cÅ©ng không bằng chết."
Là Cưá»ng nghe váºy trong lòng trầm ngâm suy nghÄ©, Dung Phi là ngưá»i lòng dạ độc ác hiển nhiên nà ng không phải có thiện ý vì cái chết cá»§a ngưá»i khác mà lay động chân tâm, hiển nhiên là có nguyên do khác, liá»n há»i: "ngươi vì sao mà muốn phải lại giáo phái cá»§a mình váºy?"
Dung Phi Ä‘iá»m nhiên nói: "Bây giá» thiên hạ thái bình, giang hồ chÃnh đạo Ä‘ang ở thế cá»±c thịnh. HÆ¡n trăm năm trước, sau khi Khấu Trá»ng và Từ Tá» Lăng thoái ẩn giang hồ....."
Má»›i nghe đến đây, Là Cưá»ng không chịu được vẻ mặt ngạc nhiên, không khép được mồn, hét lá»›n: "Cái....cái gì...? Khấu Trá»ng và Từ Tá» Lăng?"
Dung Phi nhìn hắn bằng ánh mắt kì quặc nói: "Ngay cả ngưá»i trong giang hồ cÅ©ng từ nghe qua danh tiếng cá»§a Äại ÄÆ°á»ng Song Long mà ? Năm đó nếu không có hai ngưá»i há» trợ lá»±c thì chắc gì Thái Tông Là Thế Dân tranh Ä‘oạt được thiên hạ!"
Là Cưá»ng gáºt đầu liên tục, nhưng toà n thân vẫn chưa hết bà ng hoà ng: "nghe qua..nghe qua, ngươi nói tiếp Ä‘i!"
"Sau khi Khấu Trá»ng và Từ Tá» Lăng thoái ẩn giang hồ, giang hồ bạch đạo chỉ còn má»™t mình Từ Hà ng Tịnh Trai chống đỡ, nhưng trăm năm nay chưa bao giá» có má»™t thế lá»±c nà o dám khinh thưá»ng địa vị nhất phương chi chá»§ cá»§a há». Còn trong ÄÆ°á»ng triá»u lúc nà y, tuy Là Long CÆ¡ hôn ám vô năng nhưng khi còn trẻ hắn cÅ©ng có công mở ra má»™t triá»u đại thịnh thế, bây giá» lại còn được vị tể tướng anh minh Trương Cá»u Linh phụ tá....vô luáºn là giang hồ hay là thiên hạ Äại ÄÆ°á»ng thì Ä‘á»u không có thể dá»… dà ng mà phá há»§y được. Nếu như thế ta đây sao có thể vì phục vụ dã tâm cá»§a ngưá»i khác mà hy sinh Ä‘i tÃnh mạng cá»§a mình được chứ? HÆ¡n nữa, Äế Minh Thiên hung tà n thà nh tÃnh, đối xá» vá»›i huynh đệ trong giáo cÅ©ng không há» nương tay, tuyệt tình tuyệt nghÄ©a, ngưá»i như thế căn bản không đáng vì hắn mà bán mạng"
Là Cưá»ng gáºt đầu vẻ đồng ý: "Không nghÄ© được ngươi không những có chá»§ kiến mà có tầm nhìn xa đến váºy! Là m sao mà ngươi có thẻ và o hoà ng cung nà y được?"
"Vì tránh né sự đuổi giết của cao thủ ma cung, trong một lần chấp hà nh là m nhiệm vụ ta giả vỠbị thương, lợi dung lúc hỗn loạn thừa cơ lẻn và o đoà n cung nữ tiến cung"
"Quả là một biện pháp tốt! Trong thiên hạ là gì có địa phương nà o an toà n như hoà ng cung cơ chứ?"
Nghe hắn nói váºy, Dung Phi khẽ thở dà i ảm đạm: "Tuy là như váºy nhưng sau khi ta và o cung được ba năm thì cuối cùng cÅ©ng bị ngưá»i cá»§a Ma Cung phát hiện. Vì để trốn tránh giáo quy ta đã tương kế tá»±u kế phá há»§y Ä‘i ná»a thân công lá»±c tu vi, sau đó thông báo vá»›i há» là do bị thương nặng võ công đại tổn nên đà nh ở lại trong hoà ng cung không thể trốn ra ngoà i. Bá»n há» còn cho ngưá»i kiểm tra công lá»±c cá»§a ta cuối cùng không hoà n nghi, lại còn muốn ta tiếp tục ở lại là m ná»™i ứng, bởi vì bá»n hỠđã tìm hiểu được trấn sÆ¡n chi bảo Ma Thần kiếm được cất giấu trong hoà ng cung."
"Nếu bá»n chúng biết rằng ngươi có ý phản bá»™i thì sẽ bị xá» phạt thế nà o?"
Sắc mặt Dung Phi thoán biển đổi, run giá»ng đáp: "Có không dưới trăm loại biện pháp tà n độc, mà bất cứ má»™t biện pháp là m cÅ©ng có thể biến má»™t thiết hán thà nh hình dạng sống dở chết dở"
Là Cưá»ng đột nhiên nhá»› đến má»™t việc, khẽ mở miệng há»i: "Cái tên Äế....Äế Minh Thiên kia phải chăng là rất lợi hại? Võ công ta sÆ¡ vá»›i hắn ai cao hÆ¡n ai?"
Dung Phi bá»—ng phì cưá»i dáng vẻ quyến rÅ© mê ngưá»i: "Chà ng Ä‘ang nói giỡn sao? hi..hi..Ta không phải là m giảm uy phong cá»§a chà ng mà đỠcao ngưá»i khác. Mặc dù công lá»±c chà ng thâm háºu vô cùng, quả là trên giang hồ hiếm thấy nhưng chiêu thức thì cả đám giang hồ cá»u lưu thì cÅ©ng không bằng được. HÆ¡n nữa, chà ng hoà n toà n không có kinh nghiệm đối địch, nếu không phải ta đã phế Ä‘i ná»a thân công lá»±c thì ngay cả ta có lẽ chà ng cÅ©ng chưa phải là đối thá»§, hà huống chi là Äế Minh Thiên là má»™t siêu cấp cao thá»§ cÆ¡ chứ? Thiên hạ giang hồ ngưá»i có khả năng ứng chiến cùng hắn đếm Ä‘i đếm lại cÅ©ng không quá năm ngưá»i!"
Là Cưá»ng tuy hÆ¡n có chút không đồng tình nhưng những lá»i Dung Phi nói quả tháºt không có ná»a phần là khoa trương. Là Cưá»ng sở hữu trong mình bà tịch ná»™i công đại bác tinh thâm nhất trong thiên là Cá»u Dương thần công, hÆ¡n nữa trong chân phải lại ẩn chứa má»™t trong năm thanh thần kiếm Chân VÅ© kiếm, luáºn vá» công lá»±c phóng mắt trong cả thiên hạ thì ngưá»i có thể thắng được hắn chắc cÅ©ng không quá năm đầu ngón tay, cho dù là gặp Äế MInh Thiên, ma đạo nhất lưu cao thá»§ cÅ©ng có thể toà n lá»±c liá»u mạng má»™t phen. Nhưng trong võ há»c thì không phải cứ lấy ná»™i lá»±c cao thâm ra là có thể thá»§ thắng được.
Là Cưá»ng nghÄ© đến Chân VÅ© kiếm trong ngưá»i nay nếu có thể thu tháºp thêm thanh Ma Thần kiếm thì nói không chừng có thể tìm hiểu được cái gì Thiêm Mệnh mà lão đạo sÄ© Trương Tam Phong đã từng nhắc qua.
"Váºy ngươi có biết được Ma Thần kiếm được giấu ở nÆ¡i nà o trong hoà ng cung không?"
Dung Phi nghe há»i lắc đầu nói: "từ khi nháºn được tin tức nà y, ta đã hầu như sai ngưá»i tìm khắp cả hoà ng cung đại ná»™i nhưng cÅ©ng không tìm ra được má»™t chút manh mối nà o. Ngay cả thanh Tá» Vi kiếm biểu tượng cá»§a báºc đế vương thiên tá» cÅ©ng chưa từng thấy qua. Ta cÅ©ng tùng há»i Là Long CÆ¡ nhưng hắn nói Tá» Vi kiếm đã từ lâu thất lạc ra bên ngoà i nhưng nguyên nhân vì sao lại để thất lạc thì hắn tuyệt không há» nhắc đến."
"Cái tên Äao Ma kia là ngưá»i như thế nà o?"
"Thá»§ hạ đắc lá»±c dưới tay Äế Minh Thiên có Tam Ma NgÅ© Sát, Äao Ma là má»™t trong Tam Ma, võ công lợi hạ phi thưá»ng, nếu gặp hắn chà ng phải ngà n vạn lần cá»±c kì cẩn tháºn"
"Muốn ta phải cẩn tháºn sao? Nói đúng hÆ¡n thì chỉ cần ta cẩn tháºn là có thể đánh bại được hắn chứa gì?"
Dung Phi nghe váºy tay trái che miệng yêu kiá»u cưá»i má»™t tiếng: "tháºt là thông minh, nhưng mà chà ng ngà n vạn lần cần phải chú ý, thanh Phong Ma Cuồng Äao cá»§a hắn sắc bén phi thưá»ng, cÅ©ng may mà ná»™i lá»±c cá»§a chà ng vô cùng thâm háºu chỉ cần đặc biệt chú ý là được. Những Ä‘iá»u chà ng muốn biết ta Ä‘á»u nói ra hết rồi, bây giá» chà ng cÅ©ng nên cho ta biết sá»± tình liên quan đến mình chứ" Nói rồi đôi ngá»c thá»§ nhẹ nhà ng ôm chặt lấy ngưá»i hắn, má ngá»c ngoan ngoan dá»±a và o lồng ngá»±c, ánh mắt thoáng lướt qua thanh thần thương cá»§a hắn, khóe miệng khẽ cưá»i, dáng vẻ động nhân vô cùng.
Là Cưá»ng dá»±a theo hồi ức vắn tắt kể má»™t lần ra hết vá»›i nà ng. Dung Phi nghe xong cưá»i nói: "nguyên là như thế, cÅ©ng may là cÆ¡ duyên xảo hợp nếu không chà ng là m sao hôm nay lại hữu ý kết má»™t Ä‘oạn tình duyên vá»›i ngưá»i ta được?"
Nói đến tình duyên, Là Cưá»ng chợt nhá»› tá»›i Hỉ Nhạc Ä‘ang nằm tại Dung Äức cung, có lẽ lúc nà y các huyệt đạo cÅ©ng đã tá»± động giải khai hết rồi, nghÄ© đến đó tâm thần chợt chấn động vá»™i vã mặc lại quần áo: "Hỉ Nhạc còn ở bên ngoà i chúng ta cÅ©ng nên ra đó xem sao. Äúng rồi hôm nay là ngà y mấy rồi?"
Dung Phi cÅ©ng đứng dáºy chỉnh trang lại y phục, nghe há»i sắc mặt bá»—ng đại biến: "Hôm nay? Nguy rồi, hôm nay đúng là ngà y mưá»i bốn!"
"Lúc nà y là canh mấy?"
"Hư...phải ra ngoà i xem mới biết được chứ"
Lá»i nà ng còn chưa dứt Là Cưá»ng đã vá»™i và ng chạy ra bên ngoà i, bước đến cạnh giưá»ng, thấy Hỉ Nhạc vẫn bình thản nằm ở đó, hắn má»›i thá»±c sá»± thở phà o nhẹ nhõm. Quả thá»±c trước đó và i giây hắn nghÄ© rằng ngưá»i cá»§a ma cung đã tá»›i và rất có thể sẽ bắt Hỉ Nhạc mang Ä‘i.
Hỉ Nhạc mặc dù vẫn yên lặng nằm trên giưá»ng nhưng lúc nà y trên khuôn mặt kiá»u diá»…m, lệ châu đã rÆ¡i đầy.....
.....
Là Cưá»ng khẽ ân cần đầy ánh mắt đầy vẻ yêu thương đưa tay chầm cháºm thấm những giá»t nước mắt vương trên má ngá»c, nhẹ nhà ng nói: "Hỉ Nhạc tốt cá»§a ta, nà ng là m sao váºy? Ai dám khi dá»… nà ng thế?"
Má»™t lúc sau vẫn không thấy nà ng trả lá»i Là Cưá»ng má»›i sá»±c tỉnh là mình chưa giải huyệt cho nà ng, vì thế vá»™i và ng giải khai toà n bá»™ các yếu huyệt còn phong tá»a.
Khi toà n bá»™ các huyệt đạo đã được giải khai nhưng Hỉ Nhạc vẫn nằm yên không há» nhúc nhÃch, những hà ng lệ châu vẫn không ngừng tuôn ra từ đôi mắt diá»…m lệ. Lúc nà y không gian bao phá»§ má»™t cảm giác tÄ©nh lặng vô cùng, Là Cưá»ng trong lòng thá»±c sá»± không hiểu đã xảy ra chuyện gì.
"Hỉ Nhạc, nà ng là m sao mà phải khóc váºy? Có phải là có ngưá»i khi dá»… nà ng không? Nà ng đừng khóc nữa mà !" Là Cưá»ng cuống cuồng dùng tay áo thấm nước mắt, nhưng Hỉ Nhạc vẫn không má»™t lần ngẩng đâu lên mà úp mặt xuống khóc ròng.
Äúng lúc nà y, Dung Phi cÅ©ng vừa bước tá»›i, ngẩng đầu nhìn sắc trá»i rồi nói: "Trá»i đã tối rồi, bây giá» có lẽ cÅ©ng đã tá»›i giá» Tuất!" Thấy Là Cưá»ng không há» trả lá»i mà chỉ lo lắng nhìn Hỉ Nhạc hoà n toà n như không nghe thấy lá»i mình, sắc mặt nà ng thoáng hiện lên nét háºn ý, lạnh lùng nói: "Có lẽ ngươi nên há»i nà ng đã tỉnh được bao lâu rồi"
Nghe váºy Là Cưá»ng liá»n há»i Hỉ Nhạc: "Hỉ Nhạc, nà ng tỉnh được bao lâu rồi?"
Hỉ Nhạc vẫn không trả lá»i, đôi mà y ngà i hÆ¡i nhÃu lại, lệ châu trong thoáng chốc lại rÆ¡i....
Là Cưá»ng vá»™i la lên: "Hỉ Nhạc, nà ng mau nói cho ta biết, rốt cuá»™c có việc gì xảy ra váºy? Có phải nà ng thấy Ä‘au ở đâu không?"
Dung Phi khẽ thở dà i: "Chà ng không cần há»i nữa. Ta không biết nà ng đã tỉnh lại được bao lâu rồi nhưng ta nghÄ© cô ta đã nghe được những âm thanh không nên nghe"
"Cái gì những âm thanh không nên nghe?" Là Cưá»ng vừa thốt những lá»i nà y ra khá»i miệng, liá»n láºp tức thấy không ổn, hung hăng tát và o mặt mình má»™t cái tháºt mạnh: "ta tháºt là má»™t tên há»—n đản mà ! Uổng cho ta tá»± cho mình là má»™t kẻ thông minh, kì tháºt là má»™t tên đại ngốc mà ...nhưng.....nhưng...." Là Cưá»ng tâm tình kÃch động vừa nói vừa ôm chặt Hỉ Nhạc và o lồng ngá»±c rắn chắc: "Hỉ Nhạc ta hứa vá»›i nà ng, từ nay vá» sau ta sẽ không là m Ä‘iá»u gì là m thương tổn đến nà ng nữa!" Kì tháºt là hắn cÅ©ng định nói là : "Từ nay vá» sau sẽ không cùng những cô gái khác nữa mà chỉ yêu thương mình nà ng!" nhưng lá»i định nói mà không sao có thể thốt ra được.
Hỉ Nhạc sắc mặt ảm đạm khóc ròng: "....chúng ta, chúng ta....đã....mặc dù cuối cùng, ngươi không có...đối vá»›i ta...ta trong lòng cá»±c kì cảm kÃch ngươi. Ta biết ngươi là ngưá»i tốt nhưng chúng ta đã.....ta dù sao cÅ©ng là ngưá»i cá»§a ngươi rồi. Cho dù ngươi không cần ta thì từ nay vá» sau ta cÅ©ng không thể gả cho ngưá»i khác được nữa rồi...."
"Nha đầu ngốc, ta sao có thể không cần nà ng được chứ! Ta cầu nà ng yêu ta còn không kịp nữa mà ! Ta biết ta là một tên hỗn trướng, ta hứa với nà ng từ nay vỠsau sẽ không để nà ng phải thương tâm vì ta nữa. Tốt rồi? Thôi đừng khóc nữa"
Äứng bên cạnh Dung Phi thấy váºy lạnh lùng nói: "các ngươi trước mặt ta, là m như váºy có quá đáng lắm không?"
Hỉ Nhạc khẽ cá»±a mình thoát khá»i vòng tay hắn, đứng dáºy rồi quỳ xuống trước mặt Dung Phi: "nương nương, cầu xin ngưá»i đừng trách hắn, muốn trách phạt thì cứ phạt ta.."
Là Cưá»ng nhìn sắc mặt lạnh như băng tuyết cá»§a Dung Phi, hai bà n tay bá»—ng nắm chặt, trong lòng định sẵn chá»§ ý. chỉ cần nà ng ta động đến má»™t sợi tÆ¡ cá»§a Hỉ Nhạc, hắn sẽ táºn lá»±c mà xuất thá»§.
Tà i sản của David
19-06-2008, 01:40 AM
Cây Si Của Phoenix
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 833
Thá»i gian online: 2 tháng 0 tuần 5 ngà y
Thanks: 320
Thanked 4,685 Times in 158 Posts
Phiến diá»…m thiết hương chi thái giám truyá»n kỳ
Quyển1 - Chương 18: Thân pháºn bị lá»™
Nguồn: ***************.org
Dịch: quykiemkhach
Dung Phi dù sao cÅ©ng là má»™t cao thá»§, tuy không nhìn nhưng vẫn có cảm giác ánh mắt sáng rá»±c cá»§a Là Cưá»ng Ä‘ang chăm chú quan sát mình, trong lòng thầm hiểu, rõ rà ng cô gái Ä‘ang run rẩy sợ hãi quỳ dưới chân hiển nhiên rất có cân lượng trong lòng hắn, liá»n dịu dà ng cúi xuống đỡ Hỉ Nhạc đứng dáºy, nhẹ nhà ng nói: "Hảo muá»™i muá»™i, mau đứng lên Ä‘i. Sau nà y chúng ta là tá»· muá»™i là ngưá»i má»™t nhà , muôi không cần lúc nà o cÅ©ng phải giữ lá»… như thế!"
Hỉ Nhạc tuổi còn nhá», tâm tư thiện lương, tất nhiên không hiểu rõ ý tứ cá»§a từ "tá»· muá»™i" trong lá»i nói cá»§a Dung Phi là chỉ sau nà y hai ngưá»i sẽ ùng hầu hạ Là Cưá»ng , còn tưởng rằng Dung Phi vẫn như trước kia lúc ôn nhu nhất cÅ©ng chÃnh là lúc muốn giết ngưá»i, thân hình cà ng run rẩy hÆ¡n.
Dung Phi thấy váºy cưá»i nói: "ngươi đừng hiểu nhầm cho dù ta thá»±c sá»± muốn giết ngươi thì chỉ sợ chưa động đến má»™t sợi lông trên ngưá»i ngươi là đã có ngưá»i nhảy vồ ra giết chết ta rồi" vừa nói vừa trừng mắt liếc nhìn Là Cưá»ng má»™t cái sắc như dao.
Hỉ Nhạc lúc nà y má»›i hiểu ra ý nghÄ©a trong lá»i nói cá»§a Dung Phi hai má đỠá»ng ngượng ngùng trông hấp dẫn vô cùng.
Dung Phi tuy cÅ©ng là má»™t tuyệt sắc giai nhân nhưng khi nhìn thấy vẻ ngượng ngùng mê ngưá»i cá»§a Hỉ Nhạc, trong đáy mắt không khá»i hiện lên vẻ sững sá» mê hoặc, vá»™i há»i: "Bây giỠđã là giá» Tuất, Là lang chà ng còn không mau rá»i khá»i nÆ¡i đây Ä‘i, cháºm chá»… chỉ sợ sẽ có nguy hiểm"
Là Cưá»ng nghe thế liá»n đứng lên đưa tay thấm nước mắt còn vương trên mặt ngá»c cá»§a Hỉ Nhạc rồi xoay ngưá»i nói: "nương nương, ta Ä‘i trước"
Dung Phi nghe váºy gắt giá»ng: "Bây giá» mà chà ng vẫn gá»i ngưá»i ta là nương nương nghe xa lạ váºy sao?"
"Dung...Dung tá»·..."
"Váºy má»›i đúng chứ. Chà ng mau Ä‘i Ä‘i. Cầm lấy lệnh bà i cảu Dung Äức cung, vá» sau nếu có ngưá»i há»i thì chà ng cứ nói là do ta truyá»n gá»i chà ng đến."
"Váºy...Hỉ Nhạc nhá» tá»· chăm sóc váºy!"
"Chà ng sợ ta hạ độc thá»§ vá»›i nà ng hay sao? Äi Ä‘i, ta sẽ tấu vá»›i hoà ng thượng xin ngưá»i cho ta nháºn nà ng ấy là nghÄ©a muá»™i, sau nà y chúng ta sẽ là chị em vá»›i nhau, trong cung sẽ không có ai dám bất kÃnh vá»›i Hỉ Nhạc nữa"
"Nếu váºy thì ta yên tân rồi" Là Cưá»ng lấy trong lòng ngá»±c ra các bình dược hoà n và phong thư đưa sang cho Dung Phi nói: "Dung tá»· những thứ nà y trả cho tá»·"
Sau khi tiếp nháºn các thứ Dung Phi đưa lại cho Là Cưá»ng bình dược mà u đỠrồi nói: "Trong ngưá»i ta đã có Hà n Phách VÅ© Hoa châm bình "Mỹ Mạo Như Hoa" nà y chà ng cứ mang theo ngưá»i mà phòng thân"
Là Cưá»ng tiếp lấy bình dược, ánh mắt đầy ve quan tâm liếc nhìn Hỉ Nhạc rồi tiếp lấy lệnh bà i, quay ngưá»i nhanh chóng bay nhanh ra ngoà i đại môn. Trên đưá»ng ra ngoà i, do có lệnh bà i trên tay lên Là Cưá»ng dá»… dà ng Ä‘i thẳng từ Thiên Môn ra khá»i Äại Minh cung. Cả má»™t ngà y vất vả không ăn uống, trong bụng đã sá»›m sôi ùng ục, vể đến Binh Trượng cục hắn vá» ngay phòng mà vá»™i và ng tiến đến thiện đưá»ng. Bây giá» hắn đã là tiểu thái giám được sá»§ng ái bên cạnh Hoà ng thượng và cls, Ä‘i đến chá»— nà o cÅ©ng có và i phần mặt mÅ©i, đến thiện đưá»ng thì đúng lúc đám thái giám và cung nữ cá»§a Ngá»± Trù môn Ä‘ang vá»™i vá»™i và ng và ng xúc tiến công việc chuẩn bị cho đêm thưởng trăng, Là Cưá»ng liá»n lấy má»™t số đồ ăn rồi trở vá» phòng mình.
Lúc nà y đã và o đêm, má»i ngưá»i Ä‘á»u đã ăn tối xong từ lâu, Là Cưá»ng vừa đặt bữa Ä‘iểm tâm lên bà n xoay ngưá»i định tìm đèn đốt lên cho sáng thì chợt thấy ánh sáng lóe lên, trong phòng lúc nà y đã xuất hiện má»™t bóng ngưá»i. Vốn dÄ© Là Cưá»ng có má»™t thân công lá»±c cá»±c kì thâm háºu đừng nói là có ngưá»i trong phòng, mà ngay cả lá rÆ¡i ngoà i mưá»i trượng hắn cÅ©ng có thể nghe thấy rõ như lòng bà n tay nhưng đáng tiếc là hắn lúc nà y chưa tháºt sá»± váºn dụng được hết tiá»m năng cá»§a bản thân, giống như ngưá»i có ngá»±a mà không biết thuáºt kị mã đà nh bá» ngá»±a mà đi bá»™ váºy.
"Là Cưá»ng cuối cùng ngươi cÅ©ng chịu vá» rồi à !" mặc dù chỉ nhìn thấy bòng lưng ngưá»i đối thoại nhưng vừa nghe thấy thanh âm Là Cưá»ng cÅ©ng kịp nháºn ra ngưá»i đó chÃnh là Là An Äức
"A! Nguyên là Là công công!" Là Cưá»ng như không hỠđể ý, ứng thanh má»™t câu rồi cháºm rãi ngồi xuống.
Là An Äức bước đến và i bước, hừ má»™t tiếng, cưá»i lạnh:" Là Cưá»ng bây giá» ngươi cà ng lúc cà ng to gan lá»›n máºt! Thấy ta đến mà không chịu quỳ xuống bái kiến sao?"
Là Cưá»ng bình thản cầm lấy má»™t miếng Ä‘áºu giÆ¡ cao lên nói: "Là công công miếng Ä‘áºu nà y ăn rất ngon, ngà i có muốn thá» má»™t miếng không?"
" Là Cưá»ng ngươi đừng tưởng rằng được hoà ng thượng sá»§ng ái là có thể má»™t bước bay lên trá»i đâu. Ta thân là quan tứ phẩm, tổng quản thái giám thá»§ lÄ©nh ná»™i quan giam, ngươi gặp ta không quỳ, ta có thể định ngươi và o tá»™i mạo phạm đó!"
Là Cưá»ng tá» vẻ như không nghe thấy hắn nói gì, Ä‘em miếng Ä‘áºu đưa và o trong miệng rồi nhắm mắt nhai như Ä‘ang thưởng thức hương vị thÆ¡m ngon tuyệt diệu, rồi khẽ khụy má»™t chân xuống tạo ra tư thế quỳ ná»a vá»i, mồm lải nhải: "Là công công vạn an..!" Bá»™ dạng hắn lúc nà y quỳ không ra quỳ, mồn vừa ăn vừa nói trông cá»±c kì quái dị.
Là An Äức thấy váºy cả giáºn quát lá»›n: "Ngươi đúng là muốn chết!"
Là Cưá»ng ung dung nhà n nhã ngồi xuống tiếp tục an Ä‘iểm tâm nói: "Bây giá» lá»… cÅ©ng bái rồi. Nếu Là công công không có việc gì nữa, nô tà i xin cung tiá»…n đại giá cá»§a công công"
"Là Cưá»ng cả ngà y hôm nay ngươi Ä‘i đâu, mau nói tháºt hết ra!"
"Không có đi đâu cả, chỉ ở tại Binh trượng cục luyện kiếm thôi mà !"
"Ngươi còn dám đặt Ä‘iá»u dối trá sao? Ta đã ngồi đây đợi ngươi cả ba canh giá», đến bóng ngươi còn không thấy!"
"Chắc lúc đó ta Ä‘ang ở nhà xÃ"
"Äi nhà xà gì mà tốn cả ba canh giá» chứ?"
"Ta Ä‘au bụng quá, chạy ra rồi lại chạy và o, Ä‘i ra rồi lại Ä‘i vô.....váºy được chưa hả? Là tổng quản!"
Là An Äức hừ lạnh má»™t tiếng, lấy ra trong ngưá»i ba quyển sách và má»™t cái tiểu bao: "Là Cưá»ng ta nghÄ© ngươi chắc cÅ©ng muốn nháºn lại những váºt nà y chứ hả?"
Là Cưá»ng vừa nhìn thấy sắc mặt bá»—ng đại biến!
Ba quyển sách nà y chÃnh là Tâm Bổn bà tịch mà hắn đã giấu kỹ dưới gầm giưá»ng, còn trong cái tiểu bao chÃnh là dao cạo râu cùng vá»›i số râu mép mà hắn đã cạo lần trước. Hôm nay do vá»™i và ng tiến và o Dịch Äình cung mà hắn chỉ kịp dấu dưới gầm giưá»ng chứ chưa Ä‘em Ä‘i tiêu há»§y. Không nghÄ© nổi rằng lão hoạn quan Là An Äức nà y tá»›i táºn đây mà lục soát phòng cá»§a hắn.
"Äó là cái quái gì váºy? Ta là m sao mà biết được?" Lúc nà y biện pháp tốt nhất là phá»§ nháºn tất cả mà thôi.
Là An Äức giá»ng nói thâm trầm hiểm độc: "hắc...hắc... Là Cưá»ng ngươi mau nháºn lấy Ä‘i. Ta niệm tình ngươi trước đó sanh bệnh mất trà nhá»› lại vừa má»›i tịnh thân nên cÅ©ng không muốn Ä‘em sá»± tình nà y cáo giác ra ngoà i. Bất quá nếu ngươi không muốn tiếp thụ chút ân tình nà y thì thôi váºy."
"Váºy....váºy chẳng biết công công muốn nô tà i là m gì để báo đáp ân huệ cá»§a ngà i" Là Cưá»ng trong lòng sát khà dâng trà o, thầm nghÄ©: "Äằng nà o ngươi cÅ©ng chưa có nói vá»›i ai biết việc nà y, bây giá» không giết ngươi diệt khẩu thì có khác nà o để má»™t cái há»a luôn dình dáºp bên mình sao? Äể xem ngươi nói gì trước......."
Là An Äức nghe Là Cưá»ng nói váºy thái độ liá»n xoay chuyển má»™t trăm tám mươi độ, trên khuôn mặt trắng bệch bệnh hoạn, nở má»™t nụ cưá»i từ ái: "Tiểu Là tá» Ã , xem ngươi kìa, tuổi trẻ tà i cao từng Ä‘á»c qua sách thánh hiá»n, lại còn có kiếm thuáºt cao siêu, sau nà y chắc chắn sẽ được thánh thượng trá»ng dụng!"
"Việc nà y nếu muốn thì cÅ©ng cần phải có sá»± nâng đỡ cá»§a công công nhiá»u"
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên! Nếu không có ta nâng đỡ thì không biết ngươi có thể nhìn được mặt trá»i ngà y mai hay không nữa. Chỉ cần ngươi nghe lá»i, biết báo đáp lại công Æ¡n, ta tá»± sẽ có cách trước mặt hoà ng thượng ra sức tiến cá» ngươi!"
Là Cưá»ng vòng tay cung kÃnh: "Tạ công công háºu ái, nô tà i nhất định không quên ân trá»ng mà Cao tổng quản và công công ban cho"
Là An Äức nghe váºy sắc mặt trầm xuống: "Không phải Cao Lá»±c SÄ©, chỉ có má»™t mình ta, sau nà y ngươi sẽ chỉ là tâm phúc cá»§a ta mà thôi!"
Là Cưá»ng khóe môi cưá»i thầm, nói:"Váºy công công muốn nô tà i và ngà i bắt tay đối phó vá»›i Cao tổng quản sao?"
"Ngươi quả nhiên thông minh, chỉ nói và i lá»i là đã hiểu hết rồi!"
"Váºy nếu nô tà i không đồng ý?"
"Thì sáng ngà y mai cả hoà ng cung sẽ Ä‘á»u biết Là Cưá»ng là má»™t tên thái giám giả mạo, tiến cung có mưu đồ bất chÃnh...."
"Nói váºy thì ta không có sá»± lá»±a chá»n nà o nữa rồi?"
Là An Äức cưá»i âm hiểm: "ngươi sao lại không có sá»± lá»±a chá»n chứ? Nhưng chỉ là lá»±a chon hai con đưá»ng sống hay là chết mà thôi"
Là Cưá»ng là m ra vẻ khó khăn: "nhưng mà ....."
"Nhưng cái gì?"
"Thứ nhất, Cao tổng quản đối vá»›i nô tà i cÅ©ng có Æ¡n không nhá». Thứ hai, Cao tổng quản thân là đại thần sá»§ng ái cá»§a hoà ng thượng lại còn được phong hà m Äại tướng quân, chỉ sợ nô tà i tà i hòn sức má»n không thể giúp đỡ cho Là công công được nhiá»u."
"Việc nà y ngươi không cần lo lắng! Không có mưá»i phần chắc chắn ta đâu dám động thá»§ chứ? Ngoà i cung có Hà n đại nhân tương trợ, trong cung có ngươi tên tiểu thái giám tâm phúc cá»§a Cao Lá»±c SÄ© thì sợ gì mà không thể đối phó hắn được chứ. Chỉ cần ta trước mặt hoà ng thượng nói má»™t và i Ä‘iá»u bất lợi vá»›i hắn lại được ngươi đứng ra là m ngưá»i là m chứng, sau đó lại được tấu chương cá»§a Hà n đại nhân thì sao có thể không lấy được mạng cá»§a hắn? ha...ha..." Xem ra trong lòng Là An Äức đã có kế sách chu toà n, nghÄ© đến ngà y đại sá»± cáo thà nh không nhịn được ngá»a cổ cưá»i sảng khoái.
"Hà n đại nhân? Ai là Hà n đại nhân váºy?"
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên là Tể tướng Hà n Hưu - Hà n đại nhân"
Äá»™t nhiên bên ngoà i vang lên những tiếng leng keng cá»§a vÅ© khÃ, hiển nhiên là đang có má»™t trưá»ng giao chiến hôn loạn. Là Cưá»ng nghe váºy nghÄ© thầm: "Chẳng lẽ ngưá»i cá»§a ma cung tiến và o hoà ng cung rồi sao?"
"Ngưá»i đâu! Bắt lấy thÃch khách"
"Bảo vệ Hoà ng Thượng!"
"Số lượng thÃch khách rất lá»›n mau Ä‘iá»u Thần Sách quân tiến cung há»™ giá!"
"Cứu mạng....."
Bên ngoà i vang vá»ng tiếng chém giết, tiếng kêu gà o thảm thiết, tiếng mắng, tiếng chá»i, tiếng va chạm cá»§a binh khÃ, chưởng phong..tạo thà nh má»™t bản nhạc khúc há»—n loại Ä‘áºm mùi máu.
Là An Äức nghe thấy những âm thanh bên ngoà i chẳng những không hoảng hốt mà còn cưá»i lạnh: "Ngươi nghe Ä‘i, ngưá»i cá»§a Vô Cá»±c thần giáo đến rồi đó!"
"Vô Cực thần giáo?"
"Äó là những dị nhân giang hồ do Hà n đại nhân má»i đến, muốn tạo thà nh má»™t trưá»ng há»—n loạn rồi sau đó gán tá»™i danh nà y cho Cao Lá»±c SÄ©, quả là má»™t kế sách vạn toà n tháºp mỹ, dù cho hoà ng thượng có sá»§ng ái hắn đến đâu nhưng chỉ cần ngươi và Hà n đại nhân hai ngưá»i đứng ra là m chứng thì ta chắc chắn vá»›i tÃnh cách Ä‘a nghi cá»§a Là Long CÆ¡ cam Ä‘oan sẽ ngay láºp tức lấy mạng cá»§a hắn."
Là Cưá»ng sát khà đột khởi, lạnh lùng nói: "Là công công! Có đúng là dù nếu ta có nghe lá»i ngươi Ä‘i chăng nữa thì ngươi cÅ©ng sẽ giết ta phải không?"
Giá»ng nói cá»§a Là Cưá»ng lạnh băng như ngá»n gió từ địa ngục thổi tạt và o mặt Là An Äức khiến sống lưng hắn không khá»i toát lạnh, hai chân hấp tấp lùi lại phái sau, sắc mặt trắng bệch, lặp bắp: "ngươi...ngươi...."
Là Cưá»ng trầm giá»ng quát: "Không là m khó Là công công nữa!" Là Cưá»ng song thá»§ tá» xuất, tống ra má»™t đạo chưởng phong, căn phong vang động má»™t tiếng, Là An Äức ngÅ© phá»§ lục tạng láºp tức bị chấn nát, không kịp lêu lên má»™t tiếng, tÃnh mạng đã ra Ä‘i!
Giết xong Là An Äức , Là Cưá»ng sát khà đại giảm , hoảng sợ nhìn thây ngưá»i nằm trên mặt đất, mặc dù trước kia là đại ca cá»§a đám lưu mạnh thấy ngưá»i không hợp mắt là hắn sẽ ra tay đánh đấm nhưng dù sao cÅ©ng chỉ là tá»›i Ä‘iểm là dừng, đây là lần đầu tiên hắn thá»±c sá»± giết ngưá»i
Trước khi ra tay Là Cưá»ng biết rằng nếu không giết hắn thì tÃnh mạng cá»§a mình sẽ khó mà giữ được, khi ra tay hắn quyết định má»™t đòn tất sát chá»§ yếu là do tình thế bắt buá»™c. Lúc nà y, do lần đầu tiên giết ngưá»i nên hắn không tránh khá»i sá»± hoảng hốt, mà cái ý niệm "giết ngưá»i thưá»ng mạng" đã thâm căn cố đế ngá»± trị sâu trong trà não hắn bảo sao hắn không hoảng sợ đến ngÆ¡ ngác thần hồn, má»™t lúc lâu sau má»›i sá»±c nhá»› đây là thá»i cổ đại ÄÆ°á»ng triá»u không giống như thế giá»›i trước kia cá»§a hắn.
Vấn đỠlá»›n nhất lúc nà y là là m thế nà o để xá» là thi hà i cá»§a Là An Äức má»™t cách vẹn toà n nhất!
Tà i sản của David
Từ khóa được google tìm thấy
ïîçäðàâëåíèå , phien diem thiet huong , sac hiep thai giam , thai giam , thai giam truyen ki , thai giam truyen ky , thai giamtruyen ky , thái giám truyá»n ky , thiên nhai , truyện thái giám , truyen phien diem thiet