28-06-2008, 07:21 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 7
Thá»i gian online: 10 giá» 14 phút 53 giây
Thanks: 1
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 19: Nữ thÃch khách ôn nhu
dịch quykiemkhach
nguồn ***************.org
Là Cưá»ng lặng lẽ hé mở cá»a phòng nhìn ra ngoà i chỉ thấy bên ngoà i Ä‘ang diá»…n ra tráºn chiến quyết liệt cá»§a má»™t đám hắc y nhân cùng thị vệ đại ná»™i. Thừa dịp há»—n loạn Là Cưá»ng nhanh chóng mở cá»a phòng Ä‘em thi thể cá»§a Là An Äức an bà i trong má»™t căn phòng nhá». Sau đó hắn Ä‘em tiểu bao Ä‘i thiêu há»§y, đứng nhìn đống lá»a cháy cả ná»a ngà y trá»i Là Cưá»ng má»›i quyết định lấy Tam Bổn bà tịch ra thiêu há»§y luôn, dù sao thì hắn cÅ©ng đã thuá»™c hết ná»™i dung bên trong đó, Ä‘em há»§y Ä‘i để tránh sau nà y rÆ¡i và o tay kẻ khác.
Sau khi bà i trà ổn thá»a tất cả Là Cưá»ng mặc kệ sá»± việc há»—n loạn Ä‘ang diá»…n ra bên ngoà i ung dung lên giưá»ng ngá»§ má»™t giấc. Äám ngưá»i kia theo quan sát cá»§a hắn thì công phu cá»±c kì thấp kém, động tác cháºm chạp hÆ¡n nữa khi xuất chiêu thì yếu á»›t vô lá»±c trông cứ như bị bỠđói cả tháng trá»i chưa có hạt cÆ¡m nà o và o bụng váºy, không hiểu sao chỉ bằng ba miếng võ mèo quà o ấy mà cÅ©ng dám đột nháºp và o hoà ng cung là m thÃch khách nữa? Khó trách khi mà vừa má»›i đến đã bị phát hiện ra rồi.....
Là Cưá»ng vừa ngả ngưá»i say giấc được khoảng má»™t canh giá», bá»—ng nhiên linh thức chấn động, tỉnh dáºy, âm thanh há»—n loạn bên ngoà i lúc nà y cÅ©ng đã nhá» Ä‘i rất nhiá»u, dưá»ng như tất cả đám thÃch khách Ä‘á»u đã rút vá» phÃa Äại Minh cung. Dung Phi võ công cao cưá»ng chắc không có gì đáng lo, nhưng Ä‘ao thương không có mắt chẳng may Hỉ Nhạc đáng yêu cá»§a ta lại bị thá»§ng má»™t lá»— trên ngưá»i thì sao? Là Cưá»ng nghÄ© đến đó trong lòng lo lắng khôn cùng vá»™i cầm lấy yêu bà i chuẩn bị đứng lên ra khá»i phòng.
Chẳng ngá» hắn vừa mở cá»a bá»—ng nghe tiếng gió đánh thẳng tá»›i, má»™t váºt nặng đổ hẳn và o ngưá»i khiến hắn ngã chổng vó trên mặt đất.
" Uy, ngươi muốn đè chết ta sao? Nhanh đứng lên!" Là Cưá»ng kêu lên và i tiếng nhưng ngưá»i kia vẫn hoà n toà n không có chút phản ứng. Là Cưá»ng bá»—ng ngá»i thấy mùi huyết tinh, hiển nhiên ngưá»i kia đã thụ trá»ng thương hoặc là đã toi mạng rồi cÅ©ng không chừng. Là Cưá»ng hất vá»™i thi thể đó ra, cúi xuống nhìn, nguyên là má»™t nữ tá». Khuôn mặt tuy trắng bệch do mất máu quá nhiá»u, hÆ¡n nữa trên mặt lại còn lưu lại những vết máu đáng sợ nhưng cÅ©ng không thể che giấu được má»™t vẻ đẹp thiên kiá»u bách mị, dưới lá»›p áo bó sát ngưá»i là bá»™ ngá»±c căng tròn Ä‘ang pháºp phồng, hÆ¡i thở nặng ná»....
Mặc dù còn sống như qua hơi thở có thể thấy thương thế không phải là nhẹ.
Cứu hay không cứu đây ? Sau má»™t hồi do dá»± cuối cùng Là Cưá»ng cÅ©ng bị dung nhan xinh đẹp cá»§a nà ng lay động chân tâm, quyết định bất chấp nguy hiểm mà cứu lại tÃnh mạng nà ng! Vá»™i và ng bế nà ng nằm lên trên giưá»ng, kiểm tra lại thương thế. Cô gái hầu như không bị ná»™i thương nà o ngoà i má»™t vết kiếm thương nghiêm trá»ng đến tÃnh mạng nằm ngay bên ngá»±c phải, máu từ trong vết thương thấm ướt cả má»™t vùng áo trắng trước ngá»±c trông như má»™t đóa đỗ quyên nở rá»™.
Vết thương lại nằm trên ngá»±c quả tháºt là ở vị trà hÆ¡i bất tiện nhưng Là Cưá»ng vẫn quyết Ä‘inh ra tay nghÄ©a hiệp giúp nà ng băng bó, mặc dù trong lòng có chút ngại ngùng nhưng lại cÅ©ng có chút khoan khoái, đôi bà n tay nhẹ nhà ng cởi ngoại y ra để lá»™ má»™t chiếc yếm nhá» mà u tÃm bao trùm lên đôi gò bồng đảo cao vút.
Tháºt là hoà n hảo, hai đưá»ng cong mê ngưá»i! Cho dù là cách má»™t lá»›p yếm lụa nhưng Là Cưá»ng cÅ©ng có thể cảm nháºn được sức sống cuồn cuá»™n cá»§a da thịt mỹ nhân. Ãnh mắt say mê, đầu óc há»—n loạn, hÆ¡i thở gấp gáp, không kìm nén được đôi bà n tay tham lam cá»§a hắn nhẹ nhà ng xoa nắm táºn tình hưởng thụ cảm giác nhu nhuyá»…n đầy tÃnh đà n hồi cá»§a đôi ngá»±c sữa.
"A..." nữ tỠđột nhiên phát ra má»™t tiếng rên khẽ, Là Cưá»ng giáºt minh vá»™i và ng rút tay vá», chăm chú nhìn nữ tá» chỉ thấy trên khuôn mặt kiá»u diá»…m lấm tấm mồ hôi, đôi mà y thanh tú nhÃu lại có vẻ như Ä‘ang cố gắng áp chế ná»—i thống khổ. Trên khuôn mặt trắng bệch vì mất máu ẩn hiện má»™t lá»›p ráng hồng như cánh hoa đà o, tháºt mê ngưá»i.
Là Cưá»ng vá»™i và ng hÃt má»™t hÆ¡i thanh khÃ: "Nữ tá» nà y mi thanh mục tú, lại ẩn hiện má»™t khà cách cao sang quyá»n quý, ngay cả lúc bị trá»ng thương mà vẫn có thể hiện lên má»™t dáng vẻ động ngưá»i đến váºy, phong vị quả là diá»…m tuyệt. Nhưng dưá»ng như lúc nà y cô ta Ä‘ang phải má»™t má»±c cố gắng áp chế bản thân hoặc là đang phải chịu má»™t ná»—i thống khổ khôn cùng, ná»—i thống khổ nà y chắc hẳn phải hÆ¡n nhiá»u lần so vá»›i vết thương trên thân thể"
Không hiểu sao Là Cưá»ng như cảm nháºn được nữ tá» Ä‘ang nằm hôn mê trước mặt mình, vừa có phong thái cao quý, lại vừa mang trong mình má»™t vẻ u buồn khiến cho ngưá»i ngoà i phải sinh lòng trìu mến, không thể phát sinh ra má»™t ý tà niệm.
"A" nữ tá» lại phát ra má»™t tiếng rên đầy thống khổ, hà m răng ngá»c cắn chặt và o đôi môi thÆ¡m lúc nà y đã tái nhợt Ä‘i vì mất máu.
Là Cưá»ng thấy thế vá»™i và ng Ä‘iểm huyệt chỉ huyêt rồi đỡ nà ng ngồi dáºy, khoanh chân ngồi xuống giúp nà ng váºn công Ä‘iá»u thương.
Äáng lẽ phải xá» lý miệng vết thương trước rồi má»›i có thể váºn công chữa thương nhưng đằng lại tên quá»· sứ ngu ngốc Là Cưá»ng lại không đà nh lòng mạo phạm cô gái cao quý nà y nên đà nh bá» qua má»™t bước.
Luồng chân khà tinh thuần Cá»u Dương thần công cuồn cuá»™n qua song chưởng Là Cưá»ng tiến nháºp và o cÆ¡ thể thiếu nữ khiến cho vết thương vừa được Ä‘iểm huyệt chỉ huyết do ná»™i lá»±c lưu chuyển bá»—ng vỡ ra, Là Cưá»ng sợ nà ng chịu không được đà nh nhẹ nhà ng cẩn tháºn truyá»n từng tia chân khà nhá» bé và o cÆ¡ thể nà ng.
Vừa giúp nà ng chữa thương, Là Cưá»ng trong đầu vừa thắc mắc tá»± há»i: "Thưá»ng thưá»ng thÃch khách phải là nam giá»›i hÆ¡n nữa lại sá» dụng y phục mà u Ä‘en mà nà ng ta vừa là nữ tá» lại còn mặc áo mà u trắng tinh nữa chứ, váºy có phải là thÃch khách hay không? HÆ¡n nữa tuy nà ng ta bị trong thương nhưng công lá»±c vẫn còn có thể bảo vệ tâm mạch hiển nhiên là má»™t cao thá»§. Chẳng lẽ nà ng ta cÅ©ng giống như Dung Phi má»™t nữ tá» giang hồ ẩn giấu hà nh tung trong cung cấm sao? Nhưng quần sao cô ta mặc trên ngưá»i không giống như y phục cá»§a phi tá» lại cà ng không phải cá»§a cung nữ mà trông giống như cá»§a má»™t tiên nữ váºy, hoặc là .....cá»§a công chúa. Công chúa? Chẳng lẽ cô ta thá»±c sá»± là má»™t công chúa sao?"
NghÄ© đến đây tâm tình Là Cưá»ng chợt biến đổi: "Ta đối vá»›i Hỉ Nhạc thá»±c sá»± yêu nà ng bằng cả trái tim cho nên quả thá»±c không nỡ lòng nà o dưới cái tình huống như nà y mà chiếm Ä‘oạt nà ng. Nhưng giá» thì khác, không có lý nà o Ä‘áºu há»§ đưa lên táºn mồm mà không ăn sao, tháºt sá»± là không muốn ăn sao! Tại sao váºy nhỉ? Nói cho cùng thì chúng ta vừa má»›i gặp nhau, chưa nói qua má»™t câu, giao tình cÅ©ng chẳng có, chẳng lẽ...... chẳng lẽ ta đã biến thà nh loại ngưá»i đã sá»›m tuyệt chá»§ng trong truyá»n thuyết...cái gì chÃnh nhân quân tá» rồi sao? Còn lâu...ta thà chết còn hÆ¡n!"
Là Cưá»ng vừa má»›i phân tâm khiến cho ná»™i lá»±c truyá»n và o bá»—ng quá lá»›n khiến cho nữ tá» Ä‘au thấu tâm can, hét lên má»™t tiếng tỉnh lại.
"ngươi....ngươi là ai?"
Ôi trá»i Æ¡i! âm thanh tháºt ôn nhu dịu dà ng thanh khiết, đầu óc Là Cưá»ng như Ä‘ang bồng bá»nh táºn mây xanh. Trước kia trong lòng hắn đã từng láºp chà quyết tâm phải lấy bằng được má»™t ngưá»i vợ dịu dà ng hiá»n thục, mà chưa từng má»™t lần gặp qua. Vừa má»›i nghe thấy thanh âm cá»§a nữ tá» trong lòng hắn đã chấn động từng hồi, hắn biết rằng mình đã tìm thấy được ngưá»i con gái dịu dà ng nhất trên thế gian nà y rồi. Có khả năng do Ä‘ang bị thương nên khiến giá»ng nói cá»§a nà ng trở nên dịu dà ng yếu á»›t như váºy không chứ?
"Ta là Là Cưá»ng ! Cô nương, nà ng Ä‘ang bị thương đừng nói nhiá»u, ta sẽ giúp cô váºn công Ä‘iá»u thương."
Nữ tá» Ä‘ang quay lưng vá» phÃa hắn tuy không nhìn rõ hắn là ai nhưng vừa nghe giá»ng nói đã biết hắn là má»™t nam nhân, trong lòng hôt hoảng: "ngươi...ngươi mau buông ta ra. Ngươi là má»™t nam nhân sao có thể...."
"Cô nương, ta không cứu ngươi ngươi tất sẽ chết. Ngươi yên tâm ta tuyệt đối sẽ không có những hà nh động vượt quá quy cá»§ vá»›i ngươi đâu" Là Cưá»ng vừa nói nhưng trong lòng cÅ©ng không khá»i than thầm: "Ai, cái lá»… giáo trói buá»™c nam nữ thụ thụ bất thân nà y không biết đã hại chết biết bao nhiêu ngưá»i rồi nữa! à i!"
Nữ tá» tuy nghe váºy nhưng vẫn không ngừng giãy giụa khiến miệng vết thương vừa má»›i cầm máu lại rách ra, khiến nà ng vô cùng Ä‘au đớn mà hôn mê.
Là Cưá»ng lại tiếp tục truyá»n má»™t đạo chân khà má»ng như tÆ¡ tiến đến miệng vết thương cầm máu. Má»™t lúc sau quan sát sắc mặt nà ng đã có vẻ hồng trở lại, hắn liá»n thu công. Là Cưá»ng ngồi nguyên trên giưá»ng Ä‘iá»u tức lấy lại số chân khà vừa tiêu hao. Nhìn thiếu nữ lúc nà y đã say ngá»§ trong giấc má»™ng, Là Cưá»ng khẽ mỉm cưá»i tá»± thưởng cho mình khi vừa là m được má»™t việc tốt, rồi nghÄ© đến việc sau khi bị thương thân thể suy yếu hắn liá»n Ä‘em chút ngÅ© cốc trong bữa Ä‘iểm tâm cá»§a mình xoa nhuyá»…n thà nh bá»™t rồi khuấy Ä‘á»u trong chén trà , cẩn tháºn giúp nà ng uống và o.
Vất vả cả ná»a ngà y trá»i Là Cưá»ng bây giá» má»›i cảm thấy nhẹ nhõm, lặng lẽ ngồi nhìn ngưá»i con gái mà hắn vừa cứu sống. Không gian bên ngoà i vốn dÄ© Ä‘ang rất yên tÄ©nh bá»—ng vang lên những tiếng bước chân rầm ráºp, cùng vá»›i đó là má»™t tiếng quát lá»›n: "Nhanh! Mau lên đám thÃch khách Ä‘ang kéo vá» phÃa Hoa Dung các, hoà ng thượng cÅ©ng Ä‘ang ở đó nhanh Ä‘i há»™ giá. Nếu cháºm thì không còn miệng mà ăn cÆ¡m đâu!"
"Hoa Dung các? Hỉ Nhạc bé bá»ng cá»§a ta?"
Là Cưá»ng trong đầu hiện lên thân hình yêu kiá»u nhá» nhắn cá»§a Hỉ Nhạc, nà ng chắc sẽ không thể chịu được má»™t chút thương tổn dù là nhá» nhất, hắn vá»™i thoáng nhìn qua thiếu nữ Ä‘ang nằm trên giưá»ng rồi phóng mình qua cá»a sổ ra ngoà i.
Hà nh lang bên ngoà i la liệt những thi thể cá»§a cung nữ, thái, giám, cùng bá»n thị vệ và thÃch khách...khắp nÆ¡i Ä‘á»u là máu. Từ khi cùng Dung Phi giao thá»§ lại lãnh há»™i được Loạn Hoà n quyết trong Thái Cá»±c quyá»n Là Cưá»ng bây giỠđã có thể khống chế được ná»™i lá»±c Cá»u Dương thần công chảy trong cÆ¡ thể, khiến cho thân thể ngà y cà ng nhanh nhẹn nhất là khi thi triển thuáºt "báºt nhảy" cá»§a riêng hắn thì cÅ©ng sẽ không giống như trước kia rÆ¡i và o tình trạng thỉnh thoảng mất Ä‘i công lá»±c mà ngã chổng vó lên trá»i nữa.
Con đưá»ng đến Hoa Dung các lúc nà y đối vá»›i Là Cưá»ng là vô cùng quen thuá»™c dá»… dà ng chỉ cần búng mình và i cái là có thể nhìn thấy đám rừng trúc nÆ¡i lần đầu tiên gặp gỡ Hỉ Nhạc
Muốn đến được Dung Äức cung thì bắt buá»™c phải Ä‘i qua thạch kiá»u duy nhất trên BÃch Ba hồ. Dung Äức cung thá»±c chất là má»™t tiểu đảo ba mặt Ä‘á»u là nước nằm ở giữa hồ, phÃa sau dá»±a và o tưá»ng thà nh Äại Minh cung cao đến hÆ¡n hai mươi trượng. Lúc nà y trên thạch kiá»u ánh Ä‘uốc sáng rõ như ban ngà y bị đám thị vệ đại ná»™i chiếm giữ, tình huống vô cùng há»—n loạn, xem ra tá»›i đây có không Ãt thÃch khách.
Ãnh Ä‘uốc chiếu sáng cả BÃch Ba trì tạo thà nh những vệt phản quang lấp lánh, Là Cưá»ng lợi dụng những khoảng tối mà ánh Ä‘uốc không chiếu đến lặng lẽ thoát khá»i tầm nhìn cá»§a đám thị vệ âm thầm tiếp cáºn hồ nước.
"Từ bá» hồ đến tiểu đảo Ãt nhất khoảng cách cÅ©ng là ba mươi thước, chẳng lẽ ta cứ thế mà nhảy qua sao?" Là Cưá»ng trong lòng than dà i, hắn chưa má»™t lần há»c qua khinh công nên cứ đứng nhìn mặt hồ mà lòng cà ng thêm buồn.
Tà i sản của 123nobita
Chữ ký của 123nobita
03-07-2008, 06:26 AM
Cây Si Của Phoenix
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 833
Thá»i gian online: 2 tháng 0 tuần 5 ngà y
Thanks: 320
Thanked 4,685 Times in 158 Posts
Chương 20: CÆ¡ há»™i từ trên trá»i rÆ¡i xuống (nhất)
Dịch giả: quykiemkhach
Biên táºp: chudu
Nguồn: ***************.org
Chương 20 :
“Vì Hỉ Nhạc dù có phải đánh đến thiên cung cÅ©ng phải là m, cùng lắm là chết chứ sao!†Là Cưá»ng hai mắt nhắm chặt, khuôn mặt thể hiện má»™t quyết tâm cao độ, lùi lại và i bước để lấy đà rồi nghiến răng nhảy vá» phÃa tiểu đảo. Thân hình Là Cưá»ng bay bổng lên không trung, hai bên tai tiếng gió vun vút, mắt nhìn xuống bên dưới chỉ thấy thoáng chốc đã bay gần đến tiểu đảo chỉ thiếu khoảng hai thước thì bá»—ng nhiên chân khà trong ngưá»i hắn đã có dấu hiệu cạn kiệt. "Bùm" má»™t tiếng toà n bá»™ thân hình Là Cưá»ng đã rÆ¡i tõm xuống hồ.
Lúc nà y và o khoảng trung tuần tháng mưá»i, không khà đã bắt đầu mang hÆ¡i lạnh, Là Cưá»ng toà n thân ướt đẫm trông không khác má»™t con gà mắc mưa từ trong hồ Ä‘i lên, thân hình run lên từng cháºp vì lạnh. Chỉ thấy trước mắt, ánh Ä‘uốc lấp loáng, tiếng binh khà va chạm, má»™t trà ng huyết chiến thảm sát Ä‘ang diá»…n ra khiến hắn không còn tâm trà đâu mà nghÄ© đến cái cảm giác rét buốt nữa, liá»n nhanh chóng váºn khởi Cá»u Dương thần công nhằm thẳng tráºn chiến há»—n loạn mà phóng tá»›i.
Äám hắc y thÃch khách ước khoảng hai trăm tên Ä‘ang cùng đám cấm quân thị vệ thân váºn khôi giáp ác chiến kịch liệt. Äám thị vệ nà y mặt dù võ công không há» kém, nếu đơn đả độc đấu thì có thể cùng những tên thÃch khách võ công bình thưá»ng liá»u mạng má»™t phen nhưng khi gặp phải cao thá»§ thì hầu như Ä‘á»u không chịu nổi má»™t kÃch. Nói vá» võ công tuy không tháºt sá»± xuất chúng nhưng đám Thần Sách cấm quân nà y ngà y ngà y được huấn luyện chặt chẽ, tiến thoái tráºt tá»± vô cùng nên cÅ©ng có và i phần ưu thế. Mặc dù cấm quân thương vong vô số nhưng thá» nghÄ© mà xem trong cung có đến mấy vạn cấm quân, má»—i ngưá»i nhổ má»™t bãi nước bá»t cÅ©ng có thể dìm chết đám thÃch khách nà y rồi. Nếu không phải đám thÃch khách lùi vá» phÃa Hoa Dung các có địa thế dá»… thá»§ khó công mà ở chá»— đất rá»™ng đồng trống thì đã bị quét sạch từ lâu rồi.
Là Cưá»ng định trong lúc há»—n loạn tìm kiếm bóng dáng Hỉ Nhạc, nhưng nÆ¡i nà y tháºt sá»± là quá há»—n loạn hÆ¡n nữa đám thÃch khách nà y thân thá»§ lại quá nhanh, chỉ thấy mấy trăm bóng Ä‘en ở trước mặt bay qua bay lại, cá»™ng vá»›i ánh sáng yếu á»›t nên tháºt sá»± cÅ©ng không thấy rõ ai vá»›i ai nữa. Chỉ là hắn cÅ©ng phát hiện ra được trong đám thÃch khách có má»™t số nhân váºt thân thá»§ cá»±c kì cao cưá»ng.
Uy phong nhất chÃnh là má»™t trung niên nam tá», khuôn mặt khôi ngô, dáng ngưá»i cao lá»›n cưá»ng tráng, bước Ä‘i như long hà nh hổ bá»™. Tất cả đám thÃch khách hầu như Ä‘á»u có khăn bịt mặt nhưng hắn thì lại không có, ánh mắt trà n ngáºp sát khà bức ngưá»i, khuôn mặt khôi ngô lúc nà y dÃnh đầy máu trông cá»±c kì tà n ác, trong tay cầm má»™t thanh Äại Khảm Äao, má»—i lần vung lên là như cuồng phong đột khởi, những cấm quân ở trong phạm vi ảnh hưởng cá»§a Ä‘ao phong Ä‘á»u bị Ä‘ao khà chấn bay.
Äao pháp lăng lệ! Chắc hẳn đây chÃnh là tên Äao Ma mà Dung tá»· đã từng nhắc qua đây. Ngưá»i nà y chiếm được vị trà trá»ng yếu tháºt sá»± có thể "nhất phu đương quan vạn phu mạc địch" khà thế cá»±c kì uy mãnh.
Ở bên cạnh Äao Ma còn có má»™t ngưá»i xứng đáng gá»i là cao thá»§. Ngưá»i nà y thân váºn hắc y, khuôn mặt được che kÃn chỉ lá»™ ra má»™t đôi mắt to tròn ánh lên những tia nhìn thâm độc, giảo hoạt. Mặc dù không nhìn thấy diện mạo nhưng chỉ cần dá»±a và o dáng ngưá»i nhanh nhẹn khá»e khoắn thì cÅ©ng có thể ước Ä‘oán ngưá»i nà y là má»™t thanh niên khoảng trên hai mươi tuổi. Trong khi đồng bá»n ai cÅ©ng sát khà táºn trá»i, mắt vằn lên những tia máu thì hắn lại có thể bảo trì má»™t thân thá»§ ung dung tiêu sái, quả là hÆ¡n ngưá»i. HÆ¡n nữa kiếm pháp hắn vô cùng linh động phiêu dáºt, chẳng những tinh diệu mà còn cá»±c kì đẹp mắt.
Äám thÃch khách nà y dưá»ng như do hai ngưá»i nà y chỉ huy, ngoà i ra còn có má»™t số tên khác võ công cÅ©ng tương đối cao nhưng Là Cưá»ng không để và o mắt, trong lòng hắn lúc nà y chỉ lo lắng cho an nguy cá»§a Hỉ Nhạc mà thôi. Là Cưá»ng nhanh chóng xuất thá»§ đánh bay má»™t tên thÃch khách cản đưá»ng rồi nhún mình lao vụt lên má»™t cà nh đại thụ. Từ bên trên nhìn xuống lúc nà y chỉ thấy má»™t trà ng chiến đấu há»—n loạn, cảnh sắc thanh tịnh u nhã cá»§a Dung Äức cung đã bị những âm thanh chém giết phá vỡ. Lúc nà y chiến trưá»ng bên dưới đã có những biến hóa vi diệu, cấm vệ quân lá»›p nà y ngã xuống lá»›p sau đã xông lên thế chá»—, sau khi tổn thất khoảng hÆ¡n ba trăm ngưá»i Thần Sách quân cuối cùng cÅ©ng đã mở được má»™t con đưá»ng máu, tiến lên hợp cùng đám thá»§ vệ cấm quân bảo vệ Dung Äức cung tạo thà nh thế hai mặt giáp công tiến đánh đám thÃch khách. Äối vá»›i cấm quân mà nói má»™t đánh má»™t thì tất chết chẳng sai nhưng lúc nà y tình thế lại trở thà nh hai, ba đánh má»™t thì đã thoải mái hÆ¡n rất nhiá»u.
Là Cưá»ng trên cây vừa quan sát vá»a thầm tÃnh toán: "Trong lịch sá» Trung Quốc cổ đại, đạo Thần Sách quân cá»§a ÄÆ°á»ng triá»u từng được vinh danh là má»™t đạo quân vô địch, chỉ cần quan sát tráºn chiến đêm nay đã chá»§ chứng tá» nháºn định đó không sai chút nà o. Xem hỠđối đầu vá»›i đám cao thá»§ giang hồ võ công cao siêu, tuy bị tá» thương vô số nhưng ý chà vẫn không há» giảm sút, thấy chết mà không sá»n lòng. Nếu sau nà y tại Trưá»ng An mà có thể nắm lấy binh quyá»n Ä‘iá»u động Thần Sách quân trong tay thì trên trá»i dưới đất không phải là mặc tình ta hô phong hoán vÅ© hay sao?"
"Không phải vừa rồi mấy tên cấm quân nói ÄÆ°á»ng Huyá»n Tông ở đấy sao? NÆ¡i nà o có hoà ng đế thì tất phải có đám cung nữ, thái giám hầu cáºn, nhất là tình thế lúc nà y thì phải vây quanh bảo vệ chứ, sao lại không thế bóng dáng má»™t ai thế nà y? Không lẽ chết hết rồi sao?" Trong lòng Ä‘ang thầm lo lắng cho sá»± an nguy cá»§a Hỉ Nhạc thì Là Cưá»ng chợt nhìn vá» phÃa cá»a Dung Äức cung, nÆ¡i đây Ä‘ang táºp trung má»™t số lá»›n cấm quân thị vệ, ngưá»i nà o trông cÅ©ng anh dùng vô bì. Äám thị vệ nà y số lượng chưa đến trăm ngưá»i nhưng vẫn kiên trì chống trả sức tấn công như vÅ© bão cá»§a đám thÃch khách, không há» lùi lại như Ä‘ang chá» sá»± chi viện từ nÆ¡i khác.
NÆ¡i binh lá»±c táºp trung mạnh nhất tất là nÆ¡i có yếu nhân cần bảo vệ, hiển nhiên hoà ng đế Ä‘ang ở đây, mà hoà ng đế ở đây thì Dung tá»· và Hỉ Nhạc chắc chắn cÅ©ng ở bên cạnh. Ai da! Là Cưá»ng vá»— mạnh má»™t cái và o trán rồi nhanh chóng tụt xuống cây đại thụ tiến thẳng vá» phÃa trước.
Trên đưá»ng Ä‘i hắn cúi xuống nhặt má»™t thanh đại Ä‘ao thá»§ thân, tuy không há» biết Ä‘ao pháp như vá»›i luồng ná»™i lá»±c mạnh mẽ tinh thuần cá»§a Cá»u Dương thần công truyá»n và o, thanh Ä‘ao cá»§a Là Cưá»ng cÅ©ng tạo ra má»™t uy lá»±c rất lá»›n, xông và o giữa đám thÃch khách chém giết lung tung, chẳng mấy chốc hắn đã mở được má»™t con đưá»ng máu tiến thẳng và o cá»a Dung Äức cung.
"Tránh ra! Ta đến há»™ giá!" Là Cưá»ng hưá»ng đến đám thị vệ hét lá»›n má»™t tiếng, tay trái phóng xuất ra lệnh bà i cá»§a Dung Phi.
Äám thị vệ thấy ngưá»i má»›i đến là má»™t thái giám, võ công cao cưá»ng, trên tay lại câm lệnh bà i nên không há» hoà i nghi, tránh ra tạo thà nh má»™t khe hở nhá» cho Là Cưá»ng tiến và o.
Trong đại sảnh lúc nà y quy tụ hÆ¡n mưá»i thái giám và cung nữ, Là Cưá»ng thoáng liếc mắt tìm kiếm thì thấy Hỉ Nhạc vẫn Ä‘ang bình an vô sá»±, trong lòng cảm thấy như chút được má»™t gánh nặng ngà n cân , nhanh chóng tiến lại gần ôm lấy thân thể kiá»u diá»…m cá»§a nà ng. Hỉ Nhạc vừa thấy Là Cưá»ng đã khóc lá»›n: "...Ta còn tưởng rằng sẽ không bao giá» gặp lại ngươi nữa chứ!"
Là Cưá»ng âu yếm vuốt nhẹ mái tóc má»m mại cá»§a Hỉ Nhạc, nói: "Nha đầu ngốc, đừng khóc, ngoan đừng khóc nữa"
Äám cung nữ thái giám xung quanh thấy Là Cưá»ng má»›i rồi hùng hổ tiến và o đã ôm lấy Hỉ Nhạc, âu âu yếm yếm trông như má»™t đôi tình nhân lâu ngà y gặp lại thì ai nấy Ä‘á»u trợn mắt há miệng, ngạc nhiên vô cùng.
Là Cưá»ng thấy váºy quát lá»›n: "Nhìn cái gì mà nhìn! Chưa thấy thái giám và cung nữ ôm nhau bao giá» sao? Nà ng ấy là ...hảo muá»™i muá»™i thân thiết nhất cá»§a ta đó."
Hỉ Nhạc nghe được Là Cưá»ng nói câu nà y trong lòng sung sướng vô cùng, thoáng chốc nước mắt lại lã chã rÆ¡i xuống.
Ngưá»i ngoà i thấy cảnh tượng lúc nà y cá»§a hai ngưá»i tuy nói là huynh muá»™i nhưng phần lá»›n chẳng ai tin là tháºt cả.
Là Cưá»ng cúi xuống lau nước mắt còn vương trên đôi má ngá»c: "Nha đầu ngốc, đừng khóc nữa mà . Còn khóc nữa là ta sẽ không thÃch ngươi nữa đó!"
Hỉ Nhạc cúi đầu, thấp giá»ng: "ta không khóc nữa, kì tháºt khi thấy ngươi bước và o ta tháºt sá»± rất vui!" Lá»i vừa thốt ra miệng thì thấy mưá»i mấy con mắt xung quanh Ä‘ang nhìn chằm chằm và o mình, hai má Hỉ Nhạc không khá»i đỠá»ng lên như ráng mây hồng.
"Tốt rồi mà ! Dung...Dung Phi nương nương đâu?"
Hỉ Nhạc chỉ và o căn phòng phÃa sau nói: "Dung tá»· tá»· và hoà ng thượng Ä‘ang ở bên trong kia"
Là Cưá»ng khẽ buông Hỉ Nhạc ra định tiến và o bên trong thì bị hai tên thị vệ cầm Ä‘ao chặn lại. Nên nhá»› quy cá»§ trong cung cấm tuyệt đối không cho quân và thị vệ và o háºu cung, đừng nói là xuất hiện tại tẩm cung cá»§a quý phi nương nương. Xem ra dưới tình thế há»—n loạn lúc nà y thì má»i quy cá»§ Ä‘á»u có thể bị phá vỡ.
Là Cưá»ng đưa lệnh bà i ra trước mặt nói: "Phiá»n hai vị đại ca thông báo má»™t tiếng, có Binh Trượng cục tiểu thái giám Là Cưá»ng cầu kiến nương nương."
Bên trong Dung Phi nghe được thanh âm cá»§a Là Cưá»ng, liá»n không đợi thị vệ thông báo, nói vá»ng ra: "Äể cho hắn và o."
"Dạ" Tên thị vệ đưa lại lệnh bà i cho Là Cưá»ng rồi rút Ä‘ao vỠđể hắn tiến vao bên trong.
Bên trong lúc nà y không chỉ có Dung Phi vÃ ÄÆ°á»ng Huyá»n Tông mà còn có cả Cao Lá»±c SÄ©. Äang thá»i thái bình thịnh trị bá»—ng nhiên bị mấy trăm cao thá»§ đột nháºp hoà ng cung thÃch sát khiến ÄÆ°á»ng Huyá»n Tông bị dá»a khiếp mặc dù vẫn Ä‘ang ngồi nhưng hai chân không khá»i run lên từng cháºp. Cao Lá»±c SÄ© cung kÃnh đứng đằng sau Huyá»n tông, sắc mặt không đổi, ánh mắt thâm thúy nhìn không ra nông sâu. Dung Phi sắc mặt có vẻ hoảng sợ, hoa dung ảm đạm nhưng Là Cưá»ng biết rõ nà ng chỉ Ä‘ang đóng kịch mà thôi.
"Là Cưá»ng ngươi đến đây là m gì?" Cao Lá»±c SÄ© nhìn thấy Là Cưá»ng tiến và o có vẻ hÆ¡i ngạc nhiên ngoà i ý muốn.
Là Cưá»ng khom ngưá»i: "Bẩm Cao tổng quản, nô tà i vốn là đang ngá»§ say thì bị những âm thanh há»—n loạn bên ngoà i là m tỉnh giấc, nghe nói có thÃch khách Ä‘ang đêm tiến nhạp hoà ng cung, lại nghe tiếng há»™ giá cá»§a cấm quân nói ngá»± giá cá»§a hoà ng thượng và quý phi Ä‘ang ở Hoa Dung các cho nên nô tà i vá»™i và ng đến đây há»™ giá!"
Dung Phi giá»ng nói cảm động: "Là Cưá»ng ngươi không ngại mạo hiểm tÃnh mạng mà đến đây há»™ giá, quả là có lòng thà nh. Bổn cung quả nhiên không nhìn nhầm ngươi."
Huyá»n tông vừa nghe cÅ©ng tin Là Cưá»ng có lòng thà nh, liá»n nói: "Là Cưá»ng tháºt khó cho ngươi, sau nà y trẫm nhất định trá»ng thưởng."
Bất quá Cao Lá»±c SÄ© không há» nghÄ© như váºy, hướng Là Cưá»ng há»i: "Là Cưá»ng bên ngoà i lúc nà y Ä‘ang bị đám thÃch khách vây hãm, ngươi là m sao có thể tiến và o đây được?"
Huyá»n tông nghe thế giá»ng nói cÅ©ng có vẻ khó hiểu: "Äúng à , trẫm cÅ©ng từng thấy qua võ công cá»§a ngươi, tuy cÅ©ng coi như có biết chút Ãt nhưng đám thÃch khách nà y Ä‘á»u là các cao thá»§, bằng và o võ công cá»§a ngươi thì không thể nà o mở đưá»ng máu tiến và o đây được cả!"
"Bẩm hoà ng thượng, tháng trước trong khi diá»…n táºp kiếm pháp nô tà i may mắn được long nhãn để ý, đã quyết tâm chuyên cần táºp luyện. Má»™t tháng nay, lại được ân trá»ng cá»§a Cao tổng quản ưu ái cho phép nô tà i không phải là m việc nên nô tà i chỉ chuyên tâm luyện kiếm, thà nh ra kiếm pháp tiến bá»™ rất nhiá»u. HÆ¡n nữa trong hoà n cảnh nước sôi lá»a bá»ng thế nà y, nô tà i chỉ quan tâm đến an nguy cá»§a hoà ng thượng và quý phi nương nương nên trong thiên quân vạn mã may mắn có thể mở được con đưá»ng máu đến há»™ giá" Là Cưá»ng giá»ng nói sang sảng đầy khà thế mặc dù có chút khoa trương nhưng khiến cho ÄÆ°á»ng Huyá»n Tông và ngay cả Cao Lá»±c SÄ© cÅ©ng phải tin rằng hắn vì nghÄ©a quên mình.
Huyá»n tông long nhan vui mừng: "Là Cưá»ng lòng trung thà nh cá»§a ngươi, trẫm biết. Trẫm nhất định phong thưởng cho ngươi!"
Dung Phi Ä‘i tá»›i bên Là Cưá»ng nhẹ nhà ng vá»— và o ngưá»i hắn, nói: "Hoà ng thượng, ngà i xem, toà n thân hắn ướt sÅ©ng." Nói rồi, âm thầm váºn kình ấn thẳng và o ngá»±c hắn má»™t chưởng.
Tà i sản của David
03-07-2008, 06:28 AM
Cây Si Của Phoenix
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 833
Thá»i gian online: 2 tháng 0 tuần 5 ngà y
Thanks: 320
Thanked 4,685 Times in 158 Posts
Chương 21: CÆ¡ há»™i từ trên trá»i rÆ¡i xuống (nhị)
Dịch giả: quykiemkhach
Biên táºp: chudu
Nguồn: ***************.org
Là Cưá»ng tưởng Dung Phi đột nhiên muốn hạ độc thá»§ vá»›i mình, nhưng rồi cảm giác được nà ng không há» váºn toà n lá»±c, trong lòng cảm thấy cá»±c kì khó hiểu thì đã thấy Dung Phi nhanh chóng chui và o lòng Huyá»n tông dáng vẻ quyến rÅ© vô cùng, nÅ©ng nịu nói: "Hoà ng thượng, ngưá»i xem, Là Cưá»ng quả có lòng há»™ giá, trá»i lạnh thế nà y mà toà n thân ướt đẫm kìa."
Huyá»n tông nói: "Là Cưá»ng ngươi nhanh Ä‘i thay đổi y phục Ä‘i!"
Là Cưá»ng cúi đầu cung kÃnh: "Bẩm hoà ng thượng! Trước mặt hoà ng thượng và nương nương nô tà i đâu dám."
"Trẫm không bắt tội ngươi! Nếu ngươi lạnh quá mà sanh bệnh phong hà n thì còn ai hộ giá trẫm nữa? Cao Lực Sĩ, ngươi mau đi lấy bộ bộ quần áo sạch lại đây!"
Cao Lá»±c SÄ© vốn dÄ© không cam tâm, nhưng cuối cùng vẫn phải ra phÃa sau lấy ra má»™t bá»™ quần áo đưa cho Là Cưá»ng.
Là Cưá»ng cầm lấy quần áo, nói: "Nô tà i có thể đến vách sau thay được không? ..Khục..khục.."
Dung phi thấy váºy há»i: "Là Cưá»ng ngươi là m sao váºy?"
Là Cưá»ng cảm thấy má»™t chưởng cá»§a Dung Phi không nặng, nhưng có vẻ là m hắn bị thương tổn đến phổi, cÅ©ng may công lá»±c hắn thâm háºu chỉ cần Ä‘iá»u tức má»™t và i canh giá» là có thể hoà n toà n bình phục. Là Cưá»ng thấy Dung Phi vừa nghe tiếng ho khan cá»§a mình đã khẩn trương đứng dáºy ân cần há»i thăm, trong lòng liá»n hiểu rõ mục Ä‘Ãch má»™t chưởng vừa rồi cá»§a nà ng là muốn gì.
"Thì ra là nhân gia ngươi dụng tâm như váºy, nếu như không phối hợp cho tốt có phải là phụ Ä‘i ân tình cá»§a mỹ nhân sao?" Là Cưá»ng trong lòng đắc ý cưá»i thầm, vẻ mặt nhăn nhó Ä‘au đớn lại vừa ho khan và i tiếng, rồi nặng nhá»c nói: "A....vừa má»›i rồi nô tà i bị má»™t tên thÃch khách đánh trúng má»™t chưởng."
Huyá»n tông thấy váºy liá»n há»i: "Ngươi bị thương sao? Có nặng không?"
Là Cưá»ng miá»…n cưỡng đáp: "Bẩm vạn tuế gia, chỉ là má»™t chút thương thế nho nhá» mà thôi"
Äá»™t nhiên má»™t tên thái giám vá»™i vã tiến và o, quỳ xuống dáºp đầu thưa: "Khải bẩm hoà ng thượng, đám tặc nhân đã bị đẩy lui!"
Hoà ng đế long nhan sáng rá»±c: "Tốt! Tốt! mau gá»i Là Hổ và Trương Chấn và o đây bẩm báo kết quả."
Nghe váºy tên thái giám có vẻ do dá»± nói: "Hoà ng thượng, nÆ¡i nà y....đây là ....tẩm cung cá»§a nương nương, bá»n há» dưá»ng như không tiện tiến và o."
"Ngươi cứ ra ngoà i gá»i bá»n há» và o. Hôm nay, trẫm muốn ban thưởng cho chúng ái khanh."
Tuy là nói như váºy, chứ tháºt ra trong lòng Là Long CÆ¡ lúc nà y lại có ý khác, nhưng thân là m hoà ng đế lão sao có thể nói ra chứ? Lão bây giỠđúng là không muốn bước chân ra ngoà i chút nà o, vì nếu chẳng may trong cung bây giá» còn xót lại má»™t hai tên loạn đảng dư nghiệt, tuy bá»n chúng không thể nà o lên trò trống gì nhưng khi lão bước ra ngoà i, biết đâu chúng lại hà nh thÃch thì chắc lão bị dá»a khiếp tá»›i chết mất thôi.
"Dạ" Thái giám cúi đầu lĩnh chỉ rồi lùi nhanh ra ngoà i.
Huyá»n Tông lúc nà y má»›i nhá»› tá»›i Là Cưá»ng, cưá»i nói: "Tiểu Cưá»ng à ! Hôm nay ngươi đã láºp được đại công. Trẫm nhất định luáºn công ban thưởng."
Mẹ nó chứ, lão tá» ta lúc nà o lại thà nh tiểu cưá»ng váºy chứ? Thiếu gia cao lá»›n, tuấn tú thế nà y mà lại gá»i là tiểu cưá»ng sao? Là Cưá»ng trong bụng lẩm bẩm rá»§a thầm và i câu rồi quỳ xuống tạ Æ¡n. Vừa ngẩng đầu lên đã thấy Dung Phi đứng phÃa sau Huyá»n Tông, hướng đôi mắt đẹp vá» hắn liếc mắt đưa tình, Là Cưá»ng trong bụng cưá»i hắc hắc và i tiếng: "Mỹ nhân dâm đãng nà y tháºt to gan lá»›n máºt nha, trước mặt hoà ng đế mà dám tán tỉnh thiếu gia ta lá»™ liá»…u đến váºy!"
Má»™t lát sau, từ phÃa cá»a tẩm cung cá»§a Dung Phi xuất hiện hai vị tướng quân, anh vÅ© phi phà m, toà n thân dÃnh đầy vết máu, bên ngoà i quỳ lạy Huyá»n Tông mà không dám bước qua cá»a. Huyá»n Tông lúc nà y trong lòng vui mừng, không thèm chú ý tá»›i thân pháºn, tá»± mình bước xuống đỡ lấy cánh tay cá»§a hai ái tướng Là Hổ và Trương Chấn. Là Cưá»ng thấy bá»™ dạng cá»§a lão lúc nà y thầm nghÄ©: "Huyá»n Tông nà y không hiểu là loại hoà ng đế gì nữa. Khi còn trẻ cÅ©ng xứng là má»™t Ä‘á»i minh quân, thế mà vá» sau không hiểu sao lại thiếu chút nữa rÆ¡i và o cảnh ngưá»i chết, nước tan cÆ¡ chứ."
Chợt lại nghÄ© đến sau nà y, má»i tá»™i lá»—i cá»§a ÄÆ°á»ng Huyá»n Tông Ä‘á»u được trút hết sang cho Dương quý phi - Dương Ngá»c Hoà n. Nhưng lúc nà y đã là năm Thiên Bảo thứ năm, Dương Ngá»c Hoà n tại sao vẫn chưa nháºp cung cÆ¡ chứ? Là Cưá»ng đối vá»›i lịch sá» Trung Quốc cổ đại biết má»™t mà không biết hai. CÅ©ng không nhá»› rõ Dương quý phi được tiến cung và o năm nà o mà chỉ nhá»› trước khi tiến cung là hoà ng phi cá»§a má»™t vị hoà ng tá». HÆ¡n nữa, trong khoảng thá»i gian là m thái giám hắn đã há»i rất nhiá»u lão thái giám thì biết rằng trong bảy vị hoà ng tá» cá»§a Huyá»n Tông không ai có hoà ng phi tên là Dương Ngá»c Hoà n cả.
Trở lại quang cảnh tẩm cung lúc nà y, thì thấy Là Hổ là má»™t thanh niên khoảng ba mươi tuổi, hai mắt tinh quang ná»™i liá»…m, thân hình vững chãi, má»—i má»™t hà nh động, nhấc tay, bước chân Ä‘á»u ẩn chứa má»™t khà độ trầm ổn hiển nhiên là má»™t cao thá»§ võ công bất tục. Còn Trương Chấn thân hình cao lá»›n, lưng hùm vai gấu, từ hắn tá»a ra má»™t loại khà phách trấn nhiếp ngưá»i khác. Äây là tẩm cung cá»§a quý phi dù là ai cÅ©ng không dám Ä‘eo binh khà nên Là Cưá»ng cÅ©ng không biết hai ngưá»i nà y thiện sá» dụng loại vÅ© khà nà o.
Trong thá»i kì ÄÆ°á»ng Huyá»n Tông trị vì, kinh thà nh có tổng cá»™ng ba mươi vạn cấm quân! Trong đó có mưá»i năm vạn cấm quân Nam Nha phụ trách tráºt tá»± trị an kinh thà nh. Mưá»i vạn Bắc Nha cấm quân phụ trách sá»± an toà n cá»§a hoà ng cung. Ngoà i ra còn có năm vạn Thần Sách cấm quân chuyên bảo vệ trị an trong cung cấm. Trong Thần Sách quân được chia là m ba đạo cấm quân má»—i đạo lại được chia thà nh hai bên tả hữu: Long VÅ© quân, VÅ© Lâm quân và Thần VÅ© quân, hợp xưng là Thần Sách lục quân. VÅ© Lâm quân chÃnh là thị vệ trong cung, chuyên phụ trách trị an cá»§a cung cấm và tuần tra. Long VÅ© quân chuyên táºp trung bảo vệ các con đưá»ng chÃnh, cá»a các cung môn như Huyá»n VÅ© môn và Thừa Thiên môn. Còn Thần VÅ© quân thì phụ trách chÃnh sá»± an nguy cá»§a thiên tá», là đạo quân cá»±c kì hùng mạnh và trung thà nh. Trừ những tình huống đặc biệt như thÃch khách xâm nháºp hay phản loạn nháºp thà nh thì má»›i có thể Ä‘iá»u động. Là Hổ là thống lÄ©nh đại tướng quân cá»§a Thần VÅ© quân còn Trương Chấn là thống lÄ©nh đại tướng quân cá»§a Long VÅ© quân.
Huyá»n Tông đỡ hai vị ái tướng Ä‘ang quỳ bái dưới đất đứng lên nói: "Nếu không phải hai vị tướng quân thần dÅ©ng vô địch thì có lẽ tÃnh mạng trẫm đã khó giữ rồi!"
Là Hổ nghe váºy liá»n nói: "Bảo vệ hoà ng thượng là chức trách cá»§a mạt tướng. Kết quả cá»§a tráºn chiến ngà y hôm nay Ä‘á»u không phải là công lao cá»§a hai thần mà chÃnh là Hoà ng thượng hồng phúc tá» thiên, toà n quân binh sÄ© trên dưới má»™t lòng, má»›i có thể tạo ra má»™t kết quả thà nh công thế nà y."
Trương Chấn là má»™t nam tá» lòng dạ ngay thẳng lại là hảo bằng hữu cá»§a Là Hổ, biết hắn là ngưá»i tÃnh tình trầm ổn cho nên trong má»i trưá»ng hợp Ä‘á»u theo ý Là Hổ mà nói: "Là tướng quân nói không sai. Hoà ng thượng cÅ©ng biết hạ tướng là má»™t ngưá»i thô lá»—, không biết nói chuyện nhưng tháºt sá»± là nếu hôm nay không phải các huynh đệ liá»u mạng, lấy thân nhục thể ra để chống chá»i vá»›i Ä‘ao kiếm cá»§a loạn đảng thì chỉ sợ đến bây giá» tráºn chiến vẫn chưa thể kết thúc.â€
Huyá»n Tông nghe hắn nói xong thở dà i má»™t tiếng, từ từ nói: "Kết quả thế nà o? Chúng tướng sÄ© tổn thất ra sao?"
Trương Chấn đưa mắt nhìn quanh đại Ä‘iện rồi hướng vá» phÃa Huyá»n Tông cúi đầu nói: "Hoà ng thượng, ngưá»i không há» há»i lai lịch đám thÃch khách, cà ng không há»i bá»n chúng đã tháºt sá»± rút hết chưa mà lại quan tâm đến sá»± an nguy cá»§a tướng sÄ©. Mạt tướng xin thay mặt các huynh đệ đã tá» tráºn cá»§a Long VÅ© quân, khấu đầu tạ Æ¡n thánh thượng. Có sá»± quan tâm nà y cá»§a vạn tuế gia bá»n há» có chết cÅ©ng cam lòng!"
Huyá»n Tông sắc mặt ẩn chưa sá»± ưu tư, từ thái độ cùng giá»ng nói cá»§a Trương Chấn, lão cÅ©ng phần nà o hiểu được tình thế thương vong thảm trá»ng cá»§a binh sÄ©, khẽ nhắm mắt, từ từ hÃt sau và o má»™t hÆ¡i dà i.
Trương Chấn thấy bá»™ dạng Huyá»n Tông như váºy cÅ©ng không biết có nên báo cáo toà n bá»™ kết quả chiến dịch hay không, nhưng Là Hổ ở bên cạnh lại là má»™t ngưá»i rất có chá»§ kiến, tiến lên nói: "Khải bẩm vạn tuế gia! trong tráºn nà y, Thần vÅ© quân tổn hại ba mươi bảy tướng sÄ©, bị thương hai mươi sáu ngưá»i, chết mưá»i má»™t ngưá»i. Trương tướng quân chỉ huy huynh đệ tổn hại cần má»™t trăm tướng sÄ©, trong đó tá» thương hÆ¡n ná»a. Chỉ là ...chỉ là ..Là tướng quân chỉ huy VÅ© Lâm quân, tướng sÄ© hao tổn gần năm trăm ngưá»i trong đó số ngưá»i tá» vong khoảng ba trăm năm mươi.."
Huyá»n Tông nghe đến số lượng binh sÄ© tá» vong, sắc mặt bi ai, má»™t lúc sau má»›i lên tiếng: "Cao Lá»±c SÄ© viết chỉ!â€
Cao Lá»±c SÄ© tiếp nháºn giấy bút từ tên tiểu thái giám bên cạnh, nói: "Lão nô, xin nghe!"
"Truyá»n khẩu dụ cá»§a trẫm! Hôm nay, đưa tất cả những tướng sÄ© đã bá» mình trong tráºn chiến là m lá»… háºu táng, theo báºc quan giai lá»›n nhá» nhất loạt phá»§ tuất gấp đôi, miá»…n trừ đóng thuế cho ba há» trong trăm năm, nếu có vợ nhá» con thÆ¡ thì quan phá»§ địa phương phải đứng ra nuôi dạy! Tất cả các tướng sÄ© bị thương, nghỉ ngÆ¡i ná»a năm, bổng lá»™c tăng ba thà nh, cấp báºc tăng hai cấp!"
Huyá»n Tông khẩu dụ tuyên chiếu xong, chúng nhân bên dưới nhất loạt quỳ xuống tung hô "Vạn tuế"!
Huyá»n Tông lại nói: "Lại nghÄ©! Thần VÅ© quân - đại tướng quân Là Hổ có công há»™ giá, tấn thăng nhị phẩm Phiêu kỵ đại tướng quân. Long vÅ© quân - đại tướng quân Trương Chấn có công há»™ giá, tấn thăng nhị phẩm Thần Uy đại tướng quân.!"
Trương Chấn nghe váºy liá»n quỳ lạy nói: "Hoà ng thượng! Xin cho mạt tướng nói má»™t lá»i!"
"Trương tướng quân! Cứ nói."
"Hôm nay đánh tráºn, Long VÅ© quân hao binh tổn tướng thảm trá»ng, đây cÅ©ng chÃnh là tổn thất nặng nhất từ khi mạt tướng nắm quyá»n..! Äến ngay cả tả tướng quân Long vÅ© quân - Hải Thiên Äạt cÅ©ng bất hạnh mà hy sinh! Mạt tướng vô năng xin hoà ng thượng thu hồi phong thưởng cho riêng hạ thần mà thưởng cho chúng tướng sÄ©!"
Huyá»n Tông nói: "Ngươi cứ yên tâm mà tiếp nháºn phong thưởng Ä‘i! Yêu cầu cá»§a ngươi trẫm tất nhiên đáp ứng. Các ngươi hãy xem xét công trạng cá»§a các tướng sÄ© dưới quyá»n sau đó chuyển tá»›i binh bá»™ trình báo, trẫm nhất định háºu thưởng cho há»!"
Trương Chấn là má»™t hán tá» nhiệt huyết, chỉ cảm thấy hoà ng đế tuổi tuy đã cao có chút cháºm chạp, hôn ám nhưng dù sao cÅ©ng có lòng háºu đãi vá»›i những tướng sÄ© vì lão mà và o sanh ra tá», khiến há» có chết cÅ©ng không hối tiếc. Chỉ là hắn vạn lần cÅ©ng không thể tưởng tượng được, chỉ chưa đầy má»™t năm sau, hắn má»›i hiểu được cái giá cá»§a việc bán mạng cho hoà ng đế để được hưởng và i tấc phong quang là thế nà o. Cuối cùng, nếu không được Là Cưá»ng cứu trợ thì hắn cÅ©ng chỉ có má»™t con đưá»ng không lối thoát. Từ đó vá» sau, hắn hoà n toà n mất hết hi vá»ng vá»›i hoà ng triá»u Là gia, thá» Ä‘i theo Là Cưá»ng.
Sau khi ban thưởng cho chúng tướng, nhá» Dung Phi bên cạnh nhắc nhở Huyá»n tông má»›i sá»±c nhá»› đến Là Cưá»ng.
Long nhan khẽ lá»™ ra vẻ tươi cưá»i, vá»— nhẹ và o trán mình, nói: "Ngươi xem, ngươi xem, trẫm hồ đồ mất rồi. Là Cưá»ng bước lên nghe thưởng!"
Là Cưá»ng chỉnh đốn y phục, tiến lên má»™t bước quỳ xuống nói: "Có nô tà i!" mặt ngoà i tuy vô cùng trấn tÄ©nh nhưng trong lòng vui mừng vô cùng.
Huyá»n tông suy nghÄ© má»™t lát, có vẻ hÆ¡i khó khăn đưa ra quyết định, nói:" Ngươi là má»™t thái giám, phong cho ngươi chức gì má»›i hợp đây? Lần trước trẫm nói muốn trá»ng dụng ngươi nhưng ngươi lại không muốn Ä‘i khá»i Binh Trượng cục....như váºy Ä‘i, Trẫm phong ngươi là m thá»§ lÄ©nh Äại thái giám tổng quản Binh Trượng cục, lÄ©nh bổng lá»™c tứ phẩm quan giai."
Dung Phi bên tai Huyá»n Tông thổi khẽ má»™t hÆ¡i hương thÆ¡m ngát như lan như huệ, nÅ©ng nịu: "Hoà ng thượng, ngà i xem, tiểu thái giám nà y má»›i có chút Ãt công phu đã liá»u cả tÃnh mạng bản thân xông và o trùng vây thÃch khách cứu giá, lại còn bị trá»ng thương. Ngà i thưởng tứ như váºy có phải là hÆ¡i Ãt không? Hả...hoà ng thượng"
Huyá»n Tông sá»§ng ái Dung Phi vô cùng, nà ng muốn gì thì sẽ được đó, bất kể yêu cầu đó có hợp lý hay không. Huống chi lần nà y. Là Cưá»ng quả tháºt là đã lâp được công lá»›n, liá»n nói ngay: "ÄÆ°á»£c! NghÄ© Là Cưá»ng trung thà nh há»™ chá»§, không may bị thương, nay Ä‘em vị trà đang còn trống cá»§a Hải Thiên Äạt tướng quân vừa bất hạnh...hy sinh để lại, bổ nhiệm cho ngươi. Ngoà i ra phong thưởng hoà ng kim hai ngà n lượng...." Nói rồi mỉm cưá»i vá»›i Dung Phi nói: "Ãi phi, nà ng xem trẫm thưởng tứ như váºy đã hợp lý chưa?"
Dung Phi ngả đầu và o vai Huyển tông như một con chim nhỠđáng yêu: "Hoà ng thượng thánh minh!"
Ngà n và ng cÅ©ng khó mua nổi má»™t nụ cưá»i cá»§a mỹ nhân, Huyá»n tông lúc nà y mãn ý vô cùng, liên tục cưá»i ha hả.
Cao Lá»±c SÄ© đứng bên hướng Là Cưá»ng nhẹ giá»ng nói: "Còn không mau tạ Æ¡n!"
Sững sá» trên đại Ä‘iện cả ngà y Là Cưá»ng rốt cục cÅ©ng hoà n hồn nhanh chóng quỳ xuống tạ Æ¡n. Lần nà y quả là may mắn từ trên trá»i rÆ¡i xuống mà ! Là Cưá»ng tháºt ra đâu có lòng cứu giá khỉ gì chứ. Trong lòng hắn lúc đó chỉ có má»™t bóng hình Hỉ Nhạc mà thôi, nhưng nay lại được tên hoà ng đế nà y ban thưởng háºu hÄ©nh. Hoà ng kim ư, ngưá»i hầu kẻ hạ ư, hắn Ä‘á»u không để và o mắt nhưng các chức vị tam phẩm tả tướng quân cá»§a Long VÅ© quân tháºt là quá tuyệt diệu! Long VÅ© quân chức trách là bảo vệ các con đưá»ng quan trong xuất nháºp hoà ng cung, có chức tả tưá»ng quân nà y rồi thì không phải từ nà y vá» sau cả hoà ng cung nà y không phải là tùy ý hắn dạo chÆ¡i sao?
Chức vị tả tướng quân trong Long VÅ© quân trong mắt ngưá»i khác cÅ©ng hỉ là má»™t chức quan tầm tầm, má»™t đại quan nho nhá» mà thôi, nhưng và o tay Là Cưá»ng lại khác hẳn. Cấm quân không thể tá»± ý và o cung cấm chỉ có thể phụ trách bảo vệ cá»a cung, nhưng hắn lại là má»™t tứ phẩm thá»§ lÄ©nh thái giám, ngoà i nhất phẩm thá»§ lÄ©nh thái giám Cao Lá»±c SÄ©, thì chức vị tứ phẩm thá»§ lÄ©nh thái giám nà y là quá cao rồi.Chỉ cần và o câu nói: Binh Trượng cục thá»§ lÄ©nh thái giám và Long VÅ© quân tả tướng quân nà y thì bên ngoà i kinh thà nh, háºu cung cấm uyển, không có nÆ¡i nà o hắn không thể đặt chân đến được.
"Cứ như thế nà y thì thanh Ma Thần kiếm Ä‘ang cất giấu trong cung sá»›m muá»™n gì cÅ©ng là đồ trong túi ta sao? Không biết cái tên Äao Ma đã lấy được thanh kiếm chưa?" Là Cưá»ng trong lòng hưng phấn vô cùng, là m thái giám trong hoà ng cung Äại ÄÆ°á»ng lâu như váºy, cuối cùng hắn cÅ©ng có thể giương mà y mà chút hết những tức giáºn trong lòng ra được rồi.
Mặc dù đêm đã khuya nhưng việc thÃch khách nháºp cung là má»™t sá»± kiện có sức ảnh hưởng trá»ng đại, Huyá»n tông lúc nà y còn chưa hoà n hồn. Lão ra lệnh Cao Lá»±c SÄ© và Trương Chấn thống lÄ©nh cấm quân cùng chúng thái giám, cung nữ toà n lá»±c triển khai tìm kiếm, hÆ¡n nữa còn nghiêm lệnh không được bá» xót má»™t nÆ¡i nà o dù là nÆ¡i ở cá»§a phi tá», đến tẩm cung cá»§a hoà ng thái háºu cÅ©ng không được bá» qua! Trương Chấn chức vị quá nhá», dù có được nghiêm lệnh cá»§a hoà ng đế cÅ©ng không dám là m bừa tại nÆ¡i cá»§a thái háºu và hoà ng háºu, cho nên Huyá»n tông đặc biệt phái Cao Lá»±c SÄ© Ä‘i cùng. Cao Lá»±c SÄ© quyá»n lá»±c khuynh thiên, hắn cÅ©ng chÃnh là ngưá»i phát ngôn cá»§a hoà ng thượng cho dù là thái háºu hay hoà ng háºu Ä‘á»u phải nể hắn ba phần.
Là Hổ thì kể lại chiến cuá»™c cho Huyá»n tông, Là Cưá»ng đứng bên cạnh "há»™ giá", chỉ khác là địa Ä‘iểm lúc nà y từ Dung Äức cung đã được chuyển đến Thái Cá»±c Ä‘iện.
"Là tướng quân, ngươi hãy nói cho trầm biết đám thÃch khách nà y có lai lịch như thế nà o? Có bao nhiêu tên? Nháºp cung có mục Ä‘Ãch gì? Lúc nà y, bốn bỠđất nước yên bình, dân chúng sung túc sao còn có ngưá»i dám và o cung là m phản?"
"Bẩm hoà ng thượng, tất cả thÃch khách Ä‘á»u Ä‘eo khăn bịt mặt, võ công cao cưá»ng, không giống như đám loạn giặc"
"Nói váºy, bá»n há» Ä‘á»u là võ lâm cao thá»§ sao?"
"Dạ,"
"Bá»n chúng có tổng cá»™ng bao nhiêu ngưá»i?"
"Dạ. Khoảng hai trăm tên, chúng để lại ba mươi cá»— thi thể, bị cấm quân bắt sống ba tên, còn lại......còn lại Ä‘á»u đã đà o tẩu"
"Äà o tẩu? Bá»n chúng bất quá chỉ có hai trăm ngưá»i, mà có thể trong thiên quân vạn mã, ung dung đà o thoát sao?"
"Mạt tướng vô năng, đám thÃch khách nà y võ công quả thá»±c quá cao, lại lợi dụng bóng đêm, vừa đánh vừa chạy, số lượng chúng ngà y cà ng Ãt Ä‘i, má»›i đầu còn tưởng bá»n chúng bị giết nhưng khi kiểm tra lại hiện trưá»ng má»›i biết là chỉ có khoảng ba mươi cá»— thi thể. Còn lại....còn lại Ä‘á»u đã đà o tẩu hết"
"Cái gì!" Huyá»n tông đột nhiên giáºn dữ, Ä‘áºp tay xuống thà nh ghế rồng, khiến đầu rống thiếu chút nữa muốn rÆ¡i xuống, quát lá»›n: "Cái gì mà vô hình biến Ä‘i hết được? Là Lâm Phá»§ đâu? Hắn thân là đại tướng quân thống linh hÆ¡n ba vạn VÅ© lâm quân mà lại để cho hai trăm thÃch khách là m loạn trong hoà ng cung không chút kiêng dè, nếu không phải ngươi và Trương Chấn đến cứu giá kịp thá»i thì có phải cái đầu cá»§a trẫm đã tặng cho đám thÃch khách rồi sao? Ngưá»i đâu! Äem Là Lâm Phá»§ mang và o đây cho trẫm! Cái tên láo xược nà y, trẫm hôm nà y không lấy cái đầu hắn xuống không được rồi!"
Nguyên lai đầu lÄ©nh VÅ© lâm quân là Là Lâm phá»§, Là Cưá»ng trong lòng thầm nghÄ©: "Lần nà y Là Lâm Phá»§ gặp phải há»a lá»›n rồi, xem ra lão hoà ng đế lần đầu tiên má»›i động ná»™ thế nà y!"
"Hoà ng thượng! Hoà ng thượng! Hoà ng thượng! Nô tà i có tá»™i! Nô tà i đáng chết! A...." Má»™t bóng ngưá»i đầu tóc tán loạn, thân mặt khải giáp tướng quân dÃnh đầy máu tươi, vừa chạy vừa khóc. Vừa chạy đến, đã vấp phải báºc cá»a, thân hình mất thăng bằng lảo đảo, ngã chổng bốn vó lên trá»i giữa Kim Loan đại Ä‘iện trông khốn khổ vô cùng!
Là Cưá»ng thấy váºy cố nén cưá»i, thầm mắng: "Chẳng lẽ con ngưá»i nà y lại chÃnh là Là Lâm Phá»§ sao?"
Tà i sản của David
03-07-2008, 06:30 AM
Cây Si Của Phoenix
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 833
Thá»i gian online: 2 tháng 0 tuần 5 ngà y
Thanks: 320
Thanked 4,685 Times in 158 Posts
Chương 22: Thu phục tiểu nhân
Dịch giả: quykiemkhach
Biên táºp: chudu
Nguồn: ***************.org
Chương 22 :
Chỉ thấy ngưá»i nà y khuôn mặt gà y trÆ¡ xương trông không khác gì loà i chim cưu, tướng mạo hèn má»n, bỉ ổi, thâm trầm, nhìn qua cÅ©ng biết là má»™t tên tiểu nhân gian nịnh. Là Cưá»ng nghÄ© đến việc Huyá»n Tông trá»ng dụng con ngưá»i nà y mà trong lòng thấy cảm thán. Là Thế Dân má»™t tay xây dá»±ng giang sÆ¡n Äại ÄÆ°á»ng hùng mạnh, được xưng là má»™t vị vua anh minh đệ nhất trong lịch sá» các triá»u đại Trung Quốc. Váºy mà giỠđây giang sÆ¡n nà y có lẽ phải tà n lụy trong tay tên cháu chắt Là Long CÆ¡ mà thôi. Mặc dù loạn An sá» (An Lá»™c SÆ¡n) không thể là m sụp đổ ÄÆ°á»ng triá»u nhưng đã là m lung lay gốc rá»… vương triá»u nà y khiến nó Ä‘i và o con đưá»ng diệt vong. Không biết mình được sống lại và o thá»i đại nà y có thể có ảnh hưởng đến sá»± phát triển cá»§a lịch sá» hay không nữa?
Là Lâm Phá»§ nguyên là má»™t tên bất há»c vô thuáºt, phá gia chi tá», nhá» dá»±a và o tà i vá»— mông ngá»±a cùng tiá»n bạc mà mua được má»™t chức quan nhá» thị vệ đầu mục. Hắn vá» võ công, mưu lược Ä‘á»u không phải là sở trưá»ng, không biết gì đến việc cầm quân đánh giặc, căn bản là m má»™t tên tiểu đầu mục đã là quá sức rồi. Nhưng dá»±a là mồm mép dẻo quẹo, cùng việc đút lót mà không đến năm năm má»™t lèo thăng là m VÅ© Lâm quân đại tướng, thống lãnh hai bên tả hữu VÅ© Lâm quân, dưới tay có ba vạn tướng sÄ©, uy phong lẫm lẫm. Váºy mà khi hắn đương chức chưa đầy má»™t năm đã xảy ra má»™t đại nạn to lá»›n đến nhưá»ng nà y. Hắn vốn là ngưá»i ngu ngốc lại sợ chết, dưới tình thế Ä‘ao kiếm giương lên, không biết là m thế nà o? Vừa nhác thấy đầu rÆ¡i máu chảy, sợ gần chết, vồi và ng xuất cung bá» chạy. Äến khi nghe thấy tin tức thÃch khách đã lui, hắn má»›i nháºn thấy sá»± dại dá»™t vá»™i và ng phóng tá»›i Kim Loan Ä‘iện khấu đầu nháºn tá»™i.
Huyá»n Tông cÅ©ng biết Là Lâm Phá»§ là má»™t loại ngưá»i bất tà i nhưng để má»™t ngưá»i không có năng lá»±c như hắn nắm quyá»n lãnh binh thì thứ nhất đối vá»›i hoà ng quyá»n sẽ không bị uy hiếp gì, thứ hai là vá»›i tà i vá»— mông ngá»±a cá»§a hắn Huyá»n Tông rất ưng ý. Huyá»n Tông từ lúc đăng cÆ¡ đến giá», chưa từng bị hà nh thÃch qua, vốn lão tưởng rằng lúc nà y thiên hạ thái bình sẽ không bao giá» có kẻ rắp tâm tạo phản cho nên rất yên tâm khi giao ba vạn VÅ© Lâm quân giao cho Là Lâm Phá»§. Bây giá», trong cung phát sinh ra má»™t tai nạn lá»›n như thế nà y, VÅ© Lâm quân ngưá»i đông thế mạnh mà không đỡ nổi má»™t kÃch, không có năng lá»±c chiến đấu, thân là hoà ng đế tất nhiên Huyá»n Tông sẽ không đứng ra nháºn trách nhiệm háºu quả nà y là do mình sá»§ng ái gian nịnh. Lúc nà y, lão tất nhiên sẽ Ä‘em tất cả tá»™i danh đổ hết lên đầu Là Lâm Phá»§.
Huyá»n Tông thấy Là Lâm Phá»§ hình dáng cuống cuồng, cháºt váºt lại cà ng rức giáºn, long nhan giáºn dữ: "Nô tà i to gan! ngươi còn dám vác mặt đến gặp trẫm hay sao?"
Là Lâm Phủ giống như một con chó bị đánh què chân, nằm bẹp trên mặt đất, không dám ngẩng mặt lên khóc rống: "Hoà ng thượng, nô tà i là m việc bất lực để cho đám tặc nhân loạn đảng kinh động đến thánh giá, nô tà i có tội! A...! Nô tà i có tội!"
Huyá»n Tông tức giáºn đến mức râu tóc Ä‘á»u rá»±ng đứng cả lên, quát: "Ngươi có tá»™i! HÆ¡n nữa là tá»™i chết! Ngưá»i đâu, Ä‘em tên nô tà i vô dụng nà y mang ra ngoà i chém cho ta!"
Là Lâm Phá»§ sợ đến mức vãi cả ra quần, dáºp đầu như mưa, kinh hoảng nói:" Hoà ng thượng! Hoà ng thượng! Xin cho nô tà i nói má»™t lá»i. Xin nghe nô tà i nói má»™t lá»i!"
Là Cưá»ng thấy hắn trên trán mồ hôi Ä‘á»ng thà nh từng hạt lá»›n, trong lòng cưá»i thầm: "Lúc nà y mà giở khổ nhục kế thì là m sao có công hiệu được chứ. Dù là má»™t hoà ng đế có ngu ngốc hôn ám thế nà o Ä‘i chăng nữa cÅ©ng không bao giá» tha cho kẻ là m ảnh hưởng đến tÃnh mạng mình đâu."
Huyá»n Tông lúc nà y cÅ©ng đã bÄ©nh tÄ©nh trở lại, lạnh lùng nói: "ÄÆ°á»£c! Trẫm cho ngươi má»™t cÆ¡ há»™i cuối cùng, xem xem ngươi có thể nói ra má»™t lý do để trẫm không giết ngươi nữa không?"
Là Lâm Phá»§ dáºp đầu như mưa tạ Æ¡n vạn tuế, rồi má»›i ngẩng đầu run rẩy: "Bẩm hoà ng thượng! Nô tà i biết lần nà y dù có chết mưá»i lần cÅ©ng không hết tá»™i, cho dù hoà ng thượng có tru di cá»u tá»™c nô tà i cÅ©ng không do dá»±. Nhưng lần nà y cùng lúc có mấy trăm tên thÃch khách và o cung hà nh thÃch hoà ng thượng, hÆ¡n nữa tên nà o võ công cÅ©ng rất cao cưá»ng có thể ra và o cấm địa hoà ng cung dá»… dà ng, nếu không thể Ä‘em đám loạn đảng nà y má»™t lưới tóm gon, diệt cá» diệt táºn gốc thì chỉ sợ háºu hoạn vô cùng. Nô tà i cúi xin hoà ng thượng cho nô tà i má»™t cÆ¡ há»™i lấy công chuá»™c tá»™i!"
Là Cưá»ng thầm nghÄ©: "Ngưá»i trong Ma cung căn bản không phải tá»›i là để hà nh thÃch hoà ng đế. Nhưng mà kẻ nà y ngụy biện Ä‘a Ä‘oan quả là cao minh! Má»™t câu "Háºu hoạn vô cùng" cÅ©ng đủ để lão hoà ng đế ăn không ngon ngá»§ không yên và cÅ©ng đủ bảo toà n cái mạng nhá» cho hắn. Mà nói ra cái đám ngưá»i trong Ma cung cÅ©ng ngu ngốc quá Ä‘i. Hoà ng cung cấm địa là nÆ¡i nà o cÆ¡ chứ, mà phái có và i trăm mạng đến trá»™m kiếm? Nếu có thể dá»… dà ng lấy kiếm ra ngoà i thì tên Äế Minh Thiên gì đó cÅ©ng đâu phải khổ sở như váºy là m gì, cứ bắt lấy hoà ng đế rồi triệu táºp chư hầu xuống chiếu nhưá»ng lại giang san có dá»… hÆ¡n không? Tháºt không biết kẻ nà o ngu ngốc nghÄ© ra cái kế hoạch nà y nữa ? Nếu cứ phái hai ba tên cao thá»§ võ công tương đương vá»›i Äao Ma, âm thầm thần không biết quá»· không hay, lấy kiếm rồi chuồn Ä‘i có hÆ¡n không? Äằng nà y còn đến há»i Dung tá»·, việc nà y rốt cục là thế nà o chứ?"
Huyá»n Tông quả nhiên sợ hãi, nói: "Chẳng lẽ ngươi biết được lai lịch cá»§a đám thÃch khách sao?"
Là Lâm Phá»§ nói: "Mặc dù nô tà i bây giá» còn chưa tìm hiểu rõ rà ng, nhưng cÅ©ng có chút manh mối. Cúi xin thánh thượng cho nô tà i thá»i gian má»™t và i ngà y để nô tà i ra sức khuyển mã vì hoà ng thượng mà diệt trừ táºn gốc đám loạn đảng"
"Váºy ngươi thá» nói xem, ngươi có chút manh mối gì?"
"Kì tháºt đám thÃch khách bá» ngoà i như lai vô ảnh, khứ vô tung không có chút manh mối nà o, nhưng chỉ cần nghÄ© má»™t chút là có thể có những Ä‘iểm đáng ngá», cần quan tâm rồi"
Là Hổ đứng má»™t bên mặc dù vÆ¡i Là Lâm Phá»§ là quan đồng cấp nhưng luôn xem thưá»ng tên tiểu nhân nổi tiếng vá»— mông ngá»±a là giá»i nà y, nghe hắn nói chắc chắn, liá»n há»i: "Tặc nhân Ä‘á»u là những tuyệt đỉnh cao thá»§, Ä‘i lại như gió không hỠđể lại má»™t chút dấu vết, trên thi thể cÅ©ng không để lại gì có thể chứng minh thân pháºn lai lịch. Những tên bị bắt sống Ä‘á»u đã cắn lưỡi tá»± vẫn, việc nà y đã trở thà nh má»™t công án vô đầu! Chẳng lẽ Là tướng quân biết được lai lịch đám thÃch khách hay chỉ là những lá»i nói bừa mà thôi"
Huyá»n Tông nói: "Là Lâm Phá»§, nếu ngươi không thể rõ rà ng nói ra má»™t lần thì chuẩn bị rá»a sạch cổ Ä‘i"
Là Lâm Phá»§ chấn động toà n thân, run rẩy nói: "Bẩm....bẩm hoà ng thượng, nô tà i không dám nói bừa. Là Hổ tướng quân nói váºy là đúng vá»›i sá»± thá»±c nhưng chỉ là bá» ngoà i mà thôi nếu phân tÃch kÄ© má»™t chút là có thể thấy có rất nhiá»u vấn đỠnảy ra."
Huyá»n Tông thấy hắn nói cÅ©ng có chút đạo lý, liá»n há»i: "Váºy sao? Ngươi nói thá» Ä‘i!"
Là Lâm Phá»§ nói: "Dạ. Hoà ng thượng. Äiá»u đầu tiên là lai lịch khả nghi cá»§a đám thÃch khách. Äám tặc nhân nà y số lượng tuy chỉ mấy trăm nhưng đây lại là lần hà nh thÃch lá»›n nhất từ khi láºp quốc. Äám thÃch khách nà y không coi năng lá»±c cá»§a Long VÅ© quân và o đâu, không má»™t tiếng động đã có thể xông và o cung cấm. NghÄ© đến Trương Chấn tướng quân thần võ vô địch cÅ©ng không kịp ngăn cản tháºm chà còn không phát hiện thÃch khách xâm nháºp và o lúc nà o."
Là Cưá»ng nhìn Là Lâm Phá»§ thâm trầm, trong lòng cưá»i hắc hắc: "Hảo! Má»›i nói mấy câu mà đã Ä‘em đại bá»™ pháºn tá»™i danh đổ lên đầu Trương Chấn rồi, tháºt là cao minh. Nếu như ngươi trốn tránh trách nhiệm, cố gắn biện minh thì chỉ sợ cà ng chá»c giáºn hoà ng đế, chết nhanh thêm mà thôi. Vá»›i cái kế "Ãm độ trần thương" nà y, thần không hay quá»· không biết có thể trốn tránh phân ná»a tá»™i danh. Xem ra trước khi đến đây ngươi đã có sá»± chuẩn bị kỹ từ trước rồi!"
Huyá»n Tông nghe hắn nói gáºt đầu: "Không phải là không có đạo lý! Trương tướng quân tinh minh, trung thà nh nghÄ©a đảm, tuyệt không thể để cho mấy trăm tên tặc tá» tiến và o hoà ng cung được. Quả là có vấn Ä‘á». Váºy nghi vấn thứ hai là gì?"
Là Lâm Phá»§ nói: "Thứ hai, thÃch khách võ công cao cưá»ng, ngay cả Là Hổ, Trương Chấn hai vị tướng quân Ä‘á»u bị thương nhẹ, bởi váºy có thể tưởng tượng trong thiên hạ ngoại trừ Hoà ng thượng là m sao có thể còn ai thần thông quảng đại trong vòng vây cá»§a mấy trăm thÃch khách cao thá»§ vẫn an toà n chứ? Nô tà i lá»›n máºt suy Ä‘oán. Chỉ co thể là vương công đại thần tay nắm trá»ng quyá»n hoặc những đại bang phái có thế lá»±c lá»›n mạnh trên giang hồ má»›i có thể là m được chuyện nà y. Vương công đại thần mặc dù thế lá»±c to lá»›n nhưng không thể nắm trong tay cùng lúc nhiá»u cao thá»§ đến váºy. Bang phái giang hồ tuy có thể táºp hợp được nhiá»u cao thá»§ nhưng sao lại có thể vô thanh vô tức không má»™t tiếng động tiến và o hoà ng cung rồi lại không chút tung tÃch thoát ra cÆ¡ chứ?â€
Huyá»n Tông sắc mặt không được tá»± nhiên, tức giáºn nói: "ngươi....ngươi.....muốn nói có đại thần cấu kết vá»›i đám giang hồ thảo mãng rắp tâm là m phản sao?"
Là Lâm Phủ nói: "Nô tà i to gan suy đoán, xin hoà ng thượng bỠqua."
Huyá»n Tông nói: "Là Hổ, ngươi nghÄ© sao?"
Là Hổ nói: "Mạt tướng nghÄ© rằng Là tướng quân nói không phải là không có đạo lý. Nhưng mà điá»u gì có thể chứng minh chân tướng sá»± việc nên cÅ©ng chỉ có thể xem là suy Ä‘oán."
Huyá»n Tông đột nhiên cả giáºn, nói: "Cuối cùng là kẻ nà o có lá gan lá»›n nhưu váºy? Chẳng lẽ muốn tạo phản sao? Là Lâm Phá»§ ngươi mau nói ra xem ngươi nghÄ© hắn là ai! Trẫm muốn tru diệt cả mưá»i tá»™c nhà chúng"
Là Lâm Phá»§ nói: "Khải bẩm hoà ng thượng. Nô tà i nếu biết rõ kẻ nà o to gan dám mưu đồ tạo phản thì nô tà i nhất định liá»u chết cÅ©ng phải bắt được tên loạn thần tặc tỠđó Ä‘em đến đây để hoà nh thượng phát lạc. Nô tà i có tá»± tin cùng quyết tâm nhất định sẽ tóm gon được đám bá»n chúng, xin hoà ng thượng cho nô tà i má»™t cÆ¡ há»™i để Ä‘oái công chuá»™c tá»™i."
Là Lâm Phá»§ má»™t câu nô tà i, hai câu nô tà i, diá»…n thuyết hùng hồn, khẳng khái nếu là bình thưá»ng Huyá»n Tông khẳng định sẽ phong cho hắn danh hiệu "Äệ nhất trung thần". Nhưng Huyá»n Tông cÅ©ng không phải là má»™t vị vua quá ngu ngốc, mặc dù biết những lá»i cá»§a hắn không phải là không có đạo lý nhưng nghÄ© má»™t lát cÅ©ng hiểu rằng đó là pháp bảo giữ mạng cá»§a Là Lâm Phá»§, không há» có liên quan gì tá»›i sá»± can đảm trung thà nh, dù cho hắn má»™t cÆ¡ há»™i thì hắn cÅ©ng sẽ chẳng bao giá» liá»u chết mà dẫn đầu cả nói không chừng cục diện vừa trở lên há»—n loạn đã chẳng thấy bóng dáng tên tiểu nhân gian xảo nà y đâu nữa rồi. Viêc Ä‘iá»u tra thÃch khách chỉ có thể giao cho Là Hổ hay Trương Chấn là có thể yên tâm mà thôi. Huyá»n Tông láºp tức có chá»§ ý, trên long nhan già nua bá»—ng hiện lên má»™t tia sát khà lạnh lùng.
" Là Lâm Phá»§ ngươi lãnh đạo bất lá»±c, thống lÄ©nh vô năng, để cho thÃch khách tá»± do xâm nháºp hoà ng cung, tiến và o tẩm cung cá»§a Dung Phi, tướng sÄ© dưới tay kẻ bất tà i như ngươi thương vong trầm trá»ng. Việc nà y trẫm có thể niệm ngươi vừa má»›i nháºm chức mà giảm nhẹ tá»™i, để ngươi có thể Ä‘oái công chuá»™c tá»™i. Nhưng ngươi lâm tráºn bá» trốn, khiến trẫm bị loạn đảng hà nh thÃch, đây là đại nghịch chi tá»™i! Trẫm không giết ngươi thì biết ăn nói là m sao vá»›i vong linh cá»§a những tướng sÄ© đã tá» tráºn đây?"
Là Lâm Phá»§ tÃnh toán chu toà n nhưng cuối cùng vẫn khó tránh khá»i cái chết, nằm bẹp trên ná»n Ä‘iện, Ä‘áºp đầu như mưa, không ngừng cầu xin: "Mong hoà ng thượng khai ân. Mong hoà ng thượng khai ân cho nô tà i má»™t cÆ¡ há»™i Ä‘oái công chuá»™c tá»™i. Xin hoà ng thượng khai ân....!"
Huyá»n Tông sắc mặt không đổi, quát lá»›n: "Ngưá»i đâu!"
Cấm quân thủ vệ đứng sẵn ngoà i Kim Loan điện, nghe lệnh tiến và o.
Huyá»n Tông nói: "Äem tên ngu ngốc nà y ra ngoà i chém! Niệm tình trước khi chết hắn có chút công lao cống hiến miá»…n cho tá»™i diệt tá»™c. Ná»™i trong cá»u tá»™c, tất cả các nam Ä‘inh ngoà i mưá»i sáu tuổi đầy ra biên ải, vÄ©nh viá»…n là m nô không được xá tá»™i, còn lại ngưá»i già , phụ nữ toà n bá»™ xung là nô tì cho các quan lại!"
Lúc cấm quân Ä‘ang muốn Ä‘em Là Lâm Phá»§ sợ đến mức vãi hết ra quần Ä‘i, thì Là Cưá»ng đột nhiên đứng ra, chấp tay nói: "Khải bẩm hoà ng thượng! Vi thần có việc muốn tấu!" Bây giá», Là Cưá»ng đã là tam phẩm tướng quân, tất nhiên không cần xưng là nô tà i.
Huyá»n Tông há»i: "Tiá»u Cưá»ng à ? Ngươi có chuyện gì, đợi xá» quyết tên Là Lâm Phá»§ nà y rồi nói"
"Hoà ng thượng, việc vi thần muốn tấu cũng có liên quan đến Là tướng quân!"
Huyá»n Tông có chút không vui, nói: "Chẳng lẽ ngươi muốn xin cho hắn sao? Kim khẩu cá»§a trẫm đã phát ra, tuyệt không thể thu lại. Ngươi không cần nói gì hÆ¡n nữa!"
Tà i sản của David
03-07-2008, 06:31 AM
Cây Si Của Phoenix
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 833
Thá»i gian online: 2 tháng 0 tuần 5 ngà y
Thanks: 320
Thanked 4,685 Times in 158 Posts
Chương 23: Thu phục tiểu nhân (nhị)
Dịch giả: quykiemkhach
Biên táºp: chudu
Nguồn: ***************.org
Chương 23 :
Là Cưá»ng chấp tay cung kÃnh nói: "Hoà ng thượng, vi thần không phải là vì Là đại nhân mà cầu xin mà vị thần má»™t lòng vì bệ hạ mà thôi. Lúc nà y mà giết Là đại nhân đối vá»›i hoà ng thượng chỉ có hại mà không có lợi."
Huyá»n Tông nói: "NguÆ¡i nói xem?"
"Hoà ng thượng, nếu Là đại nhân có thể dá»±a và o tình hình mà đưa ra được những lá»i phân tÃch vỠđám loạn đản thì ta cứ để Là đại nhân Ä‘i bắt bá»n chúng vá» có phải tiện hÆ¡n rất nhiá»u sao?"
"Hắn"
"Lúc nà y Là tướng quân tất phải dùng toà n bá»™ sức lá»±c cá»§a mình cho việc Ä‘iá»u tra, hÆ¡n nữa lại có Là Hổ tướng quân dÅ©ng mãnh vô địch. Nếu như hai vị Là đại tướng quân cùng nhau hợp tác vi thần tin rằng sẽ bắt trá»n ổ đám gian thần loạn đảng nà y!" Là Cưá»ng biết rõ trong lòng Huyá»n Tông không há» tÃn nhiệm Là Lâm Phá»§, sẽ không yên tâm trao binh quyá»n cho hắn, chỉ có Ä‘em chiêu bà i hợp tác cùng Là Hổ má»›i đó thể đánh tan ná»—i tị hiá»m, băn khoăn trong lòng lão mà thôi.
Huyá»n Tông hÆ¡i nhÃu mà y trầm tư, rồi nói: "ÄÆ°á»£c. Là Lâm Phá»§, có Là Cưá»ng ra mặt nói tốt cho ngươi, trẫm hôm nay tha cho ngươi tá»™i chết, cố gắng mà lấy công chuá»™c tá»™i"
Là Lâm Phá»§ dáºp đầu như Ä‘iên, âm thanh vui mừng: "Tạ ân hoà ng thượng tha chết..."
Huyá»n Tông nói: "Ngươi muốn tạ thì tạ Æ¡n tiểu Cưá»ng kìa. Nếu không phải hắn xin cho ngươi thì trẫm sẽ tuyệt không tha cái mạng nhá» cá»§a ngươi đâu!"
Là Lâm Phá»§ xoay ngưá»i cúi đầu bái tạ Là Cưá»ng, giá»ng nói đầy cảm kÃch: "Cảm Æ¡n....." Hắn ấp úng mãi mà không nói tiếp được vì hắn quả tháºt không biết Là Cưá»ng tên là gì.
Là Cưá»ng cưá»i hắc hắc nói: "Ta là Là Cưá»ng."
"Äa tạ ân cứu mạng cá»§a Là công công." Là Lâm Phá»§ thấy Là Cưá»ng mặc giám phục liá»n gá»i là công công.
Huyá»n Tông lại nói: "Tá»™i chết có thể tha nhưng ngươi mắc phải quá nhiá»u tá»™i danh! Nếu ngươi không thể bắt được thÃch khách quy án thì tá»™i chết vẫn giữ nguyên như cÅ©. Nếu ngươi có thể lấy công chuá»™c tá»™i thì tá»™i chết có thể miá»…n nhưng...vẫn phải chịu phạt má»™t trăm trượng!"
"Tạ....hoà ng thượng ân Ä‘iển!" Là Lâm Phá»§ trong ngưá»i khổ không nói nên lá»i, tá»™i chết có thể tha, nhưng nếu phải chịu má»™t trăm trượng thì thân thể hoang dâm trác táng, gầy gò cá»§a hắn liệu có đỡ được chục trượng, hay đã sá»›m Ä‘i rồi.
Huyá»n Tông đưa mắt nhìn Là Cưá»ng má»™t chút, nói: "Là Cưá»ng ngươi hãy trợ giúp má»™t tay cho Là Hổ và Là Lâm Phá»§ Ä‘i. Các ngươi tam Là hợp bÃch, trẫm hy vá»ng các ngươi đừng khiến ta phải thất vá»ng"
"Dạ! Hoà ng thượng!"
Ba ngưá»i đồng thanh hô to "vạn tuế" rồi tụ há»p bà n thảo sÆ¡ qua kế hoạch Ä‘uổi bắt thÃch khách. Nhưng thá»i gian đã quá muá»™n hÆ¡n nữa Huyá»n Tông cÅ©ng đã buồn ngá»§ nên ba ngưá»i liá»n nhẹ nhà n lui ra khá»i Ä‘iện Kim Loan.
Lúc nà y cÅ©ng đã qua giá» sá»u, Là Cưá»ng má»›i sá»±c nhá»› từ lúc đám thÃch khác là m loạn vẫn chưa được tụ há»p cùng hai nà ng mỹ nhân Dung Phi và Hỉ Nhạc, không hiểu hai nà ng lúc nà y thế nà o, đã ngá»§ chưa. HÆ¡n nữa, hắn cÅ©ng muốn há»i Dung Phi cho rõ, tại sao ngoà i ngưá»i cá»§a Ma cung lại còn có thêm ngưá»i cá»§a Vô Cá»±c thần giáo nữa? Thêm nữa, hắn cÅ©ng muốn láºp tức trở vá» phòng xem xem cô nương ôn nhu xinh đẹp khiến ngưá»i ta phải chảy máu mÅ©i kia đã tỉnh lại chưa."
Là Cưá»ng vừa định cất bước vá» phòng thì đã bị tên Là Lâm Phá»§ lôi kéo, sống chết cÅ©ng không chịu rá»i tay. Hai ngưá»i âm thầm tiến vá» phái sau má»™t hòn giả sÆ¡n, không gian xung quanh lúc nà y tÄ©nh lặng vô cùng, Là Cưá»ng bá»±c tức nói: "Là tướng quân, có chuyện gì thì nói luôn Ä‘i? Ngà i không biết lúc nà y là mấy giá» rồi sao, có chuyện gì mai nói tiếp nhé?"
Là Lâm Phá»§ cưá»i hì hì: "Là công công...."
"Ngươi má»›i là công công? Ông ná»™i ngươi !†Lý Cưá»ng trong bụng chá»i thầm song ngoà i mặt vẫn: “Là đại nhân không cần khách sáo, cứ gá»i ta là Là Cưá»ng là được rồi. Má»i ngưá»i Ä‘á»u là tướng quân trong Thần Sách quân, nói thế nà o thì nói Là đại nhân cÅ©ng má»™t ná»a là cấp trên cá»§a ta!"
Là Lâm Phủ vội xua tay: "Không dám! Không dám. Công công khách khà rồi. Nếu công công ngà i không chê, chúng ta xưng hô là m huynh đệ nhé được không?"
Là Cưá»ng cưá»i nói: "ÄÆ°á»£c tướng quân ưu ái quả là má»™t vinh hạnh cá»§a ta, váºy Ä‘i chúng ta kết là m huynh đệ nhé?"
Là Lâm Phủ vội và ng nói: "Ta cầu còn không được nữa mà !"
Hai ngưá»i rắn chuá»™t má»™t ổ, xú khà tương đầu, vừa gặp đã hợp.Láºp tức lấy cá» là m hương lấy đất là m đỉnh, quỳ xuống cùng thá», kết là m huynh đệ."
Là Lâm Phá»§ thấy Huyá»n Tông đối vá»›i Là Cưá»ng sá»§ng ái vô cùng biết hắn chÃnh là quý nhân bên cạnh hoà ng đế tiếp sau Cao Lá»±c SÄ©, tá»± nhiên là muốn tạo láºp má»™t mối quan hệ tốt.
Là Cưá»ng ngầm hiểu Là Lâm Phá»§ là ngưá»i không có bản lãnh gì, chỉ duy có má»™t đại bản lãnh là vá»— mông ngá»±a để thăng quan phát tà i, thu phục má»™t tên gian thần lá»›n như thế nà y sau nà y lo gì thiếu cái ăn?
Hai ngưá»i Ä‘á»u là những tên quái thai, nhưng khi quỳ bái kết nghÄ©a huynh đệ thì rất thà nh tâm. Là Lâm Phá»§ do muốn lấy lòng hồng nhân bên cạnh hoà ng đế sao dám không thà nh tâm? Hắn liên tục phát ra những lá»i thỠđộc địa nhất trên thế gian đã từng nghe được. Nghe những lá»i thỠđó thá»±c sá»± không thể hiểu hắn muốn lấy lòng Là Cưá»ng hay thà nh tâm thá»±c sá»± muốn kết giao nữa?. Còn Là Cưá»ng vốn sống trong má»™t thế giá»›i hiện đại, căn bản không bao giá» tin và o những lá»i thá» vu vÆ¡, hắn cứ y nguyên Là Lâm Phá»§ mà thá» thốt.
Kết bái xong, Là Cưá»ng nói: "Äại ca, luáºn tuổi tác ngưá»i xem ra lá»›n hÆ¡n ta rất nhiá»u, sau nà y ngưá»i là m đại ca nhé"
Là Lâm Phá»§ cưá»i nói: "A...sau nà y huynh đệ chúng ta có phúc cùng hưởng có há»a thì cứ để ngưá»i ca ca nà y gánh hết Ä‘i." Quả là má»™t tên siêu cấp võ mông ngá»±a, nói ra những lá»i đó mà mặt mà y cứ như không, không biết xấu hổ là gì!
"Äại ca quá yêu rồi!"
Là Lâm Phá»§ từ trong lòng ngá»±c móc ra má»™t táºp ngân phiếu và má»™t cẩm nang mà u Ä‘en nho nhá»: "Chá»— nà y có mưá»i vạn lượng ngân phiếu và mưá»i viên trân châu thô láºu nà y, xem như là lá»… váºt ca ca tặng cho ngươi nhân ngà y đầu gặp mặt."
Chế độ hóa tệ dưới thá»i ÄÆ°á»ng tương đối là thống nhất. Dưới Ä‘á»i Huyá»n Tông sá» dụng Khai Nguyên thông bảo để khống chế đồng tiá»n lưu hà nh. Má»™t ngà n đồng tiá»n đổi được mưá»i hai bạc, tám hai bạc đổi được mưá»i hai hoà ng kim. Dưới thá»i Huyá»n Tông quốc khố năm nà o cÅ©ng thu và o trung bình từ ba trăm vạn lượng bạc đến năm trăm vạn lượng.
Là Cưá»ng kiếp trước là con nhà có chức quyá»n, trá»i sanh cha hắn là má»™t đại quan tham cho nên Là Cưá»ng đối vá»›i tiá»n tà i Ä‘á»u không chú ý nhiá»u, nhưng không lẽ dâng lên mồm lại không nháºn chứ. Khi hắn mở chiếc cẩm nang nhá» ra thì thấy bên trong lóe xuất những ánh sáng chiếu rá»i cả má»™t vùng không gian trong đêm Ä‘en. Là Lâm Phá»§ vá»™i và ng Ä‘áºy nắp xuống, nhá» giá»ng nói: "Cẩn tháºn, đừng để cho ngưá»i khác thấy. Mưá»i hai viên chân trâu nà y là tuyệt thế chân bảo, sau nà y đừng tùy tiện mở ra."
Là Cưá»ng đóng chặt há»™p nhá», đưa ra, cưá»i hắc hắc: "Mưá»i hai viên trân châu nà y đúng là trân bảo hãn thế, bá» ra má»™t viên cÅ©ng phải có giá không dưới mưá»i vạn lượng bạc. Là m đại ca hao phà thế nà y tiểu đệ quả không dám nháºn!"
Là Lâm Phá»§ xua tay nói: "Huynh đệ à ngươi đừng có quá khách khÃ. Äáng tiếc...đáng tiếc......."
"Äại ca nói váºy là có ý gì? xin cứ nói thẳng ra"
"Váºy ta nói thẳng?"
"Ngưá»i nói Ä‘i."
"Äáng tiếc ngươi là má»™t công công, nếu không tiá»n tà i mỹ nữ ngươi muốn bao nhiêu đại ca cÅ©ng dà nh hết cho ngươi. Nhưng cÅ©ng chẳng có Ãch gì, ngươi không thÃch nữ sắc, sau nà y tiá»n bạc cá»§a đại ca cÅ©ng chÃnh là cá»§a ngươi. Trước mặt ngươi ta không giấu giếm, đại ca ngươi chỉ là má»™t tam phẩm đại tướng quân nho nhá», nhưng nắm giữ trong tay ba vạn VÅ© Lâm quân, quyá»n hà nh cá»±c lá»›n"
Là Cưá»ng Ä‘em cẩm nang và xấp ngân phiếu nhét và o trong ngá»±c, cưá»i nói: "Äại ca yên tâm, tiểu đệ sẽ giúp đại ca bảo trụ cái chức vị béo bở nà y! Nếu cần thì trước mặt hoà ng thượng đệ sẽ nói tốt giúp ngưá»i và i câu!" Nói váºy nhưng trong lòng hắn đã sÆ¡m cưá»i thầm ha hả: "Ai nói thiếu gia ta không thÃch gái đẹp? Chà hướng cá»§a thiếu gia ta lúc nà y chÃnh là : cứ giả là m thái giám, táºp trung quyá»n lá»±c và tà i phú cá»§a thiên hạ trong tay, thỉnh thoảng cÅ©ng nên nếm thá» mùi vị cá»§a và i con mỹ hổ."
Là Lâm Phá»§ nói: "Huynh đệ, ngươi quả là má»™t ngưá»i thông minh, tương lai khẳng định tiá»n đồ vô hạn!"
"Äại ca ngươi má»›i là ngưá»i có tiá»n đồ vô hạn đó. Sau nà y nếu có ngà y đại ca phát tà i, ngà n vạn lần đừng có quên có má»™t tiểu đệ nà y đó nha"
"Ha..ha. huynh đệ chúng ta cứ nói như thế nà y thì phải cẩn tháºn trên đầu có thần linh Ä‘ang quan sát đó."
Là Cưá»ng trong lòng thầm nghÄ©, thần linh má»—i ngà y Ä‘á»u Ä‘i tán gái, cá» bạc rồi đâu có rảnh rá»—i mà quan sát hai tên má»™t gian thần, má»™t giả thái giám là m gì cÆ¡ chứ, rồi mở miệng há»i: "ÄÆ°á»£c rồi, có má»™t vấn đỠmuốn thỉnh giáo đại ca!"
"Chuyện gì?"
"Äại ca hôm nay tại Kim Loan Ä‘iện diá»…n má»™t trưá»ng là m cảm động cả thiên địa tháºt là tà i ba, không hiểu có phải là chá»§ ý cá»§a đại ca không?â€
"Ngươi.......ngươi sao biết được?"
"Việc đó, đại ca cứ vá» há»i ngưá»i đã chỉ giáo phương pháp bảo mạng cho huynh là sẽ hiểu thôi mà . Vá» chuyện bắt thÃch khách, nếu nhân sÄ© đứng sau lưng đại ca có thể biết được việc quan - giặc cấu kết là m loạn trong hoà ng cung, thì chắc sẽ hiểu chức vị cá»§a tên quan nà y cÅ©ng không phải là nhỠđâu nhỉ? Äại ca nói thá» xem trong triá»u đình nà y, vị quan nà o là lá»›n nhất váºy?"
Là Lâm Phủ biến sắc, ấp úng nói: "Tể...tể tướng?"
Là Cưá»ng cưá»i cưá»i: "Ta chẳng qua là má»™t tiểu thái giám trong cung là m sao biết được việc đó chứ. Nhưng ta nghÄ© rằng vị mưu sÄ© thông minh phÃa sau đại ca khẳng định sẽ biết. Lúc nà y không còn sá»›m nữa đại ca cÅ©ng nên hồi phá»§ Ä‘i, ta vá» trước đây. Tái kiến!"
Sắc trá»i tháºt sá»± đã quá muá»™n, Là Cưá»ng sợ hắn quấn quýt lấy mình, thừa dịp Là Lâm Phá»§ Ä‘ang thần tình ngÆ¡ ngác liá»n li khai. Mặc Là Lâm Phá»§ phÃa sau có gà o thét gá»i hắn thế nà o hắn cÅ©ng không thèm dừng lại.
Con mẹ nó, thiếu gia tháºt là nghi ngá» tên Là Lâm Phá»§ nà y là đồ đồng bóng mà , không có việc gì mà cứ quấn lấy ta không rá»i chứ? Ná»a đêm canh ba mà còn không cho ta vá» Ä‘i ngá»§. Ngà y mai còn có biết bao nhiêu việc Ä‘ang chá», thiếu gia ta lúc nà y đã là Äại thái giám tổng quản Binh Trượng cục, tả tướng quân cá»§a Long VÅ© quân, là m gì có thá»i gian mà chÆ¡i đùa vá»›i ngươi chứ? HÆ¡n nữa, he..he..trong phòng còn có má»™t đại mỹ nhân Ä‘ang chá» thiếu gia ngươi vá»!
Là Cưá»ng vừa Ä‘i vừa nghÄ© xem đối đãi thế nà o vá»›i mỹ nhân đứng ngoà i cá»a phòng lúc nãy. Hắn nghÄ© đến thân thể thÆ¡m tho là m lòng hắn nổi lên những cảm giác không đà nh lòng để nà ng Ä‘i, nhưng nếu cứ ngồi nhìn mà không được nói chuyện và hà nh động thì có khác gì là m thái giám đâu chứ.
"Äại mỹ nhân ta vá» rồi đây!"
Là Cưá»ng hưng phần mở cá»a sổ ra rồi nhảy và o, thì thấy trên giưá»ng trống trÆ¡n: "Äi rồi cÅ©ng tốt. Ngưá»i cÅ©ng đã Ä‘i rồi, ta khá»i phải suy nghÄ© lá»±a chá»n là m gì?"
Tà i sản của David
Từ khóa được google tìm thấy
ïîçäðàâëåíèå , phien diem thiet huong , sac hiep thai giam , thai giam , thai giam truyen ki , thai giam truyen ky , thai giamtruyen ky , thái giám truyá»n ky , thiên nhai , truyện thái giám , truyen phien diem thiet