Long Tiêu Diêu thấy không thể ngăn cản, ngón tay phải điểm ra thi triển công kích điện lưu, đồng thời dùng thần thông Ngư Hành Bách Biến, vặn vẹo thân thể né tránh công kích của mèo rừng.
Ngư Hành Bách Biến là thần thông né tránh tốt nhất, nhưng Long Tiêu Diêu là nhân loại, mặc dù con người tu luyện Vạn Thú Tiên Kinh thể chất được cải tạo thật lớn, nhưng dù sao cùng không thể so sánh với thân thể của yêu thú, bất kể là tính mềm dẻo hay tốc độ, vẫn còn kém không ít so với yêu thú. Thân hình mèo rừng bắn vọt lên, chân trước đánh về phía thắt lưng của hắn. Thân mình hắn đột nhiên uốn vòng thành hình cong, né tránh công kích của móng vuốt mèo rừng.
Mèo rừng nguyên vốn cho ràng thức ăn đã nắm trong tay, nhưng thân thể Long Tiêu Diêu đột nhiên uốn cong, trống rỗng tránh ra một thước, lập tức khiến hữu trảo của nó thất bại. Tuy nhiên, thân thể mèo rừng ở giữa không trung chuyển mình bay vọt tới hắn như cũ, đồng thời, vung ra tả trảo tát về phía Long Tiêu Diêu.
Thân thể uốn khúc của Long Tiêu Diêu là có hạn độ nhất định, hiện giờ đã không thể tiếp tục né tránh về phía sau. Nhưng thân thể hắn đột nhiên trống rỗng xoay tròn chín mươi độ, ý đồ né tránh công kích của tả trảo mèo rừng. Đồng thời, Long Tiêu Diêu rất nhanh bắn ra điện lưu về hướng mèo rừng trên không trung.
Tốc độ của điện lưu là nhanh nhất trong tất cả các thuộc tính, huống chỉ hiện tại mèo rừng đang ở trên không trung, khó có thể linh hoạt tránh né, lập tức bị điện lưu đánh trúng. Lực phòng ngự của bản thể mèo rừng vốn rất yếu kém, điện lưu bắn trúng trên người nó, lập tức liền phá tan yêu nguyên lực hộ thể, xâm nhập vào trong cơ thể, làm cho khí huyết toàn thân nó hỗn loạn, toàn thân run rẩy, từ trên không trung rơi xuống.
Đồng thời tả trảo của mèo rừng cùng vừa chộp tới thắt lưng Long Tiêu Diêu. Tuy rằng Ngư Hành Bách Biến của Long Tiêu Diêu phát huy tác dụng, tránh được một trảo trực tiếp của mèo rừng, chỉ bị móng của mèo rừng cào sướt qua một chút, hơn nữa, còn dựa vào Ngư Hành Bách Biến đã giảm bớt hơn phân nửa lực lượng của lợi trảo.
Nhưng lực công kích của mèo rừng cũng quá cường hãn đi, mặc dù Long Tiêu Diêu chỉ là bị móng vuốt của nó cào sướt qua, tuy không trí mạng lắm, nhưng quần áo nơi thắt lưng cùng bị rách toạt một đường dài nửa thước, lộ ra da thịt trên người bị lợi trảo rạch một vết thương rộng đến nửa tấc, dài ba tấc, máu tươi lập tức tuôn ra nhiễm đỏ áo dài của hắn.
Long Tiêu Diêu cố nén đau đớn, lập tức lại phát ra một đạo điện lưu, bắn lên thân mèo rừng đang từ không trung rơi xuống. Lúc này yêu nguyên lực của mèo rừng đã tán loạn, không còn sức chống đỡ công kích của điện lưu, khi rơi xuống trên mặt đất nó đã toi mạng rồi.
Long Tiêu Diêu vội vàng lấy ra Liệu Thương Đan cướp được của tán tu ở Hoa Sơn ngày trước, gọi ra Kim Xà làm hộ pháp, rồi hắn bắt đầu nuốt vào đan dượcchữa thương. Liệu Thương Đan của người tu tiên hiệu quả hơn xa Liệu Thương Dược bình thường của giới thế tục. Hắn ăn vào Liệu Thương Đan không lâu sau, vết thương ở thắt lưng liền nhanh chóng khép lại với tốc độ mắt thường có thể thấy được. Sau thời gian chừng cạn hai chung trà, miệng vết thương của hắn cũng đã lành lặn nguyên vẹn như lúc ban đầu.
Long Tiêu Diêu chữa thương xong, đứng lên uốn mình thư giãn, Kim Xà nhìn thấy hắn lành vết thương, cũng cao hứng bò lên đầu vai hắn, vươn lưỡi rắn liếm liếm trên mặt hắn, tiếp theo lại phát ra tiếng kêu “ríu ríu”, dường như đang trách móc hắn không cho mình ra tay.
Long Tiêu Diêu vuốt ve Kim Xà, cười cười nói:
- Lần này quả thật ta quá sơ suất, hơn nữa không nghĩ tới đặc tính di chuyển mau lẹ của mèo rừng, chỉ máy móc dùng thuộc tính hỏa khắc chế để tiến hành công kích. Ôi, tốc độ của hỏa cầu vẫn còn quá chậm, nếu sớm vận dụng điện lưu công kích, thì đâu có chật vật như vậy. Tiểu Long! Ngươi yên tâm, về sau ta sẽ cẩn thận hơn!
Kim Xà dường như nghe hiểu lời nói của Long Tiêu Diêu, nó dùng cái đầu xinh xắn cọ cọ trên vào má hắn. Hắn chơi đùa thân thiết cùng Kim Xà một hồi, rồi ra tay xử lý thi thể mèo rừng. Như trước là lột lấy da lông, yêu đan thì cho vào một cái bình ngọc tồn trữ đan dược.
Cất giữ trong bình ngọc đan dược có thể bảo đảm vật phẩm đặt ở trong đó không tiết linh lực ra ngoài, nếu không qua thời gian lâu dài, linh lực trong yêu đan sẽ bị tiêu tán tổn thất, phẩm chất sẽ giảm xuống.
Những ngày tiếp sau đó, Long Tiêu Diêu vừa tìm kiếm dược thảo, vừa đi vào sâu trong rừng rậm. Trong thời gian mấy tháng trước sau gặp mười mấy con yêu thú cấp một. Tuy nhiên, bởi vì hắn rất cẩn thận khi giao đấu, nên cũng chưa mang lại cho hắn phiền toái gì.
Đây cũng là nhờ trong khí hải của Long Tiêu Diêu đã kích hoạt tinh huyết của tộc trưởng Lý tộc cấp mười (tộc cá chép), hấp thu giọt tinh huyết bản mạng kia giúp cho đan điền hắn được tăng lên trên diện rộng. Hạ đan điền vốn là nơi tồn trữ chân khí của người tu tiên, theo thăng cấp, căn cứ theo cấp bậc công pháp sẽ nhận được tăng trưởng tương ứng.
Long Tiêu Diêu nhờ có hiệu quả xúc tác của tinh huyết tộc trưởng Lý tộc, bản thân đan điền hắn đã rộng lớn hơn không ít so với người tu tiên khác, hơn nữa công pháp tu luyện lại là Thiên giai, nên mỗi khi thăng cấp đan điền tăng lên thật lớn, tự nhiên số lượng chân khí cùng còn có thể tồn trữ nhiều hơn nữa. Lúc này mặc dù hắn chỉ là Luyện Khí Kỳ cấp năm, nhưng thực lực thực sự cũng không kém gì người tu tiên Luyện Khí Kỳ cấp bảy, cấp tám.
Nguyên vốn người tu tiên bởi vì ở giai đoạn Luyện Khí Kỳ có thể nắm giữ Pháp khí có hạn, vả lại không thể điều khiển pháp khí công kích ở cự ly xa, hơn nữa không thể phi hành, so với thực lực của yêu thú đồng cấp còn kém hơn nhiều lắm. Chẳng qua là yêu thú linh trí cực thấp nên dựa vào đó mới có thể phân thắng bại.
Tuy nhiên, theo tỷ lệ mà nói, nhân loại chính là thắng ít bại nhiều.
Nhưng thực lực của bản thân Long Tiêu Diêu vốn đã mạnh hơn yêu thú. lại giỏi về tổng kết ưu khuyết điểm sau mỗi lần giao chiến, nên năng lực thực chiến tăng cao rất nhanh, không cần dùng Pháp phù phụ trợ, giết chết yêu thú cấp một cũng càng ngày càng dễ dàng.
Long Tiêu Diêu còn mấy chục lần gặp phải độc hạt. độc xà, độc trùng các loại, tuy nhiên đều không phải yêu thú. Kết quả. hắn phát hiện Kim Xà rất thích ăn các loại độc vật. hơn nữa. Kim Xà đối với các loại độc tố dường như đều hoàn toàn miễn dịch, còn có năng lực khắc chế đối với độc trùng. Nên mỗi lần gặp được độc trùng. hắn liền gọi ra Kim Xà. để nó tự bắt ăn thịt.
Kim Xà nếu miễn dịch độc tố, tự nhiên đối phó với các loại độc trùng thật dễ dàng. Nhưng đánh nhau cùng độc trùng vốn không thỏa mãn được nó, nên Long Tiêu Diêu lại cho Kim Xà đối phó với dã thú mấy lần. Trong đó bao gồm báo hoa hung mãnh, mau lẹ, nhưng chúng nó ở trước mặt Kim Xà có vẻ không chịu nổi một kích. Ngay đến một lần gặp một bầy sói xám mười mấy con. cũng bị Kim Xà thoải mái giết chết toàn bộ.
Kim Xà lợi hại nhất chính là tốc độ nhanh như tia chớp và kịch độc của nó, Tuy rằng thoạt nhìn nó có vẻ nhỏ bé yếu ớt, nhưng khi nó phát động công kích, đối thủ căn bản đều không kịp né tránh lập tức bị nó cắn trúng. mà tất cả đối thủ bị cắn đều chết ngay tức thì, hoàn toàn không có chút năng lực chống đỡ nào.
Mấy tháng sau. Long Tiêu Diêu gặp phải một lần nguy cơ lớn nhất, đó là một con trăn dài cả trượng, là yêu thú cấp hai thuộc tính mộc. Thần thức của hắn Tuy rằng hơn xa tu sĩ đồng cấp, nhưng hiện giờ nhiều nhất cũng chỉ có thể phóng ra ngoài không tới ba thước.
Bởi vì thần thức tra xét khoảng cách có hạn. Long Tiêu Diêu phải kết hợp thần thức cùng hai mắt để dò tra. Nhưng con trăn này cực kỳ giảo hoạt, thân thể nó hiện ra màu xanh nhạt, ẩn thân bên trong tàn lá rậm rạp trên một gốc cây đại thụ. chỉ dựa vào mắt nhìn căn bản không thể phát hiện sự tồn tại của nó.
Khi Long Tiêu Diêu phát hiện con trăn, con trăn đã phát động công kích, may mà hắn vì phòng bị độc trùng đánh bất ngờ. trong tay vẫn luôn cầm sẵn một tấm Mộc Linh Tráo Phù. Ngay lúc phát hiện con trăn, hắn nhanh chóng kích hoạt Pháp phù. một cái Mộc Linh Tráo hiện ra bên ngoài thân hắn.
Con trăn vẫn chưa buông tha cho, bên ngoài thân thể quấn quanh một tầng bảo hộ, không ngừng hướng vào phía trong co rút lại, vòng bảo hộ lập tức phát ra tiếng “kẽo kẹt kẽo kẹt”, dường như bất cứ lúc nào đều sẽ vỡ nát.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Long Tiêu Diêu đương nhiên sẽ không ngồi chờ chết. Đối mặt với công kích của con trăn, Thanh Đồng Thuẫn tác dụng không lớn, hắn cũng không có lấy ra, mà triển khai hai tay cùng một lúc chống lại công kích của con trăn.
Dùng kim khắc mộc, Long Tiêu Diêu điểm tay trái thi triển ra Pháp kỳ thuộc tính kim: Phi Kiếm Thuật. Một thanh phi kiếm do chân khí ngưng kết thành bay tới đâm vào con trăn, tay phải thì thi triển ra công kích điện lưu uy lực lớn nhất của mình.
Con trăn thuộc loại yêu thú bò sát, linh trí còn thấp hơn so với yêu thú bình thường, hết thảy mọi hành động của nó chỉ là dựa vào bản năng. Nó cậy vào thân thể dày đặc lân giáp, cộng thêm đặc tính dẻo dai của thân thể, lực phòng ngự cực cao. Bình thường nó chưa bao giờ sợ hãi công kích, mà phương thức công kích của nó cũng rất đơngiản, chỉ là quấn quanh đối thủ co rút lại. Tuy nhiên quen tay hay việc, phương thức công kích quấn quanh của nó cũng cực kỳ thực dụng, đơn giản trực tiếp, chưa bao giờ thất bại.
Con trăn tung mình lên, thân mình dài của nó quấn quanh vòng bảo hộ không ngừng co rút siết chặt, lực co rút của thân mình con trăn yêu thú cấp hai cường đại biết bao. Mà lúc này Long Tiêu Diêu gọi ra cái lồng phòng hộ, chỉ là phát động từ Pháp phù không có bản thể duy trì, làm sao có thể chống đỡ được áp lực co rút của con trăn. Vòng bảo hộ lập tức liền lung lay có vẻ sắp vỡ nát.
Nhưng đúng lúc này, Phi Kiếm Thuật cùng công kích điện lưu của Long Tiêu Diêu phát động đã trước sau đánh trúng trên thân con trăn. Phi kiếm do chân khí ngưng kết thành, Tuy rằng lực công kích không bàng phi kiếm bản thể chân chính, nhưng lực công kích cũng không thấp hơn so với trường kiếm cấp pháp khí.
Phi kiếm biến ảo đâm vào thân con trăn, cơ thể con trăn liền lõm xuống mấy tấc, ngay cả lân giáp trên thân nó cũng bị phi kiếm đánh rơi mấy miếng, nhưng mà da con trăn này vừa trơn láng vừa mềm dẻo, phi kiếm nhưng lại không thể đâm thủng thân thể nó.
Long Tiêu Diêu thấy thế cũng có chút kinh hãi, có nhận thức mới về lực phòng ngự cường hãn của con trăn. Dùng kim khắc mộc, Phi Kiếm Thuật của hắn vốn chính là khắc chế con trăn thuộc tính mộc trước mắt này, thế mà cũng không thể gây thương tích nặng cho đối phương. Yêu thú cấp hai quả thật khó đối phó.
công kích điện lưu so với Phi Kiếm Thuật tốc độ nhanh hơn, trong nháy mắt đã bắn trúng hai lần trên đầu con trăn. Mỗi lần điện lưu đánh trúng đầu con trăn, trên đầu nó liền lóe ra một luồng hào quang màu xanh biếc, toàn thân run lên, đầu con trăn cũng choáng váng một trận, khiến thân thể đang co rút của nó cũng thoáng tạm dừng một lát. Nhưng điện lưu cũng thế không thể phá vỡ yêu nguyên lực phòng hộ của con trăn, không thể tạo thành vết thương trí mạng.
Lúc này Long Tiêu Diêu rơi vào tình cảnh vô cùng nguy hiểm, vòng bảo hộ ngoài thân đã sắp vỡ nát, mà thân thể con trăn quấn kín ngoài vòng bảo hộ, khiến hắn hoàn toàn không có lối thoát để bỏ chạy. Hắn quyết định thật nhanh, trước khivòng bảo hộ kia vỡ nát, liền gọi ra một cái Mộc Linh Tráo Phù khác.
Mộc Linh Tráo là Pháp phù cao cấp, cũng là Pháp phù cấp bậc cao nhất của Long Tiêu Diêu hiện giờ, là từ trên người hai tán tu bị hắn giết chết chiếm được tổng cộng ba tấm. Đương nhiên còn có hai tấm Pháp phù cao cấp: Thổ Linh Tráo Phù. Nhưng mộc khắc thổ, nên đối mặt với con trăn, hắn cũng sẽ không ngốc đến mức dùng Thổ Linh Tráo để phòng ngự.
Long Tiêu Diêu hiện tại không thể chạy trốn, cơ hội sống còn duy nhất chính là trước khi con trăn phá vỡ phòng ngự của hắn, phải giết chết con trăn. Hắn vừa rồi tính nhẩm một chút, cái Mộc Linh Tráo kia cũng chỉ tranh thủ thời gian cho hắn chừng ba lần công kích điện lưu hoặc không đến hai lần công kích Phi Kiếm Thuật, mà lực phòng ngự của bản thể con trăn cường hãn như thế, hắn cũng không có chút nắm chắc trong thời gian ngắn có thể đánh chết đối thủ.
Linh cơ vừa động, Long Tiêu Diêu liền thay đổi mục tiêu công kích, dùng Phi Kiếm Thuật đâm thẳng vào đầu rắn. Tuy rằng con trăn có thể dựa vào tính dẻo dai của thân thể suy giảm đi đại bộ phận công kích của phi kiếm, nhưng đầu rắn thì lại cứng rắn, chỉ có thể dùng cứng chọi cứng với công kích của phi kiếm, còn công kích điện lưu thì hắn tập trung đánh vào hai mắt cùng chỗ khoang cổ thứ bảy của con trăn.
Con trăn cũng thuộc loại rắn, chỗ khoang cổ thứ bảy cũng là nhược điểm chung của chúng, mà con mắt thì chính là chỗ lực phòng ngự yếu nhất của nó, bất kể phòng ngự của đối phương biến thái đến mức nào, con mắt cũng không thể chống đỡcông kích.
Lúc này, thân thể con trăn quấn quanh bên ngoài Mộc Linh Tráo của Long Tiêu Diêu, toàn thân của nó đều trực tiếp lồ lộ ra dưới công kích của hắn. Mà con trăn đối với lực phòng ngự của mình lại vô cùng tự tin, hoàn toàn không có ý định tránh né công kích.
Một đạo điện lưu bắn nhanh vào mắt con trăn, con trăn lập tức theo bản năng nhắm hai mắt lại. Điện lưu đánh lên trên mí mắt con trăn, mặc dù vẫn không thể làm mù mắt nó, nhưng cũng làm cho con mắt của nó biến thành màu đen, nhất thời mất đi năng lực thị giác.
Con trăn nhắm chặt hai mắt, phi kiếm lại đâm vào ngay đỉnh đầu của nó. Tuy rằng lực phòng ngự của bản thể con trăn cường hãn, nhưng trên đầu không có bị lực co giãn giảm xóc, hơn nữa bị khắc chế về thuộc tính, vẫn là làm cho nó bị thiệt thòi lớn. Lângiáp trên đỉnh đầu lập tức bị phi kiếm đánh rơi bốn năm mảnh, đầu nó cũng bị đâm thủng một vết thương lớn chừng nửa phân, tức thì máu tươi từ miệng vết thương chảy ra.
Con trăn nhị cấp sinh sống trong khu vực Thường Thanh Sâm Lâm này thuộc loại tồn tại đỉnh cao, chưa khi nào bị thua thiệt như thế, lúc này nó lập tức phẫn nộ, lực co rút trong cơ thể lại tăng mạnh thêm hai phần.
Mộc Linh Tráo bên ngoài thân thể Long Tiêu Diêu lập tức xuất hiện những vếtnứt nhỏ, hắn vội lấy ra tấm Mộc Linh Tráo Phù cuối cùng, đồng thời dùng công kích điện lưu đánh vào chỗ khoang cổ thứ bảy của con trăn.
Dưới áp lực co rút điên cuồng của con trăn, trong nháy mắt, Mộc Linh Tráo bên ngoài thân Long Tiêu Diêu phát ra một tiếng “rắc” giòn tan, rồi lập tức vỡ nát biến mất không thấy, một tấm Pháp phù vỡ vụn từ giữa không trung đã bay xuống.
May mà Long Tiêu Diêu sớm đã tính trước, ngay lúc Mộc Linh Tráo vỡ nát suýt xảy ra tai nạn khủng khiếp, rốt cục hắn kịp thời kích hoạt tấm Mộc Linh Tráo Phù kia, một cái Mộc Linh Tráo mới hiện ra bên ngoài thân hắn, chặn lại lực co rút của thân thể con trăn.công kích điện lưu bắn ra từ tay phải của Long Tiêu Diêu cũng không ngưng lại chút nào, mục tiêu của điện lưu lần này lại là khoang cổ thứ bảy của con trăn. Con trăn quấn quanh trên Mộc Linh Tráo, chỗ khoang cổ thứ bảy trở thành bia ngắm tốt nhất, điện lưu không bị che chắn chút nào bắn trúng ngay chỗ khoang cổ của nó.
Chỗ khoang cổ thứ bảy không hổ là nhược điểm lớn nhất của chủng loại rắn, điện lưu bắn trúng chỗ đó, toàn thân con trăn lập tức run lên, thân thể quấn quanh vòng bảo hộ nhưng lại buông lỏng ra một chút.
Long Tiêu Diêu thấy thế mừng rỡ trong lòng, tay điểm ra liên tiếp, trước sau hai luồng điện lưu bay vụt tới khoang cổ thứ bảy của con trăn. Thân thể con trăn liên tiếp bị hai luồng điện lưu công kích, hào quang màu xanh biếc trên thân nó liền tán loạn, thân thể quấn quanh vòng bảo hộ cũng buông lỏng ra không ít, áp lực lên vòng phòng ngự bảo hộ lập tức giảm bớt đi rất nhiều.
Long Tiêu Diêu không dám dừng tay lại chút nào, tay trái đánh ra Phi Kiếm Thuật tiếp tục công kích đầu con trăn, còn tay phải liên tục điểm ra thi triển điện lưu. không ngừng bắn tới hướng khoang cổ của con trăn.
Khoang cổ của con trăn bị điện lưu công kích nhiều lần, toàn thân lập tức tê dại từng đợt, yêu nguyên lực trong cơ thể tán loạn, gần như sắp mất đi quyền khống chế thân thể, mà biến ảo phi kiếm kia liên tục đâm vào đỉnh đầu của nó, tạo thành bốn vết thương đều chảy ra máu tươi.
Lúc này mắt của con trăn không thể thấy rõ vật trước mặt, nhưng nó vẫn theo bản năng mở to hai mắt nhìn về hướng Long Tiêu Diêu. Nhưng đúng lúc này, một đạo điện lưu bắn thẳng vào mắt phải của nó, lập tức đánh nát mắt phải nó. Đồng thời năng lượng điện lưu còn thừa nhưng lại xâm nhập vào tận não bộ, khiến trong đầu nó lập tức như bị vạn cây kim đâm vào.
Con trăn đã bị thương nặng liền bùng phát ra hung tính, thân thể nó lúc này khó có thể quấn chặt, nhưng lại buông ra thân thể quấn quanh vòng bảo hộ, dùng cái đuôi thô chắc của nó hung hãn quật lên vòng bảo hộ.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đối mặt với cường địch, Long Tiêu Diêu vẫn hết sức chăm chú xem xét nhất cử nhất động của con trăn. Khi hắn nhìn thấy thân thể con trăn buông ra, vốn tưởng rằng con trăn có ý đồ chạy trốn, nhưng hắn lập tức liền biết mình sai lầm rồi, bởi vì ngay sau đó con trăn giơ lên khúc đuôi to lớn đánh về phía hắn.
Long Tiêu Diêu vẫn luôn giữ trạng thái khẩn trương phòng bị cao độ, lúc này thấy dị biến nổi lên, lập tức xuất ra Thanh Đồng Thuẫn che ở trước người mình, đồng thời rót chân khí vào tấm thuẫn.
Nhưng Long Tiêu Diêu vẫn còn chậm nửa nhịp, khúc đuôi của con trăn đập mạnh lên Mộc Linh Tráo, Mộc Linh Tráo lập tức vỡ nát biến mất. Khúc đuôi theo đã đập lên Thanh Đồng Thuẫn, Lúc này, hắn vừa mới rót vào một phần chân khí, lực phòng ngự của tấm thuẫn còn chưa đạt tới trạng thái tốt nhất.
Lực đánh cực mạnh của khúc đuôi con trăn lập tức đánh Long Tiêu Diêu bay ra ngoài xa, Thanh Đồng Thuẫn cùng rời tay bay đi, tay trái của hắn hoàn toàn cứng đờ, truyền đến một con đau đớn thấu xương, cánh tay trái này cũng gần như không giơ lên được nữa.
Long Tiêu Diêu cũng không kinh hoảng, đang ở giữa không trung, hắn thi triển thân pháp Ngư Hành Bách Biến, bay ra hai thước rơi xuống đất, liên tục thối lui ra sau ba bốn bước mới đứng vững trên mặt đất vẫn không té ngã. Cánh tay trái nhất thời không thể nâng lên được, hắn liền điểm ngón tay phải, bắn ra một đạo điện lưu về phía mắt trái con trăn.
Long Tiêu Diêu phán đoán thật chính xác, sau khi con trăn đánh hắn bay đi, liền theo bản năng quay đầu trợn con mắt phải xem xét vị trí chỗ hắn rơi xuống, nhưng lúc này mắt trái con trăn còn chưa hoàn toàn khôi phục, trước mắt nó vẫn còn mơ mơ hồ hồ. Ngay lúc con trăn còn đang cố gắng phân biệt cảnh vật trước mắt, một đạo điện lưu bắn tới trúng ngay mắt trái của nó.
Mắt trái con trăn lập tức vỡ nát, điện lưu công vào đại não con trăn. Dưới kích thích cường đại của điện lưu cùng với con mắt bị mù, lập tức khiến con trăn rơi vào trạng thái điên cuồng, nó liều mạng vung lên khúc đuôi cực lớn của nó, bắt đầu quật đánh lung tung bốn phía không hề có mục tiêu.
Lực đánh của đuôi trăn cực kỳ mãnh liệt khiến Long Tiêu Diêu không ngừng né tránh. Khúc đuôi chỉ lớn bằng miệng chén, nhưng quất lên một gốc cây đại thụ đường kính một thước, lại làm cho cây đại thụ kia phát ra một tiếng “rắc” vang dội, rồi gãy ngang, cây đại thụ chậm rãi ngã xuống một bên.
Tuy nhiên, con trăn cũng không tốt gì hơn, sau khi quất gãy cây đại thụ, nửa thân mình con trăn bắt đầu vặn vẹo quay cuồng tại chỗ, còn khúc đuôi thì mềm rũ lê lếch trên mặt đất, dường như cú đập vừa rồi đã làm cho xương đuôi của nó gãy rời trong đó.
Con trăn lăn lộn trên mặt đất ước chừng cạn một chén trà nhỏ, lúc này động tác của nó mới dần dần yếu bớt. Long Tiêu Diêu đang né tránh ở phía trước con trăn mấy thước, thấy vậy vội lấy ra một viên Liệu Thương Đan ăn vào. Cánh tay trái hắn vừa rồi dưới va chạm của Thanh Đồng Thuẫn, cánh tay đã bị gãy xương, đau đớn như kim châm muối xát khiến hắn có cảm giác như sắp hôn mê đi.
Hiệu quả của Liệu Thương Đan quả thật không tầm thường, sau khi con trăn lại miễn cường lăn lộn chừng cạn chén trà nhỏ, sinh mệnh của nó dần dần trôi đi, sự đau đớn trên cánh tay Long Tiêu Diêu cũng dần dần biến mất. chỉ có điều cánh tay trái vẫn không thể hoàn toàn hoạt động tự nhiên như trước. Dù sao bị gãy xương cũng phải cần một thời gian mới có thể hoàn toàn lành lặn như cũ.
Con trăn cuối cùng chết đi, nhưng dù không có yêu nguyên lực hộ thể, lớp da của nó cũng cực kỳ cứng chắc, Long Tiêu Diêu dùng trường kiếm pháp khí thượng phẩm mà cũng phải phí thời gian chừng một bừa cơm mới gian nan lột xong lớp da trăn, ở trong bụng nó tìm được một viên yêu đan màu xanh bằng cỡ hạt đậu. hắn liền cho vào bình ngọc cất giữ.
Ba tháng sau đó, Long Tiêu Diêu chỉ quanh quẩn một chỗ trong Thường Thanh Sâm Lâm. Thỉnh thoảng tìm được dược thảo thì nhổ trồng trong không gian Vạn Thú Lệnh, còn nếu gặp yêu thú cấp một thì để cho Kim Xà tiến hành luyện tập thực chiến.
Đối thủ đầu tiên của Kim Xà là một con lợn rừng, yêu thú cấp một thuộc tính thổ. Lợn rừng thân dài hơn một thước, thể trọng đạt tới hơn hai trăm cân. mà Kim Xà chỉ bàng ngón tay út dài một thước, nếu nói về phân lượng, có lẽ nó chỉ nặng nửa cân. hai đối thủ hoàn toàn không cân xứng.
Vốn Long Tiêu Diêu rất lo lắng, nhưng Kim Xà nhiều lần biểu hiện với hắn ý muốn tiến hành thực chiến, hắn cùng chỉ đành thỏa mãn yêu cầu của Kim Xà. Tuy nhiên, sau khi thả ra Kim Xà hắn liền hết sức chăm chú nhìn chằm chằm biến hóa trên chiến trường, nếu Kim Xà có nguy hiểm, hắn sẽ lập tức ra tay, hắn quyết không thể để Kim Xà bị chút thương tổn gì.
Nhưng kết quả lại ra ngoài ý liệu của Long Tiêu Diêu. Kim Xà vừa phát hiện đối thủ lập tức cực kỳ hưng phấn, nó chậm rãi chạy về hướng lợn rừng, ngay lúc lợn rừng cúi đầu về phía trước lao tới, định dùng răng nanh đâm Kim Xà. thân thể Kim Xà đột nhiên co rụt lại, tiếp theo toàn thân bắn lên. như mũi tên bắn về phía thân mình lợn rừng.
Nói hành động của Kim Xà nhanh như tia chớp cũng không khoa trương chút nào. Trong nháy mắt Kim Xà đã đáp trên lưng lợn rừng, không ngần ngại chút nào há miệng cắn trên lưng nó.
Lợn rừng tiếp tục chạy về phía trước hơn một thước, rồi thân thể ngã thật mạnh xuống trên mặt đất. tứ chi co rút. toàn thân co giật. một lát sau liền toi mạng.
Long Tiêu Diêu nhìn hết thảy chuyện xảy ra. hắn giật mình, kinh ngạc cho hànhđộng mau lẹ của Kim Xà. càng kinh ngạc vì độc tính của Kim Xà. Yêu thú cấp một vậy mà gần như chỉ trong nháy mắt liền chết dưới độc tố của Kim Xà. Cho dù người tu tiên Luyện Khí Kỳ trúng loại xà độc này, cũng sẽ tử vong trong nháy mắt.
Trong lòng Long Tiêu Diêu lại lần nữa đánh giá thực lực của Kim Xà. cũng cùng là yêu thú cấp một. vậy mà Kim Xà gần như là miểu sát đối thủ. Loại thực lực này tuyệt đối khiến cho người ta khó có thể tưởng tượng, chỉ sợ cho dù đối mặt với yêu thú cấp hai, Kim Xà cũng có đủ thực lực chiến một trận.
Ba tháng sau. sau khi Kim Xà ăn hết thịt con trăn cấp hai, liền rơi vào trạng thái ngủ say. vốn mỗi lần ăn xong thực vật. Kim Xà đều sẽ không nhúc nhích lẳng lặng tiêu hóa. nhưng nhiều lắm cùng chỉ mấy ngày là tỉnh lại.
Mà lần này, Kim Xà nhưng lại ngủ say mười ngày còn chưa có dấu hiệu tỉnh lại, làm cho Long Tiêu Diêu vô cùng lo sợ. Tuy nhiên, thỉnh thoảng hắn tra xét mấy lần, phát hiện dấu hiệu sinh mệnh của Kim Xà vẫn mạnh mẽ, hơn nữa trạng thái cũng thập phần ổn định, hắn mới hơi yên tâm một chút. Hắn cũng không có biện pháp gì khác, chỉ đành chờ đợi thôi.
Không có Kim Xà thủ hộ, Long Tiêu Diêu cũng không có thủ đoạn phòng vệ gì, tu luyện ở chỗ đồng trống thật vô cùng nguy hiểm. Mà trọng yếu hơn là, thời gian qua phục đan tu luyện, Tụ Khí Đan của hắn đã sớm dùng hết sạch. Hiện giờ hắn đã đạt tới Luyện Khí Kỳ hậu kỳ cấp năm. nhưng không có đan dược phụ trợ, tốc độ tu luyện giảm nhiều, thăng lên cấp sáu có vẻ xa vời.
Vì thế, Long Tiêu Diêu quyết định rời Thường Thanh Sâm Lâm trở về phường thị Tây Nam Phong Hoa Sơn. Hắn vốn đã thu được hơn ba trăm khối linh thạch cấp thấp, cùng với một ít dược thảo. Hiện giờ, ở Thường Thanh Sâm Lâm lại nhổ trồng thêm hơn ba trăm cây dược thảo mười mấy loại, tuy rằng chỉ là dược thảo để luyện chế đan dược Luyện Khí Kỳ cấp thấp, niên đại cũng rất bình thường, nhưng khẳng định cùng có thể có giá trị gần một trăm linh thạch. Hơn nữa. dược thảo của hắn đều là nhổ trồng trong Vạn Thú Lệnh, tuyệt đối giữ được tươi tốt. linh khí không có tiết ra ngoài chút nào, hẳn là còn có thể bán nhiều thêm một ít linh thạch.
Lần này Long Tiêu Diêu còn thu được hơn ba mươi yêu đan và tài liệu của yêu thú cấp một, còn có hai tài liệu và yêu đan của yêu thú cấp hai. Những vật phẩm này, nếu toàn bộ bán ra. ít nhất có giá tới 600 linh thạch, tính tổng cộng hắn cũng là tài chủ trong lớp người tu tiên cùng cấp.
Long Tiêu Diêu tuy biết rằng đi phường thị mua bán có thể gặp phải nguy hiểm, nhưng hiện giờ hắn không có lựa chọn nào khác. Vừa rời khỏi Thường Thanh Sâm Lâm. hắn lập tức thuê một chiếc xe ngựa đi về hướng Hoa Sơn.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Suốt dọc đường vô sự, bốn ngày sau, Long Tiêu Diêu đi tới một tòa thành nhỏ dưới chân Hoa Son. Trước tiên hắn thuê một gian nhà trọ trú ngụ. Vừa tiến vào trong phòng, trong số tài liệu yêu thú thu hoạch lần này, hắn lấy ra ba bộ cho vào trong một túi trữ vật, lại lấy một trăm linh thạch cho vào một cái túi trữ vật khác, cuối cùng, lấy ra túi đựng dược thảo thu được kia cho hết phần lớn vào không gian Vạn Thú Lệnh, chỉ lưu lại không tới một phần năm ở trong túi trữ vật giữ tươi như cũ, lúc này mới đi tới phường thị.
Long Tiêu Diêu làm như vậy, chính yếu là lo lắng bị lộ ra nhiều tài sản dẫn tới người tu tiên khác nhìn trộm. Lần trước hắn vốn chỉ là người tu tiên nghèo nàn, còn dẫn tới dụng tâm bất lương của các tán tu khác. Hiện giờ, nếu để cho người ta phát hiện giá trị chân thật trên người hắn, chỉ sợ hắn lập tức sẽ trở thành đối tượng giết người đoạt bảo.
Long Tiêu Diêu rất nhanh liền đi tới phường thị Tây Nam Phong, sau khi đi vào phường thị, hắn giống như đứa nhỏ ở nông thôn mới ra thành thị, hết nhìn bên đông lại nhìn sang tây, hoàn toàn là một bộ dáng người tu tiên khờ khạo.
Hiện giờ Long Tiêu Diêu đã sớm không phải là kẻ khờ dại như lần trước đến phường thị, hắn làm như thế mục đích đầu tiên chỉ là để cho những kẻ âm thầm chọn lựa mục tiêu khinh thường hắn, tiếp theo cũng dựa vào lúc hết nhìn đông tới nhìn tây, để nhìn xem có người nào theo dõi mình hay không.
Sự cẩn thận của Long Tiêu Diêu ngay lập tức nhận được hồi báo, không lâu hắn liền phát hiện một tán tu lén lút ở xa xa theo dòi hắn, tu vi chỉ có Luyện Khí Kỳ cấp ba, nhìn qua tướng mạo thực không bắt mắt, làm cho người ta hoàn toàn không lưu ý tới, huống chỉ loại người tu tiên cấp bậc này cũng căn bản không có uy hiếp gì lớn.
Nhưng tán tu thoạt nhìn cả người lẫn vật vô hại này, lại là một con độc xà nguy hiểm. Hắn đúng là cơ sở ngầm của một nhóm tán tu chuyên môn giết người đoạt bảo phái ra phường thị theo dõi, chỉ cần người bị hắn nhìn trúng, thì trên đường về nhất định sẽ gặp phải chặn giết cướp của.
Long Tiêu Diêu cũng không biết những điều này, tuy nhiên, hắn vẫn rất cẩn thận, tiếp tục đi dạo vòng quanh không mục đích trong phường thị, thỉnh thoảng còn đông hỏi hỏi, tây sờ sờ một chút, thậm chí bị hai chủ quán tống hắn ra khỏi quầy hàng của mình, để tránh chậm trễ buôn bán.
Long Tiêu Diêu giả hành vi ngu ngốc, rốt cục khiến cho tên tán tu ở xa xa phía sau giám thị hắn mất đi kiên nhẫn, xoay người trở lại chỗ cửa phường thị chờ đợi con mồi kế tiếp. Ờ phường thị Tây Nam Phong này có hai nhóm cường đạo tán tu trường kỳ chiếm cứ, nhưng giữa bọn chúng có một ước hẹn ngầm với nhau, khi con mồi tiến vào phường thị, hai nhóm sẽ luân phiên cho người theo dõi giám thị, cho nên hai bên vẫn sống yên ổn với nhau.
Long Tiêu Diêu lại dạo quanh hai dãy quầy hàng, sau khi tin rằng không còn ai tiếp tục giám thị mình, hắn mới đi vào hai quầy hàng loại luyện khí, thử bán ra ba bộ tài liệu yêu thú cấp một.
Bắt giết yêu thú, thu thập tài liệu yêu thú bán ra, trước nay vẫn là phương thức chủ yếu của tán tu đổi lấy linh thạch, hết thảy điều này đều thực bình thường. hơn nữa, Long Tiêu Diêu xuất ra cũng chỉ là tài liệu yêu thú cấp một, số lượng cũng không nhiều lắm, tự nhiên không có dẫn tới chú ý của chủ quán, nhưng cũng tăng giá trị tài sản của hắn lên hơn 50 khối linh thạch.
Long Tiêu Diêu lại tản bộ đến cửa hàng loại luyện đan bình thường, lấy ra dược thảo đã chuẩn bị sẵn, phân biệt bán ra ở ba gian cửa hàng, lại thu được mấy chục khối linh thạch.
Cuối cùng Long Tiêu Diêu thật cẩn thận bước đi thong thả tới Liên Hoa Đan điếm. Hắn lấy ra 200 linh thạch cho vào trong một cái túi trữ vật, thừa dịp khách hàng ít đi, nhanh chóng đưa túi trữ vật cho một người tu tiên trung niên nhìn qua có vẻ chân thật, đổi lấy một lọ Tụ Khí Đan 100 viên.
Long Tiêu Diêu vẫn chưa rời phường thị ngay, mà tiếp tục đi vòng quanh các quầy hàng trong phường thị một hồi, sau khi thấy rõ không có người nào theo dõi, hắn lập tức rời phường thị, quay trở về tòa thành nhỏ.
Dọc theo đường đi Long Tiêu Diêu hết nhìn đông lại nhìn tây, thỉnh thoảng quay đầu nhìn lại phía sau. Trên đường đi thật ra không có gặp phải chuyện phiền toái gì. Trở lại nhà trọ, hắn bắt đầu suy nghĩ kế hoạch bước tiếp theo của mình: trở về Thường Thanh Sâm Lâm ý nghĩa đã không còn lớn, hơn nữa Kim Xà trước mắt còn rơi vào ngủ say, không có kẻ thủ hộ, hắn luyện công cực kỳ không an toàn.
Hiện tại, Long Tiêu Diêu lo lắng nhất chính là Kim Xà ngủ say còn chưa tỉnh, hắn không quen biết người tu tiên nào khác, đương nhiên cũng không thể hỏi ai. Duy nhất giúp hắn an tâm là tình trạng của Kim Xà không có dấu hiệu chuyển biến gì xấu. Hiện tại mỗi ngày hắn quan sát Kim Xà mấy lần, Kim Xà đều ở trong trạng thái ổn định. Cuối cùng, hắn quyết định trước tiên cứ ở lại nhà trọ, vừa tu luyện, vừa chờ đợi Kim Xà tỉnh lại. Nếu có dị biến gì, ở chỗ tụ tập đông người tu tiên, cũng dễ ứng biến hơn là ở trong rừng rậm vắng vẻ hoang tàn.
Tu vi của Long Tiêu Diêu vốn đã đạt tới Luyện Khí Kỳ hậu kỳ cấp năm, hiện tại có Tụ Khí Đan thượng phẩm, hắn chỉ dùng mười ngày liền thăng cấp Luyện Khí Kỳ cấp sáu.
Tuy nhiên, sau khi thăng cấp Long Tiêu Diêu phát hiện hiệu quả của Tụ Khí Đan giảm đi rõ rệt. Kỳ thật chuyện này cũng bình thường, Tụ Khí Đan vốn chính là đan dược phụ trợ tu luyện cho người tu tiên Luyện Khí Kỳ cấp bốn cấp sáu, hắn mặc dù cũng chỉ là là Luyện Khí Kỳ cấp sáu, nhưng bất kể là độ rộng lớn của kinh mạch, hay là cỡ lớn nhỏ của đan điền khí hải, đều có thể so với người tu tiênLuyện Khí Kỳ cấp chín bình thường.
Công hiệu của đan dược phụ trợ tu tiên chính là dùng cấp bậc đan dược cung cấp phần lớn linh lực, cũng là chiếu theo hạn mức có thể chịu đựng và nhu cầu linh lực của người tu tiên mà định ra. Đan dược có cấp bậc quá cao, cung cấp linh lực quá lớn thì kinh mạch, đan điền của người tu tiên sẽ không đủ sức chịu đựng linh lực khổng lồ mà bành trướng nứt toạc ra, đan dược cấp bậc quá thấp, cung cấp linh lực quá ít thì hiệu quả phụ trợ đối với người tu tiên lại quá kém.
Long Tiêu Diêu kinh mạch rộng lớn, tự nhiên có thể chịu đựng linh lực cũng tương đối lớn, mà đan điền của hắn cũng rất rộng lớn, tự nhiên nhu cầu về linh lực phải cao.
May mà trước đó Long Tiêu Diêu dùng chính là Tụ Khí Đan thượng phẩm, cho nên mới có thể giúp hắn tăng lên cấp sáu, nếu chỉ là Tụ Khí Đan bình thường, chỉ sợ hắn đã sớm thấy ra hiệu quả của Tụ Khí Đan không đủ.
Nhưng Long Tiêu Diêu cũng không biết những nguyên lý này, hắn vẫn tiếp tục dùng Tụ Khí Đan để tu luyện. Tuy nhiên, cho dù hắn biết có lẽ hắn cũng không tùy tiện lãng phí, những đan dược này đã tiêu phí không ít linh thạch của hắn. Hơn nữa. Tuy rằng hiệu quả có hơi giảm bớt. chủ yếu bởi vì nhu cầu về linh lực của hắn gia tăng. mà không phải là linh lực của đan dược thật sự giảm xuống. Cho nên hiện tại hắn không có lựa chọn nào khác, dùng Tụ Khí Đan dù sao có chút ít còn hơn không.
Ba ngày sau, trong tâm thần Long Tiêu Diêu đột nhiên cảm nhận được tiếng kêu gọi của Kim Xà, hắn lập tức gọi ra Kim Xà từ trong Vạn Thú Lệnh, quan sát tình trạng của Kim Xà.
Kim Xà dường như có dấu hiệu thức tỉnh, nhưng vẫn như cũ nằm trong bàn tay Long Tiêu Diêu không nhúc nhích. Một lát sau, trên đầu Kim Xà đột nhiên nứt ra một lỗ hổng dài nửa tấc, tuy nhiên không có máu tươi chảy ra.
Long Tiêu Diêu lo lắng nhìn Kim Xà. đang định lấy Liệu Thương Đan dược đút cho Kim Xà. nhưng đúng lúc này, thân mình Kim Xà động rồi. Cũng không phải là Kim Xà chạy, mà thân thể nó thong thả mấp máy.
Một màn kỳ dị hiện ra trước mắt Long Tiêu Diêu, từ chỗ nứt trên đầu Kim Xà nhưng lại mấp máy, rồi thân thể Kim Xà chui ra từng chút một. thoáng cái trên bàn tay Long Tiêu Diêu chỉ còn lại một tấm da rắn lột màu vàng nhạt, mà Kim Xà từ trong võ rắn lột xác chui ra quấn trên cánh tay hắn rồi vẫn nằm im không nhúc nhích. Thì ra. đây là phương thức thăng cấp của loại rắn: lột da thăng cấp.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Long Tiêu Diêu mặc dù không biết Kim Xà là đang thăng cấp, nhưng từ trên thư tịch hắn biết loại rắn là thông qua lột da trưởng thành, lúc này hắn biết Kim Xà không có tổn hại mới yên tâm lại.
Long tộc tu vi tấn chức vốn thập phần khó khăn, nhưng khi Kim Xà hóa rồng đã từng hấp thu rất nhiều năng lượng lôi điện, vốn xem như đã đạt tới yêu thú trung kỳ cấp một. Hơn nữa, sau khi ký kết huyết khế, song phương ký kết huyết khế, một bên tăng lên thực lực đối với bên kia cũng có hiệu quả xúc tiến. Long Tiêu Diêu trong thời gian ngắn thăng cấp đến Luyện Khí Kỳ cấp năm, Kim Xà nhờ vậy cũng được lợi.
Cộng thêm trong không gian Vạn Thú Lệnh linh khí dư thừa, mà lúc ở trong Thường Thanh Sâm Lâm, Kim Xà lại nuốt ăn một số yêu thú, được bổ sung rất nhiều năng lượng, cho nên mới có thể trong thời gian ngắn như thế được thăng cấp.
Sau khi Kim Xà lột da trông có vẻ rất suy yếu, thân thể tăng thêm ba tấc, dài thêm một khoản, vảy trên người cũng mềm mại hơn. Kim Xà nằm sấp trên cánh tay Long Tiêu Diêu vẫn không nhúc nhích, dường như thể lực tiêu hao rất nhiều.
Long Tiêu Diêu suy nghĩ một chút, lấy ra bình ngọc cất chứa yêu đan, trút ra một viên yêu đan cấp một đút cho Kim Xà. Kim Xà nhìn thấy, lập tức một ngụm nuốt yêu đan vào bụng, rồi sau đó, thè thè lưỡi rắn ra dường như ý còn chưa đã, ánh mắt đầy khát vọng nhìn Long Tiêu Diêu.
Long Tiêu Diêu cười mắng một tiếng “đồ quỷ tham”, nhưng không tiếc rẻ chút nào lại lấy ra hai viên yêu đan cho Kim Xà. Kim Xà nuốt vào yêu đan, sau đó lại nhắm mắt lẳng lặng cạ đầu trên cánh tay hắn. Sau thời gian chừng ăn xong bữa cơm, trên người Kim Xà chợt lóe sáng kim quang, lân giáp cũng trở nên vô cùng cứng rắn. Kim Xà mở hai mắt, trong mắt lấp lóe linh khí, thân thể nó lủi một cái bò lên đầu vai hắn, thè lưỡi rắn liếm liếm trên gò má hắn vô cùng thân thiết.
Nhìn thấy Kim Xà khôi phục sức sống, lúc này Long Tiêu Diêu mới hoàn toàn yên lòng, cùng Kim Xà chơi đùa một hồi, mới thu hồi nó vào trong không gian Vạn Thú Lệnh.
Không gian Vạn Thú Lệnh hiện giờ đã đạt tới chu vi hơn bốn mươi thước. Long Tiêu Diêu đã biết không gian này có thể theo tu vi của hắn tăng lên mà tăng trưởng, nên cũng không còn kinh ngạc nghi hoặc như trước. Thật ra, không gian Vạn Thú Lệnh mở rộng là căn cứ vào tăng trưởng thần thức của chủ nhân mà tăng trưởng. Thần thức của hắn nhân vì đan điền hấp thu bản mạng tinh huyết Long tộc của Kim Xà nên cường đại dị thường, vì thế, không gian Vạn Thú Lệnh mở rộng rất nhanh.
Long Tiêu Diêu tiếp tục phục đan tu luyện vài ngày, nhưng thấy tốc độ tu luyện của mình chậm chạp như thế hắn rất bất mãn, hắn quyết định lại đi phường thị mua một số đan dược cao cấp mạo hiểm thử xem sao.
Long Tiêu Diêu lấy ra 100 linh thạch cho vào một cái túi trữ vật. lại lấy ra sáu bộ tài liệu yêu thú cho vào một túi trữ vật khác, cũng lấy ra một phần ba dược thảo từ trong Vạn Thú Lệnh cho vào túi trữ vật giữ tươi, còn thừa mấy chục viên Tụ Khí Đan trong bình ngọc cũng cho túi trữ vật.
Đan dược cao cấp tự nhiên giá cả cũng phải đắt hơn một ít. bởi vậy, Long Tiêu Diêu chuẩn bị thêm một ít vật phẩm. hơn nữa. nếu Tụ Khí Đan đã không còn tác dụng lớn với hắn. hắn hy vọng có thể đổi thành đan dược cao cấp. Hiện giờ hắn chính là tán tu nhất giới, mặc dù giá trị bản thân hắn giàu có hơn so với tán tu bình thường, nhưng cũng không thể tùy tiện lãng phí.
Long Tiêu Diêu tiến vào phường thị, sau đó giống như lần trước giả dạng làm một tên tiểu tử ngốc nghếch. mà trùng hợp là kẻ theo dòi giám thị hắn vẫn là tên tán tu Luyện Khí Kỳ cấp ba lần trước, chỉ có điều trải qua trong khoảng thời gian này, tu vi của người kia đã đạt tới cấp ba đỉnh phong.
Người đó chỉ đi theo Long Tiêu Diêu một lát. liền nhớ tới tên tiểu tử ngốc nghếch này hắn từng thấy mặt. vì thế, rất nhanh buông bỏ không tiếp tục theo dõi nữa.Long Tiêu Diêu vừa đi vòng vòng vừa tìm cơ hội lặng lẽ bán ra một số vật phẩm trên người. Ngay trong quá trình hắn đang đi vòng quanh, bất chợt cuộc đối thoại của hai người dẫn tới chú ý của hắn:
- Kim huynh! Năm nay Tu Tiên Đại Hội cử hành ở địa phương nào vậy?
Một thanh âm khác nói:
- Tin tức của Vương lão đệ cũng kém linh thông quá rồi! Tu Tiên Đại Hội lần này là do Triều Dương Tông tổ chức, đương nhiên là ở trên Triều Dương Phong.
- vẫn là giao nộp mười khối linh thạch cho tám ngày hay sao?
- Đương nhiên! Mỗi lần đều như vậy, chưa bao giờ thay đổi. Lần trước tới đại hội nghe giảng đạo, vi huynh nhận được ích lợi không ít. lần này khẳng định phải tiếp tục tham gia, Vương lão đệ có đi hay không?
- Đương nhiên phải đi! Kim huynh biết không, lần trước ta tham gia đại hội, là đang gập phải bình cảnh tu luyện Luyện Khí Kỳ cấp sáu. đã tạm dừng gần một năm. Ở trong đại hội tiêu phí năm khối linh thạch, hỏi một vị tiền bối Lạc Nhạn Môn. Sau đó, thật đúng là đột phá bình cảnh. Cơ hội hiếm có như thế, đương nhiên ta sẽ không bỏ qua!
Long Tiêu Diêu liếc mắt đánh giá hai người đang nói chuyện, xem trang phục hẳn là tán tu Luyện Khí Kỳ bình thường, một người cấp bảy, một người cấp tám. Trước mắt hắn đối với tu tiên có rất nhiều chỗ không rõ, đương nhiên cũng hy vọng có người chỉ điểm, như vậy có thể tránh được rất nhiều đường vòng. Vì thế, hắn cũng không vội rời đi, chỉ quanh quẩn gần hai người. định nghe ngóng thêm một ít tình hình cụ thể. Nhưng hai người này chỉ là tùy tiện hàn huyên với nhau vài câu, rồi cáo từ nhau rẽ ra hai đường.
Long Tiêu Diêu hơi do dự một chút, liền đi theo phía sau hán tử trung niênđược gọi là Kim huynh. Từ trong cuộc đối thoại vừa rồi, hắn biết vị Kim huynh này hiểu biết nhiều về Tu Tiên Đại Hội hơn người kia.
Long Tiêu Diêu đi theo sau một đoạn, ở một chỗ rẽ liền đuổi theo kịp Kim huynh, ôm quyền thi lễ nói:
- Đạo hữu! Không biết có thể quấy rầy một chút được không?
Kim huynh quay đầu nhìn, thấy là một tán tu cũng không quen biết, trên mặt lập tức lộ ra vẻ cảnh giác, lạnh lùng nói:
- Ta cũng không quen biết đạo hữu! Không biết có chuyện gì?
Long Tiêu Diêu cười xòa nói:
- Đạo hữu không biết tại hạ là phải! Vừa rồi tiểu đệ vô tình nghe được đạo huynh nói về Tu Tiên Đại Hội, tiểu đệ cũng là một tán tu, đối với tu tiên có rất nhiều chỗ không hiểu rõ, cũng hy vọng có thể tới Tu Tiên Đại Hội tìm hiểu thêm, không biết đạo huynh có vui lòng nói cho biết một ít về chuyện Tu Tiên Đại Hội hay không?
Kim huynh kia nghe vậy, vẻ đề phòng trên mặt hơi giãn ra, người này cũng là người nhiệt tâm, liền giảng giải kỹ càng tỉ mỉ với Long Tiêu Diêu một hồi về chuyện Tu Tiên Đại Hội.
Thì ra, năm đại môn phái tu tiên trên Hoa Sơn vì để mở rộng ảnh hưởng của mình, mỗi năm năm một lần sẽ tổ chức Tu Tiên Đại Hội nhằm vào Luyện Khí Kỳ, đối tượng tham gia chủ yếu đương nhiên là tán tu cùng đệ tử của một số tiểu gia tộc tu tiên.
Ở trong Tu Tiên Đại Hội vừa có mua bán, trao đổi các loại vật phẩm tu tiên, vừa có tụ hội giảng đạo, trong đó năm đại môn phái sẽ phân biệt phái ra đệ tử Trúc Cơ Kỳ, giảng giải tâm đắc tu luyện hoặc các tạp học tu tiên khác. Mỗi môn phái sẽ luân phiên giảng đạo một ngày.
Mục đích hàng đầu của Tu Tiên Đại Hội là năm đại phái sẽ tuyển chọn một số tán tu có tư chất tốt làm đệ tử. Ngoài ra đệ tử Trúc Cơ của năm đại phái nhằm vào giải đáp các vấn đề tu tiên, mỗi người tham dự phải giao nộp mười khối linh thạch, đệ tử năm đại phái bằng lệnh bài thân phận, có thể tham gia miễn phí. Mà nếu muốn đưa ra vấn đề cầngiải đáp, mỗi một vấn đề phải giao nộp năm khối linh thạch.
Tu Tiên Đại Hội do năm đại phái luân phiên nhau tổ chức, linh thạch của người tham gia giao nộp, tất cả đều thuộc về phái tổ chức, nhưng thu nhập giải đáp thắc mắc thì thuộc về chính người giải đáp.
Lần này Tu Tiên Đại Hội tổ chức ngày mười lăm tháng sau ở Triều Dương Phong. Đến lúc đó, tất cả người tu tiên muốn tham dự chỉ cần đến thẳng dưới chân Triều Dương Phong, sẽ có đệ tử Triều Dương Tông đón nhận xếp đặt, địa điểm ngay tại giữa sườn núi Triều Dương Phong.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào