Chú ngữ vừa dứt từ trong thân cốt trượng hàng đạo chú ngữ bay ra. Hòa quyện vào nhau hình thành ma pháp trận. Cùng lúc đó, dười chân A Nhất cũng xuất hiện ma pháp trận giống y như đúc ma pháp trận xung quanh cốt trượng.
Ầm ầm ầm
Phượng hoàng lửa không giống như lúc nãy dùng hỏa diễm bao bọc lấy A Nhất mà là nổ tung như quả bom khổng lồ. Cả cung điện trong chớp mắt bị hỏa diễm bao nuốt trọn, không vật gì có thể trốn khỏi sức công kích của hỏa diễm.
Sau một hồi lâu, bụi từ từ lắng xuống hiện lên khung cảnh chiến đấu ác liệt nãy giờ. Dưới sự công kích ác liệt của vụ nổ, tường đá nhiều chỗ đã không còn nguyên vẹn như lúc đầu, chúng tróc ra từng lớp rơi xuống dưới. Tuy nhiên bốn bức tượng cùng hắc cầu vẫn sừng sững tồn tại chỉ bị một chút thương tổn. Chính giữa cung điện, một thân ảnh yểu điệu nằm gục gã dưới nền đất, thân thể nàng dựa vào tảng đá gần đó, hai mắt nhắm nghiền, khuôn mặt trắng bệch như giấy biểu hiện sự suy yếu tột độ. Phía trước nàng khoảng một mét, một bộ xương khổng lồ dùng thân đao cắm vào mặt đất che chắn lại tiểu bộ xương khô bị hỏa lam bao bọc phía sau lưng. Nếu quan sát kĩ sẽ thấy trên thanh đao đã xuất hiện nhiều vết nứt chằng chịt như mạng nhện đan xen vào nhau.
Tiểu bộ xương khô thoáng lay động. Đầu tiên hắn đưa cánh tay trơ xương sờ soạng một tí thân người như để kiểm tra xem bản thân có bị mất đi đốt xương nào hay không. Sờ soạng vài lần xác định bình yên, hắn lại điên dại cười lớn
- Cuối cùng ta là người chiến thắng. Ha ha ha ha ha. Con nhóc khốn kiếp lần này ta sẽ hóa ngươi thành bộ thi khô vĩnh viễn lăng nhục ngươi, ha ha ha ha.
Tiếng cười vừa dứt không lâu thì hắc cầu treo trên đầu hắn xảy ra kì biến. Vốn toàn đen hắc cầu bỗng phá không bắn ra bốn tia đỏ đậm phân biệt đông, tây, nam, bắc tứ phía bay đi. Bốn tia đỏ mục tiêu quả chính là địa ngục tứ thần thú tượng đá. Tia đỏ vừa chạm vào tượng đá giống như nước vài đại dương không để lại tung tích. Nhưng ngay sau đó, đôi mắt của bọn chúng chuyển sang màu đỏ đậm thị huyết. Thân tượng run rẩy từng chập, đất đá theo đó đổ xuống ào ào làm cho cung điện vớn bị phá tan hoang giờ đây càng thêm điêu tàn.
Địa ngục tứ thần thú tựa như chuyển thế sống lại, bọn chúng há to cái miệng đen ngòm ra. Bốn đạo sáng đỏ to gấp mười lần đạo sáng khi nãy bắn trả lại về hắc cầu, đem màn đen dày đặc xuyên thủng đi vào.
Sự việc kì lạ diễn ra cũng là tà quân U Linh sửng sốt. Không đợi hắn hành động thì hắc cầu bắt đầu dao động.
Phập phập.
Hắc cầu bị vật nhọn gì đó từ bên trong đâm lủng tạo thành sáu lỗ nhỏ. Hắc cầu bị vật gì từ bên trong banh ra lồi ra ngoài một đầu ma thú. Đầu ma thú bị hắc ám nguyên tố uốn lượn trước mặt sinh ra tức giận, nó há to cái mồm đầy răng nhọn gầm rống thật to.
Gràoooo
Hôm nay không biết là ngày gì. Hết con này gầm tới con khác rống, mà lại toàn là ma thú đẳng cấp rất cao. Khí thế từ bọn chúng tỏa ra vô cùng kinh khủng. Những ma thú xung quanh lăng mộ nếu con nào lúc đầu cảm thấy nguy hiểm chạy đi thì còn đỡ, những con ma thú ương ngạnh ở lại giờ đây toàn bộ bị tiếng gầm thét dọa ngất xỉu tại chỗ, có con thần kinh quá yếu ngã lăn ra chết đương trường.
Đầu ma thú vùng vẫy thân thể liều mạng thoát khỏi hắn cầu, nhưng hắc cầu cũng không để nó tự tung tự tác, trăm ngàn oán linh tụ tập lại lượn lờ trước mặt nó dùng thân thể yếu đuối của chúng cố gắng đẩy ma thú vao trong. Hắc cầu cũng toát ra mấy trăm tia sáng đen bao quanh vết nứt lại nhằm ngăn chặn đầu ma thú trốn thoát.
Hắc cầu càng bưng bít vết nứt thì địa ngực từ thần thú tượng đá càng theo đó phun ra hồng quang cung cấp thêm sức mạnh cho đầu ma thú.
Tà quân U Linh giờ đây vô lực đứng bên dưới quan sát cuộc chiến hai bên. Không phải hắn không muốn mà là không thể. Đầu tiên hắn dùng lượng lớn ma lực thực hiện tà chú oán linh đoạt xá, sau đó dùng lượng ma lực còn lại triệu hoán dị linh chiến đội, và khi nãy hắn dùng một tia ma lực cuối cùng vận chuyển truyền tống trận giấu trong cốt trượng di chuyển A Nhất tới bảo vệ hắn trước một kích cuối cùng của Thúy Vân. Giờ đây trong người hắn không còn một tí ma lực nào. Nếu là bình thường, hắn có thể dùng dược vật bổ sung lại tiếp tục chiến đấu nhưng bây giờ da thịt, nội tạng cơ quan đều đã bị thiêu cháy có còn cái gì để uống bây giờ.
- A Nhất phá hủy bốn bức tượng cho ta.
Đây là cơ hội cuối cùng của hắn, theo hồng mang chiếu rọi đầu ma thú càng trở nên hung mãnh, hắc cầu không cách nào khống chế được nó nữa. Nếu để đầu ma thú thoát ra dù không biết tại sao bên trong hắc cầu lại xuất hiện ma thú nhưng tà quân U Linh biết chuyện này đối với hắn vô cùng bất lợi, không thua kém công chúa Thúy Vân tập kích hắn khi nãy. Chỉ cần phá hủy tượng đá ngăn cản hồng mang thì mọi chuyện đều được giải quyết. Đó là suy nghĩ của hắn và hắn cũng tin rằng biện pháp này sẽ thành công. A Nhất hiện giờ mạnh gấp mấy lần bình thường với sức mạnh của hắn cộng thêm thanh thần khí bốn bức tượng sẽ nhanh chóng hóa thành tro bụi. Chỉ có điều tà quân U Linh đã quên mất một chuyện quan trọng. Ngay khi thấy lưỡi đao sắp chạm vào đầu tượng đá, trong lòng hắn vừa định mừng thầm thì
Rắc …….. bồng
Lưỡi đao chạm tới tượng đá vang lên một tiếng thanh trầm, theo đó thanh đao bị nổ thành từng mảnh nhỏ văng khắp nơi. Trên tay A Nhất chỉ còn cầm cán đao.
- Việc này sao có thể.
Tà quân U Linh nhìn sự việc xảy ra trước mặt hắn không thể tin vào mắt mình. Đúng vậy, hắn đã quên khi nãy vụ nổ đã làm cho thanh cốt đao đạt tới giới hạn chỉ cần dùng quá sức liền gãy ngay, mà bốn bức tượng bị bao trùm trong vụ nổ lớn đến thế vẫn không bị hư hại chúng chỉ bị tro bụi làm nám đen một phần. Việc này có thể nói độ cứng của bọn chúng so với thanh thần khí A Nhất cầm trên tay không hề thua kém, có khi còn mạnh hơn nhiều.
Bởi vậy cốt đao của A Nhất nổ tan tành cũng không phải chuyện kì lạ. Không biết là do bị A Nhất tấn công hay nguyên nhân khác, hồng mang từ địa ngục tứ thần thú bắn ra lần nữa biến hóa, trở nên to gấp đôi lúc trước.
Đầu ma thú như ăn phải thuốc kích thích, nó gầm rống liên hồi, dùng móng vuốt hai chân trước cào cấu mãnh liệt. Nếu nhìn kĩ sẽ thấy hai chân cùng cặp móng vuốt của nó trở nên thô dài, móng vuốt ẩn hiện hàn quang lạnh lẽo giá rét.
Cuộc chiến giằng co phía trên không trung, không ai để ý thân thể công chúa Thúy Vân vẫn tựa vào tảng đá bên kia chẳng biết lúc nào đã biến mất. Nhưng tà quân U Linh không để tầm chú ý của mình lên người đã mất đi sức chiến đấu. So với Thúy Vân, đầu ma thú còn nguy hiểm gấp trăm lần.
Bồng
Một tiếng trầm muộn vang lên, hắc cầu cuối cùng không chịu nổi bị xé ra thành hai nữa, lộ ra nguyên hình của đầu ma thú.
Một con bạch hổ khổng lồ, so với hổ thường nó to gấp ba lần. Trên đầu những vạch đen tạo thành chữ vương. Khí thế phát ra từ bạch hổ vương không kém gì phương hoàng lửa khi nãy.
- Điều này sao có thể? Con bạch hổ này ở đâu ra? Thi thể lúc nãy biến đi đâu?
Hàng loạt câu hỏi hiện trong đầu tà quân U Linh, chẳng lẽ bạch hổ này chính là…
- Ngươi là ai? Tại sao dám xông vào nơi này quấy rầy giấc ngủ của ta.
- Bạch hổ vương, cư nhiên là yêu đế bạch hổ vương một trong tứ thần thú giữ nhà của yêu hoàng. Ha ha ha ha, thì ra truyền thuyết là có thật, thì ra là trên đời này thật sự tồn tại yêu thú, ha ha ha ha.
Yêu thú, một từ chỉ tồn tại trong truyền thuyết cùng sử sách. Tà quân U Linh vốn chỉ đọc được một bản thảo rách nát từ thời xưa bị vứt trong xó xỉnh của tàng kinh các của Hắc ám thần môn. Bên trong nói về cuộc chiến ngày xưa giữa loài người và yêu thú. Bên trong miêu tả sức mạnh kinh thiên động địa của bọn chúng. Nếu muốn so sánh thì một con yêu thú tương đương với một tiên nhân, yêu đế tương đương thần nhân, còn yêu hoàng thì không ai biết nó có sức mạnh lớn tới cỡ nào, nhưng so với thần nhân mạnh hơn thì cũng đủ biết yêu hoàng kinh khủng đến mức nào. Yêu hoàng bên cạnh có tứ thần thú giữ nhà: Thanh Long, Bạch Hổ, Huyền Vũ, Chu Tước. Mỗi con chưởng quản các hệ nguyên tố, Thanh Long là phong, lôi, Bạch Hổ là thủy, băng, Huyền Vũ là kim, mộc, thổ, Chu Tước là chân hỏa, ám hỏa. Yêu thú do muôn hình vạn trạng ma thú tiến hóa mà thành, chúng có tập tính sinh hoạt, tính cách, lãnh thổ khác biệt. Bình thường bọn chúng sẽ không qua lại với nhau, nhưng yêu hoàng lại khác. Nó nắm giữ quyền sinh sát tất cả yêu thú tộc, lệnh của nó là tuyệt đối không có bất cứ yêu thú nào dám chống lại. Những kẻ ban phát mệnh lệnh cùng bảo hộ luật lệ của yêu hoàng xuống chính là tứ thần thú giữ nhà cùng gia tộc của chúng. Thần trong từ thần thú chính là chân thần thật sự, không giống như những ma thú được xưng thần hiện tại.
Tà quân U Linh trầm mặc nhìn bạch hổ vương lơ lửng trên không trung. Bị ánh mắt ngạo ngược tỏa ra khí thế vương giả nhìn chằm chằm vào làm hắn cảm thấy linh hồn như bị ghiền chặt lại. Đại thế đã qua, cho dù tà quân U Linh kiêu ngạo đến cỡ nào hắn cũng không dám đương đầu với chân thần trong truyền thuyết. Chứng minh sự đáng sợ của chân thần, có lẽ thời kì sung sức tà quân U Linh cuộc một bả với nó, nhưng giờ một đống xương trắng không tia ma lực, lấy gì để đánh lại người ta đây. Tà quân U Linh trong đầu bắt đầu vận chuyển, tính kế trốn thoát. Nhưng sự việc kế tiếp làm hắn rơi vào hố sâu tuyệt vọng.
Hồng mang từ địa ngục tứ thần thú sau một lúc hoàn toàn bị bạch hổ vương hấp thụ. Bốn bức tượng bắt đầu run rẩy kịch kiệt, trên thân tượng dần dần xuất hiện nhiều vết nứt. Lúc đầu chỉ kéo dài chừng một lóng tay nhưng sau đó vết nứt lan dần khắp thân tượng. Hồng mang từ các khe nứt tỏa ra nhàn nhạt nhuộm đỏ cả cung điện.
Bạch hổ vương thấy Tà quân U Linh không trả lời, nó cũng mặc kệ hướng về bốn bức tượng đá hét lên
- Tỉnh dậy đi hỡi những đầy tớ trung thành của ta. Thức tỉnh từ giấc ngủ sâu, thức tỉnh để tiêu diệt những kẻ xâm phạm uy nghiêm của ta.
Ầm, ầm, ầm, ầm
Tiếng nổ giòn giả vang lên, bụi đá theo đó lại lần nữa đổ xuống. Bốn đôi mắt từ khói bụi mù mịt phát ra hồng mang chiếu thẳng vào hai bộ xương khô đang đứng giữa cung điện. Tiếng gầm rống lại vang lên. Hôm nay có lẽ là ngày vũ hội gào thét của các con ma thú đẳng cấp cao, bạch hổ vương vừa ngừng thì xuất hiện thêm bốn con thần thú khác thay thế.
Tà quân U Linh giờ đây tinh thần đã gần như đã hỏng mất. Hắn đến chết cũng không thể ngờ rằng lăng mộ vô danh gần tân thủ thôn này lại là nơi trú ngụ của địa ngục tứ thần thú ác danh vang truyền mấy trăm năm trước, cùng chủ nhân của bọn chúng là yêu đế bạch hổ vương tương truyền đã đạt tới chân thần cấp bậc.
- Giết chết hắn.
Bạch hổ vương chỉ lạnh lùng ra lệnh. Địa ngục tứ thần thú lập tức hành động, vũ khí trong tay bọn chúng hướng về phía tà quân U Linh lao tới. A Nhất sau khi cản trở tuyệt kích cuối cùng của hỏa phượng hoàng sức mạnh cũng giảm nhiều, mà vũ khí cũng mất đi, giờ đây hắn chỉ có thể dùng đôi tay ngăn trở bốn con thần thú hung hãn tập kích.
Trận chiến một lần nữa diễn ra, nhưng giờ đây kẻ bị đánh bán sống bán chết lại là tà quân U Linh. Hắn giờ đây rất muốn chạy trốn nhưng nghi thức giữa chừng bị phá hỏng, ma lực tiêu hao hết muốn trốn cũng không còn cách nào.
- Xâm nhập giả, dám tùy tiện xông vào nơi này phá rối giấc ngủ của ta. Nếu không phải khí tức từ truyền nhân chu tước tỏa ra làm ta thức tỉnh thì giờ đây ngươi đã ô nhục thân xác của ta. Tội đáng chết ngàn lần.
- Con mẹ ngươi.Đừng có lãi nhãi bên lỗ tai tao, nếu không phải do con khốn kia phá rối thì ngươi làm quái gì đắc sính dương oai trước mặt ta. Đừng có hù dọa lão, nếu ngươi thật sự hùng mạnh như thế tại sao lúc đầu ta vào đây không ra đây giết ta mà đợi tới bây giờ. Ngươi chỉ là cái xác thối rữa bên trong còn sót lại duy nhất một tia ý thức mà thôi. Hừ hừ, muốn giết tao à, con mẹ tụi bây cùng chết hết đi.
Thành công gần như trước mắt lại bị vuột mất không những một mà đến hai lần, lại thêm sự khiêu khích của bạch hổ vương làm cho tà quân U Linh mất đi lý trí thường ngày. Bình thường gặp kẻ thù không chắc thắng hắn đều tính đường lui nhưng tình cảnh hiện tại, thân xác cháy ra tro, tâm huyết nhiều năm bị hủy, dị linh chiến đội lão khổ cực gầy dựng bao lâu trong chớp mắt đều thương tổn nặng nề. Lão nếu không phát điên mới là chuyện lạ.
- Ha ha ha ha, chết hết đi, đều theo ta xuống địa ngục đi, ha ha ha.
Tà quân U Linh lấy từ trong giới chỉ ra một viên quả cầu hình tròn, xung quanh chằng chịt mạch máu.
- Nếm thử đi, Siêu cấp bạo tạc đạn thần khí Chấn thiên lôi đặc chế của Hắc Ám thần môn, A Nhất cho ta tự bạo.
Tà quân U Linh bấm vào nút tròn ở giữa quả huyết cầu, thân thể lão cũng bắt đầu hút lấy hắc ám nguyên tố xung quanh đó tích tụ vào thân thể, A Nhất cũng theo mệnh lệnh của hắn dùng cốt tay đâm xuyên vào ngực bản thân mình bóp nát thần cấp ma hạch nhằm tự dẫn bạo.
Không khí theo ba nguồn năng lượng tỏa ra trở nên vặn vẹo, không khí giống như bị vật vô hình nén chặt lại đến ngộp thở. Ba nguồn sáng lóe mắt tỏa ra từ chấn thiên lôi, tà quân U Linh, A Nhất giống như mặt trời giữa trưa đang thiêu cháy vạn vật.
Lúc này, địa ngục tứ thần thú lao tới giữa cung điện, bọn chúng dùng thân thể ôm chặt ba tạc đạn này vào trong góc phòng. Thân thể chúng tỏa ra màu đỏ đậm giống như cái lồng giam bao trụ tất cả lại.
Không tiếng động nào vang lên, vụ nổ giống như bịt kín lại. Chỉ đơn thuần là một hồi chấn động truyền khắp năm kilomet xung quanh đó. Ma thú tất cả đều bị chấn động làm ngất xỉu, con nào yếu ớt đương trường phun huyết tử vong.
Yên tĩnh đến lạ lùng. Cánh rừng không một tiếng chim hót, không một ma thú gào rít chỉ đơn giản là yên ắng.
Không biết trải qua bao lâu, từ dưới hành lang sâu trong cung điện một đụn đất từ từ trồi lên. Là một thân ảnh của nhân loại, hắn lò mò đứng lên trong bóng tối, hai tay phủi phủi bụi đất bám trên thân thể.
- Shit, mém tí nữa là tiêu cái mạng nhỏ của lão tử. May là lão tử sáng suốt tìm một cái lỗ trốn xuống bằng không giờ đây đừng nói thịt băm ngay cả cọng lông cũng chẳng còn.
Đừng thắc mắc người này chính là ta. Từ lúc Thúy Vân nhảy ra đánh lén tà quân U Linh, ta đã tìm cách trốn đi. Hèn nhát? Đùa à! Cả hai người đẳng cấp cao hơn ta biết bao nhiêu lần cho dù có mấy chục người như ta nhảy ra cũng bị giết không còn một móng. Không nghe câu nói “trâu bò húc nhau, ruồi muỗi bị vạ” hay sao? Vả lại ta còn có nhiệm vụ quan trong hơn là phụ trợ khi cần thiết. Nếu lỡ như tà quân U Linh đánh bại công chúa Thúy Vân thì còn có ta sống sót chạy về báo cho triều đình đi giải cứu nàng. Cho dù nàng ta có chiến thắng đi chăng nữa cũng sẽ thương tích đầy mình, lúc ấy ta lại đảm nhiệm vai trò sơ cứu cấp cứu. Với nhiệm vụ cao cả như thế ta không thể để cho mình chết được. Sau vài phút trận chiến diễn ra ta đã từ trong bức tượng chạy ra hành lang. Ở bên ngoài ta triệu hoán Tiểu Hắc Huyết cùng hai phân thân của nó. Khi công chúa Thúy Vân sử dụng phượng hóa tứ trọng thì bên này ta cũng thú hóa Thạch thử vương. Ta ra lệnh cho bốn con thạch thử chạy vào lôi thân thể Nguyệt Nhi trọng thương ra ngoài. Sau khi tà quân U Linh dùng máu của nàng thiêu đốt thân thể thì hắn tàn nhẫn quăng nàng sang một bên. Tiểu Nguyệt lúc ấy khuôn mặt đã trắng dã, chỉ còn một tia hơi thở mong manh, may là viên đan khi nãy Thúy Vân công chúa đưa ta hiệu quả rất mạnh, ta mớm cho Tiểu Nguyệt xong người nàng ấm lên một chút, khuôn mặt cũng hơi ửng hồng.
Tay phải đào hầm trú bom, tay trái lo băng bó cho Nguyệt Nhi, hai mắt tiếp tục quan sát trận đấu. Ta đưa Nguyệt Nhi vào hầm trú bom vừa tạo, ẩn nấp thật kĩ để tránh nguy hiểm bất ngờ. Qủa y như rằng không bao lâu, bom nổ dồn dộp, khói lửa cứ từ trong ấy bắn ra bên ngoài. Ta mà không nhanh trí nhảy xuống hố thì mạng đã ô hô từ lâu.
Thúy Vân công chúa đánh ra tuyệt kích cuối cùng lăn ra ngất xỉu, ta đợi chờ thời cơ tà quân U Linh không chú ý lại triệu hoán đội quân thạch thử, sau đó cử ra bốn con thạch thử khỏe mạnh nhất chạy vào lôi Thúy Vân ra khỏi miền lửa đạn. Mang nàng ta vào hầm trú ẩn không được bao lâu thì bên trong truyền ra chấn động cực mạnh làm ta ngất xỉu đi. Không biết bao lâu tỉnh dậy thì thấy trong lòng là hai cụ thân thể ấm áp mềm mại. Ta cũng không có thời gian thưởng bướm ngắt hoa, thời gian giờ đây là vàng bạc. Ta đặt Thúy Vân công chúa và Tiểu Nguyệt sang một bên, tự mình trèo ra hầm trú ẩn quan sát tình hình bên trong cung điện. Hồi lâu không thấy động tĩnh, ta bạo gan triệu hoán vài con thạch thử đi vào thăm dò. Kết quả bọn thạch thử chít chít được vài cái liền chạy ra.
- Xem ra bên trong đã an toàn.
Ta tự thì thầm với mình, cũng theo đàn thạch thử cùng Tiểu Hắc Huyết đi vào trong. Vào tới nơi ta trợn tròn hai mắt nhìn khung cảnh điêu tàn, tan hoang bên trong cung điện. Nếu muốn miêu tả thì chỉ có thể nói rằng không còn vật gì là lành lặn bên trong.
Xa xa ở một góc phòng, bốn thi thể của địa ngục tứ thần nằm nghiêng ngả trên mặt đất. Chính giữa bọn chúng là cái hố sâu hoắm đen xì xì, chứng minh nơi này là trung tâm của vụ nổ khi nãy do tà quân U Linh gây ra. Ở góc đối diện bên kia là thi thể của một con bạch hổ cực lớn, lúc này đây bộ lông trắng tinh của nó đã bị khói bụi nhuộm đen lại, cả người đầy máu trong thật kinh khủng. Quan sát tình huống xung quanh một tí trên môi ta xuất hiện nụ cười dâm đãng hơn bình thuờng gấp mấy lần.
- Ha ha ha ha, vận khí tốt muốn tránh cũng không được mà. Đồ ăn đưa tới miệng thế này không ăn quả có lỗi với bản thân. Các ngươi cũng đừng trách, ta chỉ là muốn giữ gìn vệ sinh môi trường mà thôi. Các ngươi xem để xác các ngươi ở đây nổi sình thì rất thúi a. Lỡ các em nhỏ vào đây thì biết làm sao bây giờ. Ta đành thế các chú lao công thôi.
Tự biên tự diễn một hồi, ta đi tới gần địa ngục tứ thần thú thi thể. Nhắm hướng thi thể gần nhất xuất ra kĩ năng thôn ma phệ thần.
Thần thú đó nghen. Lúc trước một con hoàng kim boss đủ để ta tăng mấy chục điểm tiềm năng, lần này là thần thú mà đến những năm con, không muốn mạnh cũng khó. Tính sơ sơ một con năm mươi điểm tiềm năng, năm con hai trăm năm mươi điểm. Trời ơi, trong nháy mắt sức mạnh tăng vọt tương đương năm mươi cấp. Hiện giờ đứng đầu bảng cùng lắm cũng chỉ năm mươi cấp mà thôi, sau khi luyện hóa xong năm con này ta cũng sẽ như như hắn ta. Ngoài ra còn có thể chơi trả giả ngu thịt con cọp. Cấp hai mươi đồ sát bốn mươi, khà khà khà. Gamer, toàn là kinh nghiệm không đó nha. Trong lúc ta chảy nước miếng giọt ngắn giọt dài tự sướng thì hệ thống đề kì vang lên làm ta tức sặc máu.
Đing Đông – Người chơi Nhìn Cái Gì không thể thôn phệ ma thú trước mặt bởi vì đẳng cấp quá chênh lệch. Nếu miễn cưỡng thôn phệ sẽ dẫn tới ma tinh chịu không nổi tự bạo.
Hu hu hu hu. Điểm tiềm năng của ta, sức mạnh của ta. Trời ơi là trời, chuyện như vậy cũng có thể xảy ra sao. Tức chết ta mà. Sau khi thử thôn phệ bốn con thần thú đều nhận được cùng một đề kì làm ta chán nản tột cùng. Ngồi buồn bã một hồi ta đành đưa ra cách giải quyết khác
- Hấp không được tụi bây thì ta cũng lột da nuốt trọn tụi bây vào bụng. Điểm tiềm năng không có thì thay bằng năm loại thú hóa mới cũng tốt.
Chương 62 : Sủng vật thứ hai, Tiểu Bạch Hổ ( Nhất )
Tác giả: zaicex
Nguồn: TTV
Đing Đông – Chúc mừng người chơi Nhìn Cái Gì thành công hấp thụ hình thái thú hóa Ngưu Ma Vương.
Đing Đông – Chúc mừng người chơi Nhìn Cái Gì thành công hấp thụ hình thái thú hóa Kim Cương Vương
Đing Đông – Chúc mừng người chơi Nhìn Cái Gì thành công hấp thụ hình thái thú hóa Ngũ Độc Vương
Đing Đông – Chúc mừng người chơi Nhìn Cái Gì thành công hấp thụ hình thái thú hóa Mạn Xà Vương
Đing Đông – Bởi vì người chơi Nhìn Cái Gì thành công hấp thụ địa ngục tứ thần thú, nhất cấp vô thuộc tính ma tinh xảy ra chất biến tiến hóa thăng cấp thành tứ cấp vô thuộc tính ma tinh, người chơi Nhìn Cái Gì tiến hóa thành tứ cấp ma thú. Kĩ năng hấp thụ ma khí đề cao, kĩ năng ma pháp lĩnh ngộ đề cao.
Đing Đông – Người chơi Nhìn Cái Gì tự động lĩnh ngộ hỏa cầu thuật, thủy cầu thuật, phong nhận thuật, lôi cầu thuật, quang cầu thuật, thổ cầu thuật.
Một dãy đing đông làm ta choáng váng. Đợi tới khi hệ thống ngừng thông báo ta nhanh chóng mở bản kĩ năng ra xem xét tình trạng hiện tại.
Nhìn Cái Gì
Tứ cấp ma thú :
Hỏa nguyên tố : 100/800
Thủy nguyên tố :100/800
Thổ nguyên tố : 100/800
Phong nguyên tố : 100/800
Lôi nguyên tố : 100/800
Quang minh nguyên tố : 100/800
Hắc ám nguyên tố : 100/800
Hỏa cầu thuật: chủ động kĩ năng: dùng hỏa nguyên tố tạo thành hỏa cầu gây sát thương cho kẻ địch. Hao tốn ma pháp: 10. Hao tốn hỏa nguyên tố: 10.
Thủy cầu thuật: chủ động kĩ năng: dùng nguyên tố tạo thành thủy cầu gây sát thương cho kẻ địch. Hao tốn ma pháp: 10. Hao tốn thủy nguyên tố: 10.
Thổ cầu thuật: chủ động kĩ năng: dùng thổ nguyên tố tạo thành thổ cầu gây sát thương cho kẻ địch. Hao tốn ma pháp: 10. Hao tốn thổ nguyên tố: 10.
Phong nhận thuật: chủ động kĩ năng: dùng phong nguyên tố tạo thành hắc ám cầu gây sát thương cho kẻ địch. Hao tốn ma pháp: 10. Hao tốn lôi nguyên tố: 10.
Lôi cầu thuật: chủ động kĩ năng: dùng lôi nguyên tố tạo thành lôi cầu gây sát thương cho kẻ địch. Hao tốn ma pháp: 10. Hao tốn lôi nguyên tố: 10.
Quang cầu thuật: chủ động kĩ năng: dùng nguyên tố tạo thành quang cầu chữa trị vết thương nhẹ trên người. Hao tốn ma pháp: 10. Hao tốn quang nguyên tố: 10.
Ma thuật của các hệ đều được ta lĩnh ngộ, quả thật là không ngờ tới. Cứ nghĩ không có thu hoặch gì ai ngờ lại có ngoài ý muốn xảy ra. Chỉ đáng tiếc, mấy cái cầu thuật này còn yếu quá, hy vọng sau này lĩnh ngộ được vài phép thuật mạnh hơn. Nhưng không lâu sau ta liền nhận ra rằng lời nhận xét lúc này là ngu ngốc đến cỡ nào, phép thuật của ta vốn không phải là của nhân loại mà là của ma thú, nên không bị hạn chế giống nhân loại.
Hình thái thú hóa có thể:
Ngưu ma vương: vốn là một trong địa ngục tứ thần thú. Đầu ngưu thân người, có sức mạnh rất lớn, chuyên sử dụng các loại trọng hình vũ khí.
Bị động kĩ: Cao cấp cuồng hóa: huyết tính dâng trào, sức mạnh thể lực tăng cao nhưng vẫn giữ được thanh tỉnh: tăng 25% thể lực, 25% sức lực.
Chủ động kĩ năng: Hoàng tảo thiên quân: một kích chém ra ngàn quân vong. Chiêu thức đơn giản nhưng sát thương tính khá cao. Hao tốn ma pháp: 120.
Kim cương vương: vốn là một trong địa ngục tứ thần thú. Thân thể được bảo vệ bởi những lưỡi đao sắc bén. Trên thân thể nơi nào cũng có thể hóa thành vũ khí tấn công kẻ thù.
Bị động kĩ năng: Phản xạ: những lưỡi đao trên thân có tính kháng ma pháp cao phòng chống gần hết những đòn tấn công bằng pháp thuật.: giảm 50% thương tổn ma pháp.
Chủ động kĩ năng: Thăng thiên cầu gai: Dùng sức mạnh nhảy lên cao sau đó cuộn mình lại, dùng những lươi đao trên lưng tấn công kẻ thù. Tuy đơn giản nhưng hiệu quả. Hao tốn ma pháp: 100.
Ngũ độc vương: vốn là một trong địa ngục tứ thần thú. Khắp thân thể đều là kịch độc có thể giết chết kẻ thù.
Bị động kĩ năng: Kịch độc: khi tấn công kẻ địch sẽ đính kèm tê liệt trạng thái 10%, trúng độc trạng thái 10%, xuất huyết trạng thái 10%, rối loạn trạng thái 10%, mất minh trạng thái 10%.
Chủ động kĩ năng: Thóa dịch: phun ra một lượng độc nhỏ có tính ăn mòn khá cao để tấn công kẻ thù. Hao tốn ma pháp: 10.
Mạn xà vương: vốn là một trong địa ngục tứ thần thú. Thân người đuôi rắn, cơ thể tuy bạc nhược nhưng bù lại khả năng ma pháp lại có thiên phú cực cao, thích dùng ma pháp để tấn công kẻ thù.
Bị động kĩ năng: Tinh hoa thiên địa: tự động hấp thụ ma pháp nguyên tố trong không khí nâng cao ma lực cùng sát thương ma pháp: tăng 30% ma lực. Tăng 5% sát thương ma pháp.
Chủ động kĩ năng: Băng chùy: sử dụng thủy nguyên tố biến hóa thành băng chùy tấn công kẻ thù, sát thương lực không cao nhưng có ưu thế về số lượng. Hao tốn ma pháp: 20.
Bốn hình thức thú hóa mới, mỗi loại được đính kèm thêm hai kĩ năng một bị động, một chủ động. Thật không thể ngờ được. Hóa thành thần thú quả có khác, không giống như đẳng cấp thấp chỉ có một chiêu kĩ năng mà thôi, thần thú vốn đã là mạnh mẽ cường hãn nhưng không ngờ lại mạnh tới như vậy.
Trong Chân Đế, kĩ năng gì mới gọi là mạnh nhất. Không phải kĩ năng sát thương cao, cũng không phải kĩ năng đánh diện rộng mà là kĩ năng có thể tiến hóa tùy theo cấp độ của người sử dụng. Đúng là kĩ năng có thể luyện để trở nên mạnh hơn, từ sơ cấp lên trung cấp, từ trung cấp lên cao cấp, chất của kĩ năng đó sẽ tăng cao. Nhưng xét cho cùng chỉ là tăng cao được ba lần, sau khi đã mãn thì không cách nào tăng được nữa. Sau này nếu người đó học được kĩ năng mới có tiềm chất cao hơn kĩ năng cũ kia thì phải mất công luyện lại. Việc này cực tốn thời gian bởi vì trong Chân Đế muốn tăng điểm kĩ năng là việc vô cùng khó khăn. Chính vì thế, những kĩ năng tính sát thương có tăng theo % mới là quý nhất, bị động kĩ năng có % lại còn quý hiếm hơn gấp nhiều lần. Bởi vì đối với những kĩ năng ấy, sau khi luyện mãn, chỉ cần người chơi nâng cao đẳng cấp của bản thân thì kĩ năng ấy cũng tùy thời nâng cao chất lượng của chính nó. Lấy ví dụ, một người chơi có huyết lượng là 1000 giọt, hắn học được bị động kĩ năng tăng huyết lượng lên 25%, có nghĩa là huyết lượng của hắn sẽ tăng lên tành 1250 giọt. Nếu sau này huyết lượng của hắn tăng lên 2000 giọt thì nhờ kĩ năng bị động này làm cho huyết lượng trở thành 2500 giọt. Hắn càng cao huyết thì kĩ năng càng giúp hắn ủng hữu nhiều huyết.
Tuy trong lòng tự sướng một trận nhưng ta cũng không khỏi thở dài một hơi.
- Tại sao không để bốn kĩ năng bị động vào một dạng thú hóa mà lại chia thành bốn như thế. Ài, nếu để bọn chúng chung lại một chỗ thì lúc đó ta liền trở thành Độc Cô Cầu Bại rồi. Chịu vậy, vận hên tới bao nhiêu cứ nhận bấy nhiêu, tham lam quá bị trời phạt thì nguy. Thôi thì đành làm Độc Cô Cầu Thắng thêm mấy tháng nữa cũng được.
Trong lúc than vãn ta vô tình phát hiện vật gì đó lóe sáng lẫn trong đám gạch đá đổ nát. Tò mò, ta theo hướng phát sáng tìm kiếm một hồi thì tìm được một quả giới chỉ. Cầm trên tay quan sát một hồi ta nhận ra đây là giới chỉ mà tà quân U Linh mang khi nãy. Giới chỉ không biết được tạo bằng gì toàn thân nó đều là màu trắng đục, bên trên có đính một cái đầu lâu, hai mắt đầu lâu màu đỏ đậm nhìn rất có hồn. Ta đưa tay phải lên quan sát tội ác giới chỉ đang đeo. Ta nhận ra hai quả giới chỉ này ngoại trừ màu sắc đối lập nhau ra thì còn lại điểm giống y như đúc. Ta cũng không lấy việc này là kì lạ, trò chơi mà mấy trăm thanh kiếm, áo giáp, giới chỉ giống nhau là bình thường, nếu tất cả đều khác nhau mới là chuyện lạ.
Vô danh giới chỉ: ??? Cần xem xét
Lại là vật cần xem xét, ta tính quăng bừa nó vào tội ác giới chỉ. Nhưng kì quái thử đi thử lại mấy lần quả vô danh giới chỉ này không cách nào thu vào được tội ác giới chỉ.
- Kì quái, chẳng lẽ hệ thống xảy ra vấn đề.
Ta thử lấy hòn đá bên cạnh thử nghiệm. Ý niệm vừa động hòn đá lập tức bị thu vào giới chỉ.
- Hệ thống không hỏng hóc, vậy là quả giới chỉ này có vấn đề. Xem ra đây là báu vật a, đẳng cấp không kém tội ác giới chỉ. Chỉ có như vậy tội ác giới chỉ mới không chịu tiếp nhận nó vào bên trong.
Việc này cũng không có gì lạ. Tà quân U Linh là ai cơ chứ? Một trong mười hai tà quân của Hắc ám thần môn, trên người lão ngoại trừ cây cốt trượng lúc nãy thi triển phép thuật chẳng biết biến đi đằng nào ra thì chỉ có quả giới chỉ này là lão đeo trên người. Nếu là vật tầm thường sau bao nhiêu vụ nổ như thế nó vẫn còn tồn tại mới là việc bất bình thường. Bởi vì không cất giữ được nên ta đành đeo nó vào ngón giữa kế bên ngón trỏ đeo tội ác giới chỉ.
Một đầu lâu trắng, một đầu lâu đen đứng cạnh nhau trong thật quái dị. Ta cũng không chú ý vô danh giới chỉ vừa đeo vào ngón tay thì đôi mắt đỏ đậm của hai đầu lâu bỗng lóe lên một tí rồi trở lại bình thường.
Đi lòng vòng một hồi vẫn không tìm kiếm được thêm vật gì ta nhìn xung quanh cung điện thấy đống nhung mao trắng trắn nằm đối diện góc bên này. Tay phải vỗ nhẹ vào đầu
- Trời đất, Hôm nay cũng đãng trí quá rồi. Vừa hấp thu bốn con thần thú bên này thì quên mất tiêu còn một con bên kia cũng đang đợi ta xẻ thịt.
Cước bộ lửng thửng đi tới bạch hổ vương, trong lòng ta càng thêm khoái trá tự sướng. Khi nãy hấp thụ bốn con thần thú đã được thú hóa cường đại như thế, nếu hấp thụ con bạch hổ vương cấp độ chân thần thì hình dạng thú hóa còn mạnh tới chừng nào. He he he, thiệt là hồi hộp quá đi đó mà.
Khi ta cách bạch hổ vương khoảng một mét bỗng nghe tiếng gầm gừ từ trong miệng nó phát ra. Tình huống bất ngờ làm ta có chút giật mình, vội vàng nhảy về phía sau nhanh chóng triệu hồi Tiểu Hắc Huyết ra đứng bảo hộ kế bên.
Chần chừ hồi lâu bạch hổ vương vẫn không nhúc nhích, nó chỉ nằm đó rên hừ hừ, không chú ý không cách nào phát hiện được. Liếm mép, quá béo đi. Cứ tưởng là chết hết ai ngờ còn một con lọt lưới. He he he, giết một con chân thần boss kinh nghiệm sẽ thu được bao nhiêu đây quả thật đáng để chờ mong a.
Ta cười dâm đãng một tiếng rút thanh kiếm bên hông ra ngắm chuẩn vào miệng vết thương trên thân bạch hổ vương đâm tới. Đầu kiếm khi chỉ còn cách bạch hổ vương một gang tay thì cánh tay ta bị vật gì đó giữ lại. Ta quay lại nhìn nhận ra kẻ cản trở là Tiểu hắc huyết đứng sau lưng nãy giờ. Tiểu hắc huyết cắn chặt tay áo không buông, ánh mắt uông uông nhìn ta, cái đầu to khẽ lắc lắc biểu tình không muốn ta xuống tay với bạch hổ vương. Vuốt đám hắc mao trên đầu tiểu hắc huyết
- Mày không muốn ta giết nó sao? Nhưng giờ chúng ta cấp độ còn thấp lắm, giết bạch hổ vương chúng ta có thể mạnh lên rất nhiều.
Tiểu hắc huyết ư ử kiên quyết không chịu tha tay áo ta ra, ánh mắt kiên quyết không chịu cho ta giết bạch hổ vương. Ta mặc dù có thể thu tiểu hắc huyết vào sủng vật nang, nhưng nếu làm vậy tình cảm độ có nguy cơ giảm xuống. Cấp độ tăng có thể từ từ luyện nhưng tình cảm độ của sủng vật rất khó bồi dưỡng nhất là sủng vật có trí tuê cao như tiểu hắc huyết. Ta tiếc rẻ nhìn bạch hổ vương một hòi mới thu kiếm vào vỏ.
- Coi như ta thua mày đi. Kinh nghiệm ngon như thế không chịu ăn phải đi cày bừa suốt ngày không buồn chán mới chịu. Thôi kệ, mặc nó tự sinh tự diệt không liên quan đến ta, coi như tiện nghi kẻ khác vậy. Chấn động hôm nay lớn như thế chẳng mấy chốc cũng có kẻ chạy tới cho xem. Tiểu hắc huyết chúng ta về thôi.
Ta phẩy tay dự định bước ra khỏi cung điện ngầm thì lần nữa Tiểu hắc huyết chạy tới ngâm chặt tay áo ta không cho đi.
- Việc gì nữa đây đại ca. Giết nó cũng không được bỏ đi cũng không được. Cuối cùng ngươi muốn ta làm sao mới chịu đây.
Tiểu hắc huyết nghe hiểu lời ta, nó ư ử trong miệng rồi chạy tới bên cạnh bạch hổ vương nằm xuống bên cạnh nhất quyết không chịu đi. Ánh mắt đầy vẻ tội nghiệp nhìn ta rồi quay về thân thể chặt chịt.
- Chẳng lẽ ngươi muốn ta cứu nó.
Tiểu hắc huyết gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
- Trời đất, nó là chân thần cấp bậc. Cho dù bị thương nghỉ ngơi cũng sẽ hồi phục lại thôi, vả lại ta cũng chỉ mới cấp hai mươi, lấy gì mà cứu nó đây. À, mà không phải hình như còn vài viên đan dược mà.
Từ trong giới chỉ lấy ra hết tất cả đan dược còn lại. Hic, hic, ta còn chưa kịp uống viên đan đã phải tặng cho kẻ khác. Đan dược cao cấp không, toàn bộ đều là bảo vật cứu mạng đó nghen, lúc nguy hiểm ực vào một viên mạng sống sẽ được bảo toàn. Tuy hơi đáng tiếc một tí nhưng ta cũng đưa một viên vào mõm bạch hổ vương. Ài, đan dược có thể kiếm được, nhưng thú mạng mất đi thì không thể kiếm được. Dù gì nó cũng là bạch hổ vương, trí tuệ cực cao, cứu nó xong chắc nó cũng không giết ta đâu nhỉ.
Sau một phút trôi qua, bạch hổ vương vẫn nằm yên bất động không hề có dấu vết lành lặn lại. Ta cắn răng nhét thêm một viên vào nữa. Kết quả vẫn giống như lúc nãy. Một viên rồi một viên đến khi còn lại một viên duy nhất trong tay.
- Viên cuối cùng, nếu không cứu được ngươi thì ta đành bó tay thôi. Chết rồi đừng oán trách ta tại sao thấy chết không cứu a.
Có lẽ do nghe được lời than vãn, viên cuối cùng nhét vào mõm bạch hổ vương, nó bắt đầu mở đôi mắt đỏ ra nhìn ta. Đôi mắt đầy vẻ mệt nhọc, yếu ớt, không cam lòng. Quan sát một lúc, bạch hổ vương nhìn sang tiểu hắc huyết đứng bên cạnh ta. Cái đầu dã thú của nó toát lên vẻ khó hiểu, lại một lần nữa nhìn sang ta, lần này điểm chú ý tập trung giữa mi tâm ta.
- Ngươi là do Vạn Vô Yên phái tới sao.
Bạch hổ vương yếu ớt hỏi. Nghe nó lên tiếng liền nhắc tới Vạn Vô Yên, ta cảm thấy giật mình, nhưng ngẫm lại cảm thấy cũng đúng. Bạch hổ vương cùng Vạn Vô Yên đều là yêu thú, quen biết nhau cũng là bình thường. Tuy nói là quen biết nhau nhưng là bạn hay thù không xác định rõ, nên ta không thể không cẩn thận
- Ta không biết ngươi đang nói gì.
Bạch hổ vương cũng không tức giận, ánh mắt hắn chuyển sang tiểu hắc huyết bên cạnh ta
- Trên đời này chỉ có duy nhất một mình nàng ta mới sở hữu Huyết Trư. Tuy bên cạnh ngươi Huyết Trư không biết tại sao lại nhỏ yếu đến như thế nhưng hình dáng chắc chắn là nó rồi. Huyết trư đã nhận chủ trừ khi chủ nhân cũ nó chết hoặc chủ nhân cũ đồng ý cho nó nhận chủ mới ra thì không cách nào có người khác bắt huyết trư nhận chủ cả. Mà một kẻ chỉ mới hai mươi cấp như ngươi muốn giết nàng ta là chuyện không thể. Trên tay ngươi là tội ác giới chỉ của nàng. Cho dù thật sự ngươi giết chết nàng ta cũng không thể thu được quả giới chỉ ấy. Ngoài ra ta còn phát hiện một chuyện quái dị, nhìn thoáng qua ngươi giống nhân loại nhưng trong đầu lại có ma tinh, điều này cũng thật sự thú vị chỉ có Vạn Vô Yên suốt ngày quanh quẩn với đám ma thú mới làm được việc kì quái này.
Ta thật không ngờ tên bạch hổ vương sắp xuống lỗ này lại quan sát tinh tường như vậy, bất giác ta lùi lại một bước. Thấy tiểu động tác của ta, bạch hổ vương khẽ gầm gừ trong miệng
- Ngươi không cần sợ, tiểu ma thú mang hình dáng nhân loại à. Ta cùng Vạn Vô Yên không phải kẻ thù, mặc dù ta không ưa gì nàng ta nhưng chúng ta vẫn là đồng bọn.
Đồng bọn với bạch hổ vương, ngang hàng với yêu đế, Vạn Vô Yên cũng là yêu đế. Xem ra cô nàng Vạn Vô Yên này không hề đơn giản a.
- Nếu ngài đã nói vậy thì ta cũng không dấu giếm. Đúng vậy, ta có nhận thức Vạn Vô Yên. Trước đây trong lúc tu luyện bắt gặp tiểu hắc huyết gặp nguy hiểm, ta ra tay cứu nó sau đó cùng nó đi giải phong ấn của Vạn Vô Yên. Sau đó xảy ra một số chuyện, vốn là nhân loại ta hóa trở thành nửa thú nửa người giống bây giờ. Sau đó Vạn Vô Yên nhờ ta làm một số nhiệm vụ. Lần này tới nơi này của ngài cũng chỉ là một nhiệm vụ nhỏ khác bắt buộc phải làm, ta cũng không hề muốn quấy rầy ngài. Nàng ta lúc này đang bế quan gần đây. Nếu có cơ hội, ngài có thể tìm đến nàng ta nói chuyện phím.
Bạch hổ vương nghe ta giải thích, bỗng cười lớn
- Ngay cả nàng cũng tới nơi này sao ? Thiên ý, quả là thiên ý. Ha ha ha ha. Bốn người đã có ba kẻ rồi. Chừng nào tên tiểu trùng kia sẽ xuất hiện đây. Thật đáng chờ mong. Chỉ đáng tiếc – Bạch hổ vương phun ra ngụm máu tươi – cơ thể này đã quá sức chịu đựng của nó rồi. Vốn thân xác này còn chứa một tia linh hồn cuối cùng, bế quan mấy trăm năm có thể tích tụ lại được sau đó ta sẽ trọng sinh. Nhưng không ngờ lại bị ngoại nhân tới quấy rầy làm cho tia ý thức này cũng dần tan biến. Tiểu ma thú, ta không biết ngươi có lai lịch ra sao nhưng nếu ngươi đã được sự tin tưởng của tiểu điểu, ta cũng tin tưởng ngươi sẽ không giống những tên nhân loại bỉ ổi ấy.
Bạch hổ vương càng nói, càng yếu ớt, khóe miệng rỉ dòng máu tươi lênh láng mặt đất
- Giúp ta chăm sóc cụ thân thể này. Tuy không thể giúp nhiều cho ngươi đây là việc duy nhất ta có thể làm. Ngoài ra cố gắng hoàn thành nhiệm vụ tiểu điểu giao cho ngươi, ngươi bây giờ là niềm hy vọng duy nhất của chúng ta.
Câu cuối cùng bạch hổ vương chỉ đủ sức thì thầm. Bạch hổ vương dần khép hờ con mắt lại, cơ thể nó lạnh dần đi. Vậy là một đời đế vương đã chết trong ngôi mộ vô danh này. Nhìn bạch hổ vương ra đi bình thản như thế trong lòng ta dấy lên cổ cảm xúc vô danh. Không biết từ lúc nào ta đã xem chính mình là ma thú. Đồng cảm ,đau buồn với số phận bi thảm của chúng. Dù biết đây chỉ là trò chơi, nhưng khi nhân vật trong đó có tình cảm suy nghĩ riêng của chính bản thân mình thì cũng coi như một vật thể thật sự sống.
Hào sảng, chính trực, vui vẻ, kẻ mạnh vi tôn. Ma thú chỉ đơn giản là thế thôi, muốn làm là làm không cần lý do bao biện hành vi của mình. So với nhân loại có khi tốt hơn rất nhiều. Có lẽ ta đả chứng kiến quá nhiều những thứ xấu xa ấy nên sâu thẳm trong tâm hồn đâm ra chán ghét sự ích kỉ dối trá của con người. Sống tốt đẹp cuối cùng cũng bị người ta hãm hại, khi giàu có thì ai ai cũng chạy tới chạy chọt nhờ vả, nhưng khi gia đình ta xuống dốc những kẻ tự xưng là người tốt ngày xưa có còn nữa không ? Xã hội là vậy, ở một mặt nào đó cũng giống như xã hội ma thú nhưng hành vi được bao che, giấu diếm tinh vi hơn rất nhiều mà thôi.
Thôi đừng nói những chuyện nhàm chán ấy đã. Ta chú ý tới câu cuối cùng của bạch hổ vương, chăm sóc giúp hắn cỗ thân thể này. Hắn đã chết thì chăm sóc làm sao đây ? Chẳng lẽ lại bỏ vào quan tài đá rồi mang đi hay sao.
Trong lúc ta đang nghi hoặc thì thân thể bạch hổ vương tỏa ra màu xanh biếc của biển. Ánh sáng nhu hòa từ người nó lan ra xung quanh, hấp lấy tất cả thủy nguyên tố trong không khí. Sau đó, cổ thân thể khổng lồ của bạch hổ vương dần dần rút nhỏ lại từ chiếc xe tải cỡ nhỏ thành con mèo nuôi trong nhà. Thủy Nguyên tố theo đó tụ tập đậm đặc, chúng xoay xung quanh thân thể bạch hổ vương. Lúc đầu còn có thể thấy được tình cảnh bên trong đó, nhưng sau đó thủy nguyên tố đặc đến nỗi chỉ thấy màu xanh biếc mà thôi.
Cuối cùng thủy nguyên tố hình thành một lớp vỏ bao bọc xung quanh bạch hổ vương. Nói đúng hơn đây là quả trứng màu xanh nhạt. Đang lúc ngẩn người quan sát diễn biến thì hệ thống liền đề kì
Đing Đông – Chúc mừng người chơi Nhìn Cái Gì thu được thần thú bạch hổ vương sủng vật đản. Có đồng ý ấp hay không?
Ngớ người. Nghe đến bạch hổ vương sủng vật đản thì ta chỉ đứng đực ra một chỗ. Chỉ là đây chính là trong truyền thuyết sủng nhi của nữ thần may mắn. Chuyện như vậy cũng có thể xảy ra trên đầu của ta.(Tác giả hừ mũi: nữ thần may mắn cái thí. Tao chiếu cố mày chứ ai, đồ quên ơn quên nghĩa)
Ta run run cầm quả trứng để giữa lòng bàn tay.
- Đồng ý.
Miệng trả lời hệ thống đề kì.
Rắc
Lớp vỏ trên thân trứng bỗng nhiên nứt ra một đường nhỏ xíu rồi lan nhanh khắp nơi trên vỏ trứng. Thanh thúy một tiếng, quả trứng nứt toang lộ ra bên trong một đám nhung mao trắng trắng. Đó là một con tiểu miêu toàn thân khoát lên một đám lông trắng sữa, hai mắt nhắm nghiền như đang ngủ, thân thể nhỏ xíu cuộn tròn một đống, cái đuôi ngoe nguẩy. Thiệt là dễ thương quá đi, càng đáng yêu hơn tiểu hắc huyết lúc mới ấp ra nữa.
Ta dùng hai ngón tay gãi gãi hàm dưới của nó. Mấy con mèo thì rất thích việc này, còn với hổ không biết ra sao. Nhưng ta đã lo lắng thừa, bị gãi như thế tiểu bạch hổ miệng rên hừ hừ tỏ vẻ rất dễ chịu.
Đinh Đông – Chúc mừng người chơi Nhìn Cái Gì thu được hảo cảm từ sủng vật. Hảo cảm tăng 10. Xin mời người chơi thiêm danh cho sũng vật.
- Tiểu Bạch đi. Sau này ta sẽ gọi ngươi là Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch không hổ danh là chân thần cấp bậc trọng sinh, tuy còn rất nhỏ nhưng đã có trí tuệ nhất định. Tiểu Bạch nghe ta đặt tên nó mở đôi mắt bé xíu tròn xoe nhìn ta vẻ mặt rất vui vẻ. Ta cười cười đem nó đặt lên lưng Tiểu hắc huyết
- Ngươi giờ có tiểu đệ rồi đó nha. Chăm sóc Tiểu bạch cho cẩn thận đấy.
Nhưng không để ta thư thả lâu,hệ thống lại đề kì. Lần này làm ta cười khổ không thôi
Đinh Đông – Chúc mừng người chơi Nhìn Cái Gì sở hữu sủng vật có thể bài danh trong Thập Đại Sủng Vật bảng, người chơi Nhìn Cái Gì có muốn hiển thị tên của mình hay không?
- Không cần.
Lần trước Tiểu hắc huyết thượng bảng, lần này tới Tiểu bạch. Ta còn không bị toàn đại lục truy sát mới là chuyện lạ. Đê điều một tí mới là chuyện tốt. Nhưng hệ thống ngay lập tức chứng minh nó dâm đãng đến mức nào cho ta xem
Đing Đông – Thông báo toàn Đông Huyễn đại lục, sủng vật cấp thần thú đã xuất hiện và được bài danh hạng nhất trên thập đại sủng vật bảng.
Trong vòng mười giây đồng hồ ngắn ngủi. Cả Đông Huyễn đại lục sôi trào. Mọi người tham gia Chân Đế gào thét đòi chủ nhân của sở hữu thần thú ra mặt, công bố hình dạng của nó ra.
Thập Đại Sủng Vật Bảng:
Bài danh thứ 1: Bạch Hổ Vương, cấp: thần cấp. Chủ nhân: ẩn dấu tên
Bài danh thứ 2: Hắc Huyết Yêu Trư, cấp: 9, Chủ nhân: ẩn dấu tên
Bài danh thứ 3: Hắc Phong Báo,Cấp: 8, Chủ nhân: ẩn dấu tên
Bài danh thứ 4: Ngàn Năm Cương Thi,Cấp: 7, Chủ nhân: ẩn dấu tên
Bài danh thứ 5: Đại Địa Hắc Hùng,Cấp: 7, Chủ nhân: ẩn dấu tên
Bài danh thứ 6: Hắc Ám Biên Bức,Cấp: 7, Chủ nhân: Con Cua Già
Bài danh thứ 7: Hỏa Xà, Cấp: 6, Chủ nhân: ẩn dấu tên
Bài danh thứ 8: Hấp Huyết Biên Bức, Cấp: 6, Chủ nhân: Huyết Đao
Bài danh thứ 9: Nhị Vĩ Ngô Công Vương, Cấp: 6, Chủ nhân: ẩn dấu tên
Bài danh thứ 10: Quang Minh Thử, Cấp: 5, Chủ nhân: Tuyết Hận
Người chơi ất: trời ơi, thần thú cuối cùng cũng xuất hiện. Thằng nào chủ của nó đem ra cho chúng tao coi đi.
Ngươi chơi giáp: đổi bà xã lấy thần thú, có hứng thú pm ngay cho ta.
Người chơi ất: bà xã mày như con heo muốn đổi thần thú à, có đi mà mơ.
Người chơi giáp: shit, lấy một trăm kg đổi một trăm gam, thằng chủ nó lời rồi còn muốn gì nữa.
Người chơi ất: ta ngất !
Vụ việc hắc huyết yêu trư chưa kịp lắng xuống thì một quả bom khác lại thả xuống. Oanh động của lần này không kém gì lần trước, có khi còn vượt trội hơn. Thần thú a, cao hơn cửu cấp ma thú hai đẳng cấp. Tiềm năng phát triển của thần thú là vô hạn lượng, sức mạnh kinh người, kĩ năng đáng sợ. Lần trước tiểu hắc huyết của ta làm mọi người thèm thuồng, thì lần này tiểu bạch làm cho cả đại lục điên cuồng. Cửu đại bang phái xuất động toàn bộ tinh lực dò cho ra kẻ sở hữu bạch hổ vương. Thu phục không được thì tuyệt sát không cho kẻ đó có cơ hội trở mình.
Treo thưởng cho người tìm được tung tích của kẻ sở hữu bạch hổ vương cũng leo thang dần cao tới mười ngàn kim tệ. Đối với người bình thường, mười ngàn kim tệ đủ cho họ phè phỡn một thời gian dài, không ai lại không muốn hưởng số tiền này. Thế là ngay những kẻ tự do mạo hiểm giả cũng đổ xô đi tìm.
Tiểu bạch: thần cấp ma thú, Cấp độ: 1, huyết lượng: 5000, Ma pháp lực: 10000, Công kích: 300, Phòng thủ: 300.
Kĩ năng: Hổ băng trảo: dùng móng vuốt sắc bén bao bọc hàn khí tấn công kẻ thù. Hiệu quả : tăng 5% tổn thương hệ thủy, 10% tạo trạng thái đóng băng.
Hic, thần thú quả không hổ danh. Cùng cấp một, nhưng so với tiểu hắc huyết trước kia là hai đẳng cấp khác nhau, ngay cả kĩ năng cũng đáng sợ không kém.
Ta ôm tiểu bạch trong lòng, yêu thích không rời tay, tay xoa cái đầu trắng nỏn của nó. Miệng cảm thán không thôi.
- Tiểu quái vật a. Ngươi mau mau lớn, rồi cùng chúng ta đi ngao du khắp thiên hạ, có phải thích lắm không.
Tiểu bạch khẽ gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.
- Hi hi hi, quả nhiên thông minh. Cho ngươi xuống thôi, ta còn phải làm việc nữa.
Ta thả tiểu bạch xuống đất, tiếp theo ôm hai cô gái bất tỉnh lên lưng tiểu hắc huyết. Thế là ba chủ tớ cùng nhau đi khỏi cung điện đổ nát dưới lòng đất. Đi vào bao giờ cũng cảm thấy lâu hơn đi ra, hoặc có lẽ tâm lý thoải mái vì hoàn thành xong nhiệm vụ, lần này ba chúng ta rất nhanh đã thấy được ánh sáng phía cuối hành lang.
- Lại thấy mặt trời rồi, ôi không khí trong lành vẫn là tốt nhất.
Ta vươn vai uốn éo cái lưng vài cái cho thoải mái, bỗng nhiên một bóng người từ phía sau nhảy ra đánh vào ót ta một cú trời giáng. Bị tập kích bất ngờ, ta ngã nhào mặt cà xuống lớp đá sỏi dưới đất. Mặt nạ bạch nhân ta mang chịu không nổi lực va đập bị nát thành từng miếng nhỏ. Chưa để ta phản ánh kẻ đó nhảy lên người, khóa chặt hai tay ta sau lưng. Hắn kề thanh kiếm vào cổ, giọng đe dọa
- Ngươi quả thật to gan tày trời, dám bắt cóc tam công chúa. Cho dù là dị nhân cũng không thoát khỏi tội chết đâu. Quân sĩ, giết hai con ma thú giải cứu công chúa.
Giọng nam nhân quát lên, lập tức từ bụi rậm xung quanh mấy trăm binh lính, vũ khí áo giáp chỉnh tề lao ra. Mũi kiếm lóa lên quang mang xanh lục bao vây tiểu bạch và tiểu hắc huyết vào giữa.
Hơn trăm người đều sử dụng lam cấp vũ khí, toàn bộ áo giáp cũng là lam cấp. Ta từ khi nào đụng phải sát tinh như thế vậy trời. Bị bất ngờ bao vây, tiểu hắc huyết nhanh chóng triệu hồi ra hai con hắc huyết phân thân, tiểu bạch thì nhảy lên lưng tiểu hắc huyết giơ nanh múa vuốt thị uy với đám binh lính.
- Chỉ mới hai mươi cấp thôi sao. Đúng là rác rưởi.
Nam nhân ngồi trên lưng ta khinh bỉ thốt lên một câu, hắn đứng dậy dùng chân đá vào bụng làm ta văng vào gốc cây gần đó. Cơn đau từ bụng truyền lên não, cảm giác tức ngực khó thở làm ta ho sù sụ.
Ngồi dựa vào gốc cây, ta mới quan sát rõ kẻ sỉ nhục ta khi nãy. Một tên mặt mày tuấn tú, mái tóc dài buộc thành đuôi ngựa, cầm thanh đại kiếm, người mang bộ giáp bó sát thân thể. Đều đáng nói là vũ khí và bộ giáp của hắn là ám kim cấp, cao hơn hoàng kim một cấp. Hắn liếc sang ta một cách khinh bỉ rồi quay sang hướng binh lính quát lớn
- Các ngươi còn chờ gì nữa. Giết chết chúng cứu tam công chúa cho ta. Cẩn thận một tí, nếu làm công chúa bị thương thì các ngươi chờ chết đi.
Đám binh lính nghe thấy tên nam nhân ra lệnh, vũ khí lần nữa chỉnh tề hướng tiểu hắc huyết cùng tiểu bạch đánh xuống.
- Dừng tay.
Ngay khi rừng kiếm còn cách hai sủng vật một mét thì một giọng nói thánh thót vang lên ngăn cản. Tên nam nhân nhìn chủ nhân của giọng nói vẻ mặt kinh hỉ
- Công chúa, nàng đã tỉnh.
- Cảm ơn Bạch tướng quân đã quan tâm.
Người lên tiếng ngăn cản quả không ai khác đúng là tam công chúa Thúy Vân. Sau khi sử dụng chiêu thức cuối cùng thân thể nàng lâm vào suy nhược trầm trọng, nhờ ta kéo nàng ra khỏi chiến trường ác liệt, giấu nàng vào một góc để nàng tịnh dưỡng. Đoạn đường ra khỏi hang cũng khá dài, về cơ bản Thúy Vân đã hồi phục hai phần thể lực nhưng tinh thần tiêu hao quá độ vẫn không thể tỉnh dậy ngay. Lúc bấy giờ, hơn một trăm kẻ phát ra đấu khí hướng về tiểu hắc huyết cùng tiểu bạch dự định tấn công, vô tình kích thích Thúy Vân khôi phục ý thức.
Tên Bạch tướng quân vẻ mặt thay đổi còn lẹ hơn trở lòng bàn tay. Khi nãy hắn vênh váo, kiêu ngạo thế nào thì lúc này lại đầy vẻ chính nhân quân tử. Hắn hướng về phóa Thúy Vân đi tới.
Tiểu hắc huyết quả nhiên không uổng phí ta yêu thương nó bấy lâu, vừa thấy tên ngụy quân tử tới gần, nó liền chỉa đôi nanh về Bạch tiểu tử, ánh mắt đầy vẻ đe dọa. Tuy ta cực kì ác cảm tên này, tuy nhiên hiện giờ tình thế không cho ta sính cường. Ta có thể chết nhưng không thể để cho tiểu hắc huyết cùng tiểu bạch bị người ta đánh chết.
- Tiểu hắc, không cần. Ngươi hãy thả công chúa tôn quý kia xuống đi. Chúng ta rời khỏi nơi này.