01-05-2012, 11:00 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: May 2012
Äến từ: HCM
Bà i gởi: 18
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Há»™ Hoa Cao Thủ Tại Äô Thị
Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng
-----oo0oo-----
ChÆ°Æ¡ng 1225 : Trá»±c tiếp Ä‘áºp chết
NgÆ°á»i dịch: Masta4ever
Nguồn: Sưu Tầm
Dù trong phòng rất ồn à o nhÆ°ng lá»i nói của Hạ Thiên vẫn mang theo má»™t lá»±c lượng khó cản, chỉ sau khoảnh khắc đã truyá»n và o trong tai má»i ngÆ°á»i.
NhÆ°ng đám phụ nữ kia có nghe mà không phản ứng, vẫn giãy dụa cÆ¡ thể, ngÆ°á»i duy nhất phản ứng chÃnh là Gia Cát Vấn Thiên Ä‘ang ngồi hưởng thụ. Hắn nhìn vá» phÃa cá»a, vẻ mặt chợt biến đổi, không phải vì Hạ Thiên, mà là vì Cố Hà m SÆ°Æ¡ng.
Gia Cát Vấn Thiên lấy má»™t đống tiá»n mặt ném cho các cô gái, sau đó nói:
- Mau mặc quần áo rồi đi ra.
Các cô gái nghe được lá»i nà y của Gia Cát Vấn Thiên thì cuối cùng cÅ©ng có hà nh Ä‘á»™ng, ai cÅ©ng ngừng Ä‘á»™ng tác, bắt đầu mặc quần áo, sau đó ai cÅ©ng cầm má»™t má»› tiá»n ra khá»i phòng, cuối cùng chỉ còn lại má»™t mình Gia Cát Vấn Thiên.
Gia Cát Vấn Thiên cháºm rãi mặc quần áo, sau đó đứng lên cháºm rãi nói má»™t câu:
- Hà m Sương, là cô sao?
Gia Cát Vấn Thiên sở dÄ© không thể xác định vì Cố Hà m SÆ°Æ¡ng luôn Ä‘Æ°a lÆ°ng vá» phÃa nà y, rõ rà ng nà ng không muốn xem tình cảnh hoang Ä‘Æ°á»ng bên trong.
Lúc nà y nhạc đã tắt, không gian có vẻ yên tÄ©nh, nhÆ°ng bên trong câu lạc bá»™ vẫn rất ồn, tất nhiên đối vá»›i đám ngÆ°á»i Ä‘ang đứng đây, muốn nghe rõ lá»i nói của đối phÆ°Æ¡ng thì quá dá»….
- SÆ°Æ¡ng nha đầu, chị có thể xoay ngÆ°á»i, tên kia mặc quần áo tá» tế rồi.
Hạ Thiên lúc nà y nói một câu.
Cố Hà m SÆ°Æ¡ng cuối cùng cÅ©ng xoay ngÆ°á»i, nà ng nhìn vá» phÃa Gia Cát Vấn Thiên:
- Chú Gia Cát, sao chú lại biến thà nh nhÆ° váºy?
"Chú!"
Hạ Thiên nghe cách xÆ°ng hô của Cố Hà m SÆ°Æ¡ng mà không khá»i ngây ngÆ°á»i, ngÆ°á»i nà y chẳng lẽ còn lá»›n hÆ¡n SÆ°Æ¡ng nha đầu và i chục tuổi?
- Hà m SÆ°Æ¡ng, tháºt sá»± là cô?
Gia Cát Vấn Thiên lúc nà y cÅ©ng nhìn thấy rõ gÆ°Æ¡ng mặt của Cố Hà m SÆ°Æ¡ng, cÅ©ng xác nháºn suy Ä‘oán của mình, nhÆ°ng hắn vẫn có chút kinh ngạc:
- Sao giá»ng Ä‘iệu lại biến thà nh thế nà y?
- Chú Gia Cát, cổ há»ng của cháu đã được trị, vì thế âm thanh là nhÆ° váºy.
Cố Hà m SÆ°Æ¡ng trả lá»i:
- Nhưng, chú nói cho cháu biết, sao chú lại trở thà nh thế nà y?
- Trá»i muốn ngÆ°á»i diệt vong, tôi vốn đã cách cái chết không xa, sao không để ông trá»i thá»a mãn, trÆ°á»›c tiên Ä‘iên cuồng má»™t lần?
Gia Cát Vấn Thiên bình tÄ©nh trở lại, hắn dùng giá»ng không nhanh không cháºm nói:
- Hà m SÆ°Æ¡ng, ngÆ°á»i khác không hiểu nhÆ°ng cô nên hiểu ý của tôi, tôi vỠđến Thanh Thà nh thì phát hiện chá»— đó không còn là nhà của mình, trăm năm qua Ä‘i, tất cả Ä‘á»u bị hủy diệt, tất cả Ä‘á»u không còn tồn tại, hy vá»ng cuối cùng của tôi cÅ©ng bị hủy diệt.
- Hủy diệt rồi sao?
Cố Hà m Sương hình như cảm thấy khó hiểu:
- Sao lại bị hủy diệt?
- Quá nhiá»u ngÆ°á»i thì tất nhiên là hủy diệt, chá» khi tôi phát hiện không thể nà o tiếp tục tu tiên, tôi định sống tốt cho qua thá»i gian, nhÆ°ng chợt phát hiện mình hai bà n tay trắng, không thân nhân, không tiá»n, căn bản không có gì sinh tồn trên Ä‘á»i nà y. Tôi định lên núi trồng trá»t, muốn tá»± cung tá»± cấp, nhÆ°ng lại có ngÆ°á»i nói cho tôi biết, tôi không thể trồng, vì đó không phải là đất của tôi.
Gia Cát Vấn Thiên cháºm rãi Ä‘i ra cá»a, sau đó đứng cách Cố Hà m SÆ°Æ¡ng má»™t khoảng chÆ°a đến má»™t mét:
- Cuối cùng tôi cÅ©ng bá» Ä‘i, Ä‘i đến thà nh phố Thục Äô, và o thà nh phố nà y là m má»™t tên ăn mà y, cÅ©ng dần thÃch ứng vá»›i xã há»™i, nhÆ°ng tôi vẫn thiếu má»™t thứ, dù là ở đâu và thá»i nà o cÅ©ng cần, đó là tiá»n.
- Vì váºy mà chú Ä‘i cÆ°á»›p?
Cố Hà m SÆ°Æ¡ng vẫn có chút khó tiếp nháºn.
- Äúng váºy, tu luyện trên trăm năm có được thứ gì? ChÃnh là lá»±c lượng mạnh, tôi tuy cố gắng cả trăm năm và kết quả cÅ©ng là cái chết, nhÆ°ng muốn trÆ°á»›c khi chết cÅ©ng
được sống ngà y tốt là nh.
Gia Cát Vấn Thiên rất bình tÄ©nh, rõ rà ng hắn cảm thấy nhÆ° váºy không có gì không đúng:
- Hà m SÆ°Æ¡ng, thế giá»›i nà y đã không thÃch hợp cho sá»± sinh tồn của chúng ta, cô còn trẻ hÆ¡n tôi và i năm, cô nên nghe lá»i tôi, sống cho tốt. Có thể là lấy Trang Vân Äông, nếu không thÃch thì lấy má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông bình thÆ°á»ng, sinh con để cái, giúp chồng dạy con, không cần theo Ä‘uổi thiên đạo vô căn cứ.
- SÆ°Æ¡ng nha đầu, tháºt ra tên nà y nói rất đúng, sau nà y chị nên ngoan ngoãn là m tiểu nha hoà n của tôi, thiếu gia sẽ sủng ái chị.
Hạ Thiên nói tiếp má»™t câu, hắn nãy giá» không nói gì và cÅ©ng không ra tay vì Cố Hà m SÆ°Æ¡ng Ä‘ang nói, nà ng muốn nói và i lá»i vá»›i Gia Cát Vấn Thiên.
- Cáºu nói gì?
Gia Cát Vấn Thiên chuyển ánh mắt lên ngÆ°á»i Hạ Thiên:
- Cáºu có tÆ° cách gì mà để Hà m SÆ°Æ¡ng là m nha hoà n cho mình?
Hạ Thiên còn chưa nói thì Cố Hà m Sương đã mở miệng trước:
- Chú Gia Cát, tôi tháºt sá»± là m nha hoà n cho thiếu gia.
- Cái gì?
Vẻ mặt Gia Cát Vấn Thiên cực kỳ khó tin, hắn đầu tiên là nhìn Hạ Thiên, sau đó nhìn và o Cố Hà m Sương, một phút sau mới mở miệng:
- Hà m SÆ°Æ¡ng, chá»— nà y ánh sáng không tốt, đến bây giá» tôi má»›i phát hiện khà sắc của cô tÆ°Æ¡ng đối tốt, nếu so sánh vá»›i lần gặp mặt trÆ°á»›c đó thì tốt hÆ¡n nhiá»u, rõ rà ng là công lá»±c tăng tiến. HÆ¡n nữa cô đã trẻ hÆ¡n, âm thanh cÅ©ng biến đổi, chẳng lẽ đã luyện thà nh Kim Äan?
Cố Hà m SÆ°Æ¡ng khẽ gáºt đầu:
- Chú Gia Cát, cháu còn má»™t bÆ°á»›c xa nữa má»›i đến Kim Äan Kỳ, nhÆ°ng thiếu gia là thần y, có thể giúp cháu chữa trị cÆ¡ thể.
- CÅ©ng vì váºy mà cô là m nha hoà n cho hắn?
Gia Cát Vấn Thiên hừ một tiếng:
- Trang Vân Äông đâu? Hắn đồng ý cho cô là m nha hoà n sao?
- Chú Gia Cát, Trang Vân Äông đã chết rồi, Viên Thiên ChÃnh cÅ©ng mất, đến bây giá» cÅ©ng chỉ còn lại bốn ngÆ°á»i, tôi không hy vá»ng chú cÅ©ng chết Ä‘i.
Cố Hà m SÆ°Æ¡ng nói bằng giá»ng có chút sầu não:
- Chú Gia Cát, chú đã từng rất chăm lo cho đám háºu bối chúng cháu, chú cÅ©ng nhiá»u lần cổ vÅ© chúng cháu, nói chúng cháu có tÆ°Æ¡ng lai thà nh tiên. Vì váºy mong chú đồng ý vá»›i cháu má»™t sá»± kiện, không nên cÆ°á»›p bóc, không cần giết ngÆ°á»i, chỉ cần là m má»™t ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng là được. CÅ©ng giống nhÆ° những gì chú vừa nói vá»›i cháu, chú cÅ©ng có thể tìm má»™t ngÆ°á»i phụ nữ của mình để sống hết quãng Ä‘á»i còn lại, nhÆ° váºy có tốt không? Nếu chú thiếu tiá»n, cháu có thể cho chú, gia tá»™c của cháu vẫn còn, cÅ©ng khá già u có, có thể để chú không cần lo lắng đến hết ná»a Ä‘á»i còn lại.
- Hà m SÆ°Æ¡ng, ý tốt của cô tôi rất hiểu, nhÆ°ng tôi không giống cô, tôi đã không sống được bao lâu nữa rồi, tôi cảm thấy cÆ¡ thể Ä‘ang nhanh chóng già yếu, tôi chỉ muốn thừa dịp còn chút công lá»±c để là m chút chuyện mà ngÆ°á»i thÆ°á»ng không là m được. Tôi cÅ©ng không muốn tuy luyện trăm năm để rồi cuối cùng le lói tắt ngúm, dù là giết ngÆ°á»i hay cÆ°á»›p của, tất cả giống nhÆ° má»™t thể nghiệm má»›i, đến khi đủ thể nghiệm, Ä‘á»i tôi sẽ đến giai Ä‘oạn cuối cùng.
Gia Cát Vấn Thiên thản nhiên nói:
- Nếu cô muốn bắt, tôi cũng không trách cô, nhưng dù cô mạnh hơn tôi một chút, tôi muốn chạy đi cũng không khó.
- Chú Gia Cát, không phải thế, chỉ cần chú tình nguyện, cháu sẽ cho chú sống thêm được và i chục năm. Cháu đã nói rồi, thiếu gia là thần y, cáºu ấy đã đồng ý vá»›i cháu, sẽ cho chú sống cuá»™c sống bình thÆ°á»ng thêm và i chục năm nữa.
Cố Hà m Sương vẫn muốn thay đổi cách nghĩ của Gia Cát Vấn Thiên.
- Phải không?
Gia Cát Vấn Thiên quay đầu nhìn Hạ Thiên, trong mắt có chút kinh ngạc:
- Y thuáºt của hắn tháºt sá»± thần kỳ váºy sao?
- Äúng váºy, thiếu gia có y thuáºt thần kỳ, cháu đã từng được thể nghiệm.
Cố Hà m Sương vội và ng nói.
Gia Cát Vấn Thiên vẫn lắc đầu:
- Dù váºy thì phải là m thế nà o đây? Tôi đã giết ngÆ°á»i, đã cÆ°á»›p tiá»n, bá»n há» sẽ không cho tôi sống an ổn.
- Thứ nà y thiếu gia có thể giải quyết, chỉ cần chú đồng ý là được, sau nà y thiếu gia sẽ có sắp xếp cho chú, đảm bảo ná»a Ä‘á»i sau không lo cÆ¡m ăn áo mặc, sẽ không lo lắng có ngÆ°á»i quấy rầy.
Cố Hà m SÆ°Æ¡ng vẫn rất chân thà nh, Ä‘iá»u nà y là m cho Hạ Thiên hiểu, nha đầu Hà m SÆ°Æ¡ng nà y tháºt sá»± rất quan tâm đến Gia Cát Vấn Thiên.
Gia Cát Vấn Thiên lại nhìn vá» phÃa Hạ Thiên, trong mắt có chút khác thÆ°á»ng:
- Nhìn cáºu có vẻ rất lợi hại, có thể là m cho Hà m SÆ°Æ¡ng tôn sùng nhÆ° váºy thì chắc là nhân váºt không tầm thÆ°á»ng, cáºu tên gì?
- Tôi tất nhiên là lợi hại, không gì không là m được.
Hạ Thiên lÆ°á»i biếng nói:
- Tôi là Hạ Thiên, hạ trong xuân hạ thu đông, thiên trong thiên hạ đệ nhất thiên, tôi là Hạ thần y đệ nhất thiên hạ, cÅ©ng là cao thủ đệ nhất thiên hạ. Tôi khuyên anh nên nghe lá»i của SÆ°Æ¡ng nha đầu, nếu không tôi cÅ©ng chỉ có thể xá» lý anh. Tháºt ra tôi cÅ©ng muốn trá»±c tiếp xá» lý anh cho xong chuyện, miá»…n phiá»n toái, nếu không phải SÆ°Æ¡ng nha đầu muốn giữ lại mạng cho anh, tôi cÅ©ng không có thá»i gian nói nhảm.
- Cao thủ đệ nhất thiên hạ?
Gia Cát Vấn Thiên lại tỠra kinh ngạc:
- Äến bây giá» tôi vẫn chÆ°a nghe qua tên của cáºu, hÆ¡n nữa tôi cÅ©ng không thấy được chút khà tức cao thủ trên ngÆ°á»i cáºu.
- Chú Gia Cát, thiếu gia có công lá»±c mạnh hÆ¡n cháu rất nhiá»u.
Cố Hà m Sương không nhịn được phải nói.
- Cái gì?
Gia Cát Vấn Thiên lần nà y chÃnh thức kinh hoà ng, ánh mắt cÅ©ng nhìn chằm chằm và o Hạ Thiên, sau đó má»›i cháºm rãi nói:
- Linh khà thu lại, trở vá» nguyên trạng, Ãt nhất phải có tu vi Kim Äan Kỳ, chẳng lẽ cáºu là cao thủ Kim Äan Kỳ?
Hạ Thiên không nhịn được, hắn đánh ra má»™t chưởng, má»™t chưởng không có bất kỳ dấu hiệu gì nhÆ°ng rất nhanh, hắn ra tay ngay cả Cố Hà m SÆ°Æ¡ng cÅ©ng không ngá», Gia Cát Vấn Thiên cÅ©ng không ngá». Thá»±c lá»±c hai bên khác biệt lá»›n, vì váºy bây giá» Hạ Thiên chợt ra tay đánh lén, kết quả tất nhiên là Gia Cát Vấn Thiên căn bản không kịp phản ứng đã bị Hạ Thiên đánh bay.
Hạ Thiên tung chưởng rất có chừng mực, Gia Cát Vấn Thiên bay ra sau ba thước sau đó dừng lại, đứng yên không hao tổn, không có dấu hiệu bị thương.
- Cáºu, cáºu tháºt sá»± là ... ....
Gia Cát Vấn Thiên cá»±c kỳ kinh hãi, rõ rà ng lúc nà y hắn đã biết Hạ Thiên tháºt sá»± là cao thủ siêu cấp, hắn thấy thá»±c lá»±c của Hạ Thiên đã vượt qua Kim Äan Kỳ.
Tà i sản của Bored
01-05-2012, 11:01 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: May 2012
Äến từ: HCM
Bà i gởi: 18
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Há»™ Hoa Cao Thủ Tại Äô Thị
Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng
-----oo0oo-----
Chương 1226 : Anh có thể nói chuyện với Sương nha đầu
NgÆ°á»i dịch: Masta4ever
Nguồn: Sưu Tầm
Gia Cát Vấn Thiên dùng ánh mắt khó tin nhìn Hạ Thiên, trong miệng thì thà o nói:
- Äiá»u nà y sao có thể? Sao lại có ngÆ°á»i tu luyện đến Kim Äan Kỳ? Trên Ä‘á»i nà y sao lại còn tồn tại ngÆ°á»i tu tiên mà chúng ta không biết?
- Anh không biết.
Hạ Thiên lÆ°á»i biếng nói:
- Tôi không cần tu luyện cÅ©ng đến Kim Äan Kỳ, tôi là thần y không là m gì không được, muốn biến ai thà nh thần tiên cÅ©ng được.
Hạ Thiên quay đầu nhìn Cố Hà m Sương rồi nói:
- SÆ°Æ¡ng nha đầu, tôi thấy nên cho ngÆ°á»i nà y má»™t chưởng là xong, nếu chị không vui, tối nay tôi sẽ biến chị thà nh cao thủ Kim Äan Kỳ, nhÆ° váºy chị sẽ vui hÆ¡n.
- Thiếu gia, trước tiên cứ chỠchút, tôi khuyên chú Gia Cát một chút nữa đã.
Cố Hà m Sương khẩn cầu.
- Cáºu nói váºy là có ý gì?
Gia Cát Vấn Thiên dùng ánh mắt sợ hãi nhìn Hạ Thiên:
- Cáºu có thể tùy tiện biến má»™t ngÆ°á»i thà nh cao thủ Kim Äan Kỳ?
- Tôi đã sớm nói rồi, không gì tôi không là m được.
Hạ Thiên lÆ°á»i biếng nói.
- Hà m SÆ°Æ¡ng, cáºu ta nói tháºt sao?
Gia Cát Vấn Thiên quay sang há»i Cố Hà m SÆ°Æ¡ng.
Cố Hà m SÆ°Æ¡ng nhìn Hạ Thiên, nà ng có chút chần chừ, nà ng không biết Hạ Thiên sao lại có năng lá»±c nhÆ° váºy, vì nà ng cảm thấy má»™t khi là m cho ngÆ°á»i ta biết rõ Ä‘iá»u nà y thì háºu quả sẽ khác biệt. Trang Vân Äông cÅ©ng vì biết năng lá»±c khủng bố của Hạ Thiên mà đột nhiên đánh nà ng bị thÆ°Æ¡ng, còn lấy nà ng là m thứ trao đổi vá»›i Hạ Thiên. Nà ng biết rõ vá»›i ngÆ°á»i tu tiên thì năng lá»±c của Hạ Thiên là má»™t sức hút khó thể chống lại.
- SÆ°Æ¡ng nha đầu, nói cho anh ta biết sá»± tháºt, không có vấn Ä‘á» gì.
Hạ Thiên hình nhÆ° hiểu nguyên nhân chần chừ của Cố Hà m SÆ°Æ¡ng, cÅ©ng biết nà ng Ä‘ang trÆ°ng cầu ý kiến của mình, vì váºy hắn má»›i nói nà ng cho ra câu trả lá»i thuyết phục.
Cố Hà m SÆ°Æ¡ng nghe được những lá»i nà y thì có chút do dá»±, sau đó nà ng nhìn Gia Cát Vấn Thiên, cuối cùng mở miệng:
- Chú Gia Cát, tháºt ra cháu cÅ©ng không hiểu quá rõ, nhÆ°ng y thuáºt của thiếu gia tháºt sá»± thần kỳ, hÆ¡n nữa thiếu gia đã há»c xong Nghịch Thiên Bát Châm.
- Cái gì, Nghịch Thiên Bát Châm? Là Nghịch Thiên Bát Châm trong truyá»n thuyết?
Gia Cát Vấn Thiên cá»±c kỳ khiếp sợ, sau đó hắn nhìn Hạ Thiên rồi vá»™i há»i:
- Cáºu há»c được mấy châm rồi.
- Ngũ châm.
Hạ Thiên lÆ°á»i biếng trả lá»i.
- NgÅ© châm thà nh Ä‘an, ngÅ© châm thà nh Ä‘an, khó trách, khó trách cáºu nói có thể biến Hà m SÆ°Æ¡ng thà nh cao thủ Kim Äan Kỳ, tháºt sá»± khó tưởng, tháºt sá»± khó tưởng, trên Ä‘á»i nà y tháºt sá»± có Nghịch Thiên Bát Châm. Tôi vẫn cho rằng đây chỉ là truyá»n thuyết, không thể có loại châm pháp nà y, xem ra thượng tiên vẫn không hy vá»ng ngÆ°á»i tu tiên bị diệt sạch... ....
Gia Cát Vấn Thiên tháºt sá»± chấn Ä‘á»™ng, không ngừng lẩm bẩm, trong mắt lóe lên hà o quang sáng rá»±c, rõ rà ng rất hÆ°ng phấn.
- Chú Gia Cát... ....
Cố Hà m SÆ°Æ¡ng mÆ¡ hồ cảm thấy có gì đó là lạ, vì váºy mở miệng nhắc nhở Gia Cát Vấn Thiên.
Nhưng Cố Hà m Sương còn chưa nói dứt lơi thì đã bị Gia Cát Vấn Thiên cắt đứt, nhưng Gia Cát Vấn Thiên cũng không phải nói với nà ng, mà nói với Hạ Thiên:
- Cáºu có thể biến Hà m SÆ°Æ¡ng thà nh cao thủ Kim Äan Kỳ, nhÆ° váºy cÅ©ng có thể biến tôi thà nh cao thủ Kim Äan Kỳ phải không? Chỉ cần cáºu biến tôi thà nh cao thủ Kim Äan Kỳ, dù cáºu muốn tôi là m gì, tôi Ä‘á»u đồng ý, tôi cÅ©ng có thể nhÆ° Hà m SÆ°Æ¡ng, là m nô bá»™c cho cáºu, tôi cÅ©ng không hối tiếc.
- Tôi chÆ°a nói sẽ biến anh thà nh cao thủ Kim Äan Kỳ, à , bây giá» tôi nói cho anh biết, tôi sẽ không biến anh thà nh cao thủ Kim Äan Kỳ.
Hạ Thiên láºp tức dá»™i cho Gia Cát Vấn Thiên má»™t gáo nÆ°á»›c lạnh.
Gia Cát Vấn Thiên chợt choáng váng, hắn nhìn Hạ Thiên, bộ dạng khó tin:
- Vì sao? Vì sao không được? Hà m Sương có thể, sao tôi không thể?
- Anh so với Sương nha đầu được sao?
Hạ Thiên tức giáºn nói:
- Sương nha đầu là nha hoà n của tôi, anh cũng không phải.
- Tôi nói rồi, dù là là m nô bá»™c thì tôi cÅ©ng có thể tiếp nháºn.
Gia Cát Vấn Thiên vội và ng nói.
- Thứ nhất, tôi không muốn nô lệ cÅ©ng không muốn có ngÆ°á»i hầu, chỉ cần nha hoà n. Anh không phải phụ nữ, không thể là m nha hoà n. Thứ hai, dù anh là phụ nữ nhÆ°ng muốn là m nha hoà n của tôi thì cÅ©ng hÆ¡i khó, không xinh đẹp nhÆ° SÆ°Æ¡ng nha đầu, căn bản tôi không cần.
Hạ Thiên lÆ°á»i biếng nói:
- Vì váºy anh đừng si tâm vá»ng tưởng.
- Tôi là ngÆ°á»i tu tiên, má»™t nô bá»™c nhÆ° tôi hẳn là hữu dụng.
Gia Cát Vấn Thiên vẫn chưa từ bỠý định.
- Tháºt ra tôi muốn nói cho anh biết, nếu anh là m nô bá»™c cho tôi cÅ©ng là vô dụng, vì vợ tôi Ä‘á»u lợi hại hÆ¡n anh, SÆ°Æ¡ng nha đầu cÅ©ng lợi hại hÆ¡n anh. HÆ¡n nữa các chị ấy đáng tin hÆ¡n anh, tôi cảm thấy trừ tôi ra thì Ä‘Ã n ông Ä‘á»u không đáng tin. À, ngoà i vợ tôi ra thì tất cả cÅ©ng không đáng tin, tất nhiên, SÆ°Æ¡ng nha đầu thì không giống, cô ấy là nha hoà n của tôi, cÅ©ng đáng tin.
Hạ Thiên tỠra không quan tâm.
Vẻ mặt Gia Cát Vấn Thiên trở nên khó coi, lần nà y hắn hắn ý thức được Cố Hà m SÆ°Æ¡ng có sức hấp dẫn rất lá»›n vá»›i Hạ Thiên, không phải vì nà ng là ngÆ°á»i tu tiên, căn bản vì gÆ°Æ¡ng mặt xinh đẹp của nà ng.
- Hà m Sương, cô có thể... ....
Gia Cát Vấn Thiên quay đầu nhìn Cố Hà m SÆ°Æ¡ng, giá»ng Ä‘iệu có chút tối nghÄ©a, hắn mong nà ng có thể biện há»™ giúp mình.
- Nà y, đừng ép Sương nha đầu phải cầu tình cho anh.
Hạ Thiên nhìn thấu ý đồ của Gia Cát Vấn Thiên:
- Tôi đã nói vá»›i anh rồi, tôi vốn trá»±c tiếp xá» lý anh, nhÆ°ng SÆ°Æ¡ng nha đầu không muốn anh chết, vì váºy tôi nể mặt chị ấy mà quyết định cho anh sống thêm và i chục năm, có cuá»™c sống của ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, nếu anh không thÃch thì Ä‘i chết là vừa.
Hạ Thiên nói nhÆ° váºy thì Cố Hà m SÆ°Æ¡ng cÅ©ng không thể cầu tình, vì Hạ Thiên đã nói rõ, dù nà ng cầu tình cÅ©ng không được.
Tháºt ra dù Cố Hà m SÆ°Æ¡ng hy vá»ng Hạ Thiên giúp Gia Cát Vấn Thiên, nhÆ°ng nà ng cÅ©ng không thấy Hạ Thiên có gì không đúng. Nà ng thấy má»™t ngÆ°á»i tu luyện thà nh Kim Äan thì chÃnh là má»™t ban ân vô giá, ban ân nà y có thể ngá»™ mà không thể cầu. Hạ Thiên tình nguyện giúp nà ng lên Kim Äan Kỳ, đây rõ rà ng là hắn ân sủng nà ng, mà hắn không muốn giúp Gia Cát Vấn Thiên, nhÆ° váºy ngÆ°á»i khác cÅ©ng không có tÆ° cách quyết định. Vì hắn có quyá»n ban ân cho bất kỳ kẻ nà o, cÅ©ng có quyá»n không ban ân cho ai.
Gia Cát Vấn Thiên nhìn Cố Hà m SÆ°Æ¡ng trầm mặc không nói mà có chút nản lòng, vì hy vá»ng cà ng lá»›n thất vá»ng cà ng lá»›n, và i phút trÆ°á»›c hắn thấy được hy vá»ng, thấy hy vá»ng thà nh Ä‘an, nhÆ°ng bây giá» tất cả đã không còn, ngÆ°á»i mang đến hy vá»ng lại là kẻ bóp nát hy vá»ng.
- Hà m SÆ°Æ¡ng, xem ra không còn lá»±a chá»n nà o khác.
Má»™t lúc sau Gia Cát Vấn Thiên má»›i cÆ°á»i khổ sở, cÅ©ng thở dà i:
- Nếu đã nhÆ° váºy thì tôi nghe lá»i cáºu, là m ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng thêm và i chục năm cÅ©ng tốt.
- Chú Gia Cát, chú tháºt sá»± đồng ý sao?
Cố Hà m SÆ°Æ¡ng ngẩn ngÆ°á»i, nà ng mừng rỡ há»i.
- Tôi coi như chưa tồn tại một trăm năm qua, bắt đầu từ bây giỠsẽ sống lại.
Gia Cát Vấn Thiên cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng:
- Tháºt ra ngẫm lại cÅ©ng thấy trăm năm qua sống uổng phÃ, Ãt nhất bây giá» thế giá»›i rất tân kỳ, cÅ©ng không giống nhÆ° trăm năm trÆ°á»›c.
- Chú Gia Cát, chú có thể nghÄ© nhÆ° váºy là rất tốt.
Cố Hà m Sương có chút hân hoan:
- Chú đã quyết định nhÆ° váºy thì tốt, trÆ°á»›c tiên chúng ta rá»i khá»i đây, dù sao chá»— nà y cÅ©ng không thÃch hợp là m chÃnh sá»±.
- Tốt, tháºt ra tôi cÅ©ng có chá»— ở, cách đây không xa, chúng ta cùng Ä‘i.
Gia Cát Vấn Thiên khẽ gáºt đầu, nói đến đây thì hắn có hÆ¡i chần chừ:
- Nhưng đám cảnh sát không ngăn cản đấy chứ?
- Yên tâm Ä‘i, có tôi ở đây, bá»n há» sẽ không là m gì anh.
Hạ Thiên lÆ°á»i biếng nói, sau đó hắn Ä‘i vá» phÃa Äà o Chà Trạch cách đó không xa:
- Tôi sẽ mang ngÆ°á»i kia Ä‘i.
- Vâng, Hạ tiên sinh.
Äà o Chà Trạch cÅ©ng không nói gì, nhÆ°ng khi thấy Hạ Thiên và Cố Hà m SÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a Gia Cát Vấn Thiên Ä‘i, hắn có chút buồn bá»±c, ngÆ°á»i của cảnh sát chẳng lẽ chết không không nhÆ° váºy sao?
Khi Hạ Thiên biến mất thì Äà o Chà Trạch lấy Ä‘iện thoại ra bấm số của cục trưởng Uông.
Gia Cát Vấn Thiên tháºt sá»± có chá»— ở, hÆ¡n nữa còn là má»™t biệt thá»±, còn vì sao có được thì hắn không nói, nhÆ°ng rõ rà ng không phải là mua được. Và i ngà y trÆ°á»›c hắn má»›i cÆ°á»›p xe tiá»n, cÅ©ng không mua nhanh nhÆ° váºy, mà chút tiá»n kia cÅ©ng không mua được biệt thá»± thế nà y.
Hạ Thiên khứu giác nhạy bén, hắn nghe được mùi máu tươi nhà n nhạt, lại nhìn bố trà trong biệt thự, hắn cảm thấy đây là thứ mà Gia Cát Vấn Thiên cướp được, chủ nhân biệt thự có lẽ đã bị tên nà y xỠlý.
- Äúng là không có tÆ°Æ¡ng lai.
Hạ Thiên thầm khinh bỉ Gia Cát Vấn Thiên, hắn cảm thấy trực tiếp xỠlý tên nà y thì hay hơn, nhưng phải là m sao để tìm ra lý do, nếu không Cố Hà m Sương sẽ oán trách hắn.
- Chú Gia Cát, nếu không, bây giỠnói thiếu gia giúp chú?
Cố Hà m SÆ°Æ¡ng hy vá»ng là m cho nhanh, vì nà ng thấy Hạ Thiên có vẻ không tình nguyện, vì váºy hắn lo lắng Hạ Thiên sẽ thay đổi.
- Hà m Sương, không vội.
Gia Cát Vấn Thiên lắc đầu:
- Các ngÆ°á»i vừa đến nhà tôi, dù thế nà o thì cÅ©ng là khách, trÆ°á»›c tiên tôi pha trà cho các ngÆ°á»i.
- Chú Gia Cát, không cần khách khÃ, nên để cho thiếu gia giúp đỡ.
Cố Hà m Sương lắc đầu nói.
- Äiá»u nà y... ....
Gia Cát Vấn Thiên có hơi trầm ngâm, sau đó có chút ngượng ngùng:
- Hà m SÆ°Æ¡ng, tháºt ra tôi đối vá»›i chuyện nà y còn có chút nghi kỵ, tôi còn có và i vấn Ä‘á» cần há»i cô, sau đó má»›i Ä‘Æ°a ra quyết định cuối cùng.
- Äược rồi.
Cố Hà m Sương hiểu ý của Gia Cát Vấn Thiên, sau đó nà ng nhìn Hạ Thiên:
- Thiếu gia, trước tiên tôi nói chuyện với chú Gia Cát một chút nhé?
- Không có vấn Ä‘á», các ngÆ°á»i cứ tá»± nhiên, tôi không sao.
Hạ Thiên đồng ý.
Má»™t phút sau Hạ Thiên nhìn Cố Hà m SÆ°Æ¡ng và Gia Cát Vấn Thiên lên lầu hai mà nở nụ cÆ°á»i quá»· dị, hắn chợt phát hiện, sá»± việc Ä‘ang phát triển theo xu hÆ°á»›ng hắn mong muốn.
Tà i sản của Bored
03-05-2012, 12:47 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 277
Thá»i gian online: 18 giá» 3 phút 39 giây
Thanks: 11
Thanked 96 Times in 18 Posts
Há»™ Hoa Cao Thủ Tại Äô Thị
Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng
-----oo0oo-----
Chương 1227 : Mất đi một
NgÆ°á»i dịch: Masta4ever
Nguồn: Sưu Tầm
Cố Hà m SÆ°Æ¡ng Ä‘i theo Gia Cát Vấn Thiên lên sân thượng biệt thá»±, sau đó nà ng phát hiện trên nà y có má»™t chiếc bà n lá»›n, bên cạnh có hai chiếc ghế nằm, trên bà n còn có rượu có ly, tháºm chà còn có và i món ăn, và i đồ váºt nà y ná».
- Lúc trÆ°a lên đây uống rượu, cÅ©ng chÆ°a kịp dá»n dẹp.
Khi thấy rượu và thức ăn trên bà n, Gia Cát Vấn Thiên mới như chợt nhớ ra:
- Äúng rồi, Hà m SÆ°Æ¡ng, khó có cÆ¡ há»™i gặp lại, chúng ta cùng uống má»™t ly Gia Cát Vấn Thiên cÅ©ng không đợi Cố Hà m SÆ°Æ¡ng lên tiếng, hắn xoay ngÆ°á»i xuống lầu, chÆ°a đến má»™t phút sau đã Ä‘Æ°a lên má»™t ly rượu.
- Hà m Sương, ngồi xuống đi.
Gia Cát Vấn Thiên nói vá»›i Cố Hà m SÆ°Æ¡ng, chÃnh hắn ngồi xuống trÆ°á»›c, nhÆ°ng lại cầm cái ly vừa lấy lên đặt trÆ°á»›c mặt nà ng, sau đó cầm bình rượu, mở nắp, vừa rót rượu cho Cố Hà m SÆ°Æ¡ng vừa nói:
- Tháºt ra thá»i đại nà y cÅ©ng không tệ, loại rượu nho nà y có hÆ°Æ¡ng vị rất tốt, cô cÅ©ng thá» xem.
Cố Hà m Sương nâng ly rượu lên, nà ng khẽ nhấp một ngụm, sau đó buông ly xuống nói:
- Chú Gia Cát, chú rốt cuộc có nghi kỵ gì?
- Hà m SÆ°Æ¡ng, tháºt ra tôi muốn há»i chuyện của Trang Vân Äông, cô nói hắn đã chết, rốt cuá»™c hắn chết thế nà o?
Gia Cát Vấn Thiên khẽ há»i, tuy hắn cảm thấy chá»— nà y cách rất xa Hạ Thiên nhÆ°ng vẫn cố gắng hạ thấp âm thanh, nhÆ°ng Ä‘iá»u hắn tháºt sá»± không ngá» chÃnh là thÃnh lá»±c của Hạ Thiên không giống ngÆ°á»i thÆ°á»ng, chỉ cần là những thứ hắn tháºt sá»± muốn nghe, dù khoảng cách có xa thế nà o cÅ©ng rót và o tai rất rõ rà ng.
- Chú Gia Cát, chuyện liên quan đến Trang Vân Äông, chú đừng há»i cháu.
Cố Hà m Sương có chút do dự, nà ng nói.
Gia Cát Vấn Thiên tiếp tục truy vấn:
- Dá»±a theo tình huống bình thÆ°á»ng, bây giá» Trang Vân Äông sẽ không chết, vì thế hắn bị ngÆ°á»i ta giết chết phải không? Mà ngÆ°á»i giết chết hắn, ngoà i cao thủ Kim Äan Kỳ là Hạ Thiên ra, tôi tháºt sá»± không tưởng còn có ngÆ°á»i khác là m được. Hà m SÆ°Æ¡ng, cô nói xem, có phải Hạ Thiên giết chết Trang Vân Äông, sau đó ép cô là m nha hoà n không?
- Không, không phải nhÆ° váºy, chú Gia Cát, chú đừng hiểu lầm.
Cố Hà m Sương lắc đầu:
- Trang Vân Äông chết còn chÆ°a hết tá»™i, chú tháºt sá»± không cần phải há»i.
- Hà m SÆ°Æ¡ng, nếu tôi không há»i rõ rà ng, sao biết Hạ Thiên là ngÆ°á»i thế nà o? Nếu hắn tháºt sá»± giết chết Trang Vân Äông, sao tôi có thể tin hắn cho mình sống thêm và i chục năm?
Gia Cát Vấn Thiên khẽ thở dà i, sau đó hắn rót cho mình một ly rượu rồi cạn sạch:
- Äã già rồi, tôi cÅ©ng không muốn mất Ä‘i và i ngà y tháng cuối cùng.
Cố Hà m Sương trầm mặc không nói, vô tình nà ng nâng ly rượu lên uống cạn, sau đó nà ng nói khẽ:
- Chú Gia Cát, chú đã muốn biết, váºy cháu sẽ nói cho chú biết.
Cố Hà m SÆ°Æ¡ng cháºm rãi tá»± thuáºt lại những gì đã phát sinh trÆ°á»›c đó mà không há» giấu diếm. Khi nà ng nói ra tất cả thì trong lòng tháºt sá»± nhẹ nhà ng hÆ¡n, tuy cảm thấy những ngà y qua nà ng không quan tâm đến tất cả, nhÆ°ng nà ng hiểu, hà nh Ä‘á»™ng của vị hôn phu trên danh nghÄ©a là Trang Vân Äông kia tháºt sá»± tạo nên đả kÃch rất lá»›n cho nà ng.
- Thì ra là nhÆ° váºy, xem ra Trang Vân Äông tháºt sá»± chết còn chÆ°a hết tá»™i.
Gia Cát Vấn Thiên cháºm rãi gáºt đầu, bá»™ dạng giống nhÆ° có thể hiểu được Cố Hà m SÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng đúng lúc nà y hắn lại đổi chủ Ä‘á»:
- NhÆ°ng tháºt ra tôi cÅ©ng hiểu cách là m của Trang Vân Äông?
- Cái gì?
Cố Hà m SÆ°Æ¡ng có chút sững sá», nà ng tưởng lá»— tai của mình có vấn Ä‘á»:
- Chú Gia Cát, chú nói gì?
Gia Cát Vấn Thiên không trả lá»i mà chụp và o cổ tay Cố Hà m SÆ°Æ¡ng.
Cố Hà m Sương vô thức muốn tránh, nhưng nà ng chợt phát hiện mình không có chút sức lực nà o, mà một giây sau nà ng chợt phát hiện mình bay lên, Gia Cát Vấn Thiên đang kéo nà ng phóng đi.
- Sao có thể nhÆ° váºy?
Cố Hà m SÆ°Æ¡ng thiếu chút nữa thì khóc rống lên, nà ng cÅ©n không ngốc, nà ng biết rõ ly rượu vừa rồi có vấn Ä‘á», mà lúc nà y nà ng cÅ©ng biết, vì sao Gia Cát Vấn Thiên nói hiểu cho Trang Vân Äông. Vì lúc nà y Gia Cát Vấn Thiên tháºt sá»± có hà nh Ä‘á»™ng giống nhÆ° Trang Vân Äông.
Äầu tiên là Trang Vân Äông, bây giá» là Gia Cát Vấn Thiên, má»™t ngÆ°á»i là hôn phu của Cố Hà m SÆ°Æ¡ng, má»™t ngÆ°á»i trÆ°á»›c kia luôn quan tâm chăm sóc cho nà ng, nhÆ°ng hai việc mà bá»n hỠđã là m tháºt sá»± là m cho trái tim nà ng băng giá. Trang Vân Äông muốn ném nà ng cho Hạ Thiên để đổi lấy kết quả thà nh Ä‘an, mà mục Ä‘Ãch của Gia Cát Vấn Thiên tạm thá»i chÆ°a rõ, nhÆ°ng nà ng cÅ©ng có thể suy Ä‘oán được, chắc chắn cÅ©ng giống nhÆ° Trang Vân Äông, cÅ©ng muốn bắt nà ng để trao đổi Ä‘iá»u kiện vá»›i Hạ Thiên.
Lúc nà y Cố Hà m SÆ°Æ¡ng tháºt sá»± nản lòng, vì váºy nà ng đã quên cầu cứu, mãi đến khi nà ng phát hiện mình bị Gia Cát Vấn Thiên đặt xuống má»›i tỉnh táo trở lại.
- Hà m SÆ°Æ¡ng, không nên oán trách tôi, tôi cÅ©ng không muốn là m váºy, nhÆ°ng thiếu gia của cô không giúp tôi thà nh Kim Äan, tôi cÅ©ng chỉ có thể dùng hạ sách nà y mà thôi.
Gia Cát Vấn Thiên nhìn Cố Hà m Sương:
- Äây là sân thượng má»™t nhà hà ng bình thÆ°á»ng, căn bản sẽ không có ngÆ°á»i đến, vì váºy tạm thá»i cố sẽ an toà n, cô trúng Ä‘á»™c sẽ không mất mạng, còn sau nà y cô có an toà n hay không, Ä‘iá»u nà y phải xem thiếu gia của cô có tháºt sá»± quan tâm đến cô không.
- Äối vá»›i chú, việc tu tiên tháºt sá»± quan trá»ng nhÆ° váºy sao?
Cố Hà m Sương dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Gia Cát Vấn Thiên.
- Hà m SÆ°Æ¡ng, chẳng lẽ cô còn chÆ°a rõ sao? Cô tu luyện cả trăm năm là m gì? Không phải nó quan trá»ng hÆ¡n bất kỳ thứ gì khác sao?
Gia Cát Vấn Thiên không tự giác được phải lớn tiếng:
- Tôi vốn đã bá» Ä‘i, nhÆ°ng các ngÆ°á»i xuất hiện trÆ°á»›c mặt tôi, cho tôi hy vá»ng, các ngÆ°á»i sau đó lại là m cho tôi thất vá»ng, tôi cÅ©ng chỉ là m cho các ngÆ°á»i thất vá»ng mà thôi.
- Anh sẽ hối háºn.
Cố Hà m Sương thản nhiên nói, nà ng tin Gia Cát Vấn Thiên bây giỠđi tìm Hạ Thiên thì tuyệt đối là tìm chết, nhưng nà ng không nhắc nhở hắn, vì nà ng biết hắn đã không đáng để nà ng quan tâm.
- Hối háºn thì sao? Cùng lắm là đi tìm chết.
Gia Cát Vấn Thiên hừ một tiếng:
- Cô chỠở đây, chá» tôi thà nh Kim Äan, tôi sẽ nói Hạ Thiên biết cô Ä‘ang ở đây, hy vá»ng khi đó cô còn sống.
Gia Cát Vấn Thiên nói xong thì lóe ngÆ°á»i rồi biến mất.
Và i phút sau Gia Cát Vấn Thiên vỠđến biệt thá»±, nhÆ°ng hắn tìm má»™t vòng mà không thấy Hạ Thiên. Khi hắn Ä‘ang cảm thấy kỳ quái thì nghe thấy Ä‘á»™ng tÄ©nh trên mái nhà , vì váºy chạy lên sân thượng, đúng lúc hắn thấy Hạ Thiên Ä‘ang nằm trên ghế, bá»™ dạng thÃch ý thoải mái.
- Hạ Thiên, cáºu nhất định rất yêu thÃch Hà m SÆ°Æ¡ng phải không?
Gia Cát Vấn Thiên mở miệng há»i.
- Äúng váºy, tôi rất thÃch chị ấy, nha hoà n xinh đẹp lại ngoan ngoãn, rất khó kiếm, tôi cảm thấy khó có được nha hoà n nhÆ° váºy.
Hạ Thiên chân thà nh trả lá»i.
- NhÆ° váºy, vì cô ấy, cáºu phải tình nguyện có chút hy sinh chứ?
Gia Cát Vấn Thiên lại há»i.
- À, anh muốn nói cho anh biến thà nh cao thủ Kim Äan Kỳ sao?
Hạ Thiên lÆ°á»i biếng há»i.
Vẻ mặt Gia Cát Vấn Thiên chợt biến đổi:
- Cáºu...Sao cáºu biết?
- Tôi không thứ gì không là m được, đồng thá»i không thứ gì không biết.
Hạ Thiên đứng lên duỗi lưng nói:
- NhÆ°ng tôi muốn nói cho anh má»™t tin tức không may, tuy tôi tình nguyện là m chút chuyện cho SÆ°Æ¡ng nha đầu, cÅ©ng không biến anh thà nh cao thủ Kim Äan, tôi định biến anh thà nh má»™t thứ khác hay hÆ¡n.
- Cái gì?
Gia Cát Vấn Thiên có chút không ổn, Hạ Thiên quá trấn tÄ©nh, quá khác thÆ°á»ng.
- NgÆ°á»i chết.
Hạ Thiên bĩu môi nói.
- Ngươi, ngươi muốn giết ta?
Vẻ mặt Gia Cát Vấn Thiên chợt biến đổi:
- Hạ Thiên, nếu ngÆ°Æ¡i giết ta, Cố Hà m SÆ°Æ¡ng sẽ chết chắc, ta cho ngÆ°Æ¡i biết, nà ng ta đã bị giấu ở má»™t địa phÆ°Æ¡ng không thể tìm được, hÆ¡n nữa còn bị trúng Ä‘á»™c, nếu để quá lâu là không tốt. Nếu ngÆ°Æ¡i nhanh chóng biến ta thà nh cao thủ Kim Äan Kỳ, ta sẽ nói tung tÃch của nà ng ta cho ngÆ°Æ¡i biết, nếu không thì...Ã, Ä‘iá»u nà y...Äiá»u nà y sao có thể?
Gia Cát Vấn Thiên còn chÆ°a nói dứt lá»i thì vẻ mặt chợt trở nên quá»· dị, hắn thấy má»™t đạo cô xinh đẹp xuất hiện sau lÆ°ng Hạ Thiên, đó chÃnh là Cố Hà m SÆ°Æ¡ng.
Cố Hà m SÆ°Æ¡ng xuất hiện là m cho Gia Cát Vấn Thiên hoảng sợ ngây ngÆ°á»i, khi hắn Ä‘ang ngẩn ngÆ°á»i thì Hạ Thiên chợt vá»— má»™t chưởng.
- Phụt!
Gia Cát Vấn Thiên há miệng phun ra một ngụm máu tươi, uể oải té xuống đất, mặt trắng như giấy, thoáng chốc đã già đi và i chục tuổi. Lần nà y một chưởng của Hạ Thiên là không chút lưu tình.
- Không...Không thể nà o, ta rõ rà ng đã đưa nà ng ta đến đó, nà ng...Sao nà ng ta lại xuất hiện ở đây?
Gia Cát Vấn Thiên vừa chống tay đỡ ngÆ°á»i vừa dùng ánh mắt khó tin nhìn Cố Hà m SÆ°Æ¡ng, hắn dù thế nà o cÅ©ng không nghÄ© ra, Cố Hà m SÆ°Æ¡ng bị trúng Ä‘á»™c mang Ä‘i, sao bây giá» lại xuất hiện trÆ°á»›c mặt hắn mà không có vấn Ä‘á» gì?
- SÆ°Æ¡ng nha đầu, chị muốn Ä‘Ãch thân ra tay xá» lý tên nà y không?
Hạ Thiên cÅ©ng không muốn xá» lý Gia Cát Vấn Thiên, hắn quay sang há»i Cố Hà m SÆ°Æ¡ng.
- Thiếu gia, cáºu xá» lý hắn Ä‘i.
Cố Hà m Sương khẽ lắc đầu, nà ng cũng không muốn ra tay.
- Nói cho ta biết, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? Nếu không ta sẽ chết không nhắm mắt.
Gia Cát Vấn Thiên biết mình sẽ phải chết, bây giá» Ä‘iá»u hắn muốn biết chÃnh là vì sao Cố Hà m SÆ°Æ¡ng không có vấn Ä‘á» gì.
- Chú chết không nhắm mắt thì cứ tự nhiên, không liên quan gì đến tôi.
Hạ Thiên bÄ©u môi, hắn tiến lên giẫm chân lên ngá»±c Gia Cát Vấn Thiên, sau đó dùng sức ấn xuống, má»™t tiếng rên khẽ vang lên, trên Ä‘á»i nà y thiếu Ä‘i má»™t ngÆ°á»i tu tiên.
Hạ Thiên thu chân, hắn lấy điện thoại ra bấm số của Mộc Hà m:
- Vợ, đã xong, chị cho tên Äà o Chà Trạch kia đến lấy xác tòng phạm.
Tà i sản của (y_o)
03-05-2012, 12:48 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 277
Thá»i gian online: 18 giá» 3 phút 39 giây
Thanks: 11
Thanked 96 Times in 18 Posts
Há»™ Hoa Cao Thủ Tại Äô Thị
Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng
-----oo0oo-----
Chương 1228 : Tu tiên không bằng song tu
NgÆ°á»i dịch: Masta4ever
Nguồn: Sưu Tầm
Äà o Chà Trạch quay vá» cục công an mà tâm tình rất bức bối, dù vừa rồi má»›i Ä‘iện thoại báo cáo tình huống cho cục trưởng Uông, mà cục trưởng cÅ©ng đã nói rõ, tất cả vấn Ä‘á»
do cục an ninh quốc gia gánh vác, nhÆ°ng Äà o Chà Trạch vẫn không vui.
Äến nay Äà o Chà Trạch vẫn cho rằng những tên khốn kiếp phải bị trừng phạt, nhÆ°ng tên kia bị má»™t ngÆ°á»i thần bà mang Ä‘i, sau đó biến mất.
Äà o Chà Trạch đến bây giá» cÅ©ng không được biết thân pháºn của tên cÆ°á»›p kia, ngay cả tên cÅ©ng không biết, đồng thá»i hắn cÅ©ng không biết Hạ Thiên đến từ thủ đô có thân pháºn gì. NhÆ°ng hắn mÆ¡ hồ cảm thấy trên thế gian tháºt sá»± có kẻ có năng lá»±c, những vụ án liên quan đến vấn Ä‘á» nà y sẽ được những nhân sÄ© thần bà đến phụ trách.
- Là m sao để nói rõ lý lẽ vá»›i ngÆ°á»i nhà của đám cảnh sát bị hại?
Äà o Chà Trạch cÆ°á»i khổ, cảnh sát cÅ©ng có ngÆ°á»i thân, mà ngÆ°á»i thân bây của đám cảnh sát đã chết bây giá» Ä‘ang rất Ä‘au lòng, bá»n há» cÅ©ng hy vá»ng bắt được hung thủ. NhÆ°ng bây giá» chẳng lẽ nói không bắt được hung thủ? Hoặc nói cho bá»n há» biết là có bắt được nhÆ°ng ngÆ°á»i ta có thân pháºn đặc biệt, không là m gì được?
Äà o Chà Trạch cảm thấy nếu vấn Ä‘á» nà y truyá»n ra ngoà i, chỉ sợ uy tÃn của cảnh sát sẽ không còn, thị dân cÅ©ng mất niá»m tin và o cảnh sát, nhất định sẽ nghÄ© cảnh sát không bắt được hung thủ.
- Tổ trưởng, chúng tôi còn đang chỠlệnh, anh có muốn...
Nữ cảnh sát lần trước lại tiến đến nói.
Äà o Chà Trạch lúc nà y má»›i nhá»›, mình còn chÆ°a cho cảnh sát rút vá».
Äà o Chà Trạch cắn răng định cho đám cảnh sát hủy bá» hà nh Ä‘á»™ng, nhÆ°ng lúc nà y Ä‘iện thoại chợt vang lên, ngÆ°á»i Ä‘iện thoại đến là cục trưởng Uông. Và i phút trÆ°á»›c hắn đã
Ä‘iện thoại cho cục trưởng Uông, bây giá» cục trưởng Ä‘iện thoại lại, rõ rà ng có chuyện xảy ra. Äà o Chà Trạch nháºn Ä‘iện thoại.
- Anh Äà o, chuẩn bị giấy bút, có chuyện rất quan trá»ng, không được ghi lá»™n.
Cục trưởng Uông có vẻ rất tháºn trá»ng.
Äà o Chà Trạch dù buồn bá»±c nhÆ°ng vẫn lấy giấy bút:
- Äã chuẩn bị, anh cứ nói.
- Biệt thá»± số chÃn hoa viên Thiên ÄÆ°á»ng thuá»™c quáºn Cao Tân, trên sân thượng căn biệt thá»± nà y có má»™t thi thể, chÃnh là của tên cÆ°á»›p chúng ta định bắt, anh phái ngÆ°á»i sang thu tháºp, đây là chuyện thứ nhất.
Cục trưởng Uông nói khá cháºm giống nhÆ° sợ Äà o Chà Trạch không nghe rõ:
- Phải tuyên bố vá»›i bên ngoà i là tên cÆ°á»›p chống lệnh bắt, không thể không giết chết, hiểu chÆ°a? Chuyện nà y phải giữ bà máºt, đến lúc đó anh lên trÆ°á»›c, bắn hai phát súng và o thi thể, công lao của anh.
- Vâng!
Äà o Chà Trạch chợt cảm thấy kinh sợ, tên cÆ°á»›p bị giết rồi sao?
- Chuyện thứ hai, tên cÆ°á»›p kia tên là Gia Cát Vấn Thiên, nhÆ°ng không cần công bố tên, nhanh chóng há»a táng rồi mai táng ở núi Thanh Thà nh, dùng tên Gia Cát Vấn Thiên khắc lên bia má»™.
Cục trưởng Uông vẫn nói rất cháºm:
- Vị trà xây má»™ ở núi Thanh Thà nh do anh xá» lý, nếu cần tiá»n thì nói vá»›i tôi, hiểu chÆ°a?
- Vâng!
Äà o Chà Trạch trả lá»i:
- Cục trưởng Uông, còn vấn đỠgì nữa không?
- Chỉ có hai chuyện nà y, nhưng tất yếu không được là m sai, nếu không tôi cũng chẳng thể gánh vác được trách nhiệm.
Cục trưởng Uông trịnh trá»ng nói.
- Cục trưởng yên tâm, tôi sẽ là m thá»a đáng.
Äà o Chà Trạch muốn há»i thêm và i lá»i nhÆ°ng cảm thấy lúc nà y không đúng thá»i Ä‘iểm, vì váºy cÅ©ng không lên tiếng.
- Äược, anh tranh thủ xá» lý, là m xong báo cáo.
Cục trưởng Uông cúp Ä‘iện thoại, tâm tình của Äà o Chà Trạch nhanh chóng tốt hẳn lên.
Tuy lá»i nói của cục trưởng Uông có chút quá»· dị, nhÆ°ng tên cÆ°á»›p kia đã chết, là quá tốt.
Tâm tình bức bối của Äà o Chà Trạch và o lúc vừa rồi cÅ©ng không bị quét sạch, dù cục trưởng Uông vừa Ä‘iện thoại đến tá» ra khen ngợi, nhÆ°ng trách nhiệm vẫn ở trên đầu hắn, tháºt sá»± khó thể vui cho nổi.
Cho đến nay Ä‘iá»u Äà o Chà Trạch quan tâm nhất không phải là mình công tác có vấn Ä‘á», chÃnh là phải có trách nhiệm vá»›i thủ hạ của mình, lúc nà y tuy tên cÆ°á»›p đã chết
nhÆ°ng không phải chÃnh mình ra tay, tháºt sá»± bức bối.
Hạ Thiên và Cố Hà m SÆ°Æ¡ng quay vá» khách sạn thì đã hÆ¡n chÃn giá».
Sá»± việc phát sinh đêm nay là m cho tâm tình của hai ngÆ°á»i rất khác biệt, Hạ Thiên thì khá vui, mà Cố Hà m SÆ°Æ¡ng thì rất kém cá»i. ThÆ°á»ng ngà y nà ng không quan tâm đến bất kỳ thứ gì, nhÆ°ng lúc nà y nà ng nhìn cảnh đêm qua cá»a sổ, ánh mắt trống rá»—ng, vô định.
- Sương nha đầu, tên Gia Cát Vấn Thiên kia không phải thứ tốt, cũng đừng mất vui nữa.
Hạ Thiên thấy Cố Hà m SÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy thì tâm tình cÅ©ng mất vui, hắn Ä‘i đến bên cạnh cá»a sổ kéo vòng eo má»m của nà ng, sau đó khẽ nói bên tai:
- Không bằng chúng ta là m chút chuyện vui vẻ nhé?
Hạ Thiên vừa nói vừa bắt đầu lục lá»i trên ngÆ°á»i Cố Hà m SÆ°Æ¡ng, từ trên xuống dÆ°á»›i, từ đỉnh núi đến khe cốc, cảm nháºn được sá»± pháºp phồng của núi non và má»m mại của
khe núi.
Cảm xúc tuy vô cùng mãnh liệt nhÆ°ng sau và i phút Hạ Thiên chợt ngừng Ä‘á»™ng tác, vì hắn phát hiện Cố Hà m SÆ°Æ¡ng không kháng cá»± nhÆ°ng cÅ©ng không có phản ứng. Những bá»™ vị mẫn cảm của nà ng bị hắn Ä‘á»™ng chạm nhÆ°ng lại không có phản ứng, Ä‘iá»u nà y cÅ©ng là m hắn mất hứng.
- SÆ°Æ¡ng nha đầu, nếu bây giá» chị không vui, thôi thì để lần sau vui vẻ hãy tÃnh.
Hạ Thiên buông lá»ng Cố Hà m SÆ°Æ¡ng, sau đó trá»±c tiếp nhảy lên giÆ°á»ng, trong lòng có chút bức bối, tối nay còn chÆ°a ăn được nha hoà n xinh đẹp, thôi thì nên an tâm ngủ ngon, sáng sá»›m mai vá» lại thủ đô.
Hạ Thiên nằm trên giÆ°á»ng mà cảm khái, nha hoà n dù sao cÅ©ng là nha hoà n, có còn hÆ¡n không.
- Thiếu gia, trÆ°á»›c khi rá»i khá»i câu lạc bá»™ thì cáºu đã Ä‘oán được sá»± việc xảy ra sau nà y phải không?
Cố Hà m SÆ°Æ¡ng khẽ há»i.
- Không kém bao nhiêu, dù sao tôi cÅ©ng sá»›m biết tên kia tháºt sá»± không ra gì.
Hạ Thiên thuáºn miệng trả lá»i.
Hạ Thiên tháºt sá»± đã sá»›m dá»± Ä‘oán được vấn Ä‘á», hắn cố ý bà y ra năng lá»±c của mình để dụ Gia Cát Vấn Thiên gặp sai lầm, mà Gia Cát Vấn Thiên tháºt sá»± trúng kế, cố gắng kéo Cố Hà m SÆ°Æ¡ng và hạ Ä‘á»™c. Tên kia muốn lợi dụng Cố Hà m SÆ°Æ¡ng để uy hiếp hắn, có thể thấy tất cả Ä‘á»u nằm trong sá»± khống chế của hắn.
Khi Gia Cát Vấn Thiên Ä‘Æ°a Cố Hà m SÆ°Æ¡ng lên sân thượng của nhà hà ng, Hạ Thiên đã âm thầm Ä‘i theo, mà khi Gia Cát Vấn Thiên bá» Ä‘i thì hắn đã xuất hiện để giải Ä‘á»™c cho Cố Hà m SÆ°Æ¡ng, lại Ä‘Æ°a nà ng quay vá» biệt thá»±. Vì tốc Ä‘á»™ của hắn nhanh hÆ¡n Gia Cát Vấn Thiên, vì váºy đối vá»›i Gia Cát Vấn Thiên thì Hạ Thiên nhÆ° chÆ°a bá» Ä‘i, mà Cố
Hà m Sương cũng xuất hiện quá quỷ dị.
- Thiếu gia, sao cáºu lại tu tiên?
Cố Hà m SÆ°Æ¡ng há»i.
- Tôi không tu tiên.
Hạ Thiên lắc đầu:
- Tôi không tu luyện, chẳng qua công lực tự phát triển.
- Vì sao các vị phu nhân lại tu tiên?
Cố Hà m SÆ°Æ¡ng há»i.
- À, nhÆ° váºy thì các chị ấy má»›i mãi Ä‘i theo tôi, mãi xinh đẹp vá»›i thá»i gian.
Lúc nà y Hạ Thiên tháºt sá»± cho ra đáp án, cuối cùng hắn còn bổ sung:
- Vợ của tôi Ä‘á»u không muốn tu luyện, các chị ấy chỉ cần tu luyện má»™t lúc, sau đó tôi sá» dụng Nghịch Thiên Bát Châm biến thà nh cao thủ Kim Äan Kỳ.
Äến lúc nà y Hạ Thiên thuáºn miệng há»i:
- Sương nha đầu, sao chị lại tu tiên?
- À, sÆ° phụ nói cho tôi biết, tôi rất đặc biệt, có thiên phú siêu phà m thoát tục, nói tôi không giống ngÆ°á»i thÆ°á»ng. SÆ° phụ nói tu tiên là kỳ ngá»™ trá»i ban, khi đó tôi cảm thấy tu tiên là rất tốt, tôi cÅ©ng cho rằng tu tiên sẽ có thân pháºn cao.
Cố Hà m SÆ°Æ¡ng nhá»› lại chuyện cÅ©, nà ng khẽ tá»± thuáºt:
- NhÆ°ng dần dần tôi má»›i phát hiện tu tiên cÅ©ng không đẹp nhÆ° trong tưởng tượng, bá»n há» nói cho tôi biết, tu tiên là truy cầu thiên đạo, vì trÆ°á»ng sinh bất tá». Khi tôi cảm thấy mình bắt đầu già yếu, khi chợt nháºn ra trÆ°á»ng sinh cÅ©ng khó thà nh, khi phát hiện thiên đạo khó thể vá»›i tá»›i thì tôi bắt đầu mê man, tôi không biết tu tiên rốt cuá»™c là vì thứ gì, tôi cÅ©ng nghi ngá» tu tiên, nó quan trá»ng váºy sao?
- À, tôi cảm thấy tu tiên không bằng song tu.
Hạ Thiên thuáºn miệng nói, sau đó chân thà nh nói vá»›i Cố Hà m SÆ°Æ¡ng:
- SÆ°Æ¡ng nha đầu, tháºt ra tôi biết rõ chị tu tiên vì thứ gì.
- Thiếu gia, cáºu tháºt sá»± biết rõ sao?
Cố Hà m SÆ°Æ¡ng chợt có chút kinh ngạc, ngay cả nà ng cÅ©ng không biết, vì sao thiếu gia có thể biết? Chẳng lẽ hắn tháºt sá»± là thứ gì cÅ©ng biết?
- Tất nhiên tôi biết.
Hạ Thiên gáºt đầu khẳng định:
- SÆ°Æ¡ng nha đầu, chị tu tiên vì là m nha hoà n cho tôi, chị không tu tiên sẽ không sống đến bây giá», mà nhÆ° váºy sẽ không thể là m nha hoà n cho tôi.
Cố Hà m SÆ°Æ¡ng ngây ngÆ°á»i, nà ng trầm mặc má»™t lúc rồi khẽ nói:
- Thiếu gia, biết đâu cáºu nói là đúng, thiên đạo vô tình, trong tăm tối Ä‘á»u có số pháºn, tôi tu tiên trăm năm, biết đâu tháºt sá»± là vì gặp thiếu gia và o lúc nà y.
- Không sai, chÃnh là nhÆ° váºy.
Hạ Thiên khẽ gáºt đầu khẳng định:
- SÆ°Æ¡ng nha đầu, tháºt ra nhiệm vụ tu tiên của chị đã hoà n thà nh, chị đã gặp tôi, sau nà y chị cÅ©ng không cần tu luyện, chị chỉ cân an tâm là m nha hoà n của tôi là được, tôi sẽ cho chị trẻ mãi không già .
Tà i sản của (y_o)
04-05-2012, 07:05 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 277
Thá»i gian online: 18 giá» 3 phút 39 giây
Thanks: 11
Thanked 96 Times in 18 Posts
Há»™ Hoa Cao Thủ Tại Äô Thị
Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng
-----oo0oo-----
Chương 1229 : Cần huấn luyện cho tốt
NgÆ°á»i dịch: Masta4ever
Nguồn: Sưu Tầm
- Thiếu gia, tôi biết nên là m thế nà o.
Cố Hà m SÆ°Æ¡ng khẽ gáºt đầu, sau đó nà ng chợt nhoẻn miệng cÆ°á»i, nụ cÆ°á»i lam cho Hạ Thiên thất hồn lạc phách, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy nụ cÆ°á»i của nà ng, nụ cÆ°á»i nà y đủ để khuynh quốc khuynh thà nh.
Nụ cÆ°á»i nà y cÅ©ng đủ là m cho Cố Hà m SÆ°Æ¡ng biến hóa rất lá»›n, ánh mắt nà ng không còn tịch mịch nhÆ° trÆ°á»›c, chợt có thần, bừng bừng sức sống, giống nhÆ° nà ng chợt tìm được mục tiêu, có hy vá»ng và o tÆ°Æ¡ng lai, không còn coi thÆ°á»ng tất cả, bắt đầu dung nháºp và o thá»i đại nà y.
Khà chất của Cố Hà m SÆ°Æ¡ng cÅ©ng biến hóa, nà ng là m cho ngÆ°á»i ta cảm thấy sá»± cao quý nhÆ°ng không há» còn là lạnh lùng, mà thay và o đó là khà chất không mà ng danh lợi.
Dù là Hạ Thiên cÅ©ng khó thể nghÄ© má»™t ngÆ°á»i có thể biến đổi lá»›n nhÆ° váºy chỉ trong khoảnh khắc, tháºt sá»± là Cố Hà m SÆ°Æ¡ng lúc nà y biến đổi chỉ trong và i giây đồng hồ, tất nhiên nà ng cà ng xinh đẹp hÆ¡n.
- SÆ°Æ¡ng nha đầu, bây giá» chị tháºt sá»± rất đẹp.
Hạ Thiên dùng ánh mắt xuất thần nhìn Cố Hà m Sương rồi lẩm bẩm nói.
- Thiếu gia, cáºu thÃch là được.
Cố Hà m SÆ°Æ¡ng vẫn là giá»ng Ä‘iệu cÅ© nhÆ°ng lại có chút hÆ°Æ¡ng vị cảm tình, có và i phần má»m mại, có và i phần ngại ngùng, có và i phần quyến rÅ©.
- Sương nha đầu, đến đây ngủ chung với thiếu gia.
Hạ Thiên không tá»± giác được lại bùng lên lá»a nóng, trÆ°á»›c đó hắn bá» qua cho Cố Hà m SÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng bây giá» hắn tháºt sá»± không thể cho Cố Hà m SÆ°Æ¡ng tránh thoát.
Cố Hà m SÆ°Æ¡ng khẽ lên tiếng, nà ng lấy trÆ°á»ng kiếm trên lÆ°ng xuống đặt bên giÆ°á»ng, sau đó má»›i cởi lá»›p áo ngoà i nằm xuống bên cạnh Hạ Thiên.
Hạ Thiên khẽ nghiêng ngÆ°á»i vÆ°Æ¡n ta ôm lấy Cố Hà m SÆ°Æ¡ng, sau đó khẽ ngáºm lấy cặp môi son của nà ng, khẽ mút.
Cố Hà m SÆ°Æ¡ng vẫn không tránh né, nà ng vẫn dịu dà ng ngoan ngoãn nhÆ° trÆ°á»›c đó, nhÆ°ng khác biệt là lúc nà y nà ng được hôn mà thân thể không khá»i khẽ run. Äiá»u nà y là m cho Hạ Thiên rất hÆ°ng phấn, cuối cùng nha hoà n của hắn không phải là ngÆ°á»i máy, đã tháºt sá»± là má»™t ngÆ°á»i.
Äá»™ng tác của Hạ Thiên dần trở nên có tÃnh xâm lược, hắn tham lam mút đôi môi anh Ä‘Ã o của Cố Hà m SÆ°Æ¡ng, hai tay cÅ©ng xâm nháºp và o má»™t bá»™ vị khác trên ngÆ°á»i nà ng.
Vô tình quần áo của nà ng đã bị hắn cởi sạch, bà n tay cũng và o bên trong, trực tiếp chạy trên da thịt.
Mà Cố Hà m Sương cũng đã bắt đầu đáp lại, tuy nà ng còn chưa nóng hừng hực, nhưng đây chẳng khác nà o chuyện vui lớn với Hạ Thiên. Hắn dùng lưỡi chống răng của nà ng, bắt đầu đưa lưỡi và o, mà nà ng cũng rất phối hợp, để hắn tự do quấy rối.
Äá»™ng tác tay của Hạ Thiên cà ng thêm Ä‘iên cuồng, hắn Ä‘Æ°a hai tay Ä‘i chuyển, hầu nhÆ° cả hai Ä‘á»u đạt đến mục tiêu, má»™t tay che cặp núi cao, má»™t tay đặt lên cặp mông đẹp.
Hạ Thiên trÆ°á»›c kia đã từng thấy ngá»n núi của Cố Hà m SÆ°Æ¡ng, tuy cảm thấy co dãn kinh ngÆ°á»i nhÆ°ng nà ng lại không có phản ứng, mà bây giá» thì khác, không phải vì "hà ng hóa" có biến đổi, chẳng qua là tâm cảnh của con ngÆ°á»i có biến.
TrÆ°á»›c đó Cố Hà m SÆ°Æ¡ng hầu nhÆ° che Ä‘áºy tất cả phản ứng, mà bây giá» nà ng đã khôi phục lại nhÆ° thÆ°á»ng, nà ng bắt đầu tiếp nháºn lá»i nói của Hạ Thiên, nà ng cảm thấy mình tháºt sÆ° là nha hoà n của hắn. Lúc nà y nà ng quyết định là nha hoà n, phục thị vị thiếu gia tuổi nhá» hÆ¡n nà ng rất nhiá»u nà y. Äến lúc nà y nà ng cÅ©ng chẳng khác nà o ném bá» những lá»›p lá chắn bên ngoà i, mà nà ng cÅ©ng nên có những phản ứng của ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng.
Khoảnh khắc nà y hai vị trà mẫn cảm trên cÆ¡ thể Cố Hà m SÆ°Æ¡ng bị táºp kÃch, Ä‘iá»u nà y là m cho má»™t ngÆ°á»i thiếu kinh nghiệm nhÆ° nà ng chợt có phản ứng dữ dá»™i, cÆ¡ thể căng thẳng, hà m răng cắn chặt.
Vì váºy mà đầu lưỡi của Hạ Thiên lại gặp tai nạn, và i ngà y qua Mị Nhi cắn lưỡi tuy là cố ý nhÆ°ng cÅ©ng không muốn cắn đứt tháºt sá»±, vì thế mà lá»±c lượng cÅ©ng vừa phải. Äồng thá»i hắn có lá»±c lượng siêu cÆ°á»ng, Mị Nhi cắn hắn nhÆ° váºy, tất nhiên không có bất kỳ hiệu quả nà o. Hắn cÅ©ng bị Triệu VÅ© CÆ¡ cắn má»™t lần, nhÆ°ng khi đó vợ Äại Yêu Tinh cắn rất nhẹ, không dùng sức, vì váºy Hạ Thiên cÅ©ng không có vấn Ä‘á».
NhÆ°ng lúc nà y không giống nhÆ° trÆ°á»›c đó, dÆ°á»›i kÃch thÃch lá»›n của Hạ Thiên, Cố Hà m SÆ°Æ¡ng hoà n toà n vô thức cắn răng khá mạnh, hắn hoà n toà n không phòng bị, vì váºy mà tháºt sá»± Ä‘au Ä‘á»›n. Dù công lá»±c của hắn tháºt sá»± rất cao, nhÆ°ng khi hôn môi cÅ©ng không cần công lá»±c.
Äiá»u đáng mừng chÃnh là đau thì có Ä‘au nhÆ°ng cÆ¡ thể của Hạ Thiên cÅ©ng có năng lá»±c bảo vệ, vì váºy đầu lưỡi không bị thÆ°Æ¡ng, mà Cố Hà m SÆ°Æ¡ng cÅ©ng có phản ứng, cuối cùng cÅ©ng thả ra, buông tha cho đầu lưỡi của hắn.
- Thiếu gia, tôi không cố ý...
Gương mặt Cố Hà m Sương chợt đỠhồng, nà ng có chút mất tự nhiên, giống như đã là m sai một việc gì đó.
- Äêm nay cÅ©ng không có cÆ¡ há»™i ăn sạch nha hoà n.
Hạ Thiên thầm nói, trong lòng hắn đã bừng bừng lá»a dục nhÆ°ng hầu nhÆ° tất cả lại bị má»™t cái cắn của Cố Hà m SÆ°Æ¡ng là m cho tan biến. Hắn rút ra kinh nghiệm xÆ°Æ¡ng máu, vì váºy Ä‘Æ°a ra má»™t quyết định gian nan, đó là tạm thá»i dừng kế hoạch ăn hết nha hoà n, cô nha hoà n xinh đẹp nà y còn cần phải huấn luyện má»›i được.
Hạ Thiên thu hai tay vá», sau đó nói vá»›i Cố Hà m SÆ°Æ¡ng:
- SÆ°Æ¡ng nha đầu, không sao, nhÆ°ng sau nà y chị cần phải rèn luyện má»›i được, à , sau nà y ngà y nà o tôi cÅ©ng sẽ hôn chị má»—i ngà y ba lượt, Ãt nhất cÅ©ng phải là má»™t phút.
- Vâng, thiếu gia.
Cố Hà m SÆ°Æ¡ng lên tiếng, sau đó nà ng há»i:
- Thiếu gia, bây giỠcó rèn luyện.
- À, Ä‘iá»u nà y, vừa má»›i rèn luyện rồi, ngà y mai luyện thêm.
Hạ Thiên bây giỠtrong đầu có và i phần bóng tối, đầu lưỡi vẫn còn khá đau.
Hạ Thiên dừng lại một chút rồi bổ sung:
- Sương nha đầu, đêm nay chị cứ ngủ với thiếu gia như thế nà y là được.
Sau đó Hạ Thiên hôm Cố Hà m Sương, và o lòng, sau đó nhắm mắt, một lúc sau đã tiến và o mộng đẹp, nhưng hắn ngủ rất ngon, Cố Hà m Sương được hắn ôm cũng không dễ dà ng chìm và o giấc ngủ.
Vì váºy mà mãi đến đêm thì Cố Hà m SÆ°Æ¡ng vẫn luôn vÆ°Æ¡ng vấn má»™t vấn Ä‘á», đó chÃnh là vị thiếu gia nà y rất sắc, sao ôm má»™t ngÆ°á»i mà chẳng có phản ứng?
Sáng ngà y hôm sau tiếng chuông điện thoại quen thuộc đã là m Hạ Thiên bừng tỉnh, hắn mở to mắt, lại thấy Cố Hà m Sương ngủ say trong lòng, mà âm thanh tiếng chuông điện thoại cũng không là m nà ng bừng tỉnh.
GÆ°Æ¡ng mặt của Cố Hà m SÆ°Æ¡ng có vẻ còn kiá»u diá»…m hÆ¡n cả hoa tÆ°Æ¡i, Hạ Thiên thấy có chút đáng tiếc, tối qua vẫn không thể ăn sạch nha hoà n nà y. NhÆ°ng má»™t nha hoà n trÆ°á»›c đó lạnh lùng nhÆ° ngÆ°á»i máy, bây giỠđã biến thà nh má»™t nha hoà n nÅ©ng nịu nóng hừng há»±c, sau nà y muốn biến nà ng thà nh má»™t cao thủ trên giÆ°á»ng cÅ©ng không thà nh vấn Ä‘á», đến lúc đó má»›i chÃnh thức là nha hoà n.
Äiện thoại còn Ä‘ang siêng năng đổ chuông, Hạ Thiên Ä‘Æ°a tay đến cầm, xem xét thì thấy đó là Tiểu Yêu Tinh.
- Chồng chồng, anh lại nổi tiếng.
Hạ Thiên nháºn Ä‘iện thoại thì nghe được âm thanh vui sÆ°á»›ng của Tiểu Yêu Tinh.
Hạ Thiên có chút buồn bực:
- Vợ Tiểu Yêu Tinh, em nói gì váºy? Cái gì là anh lại nổi tiếng? Không phải anh quá nổi rồi sao?
- Không phải, chồng chồng, không phải nổi tiếng ở trong nước.
Tiểu Yêu Tinh nhanh chóng nói:
- Hì hì, có ngÆ°á»i chá»i anh, mắng anh, bây giá» anh là là má»™t con nhà quan trong nÆ°á»›c hà nh hung diá»…n viên Hongkong, khắp nÆ¡i Ä‘á»u là những câu chuyện vá» anh.
- Hà ng hung diễn viên Hongkong? Chẳng lẽ là thằng ngu Vương Khải lại sinh chuyện?
Hạ Thiên há»i.
- Äúng váºy, đúng váºy, chÃnh là tên khốn VÆ°Æ¡ng Khải kia lên án anh, nói anh là con nhà quan, á»· và o quyá»n thế gia đình để cưỡng chế hắn ra khá»i phòng tổng thống, còn đánh bị thÆ°Æ¡ng vợ và hai trợ lý của hắn. Mà nhà hà ng và chÃnh quyá»n địa phÆ°Æ¡ng lại muốn áp chế chuyện nà y...
Tiểu Yêu Tinh nhanh chóng nói, sau đó nà ng lại há»i:
- Chồng chồng, anh có muốn em hack tên Vương Khải kia không?
- Thôi bá», vợ Tiểu Yêu Tinh nên Ä‘i ngủ, tuy anh không thÃch em ngủ ngà y, nhÆ°ng ban ngà y ngủ còn hÆ¡n không, nếu em không ngủ thì mặt sẽ đầy mụn.
Hạ Thiên lÆ°á»i biếng nói:
- VÆ°Æ¡ng Khải là thằng ngu, không cần quan tâm, mất thá»i gian.
- À, váºy thì em Ä‘i ngủ đây.
Tiểu Yêu Tinh có vẻ rất nghe lá»i, nà ng cúp Ä‘iện thoại Ä‘i ngủ.
Hạ Thiên đặt điện thoại xuống, hắn cảm thấy trong lòng chuyển động, thì ra là Cố Hà m Sương tỉnh lại.
- À, sương nha đầu, nên rèn luyện.
Hạ Thiên cúi đầu hôn Cố Hà m Sương.
Lúc nà y Cố Hà m SÆ°Æ¡ng cÅ©ng không cắn lưỡi Hạ Thiên, nhÆ°ng chÆ°a đến má»™t phút thì nà ng đã không thể thở nổi, Ä‘iá»u nà y là m cho Hạ Thiên cảm khái, huấn luyện nha hoà n vẫn là gánh nặng Ä‘Æ°á»ng xa.
Hai ngÆ°á»i nằm trên giÆ°á»ng má»™t lúc, cuối cùng Hạ Thiên cÅ©ng nhá»› hôm nay phải vá» thủ đô.
- SÆ°Æ¡ng nha đầu, chúng ta ngồi xe lá»a.
Hạ Thiên đứng lên:
- NÆ¡i đây không còn vấn Ä‘á», chúng ta vá» thủ đô thôi.
- Vâng!
Cố Hà m SÆ°Æ¡ng ngoan ngoãn đồng ý, nà ng thức Ä‘áºy, đánh răng rá»a mặt, Ä‘eo trÆ°á»ng kiếm trên lÆ°ng, Ä‘i theo Hạ Thiên ra khá»i phòng.
Hạ Thiên vừa và o thang máy thì điện thoại vang lên, Hạ Thiên có chút buồn bực, ông lão nà y hết việc chưa? Sao lại tìm mình?
- Äại sÆ° phụ, lại có chuyện gì sao? Tôi đã vá» thủ đô, ngà i có việc cứ đến thủ đô tìm tôi, tôi không Ä‘i tìm ngà i được.
Hạ Thiên nháºn Ä‘iện thoại, hắn dùng giá»ng mất hết sức lá»±c nói.
Tà i sản của (y_o)
Từ khóa được google tìm thấy
4vn ho hoa cao thu , 4vn ho hoa chuong 181 , 4vn nay dau bang , 4vn tg tam tai luu dang , 4vn.eu cao thu ho hoa , 4vn.eu ho hoa cao thu , 4vn.eu hoi hoa cao thu , 4vn/hoa do thu y , bach luyen thanh tien , cao thu bay hoa , cao thu do thi , cao thu do thi 4vn , cao thu ho hoa , cao thu ho hoa 4vn , cao thu ho hoa do thi , cao thu hohoa tai do thi , cao thu ra do thi , cao thu tai do thi , cao thusotai , çîîôèëîâ , danh vao sau gay nang , di ta quan , dinh cap luu manh , dinh thu hoa cao , do thi cao thu hoa ná»™i , doc truyen ho hoa , doc truyen ho hoa su gia , doctruyencaothutaidothi , ha hoa cao thu , hô hoa cao thu , há»™ hô cao thủ 4vn , há»™ hoa cao thủ 4vn , hieu hoa cao thu , ho hao cao t , ho ho cao thu tai do thi , ho ho do thi cao thu , ho hoa , ho hoa 4vn , ho hoa cao , ho hoa cao 4vn , ho hoa cao tai do thi , ho hoa cao thu , ho hoa cao thu 1265 , ho hoa cao thu 1333 , ho hoa cao thu 1345 , ho hoa cao thu 1346 , ho hoa cao thu 339 4vn , ho hoa cao thu 450 , ho hoa cao thu 4vn , ho hoa cao thu 4vn 230 , ho hoa cao thu 4vn.eu , ho hoa cao thu chap 1069 , ho hoa cao thu do thi , ho hoa cao thu full , ho hoa cao thu o do thi , ho hoa cao thu taido thi , ho hoa co thu tai do thi , ho hoa dai thu 4vn , ho hoa do thi , ho hoa do thi 4vn , ho hoa do thi tai do thi , ho hoa do thi4vn , ho hoa su gia , ho hoa su gia tai do thi , ho hoa xu gia tai do thi , hoa hao cao thu , hoa hoa cao thu , hoa hoa cao thu 4vn , hoahoicaothutaidothi , hohoa cao thu tai do thi , hohoacao , hohoacaothutaidothi , hoi hoa cao thu , hoi hoa cao thu tai , hoihoacaothutaidothi , pham nhan tu tien , tam tai luu lang , tâm tại lÆ°u lãng , truyen ho hoa cao thu , ÿïîíèè