Sủng Mị Tác giả: Ngư Thiên Không
Quyển 1: Hiểm cảnh sinh tồn
Chương 51: Loạn chiến
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Trên thực tế Tào Dịch lòng ghen tỵ đúng là mạnh cực kỳ, không bao giờ cho phép người như Sở Mộ xuất hiện.
Lưu Trấn và Tào Dịch quan hệ chặc chẽ, chuyện như vậy Lưu Trấn có thể giúp Tào Dịch giải quyết. Lưu Trấn đã sớm sắp xếp xong xuôi Vương Khả Lạc khi chiến đấu đặc biệt chiếu cố Sở Mộ.
"Trận đầu rất khó mờ ám, chỉ cần bọn họ có thể kiên trì đến trận thứ hai, ta sẽ bảo đảm con Nguyệt Quang Hồ kia phải chết không thể nghi ngờ." Lưu Trấn nói.
"Gã Sở Mộ từng giết ba dịch giả khá mạnh của ta, coi như là có chút thực lực. Trong đội ngũ có hắn hẳn là thắng trận đầu không thành vấn đề." Tào Dịch nói.
"Giết ba?" Lưu Trấn giật mình hỏi ngược lại, ánh mắt cố ý nhìn về phía Sở Mộ.
Tào Dịch gật đầu nói: "Thế nhưng, hắn không phải là đối thủ Vương Khả Lạc, huống chi trong đội ngũ các ngươi cũng có không ít cường giả, cũng đủ để giải quyết hắn rồi."
"Ha hả, Tào Dịch lão đệ, chúc mừng ngươi lại vinh quang kế cuối." Lưu Trấn nở nụ cười ha hả.
Tào Dịch chẳng qua là nhếch khóe miệng cười cười không có nói gì, nhưng trong lòng mắng thầm: “Hừ, một đám ngu xuẩn, thật cho rằng Tào Dịch ta sẽ để ý chút ít phần thưởng kia hay sao?”
Chiến đấu lấy mười hai đảo chủ phân đảo rút thăm quyết định, vòng thứ nhất số lượng rút thăm quá nhiều nên rất khó gian lận.
"Ha ha, Tào Dịch, nhóm dịch giả chúng ta vừa vặn đụng nhau." Quách Mông rút được lá thăm tốt lập tức nở nụ cười chế nhạo, vẻ mặt khinh miệt nhìn chăm chú vào Tào Dịch.
Biết được đối thủ là dịch giả của Quách Mông, sắc mặt Tào Dịch liền thay đổi. Lần này Quách Mông xuất ra đám dịch giả thực lực cũng cực mạnh, đám người Sở Mộ gặp phải những người này không biết kiên trì đến trận thứ hai nổi không.
Trong sân thi đấu.
Phong Cổ dẫn đội cùng với người khác cũng nhíu mày trầm tư, bởi vì đối thủ trận thứ nhất chính là mấy tên ngày hôm trước cướp đoạt hồn hạch của bọn họ.
"Thì ra thế giới nhỏ như vậy." Gã dẫn đội bên kia lập tức lộ ra nụ cười đắc ý.
Tám người khác cũng nghiến răng nghiến lợi với mười người này, bộ dạng rõ ràng là tức giận khó nuốt trôi. Nhưng mà thực lực của đối phương đã bày ra ở trước mắt, cho dù thêm một Sở Mộ chưa hẳn là đối thủ của bọn họ.
"Không nên vọng động, phối hợp tốt vẫn có cơ hội chiến thắng." Phong Cổ vẫn rất lý trí, tạm thời bảo mọi người bảo trì bình thản.
Dưới sự hướng dẫn của người chấp sự, hai đội ngũ cùng nhau tiến vào chiến trường đầy đá sỏi.
Hồn sủng sư không tham dự vào trong chiến đấu, nhân mã hai phe chia ra đứng ở hai bên chiến trường.
"Có thể triệu hoán Hồn sủng của các ngươi." Đảo chủ chậm rãi từ chỗ cao truyền lệnh xuống.
Hai mươi dịch giả vội vàng niệm chú ngữ, ở trên chiến trường lập tức xuất hiện các đồ án màu lam nhạt, đủ loại Hồn sủng lần lượt được triệu hoán ra trước mặt bọn họ.
"Sở Mộ, nhìn thấy đầu Lân Giáp Thú kia không?" Phong Cổ đứng ở chính giữa mở miệng nói.
Sở Mộ gật đầu, Lân Giáp Thú vừa xuất hiện thì bên ngoài sân đã có tiếng nghị luận, hiển nhiên hai đoạn Lân Giáp Thú ở nơi này coi như là xuất chúng rồi.
"Đầu Lân Giáp Thú này là phiền toái lớn nhất, nếu ngươi có thể khống chế nó một ít thời gian, chúng ta sẽ có hi vọng thắng lợi." Phong Cổ nói.
"Ta thử một chút." Sở Mộ gật đầu, vừa nói dứt lời hắn cũng niệm lên chú ngữ hồn ước triệu hoán Mạc Tà ra ngoài.
Chiến trường nằm trong tầm mắt mọi người rất rõ ràng, bất kỳ ai triệu hoán Hồn sủng đều được chú ý cao độ. Sở Mộ vừa triệu hoán Mạc Tà ra liền có tiếng thổn thức, kinh ngạc vang lên.
"Một con sáu giai Nguyệt Quang Hồ? Khó trách ngày đó không dám chui đầu ra." Chủ nhân Lân Giáp Thú là Triệu Phong cười nói.
Đám dịch giả Quách Mông thấy cái gã mấy ngày hôm trước không chịu lộ diện mang theo một đầu Nguyệt Quang Hồ, tất cả đều hiện lên nụ cười. Xem ra lần này chiến thắng hẳn là nằm trong tầm tay rồi.
Sở Mộ đã sớm liệu phát sinh tình huống như thế này, bao gồm cả Phong Cổ, Đinh Vũ và những khác đồng thời cười lạnh. Đối phương càng xem nhẹ Sở Mộ - Nguyệt Quang Hồ, như vậy bọn họ sẽ chết càng thảm.
Phong Cổ cố ý nhìn thoáng qua Mạc Tà, trong mắt hiện lên chút thất vọng, trạng thái Sở Liên vẫn duy trì bộ dáng sáu giai, như vậy Nguyệt Quang Hồ vẫn chỉ là chín giai mà thôi.
Phong Cổ bất đắc dĩ lắc đầu đành phải triệu hồi Nham Thạch Yêu ra.
Đồ án lam nhạt từ từ hiện ra thân thể to lớn của Nham Thạch Yêu, không giống mấy ngày hôm trước, thân thể Nham Thạch Yêu bây giờ đen hơn một chút, hình thể rõ ràng tăng cường lớn hơn vài phần.
"Hai đoạn một giai Nham Thạch Yêu."
Phong Cổ vừa triệu hoán Nham Thạch Yêu ra lập tức mang cho mọi người một kinh hỉ.
"Những người khác dựa theo ta an bài lúc trước, Lân Giáp Thú giao cho Sở Mộ." Phong Cổ nói với mọi người nói.
Đối diện còn có một con Hồn sủng hai đoạn một giai Phong Yêu, hiển nhiên phải do Phong Cổ tự mình khống chế.
"Nhóm dịch giả của Tào Dịch chỉ có ba đầu Hồn sủng cao đẳng cấp nô bộc. Quách Mông tổng cộng có năm đầu, đội hình rõ ràng chênh lệch quá xa. Hơn nữa đám dịch giả Quách Mông có hai Hồn sủng tiến vào hai đoạn." Đảo chủ nhàn nhạt bình luận.
Đảo chủ đúng là không hài lòng lắm đối với nhóm dịch giả do Tào Dịch mang đến năm nay, ngoại trừ Phong Cổ triệu hồi ra hai đoạn một giai Nham Thạch Yêu, những người khác căn bản không có ai đáng gọi là tinh anh.
Chiến đấu chuẩn bị bắt đầu đã đậm mùi huyết tinh, không khí cực kỳ căng thẳng.
Đinh Vũ - Thứ Côi Hoa Yêu trở thành lực lượng chính khống chế chiến trường, trước tiên bố trí những dây gai ở giữa sân, tạo thành một bức tường hoa hồng chỉa gai nhọn hoắc ra phía trước. Xem ra có thể ngăn cản mấy con yêu thú loại hình sức mạnh như Ni Đa Thú, Cách Lạp Quái một đoạn thời gian.
"Lớp da phòng ngự cấp hai trung kỳ, loại Hồn sủng hình thái phòng ngự này tăng trưởng quả nhiên rất nhanh." Sở Mộ theo dõi Lân Giáp Thú, chỉ huy Mạc Tà từ từ tiếp cận, cơ hồ những người khác không thèm nhìn nó một cái, hắn lặng lẽ chờ đợi thời cơ tốt nhất.
Lân Giáp Thú của Triệu Phong cố ý nhìn thoáng qua Nguyệt Quang Hồ đang rời khỏi đội ngũ. Mặc dù khinh thường nhưng không có hoàn toàn bỏ qua sự hiện hữu của nó.
"Giai Lâm, để Hỏa Miêu Yêu giải quyết cái tên Nguyệt Quang Hồ kia đi, giải quyết xong lập tức gia nhập vào chiến đấu." Triệu Phong nói.
Giai Lâm gật đầu, chỉ huy Hỏa Miêu Yêu thoát khỏi đội ngũ phóng tới chỗ Mạc Tà đang di động dọc theo rìa chiến trường.
"Cao đẳng cấp nô bộc Hỏa Miêu Yêu, chỉ có tám giai." Sở Mộ nhìn một cái liền đoán được thực lực của đối phương.
"Mạc Tà, trước tiên vui đùa với nó một chút, hai phút sau hãy giải quyết nó." Sở Mộ hiện lên nụ cười, dùng tâm niệm nói cho Mạc Tà.
Mạc Tà ở trạng thái Sở Liên nhìn qua còn muốn nhu nhược hơn cả Hỏa Miêu Yêu.
Hỏa Miêu Yêu chạy thẳng đến chỗ Mạc Tà nhưng Mạc Tà chỉ né tránh sang hai bên, trận chiến ở đây vô cùng tẻ nhạt hoàn toàn không đáng cho mọi người chú ý.
Mười tám đầu Hồn sủng hỗn chiến bộc phát rất nhanh, không có trải qua luyện tập lâu dài nên vấn đề phối hợp tác chiến chỉ có thể áp dụng trong quãng thời gian ngắn ngủi mà thôi.
Sau khi bức tường gai bị giải khai, đội hình bên Phong Cổ rõ ràng lâm vào hoàn cảnh xấu, các Hồn sủng đã bị tách ra, trong vòng vài phút đã phải tự mình chiến đấu riêng lẻ.
Ánh mắt mọi người đều rơi vào mấy tràng chiến đấu kịch liệt kia, hoàn toàn không có ai chú ý tới một dòng máu tươi đỏ bừng đột ngột phun ra nhuộm đỏ chiến trường. Cho đến khi một thiếu nữ thét lên chói tai mới làm thức tỉnh những người khác.
"Giai Lâm, ngươi đang làm gì đó? Tại sao thu hồi Hồn sủng?" Triệu Phong có chút tức giận quát lớn với người thiếu nữ này.
"Nó … Nguyệt Quang Hồ ..." Sắc mặt Giai Lâm tái nhợt chỉ vào con hồ ly màu bạc yêu dị trên chiến trường, lúc nãy con Nguyệt Quang Hồ này bỗng nhiên bộc phát ra lực công kích kinh khủng, suýt chút nữa Hỏa Miêu Yêu đã bị một kích trí mạng.
Triệu Phong nhíu mày, lập tức dồn lực chú ý lên trên người Nguyệt Quang Hồ.
Nhưng mà Triệu Phong kinh hãi phát hiện con Nguyệt Quang Hồ nhược tiểu này lại tỏa ra khí thế nghiêm nghị tiến vào giữa sân thi đấu, tốc độ di chuyển nhanh đến mức hắn nhìn không rõ.
Tất cả mọi người đồng thời ngây ngẩn, hoàn toàn không ngờ rằng một con sáu giai Nguyệt Quang Hồ lại có tốc độ nhanh đến trình độ này.
Triệu Phong cắn chặt hàm răng, đã đoán được Sở Mộ - Nguyệt Quang Hồ có thể là ẩn dấu thực lực, lập tức liều mạng ra lệnh cho Lân Giáp Thú từ trong chiến đấu hỗn loạn tránh thoát ra ngoài, xông về phía Mạc Tà.
Lân Giáp Thú có tầng khải giáp rất dày, sử dụng Huyết Liệt Trảo mới có thể phá vỡ hàng phòng ngự trên người nó. Thế nhưng Sở Mộ không muốn bại lộ toàn bộ thực lực Mạc Tà quá sớm.
"Không nhìn nó, công kích những Hồn sủng yếu hơn." Sở Mộ phát ra chỉ lệnh cho Mạc Tà.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Sủng Mị Tác giả: Ngư Thiên Không
Quyển 1: Hiểm cảnh sinh tồn
Chương 52: Một kích tất sát, tình thế nghịch chuyển
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Mạc Tà nhảy lên, thân thể thon dài lướt qua chiến trường cát sỏi tạo thành một đường vòng cung hoa mỹ, lập tức lướt qua thân thể Lân Giáp Thú.
Lân Giáp Thú vốn chậm chạp không kịp phản ứng, Mạc Tà lại nhảy lên lần nữa trong giây lát đáp xuống đất ở vị trí khá xa.
“Nguyệt Nhận.”
Một đao quang nhận như bình minh tảng sáng, luồng ánh sáng trắng bạc mỹ lệ từ giữa không trung rơi xuống chém xuống đỉnh đầu Cách Lạp Quái cực kỳ chính xác.
Ngày hôm trước Mạc Tà đối phó Cách Lạp Quái ở trong rừng là hai đoạn ba giai, mà bây giờ đầu Cách Lạp Quái này chỉ mới đạt tới tám giai, lớp da phòng ngự cấp một căn bản không thể nào ngăn cản được trảo nhận cấp hai hậu kỳ của Mạc Tà,. Huống chi Nguyệt Quang Hồ đã thi triển kỹ năng cao cấp - Nguyệt Nhận nên uy lực hoàn toàn không hề thua kém Huyết Liệt Trảo.
"Xẹt."
Luồng ngân quang nhìn thấy mà giật mình hiện lên, sau đó là tia máu đỏ bừng kích động lòng người.
Cái đầu to lớn của Cách Lạp Quái hoàn toàn phân liệt với thân thể, dòng máu đỏ từ vị trí cổ họng chảy xuôi xuống nhuộm ướt cát sỏi dưới mặt đất.
Bốn phía đều yên lặng như tờ, tất cả mọi người mở to hai mắt ra nhìn tám giai Cách Lạp Quái bị Nguyệt Quang Hồ một kích tất sát.
Thời gian mấy phút trôi đi, một con Nguyệt Quang Hồ lại có thể ép buộc tám giai Hỏa Miêu Yêu trở về không gian Hồn sủng, sau đó từ trên trời giáng xuống trong nháy mắt giết chết một con tám giai Cách Lạp Quái. Tình hình chiến đấu xuất hiện nghịch chuyển trong nháy mắt. Từ trên người Mạc Tà phát ra khí thế uy phong lẫm lẫm, hàn khí bức người.
Yên tĩnh rất lâu, sau đó tiếng nghị luận dần dần bộc phát. Mạc Tà trong nháy mắt bộc phát ra lực sát thương khiến cho mọi người phải thay đổi cách nhìn.
"Sở Mộ, làm tốt lắm." Phong Cổ lập tức mừng rỡ như điên, nhìn thoáng qua Sở Mộ vô cùng tĩnh táo, cười cười nói.
Những đội viên khác từ trong kinh ngạc cũng mừng rỡ khôi phục như cũ, ánh mắt nhìn về phía Sở Mộ tràn đầy ý kính sợ. Sở Mộ - Nguyệt Quang Hồ chém giết hoa lệ như thế làm cho chiến đấu đã thay đổi rõ ràng, lợi thế hoàn toàn nghiêng về bên bọn họ.
"Đáng giận, không ngờ lại có năng lực ngụy trang, Lân Giáp Thú, nghiền nát nó cho ta." Hai tên đội viên bị tổn thất trong nháy mắt, Triệu Phong mặt mày tức giận đến đỏ bừng, lại mệnh lệnh Lân Giáp Thú đuổi theo Mạc Tà.
"Sở Mộ, khống chế Lân Giáp Thú, chúng ta sẽ giải quyết những người khác." Phong Cổ nói.
Sở Mộ gật đầu, chín đánh bảy đúng là không thành vấn đề. Sở Mộ cũng không cho Mạc Tà tránh né Lân Giáp Thú nữa, hạ lệnh tiến lên nghênh đón chính diện.
Quá trình Lân Giáp Thú chạy đi trực tiếp nghiền nát lớp cát sỏi dưới chân, hình thể khổng lồ của nó che kín con đường có thể di động, đột nhiên nhào tới Mạc Tà, phạm vi công kích rất rộng.
Mạc Tà đang chạy tới Lân Giáp Thú, trong khi nó sắp sửa đụng vào sinh vật khổng lồ này, thân ảnh Mạc Tà bỗng nhiên trở nên mơ hồ, loáng thoáng có thể nhìn thấy hai bóng dáng Nguyệt Quang Hồ mờ mờ ảo ảo.
Lân Giáp Thú xuyên qua giữa hai cái bóng nhưng không có chạm vào bất kỳ vật thể nào, tiếp tục theo lực quán tính lao tới trước đào ra một cái khe rãnh khá sâu dưới đất.
Hư ảnh Mạc Tà từ từ dung hợp lại, đột nhiên xoay người thi triển ra Ám Tập đuổi tới Lân Giáp Thú.
"Con Nguyệt Quang Hồ buông thả kỹ năng rất tốt." Đảo chủ sờ sờ hàm râu của mình, nhàn nhạt nói. Lúc này vị Thanh Yểm Ma đảo chủ nắm quyền lực cao nhất này đang chú ý tới Mạc Tà.
Những đảo chủ phân đảo khác cũng thay đổi thái độ đối với Nguyệt Quang Hồ, duy chỉ có sắc mặt Quách Mông là không tốt lắm. Giai Lâm kịp thời thu hồi Hồn sủng còn đỡ, cái tên dịch giả có Cách Lạp Quái bị chém rụng đỉnh đầu có thể nói là phế triệt để rồi. Quan trọng nhất là cuộc chiến này đột ngột xuất hiện nghịch chuyển không giải thích được, tất cả những điều đó chỉ là vì một con Nguyệt Quang Hồ quái dị kia.
"Mạc Tà, Tê Liệt Trảo."
Mạc Tà thi triển Ám Tập gia tăng tốc độ lên gấp đôi, tốc độ này giúp nó áp sát Lân Giáp Thú còn chưa kịp ổn định thân hình.
Ám Tập hợp lực cùng Tê Liệt Trảo có thể nói là tăng cường uy lực trảo nhận lên một tầng thứ cao hơn.
Nhìn thấy Nguyệt Quang Hồ trực tiếp công kích Lân Giáp Thú của mình, Triệu Phong cũng cười lạnh không nói, lập tức âm thầm hạ chỉ lệnh với Lân Giáp Thú.
Thân thể Lân Giáp Thú bỗng nhiên lưu chuyển vòng ánh sáng khác thường, sau đó tầng lân giáp trên thân thể con quái thú này dày thêm vài phần, hơn nữa loại phòng ngự kiểu này đã bao trùm toàn thân.
"Dám công kích trực tiếp, để ta xem móng vuốt của ngươi đứt đoạn như thế nào." Triệu Phong hiện lên nụ cười khinh miệt.
Lân Quang là kỹ năng phòng ngự mà các sinh vật loại hình lân giáp đều có, sau khi thi triển Lân Quang lớp giáp xác bên ngoài của Hồn sủng sẽ gia tăng một bậc, lực phòng ngự cấp hai trung kỳ có thể đạt tới hiệu quả cấp hai hậu kỳ.
Lưu quang màu bạc xẹt qua, tất cả mọi người cho rằng Sở Mộ sẽ để Nguyệt Quang Hồ bỏ qua công kích, nhưng Mạc Tà vẫn không hề chậm lại, móng vuốt sắc bén xẹt qua vị trí giữa bụng và chân Lân Giáp Thú vô cùng chính xác.
Lân Giáp Thú vừa bị Mạc Tà công kích lập tức tràn ra máu tươi đỏ sẫm, thân thể Lân Giáp Thú nghiêng ngã suýt nữa té rớt xuống mặt đất.
Nhìn thấy một màn này, nụ cười khinh miệt trên mặt Triệu Phong lập tức cứng ngắc.
Lân Giáp Thú thi triển kỹ năng Lân Quang còn chưa tới đạt toàn kỳ, vùng giữa bụng và chân vẫn chưa có bao trùm lân giáp. Triệu Phong vốn tưởng rằng đối phương không thể nào chú ý tới sơ hở nho nhỏ này, nhưng mà một kích kia trúng ngay giữa bộ vị yếu hại của Lân Giáp Thú không có lực phòng ngự.
"Lúc nãy dùng Nguyệt Ảnh né tránh sau đó là truy kích, chính là để cho Lân Giáp Thú lỡ đà bại lộ nhược điểm. Lân Giáp Thú còn đang di động chưa kịp ổn định thân hình thì con Nguyệt Quang Hồ này có thể công kích trúng khe hở nhỏ bé chuẩn xác như vậy, kinh nghiệm chiến đấu tương đối phong phú." Đảo chủ giọng nói hơi biến hóa, cố ý nhìn thoáng qua Sở Mộ đang chỉ huy Nguyệt Quang Hồ chiến đấu, trong mắt tỏa ra mấy phần thưởng thức.
"Dạ dạ dạ, chúng ta cũng xem thường cái tên dịch giả Sở Mộ này." Mấy chấp sự bên cạnh lập tức phụ họa.
"Sở Mộ, ta tới giúp ngươi." Đinh Vũ thấy Lân Giáp Thú đã bị thương, lập tức người chỉ huy Thứ Côi Hoa Yêu thi triển Hoa Thứ (gai hoa hồng).
"Phốc... phốc… !" Ba cái gai nhọn như mũi tiêu thương từ trong lòng đất lao ra, tiến vào thân thể Lân Giáp Thú cực kỳ chính xác, chỉ có điều Đinh Vũ -Thứ Côi Hoa Yêu cho dù đạt tới chín giai nhưng kỹ năng không có cách nào phá vỡ phòng ngự Lân Giáp Thú một cách triệt để, đầu gai nhọn chỉ có thể đâm vào vài tấc mà thôi.
(tiêu thương: loại hình gai nhọn, thân tròn phẳng, gần giống cây chông bằng tre)
"Đinh Vũ, ngươi công kích nó không có bao nhiêu hiệu quả, ngươi hạn chế Phong Yêu đi, để ta giải quyết tên này." Phong Cổ biết phiền toái nhất chính là Triệu Phong - Lân Giáp Thú, nhìn thấy Lân Giáp Thú bị Sở Mộ Mạc Tà đả thương nặng lập tức nắm chắc thời cơ, ra lệnh cho Nham Thạch Yêu thi triển ra Nham Kích.
Nham Thạch Yêu cũng là sinh vật loại hình lực lượng, Lân Giáp Thú thi triển Lân Quang mất đi hiệu quả liền bị Nham Thạch Yêu dùng một chiêu Nham Kích đánh nát lớp lân giáp trên người.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Sủng Mị Tác giả: Ngư Thiên Không
Quyển 1: Hiểm cảnh sinh tồn
Chương 53: Một màn chiến đấu mỹ lệ
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Nhìn thấy Lân Giáp Thú của mình chịu trọng thương, Triệu Phong tức giận đến tái mặt, nhưng Lân Giáp Thú đã bị đánh nát bấy tầng giáp ngoài. Triệu Phong phải vội vã thu hồi Hồn sủng của mình, nếu tiếp tục chiến đấu thì Lân Giáp Thú sẽ nhận lấy kết quả y như Cách Lạp Quái.
Khi Triệu Phong thu hồi Hồn sủng, mặc dù những Hồn sủng khác còn có lực chiến đấu nhưng đối phương không có tổn thương bất kỳ một gã thành viên nào. Vì thế bảy Hồn sủng sư còn lại gánh chịu áp lực rất lớn.
Đinh Vũ - Thứ Côi Hoa Yêu căn bản không phải là đối thủ Phong Yêu, mấy dây gai di động chậm chạp đã xuất hiện dấu hiệu đứt gãy. Đinh Vũ cũng phải thu hồi Thứ Côi Hoa Yêu của mình trở về.
"Sở Mộ, dựa vào ngươi rồi." Đinh Vũ nói với Sở Mộ ở bên cạnh.
Sở Mộ gật đầu, lập tức chỉ huy Mạc Tà nhanh chóng đến gần hai đoạn một giai Phong Yêu, trên toàn bộ chiến trường Mạc Tà cảm thấy chỉ có đầu Phong Yêu này có thể vui đùa một chút, vì thế nó rất vui mừng chạy tới chỗ hai đoạn Phong Yêu.
Phong Yêu, Nguyên tố giới - Phong hệ - trung đẳng cấp nô bộc, nắm trong tay năng lực điều khiển Phong nguyên tố thuần túy. Nếu để cho nó thả ra Phong hệ ma pháp sẽ rất khó đối phó.
Thân thể Phong Yêu là một luồng khí lưu đục ngầu, đầu tốc xám xịt kỳ quái, từ xa nhìn lại tựa như một lão vu bà bộ dạng kinh tởm vậy.
"A… !" Phong Yêu phát hiện Mạc Tà đến gần lập tức rống lên tức giận.
"Vù vù !"
Tiếng thét chói tai vang lên, chung quanh Phong Yêu lập tức dâng lên một trận khí lưu xoay tròn nhanh chóng bay lên đến độ cao năm thước, toàn bộ cát sỏi trong phạm vi năm thước đều bị cuốn vào trong đó, biến thành một đạo Toàn Phong đục ngầu.
"Vù vù vù vù ~!"
Toàn Phong vừa mới hình thành nhanh chóng thổi quét tới tiến công Mạc Tà. Trần Trác – Thanh Nhãn Quái đứng gần đó không kịp né tránh bị Toàn Phong liên lụy, lập tức bị cuốn lên giữa không trung, thừa nhận đám cát sỏi bay hỗn loạn công kích.
"Toàn kỳ Toàn Phong, con Phong Yêu này tư chất cũng cũng không tệ lắm." Sở Mộ nhìn thấy Toàn Phong tới gần, nhưng không hề sợ hãi.
"Mạc Tà, trực tiếp xuyên qua."
Mạc Tà nhận được mệnh lệnh đột nhiên tăng nhanh tốc độ, trực tiếp chạy tới trước nghênh đón đạo Toàn Phong uy lực mạnh mẽ kia.
Nhưng mà Nguyệt Quang Hồ biểu hiện hành động này lập tức làm cho người ta trợn mắt kinh hãi.
Thanh Nhãn Quái hình thể còn lớn hơn Nguyệt Quang Hồ cũng bị cuốn lên, chẳng lẽ con hồ ly nhỏ xinh này có thể chống cự được?
Mạc Tà không ngừng gia tăng tốc độ, di chuyển nhanh như điện chớp, trực tiếp xông vào phạm vi Toàn Phong công kích.
Lúc này bộ lông màu trắng bạc bỗng nhiên lưu chuyển một vầng sáng bóng kỳ lạ, vốn là mềm mại phiêu dật liền xuất hiện sự biến hóa đặc thù, trở nên sự mềm dẻo hơn, trơn trợt hơn. Cho dù là cuồng phong mạnh mẽ hay cát sỏi công kích đều không thể thương tổn Mạc Tà nửa phần.
Mạc Tà tốc độ thật nhanh, loại tốc độ này cho dù là Toàn Phong mạnh mẽ đi nữa cũng không có cách nào cuốn Mạc Tà lên nổi.
"Vù !"
Ám Tập thi triển, thân ảnh Mạc Tà màu bạc trong nháy mắt chạy xuyên qua Toàn Phong năm thước đường kính, đạo Toàn Phong xoay tròn tốc độ cao bị Mạc Tà đột nhập vào trong lập tức xuất hiện trình trạng ngừng lại.
Chốc lát sau, Toàn Phong vốn đang vần vũ giữa bầu trời bỗng nhiên triệt để tiêu tán.
Nguyệt Quang Hồ biểu hiện ra tốc độ khủng khiếp lại chấn kinh toàn trường lần nữa.
Cho dù là đối thủ hay đồng đội của mình, cả đám đều trợn to hai mắt nhìn chăm chú vào con Nguyệt Quang Hồ quái dị này, tất cả mọi người cảm thấy không thể tin nổi. Một cái Phong hệ ma pháp mạnh như thế lại bị tốc độ thuần túy đánh tan.
Đoàn thể chiến đấu tổng cộng hai mươi Hồn sủng, không ai nghĩ tới khiến cho người chú ta chú ý nhất không phải là những cao đẳng Hồn sủng, cũng không phải là hai đoạn sinh vật. Mà là một con Nguyệt Quang Hồ nhìn qua chỉ có sáu giai.
Phong Yêu là Hồn sủng không am hiểu chiến đấu khoảng cách gần, một khi bị đến gần căn bản không có ngăn cản công kích.
Rất nhanh, Phong Yêu đã bị Mạc Tà đánh bị thương nặng, cuối cùng chủ nhân Phong Yêu phải nghiến răng nghiến lợi thu hồi Phong Yêu vào trong không gian Hồn sủng.
Hai Hồn sủng mạnh nhất đã bị Sở Mộ - Mạc Tà giải quyết, chiến đấu kế tiếp căn bản không có nửa điểm bất thường. Trận chiến nơi này có vẻ hỗn loạn và nằm ngoài mọi người dự liệu, một phương vừa chết vừa bị thương chín con Hồn sủng mới hoàn toàn chấm dứt.
Xem xét lại nhóm dịch giả Tào Dịch chỉ có Hồn sủng của Đinh Vũ và Trần Trác bị trọng thương không thể nào tham gia chiến đấu. Những Hồn sủng khác vẫn còn đầy đủ lực chiến đấu.
Kết quả bất ngờ này đưa tới mọi người chú ý, thanh âm đàm luận không ngừng vang lên. Sở Mộ và Nguyệt Quang Hồ trở thành điểm sáng nhất trọng trận chiến đấu này.
"Xem ra tiểu tử này đích xác là có chút thực lực, đội ngũ Quách Mông mặc dù không mạnh nhưng muốn thu thập đội ngũ các ngươi hẳn là không quá thành vấn đề. Thế mà chỉ vì một mình hắn lại biến chuyển lớn như thế." Lưu Trấn nhìn thoáng qua Sở Mộ, mở miệng nói khẽ với Tào Dịch ở bên cạnh.
Chân mày Tào Dịch cũng nhíu lại, từ lúc nãy biểu hiện để xem xét thì thực lực đầu Nguyệt Quang Hồ này rõ ràng mạnh hơn lúc đấu với Cát Thanh - Lân Xà rất nhiều, có thể xuất kỳ bất ý giải quyết hai đoạn Hồn sủng nói rõ con Nguyệt Quang Hồ này rất có thể đã đạt tới hai đoạn, thậm chí giai vị không thấp.
"Thế nhưng, Tào lão đệ ngươi yên tâm đi, chỉ cần ngươi có thể bảo đảm hắn không thu hồi Hồn sủng trở về, ta tuyệt đối nắm chắc giết chết con hồ ly kia." Lưu Trấn thấy Tào Dịch nhăn mày đau khổ liền vỗ vỗ vai của hắn, cười nói.
Tào Dịch gật đầu, hắn cũng tin tưởng Vương Khả Lạc có thực lực này.
Kết thúc chiến đấu, Tằng Trạch mang theo đám dịch giả đi ra ngoài nghỉ ngơi, các dịch giả khác vẫn không thể rời khỏi, bởi vì kế tiếp còn phải tiếp tục chiến đấu trận thứ hai.
Đến khu vực nghỉ ngơi, Sở Mộ tự nhiên trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người, dù sao cuộc chiến đấu này nếu không có Sở Mộ tuyệt đối không thể giành lấy thắng lợi vẻ vang như vậy.
"Lúc trước ta còn không tin tưởng ngươi có khả năng giết năm người Chu Sinh Mạc, bây giờ thì tin chắc rồi." Trần Trác vốn có mấy phần oán trách đối với Sở Mộ lúc này đã hoàn toàn thay đổi thái độ.
"Sở Mộ, Nguyệt Quang Hồ của ngươi đã đạt tới hai đoạn rồi đúng không? Nhưng mà tại sao trạng thái Sở Liên vẫn là hình dáng sáu giai?" Phong Cổ mở miệng dò hỏi.
Lúc trước thấy Sở Mộ triệu hồi ra sáu giai Nguyệt Quang Hồ, Phong Cổ đã lộ ra mấy phần thất vọng, cho rằng Sở Mộ -Nguyệt Quang Hồ vẫn là chín giai.
"Kỹ năng Sở Liên cũng tăng cường theo." Sở Mộ nhàn nhạt hồi đáp.
Bây giờ Mạc Tà thi triển Sở Liên đã đạt đến toàn kỳ rồi, trừ phi có thể phân biệt nhìn xuyên thấu kỹ năng ngụy trang. Nếu không rất khó nhận ra Mạc Tà đến tột cùng đạt đến giai đoạn nào.
Phong Cổ lập tức tỉnh ngộ, mở miệng nói: "Xem ra thực lực Hồn sủng của ngươi mạnh hơn chúng ta không ít."
"Sở Mộ, Nguyệt Quang Hồ đến tột đã đạt tới mấy đoạn mấy giai rồi?" Hân Tuyết cũng ngạc nhiên hỏi tới.
Hân Tuyết có khuôn mặt khá xinh đẹp, lúc trước các dịch giả cạnh tranh lẫn nhau chỉ cầu được sinh tồn nên không ai để ý tới bề ngoài một thiếu nữ làm gì.
Nhưng mà đoàn người thành thục và giải trừ tâm lý khẩn trương, vẻ đẹp của Hân Tuyết liền biểu lộ rõ ràng cảm giác về sự ưu việt dần dần thể hiện ra ngoài. Những dịch giả khác hoặc nhiều hoặc ít đều có mấy phần lấy lòng đối với Hân Tuyết.
Hân Tuyết bây giờ quả thật rất nghi ngờ thực lực chân chính của Sở Mộ, trong lúc hỏi thăm cố ý thay đổi thanh âm trở nên nhu hòa hơn một chút.
Sở Mộ nhìn thoáng qua Hân Tuyết đang lộ vẻ phong tình, nhưng chỉ nhếch miệng không nói, hoàn toàn bỏ qua vấn đề của nàng.
Sở Mộ cũng không để ý tới những người khác đề ra câu hỏi, mà chậm rãi đưa hồn niệm của mình thăm dò bên trong không gian Hồn sủng. Lúc nãy hắn cảm giác được Mạc Tà kêu lên khác lạ.
Hân Tuyết cảm giác bản thân mình bị bỏ lơ, vẻ mặt lập tức có sự biến hóa. Nhưng mà nàng không dám biểu hiện tâm tình của mình ra ngoài, cuối cùng đành phải nhăn nhó quay đầu sang chỗ khác.
"Ô ô ô ~~~ !"
Thanh âm Mạc Tà không ngừng quanh quẩn trong ý thức Sở Mộ, tiếng gào thét này đối với Sở Mộ có thể nói là tương đối quen thuộc.
"Trưởng thành rồi." Sở Mộ lập tức mừng như điên.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Sủng Mị Tác giả: Ngư Thiên Không
Quyển 1: Hiểm cảnh sinh tồn
Chương 54: Hồn sủng ngang cấp Chiến tướng
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Chiến đấu liên miên là con đường duy nhất giúp cho Hồn sủng nhanh chóng trưởng thành, mấy ngày qua Sở Mộ nuôi nấng Mạc Tà bằng Thiên Lam Ngọc Lộ Chi tăng cường lên tới ba giai liền vẫn liên tục chiến đấu trong rừng. Sở Mộ đoán chừng Mạc Tà đã sắp trưởng thành lần nữa rồi, không nghĩ tới cuộc chiến này vừa kết thúc đã trưởng thành ngay lập tức.
Tia sáng trưởng thành lượn lờ chung quanh thân thể Mạc Tà, các bộ vị trên người nó cũng biến hóa rõ ràng, nhất là móng vuốt màu bạc càng thêm sắc bén, trên đó không ngừng lóe lên một luồng hồng quang kỳ dị. Nếu cẩn thận quan sát sẽ phát hiện trong đó bao gồm độ sắc bén của kim khí và hơi nóng của lửa bám vào trảo nhận.
"Đến cấp hai lệ trảo hậu kỳ." Sở Mộ lại mừng rỡ một trận, nội tâm càng thêm kích động.
Nguyệt Quang Hồ là Hồn sủng Yêu Linh thuộc tính, trảo nhận công kích cho dù đạt tới ba đoạn cũng rất khó tiến vào trình độ lệ trảo. Nhưng mà Mạc Tà lại có thể làm được, nếu như không biết Mạc Tà có huyết thống chủng tộc dị biến, Sở Mộ cũng rất khó tin tưởng một con Hồn sủng cấp nô bộc lại có khả năng tăng trưởng bộ phận chiến đấu nhanh như thế.
Hai đoạn bốn giai, trảo nhận đạt tới cấp hai hậu kỳ, da lông phòng ngự cấp hai sơ kỳ, có hai kỹ năng công kích mạnh mẽ là Nguyệt Nhận và Huyết Liệt Trảo, cộng thêm Hỏa Diễm thuộc tính, có thể thi triển kỹ năng Hỏa hệ Diễm Mang.
Như thế Mạc Tà bộc phát ra lực chiến đấu hoàn toàn không dưới Hồn sủng cấp nô bộc hai đoạn bảy giai trở xuống.
Trận chiến sau chính là những dịch giả khác tiến hành đoàn chiến, Sở Mộ cũng biết đối thủ kế tiếp sẽ gặp những đối thủ rất mạnh.
Hai nhóm dịch giả đang thi đấu có thực lực sai biệt quá nhiều, Sở Mộ có thể cảm giác được một gã trưởng nhóm dẫn dắt con Ám Ảnh Hồn sủng tương đối mạnh mẽ.
Ám Ảnh là Yêu Thú giới - Yêu Linh hệ - Hắc Ám tộc.
Ám Ảnh có thể nói là Hồn sủng hiếm thấy, mặc dù bị liệt vào cao đẳng cấp nô bộc nhưng nếu thuần dưỡng tốt thì thực lực có khi mạnh hơn yêu thú thuộc chủng tộc sơ đẳng cấp chiến tướng.
Chủ nhân Ám Ảnh là một thiếu niên mặc y phục màu đen, cả người nhìn qua âm trầm quỷ khí, hiển nhiên là bởi vì tiếp xúc với hồn hạch Ám thuộc tính quá nhiều mới phát sinh biến hóa như thế.
Sở Mộ có thể khẳng định đầu Ám Ảnh này đã đạt đến hai đoạn ba giai, chỉ có điều các thành viên khác trong đội cũng cực kỳ cường đại, Ám Ảnh căn bản không cần dùng hết toàn lực đã giải quyết đối thủ dễ dàng.
Ngoại trừ Ám Ảnh ra, Sở Mộ nhìn thấy mấy Hồn sủng có tính uy hiếp đối với mình, một con yêu thú trong đó đạt tới hai đoạn chín giai, có thể là giai đoạn cao nhất trong tất cả dịch giả nơi này rồi. Đáng tiếc con Hồn sủng này chỉ là sơ đẳng cấp nô bộc, mặc dù đạt đến hai đoạn chín giai nhưng thực lực tổng hợp chỉ có thể liệt vào trước năm, không thể nói là mạnh nhất.
"Thế nào, có thể bảo đảm giải quyết hắn không?" Tào Dịch thấp giọng dò hỏi.
"Yên tâm, đã sắp xếp xong xuôi rồi, trận tiếp theo sẽ là dịch giả của ngươi đối chiến với nhóm của ta. Tiểu tử kia phải chết không thể nghi ngờ." Lưu Trấn cười cười nói.
Tào Dịch cười khẩy một cái, trong lòng thầm nghĩ: “Sở Mộ ơi là Sở Mộ, chỉ có thể trách ngươi xui xẻo, ai bảo trong thân thể ngươi có Bạch Yểm Ma làm gì.”
Tào Dịch muốn giết Sở Mộ thật ra còn có ý đồ, đó chính là đánh chủ ý vào con Bạch Yểm Ma. Một con Bạch Yểm Ma giá trị còn cao hơn cả tòa Thanh Yểm Ma đảo. Tào Dịch một bên không dám chọc giận Hạ đại nhân, một phương diện khác lại không muốn bỏ qua cơ hội ngàn năm một thuở này.
"Ha ha, Tào đại nhân, chúng ta đúng là không đánh không quen biết nha! Đám dịch giả của ngươi lại vô tình đụng phải lính của ta rồi." Lưu Trấn vừa rút được lá thăm như ý liền giả bộ nở nụ cười ngoài ý muốn, nói với Tào Dịch.
Tào Dịch giả bộ rất tức giận, phối hợp với Lưu Trấn diễn trò.
"Tào đại nhân, không bằng chúng ta đi xuống quan sát cho kỹ đi, như vậy mới có ý tứ." Lưu Trấn mở miệng nói.
"Cũng tốt." Tào Dịch lập tức đứng dậy, bước lại gần sân thi đấu.
Tào Dịch mới vừa đứng dậy, đảo chủ phân đảo ngồi bên cạnh cười khẩy nói: "Tào Dịch, ngươi cần gì phải nhiều chuyện chứ? Dù sao cũng là thua, còn không bằng ngồi nhìn đi, tránh cho ngươisau này không thể khống chế tâm tình của mình ra tay giết chết toàn bộ dịch giả kia. Năm nay xem như ngươi lãng phí thời gian lại trắng tay rồi."
Tào Dịch hừ lạnh một tiếng, không để ý đến tên đảo chủ phân đảo kia giễu cợt, đi thẳng tới vị trí gần đám người Sở Mộ.
"Tào Dịch đã tới, hắn tuyệt đối không dám giết ngươi ở chỗ này, nhưng mà ám chiêu rất khó phòng." Tằng Trạch nhỏ giọng nói với Sở Mộ.
Sở Mộ gật đầu, nhìn thoáng qua Tào Dịch sắc mặt âm trầm, tâm tư nhanh chóng vận chuyển suy đoán Tào Dịch sẽ đối phó mình như thế nào.
"Có thể tiến vào chiến trường." Đảo chủ từ chỗ cao truyền lệnh xuống.
Sở Mộ và mọi người đi vào chiến trường, những dịch giả khác sắc mặt rất khó coi. Nguyên nhân rất đơn giản, lúc nãy bọn họ xem đội ngũ này chiến đấu, mặc dù không cần chân chính đối mặt thì bọn họ cũng biết lần này nhất định là xong đời rồi.
Đối thủ là nhóm dịch giả Lưu Trấn, người dẫn đầu chính là gã mang theo hai đoạn ba giai Ám Ảnh, thực lực sánh ngang cấp chiến tướng.
"Ám Ảnh hai đoạn ba giai - cao đẳng cấp nô bộc, Diễm Vĩ hai đoạn một giai - cao đẳng cấp nô bộc, Phong Tinh Linh hai đoạn hai giai - trung đẳng cấp nô bộc, Kinh Cúc Yêu hai đoạn năm giai – sơ đẳng cấp nô bộc."
Cho dù là đẳng cấp chủng tộc hay là giai đoạn hiện tại, thực lực tổng hợp của đám dịch giả Lưu Trấn vẫn cao hơn nhóm dịch giả Tào Dịch quá nhiều. Chỉ sợ lúc trước có đầu Nguyệt Quang Hồ biểu hiện hoa lệ, nhưng ở trong mắt người đội ngũ này cũng không làm nên chuyện gì đáng kể.
"Các ngươi cẩn thận một chút, đánh không lại liền quyết đoán triệu hồi Hồn sủng trở về, không để cho Hồn sủng của mình tử vong." Phong Cổ cẩn thận dặn dò mọi người.
Thực lực cách nhau quá lớn, nếu miễn cưỡng chỉ làm cho kết quả càng thêm nát bét, quan trọng nhất là bây giờ tất cả Yểm Ma trong cơ thể dịch giả đã trưởng thành đến giai đoạn nhất định. Nếu như bởi vì chiến đấu quá mức kịch liệt, rồi thừa nhận thương thế trầm trọng, vậy thì Hồn sủng sư tăng cường tu vi sẽ chậm chạp lại vài phần, nhất định sẽ bị Yểm Ma thôn phệ.
Có thể nói chỉ cần Hồn sủng của bọn họ vừa chết, thời gian không qua bao lâu, chủ nhân của chúng nó cũng sẽ chết.
Đối mặt một đội ngũ mạnh mẽ như vậy, Sở Mộ nhíu mày suy nghĩ, cuộc chiến này có thể nói không có hy vọng thắng lợi. Sở Mộ không muốn Mạc Tà bại lộ thực lực quá nhiều, tiếc nuối nhất là bị tổn thất quyền lựa chọn hồn kỹ.
"Có thể triệu hồi Hồn sủng của các ngươi." Đảo chủ dời ánh mắt qua hai bên chiến trường, chậm rãi nói.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Sủng Mị Tác giả: Ngư Thiên Không
Quyển 1: Hiểm cảnh sinh tồn
Chương 55: Đoạt Ảnh Định Hồn
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Song phương đều đã xuất hiện đội hình Hồn sủng trước đó, cho nên lần này triệu hoán Hồn sủng ra sân ngoài không phải là vấn đề mọi người thảo luận.
Dĩ nhiên, bọn họ không nói đến cuộc chiến này đến tột cùng là ai thắng lợi, mà là đang đoán chừng trận chiến sẽ kết thúc trong mấy phút.
"Chiến đấu bắt đầu."
Thanh âm hạ xuống, Đinh Vũ lập tức cho Hồn sủng của mình bắt đầu bố trí chướng ngại, những dây gai hoa hồng nhanh chóng nở rộ dàn ngang chiến trường, tạo thành một bức tường gai dày đặc.
"Ta có thể làm được nhiêu đây mà thôi." Đinh Vũ mở miệng nói.
Đinh Vũ - Thứ Côi Hoa Yêu đã bị thương trong trận chiến đấu lúc trước, bây giờ triệu hoán đi ra chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ một ít thời gian.
Thứ Côi Hoa tường mới vừa tạo thành, trên mặt đất bằng phẳng bỗng nhiên xuất hiện bốn sợi dây leo đầy gai đâm vào bức tường hoa hồng, chúng nó giống như bốn con mãng xà dữ tợn lao vào trong bức tường do Thứ Côi Hoa Yêu tạo ra.
"Vù vù !"
Bốn sợi dây gai quét qua, tất cả tường hoa lập tức biến thành mảnh vụn rơi lả tả xuống đất.
"Kỹ năng này quả thực là để bài biện mà thôi." Gã đối thủ đang khống chế Kinh Cúc Yêu hai đoạn năm giai cười nhạo một tiếng, hơn nữa cố ý nói cho Đinh Vũ nghe thấy.
Đinh Vũ tự biết không địch lại nên không dám cậy mạnh, để cho Thứ Côi Hoa Yêu thối lui ra phía sau, dự định thi triển thêm mấy kỹ năng sẽ lập tức thu hồi Hồn sủng bị thương về.
Đám người Phong Cổ, Lý Trí không có sai khiến Hồn sủng của mình xông ra, mà bảo thủ chờ đợi đối phương lao đến.
Sở Mộ cho Mạc Tà thoát ra khỏi đội ngũ di động chung quanh chiến trường. Có đầy đủ không gian thì Mạc Tà mới có thể thi triển ra tốc độ chân chính, huống chi chen chúc ở một chỗ sẽ tạo cơ hội cho đối phương thi triển kỹ năng ma pháp càn quét.
Quả nhiên, khi hai đoạn hai giai Phong Tinh Linh đến gần, một đạo Toàn Phong (gió lốc) đường kính sáu thước lập tức xuất hiện giữa không trung.
Cát sỏi cuồn cuộn, cuồng phong gào thét.
Toàn Phong tựa như một đầu dã thú xông ào ào vào trong đám Hồn sủng, nếu không phải Phong Cổ - Nham Thạch Yêu dùng thân thể ngăn cản khẳng định mọi người sẽ bị thương tổn.
"Tản ra một chút, Phong Tinh Linh này thi triển Toàn Phong đã đạt tới toàn kỳ." Phong Cổ nói với mọi người.
Những người khác cũng ý thức được uy lực Toàn Phong rất mạnh, vội vàng ra lệnh cho Hồn sủng của mình tản ra. Nhưng mới vừa chạy đi không được bao xa, mặt đất cát sỏi bỗng nhiên nổ tung, bốn sợi dây gai đột ngột xuất hiện ở trước mặt bọn họ.
dây gai nhanh chóng trói chặc, Kinh Cúc Yêu có khả năng thao túng cực kỳ kinh khủng, bốn sợi dây gai này lại có thể trói chặt bốn con Hồn sủng, thân thể chúng nó lập tức bị gai nhọn đâm thủng, hoàn toàn đau nhức không có cách nào nhúc nhích, chỉ có thể phát ra tiếng kêu thống khổ.
Hai giai năm đoạn Kinh Cúc Yêu ở trong đám Hồn sủng nơi này có thể nói là số một số hai rồi, một sợi dây gai dư sức khóa chặt Hồn sủng một đoạn tám giai, hoàn toàn không có khả năng phản kháng.
"Vụt !"
Mạc Tà đang di động ngoài rìa chiến trường, không biết từ lúc nào đã nhanh chóng trở lại đội ngũ, trảo nhận lướt qua mấy sợi dây gai cực kỳ chính xác. Chủ nhân Kinh Cúc Yêu hoàn toàn không chú ý tới Nguyệt Quang Hồ xuất hiện từ khi nào, không còn kịp thu hồi dây gai lại, vì thế bị móng vuốt Mạc Tà trực tiếp cắt đứt rời ra từng đoạn.
Dây leo Kinh Cúc Yêu có thể khôi phục, nhưng ít nhất cần phải có thời gian hai ngày, con hai đoạn năm giai Kinh Cúc Yêu này tổng cộng có năm sợi dây leo, lúc trước chiến đấu tổn hại một sợi, bây giờ lại bị Mạc Tà chém đứt thêm một sợi nữa là hai.
Chủ nhân Kinh Cúc Yêu lập tức khóa vị trí Sở Mộ - Nguyệt Quang Hồ, trên mặt lộ ra mấy phần tức giận, đang định chỉ huy Kinh Cúc Yêu truy kích Nguyệt Quang Hồ thì Vương Khả Lạc đứng ở bên cạnh lạnh lùng nói: "Ngươi đối phó những người khác là tốt rồi, đừng quấy rầy Ám Ảnh của ta."
Vương Khả Lạc nói rất lạnh lùng, hoàn toàn giống như là ra lệnh, nhưng mà chủ nhân Kinh Cúc Yêu lại không dám bất mãn chút nào, tựa hồ cực kỳ kiêng kỵ đối với Vương Khả Lạc.
Dây gai trói chặc kéo dài thời gian khoảng chừng năm giây, ba Hồn sủng bị dây gai ghim vào thân thể bắt đầu rỉ máu tươi, cả người toàn vết thương, lực chiến đấu bị yếu đi rất nhiều.
"Trên mũi gai nhọn có độc hủ thực, gọi Hồn sủng của các ngươi lui về, ta sẽ cho Thứ Côi Hoa Yêu giải độc." Đinh Vũ mở miệng nói.
Ba dịch giả lập tức cho Hồn sủng thối lui về phía sau, Đinh Vũ ra lệnh cho Thứ Côi Hoa Yêu thi triển ra kỹ năng Hủy Lộ đặc thù, những giọt nước nhỏ đặc quánh nhiễu lên vết thương trên người ba con Hồn sủng từ từ giải trừ nọc độc lưu lại.
Ba Hồn sủng vừa thối lui ra phía sau, đội ngũ liền xuất hiện một chỗ trống, lúc này toàn bộ chiến trường xuất hiện tình trạng chấn động kịch liệt, cát sỏi trên mặt đất không ngừng nẩy lên.
Đối phương đã phát động trực tiếp công kích, cát bụi bay đầy trời, Hồn sủng bên kia đằng đằng sát khí xông về phía trận doanh bọn họ.
Sở Mộ cực kỳ quyết đoán để cho Mạc Tà thoát khỏi đội ngũ, lấy tốc độ hiện tại của Mạc Tà không có bất kỳ con Hồn sủng nào có thể đuổi kịp. Sở Mộ chỉ cần yên lặng theo dõi kỳ biến là được, cục diện bây giờ đúng là quá mức thảm đạm, nếu tình hình thất lợi hắn sẽ lập tức từ bỏ trận đấu.
Hồn sủng đối phương không có nhằm vào Nguyệt Quang Hồ, mà trực tiếp sát nhập vào trong trận hình Hồn sủng của đám người Phong Cổ, khí thế và thực lực chênh lệch lập tức làm cho trận đấu nghiêng hẳn về một phía.
"Cuộc chiến này không còn bao nhiêu ý nghĩa." Sở Mộ thở dài một hơi.
Khi Sở Mộ than thở, hắn bỗng kinh ngạc phát hiện chỗ Mạc Tà xuất hiện một bóng ma mờ ảo, quỷ dị bao phủ cả người Mạc Tà.
"Đoạt Ảnh Định Hồn, kỹ năng hạn chế sở trường của Ám Ảnh."
Đoạt Ảnh Định Hồn là kỹ năng tinh thần Ám hệ và Yêu Linh hệ kết hợp, thông qua cái bóng của địch nhân để khóa chặt thân thể đối phương, đồng thời không có cách nào thi triển bất kỳ kỹ năng tinh thần nào khác.
Vương Khả Lạc hiện lên nụ cười tà ác, cố ý nhìn sang Sở Mộ ở đối diện, thầm nghĩ: “Mặc kệ Nguyệt Quang Hồ của ngươi có tốc độ mau hơn nữa cũng không thể thoát khỏi được Đoạt Ảnh Định Hồn.”
Thân thể Mạc Tà đã không có cách nào nhúc nhích, ánh mắt nó bắt đầu tức giận nhìn chằm chằm vào cái bóng mờ ảo gần đó.
"Kỹ năng không tệ, thế nhưng…" Sở Mộ cũng cảm thấy kinh ngạc khi kỹ năng này có thể hạn chế Mạc Tà hành động, chỉ có điều Sở Mộ đã dự định buông tha trận chiến này rồi. Đoạt Ảnh Định Hồn vốn không thể ngăn cản được Hồn sủng sư triệu hồi trở về.
Hỗn chiến bắt đầu một lát đã có người triệu hồi Hồn sủng của mình rồi. Sở Mộ cũng niệm chú ngữ thu hồi Mạc Tà về.
Nhưng mà đúng lúc này, Sở Mộ đột nhiên cảm giác được một luồng tinh thần dao động cực kỳ bí mật áp tới.
Làn sóng tinh thần này lại nhằm vào chính hắn.
Sở Mộ không có lường trước bản thân mình sẽ bị người khác đánh lén, làn sóng tinh thần này chui vào trong đầu Sở Mộ trực tiếp cắt đứt hắn niệm chú ngữ triệu hồi, hơn nữa còn nhanh chóng ngăn cản hắn vận dụng hồn niệm.
Sở Mộ cả kinh trong lòng, đột nhiên cảm giác thân thể của mình nặng hơn rất nhiều, toàn thân cứng ngắc như bị đóng băng vậy, hoàn toàn không có cách nào nhúc nhích.
"Một trận chiến đấu thú vị như vậy, làm sao không hưởng thụ thêm một lát chứ?" Tào Dịch chẳng biết lúc nào đã đứng ở sau lưng Sở Mộ, dùng giọng nói quái dị thổi vào tai Sở Mộ.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius