Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #41  
Old 08-08-2008, 04:22 PM
than_long_vn's Avatar
than_long_vn than_long_vn is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngày 13 giá»
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 41

Ma Hoàn vô giới




Vá»›i Hào Bân thì không thể khÆ¡i thông nguyên khí để tụ thành kiếm pháp Ä‘á»™c tôn của Quá»· môn, nhÆ°ng vá»›i Äại Chu Thiên thì hoàn toàn khác. Chỉ trong má»™t thá»i gian ngắn Chu Thiên gần nhÆ° đã đạt đến cái thần của của Quá»· Kiếm.
Äại Chu Thiên ngồi vận công Ä‘iá»u tức ngay trong thÆ° phòng của Hào Bân năm nào. Äỉnh đầu của gã lan tá»a má»™t làn khí trắng nhàn nhạt. Hai mi mắt Ä‘ang lim dim chợt mở bừng, Chu Thiên bật đứng dậy, hú vang má»™t tiếng lồng lá»™ng.
Tiếng hú của Chu Thiên tiá»m ẩn uy lá»±c siêu phàm đến Ä‘á»™ gian thÆ° phòng nhÆ° phải chịu Ä‘á»±ng má»™t cÆ¡n giông Ä‘i qua, run lên bần bật.
Hai con ngÆ°Æ¡i của Äại Chu Thiên bây giỠđã khác trÆ°á»›c, nó tá»±a nhÆ° hai hòn than Ä‘á» hoe, toát ra sát khí khủng bố của loài quá»· dữ tìm mồi ban đêm.
Chu Thiên cất tiếng cÆ°á»i vang Ä‘á»™ng cả má»™t vùng. Y vừa cÆ°á»i vừa nói :
- Lưỡng Nghi Âm DÆ°Æ¡ng của ta đã hợp nhất. Rồi đây Chu Thiên này chứ không ai khác chính là ngÆ°á»i Ä‘á»™c tôn thiên hạ, tung hoành võ lâm.
Chu Thiên bÆ°á»›c ra khá»i thÆ° phòng, dụng khinh thuật thượng thừa băng lên đại sinh Ä‘Æ°á»ng. Y xòng xá»™c bÆ°á»›c vào và chạm trán ngay vá»›i hai gã Há»™ đàn đại Ä‘Æ°á»ng Quá»· môn.
Hai gã Há»™ pháp đại Ä‘Æ°á»ng ôm quyá»n xá Chu Thiên :
- Tổng quản có chi sai khiến?
Chu Thiên nhìn hai gã Há»™ pháp đại Ä‘Æ°á»ng Quá»· môn, xẵng giá»ng nói luôn :
- Kể từ bây giá», bổn nhân không còn là Äại tổng quản của Quá»· môn mà chính thức là Duy Ngã Äá»™c Tôn Äại Chu Thiên.
Hai gã Há»™ pháp đại Ä‘Æ°á»ng sững sá» bởi câu nói của vị Tổng quản. Huỳnh y há»™ pháp Phó Cổn cau mày nói :
- Quỷ môn chủ nhân đang bế quan luyện kiếm, Tổng quản nói vậy có ý gì?
Chu Thiên cÆ°á»i khảy :
- Làm gì còn có Quỷ chủ nhân. Hào Bân đã chết từ lâu rồi.
Phó Cổn sa sầm mặt :
- Tổng quản nói vậy có ý gì?
- Bổn nhân nói Hào Bân đã chết từ lâu rồi, và hiện tại chỉ có bổn nhân là đáng để các ngÆ°Æ¡i gá»i là chủ nhân thôi.
Phó Cổn thối lại hai bộ, rút binh khí là thanh đại đao thủ thế. Y cáu ghét nói :
- Quỷ môn chưa bao giỠcó kẻ đại nghịch như ngươi.
Chu Thiên lắc đầu :
- Chính Hào Bân má»›i là kẻ đại nghịch. Y ngang nhiên dám xÆ°ng hùng chống lại võ lâm Minh chủ Äại Chu Thiên. NgÆ°Æ¡i hiểu diá»u đó chứ?
- Tổng quản chính là cá»±u võ lâm Minh chủ Äại Chu Thiên Æ°?
- Không sai. GiỠthì ngươi còn dám cãi lịnh bổn nhân hay không?
Phó Cổn lưỡng lự :
- Nhưng đây là Quỷ môn và tôn giá cũng đã từ nhiệm rồi mà.
- Giải thích vá»›i ngÆ°Æ¡i bằng lá»i e rằng ngÆ°Æ¡i không hiểu ai là kẻ Ä‘á»™c tôn võ lâm.
Chu Thiên nói dứt câu liá»n vÅ© lá»™ng thanh Huyết kiếm. Má»™t vầng chá»›p quang đỠối khiến Phó Cổn lóa cả mắt, y cảm nhận nhÆ° có muôn vàn những đạo khí băng hàn xoàn xoạt lia qua khắp thân mình và chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi thần thức đã mất hẳn vào cõi hÆ° vô.
Xích Y há»™ pháp Nhâm Thạch đứng ngây ngÆ°á»i trÆ°á»›c cái chết quá Ä‘á»—i khủng bố của Phó Cổn do tuyệt kÄ© kiếm pháp của Äại Chu Thiên gây ra. Nếu trÆ°á»›c đây Hạo Bân dùng Quá»· Kiếm còn có thể thấy đạo kiếm quang Ä‘á» rá»±c thì đến lượt Äại Chu Thiên thi triển Quá»· Kiếm, Nhâm Thạch chẳng còn nhận ra chiêu kiếm nào cả ngoài má»™t vùng huyết quang đỠối làm cho lóa mắt.
Thân ảnh của Huỳnh y há»™ pháp Phó Cổn bị kiếm pháp kì tuyệt của Äại Chu Thiên lóc thành má»™t bá»™ xÆ°Æ¡ng khô mà tay vẫn còn thủ đốc đại Ä‘ao không chịu buông.
Mồ hôi gần nhÆ° xuất hạn Æ°á»›t đẫm trang phục của Nhâm Thạch. Y chỉ bừng tỉnh khi Chu Thiên gá»i đến tên.
- Nhâm Thạch.
Nhâm Thạch giật mình nhìn lại Äại Chu Thiên rồi quỳ xuống :
- Minh chủ chỉ giáo.
Chu Thiên cÆ°á»i khảy nói :
- Kiếm của bổn nhân thế nào?
- Tuyệt kiếm vô song.
- Thế ngÆ°Æ¡i có phục bổn tá»a không?
- Nhâm Thạch mãi mãi là nô dịch của chủ nhân!
Chu Thiên ngá»­a mặt cÆ°á»i khanh khách, tiếng cÆ°á»i của gã nhÆ° tiếng tru của loài quá»· đói Ä‘ang khát máu tÆ°Æ¡i.
Cắt tràng tiếu ngạo đó, Chu Thiên trang trá»ng nói vá»›i Nhâm Thạch :
- Ngay bây giá» ngÆ°Æ¡i hãy chuẩn bị cho ngày mai đến Äao môn của Trịnh Äáng. Tất cả má»i nhân mã trong Quá»· môn Ä‘á»u phải chịu sá»± thống lÄ©nh của bổn tá»a.
Ai không phục thì giết!
- Tuân lệnh chủ nhân!
Chu Thiên trở bộ rảo bước trở ra. Y vừa đi vừa nói :
- Bổn tá»a lập lại má»™t lần nữa. Bất cứ ai phản lệnh Minh chủ Äại Chu Thiên thì giết chẳng tha. NgÆ°Æ¡i nghe rõ chứ?
- Thuộc hạ nghe rõ!
Chu Thiên trở vỠthư phòng của mình, rồi khởi động cơ quan cửa mật đạo đi xuống thạch thất gian Mẫn Hà Băng. Y nhìn qua ô cửa tò vò nghĩ thầm :
- “Kiếm pháp Quá»· môn sẽ chỉ má»™t mình ta biết dùng mà thôiâ€.
Chu Thiên nghĩ xong, mở cửa thạch môn thong dong bước vào. Hà Băng đang ngồi tĩnh công nghe tiếng bước chân của Chu thiên mở choàng hai mắt.
Nàng ngây ngô nhìn gã rồi từ từ đứng lên.
Chu Thiên mỉm cÆ°á»i nói :
- Quỷ nữ sẽ đấu với bổn nhân chứ?
NhÆ° kẻ vô thức, Hà Băng chá»™p lấy thanh trÆ°á»ng kiếm đặt bên cạnh mình.
Nàng rít lên ken két rồi vung kiếm lao tá»›i Äại Chu Thiên.
Thế kiếm của nàng vô cùng mãnh liệt và tàn khốc, nhÆ°ng Chu Thiên đã biết trÆ°á»›c thế kiếm kia sẽ công kích vào đâu. Huyết kiếm liá»n huy Ä‘á»™ng đón thẳng trÆ°á»n kiếm của Hà Băng.
Keng...
Thanh trÆ°á»n kiếm của Hà Băng bật ngược trở lại, cùng lúc má»™t mảng thịt bên má trái nàng rá»›t ra. Nếu ngÆ°á»i khác cảm thấy Ä‘au Ä‘á»›n thì Hà Băng chẳng cảm nhận được gì cả, mà nhÆ° phấn khích hÆ¡n vá»›i nhát kiếm của Chu Thiên.
CÅ©ng nhÆ° nhát kiếm đầu tiên, thanh trÆ°á»ng kiếm bình thá»i của nàng có thể lóc da xẻ thịt bất cứ ai xâm nhập vào thạch phòng nhÆ°ng hiện tại nó nhÆ° chạm phải má»™t bức tÆ°á»ng kiên cố bao bá»c quanh Äại Chu Thiên và bật ngược trở lại, cùng vá»›i má»™t mảnh thịt rá»›t ra từ cÆ¡ thể nàng.
Cuá»™c giao thủ giữa Hà Băng và Äại Chu Thiên đúng là cuá»™c đấu không cân sức, Hà Băng chẳng khác nào má»™t hình nhân biết cá»­ Ä‘á»™ng để Chu Thiên trui rèn kiếm pháp tàn nhẫn của mình. Khi Hà Băng thi thố hết tất cả kiếm huyết thì cÆ¡ thể nàng chẳng còn lá»›p da bá»c nữa mà chỉ còn những lá»›p thịt đỠối.
Thanh trÆ°á»ng kiếm vuá»™t khá»i tay Mẫn Hà Băng. Ãnh mắt ngây dại của nàng liá»n có thần trở lại. Hà Băng nhÆ° cảm nhận được cái Ä‘au khủng khiếp thét lên :
- A...
Nàng rÅ© ngÆ°á»i xuống sàn đá. Toàn thân run rẩy nhÆ° ngÆ°á»i bị phong hàn xâm nhập.
Chu Thiên nhìn hà Băng mỉm cÆ°á»i.
Hà Băng thá»u thào nói :
- Ôi đau quá... Sao ta lại như thế này?
- Nàng đã dụng Quỷ kiếm giao thủ với bổn nhân.
- Tôi không nhá»› gì hết. Äau quá... Hãy giết tôi Ä‘i... Tôi xin tôn giá hãy giết tôi Ä‘i. Trá»i Æ¡i... Äau quá. Tôi không chịu nổi nữa!
Hà Băng co rút ngÆ°á»i lại, cảm giác bá»—ng nhÆ° bị nung trong lò thêu khiến nàng gần nhÆ° muốn ngất lịm.
Hà Băng nghiến răng, cố thá»u thào van xin Äại Chu Thiên :
- Tôn giá... Xin hãy gia ơn cho Hà Băng.
Chu Thiên nâng đầu Hà Băng :
- Nàng đau lắm phải không?
- Tôn giá... Xin hãy gia Æ¡n... Äau quá... Sao tôi lại nhÆ° thế này?
- Ta sẽ giúp cho nàng sá»›m thoát khá»i cảnh Ä‘au Ä‘á»›n khủng khiếp này, để không má»™t ai còn luyện được Quá»· kiếm pháp nữa.
Hà Băng gượng hé mắt thá»u thào nói :
- Tôi xin tôn giá.
Hà Băng nói được bấy nhiêu thì ngất lịm đầu gục xuống tay Chu Thiên.
Chu Thiên nhìn dung diện như hoa tàn nguyệt ố của nàng, không hiểu nghĩ gì mà y chợt buông một tiếng thở dài. Y đặt đầu Hà Băng xuống sàn đá, đứng lên rảo bộ trở ra, khởi động cơ quan đóng thạch môn lại.
Rá»i mật đạo, Chu Thiên trở lại thÆ° phòng. Y ngồi xuống tràng ká»·, trong tâm của y bá»—ng nhÆ° có má»™t khối chì nặng trÄ©u. Cái chết của Hà Băng khiến cho tâm trạng Chu Thiên chao Ä‘á»™ng bâng khuâng. Y ngỡ nhÆ° mình vừa mất gì đó rất gần gÅ©i.
Y vá»›i tay cầm bầu rượu mở nắp tu ừng á»±c. Äặt tÄ©nh rượu xuống bàn, Chu Thiên lảm nhẩm nói :
- Hào Bân, Hà Băng, rồi đến ai? Trịnh Äáng, cuối cùng là Cát Thiên Phong cùng Mãn Äình PhÆ°Æ¡ng. Tất cả các ngÆ°á»i Ä‘á»u đáng chết.
Chu Thiên đứng bật dậy, vung Huyết kiếm chém xả vào tràng kỷ.
Chát...
Tràng kỷ bị xẻ làm đôi. Nhát kiếm đó như đủ để khiến cho Chu Thiên tịnh tâm lại. Y hướng mũi kiếm vỠphía giá bạch lạp, xả luôn nhát thứ hai. Giá bạch lạp rơi xuống, lửa nhanh chóng bén vào chiếc rèm lụa.
Chu Thiên nhìn lá»­a cháy lan dần, cÆ°á»i khảy nói :
- Lửa sẽ lan ra cả võ lâm để Chu Thiên ta vĩnh viễn độc tôn thiên hạ.
Lửa càng lúc càng bốc cháy cao hơn, và khi Chu Thiên rảo bộ trở ra thì vách thư phòng đã bùng cháy dữ dội.
Thấy lá»­a cháy, bá»n thuá»™c hạ Quá»· môn ùn ùn kéo đến. Khi thấy Chu Thiên, bá»n thuá»™c hạ Quá»· môn sững sá» má»™t lúc rồi đồng loạt quỳ má»p xuống.
Chu Thiên gằn giá»ng nói :
- Lửa sau lưng ta đã chày, lửa võ lâm cũng sẽ cháy.
Thốt xong câu nói đầy chất giá»ng khủng bố, Chu Thiên má»›i rảo bÆ°á»›c hÆ°á»›ng đến gian đại Ä‘Æ°á»ng. Y sững bá»™ khi thấy dáng ngÆ°á»i nho nhã tôn tạo bằng bá»™ lam y thÆ° sinh đứng ngay bên ngoài mái hiên tiá»n sảnh.
Mặc dù trong màn ánh sáng nhập nhoạng từ phía cá»™t lá»­a khổng lồ hắt ra khó mà nhận ra ngÆ°á»i đó, nhÆ°ng vá»›i Chu Thiên, y sao có thể không nhận ra được, bởi cái dáng của ngÆ°á»i kia mãi tiá»m ẩn trong tâm tưởng của y.
Mặt Chu Thiên Ä‘anh hẳn lại, bÆ°á»›c đến gần Thiên Phong, y cất giá»ng lạnh lùng nói :
- Ngươi đến tìm ta hay đến tìm Quỷ chủ Quỷ môn?
Thiên Phong định nhãn nhìn sâu vào mắt Äại Chu Thiên :
- Huynh nghĩ Thiên Phong đến Quỷ môn để làm gì? Tìm huynh ư?
Chàng lắc đầu :
- Thiên Phong sẽ tìm huynh tại Nhạn Môn quan, đúng má»™t năm sau. Vá»›i lại lúc này, huynh đã rá»i bá» giang hồ, gác kiếm bên trá»i mà quy ẩn.
Chu Thiên cÆ°á»i khảy, nói :
- Thế thì ngươi đến tìm Quỷ chủ Hào Bân?
Thiên Phong lại lắc đầu :
- Thiên Phong không đi tìm một bóng ma vô nghĩa.
Mặt Chu Thiên sa sầm hẳn lại :
- Thế ngươi tìm ai? Tại sao ngươi lại cho rằng Quỷ chủ Hào Bân chỉ còn là một bóng ma vô nghĩa?
- Sự xuất hiện của huynh ở đây.
- Ngươi hiểu rõ vỠta đó. Thế ngươi tìm ai nào?
Chu Thiên há»i xong lại cất tràng cÆ°á»i nắc nẻ. Y cÆ°á»i nhÆ° Ä‘iên nhÆ° dại, mãi má»™t lúc má»›i cắt tràng tiếu ngạo, nhạt nhẽo nói :
- Ta thừa biết ngươi tìm ai. Mẫn Hà Băng, phu nhân Mai Hoa trang phải không?
- Huynh nói không sai, Thiên Phong đến đây cốt để tìm Mẫn phu nhân.
Chu Thiên nhún vai :
- Ngươi tìm Mẫn Hà Băng cốt hủy bí kiếp kiếm pháp Quỷ môn?
- ChÆ°a hẳn là nhÆ° vậy. Tại võ đài khảo chứng võ công, Thiên Phong bàng quang trÆ°á»›c cái chết của Lữ trang chủ bởi lẽ y đã phạm sai lầm nghiêm trá»ng trong Ä‘á»i, nhÆ°ng vá»›i Hà Băng phu nhân thì khác.
Thiên Phong buông một tiếng thở dài nhìn Chu Thiên, tiếp :
- Có lẽ Thiên Phong đã đến chậm.
- Äúng nhÆ° vậy, ngÆ°Æ¡i đã đến chậm.
Chu Thiên trở thanh Huyết kiếm án ngữ vùng thượng đẳng :
- Huyết kiếm đã ở trong tay ta, tất ngươi thừa biết chuyện gì đã xảy ra.
- Huynh đã thụ nạp được kiếm pháp Quỷ môn?
- Không sai.
Cát Thiên Phong lạnh nhạt nói :
- Cát Thiên Phong chúc mừng cho huynh. Hy vá»ng vá»›i thứ kiếm pháp cá»±c kì tàn nhẫn và khủng bố đó, huynh sẽ Ä‘á»™c tôn thiên hạ lần thứ hai.
Buông một tiếng thở dài, Thiên Phong phóng tầm mắt nhìn vỠphía vùng lửa đỠ:
- Tội nghiệp cho Hà Băng! Kết cuộc hôm nay cũng chỉ vì nghiệp quả của nàng quá lớn khi luyện Quỷ kiếm pháp.
Thiên Phong nhìn lại Chu Thiên :
- Huynh có thể há»c lại bài há»c máu của Mẫn phu nhân!
Chàng khẽ lắc đầu, toan rảo bÆ°á»›c bá» Ä‘i nhÆ°ng Chu Thiên đã gá»i giật lại :
- Thiên Phong đứng lại.
- Huynh có Ä‘iá»u gì chỉ giáo cho Thiên Phong?
Chu Thiên cÆ°á»i khảy :
- Ta vừa thụ giáo kiếm pháp Quỷ môn nên rất muốn biết uy lực của nó như thế nào đối với Ma Hoàn Lãnh Nhân Cát Thiên Phong.
- Huynh muốn dụng kiếm pháp Quỷ môn khảo chứng võ công của Thiên Phong ngay bây giỠà?
Chu Thiên thản nhiên gật đầu :
- Quả thật ta có ý đó, và thiết nghĩ, với kiêm pháp Quỷ môn chắc chỉ có một mình ngươi mới đáng mặt đối thủ của Chu Thiên mà thôi.
- Nếu huynh chỉ thị vào kiếm pháp tàn khốc và khủng bố của Quá»· môn để giao thủ vá»›i Thiên Phong, e rằng huynh đã lại phạm sai lầm nhÆ° Lữ Äiá»n và Hào Bân.
- Nói như thế ngươi đã quá tự tin đó. Chẳng lẽ trên thế gian này chẳng có môn công phu nào đáng mặt giao thủ với Ma Hoàn của ngươi ư?
- Thiên Phong không nói như vậy. Kiếm pháp Quỷ môn đáng là công phu thượng thặng, nhưng nếu chỉ dựa vào thứ kiếm pháp đó thôi thì huynh chưa thể thắng được Cát Thiên Phong.
- NgÆ°Æ¡i nói ra Ä‘iá»u đó càng khiến cho Chu Thiên thêm háo hức muốn được giao thủ vá»›i đôi Ma Hoàn lẫy lừng của ngÆ°Æ¡i.
- Thiên Phong đã hẹn huynh một năm sau tại Nhạn Môn quan.
- Tại sao phải chỠđến một năm chứ? Dù ngươi không nói ra thì ta cũng thừa biết ngươi đã định ra được hung thủ tạo huyết án Kim trang đại phủ. Hung thủ đó chính là ta.
Mặt Thiên Phong Ä‘anh lại, nghiêm khắc há»i Chu Thiên :
- Tại sao huynh làm Ä‘iá»u đó? Chẳng lẽ vá»›i chức vị võ lâm Minh chủ vẫn chÆ°a đáp ứng hết được khát vá»ng Ä‘á»™c bá võ lâm của huynh à?
Chu Thiên nhún vai :
- Ai mà chẳng mÆ¡ đến chức vụ võ lâm Minh chủ chứ. NhÆ°ng rất tiếc cái chức vị đó của ta lại do ngÆ°Æ¡i mà có. Mặc dù ta là võ lâm Minh chủ nhÆ°ng trên đầu ta là Cát Thiên Phong, nếu không có ngÆ°Æ¡i thì Chu Thiên cÅ©ng đâu được thiên hạ tâm phục khẩu phục. Thiên Phong... Chu Thiên không muốn bóng ngÆ°Æ¡i che khuất cả bầu trá»i võ lâm, và cả ta nữa, và chính vì thế ta phải Ä‘i tìm võ công.
- Huynh đi tìm võ công để giao thủ với Cát Thiên Phong?
- Không sai.
- Và huynh tự thị vào kiếm pháp Quỷ môn để hoành bá thiên hạ?
- Kiếm pháp Quỷ môn đáng mặt là một công phu vô địch đấy chứ?
- Huynh đoan chắc như vậy?
Chu Thiên gật đầu.
Thiên Phong nhạt nhẽo nói :
- Thiên Phong đã hẹn với huynh một năm sau tại Nhạn Môn quan. Huynh thừa hiểu cuộc giao thủ tại Nhạn Môn quan sẽ kết thúc như thế nào.
- à của ngươi sẽ kết thúc bằng một nấm mồ?
Thiên Phong gật đầu :
- Äúng, từ đây đến cuá»™c giao thủ kia còn khá nhiá»u thá»i gian để huynh luyện Quá»· kiếm pháp của Quá»· môn!
- Ta muốn giao thủ ngay bây giá».
Thiên Phong lắc đầu :
- Thiên Phong không muốn chiếm lấy tiên cơ của huynh. Nếu huynh nghĩ kiếm pháp Quỷ môn có thể thắng được Thiên Phong là huynh sai rồi.
- Ngươi nói vậy có ý gì?
- Thái công công vốn là má»™t thái giám, do bị ức chế nên chế tác Quá»· kiếm pháp để giải tá»a những ức chế của mình. Chính vì muốn giải tá»a những ức chế của má»™t thái giám mà kiếm pháp của Thái công công vô cùng tàn nhẫn và khủng bố. Tại đây, Thái công công đã dụng Quá»· kiếm pháp của mình giao thủ vá»›i Mông Diện Khách. Huynh hãy quay trở lại nhìn cho kỹ Thái công công chết bởi thứ võ công nào.
Miệng thì nói, mắt Thiên Phong nhìn chằm chằm vào tinh nhãn của Äại Chu Thiên.
Chàng khẽ lắc đầu :
- Cho dù huynh đã tụ thành kiếm pháp vô thÆ°á»ng quá»· dị của Thái công công, nhÆ°ng chỉ vá»›i thứ kiếm pháp đó thì vẫn chÆ°a thể giao thủ vá»›i Cát Thiên Phong. Huynh hãy nhá»›, cái hẹn má»™t năm tại Nhạn Môn quan.
Chàng nói dứt lá»i, rảo bÆ°á»›c bá» Ä‘i, mặc nhiên để lại sá»± ngÆ¡ ngẩn cho Äại Chu Thiên.
Khi Thiên Phong mất dạng rồi, Chu Thiên má»›i nhÆ° ngÆ°á»i bừng tỉnh. Y lắc vai băng mình vá» hÆ°á»›ng cổ má»™. Vừa đến cổ má»™, Chu Thiên gom đồ tẩm liệm bó thành Ä‘uốc rồi đánh đá lá»­a châm vào.
Ãnh sáng từ ngá»n Ä‘uốc nham nhở hắt xuống hố huyệt rá»i lên xác Thái công công. Ãnh mắt của Chu Thiên nhìn chằm chằm vào yết hầu Thái công công.
Trên yết hầu của Thái công công có một vết thương còn mở miệng thâm xì.
Vết thương kia đúng là do Ma Hoàn tạo ra, chứ không thể có thứ binh khí nào khác.
Chu Thiên sa sầm lẩm nhẩm nói :
- Cũng lại Ma Hoàn!
Y nhíu mày nhìn vết thương trên yết hầu Thái công công :
- Chẳng lẽ Thiên Phong nói ra Ä‘iá»u đó là sá»± thật? Quá»· kiếm pháp cÅ©ng không phải là môn võ công đối địch vá»›i Ma Hoàn? Mông Diện Khách dụng Ma Hoàn sát tá»­ Thái công công, và Thiên Phong cÅ©ng dụng Ma Hoàn. Y chính là truyá»n nhân tiếp thụ Ma Hoàn của Mông Diện Khách, còn mình là kẻ thụ nạp kiếm pháp của Thái công công.
Chu Thiên lắc đầu :
- Không thể như vậy được. Chu Thiên ơi, tại sao ngươi cứ mãi là chiếc bóng của Cát Thiên Phong? Chu Thiên... ngươi còn một năm để thụ giáo tuyệt công cổ vật Long cốc. Quỷ kiếm pháp không thể làm gì được Cát Thiên Phong, nhưng Chu Thiên không phải là Thái Ất Công.
Lá»i vừa dứt, trên hai cánh môi dầy, Chu Thiên hú vang má»™t tiếng lồng lá»™ng, rồi vÅ© lá»™ng Huyết kiếm nhắm xác Thái Ất Công thi triển Quá»· kiếm.
Chu Thiên vừa thi triển Quỷ kiếm pháp vừa thét lồng lộng :
- Ta đã vì lão... vì lão, nhưng thật là vô ích.
Tài sản của than_long_vn

  #42  
Old 08-08-2008, 04:30 PM
than_long_vn's Avatar
than_long_vn than_long_vn is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngày 13 giá»
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 42

Hoa SÆ¡n chi má»™




Äôi tuấn mã thiên lý long câu trổ nÆ°á»›c đại phi nhÆ° lÆ°á»›t trên mặt đất, nhÆ°ng xem chừng hai kỵ sÄ© vẫn chÆ°a chịu hãm cÆ°á»›c tốc, mà càng ra roi thúc chúng phi nhanh hÆ¡n.
Tôn Quách vung roi da quất vào mông ngựa.
Chát!
Y vừa quất roi vừa lầu bầu nói :
- Mi chạy hết nổi rồi à?
Tú Tú lÆ°á»m Tôn Quách :
- Tôn huynh còn muốn chúng chạy nhanh hơn được nữa sao?
Äôi tuấn mã thở phì phò phả ra làn hÆ¡n nóng bá»ng. Tú Tú thoạt ghìm cÆ°Æ¡ng ngá»±a. Thấy nàng ghìm cÆ°Æ¡ng, Tôn Quách buá»™c phải hãm cÆ°á»›c tốc ngá»±a của mình lại.
Y quay sang gắt gá»ng đáp :
- Sao nàng lại hãm ngựa lại?
- Nếu cứ kiểu cách của huynh thì e rằng chưa đến được Hoa Sơn cặp ngựa này sẽ vỡ tim mà chết. Tôn huynh không nên hấp tấp như vậy!
- Ta chỉ lo cho Nghiêm phu nhân mà thôi!
- Tất nhiên huynh lo thì muội cũng lo vậy. Nhưng chưa hẳn Nghiêm phu nhân đã đến Hoa Sơn!
Tôn Quách trợn mắt :
- Nàng nói sao? Chính nàng suy đoán Nghiêm phu nhân đến Hoa Sơn giỠlại nói ngược lại. Hừ nàng định giở trò gì với ta hử?
- Muội chỉ đoán nhưng chưa hẳn đã đúng!
Tôn Quách hậm hực nói :
- Dù cho Nghiêm phu nhân không đến Hoa SÆ¡n thì Tôn tiểu gia cÅ©ng phải đến đó chất vấn lão chưởng môn Hoa SÆ¡n Vạn bá Thành. Nghe Nghiêm phu nhân kể mà tiểu gia không sao nhịn được. Vạn bá Thành đã là má»™t chưởng môn nhân má»™t phái lá»›n nhÆ° Hoa SÆ¡n thì phải biết đạo làm ngÆ°á»i, chứ cá»› đâu lại giở thói thú vật đối vá»›i cả sÆ° muá»™i mình!
Tôn Quách nói hết lá»i lại ra roi đánh vào mông ngá»±a. Con tuấn mã lồng lên, trổ nÆ°á»›c đại phi nhanh trên quan lá»™. Tất nhiên Tú Tú đâu thể để bị bá» rÆ¡i, đành phải thúc vào hông ngá»±a bám theo Tôn Quách.
Hai ngÆ°á»i cúi rạp mình trên lÆ°ng tuấn mã mà phi nhÆ° gió hốt. Bóng Hoa SÆ¡n hiện ra trÆ°á»›c mặt Tôn Quách và Tú Tú, khiến cho há» càng nôn nao hÆ¡n.
Khi Tôn Quách và Tú Tú đến tới chân Hoa Sơn thì đã nghe tiếng binh khí chạm nhau phía trên tổng đàn Hoa Sơn.
Tôn Quách nhìn Tú Tú :
- Äích thị Nghiêm phu nhân đã đến đây rồi!
Rá»i lÆ°ng tuấn mã, Tôn Quách trổ Miêu hành cÆ°á»›c băng theo con Ä‘Æ°á»ng tam cấp dẫn lên tổng đàn Hoa SÆ¡n phái. Tú Tú vá»™i vã theo y luông miệng réo :
- Tôn huynh! ChỠmuội với!
Trên tổng đàn Hoa Sơn, trước gian đại sảnh hội quán, Hoa Sơn chưởng môn Vạn Bá Thành khoanh tay trước ngực thị sát cuộc giao đấu giữa Nghiêm Lệ Hoa và bốn cao thủ Hoa Sơn phái.
Trở lại Nghiêm Lệ Hoa, sau khi được Diệu thủ thần y Chữ Hàn Thông dụng đôi kim trùng phục hồi thần thức, liá»n sá»±c tỉnh, nhá»› lại tất cả những ký ức u uất mà không dằn được lòng căm phẫn tá»™t cùng đối vá»›i Vạn Bá Thành nên lén rá»i bá» Hoàng thạch cÆ°Æ¡ng đến Hoa SÆ¡n. Sá»± xuất hiện của Nghiêm Lệ Hoa buá»™c Vạn Bá Thành phải Ä‘oán biết việc gì sẽ xảy đến.
Lão không để cho Lệ Hoa thóa mạ mình, liá»n hạ lệnh cho Tứ tÆ°á»›ng Hoa SÆ¡n hợp sức bắt Nghiêm Lệ Hoa.
Nghiêm Lệ Hoa vốn xuất thân từ phái Hoa Sơn, do đó kiếm pháp của nàng đâu lạ lùng gì đối với lão chưởng môn lòng lang dạ sói.
Tứ tÆ°á»›ng Hoa SÆ¡n vốn đã được lệnh Vạn Bá Thành chỉ bắt Lệ Hoa mà không được làm tổn thÆ°Æ¡ng, nên chỉ đánh cầm chừng, bức ép đối phÆ°Æ¡ng mà thôi, trong khi đó Lệ Hoa lại đổ sá»± căm phẫn vào những chiêu kiếm liá»u thân quyết tá»­, chính vì thế mà cuá»™c đấu giữa Lệ Hoa và Tứ tÆ°á»›ng Hoa SÆ¡n biến thành má»™t hoạt cảnh náo nhiệt bất phân.
Mặc dù trận giao thủ bất phân kẻ thắng ngÆ°á»i bại, nhÆ°ng nếu quan sát kỹ thì thấy Lệ Hoa không ngừng bị các vị tÆ°á»›ng Hoa SÆ¡n dồn vào thế bị Ä‘á»™ng. Cho dù những thế kiếm của nàng vô cùng công mãnh và uy dÅ©ng.
Lệ Hoa thét lên :
- Lệ Hoa liá»u mạng vá»›i các ngÆ°á»i!
Cùng vá»›i lá»i nói đó, thanh trÆ°á»ng kiếm trong tay Lệ Hoa run lên tạo ra những bông hoa kiếm chụp tá»›i bốn gã tÆ°á»›ng pháp Há»™ đàn Hoa SÆ¡n. Chiêu kiếm này Lệ Hoa đã có chủ định liá»u thân, không màng đến sá»± sống nữa.
Khi nàng vừa xuất thủ phát chiêu kiếm thì Vạn Bá Thành đã lên tiếng hạ lệnh :
- Triển kiếm!
Mệnh lệnh của Vạn Bá Thành ban phát, Tứ tÆ°á»›ng Hoa SÆ¡n đồng loạt hành Ä‘á»™ng. Ba ngÆ°á»i biến chiêu hợp ba thanh kiếm thành thế chân vạc đỡ thẳng vào lưỡi trÆ°á»ng kiếm của Nghiêm Lệ Hoa.
Keng!
Thanh trÆ°á»ng kiếm của Lệ Hoa vừa chạm vào ba thanh kiếm hình chân vạc thì bị ghìm cứng lại đồng thá»i thanh kiếm thứ tÆ° vung lên chém bổ xuống.
Keng...
Những tia lá»­a bắn tung tóe, thanh trÆ°á»ng kiếm của Lệ Hoa gãy ngang và đốc kiếm cÅ©ng tuá»™t khá»i tay của nàng.
Vạn Bá Thành mỉm cÆ°á»i phát tiếp mệnh lệnh :
- Truy nhân!
Tứ tÆ°á»›ng Hoa SÆ¡n đồng loạt hành Ä‘á»™ng. Cả bốn ngÆ°á»i Ä‘á»u vÆ°Æ¡n bốn ngá»n trảo chá»™p tá»›i tứ chi của Lệ Hoa. Chỉ cần những chiêu trảo kia bắt được vào tứ chi của nàng thì xem nhÆ° Lệ Hoa hoàn toàn bị khống chế. Mặc dù đã có tâm ý liá»u thân vá»›i Hoa SÆ¡n phái để gá»™t rá»­a những sá»± ô nhục, nhÆ°ng Lệ Hoa đâu phải là địch thủ của Tứ tÆ°á»›ng Hoa SÆ¡n, nên trÆ°á»›c những ngá»n trảo thần kỳ kia nàng không khá»i lúng túng.
Khi bốn ngá»n trảo công gần nhÆ° đã bắt được Lệ Hoa thì Tôn Quách vá»›i thuật Miêu hành cÆ°á»›c cắt má»™t Ä‘Æ°á»ng vòng cung nhập cuá»™c. Sá»± xuất hiện bất ngá» của Tôn Quách khiến cho Tứ tÆ°á»›ng Hoa SÆ¡n không sao trở tay kịp, vì há» bận thá»±c hiện mệnh lệnh của Vạn Bá Thành.
Bá»™p... bá»™p... bá»™p... Bá»™p...
Cả bốn gã Tứ tÆ°á»›ng Hoa SÆ¡n hứng trá»n bốn tuyệt kỹ Miêu chưởng của Tôn Quách để lại những dấu tích trên mặt. Hứng những thế Miêu chưởng thần kỳ đó Tứ tÆ°á»›ng Hoa SÆ¡n đồng loạt thối lui lại ba bá»™, Ä‘Æ°a tay ôm mặt.
Tôn Quách chỉ Tứ tướng Hoa Sơn :
- Bốn con chuột thúi kia dám hỗn với Nghiêm phu nhân à?
Tôn Quách quay sang há»i Nghiêm Lệ Hoa :
- Phu nhân có sao không?
Lệ Hoa nhìn Tôn Quách :
- Äa tạ thiếu hiệp, Lệ Hoa không sao, nhÆ°ng tôi đã làm phiá»n đến ngÆ°á»i!
- Ấy phu nhân đừng nói vậy, Tôn Quách hổ thẹn với Cát đại ca!
Tứ tướng Hoa Sơn bấy giỠmới định thần. Cả bốn đóng đinh vào Tôn Quách.
Má»™t ngÆ°á»i gằn giá»ng nói :
- Tiểu tử dám đánh lén Tứ tướng Hộ đàn Hoa Sơn?
Tôn Quách nạt ngang :
- Äánh lén cái con khỉ. Bốn con chuá»™t thúi các ngÆ°á»i đáng ra phải bị bổn Minh chủ trừng phạt nặng hÆ¡n má»›i đúng. Bốn ngÆ°á»i mà liên thủ hợp lá»±c đối phó vá»›i má»™t phu nhân chân yếu tay má»m.
Tôn Quách dấn lên một bộ :
- Các ngÆ°á»i thấy bổn Minh chủ đã không quỳ bái mà còn khệnh khạng cái mặt ra đứng nhìn nữa. Quá»· chủ Quá»· môn còn phải nhÆ°á»ng chức vị Minh chủ cho tiểu gia, nếu nhÆ° tiểu gia không có lòng quảng đại thì bốn ngÆ°á»i các ngÆ°á»i đã sá»›m chầu diêm chúa rồi!
Tôn Quách khoát tay :
- Các ngÆ°á»i lui ra để tiểu gia nói chuyện vá»›i lão già chưởng môn ôn dịch kia!
Tứ tướng Hoa Sơn còn đang lưỡng lực thì Vạn Bá Thành đã hạ lệnh :
- Các ngÆ°á»i lui ra Ä‘i!
- Tuân lệnh chủ nhân!
Tứ tướng Hoa Sơn tháo bộ lui vỠtrước đại sảnh hội quán Hoa Sơn.
Vạn Bá Thành nhìn Tôn Quách bằng hai mắt nảy lửa, nhưng khi lên tiếng thì lại từ tốn ôn nhu :
- Hôm nay là chuyện riêng của Hoa Sơn phái, sao tiểu huynh đệ lại xen vào?
Tôn Quách nghe Vạn Bá Thành gá»i mình là tiểu huynh đệ, liá»n khoát tay nhÆ° Ä‘uổi má»™t bầy ruồi nhặng chá»±c bâu vào gã :
- Hê hê tiểu gia không phải là tiểu huynh đệ vá»›i hạng ngÆ°á»i ôn dịch nhÆ° lão đâu nghe!
Mặt Vạn Bá Thành Ä‘anh hẳn lại. Äôi mắt chảy xệ xuống biểu hiện sá»± bất nhẫn.
Tôn Quách thấy bộ mặt của Vạn Bá Thành dè bỉu nói :
- Lão ôn dịch đừng làm bộ mặt đó, khó coi lắm. Tiểu gia cho lão biết, tiểu gia đến Hoa Sơn lần này trong tư cách tân võ lâm Minh chủ!
Bá Thành giả lả cÆ°á»i, ôm quyá»n xá Tôn Quách nói :
- Hoa SÆ¡n vô cùng hạnh ngá»™ khi được tân Minh chủ quá vãng. Lão phu Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t không biết đành thất lá»… vá»›i Minh chủ!
- Nói vậy tạm nghe được. Thế lão chưởng môn có biết nguyên cớ nào mà bổn Minh chủ lặn lội đến đây không?
Bá Thành từ tốn đáp lá»i Tôn Quách :
- Lão phu mong được Minh chủ chỉ giáo!
Tôn Quách hừ nhạt rồi nói :
- Lão không biết hay giả vỠkhông biết? Nói cho lão biết, chính bổn Minh chủ đã giúp Nghiêm phu nhân phục hồi thần thức để đến đây vấn tội lão đó!
Tôn Quách khoanh tay ra vẻ thượng trưởng rồi nói :
- Äã làm ngÆ°á»i thì trÆ°á»›c hết phải giữ đạo nghÄ©a làm ngÆ°á»i. Äằng này lão Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là má»™t chưởng môn nhân lại hành sá»± chẳng có chút nhân tính. Theo lão thì má»™t ngÆ°á»i không có nhân tính thì phải xá»­ nhÆ° thế nào? Chặt đầu, phanh thây hay lăng trì, tất cả những hình phạt đó Ä‘á»u đáng dành cho lão ôn dịch. NhÆ°ng nể tình lão đã có thá»i làm sÆ° huynh của Nghiêm tẩu tẩu, bổn Minh chủ cho lão được quyá»n phán xét mình!
Vạn Bá Thành cau mặt, nhìn Tôn Quách :
- Nghe Minh chủ chỉ giáo, lão phu vô cùng hối hận vì những gì mình đã làm.
Tôn Quách gật đầu :
- Ân hận là tốt rồi!
Hoa Sơn chưởng môn buông một tiếng thở dài, dấn đến ba bộ, rút ngắn khoảng cách giữa lão và Tôn Quách.
Lão tỠvẻ đăm chiêu rồi nói :
- Tại tổng đàn võ lâm, lão được chứng kiến thần công tuyệt thế của Minh chủ, trong lòng vô cùng thán phục. Nay Minh chủ thân hành đến Hoa Sơn phán xét công đạo, việc làm của Minh chủ càng khiến lão khâm phục hơn!
Tôn Quách gật gù :
- Lão nghĩ như thế cũng tốt. Vậy lão sẽ xử mình như thế nào nói cho ta biết đi!
Bá Thành vuốt râu :
- Lão nghe Minh chủ nói nghĩ phải tự xử lấy mình để giữ đạo chính khí trên giang hồ!
- Thế thì tốt!
- Theo cách xử của lão phu là... là thay Minh chủ để giữ công đạo giang hồ!
Tôn Quách còn chÆ°a hiểu câu nói của Vạn Bá Thành thì đã thấy muôn vạn bông hoa kiếm chụp tá»›i tập kích mình. Kiếm quang chÆ°a đến mà Tôn Quách đã cảm nhận sát kiếm chi chít phong tá»a ba mÆ°Æ¡i sáu huyệt đạo của mình.
Vốn Bá Thành đã có chủ định từ trÆ°á»›c, nên lá»i vừa dứt đã xuất thủ tuyệt kiếm Hoa SÆ¡n kiếm pháp tạo thành muôn vạn kiếm sát tá»­ tập kích Tôn Quách vá»›i chủ định triệt hạ đối phÆ°Æ¡ng chỉ trong má»™t chiêu.
Äá»™t nhiên thấy những hoa kiếm xuất thủ tập kích mình, Tôn Quách buá»™t miệng thốt :
- Lão tự xử cái gì mà kỳ cục vậy?
Miệng thì nói song thủ Tôn Quách liên tục phóng ra những đạo Kim Cang chỉ, tuyệt công của kỳ tài Thần cái Trình Tá»­ Quang truyá»n thụ mà chẳng né tránh những bông hoa kiếm của Vạn Bá Thành.
Chát! Chát! Chát!
Ba đạo Kim cang của Tôn Quách công trực diện vào những hoa kiếm của Vạn Bá Thành, phát ra những âm thanh chan chát khô khốc, cùng với những âm thanh đó, những bông hoa kiếm thoạt tan biến vào hư vô.
Chủ Ä‘á»™ng tấn công Tôn Quách vá»›i chủ định sát tá»­ đối phÆ°Æ¡ng ngay từ chiêu kiếm đầu tiên, nhÆ°ng khi bị phản kích Vạn Bá Thành lại rÆ¡i vào tình huống bị Ä‘á»™ng. Hoa SÆ¡n kiếm pháp của lão nhÆ° bị chạm vào má»™t bức tÆ°á»ng chỉ khí, không sao thi thố được hết những tuyệt kỹ của bổn môn, chính vì vậy lão chưởng môn Hoa SÆ¡n không khá»i bối rối vá»™i thu hồi kiếm pháp.
Thanh trÆ°á»ng kiếm của lão vừa má»›i thu vá», chÆ°a kịp chuyển biến qua thế thủ thì mắt đã hoa bởi những bóng chưởng ảnh vồ tá»›i.
Bốp!
Má phải của Vạn Bá Thành hứng trá»n má»™t chưởng của Tôn Quách khiến đầu lão vang những tiếng u u và mắt nảy Ä‘om đóm. Vạn Bá Thành phải thối lùi hai bá»™ mà vẫn không sao giữ được thăng bằng. Lão còn chÆ°a kịp định thần định trí thì đã liên tục hứng thêm má»™t lúc ba cái tát nảy lá»­a.
Bốp! Bốp! Bốp!
Äến lúc này thì lão không thể đứng vững được mà ngã ngá»­a vá» sau, buông cả trÆ°á»ng kiếm Ä‘Æ°a tay ôm mặt.
Thấy chưởng môn thất thế, Tứ tÆ°á»›ng Há»™ đàn Hoa SÆ¡n đồng loạt xông vào, cả bốn ngÆ°á»i chÆ°a kịp nhập cuá»™c thì có tiếng chim rúc trên cao.
Từ trên không trung, con há»a Ä‘iểu lao xuống. Nó giang rá»™ng hai cánh lÆ°á»›t xoạt qua trÆ°á»›c mặt bốn gã tÆ°á»›ng pháp há»™ Ä‘Æ°á»ng Hoa SÆ¡n phái. Cánh của há»a Ä‘iểu ví nhÆ° lưỡi bảo Ä‘ao sắc bén lia ngang yết hầu bốn ngÆ°á»i chỉ trong má»™t thế bay nhanh nhÆ° gió lốc.
Bốn tiếng rú cất lên lồng lá»™ng, Tứ tÆ°á»›ng Há»™ đàn Hoa SÆ¡n ôm lấy yết hầu thối lùi cho đến khi ngã ngá»­a xuống đất, giãy đành đạch, rồi nảy ngược ngÆ°á»i lên cho hồn thoát khá»i xác.
Cái chết của Tứ tÆ°á»›ng Hoa SÆ¡n khiến cho Vạn Bá Thành càng rúng Ä‘á»™ng, hồn siêu phách lạc. Cánh há»a Ä‘iểu đảo má»™t vòng trên không trung và khi Tú Tú xuất hiện nó má»›i nhẹ nhàng đáp xuống cánh tay nàng.
Tú Tú vừa bÆ°á»›c đến bên Tôn Quách thì đã bị gã cau có, gắt gá»ng nạt :
- Ả la sát, ngÆ°á»i không nhẹ tay được à? Bá»™ giết ngÆ°á»i là hay lắm sao?
Tôn Quách lÆ°á»m Tú Tú, trong khi nàng thẹn Ä‘á» mặt vì câu gắt gá»ng của y.
Tôn Quách quay sang há»i Vạn Bá Thành, y cáu gắt rít lên :
- Còn cái lão ôn dịch này nữa! Lão tá»± xá»­ cái con khỉ gì mà kỳ cục vậy? Äáng ra lão phải quỳ xuống dÆ°á»›i chân Nghiêm đại tẩu dập đầu xin tẩu tẩu thứ tá»™i, đằng này lại giở trò định giết bổn Minh chủ?
Vạn Bá Thành gục mặt lí nhí nói :
- Lão phu biết tội của mình!
Tôn Quách hừ nhạt gằn giá»ng nói :
- Bổn Minh chủ má»›i chỉ cảnh cáo lão bốn cái bạt tai Miêu chưởng chứ nếu ả la sát này thì Ä‘á»i lão tiêu rồi, biết chÆ°a?
- Lão biết!
Tôn Quách cau mày lÆ°á»m Vạn Bá Thành :
- Bổn Minh chủ cho lão thêm một cơ hội nữa đấy!
Vạn Bá Thành nhìn lên Tôn Quách :
- Äa tạ Minh chủ!
- Ta không thèm nhận sự đa lễ của lão đâu. Hãy đến mà van xin Nghiêm tẩu tẩu kìa!
Vạn Bá Thành toan đứng lên nhưng Tôn Quách nạt lớn :
- Không được đứng lên mà phải quỳ. Lão quỳ mà lết đến trước mặt Nghiêm tẩu tẩu, có như vậy thì tẩu tẩu mới xúc động tha cho lão chứ. Cũng như ta hồi đó đắc tội với lão nhân gia, phải quỳ mới được tha đó!
Nghe Tôn Quách nói Tú Tú chỉ chá»±c bật cÆ°á»i nhÆ°ng nàng kịp nén tràng cÆ°á»i để khá»i làm cho Tôn Quách thẹn mặt vá»›i lão chưởng môn Vạn Bá Thành.
Bị Tôn Quách buá»™c Ä‘i quỳ đến xin tá»™i vá»›i Nghiêm Lệ Hoa, Vạn Bá Thành không khá»i ê mặt. Sắc diện của lão tím bầm vì thẹn thùng.
Tôn Quách thấy lão lưỡng lá»± gắt gá»ng nói :
- Lão còn chưa chịu xin Nghiêm tẩu tẩu à, hay đợi bổn Minh chủ hạt bút lệnh cho ả la sát thực thi công đạo phanh thây chặt đầu lão chứ?
Vạn Bá Thành buông tiếng thở dài, rồi quỳ xuống lê đến trước mặt Nghiêm Lệ Hoa.
Lão gượng nói :
- Lệ Hoa tha tội cho sư huynh!
Nhìn Vạn Bá Thành nghe lão nói mà mặt hoa của nàng đanh lại. Sự phẫn nộ càng lúc càng sục sôi dâng trào trong tâm trí và hai bên khóe, Lệ Hoa bặm môi cố nén những xúc cảm vào trong rồi mới ôn tồn nói :
- Một chưởng môn Hoa Sơn lại có thể quỳ dưới chân Lệ Hoa sao?
Nàng cÆ°á»i khảy lắc đầu :
- Hoa Sơn suy tàn rồi, suy tàn rồi. Nó không tồn tại trên chốn võ lâm giang hồ làm chi nữa!
Lệ Hoa cÆ°á»i mà nghe nhÆ° khóc. Trạng thái khích Ä‘á»™ng của Lệ Hoa khiến ngay cả Tôn Quách là ngÆ°á»i bàng quang cÅ©ng não lòng oán than.
Tôn Quách bực tức nói :
- Lão ôn dịch thấy chÆ°a? Lão Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là má»™t chưởng môn nhân đáng lý phải làm cho Hoa SÆ¡n phái phát dÆ°Æ¡ng quang đại vá»›i các bang phái khác, đằng này... hừ...
Tôn Quách bất nhẫn xỉa ngón tay vào trán Vạn Bá Thành :
- Tiểu gia nhìn mặt lão thấy ghét quá hà. Nếu tiểu gia là thiên lôi thì cho lão má»™t búa Ä‘i Ä‘á»i rồi!
Tôn Quách nhìn qua Nghiêm Lệ Hoa từ tốn nói :
- Tẩu tẩu định xử lý lão như thế nào?
Lệ Hoa buông một tiếng thở dài :
- Kể từ bây giỠlão đừng cho ta thấy mặt nữa, và đừng cho ta nghe đến Hoa Sơn phái. Nơi nào có Hoa Sơn phái thì nơi đó sẽ biến thành thảm trạng máu chảy đầu rơi!
Nàng bặm môi cố dằn những nỗi căm phẫn vào bên trong, nghiêm trang nói tiếp :
- Hôm này Nghiêm Lệ Hoa cùng vá»›i những bằng hữu đại nhân đại nghÄ©a cho lão má»™t cÆ¡ há»™i bảo tồn tính mạng vì nghÄ© đến quãng thá»i gian Lệ Hoa đã từng là môn hạ Hoa SÆ¡n. Lão hãy Ä‘i Ä‘i!
Vạn Bá Thành nhìn lên nàng :
- SÆ° huynh...
Lệ Hoa hét lên :
- Im!
Nàng nhìn lão đăm đăm :
- Nếu như lão còn thốt ra hai tiếng sư huynh với ta thì mạng của lão không tồn tại!
Tôn Quách xen vào :
- Lão nghe rồi chứ? Tẩu tẩu đã cho lão đi thì mau chạy đi, còn nói nhăng nói cuội nữa làm gì?
Tôn Quách hất mặt :
- Äi Ä‘i!
Vạn Bá Thành từ từ đứng lên rồi nhanh chân trổ khinh công băng đi!
Nghiêm Lệ Hoa thở dài ảo não nhìn vỠphía đại diện Hoa Sơn, hai dòng lệ bất giác lại tuôn trào.
Tôn Quách nhá» giá»ng từ tốn nói :
- Tá»· tá»· khóc cho Hoa SÆ¡n phái, khóc cho những bậc tiá»n nhân đã dá»±ng nên Hoa SÆ¡n, nay Hoa SÆ¡n phải nhận kết cục diệt vong Ä‘au lòng.
- Tỷ tỷ có thể thay lão ôn dịch dựng lại Hoa Sơn mà!
Lệ Hoa lắc đầu :
- Không! Tá»· tá»· không bao giá» là ngÆ°á»i của Hoa SÆ¡n phái. Hoa SÆ¡n đối vá»›i Lệ Hoa chỉ là cÆ¡n ác má»™ng trong Ä‘á»i, và khi nào nó mất Ä‘i thì tá»· tá»· má»›i thoát khá»i cÆ¡n ác má»™ng đó.
Lệ Hoa nói xong tiến thẳng vào đại Ä‘Æ°á»ng Hoa SÆ¡n. Nàng bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c bàn thá»i các vị tiá»n nhân Hoa SÆ¡n phái đốt má»™t nén nhang khấn thầm.
Nàng khấn xong trở bÆ°á»›c ra ngoài đại Ä‘Æ°á»ng Hoa SÆ¡n, Lệ Hoa nói vá»›i Tôn Quách :
- Những gì đối với Hoa Sơn tỷ tỷ đã làm tất cả rồi. Và cái việc sau cùng là lập cho Hoa Sơn một tấm bia mộ!
Tôn Quách ngá»› ngẩn há»i :
- Äệ không hiểu ý của tá»· tá»·!
- Äệ sẽ hiểu ngay thôi!
Tôn Quách định há»i lại thì Lệ Hoa đã quay vào đại Ä‘Æ°á»ng phóng há»a đốt, nàng trở ra nhìn Tôn Quách :
- Bây giỠthì đệ đã hiểu rồi chứ?
Ba ngÆ°á»i rá»i tổng đàn Hoa SÆ¡n phái, quay trở xuống. Äi đến cuối con Ä‘Æ°á»ng mòn tam cấp thì trên đỉnh Hoa SÆ¡n giá» ví nhÆ° miệng ngá»n há»a diệm sÆ¡n vừa bừng tỉnh.
Lệ Hoa dừng bước nhìn lên rồi dựng một tấm bia đá, dùng kiếm khắc dòng chữ: Hoa Sơn chi mộ!
Tài sản của than_long_vn

  #43  
Old 09-08-2008, 09:33 AM
than_long_vn's Avatar
than_long_vn than_long_vn is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngày 13 giá»
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 43

Tiểu nhân ma đạo




Má»™t ngá»n gió đêm từ ngoài cá»­a sổ thổi vào thÆ° phòng của Mãn Äình PhÆ°Æ¡ng thổi tắt ngá»n bạch lạp. Bóng đêm nhanh chóng trùm lên tất cả. Mãn Äình PhÆ°Æ¡ng vén rèm bÆ°á»›c xuống thá»m cá»­a. Nàng định đánh đá lá»­a thắp lại giá bạch lạp thì cảm nhận có ai đó đã ở trong thÆ° phòng của mình.
Äình PhÆ°Æ¡ng nghiêm giá»ng há»i :
- Tôn giá là ai?
Câu há»i vừa thoát ra khá»i miệng thì má»™t lưỡi kiếm sáng ngá»i ánh thép đã xuất hiện, áp vào chiếc cổ trắng ngần của nàng.
- Phu nhân đừng vá»ng Ä‘á»™ng mà thiệt thân!
- Vạn chưởng môn đó à?
- Chính là lão phu!
- Tại sao chưởng môn phải làm vậy? ÄÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là má»™t chưởng môn đáng lý ra phải đàng hoàng vào cá»­a trÆ°á»›c, sao lại có hành tung bất minh chứ?
- Lão phu có cớ của lão phu! Gã tiểu tử tân Minh chủ đã đến Hoa Sơn cùng với Nghiêm Lệ Hoa!
Äình PhÆ°Æ¡ng cÆ°á»›p lá»i Vạn Bá Thành :
- Và chưởng môn chẳng còn đất dung thân nên ná»­a đêm Ä‘á»™t nhập vào thÆ° phòng của Äình PhÆ°Æ¡ng?
- Lão phu quá vãng phu nhân trong tình cảnh này vì nguyên cớ riêng!
- Chưởng môn không nghÄ© Ä‘á»™t nhập thÆ° phòng của Äình PhÆ°Æ¡ng là hồ đồ sao?
Và càng hồ đồ hÆ¡n khi chưởng môn lại khống chế Äình PhÆ°Æ¡ng. Thật ra ý chưởng môn muốn gì?
Äình PhÆ°Æ¡ng vừa nói vừa đẩy lưỡi kiếm ra xa.
Vạn Bá Thành nghiêm giá»ng nói :
- Lão phu muốn cổ vật Long cốc!
Chưởng môn không nói ra, Äình PhÆ°Æ¡ng cÅ©ng hiểu chưởng môn muốn gì!
Nàng nói xong đánh đá lá»­a châm lại giá bạch lạp. Gian phòng bừng sáng trở lại, Äình PhÆ°Æ¡ng nhìn Vạn Bá Thành :
- Xem chừng Vạn chưởng môn đã gặp chuyện không vui nên thần sắc quá hốc hác!
Quả thật lão phu đang gặp chuyện bất trắc. Lão phu chẳng giấu phu nhân làm gì!
Vạn Bá Thành buông tiếng thở dài :
- Chỉ cần phu nhân cho lão phu mượn cổ vật Long cốc khảo cứu tuyệt công hòng có thể...
Äình PhÆ°Æ¡ng cÆ°á»›p lá»i Vạn Bá Thành :
- Vạn chưởng môn có thể trở thành Minh chủ?
- Nếu như lão phu trở thành Minh chủ thì không bao giỠquên phu nhân!
Äình PhÆ°Æ¡ng quay trở lại tràng ká»· bắt chân chữ ngÅ© nhìn Vạn Bá Thành :
- Nếu nhÆ° chưởng môn không Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t xâm nhập vào thÆ° phòng của Äình PhÆ°Æ¡ng mà chá»n cÆ¡ há»™i nào khác thổ lá»™ ra ý này thì biết đâu sẽ đặng cÆ¡ há»™i có được cổ vật Long cốc. NhÆ°ng rất tiếc chưởng môn đã vào rồi thì e chẳng có cÆ¡ há»™i đó!
Mặt Vạn Bá Thành nhíu lại :
- Tại sao không được cơ hội đó chứ? Phu nhân sẽ không cho lão phu mượn cổ vật ư?
- Cổ vật Long cốc đối vá»›i Äình PhÆ°Æ¡ng chỉ nhÆ° má»™t khối đá vô tri vô giác chẳng có giá trị gì, nhÆ°ng rất tiếc chính vì cổ vật đó mà chung quanh Äình PhÆ°Æ¡ng không thiếu ngÆ°á»i nhòm ngó. Thậm chí đến ngay cả ban đêm mà Äình PhÆ°Æ¡ng vẫn không màng đóng cá»­a sổ, bởi thừa biết sẽ không có ngÆ°á»i nào dám Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t xâm nhập vào đây má»™t khi chÆ°a có phép của Äình PhÆ°Æ¡ng!
- Nhưng hiện tại lão phu đã vào đây rồi!
- Chưởng môn đã vào tất sẽ có ngÆ°á»i vào!
Nàng vừa dứt lá»i thì từ ngoài cá»­a sổ má»™t ngÆ°á»i phi thân vào. NgÆ°á»i đó chính là Bắc Thần Äông LÄ©nh.
- Phu nhân nói rất đúng. Nếu Vạn chưởng môn đã vào thÆ° phòng bức ép phu nhân giao cổ vật Long cốc thì lão Äông LÄ©nh cÅ©ng phải vào để bảo vệ phu nhân cùng cổ vật Long cốc!
Vạn Bá Thành Ä‘anh mặt nhìn Äông LÄ©nh :
- Lão tự xưng là đại hiệp nhưng cũng cùng một giuộc như Vạn mỗ mà thôi!
Äình PhÆ°Æ¡ng nhìn hai ngÆ°á»i mỉm cÆ°á»i :
Bắc Thần Äông LÄ©nh nhún vai nói :
- Bởi vì Äông lão phu là đại hiệp nên không thể khoanh tay bàng quang tá»a thị mặc nhiên để cho lÅ© tiểu nhân khuynh đảo giang hồ, ná»­a đêm dụng hành tung mỠám xâm nhập vào thÆ° phòng của nữ nhân.
Vạn Bá Thành hậm hực nói :
- Lão phu vào đây cũng chỉ vì Cổ vật Long cốc chứ chẳng có tốt lành hơn Vạn mỗ!
Äông LÄ©nh dè bỉu nói :
- Lão phu không cần nhiá»u lá»i vá»›i hạng tiểu nhân bỉ ổi nhÆ° ngÆ°á»i!
Äông LÄ©nh quay sang Äình PhÆ°Æ¡ng :
- Phu nhân có thể để lão Ä‘uổi gã tiểu nhân ná»­a đêm đến kinh Ä‘á»™ng ngá»c thể chứ?
- Äông đại hiệp cứ tá»± nhiên làm theo ý của mình!
Bắc Thần Äông LÄ©nh ôm quyá»n xá Mãn Äình PhÆ°Æ¡ng. Lão vừa xá vừa khách sáo nói :
- Äa tạ phu nhân!
Bắc Thần Äông LÄ©nh nhìn lại Vạn Bá Thành :
- Lão phu đã được phép của Mãn phu nhân đuổi kẻ bỉ ổi ra ngoài!
Vạn Bá Thành hằn há»c nói :
- NgÆ°á»i có bản lÄ©nh gì cứ thi thố ra Ä‘i!
Miệng thì nói tay thủ kiếm đã vung lên, tạo ra ba bông hoa kiếm ảnh cắt thành hình chữ phẩm chia thành ba hÆ°á»›ng tấn công vào vùng thượng, hạ trung của Bắc Thần Äông LÄ©nh tập kích, vá»›i chiêu thức bất ngá» này Vạn Bá Thành muốn chiếm ngay thế thượng phong.
Bắc Thần Äông LÄ©nh không há» né tránh, cÅ©ng chẳng nao núng. Lão vừa thấy ba bông hoa kiếm đặc trÆ°ng kiếm pháp của Hoa SÆ¡n phái, liá»n trụ bá»™ cÆ°á»i khảy nói :
- Kiếm pháp của Hoa SÆ¡n phái do ngÆ°á»i thi thố đâu còn uy lá»±c nhÆ° xÆ°a nữa!
Cùng vá»›i lá»i nói đó Bắc Thần Äông LÄ©nh lắc vai lạng ngÆ°á»i lách qua bóng ảnh kiếm của Vạn Bá Thành. Bá»™ pháp của lão thật bình thản nhÆ°ng lại vô cùng đắc dụng, vừa tránh được kiếm ảnh vừa áp sát đối phÆ°Æ¡ng.
Chiếc Ä‘ao trủy thủ dài Ä‘á»™ má»™t tấc xuất hiện ngay trên tay Bắc Thần Äông LÄ©nh, đâm bổ tá»›i vùng hạ đẳng của đối phÆ°Æ¡ng. Thế chiêu công này của Bắc Thần Äông LÄ©nh quả là má»™t sát chiêu chí tá»­, buá»™c Vạn Bá Thành phải hốt hoảng nhảy lùi lại sau ba bá»™.
Vạn Bá Thành chÆ°a kịp thu kiếm biến chiêu thì Bắc Thần Äông LÄ©nh lại dụng bá»™ pháp thần kỳ áp sát. Vá»›i binh khí vừa ngắn vừa gá»n phối hợp cùng bá»™ pháp biến hóa phi thÆ°á»ng, lại giao thủ trong khoảng không chật hẹp, nên lão hoàn toàn chiếm hẳn thượng phong so vá»›i Vạn Bá Thành.
Vạn Bá Thành xuất thủ trÆ°á»›c nhÆ°ng khi Äông LÄ©nh phản kích thì lão lại rÆ¡i ngay vào thế bị Ä‘á»™ng không sao biến hóa kiếm pháp được mà chỉ biết né tránh những chiêu công vô cùng hiểm hóc của đối phÆ°Æ¡ng.
Chỉ trong thá»i gian ngắn ngủi mà Bắc Thần Äông LÄ©nh đã xuất thủ liên hoàn được hai mÆ°Æ¡i chiêu thức dồn ép Vạn Bá Thành vào thế bị Ä‘á»™ng không ngừng né tránh.
Mồ hôi xuất hạn ướt đầm đìa bộ dạ y của Vạn Bá Thành mà lão không làm sao phản kích không chiêu kiếm nào.
Xoạt!
Ngá»n trủy thủ cắt thành má»™t Ä‘Æ°á»ng dài trên áo dạ hành của Vạn Bá Thành.
Nến như vừa rồi Vạn Bá Thành chỉ chậm hơn một chút có lẽ lục phủ ngũ tạng của lão đã trôi tuột ra ngoài.
Mặt Vạn Bá Thành biến sắc nhợt nhạt trong khi Bắc Thần Äông LÄ©nh vẫn thản nhiên nhÆ° chẳng tốn chút ít ná»™i lá»±c nào. Vạn Bá Thành thối lui hai bá»™, lÆ°ng áp vào tÆ°á»ng, chân tung má»™t cÆ°á»›c đá vào chiếc đôn bay tá»›i tập kích vào mặt Äông LÄ©nh.
Äông LÄ©nh rít lên :
- Äúng là đồ bỉ ổi!
Lão vừa nói vừa vá»— chưởng đánh vào chiếc đôn để nó bay ngược trở lại mặt Vạn Bá Thành đồng thá»i liên thủ dùng tiểu Ä‘ao tập kích. Chiếc đôn bay ngược trở lại, Vạn Bá Thành buá»™c phải dụng kiếm ngáng đỡ.
Chát!
Chiếc đôn bị lưỡi kiếm của Bá Thành đánh bật qua má»™t bên, nhÆ°ng ngá»n trủy thủ đã đến nÆ¡i rồi. Bá Thành hốt hoảng thét lên :
- Äông LÄ©nh!
Bá Thành muốn thốt câu xin tha mạng nhÆ°ng đã quá muá»™n. Tiếng Äông LÄ©nh vừa má»›i thốt ra khá»i cá»­a miệng thì ngá»n trủy thủ đã ghim vào vùng Ä‘an Ä‘iá»n của lão rồi.
Cổ tay Äông LÄ©nh lắc khẽ má»™t cái thu hồi ngá»n trủy thủ, đồng thá»i móc luôn cả khối ruá»™t lầy nhầy từ trong bụng đối phÆ°Æ¡ng ra ngoài.
Vạn Bá Thành trợn tròn hai mắt nhìn Äông LÄ©nh, y lắp bắp nói :
- NgÆ°á»i tàn nhẫn quá!
Bá Thành đứng dá»±a lÆ°ng vào tÆ°á»ng, buông kiếm rÆ¡i xuống đất. Y thở gấp từng hÆ¡i để chỠđợi cái chết đến vá»›i mình. Má»™t cái chết từ từ và Ä‘au Ä‘á»›n. Nếu phải nhận cái chết nhÆ° Bá Thành, thì đây là má»™t cái chết Ä‘au Ä‘á»›n nhất.
Bá Thành lả Ä‘i, hai mắt vẫn đóng Ä‘inh vào Bắc Thần Äông LÄ©nh từ từ khụy dần xuống :
Y thá»u thào nói :
- NgÆ°á»i... không phải... là má»™t đại...
Äầu Bá Thành lật qua má»™t bên hồn lìa khá»i xác. Dá»­ng dÆ°ng nhìn xác Bá Thành, lão chùi ngá»n trủy thủ vào má Bá Thành rồi quay lại vá»›i Mãn Äình PhÆ°Æ¡ng từ tốn nói :
- Mãn phu nhân lão phu đã đuổi tên chưởng môn bỉ ổi Vạn Bá Thành đi rồi!
Äình PhÆ°Æ¡ng nhìn xác Bá Thành thá» Æ¡ nói :
- Hôm này Äình PhÆ°Æ¡ng má»›i chứng kiến sát thủ của Bắc Thần Äông LÄ©nh đại hiệp. Vá»›i cách giết ngÆ°á»i nhÆ° đại hiệp không biết thiên hạ có còn nể trá»ng ngÆ°á»i hay không?
- Äối vá»›i hạng tiểu nhân thì lão phu phải vận dụng đến sát chiêu nhÆ° vậy má»›i đáng tá»™i chúng!
Cánh cá»­a thÆ° phòng bật ra, cùng vá»›i tiếng vá»— tay đôm đốp. Tiếng vá»— tay kia buá»™c Bắc Thần Äông LÄ©nh phải nhìn lại. Công Tôn Hách chấp tay sau lÆ°ng bÆ°á»›c vào.
- Thủ pháp giết ngÆ°á»i cÅ©ng nhÆ° cách nói của Bắc Thần Äông LÄ©nh đại hiệp rất hay... rất hay. Lão Công Tôn này xin lãnh há»™i!
Äình PhÆ°Æ¡ng đứng lên há»i :
- Công Tôn tiên sinh nói hay là hay ở chỗ nào?
Công Tôn Hách rút thiết phiến phe phẩy nhìn Vạn bá Thành :
- Sát thủ của Bắc Thần đại hiệp khiến cho Vạn chưởng môn chết từ từ, chết trong sá»± Ä‘au Ä‘á»›n cùng cá»±c. NghÄ© đến cái chết của Vạn chưởng môn, Công Tôn Hách cảm thấy xÆ°Æ¡ng sống á»›n lạnh mà ngại ngùng giao thủ vá»›i Bắc Thần Äông LÄ©nh đại hiệp. Vá»›i sát thủ giết ngÆ°á»i man rợ nhÆ° vậy, nhÆ°ng Bắc Thần Äông LÄ©nh vẫn được thiên hạ cho là đại hiệp, thì quả là có cách nói hay, cách sống giả hay, những cái đó của đại hiệp lão Công Tôn khâm phục... khâm phục!
Công Tôn Hách nắm lấy cổ áo của cái xác Vạn bá Thành. Y dí dá»m nói :
- Bắc Thần Äông LÄ©nh đại hiệp đã Ä‘uổi ngÆ°á»i ra khá»i thÆ° phòng của Mãn phu nhân mà ngÆ°á»i cứ ngồi lỳ ở đây, nhÆ° thế là không tốt. NgÆ°á»i phải ngoan ngoãn nghe theo lá»i chỉ giáo của Bắc Thần Äông LÄ©nh đại hiệp!
Công Tôn Hách vừa dứt lá»i bất ngá» quẳng cái xác của Vạn bá Thành qua đầu Äông LÄ©nh bay ra ngoài bằng lối cá»­a sổ. Quẳng xác Vạn Bá Thành, Công Tôn Hách đã có chủ định, nhÆ°ng đùm ruá»™t của y lại quết vào cổ Äông LÄ©nh mà rÆ¡i xuống sàn thÆ° phòng.
Mặt Äông LÄ©nh bê bết máu.
Công Tôn Hách giả lả nói :
- Ấy chết, Vạn chưởng môn đi mà vẫn quyến luyến đại hiệp nên mới gửi lại phần dạ tâm của gã!
Nãy giá» nghe Công Tôn Hách nói và bị hứng cả đùm ruá»™t của Vạn Bá Thành, Äông LÄ©nh thừa biết ngÆ°á»i ta khiêu khích mình, lão đã phẫn ná»™ lại càng phẫn ná»™.
Lão chùi vết máu trên mặt, nhìn Công Tôn Hách :
- Từ lâu lão đã nghe tuyệt pháp thiết phiến của dòng hỠCông Tôn Mộ Dung, nhân cuộc giao ngộ này lão phải thỉnh giáo!
Công Tôn Hách khoát tay :
- Không, không. Lão Công Tôn rất sợ má»™t cái chết nhÆ° Vạn Bá Thành. Và lão Công Tôn Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t đến thÆ° phòng của Mãn phu nhân cÅ©ng không há» có dụng ý nhÆ° Vạn Bá Thành. Nói ra Ä‘iá»u đó lão Công Tôn xin đại hiệp đừng nặng tay vá»›i lão!
Äông LÄ©nh rít lên :
- Công Tôn Hách! NgÆ°á»i đừng giả vá» nữa!
Bắc Thần Äông LÄ©nh lắc vai dùng bá»™ pháp di thân thần kỳ áp tá»›i Công Tôn Hách. Vốn đã biết võ công của dòng há» Công Tôn Má»™ Dung nức tiếng Giang Tô, Bắc Thần Äông LÄ©nh đâu dám xem thÆ°á»ng. Lão vừa thi triển bá»™ pháp thần kỳ áp sát đối phÆ°Æ¡ng liá»n vung ngá»n trủy thủ thá»c vào Ä‘an Ä‘iá»n Công Tôn Hách. Bá»™ pháp của Äông LÄ©nh vừa nhanh vừa linh hoạt, lại chính xác cá»±c kỳ.
Nhưng Công Tôn Hách đâu phải là Vạn Bá Thành. Nếu như Vạn Bá Thành dụng kiếm thì binh khí hoàn toàn bất lợi trong cận chiến, nhưng Công Tôn Hách lại dụng thiết phiến, thứ binh khí vô cùng đắc lợi khi phải giao thủ cận chiến.
MÅ©i trủy thủ chÆ°a kịp đâm tá»›i thì thiết phiến đã tạt ngang hất ra. Äông LÄ©nh trở bá»™ dá»±ng ngược ngá»n trủy thủ thốc trở lên. Chiếc thiết phiến xòe ra vá»— xuống.
Chát!
Chiếc thiết phiến của Công Tôn Hách ví như chiếc búa tạ năm trăm cân vỗ thẳng xuống mũi trủy thủ.
Hổ khẩu Bắc Thần Äông LÄ©nh buốt nhói, tưởng chừng nhÆ° các mạch máu đã vỡ tung xổ hết ra bên ngoài. Tay cầm trủy thủ của Äông LÄ©nh rÅ© xuống, chiếc thiết phiến xòe ra, lÆ°á»›t nhanh qua mang tai Bắc Thần Äông LÄ©nh.
Mặc dù chỉ là chiếc quạt có vẻ để làm dáng, nhÆ°ng khi lâm trận trong tay Công Tôn Hách nó đúng là thứ binh khí cá»±c kỳ lợi hại và vô cùng biến hóa. Khi chiếc quạt lÆ°á»›t qua mang tai Äông LÄ©nh nó há»›t luôn lá»— tai của lão.
Lá»— tai Äông LÄ©nh rÆ¡i ra, Công Tôn Hách khẽ quạt phẩy má»™t cái, đẩy nó rÆ¡i vào đống ruá»™t của Vạn bá Thành.
Äông LÄ©nh bị rá»›t má»™t lá»— tai rát buốt Ä‘au Ä‘á»›n nhăn mặt. Trong khi Công Tôn Hách lại giả vá» chặc lưỡi :
- Ấy cha! Thật đắc tá»™i vá»›i Äông LÄ©nh đại hiệp!
Công Tôn Hách ôm quyá»n dí dá»m xá Äông LÄ©nh :
- Lão Công Tôn vô tình cắt đứt một lỗ tai của đại hiệp, mong đại hiệp miễn thứ, miễn thứ!
Thấy thái Ä‘á»™ ngạo mạn của Công Tôn Hách, máu trong kinh mạch của Bắc Thần Äông LÄ©nh sôi sùng sục. Nếu có thể được lão đã xẻ da lóc thịt lão Công Tôn nhÆ°ng qua cuá»™c giao thủ vừa rồi, Äông LÄ©nh thừa biết mình không phải là đối thủ ngang tài ngang sức vá»›i đối phÆ°Æ¡ng.
Bắc Thần Äông LÄ©nh cố nén ná»—i Ä‘au và uất ức gắng gượng nói :
- Má»™t lá»— tai của Äông LÄ©nh để lại nhÆ°ng lại được thỉnh giáo tuyệt kỹ của Công Tôn tiên sinh đã hạnh duyên lắm rồi. Hẹn ngày tái ngá»™!
Äông LÄ©nh toan trở bá»™ phi thân ra cá»­a sổ, nhÆ°ng vừa lắc vai thì đại huyệt Thạch môn đã bị mÅ©i thiết phiến Ä‘iểm tá»›i nhanh hÆ¡n má»™t cái chá»›p mắt.
Công Tôn Hách xuất thủ vừa bất ngá» vừa nhanh ngoài tầm mắt của Bắc Thần Äông LÄ©nh. Khi đầu thiết phiến chạm vào đại huyệt Thạch môn, Äông LÄ©nh má»›i kịp phát hiện ra. Lão khụy ngÆ°á»i xuống thốt lên :
- Ôi!
Toàn thân Äông LÄ©nh nhÆ° có má»™t bầy kiến nhung nhúc bò, tạo cảm giác rát bá»ng. Lão run bần bật và co ngÆ°á»i lại.
Công Tôn Hách xòe thiết phiến phe phẩy :
- Lão Công Tôn chÆ°a cho Äông LÄ©nh đại hiệp Ä‘i thì ngÆ°á»i chÆ°a Ä‘i được!
Äông LÄ©nh gượng nói :
- Lão muốn gì?
- Äại hiệp há»i Công Tôn à? Nếu lão há»i thì Công Tôn trả lá»i. Äại hiệp biết lão Công Tôn thích gì không?
- Lão...
Äông LÄ©nh biến sắc khi chạm vào đôi tinh nhãn sáng ngá»i của Công Tôn Hách.
Công Tôn Hách xòe quạt nhịp vào thiên đỉnh Äông LÄ©nh :
- Nếu ta thích thì thích cái mạng của Äông LÄ©nh đại hiệp. Cái mạng của Äông LÄ©nh đại hiệp má»›i làm cho Công Tôn Hách này thá»±c sá»± quan tâm, còn chiếc lá»— tai kia...
Công Tôn Hách lắc đầu :
- Lão Công Tôn không nhận đâu!
- Lão... lão cần gì phải giết ta chứ?
- Tất nhiên lão Công Tôn sẽ không lấy mạng của Äông LÄ©nh đại hiệp lúc này rồi. Bởi giết đại hiệp thì đâu còn ai dá»n cái đống bầy nhầy của đại hiệp bầy ra chứ?
Lão nhịp quạt tiếp vào đỉnh đầu Äông LÄ©nh ôn tồn nói :
- Nếu như đại hiệp muốn sống thì phải dùng hết mớ ruột và cả chiếc lỗ tai này!
Äông LÄ©nh biến sắc :
- Lão bắt ta ăn ư?
- Ờ, ăn thì có sao đâu! Hay đại hiệp chê số ruá»™t và chiếc lá»— tai của ngÆ°á»i?
- Lão...
Công Tôn Hách nheo mày gằn giá»ng nói :
- Má»™t là đại hiệp ăn, còn nhÆ° chê thì buá»™c lão Công Tôn phải dùng đến thủ pháp Ä‘oạn mạch để Äông LÄ©nh đại hiệp tiếp nhận má»™t cái chết còn Ä‘au Ä‘á»›n hÆ¡n cả Vạn bá Thành!
- Lão tàn nhẫn quá!
- Chỉ ngang vá»›i Äông LÄ©nh đại hiệp thôi!
Äông LÄ©nh xuất hạn mồ hôi, cảm giác rát bá»ng không ngừng gia tăng trong ná»™i thể của lão.
Công Tôn Hách nhịp thiết phiến nói :
- Lão Công Tôn biết lúc này Äông LÄ©nh đại hiệp vô cùng khổ sở bởi cảm giác rát bá»ng nhÆ° bị kiến đốt. Äại hiệp nghe lá»i lão Công Tôn dá»n hết phần bầy nhầy này bằng mồm, thì lão Công Tôn sẽ giải tá»a cảm giác Ä‘au Ä‘á»›n đó cho đại hiệp. Bằng nhÆ° không để lâu chút nữa thì từng thá»› thịt của đại hiệp sẽ theo nhau rá»›t ra ngoài. Ở đây có bầy nhầy rồi lại càng bầy nhầy hÆ¡n mà lão Công Tôn thì rất sợ sá»± dÆ¡ bẩn!
- Công Tôn tiên sinh buộc ta phải ăn sao?
Công Tôn Hách lạnh nhạt nói :
- Lão Công Tôn không nói hai lá»i!
Cảm giác rát bá»ng càng lúc càng đốt phá bên trong ná»™i thể của Bắc Thần Äông LÄ©nh. Gã chỉ muốn hú lên để xoa dịu cảm giác Ä‘au Ä‘á»›n đó. Sắc mặt của Äông LÄ©nh càng lúc càng nhợt nhạt rồi chuyển dần qua màu tím ngắt.
Lão nghiến răng cố chịu, trong khi Công Tôn Hách bình thản đến ngồi bên cạnh Mãn Äình PhÆ°Æ¡ng.
Äông LÄ©nh nhìn Công Tôn Hách hai hàm răng nghiến lại phát ra những âm thanh ken két. Lão rùng mình rồi nhÆ° chẳng thể nào chịu Ä‘á»±ng được sá»± hành hạ khủng khiếp bởi tuyệt kỹ bế môn Ä‘oạn mạch của lão Công Tôn mà cúi xuống ôm lấy số ruá»™t lầy nhầy nhai ngấu nghiến.
Công Tôn Hách ngá»­a mặt cÆ°á»i sằng sặc. Trong khi Mãn Äình PhÆ°Æ¡ng thì nôn thốc nôn tháo.
Công Tôn Hách vừa cÆ°á»i vừa nói :
- Äại hiệp kìa! Äại hiệp giống cẩu hoang! Ha ha ha...
Tài sản của than_long_vn

  #44  
Old 09-08-2008, 09:39 AM
than_long_vn's Avatar
than_long_vn than_long_vn is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngày 13 giá»
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 44

Äoạn tình




Công Tôn Hách đỡ lấy Äình PhÆ°Æ¡ng :
- Phu nhân không sao chứ?
Äình PhÆ°Æ¡ng lắc đầu :
- Äình PhÆ°Æ¡ng không thể nào ngỠđược, má»™t Bắc Thần Äông LÄ©nh đại hiệp lại coi mạng mình lá»›n đến Ä‘á»™ ăn cả ruá»™t của đồng loại!
Công Tôn Hách mỉm cÆ°á»i :
- Äại hiệp cÅ©ng là con ngÆ°á»i, mà con ngÆ°á»i thì ai lại không quý mạng mình.
Còn gã Bắc Thần Äông LÄ©nh chẳng qua chỉ là má»™t tên ngụy đại hiệp mà thôi!
- NhÆ°ng Äình PhÆ°Æ¡ng ngỡ ngàng quá và không bình tâm được khi thấy tận mắt Äông LÄ©nh nhÆ° vậy!
Công Tôn Hách đỡ Äình PhÆ°Æ¡ng ngồi lên :
- Gian thÆ° phòng của phu nhân đã được Äông LÄ©nh dá»n sạch rồi, nhÆ°ng tại hạ nghÄ© nÆ¡i đó đã ô uế, không đáng để chúng ta đàm đạo, do đó má»›i Ä‘Æ°a phu nhân qua gian phòng này!
Äình PhÆ°Æ¡ng nhìn Công Tôn Hách :
- Tôn giá cÅ©ng rất tinh tÆ°á»ng nên má»›i chá»n gian phòng này!
- Phu nhân quá khen!
- Äình PhÆ°Æ¡ng không khách sáo đâu, trong tổng đàn võ lâm, đây là thÆ° phòng dành riêng cho Äại Chu Thiên đó!
Nàng chỉ chiếc lư trầm :
- Chỉ có gian phòng này má»›i có đặng chiếc lÆ° trầm kia. Và chỉ duy nhất có Äại Chu Thiên má»›i được tận hưởng sá»± thanh thản của bậc thánh nhân qua mùi hÆ°Æ¡ng trầm nghi ngút.
Công Tôn Hách lắc đầu :
- Nếu Äại Chu Thiên hưởng được thì chúng ta cÅ©ng có quyá»n hưởng nhÆ° y chứ. Công Tôn tại hạ đây không đáng mặt hÆ¡n Äại Chu Thiên hữu danh vô thá»±c đó sao?
Công Tôn Hách rá»i tràng ká»· bÆ°á»›c đến chiếc trầm lÆ°, nhón lá»­a đốt trầm. Mùi trầm từ trong lÆ° bốc lên nghi ngút, nhanh chóng tạo ra làn hÆ°Æ¡ng ngào ngạt vào má»™t khung cảnh huyá»n hoặc nÆ¡i chốn thượng giá»›i.
Công Tôn Hách lấy vò Thổ phồn tá»­u bÆ°ng đến lên tràng ká»· rồi ngồi xuống bên cạnh Mãn Äình PhÆ°Æ¡ng.
Lão chuốc rượu ra hai cái chén :
- Tại hạ má»i phu nhân!
- Äa tạ tôn giá!
Äình PhÆ°Æ¡ng đón lấy chén rượu từ tay Công Tôn Hách nhấm má»™t ngụm nhá», trong khi lão Công Tôn lại đổ dốc cả chén vào miệng mình. Uống xong chén rượu Công Tôn Hách má»›i nhìn Äình PhÆ°Æ¡ng từ tốn nói :
- Không nói ra chắc phu nhân cũng hiểu mục đích của tư chứ?
- Tôn giá cũng muốn chiếm hữu cổ vật Long cốc?
- Quả thật Công Tôn Hách cÅ©ng có ý muốn nhÆ° vậy. Tại võ đài khảo chứng võ công kỳ rồi, phu nhân từng cho má»i ngÆ°á»i biết mục đích của mình.
Công Tôn Hách ghé miệng vào tai nàng :
- Giết Cát Thiên Phong!
- TrÆ°á»›c đây Äình PhÆ°Æ¡ng có ý đó, nhÆ°ng kể từ khi Thiên Phong giải huyệt đạo giúp Äình PhÆ°Æ¡ng thoát khá»i sá»± áp chế của Liệt Há»a Thần Nữ thì đã bỠý định đó rồi!
Mặt Công Tôn Hách sa sầm :
- Phu nhân bỠý định đó tức là đã phản lại cá»±u Minh chủ Äại Chu Thiên!
Äình PhÆ°Æ¡ng lắc đầu :
- Äình PhÆ°Æ¡ng phản lại Äình PhÆ°Æ¡ng thì đúng hÆ¡n!
Nàng ngẩng lên nhìn Công Tôn Hách :
- NhÆ°ng nếu tôn giá muốn có cổ vật Long cốc thì Äình PhÆ°Æ¡ng cÅ©ng sẽ trao cho tôn giá!
- Sao... phu nhân đồng ý trao báu vật đó cho ta à?
Äình PhÆ°Æ¡ng gật đầu :
- Äình PhÆ°Æ¡ng không cần cổ vật Long cốc!
- Ta vô cùng hoan há»· khi nghe phu nhân thốt ra lá»i nói vừa rồi!
Lão chuốc rượu ra chén, hả hê bưng chén rượu dốc hết vào miệng.
Äặt chén rượu xuống bàn, Công Tôn Hách há»i Äình PhÆ°Æ¡ng :
- Nàng trao cổ vật Long cốc cho ta mà không có Ä‘iá»u kiện gì Æ°?
- Tất nhiên phải có!
- Nàng nói đi, ta sẵn sàng bồi tiếp nàng!
Äình PhÆ°Æ¡ng nghiêm mặt nói :
- Äình PhÆ°Æ¡ng không biết trong cổ vật Long cốc có gì. NhÆ°ng chắc chắn nó chứa má»™t kỳ tích liên quan đến vận mạng của võ lâm!
- Phu nhân đoán chắc như vậy ư?
Äình PhÆ°Æ¡ng gật đầu :
- Nếu cổ vật Long cốc không ẩn giấu kỳ tích liên quan đến vận mệnh võ lâm thì đâu có kiếp nạn đến với Kim trang đại phủ!
- Phu nhân đoán rất đúng. Nếu như trong cổ vật Long cốc có kỳ tích siêu phàm như vậy thì Công Tôn Hách càng muốn chiếm hữu nó.
- Không chỉ riêng má»™t mình tôn giá mà ai cÅ©ng muốn chiếm hữu cổ vật Long cốc cho riêng mình. Äình PhÆ°Æ¡ng sẵn sàng trao cổ vật Long cốc cho tôn giá vá»›i Ä‘iá»u kiện.
- Công Tôn Hách hứa sẵn sàng bồi tiếp phu nhân!
- Sau này dù tôn giá có Ä‘á»™c tôn thiên hạ bằng kỳ tích trong cổ vật Long cốc thì Äình PhÆ°Æ¡ng vẫn là chủ nhân tòa tổng đàn võ lâm này!
Công Tôn Hách nhìn nàng rồi ngá»­a mặt cÆ°á»i khanh khách. Tràng tiếu ngạo của lão nghe thật là thá»a thuê và tràn đầy phấn khích. Cắt tràng cÆ°á»i tiếu ngạo đó, Công Tôn Hách nắm lấy tay Äình PhÆ°Æ¡ng :
- Äình PhÆ°Æ¡ng! Ta chỉ sợ nàng buá»™c ta thâu tóm cả trá»i xanh cho nàng mà thôi, chứ tòa tổng đàn võ lâm này, lão Má»™ Dung phủ sẽ thuá»™c vá» nàng má»™t khi ta Ä‘á»™c chiếm võ lâm Trung nguyên!
- Äình PhÆ°Æ¡ng tin vào những gì tôn giá đã nói!
- Ngay bây giá» ta sẽ thá»±c hiện lá»i nói của mình!
Công Tôn Hách lấy trong thắt lÆ°ng ra miếng ngá»c bá»™i bóng sắc màu xanh da trá»i, lão đặt miếng ngá»c bá»™i vào tay Äình PhÆ°Æ¡ng từ tốn nói :
- Äây là tín phù của Công Tôn Má»™ Dung phủ. NgÆ°á»i giữ tín phù này là chủ nhân của Má»™ Dung phủ, ta trao lại cho nàng để khẳng định những gì ta đã nói!
- Äình PhÆ°Æ¡ng chÆ°a giao cổ vật Long cốc cho tôn giá!
Công Tôn Hách mỉm cÆ°á»i khẽ vuốt bàn tay của Äình PhÆ°Æ¡ng. Y vừa vuốt ve bàn tay của nàng vừa nói :
- Cổ vật Long cốc chỉ là một báu vật vô tri vô giác, còn nàng mới chính là báu vật có thức có thần!
Lão Công Tôn vừa nói vừa vuốt ve dá»c theo cánh tay Äình PhÆ°Æ¡ng. Cảm giác lão Công Tôn tạo ra khiến Äình PhÆ°Æ¡ng rùng mình, toàn thân nổi gai ốc, nhÆ°ng nàng không há» phản kháng, hay rụt tay lại, mà khẽ nhắm mắt để thu nạp cảm giác đó.
Lão Công Tôn mỉm cÆ°á»i tiếp tục di chuyển bàn tay háo hức của mình chui sâu vào cánh tay áo xiêm y của Äình PhÆ°Æ¡ng cho đến khi đã có thể cảm nhận được luồng nhiệt há»a từ cÆ¡ thể Äình PhÆ°Æ¡ng truyá»n qua tay lão, Äình PhÆ°Æ¡ng nhÅ©n hẳn ngÆ°á»i khi Công Tôn Hách vòng tay qua vòng tiếu yêu thon mảnh của nàng...
Trong niá»m hoan lạc vô tận, Công Tôn Hách khẽ nói vào tai Äình PhÆ°Æ¡ng :
- Ta sẽ độc tôn thiên hạ và lấy mạng Cát Thiên Phong đúng theo ý của nàng!
Trong cõi khoái lạc trần tục, Công Tôn Hách và Äình PhÆ°Æ¡ng đâu có biết có má»™t đôi mắt Ä‘á» au sáng ngá»i Ä‘ang nhìn há», tất cả hoạt cảnh do Äình PhÆ°Æ¡ng và Công Tôn Hách tạo ra Ä‘á»u lá»t vào ánh mắt sáng ngá»i sắc na khủng bố đó.
o O o Tiá»…n Công Tôn Hách ra cá»­a sau khi trao cổ vật Long cốc cho lão, Äình PhÆ°Æ¡ng quay trở vào tràng ká»·. Trong khi nàng vẫn còn đượm cảm giác bâng khuâng của cuá»™c giao hoan vừa rồi. Bằng má»™t Ä‘á»™ng tác vô thức thôi thúc, bất giác Äình PhÆ°Æ¡ng vuốt ve dá»c theo hai bên hông mình nhÆ° muốn tìm lại cảm giác vừa rồi.
Cạch!
Má»™t tiếng Ä‘á»™ng khẽ, nhÆ°ng cÅ©ng đủ bắt Äình PhÆ°Æ¡ng phải rá»i bá» những ý tưởng Ä‘ang chảy qua trong tạp niệm của mình, nàng quay mặt lại há»i :
- Tôn giá quay trở lại à?
Câu nói vừa thốt ra cá»­a miệng, Äình PhÆ°Æ¡ng đã há hốc mồm khi kịp nhận ra ngÆ°á»i gây ra tiếng Ä‘á»™ng không phải là Công Tôn Hách mà là Äại Chu Thiên.
Nàng buột miệng nói tiếp :
- Chu Thiên!
Chu Thiên nhạt nhẽo nói :
- Hiện tại trong tâm ý của nàng ta là gì?
- Ơ thiếp vẫn đợi tướng công?
Chu Thiên cÆ°á»i khảy :
- Nàng đừng rụt rè nhÆ° thế! Ta biết mình chẳng là gì trong tâm tưởng của nàng cả. Trong ý niệm giao tình của nàng ta biết chỉ có má»™t ngÆ°á»i thôi, ngÆ°á»i đó chính là Cát Thiên Phong!
Kéo chiếc đôn Chu Thiên ngồi đối diện vá»›i Äình PhÆ°Æ¡ng :
- Chắc nàng lạ lẫm lắm khi ta xuất hiện ở đây phải không?
- Äình PhÆ°Æ¡ng không ngá» tÆ°á»›ng công lại quay trở vá» tổng đàn võ lâm. Äình PhÆ°Æ¡ng ngỡ đâu tÆ°á»›ng công Ä‘ang còn bận trui rèn võ công trong cổ vật Long cốc!
- Äến lúc này thì ta má»›i bắt đầu luyện!
Chu Thiên ve cằm :
- Nàng yêu Cát Thiên Phong phải không?
Äình PhÆ°Æ¡ng bặm môi.
- Cho dù nàng không nói ra ta cũng biết chữ tình của nàng đối với Cát Thiên Phong như thế nào. Chính mắt ta từng chứng kiến cuộc hội diện của nàng với Thiên Phong tại thảo xá. Nàng đã từng muốn đạt được chữ tình của Thiên Phong mà bán đứng ta cho y!
Äình PhÆ°Æ¡ng biến sắc.
Chu Thiên cÆ°á»i khảy :
- Sao? Ta nói đúng chứ? Ta nhá»› lúc bấy giá» vào ban đêm, má»™t nữ nhân xuất hiện tiến vào thảo xá của Thiên Phong. Mỹ nữ mang theo mùi xạ hÆ°Æ¡ng của phu nhân Mãn Äình PhÆ°Æ¡ng!
Y hất mặt :
- Nàng nói tiếp cho ta nghe chứ?
- Chàng đã biết tất cả rồi!
Chu Thiên nhún vai :
- Hận Cát Thiên Phong không đáp ứng tình, nàng buá»™c phải dá»±ng ra võ đài khảo chứng võ công. Nàng hay thật đó! Nàng cÅ©ng chẳng ngần ngại trao thân cho Trịnh Äáng, Hào Bân và cuối cùng là Công Tôn Hách!
Chu Thiên đứng lên :
- Xem ra nàng cũng đáng mặt là một dâm nữ!
- Mặc dù trao thân cho những ngÆ°á»i đó, nhÆ°ng tâm ý của Äình PhÆ°Æ¡ng vẫn chỉ có má»—i má»™t mình chàng!
Chu Thiên nạt ngang :
- Hồ đồ! Nàng tưởng ta không biết à? Nàng trao thân cho ba tên súc sinh kia để tìm cảm giác nhục dục nhưng tâm tưởng thì vẫn nghĩ đến Cát Thiên Phong!
Chu Thiên bÆ°á»›c tá»›i đặt tay lên vai Äình PhÆ°Æ¡ng. Y cảm nhận bá» vai nàng khẽ run rẩy dÆ°á»›i tay của mình.
- Nàng Ä‘ang sợ hãi bởi những gì Chu Thiên nói ra Ä‘á»u đúng vá»›i tâm sá»± của nàng?
Äình PhÆ°Æ¡ng bặm môi khẽ gật đầu.
- Äúng! Äình PhÆ°Æ¡ng yêu Cát Thiên Phong từ lâu rồi nhÆ°ng tình bất thành, bởi vì Äình PhÆ°Æ¡ng là phu nhân của Äại Chu Thiên!
- Ãt nhất thì nàng cÅ©ng dám nhìn thẳng vào sá»± thật!
Chu Thiên nắn bá» vai Äình PhÆ°Æ¡ng rồi từ từ ấn nàng ngồi xuống tràng ká»·. Y từ tốn nói :
- Ta đã biết được Ä‘iá»u đó từ lâu rồi. Nàng yêu Thiên Phong nhÆ°ng lại trói buá»™c ta, chính vì thế mà ôm má»™ng tÆ°Æ¡ng tÆ° ngÆ°á»i tình. Ta và nàng nhÆ° hai kẻ đồng sàng dị má»™ng. Nếu ở bên ta tâm tưởng của nàng vẫn thuá»™c vá» Cát Thiên Phong thì trong tâm tưởng của ta cÅ©ng chỉ có má»—i má»™t Cát Thiên Phong. Cả hai chúng ta Ä‘á»u nghÄ© vá» Thiên Phong nhÆ°ng ý nghÄ© khác nhau!
Chu Thiên nâng cằm Mãn Äình PhÆ°Æ¡ng :
- Tất cả những gì nàng làm Chu Thiên Ä‘á»u biết và mặc nhiên để cho nàng hành Ä‘á»™ng!
- Nói như vậy thì Chu Thiên đã biết tất cả?
Chu Thiên thản nhiên gật đầu.
Äình PhÆ°Æ¡ng sa sầm mặt nói :
- Thế sao huynh không cản Äình PhÆ°Æ¡ng lại?
Chu Thiên cÆ°á»i khảy :
- Sao ta lại cản nàng? Ta và nàng há chẳng phải hai kẻ đồng sàng dị mộng à?
Nàng muốn chữ tình vá»›i Thiên Phong muốn tòa tổng đàn võ lâm này, còn Chu Thiên thì muốn thoát khá»i cái bóng của Thiên Phong và Ä‘á»™c tôn thiên hạ bằng chính võ công của mình!
Chu Thiên vuốt má Äình PhÆ°Æ¡ng :
- Ta mặc nhiên không màng đến từng động thái của nàng, bởi vì ta muốn trao cổ vật Long cốc giả của ta cho một trong ba tên súc sinh kia!
Äình PhÆ°Æ¡ng nheo mày nhìn Chu Thiên :
- Cổ vật Long cốc huynh giao cho Äình PhÆ°Æ¡ng là giả Æ°?
Chu Thiên mỉm cÆ°á»i gật đầu :
- Tất nhiên là giả rồi! Vá»›i má»™t kẻ không chung thủy nhÆ° nàng thì sao Äại Chu Thiên có thể trao cổ vật Long cốc thật được chứ?
- Huynh cÅ©ng muốn lợi dụng Äình PhÆ°Æ¡ng?
- Äúng!
Äình PhÆ°Æ¡ng đứng bật lên.
Chu Thiên lại ấn nàng ngồi xuống :
- Ta chưa nói hết câu chuyện cần nói sao nàng sớm phẫn nộ như vậy?
- Äình PhÆ°Æ¡ng không muốn bị ngÆ°á»i khác lợi dụng!
- Nàng nghÄ© mình cao minh hÆ¡n kẻ khác Æ°? Cao nhân tất hữu cao nhân trị. Vá» quít dày tất có móng tay nhá»n!
Chu Thiên vá»›i tay lấy miếng tín phù Công Tôn Má»™ Dung phủ. Y ngắm miếng tín phù ngá»c bá»™i đó :
- Rất đẹp! Xem chừng lão Công Tôn Hách kỳ vá»ng rất nhiá»u ở nàng và khối đá vô tri vô giác kia nên má»›i trao cả miếng ngá»c bá»™i Công Tôn Má»™ Dung phủ!
Chu Thiên nhìn lại Äình PhÆ°Æ¡ng :
- Ta nghĩ sau võ đài khảo chứng võ công sẽ thu nạp được những tuyệt công vô địch của thiên hạ nhưng đáng tiếc đến ngay cả Quỷ kiếm pháp của Quỷ chủ Hào Bân cũng không thể bì được với đôi Ma hoàn của Thiên Phong!
Chu Thiên chớp mắt lơ đễnh nói :
- Có lẽ đến bây giỠta chỉ còn một cách duy nhất là đến Long cốc để tìm bí mật trong đó!
- Huynh đã quyết vậy rồi, còn đến đây làm gì? Huynh sống vá»›i Äình PhÆ°Æ¡ng không có tình, và chỉ xem Äình PhÆ°Æ¡ng nhÆ° má»™t con cỠở trong tay huynh mà thôi!
Chu Thiên trở bá»™ chắp tay sau lÆ°ng bÆ°á»›c Ä‘i. Y dừng lại bên chiếc lÆ° trầm Ä‘ang tá»a mùi hÆ°Æ¡ng ngào ngạt, bất thình lình Chu Thiên quay trở lại :
- Nàng có biết con cỠkhi nào có tác dụng không?
Äình PhÆ°Æ¡ng gay gắt nói :
- Con cỠlà con cỠchứ chẳng là gì cả!
Chu Thiên lắc đầu :
- Con cá» chỉ có tác dụng khi nằm trên bàn cá» và nó chẳng còn tác dụng gì, hay trở thành con cá» vô nghÄ©a khi đã nằm ngoài bàn cá»!
- Äó là ý niệm của huynh! Còn Äình PhÆ°Æ¡ng không quan tâm đến!
Chu Thiên lại lắc đầu :
- Nàng đã từng nói nàng chỉ là con cá» trong tay Äại Chu Thiên kia mà!
Äình PhÆ°Æ¡ng biến sắc :
- Nói như vậy... huynh...
- Nàng đã là con cỠnằm ngoài ván cỠrồi!
Äình PhÆ°Æ¡ng đứng sõng lên :
- Huynh định làm gì Äình PhÆ°Æ¡ng nào?
Chu Thiên tháo thanh Huyết kiếm đặt lên bàn. Äình PhÆ°Æ¡ng thoạt chau mày khi nhận ra thanh Huyết kiếm của Quá»· chủ Hào Bân.
Nàng ngập ngừng nói :
- Äình PhÆ°Æ¡ng đã hiểu ván cá» của huynh!
Chu Thiên mỉm cÆ°á»i :
- Bây giá» nàng má»›i hiểu Æ°? Nếu trÆ°á»›c đây nàng hiểu thấu đáo những nÆ°á»›c cá» của Äại Chu Thiên thì đâu có ngày hôm nay!
Chu Thiên vá»›i tay lấy tÄ©nh rượu thản nhiên mở nắp tu ừng á»±c. Y đặt tÄ©nh rượu xuống bàn ngắm Äình PhÆ°Æ¡ng :
- Nàng vẫn đài các kiêu sa nhÆ° thủa nào. Ta ao Æ°á»›c được nhìn thấy tấm thân đã có thá»i nằm gá»n trong vòng tay Äại Chu Thiên!
- Huynh đã coi Äình PhÆ°Æ¡ng nhÆ° má»™t con cá» thì đâu màng đến tấm thân này!
- Má»™t con cỠđẹp, mặc dù bị loại ra khá»i ván cá» nhÆ°ng vẫn là con cỠđẹp!
Chu Thiên nhìn sâu vào mắt Äình PhÆ°Æ¡ng. Ãnh mắt Chu Thiên bây giá» không còn là ánh mắt ngày xÆ°a nữa, mà tiá»m ẩn trong đó là sắc na khủng bố. Nên khi chạm vào ánh mắt của Äại Chu Thiên, Äình PhÆ°Æ¡ng nhÆ° bị há»›p hồn, mà muốn co rúm ngÆ°á»i lại. Hai chân nàng tưởng nhÆ° biến thành bùn nhão không thể đỡ được tấm thân, buá»™c phải ngồi xuống tràng ká»·.
Äình PhÆ°Æ¡ng ngập ngừng nói :
- Huynh muốn gì ở Äình PhÆ°Æ¡ng nữa? Nếu Äình PhÆ°Æ¡ng không chung thủy, trở thành kẻ phản bá»™i huynh... thì trong đó có má»™t sá»± sắp đặt của huynh!
- Ta không bàn đến chuyện đó. Nếu không có Cát Thiên Phong, nàng đúng là một mỹ nữ chung tình. Nhưng trong tâm tưởng nàng có Cát Thiên Phong nên nàng hóa thành dâm nữ!
Chu Thiên khoát tay :
- Ta không hỠtrách nàng. Bởi vì ta cũng muốn như vậy mà!
- Huynh đã muốn Äình PhÆ°Æ¡ng nhÆ° vậy, giá» thì huynh còn muốn gì ở Äình PhÆ°Æ¡ng?
Chu Thiên nhạt nhẽo đáp lá»i nàng :
- Muốn chiêm ngưỡng vẻ đẹp kỳ tuyệt của tạo hóa đã đắp lên cơ thể nàng!
Äình PhÆ°Æ¡ng lắc đầu :
- Huynh đã không là má»™t nam nhân bình thÆ°á»ng!
- Dù cho ta chẳng còn là má»™t nam nhân bình thÆ°á»ng ta vẫn có quyá»n vá»›i con cá» của mình!
Lá»i nói chÆ°a dứt trên miệng Äại Chu Thiên thì ảnh Huyết kiếm cÅ©ng xuất hiện chụp thẳng xuống thân pháp Mãn Äình PhÆ°Æ¡ng. Kiếm pháp Quá»· môn được Chu Thiên thi triển đạt đến cảnh giá»›i tối thượng siêu quần, không thể nào tưởng tượng được. Chỉ má»™t lần xuất thủ kiếm pháp Quá»· môn, Äại Chu Thiên đã rá»c nát xiêm y Mãn Äình PhÆ°Æ¡ng thành những miếng vải vụn rÆ¡i lã chã xuống chân nàng.
Khi ảnh kiếm Huyết kiếm biến mất thì trên ngÆ°á»i Äình PhÆ°Æ¡ng chẳng còn mảnh vải nào cả. Tấm thân kiá»u diá»…m đài các của nàng lồ lá»™ đập vào đôi nhãn thần Ä‘á» hoe của Äại Chu Thiên.
Trong khi Chu Thiên ngắm Äình PhÆ°Æ¡ng thì nàng ngược lại, gần nhÆ° thần phách của Äình PhÆ°Æ¡ng tản mát hết sau nhát kiếm quá»· khốc thần sầu kia mà biến thành pho tượng bất Ä‘á»™ng không có phản ứng gì.
Chu Thiên chắc lưỡi :
- Nàng vẫn đẹp như hôm nào!
Hai cánh môi của Äình PhÆ°Æ¡ng mấp máy, má»™t lúc sau má»›i thốt ra lá»i :
- Quỷ kiếm!
- Äúng đó là kiếm pháp Quá»· môn. Kiếm pháp đó thần kỳ và lợi hại nhÆ° vậy nhÆ°ng vẫn không thể bì vá»›i đôi Ma hoàn của Mông diện khách và bây giá» là Cát Thiên Phong!
- Äình PhÆ°Æ¡ng không nói Ä‘iá»u đó, huynh định làm gì Äình PhÆ°Æ¡ng?
Chu Thiên nhạt nhẽo nói :
- Má»™t câu há»i hay!
Lá»i nói dứt, ảnh Huyết kiếm lại xuất hiện. Lần này nó tÆ°á»›c má»™t lá»›p da hai bên hông Äình PhÆ°Æ¡ng.
Nàng rú lên Ä‘au Ä‘á»›n, Äình PhÆ°Æ¡ng co rúm ngÆ°á»i lại.
- Huynh định lấy mạng muội sao?
- Ta muốn hủy hoại cái đẹp của nàng để giữ nó mãi mãi trong tâm ta.
Äình PhÆ°Æ¡ng gào lên :
- Không!
Tiếng thét thống khổ của Mãn Äình PhÆ°Æ¡ng không làm cho Chu Thiên chùng tay mà ngược lại càng làm cho hắn phấn khích hÆ¡n. Huyết kiếm vÅ© lá»™ng tạo ra màn huyết quang nhuá»™m Ä‘á» gian thÆ° phòng Minh chủ. Khi vùng Huyết kiếm đỠối biến mất thì tấm thân đài các kiá»u diá»…m của Mãn Äình PhÆ°Æ¡ng giá» trông nhÆ° má»™t khối thịt Ä‘á» au thật là gá»›m ghiếc.
Äình PhÆ°Æ¡ng lắp bắp :
- Giết ta Ä‘i! Hãy giết ta Ä‘i! Trá»i Æ¡i, Ä‘au quá! Äình PhÆ°Æ¡ng không chịu nổi!
Hãy giết Äình PhÆ°Æ¡ng nhanh lên! Ta van ngÆ°á»i! Ta van ngÆ°á»i!
Äình PhÆ°Æ¡ng tuá»™t xuống tràng ká»·, quỳ trÆ°á»›c mặt Chu Thiên.
Trong lúc Äình PhÆ°Æ¡ng thống khổ cùng cá»±c thì Chu Thiên lại tá» lá»™ vẻ háo hức vô cùng phấn khích trÆ°á»›c ná»—i Ä‘au của nàng.
Äình PhÆ°Æ¡ng gục mặt :
- Ta van ngÆ°á»i! Muá»™i cầu khẩn huynh hãy giết muá»™i Ä‘i!
Chu Thiên nhếch môi mỉm cÆ°á»i.
Äình PhÆ°Æ¡ng gục đầu xuống trÆ°á»›c mÅ©i giày Chu Thiên thá»u thào nói :
- Muội đau lắm!
- Nỗi uất hận của ta còn đau đớn hơn nàng gấp bội!
- Muội... muội van huynh! Hãy ra tay đưa muội đi!
Chu Thiên nhìn xuống chiếc giày đỠối của Äình PhÆ°Æ¡ng. Y bình thản trở đốc kiếm :
- Nàng sẽ được ra đi!
Ảnh kiếm phạt ngang cổ Äình PhÆ°Æ¡ng!
Tài sản của than_long_vn

  #45  
Old 09-08-2008, 10:03 AM
than_long_vn's Avatar
than_long_vn than_long_vn is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngày 13 giá»
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 45

Lưới nhện




Äến ngã ba quan lá»™, Tôn Quách dừng ngá»±a. Y quay sang nói vá»›i Trình Tú Tú và Nghiêm Lệ Hoa Ä‘ang ngồi trên ghế xà ích cá»— xe Ä‘á»™c mã :
- Tỷ tỷ và Tú muội hãy đến Thiên long tự trước, Tôn Quách sẽ đến sau!
Nghiêm Lệ Hoa nhìn Tôn Quách khẽ gật đầu.
Tú Tú thì há»i :
- Tôn huynh vỠthăm lão nhân gia rồi chừng nào mới đến gặp muội?
Tôn Quách nhăn nhó :
- Làm sao ta biết được. Bá»™ nàng tưởng có chức vị võ lâm Minh chủ rồi thì muốn làm gì thì làm sao? Nếu nhÆ° lão nhân gia không cho tiểu huynh ra ngoài nữa thì có vạn cái chức võ lâm Minh chủ ta cÅ©ng không thể rá»i khá»i Kim lăng phủ!
Tú Tú thở dài mặt hoa ủ dột :
- Vậy là muội không gặp lại huynh nữa sao?
- Hê... nói vậy thôi chứ nhất định tiểu huynh sẽ tìm cách ra ngoài, đến Thiên Long tự gặp muội và tẩu tẩu. Huống chi tiểu huynh còn chưa thụ nạp hết võ công của Cát Thiên Phong đại ca mà!
Tôn Quách mỉm cÆ°á»i nói tiếp :
- Äã là võ lâm Minh chủ thì phải có võ công siêu thần nhập thánh, chứ xoàng xÄ©nh nhÆ° tiểu huynh thì tổ chỉ biết chạy mà thôi!
- Võ công của huynh giỠđây đâu còn tầm thÆ°á»ng nhÆ° hồi đó nữa. Äến ngay cả chưởng môn hoa sÆ¡n...
Tú Tú bỠlửng câu nói giữa chừng liếc trộm Nghiêm Lệ Hoa rồi nói :
- Äến ngay nhÆ° Vạn Bá Thành lão tặc không còn là đối thủ của huynh!
- Ấy nàng chỉ muốn phô trương ta thôi. Càng phô trương chừng nào thì tiểu huynh của nàng càng chạy thục mạng chừng đó!
Tôn Quách quay sang Nghiêm Lệ Hoa :
- Tôn Quách thăm lão nhân gia xong sẽ tìm đến Thiên long tá»±, tá»· tá»· bảo trá»ng!
Nghiêm Lệ Hoa nói :
- Giang hồ hiểm ác Ä‘a Ä‘oan, đệ đệ cÅ©ng phải Ä‘á» phòng và bảo trá»ng lấy thân!
Tôn Quách gật đầu.
Y quay lại nhìn Tú Tú :
- Muá»™i muá»™i cùng vá»›i tẩu tẩu đến Thiên long tá»±, dá»c Ä‘Æ°á»ng cẩn thận!
Mắt Tú Tú rươm rướm. Nàng ngập ngừng nói :
- Muội chỉ muốn gặp lại huynh thôi!
- Nhất định ta sẽ gặp lại nàng.
Tôn Quách mỉm cÆ°á»i vá»›i nàng rồi ra roi vào con xích thố để nó kéo cá»— xe lao vá» phía trÆ°á»›c. Tôn Quách nhìn theo cá»— xe Ä‘á»™c mã của Lệ Hoa và Tú Tú cho đến khi nó chỉ còn là đốm bụi Ä‘Æ°á»ng mù mịt xa tít cuối quan lá»™.
Tôn Quách vươn vai :
- Giang hồ võ lâm chán chết đi được. Nếu mình biết võ lâm giang hồ chỉ toàn là những cuộc tranh giành khốc liệt thì Tôn Quách này chẳng thèm màng tới. Nghĩ cho cùng tội nghiệp cho Nghiêm tỷ tỷ!
Tôn Quách buông một tiếng thở dài rồi ra roi đánh vào mông con Hắc long câu để nó trổ nước kiệu hướng vỠtrấn Trung Châu. Tôn Quách vừa thúc ngựa vừa miên man suy nghĩ, thỉnh thoảng lại chắc lưỡi lẩm nhẩm :
- Lần này không biết nói sao vá»›i lão nhân gia đây. Nếu nói không xuôi thì mình khó có thể rá»i khá»i Kim lăng phủ!
Y xoa bá»m ngá»±a.
- Ê, mi có cách chi chỉ giáo cho tiểu gia không?
Câu há»i của Tôn Quách thật dí dá»m, tưởng nhÆ° y Ä‘ang nói vá»›i ngÆ°á»i chứ không phải nói vá»›i ngá»±a, nhÆ°ng thật bất ngá», con Hắc long câu lại dậm hai chân trÆ°á»›c thình thịch nhÆ° muốn trả lá»i Tôn Quách.
Tôn Quách gãi bá»m ngá»±a hý há»­ng nói :
- NgÆ°á»i có cách giúp tiểu gia phải không?
Một tiếng sấm nổ trên không trung, khiến con Hắc long câu chùng cước pháp.
Tôn Quách vỗ vỠnó :
- Hê! Có Tôn tiểu gia ở đây thì chẳng có gì khiến ngÆ°á»i phải sợ cả. NgÆ°á»i cứ nghÄ© trên lÆ°ng ngÆ°á»i là má»™t võ lâm Minh chủ đầu Ä‘á»™i trá»i chân đạp đất!
Tiếng sấm thứ hai lại trổ lên, cùng vá»›i những tảng mây Ä‘en kéo tá»›i, chẳng mấy chốc đã che kín cả bầu trá»i. Tôn Quách lo lắng nói :
- Ãi chà! Lúc nào không mÆ°a lại nhằm lúc tiểu gia Ä‘ang rong ruổi trên Ä‘Æ°á»ng mà chuyển mÆ°a. Äúng là gặp xúi quẩy rồi!
Tôn Quách dáo dác nhìn quanh tìm chá»— nấp mÆ°a nhÆ°ng liá»n thất vá»ng khi chẳng tìm thấy má»™t gian thảo xá nào. Y vá»— vào bá»m ngá»±a :
- Chúng ta gặp xúi quẩy rồi, phải chạy nhanh kẻo không kịp nào!
Thúc gót giầy vào hông ngựa, Tôn Quách khiến con Hắc long câu phi nước đại hòng tránh cơn giông sắp ập đến. Một tiếng sấm nữa lại ầm ỳ trỗi lên, khiến con Hắc long câu càng cuống quít. Khi tiếng sấm vừa dứt thì Tôn Quách chợt nghe tiếng thét lanh lảnh của một nữ nhân từ một tàng cây đại thụ :
- Cứu tôi với! Cứu tôi với!
Tiếng thét nghe thật là não lòng, chứng tá» ngÆ°á»i kia Ä‘ang gặp nguy kịch.
Tôn Quách không kìm được lòng, lao nhanh ngá»±a vá» phía tàng cây. Vốn đã thụ nạp Miêu hành cÆ°á»›c của lão Thần cái Trình Tá»­ Quang nên khi còn cách tàng cây khoảng mÆ°á»i trượng thì Tôn Quách đã thi triển khinh thuật siêu phàm xuất chúng rá»i lÆ°ng tuấn mã nhẹ nhàng hạ xuống má»™t chạc ba.
Hoạt cảnh dưới tàng cây đập vào mắt Tôn Quách khiến y không cầm được sự phẫn nộ.
Thiếu nữ đang giãy dụa cố đẩy đại hán lực lưỡng đang toan sàm sỡ cưỡng bức nàng. Tôn Quách thét lên phi thân xuống.
- Hê! Con dê kia dừng tay lại đi!
Gã đại hán đứng sõng lên áo phanh phô trÆ°Æ¡ng vòm thịt vạm vỡ lá»±c lưỡng, trong khi thiếu nữ co dúm ngÆ°á»i lại cố che Ä‘i những nÆ¡i xiêm y bị cào rách phÆ¡i da thịt ra ngoài.
Nàng nhìn Tôn Quách hối hả nói :
- Thiếu hiệp cứu tiểu nữ với!
Tôn Quách gắt gá»ng :
- Sao ngÆ°á»i mặt mày sáng sủa tÆ°á»›ng mạo oai phong lẫm liệt nhÆ° thế mà hành Ä‘á»™ng bỉ ổi càn rỡ vậy?
Tôn Quách hất mặt :
- NgÆ°á»i không biết nhục à?
- Tiểu tá»­! NgÆ°á»i hết muốn sống rồi hay sao mà chen vào chuyện của đại gia chứ?
Tôn Quách chỉ tay lên trá»i, cùng lúc má»™t tiếng sấm đì đùng nổi lên. Thấy Ä‘á»™ng tác kỳ cục của Tôn Quách gã đại hán lá»±c lưỡng cau mày rít lên :
- Tiểu tử làm trò gì vậy?
- Các hạ không nghe tiếng sấm à?
Gã đại hán gắt gá»ng :
- Tiếng sấm thì sao nào?
- Các hạ tinh mắt sẽ thấy ngay thôi mà! Các hạ nhìn lên coi!
Gã đại hán tò mò sau khi nghe câu nói đó của Tôn Quách. Y ngÆ°á»›c mặt nhìn lên trá»i. Không bá» lỡ thá»i cÆ¡, Tôn Quách thi triển Miêu Hành CÆ°á»›c áp sát đối phÆ°Æ¡ng nhanh hÆ¡n má»™t lần chá»›p mắt vung hữu chưởng tát má»™t cái vào gò má gã.
Bốp!
Hứng trá»n cái tát bất ngá» của Tôn Quách, gã đại hán lảo đảo thối lui ba bÆ°á»›c, mắt nổ Ä‘om đóm, máu xịt ra hai cánh mÅ©i. Gã gầm lên :
- Tiểu tá»­ ngÆ°á»i dám gạt đại gia!
Tôn Quách nghiêm mặt nói :
- Trá»i đánh ngÆ°á»i mà vẫn chÆ°a nhận biết hành Ä‘á»™ng bỉ ổi của ngÆ°á»i à? Hay ngÆ°á»i đợi đến lúc thiên lôi bổ cho má»™t búa tách làm hai má»›i biết tá»™i hay sao?
- Thiên lôi chưa đánh đại gia mà tiểu tử đã ra tay rồi!
- Hê! Thiên lôi sai tiểu gia mà!
Gã đại hán toan cất tiếng thóa mạ thì lại bị thêm một cái tát nảy đom đóm bên má còn lại.
Gã buột miệng thốt lên :
- Ôi cha!
Tôn Quách chắp tay đứng trước mặt gã :
- Thế nào bây giá» thì ngÆ°á»i nhận ra ta là tiểu thiên lôi chÆ°a?
Tôn Quách vừa nói vừa đảo há»™ khẩu biến hóa thành tuyệt kỹ Song chỉ cầm long vừa thụ há»c của Cát Thiên Phong. Y áp đôi song chỉ vào đúng hai con mắt của gã đại hán nhạt nhẽo nói :
- CÅ©ng tại ngÆ°á»i có hai con mắt sàm sỡ nhục dục khốn kiếp mà dở thói dâm tặc vào giữa ban ngày ban mặt. Tiểu thiên lôi ta sẽ lấy hai con mắt của ngÆ°á»i để ngÆ°á»i khá»i dở thói dê xồm đê tiện nữa!
Nghe Tôn Quách nói như vậy gã đại hán hốt hoảng lắc đầu :
- Thiếu gia tha mạng! Tôi chỉ...
Tôn Quách hằn há»c cÆ°á»›p lá»i gã :
- Chỉ cái con khỉ! Hừ!
Thiếu nữ khép nép bước đến bên Tôn Quách :
- Thiếu hiệp cảnh cáo gã như thế là đủ rồi! Tôi sợ thấy cảnh máu chảy lắm!
Tôn Quách lÆ°á»m gã :
- NgÆ°á»i nghe cô nÆ°Æ¡ng này nói chÆ°a? NgÆ°á»i ta là nhi nữ mà ngÆ°á»i còn giở thói trăng hoa sàm sỡ! Hừ, nếu cô nÆ°Æ¡ng đây không xin thì tiểu gia móc mắt ngÆ°á»i rồi đó!
Tôn Quách lừ mắt :
- Còn chÆ°a Ä‘i? Äứng đó làm chi? Lần sau tiểu gia mà còn thấy ngÆ°á»i giở trò sàm sỡ vá»›i ai thì đừng trách ta đó!
Gã đại hán dập đầu nhÆ° tế sao rồi quay lÆ°ng toan bá» chạy, Tôn Quách đã gá»i giật lại :
- Dừng bước!
Gã đứng sững rồi từ từ quay lại :
- Thiếu hiệp đã cho tôi đi rồi mà!
- Tất nhiên là ta cho ngÆ°á»i Ä‘i, nhÆ°ng ngÆ°á»i phải coi chừng!
- Tiểu nhân coi chừng gì ạ?
Tôn Quách chỉ lên trá»i :
- Trá»i Ä‘ang nổi cÆ¡n thịnh ná»™ vì ngÆ°á»i đó. Phải khom ngÆ°á»i xuống mà lủi!
- Tiểu nhân xin tiếp nhận sự chỉ giáo của thiếu hiệp!
Tôn Quách khoát tay :
- Äi Ä‘i!
Gã đại hán lủi nhanh vỠphía quan lộ.
Tôn Quách nhìn lại thiếu nữ :
- Cô nương không sao chứ?
- Äa tạ thiếu hiệp, Thanh Thanh không sao. Nếu không có thiếu hiệp xuất hiện cứu giúp thì không biết thân Thanh Thanh đã nhÆ° thế nào rồi!
- Chuyện đã qua Thanh Thanh cô nương vẫn bình yên là tốt rồi!
Những sợi mưa li ti bắt đầu đổ xuống.
Tôn Quách hối hả nói :
- Nhà của Thanh Thanh cô nương ở đâu, để tại hạ đưa v�
- Thanh Thanh rất cảm kích tấm lòng Ä‘á»™ lượng của thiếu hiệp. Nhà của Thanh Thanh ở sâu trong rừng, nếu ngÆ°á»i không chê Thanh Thanh xin được thỉnh đến tệ gia bồi đáp chén rượu nóng chá» qua cÆ¡n giông!
Tôn Quách nhìn bầu trá»i Ä‘ang vần vÅ© mÆ°a giông, rồi nhìn Thanh Thanh từ tốn nói :
- TrÆ°á»›c hết tại hạ xin Ä‘a tạ cô nÆ°Æ¡ng đã có lá»i má»i, nhÆ°ng cô nÆ°Æ¡ng đừng vì Æ¡n mà khách sáo quá!
Nàng nhún nhÆ°á»ng nhu mỳ nói :
- Thanh Thanh ghi tạc những lá»i nói của tiểu huynh!
Tôn Quách đâu biết vị cô nÆ°Æ¡ng nhu mì, thục nữ kia lại chính là Liệt Há»a Thần Nữ Má»™c Thanh Thanh, má»™t ma nữ khét tiếng trên giang hồ.
MÆ°a nhanh chóng trút xuống những màn nÆ°á»›c trắng xóa, kèm theo những tiếng sấm ầm ì, buá»™c ngÆ°á»i ta phải liên tưởng đến cÆ¡n cuồng ná»™ của càn khôn vÅ© trụ.
CÆ¡n giông ập đến bất ngá», Tôn Quách buá»™c phải nói vá»›i Thanh Thanh :
- Chúng ta nép tạm vào tàng cây này chỠqua cơn giông!
Nàng khẽ gật đầu.
MÆ°a trút xuống nhÆ° thác đổ, tàng cây đại thụ lại quá nhá», Thanh Thanh buá»™c phải đứng nép ngÆ°á»i vào Tôn Quách, vô hình trung những chá»— da thịt phÆ¡i ra của nàng đập vào mắt há» Tôn. Tôn Quách lẩn tránh, quay mặt chá»— khác, nhÆ°ng Thanh Thanh vẫn cứ đứng nép sát vào ngÆ°á»i y.
Tôn Quách có cảm giác Thanh Thanh Ä‘ang run lên vì những cÆ¡n gió giật quất thẳng vào hai ngÆ°á»i.
- Cô nương lạnh lắm à?
Thanh Thanh gật đầu.
Dáng vẻ thướt tha yếu đuối của nàng khiến Tôn Quách không cầm lòng được.
Y dùng thân mình che chắn cho nàng, nhÆ°ng thỉnh thoảng vẫn cảm nhận được thân thể nàng run khẽ khi chạm vào ngÆ°á»i y.
Má»™t tiếng sấm nổ trên không trung, kèm theo má»™t tia sét đánh xuống tàng cây gần đó. Thanh Thanh hoảng hốt ôm ghịt lấy Tôn Quách. Trong tình thế chẳng đừng đặng, Tôn Quách đâu câu nệ đến tiểu tiết, liá»n choàng tay ôm lấy bá» vai Thanh Thanh :
- Cô nương đừng sợ!
- Muội sợ lắm!
Nàng dùng tiếng muội xưng hô với Tôn Quách bất giác sự lạ lùng ban đầu dần mất hẳn và thay vào đó là cảm giác gần gũi, gắn bó.
Thanh Thanh lí nhí nói :
- Tiểu huynh ơi, mưa chắc còn lâu lắm, hay chúng ta đi đi, nhà muội cũng không xa nơi này lắm đâu!
Tôn Quách gật đầu :
- Thôi được tại hạ sẽ đưa cô nương đi!
Tôn Quách nhìn sâu vào đáy mắt Thanh Thanh :
- Cô nương biết thuật khinh công chứ?
Nàng lắc đầu :
- Muội là thôn nữ chốn hoang vu, làm gì biết thuật khinh công!
Tôn Quách mỉm cÆ°á»i :
- Dễ lắm! Tại hạ sẽ dìu cô nương vỠbằng thuật khinh công!
Äôi thu nhãn trong vắt của nàng khẽ chá»›p lại :
- Muội thích lắm!
Tôn Quách mỉm cÆ°á»i nói :
- Chỉ cần cô nương đừng nghĩ tại hạ sàm sỡ, có ý lạm dụng!
Nàng lắc đầu nguầy nguậy :
- Tiểu huynh đừng nói vậy! Nếu không có tiểu huynh thì Thanh Thanh há giữ được sự trong trắng của mình?
- Nghĩ như thế thì tốt rồi!
Tôn Quách vòng tay qua vùng tiếu yêu của nàng rồi thi triển Miêu hành cước băng đi trong màn mưa trắng xóa. Thanh Thanh phấn khích bởi thuật khinh công thượng thừa của Tôn Quách mà bá chặt lấy cổ gã. Thân thể nàng như dán chặt vào thân pháp Tôn Quách.
Theo sá»± hÆ°á»›ng dẫn của nàng, chẳng bao lâu Tôn Quách đã nhận ra gian thảo xá nho nhá», tá»a lạc giữa mÆ°á»i cây tùng cao ngất ngưởng, chung quanh là những khóm hoa Ä‘ang co lại để tránh giông.
Thanh Thanh nói :
- Tiểu huynh! Nhà của muội đó!
Tôn Quách buá»™t miệng há»i :
- Một mình cô nương ở đây không sợ à?
- Muội ở với lão bộc, mà chưa từng tiếp xúc với một ai!
Tôn Quách vừa đưa Thanh Thanh vào mái hiên gian thảo xá thì lão bộc đã hối hả mở cửa. Lão chắc lưỡi rồi nhìn Tôn Quách :
- Trá»i giông gió quá! Tiểu thÆ° mau vào nhà!
Thanh Thanh chau mày :
- Sao lão không má»i cả tiểu huynh của Thanh Thanh?
Lão bộc lưỡng lự.
Thanh Thanh cau có nói :
- Không có tiểu huynh, Thanh nhi đã bị ngÆ°á»i ta hại rồi đó!
Nàng nhanh chóng thuật lại tất cả má»i chuyện xảy ra trong bìa rừng lúc trá»i sắp mÆ°a. Lão bá»™c nghe xong buông má»™t tiếng thở dài. Lão nhìn lại Tôn Quách từ tốn nói :
- Công tá»­ hãy vào trong nhà, lão sẽ nhóm bếp để hong khô y phục của ngÆ°á»i!
Tôn Quách ôm quyá»n :
- Äa tạ lão trượng!
Lão nhóm bếp lửa rồi lẩn nhanh ra sau nhà, cứ như muốn tránh mặt Tôn Quách. Từ trong gian nội thất Thanh Thanh trở ra với bộ cánh khác. Trong bộ cánh này trông nàng càng ra vẻ là một tiểu thư thục nữ yếu đuối!
Thanh Thanh bước đến bên Tôn Quách. Một luồng gió giật thổi đến đóng sập cánh cửa gian thảo xá lại.
Thanh Thanh nhu mì nói :
- Y trang của huynh đã ướt sũng rồi, mau cởi ra để muội hong cho khô!
Tôn Quách lúng túng :
- Tại hạ...
- Tiểu huynh ngại ư? Sao tiểu huynh lại có thể khách khí như vậy? Tiểu huynh không thể xem như Thanh Thanh như tiểu muội của mình được à?
Nghe nàng nói những lá»i nói đó, Tôn Quách chỉ mỉm cÆ°á»i giả lả nói :
- Tại hạ chỉ sợ làm phiá»n đến cô nÆ°Æ¡ng!
- Huynh nói câu đó khiến muội hổ thẹn vô cùng. Nếu không có huynh thì muội đã ra sao rồi?
Nàng lÆ°á»m Tôn Quách.
Cái liếc mắt giận dá»—i của Thanh Thanh khiến cho Tôn Quách phải cÆ°á»i rồi cởi chiếc áo thÆ° sinh màu lam. Nàng cẩn trá»ng đón lấy chiếc trÆ°á»ng y của Tôn Quách hong lên bếp lá»­a.
Từ sau nhà lão bộc bưng lên một bầu rượu nóng. Lão đặt xuống bên cạnh Tôn Quách nói :
- Công tá»­ dùng bầu rượu nóng này trong khi tiểu thÆ° hong khô trang phục của ngÆ°á»i!
Lão nói xong toan lẩn tiếp xuống bếp nhÆ°ng Tôn Quách đã gá»i lại :
- Lão trượng!
- Công tá»­ có Ä‘iá»u chi chỉ giáo?
Tôn Quách từ tốn nói :
- Tiết trá»i bên ngoài gió mÆ°a, trong đây có bầu rượu nóng, lão trượng định để vãn bối Ä‘á»™c ẩm à? Vãn bối cung thỉnh lão trượng ở lại cùng uống cạn bầu rượu này!
Lão bộc nhìn Tôn Quách :
- Công tử miễn thứ, lão phu không thể ngồi cùng với công tử và tiểu thư được, như vậy là thất lễ!
Tôn Quách nhìn qua Thanh Thanh :
- Cô nÆ°Æ¡ng ở đây chúng ta có ba ngÆ°á»i, đâu cần gì phải phân biệt ngôi thứ chứ!
Thanh Thanh nhìn lão bộc :
- Tiểu huynh đã ngá» lá»i, lão còn ngại ngùng chắc chắn tiểu huynh sẽ phiá»n lòng đó!
Tôn Quách nhìn lại lão bộc từ tốn nói :
- Lão trượng, vãn bối thích được đối ẩm với lão!
- Äa tạ công tá»­ đã cho phép!
Lão ngồi ngay xuống sàn gạch, bên cạnh Tôn Quách. Tôn Quách chuốc rượu ra hai cái chén :
- Vãn bối má»i lão trượng!
- Công tử làm vậy lão rất áy náy!
- Lão trượng không cần thiết phải nghĩ đến thứ bậc!
Hai ngÆ°á»i cạn chén rồi uống cạn số rượu được hâm nóng. Tôn Quách ngỡ nhÆ° được sưởi ấm toàn cÆ¡ thể. Y phấn khích nói :
- Äây má»›i đúng là hảo tá»­u!
Thanh Thanh nói :
- Tiểu huynh không biết đấy thôi, rượu này do chính lão bộc đích thân cất thành đó!
Tôn Quách nhướng mày nhìn lão bộc :
- Thế thì hay quá! Nhất định khi vỠđến Kim lăng phủ, vãn bối sẽ cho ngÆ°á»i đích thân đến há»c tuyệt nghệ nấu rượu của lão trượng!
- Công tử quá khen, rượu của lão cất sao có thể sánh bằng rượu của Kim lăng phủ!
- Lão trượng khách sáo thôi, chứ lá»i của vãn bối xuất phát từ lòng thành!
- Lão phu cũng nói thật. Rượu của lão phu uống rất mau say!
Tôn Quách dí dá»m đáp lá»i lão :
- Có rượu nào uống mà lại không say?
Lão bộc nhìn Tôn Quách :
- Có một thứ rượu không uống mà vẫn say!
Tôn Quách ngây ngô há»i :
- Lão trượng có thể chỉ giáo cho vãn bối biết thứ rượu đó không?
Lão bộc thỠơ nói :
- Công tử đã bao giỠuống rượu tình không?
Chân mày của Tôn Quách thoạt nhíu lại. Y nhìn lão bộc chăm chăm :
- Quả thật vãn bối chưa từng uống và cũng chưa từng nghe!
Lão bộc thỠơ nói :
- Công tử chưa từng uống thì bây giỠđang được thưởng thức đó. Bầu rượu này chính là bầu rượu tình mà lão phu cất riêng để cho tiểu thư khoản đãi vị tân võ lâm Minh chủ!
Câu nói này của lão bộc khiến cho Tôn Quách giật mình chột dạ. Tinh nhãn của Tôn Quách đóng đinh vào mặt lão bộc :
- Lão trượng nói vậy! Hình như...
Thanh Thanh mỉm cÆ°á»i cÆ°á»›p lá»i Tôn Quách :
- Tiểu huynh há chẳng phải là võ lâm Minh chủ sao?
Tôn Quách quay sang nhìn nàng :
- Nàng biết Tôn Quách là võ lâm Minh chủ à?
Thanh Thanh thản nhiên gật đầu.
Lão bộc đứng lên nhìn Tôn Quách nói :
- Chỉ có võ lâm Minh chủ má»›i được Má»™c tiểu thÆ° thết đãi rượu tình, còn phận nhÆ° lão thì đâu đáng được tiểu thÆ° cho uống. Ai cÅ©ng có duyên có phần, công tá»­ có duyên phần má»›i được tiểu thÆ° má»i hảo tá»­u.
Lão nói xong lẩn nhanh ra sau nhà.
Tôn Quách nhìn lại Thanh Thanh ngập ngừng há»i :
- Thanh Thanh cô nương đã có sự chuẩn bị trước đối với tại hạ?
Thanh Thanh mỉm cÆ°á»i gật đầu, nàng rút cây kim trên búi tóc xá» chỉ và dùng ngay chính trÆ°á»ng y của Tôn Quách để thêu.
Tôn Quách há»i :
- Thanh Thanh cô nương chuẩn bị như vậy nhằm mục đích gì? Phải chăng hoạt cảnh ở tàng cây đại thụ cũng do cô nương dựng ra?
- Thanh Thanh đã dựng ra để thử lòng tiểu huynh!
- Dá»±ng ra hoạt cảnh đó để làm gì? Và nếu tại hạ Ä‘oán không lầm cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng là ngÆ°á»i của võ lâm!
- Vâng! Thanh Thanh cÅ©ng là ngÆ°á»i của võ lâm!
Tôn Quách sầm nét mặt :
- Cô nương đã gạt tại hạ?
Lá»i nói thốt xong, Tôn Quách bật đứng dậy, vÆ°Æ¡n tay chá»™p lấy chiếc áo trên tay Thanh Thanh. Nàng chỉ khẽ gạt nẹ đã hất tay Tôn Quách ra.
Tôn Quách cáu gắt nói :
- Tại hạ không thích ai gạt mình!
Nàng nhìn Tôn Quách :
- Thanh Thanh có gạt tiểu huynh đâu. Chẳng lẽ chỉ vì muốn má»i tân võ lâm Minh chủ má»™t chén rượu trong thảo xá mà huynh lại tức giận vá»›i Thanh Thanh sao?
Tôn Quách hằn há»c nói :
- Nàng phải có mục đích gì khác nữa!
Thanh Thanh đứng lên mặt đối mặt với Tôn Quách :
- Thế tiểu huynh đoán xem! Thanh Thanh có mục đích gì?
Tôn Quách sá»±c nhá»› tá»›i lần đầu há»™i kiến vá»›i Công Tôn Hách và Công Tôn Cá»­u gắt gá»ng nói :
- Äích thị nàng muốn ta nhÆ°á»ng lại chức vị võ lâm Minh chủ cho nàng! Phải vậy không?
Thanh Thanh vừa nghe câu nói đó thốt ra từ miệng của Tôn Quách đã bật cÆ°á»i.
Tôn Quách thấy nàng cÆ°á»i hằn há»c há»i :
- Ta nói không đúng sao mà nàng cÆ°á»i?
- Tất nhiên là huynh nói không đúng rồi!
Thanh Thanh lấy bầu rượu chuốc ra hai chén. Nàng trao một chén vào tay Tôn Quách :
- Thanh Thanh chỉ muốn thỉnh huynh một chén rượu tình!
- Chỉ có thế thôi à?
Thanh Thanh gật đầu.
Tôn Quách cau mày :
- Chỉ vì muốn thỉnh ta một chén rượu mà nàng phải dụng đến ngụy kế, thật khó tin!
- Dụng ngụy kế bởi muội biết huynh là một chính nhân quân tử!
- Äược nàng đã nói vậy thì tiểu gia uống chén rượu này!
Tôn Quách dốc ngược chén rượu vào miệng mình rồi nghiêm mặt nói với Thanh Thanh :
- Rượu thì tiểu gia đã uống rồi, bên ngoài cũng đã bớt giông, tiểu gia cáo từ!
Tôn Quách vừa nói vừa vÆ°Æ¡n tay chá»™p trÆ°á»ng y, nhÆ°ng má»™t lần nữa Thanh Thanh lại gạt tay y ra ngoài.
Tôn Quách nhíu mày :
- Sao? Nàng định bắt ta uống rượu nữa à?
- Huynh không nghe lão bá»™c nói à? Rượu của Thanh Thanh má»i huynh là rượu tình!
- Rượu tình thì cũng là rượu chứ có gì là khác đâu?
Thanh Thanh mỉm cÆ°á»i nói :
- Khác nhiá»u lắm, Thanh Thanh má»i tiểu huynh chén rượu tình không phải vì muốn huynh trao lại chức vị võ lâm Minh chủ mà vì Thanh Thanh muốn trở thành phu nhân của võ lâm Minh chủ!
Tôn Quách tròn mắt đưa tay chỉ vào ngực mình :
- Nàng muốn trở thành phu nhân của ta?
Thanh Thanh thản nhiên gật đầu.
Tôn Quách chìa mặt tới :
- Nàng có điên không vậy? Bộ cái chức võ lâm Minh chủ lớn lắm hay sao mà nàng muốn trở thành phu nhân của tiểu gia chứ?
Tôn Quách xoa trán mình :
- NgÆ°á»i võ lâm Ä‘iên hết rồi, Ä‘iên hết thật rồi!
Tôn Quách cau mày gằn giá»ng nói :
- Nếu nhÆ° tiểu gia trao cái chức võ lâm Minh chủ hữu danh vô thá»±c đó cho má»™t ngÆ°á»i khác thì nàng cÅ©ng lại dụng ngụy kế để bắt ngÆ°á»i kia uống rượu tình để nàng trở thành phu nhân của võ lâm Minh chủ?
Thanh Thanh lắc đầu :
- Không... chỉ có mỗi một mình tiểu huynh mà thôi!
- Nhưng ta chưa có tình với nàng!
- Chàng chưa có tình với Thanh Thanh nhưng đã uống rượu tình của Thanh Thanh!
- Rõ là nàng muốn sinh chuyện rắc rối mà! Hừ khi nào tiểu gia có tình thì sẽ tìm nàng, còn hiện tại tiểu gia chưa có tình thì có uống vạn chén, ngàn chén rượu tình thì Tôn Quách cũng chẳng có tình với nàng!
Tôn Quách ôm quyá»n nói :
- Cáo từ!
Má»™t lần nữa Tôn Quách lại vÆ°Æ¡n tay thá»™p lấy trÆ°á»ng y của mình.
Lần này như có chủ định, Tôn Quách dụng đến Miêu chưởng để đắc thủ, nhưng Thanh Thanh chỉ khẽ gạt tay đã hất trảo công của Tôn Quách chẳng khó khăn gì. Nàng vừa gạt tay Tôn Quách vừa dấn đến một bộ, ấn nhẹ vào ngực y.
Äá»™ng tác của Thanh Thanh thật nhẹ nhàng nhÆ°ng Tôn Quách sao trụ được mà phải thối lui hai bá»™.
Y tròn mắt ngÆ¡ ngẩn vá»›i Ä‘iá»u đó. Tôn Quách không ngÆ¡ ngẩn sao được khi tá»± dÆ°ng mình chẳng còn chút công lá»±c gì, mà ngỡ nhÆ° đã thoát xác biến thành má»™t Tôn Quách thủa nào chẳng há» luyện võ công.
Vẻ mặt Thanh Thanh đanh lại với những nét cay độc hiện lên trong ánh mắt.
Nàng cau có nói :
- Huynh đã uống rượu tình của Thanh Thanh rồi định bỠThanh Thanh sao?
Tôn Quách hằn há»c nói :
- Rượu tình! Rượu tình, tự dưng tiểu gia mất hết công lực! Trong rượu tình của nàng có cái gì?
- Bây giỠhuynh mới hiểu được độc tính của rượu tình à? Chỉ khi nào huynh động phòng loan phụng với Thanh Thanh thì công lực của huynh mới được phục hồi!
- Tại sao nàng phải làm vậy?
- Bởi má»™t Ä‘iá»u Ä‘Æ¡n giản, Thanh Thanh đã yêu huynh ngay từ khi thấy huynh thượng đài giao thủ vá»›i Quá»· chủ Quá»· môn!
Thanh Thanh từ tốn nói :
- Chàng hãy đánh thiếp nữa đi!
Tôn Quách há hốc miệng :
- Trá»i đất Æ¡i! Nàng Ä‘iên rồi Æ°? Nàng cuồng tâm loạn trí rồi chăng?
Thanh Thanh lắc đầu :
- Không! Thanh Thanh không điên, không loạn trí nhưng thiếp là của chàng, là nô lệ của chàng. Thiếp muốn được chàng hành hạ cho thể xác này đau đớn!
Tôn Quách lắc đầu :
- Ta không hiểu được cái gì đang xảy ra trong tâm tưởng của nàng!
Thanh Thanh quỳ xuống dưới chân Tôn Quách ngẩng đầu nhìn lên :
- Thiếp van chàng hãy xem thiếp như nữ nô của chàng. Hãy đánh Thanh Thanh đi!
Hành Ä‘á»™ng và cá»­ chỉ của Thanh Thanh càng khiến Tôn Quách bối rối hÆ¡n, y gắt gá»ng nói :
- Thanh Thanh! Ta không hiểu tại sao nàng lại như vậy?
- Làm sao công tá»­ hiểu được cá tính bốc đồng và khổ dâm của Liệt Há»a Thần Nữ Má»™c Thanh Thanh!
Giá»ng nói rất từ tốn của lão bá»™c khiến cho Tôn Quách giật mình ngÆ¡ ngẩn buá»™t miệng nói :
- Sao? Thanh Thanh chính là Liệt Há»a Thần Nữ?
Trong khi Tôn Quách nói thì Thanh Thanh đứng bật dậy, nàng quay ngoắt lại nhìn lão bộc :
- Ta chưa có lịnh sao lão lại vào?
Cùng vá»›i lá»i nói Thanh Thanh không cần quay lại mà vẫn Ä‘iểm chỉ bế tÄ©nh huyệt của Tôn Quách.
Bất ngỠbị bế huyệt Tôn Quách hốt hoảng nói :
- Thanh Thanh nàng định làm gì?
Không màng đến lá»i nói của Tôn Quách, Thanh Thanh bÆ°á»›c thẳng đến trÆ°á»›c mặt lão bá»™c.
Nàng gắt gá»ng nói :
- Äã từ lâu ta không muốn thấy mặt lão rồi!
Tài sản của than_long_vn

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
áàëòèéñêèé, åâðîïåéñêèé, âîïðîñ, êîëüöà, èíöåñò, ïðîåêòû, ñóâåíèðû, ôèçèêà, phim ma hoan lanh nhan


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™