01-03-2011, 11:01 PM
Dê lắm nhÆ°ng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Y Äạo Quan Äồ
Tác giả: Thạch Chương Ngư
ChÆ°Æ¡ng 64: Âm mÆ°u giết ngÆ°á»i
Nhóm dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: Sưu tầm
Hứa ThÆ°á»ng Äức nói: “TÃnh chất sá»± tình không nghiêm trá»ng lắm, Tần Thanh, mặc dù ngÆ°Æ¡i đối vá»›i chuyện nà y không có bất luáºn trách nhiệm gì, nhÆ°ng dÆ°á»›i tình huống nhÆ° váºy, công tác tại Xuân DÆ°Æ¡ng huyện cÅ©ng sẽ khó tiến hà nh, ta suy nghÄ© má»™t chút, dá»± định cho ngÆ°Æ¡i rút khá»i Xuân DÆ°Æ¡ng!†Hứa ThÆ°á»ng Äức tá» ra quan tâm tá»›i Tần Thà nh, đúng từ góc Ä‘á»™ của nà ng mà lo lắng má»i vấn Ä‘á», nhÆ°ng thá»±c tế cÅ©ng khuyên Tần Thanh gánh chịu trách nhiệm tai nạn má» than, đồng thá»i Hứa ThÆ°á»ng Äức cÅ©ng chỉ ra: “NgÆ°Æ¡i yên tâm, công tác Ä‘oà n thị uá»· sẽ không bị ảnh hưởng gì.â€
Tần Thanh có chút uá»· khuất, nhÆ°ng mau chóng Ä‘iá»u chỉnh là tâm tình rồi nói: “Hứa bà thÆ°, ta không quan tâm tá»›i việc có phải gánh trách nhiệm hay không mà cÅ©ng chẳng quan tâm tá»›i phải chịu nhÆ° thế nà o. Ta tại hiện trÆ°á»ng nhìn hÆ¡n má»™t trăm ngÆ°á»i là gia quyến của những ngÆ°á»i bị nạn ấy, mà lại nói tá» thÆ°Æ¡ng chỉ có ba ngÆ°á»i. Ta thá»±c sá»± nghi ngÆ°á»i là có sá»± giấu giếm số lượng. Là m lãnh đạo Xuân DÆ°Æ¡ng huyện, ta còn tại vị má»™t ngà y thì sẽ còn phải đòi lại công đạo cho những ngÆ°á»i đó!â€
Hứa ThÆ°á»ng Äức nhÃu mà y, hắn biết tÃnh cách Tần Thanh quáºt cÆ°á»ng, cÅ©ng nghe ra những lá»i nà y của nà ng là ý không bằng lòng, Hứa ThÆ°á»ng Äức tuy bình thÆ°á»ng bên ngoà i Ä‘á»u tá» ra vẻ ôn hoà , nhÆ°ng thá»±c tế thì tÃnh cách cÅ©ng rất bá đạo, hắn không thÃch ngÆ°á»i khác cãi lá»i mình, hÆ¡n nữa quyết định của hắn là để gìn giữ lợi Ãch của Ä‘a số, cố gắng không để tình huống phát triển theo chiá»u hÆ°á»›ng xấu. NhÆ°ng Tần Thanh không hà i lòng vá»›i cách là m đó, Hứa ThÆ°á»ng Äức thấp giá»ng nói: “Tần Thanh! NgÆ°Æ¡i đối vá»›i tình huống ở Xuân DÆ°Æ¡ng huyện hoà n toà n không nắm rõ!â€
“Hứa bà thÆ°! Giả nhÆ°, ta ở đây chỉ là giả thuyết, nếu nhÆ° vụ việc tai nạn ở má» than đó có tồn tại giấu giếm thÆ°Æ¡ng vong, nhÆ° váºy thì những ngÆ°á»i khai báo đó có mục Ä‘Ãch gì? Há» sợ hãi cái gì? Chỉ là trách nhiệm thôi sao?â€
Hứa ThÆ°á»ng Äức trầm mặc hẳn xuống, quả má»™t lúc lâu sau má»›i nói: “Tổ công tác đã Ä‘i Xuân DÆ°Æ¡ng, rất nhanh chóng sẽ có phÆ°Æ¡ng án xá» lý. NgÆ°Æ¡i cứ nghỉ ngÆ¡i cho tốt Ä‘i, chuyện nà y cÅ©ng đừng nghÄ© nữa!†Nói xong láºp tức cúp Ä‘iện thoại.
Nhìn trụ uá»· sở ban huyện bá» ngoà i Ä‘ang yên ả, nhÆ°ng kì tháºt bên trong Ä‘ang diá»…n ra má»™t cuá»™c chiến tranh đầy căng thăng, huyện uá»· bà thÆ° DÆ°Æ¡ng Thủ NghÄ©a không thể nghi ngá» gì là hắn đã chiếm được hết tiên cÆ¡, hắn vững tin cả ba mÆ°Æ¡i thợ má» gặp nạn đã Ä‘á»u được hoả táng, các gia đình tÆ°á»›ng ứng cÅ©ng được bồi thÆ°á»ng xong xuôi. DÆ°Æ¡ng Thủ NghÄ©a thở dà i nhẹ nhõm, sá»± tình nà y hẳn là sẽ trầm xuống, những gia đình được Ä‘á»n tiá»n đã rá»i Ä‘i. PhÃa Giang Thà nh vẫn bảo trì sá»± yên lặng, sá»± tình coi nhÆ° vẫn nằm trong phạm vi khống chế. Vá» phần truy cứu trách nhiệm đó chuyện sau nà y, là m công tcs quản lý là chủ tịch huyện. Tần Thanh hẳn là không thể nghi ngỡ sẽ trở thà nh đối tượng phải chịu trách nhiệm chủ yếu.
Từ lúc đội công tác tới huyện Xuân Dương, Tần Thanh cư nhiên thất tung luôn.
Hiện tại Tần Thanh cho rằng bản thân mình phải vứt bá» cái chế Ä‘á»™ sang má»™t bên> ngÆ°á»i ngoà i nhìn và o, nà ng hẳn là phải gánh chịu trách nhiệm, căn cứ theo lá»i Hứa ThÆ°á»ng Äức nói, sá»± cố lần nà y trách nhiệm cÅ©ng không quá lá»›n, chỉ cần Tần Thanh phối hợp tối, hẳn là đối vá»›i con Ä‘Æ°á»ng là m quan của nà ng sẽ không tạo thà nh ảnh hưởng gì lá»›n.
Ngoà i xe bắt đầu tà tách những hạt mÆ°a nhá», chiếc xe đứng trống trải trên má»™t khoảng không, cần gạt nÆ°á»›c cÅ©ng không có báºt. MÆ°a nặng hạt dần khiến cho thế giá»›i bên ngoà i trông lại cà ng mông lung huyá»n bÃ, Tần Thanh thở dà i nhìn những chiếc ống khói ở xa xa, nà ng cắn cắn môi, nà ng Ä‘ang do dá»±, Ä‘ang chỠđợi má»™t Ä‘iá»u gì đó. Từ lúc chà o Ä‘á»i tá»›i nay, lần đầu tiên nà ng có cái cảm giác u mê, bà ng hoà ng đến nhÆ° váºy, nhÆ° tÃnh cách quáºt cÆ°á»ng của bản thân vẫn không cho phép nà ng được buông xuôi, được gục ngã.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng bÆ°á»›c nặng bÆ°á»›c nhẹ Ä‘i tá»›i, mở cá»a xe ra, má»™t cái mùi vị ẩm Æ°á»›t, lạnh lẽo của cÆ¡n mÆ°a ùa và o xe. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thu hồi cái ô ném ra đằng sau, tiếp nháºn cái khăn mặt tần Thanh Ä‘Æ°a cho lau lau qua mặt rồi nói: “Äã Ä‘iá»u tra xong, thợ phụ trách đối lò là má»™t lão đầu há» Trịnh, nhà lão ở phÃa trÆ°á»›c kia.â€
Tần Thanh nhá» giá»ng há»i: “Tình huống hoả táng thế nà o?â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i lạnh: “Cá»a Ä‘á»u có bảo an, ra và o pảhi có kiểm tra, nhân viên đăng kà đà ng hoà ng. Hoả táng mà cÅ©ng giá»›i nghiêm thế nà y là lần đầu tiên ta trông thấy!â€
Tần Thanh nhÃu mà y, nà ng Ä‘oán chắc chắn có sá»± tình mỠám ẩn giấu ở đây.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng khởi Ä‘á»™ng ô tô, phÃa xa là má»™t cái dòng sông khô cạn tá»›i trÆ¡ cả lòng sông, phÃa nam là nhà tang lá»…, trong đó gồm có linh Ä‘Æ°á»ng, nhà hoả táng, phần phÃa sau là khu má»™. Hiện tại đã qua giá» là m việc, ngoại trừ khu nhà hoả táng, tất cả các nÆ¡i khác quanh đó Ä‘á»u đã đóng cá»a, cà ng là m cho khu nhà tang lá»… trở lên cô Ä‘Æ¡n, hoang vắng. Xa xa phÃa bắc bên nà y con sông có má»™t căn nhà nhá», Trịnh lão đầu là sống ở đó.
Trương Dương cùng Tần Thanh đợi tới lúc tối mịt, mứoi tiến và o gõ của nhà Tịnh lão đầu.
Lão Trịnh ra mở cá»a, nhìn thấy hai ngÆ°á»i lạ, trong mắt có chút bối rối: “Các ngÆ°Æ¡i là ai? Tìm ta có việc gì?â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nghiêm trang nói: “Chúng ta là ngÆ°á»i của tổ Ä‘iá»u tra vá» má» than NgÅ© Lâu, hiện tại cần gặp gia đình các ngÆ°á»i để là m rõ má»™t số vấn Ä‘á».â€
Nghe váºy thần tỉnh của Trịnh lão đầu láºp tức trở lên hoang mang, lão lắc đầu nói: “Vấn Ä‘á» cái gì? Ta ngoại trừ biết hoả táng ngÆ°á»i ta thì chả biết cái gì hết! Những chuyện khác đối vá»›i ta không quan hệ, ta cÅ©ng chẳng biết vấn Ä‘á» gì hết, hai ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i mau Ä‘i cho.†Lão Ä‘ang muốn đóng cá»a lại thì đã bị TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đứng chặn lại cá»a, hắn cÆ°á»i lạnh nói: “Lão Trịnh, ngÆ°Æ¡i cố ý không hợp tác vá»›i tổ Ä‘iá»u tra là cÆ° nhiên chống đối lại luáºt pháp quốc gia đó, chẳng hay lão có nghÄ© tá»›i háºu quả chÆ°a?†Thằng nhãi nà y không nhịn được uy hiếp Trịnh lão đầu.
Lão Trịnh cÅ©ng không phải là kẻ nhát gan, trên thá»±c tế, cái công việc hà ng ngà y Ä‘á»u phải tiếp xúc vá»›i tá» thi khiến cho lão không thể nhát gan cho được. Lão khinh thÆ°á»ng nhìn TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nói: “Sợ quá a! Ta là lão bách tÃnh phổ thông, ngÆ°Æ¡i là quan lá»›n, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên có thể muốn là m gì thì là m rồi!â€
Tần Thanh kéo kéo tay TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng ra hiệu cho hắn lùi ra sau, trên mặt lá»™ ra vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i hoà ái nói: “Chà o bác, chuyện nà y có quan hệ đến vấn Ä‘á» bồi thÆ°á»ng cho các gia đình có thân nhân gặp tai nạn tại má» than. Ta tin tưởng bác đây cÅ©ng hiểu Ä‘iá»u nà y, hẳn là bác cÅ©ng không muốn những gia đình của các công nhân kia không được bồi thÆ°á»ng xứng đáng đúng không?â€
Lão Trịnh cố sức kéo cá»a nhà lại và nói: “Các ngÆ°Æ¡i đừng có há»i ta, ta đã bảo ta không biết gì hết. Má»—i ngà y cứ thiêu chả trăm ngÆ°Æ¡i nhÆ° váºy, ai mà để ý được?â€
Tần Thanh cố há»i: “Bác à , ta chỉ muốn há»i ngÆ°Æ¡i lần nà y bên má» than Ä‘Æ°a tá»›i đây bai nhiêu thi thể thôi?â€
Lão Trịnh trầm mặc má»™t chút, sau đó dõng dạc nói: “Ba! Rồi đó, đã nói cho các ngÆ°Æ¡i rồi đó! Mau Ä‘i nhanh Ä‘i !â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘á»™t nhiên buông cánh cá»a, lão Trịnh bị hụt lá»±c bất ngá», lảo đảo lui vá» phÃa sau mấy bÆ°á»›c liá»n. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c tiên vá»t lên, má»™t tay túm cổ áo lão, vè mặt hung thần ác sát hét lá»›n: “Ta xem đúng là ngÆ°Æ¡i rượu má»i không uống lại thÃch uống rượu phạt rồi? Thà nh tháºt nói cho ta, rốt cục có bao nhiêu ngÆ°á»i?â€
Tần Thanh không nhịn được alức đầu thở dà i, cái tên tiểu tá» nà y từ trÆ°á»›c tá»›i giá» tÃnh tình vẫn là nhÆ° thế.
Lão Trịnh vẫn ngoan cố: “NgÆ°Æ¡i đừng có giá» trò, tá»± ý xông và o nhà dân là phạm pháp, cẩn tháºn ta tố cáo ngÆ°Æ¡i!â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không nhịn được quát: “Má»™t lão đốt xác mà mạnh miệng quá nhỉ? Tin hay không ta Ä‘em ngÆ°Æ¡i quẳng và o lò đốt?†Tay TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘iểm lên ngÆ°á»i lão Trịnh má»™t cái, tá»± nhiên lão Trịnh cảm thấy cả ngÆ°á»i mình nhÆ° bị hà ng ngà n, hà ng vạn con kiến liên tục cắn đốt, cảm giác Ä‘au Ä‘á»›n, ngứa ngáy, nóng rát vô cùng, khiến cho lão cá»±c kì thống khổ. Nhìn biểu tình đáng thÆ°Æ¡ng của lão Trịnh, Tần Thanh biết ngay tiểu tá» nà y đã Ä‘á»™ng chân Ä‘á»™ng tay vá»›i lão đầu nà y rồi, vốn nà ng định mở miệng ngăn cản hắn, nhÆ°ng nghÄ© lại nếu không cho lão đầu nà y ăn quả đắng má»™t lượt, khẳng định là lão sẽ không nói tháºt.
PhÆ°Æ¡ng pháp của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng quả nhiên có hiệu quả, chỉ má»™t phút đồng hồ nằm quằn quại giãy giụa trên mặt đất, lão đã Ä‘Ã nh cố gắng chắp tay cầu xin, giá»ng hữu khà vô lá»±c: “Ba mÆ°Æ¡i…â€
Nghe con số ấy, cả TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lẫn Tần Thanh không khá»i kinh ngạc: “Ba mÆ°Æ¡i?â€
Lão Trịnh gáºt gáºt đầu, cầu xin nói: “Tháºt sá»±! Tha cho ta, cầu xin ngÆ°Æ¡i!â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thấp giá»ng nói tiếp: “Váºy vì sao ngÆ°Æ¡i lại nói ba?â€
“Có… kẻ cho ta hai vạn đồng, bảo ta nhất định… chỉ được nói ba…â€
Tần Thanh nhất thá»i trầm mặc xuống, sá»± kiện tai nạn má» than quả nhiên không Ä‘Æ¡n giản nhÆ° mặt ngoà i. Äối vá»›i cái huyện nhá» nhÆ° Xuân DÆ°Æ¡ng nà y mà nói ba mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i tá» vong là má»™t sá»± cố cá»±c kì nghiêm trá»ng, có thể nói không phải chỉ có Xuân DÆ°Æ¡ng mà ngay cả đối vá»›i chÃnh trÆ°á»ng Giang Thà nh cÅ©ng là má»™t sá»± kiện ác liệt. Nà ng minh bhạc vì sao Hứa ThÆ°á»ng Äức muốn bản thân nà ng đứng ra gánh chịu trách nhiệm, từ DÆ°Æ¡ng Thủ NghÄ©a tá»›i Hứa ThÆ°á»ng Äức, tất cả Giang Thà nh từ to tá»›i nhá», từ cao tá»›i thấp, bá»n há» Ä‘á»u muốn già n xếp ổn thoả, bá»n há» lo lắng tá»›i các mắt xÃch có liên quan đến mình, cho nên muốn Ä‘em sá»± kiến che giấu.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng giải huyệt tha cho lão Trịnh, hắn tin rằng ngoại trừ khối tiá»n 2 vạn kia, lão đầu nà y cái gì cÅ©ng chẳng biết.
Ly khai căn nhà nhá» của lão Trịnh, tâm tình Tần Thanh cà ng xấu Ä‘i, sắc mặt của nà ng trở nên tái nhợt. Sá»± tình phÃa sau tầm mà n Ä‘en so vá»›i tưởng tượng của nà ng còn đáng sợ hÆ¡n. Giả nhÆ° nếu tiếp tục kiên trì là m tá»›i, nhÆ° váºy tất lâm và o thế đối nghịch vá»›i toà n bá»™ cán bá»™ lãnh đạo Giang Thà nh.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cẩn thân che ô cho nà ng, mặc dù má»™t ná»a thân hắn đã ở bên ngoà i ô bị mÆ°a xối Æ°á»›t đẫm cả.
Má»™t tráºn gió lạnh thổi tá»›i, Tần Thanh ôm chặt hai cánh tay mình, nà ng vô ý thức ngẩng đầu tìm kiếm ánh mắt ấm áp của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng. Nà ng bá»—ng nhiên ý thức được, nếu nhÆ° không có TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng ở bên cạnh, có thể nà ng đã chịu khuất phục, có thể nà ng đã sụp đổ trÆ°á»›c áp lá»±c cÆ°á»ng đại kia tá»± lúc nà o, lúc nà y tá»± nhiên nà ng cảm thấy TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đối vá»›i mình quan trá»ng nhÆ° thế nà o.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘ang dùng thân mình ngăn mÆ°a gió cho nà ng, thá»±c ra nếu không phải nguyên nhân là vì Tần Thanh thf hắn cÅ©ng sẽ không tham dá»± và o chuyện nà y. TrÆ°Æ¡ng đại quan nhâ mặc dù rất có tinh thần trượng nghÄ©a, thế nhÆ°ng hắn đối vá»›i những chuyện không liên quan tá»›i mình thì không có nhiệt tâm cho lắm, trừ phi là có thể đạt được chiến tÃch để hồi báo, bằng không hắn cÅ©ng sẽ không chủ Ä‘á»™ng chá»c và o phiá»n phức. Thế nhÆ°ng trÆ°á»›c mắt Tần Thanh nghiá»…m nhiên trở thà nh con tốt thà của thượng tầng lãnh đạo Giang Thà nh, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng có thể sẽ chẳng nhện được hồi báo gì, thế nhÆ°ng trong đầu hắn lại phát sinh ý niệm phải bảo vệ che chở cho nà ng.
Trở lại trong xe, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng hồn nhiên cởi cái áo sÆ¡mi ra vắt khô nÆ°á»›c rồi mặc lại. Hắn bình tÄ©nh phân tÃch: “Ba mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i không phải là má»™t con số nhá». TrÆ°á»›c chúng ta đã có ngÆ°á»i xá» lý giấu giếm vấn Ä‘á» nà y, hẳn là lá»±c ảnh hưởng tại Xuân DÆ°Æ¡ng không há» nhá».â€
Không nói ra cÅ©ng hiểu, lá»i nà y của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng hẳn là ám chỉ huyện uá»· bà thÆ° DÆ°Æ¡ng Thủ NghÄ©a, chỉ có hắn má»›i có năng lá»±c nhÆ° thế.
Tần Thanh so vá»›i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng còn rõ rà ng hÆ¡n má»™t Ãt, DÆ°Æ¡ng Thủ NghÄ©a không chỉ chuẩn bị tốt tại Xuân DÆ°Æ¡ng mà ngay cả tại Giang Thanh hắn cÅ©ng đã sá»›m Ä‘Æ°a ra đối sách. Vô luáºn là thị uá»· bà thÆ° Hứa ThÆ°á»ng Äức hay thị trưởng Lê Quốc ChÃnh, bá»n há» Ä‘á»u đã đồng tình vá»›i cách xá» lý của DÆ°Æ¡ng Thủ NghÄ©a. Nếu nhÆ° muốn tiếp tục là m rõ chuyện nà y, chẳng khác nà y trá» thà nh địch nhân của toà n bá»™ thượng tầng lãnh đạo Giang Thà nh.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng tuy rằng bÆ°á»›c và o thể chế chÆ°a lâu, thế nhÆ°ng tiểu tá» nà y cÅ©ng cảm nháºn được áp lá»±c phÃa sau chuyện nà y, hắn thấp giá»ng nói: “Việc nà y nếu là m lá»›n, sợ rằng sẽ có má»™t nhóm ngÆ°á»i khômg may.â€
Tần Thanh khẽ thở dà i, hà ng lông mà y hÆ¡i chau lại, nhẹ giá»ng há»i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng: “NgÆ°Æ¡i thấy thế nà o.â€
“Ta không kiến nghị ngÆ°Æ¡i tiếp tục Ä‘iá»u tra là n rõ nữa. Chuyện nà y tuy rằng nhiá»u Ä‘iểm đáng ngá», nhÆ°ng ta cảm giác, nếu tiếp tục sẽ có nguy hiểm…â€TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng ngừng lại má»™t chút rồi nói: “Những ngÆ°á»i gặp nạn kia vì sao có thể biết được ngÆ°Æ¡i? Äó là vì có kẻ đứng sau xúi giục.â€
Tần Thanh lắc lắc đầu nói: “Ta không sợ!†Nhưng thanh âm của nà ng lại có vẻ yếu ớt, vô lực
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vừa khởi Ä‘á»™ng xe vừa nói: “Vô luáºn ngÆ°Æ¡i quyết định thế nà o ta cÅ©ng sẽ ủng há»™ ngÆ°Æ¡i!â€
Nghe hắn nói váºy trong lòng Tần Thanh không khá»i cảm thấy ấm áp, giả nhÆ° không có TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, nà ng không tưởng tượng nổi mình hiện tại thà nh cái bá»™ dạng gì nữa. Nà ng ý thức lại được cảm giác của mình đối vá»›i tiểu tá» nà y, lại lần nữa Ä‘á» phòng vá»›i tiểu tá» nà y, từ trÆ°á»›c tá»›i giá» chÆ°a bao giỠđối vá»›i nam nhân nà ng sinh ra má»™t cái cảm giác nhÆ° thế nà y, vừa ấm áp, vừa là điểm tá»±a nhÆ°ng là vừa Ä‘á» phòng. Vá» vấn Ä‘á» kia, tuy rằng là nà ng không sợ, nhÆ°ng chẳng nhẽ lại trở thà nh địch nhân của toà n bá»™ lãnh đạo Giang Thà nh à ?
MÆ°a tá»±a hồ lá»›n hÆ¡n má»™t chút. ÄÆ°á»ng thì cháºt hẹp lại xấu, mÆ° to khiến cho Ä‘Æ°á»ng trá» lên lầy lá»™i, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng phải giảm tốc Ä‘á»™ xe xuống 30km/h, phÃa trÆ°á»›c xuất hiện má»™t chiếc xe tải trá»ng tải lá»›n ỳ ỳ chạy tá»›i. Chiếc xe nà y cÆ° nhiên chiếu đèn pha công suất lá»›n vá» phÃa xe TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘i chay ngược chiá»u khiến cho cả hắn và tần Thanh không nhìn nổi vá» phÃa trÆ°á»›c. Rồi chiếc xe tải Ä‘á»™t nhiên tăng tốc lao rát nhanh vá» phÃa xe của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng.
Tần Thanh hét lên má»™t tiếng kinh hãi, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng phản ứng rất nhanh, hắn cấp tốc cà i số lùi, đạp chân ga, chiếc ô tô nhanh chóng lùi vá» phÃa sau. Tay trái giữ tay lái, ngÆ°á»i lui vá» phÃa ghế sau, tay phải kéo Tần Thanh ôm chặt và o lòng. Rồi nhảy tháºt mảnh ra khá»i xe má»™t cách khó có thể tin nổi.
Tại khoảng khác TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng ôm Tần Thanh ra khá»i xe, chiếc xe tải trá»ng tải lá»›n kia đã đâm tá»›i sát đầu ô tô của há», tiếng kim loại va nhau mạnh tá»›i chói tai. Chá» tá»›i khi bá»n hỠđứng vững trên mặt đất thì phÃa sau lÆ°ng đã thấy quang hoả cùng má»™t tiếng nổ mạnh kinh hồn. Tần Thanh kinh hồn bạt vÃa, tá»›i lúc nà y nà ng vẫn không tin nổi mình đã thoát nạn, không hình dung nổi tiểu từ kia đến tá»™t cùng thế nà o lại có thể là m được nhÆ° váºy.
“ChỠta!†Trương Dương nói với Tần Thanh rồi nhanh chóng chạy đuổi theo chiếc xe tải đang nhanh chóng bỠchạy kia. Nhưng mới chạy vìa bước thì hắn chợt nghĩ tới để Tần thanh lưu lại đây một mình thực sự là không an toà n, nên lại đà nh dừng bước.
Tần Thanh cắn cắn môi, sắc mặt tái nhợt đứng tại đó, vừa có vẻ bà ng hoà ng hoảng sợ, lịaw vừa có vẻ bất lá»±c. mãi tá»›i khi TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘i tá»›i bên cạnh, vá»— vá»— nhẹ vai nà ng, nà ng rốt cuá»™c má»›i từ trong kinh sợ tỉnh táo lại: “Ta không sao…â€
Chiếc ô tô của hắn theo Ä‘Ã trôi vá» phÃa dốc, vẫn Ä‘ang hừng há»±c cháy. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đúng nhìn theo, hình ảnh chiếc xe Ä‘ang cháy in trong hai mắt hắn, lừa cháy to bao nhiêu thì lá»a giáºn trong lòng hắn bùng lên còn lá»›n hÆ¡n gấp bá»™i. Hắn có thể kết luáºn lần nà y khẳng định là mÆ°u sát, có kẻ muốn lợi dụng tai nạn để dồn hắn cùng Tần Thanh và o chá»— chết.
Ná»a giá» sau Äá»— VÅ© Phong cùng KhÆ°Æ¡ng Lượng má»›i phi xe chạy tá»›i nÆ¡i xảy ra tai nạn. TrÆ°á»›c tiên bá»n há» há»i gã cảnh sát giao thông tình hình cụ thể ra sao, má»™t lúc sau má»›i tá»›i chá»— TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cùng Tần Thanh. Äá»— VÅ© Phong cÆ°á»i khổ nói: “Hai ngÆ°á»i có bị việc gì không? NgÆ°Æ¡i thấy biển số xe kia chứ?â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘á»™t nhiên lại cả giáºn mắng: “Căn bản là xe hắn không có cái biển nà o! Mẹ nó chứ! Äừng để ta bắt được hắn, không thì thằng nhãi con đó phải lên viện nằm và i tháng chÆ¡i!†Xem ra hôm nay tâm tình TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không được tốt cho lắm, mở mồm ra cái là nói những lá»i khó nghe.
KhÆ°Æ¡ng Lượng đứng má»™t bên thở dà i nói: “Khu nà y thÆ°á»ng có xe váºn tải lá»›n chạy qua lại, có chiếc thì không biển, có chiếc thì biển lại bị bụi bẩn che Ä‘i Ãt nhiá»u, muốn tra ra cÅ©ng không dá»… dà ng cho lắm. CÅ©ng may ngÆ°Æ¡i cùng Tần chủ tịch không bị thÆ°Æ¡ng, thôi thì coi nhÆ° là trong cái rủi lại có cái may Ä‘i!â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nghiến răng nghiến lợi nói: “NgÆ°Æ¡i đừng nói mấy lá»i vô Ãch đó nữa. NgÆ°Æ¡i tÃnh là m sao thì là m Ä‘i!†Quả thá»±c lần nà y TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng giáºn thá»±c sá»±, nếu nhÆ° không phải để ý tá»›i Tần Thanh thì nhất định hắn đã xông lên chặt thằng nhãi tà i xế kia là m và i khúc rồi.
Äá»™t nhiên KhÆ°Æ¡ng Lượng lại nghiêm mặt thấp giá»ng nói: “TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i có cho rằng chuyện nà y là vô tình hay có ngÆ°á»i rắp tâm hãm hại hai ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i?â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng không trả lá»i, chỉ trầm ngâm suy nghÄ©. Lúc nà y Tần Thanh má»›i mở miệng trả lá»i: “Chắc chỉ là ngẫu nhiên thôi, gã tà i xế xe tải kia sợ bị bắt phạt nên má»›i bá» chạy nhÆ° váºy!â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng có phần kinh ngạc nhìn lại Tần Thanh, chẳng hiểu tại sao nà ng ta lại nói nhÆ° váºy? Rất nhanh hắn liá»n hiểu ra, chắc rằng nà ng ta cÅ©ng không muốn truy cứu chuyện nà y nữa, hay là nà ng ta sợ hãi Ä‘iá»u gì nên má»›i cố gắng tránh né nhÆ° váºy? Nhìn khuôn mặt xinh đẹp mà giỠđây đã tái nhợt Ä‘i, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng bá»—ng nhiên cảm thấy, quyết định bá» qua chuyện nà y của nà ng ta chÆ°a hẳn là tốt, chỉ sợ rằng sau nà y còn nhiá»u nguy hiểm rình ráºp hÆ¡n. Chẳng biết đôi vai thon gầy kia của nà ng ta còn có thể chịu Ä‘á»±ng được bao lâu nữa đây?
KhÆ°Æ¡ng Lượng lại thấp giá»ng nói: “Äể ta Ä‘Æ°a các ngÆ°Æ¡i vá»!â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng gáºt đầu đồng ý. Nếu nhÆ° Tần chủ tịch đã không muốn truy cứu, hắn cÅ©ng chẳng có lý do gì phải dây dÆ°a cái chuyện nà y nữa. Thá»±c ra TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng hay cả KhÆ°Æ¡ng Lượng cùng Äá»— VÅ© Phong Ä‘á»u không biết, không phải vì vừa suýt chết Tần Thanh sợ hãi, trái lại, nà ng ta lại cà ng muốn Ä‘iá»u tra chân tÆ°á»›ng sá»± việc nà y, bởi nhẽ đằng sau chuyện nà y sợ rằng còn có những âm mÆ°u lá»›n hÆ¡n rất nhiá»u. NhÆ°ng có má»™t Ä‘iá»u, đó là việc Ä‘iá»u tra phải tháºt lặng lẽ cùng cẩn tháºn kÃn đáo.
Lúc trở lại phòng của mình ở khách sạn Minh Châu, Tần Thanh suy nghÄ© má»™t chút rồi vẫn quyết định gá»i Ä‘iện báo lại cho Hứa bà thÆ° biết sá»± việc vừa rồi. Hứa ThÆ°á»ng Äức nghe xong cÅ©ng thấy nao nao ngÆ°á»i. Hắn cứ ngỡ rằng sóng gió dÆ°á»›i Xuân DÆ°Æ¡ng sắp bình ổn trở lại, thế nhÆ°ng hắn không ngá» sá»± tình lại phát triển tá»›i mức nà y rồi. Trầm ngâm má»™t lúc lâu sau hắn má»›i thấp giá»ng nói: “Tần Thanh, ngÆ°Æ¡i đã gặp tổ công tác Ä‘iá»u tra chÆ°a?â€
“Ta vẫn chÆ°a thấy bá»n hỠđâu cả!â€
“Váºy thì ngÆ°Æ¡i láºp tức trở vá» Giang Thà nh, tất cả má»i chuyện Ä‘á»u dừng ở đây, ngÆ°Æ¡i không được can dá»± và o bất kỳ việc gì ở Xuân DÆ°Æ¡ng nữa!â€
Thái Ä‘á»™ quyết liệt của Hứa bà thÆ° là m Tần Thanh cảm thấy hÆ¡i sợ, nhÆ°ng nà ng vẫn không cam lòng buông xuôi nhÆ° váºy, nhá» giá»ng nói: “Hứa bà thÆ° ... An nguy của cá nhân ta thì có xá gì, thế nhÆ°ng theo lá»i tên hoả táng thi thể những ngÆ°á»i thợ má» kia nói, hắn rõ rà ng đã hoả táng mÆ°á»i ba ngÆ°á»i công nhân, nhÆ°ng tại sao lại chỉ công bố có ba ngÆ°á»i? NhÆ° váºy mÆ°á»i ngÆ°á»i kia chẳng phải là chết oan uổng hay sao? NgÆ°á»i nhà của bá»n há» phải tÃnh sao bây giá»? Chuyện nà y ta quả thá»±c không thể bá» qua được!â€
Hứa ThÆ°á»ng Äức Ä‘á»™t nhiên thấy thất vá»ng trà n trá». Tinh thần công minh chÃnh trá»±c của Tần Thanh thì hắn không há» nghi ngá», thế nhÆ°ng má»™t cán bá»™ trẻ đầy năng lá»±c nhÆ° nà ng ta, lại được hắn Ä‘Ãch thân bồi dưỡng từng chút má»™t cho tá»›i ngà y hôm nay, váºy mà đến thá»i khắc mấu chốt nhất, nà ng ta lại để cho cái tinh thần trượng nghÄ©a kia lấn áp lý trÃ. Là má»™t ngÆ°á»i cán bá»™ thì Ä‘iá»u quan trá»ng nhất đó là phải có con mắt nhìn đại cục, phải nháºn định các mặt lợi hại của sá»± việc, tuyệt đối không được để tình cảm riêng tÆ° là m mất Ä‘i sá»± tỉnh táo. Thân là cấp trên, hÆ¡n hết, Tần Thanh lại là ngÆ°á»i hắn kỳ vá»ng nhất nên hắn cÅ©ng phải táºn tình khuyên giải nà ng ta, hiểu được tÃnh nghiêm trá»ng của vấn Ä‘á». Nếu sá»± việc bị phanh phui trÆ°á»›c dân chúng thì sẽ không chỉ liên luỵ tá»›i má»™t và i ngÆ°á»i, chỉ sợ rằng xảy ra tình huống xấu nhất thì nguyên má»™t bá»™ máy chÃnh trị cấp huyện cÅ©ng bị chao đảo không Ãt.
Hứa ThÆ°á»ng Äức vẫn giữ giá»ng Ä‘iệu bình thản, không nhanh không cháºm, cháºm rãi khuyên nhủ Tần Thanh: “Tần Thanh à . Sá»± việc lần nà y thá»±c sá»± không há» Ä‘Æ¡n giản chút nà o, bởi thê việc nà y không nên Ä‘iá»u tra táºn cùng là m gì, lại cà ng không thể dá»… dà ng Ä‘Æ°a ra được kết luáºn cuối cùng nhÆ° hiện giá». NgÆ°Æ¡i thấy đó, má» than bị rò rỉ khà gas nên gây nổ, là m chết hÆ¡n mÆ°á»i mạng ngÆ°á»i, tÆ°Æ¡ng quan trách nhiệm lá»›n nhÆ° váºy, váºy mà huyện cÅ©ng dám là m báo cáo giả sao? NgÆ°Æ¡i nghÄ© rằng tỉnh, thà nh phố cùng Ä‘oà n kiểm tra không há» hay biết gì sao? NgÆ°Æ¡i tưởng rằng các cấp lãnh đạo không dám công khai mà lại lấp liếm che dấu sá»± việc lần nà y là vì lý do gì? Quả thá»±c là rất khó Ä‘Æ°a ra quyết định mà ! Vả lại ngÆ°Æ¡i cÅ©ng là má»›i tá»›i Xuân DÆ°Æ¡ng nháºm chức, còn nhiá»u Ä‘iá»u ngÆ°Æ¡i vẫn chÆ°a nắm rõ được, nếu cứ dá»±a và o phán Ä‘oán của bản thân mà đưa ra kết luáºn nhÆ° váºy thì rất dá»… dẫn tá»›i sai lầm. Ta nhắc lại má»™t lần nữa, chuyện nà y ngÆ°Æ¡i không nên biết nhiá»u nữa, tất cả má»i việc Ä‘á»u để tổ công tác Ä‘iá»u tra Ä‘i, còn ngÆ°Æ¡i mau chóng trở vá» Giang Thà nh, cấp trên sẽ có quyết định Ä‘iá»u ngÆ°Æ¡i vá» chá»— khác công tác.â€
Nghe Hứa bà thÆ° nói xong, vẻ mặt Tần Thanh toát ra vẻ thất vá»ng cá»±c Ä‘á»™. Hứa ThÆ°á»ng Äức đã biểu hiện rõ thái Ä‘á»™ của hắn, vụ việc lần nà y chắc chắn sẽ dừng ở đây. Nếu nhÆ° muốn Ä‘iá»u tra sâu hÆ¡n, thì phải được sá»± đồng ý của Hứa bà thÆ°, thế nhÆ°ng Tần Thanh cÅ©ng hiểu, đây là chuyện không có má»™t phần nghìn khả năng.
Lần đầu tiên gặp mặt, tổ công tác Ä‘iá»u tra đã để lại ấn tượng cho Tần Thanh là sá»± uy áp cùng nghiêm túc đến đáng sợ. NhÆ°ng nà ng không nghÄ© tá»›i, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng bị cảnh sát Ä‘Æ°a Ä‘i thẩm vấn, ngÆ°á»i Ä‘Æ°a TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘i lại là Äiá»n Bân.
Từ trÆ°á»›c tá»›i giá» TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng chẳng có chút ấn tượng tốt đẹp nà o vá»›i thằng nhãi Äiá»n Bân nà y, lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn nói: “Äiá»n Ä‘á»™i trưởng tìm ta có việc gì váºy?â€
Äiá»n Bân nhìn quanh má»™t chút phòng là m việc của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng ở sở thÆ°Æ¡ng mại, sau đó kéo chiếc ghế ở phÃa đối diện vá»›i bà n là m việc của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng ra, cháºm rãi ngồi xuống. Nữ cảnh sát phụ trách ghi chép lá»i khai cÅ©ng ngồi xuống theo bên cạnh hắn.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng cảm nháºn thấy bầu không khà có chút lạ thÆ°á»ng. Tá»± dÆ°ng thằng nhãi Äiá»n Bân lại tìm tá»›i cá»a, phải chăng là hắn muốn nói chuyện vá» vụ mình đánh nhau vá»›i bốn gã thanh niên ná»? Chẳng phải Äiá»n Khánh Long đã đáp ứng mình chuyện nà y rồi sao? Vá»›i tÃnh cách của hắn hẳn sẽ không láºt lá»ng thất hứa chứ?
Äiá»n Bân Ä‘á»™t nhiên thấp giá»ng nói: “Äêm qua lúc 11:30’ ngÆ°Æ¡i Ä‘ang ở đâu?â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng suy nghÄ© má»™t chút, lúc đó là hắn đã Ä‘Æ°a Tần Thanh vá» khách sạn Minh Châu rồi. Váºy thì là hắn Ä‘ang ở phòng riêng rồi, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng thà nh thà nh tháºt tháºt trả lá»i nhÆ° váºy.
Äiá»n Bân vẫn thong thả há»i tiếp: “Có phải lúc 8:00 đến 8:20’ tối qua, là ngÆ°Æ¡i ở nhà của Trịnh HÆ°ng VÅ©?â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nghe mà cÅ©ng ngẩn cả ngÆ°á»i. Quả thá»±c tối qua hắn cÅ©ng có ghé qua nhà lão Trịnh, thế nhÆ°ng hắn cÅ©ng không biết lão Trịnh tên tháºt là Trịnh HÆ°ng VÅ©, nhÆ°ng thá»±c không ngá» ngay cả chuyện nà y Äiá»n Bân cÅ©ng biết. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng liá»n gáºt đầu thừa nháºn: “Phải!†Chuyện nà y TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng chẳng việc gì phải giấu diếm cả. Quả thá»±c tối hôm qua lúc Ä‘ang trên Ä‘Æ°á»ng trở vá» thì xảy ra tai nạn, bá»n há» bị má»™t chiếc xe ô tô tải cố tình đâm phải. Chiếc xe jeep của hắn cÅ©ng gần nhÆ° tan tà nh hoa lá, tối đó cÅ©ng có cảnh sát tá»›i tìm hắn láºp hồ sÆ¡ chuyên án nữa.
Äiá»n bân lại tiếp tục nói: “Và o khoảng 9:00 tối qua có xảy ra má»™t vụ tai nạn. Căn cứ theo hồ sÆ¡ vụ án ghi lại thì đó chỉ là má»™t vụ va chạm xe thông thÆ°á»ng. KhÆ°Æ¡ng Lượng cÅ©ng đã Ä‘Æ°a các ngÆ°Æ¡i vá» lại khách sạn Minh Châu!†Tuy rằng Äiá»n Bân cÅ©ng không nói rõ tên của Tần Thanh, thế nhÆ°ng nhÆ° váºy má»i ngÆ°á»i cÅ©ng thừa biết là hắn đã biết rõ chân tÆ°á»›ng sá»± tình tối hôm qua, chỉ là cái nên nói thì nói, cái không nên nói thì không nói ra mà thôi.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng gáºt đầu đồng ý, sá»± việc quả đúng nhÆ° lá»i Äiá»n Bân vừa nói.
Âm Ä‘iệu giá»ng nói Äiá»n Bân lại cà ng trở lên nghiêm nghị hÆ¡n: “NgÆ°Æ¡i nói từ mÆ°á»i má»™t giá» ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u ở khác sạn, váºy có ai là m chứng cho ngÆ°Æ¡i không?â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng có chút khó hiểu nhìn Äiá»n Bân nói: “Ta cÅ©ng chỉ là tắm rá»a rồi ngủ má»™t giấc ngon là nh tá»›i táºn sáng. Lúc đó ta chỉ ở má»™t mình, không có ai là m chứng cả. NhÆ°ng ta cÅ©ng không há» ra ngoà i, không tin ngÆ°Æ¡i có thể Ä‘i há»i lại nhân viên khác sạn.†Lúc nà y TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng cảm thấy khó chịu cá»±c Ä‘á»™ cái thằng nhãi thối tha nà y rồi. Từ trÆ°á»›c tá»›i giá» TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đã không thấy vừa mắt, lần nà y lại còn tá»›i kiếm chuyện nữa là sao?
Äúng là trÆ°á»›c khi tá»›i đây Äiá»n Bân cÅ©ng đã Ä‘iá»u tra má»™t chút mấy ngÆ°á»i nhân viên khác sạn, thế nhÆ°ng hắn là ngÆ°á»i biết rõ võ công của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng hÆ¡n ai hết. Nếu nhÆ° thằng nhãi nà y muốn trốn ra ngoà i, căn bản hắn cÅ©ng chẳng cần thiết phải Ä‘i bằng cá»a chÃnh, nếu nhÆ° hắn muốn thì chắc chắn chẳng có lấy má»™t ngÆ°á»i biết được là hắn đã rá»i khác sạn Ä‘i từ lúc nà o. Hắn lạnh lùng nhìn TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nói: “NgÆ°Æ¡i nói không có ai là m chứng cho ngÆ°Æ¡i phải không?â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cẩn tháºn suy nghÄ© lại má»™t chút, bá»—ng nhiên nhá»› tá»›i Tần Thanh, thá»±c ra cả đêm qua hắn Ä‘á»u ở chá»— Tần Thanh, nhÆ°ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng không muốn Tần Thanh lá»™ diện ra ngoà i, gần đây nà ng ta đã gắp khá nhiá»u rắc rối rồi, thêm má»™t chuyện chẳng bằng bá»›t Ä‘i má»™t chuyện. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng Ä‘Ã nh lắc lắc đầu nói: “Quả thá»±c tối qua ta chỉ ở má»™t mình, cÅ©ng không có ai là m chứng cả! Thế nà o? Có chuyện gì sao?â€
Giá»ng Ä‘iện Äiá»n Bân trở nên ngÆ°ng trá»ng hÆ¡n: “Và o khoảng 11:00 tối qua, nhà của Trịnh HÆ°ng VÅ© xẩy ra hoả hoạn, hắn không may bị chết cháy rồi! Có ngÆ°á»i tố cáo, lúc trÆ°á»›c khi xảy ra tai nạn, có thấy má»™t đôi nam nữ tá»›i nhà Trịnh HÆ°ng VÅ©. HÆ¡n nữa ngÆ°á»i đó lại nháºn ra hình dạng của ngÆ°Æ¡i. Mặt khác, hà ng xóm xung quanh đó Ä‘iá»u nghe thấy tiếng ngÆ°Æ¡i cùng Trịnh HÆ°ng VÅ© cãi vã ầm Ä©, sau đó ngÆ°á»i ta lại nghe thấy tiếng Trịnh HÆ°ng VÅ© kêu la thảm thiết. Bởi váºy bá»n ta má»›i nghi ngá» chuyện nà y có liên quan tá»›i ngÆ°Æ¡i!â€
Tá»›i táºn lúc nà y TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng má»›i nháºn ra tÃnh nghiêm trá»ng của sá»± việc. Mẹ nó chứ! NgÆ°á»i nhÆ° ta mà lại Ä‘i giết má»™t gã trông lò thiêu sao? HÆ¡n nữa TrÆ°Æ¡ng đại quan nhân ta mà phải dùng cái thủ Ä‘oạn của bá»n trẻ con đó sao? TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng liếc mắt nhìn Äiá»n Bân, cÆ°á»i lạnh nói: “Äiá»n Bân, ngÆ°Æ¡i cứ nói rõ rà ng ra Ä‘i. Có phải ngÆ°Æ¡i nghi ngá» ta giết ngÆ°á»i phóng hoả đốt nhà ?â€
Äiá»n Bân nhìn TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nói: “TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i ăn nói cho cẩn tháºn. Ta không phải nghi ngá» ngÆ°Æ¡i, mà là có chứng cứ cụ thể. Ta thừa nháºn chuyện đó cÅ©ng không ăn khá»›p vá»›i sá»± việc lắm, ta cÅ©ng không là m cái việc vu oan giáo hoạ ngÆ°á»i khác. Ta chỉ nhắc nhở ngÆ°Æ¡i má»™t Ä‘iá»u, hiệng giá» ngÆ°Æ¡i là tình nghi số má»™t, tốt nhất ngÆ°Æ¡i không nên rá»i khá»i đây thì hÆ¡n!â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không kiá»m chế được gầm lên: “MÆ°á»i má»™t giá» tối qua ngÆ°Æ¡i ở đâu? Sao ngÆ°Æ¡i không nghi ngá» chÃnh ngÆ°Æ¡i Ä‘i?â€
“Ta có thể chứng minh được mình vô tá»™i, còn ngÆ°Æ¡i thì sao? NgÆ°Æ¡i có thể nói rõ vì sao ngÆ°Æ¡i lại tá»›i tìm Trịnh HÆ°ng VÅ© không? Äá»™ng cÆ¡ mục Ä‘Ãch của ngÆ°Æ¡i là gì?†Giá»ng nói của Äiá»n Bân cÅ©ng dần dần lá»›n hÆ¡n, hắn cÅ©ng không áp chế được tâm tình kÃch Ä‘á»™ng nữa.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i lạnh nói: “Tưởng có thể hất bát nÆ°á»›c bẩn lên ngÆ°á»i ta sao? Äược lắm, ta muốn xem xem cái xã há»™i nà y có còn công lý, còn luáºt pháp nữa hay không?â€
Tần Thanh sau khi kết thúc công việc vá»›i tổ Ä‘iá»u tra xong, là cÅ©ng bị bên phái cảnh sát há»i han má»™t số chuyện. Nghe được tin Trịnh HÆ°ng VÅ© bị chết cháy, cõi lòng Tần Thanh nhÆ° rÆ¡i và o vá»±c sâu không đáy. Nà ng biết, chắc chắn luôn có ngÆ°á»i theo dõi từng Ä‘á»™ng thái của nà ng vá»›i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, chỉ cần bá»n chúng nháºn ra được bất kỳ mầm mống tai hoạ nà o là đá»u thẳng tay loại bá». Lòng tin và o chÃnh nghÄ©a của Tần Thanh vẫn vững và ng nhÆ° trÆ°á»›c, thế nhÆ°ng thá»±c tế lại luôn khó khăn hiểm nguy. Nhân chứng duy nhất của vụ việc giá» lại bị hại chết, đầu mối duy nhất đã không còn, thá»±c sá»± nà ng cÅ©ng không biết nên bắt đầu lại từ đâu nữa. Chỉ là việc Trịnh HÆ°ng VÅ© bị hại chết cÅ©ng không liên quan tá»›i Tần Thanh. Bởi nhẽ tối qua lúc 11:15’ nà ng ta có gá»i phục vụ khách sạn, hÆ¡n nữa Ä‘iện thoại khách sạn chắc chắn vẫn còn lÆ°u lại thá»i gian nà ng gá»i Ä‘iện thông báo tình hình cho Hứa bà thÆ° biết. Có chứng cứ ngoại phạm nhÆ° váºy, Tần Thanh cÅ©ng không lo lắng nhiá»u.
Lúc trả lá»i câu há»i của cảnh sát, Tần Thanh lại nhá»› tá»›i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, có lẽ nà o hắn vì chuyện nà y mà gặp rắc rối gì chăng? Hiển nhiên đáp án là có.
Ãnh mắt Äiá»n Bân có chút thông cảm nhìn Tần Thanh. Dù sao hắn cÅ©ng từng và i lần gặp qua vị nữ bà thÆ° Ä‘oà n thị uá»· xinh đẹp nà y, nhÆ° bao ngÆ°á»i khác, hắn cÅ©ng phải sinh lòng ngưỡng má»™ cùng ao Æ°á»›c. Ngưỡng má»™t chÃnh là nà ng ta chỉ là má»™t nữ nhân tuổi Ä‘á»i còn trẻ nhÆ° váºy, mà có thể má»™t bÆ°á»›c lên mây. Còn khuôn mặt xinh đẹp cùng thân hình cao ráo nóng bá»ng nhÆ° váºy, thì bất cứ gã nam nhân chÃnh hiệu nà o gặp nà ng ta thì Ä‘á»u phải sinh lòng tà ác. Qua Tần Thanh, Äiá»n Bân cÅ©ng nháºn ra sá»± khốc liệt, lãnh huyết vô tình của chốn quan trÆ°á»ng. Chỉ má»›i và i ngà y mà nà ng ta từ thiên Ä‘Æ°á»ng sáng chói rÆ¡i thẳng xuống địa ngục vạn kiếp bất phục. Lúc nà y hắn má»›i nhá»› lại những lá»i cha hắn thÆ°á»ng nói, là m chÃnh trị là má»™t nghá» có tÃnh phiêu lÆ°u mạo hiểm nhất. Bất kể là ngÆ°Æ¡i ở vị trà cao đến đâu, chỉ cần má»™t phút sÆ¡ ý sảy chân là ngÆ°Æ¡i sẽ mất tất cả.
Theo nhÆ° những tình hình sÆ¡ bá»™ trÆ°á»›c mắt, thì Tần Thanh má»›i nháºm chức không lâu mà đã gặp nhiá»u chuyện rắc rối nhÆ° váºy, hẳn là đã có ngÆ°á»i sắp đặt từ trÆ°á»›c. Sợ rằng cái chức chủ tịch huyện nà y nà ng cÅ©ng không giữ được lâu nữa, còn cái danh pháºn bà thÆ° Ä‘oà n thị uá»· thà nh phố kia thì không biết thế nà o. Tuy rằng ngá»™ tÃnh của Äiá»n Bân ở phÆ°Æ¡ng diện chÃnh trị không cao cho lắm, thế nhÆ°ng dá»±a và o trá»±c giác của má»™t cảnh sát hình sá»± lâu năm, hắn cÅ©ng nháºn ra, sở dÄ© nà ng ta bị cái cảnh nhÆ° ngà y hôm nay, cÅ©ng là do nà ng ta mù quáng Ä‘i Ä‘iá»u tra chân tÆ°á»›ng vụ tai nạn ở má» than. Các cấp lãnh đạo đã táºn lá»±c ém nhẹm chuyện nà y Ä‘i, cuối cùng cÅ©ng chỉ có ba gã thợ má» hi sinh vì tổ quốc. Hôm đó Äiá»n Bân cÅ©ng có mặt ở hiện trÆ°á»ng, hắn cÅ©ng thấy ở đó có hÆ¡n mÆ°á»i gia đình có ngÆ°á»i thân gặp nạn, váºy mà cuối cùng chỉ công bố có ba ngÆ°á»i chết. Không cần nói cÅ©ng biết vì sao sá»± việc lại trở nên nhẹ nhà ng nhÆ° váºy!
Còn vá» chuyện của Trịnh HÆ°ng VÅ©. Tuy rằng Äiá»n Bân cÅ©ng không mấy thiện cảm vá»›i thằng nhãi TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng kia, thế nhÆ°ng đứng trên phÆ°Æ¡ng diện là má»™t cảnh sát, hắn cÅ©ng biết TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không phải là hung thủ giết ngÆ°á»i phóng hoả đốt nhà . Mà đằng sau chuyện nà y còn có những Ä‘iểm đáng nghi khác. Dù sao TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng chẳng có Ä‘á»™ng cÆ¡ gì để giết Trịnh HÆ°ng VÅ© cả. Mà Trịnh HÆ°ng VÅ© vừa vặn lại là gã đốt lò hoả thiêu phụ trách việc hoả táng hÆ¡n mÆ°á»i ngÆ°á»i thợ má» bị tai nạn. Hắn bị giết chắc hẳn cÅ©ng không ngoà i nguyên nhân có ngÆ°á»i giết ngÆ°á»i bịt đầu mối. Hắn chết rồi thì cÅ©ng chẳng còn chứng cứ xác thá»±c số ngÆ°á»i chết do vụ nổ má» than gây ra. Chỉ trách thằng nhãi TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng kia Ä‘en đủi lại bị dÃnh và o vụ nà y.
Lúc nà y Tần Thanh cÅ©ng vì lo lắng cho TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng mà gặng há»i: “Äiá»n Bân, ngÆ°Æ¡i có thể nói cho ta biết tình hình hiện tại của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng ra sao không?â€
Äiá»n Bân do dá»± má»™t chút rồi nói: “TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng là tình nghi số má»™t của vụ án giết ngÆ°á»i phóng hoả đốt nhà nà y. Hiện giá» bá»n ta cÅ©ng phải tiến hà nh tạm giam hắn để Ä‘iá»u tra thêm!â€
“Hắn không có là m chuyện đó!â€
Äiá»n Bân cÆ°á»i khổ nói: “Tần bà thÆ°, hẳn ngÆ°á»i cÅ©ng hiểu, cảnh sát bá»n ta là m việc Ä‘á»u dá»±a trên chứng cứ xác thá»±c. Từ các loại dấu hiệu cho thấy, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng là nghi can của vụ án nà y. Hắn nói lúc 11:00 đến 11:30’ tối qua hắn ở trong phòng má»™t mình, chuyện nà y cÅ©ng không có ai là m chứng cho hắn được!â€
Äiá»n Bân quay lại đánh mắt ra hiệu cho nữ cảnh sát thÆ° ký kia, ý bảo chuẩn bị rá»i Ä‘i.
Tần Thanh cắn cắn môi dÆ°á»›i, suy nghÄ© má»™t chút rồi má»›i Ä‘Æ°a ra quyết định: “Là hắn nói dối!â€
Äiá»n Bân cÅ©ng dừng lai, quay lại nhìn Tần Thanh.
Giá»ng Ä‘iệu Tần Thanh cháºm rãi nhÆ°ng cá»±c kỳ chắc chắn kiên định, nà ng nói: “Từ lúc 11:00 tối qua, là hắn ở trong phòng của ta, mãi tói táºn hai tiếng sau hắn má»›i rá»i Ä‘i!â€
Äiá»n Bân giáºt mình sá»ng sốt, cô nam quả nữ đêm hôm khuya khoắt ở chung phòng lâu nhÆ° váºy, chỉ nghe thôi ngÆ°á»i ta đã có thể nghÄ© ra được đủ thứ linh tinh. Äiá»n Bân vẫn tưởng rằng nà ng ta nói dối để bao che cho TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, thế nhÆ°ng thấy Ä‘iệu bá»™ ngượng ngùng cùng ánh mắt đầy vẻ xấu hổ của Tần Thanh, tuy hắn không cam lòng nhÆ°ng vẫn phải thừa nháºn. Äiá»n bân chỉ nhá» giá»ng nhắc nhở má»™t câu: “Tần bà thÆ°, ngÆ°á»i biết háºu quả những lá»i vừa rồi chứ?â€
Tần Thanh ngẩng đầu, ánh mắt đầy vẻ kiên định nhìn Äiá»n Bân, nà ng dõng dạc nói: “Ta biết. Là hắn sợ ảnh hưởng tá»›i danh tiếng của ta nên má»›i nói nhÆ° váºy, nhÆ°ng ta lại không thể không nói ra được!â€
Vị nữ cảnh sát phụ trách ghi chép lá»i khai đứng má»™t bên nghe mà cÅ©ng ngạc nhiên tá»›i ngây ngÆ°á»i, thiếu chút nữa đánh rÆ¡i cả táºp hồ sÆ¡ trong tay. Äiá»n Bân ho khan hai tiếng rồi nói: “Nhá»› kỹ, phải ghi lại đúng từng câu từng chữ Tần bà thÆ° vừa nói!†Hắn cÅ©ng biết, những lá»i vừa rồi nếu để lá»™ ra ngoà i, khẳng định chẳng khác gì tiếng sét giữa thà nh phố Giang Thà nh.
Tà i sản của Tiểu Mùi
Chữ ký của Tiểu Mùi Hạnh Phúc
Khi ta có một việc gì đó để là m,
Một ai đó để yêu ,
Má»™t Ä‘iá»u gì đó để nghÄ©,
Và má»™t Ä‘iá»u gì đó để hi vá»ng....
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Mùi
01-03-2011, 11:04 PM
Dê lắm nhÆ°ng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Y Äạo Quan Äồ
Tác giả: Thạch Chương Ngư
ChÆ°Æ¡ng 65: Má»™t tay che trá»i
Nhóm dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: Sưu tầm
“Thá»±c sá»± nhÆ° váºy?â€bà thÆ° thị uá»· Giang Thanh Hứa ThÆ°á»ng Äức tay cầm chén trà ko khá»i run rẩy má»™t chút, má»™t Ãt nÆ°á»›c nóng từ chén trà văng ra tay hắn nóng ran.
ThÆ° kà thị uá»· bà thÆ° TrÆ°á»ng LÆ°u KÃnh gáºt đầu nói: “Tần Thanh đã thừa nháºn, tối qua nà ng cùng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng ở má»™t chá»—.â€
Hứa ThÆ°á»ng Äức cháºm rãi Ä‘em chén trà đặt lên bà n, lặng lẽ đứng lên Ä‘i ra đứng cạnh cá»a sổ, chá»— ngồi bà n là m việc của bà thÆ° thà nh uá»· là được má»™t thầy phong thuá»· cao tay chá»n cho, theo nhÆ° lá»i hắn nói thì vị trà nà y là vị trà có thể đứng trên đỉnh Giang thà nh, dẫm cả Giang Thà nh xuống dÆ°á»›i chân, đây là vị trà của vÆ°Æ¡ng giả, chỉ cần ngồi ở đây má»™t ngà y, cÅ©ng không có kẻ nà o có thể lay Ä‘á»™ng đến vị trà của hắn.
Tần Thanh là cán bá»™ má»™t tay hắn Ä‘á» bạt lên, không Ä‘Æ¡n giản chỉ bÆ¡i năng lá»±c công tác của nà ng, mà còn bởi nà ng là chiêu bà i để hắn tạo má»™t áp lá»±c lên thị trưởng Lê Quốc ChÃnh, còn ở Giang Thanh má»™t ngà y thì hắn sẽ còn khiến cho Lê Quốc ChÃnh không được yên ổn má»™t ngà y. Mặc dù Tần Thanh má»›i tá»›i Xuân DÆ°Æ¡ng huyện đã gặp má»™t vấn Ä‘á» khó khăn nhÆ° váºy, rõ rà ng việc nà y không phải là lá»—i của nà ng nhÆ°ng nà ng vẫn phải gánh chịu trách nhiệm, Ä‘iá»u nà y chỉ có thể trách là váºn khà của nà ng quá không may. NhÆ°ng chuyện Tần Thanh cùng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy đối vá»›i tiá»n đồ má»™t nữ cán bá»™ hiển nhiên là cá»±c kì bất lợi.
TrÆ°á»ng LÆ°u KÃnh thấp giá»ng nói: “HÆ¡n nữa lúc trÆ°á»›c nà ng tá»›i Xuân DÆ°Æ¡ng, nà ng và TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thuá»· chung Ä‘á»u ở tại Minh Châu khách sạn, ngoà i mặt là ở hai phòng cạnh nhau, còn…†TrÆ°á»ng LÆ°u KÃnh chỉ nói tá»›i đây rồi dừng lại, dù sao tÆ°á»ng đổ hẳn là do có ngÆ°á»i khác đẩy, hắn cÅ©ng chẳng cần mất thêm chút sức là m gì?
Hứa ThÆ°á»ng Äức trầm mặc hồi lâu rồi má»›i nói: “Ấu trÄ©! Vì má»™t tiểu nhân váºt mà lại có thể mạo hiểm cả tiá»n đồ của bản thân?†Hắn trá» lại bà n là m việc nhấc Ä‘iện thoại lên, vừa má»›i bấm Ä‘á»±c hai số nghỉ thế nà o lại cúp máy xuống, hÆ°á»›ng TrÆ°á»ng LÆ°u KÃnh nói: “Tạm dừng công việc của nà ng ta. Cho nà ng nghỉ dà i hạn Ä‘i!â€
TrÆ°á»ng LÆ°u KÃnh gáºt đầu.
Thá»±c sá»± mà nói, Ä‘iá»u Hứa ThÆ°á»ng Äức quan tâm nhất không phải là Tần Thanh xảy ra cái gì, mà là thị trưởng Lê Quốc ChÃnh nhìn lại thì sẽ nhÆ° thế nà o. Nếu hắn mà là Lê Quốc ChÃnh, khi biết chuyện nà y sẽ không khá»i cÆ°á»i chết mất, chẳng phải Hứa bà thÆ° ngÆ°Æ¡i bức ngÆ°á»i tốt lắm sao? Chẳng phải ngÆ°á»i Ä‘á» bạt Tần Thanh lên là để đấu vá»›i ta sao? Giá» thì thế nà o? ChÃnh chân ngÆ°á»i đá và o tảng đá mình đặt ra.
Kỳ thá»±c không Ä‘Æ¡n giản là Lê Quốc ChÃnh chỉ có nghÄ© không nhÆ° váºy, các cán bá»™ Giang Thà nh khác cÅ©ng len lén cÆ°á»i thầm Hứa bà thÆ°, trong mắt rất nhiá»u ngÆ°á»i, vị Ä‘oà n thị uá»· bà thÆ° kia là má»™t tay hắn Ä‘á» bạt có nhiá»u quan hệ tá»›i cả nhan sắc của nà ng. Vô luáºn trà tuệ và năng lá»±c của nà ng có tá»›i nhÆ° thế nà o, nhÆ°ng khi đặt cạnh dung mạo xuất chúng ấy, ngÆ°á»i khác tá»± nhiên sẽ là coi nhẹ trà tuệ của nà ng.
Tần Thanh cả ngà y Ä‘á»u ở tại khách sạn Minh Châu, thần là đoà n thị uá»· bà thÆ° nà ng Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết háºu quả của lá»i mình nói ra. Lúc hoà ng hôn, cá»a phòng vang lên tiếng gõ, thanh âm trầm ấm của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vang lên: “Tần Thanh! Là ta, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng!â€
Tần Thanh mở cá»a phòng, má»™t ngà y má»™t đêm nay thôi mà nà ng tiểu tuỵ Ä‘i rất nhiá»u, nhìn sắc mặt nhợt nhạt của Tần Thanh, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thở dà i, thấp giá»ng nói: “NgÆ°Æ¡i cần gì phải là m nhÆ° váºy!â€
Tần Thanh nhẹ nhà ng mỉm cÆ°á»i: “Nếu ta đã đứng ra chịu trách nhiệm thì cÅ©ng chẳng quan tâm tá»›i háºu quả.â€
Ná»™t tâm TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhẹ nhà ng cảm Ä‘á»™ng, hắn nhẹ giá»ng nói: “Ta Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i Ä‘i ăn nhé.â€
Tần Thanh lắc đầu nói: “Ta không muốn ra ngoà i cùng ngÆ°Æ¡i, ta không muốn nghe ngÆ°á»i khác nói ná» nói kia.â€
“Cái gì rồi thì cÅ©ng đã rồi, cần gì phải quan tâm đến lá»i nói thiên hạ!†TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vừa nói vừa cầm lấy tay Tần Thanh: “Ta sẽ không phải để ngÆ°Æ¡i tá»± Ä‘Ã y Ä‘oạ bản thân mình thế đâu. NgÆ°Æ¡i cứ yên tâm Ä‘i, tất cả đã qua!â€
Tần Thanh nhìn ánh mắt nóng rá»±c của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, từ đó tìm được má»™t niá»m tin mạnh mẽ, niá»m tin ấy khiến cho nà ng cảm thấy ấm áp, là m cho nà ng có má»™t cảm giác tin tưởng, rốt cuá»™c nà ng cÅ©ng gáºt đầu.
Lúc ăn, cái di Ä‘á»™ng của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng vang tiếng chuông. Tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘ang dÃnh và o phiá»n phức, cho nên chẳng có ai chủ Ä‘á»™ng tìm hắn. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhìn dãy số má»™t chút, thì ra là Sở Yên Nhiên gá»i tá»›i.
Hắn đứng lên Ä‘i ra cá»a nghe máy.
Sở Yên Nhiên khanh khách cÆ°á»i nói: “TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng! Ta đã trở vá», có ngạc nhiên không.â€
Tâm trạng gần đây của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vô pháp dùng hai chữ kinh hỉ để hình dung, rất phiá»n muá»™n, rất ức chế, từ lúc tá»›i thá»i nà y, chÆ°a bao giá» hắn bị nhÆ° váºy. Hắn thấp giá»ng trả lá»i.
Sở Yên Nhiên cảm thấy ngay được hắn có vẻ gì không đúng, liá»n há»i: “NgÆ°Æ¡i xảy ra chuyện gì thế? Má»™t Ä‘iểm hoan nghênh cÅ©ng không có, định là m tổn thÆ°Æ¡ng ta phải không?â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i khổ nói: “Nha đầu, ta gần đây hÆ¡i nhiá»u chuyện phiá»n lòng. Có chuyện gì chúng ta gặp mặt nói chuyện sau!â€
“NgÆ°Æ¡i nói cái gì thế! Ta Ä‘ang từ Kinh SÆ¡n tá»›i Hắc SÆ¡n TỠđây!â€
Nhá»› tá»›i bóng dáng xinh đẹp của Sở Yên Nhiên, trong lòng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không khá»i cảm thấy ấm áp, đồng thá»i không khá»i cảm thấy áy náy, mình không nên Ä‘em chuyện công tác và o cuá»™c sống má»›i phải chứ. Hắn nhẹ giá»ng nói: “Ta Ä‘ang ở tại Xuân DÆ°Æ¡ng, nếu tá»›i ngÆ°Æ¡i tá»›i khách sạn Minh Châu tìm ta.â€
“Tốt, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, phát sinh chuyện gì cÅ©ng đừng giấu trong lòng, đã có ta đây!â€
Má»™t câu nói chân thà nh của Sở Yên Nhiên khiến cho trong lòng hắn cảm thấy ấm áp, hắn bá»—ng nhiên ý thức được nữ nhân quan tâm tá»›i hắn nhất chÃnh là nà ng, chỉ có nà ng đối vá»›i hắn là luôn quan tâm mà không mảy may quan tâm tá»›i những việc khác.
Cúp Ä‘iện thoại xong trở lại và o trong nhà hà ng, thấy Tà n Thanh vẫn chÆ°a Ä‘á»™ng gì tá»›i bát Ä‘Å©a, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a cho nà ng chén canh mỉm cÆ°á»i nói: “Thanh tá»·! Ä‚n nhiá»u má»™t Ãt, ta tin tưởng trong thiên hạ không có chuyện gì là dá»… dà ng suôn sẻ cả, nhÆ°ng dù có khó khắn cÅ©ng chỉ là trÆ°á»›c mặt thôi.â€
Tần Thanh nhẹ giá»ng thá» dà i má»™t hÆ¡i: “Ta Ä‘ang suy nghÄ© không phải là quan chức của mình mà là ta Ä‘ang suy nghÄ© trên Ä‘á»i nà y rút cuá»™c có tồn tại công lý vá»›i nhân tâm hay không? Äã chết nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° váºy, nhÆ°ng những ngÆ°á»i lãnh đạo lại vì lợi Ãch cá nhân của mình mà che giấu sá»± tháºt. Không biết bá»n há» có nghÄ© tá»›i những ngÆ°á»i đã khuất ở dÆ°á»›i suối và ng thế nà o có thể nhắm được mắt? Bá»n há» có nghÄ© tá»›i những thân nhân kia đợi chá» mòn má»i trong thống khổ?â€
Tần Thanh lặng lẽ không nói gì, nà ng Ä‘oán được, những thân nhân kia sở dÄ© có thể bảo trì trầm mặc, khẳng định là nháºn được tiá»n bồi thÆ°á»ng rất lá»›n. NgÆ°á»i chết đã chết, nhÆ°ng cho dù chuyện nà y có là m lá»›n thì thân nhân của bá»n há» cÅ©ng không thể sống lại, má»™t khi nghÄ© thông suốt chuyện nà y, cá»™ng thêm khoản tiá»n bồi thÆ°á»ng lá»›n kia, sẽ không khó khăn để há» im lặng. Tần Thanh cảm thấy má»™t cảm giác thất bại trÆ°á»›c giá» chÆ°a từng có, chuyện nà y từ khi bắt đầu tá»›i khi đạt thà nh thoả thuáºn, tất cả Ä‘á»u vì lợi Ãch của bản thân mình, cái gì là công lý, cái gì là chÃnh nghÄ©a, tất cả Ä‘á»u vứt bá» sang má»™t bên. Tần Thanh nhá»› tá»›i lá»i giáo huấn của Hứa ThÆ°á»ng Äức trÆ°á»›c kia, trên quan trÆ°á»ng phải chống các thế lá»±c xấu, bằng và o bản thân mình bảo vệ lẽ phải, nhÆ°ng xem chừng chỉ là ngÆ°á»i si nói má»™ng mà thôi.
Theo lá»i khuyên của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, Tần Thanh ăn má»™t bát nhá», sá»± tình nếu đã phát triển tá»›i mức bung bét ra nhÆ° thế nà y thì cÅ©ng chả cần phải lo lắng nhiá»u là m gì nữa. Bây giá» chỉ cần là m tốt chức vụ của mình, vá» phần cuối thế nà o không phải là trong phạm vi nà ng kiểm soát nữa.
Sở Yên Nhiên má»™t giá» sau đã tá»›i khách sạn Minh Châu, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng vừa má»›i vá» tám rá»a xong, cÆ° nhiên mặc má»™t cái quần sịp, trên cổ vắt má»™t cái khăn, Sở Yên Nhiên thấy bá»™ dạng của hắn không khá»i Ä‘á» mặt lên nói: “Phong Ä‘á»™ quá nhỉ, má»™t thá»i gian không gặp mà trông phong quang quá đó.â€
Vẻ mặt TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đầy uá»· khuất: “Cái gì mà phong quang, ta thấy ngÆ°Æ¡i muốn nhìn thì có, nhìn đủ chÆ°a!â€
Sở Yên Nhiên lúc nà y má»›i lÆ°u ý đến những vết thÆ°Æ¡ng trên ngÆ°á»i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, láºp tức hết vẻ ngượng ngùng: “Xảy ra chuyện gì váºy, thế nà o trên ngÆ°á»i lại nhiá»u vết thÆ°Æ¡ng thế? Ai đánh ngÆ°Æ¡i à ?â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng má»i nà ng và o phòng, Ä‘ang muốn mặc quần áo thì Sở Yên Nhiên lấy từ trong cái túi ra má»™t cái áo sÆ¡ mi kẻ sá»c xanh: “Mặc cái nà y Ä‘i, ta mua từ Thâm Quyến đó!â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không có khách khà đối vá»›i nà ng, láºp tức cầm áo mặc và o, đồng thá»i lúc đó Sở Yên Nhiên ném tiếp cho hắn má»™t cái quần âu mà u xám.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vừa mặc quần áo vá»›i cÆ°á»i nói: “NgÆ°Æ¡i đối tốt vá»›i ta nhÆ° váº, không bằng theo Ä‘uổi ta Ä‘i?â€
Sở Yên Nhiên trừng mắt liếc hắn nói: “Cái dạng dế chÅ©i nhÆ° ngÆ°Æ¡i, bản tiểu thÆ° là thÆ°Æ¡ng hại ngÆ°Æ¡i a!†Ngoà i mệng nói khó nghe nhÆ° váºy, nhÆ°ng là trong lòng nà ng cÅ©ng cảm thấy ấm áp dá»… chịu.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói: “Ta tuy rằng dế chÅ©i, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡icÅ©ng chẳng khá hÆ¡n là bao a, ngÆ°á»i tám lạng kẻ ná»a cân mà thôi. Có lẽ là nên câu thông má»™t chút Ä‘i thôi!â€
“Biến ngay!â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói: “Äi ăn không?â€
Sở Yên Nhiên lắc đầu: “Không ăn, dạo nà y béo quá, Ä‘ang muốn jảm béo đây!â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘i tá»›i sát nà ng, chăm chú quan sát từ đầu tá»›i chân má»™t chút, cÆ°á»i nói: “Äâu có thấy ngÆ°Æ¡i béo đâu! Bằng không để ta kiếm tra má»™t cái xem nà o!†Hắn dang hai tay ra là m ra vẻ ôm nà ng và o lòng, Sở Yên Nhiên cÆ°á»i khanh khách đẩy hắn ra: “Biến ngay Ä‘i! Äại sắc lang!â€
“Biết rõ ta là đại sắc lang, sao ngÆ°Æ¡i còn ngà n dặm xa xôi lặn lá»™i tá»›i đây hiến thân!â€
“Hiến thân cái đầu ngÆ°Æ¡i. Ta tá»›i đây là để giám sát má»™t phần tá» nguy hiểm, đỡ để cho ngÆ°Æ¡i nhiá»…u loạn trị an xã há»™i, là m hại con gái nhà là nh…â€
Cá»a phòng bá»—ng nhiên có tiếng gõ nhẹ, cÆ° nhiên là Tần Thanh gá»i cá»a, nà ng cÅ©ng không ngá» trong phòng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lại còn có má»™t cô gái, có chút áy náy cÆ°á»i nói: “Nguyên lai là ngÆ°Æ¡i có bạn, tháºt xin lá»—i, ta sẽ không là m phiá»n.â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói: “Thanh tá»·, và o ngồi Ä‘i, nà ng cÅ©ng không phải ngÆ°Æ¡i ngoà i. Äể ta giá»›i thiệu các ngÆ°á»i cho nhau.â€
Tần Thanh cùng Sở Yên Nhiên Ä‘á»u rất kinh ngạc khi nhìn thấy đối phÆ°Æ¡ng. Tần Thanh thì vẻ ngoà i vẫn biểu hiện ra bình tÄ©nh nhÆ° không có gì, thế nhÆ°ng Sở Yên Nhiên trong lòng lại có chút dị dạng, Tần Thanh vô luáºn là vá» dung mạo hay khà chất Ä‘á»u là thượng giai, Ä‘iá»u nà y khiến cho nà ng không khá»i sinh ra má»™t cảm giác nguy cÆ¡ khó hiểu.
Nghe xong TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng giá»›i thiệu, Tần Thanh chủ Ä‘á»™ng vÆ°Æ¡n tay bắt chuyện vá»›i Sở Yên Nhiên: “Chà o! Ta là Tần Thanh!â€
“Ta là Sở Yên Nhiên!†Sở Yên nhiên lịch sá»± bắt tay Tần Thanh, nhẹ giá»ng nói: “Tần tiểu thÆ° tháºt xinh đẹp!â€
Tần Thanh mỉm cÆ°á»i: “Sở tiểu thÆ° khách khà quá rồi. NgÆ°Æ¡i má»›i tháºt xÆ°ng sđáng vá»›i hai chữ xinh đẹp!†Nà ng ý thức được không phải lúc quấy rầy TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, liá»n nhẹ giá»ng nói: “TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, ta chỉ muốn thông báo cho ngÆ°Æ¡i biết ngà y mai ta sẽ vá» Giang Thà nh, sáng sá»›m mai khởi hà nh.â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng gáºt đầu: “Äể ta Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i Ä‘i!â€
Tần Thanh lắc đầu: “Không cần, ta Ä‘i cùng tổ Ä‘iá»u tra!â€
Tần Thanh Ä‘i rồi, Sở Yên Nhiên láºp tức nhéo lá»— tai TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng: “Tiểu tá» thối nà y, ta biết ngay ngÆ°Æ¡i mà , không chịu bắt Ä‘iện thoại nhÆ° thế, thì ra là bên cạnh có má»™t đại mỹ nữ rồi.â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i khổ cầu xin tha thứ: “NgÆ°Æ¡i có lầm không a? Ngưòi ta là chủ tịch huyện Xuân DÆ°Æ¡ng đó, là lãnh đạo của ta, ta chỉ là trợ thủ thôi!â€
Sở Yên Nhiên buông tai hắn ra, có chút bá»±c mình không lý giải được vá»— đầu hắn má»™t cái: “Chủ tịch huyện thì sao? Chủ tịch huyện cÅ©ng là má»™t mỹ nhân đó.â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhìn bá»™ dạng tức giáºn của Sở Yên Nhiên không khá»i nở nụ cÆ°á»i: “Ta há»i nha đầu nhà ngÆ°Æ¡i tức giáºn cái gì thế? NgÆ°Æ¡i không phải ngÆ°á»i yêu cÅ©ng chẳng phải lão bà của ta, sao lại quản mấy chuyện nà y của ta chứ?â€
Sở Yên Nhiên không thèm suy nghÄ© nói luôn: “Ta lo là lo ngÆ°Æ¡i hại ngÆ°á»i ta thôi, đồng chà TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, thân là má»™t Äảng viên, là má»™t cán bá»™ nhà nÆ°á»›c, ngÆ°Æ¡i cần phải thu hồi lại cái bá»™ mặt sắc lang của ngÆ°Æ¡i lại.â€
“Chiếu theo lá»i ngÆ°Æ¡i nói, nhÆ° váºy thì ta tá»± cung luôn cho nó xong, nhÆ° váºy là xong hết má»i chuyện, đỡ phải ra ngoà i thà nh hoạ thân.â€
“Sở Yên Nhiên ra vẻ trầm tÆ° suy nghÄ©: “Äó cÅ©ng là má»™t biện pháp tốt!â€
“Ta nói tiểu nha đầu Sở yên Nhiên ngÆ°Æ¡i, thân thể ta má»—i bá»™ pháºn không phải thuá»™c vá» má»™t ngÆ°á»i nà o đó, mà thuá»™c vá» Äảng, thuá»™c vá» quốc gia. Ta muốn dùng thân thể hữu hạn của mình để vì dân chúng mà phục vụ, táºn dụng thân thể nà y dể tạo ra của cải, tiá»n tà i cho xã há»™i.â€
Sở Yên Nhiên trợn mắt nhìn TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng rồi khanh khách cÆ°á»i má»™t hồi, rồi quy kết má»™t câu: “NgÆ°Æ¡i tháºt là không biết xấu hổ!â€
TrÆ°Æ¡ng đại quan nhân trÆ°á»›c giá» không phải là má»™t kẻ biết chấp nháºn thất bại, hiện thá»±c cục diện mặc dù đã rõ rà ng. Tất cả khả năng Ä‘á»u đã bị đối thủ ở sau mà n chặt đứt, thế nhÆ°ng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng biết, vẫn còn có má»™t cÆ¡ há»™i.
Lúc mÆ°á»i giá» tối, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cùng Sở Yên Nhiên lái xe tá»›i bệnh viện nhân dân huyện, hắn trứơc đó đã há»i thăm rất rõ rà ng, ngà y đó tại hiện trÆ°á»ng bị tại nạn má» than, cả bốn ngÆ°á»i bị hắn đả thÆ°Æ¡ng Ä‘á»u Ä‘ang nằm tại khoa chỉnh hình.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cùng Sở Yên Nhiên Ä‘i tá»›i phòng bệnh khoa chỉnh hỉnh, có Sở Yên Nhiên yểm trợ, thừa dịp không ai để ý, hắn lẻn tá»›i phòng thuốc lấy má»™t bá»™ áo bác sÄ©. Sở Yên Nhiên đứng ngoà i có vẻ không yên tâm, nhÆ°ung thấy tiểu tá» kia mặc Ä‘Ã ng hoà ng má»™t bá»™ đò bác sÄ©, nghênh ngang Ä‘i ra lúc nà y má»›i thấy yên tâm được má»™t chút. Thá»±c sá»± mà nói trông tiểu tá» nà y mặc bá»™ ái bác sÄ© cÅ©ng rất ra dáng. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đẻ ý thấy má»™t tên cảnh sát Ä‘ang đúng hút thuốc ngoà i cá»a phòng, quay sang nói vá»›i Sở Yên Nhiên: “NgÆ°Æ¡i thu hút sá»± chú ý của hắn giùm cho ta.â€
“Là m sao để dụ hắn Ä‘i được?â€
Äá»™t nhiên TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nở má»™ nụ cÆ°á»i đầy tà ác, rồi ánh mắt hắn chuyển dần xuống bá»™ ngá»±c căng tròn của Sở Yên Nhiên. Sở Yên Nhiên sợ hãi vá»™i và ng vòng tay che trÆ°á»›c ngá»±c, giá»ng Ä‘iệu đầy oán háºn nói: “Là mỹ nhân kế sao? NgÆ°Æ¡i tá»± Ä‘i mà là m Ä‘i, ta mặc kệ ngÆ°Æ¡i đó!â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i khổ nói: “Äến bây giá» ta má»›i hiểu tại sao ngÆ°á»i ta thÆ°á»ng nói, vòng má»™t của con gái thÆ°á»ng tỉ lệ nghịch vá»›i chỉ số thông minh của há», xem ra quả đúng là nhÆ° thế tháºt. NgÆ°Æ¡i thá» nghÄ© xem, nếu nhÆ° không dùng mỹ nhân kế, ngÆ°Æ¡i còn phÆ°Æ¡ng án nà o hay hÆ¡n hay không?â€
Sở Yên Nhiên chu má» lên, giá»ng nói đầy bất mãn nói: “Có mà đà n ông con trai các ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u là sắc lang, là lÆ°u manh thì có!â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thấp giá»ng cÆ°á»i nói: “Äà n ông mà không lÆ°u manh thì chắc chắn là hắn không bình thÆ°á»ng. Ta bình thÆ°á»ng, ta lÆ°u manh. Ta lÆ°u manh, ta kiêu ngạo.â€
Sở Yên Nhiên cÅ©ng chẳng biết nên nói gì để thằng nhãi nà y thủng ra nữa, Ä‘Ã nh lắc lắc đầu nói: “Ta thá»±c không biết, trên Ä‘á»i còn có kẻ nà o lÆ°u manh vô lại, mặt dà y không biết xấu hổ nhÆ° ngÆ°Æ¡i không nữa?†Tuy miệng nói váºy nhÆ°ng nà ng cÅ©ng cháºm rãi nhắm hai mắt lại, hÃt sâu má»™t hÆ¡i, ưỡn cao ngá»±c hÆ¡n rồi cháºm rãi Ä‘i tá»›i chá»— gã cảnh sát trông cá»a kia. Lúc Ä‘i gần tá»›i hắn, Sở Yên Nhiên liá»n là m bá»™ dạng sợ hãi cùng lo lắng tá»™t Ä‘á»™t, giá»ng nà ng hÆ¡i run run nói: “Äồng chà cảnh sát, ngÆ°á»i có thể giúp ta má»™t chút được không?â€
Thấy má»™t tiểu mỹ nữ xinh đẹp ngon là nh Ä‘á»™t nhiên xuất hiện ngay trÆ°á»›c mắt, hai mắt gã cảnh sát kia nhất thá»i sáng rá»±c lên. Bất kể là gã Ä‘Ã n ông nà o có chút khà phách nam nhân, nếu thấy bá»™ dạng Æ°á»›t át run sợ kia của Sở Yên Nhiên thì Ä‘á»u nóng máu lên ngay. Huống chi gã kia lại là cảnh sát, bảo vệ ngÆ°á»i dân, bảo vệ gái đẹp là chức vụ của hắn. Gã cảnh sát ná» nghe thấy váºy liá»n vá»— vá»— ngá»±c dõng dạc nói: “Äừng lo, rốt cuá»™c là có chuyện gì, mau nói Ä‘i!â€
“Có ngÆ°á»i theo dõi ta, ta sợ!†Ngón tay thon nhá» trắng múp của Sở Yên Nhiên chỉ chỉ xuống lầu.
“Äược, dẫn ta Ä‘i!â€
Lúc hai ngÆ°á»i bá»n há» Ä‘i ngang qua TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng. Sở Yên Nhiên đắc ý vênh mặt liếc nhìn TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng. Bản cô nÆ°Æ¡ng đây đã nói là là m được. TrÆ°Æ¡ng đại quan nhân cÅ©ng chỉ còn biết lắc đầu cảm thán, quả thá»±c hồng nà o chẳng có gai, hoa cà ng đẹp cà ng khó hái.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng không suy nghÄ© nhiá»u nữa liá»n nhanh chóng lẻn và o phòng bệnh. Trong phòng chÃnh là gã tối đó ở má» than trà trá»™n và o đám ngÆ°á»i nhà có ngÆ°á»i thân bị tai nạn, lợi dụng lúc há»—n loạn ra tay ám hại TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, tên hắn là Hà n Chà CÆ°Æ¡ng. Lúc và o phòng bệnh, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thấy hắn vẫn còn Ä‘ang ngủ liá»n lặng lẽ tiến đến đầu giÆ°á»ng, má»™t tay túm chặt cổ áo hắn tay kia bạt tai hắn má»™t cái tháºt mạnh. Hà n Chà CÆ°Æ¡ng Ä‘ang ngủ ngon Ä‘á»™t nhiên bị ngÆ°á»i khác bạt tai liá»n giáºt mình tỉnh dáºy. Äang định kêu cứu thì bị TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng má»™t tay tóm chặt miệng, má»™t lá»i cÅ©ng không thốt ra được. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng má»™t tay che miệng hắn, má»™t tay cầm con dao nhá» ká» và o yết hầu hắn, lạnh lùng nói: “Sao? Äã nháºn ra ta là ai chÆ°a?â€
Hà n Chà CÆ°Æ¡ng trợn to mắt nhìn TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, trong ánh mắt trà n đầy vẻ sợ hãi cùng ngạc nhiên không tin và o mắt mình. Hắn vá»™i vã gáºt gáºt đầu lia lịa, hắn sao có thể quên được má»™t ngÆ°á»i dá»… dà ng bẻ gãy cả hai chân hắn nhÆ° gã ác ma TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng kia.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i lạnh nói tiếp: “Ta cho ngÆ°Æ¡i má»™t cÆ¡ há»™i, mau nói ra kẻ chủ mÆ°u sai ngÆ°Æ¡i đánh lén ta, ta sẽ nắn lại xÆ°Æ¡ng cho ngÆ°Æ¡i. Còn không ...!†Vừa nói TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vừa Ä‘á»™ng thủ, mÅ©i dao chầm cháºm đâm và o ngá»±c Hà n Chà CÆ°Æ¡ng. Hà n Chà CÆ°Æ¡ng rõ rà ng cảm nháºn thấy đầu mÅ©i dao Ä‘ang cháºm rãi tiến sâu và o trong da thịt hắn, hắn sợ hãi, mồ hôi lạnh toát ra nhÆ° tắm.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vẫn không ngừng tay, cÆ°á»i cÆ°á»i nói: “Có nói hay không?â€
Hà n Chà CÆ°Æ¡ng miệng kêu ứ ứ cùng gáºt gáºt đầu lia lịa. Hắn thá»±c sá»± không thể ngỠđược, má»™t gã cán bá»™ nhà nÆ°á»›c tuổi còn trẻ, mà sao lại có thể ra tay tà n Ä‘á»™c, lại mÆ°u mô thủ Ä‘oạn đến váºy. Cái trà ng cảnh hai chân hắn bị TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng bẻ gãy chỉ sợ rằng sẽ ám ảnh hắn tá»›i cuối Ä‘á»i, hắn dám chắc, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng là má»™t ngÆ°á»i không từ thủ Ä‘oạn, nếu nhÆ° chá»c giáºn thằng nhãi nà y, dám chắc hắn xuống tay giết mình không chừng.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thả tay buông miệng hắn ra. DÆ°Æ¡ng Chà CÆ°Æ¡ng vừa thở hổn hển vừa vá»™i và ng nói: “DÆ°Æ¡ng Thủ Thà nh ... Là DÆ°Æ¡ng Thủ Thà nh sai ta là m ....!â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhÃu nhÃu mà y nói: “DÆ°Æ¡ng Thủ Thà nh Ä‘ang ở đâu?â€
Hà n Chà CÆ°Æ¡ng suy nghÄ© má»™t chút rồi nói: “Ta chỉ biết hắn có má»™t tình nhân ở tiểu khu Äông Thái, bình thÆ°á»ng Ä‘a số thá»i gian là hắn Ä‘á»u ở đó. Anh trai hắn là bà thÆ° huyện uá»· DÆ°Æ¡ng Thủ NghÄ©a.â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nghe xong cÅ©ng láºp tức hiểu ra được những sá»± tình bà ẩn trÆ°á»›c đây. Lúc nà y những Ä‘iểm nghi ngá» bấy lâu nay dần dần được hé mở. Hà nh Ä‘á»™ng Ä‘iá»u tra nguyên nhân của vụ nổ má» than đã bứt dây Ä‘á»™ng rừng, chắc chắn rằng bá»n hỠđã là m những việc không nên là m, Ä‘á»™ng tá»›i lợi Ãch của các cấp lãnh đạo cấp trên, bởi váºy Tần Thanh má»›i rÆ¡i và o tình cảnh hiện giá».
Thá»±c ra TrÆ°Æ¡ng đại quan nhân cÅ©ng chẳng phải là ngÆ°á»i có tinh thần trượng nghÄ©a vì việc công bất chấp tình thâm nhÆ° váºy. Nếu nhÆ° không phải vì Tần Thanh, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng chẳng cần phải nhá»c công Ä‘i tìm hiểu vá»›i Ä‘iá»u tra là m gì cho mệt ngÆ°á»i. HÆ¡n nữa, tất cả ngÆ°á»i nhà của nạn nhân Ä‘á»u lặng im không nói, váºy thì việc gì phải bá»›i móc ra nữa. Äiá»u là m TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thấy không hà i lòng nhất, là cái đám lãnh đạo kia đã có thể khống chế được sá»± việc tá»›i mức thấp nhất nhÆ° hiện nay rồi, váºy mà vẫn còn bắt Tần Thanh phải đứng mÅ©i chịu sà o, nháºn trách nhiệm vá» phÃa mình. Nà ng ta cÅ©ng chỉ là nháºn cái chức chủ tịch huyện nà y được má»™t ngà y chứ mấy? Là m váºy phải chăng là có quá đáng quá không?
Lại nhá»› tá»›i lúc nà ng ta dÅ©ng cảm không mà ng tá»›i danh dá»± bản thân đứng ra chứng minh mình vô tá»™i trong vụ LÆ°u ChÃnh NghÄ©a bị giết hại, chuyện nà y là m TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cảm Ä‘á»™ng mãi không thôi. Äối vá»›i má»™t ngÆ°á»i phụ nữ mà nói, danh tiết còn quan trá»ng hÆ¡n tÃnh mạng rất nhiá»u, hÆ¡n nữa nà ng ta lại là quả phụ, danh tiết lại cà ng quan trá»ng hÆ¡n. TrÆ°Æ¡ng đại quan nhân không phải là ngÆ°á»i thÃch nợ tình cảm ngÆ°á»i khác, lại cà ng không thÃch nợ ân tình của phụ nữ..
Lúc rá»i khá»i khoa chỉnh hình, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thấy thằng nhãi cảnh sát kia Ä‘ang đứng đối diện vá»›i Sở Yên Nhiên, vừa cÆ°á»i cái kiểu đểu giả vừa nói: “Tiểu thÆ°, ngÆ°á»i tên gì váºy? Là m sao để liên lạc được váºy?â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cởi cái áo bác sÄ© ra, tiện tay ném và o má»™t góc rồi tiến tá»›i, vòng tay ôm eo Sở Yên Nhiên là m Ä‘iệu bá»™ hung dữ nói: “NgÆ°Æ¡i tÃnh là m gì váºy? Äịnh câu dẫn bạn gái ta sao?â€
Gã cảnh sát ná» cÅ©ng không ngá» Ä‘á»™t nhiên lại xuất hiện má»™t tên Trình Giảo Kim, Ä‘Ã nh gượng cÆ°á»i nói: “NgÆ°Æ¡i hiểu lầm rồi ... Ta không có ...!â€
Sở Yên Nhiên hung hăng trừng mắt nhìn TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, mặc hắn ôm eo Ä‘i táºn ra ngoà i cá»a bệnh viện, lúc khuất tầm mắt gã cảnh sát kia má»›i vá»™i và ng giãy ra khá»i vòng tay hắn, giá»ng Ä‘iệu há»n dá»—i mắng: “LÆ°u manh, vô sỉ! Ai là bạn gái của ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i là đồ tiểu nhân, nhân cÆ¡ há»™i chiếm tiện nghi của ta!â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vẫn là m cái bá»™ dạng nhÆ° không biết gì, cÆ°á»i cÆ°á»i nói: “Chẳng phải ngÆ°Æ¡i vẫn nói là muốn bù đắp cho ta sao? Ta liá»n cho ngÆ°Æ¡i cÆ¡ há»™i đó thôi?â€
“Không thèm!â€
Hai ngÆ°á»i cÆ°á»i đùa nói chuyện tá»›i táºn lúc ra xe ô tô của Sở Yên Nhiên. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng suy nghÄ© má»™t chút rồi nói: “Tá»›i tiểu khu Äông Thái!â€
DÆ°Æ¡ng Thủ Thà nh có hẳn hai ngôi nhà ở tiểu khu Äông Thái, hai nhà nằm cạnh nhau số 301 và 302. Vừa hay tối nay hắn cùng tình nhân ngủ lại chá»— nà y. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng ngá»a đầu nhìn bao quát ngôi nhà má»™t lúc rồi quay sang thấp giá»ng nói vá»›i Sở Yên Nhiên: “NgÆ°Æ¡i ở bên ngoà i chá» ta, ta và o má»™t chút rồi sẽ quay trở lại!â€
“Ta cÅ©ng và o†Sở Yên Nhiên cÅ©ng là má»™t ngÆ°á»i thÃch mấy chuyện phiêu lÆ°u mạo hiểm nhÆ° váºy.
“Không được. Mấy chuyện nà y ngÆ°Æ¡i không có rà nh, nhỡ bại lá»™ thì sao? Thôi không nói nữa, mau cởi tất chân ra Ä‘i!â€
Khuôn mặt xinh đẹp của Sở Yên Nhiên cÅ©ng Ä‘á» lá»±ng lên, hắng giá»ng nói: “NgÆ°Æ¡i tÃnh là m gì?â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng chỉ chỉ đầu mình thấp giá»ng nói: “Ta muốn nguỵ trang má»™t chút!â€
“Biến thái!†Tuy rằng Sở Yên Nhiên nói váºy, nhÆ°ng vẫn xoay ngÆ°á»i lại cởi tất chân ra Ä‘Æ°a cho hắn.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vui tÆ°Æ¡i há»›n hở cầm chiếc tất chân nói: “NgÆ°Æ¡i có bị bệnh hôi chân không đó?â€
Sở Yên Nhiên tức giáºn giÆ¡ cái chân nõn nà của mình lên đạp hắn má»™t cái. Äâu ngá» lại bị TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng má»™t tay tóm gá»n cái chân máºp mạp trắng nõn kia. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhẹ nhà ng nhéo nhéo sá» sá» vuốt vuốt chân của nà ng ta, má»™t cảm giác má»m mại săn chắc Ä‘Ã n hồi sÆ°á»›ng đến khó tả. Sở Yên Nhiên thỉ Ä‘á» mặt quay đầu Ä‘i, không dám đối diện vá»›i thằng nhãi vô sỉ kia nữa.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đẩy cá»a xe bÆ°á»›c xuống.
Nghe thấy tiếng cá»a xe ô tô đóng lại, Sở Yên Nhiên má»›i phục hồi lại tinh thần, thò đầu ra nhẹ giá»ng nói: “Nhá»› cẩn tháºn đó!â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng quay đầu rá»i Ä‘i, để cho ánh trăng sáng trắng xoi rá»i khuôn mặt xinh đẹp Sở Yên Nhiên.
Hai ngà y nay tâm tình DÆ°Æ¡ng Thủ Thà nh cÅ©ng bồn chồn không yên. Tuy rằng sá»± việc ở má» than đã được anh trai hắn khống chế giảm thiểu thiệt hại tá»›i mức tối thiểu, thế nhÆ°ng hắn vẫn cảm thấy bất an là m sao ấy. Miếng bánh má» than huyện Xuân DÆ°Æ¡ng nà y liên quan tá»›i lợi Ãch của không Ãt ngÆ°á»i. Thá»±c ra DÆ°Æ¡ng Thủ Thà nh cÅ©ng có dá»± định, cho dù chuyện má» than xảy ra tai nạn có được giải trừ Ä‘i hay không, thì hắn vẫn phải nên tránh mặt Ä‘i má»™t thá»i gian, đây cÅ©ng là ý tứ của anh trai hắn, hai của má»™t số ngÆ°á»i dấu tên khác. Äối vá»›i má»™t ngÆ°á»i thÆ°Æ¡ng nhân nhÆ° hắn mà nói, tÃnh mạo hiểm cà ng cao thì lợi nhuáºn lại cà ng lá»›n. NhÆ°ng đối vá»›i mấy ngÆ°á»i là m chÃnh trị nhÆ° anh trai hắn, bá»n há» không thể chấp nháºn mấy chuyện phiệu lÆ°u mạo hiểm nhÆ° váºy. DÆ°Æ¡ng Thủ NghÄ©a bây giá» má»›i hiểu thế nà o là gần vua nhÆ° gần cá»p. Nếu nhÆ° sá»± việc lần nà y vỡ lở ra, thì ngÆ°á»i đầu tiên phải là m tốt thà là DÆ°Æ¡ng Thủ Thà nh hắn không sai.
DÆ°Æ¡ng Thủ Thà nh vắt tay lên trán, nhắm hai mắt lại, cố gắng ngủ để quên Ä‘i má»i chuyện. Cố quên Ä‘i cái cảm giác chán nản của má»™t kẻ không được nắm trong tay số pháºn của mình. Hắn biết giỠđây hắn chỉ nhÆ° cá nằm trong cháºu, thế nhÆ°ng hắn vẫn có má»™t niá»m tin, rằng nếu nhÆ° ngÆ°á»i ta không Ä‘á»™ng đến hắn, thì hắn vẫn sẽ hưởng thụ cái cuá»™c sống nà y cho tháºt tốt.
Äá»™t nhiên má»™t tráºn gió lạnh lùa và o phòng, DÆ°Æ¡ng Thủ Thà nh cÅ©ng phải co ngÆ°á»i rụt cổ mình và o trong trong chăn ấm. Thế nhÆ°ng liá»n đó hắn lại cảm nháºn thấy từng đợt khà lạnh buốt từ má»™t lưỡi dao sáng loáng Ä‘ang ká» sát ngay cổ hắn. DÆ°Æ¡ng Thủ Thà nh rùng mình má»™t cái, những cÆ¡n khà lạnh cứ thế từ cổ hắn lan dần ra toà n cÆ¡ thể.
DÆ°Æ¡ng Thủ Thà nh cÅ©ng không dám Ä‘á»™ng Ä‘áºy, cÅ©ng không đủ cam đảm quay ra nhìn xem đối phÆ°Æ¡ng là ai, chỉ hÆ¡i run run há»i: “NgÆ°Æ¡i là ai?â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘iểm khẩu huyệt của hắn rồi ghé Ä‘Ãt ngồi xuống đầu giÆ°á»ng cạnh hắn. Trên đầu đối phÆ°Æ¡ng Ä‘á»™i má»™t chiếc tất chân con gái nên DÆ°Æ¡ng Thủ Thà nh cÅ©ng không nhìn rõ mặt mÅ©i đối phÆ°Æ¡ng ra sao.
Dù rằng Ä‘ang bị ngÆ°á»i khác ká» dao khống chế nhÆ°ng DÆ°Æ¡ng Thủ Thà nh cÅ©ng là má»™t ngÆ°á»i từng trải, qua đợt hoảng hốt lúc đầu, hắn cÅ©ng nhanh chóng bình tÄ©nh lại. Suy nghÄ© má»™t chút rồi DÆ°Æ¡ng Thủ Thà nh mói thấp giá»ng nói: “NgÆ°Æ¡i muốn bao nhiêu?â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng rồi há» hững nói: “DÆ°Æ¡ng Thủ Thà nh Æ¡i là DÆ°Æ¡ng Thủ Thà nh. NgÆ°Æ¡i đã là m vô số chuyện ác, giấu diếm số ngÆ°á»i tá» vong thá»±c sá»± của vụ nổ má» than, hÆ¡n nữa lại còn tuyệt tình tuyệt nghÄ©a, Ä‘uổi táºn giết tuyệt ngÆ°á»i khác hòng bịt đầu mối. NgÆ°Æ¡i là m váºy không sợ có ngà y bị báo ứng hay sao?â€
DÆ°Æ¡ng Thủ Thà nh giáºt mình sợ hãi, hiện giá» hắn má»›i hiểu ra, là ngÆ°á»i ta đến táºn cá»a tìm hắn báo thù chứ không phải vì của cải tiá»n bạc.
DÆ°Æ¡ng Thủ Thà nh cÅ©ng không trả lá»i câu há»i của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng mà đánh mắt nhìn xung quanh má»™t chút.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhếch mép cÆ°á»i nhạt nói: “Äừng hy vá»ng có ngÆ°á»i tá»›i cứu, ngÆ°Æ¡i dám kêu lên má»™t tiếng, ta chỉ cần Ä‘Æ°a tay nhẹ má»™t cái là cái đầu ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đứt lìa khá»i cổ rồi. Chắc ngÆ°Æ¡i cÅ©ng thấy qua ngÆ°á»i ta cắt tiết gà rồi chứ? Má»™t Ä‘ao hạ xuống là máu me tung toé đó!â€
Trên trán DÆ°Æ¡ng Thủ Thà nh cÅ©ng lấm tấm mồ hôi lạnh, run run giá»ng nói: “NgÆ°á»i anh em, chúng ta không thù không oán, ngÆ°á»i hà tất phải ...â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhà n nhã dùng con dao nhá» gá»t gá»t móng tay thản nhiên nói: “Ta cho ngÆ°Æ¡i má»™t cÆ¡ há»™i, mau chóng nói lại má»™t lượt cho ta nghe đầu Ä‘uôi sá»± việc vụ nổ khà gas ở má» than!â€
“Chẳng phải việc đó do Ä‘oà n công tác từ thà nh phố xuống Ä‘iá»u tra hay sao? Bá»n há» cÅ©ng đã rá»i Ä‘i được Ãt lâu, lại nắm giữ toà n bá»™ hồ sÆ¡ sá»± việc lần nà y, quả thá»±c ta cÅ©ng không biết gì để mà nói cả!†DÆ°Æ¡ng Thủ Thà nh vẫn còn khá tỉnh táo, biết chuyện gì nên nói, chuyện gì không nên nói ra.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng gáºt gáºt đầu cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng rồi tóm lấy cổ tay DÆ°Æ¡ng Thủ Thà nh, nhẹ váºn sức má»™t chút. Chỉ má»›i nhẹ nhà nh thế thôi mà DÆ°Æ¡ng Thủ Thà nh lại cảm giác nhÆ° xÆ°Æ¡ng tay hắn sắp vỡ vụn ra từng mảnh váºy, từng tráºn Ä‘au buốt từ tay truyá»n tá»›i táºn óc. DÆ°Æ¡ng Thủ Thà nh miệng thở hồng há»™c, vá»™i và ng cầu xin nói: “Rốt cuá»™c là ngÆ°Æ¡i muốn gì? NgÆ°Æ¡i muốn bao nhiên tiá»n ta cÅ©ng có thể cho ngÆ°Æ¡i!â€
“Những ngÆ°á»i nhà có ngÆ°á»i thân là thợ má» bị chết oan uổng cÅ©ng Ä‘á»u bị ngÆ°Æ¡i dùng tiá»n nà y mua chuá»™c phải không?â€
DÆ°Æ¡ng Thủ Thà nh cÅ©ng không phủ nháºn mà lá»›n tiếng đáp trả lại TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng: “Sá»± việc cÅ©ng đã xảy ra, ngÆ°á»i thì cÅ©ng đã chết, nếu nhÆ° cứ cố truy cứu trách nhiệm thì thế nà o nữa? Là m váºy cÅ©ng khiến ngÆ°á»i chết sống lại được sao? NgÆ°Æ¡i cÅ©ng đừng có nằm mÆ¡ nữa, tiá»n bồi thÆ°á»ng của chÃnh phủ cÅ©ng chẳng bằng má»™t ná»a tiá»n bồi thÆ°á»ng của bá»n ta đâu. Äây cÅ©ng là chuyện tốt của há» mà thôi, việc gì ngÆ°Æ¡i phải can dá»± và o?â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng ha hả cÆ°á»i lá»›n nói: “Thế nhÆ°ng những kẻ đáng bị trừng phạt lại không bị mảy may gì, hÆ¡n nữa, ngÆ°Æ¡i tháºm chà để che giấu sá»± thá»±c mà không ngần ngại giết ngÆ°á»i diệt khẩu. NgÆ°Æ¡i trả lá»i ta thế nà o đây?â€
“Ta không có là m mấy chuyện đó, ta cÅ©ng chỉ là má»™t cổ đông nho nhá» của cả khu má» than đó mà thôi. Ta không có quyá»n hà nh gì, cÅ©ng không muốn phải gánh chịu trách nhiệm. NgÆ°Æ¡i nói ta vì bảo vệ mình mà giết ngÆ°á»i diệt khẩu sao?†Môi DÆ°Æ¡ng Thủ Thà nh đã khô cứng lại nhÆ°ng hắn vẫn gân cổ lên cãi: “Trên Ä‘á»i nà y chẳng có chuyện gì là tuyệt đối cả, không có trắng Ä‘en rõ rà ng, không có đúng sai tuyệt đối, chỉ có lợi Ãch, chỉ có tham vá»ng là vÄ©nh hằng. NgÆ°Æ¡i giết má»™t mình ta thì thế nà o nữa? NgÆ°Æ¡i cho rằng có thể đòi lại công đạo cho mấy ngÆ°á»i thợ má» bị chết sao? NgÆ°Æ¡i có thể đòi lại công đạo cho ngÆ°á»i nhà của bá»n há» sao? Ha ha ha ... Chỉ là nằm mÆ¡ mà thôi ...!â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thấp giá»ng nói: “Là ngÆ°Æ¡i Ä‘ang nhắc nhở ta không nên hà nh Ä‘á»™ng thiếu suy nghÄ©, sợ rằng nếu nhÆ° chuyện nà y phanh phui sẽ Ä‘á»™ng chạm tá»›i lợi Ãch của mấy gã đứng đằng sau má» than sao?â€
DÆ°Æ¡ng Thủ Thà nh vẫn cứng giá»ng nói: “Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i bá» qua cho ta, ta sẽ cho ngÆ°Æ¡i tiá»n. Từ trÆ°á»›c tá»›i giá» ta cÅ©ng chẳng há» dÃnh dáng gì tá»›i vụ việc lần nà y, ta tháºm chà ...â€
“Ta muốn ngÆ°Æ¡i không được Ä‘á»™ng đến Tần Thanh nữa. HÆ¡n hết, ngÆ°Æ¡i còn phải giúp nà ng ta thoát khá»i má»› rắc rối của các ngÆ°Æ¡i, nà ng ta không có tá»™i!â€
DÆ°Æ¡ng Thủ Thà nh nghe xong mà giáºt mình sá»ng sốt, hắn không ngỠđối phÆ°Æ¡ng lại Ä‘Æ°a ra loại yêu cầu nà y. à nghÄ© thoáng qua đầu, hắn mở to mắt ra nhìn TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lá»›n tiếng nói: “NgÆ°Æ¡i là TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng …â€
Thấy DÆ°Æ¡ng Thủ Thà nh nháºn ra mình, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng thấy có chút phiá»n muá»™n. Mẹ nó chứ, ta đã lồng cả hai cái tất chân Ä‘eo và o rồi thế mà vẫn bị hắn nháºn ra. Xem ra trình Ä‘á»™ cải trang phải hoà n thiện hÆ¡n má»™t chút má»›i được. Thá»±c ra TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không biết chứ chuyện xấu của hắn vá»›i Tần chủ tịch giỠđã đồn khắp cả Xuân DÆ°Æ¡ng, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u coi bá»n há» nhÆ° má»™t đôi. Giá» có ngÆ°á»i tá»›i táºn cá»a đòi lại công bằng cho Tần Thanh, hiển nhiên ngÆ°á»i đầu tiên DÆ°Æ¡ng Thủ Thà nh nghÄ© đến là TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng.
Lúc nói ra mấy lá»i kia xong, DÆ°Æ¡ng Thủ Thà nh lại cảm thấy hối háºn không thôi. Hắn cÅ©ng biết TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thân là cán bá»™ nhà nÆ°á»›c, hiển nhiên sẽ không là m mấy cái chuyện cắt cổ giết ngÆ°á»i kia, thế nhÆ°ng giỠđây lại buá»™t miệng vạch trần thân pháºn hắn. Dám chừng thằng nhãi con nà y có gan giết ngÆ°á»i diệt khẩu lắm. Trong ánh mắt DÆ°Æ¡ng Thủ Thà nh lá»™ ra vẻ sợ hãi cùng tuyệt vá»ng tá»™t Ä‘á»™.
Bị đối phÆ°Æ¡ng nháºn ra, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng chẳng thèm dấu diếm thân pháºn nữa, Ä‘Æ¡n giản gỡ tất chân ra khá»i đầu, rồi dùng bản dao vá»— vá»— mặt DÆ°Æ¡ng Thủ Thà nh mấy cái, lạnh lùng nói: “Äược lắm! Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i đã nháºn ra ta, chúng ta liá»n thẳng thắn nói chuyện Ä‘i. Ta có thể không truy cứu chuyện của má» than nữa, thế nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i phải kêu lão anh trai ngÆ°Æ¡i mau chóng tìm ngÆ°á»i thế thân gánh chịu trách nhiệm, đừng có đổ hết tá»™i lá»—i lên đầu Tần Thanh nhÆ° thế nữa.â€
DÆ°Æ¡ng Thủ Thà nh gượng cÆ°á»i khổ nói: “NgÆ°Æ¡i không biết đó thôi, trong vụ nà y ta cÅ©ng chỉ nhÆ° má»™t con tốt thà chẳng có quyá»n hạn gì ở đây cả. HÆ¡n hết, tÃnh tình nà ng ta lại quá cÆ°Æ¡ng trá»±c, tá»± mua dây buá»™c mình, má»™t má»±c tìm hiểu chân tÆ°á»›ng vụ má» than nổ khà gas, bởi váºy má»›i lâm và o tình cảnh nhÆ° bây giá»!â€
“Nếu nhÆ° các ngÆ°Æ¡i có thể hại nà ng ta, tức là cÅ©ng có thể minh oan cho nà ng!†TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng hung hăng trừng mắt nhìn DÆ°Æ¡ng Thủ Thà nh, sau đó lấy từ trong áo ra má»™t cây ngân châm rồi Ä‘iểm nhẹ lên ngá»±c DÆ°Æ¡ng Thủ Thà nh. DÆ°Æ¡ng Thủ Thà nh có chút sợ hãi nhìn lại ngá»±c mình, đã thấy má»™t Ä‘iểm Ä‘en chá»— đầu mÅ©i châm của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng to dần lên. Äiểm Ä‘en đó to đến má»™t mức nhất định thì bắt đầu phân nhánh thà nh mấy sợi Ä‘en lan ra khắp ngá»±c hắn, nhìn qua giống nhÆ° má»™t con nhện Ä‘en to đùng Ä‘ang nằm giữa ngá»±c.
Châm cứu có thể cứu ngÆ°á»i, cÅ©ng có thể hại ngÆ°á»i. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhìn DÆ°Æ¡ng Thủ Thà nh, cÆ°á»i tủm tỉm nói: “Mạng sống của ngÆ°Æ¡i giá» chỉ còn ba ngà y, cố gắng giúp ta giải quyết chuyện nà y ta liá»n cứu ngÆ°Æ¡i. Bằng không, qua ba ngà y, ngÆ°Æ¡i hẳn phải chết không nghi ngá»!â€
Sắc mặt DÆ°Æ¡ng Thủ Thà nh tái nhợt Ä‘i, giá»ng run run nói: “NgÆ°Æ¡i … NgÆ°Æ¡i …!â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lạnh lùng cắt đứt lá»i hắn nói: “Äừng nên nghi ngá», cÅ©ng đừng tá»± tìm cách cứu mình là m gì, Ä‘á»u vô Ãch cả thôi. HÆ¡n nữa, nếu nhÆ° ta muốn giết ngÆ°Æ¡i cùng gã anh trai thối tha của ngÆ°Æ¡i thì cÅ©ng dá»… nhÆ° trở bà n tay, việc gì phải phiá»n phức nhÆ° váºy. NgÆ°Æ¡i yên tâm, ta đã hứa không truy cứu chuyện của má» than nữa, thì chắc chắn sẽ giữ lá»i. NgÆ°Æ¡i chỉ cần nhá»› kỹ cho ta, trÆ°á»›c tiên, ngÆ°Æ¡i phải tìm cách minh oan cho Tần Thanh, tránh để nà ng ta phải chịu bất cứu ủy khuất gì. Bằng không, ta vá»›i các ngÆ°Æ¡i cá chết lÆ°á»›i rách!â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘i được má»™t lúc rồi nhÆ°ng DÆ°Æ¡ng Thủ Thà nh vẫn chÆ°a tỉnh táo hẳn lại, vẫn cứ trÆ¡ mắt ngồi nhìn chiếc cá»a sổ mở toang. Má»™t lúc sau hắn má»›i giáºt mình tỉnh lại, và việc đầu tiên hắn là m là quay ngÆ°á»i lại vạch áo ra soi mình và o chiếc gÆ°Æ¡ng ở đầu giÆ°á»ng. Lúc nà y dấu ấn hình con nhện Ä‘en lại cà ng nổi rõ hÆ¡n lúc nãy, lại nhá»› tá»›i câu cuối trÆ°á»›c khi rá»i Ä‘i, DÆ°Æ¡ng Thủ Thà nh không nhịn được phải rùng mình má»™t cái. Hắn biết, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không phải là cái loại công chức nhà nÆ°á»›c vâng vâng dạ dạ nhÆ° bình thÆ°á»ng, cứ nhÆ° hắn xuất thân từ lÆ°u manh đầu Ä‘Æ°á»ng xó chợ váºy, không há» coi luáºt pháp ra gì. DÆ°Æ¡ng Thủ Thà nh cÅ©ng không dám nghÄ© nhiá»u nữa, liá»n vá»™i và ng lấy Ä‘iện bấm số gá»i cho anh trai hắn.
DÆ°Æ¡ng Thủ NghÄ©a Ä‘ang ngủ ngon, lại bị ngÆ°á»i khác gá»i Ä‘iện phá rối lúc ná»a đêm nên cÅ©ng có chút bá»±c mình. Dù sao tâm tình hắn mấy hôm nay cÅ©ng căng nhÆ° sợi dây Ä‘Ã n, tuy rằng vụ việc liên quan đến má» than đã được cấp trên ém nhẹm Ä‘i, nhÆ°ng thân kẻ trung gian đứng mÅ©i chịu sà o, hắn vẫn chÆ°a thấy yên tâm lắm, nhỡ đâu lại phát sinh dị biến gì thì sao? Äang ngủ ngon Ä‘á»™t nhiên Ä‘iện thoại lại réo ầm lên, là m DÆ°Æ¡ng Thủ NghÄ©a cÅ©ng hết hồn.
Äầu dây bên kia truyá»n đến tiếng em trai hắn, DÆ°Æ¡ng Thủ Thà nh. NhÆ°ng lạ má»™t Ä‘iá»u là giá»ng hắn lại có vẻ run run. Sau khi nghe em trai kể đầu Ä‘uôi sá»± việc vừa rồi má»™t lượt, DÆ°Æ¡ng Thủ NghÄ©a phẫn ná»™ gà o ầm lên: “Bị má»™t thằng nhãi con hù doạ má»™t chút đã sợ vãi đái ra rồi, thá» há»i sau ngÆ°Æ¡i còn là m nên trò chống gì nữa không? Không cần để ý tá»›i hắn, việc gì phải sợ thằng nhãi lÆ°u manh đó!â€
DÆ°Æ¡ng Thủ Thà nh vẫn không chịu thôi, giá»ng Ä‘iệu van xin nói: “Anh trai, ta thấy hắn không giống đùa chút nà o cả. Không cần nhắc tá»›i bối cảnh đằng sau của hắn, chỉ riêng việc hắn ná»a đêm ná»a hôm vô thanh vô thức tiến táºn đến đầu giÆ°á»ng ta ká» dao và o cổ uy hiếp ta, chỉ váºy thôi cÅ©ng đã không thể coi hắn nhÆ° ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng được rồi. HÆ¡n nữa trÆ°á»›c khi rá»i Ä‘i hắn còn châm ta má»™t châm tạo thà nh má»™t dấu ấn hình con nhện Ä‘en sì. Hắn nói ta không thể sống được quá ba ngà y nữa. Anh à , chuyện nà y anh nhất định phải giúp em!â€
DÆ°Æ¡ng Thủ NghÄ©a chẳng muốn nghe thằng em vô dụng lải nhải nhiá»u nữa, bá»±c mình chẳng thèm nói câu nà o, cụp Ä‘iện thoại cái rụp. NhÆ°ng rất nhanh Ä‘iện thoại lại kêu lên, hiển nhiên là DÆ°Æ¡ng Thủ Thà nh lại gá»i tá»›i. DÆ°Æ¡ng Thủ Thà nh vừa khóc nức nở vừa nói: “Anh à , hắn đã hứa là sẽ không đả Ä‘á»™ng gì tá»›i vụ má» than nổ khà gas nữa, hắn nói chuyện đó căn bản không có liên quan gì tá»›i Tần Thanh, nà ng ta vô tá»™i. Nếu nhÆ° muốn tìm ngÆ°á»i chết thay thì cứ đổ hết tá»™i lá»—i lên đầu La Cảnh Nguyên, còn Tần Thanh thì nà ng ta cÅ©ng chỉ là má»›i nháºm chức được má»™t ngà y ...†DÆ°Æ¡ng Thủ NghÄ©a nghe đến đó cÅ©ng giáºn dữ ném Ä‘iện thoại xuống, không cần nghe Ä‘oạn sau nữa.
Äêm nay cÅ©ng giống nhÆ° bao đêm khác, yên tÄ©nh, lạnh lẽo. Lại má»™t đêm nữa DÆ°Æ¡ng Thủ NghÄ©a mất ngủ. Hắn cứ nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại câu nói của em trai hắn. Thá»±c ra cái việc đổ hết tá»™i lá»—i lên đầu La Cảnh Nguyên, trÆ°á»›c đây hắn đã từng nghÄ© đến. Bác sÄ© đã chuẩn Ä‘oán La Cảnh Nguyên bị ung thÆ° gan, là má»™t kẻ sắp chết không sai, để hắn gánh chịu má»i trách nhiệm thì cÅ©ng không khác gì mấy.
Sau má»™t lúc suy nghÄ© cẩn tháºn lại, DÆ°Æ¡ng Thủ NghÄ©a Ä‘á»™t nhiên giáºt mình, hoá ra từ đầu tá»›i giá» là hắn đã chá»n sai đối tượng. Nếu nhÆ° ban đầu hắn không có lá»±a chá»n Tần Thanh là m kẻ chết thay thì cÅ©ng sẽ không phát sinh ra thêm bao nhiêu chuyện rắc rối nhÆ° váºy. DÆ°Æ¡ng Thủ NghÄ©a châm má»™t Ä‘iếu thuốc rồi cháºm rãi lên sân thượng hóng gió. Gió đêm mát lạnh là m hắn tỉnh táo hÆ¡n, cÅ©ng là m hắn nháºn định ra được nhiá»u Ä‘iá»u mà trÆ°á»›c giá» hắn vẫn u u mê mê đâm đầu và o là m. Ná»™i tâm hối háºn của hắn giỠđây cÅ©ng cà ng lúc cà ng nặng ná» hÆ¡n, chẳng khác gì mà n đêm Ä‘en khịt xung quanh.
DÆ°Æ¡ng Thủ NghÄ©a cÅ©ng chẳng biết mình ngủ từ bao giá». Lúc tỉnh lại Ä‘á»™t nhiên hắn cảm thấy dÆ°á»›i chân Æ°Æ¡n Æ°á»›t dinh dÃnh, lúc xốc chăn lên nhìn, cảnh tượng trÆ°á»›c mắt là m hắn giáºt mình sợ hãi hết hồn hết vÃa. Trên giÆ°á»ng Ä‘oạn ngay dÆ°á»›i chá»— hắn nằm là má»™t vÅ©ng máu to tÆ°á»›ng, bên trên còn má»™t con gà trống bị cắt tiết Ä‘ang trợn mắt nhìn hắn. DÆ°Æ¡ng Thủ NghÄ©a sợ hãi hét lá»›n má»™t tiếng, thế nhÆ°ng cÅ©ng chẳng có ai chạy đến. Mấy năm gần đây hắn vá»›i vợ hắn li thân, má»—i ngÆ°á»i ở má»™t nhà không ai đụng chạm nhau. GiỠđây cả ngôi nhà to đùng cÅ©ng chỉ có má»—i mình hắn ở. DÆ°Æ¡ng Thủ NghÄ©a vá»™i và ng chạy Ä‘i lấy Ä‘iện thoại, hai tay cÅ©ng không tá»± chủ được mà run lên bần báºt, có bấm số 110 mà cÅ©ng phải mất má»™t lúc cÅ©ng chÆ°a xong. Thế nhÆ°ng lúc ngẩng mặt lên nhìn thì thấy trên tÆ°á»ng có má»™t hà ng chữ viết bằng máu Ä‘á» tÆ°Æ¡i: ngÆ°á»i đầu tiên là ngÆ°Æ¡i!
Hà ng chữ to đùng bằng máu tÆ°Æ¡i Ä‘á» chót đã phá tan má»i phòng tuyến của DÆ°Æ¡ng Thủ NghÄ©a, hai mắt hắn trợn lên nhìn hà ng chữ, ống nghe Ä‘iện thoại trong tay cÅ©ng tuá»™t xuống. GiỠđây hắn cảm thấy nhÆ° trong cổ há»ng Ä‘ang mắc má»™t cục gì to đùng là m hắn hô hấp cÅ©ng khó khăn hÆ¡n rất nhiá»u, hai chân hắn cÅ©ng không tá»± chủ được mà run lên bần báºt, tá»±a nhÆ° sắp không thể trụ được nữa, bất kỳ lúc nà o cÅ©ng có thể sụp đổ. Má»›i hai ngà y trÆ°á»›c hắn Ä‘á»c qua má»™t bá»™ truyện găng tÆ¡ băng phái thanh toán lẫn nhau của Mỹ, cÅ©ng có má»™t Ä‘oạn y hệt nhÆ° thế nà y, nhÆ°ng hắn thá»±c nghÄ© không ra, chỉ chá»›p mắt má»™t cái mà má»i chuyện lại xảy ra vá»›i hắn nhÆ° váºy. Hai tay DÆ°Æ¡ng Thủ NghÄ©a run run kéo ngăn kéo ra, cố gắng lục tìm bao thuốc lá. Mãi má»™t lúc lâu sau má»›i lần ra bao thuốc, vừa rút ra má»™t Ä‘iếu Ä‘Æ°a lên tá»›i táºn miệng rồi nhÆ°ng lại để rÆ¡i mất. DÆ°Æ¡ng Thủ NghÄ©a cÅ©ng không nhặt Ä‘iếu thuốc lên nữa mà nhắm chặt hai mắt lại, suy nghÄ© má»™t lúc lâu rốt cục cÅ©ng hạ quyết tâm.
Tà i sản của Tiểu Mùi
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Mùi
01-03-2011, 11:18 PM
Dê lắm nhÆ°ng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Y Äạo Quan Äồ
Tác giả: Thạch Chương Ngư
Chương 66: Dà n xếp ổn thoả
Nhóm dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: Sưu tầm
Sau há»™i nghị cuối cùng tổ công tác, bà thÆ° huyện uá»· DÆ°Æ¡ng Thủ NghÄ©a chỉ ra nếu nhÆ° Ä‘em toà n bá»™ sá»± tình tai nạn tại má» than NgÅ© Lâu đổ trách nhiệm lên đầu tân nhiệm chủ tịch huyện Tần Thanh là không xác thá»±c, nà ng bất quá chỉ là vừa má»›i vá» huyện, ngay cả công tác còn chÆ°a kịp tiếp nháºn, nếu nhÆ° xét tá»›i trách nhiệm thì phải là bản thân cùng chủ tịch huyện tiá»n nhiệm La Cảnh Nguyên gánh chịu. DÆ°Æ¡ng Thủ NghÄ©a Ä‘á»™t nhiên chuyển thái Ä‘á»™ khiến cho cả tổ công tác cảm thấy giáºt mình, mà thượng tầng lãnh đạo Giang Thà nh cÅ©ng vì sá»± thay đổi ý kiến nà y của DÆ°Æ¡ng Thủ NghÄ©a mà có những sợn sóng chuyển biến.
Từ góc Ä‘á»™ của Lê Quốc ChÃnh nhìn lại, DÆ°Æ¡ng Thủ NghÄ©a Ä‘á»™t nhiên chuyển đổi thái Ä‘á»™, chắc chắn sẽ có liên quan tá»›i Hứa ThÆ°á»ng Äức, trong toà n bá»™ sá»± kiện, Lê Quốc ChÃnh không thèm đếm xỉa đến, chỉ cần tráºn phong ba nà y nhanh chóng yên lặng xuống là được. Vá» phần kết quả xá» lý thế nà o, có hay không truy cứu trách nhiệm cán bá»™ Tần Thanh hắn không quan tâm, cho dù có quân tâm hắn cÅ©ng sẽ không tá» thái Ä‘á»™ ra bên ngoà i.
Hứa ThÆ°á»ng Äức từ báo cáo của tổ công tác đã biết sá»± tình được khống chế trong má»™t phạm vi nhất định, kết quả nà y hiển nhiên là khiến hắn thoả mãn. Vá» phần Tần Thanh, sau trong thâm tâm hắn vẫn muốn bảo vệ cho nà ng, nà ng là má»™t tay hắn nâng đỡ lên, không thể không có má»™t chút cảm tình, dù sao là cán bá»™ trẻ phạm má»™t chút sai lầm nhá» cÅ©ng là điá»u không thể tránh khá»i. HÆ¡n nữa đừng nói alf Tần Thanh, bất luáºn là kẻ nà o được phái đến cái vị trà nà y, cho dù không cam lòng cÅ©ng sẽ vẫn phải cam chịu gánh lấy cái trách nhiệm không thuá»™c vá» bản thân mình, Ä‘iá»u nà y chỉ có thể trách váºn khà của nà ng quá xui xẻo thôi. NghÄ© nhÆ° váºt, hắn cÅ©ng có thể lý giải được biểu hiện thất thÆ°á»ng của Tần Thanh, không ai nhẫn tâm nhìn cái cây mình má»™t tam chăm bẵm Ä‘á»™t nhiên chết non. Hứa ThÆ°á»ng Äức lo lắng so vá»›i những ngÆ°á»i khác còn chu toà n hÆ¡n nhiá»u, DÆ°Æ¡ng Thủ NghÄ©a Ä‘á»™t ngá»™t cải biên, trong đó nhất định là gặp Ä‘iá»u gì khó nói, bất quá hắn nếu có thể tá» thái Ä‘á»™ nhÆ° váºy, Hứa ThÆ°á»ng Äức cho rằng là hắn còn biết thá»i biết thế, tá» vong ba ngÆ°á»i trách nhiệm cÅ©ng không phải là lá»›n, trách nhiệm lại chia sẻ ra, tất cả má»t ngÆ°á»i sẽ không ai phải chịu gánh nặng lá»›n. HÆ¡n nữa, Hứa ThÆ°á»ng Äức cÅ©ng sắp thằng chức lên hà ng lãnh đạo tỉnh, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên hắn không muốn xảy ra Ä‘iá»u phiá»n phức gì và o lúc nà y. Thế nhÆ°ng lúc nà y hắn lại cứ luôn lo lắng, Tần Thanh trong chuyện nà y lại cứ muốn là m cho rõ rà ng, không phảo ngÆ°á»i khác sẽ nói hắn che chở ngÆ°á»i của chÃnh mình, cho nên hắn cuối cùng cÅ©ng Ä‘Æ°a ra quyết định, nếu nhÆ° Tần Thanh thiếu tôi luyện nhÆ° váºy thì cứ để lại nà ng ở Xuân DÆ°Æ¡ng huyện luôn, Ä‘oà n thị uá»· bà thÆ° sẽ cho ngÆ°á»i khác đảm nháºn.
Trong thị uá»· lãnh đạo, ngÆ°á»i rõ rà ng vói chuyện anỳ nhất Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là thÆ°á»ng vụ phó thị trưởng Lý TrÆ°á»ng VÅ©, bản thân hắn từng là bà thÆ° huyện uá»· Xuân DÆ°Æ¡ng, toà n bá»™ sá»± kiện nà y diá»…n ra hắn thuá»· chung vẫn giữ thái Ä‘á»™ quan sát, tuy rằng biêtz TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng có liên quan trong đó, thế nhÆ°ng hắn so vá»›i bất cứ kẻ nà o Ä‘á»u rõ rà ng chi tiết chuyện nà y hÆ¡n cả, rút dây Ä‘á»™ng rừng, muốn sá»± tình xông xuôi ổn thoả thì tất cả các bên Ä‘á»u phải nhượng bá»™. DÆ°Æ¡ng Thủ NghÄ©a ngay từ đầu tiên đã Ä‘em mục tiêu đổ trách nhiệm lên hết trên đầu Tần Thanh, đây chÃnh là nguyên nhân căn bản khiến cho cÆ¡n bão nà y cứ dai dẳng không chịu lắng xuống. Nếu đổi lại là hắn, hắn sẽ tuyệt không có là m nhÆ° váºy, cà ng gặp phải đại sá»± cà ng không thể chối bá», chỉ có trÆ°á»›c tiên là tìm cách Ä‘Æ¡n giản hoá vấnd dá», sau đó tìm cách chia Ä‘á»u trách nhiệm, mà DÆ°Æ¡ng Thủ NghÄ©a hiển nhiên là má»™t tay mÆ¡ thiếu tố chất lãnh đạo, chÃnh vì hắn cứ tìm má»i cách để đùn đẩy trốn tránh trách nhiệm nên má»›i khiến cho sá»± tình cà ng trở nên phức tạp nhÆ° váºy.
Lúc biết được kết quả cuối cùng, Lý TrÆ°á»ng VÅ© mứoi gá»i Ä‘iện cho TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, đây cÅ©ng là từ lúc phát sinh sá»± tình tai nạn ở má» than, Lý TrÆ°á»ng VÅ© má»›i chủ Ä‘á»™ng gá»i Ä‘iện cho TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nháºn được Ä‘iện thoại của Lý TrÆ°á»ng VÅ©, hiển nhiên là có chút tâm tình: “Lý phó thị trưởng! Tháºt sá»± là không ngá» a!â€
TrÆ°Æ¡ng ngữ khà của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, Lý TrÆ°á»ng VÅ© Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là nghe ra tiểu tá» kia đối vá»›i thái Ä‘á»™ bà ng quan của mình vừa qua bất mãn, hắn báºt cÆ°á»i ha hả nói: “TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, sở thÆ°Æ¡ng mại đầu tÆ° lúc nà o lại mở rá»™ng công tác tá»›i khai thác má» than rồi?â€
Những lá»i nà y của hắn khiến cho TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhất thá»i có chút ngại ngùng, Ä‘Ãch xác là hắn xen và o việc của ngÆ°á»i khác. NhÆ°ng bản thân nhìn Tần Thanh bị khi dá»… không chịu được nên mứoi ra tay tÆ°Æ¡ng trợ, Lý TrÆ°á»ng VÅ© Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không có nghÄ©a vụ phải giúp mình trong cái việc nà y, nghÄ© tá»›i đây TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng ho khan má»™t tiếng rồi đáp lá»i: “À thì… Ta là bang trợ lý giải má»™t Ãt tình huống cho Tần chủ tịch huyện thôi mà .â€
Lý TrÆ°á»ng VÅ© trong lòng cÆ°á»i thầm, ngÆ°Æ¡i lý giải tình huống? Tần Thanh phải cần đến ngÆ°Æ¡i sao? Lại nói đến vụ phòng khách sạn, tháºt sá»± là anh hùng xuất thiếu niên a! Con mẹ nó, thằng nhãi nà y ngay cả quả phụ Thanh mà cÅ©ng… Thá»±c sá»± là là m cho kẻ khác phải ngưỡng má»™, thèm thuống chết thôi. Lý TrÆ°á»ng VÅ© nhẹ giá»ng nhắc nhở: “Sá»± tình má» than NgÅ© Lâu đã có định luáºn, ngÆ°Æ¡i không nên tiếp tục gây mÆ°a gây gió nữa. Chuyện nà y kết thúc ở đây, đối vá»›i ngÆ°Æ¡i, đối vá»›i tần Thanh Ä‘á»u tốt.â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng tháºp phần quan tâm tá»›i kết quả sá»± tình sau cùng, hắn thấp giá»ng há»i: “Thế kết quả sau cùng thế nà o?â€
“Tần Thanh hôm đó là ngà y đầu tân nhiệm, ngay cả công tác cÅ©ng chÆ°a tiếp nháºn, cho nên trách nhiệm nà y cÅ©ng không thể quy hết lên đầu nà ng được. bà thÆ° huyện uá»· DÆ°Æ¡ng Thủ NghÄ©a và chủ tịch huyện tièn nhiệm La Cảnh nguyên cÅ©ng phải chịu trách nhiệm liên Ä‘á»›i.â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nghe váºy không khá»i hết sức vui mừng, xem chừng kế giết gà doạ khỉ quả nhiên có hiệu quả, hắn cố nén vui sÆ°á»›ng nói: “Nói cách khác là Tần Thanh không việc gì?â€
Lý TrÆ°á»ng VÅ© trầm ngâm má»™t chút rồi nói: “Vá» chức vụ thì ở Xuân DÆ°Æ¡ng không có gì, bất quá lo lắng là áp lá»±c công tác của nà ng, có lẽ quyết định thôi chức vụ Ä‘oà n thị uá»· bà thÆ°. Bất quá ngÆ°Æ¡i cứ yên tâm, đối vá»›i con Ä‘Æ°á»ng là m quan của nà ng không có ảnh hưởng gì.†Äây là Lý TrÆ°á»ng VÅ© xem ra, chuyện nà y là tác dụng của Hứa ThÆ°á»ng Äức, chắc chắn lão sẽ không Ä‘em má»™t cán bá»™ trẻ tuổi có năng lá»±c do chÃnh tay mình bồi dưỡng vứt bá». Trong hồ sÆ¡ của Tần Thanh cÅ©ng sẽ không lÆ°u lại dấu vết không đẹp nà o, nói cách khác, tiá»n đồ của nà ng vẫn má»™t khoảng rá»±c rỡ.
Tần Thanh theo tổ công tác rá»i khá»i huyện Xuân DÆ°Æ¡ng nên cÅ©ng không biết kết quả cuối cùng việc nà y ra sao. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘uổi theo xe nà ng gá»i: “Tần chủ tịch!†TrÆ°á»›c mặt ngÆ°á»i ngoà i, thằng nhãi nà y vẫn còn biết tá» ra lịch sá»±, không có réo Thanh tá»· nhÆ° bình thÆ°á»ng.
Tần Thanh nhẹ giá»ng nói: "Có chuyện gì?"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhìn mấy ngÆ°á»i tổ công tác gần bên rồi thấp giá»ng nói: “Tần chủ tịch! Tôi là m kiểm Ä‘iểm, ngà i xem cho!â€
Tần Thanh tiếp nháºn tá» giấy trong tay hắn, đã thấy trên đó viết: ‘Nhẫn má»™t thá»i gió êm sóng lặng, nhượng ba phần trá»i cao bể rá»™ng.†Trong tâm chÆ°a phát giác ra Ä‘iá»u gì, liá»n nhìn TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vá»›i con mắt khó hiểu. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói: “Bất luáºn chuyện gì cÅ©ng qua rồi, ta đợi ngÆ°Æ¡i trá» vá».â€
Trong ná»™i tâm Tần Thanh không khá»i cảm thấy ấm áp, lông mi giáºt giáºt mấy cái, vá»™i và ng quay mặt Ä‘i, hÆ°á»›ng ô tô Ä‘i đến.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đứng nhìn theo bóng dáng xinh đẹp của Tần Thanh, bất thình lình tai hắn bị Sở Yên Nhiên nhéo mạnh má»™t cái: “Nhìn cái gì mà nhìn? ChÆ°a trông thấy nữ nhân bao giá» hay sao?â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i khổ nói: “ta nói nha đầu nhà ngÆ°Æ¡i nà y, ban ngà y ban mặt, phải giữ hình tượng má»™t chút chứ.â€
“Hừ! Ta thÃch thế đấy! Nói mau! NgÆ°Æ¡i vá»›i nà ng rốt cuá»™c là quan hệ hệ gì?†Sở Yên Nhiên nghiêm mặt há»i.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cợt nhả trả lá»i: “Quan hệ công tác!â€
“Phi! Äừng có gạt ngÆ°á»i. Nhìn cái bá»™ dạng, vẻ mặt của ngÆ°Æ¡i hết sức không bình thÆ°á»ng. Nói! Äêm hôm khuya khoắt ngÆ°Æ¡i và o phòng nà ng là m gì?â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng CÅ©ng hÆ¡i sá»ng sốt nhÆ°ng rồi láºp tức minh bạch, nhất định là chuyện tần Thanh là m chứng cho mình truyá»n ra ngoà i. Chuyện tốt không ra cá»a, chuyện xấu truyá»n ngà n dặm, nhất là ngÆ°á»i ta đối vá»›i chuyện nam nữ nà y lại cà ng có hứng thú, chuyện vị mỹ nữ chủ tịch huyện và phó chủ nhiệm sở thÆ°Æ¡ng mai đầu tÆ° đã sá»›m xôn xao dÆ° luáºn khắp huyện, Sở Yên Nhiên nghe được cÅ©ng không có gì là lạ.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i ha hả nói: “Cô nam quả nữ ở trong má»™t phòng thì ngÆ°Æ¡i bảo là m gì nà o? Hai chúng ta cÅ©ng không phải chÆ°a từng nhÆ° thế nhỉ?â€
Mặt Sở Yên Nhiên nóng lên: “NgÆ°Æ¡i Ãt nói báºy Ä‘i. Ta vá»›i ngÆ°Æ¡i cái gì cÅ©ng không có.â€
“Ta vá»›i nà ng ta cÅ©ng nhÆ° váºy.â€
“Äó là ta ý chà kiên định chứ còn ngÆ°Æ¡i liên tục mÆ°u đồ giở trò.â€
“Tần Thanh nà ng ta ý chà kiên định so vá»›i ngÆ°Æ¡i còn cao hÆ¡n nhiá»u nha. Còn nha đầu nha ngÆ°Æ¡i ấy à , nếu ta không phải là má»™t Äảng viên, không phải là má»™t cán bá»™ nhà nÆ°á»›c thì ta đã sá»›m lấy thân ngÆ°Æ¡i báo đáp Æ¡n của ta rồi.â€
"LÆ°u manh!"
“Ta nho nhã phong Ä‘á»™, lịch sá»± thế nà y mà sao và o mắt ngÆ°Æ¡i lại cứ thanh lÆ°u manh thế nhỉ?â€
Sở Yên Nhiên không nói vá»›i hắn nữa, tức giáºn giÆ¡ cánh tay trắng trẻo lên hung hắng đấm và o ngá»±c hắn: “Ta mặc kệ, hiện tại ngÆ°Æ¡i là m cho ta khó chịu. NgÆ°Æ¡i phải nói rõ rà ng cho ta.â€
“Dá»±a và o cái gì thế? Ta không có là m a! Thế nà o mà thể diện tan gay cả má»™t xu cÅ©ng không đáng thế nà y?â€
Hai ngÆ°á»i cứ ở đó dây dÆ°a cãi nhau, An Ngữ Thần đã lái chiếc jeep Bắc Kinh và o trong bãi Ä‘á»— xe của khách sạn. Chiếc xe mà y đổ trông rất bắt mắt, hÆ¡n nữa ở Xuân DÆ°Æ¡ng nà y cÅ©ng rất hiệm xuất hiện loại xe sang nhÆ° thế. Thấy TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘ang cãi nhau cùng Sở Yên Nhiên, An Ngữ Thần không khá»i nhÃu mà y, tháºt là đáng lo lắng, Xuân DÆ°Æ¡ng huyện thì Ä‘ang phong vân biến hoá không biết thế nà o, còn thằng nhãi nà y cÆ° nhiên vẫn ở đây tán gái.
An Thần Từ trong xe nhảu xuống, cố ý ho khan một cái.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhân cÆ¡ há»™i bá» Sở yên Nhiên qua má»™t bên, nghênh đón An Ngữ Thần, ha hả cÆ°á»i nói: “Thá»±c sá»± là khách quý a! An tiểu thÆ° tìm ta có việc gì?â€
An Ngữ Thần gáºt đầu nói: “Nghe nói ngÆ°Æ¡i có chuyện, cho nên tá»›i xem sao!â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói: “À, cÅ©ng có má»™t chút phiá»n toái nhá», nhÆ°ng sá»± tình đã đầu và o đấy rồi. Äa tạ An tiểu thÆ° quan tâm!â€
An Ngữ Thần cÅ©ng có chút bá»±c mình, trÆ°á»›c đây chÆ°a bao giá» thấy thằng nhãi nà y lịch sá»± nhÆ° thế. Thì ra là ngà y hôm nay đổi tÃnh là là m trò trÆ°á»›c mặt ná» tá» kia. Nhìn khuôn mặt Sở Yên Nhiên xinh đẹp, má»™t vẻ đẹp trà n đầy sức sống, thanh xuân, An Ngữ Thần cÅ©ng không khá»i sinh ra má»™t loại cảm giác thưởng thức, quay sang nhìn TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, nà ng bá»—ng nhiên nói má»™t câu: “TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, là bằng hữu ta tất phải nhắc nhở ngÆ°Æ¡i, có những việc phải chú ý tá»›i ảnh hưởng của nó, cho dù ngÆ°Æ¡i khôgn chú ý thì Tần chủ tịch huyện kia cÅ©ng phải chú ý, tháºt không ngỠở đại lục các ngÆ°Æ¡i mà cÅ©ng phóng khoáng quá a!â€
TrÆ°Æ¡ng đại quan nhân không khá»i sá»ng sốt, mẹ nó chứ, nha đầu kia thế napf lại phán má»™t câu nhÆ° thế chứ, cái nà y chẳng phải rõ rà ng là muốn hại ngÆ°Æ¡i sao? Hắn nhÃu mà y nhìn An Ngữ Thần, đúng là có cái câu tiểu nhân cùng nữ tá» không thể hợp nhau, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nói: “Ta chÆ°a từng dám cÆ¡i An đại tiểu thÆ° là bằng hữu, hÆ¡n nữa nói đến phóng khoáng, những ngÆ°á»i Hồng Kông các ngÆ°Æ¡i má»›i tháºt sá»± a, chÃnh ngÆ°Æ¡i cÅ©ng giám ná»a đêm và o phòng của ta còn gì.â€
Khuôn mặt Sở Yên Nhiên trở lên tái tái, nà ng xoay bÆ°á»›c rá»i Ä‘i hÆ°á»›ng tá»›i xe ô tô của mình, An Ngữ Thần đứng đó vẻ mặt cÆ°á»i gian xảo.
Äối vá»›i loại đáp đá xuống giếng nà y TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng không có biện pháp, Ä‘ang muốn Ä‘uổi theo Sở Yên Nhiên thì bị An Ngữ Thần túm vai lại nói thêm má»™t câu: “Gia gia ta cuối tuần quay lại đây đó!â€
“Liên quan quái gì tới ta!†Trương đại quan nhân không nhịn được gắt lên.
Sở Yên Nhiên đã khởi động xe.
An Ngữ Thân tÆ°Æ¡i cÆ°á»i há»›n hở vá»— vá»— vai hắn nói: “Nữ tỠổn lắm, ngÆ°Æ¡i không xứng vá»›i ngÆ°á»i ta đâu!â€
“Ta xem chừng ngÆ°Æ¡i có bệnh a! Không nhìn được nữ nhân Ä‘i vá»›i ta sao? Biến thái!â€
“NgÆ°Æ¡i chá»i ta đó hả!â€
“Mặc kệ ngươi! Trương đại quan nhân vội sải bước chạy đuổi theo xe, rồi trực tiếp nhảy lên trên xe. Sở Yên Nhiên cũng không có nói gì, trên mặt vẫn lộ ra vẻ nghiêm lệ và băng sương.
“Giáºn tháºt hả?†TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhẹ giá»ng há»i.
Sở Yên Nghiên lại cÆ°á»i má»™t tiếng: “Giáºn? Ta Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là sẽ không mắc lừa cô ta rồi, nà ng ta nói nhÆ° váºy hẳn là muốn ta tức giáºn. Cháu gái của An Chà Viá»…n hả? Rất có tÃnh cách a! Không phải là nà ng ta cÅ©ng thÃch ngÆ°Æ¡i đấy chứ.â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i khổ: “Tiêu thÆ° a, đừng có doạ ta chứ. Ta sợ cái loại năm nhân bà nà y lắm. Mà ta xem rất có thể là nà ng ta coi trá»ng ngÆ°Æ¡i, ta nghe nói Hồng Kông rất nhiá»u cái dạng ngÆ°á»i nhÆ° thế
Sở Yên Nhiên Ä‘á» mặt nói: “Báºy ba! Sao ngÆ°Æ¡i áh mồm ra không nói được lá»i nà o tá» tế à ?â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nói: “Ta ngÆ°á»i ngay không thể không nói lá»i tháºt. Ta nói cho ngÆ°á»i hay, ta rõ rà ng là má»™t thanh niên đầy nhiệt huyết, sống phúc háºu thiện lÆ°Æ¡ng, thế nà o dứoi con mắt mấy ngÆ°á»i toà n thà nh sắc lang. Ta sống cho tá»›i bây giá» thá»±c sá»± là chÆ°a nối oan ức nà o lá»›n nhÆ° thế!â€
Sở Yên Nhiên liếc mắt nhìn hắn nói: “Sắp tá»›i ta sẽ nói vá»›i Lâm a di tá»›i Thanh Thai SÆ¡n má»™t chuyến, xem xét xem có khả năng có thể đầu tÆ° hay không.â€
Nghe được hai chữ đầu tÆ° láºp tức TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng phấn khởi lên ngay, dù sao đối vá»›i thằng nhãi nà y, chiến tÃch vẫn là hấp dẫn hắn nhất, kéo được ngÆ°á»i khác đầu tÆ° chẳng khác nà o mang chiến tÃch vá» dán lên bảng thanh tÃch của mình. Hắn vá»™i nói: “Chỉ cần ngÆ°Æ¡i có thể bảo Lâm a di đầu tÆ°, ta có thể tối Æ°u hoá chÃnh sách cho các ngÆ°á»i.â€
Sở Yên Nhiên cÆ°á»i nói: “Nhìn cái bá»™ dạng hà há»ng của ngÆ°Æ¡i kìa. Muốn chÃnh sách Æ°u đãi nhiá»u, chúng ta thà cứ đầu tÆ° ở Kinh SÆ n, chứ chạy đến cái địa phÆ°Æ¡ng cái gì cÅ©ng lạc háºu thiếu thốn nà y là m gì?â€
“Váºy Sở chủ tịch vẫn đầu tÆ° ở đây là do mối thâm tình của hai ta, thá»±c sá»± là là m cho ta cảm Ä‘á»™ng quá Ä‘i mất!â€
“Nói nhảm Ãt thôi! Tà nữa vá» sở thì xuống xe, ta còn phải trở vá» Kinh SÆ¡n có việc!â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng từ biệt Sở Yên Nhiên sau đó Ä‘i và o sở thÆ°Æ¡ng mại đầu tÆ°, từ lúc xảy ra sá»± kiện má» than, bây giá» TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng má»›i tá»›i đây lần đầu. Trên Ä‘Æ°á»ng gặp mấy cán bá»™ của sở, ai lấy cÅ©ng Ä‘á»u lịch sá»± chà o há»i đối vá»›i vị phó chủ nhiệm sở nà y, TrÆ°Æ¡ng đại quan nhân nổi tiếng cÆ°á»ng hãn hÆ¡n ngÆ°á»i, tạm thá»i không bà n tá»›i bốn gã thân nhân thợ má» Ä‘ang bị thÆ°Æ¡ng nặng phải nằm viện kia, chỉ cần là chuyện liên quan vá»›i vị mỹ nữ chủ tịch huyện tân nhiệm kia cÅ©ng đã danh chấn Xuân DÆ°Æ¡ng rồi, à mà phải là danh chấn Giang Thanh má»›i phải.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vừa má»›i trá» lại phòng là m việc đã gá»i Vu Tiểu Äông tá»›i há»™i báo công tác, nà ng vẫn là trợ thủ cống tác đắc lá»±c nhất của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng. Từ ngà y Tần Thanh nói qua suy nghÄ© vá» vấn Ä‘á» quy hoạch lâu dà i cho việc khai phá Thanh Thai SÆ n, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đã bố trà để Vu TIểu Äông thu tháºp các ý kiến chuyên gia, xuất ra má»™t số ý kiến sÆ¡ bá»™ vá» phÆ°Æ¡ng án khai thác, Vu Tiểu Äông hiện tại đã chuẩn bị không Ãt tÆ° liệu, nghe nói TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng trở vá», láºp tức Ä‘Æ°a tất cả tá»›i.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhìn má»™t đống tà i liệu nà ng Ä‘Æ°a tá»›i không khá»i nhức đầu, ho khan má»™t tiếng nói: “Có phÆ°Æ¡ng án cụ thể thì Ä‘Æ°a tá»›i Ä‘i. Nhiá»u tÆ° liệu nhÆ° váºy, có Ä‘á»c hết cÅ©ng giải quyết được cái gì?â€
Vu Tiểu Äông nở nụ cÆ°á»i, nà ng biết vị phó chủ nhiệm nà y đối vá»›i chi tiết cụ thể trÆ°á»›c giá» không có coi trá»ng, nà ng thu hồi lại đống tÆ° liệu nói: “Äược rồi, Vá» chuyện xây dá»±ng phim trÆ°á»ng cho phÃa Hồng Kông lần trÆ°á»›c, Lâm Thanh VÅ© đã tá»›i đây nhiá»u lần, hắn xin thanh toán tiá»n công trình, Tống chủ nhiệm cÅ©ng nói qua rồi, TrÆ°Æ¡ng chủ nhiệm ngà i xem…â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhÃu mà y, không ngá» Lâm Thà nh VÅ© quanh co lòng vòng rồi cÅ©ng tìm tá»›i Tống Thụ Thà nh, cả hai tên nà y hắn Ä‘á»u rất không Æ°a. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thản nhiên nói: “Nếu Tống chủ nhiệm lên tiếng rồi thì cho hắn thêm 10% nữa, còn hÆ¡n nữa sau nói tiếp. An Lão cuối tuần nà y tá»›i Xuân DÆ°Æ¡ng, chuẩn bị công tác đón tiếp cho tốt Ä‘i.â€
"Trương chủ nhiệm yên tâm."
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói: “Ta không phải là chủ nhiệm a! Ta vá»›i ngÆ°Æ¡i cÅ©ng là nhÆ° nhau cả thôi, Ä‘á»u là phó chủ nhiệm!†Nói tá»›i đây thì Triệu Thà nh Äức bÆ°á»›c và o, Vu Tiểu Äông biết hai ngÆ°á»i bá»n há» hẳn là có chuyện cần bà n, liá»n lui ra ngoà i.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng má»i Triệu Thà nh Äức ngồi xuống bà n tiếp khách, rút bao thuốc ra má»i hắn. Triệu Thà nh Äức nói: “TrÆ°Æ¡ng chủ nhiệm,ta vừa nghe được má»™t chuyện, huyện ta sắp tá»›i sẽ có biến Ä‘á»™ng gì phải không?†Triệu Thà nh Äức cùng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng có thể nói là quan hệ không tồi, cho nên cÅ©ng sẽ không quanh co lòng vòng gì. Thân là chủ nhiệm sở thÆ°Æ¡ng mại và đầu tÆ°, hắn Ä‘Æ°Æ¡nc nhiên cÅ©ng phải quan tâm đến vấn đê thượng tầng lãnh đạo huyện, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cùng Lý TrÆ°á»ng VÅ© có quan hệ đặc biệt, khiến cho má»i ngÆ°á»i nghÄ© hắn Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết rõ kết quả trÆ°á»›c ngÆ°á»i khác.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đáp lá»i: “Theo nhÆ° ta nghe nói hẳn là không có biến Ä‘á»™ng gì!â€
Má»™t câu nói nhìn nhÆ° bình thản nhÆ° thế, nhÆ°ng trong ná»™i tâm Triệu Thà nh Äức lại nổi dạy ngà n lá»›p sóng, những lá»i nà y của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng chÃnh là thượng tầng lãnh đạo huyện sau sá»± kiện tai nạn má» than nà y cÅ©ng không có gì thay đổi. Nói cách khác là tần Thanh sẽ vẫn trở lại Xuân DÆ°Æ¡ng là m chủ tịch huyện. Hiện giá» cả Xuân DÆ°Æ¡ng ai chẳng biết nữ chủ tịch huyện Tần thanh cùng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng có quan hệ, Tần Thanh để chứng minh hắn vô tá»™i, nà ng tháºm chà cả danh dá»± của bản thân mình cÅ©ng không tiếc hi sinh, chÃnh vì lẽ đó mà quan hệ quả hai ngÆ°á»i là không thể nghi ngá». Mà TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng tại hiện trÆ°á»ng má» than để bảo vệ Tần Thanh cÅ©ng thể hiện ra hà nh Ä‘á»™ng khó tin, có thể nói quân hệ giữa hai ngÆ°á»i còn cao hÆ¡n mức đồng sá»± hay lão đạo vá»›i hạ cấp. Chỉ cần ngà y nà o tần Thanh tại vị tại Xuân DÆ°Æ¡ng huyện, khẳng định Ä‘Æ°á»ng là m quan của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng sẽ thuáºn buồm xuôi gió. Äối vá»›i Triệu Thà nh Äức mà nói đây Ä‘Æ¡n giản chỉ là đứng vá» phe ai, tuy rằng nguyên bản là hắn muốn đứng và o hà ng ngÅ© của bà thÆ° huyện uá»· DÆ°Æ¡ng Thủ NghÄ©a, nhÆ°ng ngÆ°á»i ta lại không cho hắn có cÆ¡ há»™i đó, cho nên chỉ có thể đứng vá» phe của nữ chủ tịch huyện Tần Thanh. Mà đứng vá» phÃa Tần Thanh cÅ©ng là đứng vá» phÃa TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, mà đứng vá» phÃa TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng chÃnh là đứng vá» phe thÆ°á»ng vụ phó thị trưởng Giang Thà nh Lý TrÆ°á»ng VÅ© kia.
Triệu Thà nh Äức gáºt đầu: “TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng! Nghe nói xe của ngÆ°Æ¡i bị ngÆ°á»i ta phá há»ng. Sở thÆ°Æ¡ng mại đầu tÆ° chúng ta xe còn không Ãt, vừa vặn còn má»™t chiếc Santana vẫn còn để đó. HÆ¡n nữa sắp tá»›i ngÆ°Æ¡i còn phải phụ trách công tác đón tiếp nhiá»u lắm, nên lấy mà dùng a!†Nói xong Triệu Thà nh Äức đặt cái chìa khoá xe ô tô lên trên bà n.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đối vá»›i Triệu THà nh Äức cÅ©ng có má»™t chút hảo cảm, trên thá»±c tế thì hắn tại sở thÆ°Æ¡ng mại đầu tÆ° nà y vẫn là cấp dÆ°á»›i của Triệu Thà nh Äức. NhÆ°ng Triệu Thà nh Äức kia cÅ©ng là kẻ biết ngÆ°á»i biết ra, nhìn ra được tiá»m lá»±c của mình cho nên má»›i ngược Ä‘á»i mà đi lấy lòng cấp dứoi nhÆ° váºt. Tại thá»i Ä‘iểm nà y, có thể coi nhÆ° hắn có con mắt biết nhìn giống nhÆ° VÆ°Æ¡ng Bác Hùng, bất quá vá» váºn khà thì còn phải chá» xem hắn có được nhÆ° VÆ°Æ¡ng Bác Hùng hay không.
Nói là xe không dùng, nhÆ°ng thá»±c ra là xe vừa má»›i mua chÆ°a lâu, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng bảo LÆ°Æ¡ng Tại Hoà kiểm tra má»™t lượt giúp cho mình xong rồi ngồi lên thá». Tháºt đúng là so vá»›i chiếc Bắc Kinh cổ lá»— kia của mình thì không biết nói thế nà o cho phải.
LÆ°Æ¡ng Tại hoà trong khoảng thá»i gian nà y cÅ©ng đã suy nghÄ© rất nhiá»u, tại sở đầu tÆ°, sở thÆ°Æ¡ng mại, tháºm chà là cả huyện Xuân DÆ°Æ¡ng, TrÆ°Æ¡ng chủ nhiệm hiện tại là có thá»±c lá»±c hÆ¡n hẳn so vá»›i Tống Thụ Thà nh, chÃnh vì bản thân mình cố gắng bám và o Tống Thụ Thà nh nên giá» má»›i lâm và o cái hoà n cảnh dở khóc dở cÆ°á»i nhÆ° thế nà y, tại sở đầu tÆ° coi nhÆ° mất hết quyá»n lá»±c, má»i công việc hầu hết Ä‘á»u không tá»›i hắn khoa chân múa tay, LÆ°Æ¡ng Tại Hoà tháºm chà hối háºn không hiểu vì sao lúc đó lại rá»i phòng thuế vụ cùng vá»›i Tống Thụ Thà nh, cÅ©ng hối háºn nhÆ° hắn còn có Khang Quốc CÆ°á»ng, so vá»›i hẳn Khang Quốc CÆ°á»ng còn muốn phiá»n muá»™n hÆ¡n, LÆ°Æ¡ng Tại Hoà nguyên bản là má»™t tà i xế, mà là tà i xế thì cùng lắm cÅ©ng chỉ là lái xa, còn Khang Quốc CÆ°á»ng hiện tại căn bản không tìm lại được vị trà của mình, vô luáºn là TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng hay Triệu Thà nh Äức Ä‘á»u coi nhÆ° không trông thấy hắn, cho nên hắn vô cùng nóng ruá»™t. NhÆ°ng cÅ©ng chỉ có hai biện pháp má»™t là ra khá»i sở thÆ°Æ¡ng mại đầu tÆ°, hai là phải cải thiện được mối quan hệ đối vá»›i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, từ đây mà nhìn ra Xuân DÆ°Æ¡ng cÅ©ng chẳng có cái địa phÆ°Æ¡ng nà o tốt, trÆ¡ vá» cục thuế thì hắn cÅ©ng muốn, nhÆ°ng trÆ°á»›c đây ở đó đã đắc tá»™i vá»›i không Ãt ngÆ°á»i, hiện tại Tống Thụ Thà nh cÅ©ng không còn ở đó, Ä‘Ã nh chặt đứt cái niệm tưởng kia, vì váºy cÅ©ng chỉ cồn má»™t lá»±a chá»n duy nhất.
Khang Quốc CÆ°á»ng cÅ©ng minh bạch nếu bản thân mình muốn hẹn TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nói chuyện, chắc chắn ngÆ°á»i ta sẽ không cho hắn cái thể diện nà y, vì váºy cách tốt nhất là tìm má»™t ngÆ°á»i trung gian. NgÆ°á»i trung gian mà hắn tìm được là Triệu Tân VÄ©, Triệu Tân VÄ© trÆ°á»›c đây cÅ©ng từng tá»›i sở thuế vụ cầu hắn giúp đỡ, thế cho nên có thể nói Xuân DÆ°Æ¡ng huyện nà y rất là nhá» bé, cúi đầu ngẩng đầu Ä‘á»u gặp ngÆ°á»i quen.
Nếu nhÆ° là ngÆ°á»i khác nói, không chừng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng có thể cá»± tuyệt, nhÆ°ng là Triệu Tân VÄ© kêu hắn thì khả nà ng lac có thể.
Äêm đó ngoại trừ TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, Triệu Tân VÄ© cùng Äá»— VÅ© Phong, KhÆ°Æ¡ng Lượng, VÆ°Æ¡ng Bác Hùng mấy ngÆ°á»i Ä‘á»u táºp trung lại đây, phần là vì để biện há»™ cho Khang Quốc CÆ°á»ng, phần là để ăn mừng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đã qua được phiá»n phức. Ai cÅ©ng dá»u biết nếu không phải Tần Thanh đứng ra là m chứng cho, cái án kia nhất định tiểu tá» nà y không thoát khá»i hiá»m nghi.
NgÆ°u Văn CÆ°á»ng thì Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không phải bà n, hắn vốn là lão bản của hà ng nhà , trÆ°á»›c giá» mấy ngÆ°á»i tụ táºp vẫn Ä‘á»u alf hắn an bà i, thế nhÆ°ng lần nà y có Khang Quốc CÆ°á»ng chủ Ä‘á»™ng bá» tiá»n ra thì hắn cÅ©ng hết sức vui vẻ thôi.
Cả đám ngÆ°á»i ngồi uống rượu nói chuyện vô cùng náo nhiệt, ngược lại thì Khang Quốc CÆ°á»ng lại ngồi trầm mặc má»™t bên, mãi lúc sau Triệu Tân VÄ© má»›i cố ý Ä‘em Khang Quốc CÆ°á»ng kéo và o câu chuyện. Sau khi đồng loạt ba chén, Khang Quốc CÆ°á»ng má»›i chủ Ä‘á»™ng hÆ°á»›ng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nói: “TrÆ°Æ¡ng chủ nhiệm, ta kÃnh ngÆ°Æ¡i má»™t chén.†Luáºn cấp báºc thì hắn là ngang vá»›i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, vá» tuổi tác thì hÆ¡n hẳn, nói nhÆ°ng lá»i nà y trÆ°á»›c mặt tất cả má»i ngÆ°á»i ở đây coi nhÆ° là nháºn thua trÆ°á»›c TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng.
TrÆ°Æ¡ng đại quan nhân trÆ°á»›c giá» vẫn là ngÆ°á»i phóng khoáng rá»™ng lượng, Triệu Tân VÄ© kêu hắn là hắn cÅ©ng đã Ä‘oán được phần nà o, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên hắn sẽ không thèm tÃnh toán đối vá»›i mấy loại tiểu nhân váºt nhÆ° Khang Quốc CÆ°á»ng nà y. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i nói: “Khang phó chủ nhiệm khách khà quá, ngồi cùng má»t chá»— thì chúng ta là ngÆ°á»i nhà cả mà . Nà o! Cụng ly!†TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thẳng thắn nháºn má»™t chén của hắn, bất quá nể mặt má»i ngÆ°á»i, không truy cứu chuyện cÅ© nữa thì có thể chứ muốn trở thanh ngÆ°á»i má»™t nhà thì không có khả năng. Nguyên nhân rất Ä‘Æ¡n giản là kẻ nà y không hợp nhãn TrÆ°Æ¡ng đại quan nhân.
Thấy TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng sảng khoái nhÆ° váºy, Triệu Tân VÄ© không khá»i nở nụ cÆ°á»i, lại nâng chén lên: “Nà o! Nà o! Chúng ta lại cùng lên má»™t chén nà o!â€
VÆ°Æ¡ng Bác Hùng cÆ°á»i nói: “Tân VÄ© ngà y hôm nay rất nhiệt tình a, chứ bình thÆ°á»ng hắn uống rượu nhÆ° kẻ bệnh gan váºy. Cứ nhÆ° là hai ngÆ°á»i khác nhau ấy!â€
NgÆ°u Văn CÆ°á»ng cÆ°á»i hắc hắc: “Chắc là có sá»± mừng gì đây. Sao? Thăng quan tiến chức hay mứoi có tiểu tình nhân hả?â€
Triệu Tân VÄ© Trừng mắt nhìn: “Các ngÆ°á»i đúng là mấy kẻ trong tâm có bệnh!â€
KhÆ°Æ¡ng Lượng nhấp má»™t ngụm rượu rồi nói: “Chủ nháºt vừa rồi ta có trông thấy ngÆ°á»i mang theo má»™t tiểu cô nÆ°Æ¡ng Ä‘i dạo phố? Dạy lái xe hả? Lão bà ngÆ°Æ¡i biết chÆ°a?â€
Nghe váºy Triệu tân VÄ© không khá»i Ä‘á» mặt: “Con mẹ nó chứu, chả nhẽ cứ Ä‘i vá»›i nữ nhân là có máºp má» hả?â€
KhÆ°Æ¡ng Lượng cÆ°á»i nham hiểm: “Äi cùng má»™t chá»— thì không máºp má», cÆ¡ mà đi cùng má»™t chá»—, tay trong tay thế thì tháºt là … Mà ta xem nữ tỠđó cÅ©ng không lá»›n lắm, không biết đã thà nh niên chÆ°a?â€
Cả đám ngÆ°á»i nghe váºy cÆ°á»i rá»™ lên, Äá»— VÅ© Phong cÆ°á»i to nhất vá»— vá»— vãi Triệu Tân VÄ© nói: “Ta nói nà y, ngÆ°Æ¡i đã hạ thủ chÆ°a? Äể ta còn biết mà tóm ngÆ°Æ¡i bá» tù nà o?â€
Triệu Tân VÄ© chắp tay xin hà ng: “Äại gia, các ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u là đại gia hết, ta đây Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là cán bá»™ trẻ có năng lá»±c, các ngÆ°á»i cứ phán linh tÃnh cho ta nhÆ° váºy, con Ä‘Æ°á»ng là m quan của ta sau nà y sẽ ra sao đây?â€
NgÆ°u Văn CÆ°á»ng cÆ°á»i nói: “NgÆ°Æ¡i sợ cái gì? Nhìn TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng xem…†Nói đến đây hắn cÅ©ng ngợ ra vì biết mình nói lỡ lá»i, vá»™i cầm lấy má»™t chén rượu nói: “Nà o… tiếp tục lên nà o!â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhìn hắn cÆ°á»i nhạt.
NgÆ°u Văn CÆ°á»ng cÆ°á»i khổ nói: “Ta nói TrÆ°Æ¡ng chủ nhiệm a. Äừng có nhìn ta cÆ°á»i nhÆ° thế. Ta sợ lắm đó!â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng rót đầy chén rượu rồi cầm lên: “Ta rất thÃch cái kiểu nói năng thiếu suy nghÄ© của ngÆ°Æ¡i, nhÆ° thế má»›i là lá»i thá»±c. Dù sao ta đây cÅ©ng chÆ°a có gia đình gì, có nói thế chứ nói nữa ta cà ng mừng, chẳng có gì ảnh hưởng tá»›i ta hết. Nà o, cụng ly!â€
Cả đám thấy vội ồ lên tán thưởng.
NgÆ°u Văn CÆ°á»ng cÆ°á»i đáp: “Ta sợ ngÆ°Æ¡i chắc!â€
Hai ngÆ°á»i dÆ°á»›i sá»± reo hò của mấy ngÆ°á»i còn lại, cạn hết má»™t chén đầy nà y, lúc nà y bầu không khà tiệc rượu đã lên cao Ä‘iểm. Lúc nà y má»™t gã phục vụ và o nói thầm gì đó vá»›i NgÆ°u Văn CÆ°á»ng, nghe xong NgÆ°u Văn CÆ°á»ng gáºt đầu rồi quay ra cÆ°á»i khổ: “TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i hại ta rồi a. Bên sở giáo dục huyện tá»›i đây ăn, ta phải ra lại phải ra chúc rượu nữa rồi.†Nói Ä‘oạn nhìn sang Triệu Tân VÄ© nói: “Anh rể ngÆ°Æ¡i cÅ©ng tá»›i! Có Ä‘i cùng không?â€
Triệu Tân VÄ© lắc đầu nói: “Thôi khá»i! Ở đây uống rượu cho tá»± nhiên!â€
NgÆ°u Văn CÆ°á»ng đứng dạy rá»i Ä‘i, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng nghe ra có vấn Ä‘á» liá»n thấp giá»ng há»i: “Xảy ra chuện gì à ?â€
Triệu Tân VÄ© thở dà o: “Con mẹ nó, không nói cÅ©ng không xong, không biết chị ta và lão có cái chuyện gì, còn Ä‘ang nháo lên muốn ly hôn kia kìa.â€
Äá»— VÅ© Phong nói: “Khẳng định là ngoại tình rồi!â€
Triệu Tân VÄ© trừng mắt mắng: “Còn mẹ nó! NgÆ°Æ¡i mở mồm ra không cái gì tốt được à ?â€
“Con mẹ nó, ta chỉ là đoán thế thôi! NgÆ°Æ¡i chá»i cái gì?†hai lão đồng há»c sừng sá»™ lên vá»›i nhau.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói: “Mấy ông anh nà y, Äảng giáo dục chúng ta phải luôn hữu ái, Ä‘oà n kết, đối đãi vá»›i đồng chà nhÆ° mùa xuân ấm áp. Các ngÆ°Æ¡i nhìn nhÆ° gà chá»i cá»±a nhau váºy.â€
Äá»— VÅ© Phong vá»›i Triệu Tân vÄ© vốn là bạn bè thâ thiết từ xua rồi, chá»i thì cứ chá»i chứ cÅ©ng chẳng có chuyện gì. Lúc nà y thì NgÆ°u Văn CÆ°á»ng hoảng hốt chạy và o: “Tân VÄ©, chị ngÆ°Æ¡i tìm tá»›i, chuyện nà y phiá»n phức a!â€
Triệu Tân VÄ© sá»ng sốt: “NgÆ°Æ¡i nói rõ rà ng ra xem nà o. Rốt cuá»™c là thế nà o?â€
Ngoà i cá»a đã vang lên tiếng ồn à o, Triệu Tân VÄ© vá»™i chạy ra ngoà i vì hắn nghe thấy thanh âm của tỉ hắn, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng sợ mấy ngÆ°á»i xảy ra chuyện gì liá»n vá»i Ä‘i theo.
Trong phòng, Tống TÆ° Äức cháºt vạt bất kham đứng ở đó, hắn bị cả má»t ly rượu hất và o ngÆ°á»i, Triệu Tân Hồng thì lạnh là nh đứng đối diện hắn. Trong phòng Ä‘á»u là mấy ngÆ°á»i của sở giáo dục huyện, bầu không khà tÆ°Æ¡ng đối xấu hổ, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng để ý thấy có má»™t nữ tá» khá trẻ tuổi mặc váy mà u lam, gÆ°Æ¡ng mặt tái nhợt, ánh mắt trà n đầy vẻ sợ hãi.
Tống TÆ° Äức giáºn giữ hét lên: “NgÆ°Æ¡i tá»›i đây là m cái trò Ä‘iên khùng gì thế hả?â€
Triệu Tân Hồng lạnh lùng nói: “Là m gì tá»± trong lòng ngÆ°Æ¡i minh bạch. Ngà y mai ta vá»›i ngÆ°á»i gặp nhau ở toà .â€
Triệu Tân VÄ© Ä‘i tá»›i bên ngÆ°á»i Triệu Tân hồng nhá» giá»ng há»i: “Tá»·, xảy ra chuyện gì váºy?â€
Triệu Tân Hồng không nói lá»i nà o, xoay ngÆ°á»i Ä‘i ra ngoà i luôn, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cùng NgÆ°u Văn CÆ°á»ng đứng phÃa sau thấy váºy vá»™i ngÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng cho nà ng ta. Triệu Tân Hồng cà ng Ä‘i cà ng nhanh, Ä‘i tá»›i chá»— cầu thang thì bá»—ng nhiên ngồi thụp xuống khóc nức nở.
Triệu Tân VÄ© hiểu nhất chÃnh là tỉ tỉ mình, Ä‘i phÃa sau thấy váºy, hai mắt nhất thá»i Ä‘á» lên hung hằng quay ngược trở lại và o trong. NgÆ°u Văn CÆ°á»ng vá»™i và ng ôm chặt ngăn hắn lại, Triệu Tân VÄ© tức giáºn hét lên: “Cút! Cút ra! Con mẹ hắn! Hắn dám khi dá»… tỉ ta!â€
Äá»— VÅ© Phong và KhÆ°Æ¡ng Lượng cÅ©ng chạy ra, thấy trà ng cảnh trÆ°á»›c mắt tuy rằng không hiểu rõ chuyện gì xảy ra nhÆ°ng cÅ©ng đủ biết có chuyện không hay. Khuyên bảo mãi Triệu tân VÄ© má»›i nguôi giáºn Ä‘Æ°a tá»· hắn vá» nhà .
Äám ngÆ°á»i Tống TÆ° Äức cÅ©ng vì thế mà mất hết nhiệt tình, ly khai luôn sau lúc đó. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cùng mấy ngÆ°á»i cÅ©ng hết hứng uống rượu nên cÅ©ng nghỉ luôn, Khang Quốc CÆ°á»ng gá»i NgÆ°u Văn CÆ°á»ng ra thanh toán. NgÆ°u Văn CÆ°á»ng nguyên bản không có định khách khà vá»›i hắn, liá»n chặt đẹp rồi Ä‘em hắn Ä‘uổi Ä‘i.
Lúc vỠVương Bác Hùng vỠnhỠxe của Trương Dương luôn, tiện thể cùng Trương Dương nói chuyện và i câu với nhau, dù sao hắn cũng mới vỠcục thuế, vẫn bảo trì thái độ trầm mjăc, cũng chưa có dùng xe đưa xe đón, xem chừng còn không bằng phó chủ nhiệm Trương Dương đây.
“Khang Quốc CÆ°á»ng kia lúc trÆ°á»›c ở cục thuế danh tiếng rất không ra gì, quan hệ vá»›i hắn, nhất định phải cẩn tháºn
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói: “Ta không đáp ứng hắn cái gì cả.â€
VÆ°Æ¡ng Bác Hùng ngẫm lại, trong phạm vi Xuân DÆ°Æ¡ng huyện nà y, ngÆ°á»i có khả năng chá»c và o thằng nhãi nà y cÅ©ng không có nhiá»u, không khá»i nở má»™t nụ cÆ°á»i. Châm má»™t Ä‘iếu thuốc dÃt má»™t hÆ¡i rồi há»i: “Tần chủ tịch có việc gì không?â€
Äối vá»›i VÆ°Æ¡ng Bác Hùng, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng từ trÆ°á»›c tá»›i giỡ vẫn chÆ°a có dấu diếm cái gì: “Sá»± tình má» nan vốn không có liên quan nhiá»u lắm tá»›i nà ng, dù sao hôm đó cÅ©ng là ngà y ang má»›i nháºm chức, ngay cả công tác còn chÆ°a tiếp nháºn cÆ¡ mà . Nếu cứ nhÆ° váºy mà bắt nà ng phải chịu trách nhiệ thì tháºt là quá quắt quá.â€
VÆ°Æ¡ng Bác Hùng cÆ°á»i nói: “Chuyện nà y cÅ©ng không thể nói nhÆ° thế được, dá»±a theo Ä‘iá»u lệ vấn trách cán bá»™ thì nà ng vẫn phải chịu trách nhiệm vá» chuyện đó, dù là Ãt hay là nhiá»u. Äiá»u nà y chỉ có thể trách vạn khà bất hảo mà thôi, bất quá nhÆ° ngÆ°Æ¡i nói thì có lẽ ảnh hưởng của nó tá»›i Ä‘Æ°á»ng là m quan cảu nà ng không nhiá»u.â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thấp giá»ng nói: “Kỳ thá»±c sá»± tình vụ tai nạn má» than nà y, ngay từ đầu ta đã kiến nghị nagf ta đừng có Ä‘iá»u tra kÄ© xuống dÆ°á»›i là m gì, ta Ä‘oán ngay được đằng sau sá»± tình đó là má»™t cái mê võng lá»›n, có ảnh hưởng rát nhiá»u ngÆ°á»i mà . Nếu vạch trần rõ rà ng chuyện nà y ra, đối vá»›i tất cả sẽ Ä‘á»u không có lợi.†Thằng nhãi nà y có thể nhìn ra được nhÆ° váºy chứng tá» tu luyện quan trÆ°á»ng đã Ä‘á» thăng không Ãt.
VÆ°Æ¡ng Bác Hùng nghe tá»›i đây cÅ©ng nắm được đại khái, bao năm kinh nghiệm đủ để hắn nhìn ra được chá»— vi diệu trong đó nên cÅ©ng không cần há»i nữa. Vị trà của hắn hiện tại cÅ©ng không có ảnh hưởng gì, nhÆ°ng mà vẫn nhắc nhở TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng má»™t câu: “Chân tÆ°á»›ng tịnh không phải là trá»ng yếu… Quan trá»ng nhất chÃnh là lợi Ãch của các bên.â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đồng ý gáºt đầu, đúng là cho dù có tìm được đám ngÆ°á»i nhà thợ má» gặp nạn kia há» cÅ©ng không chắc đã nói ra sá»± tháºt, Ä‘Æ¡n giản bởi bá»n hỠđã bị lợi Ãch trÆ°á»›c mắt là m cho mê thất. Vì váºy TrÆ°Æ¡ng đại quan nhân cà ng cảm thấy được tầm quan trong của tiá»n tại và quyá»n lá»±c ở cái thá»i đại nà y, thiếu má»™t thứ cÅ©ng không Ä‘Æ°Æ¡c.â€
VÆ°Æ¡ng Bác Hùng thấp giá»ng nói: “Vá» chuyện đầu tÆ° của An Lão hết sức trá»ng yếu, là m tốt chuyện nà y, tiá»n đồ của ngÆ°Æ¡i sẽ sáng lạn.â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng báºt cÆ°á»i ha hả, tiá»n đồ của hắn cùng vá»›i chuyện đầu tÆ° của An Lão không có liên hệ chặt chẽ nhÆ° ngÆ°á»i khác vẫn tưởng tượng. Vừa lúc nà y thì Ä‘iện thoại reo lên, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cầm máy lên xem, thì ra là mẫu thân Từ Láºp Hoa gá»i tá»›i, giá»ng bà có vẻ tÆ°Æ¡ng đối hoảng hốt: “TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng? NgÆ°Æ¡i Ä‘ang ở đâu thế? Tô đại nÆ°Æ¡ng bá»—ng nhiên lại Ä‘au ngá»±c rồi. NgÆ°Æ¡i…â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lấy là m kinh hãi, cả kinh nói: “Mẹ, đừng có hoảng, ta láºp tức tá»›i ngay, trÆ°á»›c tiên đừng có Ä‘á»™ng và o đại nÆ°Æ¡ng…â€
VÆ°Æ¡ng Bác Hùng nghe thấy TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng có việc liá»n nói: “Äể ta xuống đây được rồi, Ä‘i và i bÆ°á»›c nữa cÅ©ng tá»›i nhà rồi!â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không có khách khà vá»›i hắn, láºp tức dừng xe cho hắn xuống rồi chạy thẳng tá»›i Vi Viên.
Tô lão thái hiện tại đối vá»›i y thuáºt của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng có thể nói là coi nhÆ° mê tÃn, Từ Láºp Hoa nguyên bản muốn Ä‘Æ°a bà đi bệnh viện, nhÆ°ng lão thái nhất định không chịu, bà chỉ tin tưởng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng mà thôi. Từ Láºp Hoa chỉ có thể Ä‘iện cho TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, may mà tiểu tá» nà y cÅ©ng Ä‘ang ở không xa Vi Viên lắm, nháºn được Ä‘iện thoại má»™t chút thì đã láºp tức tá»›i Vi Viên rồi. Và o nhà , việc đầu tiên là bắt mạch cho Tô lão thấy, phát hiện không có vấn Ä‘á» gì nghiêm trá»ng, chỉ là đau ngá»±c tái phát, châm cho lão thái và i châm xông rồi má»›i yên lòng, Ä‘Æ°a lão thái lên giÆ°á»ng nghỉ.
Hai mẹ con lúc trở lại phòng khách ngồi, Mẫu thân Từ Láºp Hoa má»›i nói: “Lão thái thái trá»i sanh tÃnh yếu cÆ°á»ng, nhÆ°ng cứ nhÆ° váºy cÅ©ng không phải biện pháp tốt. Ta cÅ©ng đâu thể trông coi săn sóc lão thái thái suốt ngà y suốt đêm được. Tuổi tác thì đã lá»›n nhÆ° váºy rồi, vạn nhất có sÆ¡ suất gì thì… NgÆ°Æ¡i bảo phải là m sao bây giá»?â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhá»› tá»›i bá»™ dạng của lão bà của Lý TrÆ°á»ng VÅ© Chu Hồng Mai kia, không khá»i thở dà i: “Căn bản là lão thái vá»›i em dâu không hợp nhau, Ở cùng chỉ thêm khó chịu, thà rằng cứ ở đây còn thÆ° thái hÆ¡n. Mẹ à , nếu không thì ta sẽ tìm ngÆ°á»i trông lão thái buổi tối?â€
Từ Láºp Hoa lắc đầu nói: “NhÆ°ng lão thái không có chịu, có khi nay mai ta bảo tiểu TÄ©nh tá»›i đây, dù sao h nó cÅ©ng Ä‘ang nghỉ hè, bây giá» chỉ chá» giấy gá»i của bên trÆ°á»ng đại há»c sÆ° phạm Äông Giang thôi mà .â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không khá»i nở nụ cÆ°á»i: “Nha đầu nà y bây giá» hẳn alf rất tiêu diêu tá»± tại a!â€
“Tam nhi, chuyện của muá»™i muá»™i ngÆ°Æ¡i hẳn là nhá» ngÆ°Æ¡i má»›i có được.â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói: “Mẹ à , chúng ta là ngÆ°á»i má»™t nhà , cần gì phải nói những lá»i nhÆ° váºy.â€
Từ Láºp Hoa nhìn khuôn mặt kiên nghị uy vÅ© của nhi tá», trong lòng không khá»i cảm thấy vui mừng, cà ng gần đây nó cà ng ngà y cà ng trở nên thà nh thục, đã không còn là má»™t thiếu niên ngây ngây ngô ngô, nhút nhát nhÆ° trÆ°á»›c nữa, cà ng ngà y cà ng ra dáng má»™t nam tá» hán.
“Trong nhà thế nà o rồi?†Äối mắt vá»›i mẫu thân Từ Láºp Hoa, trÆ°Æ¡ng đại thần y thuá»· chung không thể không nháºp vai nhỉ tá» của bà được.
Từ Láºp Hoa gáºt đầu nói: “Tốt!†Sau đó trầm mặc không nói gì, bởi bà biết TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vốn không Æ°a ba bố con nhà Triệu Sinh Thiết kia.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng mở và rút ra má»™t ngà n đồng Ä‘Æ°a cho bà , Từ Láºp Hoa cuống quýt xua tay: “Không cần, ta không thiếu tiá»n, con cứ giữ lại mà tiêu, còn phải tìm bạn gái rồi cÆ°á»›i vợ nữa chứ.â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng báºt cÆ°á»i hả hả, mạnh mẽ dúi tiá»n và o tay Từ Láºp Hoa nói: “Äiểm ấy mẹ không phải nhắc, vá»›i cả tìm ngÆ°á»i yêu cÅ©ng không phải cần tiá»n, ta quan trá»ng nhất chÃnh là thá»±c tâm chứ không phải là tiá»n tà i.â€
Từ Láºp Hoa nhẹ giá»ng há»i: “Thế con vá»›i cô bé tả Hiểu Tình kia ra sao rồi?†Từ Láºp Hoa trÆ°á»›c kia cÅ©ng có gặp qua Tả Hiểu TÃŒnh má»™t lần, ấn tượng vá»›i nà ng rất tốt, hÆ¡n nữa bình thÆ°á»ng rảnh rá»—i không có việc gì, cÅ©ng thÆ°á»ng xuyên tấn gẫu vá»›i Tô lão thái vá» chuyện TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng và Tả Hiểu TÃŒnh, cho nên cả hai rất thÃch TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng và Tả Hiểu Tình thà nh má»™t đôi.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói: “Mẹ à . NgÆ°á»i khi nà o mà trở lên bi quan thế nhỉ? Nhi tá» của mẹ đây hà o hoa phong nhã, ngá»c thụ lâm phong, còn lo không tìm được lão bà sao?â€
Từ Láºp Hoa cầm bà n tay hắn vá»— nhẹ nhẹ lên: “Mẹ tin, bất quá ngÆ°Æ¡i phải nhá»› lấy, nhất định phải đối xá» tháºt tối vá»›i con gái nhà ngÆ°á»i ta, ngà n vạn lần không được là m tổn thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i ta. Cần phải biết rằng, ngÆ°á»i con gái treo trái tim cho má»™t ai cần rất nhiá»u dÅ©ng khà đó.â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng hÆ¡i ngẩn ngÆ°á»i ra, mẫu thân nói là m hắn bá»—ng nhá»› tá»›i kiếp trÆ°á»›c của mình, có thể nói rằng hai kiếp ngÆ°á»i cách nhìn nháºn nhân sinh quan cÅ©ng rất khác nhau. Kiếp trÆ°á»›c, hắn chỉ biết lưỡng tình tÆ°Æ¡ng duyệt là được, chứu chẳng cần lo lắng tá»›i vấn Ä‘á» khác. NhÆ°ng lá»i nà y của Từ Láºp Hoa, lần đầu tiên là m cho hắn chú ý, có lẽ là cần phải chú ý cả tá»›i cảm nháºn của ngÆ°á»i khác nữa, nhÆ° Hải Lan, nhÆ° Tả Hiểu Tình, có thể đằng sau những lá»±a chá»n của các nà ng là đầy những nÆ°á»›c mắt.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thấp giá»ng: “Mẹ, ngÆ°á»i yên tâm, ta biết mà ! Ta sẽ đối xá» tốt vá»›i tất cả ai tốt vá»›i ta!â€
Từ Láºp Hoa nghe váºy cÅ©ng có chút ngạc nhiên, tiểu tá» nà y xem chừng cÅ©ng bác ái quá rồi đây.
Tà i sản của Tiểu Mùi
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Mùi
02-03-2011, 10:00 PM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
Y Äạo Quan Äồ
Tác giả: Thạch Chương Ngư
ChÆ°Æ¡ng 67 : Mượn dao giết ngÆ°á»i (1+2+3)
Nhóm dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: Sưu tầm
Từ lúc tiếp nháºn công tác ở bên sở thÆ°Æ¡ng mại và đầu tÆ°, bởi vì báºn bù đầu nên TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng Ãt có dịp trở vá» xã Hắc SÆ¡n Tá», thế nhÆ°ng biên chế chÃnh thức của hắn thì vẫn là ở ban kế hoạch hoá gia đình xã Hắc SÆ¡n Tá». Bởi vì phải tiếp đón Ä‘oà n khảo sát thứ hai của An lão tiên sinh gá»i đến nên sáng sá»›m hôm sau TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng phải quay lại xã lo liệu chuẩn bị má»™t số việc. GiỠđây trong mắt má»i ngÆ°á»i, tiểu TrÆ°Æ¡ng chủ nhiệm gần nhÆ° trở thà nh má»™t truyá»n thuyết tại cái xã Hắc SÆ¡n Tá» hẻo lánh nà y. Chỉ có mấy tháng ngắn ngủi mà tiểu TrÆ°Æ¡ng chủ nhiệm tá»±a nhÆ° ngôi sao chổi, bá»—ng chốc loé sáng rá»±c rỡ, ở xã Hắc SÆ¡n Tá» thì không nói rồi, ngay đến cả huyện Xuân DÆ°Æ¡ng, hay thà nh phố Giang Thà nh cÅ©ng không Ãt ngÆ°á»i biết đến danh tiếng tiểu TrÆ°Æ¡ng chủ nhiệm. Ngay đến cả xe hÆ¡i cÅ©ng đổi thà nh má»™t chiếc Santana Ä‘en bóng má»›i cứng, rồi thì chốc chốc lại thấy tiểu TrÆ°Æ¡ng chủ nhiệm rút chiếc di Ä‘á»™ng Motorola 8900 Ä‘á»i má»›i ra alo cái nà y alo cái kia. Trong mắt mấy ngÆ°á»i dân quê mùa thì những thứ nà y chỉ có các cấp lãnh đạo cấp huyện má»›i đủ tÆ° cách dùng. Cứ nhìn bà thÆ° xã uá»· Chúc Khánh Dân hay xã trưởng VÅ© Thu Linh cÅ©ng chỉ được ngồi xe công, là m gì có xe riêng, Ä‘iện thoại di dá»™ng riêng nhÆ° tiểu TrÆ°Æ¡ng chủ nhiệm.
Có má»™t Ä‘iểm nữa là lúc nà o tiểu TrÆ°Æ¡ng chủ nhiệm cÅ©ng VÅ©i vẻ cùng hà o phóng, Ä‘iểm nà y có thể nhìn ra từ Tôn lão đầu trông cá»a uá»· ban nhân dân xã. Má»—i lần TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đến uá»· ban xã cÅ©ng Ä‘á»u ném cho lão má»™t bao thuốc má»›i còn nguyên tem. TrÆ°á»›c kia vì muốn lão là m nhân viên tình báo nên TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng má»›i hối lá»™ thuốc lá cho hắn. NhÆ°ng giỠđây công tác trá»ng Ä‘iểm của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng là ở sở thÆ°Æ¡ng mại và đầu tÆ° huyện, hắn cÅ©ng chẳng còn hứng thú vá»›i mấy việc ná»™i bá»™ của xã nữa. Hiện giá» toà n bá»™ tâm trà của hắn Ä‘á»u đặt và o những sóng gió của huyện Xuân DÆ°Æ¡ng, đây chÃnh là cái nhìn đại cục của những ngÆ°á»i là m đại quan.
Nếu nhÆ° đã tá»›i đúng lúc có buổi há»p há»™i nghị thÆ°á»ng niên thì TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng VÅ©i vẻ tham dá»±, không phải vì được là m trên huyện mà tá» ra kiêu căng ngạo mạn. Sau khi buổi há»p kết thúc, VÅ© Thu Linh liá»n gá»i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng tá»›i phòng là m việc. Äôi mắt đẹp của nà ng cÆ°á»i đến hÃp cả lại, tay bắt mặt mừng nói: “Lâu lắm rồi má»›i thấy ngÆ°Æ¡i đó! Biên chế của ngÆ°Æ¡i vẫn còn ở xã Hắc SÆ¡n Tá», váºy mà cả tuần rồi cÅ©ng chẳng thấy mặt mÅ©i đâu cả. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u kiến nghị cách là m việc của ngÆ°Æ¡i đó!†Những lá»i nà y cÅ©ng chỉ là trêu đùa cho VÅ©i, chứ nà ng cÅ©ng chẳng có ý định trách cứ gì TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cả, hÆ¡n hết, giá» nà ng còn phải dá»±a dẫm và o thằng nhãi Ãt nhiá»u nữa ấy chứ.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng VÅ©i vẻ cÆ°á»i nói: “Có chị ở đây rồi, ngÆ°á»i nà o còn dám kiến nghị ta nữa?â€
“NgÆ°Æ¡i tháºt là , dù sao cÅ©ng phải để ý ngÆ°á»i ta lá»i ra tiếng và o chứ? Ta thấy ngÆ°Æ¡i nên mau chóng chuyển biên chế lên sở thÆ°Æ¡ng mại và đầu tÆ° huyện Ä‘i thôi. NgÆ°á»i có năng lá»±c nhÆ° ngÆ°Æ¡i phải là m mấy việc đúng vá»›i thá»±c lá»±c của mình, chá»› để uổng phà tà i năng ở cái chốn khỉ ho cò gáy nà y nữa. Căn bản cái xã Hắc SÆ¡n Tá» nhá» bé nà y không có đủ chá»— cho con giao long ngÆ°Æ¡i vùng vẫy!â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng là m bá»™ mặt Ä‘au khổ cÆ°á»i nói: ““Sao ta cứ thấy nhÆ° là chị muốn Ä‘uổi ta Ä‘i váºy?â€
VÅ© Thu Linh khanh khách cÆ°á»i duyên má»™t tiếng, sau đó liá»n lấy từ trong ngăn kéo ra má»™t táºp phiếu mua dầu, nà ng cÆ°á»i nói: “Lần trÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i cho ta đống phiếu mua dầu nà y, ta cÅ©ng chÆ°a có dùng đến, vẫn giữ nguyên từ lúc đó đến bây giá»!†Truyện "Y Äạo Quan Äồ " được copy từ diá»…n Ä‘Ã n LÆ°Æ¡ng SÆ¡n Bạc (LuongSonBac.com)
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nghe xong cÅ©ng cảm thấy buồn bá»±c. Äống phiếu mua dầu nà y chẳng phải là trÆ°á»›c kia chÃnh mình tặng nà ng ta, giá» lại trả nguyên xi lại là sao? NghÄ© lại cÅ©ng thấy buồn cÆ°á»i, VÅ© Thu Linh thân là trưởng xã, lại Ä‘i tặng lá»… váºt cho má»™t gã chủ nhiệm ban kế hoạch hoá gia đình nho nhá» nhÆ° mình, thá»±c sá»± là trên dÆ°á»›i đảo lá»™n hết rồi! NhÆ°ng mà nghÄ© kỹ lại, hai vợ chồng nhà nà y Ä‘á»u tâm ngoan thủ lạt, VÅ© Thu Linh tá»± dÆ°ng lại Ä‘i trả lại lá»… váºt của mình nhÆ° váºy, tám phần mÆ°á»i là còn có thâm ý gì khác. Hay là nà ng ta từ chồng mình nghe phong phanh chuyện của mình vá»›i Tần Thanh nên má»›i tìm cách tạo quan hệ vá»›i mình nhÆ° váºy? Trong lòng đã có suy nghÄ© nà y, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng VÅ©i vẻ nháºn lại đống phiếu mua dầu kia, cÆ°á»i cÆ°á»i nói: “Chị VÅ©, có lẽ mấy ngà y tá»›i An lão sẽ tá»›i xã nhà khảo sát má»™t lượt. Có lẽ chị không biết chứ hắn là ngÆ°á»i không thÃch khoe khoang náo nhiệt, công tác tiếp đón Ä‘oà n khảo sát, xã nhà chỉ cần là m Ä‘Æ¡n giản là được, đừng có khoa trÆ°Æ¡ng quá là m gì!â€
VÅ© Thu Linh nghe xong liá»n gáºt đầu lia lại, bởi lẽ tuy rằng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng là cấp dÆ°á»›i tháºt đó, nhÆ°ng so vá» sức ảnh hưởng thì nà ng chẳng đáng xách dép cho tiểu tá» nà y. Không chỉ cha nuôi hắn là phó thị trưởng Giang Thà nh, hắn lại có mối quan hệ máºp má» vá»›i tân chủ tịch huyện Xuân DÆ°Æ¡ng, Thần Thanh, mà ngay đến cả vị An lão được cả tỉnh Bình Hải quan tâm, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng được hắn tÃn nhiệm hÆ¡n ai hết. Con Ä‘Æ°á»ng là m quan của tiểu tá» nà y bây giá» rá»™ng lá»›n thênh thang, bởi váºy VÅ© Thu Linh má»›i chủ Ä‘á»™ng tạo mối quan hệ vá»›i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng. Äang muốn là m công tác tÆ° tưởng thêm má»™t lúc nữa, bá»—ng nhiên lại nghe thấy tiếng ai đó ngoà i cá»a gá»i, nhÆ°ng nghe lại có chút quen tai: “Xin há»i, VÅ© trưởng xã có trong đó không?†Truyện "Y Äạo Quan Äồ " được copy từ diá»…n Ä‘Ã n LÆ°Æ¡ng SÆ¡n Bạc (LuongSonBac.com)
Lúc VÅ© Thu Linh mở cá»a ra, vừa thấy ngÆ°á»i đứng ngoà i sắc mặt nà ng cÅ©ng trở nên khó coi hÆ¡n. Nà ng vá»™i và ng quay đầu lại giá»ng Ä‘iệu nhÆ° cầu xin sá»± giúp đỡ của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, nhá» giá»ng nói: “TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng ... Hắn ...!â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thấy tình hình có vẻ không ổn nên vá»™i và ng chạy ra xem, hoá ra ngÆ°á»i vừa gá»i cá»a là phó trưởng xã tiá»n nhiệm Quách Äạt Lượng. Từ trà ng biến cố trÆ°á»›c đây ở xã nhà , Quách Äạt Lượng từ má»™t ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng Ä‘á»™t nhiên lại trở nên Ä‘iên dại, hiện giá» hắn cÅ©ng đã khá»i bệnh, lần nà y trở vá» quê nhà là để tiếp tục công tác.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng dùng ánh mắt ý bảo VÅ© trưởng xã cứ yên tâm rồi nhẹ đóng cánh cá»a sau lÆ°ng lại.
Hiển nhiên Quách Äạt Lượng cÅ©ng không ngá» TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng ở chá»— nà y. Dáng vẻ kinh ngạc qua Ä‘i hắn liá»n chủ Ä‘á»™ng vÆ°Æ¡n tay ra cÆ°á»i cÆ°á»i nói: “Tiểu TrÆ°Æ¡ng đó à , lâu lắm rồi má»›i gặp lại. Dạo nà y có khẻo không?â€
TrÆ°á»›c kia TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng không có ấn tượng xấu gì vá»›i vị phó trưởng xã tiá»n nhiệm nà y cả, thấy hắn vui vẻ nhÆ° váºy TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng niá»m nở bắt tay chà o lại. Từ cách cÆ° xỠăn nói trôi chảy nhÆ° bình thÆ°á»ng, của Quách Äạt Lượng, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng Ä‘oán rằng, có lẽ hắn đã khá»i bệnh rồi. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i nói: “Quách trưởng xã sao lại rảnh rối tá»›i đây chÆ¡i nhÆ° váºy?†Tuy rằng Quách Äạt Lượng đã khá»i bệnh, nhÆ°ng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vẫn gá»i hắn là trưởng xã theo thói quen.
Quách Äạt Lượng cÅ©ng cÆ°á»i cÆ°á»i trả lá»i lại: “Hiện giá» ta cÅ©ng chẳng phải là trưởng xã hay phó trưởng xã gì nữa. Lần nà y tá»›i cÅ©ng chỉ là muốn bà n bạc vá»›i VÅ© trưởng xã, để cho ta má»™t đám đất ở thôn Thanh Hà là m ruá»™ng trồng cây thôi mà !â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng ha hả cÆ°á»i nói: “Quách trưởng xã tÃnh là m nông nghiệp tháºt sao?â€
VÅ© Thu Linh nghe thấy Quách Äạt Lượng nói năng không còn cái vẻ Ä‘iên Ä‘iên dại dại nhÆ° trÆ°á»›c kia, cÅ©ng bạo dạng hÆ¡n Ä‘i tá»›i gần nhá» giá»ng há»i: “Quách trưởng xã thá»±c sá»± muốn là m nông nghiệp sao?â€
Quách Äạt Lượng cÆ°á»i nói: “Nà o đến ná»—i Ä‘ao to búa lá»›n nhÆ° váºy, chỉ là là m ruá»™ng nuôi heo sống qua ngà y thôi mà . Ta nhìn trúng má»™t khu đất hoang ở thôn Thanh Hà , định láºp má»™t chuồng chăn nuôi heo ở đó, thế nhÆ°ng lãnh đạo thôn lại nói, chuyện nà y phải được sá»± đồng ý của xã nhà !†Dáng cÆ°á»i của Quách Äạt Lượng lúc nà y cÅ©ng hÆ¡i gượng gạo, chẳng khác gì ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng. Kỳ thá»±c thân là phó trưởng xã, mấy cái chuyện nà y hẳn là hắn chẳng phải nhá»c công đến váºy. Chỉ là trÆ°á»›c khác, hiện giá» lại cà ng khác, hắn đã không còn cái chức phó trưởng xã đó nữa, giỠđây lại quay trở lại là m dân Ä‘en, hiển nhiên là bị ngÆ°á»i khác bắt nạt nhÆ° váºy rồi. Nếu nhÆ° không phải không còn cách nà o khác, hắn cÅ©ng chẳng mang cái thân già nà y Ä‘i cầu cạnh ngÆ°á»i ta nhÆ° váºy. Truyện "Y Äạo Quan Äồ " được copy từ diá»…n Ä‘Ã n LÆ°Æ¡ng SÆ¡n Bạc (LuongSonBac.com)
VÅ© Thu Linh tÆ°Æ¡i cÆ°á»i niểm nở nói: “Ta còn tưởng ngÆ°á»i tá»›i là có chuyện gì. Äược rồi, ta sẽ đánh Ä‘iện xuống cho lão bà thÆ° chi bá»™ thôn Thanh Hà .†Thá»±c ra trong thâm tâm VÅ© Thu Linh vẫn cảm thấy áy náy vá»›i Quách Äạt Lượng, nếu nhÆ° không phải do hai vợ chồng nà ng giở trò đằng sau, thì Quách Äạt Lượng cÅ©ng không mất cái chức trưởng xã, hắn cÅ©ng sẽ không phát Ä‘iên đến ná»—i thân tà n ma dại nhÆ° bây giá». VÅ© Thu Linh nhanh chóng quay trở lại bà n là m việc, nhấc Ä‘iện thoại lên gá»i cho lão bà thÆ° chi bá»™ thôn Thanh Hà má»™t cháºp. Có trưởng xã Ä‘Ãch thân ra mặt, hiển nhiên chuyện nà y cÅ©ng dá»… dà ng giải quyết.
Äúng lúc TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng phải vá» thôn Thanh Hà sắp xếp chuẩn bị má»™t số việc, tiện thể chở Quách Äạt Lượng vá» luôn. Äi trên Ä‘Æ°á»ng, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng há»i tình hình hắn gần đây ra sao. Từ sau khi khá»i bệnh, tinh thần tỉnh táo lại má»™t chút là Quách Äạt Lượng liá»n gom góp vốn liếng định mở má»™t khu chăn nuôi heo vá»›i trồng cây ăn quả. CÅ©ng bởi và i con trai hắn há»c chuyên ngà ng nông nghiệp chăn nuôi, được con trai mách nÆ°á»›c rằng việc chăn nuôi heo bây giá» kiếm lá»i khá lá»›n, váºy nên Quách Äạt Lượng má»›i từ bá» con Ä‘Æ°á»ng chÃnh trị, quyết tâm là m lại từ đầu theo con Ä‘Æ°á»ng kinh tế.
Äến cổng thôn Thanh Hà , TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng liá»n Ä‘á»— xe để Quách Äạt Lượng Ä‘i tiếp vá» nhà , trÆ°á»›c khi rá»i Ä‘i, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng còn Ä‘Æ°a cho hắn má»™t tấm danh thiếp, còn nói: sau nà y gặp chuyện gì khó khăn cứ việc tìm ta. Ở thể chế lâu nhÆ° váºy, nhÆ°ng mãi táºn đến bây giá» Quách Äạt Lượng má»›i thấy má»™t ngÆ°á»i có tình nghÄ©a nhÆ° TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, không coi thÆ°á»ng những kẻ sa cÆ¡ lỡ váºn nhÆ° hắn.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng tá»›i thôn Thanh Hà cÅ©ng không ngoà i việc tìm lão bà thÆ° chi bá»™ thôn LÆ°u Truyện Khôi để bà n bạc vá»›i hắn vá» việc xây dá»±ng khu du lịch sinh thái ở núi Thanh Thai. Thá»±c ra chuyện nà y đã được cấp trên phê duyệt, hiển nhiên sẽ không gặp vấn Ä‘á» gì nữa, nhÆ°ng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vẫn lo gã tiểu nhân LÆ°u Truyện Khôi nà y vì thù giết cha, lấy việc công trả thù riêng, vẫn cứ cố gây khó dá»… vá»›i An lão tiên sinh. Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng là má»™t ngÆ°á»i theo chủ nghÄ©a hoà n hảo, tuyệt nhiên hắn không muốn bất cứ chuyện gì phá há»ng chuyện hắn đảm nhiệm.
Thá»±c ra từ lần xÃch mÃch lần trÆ°á»›c vá»›i An Ngữ Thần, LÆ°u Truyện Khôi cÅ©ng đã bá»›t Ä‘i Ãt nhiá»u cái tÃnh cố chấp của mình, chà Ãt hắn cÅ©ng nhìn ra Ä‘iểm quan trá»ng của đại cục, lần đầu tÆ° nà y của An lão, đến cả tỉnh ủy cÅ©ng quan tâm, má»™t gã bà thÆ° chi bá»™ thôn nhÆ° hắn căn bản không đáng là m hòn sá»i dÆ°á»›i chân. HÆ¡n nữa hắn không phủ nháºn sá»± đầu tÆ° của An lão sẽ tạo má»™t luồng sinh khà má»›i cho xã, nhất là thôn Thanh Hà của bá»n há». Nếu nhÆ° khu du lịch được xây dá»±ng lên, hiển nhiên thu nháºp kinh tế của thôn Thanh Hà sẽ tăng vá»t lên và i chục, tháºm chà cả trăm lần trÆ°á»›c kia. Toà n thể bà con thôn Thanh Hà đá»u hân hoan mong chỠđợt sinh khà má»›i nà y.
Tuy rằng biết váºy nhÆ°ng thù giết cha há có thể bá» qua? ThÆ°á»ng ngà y cÅ©ng chỉ có mình LÆ°u bà thÆ° chi bá»™ có dăm ba lá»i khó nghe vá» việc đầu tÆ° của An lão, cà ng ngà y cà ng có nhiá»u lá»i ong tiếng ve phản ánh thái Ä‘á»™ công tác của hắn. Cà ng lúc LÆ°u Truyện Khôi thấy uy quyá»n của mình ở thôn bị giảm sút, thế nhÆ°ng hắn cÅ©ng chẳng có cách gì khác. GiỠđây má»i ngÆ°á»i dân trong thôn Ä‘á»u mong chỠđợt đầu tÆ° nà y của An lão, má»™t mình hắn cÅ©ng không thể chống đối Ä‘i ngược lại lợi Ãch táºp thể được.
LÆ°u Truyện Khôi lại nhÆ° thÆ°á»ng lệ, châm má»™t Ä‘iếu thuốc thả ngÆ°á»i ngả ra sau ghế, hai chân để vắt chéo trên bà n là m việc, cứ thế lẳng lặng vừa hút thuốc vừa suy nghÄ©. Có nghÄ© đến tết má»™t gã bà thÆ° chi bá»™ thôn nhÆ° hắn cÅ©ng không nghÄ© ra cách có thể nghịch chuyển sá»± vụ mà thà nh phố đã phê duyệt, hÆ¡n hết đó lại là công tác trá»ng Ä‘iểm của toà n tỉnh Bình Hải nữa chứ.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói: “LÆ°u bà thÆ°, dá»± án khu du lịch núi Thanh Thai cuối tuần nà y sẽ chÃnh thức ký kết …!â€
LÆ°u Truyện Khôi không đợi TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nói xong đã lá»›n tiếng cắt ngang: “Ký thì cứ việc ký, việc gì phải nói vá»›i ta? Sợ ta sẽ ngầm ra tay ám hại các ngÆ°Æ¡i sao? NgÆ°Æ¡i xem ta có cái năng lá»±c đó không đã?â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nở nụ cÆ°á»i nói: “Sao LÆ°u bà thÆ° lại nóng tÃnh nhÆ° váºy? Ta cÅ©ng đâu có ý gì đâu, chỉ là nghe nói trÆ°á»›c kia ngÆ°á»i vá»›i An lão có chút hiểu lầm. CÅ©ng đã mấy chục năm rồi còn gì, việc gì cứ phải so Ä‘o tÃnh toán nhÆ° váºy nữa, cứ vui vẻ sống cho tốt có phải hÆ¡n không? Ta thấy LÆ°u bà thÆ° là ngÆ°á»i phóng khoáng rá»™ng lượng, chắc cÅ©ng không để mấy việc cá»n con nà y trong lòng chứ?â€
LÆ°u Truyện Khôi nhịn không được phải nở nụ cÆ°á»i: “NgÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i ngoà i hiển nhiên nói sẽ dá»… dà ng hÆ¡n rất nhiá»u. Nếu là ngÆ°Æ¡i, thù giết cha, ngÆ°Æ¡i có thể dá»… dà ng quên không?†Tuy rằng ngoà i miệng nói nhÆ° váºy, nhÆ°ng hắn cÅ©ng chỉ là nói cho lấy lệ, đỡ mất mặt, không ngÆ°á»i ta lại coi khinh hắn là ngÆ°á»i vì vinh quên nhục. Suy nghÄ© má»™t chút, hắn lại cháºm rãi nói: “NgÆ°Æ¡i yên tâm Ä‘i, ta cÅ©ng hiểu ý nghÄ©a của việc đầu tÆ° lần nà y không chỉ vá»›i thôn Thanh Hà vá»›i xã Hắc SÆ¡n Tá» mà ngay cả huyện Xuân DÆ°Æ¡ng cÅ©ng có ý nghÄ©a không kém. Tuy rằng ta không phải là ngÆ°á»i Ä‘á»™ lượng nhÆ°ng cÅ©ng không phải là kẻ cổ hủ cố chấp, hắn có thể tạo phúc cho nhân dân, nhất định ta sẽ không tìm cách gây khó dá»… hắn!â€
Quả thá»±c những lá»i nà y, chẳng khác gì liá»u thuốc an thần, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i nói: “Kỳ thá»±c lần đầu tÆ° nà y của An lão sẽ Ä‘em lại lợi Ãch cá»±c kỳ to lá»›n tá»›i thôn Thanh Hà các ngÆ°Æ¡i. Căn cứ theo bản kế hoạch thì hạng mục đầu tiên đó là tu sá»a kiến thiết lại toà n bá»™ hệ thống giao thông nÆ¡i đây, rồi còn hẳn má»™t đại lá»™ kéo dà i từ thôn Thanh Hà lên táºn đỉnh Thanh Vân Phong. HÆ¡n nữa việc nà y còn có thể giải quyết công ăn việc là m cho đại bá»™ pháºn ngÆ°á»i dân trong thôn. Ta cÅ©ng đã nghÄ© rất nhiá»u, chÆ°a quyết định việc tu sá»a kiến thiết hệ thống giao thông ở đây sẽ giao cho ai. NghÄ© Ä‘i nghÄ© lại thì chỉ có ngà i là thÃch hợp nhất!â€
LÆ°u Truyện Khôi nghe xong cÅ©ng giáºt mình. Hóa ra là ngÆ°á»i ta đã chuẩn bị sẵn má»™t phần lá»… háºu hÄ©nh tá»›i nhÆ° váºy, việc ngon ăn nhÆ° váºy chắc chắn không Ãt kẻ dòm ngó. Nếu nhÆ° TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đã có lá»i hứa hẹn nhÆ° váºy, hẳn là hắn đã xem trá»ng mình. LÆ°u Truyện Khôi cÅ©ng không phải là cố chấp, ngÆ°Æ¡i kÃnh ta má»™t thÆ°á»›c, ta kÃnh lại ngÆ°Æ¡i má»™t trượng.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lại nói tiếp: “Nếu nhÆ° khu lu sinh thái núi Thanh Thai có thể hoà n thà nh, các chùa chiá»n miếu mão ở chốn nà y Ä‘á»u được tu bổ lại toà n bá»™. Äây chẳng phải là việc tốt muôn Ä‘á»i sau sao?â€
LÆ°u Truyện Khôi gáºt gáºt đầu: “Chỉ cần má»i ngÆ°á»i có thể sá»›m ngà y thoát khá»i nghèo khó, ân oán cá nhân ta có thể bá» qua má»™t bên, nhất quyết không lấy việc công trả thù riêng!â€
Hai ngà y sau An Chà Viá»…n cÅ©ng đặt chân tá»›i Xuân DÆ°Æ¡ng. Mục Ä‘Ãch chÃnh của hắn lần nà y cÅ©ng là đÃch thân khảo sát lần cuối chuyện tình ở núi Thanh Thai, nhÆ°ng vì được lá»i má»i của ủy ban nhân dân huyện nên hắn má»›i dừng chân ở Xuân DÆ°Æ¡ng mà chÆ°a tá»›i thẳng xã Hắc SÆ¡n Tá». TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nguyên là phó chủ nhiệm sở thÆ°Æ¡ng mại và đầu tÆ° huyện, hiển nhiên cÅ©ng có vinh hạnh có mặt trong Ä‘oà n đón tiếp. Chỉ là lần nà y có những cán bá»™ cấp cao trên huyện, hiển nhiên TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không có tÆ° cách ngồi chung bà n vá»›i An lão. Trong đó có cục trưởng cục thuế VÆ°Æ¡ng Bác Hùng, chủ nhiệm sở công thÆ°Æ¡ng Triệu Thà nh Äức, chủ nhiệm sở thÆ°Æ¡ng mại Tống Thụ Thà nh, lại còn vị trưởng xã Hắc SÆ¡n Tá» tiá»n nhiệm Hồ Ãi Dân giá» hắn Ä‘ang giữ chức phó chủ nhiệm sở công thÆ°Æ¡ng. Tuy Hồ Ãi Dân biểu hiện bên ngoà i hay trong công việc Ä‘á»u hoà hợp êm đẹp vá»›i VÆ°Æ¡ng Bác Hùng, thế nhÆ°ng thù háºn trong lòng hắn thì chÆ°a lúc nà o nguôi ngoai. CÅ©ng chÃnh VÆ°Æ¡ng Bác Hùng lợi dụng chuyện trÆ°á»ng tiểu há»c bị cháy dồn ép hắn tá»›i nÆ°á»›c phải từ chức trưởng xã. Nếu nhÆ° không phải thủ trưởng DÆ°Æ¡ng Thủ NghÄ©a leo lên cái chức bà thÆ° huyện uá»· rồi quay lại bảo trợ hắn, thì bây giá» hắn cÅ©ng chẳng biết mình còn Ä‘ang lÆ°u lạc nÆ¡i nà o nữa. Truyện "Y Äạo Quan Äồ " được copy từ diá»…n Ä‘Ã n LÆ°Æ¡ng SÆ¡n Bạc (LuongSonBac.com)
Hai ngÆ°á»i bá»n há» Ä‘á»u thừa biết trong lòng đối phÆ°Æ¡ng Ä‘ang nghÄ© gì, thế nhÆ°ng những lúc nà o hai ánh mắt há» vô ý giao nhau thì Ä‘á»u là nụ cÆ°á»i ấm áp hoà ái trên môi. Hầu nhÆ° trong lòng bá»n há» Ä‘á»u nghÄ© má»™t Ä‘iá»u: mẹ nó chứ! Sao ngÆ°Æ¡i không chết quách Ä‘i cho rồi? Bá»n há» không chỉ Ä‘á»u sống sót trên quan trÆ°á»ng, mà hÆ¡n hết lại còn được thăng quan tiến chức, sống rất tốt nữa là đằng khác.
Từ việc hai ngÆ°á»i bá»n há» là trung tâm của những cuá»™c nói chuyện, hay việc bá»n há» hay được má»i ngÆ°á»i kÃnh rượu là có thể nhìn ra. Trong đám cán bá»™ lãnh đạo cấp huyện, hai ngÆ°á»i bá»n há» cÅ©ng có địa vị nhất định. Truyện "Y Äạo Quan Äồ " được copy từ diá»…n Ä‘Ã n LÆ°Æ¡ng SÆ¡n Bạc (LuongSonBac.com)
Hồ Ãi Dân không chỉ háºn VÆ°Æ¡ng Bác Hùng mà còn háºn cả thằng nhãi TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng kia. Thế nhÆ°ng hắn cÅ©ng biết, hiện giá» chÆ°a phải là lúc đối phó vá»›i thằng nhãi kia, Lý TrÆ°á»ng VÅ© vừa Ä‘i là Tần Thanh lại tá»›i bảo trợ cho hắn. Nghe đồn quan hệ của hai ngÆ°á»i bá»n há» cÅ©ng không phải bình thÆ°á»ng nhÆ° cấp trên vá»›i cấp dÆ°á»›i. Suy Ä‘i tÃnh lại, Hồ Ãi Dân cÅ©ng quyết định không nên Ä‘á»™ng chạm gì tá»›i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, bởi nhẽ TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng không phải là chủ mÆ°u trong việc ép buá»™c hắn phải từ chức trưởng xã, hÆ¡n hết, hắn còn nháºn định, vá»›i những mối quan hệ của hắn, sau nà y thằng nhãi TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhất định còn tiến xa hÆ¡n nữa. Äừng thấy thằng nhãi đó tuổi còn trẻ mà xem thÆ°á»ng. Trên quan trÆ°á»ng, nhìn ngÆ°á»i là phải nhìn và o năng lá»±c cùng bối cảnh.
Mấy gã cán bá»™ nhà nÆ°á»›c ngồi uống rượu nói chuyện vá»›i nhau thì chắc chắn chỉ toà n hÆ° tình giả ý vá»›i khẩu pháºt tâm xà . Tuy váºy TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng chẳng buồn để ý, mặc kệ các ngÆ°Æ¡i nói chuyện trăng sao trên trá»i gì gì đó, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vẫn lẳng lặng ngồi uống má»™t mình. Thế nhÆ°ng cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng. Ở mấy bữa tiệc rượu nà y, rượu và o lá»i ra là chuyện không thể tránh khá»i, gã cục trưởng cục lâm nghiệp Cao Xuân Huy chÃnh là má»™t ngÆ°á»i nhÆ° váºy. Gã nát rượu nà y tuy rằng chẳng uống được là bao, thế nhÆ°ng lại cứ thÃch Ä‘i nháºu nhẹt. Äược dăm ba chén, có tà men là lá gan hắn cÅ©ng lá»›n hÆ¡n, chuyện gì cÅ©ng dám nói ra. Khuôn mặt hắn vì say rượu mà đỠbừng lên, đôi mắt hắn hÃp chặt lại, ánh mắt chuyển dần vá» phÃa TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘ang ngồi kia, giá»ng Ä‘iệu đầy ý vị thâm trÆ°á»ng nói: “Ở đây ngÆ°á»i có bản lÄ©nh nhất thì phải kể đến tiểu TrÆ°Æ¡ng chủ nhiệm ... ợ! ... Có thể là m Tần chủ tịch huyện coi trá»ng ... Ä‘Ã n ông cÅ©ng chẳng có mấy ngÆ°á»i ...†Truyện "Y Äạo Quan Äồ " được copy từ diá»…n Ä‘Ã n LÆ°Æ¡ng SÆ¡n Bạc (LuongSonBac.com)
Tất cả má»i ngÆ°á»i trong bà n nghe xong Ä‘á»u giáºt mình sá»ng sốt, ai biết thằng nhãi kia lại dám nói ra những lá»i nhÆ° váºy! NhÆ°ng bá»n há» cÅ©ng không dám bà n luáºn gì, Ä‘á»u giả bá»™ nhÆ° không nghe thấy, ngÆ°á»i thì cứ uống rượu chuyện trò tiếp, ngÆ°á»i lại gắp đồ ăn lia lịa cho và o mồm. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng nghe thấy rõ mồn má»™t nhÆ°ng cÅ©ng không nói tiếng nà o. Äúng lúc nà y thì An Ngữ Thần ở đằng xa gá»i tá»›i. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng nhân tiện đây rá»i Ä‘i luôn, căn bản ngồi uống rượu vá»›i mấy gã nà y hắn thấy không có hợp.
Thế nhÆ°ng Cao Xuân Huy vẫn chÆ°a chịu thôi, lại bồi thêm má»™t câu nữa: “Ta cÅ©ng không thể hiểu nổi ... Hai ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i ... Nam chÆ°a lấy vợ ... Gái chÆ°a gả chồng ... Lại ở chung má»™t phòng ... Váºy thì sẽ là m chuyện .... chuyện gì nhỉ?â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vừa đứng dáºy chÆ°a kịp Ä‘i lại nghe thấy câu đó, nhÆ°ng vẫn phải giả bá»™ nhÆ° chÆ°a nghe thấy gì, cháºm rãi Ä‘i tá»›i chá»— An Ngữ Thần. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thấp giá»ng nói nhá» vá»›i An Ngữ Thần: “Có thể giúp ta cho hắn má»™t bà i há»c được không?â€
Hai mắt An Ngữ Thà nh sáng lên, giá»ng nói sặc mùi giảo hoạt của mấy gã con buôn: “Váºy ngÆ°Æ¡i phải dạy ta công phu Ä‘iểm huyệt!â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng chẳng cần suy nghÄ© nhiá»u, liá»n gáºt đầu đồng ý. Chỉ cần là m xong việc, đừng nói là dạy võ công cho dù nà ng ta đòi hắn lấy thây báo đáp hắn cÅ©ng chịu liá»n.
An Ngữ Thần quả nhiên là ngÆ°á»i thẳng thắn sòng phẳng, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vừa gáºt đầu là nà ng liá»n xoay ngÆ°á»i lại Ä‘i tá»›i bà n rượu lúc nãy TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng ngồi. Cháºm rãi nhấc chén rượu lên đổ thẳng lên đầu Cao Xuân Huy.
Äá»™t nhiên bị ngÆ°á»i khác đổ rượu lên đầu, Cao Xuân Huy cÅ©ng giáºt mình má»™t cái, nhÆ°ng chÆ°a kịp phản ứng gì đã bị An Ngữ Thần bạt tai thêm hai cái rõ Ä‘au nữa. Nà ng cả giáºn nói: “LÆ°u manh! NgÆ°Æ¡i thân là cán bá»™ nhà nÆ°á»›c mà lại Ä‘i chá»i bá»›i sau lÆ°ng ngÆ°á»i ta nhÆ° váºy mà coi được à ?â€
Bị má»™t tiểu nha đầu sỉ nhục trÆ°á»›c mặt bao ngÆ°á»i nhÆ° váºy, Cao Xuân Huy giáºn dữ gầm lên má»™t tiếng đứng phắt dáºy quay đầu lại, vÆ°Æ¡n bà n tay to bè của mình ta tóm lấy vai xú nha đầu kia, định bụng phải dạy bảo cho nà ng ta má»™t bà i há»c nhá»› Ä‘á»i. Cho dù đối phÆ°Æ¡ng là thÆ°Æ¡ng nhân Hồng Kông, hay là con gái Ä‘i chăng nữa, hắn cÅ©ng mặc kệ, nhất quyết phải giữ chút thể diện Ä‘Ã n ông. Tuy rằng thân hình Cao Xuân Huy cÅ©ng được coi là cao to vạm vỡ thế nhÆ°ng cho dù hắn có to con gấp hai Ä‘i chăng nữa, An Ngữ Thần vẫn chỉ coi hắn nhÆ° má»™t ngÆ°á»i phổ thông tầm thÆ°á»ng. Bà n tay to của hắn còn chÆ°a kịp chạm và o vai An Ngữ Thần, đã bị cánh tay trái nà ng nhẹ gạt sang má»™t bên, sau đó thuáºn thế, má»™t quyá»n nhanh nhÆ° chá»›p đấm thẳng và o mÅ©i hắn. Cao Xuân Huy choáng váng đứng không vững nữa, ngồi bệt xuống đất, máu mÅ©i chảy ra à o à o.
CÅ©ng bởi vì tiếng Ä‘á»™ng quá lá»›n nên thu hút sá»± chú ý của toà n há»™i trÆ°á»ng, ánh mắt má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u đổ dồn vỠđây.
Bà thÆ° huyện uá»· DÆ°Æ¡ng Thủ NghÄ©a thấy có sá»± tình phát sinh không khá»i tức giáºn tÃm mặt quát lá»›n: “Cao Xuân Huy! NgÆ°Æ¡i Ä‘ang là m cái trò gì váºy?â€
Cao Xuân Huy má»™t tay bÆ°ng má»™t tay chỉ thẳng và o An Ngữ Thần, vẻ mặt đầy uá»· khuất nhìn DÆ°Æ¡ng bà thÆ°, trong lòng lại chá»i thầm DÆ°Æ¡ng Thủ NghÄ©a: mẹ nó chứ! Ta bị ngÆ°á»i ta đánh ra nông ná»—i nà y, ngÆ°Æ¡i lại còn nói ta là sao? An Chà Viá»…n thừa biết tÃnh khà đứa cháu gái mình ra sao, vừa nhìn là biết ngay chuyện gì xảy ra, chắc hẳn là nà ng ta lại gây chuyện. Hắn nhÃu nhÃu mà y, trầm giá»ng nói: “Tiểu yêu, ngÆ°Æ¡i là m gì váºy?â€
An Ngữ Thần quay lại dùng tiếng Quảng Äông nói má»™t thôi má»™t hồi, Ä‘a số má»i ngÆ°á»i ở đây nghe không hiểu, thế nhÆ°ng An Chà Viá»…n nghe xong sắc mặt lại trầm xuống. Hoá ra là An Ngữ Thần tố cáo Cao Xuân Huy giở trò đồi bại nên má»›i ra tay xá» lý. An Chà Viá»…n nghiêm mặt lại, gáºt gáºt đầu nói: “DÆ°Æ¡ng bà thÆ°! Phải chăng đây là tố chất cán bá»™ huyện Xuân DÆ°Æ¡ng các ngÆ°á»i?†Nói xong hắn cÅ©ng lạnh lùng đứng dáºy dẫn An Ngữ Thần bá» Ä‘i. Lúc Ä‘i ngang qua ngÆ°á»i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, An Ngữ Thần là m vẻ mặt vô cùng đắc ý đánh mắt ra hiệu cho hắn. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng bá»—ng nhiên phát hiện, tiểu nha đầu chua ngoa Ä‘anh đá nà y cÅ©ng có Ä‘iểm đáng yêu đó chứ. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i cÆ°á»i gáºt gáºt đầu đáp trả ra chiá»u đã hiểu ý.
Lúc Cao Xuân Huy được ngÆ°á»i khác nói cho nghe những lá»i vừa rồi của An Ngữ Thần, quả thá»±c hắn bị oan uổng, khóc không ra nÆ°á»›c mắt. Hắn là m vẻ mặt Ä‘au khổ quay ra minh oan vá»›i DÆ°Æ¡ng bà thÆ°: “Ta không có là m ... Thá»±c sá»± là ta không có là m gì hết ...†Ãnh mắt hắn cầu xin nhìn đám ngÆ°á»i xung quanh, thế nhÆ°ng cả đám lại giả ngÆ¡, kiểu nhÆ° chÆ°a biết chÆ°a nghe chÆ°a thấy gì cả. Cao Xuân Huy cÅ©ng không ngá», cùng là đồng chÃ, đồng sá»± vá»›i nhau thế mà bá»n há» lại chỉ biết bo bo giữ mình thấy chết không cứu, nếu nhÆ° không ai đứng ra giải thÃch dùm hắn thì cho dù có nhảy xuống sông hoà ng hà cÅ©ng không rá»a hết tá»™i danh nà y. DÆ°Æ¡ng Thủ NghÄ©a cÅ©ng chẳng muốn nghe thằng nhãi kia giải thÃch gì thêm, lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn rồi xoay ngÆ°á»i bá» Ä‘i. An lão là khánh quý của cả huyện Xuân DÆ°Æ¡ng, cấp dÆ°á»›i gây chuyện, thân là bà thÆ° huyện hắn cÅ©ng phải Ä‘Ãch thân tá»›i xin lá»—i. Truyện "Y Äạo Quan Äồ " được copy từ diá»…n Ä‘Ã n LÆ°Æ¡ng SÆ¡n Bạc (LuongSonBac.com)
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cháºm rãi Ä‘i tá»›i bên cạnh Cao Xuân Huy, vẻ mặt nhÆ° thông cảm Ä‘Æ°a hắn cái khăn tay xì mÅ©i, vá»— vá»— nhẹ lên vai hắn nhá» giá»ng nói: “Cục trưởng Cao, leo lên táºn cái chức nà y rồi, cÅ©ng đừng nên nhÆ° đám trẻ bá»n ta, nói năng không biết giữ ý nhÆ° váºy chứ?†Nói xong TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng thản nhiên xoay ngÆ°á»i bá» Ä‘i.
Cao Xuân Huy nghe xong mặt mà y ngây ngốc đứng yên má»™t lúc lâu. Lúc sau hắn má»›i giáºt mình tỉnh lại, phải chăng tráºn đòn nà y liên quan tá»›i tiểu tá» TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng kia? Lại nhá»› tá»›i mấy lá»i nói xấu Tần chủ tịch trên bà n rượu, Cao Xuân Huy má»›i nháºn ra, căn bản đây là hoạ từ miệng mà ra. NghÄ© thông suốt rồi, hắn cÅ©ng chẳng thấy tủi thân nữa, mà chỉ còn buồn phiá»n cùng hối háºn. Má»™t ngÆ°á»i là tiểu TrÆ°Æ¡ng chủ nhiệm danh tiếng lẫy lừng, má»™t ngÆ°á»i là chủ tịch huyện tân nhiệm, má»™t gã cục trưởng nhÆ° hắn há có thể nói năng xằng báºy được hay sao? Cao Xuân Huy háºn không thể tá»± tay tát cho mình hai cái tháºt Ä‘au, thế nhÆ°ng hắn cÅ©ng không có gan Ä‘i ngược đãi bản thân nhÆ° váºy.
Tuy sá»± việc chỉ Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy, nhÆ°ng trong mắt những ngÆ°á»i khác thì việc cục trưởng cục lâm nghiệp Cao Xuân Huy bị đánh đòn oan không há» Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy. Äiá»u nà y thể hiện tiểu TrÆ°Æ¡ng chủ nhiệm căn bản không thèm để mắt tá»›i má»™t ai trong số bá»n há», nếu nhÆ° những lá»i vừa rồi không phải từ miệng Cao Xuân Huy mà là má»™t ngÆ°á»i khác trong số bá»n há», tiểu TrÆ°Æ¡ng chủ nhiệm cÅ©ng bất kể tình thâm mà ra tay trừng phạt. Bối cảnh ngÆ°á»i ta hùng háºu nhÆ° váºy, muốn xá» mấy ngÆ°á»i bá»n há» thì dá»… nhÆ° trở bà n tay, xem ra lần tá»›i phải cẩn tháºn trong lá»i ăn tiếng nói hÆ¡n. Truyện "Y Äạo Quan Äồ " được copy từ diá»…n Ä‘Ã n LÆ°Æ¡ng SÆ¡n Bạc (LuongSonBac.com)
Trong buổi tiệc rượu ngà y hôm nay, ngÆ°á»i cảm thấy may mắn nhất lại chÃnh là Hồ Ãi Dân, bởi lẽ ngÆ°á»i có thù háºn sâu nhất vá»›i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng ở đây cÅ©ng chỉ có mình hắn, thế nhÆ°ng hắn cÅ©ng biết kìm nén bản thân, không để lá»™ ra bất cứ Ä‘iá»u gì cả, biểu hiện bên ngoà i vẫn là hoà ái thân thiện. Qua chuyện của Cao Xuân Huy, Hồ Ãi Dân cÅ©ng quyết định không nên gây thù chuốc oán vá»›i tiểu tá» TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nữa, Ä‘iá»u nà y cÅ©ng dẫn tá»›i lòng háºn thù của hắn vá»›i VÆ°Æ¡ng Bác Hùng cÅ©ng giảm Ä‘i phần nà o.
Tuy rằng DÆ°Æ¡ng Thủ NghÄ©a Ä‘uổi theo táºn ra ngoà i cá»a xin lá»—i rối rÃt, thế nhÆ°ng An Chà Viá»…n vẫn bá»±c tức nên cÅ©ng là m mặt lạnh giả lÆ¡ nhÆ° không nghe thấy gì. Lúc ra hẳn ngoà i nhà khác uá»· ban huyện An Ngữ Thần má»›i Ä‘em đầu Ä‘uôi sá»± việc kể lại cho ôn ná»™i nghe. An Chà Viá»…n nghe xong cÅ©ng chỉ biết cÆ°á»i khổ noi: “Hồ đồ! TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng muốn giáo huấn ngÆ°á»i khác thì tá»± hắn Ä‘i là m, việc gì phải bắt yêu nhi của chúng ta ra tay nhÆ° váºy? Há»ng hết hình tượng cháu gái ta rồi!â€
Lúc nà y TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng vừa Ä‘i ra, thấy An Chà Viá»…n Ä‘ang ở má»™t bên dạy bảo cháu gái mình, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng liá»n hiểu ra chắc chắn nà ng ta đã Ä‘em đầu Ä‘uôi sá»± việc nói rõ vá»›i ông ná»™i nên má»›i bị trách mắng nhÆ° váºy. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i cÆ°á»i Ä‘i lại chá»— hai ông cháu nhá» giá»ng nói: “An lão tiên sinh! NgÆ°á»i cÅ©ng đừng nên nóng giáºn, kỳ thá»±c chuyện nà y ta tá»± mình xá» lý cÅ©ng được, thế nhÆ°ng suy Ä‘i tÃnh lại thì để An tiểu thÆ° xuất thủ là tốt hÆ¡n hết!â€
An Ngữ Thần vẫn chÆ°a hiểu ra là m sao, gặng há»i lại: “Có chuyện gì tốt?â€
“NgÆ°Æ¡i thá» nghÄ© mà xem. Tuy rằng huyện uá»· vẫn luôn tá» thái Ä‘á»™ cứng rắn vá» chuyện đầu tÆ° của các ngÆ°á»i, thế nhÆ°ng là m chÃnh trị là váºy, bằng lòng nhÆ° không bằng mặt. Dù sao há» cÅ©ng là ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i cần nhá» vả nên má»›i ra bá»™ là m cao nhÆ° váºy. NgÆ°Æ¡i thấy đó, ngay tại Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng ngÆ°Æ¡i thẳng tay tát cho cục trưởng cục lâm nghiệp hai cái, thế nhÆ°ng cuối cùng cÅ©ng có bị gì đâu? Ai mà chẳng biết hắn bị oan, thế nhÆ°ng cÅ©ng chẳng có ai dám ra mặt nói đỡ cho hắn má»™t lá»i, Ä‘iá»u nà y chẳng phải chứng minh huyện uá»· chúng ta vẫn rất sợ các ngÆ°Æ¡i sao? Chỉ hai cái tát mà có thể là m sáng tá» má»™t việc, các ngÆ°Æ¡i nói xem, có đáng là m hay không? Có phải là việc tốt hay không?†Truyện "Y Äạo Quan Äồ " được copy từ diá»…n Ä‘Ã n LÆ°Æ¡ng SÆ¡n Bạc (LuongSonBac.com)
An Chà Viá»…n là ngÆ°á»i đầu tiên cÆ°á»i lá»›n, chỉ chỉ và o TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói: “Ta đã đến nhiá»u nÆ¡i của đại lục, cÅ©ng gặp qua nhiá»u cán bá»™ nhà nÆ°á»›c từ cao tầng tá»›i nông thôn, thế nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i đầu tiên ta thấy khác hẳn bá»n há» ... Ha ha ha ... NgÆ°Æ¡i cÅ©ng tháºt là ... Tố chất quá tuyệt mà ... Ha ha ha ...!â€
Vốn dÄ© huyện uá»· cÅ©ng Ä‘iá»u hẳn xe riêng Ä‘Æ°a đón An Chà Viá»…n thế nhÆ°ng Ä‘á»u bị hắn thẳng thừng cá»± tuyệt, mà lại kêu Ä‘Ãch thân TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a bá»n há» tá»›i khách sạn Minh Châu nghỉ ngÆ¡i. Cứ nhÆ° váºy cả đám cán bá»™ huyện Xuân DÆ°Æ¡ng má»›i biết được tầng quan hệ thât thiết đến mức nà o của tiểu TrÆ°Æ¡ng chủ nhiệm vá»›i An lão tiên sinh. Cho dù DÆ°Æ¡ng Thủ NghÄ©a thân là ngÆ°á»i có quyá»n lá»±c cao nhất ở đây, cÅ©ng chỉ có thể oán háºn nhìn TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lai bá»n há» Ä‘i. GiỠđây hắn cÅ©ng quy kết chÃnh TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng là thủ phạm bà y ra cái trò Ä‘em gà chết bá» và o giÆ°á»ng hắn, và viết lên cái hà ng chữ kia. Cứ má»—i lần nghÄ© tá»›i trà ng cảnh lúc đó, hắn không khá»i rùng mình á»›n lạnh má»™t cái. Tuy rằng vụ việc má» than xảy ra tai nạn đã lắng xuống, thế nhÆ°ng từ chuyện đó hắn má»›i chân chÃnh nháºn ra sá»± đáng sợ của thằng nhãi TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng kia. Em trai hắn, DÆ°Æ¡ng Thủ Thà nh không chỉ má»™t lần dặn Ä‘i dặn lại hắn, nhất quyết không được đụng đến TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, thằng Ä‘iên đó có thể là m bất cứ chuyện gì, không từ bất kỳ thủ Ä‘oạn nà o, thằng nhãi đó chẳng khác gì sát thần cả.
Tà i sản của Vô Tình
Chữ ký của Vô Tình
Bæ ngaïn hoa khai nhaát thieân nieân, hoa dieäp vónh caùch baát töông kieán. . .
Bieät vaán thieân nhai nhaát tuyeán khieân, ñieà u ñieà u daï thaâm maïc canh haøn. . .
Duyeân phaän laø thöù giuùp hai ngöôøi xa laï ñeán ñöôïc vôùi nhau!!!
ä½ å‘如雪纷飞了眼泪 我ç‰å¾…è‹è€äº†è°
红尘醉微醺的å²æœˆ æˆ‘ç”¨æ— æ‚”åˆ»æ°¸ä¸–çˆ±ä½ çš„ç¢‘
Last edited by Vô Tình; 02-03-2011 at 10:05 PM .
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Vô Tình
02-03-2011, 10:04 PM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
Y Äạo Quan Äồ
Tác giả: Thạch Chương Ngư
ChÆ°Æ¡ng 67: Mượn dao giết ngÆ°á»i (4+5)
Nhóm dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: Sưu tầm
Mặc kệ ngÆ°á»i ta nghÄ© gì, TrÆ°Æ¡ng đại quan nhân vẫn tá»± nháºn mình là ngÆ°á»i có há»c, luôn nói chuyện phải trái, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên đây là trÆ°á»ng hợp ngÆ°á»i ta không đụng tá»›i lợi Ãch của hắn, nếu không hắn nhất quyết cho thằng nhãi đó hẳn chết không thôi.
Thá»±c ra TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng chẳng mấy thiện cảm vá»›i vị bà thÆ° huyện uá»· DÆ°Æ¡ng Thủ NghÄ©a kia, tuy rằng hắn là ngÆ°á»i có quyá»n lá»±c cao nhất cái huyện Xuân DÆ°Æ¡ng nà y, nhÆ°ng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng chẳng muốn hắn hưởng chút lợi lá»™c nà o từ vụ đầu tÆ° nà y của An lão. TrÆ°á»›c đây Lý TrÆ°á»ng VÅ© cÅ©ng định trÆ°á»›c lúc lên Giang Thà nh nháºm chức cố gắng vá»›t vát đại chiến tÃch, thế nhÆ°ng Ä‘á»™t nhiên hắn lại an pháºn thủ thÆ°á»ng bình thản nháºn cái chức phó chủ tịch thà nh phố Giang Thà nh mà không là m nốt vụ đầu tÆ° của An lão. Bởi lẽ hắn biết, chiến tÃch là điá»u cÆ¡ bản để thăng quan tiến chức, nhÆ°ng nếu nhÆ° chiến tÃch bản thân lá»›n quá mức cho phép thì trái lại lại Ä‘em tá»›i nhiá»u rắc rối hÆ¡n mà thôi. Nếu nhÆ° ở Xuân DÆ°Æ¡ng hắn quá nổi tiếng, đến lúc lên Giang Thà nh nháºm chức, chắc chắn cà ng là m nhiá»u ngÆ°á»i đố kỵ cùng thù háºn thêm mà thôi. Trừ phi ngÆ°Æ¡i có đủ năng lá»±c tiêu hoá, chứ đừng nên tham ăn kẻo có ngà y bá»™i thá»±c. Truyện "Y Äạo Quan Äồ " được copy từ diá»…n Ä‘Ã n LÆ°Æ¡ng SÆ¡n Bạc (LuongSonBac.com)
Nói thì nói váºy chứ Lý TrÆ°á»ng VÅ© cÅ©ng thấy không cam lòng, hắn trồng cây há lại để ngÆ°á»i khác hưởng lá»™c sao?. Nếu là ngÆ°á»i khác thì còn được chút ân tình, thế nhÆ°ng là DÆ°Æ¡ng Thủ NghÄ©a hưởng sái thì hắn thá»±c không cam lòng chút nà o. Vì váºy lần nà y Lý TrÆ°á»ng VÅ© cÅ©ng nhắc nhở TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nên Ä‘em cÆ¡ há»™i ký kết hợp đồng vá»›i An lão giao cho Tần Thanh, dù sao để nà ng cÅ©ng đại diện cho cả huyện uá»· Xuân DÆ°Æ¡ng, vá» lý vá» tình Ä‘á»u hợp lẽ. Nếu nhÆ° thà nh công thì sẽ là chuyện tốt má»i mặt vá»›i tất cả má»i ngÆ°á»i, chỉ có Ä‘iá»u, nếu nhÆ° An lão mở lá»i phản đối thì má»i chuyện sẽ đổi chiá»u.
***
Lúc Ä‘i trên Ä‘Æ°á»ng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng chuyển trá»ng tâm câu chuyện vá» dá»± án mở khu du lịch sinh thái núi Thanh Thai, vừa nói TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng thêm má»™t số ý kiến của mình để dá»± án phù hợp vá»›i vùng rừng núi Thanh Thai hÆ¡n. An Chà Viá»…n cÅ©ng chăm chú lắng nghe TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nói, dù sao TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng là ngÆ°á»i bản địa, hiển nhiên nhiá»u thứ TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng hiểu rõ hÆ¡n bá»n há». An Chà Viá»…n nghe xong cÅ©ng gáºt gáºt đầu tá» vẻ đồng ý nói: “Ta thá»±c không ngá», má»›i chỉ má»™t thá»i gian ngắn không gặp mà trình Ä‘á»™ quản lý, tầm mắt của ngÆ°Æ¡i cÅ©ng nâng lên khá cao rồi đó!â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng liá»n là m vẻ mặt kiêm tốn cÆ°á»i nói: “NgÆ°á»i cứ nói quá. Thá»±c ra những lá»i nà y Ä‘á»u không phải là của ta, mà toà n là ý kiến của nữ chủ tịch huyện Tần Thanh bá»n ta nói đó chứ! Nà ng ta cÅ©ng muốn gặp An lão trao đổi đôi chút vá» dá»± án lần nà y!â€
An Chà Viá»…n gáºt gáºt đầu nói: “CÅ©ng được. Hai ngà y nữa ta sẽ trở lại Xuân DÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i giúp ta sắp xếp gặp mặt Tần chủ tịch má»™t chút!â€
An Ngữ Thần khanh khách cÆ°á»i nói: “Thôi ngÆ°Æ¡i đừng giả bá»™ nữa, ta cÅ©ng có nghe loáng thoáng thấy chuyện xấu của ngÆ°Æ¡i vá»›i nà ng ta. Nói tháºt Ä‘i, rốt cục đã xảy ra chuyện gì váºy?â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng hung hăng liếc mắt nhìn An Ngữ Thần, giá»ng Ä‘iệu lạnh lùng nói: “NgÆ°Æ¡i có bị bệnh không váºy? Nà ng ta là chủ tịch huyện Xuân DÆ°Æ¡ng, còn ta chỉ là gã cán bá»™ quèn! HÆ¡n hết ta vá»›i nà ng chẳng có cái việc quái gì xảy ra cả. Mà ta cÅ©ng đã có bạn gái, ngÆ°Æ¡i đừng có suy nghÄ© cái kiểu lệch lạc nhÆ° váºy nữa được không?†Truyện "Y Äạo Quan Äồ " được copy từ diá»…n Ä‘Ã n LÆ°Æ¡ng SÆ¡n Bạc (LuongSonBac.com)
“Bạn gái ngÆ°Æ¡i là ai? Không phải là cô nà ng Sở Yên Nhiên mặc đồ đỠđó chứ?†Chẳng hiểu sao An Ngữ Thần lại cá»±c kỳ có hứng thú vá»›i Ä‘á»i tÆ° của thằng nhãi TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nà y.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thở dà i nói: “NgÆ°á»i Hồng Kông các ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u thÃch xoi mói Ä‘á»i tÆ° ngÆ°á»i khác nhÆ° váºy à ? NgÆ°Æ¡i chẳng khác gì mấy bà tám?â€
An Chà Viá»…n ha hả cÆ°á»i nói: “Thì nó chÃnh là bà tám mà ?†TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng cÆ°á»i hùa theo.
***
Hai hôm sau Tần Thanh cÅ©ng vì cuá»™c hẹn vá»›i An lão tiên sinh nên má»›i trở lại Xuân DÆ°Æ¡ng. Má»›i mấy ngà y không gặp mà trông nà ng đã gầy Ä‘i không Ãt, tóc cÅ©ng cắt ngắn lại ngang vai, sắc mặt thì lại hÆ¡i tái, chứ không còn vẻ hồng hà o nhÆ° má»i ngà y. Bá»™ bồ mà u Ä‘en tuyá»n lại cà ng là m nổi lên vẻ tiá»u tuỵ của nà ng. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng trông thấy cÅ©ng thấy có chút lo lắng. Phải chăng sá»± việc lần trÆ°á»›c gây cho nà ng đả kÃch quá mạnh khiến nà ng sa sút tinh thần, chứ không sao má»›i đó mà trở nên tiá»u tuỵ nhÆ° váºy?
An Chà Viá»…n chá»n địa Ä‘iểm gặp mặt là má»™t nhà hà ng cao cấp nằm đối diện khách sạn Minh Châu. Trên bà n cÅ©ng đã chuẩn bị đầy đủ hoa quả trà ô long cùng mấy món Ä‘iểm tâm. Tuy Tần Thanh đến nhÆ°ng An Ngữ Thần vẫn lẳng lặng ngồi uống trà , trên thá»±c tế nà ng cÅ©ng chẳng có việc gì phải là m cả, má»i việc Ä‘á»u do ông ná»™i quyết.
Ãnh mắt TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng trà n đầy vẻ quan tâm lo lắng nhìn Tần Thanh, thế nhÆ°ng Tần Thanh lại là m nhÆ° không thấy, chỉ liếc mắt nhìn hắn rồi mỉm cÆ°á»i bắt tay vá»›i An lão xong ngồi xuống chá»— đối diện. TrÆ°á»›c khi tá»›i đây Tần Thanh cÅ©ng tham khảo qua ý kiến của má»™t và i chuyên gia, rồi tá»± mình sá»a đổi chỉnh lý má»™t chút thà nh văn bản Ä‘Æ°a cho An lão xem qua. An Chà Viá»…n vừa xem vừa gáºt đầu thấy hay. Là má»™t thÆ°Æ¡ng nhân mÆ°u cầu lợi nhuáºn, Ä‘iá»u An Chà Viá»…n đó là những hà nh Ä‘á»™ng thá»±c tiá»…n, bởi váºy hắn cÅ©ng khá hà i lòng phong cách là m việc nhanh nhẹn chu đáo của vị Tần chủ tịch huyện nà y. Sau khi Ä‘á»c lÆ°á»›t qua, hắn Ä‘Æ°a táºp tà i liệu qua cho cháu gái rồi mỉm cÆ°á»i nói: “Nghe nói Tần chủ tịch trÆ°á»›c đây từng du há»c bên Mỹ, bởi váºy tầm nhìn cÅ©ng sâu rá»™ng hÆ¡n lão già ta đây nhiá»u!†Muốn truyện ra nhanh và đá»u hÆ¡n má»i và o đây góp sức: http://luongson.net/forum/showthread.php?t=134326999
Tần Thanh dè dặt cÆ°á»i nói: “An lão khách khà rồi, má»™t tiểu bối nhÆ° tôi sao có thể so sánh được vá»›i ngÆ°á»i từng trải trên thÆ°Æ¡ng trÆ°á»ng nhiá»u năm nhÆ° ngà i? HÆ¡n hết, danh tiếng của ngà i còn vượt ra cả Hồng Kông, vÆ°Æ¡n ra táºn cả khu vá»±c Äông Nam à nà y. Má»™t huyá»n thoại nhÆ° ngà i là điá»u ngưỡng má»™, là tấm gÆ°Æ¡n để lá»›p trẻ thá»i nay noi theo!â€
An Chà Viá»…n ha hả cÆ°á»i lá»›n, được ngÆ°á»i khác tâm bốc nhÆ° váºy hắn cÅ©ng vui vẻ gáºt gáºt đầu tán thưởng: “Quả thá»±c háºu sinh khả uý. Thấy đám thanh niên trẻ tuổi tà i cao các ngÆ°Æ¡i ta má»›i nháºn ra mình đã già rồi. Thá»i đại nà y cÅ©ng sắp phải chuyển giao cho lá»›p trẻ các ngÆ°Æ¡i tiếp quản rồi!â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thừa đúng dịp vá»— mông ngá»±a cái rõ to: “Gừng cà ng già cà ng cay. Ta lại thấy ngÆ°á»i vẫn còn sung sức dẻo dai lắm, là m thêm đôi ba chục năm nữa cÅ©ng không thà nh vấn Ä‘á»!â€
“Cái gì mà sung sức vá»›i dẻo dai? Già rồi già rồi, hÆ¡i sức đâu mà còn tranh công tiếc việc vá»›i đám trẻ các ngÆ°Æ¡i nữa. Ta định dá»± án khu du lịch sinh thái sẽ chuyển giao cho con trai ta là An Äức Hằng phụ trách. Chắc có lẽ khoảng ngà y mai hắn sẽ tá»›i đây, đến lúc đó việc ký kết hợp đồng cÅ©ng sẽ do hắn cùng Tần chủ tịch chủ quản.â€
Nghe thấy váºy TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng liá»n có má»™t dá»± cảm không là nh. Dá»± án khu du lịch núi Thanh Thai từ đầu chà cuối cÅ©ng chÆ°a thấy hắn tham gia má»™t chút nà o, tá»± dÆ°ng đùng má»™t cái đòi chen ngang là m phụ trách dá»± án, không phải là cha con lão già nà y mÆ°u đồ chuyện gì đó chứ? Ãnh mắt TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng chuyển dần vá» phÃa Tần Thanh, Ä‘á»™t nhiên giáºt mình má»™t cái nhÆ° phát hiện ra Ä‘iá»u gì. Phải chăng lão già nà y nhìn trúng nà ng ta, không phải có ý muốn nà ng ta là m con dâu đó chứ? Thảo nà o lão già nà y Ä‘á»™t nhiên lại để con trai mình chủ Ä‘á»™ng ra tráºn tiá»n giết giặc, định nhân cÆ¡ há»™i nà y để hai ngÆ°á»i bá»n há» qua lại, hoá ra là có mÆ°u đồ cả. NghÄ© tá»›i đây chẳng hiểu sao TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lại cảm thấy khó chịu trong lòng.
Những ngÆ°á»i khác ở đây không há» hay biết những suy nghÄ© trong lòng của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, cÅ©ng chỉ vì nghe được tin An Äức Hằng sắp tá»›i nên TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng mải lo nghÄ© tÃnh toán xem những bÆ°á»›c tiếp theo nên cÅ©ng không để ý An Ngữ Thần ngồi bên cạnh Ä‘ang Ä‘Æ°a chén trà qua. Do không chú ý nên cầm trượt là m chén trà đổ hết cả ra Ä‘Å©ng quần. Thấy bá»™ dạng cháºt váºt của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, An Ngữ Thần khanh khách nở nụ cÆ°á»i nói: “NgÆ°Æ¡i lá»›n nhÆ° váºy rồi mà vẫn còn đái dầm là sao?â€
Lúc nà y Tần Thanh cÅ©ng không giả lÆ¡ được nữa, ánh mắt chuyển qua bên nà y má»™t chút. Lúc ánh mắt nà ng bắt gặp ánh mắt TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng Ä‘ang nhìn mình, nà ng vốn tưởng mấy ngà y nay ở Giang Thà nh đã luyện được tâm tình cứng rắn nhÆ° trÆ°á»›c, thế nhÆ°ng lúc bắt gặp ánh mắt nồng cháy của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, chẳng hiểu sao ná»—i niá»m trong lòng tưởng nhÆ° bình lặng lại Ä‘ang dâng trà o mạnh mẽ. Tần Thanh không dám đối mặt nhìn TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nữa, hai hà ng lông mi cÅ©ng cụp xuống, lặng lẽ ngồi im nhìn chén trà nóng trong tay, cố gắng Ä‘iá»u chỉnh lại tâm tình Ä‘ang xao Ä‘á»™ng của mình. Truyện "Y Äạo Quan Äồ " được copy từ diá»…n Ä‘Ã n LÆ°Æ¡ng SÆ¡n Bạc (LuongSonBac.com)
Thá»±c ra nà ng không thể quên được cái cảnh TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng dùng tấm thân mình che chắn bảo vệ nà ng trÆ°á»›c sá»± phẫn ná»™ của hà ng trăm ngÆ°á»i ở khu má» than. Nà ng lại cà ng không thể quên được cái lần TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không tiếc hiểm nguy ôm chặt mình lúc chiếc xe tải Ä‘iên cuồng kia đâm và o ô tô. Nếu nhÆ° gặp mặt nhau là do trùng hợp, cứu giúp nhau là do số mệnh, thế sao hết lần nà y tá»›i lần khác TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vẫn tháºt lòng, không mà ng hiểm nguy cứu giúp mình? Từ trÆ°á»›c tá»›i giá» Tần Thân vẫn không tin tưởng và o duyên số, thế nhÆ°ng giỠđây hiện thá»±c ngay trÆ°á»›c mắt, khiến nà ng không thể không tin. Lý trà của nà ng cho nà ng biết, giữa hai ngÆ°á»i bá»n há» sẽ không thể có kết quả gì, thế nhÆ°ng những cung báºc tình cảm kia thì nà ng không sao giải thÃch được. Nà ng cÅ©ng thấy sợ chÃnh những thứ tình cảm đó của mình, nà ng không sợ những lá»i đồn đại của thiên hạ, mà nà ng sợ rằng đến má»™t lúc nà o đó nà ng không thể kiá»m chế nổi bản thân bị cuốn theo những tình cảm đó.
Nà ng nháºn định, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không giống nhÆ° những thanh niên trẻ tuổi thông thÆ°á»ng. Hắn là má»™t gã Ä‘Ã n ông Ä‘iển hình, nam tÃnh, thẳng thắn bá»™c trá»±c, không sợ trá»i không sợ đất, lúc nà o cÅ©ng là m chủ được tình cảnh. Hắn là má»™t ngÆ°á»i hà nh Ä‘á»™ng theo cảm tÃnh, cÅ©ng bởi váºy hắn thÆ°á»ng không che giấu tình cảm tháºt của mình, có lẽ nhÆ° váºy không được hay cho lắm, thế nhÆ°ng cÅ©ng chÃnh vì hắn luôn cởi mở nhÆ° váºy lại có thể là m ngÆ°á»i khác thấy gần gÅ©i hÆ¡n. Hắn là má»™t ngÆ°á»i mạnh mẽ, cÅ©ng chÃnh Ä‘iểm nà y là m nà ng thấy cảm giác an toà n mà từ trÆ°á»›c tá»›i nay chÆ°a há» có.
Tần Thanh nhẹ nhà ng từ chối lá»i má»i dùng cÆ¡m của An lão, chẳng biết có chuyện gì không mà rá»i Ä‘i rất vá»™i và ng. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng định Ä‘Æ°a nà ng ta Ä‘i, thế nhÆ°ng lại bị Tần Thanh cá»± tuyệt, nà ng nói đã có ô tô riêng của huyện uá»· rồi, không dám nhá» TrÆ°Æ¡ng chủ nhiệm. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng chẳng biết nói lá»i nà o hÆ¡n, Ä‘Ã nh phải để nà ng ta rá»i Ä‘i. Con ngÆ°á»i đôi khi cÅ©ng kỳ quái, ngÆ°á»i khác cà ng muốn chạy trốn, há» lại cà ng muốn Ä‘uổi theo cho bằng được.
Cho dù Tần Thanh có cố tình tránh né thế nà o Ä‘i chăng nữa, nhÆ°ng bởi vì còn liên quan đến vấn Ä‘á» công tác nên đôi lúc nà ng vẫn phải đối mặt vá»›i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng. Lúc gặp lại TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng ở phòng là m việc, tâm tình của nà ng cÅ©ng bình ổn lại rất nhiá»u, vẻ mặt ngoà i cÅ©ng trở nên lạnh lùng nhÆ° thÆ°á»ng. Truyện "Y Äạo Quan Äồ " được copy từ diá»…n Ä‘Ã n LÆ°Æ¡ng SÆ¡n Bạc (LuongSonBac.com)
Ở uá»· ban nhân dân huyện, là cấp dÆ°á»›i nên TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng phải lá»… phép cùng nói năng cẩn máºt. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói: “Tần chủ tịch tìm ta có chuyện gì váºy? Phải chăng là định thăng chức cho ta?†TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng là có ý muốn trêu đùa nà ng ta và i câu để giảm bá»›i cái không khà ngá»™t ngạt nhÆ° bây giá».
Tần Thanh lại không lá»™ chút vui vẻ gì, nghiêm mặt nói: “ChÃnh phủ đã há»p bà n thảo luáºn qua, ngÆ°Æ¡i công tác tại sở thÆ°Æ¡ng mại cÅ©ng có chút thà nh quả, hiện huyện uá»· quyết định chuyển biên chế chÃnh thức ngÆ°Æ¡i lên sở thÆ°Æ¡ng mại!â€
“Là thăng quan tháºt sao?†Tuy rằng được thăng quan nhÆ°ng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng không cảm thấy vui mừng nhÆ° trÆ°á»›c. Bởi lẽ giỠđây TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng đã hiểu sâu sắc câu nói trÆ°á»›c kia của An lão: là m quan không phải xem ở chức quan to hay nhá», mà là m quan là phải xem ngÆ°á»i đó là m được nhiá»u hay Ãt việc có Ãch cho đất nÆ°á»›c, cho nhân dân. Căn bản cÅ©ng nhá» thế lá»±c của phó thị trưởng thÆ°á»ng vụ Lý TrÆ°á»ng VÅ© cha nuôi hắn, hay nhÆ° bây giỠđược sá»± bảo trợ của An lão tiên sinh, hắn má»›i có thể cÆ° xá» hay là m những chuyện vượt quá quyá»n hạn của má»™t gã phó chủ nhiệm quèn.
Tần Thanh thấp giá»ng nói: “Sở thÆ°Æ¡ng mại và đầu tÆ° chủ yếu là tìm kiếm những khoản đầu tÆ° và o huyện, sau khi ký kết hợp đồng vá»›i An lão xong, còn phải phối hợp vá»›i nhiá»u ban ngà nh khác để mau chóng thúc đẩy công tác xây dá»±ng cở sở hạ tầng triển khai dá»± án. Ta thấy sở thÆ°Æ¡ng mại và đầu tÆ° chủ yếu là là m công tác ban đầu, còn lại việc triển khai thiết kế xây dá»±ng dá»± án lại không thuá»™c thẩm quyá»n của bên các ngÆ°Æ¡i. Nếu không sẽ tạo thà nh sá»± chồng chéo lẫn nhau giữa các ban ngà nh.â€
Lúc nà y TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng má»›i nháºn ra thâm ý trong lá»i quả phụ Tần Thanh nà y, đầu tiên là cho hắn má»™t viên Ä‘Æ°á»ng ngá»t lịm rồi sau đó tÆ°á»›c bá» quyá»n hạn của hắn trong dá»± án lần nà y, giá»›i hạn hắn chỉ là m những việc của sở thÆ°Æ¡ng mại và đầu tÆ°, còn những việc khác đã có ngÆ°á»i lo liệu. Ãnh mắt TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đầy vẻ thất vá»ng nhìn Tần Thanh, nhất thá»i chẳng biết nói gì, cứ đứng im lẳng lặng nhìn nhÆ° váºy. Trong lòng thầm nghÄ©. Nếu nhÆ° là để tránh ngÆ°á»i khác lá»i ra tiếng và o, thì cÅ©ng không nên tuyệt tình nhÆ° váºy chứ? Nà ng ta nói nhÆ° váºy chẳng khác nà o bảo hắn ngà y ngà y ngồi trÆ¡ mắt ếch ở cái sở thÆ°Æ¡ng mại và đầu tÆ° kia sao?
Tần Thanh bị TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhìn má»™t hồi lâu cÅ©ng thấy hÆ¡i sợ, nhịn không được mắng nhẹ má»™t tiếng: “NgÆ°Æ¡i nhìn ta là m gì? Có gì không đồng ý thì cứ việc nói ra!â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i cÆ°á»i nói: “Ta nói! Chiêu mượn dao giết ngÆ°á»i của Tần chủ tịch cÅ©ng thá»±c cao minh quá Ä‘i!â€
Tần Thanh trừng mắt nhìn, gắt gá»ng mắng: “NgÆ°Æ¡i nói cái gì váºy? Cái gì mà mượn dao giết ngÆ°á»i? ChÃnh phủ Ä‘á»u phân công rà nh mạch công tác chuyên trách của từng ban ngà nh. Ta há»i, công tác chủ yếu của sở thÆ°Æ¡ng mại và đầu tÆ° các ngÆ°Æ¡i là gì? Äừng có bảo, ngÆ°Æ¡i thân là phó chủ nhiệm sở thÆ°Æ¡ng mại và đầu tÆ° mà cÅ©ng không biết công việc của mình là gì nhé?â€
“Äược!†TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lá»›n tiếng nói: “NgÆ°Æ¡i đừng tưởng ta không biết ngÆ°Æ¡i là m váºy là có ý gì. Chẳng phải là để tránh ngÆ°á»i ta nói xấu sau lÆ°ng ngÆ°Æ¡i sao? NgÆ°Æ¡i sợ rằng danh tiếng của ta ở sở thÆ°Æ¡ng mại quá lá»›n nên ngÆ°á»i khác ganh ghét Ä‘i nói xấu ngÆ°Æ¡i, nói ngÆ°Æ¡i vì tình cảm riêng tÆ° nên thiên vị ta phải không?â€
Khuôn mặt Tần Thanh cÅ©ng hÆ¡i Ä‘á» lên, trong lòng thầm mắng thằng nhãi nà y có nên nhất thiết phải nói rõ rà ng ra nhÆ° váºy không? Nà ng cố gắng là m mặt lạnh lạnh lùng nói: “Ta mà phải thiên vị ngÆ°Æ¡i sao? Căn bản ngÆ°Æ¡i chẳng có quan hệ gì vá»›i ta, việc gì ta phải thiên vị ngÆ°Æ¡i cÆ¡ chứ? Ta nhắc nhở TrÆ°Æ¡ng phó chủ nhiệm ngÆ°Æ¡i, không nên công tÆ° lẫn lá»™n nhÆ° váºy, đây là phòng là m việc của chủ tịch huyện, ngÆ°Æ¡i có thể ăn nói cho cẩn tháºn má»™t chút được không?â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhếch mép cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng, gáºt gáºt đầu nói: “Chủ tịch huyện là m việc quả nhiên có phong phạm. Vẫn là ta công tÆ° lẫn lá»™n. Váºy ta há»i ngÆ°Æ¡i, sở thÆ°Æ¡ng mại và đầu tÆ° bá»n ta khổ cá»±c Ä‘i kêu gá»i đầu tÆ°, đến cuối cùng cÅ©ng để cho đám các ngÆ°Æ¡i hưởng lợi, chỉ má»™t câu nói của Tần chủ tịch huyện liá»n đá văng bá»n ta không thÆ°Æ¡ng tiếc. Có phải ngÆ°Æ¡i muốn thông qua việc nà y chứng tá» mình là ngÆ°á»i chà công vô tÆ°, má»™t vị quan thanh liêm liêm khiết sao?â€
Tần Thanh cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng nói: “Ta nhắc lại má»™t lần nữa, ngÆ°Æ¡i nên xem xét lại địa vị cùng chức pháºn của mình ở đâu. Äây là do chÃnh phủ quyết định, ngÆ°Æ¡i không có quyá»n phản đối. NgÆ°Æ¡i Ä‘i ra ngoà i cho ta!†Nói xong nà ng liá»n cầm tá» báo lên chăm chú Ä‘á»c, chẳng thèm để ý tá»›i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nữa, đây cÅ©ng chẳng khác gì hà nh Ä‘á»™ng Ä‘uổi khách cả.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng thấy giáºn thá»±c sá»±. Cả ngà y bám theo Ä‘Ãt cúc cung táºn tuỵ ngÆ°Æ¡i. váºy mà giỠđây ngÆ°Æ¡i lại nhẫn tâm đối xá» vá»›i ta nhÆ° váºy sao? NgÆ°Æ¡i là m váºy căn bản cÅ©ng là do sợ ngÆ°á»i khác lá»i ra tiếng và o đặt Ä‘iá»u nói xấu ta vá»›i ngÆ°Æ¡i, thế nhÆ°ng cÅ©ng đừng lấy việc công trả thù riêng nhÆ° váºy chứ? Ta có tá»™i tình gì đâu mà ngÆ°Æ¡i nỡ là m nhÆ° váºy? Lúc ngÆ°Æ¡i má»›i tá»›i cÅ©ng là má»™t mình ta giúp đỡ ngÆ°Æ¡i, bao phen không ná» hà nguy hiểm cứu tÃnh mạng ngÆ°Æ¡i, lại còn nói đỡ cho ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c mặt An lão tiên sinh, rồi thì thu xếp ngÆ°Æ¡i gặp mặt hắn. Ta là m bao nhiêu chuyện tốt cho ngÆ°Æ¡i nhÆ° váºy, ngÆ°Æ¡i chÆ°a báo đáp thì thôi, giá» lại quay ra cắn ta má»™t cái là sao? NghÄ© chán rồi lại cà ng thấy bá»±c mình hÆ¡n, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng liá»n đứng dáºy xoay ngÆ°á»i lại bÆ°á»›c ra chá»— cá»a. Truyện "Y Äạo Quan Äồ " được copy từ diá»…n Ä‘Ã n LÆ°Æ¡ng SÆ¡n Bạc (LuongSonBac.com)
Lúc nà y ánh mắt Tần Thanh má»›i rá»i khá»i tá» báo, quay ra liếc nhìn bóng lÆ°ng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng. Thế nhÆ°ng cứ tưởng hắn Ä‘i tháºt, thế nà o thằng nhãi nà y lại không Ä‘i hẳn, hÆ¡n nữa còn đóng cá»a lại.
Tần Thanh cũng thấy hơi sỠsợ. Mấy lần nà ng cũng chứng kiến qua sự phẫn nộ của thằng nhãi Trương Dương nà y, không nhẽ hắn định ra tay với cả chủ tịch huyện ngay trong uỷ ban nhân dân huyện sao?
Lúc TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng quay lại trở đứng đó nhìn mình, Tần Thanh cÅ©ng không dám đối mặt vá»›i hắn, ánh mắt nà ng chỉ chăm chú nhìn và o tá» báo đặt trÆ°á»›c mặt. Thá»±c sá»± nà ng cÅ©ng thấy hÆ¡i sợ, nhÆ°ng chẳng hiểu sao thân là chủ tịch cả má»™t huyện mà lại Ä‘i sợ má»™t gã phó chủ nhiệm cá»n con?
TrÆ°Æ¡ng đại quan nhân cÅ©ng chẳng có hà nh Ä‘á»™ng gì quá pháºn, chỉ lẳng lặng đứng má»™t chá»— nhìn Tần Thanh, đứng nhìn cả ná»a ngà y trá»i thằng nhãi nà y má»›i rặn ra được má»™t câu: “Ta thÃch ngÆ°Æ¡i!â€
Tần Thanh cÅ©ng giáºt mình kinh sợ, có nghÄ© nát óc nà ng cÅ©ng không nghÄ© ra thằng nhãi TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lại nói những lá»i nà y. Nà ng có chút luống cuống, cắn cắn môi dÆ°á»›i nhá» giá»ng nói: “NgÆ°Æ¡i Ä‘i ra ngoà i ...!â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng gáºt gáºt đầu, quay ngÆ°á»i lại kiên định bÆ°á»›c từng bÆ°á»›c ra ngoà i bá» lại Tần Thanh vẫn còn Ä‘ang ngÆ¡ ngác ngồi má»™t chá»—. Câu nói vừa rồi của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng là m đầu óc nà ng Ä‘á»™t nhiên trở nên trống rá»—ng, ngồi ngÆ¡ ngác cả ná»a ngà y trá»i mà vẫn chÆ°a tỉnh lại.
[/QUOTE]
Tà i sản của Vô Tình
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Vô Tình
Từ khóa được google tìm thấy
4vn y dao quan do , doc truyen y dao quan do , doc truyen y quan dao do , doctruyenydaoquando , dou ydaoquando , download y dao quan do , ëþäåé , hỉ boot tg 234 , lonely angiaphat , luan y đạo quan đồ , pham nhan tu tien , quan đạo y đồ , quan y tuchangioi , tai ydaoquando , thach chuong ngu , thao luan y dao quan do , truyen y Ä‘ao quan đồ , truyen y dao quan do , truyen y dao quan do 4vn , truyen y do quan dao , vuanhoangcung , y ÄẠo quan Äá»’ , y Äạo quan Äồ , y Äạo quan Äồ - , y Ä‘aÌ£o quan đồ , y Ä‘ao quan đồ , y đạo Ä‘an đồ , y đạo quan ôồ , y đạo quan đồ , y đạo quan đồ 224 , y đạo quan đồ 4vn , y đạo quan đồ full , y Ä‘eạo quan đồ , y dao dan do , y dao qua do , y dao quan đồ , y dao quan Ä‘o , y dao quan do , y dao quan do - 4vn , y dao quan do 185 , y dao quan do 188 , y dao quan do 195 , y dao quan do 234 , y dao quan do 4vn , y dao quan do app , y dao quan do cau bao tu , y dao quan do chuong 145 , y dao quan do chuong 189 , y dao quan do chuong 195 , y dao quan do chuong80 , y dao quan do convert , y dao quan do full , y dao quan do luong son , y dao quan do tron bo , y dao quan doi ********* , y dao quan gdo , y dao quando , y dao quang do , y dao uan do , y daoo quan đồ , y dap quan do , y dạo quan đồ , y do quan dao , y quan đạo đồ prc , y quan dao do , y quan dao do 4vn , y.dao.quan.do , ya dao quan do , ydaoquando , ydaoquando full , ydaoquando prc , ydaoquando prc full