Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #6  
Old 13-06-2008, 08:05 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
6. Thiên La Nham


Chính vào trong giá» phút nguy nan đó, ÄÆ°á»ng Luân bá»—ng sá»±c nhá»› tá»›i sÆ° phụ của mình có dặn.
- Nếu gă trÆ°á»ng hợp tâm can nhÆ° thiêu đốt thì không nên đè nén, mà phải cá»­ Ä‘á»™ng liên hồi, má»›i tránh khá»i tai há»a.
NghÄ© đến đây thì thất khiếu của chàng gần nhÆ° ứa ra máu. ÄÆ°á»ng Luân nạt lên má»™t tiếng, thu hết hÆ¡i tàn đứng phắt dậy. Má»™t tay dùng kiếm, má»™t tay dùng chưởng, chàng chém ngang phạt trái, xuất chưởng liên miên.
Những tiếng “rang rảng†nổi lên liên hồi. ÄÆ°á»ng Luân Ä‘i tá»›i đâu thì tÆ°á»ng ngã cá»™t siêu, đồ vật thảy Ä‘á»u tan nát.
ÄÆ°á»ng Luân ngá»­a cổ lên trá»i, hú lên má»™t tiếng thật dài, lưỡi Há»a Long thần kiếm trong tay lồng lá»™n lên nhÆ° rồng thiêng ra biển. Chàng sá»­ dụng má»™t đòn Kim Cang Khóa Hải, dùng sức quá mạnh, chàng loạng choạng té ngồi trên mặt đất.
Cắn răng, dốc hết sức bình sanh, chàng lại trỗi dậy xử một đòn Hồi Quang Phản Chiếu.
Càng múa càng hăng, máu huyết trong cÆ¡ thể rạt rào trá»—i dậy. Tiếp tục Ä‘i hết má»™t Ä‘Æ°á»ng Giáng Ma kiếm tinh thần lần lần định tÄ©nh. Khi thế kiếm cuối cùng chấm dứt, ÄÆ°á»ng Luân cảm thấy mình hÆ¡i thở Ä‘iá»u hòa, mặt không biến sắc, thật là kỳ lạ.
Trong lòng ngá»±c của chàng dÆ°á»ng nhÆ° hÆ¡i sức hãy còn dồi dào, cÆ¡ hồ muốn toát ra khắp cÆ¡ thể.
ÄÆ°á»ng Luân mÆ¡ màng nghÄ© đến ba chữ :
- Bá vương đảnh... Bá vương... Bá kiếm.
ÄÆ°a tay sá» thanh Há»a Long thần kiếm, trong thâm tâm chàng dâng lên má»™t niá»m thÆ°Æ¡ng cảm rạt rào...
Äảo mắt nhìn ngá»c ngà, châu báu đổ tứ tung khắp mặt đất, ÄÆ°á»ng Luân cúi xuống tìm khúc xạ hÆ°Æ¡ng, Ä‘oạn xoay lÆ°ng trở ra, nhảy lên thuyá»n vượt thủy ngân hồ vá» mé bên kia.
LÆ°u Bất Cùng vẫn năm ngoèo trên bệ đá, nhắm nghiá»n cặp mắt.
ÄÆ°á»ng Luân cúi xuống, thổi má»™t hÆ¡i dài vào mặt lão, Ä‘oạn nhét khúc xạ hÆ°Æ¡ng vào mồm, vung hai bàn tay ra, má»™t tay ém huyệt Chí ÄÆ°á»ng, má»™t tay ém huyệt Khí Hải, truyá»n ná»™i lá»±c vào trong mình lão.
Không bao lâu, LÆ°u Bất Cùng phục hồi sinh lá»±c, mở bừng mắt ra. ÄÆ°á»ng Luân thét :
- Lão già ăn mày, hãy ngồi lại theo thế tham thiá»n, Ä‘Æ°a hÆ¡i vào huyệt Nhập Long, truyá»n sang Minh ÄÆ°á»ng, vượt Trung Lâu rồi tụ lại Äan Äiá»n.
LÆ°u Bất Cùng nào dám chần chá», vá»™i vàng ngồi ngay ngắn. ÄÆ°á»ng Luân cÅ©ng sá»­a bá»™, hai bàn tay của chàng đâu vào hai bàn tay của lão, hai bàn chân lại đâu vào hai bàn chân, để rồi khí lá»±c của hai ngÆ°á»i Ä‘iá»u hòa vá»›i nhau.
Một tiếng đồng hồ trôi qua. Sắc mặt của Lưu Bất Cùng càng lúc càng tươi tĩnh.
Mừng chÆ°a trá»n thì bên tai vang lên những tiếng ì ầm vang dậy. ÄÆ°á»ng Luân hốt hoảng nói :
- Không xong, chắc bá»n Vô Hồn tông đã tìm thấy dấu vết chúng ta.
Dứt lá»i, chàng xoay lÆ°ng lại cõng LÆ°u Bất Cùng chạy vá» hÆ°á»›ng Äông nam.
Sau khi uống viên thuốc Bá vÆ°Æ¡ng đảnh, khí lá»±c của ÄÆ°á»ng Luân dẻo dai hÆ¡n khi xÆ°a rất nhiá»u. Hai bàn chân của chàng chạy nhanh nhÆ° mây bay gió cuốn, sau lÆ°ng tiếng ì ầm từ hÆ°á»›ng Tây Bắc lần lần chuyển dịch vá» hÆ°á»›ng Äông Nam.
ÄÆ°á»ng Luân càng chạy, Ä‘Æ°á»ng sá phía trÆ°á»›c lần lần quanh công khúc khuá»·u, mùi ẩm Æ°á»›t của hÆ¡i đất xông lên nồng nặc. Thoang thoảng có mùi gió rừng Ä‘Æ°a vào, ÄÆ°á»ng Luân mừng rỡ nghÄ© rằng, đây có lẽ là lối thoát ra cổ má»™.
Trên vai chàng, LÆ°u Bất Cùng bá»—ng há»i :
- Thằng nhá» kia, ban nãy thần trí mÆ¡ hồ nên không kịp há»i, thanh gÆ°Æ¡m trong tay mi tên là gì?
ÄÆ°á»ng Luân thẳng thắng trả lá»i :
- Há»a Long thần kiếm!
Lưu Bất Cùng bỗng nhiên hậm hực :
- Hừ! Mi hãy ném ta xuống đây chết đi cho rảnh, đừng diễn trò bỉ ổi với ta nữa.
ÄÆ°á»ng Luân lấy làm lạ há»i :
- Chắc LÆ°u đại bang chủ có Ä‘iá»u chi hiểu lầm, xin hãy dằn cÆ¡n giận, chá» ra khá»i chá»— này sẽ bàn luận sau.
LÆ°u Bất Cùng cÆ°á»i ha hả nói :
- Ta không cần ra khá»i chá»— này, mi mau ném ta xuống đất, bằng không ta sẽ trở mặt Ä‘a nhen.
Nói dứt lá»i, mÆ°á»i ngón tay của lão vung ra, ấn vào huyệt Giai TÄ©nh của ÄÆ°á»ng Luân.
ÄÆ°á»ng Luân cảm thấy huyệt đạo của mình tê rần, nghÄ© chắc rằng sá»± bí mật của Há»a Long thần kiếm đã làm cho lão già này hiểu lầm.
Lưu Bất Cùng thét :
- Mi còn chưa chịu ném ta ư?
Vừa nói, ông ta vừa gia tăng sức mạnh, làm cho ÄÆ°á»ng Luân có cảm giác nhÆ° bán thân bất toại. Chàng mắng thầm :
- SÆ° phụ thÆ°á»ng nói lão già này tánh tình quái đản, quả thật không sai!
Chàng vội cắn răng, bất thình lình vẫy mạnh một cái, làm cho Lưu Bất Cùng té ngửa vỠphía sau. Lão lại mắng ầm ĩ :
- Loài cẩu trệ Vô Hồn tông, mi chạy ngõ nào?
Nói Ä‘oạn Ä‘uổi theo ÄÆ°á»ng Luân sát gót. LÆ°u Bất Cùng thá» thÆ°Æ¡ng má»›i mạnh nên khí lá»±c suy yếu. Mặc dầu tấn công ráo riết nhÆ°ng ÄÆ°á»ng Luân vẫn chống trả có thừa.
ÄÆ°á»ng Luân không muốn á»· sức mạnh hiếp đáp má»™t kẻ già nữa nên vá»™i vàng xoay lÆ°ng bá» chạy, LÆ°u Bất Cùng Ä‘uổi theo không rá»i má»™t bÆ°á»›c.
ÄÆ°á»ng Luân vừa chạy, trong lòng vừa nghÄ© :
- Lão già này thật là quái lạ, rõ ràng ta cứu sống lão mấy phen nhưng lão vẫn nghi ngỠlàm khó dễ ta mãi.
ÄÆ°á»ng Luân định dụ cho lão Ä‘uổi theo mình để thoát ra cổ má»™ là xong việc.
Bá»—ng thoáng thấy phía trÆ°á»›c có ánh lá»­a bập bùng, ÄÆ°á»ng Luân giá»±t mình nghi ngại, e có ngÆ°á»i mai phục. Còn Ä‘ang bàng hoàng thì có tiếng nạt vang :
- Ai đó?
ÄÆ°á»ng Luân dừng gót, ngẩng mặt nhìn lên, thấy dÆ°á»›i ánh lá»­a bập bùng có bóng của hai ngÆ°á»i đứng sừng sững chắn ngang trÆ°á»›c mặt.
Má»™t luồng gió mạnh nặc mùi hôi tanh đánh thốc tá»›i, ÄÆ°á»ng Luân vá»™i vàng thò má»™t bàn tay ra chống trả.
Chính vào lúc đó thì sau lưng chàng, Lưu Bất Cùng cũng nạt lên một tiếng tống vào sau gáy chàng một chưởng.
Nằm trong tình thế lưỡng đầu thỠđịch, sau khi chạm má»™t chưởng vá»›i đối phÆ°Æ¡ng, ÄÆ°á»ng Luân đảo mình lại ná»­a bá»™ để chá»i lại miếng tập kích của LÆ°u Bất Cùng.
Hai tiếng “bá»™p†vang lên khô khan. LÆ°u Bất Cùng chịu không nổi, té nằm chổng gá»ng trên mặt đất.
Tá»›i chừng đó ÄÆ°á»ng Luân má»›i nhìn kỹ hai ngÆ°á»i đứng trÆ°á»›c mặt mình là má»™t gã trung niên đầu bù tóc rối, lÆ°ng trần trùi trụi, thân dÆ°á»›i che ngang má»™t chiếc khố rách.
Trên mình ông ta có má»™t con rắn Ä‘á» hồng quấn chặt. ÄÆ°á»ng Luân nhìn kỹ, bất giác rùng mình, vì toàn thân của ngÆ°á»i trung niên này đầy dẫy những vết sẹo, xem tình thế là do con rắn này cắn phải.
Bên cạnh gã có má»™t thiếu nữ cÅ©ng để trần thân trên, tóc tai rối bá»i, giÆ°Æ¡ng cặp mắt Ä‘en lay láy nhìn ÄÆ°á»ng Luân không chá»›p.
ÄÆ°á»ng Luân lấy làm lạ, nhìn mái tóc của nàng Ä‘á» hoe và gÆ°Æ¡ng mặt phảng phất quen thuá»™c nhÆ° chàng đã đối phÆ°Æ¡ng ở đâu đây.
Gã trung niên thét :
- Mi là ai?
ÄÆ°á»ng Luân cung tay thi lá»…, trả lá»i :
- Tôi là ÄÆ°á»ng Luân, vừa cùng vị lão tiá»n bối này thoát hiểm từ dÆ°á»›i đáy Ä‘á»™ng.
Gã trung niên thét :
- Láo! Ta ở dưới này gần hai mươi năm, biết dưới kia không có ngõ trổ ra.
ÄÆ°á»ng Luân to tiếng :
- Ban nãy các hạ có nghe tiếng ầm ì không? Äó là cÆ¡ quan đã chuyển Ä‘á»™ng nên tôi má»›i chạy đến đây.
Lúc bấy giá», LÆ°u Bất Cùng đã lóp ngóp bò lên, thở hổn hển, không tấn công ÄÆ°á»ng Luân nữa.
NgÆ°á»i con gái giÆ°Æ¡ng to cặp mắt sáng ngá»i nhìn ÄÆ°á»ng Luân lẩm bẩm :
- Cha, há» là ngÆ°á»i Æ°?
Gã trung niên trả lá»i :
- Phải, há» cÅ©ng là ngÆ°á»i. Hai cha con ta sống dÆ°á»›i này đã hai mÆ°Æ¡i năm, không tiếp xúc vá»›i ngÆ°á»i Ä‘á»i.
Trầm ngâm một lúc, gã lại lẩm bẩm :
- Lão phu thật làm khổ con Lệ Quân này, nhưng biết làm sao, chỉ vì mẹ nó quá ư độc ác.
Trên gương mặt của gã bỗng thoáng hiện lên vài nét cau có. Lão se sẽ huýt lên mấy tiếng còi, con rắn trên mình gã lập tức vùng dậy, đớp một miếng trên vai gã.
ÄÆ°á»ng Luân giật mình định lÆ°á»›t tá»›i chá»™p lấy con rắn nhÆ°ng gã khoát tay cÆ°á»i nói :
- Không sao!
NgÆ°á»i con gái đứng bên cạnh thò hai ngón tay trắng muốt của nàng kẹp lấy cổ con rắn ra và ÄÆ°á»ng Luân lấy làm lạ há»i :
- Tiá»n bối lấy xÆ°Æ¡ng máu của mình để nuôi má»™t con rắn, chẳng biết có thâm ý gì?
Gã trung niên hằn há»c trả lá»i bằng má»™t giá»ng gắt gá»ng :
- Äây là má»™t sá»± trừng phạt. Vì ta đã có má»™t lá»i nguyá»n... Hai mÆ°Æ¡i năm vá» trÆ°á»›c, ta bị má»™t ngÆ°á»i đẹp nhÆ° tiên giáng thế lừa đảo, nên hai mÆ°Æ¡i năm nay ta phải chịu má»™t sá»± trừng phạt nhÆ° vầy!
ÄÆ°á»ng Luân mÆ¡ màng nghÄ© ngợi, không biết ngÆ°á»i đẹp nào đã làm cho gã trung niên này Ä‘au khổ mà lạc bÆ°á»›c nÆ¡i đây?
Gã trung niên đưa mắt nhìn Lưu Bất Cùng nói :
- Nếu không lầm thì vị huynh đài này là ngÆ°á»i của Cái Bang. Trên vai của huynh đài có mÆ°á»i chiếc bị, vậy có lẽ huynh đài đây là LÆ°u...
LÆ°u Bất Cùng cÆ°á»i khà khà :
- Khi xưa ta “Bất cùng†nhưng bây giỠthì “bần cùng†lắm rồi.
Gã trung niên cÆ°á»i ha hả :
- Không ngỠcách biệt hai mươi năm mà Lưu bang chủ vẫn còn vui tính!
LÆ°u Bất Cùng há»i :
- Ta nay đã già cả sỠsệt, quên bẳng mi là ai, mỗi hãy nói cho ta rõ.
Gã trung niên thở dài, ngá»­a mặt lên trá»i, nói nho nhá» :
- LÆ°u đại bang chủ còn nhá»› hai mÆ°Æ¡i năm vá» trÆ°á»›c, trên Nhạc dÆ°Æ¡ng lầu có má»™t ngÆ°á»i tên là Ngá»c diện Phan An?
LÆ°u Bất Cùng vá»— đùi đánh đét, cÆ°á»i ha hả mà rằng :
- Nhá»› ra rồi, Phan An tái thế! Tống Ngá»c hồi sinh! Lúc bấy giá» biết bao ngÆ°á»i đẹp vây quanh mà mi chẳng ngó ngàng, chỉ chiếm Ä‘oạt má»™t vị hoa khôi mà thôi. Lão già ăn mày này ngỡ là Tần đệ đã vá» NgÅ© Chi sÆ¡n trên Hải Nam đảo để hưởng hạnh phúc, nào ngá» lại lÆ°u lạc chốn này, thật là...
ÄÆ°á»ng Luân nghe ba tiếng NgÅ© Chi sÆ¡n, giá»±t mình Ä‘Æ°a mắt ngắm nhìn ngÆ°á»i thiếu nữ có tên là Lệ Quân. GÆ°Æ¡ng mặt nàng tÆ°Æ¡i mà sáng, cặp mắt Ä‘en láy nhÆ° mắt bồ câu, vẻ kiá»u diá»…m đó giống hệt gÆ°Æ¡ngmj của Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng.
Ngá»c Diện Phan An lúc bấy giá» gầm đầu nhìn mặt đất, lẩm bẩm :
- Suốt Ä‘á»i ta làm bạn vá»›i rắn, rốt cuá»™c bị rắn cắn lại. Ta nguyện rằng không trở vá» dÆ°Æ¡ng thế.
Lưu Bất Cùng vuốt râu, thong thả nói :
- Vậy cũng được, nhưng còn cô nương đứng bên cạnh kia...
Ngá»c Diện Phan An Ä‘Æ°a tay xoa đầu của Lệ Quân, thở dài mà rằng :
- Chính vì nó, nếu không có nó thì lão phu đã chết từ lâu!
LÆ°u Bất Cùng lại há»i :
- Ngá»c Diện Phan An! Mi cố bám lấy cuá»™c sống chỉ vì con của mi, vậy thì mi có lẽ dám hy sinh tánh mạng để Ä‘Æ°a nó ra khá»i chá»— này?
Ngá»c Diện Phan An gật đầu :
- Lẽ tự nhiên!
LÆ°u Bất Cùng bá»—ng nhiên trá» ÄÆ°á»ng Luân nạt :
- Mi xem, thằng nhỠnày nó bắt chước mi diễn trò hai mươi năm vỠtrước, đang dùng mắt trừng liếc với con gái của mi!
Ngá»c Diện Phan An giá»±t mình, quắc mắt nhìn ÄÆ°á»ng Luân. ÄÆ°á»ng Luân hổ thẹn to tiếng vá»›i LÆ°u Bất Cùng :
- Lão già ăn mày này thật là bạo miệng, dám đặt Ä‘iá»u nói xấu ta!
LÆ°u Bất Cùng cÆ°á»i ha hả :
- Loài cẩu trệ Vô Hồn tông đâu phải là ngÆ°á»i tốt.
- Tại sao ngÆ°Æ¡i biết ta là ngÆ°á»i của Vô Hồn tông?
- Thanh Há»a Long thần kiếm trong tay mi cho ta biết.
ÄÆ°á»ng Luân sá» chuôi thanh Bá kiếm cau mày :
- Äâu...
Lưu Bất Cùng nạt :
- Ngá»c Diện Phan An Tần Kiệt, nếu mi còn hào khí của năm xÆ°a thì hãy ra tay bắt thằng này cho ta.
Tần Kiệt hét :
- Hay lắm!
Tiếng thét chÆ°a dứt thì má»™t luồng gió lạnh lẽo hôi tanh đổ dốc vá» phía ÄÆ°á»ng Luân.
Cùng trong lúc ấy, Lệ Quân rú lên một tiếng kinh hoàng.
ÄÆ°á»ng Luân thối lui sát vách, xòe bàn tay ra đỡ. Má»™t tiếng “bá»™p†vang lên. Tần Kiệt khen :
- Giá»i lắm!
Äoạn tung ra thêm má»™t chưởng liên hoàn. ÄÆ°á»ng Luân bá»—ng cảm thấy toàn thân nóng bá»ng, vá»™i vàng xá»­ má»™t thế Ngá»c Hổ Khoa Yêu để chống trả.
Thân hình của Tần Kiệt từ bên trên chụp xuống, gặp phải đòn Ngá»c Hổ Khoa Yêu, hai luồng sức mạnh va chạm vào nhau, đẩy bật thân hình của ông trôi ra ngoài hai trượng.
Sắc mắt tái mét, Tần Kiệt gá»i to :
- Lư huynh, hãy sang đây.
Lệ Quân bá»—ng nhiên nhắm nghiá»n đôi mắt rú lên :
- Cha Æ¡i! Äừng dùng Xà trận.
Tần Kiệt không trả lá»i, chá» cho LÆ°u Bất Cùng tiến sát đến bên mình, Ä‘oạn thò hai ngón tay vào mồm, thổi ra mấy tiếng còi lanh lảnh.
Tiếng còi chÆ°a dứt, ÄÆ°á»ng Luân thất sắc kinh hoàng vì đó đây có vô số những con rắn Ä‘á»™c bò ra lổn ngổn.
ÄÆ°á»ng Luân tuốt phắt thanh Há»a Long thần kiếm ra khá»i vá», thét :
- Khoan, hãy nghe ta nói má»™t lá»i.
Tần Kiệt ngừng bặt tiếng còi, hất hàm :
- Mi cứ nói.
ÄÆ°á»ng Luân cất tiếng lanh lảnh :
- Ta có một nguồn tin từ Ngũ Chi sơn đưa đến, mi có cần nghe không?
Tần Kiệt dÆ°á»ng nhÆ° bị ba tiếng NgÅ© Chi sÆ¡n làm cho tâm can rúng Ä‘á»™ng, mắt đổ hào quang, to tiếng trả lá»i :
- Mi hãy nói cho ta nghe thử.
ÄÆ°á»ng Luân quắc mắt trả lá»i :
- Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng đã rá»i Hải Nam đảo mà vá» Trung nguyên. Hiện ở tại huyện Äồng SÆ¡n, diá»…n lại tuồng cÅ©, muốn bá chiếm võ lâm mà xÆ°ng hùng thiên hạ.
Thiếu Lâm biến sắc há»i :
- Mi là ai mà biết rõ như vậy?
ÄÆ°á»ng Luân cả cÆ°á»i, thò tay gỡ chiếc Kim hồ lô, Ä‘Æ°a cao khá»i đầu nói :
- Thiên Äá»™c môn...
Tần Kiệt rú lên má»™t tiếng kinh hoàng, vá»™i há»i :
- Thiên Äá»™c Nhất Phẩm bây giỠở đâu?
ÄÆ°á»ng Luân lạnh lùng trả lá»i :
- Thiên Äá»™c Nhất Phẩm đã vá» cõi thá». Ta mạn phép thay thế ông ta mà ngồi chức Chưởng môn. Tần lão tiá»n bối, nếu không thu hồi Xà trận, tôi rÆ°á»›i thuốc Ä‘á»™c xuống thì cả hai bên thảy Ä‘á»u bị hại.
Tần Kiệt còn đang bàng hoàng do dự thì Lệ Quân đã thò hai ngón tay búp măng của nàng vào mồm, rít lên mấy hồi còi lanh lảnh.
Trong chớp mắt, vô số con rắn lần lượt rút lui.
ÄÆ°á»ng Luân thở phào má»™t hÆ¡i nhẹ nhõm. Thật ra rượu Ä‘á»™c trong bầu đã hết. Tần Kiệt hằn há»c lẩm bẩm :
- Con tiện tỳ ấy vẫn còn ra Ä‘á»i để mê hoặc thế nhân... Thật là má»™t con rắn Ä‘á»™c.
Sự xúc động tinh thần làm cho Tần Kiệt run rẩy toàn thân. Con rắn màu đỠhồng trên mình gã lại há mồm, đớp một miếng thịt trên vai lão.
Tần Kiệt thình lình thò tay ra chẹn lấy cổ con rắn và xé nó ra thành nhiá»u mảnh vụn.
Lệ Quân kêu lên ngạc nhiên :
- Cha! Con rắn này...
Thiếu Lâm quay đầu lại, bình thản nói :
- Lệ Quân, nó chỉ là đồ súc sinh. Ta không cần thiết nó nữa, nay mi đã lá»›n khôn rồi, cha phải Ä‘Æ°a mi ra khá»i nÆ¡i này để trở vá» nhân thế.
Lệ Quân chá»›p nhanh cặp mắt sáng ngá»i :
- Thật vậy sao cha?
Äoạn trá» vào ÄÆ°á»ng Luân nàng nói :
- Những ngÆ°á»i ngoài kia có phải Ä‘á»u giống nhÆ° hắn?
Tần Kiệt không trả lá»i, mà du con gái mình ra sau lÆ°ng, xẵng giá»ng nói :
- Ta nghiêm cấm mi không đặng nhìn con ta nữa, bằng không ta sẽ ăn gan, uống huyết mi!
ÄÆ°á»ng Luân mỉm cÆ°á»i :
- Xin đừng sắp tôi vào hàng vấn liễu tầm hoa.
Tần Kiệt thấy thái Ä‘á»™ của ÄÆ°á»ng Luân hiên ngang khí khái, trong lòng thầm nghÄ© :
- NgÆ°á»i này khí phách ngang tàn, nếu không phải là kẻ đại gian ác thì ắt là hàng trượng phu quân tá»­. NhÆ°ng hắn là ngÆ°á»i của Thiên Äá»™c môn thì sao có thể là ngÆ°á»i tốt được.
Nghĩ đoạn, lão trợn mắt nạt :
- Mi hãy cút khá»i nÆ¡i này.
ÄÆ°á»ng Luân không nổi giận, reo lên má»™t tiếng cÆ°á»i trong trẻo, tra gÆ°Æ¡m vào vá», Ä‘oạn nhắm phía cá»­a Ä‘á»™ng có lá» mỠánh sáng Ä‘i tá»›i.
LÆ°u Bất Cùng thấy vậy, vá»™i loạng choạng Ä‘uổi theo. NhÆ°ng Ä‘uổi đến cá»­a Ä‘á»™ng thì ÄÆ°á»ng Luân đã thoát ra ngoài, ngá»­a mắt lên trá»i ngâm hai câu thÆ¡ cổ :
“Vô ảnh, vô hình, vô tông khách.
Hữu thức, hữu pháp, hữu tông môn.â€
Äoạn buông ra má»™t chuá»—i cÆ°á»i sang sảng. Chuá»—i cÆ°á»i chÆ°a dứt, thân hình của chàng đã mất dạng trong màn đêm u ám.
Lưu Bất Cùng như vừa cảm thấy đánh rơi một vật gì quí giá, kêu lên :
- NgÆ°á»i anh em khoan Ä‘i đã...
Tần Kiệt hốt hoảng gá»i :
- Lưu huynh, sao thế?
LÆ°u Bất Cùng không trả lá»i, chỉ có Tần Lệ Quân giÆ°Æ¡ng cặp mắt Ä‘en lay láy, ngắm nhìn cá»­a Ä‘á»™ng bằng má»™t ánh mắt thú vị thâm tình.
NgÆ°á»i thiếu niên ban nãy đã làm cho cõi lòng của nàng gợn sóng. Hai mÆ°Æ¡i năm nay, đây là lần thứ nhứt nàng ngá»­i thấy má»™t luồng gió rừng thoang thoảng từ cá»­a Ä‘á»™ng thổi vào, thÆ¡m tam há»™i ngào ngạt, bát ngát hÆ°Æ¡ng tình.
Nàng vuốt lại mái tóc của mình, ngá»­a mắt lên trá»i há»›p má»™t hÆ¡i dài dưỡng khí... nhÆ° uống lấy cái tá»± do vào lòng.
Äây nói vá» ÄÆ°á»ng Luân, thoát ra khá»i cá»­a Ä‘á»™ng rồi, tinh thần trở nên phấn chấn.
Chàng chạy thẳng má»™t mạch, vừa Ä‘i vừa cảm thấy bÆ°á»›c chân của mình nhẹ nhàng thoải mái, thầm cảm Æ¡n viên thuốc Bá vÆ°Æ¡ng đảnh đã giúp cho công lá»±c của mình tăng tiến rất nhiá»u
Tài sản của danangcity

  #7  
Old 13-06-2008, 08:08 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
7. Kỳ lộ tương phùng


Má»™t vầng trăng lạnh treo lÆ¡ lá»­ng giữa từng không tá»a ánh sáng bàng bạc khắp ngàn cây ná»™i cá».
Từng cÆ¡n gió biển nhè nhẹ thổi tá»›i, mang đến cho ngÆ°á»i ta má»™t cảm giác nhẹ nhàng, thoải mái.
ÄÆ°á»ng Luân vai mang trÆ°á»ng kiếm, thong thả làm Ä‘á»™ng tác hô hấp để xóa tan niá»m bức rức trong lòng. Chàng thầm nghÄ© :
- Ta vâng mệnh sÆ° phụ hoàn thành sứ mạng trong chuyến Ä‘i này, thật là cá»±c nhá»c, không biết chừng nào má»›i trút được gánh nặng để mà vui hưởng thanh nhàn.
Thiên La Nham sừng sững hiện lên dưới bóng trăng vằng vặc, phong cảnh có một vẻ đẹp dịu dàng.
ÄÆ°á»ng Luân còn Ä‘ang đắm say trong cảnh trí thiên nhiên, thình lình thấy trên mặt biển hiện ra nhiá»u chấm Ä‘en khêu gợi tánh tò mò của chàng.
Nhìn kỹ, dÆ°á»ng nhÆ° đó là những chiếc thuyá»n Ä‘ang tiến lần vá» phía Thiên La Nham.
Nhiá»u ánh lá»­a lóe lên, xé tan bức màn đêm. Nhiá»u tiếng sát phạt vang ra hòa lẫn vá»›i tiếng sóng gào, gió thét.
Äôi mắt của ÄÆ°á»ng Luân long lên. Chàng Ä‘oán chừng rằng Thiên La Nham Ä‘ang có biến.
Ãnh lá»­a lại lóe lên, Ä‘em đến cho chàng má»™t mối lo âu kỳ dị.
Äang bàng hoàng nghÄ© ngợi, thình lình má»™t Ä‘Æ°á»ng Ä‘ao xé gió, trong chá»›p mắt mang theo má»™t lưỡi Ä‘ao giá lạnh đã gác ngang cần cổ của chàng.
ÄÆ°á»ng Luân giật mình, má»™t mùi hÆ°Æ¡ng bay ra ngào ngạt làm cho ÄÆ°á»ng Luân ngây ngất. Má»™t câu nói thánh thót rót vào tai chàng :
- Công Tôn Ngô, mi thật là lớn mật, muốn sống hay muốn chết?
TrÆ°á»›c mắt chàng là má»™t bãi biển mênh mông vô tận, gió thét sóng gầm, thật khó tìm Ä‘Æ°á»ng trốn tránh. ÄÆ°á»ng Luân há»›p má»™t hÆ¡i gió biển, dằn cho tinh thần định tÄ©nh.
Lưỡi Ä‘ao sau lÆ°ng chàng lập tức ấn mạnh thêm má»™t chút, cắt đứt bâu áo, Æ°á»›m mạnh vào xÆ°Æ¡ng sống. Äồng thá»i má»™t ngón tay má»m mại nhè nhẹ ấn vào huyệt Não Há»™ của chàng.
Câu nói êm Ä‘á»m ban nãy lại vang lên :
- Công Tôn Ngô, ta xem mi hãy nên ngoan ngoãn, bằng không thì...
ÄÆ°á»ng Luân gầm đầu nhìn xuống trùng dÆ°Æ¡ng đại hải, nuốt má»™t miếng nÆ°á»›c bá»t, gằn giá»ng há»i :
- Các hạ có phải là Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng tiá»n bối?
Có tiếng trong trẻo của Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng vang lên :
- Thiên Äá»™c môn đã nhá» dùng Ä‘á»™c mà nổi tiếng, ta chỉ cần mi dốc hết toàn lá»±c để đối phó vá»›i vài ba thằng già mà thôi. Mi phải tiêu diệt bá»n chúng cho kỳ được, đừng để lại má»™t dấu vết gì.
ÄÆ°á»ng Luân giá»±t mình cau mày khẽ há»i :
- Äâu đâu cÅ©ng Ä‘á»u có tai mắt của Thiên Äá»™c môn. Äảo chủ cứ cho tôi biết danh tánh, tôi tá»± nhiên sẽ hoàn thành má»™t cách chu đáo.
Lâu lắm, Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng không nói chuyện, dÆ°á»ng nhÆ° bà ta Ä‘ang suy nghÄ© cho thật chín chắn, Ä‘oạn hạ thấp giá»ng mà nói rằng :
- NgÆ°á»i thứ nhất mà bản Äảo chủ muốn mi xuống tay là má»™t lão già quái gỡ. Hành tung của ngÆ°á»i này ly kỳ, bí mật. Bản Äảo chủ sở dÄ© phải trốn chui trốn nhủi vỠđảo Hải Nam suốt hai mÆ°Æ¡i năm trá»i cÅ©ng tại ngÆ°á»i này. Mấy mÆ°Æ¡i năm nay, không má»™t ai biết tên há» của hắn, nghe đâu, hắn má»—i khi tiếp xúc vá»›i ngÆ°á»i, thÆ°á»ng hay Ä‘Æ°a lÆ°ng vá» ngÆ°á»i Ä‘ang đối thoại. Việc làm của hắn tá»™i lá»—i đầy trá»i mà ngoài miệng giả nhân giả nghÄ©a. Hắn ít giao du vá»›i ngÆ°á»i trong làng võ, tá»± mình sáng lập má»™t môn phái Hiệp Nghi tông gì đó. Nói rằng sẽ giúp đỡ má»i ngÆ°á»i trong cÆ¡n nguy khốn, chứ thật ra việc làm của lão thật là ác Ä‘á»™c.
ÄÆ°á»ng Luân nói tiếp :
- Tôi cÅ©ng có nghe, dÆ°á»ng nhÆ° thiên hạ tặng cho va cái biệt hiệu Vô Ảnh Vô Tông Khách.
Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng giật mình :
- Ủa! Sao mi hiểu rành thế?
ÄÆ°á»ng Luân vừa cÆ°á»i vừa trả lá»i :
- Cá»±u Chưởng môn là Thiên Äá»™c Nhất Phẩm có giao du vá»›i ngÆ°á»i này nên tôi có nghe qua.
Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng lại dịu giá»ng :
- Mi đã biết vậy thì càng dá»… xuống tay. NhÆ°ng mà lão già này bản lÄ©nh cao cÆ°á»ng, mi phải xuất kỳ bất ý mà tung ra má»™t thủ Ä‘oạn thật là cay Ä‘á»™c thì má»›i mong thủ thắng. Bằng không thì há»a hổ bất thành.
ÄÆ°á»ng Luân trả lá»i :
- Äó là lẽ tá»± nhiên!
Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng lại lạnh lùng kể tiếp :
- NgÆ°á»i thứ hai, hai mÆ°Æ¡i năm vá» trÆ°á»›c là má»™t tay hiệp khách hào hoa phong nhã, sắc đẹp phi phàm, danh vang làng võ là Ngá»c Diện Phan An Tần Kiệt.
ÄÆ°á»ng Luân ỡm á» há»i :
- Cái tên Ngá»c Diện Phan An này chỉ thoáng hiện lên rồi mất, chẳng lẽ ngÆ°á»i này cÅ©ng có đủ tài ba để uy hiếp Kim đảo chủ Æ°?
- À!... Ờ...
Ngần ngừ giây lát, Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng má»›i nói tiếp :
- NgÆ°á»i này mÆ°u kế Ä‘a Ä‘oan, tánh tình xảo quyệt, lại biết sá»­ dụng Xà trận. Äối vá»›i ta hay đối vá»›i Thiên Äá»™c môn thảy Ä‘á»u bất lợi, phải cấp tốc trừ khá»­ cho kỳ được.
ÄÆ°á»ng Luân trong lòng giá lạnh nhÆ° băng, mặc dầu chàng không quay đầu nhìn lại nhÆ°ng chàng tưởng tượng gÆ°Æ¡ng mặt của mụ nữ ma đầu này lúc bấy giá» hẳn là Ä‘anh ác lắm.
Ai đâu nỡ Ä‘ang tâm tàn sát má»™t ngÆ°á»i đã từng chung chăn gối vá»›i mình. Thật là vô tình vô nghÄ©a. Không ngá» con ngÆ°á»i đẹp đẽ thế kia mà lại tàn ác dÆ°á»ng này.
Vừa nghÄ© tá»›i đây, thình lình giá»ng nói của Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng vang lên :
- Äá»™c thÆ° sinh, mi quay đầu lại.
ÄÆ°á»ng Luân tay nắm chuôi gÆ°Æ¡m bình tÄ©nh quay lại.
Lúc bấy giá», ngoài kia ánh lá»­a lại nháng lên, tiếng la hét vang lừng hòa lẫn vá»›i tiếng sóng gió.
NhÆ°ng ÄÆ°á»ng Luân không quay đầu nhìn ra Thiên La Nham mà giÆ°Æ¡ng to cặp mắt trừng trừng nhìn thẳng vào mặt của Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng.
Bà ta vẫn mặc bá»™ đồ màu trắng cá»±c kỳ trang nhã. Má»™t hàng nút bằng bạch ngá»c chạy dài từ trên ngá»±c xuống dÆ°á»›i chân. Mái tóc huyá»n óng ả vẫn chải vén khéo léo và búi gá»n trên đỉnh đầu, phong Ä‘á»™ cá»±c kỳ sang trá»ng.
DÆ°á»›i ánh trăng bàng bạc, bà ta đứng sừng sững nhÆ° má»™t pho tượng Quan Âm, vừa thiêng liêng vừa cao đẹp. Bà mỉm cÆ°á»i má»™t nụ cÆ°á»i Ä‘Æ¡n sÆ¡ làm cho ÄÆ°á»ng Luân mÆ¡ hồ cảm thấy bá» ngoài đẹp đẽ cao sang đó tiá»m tàng biết bao nhiêu thủ Ä‘oạn.
Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng khẽ nhÆ°á»›ng đôi mi nói :
- Công Tôn Ngô... ta tạm thá»i gá»i mi bằng Công Tôn Ngô. Mi đừng tưởng rằng ta không biết mi đã mạo danh là Äá»™c thÆ° sinh.
ÄÆ°á»ng Luân giá»±t mình đánh thót, ú á»› nói chẳng ra lá»i.
Trên khuông mắt đầy đặn nhÆ° trăng rằm của Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng thoáng hiện qua má»™t nét tÆ°Æ¡i cÆ°á»i :
- Nhìn thái Ä‘á»™ bình tÄ©nh của mi, ta thật hoài nghi mi là ngÆ°á»i của Hiệp NghÄ©a tông.
Ãnh mắt của bà ta ngừng lại trên khóe mắt của ÄÆ°á»ng Luân, lòng bàn tay của chàng toát mồ hôi lạnh. Chàng cố gắng giữ nét mắt cho thật thản nhiên.
Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng lại nhÆ°á»›ng mày, lạnh nhạt nói :
- NhÆ°ng mà mi đã là Chưởng môn của phái Thiên Äá»™c thì ắt phải là đứa há»c trò cÆ°ng của thằng Thiên Äá»™c Nhất Phẩm. Ta đối vá»›i thủ hạ chỉ trá»ng nhân tài mà không muốn tra xét đến dÄ© vãng.
ÄÆ°á»ng Luân ngang nhiên cắt ngang câu nói của đối phÆ°Æ¡ng :
- NhÆ°ng ta đối vá»›i sá»± uy hiếp và sá»± dụ dá»— của mi chÆ°a há» sá»n lòng mà khuất phục kia mà!
Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng giá»±t mình kinh dị, quắc mắt nhìn chàng nhÆ°ng rồi lại dịu giá»ng :
- NgÆ°á»i trẻ tuổi không nên quá Æ°Æ¡ng ngạnh. Hay là mi muốn nếm trÆ°á»›c má»™t chút mùi vị của Ma Há»a cung... À! Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng này còn chÆ°a há»i đến cao danh quí tánh.
ÄÆ°á»ng Luân ngang nhiên trả lá»i :
- Ta há» ÄÆ°á»ng tên Luân.
Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i :
- ÄÆ°á»ng Luân... cái tên thật đẹp... nhÆ°ng mà đã lá»t vào tay ta thì hãy biết Ä‘iá»u mà ngoan ngoãn vâng lá»i. Bằng không thì... Hừ! Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng là hạng ngÆ°á»i gì thằng Thiên Äá»™c Nhất Phẩm chắc đã từng nói cho mi rõ.
ÄÆ°á»ng Luân cÆ°á»i khanh khách :
- Ta chỉ nghe ngÆ°á»i ta đồn rằng Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng là má»™t ngÆ°á»i đàn bà không chồng mà thật là cay Ä‘á»™c.
Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng không giận, lại cÆ°á»i :
- Mi biết... tốt lắm, ta đã nói ta không bạc đãi mi. Mi hãy hành sự cho hết lòng, bằng không ta sẽ thẳng tay trừng trị.
GÆ°Æ¡ng mặt bình thản của Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng thật là đáng sợ. ÄÆ°á»ng Luân xem tình thế khó ná»—i thoát thân, chi bằng im lìm bất Ä‘á»™ng.
Ná»n trá»i thăm thẳm, sau lÆ°ng chàng lại nháng lên má»™t vầng ánh sáng. Mặt biển Ä‘en ngòm lại sáng lên rạng rỡ, nhÆ°ng mà tiếng hò hét sát phạt lại thình lình nín bặt.
Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a mắt nhìn vá» Thiên La Nham cau mày nói vá»›i ÄÆ°á»ng Luân :
- NgÆ°á»i trẻ tuổi kia, ta xem mi hãy ngoan ngoãn nghe lá»i ta dạy bảo là thượng sách... Quyên Quyên đẹp đấy chứ? Nó lại yêu mi tha thiết. Mi đừng sợ cái thằng Äá»™c thÆ° sinh gì đó đến đây gây rắc rối cho mi. Tất cả ta Ä‘á»u thu xếp cho ổn thá»a, trÆ°á»›c khi ngÆ°á»i đẹp của Ma Há»a cung chÆ°a đến Trung nguyên thì ta Ä‘Æ°a con Quyên Quyên và mÆ°á»i hai Kim Thoa đến hầu mi, đó là ta ban Æ¡n cho mi lần thứ nhất.
Nói Ä‘oạn, bà ta mỉm cÆ°á»i, cặp mắt Ä‘en láy lóng la lóng lánh, đôi môi má»ng Ä‘á», mấp máy, làm má»™t cá»­ chỉ cá»±c kỳ say sÆ°a, hấp dẫn. Cái vẻ đẹp cao sang quyá»n quí của bà ta biến mất, để nhÆ°á»ng chá»— cho cái vẻ đẹp kiêu sa, dâm dật.
ÄÆ°á»ng Luân giá»±t mình, thầm nghÄ© :
- SÆ° phụ thÆ°á»ng nói Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng là má»™t con yêu phụ. Quả thật không sai, bốn năm mÆ°Æ¡i tuổi rồi mà còn quyến rÅ© con ngÆ°á»i đến thế thì lúc thanh xuân hấp dẫn của bà ta còn đến mức nào.
Trên mặt biển phẳng lặng giỠđây vang lên mấy hồi tù và u uất, xé tan bức màn đêm.
Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng giá»±t mình, nghiêm sắc mặt, lẩm bẩm :
- Hừ! Thật là đồ ngu. Giao công việc cho bá»n này thật khó mà thành công.
ÄÆ°a ba ngón tay trắng muốt ra trÆ°á»›c mặt của ÄÆ°á»ng Luân, bà ta mỉm cÆ°á»i nói má»™t câu lÆ¡i lả :
- Việc làm của ta giao cho mi có kỳ hạn. Trăng tròn thêm ba lần nữa, mi không mang hai chiếc đầu lâu của hai thằng ấy trao cho ta thì đừng trách ta là kẻ vô tình.
ÄÆ°á»ng Luân khẽ cau mày, không bằng lòng mà không từ chối.
Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng lại mỉm cÆ°á»i nói rằng :
- Ta có việc cần phải Ä‘i ngay, lá»i dặn dò của ta đến đây chấm dứt. Nếu cần ban lệnh chi cho mi, ta lại cho ngÆ°á»i đến tìm... con Quyên Quyên chốc nữa sẽ đến vá»›i mi.
ÄÆ°á»ng Luân ngá»­a cổ cả cÆ°á»i. Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng ngỡ rằng chàng ta đã tá» vẻ khuất phục nên tung mình lả lÆ°á»›t trổ thuật phi hành lÆ°á»›t Ä‘i trong đêm tối.
Tà áo trắng của bà ta bay lất phất trong gió lộng. Thân hình của bà ta nhỠdần, nhỠdần, cho đến khi chỉ còn là một chấm trắng dần dần hòa lẫn trong màu đen của bức màn đêm.
Tiếng cÆ°á»i của ÄÆ°á»ng Luân vẫn vang lên không ngá»›t.
Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng có ngỠđâu đó là tiếng cÆ°á»i đắc chí vì ÄÆ°á»ng Luân đã qua mặt được bà ta, đồng thá»i chàng rất lấy làm khoái trá. Thì ra Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng khi xÆ°a cÅ©ng đã từng bị sÆ° phụ của mình trêu cho má»™t trận nên thân.
Hồi đó, khi mà Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng còn Ä‘ang tuổi thanh xuân, nhÆ°ng dã tâm thật là to lá»›n. Thủ Ä‘oạn lại cay Ä‘á»™c phi thÆ°á»ng nên việc làm của bà ta đã làm chấn Ä‘á»™ng võ lâm. Bà có ý muốn góp thâu tất cả các môn các phái trên toàn cõi Trung nguyên vào má»™t mối.
Lúc bấy giá», những ngÆ°á»i tiếng tăm lừng lẫy nhÆ° Nhứt cung, Nhị kỳ và Tứ gia Ä‘á»u phải thua nàng. Trong tình cảnh khốn đốn, những ngÆ°á»i ấy má»›i sá»±c nhá»› đến có má»™t gã kỳ quái, sáng lập ra Hiệp NghÄ©a tông gì đó. NgÆ°á»i này mÆ°u sâu kế dày, nên rất có thể khuất phục được Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng lắm.
Äiá»u kiện của gã quái nhân ấy là bá»n ngÆ°á»i của Nhứt cung, Nhị kỳ và Tứ gia thảy Ä‘á»u trình bày nghá» riêng của ho cho hắn biết.
Sau khi thÆ°Æ¡ng lượng cùng nhau, những ngÆ°á»i này thảy Ä‘á»u đồng ý. Và ra ngược lại má»™t Ä‘iá»u kiện là, gã quái nhân này phải bắt cho kỳ được Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng.
Trải qua nhiá»u trận đấu trí ly kỳ, gã quái nhân thảy Ä‘á»u thua Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng.
Bày ra đánh cuá»™c ba lần, gã quái nhân thua hai mà ăn má»™t. Rốt cuá»™c ông ta bất đắc dÄ© phải dụng võ. NhÆ°ng Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng đã khôn ngoan dùng kế Kim thiá»n thoát xác, trốn khá»i mà lìa đất Trung nguyên ẩn thân hải ngoại.
Gã quái nhân này không bắt đặng Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng, trong lòng cả giận nên vá»™i giải tán Hiệp NghÄ©a tông mà ở ẩn.
Chá» cho hình bóng của Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng đã mất hút rồi, ÄÆ°á»ng Luân má»›i dứt tiếng cÆ°á»i, nhổ má»™t bãi nÆ°á»›c bá»t xuống đất, ngay vào chá»— Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng đứng ban nãy.
Chàng quyết định phen này trổ tài đấu trí vá»›i con ngÆ°á»i tung hoành ngang dá»c hồi hai mÆ°Æ¡i năm vá» trÆ°á»›c.
Gió biển thổi càng lúc càng mạnh. Quay đầu nhìn lại, ÄÆ°á»ng Luân nghe rõ ràng tiếng sóng vá»— rì rào lên bãi đá, bá»t bay trắng xóa. Ngoài kia, ba cánh buồm Ä‘ang bá»c gió lÆ°á»›t sóng ngoài khÆ¡i.
Chàng thẫn thá» nhìn vá» phía chân trá»i xa xăm.
Thình lình, sau lưng chàng có tiếng ống tay áo bay lất phất và tiếng lá khua xào xạv.
Tiếp theo đó có tiếng chân ngÆ°á»i Ä‘i lần vá» phía chàng.
ÄÆ°á»ng Luân tâm can rúng Ä‘á»™ng, trống ngá»±c đánh thình thịch, bụng nghÄ©, chắc có lẽ là Bích CÆ¡ đến trá»….
NhÆ°ng mà bÆ°á»›c Ä‘i ngập ngừng của ngÆ°á»i đó làm cho ÄÆ°á»ng Luân nghi ngại. Chàng lắng tai nghe rõ, bÆ°á»›c chân thật nhẹ nhàng êm ái, rõ ràng là má»™t tay cao thủ thượng thừa.
Vẫn im lìm bất Ä‘á»™ng, ÄÆ°á»ng Luân Ä‘Æ°a mắt nhìn vá» phía mặt biển mênh mông, tay cầm chặt chuôi gÆ°Æ¡m, sẵn sàng chá» Ä‘á»™t biến.
Bóng Ä‘en Ä‘i lần... Ä‘i lần vá» phía chàng. Còn cách chừnh má»™t trượng, ÄÆ°á»ng Luân nín thở lắng tai nghe Ä‘á»™ng tÄ©nh của đối phÆ°Æ¡ng.
Thình lình má»™t tiếng “soạt†vang lên. GÆ°Æ¡m của đối phÆ°Æ¡ng đã ra khá»i vá», nhÆ°ng hắn không chém xuống, dÆ°á»ng nhÆ° có Ä‘iá»u chi đố kỵ.
Chợt bóng đen nạt :
- Thằng há» ÄÆ°á»ng, đừng có giả vá» nữa! Mi còn chá» ta ra tay sao?
ÄÆ°á»ng Luân cÆ°á»i lảnh lót, quay đầu nhìn lại, bốn mắt gÆ°á»m nhau. ÄÆ°á»ng Luân giá»±t mình, không ngá» ngÆ°á»i đứng trÆ°á»›c mặt của mình...
(Thiếu trang...)
- Những món nợ của ngÆ°á»i ta thiếu Công Tôn Ngô, thằng Äá»™c thÆ° sinh này lúc nào cÅ©ng phải đòi cho kỳ được. Ta lấy được Äá»™c kinh rồi, định đóng cá»­a mà nghiá»n ngẫm để luyện cho thấu đáo những chá»— tinh hoa của nó rồi má»›i trở ra Ä‘á»i mà tàn sát tất cả những phÆ°á»ng dị kỹ... NhÆ°ng mà suy Ä‘i nghÄ© lại, ta đóng cá»­a để khổ công luyện tập để cho mi thong dong tá»± toại ở ngoài, Ä‘á»™c chiếm hoa khôi mà hưởng hạnh phúc, thì hóa ra ta là má»™t thằng ngu nhất Ä‘á»i. Vì vậy mà ta nhất quyết trở lại, dùng trăm mÆ°u nghìn kế bắt cho kỳ được con Bích CÆ¡. Ta biết rằng mi có tiếng mà không có miếng...
Ngừng lại má»™t lúc, Công Tôn Ngô ngá»­a mặt nhìn trá»i, đôi mắt của hắn thẩn thá» nhìn vầng trăng vành vạnh, thong thả nói tiếp :
- Äêm nay là đêm trăng tròn. Ta biết Hằng Nga trên nguyệt Ä‘iện sẽ xuống phàm trần mà gặp mặt ÄÆ°á»ng thÆ° sinh để cùng dìu nhau vào giấc má»™ng thần tiên... Ha ha...
vì vậy mà thằng Công Tôn Ngô này đêm nay đến đây để đưa ngươi vỠcực lạc.
ÄÆ°á»ng Luân nghiêm nghị há»i :
- Công Tôn Ngô, mi đừng nói chuyện lôi thôi dài dòng. Ta há»i mi, quyển Thiên Äá»™c pháp quyết còn để trên ngÆ°á»i mi hay chăng?
- Ta không biết mi dùng tÆ° cách gì để há»i ta?
ÄÆ°á»ng Luân vá»— bồm bá»™p vào chiếc Kim hồ lô trên vai mình. Äá»™c thÆ° sinh thấy vậy cÆ°á»i nhạt, trả lá»i :
- ÄÆ°á»ng cnm định dùng uy lá»±c của Thiên Äá»™c để bắt nạt ta Æ°? Cho mi biết, Công Tôn Ngô đã gia nhập Thiên La giáo, còn quyển Äá»™c thÆ° đó thì ta đã ném nó xuống biển. Mi tưởng tượng rằng quyển đó ra Ä‘á»i má»™t lần nữa thì thật là chuyện mò trăng đáy nÆ°á»›c!
ÄÆ°á»ng Luân giả vá» kinh hãi :
- Thật ư?
Äá»™c thÆ° sinh quắc mắt :
- Mi sợ rồi Æ°? Thú thật vá»›i mi rằng sau quyển sách ấy có mấy trang ghi rõ vá» việc bí mật Ä‘á»i tÆ° của mẹ con Bích CÆ¡ là Nga mi nữ. Ta đã Ä‘á»c thuá»™c lòng những trang sách đó.
Sau này ta chỉ thấu lộ một chút để uy hiếp thì con Bích Cơ sẽ ngoan ngoãn mà sa vào lòng của ta.
ÄÆ°á»ng Luân biến sắc, thét vang :
- Công Tôn Ngô, quyển sách đó là món bảo vật di truyá»n của môn phái, mi hủy diệt nó làm gì?
Äá»™c thÆ° sinh cÆ°á»i rang rảng :
- Võ há»c của Thiên La giáo bao la vô tận. Còn Thiên Äá»™c pháp quyết thì chỉ ghi rõ những việc luyện công tầm thÆ°á»ng.
Bốn mắt gÆ°á»m nhau, cả hai thảy Ä‘á»u sẵn sàng ứng chiến.
Dưới bóng trăng vằng vặc, hai gã thanh niên thủ thế ghìm nhau như hai con hổ rình mồi.
Ngoài kia sóng vẫn gào, gió vẫn thét. Hai cặp mắt của hai gã thanh niên thảy Ä‘á»u bốc lá»­a căm há»n.
Thình lình, Äá»™c thÆ° sinh nạt lên má»™t tiếng, chém sả má»™t gÆ°Æ¡m nhÆ° chá»›p giăng sấm nổ, hắn tấn công má»™t loạt, vừa thét :
- Thằng há» ÄÆ°á»ng kia, sao chẳng tuốt gÆ°Æ¡m ra mà chỉ dùng vá» gÆ°Æ¡m đối địch?
ÄÆ°á»ng Luân bình thản trả lá»i :
- Äối phó vá»›i má»™t thằng cụt tay nhÆ° mi mà cÅ©ng phải dùng đến Há»a Long thần kiếm Æ°?
Äá»™c thÆ° sinh cÆ°á»i khoái trá :
- Mạng mi hết rồi!
Thình lình, hắn thay đổi kiếm pháp, hoàn toàn dùng những thế võ thị phi điên đảo, không theo nguyên tắc.
Dầu vậy, nhÆ°ng uy lá»±c thật là đáng sợ. Rõ ràng ÄÆ°á»ng Luân thấy hắn bất chấp qui tắc, nhÆ°ng không thể nào phá vỡ.
Mấy hôm trÆ°á»›c ÄÆ°á»ng Luân đã từng so cá»±a vá»›i Tứ Phong nên bây giá» thoáng thấy lối đánh của Công Tôn Ngô, đã biết ngÆ°á»i này đã vỠđầu Thiên La giáo.
Trong chá»›p mắt, ÄÆ°á»ng Luân liên tiếp gặp nhiá»u thế võ cá»±c kỳ hung hiểm. ÄÆ°Æ¡ng cÆ¡n nguy cấp, bá»—ng nghe Äá»™c thÆ° sinh cÆ°á»i hằn há»c.
Lưỡi gÆ°Æ¡m của hắn bất thình lình vòng sang cánh tả, đâm vào dÆ°á»›i nách ÄÆ°á»ng Luân.
ÄÆ°á»ng Luân vá»™i xá»­ má»™t thế Nhất Lá»±c Thập Há»™i, dùng vá» kiếm của mình gạt phắt binh khí của đối phÆ°Æ¡ng.
Sau má»™t tiếng cảng “vang†lên, Äá»™c thÆ° sinh thất sắc lùi lại ba bÆ°á»›c mà ÄÆ°á»ng Luân cÅ©ng sá»­ng sá». Không ngá» viên thuốc Bá vÆ°Æ¡ng đảnh giúp sức cho mình trở nên mạnh bạo nhÆ° thế.
Cả mừng, ÄÆ°á»ng Luân vá»™i vàng thay đổi lối đánh. ÄÆ°á»ng gÆ°Æ¡m không ra gÆ°Æ¡m, Ä‘Æ°á»ng roi chẳng phải, làm cho Äá»™c thÆ° sinh bàng hoàng ái ngại.
NhÆ°ng Äá»™c thÆ° sinh chẳng phải tay vừa, cÅ©ng vá»™i thay đổi kiếm pháp, dùng toàn ngạnh công dồn ép ÄÆ°á»ng Luân lùi dần vá» mé vá»±c.
Äá»™c thÆ° sinh nghiến răng kèn kẹt, buông ra ba tiếng :
- Thôi! Vãng hát!
Chá»­ “hát†vừa thoát ra khá»i miệng, thì hắn dốc hết sức bình sanh, Ä‘Æ°a ra ba thế kiếm liên hoàn, chận hết tất cả lối thoát của ÄÆ°á»ng Luân...
Cùng một lúc, ống tay áo của hắn lại căng thẳng ra, và bụi vàng bay lấm tấm...
Hắn cố tình dồn ÄÆ°á»ng Luân vào tá»­ địa...
ÄÆ°á»ng Luân chá»›p nhanh cặp mắt, lùi thêm má»™t bÆ°á»›c, bá»—ng hụt chân chá»›i vá»›i.
Chàng rú lên một tiếng kinh hoàng ngã xuống vực sâu.
Äá»™c thÆ° sinh thu kiếm trở vá», ngá»­a mặt lên trá»i cÆ°á»i khoái trá. NhÆ°ng tiếng cÆ°á»i bá»—ng im bặt, Äá»™c thÆ° sinh cau mày, nghÄ© rằng...
(thiếu trang...)
- NgÆ°á»i nhá» ta lấy chiếc đầu của mi!
Công Tôn Ngô trợn mắt, trả lá»i má»™t câu cá»±c kỳ khinh bỉ :
- Thật là buồn cÆ°á»i, ta cÅ©ng chá» xem mi làm cách gì để lấy đầu của ta?
Không trả lá»i, ÄÆ°á»ng Luân ngá»­a mặt lên trá»i, nhắm nghiá»n cặp mắt, lâm râm khấn vái tổ sÆ° chứng kiến vì lá»i hứa vá»›i Thiên Äá»™c môn mà bất đắc dÄ© phải giết ngÆ°á»i.
Công Tôn Ngô thấy ÄÆ°á»ng Luân nhắm nghiá»n cặp mắt, vá»™i chá»™p lấy cÆ¡ há»™i, vung kiếm tấn công.
NhÆ°ng tiếng gÆ°Æ¡m vừa cắt gió thì ÄÆ°á»ng Luân đã nạt lên má»™t tiếng, cÅ©ng nhảy sổ tá»›i, để lÆ°á»›t qua mặt của Äá»™c thÆ° sinh trong Ä‘Æ°á»ng tÆ¡ kẽ tóc.
Thân hình của Äá»™c thÆ° sinh vừa chấm đất thì ÄÆ°á»ng Luân quay ngoặc trở lại, nhÆ° má»™t con trốt xoáy. ÄÆ°á»ng Luân dùng má»™t thế Phượng Hoàng Tam Äiểm Äầu, liên hoàn công kích vào ba huyệt Lạp Há»™, Mệnh Môn và La VÄ© của Äá»™c thÆ° sinh.
Thế võ này vừa trổ ra thì Äá»™c thÆ° sinh kinh hoàng thất sắc, không ngá» tài bá»™ của đối phÆ°Æ¡ng lại tiến nhanh đến mức này.
Má»™t tiếng sắt thép va chạm vào nhau nghe rợn tóc gáy. Tiếp theo đó là má»™t tiếng rú khủng khiếp của Công Tôn Ngô. Vì rằng thanh gÆ°Æ¡m của hắn đã bị lưỡi Há»a Long thần kiếm cắt phăng ra làm hai Ä‘oạn.
Không dám chậm trá»…, Công Tôn Ngô lách mình sang phía tả hÆ¡n má»™t trượng, để tránh má»™t đòn chí mạng của ÄÆ°á»ng Luân.
NhÆ°ng thân hình của hắn chÆ°a rÆ¡i tá»›i mặt đất thì lưỡi gÆ°Æ¡m của ÄÆ°á»ng Luân đã vì vèo bay tá»›i, làm cho Công Tôn Ngô vỡ mật bay hồn, thình lình thấy má»™t Ä‘Æ°á»ng gÆ°Æ¡m nhoáng lên, tà tà róc thẳng vào hậu tâm của mình.
Máu đào đổ ra Æ°á»›t áo, Äá»™c thÆ° sinh gào lên má»™t tiếng bi thiết, để rồi lăn lá»™n trên bãi cát vàng.
NhÆ°ng Ä‘Æ°á»ng gÆ°Æ¡m ấy chỉ cắt ngang lÆ°ng hắn, mà không trúng nhằm chá»— nhược.
ÄÆ°á»ng Luân gào lên giữa cÆ¡n sóng gió :
- Thiên Äá»™c Nhất Phẩm lão tiá»n bối có linh thông, thì xin chứng giám cho ÄÆ°á»ng Luân giữ trá»n lá»i nguyá»n!
Nói Ä‘oạn, chàng trợn chừng cặp mắt, giÆ¡ cao lưỡi Há»a Long thần kiếm, dợm chém xuống để cắt thân mình của Äá»™c thÆ° sinh ra làm hai mảnh.
Trong ánh mắt của Äá»™c thÆ° sinh thoáng hiện ra vài nét kinh hoàng, Ä‘au khổ và van xin.
Chính vào lúc thập tử nhất sinh đó, thì một câu nói thanh tao, lảnh lót như tiếng nhạc vang lên :
- ÄÆ°á»ng Luân, đừng giết hắn!
Câu nói này làm cho ÄÆ°á»ng Luân tâm can rúng Ä‘á»™ng. Cánh tay của chàng dừng phắt lại, ngẩng đầu lên, nhìn vá» phía bìa rừng thấy có bóng dáng của má»™t ngÆ°á»i đẹp đẽ phi phàm Ä‘ang đứng đấy.
ÄÆ°á»ng Luân uất ức, chém thẳng lưỡi gÆ°Æ¡m của mình má»™t nhát trên mặt cát, để cho nó cắm phập xuống đất gần tá»›i chuôi.
Chàng phi ra má»™t cÆ°á»›c, đá vào giữa ngá»±c của Äá»™c thÆ° sinh nạt :
- Cút đi cho rảnh!
Äá»™c thÆ° sinh cắn răng, dùng má»™t thế Cổn Äịa ÄÆ°á»ng, mượn sức đá của ÄÆ°á»ng Luân mà lăn tròn ra ngoài hÆ¡n hai trượng má»›i lảo đảo trá»—i dậy, lủi thủi Ä‘i vào cánh rừng âm u, tăm tối.
Äêm nay, Bích CÆ¡ mặt má»™t bá»™ đồ màu xanh nhạt. Nàng lại thay má»™t bá»™ đồ lạ mắt.
Lại trang Ä‘iểm Ä‘Æ¡n sÆ¡. DÆ°á»›i bóng trăng vằng vặc hiện ra má»™t vẻ đẹp nhÆ° thÆ¡, nhÆ° má»™ng, hoàn toàn khác biệt vá»›i cái vẻ đẹp thiên kiá»u diá»…m lệ của nàng thÆ°á»ng ngày.
Ãnh mắt của ÄÆ°á»ng Luân lá»™ vẻ vui mừng trong khoảnh khắc, nhÆ°ng rồi nghiêm ngay sắc mặt, bởi vì chàng vừa bắt gặp thái Ä‘á»™ của Bích CÆ¡ Ä‘ang tá» vẻ giận dá»—i.
Mùi hÆ°Æ¡ng thoang thoảng từ phía trên gió Ä‘Æ°a xuống. Nàng bÆ°á»›c lần vá» phía ÄÆ°á»ng Luân, gằn giá»ng há»i :
- ÄÆ°á»ng đại hiệp quả thật là võ há»c cao thâm, chỉ dùng hai thế má»n mà hạ được má»™t ngÆ°á»i danh vá»ng nhất thá»i là Äá»™c thÆ° sinh thật đáng phục.
ÄÆ°á»ng Luân nghÄ© tá»›i thì đã nhiá»u phen giả vá» là ngÆ°á»i không biết võ để qua mắt ngÆ°á»i đẹp nên bây giá» sượng sùng lắm. Bích CÆ¡ lại nói má»™t câu đầy chế giá»…u :
- Ai ngỠđến má»™t ngÆ°á»i hào hoa phong nhã nhÆ° ÄÆ°á»ng thÆ° sinh lại là má»™t cao thủ thượng thừa, thật đáng thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i Ä‘á»i Ä‘á»u là kẻ cómt không tròng.
ÄÆ°á»ng Luân biện bác :
- Xin tha thứ cho, sở dÄ© tôi Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t... giả vá» là ngÆ°á»i không biết võ chỉ vì tình thế bức bách...
Bích CÆ¡ thò tay lên, vân vê mái tóc mai của mình, ởm á» há»i :
- Thật là buồn cÆ°á»i, có ai quở trách mi đâu mà mi hòng biện bác?
á»ng tay áo của nàng nhẹ vung lên, má»™t bàn tay trắng nhÆ° ngá»c từ bên trong Ä‘Æ°a ra.
Trong lòng bàn tay là má»™t lưỡi dao găm sáng ngá»i.
Nàng há»i :
- ÄÆ°á»ng đại tông chủ, hãy xem!
ÄÆ°á»ng Luân mặt mày biến sắc, thấy đó là lưỡi Thủy Vân Ä‘oản kiếm của mình đã làm mất mấy hôm trÆ°á»›c.
Bích CÆ¡ cÆ°á»i rÅ© rượi :
- Mi thích, ta trả cho mi!
ÄÆ°á»ng Luân vừa bá»±c vừa sợ, định thò tay ra nhận lấy. Chính vào lúc bàn aty của chàng sắp sá»­a ká» vào thanh Ä‘oản kiếm thì Bích CÆ¡ đã lách mình, lòn tá»›i má»™t bÆ°á»›c, nhập ná»™i để ká» sát lưỡi gÆ°Æ¡m vào giữa ngá»±c ÄÆ°á»ng Luân...
ÄÆ°á»ng Luân giá»±t mình, nhìn lưỡi gÆ°Æ¡m sắt nhÆ° nÆ°á»›c kê sát trÆ°á»›c ngá»±c, chàng há»›p má»™t hÆ¡i dưỡng khí, định...
Nhưng Bích Cơ nạt :
- Khôn hồn thì đừng cục cá»±a. Mi ngỡ rằng ta chẳng Ä‘ang tâm giết mi Æ°? Ta hận mi bằng mÆ°á»i lần hận thằng Äá»™c thÆ° sinh, ta nghÄ© rằng ta phải giết mi má»›i hả dạ!
Nàng nghiến răng kèn kẹt, dùng sức giơ cao cánh tay định tâm xuống...
Tài sản của danangcity

  #8  
Old 13-06-2008, 08:10 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
8. Thất Hải Bá Vương


ÄÆ°á»ng Luân muốn trổ má»™t đòn Thất Tinh bá»™ để bắn lùi... nào ngá» má»™t luồng sức mạnh lạnh lùng bá»c lấy toàn thân, làm cho chàng tứ chi rÅ© rượi...
Chàng cảm thấy mình không thể làm cho ngÆ°á»i ngá»c thất vá»ng, dù phải hy sinh tính mạng cÅ©ng cam...
Thế là ÄÆ°á»ng Luân nhắm nghiá»n cặp mắt, ưỡn ngá»±c ra để chỠđợi. Trong trí chàng tưởng tượng rằng trong chá»›p mắt, máu đào sẽ bắn vá»t ra và chàng sẽ từ giả cõi trần này để vá» bên kia thế giá»›i...
Nào ngá», chá» lâu lắm mà vẫn không nghe Ä‘á»™ng tÄ©nh. Má»™t tiếng “cảng†vang lên, rõ ràng là tiếng Thủy Vân Ä‘oản kiếm rÆ¡i xuống đất.
ÄÆ°á»ng Luân giật mình, mở bừng cặp mắt, nhìn Bích CÆ¡ bằng má»™t thái Ä‘á»™ kinh hoàng.
Bích CÆ¡ bấy giá» Ä‘ang ôm mặt khóc nức nở. ÄÆ°á»ng Luân cúi xuống nhặt lấy thanh Thủy Vân Ä‘oản kiếm, tâm thần ngÆ¡ ngác bàng hoàng.
Bích Cơ rên rĩ :
- Ta không thể giết mi, mi hãy giết ta!
ÄÆ°á»ng Luân lấy làm lạ :
- Tại sao?
Bích Cơ lau giòng nước mắt, hơi thở dồn dập :
- Tại sao? Äiá»u này là do Thiên La giáo làm khó cha ta, bắt ta phải giết sạch được bá»n mi thì mạng của cha ta má»›i được yên.
- Ai bảo thế?
- Cha ta bảo thế!
ÄÆ°á»ng Luân kinh ngạc, trả lá»i :
- Nếu quả thật như vậy thì tôi có thể ra tay.
Bích CÆ¡ cÆ°á»i cay đắng :
- Mi nói thật?
- Hẳn là nói thật bởi vì tôi không phải là ngÆ°á»i của Thiên Äá»™c môn.
- Vậy thì mi là ngÆ°á»i của môn phái nào?
ÄÆ°á»ng Luân không ngá» Bích CÆ¡ lại há»i má»™t câu làm chàng ấm ứ :
- Ờ... Ờ... cô nương hãy đoán xem.
Trên đôi mắt bồ câu của Bích CÆ¡ lóe lên vài tia hằn há»c :
- Mi lại định khuấy ta.
ÄÆ°á»ng Luân Ä‘á» bừng sắc mặt. Bích CÆ¡ lại há»i :
- Nay ta há»i thật, mi có quyết tâm giúp ta không?
ÄÆ°á»ng Luân cÆ°Æ¡ng quyết gật đầu. Bích CÆ¡ vừa cÆ°á»i vừa trả lá»i :
- Vậy thì ta truyá»n cho mi làm má»™t việc... Nghe cha ta nói, ngÆ°á»i trong làng võ sợ hãi cha ta nên Ä‘i tìm má»™t lão già nào đó để tiếp tay. Lão già ấy nghe đâu rất thông minh lanh lợi. Hắn Ä‘ang tìm cá»™i rá»… của cha ta. Nếu hắn mà tìm biết được thì chúng ta sẽ thua... vì vậy mà...
Nàng reo lên má»™t tiếng cÆ°á»i trong trẻo :
- Kể từ ngày hôm nay vỠsau, nếu mi gặp lão già kỳ khôi đó thì hãy đánh đuổi hắn cho ta!
ÄÆ°á»ng Luân cố ý làm má»™t Ä‘á»™ng tác nhÆ° má»™t tên kép hát trên sân khấu. Xá dài mà hô :
- Xin tuân thượng lệnh!
Cá»­ chỉ hài hÆ°á»›c của chàng làm cho Bích CÆ¡ phì cÆ°á»i. ÄÆ°á»ng Luân há»i :
- La Nham là sào huyệt của Thiên La giáo. Sao cô dám đến đây, không sợ ư?
Bích CÆ¡ cÆ°á»i đầy vẻ kiêu ngạo :
- Võ công của Thiên La giáo đại kỵ với võ công của gia phụ. Nó nghe hơi là vỡ mật, có dám làm khó dễ tôi đâu?
ÄÆ°á»ng Luân giá»±t mình vì câu nói của Bích CÆ¡. Chàng miên man suy nghÄ©. Thiên La giáo - Hải Ma - Làng võ Trung nguyên. Chàng mÆ¡ hồ bắt gặp má»™t sá»± liên hệ giữa ba khối này.
Lấy làm lạ, ÄÆ°á»ng Luân há»i má»™t câu mạo hiểm :
- Võ công của Thiên La giáo sao lại đại kỵ với võ công của nhà hỠLiên? Hay là... hai khối này đồng chung một cội rễ mà ra?
Bích CÆ¡ liếc mắt nhìn ÄÆ°á»ng Luân, dợm mở miệng trả lá»i thì...
Má»™t tiếng nổ kinh hồn từ phía Tiêu Dao Ä‘á»™ Ä‘Æ°a tá»›i. Trong chá»›p mắt, ánh lá»­a sáng ngá»i, sau lá»›p sÆ°Æ¡ng mỠảo có mấy chiếc thuyá»n Ä‘ang bá»c gió ngoài khÆ¡i, mà dÆ°á»›i thuyá»n lá»­a cháy Ä‘á» rá»±c.
Bích CÆ¡ mỉm cÆ°á»i nói :
- Äây chắc là bá»n hải đạo lá»™ng hành. Mi biết hải đạo chăng? Hay là ra xem má»™t lần cho biết?
ÄÆ°á»ng Luân không muốn làm trái ý Bích CÆ¡, lại nữa thÆ°á»ng nghe sÆ° phụ nói bá»n hải đạo này ngày thÆ°á»ng hay hoành hành trên mặt biển, sẳn dịp này ta xem cho biết. NghÄ© Ä‘oạn chàng gật đầu.
Bích CÆ¡ thò bàn tay ngá»c ra :
- Vậy thì... đưa Thủy Vân kiếm cho ta.
ÄÆ°á»ng Luân do dá»±, không muốn làm mất má»™t món bảo vật của môn phái mình.
Bích CÆ¡ há»n dá»—i :
- Mi trao ra hay không thì bảo?
ÄÆ°á»ng Luân không dám làm phật ý ngÆ°á»i đẹp. Ngoan ngoãn Ä‘Æ°a lưỡi Thủy Vân tận tay nàng. Bích CÆ¡ cÆ°á»i xòa, bá» lưỡi Ä‘oản kiếm trong tay áo, Ä‘oạn cÆ°á»i mà rằng :
- Mi ngỡ rằng bá»n hải đạo này dá»… xá»­ lắm sao. Chúng hoành hành không chịu ai quản hạt. Nếu không có binh khí trong tay thì bá»n chúng không kiêng sợ.
Dứt lá»i, thân hình yểu Ä‘iệu của nàng quay ngoặc trở lại. Äi nhanh vá» phái Tiêu Dao Ä‘á»™.
ÄÆ°á»ng Luân cÅ©ng trổ thuật phi hành, sánh vai cùng nàng tiến vá» phía trÆ°á»›c.
Äang Ä‘i, thình lình ÄÆ°á»ng Luân sá»±c nhá»› những con thuyá»n này từ Thiên La Nham vào, biết đâu chẳng nhá» dịp này mà mình khám phá ra má»™t vài Ä‘iá»u bí mật của Thiên La Nham...
* * * * *
Má»™t chiếc thuyá»n ghim mÅ©i vào bãi biển, trên thuyá»n lá»­a bốc lên hừng há»±c...
Trên bến đò, thuyá»n bè đậu san sát, cá»™t buồm lo nhô nhÆ° má»™t đám rừng chồi nho nhá».
Trên bãi biển, có hai nhóm ngÆ°á»i Ä‘ang ghìm nhau, chính giữa là mấy cái xác chết nằm ngổn ngang. Cát vàng hòa trong máu Ä‘á», cảnh tượng thật là hãi hùng, bi đát.
Má»™t ngÆ°á»i đứng đầu bên cánh hữu cung tay xá chào, nói :
- Chúng ta vốn không quen biết, vì Liên Hoa Hồ kết giao vá»›i bằng hữu trong bốn biển quá nhiá»u nên quên khuấy Ä‘i mất, xin các hạ cho tôi biết tên, để rồi ngày sau ta còn lại gặp nhau.
Bên cánh tả nổi lên má»™t chuá»—i cÆ°á»i Ä‘inh tai nhức óc.
Theo ngón tay của Bích CÆ¡ trá», ÄÆ°á»ng Luân nằm trong khe đá dòm ra thấy má»™t ngÆ°á»i ăn mặc dị thÆ°á»ng, cánh tay tả cụt Ä‘i, thay vào đó là má»™t lưỡi kim câu sáng loáng, chân phải của hắn cÅ©ng cụt Ä‘i, vì thế cánh tay phải cầm má»™t chiếc nạng thép thay thế cho chiếc chân.
Một mắt của hắn mù đi, râu ria xồm xoàm, mặt đầy thịt ngang, nằm chằng chịt những vết sẹo...
NgÆ°á»i này chấm dứt chuá»—i cÆ°á»i, gằn giá»ng nói :
- Ta là Thất Hải Bá VÆ°Æ¡ng. Lấy bốn biển làm nhà, bá»n Liên Hoa Hồ chúng bay, chỉ là những đứa vô danh tiểu tốt, đâu đáng cho ta lÆ°u ý.
Câu nói của Thất Hải Bá VÆ°Æ¡ng vừa dứt, thì bên đối phÆ°Æ¡ng xôn xao cả dậy. Thất Hải Bá VÆ°Æ¡ng trá» vá» phía má»™t chiếc thuyá»n nói tiếp :
- Ta lênh đênh bèo nÆ°á»›c, không biết đâu là nhà, bá»n bây muốn thanh toán thì hãy tìm đến chiếc thuyá»n Äịa Ngục môn kia.
Má»i ngÆ°á»i nhìn theo ngón tay của hắn, thấy có má»™t chiếc thuyá»n sÆ¡n Ä‘en ngòm, trÆ°á»›c mÅ©i có đặt chiếc đầu lâu to tÆ°á»›ng. Thất Hải Bá VÆ°Æ¡ng lại cÆ°á»i khanh khách :
- Hôm nay ta sở dÄ© đến đây, chỉ vì nghe đồn rằng làng võ Trung nguyên Ä‘ang tranh Ä‘oạt ba món bảo vật, trong đó có má»™t món bảo vật gá»i là Bích CÆ¡ gì đó. Vì có ngÆ°á»i nhá» ta đến Trung nguyên tìm má»™t trang giai nhân tuyệt sắc nên ta vá»™i vã đến đây. Nếu việc thành công thì ngÆ°á»i ta bằng lòng đánh đổi Bích CÆ¡ bằng má»™t chiếc thuyá»n kim cÆ°Æ¡ng bảo ngá»c...
Dứt lá»i, lão ha hả cÆ°á»i dòn. Trong bóng tối ÄÆ°á»ng Luân và Bích CÆ¡ cùng trao đổi vá»›i nhau má»™t cái nhìn kinh dị.
NgÆ°á»i cầm đầu của Liên Hoa Hồ là Trần Äại Niên cÅ©ng lá»›n tiếng cÆ°á»i rÅ© rượi :
- Các hạ đã vì Bích CÆ¡ mà đến, vậy thì hà tất phải tranh Ä‘oạt Äa Tâm thánh kinh vá»›i bá»n ta làm chi?
Thất Hải Bá VÆ°Æ¡ng cÆ°á»i ha hả nói :
- Nếu bá»n mi có uất ức thì hãy bÆ°á»›c ra so vá»›i ta vài miếng.
Trần Äại Niên nghe nói cả giận, vá»™i rút hai món binh khí trong tay ra lÆ°á»›t tá»›i tấn công.
Nhưng Thất Hải Bá Vương đã thình lình quát lớn :
- Ngừng tay! Có kẻ do thám.
Thì ra trong lúc dò xét, ÄÆ°á»ng Luân nghe thấy tiếng hí của con Thiên lý câu và tính đến gần thuyá»n để xem xét thật hÆ° thì bị phát hiện.
Thấy Ä‘á»™ng ÄÆ°á»ng Luân cau mày :
- Äồ khốn kiếp!
Äoạn ngẩng đầu lên huýt má»™t tiếng còi lanh lảnh. Tiếng còi trá»—i dậy thì con Thiên lý câu giá»±t mình sá»­ng sốt, rồi há»›n hở hí vang, thình lình vùng vẫy má»™t cái thá»±c mạnh, sút khá»i bàn tay của bá»n hải đạo mà phi vá» phía ÄÆ°á»ng Luân.
Bá»n chúng ồn ào huyên náo, rú lên vang dậy :
- Nguy rồi!
Äoạn phi thân Ä‘uổi theo.
Tiếng hô vừa dứt, chàng phi thân bay vù ra, tống ra một chưởng, nạt :
- Lui lại!
Chưởng lá»±c của ÄÆ°á»ng Luân tạo nên má»™t luồng sức mạnh cá»±c kỳ mạnh bạo. Tên Ä‘i đầu bất thần trúng đòn ngã ngá»­a. Và bá»n Ä‘i sau thảy Ä‘á»u khiếp vía mà dừng chân.
Dịch Y Thanh thấy vậy mặt mày biến sắc. Thất Hải Bá VÆ°Æ¡ng vừa định thét há»i ngÆ°á»i ấy là ai, thình lình chá»›p nhanh Äá»™c nhỡn của mình, nhìn trân trối vá» phía bìa rừng, nÆ¡i đó, có má»™t trang sắc nÆ°á»›c hÆ°Æ¡ng trá»i, thiên kiá»u bá mị, mặc má»™t chiếc áo màu tía thong thả bÆ°á»›c ra. Cá»­ chỉ của nàng thật dịu dàng má»m mại. Sắc đẹp của nàng làm cho Thất Hải Bá VÆ°Æ¡ng Ä‘á» ngÆ°á»i ra mà quên bẳng ÄÆ°á»ng Luân.
Lâu lắm, lão má»›i quay lại, chừng đó má»›i phát giác ra ÄÆ°á»ng Luân cÅ©ng là má»™t gã thiếu niên anh tuấn, thần sắc hiên ngang, oai phong lẫm liệt.
ÄÆ°á»ng Luân âu yếm sá» lấy Thiên Lý câu, nói vá»›i Dịch Y Thanh rằng :
- “Thiên Lý Äá»™c Hành Nhất Tiá»…n Äăngâ€, mấy hôm nay vẫn tinh thần phấn chấn, tôi cảm Æ¡n nhị vị đã săn sóc cho nó.
Dịch Y Thanh cÆ°á»i há» há», hắn lùi vá» phía sau đứng gần bên lÆ°ng của Thất Hải Bá VÆ°Æ¡ng ká» tai phụ nhÄ©.
Thất Hải Bá Vương quắc mắt nhìn Bích Cơ. Bích Cơ hơi giận tràn hông, nhưng ngoài mặt vẫn giữ lấy vẻ bình tĩnh.
Thất Hải Bá VÆ°Æ¡ng cÆ°á»i rang rảng, nói :
- Cô nương đây là con nhà ai, có thể cho ta biết phương danh?
Dịch Y Thanh cÆ°á»i híp mắt, trả lá»i :
- Tên tuổi của ngÆ°á»i này thì Äại vÆ°Æ¡ng đã biết, vậy thá»­ Ä‘oán xem là ai?
Thất Hải Bá VÆ°Æ¡ng cÆ°á»i ha hả nói :
- Hay lắm! Cứ xem phong tÆ° diá»…m lệ nhÆ° vầy thì đây có lẽ là ngÆ°á»i mà thiên hạ đồn đãi Bích CÆ¡ Ma Nữ đấy chăng?
Dịch Y Thanh lại cÆ°á»i há» há» :
- Äại vÆ°Æ¡ng thật là có nhãn lá»±c.
Thất Hải Bá VÆ°Æ¡ng lại cÆ°á»i đắc chí. Dịch Y Thanh nói vá»›i Bích CÆ¡ bằng má»™t giá»ng cá»±c kỳ đê tiện :
- Liên cô nÆ°Æ¡ng, Thất Hải Bá VÆ°Æ¡ng đã xem cô nÆ°Æ¡ng vào mắt rồi đó, sau này hảo sá»± có thành thì cô nÆ°Æ¡ng Ä‘á»n Æ¡n tôi bằng cái gì?
ÄÆ°á»ng Luân tức tối nạt :
- Thằng hỠDịch kia, câm mồm lại!
Dịch Y Thanh vuốt chòm râu cá chốt, cÆ°á»i :
- Äá»™c thÆ° sinh, mi đừng có khua môi múa má» nÆ¡i đây!
ÄÆ°á»ng Luân trợn mắt nạt :
- Äồ khốn kiếp, tha cho mi lần trÆ°á»›c mi ngỡ là thoát khá»i tay ta má»™t cách dá»… dàng Æ°.
Thất Hải Bá VÆ°Æ¡ng ngắm ÄÆ°á»ng Luân từ đầu chí chân, Ä‘oạn quay sang há»i Dịch Y Thanh :
- Thằng này là ai mà ngông cuồng ngạo mạn như thế?
Dịch Y Thanh cÆ°á»i hậm há»±c :
- Nó chính là chủ nhân của Thiên Lý Äá»™c Hành Nhất Tiá»…n Äăng Công Tôn Ngô đó. Lưỡi gÆ°Æ¡m trong tay của nó chính là Há»a Long thần kiếm. Nó lại quyến rÅ© được Bích CÆ¡. Ba món bảo vật nó đã chiếm được cả ba, bên tay có ngÆ°á»i đẹp, có ngá»±a hay, có kiếm báu. Thật là kẻ sung sÆ°á»›ng nhất Ä‘á»i, vậy mà nó còn dòm ngó đến ngá»c ngà, châu báu của Äại vÆ°Æ¡ng nữa.
Thất Hải Bá VÆ°Æ¡ng buông ra hai tiếng cÆ°á»i nho nhá», dùng đầu gậy đẩy nhẹ Dịch Y Thanh vá» phía trÆ°á»›c. Dịch Y Thanh biến sắc, vừa lúc đó thì nghe lão ta nói :
- Dịch Y Thanh hãy bước tới so tài với thằng nhỠđó ba hiệp để ta thưởng thức võ thuật của Trung nguyên.
Dịch Y Thanh biết mình không phải là đối thủ của ÄÆ°á»ng Luân nhÆ°ng vạn bất đắc dÄ©, lại thấy có Thất Hải Bá VÆ°Æ¡ng đỡ đầu nên mạnh dạn bÆ°á»›c ra.
ÄÆ°á»ng Luân liếc mắt nhìn Bích CÆ¡. Bích CÆ¡ nói bằng má»™t giá»ng nói lạnh lùng Ä‘anh đá :
- ÄÆ°á»ng Luân, mi hãy cắt lưỡi nó cho ta. NgÆ°á»i này ăn nói không lá»… Ä‘á»™, ta muốn trừng phạt mà sợ bẩn tay.
Dịch Y Thanh Ä‘Æ°a tay vẫy ÄÆ°á»ng Luân mà nói rằng :
- Thằng Công Tôn kia, hãy đến đây mà đại chiến với ta ba trăm hiệp.
NhÆ° má»™t Ä‘Æ°á»ng tên, ÄÆ°á»ng Luân bay vù tá»›i trÆ°á»›c mặt lão. Äã nếm mùi chua cay của ÄÆ°á»ng Luân nên lão đã sẵn sàng chuẩn bị từ trÆ°á»›c.
MÅ©i giày của ÄÆ°á»ng Luân vừa chấm đất, thì lão đã tuốt binh khí ra tấn công nhÆ° vÅ© bão.
ÄÆ°á»ng Luân thét :
- Trúng!
Bàn tay tả của chàng theo tiếng nói mà tung ra má»™t Ä‘Æ°á»ng hÆ° hÆ° thá»±c thá»±c, tống thẳng vào mÅ©i của lão.
Dịch Y Thanh giá»±t mình, cặp Lang nha tán của lão tách ra làm hai ngõ. Ngõ trên che kín Ä‘Æ°á»ng chưởng của ÄÆ°á»ng Luân, ngõ dÆ°á»›i tấn công vào Äan Ä‘iá»n của đối phÆ°Æ¡ng.
ÄÆ°á»ng võ khá cay Ä‘á»™c...
Bích CÆ¡ mở to cặp mắt lo lắng nhìn vá» phía ÄÆ°á»ng Luân. Nàng rất e ngại lão già kia đả thÆ°Æ¡ng ÄÆ°á»ng Luân.
Nàng thầm trách trong giá» phút này tại sao ÄÆ°á»ng Luân không dùng binh khí.
Nhác thấy Thất Hải Bá VÆ°Æ¡ng đăm đăm nhìn mình, nàng căm tức lắm. NhÆ°ng thiên phú ban cho tính hay quyến rÅ© ngÆ°á»i, nàng cố tình ném cho lão má»™t cái nhìn say đắm.
Nàng muốn cho trước khi lão chịu trừng phạt phải đau khổ vỠtinh thần.
Trong lúc đó thì ÄÆ°á»ng Luân đã xoay tít chung quanh Dịch Y Thanh bốn vòng làm cho lão ta hoảng sợ vá»™i dùng má»™t thế Hắc Câu Khán Môn, tránh Ä‘Æ°á»ng tấn công của ÄÆ°á»ng Luân bằng má»™t cái Tá»a tấn.
Thân hình của ÄÆ°á»ng Luân nhẹ nhàng lÆ°á»›t quá sang đỉnh đầu của đối phÆ°Æ¡ng mà rÆ¡i vào phía sau lÆ°ng, để rồi tấn công má»™t đòn nhanh nhÆ° Ä‘iện vào huyệt Mệnh Môn của lão.
Dịch Y Thanh kêu lên mừng rỡ :
- Thằng nhá», màu trúng kế rồi.
Thì ra ban nãy lão xuống má»™t cái Tá»a tấn, chá» cho ÄÆ°á»ng Luân nhảy qua khá»i đầu, liá»n trở lá»™n binh khí ra phía sau. Thân hình của ÄÆ°á»ng Luân vừa rá»›t vá» mặt đất, thì lão tức tốc tấn công.
Thanh binh khí bên hữu đánh phủ đầu một đòn dữ dội. Trong lúc đó thì thanh binh khí bên tả đâm thẳng vào ngực đối phương, cả hai chỉ cách nhau trong vòng hai thước.
ÄÆ°á»ng Luân lập tức nằm vào trong cái thế vạn phần nguy hiểm.
Bích Cơ thất sắc kinh hoàng... nàng rú lên một tiếng hãi hùng.
Trong lúc đó thì ÄÆ°á»ng Luân đã nhanh nhÆ° chá»›p ngã lăn ra mặt đất. Äàm Gia Bồi đứng má»™t bên lượt trận thấy vậy lá»›n tiếng khen Dịch Y Thanh. NhÆ°ng tiếng khen chỉ vang lên má»™t ná»­a rồi tắt hẳn.
Vì Dịch Y Thanh thấy đối phÆ°Æ¡ng nằm sóng soài trên mặt đất, vá»™i thay đòn đổi thế từ trên đâm xuống hai Ä‘Æ°á»ng cá»±c kỳ mạnh bạo. NhÆ°ng Ä‘Æ°á»ng tán vừa ra má»™t ná»­a thì thân hình của ÄÆ°á»ng Luân đã trở sang má»™t bên, trong khi đó phi ra má»™t cÆ°á»›c thật là kỳ dị.
Äang cÆ¡n đắc chí, Dịch Y Thanh trúng đòn bay bổng vào không trung. Còn ÄÆ°á»ng Luân thì dùng hai bàn tay vá»— mạnh vào mặt đất để cho thân hình của chàng cÅ©ng bắn vút theo. Thừa khi thân hình của Dịch Y Thanh vừa mãn trá»›n, ÄÆ°á»ng Luân bồi thêm má»™t đá, thế nhÆ° thôi sÆ¡n phá thạch...
Lá»™n mèo má»™t cái giữa không trung, lão há»™c ra má»™t bụm máu tÆ°Æ¡i, bay ra thêm bốn trượng. ÄÆ°á»ng Luân bay vù theo nhÆ° bóng vá»›i hình, chá» cho Dịch Y Thanh té nằm sóng soài trên mặt đất, chàng gác má»™t mÅ©i giày qua ngá»±c lão, quay đầu nhìn Bích CÆ¡ bằng má»™t cái nhìn đắc chí.
Bích CÆ¡ cÆ°á»i khẩy, bÄ©u môi trả lá»i :
- Äó là miếng Liên hoàn pháp của phái Không Äá»™ng, chá»› ngỡ ta không biết... coi chừng!
Tiếng nói của Bích CÆ¡ chÆ°a dứt thì sau gáy của ÄÆ°á»ng Luân gió dậy vì vèo.
ÄÆ°á»ng Luân vá»™i vàng rùn mình xuống má»™t cái Tá»a tấn nhanh nhÆ° chá»›p. Trong lúc đó thì gÆ°Æ¡m ra khá»i vá».
Xuất kỳ bất ý, ÄÆ°á»ng Luân đảo nhẹ ná»­a vòng, dùng thanh bảo kiếm róc ngược trở vá».
Lúc đó thì Äàm Gia Bồi Ä‘ang từ trên chá»™p xuống, đồng thá»i Hắc Phong Kỳ trong cánh tay hữu của lão đâm thẳng vào lÆ°ng ÄÆ°á»ng Luân.
Lão không ngá» thằng nhá» này ứng biến thần tốc nhÆ° thế, ông ta rú lên má»™t tiếng, dùng vÅ© khí của mình là chiếc cán cỠđè mạnh trên sóng gÆ°Æ¡m của ÄÆ°á»ng Luân.
Chàng chỉ chá» có thế, vá»™i lật ngược lưỡi gÆ°Æ¡m lên, quyết lợi dụng cái thế sắc bén của lưỡi Há»a Long thần kiếm đàn áp đối phÆ°Æ¡ng.
Äàm Gia Bồi hai chân vừa đứng vững, biết rằng vÅ© khí của mình không thể Ä‘Æ°Æ¡ng cá»± vá»›i lưỡi Bá kiếm nên vá»™i xá»­ má»™t đòn Bình Sa Lạc Hổ đại Ä‘ao đầu, rùng mình mà thâu cán cá» trở vá».
Nào ngá», ÄÆ°á»ng Luân trút mÅ©i gÆ°Æ¡m xuống đất, nhÆ°á»ng cho lão ta thu cán cá» trở vá»...
Äàm Gia Bồi mừng rỡ, nhÆ° trút được má»™t gánh nặng nghìn cân. Cái mừng chÆ°a trá»n thì má»™t bàn tay sắt thép của ÄÆ°á»ng Luân đã đánh má»™t đòn dữ dá»™i vào giữa mặt lão.
Má»™t tiếng “bốp†rợn ngÆ°á»i vang lên. Khuôn mặt của lão ta méo mó Ä‘i dÆ°á»›i bàn tay của ngÆ°á»i tráng sÄ© há» ÄÆ°á»ng. Thất khiếu lập tức ứa máu ra, té ngá»­a trên mặt đất không còn cục cá»±a nữa.
Bằng má»™t thủ pháp cá»±c kỳ nhanh nhẹn, tay tả nhận vào huyệt Hầu Äầu của Äàm Gia Bồi. Huyệt Hầu Äầu bị ém, chiếc lưỡi lập tức thè ra. ÄÆ°á»ng Luân cầm gÆ°Æ¡m khuấy nhẹ má»™t cái đã cắt phăng chót lưỡi của Äàm Gia Bồi má»™t cách dá»… dàng.
Bích CÆ¡ tuy là má»™t con ngÆ°á»i có tiếng là cay Ä‘á»™c, nhÆ°ng thấy thủ pháp của ÄÆ°á»ng Luân cÅ©ng phải giật mình kinh hãi.
Thất Hải Bá VÆ°Æ¡ng cÆ°á»i ồ ồ nói :
- Thủ đoạn thật là cay độc!
Lão ta dứt chuá»—i cÆ°á»i, Ä‘oạn nói tiếp rằng :
- NhÆ°ng ta cÅ©ng tha cho mi tá»™i chết, không muốn giết mi làm cho bẩn tay. Thức thá»i vụ thì hãy cút Ä‘i cho rảnh mắt ta, để Bích CÆ¡ lại, thanh bảo kiếm ta không cần đến, cho mi đấy.
Không chá» ÄÆ°á»ng Luân trả lá»i, lão quay sang Bích CÆ¡ :
- NgÆ°á»i đẹp hãy ngoan ngoãn mà theo ta. Ta sẽ cho làm Hoàng hậu chu du khắp năm châu bốn biển, hưởng vàng son phú quí, sống trên gấm vóc lụa là. Chừng nào mi chán cảnh đó rồi thì ta cho vá» Ba TÆ° mà làm Hoàng hậu, ha ha...
Câu nói vừa dứt, lão ta chống cây gậy sắt, tập tễnh bước vỠphía Bích Cơ với cặp mắt thèm thuồng...
ÄÆ°á»ng Luân nạt :
- Khoan!
Äoạn dùng lưỡi Há»a Long thần kiếm chận phắt lão lại, ÄÆ°á»ng Luân quắc mắt :
- Mi hãy coi gương kia đi, đừng nên mò trăng đáy nước.
ChÆ°a từng bị ai có cá»­ chỉ vô lá»… trÆ°á»›c mặt mình, lão ta giật mình trợn mắt căm há»n nhìn ÄÆ°á»ng Luân.
ÄÆ°á»ng Luân đắc chí, cả tiếng nói rằng :
- Liên cô nÆ°Æ¡ng đây là thiên kim tiểu thÆ° của Liên Hải Thiên tiên sinh. Nhà ngÆ°Æ¡i có tÆ° cách chi mà dám buông lá»i sÄ© nhục?
Thất Hải Bá VÆ°Æ¡ng vênh váo há»i lại :
- Vậy mi có tư cách gì mà dám can thiệp đến việc riêng của ta?
ÄÆ°á»ng Luân bÆ°á»›ng bỉnh trả lá»i :
- Ta là há»c trò của Liên Hải Thiên, sÆ° huynh của tiểu thÆ¡ đây.
Bích CÆ¡ nghe nói suýt nữa phì cÆ°á»i. Nàng cố nhịn mà ném cho ÄÆ°á»ng Luân má»™t cái nhìn ná»­a mừng ná»­a sợ.
Trong lúc đó thì Thất Hải Bá Vương lại nạt :
- Mi nhất quyết nếm mùi cay độc của ta?
ÄÆ°á»ng Luân ngang nhiên trá» tá»›i hai bÆ°á»›c mà không trả lá»i. Thất Hải Bá VÆ°Æ¡ng cÆ°á»i ha hả :
- Vậy thì ta vá»›i ngÆ°Æ¡i so ba miếng mà thôi. Ná»™i trong ba miếng nếu ta chẳng thắng mi, thá» tức khắc rá»i khá»i đất Trung Nguyên mà không trở lại lần thứ hai nữa.
ÄÆ°á»ng Luân cả cÆ°á»i :
- Hay lắm! Hay lắm! Mi chuẩn bị đón đỡ nhé!
ÄÆ°á»ng Luân nói Ä‘oạn gác lưỡi Há»a Long thần kiếm ngang trÆ°á»›c ngá»±c mình, ngá»­a mặt lên rồi há»›p má»™t hÆ¡i dài dưỡng khí...
Bích CÆ¡ khó chịu tức cÆ°á»i nhìn ÄÆ°á»ng Luân, nghÄ© rằng ngÆ°á»i này cá»› sao hôm nay lại gàn đến bá»±c này. Nàng kêu lên má»™t tiếng đầy uất ức :
- ÄÆ°á»ng Luân!
ÄÆ°á»ng Luân quay lại nhÆ°á»›ng mắt cau mày, làm má»™t cá»­ chỉ khôi hài vá»›i ngÆ°á»i đẹp.
Bích CÆ¡ dỡ khóc dỡ cÆ°á»i, nàng nhắc :
- Bá kiếm mặc dầu là gÆ°Æ¡m quí, nhÆ°ng vừa nhẹ vừa má»ng, làm sao có thể dùng để đấu ná»™i lá»±c vá»›i thanh gậy thép.
ÄÆ°á»ng Luân quay lại, hóm hỉnh trả lá»i :
- Tiểu thơ cứ yên chí!
Bích CÆ¡ tức giận bồi hồi, rõ ràng là ÄÆ°á»ng Luân tá»± mình Ä‘i tìm cái chết! Nàng ân hận, phải chi biết trÆ°á»›c ngÆ°á»i này Æ°Æ¡ng gàn đến mức này thì nàng chẳng dẫn hắn đến đây để xem hải đạo.
ÄÆ°á»ng Luân cÅ©ng sợ lắm, vì ban nãy đã nhìn thấy công lá»±c của Thất Hải Bá VÆ°Æ¡ng.
NhÆ°ng chàng cố ý làm ra vẻ trầm tÄ©nh, để cho Bích CÆ¡ khá»i sợ mà thôi.
Bấy giá» chàng toạt chân xuống trung bình tấn, dùng hết sức bình sanh Ä‘Æ°a sức thuốc của viên Bá vÆ°Æ¡ng đảnh tràn lan khắp cÆ¡ thể, Ä‘oạn dồn sức mạnh vào thanh Há»a Long thần kiếm tá»a ánh sáng ngá»i...
ÄÆ°á»ng Luân bá»—ng nghe thấy trong cÆ¡ thể của mình có má»™t nguồn sức mạnh rạt rào nhÆ° hải triá»u Ä‘ang dâng, tinh thần bá»—ng nhiên phấn chấn, đức tin mãnh liệt bừng bừng trá»—i dậy. Chàng đứng im lìm nhÆ° má»™t pho tượng thép để chỠđợi đối phÆ°Æ¡ng.
Bích Cơ trống ngực đánh thình thịch, giương mắt kinh nghi chỠđợi.
Thất Hải Bá VÆ°Æ¡ng bá»—ng nhiên nạt lên má»™t tiếng, thanh gậy xé gió vèo vèo lÆ°á»›t tá»›i trÆ°á»›c mặt ÄÆ°á»ng Luân, từ trên đánh sả xuống má»™t Ä‘Æ°á»ng Thái SÆ¡n Ãp Äỉnh.
Má»™t tiếng “ảng†vang lên, lá»­a bắn ra tung tóe. ÄÆ°á»ng Luân vẫn đứng im lìm không chao Ä‘á»™ng.
Thất Hải Bá VÆ°Æ¡ng bật ngược trở vá» má»™t bÆ°á»›c, Ä‘Æ°a cặp mắt nhìn ÄÆ°á»ng Luân chầm chậm từ trên đến dÆ°á»›i. Hắn thật không ngá» má»™t ngÆ°á»i trai trẻ đẹp, thân hình mảnh khảnh nhÆ° thế kia mà chịu nổi má»™t đòn Thái SÆ¡n Ãp Äỉnh của mình.
ÄÆ°á»ng Luân mỉm cÆ°á»i :
- Các hạ chắc còn giấu nghá», thôi hãy dốc hết toàn lá»±c Ä‘i.
Bích CÆ¡ thở phào má»™t hÆ¡i nhẹ nhõm. Nàng bắt đầu tin tưởng vào sức mạnh của ÄÆ°á»ng Luân, nên dẹp tan ý định muốn dùng ám khí để thanh toán đối thủ của nàng.
Thất Hải Bá VÆ°Æ¡ng cÆ°á»i gằn, Ä‘oạn rút lio hÆ¡n má»™t trượng. Cong ngÆ°á»i lại chuyển gân lấy sức gần tàn má»™t nén hÆ°Æ¡ng. Thình lình hắn ngẩng phắt đầu dậy, mắt đổ hào quang, thét lên nhÆ° sấm, vung gậy nhảy xổ tá»›i.
Gậy và gÆ°Æ¡m va chạm vá»›i nhau má»™t lần thứ nhì, lần này khí thế càng thêm mãnh liệt, cát bụi dÆ°á»›i chân của hai ngÆ°á»i bay lên cuồn cuá»™n. Ãnh lá»­a bắn ra nhiá»u gấp đôi ban nãy, hai bàn chân của ÄÆ°á»ng Luân bị sức mạnh dồn ép, lún sâu vào mặt đất.
Còn Thất Hải Bá Vương thì loạng choạng lùi lại ba bước, không nói không rằng, mặt mày tái xanh không còn chút máu.
Äứng vững rồi, hắn lại lầm lÅ©i bÆ°á»›c ra thêm năm trượng nữa, rồi ngồi xuống mà nhắm mắt luyện công, xem tình thế thì thá» thÆ°Æ¡ng không nhẹ.
Phần ÄÆ°á»ng Luân cÅ©ng ngồi xuống theo thế Tá»a mã, thong thả làm má»™t Ä‘á»™ng tác hô hấp để dưỡng thần. Ãnh sáng trên lưỡi gÆ°Æ¡m càng lúc càng á»­ng hồng thêm lên, chứng tá» rằng ná»™i lá»±c của chàng càng lúc càng tiết ra thêm nhiá»u gấp bá»™i.
Hai bên im lìm thủ cái thế đó thật lâu.
Bất thình lình, Thất Hải Bá VÆ°Æ¡ng gầm lên má»™t tiếng, nhảy tá»›i trÆ°á»›c mặt ÄÆ°á»ng Luân theo hình vòng cầu. ÄÆ°á»ng gậy của lão tung ra nhÆ° ngã núi nghiêng thành, làm cho Bích CÆ¡ mặt hoa thất sắc.
Lần thứ ba, giữa chiến trÆ°á»ng vang lên má»™t tiếng sắc thép va chạm vào nhau. ÄÆ°á»ng Luân há»± lên má»™t tiếng, té quị trên mặt cát rồi vá»™i vàng trá»—i dậy. Còn Thất Hải Bá VÆ°Æ¡ng thì mặt mày bÆ¡ phá» rÅ© rượi, đứng nhìn ÄÆ°á»ng Luân giây lâu, Ä‘oạn thở dài cầm thanh thiết trượng của mình lê từng bÆ°á»›c, từng bÆ°á»›c vá» phía bãi biển.
Má»™t bá»n cÆ°á»›p biển ăn mặc kỳ dị, tay cầm dao to búa lá»›n, rầm rầm rá»™ rá»™ rút lui theo lão...
Tài sản của danangcity

  #9  
Old 13-06-2008, 08:15 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
9. Thánh thượng giá lâm


Khi má»i ngÆ°á»i trên bãi biển Ä‘i tản mát khắp má»i nÆ¡i rồi, ÄÆ°á»ng Luân và Bích CÆ¡ má»›i Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau. Chàng thở hắt má»™t hÆ¡i nhẹ nhõm, thình lình...
Bích CÆ¡ nhÆ° má»™t cánh bÆ°á»›m bay vù tá»›i, nhảy vá»t vào lòng của ÄÆ°á»ng Luân, nÆ°á»›c mắt ràn rụa, nàng thủ thỉ :
- ÄÆ°á»ng... ta đã làm cho mi suýt nữa phải...
ÄÆ°á»ng Luân trả lá»i :
- Chẳng có Ä‘iá»u chi can hệ.
Thá»±c ra vào lúc đó, nếu ÄÆ°á»ng Luân lãnh đòn trí mạng Ä‘i nữa thì ngá»­i phải mùi hÆ°Æ¡ng ngào ngạt trong mái tóc của Bích CÆ¡ tá»a ra, cÅ©ng đủ làm cho chàng quên hẳn sá»± Ä‘au Ä‘á»›n.
Bích CÆ¡ ngẩng đầu nhìn ÄÆ°á»ng Luân nói :
- Lưỡi Thủy Vân kiếm ta không trả cho mi nữa.
- Tại sao?
Bích CÆ¡ hằn há»c, ná»­a đùa, ná»­a thật :
- Äể sau này, nếu má»™t ngày kia mi hống hiếp ta thì ta sẽ dùng nó mà đâm mi suốt từ trÆ°á»›c đến sau lÆ°ng.
ÄÆ°á»ng Luân thở dài :
- Cũng được!
Äôi mắt của Bích CÆ¡ tá»a đầy má»™t thứ hào quang của hạnh phúc, ÄÆ°á»ng Luân khen nàng :
- Má»—i lần tôi gặp cô nÆ°Æ¡ng thảy Ä‘á»u ăn vận bằng má»™t bá»™ quần áo khác nhau, thật là thiên biến vạn hóa, nghìn tía muôn hồng.
Bích CÆ¡ đắc chí, rá»i khá»i lòng của ÄÆ°á»ng Luân làm má»™t Ä‘á»™ng tác trong vÅ© Ä‘iệu, Ä‘oạn cÆ°á»i tinh nghịch nói :
- Có chi là lạ! Ta có tất cả má»™t nghìn bá»™ quần áo khác nhau, nếu mặc cho đủ thì mi xem má»›i thá»a.
ÄÆ°á»ng Luân vói tay nắm lấy cÆ°Æ¡ng ngá»±a, cùng vá»›i Bích CÆ¡ sánh vai nhau Ä‘i lần vá» phía trÆ°á»›c. Lúc bấy giá» bóng nguyệt đã tà tà vá» phía cuối chân trá»i...
Bích Cơ bỗng giựt mình đánh thót, hốt hoảng nói :
- Không xong, ta gạt cha ta mà lén ra đây. Nếu ngÆ°á»i kiếm chẳng thấy ta chắc lo sợ lắm!
Äoạn nàng cúi xuống nói nho nhá» vào tai ÄÆ°á»ng Luân :
- Thôi! Ta vỠđây!
Nói đoạn, trao cho chàng một cái nhìn trìu mến, đoạn lần bước đi vào chỗ âm u, đen tối của bìa rừng.
ÄÆ°á»ng Luân thẫn thá» nhÆ° ngÆ°á»i mất vía, đứng trong gió lá»™ng của rừng đêm mà ngắm nhìn bóng dáng thÆ°á»›t tha huyá»n ảo của ngÆ°á»i đẹp.
Theo nhịp chân của Bích CÆ¡, ÄÆ°á»ng Luân mÆ¡ màng cảm giác nhÆ° mình đánh rÆ¡i má»™t vật gì quí giá nhất Ä‘á»i.
Nhún mình nhảy lên con Thiên Lý câu, ÄÆ°á»ng Luân tá»± mắng thầm, ban nãy mình quên hẹn vá»›i ngÆ°á»i đẹp để gặp nhau lần thứ nhì tại nÆ¡i đâu và hiện này nàng trú ngụ ở nÆ¡i nào.
Äồng thá»i nhiệm vụ mà sÆ° phụ giao phó cho mình vẫn chÆ°a làm tròn, thật là khó xá»­.
Nếu không khi sư phụ hay mình và Bích Cơ yêu nhau thì sư phụ sẽ đau lòng biết mấy.
Vì ông ta ngày thÆ°á»ng vẫn cho mình là má»™t ngÆ°á»i lạnh lùng nhất, lý trí nhất, bình tÄ©nh nhất và không ham mê nữ sắc. Mãi khen mình là má»™t ngÆ°á»i sắt đá. Ông ta đã tá»± hào rằng đã tìm ra mình là má»™t đứa há»c trò quí báu nhất và sau này sẽ truyá»n ngôi Chưởng môn Hiệp NghÄ©a tông cho mình.
NghÄ© đến đây ÄÆ°á»ng Luân vá»— hai tay đánh đét, xua Ä‘uổi những ý tưởng miên man, thúc mạnh vào hông ngá»±a để phi vá» phía hẹn nhau vá»›i sÆ° phụ.
Trong má»™t thoáng, con Thiên Lý câu đã Ä‘Æ°a ÄÆ°á»ng Luân đến má»™t khu rừng sầm uất, chàng thong thả xuống yên vá»— đầu nó mà bảo rằng :
- Nhiệm vụ của mi đã hoàn tất, vậy hãy vỠtrước mà yên nghĩ!
Äoạn để nhẹ má»™t đá vào mông nó, Thiên Lý câu quay đầu lại cá» sát vào mình của ÄÆ°á»ng Luân tá» vẻ trìu mến, rồi bá»—ng dÆ°ng cất cao bốn vó, hí lên má»™t tiếng vang trá»i, cất mình Ä‘i thẳng.
Thiên Lý câu Ä‘i rồi, ÄÆ°á»ng Luân nhìn quanh quất không thấy sÆ° phụ đâu, bá»—ng giá»±t mình thoáng nghe gần đây có tiếng hÆ¡i thở của má»™t ngÆ°á»i. Chàng nín thở Ä‘i lần vá» phía đó.
Äang lò mò, bất thình lình chàng nghe thấy nhÆ° có má»™t cánh tay chụp má»™t cái nhanh nhÆ° Ä‘iện vào huyệt Quan Nguyệt của chàng.
Bị tập kích bất thình lình, không kịp suy nghÄ©, ÄÆ°á»ng Luân vá»™i xá»­ má»™t thế Hoài Trang Bảo Nguyệt, dùng bàn tay hữu của mình móc má»™t cái cá»±c kỳ hung bạo vào cánh tay kỳ quặc đó.
Miếng Hoài Trung Bảo Nguyệt của ÄÆ°á»ng Luân nhanh nhÆ° sao sa, khả tiến khả thối, thật là má»™t kiệt tác trong làng võ, ngÆ°á»i tầm thÆ°á»ng không sao làm nổi.
ÄÆ°á»ng Luân nhanh, ngÆ°á»i kia lại nhanh hÆ¡n. Rõ ràng thấy mình đã bấu chặt được cÆ°á»m tay của đối phÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng rốt cuá»™c, lại vá»› má»™t cái hụt vào khoảng không.
ÄÆ°á»ng Luân thất sắc, biết rằng ngÆ°á»i đó không phải là hạng tầm thÆ°á»ng, vá»™i vàng thủ thế, lÆ°á»›t nhanh vá» phía trÆ°á»›c để tránh khá»i Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng sầm uất.
Gót chân của ÄÆ°á»ng Luân vừa thoát khá»i mặt đất chừng ba bÆ°á»›c thì cÆ°á»m tay hữu của mình bị khóa ngang má»™t cái. NgÆ°á»i khuất mặt không biết dùng thân pháp gì mà bám sát theo chàng, dùng năm ngón tay gầy gò khô đét, nhÆ°ng lại cứng hÆ¡n thép, khóa chặt lấy mạch môn của chàng.
ÄÆ°á»ng Luân giá»±t mình kinh hãi, nạt lên má»™t tiếng :
- Buông tay ra!
Hai bàn tay của chàng cất lên nhÆ° má»™t mÅ©i kéo khổng lồ cắt ngang thân hình của ngÆ°á»i ấy.
Chân tả tấn công vào huyệt NhÅ© Căn, chân hữu mượn chân tả làm bình phong để đá vào Hạ âm của ngÆ°á»i ấy. Má»™t đòn bảo toàn hai miếng, đó là ngón Âm DÆ°Æ¡ng Äoạt Mệnh Câu Hồn cÆ°á»›c!
Hai ngá»n đá của ÄÆ°á»ng Luân mạnh hÆ¡n nghìn cân lại nhanh nhÆ° bay nhÆ° biến, mà lạnh lùng thay, con ngÆ°á»i gầy gò kia lại dùng má»™t thân pháp ká»· xảo, thoát khá»i hai chân của chàng trong Ä‘Æ°á»ng tÆ¡ kẽ tóc.
Äá hai cÆ°á»›c không trúng đích mà mạch môn của chàng vẫn bị năm ngón tay gầy gò đó xiết chặt. Tình thế hết sức nguy cấp, lại nạt lên má»™t tiếng, chàng dùng má»™t thế Thiên VÆ°Æ¡ng Thác Tháp hòa lẫn vá»›i Bá VÆ°Æ¡ng Hàm SÆ¡n, vẫy mạnh má»™t cái. Trong cÆ¡n há»—n Ä‘á»™n, chàng dùng tay tả móc má»™t Ä‘Æ°á»ng chá»›p nhoáng vào huyệt Kiến Lý của đối phÆ°Æ¡ng. Äó là má»™t thế Äại cầm nã của Thiếu Lâm phái há»—n hợp vá»›i Nã Äinh thức của Pháp Hoa tông, hai đòn dùng chung trong má»™t lúc làm tăng gia khí thế rất nhiá»u.
NhÆ°ng ngÆ°á»i khuất mặt kia thình lình dồn sức mạnh vào năm ngón tay, làm cho ÄÆ°á»ng Luân cảm thấy năm ngón tay đó cÆ¡ hồ nhÆ° năm chiếc móc thép bấu chặt vào thịt mình, lập tức nghe thấy bản thân bất toại, tứ chi rã rá»i.
NhÆ°ng mà, ngÆ°á»i kia cÅ©ng rên rÄ© má»™t tiếng rồi loạng choạng té ngá»­a ra.
ÄÆ°á»ng Luân mừng rỡ reo lên má»™t tiếng, nhảy vù tá»›i trong cái thế Tang Ưng Cầm Thố chá»™p vào ngÆ°á»i ấy.
Äoạn bất thình lình trổ ra má»™t ngón, xỉa thẳng vào huyệt Hoàng CÆ¡, cùng trong má»™t lúc dùng bàn tay của mình đâm trái má»™t Ä‘Æ°á»ng vào Uyển mạch của hắn bằng thế Ngá»a Hổ Tàng Long.
NgÆ°á»i khuất mặt kia loạng choạng ngồi bật xuống đất. ÄÆ°á»ng Luân tiến thêm bÆ°á»›c nữa, nhÆ°ng thình lình cảm thấy trÆ°á»›c mắt mình hiện lên vô số ngón tay đâm tua tủa, ngÆ°á»i ấy nạt :
- Hay cho đồ đệ, mi dám trả ơn ta bằng cách này...
Câu nói vừa dứt, có má»™t ngón tay huyá»n bí xỉa vào huyệt Phúc Hải của ÄÆ°á»ng Luân, làm cho chàng phải ghìm chân đứng lại.
(thiếu trang)
- Vì lưỡi gươm đó còn có cái tên là Vô Hồn điệu nên việc này kể ra thì dài dòng, ngày sau mi tức khắc biết.
ÄÆ°á»ng Luân lại há»i :
- NgÆ°á»i trong võ lâm Ä‘á»u đổ xô vỠđây để tranh Ä‘oạt Võ lâm tam bảo, trong đó đệ tam bảo là Bích CÆ¡ Ma Nữ, sÆ° phụ nghÄ© sao vá» ngÆ°á»i này?
NgÆ°á»i áo Ä‘en xẵng giá»ng :
- Con nhá» này có sắc khuynh thành, nhÆ°ng trong lòng Ä‘á»™c ác. Äể cho nó sống sẽ gây ra nhiá»u việc tày trá»i, gieo tai hại cho làng võ. Thừa dịp này, mi hãy tìm cách tiêu diệt nó.
Câu nói này nhÆ° má»™t gáo nÆ°á»›c lạnh dá»™i vào đầu ÄÆ°á»ng Luân. Còn Ä‘ang bàng hoàng, ngÆ°á»i áo Ä‘en nói tiếp :
- Ta còn phải gấp rút lên Ä‘Æ°á»ng để thÆ°Æ¡ng lượng làm má»™t công việc thứ hai... Mối hàng này là thượng khách, chính là Ä‘Æ°Æ¡ng kim Hoàng đế đó.
Nói đoạn ông loạng choạng bước vào trong rừng sâu.
ÄÆ°á»ng Luân hết sức ngá» vá»±c, theo qui lệ của Hiệp NghÄ©a tông, chá» cho sÆ° phụ Ä‘i xa rồi, chàng má»›i phi thân lên má»™t ngá»n cổ thụ đảo mắt nhìn quanh.
Từ xa xa, nghe thấy có tiếng ồn ào huyên náo.
Chàng phi thân trở vỠmặt đất, thò tay vốc một vốc bùn xoa lên mặt, đoạn lần bước trong đám cây rậm rạp đi thẳng vỠphía trước.
Qua má»™t Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng, chàng bá»—ng giật nẩy mình vì phía trÆ°á»›c có rất nhiá»u ngÆ°á»i mặc áo vàng, tay cầm trÆ°á»ng kiếm đứng thành vòng cung.
Trong ấy có má»™t vị hòa thượng mặc áo cà sa màu vàng Ä‘ang nhắm nghiá»n cặp mắt.
Trong đám kiếm sÄ© đó, ÄÆ°á»ng Luân còn nhá»› ra có má»™t ngÆ°á»i võ sÄ© đẹp trai là Hoàng đại nhân.
Bá»n há» Ä‘ang đứng vây chung quanh má»™t ngÆ°á»i mặc áo gấm sặc sỡ, trên mặt che ngang má»™t vuông lụa màu trắng. Trên áo ngÆ°á»i này có thêu má»™t con rồng Ä‘ang giÆ°Æ¡ng nanh múa vuốt.
Cặp mắt của ÄÆ°á»ng Luân long lên sòng sá»c :
- Hắn chắc là đương kim Hoàng đế?
Nhìn kỹ, thấy sau lÆ°ng hắn còn có TrÆ°á»ng Bạch nhị quái Miêu Bá Tây, ThÆ°á»ng Phong Lâm...
Bên cạnh còn có má»™t ngÆ°á»i chuyên môn dắt mối cho Hiệp NghÄ©a tông là Trần NhÆ° Phong.
ÄÆ°á»ng Luân còn Ä‘ang kinh dị thì sÆ° phụ đã từ trong bụi rậm nhảy xổ ra, vẫn Ä‘Æ°a lÆ°ng vá» phía há».
Trần NhÆ° Phong cÆ°á»i nói :
- Äại ca đã đến.
NgÆ°á»i mặc áo long bào vừa dợm mở miệng thì ThÆ°á»ng Phong Lâm đã cÆ°á»›p lá»i :
- NgÆ°á»i anh em kia, đây là Ä‘Æ°Æ¡ng kim Hoàng đế, hãy quay lại mà làm lá»….
Vô Tông Khách nạt :
- Câm mồm lại... ta là ngÆ°á»i Ä‘i buôn, không phân biệt sang hèn.
Bá»n cận vệ thảy đếu thất sắc, chỉ có ngÆ°á»i mặc áo long bào cÆ°á»i ồ ồ nói :
- Ta lại thích cái lối thành thật của ngươi.
Vô Tông Khách lạnh lùng nói :
- Äừng lôi thôi dài dòng, mi cần gì cứ nói.
Má»™t vị quốc sÆ° mặc áo cà sa màu đỠđứng há»™ vệ bên cạnh ngÆ°á»i mặc áo long bào thình lình trợn mắt, tuốt phắt binh khí ra, giận dữ lá»™ ra mặt.
NgÆ°á»i mặc áo long bào giÆ¡ tay ngăn lại, nói :
- Tôi nghe đồn danh của tiên sinh vang dậy trong võ lâm, thÆ°á»ng hay gánh vác những công việc ngÆ°á»i khác không thể làm được.
- Chính thế!
NgÆ°á»i mặc áo long bào giÆ¡ tay ngăn lại nói :
- Trẫm nghe đồn Äông hải ma quân có má»™t ngÆ°á»i con gái, tên gá»i Bích CÆ¡, là trang giai nhân tuyệt sắc.
Nằm trong bụi rậm, ÄÆ°á»ng Luân tim đập thình thịch. Chàng nín thở lắng tai nghe rõ từng chữ má»™t.
NgÆ°á»i mặc áo long bào nói vá»›i má»™t giá»ng say sÆ°a :
- Trẫm... trẫm rất may được dịp ngắm nhìn mặt ngá»c, thấy rằng bốn chữ “khuynh quốc khuynh thành†không thể hình dung. Trong ná»™i cung có tàng trữ chân dung của Äắc Ká»· Ä‘á»i nhà ThÆ°Æ¡ng, Bao Tá»± Ä‘á»i Chiến Quốc... mà cÅ©ng không thể so sánh... Trẫm thấy sắc đẹp mà sợ, Ä‘au má»™t trận nên thân, suốt ngày nằm trên long sàng mà tÆ°Æ¡ng tÆ° ngÆ°á»i đẹp...
Vô Tông Khách lạnh lùng cắt ngang :
- Bệ hạ là ngÆ°á»i đứng đầu trong má»™t nÆ°á»›c, lẽ ra phải thÆ°Æ¡ng dân mến nÆ°á»›c. Lo làm sao cho ná»n chánh trị được vững vàng... Luận vá» nữ sắc, thì ba ngàn cung nữ trong tam cung lục viện Ä‘á»u là những ngÆ°á»i đẹp do các nÆ¡i tuyển chá»n Ä‘Æ°a đến, nhÆ° thế còn chÆ°a vừa lòng bệ hạ sao?
Nhà vua lắc đầu :
- Bá»n há» Ä‘á»u là những nàng son phấn tầm thÆ°á»ng. So vá»›i Bích CÆ¡ chỉ là gà vá»›i phượng, bùn đất vá»›i ngà ngá»c.
ÄÆ°á»ng Luân tức giận tràn hông, thật muốn vùng dậy cho lão hôn quân này má»™t trận nên thân.
Vô Tông Khách gắt gá»ng :
- Bây giỠcác hạ muốn gì?
NgÆ°á»i mặc áo long bào cao giá»ng :
- Tôi muốn lão tiên sinh phải dùng trăm phương nghìn kế để bắt cho kỳ được con Bích Cơ...
Giá»ng hắn run rẩy :
- Trẫm mà được Bích CÆ¡ rồi, sẽ tấn phong vào Ä‘iện Chiêu DÆ°Æ¡ng, để sống cảnh cung vàng Ä‘iện ngá»c, mà hưởng cảnh giàu sang tuyệt đỉnh.
Vô Tông Khách ngá»­a cổ cÆ°á»i ha hả :
- Äiá»u kiện của bệ hạ ra sao?
Nhà vua giựt mình, suy nghĩ giây lâu mới nói :
- Phú quí vinh hoa, vàng son gấm vóc, tùy tiên sinh muốn gì cũng không tiếc.
Vô Tông Khách cÆ°á»i nhạt :
- NhÆ° thế gá»i là đủ Æ°?
NgÆ°á»i mặc áo long bào sá»­ng sá» giây lát nói tiếp :
- Nếu tiên sinh mà cần ngÆ°á»i đẹp để giải sầu thì trẫm cÅ©ng không tiếc.
NgÆ°á»i áo Ä‘en gằn giá»ng :
- Äông hải ma quân là má»™t nhân vật lẫy lừng, Ä‘iá»u này bệ hạ đã biết. NgÆ°á»i trong làng võ Trung Nguyên không má»™t ai dám đến gần hắn trong ba thÆ°á»›c. Ngày hôm nay muốn cÆ°á»›p con gái cÆ°ng của hắn, thật là thiên nạn vạn nan. Vậy thì bệ hạ đừng trách già này sao đòi giá quá đắt!
Trần Như Phong chen vào nói :
- Thán thượng Ä‘ang sốt ruá»™t, đại ca cần Ä‘iá»u kiện gì cứ nói thẳng ra.
Vô Tông Khách gằn giá»ng :
- Nghe đây... má»™t con Bích CÆ¡ của thằng Liên Hải Thiên già này xin đánh đổi vá»›i ba ngàn cung nữ của bệ hạ. Ngoài ra còn những toa thuốc bí truyá»n của các vị Thái y trong Hoàng cung và má»™t trăm lẽ tám Ä‘Æ°á»ng roi của Cẩm y thị vệ thảy phải Ä‘á»u truyá»n lại cho lão phu được biết.
Nằm trong bụi cá», ÄÆ°á»ng Luân ngá»› ngẩn tâm thần. Chàng đã hiểu thấu tâm tình của sÆ° phụ, là má»™t ngÆ°á»i chỉ biết lấy gió mát trăng thanh làm bạn, lấy hoa rừng cá suối làm vui, mà ngày hôm nay cá»› sao lại ra Ä‘iá»u kiện nhÆ° vậy?
Äem má»™t ngÆ°á»i con gái Ä‘Æ°a vào chốn hậu cung vốn thật là má»™t Ä‘iá»u tá»™c ác, huống hồ gì ngÆ°á»i này lại là ngÆ°á»i mình Ä‘ang say sÆ°a trìu mến.
ÄÆ°á»ng Luân cảm thấy trong lồng ngá»±c của mình dâng lên má»™t niá»m uất ức, cõi lòng cÆ¡ hồ tan nát vì quyết định tàn nhẫn của sÆ° phụ.
Còn đang sững sỠnhư ngây dại, bỗng nghe sư phụ nói tiếp :
- Còn nữa, ta muốn mi bù thêm phân nửa giang sơn gấm vóc, mi có bằng lòng hay chăng?
NgÆ°á»i mặc áo long bào bị Ä‘iá»u kiện quái gở này làm cho giá»±t mình thối lui má»™t bÆ°á»›c, trố cặp mắt kinh dị nhìn ngÆ°á»i áo Ä‘en, cÆ¡ hồ cảm thấy có những trang huyá»n sá»­ bao bá»c lấy con ngÆ°á»i kỳ quặc Ä‘ang đứng trÆ°á»›c mặt mình.
Thình lình quốc sÆ° là Äại Pháp tăng mở bừng cặp mắt, nhìn Vô Tông Khách cÆ°á»i há» há» lá»›n tiếng nói rằng :
- Bần tăng vốn cÆ° ngụ ở miá»n Tây, nghe đồn rằng đất Trung nguyên có má»™t ngÆ°á»i tên gá»i là Vô Ảnh Vô Hình Vô Tông Khách, chuyên làm những việc ngÆ°á»i khác không thể làm. Ta ngỡ hắn là ba đầu sáu tay, nào ngá» chẳng qua là má»™t lão già gầy nhÆ° que củi.
ÄÆ°á»ng Luân nằm trong bụi cá» căm tức bồi hồi, liếv mắt nhìn lên, thấy má»™t chiếc bóng màu Ä‘á» bay vù tá»›i. Thì ra Äại Pháp tăng đã nhảy xổ tá»›i tấn công sÆ° phụ.
ÄÆ°á»ng Luân vá»™i nghÄ© :
- SÆ° phụ Ä‘ang thá» thÆ°Æ¡ng, làm sao có thể Ä‘Æ°Æ¡ng cá»± vá»›i má»™t nhân vật số má»™t, số hai của triá»u đình.
NghÄ© đến đây, bản năng thúc đẩy chàng cầm thanh Há»a Long thần kiếm nhảy ra chặn Ä‘Æ°á»ng Äại Pháp tăng.
Äại Pháp tăng được Ä‘Æ°Æ¡ng kim Hoàng đế phong làm quốc sÆ° thì không phải tay vừa.
Äang liệng mình giữa từng không bá»—ng thấy hào quang trá»—i dậy. Má»™t Ä‘Æ°á»ng gÆ°Æ¡m lóe ngang trÆ°á»›c mặt. Ông ta vá»™i vàng dùng má»™t thế võ đặc biệt của ngÆ°á»i Tây tạng, lá»™n ngược má»™t vòng để thoát khá»i Ä‘Æ°á»ng gÆ°Æ¡m.
Cùng má»™t lúc, xâu tràng hạt trong tay lão bay vù vù ra nhắm vào vai của ÄÆ°á»ng Luân mà tấn công dữ dá»™i.
Äòn ấy tuy tầm thÆ°á»ng, không có chi bí hiểm, nhÆ°ng thật ra đó là má»™t sát thủ của ngÆ°á»i Tây tạng, có tên là Ngã phật hồi đầu!
ÄÆ°á»ng Luân chém hụt má»™t gÆ°Æ¡m, vụt cảm thấy má»™t luồng sức mạnh xô tá»›i, cấp tốc thu gÆ°Æ¡m trở vá» biến ra thế Kim Cang Khóa Hải, tránh khá»i xâu tràng hạt để rồi thích má»™t mÅ©i thần tốc vào thân hình của đối phÆ°Æ¡ng.
Lúc bấy giá», cả hai ngÆ°á»i thảy Ä‘á»u mất trá»›n mà từ từ rÆ¡i trở vá» mặt đất.
Hai chân vừa chấm đất, Äại Pháp tăng buông ra má»™t tiếng cÆ°á»i quái gở, lầm bầm :
- Mày tới số rồi!
Câu nói chÆ°a dứt thì xâu tràng hạt trong tay lão vụt bung ra thành má»™t cái hình tròn, tạo thành má»™t thế Phục Yêu Ngá»a Hổ, dồn sức mạnh vào huyệt DÅ©ng Tuyá»n, để cho cái vòng tròn quái lạ đó hứng lấy Ä‘Æ°á»ng gÆ°Æ¡m của ÄÆ°á»ng Luân.
Thâm ý của lão muốn dùng Äại Lá»±c Kim Cang pháp của Tây Tạng làm cho lưỡi gÆ°Æ¡m của ÄÆ°á»ng Luân phải gãy làm hai Ä‘oạn.
Một tiếng “cảng†vang lên. Lửa bắn ra tung tóe. Việc xảy ra thật ngoài sự ước đoán của lão thầy tu Tây tạng, vì sự sắc bén của lưỡi gươm Bá kiếm cắt đứt phăng xâu tràng hạt của lão.
- Dừng tay!
Nghe sÆ° phụ lên tiếng, ÄÆ°á»ng Luân chém dứ má»™t gÆ°Æ¡m, đồng thá»i đá nhá hai đá vào cÆ°á»m tay của lão, để cho má»™t đòn thật tung ra là là sát đất, suýt nữa đã làm cho Äại Pháp tăng té chổng gá»ng.
Thừa lúc địch thủ kinh mang, ÄÆ°á»ng Luân nhảy vù vào bụi rậm mất dạng.
Äại Pháp tăng là má»™t bá»±c võ lâm tiá»n bối, danh vang miá»n Tây vá»±c, nhÆ°ng xáp chiến vá»›i ÄÆ°á»ng Luân, chÆ°a đầy hai mÆ°Æ¡i hiệp thì phải thua má»™t cách chua cay, làm cho mÆ°á»i hai tên Cẩm y thị vệ giá»±t mình kinh hãi, tuốt trần binh khí, kết thành má»™t vòng tròn bảo vệ Ä‘Æ°Æ¡ng kim Hoàng đế.
Hoàng đế sau khi lấy lại bình tĩnh :
- NgÆ°á»i... ngÆ°á»i mặt mày lá» lem kia là ai?
Trần NhÆ° Phong cÆ°á»i trả lá»i :
- Tâu bệ hạ, đó là đồ đệ của Vô Ảnh Vô Hình Vô Tông Khách.
Hoàng đại nhân lá»›n tiếng há»i :
- Ủa, cá»› sao Trần lão huynh lại biết ngÆ°á»i này?
Trần NhÆ° Phong ấm ứ chÆ°a kịp trả lá»i thì Äại Pháp tăng đã bÆ°á»›c tá»›i, lá»›n tiếng nói :
- Khải tâu bệ hạ, bá»n này sắp đặt nhÆ° thế để lừa cho bệ hạ vào tròng, kính xin bệ hạ hãy cẩn thận cho lắm.
Hoàng đế khoác tay, lạnh lùng bảo :
- Quốc sư hãy đứng yên, cứ theo tài bộ của Quốc sư thì không thể nào hơn Hải Ma được. Vì vậy mà trẫm phải... mạo hiểm thử thách một phen.
Äại Pháp tăng thẹn Ä‘á» mặt, cúi đầu lui vá» chá»— cÅ©.
Lúc bấy giá», Vô Tông Khách má»›i nghiêm trang cất giá»ng :
- Vậy thì... công việc giữa chúng ta như thế kể là xong, xin bệ hạ đừng ăn năn hối hận.
Hoàng đế thở dài lẩm bẩm :
- Lấy nửa mảnh giang san gấm vóc để đánh đổi...
Vô Tông Khách tiếp lá»i :
- Äánh đổi má»™t ngÆ°á»i con gái quốc sắc thiên hÆ°Æ¡ng, thiên kiá»u bá mị.
Äoạn giÆ¡ tay trá» lên ná»n trá»i cao lồng lá»™ng, ông ta bảo :
- Có cao xanh làm chứng, đúng một tháng nữa tôi sẽ giao con Bích Cơ cho bệ hạ ngay tại chỗ này.
Hoàng đế hốt hoảng :
- Một tháng! Sao lâu thế?
NgÆ°á»i áo Ä‘en gằn giá»ng :
- Chẳng lẽ bệ hạ lại muốn lấy cả một mảnh giang sơn gấm vóc để đánh đổi lấy Bích Cơ ngay trong giỠnày sao?
Hoàng đế sượng sùng, trầm ngâm mà không trả lá»i. Vô Tông Khách cất lên má»™t chuá»—i cÆ°á»i ha hả, rồi lẫn vào rừng sâu. Tiếng cÆ°á»i nhá» dần... xa lần, xa lần... rồi mất hẳn.
Trần NhÆ° Phong cÆ°á»i toe toét, quay lại tâu rằng :
- Tâu bệ hạ! Việc mua bán đổi chác nhÆ° thế là xong, tôi phải theo hắn há»i thêm vài Ä‘iá»u cho rõ.
Nói đoạn xoay lưng trổ thuật phi hành đi theo hướng đi của Vô Tông Khách.
Nằm trong bụi rậm, ÄÆ°á»ng Luân cÆ¡ hồ nhÆ° ngất Ä‘i. Toàn thân giá lạnh nhÆ° băng.
Trần Như Phong đi xa rồi chàng mới lần lần lấy lại bình tĩnh và cũng trổ thuật khinh công theo sau Trần Như Phong.
Qua khá»i má»™t quãng Ä‘Æ°á»ng sấm uất, ÄÆ°á»ng Luân thấy sÆ° phụ của mình Ä‘ang ngồi xếp bằng Ä‘iá»u trị thÆ°Æ¡ng thế.
Trần sư thúc đang đứng bên cạnh khoa chân múa tay, bình phẩm việc buôn bán ban nãy.
ÄÆ°á»ng Luân vạch bụi rậm, gá»i :
- Sư phụ!
Äoạn nhảy xổ lại, chàng giá»±t mình kinh hãi khi thấy sắc mặt của sÆ° phụ nhợt nhạt nhÆ° tàu lá. Ông ta Ä‘ang cởi chiếc áo đẫm máu của mình ra.
Lần này là lần thứ nhứt Vô Tông Khách không còn giữ theo lệ cÅ©, Ä‘Æ°a lÆ°ng vá» phía ngÆ°á»i Ä‘ang đối thoại vá»›i mình nữa.
Sau khi cởi hết mấy lớp áo be bét, đầy những máu ra, Trần Như Phong mới lấy ra một lỠthuốc, rắc trên lưng của Vô Tông Khách mà càu nhàu :
- Thật không ngỠđại ca cũng có ngày hôm nay!
Vô Tông Khách Ä‘Æ°a cặp mắt lá» Ä‘á» nhìn ÄÆ°á»ng Luân, yếu á»›t nói :
- Tuy vậy mà không sao... Ban nãy... ta thảo luận Ä‘iá»u kiện vá»›i thằng hôn quân thì mi cÅ©ng nghe hết. Nếu trong vòng ná»­a tháng mà ta chÆ°a được khá»e mạnh, thì công việc này giao cho mi lo liệu.
ÄÆ°á»ng Luân Ä‘au lòng nhÆ° cắt, gượng há»i :
- Sư phụ thật tình muốn làm cho xong việc này ư?
Vô Tông Khách lạnh nhạt trả lá»i :
- Còn phải há»i, chúng ta chỉ tốn má»™t chút công sức mà đánh đổi được ná»­a mảnh san hà của thằng hôn quân, còn đòi gì nữa?
ÄÆ°á»ng Luân ấp úng :
- NhÆ°ng mà... Hiệp NghÄ©a tông hành hiệp trượng nghÄ©a, không nên vì quyá»n lợi cá nhân mà dụ Bích CÆ¡ vào chá»— chết.
Vô Tông Khách quắc cặp mắt sáng nhÆ° Ä‘iện lên nhìn ÄÆ°á»ng Luân gắt :
- Mi ngỡ con Bích CÆ¡ là ngÆ°á»i tốt Æ°?
ÄÆ°á»ng Luân ấp úng, nói chẳng nên lá»i. Bá»—ng Trần NhÆ° Phong cÆ°á»i ha hả, cặp mắt tinh quái của ông ta dán chặt vào ÄÆ°á»ng Luân, nói má»™t câu đầy vẻ hài hÆ°á»›c :
- Hừ! Ta đoán ra rồi!
ÄÆ°á»ng Luân vá»™i há»i :
- Sư thúc đoán ra được việc gì?
Trần Như Phong lớn tiếng :
- Cứ má»—i lần mi nhắc đến tên Bích CÆ¡ thì giá»ng nói run run. Hừ! Ta Ä‘oán chắc mi đã bị con Bích CÆ¡ thu hồn rồi.
ÄÆ°á»ng Luân Ä‘á» mặt thét :
- Nói nhảm!
Trần NhÆ° Phong thấy nét mặt sượng sùng, e thẹn của ÄÆ°á»ng Luân càng cÆ°á»i già.
Vô Tông Khách gật gù nói :
- ÄÆ°á»ng Luân là má»™t con ngÆ°á»i sắt thép, chắc không phải hạng tầm thÆ°á»ng nhÆ° thế!
Nói rồi ông nhắm nghiá»n cặp mắt lại nhập định để trị thÆ°Æ¡ng. Trần NhÆ° Phong vuốt râu cÆ°á»i khà :
- Ta nói cho mi nghe. Ta đây lão luyện giang hồ, giao thiệp rộng. Nếu mi mà muốn cưới vợ thì hãy năn nỉ ta. Ta sẽ tìm cho một nơi xứng đáng.
ÄÆ°á»ng Luân dở khóc dở cÆ°á»i. Trần NhÆ° Phong lại cÆ°á»i lên nhÆ° nắc nẻ. NhÆ°ng thình lình lão ngÆ°ng bặt, nghiêm giá»ng nói :
- ÄÆ°á»ng Luân, ta Ä‘oán chắc thằng hôn quân ấy không bao giá» cam tâm lấy ná»­a mảnh giang san để đánh đổi con Bích CÆ¡ má»™t cách dá»… dàng nhÆ° thế. Vào giá» này, chắc chúng nó Ä‘ang bàn tán... SÆ° phụ của mi thá» thÆ°Æ¡ng rất nặng, cần ta Ä‘iá»u trị. Vậy mi hãy trở lại chá»— ban nãy thám thính hÆ° thá»±c ra sao.
ÄÆ°á»ng Luân gật đầu tuân lệnh, lủi thủi len vào bụi rậm lần bÆ°á»›c vá» chá»— ban nãy.
Trần NhÆ° Phong thấy ÄÆ°á»ng Luân Ä‘i rồi má»›i quay trở lại ngồi xếp bằng đối diện vá»›i Vô Tông Khách.
Sau má»™t giây Ä‘iá»u khí, lão ta từ từ dá»±ng bàn tay hữu, trá» ra má»™t ngón. Từ trong lòng bàn tay của lão có má»™t luồng hÆ¡i ấm áp tá»a ra xông vào hai mạch Nhiệm đốc của Vô Tông Khách khiến ông ta lập tức cảm thấy má»™t thứ cảm giác êm Ä‘á»m, thoải mái lan khắp toàn thân.
Thình lình Trần Như Phong nạt lên một tiếng, bàn tay của lão đi nhanh thoăn thoắt, điểm một loạt khắp những đại huyệt trên mình của Vô Tông Khách.
Thần hình của Trần NhÆ° Phong thoạt trÆ°á»›c, thoạt sau, lúc tả lúc hữu, dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang tấn công má»™t kẻ cÆ°á»ng thù, đại địch. Trong chá»›p mắt, mồ hôi trên mình lão vã ra nhÆ° tắm, tổn hao khí lá»±c gấp mấy lần đối chá»i thá»±c sá»± vá»›i má»™t tay cao thủ.
Sau khi điểm huyệt hoàn tất, Trần Như Phong nhìn vào vết thương, thất thanh mà nói với Vô Tông Khách rằng :
- Äại ca, bá»n Thiên La giáo quả thật là đáng sợ. Phen này chúng ta gặp phải tay đối thủ rồi đó.
Vô Tông Khách đôi mắt nhắm nghiá»n không trả lá»i. Äó đây phẳng lặng nhÆ° tá», cảnh rừng sâu thật là tịch mịch, chỉ có hÆ¡i thở là còn nghe thấy.
HÆ¡i thở ban đầu gấp rút và nặng nhá»c, lần lần hÆ¡i thở bắt đầu Ä‘iá»u hòa, chứng tá» rằng công lá»±c của lão ta Ä‘ang dần dần khôi phục.
* * * * *
Len lá»i giữa rừng sâu, ÄÆ°á»ng Luân vừa tiến vá» phía trÆ°á»›c, trong lòng vừa triá»n miên suy nghÄ©.
Chàng Ä‘ang đứng vào má»™t tình thế vô cùng khó xá»­. Bảo chàng bắt sống ngÆ°á»i yêu của mình để dâng cho má»™t gã đàn ông khác thì quả thật là má»™t việc Ä‘au lòng không thể tả.
Chàng lại nghÄ©, nhÆ°ng biết đâu Bích CÆ¡ lại chẳng muốn cảnh vàng son gấm vóc, sang giàu tuyệt đỉnh mà bằng lòng giam mình trong Ä‘iện ngá»c.
Lòng chàng rối tợ tÆ¡ vò, bất giác Ä‘i gần đến chá»— há»p ban nãy lúc nào mà chàng không hay.
Tiếng bàn tán xì xào lôi chàng trở vá» thá»±c tế. Chàng lại cúi xuống, vốc má»™t vốc bùn bôi lên mặt, và bôi lên thanh gÆ°Æ¡m sáng loáng của mình. Äoạn rón rén Ä‘i vá» phía trÆ°á»›c.
Xuyên qua cành cây kẽ lá, chàng thấy Äại Pháp tăng Ä‘ang khoa chân múa tay, lá»›n tiếng biện bác. Chàng vá»™i lắng tai nghe ngóng...
- Bần tăng bất tài nhÆ°ng cÅ©ng quyết báo mối thù ban nãy và làm sao cho bệ hạ được thá»a lòng ao Æ°á»›c. Bệ hạ xuống chỉ cho bần tăng được phép trở vá» Tây vá»±c thỉnh Bác Không Äại Phật đến đây giúp sức. Chỉ trong vòng ná»­a tháng thì Bác Không Äại Phật ắt sẽ đến triá»u kiến, chừng đó bệ hạ kỳ hạn trong vòng ba ngày, phải bắt được Bích CÆ¡. NhÆ° vậy bệ hạ khá»i mất má»™t tấc đất mà ngÆ°á»i đẹp vẫn vào tay. Bần tăng lại thừa dịp này mà trừ khá»­ Vô Tông Khách. Äược nhÆ° vậy, bệ hạ cÅ©ng được yên tâm, khá»i phải lo lắng đến con ngÆ°á»i kỳ quặc ấy nữa.
Hoàng đế hậm hực :
- Quốc sÆ° có ý đó cá»› sao chẳng tâu lên cho sá»›m. Vậy thì hãy há»a tốc thi hành. Nếu việc mà thành công thì trẫm sẽ phong cho Quốc sÆ° làm Hoạt phật, đồng thá»i sắc phong cho xây dá»±ng chùa chiá»n để trấn giữ miá»n Tây vá»±c.
Äại Pháp tăng cung kính cúi đầu tâu :
- Thánh thượng ban ơn, bần tăng dầu nát thân này cũng không dám oán.
Dứt lá»i, lão quy lÆ°ng lại, hai ống tay cà sa bá»—ng căng ra nhÆ° hai cánh bÆ°á»›m, để rồi thân hình của lão nhắm hÆ°á»›ng tây Ä‘i thẳng. MÆ°á»i hai vị thầy tu Tây tạng mặc áo đỠđứng chung quanh lão cÅ©ng lục tục nối gót lên Ä‘Æ°á»ng.
Hoàng đế nổi lên má»™t chuá»—i cÆ°á»i đắc chí, vừa định truyá»n cho mấy tên cận vệ thối lui vào rừng bá»—ng có má»™t tiếng nạt kinh rợn vang lên :
- Khoan...
Hoàng đế giá»±t mình, quay đầu nhìn lại thấy má»™t bóng ngÆ°á»i Ä‘ang vạch bụi rậm bÆ°á»›c ra. Nhìn vẻ mặt lạnh lùng Ä‘anh đá và bÆ°á»›c Ä‘i chập chá»n nhÆ° ma trÆ¡i của ngÆ°á»i ấy, Hoàng đế bất giác giá»±t mình, run rẩy nói :
- Ngỡ là ai... té ra là Ma Äại Nhân.
- Thật lấy làm vinh hạnh. Bệ hạ long thể an khang mà còn nhớ đến Vô Hồn tông chủ thật là ngoài sự ước đoán.
ThÆ°á»ng Phong Lâm và Miêu Bá Tây thấy thái Ä‘á»™ hầm hừ của Ma Äại Nhân thảy Ä‘á»u kinh sợ.
Ma Äại Nhân lạnh lùng nói :
- Nhị vị tam phẩm bảo vệ Äại nhân bất tất phải kinh sợ. Nếu ta mà thẳng tay thi hành Ä‘iá»u luật thì hai mi đã mất mạng từ lâu. Thật là lá»›n gan, không cầm chân được Äá»™c thÆ° sinh và lão già ăn mày thì phải tá»± đánh vỡ Thiên linh cái mà chết, sao còn dám trốn tránh đến ngày nay.
Äoạn lão cÆ°á»i :
- NhÆ°ng lần này bản Tông chủ phá lệ, tạm thá»i để cho hai ngÆ°Æ¡i được sống.
TrÆ°á»ng Bạch nhị quái nghe nói, kinh hãi đến không dám mở miệng.
Chỉ có Thiên đài sÆ¡n Hoàng Thiên Huân vì sợ Hoàng đế có Ä‘iá»u chi sÆ¡ thất nên vá»™i ra dấu cho mÆ°á»i hai tên Cẩm y thị vệ kết thành má»™t cái hình hoa mai bảo vệ cho Hoàng đế.
MÆ°á»i hai thanh trÆ°á»ng kiếm thảy Ä‘á»u tuốt ra khá»i vá», Hoàng Thiên Huân cả tiếng quát :
- Ma Äại Nhân đã hành sá»± theo thánh chỉ hay chÆ°a?
Ma Äại Nhân hầm hừ, bất thình lình lÆ°á»›t tá»›i cách Hoàng đế chừng má»™t trượng.
Hoàng đế giá»±t mình thối lui má»™t bÆ°á»›c. Ba tên Cẩm y thị vệ đồng thét vang má»™t tiếng, chia ba mÅ©i gÆ°Æ¡m vào giữa ngá»±c của Ma Äại Nhân.
Äứng trÆ°á»›c ba mÅ©i gÆ°Æ¡m lóng lánh sáng ngá»i, Ma Äại Nhân vẫn bình thản nhÆ° không có việc gì xảy ra. Lão khẽ vung bàn tay vá» phía trÆ°á»›c, má»™t luồng hÆ¡i lạnh thấu xÆ°Æ¡ng tràn tá»›i.
Vải lụa the màu trắng che ngang trước mặt của Hoàng đế thình lình bị luồng gió lạnh đó cuốn đi.
ÄÆ°á»ng Luân chá»›p nhanh cặp mắt để nhìn cho kỹ Long nhan.
Chàng cứ ngỡ rằng gÆ°Æ¡ng mặt của nhà vua chắc phải là Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chính chính, hoặc tÆ°Æ¡i nhÆ° ngá»c nhÆ° ngà, hoặc uyên nguyên không thể tả...
Nào ngá», mảnh vải vừa rÆ¡i xuống, tức khắc làm cho ÄÆ°á»ng Luân vô cùng thất vá»ng, vì Hoàng đế lại là má»™t ngÆ°á»i mặt rá»— chằng chịt, cặp mắt lá» Ä‘á». Thâm tâm ÄÆ°á»ng Luân chua xót, không dám Ä‘em sắc diện của ngÆ°á»i này so sánh vá»›i Bích CÆ¡.
Hoàng đế giựt mình, giận dữ thét vang :
- Ma Äại Nhân... mi... mi muốn phạm thượng!
Ma Äại Nhân nham hiểm trả lá»i :
- Tôi là hạng ngÆ°á»i gì mà dám làm kinh thánh thượng, chỉ có vài Ä‘iá»u muốn tâu bệ hạ.
Ma Äại Nhân hạ thấp giá»ng tiếp :
- Cái kế liên hoàn của bệ hạ thật là khéo léo, nhÆ°ng mà bệ hạ coi chừng... Lẽ ra, tôi muốn thừa dịp trừ khá»­ Quốc sÆ° Ä‘i, nhÆ°ng vì nghe nói hắn sẽ vá» Tây Vá»±c để má»›i Bác Không Äại Phật nên má»›i tha cho. Chá» cho Bác Không Äại Phật đến đủ tôi sẽ tung ra má»™t mẻ lÆ°á»›i mà bắt trá»n ổ, để Ä‘Æ°a tất cả bá»n chúng vào nÆ¡i thế giá»›i vô hồn.
Hoàng đế nghe nói mặt mày thất sắc, chiếc mặt rỗ cau có lại càng thêm khó nhìn.
Ma Äại Nhân lại hậm há»±c nói :
- Lần trÆ°á»›c, bệ hạ nhá» bản Tông chủ làm má»™t việc má»n đó thì bản Tông chủ nhứt định phải hoàn thành. Hiện nay tôi đã dò biết chá»— ở của thằng Hải Ma, nếu bệ hạ mà cần thì đêm nay sẽ bắt con Bích CÆ¡ dâng cho bệ hạ, đồng thá»i bản Tông chủ có thể dùng má»™t thứ thuốc kích thích cho nó tá»± nhiên phải sa vào lòng bệ hạ.
Cặp mắt của Hoàng đế bỗng sáng lên :
- Vậy thì Ma Äại Nhân muốn ta báo đáp ra sao?
Ma Äại Nhân cÆ°á»i má»™t nụ cÆ°á»i khô khan :
- Vô Hồn tông lâu nay cÆ° ngụ ở hoang vắng, không còn nhân tính nữa, thất tình lục dục, há»· ná»™ ái ố đối vá»›i chúng tôi không thành vấn Ä‘á» nữa, vì vậy, ha ha... Bản Tông chủ không đòi Ä‘iá»u kiện, chỉ tùy nÆ¡i bệ ha....
Nói rồi ngoảnh mặt vào rừng, vá»— tay ba tiếng, từ trong đó có má»™t ngÆ°á»i thiếu nữ yểu Ä‘iệu bÆ°á»›c ra.
NgÆ°á»i này khẽ cúi đầu xuống đất, trên mình mặc má»™t chiếc áo trắng, có hai tay áo rá»™ng thênh thang, bay lất phất trong gió lá»™ng, thoáng nhìn qua nhÆ° hình ảnh má»™t ngÆ°á»i mỹ nữ mỠảo trong má»™t bức tranh tuyệt sắc.
ÄÆ°á»ng Luân nhận biết ngÆ°á»i này chính là thiếu nữ áo trắng trong cổ má»™.
Hôm nay nàng trang điểm cực kỳ diễm lệ, đôi môi tươi thắm như hoa mới nở, làm cho Hoàng đế phải ngơ ngẩn tâm thần.
Ma Äại Nhân nói :
- Äây là tiểu nữ của tôi, bệ hạ cảm thấy thế nào?
Hoàng đế Ä‘Æ°a mắt nhìn tấm thân kiá»u diá»…m của thiếu nữ, mồm lẩm bẩm :
- Tiểu thÆ¡ quả thật sắc nÆ°á»›c hÆ°Æ¡ng trá»i, không hổ là danh môn chi nữ.
Từng cÆ¡n gió lá»™ng trong rừng sâu thổi tá»›i, làm cho mái tóc Ä‘en huyá»n của thiếu nữ tung bay trong gió, càng làm cho Hoàng đế nhÆ° ngÆ°á»i mất vía bay hồn.
Hoàng đế nổi lên má»™t chuá»—i cÆ°á»i khoái trá, bế bồng lấy thiếu nữ áo trắng rồi lui gót vào rừng.
Thiếu nữ ném cho Ma Äại Nhân má»™t cái nhìn bi thiết, nhÆ°ng Ma Äại Nhân trừng mắt làm cho nàng cả sợ.
Bá»n Cẩm y thị vệ liá»n nối gót theo Hoàng đế, trong chá»›p mắt nÆ¡i ấy chỉ còn má»™t mình Ma Äại Nhân mà thôi.
Bá»n há» Ä‘i rồi, Ma Äại Nhân má»›i ngá»­a cổ cả cÆ°á»i, giá»ng cÆ°á»i thật là khoái trá, lấy làm đắc chí vá»›i cái xảo kế của mình. Bá»—ng nhiên tiếng cÆ°á»i ngÆ°ng bặt, lão nhìn chằm chặp vào bụi cây chá»— ÄÆ°á»ng Luân Ä‘ang nấp, nói rằng :
- Thằng nhá» kia hãy bò ra đây. Mi ngỡ rằng mi trốn ở trong đó mà ta không biết à? NgÆ°á»i của Vô Hồn tông đâu, sao chẳng trói đầu của nó cho ta?
Câu nói vừa dứt thì sau gáy của ÄÆ°á»ng Luân tiếng gió nổi lên vù vù
Tài sản của danangcity

  #10  
Old 13-06-2008, 08:17 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
10. Bích Cơ Ma Nữ


Quay phắt đầu lại, ÄÆ°á»ng Luân thấy hai chiếc bóng trắng má» mở thế gá»ng ká»m tấn công tả hữu.
Chàng nạt lên má»™t tiếng thanh tao, xá»­ má»™t thế Thiên Tằng Lăng, nhào lá»™n ra phía sau ba trượng, chân vừa chấm đất thì mÅ©i Há»a Long thần kiếm bám đầy bùn Ä‘en đã chỉ ngay vào mặt của hai gã ấy :
- Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết!
Thanh Há»a Long thần kiếm lồng lên nhÆ° rồng thiêng ra biển, đâm vào nách của ngÆ°á»i đứng bên tả. Mặc dầu lưỡi gÆ°Æ¡m bám đầy bùn đất trông nhÆ° má»™t lưỡi kiếm tầm thÆ°á»ng, bị sét rÄ© lâu năm nhÆ°ng mà Ä‘Æ°á»ng gÆ°Æ¡m xé gió nghe thật là kinh rợn.
NgÆ°á»i áo trắng tá»± phụ mình là đã luyện môn Thiết bố sam đến mức cao siêu tuyệt đỉnh, toàn thân rắn hÆ¡n sắt thép, không sợ Ä‘ao thÆ°Æ¡ng kiếm kích. Vì vậy mà hắn ta vung hai bàn tay ra tấn công ÄÆ°á»ng Luân mà chẳng đếm xỉa gì tá»›i mÅ©i Há»a Long thần kiếm.
ÄÆ°á»ng Luân bật phì cÆ°á»i, biết rằng đối phÆ°Æ¡ng đã trúng kế, vá»™i vàng bÆ°á»›c xéo ra má»™t bÆ°á»›c, để cho Ä‘Æ°á»ng gÆ°Æ¡m cắt mạnh vào khuá»·u tay của gã.
NgÆ°á»i áo trắng cÆ°á»i khà, vá»™i vàng biến thế, vÆ°Æ¡n tay ra chá»™p phắt lưỡi gÆ°Æ¡m, trong lúc đó thì ngÆ°á»i bên phía hữu từ trên nhảy bổ xuống, dùng má»™t chưởng tấn công vào Nê Hoàn cung của ÄÆ°á»ng Luân, còn bàn tay kia thì chá»™p má»™t Ä‘Æ°á»ng mạnh mẽ vào bâu áo.
Trong cÆ¡n nguy cấp, ÄÆ°á»ng Luân cắn răng thu bá»™, đổi sang đòn Mãnh Long Hồi Äầu, dùng lưỡi bá kiếm róc ngược trở vá» vào hai cÆ°á»m tay của địch.
NgÆ°á»i kia nào ngá» lưỡi gÆ°Æ¡m xấu xí bẩn thỉu này lại là má»™t thanh bảo kiếm nên Ä‘Æ°á»ng gÆ°Æ¡m vừa biến thế thì má»™t tiếng rú Ä‘au Ä‘á»›n vang lên. Má»™t bàn tay bị chặt đứt bay ra hai trượng và thân hình của gà tà tà rÆ¡i xuống đất. Má»™t làn máu thắm bay ra nhuá»™m Ä‘á» vạt áo trắng của gã.
ÄÆ°á»ng Luân lại nạt lên má»™t tiếng. Thanh bảo kiếm không ngừng kích mà lại tiếp tục được xá»­ má»™t thế Mãnh Long Hồi Äầu, thế võ ban nãy, để chém nghịch trở vá» má»™t nhát, ngăn tên chÆ°a thá» thÆ°Æ¡ng kia lại.
Trong lúc đó thì bất thình lình hai bàn chân của chàng tung ra má»™t đòn Cuồng Phong Tảo Lạc Diệp, đá thốc vào giữa ngá»±c của ngÆ°á»i vừa rụng mất cánh tay.
Hắn mặc dầu võ công thâm hậu, nhÆ°ng đã thua má»™t đòn, trong lòng kinh mang thảng thốt, chÆ°a kịp lấy lại bình tÄ©nh thì hai bàn chân của ÄÆ°á»ng Luân đã bay tá»›i nhÆ° vÅ© bão. Lại má»™t tiếng rú thảm thiết vang lên, thân hình của gã nhÆ° má»™t con diá»u đứt dây bay vù ra phía sau rồi rÆ¡i phịch trên mặt đất.
NgÆ°á»i trong Vô Hồn tông thảy Ä‘á»u là tay cao thủ nên khi ÄÆ°á»ng Luân tung ra má»™t đòn bao gồm hai thế thì đây là má»™t Ä‘iá»u đại kỵ trong lúc so tài vá»›i má»™t ngÆ°á»i võ công cao siêu.
Vì vậy mà khi má»™t kẻ địch trúng đòn rồi thì thân hình của gã áo trắng chÆ°a thá» thÆ°Æ¡ng còn lại bay vù tá»›i nhanh nhÆ° Ä‘iện, hai bàn tay rắn nhÆ° thép của gã chá»™p hai Ä‘Æ°á»ng vào cánh chá» của ÄÆ°á»ng Luân.
Nghe tiếng gió dậy lên, ÄÆ°á»ng Luân giá»±t mình, biết ngay là đòn Ä‘á»™c nên vá»™i vàng thu kiếm trở vá», dùng ngay má»™t thế Bát Vân Kiếm Nhật để gỡ nguy.
Nhưng đòn đó chỉ phá được cánh tay hữu của đối phương, còn bàn tay tả của hắn lại vuốt mạnh vào vai của chàng.
Ngón tay của hắn thật là bén nhá»n, cấu mất má»™t miếng thịt trên vai chàng. ÄÆ°á»ng Luân cắn răng, dồn hết sức mạnh lên chả vai, vẫy ngÆ°á»i má»™t cái, đồng thá»i dùng bàn tay tả của mình chá»™p ngược vào cÆ°á»m tay của hắn.
Äòn này chỉ thành công má»™t ná»­a, chàng vừa vùng vẫy sút khá»i bàn tay của đối phÆ°Æ¡ng thì mồ hôi trán vả ra lấm tấm. NgÆ°á»i áo trắng không phải tay vừa, vá»™i vàng biến thế, nạt lên má»™t tiếng kéo ÄÆ°á»ng Luân cho té nhủi vào lòng mình.
NhÆ°ng ÄÆ°á»ng Luân đã nổi lên má»™t tiếng cÆ°á»i ròn, chuyển hết sức bình sanh, tÆ°Æ¡ng kế tá»±u kế, thừa lúc nhập ná»™i nhấc bá»—ng đối phÆ°Æ¡ng lên khá»i đầu. Mặc dầu ngÆ°á»i áo trắng vá»™i vàng xuống thiên cân tấn nhÆ°ng việc đã trá»…, ÄÆ°á»ng Luân đã gác lưỡi gÆ°Æ¡m lạnh nhÆ° tiá»n ngang trÆ°á»›c mặt hắn, làm cho hắn giật nảy mình. Vừa lúc địch thủ kinh hoàng, ÄÆ°á»ng Luân lại nạt lên má»™t tiếng, vận hết sức bình sanh ném hắn bay ra ngoài năm trượng.
Ma Äại Nhân cÆ°á»i khà :
- Quả là thần lực!
ÄÆ°á»ng Luân ngang nhiên trả lá»i :
- Ma Äại Nhân quá khen!
- Xin cho biết quí danh.
ÄÆ°á»ng Luân ngá»­a cổ cÆ°á»i ha hả, bÆ°á»›c tá»›i má»™t bÆ°á»›c, dùng ngón tay bóc lấy mãnh bùn dính trên lưỡi gÆ°Æ¡m để lá»™ ra ba chữ sáng ngá»i :
Vô Hồn điệu.
Ma Äại Nhân giá»±t mình, trố mắt lên nhìn bá»™ mặt lem luốc, bám đầy bùn đất của ÄÆ°á»ng Luân mà há»i :
- Các hạ có phải là Äá»™c thÆ° sinh?
ÄÆ°á»ng Luân sá»­a giá»ng khàn khàn trả lá»i :
- Thằng Äá»™c thÆ° sinh không biết cách dùng Vô Hồn Ä‘iệu. Vô Hồn Äiệu mà vào tay ta thì ta sẽ truyá»n lệnh cho bá»n Vô Hồn tông chúng bay tức khắc rá»i khá»i chá»— này.
Lạnh lùng thay, câu nói của ÄÆ°á»ng Luân vừa dứt thì bá»n Vô Hồn tông, kể cả Ma Äại Nhân thảy Ä‘á»u răm rắp tuân lệnh, lần lượt rút lui vào rừng.
ÄÆ°á»ng Luân thở phào má»™t hÆ¡i dài nhẹ nhõm, gánh nặng nghìn cân trên vai vừa trút, chàng liá»n nhá»› tá»›i ngÆ°á»i ngá»c Bích CÆ¡.
Chàng lấy làm ăn năn hối hận, vì ban nãy cầm Vô Hồn Äiệu trên tay mà quên dùng nó để ép buá»™c Ma Äại Nhân phải tha cho Bích CÆ¡.
Bây giá», Ma Äại Nhân đã Ä‘i rồi, mình lại không biết chá»— ở của Bích CÆ¡, má»™t khi ngÆ°á»i đẹp mà lá»t vào bàn tay bá»n ma quái đó thì thật là nát ngá»c tan vàng.
Trong lòng hồi há»™p, ÄÆ°á»ng Luân dùng thuật phi hành chạy bay vá» chá»— cÅ©, chuẩn bị trình bày đầu Ä‘uôi câu chuyện cho sÆ° phụ nghe.
Nào ngỠvỠđến nơi thì không thấy tăm hơi sư phụ đâu cả.
ÄÆ°á»ng Luân bất giác tê tái cõi lòng, trong trí nổi lên hình ảnh Ma Äại Nhân vÆ°Æ¡n bàn tay ma quái lần từng bÆ°á»›c đến cạnh phía Bích CÆ¡ mà gÆ°Æ¡ng mặt của nàng tái xanh không còn chút máu...
Tức giận bồi hồi, chàng xoay lưng tống ra một chưởng vào một thân cây táo để hả hơi.
Mặc dầu bộ điệu nhẹ nhàng nhưng mà sức mạnh vô biên, cây táo trúng đòn ngã gục.
ÄÆ°á»ng Luân giật mình, không ngá» sức mạnh của mình càng ngày càng gia tăng. Ban đầu chàng cho rằng viên thuốc Bá vÆ°Æ¡ng đảnh chỉ mang đến sinh lá»±c cho mình không ngá» hÆ¡i thuốc lại bá»n bỉ dẻo dai nhÆ° thế.
Chàng hằn há»c :
- Nếu Bích CÆ¡ mà lâm nạn thì ta sẽ liá»u chết mà vào tận sào huyệt, tàn sát hết vây cánh của Vô Hồn tông, và lấy thủ cấp của thằng hôn quân má»›i vừa lòng hả dạ.
Chàng lần bước đến bên một dòng suối, rửa lại mặt mày và thanh bá kiếm cho sạch sẽ.
Chàng vụt nghĩ :
- Sư phụ ta hành sự thật là chu đáo, lần này ra đi vội vàng như vậy, chắc có để lại chỉ thị cho ta.
NghÄ© Ä‘oạn chàng quay lÆ°ng trở vá» chá»— cÅ©, xem xét kỹ càng, quả thật tìm thấy dÆ°á»›i má»™t miếng đá có má»™t tá» giấy nho nhá», bên trên có Ä‘á» má»™t giòng chữ ngoằn ngoèo.
“Tin cho ÄÆ°á»ng Luân được rõ. Thằng Hải Ma cÆ° ngụ trong má»™t ngôi nhà có mái màu Ä‘á» trong Tiêu Dao cốc, cách Tiêu Dao Äá»™ không xa. NhÆ°ng mà sÆ° phụ chỉ thị cho mi, hãy chuẩn bị thuyá»n bè đến Thiên La Nham thám thính má»™t chuyến, rồi sẽ trở vỠđó mà thăm con ma nữ. Vá» việc vợ con của mi, thì ta sẽ Ä‘i hết mÆ°á»i ba tỉnh, để tìm má»™t nÆ¡i xứng đáng.â€
Phía dÆ°á»›i có vẽ ba chiếc vòng tròn thật là hài hÆ°á»›c, ÄÆ°á»ng Luân biết đó là dấu hiệu của Trần NhÆ° Phong. Trong lòng cả mừng, chàng nắm chặt tá» giấy, mồm lẩm bẩm :
- Biết được địa chỉ của Bích Cơ thì vấn đỠsẽ dễ dàng giải quyết.
Thế là ÄÆ°á»ng Luân Ä‘i thẳng đến Tiêu Dao cốc theo chỉ dẫn trong thÆ¡ thì thấy trong bóng đêm ngôi nhà mái Ä‘á» lấp lóe ánh đèn.
Trong nhà của Bích Cơ lúc bấy giỠcó bóng đèn thấp thoáng.
ÄÆ°á»ng Luân Ä‘i lần vá» phía đó, dùng má»™t thế Äảo Uyên Ương, móc hai chân vào xà nhà, thòng đầu xuống, sẽ lén nhìn vào bên trong.
Trong nhà, có má»™t ngÆ°á»i thiếu nữ nhan sắc phi thÆ°á»ng đẹp đẽ Ä‘ang đứng giữa sân.
Cặp mắt của nàng Ä‘en mà sâu thăm thẳm, đôi môi má»ng Ä‘á», Ä‘em đến cho ngÆ°á»i ta má»™t cảm giác thật là quyến rÅ©.
NgÆ°á»i ấy chẳng phải ai xa lạ, chính là ngÆ°á»i đẹp Bích CÆ¡ trong má»™t bá»™ sắc phục phi thÆ°á»ng đài các.
Toàn thân nàng Ä‘eo thật nhiá»u ngá»c ngà châu báu. DÆ°á»›i ánh đèn mỠảo, ÄÆ°á»ng Luân có cảm giác nàng là ngÆ°á»i đẹp trong thành.
Hai ngÆ°á»i thiếu nữ mặc áo trắng, tay cầm hai chiếc lồng đèn đứng hầu bên cạnh nàng.
TrÆ°á»›c má»™t khung cá»­a vá»ng nguyệt lại có má»™t ngÆ°á»i đàn bà trung niên, mặc má»™t bá»™ đồ màu trắng, trông thật sang cả.
ÄÆ°á»ng Luân nhác trông thấy gÆ°Æ¡ng mặt ngÆ°á»i này, bất giác táng đởm kinh tâm, trong lòng thầm nghÄ© :
- Chá»— cÆ° ngụ của Hải Ma cá»› sao lại canh gác chểnh mảng nhÆ° vậy, để cho ngÆ°á»i ngoài ra vào thong thả.
Thì ra ngÆ°á»i đàn bà ấy chính là Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng.
Bà ta ngắm nhìn Bích CÆ¡ Ä‘oạn nở má»™t nụ cÆ°á»i trang nhã :
- Thật là ngÆ°á»i đẹp, tiếng đồn không sai.
Bích CÆ¡ mỉm cÆ°á»i trả lá»i :
- Thật không ngỠNam Hải đảo chủ ngày nay lại là mỹ nhân hồi năm xưa.
Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng tái mặt :
- Mi nói sao?
- Ta nói :
đêm nay Ngá»c Diện Phan An Tần phu nhân đến viếng hàn xá, thật lấy làm hân hạnh!
Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng hậm há»±c :
- Hay cho con quỉ nhá». Ta mà nổi nóng, chỉ trở bàn tay cÅ©ng đủ làm cho mi táng mạng.
Tài sản của danangcity

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
êàìàñóòðà, ñòóäåíòîâ, ñòðèæêè



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™