9. Thánh thượng giá lâm
Khi má»i ngÆ°á»i trên bãi biển Ä‘i tản mát khắp má»i nÆ¡i rồi, ÄÆ°á»ng Luân và BÃch CÆ¡ má»›i Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau. Chà ng thở hắt má»™t hÆ¡i nhẹ nhõm, thình lình...
BÃch CÆ¡ nhÆ° má»™t cánh bÆ°á»›m bay vù tá»›i, nhảy vá»t và o lòng của ÄÆ°á»ng Luân, nÆ°á»›c mắt rà n rụa, nà ng thủ thỉ :
- ÄÆ°á»ng... ta đã là m cho mi suýt nữa phải...
ÄÆ°á»ng Luân trả lá»i :
- Chẳng có Ä‘iá»u chi can hệ.
Thá»±c ra và o lúc đó, nếu ÄÆ°á»ng Luân lãnh đòn trà mạng Ä‘i nữa thì ngá»i phải mùi hÆ°Æ¡ng ngà o ngạt trong mái tóc của BÃch CÆ¡ tá»a ra, cÅ©ng đủ là m cho chà ng quên hẳn sá»± Ä‘au Ä‘á»›n.
BÃch CÆ¡ ngẩng đầu nhìn ÄÆ°á»ng Luân nói :
- Lưỡi Thủy Vân kiếm ta không trả cho mi nữa.
- Tại sao?
BÃch CÆ¡ hằn há»c, ná»a đùa, ná»a tháºt :
- Äể sau nà y, nếu má»™t ngà y kia mi hống hiếp ta thì ta sẽ dùng nó mà đâm mi suốt từ trÆ°á»›c đến sau lÆ°ng.
ÄÆ°á»ng Luân thở dà i :
- Cũng được!
Äôi mắt của BÃch CÆ¡ tá»a đầy má»™t thứ hà o quang của hạnh phúc, ÄÆ°á»ng Luân khen nà ng :
- Má»—i lần tôi gặp cô nÆ°Æ¡ng thảy Ä‘á»u ăn váºn bằng má»™t bá»™ quần áo khác nhau, tháºt là thiên biến vạn hóa, nghìn tÃa muôn hồng.
BÃch CÆ¡ đắc chÃ, rá»i khá»i lòng của ÄÆ°á»ng Luân là m má»™t Ä‘á»™ng tác trong vÅ© Ä‘iệu, Ä‘oạn cÆ°á»i tinh nghịch nói :
- Có chi là lạ! Ta có tất cả má»™t nghìn bá»™ quần áo khác nhau, nếu mặc cho đủ thì mi xem má»›i thá»a.
ÄÆ°á»ng Luân vói tay nắm lấy cÆ°Æ¡ng ngá»±a, cùng vá»›i BÃch CÆ¡ sánh vai nhau Ä‘i lần vá» phÃa trÆ°á»›c. Lúc bấy giá» bóng nguyệt đã tà tà vá» phÃa cuối chân trá»i...
BÃch CÆ¡ bá»—ng giá»±t mình đánh thót, hốt hoảng nói :
- Không xong, ta gạt cha ta mà lén ra đây. Nếu ngÆ°á»i kiếm chẳng thấy ta chắc lo sợ lắm!
Äoạn nà ng cúi xuống nói nho nhá» và o tai ÄÆ°á»ng Luân :
- Thôi! Ta vỠđây!
Nói đoạn, trao cho chà ng một cái nhìn trìu mến, đoạn lần bước đi và o chỗ âm u, đen tối của bìa rừng.
ÄÆ°á»ng Luân thẫn thá» nhÆ° ngÆ°á»i mất vÃa, đứng trong gió lá»™ng của rừng đêm mà ngắm nhìn bóng dáng thÆ°á»›t tha huyá»n ảo của ngÆ°á»i đẹp.
Theo nhịp chân của BÃch CÆ¡, ÄÆ°á»ng Luân mÆ¡ mà ng cảm giác nhÆ° mình đánh rÆ¡i má»™t váºt gì quà giá nhất Ä‘á»i.
Nhún mình nhảy lên con Thiên Lý câu, ÄÆ°á»ng Luân tá»± mắng thầm, ban nãy mình quên hẹn vá»›i ngÆ°á»i đẹp để gặp nhau lần thứ nhì tại nÆ¡i đâu và hiện nà y nà ng trú ngụ ở nÆ¡i nà o.
Äồng thá»i nhiệm vụ mà sÆ° phụ giao phó cho mình vẫn chÆ°a là m tròn, tháºt là khó xá».
Nếu không khi sÆ° phụ hay mình và BÃch CÆ¡ yêu nhau thì sÆ° phụ sẽ Ä‘au lòng biết mấy.
Vì ông ta ngà y thÆ°á»ng vẫn cho mình là má»™t ngÆ°á»i lạnh lùng nhất, lý trà nhất, bình tÄ©nh nhất và không ham mê nữ sắc. Mãi khen mình là má»™t ngÆ°á»i sắt đá. Ông ta đã tá»± hà o rằng đã tìm ra mình là má»™t đứa há»c trò quà báu nhất và sau nà y sẽ truyá»n ngôi Chưởng môn Hiệp NghÄ©a tông cho mình.
NghÄ© đến đây ÄÆ°á»ng Luân vá»— hai tay đánh đét, xua Ä‘uổi những ý tưởng miên man, thúc mạnh và o hông ngá»±a để phi vá» phÃa hẹn nhau vá»›i sÆ° phụ.
Trong má»™t thoáng, con Thiên Lý câu đã Ä‘Æ°a ÄÆ°á»ng Luân đến má»™t khu rừng sầm uất, chà ng thong thả xuống yên vá»— đầu nó mà bảo rằng :
- Nhiệm vụ của mi đã hoà n tất, váºy hãy vá» trÆ°á»›c mà yên nghÄ©!
Äoạn để nhẹ má»™t đá và o mông nó, Thiên Lý câu quay đầu lại cá» sát và o mình của ÄÆ°á»ng Luân tá» vẻ trìu mến, rồi bá»—ng dÆ°ng cất cao bốn vó, hà lên má»™t tiếng vang trá»i, cất mình Ä‘i thẳng.
Thiên Lý câu Ä‘i rồi, ÄÆ°á»ng Luân nhìn quanh quất không thấy sÆ° phụ đâu, bá»—ng giá»±t mình thoáng nghe gần đây có tiếng hÆ¡i thở của má»™t ngÆ°á»i. Chà ng nÃn thở Ä‘i lần vá» phÃa đó.
Äang lò mò, bất thình lình chà ng nghe thấy nhÆ° có má»™t cánh tay chụp má»™t cái nhanh nhÆ° Ä‘iện và o huyệt Quan Nguyệt của chà ng.
Bị táºp kÃch bất thình lình, không kịp suy nghÄ©, ÄÆ°á»ng Luân vá»™i xá» má»™t thế Hoà i Trang Bảo Nguyệt, dùng bà n tay hữu của mình móc má»™t cái cá»±c kỳ hung bạo và o cánh tay kỳ quặc đó.
Miếng Hoà i Trung Bảo Nguyệt của ÄÆ°á»ng Luân nhanh nhÆ° sao sa, khả tiến khả thối, tháºt là má»™t kiệt tác trong là ng võ, ngÆ°á»i tầm thÆ°á»ng không sao là m nổi.
ÄÆ°á»ng Luân nhanh, ngÆ°á»i kia lại nhanh hÆ¡n. Rõ rà ng thấy mình đã bấu chặt được cÆ°á»m tay của đối phÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng rốt cuá»™c, lại vá»› má»™t cái hụt và o khoảng không.
ÄÆ°á»ng Luân thất sắc, biết rằng ngÆ°á»i đó không phải là hạng tầm thÆ°á»ng, vá»™i và ng thủ thế, lÆ°á»›t nhanh vá» phÃa trÆ°á»›c để tránh khá»i Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng sầm uất.
Gót chân của ÄÆ°á»ng Luân vừa thoát khá»i mặt đất chừng ba bÆ°á»›c thì cÆ°á»m tay hữu của mình bị khóa ngang má»™t cái. NgÆ°á»i khuất mặt không biết dùng thân pháp gì mà bám sát theo chà ng, dùng năm ngón tay gầy gò khô đét, nhÆ°ng lại cứng hÆ¡n thép, khóa chặt lấy mạch môn của chà ng.
ÄÆ°á»ng Luân giá»±t mình kinh hãi, nạt lên má»™t tiếng :
- Buông tay ra!
Hai bà n tay của chà ng cất lên nhÆ° má»™t mÅ©i kéo khổng lồ cắt ngang thân hình của ngÆ°á»i ấy.
Chân tả tấn công và o huyệt NhÅ© Căn, chân hữu mượn chân tả là m bình phong để đá và o Hạ âm của ngÆ°á»i ấy. Má»™t đòn bảo toà n hai miếng, đó là ngón Âm DÆ°Æ¡ng Äoạt Mệnh Câu Hồn cÆ°á»›c!
Hai ngá»n đá của ÄÆ°á»ng Luân mạnh hÆ¡n nghìn cân lại nhanh nhÆ° bay nhÆ° biến, mà lạnh lùng thay, con ngÆ°á»i gầy gò kia lại dùng má»™t thân pháp ká»· xảo, thoát khá»i hai chân của chà ng trong Ä‘Æ°á»ng tÆ¡ kẽ tóc.
Äá hai cÆ°á»›c không trúng Ä‘Ãch mà mạch môn của chà ng vẫn bị năm ngón tay gầy gò đó xiết chặt. Tình thế hết sức nguy cấp, lại nạt lên má»™t tiếng, chà ng dùng má»™t thế Thiên VÆ°Æ¡ng Thác Tháp hòa lẫn vá»›i Bá VÆ°Æ¡ng Hà m SÆ¡n, vẫy mạnh má»™t cái. Trong cÆ¡n há»—n Ä‘á»™n, chà ng dùng tay tả móc má»™t Ä‘Æ°á»ng chá»›p nhoáng và o huyệt Kiến Lý của đối phÆ°Æ¡ng. Äó là má»™t thế Äại cầm nã của Thiếu Lâm phái há»—n hợp vá»›i Nã Äinh thức của Pháp Hoa tông, hai đòn dùng chung trong má»™t lúc là m tăng gia khà thế rất nhiá»u.
NhÆ°ng ngÆ°á»i khuất mặt kia thình lình dồn sức mạnh và o năm ngón tay, là m cho ÄÆ°á»ng Luân cảm thấy năm ngón tay đó cÆ¡ hồ nhÆ° năm chiếc móc thép bấu chặt và o thịt mình, láºp tức nghe thấy bản thân bất toại, tứ chi rã rá»i.
NhÆ°ng mà , ngÆ°á»i kia cÅ©ng rên rÄ© má»™t tiếng rồi loạng choạng té ngá»a ra.
ÄÆ°á»ng Luân mừng rỡ reo lên má»™t tiếng, nhảy vù tá»›i trong cái thế Tang Ưng Cầm Thố chá»™p và o ngÆ°á»i ấy.
Äoạn bất thình lình trổ ra má»™t ngón, xỉa thẳng và o huyệt Hoà ng CÆ¡, cùng trong má»™t lúc dùng bà n tay của mình đâm trái má»™t Ä‘Æ°á»ng và o Uyển mạch của hắn bằng thế Ngá»a Hổ Tà ng Long.
NgÆ°á»i khuất mặt kia loạng choạng ngồi báºt xuống đất. ÄÆ°á»ng Luân tiến thêm bÆ°á»›c nữa, nhÆ°ng thình lình cảm thấy trÆ°á»›c mắt mình hiện lên vô số ngón tay đâm tua tủa, ngÆ°á»i ấy nạt :
- Hay cho đồ đệ, mi dám trả ơn ta bằng cách nà y...
Câu nói vừa dứt, có má»™t ngón tay huyá»n bà xỉa và o huyệt Phúc Hải của ÄÆ°á»ng Luân, là m cho chà ng phải ghìm chân đứng lại.
(thiếu trang)
- Vì lưỡi gươm đó còn có cái tên là Vô Hồn điệu nên việc nà y kể ra thì dà i dòng, ngà y sau mi tức khắc biết.
ÄÆ°á»ng Luân lại há»i :
- NgÆ°á»i trong võ lâm Ä‘á»u đổ xô vỠđây để tranh Ä‘oạt Võ lâm tam bảo, trong đó đệ tam bảo là BÃch CÆ¡ Ma Nữ, sÆ° phụ nghÄ© sao vá» ngÆ°á»i nà y?
NgÆ°á»i áo Ä‘en xẵng giá»ng :
- Con nhá» nà y có sắc khuynh thà nh, nhÆ°ng trong lòng Ä‘á»™c ác. Äể cho nó sống sẽ gây ra nhiá»u việc tà y trá»i, gieo tai hại cho là ng võ. Thừa dịp nà y, mi hãy tìm cách tiêu diệt nó.
Câu nói nà y nhÆ° má»™t gáo nÆ°á»›c lạnh dá»™i và o đầu ÄÆ°á»ng Luân. Còn Ä‘ang bà ng hoà ng, ngÆ°á»i áo Ä‘en nói tiếp :
- Ta còn phải gấp rút lên Ä‘Æ°á»ng để thÆ°Æ¡ng lượng là m má»™t công việc thứ hai... Mối hà ng nà y là thượng khách, chÃnh là đương kim Hoà ng đế đó.
Nói đoạn ông loạng choạng bước và o trong rừng sâu.
ÄÆ°á»ng Luân hết sức ngá» vá»±c, theo qui lệ của Hiệp NghÄ©a tông, chá» cho sÆ° phụ Ä‘i xa rồi, chà ng má»›i phi thân lên má»™t ngá»n cổ thụ đảo mắt nhìn quanh.
Từ xa xa, nghe thấy có tiếng ồn à o huyên náo.
Chà ng phi thân trở vá» mặt đất, thò tay vốc má»™t vốc bùn xoa lên mặt, Ä‘oạn lần bÆ°á»›c trong đám cây ráºm rạp Ä‘i thẳng vá» phÃa trÆ°á»›c.
Qua má»™t Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng, chà ng bá»—ng giáºt nẩy mình vì phÃa trÆ°á»›c có rất nhiá»u ngÆ°á»i mặc áo và ng, tay cầm trÆ°á»ng kiếm đứng thà nh vòng cung.
Trong ấy có má»™t vị hòa thượng mặc áo cà sa mà u và ng Ä‘ang nhắm nghiá»n cặp mắt.
Trong đám kiếm sÄ© đó, ÄÆ°á»ng Luân còn nhá»› ra có má»™t ngÆ°á»i võ sÄ© đẹp trai là Hoà ng đại nhân.
Bá»n há» Ä‘ang đứng vây chung quanh má»™t ngÆ°á»i mặc áo gấm sặc sỡ, trên mặt che ngang má»™t vuông lụa mà u trắng. Trên áo ngÆ°á»i nà y có thêu má»™t con rồng Ä‘ang giÆ°Æ¡ng nanh múa vuốt.
Cặp mắt của ÄÆ°á»ng Luân long lên sòng sá»c :
- Hắn chắc là đương kim Hoà ng đế?
Nhìn kỹ, thấy sau lÆ°ng hắn còn có TrÆ°á»ng Bạch nhị quái Miêu Bá Tây, ThÆ°á»ng Phong Lâm...
Bên cạnh còn có má»™t ngÆ°á»i chuyên môn dắt mối cho Hiệp NghÄ©a tông là Trần NhÆ° Phong.
ÄÆ°á»ng Luân còn Ä‘ang kinh dị thì sÆ° phụ đã từ trong bụi ráºm nhảy xổ ra, vẫn Ä‘Æ°a lÆ°ng vá» phÃa há».
Trần NhÆ° Phong cÆ°á»i nói :
- Äại ca đã đến.
NgÆ°á»i mặc áo long bà o vừa dợm mở miệng thì ThÆ°á»ng Phong Lâm đã cÆ°á»›p lá»i :
- NgÆ°á»i anh em kia, đây là đương kim Hoà ng đế, hãy quay lại mà là m lá»….
Vô Tông Khách nạt :
- Câm mồm lại... ta là ngÆ°á»i Ä‘i buôn, không phân biệt sang hèn.
Bá»n cáºn vệ thảy đếu thất sắc, chỉ có ngÆ°á»i mặc áo long bà o cÆ°á»i ồ ồ nói :
- Ta lại thÃch cái lối thà nh tháºt của ngÆ°Æ¡i.
Vô Tông Khách lạnh lùng nói :
- Äừng lôi thôi dà i dòng, mi cần gì cứ nói.
Má»™t vị quốc sÆ° mặc áo cà sa mà u đỠđứng há»™ vệ bên cạnh ngÆ°á»i mặc áo long bà o thình lình trợn mắt, tuốt phắt binh khà ra, giáºn dữ lá»™ ra mặt.
NgÆ°á»i mặc áo long bà o giÆ¡ tay ngăn lại, nói :
- Tôi nghe đồn danh của tiên sinh vang dáºy trong võ lâm, thÆ°á»ng hay gánh vác những công việc ngÆ°á»i khác không thể là m được.
- ChÃnh thế!
NgÆ°á»i mặc áo long bà o giÆ¡ tay ngăn lại nói :
- Trẫm nghe đồn Äông hải ma quân có má»™t ngÆ°á»i con gái, tên gá»i BÃch CÆ¡, là trang giai nhân tuyệt sắc.
Nằm trong bụi ráºm, ÄÆ°á»ng Luân tim Ä‘áºp thình thịch. Chà ng nÃn thở lắng tai nghe rõ từng chữ má»™t.
NgÆ°á»i mặc áo long bà o nói vá»›i má»™t giá»ng say sÆ°a :
- Trẫm... trẫm rất may được dịp ngắm nhìn mặt ngá»c, thấy rằng bốn chữ “khuynh quốc khuynh thà nh†không thể hình dung. Trong ná»™i cung có tà ng trữ chân dung của Äắc Ká»· Ä‘á»i nhà ThÆ°Æ¡ng, Bao Tá»± Ä‘á»i Chiến Quốc... mà cÅ©ng không thể so sánh... Trẫm thấy sắc đẹp mà sợ, Ä‘au má»™t tráºn nên thân, suốt ngà y nằm trên long sà ng mà tÆ°Æ¡ng tÆ° ngÆ°á»i đẹp...
Vô Tông Khách lạnh lùng cắt ngang :
- Bệ hạ là ngÆ°á»i đứng đầu trong má»™t nÆ°á»›c, lẽ ra phải thÆ°Æ¡ng dân mến nÆ°á»›c. Lo là m sao cho ná»n chánh trị được vững và ng... Luáºn vá» nữ sắc, thì ba ngà n cung nữ trong tam cung lục viện Ä‘á»u là những ngÆ°á»i đẹp do các nÆ¡i tuyển chá»n Ä‘Æ°a đến, nhÆ° thế còn chÆ°a vừa lòng bệ hạ sao?
Nhà vua lắc đầu :
- Bá»n há» Ä‘á»u là những nà ng son phấn tầm thÆ°á»ng. So vá»›i BÃch CÆ¡ chỉ là gà vá»›i phượng, bùn đất vá»›i ngà ngá»c.
ÄÆ°á»ng Luân tức giáºn trà n hông, tháºt muốn vùng dáºy cho lão hôn quân nà y má»™t tráºn nên thân.
Vô Tông Khách gắt gá»ng :
- Bây giỠcác hạ muốn gì?
NgÆ°á»i mặc áo long bà o cao giá»ng :
- Tôi muốn lão tiên sinh phải dùng trăm phÆ°Æ¡ng nghìn kế để bắt cho kỳ được con BÃch CÆ¡...
Giá»ng hắn run rẩy :
- Trẫm mà được BÃch CÆ¡ rồi, sẽ tấn phong và o Ä‘iện Chiêu DÆ°Æ¡ng, để sống cảnh cung và ng Ä‘iện ngá»c, mà hưởng cảnh già u sang tuyệt đỉnh.
Vô Tông Khách ngá»a cổ cÆ°á»i ha hả :
- Äiá»u kiện của bệ hạ ra sao?
Nhà vua giựt mình, suy nghĩ giây lâu mới nói :
- Phú quà vinh hoa, và ng son gấm vóc, tùy tiên sinh muốn gì cũng không tiếc.
Vô Tông Khách cÆ°á»i nhạt :
- NhÆ° thế gá»i là đủ Æ°?
NgÆ°á»i mặc áo long bà o sá»ng sá» giây lát nói tiếp :
- Nếu tiên sinh mà cần ngÆ°á»i đẹp để giải sầu thì trẫm cÅ©ng không tiếc.
NgÆ°á»i áo Ä‘en gằn giá»ng :
- Äông hải ma quân là má»™t nhân váºt lẫy lừng, Ä‘iá»u nà y bệ hạ đã biết. NgÆ°á»i trong là ng võ Trung Nguyên không má»™t ai dám đến gần hắn trong ba thÆ°á»›c. Ngà y hôm nay muốn cÆ°á»›p con gái cÆ°ng của hắn, tháºt là thiên nạn vạn nan. Váºy thì bệ hạ đừng trách già nà y sao đòi giá quá đắt!
Trần Như Phong chen và o nói :
- Thán thượng Ä‘ang sốt ruá»™t, đại ca cần Ä‘iá»u kiện gì cứ nói thẳng ra.
Vô Tông Khách gằn giá»ng :
- Nghe đây... má»™t con BÃch CÆ¡ của thằng Liên Hải Thiên già nà y xin đánh đổi vá»›i ba ngà n cung nữ của bệ hạ. Ngoà i ra còn những toa thuốc bà truyá»n của các vị Thái y trong Hoà ng cung và má»™t trăm lẽ tám Ä‘Æ°á»ng roi của Cẩm y thị vệ thảy phải Ä‘á»u truyá»n lại cho lão phu được biết.
Nằm trong bụi cá», ÄÆ°á»ng Luân ngá»› ngẩn tâm thần. Chà ng đã hiểu thấu tâm tình của sÆ° phụ, là má»™t ngÆ°á»i chỉ biết lấy gió mát trăng thanh là m bạn, lấy hoa rừng cá suối là m vui, mà ngà y hôm nay cá»› sao lại ra Ä‘iá»u kiện nhÆ° váºy?
Äem má»™t ngÆ°á»i con gái Ä‘Æ°a và o chốn háºu cung vốn tháºt là má»™t Ä‘iá»u tá»™c ác, huống hồ gì ngÆ°á»i nà y lại là ngÆ°á»i mình Ä‘ang say sÆ°a trìu mến.
ÄÆ°á»ng Luân cảm thấy trong lồng ngá»±c của mình dâng lên má»™t niá»m uất ức, cõi lòng cÆ¡ hồ tan nát vì quyết định tà n nhẫn của sÆ° phụ.
Còn đang sững sỠnhư ngây dại, bỗng nghe sư phụ nói tiếp :
- Còn nữa, ta muốn mi bù thêm phân ná»a giang sÆ¡n gấm vóc, mi có bằng lòng hay chăng?
NgÆ°á»i mặc áo long bà o bị Ä‘iá»u kiện quái gở nà y là m cho giá»±t mình thối lui má»™t bÆ°á»›c, trố cặp mắt kinh dị nhìn ngÆ°á»i áo Ä‘en, cÆ¡ hồ cảm thấy có những trang huyá»n sá» bao bá»c lấy con ngÆ°á»i kỳ quặc Ä‘ang đứng trÆ°á»›c mặt mình.
Thình lình quốc sÆ° là Äại Pháp tăng mở bừng cặp mắt, nhìn Vô Tông Khách cÆ°á»i há» há» lá»›n tiếng nói rằng :
- Bần tăng vốn cÆ° ngụ ở miá»n Tây, nghe đồn rằng đất Trung nguyên có má»™t ngÆ°á»i tên gá»i là Vô Ảnh Vô Hình Vô Tông Khách, chuyên là m những việc ngÆ°á»i khác không thể là m. Ta ngỡ hắn là ba đầu sáu tay, nà o ngá» chẳng qua là má»™t lão già gầy nhÆ° que củi.
ÄÆ°á»ng Luân nằm trong bụi cá» căm tức bồi hồi, liếv mắt nhìn lên, thấy má»™t chiếc bóng mà u Ä‘á» bay vù tá»›i. Thì ra Äại Pháp tăng đã nhảy xổ tá»›i tấn công sÆ° phụ.
ÄÆ°á»ng Luân vá»™i nghÄ© :
- SÆ° phụ Ä‘ang thá» thÆ°Æ¡ng, là m sao có thể Ä‘Æ°Æ¡ng cá»± vá»›i má»™t nhân váºt số má»™t, số hai của triá»u đình.
NghÄ© đến đây, bản năng thúc đẩy chà ng cầm thanh Há»a Long thần kiếm nhảy ra chặn Ä‘Æ°á»ng Äại Pháp tăng.
Äại Pháp tăng được Ä‘Æ°Æ¡ng kim Hoà ng đế phong là m quốc sÆ° thì không phải tay vừa.
Äang liệng mình giữa từng không bá»—ng thấy hà o quang trá»—i dáºy. Má»™t Ä‘Æ°á»ng gÆ°Æ¡m lóe ngang trÆ°á»›c mặt. Ông ta vá»™i và ng dùng má»™t thế võ đặc biệt của ngÆ°á»i Tây tạng, lá»™n ngược má»™t vòng để thoát khá»i Ä‘Æ°á»ng gÆ°Æ¡m.
Cùng má»™t lúc, xâu trà ng hạt trong tay lão bay vù vù ra nhắm và o vai của ÄÆ°á»ng Luân mà tấn công dữ dá»™i.
Äòn ấy tuy tầm thÆ°á»ng, không có chi bà hiểm, nhÆ°ng tháºt ra đó là má»™t sát thủ của ngÆ°á»i Tây tạng, có tên là Ngã pháºt hồi đầu!
ÄÆ°á»ng Luân chém hụt má»™t gÆ°Æ¡m, vụt cảm thấy má»™t luồng sức mạnh xô tá»›i, cấp tốc thu gÆ°Æ¡m trở vá» biến ra thế Kim Cang Khóa Hải, tránh khá»i xâu trà ng hạt để rồi thÃch má»™t mÅ©i thần tốc và o thân hình của đối phÆ°Æ¡ng.
Lúc bấy giá», cả hai ngÆ°á»i thảy Ä‘á»u mất trá»›n mà từ từ rÆ¡i trở vá» mặt đất.
Hai chân vừa chấm đất, Äại Pháp tăng buông ra má»™t tiếng cÆ°á»i quái gở, lầm bầm :
- Mà y tới số rồi!
Câu nói chÆ°a dứt thì xâu trà ng hạt trong tay lão vụt bung ra thà nh má»™t cái hình tròn, tạo thà nh má»™t thế Phục Yêu Ngá»a Hổ, dồn sức mạnh và o huyệt DÅ©ng Tuyá»n, để cho cái vòng tròn quái lạ đó hứng lấy Ä‘Æ°á»ng gÆ°Æ¡m của ÄÆ°á»ng Luân.
Thâm ý của lão muốn dùng Äại Lá»±c Kim Cang pháp của Tây Tạng là m cho lưỡi gÆ°Æ¡m của ÄÆ°á»ng Luân phải gãy là m hai Ä‘oạn.
Má»™t tiếng “cảng†vang lên. Lá»a bắn ra tung tóe. Việc xảy ra tháºt ngoà i sá»± Æ°á»›c Ä‘oán của lão thầy tu Tây tạng, vì sá»± sắc bén của lưỡi gÆ°Æ¡m Bá kiếm cắt đứt phăng xâu trà ng hạt của lão.
- Dừng tay!
Nghe sÆ° phụ lên tiếng, ÄÆ°á»ng Luân chém dứ má»™t gÆ°Æ¡m, đồng thá»i đá nhá hai đá và o cÆ°á»m tay của lão, để cho má»™t đòn tháºt tung ra là là sát đất, suýt nữa đã là m cho Äại Pháp tăng té chổng gá»ng.
Thừa lúc địch thủ kinh mang, ÄÆ°á»ng Luân nhảy vù và o bụi ráºm mất dạng.
Äại Pháp tăng là má»™t bá»±c võ lâm tiá»n bối, danh vang miá»n Tây vá»±c, nhÆ°ng xáp chiến vá»›i ÄÆ°á»ng Luân, chÆ°a đầy hai mÆ°Æ¡i hiệp thì phải thua má»™t cách chua cay, là m cho mÆ°á»i hai tên Cẩm y thị vệ giá»±t mình kinh hãi, tuốt trần binh khÃ, kết thà nh má»™t vòng tròn bảo vệ Ä‘Æ°Æ¡ng kim Hoà ng đế.
Hoà ng đế sau khi lấy lại bình tĩnh :
- NgÆ°á»i... ngÆ°á»i mặt mà y lá» lem kia là ai?
Trần NhÆ° Phong cÆ°á»i trả lá»i :
- Tâu bệ hạ, đó là đồ đệ của Vô Ảnh Vô Hình Vô Tông Khách.
Hoà ng đại nhân lá»›n tiếng há»i :
- Ủa, cá»› sao Trần lão huynh lại biết ngÆ°á»i nà y?
Trần NhÆ° Phong ấm ứ chÆ°a kịp trả lá»i thì Äại Pháp tăng đã bÆ°á»›c tá»›i, lá»›n tiếng nói :
- Khải tâu bệ hạ, bá»n nà y sắp đặt nhÆ° thế để lừa cho bệ hạ và o tròng, kÃnh xin bệ hạ hãy cẩn tháºn cho lắm.
Hoà ng đế khoác tay, lạnh lùng bảo :
- Quốc sÆ° hãy đứng yên, cứ theo tà i bá»™ của Quốc sÆ° thì không thể nà o hÆ¡n Hải Ma được. Vì váºy mà trẫm phải... mạo hiểm thá» thách má»™t phen.
Äại Pháp tăng thẹn Ä‘á» mặt, cúi đầu lui vá» chá»— cÅ©.
Lúc bấy giá», Vô Tông Khách má»›i nghiêm trang cất giá»ng :
- Váºy thì... công việc giữa chúng ta nhÆ° thế kể là xong, xin bệ hạ đừng ăn năn hối háºn.
Hoà ng đế thở dà i lẩm bẩm :
- Lấy ná»a mảnh giang san gấm vóc để đánh đổi...
Vô Tông Khách tiếp lá»i :
- Äánh đổi má»™t ngÆ°á»i con gái quốc sắc thiên hÆ°Æ¡ng, thiên kiá»u bá mị.
Äoạn giÆ¡ tay trá» lên ná»n trá»i cao lồng lá»™ng, ông ta bảo :
- Có cao xanh là m chứng, đúng má»™t tháng nữa tôi sẽ giao con BÃch CÆ¡ cho bệ hạ ngay tại chá»— nà y.
Hoà ng đế hốt hoảng :
- Một tháng! Sao lâu thế?
NgÆ°á»i áo Ä‘en gằn giá»ng :
- Chẳng lẽ bệ hạ lại muốn lấy cả má»™t mảnh giang sÆ¡n gấm vóc để đánh đổi lấy BÃch CÆ¡ ngay trong giá» nà y sao?
Hoà ng đế sượng sùng, trầm ngâm mà không trả lá»i. Vô Tông Khách cất lên má»™t chuá»—i cÆ°á»i ha hả, rồi lẫn và o rừng sâu. Tiếng cÆ°á»i nhá» dần... xa lần, xa lần... rồi mất hẳn.
Trần NhÆ° Phong cÆ°á»i toe toét, quay lại tâu rằng :
- Tâu bệ hạ! Việc mua bán đổi chác nhÆ° thế là xong, tôi phải theo hắn há»i thêm và i Ä‘iá»u cho rõ.
Nói Ä‘oạn xoay lÆ°ng trổ thuáºt phi hà nh Ä‘i theo hÆ°á»›ng Ä‘i của Vô Tông Khách.
Nằm trong bụi ráºm, ÄÆ°á»ng Luân cÆ¡ hồ nhÆ° ngất Ä‘i. Toà n thân giá lạnh nhÆ° băng.
Trần NhÆ° Phong Ä‘i xa rồi chà ng má»›i lần lần lấy lại bình tÄ©nh và cÅ©ng trổ thuáºt khinh công theo sau Trần NhÆ° Phong.
Qua khá»i má»™t quãng Ä‘Æ°á»ng sấm uất, ÄÆ°á»ng Luân thấy sÆ° phụ của mình Ä‘ang ngồi xếp bằng Ä‘iá»u trị thÆ°Æ¡ng thế.
Trần sư thúc đang đứng bên cạnh khoa chân múa tay, bình phẩm việc buôn bán ban nãy.
ÄÆ°á»ng Luân vạch bụi ráºm, gá»i :
- Sư phụ!
Äoạn nhảy xổ lại, chà ng giá»±t mình kinh hãi khi thấy sắc mặt của sÆ° phụ nhợt nhạt nhÆ° tà u lá. Ông ta Ä‘ang cởi chiếc áo đẫm máu của mình ra.
Lần nà y là lần thứ nhứt Vô Tông Khách không còn giữ theo lệ cÅ©, Ä‘Æ°a lÆ°ng vá» phÃa ngÆ°á»i Ä‘ang đối thoại vá»›i mình nữa.
Sau khi cởi hết mấy lớp áo be bét, đầy những máu ra, Trần Như Phong mới lấy ra một lỠthuốc, rắc trên lưng của Vô Tông Khách mà cà u nhà u :
- Tháºt không ngỠđại ca cÅ©ng có ngà y hôm nay!
Vô Tông Khách Ä‘Æ°a cặp mắt lá» Ä‘á» nhìn ÄÆ°á»ng Luân, yếu á»›t nói :
- Tuy váºy mà không sao... Ban nãy... ta thảo luáºn Ä‘iá»u kiện vá»›i thằng hôn quân thì mi cÅ©ng nghe hết. Nếu trong vòng ná»a tháng mà ta chÆ°a được khá»e mạnh, thì công việc nà y giao cho mi lo liệu.
ÄÆ°á»ng Luân Ä‘au lòng nhÆ° cắt, gượng há»i :
- SÆ° phụ tháºt tình muốn là m cho xong việc nà y Æ°?
Vô Tông Khách lạnh nhạt trả lá»i :
- Còn phải há»i, chúng ta chỉ tốn má»™t chút công sức mà đánh đổi được ná»a mảnh san hà của thằng hôn quân, còn đòi gì nữa?
ÄÆ°á»ng Luân ấp úng :
- NhÆ°ng mà ... Hiệp NghÄ©a tông hà nh hiệp trượng nghÄ©a, không nên vì quyá»n lợi cá nhân mà dụ BÃch CÆ¡ và o chá»— chết.
Vô Tông Khách quắc cặp mắt sáng nhÆ° Ä‘iện lên nhìn ÄÆ°á»ng Luân gắt :
- Mi ngỡ con BÃch CÆ¡ là ngÆ°á»i tốt Æ°?
ÄÆ°á»ng Luân ấp úng, nói chẳng nên lá»i. Bá»—ng Trần NhÆ° Phong cÆ°á»i ha hả, cặp mắt tinh quái của ông ta dán chặt và o ÄÆ°á»ng Luân, nói má»™t câu đầy vẻ hà i hÆ°á»›c :
- Hừ! Ta đoán ra rồi!
ÄÆ°á»ng Luân vá»™i há»i :
- Sư thúc đoán ra được việc gì?
Trần Như Phong lớn tiếng :
- Cứ má»—i lần mi nhắc đến tên BÃch CÆ¡ thì giá»ng nói run run. Hừ! Ta Ä‘oán chắc mi đã bị con BÃch CÆ¡ thu hồn rồi.
ÄÆ°á»ng Luân Ä‘á» mặt thét :
- Nói nhảm!
Trần NhÆ° Phong thấy nét mặt sượng sùng, e thẹn của ÄÆ°á»ng Luân cà ng cÆ°á»i già .
Vô Tông Khách gáºt gù nói :
- ÄÆ°á»ng Luân là má»™t con ngÆ°á»i sắt thép, chắc không phải hạng tầm thÆ°á»ng nhÆ° thế!
Nói rồi ông nhắm nghiá»n cặp mắt lại nháºp định để trị thÆ°Æ¡ng. Trần NhÆ° Phong vuốt râu cÆ°á»i khà :
- Ta nói cho mi nghe. Ta đây lão luyện giang hồ, giao thiệp rộng. Nếu mi mà muốn cưới vợ thì hãy năn nỉ ta. Ta sẽ tìm cho một nơi xứng đáng.
ÄÆ°á»ng Luân dở khóc dở cÆ°á»i. Trần NhÆ° Phong lại cÆ°á»i lên nhÆ° nắc nẻ. NhÆ°ng thình lình lão ngÆ°ng bặt, nghiêm giá»ng nói :
- ÄÆ°á»ng Luân, ta Ä‘oán chắc thằng hôn quân ấy không bao giá» cam tâm lấy ná»a mảnh giang san để đánh đổi con BÃch CÆ¡ má»™t cách dá»… dà ng nhÆ° thế. Và o giá» nà y, chắc chúng nó Ä‘ang bà n tán... SÆ° phụ của mi thá» thÆ°Æ¡ng rất nặng, cần ta Ä‘iá»u trị. Váºy mi hãy trở lại chá»— ban nãy thám thÃnh hÆ° thá»±c ra sao.
ÄÆ°á»ng Luân gáºt đầu tuân lệnh, lủi thủi len và o bụi ráºm lần bÆ°á»›c vá» chá»— ban nãy.
Trần NhÆ° Phong thấy ÄÆ°á»ng Luân Ä‘i rồi má»›i quay trở lại ngồi xếp bằng đối diện vá»›i Vô Tông Khách.
Sau má»™t giây Ä‘iá»u khÃ, lão ta từ từ dá»±ng bà n tay hữu, trá» ra má»™t ngón. Từ trong lòng bà n tay của lão có má»™t luồng hÆ¡i ấm áp tá»a ra xông và o hai mạch Nhiệm đốc của Vô Tông Khách khiến ông ta láºp tức cảm thấy má»™t thứ cảm giác êm Ä‘á»m, thoải mái lan khắp toà n thân.
Thình lình Trần Như Phong nạt lên một tiếng, bà n tay của lão đi nhanh thoăn thoắt, điểm một loạt khắp những đại huyệt trên mình của Vô Tông Khách.
Thần hình của Trần NhÆ° Phong thoạt trÆ°á»›c, thoạt sau, lúc tả lúc hữu, dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang tấn công má»™t kẻ cÆ°á»ng thù, đại địch. Trong chá»›p mắt, mồ hôi trên mình lão vã ra nhÆ° tắm, tổn hao khà lá»±c gấp mấy lần đối chá»i thá»±c sá»± vá»›i má»™t tay cao thủ.
Sau khi điểm huyệt hoà n tất, Trần Như Phong nhìn và o vết thương, thất thanh mà nói với Vô Tông Khách rằng :
- Äại ca, bá»n Thiên La giáo quả tháºt là đáng sợ. Phen nà y chúng ta gặp phải tay đối thủ rồi đó.
Vô Tông Khách đôi mắt nhắm nghiá»n không trả lá»i. Äó đây phẳng lặng nhÆ° tá», cảnh rừng sâu tháºt là tịch mịch, chỉ có hÆ¡i thở là còn nghe thấy.
HÆ¡i thở ban đầu gấp rút và nặng nhá»c, lần lần hÆ¡i thở bắt đầu Ä‘iá»u hòa, chứng tá» rằng công lá»±c của lão ta Ä‘ang dần dần khôi phục.
* * * * *
Len lá»i giữa rừng sâu, ÄÆ°á»ng Luân vừa tiến vá» phÃa trÆ°á»›c, trong lòng vừa triá»n miên suy nghÄ©.
Chà ng Ä‘ang đứng và o má»™t tình thế vô cùng khó xá». Bảo chà ng bắt sống ngÆ°á»i yêu của mình để dâng cho má»™t gã Ä‘Ã n ông khác thì quả tháºt là má»™t việc Ä‘au lòng không thể tả.
Chà ng lại nghÄ©, nhÆ°ng biết đâu BÃch CÆ¡ lại chẳng muốn cảnh và ng son gấm vóc, sang già u tuyệt đỉnh mà bằng lòng giam mình trong Ä‘iện ngá»c.
Lòng chà ng rối tợ tÆ¡ vò, bất giác Ä‘i gần đến chá»— há»p ban nãy lúc nà o mà chà ng không hay.
Tiếng bà n tán xì xà o lôi chà ng trở vá» thá»±c tế. Chà ng lại cúi xuống, vốc má»™t vốc bùn bôi lên mặt, và bôi lên thanh gÆ°Æ¡m sáng loáng của mình. Äoạn rón rén Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c.
Xuyên qua cà nh cây kẽ lá, chà ng thấy Äại Pháp tăng Ä‘ang khoa chân múa tay, lá»›n tiếng biện bác. Chà ng vá»™i lắng tai nghe ngóng...
- Bần tăng bất tà i nhÆ°ng cÅ©ng quyết báo mối thù ban nãy và là m sao cho bệ hạ được thá»a lòng ao Æ°á»›c. Bệ hạ xuống chỉ cho bần tăng được phép trở vá» Tây vá»±c thỉnh Bác Không Äại Pháºt đến đây giúp sức. Chỉ trong vòng ná»a tháng thì Bác Không Äại Pháºt ắt sẽ đến triá»u kiến, chừng đó bệ hạ kỳ hạn trong vòng ba ngà y, phải bắt được BÃch CÆ¡. NhÆ° váºy bệ hạ khá»i mất má»™t tấc đất mà ngÆ°á»i đẹp vẫn và o tay. Bần tăng lại thừa dịp nà y mà trừ khá» Vô Tông Khách. Äược nhÆ° váºy, bệ hạ cÅ©ng được yên tâm, khá»i phải lo lắng đến con ngÆ°á»i kỳ quặc ấy nữa.
Hoà ng đế háºm há»±c :
- Quốc sÆ° có ý đó cá»› sao chẳng tâu lên cho sá»›m. Váºy thì hãy há»a tốc thi hà nh. Nếu việc mà thà nh công thì trẫm sẽ phong cho Quốc sÆ° là m Hoạt pháºt, đồng thá»i sắc phong cho xây dá»±ng chùa chiá»n để trấn giữ miá»n Tây vá»±c.
Äại Pháp tăng cung kÃnh cúi đầu tâu :
- Thánh thượng ban ơn, bần tăng dầu nát thân nà y cũng không dám oán.
Dứt lá»i, lão quy lÆ°ng lại, hai ống tay cà sa bá»—ng căng ra nhÆ° hai cánh bÆ°á»›m, để rồi thân hình của lão nhắm hÆ°á»›ng tây Ä‘i thẳng. MÆ°á»i hai vị thầy tu Tây tạng mặc áo đỠđứng chung quanh lão cÅ©ng lục tục nối gót lên Ä‘Æ°á»ng.
Hoà ng đế nổi lên má»™t chuá»—i cÆ°á»i đắc chÃ, vừa định truyá»n cho mấy tên cáºn vệ thối lui và o rừng bá»—ng có má»™t tiếng nạt kinh rợn vang lên :
- Khoan...
Hoà ng đế giá»±t mình, quay đầu nhìn lại thấy má»™t bóng ngÆ°á»i Ä‘ang vạch bụi ráºm bÆ°á»›c ra. Nhìn vẻ mặt lạnh lùng Ä‘anh đá và bÆ°á»›c Ä‘i cháºp chá»n nhÆ° ma trÆ¡i của ngÆ°á»i ấy, Hoà ng đế bất giác giá»±t mình, run rẩy nói :
- Ngỡ là ai... té ra là Ma Äại Nhân.
- Tháºt lấy là m vinh hạnh. Bệ hạ long thể an khang mà còn nhá»› đến Vô Hồn tông chủ tháºt là ngoà i sá»± Æ°á»›c Ä‘oán.
ThÆ°á»ng Phong Lâm và Miêu Bá Tây thấy thái Ä‘á»™ hầm hừ của Ma Äại Nhân thảy Ä‘á»u kinh sợ.
Ma Äại Nhân lạnh lùng nói :
- Nhị vị tam phẩm bảo vệ Äại nhân bất tất phải kinh sợ. Nếu ta mà thẳng tay thi hà nh Ä‘iá»u luáºt thì hai mi đã mất mạng từ lâu. Tháºt là lá»›n gan, không cầm chân được Äá»™c thÆ° sinh và lão già ăn mà y thì phải tá»± đánh vỡ Thiên linh cái mà chết, sao còn dám trốn tránh đến ngà y nay.
Äoạn lão cÆ°á»i :
- NhÆ°ng lần nà y bản Tông chủ phá lệ, tạm thá»i để cho hai ngÆ°Æ¡i được sống.
TrÆ°á»ng Bạch nhị quái nghe nói, kinh hãi đến không dám mở miệng.
Chỉ có Thiên Ä‘Ã i sÆ¡n Hoà ng Thiên Huân vì sợ Hoà ng đế có Ä‘iá»u chi sÆ¡ thất nên vá»™i ra dấu cho mÆ°á»i hai tên Cẩm y thị vệ kết thà nh má»™t cái hình hoa mai bảo vệ cho Hoà ng đế.
MÆ°á»i hai thanh trÆ°á»ng kiếm thảy Ä‘á»u tuốt ra khá»i vá», Hoà ng Thiên Huân cả tiếng quát :
- Ma Äại Nhân đã hà nh sá»± theo thánh chỉ hay chÆ°a?
Ma Äại Nhân hầm hừ, bất thình lình lÆ°á»›t tá»›i cách Hoà ng đế chừng má»™t trượng.
Hoà ng đế giá»±t mình thối lui má»™t bÆ°á»›c. Ba tên Cẩm y thị vệ đồng thét vang má»™t tiếng, chia ba mÅ©i gÆ°Æ¡m và o giữa ngá»±c của Ma Äại Nhân.
Äứng trÆ°á»›c ba mÅ©i gÆ°Æ¡m lóng lánh sáng ngá»i, Ma Äại Nhân vẫn bình thản nhÆ° không có việc gì xảy ra. Lão khẽ vung bà n tay vá» phÃa trÆ°á»›c, má»™t luồng hÆ¡i lạnh thấu xÆ°Æ¡ng trà n tá»›i.
Vải lụa the mà u trắng che ngang trước mặt của Hoà ng đế thình lình bị luồng gió lạnh đó cuốn đi.
ÄÆ°á»ng Luân chá»›p nhanh cặp mắt để nhìn cho kỹ Long nhan.
Chà ng cứ ngỡ rằng gÆ°Æ¡ng mặt của nhà vua chắc phải là đưá»ng Ä‘Æ°á»ng chÃnh chÃnh, hoặc tÆ°Æ¡i nhÆ° ngá»c nhÆ° ngà , hoặc uyên nguyên không thể tả...
Nà o ngá», mảnh vải vừa rÆ¡i xuống, tức khắc là m cho ÄÆ°á»ng Luân vô cùng thất vá»ng, vì Hoà ng đế lại là má»™t ngÆ°á»i mặt rá»— chằng chịt, cặp mắt lá» Ä‘á». Thâm tâm ÄÆ°á»ng Luân chua xót, không dám Ä‘em sắc diện của ngÆ°á»i nà y so sánh vá»›i BÃch CÆ¡.
Hoà ng đế giá»±t mình, giáºn dữ thét vang :
- Ma Äại Nhân... mi... mi muốn phạm thượng!
Ma Äại Nhân nham hiểm trả lá»i :
- Tôi là hạng ngÆ°á»i gì mà dám là m kinh thánh thượng, chỉ có và i Ä‘iá»u muốn tâu bệ hạ.
Ma Äại Nhân hạ thấp giá»ng tiếp :
- Cái kế liên hoà n của bệ hạ tháºt là khéo léo, nhÆ°ng mà bệ hạ coi chừng... Lẽ ra, tôi muốn thừa dịp trừ khá» Quốc sÆ° Ä‘i, nhÆ°ng vì nghe nói hắn sẽ vá» Tây Vá»±c để má»›i Bác Không Äại Pháºt nên má»›i tha cho. Chá» cho Bác Không Äại Pháºt đến đủ tôi sẽ tung ra má»™t mẻ lÆ°á»›i mà bắt trá»n ổ, để Ä‘Æ°a tất cả bá»n chúng và o nÆ¡i thế giá»›i vô hồn.
Hoà ng đế nghe nói mặt mà y thất sắc, chiếc mặt rỗ cau có lại cà ng thêm khó nhìn.
Ma Äại Nhân lại háºm há»±c nói :
- Lần trÆ°á»›c, bệ hạ nhá» bản Tông chủ là m má»™t việc má»n đó thì bản Tông chủ nhứt định phải hoà n thà nh. Hiện nay tôi đã dò biết chá»— ở của thằng Hải Ma, nếu bệ hạ mà cần thì đêm nay sẽ bắt con BÃch CÆ¡ dâng cho bệ hạ, đồng thá»i bản Tông chủ có thể dùng má»™t thứ thuốc kÃch thÃch cho nó tá»± nhiên phải sa và o lòng bệ hạ.
Cặp mắt của Hoà ng đế bỗng sáng lên :
- Váºy thì Ma Äại Nhân muốn ta báo đáp ra sao?
Ma Äại Nhân cÆ°á»i má»™t nụ cÆ°á»i khô khan :
- Vô Hồn tông lâu nay cÆ° ngụ ở hoang vắng, không còn nhân tÃnh nữa, thất tình lục dục, há»· ná»™ ái ố đối vá»›i chúng tôi không thà nh vấn Ä‘á» nữa, vì váºy, ha ha... Bản Tông chủ không đòi Ä‘iá»u kiện, chỉ tùy nÆ¡i bệ ha....
Nói rồi ngoảnh mặt và o rừng, vá»— tay ba tiếng, từ trong đó có má»™t ngÆ°á»i thiếu nữ yểu Ä‘iệu bÆ°á»›c ra.
NgÆ°á»i nà y khẽ cúi đầu xuống đất, trên mình mặc má»™t chiếc áo trắng, có hai tay áo rá»™ng thênh thang, bay lất phất trong gió lá»™ng, thoáng nhìn qua nhÆ° hình ảnh má»™t ngÆ°á»i mỹ nữ mỠảo trong má»™t bức tranh tuyệt sắc.
ÄÆ°á»ng Luân nháºn biết ngÆ°á»i nà y chÃnh là thiếu nữ áo trắng trong cổ má»™.
Hôm nay nà ng trang điểm cực kỳ diễm lệ, đôi môi tươi thắm như hoa mới nở, là m cho Hoà ng đế phải ngơ ngẩn tâm thần.
Ma Äại Nhân nói :
- Äây là tiểu nữ của tôi, bệ hạ cảm thấy thế nà o?
Hoà ng đế Ä‘Æ°a mắt nhìn tấm thân kiá»u diá»…m của thiếu nữ, mồm lẩm bẩm :
- Tiểu thÆ¡ quả tháºt sắc nÆ°á»›c hÆ°Æ¡ng trá»i, không hổ là danh môn chi nữ.
Từng cÆ¡n gió lá»™ng trong rừng sâu thổi tá»›i, là m cho mái tóc Ä‘en huyá»n của thiếu nữ tung bay trong gió, cà ng là m cho Hoà ng đế nhÆ° ngÆ°á»i mất vÃa bay hồn.
Hoà ng đế nổi lên má»™t chuá»—i cÆ°á»i khoái trá, bế bồng lấy thiếu nữ áo trắng rồi lui gót và o rừng.
Thiếu nữ ném cho Ma Äại Nhân má»™t cái nhìn bi thiết, nhÆ°ng Ma Äại Nhân trừng mắt là m cho nà ng cả sợ.
Bá»n Cẩm y thị vệ liá»n nối gót theo Hoà ng đế, trong chá»›p mắt nÆ¡i ấy chỉ còn má»™t mình Ma Äại Nhân mà thôi.
Bá»n há» Ä‘i rồi, Ma Äại Nhân má»›i ngá»a cổ cả cÆ°á»i, giá»ng cÆ°á»i tháºt là khoái trá, lấy là m đắc chà vá»›i cái xảo kế của mình. Bá»—ng nhiên tiếng cÆ°á»i ngÆ°ng bặt, lão nhìn chằm chặp và o bụi cây chá»— ÄÆ°á»ng Luân Ä‘ang nấp, nói rằng :
- Thằng nhá» kia hãy bò ra đây. Mi ngỡ rằng mi trốn ở trong đó mà ta không biết à ? NgÆ°á»i của Vô Hồn tông đâu, sao chẳng trói đầu của nó cho ta?
Câu nói vừa dứt thì sau gáy của ÄÆ°á»ng Luân tiếng gió nổi lên vù vù