Tui đi vô nhà lục cái cuốn sổ điện thoại của tui gọi cho ông Tư Khánh - một thầy bùa của Năm Ông mà tui quen hồi mấy tháng trước- Vừa nhấc máy lên tui vừa quay số:
-A-lô ai vậy?-đầu dây bên kia nói
-Dạ cho em gặp anh Tư Khánh-tui trả lời
-Ừ Tư Khánh đây mà ai dậy?-ông Khánh đáp
-Dạ em Lý nè anh đang ở nhà hã em chạy qua nhờ anh chút chuyện nha.
- Ừ em chạy qua anh đi.-ông Khánh trả lời.
Tui cúp máy xong chạy ra lấy xe đạp chạy một mạch qua nhà ông Khánh.Tuy ông biết về bùa Năm Ông nhưng ông không ra làm thầy bà cũng như tui nên hai người chúng tui xem nhau như anh em vậy.Đến nhà thì tui thấy ông đang ngồi ở trước của tướng thì gầy trơ xương mặc cái quần tà lỏn mà rít từng hơi thuốc lào.
- Có chuyện gì không em?-vừa thấy tui ổng liền hỏi
- À chuyện của Thầy em đó mà- tui đáp- nè anh đọc lá thư đi- tui vừa nói vừa móc lá thư của cô năm gởi cho tui đưa cho ổng coi
-Ừ chuyện này hã?-ổng hỏi
-Anh có giúp được không?- tui nóng lòng hỏi
-Thì được nhưng em phải cho anh biết tên tuổi của người đàn bà hồi đó anh Tư em quen chứ?- ổng đáp
-Sao kỳ vậy?-tui ngạc nhiên hỏi- tự nhiên thầy em bị bỏ bùa mà phải lấy tên tuổi của người đàn bà kia?
-Thì thầy em muốn gở bùa cho anh Tư em nên mới bị như vậy- rít hơi thuốc Lào ổng nói tiếp- nên bây giờ phải gở dứt cho anh tư em thì Thầy em mới khỏi được,quan hệ cộng sanh mà em.
- Ừ để em xem đã- tui trả lời
Hôm sau tui gặp anh Tư tui ở nhà tui mới hỏi:
- Anh Tư cái chị hôm bữa anh quen tên gì vậy?
- Thì tên thiệt là Nguyễn Thị Thu Hồng
- Ừ mà anh quen người ta anh biết ngày sanh thàng đẻ của người ta hông dậy cha?-tui vừa hỏi vừa giỡn
- ai nói mày tao không biết- anh tỏ vẻ bực mình- thì sanh ngày ... tháng 7 năm 1952 chứ nhiu.-anh nói tiếp
- Ông có chắc không?- tui hỏi
- Tao coi giấy tờ đàng hoàng đó mày.-ổng đáp
-Ừ cảm ơn ông nghen- tui đáp
- Ũa mày hỏi chi vậy mậy?-ổng hỏi lại tui
- Thì hỏi cho biết thôi hông được hả?-tui đáp
Không cần đợi ổng trả lời tui bắn qua nhà ông Khánh liền.Ông khánh kêu tui ghi ra tờ giấy xong ổng bấm tính cái gì đó ổng ghi vào xong lấy tờ giấy đặt dười cái lư hương nhà ổng.Quay qua ổng nói:
- Rồi bây giờ anh sên cho em lá bùa đem về kêu anh em bỏ vào túi một lá,còn lá kia đem đốt trước cửa nhà nghen hông.
- Ừ.- tui trả lời
Tui dề đưa cho ông anh Tư và không quên kèm theo lời dặn:
- Nè bùa bình an đó nhớ làm theo lời em nói nghen.
- Ừ cảm ơn mày.- anh Tư tui nói mà không chút nghi ngờ gì
Hôm sau tui lên trên phòng anh Tư tui nghĩ trong bụng" không biết bùa ông Khánh cho có chắc ăn không thôi thì để mình làm thêm cho chắc" vừa nghĩ tui vửa luc lấy tấm hình của người đàn bà hôm nọ.
Có hình trong tay tui chay ra chợ mua máu gà trống rồi chỉ đỏ chỉ vàng rồi thịt heo thịt bò đem về chạy lên phòng bày ra cúng mà khấn trong bụng:
-Lạy 36 Nàng Tổ Ngãi Cô Áo Xanh Áo Đỏ Áo Tím Áo Vàng Áo Trắng,Lạy Tổ Chà Tổ Miên Tổ Mọi Tổ Lèo,Lạy Các Ông Các Bà Các Cha Các Mẹ Các Cậu Các Cô,Lạy Sơn Thần Thổ Địa Hà Bá Bốn Sông Bảy Núi Rừng Rú Hang Sâu về chứng con cúng Thực Năm Nàng Ngãi Cùng Chư Vị.
Khấn xong tôi đốt nhang cắm vào Năm chậu Ngãi.Xong đâu vào đó tôi xuống dưới nhà ăn cơm.Tối hôm đó khi tôi đang ngủ thì năm cô gái lại hiện về trong tiềm thức của tui.
- Có chuyện gì mà kêu tụi tui về dậy?- cô áo đỏ nói
- Thì chuyện của anh tui đó mà.- tui trả lời
- Lại bị người ta bỏ bùa nữa hả?- cô áo đỏ nói
- Không nhưng lần đó chưa dứt hẳn- tui trả lời- tui muốn bỏ ngãi tình cho người đàn bà đó được không?- tui hỏi
- Để không ai theo bả hay mọi người theo bả vậy?- cô áo xanh vừa cười vừa nói
- Để không ai theo bả với cho lão thầy kia một bài học.- tui đáp
- Ừ được rồi.-cô áo vàng nói- ngày mai cô lấy hình của người đàn bà đó bỏ dưới chỗ tui ngồi mỗi ngày cô khấn vậy nè :" Ông Ngài Bà Ngài Bay Khắp Năm Non Bảy Núi Bay Khắp Hang Cùng Hang Sâu Rừng Rú Âm U Bất Tử Theo Dề Mà Độ Cho Con Làm Chuyện Tình Duyên Của Người Dưới Chân Ông Ngài Bà Ngài." và nếu thấy có bướm bay trong phòng thì đừng đuổi đi nghen hông
-Ừ tui biết rồi cảm ơn mấy cô hen.- tui đáp xong thì tỉnh giấc
Tui làm theo như lời mấy cô ấy dặn khoảng hơn hai tuần thì tự nhiên anh tui dề nói với tui:
- Mày biết chuyện gì hôn Lý?
- Chuyện gì ông chưa nói làm sao tui biết được?- tui trả lời
- Con Hồng hồi đó tao quen đó- anh tui nói
- Ừ thì sao? - tui trả lời
- Tự nhiên không biết nó bị ai bỏ nữa mà uống thuốc tự tử rồi- ổng đáp
- Dậy hã?- tui ngạc nhiên hỏi
- Ừ hồi sáng tao di ngang nhà bả thấy người ta khiên xác ra nè.
Ổng nói xong thì tui chạy lên phòng nhấc chậu cây lên định lấy tấm hình ra thì cảnh tượng làm tui hết hồn.Cái tấm hình mới để có hai tuần mà tự nhiên bị con gì cắn nát hết có mấy con Ngài vàng đậu trên cái cây ngãi của tui nữa.
Tối hôm đó tui ăn cơm xong trở về phòng thì thấy ba con Ngài ban sáng đã chết rồi tui hốt xác chúng đốt đi cùng với tấm hình mà trong lòng thì sợ lắm.Trong đêm đó tôi ngủ thì mấy cô gái lại hiện về cô áo vàng nói:
- Như ý của cô rồi nhé tụi tui đi chơi tiếp đây à 16 tháng này là ngày sanh của cô áo tím đó nhớ mua đồ nhiều để tụi tui ăn nghen thôi chào cô tụi tui đi à.
Tui vừa định kêu thì mấy cô ấy đã chạy đâu mất tiêu.Tôi giật mình tỉnh giấc một lúc thì lại ngủ thiếp đi lúc nào không biết.
Last edited by kedatinh1974; 30-06-2008 at 12:48 AM.
Được khoảng bốn ngày sau thì tui cùng anh Tư đi đến đám tang của bà Thu Hồng.Tôi cũng nhận lời đi chẳng qua tôi cứ cảm thấy cái chết của bà ta như một sự huyền bí không rõ thực hư như thế nào.Tôi quyết đến xem thử ra sao.Đêm đó tôi và anh Tư vừa đến đốt nhang để cúng bà Hồng thì tui thấy ông Kiết và một người đàn ông trạc khoảng 40 tuổi ngồi nói chuyện ở cái bàn đó có một người thầy tu mặc áo màu nâu nhìn có vẻ cũng là một cao tăng của phật gia.Anh Tư tối đến đó ngồi nói chuyện bỏ tôi một mình trong cái đám tang này.Tôi buồn quá nên đi lang thang phía ngoài đầu ngỏ.Đang đứng ngắm trời mây thì có tiếng nói từ phía sau lưng tui:
- Chào nữ thí chủ có phải cô là người tên Lý mà theo ông Kiết thì cô là sư muội của ông ta không?-tôi quay lại thì thấy người thầy tu vừa nãy.
-Tui không có huynh muội gì với ông ta hết.Tui cũng không muốn nói chuyện với Thầy.Tui không phải là người của Phật Môn đừng làm phiền tôi.- tui quay lại trả lời
-Không.Tôi chỉ muốn nhắc nhở thí chủ rằng bản thân của thí chủ luyện Ngãi đến mức cao như vậy thì rất hiếm thấy nhưng nghiệp của thí chủ đã quá nhiều.Xin thí chủ dừng tay lại đi coi như tui thay mặt cho ông Kiết hòa giải việc này.-ông thầy tu nói tiếp
-Ông không biết chuyện gì giữa tui với ông Kiết thì đừng nói như vậy tui đã quyết làm thì sẽ làm cho tới cùng nếu như ông là một bậc thầy thì nên chuyên tâm lo tu đi đừng xen vào chuyện này.- Tui trả lời.
- Thiện tay thì chủ đã ngoan cố như vậy thì bần tăng không còn gì để nói nữa.- ông thầy đáp xong quay đi.
Mấy hôm sau cái đám tang đó tự nhiên tôi cảm thấy trong người mình khó chịu và có cái gì khác lắm.Tôi hay bị nhức đầu vào ban đêm, trong lúc tôi đang ngủ tự nhiên tôi nghe như có ai đó tụng kinh cứ xoay xoay trong đầu tôi mà tiếng kinh làm tôi nhức đầu không thể tả.Tôi nghĩ trong bụng không biết mình có bị gì không.Sau đêm đầu tiên,đến đêm thứ hai thì tui như bị ngày càng nặng hơn.Qua đêm thứ ba tui cũng bị như vậy,đến sáng hôm sau tui chạy xuống hỏi má tui:
- Má mấy bữa nay có ai đến nhà mình không?
-Ừ thì cách đây cở ba bốn hôm gì đó có một ông thầy chùa của anh Tư mày mời về để coi bàn thờ phật với bàn thờ tổ tiên.- ma' tui đáp
Vừa nghe xong tui như bị lửa đốt trong lòng nôn nóng không biết ông thầy chùa mà má tui nói như thế nào.Tui hỏi tiếp:
-Vậy ổng còn làm gì nữa không má?
-Thì ổng nói cho mày mấy là bùa bình an gì đó kêu anh Tư mày đốt cho mày uống để phòng thân gì đó mà.-má tui trả lời
Nghe xong tui muốn té xỉu luôn.Trời dậy là mấy bữa nay tui uống bùa đó hã trời thì ra cái chai nước sâm mà ông anh Tư tui nói là cái đống bùa ông thầy chùa đó cho hã thiệt là quá dáng- tui nghĩ trong bụng
Xong tui chạy lên phòng nằm đọc tiếp mấy cuốn tiểu thuyết mới mua.
-Lý ơi mày có ở trong phòng không Lý?- tiếng anh Tư tui réo
- Chi vậy ông?-tui trả lời chổng không
- Mày mở cửa ra tao nói cho mày nghe nè.- anh Tư tui nói tiếp
- Cửa không khóa vô đi ông.- tui trả lời
Anh Tư tui đi dô nhìn cái mặt ổng ngầu lắm kìa.Ổng ngồi xuống cái bịch rồi nói:
- Mày chơi Ngãi phải hông?
-Ai nói tui chơi Ngãi? Ũa mà Ngãi là cái gì vậy?-tui vờ như ngạc nhiên hỏi ổng
- Thì thầy Huyền Tịch nói cho tao là mày chơi Ngãi.Mày có chơi không nói thiệt cho tao nghe đi.- anh tư tui xuống giọng nói
- Không.- Tui bực mình đáp lại
- Dậy mấy chậu cây này là gì? Sao mày lại đốt nhang nó?- Ông gắt gổng hỏi
- Thì cây trồng để làm kiểng mà ông hỏi để làm gì đâu liên quan tới ông đâu.- tui trả lời
- Tao nói dậy đó thầy Huyền Tịch nói nếu mày không bỏ đi thì mày sẽ gặp quả báo đó.- ổng nói như trong lời nói đó có tình cảm giữa người anh đối với đứa em nhỏ
- Kệ tui không cần ông lo.Ông ra ngoài đi.- Tui gắt gổng đáp trả
-Ừ mà sao ai mượn ông đốt bùa cho tui uống dậy? Ông thầy chùa đó phải hông?- tui lên giọng hỏi
- Thì thầy nói là bùa bình an dặn đốt cho mày uống để bình an tai qua nạn khỏi chứ sao.- ông trả lời
Nói xong ổng quay mặt đi ra ngoài.Tui nằm trong phòng nghĩ :" nếu như ông kiết ông thầy chùa và người đàn ông kia muốn chơi với mình thì mình sẽ chơi một trận cho thật lớn." Tui chợt nhớ hình như ba hôm sau nhà tui có đi Vũng Tàu.Tui quyết định không đi mà sẽ ở nhà.
Last edited by kedatinh1974; 30-06-2008 at 12:48 AM.
Hôm đó cả nhà đi Vũng Tàu đến hơn tuần lễ mới về.Tui ở nhà chỉ có một mình mà thôi.Tui quyết định hôm nay sẽ là ngày tui cho ba ông đó một bài học vì dám cho tui uống bùa.Tui ra chợ mua huyết gà huyết heo hết gần 8 đồng bạc,mua năm thứ đậu tồn gần 5 đồng bạc nữa.Rồi lại chạy đi mua máu rắn hổ nửa.Mua nhang đèn và cả đống giấy tiền vàng mã.Xong tui mua nguyên cái đầu heo hết gần 40 đồng bạc.Chạy về nhà tui bắt đầu bày những thứ cúng đó xuống đất.Tui chạy xuống nhà tắm rửa sạch sẽ xong bới tóc thành một cục giống như cô năm hay làm.Đốt một pó nhang xong tui đốt mười hai cây đèn cắm xung quanh cái đầu heo.Tui mở cuốn tập mà cô Năm hồi trước đưa cho tui.Quy xuống tui bắt đầu đọc:
- Hộ Rệ Mệ Ka Sắc Rệ Hộ Tu Rị Án Tu Rị Sát Ka Rô Tu Rị . Án Sát Thác Mộ Rị U Mệ Mộ Mệ Án Ri Hộ Mệ Ri Tu Ri Án Thác Sát Mệ Ri .
Lạy 36 Mẹ Tổ Ngãi Lạy 5 Ông Tà Sông Tà Suối Tà Núi Tà Rừng Tà Rú
Lạy Tổ Chà Tổ Miên Tổ Mọi Tổ Lèo Lạy Ông Xà Ba Rừng Bảy Rú Lạy Bà Xà Sáu Động Tám Hang Lạy Ông Ngài Ba Non Bảy Núi Lạy Bà Ngài Chốn Núi Thẳm Hang Cùng Lạy Cô Áo Đỏ Tơ Duyên Chưa Dứt Lạy Cô Áo Vàng Tình Phụ Tình Theo Lạy Cô Áo Xanh Gió Thẩm Mây Ngàn Lạy Cô Áo Tím Nói Mây Nói Gió Lạy Cô Áo Trắng Quấn Quanh Thân Cây Dù Ở Năm Non Bảy Núi Rừng Rú Âm U Hang Cùng Hang Hẹp Nghe Lời Khấn Của Con Trở Về Giúp Đỡ......
Khấn Xong tui cắm nhang vô năm cái chậu cây sau đó xếp chúng thành hình vòng tròn bỏ năm thứ đậu xung quanh cái đầu heo.Tui ngồi nhìn vào những ánh lửa nhấp nháy của mấy cây đèn cầy được một lúc thì thiếp đi lúc nào không hay.Trong tiềm thức của tui thấy mình đang ở một cái gò đất giữa sống.Tui thấy rất nhiều cô gái chứ không chỉ là năm cô như tui thường thấy.
- Bà kiếm tụi tui có chuyện gì không mà sao cúng lớn quá vậy bà?- tui quay lại thì thấy cô áo xanh đang nói
- Không tui có gặp một ông thầy chùa ổng cho tui uống bùa làm mấy bữa nay tui nhức đầu kinh khủng luôn.Ổng kêu tui phải bỏ mấy cô nếu không tui sẽ bị quả báo đó.- tui trả lời
- Thiệt là quá đáng tụi mình có đụng chạm gì tới ông ta mà ông ta kiếm chuyện với tụi mình chứ.- cô áo đỏ bực mình đáp
- Nếu như muốn thì cố có dám đụng tới ông ta không hã cô?- cô áo trắng hỏi tui
- Tui chỉ có mấy cô là bạn nên mấy cô như thế nào tui sẽ như vậy với mấy cô.- tui trả lời không ngần ngại
- Ừ tụi mình phải cho ông ta biết mặt chứ chúng ta đâu có làm gì đụng chạm tới ổng đâu mà kiếm chuyện với tụi này chứ.-cô áo tím nói
- Hình như ổng là bạn của ông Kiết thì phải.-tui nói
- Thì ra là vậy.-cô áo vàng nói- nếu vậy thì tụi mình phải cho cả đám một bài học.
- Nhưng tui sợ đấu không lại ông thầy chùa đâu.- tui nói
- Đừng lo bất quá tụi này chết thôi cô đừng sợ không ảnh hưởng gì đến cô đâu.- cô áo trắng nói tiếp
- Nếu tụi này có chết thì cô đem tụi này đốt thành than rồi ném xuống sông nghen hông.- cô áo đỏ nói
- Thôi nếu vậy thì đừng đấu với ổng làm gì mấy cô đi rồi thì tui đâu còn bạn nữa.- tui nói
- Không sao đâu - cô áo tím trấn an
- Nè sáng mai cô hái lá của tụi này mỗi thứ một lá xong cô nhai nuốt đi nghen hông.- cô áo vàng nói
- Xong mỗi ngày cô đốt cho tụi tui ba cây nhang, nếu bảy ngày sau cô thấy tụi tui héo đi thì cô biết tụi tui đã thua thì làm như lời tụi tui nói nghen hông.- co áo trắng nói tiếp
- Ừ tui nhớ rồi.- tui đáp
Vừa nói xong thì tui chợt giật mình tỉnh giấc tui biết mình vừa gặp mấy cô.
Last edited by kedatinh1974; 30-06-2008 at 12:48 AM.
Sau cái hôm đó tui ngày nào cũng lên đốt nhang cho mấy cây Ngãi như lời mấy cô ấy dặn tui.Cứ đốt hết ngày đầu đến ngày thứ hai rồi đến ngày thứ ba qua ngày thứ tư.Hôm đó tui giật mình vì cũng như mọi ngày tui cầm pó nhang lên đốt cho mấy cô thì tui thấy cái chậu Ngãi phía ngoài tự nhiên khô héo lạ kỳ.Tôi buồn lắm vừa cắm nhang tôi vừa khóc tui khóc rất nhiều.Đến ngày thứ năm thì lại thêm một cây nữa héo.Tôi linh tính có chuyện gì sắp xảy đến với mình.Sang ngày thứ sáu lại thêm một chậu nữa tôi ngồi nhìn hai chậu còn lại mà cứ nghĩ trong lòng:
- Mong cho các cô ấy đừng có sao.
Hôm nay là hạn cuối cùng của bảy ngày tui cầm pó nhang từ dưới nhà mà đi lên phòng trong sự hồi hộp.Khi vừa mở cửa phòng ra thì đập vào mắt tui là bốn chậu Ngãi bị héo khô.Bất giác nước mắt tui chảy xuống tui ngồi đó như người vô hồn.Tôi bây giờ không biết phải làm gì và làm như thế nào để những người bạn của tui quay lại.Tôi ngồi nhìn những chậu Ngãi mà khó mà tự nói với mình:
- Tại mày Lý ơi tất cả là tại mày giờ chỉ còn mình mày thôi mấy cổ không về nói chuyện với mày nữa đâu.Từ nay dù mày buồn hay vui thì chỉ có mình mày biết mấy cổ đi rồi lần này mấy cổ đi không bao giờ về tất cả là tại mày.
Tôi cứ tự trách mình cho đến lúc tôi ngủ thiếp đi trong những giọt nước mắt.Tôi lại thấy cô áo xanh ngồi một mình cô cũng khóc như tui.Tui lại gần cô tui hỏi:
- Mấy cô khác đâu rồi.
- Họ bị ông thầy chùa bắt nhốt hết rồi họ không về được đâu.- cô buồn bả đáp lời tui
- Sao vậy?- tui hỏi
- Thì tụi này định đòi lại công bằng cho cô và cho cả tụi tui nữa nhưng ông thầy chùa này cao tay quá ổng bắt nhốt bốn cô kia rồi còn bắt họ nghe kinh nữa thiệt là tội quá.
- Vậy sao cô còn ngồi ở đây?- tui ngạc nhiên hỏi
- Tui cũng sắp đi rồi là ông thầy chùa đó cho tui đến nói chuyện với cô lần cuối đó.- nói xong cô đưa tay lên cho tui xem một cái cọng chỉ vàng buộc vòng tay cô.
- Vậy mấy cô có về với tui không?- tui vừa khóc vừa hỏi
- Chắc không đâu.Cô nhớ lời tụi tui dặn hông?- cô nói tiếp
- Ừ tui nhớ.-tui trả lời
- Nhớ làm theo nha.- cô noi gấp
Nói xong tui thầy cô bị kéo đi xa lắm từ từ rồi hình ảnh cô từ từ mất dần đi.Tui tỉnh dậy thấy cái chậu cây cuối cùng cũng héo khô.Tui lại khóc tui ôm năm cái chậu xuống nhổ cây ra đốt trong cái thùng thiếc.
Tui nghĩ trong lòng:" các cô đã gặp tui ở đâu tui sẽ đem các cô dề nơi đó." Xong tui lấy tro than bỏ trong một cái bịch.Tui nói má tui sẽ về Soc ở vài hôm.Tui về đến Soc chạy một mạch ra sông rãi bịch tro xuống con sông ở ven Soc.Tui nhìn tro trôi tui lại khóc.Tui tự nhủ với lòng từ nay đến suốt cuộc đời tui không bao giờ bước chân vào bất cứ chùa nào hết.Thấm thoát đã gần 20 năm rồi tui bây giờ đã là một kế toán của một công ty nhưng câu chuyện về những người bạn ở một thế giới vô hình thì tôi vẫn mãi nhớ trong lòng.
Lời Cuối: Các bạn tin hay không tùy các bạn nhưng đây là một câu chuyện rất thật xảy ra với tôi.Bây giờ tuy tôi không làm Thầy Bà gì cả nhưng tôi vẫn tự hào vì mình có những người bạn tốt ở thế giới vô hình.tui chỉ muốn các bạn biết rằng không phải Ngãi là Tà mà do tâm người luyện Ngãi là Tà hay Chánh mà ảnh hưởng đến cây Ngãi họ luyện.