14-10-2011, 10:26 PM
Thần Tá»™c Chi Chủ-Thần Thoại-Háºn Ä‘á»i vô đối
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Châu Ã
Bà i gởi: 1,800
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 2,665
Thanked 18,716 Times in 1,355 Posts
Äại Tống Phong LÆ°u Tà i Tá»
Quyển 1: Thánh Nhân Xuất Thế
Chương 55: Trưởng Thà nh
Tác giả: Ngá» Háºu PhÆ°Æ¡ng Tình
Dịch: JiNjNguyen
Nguồn: Sưu tầm
Thạch Kiên Ä‘ang viết chữ, bị hà nh Ä‘á»™ng nà y của hắn là m cho hoảng sợ. Hiện tại quan hệ Tống, Liêu vá» ngoại giao rất tốt, hà ng năm Ä‘á»u phái sứ giả thăm há»i lẫn nhau, khi có sá»± kiện trá»ng đại liên tục phái sứ giả giúp đỡ.
Gia Luáºt Dung lại là đại há»c sÄ© của Liêu Quốc, quan cấp tam phẩm, nếu hắn thá»±c sá»± bái Thạch Kiên là m thầy, sợ rằng quốc vÆ°Æ¡ng Liêu Quốc sẽ giáºn dữ, không khéo còn tìm cá»› chém đầu hắn.
Thạch Kiên vá»™i và ng đỡ Gia Luáºt Dung đứng dáºy, Hồng Diên, Äinh Phố, Lục Ngạc lúc nà y Ä‘ang thu dá»n nhà , thấy váºy báºt cÆ°á»i.
Thạch Kiên nói:
- Tiểu tỠđược cha mẹ giáo dục, từ nhỠđã nghe cha răn dạy, hÆ¡n nữa tất cả kiến thức Ä‘á»u là tá»± há»c, không ngÆ°á»i dạy bảo, vì thế hình thà nh má»™t phÆ°Æ¡ng pháp há»c táºp rất kỳ quái, cÅ©ng may mà ngá»™ ra được má»™t Ãt đạo lý.
Nếu ngÆ°Æ¡i thÃch mấy quyển sách của tiểu tá», có thể nghỉ chân và i ngà y chép lại, sau đó trả lại cho tiểu tá» cÅ©ng được.
Gia Luáºt Dung nghe váºy rất vui mừng, nhá»› lại hà nh Ä‘á»™ng thất thố vừa rồi, hắn chợt toát mồ hôi lạnh.
Nếu Thạch Kiên không biết nặng nhẹ, thu hắn là m đồ đệ, háºu quả quả thá»±c khó có thể tưởng. Hắn cảm Æ¡n Thạch Kiên liên hồi, sau đó cung kÃnh cấm lấy mấy quyển sách, bá»™ dạng nhÆ° Ä‘ang giữ thánh chỉ, nhanh chóng quay vá» nÆ¡i nghỉ chân.
Thạch Kiên xong việc, chuẩn bị nghỉ ngơi thì Lý Tuệ lại tới.
- Kiên đệ đệ, mấy ngà y trÆ°á»›c ta bị bệnh, không tá»›i thăm ngÆ°Æ¡i. Hôm nay nghe được chuyện thần kỳ của ngÆ°Æ¡i, ta liá»n viết má»™t bà i thÆ¡ cho ngÆ°Æ¡i xem.
Thạch Kiên thấy nà ng cà ng lúc cà ng gầy, chỉ còn da bá»c xÆ°Æ¡ng, hắn không Ä‘Ã nh lòng, nói:
- Tỷ viết cho ta xem…
Lý Tuệ viết:
Mùa thu lá bay tựa cánh chim
Buồm lớn giăng giăng trên biển rộng
Trên đồng hoa nụ hé đón xuân.
Thạch Kiên nghe xong, nói:
- Thơ chỉ nên viết đơn giản, hà m súc, không nên viết dà i quá sẽ không tốt.
Sau đó hắn ngẫm nghĩ một chút rồi nói:
- NhÆ° váºy Ä‘i, ngà y mai, tá»· tá»›i đây sá»›m má»™t chút, ta dạy tá»· luyện quyá»n.
Thạch Kiên luyện quyá»n buổi sáng rất Ä‘á»u đặn, loại Thái Cá»±c Quyá»n nà y hiện tại cÅ©ng lÆ°u truyá»n rá»™ng rãi. Mấy vùng phụ cáºn Hòa Châu buổi sáng Ä‘á»u có nhiá»u ngÆ°á»i tụ táºp luyện.
Lý Tuệ nghe váºy vô cùng mừng rỡ, nhÆ°ng nà ng chợt nghÄ© lại rồi nói:
- Kiên đệ đệ, nhÆ° váºy không được.
- Sao lại không được, ta nói được là được. Tỷ phải biết rằng, ngay cả thánh chỉ của Hoà ng thượng ta cũng dám ba lần không tiếp.
Lý Tuệ nghe xong cÆ°á»i rá»™ lên, nhắc tá»›i việc nà y, nà ng cÅ©ng tháºt phục hắn. Nà ng cao hứng vá» nhà , hôm sau sáng sá»›m Thạch Kiên đã bảo Äinh Phố Ä‘Æ°a xe ngá»±a tá»›i Lý gia đón Lý Tuệ.
Lý Thị thấy váºy lẩm bẩm:
- Tiểu tỠnà y rốt cục cũng có lương tâm, biết quan tâm tới nữ nhân nhà ta.
Lý Hằng nghe thấy, sợ hãi bịt mồm nà ng lại, sau đo kéo và o phòng mắng.
Má»—i ngà y luyện táºp cùng nhau, hÆ¡n nữa bà ná»™i lại chỉ ghét cha mẹ Lý Tuệ chứ không ghét bá» nà ng, vì thế má»i việc diá»…n ra khá tốt, thỉnh thoảng há» còn lấy đồ cho nà ng ăn, trá»™m cả sách của Thạch Kiên cho nà ng Ä‘á»c.
Dù sao, Thạch Kiên còn nhá», bà ná»™i hắn cÅ©ng không nghÄ© tá»›i việc hắn phải lấy vợ, nhÆ°ng bà lại thÆ°Æ¡ng Lý Tuệ, thân thể yếu Ä‘uối, vì thế hà ng ngà y Ä‘á»u bảo Äinh Phố ra chợ mua đồ ăn ngon vá» cho Lý Tuệ ăn. Ở cạnh Thạch Kiên, Lý Tuệ cÅ©ng được thÆ¡m lây, sức khá»e dần dần ổn định, hồng hà o hÆ¡n, qua tết âm lịch, Lý Hằng tá»›i Thạch gia cảm Æ¡n bà ná»™i:
- Ngươi không cần cảm tạ ta, muốn tạ ơn, đi tạ ơn con gái ngươi thiện lương thì hơn.
- Là ….là …
Lý Hằng cúi đầu lắp bắp.
Lần tá»· thà nà y vá»›i Liêu Quốc khiến cho địa vị đệ nhất tà i tá» của Thạch Kiên cà ng thêm vững và ng. Ngay cả Tống Chân Tông, LÆ°u Nga và Triệu Cáºn khi nghe thái giám Ä‘á»c bản tấu của Hoa tri huyện lại vừa nhìn cái lÆ° hÆ°Æ¡ng mà Triệu Cáºn Ä‘ang thá» nghiêng ngả cÅ©ng cÆ°á»i vang không ngừng. Tống Chân Tông nói:
- Äám phiên tá» nà y không có việc gì là m, cáºy mạnh thì thôi, dám cùng con dân đại Tống so tà i, lại còn tìm tiểu thần đồng nữa, thá»±c không biết thân pháºn.
Nói tới đây hắn lại buồn rầu nói:
- Tiểu thần đồng nà y, hắn khiến trẫm ngà y nà o cÅ©ng nhá»› hắn, nhÆ°ng lại nhất quyết không và o kinh, tháºt là m trẫm tức chết mà .
Triệu Cáºn bÄ©u môi nói:
- Phụ Hoà ng, hắn không và o kinh thì phụ hoà ng bắt hắn và o.
Tống Chân Tông nghe váºy vô cùng hoảng sợ, Ä‘iá»u nà y nhất định không được để ai biết, nhất là tiểu công chúa.
Lần trÆ°á»›c, đám ngÆ°á»i Ä‘i Úc Äại Lợi phát hiện quặng má», phát tà i trở vỠđã bá» mÆ°á»i vạn quan tiá»n mua má»™t chức quan thất phẩm, Tống triá»u bình thÆ°á»ng cÅ©ng có buôn bán quan chức, nhÆ°ng ngoà i mặt là bình thÆ°á»ng, quan cá»u phẩm, bắt phẩm chỉ là chức danh ảo, không có thá»±c quyá»n. Ở các châu huyện, luôn có viên chức chá» chá»±c, lo việc của dân, tình nguyện trợ giúp cho quân Ä‘á»™i. Dân tình thá»i nà y cÅ©ng bình an nên tÃch cá»±c đóng góp váºt, lá»±c Ä‘á» há»— trợ quân Ä‘á»™i, tháºm chà tình nguyện tham gia đóng góp hà ng năm. Cứ má»™t ngà n thạch lúa được ban thưởng má»™t báºc quan, hai ngà n thạch được thăng chức trợ giáo, ba ngà n thạch được ban chức quản lý, năm ngà n thạch cá»™ng thêm xuất thân tốt được ban chức trưởng ti.
Hình thức nà y của đại Tống có thể nói là mua quan bán chức, nhÆ°ng cÅ©ng là má»™t hình thức cổ vÅ© dân chúng, nhất là các thÆ°Æ¡ng nhân xuất tiá»n giúp đỡ quốc gia. Khi Giang Cáºp được phong là m phó úy, chÃnh thức nháºm chức quan, có nhiá»u ngÆ°á»i tháºm chà không rõ vì sao, chỉ nghÄ© rằng hắn dùng tiên mua chức quan. Äến những năm cuối của Tống triá»u, ngay cả quan ngÅ© phẩm, lục phẩm cÅ©ng được bán, xã há»™i ngà y cà ng thối nát. Thanh triá»u, Minh triá»u cÅ©ng từng phát sinh sá»± việc nà y, mặc dù mÆ°á»i vạn quan không phải là con số nhá», nhÆ°ng phải biết rằng, hà ng năm Tống triá»u phải tiến cống cho Liêu quốc tá»›i mÆ°á»i hai vạn lạng bạc, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên ngoà i ra còn nhiá»u lá»… váºt khác. Sau nà y, khi Phạm Trá»ng Yêm biết việc nà y, hắn gián tiếp phản đối, nhÆ°ng Tống Chân Tông không thể là m khác, hắn đã quỳ gối trÆ°á»›c Ngá» Môn suốt má»™t ngà y má»™t đêm, không ăn không uống, khiến Tống Chân Tông rất tức giáºn, nói:
- Chẳng lẽ trẫm là hôn quân, có phải ngươi muốn bức trẫm thoái vị mới thôi ?
Sau đó bá» Ä‘i, không thèm để ý, cho tá»›i hôm sau, các đại thần phát hiện Phạm Trá»ng Yêm hôn mê, gục xuống đất, tÆ° thế vẫn quỳ không ngã.
Tống Chân Tông lúc nà y vội phái ngự ý tới, nói với hắn:
- Trẫm sợ ngươi rồi…
Không ngá» Phạm Trá»ng Yêm không tiếp nháºn, nói:
- Thánh thượng không sợ vi thần, mà là sợ cho giang sÆ¡n của con cháu. Nếu Thánh Thượng không sáng suốt, con cháu ngÆ°á»i há»c theo, giang sÆ¡n đại Tống sẽ không còn.
Câu nói nà y khiến Tống Chân Tông tức giáºn suýt ngất.
Năm được mùa, Tống Chân Tông muốn tu bổ cung Ä‘iện, vừa mở miệng đã thấy Phạm Trá»ng Yêm đứng dáºy, phất tay nói:
- Việc nà y không cần thiết.
Từ sau đó, Phạm Trá»ng Yêm có thêm danh hiệu là Phạm quáºt tá». Khấu Chuẩn nghe váºy rất mừng rỡ:
- Äại Tống có ngÆ°á»i kế tục ta rồi, nếu thiếu niên kia có phẩm tÃnh nà y thì tháºt cà ng hoà n mỹ.
Lưu Nga nói:
- Äứa nhá» nà y tháºt tinh quái, bản Hồng Lâu Má»™ng kia cÅ©ng tháºt hay, chỉ là cà ng viết cà ng cháºm.
Lúc nà y, Thạch Kiên tháºt sá»± rất bẩn rá»™n, hắn còn phải viết rất nhiá»u, nên bản Hồng Lâu Má»™ng cÅ©ng không chú ý sá»a chữa.
Äến lúc nhìn lại, đã tá»›i chÆ°Æ¡ng 97: Lâm Äại Ngá»c, Tiết Bảo Thoa.
Thạch Kiên lúc nà y cÅ©ng đã thấm nhuần văn há»c thá»i cổ, hà nh văn ngà y cà ng tốt hÆ¡n. NhÆ°ng nhìn Ä‘i nhìn lại, bản copy của hắn tất nhiên không thể bằng bản gốc.
Tống Chân Tông nghe LÆ°u Nga nói, liá»n trả lá»i:
- Äứa nhá» nà y còn phải nghÄ© phÆ°Æ¡ng pháp giúp trẫm tạo thuyá»n, khó có thể phân tâm, không trách được.
LÆ°u Nga cÆ°á»i:
- Äứa nhá» nà y vô cùng thông minh, cÅ©ng may vô cùng trung thà nh và táºn tâm.
LÆ°u Nga sau nà y là Thái Háºu, buông rèm nhiếp chÃnh, công tÃch hiển hách, sách sá» có ghi lại:
“LÆ°u tà i, vô LÆ°u ácâ€
LÆ°u Nga nguyên quán Thái Nguyên, sinh và o năm 968 thá»i Tống thái tổ. LÆ°u Thông cùng thá»i phụng mệnh xuất chinh, hi sinh trên chiến trÆ°á»ng, LÆ°u gia sa sút khiến Bà ng thị, vợ LÆ°u Thông phải mang con nhá» sống nhá» nhà mẹ đẻ. Do Bà ng gia khốn cùng, mặc dù LÆ°u Nga là con Thứ Sá», Ä‘á»c sách, viết chữ, tà i nghệ tinh thông nhÆ°ng năm mÆ°á»i ba tuổi đã bị bắt và o cung. Là m cung nữ, LÆ°u Nga đầu nháºp TÆ°Æ¡ng VÆ°Æ¡ng Phủ. TÆ°Æ¡ng VÆ°Æ¡ng cÅ©ng chÃnh là Tống Chan Tông, Triệu Hằng, lúc nà y tên vẫn là Triệu Nguyên Khản, là Thái Tá» Ä‘Æ°Æ¡ng triá»u. Khi Triệu Hằng nghe tin vá» LÆ°u Nga, tà i mạo song toà n, liá»n lén mang theo tùy tùng âm thầm dò xét.
Lưu Nga lúc nà y mặc dù là cung nữ, nhưng mỹ danh lan xa, đám tùy tùng của Triệu Hằng ai cũng biết.
LÆ°u Nga trá»i sinh xinh đẹp, thông minh, lanh lợi, rất nhanh đã gắn bó máºt thiết vá»›i Triệu Hằng. NhÆ°ng nhÅ© mẫu của Triệu Hằng lại khinh thÆ°á»ng xuất thân của LÆ°u Nga, khuyên Triệu Hằng Ä‘uổi LÆ°u Nga, đồng thá»i báo vá»›i Tống Thái Tông, Thái Tông giáºn dữ, hạ chỉ trá»±c xuất LÆ°u Nga ra khá»i kinh thà nh. Triệu Hằng bị bức bách, Ä‘Ã nh phải Ä‘Æ°a ra hạ sách, thà cùng LÆ°u Nga bị trục xuất cÅ©ng không Ä‘uổi nà ng Ä‘i, đồng thá»i cho nà ng ẩn nấp trong hoà ng cung.
Sau đó, Tống Thái Tông tứ hôn cho Triệu Hằng lấy Phan thị, má»™t trong bát đại mỹ nữ của kinh thà nh. Hai năm sau, Phan thị bị bệnh qua Ä‘á»i, Thái Tông lại tứ hôn cho Thái Hằng lấy Quách thị. NhÆ°ng Triệu Hằng vẫn không quên LÆ°u Nga, ngay khi lên ngôi đã đón LÆ°u Nga và o cung, phong là m thiếp. LÆ°u Nga lúc nà y đã 36 tuổi, nhÆ°ng vẫn xinh đẹp, dịu dà ng, cà ng khác xa LÆ°u Nga ngà y xÆ°a.
Trong thá»i gian lẩn trốn, nà ng tÄ©nh tâm Ä‘á»c sách, nghiên cứu cầm kỳ thi há»a, tà i hoa cà ng thêm xuất chúng. Khi Quách hoà ng háºu bệnh nặng, Tống Chân Tông muốn láºp LÆ°u Nga là m hoà ng háºu, nhÆ°ng LÆ°u Nga xuất thân hèn kém, bị các đại thần phản đối, đồng thá»i ép Tống Chân Tông láºp Thái Tá». Tông Chân Tông không đồng ý, nhất quyết trì hoãn việc láºp thái tá», nói để sau má»›i bà n.
Sau nà y, Lý thị, thị nữ của LÆ°u Nga sinh được má»™t đứa con trai (Tống Nhân Tông, Triệu Trinh), Tống Chân Tông láºp tức tuyên bố LÆ°u Nga mang thai, mặc kệ quần thần phản đối, láºp LÆ°u Nga là m hoà ng háºu. Mặc dù không Ãt ngÆ°á»i biết được chân tÆ°á»›ng sá»± việc nhÆ°ng không dám nói gì, rốt cuá»™c và o năm bốn mÆ°Æ¡i tuổi, mÆ°á»i hai tháng, LÆ°u Nga chÃnh thức trở thà nh Hoà ng háºu. LÆ°u Nga sau nà y buông rèm nhiếp chÃnh, quản lý thiên hạ, Ä‘iá»u khiển toà n bá»™ công việc của triá»u đình.
Tóm lại, hai ngÆ°á»i đã trải qua vô số Ä‘au khổ, nhÆ°ng tình cảm lại vô cùng sâu sắc.
Ở Hòa Châu, Thạch Kiên lúc nà y cÅ©ng xảy ra đại sá»±, má»™t buổi sáng, hắn chợt phá lệ vụng trá»™m dáºy sá»›m giặt quần áo lót của mình, dù Hồng Diên và Lục Ngạc là m cách nà o cÅ©ng không Ä‘oạt được đống quần áo của hắn.
Tà i sản của Yasha
Chữ ký của Yasha Ưa thÃch cá nhân không nhiá»u lắm, đặc thù ham mê không có. ÄÆ¡n giản mà nói, ta là ngÆ°á»i chÃnh trá»±c, thiện lÆ°Æ¡ng, ngoại trừ quá soái (đẹp trai), có lẽ không có khác cái gì khuyết Ä‘iểm.
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Yasha
14-10-2011, 10:27 PM
Thần Tá»™c Chi Chủ-Thần Thoại-Háºn Ä‘á»i vô đối
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Châu Ã
Bà i gởi: 1,800
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 2,665
Thanked 18,716 Times in 1,355 Posts
Äại Tống Phong LÆ°u Tà i Tá»
Quyển 1: Thánh Nhân Xuất Thế
Chương 56: Mất Trộm
Tác giả: Ngá» Háºu PhÆ°Æ¡ng Tình
Dịch: JiNjNguyen
Nguồn: Sưu tầm
Phu nhân của Äinh Phố thấy váºy, vá»™i túm tay Hồng Diên và Lục Ngạc kéo lại, sau đó thì thầm và o tai các nà ng. Nghe xong, các nà ng cÆ°á»i khanh khách, xoay ngÆ°á»i tò mò nhìn Thạch Kiên.
Thạch Kiên cảm thấy rất bá»±c bá»™i, không phải chỉ là mình dáºy thì sao, có váºy cÅ©ng phải nhiá»u chuyện ?
Hắn nhìn lại các nà ng, nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm và o ngực.
Hai thiếu nữ thấy váºy gắt nhẹ má»™t tiếng, mặt Ä‘á» hồng chạy vá» phòng. Từ đó vá» sau, ánh mắt các nà ng nhìn Thạch Kiên luôn có thêm má»™t tia xuân sắc.
Thạch Kiên thấy bá»™ dạng của hai tiểu nha đầu, hắn Ä‘á»™ng tâm, vá»™i niệm A Di Äà Pháºt, thầm nghÄ© “Tiểu sinh má»›i dáºy thì, còn chÆ°a thể xx, đối vá»›i thân thể không có lợiâ€
Hết tết âm lịch, Thạch Kiên dáºy thì, thân thể bắt đầu má»c trứng cá nhÆ° nấm, cà ng ngà y cà ng nhiá»u. NhÆ°ng nhá» cuá»™c sống an bình, hắn lại cố gắng chăm chỉ luyện táºp, vì thế khuôn mặt so vá»›i thiếu niên thÆ°á»ng cÅ©ng không khác biệt nhiá»u. Hắn mặt ngá»c, mà y ngà i, mắt kiếm sáng rá»±c, thân ngÆ°á»i nho nhã, vô cùng khà chất, má»—i khi hắn ra ngoà i là các tiểu cô nÆ°Æ¡ng lại vụng trá»™m bám theo ngắm nhìn không thôi.
Ngay cả Hoa tri huyện thấy hắn cũng ghen tị, Thạch Kiên chiếm hết tám phần tà i hoa của thiên hạ thì thôi, không ngỠngay cả tướng mạo, hấp dẫn nữ nhân cũng chiếm nốt tám phần.
Má»™t buổi tối, khi Thạch Kiên kiểm tra lại sách vở, hắn chợt phát hiện rất nhiá»u bản thảo của hắn bị đánh cắp, số lượng có tá»›i phân ná»a. Hóa ra vì sách vở mua vá» ngà y cà ng nhiá»u, lại thêm Hoà ng đế ban thưởng, Thạch Kiên phải mở thêm má»™t gian phòng, thông vá»›i thÆ° phòng để chứa sách. Kẻ trá»™m lợi dùng trá»i mÆ°a, Ä‘á»™t nháºp qua cá»a sổ phÃa sau thÆ° phòng để và o ăn trá»™m.
Äầu tiên, hắn ngẩn ngÆ°á»i, nhÆ°ng nghÄ© lại chợt cuống lên. Không phải hắn tiếc mấy cuốn sách kinh, sá», tá» , táºp, mà trong số sách vở bị đánh cắp có cả những cuốn sách số há»c mà hắn viết mấy năm qua, có cả Truy Nguyên Há»c, tháºm chà có cả bản nháp thiết kế loại thuyá»n má»›i. Bản nháp nà y hắn đã vẽ khá tỉ mỉ, nhÆ°ng chÆ°a dám dâng cho Tống Chân Tông bởi vì có má»™t số thứ còn chÆ°a thá»±c sá»± đúng lúc, hÆ¡n nữa trong triá»u hiện tại vô cùng lá»™n xá»™n, hắn cÅ©ng không muốn nháºp cung.
Hắn láºp tức bảo Äinh Phố báo án vá»›i Hoa tri huyện. Sau đó gá»i Hồng Diên và Lục Ngạc canh giữ hiện trÆ°á»ng, không cho ai tá»›i gần.
Hoa tri huyện vừa nghe đã cảm thấy da đầu tê rần, đặc biệt là khi nghe Thạch Kiên nói bản nháp thiết kế loại thuyá»n má»›i cÅ©ng bị trá»™m Ä‘i, hắn ngay láºp tức huy Ä‘á»™ng toà n bá»™ nha địch tá»›i Thạch gia.
Khi nha dịch tá»›i, hắn thấy Hồng Diên Ä‘ang dùng má»™t cái dây thừng bao vây bốn phÃa căn phòng, khắp nÆ¡i đầy ngÆ°á»i tá»›i xem, há» cÅ©ng muốn nhìn, ai là ngÆ°á»i cả gan dám ăn cắp cả đồ của bà cháu bồ tát sống Thạch gia.
Hoa tri huyện láºp tức gá»i ngÆ°á»i phong tá»a toà n bá»™ Ä‘Æ°á»ng bá»™ và đưá»ng thủy, chợt Thạch Kiên nói:
- Hoa đại nhân, không cần.
Nói xong, hắn chỉ và o thư phòng lúc nà y đang dăng dây khắp nơi, nói:
- Äại nhân, ngÆ°á»i xem, hôm qua kẻ cắp lẻn và o thÆ° phòng đã để lại dấu chân, hÆ¡n nữa dấu chân khắp nÆ¡i Ä‘á»u nhÆ° nhau, chứng tá» chỉ có má»™t ngÆ°á»i gây ra. Äại nhân, lại nhìn dấu chân nà y, má»™t dấu nông, má»™t dấu sâu, chứng tá» chân ngÆ°á»i nà y có táºt. HÆ¡n nữa qua cá»a sổ có thể thấy dấu chân còn má»›i, chứng tá» kẻ trá»™m còn chÆ°a Ä‘i xa.
Thạch Kiên bình thÆ°á»ng Ä‘á»u Ä‘á»c sách đến hết giá» Hợi, khoảng 9-11h đêm giá» hiện đại, hắn cÅ©ng muốn nghỉ sá»›m nhÆ°ng không thể, ngoà i Ä‘á»c sách hắn còn luyện thÆ° pháp, viết lại tri thức kiếp trÆ°á»›c, hÆ¡n nữa hắn còn phải dùng bút lông để viết lại má»i thứ, không thể viết nhanh. Äối vá»›i Ä‘iểm nà y Hoa tri huyện vốn rất bá»™i phục Thạch Kiên, thiên phú trá»ng yếu, nhÆ°ng mấu chốt của thiên tà i là cố gắng.
Ngay cả việc trước mắt, bằng và o trà thông minh, óc quan sát chỉ trong chốc lát hắn đã kiếm ra manh mối.
Có manh mối của Thạch Kiên, kẻ cắp rất nhanh đã bị tóm. Hắn là lão Tứ, ở Hà gia trang, cách Thạch gia hai dặm, hắn bị tà n phế má»™t chân, trong nhà nghèo khó lại có má»™t mẹ già bị bệnh, lão Tứ không có tiá»n má»i đại phu xem bệnh vì thế phải Ä‘i ăn cắp.
Bà nội nghe qua gia cảnh của hắn, thở dà i:
- NgÆ°á»i nà y rất có hiếu, nhÆ°ng dù gia đình nghèo khổ cÅ©ng không cần phải Ä‘i trá»™m. Nếu thiếu tiá»n tìm ta được rồi.
Hoa tri huyện biết bà ná»™i Thạch Kiên thiện lÆ°Æ¡ng, lại được Hoà ng thượng ban thưởng rất nhiá»u, thêm tiá»n chia phần bán Thần Äồng Tá»u nên không thiếu tiá»n bạc. Bà thÆ°á»ng xuyên ra ngoà i là m việc thiện, ngay cả đám tá Ä‘iá»n cà y ruá»™ng nhà Thạch Kiên bà cÅ©ng miá»…n không thu tô. Năm ngoái, khi thu hoạch hoa mà u, ai cÅ©ng biết Æ¡n, mang rất nhiá»u thứ tá»›i Thạch gia biếu tặng. Äá»i sống của đám tá Ä‘iá»n ngà y má»™t tốt, bà ná»™i Thạch Kiên lại thuê xe Ä‘i tá»›i táºn Thái Hồ để thắp hÆ°Æ¡ng lá»… thần. Nghe nói chùa miếu ở đầu linh thiêng là tìm cách tá»›i lá»…, bất kể xa gần.
Khi lá»… pháºt bà còn thưởng cho các hòa thượng rất nhiá»u tiá»n, lâu dần, mấy lão hòa thượng thấy bà ná»™i Thạch Kiên láºp tức chạy ra tiếp đón, bá»™ dạng khúm núm nhÆ° chó gặp chủ nhân váºy.
Không bao lâu sau, lão Tứ bị bắt. Mặc dù hắn không ngu ngốc, Ä‘i rao bán ngoà i Ä‘Æ°á»ng, mà chà o má»i khách bên ngoà i, nhÆ°ng những ngÆ°á»i nà y sao có thể tin tưởng đó là chữ của Thạch Kiên, có ngÆ°á»i nghÄ© hắn muốn lừa đảo, có Ä‘iá»u thấy chữ đẹp, cÅ©ng có ngÆ°á»i cho hắn mấy đồng.
Mặc dù so vá»›i giá của Hoà ng thượng Ä‘Æ°a ra mà hắn nghe được cách biệt rất xa, nhÆ°ng cá»±c chẳng đã hắn vẫn bán. Khi bá»™ khoái túm được, hắn vẫn Ä‘ang giao dịch vá»›i má»™t thÆ°Æ¡ng nhân, ngÆ°á»i nà y vô cùng tinh mắt, nhìn thấy thÆ° pháp hoà n mỹ, mặc dù không tin là Thạch Kiên viết nhÆ°ng cÅ©ng trả mÆ°á»i đồng má»™t tấm. Lão Tứ thấy khách thÃch, kì kèo tăng giá, hai ngÆ°á»i cò kè qua lại đánh Ä‘á»™ng bá»™ khoái, nên hắn bị tóm.
Khi bá»™ khoái xác nháºn đó chÃnh là chữ của Thạch Kiên, thÆ°Æ¡ng nhân kia vô cùng hối háºn, khi Ä‘i còn tá»± vả và o miệng và i cái, đầu óc lùng bùng, quên cả bá»™ khoái, nói:
- Äược rồi, ta trả ngÆ°Æ¡i má»™t trăm đồng má»™t chữ.
Nha dịch nghe váºy quát lá»›n:
- NgÆ°Æ¡i muốn mua tang váºt ?
Vị thÆ°Æ¡ng nhân kia bị dá»a khiếp, liên tục lui lại phÃa sau, vấp ngã dúi dụi.
Tên nha dịch lại gần, khám xét một hồi rồi nói:
- Tên nhà già u đáng thÆ°Æ¡ng, đầu óc của ngÆ°á»i vứt Ä‘i được rồi, má»™t từ của tiểu Thạch tÆ°á»›ng công mà muốn dùng má»™t trăm đồng tiá»n để mua ?
Trải qua sự tra xét của Hoa tri huyện và nha sai, vụ án nhanh chóng chấm dứt.
Căn cứ theo lá»i khai của lão Tứ, há» tìm thấy sách vở của Thạch Kiên ở chuồng bò.
Hóa ra lão Tứ sợ bị lá»™, nên Ä‘em giấu toà n bá»™ ở trong chuồng bò rồi dùng rÆ¡m rạ phủ lên. Không ngá» trong lúc hoảng hốt không cẩn tháºn để má»™t tá» lòi ra.
Thấy những văn tá»± xinh đẹp bị vùi dÆ°á»›i chuồng bò hôi thối, Hoa tri huyện Ä‘au xót không thôi, thầm chá»i mắng lão Tứ, giấu chá»— nà o không giấu lại giấu ở chá»— hôi thối nà y. May mà những sách vở nà y không bị mất Ä‘i, nếu không sợ rằng lão Tứ có chết cÅ©ng không Ä‘á»n nổi.
Ãn tưởng đã dứt nhÆ°ng thá»±c tế thì không, mặc dù án nà y chỉ là mất mát má»™t Ãt sách vở văn tá»±, nhÆ°ng dá»±a trên giá thị trÆ°á»ng, những văn tá»± nà y đáng giá bao nhiêu ?
Theo luáºt pháp đại Tống:
- Ä‚n trá»™m quá năm quan tiá»n sẽ bị xá» tá», ăn trá»™m trên má»™t trăm đồng tiá»n sẽ bị chặt tay.
Chữ của Thạch Kiên lúc nà y lại vô cùng quý giá, không phải ai cÅ©ng có, giá trị thì cà ng không phải bà n, nếu dá»±a trên luáºt pháp, chỉ cần ăn trá»™m má»™t trang sách của Thạch Kiên láºp tức sẽ bị tá» hình.
Trải qua nghị án, tất cả thống nhất, tuyên án lão Tứ bản án tỠhình.
Mẹ lão Tứ nghe tuyên án, lăn lá»™n trên mặt đất khóc lóc xin tha, nhÆ°ng luáºt pháp là luáºt pháp, cứ theo luáºt, má»—i trang sách của Thạch Kiên đáng giá 200 lạng và ng, có chém lão Tứ cả trăm lần sợ cÅ©ng chÆ°a bù đủ.
Mấy hôm sau, Hoa tri huyện tới Thạch gia đúng lúc Thạch Kiên đang viết sách.
Lúc nà y, trên tay hắn cầm cuốn Tá»± Trị Thông Giám, mặc dù tiểu thuyết Thạch Kiên viết nổi tiếng khắp thiên hạ, mặc dù chÆ°a đạt tá»›i tầm những biên niên sá» bất hủ, nhÆ°ng khi Ä‘á»c qua má»™t Ä‘oạn cuốn Tá»± Trị Thông Giám, Hoa tri huyện ngây ngÆ°á»i không tin và o mắt mình, đây là biên niên sá» do má»™t thiếu niên mÆ°á»i hai tuổi viết ?
Tà i sản của Yasha
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Yasha
14-10-2011, 10:27 PM
Thần Tá»™c Chi Chủ-Thần Thoại-Háºn Ä‘á»i vô đối
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Châu Ã
Bà i gởi: 1,800
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 2,665
Thanked 18,716 Times in 1,355 Posts
Äại Tống Phong LÆ°u Tà i Tá»
Quyển 1: Thánh Nhân Xuất Thế
Chương 57: Thánh Nhân
Tác giả: Ngá» Háºu PhÆ°Æ¡ng Tình
Dịch: JiNjNguyen
Nguồn: Sưu tầm
TÆ° Mã Quang vì viết cuốn Tá»± Trị Thông Giám nà y đã phải lÆ°u lạc ở Lạc DÆ°Æ¡ng mÆ°á»i lăm năm, dồn và o cuốn sách toà n bá»™ tâm huyết, khi dâng cho Hoà ng thượng, hắn đã nói:
- Thần tốn hết mÆ°á»i lăm năm, răng giỠđã rụng, mắt cÅ©ng đã má», thần kinh suy nhược, má»i việc là m trÆ°á»›c quên sau. Toà n bá»™ tinh lá»±c cả Ä‘á»i Ä‘á»u dồn và o bá»™ sách nà y.
TÆ° Mã Quang vì viết sách mà mất an mất ngủ, tháºm chà nhiá»u lúc viết quên cả vá» nhà , khiến ngÆ°á»i nhà phải mang cÆ¡m tá»›i hắn má»›i ăn.
Má»—i ngà y, hắn sá»a chữa từng chữ trong bản thảo, hÆ¡n nữa má»—i chữ, má»—i câu Ä‘á»u viết vô cùng tỉ mỉ, từng nét bút vô cung cẩn tháºn.
Tá»± Trị Thông Giám của TÆ° Mã Quang góp nhặt lịch sá», có giá trị tham khảo rất lá»›n cho ngÆ°á»i thống trị, góp nhặt tinh hoa, trà tuệ của thiên hạ.
Và o Ä‘á»i Thanh, các đại há»c giả, trong đó có VÆ°Æ¡ng Minh từng nói:
- Trong thiên địa, không thể vô cá»› mà có sách, nhÆ°ng tất cả há»c giả đã Ä‘á»c qua Tá»± Trị Thông Giám Ä‘á»u phải biết, đó là trân bảo, vì nÆ°á»›c, vì dân, dùng tâm huyết má»™t Ä‘á»i mà viết nên, trân trá»ng, trân trá»ng.
Sau nà y, các há»c giả cÅ©ng bắt chÆ°á»›c theo TÆ° Mã Quang, viết ra những cuốn sách nghiên cứu bổ Ãch, tháºm chà ở thá»i đại sau nà y, các há»c giả chuyển những nghiên cứu nà y thà nh má»™t môn há»c.
TÆ° Mã Quang ở Lạc DÆ°Æ¡ng là m quan mÆ°á»i lăm năm, trong thá»i gian hắn là m quan ngÆ°á»i trong thiên hạ Ä‘á»u rất trá»ng vá»ng, coi hắn má»›i là Tể tÆ°á»›ng, gá»i hắn là TÆ° Mã tÆ°á»›ng công. Khi hoà ng thÆ°uÆ¡ngj qua Ä‘á»i, TÆ° Mã Quang tá»›i phó tang, há»™ vệ thấy hắn tá»›i Ä‘á»u cung kÃnh vái chà o, gá»i hắn là : “TÆ° Mã TÆ°á»›ng Công.
Hắn Ä‘i tuần, nhân dân khắp hang cùng ngõ hẻm Ä‘á»u hoan nghênh, khi hắn từ quan, có ngÆ°á»i còn nói:
- Xin ngà i hãy ở lại phụ tá thiên tá», cứu giúp dân chúng.
Má»—i khi nhá»› lại Ä‘oạn lịch sá» nà y, nhá»› lại hình ảnh TÆ° Mã Quang, VÆ°Æ¡ng An Thạch, những long phượng của nhân gian, nhá»› lại trái tim vì nÆ°á»›c vì dân của há» mà ngÆ°á»i Ä‘á»i thầm thở dà i, nếu nhÆ° bá»n há» má»™t lòng, nếu nhÆ° bá»n há» không quá cao ngạo, tranh đấu lẫn nhau thì đại Tống cÅ©ng sẽ không diệt vong váºy.
Thạch Kiên mặc dù không có bản lÄ©nh nhá»› rõ từng chữ của Tá»± Trị Thông Giám nhÆ°ng đại ý hắn Ä‘á»u nhá»› kỹ, hắn cố gắng váºn dụng kiến thức, chỉnh sá»a từng câu chữ để viết.
Tám tuổi bắt đầu viết, cho tá»›i hiện tại đã viết được năm cuốn Chu Kỳ, ba cuốn Tần Kỳ, mÆ°á»i cuốn Ngụy Kỳ, bốn mÆ°Æ¡i cuốn Thiên Niên Kỳ.
Từ Tống Kỳ đến Chu Kỳ, ná»™i dung thay đổi khá nhiá»u. Có lẽ và o hiện tại, tà i hoa của Thạch Kiên còn chÆ°a sánh bằng TÆ° Mã Quang, nhÆ°ng nhá» viết cuốn sách nà y mà văn ngôn, bút lá»±c của Thạch Kiên tăng lên chóng mặt, khác xa so vá»›i ban đầu. Hoa tri huyện cÅ©ng xuất thân tiến sÄ©, hắn cÅ©ng biết cuốn sách nà y là do Thạch Kiên viết, nếu không, má»™t tác phẩm đồ sá»™, má»™t tác phẩm tuyệt đại thiên kiêu nhÆ° váºy hắn không thể không biết.
Hắn đắm chìm trong mấy cuốn sách, ai nói gì cũng không nghe, chỉ thở dà i:
- Còn hơn cả sỠký…
Tên thông phán (chấp sá»±) thấy hắn nhÆ° váºy, tò mò há»i:
- Hoa đại nhân, có phải sách nà y tóm lược lịch sỠhay không ?
Hoa tri huyện lúc nà y má»›i giáºt mình tỉnh lại, nhÆ°ng đầu óc vẫn mÆ¡ hồ, lẩm bẩm:
- Trá»™m tháºt tốt….
Lão Tứ phạm tá»™i lá»›n nhÆ° váºy, còn khen trá»™m tháºt tốt ? Các quan viên lá»›n nhá» thấy hắn nói váºy Ä‘á»u nhìn hắn vô cùng kỳ quái.
Hoa tri huyện biết mình lỡ lá»i, vá»™i lảng Ä‘i:
- Ta nói là tên trá»™m tháºt to gan.
Hoa tri huyện cÅ©ng tìm ra bản vẽ con thuyá»n hÆ¡i nÆ°á»›c của Thạch Kiên, hiện tại, Tống Chân Tông đã Ä‘em hai đại lục và đại dÆ°Æ¡ng vẽ và o bản đồ Tống triá»u, nhÆ°ng hoà ng đế Liêu Quốc thì không coi thứ đó và o đâu, cÆ°á»i nhạo Tống Chân Tông tá»± huyá»…n hoặc.
Hắn còn nói:
- Tống Chân Tông không biết mình biết ngÆ°á»i, mấy đại lục đó ở xa nhÆ° váºy, là m sao có thể chiếm lÄ©nh ? Nếu muốn chiếm, Ãt nhất cÅ©ng phải có loại thuyá»n chạy cá»±c nhanh má»›i có thể Ä‘Æ°a dân tá»›i dần chiếm lÄ©nh, mà hiện tại thì không thể.
Ai mà không biết, hai đại lục kia hoà ng kim đầy đất, nÆ¡i nÆ¡i ngáºp trà n hÆ°Æ¡ng liệu, Ä‘i Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng vấp phải bảo thạch ?
Nếu không mấy tên du thÆ°Æ¡ng sao dám bá» ra mÆ°á»i vạn quan mà mua má»™t cái chức quan ?
Hiện tại cÅ©ng đã là mùa thu, gần nhÆ° tất cả thÆ°Æ¡ng nhân đã táºp trung tại Tuyá»n Châu, cả Liêu Quốc, Thổ Phiên, Äại Lý, Chiêm Thà nh, Triá»u Tiên, Nháºt Bản cÅ©ng cho ngÆ°á»i tham dá»± chuyến Ä‘i.
Trên công Ä‘Æ°á»ng, Hoa tri huyện nói:
- Các ngÆ°Æ¡i có biết vì sao thiên hạ đệ nhất tà i tá» của đại Tống, Thạch tÆ°á»›ng công lại ba lần cá»± tuyệt thánh chỉ không ? Vì sao Hồng Lâu Má»™ng cà ng viết cà ng lâu không ? Bởi vì hắn Ä‘ang suy nghÄ©, nghÄ© cách là m ra má»™t con thuyá»n mà má»™t năm có thể Ä‘Æ°a ngÆ°á»i đại Tống Ä‘i tá»›i mấy đại lục kia hai lần, có thể giúp đại Tống váºn chuyển váºt lá»±c không ngừng tá»›i hai đại lục kia, khai thác lục địa hoang sÆ¡ kia, vì đại Tống mà sáng tạo má»™t lịch sá» huy hoà ng chÆ°a từng có.
Nói tới đây, trong mắt hắn xuất hiện vẻ cuồng nhiệt không che dấu.
Quốc gia hưng thịnh hơn ? Chiếm lấy hai đại lục kia ? Có ai không muốn ?
Sau đó hắn lại nói:
- Bản vẽ nà y là bản vẽ phác thảo loại thuyá»n má»›i của Thạch tÆ°á»›ng công, theo các ngÆ°Æ¡i, nó đáng giá bao nhiêu ? Má»™t trăm triệu quan, má»™t tá»· quan, hay mÆ°á»i tá»· quan tiá»n ?
Nghe tá»›i mÆ°á»i tá»· quan tiá»n, lão Tứ cÅ©ng im miệng ngừng khóc, hắn nhìn Hoa tri huyện rồi té xỉu.
Nghe tá»›i loại thuyá»n nà y, các quan viên bất chấp án Ä‘ang xá», ai cÅ©ng muốn xem Thạch Kiên viết gì trong đó.
Khi nhìn và o bản vẽ, thấy trên đó Thạch Kiên vẽ má»™t con thuyá»n cổ quái, không có buồm chỉ có má»™t ống khói lá»›n, dÆ°á»›i Ä‘uôi còn có hình mấy cái lá cây to lá»›n. Kiểu dáng con thuyá»n rất khá, nhÆ°ng cà ng vá» phÃa Ä‘uôi cà ng quái dị, ống khói cÅ©ng chiếm diện tÃch rất lá»›n. Ở bản vẽ cuối cùng, hình dáng con thuyá»n sÆ¡ bá»™ đã được phác thảo đầy đủ, Thạch Kiên còn có chú thÃch, Æ°á»›c lượng tốc Ä‘á»™ của con thuyá»n, má»—i ngà y có thể Ä‘i tá»›i bảy mÆ°Æ¡i tá»›i bảy mÆ°Æ¡i lăm hải lý. Những văn tá»± còn lại thì không có vẽ thuyá»n, mà vẽ rất nhiá»u loại máy móc kỳ quái.
Có quan viên không hiểu, há»i:
- Loại thuyá»n không có buồm nà y là m sao có thể chạy ?
Hoa tri huyện cÆ°á»i nói:
- Tiểu Thạch tÆ°á»›ng công nói nó chạy được, tất nó chạy được, chúng ta chỉ cần tin nhÆ° váºy là đủ.
Má»i ngÆ°á»i lại nghÄ© tá»›i cảnh hắn là m chuông ngân, Ä‘áºp đá, đứng trên há»™p, là m ra vô số Ä‘iá»u thần kỳ, tất cả Ä‘á»u gáºt đầu liên tục.
Hoa tri huyện lại chỉ và o cuốn Truy Nguyên Há»c rồi nói:
- Cuốn sách nà y cÅ©ng là vô giá, nó chÃnh là cuốn sách mà Tiểu Thạch TÆ°á»›ng công nghiên cứu vạn váºt chi lý mà viết ra, là cá»™i nguồn ý tưởng của con thuyá»n kia.
Sau đó chỉ và o mấy bản số há»c rồi nói:
- Äây là thứ mà ngay cả đại há»c sÄ© Liêu Quốc cÅ©ng phải quỳ gối xin Thạch tÆ°á»›ng công nháºn là m đồ đẹ.
Sau đó lại chỉ cuốn Tự Trị Thông Giám:
- Quyển sách nà y chÆ°a viết xong, nhÆ°ng giá trị của nó so vá»›i sá» ký ngà n năm không há» kém, tháºm chà còn cao hÆ¡n.
Không ai ồ lên, tất cả Ä‘á»u si ngốc, ngay cả đám nha dịch cÅ©ng ngÆ¡ ngác nhìn đống sách vở, đống sách vở đó là vô giá, là tÆ°Æ¡ng lai của đại Tống.
Lão Tứ lúc nà y đã tỉnh lại, cÅ©ng không Ä‘á»™ng Ä‘áºy.
Hoa tri huyện hạ giá»ng:
- Khó trách tiểu Thạch tÆ°á»›ng công không phụng chỉ, hắn muốn viết xong cuốn Tá»± Trị Thông Giám nà y má»›i và o cung, nhÆ°ng nếu váºy thì Thánh Thượng phải đợi tá»›i khi nà o ?
Nói tới đây, hắn ho khan một tiếng nói:
- Ãn nà y quá lá»›n, má»™t tri huyện nhÆ° ta không thể xá», cần phải chuyển tá»›i kinh tahnfh.
à hắn nói chÃnh là phải Ä‘Æ°a đống sách vở bằng chứng nà y tá»›i kinh thà nh, nếu không Thạch Kiên sẽ nhất quyết thu lại, không cho bá»n hắn dâng hoà ng thượng. Chúng quan lại hiểu ý, gáºt đầu khen phải.
Chỉ đáng thương cho lão Tứ, nha dịch vừa dội nước cho tỉnh lại, nghe phán lại ngất đi.
Hoa tri huyện không đợi Thạch Kiên biết tin đã chuyển toà n bộ sách vở và o kinh thà nh.
Thạch Kiên tá»›i lúc biết chuyện chỉ biết cÆ°á»i khổ, hắn sao không biết dụng ý của há» ?
Hắn thầm nghĩ:
- Những ngà y an ổn có lẽ đã hết, bây giá» cÅ©ng đã mÆ°á»i hai tuổi, thôi thì cÅ©ng tạm được.
Äống sách vở được há»a tốc Ä‘Æ°a tá»›i hoà ng cung, Tống Chân Tông Ä‘á»™t nhiên thấy vô số sách vở của Thạch Kiên, hắn vô cùng yêu thÃch.
NhÆ°ng khi mở ra xem, hắn cÅ©ng nhÆ° má»i ngÆ°á»i, cÅ©ng si ngốc, trong đó, mÆ°á»i mấy cuốn Truy Nguyên Há»c, hắn không biết, Tam Quốc Diá»…n NghÄ©a, hắn đã xem, Số Há»c, hắn không hiểu, chỉ có cuốn Tá»± Trị Thông Giám là khiến hắn si mê.
Cuốn sách được viết vô cùng cẩn tháºn, tỉ mỉ, từng chữ từng chữ vô cùng đẹp đẽ.
Äối vá»›i nguyên tác của TÆ° Mã Quang, tất cả cÆ¡ sở Ä‘á»u được ghi lại, ngoà i ra còn thêm và o má»™t và i câu chữ khiến cuốn sách cà ng thêm sinh Ä‘á»™ng.
Lịch sỠđược miêu tả vô cùng tỉ mỉ, vô cùng hoà n mỹ khiến ngÆ°á»i ta bị hút hồn không dứt ra nổi.
Tống Chân Tông lẩm bẩm:
- Chẳng lẽ thiếu niên nà y thực là thánh nhân chuyển thế ?
Câu nói nà y khiến LÆ°u Nga và toà n bá»™ đám thái giám sợ hãi quỳ sụp xuống, chỉ có Hoà ng thượng và Khổng Tá» má»›i đáng gá»i là thánh nhân, trá»i không có hai mặt trá»i, nÆ°á»›c không có hai vua, câu tán dÆ°Æ¡ng nà y của hoà ng đế, không phải gián tiếp Ä‘Æ°a Thạch Kiên và o cá»a tá» hay sao ?
Tà i sản của Yasha
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Yasha
14-10-2011, 10:27 PM
Thần Tá»™c Chi Chủ-Thần Thoại-Háºn Ä‘á»i vô đối
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Châu Ã
Bà i gởi: 1,800
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 2,665
Thanked 18,716 Times in 1,355 Posts
Äại Tống Phong LÆ°u Tà i Tá»
Quyển 1: Thánh Nhân Xuất Thế
Chương 58: Ngụy Thư
Tác giả: Ngá» Háºu PhÆ°Æ¡ng Tình
Dịch: JiNjNguyen
Nguồn: Sưu tầm
Tống Chân Tông cÅ©ng sá»ng sốt, những câu nói nhÆ° váºy tuyệt đối không được nói ra, nếu truyá»n ra ngoà i sẽ ảnh hưởng không tốt tá»›i tÆ°Æ¡ng lai đứa nhá» kia, nhÆ°ng lá»i nói cÅ©ng nhÆ° bát nÆ°á»›c, hắt Ä‘i sẽ không lấy lại được
Lưu Nga nói:
- Hoà ng thượng nói cÅ©ng có phần đúng, nếu đứa nhá» nà y không phải thánh nhân chuyển thế, sao có thể thông minh váºy?
Tống Chân Tông lại sá»ng sốt, nghÄ© thầm, mình chỉ nói báºy, muốn quên Ä‘i không được giá» hoà ng háºu ngÆ°Æ¡i cÅ©ng… ?
Chợt LÆ°u Nga đổi giá»ng:
- Quan gia là đại thánh nhân xuất thế, váºy phong tiểu tá» Thạch Kiên là tiểu thánh nhân, quan gia, Ä‘iá»u nà y rất hợp lý, biết đâu Thạch Kiên là háºu thân của Khổng Tá» thì sao ?
- Tuyệt !!
Tống Chân Tông cao hứng nói rồi ôm chặt lấy nà ng. Chỉ bằng một câu nói vừa rồi nà ng đã trả lại thanh danh cho tiểu tỠkia, sau nà y sẽ không có ai có thể bắt tội hắn.
Thạch Kiên chÆ°a và o kinh đã trở thà nh tiểu thánh nhân. Ban đầu nhiá»u ngÆ°á»i phản đối, nhÆ°ng khi xem Tá»± Trị Thông Giám, tất cả Ä‘á»u á khẩu không nói được lá»i nà o.Má»™t quyển sách nhÆ° váºy, dù là báºc danh nho cÅ©ng đừng hòng viết ra, mà hắn lại má»›i chỉ mÆ°á»i hai tuổi….tà i văn chÆ°Æ¡ng thế nà y….là thế nà o ? Tháºm chà cả Khổng Tá» sống lại sợ rằng mÆ°á»i hai tuổi cÅ©ng không có há»c thức nhÆ° váºy.
Tống Chân Tông mở cuốn Tự Trị Thông Giám ngắm nhìn, luyến tiếc mãi mới đặt xuống. Một hồi lâu sau hắn chợt thấy một quyển sách, tên là Ngụy Thượng Thư Kỳ, khi hắn mở quyển sách ra, lại một lần nữa hắn chết lặng.
Ngụy Thượng Thư Kỳ, tên khác là Thượng Thư là một trong những kinh sách then chốt áp dụng trong các kỳ thi trạng nguyên.
Tần Thủy Hoà ng ngà y xÆ°a đốt sách, Hán Huệ đế khuyến há»c, Văn Äế cổ vÅ© nhân dân Ä‘á»c sách.
Hán Cảnh Äế, Lá»— Cung VÆ°Æ¡ng vì mở rá»™ng cung Ä‘iện của mình mà phá hủy tòa nhà cÅ© của Khổng Tá», thấy trên vách tÆ°á»ng có má»™t bá»™ Thượng ThÆ°, khoảng hÆ¡n mÆ°á»i chÆ°Æ¡ng. Thượng ThÆ° được viết bằng cổ văn, cái gá»i là cổ văn chÃnh là những văn tá»± cổ dân gian tá»± chế biến, không theo khuôn khổ.
Khi nhìn thấy, Cung VÆ°Æ¡ng cúi đầu lá»… tạ, không dám phá hủy căn phòng nà y, sau đó Ä‘em toà n bá»™ sách trong nhà trả lại cho háºu nhân của Khổng Tá», Khổng An Quốc.
An Quốc sau đó chỉnh sá»a tu bổ lại toà n bá»™, trong quá trình kiểm tra chợt phát hiện ra thêm và i trang cổ văn, tổng hợp tất cả lại thà nh má»™t cuốn sách, lấy tên Thượng ThÆ°.
Tá»›i thá»i Ngụy, Ngụy Quốc, VÆ°Æ¡ng Túc lại viết má»™t bá»™ sách, lấy danh nghÄ©a tổng hợp lại toà n bá»™ Thượng ThÆ° của Khổng Tá».
Sau VÄ©nh Gia loạn thế, bá»™ sách nà y thất lạc, tá»›i thá»i kỳ Äông Tấn, Nguyên Äế, Dá»± ChÆ°Æ¡ng ná»™i sá» phát hiện ra, sau đó hiến cho triá»u đình.
Tá»›i thá»i Trịnh, các há»c giả phÃa nam bắt đầu nghiên cứu, phát hiện ra má»™t số Ä‘iểm không hợp lý, trái vá»›i quy tắc của Khổng Tá».
Tá»›i thá»i của ÄÆ°á»ng Thái Tông, phần lá»›n áng văn nà y đã bị thất truyá»n, chỉ còn lại má»™t bản thảo do Khổng DÄ©nh biên soạn, lấy tên là NgÅ© Kinh, và o năm thứ tÆ° VÄ©nh Huy, Cao Tông hoà ng đế bố cáo thiên hạ, dùng NgÅ© Kinh là m tiểu chuẩn thi cá», mở ra má»™t thá»i kỳ má»›i vá» văn há»c. Sau đó cho ngÆ°á»i soạn thảo lại Thượng ThÆ° của Khổng Tá», đồng thá»i dá»±ng má»™t pho tượng thá».
Trải qua ngà n năm, Thượng ThÆ°, NgÅ© Kinh đã gây ra rất nhiá»u nghi vấn.
Thá»i Nam Tống, Chu Hi Nhân bắt đầu xem xét cuốn Thượng ThÆ°, sau đó dịch ngược, phát hiện vô số Ä‘iểm khả nghi. NhÆ°ng bá»n há» không kiếm được chứng cá»›, vì thế tá»›i Ä‘á»i Minh, cuốn sách chỉ còn là phiên bản qua nhiá»u lần chỉnh sá»a, lấy tên Ngụy Khổng.
Tá»›i thá»i Thanh, sau khi nghiên cứu tỉ mỉ, kiếm được những chứng cứ vô cùng xác thá»±c, các há»c giả má»›i có thể khẳng định vá» bản Ngụy Khổng nà y, đồng thá»i kết tá»™i VÆ°Æ¡ng Túc ngụy tạo Thượng ThÆ° của Khổng Tá», là m sáng tá» má»™t vụ án ngà n năm.
Cuối cùng Thượng Thư, Ngũ Kinh mới được đưa ra ánh sáng, với đầy đủ 29 chương.
Äối vá»›i bản Ngụy ThÆ° nà y Thạch Kiên cÅ©ng rất coi trá»ng, hÆ¡n nữa còn nghiên cứu, Ä‘Æ°a ra rất nhiá»u chứng cứ. Luáºn Ä‘iểm hắn Ä‘Æ°a ra cá»±c kỳ chÃnh xác, láºp luáºn có lý, từng địa danh, từng câu chữ Ä‘á»u chỉnh sá»a, tháºm chà bác bá». Toà n bá»™ bà máºt bị hắn vạch trần, khi chÆ°a là m được, tất cả Ä‘á»u tháºt huyá»n bÃ, nhÆ°ng khi là m xong, tất cả Ä‘á»u thấy nhÆ° sá»± tháºt hiển nhiên.
Tống Chân Tông Ä‘á»c xong phần nà y, nhăn mặt cÆ°á»i khổ:
- Tháºt là là m khó trẫm, trẫm vừa phổ biến cho thiên hạ cuốn sách nà y thì ngÆ°Æ¡i lại chứng minh nó ngụy tạo….
LÆ°u Nga thấy hắn khó xá», cÅ©ng cảm thấy không vui, nà ng lắc đầu, nói:
- Quan gia, không thể mắc thêm lỗi lầm.
- Từ từ sá»a sai…
Tống Chân Tông gáºt đầu, nhÆ°ng vẫn còn nghi hoặc, thiếu niên nà y thá»±c là thánh nhân chuyển thế sao ?
Việc nà y sá»± tình trá»ng đại, bất kể là mấy bản Truy Nguyên Há»c, cá»™i nguồn để chế tạo ra con thuyá»n chạy rất nhanh, hay bất kỳ thÆ° sách nà o Ä‘á»u khiến Tống Chân Tông Ä‘au đầu, không biết có nên phổ biến cho thiên hạ hay không, nhÆ°ng hiện tại Thạch Kiên cÅ©ng đã cho Liêu Quốc xem, có lẽ cÅ©ng không cần giấu…Có Ä‘iá»u bản số há»c mà Gia Luáºt Dung mang vá» chỉ là má»™t phần nhá»,…..
Thêm nữa còn có sÆ¡ đồ phác thảo loại thuyá»n má»›i nữa, hiện tại, nó là má»™t bà máºt không thể để lá»™.
Quyết định xong, hắn gá»i ngÆ°á»i sao chép lại toà n bá»™ Ngụy Thượng ThÆ° Kỳ, cùng mấy bản Truy Nguyên Há»c, Số Há»c. Số ngÆ°á»i hắn triệu táºp để sao chép lên tá»›i hà ng ngà n ngÆ°á»i.
ChÆ°a đầy mÆ°á»i ngà y, cuốn sách đã được sao chép xong xuôi. Tống Chân Tông triệu táºp các đại thần tá»›i Ngá»± hoa Viên dá»± yến, sau khi ăn uống xong, hắn nói:
- Tiểu thần đồng có viết hai quyển sách, trẫm cảm thấy rất hay, vì thế triệu các ái khanh tới cùng thưởng thức.
Các đại thần có chút buồn bực, thiếu niên nà y mỗi năm lại gây ra chuyện, không phải hắn không gây chuyện không an tâm ?
TrÆ°á»›c thì Tam Quốc, Hồng Lâu, sau lại so đấu trà lá»±c vá»›i Liêu Quốc, cà ng kỳ quái hÆ¡n, sau khi thi tà i, Hoà ng đế Liêu Quốc chẳng những không tức giáºn mà ngược lại còn cho ngÆ°á»i Ä‘i ngà n dặm mang tặng phẩm thưởng cho Thạch Kiên.
Vừa má»›i yên được ná»a năm, lại có chuyện. Tuy nhiên, thấy bá»™ dạng cao hứng của Hoà ng Äế, khẳng định việc nà y là việc tốt. Tống Chân Tông đầu tiên Ä‘Æ°a ra cuốn số há»c và Truy Nguyên Há»c, tất nhiên, Ä‘a phần chẳng ai hiểu gì. Hắn thấy váºy cÆ°á»i thầm, cÅ©ng còn may, hóa ra há»c vấn của trẫm cÅ©ng không phải không sâu, chỉ là mấy thứ mà tiểu thần đồng viết ra quá khó mà thôi.
Sau đó, Tống Chân Tông đưa ra cuốn Tự Trị Thông Giám.
Các đại thần không hiểu được toán há»c, váºt lý, nhÆ°ng đối vá»›i kinh sá» thì không ai không tinh thông.
Biểu tình của hỠlúc nà y chẳng khác gì Tống Chân Tông lúc trước.
Hiện tại, Ä‘a số sách sá» Ä‘á»u lÆ°u truyá»n qua các cuốn sách, qua gia phả, truyá»n miệng….
Thoạt nhìn có rất nhiá»u Ä‘iểm khác nhau, muốn hiểu rõ hết sức phiá»n toái, nhÆ°ng sau khi Ä‘á»c cuốn Tá»± Trị Thông Giám, bá»n há» lặng ngÆ°á»i, cuốn sách nà y thá»±c do má»™t thiếu niên mÆ°á»i hai tuổi viết ?
Tống Chân Tông thấy bá»n há» không tin lại Ä‘em bản gốc do Thạch Kiên viết ra. Äối chiếu vá»›i bản thảo, từ bản thô chỉ có và i ý, tá»›i bản hoà n thiện, rồi tá»›i những hiệu chỉnh gần nhất của Thạch Kiên, há» trợn mắt, cứng lưỡi.
Tất cả ngÆ¡ ngác nhìn nhau, không biết dùng lá»i nà o để diá»…n đạt cảm xúc hiện tại.
Sau đó, Tống Chân Tông lấy sÆ¡ đồ phác thảo con thuyá»n hÆ¡i nÆ°á»›c ra, vá» nguyên lý, tất nhiên chẳng ai hiểu, các Ä‘Æ¡n vị Ä‘o thì nhiá»u Ãt cÅ©ng có chút ngá»™ ra, sau khi tÃnh toán, há» tÃnh ra con thuyá»n nà y má»™t ngà y có thể Ä‘i ngà n dặm……
Há» lại mở mấy quyển sách kia ra, sau má»™t hồi lâu xem xét, rốt cuá»™c cÅ©ng có ngÆ°á»i tìm thấy bản hÆ°á»›ng dẫn nguyên lý chế tạo con thuyá»n, chỉ là dù cố Ä‘á»c, há» cÅ©ng không hiểu.
Tống Chân Tông lúc nà y rất vui vẻ, thấy bá»n há» lắc đầu, cãi nhau ầm Ä©, hắn lại trà n ngáºp hi vá»ng chiếm lÄ©nh hai đại lục kia.
Äợi má»™t lúc nữa, khi hắn Ä‘Æ°a ra bá»™ Ngụy Thượng ThÆ° Kỳ, không biết há» sẽ còn ầm Ä© thế nà o.
Má»™t lão thái giám thấy váºy, bá»±c mình lẩm bẩm:
- Các ngÆ°Æ¡i không cần phải tranh cãi ầm ỹ nhÆ° váºy, chẳng phải quan gia đã nói, sẽ phong thiếu niên kia là tiểu thánh nhân sao.
Tà i sản của Yasha
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Yasha
14-10-2011, 10:28 PM
Thần Tá»™c Chi Chủ-Thần Thoại-Háºn Ä‘á»i vô đối
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Châu Ã
Bà i gởi: 1,800
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 2,665
Thanked 18,716 Times in 1,355 Posts
Äại Tống Phong LÆ°u Tà i Tá»
Quyển 1: Thánh Nhân Xuất Thế
Chương 59: Quân Vô Hà Ngôn
Tác giả: Ngá» Háºu PhÆ°Æ¡ng Tình
Dịch: JiNjNguyen
Nguồn: Sưu tầm
Phạm Trá»ng Yêm nghe thấy, phản ứng:
- Vi thần có và i lần gặp gỡ vá»›i tiểu Thạch tÆ°á»›ng công. Tiểu Thạch tÆ°á»›ng công quả thá»±c thiên tÆ° hÆ¡n ngÆ°á»i, lại chăm chỉ, cố gắng há»c táºp, ngoà i thá»i gian hÆ°á»›ng dẫn nông phu gieo trồng, hắn cÆ¡ bản chỉ đống cá»a Ä‘á»c sách, há»c táºp từ lúc mặt trá»i má»›i má»c tá»›i táºn tối khuya má»›i nghỉ, bốn năm nhÆ° má»™t ngà y. Bởi váºy tà i hoa hôm nay của tiểu Thạch tÆ°á»›ng công không phải do trá»i sinh, tất cả Ä‘á»u nhá» sá»± cố gắng của hắn. Hiện tiểu Thạch tÆ°á»›ng công còn nhá», nhÆ° cây mạ non, Ä‘ang phát triển, nhÆ° đóa hoa vừa hé nụ, nếu bệ hạ phong hắn là tiểu thánh nhân sợ rằng không phải là khen thưởng mà chÃnh là giết hắn.
Má»i ngÆ°á»i nghe xong Ä‘á»u thở dà i, nghÄ© thầm, má»™t thiếu niên không phải lo cÆ¡m ăn áo mặc, ở cái tuổi trẻ con, ham chÆ¡i đã có tà i hoa và thanh danh lá»›n nhÆ° váºy mà vẫn kiên trì khổ há»c. Kỳ tháºt Thạch Kiên không phải không muốn Ä‘i chÆ¡i, hắn cÅ©ng muốn Ä‘i dạo trên Ä‘Æ°á»ng, không muốn suốt ngà y ngồi nhà , nhÆ°ng chỉ cần hắn Ä‘i ra ngoà i sẽ khiến má»i thứ rối loạn, hắn hết cách, Ä‘Ã nh phải đóng cá»a ở trong nhà . Má»™t tiểu hà i tá» lại không ham chÆ¡i ? Chẳng có ai nhÆ° váºy.
Có Ä‘iá»u cái danh hiệu thánh nhân nà y đối vá»›i Thạch Kiên tháºt quá lá»›n, không phải chỉ má»™t quyển Tá»± Trị Thông Giám thôi sao ? TÆ° Mã Thiên từng viết sá» ký, Hán VÅ© Äế chỉ thưởng và i thứ. Nếu luáºn công tÃch, so vá»›i Gia Cát Lượng, VÆ°Æ¡ng Mãnh, Phòng Huyá»n Linh, TrÆ°Æ¡ng LÆ°Æ¡ng, Thạch Kiên chÆ°a thể bằng, váºy mà bá»n há» chẳng ai được phong là m thánh nhân.
Tống Chân Tông mấy ngà y hôm nay nghiên cứu Tá»± Trị Thông Giám. Äá»c qua những tráºn chiến lịch sá» nhÆ° tráºn XÃch BÃch, tráºn Hợp Phì….
Hắn cÅ©ng nhìn ra dụng ý của Thạch Kiên khi viết cuốn sách nà y, chÃnh là gieo mầm mống trung lÆ°Æ¡ng, giết chết những ý tưởng loạn đảng từ trứng nÆ°á»›c, giúp đỡ hoà ng đế.
Bản Tá»± Trị Thông Giám Ä‘Æ°a ra cả những giai Ä‘oạn lịch sá» nhÆ° Hà n, Ngụy, Triệu, tóm lược vô cùng đầy đủ, Ä‘á» cao chữ Lá»…, lá»… là gì ? Là ká»· cÆ°Æ¡ng, là lá»… giáo. Quân thần cần danh, cái gì gá»i là danh ?
Công, hầu, khanh…..cũng là danh.
Con ngÆ°á»i lấy tứ hải là m nhà , là m vua phải lấy dân là m gốc, nếu không dù có trà tuệ tuyệt luân, chà khà ngất trá»i sá»›m muá»™n cÅ©ng sẽ mất giang sÆ¡n.
Quyển sách được soạn thảo vô cùng nghiêm cẩn, từng câu từng chữ xúc tÃch, khẳng khái, không chút nịnh bợ.
Tống Chân Tông khi Ä‘á»c cuốn sách nà y, đã từng há»i LÆ°u Nga:
- Hiện tại, có ai có được tất cả những đức tÃnh nà y không ?
Lưu Nga trầm tư một hồi, rồi nói:
- Nếu khẳng khái nhÆ° Phạm Trá»ng Yêm, trà tuệ nhÆ° VÆ°Æ¡ng Khâm, anh dÅ©ng nhÆ° Khấu Chuẩn, sợ rằng không có ai.
Tống Chân Tông nói:
- Chẳng lẽ văn võ toà n triá»u, không ai được nhÆ° váºy ?
Lưu Nga lại trầm tư:
- Giá» không có, sau cÅ©ng không có, nếu có chỉ có thể là Thạch Kiên, nhÆ°ng phải đợi, đợi hắn trưởng thà nh, bây giá» còn rất nhiá»u thứ chÆ°a thá»±c sá»± bá»™c lá»™.
à nà ng nói Thạch Kiên còn nhá», không biết sau nà y lá»›n lên có biến hóa gì không. Nà ng cÅ©ng lá»±a lá»i nói, không là m Tống Chân Tông mất hứng.
Äôi khi Tống Chân Tông nghÄ© tá»›i Thạch Kiên, hắn lại hình dung ra má»™t hình ảnh:
Trong má»™t căn phòng tăm tối, ánh sáng mù má», Thạch Kiên đốt đèn, cầm sách chăm chú Ä‘á»c, ngay cả Hồng Diên, Lục Ngạc mang cÆ¡m tá»›i cÅ©ng không biết, há»c quên cả ăn, má»i ngÆ°á»i thúc dục má»›i bừng tỉnh.
Má»—i lần nhÆ° váºy, hắn lại báºt cÆ°á»i, lắc lắc đầu:
- Tháºt là má»™t đứa trẻ tốt.
Äôi khi hắn lại nghÄ©, Thạch Kiên mặc dù còn nhá», nhÆ°ng đã giúp được hắn rất nhiá»u thứ. Äầu tiên là giống hoa mà u má»›i, rồi lại giúp con dân của hắn có áo ấm mặc, khám phá mở rá»™ng lãnh thổ đất nÆ°á»›c.
Nói tá»›i hai đại lục nà y, hắn lại sáng mắt, tháºm chà nắm mÆ¡ cÅ©ng mỉm cÆ°á»i.
Rồi lại con thuyá»n má»›i, rồi bản Tá»± Trị Thông Giám nà y.
Tiểu thần đồng, còn chÆ°a là m quan, nhÆ°ng là má»™t đứa nhá» tháºt tốt.
Tống Chân Tông lại thở dà i.
Khi nghe các đại thần nghị luáºn, hắn nói vá»›i Phạm Trá»ng Yêm:
- Phạm ái khanh, khanh đã xem qua cuốn sách, tà i năng của khanh trẫm rất hiểu, cÅ©ng là ngÆ°á»i nổi báºt trong các quan. NhÆ°ng nếu ta bảo khanh viết má»™t cuốn sách, liệu khanh có thể viết được nhÆ° thế nà y không ?
Phạm Trá»ng Yêm thầm nghÄ©, nếu luáºn văn chÆ°Æ¡ng, hắn có thể, nhÆ°ng nếu thá»±c sá»± viết, sợ rằng hắn không thể viết được nhÆ° váºy. Hắn cÅ©ng không thể nà o nghÄ© tá»›i những manh mối để vạch trần lịch sá» nhÆ° Thạch Kiên nghÄ© ra, suy nghÄ© má»™t hồi, hắn cung kÃnh nói:
- Thần không thể.
Tống Chân Tông nhìn hắn một lúc, rồi nói với các quan:
- Các vị ái khanh, các ngÆ°á»i ai có thể viết được má»™t tác phẩm lá»›n nhÆ° váºy và o lúc mÆ°á»i hai tuổi ?
Các đại thần ngẩn ngơ nhìn nhau, nghĩ thầm.
Ngoại trừ tiểu thà n đồng, sợ rằng suốt cả lịch sỠTrung Quốc chưa ai là m nổi.
Tống Chân Tông lại há»i:
- Các vị ái khanh, các ngÆ°á»i đã Ä‘á»c rất nhiá»u kinh sách, có ai biết Thượng ThÆ° là ngụy thÆ° hay không ?
Các đại thần lại sá»ng sốt, trong đầu thầm nghÄ©, cái nà y chắc lại do Thạch Kiên…
DÆ°Æ¡ng Ức, má»™t đại há»c sÄ© bÆ°á»›c lên nói:
- Bẩm bệ hạ, Thượng ThÆ° là do đại sÄ© Khổng DÄ©nh sau vô số lần kiểm tra chứng thá»±c đã chứng minh đó chÃnh là bản gốc, thần thấy việc nà y không thể nói bừa được.
à hắn chÃnh là muốn kết thúc ngay việc nà y.
Tống Chân Tông đối vá»›i DÆ°Æ¡ng Ức cÅ©ng rất coi trá»ng, trÆ°á»›c đây từng má»i hắn là m tể tÆ°á»›ng, nhÆ°ng hắn cá»± tuyệt.
Lúc nà y, Tống Chân Tông nhìn hắn, nói:
- DÆ°Æ¡ng ái khanh, ngÆ°Æ¡i nói trẫm không được nói bừa ? Váºy ngÆ°Æ¡i Ä‘á»c cuốn sách nà y Ä‘i.
Nói xong liá»n sai ngÆ°á»i mang cuốn Ngụy Thượng ThÆ° Kỳ ra, đồng thá»i phát cho các đại thần má»—i ngÆ°á»i má»™t bản.
NhÆ°ng cà ng Ä‘á»c, há» cà ng hối háºn, cuốn sách nhÆ° má»™t cái tát giáng thẳng và o mặt bá»n há», giáng thẳng và o cuốn sách mà bá»n há» coi là Thánh Äiển (Thượng ThÆ°), tháºt không ngá» Ä‘a phần là do háºu nhân giả tạo, tiá»n háºu bất nhất, ná»™i dung sai lệch.
Lúc má»›i nháºn sách, má»™t sốt ngÆ°á»i còn cẩn tháºn liếc qua các đại thần, xem xem bao giá» thì há» phát tác.
Quả nhiên chỉ má»™t lúc sau, má»i ngÆ°á»i bắt đầu kêu la, nói thiếu niên nà y á»· tà i hoa, cuồng vá»ng, không biết trá»i cao đất rá»™ng, bắt đầu chá»i bá»›i.
NhÆ°ng tiếng la hét cứ cà ng lúc cà ng nhá», không phải bá»n há» không muốn la hét, mà do quyển sách của Thạch Kiên có luáºn chứng vô cùng xác thá»±c, bá»n há» có muốn phản bác cÅ©ng không cách nà o là m nổi.
Khi Thạch Kiên viết cuốn sách nà y, hắn đã lÆ°á»ng trÆ°á»›c háºu quả, hắn đã căn cứ trà nhá»›, trải qua vô số lần kiểm tra má»›i đặt bút, tháºm chà so vá»›i những luáºn chứng sau nà y ở thá»i Minh còn chắc chắn hÆ¡n.
Nhìn biểu tình của đám đại thần, Tống Chân Tông biết hỠđã cam chịu, thầm cÆ°á»i:
- Vô Lượng Thá» Pháºt, tháºt không ngá» Ä‘iá»u mà trẫm lo ngại nhất lại dá»… dà ng nhÆ° váºy.
Khấu Chuẩn lúc nà y lại nói:
- Bệ hạ, thiếu niên kia thiên tÆ° xuất chúng, lại được hoà ng thượng thÆ°Æ¡ng yêu, nhÆ°ng bệ hạ không thể phong là tiểu thánh nhân được, sẽ không tốt cho tÆ°Æ¡ng lai của hắn, cÅ©ng nhÆ° ngÆ°á»i xÆ°a từng nói, thuốc bổ rất tốt, nhÆ°ng uống quá nhiá»u sẽ phản tác dụng.
Khấu Chuẩn nói xong lại nhìn quyển sách, phản ứng của hắn rất khác đám đại há»c sÄ© kia, hắn rất cao hứng đối vá»›i Thạch Kiên, hắn rất cao hứng vá»›i tÃnh cách thấy sai là vạch trần, cần gì phải là thánh nhân ? Äối vá»›i Thạch Kiên lúc nà y, hắn vô cùng yên tâm, hắn biết rằng tÆ°Æ¡ng lai dù không có hắn, chỉ cần Thạch Kiên còn thì má»i thứ xấu xa sẽ bị hắn vạch trần, không chút e ngại.
Tống Chân Tông tủm tỉm cÆ°á»i:
- Khấu ái khanh, đó chỉ là ý nghĩ của trẫm, giỠnghĩ lại, thực không nên.
- Bệ hạ, quân vô hà ngôn (vua không nói đùa)
- Là trẫm sai, không được sao ?
Tống Chân Tông đối với Khấu Chuẩn có tình cảm rất phức tạp.
Lúc trÆ°á»›c không có Khấu Chuẩn, hắn cÅ©ng không thể là m Thái Tá», nhÆ°ng tÃnh cách quáºt cÆ°á»ng của Khấu Chuẩn nhiá»u lần khiến hắn không biết phải là m sao.
Hắn cÅ©ng chiếu cố Khấu Chuẩn, nhÆ°ng vì tÃnh cách hắn quá cuồng vá»ng nên nhiá»u nhất chỉ có thể là m tá»›i Tể TÆ°á»›ng mà thôi, mặc dù tá»›i hiện tại, hắn đã có tuổi, nhÆ°ng cà ng già tÃnh cách cà ng thêm cuồng liệt (Ä‘iên cuồng, cÆ°Æ¡ng liệt) khiến cả Tống Chân Tông đôi khi cÅ©ng thấy e ngại.
Thấy Hoà ng đế nháºn sai, đám đại thần cÅ©ng không dám mở mồm truy cứu.
Tống Chân Tông lại há»i quan chưởng quản Äại Lý Tá»±:
- Ãi khanh, vụ án lão Tứ nên xá» thế nà o ?
Tà i sản của Yasha
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Yasha
Từ khóa được google tìm thấy
áàññåéíû , àâòîìàòû , áèëüÿðä , àíèìå , äîìàøíèå , âîïðîñ , ãîòèêà , ãîðÿùèé , áþäæåòèðîâàíèå , đại tống phong lÆ°u , bac tong phong luu , bắc tống phong lÆ°u , dai duong phong luu 4eu , dai tong , dai tong hpong luu , dai tong phon luu tai tu , dai tong phong luu , dai tong phong tai tu , êàáèíû , êàçèíî , ëåñáèÿíêè , ëîãè÷åñêèå , êðàñíîÿðñê , hoaÌ€ng hậu lÆ°u nga , ïåòåðáóðãà , ïåðåâîäû , îáðå÷åííàÿ , íîâîñèáèðñêå , ïîïêà , ïóãà÷åâà , ïðèêîë , lục tốn hoognf viêm , lich su - quan su tai tu , lich su dai tong , loà i ếch lownsn hất , nam tong phong luu , nam tong phong luu full , ñåðâåð , ñëîâàðè , ñèòèáàíê , nhacdaiphong , ñóâåíèðû , ñòðàíèöû , öâåòîâ , öèôðîâûå , óðàëñèá , pham nhan tu tien , phong luu cam y , phong luu dai tai tu 4vn , phong luu dai tong , phong luu quan su full , phong luu quyen 4vn , phong luu tai tu , phong luu tai tu 4vn , sẽs thai , tai tu lich su quan su , tan tong phong luu , tong tai tu phong luu , truyen quansu phongluu , ÿïîíñêèå , æàííà , ðàìñòîð