|
|
16-07-2008, 07:39 PM
|
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
|
|
Hồi 16
Äặng Thu Huệ Mất TÃch
Hai lão già đang bà n tÃnh thiệt hÆ¡n, bá»—ng thấy từ xa má»™t ngÆ°á»i thiếu niên Ä‘i lại. Há» Ä‘oán biết chủ nhân của Ä‘á»™ng nà y đã vá» nên trố mắ nhìn sững.
Nhìn một lúc, lão nói:
- Dáng bộ thằng nà y giống như một bệnh nhân gần chết. Nhưng chẳng hiểu võ công của nó ra thế nà o?
Vừa dứt lá»i, thì chà ng thiếu niên đã đến thấy hai ngÆ°á»i đứng trên Ä‘á»™ng, lòng nghi hoặc, ngoắc tay nói:
- Cám Æ¡n nhị vị đã vì tôi mà nhá»c lòng canh giữ Ä‘á»™ng nà y, váºy lúc nà y tôi hết cần, các vị nên Ä‘i Ä‘i là hÆ¡n.
Hai lão già giáºn dữ, bÆ°á»›c đến, lạnh lùng nói:
- Sắp chết đến nơi rồi mà còn khoác lác. Nếu còn muốn sống và i ba ngà y nữa thì mau cút đi nơi khác là hơn, Chà ng thiếu niên bình thản nói:
- Nếu ta không đi thì sao?
Hai lão gì thấy ngÆ°á»i thiếu niên nà y quá Æ°Æ¡ng ngạnh, muốn ra tay, nhÆ°ng không biết nghÄ© sao hai lão lại dừng tay, nói:
- Có phải ngươi là chủ nhân của động nà y không?
- Phải hay không để là m gì?
- Ha! ha! Ha! Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i không biết trá»i cao đất rá»™ng là gì thì đứng trách ta sao quá tà n nhẫn… Hai lão già noi chÆ°a dứt lá»i, bá»—ng từ xa má»™t đứa bé chừng mÆ°á»i tuổi chạy đến, cÆ°á»i ha hả nhìn ngÆ°á»i thiếu niên bệnh hoạn nói:
- Hùng thúc! sao chú bôn bả đi nhanh như thế nà y? nếu cháu không rà nh nghỠđi rừng thì ắt phải bỠmạng rồi!
- Không cần giá»›i thiệu, ai cÅ©ng biết chà ng thiếu niên dáng ngÆ°á»i nhÆ° má»™t bệnh nhân nà y là Bệnh Thu Sinh Lý Thanh Hùng còn đứa nhá» kia là Hà i Nhi Thần Äồng còn gá»i là Tiểu Bảo.
Lúc Äặng Thu Huệ bị thÆ°Æ¡ng, hai ngÆ°á»i vá»™i mang nà ng Ä‘em đến đây để chữa thÆ°Æ¡ng. NhÆ°ng khi chữa thÆ°Æ¡ng xong, Lý Thanh Hùng và Tiểu Bảo đói bụng không có gì ăn, nên để Äặng Thu Huệ nằm trong Ä‘á»™ng nà y. Hai ngÆ°á»i và o rừng bắt thá», gà rừng Ä‘em vỠăn cho đỡ đói.
Và o rừng kiếm được món ăn, Lý thanh Hùng vá»™i vã trở vá» Ä‘á»™ng mà không kịp dẫn Tiểu Bảo, vì chà ng quá nóng lòng không biết Äặng Thu Huệ Ở lại trong Ä‘á»™ng có gì xảy ra hay không?
NhÆ°ng khi vỠđến, chà ng lại gặp hai lão già mặt mà y hung ác Ä‘ang Ä‘i quanh cá»a Ä‘á»™ng quan sát, long chà ng lúc nà y vô cùng nghi hoặc.
Lý Thanh Hùng liếc nhìn hai ngÆ°á»i má»™t cái, bá»—ng giáºt nẩy ngÆ°á»i trÆ°á»›c cặp mắt đầy sát khÃ.
Trầm tÆ° má»™t lúc, Ä‘oạn chà ng há»i:
- Hai vị có việc gì cần chỉ giáo chăng? Hay chỉ tình cỠđến đây? Nếu không có chuyện gì xin hại vị hãy đi nơi khác. Vì đây là nơi cư ngụ của chúng tôi.
Hai lão già thấy Lý Thanh Hùng ăn nói ôn hoà , tỠra không biết một chút võ công, nên hai lão hét lơn doa. nạt:
- NgÆ°Æ¡i muốn chúng ta rá»i khá»i nÆ¡i nà y?
- Phải!
- Rất dá»…, chỉ cần ngÆ°Æ¡i giao ra đứa con gái ở trong Ä‘á»™ng đó cho chúng tôi, thì chúng tôi láºp tức sẽ rá»i khá»i nÆ¡i nà y êm ái, bằng không thì… ha… ha… ha… Lý Thanh Hùng giả vá» sợ sệt nói:
- NgÆ°á»i trong Ä‘á»™ng đó là sá»± muá»™i của tôi, nhÆ°ng… không biết nà ng đã phạm tá»™i gì vá»›i hai vị mà hai vị bắt nà ng.
- Tiểu tặc! Ta cho ngÆ°Æ¡i biết, ta là đệ tá» của Huỳnh Long SÆ¡n Sói DÆ°Æ¡ng Lão Nhân, tên là Bạch Xuyên, ngÆ°á»i kia là sÆ° đệ của ta tên là Bạch Hà . Hôm nay vâng lá»i sÆ° phụ Ä‘i tìm con thần quạ của ông đã bị mất tÃch ba ngà y nay. Theo lá»i sÆ° phụ ta, thì con quay bay vá» hÆ°á»›ng nà y, cho nên chúng ta má»›i đến đây, thình lình lại gặp được sÆ° muá»™i của ngÆ°Æ¡i. á»’! Nà ng ta đẹp lắm nếu ngÆ°Æ¡i không nói thì chúng ta tưởng là tiên nữ hạ giá»›i… NhÆ°ng nà ng không kể trá»i đất là gì! Hai ngÆ°á»i chúng tôi vừa muốn ra tay bắt vá» nạp cho sÆ° phụ thì nà ng bất ngỠđánh ra má»™t chưởng, là m cho hai chúng tôi báºt ngá»a Ä‘au nhói. Nếu không vì sắc đẹp của nà ng thì chúng tôi đã đạp nát đầu nà ng ngay.
Bây giá» ngÆ°Æ¡i tÃnh sao?
Lý Thanh Hùng lúc nà y má»›i rõ, té ra hai ngÆ°á»i nà y vì con thần quạ mà đến đây quấy rối. NhÆ°ng con thần quạ chà ng đã Ä‘áºp chết từ lúc nãy rồi thì còn đâu mà kiếm.
Còn Huỳnh Long SÆ¡n Sói DÆ°Æ¡ng Lão Nhân là ai? Từ lúc chà ng bÆ°á»›c chân trên giang hồ, chÆ°a bao giá» nghe nhắc đến tên ấy bao giá», chẳng biết lão ấy võ công thế nà o?
Bạch Xuyên thấy Lý Thanh Hùng trầm ngâm suy nghĩ, lão ta tưởng chà ng nghe đến sư phụ của lão đã thất kinh nên tự đắc nói:
- Sao? Ngươi có bằng lòng gả sư muội ngươi cho sư phụ ta không? mà lại lặng thinh như thế?
Lý Thanh Hùng không còn nhịn được nữa, ngá»a mặt lên trá»i cÆ°á»i má»™t trà ng dà i, tiếng cÆ°á»i chát chúa nhÆ° sét đánh vá»ng và o hang sâu.
CÆ°á»i má»™t lúc, Lý Thanh Hùng im bặt, nghiêm nghị nói:
- Ngươi có biết ta là ai không mà hoà nh hà nh như thế?
Hai lão già nãy giá» khinh thÆ°á»ng Lý Thanh Hùng, nhÆ°ng khi nghe tiếng cÆ°á»i, hai lão lại thất kinh lùi lại ba bÆ°á»›c, trố mắt nhìn má»™t lúc, run run nói:
- Có phải ngươi là Bệnh Thư Sinh Lý Thanh Hùng?
- Các ngươi đã biết ta là ai còn không mau cút đi, còn đứng đây nói dóc. Ta tha chết cho các ngươi một phen, nếu phạm phải lần thứ hai thì đứng trách ta độc ác, còn con thần quạ đó nó không còn nữa vì ta đã giết để ăn thịt rồi. Hãy vỠbáo lại với sư phụ các ngươi như thế, nếu muốn trả thù thì đến đây ta sẵn sà ng tiếp kiến.
Hai lão già lâu nay nghe danh Bệnh ThÆ° Sinh võ công kinh ngÆ°á»i cÅ©ng muốn thá» sức cho biết. Bởi váºy tuy là sợ, nhÆ°ng hai lão vẫn không bá» qua, má»™t ngÆ°á»i trong hai lão hét lên:
- Tiểu tặc! Tá»™i đã rõ rà ng nhÆ° ban ngà y, ngÆ°Æ¡i không còn ân háºn nữa chứ, hãy xem đây!
Tức thá»i Bạch Xuyên tung ra song chưởng, nhắm ngay ngá»±c Lý Thanh Hùng công đến.
Lý Thanh Hùng thấy chưởng phát ra mạnh mẽ vô cùng, biết lão không phải là tay vừa nên không dám khinh thÆ°á»ng, lách mình qua má»™t bên tránh khá»i nhÆ°ng không thèm đánh lại.
Bạch Xuyên thấy đối phÆ°Æ¡ng quá khinh thÆ°á»ng chưởng lá»±c của mình, lão liá»n nổi giáºn, bÆ°á»›c đến hai bÆ°á»›c dùng hết mÆ°á»i thần công lá»±c đánh ra.
Lý thanh Hùng thấy Bạch Xuyên cố liá»u mạng, không thể nhịn cÆ°á»i được, vá»™i lách mình tránh khá»i luồng chÆ°á»ng rồi ngá»a mặt lên cÆ°á»i ha hả, tá» cá» chỉ khinh bỉ.
Bạch Xuyên biết một mình không thể hạ thủ được Lý Thanh Hùng, nên phất tay nói:
- Sư đệ! Hãy cùng ta giết tiểu tỠnà y!
Bạch Hà thấy sư huynh một mình không thể hạ được địch, vội tung mình nhảy và o vòng chiến, bao vây Lý Thanh Hùng.
Lý Thanh Hùng thây hai ngÆ°á»i lúc nà y nhÆ° Ä‘iên khùng, không còn biết phải trái, vung tay đánh túi bụi, tứ cÆ°á»i, váºn công lá»±c dùng tuyệt thế khinh công lúc nhảy sang đông, lúc nhảy sang tây, lúc nhảy sang nam, lúc nhảy sang bắc nhÆ° má»™t vệt khói trắng là m cho hai ngÆ°á»i xây xẩm cả mặt mà y không còn chống đỡ nổi, ngã huỵch xuống đất.
Thấy đối phÆ°Æ¡ng đã Ä‘uối sức, Lý Thanh Hùng cÆ°á»i đắc ý, bÆ°á»›c đến Ä‘iểm và o huyệt “ Huyá»n Cơ†là m cho hai ngÆ°á»i tá»± nhiên phá lên cÆ°á»i nhÆ° Ä‘iên.
CÆ°á»i má»™t lúc, Lý Thanh Hùng lại Ä‘iểm và o huyệt “ Thiên Cơ†là m cho hai ngÆ°á»i Ä‘ang cÆ°á»i bá»—ng trở lại khóc nức nở. Tiếng khóc thảm thiết vô cùng.
Tiểu Bảo thÃch chà vô cùng, vá»— tay cÆ°á»i muốn bể bụng.
Lý Thanh Hùng thấy hai lão. đã mệt, không nỡ để hỠchết, nên bước đến đưa tay giải khai huyệt đạo cho hai lão.
Hai lão được giải khai huyệt đạo, vá»™i váºn công lấy lại sức, đứng lên.
Hai lão vừa đứng lên thì nhanh nhÆ° chá»›p, Lý Thanh Hùng đã Ä‘Æ°a tay ra tức thì hai tiếng “ bốp bốp†nổi lên, trên má má»—i ngÆ°á»i in rõ má»™t bà n tay muốn rÆ°á»›m máu.
Äoạn, Lý Thanh Hùng nhìn và o mặt hai lão nghiêm nghị nói:
- Hai ngÆ°á»i đã hiểu sức của ta rồi chứ?
Hai lão biết gặp phải cao thủ, nên không dám hung hăng như trước, cúi đầu xuống, mặt đỠphừng vì hổ thẹn.
Lý Thanh Hùng thấy há» tỠý khâm phục, cÆ°á»i ha hả nói:
- Hai ngươi xem thỠsức ta như thế có đủ để bảo vệ sư muội của ta không?
Ta cho các ngÆ°Æ¡i biết, ngÆ°á»i con gái đó là con của Bách Cầm Thần Quân, má»™t quái kiệt giang hồ, còn đứa nhá» nà y là cháu ná»™i của Tam Kỳ Chi Nhất Vạn lão tiá»n bối.
Bạch Xuyên kinh ngạc khi biết được ngÆ°á»i thiếu nữ kia là ái nữ của Bách Cầm Thần Quân, nên thầm nhủ:
“Nếu lúc nãy ta phạm đến tiết hạnh của nà ng thì ắt Long Môn SÆ¡n bị lão ta phá phá tan tà nh, và e rằng tánh mạng của ta và sÆ° đệ cÅ©ng khó mà bảo toà nâ€.
Hai lão vừa nghe nói đến tên Bách Cầm Thần Quân đã thất kinh nên sững sốt.
HỠđâu có ngá» Bách Cầm Thần Quân đã bị ngÆ°á»i ta giết chết từ lâu rồi!
Sững sốt một lúc, Bạch Xuyên đưa tay ra dấu cho Bạch Hà nói:
- SÆ° đệ! Thôi chúng ta mau rá»i khá»i nÆ¡i nà y, đừng cháºm trá»….
Lý Thanh Hùng bỗng xen và o:
- Hai ngÆ°á»i tốt hÆ¡n nên vá» Ä‘i, đừng tìm con thần quạ đó nữa. Nó đã bị ta giết chết lâu rồi.
Dứ lÆ¡i, chà ng Ä‘Æ°a tay chỉ vá» phÃa xác con thần quạ tiếp:
- Và bảo chủ nhân của nó nhớ lấy ta mà trả thù.
Bạch Hà lúc nãy nghe nói không tin, bây giá» má»›i liếc mắt nhìn thấy quả nhiên con thần quạ đã bị Ä‘áºp nát đầu chết trên vÅ©ng máu khô.
Hai lão liá»n bÆ°á»›c đến bên xác con quạ nhổ hai cái lông bá» và o bá»c, rồi xoay mình nói:
- Tiểu tặc! Một tháng nữa, tại Huỳnh Long Sơn ta chỠngươi để thanh toán mối thù nà y.
Sau khi Ä‘Æ°a mắt nhìn con quạ lần cuối cùng hai ngÆ°á»i lắc mình má»™t cái, tức thì nhÆ° hai vệt khói trắng bay vút Ä‘i, má» dần rồi mất hút sau lùm cây.
Lý Thanh Hùng chỠcho bóng của hai lão khuất mất mới quay lại dắt tay Tiểu Bảo đi và o động.
Vừa và o đến trong Ä‘á»™ng chÆ°a được bao xa, thì đã gặp Äặng Thu Huệ té nằm dÆ°á»›i đất, hÆ¡i thở chỉ còn thoi thóp.
Lý Thanh Hùng thất kinh vụt chạy đến ôm nà ng lên nhè nhẹ đặt lên giÆ°á»ng đá.
Chà ng Ä‘oán chừng vết thÆ°Æ¡ng tái phát, vá»™i váºn công và o hai tay, dùng hai ngón tay ấn và o huyệt “Mạng Môn†truyá»n công lá»±c cho nà ng, đồng thá»i chà ng sai Tiểu Bảo lấy hai viên “Vạn Linh Äoạt Mạng ÄÆ¡n†cho nà ng uống.
Chỉ trong chốc lát, Äặng Thu Huệ đã từ từ tỉnh lại, hÆ¡i thở Ä‘iá»u hoà nhÆ° trÆ°á»›c.
Lý Thanh Hùng cà m thấy an lòng, vá»™i Ä‘i nhặt củi đánh lá»a nÆ°á»›ng gà ăn.
Thịt rừng được nÆ°á»›ng chÃn phát ra má»™t mùi thÆ¡m bát ngát.
Äặng Thu Huệ Ä‘ang đói, nghe mùi thÆ¡m bá»—ng mở mắt ra nói:
- Hùng ca! Muội đói bụng quá.
Lý Thanh Hùng mừng rỡ, bÆ°á»›c đến xé hai đùi gà trao cho nà ng, niá»m nở nói:
- Huệ muội! Muội ăn đi kẻo nguội.
Äặng Thu Huệ thấy chà ng đối vá»›i mình quá tốt, lòng sung sÆ°á»›ng vô cùng, nở má»™t nụ cÆ°á»i hồn nhiên, nhìn Lý Thanh Hùng má»™t cái Ä‘Æ°a tay đón lấy hai đùi gà , rồi nói:
- Cám ơn Hùng ca đã hết lòng với muội!
Dứt lá»i, nà ng Ä‘Æ°a hai đùi gà lên nhai ngấu nghiến, trống rất ngon là nh.
Tiểu Bảo sung sÆ°á»›ng vô cùng, vừa ăn vừa cÆ°á»i, vừa há»i Lý Thanh Hùng cách thức bắt gà và thá».
Lý Thanh Hùng trong lúc vui say, không để ý đến Äặng Thu Huệ nên nà ng nổi giáºn, không thèm ăn nữa, quay mình và o vách khóc nức nở.
Lý Thanh Hùng thấy nà ng Ä‘ang vui vẻ, bá»—ng nhiên có thái Ä‘á»™ nhÆ° váºy là m cho chà ng sững sốt, nhìn Tiểu Bảo có ý bảo nên im lặng đừng đùa nữa.
Chà ng suy nghÄ© má»™t lúc lâu, nhÆ°ng ruốt cuá»™c vẫn không tìm ra lý do gì Äặng Thu Huệ lại khóc nhÆ° váºy, nên từ từ bÆ°á»›c đến bên giÆ°á»ng nhá» nhẹ nói:
- Huệ muội! Muội sao thế? Vết thương hoà nh hà nh hay là huynh có cỠchỉ nà o không vừa lòng muội?
Äặng Thu Huệ tức giáºn, vừa khóc vừa nói:
- Huynh còn há»i đến muá»™i là m gì nữa? Muá»™i sao mặc muá»™i từ nay trở Ä‘i, muá»™i cấm huynh không được nói đến cai tên Äặng Thu Huệ bạc phÆ°á»›c nà y nữa.
Dứt lá»i, nà ng lại khóc oà lên.
Lý Thanh Hùng nghe nà ng nói váºy, cà ng ngÆ¡ ngác hÆ¡n không hiểu vì sao hôm nay nà ng lại đổi tÃnh nhÆ° váºy, chà ng vá»— vá» nói:
- Huệ muá»™i! Nếu huynh có cá» chỉ nà o không là m vừa lòng muá»™i, thì muá»™i cứ nói ra Ä‘i, để huynh sá»a, hay là muá»™i muốn huynh trong lúc nà y đừng ở gần muá»™i? Muá»™i là m gì mà bắt tá»™i huynh được? Còn việc huynh muốn ở hay Ä‘i thì tùy ý, muá»™i đâu dám Ä‘uổi huynh hoặc bắt buá»™c huynh ở lại.
Lý Thanh Hùng tháºt là điên cái đầu, không hiểu vì sao hôm nay nà ng lại có cá» chỉ nhÆ° thế, nên cúi đầu suy nghÄ© đến ngây ngÆ°á»i.
Tiểu Bảo tuy nhá», nhÆ°ng rất thông minh, thấy hai ngÆ°á»i lá»i qua tiếng lại nhÆ° váºy.
Biết Äặng Thu Huệ có ẩn ý gì đây, nên bÆ°á»›c đến nói vá»›i Lý Thanh Hùng:
- Hùng thúc! Cháu xin phép ra ngoà i chÆ¡i vá»›i Tiểu Bạch. Nếu cần gì thì gá»i cháu nhé!
Dứt lá»i hắn quay mình chạy biến ra ngoà i, không chá» Lý Thanh Hùng trả lá»i.
Tiểu Bảo vừa ra khá»i Ä‘á»™ng thì Äặng Thu Huệ bá»—ng nÃn khóc, nằm im nhÆ° ngÆ°á»i chết.
Lý Thanh Hùng muốn tìm lá»i an ủi, nhÆ°ng chẳn biết vì sao lúc vừa mở miệng lại không nói được.
Äặng Thu Huệ tuy bá» ngoà i tá» ra giáºn dữ vá»›i Lý Thanh Hùng nhÆ°ng trong thâm tâm nà ng rất thÃch được an ủi, vuốt ve, chiá»u chuá»™ng.
Ôi Ä‘Ã n bà ! Äà n bà tháºt là má»™t váºt đáng sợ nhất trần gian.
Äà n ông Æ¡i! Sao lại không khôn khéo má»™t chút để đối phó vá»›i há»?
Lý Thanh Hùng lúc nà y nhÆ° má»™t váºt vô tri, đứng ngây ngÆ°á»i ra, không nhúc nhÃch, đôi mắt lá» Ä‘á» nhin bốn phÃa, không nói má»™t lá»i.
Äặng Thu Huệ từ từ mở mắt liếc nhìn Lý Thanh Hùng, thấy cá» chỉ chà ng nhÆ° thế, nà ng nổi giáºn đùng đùng, muốn tung ra má»™t chưởng kết liá»…u mạng của Lý Thanh Hùng cho rồi, nhÆ°ng không biết tại sao cánh tay của nà ng nhÆ° có má»™t sức mạnh vô hình đè xuống, khiến cho nà ng không sao cá» Ä‘á»™ng được. Nà ng khóc “oà †lên.
Sỡ dÄ© Äặng Thu Huệ lúc nãy tá» ra giáºn dữ Lý Thanh Hùng vì nà ng cố ý là m cho Tiểu Bảo ra khá»i Ä‘á»™ng, để nà ng và Lý Thanh Hùng tâm tình tá»± do. Bây giá» Tiểu Bảo đã ra khá»i mà Lý Thanh Hùng không há» nói má»™t lá»i gì, là m sao nà ng không tức giáºn cho đến khóc được.
NhÆ°ng lạ thay, tiếng khóc của nà ng hình nhÆ° có má»™t mãnh lá»±c vô hình, khiến Lý Thanh Hùng sá»±c tỉnh chà ng vá»™i Ä‘Æ°a tay xem xét vết thÆ°Æ¡ng, và há»i:
- Huệ muội! Sao thế? Vết thương lại trở cơn phải không?
Äặng Thu Huệ vẫn nằm yên, thầm nói:
- “Ôi! Sao mà khá» thế? Ta đã tìm đủ cÆ¡ há»™i mà vẫn bá» qua!†Äặng Thu Huệ khóc lá»›n hÆ¡n, tiếng khóc má»—i lúc má»™t thảm thiết, là m cho Lý Thanh Hùng chịu không nổi, và cÅ©ng không rõ vì sao nà ng lại có cá» chỉ lạ lùng nhÆ° thế.
Chà ng không biết nói gì hơn, đứng vuốt ve mái tóc của nà ng như để an ủi, đôi mắt ứa lệ.
Äặng Thu Huệ liếc nhìn Lý Thanh Hùng má»™t cái, lòng hối háºn vô cùng. NhÆ°ng vẫn chÆ°a lòng, nà ng còn là m ra vẻ giáºn hÆ¡n, hất tay chà ng ra, lăn Ä‘i nÆ¡i khác.
Lý Thanh Hùng không chịu nổi nữa, mạnh dạn há»i:
- Huệ muội! Vết thương lúc nà y thế nà o? Tại sao lại có cỠchỉ bất nhã với huynh?
- Muá»™i không biết! NhÆ°ng huynh há»i tá»›i để là m gì?
- Huynh đâu có là m Ä‘iá»u gì trái ý của muá»™i, huynh luôn luôn chiá»u muá»™i kia mà ?
Huynh chỉ thấy muá»™i là m trái ý của huynh thì có. NhÆ°ng thôi, nếu muá»™i nói thế, huynh xin lá»—i muá»™i! Váºy huynh có cá» chỉ sai lầm nà o đối vá»›i muá»™i, muá»™i cứ nói ra để huynh sữa.
Câu nói của chà ng quá thà nh tháºt, bao nhiêu tức giáºn Ä‘á»u tiêu tan hết. Äặng Thu Huệ mỉm cÆ°á»i nhìn thẳng và o mặt Lý Thanh Hùng nói:
- Huynh quả tháºt là con ngÆ°á»i vô tâm, muá»™i Ä‘ang bị trá»ng thÆ°Æ¡ng nằm trăn trở bên giÆ°á»ng, huynh lại cÆ°á»i giỡn trên sá»± Ä‘au khổ của muá»™i. Äã thế lúc muá»™i còn Ä‘ang trong cÆ¡n mê man thì huynh lại dẫn Tiểu Bảo và o rừng, bá» muá»™i ở lại má»™t mình. Nếu lúc nãy muá»™i không tỉnh lại kịp thá»i thì tánh mạng của muá»™i khó mà bảo toà n trÆ°á»›c hai lão già hung ác kia rồi, nhÆ° thế bảo muá»™i không giáºn sao được?
- Äiá»u đó quả tháºt huynh đã vô tình. Song còn việc và o rừng tìm thức ăn, đó là má»™t nhiệm vụ, sao muá»™i lại bảo là vô tình. Nếu huynh không Ä‘i thì bây giá» chúng ta lấy gì lót lòng đây? HÆ¡n nữa, muá»™i Ä‘uổi huynh Ä‘i kia mà !
- NhÆ°ng trong lúc muá»™i Ä‘ang bị thÆ°Æ¡ng, có lá»i không phải đó thôi tại sao huynh lại cố chấp, huynh không để Tiểu Bảo lại trông nom cho muá»™i vả lại vá»›i sức lá»±c của huynh không đủ để mà bắt mấy con thú rừng hay sao? Mà phải đến Tiểu Bảo giúp sức nữa?
Như thế không phải huynh vô tâm hay sao mà còn cãi nữa?
Lý Thanh Hùng đã hiểu rõ tánh nà ng, nếu tranh luáºn vá»›i nà ng mà lỡ lá»i thì là má»™t việc khổ thân, nên chà ng cúi mặt là m thinh tá» ra Ä‘au khổ vô cùng.
Äặng Thu Huệ thấy váºy, mỉm cÆ°á»i nói:
- Nếu biết váºy, từ nay đừng có là m pháºt ý của muá»™i nữa là chúng ta sẽ sống bên nhau má»™t cách vui vẻ.
Lý Thanh Hùng thở ra một hơi dà i, như trút được một gánh nặng, từ từ ngồi xuống cạnh nà ng.
Äặng Thu Huệ ngóc đầu lên, nhìn Lý Thanh Hùng vá»›i đôi mắt đây yêu thÆ°Æ¡ng.
Äoạn nà ng láºt qua má»™t vòng, gối đầu trên vế Lý Thanh Hùng, mắt chăm chăm nhìn và o mặt chà ng.
Bốn mắt chạm nhau, Lý Thanh Hùng cảm thấy giáºt mình. Má»™t mùi thÆ¡m dìu dịu từ trong mình Äặng Thu Huệ phát ra, nét mặt nà ng tÆ°Æ¡i nhÆ° hoa, miệng nở má»™t nụ cÆ°á»i duyên dáng, khiến cho Lý Thanh Hùng mê mẩn cả tâm thần, không còn tá»± chủ được nữa. Chà ng cuối xuống ôm nà ng siết chặt và o lòng, không nói má»™t tiếng nà o.
Cảnh váºt lúc nà y im lặng là m sao! Cái im lặng ấy khiến ngÆ°á»i phải rùng rợn.
Nếu ai có má»™t ná»™i công tinh vi thì sẽ nghe thấy hai trái tim non của hai ngÆ°á»i Ä‘ang Ä‘áºp Ä‘á»u theo hÆ¡i thở.
Qua má»™t lúc khá lâu, Äặng Thu Huệ từ từ mở mắt ra nói:
- Hùng ca! Có… Chẳng biết nghĩ sao, nà ng chỉ nói được có mấy tiếng rồi im bặt.
Lý Thanh Hùng ngạc nhiên há»i:
- Äiá»u gì váºy?
- Muội sợ… - Sợ?
- Phải!
- Nhưng mà muội sợ chuyện gì mới được?
Äặng Thu Huệ buồn bã nói:
- Muội sợ không biết từ nay vỠsau muội có được ở gần bên huynh mãi mãi như thế nà y không?
Lý Thanh Hùng giáºt mình thầm nghÄ©:
- “Ôi! Tình của nà ng đối vá»›i ta quá Ä‘áºm Ä‘Ã , đến quên cả thẹn thùng, nói lên những lá»i nhÆ° váºy!†Trầm tÆ° má»™t lúc, chà ng nói:
- Huynh tin chắc chúng ta không bao giỠxa nhau, nếu chúng ta xa nhau thì cũng chỉ tại muội mà thôi.
- Sao lại tại muội?
- Vì muá»™i có tánh hay trách móc, việc gì không vừa lòng là giáºn dữ, là m cho huynh khổ tâm không thể gần muá»™i được.
Äặng Thu Huệ vô cùng sung sÆ°á»›ng, nói:
- Thôi đừng trách nữa, từ nay vỠsau muội xin bỠcái tánh đó, nhưng nếu tình trạng bắt buộc chúng ta phải xa nhau, huynh có nhớ muội không?
- Nếu chẳng may gặp phải hoà n cảnh nhÆ° váºy chắc huynh phải chết mất.
- NhÆ°ng phải nhá»› đừng giáºn dữ và trách móc huynh những Ä‘iá»u vô lý nữa nhé.
Dứt lá»i, chà ng tát yêu và o má nà ng má»™t cái.
Trong lúc đó, bá»—ng lòng chà ng nổi lên má»™t cảm giác lạ lùng, là m cho mặt Ä‘á» phừng, hai mắt Ä‘á» ngầu, chà ng Ä‘Æ°a hai tay ra ôm chặt nà ng và o lòng. HÆ¡i thở dồn dáºp nói:
- Huệ Muá»™i! Huynh… Äặng Thu Huệ nhìn qua, cÅ©ng đủ biết tâm tình của chà ng trai nà y nhÆ° thế nà o rồi, nà ng hất tay chà ng ra đứng dáºyï nói:
- Thôi! Muá»™i đã rõ rồi, váºy từ nay trở Ä‘i huynh chá»› nên vì má»™t việc gì mà quên Ä‘i những gì đã xảy ra ngà y hôm nà y.
Lý Thanh Hùng bừng tỉnh, biết mình có cá» chỉ hèn hạ, nên không dám nhìn và o mặt Äặng Thu Huệ, cúi đầu xuống vì xấu hổ.
- Äặng Thu Huệ hiểu ý, bÆ°á»›c lại nói:
- Có chuyện gì mà huynh sững ngÆ°á»i ra thế? Hay là muá»™i có gì không vừa lòng huynh nên huynh giáºn.
Lý Thanh Hùng ngước mặt lên, nhìn nà ng nói:
- Huynh có lỗi với muội, chớ muội đâu có lỗi gì?
Hai ngÆ°á»i Ä‘ang mê man trong bể tình bá»—ng cừa Ä‘á»™ng từ từ mở ra, tiếng chân ngÆ°á»i từ ngoà i bÆ°á»›c voà “ Äá»™p Ä‘á»™pâ€.
Tiếp đó, lại có tiếng của Tiểu Bảo vá»ng và o:
- Tiểu Bạch! Hãy mau ra đây, đừng và o trong là m ồn mà mất mạng.
Hai ngÆ°á»i thất kinh, vá»™i lui ra ai vá» chá»— nấy.
Chỉ trong chốc lát, Tiểu Bảo từ ngoà i chạy và o, nhìn và o mặt Lý Thanh Hùng Ä‘oạn nhìn Äặng Thu Huệ mặt mà y dáo dác, nó bÆ°á»›c đến gần Äặng Thu Huệ há»i:
- Thương thế của cô không tái phát chứ?
Äặng Thu Huệ bẻn lẽn nói:
- ThÆ°Æ¡ng thế của cô đã giảm nhiá»u rồi, không có gì đáng ngại nữa.
Äặng Thu Huệ vừa nói, vừa giả vá» khóc má»›i nÃn, thỉnh thoảng liếc nhìn vá» phÃa Lý Thanh Hùng tá» ra giáºn dữ.
NhÆ°ng những cá» chỉ ấy là m sao tránh khá»i cặp mắt ranh mãnh của Tiểu Bảo, nó mỉm cÆ°á»i nói:
- Hùng thúc! Sao không xin lá»—i để cô Huệ vui lòng? nếu để cô giáºn mãi thì khổ lắm!
Lý Thanh Hùng không hiểu gì cả, nét mặt ngÆ¡ ngác nhÆ° ngÆ°á»i mất hồn.
Tiểu Bảo cau mà y nói:
- Tại sao chú lại ngây ngÆ°á»i ra nhÆ° váºy? Nếu cần, cháu xin lá»—i dùm chú được không?
Không để cho Lý Thanh Hùng trả lá»i Tiểu Bảo vá»™i bÆ°á»›c đến bên giÆ°á»ng, nghiêm trang nói:
- ThÆ°a cô! Cháu, cháu… Äặng Thu Huệ ngồi dáºy, dụi mắt, nở má»™t nụ cÆ°á»i, cháºn lá»i, nói:
- Thôi thôi! NhÆ° thế là đủ rồi, cô không giáºn chú cháu ngÆ°Æ¡i nữa, hay dang ra mau lên!
Tiểu Bảo vui vẻ nói:
- Nếu cô đã không giáºn chú cháu nữa thì hãy vui lên Ä‘i!
Äặng Thu Huệ liếc nhìn Lý Thanh Hùng vui vẻ nói:
- Hùng ca! Muội đói bụng quá, mau nướng thức ăn để chúng ta lót lòng đi.
Lý Thanh Hùng vui vẻ đánh lá»a nÆ°á»›ng mấy con gà còn lại. Chỉ trong chốc lát, chà ng đã nÆ°á»›ng xong, mùi thÆ¡m bát ngát.
Tiểu Bảo vui vẻ chạy đến xé gà ra ăn ngấu nghiến.
Thế là ba ngÆ°á»i xúm xÃt ăn má»™t bữa ngon là nh.
Ä‚n xong, Lý Thanh Hùng vui vẻ nhìn Äặng Thu Huệ, nói:
- Huệ Muội! Từ nay muội có muốn chúng ta sống vui vẻ như thế nà y hay muốn chúng ta phải xa cách nhau?
Äặng Thu Huệ liếc nhìn chà ng, nói:
- Tại sao huynh lại há»i thế? Muá»™i mà xa huynh, thì có chết má»›i hết thÆ°Æ¡ng nhá»› đó!
- Nếu váºy thì muá»™i phải nghe lá»i huynh tất cả má»i việc má»›i được, đừng có cãi lá»i huynh là được.
- Thôi đừng đùa nữa, từ nay muá»™i sẽ nghe theo lá»i dạy bảo của huynh.
- Thế là từ đó trở Ä‘i, Äặng Thu Huệ muốn là m má»™t công việc gì phải có sá»± đồng ý của Lý Thanh Hùng nà ng má»›i dám là m, không bao giá» dám tá»± ý cả.
Sáng hôm sau, lÆ°Æ¡ng khô đã hết, Lý Thanh Hùng và o Ä‘á»™ng nói vá»›i Äặng Thu Huệ:
- Muá»™i ở nhà cố gắng váºn công chữa thÆ°Æ¡ng, bây giá» huynh phải và o rừng kiếm thức ăn.
Dứt lá»i chà ng quay lại dặn Tiểu Bảo:
- Hôm nay cháu phải ở nhà chăm sóc cho cô Huệ. Äừng và o rừng nữa mà mất hoà khà đó.
Lý Thanh Hùng căn dặn xong, quay mình chạy thẳng và o rừng.
Mãi cho đến trưa, Lý Thanh Hùng mỗi tay xách ba con gà rừng hăng hái bước và o động.
Và o đến cá»a Ä‘á»™ng, chà ng Ä‘Æ°a tay gõ mấy tiếng, nhÆ°ng lạ thay không thấy Tiểu Bảo ra đón, chà ng thất kinh không suy nghÄ© gì nữa vứt mấy con gà xuống đất, tông cá»a bÆ°á»›c và o.
Và o trong Ä‘á»™ng chà ng thấy má»™t cảnh quang vô cùng kinh khủng, đá nát văng đầy Ä‘á»™ng, Tiểu Bảo văng và o vách, máu miệng trà o ra lai láng. Nằm ngất xỉu, còn Äặng Thu Huệ không còn trên giÆ°á»ng đá nữa.
Lý Thanh Hùng nghẹt thở, xây xẩm cả mặt mà y chệnh choạng bÆ°á»›c đến bên Tiểu Bảo, cúi xuống ôm nó lên, Ä‘em đặt lên giÆ°á»ng đá.
Chà ng biết Tiểu Bảo bị trá»ng thÆ°Æ¡ng, nên không dám lÆ¡ Ä‘á»…nh vá»™i Ä‘iểm và o mấy yếu huyệt cho máu ngÆ°ng chảy, rồi mở áo ra xem xét chỉ thấy trÆ°á»›c ngá»±c nó Ä‘á» bầm, sÆ°ng lên, ná»™i phủ vẫn còn nguyên, chÆ°a bị nát, hÆ¡i thở còn thoi thóp.
Lý Thanh Hùng xem xét một lúc, lẩm bẩm:
- Ôi nguy tháºt! Nếu ta vá» trá»… má»™t chút nữa thì e rằng tÃnh mạng của nó khó mà bảo toà n.
Chà ng liá»n váºn công lá»±c của mình, má»™t tay truyá»n và o cho Tiểu Bảo, má»™t tay đánh thông hai yếu huyệt trÆ°á»›c ngá»±c.
Chỉ trong chốc lát, Tiểu Bảo sặc lên mấy tiếng từ từ tỉnh lại.
Lý Thanh Hùng hết đổi vui mừng, vá»™i thò tay và o bá»c lấy ra ba viên “ Thái Thanh ÄÆ¡n†bá» và o miệng, nói:
- Tiểu Bảo! Nuốt lấy mấy viên thuốc nà y đi.
Má»™t lúc sau, Tiểu Bảo lăn mấy vòng, má»a ra ba cục máu bầm, rồi từ từ mở mắt ra nhìn Lý Thanh Hùng má»™t lúc, sau đó nó nhắm mắt lại.
Thấy Tiểu Bảo đã tỉnh, chà ng má»›i yên lòng, đứng dáºy quan sát khắp Ä‘á»™ng. Bá»—ng chà ng bắt gặp má»™t miếng gá»—, bên trên miếng gá»— có khắc mấy dòng chữ “Giết thần quạ của ta thì phải bồi thÆ°á»ng bằng sÆ° muá»™i của ngÆ°Æ¡iâ€.
Lý Thanh Hùng đứng sững một lúc, lầm bẩm:
- À! Té ra lão Huỳnh Long Sơn Sói Dương đến đây bắt Huệ muội đi để trả thù cho thần quạ của lão.
Xem xong mấy dòng chữ trên tấm gá»—, Lý Thanh Hùng căm háºn vô cùng, muốn tìm đến giết chết lão ta ngay láºp tức, nhÆ°ng ngặt vì Tiểu Bảo Ä‘ang bị thÆ°Æ¡ng trầm trá»ng, chà ng không tiện bá» Ä‘i. Chà ng Ä‘Ã nh thở dà i, chá» khi Tiểu Bảo bình phục sẽ đến Huỳnh Long Môn tìm Sói DÆ°Æ¡ng để vấn tá»™i.
* * * Nguyên là , sáng hôm ấy khi Lý Thanh Hùng chÆ°a rá»i khá»i Ä‘á»™ng thì đã có má»™t đám ngÆ°á»i mặc đồ xám tro, lấp ló ngoà i Ä‘á»™ng, không dám và o tá» ra sợ sệt lắm.
Äến khi chúng thấy Lý Thanh Hùng rá»i khá»i Ä‘á»™ng, chúng vá»™i vã núp lại, chá» khi bóng chà ng khuất sau lùm cây, chúng má»i dám xông và o.
Lúc nà y, Äặng Thu Huệ và Tiểu Bảo Ä‘ang vui đùa, bá»—ng con Tiểu Bạch từ ngoà i Ä‘á»™ng hoảng hốt chạy và o đến cắn áo của Tiểu Bảo kêu “ ChÃt chitâ€.
Tiêu Bảo cứ tưởng con Tiểu Bạch vui đùa vá»›i nó. Vì thÆ°á»ng ngà y nó không lúc nà o không đùa giỡn cả, nên không quan tâm đến, nên nó vẫn vui đùa nhÆ° trÆ°á»›c.
Chẳng bao lâu, bỗng thấy trước mặt xuất hiện hai lão già mặc áo xanh, mặt mà y hung ác.
Tiểu Bảo hoảng hồn hét lá»›n lên má»™t tiếng, chạy đến ôm lấy Äặng Thu Huệ lên toan toan chạy ra khá»i Ä‘á»™ng.
Má»™t trong hai lão già cÆ°á»i ha hả nói:
- Chạy Ä‘i đâu nhóc con! Khắp cả Ä‘á»™ng nà y đã bị đồ đệ của ta bao vây cả rồi. Hãy đứng lại theo ta vá» Huỳnh Long SÆ¡n, nếu trái ý thì mất mạng bây giá».
Tiểu Bảo biết mình không thể nà o thoát khá»i ra nÆ¡i nà y được, tức giáºn liá»n đặt Äặng Thu Huệ xuống, vung tay đánh ra song chưởng, tống thẳng và o mặt hai lão già .
Hai lão gìa cÆ°á»i má»™t trà ng dà i, giÆ¡ tay lên, tức thì má»™t luồng chưởng phóng ra cản luồng chưởng của Tiểu Bảo lại.
“Äùng†má»™t tiếng! Tiểu Bảo bị văng và o vách Ä‘á»™ng, há»™c máu ngất luôn.
|
16-07-2008, 07:43 PM
|
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
|
|
Hồi 17
Cuộc Hà nh Trình
Äặng Thu Huệ thấy Tiểu Bảo vì mình mà phải thác oan, nên không còn sợ gì nữa vá»™i đứng lên, vung chưởng đánh tá»›i. NhÆ°ng khổ thay vết thÆ°Æ¡ng nà ng chÆ°a là nh, mà dùng sức quá nhiá»u nên bị Ä‘au nhói lên, không thể xuất thủ kịp, nà ng “á†lên má»™t tiếng té quỵ xuống đất.
Hai lão già áo xam cÆ°á»i đắc ý, từ từ bÆ°á»›c đến định Ä‘Æ°a ta ra Ä‘iểm huyệt nà ng, bá»—ng từ bên ngoà i cá»a Ä‘á»™ng có tiếng la thất thanh:
- SÆ° phụ! Hãy cáºn tháºn, lùi lại láºp tức! Con nhá» nà y võ công vô cùng lợi hại, nếu sÆ¡ ý ắt phải bá» mạng đó.
Thì ra tiếng nói đó là của Bạch Hà , lúc trÆ°á»›c Ä‘i tìm thần quạ, Ä‘i ngang qua đây, định bắt Äặng Thu Huệ, nhÆ°ng rủi thay bị nà ng tát cho má»™t cái, thất kinh đến bây giá».
Hai lão già nghe nói không dám khinh thÆ°á»ng, vần toà n lá»±c và o hai tay từ từ tiến đến.
Khi còn cách Äặng Thu Huệ Ä‘á»™ hai bÆ°á»›c, hai ngÆ°á»i vẫn không thấy nà ng có cá» chỉ gì khác thÆ°á»ng, nên Ä‘Æ°a tay Ä‘iểm và o mạch môn huyệt của nà ng.
Äặng Thu Huệ lúc nà y không sao né tránh được chỉ “á†lên má»™t tiếng rồi ngất lịm.
Hai lão già cÆ°á»i đắc ý, quay qua phất tay ra lệnh cho toán đệ tá» và o khiêng Äặng Thu Huệ vá» Huỳnh Môn SÆ¡n.
TrÆ°á»›c khi hai ngÆ°á»i rá»i khá»i nÆ¡i nà y, há» tìm má»™t miếng gá»— dùng kiếm khắc mấy chữ, ném và o má»™t góc rồi tung mình theo bá»n đệ tá» vá» Huynh Môn SÆ¡n.
Hai lão già nà y má»™t ngÆ°á»i là Sói DÆ°Æ¡ng Lão Nhân, còn má»™t ngÆ°á»i là sÆ° huynh của Sói DÆ°Æ¡ng tên là Phỉ Báo Lão Nhân.
Hai ngà y sau, thÆ°Æ¡ng thế của Tiểu Bảo đã là nh, Lý Thanh Hùng không dám chần chá» nữa vá»™i há»i nguyên do vì sao lại xảy ra chuyện nà y, rồi cùng nhau nhắm hÆ°á»›ng Huỳnh Môn SÆ¡n thẳng đến.
Huỳnh Môn SÆ¡n ở trên má»™t đỉnh núi cao, vá» phÃa Äông của Tỉnh Hiệp Tây và SÆ¡n Tây ở giữa con sông Hoà ng Hà .
Ngà y đi đếm nghỉ, hai ngưỠphải đi mất nắm ngà y mới đến Huỳnh Môn Sơn.
Và o má»™t buổi sáng tinh sÆ°Æ¡ng, dÆ°á»›i chân núi Huỳnh Môn có má»™t cặp thiếu niên xuất hiện thÆ¡ thẩn tìm lối lên núi. Không cần giá»›i thiệu ai cÅ©ng biết rõ hai ngÆ°á»i đó là Lý Thanh Hùng và Tiểu Bảo.
ThÆ¡ thẩn tìm mãi từ sáng đến chiá»u, hai ngÆ°á»i má»›i tìm ra được má»™t lối lên núi.
Tiểu Bảo ngÆ°á»›c mặt lên, thấy bên trên có đặt má»™t tấm bảng ghi mấy chữ “Can Thiá»nâ€, nó nói:
- Hùng thúc! Äây có lẽ là ngõ và o Huỳnh Môn SÆ¡n. Chắc chúng ta tìm được Sói DÆ°Æ¡ng trả thù rồi đó, váºy bây giá» trá»i cÅ©ng đã tối rồi, chúng ta Ä‘i tìm tá»u Ä‘iếm gần đây ăn cho đỡ lòng rồi sáng mai sẽ tÃnh sau.
Lý Thanh Hùng lúc nà y lòng nóng nhÆ° lá»a đốt, không biết tánh mạng của Äặng Thu Huệ ra sao. Bao nhiêu lá»i nói than thết mấy đêm trÆ°á»›c hiện lên trong đầu chà ng, chà ng không sao chịu được, đứng ngây ngÆ°á»i ra nhÆ° con gà gá»—.
Äang lúc mÆ¡ mà ng, Lý Thanh Hùng bá»—ng nghe Tiểu Bảo nói trá»i đã tối, chà ng giáºt mình sá»±c tỉnh, mặt mà y ngÆ¡ ngác há»i:
- Bây giỠchúng ta đi đây đây?
- Chúng ta nên tìm má»™t tá»u Ä‘iếm gần đây, ăn uống nghÄ© ngÆ¡i, mai sáng sẽ tÃnh đến việc tìm Sói DÆ°Æ¡ng.
Lý Thanh Hùng thấy trá»i sắp tối, nếu có bôn ba tìm Sói DÆ°Æ¡ng cÅ©ng chẳng nhằm và o đâu, nên gáºt đầu Æ°ng thuáºn.
Tiểu Bảo vui vẻ nắm tay Lý Thanh Hùng nhắm hướng thị trấn tiến tới.
NhÆ°ng vừa Ä‘i được hai trượng, bá»—ng trÆ°á»›c mặt có tiếng la hét vang trá»i. Chỉ trong chốc lát, má»™t con ngá»±a xuất hiện, chạy tung tăng nhắm hÆ°á»›ng hai ngÆ°á»i thẳng đến.
Theo sau con ngá»±a có má»™t tốp ngÆ°á»i la ôi ối.
Hai ngÆ°á»i vá»™i dừng chân, trố mắt nhìn cảnh tượng lạ lùng đó.
Bá»—ng có tiếng hét vang lên, bóng ngÆ°á»i vụt đến, đón Ä‘Æ°á»ng con ngá»±a lại.
Tức thì một tiếng hà thất thanh, con ngựa văng ra, từ từ quỵ xuống không cỠđộng.
Lý Thanh Hùng ngạc nhiên, thì đã nháºn ra ngÆ°á»i vừa xuất hiện lại là má»™t thiếu nữ đẹp nhÆ° tiên nữ giáng trần, bất giác Lý Thanh Hùng buá»™t miệng khen:
- Ôi đẹp là m sao!
Thiếu nữ liếc mắt nhìn Lý Thanh Hùng thấy chà ng chăm chăm nhì mình không chá»›p mắt, nà ng mỉm cÆ°á»i nói:
- Hai ngÆ°Æ¡i từ đâu đến? Sao thấy nguy hiểm mà không tránh, lại đứng nhìn sững nhÆ° thế? Nếu tôi không kịp thá»i ra tay thì hai ngÆ°á»i đã mất mạng rồi!
Lý Thanh Hùng Ä‘ang ngất ngây trÆ°á»›c sắc đẹp của nà ng, thì nà ng bá»—ng nhiên nở má»™t nụ cÆ°á»i tháºt tÆ°Æ¡i, là m cho đầu óc chà ng rối loạn thêm.
Thiếu nữ thấy cá» chỉ của Lý Thanh Hùng nhÆ° váºy, cÆ°á»i má»™t trà ng dà i, đánh thoắt má»™t cái tức thì thân nà ng nhÆ° má»™t là n khói trắng vụt biến mất.
Nếu lấy sắc đẹp của thiếu nữ nà y sao vá»›i Äặng Thu Huệ thì Äặng Thu Huệ chỉ được bảy tám phần thôi, không sao sánh kịp sắc đẹp của thiếu nữ nà y.
Thiếu nữ đã Ä‘i mất, nhÆ°ng Lý Thanh Hùng vẫn chÆ°a chịu Ä‘i, cứ đứng ngây ngÆ°á»i ra đó.
Lúc nà y dân là ng từ sau Ä‘uổi đến, bao vây lấy con ngá»±a la hét vang trá»i. Trầm trồ vang cả má»™t góc trá»i là m cho Lý Thanh Hùng bừng tỉnh chà ng thở ra má»™t hÆ¡i dà i thầm nghÄ©:
“Ôi! Từ khi ta bÆ°á»›c chân t rên giang hồ cho đến nay chÆ°a bao giá» thấy má»™t cô gái nà o đẹp và có khinh công thâm háºu đến thế. Quả tháºt là má»™t giai nhân tuấn kiệtâ€.
Tiêu Bảo thấy thuáºt khinh công của thiếu nữ kia quả tháºt là tà i tình, nó thÃch thú vô cùng, vá»— tay tán thưởng không ngá»›t, Ä‘oạn bÆ°á»›c lại bên Lý Thanh Hùng cÆ°á»i hì hì nói:
- Sao Hùng thúc ngây ngÆ°á»i ra thế? Nếu cháu có được võ công tuyệt há»c nhÆ° chú thì cháu quyết so tà i cùng cô thiếu nữ đẹp ấy, chứ không chịu bá» qua nhÆ° váºy đâu.
Dân là ng lúc bấy giá» Ä‘ang xầm xì bà n tán vá» việc đả thÆ°Æ¡ng con ngá»±a. Có ngÆ°á»i nói:
- NgÆ°á»i nà o lại có sức mạnh nhứ thế mà lại có thể giết được má»™t con váºt nà y trong chá»›p mắt nhÆ° váºy? Tháºt là má»™t kỳ nhân, chúng ta chÆ°a từng thấy.
Có ngÆ°á»i lại nói:
- Không phải ai giết cả, chÃnh nói đã tá»›i số nên nhủi đầu và o đây mà chết đó.
Có ngÆ°á»i cãi lại:
- Không! Äây nhất định có má»™t kỳ nhân nà o giết nó.
Há» bà n tán xôn xao, là m ồn cả má»™t góc trá»i. NhÆ°ng rốt cuá»™c không má»™t ai tìm ra lý do gì con ngá»±a bị chết.
Bà n tán, cãi cỠmột lúc, đám dân là ng từ từ rút lui mất hết, chỉ còn một và i đứa trẻ nghịch ngợm leo lên cỡi trên mình con ngựa mà thôi.
Lý Thanh Hùng và Tiểu Bảo lần đến, chà ng Ä‘Æ°a mắt dò xét, nhÆ°ng lạ thay trên mình con ngá»±a không có má»™t vết tÃch gì. Chỉ thấy con ngá»±a bị trà o nÆ°á»›c miếng ra cả đống, nằm chết không kịp dãy.
Tiểu Bảo thấy đói bụng vô cùng, nhưng thấy Lý Thanh Hùng cứ chần chỠmãi, nó cau có nói:
- Hùng thúc! Bây giỠchú có đi ăn không? Nếu không thì chú đứng đó chỠcháu đi ăn rồi trở lại nhé!
Lý Thanh Hùng nói:
- Chyện gì mà ngÆ°Æ¡i nôn thế? hãy chá» ta Ä‘i vá»›i. Chuyến Ä‘i của chúng ta là cố tìm cho được Cô Huệ của ngÆ°Æ¡i, NhÆ°ng muốn tìm thì cần phải dò há»i tin tức má»›i được.
- Thì chúng ta đi ăn uống xong sáng mai sẽ đi. Việc tìm kiếm đâu phải một hai ngà y là xong đâu, rủi chúng ta bị chết đi thì biết ai đi cứu cô Huệ.
Tiểu Bảo vì đói quá nê nói toà n lá»i lá»— mãng. Lý Thanh Hùng không thèm chấp nhất nó là m gì, từ từ nhắm hÆ°á»›ng thị trấn thẳng đến.
Hai ngÆ°á»i Ä‘i má»™t quãng chừng ba trượng bá»—ng thấy đằng xa có má»™t ánh đèn leo lét.
Tiểu Bảo vổ tay nói:
- Hùng thúc! Äằng kia có tá»u Ä‘iếm rồi kìa! Thế là chúng ta hết lo đói bụng rồi.
Nói xong, Nó liá»n váºn thêm công lá»±c chạy tháºt mau.
Chẳng bao lâu hai ngưỠđã đến trÆ°á»›c cá»a tá»u Ä‘iếm. NhÆ°ng lạ thay không thấy má»™t bóng ngÆ°á»i nà o, chỉ thấy có má»™t ngá»n đèn dầu leo lét chiếu sáng cả gian nhà .
Lý Thanh Hùng vô cùng ngạc nhiên, không hiểu sao có tá»u Ä‘iếm mà lại không có ngÆ°á»i. Chà ng dáo dác tìm kiếm má»™t lúc thì bá»—ng nghe Tiểu Bảo nói:
- Kìa! Hùng thúc trên ngưỡng cá»a có Ä‘á» mấy chữ “ Tiệm CÆ¡m Hoát khách†có nghÄ©a là gì váºy?
Lý Thanh Hùng suy nghĩ một lúc, nói:
- Phải rồi khách ở phòng trong cùng, chúng ta hãy đi và o trong thì sẽ rõ.
Hai ngÆ°á»i bÆ°á»›c và o, vừa bÆ°á»›c khá»i ngưỡng cá»a thì từ dÆ°á»›i nhà bếp có má»™t bà già chừng bảy tám mÆ°Æ¡i tuổi bÆ°á»›c lên dắt hai ngÆ°á»i và o ngồi nÆ¡i phòng sau cùng rồi há»i:
- Hai vị cần dùng gì để tôi sá»a soạn mang lên.
Lý Thanh Hùng vừa ngồi xuống bà n, bá»—ng nghe Tiểu Bảo kéo áo nói nhá»:
- Hùng thúc! NgÆ°á»i thiếu nữ trẻ đẹp lúc nãy đánh con ngá»±a cÅ©ng và o ngồi ăn ở phòng nà y.
Lý Thanh Hùng thất kinh, quay lại nhìn thì quả nhiên, ngÆ°á»i thiếu nữ trẻ đẹp lúc nãy vá»›i vẻ mặt Ä‘oan trang Ä‘ang ngồi trÆ°á»›c má»™t cái bà n trong góc phòng ăn ngon là nh.
Lý thanh Hùng vừa Ä‘Æ°a mắt nhìn, thì bá»—ng gặp đôi mắt huyá»n Ä‘en láy của thiếu nữ Ä‘ang chăm chú nhìn mình. Chà ng lạnh mình quay Ä‘i nÆ¡i khác.
Tuy không dám nhìn mặt thiếu nữ, song trong lòng chà ng cảm thấy khó chịu vô cùng. Và hình nhÆ° có má»™t mãnh lá»±c vô hình nà o khiến tim chà ng dao Ä‘á»™ng không Ãt.
Bà lão thấy Lý Thanh Hùng có cá» chỉ lạ lùng lại không trả lá»i câu há»i của mình, nên bà há»i tiếp:
- Xin hai vị cho biết cần dùng gì?
Tiểu Bảo nhanh nhẩu đáp:
- Bà dá»n cho cúng tôi má»™t mâm cÆ¡m gà và má»™t hủ rượu ngon.
Bà lão quay và o trong, chẳng bao lâu bà bưng ra một mâm cơm mùi thơm bát ngát.
Vừa đặt xuống bà n, bà đã quýnh quáng chạy đến bên thiếu nữ giá»ng run láºp cáºp nói:
- Cô nương! Con ngựa lúc nãy con chưa chết, nó đã tỉnh lại và hiện giỠđang nhắm quán của lão tiến đến.
Thiếu nữ thấy cá» chỉ sợ sệt của bà , mỉm cÆ°á»i nói :
- Äã có tôi đây xin bà chá»› lo. Nếu nó đến tôi sẽ Ä‘áºp cho nó nát óc ngay.
- Không không! Tôi coi bộ nó mạnh gấp đôi lúc nãy, nếu cô nương có lòng tốt thì hãy đánh nó sớm chừng nà o thì hay chừng nấy, đừng để nó đến nơi trở tay không kịp.
Bà cứ yên tâm, không sao cả, cứ tin tưởng và o hai canh tay của tôi là được.
Thiếu nữ vừa nói, vừa liếc nhìn Lý Thanh Hùng tỠý trêu ghẹo, nói:
- Nó không phải Ä‘iên tháºt đâu. Nó vì muốn kết bạn vá»›i con “ A Lan†của tôi mà không được, nên má»›i giả Ä‘iên nhÆ° thế, nếu Ä‘uổi nó Ä‘i thì e rằng nó sẽ Ä‘iên tháºt.
Tiểu Bảo không nhịn được, bất giác cÆ°á»i ha hả vang lên.
Lý Thanh Hùng định tìm lá»›i ngăn cản nhÆ°ng không còn kịp nữa. Thiếu nữ thẹn Ä‘á» mặt đứng dáºy nhìn Tiểu Bảo nói:
- Oắt Con! NgÆ°Æ¡i cái gì? Lá»i nói ta không đúng sao?
Tiểu Bảo cÆ°á»i ngặt nghẽo nói:
- Trá»i sanh cái miệng để cÆ°á»i, sao cô cấm tôi? Tôi cÆ°á»i mặc tôi, cô nó mặc cô, đâu có liên quan gì?
Thiếu nữ trẻ đẹp bị Tiểu Bảo há»i mấy câu không biết Ä‘Æ°á»ng nà o trả lá»i, nên cúi mặt là m thinh.
Lý Thanh Hùng nạt lớn:
- Tiểu Bảo! Im miệng lại Ä‘i! Nếu không ăn nữa thì chúng ta lên Ä‘Æ°á»ng.
Bị quở phạt, Tiểu Bảo không dám nói nữa, cúi đầu le lưỡi, rồi bưng bát cơm lên ăn.
Thiếu nữ được Lý Thanh Hùng gỡ thẹn, từ từ ngồi xuống, nói thầm:
- Äồ vong ân! Nếu lúc nãy tay không ra tay cứu kịp thì mạng sống của các ngÆ°Æ¡i giỠđâu còn mà khoác lác đến thế!
Tiếng nói tuy nhá», nhÆ°ng vá»›i công lá»±c thâm háºu của Lý Thanh Hùng, chà ng nghe không sót má»™t chữ nà o. Còn Tiểu Bảo vì công lá»±c còn non nên nghe tiếng được tiếng mất, nhÆ°ng nó là má»™t ngÆ°á»i thông minh, chỉ cần nghe mấy tiếng đó cÅ©ng đủ hiểu thiếu nữ đó muốn nói gì rồi. Nó tức giáºn định đứng dáºy gây chuyện, nhÆ°ng bá»—ng nghe Lý Thanh Hùng dùng cách truyá»n âm nói nhá»:
- Tiểu Bảo! Ta cấm ngÆ°Æ¡i không được nói má»™t lá»i nà o nữa, dầu là chuyện trái tai, nếu trái lá»i thì đừng có trách ta.
Lý Thanh Hùng căn dặn Tiểu Bảo xong, từ từ đứng lên, bước đến bà n thiếu nữ xá một cái nói:
- Tại hạ xin Ä‘a tạ Æ n cứu mạng lúc nãy của cô nÆ°Æ¡ng.
Ngừng má»™t lúc, chà ng há»i tiếp:
- Xin cô nương vui lòng cho tai hạ được biết cao tánh đại danh?
Thiếu nữ thấy chà ng ra dáng ngÆ°á»i không biết võ, và mảnh mai nhÆ° má»™t chà ng thÆ° sinh lại tá» ra lá»… phép ôn hoà , nên nà ng rất bằng lòng nói:
- Xin chá»› quá lá»i, là việc là m của má»™t nghÄ©a hiệp giang hồ không cần phải nói đến ân nghÄ©a là m gì. Còn tôi vá»›i các hạ không quen biết nhau, không cần biết tên là m gì.
Lý Thanh Hùng khẩn khoản:
- Cô nÆ°Æ¡ng là n ngÆ°á»i đã cứu mạng của tôi, là má»™t ân nhân của tôi, thì tôi cần phải biết tên má»›i được.
Thiá»u nữ cÆ°á»i ngất nói:
- Tôi đã nói thế sao các hạ không hiểu? Äây không phải là ân nghÄ©a mà là má»™t nhiệm vụ. HÆ¡n nữa các hạ là má»™t thÆ° sinh thì biết tên tôi để là m gì?
Lý Thanh Hùng quả tháºt là má»™t con ngÆ°á»i trên thế gian có má»™t không hai.
Chà ng có má»™t võ công tuyệt thế, nhÆ°ng thân mình lại có vẻ yếu Ä‘uối nhÆ° má»™t gã thÆ° sinh mà khách giang hồ Ä‘á»u khinh thÆ°á»ng. NhÆ°ng chà ng vẫn không oán giáºn, đã váºy vá»›i cá» chỉ của chà ng dầu ai có võ công thâm háºu đến đâu cÅ©ng không thể nà o biết được.
Lý Thanh Hùng mỉm cÆ°á»i nói:
- Phải! Tôi là má»™t thÆ° sinh, không đáng há»i đến tên của má»™t nữ hiệp giang hồ, nhÆ°ng cô nÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i đã cứu mạng tôi, là ngÆ°á»i ân nhân của tôi, tôi cần phải biết tên để sau nà y có cÆ¡ há»™i Ä‘á»n đáp.
Thiếu nữ thấy Lý Thanh Hùng nằng nặc đòi biết đến tên của mình để Ä‘á»n Æ¡n, bá»—ng nà ng cÆ°á»i lên má»™t trà ng dà i, thầm nghÄ©:
-“Anh chà ng nà y sao ăn há»c ngu thế? Ta đã nói đủ Ä‘iá»u mà vẫn còn chÆ°a hiểu.
Äược rồi ta cứ cho hắn biết để xem hắn Ä‘á»n Æ¡n ta bằng cách nà o?†NghÄ© váºy nà ng liá»n nghiêm giá»ng nói:
- Váºy các hạ hãy ngoáy tai mà nghe cho rõ. Tôi há» Lục tên Ngá»c Hoa, theo thầy há»c võ từ lúc lên sáu, bái Thiên SÆ¡n Thần Ni là m sÆ° phụ, Giang hồ thÆ°á»ng gá»i là Nguyệt Lý Hằng Nga.
Lý Thanh Hùng biết được thiếu nữ kia là đồ đệ của Thiên SÆ¡n Thần Ni, bất giác chà ng sá»ng sốt má»™t lúc, vì chà ng từ lúc nhỠđược nghe sÆ° phụ kể rằng “Thiên SÆ¡n Thần Ni là má»™t quái kiệt võ lâm, võ công thâm háºu, tuổi tác đã cao.†NhÆ°ng tại sao lại thu nháºn má»™t đồ đệ tuổi má»›i đôi mÆ°Æ¡i, tháºt là kỳ lạ Lý Thanh Hùng cố lấy lại bình tÄ©nh, cúi đầu bái tạ nói:
- Cám Æ¡n cô nÆ°Æ¡ng đã không chê pháºn hèn mà cho bết cao danh, kẻ hèn nà y tháºt vinh hạnh vô cùng.
Nguyệt Lý Hằng Nga thấy cá» chỉ thấp hèn của Lý Thanh Hùng không thể nà o nhịn cÆ°á»i được. Nà ng ôm bụng cÆ°á»i ngất không nói má»™t lá»i.
Tiểu Bảo thấy váºy máu nóng nổi lên, không hiêu Lý Thanh Hùng là m gì. Nó muốn nói và i câu cho đỡ tức, nhÆ°ng không dám hở môi, vì sợ Lý Thanh Hùng quở trách, Ä‘Ã nh nuốt á»±c má»™t cái, ngồi lặng thinh.
CÆ°á»i má»™t lúc đã chán, thiếu nữ quay lại há»i Lý Thanh Hùng:
- Còn cao danh của các hạ là gì? Nói cho tôi biết xem nà o?
Lý Thanh Hùng giáºt mình. Chà ng không ngá» nà ng há»i những lá»i nhÆ° váºy, nên lúng túng vô cùng nhÆ°ng chà ng láºp tức lấy lại bình tÄ©nh ngay, định dùng lá»i noi dối, nhÆ°ng lÆ°Æ¡ng tâm không cho phép và chà ng nghÄ© rằng nà ng không là m gì được mình nên nói:
- Tôi há» Lý… Không hiểu sao chỉ nói được có mấy mấy tiếng “Tôi há» Lý†rồi chà ng im bặt, đứnng ngây ngÆ°á»i nhÆ° tượng gá»—.
Nguyệt Lý Hằng Nga chỉ nghe chà ng nói có mấy tiếng rồi im bặt, nà ng thúc giục:
- Chẳng lẽ tên các hạ là “ Tôi hỠLý†thôi hay sao?
Tiểu Bảo thấy thiếu nữ nhục mạ Lý Thanh Hùng quá lá»i, không chịu được nữa đứng dáºy nói nhanh:
- Thúc thúc tôi hỠLý tên Thanh Hùng nghe rõ rồi chưa?
Lý Thanh Hùng muốn tìm lá»i cháºn lại, nhÆ°ng không còn kịp nữa.
Nguyệt Lý Hằng Nga nghe ba tiếng “Lý Thanh Hùng†thì liá»n giáºt nẩy ngÆ°á»i, thốt lên má»™t tiếng “á†đôi mắt nhìn chăm và o Lý Thanh Hùng thầm nghÄ©:
“Ã! Té ra con ngÆ°á»i ốm yếu kia là Bệnh ThÆ° Sinh Lý Thanh Hùng? á»’! Buồn cÆ°á»i tháºt! Ta tháºt không ngá» con ngÆ°á»i đó lại có nhiá»u cá» chỉ thấp hèn nhÆ° váºyâ€!
Lý Thanh Hùng quét mắt nhìn Tiểu Bảo má»™t cái tá» ra giáºn dữ vô cùng, nhÆ°ng vì hổ thẹn quá, chà ng không nói nên lá»i, chỉ cúi đầu xuống đất.
Tiểu Bảo biết mình phạm tội khá nặng, không dám nhìn Lý Thanh Hùng nữa vội quay mặt đi hướng khác.
Nguyệt Lý Hằng Nga mặt giáºn hầm hầm lạnh lùng nói:
- Lý thiếu hiệp! Cần gì phải giả vá» nhÆ° váºy. Dầu sao Ä‘i nữa thì tôi cÅ©ng là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà , đâu có cÆ¡ trà gì mà thiếu hiệp định chÆ¡i cái trò “Leo câyâ€.
Lý Thanh Hùng không sao chịu nổi, bước đến nói:
- Lục cô nương! Tôi không dám có hà nh động đó, xin cô nương chớ có hiểu lầm.
Sá»± tháºt việc nà y không thể nà o nói má»™t lá»i là hết được, mong cô nÆ°Æ¡ng hiểu cho, hÆ¡n nữa Æ¡n cứu mạng còn chÆ°a… - Thôi thôi! Äừng có nhiá»u lá»i vô Ãch, lâu nay tôi nghe Bệnh ThÆ° Sinh là má»™t tay khét tiếng giang hồ, võ công tuyệt kỹ thì vá»›i sá»± việc xảy ngà y hôm nay thì có nghÄ©a gì đâu mà ngÆ°Æ¡i phải mang Æ¡n cho nhá»c.
Dứt lá»i, nà ng quay sang hÆ°á»›ng khác, không thèm nhìn Lý Thanh Hùng nữa.
Qúa uất ức, Lý Thanh Hùng nói:
- Tiếng đồn ấy hÆ¡i quá! Vá»›i thân pháºn nà y thì là m gì có sức ná»™i công ấy được.
Nguyệt Lý Hằng Nga không thèm nói nữa, cứ là m thinh suy nghĩ.
Sỡ dÄ© Nguyệt Lý Hằng Nga dùng lá»i lẽ quá ngông cuồng nhÆ° váºy là vì từ nhá» nà ng theo sÆ° phụ há»c võ cho đến lá»›n, hà nh hiệp trên giang hồ chÆ°a há» gặp đối thủ nà o xứng đáng. Bá»—ng má»™t hôm nà ng nghe tin đồn Bệnh ThÆ° Sinh Lý Thanh Hùng là má»™t tay khét tiếng, ai nghe đên tên cÅ©ng phải sợ, nà ng ao Æ°á»›c được gặp mặt giao đấu má»™t tráºn cho thoa? lòng. Hôm nay tình cá» gặp được, nà ng cố tình trêu tức để cho Lý Thanh Hùng ra tay.
Nguyệt Lý Hằng Nga lẩm bẩm:
- Bấy lâu nay ta hằng mong gặp mặt xem hắn là má»™t nhân váºt thế nà o. NgỠđâu hắn là má»™t bệnh nhân gần chết, mà cá» chỉ lại vô cùng hèn hạ. Äứa nhỠđứng bên xem chừng còn lạnh lẹ hÆ¡n hắn nữa.
Lẩm bẩm má»™t lúc, hình nhÆ° nà ng nghÄ© ra Ä‘iá»u gì, nà ng nhìn và o mặt Lý Thanh Hùng nói:
- Lý thiếu hiệp dùng những cá» chỉ đó là quá sức khinh thÆ°á»ng tôi rồi!
Vừa dứt lá»i, nà ng quay mình má»™t cái, tức thì hai chiếc Ä‘Å©a Ä‘en lao tá»›i nhÆ° hai chiếc phi tiêu, nhắm ngay phÃa Lý Thanh Hùng phóng tá»›i.
Lý Thanh Hùng nhìn qua nét mặt của nà ng đã hiểu ngay dụng ý của nà ng, nhÆ°ng chà ng vẫn ngồi im, chăm chú ăn uống nhÆ° không có việc gì xảy ra váºy.
Nguyệt Lý Hằng Nga muốn thá» sức xem chà ng có bãn lÄ©nh gì không. NhÆ°ng lạ thay! Nà ng thấy Lý Thanh Hùng vẫn ngồi yên không nhúc nhÃch, nà ng thất kinh la lên má»™t tiếng thất thanh, vá»™i vã váºn công thu đôi Ä‘Å©a lại.
NhÆ°ng không còn kịp nữa, hai chiếc Ä‘Å©a đã đâm và o ngÆ°á»i Lý Thanh Hùng.
Nguyệt Lý Hằng Nga không còn cách gì hÆ¡n, trố mắt nhìn sững. NhÆ°ng lạ thay đôi Ä‘Å©a không phải đâm và o ngÆ°á»i Lý Thanh Hùng mà chỉ dÃnh ở ngoà i thôi.
Nà ng biết lá»i đồn vá» Lý Thanh Hùng quả tháºt không sai, lòng thầm phục vô cùng, lúc nà y nà ng không dám khinh rẻ chà ng trai bệnh hoạn đó nữa.
Té ra lúc đôi Ä‘Å©a do tay Nguyệt Lý Hằng Nga phóng tá»›i để thá» sức chỉ dÃnh ở ngoà i vì chà ng lúc nà y không muốn để cho Nguyệt Lý Hằng Nga khinh khi nữa, nên váºn hết toà n lá»±c để ká»m chế đôi Ä‘Å©a đó lại.
Lý Thanh Hùng liá»n dùng “Can Nguyên Công†và o hai ngón tay, phát ra hai luồng chỉ lá»±c đẩy mạnh đôi đủa bay thẳng vá» phÃa Nguyệt Lý Hằng Nga. NhÆ°ng đôi Ä‘Å©a gần đến bên mình nà ng, chà ng vẫy tay má»™t cai tức thì đôi Ä‘Å©a bay vá» phÃa bà n ăn rÆ¡i xuống nhẹ nhà ng.
Lối dùng “Nguyên Lá»±c†đưa đồ nà y tháºt trong võ lâm chẳng có mấy ngÆ°á»i có sức ná»™i công thâm háºu dÆ°á»ng ấy.
Nguyệt Lý Hằng Nga từ khi bÆ°á»›c chân trên giang hồ chÆ°a thấy ai có được ná»™i công nhÆ° váºy, bất giác khen:
- Lý thiếu hiệp ná»™i công đã đến mức xuất thần nháºp hoá, tháºt là danh bất hÆ° truyá»n.
Lý Thanh Hùng lúc nãy thấy nà ng quá tá»± cao, coi ngÆ°á»i không ra gì, nên má»›i trổ và i tuyệt chiêu để cảnh cáo nà ng mà thôi. Khi nghe nà ng khen tặng, chà ng chỉ mỉm cÆ°á»i không đáp.
Bá»—ng ngoà i cá»a tá»u Ä‘iếm tiếng la hét của dân là ng vang rá»n. Thỉnh thoảng có má»™t và i tiếng ngá»±a hà hoà lẫn vá»›i tiếng ôn à o củ dân là ng vang Ä‘á»™ng cả má»™t góc trá»i.
Nguyệt Lý Hằng Nga giáºt mình, vá»™i tung mình vụt ra khá»i tá»u Ä‘iếm, biến mất trong bóng tối.
Lý Thanh Hùng vội năm tay Tiểu Bảo vụt chạy theo nà ng ra ngoà i.
Vừa ra khá»i tá»u Ä‘iếm chừng má»™t trượng, Lý Thanh Hùng đã thấy trÆ°á»›c mặt hiện ra má»™t đám ngÆ°á»i lố nhố, bao quanh má»™t con ngá»±a Ä‘ang nhảy tung tăng.
Nguyệt Lý Hằng Nga vừa bÆ°á»›c và o giữa, Ä‘ang định ra tay hạ sát con ngá»±a, bá»—ng trong đám dân là ng bÆ°á»›c ra má»™t gã trung niên mặt mà y hung ác, mặc bá»™ đồ da cá»p, bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c mặt nà ng hét lá»›n:
- Nha đầu! Lúc nãy có phải ngươi ngươi đã dùng nội công đã thương con ngựa?
Nguyệt Lý Hằng Nga biết ngÆ°á»i nà y không phải là ngÆ°á»i nhân đạo, nên lạnh lùng nói:
- Nói váºy ngÆ°Æ¡i là chủ nhân của con ngá»±a nà y? Ha! Ha! Ha! Tại sao ngÆ°Æ¡i lại nuôi má»™t con váºt Ä‘iện khùng mà lại thả ra là m hại dân là ng, nếu muốn toà n mạng thì hãy mau Ä‘em nó vá» nhốt lại, bằng không thì ta sẽ giết chết con ngá»±a nà y cho ngÆ°á»i xem.
NgÆ°á»i trung niên căm tức, đôi mắt loé hoà quang nhìn Nguyệt Lý Hằng Nga má»™t cái, nói:
- Nha đầu ngÆ°Æ¡i đừng phách lối quá! NgÆ°Æ¡i biết nÆ¡i nà y là chá»— nà o không? NÆ¡i đây không phải để cho má»™t ngÆ°á» lạ mặt nà o lá»™ng hà nh được! Trong lúc buồn cho thế sá»±, ta thả nó ra để là m trò giải trÃ, thì dân là ng nhất loạt, không má»™t ai dám hở môi phà n nà n. Váºy mà hôm nay ngÆ°Æ¡i quả có mắt mà không ngÆ°Æ¡i nên má»›i dám Ä‘á»™ng đến báu váºt của Thiên Cang nà y.
Nguyệt Lý Hằng Nga lạnh lùng nói:
- À! Té ra ngươi là Cang Thiên Nhất Hạc à ?
- Câm mồm lại! Cang Thiên Nhất Hạc là sư phụ của ta!
- Nói váºy ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i tay sai đắc lá»±c của Cang Thiên Nhất Hạc? á»’! Coi ngÆ°á»i hung hăng nhÆ° váºy thì đến Cang Thiên Nhất Hạc biết tả sao cho được?
Dân là ng nghe được mấy lá»i nà y, thÃch thú vô cùng cÆ°á»i vang lên cả má»™t góc trá»i, là m cho ngÆ°á»i trung niên thẹn Ä‘á» mặt, nạt lá»›n:
- Các ngÆ°Æ¡i hãy câm miệng lại, ta Ä‘áºp chết hết bây giá»!
Dân là ng không dám cÆ°á»i nữa, lặng thinh Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau dáo dác.
NgÆ°á»i trung niên nhìn và o mặt Nguyệt Lý Hằng Nga muốn nẩy lá»a nói:
- Nha đầu! Hôm nay ta phải trị ngươi để là m gương cho những kẻ khác.
Hắn liá»n đánh tra má»™t chưởng gió lá»™ng à o à o.
Tiểu Bảo không nhịn được, bất chấp đến Lý Thanh Hùng cho phép hay không, tung mình nhảy đến trÆ°á»›c mặt Nguyệt Lý Hằng Nga Lục Ngá»c Hoa, nói:
- Cô Lục! Äể tôi sá»a tánh thằng nà y má»›i được!
NgÆ°á»i trung niên vừa đánh ra, bá»—ng thấy xuất hiện má»™t thằng bé má»›i mÆ°á»i tuổi, hắn không nở ra tay, nên vá»™i thu chưởng lại đứng nhìn.
NhÆ°ng khi nghe Tiêu Bảo oang oang nhục mạ, hắn không nhịn được nữa, láºp tức vung chưởng đánh thẳng và o đầu Tiêu Bảo.
Tiểu Bảo thấy chưởng thê đánh tới quá ác vội lách mình sang một bên đánh thoắt một cái, thân hình bé nhỠcủ nó đà lộn ra sau lưng trung niên, vung tay đánh tới một nhát.
“Bốp†má»™t tiếng vang lên chát chúa, nhát đánh của Tiêu Bảo đã đấp vò lÆ°ng của ngÆ°á»i trung niên.
Tiểu Bảo vì thấp bé nên đánh không tá»›i chá»— yếu huyệt của đối thủ được, hÆ¡n nữa sức lá»±c của nó không có bao nhiêu nên ngÆ°á»i trung niên chỉ có chệnh choạng rồi lấy lại thăng bằng ngay.
Tức đến sôi máu, ngÆ°á»i trung niên vung đôi chưởng đánh ra, bao vây Tiểu Bảo và o giữa, cố hạ thủ để báo thù.
Nếu lấy công lá»±c mà so thì ná»™i công của Tiêu Bảo không thua ngÆ°á»i trung niên bao nhiêu. Còn nếu so vá» võ há»c thì ngÆ°á»i trung niên chỉ bằng má»™t phần ba của Tiểu Bảo, nên chỉ thấy nó lách mình má»™t cái đã thoát khá»i vòng vây chưởng lá»±c kia, và đồng thá»i dùng “Phi Thân Pháºt Niệm†lá»™n theo gió nhÆ° bÆ°á»›m vá»n hoa, miệng cÆ°á»i ha hả tá» vẻ đắc ý.
Dân là ng trông thấy vỗ tay tán thưởng, tiếng vỗ tay vang dây không ngớt.
Bá»—ng thấy Tiểu Bảo cá» Ä‘á»™ng, tức thì má»™t tiếng kêu tham thiết vang lên, thân hình của ngÆ°á»i trung niên văng ra mấy trượng, rÆ¡i xuống đất, trà o máu miệng chết tÆ°Æ¡i.
Tiểu Bảo cÆ°á»i hì hì, chấp tay hÆ°á»›ng vá» phÃa Nguyệt Lý Hằng Nga nói:
- Cô Lục! Cháu đã trị thằng nà y xong rồi!
Nguyệt Lý Hằng Nga thấy Tiểu Bảo còn nhá» mà võ công quá cao cÆ°á»ng nhÆ° váºy lòng thầm phục vô cùng. Nà ng cho rằng đứa nhá» nà y ngà y sau ắt là má»™t võ công đệ nhất thiên hạ, nên vui vẻ trả lá»…, nói:
- Cô rất khâm phục tà i nghệ của cháu và chúc cháu chóng thà nh một đệ nhất anh hùng trong thiên hạ.
Hai ngÆ°á»i Ä‘ang nói chuyện vui vẻ, bá»—ng từ xa tiếng vó ngá»±a phi đến dồn dáºp, dân là ng thất kinh quay lại xem, rồi chạy tán loạn, có ngÆ°á»i sợ đến quýnh quáng không chạy được, la lá»›n:
- Chết rồi! Thiên Cang Nhất Hạc đến đó!
Chẳng bao lâu, Ä‘oà n ngÆ°á»i đã phi ngá»±a đến trÆ°á»›c bá»n ngÆ°á»i Lý Thanh Hùng.
Lý Thanh Hùng quét mắt quan sát, chà ng thấy Ä‘oà n ngÆ°á»i vừa phi ngá»±a đến chừng năm ngÆ°á»i, dẫn đầu là má»™t lão già uy phong lẫm liệt trong bá»™ đồ da cá»p, mặt mà y hung ác, đôi mắt láo liên nhìn bốn phÃa.
Bá»—ng lão ta bắt gặp má»™t cái xác nằm chết sống sượt trên vÅ©ng máu, cách tá»u Ä‘iếm chừng năm trượng. Bất giác lão “á†lên má»™t tiếng phất tay ra lệnh phi ngá»±a đến bên xác chết đó.
Äoà n ngÆ°á»i cỡi ngá»±a cÅ©ng phi theo lão già ấy.
Äên nÆ¡i, lão vá»™i nhảy vụt xuống, Ä‘i quanh má»™t vòng mắt nhìn chòng chá»c không rá»i.
Äoà n ngÆ°á»i theo sau cÅ©ng xuống ngá»±a trố mắt nhìn.
Lúc nà y Ä‘Æ°á»ng sá trà n ngáºp cả ngÆ°á»i, nhÆ°ng lúc nà y vắng lặng. Cảnh váºt Ä‘á»u chìm trong bóng tối máºp má».
Nhìn và o xác chết má»™t lúc, lão lạnh lùng ngÆ°á»›c mặt nhin chung quanh. NhÆ°ng lão không thấy ai là ngÆ°á»i có võ công thượng thặng cả, chỉ thấy má»™t bà già chừng tám mÆ°Æ¡i tuổi, má»™t cô gái đẹp nhÆ° hoa, có cá» chỉ còn nhà võ, còn lại má»™t chà ng thanh niên yếu á»›t và má»™t đứa nhá» má»›i mÆ°á»i tuổi, lão lẩm bẩm:
- Lạ tháºt! Tại sao nÆ¡i đây chỉ có mấy ngÆ°á»i vừa già , vừa bệnh, vừa nhá», thì ai đã hạ thụ được đồ đệ trung tÃn của ta võ công cao cÆ°á»ng nhÆ° váºy? Chẳng lẽ con nhá» mặc áo xanh kia hạ thủ sao?
Lý Thanh Hùng liếc nhìn lão già một cái, thầm nghĩ:
“Thiên Cang Nhất Hạc quả tháºt tin đồn không sai. Ta chỉ nhìn qua ánh mắt cÅ©ng đủ biết hắn có má»™t ná»™i công ghê ngÆ°á»i, ta không thể nà o địch lại nổi.†Thiên Cang Nhất Hạc lạnh lùng nhìn mấy ngÆ°á»i còn lại, há»i:
- Ai là ngÆ°á»i đã giết ngÆ°á»i nà y hã nói mau, nếu không ta Ä‘áºp chết hết bây giá».
Tiểu Bảo thấy lão gì quá Æ° tá»± đãi, nổi giáºn, bÆ°á»›c ra ngang nhiên nói:
- ChÃnh tôi đã giết hắn đó, ná»u cần tôi sẽ ra tay sá»a trị Ông luôn.
Thiên Cang Nhất Hạc liếc nhìn xác chết, đoạn liếc nhìn Tiểu Bảo, lòng cảm thấy lạ lùng, thầm nghĩ:
“Äệ tá» ta là má»™t ngÆ°á»i có võ công thâm háºu tại sao lại chết dÆ°á»›i tay của má»™t thắng oắt con miệng còn hôi sữa?†Lão không tin, lạnh lùng nói:
- Ngươi? Ngươi đã giết nó à ?
- Äó là lẽ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên, có gì mà ông phải há»i. Tôi chỉ cần dùng chút Ãt công lá»±c là đủ để kết thúc mạng sống của nó rồi! Ha! Ha! Ha!… - Khá lắm oắt con! NhÆ°ng ta há»i ngÆ°Æ¡i nó đã gân nên tá»™i gì mà ngÆ°Æ¡i nỡ xuống tay hạ sát nó?
Chẳng biết lão già nà y có dụng ýgì mà chỉ nói toà n là những lá»i êm dịu, khiến ngÆ°á»i nhẹ dạ không thể không lầm mÆ°u.
NhÆ°ng những lá»i nói ấy là m sao qua mắt được Tiêu Bảo là má»™t đứa ranh mãnh, chuyên lừa ngÆ°á»i, nó nhanh nhẩu đáp:
- Tôi không dám nháºn những lá»i khen tặng quá đáng của ông. Tôi chỉ biết chút Ãt võ công để há»™ than mà thôi, nhÆ°ng ông muốn biết hà nh Ä‘á»™ng tồi bại của đồ đệ Ông, thì cứ và o là ng mà há»i, đừng há»i tôi là m gì. Nếu tôi có nói ra ông cÅ©ng không tin.
Thiên Cang Nhất Hạc vẫn vá»›i vẻ mặt lạnh nhÆ° tiá»n, nói:
- Lão phu há»i nhÆ° váºy, nếu thiếu hiệp vui lòng thì tá» bà y cho lão rõ, còn không thì thôi. NhÆ°ng lão phu muốn biết cao danh của thiếu hiệp là gì?
Tiểu Bảo thấy lão già cố tìm lá»i ngon ngá»t để dụ dá»— và thừa cÆ¡ há»™i thuáºn tiện hạ thủ, tức giáºn vô cùng, liếc nhìn ông ta má»™t cái nói:
- Khá»i cần phỉa biết tên há» nhau là m gì. Tôi đã giết đồ đệ của ông, hà nh Ä‘á»™ng ấy tôi đã nháºn lãnh. Nếu muốn trả thù, thì hãy ra trÆ°á»›c công chúng mà hà nh Ä‘á»™ng, đừng dùng thủ Ä‘oạn nhục nhã ấy mà anh hùng thiên hạ cÆ°á»i hổ mặt đó.
Thiên Cang Nhất Hạc biết không thể dụ thằng nhá» nà y, nổi giáºn nói:
- Hay lắm! Tháºt ngÆ°á»i không biết trá»i đất là gì, ta thấy ngÆ°Æ¡i còn nhá», nên không nỡ ra tay hạ thủ. NgÆ°Æ¡i thấy thế lại khinh nhá»n, nhục mạ ta quá lá»i, váºy thì đừng trách ta Ä‘á»™c ác.
Dứt lá»i, lão quay lại nhìn đám thuá»™c hạ hét:
- Các ngươi còn chỠgì mà không bắt nó cho ta.
Tiếng nói của ông vừa dứt, từ sau đã có hai bóng đen vụt đến, bao vây Tiểu Bảo và o giữa.
Tiểu Bảo cÆ°á»i lên má»™t trà ng dà i, đôi vai nhún má»™t cái, thân hình vút lên, bay ra khá»i vòng vây, láºp tức váºn toà n lá»±c dùng tuyệt há»c của ông ná»™i truyá»n lại, phát ra má»™t chưởng nhắm hai bóng Ä‘en phóng đến.
Chưởng phong vừa đánh ra, tức thì hai tiếng “ bốp, bốp†vang lên, hai bóng đen chưa kịp ra tay, đã bị hai chưởng đánh trúng té lộn mấy vòng suýt bỠmạng.
Hai ngÆ°á»i cảm thấy nhục nhã, nổi giáºn, dùng toà n lá»±c hợp sức đánh tá»›i má»™t chưởng gió lá»™ng à o à o, nhắm ngay yếu huyệt của đối thủ công đến.
Tiểu Bảo là má»™t đứa trẻ Ä‘a mÆ°u túc trÃ, gan dạ phi thÆ°á»ng, liá»n dùng “Phi Thân Pháºt Niệm†tung mình nhảy sang má»™t bên tay trái đánh tá»›i má»™t chưởng, tay mặt thả rÅ© xuống, rồi lá»™n mình theo luồng chưởng của hai ngÆ°á»i trông rất đẹp mắt.
Hai ngÆ°á»i kia tức giáºn, phát ra má»™t lúc mÆ°á»i hai chiêu, tống thẳng đến. NhÆ°ng lạ thay, chưởng công đến mau chừng nà o, Tiểu Bảo cà ng né tránh mau chừng nấy.
Cho nên, chỉ trong chốc lát, hai ngÆ°á»i đã thở ồ ồ nhÆ° trâu rống.
Thiên Cang Nhất Hạt căm tức vô cùng, vì đệ tá» của ông hằng ngà y hung hăng quá sức, nhÆ°ng khi gặp phải địch thủ rồi thì bị ngÆ°á»i ta là m trò cÆ°á»i. Tháºt là đồ vô dụng cho ăn uổng cÆ¡m uổng cháo, truyá»n võ nghệ để nó là m nhục sÆ° môn. Ôi! Nhục nhã là m sao!
NghÄ© đên đây, không sao chịu được, không còn phân biệt lá»›n hiếp nhá», lão hét lên má»™t tiếng, tung mình lên không, nói vá»ng xuống:
- Tất cả hãy mau dừng tay lại!
Tiếp theo, thân lão nhÆ° má»™t ngôi sao rÆ¡i và o giữa tráºn, lão vung tay dùng toà n lá»±c tống thẳng đến Tiểu Bảo má»™t chưởng.
Tiểu Bảo thấy hai ngÆ°á»i kia thua tráºn rút lui. Nó mỉm cÆ°á»i đắc ý, nhảy ra khá»i vòng chiến. NhÆ°ng chân vừa chấm đất, thì má»™t luồng chưởng lá»±c à o à o tấn công đến, không là m sao tránh kịp.
Tiểu Bảo vì còn nhá», trà óc còn non, đâu biết được thâm ý ác Ä‘á»™c của lão ta, thấy mình thắng thế là vui vẻ khoe khoang, đâu nghÄ© gì đến háºu quả, nên không Ä‘á» phòng gì cả.
Trong lúc nguy cấp, không còn biết tình gì hÆ¡n nó la lên má»™t tiếng thất thanh, chiêu “Bá VÆ°Æ¡ng Cá» Äảnh†hai tay giÆ¡ lên đón luồng chưởng ác Ä‘á»™c ấy lại.
Chiêu nà y là má»™t tuyệt há»c của Vạn Niệm Tổ dùng để há»™ thân trong lúc nguy cấp, nó có thần lá»±c ghê ngÆ°á»i, nên dầu đối thủ là võ lâm có hạng cÅ©ng không thể nà o hạ thủ được.
Thiên Cang Nhất Hạt “ý†má»™t tiếng, láºp tức thâu chưởng lại, nhìn thẳng và o mặt Tiểu Bảo nạt lá»›n:
- Vạn lão là gì của ngươi?
|
16-07-2008, 08:01 PM
|
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
|
|
Hồi 18
Tấm Lòng Hiệp Nghĩa
Tiểu Bảo thấy ông ta Ä‘á»™t nhiên thâu chưởng lại và há»i má»™t cách Ä‘á»™t ngá»™t nhÆ° váºy nên nhanh nhẩu đáp:
- Là ông nội của ta! Nhưng sao?
- Nếu phải là ông ná»™i của ngÆ°Æ¡i thì việc hôm nay xin hoà giải và ngÆ°Æ¡i nhá»› vá» nói lại vá»›i ông ná»™i ngÆ°Æ¡i là ngà y trÆ°á»›c ông ta đã cứu ta má»™t mạng, giỠđây ta tha chết cho ngÆ°Æ¡i, nhÆ° thế là lão phu đã Ä‘á»n Æ¡n cứu mạng cho ông ta xong và ta khuyên ngÆ°Æ¡i nên mau mau rá»i khá»i nÆ¡i đây. Ngà y sau nếu có gặp ngÆ°á»i khác thì đừng có tác quái nhÆ° thế mà bá» mạng đó.
Tiểu Bảo không chịu nhịn trÆ°á»›c những lá»i quá tá»± cao đó, lạnh lùng nói:
- Cứu mạng lão là việc ông ná»™i tôi là m, còn gây ra chuyện nà y là do tôi, thế thì lão cứ giết tôi Ä‘i để báo cái thù đã đả thÆ°Æ¡ng đứa đồ đệ, nếu muốn báo ân cho ông ná»™i tôi thì cứ tìm ông ấy mà báo, sao lại lá»™n xá»™n nhÆ° váºy rồi bảo là ân oán phân minh.
Thiên Cang Nhất Hạc cÆ°á»i lên má»™t trà ng dà i nhÆ° Ä‘iên dại nói:
- Oắt con! Nếu lão phu không vì tình Vạn lão tiá»n bối thì đâu có để cho ngÆ°Æ¡i lá»™ng ngôn nhÆ° váºy. NhÆ°ng có lẽ ngÆ°Æ¡i đã tá»›i số rồi, nên má»›i dám chá»c giáºn lão phu, ta không muốn á»· lá»›n hiếp nhá», váºy bây giá» lão phu đứng đây cho ngÆ°Æ¡i đánh ba chưởng.
Muốn đánh nÆ¡i nà o cÅ©ng được, để xem ông ná»™i của ngÆ°Æ¡i đã truyá»n đạt võ công cho ngÆ°Æ¡i ra thế nà o cho biết. Nếu trong ba chưởng lão phu không chịu nổi, lão phu lạy ngÆ°á»i là m sÆ° phụ và theo hầu hạ suốt Ä‘á»i. Còn nếu không đã thÆ°Æ¡ng được thì ngÆ°Æ¡i phải chịu rút lui khá» nÆ¡i nà y tức khắc! Nếu chần chá» thì đừng trách ta bạc ân nhé!
Tiếng nói vừa dứt, toà n thân lão kêu lên răng rắc, bắp thịt nổi lên khắp mình.
Bệnh ThÆ° Sinh Lý Thanh Hùng thấy tình thế má»—i lúc má»™t căng thẳng, sợ Tiểu Bảo còn non cạn rủi lầm kế của lão ta thì nguy, nên chà ng từ từ bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c mặt Thiên Cang Nhất Hạt chắp tay cung kÃnh nói:
- Xin tiá»n bối bá»›t giáºn, nó còn nhá» nói những lá»i không đúng, hÆ¡n nữa tánh nó thÃch gây chuyện vá»›i ngÆ°á»i. Mong tiá»n bối rá»™ng lượng cho cái tuổi trẻ thÆ¡ ngây ấy, vãn bối hứa sẽ Ä‘em nó vá» mà dạy bảo, không cho nó đặt chân trên chốn giang hồ nữa.
Nói xong, đoạn chà ng quay qua nhìn Tiểu Bảo nạt:
- Tiểu Bảo! Äã khuy rồi mà ngÆ°Æ¡i còn chÆ°a Ä‘i ngủ, còn ở đây mà gây chuyện.
Hãy mau Ä‘i và o trong, nếu chần chá» ta đánh Ä‘Ãt bây giá».
Những lá»i tha thiết của Lý Thanh Hùng đã không đảo lá»™n được tình thế, mà lại là m cho nó căng thẳng thêm.
Nên biết Thiên Cang Nhất Hạc là bá»n á»· mạnh hiếp yếu. Lúc bấy giá» há» thấy Lý Thanh Hùng tá» ra tham sống sợ chết, tôn kÃnh há», chúng được thể, nên hả miệng trợn mắt nhình mặt Lý Thanh Hùng ra vẻ doa. nạt. Lúc nà y Thiên Cang Nhất Hạc không còn nghÄ© đến ân nghÄ©a gì nữa, lão cho rằng nếu có giết hết hai ngÆ°á»i Ä‘i nữa thì mai sau ông ná»™i của Tiểu Bảo có nghe tin cÅ©ng không biết mình hại nó. Còn con nhỠđẹp nà y đợi khi hạ thủ hai đứa nà y, rồi ra tay bắt vá» là m hầu thiếp nhÆ° thế là công việc là m của ta không bại lá»™.
Cà ng nghÄ© Thiên Cang Nhất Hạt cà ng cảm thấy khoái chÃ, lão cÆ°á»i lạnh nhìn sững Lý Thanh Hùng và Tiểu Bảo nạt lá»›n:
- Lão phu đã có định tha chết cho nó, nhÆ°ng nó là má»™t đứa to gan, không kể gì trá»i cao đất rá»™ng, nó đã bảo ai là m nấy chịu, ai có oán trả oán, ai có ân trả ân. Má»™t lá»i đã nói ra, không thể nà o thâu lại được, nhÆ°ng ta cÅ©ng rá»™ng lòng nếu ngÆ°Æ¡i muốn ta tha chết cho nó thì cứ đánh ta ba chưởng nếu thắng được thì khá»i chết, còn không thì phải Ä‘á»n mạng, đừng nói nhiá»u nữa vô Ãch.
Lý Thanh Hùng vốn không muốn gây gá»— vá»›i ai là m gì, vì chà ng còn nhiá»u chuyện chÆ°a là m xong. Hai là đang ở trong phạm vi của Sói DÆ°Æ¡ng Lão Nhân, chà ng sợ lá»™ tông tÃch, nên chắp ta nói:
- Vãn bối là má»™t kẻ nho sinh, đâu biết võ nghệ gì mà đánh. HÆ¡n nữa dầu tôi có biết Ä‘i nữa cÅ©ng không dám vô lá»… nhÆ° thế. Còn việc thằng nhá» tuy đã vô lá»… vá»›i tiến bối, nhÆ°ng á»™ng ná»™i của nó đối vá»›i tiá»n bối không thù háºn lại từng quen biết nhau. NhÆ° váºy cÅ©ng coi nhÆ° ngÆ°á»i nhà , tiá»n bối nỡ xuống tay hạ thủ nó thì còn gì là … - Hừ! NgÆ°Æ¡i tưởng mạng sống cua đệ tá» ta nhá» lắm hay sao? NgÆ°Æ¡i là má»™t thằng ăn há»c sao không biết lẽ công bằng. Nó đã giết chết má»™t đồ đệ của ta, thì nhất định ta phải lấy mạng nó để cho đồ đệ ta nhắm mắt vá» nÆ¡i chÃn suối.
- NhÆ°ng lúc nãy tiá»n bối bảo rằn tiá»n bối đã mang Æ¡n của ông ná»™i nó, Vạn lão tiá»n bối. NhÆ° thế lấy cái Æ¡n ấy Ä‘á»n mạng cho đồ đệ của tiá»n bối không xứng đáng sao?
- Äó là ý của lão phu, nhÆ°ng nó lại không chịu, bảo ta mang Æ¡n ông ná»™i nó thì Ä‘i tìm ông ná»™i nó mà trả. Còn việc nó gây thù thì nó chịu, hai việc đó không có liá»n quan nhau, thế lão phu cần phải giết nó để báo oán, còn việc ân khi nà o có dịp tÃnh sau.
Lý Thanh Hùng nói:
- Ngoà i dùng võ lá»±c ra, tiá»n bối còn có cách gì để giải quyết vụ nà y không?
- Có chứ!
- Cách gì? Tiến bối nói ra cho tôi nghe thá»!
- Rất dễ, chỉ cần trước khi đi ngươi hãy để lại thiếu nữ trẻ đẹp ấy lại cho ta là được rồi!
Vừa nói, lão vừa Ä‘Æ°a tay chỉ và o Nguyệt Lý Hằng Nga Lục Ngá»c Hoa.
Nguyệt Lý Hằng Nga từ nãy đến giá», nà ng không há» mở miệng nói má»™t câu, lòng tức giáºn khi thấy Lý Thanh Hùng không có chút gan dạ nà o chỉ tá» ra nhu nhược, trÆ°á»›c mặt địch thủ. Bây giá» lại nghe Thiên Cang Nhất Hạt nói thế, nà ng lạnh lùng “hừ†má»™t tiếng nói:
- Thiên Cang Nhất Hạc! Ngươi tưởng ta là một món đồ chơi hay sao? Hãy lượng sức mình coi có thể so tay nổi cùng tay hay không đã?
Nà ng vừa dứt lá»i, thân hình nhẹ nhÆ° má»™t luồng khói bắn thẳng và o mặt Thiên Cang Nhất Hạc.
Tức thì một tiếng “bốp†vang lên, Thiên Cang Nhất Hạc đã bị đánh một tát và o mặt, in rõ năm dấu ngón tay.
Thân pháp nà y của Nguyệt Lý Hằng Nga vô cùng lanh lẹ, cho đến Lý Thanh Hùng đừng gần bên cũng chỉ thấy một cái chớp mà thôi.
Tiểu Bảo từ lúc bÆ°á»›c chân trên giang hồ cho đến nay ngoà i Lý Thanh Hùng ra, nó không thấy ai có lối khinh công tuyệt thế nhÆ° váºy, lòng thầm phục vô cùng, vó liá»n vá»— tay tán thưởng:
- Cô Lục! Chiêu cô vừa xuất quả tháºt là tinh diệu, nhất định sau nà y nếu có cÆ¡ há»™i cô phải dạy cho cháu môn ấy.
Tánh tình ngÆ°á»i con gái luôn luôn thÃch ngÆ°á»i nịnh bợ, ngá»t dịu, cho nên Nguyệt Lý Hằng Nga sung sÆ°á»›ng vô cùng khi nghe Tiểu Bảo tán thưởng, nà ng đáp:
- Äược! NgÆ°Æ¡i cứ yên tâm, khi cà o có cÆ¡ há»™i ta sẽ truyá»n môn ấy cho.
Thiên Cang Nhất Hạc quá thá» Æ¡, không chút Ä‘á» phòng, bị má»™t cái tát tai nảy lá»a không sao tránh kịp khiến mặt mà y nóng ra. NhÆ°ng lão vẫn không tức giáºn, vì lão cho rằng mình vì bị sÆ¡ ý mà thôi.
Tuy nhiên lúc mới đến, ông đã chú ngay đến thiếu nữ nà y, không ngỠvõ công của nà ng lại cao siêu đến thế!
Bây giá», lão Ä‘Æ°a tay ra lệnh cho mấy ngÆ°á»i thuá»™c hạ đứng sau, nói:
- Tất cả hãy vây mấy ngÆ°á»i nà y lại, nhất thiết không cho ai thoát Ä‘i, để ta trừng trị bá»n nó má»›i được.
Lý Thanh Hùng thấy tình hình không hay, biết nói nhiá»u cÅ©ng vô Ãch, chà ng liếc nhìn bá»n chúng má»™t mắt, nói:
- Thiên Cang Nhất Hạc! NgÆ°Æ¡i định dùng đông hiếp Ãt, không sợ ngÆ°á»i Ä‘á»i cÆ°á»i chê sao? Nếu ta không cho ngÆ°Æ¡i nếm thừ mùi lợi hại, thì ngÆ°Æ¡i không chừa cái tánh hách dịch đó.
Tuy lá»i nói có vẻ giáºn dữ, nhÆ°ng dáng Ä‘iệu của chà ng, ai cÅ©ng tưởng chà ng chỉ doa. thôi.
Má»i ngÆ°á»i đứng xung quanh không ngá» chà ng vừa dứt lá»i, bá»—ng má»™t luồng gió thổi mạnh, tiếp theo má»™t bóng trắng xoay tròng, tức thì những thuá»™c hạ của Thiên Cang Nhất Hạc đừng Ä‘á» ngÆ°á»i nhÆ° trá»i trống, không cá» Ä‘á»™ng.
Thì ra mấy ngÆ°á»i nà y đã bị Lý Thanh Hùng Ä‘iểm và o huyệt đạo. Chỉ trong chá»›p mắt Lý Thanh Hùng đã Ä‘iểm và o huyệt đạo bá»n thuá»™c hạ của Thiên Cang Nhất Hạt và đã đứng vá» chá»— cÅ© cÆ°á»i ha hả.
Thiên Cang Nhất Hạc thấy lối xuất thủ của Lý Thanh Hùng vô cùng kỳ lạ, tinh diệu vô cùng, lạnh cả mình bao nhiêu vẻ hung ác đỠtiêu đâu mất, chỉ còn cái vẻ mặt lơ láo, lui lại loạng choạng suýt té nhà o.
Nguyệt Lý Hắng Nga lúc trÆ°á»›c lòng đã khâm phục võ công của Lý Thanh Hùng, giỠđây nà ng lại cà ng khâm phục thêm nữa, đôi mắt huyá»n Ä‘en láy của nà ng nhìn Lý Thanh Hùng không chá»›p.
Lý Thanh Hùng lạnh lùng nói với Thiên Cang Nhất Hạt:
- Äêm nay ta chỉ cánh cáo các ngÆ°Æ¡i nên tha cho các ngÆ°Æ¡i được toà n mạng. Nếu còn những hà nh Ä‘á»™ng hà hiếp dân là nh á»· mạnh hiếp yếu, hà nh Ä‘á»™c Ä‘á»™c ác nữa, ta mà nghe được quyết không tha!
Dứt lá»i, chà ng quay qua nói vá»›i Nguyệt Lý Hằng Nga và Tiểu Bảo:
- Công việc nhÆ° thế là xong, chúng ta nên Ä‘i nghÄ© ngÆ¡i sáng mai còn lên Ä‘Æ°á»ng.
Còn bá»n thuá»™c hạ của Thiên Cang Nhất Hạt ta chỉ Ä‘iểm vò huyệt câm của chúng, lần lượt lão ta sẽ giải huyệt cho chúng.
Nguyệt Lý Hằng Nga lúc nà y không dám hách dịch nữa, lòng hoà n toà n khâm phục, lặng lẽ nối gót theo sau Lý Thanh Hùng và Tiểu Bảo và o tá»u Ä‘iếm.
Thiên Cang Nhất Hạc thấy Lý Thanh Hùng ra Ä‘i, chẳng biết nghÄ© gì gá»i giáºt lại:
- Thiếu hiệp! Hãy khoan!
Lý Thanh Hùng quay lại há»i:
- Tiá»n bối còn gì muốn nói?
Lão phhu hôm nay tuy bị bại, song vẫn còn sống, lão phu nhất định sau nà y sẽ trả cái nhục nà y, nếu có gan thì hãy cho lão phu biết cao danh quý tánh.
- Ha! Ha! Ha! Tên tôi không có gì lạ cả, ai ai cÅ©ng biết, nếu nói ra tiá»n bối vẫn không là m gì được tôi. NhÆ°ng tiá»n bối muốn thì hãy nghe đây:
Tôi há» Lý tên Thanh Hùng, giang hồ thÆ°á»ng gá»i tôi là Bệnh ThÆ° Sinh, bắt đầu từ nay, tôi sẵn sà ng chỠđợi sá»± trả thù của tiá»n bối.
Dứt lá»i, Lý Thanh Hùng cùng hai ngÆ°á»i kia Ä‘i và o tá»u Ä‘iếm.
Lúc nãy Thiên Cang Nhất Hạc không biết tên của đối phÆ°Æ¡ng tâm thần Ãt dao Ä‘á»™ng.
Nhưng khi nghe chà ng xưng là Bệnh Thư Sinh, một tay khét tiếng giang hồ, lão bất giác thở dà i than:
- Ôi! Cái nhục nà y chỉ có thể để lại cho Ä‘á»i sau hoa. may má»›i rá»a được!
Lý Thanh Hùng và hai ngÆ°á»i vừa bÆ°á»›c voà tá»u Ä‘iếm, đã thấy bà lão Ä‘ang loay hoay dá»n cÆ¡m, rá»±u thịt, mặt mà y vui vẻ và bÆ°á»›c đến chúc mừng nói:
- Ba vị tà i tình quá sức, đã trừ được bá»n chúng, cứu lão thoát khá»i đói khát. Vì bá»n chúng đêm nà o cÅ©ng đến đây ăn uống nhÆ°ng không trả tiá»n, nếu lão có lá»i than van thì chúng bắt Ä‘em hà nh hạ, đánh Ä‘áºp má»™t cách tà n nhẫn. Váºy hôm nay lão không biết lấy gì Ä‘á»n đáp cái Æ¡n đó, xin dá»n má»™t mâm cÆ¡m nà y để chúc mừng các vị đã thà nh công và cÅ©ng gá»i là chút lá»… để Ä‘á»n Æ¡n. Và lát nữa đây, có đại diện dân chúng đến đây để tạ Æ n quà vị đã cứu cho hà ng trăm dân chúng thoát khá»i cái cảnh kiếp đáp thÆ°á»ng xuyên.
Tiểu Bảo thÃch chà cÆ°á»i ha hả, không đợi sá»± cho phép của Lý Thanh Hùng, bÆ°á»›c đến nâng cốc rượu uống cạn, Ä‘oạn xé gà ăn ngấu nghiến, trông rất ngon là nh.
Lý Thanh Hùng và Nguyệt Lý Hằng Nga bái tạ đáp lá»… bà lão, Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau mỉm cÆ°á»i, rồi từ từ bÆ°á»›c và o bà n nâng chén.
Nguyệt Lý Hằng Nga vừa liếc nhìn Lý Thanh Hùng, một vị anh hùng cà i thế có bộ mặt thư sinh nước da và ng. Nà ng ngó chừng nà o, lòng thấy quyến luyến chừng ấy.
Lý Thanh Hùng không phải gan đồng dạ sắt, thỉnh thoảng chà ng liếc mắt nhìn, nhưng đôi khi hai mắt chạm nhau, là m cho Lý Thanh Hùng hổ thẹn cúi mặt xuống.
Tuy thế, nhưng trong lòng thầm nói:
“Ôi đẹp là m sao! Tháºt đúng là Nguyệt Lý Hằng Ng!†Từ xÆ°a đến nay những ngÆ°á»i con gái có chút Ãt sắc đẹp thÆ°á»ng mang má»™t tâm sá»± Ä‘au khổ.
Lục Ngá»c Hoa không khác gì Lý Thanh Hùng, nà ng cÅ©ng mang má»™t thân thế bất hạnh. Cho đến ngà y nay nà ng không biết cha mẹ là ai, quê ở đâu. Thân thế của nà ng còn Ä‘au khổ hÆ¡n Lý Thanh Hùng nhiá»u. Từ nhỠđến lá»›n nà ng chỉ sống trong Thiên SÆ¡n cùng vá»›i sÆ° phụ và mấy vị tá»· tá»·, những ngÆ°á»i nà y cÅ©ng Ä‘á»u là giai nhân tuyệ thế, nhÆ°ng ngà y đêm tụng kinh niệm pháºt, xa lánh mùi thế tục, chỉ riêng má»™t mỉnh nà ng vẫn còn lÆ°u luyến cảnh hồng trần.
Nà ng cÅ©ng có nhiá»u lần há»i tên há» của thân mẫu nà ng, nhÆ°ng sÆ° phụ nà ng chỉ trả lá»i “không biết†vá»›i má»™t câu Ä‘Æ¡n giản đó thôi.
Từ lúc nà ng lên sáu tuổi, Thiên SÆ¡n Thần Ni Ä‘Ãch thân truyá»n dạy võ công cho nà ng. NhÆ°ng đáng vui nhất là sÆ° phụ nà ng đối vá»›i nà ng hết lòng và bà đặt hy vá»ng và o nà ng. Vì thế vá»›i cái thân tuyệt há»c đó Ä‘á»u do Thiên SÆ¡n Thần Ni góp nhóp từ nhỠđến giá» nay đã truyá»n hết cho nà ng, cho đến hai bà quyết là “Cuồng phong đại†và cuốn “Phong đại pháp†cÅ©ng truyá»n hết, không thiếu má»™t môn nà o cả.
Vá»›i thân pháºn Ä‘au khổ của Lục Ngá»c Hoa, các sÆ° tá»· của nà ng ai ai cÅ©ng thÆ°Æ¡ng xót nà ng, có lắm lúc há» khóc lóc trÆ°á»›c mặt Thần Ni, năn nỉ bà cho biết kẻ thù và tên há» của cha mẹ nà ng để cùng nhau Ä‘i báo thù, nhÆ°ng bị từ chối và quở phạt.
Thiên SÆ¡n Thần Ni tuy bá» ngoà i lãnh đạm nhÆ° thế, song trong lòng Ä‘au khổ vô cùng, vì giữa Lục Ngá»c Hoa và bà có mối quan hệ rất gần, nói ra thì Thần Ni là cô ruá»™t của Lục Ngá»c Hoa. NhÆ°ng không vì chút quan hệ đó mà bà dốc lòng truyá»n hết võ công và báu váºt cho Lục Ngá»c Hoa mà chỉ vì má»™t mối thâm thù mà thôi.
Mà mối thâm thù ấy lại là của Lục Ngá»c Hoa vì trÆ°á»›c kia tất cả gia đình nà ng bị má»™t tên lục lâm giết chết, chỉ còn có má»™t mình nà ng được cứu thoát mà thôi.
Thiên SÆ¡n Thần Ni biết thế lá»±c của kẻ thù bây giá» rất hùng háºu, võ công của hắn hiện nay có thể nói là võ lâm đệ nhứt, vì váºy bà không dám cho Lục Ngá»c Hoa biết tên cha mẹ và kẻ thù. Bà sợ nà ng biết được sanh ra liá»u lÄ©nh mạo hiểm Ä‘i tìm trả thù thì chắc chắn là phải bá» mạng vá» tay kẻ thù.
Lục Ngá»c Hoa bÆ°á»›c chân trên chốn giang hồ cÅ©ng Ä‘á»u là do ý kiến của Thần Ni.
Bà muốn nà ng có chút Ãt kinh nghiệm trên giang hồ, và có thể biến đổi tâm ý của nà ng thà nh má»™t ngÆ°á»i nghÄ©a hiệp, đợi khi phục thù nà ng có chút Ãt danh lợi.
Ba ngÆ°á»i ăn uống má»™t lát, bá»—ng ngoà i cá»a có tiếng ồn à o nổi lên, tiếp theo từ ngoà i cá»a bÆ°á»›c và o ba lão già , tiến thẳng lên chá»— ba ngÆ°á»i Ä‘ang ăn uống, cúi đầu thi lá»…, mặt mà y vui vẻ.
Lý Thanh Hùng vội đứng lên trả lễ và nói:
- Các tiá»n bối có việc gì mà lại đến đây trong đêm tối váºy?
Ba lão già từ từ bÆ°á»›c đến, ngồi xuống bà n, Ä‘oạn má»™t lão già đứng lên, đại diện cho hai ngÆ°á»i nói:
- Mấy vị thiếu hiệp chẳng biết từ đâu thình lình lại đến đây trừ bá»n gian ác nà y, cứu cho dân là ng Cang Thiá»n nà y khá»i cảnh tang tóc Ä‘au thÆ°Æ¡ng. Chúng tôi tháºt không biết lấy gì để Ä‘á»n đáp cái Æ¡n ấy.
Lý Thanh Hùng há»i:
- Bá»n ác đồ ban nãy đã giao rắc những gì trong thôn nà y xin tiá»n bối cho chúng tôi được rõ!
Lão già nghiêm trang nói:
- Dân là ng chúng tôi chất phác là m ăn, tuy không có kẻ già u, ngÆ°á»i nghèo đủ mặc nhÆ°ng không có má»™t gia đình nà o bị đói khổ cả. Thế mà từ khi bá»n Huỳnh Môn SÆ¡n đến chiếm đóng nÆ¡i nà y, chúng nó cấm ngặt tất cả những ngÆ°á»i thợ săn không được lai vãng trên núi. Chúng Ä‘uổi tất cả, những ngÆ°á»i sinh sống trên núi Huỳnh Môn xuống đồng cả. NhÆ°ng việc đó chúng tôi vẫn không đến ná»—i phải khổ lắm.
- Từ khi bá»n trai tráng da trắng mà lúc nãy bị thiếu hiệp trừng trị đó. Chúng đến đây thì thôn Cang Thiá»n đã biến thà nh má»™t địa ngục trần gian, hoà n toà n phải phục tùng theo lá»i chúng nó ban ra, nếu ai trái lệnh chúng thủ tiêu ngay. Chúng thu thuế, bóc lệt vô cùng, khiến chúng tôi muốn nghẹt thÆ¡, đã thế bá»n chúng lại còn phá hoại nhà cá»a, chúng tôi cảm thấy thà chết còn sÆ°á»›ng hÆ¡n sống trong sá»± hà nh hạ Ä‘au thÆ°Æ¡ng.
- Má»—i khi nhà nông thâu hoạch mùa mà ng, chÆ°a kịp mừng thì nhà quan bắt phải ná»™p má»™t ná»a, còn lại bao nhiêu thì giao hết cho bá»n Huỳnh Môn SÆ¡n.
Nói đến đây, lão già ngừng một lúc rồi kể tiếp:
- NhÆ° thế đâu đã hết, nếu gia đình nà o có con gái được chút Ãt nhan sắc là má»™t Ä‘iá»u bất hạnh. Ban đầu chúng chá»c ghẹo vá» sau chúng cưỡng bức, nếu không bằng lòng tất cả gia đình bị bắt Ä‘em vá» Huỳnh Môn SÆ¡n nạp cho sÆ° phụ của hắn. Những gia đình bị bắt Ä‘i không thấy má»™t ngÆ°á»i nà o trở vá»â€¦ - Mấy tiêm ăn ở đây, bây giá» Ä‘á»u đóng cá»a, không dám mở chỉ có bà lão nà y chúng nó bắt phải mở cá»a để chúng nó ăn uống. Nếu đóng cá»a chúng lại nhà giết chết.
NhÆ°ng ăn xong bá» Ä‘i không bao giá» trả tiá»n. Oâi! Chúng tôi Ä‘á»u là dân hiá»n là nh, chất phác là m ăn, thấy cảnh trái ngang tức giáºn vô song. NhÆ°ng không dám nói, chỉ biết nuốt háºn mà thôi!
- Có lẽ trá»i có mắt nên má»›i xui khiến nhị vị đến đây, đánh Ä‘uổi bá»n chúng, Ä‘em lại hạnh phúc cho dân là ng từ đây. Và chúng tôi có thể thấy lại ánh sánh. Æ n nà y Ä‘á»u là do nhị vị tạo cho. Äể tá» lòng biết Æ¡n hôm nay dân là ng chúng tôi xin tặng nhị vị chút lá»… má»n nà y. Mong nhị vị chá»› chê!
Nói xong má»™t lão gìa khác đứng lên, hai tay bÆ°ng má»™t chiếc há»™p xuống cung kÃnh Ä‘Æ°a ra.
Lý Thanh Hùng bái tạ, hai tay khẽ đẩy lá»… váºt ấy ra nói:
- Thạnh ý của các tiá»n, chúng tôi rất cám Æ¡n. Hà nh hiệp lấy nghÄ©a giết bạo trừ gian, Ä‘em lại an ninh cho đồng bà o là nhiệm vụ của chúng tôi, tiá»n bối đừng dùng lá»… váºt. Bà n rượi nà y của bà lão thết đãi, tôi cảm thấy đã không an lòng, giỠđây quà vị lại là m nhÆ° thế nà y thì chúng tôi không biết phải là m thế nà o.
Mấy lão già đã thà nh tháºt mang lá»… váºt đến đây mà Lý Thanh Hùng không nháºn thì hỠđâu chịu, nên nằng nặc nà i ép, buá»™c Lý Thanh Hùng phải nháºn há» má»›i thôi, nếu không từ nay vá» sau há» không dám nhá» cáºu đến, dầu khổ đến đâu há» vẫn cam chịu.
Lý Thanh Hùng đã tá» bà y rõ rà ng, thế mà mấy vị lão già vẫn không chịu, là m cho chà ng hết sức bá»±c mình vì chà ng biết nếu nháºn lấy món đồ kia thì tÆ° cách nghÄ©a hiệp đâu còn nữa, còn nếu không nháºn thì không được, tức giáºn Ä‘á» cả mặt mà y.
Tiểu Bảo không nhịn cÆ°á»i được nói:
- Các ông đừng nói nhiá»u nữa Hùng thúc thúc đã nói không nháºn, thì nhất thiết không nháºn đâu. Nếu các ông cứ nà i ép mãi, thì từ nay chúng tôi không dám bÆ°á»›c chân đên đây nữa.
Quả nhiên câu nói nà y của Tiểu Bảo có hiệu lực, ba lão già lộ vẻ sợ sệt, không dám nà i ép nữa.
Bá»—ng Nguyệt Lý Hằng Nga Lục Ngá»c Hoa hét lên má»™t tiếng, tay giá» lên:
tức thì má»™t tiếng “á†thất thanh vang lên ngoà i cá»a sổ, và thân hình nà ng lắc má»™t cái đã vá»t ra ngoà i và dắt và o má»™t chà ng trai trắng trẻo.
Ba lão già “oà †hoảng lên một tiếng, đứng lên nhình sững chà ng trai trắng trẻo kia.
Lý Thanh Hùng thấy thân pháp của nà ng vô cùng kỳ diệu, thầm phục vô cùng.
Nguyệt Lý Hằng Nga tóm cổ ngÆ°á»i thiếu niên da trắng xách và o nhÆ° má»™t bao luá, quăng xuống đất và đá và o mông hắn hét:
- Ai đã ra lệnh cho ngươi đến đây?
NgÆ°á»i thiếu niên da trắng Ä‘ang bị thÆ°Æ¡ng Ä‘au nhức, lại bị hà nh hạ tức giáºn quá cắn răng chịu đòn, không nói má»™t lá»i.
Tuy thế, trong lòng hắn vẫn cảm thấy nhục nhã vô cùng, vì một chà ng trai mà lại để cho một thiếu nữ yếu đuối hà nh hạ. Nhưng với chiêu thức nà y thì dầu cho “Sói Dương Lão Nhân†cũng khó mà chống đỡ kịp, huống hồ gì một tên thuộc hạ.
Nguyệt Lý Hằng Nga thấy chà ng thiếu niên không đáp lá»i, tức giáºn đá và o mình thiếu niên kia má»™t đá, hét:
- Tại sao ngÆ°Æ¡i không noi? Ai đã sai ngÆ°Æ¡i đến đây để là m gì? Nếu không trả lá»i thì đừng trách ta vô tình đấy?
NgÆ°á»i thiến niên bị đá chỉ “ ự†má»™t tiếng, rồi im bặt. Hắn nghÄ© mình đã bị bắt, nói ra cÅ©ng chết, không nói cÅ©ng không tránh khá»i. Thôi thì Ä‘Ã nh cắn răng chịu váºy hay hÆ¡n.
Lý Thanh Hùng thấy ngÆ°á»i thiếu niên nà y can đảm lạ thÆ°á»ng, nhìn dáng bá»™ không phải là má»™t kẻ hung ác. Nhất là chà khà can đảm đó, khiến cho chà ng mếm phục, nên bÆ°á»›c đến nói vá»›i Nguyệt Lý Hằng Nga.
- Xin cô nÆ°Æ¡ng bá»›t giáºn và giao gã ấy lại cho tôi.
Äoạn chà ng quay lại nói vá»›i ba lão già :
- Việc ngà y hôm nay coi như là tạm xong, xin ba vị hãy lui vỠan nghĩ, sáng mai còn ra đồng. Tôi rất cám ơn tấm thạnh tình của ba vị. Và hứa sẽ hết lòng giúp đỡ trong công việc của ba vị cần dùn đến.
Ba lão lúc nà y không dám trái lá»i Lý Thanh Hùng nữa, lai nghe nói chà ng hứa giúp đỡ má»i việc cần dùng đến, nên rất an lòng. HÆ¡n nữa hỠđã thấu hiểu được lòng ngÆ°á»i nghÄ©a hiệp luôn luôn phò nguy cứu khốn và đã hứa là là m, nên từ từ đứng lên má»—i ngÆ°á»i má»™t xá rồi bÆ°á»›c ra ngoà i.
Lý Thanh Hùng thấy ba lão đã Ä‘i rồi, chà ng liếc nhìn Lục Ngá»c Hoa nhÆ° há»i dò ý kiến, rồi Ä‘i đến bên ngÆ°á»i thiếu niên kia, hai tay nâng ngÆ°á»i hắn lên quan sát xem có thÆ°Æ¡ng tÃch gì không, thì thấy nÆ¡i đầu gối bị má»™t chiếc Ä‘Å©a đâm thủng và o chừng ná»a tấc, cho nên ngÆ°á»i thiếu niên nà y không thể chạy được.
Cứ xem lối đánh nà y của Nguyệt Lý Hằng Nga cÅ©ng đủ biết nà ng có má»™t sức ná»™i công nhÆ° thế nà o rôi. HÆ¡n nữa từ nÆ¡i nà ng ngồi cách cá»a sổ chừng mÆ°á»i trượng lại trong đêm tối, nà ng có thể nhìn và o yếu huyệt nÆ¡i đầu gối mà phóng và o thì thiệt là tà i tình.
Lý Thanh Hùng đỡ ngÆ°á»i thiếu niên lên ngồi và o ghế, chà ng vá»™i lấy chiếc Ä‘Å©a ra, và váºn ná»™i công chữa thÆ°Æ¡ng cho hắn, xong chà ng dùng “Thái Thanh ÄÆ¡n†của sÆ° phụ cho hắn uống và o. Chỉ trong chốc lát hắn từ từ tỉnh lại và thu hồi nguyên lá»±c.
NhÆ°ng lạ thay, sau khi là nh, ngÆ°á»i thiếu niên vẫn ngồi im không nói má»™t lá»i cám Æ¡n gì cả.
Lý Thanh Hùng đã không trách móc mà lại bưng một ly rượu đưa ta trước mặt hắn, ân cần nói:
- Xin các hạ vui lòng cho biết đại danh để tiện xÆ°ng hô. Còn khi nãy chúng tôi có việc gì sai thì xin các hạ bá» qua cho. Chúng ta có đánh nhau má»›i biết nhau, váºy chúng ta hãy uống ly rá»±u nà y để là m lá»… há»™i ngá»™ hôm nay.
NgÆ°á»i thiếu niên da trắng sau khi được Lý Thanh Hùng chữa thÆ°Æ¡ng không hiểu gì cả, thầm nghÄ©:
“Tại sao ta đã bị bắt mà chúng không giết ta, lại đối xá» lá»… phép nhÆ° váºy?†Lòng không yên ngÆ°á»i thiếu niên trố mắt nhìn Lý Thanh Hùng chòng chá»c để thăm dò ý kiến, nhÆ°ng không thấy chà ng có cá» chỉ gì khác, chỉ thấy Lý Thanh Hùng mặt mà y tháºt thà , không lá»™ vẻ gì giả mạo cả, hắn thầm phục tấm lòng cao cả của Lý Thanh Hùng.
Lý Thanh Hùng thấy ngÆ°á»i thiếu niên có nhiá»u vẻ nghi ngá», chà ng không biết là m sao, nân ly nốc cạn, Ä‘oạn rót ly khác Ä‘Æ°a lên.
- NgÆ°á»i thiếu niên không còn nghi ngá» gì nữa nâng ly uống má»™t hÆ¡i cạn sạch, nói:
- Cám Æ¡n thạnh ý của thiếu hiệp, tại hạ là bá»n ăn cÆ°á»›p, có mắt không tròng nên không thấy được núi thái sÆ¡n. Nếu thiếu hiệp không ghi tá»™i tiểu nhân, tại hạ xin giã biệt, còn Æ¡n cứu tỠấy tại hạ luôn luôn ghi nhá»› mãi, đến chết má»›i thôi.
Dứ lá»i, hắn quay mình ra Ä‘i.
Lý Thanh Hùng vá»™i gá»i lá»›n:
- Huynh Ä‘Ã i! Hãy khoan Ä‘i, tôi còn nhiá»u việc cần nói.
NgÆ°á»i thiếu niên dừng chân, quay lại há»i:
- Thiếu hiệp còn Ä‘iá»u gì muốn nói nữa?
- Từ xÆ°a đến nay, má»™t ngÆ°á»i chuyên là m chuyện ác, nhÆ°ng sau biết tá»™i ăn năn hối háºn là má»™t Ä‘iá»u rất hay. Tôi tin chắc huynh Ä‘Ã i không phải tá»± nguyện theo bá»n cÆ°á»›p mà chắc là bị bắt buá»™c, hôm nay chắc huynh Ä‘Ã i quay vá» chánh đạo, lòng hèn nà y rất muốn được huynh Ä‘Ã i kết thà nh bạn. Nếu huynh Ä‘Ã i không khinh tôi, xin hãy nán lại đây để cùn Ä‘Ã m đạo và i lá»i.
Lục Ngá»c Hoa và Tiểu Bảo thất kinh, hai ngÆ°á»i không hiểu vì sao Lý Thanh Hùng lại muốn kết bạn vá»›i má»™t tên ăn cÆ°á»›p.
Chẳng những hai ngÆ°á»i kinh hoà ng, mà chÃnh ngÆ°á»i thiếu niên kia cÅ©ng giáºt nãy ngÆ°á»i, hắn thầm nghÄ©:
“Mình là má»™t thằng ăn cÆ°á»›p, tâm địa ác Ä‘á»™c, gây nhiá»u tá»™i ác, không lẽ vì má»™t lá»i nói của ta mà đối phÆ°Æ¡ng lại Ä‘em đức báo oan?†à nghÄ© ấy khiến cho hắn hối háºn đến muốn chảy nÆ°á»›c mắt, bẽn lẽn nói vá»›i Lý Thanh Hùng:
- Thiếu hiệp! tháºt là hiá»n háºu, còn tôi thì tháºt là … Lý Thanh Hùng nói:
- Tháºt là má»™t ngÆ°á»i biết ăn năn hối háºn và vừa tỉnh ngá»™, đáng để cho Ä‘á»i sau nói theo.
Lá»i nói ấy đã là m cho ngÆ°á»i thiếu niên áo trắng bá»›t thẹn nói:
- Nếu Thiếu hiệp có lòng đại nhân đại Ä‘á»™ tôi không còn dấu giếm gì nữa. Tôi tên là Kế Anh Kiệt, hôm nay thiếu hiệp đã thà nh tâm nhÆ° váºy, tôi xin bái má»™t lá»… để gá»i là cuá»™c há»™i ngá»™ đầu tiên.
Nói xong, hắn vôi quỳ xuống chấp tay định xá Lý Thanh Hùng một cái.
Lý Thanh Hùng giáºt mình, vá»™i Ä‘Æ°a tay đỡ hắn dạy nói:
- Xin Kế huynh đừng quá nhún nhÆ°á»ng nhÆ° váºy, chúng ta đã bằng lòng kết bạn thì cần gì phải là m nhÆ° váºy. Hãy đứng lên để tôi giá»›i thiệu vá»›i mấy ngÆ°á»i nà y.
Kế Anh Kiệt thấy Lý Thanh Hùng hết lòng vá»›i mình, không dám khách sáo nữa, vá»™i chắp tay gáºt đầu vá»›i ba ngÆ°á»i.
- Cái Æ¡n ba vị đã Ä‘Æ°a tôi đến con Ä‘Æ°á»ng chÃnh đạo, hôm nay tôi nguyện kết cá» ngáºm và nh. Và bắt đầu từ nay, Kế Anh Kiệt nà y thá» phục tùng theo công việc sai khiến của ba vị, dầu phải nhảy và o dầu sôi lá»a Ä‘á» Ä‘i và o hang cá»p, tôi cÅ©ng quyết phục tùng theo lá»i sai khiến đó.
Nguyệt Lý Hằng Nga lúc nãy vì tức giáºn, toan đánh Ä‘áºp Kết Anh Kiệt, bây giá» thì lại hối háºn vô cùng bao nhiêu tức giáºn Ä‘á»u tiên tan hết, lại nghe được mấy lá»i tâm huyết của Kế Anh Kiệt, nên nà ng nhanh nhẹn nói trÆ°á»›c:
- Kế huynh! Không nên là m nhÆ° váºy, chúng tôi rất phục tà i thông minh và sáng suốt của huynh, bây giá» chúng ta đã là ngÆ°á»i nhà , chá»› nên phân hạn ra nhÆ° váºy? Kết huynh hãy ngồi và bà n để cùng chúng tôi dâng huynh má»™t lý, và hy vá»ng huynh sẽ là m những việc đại nghÄ©a để chuá»™c lại cái lá»—i lầm bấy lâu nay huynh đã tạo nên.
Tiểu Bảo cũng đưa ly lên nói với Kết Anh Kiệt:
- Kế thúc thúc! Cháu cÅ©ng kÃnh thúc thúc má»™t ly và cầu chúc cho Kế thúc thúc láºp được nhiá»u việc thiện.
Nói xong, ba ngÆ°á»i nâng ly nốc cạn má»™t hÆ¡i.
Sau khi bốn ngÆ°á»i ngồi và o bà n, Lý Thanh Hùng kêu bà lão Ä‘em lên má»™t bà n cÆ¡m, thịt, rá»±u, nữa.
Trong lúc bốn ngÆ°á»i Ä‘ang ăn uống, Lý Thanh Hùng Ä‘em tất cả lý do tại sao mình và Tiểu Bảo đến đây cho Kế Anh Kiệt nghe.
Nguyệt Lý Hằng Nga bây giá» má»›i hiểu rõ vì sao hai ngÆ°á»i lại đến đây. Nhất là khi nghe Lý Thanh Hùng đã hứa Ä‘Ãnh hôn vá»›i vị tiểu thÆ¡ há» Äặng hai ngÆ°á»i đến đây là cÅ©ng vì vị tiểu thÆ¡ đó, thì lòng nà ng chua xót vô cùng. NhÆ°ng nhá» sá»± trình bà y khéo của Lý Thanh Hùng là chà ng chỉ vì bảo vệ mối huyết thù của Bách Cầm Thần Quân nên má»›i bạo dạn mang nà ng theo gần mình, Ä‘iá»u đó cÅ©ng là m cho Lục Ngá»c Hoa bá»›t tuyệt vá»ng.
Kết Anh Kiệt được biết tên của Lý Thanh Hùng, lòng cảm thấy hân hoan sung sÆ°á»›ng, hắn hãnh diện đã được kết bạn vá»›i má»™t ngÆ°á»i danh tiếng trên giang hồ, ai cÅ©ng muốn noi gÆ°Æ¡ng theo hà nh Ä‘á»™ng của chà ng. NhÆ°ng không riêng gì Lý Thanh Hùng, ngÆ°á»i thiếu niên vẫn cảm thấy mình được hân hạnh gặp má»™t thiếu nữ tuyệt sắc có tánh cÆ°Æ¡ng trá»±c và má»™t đứa bé lanh lợi không ai bằng.
Ä‚n uống xong xuôi, Lý Thanh Hùng thấy không nên ở đây lâu, mất thì giá» nên thúc đẩy má»i ngÆ°á»i đến Huỳnh Môn SÆ¡n để tìm Äặng Mỹ Huệ, ngÆ°á»i yêu lý tưởng của chà ng Ä‘ang bị nhốt ở trên đó, chá» chà ng đến giải cứu.
Bốn ngÆ°á»i rá»i khá»i thôn Cang Thiá»n ngay trong đêm ấy và do Kết Anh Kiệt dẫn Ä‘Æ°á»ng và o Huỳnh Môn SÆ¡n.
Kế Anh Kiệt Ä‘em hết sức mình núp tránh những nÆ¡i không có ngÆ°á»i canh gác, lần mò theo má»™t con Ä‘Æ°á»ng nhá» thẳng và o trong. Tuy nhiên, có nhiá»u quãng Ä‘Æ°á»ng nguy hiểm lại dẫn Ä‘i, còn những con Ä‘Æ°á»ng bằng phẳng Kế Anh Kiệt không dẫn Ä‘i. Bởi thế, má»i ngÆ°á»i phải cá»±c nhá»c lắm má»›i Ä‘i được.
Mấy ngÆ°á»i lúc nà y tuy đã thoát qua mấy nÆ¡i canh gác rồi. NhÆ°ng há» qúa lo không biết là m sao tránh được cặp mắt của Sói DÆ°Æ¡ng vì lão ta có nhiá»u loại thần quạ luôn luôn canh phòng, không má»™t ai có thể thoát khá»i qua cặp mắt của nó. NhÆ°ng may thay Kết Anh Kiệt, luôn luôn gần vá»›i bá»n quạù. Cho nên bốn ngÆ°á»i vừa Ä‘i má»™t lúc đã bị thần quạ phát giác nhÆ°ng Kế Anh Kiệt đã kịp thá»i thấy được, ra dấu cho bá»n quạ không được bay vá», nếu không bá»n quạ bay vá» báo cho Sói DÆ°Æ¡ng biết bá»n chà ng Ä‘ang ở đây.
Bốn ngÆ°á»i Ä‘i theo con Ä‘Æ°á»ng hẹp quanh núi cho đến trÆ°a thì đến trung tâm Huỳnh Môn SÆ¡n, bá»—ng thấy trÆ°á»›c mặt sừng sững, cây cá» má»c um tùm, xanh tÆ°Æ¡i rất nguy hiểm, có má»™t con Ä‘Æ°á»ng quanh queo nhÆ° mà ng nhện.
Kế Anh Kiệt dừng chân, quay đầu lại nói với Lý Thanh Hùng:
- TrÆ°á»›c mặt chúng ta là “Tri Châu Lệnh†bên trong Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân sắp má»™t tráºn pháp rất kỳ bÃ, tôi không thể nà o và o đó được. Váºy Lý huynh có thể nà o phá được tráºn pháp đó không?
Tiểu Bảo đáp:
- Vây thì chúng ta tìm Ä‘Æ°á»ng khác mà đi!
- NhÆ°ng chỉ có con Ä‘Æ°á»ng nay Ä‘Æ°a ta và o gặp Sói DÆ°Æ¡ng, không còn Ä‘Æ°á»ng nà o khác nữa. Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân láºp ra tráºn nà y là có ý nếu kẻ nà o có thể phá tráºn và o được tức là kẻ đó có võ công thượng thặng đáng tiếp kiến vá»›i lão, còn kẻ nà o không và o được chỉ còn có chết chứ không có lối ra.
Lý Thanh Hùng chú mục và o tráºn pháp, chà ng theo dõi từng ngá»n cây cá»ng cá», cố tìm cách phá tráºn.
Quan sát khắp nÆ¡i, chà ng chỉ thấy há» trồng mấy cây tùng nghiêng nghiêng sắp thà nh chữ “ Lữ†bên trong Ä‘Æ°á»ng sá lá»™n xá»™n, nhÆ°ng má»—i Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»u không co trung Ä‘iểm, chẳng khác má»™t miếng gián nhện đặt xuống đất.
Lý Thanh Hùng lần lần tìm ra được những yếu Ä‘iểm, và cÅ©ng là lần đầu tiên chà ng thấy thứ tráºn pháp nà y, nên chà ng quyết tâm phải phá cho được tráºn nà y.
Má»™t lát sau, thoạt nhiên, nghe Lý Thanh Hùng cÆ°á»i ha hả, nói lá»›n:
- Äược rồi! Äược rồi! Sói DÆ°Æ¡ng tháºt ranh mãnh hết sức, nhÆ°ng vá»›i ta thì là m gì gạt nổi ta.
Tiểu Bảo mừng rỡ há»i vá»™i:
- Hùng thúc thúc đã tìm được cách phá tráºn rồi phải không? Váºy thì chúng ta mau Ä‘i kẻo trá»….
Dứt lá»i, Tiểu Bảo nắm tay Lý Thanh Hùng xông và o “Tri Châu Lệnhâ€.
Bá»—ng trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i chừng hai trượng, bay lên không má»™t cái bóng Ä‘en, tiếp đến, bóng Ä‘en ấy từ trên không hét lên má»™t tiếng, rồi từ từ hạ xuống.
Chỉ trong chốc lát, bóng Ä‘en đó đã đứng trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á», chặn mất lối và o, đôi mắt chứa đầy sát khà nhìn Lý Thanh Hùng, Ä‘oạn liếc nhìn Kế Anh Kiệt, cÆ°á»i lạnh lùng nạt lá»›n:
- Thằng vong ân bá»™i nghÄ©a, lừa thầy phản bạn. Tại sao ngÆ°Æ¡i lại dám là m thế ? SÆ° phụ nuôi ngÆ°Æ¡i từ nhỠđến lá»›n, bây giá» ngÆ°Æ¡i lại dẫn địch thủ đến phá. Tháºt lòng dạ của ngÆ°Æ¡i không ai có thể Ä‘oán trÆ°á»›c được!
NgÆ°á»i nà y chừng bốn mÆ°Æ¡i tuổi, mặc áo quần mà u tro, lÆ°ng Ä‘eo kiếm dà i, tóc dà i thả đến lÆ°ng, gÆ°Æ¡ng mặt rất hung ác.
Kế Anh Kiệt đã biết được hà nh Ä‘á»™ng của mình bấy lâu nay Ä‘á»u sai lầm, nên từ nay quyết tâm cải tà quy chánh, hÆ¡n nữa bên mình lại có Lý Thanh Hùng là má»™t tay cao thủ, nên hắn không sợ bá»n kia á»· chúng hiếp cô, nên lạnh lùng nói:
- Thằng há» Lâu kia! Äừng có nhục mạ ta mà bá» mạng bây giá», hôm nay ta không phải là má»™t tên cÆ°á»›p của Huỳnh Môn SÆ¡n nữa, đừng có á»· thị nhÆ° lúc ta còn trong môn phái.
NgÆ°á»i mà Kế Anh Kiệt gá»i há» Lâu, nghe mấy lá»i nà y ngá»a mặt lên trá»i cÆ°á»i nhÆ° Ä‘iên, nhÆ° dại nói:
- Khá lắm! Khá Lắm! Ta không ngỠgan dạ cảu ngươi lại to đên thế. Nhưng thôi!
NhÆ° váºy cÅ©ng đủ biết lòng nhau rồi, các ngÆ°Æ¡i hãy theo ta và o gặp mặt sÆ° phụ.
Dứt lá»i, ông ta quay nhìn má»i ngÆ°á»i rồi xoay mình chạy và o con Ä‘Æ°á»ng núi.
Lý Thanh Hùng không còn nghi ngỠgì nữa, vội tung mình đổi theo.
Tiếp theo Lục Ngá»c Hoa, Tiểu Bảo và Kết Anh Kiệt nối gót theo sau.
|
16-07-2008, 08:03 PM
|
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
|
|
Hồi 19
Äại Náo Huỳnh Long SÆ¡n
Không biết ngÆ°á»i há» Lâu kia có được tuyệt thế khinh công, hay là thấy mấy ngÆ°á»i nà y có vẻ không phải là ngÆ°á»i co võ công tuyệt thế nên Ä‘em võ công của mình ra phô diá»…n để lấy oai.
NhÆ°ng ông ta đã lầm rồi, tuy ông là cao thủ hạng nhất trong đám đệ tá» của Sói DÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng là m sao bì được vá»›i mấy ngÆ°á»i Ä‘i sau là những ngÆ°á»i võ công cao cÆ°á»ng.
Má»™t lát sau mấy ngÆ°á»i đã chạy qua khá»i Tri Châu Lệnh, và trÆ°á»›c mặt Huỳnh Long Tổng Bá»™ đã hiện ra.
NgÆ°á»i há» Lâu vá»™i chạy tháºt mau leo lên má»™t mô đất cao hÆ°á»›ng vá» phÃa trÆ°á»›c hú lên má»™t tiếng dà i.
Tiếng hú chÆ°a dứt, tiếp theo đã có mấy tiếng hú khác từ trÆ°á»›c vá»ng đến và từ trong rừng chạy ra má»™t bóng ngÆ°á»i tiến vá» phÃa mấy ngÆ°á»i.
NgÆ°á»i há» Lâu kia xoay mình lại nói vá»›i Lý Thanh Hùng:
- Xin các vị hãy ở đây má»™t lát sau sẽ có ngÆ°á»i ra đón các vị. Còn tôi nhÆ° thế là xong nhiệm vụ rồi.
Dứt lá»i, hắn tung mình chạy và o rừng tre cùng vá»›i ngÆ°á»i vừa xuất hiện lúc nãy.
Lúc nà y từ trong rừng truyá»n lại những tiếng cưỠồn à o, Kế Anh Kiệt nói vá»›i Lý Thanh Hùng:
- Äó là nÆ¡i tiếp khách của Huỳnh Long SÆ¡n, chúng ta đợi má»™t lúc nữa thì SÆ¡n Chủ đến rÆ°á»›c và o.
Quả nhiên, Kế Anh Kiệt vừa nói xong trÆ°á»›c mặt đã xuất hiện má»™t lão già mặc áo xanh xanh Ä‘á» Ä‘á» và theo sau có hai đứa nhá» tiến đến trÆ°á»›c mặt mấy ngÆ°á»i.
Lý Thanh Hùng thấy lão già kia đã biết ngay là Sói DÆ°Æ¡ng Lão Nhân, vì trÆ°á»›c kia chà ng được nghe Tiểu Bảo tả hình dáng của lão là mặc má»™t bá»™ đồ xanh xanh Ä‘á» Ä‘á», chân Ä‘i đôi già y mà u xanh lục, dáng ngÆ°á»i chứng sáu mÆ°Æ¡i tuổi, đầu không còn má»™t sợi tóc nhÆ°ng râu dà i đến ngá»±c, mặt mà y hung tợn, khó thÆ°Æ¡ng.
Nguyệt Lý Hằng Nga thấy bộ mặt của Sói Dương Lão Nhân, nà ng ghê tởm vô cùng, không muốn nhìn.
Sói DÆ°Æ¡ng Lão Nhâ lạnh lùng quét mắt nhì má»i ngÆ°á»i, chợt lão thấy Lục Ngá»c Hoa có sắc đẹp tuyệt vá»i, khiến lão ngây ngất. Qua má»™t lúc, lão cÆ°á»i hì hì nói:
- Không biết cô nÆ°Æ¡ng từ đâu đến? lão phu tháºt hân hạnh vá» cùng.
Dứt lá»i, mặt lão có vẻ dâm dục, nhìn và o mặt Lục Ngá»c Hoa sững sá».
Tháºt là không xứng đáng má»™t vị thủ lãnh cầm đầu má»™t nhóm lục lâm chút nà o. Sói DÆ°Æ¡ng Lão Nhân hà nh Ä‘á»™ng nhÆ° thế thì tất cả các thuá»™c hạ của lão noi theo hà nh Ä‘á»™ng ấy mà đam mê tá»u sắc, quấy nhiá»…u thôn dân trấn Cang Thiá»n nà y đến ná»—i không má»™t ai không căm háºn.
Nguyệt Lý Hằng Nga Lục Ngá»c Hoa tức giáºn khi nghe những lá»i nói đầy dâm dáºt ấy. Nà ng thầm váºn chÃnh khà xuống Ä‘an Ä‘iá»n, nhổ má»™t bãi nÆ°á»›c bá»t lên mặt Sói DÆ°Æ¡ng Lão Nhân.
“Bốp†má»™t tiếng vang lên bãi nÆ°á»›c bá»t văng và o mặt Sói DÆ°Æ¡ng lão cảm thấy Ä‘au nhói, lão hoảng hồn la lên má»™t tiếng “á†rồi Ä‘Æ°a tay sá» lên mặt thấy Æ°Æ¡n Æ°á»›t deo dẻo, lão biết ngay đó là nÆ°á»›c miếng, cÆ°á»i ha hả nói:
- Cám Æ¡n cô nÆ°Æ¡ng! có lẽ vì cô sợ ngÆ°á»i xung quanh chê cÆ°á»i, nên cô không dám hôn tôi, má»›i dùng bãi nÆ°á»›c miếng nà y để biểu lá»™ tâm tình phải không? Nếu cần thì cứ tá»± nhiên, tôi không chấp nhất đâu. HÆ¡n nữa, chúng ta Ä‘á»u là ngÆ°á»i nhà cả, không có gì phải sợ sệt hoặc mắc cỡ đâu! Há»! Há»! Há»!
Tháºt là má»™t ngÆ°á»i đáng ghê tởm, há»… thấy gái đẹp thì lý trà mất hết, cái gì cÅ©ng có thể hy sinh được. Nếu lúc nãy Lục Ngá»c Hoa bảo Sói DÆ°Æ¡ng phải tá»± tá», ắt lão cÅ©ng dám thi hà nh lắm.
Lục Ngá»c Hoa bị Sói DÆ°Æ¡ng Lão Nhân là m đến tức giáºn trà n hông nà ng dáºm chân phóng mình thẳng vá» phÃa Sói DÆ°Æ¡ng, giÆ¡ tay tát mạnh và o mặt lão má»™t tát.
“Bốp†một tiếng chát chúa vang lên. Sói Dương Lão nhân đã bị đánh một cái tát xiểng niểng, lão lùi lại mấy bước, má bên trái sưng húp lên, nổi lên một cục như quả trứng khiến khuôn mặt kỳ dị kia lại thêm khó coi hơn nữa.
Bị một cái tát nên thân, Sói Dương hình như tỉnh mộng, lão rên lên một tiếng “ối da†hét:
- Äá»™c ác tháºt! Äá»™c ác tháºt! Nếu ta không là m sÆ°ng hai mặt của ngÆ°Æ¡i ta thá» không là m ngÆ°á»i.
Lão quét cặp mắt đầy sát khà nhìn và o mặt Lục Ngá»c Hoa. NhÆ°ng trÆ°á»›c sắc đẹp nghiêng thà nh đổ nÆ°á»›c ấy, lão không sao giáºn dữ được, nhìn say sÆ°a, rồi cÆ°á»i há» há» nói:
- Anh là m sao nhẫn tâm mà đã thÆ°Æ¡ng em được, chẳng qua trong lúc nóng giáºn nên má»›i nói nhÆ° váºy thôi.
Äoạn Sói DÆ°Æ¡ng quay lại nói:
- NgÆ°á»i đâu! Hãy mau ra rÆ°á»›c khách và o nghe chÆ°a!
Vá»›i cá» chỉ và hà nh Ä‘á»™ng của Sói DÆ°Æ¡ng khiến ai nấy Ä‘á»u sôi gan, muốn ra tay hạ thủ láºp tức.
Lý Thanh Hùng nếu không phải có mục Ä‘Ãch Ä‘i tìm Äặng Thu Huệ, thì chà ng đã cho lão ta má»™t chưởng rồi, vì mục Ä‘Ãch đó chà ng liếc mắt nháy Lục Ngá»c Hoa, có ý khuyên nà ng bá»›t giáºn “ Chúng ta đã đến đây thì trÆ°á»›c sau cÅ©ng cùng hắn giao đấu má»™t tráºn, đừng nên vá»™i vã mà há»ng mất việcâ€.
Sói DÆ°Æ¡ng vừa hô lên má»™t tiếng, tức thì má»™t đám thuá»™c hạ cầm Ä‘ao nhảy ra, sắp hà ng chỉnh tá».
Sói DÆ°Æ¡ng liếc mắt nhìn quanh má»™t vòng rồi dẫn cả Ä‘oà n ngÆ°á»i và o Huỳnh Môn Tổng Bá»™.
Lý Thanh Hùng sá»ng sốt khi nhìn thấy trÆ°á»›c Huỳnh Môn Tổng Bá»™ có bà y sẵn hai bà n rượu thịt. Chà ng Ä‘oán chắc Sói DÆ°Æ¡ng sắp đãi mấy ngÆ°á»i trong bá»n chà ng.
Bá»n thuá»™c hạ đứng phÃa trÆ°á»›c chừng má»™t trăm ngÆ°á»i, tất cả Ä‘á»u cúi đầu tá» ra cung kÃnh và rất có ká»· luáºt.
Lý Thanh Hùng thấy bá»n chúng Ä‘á»u tuân theo ká»· luáºt của Sói DÆ°Æ¡ng nên chà ng khâm phục vô cùng.
Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân tuy hung ác, dâm dáºt, nhÆ°ng lão có thể luyện táºp và điá»u khiển được má»™t nhóm lục lâm nà y không phải là chuyện dá»…. Võ công của lão tuy Lý Thanh Hùng chÆ°a thá» qua, song chà ng nhìn thấy cảnh tượng nà y, chà ng không dám khinh thÆ°á»ng nữa.
Sói DÆ°Æ¡ng Lão nhân phất tay má»™t cái, tức thì má»™t tiếng “dạ†vang lên, tiếp theo má»™t trăm thủ hạ Ä‘ang sắp hà ng nghiêm chỉnh từ từ rút lui hết, chỉ còn lại có chừng mÆ°á»i mấy ngÆ°á»i mặc đồ xám tro già trẻ lẫn lá»™n.
Lý Thanh Hùnng nhìn qua thì thấy số ngÆ°á»i còn lại có khoảng mÆ°á»i lăm ngÆ°á»i, kể cả Sói DÆ°Æ¡ng.
Trong mÆ°á»i mấy ngÆ°á»i còn lại, Tiểu Bảo nháºn ra được hai ngÆ°á»i, đó là Phỉ Báo Lão nhân, ngÆ°á»i đã cùng Sói DÆ°Æ¡ng đến phá Tiểu Vân Ä‘á»™ng cÆ°á»›p Ä‘i Äặng Thu Huệ chạy vá» Huỳnh Long SÆ¡n và chà ng há» Lâu kia mà lúc nãy Kế Anh Kiệt kêu ra đó. Còn mÆ°á»i hai ngÆ°á»i, nó chỉ Ä‘oán biết là cao thủ của Huỳnh Long SÆ¡n.
Lý Thanh Hùng lúc nà y không chần chỠđược nữa, nói với Sói Dương lão nhân:
- Vãn bối là Lý Thanh Hùng hôm nay đến đây vá»›i mục Ä‘Ãch là tìm sÆ° muá»™i Äặng Thu Huệ bị các tiá»n bối Ä‘em vỠđây, chứ không có ý định gây sá»± vá»›i quý phái. Tiá»n bối là nhân váºt thanh danh trên giang hồ, biết trá»ng danh dá»±. Váºy hãy Ä‘em sÆ° muá»™i của vãn bối thả ra và hứa bảo đảm không đá Ä‘á»™ng đến trinh tiết của nà ng, thì Lý Thanh Hùng nà y láºp tức rá»i khá»i nÆ¡i nà y, tất cả những thù háºn trÆ°á»›c kia Ä‘á»u bá» qua tất cả.
Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân nghe nói, đôi mà y dá»±ng ngược mặt Ä‘á» gay, cÆ°á»i ha hả nói:
- Äừng vá»™i thế! Xin má»i Lý thiếu hiệp ngồi và o bà n dùng cÆ¡m trÆ°a xong rồi chúng ta má»›i tÃnh đến chuyện đó. Lão phu đối vá»›i việc đó còn có chá»— giải thÃch, nếu cần chúng ta vừa ăn vừa bà n. NhÆ°ng theo ý của lão phu thì tốt nhất nên giải hoà để giải quyết, và chắc có lẽ vị cô nÆ°Æ¡ng nà y nói cho thiếu hiệp rõ Ä‘á»u ấy là hÆ¡n.
Tuy miệng lão nói thế, song đôi mắt của lão nhìn chăm chăm và o Lục Ngá»c Hoa không chá»›p.
Lục Ngá»c Hoa phun má»™t bãi nÆ°á»›c miếng, nói:
- Äồ thúi tha không biết nhục! Ai là cô nÆ°Æ¡ng của lão? Lão đừng quen dùng cá» chỉ ấy đối vá»›i ta. Hãy mau Ä‘em Äặng cô nÆ°Æ¡ng ra đây, nếu không thì đừng trách ta vô tình nhé!
Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân cÆ°á»i ha hả, lão cho những lá»i nói ấy không phải nhục nhã, mà lão coi đó là má»™t giá»ng ân tình của nà ng Ä‘ang tỉ tê vá»›i lão.
Tháºt buồn cÆ°á»i! Äối vá»›i lão há»… ai là mỹ nhân thì được trá»ng vá»ng, còn những ngÆ°á»i xấu xa thì lão coi không ra gì. Nếu câu nói của Lục Ngá»c Hoa lúc nãy mà do má»™t cô gái xấu xÃ, hoặc má»™t bà lão xấu xà phát ra thì ắt phải bá» mạng dÆ°á»›i là n chưởng phong của lão ngay.
Lúc nà y, Phỉ Báo lão nhân tức giáºn, bÆ°á»›c đến mấy bÆ°á»›c chỉ voà mặt Lục Ngá»c Hoa nói:
- Nha đầu! Miệng còn hôi sữa mà dám cả gan nhổ râu hùm à ? Võ công của ngÆ°Æ¡i bá» trong lòng bà n tay? nói cho NgÆ°Æ¡i biết là ta đã giáºt con nhá» kia mang vỠđây.
Ngươi muốn là m gì thì là m cho ta xem thỠnà o?
Lục Ngá»c Hoa liếc nhìn Phỉ Báo “hừ†má»™t tiếng lạnh lùng, tức giáºn nói:
- Bổn cô nương sẽ lấy mạng ngươi!
Vừa dứt lá»i, thân hình Nguyệt Lý Hằng Nga Lục Ngá»c Hoa nhÆ° má»™t là n khói trắng bay thẳng lên không nhắm thẳng và o đầu của Phỉ Báo lão nhân chụp xuống.
Bỗng một tiếng hét vang lên:
- Hãy dừng tay lại!
Tiếp theo má»™t luồng kình phong đánh tá»›i, buá»™c Lục Ngá»c Hoa phải lách mình sang má»™t bên và rÆ¡i xuống đất má»›i tránh được.
Lục Ngá»c Hoa vừa rÆ¡i xuống đất, nà ng trố mắt nhìn xem ai vừa má»›i ra tay. NhÆ°ng ngÆ°á»i ấy lại là Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân.
Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân vừa xuất ra chiêu nà y, ông biết Lục Ngá»c Hoa sẽ giáºn dữ, nên ông ta vá»™i cÆ°á»i mÆ¡n trá»›n:
- Äừng nóng giáºn nhÆ° váºy! Có chuyện gì thì từ từ mà nói để anh em chúng tôi lo liệu! Cần gì cô nÆ°Æ¡ng phải ra tay cho nhá»c sức. Bây giá» rượu thịt đã chuẩn bị sẵn sà ng, lúc nà y tôi tưởng các ngÆ°á»i cÅ©ng đã đói bụng và nhất là đứa nhá» kia. Má»i các vị hãy tạm dùng cÆ¡m rồi sẽ nói chuyện sau.
Äứa nhá» mà Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân gá»i đó là Tiểu Bảo. Quả tháºt ông Ä‘oán không sai.
Tiểu Bảo lúc nà y đói bụng quá nên mặt mà y cau có, trông rất buồn cÆ°á»i. Vừa nói, Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân vừa đảo mắt nhìn mấy ngÆ°á»i, bá»—ng thấy Kế Anh Kiệt, lão giáºt nẩy ngÆ°á»i “hự†lên má»™t tiếng.
Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân đã nghe được tin Kế Anh Kiệt phản bá»™i do ngÆ°á»i há» Lâu kia báo lại, nhÆ°ng lão mải mê sắc đẹp của Lục Ngá»c Hoa mà quên tất cả má»i việc, cho nên lúc nà y ông liếc thấy Kết Anh Kiệt nên giáºt mình nhá»› lại.
Hôm qua, Kết Anh Kiệt tá» ra là má»™t ngÆ°á»i rất trung thà nh, nên được Sói DÆ°Æ¡ng sai Ä‘i thám thÃnh tình hình. NhÆ°ng hắn vừa ra Ä‘i chỉ có má»™t đêm đã từ thù hóa ra bạn.
Äã thế hắn còn dẫn địch và o quấy rối! Lão tức giáºn vô cùng cảm thấy nhục nhã trÆ°á»›c hà nh Ä‘á»™ng bừa bãi thâu nháºn đệ tá».
Kế Anh Kiệt sững sá», toà n thân cảm thấy lạnh buốt, cúi gầm mặt xuống, không dám ngẩng đầu lên nhìn.
Lý Thanh Hùng thấy váºy, nhìn thẳng và o mặt Phỉ Báo nói:
- Tiá»n Bối! Lúc nãy tiá»n bối bảo rằng do tiá»n bối bắt cóc sÆ° muá»™i của vãn bối.
NhÆ°ng sÆ° muá»™i của vãn bối đã là m gì trái vá»›i luáºt giang hồ, hoặc xúc phạm đến thanh danh của tiá»n bối mà tiá»n bối ra tay bắt nà ng.
- Ha! Ha! Ha! Äó là việc riêng của ta, không thể nói ra được. NgÆ°Æ¡i hãy thông cảm giùm ta nhé! Vả lại ngÆ°Æ¡i đừng xen và o việc nà y tốt hÆ¡n.
Dứt lá»i, ông liếc nhìn Lý Thanh Hùng má»™t cái rồi lạnh lùng quay Ä‘i hÆ°á»›ng khác.
Phỉ Báo là sÆ° huynh của Sói DÆ°Æ¡ng, tánh nóng nhÆ° lá»a, hung ác, tá»± cao và lão cÅ©ng là cao thủ của Huỳnh Long SÆ¡n.
Lão thấy cá» chỉ của Sói DÆ°Æ¡ng đối vá»›i bá»n Lý Thanh Hùng, ông không thÃch tà nà o và cho rằng đối vá»›i đứa con nÃt nà y thì cần gì phải dùng lá»i lẽ dịu ngá»t để cho bá»n Lý Thanh Hùng lá»™ng hà nh nhục mạ! Cứ dùng sức Ä‘e dá»a, nếu chúng không sợ thì giết ngay tức khắc là giải quyết xong má»i chuyện, nhÆ° thế đã không tốn thì giá» mà uy danh bá»n chúng cÅ©ng được nể nang.
Nhưng lão là m sao hiểu được cái độc kế của Sói Dương!
Lý Thanh Hùng mặt mà y lúc nà y trông rất ghê sợ. NÆ°á»›c da tái nhợt, mắt dá»±ng ngược, môi Ä‘en cắn lại, mắt tròn xoe nhìn chăm chăm và o mặt Phỉ Báo. NhÆ°ng Lý Thanh Hùng không phải vì câu nói của Phỉ Báo mà giáºn dữ đến thế! Lúc nà y chà ng rất lo ngại cho tÃnh mạng của Äặng Thu Huệ chết sống thế nà o mà không nghe được tin tức.
Nhìn một lúc, Lý Thanh Hùng nói oang oang:
- Äặng Thu Huệ là sÆ° muá»™i của tôi, tại sao tôi không có quyá»n há»i tá»›i. Nếu các ngÆ°Æ¡i muốn ôn hòa thì hãy mau thả sÆ° muá»™i tôi ra, bằng không tôi sẽ dùng đến võ lá»±c đến lúc đó thì đừng có há»™i háºn.
- Ta nhất định không thả. Nếu có giá»i thì cứ ra tay xem nà o.
- Nếu không. Lý Thanh Hùng quyết tà n sát Huỳnh Long Sơn!
Phỉ Báo nghe Lý Thanh Hùng nói tà n sát Huỳnh Long SÆ¡n, thì cÆ°á»i ha hả nói:
- Ta chỉ sợ lá»i nói không Ä‘i đôi vá»›i hà nh Ä‘á»™ng mà thôi… Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân không còn lạ gì tánh tình của Phỉ Báo lão nhân, nên xen và o:
- Lý thiếu hiệp! Hãy bình tÄ©nh mà nghe lão phu nói. Sở dÄ© anh em tôi bắt Äặng Thu Huệ sÆ° muá»™i của thiếu hiệp là có hai lý do. Thứ nhất là thiếu hiệp đã đánh chết thần quạ của lão phu, nên anh em tôi bắt nà ng để là m con tin buá»™c thiếu hiệp phải đến đây. Còn thứ hai là vì mối thù của sÆ° huynh tôi là :
“Ba mÆ°Æ¡i năm vá» trÆ°á»›c Bách Cầm Thần Quân Ä‘i tìm con két biết nói, đã đánh sÆ° huynh lão phu má»™t chưởng, vì váºy hai anh em lão phu phải ẩn thân trong Lao SÆ¡n táºp luyện võ công đến hai mÆ°Æ¡i năm để mà trả món nợ ấy. NhÆ°ng món nợ nà y chỉ có thể con gái ông nháºn lãnhâ€. NhÆ° thế chúng tôi tin tưởng hà nh Ä‘á»™ng của anh em chúng tôi không phải là vô lý? NhÆ°ng đáng tiếc… Sói DÆ°Æ¡ng nói chÆ°a dứt câu thì đã bị Phỉ Báo lão nhân cháºn lá»i nói:
- SÆ° đệ! Vá»›i mấy đứa oắt con nà y, chúng ta đừng nói nhiá»u mất thì giá», hãy mau Ä‘uổi chúng nó ra khá»i nÆ¡i đây láºp tức.
Lý Thanh Hùng tức giáºn nạt lá»›n:
- Hãy câm mồm lại! NgÆ°Æ¡i đừng tưởng mình là ngÆ°á»i võ lâm đệ nhất, không có ai dám so tà i. Nếu muốn đánh hãy đợi sÆ° đệ ngÆ°Æ¡i nói xong rồi muốn gì cÅ©ng được.
Äoạn chà ng quay qua nói vá»›i Sói DÆ°Æ¡ng:
- NhÆ°ng sao?
Sói Dương lão nhân liếc nhìn Phỉ Báo, nói:
- NhÆ°ng đáng tiếc là ngÆ°á»i con gái há» Äặng kia không có ở Ä‘áºy?
- Phải! NgÆ°á»i con gái há» Äặng kia không có ở Huỳnh Long SÆ¡n nà y!
Lý Thanh Hùng là m sao tin được! Chà ng lạnh lùng cÆ°á»i má»™t tiếng nói:
- Äã là đại trượng phu dám là m tất dám nháºn, tiá»n bối đừng nói nhÆ° thế mà nhục nhã lắm! Hãy Ä‘em sÆ° muá»™i ta ra đây.
Vừa nói, Lý Thanh Hùng vừa tiến tá»›i hai bÆ°á»›c, mặt đầy sát khÃ.
Sói Dương lão nhân thấy tình hình quá căng thẳng, lùi lại hai bước, nói:
- Thiếu hiệp đừng tưởng lão phu sợ. Không! thiếu hiệp có biết Huỳnh Long SÆ¡n là nÆ¡i nà o không? Tiếng tăm của phái nà y nhÆ° thế nà o mà phải từ chối không dám nháºn việc là m của mình để hạ thanh danh. Lão phu nói ngÆ°á»i con gái há» Äặng kia không có ở đây, tin hay không thì tùy thiếu hiệp.
Ngừng một lát, Sói Dương lão nhân nói tiếp:
- Thiết hiệp đã đến đây thì dầu thiếu hiệp có bá» Ä‘i, lão phu cÅ©ng không thể để cho thiếu hiệp được tá»± do ra Ä‘i nhÆ° váºy. Tuy nhiên, lão phu cÅ©ng cho thiếu hiệp biết là ngÆ°á»i con gái há» Äặng đã bị ngÆ°á»i ta dá»±t Ä‘i mất rồi.
Lý Thanh Hùng thấy cá» chỉ của Sói DÆ°Æ¡ng, biết ông ta không nói dối. NhÆ°ng chà ng không biết Äặng Thu Huệ đã bị ai bắt Ä‘i? NgÆ°á»i đó là ai và ở đâu?
Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân thấy Lý Thanh Hùng bán tÃn bán nghi vá»™i nói:
- Hai anh em lão phu má»›i rá»i khá»i Tiêu Vân Ä‘á»™ng chÆ°a đầy mÆ°á»i trượng, bá»—ng từ trong rừng xuất hiện bốn ngÆ°á»i bịt mặt! Ôi! Nói ra tháºt là nhục nhã, anh em lão phu giao đấu vá»›i bá»n chúng chÆ°a được mÆ°á»i chiêu thì ngÆ°á»i con gái há» Äặng kia đã bị bá»n chúng giáºt mất. Chúng là má»™t bá»n ngÆ°á»i cõ công vô cùng lợi hại! Lão phu tin chắc không ai được thứ võ công thâm háºu ấy. Lão phu đã nói xong, tin hay không thì tùy ý.
Lý Thanh Hùng chú ý nghe và theo dõi hà nh Ä‘á»™ng, cá» chỉ của Sói DÆ°Æ¡ng. Chà ng thấy từ nãy tá»›i giá» không thấy Sói DÆ°Æ¡ng có hà nh Ä‘á»™ng gì giả dối. NhÆ°ng chà ng không tin rằng Äặng Thu Huệ không có ở nÆ¡i nà y. NhÆ°ng lòng chà ng thắc mắc vô cùng là bốn ngÆ°á»i bịt mặt đó là ai? Chúng vá»›i Äặng Thu Huệ có ân oán gì không?
Bao nhiêu ý nghÄ© quay cuồng trong đầu óc Lý Thanh Hùng, khiến chà ng không sao nghÄ© ra được, chà ng đứng sững ngÆ°á»i ra không trả lá»i câu nói của Sói DÆ°Æ¡ng.
Nguyệt Lý Hằng Nga Lục Ngá»c Hoa không thể tin được những lá»i nói ấy, nà ng lạnh lùng “hừ†má»™t tiếng nói:
- Sói DÆ°Æ¡ng lão quái! Những lá»i nói đó đối vá»›i ai thì Ä‘em ra dùng được, nhÆ°ng đối vá»›i tôi đừng nên dùng đến nó vô Ãch! Tôi không muốn nghe. Váºy tôi há»i ông tại sao lại sai Kết huynh đến thôn Cang Thiá»n theo dõi hà nh Ä‘á»™ng của chúng tôi vá»›i dụng ý gì?
Có phải sợ lá»™ tông tÃch hà nh Ä‘á»™ng Ä‘á»™c ác của ông không?
Câu nói nà y đã là m cho Lý Thanh Hùng sá»±c tỉnh, bất giác chà ng “hừ†má»™t tiếng, mặt mà y đầy sát khÃ, đôi mắt lóe hà o quang, nhình thẳng và o mặt Sói DÆ°Æ¡ng hét lá»›n:
- Sói Dương! Nếu không có Lục cô nương đánh thức ta, thì ta đã bị Ông lừa rồi!
Hãy láºp tức Ä‘em Äặng Thu Huệ giao ra và hứa không đá Ä‘á»™ng gì đến tiết hạnh của nà ng. Nếu không, ta thá» sẽ giết sạch Huỳnh Long SÆ¡n không để má»™t ngÆ°á»i nà o sống sót.
Phỉ Báo lão nhân lòng nóng nhÆ° lá»a đốt, không còn nhịn nổi nữa, hét lên má»™t tiếng, toà n thân hay bổng lên không, vung song chưởng Ä‘áºp và o đầu Lý Thanh Hùng, miệng nạt rằng:
- Oắt con! Hãy ra tay mà sát hại ngÆ°á»i của Huỳnh Long SÆ¡n xem nà o?
- Ha! Ha! Ha!
Chưởng thế của Phỉ Báo lão nhân thâm háºu vô cùng. Chưởng vừa phát ra, tiếng gió cuốn à o à o nhắm ngay đỉnh đầu Lý Thanh Hùng, đồng thá»i lão biến sang chiêu khác nên không còn thấy thân hình lão nữa.
Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân biết sá»± việc hôm nay không thể dùng năm ba lá»i nói để giải quyết được. HÆ¡n nữa ông thấy bá»n ngÆ°á»i Lý Thanh Hùnh quá cứng đầu, nên láºp tức cản Phỉ Báo lại nói:
- SÆ° huynh hãy dừng tay! Äừng vá»™i vã mà há»ng chuyện.
Äoạn ông quay qua nói vá»›i mÆ°á»i ba ngÆ°á»i còn lại:
- Hãy mau dùng “Tháºp Tam DÆ°Æ¡ng Tráºnâ€.
Tức thì cảnh váºt nÆ¡i đây bá»—ng ồn nhÆ° ong vỡ tổ, ngÆ°á»i nhao nhao rối loạn cả lên.
NhÆ°ng chỉ trong chốc lát lại im lặng. MÆ°á»i ba ngÆ°á»i Ä‘á»u đứng vá» vị trà của tráºn pháp, tuốt kiếm cầm trên tay Ä‘Æ°a ra phÃa trÆ°á»›c. Thế là “Tháºp Tam DÆ°Æ¡ng Tráºn†đã hoà n thà nh.
Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân từ từ bÆ°á»›c và o tráºn nói vá»›i Lý Thanh Hùng:
- Tiếng tăm của Bệnh ThÆ° Sinh vang khắp giang hồ ai ai cÅ©ng biết. Váºy hôm nay lão phu muốn lấy tráºn pháp nà y để lãnh giáo và i tuyệt há»c của thiếu hiệp, mong thiếu hiệp chá»› từ chối.
Kế Anh Kiệt thấy thế, bÆ°á»›c đến bên Lý Thanh Hùng ká» tai nói nhá»:
- Tráºn pháp nà y có rất là có uy lá»±c, rất nhiá»u nhân váºt thà nh danh trên giang hồ đã bá» mạng vì tráºn đó. Hôm nay Sói DÆ°Æ¡ng Ä‘em ra dùng là vì lão thấy Hùng Huynh võ công cao cÆ°á»ng, má»›i Ä‘em ra hại mạng Hùng huynh. Nếu Hùng huynh có giao chiến xin chá»› quá khinh địch. Tôi tuy là ngÆ°á»i của Huỳnh Long SÆ¡n, song chỉ thấy chứ không là m sao biết cách phá giải.
Lý Thanh Hùnh gáºt đầu cảm tạ, tồi từ từ bÆ°á»›c và o tráºn.
Nguyệt Lý Hằng Nga vừa thấy tráºn diá»…n ra, lòng háo thắng nổi lên, nà ng đã muốn xông và o. NhÆ°ng Lý Thanh Hùng đã bÆ°á»›c và o trÆ°á»›c. Nà ng vá»™i chạy đến trÆ°á»›c Lý Thanh Hùng nhanh nhẹn nhảy và o tráºn, nói vá»›i Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân:
- Äã từ lâu, tôi được nghe uy danh của tráºn nà y, nhÆ°ng chÆ°a được thá» qua. Xin tiá»n bối hãy để cho tôi thá» qua và i chiêu để thá»a lòng mong Æ°á»›c, dầu có chết dÆ°á»›i tráºn nà y tôi cÅ©ng vui lòng.
Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân bá»—ng thấy Lục Ngá»c Hoa nhảy và o tráºn, không để Lý Thanh Hùng tiếp chiêu, bất bình vô cùng, lão cau đôi mà y lại nhìn và o mặt Nguyệt Lý Hằng Nga Lục Ngá»c Hoa má»™t lúc rồi cúi mặt xuống đất có vẻ suy nghÄ©.
Sở dÄ© Sói DÆ°Æ¡ng không bằng lòng Lục Ngá»c Hoa tiếp chiêu vì trong thâm tâm ông có ý định là cố giết Lý Thanh Hùng để cÆ°á»›p Lục Ngá»c Hoa Ä‘em vá» là m hầu thiếp.
Nên khi thấy Lục Ngá»c Hoa xông và o, ông sợ nà ng không đủ sức chống nổi tráºn nà y, rủi bị thÆ°Æ¡ng thì nguy mất. NhÆ°ng ông nghÄ© lại cần phải để cho nà ng biết oai lá»±c của ông trÆ°á»›c khi là m hầu thiếp nên gáºp đầu Æ°ng thuáºn, nói:
- Äược! Ta bằng lòng cho cô em tiếp chiêu. NhÆ°ng phải cẩn tháºn vì gÆ°Æ¡m Ä‘ao không có mắt. Nếu rủi bị thÆ°Æ¡ng thì ta có chết má»›i hết thÆ°Æ¡ng nhá»› đó.
Nguyệt Lý Hằng Nga Lục Ngá»c Hoa ghét cay ghét đắng khi nghe những lá»i nói nà y, nà ng nói lá»›n:
- Äừng nói nhiá»u vô Ãch! Ta không muốn nghe những lá»i thối tha đó. Hãy mau ra chiêu Ä‘i.
Dứt lá»i, nà ng rút từ nÆ¡i eo lấy ra má»™t dây nịt dà i má»™t trượng. Äó là báu váºt của Thiên SÆ¡n Thần Ni đã truyá»n lại cho nà ng mang tên “Cuồng Phong Äạiâ€.
Nguyệt Lý Hằng Nga hà nh Ä‘á»™ng vô cùng nhanh nhẹn, nhÆ°ng Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân lại còn nhanh hÆ¡n, ông Ä‘Æ°a tay phất mạnh má»™t cái, tức thì mÆ°á»i ba cao thủ của Huỳnh Long SÆ¡n kia từ từ di chuyển nhÆ° chiếc xe bắt đầu chạy, vây Nguyệt Lý Hằng Nga và o giữa.
Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân đánh thoắt má»™t cái, tức thì thân hình đã nhảy vá»t ra ngoà i.
Lúc nà y trong tráºn chỉ còn có má»™t mình Nguyệt Lý Hằng Nga.
MÆ°á»i ba cao thủ của Huỳnh Long SÆ¡n cứ chuyển Ä‘á»™ng mãi nhÆ°ng không xuất chiêu.
Bỗng Sói Dương đứng ngoà i hét:
- Lẹ!
Tức thì mÆ°á»i ba tên trong tráºn bắt đầu di chuyển mau dần, từ từ xiết chặt vòng vây lại.
Lục Ngá»c Hoa má»›i thấy tráºn di Ä‘á»™ng, nà ng biết đối phÆ°Æ¡ng dùng tráºn nà y để là m hoa mắt thừa địch thủ để thừa cÆ¡ sát hại.
NhÆ°ng nà ng chỉ Ä‘oán trúng má»™t ná»a thôi. Còn cái hay của tráºn nà y là ngÆ°á»i trÆ°á»›c mặt vung gÆ°Æ¡m chém đến, đối phÆ°Æ¡ng vung chưởng ra đỡ thì ngÆ°á»i đằng sau thừa cÆ¡ há»™i kết liá»…u mạng sống. NhÆ°ng đây chỉ má»›i mở mà n, chÆ°a có thể đánh giá nó được.
Äáng lẽ Nguyệt Lý Hằng Nga vung chưởng đánh ra, nhÆ°ng không, nà ng giả vá» hoa mắt, choáng váng, mặt mà y ngÆ¡ ngác.
Sói Dương lão nhân được cơ hội, vội la lớn:
- Cứ đánh!
Tức thá»i trong mÆ°á»i ba ngÆ°á»i, có bốn ngÆ°á»i vung dao nhảy ra, chém sả và o ngÆ°á»i Lục Ngá»c Hoa.
Thấy được yếy Ä‘iểm của tráºn, bất giác Lục Ngá»c Hoa cÆ°á»i thầm, váºn sức và o cánh tay mặt, chá» cho mấy tên kia chém đến, nà ng hét lên má»™t tiếng, quét ngang cuồng phong đại và o lÆ°ng bốn cao thủ của Huỳnh SÆ¡n mạnh không thể tả.
Bốn cao thủ đó cảm thấy lưng bị siết lại, tay tê buốt không sao cầm dao được, nên buông rơi xuống đất.
Bốn ngÆ°á»i ấy cảm thấy toà n thân bị dá»™i lại đến lảo đảo suýt ngã. Há» gắng gượng lấy lại bình tÄ©nh xem ra thì mình đã đứng vá» chá»— cÅ© từ lúc nà o.
Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân thấy Lục Ngá»c Hoa xuất chiếu quá lợi hại, khiến ông không kịp suy nghÄ©, vá»™i phất tay kêu lá»›n:
- Ngũ trảo!
ChÃn tên còn lại nghe lệnh, hét lên má»™t tiếng, vung dao chém sả và o ngÆ°á»i Nguyệt Lý Hằng Nga Lục Ngá»c Hoa má»™t nhát.
Chiêu nà y là má»™t chiêu dùng để cứu bạn trong lúc bị thất thế có thể lấy lại bình tÄ©nh thâu vÅ© khà để chống đối. NhÆ°ng nó cÅ©ng là má»™t chiêu Ä‘á»™c trong “Tháºp Tam DÆ°Æ¡ng Tráºn†nếu đối phÆ°Æ¡ng không kịp thá»i chống đỡ thì bị bá» mạng ngay.
Lý Thanh Hùng thấy tráºn biến chuyển vô cùng kỳ diệu, chà ng thầm phục vô cùng, song chà ng cÅ©ng thầm lo cho tánh mạnh của Lục Ngá»c Hoa.
NhÆ°ng Lý Thanh Hùng đâu có biết vá»›i tấm thân tuyệt há»c của Thiên SÆ¡n Thần Ni đã truyá»n cho Lục Ngá»c Hoa kia thì đối vá»›i tráºn pháp nà y đâu có ăn nhằm và o đâu.
Nếu cần nà ng dùng má»™t chiêu tầm thÆ°á»ng cÅ©ng có thể phá tan tráºn nà y ngay. Hình nhÆ° Nguyệt Lý Hằng Nga đã biết trÆ°á»›c, nà ng lÆ°á»›t tá»›i và i bÆ°á»›c “Cuồng Phong Äại†trong tay vung mạnh ra nhÆ° má»™t là n khói trắng.
Chiêu nà y gá»i là “Phụng Hoà ng Bãi Vĩ†trong “Phong Äại Phápâ€.
Luồng khói trắng xẹt ra, tức thì chÃn tên cao thủ của Huỳnh SÆ¡n kia chÆ°a kịp ra tay đã vá»™i thối lui vá» chá»— cÅ© má»›i tránh được.
Sói DÆ°Æ¡ng vừa tức giáºn, vừa kinh ngạc nên vung tay hét lá»›n:
- Lục siết!
ChÃn cao thủ kia vá»™i lui vá» vị trà cÅ©, nháºp vá»›i bốn ngÆ°á»i kia.
NhÆ°ng lạ thay, lần nà y há» không vung dao chém đến nữa, há» chỉ để con dao trÆ°á»›c bụng, mÅ©i chỉ vá» phÃa Nguyệt Lý Hằng Nga, từ từ xoay tròn, tạo thà nh má»™t vòng tròn nhÆ° con rắn bạc bao vây Nguyệt Lý Hằng Nga.
Là n dao kia ban đầu chuyển Ä‘á»™ng cháºm, nên thấy ánh sáng lá»›n, nhÆ°ng sau cùng mau chừng nà o thấy ánh sánh nhá» lại và vòng vây cùng thu hẹp.
Nguyệt Lý Hằng Nga từ lúc bÆ°á»›c chân trên giang hồ, nà ng chÆ°a bao giá» thấy tráºn pháp nà o lạ lùng nhÆ° váºy. Nà ng cảm thấy nhÆ° hà ng trăm ngà n con rắn bạc Ä‘ang nhao nhao đến địng xé thịt nà ng.
Lý Thanh Hùng thấy tráºn pháp lúc nà y lạ lùng chà ng ngạc nhiên há»i Kế Anh Kiệt:
- Kế huynh! Chiêu thức nà y có sức mạnh nhÆ° thế nà o mà lạ lùng nhÆ° váºy.
Kết Anh Kiệt nói:
- Hùng huynh! Äó chÃnh là chá»— bà quyết của tráºn pháp nà y má»—i khi Sói DÆ°Æ¡ng đã dùng chiêu thức nà y ra thì địch thủ dầu cao thủ đến đâu cÅ©ng phải bá» mạng. Từ lúc tôi gia nháºp và o bá»n há», đã chứng kiến không biết bao nhieu cao thủ phải bá» mạng vì chiêu thức đó.
Kết Anh Kiệt vừa nói dứt lá»i, bá»—ng nghe tiếng hét của Lục Ngá»c Hoa vang lên.
Chà ng thất kinh quay lại bất giác la lớn:
- Nguy hiểm! Nguy hiểm!
Lý Thanh Hùng thất kinh quay lại thì thấy Lục Ngá»c Hoa đã bị cuống trong tráºn, chiếc dây cầm tay nà ng quÆ¡ lung tung. Còn mÆ°á»i ba tên kia cứ từ từ siết vòng vây lại, dao chÄ©a ra phÃa trÆ°á»›c, nhÆ°ng lại không ra tay hạ thủ.
Tình thế nà y là m cho Lục Ngá»c Hoa hoảng hồn, vì nà ng không biết đối phÆ°Æ¡ng dùng chiêu thức gì kỳ lạ nhÆ° váºy. Vòng vây đã siết chặt nhÆ°ng lại không ra tay hạ thủ, cứ xoay tròn mãi.
Ôi! Nguy hiểm tháºt! NhÆ°ng tại sao váºy? Hay hỠđịnh dùng uy lá»±c để áp đảo nà ng đến Ä‘uối sức mà chết chứ không giết bằng dao, kiếm, Nguyệt Lý Hằng Nga không còn tá»± chủ được nữa, nà ng lÃnh quýnh bao nhiêu tuyệt há»c Ä‘á»u quên mất, không Ä‘em ra sá» dụng được. Nếu thá»i gian cứ kéo dà i mãi, ắt Lục Ngá»c Hoa phải chết mất.
Trong khi lúng túng, hình nhÆ° nà ng nhá»› lại các chiêu thức liá»n hú dà i má»™t tiếng, dùng “Linh Không Xạ Phi†môn tuyệt há»c của Thiên SÆ¡n Thần Ni toà n thân nhÆ° con chim én bay bổng lên không rồi bay ra ngoà i vòng chiến.
Nhưng Sói Dương lão nhân là tay kinh nghiệm giang hồ thấy cỠchỉ đã biết địch muốn dùng thủ đoạn nà o, nên ông hét lớn!
- Lục trì!
MÆ°á»i ba cao thủ Huỳnh Môn SÆ¡n đã từng giao chiến và được táºp luyện tinh vi, nếu Sói DÆ°Æ¡ng không ra lệnh, há» cÅ©ng biết được hà nh Ä‘á»™ng của địch thủ thay đổi chiến thuáºt ngay. Hà nh Ä‘á»™ng của Lục Ngá»c Hoa vô cùng lanh lẹ, nhÆ°ng mấy cao thủ Huỳnh SÆ¡n lại nhanh nhẹn hÆ¡n. Há» nạt má»™t tiếng, mÆ°á»i ba bóng ngÆ°á»i tan ra lui vá» vị trà trÆ°á»›c kia bao vây ngay.
Lục Ngá»c Hoa vừa rÆ¡i xuống đất, nà ng thất mình chÆ°a thoát khá»i vòng chiến.
Nà ng giáºt nẩy ngÆ°á»i than thầm má»™t tiếng, liếc mắt nhìn tráºn pháp.
Lúc nà y Lục Ngá»c Hoa má»›i khâm phục “Tháºp Tam DÆ°Æ¡ng Tráºn†của Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân không phải là tầm thÆ°á»ng. Sói DÆ°Æ¡ng lúc nà y thấy tráºn pháp không hại được đối thủ, tức giáºn vô cùng, bao nhiêu thiện ý đối vá»›i Lục Ngá»c Hoa Ä‘á»u tiêu tan, chỉ còn lại ác ý, ông quyết không để má»™t cÆ¡ há»™i thuáºn tiện nà o cho địch!
Thất trÃ, ông vá»™i vung tay hô tiếp:
- Bát sát!
Tức thì mÆ°á»i ba tên kia bắt đầu xoay tròn, nhÆ°ng lúc nà y há» lại đổi chá»— khác hẳn vá»›i lúc trÆ°á»›c, thâu siết vòng vây gấp lại.
Lục Ngá»c Hoa thất kinh, lúc nà y lòng cảm thấy sợ sệt.
Bá»—ng bảy ngÆ°á»i trong mÆ°á»i ba ngÆ°á»i nằm xuống dùng “Äịa Lá»™n Äao†chém thẳng và o hạ bà n của Lục Ngá»c Hoa. Còn sáu ngÆ°á»i kia tung bổng lên không, múa Ä‘ao vun vút chém xuống đầu Lục Ngá»c Hoa.
Lối xuất thủ nà y vô cùng lợi hại, trên dÆ°á»›i Ä‘á»u bị phản kÃch không còn biết cách nà o chống đỡ. NhÆ° váºy thì Nguyệt Lý Hằng Nga dầu là cao thủ Ä‘i nữa e cÅ©ng khó mà thoát khá»i vòng vây.
Nguyệt Lý Hằng Nga bá»—ng cắn răng, váºn nguyên lá»±c xuống Ä‘an Ä‘iá»n, tay Ä‘Æ°a lên tức thì “Cuồng Phong Äại†nhÆ° má»™t cây sắt cứng đánh thẳng xuống đất theo chiêu “Hoa Vũ†để bảo vệ hạ bà n, đồng thá»i quay lại, quất và o đầu sáu ngÆ°á»i kia.
NhÆ°ng đã trá»…, mÆ°á»i ba tên kia đã đâm và o ngÆ°á»i nà ng rồi.
Trong lúc nguy cấp, Lý Thanh Hùng không còn kịp suy nghĩ gì nữa, vội tung mình nhảy và o.
Lý Thanh Hùng lúc nà y nhÆ° liá»u lÄ©nh. Chà ng xông và o, láºp tức dùng “Cang Nguyên Công†phát ra bốn luồng chưởng đánh sáu ngÆ°á»i Ä‘ang từ trên không đâm xuống, còn hai chưởng đánh bạt bẩy con dao Ä‘ang chém xuống hạ bà n của Lục Ngá»c Hoa.
Lý Thanh Hùng quả tháºt tà i tình, chỉ trong chốc lát, chà ng đã giải nguy cho Lục Ngá»c Hoa.
MÆ°á»i ba cao thủ Ä‘ang hà nh hunh, sắp kết liá»…u được mạng sống của Lục Ngá»c Hoa, bá»—ng bị má»™t luồng kình phong tống đế, đánh vẹt tất cả vÅ© khà sang má»™t bên, không sao gượng lại được, khiến ai nấy Ä‘á»u thất kinh trố mắt nhìn và o thì thấy trong tráºn lúc nà y lại có thêm Lý Thanh Hùng.
Trong lúc má»i ngÆ°á»i Ä‘ang ngÆ¡ ngác, Lý Thanh Hùng nghiêm nghị nói:
- Lý Thanh Hùng nà y tuy bất tà i, song cÅ©ng muốn chiêm ngưỡng tuyệt há»c của “Tháºp Tam DÆ°Æ¡ng Tráºnâ€.
MÆ°á»i ba ngÆ°á»i nghe nói vá»™i lui lại má»™t trượng sắp theo vị trà của tráºp pháp, vÅ© khà cầm sẵn nÆ¡i tay, đứng im chá» lệnh của Sói DÆ°Æ¡ng.
|
16-07-2008, 08:17 PM
|
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
|
|
Hồi 20
Tháºp Tam DÆ°Æ¡ng Tráºn
Thoạt nghe Sói DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i má»™t trà ng dà i lạnh nhÆ° băng tuyết rồi nhìn Lý Thanh Hùng nói:
- Tiểu tá» bệnh hoạn kia! NgÆ°Æ¡i đã quá tá»± phụ rồi! Äã hai mÆ°Æ¡i năm nay chÆ°a má»™t ai dám dùng tay không mà phá tráºn nà y của lão phu. Có lẽ ngÆ°Æ¡i quá bệnh nên sanh ra loạn trà rồi không còn sợ chết nữa là phải.
Lý Thanh Hùng cố là m ra vẻ mặt khinh bỉ, nhắm một mắt nhìn Sói Dương lão nhân nói:
- “Tháºp Tam DÆ°Æ¡ng Tráºn†không có chá»— nà o hay cả. Nó chỉ để hù doa. bá»n vô danh tiểu tốt mà thôi, còn ta, ta xem tráºn ấy rất tầm thÆ°á»ng.
Sói DÆ°Æ¡ng Lão nhân vốn tánh nóng nảy, chÆ°a ai dám ngạo mạn bao giá», nay nghe lá»i nói phach lối của Lý Thanh Hùng, lão không sao chịu nổi, cổ lão nghẹn lên, không noi được nữa lá»i, Ä‘Æ°a mắ nhìn bá»n bá»™ hạ ra lệnh:
- Cá»u Chuông!
Tiếng “Cá»u Chuông†là máºt lệnh riêng của tráºn pháp có nghÄ©a là bắt đầu hoạt Ä‘á»™ng.
MÆ°á»i ba tên cao thủ của Huỳnh Long SÆ¡n nghe lệnh ấy láºp tức chia ra thà nh bốn mặt. Má»—i mặt ba ngÆ°á»i, sắp thà nh hình má»™t cái bông, ngÆ°á»i ở giữa là m nhụy. NgÆ°á»i nà y chÃnh là ngÆ°á»i há» Lâu, đệ nhất môn hạ của Huỳnh Long SÆ¡n có má»™t võ công cao nhất.
Tráºn thế vừa biến Ä‘á»™ng, khà thế rất lạ lùng, khiến cho Lý Thanh Hùng tức giáºn, hùng khà nổi lên.
- Láºp tức, chà ng rú lên má»™t tiếng, dùng môn “Không Không Chưởng†để đối phó.
Nhưng như thế chà ng đã sa và o kế hoạch của đối phương rồi!
Bởi vì lối biến Ä‘á»™ng của tráºn thế, cái lợi nhất là phải đợi cho đối phÆ°Æ¡ng ra tay trÆ°á»›c thì má»›i có kết quả tốt.
Lý Thanh Hùng đã ra tay trÆ°á»›c, là m cho Sói DÆ°Æ¡ng mừng rỡ, coi nhÆ° tráºn pháp của lão có cÆ¡ há»™i nuốt sống đối phÆ°Æ¡ng rồi.
NgÆ°á»i há» Lâu, nòng cốt trong tráºn vá»™i vã dùng má»™t chiêu “Vạn Hoa Phất Nguyệt†quất ngang qua bụng Lý Thanh Hùng.
NhÆ°ng Lý Thanh Hùng đâu phải tầm thÆ°á»ng, có thể để địch nhân thao túng.
HÆ¡n nữa “ Không Không Chưởng†của chà ng là má»™t môn kỳ há»c trong võ lâm hiện nay, còn chà ng thì bản thân lại có cả má»™t trăm năm công lá»±c. Bởi thế, má»›i mở đầu tráºn đấu, cả tráºn Ä‘á»u bao bá»c má»™t luồng bạch quang nhÆ° sÆ°Æ¡ng mù phủ kÃn.
Chỉ Trong chốc lát hinh ảnh của Lý Thanh Hùng hoà n toà n biến mất.
Thấy thế, mÆ°á»i ba tên thuá»™c hạ của Huỳnh Long SÆ¡n cÅ©ng không dám tráºm trá»…, chiêu thức biến liá»n liá»n!
Äừng bên ngoà i, ngÆ°á»i ta chỉ thấy những cái chá»›p, cái lắc của bóng ngÆ°á»i vÅ© Ä‘á»™ng, mà không còn thấy rõ được hình dáng ai là ai nữa.
Vòng vây lúc tiến lúc thối, chá»›p nhoáng nhÆ° Ä‘iện, bá»c Lý Thanh Hùng và o giữa.
Mặc dù váºy, đối vá»›i Lý Thanh Hùng chỉ là trò đùa! Nếu chà ng có ý thoát khá»i vòng vây thì cÅ©ng chỉ má»™t cái bung chân nhè nhẹ, thì chà ng cÅ©ng đủ thoát ra khá»i tráºn rồi.
Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân không biết nhÆ° váºy, lão Ä‘iá»u Ä‘á»™ng thế tráºn cà ng lúc cà ng mau lẹ hÆ¡n, và tin tưởng thế nà o cÅ©ng chiếm được phần thắng.
Chỉ loáng mắt, “ Tháºp Tam DÆ°Æ¡ng Trân†đã biến đến chiêu thứ chÃn rồi, chỉ còn bốn chiêu nữa là kết thúc.
Lão trố mắt nhìn Lý Thanh Hùng thì thấy chà ng như một cái bóng mỠbay lộn trong đám vũ khà như đang biễu diễn một trò đùa.
Lão tức mình quá, hà m râu dựng ngược đôi mắt đỠngầu.
Tuy nhiên, lão tin tưởng bốn chiêu biến hoá sau cùng má»›i là bốn chiêu thức ác liệt nhất của “Tháºp Tam DÆ°Æ¡ng Trân†Lão tá»± an ủi nhÆ° thế và vuốt râu lẩm bẩm:
- “Hừ! Thằng hỠLý kia! Thắng bại không phải kể ở lúc đầu mà phải kể và o lúc kết cục! Nơi đây phải là mồ chôn của ngươi rồi! Hà ! Hà …†Nghĩ như thế, lão đinh ninh là Lý Thanh Hùng đã mắc voà cạm bẫy nên lớn tiếng ra lệnh:
- Tháºp Xâm!
Lão có ngỠđâu mÆ°á»i ba tên thuá»™c hạ Ä‘ang đứng giữa tráºn Ä‘á»u bị Lý Thanh Hùng dùng “ Không Không Chưởng†trấn áp tinh thần đến mê man.
Nếu không nhá» lão lên tiếng ra lệnh đúng lúc thì có lẽ há» sẽ nháºn má»™t háºu quả tai hại không biết đâu mà kể.
Tiếng hô của Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân nhÆ° đánh thức và o tâm thần, cả mÆ°á»i ba ngÆ°á»i Ä‘á»u nhảy lùi lại mấy bÆ°á»›c lách tránh khá»i tầm chưởng lá»±c của Lý Thanh Hùng.
Lý Thanh Hùng cÅ©ng biết thế tráºn đã gần đến mức cuối. NhÆ°ng cà ng đến mức cuối thì chà ng lại cà ng phải cẩn tháºn hÆ¡n.
Khi nghe Sói DÆ°Æ¡ng hô lên tiếng “ Tháºp Xâm†chà ng biết chiêu nà y là má»™t đòn ác liệt.
Quả nhiên Lý Thanh Hùng vừa nghÄ© nhÆ° váºy, thì mÆ°á»i ba cao thủ Huỳnh Long SÆ¡n đã đồng thanh hét lên má»™t tiếng, mÆ°á»i ba con Ä‘ao vÅ© Ä‘á»™ng má»™t lượt nhắm Lý Thanh Hùng đâm tá»›i túi bụi.
Tiếng vÅ© khà vù vù, lẻng kẻng nhÆ° thiên binh vạn mã kéo nhau đến sa trÆ°á»ng.
Lý Thanh Hùng liếc mắt nhìn thấy xung quanh chà ng toà n là binh khÃ, à o ạt bủa tá»›i nhÆ° thác lÅ©, mà trong tay chà ng thì lại không có má»™t tấc sắt, biết cách nà o để chống đỡ bây giá».
Chà ng có thể váºn dụng thần công ra tà n sát mÆ°á»i ba cao thủ nà y nhÆ°ng là m nhÆ° thế thì tà n nhẫn quá, tuy nhiên nếu không xá» dụng thần công thì không còn cách nà o để tá»± vệ nữa.
Do dá»± má»™t lúc, bá»—ng chà ng nghÄ© ra được má»™t kế, chà ng rú lên má»™t tiếng chát chúa, rồi tung mình nhảy vá»t lên cao hÆ¡n ba trượng.
MÆ°á»i ba cao thủ Huỳnh Long SÆ¡n thấy thân pháp của Lý Thanh Hùng nhÆ° váºy chắc lưỡi khen thầm, chúng hợp lá»±c xông đến chém vụt xuống phÃa dÆ°á»›i chân chà ng, kiếm quang sáng loà nhÆ° Ä‘iện chá»›p.
Những lưỡi đao kia chỉ còn cách đôi già y của Thanh Hùng có một tấc.
Tháºt nguy hiểm! Nếu chà ng phóng mình cao má»™t chút nữa thì chà ng không chết thì cÅ©ng phải bị tà n táºt suốt Ä‘á»i.
Lục, Vạn, Kết ba ngÆ°á»i đứng bên ngoà i trông thấy cÅ©ng giáºt mình, toát mồ hôi lạnh.
Lý Thanh Hùng không dám cháºm trá»…, vá»™i đáp xuống đất nhÆ° cÅ©.
MÆ°á»i ba cao thủ xông và o chém hụt Ä‘á»u ngạc nhiên khi thấy Lý Thanh Hùng đáp ngÆ°á»i xuống đất mà vẫn giữ được thế thăng bằng.
Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân nhÆ° đã Ä‘oán trÆ°á»›c được việc nà y, tuy bá»n thuá»™c hạ của lão đã chém hụt chÆ°a hai mạng được Thanh Hùng, lão coi nhÆ° đã thà nh công, nên há»›n hở hô lá»›n:
- Tháºp Tam DÆ°Æ¡ng!
MÆ°á»i ba cao thủ trong tráºn Ä‘á»u ngạc nhiên!
“Tháºp Tam DÆ°Æ¡ng†là chiêu thế chót của kỳ tráºn. Theo lẽ phải biến qua “Thất Nhất Buá»™c†rồi đến “Tháºp Nhị lấn†và sau cùng má»›i đến “Tháºp Tam DÆ°Æ¡ng†chứ.
Tại sao Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân lại bá» hẳn hai chiêu thức của kỳ tráºn mà vá»™i kết thúc nhÆ° váºy?
Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân thấy bá»n thuá»™c hạ ngÆ¡ ngác, đã hiểu ý, nên cÆ°Æ¡ng quyết láºp lại mệnh lệnh:
- Tháºp Tam DÆ°Æ¡ng!
MÆ°á»i ba tên thuá»™c hạ không dám trả lá»i vá»™i đồng thanh ứng lên má»™t tiếng:
- Tháºp Tam DÆ°Æ¡ng!
Tức thì mÆ°á»i ba con Ä‘ao cá» lên má»™t lượt quây thà nh mÆ°á»i ba vòng tròn, từ cháºm đến mau lần.
Lý Thanh Hùng đứng trơ trơ giữa vòng, trố mắt nhìn đối thủ mà không hiểu gì cả.
Bởi vì, chúng chỉ vung đao mà không hỠbước tới một bước nà o, cứ đứng im một chỗ.
Chà ng thầm nghĩ:
- “Không lẽ bá»n nà y chỉ có ý biá»…u diá»…n mà chÆ¡i thôi sao?†Phải! Ai cÅ©ng nghÄ© nhÆ° váºy, vì cả mÆ°á»i ba ngÆ°á»i Ä‘á»u đứng nguyên má»™t chá»—, múa Ä‘ao vòng tròn mà không có cá» Ä‘á»™ng nà o khác.
Kế Anh Kiệt bÆ°á»›c đến gần Lục Ngá»c Hoa há»i nhá»:
- Lục cô nương! Cô nương trông chiêu thức nà y như thế nà o?
Lục Ngá»c Hoa nhìn sững trong tráºn đầu lắc lÆ° tỠý không hiểu.
Kết Anh Kiệt nói:
- Äó là chiêu “Tháºp Tam DÆ°Æ¡ng†má»™t kỳ chiêu Ä‘á»™c hiểm nhất trong tráºn, nó sẽ chuyển biến vô cùng khốc liệt, tôi sợ Lý Huynh ứng phó không lại.
Tiểu Bảo, Lục Ngá»c Hoa và Kết Anh Kiệt Ä‘á»u phải bụm mặt không dám nhìn nữa.
Ai nấy Ä‘á»u sá»ng sốt!
Thì ra, mÆ°á»i ba tên thuá»™c hạ củ Huỳnh Long SÆ¡n sau khi vÅ© Ä‘á»™ng Ä‘ao được má»™t lúc, thoạt nhiên thả tay phóng tá»›i.
MÆ°á»i ba con Ä‘ao bén nhá»n loang loáng bắng tung và o ngÆ°á»i Lý Thanh Hùng, nhÆ° mÆ°á»i ba mÅ©i phi tiêu khổng lồ.
Tháºt là khủng khiếp!
Lý Thanh Hùng nãy giỠđứng nhìn đối thủ múa Ä‘ao. Chà ng cho đó là má»™t mà n kịch vui, đâu ngá» mà n kịch vui ấy chÃnh là để kết thúc sanh mạng của chà ng.
Lúc mÆ°á»i ba lưỡi Ä‘ao phóng tá»›i, chà ng má»›i giáºt mình sá»±c tỉnh. NhÆ°ng đã trá»…, không còn cách nà o tránh né được nữa.
Trong lúc nguy hiểm, chà ng sá»±c nhá»› lại môn “Thiên Tiên Vô Cá»±c Lai Äiện†của Phong Äạo Nhân mà chà ng đã được luyện táºp. Chà ng liá»n váºn dụng phÆ°Æ¡ng pháp ấy để há»™ thân. NgÆ°á»i ta chỉ thấy Lý Thanh Hùng đứng im giữa rừng Ä‘ao, không há» tránh né, chẳng khác gì má»™t ngÆ°á»i bằng lòng tá»± tá».
Thái Ä‘á»™ đó của chà ng là m cho những ngÆ°á»i đứng xem bên ngoà i phải rợn óc, buá»™t miệng rú lên sợ thay cho chà ng.
NhÆ°ng việc sợ hãi của má»i ngÆ°á»i chỉ trong nháy mắt thì lại đổi thà nh ngạc nhiên!
MÆ°á»i ba mÅ©i Ä‘ao kia bay đến bên mình Lý Thanh Hùng, chÆ°a kịp đâm và o thì xung quanh chà ng có má»™t vùng “Vô Ảnh Tiên Thiên KHà Công†bao bá»c.
MÆ°á»i ba con Ä‘ao đó nhÆ° gặp phải đá nam châm, không đâm và o mà chỉ dÃnh lên trên áo của chà ng nhÆ° những con muá»—i dÃnh lên cháºu hồ váºy.
Những cây Ä‘ao sáng quắc ấy Ä‘eo lủng lẳng trên mình chà ng trông rất buồn cÆ°á»i.
Tiểu Bảo thấy váºy thÃch quá reo lên:
- Hay quá! Hùng thúc thúc bữa nay phát tà i rồi! Thúc thúc lấy của thiên hạ má»™t cách tà i tình quá! Hãy cho cháu má»™t và i con chÆ¡i con vui. Thúc thúc có nhiá»u quá, là m gì hết?
Vừa nói, hắn vừa cắm đầu chạy và o giữa tráºn không kể gì đến nguy hiểm.
Lý Thanh Hùng cÆ°á»i ha hả, nheo đôi mắt nìn nó nói:
-Thằng quá»·! Con Ä‘ao nà y là m bằng đất cả, có gì quý đâu mà ngÆ°Æ¡i ham. Nếu ngÆ°Æ¡i thÃch thì hôm nà o ta lá»±a cho má»™t con Ä‘ao tốt hÆ¡n con Ä‘ao nà y.
Tiểu Bảo há mồm cãi:
- Ồ Hùng thúc thúc đừng gạt cháu! Những con đao sáng quắc thế kia sao thúc thúc lại bảo nó là bằng đất.
Lý Thanh Hùng cÆ°á»i khúc khÃch, ngầm thâu luồng chánh khà lại, tức thì mÆ°á»i ba con Ä‘ao cùng má»™t lượt rÆ¡i xuống đất.
Tiểu Bảo nhảy và o lượm, nhưng còn ái ngại sợ Lý Thanh Hùng quở trách.
Lý Thanh Hùng mỉm cÆ°á»i nhin nó:
- Nếu ngÆ°Æ¡i thÃch thì ta cho ngÆ°Æ¡i tất cả đấy. Cứ và o mà lấy Ä‘i.
Tiểu Bảo reo lên một tiếng, hăm hở chạy và o nhặt đao lên.
Nhưng nó vừa sỠđến mấy con đao thì nó bỗng “ý†lên một tiếng, mặt mà y buồn xo, lẩm bầm:
- Äồ quá»·! không dùng được gì cả.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u trố mắt ra nhìn mà sững sốt.
Thì ra mÆ°á»i ba con Ä‘ao kia Ä‘á»u bị nát bấy tất cả. Tiểu Bảo nhặt lên con Ä‘ao nà o thì cÅ©ng chỉ còn má»™t đống tro.
Tại sao váºy?
Trong đầu má»i ngÆ°á»i nhÆ° loạn lên khi nhìn thấy câu chuyện lạ lùng ấy.
Chỉ số Ãt ngÆ°á»i tuyệt đỉnh cao thủ võ lâm nhÆ° Sói DÆ°Æ¡ng, Phỉ Báo, Nguyệt Lý Hằng Ng má»›i biết được đó là lý do gì mà thôi.
Lý Thanh Hùng nói với Sói Dương lão nhân:
- Vãn bối đã lãnh giáo qua kỳ tráºn của tiá»n bối rồi, mong tiến bối giao trả vị cô nÆ°Æ¡ng há» Äặng cho chúng tôi để chúng tôi kịp rá»i khá»i nÆ¡i đây.
Sói DÆ°Æ¡n lão nhân đã táºn mắt thấy tuyệt há»c của Lý Thanh Hùng, biết rằng võ công cÅ©a lão không thể nà o địch lại chà ng, và vị sÆ° huynh của lão cÅ©ng phải là đối thủ của chà ng nữa.
NhÆ°ng cô gái há» Äặng kia thì đã bị ngÆ°á»i bịt mặt cÆ°á»›p Ä‘em Ä‘i mất rồi, còn đâu mà trả lại cho chà ng.
Lá»i nói của Lý Thanh Hùng không phải lão không nghe, nhÆ°ng lão không thể nà o trả lá»i được.
Nếu lão Ä‘em sá»± tháºt trình bà y vá»›i Lý Thanh Hùng chắc gì chà ng đã tin.
Hơn nữa, lão còn có bà y một một độc kế khác để hai mạng chà ng, cho nên lão cố là m tai ngơ mắt điếc, đứng im không nói gì cả.
Lý Thanh Hùng há»i Ä‘i há»i lại mấy lần vá»›i giá»ng khiêm tốn mà vẫn không thấy Sói DÆ°Æ¡ng trả lá»i, chà ng nổi giáºn hét lên má»™t tiếng chát chúa, nghiến răng nói:
- Sói DÆ°Æ¡ng lão quá»·! TA coi bá»™ ngÆ°Æ¡i lÆ°Æ¡ng tâm chẳng là nh. NgÆ°Æ¡i cố ý không chịu giao trả Äặng cô nÆ°Æ¡ng cho ta, nếu ngÆ°Æ¡i dám nói ngay mặt ta má»™t tiếng “không†thì ta láºp tức dùng máu rá»a sạch Huỳnh Long SÆ¡n cho ngÆ°Æ¡i xem, dẫn là má»™t con gà , má»™t con chó ta cÅ©ng không bá» qua.
Sói DÆ°Æ¡ng lã nhân nghe nói giáºt nẩy ngÆ°á»i, nét sợ sệt thoáng qua trong đôi mắt hung bạo của lão.
Lão mỉm cÆ°á»i để trấn an qua giây phút kinh hãi, lão bÆ°á»›ng bỉnh nói:
- Tiểu tá» ngÆ°Æ¡i đừng có phách lối, ngÆ°Æ¡i tưởng cáºy và o má»™t chút Ãt công lá»±c đó, là ngÆ°Æ¡i có thể bắt nạt được lão phu Æ°? NgÆ°Æ¡i thá» lấy máu rá»a Huỳnh Long SÆ¡n ta xem nà o?
Lý Thanh Hùng cÆ°á»i dà i:
- Hay lắm! Hôm nay nếu ngÆ°Æ¡i không chịu giao ra vị cô nÆ°Æ¡ng há» Äặng, thì Lý Thanh Hùng nà y quyết không thôi.
Chà ng quay lại nói vá»›i Tiểu Bảo, Lục Ngá»c Hoa và Kết Anh Kiệt:
- Chúng ta tiến lên!
Không đợi chà ng nói hai lá»i, ba ngÆ°á»i nà y đã sẵn sà ng chiến đấu.
Tiểu Bảo vung cái khoanh lên, thứ vÅ© khà nà y không phải tầm thÆ°á»ng, Nguyệt Lý Hằng Nga vung “ Cuồng Phong Äại†thứ vÅ© khà lợi hãi nhất của nà ng, còn Kết Anh Kiệt thì múa Ä‘ao, cả ba tiến tá»›i má»™t lượt.
Tĩểu Bảo xông và o trÆ°á»›c đã tróc ngÆ°á»i há» Lâu, vá»›i chiếc vont khoanh cá»™ng vá»›i thân pháp ảo diệu, đứa nhá» nà y là m cho ngÆ°á»i há» Lâu phải mệt vá»›i nó.
Trong lúc đó Nguyệt Lý Hằng Nga cÅ©ng không đến nổi cháºm chạp. Nà ng vung “Cuồng Phong Äại†đánh và o đám thuá»™c hạ của Huỳnh Long SÆ¡n.
Kết Anh Kiệt xông và o trợ lực.
Má»™t bên là ba ngÆ°á»i, má»™t bên là mÆ°á»i ba cao thủ.
Tuy Nguyệt Lý Hằng Nga võ công thâm háºu song đánh vá»›i má»™t số đông ngÆ°á»i cÅ©ng không thể nà o thắng nổi, mặc dù đã có Kết Anh Kiệt giúp sức.
Äánh chừng và i mÆ°Æ¡i hiệp, mÆ°á»i hai tên thuá»™c hả của Huỳnh Long SÆ¡n lợi dụng số ngÆ°á»i vây hãm Nguyệt Lý Hằng Nga và Kết Anh Kiệt và o giữa.
Tuy nhiên, những ngÆ°á»i nà y đã mất hét binh khÃ, chi lo bao vây và chống đỡ, không dám công nữa.
Nguyệt Lý Hằng Nga và Kết Anh Kiệt nhắm và o được điểm ấy hét lên một tiếng, hai vũ khà hợp nhau công ra một lượt, thế mạnh như vũ bão.
Tức thì vòng vây của mÆ°á»i hai tên cao thủ vỡ tan, há» lùi ra sau hÆ¡n năm bÆ°á»›c.
Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân chÆ°a tham chiến, thấy thế vá»™i kêu má»™t tên thuá»™c hạ lấy vÅ© khà trang bị cho mÆ°á»i hai tên thuá»™c hạ kia.
Lúc ấy Kế Anh Kiệt đã nhảy ra ngoà i vòng vây, dùng Ä‘ao chém và o. Riêng Nguyệt Lý Hằng Nga thì vẫn má»™t mình vá»›i “Cuồng Phong Äại†chống cá»± vá»›i bá»n thuá»™c hạ của Huỳnh Long SÆ¡n.
Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân thấy Kết Anh Kiệt là đứa phản phúc, lòng tức giáºn nổi lên không sao chịu được. Lão hét lên má»™t tiếng phóng mình tá»›i chá»™p và o thiêng linh cái của Kế Anh Kiệt.
Kế Anh Kiệt thất kinh, Ä‘Æ°a Ä‘ao ra đỡ, Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân láºp tức thu tay vá», rồi rút Ä‘ao chém tá»›i má»™t nhát tháºt mạnh.
So vỠcông lực Kết Anh Kiệt là m sao đỡ nổi nhát đao của Dói Dương lão nhân.
Hai con đao vừa chạm nhau, cả cánh tay của Kết Anh Kiệt tê cứng, và hổ khẩu toét ra máu chảy ròng ròng. Còn con đao như muốn rơi xuống.
Sói Dương lão nhân lúc nà y như một con hổ đói, không còn có một chút nhân tánh nà o. Lão lộn ngược con đao lại chém và o cổ Kết Anh Kiệt.
Kế Anh Kiệt thất kinh, lùi lại hai bÆ°á»›c dùng thế “ Thiết Bản Kiá»u†lách mình sang má»™t bên, nhÆ°ng đã muá»™n, thân mình liểng xiểng gần nhÆ° muốn ngã, và lưỡi đã đã ká» cổ.
Bá»—ng nhiên… Má»™t tiếng hét lanh lãnh vang lên, Nguyệt Lý Hằng Nga nhảy phóc qua khá»i đám thuá»™c hạ của Huỳnh Long SÆ¡n nhÆ° má»™t vệt khói, tung “Cuồng Phong Äại†ra đỡ nhát Ä‘ao của Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân, cứu mạng cho Kế Anh Kiệt.
Bên kia Hà i Nhi Thần Äồng Vạn Tiểu Bảo đã đấu vá»›i ngÆ°á»i há» Lâu quá mÆ°á»i hiệp.
Lúc đầu má»›i nhảy và o, Tiểu Bảo cứ đùa giỡn, không xuất chiêu, chỉ dùng thân pháp nhảy tá»›i nhảy lui cố trêu tức ngÆ°á»i há» Lâu mà thôi.
Mãi đến mÆ°á»i hiệp rồi mà ngÆ°á»i há» Lâu vẫn không thằng được nó.
NgÆ°á»i há» Lâu thấy váºy thầm nghÄ©:
“Mình là cao thủ hạng nhất, hạng nhì của môn hạ Huỳnh Long SÆ¡n mà đấu vá»›i thằng quá»· con nà y thì còn giá trị gì. Ta nên sá»›m kết thúc sinh mạng của nó, để Ä‘Æ°Æ¡ng đầu vá»›i thằng há» Lý kia má»›i xứng!†Tiểu Bảo tuy giao đấu, nhÆ°ng đôi mắt không rá»i việc quan sát. Nó cảm thông được sá»± nhục nhã của ngÆ°á»i há» Lâu nên nhe răng cÆ°á»i há» há» nói:
- Thằng ăn trộm chó! Ngươi võ nghệ bao nhiêu mà cũn mang danh cao thủ võ lâm.
Ta đã đấu vá»›i ngÆ°Æ¡i mÆ°á»i bảy chiêu rồi, chỉ còn ba chiêu nữa là ta sẽ lấy mạng ngÆ°á»i.
NgÆ°á»i há» Lâu bị thằng bé khinh khi nhÆ° váºy mặt Ä‘á» hầm hầm, đôi mắt trợn ngược lên, hắn quát to:
- Thằng con nÃt còn hôi sữa tháºt dại khá», ngÆ°Æ¡i không biết ta nhân từ không muốn cho hồn ngÆ°Æ¡i Ä‘i chầu diêm chúa sao? Nếu ngÆ°Æ¡i còn nói dốc, trong ba chiêu nữa ta không đánh chết ngÆ°Æ¡i thì ta không phải là ngÆ°á»i há» Lâu.
ChÆ°a dứt lá»i, thì hắn đã phát chưởng đánh ra má»™t chiêu “ Tiên Nhân Dẫn Lộ†đẩy và o mặt Tiểu Bảo.
Tiểu Bảo vừa tránh né, vừa trêu tức:
- Thằng ăn trá»™m chó! NgÆ°Æ¡i há» Lâu hay không phải há» Lâu mặc kệ ngÆ°Æ¡i. Nếu trong ba chiêu nữa mà ngÆ°Æ¡i không Ä‘á»™ng đến ta má»™t sợi lông thì ngÆ°Æ¡i gá»i ta má»™t tiếng “ Cha†là được rồi.
NgÆ°á»i há» Lâu không thèm nói nữa, nghiến răng ngầm váºn ná»™i lá»±c chặt xéo qua vai Tiểu Bảo má»™t chưởng rất mạnh.
Tiểu Bảo giả cách miệng la ôi ối, rồi dùng thân pháp phóng mình lên nhÆ° má»™t vệt khói, mượn thế đánh của đối phÆ°Æ¡ng bay vòng ra sau lÆ°ng của ngÆ°á»i há» Lâu.
Lúc chân chưa đáp xuống, Tiểu Bảo đã tống tới một chương.
“Bạch!†NgÆ°á»i há» Lâu chÆ°a kịp quay đầu lại thì đã bị má»™t chưởng liểng xiểng. Tuy váºy, công lá»±c của Tiểu Bảo còn non ná»›t nên má»™t chưởng đó không là m cho ngÆ°á»i há» Lâu bị thÆ°Æ¡ng.
Äợi cho đối phÆ°Æ¡ng quay lại, Tiểu Bảo nhe răng cÆ°á»i hì hì nói:
- Thằng ăn trá»™m cho! Bây giá» ngÆ°Æ¡i chịu gá»i ta bằng gì?
NgÆ°á»i há» Lâu Ä‘á» mặt, đôi mắt trắng toát nhÆ° muốn nhảy đến nuốt sống Tiểu Bảo.
Hắn nói:
- Oắt con! Xem đây!
Tức thì hắn tung song chưởng đánh ra má»™t lượt hai chiêu “Diệp Thức Äoạt Hồnâ€, chiêu thế cá»±c kỳ lợi hại.
Tiểu Bảo thất kinh, liá»n xá» dụng môn “ Liên Hoà n CÆ°á»›c†má»™t chân đá và o mặt, còn má»™t chân đá và o bụng đối phÆ°Æ¡ng.
NgÆ°á»i há» Lâu không ngá» Tiểu Bảo lại liá»u lÄ©nh nhÆ° váºy, hắn thất kinh thu chưởng lại để thủ thế, nhÆ°ng không còn kịp nữa, thân pháp Tiểu Bảo quá nhanh, chân hắn đã đá trúng và o miệng ngÆ°á»i há» Lâu.
Bách! Bách!
NgÆ°á»i há» Lâu liểng xiểng lùi lại hai bÆ°á»›c, ngã xuống, máu miệng vá»t ra đỠối, mấy cái răng cá»a bị gãy hết.
Tuy không nguy hiểm gì đến tánh mạng, nhÆ°ng Ä‘au quá ngÆ°á»i há» Lâu không gượng dáºy nổi nữa.
Tiểu Bảo có tà nh hà i hÆ°á»›c, nó định qua ba chiêu sẽ hạ địch thủ, nhÆ°ng má»›i có hai chiêu mà đã đánh đối phÆ°Æ¡ng gãy răng rồi nên nó thÃch chà quá chá»n vá»n nhảy tá»›i, nói lá»›n:
Ha… ha! Ba ngà y mà nằm ngủ, không sợ quá»· phạt mà y sao? Hãy dáºy mau! Con Æ¡i! Cha thÆ°Æ¡ng con lắm! Con đã phục tà i của cha chÆ°a?
Phỉ Báo lão nhân nãy giỠđứng xem, đợi Lý Thanh Hùng nhảy và o ứng chiêu thì lão sẽ ra tay.
NhÆ°ng lão thấy Lý Thanh Hùng vẫn đứng yên má»™t chá»—, còn Tiểu Bảo đánh ngã ngÆ°á»i há» Lâu kia rồi mà còn buông lá»i chế nhạo nữa, lão tức quá không chịu được phóng mình nhảy đến, dùn bà n tay năm ngón chúm lại chụp và o đầu Tiểu Bảo.
Thằng bé Ä‘ang hà há»ng, thấy Phỉ Báo lão nhân nhảy đến vá»›i thân hình to lá»›n nhÆ° con bò má»™ng, hét lên nhÆ° sấm:
- Thằng bé sá» lá! Nà y, nà y ngÆ°Æ¡i có giá»i thì thá» vá»›i ông và i chiêu, ông sẽ xác ngÆ°Æ¡i ra!
Vừa nói, Phỉ Báo lão nhân đã vươn tay đến Tiểu Bảo.
Thằng bé thấy bá»™ tịch của PHỉ Báo lão nhân sợ hãi, phi thân nhảy vá»t lên hÆ¡n má»™t trượng, vung hai chiếc vòng khoanh Ä‘áºp xuống.
Phỉ Báo lão nhân vá»™i rút tay vá», nói:
- Ã! Thằng nhá» nà y dữ quá, hèn gì nó lại đánh thắng tên há» Lâu.
Lão liá»n váºn dụng hai mÆ°Æ¡i năm công lá»±c mà lão đã khổ công rèn luyện tại Lan SÆ¡n để đối phó vá»›i Tiểu Bảo.
Bên kia Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân má»™t mình đánh vá»›i hai ngÆ°á»i.
NhÆ°ng tháºt ra chỉ có má»™t mình Nguyệt Lý Hằng Nga, còn Kế Anh Kiệt thì lúc nãy đã bị thÆ°Æ¡ng nên công lá»±c đã Ä‘uối Ä‘i. Hắn chỉ còn đủ sức phụ hoa. chứ không đáng sợ nữa.
Cây Ngấn Liên Äao của Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân rất lợi hại, lão múa vun vút nhÆ° muôn đạo hà o quang. Tuy nhiên lão lại gặp phải thứ vÅ© khà của địch cÅ©ng không kém phần sắc bén, đó là “ Cuồng Phong Äại†của Nguyệt Lý Hằng Nga Lục Ngá»c Hoa.
“Cuồng Phong Äại†của Lục Ngá»c Hoa có thể má»m, cứng, thẳng, cong tùy theo ý muốn, hoà hợp vá»›i môn tuyệt há»c của Thiên SÆ¡n Thần Ni Là “Cuồng Phong Äại Pháp†nên rất là lợi hại.
Vì váºy cây Ä‘ao của Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân không là m hại đến Lục Ngá»c Hoa nổi.
Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân là má»™t kẻ Ä‘a mÆ°u. Tuy lão giao đấu vá»›i Lục Ngá»c Hoa, song đôi mắt cÅ©a lão luôn luôn dò chừng thế tráºn.
Lão thấy lúc nà y bên lão đã có mÆ°á»i hai tên thuá»™c hạ rãnh tay, còn bên đối phÆ°Æ¡ng thì Lý Thanh Hùng cÅ©ng chÆ°a dá»± chiến.
Nếu lão ra lệnh cho mÆ°á»i ha tên thuá»™c hạ xông và o tráºn thì tất nhiên Lý Thanh Hùng sẽ nhảy và o.
Bản lãnh của Lý Thanh Hùng không phải tầm thÆ°á»ng, nếu chà ng đã dá»± chiến thì khó có ai địch nổi.
Nghĩ như thế, Sói Dương lão nhân sanh ra một ác ý:
“TrÆ°á»›c hết ta phải nhẫn nhục, tìm cách hại thằng tiểu tá» bệnh hoạn nà y đã. Nó mà còn đó thì Huỳnh Long SÆ¡n không yên vá»›i nó được.†Lão láºp tức công tá»›i ba chiêu tuyệt kỹ là m cho Lục Ngá»c Hoa phải lùi lại ba bÆ°á»›c.
Lão không tiến tới, à m lại hô lớn:
- Tất cả hãy dừng tay!
Má»i ngÆ°á»i Ä‘ang chiến đấu, nghe tiếng la hét của lão bá»—ng dang cả ra.
Lão dõng dạc, hÆ°á»›ng vá» giữa tráºn nói:
- Huỳnh Long SÆ¡n đã hai mÆ°Æ¡i năm nay chÆ°a từng gặp được má»™t đối thủ tuyệt đỉnh võ lâm nhÆ° ngà y hôm nay. Chúng ta may mắn được há»™i ngá»™ vá»›i Lý thiêu hiệp tháºt là dịp hiếm có, lòng lão phu thấy rất là hân hoan, tiện đây lão phu cống hiến cho Lý thiếu hiệp má»™t trò chÆ¡i, chẳng biết Lý thiếu hiệp có chấp thuáºn chăng?
Lý Thanh Hùng nghe giá»ng nói của lão đã Ä‘oán biết đó là má»™t âm mÆ°u, tuy chà ng chÆ°a rõ đó là trò chÆ¡i gì mà Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân đã nói.
Chà ng suy nghĩ một lúc, rồi đáp:
- Äược! Kẻ hèn nà y không từ chối ý muốn của lão tiá»n bối, nhÆ°ng trÆ°á»›c khi trÆ¡i chò trÆ¡i đó, xin lão tiá»n bối hãy giao trả Äặng cô nÆ°Æ¡ng cho chúng tôi đã.
Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân cÆ°á»i ha hả nói:
- Lão phu bình sanh không nói hai lá»i, cái trò chÆ¡i mà lão phu sắp bà y ra là má»™t thế tráºn, nếu thiếu hiệp phá nổi thì từ đây vá» sau lão phu sẽ không ló mặt trên giang hồ nữa. Còn vá» việc Äặng cô nÆ°Æ¡ng chÃnh lão phu đã trình bà y vá»›i thiếu hiệp là nà ng đã bị bá»n ngÆ°á»i bịt mặt cÆ°á»›p Ä‘i mất rồi, dẫu lão phu có muốn giao trả cho thiếu hiệp cÅ©ng chẳng được nữa.
Lý Thanh Hùng tái mặt, thá» dà i há»i lại:
- Äặng cô nÆ°Æ¡ng không có tại Huỳnh Long SÆ¡n nà y tháºt sao?
Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân gáºt đầu, nói vá»›i giá»ng quả quyết:
- Phải! Lão phu đã hÆ¡n bảy mÆ°Æ¡i tuổi đầu, chÆ°a há» nói dối vá»›i ai bao giá».
Lý Thanh Hùng thất vá»ng:
- Nếu váºy chúng tôi còn ở lại đây là m gì? Xin cáo từ.
Chà ng toan gá»i Tiểu Bảo và Lục Ngá»c Hoa ra Ä‘i, thì Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân đã ngá»a mặt lên trá»i cÆ°á»i má»™t trà ng dà i, nói:
- Huỳnh Long SÆ¡n không phải là nÆ¡i ai muốn tá»›i lúc nà o cÅ©ng được, Ä‘i lúc nà o cÅ©ng được. Các ngÆ°Æ¡i đã đả thÆ°Æ¡ng má»™t số thuá»™c hạ của ta lại còn chiêu dụ Kế Anh Kiệt phản đảng, thù đó ta chÆ°a trả thì các ngÆ°Æ¡i là m sao ra khá»i núi nà y.
Lý Thanh Hùng nổi giáºn:
- Thế thì các ngươi muốn gì?
- Muốn Ä‘i thì phải giải phá thế tráºn của ta đã.
- Tráºn gì?
- “Tứ DÆ°Æ¡ng Tráºn†Lý Thanh Hùng cÆ°á»i ha hả:
- Dẩu phải giá phá mÆ°á»i tráºn “ Tứ DÆ°Æ¡ng†ta cÅ©ng chẳng sợ, chỉ vì lúc nà y ta Ä‘ang nóng lòng lo sá»± an nguy của Äặng cô nÆ°Æ¡ng, nên không có thì giá» trao thù kết oán vá»›i các ngÆ°Æ¡i mà thôi.
Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân nói khÃch:
- Theo ta tưởng, dầu ngÆ°Æ¡i có đủ ba đầu sáu tay cÅ©ng không dám phá tráºn “Tứ DÆ°Æ¡ng†của ta. Tráºn nà y chỉ gồm có bốn con quạ mà thôi.
Lý Thanh Hùng nghe nói lạ tai há»i:
- Láºp tráºn bằng chim quạ Æ°?
- Phải!
- Ồ! Quạ thần của ngươi đã bị ta đánh chết rồi! Loà i quạ ấy có gì lạ!
Sói DÆ°Æ¡ng Lão nhân cÆ°á»i:
- Ngươi có thể đánh chết một con mà không thể đánh chết bốn con được. Nó sẽ xé xác ngươi ra là m trăm mảnh.
Lý Thanh Húng nóng lòng hét:
- Äược! NgÆ°Æ¡i dẫn quạ của ngÆ°Æ¡i đến đây.
Sói Dương lão nhân nói:
- Thiếu hiệp can đảm lắm! NhÆ°ng muốn phá tráºn “Tứ DÆ°Æ¡ng†của lão phu xin má»i thiếu hiệp Ä‘i vá»›i lão phu đến “Nhất Tiên Cốcâ€.
Lý Thanh Hùng vốn tánh cang cÆ°á»ng, liá»n quay lại gá»i Tiểu Bảo, Nguyệt Lý Hằng Nga và Kế Anh Kiệt cùng Ä‘i.
Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân là ngÆ°á»i thâm Ä‘á»™c thấy váºy mừng rỡ quay lại nói vá»›i Phỉ Báo:
- SÆ° huynh! Hãy gá»i thuá»™c hạ thả quạ ra nÆ¡i “Nhất Tiên Cốc†mà đợi tôi.
Dứt lá»i, lão quay lại nói vá»›i Lý Thanh Hùng:
- Qúy vị từ Ä‘Æ°á»ng xa đến đây, bây giá» quá giá» ngá» rồi, nếu tin lão thi xin dùng tạm má»™t bữa cÆ¡m đạm bạc tại Huỳnh Long SÆ¡n nà y rồi sẽ Ä‘i cÅ©ng chẳng muá»™n.
Lý Thanh Hùng lắc đầu:
- Không cần! Tốt nhất chúng tôi tìm được Äặng cô nÆ°Æ¡ng là hÆ¡n.
Tiểu Bảo đứng một bên xen và o:
- Hùng thúc thúc! TrÆ°á»›c sau gì chúng ta cÅ©ng phải đánh má»™t tráºn. Nếu bây giá» không ăn thì chốc nữa không có đủ tinh thần giao đấu đâu.
Lý Thanh Hùng thấy bá»™ mặt nhăn nhó của nó không nhịn cÆ°á»i được, chà ng cau mà y gắt:
- Thằng quá»·! Cả ngà y chỉ biết nghÄ© đến ăn. NgÆ°Æ¡i không sợ ngÆ°á»i ta cÆ°á»i sao?
NgÆ°á»i ta đánh giá ngÆ°Æ¡i là má»™t thằng ăn xin rồi.
Tiểu Bảo mặt lấm lét, nói thêm:
- Ä‚n uống là chuyện cần thiết của con ngÆ°á»i, tại sao đòi ăn lại có ngÆ°á»i cÆ°á»i mình?
Lý Thanh Hùng vỗ và o vai nó:
- Thôi được! Äể khá»i mất thì giá», chúng ta gói cÆ¡m theo dá»c Ä‘Æ°á»ng ăn cÅ©ng được.
Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân láºp tức sai ngÆ°á»i Ä‘i lấy cÆ¡m và nói vá»›i Lý Thanh Húng:
- Chúng ta Ä‘i cháºm cháºm, chá»— nà y cách “ Nhất Tiên Cốc†không xa lắm, còn cÆ¡m nÆ°á»›c thì sẽ có ngÆ°á»i mang đến.
Dứt lá»i lão Ä‘i trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng bốn ngÆ°á»i Lý Thanh Hùng theo sau Ä‘i vá» phÃa hẻm núi.
Kế Anh Kiệt Ä‘i gần lại Lý Thanh Hùng ká» tai nói nhá»:
- Lý huynh! “Tứ DÆ°Æ¡ng Tráºn†là má»™t kỳ tráºn lợi hại nhất của Sói DÆ°Æ¡ng lão quái, tôi từ lúc gia nháºp và o Huỳnh Long SÆ¡n đến nay cÅ©ng chỉ má»›i nghe thôi chứ chÆ°a há» thấy lão quái đó bố tráºn bao giá», Lý huynh cÅ©ng nên tháºn trá»ng má»™t chút.
Lý Thanh Hùng nói:
- Kế huynh lo lắng nhÆ° thế cÅ©ng phải, song ta nhắm lão quái đó cÅ©ng chẳng có gì đặc biệt ngoà i cái lÆ°Æ¡ng tâm hiểm Ä‘á»™c. Ta mong là m xong việc nà y rồi gấp rút Ä‘i tìm Äặng cô nÆ°Æ¡ng kẻo trá»….
Hai ngÆ°á»i Ä‘ang nói chuyện vá»›i nhau thì Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân Ä‘i trÆ°á»›c bá»—ng dừng chân lại, quát má»™t tiếng lá»›n:
- Ai đó!
|
|
|
| |