Há»’I 6
Thiên Hồ song tú
Lúc tỉnh lại Quan Vân Há»™i cứ ngỡ bản thân vừa trải qua má»™t cÆ¡n ác má»™ng đã kéo quá dà i và dà i nhÆ° cả má»™t kiếp ngÆ°á»i.
Và sở dÄ© Quan Vân Há»™i có cảm giác nhÆ° thế vì quanh thân lúc nà y ngoà i hai gÆ°Æ¡ng mặt xa lạ Ä‘ang săm soi nhìn nhÆ° chỠđợi Quan Vân Há»™i hồi tỉnh thì dù còn có thêm má»™t mặt nÆ°á»›c gợn sóng lăn tăn cứ nhấp nhô ẩn hiện ở phÃa sau má»™t be thuyá»n gá»— nhÆ°ng tiếc thay đó chỉ là má»™t mặt nÆ°á»›c chÆ°a đủ to rá»™ng để gá»i là mặt biển cả nhÆ° Quan Vân Há»™i vẫn nhá»› đã vừa bị rÆ¡i xuống.
Má»™t trong hai gÆ°Æ¡ng mặt vì quan tâm nên lo lắng cất tiếng há»i Quan Vân Há»™i :
- NgÆ°Æ¡i tháºt sá»± tỉnh chÆ°a? Khiếp tháºt, chỉ có thể là kẻ xa lạ vì lần đầu lân la tìm đến nhánh sông nhá» nà y, lại không am hiểu thủy tÃnh nên ngÆ°Æ¡i má»›i gặp cảnh suýt nữa thì nạp mạng cho hà bá. Chứ nếu không phải thế, đã lâu lắm rồi quanh đây nà o có ai suýt bị chết Ä‘uối nhÆ° ngÆ°Æ¡i?
GÆ°Æ¡ng mặt thứ hai thì Ãt lá»i hÆ¡n và khi lên tiếng thì chỉ để trách mắng chủ nhân của gÆ°Æ¡ng mặt thứ nhất :
- Äủ rồi, Hà nhi. NgÆ°Æ¡i không thấy y chỉ má»›i tỉnh lại sao? Hãy giúp y những gì cần giúp, thay vì cứ huyên thuyên lắm lá»i.
Dứt lá»i, gÆ°Æ¡ng mặt thứ hai liá»n xoay Ä‘i chỉ kịp lÆ°u lại cho Quan Vân Há»™i ấn tượng đó là má»™t gÆ°Æ¡ng mặt rắn rá»i dù đầy cÆ°Æ¡ng nghị nhÆ°ng chẳng hiểu sao vẫn cứ bá»™c lá»™ vẻ gì đó tháºt xa vắng.
Chợt chủ nhân của gương mặt thứ nhất cố thì thà o cho Quan Vân Hội nghe :
- SÆ° phụ ta thì lúc nà o cÅ©ng váºy, không bao giá» mở miệng để khen ai, ngược lại nhất định phải tìm ra Ä‘iá»u gì đó để mắng. NhÆ°ng ngÆ°Æ¡i đừng nghÄ© đấy là vì sÆ° phụ ta có ác ý, kỳ thá»±c thì chỉ vì tÃnh khà vốn váºy. NgÆ°Æ¡i chá»› có để tâm là m gì.
Và Quan Vân Há»™i quả tháºt không để tâm đến Ä‘iá»u đó. Vì cá»› Quan Vân Há»™i chỉ để tâm đến những gì xảy ra cho bản thân mà thôi.
- Tá»· vừa bảo đây chỉ là má»™t nhánh sông nhá»? Ở đâu váºy?
GÆ°Æ¡ng mặt ná» chợt vụt cÆ°á»i tháºt to, đồng thá»i còn réo gá»i sÆ° phụ, là chủ nhân của gÆ°Æ¡ng mặt rắn rá»i vừa bá» Ä‘i :
- SÆ° phụ có biết gì không. Y vừa gá»i hà i nhi là tá»· tá»·. Äã có ngÆ°á»i gá»i hà i nhi là tá»· rồi đấy, sÆ° phụ. Ôi... ThÃch quá! Ha ha...
Láºp tức có tiếng của vị sÆ° phụ vang lên nhÆ°ng lại là để mắng :
- Có gì đáng để cÆ°á»i, để thÃch hở, Hà nhi? Y vừa má»›i tỉnh lại, sau má»™t phen lâm nguy ngỡ đã mất mạng, thần trà y dÄ© nhiên phải thất thÆ°á»ng, có quà ng xiên gá»i ngÆ°Æ¡i là cô cô hay là gì khác Ä‘i nữa thì cÅ©ng là điá»u dá»… hiểu. Thôi, đừng quấy nhiá»…u ta nữa, có để yên cho ta Ä‘Æ°a thuyá»n cáºp bá» không nà o.
Hà nhi sa sầm nét mặt, quay lại với Quan Vân Hội và thầm thì lầu bầu :
- Lại mắng?! DÆ°á»ng nhÆ° Bạch Thúy Hà nà y được sinh ra chỉ để nghe mắng hay sao ấy.
Quan Vân Hội áy náy lên tiếng :
- CÅ©ng là lá»—i của tại hạ. Lẽ ra đừng hồ đồ gá»i cô nÆ°Æ¡ng là tá»· thì đâu đến ná»—i để cô nÆ°Æ¡ng bị mắng.
Äôi mắt to Ä‘en của Bạch Thúy Hà chợt trợn quắc lên :
- Nà y là nam nhi đại trượng phu, ngÆ°Æ¡i đã gá»i thế nà o thì cứ thế ấy mà gá»i nghe chÆ°a? Huống hồ ngÆ°Æ¡i vị tất có niên ká»· vượt trá»™i hÆ¡n ta. Nói xem nà o ngÆ°Æ¡i đã được bao nhiêu niên ká»·? MÆ°á»i bảy hay mÆ°á»i tám?
Quan Vân Há»™i cÆ°á»i gượng :
- Chẳng là tá»· đã mÆ°á»i bảy rồi sao? Nếu váºy đệ quả tháºt hãy còn kém, gá»i là tá»· cÅ©ng không có gì quá đáng.
Bạch Thúy Hà reo lên cÆ°á»i :
- CÅ©ng là ngÆ°Æ¡i tá»± nói đấy nhá. Cấm ngÆ°Æ¡i sau nà y tùy tiện thay đổi đấy. Mà nà y, lúc nảy nhÆ° ngÆ°Æ¡i có há»i đây là má»™t nhánh sông nằm ở đâu, đúng không? Váºy thì lạ tháºt đấy, ngÆ°Æ¡i tá»± lân la tìm đến đây để rồi lâm nạn chÃnh là ngÆ°Æ¡i, tháºt vô lý nếu bảo ngÆ°Æ¡i không há» biết đây là địa phÆ°Æ¡ng nà o.
Quan Vân Hội chỉ biết thở dà i và than :
- Äệ Ä‘ang tá»± hồ nghi, cho rằng bản thân ắt đã bị cuốn trôi rất xa, đến táºn nhánh sông nhá» nà y. Vì chá»— đệ bị rÆ¡i xuống là má»™t mặt nÆ°á»›c rất rá»™ng, rá»™ng lắm, không phải nhá» nhÆ° nhánh sông nà y.
Bạch Thúy Hà gáºt gù và má»™t lần nữa chợt gá»i vang :
- Sư phụ. Y bảo y bị trôi rất xa, sau mới đến chỗ có nhánh sông nhỠnà y. Sư phụ nghĩ sao?
SÆ° phụ của Bạch Thúy Hà quả tháºt là hạng ngÆ°á»i luôn tìm được lý do để mắng.
- Thế chẳng phải ngay từ đầu ta đã Ä‘oán nhÆ° thế rồi sao? Hãy nhá»› đấy, muốn trở thà nh cao thủ võ lâm đâu phải ngÆ°Æ¡i chỉ cần có bản lãnh cao minh là đủ. Còn phải biết nháºn định tháºt tinh tế vá» má»i Ä‘iá»u xảy ra quanh ngÆ°Æ¡i. Và chỉ riêng Ä‘iá»u đó thôi, quả tháºt ngÆ°Æ¡i vẫn còn kém, kém lắm khiến ta cà ng lúc cà ng thất vá»ng vá» ngÆ°Æ¡i.
Quan Vân Há»™i giáºt mình :
- Lệnh sÆ° là m sao Ä‘oán biết má»™t cách chuẩn xác, đệ không há» lâm nạn tại nÆ¡i nà y? Rốt cục lại, tá»· và sÆ° phụ tá»· đã tìm thấy đệ ở đâu? Nếu không phải tìm thấy ở đây cá»› sao chúng ta cứ lênh đênh mãi thế nà y, chÆ°a cáºp bá»?
Bạch Thúy Hà chợt bĩu môi, tỠra đắc ý :
- NgÆ°Æ¡i không nghe sÆ° phụ ta vừa bảo gì sao? Cho ngÆ°Æ¡i hay, gì thì gì sÆ° phụ ta chÃnh là nhân váºt luôn có những nháºn định chuẩn xác nhất, khiến bất luáºn ai nếu thoạt nghe còn chÆ°a chịu tin thì khi sá»± việc xảy ra đúng nhÆ° váºy ngÆ°á»i đó không những tin mà còn vạn phần bá»™i phục.
Quan Vân Hội cũng tỠra thán phục :
- Váºy theo lệnh sÆ° Ä‘oà n thì đệ đã lâm nạn nhÆ° thế nà o?
Bạch Thúy Hà có cơ hội tán dương sư phụ :
- SÆ° phụ ta Ä‘oán ngÆ°Æ¡i không há» do sÆ¡ ý ngã xuống sông, Không những thế ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không bị ngã ở chÃnh nhánh sông nà y. NhÆ°ng trái lại đã có kẻ cố tình ném ngÆ°Æ¡i xuống. Và kẻ đó, theo sÆ° phụ ta Ä‘oán, cÅ©ng không ác ý lúc ném bá» ngÆ°Æ¡i trôi lững lá» theo nÆ°á»›c. Äó là do ngÆ°Æ¡i tuy mê man bất tỉnh nhÆ°ng ngoà i việc chân nguyên ná»™i lá»±c vẫn còn thì dÆ°á»ng nhÆ° kẻ đó còn thi triển ngay trên thân ngÆ°Æ¡i má»™t thủ pháp thần diệu, giúp ná»™i lá»±c bản thân ngÆ°Æ¡i tá»± bảo há»™ tâm mạch, khiến ngÆ°Æ¡i dù có bị tiếp tục trôi lâu hÆ¡n thế vẫn không đến ná»—i mất mạng.
Chợt Bạch Thúy Hà đổi thà nh giá»ng tò mò :
- Mà nà y, ngÆ°Æ¡i là đệ tá» của ai? Sao bị ném xuống sông? Và nhân váºt nà o là m nhÆ° thế vá»›i ngÆ°Æ¡i, má»™t hà nh vi khó thể Ä‘oán là hại hay muốn cứu giúp ngÆ°Æ¡i?
Quan Vân Hội cựa mình muốn ngồi lên :
- Thoạt tiên đệ cần phải biết đây là địa phương nà o?
Bạch Thúy Hà vội ngăn ý định của Quan Vân Hội lại :
- Toà n thân ngÆ°Æ¡i bị sây sát khá nhiá»u lại vừa má»›i được sÆ° phụ ta thoa đắp phÆ°Æ¡ng dược. Tốt nhất ngÆ°Æ¡i cứ nằm yên. Huống hồ đây là lúc sÆ° phụ ta sắp cho thuyá»n cáºp bá», sẽ nguy hiểm nếu để có kẻ vô tình phát giác trên thuyá»n xuất hiện thêm những vị khách không má»i vẫn đến. Còn nÆ¡i sÆ° phụ ta định Ä‘Æ°a ta đến và sắp cáºp bá» chÃnh là má»™t thủy trại ở ven dòng Hoà i Giang nà y.
Quan Vân Hội kinh nghi.
- Chúng ta Ä‘ang ở mãi cạnh Tứ Xuyên Æ°? Äệ đã bị trôi xa đến thế sao?
Bạch Thúy Hà cũng hoà i nghi :
- Kỳ thá»±c ngÆ°Æ¡i đã bị trôi từ mãi đâu đến táºn đây mà bảo là xa?
Quan Vân Hội lẩn tránh câu đáp :
- Tá»· và lệnh sÆ° là nhân váºt võ lâm thuá»™c bang môn phái nà o?
Bạch Thúy Hà nhăn mặt chun mũi :
- Nà y, cứu được ngÆ°Æ¡i là ta và sÆ° phụ ta. Lẽ ra ngÆ°Æ¡i phải nên tá»± nói rõ lai lịch xuất thân hoặc chà Ãt phải có thà nh tâm đáp lại những gì ta há»i, chứ có đâu ngÆ°Æ¡i lại muốn dò xét ngược lại vá» những ngÆ°á»i đã cứu ngÆ°Æ¡i? Có công bằng chút nà o không váºy?
Quan Vân Há»™i tháºt sá»± hối lá»—i :
- DÄ© nhiên đệ tá»± biết đấy là điá»u không công bằng. NhÆ°ng biết là m sao được má»™t khi đệ không thể nói hết sá»± tháºt vì Ä‘iá»u đó chỉ khiến tá»· và lệnh sÆ° Ä‘á»u là ân nhân của đệ phải chịu những hệ lụy lẽ ra không đáng chịu.
Bạch Thúy Hà cau tÃt đôi mà y cong nhÆ° lá liá»…u :
- Ngươi muốn nói địch nhân của ngươi vì có bản lãnh quá lợi hại nên sẽ không buông tha nếu biết ngươi là do ta và sư phụ ta cứu mạng? Là những cao thủ thuộc môn phái nà o chứ? Hoặc giả là Thánh Ma giáo vì hiện nay hỠcó uy danh trùm lấp thiên hạ? Có phải hỠchăng?
Quan Vân Hội bắt rùng mình ngay khi nghe đến ba chữ Thánh Ma giáo :
- Dù không phải Thánh Ma giáo nhưng vẫn sẽ tốt hơn nếu tỷ đừng bắt đệ nói đến những kẻ đang muốn hại đệ.
Bạch Thúy Hà chợt phì cÆ°á»i :
- Äược rồi, ngÆ°Æ¡i đã không muốn nói thì thôi, cho dù ta có thể quả quyết, miá»…n địch nhân của ngÆ°Æ¡i đừng là Thánh Ma giáo thì bất luáºn chúng có là ai, Bạch Thúy Hà ta cùng sÆ° phụ quyết không ái ngại giả nhÆ° có phải cùng bá»n chúng đối đầu.
Gương mặt của sư phụ Bạch Thúy Hà bất chợt tự xuất hiện và lên tiếng :
- NgÆ°Æ¡i đừng quá tá»± phụ và tá»± tâng bốc bản lãnh kỳ thá»±c chẳng ra gì của ngÆ°Æ¡i. Hãy nhá»›, khắp võ lâm Trung Nguyên kỳ nhân dị sÄ© thì lúc nà o cÅ©ng có. Äừng nghÄ© há»… há» không xuất hiện là trên Ä‘á»i nà y chẳng còn những dị sÄ© kỳ nhân. Cứ nhÆ° thân thủ của kẻ đã thi triển thủ pháp thần diệu ngay trên ngÆ°á»i tiểu tá» kia mà đoán, thú tháºt, đến cả ta còn không biết đó là thủ pháp gì và do nhân váºt nà o thi triển. Chỉ bấy nhiêu đó thôi cÅ©ng đủ biết tiểu tá» tất có lý do khi bảo không muốn gây hệ lụy đến ta và ngÆ°Æ¡i. Xem ra vá»›i tÃnh khà cao ngạo nà y của ngÆ°Æ¡i nếu không sá»›m thì muá»™n cÅ©ng tá»± chuốc háºu quả và o thân.
Váºy thì việc Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡ cùng ta tiến và o Thiên Hồ Thủy Trại nhÆ° đã hứa, ắt không thể thá»±c hiện được nữa, chi bằng ngÆ°Æ¡i nên lÆ°u lại thuyá»n, thà nhÆ° thế mà được yên thân hÆ¡n là chiá»u ý ngÆ°Æ¡i để rồi tÃnh khà cao ngạo sẽ gây hại cho chÃnh ngÆ°Æ¡i. Cứ nhÆ° thế Ä‘i. Và nhá»›, đừng tá»± ý trái lệnh ta đấy.
Vù...
Bạch Thúy Hà giáºt nảy ngÆ°á»i thảng thốt xoay mặt nhìn theo phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng sÆ° phụ chỉ má»›i nói nhÆ° thế là đi ngay.
- Sư phụ?!
Quan Vân Há»™i nhân đó cÅ©ng vá»™i nhóm ngÆ°á»i lên nhìn theo và nhìn quanh.
Chợt Bạch Thúy Hà thất vá»ng quay lại dÄ© nhiên phát hiện Ä‘á»™ng thái của Quan Vân Há»™i.
- NgÆ°Æ¡i dám cãi lá»i ta tá»± ý ngồi lên nhÆ° thế Æ°? Nằm xuống mau.
Quan Vân Há»™i ngượng ngùng giải thÃch :
- Äệ chỉ toan nhìn quanh má»™t lượt thôi. Vã lại, cạnh đây hoà n toà n không có ngÆ°á»i, nhìn đâu vẫn thấy chỉ là những rặng liá»…u xanh um, đến má»™t chút xao Ä‘á»™ng cÅ©ng không có. Tá»· hà tất cứ tìm cách trút giáºn và o đệ.
Bạch Thúy Hà cong cá»›n đôi môi má»ng :
- NgÆ°Æ¡i có ý gì khi bảo ta muốn trút giáºn và o ngÆ°Æ¡i, há»?
Quan Vân Hội vẫn đảo mắt nhìn quanh :
- Lệnh sÆ° đã hứa Ä‘Æ°a tá»· cùng đến Thiên Hồ Thủy Trại, nay hủy bá», há lẽ tá»· không oán thán và cho rằng đấy là vì đệ?
Bạch Thúy Hà ngạc nhiên :
- Tại sao ngươi cho là tại ngươi?
Quan Vân Hội bộc lộ :
- Thì vì có thêm đệ trên thuyá»n, là nguyên cá»› khiến tá»· lúc nói chuyện tình cá» có những lá»i khiến lệnh sÆ° pháºt ý. Còn giả nhÆ° không có đệ, nghÄ©a là phải chỉ tá»· và lệnh sÆ° đừng cứu đệ, phải chăng tá»· đã chẳng có cÆ¡ há»™i thất ngôn váºy thì lệnh sÆ° hà cá»› gì hủy bá» lá»i đã hứa vá»›i tá»·. Không đúng sao?
Bạch Thúy Hà vỡ lẽ :
- Tháºt ra thì ta chÆ°a kịp nghÄ© đến những nguyên cá»› nà y. NhÆ°ng vì ngÆ°Æ¡i đã nói quả là thế tháºt, đúng là vì có ngÆ°Æ¡i nên ta má»›i ra nông ná»—i nhÆ° bây giá». NgÆ°Æ¡i đã biết tá»™i của ngÆ°Æ¡i chÆ°a?
Quan Vân Hội tỠra rất hối lỗi :
- Äệ dÄ© nhiên đã biết tá»™i. Và nếu tá»· muốn, sao không tống đệ ra khá»i thuyá»n? Chỉ có nhÆ° thế, má»™t là tá»· không lo nguy hiểm vì Ä‘á»™t nhiên có thêm đệ, kể nhÆ° khách không má»i mà đến, hai là tá»· sau đó sẽ không phải ngại chuyện thất ngôn vì chẳng còn đệ để tá»· lỡ lá»i.
Bạch Thúy Hà gáºt gù :
- NgÆ°Æ¡i nói nghe cÅ©ng phải đấy. Huống chi sÆ° phụ ta chỉ dặn không được tá»± ý trái lệnh, nghÄ©a là không được tùy tiện ra khá»i chiếc thuyá»n nà y, chứ ri in cấm Ä‘oán ta không được quyá»n tống khứ ngÆ°Æ¡i? Mà nà y, thế ngÆ°Æ¡i không ngại khi bị ta vì được ngÆ°Æ¡i gợi ý nên xua Ä‘uổi ngÆ°Æ¡i sao?
Quan Vân Hội bảo :
- Nếu ngại, đệ đâu bộc lộ hết với tỷ? Vả lại đệ cũng đã cân nhắc rồi, thà đệ đi hơn là cứ dây dưa, vạn nhất gây hệ lụy đến tỷ và lệnh sư thì sao? Theo tỷ, đệ nên đi ngay bây giỠchứ?
Bạch Thúy Hà há»›n hở gáºt đầu :
- Theo ý ngÆ°Æ¡i, không có ngÆ°Æ¡i thì ta đỡ bất lợi hÆ¡n? Váºy ngÆ°Æ¡i Ä‘i Ä‘i, còn chá» gì nữa?
Quan Vân Há»™i đứng lên và suýt nữa bị ngã do vừa vô tình cá» Ä‘á»™ng là m thuyá»n lắc lÆ° :
- Æ n cứu mạng đệ nguyện có ngà y Ä‘á»n đáp. Xin cáo biệt Bạch Thúy Hà tá»·.
NhÆ°ng lúc xuống khá»i thuyá»n, do Quan Vân Há»™i chÆ°a quen cách di chuyển trên má»™t váºt cứ chòng chà nh lúc lắc nên láºp tức ngã xuống nÆ°á»›c.
Và lúc sắp bị chìm, Quan Vân Há»™i chợt cảm nháºn có má»™t bà n tay chá»™p và o và lôi lên khá»i mặt nÆ°á»›c. Äến khi được đặt chân an toà n lên bá», Quan Vân Há»™i má»›i nháºn biết là đã được Bạch Thúy Hà cứu qua giá»ng nói của Bạch Thúy Hà cất lên há»i Quan Vân Há»™i :
- NgÆ°Æ¡i biết hay không biết võ công? Tại sao không thi triển khinh công thay vì cứ láºp cáºp trèo từ thuyá»n lên bỠđể lại bị rÆ¡i xuống nÆ°á»›c?
Quan Vân Hội bối rối :
- Thú tháºt, ná»™i công là do đệ tá»± có. Riêng vá» võ há»c công phu thì đệ chÆ°a luyện bao giá».
Bạch Thúy Hà ngơ ngác :
- Váºy thì ngÆ°Æ¡i chÆ°a há» có sÆ° phụ? CÅ©ng kể nhÆ° không xuất xứ ở bất kỳ bang môn phái nà o? NhÆ°ng dù váºy vẫn có nhiá»u địch nhân muốn hại ngÆ°Æ¡i? Tại sao?
Quan Vân Hội lại lẩn tránh câu đáp :
- Äa tạ tá»· vừa cứu giúp đệ má»™t lần nữa. Cáo biệt.
Nà o ngá», Bạch Thúy Hà chợt nảy ý muốn Ä‘i theo Quan Vân Há»™i :
- Ta sẽ đi với ngươi. Vì đã cứu ngươi thì phải cứu cho trót, vạn nhất ngươi không biết võ công, lại gặp địch nhân thì sao?
Quan Vân Hội vội khước từ :
- Lệnh sÆ° đã có lá»i căn dặn nghiêm cấm. Tá»· Ä‘i theo đệ không được đâu.
Bạch Thúy Hà chợt cÆ°á»i rúc rÃch :
- SÆ° phụ ta cấm, không được rá»i thuyá»n. NhÆ°ng ngÆ°Æ¡i nhìn xem. Chẳng phải vì ngÆ°Æ¡i mà ta đã tá»± ý rá»i thuyá»n đấy sao. Váºy thì kể nhÆ° ta đây trái lệnh. Có Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i Ä‘i thêm má»™t quãng, tá»™i của ta cÅ©ng chẳng vì thế nặng thêm. Äi thôi.
Quan Vân Há»™i còn Ä‘ang tìm thêm lá»i để nhất quyết khÆ°á»›c từ, chợt được Bạch Thúy Hà chá»™p tay Ä‘Æ°a Ä‘i vá»›i khinh thân pháp không thể nà o bảo là kém.
Quan Vân Hội buột miệng khen :
- Bản lãnh của tá»· tháºt lợi hại.
Bạch Thúy Hà vừa tiếp tục thi triển khinh công vừa cÆ°á»i đắc ý :
- Nếu ngÆ°Æ¡i thÃch hãy gá»i má»™t tiếng sÆ° phụ, ta sẽ chỉ Ä‘iểm cho. Mà khoan đã, đừng gá»i ta là sÆ° phụ, vì ta thÃch là tá»· tá»· của ngÆ°Æ¡i hÆ¡n. NgÆ°Æ¡i có muốn được ta chỉ Ä‘iểm khinh công chăng?
Quan Vân Há»™i còn chÆ°a biết đối đáp thế nà o thì đã nghe Bạch Thúy Hà đá»c luôn khẩu quyết khinh công :
- Thoạt tiên ngÆ°Æ¡i phải biết cách Ä‘Æ°a toà n bá»™ chân khà lên thượng bà n đừng quá nặng. Cứ theo khẩu quyết của ta ngÆ°Æ¡i sẽ luyện được thuáºt khinh công cao diệu, chẳng phải loại tầm thÆ°á»ng nhÆ° công phu khinh thân pháp của các võ phái khác. Vì há» nếu không để nặng phần nà y thì cÅ©ng nặng phần kia. Rốt cuá»™c khinh công của há» luôn bị hạn chế vì chÃnh cÆ¡ thể nặng ná» của há». Hãy nghe cho kỹ đây...
Äá»c và giảng giải khẩu quyết xong, Bạch Thúy Hà chợt hất tay, lẳng mạnh Quan Vân Há»™i vá» phÃa trÆ°á»›c :
- Há»c xong thì phải thá»±c hà nh. NgÆ°Æ¡i đừng hốt hoảng, thoạt tiên hãy Ä‘á» khà lên thượng bà n, sau đó cứ váºn dụng khẩu quyết là ổn. Äi nà o!
Vù...
Quan Vân Há»™i bị lẳng mạnh, khiến thân hình bay vun vút. Và nếu không cố gắng thá»±c hiện cho bằng được những gì Bạch Thúy Hà vừa táºn tâm chỉ Ä‘iểm, Quan Vân Há»™i tá»± biết thế nà o cÅ©ng tạo nguy hiểm cho chÃnh mình.
Vì thế, Quan Vân Há»™i vá»™i Ä‘á» khÃ. Và chân khà vừa được Ä‘Æ°a lên thượng bà n, thân hình của Quan Vân Há»™i nhân đó chợt cất lên cao thêm má»™t quảng.
Thoáng mừng vì thụ được kết quả nà y, Quan Vân Há»™i lại vá»™i váºn dụng khẩu quyết, thá»±c hiện đúng theo những gì vừa được chỉ Ä‘iểm, để giữ sao cho thân hình cứ nhÆ° thế tiếp tục lao băng băng vá» phÃa trÆ°á»›c.
Bạch Thúy Hà chạy ở phÃa sau cứ cÆ°á»i thÃch thú :
- Ngươi thực hiện được rồi đấy. Thế nà o đâu quá khó, đúng không?
Nhưng bất chợt Bạch Thúy Hà lại kêu :
- Ê từ từ thôi, ngÆ°Æ¡i không định chá» ta sao? á»i... Ta bị ngã rồi. NgÆ°Æ¡i phải quay lại cứu giúp ta chứ?
Quan Vân Hội vội xả hết chân khà để dừng lại, nà o ngỠđến lượt Quan Vân Hội cũng bị ngã khá đau.
Huỵch!
Ở phÃa sau láºp tức có tiếng Bạch Thúy Hà cÆ°á»i tháºt vui, tháºt hồn nhiên :
- Không được rồi. NgÆ°Æ¡i có muốn dừng thì lẽ ra chỉ nên xả khà từ từ. CÅ©ng tại ta quên lúc nãy chÆ°a căn dặn ngÆ°Æ¡i Ä‘iá»u đó. NhÆ°ng ngÆ°Æ¡i có ngã má»›i công bằng, vì ta cÅ©ng vấp ngã nhÆ° ngÆ°Æ¡i váºy. Ha ha...
Quan Vân Há»™i lồm cồm đứng dáºy và quay lại vá»›i Bạch Thúy Hà :
- DÆ°á»ng nhÆ° tá»· chÆ°a bao giỠđược vui nhÆ° lúc nà y, đúng không?
Tự Bạch Thúy Hà cũng có cách đứng lên :
- Vui gì mà vui khi ngà y tiếp ngà y ta cứ luôn bị nghe mắng? Nhưng mắng như sư phụ ta là đỡ đấy, vì kỳ dư ai cũng mắng ta nếu không là định đoảng ngu đần thì vẫn lại là si ngốc rồ dại. Nhưng ta nà o phải thế, đúng không? Bằng chứng là ta vẫn cứ nhớ khẩu quyết công phu và cũng vừa chỉ điểm cho ngươi xong, đúng không nà o?
Quan Vân Há»™i chợt nói nhẹ giá»ng :
- Äệ và tá»· cùng quay lại thuyá»n nha? Chúng ta thi nhau chạy để xem ai chạy nhanh hÆ¡n được không?
Bạch Thúy Hà liá»n đáp lại :
- Thi thì thi. NhÆ°ng mà thôi, vì ngÆ°Æ¡i là nam nhi có sức hÆ¡n ta, dù không thi dẫu sao ngÆ°Æ¡i vẫn cứ chạy nhanh hÆ¡n. Trừ phi ngÆ°Æ¡i chấp thuáºn nhÆ°á»ng cho ta chạy trÆ°á»›c. Dám không?
Quan Vân Há»™i mỉm cÆ°á»i, gáºt đầu ngay :
- Là nam nhi hiển nhiên phải nhượng nữ nhi một phần. Tỷ chạy trước đi.
Bạch Thúy Hà phấn khÃch, thi triển khinh công chạy ngay.
- NgÆ°Æ¡i đã nói thì đừng nuốt lá»i nha. Xem đây?
Quan Vân Há»™i sau đó cÅ©ng chạy theo và lần nà y vì đã váºn dụng chân nguyên ở má»™t mức vừa đủ nên khoảng cách đã nhượng Bạch Thúy Hà thủy chung vẫn giữ nguyên cho đến lúc cả hai nhìn thấy bóng dáng chiếc thuyá»n.
NhÆ°ng cùng vá»›i hình ảnh của chiếc thuyá»n gá»— vừa Ä‘áºp và o mắt. Quan Vân Há»™i dÄ© nhiên cÅ©ng phát hiện bóng nhân ảnh của sÆ° phụ Bạch Thúy Hà chá» sẵn.
Äó là lúc Bạch Thúc Hà kêu thảng thốt :
- Sư phụ!
Quan Vân Há»™i láºp tức dấn bÆ°á»›c lao đến miệng thì kêu to :
- Tiá»n bối, xin đừng vá»™i trách mắng Thúy Hà tá»·. Vì để xảy ra chuyện nà y là do tiểu bối, không phải Thúy Hà tá»· tá»± rá»i thuyá»n.
Vá»›i sắc thái nghiêm nghị, nhân váºt có gÆ°Æ¡ng mặt rắn rá»i vẫn cứ gá»i Bạch Thúy Hà đến gần :
- Mau lại đây nà o Hà nhi.
Bạch Thúy Hà biết lỗi, vội tiến lại gần :
- Sư phụ.
NhÆ°ng Bạch Thúy Hà vẫn Ä‘á»™t ngá»™t bị sÆ° phụ Ä‘iểm huyệt chế ngá»±, là m cho lá»i Ä‘ang nói nhÆ° thể bị tắt nghẽn cắt ngang.
Quan Vân Há»™i sá»ng sốt, tiến lại gần hÆ¡n :
- Lệnh đồ dÆ°á»ng nhÆ° thần trà không bình thÆ°á»ng. Lá»—i là do tiểu bối, mong tiá»n bối Ä‘á»™ lượng, chá»› trách phạt oan Thúy Hà tá»·.
Bạch Thúy Hà bị Ä‘iểm huyệt, láºp tức ngã và o cánh tay đã Ä‘Æ°a ra đón đỡ sẵn của sÆ° phụ và vì hôn mê nên không há» biết những gì xảy ra sau đó giữa sÆ° phụ và Quan Vân Há»™i.
Quan Vân Há»™i bắt đầu bị sÆ° phụ của Bạch Thúy Hà cáºt vấn :
- NgÆ°Æ¡i vì sao biết Thúy Hà có thần trà không bình thÆ°á»ng?
Quan Vân Há»™i Ä‘Ã nh giải thÃch :
- Lệnh đồ có nhiá»u biểu hiện giống nhÆ° tâm thần từ lâu bức chế. Thêm nữa là gặp lúc vui quá Ä‘á»™ đã tá»± miệng nói ra. Cho rằng bản thân không há» bị si ngốc đần Ä‘á»™n mặc dù luôn nghe má»i ngÆ°á»i mắng nhÆ° váºy. Và qua đó nếu tiểu bối không Ä‘oán biết hiện trạng tháºt của lệnh đồ thì có khác nà o chÃnh tiểu bối cÅ©ng có thần trà không bình thÆ°á»ng?
- Và vì biết Thúc Hà là ngÆ°á»i nhÆ° thế, ngÆ°Æ¡i má»›i lợi dụng để được Thúy Hà chỉ Ä‘iểm khinh công cho ngÆ°Æ¡i?
Quan Vân Hội hốt hoảng :
- Tuyệt đối không có chuyện đó, xin tiá»n bối chá»› vá»™i ngá» oan cho tiểu bối.
- NgỠoan? Thế chẳng phải ta vừa
thấy ngươi cũng thi triển cùng một loại khinh công như Thúy Hà đấy ư?
Quan Vân Hội vội và ng biện minh :
- Kỳ thá»±c má»i chuyện là thế nà y...
Thuáºt lại những gì vừa xảy ra xong, Quan Vân Há»™i nói tiếp :
- Tiểu bối vì biết lịnh đồ rất ngưỡng má»™ và luôn nhất má»±c tuân lệnh tiá»n bối nên cố tình bà y trò chạy thi. Kỳ thá»±c tiểu bối chỉ muốn tìm cách Ä‘Æ°a lệnh đồ quay lại thuyá»n, sau đó sẽ lẳng lặng bá» Ä‘i. Chỉ nhÆ° thế tiểu bối má»›i yên tâm đồng thá»i cÅ©ng không để lại bất kỳ ná»—i lo lắng nà o cho tiá»n bối vá» lệnh đồ.
Sắc mặt của sư phụ Bạch Thúy Hà đã phần nà o dịu lại :
- Ngươi rất quan tâm đến Hà nhi, vì sao?
Quan Vân Hội ngượng ngùng đáp :
- Tiểu bối đã chịu ân cứu mạng, huống hồ sau đó lại rõ lệnh đồ là ngÆ°á»i bất hạnh nhÆ° thế nà o. Nếu tiểu bối vẫn chÆ°a có dịp Ä‘á»n đại ân thì lẽ nà o lại gây thêm bất hạnh cho lệnh đồ.
- Có tháºt đúng nhÆ° ngÆ°Æ¡i bảo, ngÆ°Æ¡i chÆ°a từng luyện qua công phu?
Quan Vân Há»™i thú nháºn :
- Ngoà i má»™t Ãt ná»™i lá»±c đã tá»± có, quả tháºt tiểu bối chÆ°a má»™t lần nà o bái sÆ°.
- Nội lực đã tự có nghĩa là sao? Hoặc giả đã có lần ngươi ngẫu nhiên ăn nhầm tiên thảo hoặc thần quả, đúng không?
Quan Vân Hội kinh ngạc :
- Có những thứ tiên thảo hoặc thần quả như thế sao?
Và Quan Vân Há»™i tình cá» nghe được những lá»i giải thÃch minh bạch :
- Chuyện lạ trên Ä‘á»i không phải không có. Và hiển nhiên là từng có những thứ tiên dược luôn là đối tượng cho nhiá»u nhân váºt võ lâm sẵn sà ng hy sinh cả má»™t Ä‘á»i để truy lùng. NhÆ° là Vạn Niên Linh Chi Thảo, Tuyết Sâm ngà n năm, ná»™i Ä‘an của những linh thú từng sống lâu năm, hoặc Long Diên HÆ°Æ¡ng và nhiá»u loại khác. Khó thể kể ngay được hết. Và chỉ nhÆ° thế ở ngÆ°Æ¡i má»›i xuất hiện sẵn ná»™i lá»±c cho dù chÆ°a má»™t lần luyện võ công.
Quan Vân Há»™i bá»—ng bất ngá» gáºt đầu :
- Ắt là nhÆ° thế rồi. Vì mãi gần đây, khi có ngÆ°á»i toan tìm cách chiếm hữu chân nguyên ná»™i lá»±c, tiểu bối má»›i nháºn thức đúng là bản thân đã có sẵn chân nguyên.
- Có phải đấy là nhân váºt đã hất ngÆ°Æ¡i ngã xuống nÆ°á»›c suýt chết?
Quan Vân Hội phân vân lưỡng lự :
- Tháºt ra nhân váºt toan chiếm hữu chân nguyên ná»™i lá»±c của tiểu bối đã mất mạng ngay sau đó. Còn kẻ dụng lá»±c hất tiểu bối ngã xuống nÆ°á»›c chỉ là đồng bá»n của nhân váºt kia. NhÆ°ng tiểu bối đến lúc nà y vẫn chÆ°a rõ dụng ý tháºt của kẻ đó là thế nà o, muốn giết hay chỉ muốn giúp tiểu bối thoát nguy theo má»™t cách quá Æ° bất bình thÆ°á»ng là thế.
Nhân váºt ná» chợt mỉm cÆ°á»i, lần đầu nhÆ° thế đối vá»›i Quan Vân Há»™i.
- NgÆ°Æ¡i nói nhÆ° thế chứng tỠđối vá»›i ta ngÆ°Æ¡i hoà n toà n có tháºt tâm. Bằng không, chỉ cần má»™t lá»i gian dối của ngÆ°Æ¡i, ta nhất định sẽ cho ngÆ°Æ¡i biết thế nà o là háºu quả.
Quan Vân Há»™i giáºt mình :
- Thúy Hà tá»· từng tán dÆ°Æ¡ng tiá»n bối là nhân váºt luôn có những nháºn định tinh tế và chuẩn xác. Lẽ nà o tiá»n bối tháºt sá»± vẫn tá»± Ä‘oán biết nhÆ°ng gì đã xảy ra cho tiểu bối?
Nhân váºt ná» lại cÆ°á»i, lần nà y vì đắc ý :
- NgÆ°Æ¡i đừng nghÄ© há»… Hà nhi không bình thÆ°á»ng thì má»i lá»i nói Ä‘á»u không thể tin. Kỳ thá»±c vá» chuyện đó Hà nhi đã nói đúng. Và ta quả tháºt có thể Ä‘oán má»™t cách xác đáng những gì đã xẩy ra khiến ngÆ°Æ¡i tuy rÆ¡i và o nÆ°á»›c, dù hôn mê vẫn không đến ná»—i mất mạng. NgÆ°Æ¡i nghÄ© thế nà o nếu ta quả quyết kẻ đã hất ngÆ°Æ¡i xuống nÆ°á»›c kỳ thá»±c là chỉ muốn giúp ngÆ°Æ¡i thoát nguy!
Quan Vân Hội hoang mang :
- Tiểu bối vì cÅ©ng Ä‘ang có nghi vấn nà y nên Ä‘Ã nh chá» nghe lá»i chỉ giáo của tiá»n bối.
Nhân váºt ná» chợt Ä‘Æ°a cho Quan Vân Há»™i xem má»™t mảnh hoa tiên :
- Trái lại ta Ä‘ang rất muốn nghe từ ngÆ°Æ¡i má»™t lá»i giải thÃch. Äây là váºt ta tìm thấy được cất rất kỹ trong ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i, bằng chứng là nó không há» bị ngấm nÆ°á»›c. Hãy cầm lấy.
Quan Vân Há»™i ngÆ¡ ngác đón lấy mảnh hoa tiên và bà ng hoà ng khi phát hiện trên đó chỉ có hai hà ng chữ vá»n vẹn: “Äừng vá»™i quay vá» nếu vẫn chÆ°a tìm thấy Thủâ€.
Có vẻ nhÆ° thừa biết Quan Vân Há»™i chỉ cần nháºn lÆ°á»›t qua là đã Ä‘á»c hết hà ng chữ đó, nhÆ¡n váºt ná» láºp tức gặng há»i :
- Thủ là tên gá»i của má»™t ngÆ°á»i hay ám chỉ má»™t váºt?
Quan Vân Há»™i quá Æ° phân vân chÆ°a biết đáp thế nà o thì nghe nhân váºt ná» giục giã hà m ý Ä‘e dá»a :
- Mảnh hoa tiên đó là dà nh cho ngÆ°Æ¡i, dÄ© nhiên ngÆ°Æ¡i thừa hiểu ná»™i dung ám chỉ Ä‘iá»u gì. Hãy đáp lá»i ta mau, đừng để ta nghi ngá» ngÆ°Æ¡i đã không còn tháºt tâm vá»›i ta. Thế nà o?
Quan Vân Há»™i liá»n bắt gặp bản thân Ä‘ang cố nuốt nÆ°á»›c bá»t má»™t cách khó khăn :
- Tiểu bối cÅ©ng vừa má»›i nhá»› ra. Nhân váºt ná» trÆ°á»›c lúc chuẩn bị hạ thủ có dò há»i tiểu bối vá» má»™t việc?
- Việc gì?
NhỠđó Quan Vân Há»™i có thêm má»™t Ãt thá»i gian để sắp đặt má»™t lá»i giải thÃch sao cho nghe tháºt trôi chảy :
- Vì nhân váºt đó cÅ©ng nghi ngá» vá» nguyên nhân khiến tiểu bối Ä‘á»™t nhiên có má»™t Ãt chân nguyên ná»™i lá»±c nên có gặng há»i tiểu bối có gặp qua má»™t đại kỳ nhân gá»i là Diệu Thủ Thánh Y bao giá» chÆ°a?
- Liên quan gì đến Diệu Thủ Thánh Y?
Quan Vân Hội đã sắp đặt xong câu :
- Ắt hẳn có liên quan, vì thế nhân váºt ná» má»›i gặng há»i. NhÆ° thể việc tiểu bối Ä‘á»™t nhiên có ná»™i lá»±c, giá mà tìm gặp vị đại kỳ nhân đó tất sẽ được giải thÃch táºn tÆ°á»ng. DÆ°á»ng nhÆ° tiá»n bối cÅ©ng biết Ãt nhiá»u vá» Diệu Thủ Thánh Y thì phải?
Và Quan Vân Há»™i chợt ngấm ngầm rúng Ä‘á»™ng khi nghe nhân váºt ná» bảo :
- Äã là nhân váºt võ lâm, dÄ© nhiên ta không thể không biết lão. NhÆ°ng cho đến nay lão vẫn Ä‘ang bị ta truy lùng. NgÆ°Æ¡i muốn tìm, Ä‘Ã nh phải chỠđến lúc lão bị bá»n ta phát giác hà nh tung.
NhÆ°ng nà y, nhân váºt đó có ý gì khi bảo ngÆ°Æ¡i tìm cho bằng được lão Diệu Thủ, sau hãy quay vá»? VỠđâu?
Quan Vân Há»™i vừa đáp vừa cố mong tiếng trống ngá»±c Ä‘ang đánh thình thịch đừng quá lá»›n, kẻo bị nhân váºt đối diện phát hiện :
- DÄ© nhiên tiểu bối phải quay vá» tìm lại nhân váºt ná», khi đã được lão Diệu Thủ Thánh Y cho biết má»™t cách minh bạch ná»™i lá»±c tiểu bối có là do đâu.
Vì rằng nhân váºt ná» không thể cứ khinh suất thu nháºn tiểu bối là m truyá»n nhân và không rõ nguyên nhân phát sinh ná»™i lá»±c là nhá» tá»± có hay vì đã luyện má»™t loại công phu tâm pháp có Ä‘Æ°á»ng lối sở há»c quá Æ° bất minh.
- Tóm lại đó là má»™t nhân váºt dù có hà nh vi kỳ quái khó hiểu nhÆ°ng vẫn không ngoà i chủ ý muốn thu ngÆ°Æ¡i là m đệ tá». Äúng nhÆ° thế chứ?
Quan Vân Hội tỠra sợ hãi :
- Tiá»n bối bảo nhân váºt ná» kỳ quái quả không sai. Vì muốn cứu giúp tiểu bối, nhân váºt ná» nếu có bản lãnh thâm háºu thì thiếu gì cách để thá»±c hiện. Äá»i thuở nà o lại có chuyện cứ vất tiểu bối xuống nÆ°á»›c mà gá»i là cứu giúp? Quả là kỳ quái khó hiểu.
Nhân váºt ná» quan tâm :
- Ngươi thỠnói vỠnhân dạng của kẻ đó cho ta nghe xem?
Quan Vân Há»™i chợt nghÄ© ngay đến nhân dạng gầy gò tháºt thảm não của Nhị trưởng lão Bắc Hải cung, Äoan Má»™c Hà :
- Nhân váºt đó cÅ©ng khá cao niên, Æ°á»›c Ä‘á»™ xấp xỉ lục tuần gì đó. NhÆ°ng gầy lắm, y phục thì cứ luôn lấm bẩn, ăn uống thì không há» cầu kỳ, bạ gì ăn nấy, lại còn bảo miá»…n sống là được, cứ gì phải quan tâm đến khẩu vị có ngon hay không.
Quan Vân Há»™i lẽ ra còn có thể kể tiếp nhiá»u Ä‘iá»u, Ä‘á»u lấy từ nhân váºt tháºt, là Äoan Má»™c Hà , nhÆ°ng bá»—ng nghe nhân váºt sÆ° phụ của Bạch Thúy Hà nôn nóng há»i cắt ngang :
- NgÆ°Æ¡i tiếp xúc nhân váºt đó liệu được bao lâu để có thể kể vanh vách má»i Ä‘iá»u nhÆ° thế?
Quan Vân Há»™i láºp tức thầm kêu hoảng, nhÆ°ng may thay vẫn kịp nghÄ© ra cách ứng đối :
- Tiểu bối vốn dĩ chỉ là một cô nhi kể từ nhỠđã quen lưu lạc nhỠđó tự luyện được thói quen hễ nhìn ai dù chỉ một lần là nhớ ngay nhân dạng.
- NhÆ°ng ngÆ°á»i vừa Ä‘á» cáºp đến chuyện ăn uống cầu kỳ của nhân váºt ná». Äiá»u đó đâu thể chỉ gặp qua là đoán biết ngay?
Quan Vân Há»™i phì cÆ°á»i :
- Tiá»n bối nháºn định quả chà lý. NhÆ°ng tháºt may lúc tiểu bối gặp gở nhân váºt kỳ quái nà y thì lại tình cá» nhằm đúng giữa trÆ°a. Äã váºy còn được nhân váºt ná» có thiện ý chia cho má»™t mẫu thịt. Chỉ tiếc do khẩu vị không hợp nên tiểu bối Ä‘Ã nh khÆ°á»›c từ.
Sư phụ của Bạch Thúy Hà chợt để lộ một tia mắt nhìn lo lắng.
- NgÆ°Æ¡i bảo nhân váºt đó không những gầy mà còn luôn mặc y phục bẩn? Có bị rách nhiá»u chá»— không? Có mảnh vá nà o không?
Quan Vân Hội miễn cưỡng đáp :
- DÄ© nhiên cÅ©ng những chá»— rách, còn vá hay không thiết nghÄ© đó là nhân váºt cẩu thả, không có tÃnh cầu kỳ, dá»… gì chịu bá» công để tá»± vá.
- Ta há»i ngÆ°Æ¡i y phục của nhân váºt đó có hay không những mảnh vá. Nà o có há»i lão đã tá»± vá hay nhá» ai khác và để ngÆ°Æ¡i huyên thuyên tùy tiện nói vá» những nháºn định của ngÆ°Æ¡i?
Äá»™t nhiên bị gắt, Quan Vân Há»™i Ä‘Ã nh gáºt đầu đáp bừa :
- Có, có những mảnh vá.
Nhân váºt ná» giáºt mình :
- Là lão?
Quan Vân Há»™i cÅ©ng giáºt mình :
- Lão? Là ai?
Nhân váºt ná» cÆ°á»i lại không những không chịu đáp mà còn há»i ngược lại Quan Vân Há»™i :
- NgÆ°Æ¡i bất tất quan tâm. Có chăng, hãy nghe ta há»i đây. NgÆ°Æ¡i bảo ngÆ°Æ¡i là cô nhi? NhÆ°ng không lẽ không có tÃnh danh?
Quan Vân Há»™i cố ý tráo đổi tÃnh danh :
- Tiểu bối hỠVân tên Quan Hội.
- Vân Quan Há»™i? NgÆ°Æ¡i không còn gia thân tháºt sao?
- Tháºt!
- Tốt. Äồng thá»i vì thấy ngÆ°Æ¡i có lòng nhân, tuy má»›i gặp nhÆ°ng tá» ra quan tâm đến Hà nhi, ngÆ°Æ¡i nghÄ© sao nếu ta Ä‘á» xuất cÅ©ng sẽ thu nháºn ngÆ°Æ¡i, để bằng cách nà o đó ngÆ°Æ¡i phần nà o giúp ta chăm sóc Hà nhi?
Quan Vân Hội nghi ngại :
- Liệu có được chăng một khi lệnh đồ từng nói chuyến đi nà y của cả hai luôn ngại bị ai đó phát, hiện?
Và Quan Vân Há»™i được nghe ngay má»™t lá»i trấn an :
- Thì cÅ©ng vì Ä‘iá»u lo ngại đó ta má»›i nảy ý Ä‘Æ°a Hà nhi lên táºn đây. CÅ©ng may van sá»± Ä‘á»u diá»…n ra trôi chảy, những nhân váºt ở đây đã Æ°ng thuáºn giúp ta che giấu tung tÃch Hà nhi, chà Ãt là trong quãng thá»i gian nà y, lúc ta phải má»™t mình Ä‘Æ°Æ¡ng đầu vá»›i nhiá»u kẻ địch cứ tìm cách sát hại Hà nhi. Và nếu có thêm ngÆ°Æ¡i nữa, ta tin chắc Hà nhi sẽ đỡ phần cô quạnh vì vắng ta. Äổi lại, ta dÄ© nhiên sẽ phải truyá»n cho ngÆ°Æ¡i má»™t Ãt công phu phòng thân. Äược chứ?
Quan Vân Hội cảm thấy khó xỠ:
- Nhưng tiểu bối còn phải tìm...
Lá»i Ä‘ang nói của Quan Vân Há»™i láºp tức bi ngắt ngang :
- Tìm lão Diệu Thủ Æ°? Vì Ä‘iá»u đó nhÆ° ta đã nói, cứ chá» ta tìm được lão, nhất định sẽ Ä‘Æ°a đến cho ngÆ°á»i gặp. Thế nà o?
Quan Vân Há»™i miá»…n cưỡng nháºn nói :
- Nếu là váºy, tiểu bối không thể không nháºn lá»i.
Nhân váºt ná» báºt cÆ°á»i :
- Có thế chứ. NhÆ°ng vì sẽ có thêm ngÆ°Æ¡i, tạm thá»i hãy lÆ°u lại đây cạnh Hà nhi và chá» ta má»™t lúc, bởi ta không thể không báo trÆ°á»›c vá»›i những nhân váºt ở đây má»™t tiếng. Nhá»› chỠđấy. Ta sẽ quay lại ngay. Ha ha...
Và vù má»™t tiếng, nhân váºt ná» thi triển khinh công bá» Ä‘i ngay, má»™t loại công phu khinh thân pháp mà Quan Vân Há»™i nhá» má»›i ngẫu nhiên được Bạch Thúy Hà chỉ Ä‘iểm nên dá»… dà ng nháºn ra có sá»± khác biệt so vá»›i khinh thân pháp của Bạch Thúy Hà . Từ đó Quan Vân Há»™i chợt suy diá»…n. Liệu nhân váºt ná» có tháºt là sÆ° phụ của Bạch Thúy Hà chăng?
Quan Vân Há»™i những muốn Ä‘em nghi vấn nà y há»i ngay chÃnh Bạch Thúy Hà nhÆ°ng tiếc thay lúc quay lại nhìn thì Quan Vân Há»™i vẫn thấy Bạch Thúy Hà mê man bất Ä‘á»™ng, vị tất Quan Vân Há»™i có đủ bản lãnh giúp Bạch Thúy Hà hồi tỉnh và cần nhất là phải tỉnh ngay lúc nà y.
SÆ° phụ của Bạch Thúy Hà tháºt đã sá»›m quay lại. Và cùng Ä‘i còn có hai nhân váºt dị hình dị dạng. NgÆ°á»i cụt tay, kẻ cụt má»™t chân.
Quan Vân Há»™i chÆ°a kịp há»i đã nghe giá»›i thiệu :
- Nhị vị đây là Thiên Hồ song tú, chủ nhân Thiên Hồ Thủy Trại. Còn kia là Bạch Thúy Hà cùng Vân Quan Há»™i, phiá»n Song tú nhị huynh đệ chăm sóc há»™ cho.
Nhìn hai nhân váºt được gá»i là Song tú, Quan Vân Há»™i chỉ suýt nữa phì cÆ°á»i vì nháºn thấy tháºt mỉa mai cho bất kỳ ai khác tháºt sá»± là Tú.
CÅ©ng may là Quan Vân Há»™i chÆ°a kịp để lá»™ thái Ä‘á»™ cÆ°á»i chê há». Váºy mà khi lên tiếng, giá»ng của nhân váºt Äá»™c Tý nghe cứ gay gắt lạ :
- Tiểu tá» ngÆ°Æ¡i nhìn gì bá»n ta? Còn không mau khai giải huyệt đạo cho tiểu nha đầu và mau tá»± bÆ°á»›c theo bá»n ta?
SÆ° phụ của Bạch Thúy Hà liá»n phì cÆ°á»i :
- Song tú nhị huynh đệ xin chá»› quên, phần Vân Quan Há»™i thì không biết võ công, có bảo giải huyệt cho Bạch Thúy Hà cÅ©ng vô Ãch. Phần Bạch Thúy Hà thì xin tạm thá»i cứ để thế. Kẻo giải huyệt lúc nà y, Hà nhi vì quá quyến luyến sẽ khó để Trác má»— rá»i xa. Äà nh phiá»n nhị huynh đệ tá»± tay Ä‘Æ°a cả hai nháºp quý trại váºy.
Phát hiện sÆ° phụ của Bạch Thúy Hà ngay khi sắp đặt xong toan dong thuyá»n bá» Ä‘i, Quan Vân Há»™i vá»™i kêu :
- Tiá»n bối sao nỡ quên, chÆ°a truyá»n thụ công phu võ há»c cho tiểu bối?
Nhân váºt há» Trác báºt cÆ°á»i :
- CÅ©ng may ngÆ°Æ¡i kịp nhắc. Nà y, cầm lấy. Äây là má»™t và i loại công phu ắt thừa đủ cho ngÆ°Æ¡i tá»± phòng thân. Äúng là chỉ suýt nữa ta quên tháºt. Thôi, cứ yên tâm lÆ°u lại đây nha. Ha ha...
Váºt bay đến tay Quan Vân Há»™i tiếc thay chỉ là má»™t táºp giấy đã ố và ng và không có bao nhiêu tá»± dạng. Äã váºy ở bên ngoà i cùng lại có thêm hà ng chữ ghi: “Biết má»™t lợi má»™t, biết hai lợi hai. Giáp Cốt Tá»± kinh thÆ° bao gồm những cổ tá»± từ lâu đã thất truyá»n, dù không còn thông dụng nhÆ°ng vẫn là tâm huyết của cổ nhân. Chá»› khinh thÆ°á»ng hoặc không xem trá»ng. Trái lại hãy lÆ°u tâm gìn giữâ€.
Quan Vân Há»™i ngẩn ngÆ¡, không biết quyển Giáp Cốt Tá»± kinh thÆ° liệu có đúng là kinh thÆ° võ há»c hay không. NhÆ°ng đồng thá»i tá»± thâm tâm Quan Vân Há»™i chợt nảy ra má»™t lá»i đáp quả quyết đó chẳng phải kinh thÆ° võ há»c, chỉ vì trà ng cÆ°á»i của nhân váºt há» Trác sao cà ng nghe cà ng cảm thấy trong đó cứ tà ng chứa những gì mai mỉa châm chá»c lạ.
Và rồi Quan Vân Há»™i cÅ©ng minh bạch khi nghe nhân váºt Äá»™c CÆ°á»›c trong Thiên Hồ song tú bất ngá» gắt bảo :
- NgÆ°Æ¡i, tiểu tá» kia, nếu muốn tiểu liá»…u đầu không sá»›m bị mất mạng, tốt nhất chÃnh ngÆ°Æ¡i nên Ä‘Æ°a tiểu liá»…u đầu cùng ngÆ°Æ¡i Ä‘i theo bá»n ta. Nhanh nà o, đừng là m phà thá»i gian của bá»n ta.
Quan Vân Há»™i giáºt mình há»i ngược lại :
- Sao lại thế? Nhị vị tiá»n bối chẳng phải đã nháºn lá»i chăm sóc giúp đệ tứ của bằng hữu Æ°? Sao lại bảo có thể mất mạng nếu tiểu bối tá» ra cháºm?
Äá»™c CÆ°á»›c chợt nhún vai và bảo Äá»™c Tý :
- DÆ°á»ng nhÆ° tiểu tá» chÆ°a nháºn thức đúng số pháºn lúc nà y của y. Hôm nay là ngà y của ngÆ°Æ¡i, tá»± ngÆ°Æ¡i sẽ giải thÃch cho tiểu tá» hiểu hay để ta tiến hà nh việc đó há»™ ngÆ°Æ¡i?
Äá»™c Tý cÆ°á»i :
- Thủy trại nà y đã lâu vì không còn ngÆ°á»i lÆ°u ngụ cÅ©ng chẳng ai dám bén mãng đến, nên không có má»™t thú tiêu khiển nà o cho ra hồn. Nhượng cho ngÆ°Æ¡i thá»±c hiện việc giải thÃch thì dá»… rồi, nhÆ°ng vạn nhất, vì không đủ nhẫn nại, nhỡ ngÆ°Æ¡i giết mất chúng nhÆ° bao nhiêu lần trÆ°á»›c đây đã xảy ra thì sao? Ta và ngÆ°Æ¡i liệu phải chá» bao nhiêu lâu nữa má»›i gặp những kẻ nhÆ° Trác Tháºp Cổ, tá»± dÆ°ng Ä‘Æ°a lÅ© oa nhi đến cÆ¡ há»™i cho chúng ta giải khuây? Thà để ta tá»± thá»±c hiện thì hÆ¡n. Ha ha...
Quan Vân Há»™i lại thêm má»™t phen giáºt mình và láºp tức xoay ngÆ°á»i bõ chạy :
- Trác Tháºp Cổ? Tất cả chÆ° vị Ä‘á»u là ngÆ°á»i của Thánh Ma giáo Æ°?
NhÆ°ng chỉ thoắt cái, nhân váºt chỉ còn má»™t chân là Äá»™c CÆ°á»›c đã ung dung hiển hiện chặn lối Quan Vân Há»™i :
- NgÆ°Æ¡i lầm rồi, không phải má»™t, mà đến những hai. Thứ nhất, bá»n ta khác vá»›i há» Trác, không há» là ngÆ°á»i của Thánh Ma giáo. Thứ hai, ha ha... NgÆ°Æ¡i đã đặt chân lên đây rồi cho dù có chấp cánh cÅ©ng đừng mong thoát số pháºn đã dà nh cho ngÆ°Æ¡i. Hãy ngoan ngoãn lại đây nà o. Ha ha...
Và vá»›i má»™t cái thá»™p ngỡ vô hình vô lá»±c, Äá»™c CÆ°á»›c chỉ cần vẫy nhẹ tay là Quan Vân Há»™i cứ từ từ bị cuốn hút vá» phÃa Äá»™c CÆ°á»›c.
Chợt Äá»™c Tý xuất hiện cạnh Äá»™c CÆ°á»›c :
- Ngươi không thể nhẹ nhà ng hơn được sao? Huyết Hấp Cách Không Thủ của ngươi nhỡ tiểu tỠkhông chịu đựng nổi thì sao?
Äá»™c CÆ°á»›c lại cÆ°á»i :
- NgÆ°Æ¡i yên tâm. Vì dù sao hôm nay cÅ©ng là ngà y của ngÆ°Æ¡i, ta đâu thể để xảy ra những mối bất hòa không cần thiết. Có chăng là ta chỉ muốn xem váºt gì há» Trác đã ném cho tiểu tá». Ha ha...
Và cÅ©ng luồng hấp lá»±c quái lạ Ä‘ang cuốn hút Quan Vân Há»™i, chợt theo sá»± Ä‘iá»u Ä‘á»™ng tháºp thần linh hoạt của Äá»™c CÆ°á»›c, bá»—ng là m cho quyển Giáp Cốt Tá»± kinh thÆ° bay từ tay Quan Vân Há»™i sang đến tay Äá»™c CÆ°á»›c.
Äá»™c Tý vẫn để yên cho Äá»™c CÆ°á»›c hà nh sá»±. NhÆ°ng vì đã Ä‘á»c thấy hà ng chữ ngoà i cùng của quyển kinh thÆ° nên Äá»™c Tý báºt cÆ°á»i vang :
- Vẫn là quyển Giáp Cốt Tá»± há» Trác đã từng Ä‘Æ°a ta và ngÆ°Æ¡i xem đấy thôi. Không lẽ đến lúc nà y ngÆ°Æ¡i bá»—ng dÆ°ng tá» ra quan tâm đến thứ phế váºt đó? NhÆ°ng nếu thÃch, ngÆ°Æ¡i cứ giữ. Phần ta thì đã có lÅ© oa nhi, cÅ©ng tạm đủ rồi. Ha ha...
Äến lượt Äá»™c Tý dùng cánh tay duy nhất chá»™p nhẹ và o hÆ° không má»™t lượt, Quan Vân Há»™i láºp tức bị đổi hÆ°á»›ng tá»± Ä‘i thẳng và o tay Äá»™c Tý.
Äá»™c CÆ°á»›c chợt quẳng quyển Giáp Cốt Tá»± kinh thÆ° qua má»™t bên, sau đó cứ cách không chá»™p và o thân hình vẫn cứ bất Ä‘á»™ng của Bạch Thúy Hà :
- Dù sao ngÆ°Æ¡i cÅ©ng phải nhượng cho ta má»™t, nhÆ° thế má»›i gá»i là công bằng. Hãy để ta tiêu khiển bằng tiểu liá»…u đầu kia.
Váºy là chỉ chá»›p mắt, nếu Quan Vân Há»™i lá»t và o tay Äá»™c Tý thì Bạch Thúy Hà cÅ©ng lâm cảnh tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ°ng lá»t và o tay Äá»™c CÆ°á»›c.
Äá»™c Tý dù nhăn nhó nhÆ°ng cÅ©ng gáºt đầu :
- Ta và ngÆ°Æ¡i đã là huynh đệ sinh tá» chi giao, thú tháºt ta cÅ©ng đâu muốn chiếm hết tiện nghi của ngÆ°Æ¡i. Duy có Ä‘iá»u, cách ngÆ°Æ¡i tiêu khiển lúc nà o cÅ©ng quá đáng, khiến trÆ°á»›c kia dù ở đây có cả đống những kẻ bất tà i vô dụng, nhÆ°ng sau cùng thì chẳng còn lấy má»™t mạng để gá»i là có má»™t và i ngÆ°á»i cho ta sai vặt.
Lần nà y thì tùy ngÆ°Æ¡i. Nếu khéo giữ thì tiểu liá»…u đầu đó mặc tình ngÆ°Æ¡i hà nh xá», nhỡ chẳng còn vì bị ngÆ°Æ¡i xá» sá»± quá nặng tay thì tiểu tá» nà y thuá»™c phần ta, ngÆ°Æ¡i không được tùy tiện xen và o. Thá»a thuáºn chứ?
Äá»™c CÆ°á»›c cÆ°á»i hể hả :
- Giữa ta và ngÆ°Æ¡i tháºt khó có thể quả quyết ai vẫn luôn xá» sá»± nặng tay hÆ¡n ai. NhÆ°ng cÅ©ng không sao được ngÆ°Æ¡i nghÄ© tình nhượng cho má»™t, dÄ© nhiên ta cố giữ. Miá»…n sao chÃnh ngÆ°Æ¡i sau nà y đừng bá»™i tÃn đòi lại phần của ta vì cho rằng lÅ© oa nhi đã đến đúng và o ngà y của ngÆ°Æ¡i. Nhá»› hãy giữ lá»i đấy. Ha ha...
Thấy Äá»™c CÆ°á»›c đã chá»±c Ä‘Æ°a Bạch Thúy Hà đi, Quan Vân Há»™i Ä‘á»™ng tâm vá»™i gá»i lại :
- ChỠđã Tôn giá định là m gì Bạch Thúy Hà ? Hóa ra nhị vị không nháºn lá»i giữ ngÆ°á»i há»™ vì có sá»± gởi gắm ủy thác của Trác Tháºp Cổ tháºt sao?
Äá»™c Tý cÆ°á»i sằng sặc và o tai Quan Vân Há»™i :
- Bá»n ta vốn dÄ© là những ác nhân khắp võ lâm Ä‘á»u kiêng mặt. Chỉ vì vạn bất đắc dÄ© nên đã hÆ¡n mÆ°á»i năm qua má»›i cam tâm chịu chui rúc và o xó xỉnh nà y để gá»i là tạm ẩn nhẫn bảo lÆ°u sinh mạng. Äến bá»n ta còn phải chịu nhÆ° thế lẽ nà o lại Ä‘á»™t nhiên có hảo tâm giữ há»™ bá»n ngÆ°Æ¡i, cho dù là giữ thay hảo bằng hữu há» Trác. NhÆ°ng dù sao, vì ngÆ°Æ¡i đã há»i ta Ä‘Ã nh đáp thẳng má»™t lần cho ngÆ°Æ¡i minh bạch. Há» Trác giao bá»n ngÆ°Æ¡i đến đây thì kể nhÆ° quyá»n định Ä‘oạt sinh mạng hai ngÆ°Æ¡i thuá»™c vá» bá»n ta. Nếu cao hứng, biết đâu bá»n ta sẽ lÆ°u mạng bá»n ngÆ°Æ¡i lại lâu hÆ¡n. Nhược bằng ngược lại, ha ha... Há»… thÃch giết thì giết, bá»n ta sẽ hóa kiếp cả hai ngÆ°Æ¡i bất kỳ lúc nà o cÅ©ng được đã rõ chứ? Ha ha...
Quan Vân Há»™i chấn Ä‘á»™ng, nhất là khi thấy Äá»™c CÆ°á»›c cứ Ä‘Æ°a Bạch Thúy Hà đi xa dần :
- NhÆ°ng Bạch Thúy Hà chÃnh là đệ tá» của Trác Tháºp Cổ. Là sÆ° phụ, lẽ nà o lão Trác nhẫn tâm tá»± ý giáo phó tÃnh mạng của đệ tá» cho nhị vị tùy tiện hà nh xá»?
Äá»™c Tý vá»— đánh bốp và o đỉnh đầu Quan Vân Há»™i :
- Phà m những kẻ được há» Trác quyết định loại bá», nhất là những kẻ dám đối đầu Thánh Ma giáo, há» Trác Ä‘á»u Ä‘em đến đây giao cho bá»n ta. Hãy nhá»›, đấy cÅ©ng chÃnh là số pháºn của ngÆ°Æ¡i.
Sau cái vá»— khá nặng, thoạt tiên Quan Vân Há»™i chỉ cảm nháºn cÆ¡n choáng váng vá»›i hiện trạng mắt hoa tai ù. NhÆ°ng chỉ chá»›p mắt sau, vì ná»—i Ä‘au buốt chợt thấm nháºp khắp ngÆ°á»i, xuyên suốt từ đỉnh đầu, lan nhanh đến toà n thân và tứ chi, nên Quan Vân Há»™i vụt ngã lăn ra bất tỉnh.
NhÆ°ng dù thế, do nháºn thức vẫn cứ lá» má», chÆ°a mê lịm hẳn, Quan Vân Há»™i chợt có cảm giác Ä‘ang bị Ä‘Æ°a Ä‘i. Toà n thân cứ dáºp dá»nh trôi, nhÆ° thể Quan Vân Há»™i Ä‘ang di chuyển trong cÆ¡n má»™ng du của chÃnh bản thân. Và cảm giác nà y gợi cho Quan Vân Há»™i nhá»› đến cảnh bị Tuyệt Kiếm Thái Phi Trang Bát Nhã hất má»™t chưởng chấn bay và o giữa lòng đại dÆ°Æ¡ng má»™t nÆ¡i rất gần Bắc Hải cung và cách xa vạn dặm so vá»›i Trung Nguyên nà y.
Trong mơ, Quan Vân Hội thấy bản thân cứ trôi trôi mãi...