Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #46  
Old 19-04-2008, 10:06 PM
minhtien384's Avatar
minhtien384 minhtien384 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngày 4 giá» 22 phút
Xu: 0
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
Post

Hồi 46
Hạc Tiên Trang Chủ


Thân ảnh Tiêu Lân tợ chiếc bông vụ lao vút lên cao những mÆ°á»i trượng để cho luồng bạo phong ám tiá»…n, tạo ra bởi lá rừng rào rào lÆ°á»›t qua ngay dÆ°á»›i chân chàng.

Luồng bạo phong ám tiá»…n kia không công trúng Tiêu Lân mà chụp thẳng tá»›i Thảo Linh. Trong tình huống không còn sá»± lá»±a chá»n nào khác hÆ¡n nữa. Thảo Linh phải tung chưởng khí vá»— vá» phía trÆ°á»›c công phá vào luồng ám tiá»…n đặc dị đó.

Những tưởng đâu chưởng khí của Thảo Linh có thể xé nát vạn van lá rừng đang hướng đến nàng. Nhưng ngoài sự tiên liệu của Thảo Linh. Nếu như Tiêu Lân chứng kiến cảnh tượng này cũng chẳng thể nào tin được. Luồng lá rừng kia vẫn cuốn tới xuyên qua chưởng khí của Thảo Linh mà lao thẳng vào thể pháp nàng.

Tiêu Lân chỉ kịp nghe một tiếng rú thảm thiết. Chàng nhìn lại thấy toàn thân Thảo Linh được phủ đầy một lớp lá rừng chẳng khác nào được dán lên che cả chân diện.

Tiêu Lân quá đổi kinh hoàng khi thấy cảnh tượng đó. Chàng còn chÆ°a biết hiện trạng của Thảo Linh nhÆ° thế nào thì đã bổ nhào xuống dòng suối. NÆ°á»›c trong suối nhanh chóng nhuá»™m màu Ä‘á», từ cÆ¡ thể Thảo Linh lan rá»™ng ra.

Má»™t cảm giác rá»n rợn, gai buốt tận cá»™t sống lan nhanh khắp toàn thân Tiêu Lân.

Chàng hạ thân xuống đất, vá»›i vẽ mặt chỠđợi. Tất nhiên Tiêu Lân đã nhận ra má»™t Ä‘iá»u, ngÆ°á»i vừa tạo ra luồng bạo phong ám tiá»…n bằng lá rừng có ná»™i lá»±c kinh thiên Ä‘á»™ng địa chẳng thể nào định lượng được.

à niệm đó khiến Tiêu Lân không khá»i bồn chồn lo lắng.

Xám y nhân chủ nhân U Hồn Quá»· Cốc vá»›i chiếc mặt nạ quá»· vÆ°Æ¡ng dát vàng xuất hiện. Vừa thấy U Hồn Quá»· Cốc xám y nhân, Tiêu Lân không khá»i lo lắng cho bản thân mình. Chàng miá»…n cưỡng nói :

- Tưởng đâu ai, hóa ra là tôn gía.

U Hồn Quá»· Cốc Xám y nhân rá»i đôi mắt hừng há»±c sắc nhãn đỠối, chẳng khác nào hai hòn than hồng hÆ°á»›ng vào mặt Tiêu Lân.

Tiêu Lân ôm quyá»n :

- Vãn bối Tiêu Lân xin bái kiến cao nhân.

U Hồn Quá»· Cốc Xám y nhân cÅ©ng không đáp lá»i chàng.

Tiêu cau mày. Chàng giả lả nói :

- Lần này tao phùng, tôn giá không nói được nữa à.

U Hồn Quá»· Cốc Xám y nhân cÅ©ng không màn đến lá»i nói của chàng mà vận hóa chân ngÆ°Æ¡n Huyết Ảnh Công. Màn huyết quang đỠối bao bá»c toàn thể pháp của U Hồn Quá»· Cốc Xám y nhân.

Thấy Xám y nhân vận hóa tuyệt công bá đạo, Tiêu Lân khoát tay :

- Khoan... Tiêu Lân biết tôn giá rất muốn lấy mạng Tiêu Lân nhÆ°ng lần này Tiêu Lân có chuyện muốn há»i tôn giá.

Mặc nhiên vá»›i lá»i nói của chàng, màn huyết quang há»™ thể của Xám y nhân càng lúc càng Ä‘á» rá»±c hÆ¡n. Trông Xám y nhân lúc này tợ nhÆ° có tấm áo choàng khí, tạo ra bằng làn sÆ°Æ¡ng bao trùm khắp ngÆ°á»i y.

Tiêu Lân thối lại má»™t bá»™. Chàng trang trá»ng nói :

- Tôn gía hung hãn quá vậy, ít ra cÅ©ng phải cho Tiêu Lân này nói vài lá»i rồi má»›i giao thủ chứ. Chẳng lẽ má»›i gặp nhau đã vá»™i vã xuất thủ sao ?

Những lá»i nói của chàng cứ nhÆ° không lá»t vào tai U Hồn Quá»· Cốc Xám y nhân. Y tiến từng bÆ°á»›c chậm chậm vá» phía chàng.

Tiêu Lân khoát tay :

- Vãn bối sẵn sàng giao thủ vá»›i tôn giá. NhÆ°ng trÆ°á»›c tiên hãy cho Tiêu Lân này biết... Phải chăng tôn gía đã đào xác Ngá»c Lan mẫu thân Ä‘Æ°a vá» U Hồn Quá»· Cốc để thá»±c hiện sá»± trả thù của mình đối vá»›i Tiêu gia.

U Hồn Quá»· Cốc vẫn không màn đến lá»i nói của chàng mà cứ lừng lững bÆ°á»›c tá»›i.

Tiêu Lân buộc phải lên tiếng một lần nữa :

- Tôn gía không muốn trả lá»i Tiêu Lân Æ° ?

Lá»i còn Ä‘á»ng trên miệng của Tiêu Lân thì U Hồn Quá»· cốc Xám y nhân phát Ä‘á»™ng Huyết Thủ Ảnh. Äôi chưởng thủ của y xuất hiện má»™t màn huyết quang đỠối.

Tiêu Lân e dè thối lui lại ba bộ vừa nói :

- Tôn gía không muốn trả lá»i bổn thiếu gia à.

Chàng vừa nói dứt câu thì hai bóng ảnh thủ đỠối to như hai chiếc quạt mo vồ thẳng đến.

Vốn đã biết uy lá»±c của đôi ảnh thủ huyết chưởng của U Hồn Quá»· Cốc Xám y nhân, Tiêu Lân không dám đón thẳng đở thẳng mà dùng đến Hành Tẩu Di Hình Bá»™ lách tránh. Chàng đảo ngÆ°á»i lạng qua bên kia khiến cho đôi huyết chưởng công hụt mà vồ ngay vào tán cây đại thụ sau lÆ°ng.

Ầm...

Cả má»™t tàng cây đại thụ phát ra nhÆ°ng tiếng âm thanh răng rắc tợ nhÆ° muốn thốt ra những lá»i trăn trối sau cùng. Lá trên cành tán cổ thụ rào rào tuôn xuống chẳng mấy chốc chỉ còn trở lại cành và thân chẳng khác nào má»™t cái cây khô bị chết lâu ngày.

Tiêu Lân thấy tán cây cổ thụ rơi vào tình trạng đó cũng phải rợn lòng. Toàn thân chàng bất giác nổi đầy gai ốc khi nghĩ tới, nếu chàng phải nhận chưởng ảnh kỳ quái của đối phương.

NhÆ°ng có má»™t Ä‘iá»u Tiêu Lân sá»›m phát hiện ra là sau khi thi triển đạo huyết ảnh chưởng vừa rồi thì màn huyết quang há»™ thể bao bá»c Xám y nhân cÅ©ng có biểu hiện nhạt dần.

Tiêu Lân nói :

- Tôn gía vẫn còn bị ná»™i thÆ°Æ¡ng sau cuá»™c giao thủ vá»›i tại hạ tại U Hồn Quá»· Cốc. Äúng ra tôn giá phải nên dưỡng thÆ°Æ¡ng má»›i đúng. Có đâu quyết liá»u mạng vá»›i tại hạ.

Những lá»i nói của chàng những tưởng Xám y nhân không nghe gì cả. Äiá»u đó khiến Tiêu Lân càng lạ lùng hÆ¡n.

Lá»i vừa dứt thì U Hồn Quá»· Cốc Xám y nhân bất ngá» rống lên má»™t tiếng nhÆ° thể muốn phát tiết sá»± cuồng ná»™ trong mình. Cùng vá»›i tiếng rống đó, y lao vút vá» phía Tiêu Lân, vá»›i đôi trảo công đỠối vÆ°Æ¡n ra chá»±c chá»™p lấy đối phÆ°Æ¡ng. Thế lao vào của Xám y nhân chẳng màn đến sá»± sống chết của mình.

Trong tình huống chẳng đặng dừng Tiêu Lân buộc phải dùng đến chưởng khí. Chàng dồn tất cả công lực vào song thủ, đón thẳng đở thẳng lấy trảo pháp của đối phương.

Ầm...

Hai mắt Tiêu Lân nảy đom đóm. Chàng trượt dài vỠsau những hai trượng.

Trong khi Xám y nhân vẫn trụ thân má»™t chá»— nhÆ°ng Tiêu Lân trượt vá» sau hai trượng, vẫn có thể gượng trụ thân, và chỉ trong chốc lát đã có thể vận công Ä‘iá»u tức, phục hồi chân ngÆ°Æ¡n. Chàng phục hồi công lá»±c nhanh nhÆ° vậy chẳng qua đã được khai thông sinh tá»­ huyá»n quan.

Phía bên kia, U Hồn Quỷ Cốc Xám y nhân đã mất hẳn màu huyết quang hộ thể mặc dù xét vỠcuộc giao chưởng vừa rồi, y rõ ràng chiếm hẳn thế thượng phong đối với Tiêu Lân.

Tiêu Lân nheo mày nhìn U Hồn Quỷ Cốc Xám y nhân nói :

- Tôn gía đã mất huyết quang hộ thể rồi.

Mặc dù chàng cảnh báo cho U Hồn Quá»· Cốc Xám y nhân biết Ä‘iá»u đó nhÆ°ng xem chừng y vẫn dá»­ng dÆ°ng chẳng màng đến lá»i nói của chàng. Äã không màng đến lá»i nói của Tiêu Lân, U Hồn Quá»· Cốc Xám y nhân vẫn lừng lững bÆ°á»›c tá»›i. Y gác chéo hai tay trÆ°á»›c ngá»±c rồi rống lên.

Cùng với tiếng rống đó đẩy chưởng vỠphía Tiêu Lân. Lạ lùng, lần này U Hồn Quỷ Cốc Xám y nhân phát động Huyết chưởng nhưng lại chẳng có bóng huyết thủ xuất ra. Hiện tượng đó khiến Tiêu Lân phải cau mày. Chàng có cảm tưởng U Hồn Quỷ Cốc Xám y nhân đang biến thành một con rối, múa máy trước mặt mình thì đúng hơn.

Tiêu Lân buột miệng nói :

- Tôn gía cuồng não rồi ư ?

Tiêu Lân vừa nói vừa phát Ä‘á»™ng Hấp Tinh Äại Tà Công, đẩy vá» phía đối phÆ°Æ¡ng dù chẳng thấy bóng huyết thủ nào xuất hiện nhÆ°ng chàng cÅ©ng không dám xem thÆ°á»ng đối phÆ°Æ¡ng, bởi nghi ngá» có sá»± gian trá.

Không nhÆ° Tiêu Lân tưởng hai đạo Hấp Tinh Äại Tà Công của chàng khi hai luồng xoáy kình hút lấy U Hồn Quá»· Cốc Xám y nhân vá» phía mình, rồi dính chặt vào bản thủ của chàng. Tiêu Lân có cảm tưởng Xám y nhân chẳng còn chút ná»™i lá»±c nào.

Chàng Ä‘anh giá»ng nói :

- Ngày Ä‘á»n tá»™i của tôn gía đã đến.

Lá»i dứt thì má»™t tiếng sấm nổ ra trên đôi bản thủ của Tiêu Lân, đẩy bắn U Hồn Quá»· Cốc Xám y nhân lao thẳng vào má»™t tán cây đại thụ .

Bình...

Y nằm duỗi đầu ngay dưới gốc cây đại thụ mà không thể nào gượng dậy, hay thậm chí cũng không nhúc nhích.

Tiêu Lân thả bước chầm chậm đến bên U Hồn Quỷ Cốc Xám y nhân, mặc dù thấy đối phương nằm bất động nhưng chàng cũng không dám không phòng bị, bởi bất cứ lúc nào Xám y nhân vẫn có thể phát động những chiêu công chí mạng lấy mạng chàng.

Tiêu Lân dừng lại bên xác U Hồn Quá»· Cốc Xám y nhân. Chàng nhận ra máu trên khoé miệng y. Tiêu Lân cúi xuống mở chiếc mặt nạ quá»· dát vàng. Má»™t khuôn mặt gá»›m ghiếc, chẳng còn nhận diện được đập vào mắt chàng. Tất cả ngÅ© quan Ä‘á»u rỉ máu thậm chí cả lá»— chân lông cÅ©ng tÆ°Æ¡m máu.

Tiêu Lân rùng mình khi khảo nghiệm thể xác của U Hồn Quỷ Cốc Xám y nhân trong tình cảnh này. Chàng quan sát chân diện quỷ quái của y, nhưng chỉ có thể biết được đó một bộ mặt đã bị hủy hoại không thể nào biết được chân diện mục là ai.

Tiêu Lân nhìn xác U Hồn Quỷ Cốc Xám y nhân, khẻ lắc đầu :

- Tôn gía phải nhận kiếp há»a này bởi ngÆ°á»i đã gieo ra ác nghiệp cho mình.

Mặc dù nói vậy, nhÆ°ng Tiêu Lân vẫn lấy lá rừng phủ lên thể xác của Xám y nhân rồi há»a thiêu y. Sau khi châm lá»­a há»a thiêu xác của U Hồn Quá»· Cốc Xám y nhân, Tiêu Lân má»›i quay bÆ°á»›c trở ra.

Chàng vừa đi vừa suy ngẫm :

- Sao U Hồn Quỷ Cốc Xám y nhân hồ đồ như vậy chứ. Bộ lão không biết bản thân mình hay sao vậy. Ngay khi đã mất cả chân ngươn Huyết Ma tà công, y vẫn lao vào để chực lấy mạng mình.

Tiêu Lân quay cá»— xe Ä‘á»™c mã. Chàng tháo dây cÆ°Æ¡ng khá»i con bạch mã thiên lý câu rồi bất ngá» vá»— mạnh vào mông con bạch mã. NhÆ° thế được phóng thích khá»i sá»± giam hãm bấy lâu nay. Con bạch mã tung ngay nÆ°á»›c đại lao vút Ä‘i.

Tiêu Lân nhìn theo nhẩm nói :

- Của ngÆ°á»i ta trả lại cho ngÆ°á»i. Chàng nói rồi thi triển Hành Tẩu Di Hình Bá»™ băng mình Ä‘i.

Khi trá»i xế bóng, thì Tiêu Lân đến Hạc Tiên Trang. Chàng dừng bÆ°á»›c suy nghÄ© má»™t lúc rồi thả bÆ°á»›c tiến thẳng qua ngôi tam quan. Vừa đặt chân đến bậc tam cập thì có má»™t lão trượng bÆ°á»›c ra đón chàng.

Lão trượng ôm quyá»n nói :

- Công tử... Có chuyện đến đây à.

Tiêu Lân ôm quyá»n :

- Vãn bối Tiêu Lân, muốn vào thỉnh thị Trang chủ Hạc Tiên Trang.

- Lão phu là tổng quản Hạc Tiên Trang, Âu Thừa. Có chuyện gì Tiêu công tử cứ nói với lão phu.

- Chẳng lẽ lão trượng chưa bao giỠnghe đến tục danh của vãn bối.

Lão tổng quản Hạc Tiên Trang cau mày. Lão vuốt râu nhẩm nói :

- Tiêu Lân.

Lão lắc đầu :

- Quả thật lão phu không biết.

Tiêu Lân mỉm cÆ°á»i nghÄ© thầm :

- Bao nhiêu chuyện trên võ lâm giang hồ xảy đến với mình thế mà Hạc Tiên Trang không biết. Xem chừng cái tên Tiêu Lân chẳng có nghĩa lý gì với Hạc Tiên Trang.

Chàng ôm quyá»n nói :

- Vãn bối không dấu gì tiá»n bối. Vãn bối lần này đến hạc Tiên Trang vì có ngÆ°á»i giá»›i thiệu vãn bối đến. Vãn bối rất mong tham kiến Trang chủ.

Lão tổng quản nhìn chàng từ tốn nói :

- Má»i công tá»­ theo lão phu.

Lão tổng quản Âu Thừa hÆ°á»›ng dẫn Tiêu Lân đến má»™t bãi cạn. Giữa bãi cạn là má»™t gian phong xá hình lục giác. Trong gian phong xá có má»™t ngÆ°á»i vận trÆ°á»ng y dáng nho nhã, chắp tay sau lÆ°ng đứng dõi mắt ngắm nhìn bầy hồng hạc dập dìu trên bãi cạn.

Lão Âu Thừa nói :

- Tiêu công tử chỠlão phu một chút.

Lão bước vào gian phong xá. Một lúc sau quay trở ra nói với Tiêu Lân :

- Công tá»­... Trang chủ má»i công tá»­.

Tiêu Lân ôm quyá»n :

- Äa tạ trưởng lão.

Chàng nói rồi theo con Ä‘Æ°á»ng được lót bằng những phiến đá vuông vức tiến thẳng đến gian phong xá có Hạc Tiên trang chủ.

Äứng ngoài gian phong xá, Tiêu Lân ôm quyá»n nói :

- Tại hạ Tiêu Lân tham kiến trang chủ.

Hạc Tiên trang chủ từ từ quay lại. Tiêu Lân nheo mày, bởi chàng không sao ngỠđược Hạc Tiên trang chủ lại là một thiếu niên. Với dung diện thật nho nhã, và thanh thoát.

Tiêu Lân sượng sùng nói :

- Tại hạ những tưởng...

Trang chủ Hạc Tiên Trang mỉm cÆ°á»i.

Nụ cÆ°á»i của Hạc Tiên Trang trông thật tÆ°Æ¡i và đầy sức quyến rÅ©. Chỉ nụ cÆ°á»i của Hạc Tiên trang chủ đập vào mắt Tiêu Lân khiến chàng phải nghÄ© thầm, y có thể là nữ nhân gỉa dạng nam nhân.

Trang chủ Hạc Tiên Trang từ tốn nói :

- Tiêu công tử nghĩ bổn trang chủ hẳn là một lão nhân tóc bạc râu bạc phải chăng ?

- Tại hạ nghÄ© vá»›i cÆ¡ nghiệp nhÆ° thế này thì má»™t ngÆ°á»i nhÆ° Trang chủ đây làm ra, chắc chắn Trang chủ phải là bậc kỳ tài có má»™t không hai.

- Äa tạ lá»i khen của công tá»­.

Tiêu Lân bước vào gian phong xá. Chàng quan sát nhanh qua dung diện của Hạc Tiên trang chủ. Một làn gió thổi qua Tiêu Lân ngửi được mùi phấn hương. Chính mùi hương thoang thoảng đó, chàng càng đoan chắc hơn Hạc Tiên trang chủ là nữ nhân giả dạng nam trang.

Hạc Tiên Trang chủ nhÆ° thể Ä‘á»c được ý niệm trong đầu Tiêu Lân.

- Tiêu công tử hẳn nghĩ bổn Trang chủ là nữ nhân.

Tiêu Lân gỉa lả nói :

- Phàm nam nhân thì chẳng ai dùng phấn thơm, nhưng Trang chủ lại dùng phấn thơm. Do đó tại hạ phải nghi ngỠTrang chủ là nữ nhân cải dạng nam nhân.

Chàng vừa dứt lá»i, Hạc Tiên trang chủ phá lên cÆ°á»i khanh khách. Tiếng cÆ°á»i của y nghe thật thanh thoát. Cắt ngang tràng tiếu ngạo đó, Hạc Tiên trang chủ nói :

- Tiêu công tá»­ muốn cho bổn Trang chủ Äào Giao VÅ© là nam hay nữ cÅ©ng được. Äiá»u đó không quan trá»ng đến bổn trang chủ.

Nghe Hạc Tiên Trang chủ thốt ra câu này Tiêu Lân cÅ©ng phải sững sá». Chàng nghÄ© thầm :

- Quái gở thật, nam thì là nam, nữ thì là nữ. Cớ gì muốn cho sao cũng được. Nói vậy Hạc Tiên trang chủ muốn ai nghĩ mình ra sao thì nghĩ ư. Muốn cho y là nam nhân cũng được cho là nữ nhân cũng không sao. Nói thế, hóa ra y quá phóng khoáng, không quan tâm đến tiểu tiết.

NghÄ© thế nên Tiêu Lân ôm quyá»n từ tốn nói :

- Tai hạ không dám nghĩ quấy vỠTrang chủ.

- Tiêu công tử đừng khách sáo.

Y chắp tay sau lÆ°ng dõi mắt vá» phía bầy hồng hạc Ä‘ang tùm tụm trên những ghá»nh đá. Hạc Tiên trang chủ ôn nhu nói :

- Bổn trang chủ có nghe đến tiếng tăm của Tiêu công tử. Không ngỠhôm nay được diện kiến cao nhân.

- Tại hạ không dám tự cho mình cao nhân.

- Tiêu công tử lại khách sáo với bổn trang rồi. Không hay Tiêu công tử tìm đến Hạc Tiên Trang có chuyện gì không ?

Tiêu Lân ôm quyá»n nói :

- Tại hạ đến Hạc Tiên Trang làm phiá»n Trang chủ là do má»™t ngÆ°á»i giá»›i thiệu tại hạ tìm đến.

- Ai đã giới thiệu Tiêu công tử đến đây. Nếu bổn trang đoán không lầm Tiêu công tử đến Hạc Tiên Trang lần này để thỉnh cầu bổn trang gán nợ gieo duyên cho công tử.

- Tại hạ chÆ°a nói ra mà Trang chủ biết. Bái phục... Bái phục... Äúng nhÆ° Trang chủ nói. Tiêu Lân đến Hạc Tiên Trang lần này quả là có ý thỉnh cầu Trang chủ gá nghÄ©a se duyên. Bởi tại hạ được Thảo Linh cô nÆ°Æ¡ng giá»›i thiệu đến.

Äào Giao VÅ© khoát tay :

- Thảo Linh... Bổn trang chủ chÆ°a từng biết ngÆ°á»i này.

- Trang chủ không biết ?

Äào Giao VÅ© gật đầu :

- Bổn trang chủ chưa hỠbiết.

- Nếu Trang chủ không biết, tất tiếng tăm của ngÆ°á»i lừng khắp cõi võ lâm nên Thảo Linh cô lÆ°Æ¡ng má»›i nghe tiếng đến và giá»›i thiệu cho tại hạ.

Äào Giao VÅ© gật đầu :

- Có lẽ vậy.

Tiêu Lân ôm quyá»n :

- Thế Trang chủ có đồng ý giúp cho Tiêu Lân không ?

Äào Giao VÅ© nhìn chàng mỉm cÆ°á»i :

- Tất nhiên bổn Trang chủ sẵn sàng giúp cho Tiêu công tá»­ gá nghÄ©a se duyên. NhÆ°ng bổn Trang chủ cÅ©ng có Ä‘iá»u kiện đặt ra vá»›i công tá»­.

Tiêu Lân ôm quyá»n :

- Trang chủ cừ nói.

- Hẳn Tiêu công tá»­ biết trên Ä‘á»i này chẳng có việc gì mà ngÆ°á»i làm không cho ai hết.

- Tại hạ biết Ä‘iá»u đó. Chẳng có ai làm việc không công cho ai cả. Nếu nhÆ° Trang chủ giúp được tại hạ, tại hạ sẵn sàng bồi hoàn ngàn lượng cho Trang chủ.

Hạc Tiên Trang chủ Äào Giao VÅ© khoát tay :

- Không... Ngân lượng bổn trang chủ không cần đâu ... Ngay cả bí kiếp võ công của công tá»­, bổn công tá»­ cÅ©ng không cần. Mặc dù võ công của Tiêu công tá»­ hiện thá»i đã vang danh trong giá»›i võ lâm, đến tận tai bổn trang chủ .

Tiêu Lân ôm quyá»n :

- Thế Trang chủ cần gì à.

Äào Giao VÅ© vá»— tay. Cái vá»— tay của y rất nhẹ chỉ phát ra âm thanh vừa lá»t vào tai Tiêu Lân nhÆ°ng bầy hồng hạc nhÆ° thể nghe tiếng vá»— tay của y mà xôn xao hẳn lên. Äào Giao VÅ© vá»— tay má»™t lần nữa. NhÆ°ng nhÆ° thế đó là hiệu lệnh của Giao VÅ© truyá»n đến bầy hồng hạc khiến chúng kết thành từng đôi giang rá»™ng hai cánh nhÆ° múa để cho Tiêu Lân và Giao VÅ© thưởng lãm.

Ngắm nhìn bầy hồng hạc xoè cánh nhún nhảy như múa trên bãi cạn, Hạc Tiên trang chủ từ tốn nói :

- Bổn trang chủ có quy lệ riêng của mình chỉ cần Tiêu công tá»­ trụ được trên bãi cạnh này qua ba hiệp đấu vá»›i bổn trang chủ. Cho dù Tiêu công tá»­ yêu cầu bổn trang se nợ duyên tình vá»›i Ä‘Æ°Æ¡ng kim hoàng hậu hay bất cứ ngÆ°á»i nào trên Ä‘á»i này, bổn trang cùng sẽ làm, làm bằng được. NhÆ°ng ngược lại nếu Tiêu công tá»­ không trụ được ba hiệp thì phải chịu sá»± se duyên gá nghÄ©a của bổn trang chủ.

Tiêu Lân cau mày :

- Äó là lệ của Trang chủ ?

Giao Vũ nhìn lại chàng gật đầu :

- Äó là cái lệ của bổn trang.

Giao Vũ chỉ bầy hồng hạc :

- Tiêu công tử nhìn xem, bầy hồng hạc có đẹp không ?

Tiêu Lân gỉa lả cÆ°á»i, gật đầu :

- Chắc bầy hồng hạc kia đã được Trang chủ huấn luyện ?

- Bổn trang chủ không phủ nhận Ä‘iá»u đó.

Tiêu Lân ôm quyá»n :

- Tiêu Lân mạn phép há»i Trang chủ.

- Có Ä‘iá»u gì, công tá»­ cứ há»i.

Tiêu Lân lưỡng lự nói :

- Nếu nhÆ° Tiêu Lân không trụ nổi trong ba hiệp không biết Äào trang chủ sẽ gá nghÄ©a nợ duyên cho Tiêu Lân vá»›i ai.

Äào Giao VÅ© phá lên cÆ°á»i khanh khách. Y vừa cÆ°á»i vừa nói :

- Tiêu công tá»­. Bổn trang chủ không quan tâm đến ngÆ°á»i công tá»­ định se duyên kết tình là ai, bởi vì bổn trang chủ nghÄ© kẻ có duyên tất có nợ. Mà có nợ thì hẳn sẽ sinh tình. Cố tình có nợ có duyên là ba yếu tố để kết thành sợi tÆ¡ hồng trăm năm không dứt. Chính vì thế Tiêu công tá»­ cÅ©ng đừng há»i bổn trang se duyên công tá»­ vá»›i ai, ngÆ°á»i nào. Äiá»u cốt lõi là hãy nghÄ© đến chữ duyên, chữ nợ chữ tình.

Tiêu Lân ôm quyá»n nói :

- Trang chủ dạy rất đúng, nhÆ°ng tại hạ sợ khi nhận lá»i của trang chủ thì ngÆ°á»i trang chủ gá nghÄ©a lại không duyên phận vá»›i Tiêu Lân.

Äào Giao VÅ© nhìn chàng mỉm cÆ°á»i nói :

- Tiêu công tử. Phàm có duyên, có nợ, có tình thì bổn trang chủ mới gá nghĩa. Nếu không duyên không nợ không tình, bổn Trang chủ không gá nghĩa trăm năm cho công tử đâu .

Tiêu Lân ôm quyá»n :

- Trang chủ . Có thể cho tại hạ thá»i gian suy nghÄ© không.

Äôi chân mày của Äào Giao VÅ© nhíu lại. Y trang trá»ng nói :

- Sao lại suy nghÄ©. Tiêu công tá»­ đã đến Hạc Tiên Trang tất đã có chủ định từ trÆ°á»›c. Chủ định của công tá»­ là muốn se duyên vá»›i ngÆ°á»i mình để tâm đến, để tình đến. Có chủ định trÆ°á»›c má»›i đến Hạc Tiên Trang thỉnh cầu bổn Trang chủ giá» sao lại thốt ra lá»i nói cần có thá»i gian suy nghÄ© chứ ?

Câu nói này của Hạc Tiên Trang chủ khiến Tiêu Lân không khá»i bối rối.

Thấy vẽ bối rối của chàng, Äào Giao VÅ© mỉm cÆ°á»i nói :

- Tiêu công tá»­ đừng nói vá»›i bổn trang, là đến Hạc Tiên trang chỉ để thẩm chứng lá»i nói của Thảo Linh cô nÆ°Æ¡ng nào đó. Nếu nhÆ° công tá»­ có ý đó thì đã xem thÆ°á»ng Äào Giao VÅ© này.

Y mỉm cÆ°á»i từ tốn nói tiếp :

- Tiêu công tá»­ nói để công tá»­ suy xét và quyết định. Bổn trang chủ không thích ngÆ°á»i ta xem thÆ°á»ng mình. Cho dù ngÆ°á»i đó là võ lâm Minh chủ hay Tứ đỉnh thiên can.

Tiêu Lân nghe Giao Vũ thốt ra câu này cũng phải bồn chồn. Chàng miễn cưỡng nói :

- Tại hạ không dám xem thÆ°á»ng trang chủ.

Giao Vũ ôn nhu nói :

- Nếu công tá»­ không xem thÆ°á»ng bổn trang chủ thì phải tiếp nhận lá»i Ä‘á» nghị của bổn trang chủ.

- Nói như Trang chủ, đã đến Hạc Tiên Trang thì phải theo những qui lệ của trang.

- Không sai. Hẳn Tiêu công tử biết câu nhập gia tùy tục của cổ nhân.

- Tại hạ biết câu này.

Giao Vũ gật đầu.

- Nếu Tiêu công tá»­ biết câu này, và không xem thÆ°á»ng bổn trang chủ thì sẽ nhận lá»i của bổn trang chủ.

Tiêu Lân lúng túng nói :

- Tại hạ chỉ sợ...

Äào Giao VÅ© khoát tay, cÆ°á»›p lá»i Tiêu Lân :

- Nếu sợ thì Tiêu công tá»­ đã không đến đây. Vì chữ tình ngÆ°á»i ta bất chấp gian nguy kia mà.

Tiêu Lân ôm quyá»n nói :

- Trang chủ đã quyết định như vậy rồi Tiêu Lân phải chấp nhận theo thịnh ý của trang chủ.

- Tốt lắm.

Äào Giao VÅ© vá»— tay má»™t tiếng.

Một cánh hồng hạc từ trong biệt trang, mỠngậm một sợi dây tơ hồng, có cột một tỉnh rượu nhỠxuất hiện, là đà bay đến gian phong xá. Cánh hồng hạc nhẹ nhàng đáp xuống gian phong xá.

Äào Giao VÅ© lấy sợi dây tÆ¡ hồng buá»™c tỉnh rượu nhá» rồi nhìn Tiêu Lân từ tốn nói :

- Rượu Uyên Æ°Æ¡ng, bổn trang chủ má»i công tá»­.

Không cần Tiêu Lân có đồng ý hay không, Äào Giao VÅ© mở nắp tịnh rượu rồi dùng nắp tịnh rượu nhÆ° má»™t chiếc chung, rót đầy rượu rồi tá»± uống. Sau đó rót rượu đầy nắp trao qua tay Tiêu Lân.

Nhận chung rượu bằng nắp tịnh bình.

Tiêu Lân lưỡng lự.

Giao Vũ nói :

- Tiêu công tử đừng sợ đây là rượu độc.

- Trang chủ đã uống trước rồi, tại hạ còn sợ gì rượu độc.

Giao Vũ gật đầu .

- Bổn trang chủ khâm phục hào khí của công tá»­. Má»i công tá»­.

Äã lỡ thốt ra câu nói đó rồi, giá» Tiêu Lân chẳng thể nào rút lại được. Chàng nghÄ© thầm :

- Sao ta dại dá»™t chui đầu vào Hạc Tiên Trang để làm gì. CÅ©ng tại vì mình tò mò vá» con ngÆ°á»i này. Nếu đây là rượu Ä‘á»™c thì khổ cho mình rồi.

Càng suy nghĩ càng bối rối vô cùng.

Giao Vũ nói :

- Äây là Uyên Æ°Æ¡ng tá»­u ... Không phải ai ai muốn uống cÅ©ng được đâu .

- Tại hạ uống.

Tiêu Lân miá»…n cưỡng uống chén rượu đó. Khi rượu trôi vào cổ há»ng chàng. TrÆ°á»›c cảm nhận rõ mồn má»™t má»™t mùi thÆ¡m, lẫn vị nóng, cay và nồng của Uyên Æ°Æ¡ng tá»­u lan nhanh khắp châu thân mình. Cùng vá»›i cảm giác đó, chàng cảm thấy sảng khoái cá»±c kỳ.

Giao VÅ© mỉm cÆ°á»i :

- Tiêu công tử cảm nhận thế nào.

Tiêu Lân ôm quyá»n :

- Hảo tá»­u Uyên Æ°Æ¡ng tá»­u của trang chủ quả là Ä‘á»™c nhất vô nhị hiếm có trên Ä‘á»i này. Nếu so sánh thì tại hạ dám khẳng định chẳng có thá»­ rượu nào ngon hÆ¡n rượu Uyên Æ°Æ¡ng tá»­u.

Giao VÅ© phá lên cÆ°á»i :

- Tiêu công tử quả khen... Quá khen.

Y chỉ ra ngoài bãi cạn :

- Má»i Tiêu công tá»­.

- Cung kính không bằng tuân mệnh.

Tiêu Lân nói xong thi triển luôn Hành Tẩu Di Hình Bá»™ thoát ra ngoài gian phong xá rồi nhẹ nhàng hạ thân trên má»™t phiến đá. Chàng ôm quyá»n hÆ°á»›ng vá» Äào Gia VÅ© :

- Trang chủ... Chỉ ba hiệp thôi đấy nhé.

- Bổn trang chủ không bao giỠlàm sai qui lệ của mình.

Hết hồi 46.
Tài sản của minhtien384

Chữ ký của minhtien384
Trá»i đất bất nhân - Mạc lệ phi tồn
©2012 by 4vn.eu™. Diễn đàn đươc phát triển dựa trên sự đóng góp tích cực của tất cả các thành viên.
Hãy nhấn nút 'Like' để gá»­i lá»i cảm Æ¡n đến ngÆ°á»i viết bài
  #47  
Old 19-04-2008, 10:09 PM
minhtien384's Avatar
minhtien384 minhtien384 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngày 4 giá» 22 phút
Xu: 0
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
Post

Hồi 47
HÆ° ảo khôn lÆ°á»ng

Äứng trên phiến đá vừa đủ đặt hai bàn chân. Tiêu Lân trông thật thản nhiên ung dung tá»± tại. Vá»›i dung tÆ°á»›ng của Hạc Tiên trang chủ Äào Giao VÅ©, Tiêu Lân nghÄ© thầm :

- Äào Giao VÅ© không thể là đối thủ của Tiêu Lân. Không chỉ ba hiệp mà trăm hiệp Trang chủ cÅ©ng khó mà đánh bật được Tiêu Lân rá»i khá»i phiến đá này chứ đừng nói buá»™c tại hạ phải ra khá»i bãi cạn.

à niệm kia còn Ä‘á»ng trong đầu Tiêu Lân thì Äào Giao VÅ© vá»— mạnh ba cái. Ba âm thanh khô khốc phát lên :

Bốp... Bốp... Bốp...

Bầy hồng hạc đồng loạt đập cánh lao vút lên bầu trá»i xanh thẳm. Chúng múa lượn rồi kết thành má»™t vòng tròn trông rất đẹp mắt. Bầy hồng hạc chuyển từ hình vòng tròn xếp lại thành má»™t Ä‘Æ°á»ng thẳng tắp. Rồi từ trên cao vùn vụt lao xuống. Chính sá»± lao xuống của bầy hồng hạc khiến Tiêu Lân phải chú nhãn nhìn chúng.

Äang chao xuống, bầy hồng hạc lại vụt bay lên cao ngược trở lại. Cách chúng hợp lại và chao lượn trông thật đẹp không có má»™t há»a nhân nào khả dÄ© phóng bút há»a lại được.

Bầy hồng hạc vá»±a chiếm lÄ©nh tầng không gian thì Hạc Tiên trang chủ Äào Giao VÅ© từ trong phong xá, vá»›i đôi cánh tay giang rá»™ng lao vút lên không trung.

Khinh công của Äào Giao VÅ© khiến Tiêu Lân không khá»i sững sá» kinh ngạc. Chàng có cảm tưởng y Ä‘ang biến thành má»™t cánh hạc lao vút lên bầu trá»i.

Bầy hồng hạc bâu lấy Äào Giao VÅ©, nhÆ° thể giúp hắn được tá»± do tung lượn giữa không trung. Hiện tượng kỳ dị kia khiến Tiêu Lân vô cùng thích thú.

Chàng nghĩ thầm :

- Nếu thắng trận này, ta phải buá»™c Äào Giao VÅ© truyá»n thụ lại cách luyện hồng hạc.

à niệm kia còn Ä‘á»ng trong đầu chàng thì Hạc Tiên trang chủ tợ cánh chim hạc lao vụt xuống Tiêu Lân. Hai bàn tay của gã vÆ°Æ¡n ra vá»›i mÆ°á»i chiếc vuốt chẳng khác gì vuốt chim Æ°ng. Từ mÆ°á»i đầu ngón tay mÆ°á»i đạo chỉ khí kết thành má»™t màn lÆ°á»›i thiên la địa võng chụp thẳng xuống chàng.

Tiêu Lân gần nhÆ° chẳng còn sá»± lá»±a chá»n ngoài má»—i cách là phải đón thẳng đở thẳng vào màn chỉ khí trảo công của đối phÆ°Æ¡ng. Mặc dù chàng có ý định dùng Hành Tẩu Di Hình Bá»™ né tránh, nhÆ°ng những đạo chỉ kia đến quá nhanh không để cho Tiêu Lân thá»±c hiện ý định đó.

Tiêu Lân dùng đến tám thành công lực phát tác Phách Không Chỉ đón thẳng đở thẳng vào màn chỉ khí.

Những tiếng sấm không ngừng vang lên. Cứ má»—i má»™t tiếng sấm nổ thì chàng nhÆ° thể bị bứng lên khá»i mặt đất đẩy vá» sau non hai bá»™. Liên tục mÆ°á»i tiếng sấm chưởng. Tiêu Lân phải thối liá»n hai mÆ°Æ¡i bá»™. Khi chàng trụ thân được thì còn cách Ä‘Æ°á»ng ranh giữa bãi cạn vá»›i bỠđất liá»n không đầy má»™t trượng.

Vừa kinh ngạc vừa hốt hoảng. Tiêu Lân toan lách bá»™ để lao vá» phía trÆ°á»›c đặng cách ly ra khá»i ranh giá»›i phân chia bãi cạn vá»›i bỠđất. NhÆ°ng má»™t lần nữa chàng lại bỠý định khi thấy Äào Giao VÅ© đứng má»™t chân trên má»™t phiến đá, hai tay giang rá»™ng chẳng khác nào má»™t con hạc Ä‘ang xòe cánh. Chân trái co lên. Thế tấn của gã trông thật ngá»™ nghÄ©nh buá»™c Tiêu Lân phải chú nhãn đến.

Äào Giao VÅ© nói :

- Công tá»­ đã qua được hiệp thứ nhất. Äây là hiệp thứ hai.

Tiêu Lân nghĩ thầm trong đầu :

- Bổn thiếu gia để cho Trang chủ chiếm thượng phong.

à niệm đó trôi qua, Tiêu Lân cao giá»ng nói :

- Hiệp thứ hai đến lượt tại hạ.

Chàng vừa nói vừa thi triển Hành Tẩu Di Hình Bá»™ lÆ°á»›t đến Äào Giao VÅ©. Äồng thá»i phối hợp vá»›i Hấp Tinh Äại Tà Công. Hai đạo xoáy kình phát ra chụp đến Trang chủ Äào Giao VÅ©.

Tiêu Lân chủ động trước, nhưng xem chừng không có vẻ gì khẩn trương. Y vẫn giữ thế tấn như một con hạc khổng lồ.

Tiêu Lân nghĩ thầm :

- Chắc chắn ngÆ°Æ¡i không biết uy lá»±c qua Hấp Tinh Äại Tà Công nên dá»­ng dÆ°ng nhÆ° vậy. Khi ngÆ°Æ¡i biết thì ngÆ°á»i sẽ hối tiếc nhÆ°ng tất cả đã muá»™n rồi.

à tưởng đó còn Ä‘á»ng trong đầu chàng thì đạo Hấp Tinh Äại Tà Công cuốn tá»›i Äào Giao VÅ© .

Tiêu Lân những tưởng y chẳng có phản xạ gì, ngoại trừ hai cánh tay vụt xếp lại như cánh chim, án ngữ phía trước.

Tiêu Lân nói :

- Trang chủ thua chắc rồi.

Vừa thốt ra câu nói đó, Tiêu Lân phải há hốc miệng kinh ngạc tá»™t cùng. Chàng có cảm tưởng thân ảnh của Äào Giao VÅ© phiêu bồng tợ má»™t cánh chim lÆ°á»›t trên hai đạo xoáy kình Hấp Tinh Äại Tà Công, lÆ°á»›t thẳng tá»›i mình. Sá»± biến hóa ngoài sá»± tiên liệu của Tiêu Lân khiến chàng phải lúng túng và bối rối.

ChÆ°a kịp tìm ra phÆ°Æ¡ng cách đối phó thì đôi trảo công liên hoàn của Äào Giao VÅ© thá»™p tá»›i chàng nhanh không thể tưởng. Má»™t cái thá»™p của Hạc Tiên trang chủ Äào Giao VÅ© Ä‘á»u tiá»m ẩn uy lá»±c thần kỳ. Mặc dù đã được Tuệ Thiện Pháp chủ đại sÆ° truyá»n công lá»±c nhÆ°ng Tiêu Lân buá»™c phải phân chia ná»™i lá»±c qua hai bàn tay để tiếp nhận những thế Æ°ng trảo liên hoàn của đối phÆ°Æ¡ng.

Ầm... Ầm... Ầm... Ầm...

Sau bốn tiếng sấm chưởng Tiêu Lân phải lui lại bốn bá»™. Chàng vừa trụ tấn thì Äào Giao VÅ© không khác nào má»™t cánh chim hạc từ trên cao lao thẳng xuống. Cùng vá»›i đà lao xuống nhÆ° vÅ© bão đó, má»™t đạo khí kình dồn tá»›i Tiêu Lân.

Tiêu Lân rùn tấn đón lấy đạo khí công uy mãnh của đối phương.

Ầm...

Chàng những tưởng như mình biến thành một chiếc lá bị cuốn phăng đi bởi một cơn lốc khổng lồ. Có một chiếc bóng lướt ngang đở lấy chàng.

Tiêu Lân thở phào má»™t tiếng nhÆ°ng khi nhìn lại má»›i nhận ra ngÆ°á»i đở lấy chàng không cho ngã xuống lại chính là Hạc Tiên trang chủ Äao Giao VÅ©.

Y chắp tay sau lưng nhìn Tiêu Lân.

- Tiêu công tá»­ mặc dù chịu được ba hiệp của bổn trang chủ nhÆ°ng lại bị đánh bật ra khá»i bãi cạn... Tiêu công tá»­ đã thua bổn Trang chủ.

Tiêu Lân lúng túng. Chàng ôm quyá»n gượng nói :

- Tại hạ không ngá» võ công của Trang chủ lại cao ninh và huyá»n ảo nhÆ° vậy.

Tiêu Lân ôm quyá»n xá :

- Bái phục... Bái phục.

Hạc Tiên Trang chủ Äào Giao VÅ© khoát tay nói :

- Bổn trang chủ không tiếp nhận lá»i khách sáo đầu môi chót lưỡi. Bổn trang chủ chỉ yêu cầu công tá»­ thá»±c hiện đúng những lá»i giao Æ°á»›c của mình.

Nghe Äào Giao VÅ© thốt ra câu nói này, Tiêu Lân càng lúng túng hÆ¡n.

Chàng gỉa lả cÆ°á»i nói :

- Nam tá»­ hán, nhất ngôn cá»­u đỉnh. Tại hạ không quên lá»i nói đó. Thế Trang chủ định gá duyên cho tại hạ vá»›i ngÆ°á»i nào ?

- Rồi công tử sẽ biết. Tiêu công tử hãy theo bổn trang chủ vào trong.

Hai ngÆ°á»i rá»i bãi cạn quay vào đại Ä‘Æ°á»ng chính sãnh Hạc Tiên trang.

Lão trượng Âu Thừa từ trong bÆ°á»›c ra đón hai ngÆ°á»i. Trang chủ Äào Giao VÅ© nhìn lão nô từ tốn nói :

- Lão tổng quản. Chuẩn bị cho Tiêu công tử gá nghĩa se tơ.

- Lão phu sẽ làm ngay.

Lão Âu nhìn Tiêu Lân :

- Má»i công tá»­ theo lão nô.

Tiêu Lân nhìn lại Äào Giao VÅ©. Chàng nhận ra nụ cÆ°á»i mỉm đầy ý nhị hiện trên hai cánh môi Äào Giao VÅ©. Má»™t nụ cÆ°á»i của nữ nhân vừa lả lÆ¡i gợi tình vừa có cái gì đó rất là bí ẩn.

Tiêu Lân ôm quyá»n :

- Tại hạ sẽ gặp lại Trang chủ.

Tiêu Lân theo lão Âu đến một gian biệt phòng.

Bước vào biệt phòng, Tiêu Lân nhận ra đã có sẵn một bồn nước pha sẵn hương hoa để ngay chính giữa.

Lão Âu chỉ bồn nước :

- Má»i Tiêu công tá»­.

Chàng nheo mày nhìn lão Âu nói :

- Hình như lão trượng pha sẵn bồn nước này cho tại hạ.

- Không sai.

Äôi chân mày của Tiêu Lân nhíu lại :

- Nói nhÆ° thế, lão trượng biết tại hạ sẽ là ngÆ°á»i thua Äào Trang chủ.

Âu Thừa nhá» giá»ng đáp lá»i chàng :

- Thua hay thắng là do trá»i. Lão phu không có ý kiến gì.

- Nhưng lão pha nước sẵn tất đã biết tại hạ là kẻ thua.

- Tiêu công tá»­ không thể thắng được Äào trang chủ.

Lão chỉ bồn nước :

- Tiêu công tá»­ hãy tắm rá»­a và thay y phục. Lão phu để sẵn phục cho công tá»­ thay. Khi nào xong sẽ có ngÆ°á»i Ä‘Æ°a công tá»­ đến Uyên Æ°Æ¡ng phòng.

Lão ôm quyá»n toan lùi bÆ°á»›c nhÆ°ng Tiêu Lân gá»i lại :

- Lão tiá»n bối...

Lão Âu dừng bước quay lại :

- Công tá»­ có Ä‘iá»u gì chỉ giáo lão nô.

- Tai hạ muốn biết Äào trang chủ muốn se duyên tại hạ vá»›i ai.

- Äến Uyên Æ°Æ¡ng phòng tất công tá»­ sẽ biết.

- Tiêu Lân không được quyá»n biết trÆ°á»›c sao ?

Lão vuốt râu nhìn chàng :

- Duyên nợ thì ai biết được nào.

Lão ôm quyá»n :

- Lão nô cáo lui.

Tiêu Lân khoát tay :

- Tiá»n bối cho tại hạ há»i thêm má»™t câu nữa.

- Công tá»­ muốn há»i gì ?

Tiêu Lân lưỡng lá»± rồi há»i :

- Tiá»n bối có thể cho vãn bối biết Hạc Tiên trang chủ là nữ nhân hay là nam nhân ?

Lão vuốt râu nhìn chàng, ôn nhu nói :

- Công tử muốn nghĩ sao cũng được.

Lão nói rồi quay bÆ°á»›c Ä‘i thẳng ra khá»i cá»­a biệt phòng.

Tiêu Lân nheo mày. Chàng lắc đầu :

- BỠquách tất cả... Tắm trước rồi tính sau. Chẳng biết chuyện gì sắp xảy ra với mình...

Tiêu Lân ngâm mình trong bồn nÆ°á»›c đã pha hÆ°Æ¡ng hoa. Chàng miên man nhá»› lại Hạc Tiên trang chủ Äào Giao VÅ© mà lắc lầu tá»± nhủ thầm vá»›i mình :

- Äào Giao VÅ© nhất định là nữ nhân gỉa dạng nam nhân. NhÆ°ng nói y là nữ nhân cÅ©ng không đúng. Bởi cá tính của y có cái gì đó rất ngá»™. Chẳng biết gã này là nữ hay nam nhân đây. Còn chẳng biết gã se duyên vá»›i ta cho ai nữa.

Những ý niệm mông lung cứ trôi qua trong đầu. Càng suy nghÄ©, Tiêu Lân càng cảm thấy tò mò và thắc mắc, nhÆ°ng chẳng tìm được những lá»i lý giải nào cho sá»± thắc mắc và tò mò của chàng.

Có tiếng gỠcửa.

Tiêu Lân nói :

- ChỠmột chút.

Tiêu Lân vận bộ trang phục mới. Bộ trang phục được may bằng thứ gấm Hàng Châu. Một thứ gấm hiếm có không phải ai cũng có thể mua được. Bộ trang phục lại rất vừa vặn với chàng.

Chàng vừa vận lại trang phục vừa nghĩ thầm :

- Trong Hạc Tiên Trang có nhiá»u Ä‘iá»u quái lạ. Ta cứ tưởng nhÆ° tất cả Ä‘á»u đã được sắp xếp sẵn để chá» mình đến thôi.

Tiêu Lân bÆ°á»›c ra mở cá»­a. NgÆ°á»i bÆ°á»›c vào biệt phòng của chàng, càng khiến cho Tiêu Lân sững sá» hÆ¡n. NgÆ°á»i bÆ°á»›c đến biệt phòng của chàng là Triệu Uyển Nhi.

Gặp lại Uyển Nhi. Tiêu Lân cứ tròn mắt nhìn nàng.

- Cái con khỉ gì thế này.

Uyển Nhi cũng nhìn Tiêu Lân gần như không chớp mắt. Tất cả vẽ ngạc nhiên lộ rõ trên mặt nàng.

Tiêu Lân vội vã đóng cửa lại. Kéo Uyển Nhi vỠphía góc biệt phòng.

Tiêu Lân nói :

- Uyển Nhi... Sao nàng lại có mặt ở đây ?

Uyển Nhi nhìn Tiêu Lân gần như không chớp mắt. Thậm chí Tiêu Lân còn có thể nhận ra vẽ hoài nghi trong mắt nàng.

Mãi một lúc Uyển Nhi mới nói :

- Công tá»­ có phải là Tiêu... Tiêu Lân gia sÆ° của Äào Viên thôn.

Tiêu Lân cau mày :

- Uyển Nhi tiểu thÆ° còn há»i nữa. Không phải ta thì còn ai vào đây nữa. Chẳng lẽ có hai ngÆ°á»i giống nhau nhÆ° hai giá»t nÆ°á»›c à. Chuyện đó không có đâu.

Tiêu Lân vỗ nhẹ vào vai Uyển Nhi :

- Sao Triệu Uyển Nhi vẫn chÆ°a nhận ra Tiêu Lân à. Nàng còn nhá»› lần cuối ta gặp nàng không ? Tại Äào Viên thôn đó. Lần đó nàng đến Äào Viên thôn chủ đích há»i tá»™i Tiêu Lân vá» cái tá»™i rao giảng bài thi phú Thạc Thá»­.

Uyển Nhi cứ nhìn Tiêu Lân lắng nghe từng lá»i nói của chàng những tưởng nhÆ° muốn nuốt lấy từng chữ thốt ra từ miệng chàng.

Tiêu Lân nói dứt câu thì Uyển Nhi chợt ôm chàm lấy chàng :

- Äúng là huynh rồi... Äúng là huynh rồi.

Nàng vừa nói mà lệ cứ tuôn ra nhiễu xuống làm ướt cả ngực áo Tiêu Lân. Tiêu Lân vỗ vỠUyển Nhi, nói :

- Tiểu thÆ°... Äừng khóc nữa nào.

Chàng dìu Uyển Nhi đến ghế, ép nàng ngồi xuống.

Uyển Nhi ngá»t ngào nói :

- Tiêu huynh sao có mặt ở đây ?

- Tiêu Lân sẽ nói sau. Còn nàng cho ta biết... Tại sao nàng cũng có mặt ở đây.

Sắc diên Uyên Nhi ửng hồng. Nàng lí nhí nói :

- Sau khi Äào Viên thôn bị thảm sát không má»™t ai sống sót. Uyển Nhi quyết định Ä‘i tìm Tiêu ca, bởi trong những ngÆ°á»i chết tại Äào Viên thôn không có huynh.

- Lúc Äào Viên thôn bị thảm sát, huynh Ä‘ang có mặt tại DÆ°Æ¡ng Châu vá»›i lão ăn mày mà tiểu thÆ° đã gặp đó.

- Thế mà ngÆ°á»i ta đồn đãi chuyện thảm sát Äào Viên thôn do huynh phát cuồng tạo ra.

- Ai mà ác mồm ác miệng vậy chứ. Tiêu Lân là ngÆ°á»i của Äào Viên thôn lại Ä‘i giết ngÆ°á»i Äào Viên thôn sao ? Thế nàng có tin không ?

Uyển Nhi lắc đầu :

- Uyển Nhi không tin.

Tiêu Lân cÆ°á»›p lá»i nàng :

- Thế sao nàng lại có mặt ở đây ?

Uyển Nhi cúi mặt nhìn xuống mủi hài :

- Uyển Nhi đi tìm Tiêu huynh.

- Tiểu thư đi tìm Tiêu Lân ?

Nàng gật đầu. Buông một tiếng thở dài :

- à trá»i bắt Uyên Nhi phải chịu số phận này.

- Số phận này là số phận nào ?

Uyển Nhi ngẫng lên nhìn chàng :

- Muá»™i nghe thiên hạ đồn đại Hạc Tiên Trang có thể giúp ngÆ°á»i ta se duyên nếu tìm đến... Và cuối cùng thì chịu chịu làm thân hầu nữ trong Hạc Tiên Trang.

- Nàng cÅ©ng giao thủ vá»›i Äào Giao VÅ© trang chủ ?

- Uyển Nhi không giao thủ vá»›i Äào Giao VÅ© trang chủ mà đánh vá»›i má»™t con chim hạc. NhÆ°ng chỉ má»™t con chim hạc thôi, cùng đủ buá»™c muá»™i phải bÆ°á»›c ra khá»i bãi cạn chịu thua, nếu không muốn nó dùng những chiếc móng nhá»n phá nát chân diện và móc hai mắt.

Tiêu Lân cau mày :

- Còn Tiêu Lân thì đánh thua Äào Giao VÅ©.

Tiêu Lân nhìn Uyển Nhi :

- Sao nàng tìm ta ?

Äôi lưỡng quyá»n của Uyển Nhi á»­ng hồng :

- Muội muốn nhỠHạc Tiên Trang chủ se duyên...

- Se duyên... Tiểu thÆ° yêu ai mà muốn trang chủ sẽ duyên... NgÆ°á»i đó hẳn là nÆ¡i của quan trÆ°á»ng.

Uyển Nhi lắc đầu :

- Nói ra bây giỠthì cũng quá muộn rồi. Uyển Nhi không nói nữa. Tất cả là số phận.

Tiêu Lân chắt lưỡi lắc đầu. Chàng há»i :

- Tiểu thÆ° đã thua. Nên buá»™c phải chấp nhận sá»± se duyên của Hạc Tiên trang chủ Äào Giao VÅ© ?

Nàng gật đầu .

- Vậy y đã se duyên nàng vá»›i ai... NgÆ°á»i đó được chứ ?

Uyển Nhi bậm môi. Nàng lí nhí nói :

- NgÆ°á»i mà Äào Giao VÅ© trang chủ se duyên nợ cho Uyển Nhi là má»™t ngÆ°á»i rất kỳ quặc. Nam không ra nam, nữ không ra nữ.

Uyển Nhi nghiêm giá»ng nói :

- Rồi Tiêu Lân huynh cũng sẽ như Uyển Nhi thôi.

- Tại sao Tiêu Lân lại như nàng ?

- Bởi vì Tiêu huynh sắp se duyên với... với...

Nàng ngập ngừng bỠlửng câu nói giữa chừng. Tiêu Lân hối thúc nàng :

- Uyển Nhi tiểu thÆ°... Tiểu thÆ° cho biết Äào Giao VÅ© sẽ se duyên Tiêu Lân cho ngÆ°á»i nào ?

Uyển Nhi toan mở miệng nói thì lão nô Âu Thừa bước vào. Lão cau mày nhìn Uyển Nhi.

Uyển Nhi cúi mặt bước vỠsau một bộ chẳng khác nào một hầu nữ chấp nhận số phận mình.

Tiêu Lân gỉa lả nhìn lão Âu ...

- Âu tiá»n bối... Tại hạ còn chÆ°a xong. Tại hạ còn phải sá»­a soạn đôi chút nữa.

Lão Âu nhìn Uyển Nhi :

- Nha đầu ra ngoài đi.

Tiêu Lân khoát tay :

- Không không... Tại hạ cần Uyển Nhi cô nương giúp cho tại hạ.

Lão Âu vuốt râu nói :

- Công tá»­ nhÆ° thế được rồi... Không cần phải sá»­a soạn quá lâu . Trang chủ Ä‘ang chá» cong tá»­... Má»i công tá»­.

- Lão nô đi trước đi.

Lão miễn cưỡng trù trừ.

Tiêu Lân nghiêm giá»ng nói :

- Lão không nghe Tiêu Lân nói à ?

Lão khẻ gật đầu :

- Lão ra ngoài đợi công tử.

Nhìn Uyển Nhi, lão nói

- Nha đầu theo ta.

Uyển Nhi bÆ°á»›c theo lão. Tiêu Lân muốn cản lại cÅ©ng không được. Uyển Nhi và lão nô Âu Thừa Ä‘i rồi. Tiêu Lân má»›i chắp tay sau lÆ°ng suy nghÄ© mông lung. Chẳng lẽ Uyển Nhi muốn nói gã biến thái ná»­a nam ná»­a nữ kia là Äào Giao VÅ© cÅ©ng là kẻ đáng để mình chú nhãn đến, có Ä‘iá»u gì rất bí ẩn sau lÆ°ng đây.

Ngồi má»™t mình trong gian Uyên Æ°Æ¡ng phòng, Tiêu Lân đã tá»ng hết má»™t lúc cả vò rượu hai cân.

Cá»­a dịch mở, má»™t ngÆ°á»i vận lá»… phục tân nÆ°Æ¡ng đầu phủ khăn lụa đào bÆ°á»›c vào. Tiêu Lân quan sát ngÆ°á»i đó từ đầu tá»›i chân. Chàng nhá» nhẹ nói :

- Quí cô nÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i mà Äào trang chủ định se tÆ¡ cho tại hạ ?

Nàng gật đầu nhỠnhẹ đáp :

- Vâng à... Äêm nay chính là đêm se duyên cho chàng và thiếp.

- Äể ta nhìn qua mặt nàng xem chúng ta có duyên có nợ và có tình đúng nhÆ° Äào trang chủ nói hay không ?

Tiêu Lân vừa nói vừa bước đến giở mành lụa đỠphủ mắt vị cô nương đó.

Chàng không thể tin vào mắt mình bởi khuôn mặt kia chính là khuôn mặt tao nhã, khả ái của Äào Giao VÅ© trang chủ Hạc Tiên Trang.

Tiêu Lân sững sá» nhìn Äào Giao VÅ©. Chàng miá»…n cưỡng nói :

- Tiêu Lân có nằm mơ không nhỉ ?

Äào Giao VÅ© nhìn Tiêu Lân mỉm cÆ°á»i ôn nhu nói :

- Sao Tiêu huynh lại nói nằm mơ ?

- Ta không nằm mơ ư.

- Tất nhiên là không rồi.

- Vậy đây là rất thật.

- Äúng... Rất thật... Chẳng có gì đâu mà mÆ¡. NgÆ°á»i mà Äào Giao VÅ© se duyên vá»›i huynh chính là Äào Giao VÅ©. Không mÆ¡ mà rất thật, và Tiêu huynh cÅ©ng đừng ngạc nhiên bởi chúng ta có duyên có nợ và có tình.

Tiêu Lân mỉm cÆ°á»i nói :

- Tiêu Lân không ngỠmình lại có duyên có tình và có nợ với trang chủ .

Khuôn mặt khả ái của Hạc Tiên trang chủ Äào Giao VÅ© thoạt sa sầm. Giao VÅ© mặc dù biểu lá»™ sá»± bất nhẫn của mình qua vẻ mặt nhÆ°ng lại từ tốn nói :

- Tiêu Lân sao lại không ngỠ?

Tiêu Lân gỉa lả cÆ°á»i :

- Không chỉ thế thôi mà còn ngạc nhiên nữa đó. Bởi má»™t ngÆ°á»i cao quý nhÆ° Trang chủ đây thế mà lại có duyên phận vá»›i má»™t gã lãng tá»­ nhÆ° Tiêu Lân thì đúng là chuyện quá Æ° bất ngá» rồi.

Chàng vừa nói dứt câu thì Giao VÅ© phá lên cÆ°á»i khanh khách. Tiếng cÆ°á»i của y nghe thật trong và thánh thót. Y vừa cÆ°á»i vừa nói :

- Tiêu Lân sẽ còn nhiá»u Ä‘iá»u bất ngá» và thú vị nữa. NhÆ°ng tá»±u trung Giao VÅ© chỉ muốn há»i Tiêu huynh... Chàng có giữ lá»i giao Æ°á»›c vá»›i Giao VÅ© không ?

Tiêu Lân khoanh tay trước ngực nhìn Giao Vũ :

- Trang chủ nghÄ© xem Tiêu Lân có giữ lá»i hứa không ?

Giao Vũ chau mày lưỡng lự rồi nói :

- Giao VÅ© nghÄ© Tiêu huynh giữ lá»i nói của mình.

Tiêu Lân khẻ gật đầu :

- Hay... Rất đúng... Nam tá»­ hán đại trượng phu phải giữ lá»i của mình chứ. Huống chi giữa Tiêu Lân và Trang chủ lại là lá»i giao Æ°á»›c. Äã giao Æ°á»›c thì phải giữ không thể nào nói rồi lại không giữ. Tiêu Lân nói nhÆ° thế đúng không nào ?

Giao Vũ ngước đôi chân mày vòng nguyệt được trau chuốt cẩn thận, nên cong chẳng khác gì hai chiếc lá liễu cong vút. Y nói :

- Chỉ má»›i giao kiến, Giao VÅ© đã biết Tiêu huynh là ngÆ°á»i trượng phu, trá»ng lá»i nói của mình. Tiêu huynh sẽ nhận được rất nhiá»u từ Giao VÅ©.

Giao Vũ vừa nói vừa cởi sợi dây có đính một hạt huyết châu đặt vào tay Tiêu Lân :

- Giao kiến loan phòng, Giao Vũ tặng cho Tiêu huynh hạt huyết châu này.

Tiêu Lân cầm lấy viên huyết châu, đưa lên trước mặt ngắm nhìn. Chàng ngắm nhìn hạt huyết châu mà lại nghĩ thầm :

- Chẳng biết y là nữ nhân hay là nam nhân đây. Nếu y là nam nhân thì cuá»™c trao duyên hôm nay có ý gì nhỉ. Chẳng lẽ y lại dùng đến trò Hấp Tinh Äại Pháp của Chu Tuyết Ngá»c.

Chàng lắc đầu để xua đi những ý tưởng vơ vẫn, quái dị trong đầu mình.

Thấy Tiêu Lân lắc đầu, Giao Vũ nói :

- Sao Tiêu huynh lại lắc đầu ?

- Lắc đầu là cố tật của Tiêu Lân khi thấy báu vật đẹp như hạt huyết châu nầy.

Nhìn lại Giao Vũ, Tiêu Lân nói :

- Ngoài vẻ đẹp tuyệt vá»i ra, hẳn hạt huyết châu còn có công năng gì đó.

Giao Vũ gật đầu :

- Nếu chỉ đẹp thôi, Giao Vũ đã không tặng cho chàng đâu. Mà nó ví như báu vật đem đến sự may mắn cho huynh.

- à của Trang chủ là sao ?

Giao VÅ© mỉm cÆ°á»i nói :

- Thái A Bảo nổi tiếng trong giang hồ cũng nhỠhạt huyết châu này đó.

Tiêu Lân nheo mày :

- Tiêu Lân không hiểu ý Trang chủ.

- Tiêu huynh không biết má»›i không hiểu thôi. Hạt huyết châu của Thái A Bảo giúp cho ngÆ°á»i sở hữu nó có thể trị ná»™i thÆ°Æ¡ng trong má»™t thá»i gian rất ngắn. Chính vì có được hạt huyết châu này mà Thái A Bảo má»›i được võ lâm Minh chủ trá»ng thị vô cùng.

Tiêu Lân nhìn lại hạt huyết châu :

- Quả là hiếm... Quả là hiếm. Thế sao hạt huyết châu của Thái A Bảo lại ở trong tay Äào trang chủ ... Má»™t báu vật hiếm có nhÆ° thế này thì Thái A Bảo đâu thể giao không cho Trang chủ được...

- Tiêu huynh nói rất đúng. Thái A Bảo chẳng bao giỠtrao huyết châu cho Giao Vũ đâu mà Giao Vũ đoạt nó đấy.

- Äoạt hạt huyết châu của Thái A Bảo. Nói vậy thì vụ huyết sát hồi đó xảy ra tại Thái A Bảo đó...

Tiêu Lân bỠlửng câu nói giữa chừng. Chàng nhìn Giao Vũ chằm chằm, nói tiếp :

- Phải chăng chính Giao Vũ tạo ra ?

Giao VÅ© mỉm cÆ°á»i :

- Không sai.

Tiêu Lân tròn mắt nhìn Giao Vũ :

- Giao Vũ tạo ra huyết sát cho Thái A Bảo ?

- Äúng.

Tiêu Lân chìa hạt huyết châu đến trước mặt Giao Vũ :

- Chỉ vì hạt huyết châu này ?

Y lại gật đầu .

Tiêu Lân thở hắt ra một tiếng rồi nói :

- Thế Äào Giao VÅ© có biết chính vì việc làm của Giao VÅ© mà Tiêu thúc thúc và Tiêu gia bị hàm oan. Tất cả ngÆ°á»i võ lâm, nhất là những bằng hữu của Thái A Bảo Ä‘á»u nghi oan cho Tiêu thúc thúc và Tiêu gia. Há» chỉ muốn truy sát Tiêu Lân, lấy mạng Tiêu Lân để trả thù cho Thái A Bảo.

Tiêu Lân trang trá»ng nói :

- Chắc chắn Äào trang chủ biết chuyện này.

Giao VÅ© phá lên cÆ°á»i :

- Tất nhiên là biết rồi... NhÆ°ng đó là chuyện của Tiêu Lân và ngÆ°á»i không can dá»± gì đến Giao VÅ© .

- Giao Vũ làm sao mà lại nói là không can dự.

- Giao Vũ đồng ý với Tiêu huynh mình tàn sát Thái A Bảo để đoạt huyết châu. Còn thiên hạ nghĩ ai tàn sát cũng được mà.

- Nghĩa là Giao Vũ làm rồi chẳng quan tâm đến những việc mình đã làm. Thậm chí việc làm đó có tạo ra oan cảnh như thế nào cũng được.

Giao Vũ gật đầu :

- Tính của Giao Vũ là như vậy đó.

Tiêu Lân ôm quyá»n :

- Bái phục... Bái phục...

Giao Vũ chau mày nhìn chàng :

- Có cái gì mà Tiêu huynh bái phục Tiêu Lân.

- Bái phục vì sá»± bàng quang đến lạnh lùng của Giao VÅ©. Trên Ä‘á»i này có những kẻ lạnh lùng và bàng quang, nhÆ°ng chÆ°a từng thấy má»™t ngÆ°á»i nào có sá»± dá»­ng dÆ°ng và bàng quang nhÆ° Äào Giao VÅ©.

- Thế Tiêu huynh có ngạc nhiên không ?

Tiêu Lân gật đầu :

- Sá»± bàng quang của Giao VÅ© khiến Tiêu Lân phải ngạc nhiên đó. Má»™t ngÆ°á»i bàng quang nhÆ° Giao VÅ©, sao thiên hạ tin mà trao cho Giao VÅ© chức phận của ông tÆ¡, bà nguyệt nhỉ ?

Chàng xoa trán :

- Nghĩ cũng lạ thật.

- Chẳng có gì lạ cả... Bởi Giao Vũ là ông tơ và bà nguyệt mà.

Câu nói của Äào Giao VÅ© khiến Tiêu Lân càng lá» mắt nhìn gã. Chàng buá»™t miệng lặp lại lá»i nói của Giao VÅ© :

- Ông tơ bà nguyệt.

Giao VÅ© mỉm cÆ°á»i nhìn chàng, gật đầu .

Tiêu Lân nheo mày nói :

- Ông tơ thì là ông tơ, bà nguyệt thì là bà nguyệt... Thế nào mà vừa ông tơ và bà nguyệt... Giao Vũ nói Tiêu Lân chẳng hiểu gì cả.

- Äó chính là sá»± thú vị mà Tiêu huynh sắp phải tiếp nhận.

Giao Vũ thối lại nữa bộ. Y từ tốn nói :

- Tiêu huynh nhìn xem, trước mặt huynh là ai ?

- Là Giao Vũ.

- Giao Vũ giống nữ nhân hay nam nhân ?

- Tất nhiên là nữ nhân rồi. Không chỉ là nữ nhân mà còn là má»™t nữ nhân rất khả ái nữa. Chính vì sá»± khả ái đó mà Tiêu Lân má»›i nói Tiêu Lân giữ lá»i giao Æ°á»›c vá»›i Giao VÅ© đó.

Giao VÅ© mỉm cÆ°á»i, rồi quay má»™t vòng. Khi y đối mặt lại vá»›i Tiêu Lân. Chàng chỉ chá»±c nhãy Ä‘á»ng lên. Tiêu Lân gần nhÆ° không tin vào mắt mình nữa. Bởi bây giỠđây Giao VÅ© đã có nét của má»™t nam nhân khôi ngô tuấn tú.

Cho Tiêu Lân nhìn thấy nét nam nhân của mình, Giao Vũ lại quay tiếp một vòng trở lại nhân dạng cũ. Y từ tốn :

- Tiêu huynh thấy sao ?

Tiêu Lân cứ trơ mắt ra nhìn Giao Vũ. Chàng lắc đầu buột miệng nói :

- Quái quỷ gì thế nhỉ ?

Giao VÅ© mỉm cÆ°á»i :

- Tiêu huynh ngạc nhiên lắm phải không ?

Tiêu Lân lắc đầu, dụi mắt. Chàng vừa hành động vừa nói :

- Càn khôn biến hóa, chẳng biết đâu là hư, đâu là thực. Âm dương đảo lộn tùm lum cả rồi.

Tiêu Lân nhìn chăm chăm vào Giao Vũ :

- Tiêu Lân há»i Giao VÅ© nhé... Giao VÅ© phải trả lá»i thật cho Tiêu Lân biết đấy.

Giao Vũ gật đầu.

Tiêu Lân nghiêm giá»ng há»i :

- Giao Vũ là nam nhân hay nữ nhân ?

- Tiêu Lân muốn cho Giao Vũ là nữ nhân cũng được là nam nhân cũng được.

- Tại sao lại như thế được. Nam nhân là nam nhân, nữ nhân là nữ nhân.

- Với Tiêu huynh... Giao Vũ là nữ nhân... Có được không ?

- NhÆ° thế má»›i hợp vá»›i thiên địa và tạo vật trong cõi Ä‘á»i này chứ.

Giao VÅ© mỉm cÆ°á»i. Y quay lÆ°ng lại Tiêu Lân. Tất cả y trang tân nÆ°Æ¡ng nhanh chóng rá»i khá»i thân thể gã. Nhìn từ sau lÆ°ng Giao VÅ©, y có tấm thân thon thân của má»™t nữ nhân. Äúng là má»™t bá» lÆ°ng của nữ nhân, thậm chí là má»™t bá» lÆ°ng đẹp nữa. Vòng tiếu yêu rất gợi cảm.

Ngay cả đôi mông tròn vun mà Tiêu Lân buá»™c phải so sánh vá»›i Huyá»n Cung cung chủ Chu Tuyết Ngá»c.

Tiêu Lân thở phào khi liên tưởng đến Huyá»n Cung cung chủ Chu Tuyết Ngá»c.

Chàng nghĩ thầm :

- Hóa ra Giao VÅ© là nữ nhân. Nếu so sánh vá»›i Chu Tuyết Ngá»c không chừng Giao VÅ© còn hÆ¡n hẳn hai bậc so vá» vẻ đẹp trá»i phú cho thị.

Chàng buột miệng nói :

- Giao Vũ đúng là một trang giai nhân tuyệt sắc. Những nữ nhân khác thấy Giao Vũ hẳn phải ghen tỵ đó.

Nghe chàng nói. Giao VÅ© cÆ°á»i khè rồi từ từ quay lại.

Tiêu Lân những tưởng như mình nằm mơ. Ngược hẳn với bỠlưng thanh mảnh của nữ nhân, phía trước Giao Vũ lại có dáng của một nam nhân thư sinh. Không có đôi nhủ hoa như nữ nhân, mà lại có một vòng ngực của nam nhân.

Tiêu Lân chau mày nhìn xuống chá»— kín của Giao VÅ©. NÆ¡i đó được phủ má»™t lá»›p lụa má»ng để che lại.

Giao VÅ© mỉm cÆ°á»i :

- Giao Vũ đẹp không ?

Tiêu Lân nghẹn lá»i không biết dùng ngôn từ gì để trả lá»i cho Giao VÅ©. Chàng tá»± há»i thầm vá»›i mình :

- Thật ra y là nam nhân hay nữ nhân ?

Vì sự tò mò đó, bất ngỠTiêu Lân bước đến, áp tay vào hạ đẳng của Giao Vũ.

Y không hỠphản ứng lại còn vòng tay bá lấy cổ chàng.

Tiêu Lân áp tay vào mảnh lụa che hạ bộ của Giao Vũ. Chàng không sao ngỠđược vì phát hiện ra y đúng là nữ nhân.

Tiêu Lân buột miệng nói :

- Giao Vũ là nữ nhân.

- Äược nhÆ° vậy chỉ vì Giao VÅ© có được Ngá»c Nữ Tâm Kinh.

- Ngá»c Nữ Tâm Kinh ?

Tiêu Lân gỡ tay Giao Vũ, lùi lại nhìn y :

- Ngá»c Nữ Tâm Kinh là cái gì ?

- Äó là môn công phu Ä‘á»™c nhất vô nhị trên Ä‘á»i này. Nếu Tiêu huynh thích, Giao VÅ© sẽ truyá»n lại cho chàng.

Tiêu Lân lắc đầu khoát tay :

- Tiêu huynh chẳng thích gì đâu. Mà chỉ muốn biết môn công phu đó như thế nào thôi ?

Giao VÅ© mỉm cÆ°á»i nói :

- Tiêu huynh không nhận ra Giao Vũ đến với Tiêu huynh rất tự nhiên sao ? Giao Vũ không sợ Tiêu huynh bất ngỠkhống chế mình đó à.

- Nàng thị vào Ngá»c Nữ Tâm Kinh.

Giao Vũ gật đầu :

- Nếu không có Ngá»c Nữ Tâm Kinh, Giao VÅ© phải Ä‘á» phòng Tiêu huynh má»›i đúng. NhÆ°ng có Ngá»c Nữ Tâm Kinh, Giao VÅ© chẳng còn sợ gì cả.

- Thật không ?

- Tiêu huynh không tin à.

- Tất nhiên ta tin chứ.

- Tiêu huynh rất may là không lợi dụng sự trao tình của Giao Vũ mà giở trò đánh lén Giao Vũ đó. Nếu Tiêu huynh giở trò đó thì e rằng huynh chẳng còn đứng đây được đâu ?

Tiêu Lân khoát tay :

- Tiêu huynh của nàng không phải là hạng ngÆ°á»i nhÆ° vậy. NhÆ°ng cái hay của Ngá»c Nữ Tâm Kinh là chá»— nào nào ?

- Theo sự chuyển dịch của tạo hóa thì có âm và có dương, nên có nam nhân và nữ nhân. Nhưng ranh giới giữa âm dương rất mong manh. Chỉ cần phá bỠđược ranh giới đó thì âm dương sẽ hòa hợp chẳng còn phân biệt được âm và dương, nam nhân hay nữ nhân. Sự hòa hợp âm dương, tạo trong Giao Vũ một pháp thể thứ hai. Nó vô hình nhưng là sứ thần hộ thân của Giao Vũ, không cho đao kiếm chưởng chỉ xâm nhập.

Tiêu Lân chau mày :

- Có chuyện đặc dị như thế sao.

Tiêu Lân lắc đầu :

- Thật là khó tin.

- Giao Vũ sẽ minh chứng cho Tiêu huynh thấy.

- Nàng định minh chứng bằng cách nào ?

- Hãy chưởng vào Giao Vũ. Tiêu huynh chỉ nên dụng ba thành công lực thôi.

- Khi giao thủ với đối phương, Giao Vũ đâu cho giới hạn như vậy được.

- Giao VÅ© cho giá»›i hạn vá»›i huynh chỉ vì sợ nguy đến tính mạng của huynh đó. Huynh càng dùng ná»™i lá»±c nhiá»u chừng nào thì nguy hiểm sẽ lá»›n chừng nấy khi công Giao VÅ© .

- Nàng nói thật chứ ?

- Rất thật.

Tiêu Lân chỠcho Giao Vũ chuẩn bị vận công nhưng tuyệt nhiên chẳng thấy thị vận công hay có chút khẩn trương nào khi chàng vận chuyển nguyên ngươn vào song thủ.

Tiêu Lân nói :

- Nếu như nàng bị thương tích. Nàng có trách Tiêu huynh không ?

- Không. Thậm chí còn rất muốn bị thương tích.

Tiêu Lân nheo mày nghĩ thầm :

- Trên thế gian này làm gì có thứ công phu đặc dị như vậy.

Tiêu Lân vừa nghĩ vừa phát động Huyết chỉ điểm thẳng tới tịnh huyệt của Giao Vũ. Chủ đích của chàng dụng đến biện pháp này bởi muốn nhân cơ hội khảo chứng mà khống chế đối phương.

Äạo Huyết chỉ Ä‘iểm tá»›i tịnh huyệt của Giao VÅ©. Tiêu Lân cảm nhận chỉ khí của mình Ä‘iểm vào má»™t đống bông bùng nhùng, kỳ lạ. Hiện tượng đó Tiêu Lân vừa cảm nhận được thì tịnh huyệt của chàng nhÆ° thể bị ai đó Ä‘iểm vào mà tuyệt nhiên chẳng há» thấy Giao VÅ© phát Ä‘á»™ng chiêu công.

Tiêu Lân buột miệng nói :

- Ã...

Chàng phải thốt ra câu nói đó bởi vì giỠđây toàn thân như thể hóa đá bất động bởi tịnh huyệt đã bị điểm.

Tiêu Lân buột miệng nói :

- Giao Vũ... Sao nàng lại điểm huyệt ta ?

- Chính chàng điểm huyệt chàng chứ nào phải Giao Vũ.

Tiêu Lân lắc đầu :

- Ta tự điểm huyệt mình ?

Giao Vũ gật đầu :

- Nói nhÆ° thế cÅ©ng đúng nhÆ°ng phải nói rõ hÆ¡n. Bởi vì chàng đã bị Ngá»c Nữ Tâm Kinh hóa giải chỉ pháp rồi phát Ä‘á»™ng chỉ pháp đó công ngược trở lại chàng. Bây giá» Tiêu Lân đã hiểu vì sao Giao VÅ© tá»± nhiên đến vá»›i chàng không.

Tiêu Lân thở phào một tiếng. Chàng nghĩ thầm :

- Võ công có quá nhiá»u Ä‘iá»u kỳ quái, mình chẳng thể nào am tÆ°á»ng hết được.

Tiêu Lân gượng cÆ°á»i nói vá»›i Giao VÅ© :

- Tiêu Lân hiểu rồi... Nàng giải huyệt cho ta đi.

Giao VÅ© ngÆ°á»›c nhìn Tiêu Lân rồi bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c mặt Tiêu Lân. Vòng tay bá lấy cổ chàng, Giao VÅ© từ từ áp miệng mình vào miệng Tiêu Lân. Hành Ä‘á»™ng của Giao VÅ© buá»™c Tiêu Lân phải tiếp nhận nụ hôn của thị mà trong lòng chẳng thú vị chút nào khi thân ảnh vá»›i những Ä‘Æ°á»ng nét nam nhân dán sát vào ngÆ°á»i chàng.

Tiêu Lân thở hắt ra má»™t tiếng khi Giao VÅ© tách môi ra khá»i môi chàng.

Giao VÅ© từ tốn há»i :

- Tiêu huynh thích không ?

Tiêu Lân gượng gật đầu :

- Äã là nam nhân thì ai chẳng thích chuyện này.

Giao VÅ© cÆ°á»i khảy rồi từ từ đặt tay vào thắt lÆ°ng Tiêu Lân. Thị chá»±c cởi bá» trang phục chàng.

Tiêu Lân nói :

- Khoan khoan...

- Tại sao khoan... Huynh ngại ngùng à.

- Không phải ngại... Mà huynh muốn có thêm má»™t phút thá»i gian để hòa nhập vá»›i những gì quá Æ° Ä‘á»™t ngá»™t đến vá»›i mình.

Giao Vũ vỗ nhẹ vào ngực Tiêu Lân.

Ngay lập tức tịnh huyệt của chàng liá»n được giải. Thị vừa giải huyệt cho chàng vừa nÅ©ng nịu dá»±a vào Tiêu Lân.

- Tiêu huynh hãy ôm Giao Vũ đi.

Tiêu Lân nhìn Giao Vũ. Chàng cảm nhận một cái gì đó ngỠngợ từ Giao Vũ, một sự cảm nhận mơ hồ mình đang trở thành một gã biến thái tởm lợm.

Tiêu Lân nói :

- Giao Vũ ... Thế đêm nay là đêm gì giữa Tiêu Lân với nàng ?

- Äêm loan phòng.

Tiêu Lân xoa trán :

- Äêm loan phòng theo cổ thÆ° đó là đêm gì nhỉ.

Giao Vũ tròn mắt nhìn chàng :

- Giao Vũ không biết.

- Nàng không biết thì để Tiêu Lân nói cho biết. Äêm loan phòng theo cổ thÆ° đó là đêm giao bôi trao tình. Nàng hiểu không ?

Giao Vũ lắc đầu.

Tiêu Lân nhăn mặt :

- Có thế mà cũng không hiểu. Thấy nàng thông minh thế mà sao chậm hiểu thế. Loan tình giao bôi thì trước tiên phải giao bôi trước rồi mới trao tình. Có men rượu mới hứng khởi trao tình.

Tiêu Lân chí tay vào trán Giao Vũ :

- Hiểu chưa ?

Giao VÅ© lÆ°á»m Tiêu Lân :

- Có như thế thôi ư ?

- Chỉ như thế thôi.

Tiêu Lân với tay lấy bầu rượu bốn cân và hai chiếc chén bày ra bàn. Chàng nghĩ thầm :

- Lần này ta phải dùng đến tá»­u chiêu để đào thoát khá»i đây má»›i được. Nếu không đào thoát khá»i Hạc Tiên Trang không chừng mình dám trở thành trang chủ Hạc Tiên Trang lắm. Khi không chui đầu vào lại vÆ°á»›ng ngay vào lÆ°á»›i tình của má»™t ả trang chủ mà mình chẳng có lấy má»™t chút cảm tình. Số Tiêu Lân ta sao mà rắc rối thế nhỉ ?

Hết hồi 47.
Tài sản của minhtien384

  #48  
Old 19-04-2008, 10:11 PM
minhtien384's Avatar
minhtien384 minhtien384 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngày 4 giá» 22 phút
Xu: 0
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
Post

Hồi 48
Hoa Äá»™c Trái Äắng


Tiêu Lân rót rượu ra chén má»i Giao VÅ© :

- Rượu giao bôi, ta má»i nàng.

Giao Vũ thản nhiên để mình trần trùng trục. Ngoài lớp da trắng mịn màng phía trước gã chẳng có chút nét gì gợi cảm của nữ nhân.

Tiêu Lân bưng chén rượu để tránh phải nhận dạng kia vào mắt chàng.

Giao Vũ nhỠnhẹ nói :

- Giao Vũ nhận chén rượu giao bôi của Tiêu huynh.

Hai ngÆ°á»i cùng cạn chén.

Uống xong chén rượu, Äào Giao VÅ© bÆ°á»›c qua, ngồi sát bên Tiêu Lân. Thị vòng tay qua vai chàng, nhÆ° thể muốn âu yếm lấy Tiêu Lân.

Tiêu Lân vừa rót rượu ra chén vừa há»i :

- Giao VÅ© ... Tiêu Lân có chuyện muốn há»i nàng.

- Chàng có gì cứ há»i Ä‘i.

- Tiêu Lân vừa gặp một vị cô nương... Nàng ấy tên là Uyển Nhi.

- Uyển Nhi là nàng hầu của Giao Vũ .

Tiêu Lân miễn cưỡng quay mặt đối diện với Giao Vũ :

- Không phải nàng hầu .

Giao VÅ© mỉm cÆ°á»i nói :

- Không phải nàng hầu thì là nương tử của Giao Vũ.

Tiêu Lân gỡ tay Giao VÅ© đứng lên. Chàng vẫn rá»i mắt vào mặt Giao VÅ©.

Tiêu Lân lầu bầu nói :

- Thật là chẳng thể nào hiểu nổi.

- Chàng muốn hiểu Ä‘iá»u gì nào.

Tiêu Lân bưng chén rượu của mình :

- Giao Vũ hãy nói cho ta biết nhé...Nàng là nữ nhân, vậy nàng đã làm gì Uyển Nhi trong đêm loan phòng.

Giao VÅ© lÆ°á»m Tiêu Lân :

- Giao VÅ© đã nói vá»›i Tiêu ca rồi. Äối vá»›i Uyển Nhi, Giao VÅ© là nam nhân, vá»›i Tiêu huynh, Giao VÅ© là nữ nhân.

Äôi chân mày Tiêu Lân nhíu lại. Chàng cố lục tất cả trí óc của mình cố suy luận ý nghÄ©a trong câu nói của Giao VÅ© nhÆ°ng càng nghÄ© càng rối mà chẳng thể nào tìm được câu trả lá»i.

Thấy vẻ mặt trầm mặc của Tiêu Lân, Giao VÅ© phá lên cÆ°á»i khanh khách.

Thị vừa cÆ°á»i vừa nói :

- Có gì mà Tiêu huynh suy nghÄ© căng nhÆ° vậy. Giao VÅ© biết sá»± thắc mắc của Tiêu huynh, cần gì phải trầm mặc suy tÆ° nhÆ° vậy. Tiêu huynh cứ xem nhÆ° Giao VÅ© đã hóa giải được Ä‘Æ°á»ng ranh giữa âm và dÆ°Æ¡ng. Sá»± kết hợp hài hòa của âm dÆ°Æ¡ng ngay trong bản thân Giao VÅ©.

Tiêu Lân nhìn sững Giao Vũ. Chàng khẻ lắc đầu. Tiêu Lân ngập ngừng nói :

- Nàng chỉ khác Uyển Nhi có một điểm duy nhất.

- Äiểm gì nào ? Hiện thá»i Giao VÅ© đâu khác gì Uyển Nhi chứ.

Tiêu Lân chau mày :

- Ta nói có là có.

Tiêu Lân nói rồi bất ngá» thóc tay vào ngá»±c Giao VÅ©. Äầu chỉ pháp của chàng vừa chạm nhẹ vào đầu vú của Hạc Tiên trang chủ.

Äào Giao VÅ© liá»n nghiêng ngÆ°á»i né tránh. Thị sa sầm mặt nhìn Tiêu Lân trang trá»ng nói :

- Äiểm tối kỵ nhất của Giao VÅ© là đầu nhÅ© hoa.

NhÆ° thể bị há»› lá»i, Giao VÅ© liá»n im bặt, lấy mắt nhìn Tiêu Lân vá»›i nét dò xét.

Giao VÅ© gỉa lả cÆ°á»i nói :

- Phải Tiêu ca muốn nói Giao Vũ khác Uyển Nhi là không có được đôi nhũ hoa như nàng ta chứ gì ?

Tiêu Lân phá lên cÆ°á»i. Chàng vừa cÆ°á»i vừa nói :

- Ta nghĩ như thế có đúng không nào ?

- Giao Vũ cũng có nhũ hoa như Uyển Nhi, nhưng không được đầy dặn no tròn như nàng ta mà thôi.

Tiêu Lân lại phá lên cÆ°á»i khàch khạch. Chàng nói :

- Trong cổ thư có câu, nhìn tu nữ nhũ. Nàng là nữ nhân mà lại có đôi nhũ hoa lép kẹp. Trông chẳng khác gì vòng ngực của nam nhân... Nên ta mới nói nàng khác với Uyển Nhi.

Giao VÅ© lÆ°á»m Tiêu Lân.

- Chàng biết vì sao Giao Vũ lại có bộ ngực như vậy không ?

- Tại sao ?

- Bởi Giao Vũ muốn giống với Tiêu ca.

Tiêu Lân chỉ vào ngực mình :

- Nàng đừng quên Tiêu Lân là nam nhân ấy nhé.

- Thì cũng có lúc Giao Vũ như Tiêu ca mà.

Tiêu Lân thối lại hai bộ nhìn Giao Vũ. Chàng khẻ gật đầu, nói :

- Nếu nàng là nam nhân. Ãi chà... Nàng đúng là má»™t trang mỹ nam tá»­ mặt hoa da phấn khiến cho nữ nhân phải siêu hồn lạc phách mà ngã vào vòng tay nàng.

Giao Vũ đứng lên :

- Tiêu ca nói đúng. Nhưng Giao Vũ chỉ muốn mình là nữ nhân mà thôi. Chỉ khi nào thật cần, Giao Vũ mới là nam nhân.

- Vậy khi nào nàng mới là nam nhân ?

- Khi Giao VÅ© cần dùng đến võ công Ngá»c Nữ Tâm Kinh.

Tiêu Lân cau mày :

- Vậy lúc nào dùng đến võ công nàng sẽ là nam nhân.

Giao Vũ bưng chén rượu nhìn Tiêu Lân nói :

- Sao Tiêu ca cứ mãi thắc mắc vỠchuyện âm dương giao hòa thế. Tiêu ca không phải thắc mắc nữa.

Giao Vũ vừa nói vừa bước đến bên Tiêu Lân. Y tựa cằm vào vai, tay áp vào ngực vuốt ve.

Giao Vũ nhỠnhẹ nói :

- Tiêu ca cũng là một trang mỹ nam tử khiến cho Giao Vũ phải chao lòng đó.

Vừa nói Giao Vũ vừa cởi bỠsợi dây thắt lưng của Tiêu Lân.

Hành Ä‘á»™ng của Giao VÅ© khiến Tiêu Lân không khá»i lúng túng. Chàng nắm lấy tay Giao VÅ© .

Giao Vũ nhìn nàng.

- Tiêu ca sao vậy ?

- Rượu hợp cẩn giao bôi, ta chưa uống xong mà.

- Giao Vũ chỉ cởi bỠtrang phục của Tiêu ca... Hai chúng ta sẽ cùng đối ẩm ngắm nhìn nhau.

Tiêu Lân nâng cằm Giao Vũ :

- Giao Vũ này.. Có thật nàng tàn sát toàn bộ Thái A Bảo không ?

Giao Vũ gật đầu.

Tiêu Lân nói tiếp :

- Thế còn vụ án sát ở Äào Viên thôn ?

- Äào Viên thôn ?

Tiêu Lân gật đầu, từ tốn há»i :

- Tiêu ca nghĩ chắc có bàn tay của Giao Vũ nhúng vào.

Giao Vũ gật đầu :

- Không chỉ nhúng tay vào, mà chỉ một mình Giao Vũ làm chuyện đó thôi.

Äôi chân mày Tiêu Lâm nhíu lại :

- Huyết án ở Äào Viên thôn cÅ©ng do má»™t mình nàng tạo ta ?

Giao Vũ gật đầu :

- Tiêu ca... Äêm hợp cẩn giao bôi, sao Tiêu ca cứ hay thắc mắc vậy ?

- Tiêu Lân phải thắc mắc, bởi vì bá tính ở Äào Viên thôn là những ngÆ°á»i lÆ°Æ¡ng thiện. HỠđâu có làm gì khiến cho Giao VÅ© phải xuống tay Ä‘a sát.

- Có ân trả ân, có tình trả tình. Giao Vũ có ân nên phải trả ân.

- Nàng trả ân bằng cách giết toàn bá»™ bá tính ở Äào Viên thôn.

Giao Vũ gật đầu.



Tiêu Lân nâng cằm Giao Vũ. Chàng muốn bóp nát bộ mặt đó, nhưng nén lại.

Tiêu Lân gỉa lả nói :

- Tiêu ca mới nghe cách trả ân đó lần đầu. Nàng đã mang ân nặng của ai vậy ?

Giao Vũ lắc đầu :

- Tiêu ca đừng há»i... Giao VÅ© không nói đâu.

Giá»ng nói của Giao VÅ© đập vào thính nhÄ© chàng. Nghe giá»ng nói chắc nịch của Giao VÅ©, Tiêu Lân nhủ thầm :

- Dù có gặng há»i thế nào, chắc chắn ả cÅ©ng không thố lá»™ vá»›i mình.

Chàng đưa chén đến trước mặt Giao Vũ :

- Má»i nÆ°Æ¡ng tá»­.

Câu nói này của Tiêu Lân khiến Giao Vũ vô cùng đắc ý. Thị phấn khích nói :

- Hai ta sẽ cùng uống rồi động phòng uyên ương.

Tiêu Lân gật đầu :

- Uống... Uống thật say.

Chàng và Giao Vũ uống liên tục. Hết chén này lại đến chén khác. Chẳng mấy chốc vò rượu bốn cân đã gần cạn.

Tiêu Lân vừa uống rượu vừa lén quan sát nhân diện của Giao Vũ. Chàng nhân ra thị càng uống rượu càng phấn khích tột cùng. Và thị chẳng khác nào một con sâu rượu, càng uống càng cao hứng và chẳng có biểu lộ chút gì khả dĩ nói rượu sẽ đánh gục thị.

Tiêu Lân nghĩ thầm trong bụng :

- Xem ra lần này ta hoàn toàn thất bại với ả ma nữ biến thái này rồi.

Giao Vũ bưng bầu rượu.

- Chỉ cần nhìn thấy thân thể Tiêu ca, Giao Vũ sẽ uống cạn bầu rượu.

Thị thốt ra câu nói đó. Giao Vũ biểu lộ phong thái của một nam nhân trong sự cao hứng, phấn khích được đối ẩm với ý trung nhân của mình.

Thị hất mặt :

- Tiêu ca chịu không ?

Tiêu Lân miá»…n cưỡng há»i :

- Nàng se duyên cho Tiêu Lân vá»›i nàng. Vậy nàng có nghÄ© đến chuyện Tiêu Lân đã có ý trung nhân chÆ°a. Nàng hẳn không nghÄ© đến Ä‘iá»u đó chứ gì.

- Giao Vũ không nghĩ đến.

- Nữ nhân vốn ích ká»· trong tình trÆ°á»ng. Há» luôn muốn tÆ°á»›ng công của mình thuá»™c vá» mình. Và chỉ thuá»™c riêng vá» má»™t mình mình mà thôi. Nam nhân có thể chia sẻ chiếc bánh tình của há», nhÆ°ng nữ nhân thì không ? Nàng không ích ká»· tÆ° riêng cho mình à.

Giao VÅ© mỉm cÆ°á»i :

- Giao Vũ không quan tâm.

- Tại sao ?

- Bởi vì nam nhân hay nữ nhân cũng chỉ là một, có khác biệt gì đâu. Sự sinh tồn của tạo hóa phân chia âm dương, nhưng khi âm dương giao hòa thì sự kết hợp kia là sự giao hòa của âm và dương, chẳng có gì phải quan tâm cả. Còn chữ tình mà Tiêu ca nói đến chẳng qua do chính mình đặt ra mà thôi.

Giao Vũ nhìn vào mắt Tiêu Lân :

- Chữ tình chẳng qua là lá»i nói chót lưỡi đầu môi, chỉ có thá»±c thể má»›i là sá»± hiện hữu đích thá»±c của con ngÆ°á»i. Tiêu ca hiểu rồi chứ.

Tiêu Lân chỉ vào ngực mình :

- à nàng nói chỉ có thể xác này thôi.

Giao Vũ gật đầu .

- Giao Vũ nghĩ như vậy.

- Kẻ ích ká»· trên Ä‘á»i này chính là nàng.

Giao VÅ© cÆ°á»i khảy :

- Sao huynh lại nói thế.

- NgÆ°á»i ta ích ká»· bởi ngÆ°á»i ta còn có chữ tình còn Giao VÅ© thì chỉ nghÄ© đến má»—i bản thân mình.

- Ai cÅ©ng vì bản thân mình cả, không riêng Giao VÅ© đâu. Có thể xác má»›i có mình trong cá»i nhân sinh này. Không có thể xác thì đâu có sá»± hiện hữu đó. Tiêu ca đừng mÆ¡ má»™ng nữa có được không.

Giao Vũ vừa cởi nốt sợi dây thắt lưng của Tiêu Lân.

Tiêu Lân không khá»i bối rối trÆ°á»›c những hành Ä‘á»™ng của Giao VÅ©. Chàng có cảm giác y Ä‘ang thá»±c hiện những hành vi chiếm hữu mình thì đúng hÆ¡n.

Tiêu Lân nghĩ thầm :

- Trên thế gian này còn có ả nữ nhân nào như ả này không nhỉ.

à niệm kia vừa nảy sinh còn Ä‘á»ng trong đầu Tiêu Lân, thì bất thình lình Giao VÅ© thá»™p lấy vùng kín của Tiêu Lân.

Tiêu Lân giật mình thốt lên :

- Hê....

Theo một phản xạ tự nhiên mà chàng không thể nào làm chủ được vô tình điểm chỉ pháp vào đầu vú thị.

Giao VÅ© bất giác rút ngÆ°á»i lại, rồi phát lên cÆ°á»i. Tiếng cÆ°á»i của y nghe thật chói tai. Giá»ng cÆ°á»i vừa the thé, vừa chát chúa. Y cÆ°á»i mãi mà nhÆ° chẳng thể ngÆ°ng được tiếng cÆ°á»i đó. Giao VÅ© bá» tay khá»i vùng kín của Tiêu Lân, tiếp tục cÆ°á»i. Chỉ khi nào thị cố lắm má»›i lên tiếng được.

Giao VÅ© vừa cÆ°á»i sằng sặc vừa nói :

- Tiêu ca... Ha... Ha... Tiêu ca mau . Ha ha... Ha... Mau vỗ một chưởng vào ngực phải của Giao Vũ . Ha ha ha.

Tiêu Lân tròn mắt nhìn Giao Vũ :

- Nàng sao vậy ?

Giáo VÅ© không trả lá»i Tiêu Lân mà cứ cÆ°á»i. Trong khi gã nói thì phần kín bên dÆ°á»›i từ từ phồng lên. Hiện tượng quái gở đó khiến Tiêu Lân cứ phải lá» mắt nhìn.

Tiêu Lân nói :

- Äể Tiêu ca vá»— chưởng vào ngá»±c trái của nàng vậy.

Chàng bước đến một bộ, dụng chưởng nhưng thay vì vỗ vào ngực Giao Vũ thì lại dụng trảo thộp vào hạ bộ thị. Lần này chàng càng ngạc nhiên hơn khi trong trảo thủ của Tiêu Lân là bộ phận kín của nam nhân.

Giao VÅ© co rúm ngÆ°á»i lại.



Tiêu Lân bóp chặt lấy ngá»c hành Giao VÅ©. Chàng gằn giá»ng nói :

- GiỠthì Giao Vũ là nam nhân.

Giao VÅ© cắt hẳn tiếng cÆ°á»i, im bặt. Hai cánh môi má»ng mím lại nhÆ°ng song thủ bá» thòng theo thân ngÆ°á»i.

Y miễn cưỡng nói :

- Buông tay ra khá»i chá»— kín của Giao VÅ©.

Nghe giá»ng nói có vẻ khẩn trÆ°Æ¡ng của Giao VÅ©, Tiêu Lân Ä‘oán ngay đây hẳn là tá»­ huyệt tối kỵ của Giao VÅ©. à nghÄ© đó lÆ°á»›t qua, Tiêu Lân không bá» tay khá»i hạ bá»™ của Hạc Tiên trang chủ Äào Giao VÅ© mà bóp cứng hÆ¡n.

Giao VÅ© gồng ngÆ°á»i nhÆ° thể biến thành tượng. Y nhăn mặt nói :

- NgÆ°Æ¡i...

Tiêu Lân mỉm cÆ°á»i :

- Giao VÅ© ... Äừng có khẩn trÆ°Æ¡ng nhÆ° vậy... Mà hãy thÆ° giãn nghe tại hạ há»i và trả lá»i những câu há»i của tại hạ.

Giao Vũ nghiến răng ken két.

Tiêu Lân bóp chặt hơn một chút.

Giao Vũ thót bụng, nhăn mặt, mồ hôi xuất ra trán.

Tiêu Lân nói :

- Äây hắn là chá»— nhược của Trang chủ ?

Giao Vũ miễn cưỡng gật đầu.

- Äây là chá»— nhược, vậy Äào trang chủ là nam nhân chứ đâu phải nữ nhân.

Giao Vũ im lặng.

Tiêu Lân nói tiếp :

- Sao lại có hiện tượng kỳ dị này. Phải chăng Ngá»c Nữ Tâm Kinh biến Trang chủ thành má»™t con ngÆ°á»i ná»­a là âm, ná»­a là dÆ°Æ¡ng.

Giao Vũ lại gật đầu.

Tiêu Lân bóp ngá»c hành lại thêm má»™t chút nữa. Chàng không ngá» chỉ má»™t chút gia tăng công lá»±c vào trảo công thôi, Giao VÅ© đã co rúm ngÆ°á»i lại. Giao VÅ© gần nhÆ° hoàn toàn bất lá»±c, rệu rả khi bị Tiêu Lân khắc chế vùng kín.

Tiêu Lân gằn giá»ng há»i :

- Giao VÅ© trang chủ hãy cho bổn thiếu gia biết... Trang chủ đã thỠân ai... Và phải chăng ngÆ°á»i đó lệnh cho Trang chủ đến tàn sát bá tính ở Äào Viên thôn... Vá»›i mục đích gì mà tạo ra huyết cảnh đó.

Giao VÅ© ngậm chặt hai cánh môi nhÆ° thể muốn nói vá»›i chàng, mãi mãi y sẽ không trả lá»i câu há»i này.

Tiêu Lân cau mày :

- Trang chủ không nói à.

Tiêu Lân vừa há»i vừa gia tăng thêm công lá»±c. Bá»™ mặt của Giao VÅ© nhăn hẳn lại.

Tiêu Lân rít giá»ng nói :

- Nói không ?

Giao Vũ nhắm mắt như thể chấp nhận cái chết đến với mình.

Tiêu Lân buông tiếng thở dài.

- Äào trang chủ không nói à.

Chàng vừa há»i vừa gia tăng lá»±c đạo vào trảo công khống chế hạ đẳng của Äào Giao VÅ©. Mồ hôi giỠđã tuôn ra Æ°á»›t đẫm cả thể pháp của Äào Giao VÅ©.

Tiêu Lân áp tả thủ vào Ä‘an Ä‘iá»n :

- Trang chủ không nói, bổn thiếu gia sẽ dụng Hấp Tinh Äại Tà Công phế bá» võ công của ngÆ°Æ¡i đó.

Chàng vừa thốt đứt câu thì Giao VÅ© liá»n hổn hển nói :

- Ta nói.

- Tại hạ đang lắng nghe Trang chủ nói.

- Ơ ... Giao Vũ hàm ân Giang Hàn minh chủ ...

- Hàm ân gì ?

- Không có Giang Hàn minh chủ thì ta chẳng thể nào luyện thành Ngá»c Nữ Tâm Kinh.

- Và chính Giang minh chủ phái Trang chủ đến Äào Viên thôn tạo ra huyết cảnh ?

Giao Vũ gật đầu.

Tiêu Lân gằn giá»ng há»i tiếp :

- Tàn sát bá tính ở Äào Viên thôn, Giang Hàn minh chủ có mục đích gì ?

- Giao Vũ không biết.

Tiêu Lân cau mày :

- Äào trang chủ không biết mục đích của ngÆ°á»i ta mà vẫn cứ xuống tay Ä‘a sát.

- Ta muốn trả ân.

- NhÆ°ng trả ân bằng cách giết ngÆ°á»i không ghê tay nhÆ° vậy, ít ra Giao VÅ© trang chủ cÅ©ng phải biết mục đích của Giang minh chủ chứ.

- Sự thật ta không biết.

- Thế Giao VÅ© có biết Tiêu Lân là ngÆ°á»i của Äào Viên thôn.

- Giao Vũ cũng không biết.

- Cũng không biết nốt.

Giao Vũ gật đầu.

Tiêu Lân trang trá»ng nói :

- Äúng nhÆ° Giao VÅ© trang chủ nói không ?

- Ta nói thật. Nếu nhÆ° hôm đó Tiêu Lân có mặt tại Äào Viên thôn thì đã không bá» sót đâu.

Tiêu Lân nghe Giao Vũ nói mà nghĩ thầm :

- Gã biến thái bại hoại này nói lá»i thật.

Chàng buông tiếng thở dài.

Giao Vũ nói :

- Tiêu Lân, thả tay ra khá»i chá»— đó dùm ta Ä‘i.

Tiêu Lân nheo mày :

- Giao VÅ© trang chủ có biết mình đã tạo ra tá»™i ác tày trá»i không ?

- Tội ác gì ?

Tiêu Lân nhìn gã chằm chằm :

- Äến bây giá» mà ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không nhận ra tá»™i ác của mình à. Giết ngÆ°á»i vô tá»™i tại Äào Viên thôn là tá»™i ác của ngÆ°Æ¡i đó. Thôi được, trả lá»i bổn thiếu gia má»™t câu nữa.

- Tiêu Lân há»i nhanh Ä‘i.

- Trang chủ muốn là nam nhân hay nữ nhân.

Giao Vũ lắc đầu :

- Giao Vũ không hiểu ý Tiêu Lân.

- Có gì mà không hiểu. Nam nhân thì phải ra nam nhân, nữ nhân thì phải ra nữ nhân, chứ đâu có cái chuyện quái gở, nữa nam nửa nữ như thế này. Làm gì có cái chuyện âm dương giao hòa chết tiệt này chứ.

Giao VÅ© im lặng không đáp lá»i Tiêu Lân.

Chàng trang trá»ng nói :

- Giao VÅ© không được chá»n lá»±a thì để bổn thiếu gia chá»n lá»±a dùm cho Giao VÅ©. Giao VÅ© vốn dÄ© là nam nhân luyện Ngá»c Nữ Tâm Kinh để trở thành nữ nhân. Xem chừng ý của Giao VÅ© là muốn biến thành nữ nhân. Chỉ khi nào giết ngÆ°á»i má»›i là nam nhân. Bổn thiếu gia lại không muốn Giao VÅ© giết ngÆ°á»i. Vá»›i lại đêm nay là đêm loan phòng, nên để trá»n ý nghÄ©a má»™t đêm loan phòng thì Giao VÅ© phải là nữ nhân, còn Tiêu Lân là nam nhân.

Chàng nói xong, đổi giá»ng gằn gằn, nói tiếp :

- Bổn thiếu gia sẽ bắt Giao Vũ mãi mãi là nữ nhân. Nếu không là nữ nhân thì cũng là một gã thái giám đúng nghĩa...

Giao vũ biến sắc, hổn hển nói :

- Tiêu Lân định làm gì ?

- Bổn thiếu gia cung hình Giao Vũ trang chủ.

Sắc diện Giao VÅ© tái nhá»n. Y buá»™t miệng thét :

- NgÆ°Æ¡i...

Y chÆ°a kịp thốt hết câu nói của mình thì Tiêu Lân đã bóp nát ngá»c hành gã.

Giao Vũ rống lên một tràng lồng lộng. Tiếng rống của gã làm rung chuyển cả gian biệt phòng uyên ương tình, thậm chí mái ngói rung rinh phát ra những âm thanh lộp cộp.

Tiêu Lân bước lui lại ba bộ.

Bên kia Giao Vũ ôm lấy hạ bộ mình té quỵ xuống sàn gạch. Y nhìn Tiêu Lân gần như không chớp mắt. Miệng không ngừng lặp bặp :

- Ngươi... Ngươi... Hủy hoại công phu của ta..

Tiêu Lân nhìn Giao Vũ từ tốn nói :

- Bấy nhiêu đó cÅ©ng chÆ°a đủ trả hết oan nợ mà ngÆ°Æ¡i đã tạo ra tại Äào Viên thôn.

Giao VÅ© gồng ngÆ°á»i rống lên má»™t tiếng nữa. Cùng vá»›i tiếng rống đó y lao tá»›i Tiêu Lân :

- Ta giết ngươi.

Thấy y lao tới mình, Tiêu Lân cũng không né tránh mà thẳng tay nện một chưởng vào ngực Giao Vũ. Chàng vừa phát động chưởng công vừa nói :

- Äừng đến gần bổn thiếu gia.

Ầm...

Tiêu Lân phát Ä‘á»™ng chưởng công những tưởng đâu sẽ tiếp nhận sá»± kỳ ảo nhÆ° lần thá»­ Ngá»c Nữ Tâm Kinh, nhÆ°ng lần này lại khác hẳn. Giao VÅ© không khác nào má»™t ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng hứng trá»n lấy chưởng kình của chàng. Y bị đẩy bật vá» sau, va lÆ°ng vào vách biệt thất, rồi gục ngay xuống. Y chá»i tay cố gượng đứng lên.

Trong khi vùng hạ đẳng vẫn phun máu xối xả.

Giao VÅ© thá»u thào nói :

- Ôi đau quá... Ta chết mất.

Y nói rồi lại khuỵu hai gối, ngồi bệt xuống sàn gạch. Máu tiếp tục tuôn ra xối xả.

Tiêu Lân nhìn Giao Vũ :

- Chẳng lẽ bổn thiếu gia lại giết ngÆ°Æ¡i trong tình cảnh này. Äiá»u đó thật ta không nỡ làm.

Chàng buông tiếng thở dài.

Giao Vũ cố ngẫng mặt nhìn lên :

- Ngươi đã giết ta rồi.

Chân diện gã nhăn nhúm lại. Giao Vũ nói tiếp :

- Còn hơn cả chuyện lấy mạng ta nữa.

Y nói dứt câu, ngã sắp đến trước, nện trán xuống sàn. Tứ chi co rút lại trông thật tội nghiệp.

Tiêu Lân nhìn gã :

- Giao Vũ ... Ngươi nên chấp nhận kết cục hôm nay. Bởi ngươi đã gieo nhân thì phải nhận lấy quả.

Tiêu Lân dùng rượu rá»­a sạch hai bàn tay mình rồi bÆ°á»›c ra ngoài Uyên Æ°Æ¡ng phòng. Chàng bÆ°á»›c ra khá»i cá»­a thì gặp ngay lão tổng quản Âu Thừa và Uyển Nhi. Hai ngÆ°á»i nhìn chàng.

Tiêu Lân nhìn Âu Thừa ôn nhu nói :

- Bổn thiếu gia đã lấy mạng Giao VÅ© . Lão tiá»n bối có ý định trả thù cho chủ nhân của mình không ?

Lão Âu ngẩng lên nhìn chàng rồi lắc đầu :

- Lão phu không có ý niệm đó.

Tiêu Lân nhìn lại Uyển Nhi :

- Tiểu thÆ° đã có thể rá»i khá»i tòa trang này.

Uyển Nhi lắc đầu :

- Uyển Nhi sẽ ở lại đây.

Tiêu Lân cau mày :

- Ở đây có gì mà Uyển Nhi tiểu thư muốn ở lại ?

Uyển Nhi ôn nhu nói :

- Chẳng có gì cả, nhÆ°ng Uyển Nhi không còn là Uyển Nhi hồi đó mà đã là ngÆ°á»i của Hạc Tiên Trang, nên phải ở lại đây. Ở đây Uyển Nhi sẽ thanh tịnh hÆ¡n.

Tiêu Lân buông tiếng thở dài :

- Thôi được ! Tùy Uyển Nhi vậy.

Tiêu Lân nhìn nàng, buông tiếng thở dài.

- Tiêu Lân phải rá»i khá»i đây. Có cÆ¡ há»™i sẽ đến thăm Uyển Nhi.

- Công tá»­ bảo trá»ng.

Tiêu Lân thở dài rồi nói :

- Tiểu thÆ° bảo trá»ng.

Chàng nhìn lại Âu Thừa :

- Tại hạ nhá» tiá»n bối chăm sóc cho Uyển Nhi.

Lão Âu gật đầu.

- Lão phu sẽ chăm sóc cho Uyển Nhi.

Tiêu Lân ôm quyá»n :

- Hai ngÆ°á»i bảo trá»ng. Cáo từ.

Chàng nói rồi đi luôn một mạch ra ngoài Hạc Tiên Trang. Uyển Nhi và lão Âu tiễn Tiêu Lân ra đến cửa mới quay vào.



Hai ngươi đi thẳng đến Uyên ương biệt phòng. Giao Vũ vẫn còn nằm bất động dưới đất.

Lão Âu dựng gã lên dùng khăn thấm máu nơi vết thương của Giao Vũ. Sau đó dùng nước lay tỉnh gã lại.

Giao VÅ© rên lên má»™t tiếng rồi mở mắt. Y nhìn Âu Thừa và Uyển Nhi, thá»u thào nói :

- Mau cho ngÆ°á»i thỉnh Giang minh chủ đến.

Âu Thừa nhìn lên Uyển Nhi. Nàng khe khắc nói :

- GiỠngươi không còn là chủ nhân của chúng ta nữa. Chủ nhân Hạc Tiên trang đã thay ngôi đổi chủ. Chủ nhân của Hạc Tiên Trang là Uyển Nhi.

Giao Vũ thở hồng hộc :

- Nàng dám phản bội bổn Trang chủ.

- Äừng nói nhiá»u ! Hãy trao bí kiếp Ngá»c Nữ Tâm Kinh cho bổn cô nÆ°Æ¡ng.

- Nha đầu ... Ngươi...

Uyển Nhi nhìn lại lão âu :

- Âu huynh... Hãy cho y biết sự tàn nhẫn của Uyển Nhi.

Lão răm rắp thực hiện mệnh lệnh của nàng. Lão đè ngữa Giao Vũ ra rồi ngoáy ngón tay vào vết thương gã.

Giao Vũ rống lên, nói :

- Äừng. Ta giao... Ta giao...

Uyển Nhi nói :

- Ngươi phải biết ngoan ngoãn thân phận nô tài của mình.

Hết hồi 48.
Tài sản của minhtien384

  #49  
Old 19-04-2008, 10:13 PM
minhtien384's Avatar
minhtien384 minhtien384 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngày 4 giá» 22 phút
Xu: 0
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
Post

Hồi 49
Hoa ThÆ¡m Trái Äá»™c


Huyá»n Cung cung chủ Chu Tuyết Ngá»c trong bá»™ trang phục thật lá»™ng lấy, đầu Ä‘á»™i kim mão, chắp tay sau lÆ°ng từ từ tiến vào đại Ä‘Æ°á»ng Linh SÆ¡n Ä‘iện. Theo sau Huyá»n Cung cung chủ là hai gã tiểu đồng, nắm lấy Ä‘uôi áo dài nhÆ° Ä‘uôi má»™t con công.

Di Hoa Tiên Tá»­ đứng trên bồ Ä‘oàn lót thảm nhung, trên đầu là chiếc vÆ°Æ¡ng miện có chạm má»™t con phượng hoàng trắng trông thật đẹp mắt. NgÆ°á»i định nhãn nhìn Chu Tuyết Ngá»c.

Tuyết Ngá»c dừng bÆ°á»›c nhìn Di Hoa Tiên Tá»­.

Tuyết Ngá»c cÆ°á»i mỉm rồi nói :

- Sư muội... Hẳn sư muội đã biết mục đích của ta khi đến Linh Sơn điện ?

Di Hoa Tiên Tử ôn nhu nói :

- Hôn Æ°á»›c giữa ThÆ°á»ng Tam LÄ©nh và Ngạc Tu Di đã bị hủy bá» rồi. SÆ° tá»· đến đây làm gì nữa.

Tuyết Ngá»c phá lên cÆ°á»i khanh khách. Thị vừa cÆ°á»i vừa nói :

- SÆ° muá»™i không biết tá»· của muá»™i là ngÆ°á»i nhÆ° thế nào sao. Äối vá»›i Tuyết Ngá»c lá»i nói chỉ là gió thoảng mây bay thôi. Hôm nay ta đến Linh SÆ¡n có hai mục đích.

Vòng tay ra trÆ°á»›c, đặt lên vùng trung đẳng, Tuyết Ngá»c nhìn Di Hoa Tiên Tá»­, từ tốn nói :

- Thứ nhất ta đến để nhận Linh SÆ¡n Ä‘iện từ tay sÆ° muá»™i Ngạc Kỹ Hằng trao lại. Thứ hai là gá nghÄ©a ThÆ°á»ng Tam LÄ©nh vá»›i Ngạc Tu Di. Nếu nhÆ° hai mục đích đó không thành thì bổn cung không rá»i khá»i đây.

Nói rồi, Tuyết Ngá»c ra dấu nói tiếp :

- Má»i ThÆ°á»ng Tam LÄ©nh công tá»­ vào.

Hai gã tiểu đồng quay trở ra má»™t lúc sau cùng ThÆ°á»ng Tam LÄ©nh bÆ°á»›c vào.

Tuyết Ngá»c thản nhiên nói :

- Tam Lĩnh làm lễ nhạc mẫu của ngươi đi.

Tam LÄ©nh ôm quyá»n :

- Tuân lệnh mẫu thân.

Y nói rồi quay lại Di Hoa Tiên Tử toan quỳ xuống hành lễ, nhưng Ngạc Kỹ Hằng khoát tay.

Di Hoa Tiên Tá»­ vừa khoát tay vừa trang trá»ng nói :

- Bổn Tiên Tá»­ không tiếp nhận sá»± hành bái của ngÆ°á»i.

Nhìn lại Tuyết Ngá»c :

- Chu tá»· tá»· thá»±c hiện hai Ä‘iá»u đó nhÆ° thế nào ?

Tuyết Ngá»c đủng đỉnh nói :

- Theo sư muội ta phải làm gì để thực hiện những gì mình đã ấp ủ bao nhiêu năm nay nào ? Tất nhiên là không ngoài sự tranh đoạt bằng võ công.

Thả tay xuống chắp ra sau lÆ°ng. Tuyết Ngá»c từ tốn nói tiếp :

- Äáng ra Linh SÆ¡n Ä‘iện phải là của sÆ° tá»·. Thế mà không biết sao nó lại thuá»™c vá» sÆ° muá»™i.

- Câu há»i đó, sÆ° tá»· phải tá»± há»i, bản thân mình.

- Há»i lại bản thân mình ?

Vừa nói Chu Tuyết Ngá»c vừa giang rá»™ng hai tay, nhìn qua khắp gian đại Ä‘iện tráng lệ.

- Äáng lẽ tòa Linh Vân Ä‘iện phải thuá»™c vá» bổn cung. Nó phải thuá»™c vá» ta má»›i đúng.

Nhìn lại Di Hoa Tiên Tá»­, Chu Tuyết Ngá»c gằn giá»ng nói tiếp :

- Ai lập ra tòa Linh Vân điện này ?

- Sư mẫu đã lập ra.

Tuyết Ngá»c rít giá»ng há»i :

- Sư mẫu là gì của sư muội và là gì của bổn cung.

Tuyết Ngá»c nói rồi định nhãn chăm chăm rá»i vào mặt Di Hoa Tiên Tá»­.

- Hãy nói cho sư tỷ biết đi nào ! Là gì của sư muội và là gì của bổn cung.

Di Hoa Tiên Tá»­ từ tốn đáp lá»i Chu Tuyết Ngá»c :

- SÆ° mẫu là nghÄ©a mẫu của Ngạc Kỹ Hằng, đồng thá»i cÅ©ng là sÆ° phụ.

Tuyết Ngá»c cÆ°á»›p lá»i Di Hoa Tiên Tá»­ :

- Và là gì của bổn cung ?

- Mẫu thân của sư tỷ.

Chu Tuyết Ngá»c ngữa mặt cÆ°á»i khanh khách. Vừa cÆ°á»i Tuyết Ngá»c vừa nói :

- Cái mà mẫu thân bổn cung tạo dá»±ng ra không thể đặt vào tay kẻ ngoại tá»™c. Äiá»u đó hẳn sÆ° muá»™i biết chứ ?

- Thế sư tỷ nghĩ xem, vì sao sư mẫu lại trao Linh Vân điện cho Di Hoa Tiên Tử, và cấm sư tỷ không được đến Linh Vân điện... Tại sao nào ?

Tuyết Ngá»c hừ nhạt rồi nói :

- Chuyện cũ bổn cung quên cả rồi. Bổn cung chỉ còn nhớ mỗi chức nghiệp của mình là phải lấy lại Linh Vân điện từ tay ả sư muội tham lam và đê tiện.

Di Hoa Tiên Tử lắc đầu :

- Muốn trách ngÆ°á»i, trÆ°á»›c tiên sÆ° tá»· phải tá»± trách mình. Nếu sÆ° tá»· quên, Di Hoa Tiên Tá»­ sẽ nhắc cho sÆ° tá»· nhá»›. Nếu nhÆ° trÆ°á»›c đây sÆ° tá»· không quá tham lam, tÆ¡ tưởng sá»›m trở thành chủ nhân Linh Vân Ä‘iện thì sÆ° mẫu hẳn đã trao nó cho sÆ° tá»·.

Buông một tiếng thở dài, Di Hoa Tiên Tử nói tiếp :

- Chỉ vì sÆ° tá»· quá tham lam đến Ä‘á»™ trở thành kẻ bất hiếu, bất đạo, toan tính đủ mÆ°u sâu kế Ä‘á»™c trong khi sÆ° mẫu bế môn luyện công trị vết thÆ°Æ¡ng cÅ© do Huyết Ma tạo ra để Ä‘oạt Linh Vân Ä‘iện. Chỉ vì Linh Vân Ä‘iện mà sÆ° tá»· bất kể đạo lý làm ngÆ°á»i. Chính vì thế mà sÆ° mẫu đã khai trừ sÆ° tá»· khá»i Linh Vân Ä‘iện và cấm không cho sÆ° tá»· quay vá».

Thở hắt ra một tiếng, Di Hoa Tiên Tử nói tiếp :

- Sư tỷ biết lỗi của mình rồi chứ.

Chân diện Huyá»n Cung cung chủ sa sầm. Thị nạt ngang :

- Im.

- Sư tỷ không dám đối mặt với sự thật đó nên buộc Di Hoa Tiên Tử phải im à.

Tuyết Ngá»c rít má»™t luồng chân ngÆ°Æ¡n căng phồng lồng ngá»±c rồi nói :

- Nếu không có ngươi, bổn cung sẽ là chủ nhân Linh Vân điện.

Tuyết Ngá»c lắc đầu :

- Vì ngÆ°Æ¡i đã được mẫu thân truyá»n thụ Di Hoa Tiếp Ngá»c thần công mà đánh được bổn cung. Nên má»›i chá»…m chệ ngồi lại Linh Vân Ä‘iện này.

Di Hoa Tiên Tử khoát tay :

- SÆ° tá»· biết vì sao sÆ° mẫu truyá»n thụ Di Hoa Tiếp Ngá»c cho nghÄ©a nữ mà không truyá»n thụ cho sÆ° tá»· không. Bởi vì sá»± tham lam quá Ä‘á»™ của sÆ° tá»·. Thậm chí sÆ° tá»· đã Ä‘Æ°a cả ma nhân ThÆ°á»ng Bá Chí vá» Linh Ä‘iện định sát hại sÆ° mẫu. SÆ° mẫu truyá»n Di Hoa Tiếp Ngá»c thần công cho Di Hoa Tiên Tá»­ là có ý muốn trục sÆ° tá»· khá»i Linh Vân Ä‘iện. SÆ° mẫu không nỡ xuống tay vá»›i ái nữ mình nên buá»™c lòng nhỠđến Ngạc Kỹ Hằng.

Tuyết Ngá»c thét lên :

- Äủ rồi ! Äừng nhiá»u lá»i nữa. Ngày đó ngÆ°Æ¡i dụng Di Hoa Tiếp Ngá»c thần công để buá»™c bổn cung rá»i Linh Vân Ä‘iện. Nay bổn cung sẽ dụng võ công của mình đế đòi lại Linh Vân Ä‘iện. Bổn cung chỉ há»i ngÆ°Æ¡i má»™t Ä‘iá»u.

Di Hoa Tiên Tá»­ ôm quyá»n :

- Di Hoa Tiên Tá»­ má»i sÆ° tá»· chỉ giáo.

- NgÆ°Æ¡i đừng gỉa vá» khách sáo vá»›i bổn cung. Ta biết vá»›i Di Hoa Tiếp Ngá»c thần công, ngÆ°Æ¡i đã có thể bÆ°á»›c vào võ lâm đảm Ä‘Æ°Æ¡ng cÆ°Æ¡ng vị Tứ đỉnh thiên can. Thế sao ngÆ°Æ¡i lại không thá»±c hiện Ä‘iá»u đó mặc dù biết bổn cung là má»™t trong Tứ đỉnh thiên can.

- TrÆ°á»›c khi trả lá»i câu há»i này của sÆ° tá»·, Di Hoa Tiên Tá»­ cÅ©ng muốn há»i sÆ° tá»· má»™t câu.

- NgÆ°Æ¡i há»i Ä‘i.

- Có phải sÆ° tá»· khuyến dụ Khấu Äà Tá»­ là có ý muốn lợi dụng Khấu Äà Tá»­ lấy cắp võ công bí kiếp Di Hoa Tiếp Ngá»c của sÆ° mẫu ?

Tuyết Ngá»c phá lên cÆ°á»i. Vừa cÆ°á»i Tuyết Ngá»c vừa nói :

- Ta chÆ°a nói mà ngÆ°Æ¡i đã trả lá»i rồi. TÆ°á»›ng công của ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c đây là ngÆ°á»i hào hoa phong nhã, Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là má»™t Bang chủ Cái Bang có tên trong Tứ đỉnh thiên can nên bổn cung quả là có ý đó. Anh hùng khó qua ải mỹ nhân, huống chi lão ăn mày chúa đó lại là kẻ hào hoa.

Hất mặt, Tuyết Ngá»c nói :

- NgÆ°Æ¡i nói đúng rồi đó, nhÆ°ng bổn cung tiếp thụ Hấp Tinh Äại Pháp, nhận ra công phu này rất lợi hại, nên bỠý định đó mà bắt y phải phác thảo chỉ phúc giao hôn cho ThÆ°á»ng Tam LÄ©nh. Rất tiếc...

Di Hoa Tiên Tá»­ cÆ°á»›p lá»i Tuyết Ngá»c :

- Tiêu công tử đã hủy bỠtỠchỉ phúc giao hôn đó.

- Gã Tiêu công tử đó đúng là kẻ phá bĩnh. Một gã vô danh mà khuấy động cả giang hồ.

- Bây giỠthì Tiêu công tử không còn là kẻ vô danh nữa rồi.

- Bổn cung biết... Ngươi không cần phải nhắc nhở bổn cung.

Khoanh tay trÆ°á»›c ngá»±c, Chu Tuyết Ngá»c trang trá»ng nói :

- Di Hoa Tiên Tử... GiỠthì bổn cung sẽ dùng chính võ công của mình để đòi lại Linh Vân điện. Ngươi có đồng ý giao thủ với bổn cung không ?

- Tá»· đã có ý đó, muá»™i sẽ bồi tiếp. NhÆ°ng trÆ°á»›c khi bồi tiếp sÆ° tá»·. Di Hoa Tiên Tá»­ nói cho ngÆ°á»i biết. Mặc dù biết tá»· là má»™t trong Tứ đỉnh thiên can nhÆ°ng muá»™i không màn đến, vì sÆ° mẫu đã căn dặn. Khi nào tá»· thất cÆ¡ lỡ vận thì má»›i ra mặt, còn nhÆ° tá»· lập được công danh trong võ lâm thì cứ để cho tá»· tung hoành ngang dá»c.

- Mụ gìa đó còn nghÄ© đến giá»t máu của mụ à.

- Tá»· đừng thốt ra những lá»i bất nghÄ©a nhÆ° vậy.

- Khi ta rá»i Linh Vân Ä‘iện, ta thá» có ngày sẽ quay vá». Không chỉ lấy lại Linh Vân Ä‘iện, còn tróc nã mụ gìa kia lên há»i mụ cho ra nhẽ, tại sao không chịu trao lại Linh Vân Ä‘iện cho ái nữ của mụ mà lại chá»n má»™t kẻ ngoại tá»™c nhÆ° ngÆ°Æ¡i.

Di Hoa Tiên Tử lắc đầu :

- Di Hoa Tiên Tá»­ không để sÆ° tá»· làm Ä‘iá»u đó đâu.

- Tất nhiên bổn cung biết ngươi không muốn rồi. Nhưng muốn hay không không phải là ý của ngươi, mà kẻ quyết định chính là bổn cung.

Ảo Dục Tu La cÆ°á»i mỉm nói tiếp :

- Di Hoa Tiên Tử... Bổn cung cũng chẳng cần phải dấu ngươi làm gì, gìơ bổn cung đã là Ảo Dục Tu La. Trên có

Minh chủ dÆ°á»›i là bổn cung. Võ lâm đã hoàn toàn thay đổi rồi, không nhÆ° ngày trÆ°á»›c đâu. Nên bổn cung cÅ©ng có lá»i khuyên ngÆ°Æ¡i.

Di Hoa Tiên Tử ôn nhu nói :

- Sư tỷ muốn khuyên gì ?

- NgÆ°Æ¡i hãy quỳ xuống khấu đầu thá» nhận sá»± thuần phục của mình đối vá»›i bổn cung. NgÆ°á»i sẽ có những ngày an lành làm ngÆ°á»i hầu cho Giang Minh chủ.

- Tỷ đang nằm mơ đó à ?

Tuyết Ngá»c lắc đầu :

- Äối vá»›i bổn cung chẳng có gì là mÆ¡ cả mà là rất thật. Nếu ngÆ°Æ¡i không tiếp nhận lá»i khuyến cáo đó, ngÆ°Æ¡i sẽ nhận hậu quả bi thảm lắm.

- Di Hoa Tiên Tử sẵn sàng tiếp nhận bất cứ hậu quả gì nhưng không bao giỠtiếp nhận khuyến cáo của tỷ.

- NgÆ°Æ¡i đã chá»n cho mình má»™t con Ä‘Æ°á»ng có kết cục chẳng tốt đẹp gì.

- Thà vậy vẫn hơn trở thành kẻ bất hiếu, bất đạo và bất trung.

Tuyết Ngá»c chau mày :

- Thế thì bổn cung buộc phải thực hiện mục đích của mình theo cách của bổn cung.

Ảo Dục Tu La nói dứt lá»i liá»n vận chuyển Hàn Băng Công.

Má»™t làn hàn khí từ thể pháp Ảo Dục Tu La tá»a ra cuồn cuá»™n. Chẳng mấy chốc không khí trong Linh Vân Ä‘iện đã xuất hiện những bông hoa tuyết. Mặc dù có những bông tuyết nhÆ°ng hàn khí không ngừng tá»a ra ngùn ngụt. Hàn Băng Công của Tuyết Ngá»c khiến Di Hoa Tiên Tá»­ cÅ©ng phải chau mày lá»™ vẻ lo lắng.

Tuyết Ngá»c nói :

- Di Hoa Tiên Tử, tiếp nhận Hàn Băng Công của bổn cung.

Di Hoa Tiên Tá»­ từ tốn đáp lá»i :

- Ngạc Kỹ Hằng rất sẵn sàng.

Di Hoa Tiên Tá»­ vừa nói vừa vận công. Ngay lập tức trên nóc Linh Vân Ä‘iện muôn vàn đóa hoa tÆ°Æ¡i rÅ© xuống, quay tròn lấy thân pháp ngÆ°á»i.

Ảo Dục Tu La gằn giá»ng nói :

- Di Hoa Tiếp Ngá»c tạo cho ngÆ°Æ¡i má»™t vẻ đẹp nhÆ° tiên nữ giáng phàm đẹp lắm, nhÆ°ng bổn cung thì lại căm ghét

những mỹ nhân có vẻ đẹp như ngươi.

Lá»i dứt thì hai đạo Hàn Băng chưởng vá»— tá»›i Di Hoa Tiên Tá»­.



Di Hoa Tiên Tá»­ khẻ xoay ngÆ°á»i tiếp nhận lấy hai đạo Hàn Băng chưởng của Ảo Dục Tu La.

Ầm...

Ngay sau tiếng sấm Ä‘á»™ng đó, không khí chung quanh Di Hoa Tiên Tá»­ nhÆ° thể đóng thành băng bao bá»c lấy thể

pháp ngÆ°á»i. Cùng vá»›i sá»± biến kỳ diệu của Hàn Băng chưởng, Di Hoa Tiên Tá»­ bị hóa thành đá. Những bông hoa Ä‘ang quay chung quanh thể pháp của Di Hoa Tiên Tá»­ rÆ¡i lá»™p Ä‘á»™p ngay xuống chân ngÆ°á»i.

Di Hoa Tiên Tá»­ cố vận công hóa giải sá»± huyá»n hoặc của Hàn Băng chưởng.

Ảo Dục Tu La Chu Tuyết Ngá»c đánh tiếng nói :

- Thá»i khắc chết của ngÆ°Æ¡i đã đến rồi. Hàn Băng chưởng của bổn cung không giết được ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng đủ thá»i khắc khống chế ngÆ°Æ¡i không để cho ngÆ°Æ¡i thi triển Di Hoa Tiếp Ngá»c được. Và đây má»›i là sát công của bổn cung đối vá»›i ngÆ°Æ¡i.

Nói dứt lá»i Ảo Dục Tu La hÆ¡i khom ngÆ°á»i xuống. Thị cất lên má»™t tiếng Cóc kêu và bụng phình to hẳn lên.

Di Hoa Tiên Tử cau mày khi thấy Ảo Dục Tu La biến đổi nhân dạng trông chẳng khác gì một con Cóc khổng lồ.

Ảo Dục Tu La nói :

- Ngươi sẽ được chết bởi Hàm Mô Công.

Nói rồi Ảo Dục Tu La cất lên một tiếng Cóc :

Quệt...

Ngay sau tiếng Cóc đó mụ nhãy xổ thẳng vào thể pháp của Di Hoa Tiên Tá»­ lúc này Ä‘ang bất Ä‘á»™ng chẳng há» có phản ứng gì. Äôi ngá»c thủ của Ảo Dục Tu La vÆ°Æ¡n ra chá»±c xé thân ảnh của Di Hoa Tiên Tá»­.

Cái chết sẽ chụp tới Di Hoa Tiên Tử nếu không có sự biến đột ngột.

Di Hoa Tiên Tá»­ chẳng khác nào bị trói tay trói chân không thể nào dụng đến tuyệt công của mình mặc dù nhận ra Tuyết Ngá»c dụng Hàm Mô Công của LÆ°Æ¡ng Tống. Sá»± phối hợp giữa Hàm Mô Công và Hàn Băng Chưởng của Ảo Dục Tu La Chu Tuyết Ngá»c đã biến Di Hoa Tiên Tá»­ thành má»™t kẻ hoàn toàn thụ Ä‘á»™ng chỉ biết tiếp nhận cái chết mà không có má»™t sá»± phản kháng nào. Lưỡi hái tá»­ thần gần nhÆ° đã đặt ngay trên đỉnh đầu Di Hoa Tiên Tá»­.

Hết hồi 49.
Tài sản của minhtien384

  #50  
Old 19-04-2008, 10:14 PM
minhtien384's Avatar
minhtien384 minhtien384 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngày 4 giá» 22 phút
Xu: 0
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
Post

Hồi 50
Phân Cành Tỉa Hoa


Má»™t chiếc bóng vụt lÆ°á»›t qua trÆ°á»›c mặt Di Hoa Tiên Tá»­. Cùng vá»›i sá»± xuất hiện của chiếc bóng đó, Di Hoa Tiên Tá»­ cảm nhận rõ mồn má»™t mình nhÆ° bị trượt Ä‘i trên mặt gạch. Trong khi đó, Ảo Dục Tu La Chu Tuyết Ngá»c vồ tá»›i đúng vào chá»— đứng của Di Hoa Tiên Tá»­.

Vồ hụt Di Hoa Tiên Tá»­, đôi ngá»c thủ của Ảo Dục Tu La vá»— thẳng xuống phiến đá bồ Ä‘oàn trải nhung.

Ầm...

Sau tiếng sấm kinh thiên động địa, phiến đá vỡ tan thành từng mảnh vụn.

Ảo Dục Tu La nhÆ° quá sững sá» vá»›i hiện tượng kỳ dị đó mà đứng sõng lên. Vừa đứng lên thị vừa phát ra má»™t tiếng cóc kêu nghe thật lạ tai. Khi má»i sá»± biến Ä‘á»™ng trở lại bình thÆ°á»ng thì Ảo Dục Tu La má»›i nhận ra má»™t nho sinh vận bạch y đứng cạnh Di Hoa Tiên Tá»­ nhÆ°ng lại quay lÆ°ng vá» phía thị.

Ảo Dục Tu La Chu Tuyết Ngá»c cau mày :

- Ngươi là ai ?

Nho sinh bạch y quay mặt nhìn lại. Chân diện của Tiêu Lân đập vào mắt của Chu Tuyết Ngá»c khiến thị sững sá», buá»™t miệng nói :

- Tiêu Lân.

Tiêu Lân nheo mày :

- Cung chủ lạ lùng à.

- Tiêu Lân. Ngươi không nên chen vào chuyện này.

- Bổn thiếu gia sẽ không chen vào nhÆ°ng trÆ°á»›c khi không chen vào, bổn thiếu gia muốn biết má»™t Ä‘iá»u.

- Ngươi nói đi.

- Tại sao Cung chủ đến đây gây rối chứ ?

- Bổn cung đến để lấy lại Linh Vân điện và gá nghĩa Tu Di cho Tam Lĩnh.

Tiêu Lân gật đầu. Tiêu Lân vỗ tay lên vai Di Hoa Tiên Tử. Ngay lập tức Hàn Băng Công bị hóa giải ngay.

Vừa được hóa giải Hàn Băng Công, Di Hoa Tiên Tá»­ liá»n lên tiếng :

- Di Hoa tiên Tá»­ không xác nhận những gì Tuyết Ngá»c sÆ° tá»· nói.

Tiêu Lân nhìn lại Ảo Dục Tu La.

- Cung chủ hẳn đã nghe Di Hoa nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng nói rồi. Những đòi há»i của cung chủ, Di Hoa Tiên Tá»­ không tiếp nhận.

- Bổn cung buộc ả phải tiếp nhận.

- NhÆ° vậy gá»i là ăn cÆ°á»›p giữa ban ngày.

Nghe chàng thốt ra câu này, mặt của Chu Tuyết Ngá»c Ä‘á» bừng. Mụ toan lên tiếng nói nhÆ°ng Tiêu Lân đã khoát tay.

- Mặc dù nói vậy nhÆ°ng bổn thiếu gia là ngÆ°á»i bàng quang, tất có thể phân giải được chuyện này. Nếu nhÆ° bổn thiếu gia không phân giải được, lúc đó Cung chủ muốn làm gì cÅ©ng được mà.

Tuyết Ngá»c lưỡng lá»± rồi nói :

- Tiêu Lân... NgÆ°Æ¡i định phân giải nhÆ° thế nào đây. Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i có thể hóa giải được chuyện giữa bổn cung và Di Hoa Tiên Tá»­, Bổn cung thá» sẽ rá»i khá»i võ lâm giang hồ, làm ni cô trên Hằng SÆ¡n.

Tiêu Lân nhìn sững Tuyết Ngá»c :

- Bổn thiếu gia có thể nghe lại một lần nữa không ?

- Nếu ngÆ°Æ¡i hóa giải được hiá»m khích giữa bổn cung và Di Hoa Tiên Tá»­. Ta thá» sẽ xuống tóc quy y, mà kệ kinh cầu cho Tiêu thúc thúc của ngÆ°Æ¡i.

Tiêu Lân chắp tay sau lưng nói :

- Lá»i nói của Cung chủ khiến Tiêu Lân phấn khích vô cùng. Tiêu Lân bá» qua tất cả những hận thù giữa Tiêu gia vá»›i Cung chủ bởi vì biết cái chết của Tiêu thúc thúc là do ngÆ°á»i tá»± nguyện. Bằng không giữa tại hạ và Cung chủ đã có hiá»m khích rồi.

Chàng nhìn lại ThÆ°á»ng Tam LÄ©nh. Äiểm nụ cÆ°á»i mỉm nhÆ°ng nụ cÆ°á»i mỉm của Tiêu Lân đập vào mắt Tam LÄ©nh thì y lại nhăn mày nhăn mặt trông thật khổ sở.

Tiêu Lân nhìn lại Ảo Dục Tu La :

- Cung chủ ... Chúng ta bắt đầu từ đòi há»i của Cung chủ muốn gá nghÄ©a Ngạc Tu Di cho Tam LÄ©nh trÆ°á»›c nhé.

- Äược. NhÆ°ng ngÆ°Æ¡i đừng Ä‘em chuyện hủy hôn Æ°á»›c ra nói ở đây.

- Nếu đem chuyện hủy chỉ ước giao hôn ra đây bàn luận cũng được. Nhưng bây giỠbổn thiếu gia sẽ không đem chuyện đó ra bàn nữa. Bởi có đem ra đây nói thì Cung chủ cũng sẽ cho rằng Tiêu Lân dụng quỷ kế buộc Tam Lĩnh và Cung chủ phá hủy chỉ ước giao hôn.

Tuyết Ngá»c gật đầu :

- Không sai. Äúng ra cuá»™c giao hôn này đã được tiến hành từ lâu rồi nhÆ°ng Khấu Äà Tá»­ đã tránh mặt bổn cung và ThÆ°á»ng Tam LÄ©nh. Chính vì thế má»›i có sá»± xuất hiện của Tiêu Lân.

Tiêu Lân khoát tay :

- Sá»± xuất hiện của Tiêu Lân chẳng liên Ä‘á»›i gì đến hôn sá»± của Tu Di và ThÆ°á»ng Tam LÄ©nh công tá»­ đâu. Chẳng qua y không tá»± giữ mình mà tá»± biến mình thành kẻ bại hoại nên má»›i bị Khấu Äà Tá»­ bang chủ hủy hôn sá»±. NhÆ°ng bây giá», Tiêu Lân vẫn có cách để phân giải Ä‘iá»u này. Chỉ cần ThÆ°á»ng Tam LÄ©nh công tá»­ thành thật, tất Tiêu Lân sẽ có cách giúp đở y.

Chàng vừa nói dứt câu thì Ngạc Tu Di từ sau bức bình phong cùng vá»›i Khấu Äà Tá»­ bÆ°á»›c ra.

Tiêu Lân nhìn mặt Khấu Äà Tá»­, thấy lão mặt ngÆ¡ ngÆ¡ ngác ngác chẳng có lấy chút thần của má»™t kẻ bình thÆ°á»ng.

Tu Di dẫn Khấu Äà Tá»­ bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c mặt Tiêu Lân. Nàng nhìn chàng trang trá»ng nói :

- Tiêu ca... Hôn sự đó đã bị hủy rồi.

- Tiêu ca biết nhÆ°ng phải giải quyết dứt Ä‘iểm để Cung chủ Tuyết Ngá»c không còn lấn cấn nữa.

Chàng mỉm cÆ°á»i nhìn Tu Di nói tiếp :

- Nếu nhÆ° có duyên có phận thì Tu Di cÅ©ng phải đành chịu theo ý của ông tÆ¡ bà nguyệt thôi. Còn nhÆ° không duyên không phận thì Tuyết Ngá»c cung chủ phải chấp nhận Ä‘iá»u đó mà không nên làm khó dá»… cho Linh Vân Ä‘iện nữa.

- Tiêu ca...

- Hậy... Tu Di phải tin vào ông tơ bà nguyệt, đừng quá lo lắng như vậy.

Nói rồi Tiêu Lân nhìn lại ThÆ°á»ng Tam LÄ©nh. Nụ cÆ°á»i nhiá»u ẩn ý lại xuất hiện trên hai cánh môi chàng.

Tiếp nhận nụ cÆ°á»i đầy ẩn ý của Tiêu Lân, Tam LÄ©nh phải cúi mặt né tránh.

Tiêu Lân cau mày. Chàng từ từ nhìn lại Tuyết Ngá»c ôn nhu nói :

- Cung chủ. Äể xác định Tam LÄ©nh công tá»­ có duyên có phận vá»›i Tu Di hay không tại hạ cần há»i Tam LÄ©nh công tá»­ vài câu .

Không để Ảo Dục Tu La trả lá»i, Tiêu Lân Ä‘i thẳng đến trÆ°á»›c mặt Tam LÄ©nh. Chàng đứng đối mặt vá»›i y, từ tốn nói :

- Tam Lĩnh đừng trốn bổn thiếu gia như vậy. Ngẩng lên mà nhìn vào mặt ta đây.

Tam Lĩnh miễn cưỡng ngẫng mặt nhìn chàng.

Tiêu Lân ôn nhu nói :

- Công tử còn nhớ bổn thiếu gia không ?

Tam Lĩnh miễn cưỡng gật đầu.

Tiêu Lân mỉm cÆ°á»i nhìn vào mắt Tam LÄ©nh :

- Công tử còn nhớ bổn thiếu gia tất còn nhớ chất độc mà bổn thiếu gia cho công tử dùng ở hậu viên Tổng đàn võ lâm và còn nhớ cả những gì công tử đã nói với bổn thiếu gia. Công tử muốn sống hay muốn chết.

Tam Lĩnh miễn cưỡng nói :

- Muốn sống.

- Ai mà chẳng muốn sống. Cuá»™c sống này có quá nhiá»u Ä‘iá»u để chúng ta phải giữ mạng mình đúng không nào. Nếu muốn sống thì phải lá»±a lá»i cho khéo để trả lá»i những câu há»i của bổn thiếu gia. Nếu không, công tá»­ sẽ không có giải dược, tất lục phủ ngÅ© tạng sẽ biến thành nÆ°á»›c chết Ä‘au Ä‘á»›n tá»™t cùng. Nhá»› chứ.

Sắc diện Tam Lĩnh nhợt nhạt dần. Y nhanh chóng gật đầu.

Tiêu Lân nói :

- Tất cả những gì bổn thiếu gia nói ra Ä‘á»u đúng... Nghe không.

- Dạ nghe.

Tiêu Lân mỉm cÆ°á»i quay lại chá»— cÅ©. Chàng chắp tay sau lÆ°ng há»i Tam LÄ©nh :

- ThÆ°á»ng Tam LÄ©nh công tá»­ nghe bổn thiếu gia há»i đây. NgÆ°Æ¡i phải trả lá»i thành thật cho bổn thiếu gia biết để phán xá»­ hôn sá»± này.

Tam Lĩnh miễn cưỡng gật đầu.

Tiêu Lân trang trá»ng nói :

- Tam LÄ©nh công tá»­ chấp nhận sá»± hủy hôn vá»›i Tu Di vì nghÄ© mình không xứng đáng vá»›i nàng. Äúng không ?

Tam Lĩnh gật đầu :

- Dạ đúng.

Tuyết Ngá»c sa sầm mặt. Mụ lên tiếng nói :

- Tam Lĩnh... Ngươi đang nói cái gì thế ?

Tiêu Lân khoát tay :

- Cung chủ ! Hãy để cho tại hạ há»i đại công tá»­ xong rồi, ngÆ°á»i hãy há»i à.

Tuyết Ngá»c thở hắt ra má»™t tiếng. Thị nhìn Tiêu Lân.

Nụ cÆ°á»i gỉa lả lại xuất hiện trên hai cánh môi má»ng của chàng. Trao cho Tuyết Ngá»c nụ cÆ°á»i hóm hỉnh và gỉa lả đó xong, Tiêu Lân má»›i nhìn lại Tam LÄ©nh từ tốn há»i tiếp :

- Tam Lĩnh đại thiếu gia tự xét bản thân mình là một kẻ bại hoại nên cho rằng mình không xứng đáng với Tu Di.

Tam Lĩnh gật đầu.

- Dạ đúng.

Tuyết Ngá»c nhìn sững Tam LÄ©nh. Mụ không thể nào ngỠđược Tam LÄ©nh lại có thể thốt ra những câu nói đó.

Tiêu Lân tằng hắng nói tiếp :

- Äây là câu há»i quyết định của bổn thiếu gia. Có phải công tá»­ tá»± xét mình bại hoại bởi vì đã nghiệm ra...

Tiêu Lân bỠlửng câu nói giữa chừng. Trừng mắt nhìn Tam Lĩnh như muốn hốt hồn hắn.

Nhìn ánh mắt của Tiêu Lân, Tam Lĩnh bấn loạn của thần phách.

Tiêu Lân gằn giá»ng nói :

- Công tử hãy lập lại câu nói đã từng nói với bổn thiếu gia ở hậu viên Tổng đàn võ lâm.

Mồ hôi rịn ra trán Tam LÄ©nh. Y miá»…n cưỡng há»i :

- Câu gì ?

- Câu nói trên cửa miệng của công tử đó... Mẫu thân công tử là gì ?

- Æ ...

- Cứ nói... Có sao thì nói vậy.

- Ồ ... Mẫu thân của Tam Lĩnh là...

Tiêu Lân gằn giá»ng :

- Là gì ?

Tam LÄ©nh biến sắc nhìn Tuyết Ngá»c. Chân diện Tuyết Ngá»c sa sầm.

Tiêu Lân trang trá»ng há»i :

- Là gì ?

- Mẫu thân của Tam Lĩnh là con Cóc thúi.

Y vừa nói dứt câu thì Tuyết Ngá»c thét lên :

- Tặc tử... Ngươi...

Thị giận đến Ä‘á»™ biến sắc và vô tình không thể ká»m chế được cÆ¡n giận mà bất ngá» phát ra má»™t tiếng cóc kêu ùm ục...

Nghe tiếng cóc kêu, Tam LÄ©nh giật mình nhìn lại Tuyết Ngá»c. Y toan mở miệng nói nhÆ°ng Ảo Dục Tu La đã nhãy xổ tá»›i. Äôi tay vÆ°Æ¡n ra chia làm hai, công thẳng vào hạ đẳng của Tam LÄ©nh.

Bình...

ThÆ°á»ng Tam LÄ©nh bị đá văng ra xa đến ba trượng, nằm duá»—i dài dÆ°á»›i sàn gạch, ngÅ© quan rỉ máu, lục phủ ngÅ© tạng trào cả ra ngoài, chết mà không kịp thốt lá»i biện minh nào.

Sắc diện tái nhá»n, tái nhợt, Ảo Dục Tu La nhìn lại Tiêu Lân.

Tiêu Lân ôm quyá»n nói :

- Cung chủ làm gì phải tức giận như vậy ?

- Tiêu Lân... Ngươi đã nói gì khiến cho Tam Lĩnh phát đại ngôn sỉ nhục bổn cung.

Tiêu Lân khoát tay :

- Tiêu Lân có nói gì đâu, chỉ nhắc cho Tam Lĩnh nhớ lại cái đêm y đã chứng kiến từ đầu đến cuối cảnh Cung chủ đoạt bí kiếp Hàm Mô Công của Lương Tống thôi.

Chàng chắc lưỡi :

- Cung chủ biết không đêm hôm đó khi Tam Lĩnh chứng kiến Cung chủ dụng sắc để lấy bí kiếp Hàm Mô Công của Lương Tống, y gần như phát cuồng mà luôn miệng nói, mẫu thân của Tam Lĩnh là con Cóc thúi... Mẫu thân của Tam Lĩnh là con Cóc thúi. Tiêu thiếu gia phải khuyên can lắm y mới không nói đó.

- NgÆ°Æ¡i...

Tiêu Lân ôm quyá»n :

- Cung chủ . Chuyện đã hiển nhiên nhÆ° vậy, cÅ©ng chỉ tại Cung chủ thích môn công làm Cóc của LÆ°Æ¡ng Tống, sau đó má»›i khiến ThÆ°á»ng Tam LÄ©nh công tá»­ không phục ngÆ°á»i.

Tuyết Ngá»c thốt lên :

- Im...

Tiêu Lân ôm quyá»n :

- Cung chủ bắt Tiêu Lân im thì sao giải quyết đến chuyện thứ hai.

Nghe chàng nói câu này, Tuyết Ngá»c Ä‘anh giá»ng há»i :

- Chuyện thứ hai ngươi giải quyết như thể nào ?

Tiêu Lân xoa tay nói :

- Dễ ợt.

Chàng ôm quyá»n hÆ°á»›ng vá» Tuyết Ngá»c :

- Cung chủ chỉ cần cho Tiêu Lân biết lúc sinh thá»i sÆ° mẫu Linh Vân Ä‘iện là ngÆ°á»i nhÆ° thế nào. Và võ công của sÆ° mẫu ra sao ?

Tuyết Ngá»c rít giá»ng nói :

- Tiêu Lân há»i Di Hoa Tiên Tá»­ đó.

- Äược.

Chàng nhìn lại Di Hoa Tiên Tử :

- Di Hoa Tiên Tử nương nương có thể nói cho Tiêu Lân biết không ?

Di Hoa Tiên Tử gật đầu :

- Tiêu thiếu hiệp. Lúc sinh thá»i sÆ° mẫu là ngÆ°Æ¡i ngÆ°á»i Ä‘oan thục, phong thái thanh bạch, trá»ng đạo làm ngÆ°á»i. Còn võ công mà ngÆ°á»i thích nhất là tuyệt kỹ Di Hoa Tiếp Ngá»c.

Tiêu Lân gật đầu :

- Tiêu Lân cũng nghĩ như vậy.

Chàng nhìn lại Tuyết Ngá»c :

- Cung chủ ! Những lá»i của Di Hoa Tiên Tá»­ có đúng không à.

- Ả nó đúng đó.

- Thế thì dễ cho tại hạ quá.

Tuyết Ngá»c gằn giá»ng nói :

- Tiêu Lân... Ngươi phán quyết như thế nào.

- Nếu cung chủ thi triển được tuyệt kỹ Di Hoa Tiếp Ngá»c của sÆ° mẫu, tất đã nhận được y bát chân truyá»n của sÆ° mẫu, và tất nhiên sẽ tiếp nhận Linh Vân Ä‘iện. Còn nhÆ° Cung chủ không thi triển được tuyệt công Di Hoa Tiếp Ngá»c thì đâu phải là ngÆ°á»i của Linh Vân Ä‘iện. Không phải là ngÆ°á»i của Linh Vân Ä‘iện thì lấy lý do gì mà đòi há»i làm chủ tòa Linh Vân Ä‘iện này.

Tuyết Ngá»c phá lên cÆ°á»i. Thị vừa cÆ°á»i vừa nói :

- Ngươi không nói ra bổn cung cũng biết ngươi nghiêng vỠả sư muội đốn mạt của bổn cung.

Tiêu Lân khoát tay :

- Äừng nói thế... Äừng nói thế chứ. Tiêu Lân rất công bằng. Phải chi Tiêu Lân không cho cung chủ má»™t cÆ¡ há»™i nào để lấy lại Linh Vân Ä‘iện thì Cung chủ có thể thốt ra lá»i nói đó. Äàng này Tiêu Lân cho Cung chủ má»™t cÆ¡ há»™i rất rõ ràng, chứng minh thân phận minh là ngÆ°á»i của Linh Vân Ä‘iện bằng cách thi triển tuyệt công Di Hoa Tiếp ngá»c kia mà. Cung chủ không thi triển được Di Hoa Tiếp Ngá»c thì đâu thể tiếp nhận được Linh Vân Ä‘iện.

Tuyết Ngá»c rít má»™t luồng chân khí, gắt giá»ng đáp lá»i Tiêu Lân :

- Bổn cung không thi triển được Di Hoa Tiếp Ngá»c thần công nhÆ°ng có thể thi triển được Hàn Băng Công phối hợp cùng Hàm Mô Công để lấy mạng Di Hoa Tiên Tá»­ Ä‘oạt lại Linh Vân Ä‘iện.

Tiêu Lân lắc đầu, khoát tay :

- Không được.. Không được.

- Sao lại không được. Ngày xÆ°a thị đã từng thắng ta má»™t trận để buá»™c bổn cung rá»i Linh Vân Ä‘iện kia mà.

- Hậy, hồi đó khác bây giá» khác. Hồi đó sÆ° mẫu còn tại thế, bây giá» thì đã viên tịch rồi. Tuyết Ngá»c cung chủ dụng võ công Ä‘oạt lại Linh Vân Ä‘iện không chừng lại bị thiên hạ đàm tiếu, Cung chủ giống nhÆ° lÅ© thảo khấu sÆ¡n lâm đó. Tiêu Lân khuyên Cung chủ không nên làm nhÆ° vậy. Chỉ có má»™t cách Cung chủ phải chứng minh thân phận của mình mà thôi. Nếu nhÆ° Cung chủ chứng minh thân phận của mình bằng Hàm Mô Công thì phải tiếp nhận thân phận Hàm Mô Công.

Chàng gật đầu cÆ°á»i rồi há»i :

- Mà Hàm Mô Công làm cái gì nhỉ ? À Tiêu Lân nhớ ra rồi, đó là công phu của Cóc.

Tiêu Lân mỉm cÆ°á»i, trong khi sắc diện Tuyết Ngá»c Ä‘á» bừng.

Tiêu Lân nhìn Tuyết Ngá»c :

- Äã là Cóc thì phải là Cóc, cá»› sao cứ khăng khăng tá»± cho mình là tiên được. Không chừng ThÆ°á»ng Tam LÄ©nh công tá»­ nói đúng đó.

- Ngươi... Ngươi nên biết Linh Vân điện là của mẫu thân ta lập ra.

Tiêu Lân ôm quyá»n :

- Linh Vân điện do mẫu thân Cung chủ tạo lập ra nhưng Cung chủ đã bất kính nên Tiên nương mới trao lại cho Di Hoa Tiên Tử.

Tiêu Lân lắc đầu :

- Ãc giả, ác báo, tạo nhân nào gặt quả nấy. TrÆ°á»›c đây Cung chủ bất kính vá»›i tiên nÆ°Æ¡ng nên thảo nào ThÆ°á»ng Tam LÄ©nh giá» lại xem thÆ°á»ng Cung chủ đến nhÆ° vậy. ThÆ°á»ng Tam LÄ©nh vá»ng ngôn gá»i Cung chủ là con cóc thì xét cho cùng cùng có phần đúng. Tá»™i nghiệp ThÆ°á»ng Tam LÄ©nh lỡ đầu thai làm con trai của Cung chủ... Tá»™i nghiệp.

Chẳng biết câu nói này của Tiêu Lân tác Ä‘á»™ng thế nào đến Tuyết Ngá»c mà thị rống lên :

- Im !

Liá»n ngay sau tiếng thét đó là tiếng kêu của loài lưỡng cÆ° phát ra từ cổ há»ng của Tuyết Ngá»c.

Nghe âm thanh đó, Tiêu Lân chau mày nhìn Tuyết Ngá»c.

Chàng nghĩ thầm :

- Mụ sắp biến thành Cóc thật như Lương Tống rồi hay sao nhỉ ?

à niệm kia còn Ä‘á»ng trong đầu chàng thì Tuyết Ngá»c nói :

- Tiêu Lân. Bổn cung lấy mạng ngươi trước khi lấy lại tòa Linh Vân điện.

Vừa nói, Tuyết Ngá»c vừa bất ngá» phát Ä‘á»™ng Hàn Băng Chưởng vá»— thẳng đến Tiêu Lân.

Tiêu Lân cứ ngây ngÆ°á»i ra tiếp nhận đạo khí Hàn Băng của Chu Tuyết Ngá»c.

Ầm...

Không khí chung quanh Tiêu Lân nhÆ° thể hóa thành băng thạch bao bá»c chàng nhÆ°ng cÅ©ng có những vết rạn nứt. Tiêu Lân đứng trÆ¡ ra nhÆ° pho tượng.

Tuyết Ngá»c phát Ä‘á»™ng chiêu công đắc lợi ngay, liá»n cao hứng nói :

- Tiểu tử thúi, hôm nay ngươi chết chắc rồi.

Thị vừa nói vừa vận hóa Hàm Mô Công lao thẳng đến Tiêu Lân.

Má»™t âm thanh khô khốc nhÆ° tiếng đá bị nứt đập vào thính nhÄ© Tuyết Ngá»c :

Rắc...

Tuyết Ngá»c nghe âm thanh đó không khá»i giật mình, nhÆ°ng giật mình mà không thể nào kịp thu lại chiêu công của mình. Khi đôi ngá»c thủ của Tuyết Ngá»c vừa chạm đến chỉ còn cách Tiêu Lân đúng má»™t gang tay thì chàng bất ngá» cá»­ Ä‘á»™ng mà lại cá»­ Ä‘á»™ng cá»±c kỳ nhanh nhÆ° thể đã chuẩn bị trÆ°á»›c để tiếp nhận thức chiêu Hàm Mô Công của đối phÆ°Æ¡ng.

Äôi bản thủ của Tiêu Lân xoay tròn. Má»™t vùng ảo khí xuất hiện gói gá»n Ảo Dục Tu La vào trong.

Tiêu Lân nói :

- Hàn Băng Công của Cung chủ thì chẳng làm gì được tại hạ đâu.

Ảo Dục Tu La còn chưa định lượng được sự kỳ ảo của vùng ảo khí đang gói mình vào trong thì Tiêu Lân vận huyết chỉ.

Chàng Ä‘anh giá»ng nói :

- NgÆ°á»i nhÆ° Cung chủ cÅ©ng không nên thÆ°Æ¡ng tiếc làm gì ?

Tiêu Lân vừa nói vừa toan thá»c chỉ pháp qua vùng ảo khí Ä‘iểm vào tá»­ huyệt của Chu Tuyết Ngá»c thì Di Hoa Tiên Tá»­ lên tiếng :

- Tiêu thiếu hiệp... Dừng tay.

Tiêu Lân rút chỉ pháp lại :

- Di Hoa Tiên Tử nương nương...

Di Hoa Tiên Tá»­ ôm quyá»n :

- Tiêu thiếu hiệp.. Bổn Tiên Tử thỉnh cầu thiếu hiệp.

Tiêu Lân buông tiếng thở dài nói :

- Xem chừng mạng của Ảo Dục Tu La Chu Tuyết Ngá»c quá lá»›n.

Chàng nói rồi giủ tay má»™t cái. Màn ảo khí huyá»n diệu vụt bắn Ä‘i Ä‘em theo Tuyết Ngá»c băng Ä‘i non mÆ°á»i trượng.

Bụp...

Màn ảo khí tan dần. Chu Tuyết Ngá»c ngã huỵch xuống sàn gạch.

Tiêu Lân nói :

- Mạng của Cung chủ quá lá»›n. Hãy cố giữ lấy cái mạng đó. Không ai có được sá»± may mắn nhiá»u nhÆ° Cung chủ đâu. Ấy cÅ©ng là phần phúc mà Tiên nÆ°Æ¡ng đã để lại cho Cung chủ.

Tuyết Ngá»c đăm đăm nhìn Tiêu Lân. Mụ gằn giá»ng nói :

- Bổn cung không cần phần phúc đó. Nhất định bổn cung sẽ gặp lại ngươi ở đại hội Long Chuẩn.

Nói rồi Ảo Dục Tu La quay bước thi triển khinh công lướt ra cửa, chẳng mấy chốc đã khuất dạng.

Tiêu Lân nhìn theo buông tiếng thở dài.

Di Hoa Tiên Tử bước đến bên chàng.

- Äa tạ Tiêu thiếu hiệp đã giúp bổn nÆ°Æ¡ng.

- Bá mẫu đừng khách sáo nhÆ° vậy. Tiêu Lân má»›i từ Thiên SÆ¡n quay trở vá» có rất nhiá»u Ä‘iá»u muốn nói vá»›i bá mẫu.

Di Hoa Tiên Tá»­ nghiêm giá»ng nói :

- Tiêu thiếu hiệp... Thiếu hiệp muốn nói gì ?

- Huyết Ảnh Ma Tôn.

Thốt ra câu nói đó, vẻ mặt Tiêu Lân căng thẳng cực kỳ.

- Vận hạn của võ lâm đã đến rồi.

Lá»i còn Ä‘á»ng trên cá»­a miệng chàng thì Pháp Lạc đại sÆ° bÆ°á»›c vào. Vừa bÆ°á»›c vào Pháp Lạc đại sÆ° vừa nói :

- A Di Äà Phật. Bần tăng cÅ©ng vì vận hạn đó mà rá»i Thiếu Lâm đến Linh Vân Ä‘iện.

Di Hoa Tiên Tử cùng Tiêu Lân và Tu Di bước ra nghinh tiếp vị cao tăng Thiếu Lâm Tự.

Pháp Lạc đại sư niệm phật hiệu :

- A Di Äà Phật... Tiên nÆ°Æ¡ng... TrÆ°á»›c khi viên tịch, chắc sÆ° mẫu có để lại di vật gì chứ ?

Di Hoa Tiên Tử nói :

- Sao đại sư biết ?

- Bần tăng được Tuệ Thiện sÆ° huynh giao phó trá»ng trách này. Chính vì trá»ng trách này mà Tuệ Thiện sÆ° huynh má»›i giao y bát phÆ°Æ¡ng trượng cho bần tăng.

Pháp Lạc đại sÆ° lấy trong ống tay áo ra ná»­a miếng ngá»c bá»™i.

- A di đà Phật... Lão nạp nghÄ© Tiên nÆ°Æ¡ng cÅ©ng có ná»­a miếng ngá»c bá»™i nhÆ° thế này.

Di Hoa Tiên Tá»­ gật đầu. Vừa gật đầu, Di Hoa Tiên Tá»­ cÅ©ng lấy ná»­a miếng ngá»c bá»™i giống nhÆ° tạc vá»›i ná»­a miếng ngá»c bá»™i của Pháp Lạc đại sÆ°.

- Äại sÆ° nhìn xem.

Pháp Lạc đại sÆ° ráp hai miếng ngá»c bá»™i lại. NgÆ°á»i trao miếng ngá»c bá»™i cho Tiêu Lân :

- Tiêu thiếu hiệp... Äây là Lục Ngá»c Phật... Trong đó chứa Ä‘á»±ng bí công của Nhị Thánh Thần Tăng mà Tiên nÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c đây đã từng phối hợp khắc chế Huyết Ảnh Ma Tôn... Thiếu hiệp hãy vì vận hạn của bá tánh mà tiếp nhận nó, hóa giải há»a kiếp này.

Tiêu Lân bối rối :

- Äại sÆ°... Tại sao lại là vãn bối ?

- Bởi vì Tiêu thiếu hiệp đã được Khấu Äà Tá»­ bang chủ Cái Bang chá»n. Nói ra Ä‘iá»u này, chắc chắn Tiêu thiếu hiệp sẽ không ngỠđược kiếp há»a Huyết Ảnh Ma Tôn tái xuất giang hồ hôm nay đã được Nhị Thánh Thần Tăng và Vô Vi Tiên Tá»­ biết trÆ°á»›c rồi. Nên đã để lại kỳ chiêu thần công trong Lục Ngá»c Phật. Kẻ tiếp nhận kỳ chiêu phải là ngÆ°á»i thật sá»± quang minh chính đại và trượng nghÄ©a quên thân. Tuệ Thiện sÆ° huynh đã thỉnh nhá» Khấu Äà Tá»­ bang chủ chu du thiên hạ tìm ngÆ°á»i này. Khấu Äà Tá»­ trao tín vật cho thiếu hiệp đến Thiếu Lâm để tiếp nhận huyá»n công của Tuệ Thiện sÆ° huynh xem nhÆ° gián tiếp đã chá»n Tiêu thiếu hiệp. Bần tăng mong thiếu hiệp đừng từ chối. Bởi nạn kiếp đã đến không má»™t ai ngăn được ngoại trừ Tiêu thiếu hiệp.

Di Hoa Tiên Tử nhìn Tiêu Lân :

- Tiêu thiếu hiệp... Bổn nương thỉnh cầu Tiêu thiếu hiệp.

Tiêu Lân ôm quyá»n nói :

- Nhị vị trưởng tôn đã giao cho Tiêu Lân. Tất nhiên Tiêu Lân phải nhận, nhÆ°ng chỉ sợ Tiêu Lân không hoàn thành được trá»ng trách này.

- A Di Äà Phật. Bần tăng và Tiên Tá»­ sẽ đứng sau lÆ°ng Tiêu thiếu hiệp.

Tiêu Lân nghiêm giá»ng nói :

- Tại hạ xin nhận lãnh thiên chức này. Tại hạ muốn nói cho nhị vị trưởng tôn biết Huyết Ảnh Ma Tôn là ai ?

Di Hoa Tiên Tử nhìn chàng từ tốn nói :

- Tiêu thiếu hiệp. Y là ai ?

Tiêu Lân buông tiếng thở dài rồi nghiêm giá»ng nói :

- Giang Hàn minh chủ ! Chính vì thế mà vãn bối nghÄ© kiếp há»a diệt vong của giá»›i võ lâm sẽ xảy ra trong ngày đại há»™i Long Chuẩn.

Chàng nhìn đại sư Pháp Lạc :

- Äại sÆ° có thể ngăn đại há»™i Long Chuẩn lại không ?

- A Di Äà Phật... Không còn thá»i gian ngăn lại được rồi... Chỉ còn kỳ vá»ng vào Tiêu thiếu hiệp luyện thành bí công trong Lục Ngá»c Phật.

Pháp Lạc đại sư và Di Hoa Tiên Tử cùng định nhãn nhìn Tiêu Lân.

Tiếp nhận ánh mắt của Pháp Lạc đại sư và Di Hoa Tiên Tử, Tiêu Lân đã đoán ra hạn kiếp của võ lâm chỉ còn dựa vào chàng.

Hết hồi 50.
Tài sản của minhtien384

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
äâèæåíèÿ, dainhan.servehttp.com, giang hô Ä‘oan kiep, ìîñêâå


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™