Hồi 47
HÆ° ảo khôn lÆ°á»ng
Äứng trên phiến đá vừa đủ đặt hai bà n chân. Tiêu Lân trông tháºt thản nhiên ung dung tá»± tại. Vá»›i dung tÆ°á»›ng của Hạc Tiên trang chủ Äà o Giao VÅ©, Tiêu Lân nghÄ© thầm :
- Äà o Giao VÅ© không thể là đối thủ của Tiêu Lân. Không chỉ ba hiệp mà trăm hiệp Trang chủ cÅ©ng khó mà đánh báºt được Tiêu Lân rá»i khá»i phiến đá nà y chứ đừng nói buá»™c tại hạ phải ra khá»i bãi cạn.
à niệm kia còn Ä‘á»ng trong đầu Tiêu Lân thì Äà o Giao VÅ© vá»— mạnh ba cái. Ba âm thanh khô khốc phát lên :
Bốp... Bốp... Bốp...
Bầy hồng hạc đồng loạt Ä‘áºp cánh lao vút lên bầu trá»i xanh thẳm. Chúng múa lượn rồi kết thà nh má»™t vòng tròn trông rất đẹp mắt. Bầy hồng hạc chuyển từ hình vòng tròn xếp lại thà nh má»™t Ä‘Æ°á»ng thẳng tắp. Rồi từ trên cao vùn vụt lao xuống. ChÃnh sá»± lao xuống của bầy hồng hạc khiến Tiêu Lân phải chú nhãn nhìn chúng.
Äang chao xuống, bầy hồng hạc lại vụt bay lên cao ngược trở lại. Cách chúng hợp lại và chao lượn trông tháºt đẹp không có má»™t há»a nhân nà o khả dÄ© phóng bút há»a lại được.
Bầy hồng hạc vá»±a chiếm lÄ©nh tầng không gian thì Hạc Tiên trang chủ Äà o Giao VÅ© từ trong phong xá, vá»›i đôi cánh tay giang rá»™ng lao vút lên không trung.
Khinh công của Äà o Giao VÅ© khiến Tiêu Lân không khá»i sững sá» kinh ngạc. Chà ng có cảm tưởng y Ä‘ang biến thà nh má»™t cánh hạc lao vút lên bầu trá»i.
Bầy hồng hạc bâu lấy Äà o Giao VÅ©, nhÆ° thể giúp hắn được tá»± do tung lượn giữa không trung. Hiện tượng kỳ dị kia khiến Tiêu Lân vô cùng thÃch thú.
Chà ng nghĩ thầm :
- Nếu thắng tráºn nà y, ta phải buá»™c Äà o Giao VÅ© truyá»n thụ lại cách luyện hồng hạc.
à niệm kia còn Ä‘á»ng trong đầu chà ng thì Hạc Tiên trang chủ tợ cánh chim hạc lao vụt xuống Tiêu Lân. Hai bà n tay của gã vÆ°Æ¡n ra vá»›i mÆ°á»i chiếc vuốt chẳng khác gì vuốt chim Æ°ng. Từ mÆ°á»i đầu ngón tay mÆ°á»i đạo chỉ khà kết thà nh má»™t mà n lÆ°á»›i thiên la địa võng chụp thẳng xuống chà ng.
Tiêu Lân gần nhÆ° chẳng còn sá»± lá»±a chá»n ngoà i má»—i cách là phải đón thẳng đở thẳng và o mà n chỉ khà trảo công của đối phÆ°Æ¡ng. Mặc dù chà ng có ý định dùng Hà nh Tẩu Di Hình Bá»™ né tránh, nhÆ°ng những đạo chỉ kia đến quá nhanh không để cho Tiêu Lân thá»±c hiện ý định đó.
Tiêu Lân dùng đến tám thà nh công lá»±c phát tác Phách Không Chỉ đón thẳng đở thẳng và o mà n chỉ khÃ.
Những tiếng sấm không ngừng vang lên. Cứ má»—i má»™t tiếng sấm nổ thì chà ng nhÆ° thể bị bứng lên khá»i mặt đất đẩy vá» sau non hai bá»™. Liên tục mÆ°á»i tiếng sấm chưởng. Tiêu Lân phải thối liá»n hai mÆ°Æ¡i bá»™. Khi chà ng trụ thân được thì còn cách Ä‘Æ°á»ng ranh giữa bãi cạn vá»›i bỠđất liá»n không đầy má»™t trượng.
Vừa kinh ngạc vừa hốt hoảng. Tiêu Lân toan lách bá»™ để lao vá» phÃa trÆ°á»›c đặng cách ly ra khá»i ranh giá»›i phân chia bãi cạn vá»›i bỠđất. NhÆ°ng má»™t lần nữa chà ng lại bỠý định khi thấy Äà o Giao VÅ© đứng má»™t chân trên má»™t phiến đá, hai tay giang rá»™ng chẳng khác nà o má»™t con hạc Ä‘ang xòe cánh. Chân trái co lên. Thế tấn của gã trông tháºt ngá»™ nghÄ©nh buá»™c Tiêu Lân phải chú nhãn đến.
Äà o Giao VÅ© nói :
- Công tỠđã qua được hiệp thứ nhất. Äây là hiệp thứ hai.
Tiêu Lân nghĩ thầm trong đầu :
- Bổn thiếu gia để cho Trang chủ chiếm thượng phong.
à niệm đó trôi qua, Tiêu Lân cao giá»ng nói :
- Hiệp thứ hai đến lượt tại hạ.
Chà ng vừa nói vừa thi triển Hà nh Tẩu Di Hình Bá»™ lÆ°á»›t đến Äà o Giao VÅ©. Äồng thá»i phối hợp vá»›i Hấp Tinh Äại Tà Công. Hai đạo xoáy kình phát ra chụp đến Trang chủ Äà o Giao VÅ©.
Tiêu Lân chủ động trước, nhưng xem chừng không có vẻ gì khẩn trương. Y vẫn giữ thế tấn như một con hạc khổng lồ.
Tiêu Lân nghĩ thầm :
- Chắc chắn ngÆ°Æ¡i không biết uy lá»±c qua Hấp Tinh Äại Tà Công nên dá»ng dÆ°ng nhÆ° váºy. Khi ngÆ°Æ¡i biết thì ngÆ°á»i sẽ hối tiếc nhÆ°ng tất cả đã muá»™n rồi.
à tưởng đó còn Ä‘á»ng trong đầu chà ng thì đạo Hấp Tinh Äại Tà Công cuốn tá»›i Äà o Giao VÅ© .
Tiêu Lân những tưởng y chẳng có phản xạ gì, ngoại trừ hai cánh tay vụt xếp lại nhÆ° cánh chim, án ngữ phÃa trÆ°á»›c.
Tiêu Lân nói :
- Trang chủ thua chắc rồi.
Vừa thốt ra câu nói đó, Tiêu Lân phải há hốc miệng kinh ngạc tá»™t cùng. Chà ng có cảm tưởng thân ảnh của Äà o Giao VÅ© phiêu bồng tợ má»™t cánh chim lÆ°á»›t trên hai đạo xoáy kình Hấp Tinh Äại Tà Công, lÆ°á»›t thẳng tá»›i mình. Sá»± biến hóa ngoà i sá»± tiên liệu của Tiêu Lân khiến chà ng phải lúng túng và bối rối.
ChÆ°a kịp tìm ra phÆ°Æ¡ng cách đối phó thì đôi trảo công liên hoà n của Äà o Giao VÅ© thá»™p tá»›i chà ng nhanh không thể tưởng. Má»™t cái thá»™p của Hạc Tiên trang chủ Äà o Giao VÅ© Ä‘á»u tiá»m ẩn uy lá»±c thần kỳ. Mặc dù đã được Tuệ Thiện Pháp chủ đại sÆ° truyá»n công lá»±c nhÆ°ng Tiêu Lân buá»™c phải phân chia ná»™i lá»±c qua hai bà n tay để tiếp nháºn những thế Æ°ng trảo liên hoà n của đối phÆ°Æ¡ng.
Ầm... Ầm... Ầm... Ầm...
Sau bốn tiếng sấm chưởng Tiêu Lân phải lui lại bốn bá»™. Chà ng vừa trụ tấn thì Äà o Giao VÅ© không khác nà o má»™t cánh chim hạc từ trên cao lao thẳng xuống. Cùng vá»›i Ä‘Ã lao xuống nhÆ° vÅ© bão đó, má»™t đạo khà kình dồn tá»›i Tiêu Lân.
Tiêu Lân rùn tấn đón lấy đạo khà công uy mãnh của đối phương.
Ầm...
Chà ng những tưởng như mình biến thà nh một chiếc lá bị cuốn phăng đi bởi một cơn lốc khổng lồ. Có một chiếc bóng lướt ngang đở lấy chà ng.
Tiêu Lân thở phà o má»™t tiếng nhÆ°ng khi nhìn lại má»›i nháºn ra ngÆ°á»i đở lấy chà ng không cho ngã xuống lại chÃnh là Hạc Tiên trang chủ Äao Giao VÅ©.
Y chắp tay sau lưng nhìn Tiêu Lân.
- Tiêu công tá» mặc dù chịu được ba hiệp của bổn trang chủ nhÆ°ng lại bị đánh báºt ra khá»i bãi cạn... Tiêu công tỠđã thua bổn Trang chủ.
Tiêu Lân lúng túng. Chà ng ôm quyá»n gượng nói :
- Tại hạ không ngá» võ công của Trang chủ lại cao ninh và huyá»n ảo nhÆ° váºy.
Tiêu Lân ôm quyá»n xá :
- Bái phục... Bái phục.
Hạc Tiên Trang chủ Äà o Giao VÅ© khoát tay nói :
- Bổn trang chủ không tiếp nháºn lá»i khách sáo đầu môi chót lưỡi. Bổn trang chủ chỉ yêu cầu công tá» thá»±c hiện đúng những lá»i giao Æ°á»›c của mình.
Nghe Äà o Giao VÅ© thốt ra câu nói nà y, Tiêu Lân cà ng lúng túng hÆ¡n.
Chà ng gỉa lả cÆ°á»i nói :
- Nam tá» hán, nhất ngôn cá»u đỉnh. Tại hạ không quên lá»i nói đó. Thế Trang chủ định gá duyên cho tại hạ vá»›i ngÆ°á»i nà o ?
- Rồi công tỠsẽ biết. Tiêu công tỠhãy theo bổn trang chủ và o trong.
Hai ngÆ°á»i rá»i bãi cạn quay và o đại Ä‘Æ°á»ng chÃnh sãnh Hạc Tiên trang.
Lão trượng Âu Thừa từ trong bÆ°á»›c ra đón hai ngÆ°á»i. Trang chủ Äà o Giao VÅ© nhìn lão nô từ tốn nói :
- Lão tổng quản. Chuẩn bị cho Tiêu công tỠgá nghĩa se tơ.
- Lão phu sẽ là m ngay.
Lão Âu nhìn Tiêu Lân :
- Má»i công tá» theo lão nô.
Tiêu Lân nhìn lại Äà o Giao VÅ©. Chà ng nháºn ra nụ cÆ°á»i mỉm đầy ý nhị hiện trên hai cánh môi Äà o Giao VÅ©. Má»™t nụ cÆ°á»i của nữ nhân vừa lả lÆ¡i gợi tình vừa có cái gì đó rất là bà ẩn.
Tiêu Lân ôm quyá»n :
- Tại hạ sẽ gặp lại Trang chủ.
Tiêu Lân theo lão Âu đến một gian biệt phòng.
BÆ°á»›c và o biệt phòng, Tiêu Lân nháºn ra đã có sẵn má»™t bồn nÆ°á»›c pha sẵn hÆ°Æ¡ng hoa để ngay chÃnh giữa.
Lão Âu chỉ bồn nước :
- Má»i Tiêu công tá».
Chà ng nheo mà y nhìn lão Âu nói :
- Hình như lão trượng pha sẵn bồn nước nà y cho tại hạ.
- Không sai.
Äôi chân mà y của Tiêu Lân nhÃu lại :
- Nói nhÆ° thế, lão trượng biết tại hạ sẽ là ngÆ°á»i thua Äà o Trang chủ.
Âu Thừa nhá» giá»ng đáp lá»i chà ng :
- Thua hay thắng là do trá»i. Lão phu không có ý kiến gì.
- Nhưng lão pha nước sẵn tất đã biết tại hạ là kẻ thua.
- Tiêu công tá» không thể thắng được Äà o trang chủ.
Lão chỉ bồn nước :
- Tiêu công tá» hãy tắm rá»a và thay y phục. Lão phu để sẵn phục cho công tá» thay. Khi nà o xong sẽ có ngÆ°á»i Ä‘Æ°a công tỠđến Uyên Æ°Æ¡ng phòng.
Lão ôm quyá»n toan lùi bÆ°á»›c nhÆ°ng Tiêu Lân gá»i lại :
- Lão tiá»n bối...
Lão Âu dừng bước quay lại :
- Công tá» có Ä‘iá»u gì chỉ giáo lão nô.
- Tai hạ muốn biết Äà o trang chủ muốn se duyên tại hạ vá»›i ai.
- Äến Uyên Æ°Æ¡ng phòng tất công tá» sẽ biết.
- Tiêu Lân không được quyá»n biết trÆ°á»›c sao ?
Lão vuốt râu nhìn chà ng :
- Duyên nợ thì ai biết được nà o.
Lão ôm quyá»n :
- Lão nô cáo lui.
Tiêu Lân khoát tay :
- Tiá»n bối cho tại hạ há»i thêm má»™t câu nữa.
- Công tá» muốn há»i gì ?
Tiêu Lân lưỡng lá»± rồi há»i :
- Tiá»n bối có thể cho vãn bối biết Hạc Tiên trang chủ là nữ nhân hay là nam nhân ?
Lão vuốt râu nhìn chà ng, ôn nhu nói :
- Công tỠmuốn nghĩ sao cũng được.
Lão nói rồi quay bÆ°á»›c Ä‘i thẳng ra khá»i cá»a biệt phòng.
Tiêu Lân nheo mà y. Chà ng lắc đầu :
- Bá» quách tất cả... Tắm trÆ°á»›c rồi tÃnh sau. Chẳng biết chuyện gì sắp xảy ra vá»›i mình...
Tiêu Lân ngâm mình trong bồn nÆ°á»›c đã pha hÆ°Æ¡ng hoa. Chà ng miên man nhá»› lại Hạc Tiên trang chủ Äà o Giao VÅ© mà lắc lầu tá»± nhủ thầm vá»›i mình :
- Äà o Giao VÅ© nhất định là nữ nhân gỉa dạng nam nhân. NhÆ°ng nói y là nữ nhân cÅ©ng không đúng. Bởi cá tÃnh của y có cái gì đó rất ngá»™. Chẳng biết gã nà y là nữ hay nam nhân đây. Còn chẳng biết gã se duyên vá»›i ta cho ai nữa.
Những ý niệm mông lung cứ trôi qua trong đầu. Cà ng suy nghÄ©, Tiêu Lân cà ng cảm thấy tò mò và thắc mắc, nhÆ°ng chẳng tìm được những lá»i lý giải nà o cho sá»± thắc mắc và tò mò của chà ng.
Có tiếng gá» cá»a.
Tiêu Lân nói :
- ChỠmột chút.
Tiêu Lân váºn bá»™ trang phục má»›i. Bá»™ trang phục được may bằng thứ gấm Hà ng Châu. Má»™t thứ gấm hiếm có không phải ai cÅ©ng có thể mua được. Bá»™ trang phục lại rất vừa vặn vá»›i chà ng.
Chà ng vừa váºn lại trang phục vừa nghÄ© thầm :
- Trong Hạc Tiên Trang có nhiá»u Ä‘iá»u quái lạ. Ta cứ tưởng nhÆ° tất cả Ä‘á»u đã được sắp xếp sẵn để chá» mình đến thôi.
Tiêu Lân bÆ°á»›c ra mở cá»a. NgÆ°á»i bÆ°á»›c và o biệt phòng của chà ng, cà ng khiến cho Tiêu Lân sững sá» hÆ¡n. NgÆ°á»i bÆ°á»›c đến biệt phòng của chà ng là Triệu Uyển Nhi.
Gặp lại Uyển Nhi. Tiêu Lân cứ tròn mắt nhìn nà ng.
- Cái con khỉ gì thế nà y.
Uyển Nhi cũng nhìn Tiêu Lân gần như không chớp mắt. Tất cả vẽ ngạc nhiên lộ rõ trên mặt nà ng.
Tiêu Lân vá»™i vã đóng cá»a lại. Kéo Uyển Nhi vá» phÃa góc biệt phòng.
Tiêu Lân nói :
- Uyển Nhi... Sao nà ng lại có mặt ở đây ?
Uyển Nhi nhìn Tiêu Lân gần nhÆ° không chá»›p mắt. Tháºm chà Tiêu Lân còn có thể nháºn ra vẽ hoà i nghi trong mắt nà ng.
Mãi một lúc Uyển Nhi mới nói :
- Công tá» có phải là Tiêu... Tiêu Lân gia sÆ° của Äà o Viên thôn.
Tiêu Lân cau mà y :
- Uyển Nhi tiểu thÆ° còn há»i nữa. Không phải ta thì còn ai và o đây nữa. Chẳng lẽ có hai ngÆ°á»i giống nhau nhÆ° hai giá»t nÆ°á»›c à . Chuyện đó không có đâu.
Tiêu Lân vỗ nhẹ và o vai Uyển Nhi :
- Sao Triệu Uyển Nhi vẫn chÆ°a nháºn ra Tiêu Lân à . Nà ng còn nhá»› lần cuối ta gặp nà ng không ? Tại Äà o Viên thôn đó. Lần đó nà ng đến Äà o Viên thôn chủ Ä‘Ãch há»i tá»™i Tiêu Lân vá» cái tá»™i rao giảng bà i thi phú Thạc Thá».
Uyển Nhi cứ nhìn Tiêu Lân lắng nghe từng lá»i nói của chà ng những tưởng nhÆ° muốn nuốt lấy từng chữ thốt ra từ miệng chà ng.
Tiêu Lân nói dứt câu thì Uyển Nhi chợt ôm chà m lấy chà ng :
- Äúng là huynh rồi... Äúng là huynh rồi.
Nà ng vừa nói mà lệ cứ tuôn ra nhiễu xuống là m ướt cả ngực áo Tiêu Lân. Tiêu Lân vỗ vỠUyển Nhi, nói :
- Tiểu thÆ°... Äừng khóc nữa nà o.
Chà ng dìu Uyển Nhi đến ghế, ép nà ng ngồi xuống.
Uyển Nhi ngá»t ngà o nói :
- Tiêu huynh sao có mặt ở đây ?
- Tiêu Lân sẽ nói sau. Còn nà ng cho ta biết... Tại sao nà ng cũng có mặt ở đây.
Sắc diên Uyên Nhi á»ng hồng. Nà ng là nhà nói :
- Sau khi Äà o Viên thôn bị thảm sát không má»™t ai sống sót. Uyển Nhi quyết định Ä‘i tìm Tiêu ca, bởi trong những ngÆ°á»i chết tại Äà o Viên thôn không có huynh.
- Lúc Äà o Viên thôn bị thảm sát, huynh Ä‘ang có mặt tại DÆ°Æ¡ng Châu vá»›i lão ăn mà y mà tiểu thÆ° đã gặp đó.
- Thế mà ngÆ°á»i ta đồn đãi chuyện thảm sát Äà o Viên thôn do huynh phát cuồng tạo ra.
- Ai mà ác mồm ác miệng váºy chứ. Tiêu Lân là ngÆ°á»i của Äà o Viên thôn lại Ä‘i giết ngÆ°á»i Äà o Viên thôn sao ? Thế nà ng có tin không ?
Uyển Nhi lắc đầu :
- Uyển Nhi không tin.
Tiêu Lân cÆ°á»›p lá»i nà ng :
- Thế sao nà ng lại có mặt ở đây ?
Uyển Nhi cúi mặt nhìn xuống mủi hà i :
- Uyển Nhi đi tìm Tiêu huynh.
- Tiểu thư đi tìm Tiêu Lân ?
Nà ng gáºt đầu. Buông má»™t tiếng thở dà i :
- à trá»i bắt Uyên Nhi phải chịu số pháºn nà y.
- Số pháºn nà y là số pháºn nà o ?
Uyển Nhi ngẫng lên nhìn chà ng :
- Muá»™i nghe thiên hạ đồn đại Hạc Tiên Trang có thể giúp ngÆ°á»i ta se duyên nếu tìm đến... Và cuối cùng thì chịu chịu là m thân hầu nữ trong Hạc Tiên Trang.
- Nà ng cÅ©ng giao thủ vá»›i Äà o Giao VÅ© trang chủ ?
- Uyển Nhi không giao thủ vá»›i Äà o Giao VÅ© trang chủ mà đánh vá»›i má»™t con chim hạc. NhÆ°ng chỉ má»™t con chim hạc thôi, cùng đủ buá»™c muá»™i phải bÆ°á»›c ra khá»i bãi cạn chịu thua, nếu không muốn nó dùng những chiếc móng nhá»n phá nát chân diện và móc hai mắt.
Tiêu Lân cau mà y :
- Còn Tiêu Lân thì đánh thua Äà o Giao VÅ©.
Tiêu Lân nhìn Uyển Nhi :
- Sao nà ng tìm ta ?
Äôi lưỡng quyá»n của Uyển Nhi á»ng hồng :
- Muội muốn nhỠHạc Tiên Trang chủ se duyên...
- Se duyên... Tiểu thÆ° yêu ai mà muốn trang chủ sẽ duyên... NgÆ°á»i đó hẳn là nÆ¡i của quan trÆ°á»ng.
Uyển Nhi lắc đầu :
- Nói ra bây giá» thì cÅ©ng quá muá»™n rồi. Uyển Nhi không nói nữa. Tất cả là số pháºn.
Tiêu Lân chắt lưỡi lắc đầu. Chà ng há»i :
- Tiểu thÆ° đã thua. Nên buá»™c phải chấp nháºn sá»± se duyên của Hạc Tiên trang chủ Äà o Giao VÅ© ?
Nà ng gáºt đầu .
- Váºy y đã se duyên nà ng vá»›i ai... NgÆ°á»i đó được chứ ?
Uyển Nhi báºm môi. Nà ng là nhà nói :
- NgÆ°á»i mà Äà o Giao VÅ© trang chủ se duyên nợ cho Uyển Nhi là má»™t ngÆ°á»i rất kỳ quặc. Nam không ra nam, nữ không ra nữ.
Uyển Nhi nghiêm giá»ng nói :
- Rồi Tiêu Lân huynh cũng sẽ như Uyển Nhi thôi.
- Tại sao Tiêu Lân lại như nà ng ?
- Bởi vì Tiêu huynh sắp se duyên với... với...
Nà ng ngáºp ngừng bá» lá»ng câu nói giữa chừng. Tiêu Lân hối thúc nà ng :
- Uyển Nhi tiểu thÆ°... Tiểu thÆ° cho biết Äà o Giao VÅ© sẽ se duyên Tiêu Lân cho ngÆ°á»i nà o ?
Uyển Nhi toan mở miệng nói thì lão nô Âu Thừa bước và o. Lão cau mà y nhìn Uyển Nhi.
Uyển Nhi cúi mặt bÆ°á»›c vá» sau má»™t bá»™ chẳng khác nà o má»™t hầu nữ chấp nháºn số pháºn mình.
Tiêu Lân gỉa lả nhìn lão Âu ...
- Âu tiá»n bối... Tại hạ còn chÆ°a xong. Tại hạ còn phải sá»a soạn đôi chút nữa.
Lão Âu nhìn Uyển Nhi :
- Nha đầu ra ngoà i đi.
Tiêu Lân khoát tay :
- Không không... Tại hạ cần Uyển Nhi cô nương giúp cho tại hạ.
Lão Âu vuốt râu nói :
- Công tá» nhÆ° thế được rồi... Không cần phải sá»a soạn quá lâu . Trang chủ Ä‘ang chá» cong tá»... Má»i công tá».
- Lão nô đi trước đi.
Lão miễn cưỡng trù trừ.
Tiêu Lân nghiêm giá»ng nói :
- Lão không nghe Tiêu Lân nói à ?
Lão khẻ gáºt đầu :
- Lão ra ngoà i đợi công tá».
Nhìn Uyển Nhi, lão nói
- Nha đầu theo ta.
Uyển Nhi bÆ°á»›c theo lão. Tiêu Lân muốn cản lại cÅ©ng không được. Uyển Nhi và lão nô Âu Thừa Ä‘i rồi. Tiêu Lân má»›i chắp tay sau lÆ°ng suy nghÄ© mông lung. Chẳng lẽ Uyển Nhi muốn nói gã biến thái ná»a nam ná»a nữ kia là Äà o Giao VÅ© cÅ©ng là kẻ đáng để mình chú nhãn đến, có Ä‘iá»u gì rất bà ẩn sau lÆ°ng đây.
Ngồi má»™t mình trong gian Uyên Æ°Æ¡ng phòng, Tiêu Lân đã tá»ng hết má»™t lúc cả vò rượu hai cân.
Cá»a dịch mở, má»™t ngÆ°á»i váºn lá»… phục tân nÆ°Æ¡ng đầu phủ khăn lụa Ä‘Ã o bÆ°á»›c và o. Tiêu Lân quan sát ngÆ°á»i đó từ đầu tá»›i chân. Chà ng nhá» nhẹ nói :
- Quà cô nÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i mà Äà o trang chủ định se tÆ¡ cho tại hạ ?
Nà ng gáºt đầu nhá» nhẹ đáp :
- Vâng à ... Äêm nay chÃnh là đêm se duyên cho chà ng và thiếp.
- Äể ta nhìn qua mặt nà ng xem chúng ta có duyên có nợ và có tình đúng nhÆ° Äà o trang chủ nói hay không ?
Tiêu Lân vừa nói vừa bước đến giở mà nh lụa đỠphủ mắt vị cô nương đó.
Chà ng không thể tin và o mắt mình bởi khuôn mặt kia chÃnh là khuôn mặt tao nhã, khả ái của Äà o Giao VÅ© trang chủ Hạc Tiên Trang.
Tiêu Lân sững sá» nhìn Äà o Giao VÅ©. Chà ng miá»…n cưỡng nói :
- Tiêu Lân có nằm mơ không nhỉ ?
Äà o Giao VÅ© nhìn Tiêu Lân mỉm cÆ°á»i ôn nhu nói :
- Sao Tiêu huynh lại nói nằm mơ ?
- Ta không nằm mơ ư.
- Tất nhiên là không rồi.
- Váºy đây là rất tháºt.
- Äúng... Rất tháºt... Chẳng có gì đâu mà mÆ¡. NgÆ°á»i mà Äà o Giao VÅ© se duyên vá»›i huynh chÃnh là Äà o Giao VÅ©. Không mÆ¡ mà rất tháºt, và Tiêu huynh cÅ©ng đừng ngạc nhiên bởi chúng ta có duyên có nợ và có tình.
Tiêu Lân mỉm cÆ°á»i nói :
- Tiêu Lân không ngỠmình lại có duyên có tình và có nợ với trang chủ .
Khuôn mặt khả ái của Hạc Tiên trang chủ Äà o Giao VÅ© thoạt sa sầm. Giao VÅ© mặc dù biểu lá»™ sá»± bất nhẫn của mình qua vẻ mặt nhÆ°ng lại từ tốn nói :
- Tiêu Lân sao lại không ngỠ?
Tiêu Lân gỉa lả cÆ°á»i :
- Không chỉ thế thôi mà còn ngạc nhiên nữa đó. Bởi má»™t ngÆ°á»i cao quý nhÆ° Trang chủ đây thế mà lại có duyên pháºn vá»›i má»™t gã lãng tá» nhÆ° Tiêu Lân thì đúng là chuyện quá Æ° bất ngá» rồi.
Chà ng vừa nói dứt câu thì Giao VÅ© phá lên cÆ°á»i khanh khách. Tiếng cÆ°á»i của y nghe tháºt trong và thánh thót. Y vừa cÆ°á»i vừa nói :
- Tiêu Lân sẽ còn nhiá»u Ä‘iá»u bất ngá» và thú vị nữa. NhÆ°ng tá»±u trung Giao VÅ© chỉ muốn há»i Tiêu huynh... Chà ng có giữ lá»i giao Æ°á»›c vá»›i Giao VÅ© không ?
Tiêu Lân khoanh tay trước ngực nhìn Giao Vũ :
- Trang chủ nghÄ© xem Tiêu Lân có giữ lá»i hứa không ?
Giao Vũ chau mà y lưỡng lự rồi nói :
- Giao VÅ© nghÄ© Tiêu huynh giữ lá»i nói của mình.
Tiêu Lân khẻ gáºt đầu :
- Hay... Rất đúng... Nam tá» hán đại trượng phu phải giữ lá»i của mình chứ. Huống chi giữa Tiêu Lân và Trang chủ lại là lá»i giao Æ°á»›c. Äã giao Æ°á»›c thì phải giữ không thể nà o nói rồi lại không giữ. Tiêu Lân nói nhÆ° thế đúng không nà o ?
Giao VÅ© ngÆ°á»›c đôi chân mà y vòng nguyệt được trau chuốt cẩn tháºn, nên cong chẳng khác gì hai chiếc lá liá»…u cong vút. Y nói :
- Chỉ má»›i giao kiến, Giao VÅ© đã biết Tiêu huynh là ngÆ°á»i trượng phu, trá»ng lá»i nói của mình. Tiêu huynh sẽ nháºn được rất nhiá»u từ Giao VÅ©.
Giao VÅ© vừa nói vừa cởi sợi dây có Ä‘Ãnh má»™t hạt huyết châu đặt và o tay Tiêu Lân :
- Giao kiến loan phòng, Giao Vũ tặng cho Tiêu huynh hạt huyết châu nà y.
Tiêu Lân cầm lấy viên huyết châu, đưa lên trước mặt ngắm nhìn. Chà ng ngắm nhìn hạt huyết châu mà lại nghĩ thầm :
- Chẳng biết y là nữ nhân hay là nam nhân đây. Nếu y là nam nhân thì cuá»™c trao duyên hôm nay có ý gì nhỉ. Chẳng lẽ y lại dùng đến trò Hấp Tinh Äại Pháp của Chu Tuyết Ngá»c.
Chà ng lắc đầu để xua đi những ý tưởng vơ vẫn, quái dị trong đầu mình.
Thấy Tiêu Lân lắc đầu, Giao Vũ nói :
- Sao Tiêu huynh lại lắc đầu ?
- Lắc đầu là cố táºt của Tiêu Lân khi thấy báu váºt đẹp nhÆ° hạt huyết châu nầy.
Nhìn lại Giao Vũ, Tiêu Lân nói :
- Ngoà i vẻ đẹp tuyệt vá»i ra, hẳn hạt huyết châu còn có công năng gì đó.
Giao VÅ© gáºt đầu :
- Nếu chỉ đẹp thôi, Giao VÅ© đã không tặng cho chà ng đâu. Mà nó và nhÆ° báu váºt Ä‘em đến sá»± may mắn cho huynh.
- à của Trang chủ là sao ?
Giao VÅ© mỉm cÆ°á»i nói :
- Thái A Bảo nổi tiếng trong giang hồ cũng nhỠhạt huyết châu nà y đó.
Tiêu Lân nheo mà y :
- Tiêu Lân không hiểu ý Trang chủ.
- Tiêu huynh không biết má»›i không hiểu thôi. Hạt huyết châu của Thái A Bảo giúp cho ngÆ°á»i sở hữu nó có thể trị ná»™i thÆ°Æ¡ng trong má»™t thá»i gian rất ngắn. ChÃnh vì có được hạt huyết châu nà y mà Thái A Bảo má»›i được võ lâm Minh chủ trá»ng thị vô cùng.
Tiêu Lân nhìn lại hạt huyết châu :
- Quả là hiếm... Quả là hiếm. Thế sao hạt huyết châu của Thái A Bảo lại ở trong tay Äà o trang chủ ... Má»™t báu váºt hiếm có nhÆ° thế nà y thì Thái A Bảo đâu thể giao không cho Trang chủ được...
- Tiêu huynh nói rất đúng. Thái A Bảo chẳng bao giỠtrao huyết châu cho Giao Vũ đâu mà Giao Vũ đoạt nó đấy.
- Äoạt hạt huyết châu của Thái A Bảo. Nói váºy thì vụ huyết sát hồi đó xảy ra tại Thái A Bảo đó...
Tiêu Lân bá» lá»ng câu nói giữa chừng. Chà ng nhìn Giao VÅ© chằm chằm, nói tiếp :
- Phải chăng chÃnh Giao VÅ© tạo ra ?
Giao VÅ© mỉm cÆ°á»i :
- Không sai.
Tiêu Lân tròn mắt nhìn Giao Vũ :
- Giao Vũ tạo ra huyết sát cho Thái A Bảo ?
- Äúng.
Tiêu Lân chìa hạt huyết châu đến trước mặt Giao Vũ :
- Chỉ vì hạt huyết châu nà y ?
Y lại gáºt đầu .
Tiêu Lân thở hắt ra một tiếng rồi nói :
- Thế Äà o Giao VÅ© có biết chÃnh vì việc là m của Giao VÅ© mà Tiêu thúc thúc và Tiêu gia bị hà m oan. Tất cả ngÆ°á»i võ lâm, nhất là những bằng hữu của Thái A Bảo Ä‘á»u nghi oan cho Tiêu thúc thúc và Tiêu gia. Há» chỉ muốn truy sát Tiêu Lân, lấy mạng Tiêu Lân để trả thù cho Thái A Bảo.
Tiêu Lân trang trá»ng nói :
- Chắc chắn Äà o trang chủ biết chuyện nà y.
Giao VÅ© phá lên cÆ°á»i :
- Tất nhiên là biết rồi... NhÆ°ng đó là chuyện của Tiêu Lân và ngÆ°á»i không can dá»± gì đến Giao VÅ© .
- Giao Vũ là m sao mà lại nói là không can dự.
- Giao Vũ đồng ý với Tiêu huynh mình tà n sát Thái A Bảo để đoạt huyết châu. Còn thiên hạ nghĩ ai tà n sát cũng được mà .
- NghÄ©a là Giao VÅ© là m rồi chẳng quan tâm đến những việc mình đã là m. Tháºm chà việc là m đó có tạo ra oan cảnh nhÆ° thế nà o cÅ©ng được.
Giao VÅ© gáºt đầu :
- TÃnh của Giao VÅ© là nhÆ° váºy đó.
Tiêu Lân ôm quyá»n :
- Bái phục... Bái phục...
Giao Vũ chau mà y nhìn chà ng :
- Có cái gì mà Tiêu huynh bái phục Tiêu Lân.
- Bái phục vì sá»± bà ng quang đến lạnh lùng của Giao VÅ©. Trên Ä‘á»i nà y có những kẻ lạnh lùng và bà ng quang, nhÆ°ng chÆ°a từng thấy má»™t ngÆ°á»i nà o có sá»± dá»ng dÆ°ng và bà ng quang nhÆ° Äà o Giao VÅ©.
- Thế Tiêu huynh có ngạc nhiên không ?
Tiêu Lân gáºt đầu :
- Sá»± bà ng quang của Giao VÅ© khiến Tiêu Lân phải ngạc nhiên đó. Má»™t ngÆ°á»i bà ng quang nhÆ° Giao VÅ©, sao thiên hạ tin mà trao cho Giao VÅ© chức pháºn của ông tÆ¡, bà nguyệt nhỉ ?
Chà ng xoa trán :
- NghÄ© cÅ©ng lạ tháºt.
- Chẳng có gì lạ cả... Bởi Giao Vũ là ông tơ và bà nguyệt mà .
Câu nói của Äà o Giao VÅ© khiến Tiêu Lân cà ng lá» mắt nhìn gã. Chà ng buá»™t miệng lặp lại lá»i nói của Giao VÅ© :
- Ông tơ bà nguyệt.
Giao VÅ© mỉm cÆ°á»i nhìn chà ng, gáºt đầu .
Tiêu Lân nheo mà y nói :
- Ông tơ thì là ông tơ, bà nguyệt thì là bà nguyệt... Thế nà o mà vừa ông tơ và bà nguyệt... Giao Vũ nói Tiêu Lân chẳng hiểu gì cả.
- Äó chÃnh là sá»± thú vị mà Tiêu huynh sắp phải tiếp nháºn.
Giao Vũ thối lại nữa bộ. Y từ tốn nói :
- Tiêu huynh nhìn xem, trước mặt huynh là ai ?
- LÃ Giao VÅ©.
- Giao Vũ giống nữ nhân hay nam nhân ?
- Tất nhiên là nữ nhân rồi. Không chỉ là nữ nhân mà còn là má»™t nữ nhân rất khả ái nữa. ChÃnh vì sá»± khả ái đó mà Tiêu Lân má»›i nói Tiêu Lân giữ lá»i giao Æ°á»›c vá»›i Giao VÅ© đó.
Giao VÅ© mỉm cÆ°á»i, rồi quay má»™t vòng. Khi y đối mặt lại vá»›i Tiêu Lân. Chà ng chỉ chá»±c nhãy Ä‘á»ng lên. Tiêu Lân gần nhÆ° không tin và o mắt mình nữa. Bởi bây giỠđây Giao VÅ© đã có nét của má»™t nam nhân khôi ngô tuấn tú.
Cho Tiêu Lân nhìn thấy nét nam nhân của mình, Giao Vũ lại quay tiếp một vòng trở lại nhân dạng cũ. Y từ tốn :
- Tiêu huynh thấy sao ?
Tiêu Lân cứ trơ mắt ra nhìn Giao Vũ. Chà ng lắc đầu buột miệng nói :
- Quái quỷ gì thế nhỉ ?
Giao VÅ© mỉm cÆ°á»i :
- Tiêu huynh ngạc nhiên lắm phải không ?
Tiêu Lân lắc đầu, dụi mắt. Chà ng vừa hà nh động vừa nói :
- Cà n khôn biến hóa, chẳng biết đâu là hư, đâu là thực. Âm dương đảo lộn tùm lum cả rồi.
Tiêu Lân nhìn chăm chăm và o Giao Vũ :
- Tiêu Lân há»i Giao VÅ© nhé... Giao VÅ© phải trả lá»i tháºt cho Tiêu Lân biết đấy.
Giao VÅ© gáºt đầu.
Tiêu Lân nghiêm giá»ng há»i :
- Giao Vũ là nam nhân hay nữ nhân ?
- Tiêu Lân muốn cho Giao Vũ là nữ nhân cũng được là nam nhân cũng được.
- Tại sao lại như thế được. Nam nhân là nam nhân, nữ nhân là nữ nhân.
- Với Tiêu huynh... Giao Vũ là nữ nhân... Có được không ?
- NhÆ° thế má»›i hợp vá»›i thiên địa và tạo váºt trong cõi Ä‘á»i nà y chứ.
Giao VÅ© mỉm cÆ°á»i. Y quay lÆ°ng lại Tiêu Lân. Tất cả y trang tân nÆ°Æ¡ng nhanh chóng rá»i khá»i thân thể gã. Nhìn từ sau lÆ°ng Giao VÅ©, y có tấm thân thon thân của má»™t nữ nhân. Äúng là má»™t bá» lÆ°ng của nữ nhân, tháºm chà là má»™t bá» lÆ°ng đẹp nữa. Vòng tiếu yêu rất gợi cảm.
Ngay cả đôi mông tròn vun mà Tiêu Lân buá»™c phải so sánh vá»›i Huyá»n Cung cung chủ Chu Tuyết Ngá»c.
Tiêu Lân thở phà o khi liên tưởng đến Huyá»n Cung cung chủ Chu Tuyết Ngá»c.
Chà ng nghĩ thầm :
- Hóa ra Giao VÅ© là nữ nhân. Nếu so sánh vá»›i Chu Tuyết Ngá»c không chừng Giao VÅ© còn hÆ¡n hẳn hai báºc so vá» vẻ đẹp trá»i phú cho thị.
Chà ng buột miệng nói :
- Giao Vũ đúng là một trang giai nhân tuyệt sắc. Những nữ nhân khác thấy Giao Vũ hẳn phải ghen tỵ đó.
Nghe chà ng nói. Giao VÅ© cÆ°á»i khè rồi từ từ quay lại.
Tiêu Lân những tưởng nhÆ° mình nằm mÆ¡. Ngược hẳn vá»›i bá» lÆ°ng thanh mảnh của nữ nhân, phÃa trÆ°á»›c Giao VÅ© lại có dáng của má»™t nam nhân thÆ° sinh. Không có đôi nhủ hoa nhÆ° nữ nhân, mà lại có má»™t vòng ngá»±c của nam nhân.
Tiêu Lân chau mà y nhìn xuống chá»— kÃn của Giao VÅ©. NÆ¡i đó được phủ má»™t lá»›p lụa má»ng để che lại.
Giao VÅ© mỉm cÆ°á»i :
- Giao Vũ đẹp không ?
Tiêu Lân nghẹn lá»i không biết dùng ngôn từ gì để trả lá»i cho Giao VÅ©. Chà ng tá»± há»i thầm vá»›i mình :
- Tháºt ra y là nam nhân hay nữ nhân ?
Vì sự tò mò đó, bất ngỠTiêu Lân bước đến, áp tay và o hạ đẳng của Giao Vũ.
Y không hỠphản ứng lại còn vòng tay bá lấy cổ chà ng.
Tiêu Lân áp tay và o mảnh lụa che hạ bộ của Giao Vũ. Chà ng không sao ngỠđược vì phát hiện ra y đúng là nữ nhân.
Tiêu Lân buột miệng nói :
- Giao Vũ là nữ nhân.
- Äược nhÆ° váºy chỉ vì Giao VÅ© có được Ngá»c Nữ Tâm Kinh.
- Ngá»c Nữ Tâm Kinh ?
Tiêu Lân gỡ tay Giao Vũ, lùi lại nhìn y :
- Ngá»c Nữ Tâm Kinh là cái gì ?
- Äó là môn công phu Ä‘á»™c nhất vô nhị trên Ä‘á»i nà y. Nếu Tiêu huynh thÃch, Giao VÅ© sẽ truyá»n lại cho chà ng.
Tiêu Lân lắc đầu khoát tay :
- Tiêu huynh chẳng thÃch gì đâu. Mà chỉ muốn biết môn công phu đó nhÆ° thế nà o thôi ?
Giao VÅ© mỉm cÆ°á»i nói :
- Tiêu huynh không nháºn ra Giao VÅ© đến vá»›i Tiêu huynh rất tá»± nhiên sao ? Giao VÅ© không sợ Tiêu huynh bất ngá» khống chế mình đó à .
- Nà ng thị và o Ngá»c Nữ Tâm Kinh.
Giao VÅ© gáºt đầu :
- Nếu không có Ngá»c Nữ Tâm Kinh, Giao VÅ© phải Ä‘á» phòng Tiêu huynh má»›i đúng. NhÆ°ng có Ngá»c Nữ Tâm Kinh, Giao VÅ© chẳng còn sợ gì cả.
- Tháºt không ?
- Tiêu huynh không tin à .
- Tất nhiên ta tin chứ.
- Tiêu huynh rất may là không lợi dụng sự trao tình của Giao Vũ mà giở trò đánh lén Giao Vũ đó. Nếu Tiêu huynh giở trò đó thì e rằng huynh chẳng còn đứng đây được đâu ?
Tiêu Lân khoát tay :
- Tiêu huynh của nà ng không phải là hạng ngÆ°á»i nhÆ° váºy. NhÆ°ng cái hay của Ngá»c Nữ Tâm Kinh là chá»— nà o nà o ?
- Theo sá»± chuyển dịch của tạo hóa thì có âm và có dÆ°Æ¡ng, nên có nam nhân và nữ nhân. NhÆ°ng ranh giá»›i giữa âm dÆ°Æ¡ng rất mong manh. Chỉ cần phá bỠđược ranh giá»›i đó thì âm dÆ°Æ¡ng sẽ hòa hợp chẳng còn phân biệt được âm và dÆ°Æ¡ng, nam nhân hay nữ nhân. Sá»± hòa hợp âm dÆ°Æ¡ng, tạo trong Giao VÅ© má»™t pháp thể thứ hai. Nó vô hình nhÆ°ng là sứ thần há»™ thân của Giao VÅ©, không cho Ä‘ao kiếm chưởng chỉ xâm nháºp.
Tiêu Lân chau mà y :
- Có chuyện đặc dị như thế sao.
Tiêu Lân lắc đầu :
- Tháºt là khó tin.
- Giao Vũ sẽ minh chứng cho Tiêu huynh thấy.
- Nà ng định minh chứng bằng cách nà o ?
- Hãy chưởng và o Giao Vũ. Tiêu huynh chỉ nên dụng ba thà nh công lực thôi.
- Khi giao thủ vá»›i đối phÆ°Æ¡ng, Giao VÅ© đâu cho giá»›i hạn nhÆ° váºy được.
- Giao VÅ© cho giá»›i hạn vá»›i huynh chỉ vì sợ nguy đến tÃnh mạng của huynh đó. Huynh cà ng dùng ná»™i lá»±c nhiá»u chừng nà o thì nguy hiểm sẽ lá»›n chừng nấy khi công Giao VÅ© .
- Nà ng nói tháºt chứ ?
- Rất tháºt.
Tiêu Lân chá» cho Giao VÅ© chuẩn bị váºn công nhÆ°ng tuyệt nhiên chẳng thấy thị váºn công hay có chút khẩn trÆ°Æ¡ng nà o khi chà ng váºn chuyển nguyên ngÆ°Æ¡n và o song thủ.
Tiêu Lân nói :
- Nếu nhÆ° nà ng bị thÆ°Æ¡ng tÃch. Nà ng có trách Tiêu huynh không ?
- Không. Tháºm chà còn rất muốn bị thÆ°Æ¡ng tÃch.
Tiêu Lân nheo mà y nghĩ thầm :
- Trên thế gian nà y là m gì có thứ công phu đặc dị nhÆ° váºy.
Tiêu Lân vừa nghÄ© vừa phát Ä‘á»™ng Huyết chỉ Ä‘iểm thẳng tá»›i tịnh huyệt của Giao VÅ©. Chủ Ä‘Ãch của chà ng dụng đến biện pháp nà y bởi muốn nhân cÆ¡ há»™i khảo chứng mà khống chế đối phÆ°Æ¡ng.
Äạo Huyết chỉ Ä‘iểm tá»›i tịnh huyệt của Giao VÅ©. Tiêu Lân cảm nháºn chỉ khà của mình Ä‘iểm và o má»™t đống bông bùng nhùng, kỳ lạ. Hiện tượng đó Tiêu Lân vừa cảm nháºn được thì tịnh huyệt của chà ng nhÆ° thể bị ai đó Ä‘iểm và o mà tuyệt nhiên chẳng há» thấy Giao VÅ© phát Ä‘á»™ng chiêu công.
Tiêu Lân buột miệng nói :
- Ã...
Chà ng phải thốt ra câu nói đó bởi vì giỠđây toà n thân như thể hóa đá bất động bởi tịnh huyệt đã bị điểm.
Tiêu Lân buột miệng nói :
- Giao Vũ... Sao nà ng lại điểm huyệt ta ?
- ChÃnh chà ng Ä‘iểm huyệt chà ng chứ nà o phải Giao VÅ©.
Tiêu Lân lắc đầu :
- Ta tự điểm huyệt mình ?
Giao VÅ© gáºt đầu :
- Nói nhÆ° thế cÅ©ng đúng nhÆ°ng phải nói rõ hÆ¡n. Bởi vì chà ng đã bị Ngá»c Nữ Tâm Kinh hóa giải chỉ pháp rồi phát Ä‘á»™ng chỉ pháp đó công ngược trở lại chà ng. Bây giá» Tiêu Lân đã hiểu vì sao Giao VÅ© tá»± nhiên đến vá»›i chà ng không.
Tiêu Lân thở phà o một tiếng. Chà ng nghĩ thầm :
- Võ công có quá nhiá»u Ä‘iá»u kỳ quái, mình chẳng thể nà o am tÆ°á»ng hết được.
Tiêu Lân gượng cÆ°á»i nói vá»›i Giao VÅ© :
- Tiêu Lân hiểu rồi... Nà ng giải huyệt cho ta đi.
Giao VÅ© ngÆ°á»›c nhìn Tiêu Lân rồi bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c mặt Tiêu Lân. Vòng tay bá lấy cổ chà ng, Giao VÅ© từ từ áp miệng mình và o miệng Tiêu Lân. Hà nh Ä‘á»™ng của Giao VÅ© buá»™c Tiêu Lân phải tiếp nháºn nụ hôn của thị mà trong lòng chẳng thú vị chút nà o khi thân ảnh vá»›i những Ä‘Æ°á»ng nét nam nhân dán sát và o ngÆ°á»i chà ng.
Tiêu Lân thở hắt ra má»™t tiếng khi Giao VÅ© tách môi ra khá»i môi chà ng.
Giao VÅ© từ tốn há»i :
- Tiêu huynh thÃch không ?
Tiêu Lân gượng gáºt đầu :
- Äã là nam nhân thì ai chẳng thÃch chuyện nà y.
Giao VÅ© cÆ°á»i khảy rồi từ từ đặt tay và o thắt lÆ°ng Tiêu Lân. Thị chá»±c cởi bá» trang phục chà ng.
Tiêu Lân nói :
- Khoan khoan...
- Tại sao khoan... Huynh ngại ngùng à .
- Không phải ngại... Mà huynh muốn có thêm má»™t phút thá»i gian để hòa nháºp vá»›i những gì quá Æ° Ä‘á»™t ngá»™t đến vá»›i mình.
Giao Vũ vỗ nhẹ và o ngực Tiêu Lân.
Ngay láºp tức tịnh huyệt của chà ng liá»n được giải. Thị vừa giải huyệt cho chà ng vừa nÅ©ng nịu dá»±a và o Tiêu Lân.
- Tiêu huynh hãy ôm Giao Vũ đi.
Tiêu Lân nhìn Giao VÅ©. Chà ng cảm nháºn má»™t cái gì đó ngá» ngợ từ Giao VÅ©, má»™t sá»± cảm nháºn mÆ¡ hồ mình Ä‘ang trở thà nh má»™t gã biến thái tởm lợm.
Tiêu Lân nói :
- Giao Vũ ... Thế đêm nay là đêm gì giữa Tiêu Lân với nà ng ?
- Äêm loan phòng.
Tiêu Lân xoa trán :
- Äêm loan phòng theo cổ thÆ° đó là đêm gì nhỉ.
Giao Vũ tròn mắt nhìn chà ng :
- Giao Vũ không biết.
- Nà ng không biết thì để Tiêu Lân nói cho biết. Äêm loan phòng theo cổ thÆ° đó là đêm giao bôi trao tình. Nà ng hiểu không ?
Giao Vũ lắc đầu.
Tiêu Lân nhăn mặt :
- Có thế mà cÅ©ng không hiểu. Thấy nà ng thông minh thế mà sao cháºm hiểu thế. Loan tình giao bôi thì trÆ°á»›c tiên phải giao bôi trÆ°á»›c rồi má»›i trao tình. Có men rượu má»›i hứng khởi trao tình.
Tiêu Lân chà tay và o trán Giao Vũ :
- Hiểu chưa ?
Giao VÅ© lÆ°á»m Tiêu Lân :
- Có như thế thôi ư ?
- Chỉ như thế thôi.
Tiêu Lân với tay lấy bầu rượu bốn cân và hai chiếc chén bà y ra bà n. Chà ng nghĩ thầm :
- Lần nà y ta phải dùng đến tá»u chiêu để Ä‘Ã o thoát khá»i đây má»›i được. Nếu không Ä‘Ã o thoát khá»i Hạc Tiên Trang không chừng mình dám trở thà nh trang chủ Hạc Tiên Trang lắm. Khi không chui đầu và o lại vÆ°á»›ng ngay và o lÆ°á»›i tình của má»™t ả trang chủ mà mình chẳng có lấy má»™t chút cảm tình. Số Tiêu Lân ta sao mà rắc rối thế nhỉ ?
Hết hồi 47.